Thâm sơn đại trạch có độ dày linh khí cao cũng có chỉ có điều là nơi cư trú của ma thú hung ác, với thực lực chiến sĩ ba cấp Diệp Thần chưa đi đến thâm sơn đại trạch cũng đã ma thú cấp thấp bên ngoài ăn rồi.
Phương pháp tăng nhanh tốc độ tu luyện ngoài địa điểm dồi dào linh khí cũng có thể sử dụng thay bằng linh thạch hoặc là đan dược.
Tuy rằng Huyền Thiên Bảo Điển có các loại phương pháp luyện chế đan dược nhưng Diệp Thần có muốn luyện chế đan dược đi nữa cũng không được vì chí ít cần phải có được pháp lực. Biện pháp tốt nhất chính là tìm kiếm linh thạch phụ trợ đẩy nhanh tốc độ tu luyện.
Nghĩ đến linh thạch Diệp Thần nghĩ đến cái thứ nhất chính là ngọc thạch căn cứ vào Huyền Thiên Bảo Điển thượng ghi lại, linh thạch hơn phân nửa đều là nảy sinh từ ngọc thạch mà ra ẩn chứa linh khí đeo thời gian dài đối với cơ thể người cơ thể người có được nhiều chỗ tốt, do đó linh thạch thường được trong mắt nhân dân cho là mỹ ngọc.
Nghĩ đến mỹ ngọc Diệp Thần trong lòng khẽ động, liền lấy ra mỹ ngọc bên hông cầm ở lòng bàn tay vận chuyển công pháp Huyền Thiên thần công.
Theo sự vận chuyển Huyền Thiên thần công một tia khí mát rượi từ bên trong mỹ ngọc tán ra được thân thể Diệp Thần hấp thu dọc theo kinh mạch trong cơ thể chậm rãi lưu động, một bộ phận dung nhập vào kinh mạch bên trong huyết nhục một bộ phận hóa thành chân khí dũng mãnh vào trong đan điền lắng đọng lại.
Cảm nhận được biến hóa trong cơ thể Diệp Thần mừng rỡ trong lòng biết mỹ ngọc trong lòng bàn tay mình đúng là linh thạch được Huyền Thiên Bảo Điển mô tả. Liền không chút do dự vận chuyển huyên công hấp thụ linh khí ẩn chứa trong mỹ ngọc cho đến khi hóa thành mảnh vỡ mới đình chỉ công pháp Huyền Thiên thần công.
Cảm thụ lại biến hóa thân thể, ngoài ý muốn Diệp Thần phát hiện mình đã trong lúc bất tri bất giác bước vào luyện khí tầng một đồng thời cũng đột phá tiến vào hàng ngũ chiến sĩ tứ cấp trong quá trình cường hóa thân thể.
Tiến vào luyện khí tầng một, Diệp Thần nỗ lực cảm thụ linh khí trong không khí rất nhanh một tia khí mát rượi liền xuất hiện tác động qua lại bên trong, chẳng qua là một tia khí lạnh đó đối với mỹ ngọc thì lại tương đối mỏng manh.
Hấp thu linh khí qua mỹ ngọc cùng với linh khí trong không khí Diệp Thần suy nghỉ dựa vào linh khí trong không khí tu luyện chậm hơn mấy chục lần so với hấp thu linh khí từ mỹ ngọc.
Mấy chục lần khác biệt làm cho Diệp Thần không muốn hấp thu linh khí trong không khí, bắt đầu suy tư về làm thế nào để có nhiều linh thạch trợ giúp mình tu luyện.
- Thiếu gia, bữa sáng đã chuẩn bị xong, cậu đi tắm để ăn cơm cho ngon.
Tô Nhã mặc váy dài màu hồng, đồ trang sức trang nhã với vẻ mặt tươi cười đẩy cửa chậm rãi đến bên người Diệp Thần, cúi đầu giọng nói mềm mại.
- Ừ, ta đi tắm đã!
Ngửi thấy mùi thơm xử nữ phát ra trên người Tô Nhã, Diệp Thần mỉm cười rất nhanh đứng dậy nhìn thấy rãnh giữa hai nhũ lộ ra mê người liền vỗ nhẹ nhẹ cặp mông đầy đặn nói.
Ăn xong bữa sáng, Diệp Thần để Tô Nhã tiếp tục cùng quản gia học tập xử lý một phần cơ bản tạp vụ còn mình thì quay về trong phòng, lật xem Huyền Thiên Bảo Điển linh thạch cùng đan dược có quan hệ gì trong ghi chép.
