Đệ nhị quyển : Huyết Chiến Tu Chân Giới
Chương 45: Hành tung bị tiết lộ
Dịch: alosolanlan
Biên dịch: Độc
Nguồn: HNTD
Khi Huyền Tinh và La Tỏa về tới tiểu viện của Thanh Tùng, Huyền Tinh liền đi vào bế quan, Phá Thiên không cam lòng, năm năm qua hắn cũng không tu luyện, cho nên hắn cũng đang chuẩn bị cùng Huyền Tinh bế quan tu luyện.
Còn La Tỏa, việc lần trước vẫn chưa xong cho nên Thanh Tùng tiếp tục phạt hắn diện bích,
Cứ như vậy mọi người đều tu luyện, Thanh Tùng Lôi Viêm ba người nghe La Tỏa nói Hoa Diễn tông sẽ không tới tìm gây phiền toái nữa, rốt cuộc cũng yên tâm, trên mặt ba người đều xuất hiện nụ cười.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, lúc này tại Thiên Linh tông một nguy cơ nữa đang nhắm vào Huyền Tinh và La Tỏa.
“ Chưởng môn, bên ngoài có người cầu kiến người.” Thiên Linh tông đại điện, một gã đệ tử hướng Diêu Nguyên Lâm hồi báo.
“không phải ta đã nói là từ nay về sau không tiếp khách nữa không?” Diêu Nguyên Lâm thản nhiên nói.
Hắn bây giờ căn bản không quan tâm những việc bên trong môn phái nữa, từ lúc bị Huyền Tinh làm cho nhục nhã, Diêu Nguyên Lâm trở về hướng các trưởng lão thỉnh cầu từ chức chưởng môn, cùng với hắn nhất khởi còn có hai gã trưởng lão kia.
Hai gã trưởng lão dễ dàng được phê chuẩn, nhưng Diêu Nguyên Lâm thân là chưởng môn đó là một chức vụ trọng yếu, tự nhiên phải có nhiều chuyện phải chờ bàn giao, cho nên hắn tạm thời còn phải giữ chức chưởng môn, nhưng tâm tư hắn sớm đã không còn để ý đến chuyện quản lí bên trong rồi.
Việc làm của ba người bọn họ tự nhiên khiến cho các vị cấp cao của Thiên Linh tông chú ý, chưởng môn thoái vị hơn nữa còn có hai gã trưởng lão, sự kiện này không phải là nhỏ, ngàn năm trước bọn họ mới thay đổi trưởng môn, nếu bây giờ lại thay đổi nữa như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng Thiên Linh tông tại Tu Chân giới, cho nên hội trưởng lão cũng chưa có đề xuất ai tiếp nhận chức chưởng môn.
“hồi chưởng môn, người kia nói có tin tức rất trọng yếu muốn báo cho người, hắn còn nói nhất định phải gặp người mới chịu nói ra.”
“ô, là ai? Cho hắn vào đi.” Diêu Nguyên Lâm có chút nghi hoặc, bây giờ ngoại trừ việc đối phó với Huyền Tinh, sự tình khác đều khó có thể cho hắn một chút hứng thú.
Đệ tử kia lui ra, đi dẫn khách nhân trở vào.
Một lát sau, “đạo hữu, xin mời vào trong, chưởng môn đang ở bên trong chờ ngươi.” Thanh âm của tên đệ tử ở bên ngoài vang lên.
Diêu Nguyên Lâm hướng người về phía người kia nhìn lại, “ngươi có chuyện gì muốn cho ta biết? bây giờ có thể nói đi.”
“Vãn bối Chu Thanh xin ra mắt Diêu chưởng môn.”
Người tới chính là Chu Thanh.
“Ân, có chuyện gì nói đi.” Diêu Nguyên Lâm miễn cưỡng nói.
“ Khoảng thời gian trước vãn bối phát hiện ra một người, tin rằng Diêu chưởng môn sẽ cảm thấy hứng thú.”
“Ai?” Diêu Nguyên Lâm nhãn tình sáng lên.
“Huyền Tinh”
Diêu Nguyên Lâm “bá” một chút đứng lên, “ ngươi nói cái gì? Ngươi thật sự đã gặp Huyền Tinh?”
“Chu Thanh không dám nói dối”
“vậy ngươi đem tình huống cụ thể nói cho ta nghe.” Diêu Nguyên Lâm có chút kích động nói.
Lần trước hắn trở về nhân tiện phái người đi tìm nơi Huyền Tinh rơi xuống, nhưng Tu Chân giới to lớn như thế, muốn tìm một người dễ dàng vậy sao, ngay lúc đó nghe được tin tức Huyền Tinh hắn còn có thể ngồi yên được sao.
“ta đại khái một tháng trước tại Huyễn Khung tinh vực đụng qua hắn.........................” Chu Thanh đem tình huống một tháng trước gặp được Huyền Tinh kể lại một lần.
“một tháng?” Diêu Nguyên Lâm nghe Chu Thanh nói đã qua một tháng thì chân mày cau lại, một tháng trôi qua, ai biết Huyền Tinh có ở Huyễn Khung tinh vực nữa không, nếu như hắn không có ở đấy thì mình lại phải sai người đi tìm kiếm sao?
Bất quá biết còn hơn là không biết, bây giờ tìm kiếm vùng hoạt động của Huyền Tinh, nếu Huyền Tinh không phải cách Huyễn Khung tinh vực quá xa, chỉ cần phái người của Hoa Diễn tông đi là có thể tìm được rồi.
Lần này cám ơn ngươi đã đưa tin tức cho ta, ta có thể thưởng cho ngươi, ngươi muốn cái gì?” tâm tình của Diêu Nguyên Lâm bây giờ đã tốt hơn chút ít.
“Hảo ý của Diêu chưởng môn Chu Thanh xin ghi nhận, bất quá ta không phải vì vật gì mới đem đến tin tức cho ngài, ta chỉ có một điều kiện nho nhỏ.”
“ngươi cùng với ta nói điều kiện?” Diêu Nguyên Lâm cảm giác thập phần buồn cười, cho đến bây giờ không có ai dám cùng với mình đưa ra sự kiện.
Chu Thanh có chút khẩn trương, ”Diêu chưởng môn, người hãy nghe ta nói hết, đúng là ta có điều kiện bất quá điều kiện này đối với ngươi có thể dễ dàng thực hiện được.” bắt gặp sắc mặt Diêu Nguyên Lâm có chút không hài lòng Chu Thanh vội vàng giải thích.
“ô? Ngươi hãy nói một chút đi.”
“ở chỗ Huyền Tinh có một người, người nọ tên là La Tỏa, hy vọng đến lúc đó Diêu chưởng môn có thể giao La Khóa cho ta xử trí, ô, tu vi của tên La Khóa kia cũng chỉ là Nguyên Anh sơ kì mà thôi.”
Diêu Nguyên Lâm nghe được Chu Thanh nói mặt hắn đã có chút trùng xuống,”ân, yêu cầu của ngươi cũng không quá cao, hảo, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi.”
“đa ta Diêu chưởng môn.” Chu Thanh có chút kích động nói.
Nguyên là Chu Thanh tưởng rằng vị sư phụ tiên nhân kia muốn giết hai người tu tiên nho nhỏ kia quả thực rất dễ dàng, nhưng không nghĩ đến bên cạnh Huyền Tinh cũng có một vị tiên nhân, nhìn qua so với sư phụ của mình cơ hồ lợi hại hơn rất nhiều, sau đó hắn không cam lòng li khai Huyễn Khung tinh vực, nhân tiện tới Thiên Ứ tinh vực, vốn Chu Thanh cơ bản không có hi vọng báo thù, hắn chuẩn bị tu vi của mình về sau sẽ đủ mạnh rồi mới tìm hai người, nhưng ở chỗ này một thời gian hắn biết được Huyền Tinh cùng với Thiên Linh tông từng có xích mích, cơ hội tốt như vậy Chu Thanh không dễ dàng bỏ qua, vì vậy hắn nhân tiện tới nơi này.
Rất nhanh, Diêu Nguyên Lâm phân phó môn hạ đệ tử nơi mà Huyền Tinh rơi xuống, đồng thời đệ tử tại Thiên Linh tông phân bộ toàn lực tra tìm tung tích của Huyền Tinh.
Huyễn Khung tinh vực, cách đó còn có Hoa Du tinh vực, trong đó còn có hai cái tinh vực. Diêu Nguyên Lâm và Chu Thanh căn bản không biết Huyền Tinh chỉ đến Huyễn Khung tinh vực để du ngoạn, cho nên trong một khoảng thời gian bọn họ không có khả năng tìm được Huyền Tinh.
Bất quá cho dù như vậy, Thiên Linh tông sớm muộn cũng tìm được Huyền Tinh, dù sao thế lực của Thiên Linh tông rất lớn, mấy tinh vực này cơ hồ đều có phân bộ của bọn họ.
Trong tiểu viện của bọn Thanh Tùng.
“Thanh Tùng, đồ đệ bảo bối của ngươi làm sao bây giờ, lần sau còn dám để hắn ra ngoài không?” Lôi Viêm cười ha hả hỏi Thanh Tùng.
