Về phần Huyền Hậu, Tuyết Mãn Kiền Khôn của nàng đã đạt đến viên mãn. Khí đông lạnh cực hạn bạo phát, Yêu Ma Vương cao to chừng mấy chục thước bị đông lạnh thành tượng băng. Theo thân hình của nàng xuyên toa trong đó, tượng băng liền bị nghiền nát thành trăm nghìn vạn khối, rơi xuống một trận mưa băng.
Mộ Dung Khuynh Thành nhân tài mới xuất hiện này ngược lại cũng không so với bọn hắn thua kém bao nhiêu. Ác Ma Chi Dực phía sau lưng nàng, cung cấp cho nàng lực cơ động vô cùng khủng bố. Thân hình không ngừng lóe ra, một chốc còn ở chỗ này, tiếp sau đó đã lại ở một chỗ khác. Ma Vương cùng nàng giao thủ còn chưa phân rõ được đối thủ là ai, đã lập tức bạo liệt thân thể mà chết.
Bất quá, bên phía Chân Linh Thế Giới Vương giả cường đại tuy rằng không ít, Ma tộc bên kia Vương giả cường đại càng nhiều hơn. Không nói hai đại nhân vật cấp Ma Đế như Cự Ma Đế và Khủng Cụ Ma Đế này, Ma tộc Ma Vương khác có thể so với Thiên Tà càng vượt lên trước mười người. Bọn họ cùng hai người trước như nhau, vẫn bị phong ấn tại Chân Linh Thế Giới. Tu vi chân chính là Sinh Tử Cảnh Lục Trọng Thiên, sau khi bị áp chế lưỡng trọng thiên cũng có tu vi Sinh Tử Cảnh Tứ Trọng Thiên, tương đương với Chân Linh Thế Giới Lục Tinh chiến lực.
Giống như một cái máy ủi đất, hai đại nhân vật cấp Ma Đế cộng thêm hơn mười gã Ma Vương có thể so với Thiên Tà thế như chẻ tre, một đường đi qua, Vương giả của Chân Linh Thế Giới hóa thành từng phiến huyết vụ, thi cốt vô tồn.
- Giết!
Sở Trung Thiên mái tóc hồng rực, tình trạng tựa như điên cuồng, hắn không tránh không né, cùng với hai Đại Ma Vương đối diện ngươi một quyền, ta một cước quần ẩu. Hoàn toàn là đấu pháp lấy mạng đổi mạng, cuối cùng, dựa vào Cương Nguyên hộ thể và Cương Linh Thể không tầm thường, cứng rắn đem hai Đại Ma Vương đánh bạo. Về phần chính hắn nửa bên đầu cũng đều lõm xuống, ngực bị xé mở ra một khối huyết nhục lớn.
Tình huống của Độc Cô Tuyệt so với Sở Trung Thiên càng hỏng bét hơn. Đối thủ của hắn chừng ba Đại Ma Vương, trong đó không một ai so với hắn kém hơn bao nhiêu. Lấy một địch ba, Độc Cô Tuyệt liên tục bại lui. Trên người vết thương càng ngày càng nhiều, Bất Tử Chi Thân đều không kịp khôi phục.
- Ha ha, Độc Cô Tuyệt, ngươi cũng không nên chết sớm như vậy.
Một cây trường thương chợt đâm đến, xuyên qua đỉnh đầu một tên Ma Vương là Bắc Minh Huy. Hắn mặc dù đang cười, thế nhưng nước mắt lại giàn giụa, ngay vừa rồi, gia gia hắn vì cứu hắn, bị hai gã Ma Vương xé thành mảnh nhỏ. Trước khi chết, còn kéo một Ma Vương khác xuống nước, phẫn nộ khiến cho Bắc Minh Huy liên tiếp bạo phát, đánh chết một Ma Vương còn lại. Sau đó nhìn thấy Độc Cô Tuyệt có nguy hiểm, không để ý chỉ còn lại có nửa người, xung phong liều chết qua đây, một thương đâm thủng đầu đối phương.
Phanh!
Nửa người hắn thực sự vô cùng yếu đuối, bị Ma Vương đi ngang qua dùng Lang Nha bổng phá hủy thành huyết vụ.
- Muốn sống a, giết chết đám cẩu tạp chủng này!
Thanh âm của Bắc Minh Huy biến mất.
- A!
Độc Cô Tuyệt ngửa mặt lên trời rít gào, trên trán gân xanh dường như con rắn nhỏ đang chạy. Tóc bạc trên đầu cũng bay lượn từng sợi. Bi phẫn lại thêm điên cuồng cực độ đã khiến hắn bộc phát ra tiềm lực càng lớn hơn. Nhân Đao hợp nhất, từ vị trí trong ngực một gã Ma Vương tiến vào, lại từ phía sau giết đi ra, huyết thủy đầy trời bắn tung tóe.
- Mạng của ta, hiện tại đã không thuộc về ta nữa!
Trên mặt Độc Cô Tuyệt bi thương ẩn dấu đến một nơi thật sâu, còn lại chỉ có giết chóc.
Đại chiến trên không trung, để mọi người ở dưới đất chấn động. Đồng thời bi thống khó hiểu, chết quá nhiều. Bọn họ vốn là tồn tại tôn quý nhất Chân Linh Thế Giới, là nhân trung chi vương, yêu trung chi vương. Lại vì Chân Linh Thế Giới, vì con cháu muôn đời, bọn họ không hề nửa câu oán thán, không chút nào lùi bước, dù cho chết đi, cũng muốn kéo theo đối thủ chết cùng.
Đại quân Ma tộc giống như thủy triều dũng mãnh xông qua đây, vô biên vô hạn, giống như châu chấu. Nếu như nói một nghìn Ma Vương và hơn năm trăm Vương giả Chân Linh Thế Giới coi như là hai phiến mây đen va chạm với nhau. Như vậy đại quân hai trăm vạn Ma tộc và đại quân Chân Linh Thế Giới một trăm vạn người trùng kích, lại tựa như hai phiến hải dương đang va chạm.
Mặt đất đang run rẩy, cuồng phong đang gào thét, sét đánh như thiểm điện, bay ngang khắp nơi. Một mảnh cảnh tượng tựa như tận thế.
- Giết!
Song phương nhanh chóng tiếp cận. Đại quân ở phía trước nhất đã cách khoảng không giao thủ rồi. Kình khí gào thét giống như vạn tiễn cùng phát. Lại có giống như phong bạo tập kích.
Bang bang bang bang bang.... Âm hưởng kình khí bạo liệt thấu trời. Từng phiến hắc điểm rơi xuống. Mỗi một điểm đen hạ xuống, đại biểu một cái sinh mệnh biến mất. Giờ này khắc này, mạng người như rơm rác.
Rốt cục, hai bên đại quân xung phong liều chết đến cùng nhau, máu chảy thành sông, huyết khí trùng tiêu.
- Chết đi!
Phía sau lưng Thác Bạt Khổ hiện ra hư ảnh Cự Tích. Hư ảnh Cự Tích vung đuôi lên, lập tức có mấy Ma tộc bị đánh bay ra ngoài. Móng vuốt trảo một cái, lại có mấy Ma tộc bị phân thây.
Cùng hắn kề vai chiến đấu, có rất nhiều người xa lạ, cũng có rất nhiều người quen thuộc, tỷ như thiên tài có danh tính ở trên Tiềm Long Bảng ngày trước. Tỷ như bằng hữu nhiều năm qua quen biết, mỗi một người đều quên đi hết thảy, trong mắt chỉ có Ma tộc.
Ngoại trừ Nhân Tộc, bộ tộc Nhân Ma cùng với bộ tộc Bán Yêu, Yêu tộc cũng tham chiến, bọn họ đều có thể hóa thành hình người. Đây là chỗ tốt do Huyết Thiên Đại Lục Hóa Hình Đan mang đến. Hóa Hình Đan ngoại trừ để cho bọn họ có thể hóa thành hình người ra, cũng khiến cho bọn họ có linh trí không hề thua kém nhân loại, chịu vì Chân Linh Thế Giới mà chiến.
Đáng tiếc là, bọn họ chỉ là một bộ phận nhỏ trong Yêu tộc, càng nhiều Yêu tộc rải rác các nơi trên thế giới. Trong bọn họ ngoại trừ một ít kẻ tư chất cực cao, đại đa số cũng đều không đủ linh trí. Bọn họ chỉ vì lãnh địa của bản thân mà chiến đấu.
- Ha ha, quá yếu, thật sự là quá yếu, cho dù chúng ta đã bị Chân Linh Thế Giới áp chế, một vẫn có thể địch mười.
Một Ma tộc huyết thống yêu ma bắt được một võ giả nhân loại Tinh Cực Cảnh, hung hăng cắn một ngụm.
Yêu ma bắt được thi thể võ giả Tinh Cực Cảnh, hung hăng ném, phanh, thi thể lăng không bạo liệt, hóa thành vô số máu tươi bắn tung tóe. Vài tên võ giả Tinh Cực Cảnh xông lên tại chỗ bị máu tươi xuyên thủng, chết thảm tại chỗ.
Xích!
Bất chợt, một tia kiếm quang xuyên thủng mi tâm của yêu ma. Xuất thủ là Lãnh Tinh Hàn, ánh mắt của hắn cực lạnh. Sau khi giết yêu ma, cũng không nhìn tới hắn, trực tiếp đi tìm một đối thủ khác.
- Tiểu Tiểu, không nên sợ hãi, bọn chúng đều là súc sinh, giết một súc sinh, lại có cái gì phải sợ hãi.
Diệp Huyền sau khi giết một Ma tộc quay đầu đối với Diệp Tiểu Tiểu sắc mặt tái nhợt nói.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Ngay khi Diệp Huyền xoay người, đồng thời một Ma tộc giết qua, cự đại phủ đầu hướng phía đầu hắn chém tới. Mắt thấy đầu phủ sắp sửa hạ xuống, Diệp Tiểu Tiểu cũng không biết lấy khí lực từ đâu. Bàn chân giẫm mạnh một cái lên mặt đất, hóa thành một đạo lưu quang phóng ra. Đầu phủ bị đánh bay, khóe miệng Diệp Tiểu Tiểu chảy máu bay ngược trở lại.
Diệp Huyền phản ứng qua đây, cổ tay run lên, vô số kiếm hoa bao phủ đối phương, sau một khắc, tên Ma tộc đánh lén này toàn thân tiên huyết nhễ nhại, rồi ngã xuống.
Đại chiến mới tiến hành một hồi, Chân Linh Thế Giới đã chết đi gần trăm vị Sinh Tử Cảnh Vương giả. Ma tộc Ma Vương tổn thất cũng lớn vượt quá ý muốn. Dĩ nhiên đạt được hơn sáu mươi người. Rất nhiều đều là bị Vương giả Chân Linh Thế Giới đồng quy vu tận giết chết.
Một mình Diệp Trần giết đủ hơn mười gã Ma Vương. Ở dưới tràng cảnh hỗn loạn này, thực lực cường đại, không có nghĩa là có thể giết rất nhiều địch nhân. Bởi vì ngươi công kích địch nhân, đồng thời, sẽ có càng nhiều địch nhân công kích ngươi. Nếu như không phải linh hồn lực của Diệp Trần cường đại cực đoan, có thể tâm phân đa dụng. Nếu như không phải phản ứng nhanh, vừa vặn tránh thoát được công kích trí mạng. Lúc này hắn cũng đã thụ thương.
Theo thời gian chuyển dời, nhân số tử thương bắt đầu giảm xuống, chủ yếu là tràng diện không hỗn loạn như vậy, cách nhau cũng vẫn rất xa, sẽ không ảnh hưởng tới nhau được.
Ánh mắt đảo qua, Diệp Trần chú ý tới Cự Ma Đế, đối thủ của hắn rõ ràng là Mộ Dung Khuynh Thành.
Bằng vào Ác Ma Chi Dực, Mộ Dung Khuynh Thành tuy rằng không đến mức lập tức bị bắt giữ, nhưng là cực kỳ nguy hiểm.
- Hắn giao cho ta!
Thân thể hư không na di một cái, Diệp Trần chặn lại ở phía trước của Mộ Dung Khuynh Thành, mở miệng nói.
- Được.
Mộ Dung Khuynh Thành cũng không do dự, Ác Ma Chi Dực vỗ một cái, ngay lập tức biến mất tại chỗ.
- Muốn chết!
Mắt thấy sẽ bắt được Mộ Dung Khuynh Thành, lại bị Diệp Trần làm hỏng chuyện tốt. Cự Ma Đế nổi giận gầm lên một tiếng, chém ra quyền đầu giống như mười tòa cự sơn áp súc. Một quyền oanh ra, vạn vật nghịch lưu, dù cho Không Gian Chi Lực cũng đều không chịu nổi cổ quyền thế này. Vô số mảnh nhỏ không gian hướng phía Diệp Trần bay vụt đến, tựa như từng đạo ngũ thải lưu quang.
Diệp Trần xuyên toa ở trong ngũ thải lưu quang, thế như chẻ tre. Những ngũ thải lưu quang này, vừa mới tới gần Diệp Trần ba thước, đã bị một tầng kim quang làm cho nát bấy. Kim quang là từ Đồ Ma Kiếm trên tay Diệp Trần phát ra. Không biết từ lúc nào, Đồ Ma Kiếm biến lớn gấp mấy lần, thành một thanh hoàng kim cự kiếm. Hoàng kim cự kiếm vô kiên bất tồi, chỉ riêng kiếm thế đã hình thành kim quang thập phần đáng sợ.
Ầm!
Quyền đầu cùng với hoàng kim cự kiếm oanh kích cùng một chỗ. Giữa hai người xuất hiện một lỗ thủng đen thật lớn, lực đạo vẫn lan đến chỗ sâu trong hư không, giống như hỏa sơn bạo phát.
Phốc!
Một ngụm tiên huyết phun ra, Diệp Trần bay ngược đi ra ngoài.
- Quả nhiên là Thất Tinh chiến lực!
Diệp Trần trong nháy mắt phán đoán ra được chiến lực của đối phương.
- Ừm, dĩ nhiên miễn cưỡng ngăn trở?
Cự Ma Đế tuy rằng không thổ huyết, nhưng là rút lui hơn mười bước. Quyền đầu một trận tê dại, một kiếm này của Diệp Trần mang theo lực lượng chấn động cường liệt, để cánh tay phải của hắn đều có chút mềm yếu đi, khí huyết sôi trào.
Nhãn thần lợi hại không gì sánh được, Diệp Trần biết, lần này đối thủ không hề giống như bình thường, cũng không liều mạng đem hết toàn lực, rất có khả năng sẽ ngã xuống. Phải biết rằng một kiếm vừa rồi, cũng không phải kiếm chiêu bình thường, mà là Chấn Kiếm Quyết đệ tam thức Thiên Tuyệt Kiếm. Năm xưa, Thiên Tuyệt Kiếm chỉ là sơ bộ dung hợp Thổ Chi Áo Nghĩa, hiện tại đã dung hợp hoàn mỹ, biến thành đỉnh giai áo nghĩa kiếm chiêu.
- Tốt, rốt cục tìm được một đối thủ có thể miễn cưỡng cùng ta đánh một trận. Giết những con kiến hôi kia, quá mức buồn chán!
Phía trước trong thời gian ngắn ngrui, Cự Ma Đế đã giết mười lăm tên Vương giả Chân Linh Thế Giới. Nếu như không phải lực chú ý bị Mộ Dung Khuynh Thành hấp dẫn, con số này còn muốn tăng thêm không ít. Với hắn mà nói, đỡ không được một quyền của hắn đều là con kiến hôi. Giết con kiến hôi tuy rằng dễ dàng, nhưng giết được nhiều cũng không thể làm cho hắn thỏa mãn. Muốn giết cũng phải giết loại nhân vật tuyệt thế như Diệp Trần này, giết một Diệp Trần, so với giết một hai chục Vương giả bình thường đều phải hữu dụng hơn. Nói không chừng có thể nhất cử đánh tan tín niệm của mọi người tại Chân Linh Thế Giới.
- Giết Ma tộc con kiến hôi, cũng rất buồn chán, giết ngươi, trận chiến tranh này hẳn là có thể kết thúc nhanh hơn.
Suy nghĩ của Diệp Trần cùng với Cự Ma Đế không bàn mà hợp, chém giết trên chiến trường, tác dụng của chiếu tướng đặc biệt to lớn. Hắn không chỉ là quan chỉ huy, cũng là cột trụ tinh thần của các tướng sĩ. Tướng quân vừa chết, sĩ khí tất nhiên sẽ tổn hao nhiều.
Cự Ma Đế cười to, Bất Tử Chi Thân của hắn đã là cảnh giới Tích Huyết Trọng Sinh. Ma lực càng hùng hồn vô biên vô hạn, thường nhân cho dù đem hắn đánh bạo mười lần, hắn cũng có thể lần thứ hai khôi phục lại được. Tuy nói thực lực hiện tại của hắn chưa khôi phục đến đỉnh phong năm đó. Chỉ là chiến lực Thất Tinh sơ kỳ, nhưng coi như là chiến lực Thất Tinh trung kỳ, cũng đừng hòng giết chết được hắn. Thậm chí ngược lại cũng bị hắn giày vò chết.
- Tiếp Cự Ma Phá Sát Quyền của ta!
Tiếng cười còn đang quanh quẩn, Cự Ma Đế đã giết qua rồi. Một quyền chém ra, quyền đầu đen kịt tràn ngập Thiên Địa. Ở trong mắt Diệp Trần nhanh chóng biến lớn lên.
- Còn không có thăm dò được nguồn gốc của hắn, Siếp Na Huy Hoàng tạm thời không thi triển mới tốt hơn.
Siếp Na Huy Hoàng là con bài chưa lật lớn nhất của Diệp Trần. Hai năm qua đi, Diệp Trần tại Siếp Na Huy Hoàng tiến bố đặc biệt to lớn. Thế nhưng đã sớm bại lộ ra con bài chưa lật, sẽ chỉ làm đối phương tâm sinh cảnh giác. Siếp Na Huy Hoàng sẽ không thi triển, nếu đã thi triển, phái muốn lấy được đủ chiến tích. Tất lấy thực lực của đối phương, Siếp Na Huy Hoàng không có khả năng có hiệu quả miểu sát.
Ba!
Thân hình nhẹ nhàng bay bổng lên, Đồ Ma Kiếm trong tay Diệp Trần, từ dưới hướng lên trên, từ trái sang phải, tà tà chém ra một kiếm. Một kiếm này tựa như ảo mộng theo kiếm phong xẹt qua thiên không. Không gian như nước nhộn nhạo từng đợt. Mà mũi kiếm Đồ Ma Kiếm lại đột nhiên sáng lên, ở trên hư không kích phát ra một luồng kim sắc thủy ba.
Quyền thế của Cự Ma Đế dũng mãnh không thể đỡ. Nhưng kiếm khí hình dáng thủy ba này, không chỉ mềm dẻo ngưng luyện, càng vô kiên bất tồi, tập hợp đặc điểm tinh túy của thuộc tính kim và thủy, cũng hữu hiệu mà dung hợp cùng một chỗ.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba