dạo này sg hay mua đêm, mưa lớn tầm tả, chắc đâu cứ độ 2h là sẽ mưa tới gần sớm. Và lại mấy hôm nay mình khó ngủ. Đôi lúc có những cảm xúc như giọt mưa, cứ nhẹ nhàng rơi xuống ... ngày một nhiều.
Lang thang dưới mưa cái giờ đó cũng có phần thú vị, nó làm mình không thể suy nghĩ nhiều, dù rằng những dòng cảm xúc cứ lăn dài trong trí óc.
Mình biết 1 điều là mình thích nàng (sến súa 1 chút, chứ thật sự không biết dùng từ gì cho đẹp). Nhưng có vẻ như trong những trang giấy đầy chữ của 1 cuốn tiểu thuyết lãng mạng, hai người không thuộc về nhau. Có những thứ con người ta cứ phải chôn chặc trong lòng, nhấn chìm nó cũng cái cảm giác đầy hơi và tức ngực.
Nói chung quy thì cái vấn đề của mình là gì ? - Một suy nghĩ mang đầy tính chất lý trí. Mình cũng hay đặt ra câu hỏi đó cho bản thân để tự giải quyết những vấn đề. Vì người ta thường nói :"nhổ cỏ tận gốc".
Nhưng có vẻ, trong chính lúc những giọt mưa rơi với tốc độ khoảng trên dưới 20km/h va vào mặt, có vẻ nó chả là gì với những ai đọc, nhưng tin mình đi, cũng khá là thấm. Thế đấy trong lúc những hạt li ti bay vào mặt với vận tốc 20km/h để làm mình phải giữ 1 phần đầu óc để có thể tỉnh táo chứ không phải bị chìm vào trong cái mớ dây nhợ tình cảm này, thì mình chẳng thế nào nhổ được tận gốc được.
Chính trong lúc này, mình nghĩ lại những việc ti tiện, khốn nạn, và khá là hèn của mình. Lại thêm 1 dòng cảm xúc tiêu cực đâm thẳng vào giữa lòng ngực. Thật ra mình chỉ nghĩ đến việc những gì mình đã làm với nàng thôi, nhưng chẳng hiểu thế quái nào nó lại nghĩ về những điều khác. Thế đấy, trước đây mình là 1 thằng tệ hại đến mức chính bản thân mình cũng muốn phang "nó" 1 trận nếu "nó" trước mặt mình.
Bây giờ, mình vừa rơi vào đống dây nhợ tình cảm, vừa lại chết ngụp trong đống chất nhầy "mặc cảm tội lỗi". Và 1 cảm giác vô cùng tệ nữa là... Lạnh. Chính thế, lạnh từ trong xương cốt, và lạnh từ suy nghĩ.
Mình nhớ nàng, dù rằng... *haizz*.
*Về đến nhà, cỡi áo ra thì mới vết thẹo bầm tím như chưa bao giờ tím, hai răng đánh vào nhau lập cập, còn thân thể thì không ngừng run lên để tạo nhiệt. Đúng là 1 đêm không thể nói được"