Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc -----oo0oo----- Chương 288 Nguồn: MT
Chương 288 : Ngươi...Ngươi muốn làm cái gì?
Đường Thất Thất vươn tay dò nước ấm, đại khái nàng cảm thấy có chút nóng, lại thêm chút nước lạnh vào, sau đó lại duỗi tay dò xét nước ấm, tựa hồ cảm thấy vừa lòng, mặt cười lạnh như băng rốt cục lộ ra một tia tươi cười thản nhiên.
Nhưng nàng cũng không lập tức đi vào bồn tắm lớn, mà vuốt đầu, buông ra dây buộc tóc trên đầu, để mái tóc đen nhánh như buông xuống dưới, rồi sau đó uốn éo cổ tuyết trắng, vuốt vuốt tóc lên, lại kiễng chân, đi đến một bên, lấy cái vòi nước, mang lên.
Khi đi qua, nghiêng người vừa lúc đối diện với cameras, nghe nói nhìn dáng người nữ nhân, từ bên cạnh là dễ dàng phân rõ nhất, lời này quả nhiên không sai, mà nếu như là không sai, liền càng dễ dàng đoán được ở đây.
Cổ của nàng trắng như tuyết, thon dài, một bên bả vai mượt mà mềm mại, trải qua xương quai xanh, núi non giống như cồn cát lớn đột nhiên xuất hiện trên sa mạc bằng phẳng mãnh liệt hiện ra, đỉnh điểm giống như hoa hồng ẩn trong tuyết trắng tiên diễm dị thường, kế tiếp như là mang theo một đường cong nhu hòa chậm rãi chảy xuống, cho đến eo thon bằng phẳng trơn bóng...
Tiếp sau cồn cát bằng phẳng lại mãnh liệt nhô ra, xoay mình hiện ra chính là nơi thầm kín nhất, xuống chút nữa, là đùi tuyết trắng cùng đôi chân thẳng tắp cân xứng dài nhỏ.
Cả người giống như bức tranh mỹ nữ tinh xảo, toàn thân lộ ra một đường cong mỹ mãn nhu hòa, vừa vặn trái ngược với tính cách công việc của nàng cần hình thành phát triển.
Cầm chắc vòi nước, nàng mới chậm rãi mà đi tới, vươn tay lại khuấy bồn tắm lớn, nhẹ nhàng mà mò một phen. Chiếu vào bộ ngực tuyết trắng. Bọt nước nhẹ nhàng bay lên, tích lạc tại đôi thỏ ngọc run rẩy nhảy nhót...
Nàng mảy may không biết chuyện gì, trần truồng mà đi tới đi lui dưới màn ảnh của Trương Dương, Trương Dương thậm chí chỉ cần phóng đại màn hình camera, liền có thể nhận ra giờ phút này bọt nước tích tụ ở trên da thịt ngực tuyết trắng của Đường Thất Thất giống như ngưng tụ thành giọt sương.
Đây là camera hiện đại, hơn nữa còn là thu trực tiếp hiện trường.
Có thể tưởng tượng, giờ phút này nếu Chu Vĩ ở trong này, đồng chí "Lỗ Túc" đại khái có thể làm mất vài tầng da.
Cho dù là bản thân Trương Dương, cũng nhịn không được có chút xúc động...
Nhưng ngay khi Trương Dương trừng lớn đôi mắt lẳng lặng chờ nàng, một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Nàng đột nhiên ngẩng đầu. Hai mắt nhìn thẳng vòi nước phía trên, lần thứ hai bốn mắt nhìn nhau với Trương Dương, đương nhiên Trương Dương nhìn thấy chính là ánh mắt của nàng. Mà nàng thấy được có lẽ là một màu sáng như tuyết, hay là nàng phát hiện cái gì?
Nàng chỉ nhìn thoáng qua, lông mi hơi hơi buông xuống, tựa hồ lại không phát hiện, nhấc chân liền đi vào hướng bồn tắm lớn.
Nhưng vừa lúc đó, một chuyện để Trương Dương không tưởng được đã xảy ra, cũng không biết là làm sao, nàng cũng không có đi vào bồn tắm lớn, mà trực tiếp đi lên trên chỗ trơn nhất của bồn tắm lớn, dưới chân trượt về phía trước. Thân mình toàn bộ lao về phía bồn tắm lớn, nàng cố gắng dừng bước trong bồn tắm lớn, nhưng lung lay mấy giây, cuối cùng trực tiếp liền ngã sấp xuống. Cái ót hung hăng mà đập vào bên cạnh bồn tắm lớn. Thân mình trực tiếp liền chìm vào bồn tắm, nước nóng trực tiếp liền vào tới miệng nàng.
- Hic! Người gì mà đen vãi...
Trương Dương không nói gì mà nhìn một chút, nhìn nàng vẫn không nhúc nhích , hơn nữa thân mình còn chậm rãi chìm vào trong nước...
Nàng nếu đã bất tỉnh vậy còn không phải sẽ bị chết đuối?
Trương Dương không biết nói gì, còn muốn nhìn mỹ nhân tắm mà, hiện tại...
Không được, cũng không thể mắt mở trừng trừng nhìn nàng bị nước làm cho chết đuối được?
Trương Dương cũng không kịp ngẫm nghĩ nữa, áo bành tô cũng không kịp mặc, bật người đứng dậy, hướng tới cửa, quay đầu lại nhìn nhìn máy tính, suy nghĩ một chút, tiếp tục rất nhanh chạy xuống hướng lầu hai.
Chạy đến 204, nhanh chóng nhập vào mật mã, mở cửa phòng, suy nghĩ một chút, mở cửa phòng rất quan trọng. Sau đó nhìn cửa phòng tắm khóa chặt, thấy có chút khó khăn.
- Hệ thống trợ thủ, ta muốn ngươi cho ta một biện pháp nhanh nhất mở cửa phòng phòng tắm 204.
Trương Dương nghĩ nghĩ, cũng chỉ có thể xin hệ thống trợ thủ giúp đỡ một chút.
- Trả lời này vấn đề, yêu cầu tiêu hao ba điểm hệ thống tích phân, được hay không?
- Ok!
- Khấu trừ 3 điểm hệ thống tích phân, hiện tại hệ thống tích phân là 28, giờ phút này biện pháp mở cửa phòng tắm 204 nhanh nhất chính là lập tức bước nhanh lên, đi đến trước cửa phòng tắm, giữ chặt tay nắm, nhẹ nhàng hướng quẹo phải, sau đó đẩy cửa mà vào...
Trương Dương còn không kịp phản ứng, như vậy là có thể à?
Tiến bước nhanh lên, vươn tay bẻ, quả nhiên, cửa phòng tắm dễ dàng bị hắn mở ra.
Hic! Trương Dương âm thầm than một hơi, ơi trời, cửa phòng tắm này không khóa mà! Ta tự nhiên mất ba điểm hệ thống tích phân, đây chính là do đại chiến với Cao Kỳ hơn một giờ mới có được, hừ!
Hệ thống ta vô cùng hận ngươi, hận chết đi được.
Mở ra cửa phòng tắm, Trương Dương cảm thấy một dòng nhiệt khí đánh úp lại, nhiệt độ bên trong cùng không khí lạnh lẽo bên ngoài nhào vào nháy mắt hình thành một dòng sương mù, để hắn có chút thấy không rõ lắm trạng thái bên trong.
