Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 314: Ghen
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trầm Tường thấy Liễu Mộng Nhi giật mình, đem một tấm da thú đưa cho Liễu Mộng Nhi.
Trí nhớ của Liễu Mộng Nhi vô cùng tốt, nàng nhớ thời điểm Trầm Tường đạt được Huyền Vũ kim cương giáp, tấm da thú này là xuất hiện ở bên trong, bên trong là Huyền Vũ Cường Thân thuật, lúc đó Trầm Tường còn muốn cho nàng một phần, nhưng nàng lại không muốn.
Mở ra xem, Liễu Mộng Nhi nhìn những tâm pháp võ học thâm ảo ở bên trong, hô hấp không khỏi trở nên ngưng trọng, bộ ngực mềm mại chập trùng, bởi vì đây là thần công phi thường lợi hại.
- Không nghĩ tới lợi hại như vậy, nhưng yêu cầu quá cao, cần Tiên Ma thân thể nhị đoạn, ngươi bây giờ hẳn là vẫn chưa có đạt đến đi.
Liễu Mộng Nhi nói, ở bên trong nàng nhận thức, Tiên Ma thân thể nhị đoạn bình thường đều là Chân Võ Cảnh tám đoạn chín đoạn, nàng năm đó cũng là ở thực lực như vậy mới đạt tới.
Sau khi xem qua Huyền Vũ Cường Thân thuật kia, Liễu Mộng Nhi biết nguyên nhân Trầm Tường tìm nàng, nhưng hiện tại nàng đang suy nghĩ có nên trợ giúp Trầm Tường hay không, nếu như làm không cẩn thận, sẽ để Trầm Tường chết.
- Ta đã đạt đến rồi.
Trầm Tường vò vò đầu, cười nói.
Thân thể mềm mại của Liễu Mộng Nhi run lên, khó mà tin nổi nhìn về phía Trầm Tường, tay ngọc như tia chớp bắt lấy Trầm Tường, cầm chặt cổ tay, nàng nhẹ giọng nói:
- Đừng chống cự, ta xác nhận một thoáng, nếu như ngươi đúng là Tiên Ma thân thể nhị đoạn, ta sẽ giúp ngươi.
Dưới tình huống bình thường, Liễu Mộng Nhi đều nhìn không thấu Trầm Tường, nếu như không đi tỉ mỉ tra xét Trầm Tường, Trầm Tường ở trong mắt của nàng cùng người bình thường như thế, hiện tại nàng để thần trí của mình tiến vào thân thể Trầm Tường, nhìn trình độ thân thể của hắn, không nhìn không biết, vừa nhìn giật nảy cả lên, thân thể của Trầm Tường cường đại hơn trong tưởng tượng của nàng rất nhiều.
Trầm Tường hì hì nở nụ cười:
- Mộng Nhi tỷ, ta muốn đối phó một gia hỏa lợi hại, ta phải nhanh trở nên mạnh mẽ, vì lẽ đó chỉ có thể bí quá hoá liều, nếu như có thể thành công vượt qua giai đoạn thứ nhất, sau này sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều, bất quá đến thời điểm đó ta còn phải đến phiền phức Mộng Nhi tỷ.
Liễu Mộng Nhi hừ nhẹ nói:
- Tại sao ngươi không đi tìm tiểu yêu tinh Hoa Hương Nguyệt, thực lực của nàng rất mạnh.
Trầm Tường nghĩ không hiểu, sau khi hắn đi tới nơi này, chưa từng có nhắc qua Hoa Hương Nguyệt, nhưng Liễu Mộng Nhi đã nói qua hai lần.
- Mộng Nhi tỷ, lúc nào có thể bắt đầu? Ta sẽ cho tỷ hai mươi hạt Trúc Cơ đan làm thù lao, bút thù lao này cũng không thấp đi.
Trầm Tường nói.
Hai mươi hạt Trúc Cơ đan tự nhiên không thấp, Liễu Mộng Nhi chuyện cần làm cũng rất đơn giản, so với thời điểm nàng luyện chế linh khí còn đơn giản hơn nhiều lắm, chỉ là xem chừng lò nung, khống chế tốt hỏa diễm là được.
- Đi theo ta.
Sau khi Liễu Mộng Nhi thận trọng suy tính một phen, mới quyết định trợ giúp Trầm Tường, mặc dù Trầm Tường không cho nàng Trúc Cơ đan, nàng cũng sẽ giúp, nàng muốn lấy Trúc Cơ đan mà Trầm Tường đưa đến cho nàng, bởi vì sắp tới sẽ có một hồi sóng gió lớn, trước mắt đương nhiên là bồi dưỡng nhiều đệ tử lợi hại hơn một chút để củng cố thực lực cơ sở.
Trầm Tường đối với việc nàng tốt với mình có thể cảm thụ được, tuy rằng bình thường đều là đùa giỡn nàng, nhưng này cũng kéo gần lại quan hệ của hai người.
- Mộng Nhi tỷ, không nói gạt tỷ, chưởng giáo của chúng ta hỏi ta mua, ta cũng bán 500 ngàn tinh thạch một hạt, tỷ là Mộng Nhi tỷ của ta, ta mới đưa cho tỷ, chờ sau này ta có, ta còn có thể cho tỷ.
Trầm Tường cười nói, đối với nữ nhân tiến hành thủ đoạn tiến công vật chất vẫn là phi thường có hiệu quả, cũng tỷ như Đan trưởng lão, đã bị hắn làm cho phục tùng.
Nói xong, Trầm Tường liền lấy ra hai mươi hạt Trúc Cơ đan, đưa cho Liễu Mộng Nhi.
- Trầm Tường, ngươi từ đâu tới nhiều Trúc Cơ đan như vậy?
Liễu Mộng Nhi nghi hoặc hỏi, tiếp tới nhìn một chút, phát hiện những Trúc Cơ đan này đều là phẩm chất thượng thừa.
Trầm Tường hì hì nở nụ cười:
- Ta nói là ta luyện chế, tỷ tin tưởng sao?
- Không tin!
Liễu Mộng Nhi lập tức nói, nàng mang theo Trầm Tường đi đến một ngọn núi nhỏ, dưới ngọn núi nhỏ kia có một cửa động.
Trầm Tường chỉ là cười không nói, hắn nói:
- Sau đó tỷ gặp Đan trưởng lão, hỏi nàng sẽ biết.
Liễu Mộng Nhi vẫn không tin, ngữ khí của nàng mang theo ghen tuông:
- Ngươi cùng tiểu yêu tinh Hoa Hương Nguyệt này là cám dỗ thế nào?
Trầm Tường bĩu môi:
- Mộng Nhi tỷ, sao tỷ để ý chuyện này như vậy? Tiên Tiên cũng không có khẩn trương như tỷ.
Khuôn mặt Liễu Mộng Nhi đỏ lên, nàng cũng không biết tại sao mình để ý như vậy, mỗi khi nàng nghĩ đến Hoa Hương Nguyệt ám muội xoa xoa gò má Trầm Tường, trong lòng sẽ không hiểu ra sao không thoải mái.
- Ta là lo lắng cho Tiên Tiên, ngươi có U Lan cùng Tiên Tiên còn chưa đủ sao?
Liễu Mộng Nhi thấp giọng nói, nàng thấy loại cảm tình kia của Lãnh U Lan đối với Trầm Tường, liền biết Lãnh U Lan sớm muộn gì cũng sẽ cùng Trầm Tường sống chung một chỗ, mà Tiết Tiên Tiên cũng không phản đối, vẫn rất thân cận cùng Lãnh U Lan.
- Làm sao sẽ đủ đây? Trừ khi Mộng Nhi tỷ cũng gả cho ta!
Trầm Tường sờ sờ cằm, cười xấu xa nói.
Liễu Mộng Nhi cắn môi anh đào, xoay người lại đánh đầu Trầm Tường một cái:
- Ngươi ở trước mặt ta nói đùa thì được, tuyệt đối đừng nói với Tiên Tiên các nàng! Thành thật khai báo, ngươi cùng Hoa Hương Nguyệt đến cùng là quan hệ gì? Tuy rằng nàng là một nữ nhân rất tlợi hại, nhưng tiểu tử ngươi thủ đoạn nhiều, cùng nàng đi quá gần cũng không phải là không thể nào.
Niết Bàn Cảnh cao cao tại thượng như nàng cũng không có bất kỳ sức chống cự nào với Trầm Tường.
- Ta ở thế tục liền nhận thức nàng...
Trầm Tường nói ra sự rõ ràng tình hắn ở thế tục gặp phải Hoa Hương Nguyệt, Liễu Mộng Nhi nghe được hết sức kinh ngạc, nàng không nghĩ tới Hoa Hương Nguyệt lại quen Trầm Tường ở thế tục, nàng nhưng là biết thân phận Hoa Hương Nguyệt không thấp. Lúc đó dĩ nhiên liền để cho tiểu quỷ như Trầm Tường còn chưa có tiến vào Chân Võ Cảnh nhìn thân thể, hơn nữa còn là cố ý.
- Ánh mắt nữ nhân này thật là độc, lại có thể dự kiến ngươi có thành tựu ngày hôm nay, Tiên Tiên cùng U Lan cũng không nhìn lầm người, ngươi lại không có bị dụ hoặc.
Liễu Mộng Nhi thở phào nhẹ nhõm.
Trầm Tường hỏi:
- Mộng Nhi tỷ, Hoa Hương Nguyệt này đến cùng lai lịch gì? Hình như Đan Hương Đào Nguyên đều là nàng chưởng quản.
- Ta đối với chuyện của nàng cũng không rõ ràng, ở rất nhiều năm trước đột nhiên nhảy ra, tự xưng là nha hoàn của chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên, cầm trong tay tín vật của chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên, phụ trách xử lý rất nhiều sự tình của Đan Hương Đào Nguyên, hơn nữa trước đó đều là một ít trưởng lão tới làm.
Liễu Mộng Nhi lắc lắc đầu:
- Ngươi bây giờ không phải là hối hận lúc trước không có thu nàng làm nha đầu chứ?
- Đương nhiên không có, hiện tại ta muốn cho nàng làm nha hoàn ta vẫn có thể.
Trầm Tường ngạo nghễ nói, tuy rằng hắn đây cũng chỉ là nói giỡn.
- Thật tự tin, tuy rằng tiểu yêu tinh này phong tao, nhưng thực lực rất mạnh, ít nhất là Niết Bàn Cảnh, hơn nữa bình thường đều rất ít tiếp xúc với nam nhân, nhưng tại sao nàng đối với ngươi tốt như vậy?
Liễu Mộng Nhi nghi ngờ nói.
Trầm Tường đối với chuyện này cũng nghĩ không thông, hắn cười nói:
- Đó là mị lực của ta, Mộng Nhi tỷ cũng không phải bị mị lực của ta thuyết phục sao?
- Phi! Ngươi đừng nói mạnh miệng, chừa chút khí lực chờ tra tấn đi, nhất định sẽ đau chết ngươi.
Liễu Mộng Nhi thấp gắt một cái.
Bọn họ đi vào sơn động, lúc này Trầm Tường cảm ứng được một cỗ oi bức kỳ dị từ bên trong truyền đến, điều này làm cho hắn có chút khẩn trương.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 315: Bạch Ngọc Long đỉnh
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Sau khi tiến vào lòng núi, Trầm Tường liền thấy một lò nung to lớn ở bên trong, lò nung này hình vuông, đang tản phát ra từng cỗ từng cỗ khí tức nóng bức, mặc dù vô cùng đơn giản, nhưng cũng nhìn ra được lò nung to lớn này có niên đại rất lâu.
- Thật lớn!
Trầm Tường kinh thán nói.
- Không phải dùng cái này luyện ngươi, quá lãng phí rồi! Ta là dùng cái này.
Liễu Mộng Nhi lấy ra một đỉnh lô bốn chân, nhìn qua là như là bạch ngọc tạo thành, hơn nữa còn rất nhỏ.
Trầm Tường nhìn ngọc đỉnh nho nhỏ trên tay Liễu Mộng Nhi, không khỏi nở nụ cười:
- Mộng Nhi tỷ, tỷ chớ có nói đùa, vật nhỏ này có thể làm gì? Luyện đầu ngón út còn tạm được.
Liễu Mộng Nhi lườm hắn một cái, nói:
- Gia hỏa không có kiến thức.
Sau khi nàng đặt ngọc đỉnh ở mặt đất, chỉ thấy mi tâm nàng ngưng lại, ngọc đỉnh nhất thời bốc lên một trận bạch quang, đang từ từ lớn lên, trong chớp mắt liền trở nên cao như một người.
Trầm Tường nhất thời trợn mắt ngoác mồm, ngọc đỉnh có thể đột nhiên lớn lên, hắn biết loại đồ vật thần kỳ này nhất định rất hi hữu.
Quả nhiên, hắn nghe được Tô Mị Dao duyên dáng gọi to nói:
- Cái này chẳng lẽ chính là Bạch Ngọc Long đỉnh, cũng là dùng Ngọc Long chế tạo thành, tương tự như Viêm Long bảo lô của ngươi, nữ nhân này không đơn giản! Bằng không nàng sẽ không có Chu Tước nhu tình ti kia, cha mẹ nàng nhất định là nhân vật có tiếng tăm bên trong Thiên Giới.
- Bạch Ngọc Long đỉnh là lẫn vào rất nhiều tài liệu trân quý, mới có thể làm cho cái đỉnh này lớn nhỏ tùy ý, to lớn nhất lẽ ra có thể như một ngọn núi nhỏ, hơn mười ngàn năm trước từng xuất hiện ở Thiên Giới một lần, nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ, nhưng sau đó thì không có tung tích.
Long Tuyết Di cũng hết sức kinh ngạc:
- Bạch Ngọc Long đỉnh này so với Viêm Long bảo lô của ngươi còn muốn khá hơn một chút.
Trầm Tường nuốt nuốt nước miếng, kinh ngạc nói:
- Mộng Nhi tỷ, đây chẳng lẽ là Bạch Ngọc Long đỉnh?
Lúc này đến phiên Liễu Mộng Nhi bắt đầu kinh ngạc, nàng vội vàng hỏi:
- Làm sao ngươi biết? Cha mẹ ta nói cho ta biết, tuyệt không có thể tiết lộ tên Bạch Ngọc Long đỉnh ra ngoài, bằng không sẽ mang đến họa sát thân cho ta!
Trầm Tường ngưng tiếng nói:
- Ừm, Bạch Ngọc Long đỉnh này năm đó ở Thiên Giới nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ, ta sẽ giúp tỷ bảo mật, thanh Ngọc Long chi hôn của tỷ cũng là cha mẹ tỷ cho tỷ sao? Cha mẹ tỷ đến cùng là lai lịch gì, đã vậy còn quá lợi hại, cho tỷ nhiều đồ tốt như vậy!
Liễu Mộng Nhi đối với chuyện này cũng cảm thấy rất mê man, nàng lắc lắc đầu:
- Ta cũng không biết, ngươi là làm sao biết Bạch Ngọc Long đỉnh này?
- Một tiền bối nói cho ta biết.
Trầm Tường buông tay nở nụ cười, hắn đã sớm nói cho Liễu Mộng Nhi, hắn được một tiền bối thần bí chỉ đạo, vì lẽ đó biết rất nhiều đồ vật.
Liễu Mộng Nhi thăm thẳm thở dài, Trầm Tường đã nói cùng nàng, hắn muốn bảo mật thân phận vị tiền bối kia, cho nên nàng cũng hỏi cũng không được gì.
- Thời điểm ta luyện khí có Bạch Ngọc Long đỉnh này trợ giúp, có thể làm cho ta làm ít mà hiệu quả nhiều, hơn nữa luyện ra đồ vật đều là tốt nhất, bất quá ta bình thường đều rất ít dùng, trừ khi luyện chế đồ vật lợi hại.
Liễu Mộng Nhi để Bạch Ngọc Long đỉnh biến nhỏ rất nhiều, sau đó để vào một ít khối thép, lát nữa Trầm Tường sẽ ngâm mình ở bên trong nước thép này.
- Mộng Nhi tỷ, tỷ giúp U Lan luyện chế vũ khí tốt chưa? Thời điểm ở Nam Hoang, nàng dùng vẫn là thanh cự kiếm rách nát, ngược lại binh khí của Tiên Tiên không tệ.
Trầm Tường nói.
- Yên tâm đi, ta sẽ luyện hảo, ngươi cho rằng ta bất công giống như ngươi sao? Chỉ đối với một người hảo.
Liễu Mộng Nhi bĩu môi nói, dáng dấp vô cùng khả ái, Trầm Tường nhìn thấy rất muốn đưa tay tới nắn mặt nàng một chút.
- Ta khi nào thì bất công? Đừng oan uổng ta.
Trầm Tường buông tay nói.
- Một nửa Kim Cương Ngạc Mãng ta sẽ không cho ngươi, giữ lại chế tạo binh khí cho U Lan.
Liễu Mộng Nhi để Bạch Ngọc Long đỉnh biến lớn hơn rất nhiều, sau đó một tay đặt ở hỏa động đỉnh lô, một đoàn hỏa diễm từ tay nàng tuôn ra, chỉ thấy đỉnh lô trắng như tuyết kia nhất thời biến thành màu đỏ rực, mà khối thép bên trong cũng nháy mắt hòa tan, hóa thành nước thép.
- Đừng nói nhảm, ngươi chuẩn bị sẵn sàng, đi vào bên trong không phải là đùa giỡn.
Liễu Mộng Nhi yếu bớt hỏa thế, sau đó lại để vào mấy tảng đá màu đỏ, chỉ thấy nước thép bên trong nhất thời sôi trào lên, tuôn ra từng cỗ từng cỗ sóng khí nóng rực, điều này làm cho Trầm Tường không khỏi nuốt nuốt nước miếng, những nước thép kia thật sự là làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Khẩu quyết tâm pháp hắn đã sớm học thuộc lòng, cũng không có chuẩn bị gì cần làm, hắn hít sâu một hơi, nghĩ đến mình bởi vì thực lực không đủ, suýt chút nữa bị Lữ Kiệt kia bắt quỳ xuống, điều này làm cho trong lòng hắn bất chấp, song quyền nắm chặt.
Trầm Tường hai ba lần liền cởi bỏ quần áo, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi nhất thời phát sinh một tiếng rít gào, mặt đỏ bừng, vội vàng quay đầu đi:
- Tiểu bại hoại, ngươi làm gì vậy!
Trầm Tường hì hì nở nụ cười:
- Đương nhiên là cỡi quần áo, tắm mà mặc quần áo, tỷ cảm thấy đã nghiền sao? Tuy rằng lần trước tỷ không biết liêm sỉ cho ta xem đại bạch thỏ của tỷ, nhưng ta biết này đối với phụ nữ mà nói là thua thiệt, cho nên ta quyết định cho tỷ xem lại, như vậy chúng ta liền hòa nhau rồi.
Liễu Mộng Nhi nhất thời nổi giận không ngớt, hồng đến bên tai, nàng đạp mạnh chân sen, nũng nịu mắng:
- Ngươi không sợ một thoáng nữa ta thiêu chết ngươi? Ngươi tiểu bại hoại này, làm sao đều là chán ghét như vậy.
Trầm Tường đột nhiên nhảy một cái, đứng ở bên cạnh đỉnh lô, nhìn nước thép màu đỏ phía dưới, trong lòng nhất thời sợ hãi, hắn sâu hút vài hơi, cười khổ nói:
- Mộng Nhi tỷ không nỡ thiêu chết ta.
Nói xong, hắn liền nhảy xuống, Liễu Mộng Nhi vừa muốn nói thứ gì, chỉ nghe thấy Trầm Tường kêu gào như lợn bị chọc tiết, này làm nàng sợ đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng hô:
- Tiểu bại hoại, ngươi không sao chớ? Ngươi bây giờ cảm thấy như thế nào? Không chịu nổi liền mau chạy ra đây nha!
Thấy mỹ nhân cao quý đoan trang này quan tâm hắn như vậy, trong lòng Trầm Tường ấm áp, cảm thấy không có gì đáng sợ, cắn răng nói:
- Không có chuyện gì, ta nhất định phải trở nên mạnh mẽ, cái dạng thống khổ gì ta cũng thừa nhận được! Mộng Nhi tỷ, đun nóng đi, nhiệt độ không đủ cao, ta vận công không có tác dụng.
Liễu Mộng Nhi cắn chặt môi đỏ, cũng không biết tại sao trong lòng mơ hồ đau đớn, nàng gia tăng hỏa thế, để nước thép bên trong đỉnh lô sôi trào lên, mà âm thanh kêu la của Trầm Tường cũng theo hỏa thế tăng mạnh, làm cho nàng cảm giác được trái tim âm thầm đau đớn.
- Tại sao ta lại bồi tiểu bại hoại này làm một ít sự tình điên cuồng thế nhỉ?
Trong lòng Liễu Mộng Nhi hỏi chính mình, cắn chặt môi sắp chảy máu.
- Tiểu bại hoại ngươi nghe cho rõ, ta sẽ thôi thúc trận pháp bên trong Bạch Ngọc Long đỉnh, tăng nhanh tốc độ của ngươi, ta bên ngoài ba canh giờ, ngươi ở bên trong chính là ba ngày! Bất quá phải đậy nắp đỉnh lô, nếu như ngươi có cái gì không thích hợp, trực tiếp dùng thần thức nói cho ta biết.
Liễu Mộng Nhi nói, nàng phát hiện mình vừa nghe đến Trầm Tường thống khổ kêu to kia, liền không cách nào bình tĩnh lại, khống chế hỏa diễm không tốt, Trầm Tường sẽ thất bại trong gang tấc.
- Có thể! Nhanh lên một chút.
Trầm Tường phát hiện nhiệt độ rất không ổn định, hơn nữa hắn bây giờ cũng chưa có vận công.
Nắp đỉnh đậy lại, trong lòng núi nhất thời an tĩnh, nhưng tâm tình của Liễu Mộng Nhi vẫn như cũ không cách nào bình tĩnh, nàng lo lắng Trầm Tường, bất quá vừa nãy nàng có thể thấy Trầm Tường khát vọng lực lượng, mà đây là con đường có thể làm cho Trầm Tường vững vàng đạt được lực lượng, nàng phải trợ giúp Trầm Tường.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 316: Tiên Ma thể ngũ đoạn
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Bên trong Bạch Ngọc Long đỉnh, Trầm Tường không ngừng gầm thét lên, lúc này nhiệt độ đã ổn định lại, hắn ở bên trong đau nhức, vận chuyển công pháp, chân khí dựa theo chỉ định tuần hoàn vận chuyển, bị nước thép kích thích, thân thể đản sinh ra một loại năng lượng kỳ lạ, xuất hiện ở trong xương cốt cùng cơ thể, đó là một loại năng lượng màu vàng kim, đang cùng bắp thịt giao hòa vào nhau.
Vô tận đau nhức làm cho Trầm Tường đã từng có rất nhiều lần từ bỏ ý niệm, nhưng hắn nghĩ đến sự tình Lữ Kiệt kia muốn đạp lên tôn nghiêm của hắn, trong lòng hắn lại tàn nhẫn, cứ tiếp tục chịu đựng xuống.
- Ta tuyệt không có thể từ bỏ!
Song quyền của Trầm Tường điên cuồng nện lên đỉnh lô, phát sinh tiếng vang ầm ầm.
- Tiểu bại hoại ngươi muốn đi ra không?
Liễu Mộng Nhi dùng thần thức hỏi.
- Không!
Trầm Tường lập tức đáp lại, chân khí trong cơ thể hắn đã tuần hoàn vận chuyển, bắt đầu tiến vào chu kỳ, tuy rằng hắn phải chịu đựng thống khổ, nhưng cảm giác được thân thể từng chút từng chút trở nên mạnh mẽ, điều này làm cho hắn cực kỳ sảng khoái.
Nếu như thành công, hắn đi ra chính là Tiên Ma thân thể ngũ đoạn, thân thể cảnh giới cực hạn cũng không có lợi hại như hắn, nói cách khác, sau đó hắn sẽ càng thêm cường hãn.
Ở trong quá trình tôi luyện, Trầm Tường đã khống chế Huyền Vũ kim cương giáp kia, không cho Huyền Vũ kim cương giáp chống lại nhiệt lượng, bằng không hắn nhảy vào trong này sẽ không có ý nghĩa.
Một canh giờ đi qua, Liễu Mộng Nhi lại hỏi thăm Trầm Tường một thoáng, phát hiện Trầm Tường còn có thể trả lời, liền thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng nàng ở bên ngoài chỉ mới qua một canh giờ, nhưng mà bên trong lại là mười canh giờ, hơn nữa chân khí cùng thần thức của nàng cũng không ngừng trôi đi, bởi vì thôi thúc trận pháp thời gian như vậy cần nhiều lực lượng vô cùng.
Đối với loại biến thái như Trầm Tường, Liễu Mộng Nhi biết không có thể dùng lẽ thường đi đối đãi, Trầm Tường chỉ là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, liền luyện ra Tiên Ma thân thể nhị đoạn, đây là rất không dễ dàng, nếu như đi ra, đó chính là ngũ đoạn, càng kinh người hơn nữa.
Giờ khắc này Liễu Mộng Nhi cũng đang lo lắng cho Trầm Tường, nàng quyết định lần sau sẽ không điên cùng Trầm Tường nữa, bởi vì loại lo lắng này làm cho nàng rất khó chịu, nàng lo lắng Trầm Tường sẽ chết, nàng nghĩ đến tiểu bại hoại cợt nhả kia sẽ rời khỏi nàng, tâm nàng liền đau lên.
Trầm Tường dựa theo công pháp của Huyền Vũ Cường Thân thuật tu luyện, chỉ cảm thấy cường độ thân thể vẫn tăng vọt, loại cảm giác này là hắn trước nay chưa từng có, chỉ là ngăn ngắn ba ngày, hắn liền cảm giác được thân thể mình so với ba ngày trước mạnh mẽ hơn rất nhiều lần, mặc dù chỉ là tăng thêm tam đoạn, nhưng Tiên Ma thân thể mỗi tăng cường một đoạn đều là không giống, đều có khoảng cách một trời một vực.
Đương nhiên, bên ngoài chỉ là qua ba canh giờ, bên trong ba canh giờ này, là làm Liễu Mộng Nhi lo lắng gần chết, nàng đột nhiên cảm giác cảm tình mơ hồ kia của mình đối với Trầm Tường càng ngày càng rõ ràng, bản thân nàng cũng không dám đi thừa nhận, cũng không dám đối mặt loại sự thật này, nàng phức tạp thở dài, thấp giọng mắng:
- Tiểu bại hoại này đến cùng cho ta uống mê thang gì? Sau này phải tách hắn ra mới được.
- Mộng Nhi tỷ, ta có thể đi ra!
Đột nhiên Liễu Mộng Nhi nghe được Trầm Tường dùng thần thức la lên, nàng vội vàng thu hỏa, mở nắp lò ra, chỉ thấy Trầm Tường nằm ở bên trong, thảnh thơi vô cùng, căn bản là không giống như là ở bên trong nước thép, thật giống như là đang hưởng thụ ôn tuyền vậy.
- Tiểu bại hoại ngươi... Ngươi thành công?
Liễu Mộng Nhi kinh ngạc nói, tuy rằng kinh ngạc, nhưng nàng càng nhiều là vui vẻ.
- Thành công, bất quá bây giờ cả người đều đau, Mộng Nhi tỷ đến giúp ta xoa bóp một thoáng.
Trầm Tường cười cợt nói.
Hắn từ bên trong Bạch Ngọc Long đỉnh bò đi ra, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi lập tức xoay đầu qua một bên, kiều thối:
- Tiểu bại hoại, một ngày nào đó ta sẽ để ngươi đẹp mắt.
