19-01-2011, 09:52 AM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 45: Cao thủ cô quạnh.
Dịch: Hany
Nguồn: metruyen.com
tÃp nà o
Äiá»u khến tên lùn hoảng sợ chÃnh là má»™t trong hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i túm lấy cổ áo hắn, sau đó giÆ¡ tay đấm thẳng và o Thái dÆ°Æ¡ng của tên lùn.
- NgÆ°á»i anh em! Tao là địa chủ.
Tên lùn tá»± báo tên tuổi của mình, cÅ©ng không quên cánh tay phải của Liêu Thiên Cá»u. NhÆ°ng hắn Ä‘Ã nh phải vừa nói vừa cúi đấu né tránh cú đấm.
Chỉ có Ä‘iá»u khiến cho Äịa chủ bá»±c tức đó là sau khi đối phÆ°Æ¡ng nghe thấy tên mình vẫn không ngừng tay. Hai ngÆ°á»i đó thấy Äịa chủ né được má»™t quyá»n, má»™t ngÆ°á»i liá»n nắm lấy bả vai của hắn, má»™t ngÆ°á»i khác lại vung tay lên vá»›i hắn.
Äịa chủ là má»™t trong những cánh tay đắc lá»±c của Liêu Thiên Cá»u.
"Äúng là Äịa Chủ đã tìm đến cá»a. NhÆ°ng thế nà y là thế nà o?" TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng hoảng sợ. Chẳng biết ở đâu lạ chui ra hai thằng nhà quê nà y mà ngay cả đại danh của Äịa Chủ cÅ©ng không biết. Lần nà y chỉ sợ là hắn chết chắc rồi.
Bốn thằng Ä‘i theo Äịa Chủ thấy đại ca bị đánh liá»n đằng đằng sát khà xông tá»›i, chuẩn bị lấy nhiá»u địch Ãt.
NhÆ°ng hai tên thủ hạ của TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng nhÆ° đã quen chuyện đánh đấm nên bốn tên thủ hạ của Äịa Chủ vừa xông tá»›i đã bị hai gã đá cho và i cÆ°á»›c lá»™n xuống cầu thang. "A..." Äịa Chủ rên lên má»™t tiếng vì bị ngÆ°á»i ta đấm cho má»™t cái và o miệng, tóe máu. Tháºm chà hai cái răng cá»a của hắn cÅ©ng rÆ¡i xuống đất.
Từ cách ra tay của hai ngÆ°á»i đó chắc chắn là quân nhân.
Äịa Chủ vừa Ä‘au vừa tức, sắc mặt trắng bệch, run lẩy bẩy. Ãnh mắt hắn lạnh lùng nhìn hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt. Có má»™t Ä‘iá»u buồn cÆ°á»i đó là Äịa Chủ vẫn bị hai ngÆ°á»i giữ ở trên báºc thang, lên không được mà xuống cÅ©ng chẳng xong.
- Äịa Chủ là cái gì?
Cuối cùng ngÆ°á»i kia má»›i bá» vai Äịa Chủ ra, rồi nói má»™t câu.
Äịa Chủ trợn tròn mắt. Trong cả thà nh Nam có mấy ngÆ°á»i dám không coi mình và o đâu? Chẳng lẽ hai gã nà y lại là thủ hạ của Phong thiếu?
Bởi vì không rõ tình huống cụ thể thế nà o, Äịa Chủ cÅ©ng không muốn là m to chuyện. Hắn định vá» Ä‘iá»u tra cho rõ trÆ°á»›c. Sau đó, hắn lui lại, lau vết máu trên khóe miệng rồi bá» qua mấy cái răng trên mặt đất, không thèm nhặt cứ thế xoay ngÆ°á»i mà đi.
Bình tÄ©nh suy xét thì Äịa Chủ nhÆ° váºy mà là ngÆ°á»i có thể là m chuyện lá»›n. Loại tiểu nhân nếu nhÆ° bị đối phÆ°Æ¡ng là m cho ói ra chút nÆ°á»›c bá»t thì chắc chắn sẽ sống chết ngay bằng được, nếu không Ãt nhất cÅ©ng phải cắn trá»™m má»t cái. NhÆ°ng nhân váºt lá»›n, nếu nhÆ° bị đối phÆ°Æ¡ng nhổ và o mặt thì hôm nay cố gắng chịu nhục, má»™t khi tìm được cÆ¡ há»™i thì....
Chuyện xảy ra ở Kim Sắc Hải Ngạn, Lâm Bắc Phà m và Trương Minh Thắng hoà n toà n không biết...
Và o lúc nà y, cả hai Ä‘ang ngồi trong khách sạn Crown, trong má»™t căn phòng tổng thống vá»›i má»™t mâm rượu đầy đồ ngon váºy lạ. Hai cô gái khuôn mặt ngây thÆ¡ đáng yêu Ä‘ang mặc bá»™ đồ y tá mà u trắng đứng ở phÃa sau Lâm Bắc Phà m nhẹ nhà ng xoa bóp, đấm lÆ°ng cho hắn. Thi thoảng hai ngÆ°á»i lại khẽ lấy ngá»±c mà dụi và o lÆ°ng hắn.
- NgÆ°á»i anh em! Äến đến Ä‘i nà o. Cái nà y kết âm bổ dÆ°Æ¡ng để cho khi là m việc, ngÆ°Æ¡i thoải mái mà chống trá»i.
Lá»i nói của TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng chẳng há» giấu diếm, ánh mắt hấp háy nhìn hai cô y tá sau lÆ°ng Lâm Bắc Phà m sau đó lại quay đầu nhìn Lâm Bắc Phà m:
- NgÆ°á»i anh em! TrÆ°á»›c tiên phải nói tháºt, đôi hoà ng tÆ°á»›c nà y trÆ°á»›c đây được ca ca nuôi dưỡng đấy.
"Thằng máºp nà y nuôi dưỡng?" Lâm Bắc Phà m má»›i nghe nói tá»›i đó đã cảm thấy mất hứng thú. Hắn mỉm cÆ°á»i lấp liếm, nói:
- Ở trên xe tôi đã nói rõ là chỉ tìm hai cô bé nà y đến để xoa bóp. TrÆ°Æ¡ng công tá» cứ yên tâm, tôi cÅ©ng không thÃch thú lắm đâu.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng cÆ°á»i ha hả, nói:
- Nói thế để là m gì?
Thấy nét mặt TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng khác lạ, Long Yên Nguyệt hÆ¡i nhÃu mà y, nói:
- Thế nà o? Vẫn còn đang nhớ tới chuyện bi a hay sao?
- Nói tháºt, mặc dù anh em cÅ©ng chÆ¡i đùa má»™t hai Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng cÅ©ng tá»± biết bản thân mình. Cái loại kỹ thuáºt nhÆ° của ngÆ°Æ¡i, cho dù ngÆ°Æ¡i đồng ý, thì anh em cÅ©ng không há»c được...
Trương Minh Thắng do dự một chút, định nói nhưng lại thôi.
- A...
Lâm Bắc Phà m hứng thú nhìn Trương Minh Thắng.
- Váºy TrÆ°Æ¡ng công tá» tìm tôi có chuyện gì?
- Ài!
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng thở dà i rồi phất tay. Sau khi hai cô bé y tá Ä‘i khá»i, hắn mỉm cÆ°á»i:
- Nhìn cÅ©ng biết ngÆ°á»i anh em không phải là ngÆ°á»i lăn lá»™n, tôi nói ra chỉ sợ ngÆ°á»i anh em chê cÆ°á»i. Thế lá»±c của Phong thiếu trong thà nh Nam có ai còn không biết? Ta và Phong thiếu mặc dù là bạn bè, tháºm chà đôi lúc nếm thỠđủ các thứ vá»›i nhau.
Lâm Bắc Phà m rút má»™t Ä‘iếu thuốc lá, sau khi châm xong liá»n rÃt nhẹ má»™t hÆ¡i.
- Chỉ có Ä‘iá»u tôi không cẩn tháºn nên chạm phải Ä‘iá»u cấm của Phong thiếu. Phong thiếu có má»™t ngÆ°á»i em gái tên là ÄÆ°á»ng Quả Quả. Cho dù là Phong thiếu hay bá phụ ÄÆ°á»ng Thiết SÆ¡n cÅ©ng Ä‘á»u coi Quả Quả nhÆ° má»™t viên ngá»c quý. Nói quá thì để trong tay sợ rÆ¡i mà ngáºm trong miệng thì sợ tan mất.
Trương Minh Thắng quay đầu nhìn Lâm Bắc Phà m, nói tiếp:
- Äáng tiếc! ÄÆ°á»ng Quả Quả lại mắc phải bệnh nan y. HÆ¡n nữa, chẳng biết ngà y nà o thì mất.
Nói tá»›i đây, trên khuôn mặt bỉ ổi của tên máºp hÆ¡i mỉm cÆ°á»i:
- ÄÆ°á»ng Quả Quả đúng là hồng nhan bạc pháºn.
- Chuyện đó và việc anh tìm tôi có liên quan gì?
Lâm Bắc Phà m không cảm thấy hứng thú đối vá»›i việc ÄÆ°á»ng Quả Quả.
- Tôi không cẩn tháºn Ä‘i nhắc chuyện ÄÆ°á»ng Quả Quả trÆ°á»›c mặt Phong thiếu khiến cho Phong thiếu tức giáºn. Khiến cho mình cảm giác khó sống.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng lắc đầu, cÆ°á»i khổ:
- NhÆ°ng kết quả là má»™t cá»ng lông của mình cÅ©ng không mất. Tôi biết, Phong thiếu coi tôi là bạn.
- Anh vì muốn báo đáp Phong thiếu má»›i tá»›i tìm tôi, để tôi dáºy Phong thiếu và i kỹ thuáºt?
Cuối cùng thì Lâm Bắc Phà m cũng hiểu ra.
- Có thể nói nhÆ° váºy.
- Anh nghĩ là tôi sẽ đồng ý hay sao?
- Tôi chỉ là m chuyện mình cảm thấy nên là m. Còn vỠphần có hiệu quả hay không thì đó lại là chuyện khác.
Má»™t ngÆ°á»i kiêu ngạo, ngang ngược nhÆ° TrÆ°Æ¡ng công tá» không ngá» lại là m ra vẻ trÆ°á»›c mặt Lâm Bắc Phà m. Hắn rút má»™t Ä‘iếu thuốc lá, sau khi châm xong rÃt má»™t hÆ¡i rồi im lặng nhìn khói thuốc bay lên. Äúng là giả vá» rất giá»i.
Dáºy Phong thiếu đánh bi a quả thá»±c có thể là m tăng thêm tình cảm giữa Lâm Bắc Phà m và ÄÆ°á»ng Phong. NhÆ°ng Lâm Bắc Phà m biết, đừng nói là Phong thiếu, trong thiên hạ chỉ sợ không có ngÆ°á»i nà o há»c được cái kỹ thuáºt kia. Bởi nó hoà n toà n không phù hợp vá»›i nguyên lý vá» lá»±c.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, chữa khá»i bệnh cho em gái của ÄÆ°á»ng Phong cÅ©ng có thể tạo ra được má»™t mối quan hệ tốt đối vá»›i ÄÆ°á»ng Phong, tháºm chà là ÄÆ°á»ng Thiết SÆ¡n. NhÆ°ng nếu là m nhÆ° váºy thì phải bá» tiểu Kim và o trong nồi nấu ba ngà y. Mà điá»u đó thì Lâm Bắc Phà m không nỡ. HÆ¡n nữa, nếu thá»±c sá»± chữa khá»i bệnh cho con gái của ÄÆ°á»ng Thiết SÆ¡n thì sẽ gây ra sá»± chấn Ä‘á»™ng, tháºm chà tạo thà nh mÆ°a gió. Mà điá»u đó thì hắn không muốn...
Thấy TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng giả vá», Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không chịu yếu thế. Hắn thở dà i rồi nói:
- TrÆ°Æ¡ng công tá». Nếu đã thá»±c lòng nhÆ° váºy thì tôi cÅ©ng không muốn nói dối nữa. Không phải tôi không muốn dáºy cho hai ngÆ°á»i kỹ thuáºt đánh bi a. NhÆ°ng cái cảnh giá»›i đó là trá»i cho. NgÆ°Æ¡i không thể hiểu nổi khi ta mÆ°á»i tuổi, trong giá»›i bi a không có địch thủ, bản thân cảm thấy cô Ä‘Æ¡n nhÆ° thế nà o.
TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng nghiêm nghị đẩy kÃnh, nét mặt khiêm tốn.
- Là cao thủ cô quạnh, quá cô quanh.
Âm thanh của Lâm Bắc Phà m buồn bã. Hắn lắc đầu, đứng dáºy táºp tá»…nh bÆ°á»›c Ä‘i, bóng lÆ°ng hoà n toà n cô Ä‘á»™c. Tá»›i lúc nà y, hắn chỉ lo bản thân không nhịn nổi cÆ°á»i. Vì váºy mà nhanh chóng trÆ°á»›c khi TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng định thần liá»n ra khá»i phòng.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
19-01-2011, 09:54 AM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 46: Hồng môn yến.
Dịch: Hany
Nguồn: metruyen.com
Sau khi Lâm Bắc Phà m quay vỠKim Sắc Hải Ngạn, hai gã thủ hạ của Trương Minh Thắng đứng là m thay hắn nói và i câu rồi vội và ng bỠđi.
Thấy ánh mắt mấy nhân viên bán hà ng trong KTV nhìn mình có chút hoảng sợ, Lâm Bắc Phà m cảm giác khó chịu. Hắn cảm giác được trong thá»i gian mình ra ngoà i, nhất định đã có chuyện xảy ra. Lâm Bắc Phà m Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, Ä‘ang định tìm TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng để há»i thì đã thấy mặt hắn tái nhợt Ä‘ang Ä‘i đến.
- Äi và o phòng cáºu nói chuyện.
TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng kéo Lâm Bắc Phà m Ä‘i nhanh và o trong căn phòng nhá».
- Có chuyện gì?
Lâm Bắc Phà m lên tiếng. TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng đóng cá»a phòng rồi lo lắng nói:
- Nà y cáºu! Hôm nay, Äịa Chủ tá»± mình tìm đến đây, có thể muốn nói chuyện rõ rà ng vá»›i hai chúng ta. Không ngá» thủ hạ của tên máºp lại đánh cho Äịa Chủ rụng răng. Lần nà y thì thá»±c sá»± nghiêm trá»ng rồi.
Vừa nói, TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng vừa lấy từ trong và ra hai cái răng cá»a.
- Cáºu xem. Mặc dù là răng sứ nhÆ°ng nó cÅ©ng là răng cá»a của Äịa Chủ. Cáºu ngẫm xem Äịa Chủ là ngÆ°á»i thế nà o? Còn tên máºp kia không chừng không được yên ổn nữa rồi.
Lâm Bắc Phà m hÆ¡i nhÃu mà y, cảm giác được vấn đỠđã trở nên nghiêm trá»ng. Thủ hạ của TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng không ngá» lại đánh Äịa Chủ. Tất nhiên, TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng không việc gì nhÆ°ng mình và TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng có thể trở thà nh nÆ¡i để cho Äịa Chủ trút giáºn.
- Mau thu tháºp đồ rồi rá»i Ä‘i. Chẳng biết tiá»n lÆ°Æ¡ng tháng nà y, chủ tịch Liá»…u có thể cấp cho hay không. Mà cho dù lấy không được thì cÅ©ng chẳng sao. Vá»›i kinh nghiệm ba năm quản lý khách sạn năm sao của tôi, tá»›i đâu chẳng kiếm được cÆ¡m ăn.
- Anh yên tâm Ä‘i. Nếu Äịa Chủ muốn tìm thì cÅ©ng phải tìm tôi.
Lâm Bắc Phà m day day Thái dương, ngồi xuống ghế. Trương Kế Bằng suy nghĩ một chút rồi chột dạ nhìn Lâm Bắc Phà m, nói:
- Tháºt xấu hổ vá»›i anh. Nhà tôi còn có mẹ già tám mÆ°Æ¡i tuổi.
Lâm Bắc Phà m mỉm cÆ°á»i, hÆ¡i gáºt đầu. Chuyện nà y đáng ra không dÃnh gì tá»›i TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng. HÆ¡n nữa, cái tên TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng cÅ©ng không phải tệ lắm, tháºt sá»± không nên dÃnh và o việc nà y.
- Tôi cÅ©ng chẳng khuyên cáºu việc nà y không nên cố chống lại. Nếu thá»±c sá»± không được, tối hôm nay, hai chúng ta chuồn khá»i thà nh Nam. Thế giá»›i rá»™ng lá»›n nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa tôi lại có ba năm quản là khách sạn năm sao... Dù sao, đến nÆ¡i nà o, hai chúng ta không chết đói là được.
- Cứ yên tâm là m việc của anh đi. Chắc là không có việc gì đâu.
Lâm Bắc Phà m quay đầu, nhìn TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng. TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng gáºt đầu, không yên tâm mà ra khá»i phòng. Vá»›i kinh nghiệm quản lý khách sạn năm sao của hắn thì muốn tìm má»™t công việc cÅ©ng chẳng quá khó. NhÆ°ng có thể tìm má»™t công việc nhÆ° ở Kim Sắc Hải Ngạn lại không phải chuyện dá»…. Chỉ việc trông coi ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, má»—i tháng đút túi năm nghìn đồng quá Ä‘Æ¡n giản...
Lâm Bắc Phà m rÃt má»™t hÆ¡i thuốc tháºt sâu. Suy nghÄ© má»™t lúc lâu, hắn bá» qua ý định tìm Phong thiếu giúp đỡ. Tục ngữ nói bắt ngÆ°á»i tay ngắn, cắn ngÆ°á»i thịt má»m... Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i có lÆ°Æ¡ng tâm mà nói thì sợ nhất chÃnh là khoản nợ nhân tình.
Dù sao, nếu Äịa Chủ muốn tìm mình nói chuyện nếu có thể là m cho chuyện lá»›n hóa nhá», chuyện nhá» hóa thà nh không thì quá tốt. Nếu Äịa Chủ muốn giết mình váºy thì mình là m cho hắn có má»™t cuá»™c sống không được nhÆ° ý rồi rá»i khá»i thà nh Nam. Dù sao thì cÅ©ng chẳng có gì để mất.
Sau khi nghÄ© kỹ, Lâm Bắc Phà m cảm thấy thoải mái. Hắn lấy chiếc máy tÃnh xách tay ra xem xét. Tháºm chÃ, sau khi ăn tối xong, Lâm Bắc Phà m còn có tâm tình Ä‘i xuống quán chÆ¡i mạt trượt...
Hai ngà y sau, má»i việc vẫn diá»…n ra bình thÆ°á»ng khiến cho Lâm Bắc Phà m cảm thấy thoải mái. Sau khi kéo má»™t Ä‘Æ°á»ng băng thông rá»™ng và o phòng trá», hắn chẳng há» do dá»±, đặt tiểu Kim má»™t bên, bắt đầu lên mạng.
- Của tôi. Máy tÃnh là của tôi.
Tiểu Kim khua chân, kháng nghị.
- Tao là đại ca của mà y. Ngay cả thân thể mà y cũng là của tao. Còn mà y có cái gì?
Không thể không công nháºn, khả năng tiếp thu của Long tá»™c cùng vá»›i năng lá»±c phản ứng quả là kinh ngÆ°á»i. Má»›i chỉ hÆ¡n má»™t tháng, tiểu Kim đã nắm được rất nhiá»u những Ä‘iá»u văn minh trong xã há»™i loà i ngÆ°á»i. Chẳng biết nó lấy những kiến thức đó ở đâu. Ngay cả chuyện lên mạng, nó không chỉ biết gõ bà n phÃm nhÆ° múa, mà còn biết là m cho bản thân mình má»™t cái QQ..
