17-12-2010, 12:13 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
ChÆ°Æ¡ng 44: Ngụy Quân Tá»
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
“Vị cô nÆ°Æ¡ng nà y là ?….†Vãn Thanh cố tình không biết há»i. Ãnh mắt má»™t mảng lạnh nhạt, nhìn không ra hỉ ná»™, bình tÄ©nh đứng ở má»™t bên.
Tuy Chu Nguyệt nhi sắc đẹp nghiêng nÆ°á»›c nghiêng thà nh nhÆ°ng nà ng đứng lạnh lùng nhÆ° thế từ phÃa xa nhìn qua hết lần nà y đến lần khác khiến ngÆ°á»i ta có cảm giác xem nhẹ Ä‘i.
Không biết ai là ngÆ°á»i có mị lá»±c hÆ¡n a!
Má»™ Dung Kiá»m Ä‘ang muốn giá»›i thiệu, thì Tà Phong nhanh miệng, mặt mÅ©i tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói: “Tháºt đẹp phải không! Äây là Mô Dung phu nhân – Chị dâu ta Chu Nguyệt Nhi!â€
Nhìn bá»™ dạng vui vẻ của Tà Phong, Vãn Thanh có chút không bằng lòng, không thể lạnh lùng quá mức liá»n nhẹ nhà ng nói: “Nhìn dáng ngÆ°á»i Ä‘i uyển chuyển đủ biết là sắc đẹp khuynh thà nh thế nà o rồi. Mỹ nhân khuynh quốc khuynh thà nh vá»›i anh hùng, tháºt đẹp đôi.â€
“Thượng Quan cô nương quá khen!†Chu Nguyệt Nhi ôn nhu nói.
Những lá»i nà y vừa thốt ra, sắc mặt Má»™ Dung Kiá»m có Ä‘iểm không tốt, mắt Vãn Thanh chú ý tá»›i hắn, tay của hắn hốt nhiên cầm lấy tay Chu Nguyệt Nhi.
Nói nắm lấy xem chừng còn nhẹ nhà ng, có lẽ phải là bóp chặt lấy tay má»›i thÃch hợp a!
Bởi vì nà ng vừa nhìn thấy mặt Chu Nguyệt Nhi khẽ nhăn lên, dù chỉ là chợt lóe qua nhưng cũng đủ khiến nà ng chú ý.
“Tại sao lại vô lá»… nhÆ° thế, ngÆ°á»i ta đã lấy chồng, phải ứng tôn xÆ°ng vi Phượng Thiếu phu nhân, nhược bằng không, Phượng Thiếu gia nghe được sẽ không bằng lòng đâu.†Má»™ Dung Kiá»m mỉm cÆ°á»i ôn hòa nói, chÃnh là trá»i má»›i biết, hắn nghÄ© gì.
Vãn Thanh trong lòng không khá»i buồn cÆ°á»i, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không có nói chen và o, chuyện của vợ chồng nhà ngÆ°á»i ta, nà ng không để ý.
“Phượng Thiếu phu nhân, là Nguyệt Nhi thất lễ, mong rằng không trách.†Chu Nguyệt Nhi lên tiếng nói, vẻ mặt tỠra vui vẻ, nhu mì nói nhưng rất giả tao. Nhìn qua, cũng có và i phần e lệ.
Không thể nghi ngá», mỹ nhân, mặc kệ là thế nà o cÅ©ng vẫn xinh đẹp.
Khó trách Phượng Cô đối vá»›i nà ng ta si niệm không quên, ngÆ°á»i nhÆ° váºy, cÆ°á»i môt tiếng khiến cho tâm hồn má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u si mê, má»™t câu nói thôi cÅ©ng đủ khiến ngÆ°á»i khác mê mẩn.
Nà ng là nam nhi, sợ rằng cũng khó qua được ải mĩ nhân nà y.
“Vãn Thanh mặc dù không phải ngÆ°á»i trong giang hồ, nhÆ°ng cÅ©ng biết ngÆ°á»i trong giang hồ không có câu nệ tiểu tiết, Má»™ Dung minh chủ không cần quá mức câu nệ tiểu tiết, kỳ tháºt, gá»i là Thượng Quan cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng tốt, Phượng Thiếu phu nhân cÅ©ng được, chẳng qua là má»™t cái hÆ° danh thôi, không nên so Ä‘o, nếu so Ä‘o thì xem ra là nhiá»u chuyện rồi.†Nà ng không phải vì Chu nguyệt Nhi mà nói những lá»i nà y, bất quá, nà ng tháºt sá»± nghÄ© nhÆ° váºy.
Kỳ tháºt, ngÆ°á»i khác gá»i nà ng là Thượng Quan cô nÆ°Æ¡ng, nà ng nghe lại cảm thấy thoải mái, còn nếu kêu nà ng là Phượng Thiếu phu nhân, nà ng nghe có cảm giác không đúng thá»±c mà nhÆ° thấy ý tháºp phần châm chá»c.
HÆ¡n nữa, nà ng không quen nhìn bá»™ dạng cứ giả tạo của Má»™ Dung Kiá»m!
“Không nghÄ© rằng Phượng Thiếu phu nhân lại suy nghÄ© sâu sắc đế thế!†Má»™ Dung Kiá»m nở nụ cÆ°á»i, vẫn vui vẻ nhÆ° trÆ°á»›c.
Tà Phong không hiểu được tâm tÆ° Vãn Thanh, vừa nghe Má»™ Dung ca ngợi Vãn Thanh liá»n hÆ°ng phấn nói: “Thanh nhi vốn là ngÆ°á»i tÃnh tình Ä‘á»™ lÆ°Æ¡ng ạ! Kỳ tháºt chỉ là má»™t chút tiểu tiết, cần gì phải câu nệ, ta… không quen nhìn những lá»… tiết do con ngÆ°á»i đặt ra nà y, tháºt phiá»n phức quá Ä‘i, cứ nhÆ° ta, muốn nói gì liá»n nói cái đó, muốn là m gì thì là m cái đó! Không việc gì phải quan tâm kẻ khác, bản thân thoải mái là được!â€
“Tà Phong! Sao ngÆ°Æ¡i dám vô lá»…, không câu nệ tiểu tiết Æ°, sao dám gá»i thẳng khuê danh của nữ tá»!†Má»™ Dung Kiá»m quát Tà Phong, sắc mặt nghiêm lại.
Thoạt nhìn mấy ngÆ°á»i cả kinh, Tà Phong tá»±a hồ không ngá» tá»›i Má»™ Dung Kiá»m sẽ có phản ứng nà y, nhất thá»i kinh ngạc nhìn vá» phÃa hắn, kỳ tháºt trong lòng hắn biết gá»i nhÆ° thế là bất hảo, chỉ là nhất thá»i đắc ý nói, không để tâm, hÆ¡n nữa những ngÆ°á»i ở đây hắn Ä‘á»u cho rằng thân cáºn, cho nên không có ngẫm nghÄ© sâu xa.
Bị Má»™ Dung Kiá»m nói thế, hắn cảm giác là không tốt lắm, vì váºy cúi đầu nháºn lầm: “Äại ca! Ta sẽ ghi nhá»›.â€
Vãn Thanh mắt lạnh nhìn hết thảy sá»± việc nà y. Nà ng biết, Tà Phong mặc dù đệ nhất thần trá»™m nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c, vô tâm vô tÃnh.