Trầm Tường mặc quần áo tử tế, cười cợt nói:
- Mộng Nhi tỷ, đa tạ tỷ! Ta có thể hôn nhẹ tỷ, coi như là cảm tạ hay không.
- Phi, khó trách ngươi thành công, da mặt của ngươi ngay cả nước thép cũng không sợ.
Liễu Mộng Nhi hừ nói, chân bước đi qua, tay ngọc mềm mại đột nhiên bóp lấy bên hông của Trầm Tường, ra sức nhéo một cái, cười duyên nói:
- Đừng tưởng rằng ngươi là Tiên Ma thân thể ngũ đoạn liền rất lợi hại.
Bên hông Trầm Tường đau xót, nhất thời gào thét lên:
- Mộng Nhi tỷ, ta biết sai rồi, mau dừng tay!
Liễu Mộng Nhi là Niết Bàn Cảnh, tuy rằng không rèn luyện thân thể, nhưng quanh năm thu hút linh khí, dùng chân khí hàm dưỡng thân thể, thân thể tự nhiên rất cường đại, nàng lại là Niết Bàn Cảnh, hơi chút dùng lực cũng có thể làm Trầm Tường đau đến chết đi sống lại.
- Ai bảo ngươi bắt nạt ta?
Liễu Mộng Nhi thả Trầm Tường ra, gắt giọng nói.
- Ta chỉ muốn Mộng Nhi tỷ vui, Mộng Nhi tỷ lại không cảm kích.
Trầm Tường le lưỡi, thấy dáng dấp tức giận của Liễu Mộng Nhi, trong lòng hắn âm thầm kêu khổ, nữ hoàng đế Thần Binh Thiên quốc này thật sự là quá mê người, giơ tay nhấc chân đều có thể câu dẫn hồn phách nam nhân.
Liễu Mộng Nhi lườm hắn một cái:
- Đừng làm rộn, ta là sư phụ của Tiên Tiên cùng U Lan, ngươi phải tôn trọng ta! Mếu loại quan hệ này của chúng ta để cho người khác biết, nhất định sẽ bị người xem thường.
- Quan hệ gì?
Trầm Tường cười hỏi.
- Hừ, ngươi tiểu bại hoại này, chán ghét chết rồi!
Liễu Mộng Nhi giậm chân một cái, nũng nịu mắng:
- Ngươi cút nhanh lên đi, đều là chọc ta sinh khí.
Trầm Tường đột nhiên chỉ về Bạch Ngọc Long đỉnh phía sau Liễu Mộng Nhi, nói:
- Tỷ xem Bạch Ngọc Long đỉnh kia kìa.
Liễu Mộng Nhi quay đầu nhìn, Trầm Tường lập tức đưa miệng đến gần, hôn gò má như ngọc kia của nàng một cái, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi nhất thời sửng sốt, lập tức kiều mạ liên tục, mà Trầm Tường đã chạy ra khỏi sơn động.
Liễu Mộng Nhi mặt ngọc đỏ bừng, hừ một tiếng, thu Bạch Ngọc Long đỉnh cẩn thận, cũng cùng theo tới.
- Cẩn trọng một ít, chớ bị đánh chết, ngươi là còn có Tiên Tiên cùng U Lan.
Liễu Mộng Nhi biết được Trầm Tường muốn đi chiến đấu cùng một gia hỏa lợi hại, liền dặn dò.
- Còn có Mộng Nhi tỷ xinh đẹp nữa.
Trầm Tường hì hì nở nụ cười, liền bước ra khỏi đại viện, nghênh ngang đi ở trong Thần Binh cung, nếu như không phải vội vàng trở lại, hắn nhất định sẽ ở cùng Liễu Mộng Nhi một quãng thời gian, cùng nữ hoàng đế này vui đùa, kia chắc hẵn sẽ rất vui vẻ.
Trầm Tường bay trở về Thái Vũ môn, hắn đi một chuyến này cũng chỉ là dùng thời gian năm ngày, trước khi đi hắn còn giao Hắc Giáp Kình Ngạc mà hắn đạt được ở Nam Hoang cho Liễu Mộng Nhi, để Liễu Mộng Nhi dùng nó chế tạo cho Lãnh U Lan một bộ áo giáp.
Sau khi trở lại Thái Vũ môn, Trầm Tường lập tức hỏi thăm vị trí Lữ Kiệt, hắn là ở trong vũ viện thứ nhất, hắn ở bên trong thu mua không ít người, hơn nữa còn cùng mấy Chân truyền đệ tử trong vũ viện số một sống rất thân thuộc.
Sau khi Trầm Tường cùng Lữ Kiệt phát sinh chuyện kia, Trầm Tường vẫn chưa từng xuất hiện, Lữ Kiệt bắn tiếng nói Trầm Tường không có một, hai năm là không khôi phục được, lấy đó chứng minh thực lực của mình so với Trầm Tường mạnh hơn nhiều, bất quá rất nhiều người cảm thấy hắn không biết xấu hổ, bởi vì tuổi của hắn so với Trầm Tường lớn hơn nhiều, thực lực lại mạnh hơn Trầm Tường, đánh thắng Trầm Tường còn đắc ý như thế, đánh thắng Chân Võ Cảnh chín đoạn còn tạm được.
- Hừ, gia hỏa Chân Võ Cảnh thất đoạn đánh thắng Trầm Tường chỉ là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, lại còn lấy chuyện này tự kiêu, da mặt thật là dầy.
Chu Vinh nhìn Lữ Kiệt ở quảng trường xa xa, giễu cợt nói.
- Chính là nha, loại gia hoả này cùng Trầm đại ca căn bản không phải một cấp bậc người. “ Vân Tiểu Đao cười lạnh nói.
Thanh âm của bọn hắn rất lớn, để rất nhiều người đều nghe thấy, mà sau khi Lữ Kiệt kia nghe được, sắc mặt trở nên cực kỳ âm lãnh, đột nhiên biến mất không thấy, trong chớp mắt liền xuất hiện ở trước mặt Chu Vinh.
- Tên béo đáng chết, đừng tưởng rằng tiến vào Vương Bài Vũ viện liền tự cho là đúng, đừng nói là ngươi, ngay cả Trầm Tường ta cũng có thể một chưởng đập chết!
Lữ Kiệt nói một cách lạnh lùng, giơ bàn tay lên thật cao, đột nhiên đánh sang mặt Chu Vinh.
Ngay thời điểm Chu Vinh nghĩ mình xong đời, tay Lữ Kiệt đột nhiên dừng lại, thân thể cường tráng của Trầm Tường xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn chỉ là dùng một ngón tay đặt trên cổ tay Lữ Kiệt, liền ngăn trở Lữ Kiệt
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 317: Tiến bộ kinh người
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trầm Tường đi tới, đám người Vân Tiểu Đao đều thở phào nhẹ nhõm, bọn họ không nghĩ tới Lữ Kiệt này sẽ gan to như vậy, dám ở chỗ này động thủ với bọn hắn, đây là trái với môn quy.
Lữ Kiệt mặt liền biến sắc, Trầm Tường đột nhiên xuất hiện, ngay cả hắn cũng không có phát hiện, hơn nữa còn chặn lại công kích của hắn.
- Đúng là một đồ vật không biết xấu hổ, chỉ biết bắt nạt người thực lực yếu hơn mình.
Trầm Tường cười lạnh nói, nhìn gần Lữ Kiệt, hắn so với Lữ Kiệt còn cao hơn một cái đầu, hơn nữa thân hình khôi ngô hơn Lữ Kiệt rất nhiều, từ điểm này so sánh, Lữ Kiệt liền yếu đi rất nhiều.
Lúc này, phía sau Lữ Kiệt cũng tới ba Chân truyền đệ tử, một Chân Võ Cảnh sáu đoạn, một tám đoạn, một cái thất đoạn, Chân Võ Cảnh bên trong Thái Vũ môn không nhiều, Trầm Tường liền nhận ra ba người này.
Lữ Kiệt lấy tay về, trong lòng có chút kinh ngạc, bởi vì Trầm Tường bây giờ lại mạnh hơn một ít, đây chỉ là ngăn ngắn năm ngày mà thôi, nguyên bản hắn cho rằng Trầm Tường ít nhất phải chữa thương một, hai năm, nhưng chỉ là năm ngày đã tốt rồi.
- Trầm Tường, ngươi quên giáo huấn lần trước sao?
Lữ Kiệt lấy tay về, một đôi mắt mang theo phẫn nộ nhìn Trầm Tường.
- Đương nhiên nhớ, cũng là bởi vì nhớ, ta mới đến tìm ngươi! Ngươi lần trước là suýt chút nữa giết chết ta.
Trầm Tường nắm đấm nắm chặt, xương cốt phát ra âm thanh “ Bùm bùm “ , trong thanh âm tràn ngập phẫn nộ.
Lữ Kiệt cười lớn một tiếng:
- Lẽ nào ngươi bây giờ muốn tỷ thí cùng ta? Bất quá ngươi cùng ta không phải một cấp bậc, ta sẽ không tiếp nhận sự khiêu chiến của ngươi, để tránh nói ta bắt nạt người! Ngươi còn chưa xứng chiến đấu cùng ta, ngươi chỉ là một kẻ yếu, một rác rưởi suýt chút nữa bị ta làm cho quỳ xuống đất.
Nắm đấm nắm chặt của Trầm Tường buông lỏng, thần tình trở nên dị thường bình tĩnh, nhưng bốn phía lại đột nhiên bao phủ một trận sát khí, bất quá cũng chỉ là xuất hiện trong nháy mắt, liền biến mất rồi.
Đây là dáng dấp cực độ phẫn nộ của Trầm Tường, một người cực kỳ phẫn nộ, lại phi thường bình tĩnh, đây là rất đáng sợ, phẫn nộ có thể làm cho lực lượng còn người trở nên càng mạnh hơn, nhưng rất dễ dàng khiến người ta mất đi lý trí, mà ở thời điểm rất phẫn nộ gắng giữ tĩnh táo, liền có thể kích phát ra lực lượng tiềm ẩn trong cơ thể, đồng thời có thể bình tĩnh chưởng khống nguồn lực lượng này.
- Ngươi muốn chiến đấu cùng Lữ huynh, trước hết qua hai chiêu cùng ta, không sử dụng binh khí!
Một thanh niên bên cạnh Lữ Kiệt nói, ngữ khí vô cùng ngả ngớn ngạo mạn, không có để Trầm Tường vào trong mắt chút nào, đây là Chân Võ Cảnh sáu đoạn, tên là Doanh Thắng Khải, là nhân vật một thời kỳ với Hác Đông Thanh và Dược Hải Sinh.
- Chỉ cần ngươi đánh bại Doanh huynh, ta liền miễn cưỡng cùng ngươi...
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy một vệt kim quang vụt sáng mà ra, đó là nắm đấm của Trầm Tường, tốc độ như ánh sáng đột nhiên đập ra, khuấy động từng đợt sát khí cùng lực lượng hủy diệt khốc liệt, đồng thời kèm theo một trận hổ gầm kinh thiên, tiếng hú tràn ngập sát phạt cùng cuồng bạo, khiến người ta sợ run. Đây là Bạch Hổ thần quyền, không sử dụng Thanh Long đồ ma đao, Trầm Tường vẫn đáng sợ như thế, bởi vì võ công của hắn đều là Thần công.
Một quyền đánh ra, ai cũng không có phản ứng lại, Doanh Thắng Khải kia tràn ngập xem thường còn không kịp biến sắc, nắm đấm của Trầm Tường đã đánh vào trên mặt của hắn, trong quảng trường yên tĩnh có thể rõ ràng nghe thấy âm thanh xương mũi nát tan, sau đó là một trận tiếng nổ kinh thiên vang rền kèm theo thanh âm lêu la thảm thiết tuôn ra, Doanh Thắng Khải kia cả người bay ra xa quảng trường, đánh vào trên tường vây, va nát tường vây kiên cố, không rõ sống chết.
Trên mặt Vân Tiểu Đao, Chu Vinh cùng Từ Vĩ Long đều tràn đầy mồ hôi, vừa nãy một chiêu kia thật sự là quá mạnh, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta không cách nào phản ứng, cùng lực lượng khủng bố đột nhiên bộc phát, cũng làm cho người khó có thể chống đối, một quyền liền đánh bay Chân Võ Cảnh sáu đoạn, thực lực như vậy làm cho tất cả mọi người đều cực kỳ khiếp sợ.
Doanh Thắng Khải kia cho rằng Trầm Tường không có Thanh Long đồ ma đao sẽ không mạnh bao nhiêu, nhưng hắn sai rồi, khuôn mặt đẹp trai của hắn đã bị Trầm Tường hoàn toàn hủy diệt, một quyền kia của Trầm Tường suýt chút nữa để hắn chết, nếu như không phải Trầm Tường hạ thủ lưu tình, sợ vi phạm môn quy, hắn có thể sẽ bị phế bỏ, Trầm Tường chỉ để cho hắn bị chút nội thương, đánh nát mũi của hắn mà thôi.
- Hiện tại có thể đánh cùng ngươi đi!
Trầm Tường xoa nắm đấm, hờ hững nhìn về phía Lữ Kiệt.
Lữ Kiệt cũng đang bên trong kinh ngạc, nếu như vừa nãy một quyền kia của Trầm Tường đánh về phía hắn, có khả năng hắn cũng không cách nào tránh né, hắn cách Trầm Tường cùng Doanh Thắng Khải gần nhất, có thể rõ ràng biết tốc độ cùng lực đạo của một quyền kia, hắn thậm chí thấy không rõ Trầm Tường là ra quyền thế nào, chỉ có thể nhìn thấy một vệt kim quang xẹt qua, Doanh Thắng Khải liền bay ra ngoài.
Trong vòng năm ngày, thực lực của Trầm Tường tăng lên rất nhiều, ngay cả Lữ Kiệt cũng không khỏi có chút kiêng kỵ, bất quá hắn không có phát hiện chân khí của Trầm Tường tăng cường bao nhiêu, vẫn là như trước đó, từ khí tức mà xem là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn.
- Đánh ở chỗ này?
Lữ Kiệt hỏi, mấy ngày hôm trước tuy rằng hắn suýt chút nữa làm Trầm Tường quỳ xuống, nhưng thắng không có được người khác tán thành, tuy rằng lúc kia Trầm Tường thất bại, nhưng danh tiếng không giảm chút nào, điều này làm cho hắn càng thêm đố kị cùng phẫn nộ.
- Ngay nơi này, sinh tử chiến!
Trầm Tường từng chữ nói.
- Được, nhân lúc đám người chưởng giáo chưa đi ra, ta liền giải quyết ngươi!
Lữ Kiệt đang khi nói chuyện, lông mày nhíu lại, Trầm Tường đột nhiên cảm nhận được một nguồn lực lượng kéo tới, là đánh về phía đan điền của hắn, vừa mới bắt đầu nguồn lực lượng kia rất mạnh, nhưng đến cuối cùng trở nên yếu đi rất nhiều.
Lữ Kiệt không nhúc nhích, nhưng đã thả ra công kích, hơn nữa rất nhanh, đây chính là Quỷ Vũ, lần trước Trầm Tường đã ăn một lần thiệt thòi, vì không muốn ăn thiệt thòi lần thứ hai, hắn nhịn ba ngày đau nhức, tu luyện thân thể tới Tiên Ma thân thể ngũ đoạn.
Đám người Vân Tiểu Đao cũng dồn dập lui lại, mọi người chung quanh đều vội vàng chạy đi, đây là hai cường nhân, sau khi đánh xong, có khả năng quảng trường này cũng sẽ không còn.
Lần này Trầm Tường có thể rõ ràng cảm giác được là một quyền đánh vào bụng của hắn, tốc độ rất nhanh, bất quá lần này hắn có chuẩn bị, vì lẽ đó cũng không sợ.
Thân thể của hắn khẽ run lên, lực lượng kia liền biến mất, thân thể của hắn tăng lên rất nhiều lần, cùng trước đó là có trời đất khác biệt, hiện tại rất dễ dàng liền đỡ Quỷ Vũ kia.
- So với lần trước còn mạnh hơn, nhưng vẫn không làm gì được ta như cũ.
Trầm Tường cười lạnh nhìn Lữ Kiệt.
Con mắt Lữ Kiệt nhất thời tròn xoe, cả kinh lùi lại mấy bước, Quỷ Vũ hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo dĩ nhiên mất đi hiệu lực, không thể đánh ngã Trầm Tường, mấy ngày hôm trước thời điểm hắn thi triển chiêu này, lực lượng còn nhỏ hơn một ít, nhưng cũng đánh cho Trầm Tường thổ huyết trọng thương, nhưng hiện tại lại không hề có một chút hiệu quả.
- Hắn chỉ là Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, ta không cần sợ! Ta thử lại một lần.
Trong lòng Lữ Kiệt tự nói với mình, sau đó lại lặng yên không một tiếng động thi triển một chiêu, nhưng vẫn là không có hiệu quả, lần này thân thể của Trầm Tường không nhúc nhích.
Trầm Tường cười lạnh nói:
- Chơi đủ rồi đi, đến phiên ta!
Nói xong, hắn vung tay lên, năm ngón tay xòe ra, giống như ưng trảo vậy, thanh mang tuôn ra, hình thành một vuốt rồng to lớn, tóm tới Lữ Kiệt.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 318: Bạo ngược
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Một trảo này tốc độ rất nhanh, giống như vừa nãy hắn đánh ra Bạch Hổ thần quyền, hơn nữa còn mang theo lực lượng sấm sét bạo ngược.
Tuy rằng Lữ Kiệt kinh ngạc, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn vô cùng phong phú, thân thể ngửa ra sau một thoáng, tránh được Thanh Long trảo khủng bố, nhưng lồng ngực của hắn vẫn bị khí tức sấm sét trên vuốt rồng phun trúng, làm cho lồng ngực của hắn diện xuất hiện ba vết máu cháy đen.
Trầm Tường cũng không muốn hủy diệt đại quảng trường này, vì lẽ đó thời điểm ra chiêu sẽ không dùng loại võ công lợi hại kia, để tránh bị đám người Cổ Đông Thần trách cứ.
Lữ Kiệt vội vã lùi về sau, hơi nhướng mày, chân trái của hắn hơi động, kình khí vô hình đột nhiên dâng tới quét ngang chân Trầm Tường, Trầm Tường có thể cảm giác được nguồn lực lượng này muốn gạt té hắn, giống như có một thủ cước không nhìn thấy quét ngang trên mặt đất, hơn nữa còn rất mạnh.
Trầm Tường vận công, hai chân đột nhiên trầm xuống, hơi đâm vào mặt đất, bàn chân kia quét tới, chỉ quét lên một trận tro bụi, mà Trầm Tường lại không nhúc nhích, tuy rằng chân hắn bị quét ngang, nhưng hắn không cảm giác được đau đớn, hiện tại hắn là Tiên Ma thân thể ngũ đoạn, cả người mình đồng da sắt, loại công kích lực lượng kém này, đối với hắn mà nói chỉ là gãi ngứa.
- Lữ Kiệt, ám chiêu của ngươi đối với ta vô dụng.
Trầm Tường cười lạnh nói, chân như mây nhẹ, trượt tới trước mặt Lữ Kiệt, vung song quyền lên, chính là một trận đập mạnh, vô số nắm đấm vàng óng dâng tới, giống như sóng triều cuồn cuộn cuốn tới, một tiếng hổ gầm tràn ngập sát phạt chấn động lòng người, vang vọng trên không trung.
Bạch Hổ thần quyền của Trầm Tường che ngợp bầu trời bao phủ Lữ Kiệt, khí đãng tứ phương, chấn động đến mức không khí phát sinh từng trận vang trầm, loại nắm đấm tràn đầy lực lượng cuồng bạo này, khiến người ta cảm thấy sợ hãi, Lữ Kiệt cũng khá tốt, trên người xuất hiện một cái lồng khí màu xám, bao phủ hắn ở bên trong, chống đỡ những hổ quyền kia.
Trầm Tường thuấn phát trăm quyền, từng quyền như lôi, không ngừng oanh kích lồng khí màu đen kia, mỗi một làn công kích đều làm cho Lữ Kiệt run sợ, hắn không nghĩ tới chân khí trong cơ thể Trầm Tường lại kinh khủng như vậy, phảng phất như là một con Thần Hổ sát phạt không ngừng công kích hắn.
- Hừ!
Trầm Tường thấy cái lồng khí kia ở dưới công kích như mưa giông gió bão của hắn trở nên yếu đi rất nhiều, liền một chưởng đánh qua, quảng trường bỗng nhiên run lên, bốn phía Lữ Kiệt đứng nhất thời rạn nứt, đây là Chấn Thiên Chưởng, xuyên thấu qua cái lồng khí kia, mạnh mẽ rung động đến Lữ Kiệt, chấn động đến mức khí huyết trong cơ thể hắn cuồn cuộn.
Làm cho Lữ Kiệt không nghĩ tới chính là, sau khi Trầm Tường đánh ra một chưởng, ngay sau đó lại là một chưởng, liên tiếp không ngừng, hơn nữa cực kỳ nhanh, tương tự như hổ quyền lúc nãy.
Liên tục chấn động không ngừng, gạch đó trong quảng trường cũng bắt đầu buông lỏng, hòn đá bốn phía Lữ Kiệt bị chưởng lực liên tục không ngừng chấn thành bụi phấn.
- Ám chiêu của ngươi không thể dùng, thì chỉ có một chút lực lượng này sao? Lực lượng ba mạch của ngươi đi nơi nào rồi? Ngươi có ba loại chân khí, ở trên thân thể ngươi quả thực chính là lãng phí.
Trầm Tường quát lạnh, song chưởng không có chậm chút nào, không ngừng đánh ở trên người Lữ Kiệt.
Hiện tại Trầm Tường là dùng Càn Khôn chân khí do Ngũ hành chân khí dung hợp thành, đây là trạng thái chân khí mạnh nhất của hắn, có thể so với Chân Võ Cảnh thất đoạn, sau khi thông qua Chấn Thiên Chưởng thi triển ra, càng là cường đại đến mức đáng sợ.
Tất cả mọi người nhìn ra ngây dại, tuy rằng có người đã gặp gỡ Trầm Tường chiến đấu, nhưng mỗi lần thấy đều vẫn bị chấn động như cũ, bọn hắn nghĩ không hiểu loại chưởng lực có thể hủy diệt một ngọn núi này, tại sao có thể liên tục thả ra không ngừng, lẽ nào chân khí trong cơ thể Trầm Tường là vô cùng vô tận sao? Ngay cả một ít Chân Võ Cảnh thất đoạn bát đoạn nhìn thấy, đều không khỏi tự thẹn, loại chân khí hùng hậu này thực rất đáng sợ, nếu như là những người khác, thi triển chừng trăm chưởng đã phi thường vất vả, nhưng Trầm Tường là hơn một nghìn chưởng, hơn nữa khí tức vẫn phi thường vững vàng, không có dáng dấp uể oải.
Chân khí trong cơ thể Trầm Tường cuồn cuộn không ngừng từ trong đan điền tuôn ra, theo song chưởng thả ra ngoài, trong miệng Lữ Kiệt tràn đầy máu tươi, không ngừng phun ra, cả người hắn đều bị chấn động đến tê rần, tuy rằng hắn có ba loại chân khí, nhưng hắn không thể tu luyện như Trầm Tường, còn có thể dung hợp, hắn chỉ có thể đơn độc sử dụng, hơn nữa phương diện võ công cũng không bằng Trầm Tường, công pháp chân khí càng không bằng.
Nguyên bản hắn cho là mình học được Quỷ Vũ, là có thể không nhìn tất cả, rất nhiều người mạnh hơn hắn đều bại trong một chiêu, chỉ cần một chiêu trọng thương, sau khi bị trọng thương, liền mặc cho hắn giết, nhưng bây giờ đối với Trầm Tường lại vô dụng.
Lực lượng Tiên Ma thân thể ngũ đoạn cộng với Càn Khôn chân khí, làm hắn cảm giác được mình có được lực lượng mạnh mẽ chưa từng có qua, huyết dịch trong cơ thể hắn sôi trào, liên tục quát lớn, dùng kêu to phát tiết hưng phấn trong cơ thể.
Đất đá trên quảng trường bị Chấn Thiên Chưởng chấn động đến mức nhảy lên, lồng khí Lữ Kiệt thả ra đã biến mất, Lữ Kiệt miệng phun máu tươi vừa muốn nói cái gì, nhưng Trầm Tường hóa chưởng thành quyền, thi triển ra Bạch Hổ thần quyền cuồng bạo, giống như hạt mưa bắt chuyện oanh trên người Lữ Kiệt, chỉ là trong mấy cái nháy mắt, Lữ Kiệt trên dưới đều bị kim quyền tràn ngập khí thế sát phạt này bắn trúng.
Nắm đấm của Trầm Tường cũng mang theo một sức hút, không cho Lữ Kiệt bị đánh bay ra ngoài, bởi vậy có thể làm cho Bạch Hổ thần quyền của hắn điên cuồng tàn phá bừa bãi.
- Nên ngăn cản hắn không?
Trên một toà tháp cao, Vũ Khai Minh hỏi.
Cổ Đông Thần lắc đầu nói:
- Không cần, để hắn phát tiết đi, gia hoả này trong vòng năm ngày trưởng thành nhiều như vậy, thuần túy là vì đánh bại Lữ Kiệt này!
Vũ Khai Minh gật đầu.
- Người bị Lữ Kiệt khiêu chiến qua, đều là thất bại đến không hiểu ra sao, bọn họ cũng không có nhìn thấy Lữ Kiệt động thủ, nhưng lại bị đánh trọng thương! Lữ Kiệt này mất tích ba mươi năm, thời điểm ta đi hỏi hắn, hắn chỉ ú a ú ớ ứng phó cho qua, vừa nhìn liền biết đang ẩn giấu.
Vũ Khai Minh nói.
- Hắn sử dụng chính là Quỷ Vũ, thân thể của Tiểu sư thúc so với trước đây cường đại hơn vô số lần, vì lẽ đó có thể chống lại Quỷ Vũ công kích.
Cổ Đông Thần thần tình lạnh lùng, nhìn Lữ Kiệt phía xa.
Vũ Khai Minh sửng sốt, thở dài nói:
- Vẫn là chưởng giáo lão đại kiến thức rộng rãi a, ta lại không nghĩ tới sẽ là Quỷ Vũ, đây là võ học cấm kỵ, người tu luyện loại võ công này, đến cuối cùng đều sẽ tuyệt diệt nhân tính, trở thành một ma đầu.
Cổ Đông Thần thở dài nói:
- Lữ Kiệt nhất định là đi tới Ma Dương tông, chỉ có Ma Dương tông mới có loại đồ vật này, bất quá tu luyện Quỷ Vũ hi sinh rất lớn, cái này cũng căn nguyên khiến người ta mất đi nhân tính.
Nguyên nhân chính là như vậy, Cổ Đông Thần mới không có ngăn cản Trầm Tường, Lữ Kiệt là từ môn phái ma đạo trở về, mục đích đến Thái Vũ môn có thể tưởng tượng được, đối với loại người này, Cổ Đông Thần chắc chắn sẽ không nương tay, lần trước sự tình Nam Hoang đã làm hắn canh cánh trong lòng, đây chính là sỉ nhục lớn nhất trong nhiều năm qua của hắn, lại bị môn phái ma đạo chơi một vố, kém chút nữa hại chết môn hạ đệ tử.
Nghĩ đến điểm này, Cổ Đông Thần nhất thời nắm chặt nắm đấm:
- Sư đệ, chờ sư muội trở về, liền bắt đầu kế hoạch tiến công ma đạo, trước khi đại kiếp nạn tới, nhất định phải thanh trừ Ma đạo!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin