Tác giả: Hắc Đồng Vương Quyển 1 : Sắt đen Chương 21: Hố trời
Nguồn MangaClub.Vn
Tần Gia Quý sắc mặt nghiêm nghị, trầm giọng nói : “ Ngươi quên trong trường học chúng ta có bao nhiêu người rồi sao???? Nhiều đồ ăn như vậy thì làm được cái gì ???”
Vừa nói như vậy, mọi người thoáng giật mình, không tệ, đối với một đoàn người như bọn hắn ,đồ ăn tại đây hoàn toàn không ít nhưng cũng chỉ có thể đủ cho hai mươi người ăn trong mười ngày thôi, đối với hơn một ngàn người trong trường học mà nói , những đồ ăn này đến một bữa cũng không đủ.
Trương Trọng Mưu ngẩn người , hừ một tiếng ,ở một bên quầy trong thủy tinh phát hiện một đống thuốc lá , không nhịn được hưng phấn trong lòng , cười haha , vội vàng gỡ balô trên lưng rồi nhanh tay cầm lấy bao thuốc nhét vào .
Thằng này nghiện thuốc lá năng.
Mã Tử Diệp cầm một gói mì ăn liền, xé ra , hít hà , nói : “ Hương vị bình thường, chỉ là … chỉ là ăn được không??"
Tại một khu rừng cổ quái như vậy mà lại mọc lên một tòa siêu thị, những đồ ăn này mọi người không biết có thể ăn được không, vạn nhất có độc làm sao bây giờ.
“Ăn được.”Tô Vũ đang trầm mặc bỗng nhiễn nói.
Mã Tử Diệp nói: “ Tô Vũ, ngươi tại sao nói nhất định có thể ăn???”
Tô Vũ chậm rãi ngẩng đầu lên , nói : “ Siêu thị này , ta đã tới.”
Mọi người khẽ giật mình, toàn bộ đều nhìn về phía hắn.
Tần Gia Quý nghi ngờ nói : “Ngươi đã tới ??? Ngươi nói là siêu thị này ???”
Tô Vũ sắc mặt bình tĩnh , chậm rãi nói : “ Các ngươi biết rõ ngày hôm qua khi còn đi học , ta đang làm cái gì không ???”
Mọi người không hiểu ra sao, Trương Trọng Mưu nói: “ Vũ đại thiếu, ngươi đang nói cái gì, như thế nào đột nhiên nói tới ngày hôm qua đi học, ah , ta đã biết, ngươi khẳng định lại dùng radio nghe tin tức.”
Tần Gia Quý có chút kỳ quái nói : “ Thế nhưng mà … việc kia cùng việc của siêu thị này có quan hệ gì???”
Tô Vũ nhàn nhạt cười khổ , nói : “ Đúng vậy, ta lúc ấy đang nghe tin tức , trong tin tức thông báo hiện tại trên thế giới lục tục xuất hiện sự kiện ‘Hố trời’.”
Tần Gia Quý gật đầu nói: “ Việc này ta cũng nghe nói tới, ở nước ngoài có một nửa tòa thành thị đều bị hút vào trong ‘Hố trời’…Y…” có vẻ đã hiểu ra.
Những người khác có chút mê hoặc nhìn Tô Vũ, không rõ tại sao hắn đột nhiên nói tới sự kiện ‘Hố trời’, cái đó và cái trước mắt có quan hệ gì???
Tô Vũ chậm rãi nói: “ Lúc ấy ta đã nghe được tin tức thứ nhất đó là tin tức nói tại trên đường xuất hiện ba cái hố trời , trong đó lớn nhất có một cái đem hơn phân nửa siêu thị đều hút đi, siêu thị này rất có danh tiếng đó là “ Siêu thị Kim Hoa”.”
“Ah -----“ Tô Vũ nói đến đây, mọi người nhịn không được kinh hô lên, bởi vì tên của siêu thị trước mắt và tên siêu thị bị hút đi cùng tên.
“Lúc ấy ta nhìn thấy cái siêu thị Kim Hoa này cũng nghĩ là trùng hợp , cũng may ta đã từng đi vào mua qua vài thứ , ta nhớ rất rõ ràng cách bài trí bên trong, đây là quầy hàng, đó là phòng thực phẩm container… Sau khi ta vào đây, rốt cuộc có thể khẳng đinh, tòa siêu thị Kim Hoa này cùng với cái siêu thị kim hoa ở thành phố chúng ta chính là một … Đó chính là cái siêu thị bị hút vào ‘Hố trời’”.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, sau đó cảm thấy một hồi sởn gai ốc, Tần Gia Quý bỗng nhiên nói: “ Mọi người nhớ rõ tình cảnh của trường ta lúc ấy không , trường bị một trận lay động giống như động đất sau đó bầu trời liên thay đổi.”
“ Tần Gia Quý, ý ngươi là …” Mã Tử Diệp nhìn về phía hắn.
Tần Gia Quý lại nhìn về phía Tô Vũ, nói: “ Tô Vũ , ngươi nói đi.”
Tô Vũ chậm rãi hít một hơi, mới nói: “ tình huống trước mắt, chỉ có một loại giải thích đó là , bởi vì ‘Hố trời’ xuất hiện hút siêu thị Kim Hoa đến khu rừng này… trường của chúng ta cũng vậy , đều bị nó hút mà không biết tại sao lại tới đúng trong khu rừng này .”
Trương Trọng Mưu hít một ngụm lãnh khí, cảm giác toàn thân lành lạnh , nói: “ Vũ thiếu, ngươi nói là trường học chúng ta cũng xảy ra hiện tượng ‘Hố trời’???”
“Vâng, hơn nữa là một hố trời cực lớn, nghiêm chỉnh là đem cả trường chúng ta đều hút tới, sau đó… trường chúng ta và ngay cả chúng ta đều bị đưa tới bên trong khu rừng này , có khi gặp phải tao ngộ giống siêu thị kia.”
Một bên Triệu Thế Xương lộ ra thần sắc uể oải, sợ hãi nói: “ Nếu thật là như vậy , vậy thế giới này không còn là thế giới mà chúng ta đã từng sinh hoạt ư??? Nếu vậy chúng ta tìm cứu viện ở đâu đây??? Không, điều đó không có khả năng ah -----”
Triệu Thế Xương đột nhiên điên cuồng kêu lên, biểu tình có chút sụp đổ.
Cho tới nay, tất cả mọi người đều tin tưởng vững chắc rằng , thế giới này vẫn còn thuộc thế giới trước , chỉ cần bọn họ tìm được đường ra nhất định có thể tìm được chính phủ rồi cảnh sát … đến trợ giúp họ, đột nhiên bây giờ họ hiểu ra , có lẽ thế giới trước mắt này đã sớm không còn là thế giới mà họ quen thuộc.
“Bởi vì ‘Hố trời’ mà bị hút sang thế giới khác … Chuyện này , ta không thể hiểu được.” Mã Tử Diệp bỗng nhiên lắc đầu, nàng không thể tin chuyện này là sự thật.
Tô Vũ chậm rãi thở ra một hơi dài, vuốt vuốt tóc của mình, nói: “ đây chỉ là phỏng đoán của ta cũng không nhất định chính xác, hiện tại quan trọng là … Theo mọi người bước tiếp theo của chúng ta nên làm gì bây giờ ?”
Ngoài miệng tuy nói vậy nhưng Tô Vũ cho là suy luận của mình chính xác đến hơn tám phần, tuy nhiên chuyện này nghe như không thể tưởng tượng được, nhưng bất luận là sự xuất hiện của Lâm Bố Thú hay là việc bên ngoài trường học là một mảnh rừng rậm còn có dị lực và sự biến dị này đã khổng thể tưởng tượng, hỏi làm sao cho người khác có thể tin??? Đã như vậy, bởi vì sự kiện “Hố trời” mà bị hút sang thế giới khác thì thực sự không có gì quá kỳ quái cả.
“Nếu đúng như ta sở liệu, hiện tại quan trọng là … Biết rõ ràng đến cùng là thế giới này đã xảy ra chuyện gì??? Như thế nào lại có thể tìm đến thế giới của minh, còn có…” Tô Vũ trong nội tâm suy nghĩ, bỗng nhiên trên thế giới , thỉnh thoảng có “Hố trời” xuất hiện, nếu quả thật như mình sở liệu thì trong thế giới này số người bị “Hố trời” mang tới chỉ sợ không ít , những người kia hiện tại lại ở nơi nào????
Mà vấn đề lớn nhất bây giờ là đồ ăn lấy từ nơi nào.
Phát hiện được một nửa cái siêu thị chỉ đủ để mọi người mừng rỡ trong thoáng chốc nhưng rất nhanh đã minh bạch là hoàn toàn vô dụng, trong trường học có hơn ngàn người đối với số ít thực phẩm này ,căn bản là như muối bỏ biển.
Tần Gia Quý trầm giọng nói: “Bất luận suy luận của Tô Vũ có chính xác không, nhiệm vụ của chúng ta bây giờ cần phải làm là tiếp tục đi tìm, chỗ này có thể phát hiện được nửa tòa siêu thị coi như đã có thu hoạch, ít nhất cho thấy trong rừng này không chỉ có những con quái vật kia, đã như vậy , nhất định còn có nhiều thứ nữa…. Có thể có những đồ vật làm chúng ta mừng rỡ , thậm chí là thoát khỏi chỗ này. Chúng ta còn có thời gian một ngày rưỡi.”
Mã Tử Diệp, Trương Trọng Mưu, mấy người gật đầu, bỗng nhiên, bên kia có người nhẹ giọng nói tiếp: “Những đồ ăn này tuy không coi là nhiều nhưng nếu chỉ là chúng ta thì lại đủ để chúng ta sống quá mười ngày , có hơn mười ngày để tìm, cơ hội nhất định càng lớn.”
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Tác giả: Hắc Đồng Vương Quyển 1 : Sắt đen Chương 22: Bao vây trùng trùng điệp điệp
Nguồn MangaClub.Vn
Lời này vừa hết, Tần Gia Quý hằm hằm nhìn hắn, hắn phát giác người này lớn lên tương đối gầy gò, nhớ rõ hắn là một tên đệ tử học đại học năm hai tên là Lý Ốc.
Lý Ốc nói ra với thanh âm rất nhẹ, tuy nhiên mọi người ai cũng nghe rõ.
Người trong trường học có hơn một ngàn mà thức ăn còn chưa đủ để dùng trong hai ngày, thực ra còn một ngày rưỡi, thế nhưng trong một ngày rưỡi có thể tìm được cái gì đâu, chẳng lẽ thật sự trắng tay mà quay về???
Có lẽ còn có phương pháp khác tốt hơn , đó là một đám người bọn họ cầm những đồ ăn này, không để ý tới hơn một ngàn người chết sống, như vậy mọi người ít nhất có thời gian mười ngày để tìm đường ra , lời nói của Lý Ốc thể hiện rất rõ mà mọi người nghe cũng rất rõ.
Tần Gia Quý tức giận nói: “ Lý Ốc , lời này của mày có ý gì, mày chẳng lẽ đã quên trong trường học có hơn ngàn người??? Tất cả mọi người vẫn còn trông cậy vào chúng ta đấy.”
Lý Ốc nhìn thấy Tần Gia Quý tức giận, có chút sợ hãi. Bên cạnh hắn Chu Hoa Khang nói:”Lý Ốc nói đúng mà, hiện tại trong tình huống này, tất cả mọi người đều biết, nếu như kế tiếp, trong vòng hơn một ngày, chúng ta có thể tìm được đường ra hoặc cứu viện thì tự nhiên mọi chuyện liên đơn giản, thế nhưng nếu chúng ta không tìm thì mọi chuyện liền như sáng hôm nay khi chúng ta gặp lũ quái vật kia, vậy phải làm sao bây giờ???? Trở về ???? Trở về có thể làm cái gì???? Mọi người cùng đói bụng sau đó chờ chết cùng một chỗ sao???
Tần Gia Quý nghe hắn nói vậy liền trợn mắt nhìn, thời gian dần trôi qua , cơn tức giận này cũng đã biến mất.
Chu Hoa Khang thấy mọi người không nói, thành âm càng lớn hơn, trầm giọng nói : “ Ta cho rằng, nếu quả thật đụng phải loại tình huống đó thì chúng ta chỉ có thể mang theo nhưng đồ ăn này để cho chính mình giữ thôi, trong trường học hơn một ngàn người… Chúng ta không phải là không muốn cứu người , thế nhưng mà , mọi người hiểu rõ nhất mà , chúng ta dựa vào cái gì để cứu người??? Chúng ta ngay cả mạng mình còn không có khả năng giữ , tùy thời đều có khả năng chết đi thì còn nói đến việc cứu người , nói chuyện gì gánh vác lấy hi vọng của họ, thật sự là buồn cười quá đi à.”
Tất cả mọi người trầm mặc tại chỗ , nghe thấy những lời Chu Hoa Khang nói, sau nửa ngày , Tô Gia Quý nói : “Tô Vũ , ngươi cũng cho là như vậy??”
Trên đường đi, biểu hiện của Tô Vũ đã chấn nhiếp mọi người , trong lúc bất tri bất giác, tất cả mọi người đều coi hắn là thủ lĩnh.
Tô Vũ vuốt vuốt tóc của mình, cười nhạt một tiếng, nói: “Hiện tại?? không phải còn có thời gian rảnh sao??? Ít nhất chờ đến tối mai, chúng ta lo lắng tiếp cũng không muộn.” Nhưng trong lòng nghĩ tới việc Tô Ngọc vẫn còn ở trường, những người khác chết sống thì hắn không quan tâm, thế nhưng dù thế nào cũng không thể bỏ mặc nàng ở lại trường mà không quan tâm được ah, bất quá hiện tại hắn lựa chọn trốn tránh, dù sao thời gian còn hơn một ngày rưỡi cơ mà .
Nghe Tô Vũ nói vậy, Tần Gia Quý thở ra một hơi, nói: “ Đúng, còn có thời gian, ít nhất là tạm thời chúng ta vẫn giữ nguyên kế hoạch mà hành động, với vận khí của chúng ta, nếu như đến tối mai mà không có thu hoạch gì , lúc đó , chúng ta sẽ lo lắng nên làm việc gì kế tiếp, mọi người đồng ý chứ ??”
Trương Trọng Mưu đã đem balô của mình chất đầy thuốc lá , nước khoáng cùng thực phẩm, đem khóa kéo kéo lên, mới nói: “ Đó là đương nhiên, cứ làm như thế a, hiện tại suy nghĩ xem ngày sao làm gì thật là buồn lo vô cớ.”
Khi Tô Vũ cùng Tần Gia Quý quyết định như vậy, những người khác cũng không có gì dị nghị, Mã Tử Diệp nói: “Chúng ta muốn tiếp tục thăm do, những đồ ăn này chúng ta phải xử lý sao bây giờ ???”
Tần Gia Quý nói: “ Có thể mang bao nhiêu thì cố gắng mang nhiều thêm một ít, những thứ khác để tại chỗ này chắc không có chuyện gì đâu, mọi người cũng nhìn thấy, những con quái vật kia đối với những đồ ăn này không có hứng thú, chúng ta chỉ cần ghi lại phương vị, … thật sự nếu không có thu hoạch thì trở về đây cũng không muộn.”
Đồ ăn không ít, mọi người không có khả năng một lần mang đi hết được, nghe được những gì Tần Gia Quý nói, tất cả mọi người đều gật đầu, sau đó mở balô ra , rồi tận lực nhét đây thức ăn vào trong.
Mã Tử Diệp xé một gói mì ăn liền, gặm, Trương Trọng Mưu ngó đầu vào balô nàng xem xét , kêu lên: “ Khá lắm, ngoài trừ nước uống bên ngoài thì tất cả đều là mì ăn liên, Mã mỹ nữ , ngươi vậy mà thích ăn mì ăn liền à???” Vẻ mặt thể hiện sự không tin tưởng.
Mã Tử Diệp hừ nhẹ, nói: “Không nói với những người không thích ăn mì ăn liền.”rồi gặm mì ăn liền , hưởng thụ một cách thỏa mãn.
Tô Vũ lại tìm được một hộp chocolate nói: “tất cả mọi người mang nhiều chocolate vào, đây là đồ ăn có nhiều chất dinh dưỡng, rất hữu dụng.”
Tần Gia Quý gật gật đầu, cầm một hộp, nhìn động tác mọi người rất nhanh , tất cả đã đem balô nhét căng phồng, trong này đầy đồ ăn, với số đồ ăn này, ít nhất cũng có thể chống đỡ được bốn năm ngày, xem trong siêu thị còn thừa hàng đống đồ ăn lớn, kỳ thật nếu như bọn hắn chỉ tầm mười người, những đồ ăn này, chỉ sợ có thể giúp bọn hắn sống được nhiều ngày, chỉ là … Một khi nghĩ tới trường học với hơn ngàn người, đồ ăn nhiều hơn nữa cũng không đủ.
“Tần Gia Quý , người đến cùng có nắm chắc hay không??? Theo ta thấy còn không bằng mọi người vất vả một phen, đem những đồ ăn này toàn bộ mang đi, vạn nhất sau khi chúng ta rời đi, lại bị những con quái vật đến nơi này tiêu hủy hết???” Chu Hoa Khang mang trên mình một balô căng phồng, nhìn thấy hàng tủ đồ ăn còn lại, bỗng nhiên nói, hơn nữa hắn còn nhìn thấy siêu thị chuẩn bị nhiều túi lớn, nếu như mọi người có gắng chút, chưa hẳn không thể đem toàn bộ mang đi.
Tần Gia Quý có chút nhíu mày, nói: “Muốn đem những thức này mang đi… Chúng ta sẽ cử động không được linh hoạt vả lại tốc độ di chuyển sẽ chậm nữa, Chu Hoa Khang, người nghĩ lại thử coi, nếu như những con quái vật kia muốn phá hư đồ ăn thì đã sớm phá hủy, còn chờ chúng ta tới sao??? Ngươi có lẽ còn nhớ, khi chúng ta tới đây cũng chỉ giết hơn mười con Lâm Bố Thú con.”
Chu Hoa Khang nghe Tần Gia Quý nói như vậy, nhìn đống đồ ăn trước mặt, trên mặt lộ vẻ tiếc nuối, bỗng nhiên xa xa truyền đến tiếng bén nhọn cùng tiếng gào thét, sau đó, bốn phía không xa, “sàn sạt” từng tiếng bước chân đang tiến lại gần.
Tiếng kêu lại để mọi người hoảng sợ ngẩng đầu lên, Tô Vũ một bước ra xa liền đã ra được bên ngoài của siêu thị, sau đó rất nhanh liền lui về sau,rồi nói: “ Tất cả mọi người lui về sau.”Sắc mặt hết sức trịnh trọng.
“Chuyện gì xảy ra?” Tần Gia quý vội vàng hỏi.
“Lúc trước chúng ta để cho mấy con Lâm Bố Thú con trốn thoát, hiện tại chúng gọi cứu binh đến rồi.”Tô Vũ sắc mặt có chút cổ quái.
Lúc này, Tần Gia Quý cũng nhìn thấy, tại xung quanh siêu thị, ước chừng trăm mét bên ngoài, thân ảnh trủng trùng điệp điệp, trừng mắt để nhìn, ít nhất cũng có 50~60 con Lâm Bố Thú con, tại bên trong bầy Lâm Bố Thú con , cầm đầu là mấy còn trên người có màu, ước chừng chắc là mấy con trốn thoát.
“Như thế nào nhiều như vậy??” Trương Trọng Mưu trên mặt đột nhiên biến sắc rồi kêu lên, lúc này mọi người cũng bất chấp đồ ăn rồi, nhao nhao đem balô hạ xuống , chuẩn bị chém giết.
“Không cần kinh hoảng, tuy nhiên số lượng hơi đông nhưng mọi người đã mạnh hơn rồi lại lợi dụng địa hình, chúng ta vẫn có cơ hội.” Tần Gia Quý phóng tầm mắt nhìn xung quanh, rất nhanh dời mắt về phía container.
Đây chỉ là một nửa cái siêu thị, nhưng lại còn có một nửa vách tường giống như một cái thành lũy tự nhiên, sức mạnh của Lâm Bố Thú con còn chưa đủ để hắn phá hỏng cái vách tường này.
Mọi người ngầm hiểu lẫn nhau, đem lỗi ra phá hỏng, sau đó đem mấy cái container đẩy ngã xuống cùng một chỗ, đổ xuống chô vách tường kia, chỉ để lại một chỗ ước chừng 2m như là cửa ra vào, nơi này , là chỗ bọn hắn tạo ra, tạo ra để làm nơi cùng Lâm Bố Thú con chém giết.
“Mọi người phân thành mấy đám, chắn ở chỗ này, mệt moit lùi ra sau nghỉ ngơi, như vậy chúng ta có thể thay phiên thủ tại chỗ này, làm cho đối phương đông người cũng không thể phát huy được, nếu như luận solo, chúng ta có thể so sánh mạnh hơn những con quái vật này nhiều, chỉ cần không loạn , chúng ta chẳng nhưng có thể dùng toàn bộ giết chết những con quái vật này hơn nữa lại còn mạnh hơn nữa.” Tần Gia Quý mặt trần đầy tự tin nói.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Tác giả: Hắc Đồng Vương Quyển 1 : Sắt đen Chương 23: Tình huống nguy cấp
Nguồn MangaClub.Vn
Mọi người có chút hưng phấn, rất nhanh chóng phân đội ngũ xong xuôi.
Tần Gia Quý, Ngụy Chương Trà, Trang Hiểu Hoa một tổ. Triệu Thế Xương, Lý Ốc,Chu Hoa Khang một tổ, Mã Tử Diệp. Lâm Thạch. Ôn Duệ một tổ, còn lại chỉ có Ninh Nghiên ngồi một chỗ bất động, xem ý tứ của nàng cũng không ý muốn ra tay.
Cũng may là trên đường đi thì mọi người cũng quen với bộ dạng bất âm bất dương của nàng, hiện tại trong tất cả mọi người cũng chỉ có nàng là yếu nhất, vẫn như ban đầu mới đánh chết được một con Lâm Bố Thú con, vì nể mặt nàng nên mọi người cũng không nói, bất quá đã có mấy người đã sinh ra bất mãn với nàng, chỉ kém chút nữa là đã phát tác rồi.
Về phần dị lực trên mặt của Trương Trọng Mưu thì cũng khó phát huy, liền không có cho hắn vào đội nào, cho phép hắn tùy cơ ứng biến, nếu có cần có thể tới giúp một tay.
Mà Tô Vũ lại quá mạnh mẽ, có thể hành động một mình, xem ở đâu cần thì lại ra tay.
Nhìn thấy cả đàn Lâm Bố Thú con chậm rãi tiếp cận, trên mặt Tô Vũ để lộ ra thần sắc cổ quái , lẩm bẩm nói: “Tình huống có chút không ổn.” Vừa rồi trong nháy mắt, hắn thấy trong đàn Lâm Bố Thú con có ba con quái cao to đen hôi với làn da màu xanh.
Lâm Bố Thú thủ lĩnh, dĩ nhiên là xuất hiện ba con thủ lĩnh .
Ba con thủ lĩnh đi tay không, đi theo sau 50~60 con Lâm Bố Thú con, không chút hoang mang mà đi tới, đột nhiên, ánh mắt của bọn nó rơi xuống cái thi thể Lâm Bố Thú thủ lĩnh vừa bị Tô Vũ giết, cùng nhau dừng lại, sau đó ngồi xổm vây quanh cái thi thể, giống như đang nghiên cứu tại sao nó lại chết vậy.
Giờ phút này, bọn người Tần Gia Quý, Triệu Thế Xương cũng nhận ra đã xuất hiện ba con Lâm Bố Thủ thủ lĩnh, tất cả đều hít một ngũm lãnh khí, hàn khí ứa ra.
Một con Lâm Bố Thú thủ lĩnh đã thiếu chút nữa làm cả đoàn diệt, bây giờ trong một lần mà có tận ba con, trận này còn có thể đánh được??
Tô Vũ sờ lên trên vách tường, lẩm bẩm nói: “ Đã xong, Lâm Bố Thú con thì không có năng lực phá hỏng vách tường, thế nhưng mà với sức mạnh của Lâm Bố Thú thủ lĩnh thì ... Có lẽ có thể...”
Tần Gia Quý trong lành phát lạnh, thất thanh nói: “Cái gì???” trên mặt triệt để biến sắc.
Nếu quả thật bức tường bị phá hủy,rơi vào vòng vây của mấy chục con Lâm Bố Thú con, dù cho bọn hắn đã mạnh hơn so với Lâm Bố Thú con mấy lần, nhưng dưới tình huống bị tấn công bốn phương tám hướng, chỉ có một tình huống duy nhất đó là chịu chết thôi.
Trương Trọng Mưu khẩn trương nói: “Tô Vũ, làm sao bây giờ?? Chúng đã muốn tấn công tới rồi.”
Đám Lâm Bố Thú con rất nhanh đã tập trung cách mọi người không xa, ẩn ẩn tạo thành một vòng vây, tựa hồ đang chờ mệnh lệnh của ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh nên tất cả đều ngừng lại.
Tô Vũ nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của mọi người, tuy hắn biết rõ mọi người đã mạnh lên rồi , trong đó có thực lực của Tần Gia Quý, Triệu Thế Xương, Mã Tử Diệp đã không kém thực lực mà lúc trước của hắn khi giết con Lâm Bố Thú thủ lĩnh đầu tiên, nhưng với thực lực hiện tại của bọn hắn vẫn như trước không thể đấu tay đôi với Lâm Bố Thú thủ lĩnh được, lúc đó mình giết được con Lâm Bố Thú thủ lĩnh đầu tiên đa phần do vận khí, có thể nói là hiểm tử nhưng may mắn mà còn được sống.
Nếu như ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh giết tới, cộng thêm 50~60 con Lâm Bố Thú con, tất cả mọi người hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.
Tô Vũ cắn răng, nắm tay trái đã thành nắm đấm, một mảng lân phiến đã hiển hiện, bao trùm toàn bàn tay và cả ống tay áo của hắn...
“Các ngươi vẫn làm theo kế hoạch, không được rối loạn trận hình, ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh thì giao cho ta.”Nói xong, Tô Vũ đẩy mọi người ra rồi một mình bước ra ngoài.
Bọn người Tần Gia Quý khẽ giật mình, Mã Tử Diệp nhịn không được kêu lên: “ Tô Vũ??”
Tuy rằng Tô Vũ cường đại, đối phó với một con Lâm Bố Thú thủ lĩnh thì mọi người tin tưởng hắn có thể làm, nhưng đây là tận ba con ...
Trương Trọng Mưu liếm liếm bờ môi, bỗng nhiên nở nụ cười: “Đừng quên tên này có thể giết được hai tên gia hỏa như vậy rồi, hắn đã mạnh hơn, nhất định không có vấn đề!!!”
Trương Trọng Mưu tự mình an ủi mình, nhưng trong lòng hắn kỳ thật không có một chút lòng tin nào.
Đột nhiên Tô Vũ một mình đi ra, bên kia cả đàn Lâm Bố Thú con cùng nổi lên một hồi bạo động.
“Hắc...”Tô Vũ bỗng nhiên nhếch miệng cười cười, chủ động xông vào bên trong đàn của Lâm Bố Thú con, vung tay lên, máu xanh bắn tung tóe, liền đem một cái đầu của Lâm Bố Thú con cắt ra.
Sau lưng, ba thanh gỗ cùng nên xuống một chỗ, Tô Vũ ngạnh kháng , trên tay có Hắc Lân cứng rắn như sắt thép,ba thanh gỗ nện xuống không chỉ không làm bị thương Tô Vũ mà ngược lại bị phản chấn, hắn sử dụng móng vuốt “Xùy~~~” một tiếng, một bé Lâm Bố Thú con đã đi xuống địa ngục.
Mọi người trốn trong siêu tận mắt chứng kiến, Mã Tử Diệp khẽ thở dài: “ Thật là lợi hại...”
Tuy nàng hiện tại cũng có thể dễ dàng giải quyết được một con Lâm Bố Thú con nhưng cũng không dám lao ra như vậy, lại càng không dám để cho ba con Lâm Bố Thú con vây công chính mình, về phần giống như Tô Vũ chỉ tiện tay giải quyết thì càng không có khả năng. ( đậu phộng!!! Nó ăn 2 con to mi chưa được con nào thế mà phải so sánh, dài cả chuyện, mỏi cả tay, đau cả lưng (( )
Tô Vũ đột nhiên lao ra, trong nháy mắt liền giải quyết vài con Lâm Bố Thú con, ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh đang ngồi nghiên cứu trên đất rốt cuộc cũng đứng lên, cùng một chỗ tru lên với giọng khàn khàn.
Theo thanh âm tru lên, từng đàn Lâm Bố Thú con bay vọt đến, không có công kích Tô Vũ, mà là hướng hết về phía siêu thị.
“Bên trên.” Tần Gia Quý quát chói tai, hắn và Ngụy Chương Trà. Trang Hiểu Hoa cùng một tổ lập tức tiến lên, ngăn ở chỗ mà cửa rộng chỉ có 2m, nghênh chiến Lâm Bố Thú con.
Tô Vũ mắt thấy Lâm Bố Thú con không ngăn cản mình, cũng không có ra tay, mà tầm mắt nhìn mấy con Lâm Bố Thú thủ lĩnh không xa, sau đó duỗi cánh tay phải, đối với chúng vẫy vẫy, bày ra tư thế khiêu khích.
Tô Vũ sợ nhất là ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh tách ra mà hành động, như vậy chính mình được cái này mất cái khác, tình huống như thế thì rất phiền toái, bởi vì bọn người Tần Gia Quý sử dụng sách lược đối phó với Lâm Bố Thú con thì coi như cũng được, bọn họ mà đối mặt với Lâm Bố Thú thủ lĩnh chưa chắc đã không thất bại thảm hại.
Cũng may ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh rất có hứng thú đối với Tô Vũ, cùng một chỗ theo dõi hắn, sau đó, đồng thời lao lên giống như ba mũi tên đang bay.
Ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh liên thủ công kích, cho dù Tô Vũ tự đại cũng không cho là mình có thể ứng phó, có lẽ hắn có thể đánh chết một thậm chí là hai con nhưng nhất định cũng sẽ chết trên tay đối phương.
Tô Vũ không dám có suy nghĩ khác, lập tức lui về sau , làm cho ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh không ngờ tới, một lần Tô Vũ lùi lại đã chui vào trong đàn Lâm Bố Thú con.
Chuyện này làm cho ba con quái vật cảm thấy nao nao, sau đó không suy nghĩ , liền cũng cùng một chỗ xông vào trong bầy Lâm Bố Thú con, rồi cùng đánh tới Tô Vũ.
Tô Vũ thở ra một hơi, quả nhiên, quái vật vẫn là quái vật, nếu so về chỉ số thông minh vẫn kém nhân loại.
Bốn phía đều là Lâm Bố Thú con, tình huống này nhìn như hung hiểm nhưng nếu suy nghĩ kỹ thì không giống, những con Lâm Bố Thú con sẽ làm cho Tô Vũ nguy hiểm hơn nhưng cũng hạn chế sự di chuyển của ba con lâm Bố Thú thủ linh, làm cho chúng không thể phối hợp tốt với nhau để cùng tấn công Tô Vũ được.
Tô Vũ vận khí, cảm thụ được dị lực ở tay trái phát ra mãnh liệt, đó là kết quả của việc giết hàng loạt Lâm Bố Thú con cùng hai con Lâm Bố Thú thủ lĩnh, dị lực của tay trái rất chi là khủng bố, đã đạt đến cảnh giới rợn người,Hắc lân đã bao phủ trên cánh tay,đối mặt với ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh không thể nghi ngờ dùng là đối tượng để thử tay nghề rất tốt.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Tác giả: Hắc Đồng Vương Quyển 1 : Sắt đen Chương 24: Kĩ năng mới
Nguồn MangaClub.Vn
Tuy đối mặt với ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh nhưng giờ phút này Tô Vũ lại không có cảm giác sợ hãi , ý nghĩ trong đầu hết sức tỉnh táo , phân tích tình thế,bước chân biến ảo, nhoáng một cái liền động đã đem một con Lâm Bố Thú con ép lùi về sau, một cước bay lên, liền đem một con nữa đá bay, liền vọt tới bên một con Lâm Bố Thú thủ lĩnh.
Trên người Tô Vũ hiện giờ thì không riêng gì cánh tay trái có dị lực khủng bố mà toàn thân thể giờ chỗ nào cũng có sức mạnh tăng lên gấp hai ba lần, đương nhiên còn xa xa vẫn không bằng cánh tay trái được.
Lâm Bố Thú con bị bay ngược, còn Lâm Bố Thú thủ lĩnh liền nhoáng một cái, thân thể đã tránh được, qua lần này đã có khoảng cách với mấy con Lâm Bố Thú thủ lĩnh khác , chính xác là hơn một mét, khoảng cách này đã tạo nên sự hạn chế khó phối hợp với nhau.
Hai con Lâm Bố Thú thủ lĩnh khác bay lên đánh tới, cờ hồ là đồng thời tấn công Tô Vũ.
Nhìn thấy bốn móng vuốt chuẩn bị chém lên quần áo, thân thể Tô Vũ nhanh chóng lùi lại,sau lưng lại đánh lên một con Lâm Bố Thú con,một bé nữa lại biết bay, mà chính hắn cũng thuận đà ngừng lại .
Cơ hội tốt như vậy, hai con Lâm Bố Thú tự nhiên sẽ không bỏ qua, lập tức lại tấn công một cách mãnh liệt.
Lúc này đây, Tô Vũ muốn tránh cũng không được, cắn răng một cái, chủ động nghênh tiếp, buông tha cho con bên trái, toàn lực hướng về con Lâm Bố Thú thủ lĩnh bên phải vọt tới.
Hai chân Tô Vũ đã sớm vận dị lực, lúc này hai chân đạp một cái, chỉ nghe “Bồng” một tiếng, thân thể như một quả đoạn pháo liền xông ra ngoài, theo sát sau tiếng “ Bồng” thứ hai, thân thể của hắn đã va chạm với Lâm Bố Thú thủ lĩnh.
Song phương đều dùng toàn lực bổ nhào về phía trước, va chạm này quả thực có thể nói là lưỡng bại câu thương, Tô Vũ há miệng phun huyết, Lâm Bố Thú thủ lĩnh cũng đồng dạng kêu rên nằm lăn lộn trên đất, bất ngờ móng trái vung lên, chụp mạnh vào vai phải của Tô Vũ.
Có điểm ngoài ý muốn là Tô Vũ lại không tranh, do bị đối phương bắt trúng vào vai phải liền bị đâm thủng vào sâu trong thịt ở vai phải, máu tươi chảy ra, một tiếng kêu rên, Tô Vũ bị nó kéo đến lăn cùng rồi bay rớt ra ngoài.
Bên kia Lâm Bố Thú thủ lĩnh tấn công thất bại, vội vàng quay người, đã thấy Tô Vũ kêu lên rồi lăn mình, quay cuồng dùng quyền trái đánh ra ,Dùng tay phải nắm thẳng vào lồng ngực của Lâm Bố Thú thủ lĩnh.
Từng mảnh nhỏ Hắc Lân dựng lên, khởi động kỹ năng “Móng vuốt cào xé” , huyết nhục lập tức xoay tròn, Lâm Bố Thú thủ lĩnh này phát ra tiếng tru thê lương, đã thấy Tô Vũ dùng trảo quét ngang , tay trái đang xoay tròn nên có lực phá hoại rất lớn, lập tức đem nửa người trên của Lâm Bố Thú nghiền nát, làm cho nó lập tức mất mạng.
Vừa rồi, Tô Vũ liều mạng chấp nhất chịu bị thương ở vai phải để dùng một chiêu này, muốn trong tình cảnh này giết trước một con Lâm Bố Thú thủ lĩnh , nếu không ba con đồng thời liên thủ, hắn tất phải chết không thể nghi ngờ.
Chỉ một chiêu liền giết chết một con Lâm Bố Thú thủ lĩnh, hai con còn lại lập tức sững sờ, sau đó mới phục hồi tình thần, gào thét hướng Tô Vũ đánh tới.
Tuy Tô Vũ đã đánh chết một con, nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ, vai phải lưu lại vết thương nhìn rõ năm cái móng tay và cả lỗ thủng, nội tạng chấn động, toàn thân nhức mỏi, trong cổ họng có mùi tanh , chỉ cần chịu va chạm nữa chắc chắn lại phun huyết.
Nhưng mà sợ hồi phục của chính hắn quá bất ngờ làm hắn cũng chưa nghĩ tới, không chỉ giết được một con Lâm Bố Thú thủ lĩnh, cánh tay trái lại hấp thụ được tinh thể của Lâm Bố Thú thủ lĩnh , sinh ra được Hắc Lân mới, non nửa cánh tay đều bị Hắc lân hiện đầy.
Hắn một lần nửa khởi động “Móng vuốt cào xe” , từng mảnh Hắc Lân dựng lên , trên đó ẩn ẩn phun ra đồ vật có màu bạch khí, lại sinh ra một loại đẩy có tác dụng trợ lực, làm hắn sử dụng “Móng vuốt cào xé” tốc độ nhanh hơn, lực phá hoại càng mạnh hơn nữa.
Khẽ kêu một tiếng, lúc này Tô Vũ chủ động nghênh tiếp, tay trái sử dụng “Móng vuốt cào xé” xông về phía hai con Lâm Bố Thú thủ lĩnh khác đánh tới.
Hai con Lâm Bố Thú vừa biết được sự lợi hại của “Móng vuốt cào xé” tự nhiên không dám chống đỡ, lập tức tránh sang hai bên.
Lúc này tại cửa vào của siêu thị, từng đàn Lâm Bố Thú con đang kịch chiến cùng bọn người Tần Gia Quý, bọn người Tần Gia Quý đã đoán đúng, những nơi khác đã bị ngăn chặn, Lâm Bố Thú con chỉ có thể cùng bọn họ liều mạng ở nơi rộng 2m này , mỗi một lần chỉ có ba đến bốn con Lâm Bố Thú con đánh tới, ưu thế về số lượng đã bị mất, một chọi một trong lúc kịch chiến, bọn người Tần Gia Quý lập tức chiếm thượng phong.
Rất nhanh trước mắt mọi người liền chồng chất thi thể của bảy tám con Lâm Bố Thú con.
Tô Vũ vào giờ phút này, đã hấp thu được năng lượng tinh thể của ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh, cánh tay non nửa đã Hắc Lân hóa, dị lực,tốc độ, phản ứng, thể lực tất cả lại một lần nữa tăng lên, giờ lấy một địch hai, lại vẫn chiếm thượng phong.
Lần đầu tiên hắn cảm thấy những con Lâm Bố Thú thủ lĩnh thật ra cũng rất yếu, dậm chân một cái, khởi động “Móng vuốt cào xé”, Xùy~~~ một tiếng, Hắc Lân dựng lên , phun ra bạch khí nhàn nhạt, thoạt nhìn như là “Móng vuốt cào xé” kéo thân thể của hắn, rồi như đạn pháo bắn ra.
“Bồng” một tiếng vang thật lớn, hai con Lâm Bố Thú thủ lĩnh đã né được, nhưng giống như trước không né được hết, bụng trái đã bị trúng một trảo, lập tức huyết nhục bay tứ tung, bị “ Móng vuốt cào xé” làm cho thân trên xuất hiện một lỗ thủng rất lớn.
Lại phất tay khẽ kéo, “Xuy xuy xùy~~~” , huyết nhục quay vòng, từng mảng Hắc Lân đã dựng đứng lớn xoay vong vòng, như là cối xay thịt, lập tức xương cốt liên bắn ra ,liền đem Lâm Bố Thú Thủ lĩnh phân thành hai đoạn, một tinh thể bay lên cánh tay trái của Tô Vũ, dần bị hấp thu.
Con Lâm Bố Thú còn lại nhìn được một màn này, có chút choáng váng,…nó nghĩ tới việc chạy trốn, Tô Vũ khẽ kêu, như là Ma Thần hàng lâm, tay trái tấn công , liền đập lên đầu nó.
“Phụt” một tiếng, thân thể của Lâm Bố Thú thủ lĩnh khẽ lay động, rồi ngã quỵ xuống, đầu đã biến mất.
Tay trái của Tô Vũ lại được hấp thu thêm một tinh thể nữa.
Một hơi thu nạp được hai tinh thể của Lâm Bố Thú thủ lĩnh, Tô Vũ khẽ kêu, dị lực tăng vọt, tay trái không ngừng chấn động, chỉ thấy Hắc Lân lại phát triển, rốt cuộc đem hơn nửa cái tay trái phủ kín, nhìn xem thấy có một đạo hắc quang lập lòe, trên mu tay trái , con mắt “ Cảm giác chi nhãn” lại xuất hiện, sau đó trong đầu Tô Vũ hiện lên một đạo tin tức.
“Lĩnh ngộ kỹ năng: Cánh tay thằn lằn.”
Tâm niệm vừa động, Tô Vũ liền sử dụng “Cánh tay thằn lằn”, chỉ thấy từng mảng Hắc Lân liền thu liễm, nửa cảnh tay trái không ngừng phồng lên , vặn vẹo, … biến dị một lúc rất lâu, Tô Vũ thấy mặt mày choáng váng, chỉ thấy nửa cảnh tay giờ như như bắp đùi, dài hơn hai thước, nếu nhìn từ xa giống hệt chân trước của con thằn lằn khổng lồ.
Trong đầu hắn lại hiện lên một đạo tin tức khác, đó là khi khởi động “Cánh tay thằn lằn” thì không sử dụng được “ Móng vuốt cào xé”.
“Trạng thái Cánh tay thằn lằn cấp 1, lực phá hoại tăng gấp hai, tốc độ giảm bớt, có thể giữ lại được 70% tốc độ của mình.”
Sau đó là giới thiệu kỹ càng kỹ năng này.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Tác giả: Hắc Đồng Vương Quyển 1 : Sắt đen Chương 25: Cảnh sát
Nguồn MangaClub.Vn
Tô Vũ vẫn giữ nguyên cánh tay đang sử dụng “Cánh tay thằn lằn”, trông nó vừa to vừa dị, đột nhiên tấn công trùng trùng điệp điệp vào mặt đất, “ Phanh” một tiếng, mặt đất xuất hiện hàng loạt vết nứt càng ngày càng to , dần dần tạo thành một cái hố lớn.
Tô Vũ lại càng hoảng sợ, thu hồi ngay lại “Cánh tay thằn lằn”, xem cái hố to trên mặt đất, cái cánh tay này quả thực có lực công kích hết sức khủng bố, dùng để phá gì đó thì thật là nhất, nhưng mà khi dùng trong chiến đấu lại không tốt bằng “ Móng vuốt cào xe”, bởi vì “Cánh tay thằn lằn” tuy gia tăng lực công kích nhưng lại giảm ba phần tốc độ.
Tay trái đã khôi phục bình thường, sờ lên vai phải , đột nhiên phát hiện vết thương bị con Lâm Bố Thú thủ lĩnh gây ra đã sớm cầm máu, hơn nữa miệng vết thương đã sớm khép lại, chỉ sợ thêm lúc nữa là khỏi hẳn rồi, mà đến sẹo cũng không có, tốc độ khôi phục như vậy, quả thật có chút kinh người.
Nhìn đầy đất thấy thi thể của Lâm Bố Thú con, trong mắt bọn họ thì chúng là quái vật, nhưng đột nhiên, Tô Vũ cảm giác được , nó coi mình là người sao??? Hẳn cũng coi mình là quái vật ??
Phía trước truyền đến tiếng quát của Mã Tử Diệp, Tô Vũ ngẩng đầu nhìn, đã thấy hơn 20~30 Lâm Bố Thú con đã bị giết, dưới tình huống không có Lâm Bố Thú thủ lĩnh, chỉ cần mấy người Tần Gia Quý giữ vững vị trí, trên cơ bản không có vấn đề gì.
Nghĩ tới những con Lâm Bố Thú này có thể giúp thực lực của bọn họ tăng cường, mà bọn họ lại có thể ứng phó được, Tô Vũ liền chuẩn bị đứng ngoài quan sát.
Bỗng nhiên, “Phanh” một thanh âm vang lên, Tô Vũ trong lòng rùng mình, hắn nghe ra đây rõ ràng là tiếng súng.
Trong rừng lại, tại sao có tiếng súng???
Tô Vũ hơi kinh ngạc rồi quay đầu nhìn, lại nghe được mấy tiếng súng “Bang Bang”vang lên,một đám Lâm Bố Thú con ở bên trong đột nhiên trên đầu đều thấy máu chảy ra thành tia, lăn đùng xuống đất.
Theo tiếng súng vang lên, cách đó không xa, hai thân ảnh vén lá cây, chậm rãi đi ra.
Hai người cùng mặc đồng phục cảnh sát, tay cầm súng ngắn, một người chừng hai mươi sáu hai mươi bay, một người chừng hơn ba mươi tuôi, tuy nhiên trên người có không ít chỗ bị thương, nhiều hơn nữa là máu tươi, nhưng trong rừng rậm như vậy tự nhiên lại có hai người ăn mặc đồng phục cảnh sát, điều này làm cho Tô Vũ có cảm giác như thấy được ánh mắt trời đêm đen, thiệt là khó có thể tin đươc.
Cảnh sát, đây mới thực sự là cảnh sát ah.Trong nháy mắt khi hai người này xuất hiện , Tô Vũ có thể khẳng định hai người chắc chắn là những người cảnh sát vì dân.
Bọn họ đi một chuyến có hơn ba mươi người gánh vác lấy toàn bộ hi vọng của một ngàn người trong trường, đi trên bước hành trình, một đường hung hiểm mang trên mình vô số thương thế, tử thương rất nhiều, rốt cuộc đã để bọn họ tìm được cảnh sát rồi.
Tô Vũ trong lòng không hiểu sao lại kích động, thậm chí muốn hét lên để thỏa mãn xúc động trong lòng.
“Rầm rầm rầm----“ Tiếng súng vang lên không ngừng, một người cảnh sát trong đó rất nhanh liền gỡ xuống một băng đạn, thay ngay băng mới ở bên hông, lại tấn công hướng đàn Lâm Bố Thú con.
Đằng sau đột nhiên gặp công kích,Lâm Bố Thú con đột nhiên kích động, sau đó, rất nhiều con Lâm Bố Thú con quay đầu lại, nhìn thấy ba con Lâm Bố Thú thủ lĩnh dẫn chúng nó đến đây đã tử vong, lập tức xuất hiện khủng hoảng.
“Cảnh sát là cảnh sát----” trong siêu thị, bọn người Tần Gia Quý, Mã Tử Diệp rốt cuộc cũng chú ý tới hai người cảnh sát đang đi tới,lập tức mọi người đều điên cuồng kêu lên, cũng không biết lấy đâu ra dũng khí, dũng mãnh đánh ra ngoài siêu thị.
Cảnh sát xuất hiện, bọn hắn rốt cuộc đã được cứu trợ, một ngàn người trong trường học rốt cuộc cũng được cứu, bọn họ rất nhanh sẽ trở lại như trước ,không cần lo lắng những việc hãi hùng như vậy nữa, có thể chuyện tâm vào những việc mình thích.
“Giết ah--” mọi người hưng phấn lao ra khỏi siêu thị, như hổ xông vào bầy cừu, những con Lâm Bố Thú còn sống triệt để rối loạn, rất nhanh liền chạy loạn ra xung quanh, chỉ chốc lát sau, tất cả đã bỏ chạy hết, mà mọi người tự nhiên cũng không muốn đuổi theo, chỉ thấy Lý Ốc vui mừng vọt ra, kêu lên: “Cảnh sát, đồng chí cảnh sát…Y, chỉ có hai đồng chí thôi sao???”
Cơn cuồng hỷ bên trong người Lý Ốc đột nhiên hạ xuống mà cũng kỳ quái bởi vì ở bên trong rừng đi ra chỉ có hai người cảnh sát,hơn nữa nhìn mặt mũi họ thì cũng thấy được rõ vẻ mệt mỏi, thậm chí quần áo trên người còn rách tung tóe,thoạt nhìn thập phần chật vật, so ra cũng không tốt hơn bao nhiêu so với bọn hắn.
Vốn là có chút cuồng hỉ tự dưng biến mất, Tô Vũ đột nhiên nghĩ đến suy nghĩ của chính mình, nếu “Hố trời” đưa bọn họ từ thế giới khác tới thì hai người cảnh sát này chỉ sợ cũng như vậy, như vậy gặp bọn họ, cũng chả có thêm hi vọng gì.
Hai người cảnh sát nhìn thấy từng đàn Lâm Bố Thú đào tẩu liền đình chỉ xạ kích, nhìn bọn người Mã Tử Diệp, Tần Gia Quý đang lần lượt từ trong siêu thị đi tới, trong mắt có tia dị sắc đánh giá mọi người.
“Các ngươi là học sinh?”Trong hai người thì người cảnh sát hơn ba mươi tuổi đột nhiên hỏi.
“Đúng vậy, Chúng tôi là sinh viên của trường Học Viện kỹ thuât, trường học của chúng tôi không biết xảy ra chuyện gì, tự dưng xuất hiện bên trong khu rừng này, đồng chí cảnh sát, các ngươi… các người nhất định phải cứu chúng ta…” Lý Ốc kêu lên.
Hai người nghe được lời bọn hắn, liếc mắt nhìn nhau, không cho ý kiến mà ngược lại đi về hướng siêu thị.
Bọn người Tần Gia Quý cũng dần cảm thấy hai người cảnh sát có chút cổ quái nhưng vẫn đi theo bọn họ.
Mã Tử Diệp đi cuối mọi người, bỗng nhiên khẽ nói với Tô Vũ : “ Ta cũng đột phá”.
“Ân?” Tô Vũ sừng sờ , cũng không có hiểu đây có ý gì.
Mã Tử Diệp nói: “ Xem chân phải của ta”. Thanh âm có chút hưng phấn, cũng có chút đắc ý.
Tô Vũ nhìn sang, đã thấy trên chân nàng có từng đạo mạch đen to chừng ngón tay, cái này giống một cỗ Hắc dây không ngừng nhúc nhích, chúng dây dưa với nhau, như là vật còn sống, thập phần thần kỳ.
“Sắt thép chi võng!!!”Mã Tử Diệp đột nhiên đập mạnh chân phải, trong miệng khẽ quát, cái Hắc dây đó hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra, rất nhanh đã tạo thành cái lưới đan trên mặt đất, Tô Vũ đứng bên cạnh nàng có cảm giác hai chân như bị xiết chặt, cúi đầu xuống, hóa ra hai chân đã bị hắc dây chói trụ, không thể động đậy.
Có chút kinh hãi, Tô Vũ duỗi tay trái, mu bàn tay mở ra “Cảm giác chi nhãn”, lập tức tra xét tư liệu của Mã Tử Diệp.
“Hắc thiết chiến sĩ cấp 1, chủng tộc:không rõ,Kỹ năng:không rõ, những thứ khác : không rõ.”
Tô Vũ lập tức hiểu ra, Mã Tử Diệp rốt cuộc cũng đột phá,vốn là linh giai nay đã tiến hóa thành “Hắc thiết chiến sĩ cấp 1”, còn một chiêu “ Sắt thép chi võng” hiển nhiên cũng là do nàng lĩnh ngộ được.
“Chúc mừng ngươi.”Tô Vũ võ võ ót, cười cười , trong đội ngũ có thêm một người đột phá trở thành “Hắc thiết chiến sĩ cấp 1”, vậy thực lực của bọn hắn sẽ mạnh hơn.
Trên mặt Mã Tử Diệp lộ ra nụ cười, thu hồi “ Sắt thép chi võng”, Hắc dây thừng trên chân phải được sử đụng đột nhiên bị thu hồi,hết thảy liền trở lại như ban đầu.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R