Chu Nguyệt Nhi ôn nhu cÆ°á»i hòa hoãn: “Hảo a, hảo a! Phu quân không cần phải nghiêm cẩn nhÆ° thế, Tà Phong cùng Phượng Thiếu phu nhân lăn lá»™n, vất vả khổ cá»±c cùng nhau, chúng ta… chi bằng má»i há» nghỉ ngÆ¡i, tắm gá»™i rồi nói sau.â€
“Ân†Má»™ Dung Kiá»m đáp. Trên mặt lá»a giáºn vẫn chÆ°a dứt.
Chu Nguyệt Nhi má»m mại Ä‘Æ°a tay ôm lấy tay hắn: “Phu Quân, chá»› tức giáºn! đại gia Ä‘oà n tụ, phải vui vẻ chứ, sao mặt lại lãnh nghiêm nhÆ° thế!â€
Má»™ Dung Kiá»m nghe xong, sắc mặt có phần biến chuyển, quay sang Tà Phong táºn tình khuyên bảo nói: “Không phải đại ca muốn trách gì ngÆ°Æ¡i, chỉ là do ngÆ°Æ¡i xÆ°ng hô nhÆ° thế, đây là trÆ°á»›c mặt huynh, nhược bằng ngÆ°á»i khác nghe thấy sợ rằng ảnh hưởng tá»›i danh tiếng của Phượng Thiếu phu nhân. Việc gì cÅ©ng phải có trÆ°á»›c có sau.â€
Hắn vừa đi vừa nói.
Nếu không biết rõ sá»± giả tạo của hắn, Vãn Thanh nhất định đã tin ngÆ°á»i nà y nhất định là chÃnh nhân quân tá». Những Ä‘iá»u hắn nói dá»… là m ngÆ°á»i khác nhầm lẫn.
Khó trách Tà Phong lại sùng bái tin hắn, chỉ sợ trước mặt Tà Phong, hắn lúc nà o cũng mang bộ mặt giả tạo như thế.
“Äại ca nói phải, sau nà y ta sẽ chú ý hÆ¡n!†Tà Pohong cÅ©ng cảm kÃch nói.
Nói ra nhÆ° váºy, Vãn Thanh cÅ©ng không tiện nói thêm, cÅ©ng chẳng gây thêm khó dá»…, dù sao, danh pháºn kia của nà ng cÅ©ng chỉ là ngụy trang thôi.
Vì váºy, nà ng lãnh đạm cÆ°á»i nói: “Äa tạ Má»™ Dung minh chủ chu đáo an bà i, Vãn Thanh ở chá»— nà y cÅ©ng không tệ.†Nà ng nói không lá»™ ra ná»a phần bất ổn.
“Phượng thiếu phu nhân không cần Ä‘a lá»….†Má»™ Dung Kiá»m khách khi nói, tay hÆ°á»›ng vá» phÃa nà ng.
Không biết vì sao, rõ rà ng biết hắn sẽ không đụng tá»›i nà ng, nhÆ°ng nà ng có cảm giác bất an trong ngÆ°á»i, cố gắng né tránh. Äây là má»™t loại ác cảm không rõ nguyên nhân.
Chỉ thấy bà n tay trắng nõn của Chu Nguyệt Nhi kéo tay nà ng: “Phượng Thiếu phu nhân, ta Ä‘Æ°a ngÆ°á»i tá»›i Tây viện nghỉ ngÆ¡i, sẽ tắm gá»™i trÆ°á»›c rồi trở lại dùng cÆ¡m a!â€
Mặc dù không thÃch nÆ¡i nà y cùng vá»›i cả ngÆ°á»i nÆ¡i nà y nhÆ°ng vừa nghe qua được tắm gá»™i, Vãn Thanh trong lòng cảm thấ thÃch thú, bởi vì mấy ngà y qua nà ng căn bản chÆ°a có tắm gá»™i.
Vừa nghÄ© tá»›i dòng nÆ°á»›c ấm lÆ°á»›t qua trên ngÆ°á»i nà ng vô cùng hÆ°ng phấn. Chỉ Æ°á»›c gì có thể láºp tức nhảy à o xuống nÆ°á»›c, thoải mái tẩy Ä‘i bụi bặm mệt má»i.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:13 AM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 12:16 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
Chương 45: Tắm Trung Bị Khuy
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Tuy không thÃch ngÆ°á»i nÆ¡i nà y nhÆ°ng đối vá»›i váºt nÆ¡i nà y, Vãn Thanh vô cùng thÃch.
Nà ng đắm chìm trong nÆ°á»›c ấm và hÆ°Æ¡ng thÆ¡m của hoa, thể xác và tinh thần vô cùng thá»a mãn.
Nà ng mặc dù không phải là ngÆ°á»i đòi há»i, nhÆ°ng mấy ngÆ°á»i qua không có tắm qua, toà n thân dÃnh dầy bụi bặm, vô cùng khó chịu.
Buổi tối khi ngủ cà ng cảm giác không được khá»e.
Má»™ Dung Kiá»m là m đúng nhÆ° lá»i hắn nói, thết đãi khách quý, má»i nà ng nghỉ tại phòng lá»›n nhất Tây sÆ°Æ¡ng phòng, bên trong phòng vô cùng sang trá»ng.
Váºt phẩm bà y biện mặc dù không quý được bằng Phượng VÅ© Cá»u Thiên nhÆ°ng tất cả cÅ©ng là váºt quý.
Nếu không có khách quý, chỗ nà y chẳng phải để không ư?
Tay nà ng lÆ°á»›t qua mặt nÆ°á»›c, kÃch Ä‘á»™ng vá»— nÆ°á»›c.
Nà ng nhắm mắt lại, buông lá»ng thể xác và tinh thân, bản thân táºn hưởng cảm giác thoải mái do nÆ°á»›c mang lại.
Nếu lúc nà y Song Nhi ở bên nà ng thì tốt, giúp nà ng xoa bóp sẽ đỡ mệt má»i biết bao.
Hốt nhiên nhớ quá….
Mắt bá»—ng dÆ°ng đó, cuối cùng không chịu được cảm giác ủy khuất, nà ng có thể kiên cÆ°á»ng bao nhiêu, nhÆ°ng cÅ©ng không kìm nổi nÆ°á»›c mắt trong những lúc thế nà y.
Nà ng từng nói không phải chuyện gì cÅ©ng tốt cả, nhÆ°ng nà ng bị ngÆ°á»i ta chế hãm, lại còn vì má»™t nguyên nhân khó hiểu nà o đó mà bị bắt cóc.
Má»™t khuê nữ. không được che chở, trong lòng có má»™t cảm giác bối rối không lá»i giải đáp.
Nà ng mải suy nghÄ©, mắt khép há», Ä‘á»™t nhiên trÆ°á»›c mắt hiện lên má»™t vầng sáng ngá»i, nà ng bị dá»a cho hoảng sợ, vá»™i mở mắt.
Trông thấy ngá»i cá»a má»™t nam nhân má»™t thân áo xám. Vẻ mặt rõ rà ng là xấu hổ, là kinh hãi, đủ loại cảm xúc, Vãn Thanh nhìn không rõ lắm. bởi vì ánh sáng mặt trá»i phản chiếu lên hắn. Mà hắn rốt cục cÅ©ng “A†má»™t tiếng, sau đó đóng chặt cá»a lại.
Tất cả chuyện nà y phát sinh trong nhá mắt là m cho lòng ngÆ°á»i rối bá»i.
Ngoà i cá»a truyá»n đến má»™t giá»ng nữ thanh thúy dá»… nghe: “Ây da, Tà Phong, ngÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o lại vá»™i vã váºy! Ta chÆ°a nói hết a, Vãn Thanh cô nÆ°Æ¡ng còn Ä‘ang tắm a! NgÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i… không phải phá tan danh dá»± ngÆ°á»i ta sao?â€
Thanh âm kia mang theo và i phần lả lướt, giả bộ thất kinh cứ oang oang nói.
Liá»n đó nghe được Tà Phong xèo xèo ngô ngô nói không ra lá»i: “Ta… ta… ta…â€
Vãn Thanh trong lòng cÆ°á»i lạnh!
Thì ra thế!
Nà ng trong lòng còn có điểm không hiểu, sao Tà Phong biết nà ng ở tại gian nà y ở Tây Sương phòng, trùng hợp lại còn xông và o thế sao?
Nguyên Ä‘á»u do Chu Nguyệt Nhi tác quái! Rốt cục là muốn gì chứ?
Nà ng cùng nà ng ta không oán không thù, há tại sao muốn hại nà ng như thế ?
Xem ra, má»i chuyện cà ng ngà y cà ng thú vị.
Chỉ là không biết, Phượng Cô đến bao giỠthì xuất hiện đây ?
Hôm nay ? Ngà y mai ? Hay ngà y kia ?
Nhất định là sẽ không lâu, bởi hắn chắc sẽ nghĩ tới Chu Nguyệt Nhi ư ?
Khó trách tại sao nà ng hai lần bị bắt mà thị vệ không phát hiện ra. Phượng Cô chẳng lẽ cÅ©ng không phát hiện ra Æ°, hắn chẳng phải loại ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng nhÆ° thế.
Khó trách tại sao hắn lại không cho thẩm tra tên bịt mặt.
Bất quá hắn Ä‘ang chá» lấy cá»› nà y để tá»›i gặp Chu Nguyệt Nhi mà thôi, mà nà ng, không may trở thà nh bà n đạp cho bá»n há» gặp mặt !
Nà ng tháºt sá»± muốn trông thấy lúc bá»n há» gặp mặt sẽ nhÆ° thế nà o.
Xem ra, chu Nguyệt nhi đối vá»›i Phượng Cô, không phải là không có tình cảm nhÆ° ngÆ°á»i ta vẫn đồn, nếu không có cảm tình nói, nhất định sẽ không là m chuyện thất đức đó! !
ÄÆ°a tay vá»›i quần áo mà bá»n há» chuẩn bị cho mình nà ng nhanh chóng mặc và o, vẻ mặt đạm tiếu tá»± nhiên mở cá»a ra.
Thấy Tà Phong vẻ mặt hối háºn khổ sở nhìn nà ng.
Chu Nguyệt Nhi vẻ mặt có vẻ lo lắng : « Phượng Thiếu phu nhân… Tà Phong hắn… Hắn không có cố ý, trách là ta đã chÆ°a nói rõ rà ng hại hắn vá»™i chạy tá»›i, ngÆ°á»i… chá»› nên trách Tà Phong, muốn trách hãy trách ta. »
Nói xong bá»™ dạng vẫn đáng yêu nhÆ° thÆ°á»ng.
Chỉ là Vãn Thanh rõ rà ng đã thấy trong mắt Nguyệt Nhi hiện lên một lóe đắc ý.
Nà ng cÅ©ng không hoảng hốt, không giáºn dữ mà tá»± nhiên cÆ°á»i ôn nhà n, lãnh đạm nói : « Mô Dung nói những lá»i nà y tháºt lạ a ! Vừa rồi cÅ©ng không có phát sinh chuyện gì a ! »
« Không có chuyện gì sao ? » Chu Nguyệt Nhi nghi ngá» lá»i vừa nói của Vãn Thanh, nhất thá»i ngây ngÆ°á»i, nhãn mị chăm chú nhìn nà ng.
« Äúng váºy, Tà Phong Ä‘i và o lúc ta đã thay đồ xong xuôi… » nà ng cố ý nói ngáºp ngừng rồi nhÆ° nhá»› ra chuyện gì đó kinh ngạc nói : « A ! Không lẽ Má»™ Dung phu nhân cho là … là Tà Phong mở cá»a lúc ta Ä‘ang tắm Æ° ? »
« A… Chả lẽ không đúng ? » Chu Nguyệt Nhi nghe nà ng nói có ve nghi hoặc chỉ bà n tay trắng nõn và o cá»a. Tà Phong cÅ©ng mở to mắt đầy khó hiểu nhìn nà ng.
Vãn Thanh trấn tÄ©nh cÆ°á»i má»™t tiếng: “Nếu tháºt sá»± là Tà Phong nhìn thấy, ta giá» nà y chỉ sợ sá»›m đã xáu hổ mà chết, sao có thể đứng ở đây nữa.â€
Nói xong thản nhiên nhìn qua bá»n há».
Nà ng nhìn Tà Phong nhÆ° ra hiệu, Tà Phong cÆ°á»i ngây thÆ¡ nói: “Äúng váºy. (đáng yêu quá Ä‘i)
“Chẳng phải lúc đó ngÆ°Æ¡i xấu hổ lắm sao?†Chu Nguyệt Nhi nhất thá»i giáºt mình không kịp ngẫm nghÄ©, nghÄ© ra lá»i Vãn Thanh nói không Ä‘Æ¡n giản thế liá»n nhu cÆ°á»i há»i.
“Lúc ta và o, nà ng mặc dù đã mặc y phục rồi nhÆ°ng mái tóc chÆ°a chải xong, sợi tóc vẫn rối, ta chÆ°a gặp qua nữ tá» nà o thế nhất thá»i cảm giác xấu hổ vô cùng!†Tà Phong suy nghÄ© má»™t chút liá»n nói ra. Mặc dù hÆ¡i kỳ lạ nhÆ°ng cÅ©ng coi nhÆ° hợp tình lý.
“Nguyên là nhÆ° thế a!†Chu Nguyệt Nhi có Ä‘iểm tình táo lại, lại cÆ°á»i mỹ lệ nói : « NhÆ° thế thì tốt, hại ta lo lắng. Thế nà y thì yên tâm rồi. »
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:14 AM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 12:19 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
Chương 46: Hảo Một Hồi Bữa Tiệc
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Äá»™t nhiên Vãn Thanh cảm thấy rất hoà i nghi, nữ tá» nhÆ° váºy, có gì tốt khiến Phượng Cô phải ngà y nhá»› đêm thÆ°Æ¡ng dù cho đã là m vợ kẻ khác? Chẳng lẽ chỉ bởi vì vẻ đẹp của nà ng? Không lẽ Phượng Cô lại là loại ngÆ°á»i trần mắt thịt đến mức chỉ biết vẻ ngoà i thôi sao ! !
Qua truyện nà y đã chứng minh cảm giác của Vãn Thanh đúng, Ä‘Ã n bà mặt cà ng đẹp tâm địa cà ng xấu xa (giống lá»i mẹ anh TrÆ°Æ¡ng Vô Kỵ nói trÆ°á»›c khi lâm chung ghê) , bá» ngoà i ôn nhu nhÆ° nÆ°á»›c, mỹ lệ xuất trần nhÆ° không thấy khói lá»a nhân gian (yên há»a nhân gian) – cảm giác nhÆ° tiên tá» trên trá»i, có ai ngá» tâm địa lại Ä‘á»™c ác nhÆ° váºy! !
Vãn Thanh thầm cảm thấy may mắn vì đã phản ứng kịp thá»i, bằng không, má»™t khi chuyện nà y xảy ra nhÆ° ý Nguyệt Nhi, chỉ sợ nà ng chết cÅ©ng không Ä‘á»n hết tá»™i -.
Con ngÆ°á»i Phượng Cô, nếu nhÆ° tiểu thiếp của hắn bị hủy Ä‘i trong sạch, chỉ sợ nà ng cùng Tà Phong không thể nhìn thấy mặt trá»i lặn ngà y mai -.
Hoà n toà n không phải bởi vì hắn thÃch nà ng, mà là do hắn là kẻ rất coi trá»ng danh dá»± bản thân, là m sao có thể dá»… dà ng tha thứ cho tiểu thiếp là m hắn bị mất danh dá»± .
NhÆ°ng tháºt ra nà ng cÅ©ng không nói dối, kỳ tháºt, mặc dù – lúc Tà Phong mở cá»a, nà ng đúng tháºt là đang tắm, nhÆ°ng toà n thân nà ng Ä‘ang ngâm trong nÆ°á»›c, mà mặt nÆ°á»›c lại thả đầy cánh hoa, căn bản là không thể nhìn thấy thân thể nà ng -.
NhÆ°ng mà nà ng biết, cà ng giải thÃch thì cà ng mang tiếng, không bằng trá»±c tiếp gạt qua nhÆ° không có gì, chuyện nà y cÅ©ng chỉ có nà ng cùng Tà Phong biết, nếu cả hai không nói, có ai biết nữa? !
Lúc nà ng Ä‘i và o, ngÆ°á»i khác đã đến đông đủ , thấy nà ng Ä‘i và o, Ä‘á»u tÆ°Æ¡i cÆ°á»i chà o đón.
NhÆ°ng có mấy nụ cÆ°á»i là chân tâm tháºt ý, tháºt là không thể biết được.
Mặc dù chán ghét những khuông mặt nà y, nhÆ°ng tục ngữ nói không đánh ngÆ°á»i Ä‘ang cÆ°á»i (chắc ý không được đối xá» thô lá»— vá»›i ngÆ°á»i Ä‘ang thân thiện vá»›i mình). ngÆ°á»i khác tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nà ng nếu là không cÆ°á»i lại, sẽ khiến bản thân mang tiếng không phóng khoáng .
Vì váºy khóe miệng khẽ nhếch, nhÆ° má»™t vầng trăng non: “Khiến các vị đợi lâu! Vừa má»›i gá»™i đầu, tóc rối không tiện gặp má»i ngÆ°á»i, vì váºy phải chá» tóc khô má»›i dám ra, bắt má»i ngÆ°á»i chá» lâu nhÆ° váºy, mong được thứ lá»—i.â€
Bởi vì vội chạy ra, nà ng phát hiện chưa kịp lau khô tóc, nhưng vô phương vãn thà nh kế, nà ng chỉ lấy khăn lau sơ sơ rồi từ từ đi ra.
“Phượng Thiếu phu nhân không cần phải khách khÃ, chắc ai cÅ©ng đói bụng, mau mau ngồi xuống ăn Ä‘i!†Má»™ Dung Kiá»m ôn nhu cÆ°á»i vá»›i nà ng.
Tà Phong cÅ©ng cÆ°á»i phụ há»a: “Äúng váºy, nhanh lai ăn Ä‘i! NgÆ°Æ¡i không phải nói muốn ăn vịt nấu rượu sao? Ta vừa má»›i cố ý yêu cầu đầu bếp là m món đó, mùi vị rất ngon.
Chu Nguyệt nhi lên tiếng: “Phượng Thiếu phu nhân mau tới đây tới chỗ nà y ngồi đi.†Ngón tay chỉ sang chỗ bên cạnh .
Mặc dù không thÃch chu Nguyệt nhi, nhÆ°ng Vãn Thanh vẫn phải ngồi cạnh Nguyệt Nhi, bởi vì nếu nhÆ° không ngồi cạnh Nguyệt Nhi, thì phải ngồi cạnh Má»™ Dung Kiá»m . Nà ng thà ngồi cạnh Chu Nguyệt nhi chứ quyết không ngồi cạnh Má»™ Dung Kiá»m.
Má»™ Dung Kiá»m, trừ…ra dối trá, dá»… dà ng nhìn ra hắn là kẻ vô cùng âm hiểm.
Ngồi xuống,liá»n thấy Chu Nguyệt nhi ôn nhu địa gắp má»™t miếng vịt nấu rượu cho nà ng, rất ra vẻ hiếu khách.
“Phượng Thiếu phu nhân nhanh ăn Ä‘i!†Thanh âm má»m mại mà thanh thúy muốn say lòng ngÆ°á»i.
Vãn Thanh nhìn vá» phÃa Nguyệt Nhi, cÅ©ng cÆ°á»i má»™t tiếng, nhẹ nhà ng cắn má»™t cái, nÆ°á»›c thịt ứa ra, chảy và o yết hầu , trong veo mà ngá»t, mùi vị đúng là vô cùng ngon, mÅ©i trần ngáºp mùi rượu, túy nháºp tâm phi.
“Món say rượu áp nà y tháºt đúng là quá ngon!†Nà ng ngẩng đầu cÆ°á»i , mùi vị kia, quả nhiên là rất ngon -. Thịt má»m nÆ°á»›c ngá»t mùi rượu, chế biến rất tốt.
Tà Phong vừa nghe, cÅ©ng Ä‘Æ°a má»™t miếng lên cắn, sau đó liá»n gáºt đầu khen: “Äúng là quá ngon a!â€
“Nếu ngon thì ăn nhiá»u má»™t chút Ä‘i!†Chu Nguyệt nhi má»m mại đáng yêu nói, thanh âm tà mị.
Má»™ Dung Kiá»m nhìn – Thượng Quan Vãn Thanh, hắn phát hiện, nữ tá» nà y, trá»i sanh có má»™t loại mị lá»±c khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy thân thiết, mặc dù không quá đẹp, nhÆ°ng lại giống nhÆ° má»™t bức tranh thủy mặc, ý nhị vô song. Nà ng ngồi cạnh Nguyệt nhi tuyệt thế giai nhân, nhÆ°ng không há» má» nhạt, mà lại có má»™t hà o quang riêng.
HÆ¡n nữa, trà thông minh của nà ng, khiến hắn vô cùng thÃch thú -.
Tháºt ra chuyện xảy ra ở Tây SÆ°Æ¡ng Phòng, hắn rất rõ rà ng -, bởi vì lúc Tà Phong mở cá»a , hắn Ä‘ang đứng ở gần đó, trong Bắc viện lầu , mặc dù cách má»™t Ä‘oạn, nhÆ°ng hắn vẫn thấy trong phòng Vãn Thanh trà n ngáºp hÆ¡i nÆ°á»›c
Mà nà ng, lại có thể thay đổi Cà n Khôn, biến đen thà nh trắng, không thể không bội phục nà ng.
Nếu lúc ấy là một nữ tỠkhác, chỉ sợ là cô ta chỉ biết hoảng sợ, lo lắng bối rối, không thể bình tĩnh xoay chuyển cục diện? ! !
Chu Nguyệt nhi vừa ngẩng đầu, thấy đến Má»™ Dung Kiá»m chìn chăm chú Thượng Quan Vãn Thanh, trên mặt chợt lóe lên má»™t tia tức giáºn, rồi sau đó hồi phục vẻ mặt nhà n tuệ , gắp má»™t miếng thịt và o bát Má»™ Dung Kiá»m, ôn nhu nói: “Phu quân nếm thá».â€
“Ân.†Má»™ Dung Kiá»m ôn nhu cÆ°á»i 1 tiếng, tiếp tục ăn.
NhÆ° muốn chứng tá» vợ chồng bá»n rất nùng tình máºt ý.
Vãn Thanh cÅ©ng cÆ°á»i má»™t tiếng, tá»± ăn, nà ng cÅ©ng nháºn ra ánh mắt của Má»™ Dung Kiá»m, nhÆ°ng nà ng quyết không để ý đến hắn.
Nà ng biết nữ nhân ghen tuông rất đáng sợ -, Chu Nguyệt nhi đối vá»›i nà ng có nhiá»u bất mãn, nếu khiến Nguyệt Nhi hiểu lầm nà ng cùng Má»™ Dung Kiá»m có chuyện khuất tất, chắc chắn phiá»n phức đáng sợ .
Dù sao đây cÅ©ng là địa bà n của ngÆ°á»i ta? !
Äã không có ngÆ°á»i giải cứu, chỉ có tá»± bảo vệ mình, để già nh Ä‘Æ°á»ng lui.
HÆ¡n nữa, nà ng đối vá»›i Má»™ Dung kiá»m, hoà n toà n không có chút hảo cảm
“Phu quân, ngÆ°Æ¡i tại sao lại má»i phượng Thiếu phu nhân đến đây ?†Chu Nguyệt nhi ôn nhu nhìn Má»™ Dung kiá»m há»i.
Má»™ Dung kiá»m chỉ cÆ°á»i má»™t tiếng, không đáp há»i ngược lại: “Nguyệt nhi Ä‘oán xem?â€
Vãn Thanh cÆ°á»i nhat, hóa ra Nguyệt Nhi cÅ©ng không biết nà ng bị Má»™ Dung Kiá»m bắt cóc, không, có lẽ Nguyệt Nhi biết chuyện bắt cóc, nhÆ°ng lại không biết mục Ä‘Ãch của Má»™ Dung Kiá»m khi là m thế!
“Chuyện của phu quân, Nguyệt nhi không dám Ä‘oán bừa!†Chu Nguyệt nhi thẹn thùng nói, có vẻ rất nhu tình đáng yêu. Má»™t câu nói, cùng lúc ám chỉ Má»™ Dung Kiá»m là ngÆ°á»i là m chuyện đại sá»±, cùng lúc lại ám chỉ bản thân sẽ không can thiệp chuyện của hắn.
Äúng là má»™t nữ tá» thông minh khôn khéo.
“Ta chỉ là muốn thỉnh phượng thiếu gia đến đây thôi!†Má»™ Dung kiá»m dứt khoát trả lá»i
Chu Nguyệt nhi nghe xong, chỉ cÆ°á»i má»™t tiếng, nhÆ° thể Phượng Cô và mình chÆ°a từng có quan hệ đặt biệt, nếu không biết chuyện, chắc Vãn Thanh cÅ©ng tưởng Nguyệt Nhi và Phượng Cô không quen biết .
Vãn Thanh thấy thương cảm – Phượng Cô, si tình như thế, ai ngỠđối phương lại là một kẻ bạc tình bạc nghĩa
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:14 AM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 12:24 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
ChÆ°Æ¡ng 47: Phượng Cô Äến
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
Vừa nhắc Tà o Tháo , Tà o Tháo đã đến.
ChÆ°a ăn được ná»a bữa cÆ¡m, đã thấy ngoà i cá»a truyá»n đến tiếng ồn, nháy mắt thêm má»™t cái, liá»n thấy Phượng Cô mặc má»™t bá»™ trÆ°á»ng bà o mà u Ä‘en, phong Ä‘á»™ nhanh nhẹn đứng ở cá»a.
Trên gÆ°Æ¡ng mặt tuấn mỹ tuyệt trần là má»™t nụ cÆ°á»i lÆ°á»i biếng đùa cợt, môi má»ng khẽ nhếch,nụ cÆ°á»i cao ngạo, dáng ngÆ°á»i to cao đẹp đẽ trong tấm trÆ°á»ng bà o bằng lụa dÆ°á»›i ánh trăng cà ng rá»±c rỡ mê ngÆ°á»i, đẹp nhÆ° má»™t vị thần.
Hắn khẽ mở miệng, thanh âm nhẹ nhà ng phun ra: “Không ngá» ta thì lo lắng vô cùng, ngÆ°Æ¡i thì ở chá»— nà y ăn ăn uống uống, ta tháºt là phà công lo nghÄ© !â€
Từ câu nói có vẻ bình thÆ°á»ng đó, Vãn Thanh nghe ra lá»a giáºn.
NhÆ°ng hắn tháºt sá»± phải nổi giáºn sao?
Lúc nà y nà ng ngồi ở đây, không phải hắn cũng có phần đóng góp sao -?
Nếu không nhỠphúc của hắn, nà ng cần gì phải ngồi đây! !
Vãn Thanh cÅ©ng không giáºn, dù hắn có giáºn, giá» phút nà y cÅ©ng không có sức chú ý đến nà ng, mặc dù hắn là m nhÆ° thể Ä‘ang nhìn nà ng chăm chú -.
Nà ng biết, hắn nhìn nà ng chỉ là cái cá»›, cái hắn muốn nhìn, là ngÆ°á»i ngồi bên cạnh nà ng -.
Ngồi cạnh nà ng, là ngÆ°á»i hắn thiên tÆ° vạn nghÄ© , ngà y nhá»› đêm thÆ°Æ¡ng. Chẳng qua là cá tÃnh trá»i sinh kiêu ngạp không cho phép hắn nhìn thẳng và o ngÆ°á»i đấy mà thôi. (lÆ°á»m rau gắp thịt nhiá»u lác đó Phượng huynh)
Nếu có thể, chỉ sợ ánh mắt của hắn, đã sớm dán chặt và o Nguyệt Nhi!
Nhìn hắn nôn nóng nhÆ° thế, còn chẳng chÆ¡ được đến ngà y mai, nà ng bị ngÆ°á»i ta bắt cóc chân trÆ°á»›c, chân sau hắn đã Ä‘uổi sát sau lÆ°ng, tháºt sá»± là quá nhanh! !
Nà ng lạnh lùng cÆ°á»i má»™t tiếng: “Gia có thể quan tâm thiếp thân nhÆ° thế, là vinh hạnh của thiếp thân –!â€
“Nhưng mà xem ra sự quan tâm nà y là thừa thãi – ?†Hắn nhếch đôi lông mà y, nhà n tản nói, ánh mắt cũng sắc lẻm như kiếm, nhìn chăm chú Vãn Thanh.
“Sá»± quan tâm của Gia là m sao có thể trở thà nh thừa thãi được? Thiếp thân cảm Ä‘á»™ng đến mức không có từ ngữ để diá»…n tả ! Nếu không phải nÆ¡i nà y đông ngÆ°á»i, thiếp thân chỉ sợ sá»›m đã òa khóc vì cảm Ä‘á»™ng!†Vãn Thanh chỉ nhà n nhạt mà tÄ©nh táo nói, trong mắt, trên mặt, ná»a phần cảm Ä‘á»™ng cÅ©ng không có?
Bất đắc dĩ thế nà y, đà nh phải nói mấy câu khách sao thôi.
“Sao? Tháºt đến mức thế sao?†Phượng Cô nghe xong liá»n há»i, trên mặt rõ rà ng là không tin, nhÆ°ng cÅ©ng không là m khó dá»… nà ng thêm nữa.
“Äúng là nhÆ° thế.†Vãn Thanh quyến rÅ© cÆ°á»i má»™t tiếng, khéo léo mà ôn hòa, không nói thêm gì, nà ng cÅ©ng hắn có lẽ ở Ä‘iểm nà y thì vô cùng giống nhau, vô cùng cao ngạo, trÆ°á»›c mặt Má»™ Dung Kiá»m, cả nà ng và hắn Ä‘á»u không muốn mất mặt nhau.
Ãnh mắt phiêu hốt, giống nhÆ° nhìn hắn, lại không phải nhìn hắn. Chỉ là hÆ¡i hÆ¡i có má»™t tia Ä‘au thÆ°Æ¡ng xẹt qua khóe mắt.
Phượng Cô sau khi nghe xong chỉ hừ lạnh má»™t tiếng, rồi sau đó nhìn vá» phÃa Má»™ Dung Kiá»m: “Má»™ Dung minh chủ, ngÆ°Æ¡i bắt cóc tiểu thiếp của ta đến Má»™ Dung sÆ¡n trang, là dụng ý gì?â€
Má»™ Dung Kiá»m cÅ©ng cÆ°á»i má»™t tiếng, nhÆ° thể không nhìn ra Phượng Cô Ä‘ang tức giáºn, chỉ vá»— vá»— tay: “NgÆ°á»i đâu, mang thêm má»™t cái ghế cho Phượng thiếu gia.â€
Nói xong má»›i quay sang nói vá»›i Phượng Cô: “Phượng thiếu chủ không ngại ngồi xuống vừa ăn vừa nói chuyện chứ?â€
Phượng Cô cÅ©ng ngồi xuống, hÃp đôi mắt lại chăm chú nhìn Má»™ Dung Kiá»m, vẻ mặt không nhìn ra là đang giáºn hay không.
“Nói là bắt cóc thì khó nghe quá , chẳng qua là thỉnh quý phu nhân tá»›i đây nghỉ lại thôi, phượng thiếu gia khó má»i nhÆ° váºy, nếu không phải …má»i thiếu phu nhân tá»›i trÆ°á»›c, là m sao phượng thiếu chủ lại chịu hạ cố đến đây?†Má»™ Dung Kiá»m khéo léo nói, hÆ¡n nữa cố ý là m nhÆ° vô tÃnh nâng cao thân pháºn của Phượng Cô.
Äiá»u nà y là m cho Vãn Thanh có Ä‘iểm không giải thÃch được, tên Má»™ Dung Kiá»m tháºt sá»± Ä‘ang toan tÃnh mÆ°u hèn kế bẩn gì! ! Mục Ä‘Ãch của hắn, chẳng lẽ chỉ Ä‘Æ¡n giản là muốn má»i Phượng Cô tá»›i nhà , chỉ sợ là chỉ cần dùng đầu ngón chân để nghÄ© cÅ©ng biết là không phải.
Phượng Cô lạnh lùng cÆ°á»i má»™t tiếng: “Không biết tại sao Má»™ Dung minh chủ lại nhiệt tình má»i ta đến nhà ,không biết Phượng má»— đã gây nên chuyện gì?â€
“Nhiá»u năm không thấy, tánh khà của ngÆ°Æ¡i cà ng lúc cà ng bất hảo ! Cà ng lúc cà ng hung ác nham hiểm !†Má»™ Dung Kiá»m thở dà i, tiếc háºn nói.
Phượng Cô cÅ©ng lạnh lùng cÆ°á»i má»™t tiếng: “Má»™ Dung minh chủ má»i ta đến, chắc không phải vì muốn bình luáºn tÃnh cách của ta chứ? Nếu tháºt là váºy, Má»™ Dung minh chủ tháºt nhà n rá»—i quá ! !â€
Nghe giá»ng Ä‘iệu nà y, nói váºy ban đầu Phượng Cô cùng Má»™ Dung Kiá»m là hảo bằng hữu, vì Chu Nguyệt Nhi mà trở mặt thà nh thù.
NhÆ°ng mà cho dù không có Chu Nguyệt Nhi, con ngÆ°á»i Má»™ Dung Kiá»m dối trá nhÆ° thế, tiếp xúc cà ng Ãt cà ng tốt!
“Ai, chuyện năm đó….†Má»™ Dung Kiá»m trầm tÆ° má»™t hồi, cháºm rãi nói ra.
Phượng Cô bừng lá»a giáºn, Ä‘Æ°a tay Ä‘áºp bà n, quát to má»™t tiếng: “Chuyện năm đó, không cần nhắc lại ! !â€
Má»™t tiếng quát tháºt nhÆ° đất bằng dáºy sóng, dá»a ngÆ°á»i ta giáºt nảy cả mình, Vãn Thanh giáºt mình nhìn hắn, bao lâu chÆ°a thấy hắn phẫn ná»™ nhÆ° váºy, xem ra, chuyện năm đó vá»›i hắn là ná»—i nhục nhã không thể quên.
Vãn Thanh nhìn vá» phÃa ngÆ°á»i khởi xÆ°á»›ng – Chu Nguyệt nhi, thấy trên mặt Nguyệt Nhi có chút khổ sở, xem ra cÅ©ng không phải là không chút cảm Ä‘á»™ng -, cÅ©ng nói lên, nà ng đối vá»›i Phượng Cô, cÅ©ng không phải là hoà n toà n vô tình -.
Chỉ là không biết lúc ấy tháºt sá»± đã xảy ra chuyện gì?
Cá tÃnh tà n bạo của Phượng Cô, hoà n toà n là do Má»™ Dung Kiá»m! Mà nghe nói Phượng Cô lúc trÆ°á»›c không tà n bạo nhÆ° váºy, không rõ vì sao lúc trÆ°á»›c Nguyệt Nhi lại xá Cô cầu Kiá»m (bá» Phượng Cô chá»n Má»™ Dung Kiá»m)
Bất quá, chuyện tình cảm của 3 ngÆ°á»i bá»n há», nà ng không muốn biết, nà ng duy trì trạng thái lạnh nhạt, né tránh tên bay đạn lạc .
“Nhiá»u năm nhÆ° váºy , ngÆ°Æ¡i vẫn không chịu tha thứ?†Má»™ Dung Kiá»m vừa nói cúi đầu.
Xem ra bộ dạng vô cùng khổ sở.
Chu Nguyệt nhi dùng má»™t đôi mắt to long lanh phủ má»™t mà n sÆ°Æ¡ng nhìn Phượng Cô, cÅ©ng không nói má»™t lá»i, có vẻ rất nhiá»u tâm sá»± cùng ná»—i khổ chÆ°a nói.
Vãn Thanh nhìn ra, Phượng Cô đối vá»›i Chu Nguyệt Nhi, lá»™ vẻ thống khổ, còn có…. háºn.
Nà ng Ä‘á»™t nhiên cá»±c lá»±c muốn chạy trốn khá»i nÆ¡i đây, nà ng không muốn dÃnh lÃu và o ân oán tình thù của ba con ngÆ°á»i nà y .
Äúng lúc đó, nà ng nháºn ra ánh mắt ẩn giấu nhiá»u suy nghÄ© sâu xa của Tà Phong.
NhÆ°ng nà ng không muốn suy nghÄ© nữa , cái không khà nà y quá sức nặng ná», nà ng là ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c, tại sao phải chịu áp lá»±c của nó chứ.
Nhưng hết lần nà y tới lần khác lại phải chịu đựng nó.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:15 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
17-12-2010, 12:30 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Thất Thân Là m Thiếp - 失身为妾
Quyển 2: Phản Kháng
ChÆ°Æ¡ng 48: Nháºn
Tác giả: Nguyệt Sinh
Dịch giả: Kún ♥ Nhi
Nguồn: http://kunnhi.wordpress.com
“Äi.†Phượng Cô Ä‘á»™t nhiên quát má»™t tiếng.
Vãn Thanh ngẩng đầu nhìn vá» phÃa hắn, má»›i biết được là hắn gá»i nà ng.
Äang muốn đứng lên, thanh âm kiá»u giòn má»m nhẹ của nữ tá» xinh đẹp nhÆ° tiên nữ vang lên: “Phượng….. phượng ca, ở lại đây mấy ngà y được không?â€
Phượng Cô nghe được thanh âm của Nguyệt Nhi, nhÆ° sét đánh bên tai, thân thể nhÆ° bị Ä‘iểm huyệt, cứng đỠđứng đấy, không chút nhúc nhÃch.
Bởi vì hắn quay lÆ°ng vá» phÃa Vãn Thanh, , Vãn Thanh không thấy được mặt hắn, nhÆ°ng dá»… dà ng Ä‘oán được , vẻ mặt của hắn bây giá» nhất định là pha trá»™n của Ä‘au khổ , nhá»› thÆ°Æ¡ng cùng lÆ°u luyến.
Chu Nguyệt nhi thấy hắn không trả lá»i, vì váºy lại bồi thêm má»™t câu: “Nhiá»u năm không gặp, lần nà y nếu thuáºn Ä‘Æ°á»ng, huynh ở lại đây mấy ngà y Ä‘i?â€
Nhất thá»i bầu không khà nhÆ° ngừng lại, tất cả má»i ngÆ°á»i lẳng lặng chá» câu trả lá»i của Phượng Cô.
Không biết vì sao, Vãn Thanh nhất định biết, Phượng Cô chắn chắn sẽ ở lại -.
Quả nhiên nà ng Ä‘oán không sai, Phượng Cô nhanh chóng đáp: “Äược.â€
Nà ng cúi đầu, không dây dưa lâu với hắn.
Không cần ngẩng đầu nhìn, Vãn Thanh cũng có thể tưởng tượng ra, Chu Nguyệt nhi giỠphút nà y trong mắt đang lóe lên một tia đắc ý -.
Nà ng vẫn nhÆ° trÆ°á»›c cÆ°á»i nhạt lÆ¡ đãng, cầm Ä‘Å©a gắp miếng thịt vịt, chăm chú thưởng thức mùi vị. NhÆ° thể những chuyện vừa xảy ra không chút liên quan đến nà ng.
Vốn dÄ© chuyện nà ng Ä‘i hay ở, tất cả Ä‘á»u là dá»±a và o má»™t câu nói của ngÆ°á»i khác, nếu nhân gia quyết định để lại, nà ng sẽ hảo hảo mà lấp đầy bụng của mình.
Tà Phong ngồi cạnh nhìn nà ng bằng ánh mắt nghi hoặc, nhất định là nghÄ© không ra, vì sao và o lúc nà y, nà ng có thể nhÆ° thế lạnh nhạt bình tÄ©nh đối diện má»i chuyện.
Äúng váºy, Tà Phong nhất định không rõ vì sao lòng dạ Vãn Thanh lại rá»™ng lượng váºy, có thể trÆ¡ mắt nhìn Phượng Cô liếc mắt Ä‘Æ°a tình vá»›i ngÆ°á»i cÅ© (có tý chém :D ). Bất quá, hắn lại thấy vui vẻ , bởi vì, lòng dạ Vãn Thanh rá»™ng rãi phóng khoáng nhÆ° váºy, hắn má»›i thÃch nà ng, còn nữa, nà ng không cần Phượng Cô, hắn cà ng cao hứng không thôi.
Kỳ tháºt, trá»i má»›i biết, lòng dạ Vãn Thanh không liên quan ở đây, chỉ là nà ng biết, có bá»±c tức cÅ©ng chả giải quyết được vấn Ä‘á» gì, chỉ khiến bản thân ấm ức không vui, đã nhÆ° váºy, chi bằng coi nhÆ° chẳng có gì là xong.
Nhân sinh khổ Ä‘oản (cuá»™c Ä‘á»i ngắn ngủi), không biết vui vẻ mà sống cÅ©ng thôi Ä‘i, tá»™i gì phải đâm đầu và o phiá»n não!
Phượng Cô xoay ngÆ°á»i ngồi xuống, thấy Vãn Thanh hoà n toà n không thèm để ý, trong lòng mÆ¡ hồ tức giáºn, mặc dù hắn không thÃch nà ng, nhÆ°ng hắn là phu quân của nà ng, nà ng cần phải coi hắn là trá»i, lấy hắn là m trung tâm, váºy mà nà ng dÄ© nhiên coi nhÆ° không có việc gì, dá»ng dÆ°ng ngồi đó! !
“Äi lấy cÆ¡m.†Hắn lạnh lùng nói.
“Ta lấy cơm cho huynh!†Chu Nguyệt nhi ôn nhu nói.
Phượng Cô lạnh lùng đáp: “Không cần ngÆ°Æ¡i Ä‘i, chuyện thấp hèn nhÆ° váºy, chỉ có nà ng má»›i xứng đáng là m!†Nói xong chỉ và o Vãn Thanh.
Biết là hắn cố ý là m khó dá»…, dù không nói Ä‘i cùng hắn có nhiá»u thị nữ nhÆ° váºy, nhất định Má»™ Dung sÆ¡n trang, cÅ©ng không thiếu ngÆ°á»i lấy cÆ¡m. NhÆ°ng lại dùng tá»›i hai chữ thấp hèn, rõ rà ng muốn là m nhục nà ng. Nà ng dìm lá»a giáºn trong lòng, vì nà ng biết, giá» phút nà y không thể bá»±c tức, không thể phát há»a, con ngÆ°á»i Phượng Cô, nếu chá»c hắn nổi giáºn, chỉ sợ sau nà ng sẽ khó sống. HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, đè cÆ¡n giáºn xuống, từ từ nén đến cõi lòng sâu nhất.
Rồi Vãn Thanh ngẩng đầu cÆ°á»i trong suốt, bình thản đứng lên, xoay ngÆ°á»i cầm bát trong tay nô tỳ, Ä‘i lấy cÆ¡m.
Vãn Thanh bên nà y tuy không phát há»a, nhÆ°ng Tà Phong ngồi bên kia thì tức muốn đầy cả bụng, hắn nhìn thấy Vãn Thanh bị Phượng Cô khó dá»… là m nhục nhÆ° váºy, chỉ háºn không thể đánh Phượng Cô má»™t chưởng, vì Vãn Thanh giải nạn.
NhÆ°ng hắn chÆ°a mất Ä‘i lý trÃ, vẫn còn khả năng phân tÃch tình huống, biết lúc nà y không thể hà nh Ä‘á»™ng theo cảm tÃnh. Dù sao cÅ©ng là việc nhà ngÆ°á»i ta, hắn nhúng tay , sẽ chỉ là m Vãn Thanh cà ng khó xá» -.
NhÆ°ng hắn không đè được cÆ¡n giáºn, nhìn Vãn Thanh chịu sá»± hà nh hạ của tên Ä‘á»™c ác nà y, hắn liá»n cảm giác được trong lòng khó chịu không thôi.
Äặt bát cÆ¡m trÆ°á»›c mặt hắn, Vãn Thanh nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»™t tiếng: “Gia nhanh ăn Ä‘i! Äồ ăn của Má»™ Dung sÆ¡n trang rất ngon! Sau nà y còn phải bôn ba vất vả nhiá»u, nên ăn nhiá»u má»™t chút!â€
Nói xong ngồi xuống cầm lấy đôi Ä‘Å©a, bắt đầu ăn, nhÆ° thể đó là chuyện rất bình thÆ°á»ng, ngược lại những ngÆ°á»i chứng kiến thì cảm thấy không bình thÆ°á»ng chút nà o.
Nà ng khẽ cúi đầu nhìn má»™t lượt, nhÆ°ng trong lòng cÆ°á»i tà ác: các ngÆ°Æ¡i muốn nhìn chuyện cÆ°á»i của ta, ta cho các ngÆ°Æ¡i nhìn đến chán thì thôi.
Ngẩng đầu cÆ°á»i má»™t tiếng: “Má»i ngÆ°á»i ăn Ä‘i! Tại sao lại không ăn váºy! Khiến cho ta cÅ©ng thấy hổ thẹn ! !â€
“NgÆ°Æ¡i nói nhÆ° váºy rất không nên ! Tuy trÆ°á»›c khi thà nh hôn Phượng thiếu phu nhân gặp chuyện không may, nhÆ°ng không phải là nà ng nguyện ý! Có cô gái nà o muốn trÆ°á»›c ngà y thà nh thân bị **? ! ! Tốt xấu gì phượng Thiếu phu nhân cÅ©ng xuất thân nhà quan, cÅ©ng là danh môn nữ tá», tại sao ngÆ°Æ¡i lại dùng hai chữ thấp hèn!†Chu Nguyệt nhi hÆ¡i giáºn nói vá»›i Phượng Cô, ra vẻ chủ trì công đạo giùm Vãn Thanh.
Xem ra, Nguyệt Nhi là một thiên lương nữ tỠcơ đấy.
NhÆ°ng Vãn Thanh không phải ngÆ°á»i ngu, nà ng đã là m cho má»i chuyện bình ổn, Nguyệt Nhi còn cố tình khÆ¡i lên, tá»±a hồ nhÆ° sợ ngÆ°á»i khác không biết chuyện nà ng bị cưỡng gian trÆ°á»›c ngà y xuất giá. (thế là bắn súng và o mặt hồ Ä‘ang yên ả ah??)
Vừa má»›i khó khăn đè xuống sá»± tức giáºn, Chu Nguyệt nhi lại muốn xá»›i lên, còn nói khó nghe nhÆ° váºy, ra vẻ là muốn giúp nà ng, tháºt ra là muốn nà ng không thể toà n thấy bÆ°á»›c ra khá»i Má»™ Dung sÆ¡n trang. Cuối cùng Ä‘oạn thá»i gian khuất nhục trong lòng nà ng trà o ra.
Trong nháy mắt, vẻ trong trẻo trong mắt nà ng biến mất, đôi mắt biến lạnh, ngẩng đầu lên nói: “Không nhá»c Má»™ Dung phu nhân nói nhiá»u! Cái…nà y không có ngÆ°á»i đối chất, trắng hay Ä‘en không ai nói được, ngÆ°á»i khác đối đãi vá»›i Thượng Quan Vãn Thanh ta nhÆ° thế nà o, ta không quan tâm, chỉ cần chÃnh mình biết bản thân không thấp hèn là được !!â€
Nà ng nói xong, giống nhÆ° chÆ°a nguôi cÆ¡n giáºn, nói tiếp: “Không giống má»™t số ngÆ°á»i, miệng nam mô bụng má»™t bồ dao găm, ngÆ°á»i nhÆ° váºy, dù cho ngÆ°á»i xung quanh nói tốt thế nà o, vÄ©nh viá»…n là đen nhÆ° má»±c -! !â€
Chợt Phượng Cô quát lá»›n: “Nói bừa, còn không hÆ°á»›ng Nguyệt nhi xin lá»—i! NgÆ°á»i ta có lòng nói tốt cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i lại tá» thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy! !â€
Vãn Thanh không để ý tá»›i, chỉ lạnh lùng nhìn qua gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘ang trÆ°ng ra vẻ mặt tốt đẹp của Nguyệt Nhi, lạnh lùng cÆ°á»i má»™t tiếng.
Thanks Ä‘i các TY, Ãt nhất má»—i bà i có 1 cái chứ :00 (24): :1 (1):
Tà i sản của Ms Mèo
Last edited by â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿; 14-07-2011 at 10:16 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
âàëåíòèíà , àâòîìàòû , àêêóìóëÿòîð , áóõãàëòåðñêèé , casido cam phuchim com , dinh cap luu manh , ebook that than lamthiep , ëþñòðû , ïåðâûé , ïîðíî , òåñòû , pham nhan tu tien , photo kiên trần , than than lam thiep 4vn , that than lam thiep 38 , that than lam thiep 4vn , that than lam thiep 99 , that than lam tiep , y nghia cua so 599368 , ðàáî÷åãî