“Lôi huynh a, ngươi chẳng lẽ còn không biết cái tên hỗn đản kia, ta còn có biện pháp nào bây giờ, chờ thêm một khoảng thời gian nữa Huyền Tinh xuất quan, Huyền Tinh chắc chắn sẽ rời khỏi đây, tên hỗn đản kia nhất định sẽ muốn đi theo rồi, lần này ta nhất định không để hắn đi nữa, tu vi của hắn cùng với Huyền Tinh không sai biệt lắm, nếu có chuyện gì thì hắn sao có thể chiếu cố cho Tiểu Lục Tử được.” Thanh Tùng bất đắc dĩ nói, đối với La Tỏa thật tình Thanh Tùng một chút biện pháp đều không có, chính mình nhiều nhất cũng chỉ có thể phạt hắn diện bích đi, cho dù như vậy hắn cũng không thể tu luyện tốt hơn được, như vậy không bằng để cho hắn ra ngoài đi du lịch một phen, nhưng để cho hắn ra ngoài ư? Thanh Tùng lại càng lo lắng hơn.
“ha ha, may mắn năm đó ngươi đem hắn cướp đi, nếu không ta có một đồ đệ như vậy không phải phiền chết hả.” Lôi Viêm thật may mắn, Liễu Nguyệt cũng ở bên cạnh gật đầu tỏ vẻ dồng ý.
La Tỏa năm đó đích thị là một cô nhi, ba người bọn họ tại Bích Nguyên tinh nhất khởi đi du lịch thì phát hiện ra La Tỏa bị vất bỏ ở bên đường, lúc đó ba người phát hiện thân thể La Tỏa rất thích hợp tu luyện, cho nên đều muốn đem La Tỏa thu làm đồ đệ, cuối cùng Thanh Tùng chiến thắng, nên La Tỏa đã trở thành môn hạ của Thanh Tùng.
“Ai, không nói chuyện này nữa, cũng lắm thì ta đưa hắn về Bích Nguyên tinh đi.” Thanh Tùng nói ra con bài cuối cùng của hắn.
Lôi Viêm, Liễu Nguyệt nghe được hắn nói như vậy nhất thời không biết nói gì hơn, hắn nghĩ đến mệt óc mới nghĩ ra được biện pháp này, đem La Tỏa chạy về Bích Nguyên tinh quả thật là một ý nghĩ hay.
“này, lần trước Huyền Tinh mang Tuyết Đình đến đây, các ngươi có thể đoán được thân phận của nàng như thế nào? Có thể khiến cho Hoa Diễn tông không tìm chúng ta gây khó nữa.” Thanh Tùng hướng hai người hỏi.
“Người ta đích thực là một Tán Tiên a, mặt mũi của Tán Tiên rất lớn.” Lôi Viêm tự nhiên nói.
“Nhưng người của Hoa Diễn tông chẳng nhẽ không có Tán Tiên sao? Sau lưng lại có Thanh Hư tông, cho nên thân phận của Tuyết Đình thật không đơn giản, không chừng.............” Liễu Nguyệt đoán.
“Ngươi nói Tuyết Đình chẳng lẽ lại là..........” ngón tay Thanh Tùng chỉ lên trời, có chút khiếp sợ nói.
Đệ nhị quyển : Huyết Chiến Tu Chân Giới
Chương 46: Thiên linh tông truy tìm
Dịch: alosolanlan
Biên dịch: Độc
Nguồn: HNTD
Trong một mật thất đơn sơ, nơi này ngay cả một chiếc bàn cũng không có, dưới đất chỉ có một tấm bồ đoàn, trên bồ đoàn lúc này chỉ có một người đang ngồi khoanh chân.
Người này chính là Huyền Tinh, lúc này hắn đang bị một vầng sáng màu tím bao quanh toàn thân, quầng sáng kia như nước sôi bùng bục cuồn cuộn không ngừng.
Còn trong cơ thể Huyền Tinh, chân nguyên màu tím nhạt của hắn đã chuyển hóa hoàn toàn thành màu tím, nhưng Huyền Tinh vẫn không tạm ngưng việc tu luyện. Huyền Tinh cảm giác cảnh giới tu vi của mình đã đạt đến Độ kiếp sơ kì nhưng tu vi vẫn chỉ là Nguyên Anh sơ kì, cho nên Huyền Tinh chuẩn bị lập tức đột phá tới tầng thứ nhất của Nguyên Anh hậu kì.
Chân nguyên màu tím đang chạy không ngừng trong các gân mạch của Huyền Tinh, trong quá trình này nó chia làm ba bộ phận, một phần dung nhập vào trong các tế bào của Huyền Tinh, một phần lại đi vào ngũ tạng, phần còn lại sẽ chạy dọc theo các gân mạch rồi trở về đan điền.
Lần tu luyện này của Huyền Tình dễ dàng hơn lần hắn phá đan thành anh, hắn không có cảm giác đau đớn nào, ngược lại chỉ có chút ngứa ngáy.
Ba người Thanh Tùng vẫn như trước đang ngồi bên trong tiểu viện.
Đội nhiên Lôi Viêm lấy ra viên ngọc thông tin trong giới chỉ của mình, chỉ thấy hạt châu đang phát ra bạch quang nhàn nhạt, Thanh Tùng cùng với Liễu Nguyệt nghi hoăc không biết ai đưa tin cho Lôi Viêm.
Lôi Viêm coi tin tức xong thì chân mi nhíu lại.
“Lôi huynh, làm sao vậy?” Thanh Tùng nhìn thấy vẻ mặt của Lôi Viêm liền cảm thấy có một dự cảm không lành, ngay cả Liễu Nguyệt cũng khẩn trương nhìn Lôi Viêm.
“ Sư thúc ta đang trên đường đến chỗ chúng ta, người truyền tin bảo chúng ta lập tức rời khỏi nơi này, người của Thiên Linh tông đang ở quanh đây truy tìm chúng ta, chúng ta rât có thể sẽ bị phát hiện.” chân mày Lôi Viêm cau lại.
Hai người Thanh Tùng nghe thấy Lôi Viêm nói sư thúc của hắn là Phong Toàn chân nhân đang đến đây thì rất cao hứng, nhưng đoạn sau thì bọn họ lại không hiểu ý tứ câu nói vừa rồi.
“Lôi huynh, sao lại thế này, Thiên Linh tông tìm chúng ta có chuyện gì a, chúng ta đã đắc tội với họ sao?” Liễu Nguyệt nghi hoặc hỏi.
“Ta cũng không rõ lắm, tuy nhiên sư thúc ta đã nói vậy, tất không có gì sai.” Lôi Viêm cũng không biết vì cái gì mà Thiên Linh tông muốn tìm mình, Phong Toàn chân nhân cũng không nói cho mình nguyên nhân.
“ Nnhưng Huyền Tinh còn đang bế quan, chúng ta sao có thể bỏ hắn mà đi?” Thanh Tùng lo lắng cho sự an nguy của Huyền Tinh, nếu bọn hắn bỏ đi thì nơi này cũng chỉ còn mỗi mình Huyền Tinh, hơn nữa hắn còn đang bế quan, nếu hắn bị chịu một chút quấy rầy thì hậu quả thật không dám tưởng tượng.
“ Đúng vậy, đã mười năm rồi hắn vẫn chưa xuất quan, quên đi, chờ sư thúc ta tới rồi hãy nói sau” Lôi Viêm không muốn bỏ mặc Huyền Tinh ở lại.
“ Chỉ có thể như vây thôi, ta sẽ kêu Tiểu lục tử xuất quan trước, ngàn vạn lần mong hắn đừng là người đã gây họa a.” Thanh Tùng vội đi tới phòng La Tỏa.
Hai người Lôi Viêm nghe Thanh Tùng nói như thế thì đều nhận định phiền toái đích thụ là do La Tỏa gây ra.
Đáng thương cho La Tỏa, mười năm qua hắn chưa được bước ra khỏi phòng, hắn trời sinh vốn hiếu động lại bị phạt diện bích mười năm, khó có thể tưởng tượng được hắn làm như nào để có thể vượt qua được thời gian mười năm này.
“Tiểu Lục Tử, ngươi giờ ra đi.” La Tỏa đang nằm nhàn hạ trên giường bỗng nghe thấy tiếng quát của sư phụ. “ Dậy thôi” La Tỏa vội đứng lên ra mở cửa phòng, nhưng hắn đẩy cửa cả nửa ngày cũng không thể mở được.
“ Đừng đẩy, ta không phải đang mở cửa phòng cho ngươi sao.” Thanh Tùng chẫm rãi nói.
Nguyên lai Thanh Tùng lo lắng La Tỏa sẽ trốn ra ngoài nên đã để một đạo cấm chế ở ngoài cửa.
“Sư phụ a, người rốt cuộc cũng đã nghĩ thông suốt, đồ nhi rốt cuộc cũng được tự do, sư phụ người yên tâm đi, từ nay về sau con sẽ không để cho người thêm phiền toái nữa.” La Tỏahút kích động.
Mở cửa phòng, Thanh Tùng phát hiên tu vi của La Tỏa mặc dù không có tiến lên Nguyên Anh trung kì nhưng chân nguyên của hắn lại tinh thuần hơn, bản thân làm sư phụ cũng cảm thấy vui trong lòng.
“Sư phụ, con nghĩ nên du lịch bên ngoài một phen.” trong lòng Thanh Tùng đang vui mừng thì nghe La Tỏa nói như vậy, liền đánh một cái lên đầu hắn “ Tên hỗn đản ngươi, mười năm nay vẫn tính nết như vậy, tốt lắm, bây giờ ta có việc muôn hỏi ngươi, mười năm trước ngươi có đi ra ngoài đắc tội với người của Thiên Linh tông không?”.
La Tỏa buồn chán đã lâu vốn cho rằng sư phụ đã thông cảm mà tha thứ cho mình ra ngoài nên không nghĩ đến điều này. :”Thiên Linh tông? Đệ tử không có phát sinh xung đột gì với họ a, làm sao vậy?” La Tỏa nghi hoặc hỏi lại.
“Bây giờ người của Thiên Linh tông đang truy tìm chúng ta, ngươi cam đoan ngươi và chuyện này không có chút quan hệ?” Thanh Tùng không tin La Tỏa.
“ Tại sao Thiên Linh tông lại tìm chúng ta? Vì cái gì.......... như thế nào? Sư phụ, chẳng lẽ mọi người lại hoài nghi ta?” La Tỏa ủy khuất nói.
“Đương nhiên, không nghi ngờ ngươi thì nghi ngờ ai.” Thanh Tùng thản nhiên nói, rồi đi ra ngoài tử viện.
La Tỏa buồn bực cúi đầu đi theo sau Thanh Tùng.
“Thanh Tùng bái kiến Phong Toàn chân nhân.” khi Thanh Tùng ra đến nơi thì Phong Toàn đã tới rồi.
“La Tỏa bái kiến Phong tiền bối.” La Khóa vẫn rất sủng bái Phong Toàn chân nhân.
“Ân, lần này ta đến tìm các ngươi là để bảo các ngươi mau rời khỏi nơi này, người của Thiên Linh tông đã bắt đầu điều tra ở Hoa Du tinh vực, hy vọng các ngươi nhanh chóng thu xếp.” Trong lúc Phong Toàn nói chuyện vẫn không ngừng đánh giá La Tỏa.
“Phong Toàn chân nhân, người của Thiên Linh tông vì cái gì mà muốn tìm chúng ta? Chúng ta đâu có cùng bọn họ phát sinh xung đột a.” Thanh Tùng hỏi, bởi vừa rồi mình đã hỏi qua La Tỏa, hắn nói không va chạm gì với người của Thiên Linh tông, hơn nữa ba người bọn họ càng không có khả năng đắc tội với họ. Lôi Viêm và Liễu Nguyệt cũng muốn biết sự thực, bởi Phong Toàn chân nhân cũng vừa mới tới, bọn họ còn chưa kịp hỏi điều gì.
“Không đắc tội? nhưng chính ta nghe họ bảo là muốn bắt người này đi.” Ngón tay của Phong Toàn chỉ vào người La Tỏa.
Lần này không chỉ có Thanh Tùng trừng mắt nổi giận với La Tỏa, ngay cả Lôi Viêm và Liễu Nguyệt cũng nhìn về phía La Tỏa với ánh mắt đều phát hỏa.
“Phong Toàn tiền bối, người không thể lấy việc này ra mà nói giỡn a, ta có thể lấy nhân cách của ta cam đoan, ta tuyệt đối không trọc giận tới người của Thiên Linh tông.” La Tỏa lúc này có chút nóng giận, mới bị phạt diện bích mười năm, mình không muốn lại trở về diện bích lần nữa, hơn nữa căn bản mình không đắc tội đến người của Thiên Linh tông a.
“Ô” Phong Toàn, Thanh Tùng bốn người đều ngạc nhiên, không biết bọn họ kì quái vào sự việcj kì lạ này hay là hoài nghi nhân cách của La Tỏa, bất quá trông thần sắc của ba người Thanh Tùng thì nghiêng về phần sau, chỉ có Phong Toàn không có dùng cái ánh mắt kia nhìn La Khóa.
“Có lẽ việc này không liên quan đến tiểu tử La Tỏa này, bởi vì bọn họ còn muốn tìm một người tên là Huyền Tinh, Huyền Tinh có cùng đến Tu Chân giới với các ngươi không?” Phong Toàn hỏi ba người Thanh Tùng.
“Huyền Tinh? Hắn bây giờ đang ở cùng một chỗ với chúng tôi, nhưng bây giờ hắn đang bế quan, chẳng lẽ......?” bọn người Lôi Viêm khẽ giật mình.
Đúng vậy, ban đầu lão chỉ hoài nghi La Tỏa, căn bản không đem việc này lên hệ với Huyền Tinh .
“Ừ, việc này nhất định có liên quan đến hắn mà, Thiên Linh tông muốn tìm ra Huyền Tinh, đi, chúng ta xem có thể đánh thức hắn được không.” Phong Toàn ý bảo Lôi Viêm dẫn đường.
“ Sư thúc, trong phòng còn có một người, hắn là đồ đệ của Huyền Tinh, hắn cũng đang bế quan.” Lôi Viêm nói khi đi ngang qua nơi Phá Thiên đang bế quan.
“Ừ, vào xem sao.” Phong Toàn hướng đến căn phòng mà Lôi Viêm chỉ.
Mở cửa phòng, lúc này Phá Thiên đang nhắm mắt tu luyện, khi bon người Phong Toàn đi vào thì cũng là lúc Phá Thiên ngừng tu luyện.
Trải qua mười năm tu luyên cuối cùng Phá Thiên cũng đã đạt được đến Nguyên Anh kì, “ Thanh Tùng chưởng môn? Các người có chuyên gì không?” Phá Thiên vừa mới tỉnh dậy nên cái gì cũng không biết.
“Ngươi có đúng là đệ tử của Huyền Tinh?” Phong Toàn kinh ngạc về tu vi của Phá Thiên, năm đó khi mình rời khỏi Bích Nguyên tinh thì tu vi của Huyền Tinh chỉ mới là Kim Đan kì, không ngờ ba mươi năm trôi qua, đồ đệ hắn đã đến Nguyên Anh kì, vậy tu vi của Huyền Tinh......... mặc dù lúc trừớc Phong Toàn rất xem trọng Huyền Tinh, nhưng thực không nghĩ đến tốc độ tu luyên của hắn lại quá mau như vậy.
“Đúng vậy, tiền bối người là…?” Phá Thiên mới lần đầu gặp qua Phong Toàn nên tò mò hỏi.
“Ta là sư thúc của Lôi Viêm, cùng với sư phụ của ngươi là cố nhân, được rồi, bây giờ không phải là lúc nói những chuyện này, đi xem sư phụ của ngươi tu luyên như thế nào rồi.” hiện tại Phong Toàn cũng không có tâm tình để ý đến mấy cái này, bọn họ phải nhanh chóng rời đi.
“Sư thúc, sao đây?” Lôi Viêm nhỏ giọng hỏi.
Mấy người bọn họ ũng chỉ mới là Nguyên Anh kì, bọn họ không dám gọi Huyền Tinh tỉnh lại, nếu làm không tốt sẽ khiến Huyền Tinh tẩu hỏa nhập ma, cho nên chỉ có thể hy vọng Phong Toàn sẽ đánh thức Huyền Tinh tỉnh dậy.
Phong Toàn đứng trước mặt Huyền Tinh cau mày không lên tiếng, bởi hắn phát hiện tu vị hiện tại của Huyền Tinh cũng chỉ đạt đến Nguyên Anh trung kì đang chuẩn bị tiến vào Nguyên Anh hậu kì, nhưng lúc này Phong Toàn cảm giác có một luồng áp lực ẩn giấu trên người Huyền Tinh.
Phong Toàn bây giờ đang là cao thủ Phân Thần hậu kì, đối mặt với Nguyên Anh kì của Huyền Tinh lại cảm thấy áp lực, nếu là trước kia chắc chắn sẽ không tin tưởng như vậy nhưng giờ phút này điều đó đang diễn ra ở trước mặt mình.
“ Kì quái thật, tiểu tử này quả thực tà môn, hắn giờ vẫn đang còn tu lyện, ta cũng không có biện pháp đánh thức hắn dậy, trước mắt chúng ta nên đi ra ngoài đi.” Phong Toàn không thể nắm chắc là có thể khiến Huyền Tinh tỉnh dậy an toàn hay không, nếu đổi lại là bọn người Thanh Tùng thì Phong Toàn tuyệt đối nắm chắc có thể đánh thức được, nhưng Huyền Tinh lại cho mình có cảm giác này, khiến Phong Toàn không dám nắm chắc.
“Lôi Viêm, mấy người các ngươi hãy rời khỏi nơi này trước tiên, nhớ kĩ, các ngươi phải tuyệt đối tránh xa Huyễn Khung tinh vực, bọn người Thiên Linh tông lấy Huyễn Khung tinh vực làm trung tâm, cho nên Hoa Du tinh vực cũng nằm trong phạm vi đó, các ngươi nhanh rời đi, đi càng xa càng tốt.” Phong Toàn thúc dục bọn người Thanh Tùng.
“Sư thúc, Huyền Tinh làm sao bây giờ?” Lôi Viêm vội vàng hỏi, Huyền Tinh có thể nói là ân nhân của bọn hắn, khi Huyền Tinh có thể gặp nguy hiêm mình sao có thể rời đi được.
“ Các ngươi cứ đi trước đi, ta sẽ ở lại nơi này chiếu cố cho hắn.”
“ Không được, ta cũng muốn lưu lại nơi này.” La Tỏa oai phong lẫm liêt nói.
“La Tỏa, bây giờ không phải là thời điểm coi trọng khí phách, ngươi hãy mau rời đi đi, ngươi cũng đừng quên, bọn người Thiên Linh tông cũng muốn bắt ngươi.” Phong Toàn nghiêm túc nói.
“Nhưng..........”
“ Tên hỗn đản ngươi, ngươi tính ở đây để nạp mạng a, chúng ta ở chỗ này cũng chỉ làm liên lụy đến bọn họ.” La Tỏa muốn nói nữa nhưng đã bị Thanh Tùng cắt ngang, Thanh Tùng hiểu rõ mình có ở lại cũng không phải là đối thủ của Thiên Linh tông, không bằng rời đi.
La Tỏa cúi đầu suy nghĩ lời của sư phụ, sau đó hắn cũng đồng ý.
“Kìa, các ngươi bây giờ đi mau.” Phong Toàn thúc giục.
“ Sư thúc, người phải bảo trọng.” Lôi Viêm hành lễ với Phong Toàn.
“Chúng ta đi thôi, Phong Toàn chân nhân người cần phải cẩn thận.” Thanh Tùng hướng Phong Toàn nói lời từ biệt.
Mấy người bọn họ cất bước ra ngoài, nhưng Phá Thiên lại không hề bước đi một chút nào.
“Phá Thiên, mau cùng sư thúc đi thôi, sư phụ của ngươi sẽ không có việc gì đâu.” La Tỏa phát hiện Phá Thiên không đi theo.
“ Con phải đợi sư phụ của con.” Phá Thiên dứt lời liền khoanh chân ngồi trên mặt đất, nhìn khuôn mặt hắn có thể thấy sự quyết tâm không rời đi.
“Phá Thiên, đừng có náo loạn nữa, chúng ta mau đi thôi, ngươi ở chỗ này thì có thể giúp được gì.” Thanh Tùng cũng khuyên bảo Phá Thiên, nhưng Phá Thiên vẫn không nghe lời khuyên đó, hắn khoanh chân nhắm hai mắt giống như đang tu luyện.
“ Được rồi, các ngươi cứ đi trước đi, cứ để Phá Thiên ở lại đây.” Phong Toàn đã nhìn thấu được quyết tâm của Phá Thiên, vì vậy muốn mọi người đi trước.
“ Vâng........” Phong Toàn đã đồng ý để Phá Thiên lưu lại thì bọn Thanh Tùng cũng không thể làm gì hơn.
Đệ nhị quyển : Huyết Chiến Tu Chân Giới
Chương 47: Phá Thiên trọng thương
Dịch: alosolanlan
Biên dịch: Độc
Nguồn: HNTD
Ba ngày đã trôi đi.
Lúc này mấy người Thanh Tùng đã rời xa, tin rằng bây giờ bọn họ đã an toàn rồi a, Phong Toàn trong lòng thầm nghĩ.
“ Tới đây, Phá Thiên, chờ lát nữa ngươi hãy chú ý một chút nhé.” đột nhiên Phong Toàn nghiêm túc nhìn sang Phá Thiên đang nhắm mắt mà nói.
Nghe thấy Phong Toàn nói, Phá Thiên lập tức mở hai con mắt, lo lắng nhìn về phía mật thất nơi Huyền Tinh đang bế quan.
“ Ý? Sao lại không có ai?” một lát sau, trên bầu trời nơi viện tử của Phong Toàn đã xuất hiện gần hai mươi người, người cầm đầu bọn họ có chút kỳ quái khẽ hỏi.
Phóng ra thần thức, cuối cùng cũng phát hiện Phong Toàn và Phá Thiên đang ở hậu viện.
“ Theo ta.” Người kia ngoắc tay nói với mấy người phía sau.
“ Các ngươi là ai, Huyền Tinh và La Tảo chạy đi đâu rồi.” người kia lớn tiếng tra hỏi Phong Toàn .
“ Chúng tôi không biết hai người mà ngươi đang hỏi.” Phong Toàn đã phát hiện trong những người đến đây chỉ có người cầm đầu là tu vị Hợp Thể kỳ sơ kỳ, có hai người có tu vị Phân Thần kỳ, còn lại đều là tu vị Xuất Khiếu kỳ cùng Nguyên Anh kỳ, bản thân mình thực cũng không lấy gì làm sợ hãi, chỉ lo Phá Thiên sẽ có chút phiền toái thôi, còn có Huyền Tinh đang bế quan kia nữa, nếu hắn vẫn không xuất quan thì ba người bọn họ hôm nay có thể đều sẽ đi tong.
Phong Toàn từ sau khi tự mình đột phá Xuất Khiếu kỳ, lực công kích của hán cũng theo đó trở nên lớn mạnh hơn rất nhiều, bản thân lão cũng không hiểu tại sao lại có chuyện này.
“ Hừ! còn giả bộ sao! Người trong mật thất kia là ai, nếu ta đoán không sai thì hắn chính là Huyền Tinh.” Lúc này thần thức của người kia cũng đã phát hiện được Huyền Tinh đang tu luyện trong mật thất.
“ Nếu đã biết, vậy động thủ đi.” nói xong Phong Toàn phóng tới người kia.
“ Các ngươi sẽ đối phó với tiểu tử kia.” người nọ vừa ra lệnh xong cũng lao về phía Phong Toàn.
“ Ầm “ một tiếng nổ, Phong Toàn và người kia đều bay ngược về phía sau mấy trăm thước, một chiêu này, hai người đều là thế quân bình.
“ Di” người kia hơi kinh ngạc, bởi vì tu vị của mình so với đối phương cao hơn một cái cảnh giới nhưng cũng chỉ đánh ngang tay với hắn, mặc dù vừa rồi mình vẫn chưa xuất toàn lực, nhưng dám chắc người kia cũng như vậy. Hắn thu hồi lại sự khinh thường, không dám tiếp túc xem thường Phong Toàn chỉ có tu vị Phân Thần hậu kỳ nữa, liền xuất ra chiến giáp cùng phi kiếm của bản thân.
Phong Toàn thông qua lần thăm dò vừa rồi, đã biết mình có thể đối phó được với người đang ở trước mặt, vì vậy cũng xuất ra chiến giáp cùng với phi kiếm.
“ Vị đạo hữu này, các ngươi bây giờ chạy vẫn còn kịp, chúng ta cũng chỉ cần đưa Huyền Tinh đi mà thôi.” Hiện người nọ không nắm chắc sẽ thắng được Phong Toàn, qua một chưởng đối kháng vừa rồi hắn dám chắc cho dù có thể đánh thắng Phong Toàn thì mình cũng sẽ bị thương.
“ Ha ha, hắn là bằng hữu của ta, muốn dẫn hắn đi, trước tiên hãy bước qua cửa ải của ta.”
“ Nếu đã như vậy thì đừng trách chúng ta , lên!” người kia ra lệnh cho hai gã Phân Thần kỳ ở phía sau cùng nhau hợp lực đối phó với Phong Toàn.
Phong Toàn không nghĩ tới người kia lại có thể gọi người hợp sức vây công mình, hắn tu vị đã cao hơn, vậy mà còn muốn quần công mình, Phong Toàn không dám tin và sự thật này.
“ Đi!” Phong Toàn khống chế phi kiếm bay thẳng tới người kia, đồng thời lao tới một người Phân Thần kỳ .
“ Cẩn thận!” người kia nhìn thấy Phong Toàn nhằm phía đồng bọn vội vàng nhắc nhở, hắn biết rất rõ lực công kích của Phong Toàn.
“ Hự…” người nọ kêu lên một tiếng đau đớn, nhanh chóng rơi xuống mặt đất, bởi vì một chưởng vừa rồi của Phong Toàn đã khiến cho hắn bị thương không nhẹ, mặc dù người kia đã nhắc nhở hắn, nhưng mà khoảng cách giữa hắn với Phong Toàn quá gần nên căn bản không kịp tránh thoát.
Phong Toàn trong lòng khẽ thở dài, ở đây cũng chỉ có ba người này có thể tạo sự uy hiếp với mình, bây giờ một người trong số đó đã bị thương, vì vậy nhất thời áp lực lên bản thân cũng giảm bớt đi không ít.
“ Đạo hữu thân thủ rất tốt.” người kia mặc dù nói như vậy, nhưng mà sắc mặt hắn lại rất là khó coi, đồng thời lực công kích của hắn không vì thế mà dừng lại.
Lần này người kia đã rút kinh nghiệm, hắn sẽ kiềm chế Phong Toàn, tên còn lại sẽ quấy nhiễu Phong Toàn, cứ như vậy sự công kích của Phong Toàn dần bị hai người bọn họ áp chế .
“ Hừ, quá hèn hạ!” Phong Toàn bay ra ngoài mười thước tránh thoát khỏi sự đánh lén của người kia, tức giận mà nói với người cầm đầu.
“ Hừ, đợi lát nữa coi ngươi còn kiêu ngạo nữa không.” người kia không hề để tâm tới sự khích tướng của Phong Toàn, vẫn phối hợp ăn ý với cùng người nọ công tới Phong Toàn.
Chỉ thấy phi kiếm của người thủ lãnh nhanh chóng phi tới Phong Toàn, Phong Toàn không thể làm gì khác hơn là dụng phi kiếm của mình ngăn lần công kích này. “ đinh…” một tiếng vang lên, “ hừ… linh khí!” Phong Toàn thống khổ kêu lên một tiếng, phi kiếm của lão đã bị hủy.
“ Ha ha, ta xem ngươi còn có thể chịu được bao lâu.” Người kia cầm chặt phi kiếm của mình tiếp tục kích tới.
Hiện tại trong lòng Phong Toàn bắt đầu có chút lo lắng, không nghĩ tới đối phương lại có linh khí, pháp bảo tốt nhất của mình chỉ là phi kiếm cực phẩm bảo khí mà thôi, nhưng mà hiện giờ đã bị gãy nát rồi, tinh thần của bản thân cũng bị chịu ảnh hưởng nhất định.
Ở trên không trung Phong Toàn cố hết sức không ngừng phi hành tránh né hai đợt công kích.
Còn Phá Thiên bên này.
Phá Thiên liều mạng bảo vệ trước cửa mật thất nơi Huyền Tinh đang bế quan, xuất ra chiến giáp và phi kiếm của mình.
“ Tiểu tử, ngươi nghĩ có thể đánh nhau với chúng ta ?” có người cười nhạo Phá Thiên không biết tự lượng sức mình, quả thật Phá Thiên chỉ mới tu vị Nguyên Anh kỳ, sao có thể là đối thủ của những người này.
“ a… ngươi…” người kia trỏ tay vào Phá Thiên, vẻ mặt không thể tin nhìn chằm chằm Phá Thiến, cuối cùng ngã trên đất.
Chỉ thấy đan điền của người đấy chảy máu ra không ngừng, mà trong tay Phá Thiên đang nắm phi kiếm tựa hồ cũng có vết máu, tất cả mọi người ở đây không thấy Phá Thiên xuất động, chỉ cảm thấy trước mắt có ánh sáng chợt lóe qua, tất cả bọn họ đều nhìn về phía phi kiếm trên tay Phá Thiên.
“ Linh khí!” những người của Thiên Linh Tông không khỏi chấn động, lập tức bọn họ đều lộ ra thần sắc tham lam, không có chút thương tâm tên đồng bọn đang bị thương.
Trong tay Phá Thiên chính là phi kiếm mà hơn chục năm trước Huyền Tinh đã vì hắn mà luyện chế ra, đó là một kiện cực phẩm linh khí, ngay cả kiện chiến giáp của hắn cũng là thượng phẩm linh khí, Huyền Tinh vì đồ đệ bảo bối này của mình mà tiếc tốn hao một phen tinh lực, tất cả pháp bảo sắm cho Phá Thiên đều là hàng tốt nhất.
Bời linh khí sau khi được luyện hóa thì mắt thường khó mà có thể nhận ra à linh khí, cho nên những người này không phát hiện được phi kiếm trong tay Phá Thiên là linh khí, tình cảnh mà Phong Toàn gặp phải cũng tương tự như thế.
Vì vậy một trường hỗn chiến đã bắt đầu, vì Phá Thiên tu luyện chính là pháp quyết Ngưng Nguyên quyết, cho nên tu vi thật sự của hắn là Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa hắn có hai kiện linh khí, vì vậy cho dù mấy người này có tu vị là Xuất Khiếu kỳ cũng không thể làm gì được hắn, trong tay lại không có linh khí. Bây giờ ngược lại bọn họ còn bị Phá Thiên đuổi giết! Phá Thiên nếu so với Phong Toàn thì may mắn hơn, hiện tại Phong Toàn ngay cả pháp bảo cũng không có, mà Phá Thiên lại có tới hai kiện linh khí. Hiện Phong Toàn đang bị hai người đuổi đánh, còn Phá Thiên thì đuổi đánh mấy người còn lại, nhưng không có người nào chết trong tay Phá Thiên, sở dĩ Phá Thiên như vậy là vì hắn có sư phụ tốt.
Phá Thiên lúc này không có chú ý tới cái người tu vi Phân Thần kỳ mà ngay từ đầu bị Phong Toàn đánh trọng thương nằm trên mặt đất đang ở rất gần mình.
“ Các ngươi đều đáng chết!” Phá Thiên cắn răng căm hận nói, nói xong một kiếm đâm thủng đan điền một người, ngay cả Nguyên anh của người này cũng không kịp chạy thoát.
Đang chuẩn bị công kích tiếp một người thì Phá Thiên cảm thấy đầu mình bị cái gì đó đánh trúng, ngay sau đó Phá Thiên chỉ cảm giác thần thức của bản thân không ngừng tản mất.
Chỉ thấy ở phía sau có một người đã nhặt phi kiếm của hắn lên, ngay sau đó xuất ra tam muội chân hỏa của mình luyện hóa phi kiếm của Phá Thiên trong thần thức, sau khi hài lòng liền hài lòng ném phi kiếm vào trong trữ vật giới chỉ.
Vào lúc này thì Phá Thiên đã vô lực ngã trên mặt đất.
“ Phá Thiên!” Phong Toàn trên bầu trời vừa rồi còn nhìn thấy Phá Thiên đuổi theo giết người, không nghĩ tới chỉ trong chớp mắt đã ngã xuống liền lập tức bay xuống phía dưới .
Lúc đầu lão đã đồng ý để Phá Thiên ở lại, nếu Phá Thiên có chuyện gì xảy ra vậy sao có thể nói cái gì khi gặp Huyền Tinh.
Phong Toàn hạ xuống, đem Phá Thiên ôm vào trong lòng, còn chưa kịp coi xem thương thế của Phá Thiên thì đã cảm thấy một trận đau đớn ở ngay phía sau lưng! Chỉ thấy một thanh phi kiếm mang theo dòng máu đang đâm xuyên qua ngực mình.
“ Ha ha, ngươi không phải rất lợi hại sao, sao bây giờ lại bất động rồi!” tên cầm đầu kia nghiêm mặt nói.
“ Các ngươi là một đám phế vật, đối phó một tên tiểu tử Nguyên Anh kỳ vậy mà cũng để chết nhiều người như vậy.” người đấy liếc qua bảy tám thi thể đệ tử Thiên Linh Tông đang nằm trên mặt đất mà tức giận mắng.
“ Đỗ trưởng lão, vì tiểu tử nọ có linh khí.” Cái tên có tu vị Phân Thần kỳ liền đem phi kiếm của Phá Thiên tơí trước mặt Đỗ trưởng lão mà bẩm báo.
“ Cái gì.” Đỗ trưởng lão tiếp nhận lấy phi kiếm, vốn khuôn mặt có chút khó coi đã giãn ra ít nhiều.
“ Đỗ trưởng lão, hai người này bây giờ tính sao?”
“ Tính gì? Bọn chúng khiến cho chúng ta thương vong thảm trọng như vậy! Đương nhiên là phải giết chết bọn chúng rồi, giết!” Đỗ trưởng lão sắc mặt vừa hòa hoãn lại bừng bừng sắc giận.
Bản thân hắn mang tới mười bảy người, bây giờ lại chỉ còn có chín người, hơn nữa có mấy người còn bị thương, đánh một trận này bản thân hắn rất không vừa lòng.
“ Đám cẩu tử Thiên Linh Tông kia! Hôm nay các ngươi không một người đừng nghĩ tới việc đi khỏi đây!” một thanh âm lạnh như băng truyền vào trong tai mấy người Đỗ trưởng lão.
Đệ nhị quyển : Huyết Chiến Tu Chân Giới
Chương 48: Giết
Dịch: alosolanlan
Biên dịch: Độc
Nguồn: HNTD
Bọn người Đỗ trưởng lão nghe vậy chỉ cảm thấy trong lòng lạnh ngắt, ngoái nhìn chỗ âm thanh đã phát ra.
Chỉ thấy Huyền Tinh mang theo khuôn mặt lạnh lẽo đang nhìn chằm chằm bọn họ. Huyền Tinh vừa mới tu luyện xong tỉnh lại thì đã nghe bên ngoài có âm thanh đánh nhau, cho nên lao ra xem, không ngờ rằng mình vừa ra đã chứng kiến Phá Thiên bị đánh lén, Phong Toàn bị thương.
Lúc này trong lòng Đỗ trưởng lão kinh hãi lạ thường, lão rõ ràng đã dò xét tu vi của Huyền Tinh chỉ đến Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng lúc này đối mặt với hắn lại có cảm nhận được một loại áp lực, loại cảm giác này khiến lão cực kì không thoải mái.
“Ngươi đúng là Huyền Tinh? Mời ngươi theo chúng ta về Thiên Linh tông.” mặc dù Đỗ trưởng lão có chút giật mình, nhưng hắn không quên mục đích tới đây lần này.
Huyền Tinh lạnh nhạt liếc nhìn Đỗ trưởng lão, không nói gì mà đi thẳng tới bên Phong Toàn, trong khi Huyền Tinh bước đi không ai dám ngăn trở, bởi vì trên người Huyền Tinh tỏa ra khí lạnh khiến bọn hắn đều cảm thấy sợ hãi.
“ Phong Toàn chân nhân, thương thế của lão sao rồi ?” Huyền Tinh khi nói chuyện với Phong Toàn trong giọng nói đã nhẹ nhàng đi chút ít.
“Huyền Tinh, ngươi rốt cục đã ra, đừng lo cho ta, mau xem Phá Thiên đi.” Trong
chớp mắt khi Huyền Tinh xuất hiện Phong Toàn đã cảm nhận được cỗ áp lực, so với mình khi gặpHuyền Tinh ở trong mật thất còn mạnh hơn, Phong Toàn thực sự tò mò Huyền Tinh tu luyện làm sao được thế này, bất quá hiện tại không phải lúc là thảo luận vấn đề này.
Huyền Tinh đón lấy Phá Thiên đang hôn mê từ trong lòng Phong Toàn, cẩn thận xem xét thương thế của hắn, rất nhanh chóng, sắc mặt Huyền Tinh càng lúc càng khó coi, lông mi nhíu lại ngày càng sâu.
“Phong Toàn chân nhân, lão giúp ta chiếu cố hắn trước.” Huyền Tinh giao Phá Thiên lại cho Phong Toàn, hắn dùng giọng lạnh băng nói với Phong Toàn.
“Được thôi, yên tâm đi.” Phong Toàn vội vàng đỡ lấy Phá Thiên, lúc này trên gương mặt Huyền Tinh tựa như kết xuất một tầng băng sương, mọi người ở đây lại một lần nữa cảm nhận được sự tức giận của Huyền Tinh.
“Là ngươi đã đả thương đồ nhi của ta?” Huyền Tinh chỉ vào kẻ có tu vi Phân Thần kỳ lạnh lùng thốt.
Người đó bị Huyền Tinh trừng mắt nhìn thì cảm giác hô hấp có chút khó khăn, nhưng hắn không tin Huyền Tinh chỉ với tu vi Nguyên Anh kỳ thật sự có thể địch lại hắn: “ là ta đả thương đấy, bây giờ ngươi theo chúng ta trở về, chúng ta có thể sẽ không làm khó dễ ngươi, nếu không đừng trách chúng ta đã không để cho ngươi cơ hội.”
“Huyền Tinh trầm mặc nhìn kẻ đó trong chốc lát rồi không để ý đến hắn, mà quét mắt nhìn một vòng những kẻ khác.
“Thiên Linh tông? Rất tốt phải không?” thanh âm Huyền Tinh phát ra vẫn như trước không một chút cảm xúc.
“Huyền Tinh, ta khuyên ngươi nên thúc thủ chịu trói, nếu không ……” Đỗ trưởng lão còn chưa nói xong, chỉ cảm thấy có một đạo thân ảnh lướt qua, “bịch …… hừ ……” Đỗ trưởng lão đã bị đánh bay ra ngoài mấy chục thước.
Lập tức miệng lão ứa đầy máu, ho khan mấy cái, thổ ra một ngụm máu, trong huyết thủy đỏ tươi lại có mười mấy khối vật thể trắng noãn.
Lúc này người của Thiên Linh tông rốt cục đã biết được sự đáng sợ của Huyền tinh, trưởng lão tu vi Hợp Thể kỳ lại không thể tránh thoát khỏi một lần công kích của Huyền Tinh, bị Huyền Tinh đánh cho thổ huyết.
“Huyền Tu ……” Đỗ trưởng lão vừa mới hé ra chút thông tin thì toàn bộ hàm răng lão đã bị một quyền của Huyền Tinh làm gãy hết.
Huyền Tinh lúc này đang đứng tại vị thế thượng phong với Đỗ trưởng lão.
“ Kẻ khác có lẽ phải kính trọng Thiên Linh phái các ngươi, nhưng giữa các ngươi và ta không cần như vậy, ta không thích nghe các ngươi dùng tên tuổi của Thiên Linh phái uy hiếp với ta.” Huyền Tinh nói cho Đỗ trưởng lão nguyên nhân tặng một quyền vừa rồi.
Trong lòng Huyền Tinh thì tam đại phái đã được liệt vào danh sách đen, dù là một môn phái tu chân trung bình thì địa vị trong lòng Huyền Tinh cũng cao hơn tam đại phái không ít.
“Các ngươi cùng lên hay là từng người một?” Huyền Tinh không để ý đến sự ngay dại của mọi người tại đương trường.
“Giết …… cùng giết …….” Đỗ trưởng lão đứng dậy nói với môn hạ đệ tử, vốn lão muốn nói là “cùng tiến lên”, nhưng vì không còn răng, nên khi nói ra lại thành “Giết”.
Nghe Đỗ trưởng lão ra lệnh, đám kia còn hơn tám người vội vàng lôi ra pháp bảo bắt đầu công kích Huyền Tinh.
Chỉ thấy mười mấy kiện pháp bảo cùng lúc đánh tới người Huyền Tinh, nhưng Huyền Tinh vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích.
Bọn người Đỗ trưởng lão lộ vẻ vui mừng, bị nhiều người như vậy công kích, cho dù là cao thủ Độ Kiếp kỳ cũng khó chịu nổi, huống chi Huyền Tinh chỉ là Nguyên Anh kỳ. Nhưng bọn hắn đều đã quên một quyền đánh Đỗ trưởng lão vừa rồi của Huyền Tinh.
“Đinh …… đinh ……” âm thanh bên tai không dứt, những pháp bảo này đánh lên thân thể Huyền Tinh thế nhưng lại phát ra những âm thanh va chạm của kim loại.
“Phốc ……” kể cả Đỗ trưởng lão ở bên trong thì toàn bộ chín người Thiên Linh tông đều thổ ra một ngụm tiên huyết, chín người kinh hoàng nhìn phía Huyền Tinh.
Chỉ thấy đạo bào của Huyền Tinh rách nát chỉ vài chỗ, nhưng trên người hắn không có một chút huyết tích ! Trong tay hắn đang cầm những pháp bảo của bọn họ, mà giữa bọn họ và pháp bảo đều mất đi sự liên hệ, nói cách khác trong nháy mắt vừa rồi Huyền Tinh đã chặt đứt toàn bộ sự liên hệ giữa bọn họ và pháp bảo.
Bọn Đỗ trưởng lão bị chấn động bởi thực lực của Huyền Tinh, quả thực quá biến thái ! Bị nhiều người như vậy dùng pháp bảo đánh mà không bị chút thương tích nào, điểm này cho dù là cao thủ Độ Kiếp kỳ há có thể làm được.
“Tiếp tục thôi” Huyền Tinh nhìn bọn họ lạnh lùng nói, đồng thời bỏ pháp của bọn họ vào trong trữ vật giới chỉ, Huyền Tinh phát hiện mấy pháp bảo này có không ít cái là dùng nguyên liệu cao cấp để luyện chế thành, chỉ vì trình độ của người luyện chế pháp bảo còn yếu, cho nên cả cấp bậc của linh khí cũng không đạt tới, về sau nếu mình có thời gian thì sẽ luyện chế lại một phen.
Bọn Đỗ trưởng lão lúc này không còn dũng khí đấu với Huyền Tinh,khi nãy có pháp bảo còn không làm gì được Huyền Tinh, lại bị Huyền Tinh làm cho chật vật, bây giờ cả pháp bảo cũng mất, càng không nắm chắc đánh nhau cùng Huyền Tinh.
“Chưởng môn sao lại vậy? Không phải hắn nói tu vi Huyền Tinh cao nhất cũng chỉ Phân Thần kỳ sao, nhưng thực lực Huyền Tinh lúc này so ra không kém Độ Kiếp kỳ.” Đỗ trưởng lão trong lòng oán giận Diêu Nguyên Lâm đã cho hắn một tin tình báo sai lầm.
“Giết cho ta!” Đỗ trưởng lão ra lệnh cho các môn nhân phóng tới Huyền Tinh.
Tám người còn lại do dự một chút rồi cũng vọt tới, mặc dù bọn họ đều có chút sợ hãi, nhưng vì là một phần tử của Thiên Linh tông cho nên bọn họ phải xông tới.
“Hừ !” Huyền Tinh hừ lạnh một tiếng, xuất ra phi kiếm của mình.
“Xích” phi kiếm xuyên qua đan điền một tên, tên này vô lực ngã xuống mặt đất, Huyền Tinh khi xuất thủ với tam phái chưa từng lưu tình, đều phá đan điền đối phương, cả nguyên anh cũng không thể trốn được.
“Xích ….. xích ……” âm thanh từ mặt đất phát ra không ngừng, đám người Thiên Linh tông lần lượt ngã xuống, bọn chúng còn chưa kịp lại gần Huyền Tinh thì đã ngã xuống.
“ Ác ma ……” một tên đệ tử chịu không nổi thủ đoạn tàn khốc của Huyền Tinh mà kêu lên. Nhưng hắn mới vừa hô lên thì thân thể đã ngã xuống.
Lúc này Thiên Linh tông chỉ còn lại hai người, Đỗ trưởng lão, cùng với tên Phân Thần kỳ đã đánh lén Phá Thiên.
“ Đỗ trưởng lão đúng không, ngươi nói ta nên đối phó với ngươi như thế nào?” lúc này trên mặt Huyền Tinh lộ vẻ cười nhạo.
“ Ngươi giết ta đi, để ta thoải mái !” Đỗ trưởng lão bị thực lực Huyền Tinh làm
cho khiếp sợ hoàn toàn, trong lòng không còn một tia phản kháng.
“ Được, ta rất tán thưởng sự quyết đoán của ngươi!” Huyền Tinh không do dự đâm một nhát xuyên qua đan điền Đỗ trưởng lão.
“Đỗ trưởng lão!” tên tu vi Phân Thần kỳ còn lại nhìn thấy Đỗ trưởng lão ngã xuống liền kinh hô, Đỗ trưởng lão đứng đầu nhóm người này, bây giờ cả Đỗ trưởng lão cũng đã chết thì có thể nói là toàn quân bị diệt.
“Biết ta vì sao không giết ngươi không ?” Huyền Tinh đi đến trước mặt kẻ đó hỏi.
“Vì sao?” hắn quả thật không biết Huyền Tinh vì sao mà hết lần này tới lần khác chỉ để lại một mình mình.
“ Ngươi vừa rồi đối phó đồ đệ ta như thế nào, ta sẽ đối phó ngươi như vậy.” Huyền Tinh sắc mặt lại băng lãnh, nghĩ đến thương thế Phá Thiên không khỏi lại đau đầu.
“Ngươi ….. không thể, Thiên Linh tông của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, ta van ngươi cho ta một cái chết nhẹ nhàng, ta van ngươi …” hắn nghe xong câu nói của Huyền Tinh lthì biểu tình đầy vẻ kinh khủng.
Bởi vì hắn hiểu được Huyền Tinh sắp đối phó với mình như thế nào, đó là công kích linh hồn bản thân, làm cho thần thức tan vỡ, như vậy mặc dù tính mạng không nguy hiểm, nhưng dù có sống củng chỉ ngây dại, quả thực khó chịu hơn nhiều so với bị giết.
“Ngươi nói ta có thể cho ngươi sự thống khoái không ?” Huyền Tinh nói xong đưa thủ chưởng nhẹ nhàng vỗ lên não môn của hắn.
Thủ pháp mà Huyền Tinh dùng thực xảo diệu, phương pháp này Huyền Tinh vừa mới minh bạch khi đột phá tu vi. Một chưởng này của Huyền Tinh hoàn toàn diệt hết thần trí của hắn, từ nay về sau hắn không có trí lực gì, ngay cả trẻ con hai ba tuổi cũng không bằng. Trúng phải loại thủ pháp này, cả đời hắn xem như đã xong rồi, trừ phi gặp được Thần nhân mới có thể giúp hắn, bất quá Huyền Tinh không tin Tu Chân giới có sự tồn tại của Thần nhân.
Chỉ thấy lúc này hai mắt hắn ngây ra đang ngồi ở chỗ đó, lúc cười lúc khóc, biểu tình trên mặt biến hóa không ngừng.
Tất cả những việc làm vừa rồi của Huyền Tinh đương nhiên đều lọt vào mắt Phong Toàn, Phong Toàn vô luận thế nào cũng không nghĩ ra vì sao Huyền Tinh lại lợi hại như vậy, hơn nữa thủ đoạn vừa rồi của Huyền Tinh đối phó với Thiên Linh tông cũng làm chính lão phát run, nếu mình không nhận thực được câu nói của Huyền Tinh, chắc chắn sẽ khẳng định hắn là tu ma giả, giết người không chớp mắt. Dứt bỏ ý nghĩ trong lòng, cố gắng ôm Phá Thiên đi đến bên Huyền Tinh.
Phong Toàn vừa rồi bị phi kiếm đâm trúng, mặc dù vết thương không trí mạng, nhưng cũng không nhẹ.
“Huyền Tinh, thương thế của Phá Thiên …… làm sao bây giờ ?”
Đệ nhị quyển : Huyết Chiến Tu Chân Giới
Chương 49: Ba chỗ hiểm địa của Tu chân giới
Dịch: ttdv
Biên dịch: Độc
Nguồn: HNTD
Huyền Tinh lại ôm lấy Phá Thiên đang chìm trong hôn mê vào trong lòng, thần sắc buồn bã nhìn Phá Thiên, trầm mặc hồi lâu
“ Tình trạng hiện nay của Phá Thiên rất gay go, thần thức của hắn dường như đã tiêu tán hoàn toàn…loại thương tổn này rất khó giải quyết a, Phong Toàn chân nhân, bây giờ lão có chuyện gì không, nếu không có chuyện gì đáng nói thì trước mắt chúng ta nên rời khỏi nơi này, chúng ta sẽ đi tìm một người, ở chỗ đấy rất an toàn” Huyền Tinh nhíu mày nói.
“ Ai…Huyền Tinh, thực xin lỗi, khi trước là ta đã chấp nhận để Phá ở lại, nếu lúc đấy ta để cho hắn đi thì đã không biến thành như bây giờ” Phong Toàn tự trách mình.
“ Phong Toàn chân nhân, việc này không thể trách lão được, ta hoàn toàn hiểu rõ tính cách của đứa nhỏ này, nhất định là hắn sẽ kiên trì muốn ở lại đây” Huyền Tinh nhìn thấy bộ dạng tự trách mình của Phong Toàn liền vội nói. Huyền Tinh hiểu rõ bởi mình đã chứng kiến quá trình trưởng thành của Phá Thiên trong mấy năm nay,. Hắn không còn người thân nào cả, mình là sư phụ của hắn có thể nói là người thân duy nhất, đối với cô nhi này mà nói thì loại tình cảm thân thích này đặc biệt mãnh liệt
“ Ai… hi vọng Phá Thiên có thể đủ sức qua khỏi, được rồi, từ nay về sau ngươi đừng gọi ta là chân nhân gì nữa, nếu không khách sáo thì cứ gọi ta là Phong đại ca cũng được rồi” Phong Toàn nghe xong sự khuyên giải của Huyền Tinh mới cảm giác tinh thần khá lên chút ít, nhưng trong lòng mình vẫn còn một chút áy náy.
“ A, được rồi, từ nay về sau đệ sẽ gọi là Phong đại ca, trước hết chúng ta nên rời đi, người của Thiên Linh tông không biết chính xác khi nào sẽ đến đây” Huyền Tinh vẫn tiếp tục nhìn vào mười mấy tử thi đang nằm trên mặt đất mà nói.
“ Ừ, huynh cũng không có việc gì, nhân tiện sẽ cùng đệ đi một chuyến, đệ đi trước dẫn đường đi”
Huyền Tinh không nói thêm nữa, bay lên không trung, hướng tới chân trời.
Phong Toàn nhìn thấy Huyền Tinh không cần nhờ pháp bảo gì vẫn có thể phi hành, trong lòng rất kinh ngạc, bởi chỉ có tu vi Xuất Khiếu kỳ mới có thể làm được như vậy, chẳng lẽ hắn thật sự dùng mật pháp gì để ẩn giấu tu vi của mình chăng?
Phong Toàn vội vàng đuổi theo, vừa rồi chỉ trong nháy mắt Huyền Tinh đã bay rất xa, tốc độ đó cho dù mình tu vi có cao hơn cũng không bằng a.
“ Huyền Tinh, huynh muốn hỏi đệ một chuyện, tu vi hiện tại của đệ đến cảnh giới nào rồi? “ khi Phong Toàn đuổi đến sát Huyền Tinh hỏi những câu này đã cảm giác rất không được tự nhiên , bản thân là người có tu vi Phân Thần hậu kì lại nhìn không thấu cảnh giới tu vi của Huyền Tinh, còn phải tự đi hỏi người ta
nữa.
“ Ôi… việc này hả, hiện đang là Nguyên Anh trung kỳ mà” Huyền Tinh lời ngay nói thẳng.
“ Nguyên Anh trung kỳ….” Phong Toàn tò mò đánh giá lại Huyền Tinh, lúc thì bay qua phía trái, thoáng chốc lại qua bên phải, sau đó vòng ra phía sau, cuối cùng bay đến trước mặt hắn, cứ như vậy Phong Toàn đánh giá cẩn thận Huyền Tinh, lão rất muốn làm cho rõ ràng Huyền Tinh vì sao có thể có lực công kích mạnh như vậy
Huyền Tinh bị Phong Toàn ngó nghiêng như vậy thì trong lòng cảm giác kì lạ, nhưng quả thật mình chỉ mới tu vi Nguyên Anh kỳ
Trải qua lần bế quan này tu vi của Huyền Tinh rốt cuộc đã đạt tới Xích Anh hậu kì, lúc này nguyên anh của mình có màu đỏ sẫm. Hắn có cảm giác tu vi lần này so với lần bế quan trước ít nhất tăng lên gấp đôi
Từ khi biết tu luyện đến nay, Huyền Tinh đã rút ra được một kết luận không biết là tốt hay xấu: sau khi luyện Cửu Biến Nguyên Anh quyết, cấp độ tu vi của mình căn bản không thể căn cứ theo phân loại Nguyên Anh kỳ, Xuất Khiếu kỳ, Độ Kiếp kỳ. Điểm khó hiểu này khiến mình thật sự không thể nắm rõ cảnh giới tu vi cụ thể của bản thân ! Chỉ có thể phỏng đoán ước chừng tu vi thật sự, nhưng như vậy rõ ràng là có chút mạo hiểm, nếu đụng phải đối phương có thực lực cao hơn mình thì mình sẽ bị mất lợi thế.
Trừ việc đó ra thì qua thư tịch cổ trong đầu mình vừa mới xuất hiện một ít kiến thức về phương diện tu luyện. Trong đó vừa hay lại có một loại phương pháp có thể cứu được thương thế của Phá Thiên, hơn nữa trong đó còn đề cập tới ba chỗ khó khăn của Tu chân giới, Huyền Tinh rất lấy làm kì lạ về tu vi của mình lại không thể đột phá lên Xuất Khiếu kỳ vậy mà trong đầu nhiều lần lại xuất ra một ít thứ gì đó?
Ở một nơi xa xôi trong hư không.
“ Chủ nhân, vừa rồi có phải là ngài giở trò gì với thiếu chủ nhân phải không? “
một con kì lân khả ái đang hỏi một nam tử trung niên thân mặc kim bào đang nằm ở chỗ đó
“ Ừ…ngươi là tên cáo già, cái gì tên là giở trò, ta chỉ giúp hắn ít chuyện nhỏ mà thôi” người đó vội sửa lỗi trong lời nói của tiểu kì lân kia
“ Ồ, đúng rồi, không phải là giở trò, mà chỉ là giúp ít chuyện thôi” tiểu kì lân phụ họa theo người kia, hai con mắt của nó xoa tròn liên tục, lắc lắc đầu suy nghĩ một hồi, lại mở miệng nói tiếp: “ Chủ nhân, hiện thiếu chủ nhân gặp phải phiền toái, ta có nên đi giúp hắn một…”
“ Ôi, đúng rồi, đã lâu ngươi không trở về tộc kì lân của các ngươi rồi, “Ồ, được rồi, cũng đã lâu ngươi không về kỳ lân tộc của các ngươi rồi, hay là ngươi đi xem đi, cũng đã vài triệu năm lưu lại nơi đây chưa trở về? cả ngày theo lão đầu tử ta ở cùng một chỗ có lý thú gì, hãy trở về chơi cùng các tiểu kỳ lân đi, được rồi, ngươi trở về lâu lâu trước mắt đừng về lại nơi này.” Kỳ lân còn chưa nói xong đã bị người nọ cắt ngang lời, hơn nữa còn nói cho một thôi một hồi.
“Ôi …..được rồi.” ý định của mình thất bại, kỳ lân có chút tiếc nuối.
“Ồ, ta vẫn phải nhắc nhở ngươi một chút, không có sự cho phép của ta thì ngươi không được xuống hạ giới, bao gồm cả hai giới tiên, ma nữa.” lời nói của người nó dường như không phải lúc nào cũng nói xong, luôn thích vào lúc cuối lại bổ sung một ít.
“Huyền Tinh, chúng ta đến nơi này làm gì?” Phong Toàn hỏi Huyền Tinh.
Lúc này hai người bọn họ kể cả Phá Thiên sau khi thông qua vài lần truyền tống, cuối cùng đã tới một tinh cầu rất không hợp mắt, hiện tại Huyền Tinh dẫn Phong Toàn dừng lại ở trong một sơn cốc.
“Ồ, ở đây đệ biết một lão ca, nhân tiện nói cho huynh biết hắn là tán ma.” nguyên lai Huyền Tinh định tìm Kiền Viên nên đến đây.
‘Tán ma?” Phong Toàn nghe xong danh xưng này trong lòng cả kinh, Phong Toàn đối với tu ma giả còn có một chút tâm lý mâu thuẫn nhưng quan trọng nhất là hắn kinh ngạc Huyền Tinh lại có thể kết giao với tán ma, xem bộ dạng thì quan hệ của bọn họ cũng rất tốt.
“Đúng, chúng ta đi vào thôi.”
“Ha ha, lão đệ, sao ngươi lại tới đây.” bọn Huyền Tinh vừa mới đi không được vài bước đã nghe thấy một tràng cười sang sảng.
“Lão ca, còn không mau triệt tiêu mấy cái cấm đi.” Huyền Tinh phát hiện trong sơn cốc này nơi nơi đều có trận pháp cấm chế.
“Ơ? Người không lòng ngực đệ là ai, bị thương à?” thoáng chốc đã thấy Kiền
Viên xuất hiện bên cạnh Huyền Tinh.
“Lão ca, để đệ giới thiệu với huynh một chút, vị này cùng đi ra từ Bích Nguyên Tinh với đệ gọi là Phong Toàn, ngưòi trong lòng này là đồ đệ của đệ, bất quá hiện tại hắn đang bị thương tích rất nặng.”
Kiền Viên nhìn Phong Toàn gật gật đầu, vừa nhìn đến Phong Toàn một cái đã phát giác ra hắn tu luyện rất đặc thù, “Phong Toàn đúng không, sự tu luyện của ngươi tựa hồ có chút đặc thù a, bất quá ta thấy đây là chuyện tốt, cố gắng tu luyện đi.” không ngờ Kiền Viên xuất ngôn chỉ điểm cho Phong Toàn.
“Dạ, đa tạ tiền bối.” Phong Toàn không thể không bội phục sự cường đại của tán ma này, mình có chút bí mật cũng bị hắn liếc mắt một cái đã nhìn thấu.
“Ồ? Đệ đã có đồ đệ, xem ra mấy năm nay cũng không tệ ……” Kiền Viên xoay người lại cười nói với Huyền Tinh, , nhưng ngay lập tức hắn đã nhận ra tình trạng của Phá Thiên.
“Thần thức bị thương biến thành như vậy …… không tốt lắm a.” Kiền Viên đối với thương thế của Phá Thiên cũng bất lực.
“Là ai đã làm hắn bị thương như vậy?” Kiền Viên khẩn trương hỏi tiếp, Phá Thiên nói như thế nào cũng là sư diệt của mình, thế nhưng lại bị người ta đánh trọng thương thành dạng này, bản thân cũng cảm thấy rất khó chịu.
“Thiên Linh Tông!” Huyền Tinh lạnh lùng nói ra ba chữ.
“Lại là Thiên Linh Tông! Bất quá …… Huyền Tinh, bây giờ chúng ta không thể cùng chúng cứng chọi cứng, cho nên …… trước hết ngươi đừng ……” Kiền Viên nói chuyện có chút ấp a ấp úng.
“Lão ca, huynh hiểu lầm rồi, lần này đệ đến không phải mời huynh trợ giúp để đối phó với Thiên Linh Tông, đệ nói rồi chuyện của đệ đệ muốn tự mình giải quyết, lần này đệ tới là muốn nhờ lão ca giúp đệ tạm thời chiếu cố đến Phá Thiên một chút, dù sao huynh ở nơi này cũng an toàn hơn nhiều.” Huyền Tinh nghe Kiền Viên nói thì đã biết lão hiểu lầm ý đồ của mình, lão còn tưởng rằng mình muốn tìm lão xin hỗ trợ.
“ Vậy à, không thành vấn đề, thiên linh tông vẫn chưa đến mức coi huynh là nhân vật qua trọng để chạy tới đây tìm kiếm. Tuy nhiên Huyền Tinh à, huynh phải nhắc nhở đệ, bây giờ ngàn vạn lần đệ đừng chánh diện va chạm bọn họ, chờ khi đệ có đủ thực lực, lão ca ta nhất định sẽ giúp ngươi, quyết không nhíu mày.” Kiền Viên vẫn hơi lo lắng nên khuyên bảo Huyền Tinh.
“A a, đệ sẽ không làm như thế, nhưng đệ từng giáo huấn vài người.” Huyền Tinh cười khổ nói.
Nghe Huyền Tinh nói như vậy Kiền Viên gật gật đầu, đương nhiên là lão nghe ra được hàm nghĩa trong lời của Huyền Tinh.
“Lão ca, huynh lập tức tìm giúp đệ một căn phòng, đệ cần luyện chế cho Phá Thiên một lô đan dược, nếu tiếp tục nói chuyện phiếm, sự việc sẽ càng nghiêm trọng。”