Ngay tại cửa vào bên trái bồn tắm lớn, hắn nghiêng đầu, liền có thể thấy được mờ mờ một thân thể mềm mại tuyết trắng nổi ở trong nước, toàn bộ đầu nàng đã chìm vào nước hơn phân nửa, sương mù tan đi, hai vú run rẩy cùng với phong cảnh giữa hai chân Đường Thất Thất có thể nhìn không sót một cái gì.
Trương Dương nhìn thoáng qua, không có nghĩ nhiều, bước nhanh đi lên, vừa xoay người, vừa với tay vào trong nước kéo phía sau lưng Đường Thất Thất, một tay kia chuẩn bị ôm lấy nàng...
Vừa lúc đó, hắn đột nhiên cảm thấy chút căng thẳng, Đường Thất Thất vốn vẫn không nhúc nhích đột nhiên động, khoảnh khắc Trương Dương xoay người, cánh tay phải vốn nổi trong nước mãnh liệt giương lên, trực tiếp tóm lấy cổ Trương Dương, muốn lôi cả người hắn vào nước.
- Hừ! Quả nhiên là dở trò!
Ngay khi mặt Trương Dương đụng tới nước ấm trong bồn tắm, cái tay Trương Dương định duỗi hướng chỗ cái mông Đường Thất Thất cũng động, mãnh liệt duỗi ra, trực tiếp ôm cái mông nàng đẩy về phía trước, thừa dịp thân mình nàng ngửa ra sau, đồng thời nhân cơ hội thoát khỏi sự khống chế.
Đường Thất Thất biến sắc, lập tức biết kế sách bại lộ, nhưng nàng không phải người tầm thường, khuỷu tay mất đi hiệu lực, lập tức vươn ra chân dài tuyết trắng thon dài quay một cái, vẫn lôi được Trương Dương vào bồn tắm lớn.
- Phụt!
Bọt nước nhất thời văng khắp nơi, toàn bộ thân mình Trương Dương bị nàng mang theo lăn vào bồn tắm lớn, nước lập tức tràn ra.
- Ta giết ngươi!
Đường Thất Thất long lên mắt đẹp lạnh như băng, sát khí ra hết, oán hận nuôi dưỡng một ngày giờ phút này đều bùng nổ, không để ý giờ phút này chính mình lộ thân, lập tức nâng khửu tay đánh thẳng yết hầu Trương Dương.
Trong không gian nhỏ hẹp, kỳ thật không gian hai người tranh đấu và chiêu pháp cũng không đủ.
Đường Thất Thất vừa nhấc khửu tay Trương Dương cũng không lưu tình chút nào mà phản thủ, cố bóp ở đôi vú bự của nàng, đến nỗi nàng thiếu chút nữa không thở nổi.
Đường Thất Thất thấy thế, gấp đến độ cúi đầu trực tiếp há mồm cắn cánh tay Trương Dương.
Trương Dương bị đau, cũng không quản mọi việc, vội vàng tay không đi kéo đầu của nàng, nào biết đâu rằng nàng giống con chó nhỏ, gắt gao cắn sẽ không chịu nhả ra.
- Nhả ra!
Trương Dương đau đến hô một tiếng, bị người cắn so với bị cắt một đao còn đau hơn, hơn nữa Đường Thất Thất dùng sức trong miệng, nếu không phải Trương Dương gắt gao vươn tay tóm mặt của nàng, phỏng chừng thịt đều rớt ra.
Mặt cười của Đường Thất Thất ửng đỏ, cũng không biết là phẫn nộ hay là thẹn thùng, mặt cười nước chảy đằng đằng sát khí, không có một chút ý định muốn nhả ra.
- Không há miệng, đừng trách ta không khách khí.
Trương Dương rơi vào đường cùng, mãnh liệt vươn tay đến chỗ phía dưới nàng, ấn mạnh... Dù sao nàng cũng chưa mặc cái gì...
- A!
Đường Thất Thất nhất thời liền duỗi thẳng chân dài, đạp ở một bên bồn tắm lớn thật dài, chân dài tuyết trắng kẹp chặt, rồi sau đó vươn tay ném mạnh đầu Trương Dương.
- Phịch!
Trương Dương được nàng thả vừa đúng lúc, nhất thời đầu váng mắt hoa, Đường Thất Thất chết tiệt, ngươi luyện thiết đầu công sao?
Nhưng nhìn nàng, cũng không khá hơn chút nào, cô ta dừng một chút, lập tức lại quay lại đây, Trương Dương vội vàng né tránh, phản thủ một cái, hung hăng ấn nàng vào trong nước, Đường Thất Thất cũng không chịu khuất phục, lập tức phản thủ năm ngón tay một trảo, như ưng chụp vào ngực Trương Dương.
- Xoạc!
Y phục trên người Trương Dương giống như nứt ra bị nàng xé rách, mang theo chỗ ngực bốn vết thật sâu bị nàng làm bị thương, máu chảy ra...
- Đồ độc ác.
Chỉ chốc lát, Trương Dương liền bị nàng cắn một cái, cào một cái, mà kỳ thật nàng không bị thương chút nào.
Nhìn thương thế mình, Trương Dương phát hỏa!
Nghiêng người, dùng một chút lực, hung hăng mà đẩy cánh tay nàng đi, sau đó cố ấn vào trong nước ấm!
Đường Thất Thất dù sao cũng là nữ nhân, khí lực không bằng hắn, nhưng vẫn không chịu bỏ qua, cái tay còn lại nhanh chóng chỉa vào bụng Trương Dương, Trương Dương đau đớn, thiếu chút nữa phun ra đồ vật trong dạ dày.
- Hừ!
Trương Dương cũng không phản ứng lại nàng, ấn một khửu tay nàng, sau đó lập tức cũng tóm lấy cái tay còn lại của nàng, ấn cả người nàng vào trong nước.
- Ọc ọc!
Đường Thất Thất liên tiếp uống mấy ngụm nước, thân mình động vài cái, liền không nhúc nhích.
Chỉ có thể cố gắng mà ngẩng đầu, để mình có thể hô hấp.
- Có phục hay không?
Nhìn chính mình thương tích chất chồng, vẻ mặt Trương Dương đầy tức giận, may mắn chính mình định đi xuống dưới còn quay đầu lại nhìn máy tính một chút, bởi vì hệ thống đúng lúc mà làm ra phân tích đối với biểu hiện khi nàng ngã sấp xuống, đoán được nàng có xác suất 80% là ngụy trang.
Cho nên khi hắn tiến vào phòng tắm, kỳ thật là có đề phòng một tay, nhưng mặc dù như thế, vẫn bị nàng gây sức ép thành ra như vậy, thật sự là buồn bực chết.
- Trương Dương, ta nhất định phải giết ngươi…
Hai tay Đường Thất Thất bị Trương Dương nắm chặt, giờ phút này căn bản không thể có được khí lực, nhưng đầu nàng còn ngẩng được, nghe ngữ khí nàng, không có nửa phần hối hận.
Thân thể mềm mại tuyết trắng không sợi nhỏ che thân vừa rồi đánh nhau, kỳ thật cũng bị thương không ít chỗ, cánh tay khửu tay, cái trán, đùi đều có máu ứ đọng... Nhưng thực sự để Trương Dương cảm thấy một trận miệng khô lưỡi khô chính là, giờ phút này chỗ kín của nàng đang đối diện với mình, bộ vị thầm kín lộ ra trên mặt nước đang đối diện với phía dưới của mình...
- Cô muốn giết tôi...
Phần bụng dưới Trương Dương, một dòng dục hỏa vô danh ào đến.
Đại khái là nghe ra trong thanh âm của Trương Dương mang theo một loại âm rung đáng sợ, thân mình Đường Thất Thất không tự chủ được mà run rẩy một trận:
- Ngươi...Ngươi muốn làm cái gì?
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc -----oo0oo----- Chương 289 Nguồn: MT
Chương 289 : Bổ tinh sử số 29.
- Làm cái gì à?
Trương Dương không có dư thừa lời nói, trực tiếp dùng hành động thực tế trả lời nàng, đó là mạnh hơn...
Có lẽ là bị một màn hương diễm trước mắt này kích thích, có lẽ là trong lòng rung động, ức chế hoặc là nhìn thấy vết thương trên người của chính mình, hoàn toàn bị Đường Thất Thất chọc giận.
Hay là khả năng lớn hơn nữa là bởi vì hệ thống nhận định nàng là đối tượng mục tiêu bổ tinh sử cấp M.
Tóm lại, mặc kệ là nguyên nhân gì, Trương Dương theo bản năng mà giơ một tay cầm cậu nhỏ trên người mình, rồi sau đó cơ hồ không hao phí chút khí lực nào ấn vào, bởi vì Đường Thất Thất vốn đang lõa thể, thân không sợi nhỏ, hơn nữa lại ngâm mình ở nước...
Cho dù dùng từ dễ như trở bàn tay để hình dung cũng không đủ, trực tiếp xâm phạm nàng...
- A! ! !
Đường Thất Thất nháy mắt trừng lớn đôi mắt, một cơn đau tê tâm liệt phế qua đi, đôi mắt xinh đẹp nháy mắt đầy nước mắt, không ngừng chảy xuống từ hai má đã ướt sũng.
- Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, Trương Dương!
Cảm nhận được Trương Dương vô tình, nhưng không biết tên hỗn đản nào sử dụng ma pháp gì, làm cho mình đau đớn đồng thời lại cảm thấy một trận thoải mái khác thường, Đường Thất Thất hoàn toàn mất lý trí.
Từ đáy lòng nàng hận chết người nam nhân đáng giận này, nhưng đồng thời càng hận tại sao mình vô sỉ như vậy, còn có thể hy vọng hắn không dừng lại ở thời điểm này.
Ta nhất định phải giết ngươi, ta nhất định phải phân thây ngươi thành tám khối...
Nàng từ đáy lòng không ngừng mà phát ra các loại lời nguyền rủa ác độc, cuối cùng không thể đổi lấy bất cứ hiệu quả nào, tương phản, cuối cùng chính mình cũng cảm giác thấy một cảm giác vô lực vọt tới.
Mệt đến thật sự muốn trực tiếp ghé vào bồn tắm ngủ thật say, nhưng nhìn nước ấm trong bồn tắm lớn vốn dĩ trong suốt biến thành đục, biến thành màu đỏ tươi, nàng lần thứ hai phát điên.
Tấm thân trinh nữ của mình lại bị tên vương bát đản này đoạt đi.
Nàng vô lực mà giơ tay lên, lúc này mới phát hiện cái cánh tay kia vốn bị hắn tóm không biết khi nào đã buông lỏng ra, khôi phục tự do.
Nhưng vừa nhìn, hai tay cái tên vương bát đản này còn đặt tại ngực mình... Cái này cũng chưa tính, hắn còn cực kỳ dâm loạn và ti bỉ vô sỉ mà vuốt ve...
Trời ạ, để ta chết cho rồi!
Đường Thất Thất vốn sưng đỏ hốc mắt lần thứ hai lệ tràn ra.
Trương Dương tình cảm mãnh liệt đã biến mất, sớm đã khôi phục bình tĩnh. Hắn nhìn hậu quả việc mình vừa mới làm lưu lại, trong lòng cũng có phiền muộn cùng một chút hối hận, hắn không nghĩ rằng khi chính mình xúc động, lại đã cưỡng hiếp Đường Thất Thất, đây hẳn không phải là ước nguyện ban đầu của hắn.
Nhưng đương nhiên, lúc trước sờ vú nàng đích thật là muốn, chẳng qua không nghĩ tới sự tình lập tức đã thành.
Đúng vậy, cho dù Đường Thất Thất có ngàn sai vạn sai. Nàng là sát thủ, nhưng sát thủ cũng có tôn nghiêm của sát thủ, chính mình không nên dùng loại phương thức thô bạo này chiếm hữu nàng.
Trương Dương tự nhận là chính mình cũng không phải quân tử, lại càng không phải cái gì mô phạm đạo đức, nhưng chuyện này, hắn thật sự có chút hối hận, sờ thì không thành vấn đề, nhiều lắm chỉ là bị khiển trách, nhưng hiện giờ như vậy...
Cũng như là chính mình bắt được nữ ăn trộm ở chợ. Lại bức người ta cởi hết quần áo có cái gì khác nhau.
Nhưng Trương Dương vẫn nhanh chóng điều chỉnh lại mà tâm tính mình: hiện giờ còn có thể thế nào, dù sao sự cũng đã làm, chỉ có thể nghiệm chứng nàng có phải là bổ tinh sử mà mình tìm kiếm hay không mới là chính sự.
- Nhiệm vụ M nhắc nhở, kế hoạch tìm kiếm bổ tinh sử, bổ tinh sử số 29 tập trung, tính danh, Đường Thất Thất, nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống thưởng cho 30 tích phân, hiện tại hệ thống tích phân của bạn là 68 điểm. Danh hiệu thanh niên đầy hứa hẹn, có thưởng kèm theo nhưng cung cấp lựa chọn, thứ nhất, thuật bắn cao cấp, thứ hai, thuật nấu nướng cao cấp, thứ ba, thuật châm cứu cao cấp, xin
lựa chọn trong giây.
- Thuật bắn Cao cấp? Thuật châm cứu Cao cấp?
Trương Dương vốn là muốn thuật bắn cao cấp, nhưng nghe đến thuật châm cứu cao cấp. Trong lòng rung lên, thuật châm cứu, sao mà nghe xong thực quen tai nhỉ? Dương Phi hôm nay không phải nói với chính mình về châm cứu sao?
Hix! Nếu học được cái này, có phải lại có thể lôi kéo làm quen cùng nàng hay không?
Nhưng đương nhiên Trương Dương chỉ do dự một chút, vẫn quyết đoán lựa chọn thuật bắn cao cấp...
Dù sao thứ này đối với mình mà nói là trọng yếu nhất, lựa chọn hoàn tất, trong đầu lập tức nhiều thêm một đống lớn gì đó, bao gồm đủ loại tri thức về súng ống, kỹ xảo bắn thậm chí là phụ lục sách hướng dẫn, có thể nói thứ này rất hữu dụng, nhưng mấu chốt vấn đề là, nội dung bên trong về súng ngắm nhắc tới cũng không nhiều... Không biết là có phải bị hệ thống chơi khăm không, hay là còn cần học tập một cái thuật ngắm bắn cao cấp mới được?
Nhưng Trương Dương cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà tiếp nhận, dù sao học cái này, cũng cảm giác được một loại cảm giác đã từng chém giết ở trên sa trường, hơn nữa trong tay cũng bức thiết hy vọng có khẩu súng để luyện tập.
- Nhiệm vụ M nhắc nhở, kế hoạch bổ tinh sử, nhiệm vụ có được bổ tinh sử, mục tiêu Đường Thất Thất, nhiệm vụ yêu cầu, độ trung thành đạt tới 90%, hiện nay độ trung thành của mục tiêu là -20%, nhiệm vụ gợi ý, thu hoạch độ trung thành mục tiêu, đề nghị chọn dùng chiến thuật bên dưới, như hôn môi, vuốt ve, ái tình, cảm ơn, tiền tài, trên giường, kết hôn... Nhiệm vụ hoàn thành, sẽ đạt được thưởng cấp M.
- Hừ, -20% ...
Nhưng nhìn hình tượng mình trong mắt Đường Thất Thất như thế nào, nàng không giết mình cũng đã là kỳ tích , còn trông cậy vào độ trung thành của nàng đạt tới 90%, đây quả thực là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Lúc trước độ trung thành của Dương Tĩnh là 82%, mà còn là một tháng trước, nhưng cho tới bây giờ, chưa nghe nói qua độ trung thành của nàng đã đạt tới 90, bởi vì nếu đạt tới chín mươi, hệ thống sẽ nhắc nhở mình nhiệm vụ M đã muốn hoàn thành.
Trước mắt Đường Thất Thất đã là củ khoai lang phỏng tay, điểm thiếu, chỉ sợ còn chưa khôi phục tới số dương, chính mình bị Đường Thất Thất diệt khẩu trước, hiện tại giết nàng không thể giết, chỉ có thể để nàng giết chính mình, cũng thật khó.
May mắn nàng không biết mình có một bộ hệ thống Nữ Oa như vậy.
Đường Thất Thất cũng không lập tức động thủ, có lẽ là bởi vì nguyên nhân chính cô ta không có khí lực, lại có lẽ chính cô ta cảm thấy đánh không lại Trương Dương, phản kháng cũng là phí công.
Nhưng có thể khẳng định một điều là, ánh mắt nàng nhìn Trương Dương tràn ngập oán hận.
Trương Dương đã ướt toàn bộ quần áo, nhưng hắn vẫn cầm quần áo một quyển chuẩn bị trốn chạy.
Trương Dương từ trong ánh mắt Đường Thất Thất không nhìn thấy tuyệt vọng muốn tự sát, mà trước mắt nàng cũng không có hy vọng chạy thoát, cho nên, Trương Dương cảm thấy, hiện tại giữa hai người cần nhất chính là thời gian, thời gian đủ làm cho mình, làm cho nàng đều tỉnh táo lại.
- Nên chịu trách nhiệm tôi sẽ chịu!
Trương Dương đi đến cửa vẫn thực kiên định mà quay đầu lại nói một câu, sau đó ôm một cái khăn tắm mở cửa trốn chạy, về phần nàng có nghe được hay không, hoặc là có đang nghe hay không, Trương Dương không thể nào biết được.
Trở lại phòng, một lần nữa rửa mặt chải đầu một chút, thay quần áo, ước chừng đã là 2h rạng sáng. Trương Dương nghĩ nghĩ, sử dụng tua lại để xem lại toàn bộ đoạn ghi hình Đường Thất Thất, giữ một phần phim âm bản, sau đó lén lút cắt bỏ một đoạn, một đoạn mình và Đường Thất Thất quan hệ, dù sao không phải cái gì hay ho, vạn nhất ngày nào đó Hứa Đan Oánh nhìn thấy thì xong xác.
Thu phục xong, hắn mở ra phim âm bản, từ sau khi hắn đi ra, biểu hiện của Đường Thất Thất giống như đến cực kỳ bình tĩnh, nàng đầu tiên là hủy đi cameras trong phòng tắm, đây chứng minh lúc trước hệ thống phán đoán là chính xác.
Đường Thất Thất quả nhiên là phát hiện cameras ở vòi nước.
Có lẽ là khi nàng định bước vào bồn tắm lớn phát hiện trong vòi nước có chút kỳ dị, biết có người đang xuyên thấu qua cameras quan sát nhất cử nhất động của mình, cho nên nàng ngụy trang bất tỉnh, muốn nhân cơ hội phục kích Trương Dương đòn trí mệnh.
Lựa chọn rạng sáng là vì thời điểm này người ta hay lơi lỏng, hơn nữa lúc ấy thân thể của cô ta đang lõa lồ, bản thân liền đủ để hấp dẫn tuyệt đại lực chú ý của Trương Dương, có thể nói toàn bộ kế hoạch thực hoàn mỹ.
Chỉ tiếc cẩn thận mấy cũng có sai sót, vì một sai sót, bởi vì nàng như thế nào cũng không nghĩ tới Trương Dương lại có mắt theo dõi Ma Ưng và hệ thống phụ trợ nhắc nhở. Trong nháy mắt hắn xuống lầu quay đầu lại nhìn máy tính, hệ thống liền lập tức đoán được biểu hiện Đường Thất Thất ngã xuống nước là ngụy trang.
Trương Dương vốn cũng không chuẩn bị đi xuống, nhưng lại sợ hệ thống phán đoán sai, dù sao nếu làm sai, vậy là hỏng hết, cho nên hắn vẫn đi, nhưng đương nhiên, hắn đã chuẩn bị kỹ càng.
Nhưng tuy rằng hắn chuẩn bị kỹ càng, quá trình vẫn rất hung hiểm, may mắn trên người Đường Thất Thất cũng không có vũ khí gì giết người, nếu không, chẳng biết hươu chết về tay ai. (mèo nào căn miu nào)
Lưu file vào một chỗ bí ẩn trong máy tính rồi, Trương Dương lại xem số liệu chuyển tiếp, xem xét hiện tại tình trạng của Đường Thất Thất.
Để Trương Dương hơi chút cảm thấy vui mừng chính là, nàng không rên một tiếng mà ăn cơm Vương tỷ mang cho nàng, sau khi cơm nước xong, không bao lâu nàng liền ngáp liên tục, chẳng được bao lâu, trực tiếp ghé vào bàn mà ngủ.
Trương Dương nhướng mày, đồ ăn kia có vấn đề, hay là nàng lần này lại làm bộ nhỉ?
Điều tra hệ thống, nhìn một chút kết quả phân tích, hệ thống từ tần suất hô hấp cùng tình huống ánh mắt của nàng hoạt động, đưa ra đáp án là thật đang ngủ.
Trương Dương nghĩ nghĩ, một lần nữa mở ra cửa phòng nàng, nhẹ nhàng ôm nàng lên trên giường, còn cởi áo khoác cho nàng, giúp nàng đắp chăn lên, sau đó tùy tiện thu dọn đồ trong phòng một chút, lặng lẽ lui ra.
Đồ vật mới vừa ném vào thùng rác, sau lưng có người nhỏ giọng kêu một tiếng.
- Dương tử, trễ như thế còn chưa ngủ ư?
Thanh âm hắn rất quen thuộc, là Hứa Đan Lộ.
- Ừm, em cũng không ngủ sao?
- Ừm!
Hứa Đan Lộ từ phía sau lưng đi tới, hai tay ôm thắt lưng hắn, hai má dán phía sau lưng của hắn:
- Anh không trách em chứ !?
- Thuốc ngủ trong cơm là em bỏ vào?
- Vâng! Em bảo Vương tỷ bỏ vào, một người đến tình trạng này còn muốn tắm rửa, sao lại phí hoài bản thân mình, cho nên em thấy cô ấy cũng không muốn chết, em nghĩ trong lòng cô ấy chỉ có hai ý tưởng, hoặc là sợ chết, nhưng nhìn bộ dáng cô ta, căn bản không giống như là người sợ chết; cho nên cô ta khẳng định còn có một việc còn muốn làm quan trọng hơn hy sinh sinh mệnh mình. Anh vừa đi tìm Ngạo Thiên, em liền cẩn thận mà nghiên cứu một chút bối cảnh cùng tư liệu về cô ta, không đoán sai thì, việc này thực có khả năng có quan hệ cùng chuyện cha nuôi cô ta chết, chỉ cần cô ta còn muốn hoàn thành chuyện này, như vậy cô ta nhất định phải giữ mạng trước, chỉ cần cô ta muốn sống, nhất định phải ăn cơm...
- Vậy nguyên nhân em bỏ thuốc mê?
- Điều này cần hỏi anh.
Hứa Đan Lộ cười tủm tỉm mà nói rằng.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc -----oo0oo----- Chương 290 Nguồn: MT
Chương 290 : Anh nhìn đi đâu?
- Anh quên à, khi anh để Vương tỷ đi đưa cơm, em ở tầng năm liền thuận tiện nghiên cứu một chút anh và Đường Thất Thất …
- À, chuyện đó với việc em bỏ thuốc mê Đường Thất Thất có gì quan hệ?
- Đương nhiên là có quan hệ , bởi vì em phát hiện, anh luôn luôn chú ý bộ ngực Đường Thất Thất, là người của anh, giác quan thứ sáu của em luôn luôn thực mẫn cảm …
- Em thấy ánh mắt của anh, giống như cảm thấy hứng thú đối với bộ ngực cô ta, đúng không?
Trương Dương nhìn Hứa Đan Lộ một cái, Hứa Đan Lộ này, ánh mắt của em đừng có tốt như vậy được không? Sợ chết khiếp, cái này cũng bị em nhìn ra.
- Cho nên em dùng hệ thống phân tích anh?
- Ưm!
Hứa Đan Lộ cắn môi anh đào, mảy may không kiêng kỵ mà gật gật đầu.
- Là một tình nhân đủ tư cách, hiểu biết một chút người mình yêu thích cái gì. . .
Nàng tạm dừng một chút, cười tủm tỉm mà trừng mắt nhìn.
- Hẳn là không tính phạm tội nhỉ?
Trương Dương vươn tay nhẹ nhàng nhéo mặt cười trơn bóng không tỳ vết của nàng, kéo thân mình nàng lại đây, ôm vào trong ngực, cọ cọ mặt của nàng.
- Nếu như là người khác, anh khẳng định sẽ mất hứng, nhưng nếu như là em. . . Lộ Lộ, cả đời anh luôn tin em.
Trương Dương ôm sát nàng, dường như sợ nàng bay mất, lại nắm thật chặt:
- Bởi vì anh biết vô luận em làm cái gì, đều là vì anh.
- Dương tử!
Hứa Đan Lộ tựa vào trong lòng ngực của hắn, hốc mắt ấm ấm.
- Cám ơn anh có thể tin em.
- Đồ ngốc, em còn nói với anh lời như thế à, giữa chúng ta, không cần dùng bất cứ từ ngữ hoa lệ nào, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, anh đã coi hai người chúng ta là một, anh biết. Cho dù toàn thế giới từ bỏ anh, em cũng sẽ đi theo bên cạnh anh.
- Rất buồn nôn . . .
Hứa Đan Lộ xoay xoay thân mình.
- Em nghe không quen.
- Ha ha, đây chính là anh tra xét nhiều thư tình trong bách khoa toàn thư mới nghĩ ra được . . . Ai nha. . . Được rồi, anh tự nghĩ!
Trương Dương nghĩ nghĩ, lôi kéo cánh tay nàng, ấn nàng vào gian phòng của mình.
- Đêm nay chúng ta cùng ngủ.
- Không được, sẽ bị người khác nhìn thấy!
- Sợ cái gì, người nào không biết quan hệ của chúng ta.
Hứa Đan Lộ do dự một chút. Cuối cùng vẫn theo hắn đi vào.
- Lộ Lộ, anh phải thẳng thắn với em một chuyện!
Vào phòng, đóng cửa phòng. Hứa Đan Lộ từ khách thành chủ, đi giúp hắn rót chén nước, lại cầm cho hắn hai viên thuốc bổ, để hắn uống!
Phòng của những người khác trong biệt thự đều có Thanh tỷ cùng Vương tỷ dọn dẹp sạch, nhưng ngoại trừ phòng Trương Dương, luôn luôn do Hứa Đan Lộ tự mình quét tước, cho nên đối với bài trí phòng Trương Dương, nàng biết rõ hơn cả chính hắn.
- Làm sao vậy?
Hứa Đan Lộ cúi thân mình, bên trong nàng chỉ mặc một cái váy ngủ, cái áo lót rõ ràng không mang, bên ngoài khoác một áo khoác vàng nhạt lông tơ. Thân mình cúi xuống, từ cổ áo váy ngủ, hai thỏ ngọc tuyết trắng to lớn nhất thời nhìn không sót gì.
- Anh. . . Vừa mới lấy mất cái kia của Đường Thất Thất . . .
- Ừ!
Hứa Đan Lộ nhẹ nhàng bâng quơ mà ứng câu.
- Anh cướp cái kia. . . Cái đó là … cưỡng gian . . . Lúc ấy chính là cái kia. . . Có thể là nhất thời xúc động.
Trương Dương cố lấy dũng khí, một hơi nói ra.
- Hối hận?
Trên mặt Hứa Đan Lộ không có bất luận một tia gợn sóng như trước.
- Cũng chưa nói tới mức đó, nhưng cảm thấy có chút như là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn…
- Khi cô ta muốn giết anh. Cô ta có cảm thấy anh đáng thương không?
Hứa Đan Lộ cầm đi cái chén trong tay của hắn, tay che một chút.
- Có chút nguội rồi.
Nói xong tự cố đi đến bên máy nước nóng lạnh uống, bỏ thêm chút nước sôi, lại cầm lại tới Trương Dương, sau đó ngồi ở bên cạnh hắn. Cắn môi anh đào hồng nhuận, thấp giọng hỏi.
- Có bị thương hay không vậy?
- Cái gì bị thương?
- Đương nhiên là anh đó , Đường Thất Thất chính là sát thủ, chẳng lẽ có thể ngoan ngoãn mà mở ra hai chân cho anh ăn. . .
- Phụt!
Trương Dương thiếu chút nữa một hơi phun ra hết nước.
- Không có, nhưng chỗ khác đích xác bị thương, bị cắn một cái, đập mấy quyền.
- Vậy còn may.
Hứa Đan Lộ cầm cái chén trong tay Trương Dương đi, cũng không kiêng kỵ Trương Dương vừa mới uống qua, liền nguyên chén uống một hơi.
- Xứng đáng, vốn là em nghĩ, anh muốn xuống tay, cũng phải đợi người ta cơm nước xong mới hạ thủ, khi đó nàng cũng không khí lực phản kháng, không ngờ tới, người ta ngay cả cơm cũng chưa ăn, anh liền ra tay, uổng phí hảo tâm của em.
- Em kê đơn cho cô ta, không phải là để anh xuống tay chứ?
Trương Dương một trận đổ mồ hôi.
Hứa Đan Lộ liếc mắt với hắn một cái, chu miệng:
- Em không được như vậy đâu, vốn cũng chỉ nghĩ là anh có cảm thấy hứng thú với ngực cô ta, nào nghĩ ngay cả mộc nhĩ (màng trinh) người ta mà anh cũng không buông tha. . .
- Mộc nhĩ. . .
Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn Hứa Đan Lộ, ngữ khí khẳng định mà nói rằng.
- Em đã hoàn toàn bị Cao Kỳ đồng hóa.
- Ha ha, đây gọi là vật họp theo loài, thực bình thường, nhưng nói lại, Dương tử, em thấy giống như anh đặc biệt cảm thấy hứng thú với bộ ngực mỹ nữ. . . Không riêng gì chị Cao Kỳ, em thấy ánh mắt anh nhìn em, chị Kiều, thậm chí là Dương Tĩnh cũng là như thế, giống như hận không thể xông lên lột quần áo người ta, ra sức nhéo một cái vậy.
- Phụt! ! !
Trương Dương lần thứ hai phun nước.
- Em xác định bình thường ánh mắt anh thật sự như thế?
- Hừ hừ, không tin à, anh có thể đi hỏi chị Kiều, chị Cao Kỳ và Dương Tĩnh, các chị ấy hẳn là cảm động lây đó!
Trương Dương nghe vậy, bật người đứng lên, chạy đến phòng tắm, tỉ mỉ nhìn nhìn mình bên trong gương, ánh mắt này chẳng lẽ tràn ngập linh hồn dâm loạn? ? ?
Nhìn đoán không ra, mày kiếm mắt sáng này, tuy rằng không thể nói là một nam nhi chính khí, nhưng dầu gì cũng là điển trai.
- Không tin, em gạt anh!
Trương Dương chạy đến, kiên quyết mà phủ nhận nói.
- Rất đơn giản. . .
Hứa Đan Lộ nghe vậy, cười tủm tỉm mà nhìn Trương Dương một cái, lôi kéo tay hắn, cùng đi đến phòng tắm, sau đó chậm rãi cởi ra áo bành tô, vuốt váy ngủ hướng lên trên một cái, trực tiếp liền vuốt đến chỗ xương quai xanh, nhất thời, cảnh xuân đại hiện, một đôi tuyết trắng chói mắt, run rẩy nhào vào mi mắt, nhất là đỉnh phấn hồng kia giống như hạt châu . . .
Trương Dương bật người liền có phản ứng. . .
- Hì hì, Dương tử, bây giờ nhìn xem vẻ mặt anh trong gương đi …
Trương Dương nghiêng đầu liếc một cái, quả nhiên, vẻ thản nhiên tham lam cùng khát khao ẩn dấu còn sót lại. . . Đây là biểu hiện kẻ háo sắc nhìn thấy mỹ nữ, nhưng mình tại sao không phát hiện ra?
- Nói giỡn với anh thôi.
Hứa Đan Lộ kéo váy ngủ xuống dưới.
- Nhưng em tò mò chính là, anh nhìn bộ ngực chị Kiều, chị Cao Kỳ, em, chị Dương Tĩnh, và cả Đường Thất Thất, ánh mắt kia chính là bộ dáng này, nhưng em thấy anh nhìn Điền Điềm, Lưu Tử Tuyền, Lý Trân Ny, thậm chí ngay cả cô giáo tuyệt sắc đại mỹ nữ như, hình như lại không.
Trương Dương toát mồ hôi lạnh, Hứa Đan Lộ nhìn ánh mắt không khỏi rất khủng bố, chi tiết nhẹ như vậy nàng cũng có thể nhìn ra được? Đây gọi là mặt sinh ra từ tâm, nàng nói vài người đó, Kiều Hi Nhi, Dương Tĩnh, Cao Kỳ, Đường Thất Thất và còn có chính cô ta, đó là bởi vì bốn người đã được xác nhận là bổ tinh sử, mà Kiều Hi Nhi là bởi vì mình đã xem qua bộ ngực nàng, đặc thù chung kỳ thật chính là ngực các nàng đều bị chính mình nhìn hết. Cho nên chính mình có đôi khi thấy bộ ngực các nàng, có đôi khi trong đầu liền không kìm lòng nổi mà nghĩ trong đầu bộ dáng các nàng không có mặc gì, không nghĩ tới biểu hiện như vậy Hứa Đan Lộ cũng có thể nhận ra được, may là nàng là người mình đáng tín nhiệm, nếu không mà nói, người thứ nhất phải xử lý là nàng.
- Kỳ thật, đây là có nguyên nhân …
Trương Dương nhìn nàng một cái.
- Không sai, em thấy hẳn đều là sự thật, hơn nữa anh cũng phải thẳng thắn với em, kỳ thật anh cùng chị Dương Tĩnh . . .
- Hai người đã sớm làm chuyện đó, em sớm biết mà…
Hứa Đan Lộ không dấu giếm mà nói.
- Em đoán Cao Kỳ cũng đoán được, chẳng qua cô ấy như em, cũng không muốn nói.
- Em cảm thấy anh là người háo sắc sao?
Trương Dương nắm ở eo thon nhỏ nàng, thở dài nói.
- Anh cảm thấy em sẽ nghĩ về anh như vậy sao?
Trương Dương thản nhiên mà cười cười:
- Anh biết em sẽ không vậy, cho nên anh cũng không nói cho em việc này, bởi vì anh biết mọi chuyện em đều lựa chọn tin tưởng anh có lý do của mình, nhưng có đôi khi chính mình cảm thấy thực có lỗi với em, thật sự là không biết mở miệng như thế nào, có lẽ yên lặng, sẽ làm anh không thấy xấu hổ.
- Em biết, một ngày nào đó, anh sẽ nói cho em biết, vì cái gì anh làm như vậy, cho nên em. . . Có thể chờ, tuy rằng lòng hiếu kỳ của con gái rất mạnh, nhưng em có chuyện trọng yếu hơn để em có thể xua tan đi lòng hiếu kỳ đó!
- Em sợ sao?
- Em sợ, bởi vì em sợ ngày em biết chân tướng, chính mình sẽ không chịu nổi, cho nên em tình nguyện không hỏi, cũng không biết nói.
- Sẽ không đâu.
Trương Dương hơi đỏ cái mũi, có loại cảm giác muốn rơi lệ, vươn tay ôm chặt lấy nàng.
- Cho dù hết thảy chân tướng đều rõ ràng, anh vẫn sẽ bảo hộ em như cũ.
- Trước đó, em sẽ cho anh giữ hết thảy bí mật chứ?
- Ừm!
Hứa Đan Lộ ở trong lòng ngực của hắn, nhẹ nhàng mà cọ cọ cằm.
Trương Dương vươn tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc nàng, kỳ thật hắn hoàn toàn có thể đem chân tướng nói cho nàng, bởi vì nàng là người đáng để chính mình hoàn toàn tín nhiệm. Nhưng, nói cho nàng chân tướng thì như thế nào, đừng nhìn chính mình hiện tại phong cảnh tương lai hứa hẹn, nhưng trên thực tế, hiện tại tình cảnh của mình cũng là từng bước gian nan, ít nhất trong thời sinh viên, cũng không có mấy ai bị nguy hiểm tánh mạng nhiều như vậy, mà hiện tại, vừa ra khỏi biệt thự này, ngươi dám nói không có người đang ở xa xa cầm súng nhắm ngay ngươi?
Cứu vớt thế giới tương lai cũng tốt, mưu cầu níu kéo hoàn cảnh trước mắt cũng tốt, chân tướng biết được càng nhiều, gánh vác trách nhiệm lại càng lớn, Hứa Đan Lộ đã đủ khổ, hà tất còn phải làm cho nàng đi theo chính mình đồng thời chịu khổ.
- Hôm nay anh đi gặp Ngạo Thiên, về Đường Thất Thất, em đoán đúng, Đường Đoan chết rất là kỳ quái. Hắn cho rằng là người bên trong Hắc Đào Bát bán đứng Đường Đoan, dẫn đến hắn bị bắn chết, mà Đường Thất Thất thực có thể là phát hiện điểm ấy, nên mới ẩn núp tại Hắc Đào Bát, phỏng chừng là muốn tìm ra chân tướng sự thật, thậm chí là báo thù cho Đường Đoan. Mà mục tiêu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, vô cùng có khả năng là cao tầng lãnh đạo Hắc Đào Bát, nếu như là tên Thắng Gia mà nói, vậy rất thú vị!
- Như vậy mục tiêu của cô ta sẽ giống như chúng ta, toàn bộ Hắc Đào Bát!
Trương Dương thản nhiên mà nói .
- Điều kiện tiên quyết là, thật sự là Thắng Gia.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc -----oo0oo----- Chương 291 Nguồn: MT
Chương 291 : Anh hứa đi.
- Là hắn thì tốt nhất, cho dù không phải hắn làm, chúng ta cũng có thể nói là hắn làm.
Hứa Đan Lộ rũ xuống mí mắt, mặt cười lộ ra một tia châm biếm:
- Có đôi khi, chuyện trên thế giới này, không ở chỗ chuyện này có phát sinh hay không, mà là ở chỗ ngươi có tin nó có phát sinh hay không.
- Đường Đoan chết, người được lợi lớn nhất chính là ai? Thắng Gia, Thắng Gia là người thế nào? Vốn là người phụ trách cam tổ trong Hắc Đào Bát, Cam tổ là tổ thứ ba trong 5 tổ của Hắc Đào Bát, hắn lấy gì có thể kế thừa Hắc Đào Bát tổ chức, ban đầu người phụ trách Hồng tổ cùng Lam tổ, thực lực đứng nhất nhì, đặc biệt bài danh hàng đầu lão Đại của Hồng tổ, khi Thắng Gia kế thừa Hắc Đào Bát không lâu, cũng chết do tai nạn xe cộ ngoài ý muốn. . .
- Em đã xem nhiều tư liệu như vậy?
Trương Dương rất là kinh ngạc, không nghĩ tới Hứa Đan Lộ đã biết nhiều như vậy.
- Vâng, rảnh rỗi mà, em chỉ thuận tiện nhìn nhìn.
Hứa Đan Lộ ảm đạm cười, nói:
- Chúng ta có thể đưa phỏng đoán, đêm hôm đó, người phụ trách đương nhiệm của Hồng tổ là Tiên Tử cùng Thắng Gia, lúc ấy là lão Đại cam tổ, cùng với hai người khác, bốn người cùng bán đứng Đường Đoan, thế cho nên Đường Đoan bị Cường ca phục kích thành công và bắn chết. Sau đó Thắng Gia còn gây trở ngại hại chết cấp trên của hắn, người phụ trách hồng tổ, Đinh Dương, thượng vị. Sau đó được Hoàng tổ cùng Lục tổ cùng với Cam tổ chính mình nắm giữ phù trợ, thành công hủy đi người phụ trách Lam tổ, quyền lực không phải rất mạnh - Phi Long, do đó trở thành tay lái của Hắc Đào Bát.
- Bởi vậy, lãnh đạo Hắc Đào Bát hiện tại, ngoài Lam tổ ra, còn lại thì toàn bộ đều là kẻ thù của Đường Thất Thất.
Trương Dương nhìn nàng một cái, run run. Cho là Hứa Đan Lộ nói có thể là thật, nhưng trinh thám như vậy thật đúng là có thể hại chết người, giả như việc này không phải Thắng Gia làm, chỉ muốn hợp lý mà tạo ra một ít chứng cớ, xứng đáng để hắn bị chết oan.
- Chỉ cần Đường Thất Thất tin tưởng chân tướng này, như vậy Hắc Đào Bát liền biến thành kẻ thù của cô ta . . .
Hứa Đan Lộ thản nhiên mà cười nói.
- Mà đối với Hắc Đào Bát. Chúng ta hẳn là nên đưa thông tin Đường Thất Thất ở trong tay chúng ta ra ngoài, mà còn nói cô ta đã cung khai. . . Cho nên một vấn đề thực mấu chốt, đó chính là chúng ta vừa truyền đi tin tức. Hẳn là nên tìm vài nhân vật Hắc Đào Bát tương đối có phân lượng, để cảnh sát động thủ.
- Đến lúc đó, Đường Thất Thất không có con đường thứ hai có thể đi.
Hứa Đan Lộ nhìn Trương Dương.
- Về phần làm sao tìm được danh sách nhân vật nào có trọng lượng thì em nghĩ nếu Ngạo Thiên theo án Hắc Đào Bát đã lâu như vậy, trong tay nắm giữ vài manh mối cũng chẳng có gì lạ, như thế nào để có bộ tư liệu từ trong tay của hắn, cái này chờ anh!
- Cái gì cũng bị em nghĩ được, chút việc nhỏ ấy tự nhiên là của anh.
Trương Dương duỗi tay, ôm cái mông nàng lên.
- Ngày mai để ngày mai nói, hôm nay ngủ một giấc đã.
- Buổi tối không được lại như vậy …
Hứa Đan Lộ nghĩ nghĩ. Đột nhiên cảm thấy có chút không yên lòng.
- Ừ, buổi tối nay không!
Hứa Đan Lộ vươn tay bẹo mặt Trương Dương:
- Người này, sáng mai cũng không được!
- Ngủ. . . Ngủ, như vậy được chưa . . .
- Không được, hứa đi!
Nàng không thuận theo mà ấn vào địa bàn quý giá của người nào đó.
- . . . Hô. . . Hô. . . Hô. . .
- Tiểu gia hỏa. . . Vậy ngươi tốt xấu hãy tìm bao . . .
- Chị Lộ Lộ, một cái mất hơn mười đồng tiền đấy, không mang thứ đó, càng thích. . . Không thể lãng phí!
Hôm sau, sáng sớm, Hứa Đan Lộ liền phát hiện phía dưới mình có vấn đề, mở mắt vừa nhìn. Người nào đó đang đè trên người nàng, chịu khó mà gặm nhấm, mà váy ngủ chính mình sớm đã bị vén đến vị trí cổ.
- Bại hoại. . .
Hứa Đan Lộ nhéo vài cái, đùi tuyết trắng vẫn bị lộ ra.
- Tiểu gia hỏa, ngươi. . . Ngươi lại không mang bao…
Hứa Đan Lộ vẻ mặt bất đắc dĩ mà nhìn chằm chằm đại sắc lang này, ngươi có đáng giận hay không!
- Này, lần này sao bộ dáng anh còn mệt hơn em . . .
Hồi lâu qua đi, Hứa Đan Lộ ấn đùi Trương Dương, muốn biết Trương Dương tỉnh chưa. Người kia, mỗi lần tình cảm mãnh liệt qua đi, đều là mệt mỏi đến không chịu được mà ngủ, không nghĩ rằng lần này, hắn cũng là ghé vào trên người mình trực tiếp ngủ.
Nàng cười khổ mà lắc lắc đầu, người này đại khái mấy ngày nay đã mệt muốn chết rồi.
Gây sức ép hắn vài cái, phát hiện hắn đã ngủ say, nàng cúi người nhẹ nhàng hôn hắn vài cái, sau đó chạy đến phòng tắm rửa mặt chải đầu một chút, nhất là ngực, tên vô lại kia lần này hảo tâm không có xuất cái kia bên trong, cho nên cũng không cần uống thuốc, nhưng vú tuyết trắng nàng thì đáng thương . . . Nàng tắm rửa sạch, mặc quần áo tử tế, liền trở lại bên giường, nâng cằm, nhìn hắn, người này ngủ cũng thật ngọt, đã lâu không thấy được hắn như vậy.
Trong đầu không biết vì cái gì, đột nhiên nhiều ra thiệt nhiều đồ vật, trong một đêm, giống như đột nhiên nắm giữ một đống ý tưởng quản lý cao cấp, thuật bắn, thuật lái, thị trường chứng khoán… mình trước kia chưa bao giờ học.
Cứ việc tới kỳ quái, nhưng nàng biết, hết thảy này nhất định là đến từ người trước mắt đang ngủ đến ngọt ngào này.
Nàng không phải ngốc, nàng quen Trương Dương rất sớm, mối tình đầu của thiếu nữ, nàng đã từng vì người kia mà động lòng, đối với hắn có thể nói hiểu rõ, chẳng qua nữ có tình, lang vô tình. Hơn nữa người này tâm tư ở người khác rồi, Hứa Đan Lộ là người kiêu ngạo ra sao, sao có thể chủ động theo đuổi người này, không bao lâu tình cảm liền phai nhạt.
Khi qua cấp 3, hai người cơ duyên xảo hợp mà thi được cùng đại học, còn học trường, chẳng qua khi đó tâm tình đã thay đổi, hơn nữa nhà mình vì bệnh phụ thân mà lâm vào khốn cảnh, nàng nào còn có tâm tư nghĩ mấy thứ này.
Hiện tại, ông trời lại đem hai người bọn họ một lần nữa ghép lại một chỗ, thật giống như vẽ cái vòng tròn lớn cho hai người bọn họ, cuối cùng làm cho bọn họ lại hợp lại, có thể ở bên người lúc ban đầu làm cho mình xúc động, đây là một chuyện khiến người cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Về phần người trước mắt kia còn có phải cái tên trước kia hay không, hoặc giả hắn có được thân thể người địa cầu, những thứ trong đầu hắn chỗ nào tới, gặp kỳ ngộ gì, hết thảy đều không quan trọng, quan trọng là ... Nàng cảm thấy Trương Dương vẫn là Trương Dương nàng biết, vậy cũng đủ rồi.
Dọn phòng của hắn một chút, cúi người lại nhẹ nhàng hôn hắn một cái, liền lặng yên mở cửa phòng đi ra, nhìn đồng hồ đã là chín giờ buổi sáng.
Nàng để Vương tỷ làm bữa sáng, sau đó lên tầng 5. Nhìn một chút Đường Thất Thất, người này còn ngủ say, ngày hôm qua nàng để Vương tỷ cho không ít thuốc, theo thầy thuốc nói, đại khái cũng phải 10h mới tỉnh ngủ đi.
Nhìn nàng không thành vấn đề, liền đi gọi hai cô em còn đang làm biếng dậy, đã sắp đến tết âm lịch. Hiện tại cha mẹ của nàng ở một biệt thự trong thành phố Mai Ninh, đương nhiên cần đến đó thăm.
Ba tỷ muội thu thập đồ đạc sẵn sàng, khi kêu Thanh tỷ chuẩn bị xuất phát. Trương Dương lại cười tủm tỉm mà đứng ở cửa.
- Sao thế, con rể không đến, làm sao có thể gọi là chúc tết được?
Hôm nay ba tỷ muội mặc đồ màu hồng. Hứa Đan Lộ là áo bành tô hồng, bên trong một cái váy ngắn tím, giày cao gót tím, Hứa Đan Đồng lại là áo bành tô lông tơ hồng đậm, mặc một cái váy ngắn màu trắng, cùng một đôi giày màu trắng da dê, trên cổ có một cái vòng màu trắng; Hứa Đan Oánh lại là một cái áo khoác hồng nhạt, dưới chân đi giày cao gót màu lam.
Ba tỷ muội đứng chung một chỗ, thật có thể nói là muốn khuôn mặt nào có khuôn mặt đó, muốn ngực có ngực, eo thon nhỏ tạo đường cong chuẩn. Chỉ nhìn đều khiến người ta nước miếng giàn giụa.
- Không phải anh còn đang ngủ sao?
Hứa Đan Lộ nhìn Trương Dương ăn mặc tây trang phẳng phiu, mắt đẹp cũng hơi hơi sáng ngời, người này không ăn diện thì thôi, một khi mặc vào thiệt tình rất đẹp trai. Hơn nữa trong ánh mắt hắn có vẻ tang thương không hợp tuổi. Đủ để thu hút những tiểu nữ sinh ngây thơ.
- Ngủ say là vì chuẩn bị tinh thần, không có tinh thần sao có diện mạo đi gặp nhạc phụ nhạc mẫu, bọn họ sao có thể giao con gái cho anh được!
Trương Dương cười tủm tỉm mà nói rằng:
- Đi thôi, hôm nay anh tự mình làm lái xe cho em.
Trương Dương quơ quơ cái chìa khóa xe trong tay. Hiện tại ở nhà xe xe cũng không ít, Thanh tỷ một chiếc Audi A8 màu đen, Kiều Hi Nhi một chiếc A6 hồng, Trương Dương lại có con X6, nhưng hắn phát hiện, xe vẫn là quá ít, về sau cần mua một chiếc siêu cấp hai mươi bốn cái lốp, để mỹ nữ toàn gia toàn bộ vào bên trong, tới chỗ nào ngoại thành cũng có thể dạo chơi.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R