Trải qua nửa ngày Diệp Thần học xong tiểu kỹ xảo phân biệt linh thạch, phương pháp luyện chế đan dược nhân sâm hoàn cùng với các loại dược liệu ghi lại.
Nhân sâm hoàn là một loại đan dược đơn giản dùng cho luyện khí tầng ba Tu Chân giả cấp thấp, do nhân sâm trăm nămi cùng nhiều loại linh thảo theo tỉ lệ nhất định bỏ vào trong lò đan luyện chế mà thành.
Diệp Thần hiện là luyện khí tầng một duy nhất có thể luyện chế đan dược là Nhân sâm hoàn, bởi vậy không có lựa chọn nào khác đợi cho tu vi đạt tới luyện khí tầng ba là có thể luyện chế đan dược cao cấp hơn.
Học xong phương pháp phân rõ linh thạch không do dự chút nào, lập tức Diệp Thần mang theo hai gã hộ vệ rời khỏi phủ tướng quân, đến thẳng Ngọc Thạch điếm của Thẩm Ký trên đường cái Chu Tước mà đi.
Ngọc Thạch điếm của Thẩm Ký là điếm lớn nhất của đế đô Vũ Quốc kinh doanh các loại ngọc thạch, thu mua ngọc thạch các nơi giao cho đại sư điêu khắc xử lý một lần rồi bán giá cao cho quý tộc cùng đại thương nhân.
Làm nên Ngọc Thạch điếm lớn nhất đế đô Vũ Quốc hơn nữa quý tộc đại thương nhân đều có thói quen mang theo mỹ ngọc, bởi vậy Ngọc Thạch điếm chiếm diện tích cũng không nhỏ, trang sức thì lộ ra phong cách cổ xưa.
- Diệp thiếu gia, có cần ta hỗ trợ sao?
Diệp Thần mang theo hai hộ vệ tiến vào Ngọc Thạch điếm, một gã tiểu nhị vội vàng nghênh đón với vẻ mặt cung kính nói.
- Không cần, ngươi đang bận rộn! Ta là đến nơi tùy ý nhìn xem!
Phất phất tay để tên kia tiểu nhị Ngọc Thạch điếm tránh ra, Diệp Thần đem ánh mắt hướng về phía từng dãy xếp đặt thạch anh thủy tinh bên trong có chứa Ngọc Thạch.
Nhìn thấy từng khối Ngọc Thạch trong thạch anh thủy tinh, Diệp Thần khẽ vận chuyển công pháp phóng xuất ra một tia pháp lực đem từng khối Ngọc Thạch xem xét trong đó có linh khí không, có phải là linh thạch được ghi lại trong Huyền Thiên Bảo Điển.
Một khắc đồng hồ sau, Diệp Thần một bên xem xét toàn bộ hơn một ngàn Ngọc Thạch tinh xảo, đã phát hiện cực phẩm linh thạch một khối, thượng phẩm linh thạch mười khối, trung phẩm linh thạch hai mươi khối, hạ phẩm linh thạch không có.
- Đem Ngọc Thạch ta lựa ra đều bọc lại tính bao nhiêu tiền?
Diệp Thần mừng rỡ trong lòng phát hiện ba mươi mốt khối linh thạch mặt lộ mỉm cười, nói với tiểu nhị Ngọc Thạch điếm.
Dựa theo Huyền Thiên Bảo Điển thượng ghi lại, một khối thượng hạng linh thạch ẩn chứa linh khí so với thượng phẩm linh thạch gấp trăm lần, một khối thượng phẩm linh thạch ẩn chứa linh khí so với trung phẩm linh thạch gấp trăm lần, một khối trung phẩm linh thạch ẩn chứa linh khí so với hạ phẩm linh thạch hạ phẩm linh thạch gấp trăm lần. Nói cách khác chỉ cần Diệp Thần đem ba mươi mốt khối linh thạch toàn bộ mua xuống tương đương với mua một trăm mười vạn lẻ hai ngàn hạ phẩm linh thạch.
Căn cứ Huyền Thiên Bảo Điển ghi lại dưới tình huống bình thường chỉ cần mười vạn hạ phẩm linh thạch là có thể từ Luyện Khí tầng một liền tấn cấp tới Luyện Khí tầng chín.
Đương nhiên, mười vạn hạ phẩm linh thạch cũng vừa vặn làm cho Diệp Thần từ tầng một tấn cấp lên tầng chín của Luyện Khí. Nếu muốn tu luyện các loại pháp thuật cần nắm giữ vận dụng thuần thục, còn hao phí đại lượng linh thạch luyện tập pháp thuật.
Một trăm vạn hạ phẩm linh thạch tuy nhiều, nhưng để Diệp Thần tu luyện tới Luyện Khí kỳ chín tầng cùng thuần thục nắm giữ bát hệ pháp thuật vẫn là xa xa chưa đủ.
Bất quá trên đại lục Phong Hỏa chỉ có Diệp Thần tu chân giả cũng không lo lắng có người cùng tranh đoạt linh thạch. Tại một Ngọc Thạch điếm liền phát hiện linh thạch nhiều như vậy trên đại lục Phong Hỏa có bao nhiêu linh thạch tồn tại a!
Có thể khoa trương nói chỉ cần Diệp Thần dụng tâm tu luyện không xảy ra điều bất trắc, dựa vào tài nguyên tu chân phong phú trên đại lục Phong Hỏa trở thành một chân tiên là chuyện bình thường.
- Diệp thiếu gia, số Ngọc Thạch ngài chọn có tổng cộng hai vạn hai nghìn kim tệ.
Nghe được Diệp Thần muốn một lần mua ba mươi mốt khối Ngọc Thạch, tiểu nhị Ngọc Thạch điếm mừng rỡ trong lòng vội vàng trả lời với vẻ mặt chờ mong nhìn Diệp Thần.
- Ừ, đây là một khỏa ma hạch lục cấp cùng một viên ma hạch ba cấp; ma hạch lục cấp quy ra tiền hai vạn kim tệ, ma hạch ba cấp quy ra tiền ba nghìn kim tệ. Tổng giá trị hai vạn ba nghìn kim tệ trừ đi ba mươi khối Ngọc Thạch là hai vạn hai nghìn kim tệ còn thừa một ngàn kim tệ, ngươi dẫn ta đi xem Ngọc Thạch giác một chút nếu còn thứ ta cần một ngàn kim tệ coi như ta mua phí tổn Ngọc Thạch giác đi!
Diệp Thần từ trong lòng lấy ra hai khỏa ma hạch đưa cho tiểu nhị Ngọc Thạch điếm nói.
Phong Hỏa đại lục rộng lớn khôn cùng, hàng loạt giao dịch thương mại thông thường sử dụng tử tinh tệ, liên minh tệ, quang minh tệ, hắc ám tệ, ma tinh, ma hạch để thanh toán. Trong đó tử tinh tệ, ma tinh, ma hạch được các các quốc gia hoan nghênh, bởi vì tử tinh tệ, ma tinh, ma hạch là ngoại tệ mạnh nhất, ở bất kỳ một quốc gia nào cũng có thể tự do lưu thông.
Còn liên minh tệ, quang minh tệ, hắc ám tệ thì bị hạn chế giao thương. Ví dụ quang minh tệ không thể giao dịch tại Hắc Ám đế quốc, cũng như hắc ám tệ không thể cùng Quang Minh đế quốc giao thương. Còn liên minh tệ không thể giao thương ngay trên Quang Minh đế quốc cùng Hắc Ám đế quốc.
Tử tinh tệ, ma tinh, ma hạch trong đó ma hạch là sử dụng rộng nhất, đặc biệt ma hạch cấp cao giá trị càng cao, ngoài ra thể tích ma hạch nhỏ nhất dễ dàng mang theo.
Bởi vậy, khi nhìn thấy Diệp Thần sử dụng ma hạch thanh toán, tiểu nhị của Ngọc Thạch điếm trong lòng mừng rỡ vội vàng nói
- Chúng ta Ngọc Thạch điếm có rất nhiều giác Ngọc Thạch nguyên liệu, nếu Diệp thiếu gia muốn ta cũng có thể làm chủ đem toàn bộ đều bán ra Diệp thiếu gia với giá cả một ngàn kim tệ.
- Ngươi trước tiên dẫn ta đi xem Ngọc Thạch giác nguyên liệu của Ngọc Thạch điếm những thứ khác lát nữa nói sau.
Diệp Thần phất phất tay nói với điếm tiểu nhị, tuy rằng hắn rất có tiền hoặc là lão tử hắn rất có tiền nhưng là một ngàn kim tệ cũng không phải số lượng nhỏ, cũng không muốn tùy ý lãng phí.
- Vâng, Diệp thiếu gia tiểu nhân dẫn ngài đi xem!
Thấy Diệp Thần có phần không nhẫn nại tiểu nhị điếm vội vàng ngừng thao thao bất tuyệt một mặt cung kính nói.
Dưới sự dẫn dắt của tiểu nhị rất nhanh Diệp Thần đang ở trong hậu viện của Ngọc Thạch điếm.
Lúc này trong hậu viện một ít thợ thủ công đang sử dụng công cụ đặc thù đem từng khối ngọc tiến hành xử lý đánh bóng, ở góc tường một số Ngọc Thạch chắc là đồ bỏ đi.
Vận chuyển công pháp phóng xuất ra pháp lực đem từng khối ngọc cũng như những viên bỏ đi trong hậu viện bao phủ trong đó, rất nhanh Diệp Thần liền phát hiện không ít linh thạch trong đó có ba khối ngọc chưa xử lý là thượng phẩm linh thạch có mấy trăm khối lớn nhỏ đều không có lấy hạ phẩm linh thạch.
Sau khi xem xét linh thạch, Diệp Thần cũng không để ý ánh mắt kinh ngạc mọi người, trực tiếp đem ba khối ngọc chưa xử lý cầm lấy giao cho hộ vệ giữ, trong khi đem linh thạch bên trong góc tường Ngọc Thạch chọn lựa ra.
Diệp Thần chọn lựa đem mấy trăm khối linh thạch ra, liền vẻ mặt bình tĩnh đối với tiểu nhị nói:
- Ngoài ba khối ngọc này cộng với trăm khối ngọc kia, ta mua.
- Diệp thiếu gia, ba khối ngọc này cùng với số ngọc ngài chọn không thế nào đáng giá, như vậy đi một nghìn kim tệ ngài thấy thế nào?
Tuy rằng không rõ Diệp Thần vì sao lại chọn những khối ngọc chưa qua xử lý cùng với những khối ngọc đã bỏ đi, nhưng tiểu nhị vẫn là linh mẫn chớp lấy thời cơ trực tiếp đem giá cả tăng lên gấp đôi.
- Không thành vấn đề! Ngươi bọc lại toàn bộ số ngọc ta đã chọn ở Ngọc Thạch giác cho ta!
Một ngàn kim tệ có thể mua được ba khối thượng phẩm linh thạch cùng với trăm khối nhỏ linh thạch, Diệp Thần rất hài lòng.
- Đây không phải là Diệp Thần, Diệp đại thiếu gia sao? Diệp đại thiếu gia từ lúc nào lại có sinh ý với Ngọc Thạch, thậm chí thoáng cái mang đi một túi lớn Ngọc Thạch!
Diệp Thần mới vừa đi tới cửa Ngọc Thạch điếm, một gã thân mặc bó sát người chiến đấu phục màu đen, kim phát bích nhãn thân hình cao lớn mạnh khoẻ, tản ra hơi thở dũng mãnh, bên hông giắt bảo kiếm màu xanh mang theo hai gã hộ vệ đường đi.
- Tránh ra!
Nhìn thoáng qua thanh niên ngăn trở mình, Diệp Thần nhướng mày nhẹ giọng quát.
Thanh niên ngăn trở đường đi Diệp Thần tên là Trần Phi là con của một trấn quốc tướng quân khác của Vũ Quốc. Mười sáu tuổi là một chiến sĩ thất cấp cũng đã tham gia trong quân hai năm chém giết vô số địch nhân lập nhiều chiến công hiển hách, là một trong đệ tử quyền quý có tiền đồ nhất tại Vũ Quốc đế quốc.
Trần Phi sở dĩ tìm Diệp Thần, là bởi vì Diệp Anh phụ thân của Diệp Thần cùng phụ thân của mình là Trần Vĩnh vốn là đối địch cạnh tranh trấn quốc Đại tướng quân. Trần Phi không dám tìm Diệp Anh phiền phức, liền tìm Diệp Thần nổi danh phế vật tại đế đô để gây phiền toái.
Có thể nói, Trần Phi là một người duy nhất thường xuyên tìm Diệp Thần sinh chuyện làm cho Diệp Thần không thể chịu đựng nỗi.
- Ta không tránh, ngươi có thể làm gì ta?
Thấy Diệp Thần nhíu mày lớn tiếng trách mắng mình, Trần Phi cười lạnh một tiếng bày ra dáng điệu chắn đường đi Diệp Thần lớn tiếng nói.
- Các ngươi nhìn xem, Trần Phi thiếu gia lại gây chuyện với Diệp Thần thiếu gia!
- Diệp Thần thiếu gia thiên phú võ học còn không có, tại phủ trấn quốc tướng quân dưới nguồn tài nguyên nhiều như vậy đáng tiếc vẫn cứ chiến sĩ ba cấp, thật là làm cho người than thở a!
- Trần Phi thiếu gia cũng biết rõ Diệp Thần là một phế vật, tại sao vẫn còn đi gây phiền phức cho người ta!
- ....
Rất nhanh, ngoài cửa điếm Ngọc Thạch liền tụ tập đông đảo thương nhân, tiểu quý tộc, mạo hiểm giả, dong binh một đám người xem náo nhiệt cũng sôi nổi thì thầm với nhau nghị luận.
- A Đại, để cho bọn họ kiến thức thực lực Diệp gia chúng ta!
Nhìn thấy Trần Phi không để cho đi, rõ ràng muốn gây chuyện với mình. Nghe được mọi người chung quanh ý kiến bàn luận, Diệp Thần biết rằng nhất định không thể yếu thế nếu không sẽ bị người cho là Diệp gia người yếu có thể ức hiếp, tất sẽ có nhiều hậu hoạn sau này, liền phân phó với một gã hộ vệ bên người.
Diệp Thần giọng nói vừa dứt, một hộ vệ đứng bên phải trên má trái đeo có ba vết sẹo liền bước ra, trong mắt chợt lóe hàn quang một cổ khí thế cường đại phóng giống như Thái Sơn áp đỉnh xuất ra ép về phía trước khiến Trần Phi và hai gã hộ vệ bên người đầu đổ mồ hôi lui về phía sau hai bước.
- Thật mạnh, ít nhất thực lực cũng là chiến sĩ bát cấp đỉnh phong!
Cảm nhận được khí thế cường đại trên người hộ vệ truyền đến, Trần Phi sắc mặt đại biến trong lòng âm thầm suy đoán.
Lúc này, hắn mới hiểu được tại sao cha của mình rõ ràng quyền thế hùng mạnh vẫn phải kiêng kỵ đối với Diệp Anh, có thể làm cho một gã ít nhất chiến sĩ bát cấp đỉnh phong tình nguyện làm bảo tiêu cho một tên phế vật là có thể đoán ra thực lực Diệp Anh cường hãn đến cỡ nào. Rất lớn có khả năng đột phá chiến sĩ cửu cấp đỉnh phong tiến vào cường giả thánh cấp.
Nhìn thấy hộ vệ A Đại kia khiến cho Trần Phi cùng hai gã hộ vệ đỉnh đầu đổ mồ hôi lùi về sau hai bước, người xem náo nhiệt lập tức ý thức được hộ vệ A Đại cường hãn thế nào. Phải biết rằng Trần Phi cùng hai gã hộ vệ đều là chiến sĩ thất cấp vậy mà chỉ bằng khí thế khiến cho ba người đầu đổ mô hôi, thân hình lui về phía sau. Cũng có thể đoán ra được thực lực A Đại ít nhất cũng là chiến sĩ bát cấp hoặc cửu cấp đỉnh.
Nghĩ đến đại hán có ba vết sẹo kia thực lực có thể chiến sĩ bát cấp hoặc cửu cấp đỉnh, người xem náo nhiệt chung quanh sắc mặt biến đổi đối với thực lực Diệp gia, cùng Diệp Anh lại có suy đoán mới, nhìn về phía Diệp Thần ánh mắt cũng có hâm mộ nhưng hơn nữa là ghen tị.
Dù cho Diệp Thần là một phế vật vô dụng chỉ cần có Diệp Anh ở đế đô phần lớn mọi người cũng muốn khách khí vài phần.
Nhìn thấy đại hán có ba sẹo trên má đem Trần Phi cùng hai gã hộ vệ bức lui, Diệp Thần khẽ cười một tiếng nói:
- A Đại, A Nhị, chúng ta đi!
- Diệp Thần, có dũng khí chúng ta một mình đấu dựa vào phụ thân ngươi và hộ vệ thể hiện, tính gì là bản lĩnh!
Nhìn thấy Diệp Thần muốn đi, Trần Phi sắc mặt khẽ biến hóa la lớn.
- Dựa vào dư âm phụ thân cũng không tính bổn sự sao? Nếu phụ thân của ngươi không là trấn quốc tướng quân lấy thiên phú võ học của ngươi ngươi có thể mười sáu tuổi trở thành chiến sĩ thất cấp sao? Nếu không có là phụ thân ngươi chiếu cố, ngươi có thể ở mười sáu tuổi chém giết địch nhân vô số địch nhân vô số lập nhiều quân công to như vậy sao?
- Có được phụ thân cường đại là chỗ dựa vững chắc, cũng là một loại tư cách, ngươi hiểu không?
- Còn nữa, ngươi đã muốn ta một mình đấu, như vậy ta thành toàn cho ngươi. Ba tháng sau gặp Phượng Hoàng Sơn!
Nghe được lời nói của Trần Phi, Diệp Thần trong lòng khẽ động không chút do dự thản nhiên nói.
Nói xong, Diệp Thần liền mang theo hai gã hộ vệ khiêng một bao lớn linh thạch đi về Diệp phủ.
Trần Phi vẻ mặt không thể tin kinh hô, chỉ có điều rất nhanh liền biến thành vẻ mừng như điên, hắn cuối cùng cũng có cơ hội quang minh chính đại hảo hảo giáo huấn đem dẫm ở dưới chân làm nhục Diệp Thần một phen, làm cho không còn mặt mũi ở đế đô đi lại.
Về phần kỳ hạn ba tháng hắn cũng không có để ở trong lòng, theo bản năng cho rằng Diệp Thần chỉ là kéo dài thời gian mà thôi, không có khả năng Diệp Thần trong vòng thời gian ba tháng thực lực đột nhiên tăng mạnh, tu vi đại tăng để chiến thắng mình.
Trên thực tế ngoại trừ Diệp Thần ra, không ai cho rằng ba tháng sau một người chiến sĩ ba cấp tu luyện bất kể như thế nào đều khó có khả năng đạt tới chiến sĩ thất cấp tiêu chuẩn, càng không khả năng chiến thắng một người chiến sĩ thất cấp thân kinh bách chiến.
Ngay sau đó, tin tức được truyền đi nhanh nhất, ba tháng sau Diệp Thần nổi danh phế vật của đế đô tại Phượng Hoàng Sơn ước chiến Trần Phi thiếu niên thiên tài nhất đế đô. Diệp Thần chưa có trở về tới Diệp phủ tin tức đã truyền tới Diệp phủ cùng với hơn phân nửa quý tộc dòng họ đế đô.
Diệp Anh đang ở quân doanh chuẩn bị dẫn quân xuất phát, từ dưới tay tướng sĩ nghe được tin tức ước chiến giữa Diệp Thần và Trần Phi đầu tiên là sửng sốt, sau do cười khẽ hai tiếng liền vung tay lên dẫn theo đại quân rời đi quân doanh tiến về biên giới phương Bắc.
Về phần ước chiến của Diệp Thần với Trần Phi, Diệp Anh căn bản sẻ không có để ở trong lòng chẳng lẻ muốn nhờ người lớn tự thân xuất mã đi giáo huấn hay sao!
Diệp Anh không lo lắng đến sự an toàn Diệp Thần, chỉ cần mình một ngày vẫn còn không người nào dám sát hại con mình. Chỉ là Diệp Anh có chút không rõ con mình như thế nào đột nhiên hướng Trần Phi ước chiến, chiếu theo tính nết thì tránh chiến đấu mới phải a!
Diệp Anh nghĩ mãi mà không rõ liền lắc lắc đầu đem chuyện tình Diệp Thần sang một bên, bắt đầu suy tư về vấn đề phòng ngự biên cảnh đế quốc.
- Ngươi nói cái gì? Diệp Thần ước chiến Trần Phi tại Phượng Hoàng Sơn ba tháng sau?
Cách Ngõa Tư vẻ mặt sửng sốt nhìn tên người hầu vừa báo tin cho mình nói.
- Diệp Thần tiểu tử tại sao lại như vậy! Trần Phi chính là chiến sĩ thất cấp, Diệp Thần hắn chiến sĩ ba cấp nhỏ nhoi sao lại dám ước chiến với Trần Phi, sẽ không phải đầu óc hóa ngu chứ!
Người hầu hồi đáp khẳng định, Cách Ngõa Tư vẻ mặt không thể tin lẩm bẩm. Hắn cùng Diệp Thần thường xuyên cùng ở cùng một chỗ nên biết rõ thực lực Diệp Thần chính là chiến sĩ ba cấp đỉnh.
- Diệp Thần ước chiến Trần Phi tại Phượng Hoàng Sơn ba tháng sau?
Trong vương phủ, Nhị hoàng tử Cáp Đạt Tư vẻ mặt kinh ngạc nhìn lấy thủ hạ hỏi.
- Bẩm nhị hoàng tử điện hạ đúng là Diệp Thần nói như vậy.
Thủ hạ vẻ mặt cung kính trả lời câu hỏi của Nhị hoàng tử Cáp Đạt Tư.
- Diệp Thần thanh danh tuy rằng không tốt? Thế nhưng hắn cũng không phải là người không biết tiến thối, cũng là người không hiểu tốt xấu là gì! Chẳng lẽ còn có ẩn tình trong đó?
Được người hầu khẳng định trả lời, Cáp Đạt Tư cau mày thầm tự nói một hồi, liền nói với tên thủ hạ:
- Ngươi hãy kể lại chuyện tình ước chiến giữa Diệp Thần và Trần Phi cho ta một lần?
- Là như vậy....
Thủ hạ đem chuyện Diệp Thần đi vào Ngọc Thạch điếm, mua rất nhiều ngọc thạch đến Trần Phi cản đường hai người phát sinh xung đột mỗi một động tác, mỗi câu nói chi tiết đều rõ ràng kể rõ một lần. Nhị hoàng tử Cáp Đạt Tư lâm vào trầm tư.
Diệp Thần vì cái gì mua nhiều ngọc thạch? Bên người Diệp Thần hộ vệ mạnh bao nhiêu? Diệp phủ thực lực mạnh bao nhiêu? Diệp Anh phải chăng đã đột phá chiến sĩ cửu cấp tiến vào hàng ngũ chiến sĩ thánh cấp?
Tất cả chuyện này làm cho Cáp Đạt Tư sự nghi hoặc, bất quá nghi hoặc chỉ là nghi hoặc nhưng là ít nhất có mấy chuyện là có thể xác định, thứ nhất Diệp Thần cần nhiều ngọc thạch, thứ hai hộ vệ bên người rất mạnh và thứ ba là 90% Diệp Anh đã là cường giả thánh cấp.
Nghĩ tới đây, Cáp Đạt Tư biết mình trước kia tích cực lôi kéo Diệp Thần không có sai lầm, cho dù Diệp Thần đúng là phế vật nhưng hắn lại là con độc nhất thừa kế duy nhất của Diệp Anh cũng đáng được quan hệ thân thiết.
Sau một lát suy tính, Cáp Đạt Tư hướng về tên thủ hạ nói:
- Ngươi đi xuống đi! Lần này lập công thưởng cho người một trăm kim tệ hay đến phòng thu chi lĩnh tiền đi!
Sau khi tên thủ hạ vừa rời khỏi, Cáp Đạt Tư gọi quản gia đến đại sảnh mang ngọc thạch đóng gói đưa đến Diệp phủ.
Mặc kệ Diệp Thần vì cái gì cần lượng lớn ngọc thạch, chỉ cần mình tặng ngọc thạch lần này, như vậy chính là thu được cảm tình của đối phương.
Cùng lúc đó rất nhiều thế lực tại Vũ Quốc đều biết chuyện Diệp Thần cùng Trần Phi xung đột, cũng từ rất nhiều tin tức suy đoán ra. Mặc kệ Diệp Thần có là phế vật, ba tháng sau ước chiến sẽ thảm bại như thế nào, chỉ cần phụ thân hắn là Diệp Anh không ngã cũng đáng cho mình tiền bỏ ra thu được quan hệ thân thiết. Không ít các thế lực đều cùng Cáp Đạt Tư có chủ ý giống nhau liền sôi nổi đem ngọc thạch mang tới tặng cho Diệp Thần.
- Thiếu gia, người không nên ước chiến cùng Trần Phi, người không phải là đối thủ của hắn!
Sau khi rời khỏi Ngọc Thạch điếm, A Đại thản nhiên nói.
- Ta hiện tại không phải là đối thủ của hắn nhưng lại không có nghĩa ba tháng sau ta không đánh bại hắn!
Diệp Thần lấy tay sờ sờ hơn ba mươi khối linh thạch trong lòng, liền nhìn bao lớn linh thạch trên vai A Nhị, vẻ mặt lãnh đạm trả lời.
Có trên trăm vạn hạ phẩm linh thạch tốc độ tu hành chắc chắn tăng nhiều, quay về nhờ quản gia mua một đám dược liệu cung với đến công hội luyện kim sư định chế một cái lò luyện đan, đợi cho tu vi của chính mình đột phá đến luyện khí tầng nhị, pháp lực dồi dào một ít sẽ bắt đầu khai lò luyện đan sản xuất linh dược đẩy nhanh quá trình tu luyện.
Có linh thạch dư dật, đan dược phụ trợ chính mình nắm chắc trong vòng thời gian hai tháng, tu vi tăng lên tới luyện khí tầng bốn.
Đến khi tu vi tăng lên tới luyện khí tầng bốn tạm dừng tu luyện thần công, bắt đầu tu luyện bát hệ thuật pháp nắm giữ công kích cùng phòng ngự tăng cường sức chiến đấu.
Tin tưởng chỉ cần tu vi của chính mình tăng lên tới luyện khí tầng bốn có được phép lực dồi dào, dùng thời gian một tháng tu luyện bát hệ thuật pháp nắm giữ vận dụng linh hoạt thì hoàn toàn thoải mái đem Trần Phi đánh bại.
Nếu như không có linh thạch, Diệp Thần cũng không dám thổi phồng sau ba tháng chiến thắng chiến sĩ thất cấp Trần Phi. Nhưng là tài nguyên tu chân thực lực của chính mình nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh, chiến sĩ thất cấp tính gì chỉ là một tiểu châu chấu mà thôi căn bản không đáng mình quá mức chú ý.
Mục tiêu chính là toàn bộ đại lục, dù sao mình là Tu Chân giả duy nhất tại Phong Hỏa đại lục, một người hưởng thụ toàn bộ tài nguyên tu chân của đại lục, ánh mắt há có thể hạn hẹp ở Vũ Quốc nho nhỏ này.
Nghe được Diệp Thần nói, trên người phát ra vẻ tự tin A Đại nhẹ nhàng lắc đầu không nói chuyện nữa.
Để cho hắn tin tưởng một chiến sĩ ba cấp sau ba tháng có thể đánh bại một chiến sĩ một cái thất cấp đó là không có khả năng!
- Thiếu gia, Cách Ngõa Tư thiếu gia, Mỹ Đạt Kỳ thiếu gia, Cáp Đạt Tư điện hạ, cùng với không ít quý tộc nghe nói thiếu gia yêu thích ngọc thạch, đều phái người đưa tới ngọc thạch cho thiếu gia thưởng thức. Ngọc Thạch này đều bị Tô Nhã tiểu thư đặt ở phòng của người.
Diệp Thần mới vừa đi tới cửa phủ, hai gã hộ vệ trong mắt hiện lên một tia cổ quái nói.
- Nga, ta biết rồi!
Diệp Thần tùy ý đáp lại, liền vội vàng vào phủ hướng về phòng của mình đi đến, hắn thật không ngờ ước chiến của mình còn sẽ có thu hoạch ngoài ý liệu này.
- Thiếu gia, người đã trở lại!
Chờ đợi Diệp Thần ngoài căn phòng, vừa thấy được Diệp Thần vội vàng trở về Tô Nhã liền sắc mặt vui mừng nghênh đón nói.
- Ừ, ta đã trở về. Ngọc thạch trong phòng ta là Cách Ngõa Tư bọn hắn đưa tới sao?
Diệp Thần tùy ý qua loa một câu liền vội hỏi.
- Vâng, ngọc thạch Cách Ngõa Tư thiếu gia đưa tới đều được để trong phòng cậu.
Nhìn thấy Diệp Thần với vẻ mặt nôn nóng, Tô Nhã không tự chủ được thần sắc căng thẳng vội vàng nói.
- Nga, ta biết rồi, ngươi đi mau lên! Cơm trưa ta sẽ không ăn! A Đại A Nhị thủ hộ cửa cho ta không có phân phó của ta bất luận kẻ nào cũng không cho phép vào!
Diệp Thần vội vàng phân phó vài câu, liền từ trong tay A Nhị tiếp nhận bao lớn linh thạch liền đi vào trong phòng.
Đóng cửa phòng, Diệp Thần nhìn một lượng lớn ngọc thạch trong góc tường, lộ ra một nụ cười vui mừng, ngón tay liền động xuất ra một tia pháp lực bán vào đống ngọc thạch.
Rất nhanh, Diệp Thần biết được số lượng phẩm chất lớn hơn nhiều so với số lượng mua ở Ngọc Thạch điếm. Hai mươi khối cực phẩm, năm mươi khối hạ phẩm và hơn hai trăm khối trung phẩm.
Diệp Thần không ngờ thu hoặch được số lượng lớn linh thạch, trong lòng vui mừng đối với đại lục Phong Hỏa tài nguyên tu luyện cũng có phần cảm khái một lúc. Sau đó liền cầm hai khối cực phẩm linh thạch vận chuyển Huyền Thiên thần công bắt đầu tu luyện.
Một tia linh khí hết sức cô đọng từ hai khối cực phẩm linh thạch theo Huyền Thiên thần công tiến vào trong cơ thể, lưu chuyển dọc theo kinh mạch trong cơ thể.
Một bộ phận linh khí dung nhập vào trong máu thịt cường hóa kinh mạch huyết nhục khiến cho kinh mạch càng thêm cứng rắn bền bỉ, khí huyết càng thêm thịnh vượng, một bộ phận linh khí vận chuyển vài vòng trong kinh mạch sau đó tiến vào trong đan điền.
Huyền Thiên thần công là thiên địa đệ nhất công pháp tu chân ngoài tốc độ tu hành trong đan điền linh lực được cô đọng đến một trình độ cao. Diệp Thần dưới phụ trợ của cực phẩm linh thạch mặc dù là bát tạp linh căn trong vòng mấy ngày ngắn ngủn liền thuận lợi đột phá từ luyện khí một tầng lên nhị tầng, pháp lực trong đan điền cũng nhiều hơn.