Äối mặt vá»›i tất cả má»i thứ, Lâm Bắc Phà m chẳng còn thấy lo sợ nữa. Bởi vì ngà y mai còn phải Ä‘i là m nên tá»›i hai giá» sáng, Lâm Bắc Phà m liá»n nằm xuống ngủ. Chì còn má»™t mình tiểu Kim vẫn báºn rá»™n trÆ°á»›c máy tÃnh.
Con váºt nhá» quay đầu nhìn trá»™m Lâm Bắc Phà m má»™t cái sau đó nở nụ cÆ°á»i dâm đãng. Nó nhanh chóng mở cá»a sổ QQ. Sau đó nó đổi nick của Lâm Bắc Phà m thà nh "tôi là ngÆ°á»i xấu" rồi mở má»™t số cá»a sổ lên, bắt đầu spam.
Tôi là ngÆ°á»i xấu: Cô bé, nói chuyện má»™t chút...
Tôi là ngÆ°á»i xấu: NgÆ°á»i anh em. Bạo cúc xà i bao nhiên tiá»n má»™t lần? Má»™t ngà n hay tám trăm? Cứ nói...
Sau khi phát Ä‘i má»™t loạt tin tức, con váºt nhá» liá»n sá»a lại thông tin của Lâm Bắc Phà m, xóa lÆ°u trữ. Sau khi nó là m xong tất cả má»i việc liá»n đắc ý. Tất nhiên nó cÅ©ng chỉ thoát QQ của Lâm Bắc Phà m còn QQ của nó thì vẫn để nguyên. HÆ¡n nữa, nó còn nghÄ© cho mình má»™t cái nickname rất êm tai: "Ca chỉ là má»™t truyá»n thuyết..."
Từ đó vá» sau, con váºt nhá» bắt đầu có thêm rất nhiá»u bạn gái, bắt đầu công cuá»™c chinh phục cái đẹp trên mạng...
Ngà y hôm sau khi Lâm Bắc Phà m Ä‘i là m, má»i việc vẫn hoà n toà n bình thÆ°á»ng. Tháºm chà TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng còn bắt đầu nhăn nhở...
CÅ©ng không phải Äịa Chủ quên chuyện tìm Lâm Bắc Phà m và TrÆ°Æ¡ng Kế Bằng. Chỉ là mấy ngà y hôm nay, Äịa Chủ đã Ä‘iá»u tra ra được ngÆ°á»i đánh mình. Sau khi biết được hai ngÆ°á»i đó chÃnh là thủ hạ của TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng, nên không dám là m cà n, Ä‘Ã nh Ä‘em chuyện đó nói cho Liêu Thiên Cá»u.
Cha của TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng là ngÆ°á»i là m công ăn lÆ°Æ¡ng ở thị ủy. Liêu Thiên Cá»u suy nghÄ© má»™t chút liá»n liên lạc vá»›i TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng để giải quyết. Chẳng ngá», TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng lại thá» thốt rằng việc thủ hạ của mình vá»›i Äịa Chủ xung Ä‘á»™t chỉ là hiểu nhầm.
Quả thá»±c là chuyện xui xẻo. TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng còn không biết rằng thủ hạ của mình đánh Äịa Chủ. HÆ¡n nữa, trong lòng TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng cÅ©ng biết rằng mặc dù mình có thể tung hoà nh ở thà nh Nam, nhÆ°ng vẫn không thể qua mặt được Liêu Thiên Cá»u.
Sau khi có được câu trả lá»i thuyết phục, Äịa Chủ cảm thấy yên tâm. NhÆ°ng hắn cÅ©ng không tá»± mình tá»›i Kim Sắc Hải Ngạn mà gá»i Ä‘iện thoại cho Liá»…u Vi.
Sau khi Liá»…u Vi nháºn Ä‘iện thoại liá»n cảm thấy kinh hãi. Sinh ra ở thà nh Nam là m sao mà cô không biết Äịa Chủ? Cô biết nhất định là do lần trÆ°á»›c Lâm Bắc Phà m đánh thủ hạ của Äịa Chủ nên lần nà y hắn tìm Lâm Bắc Phà m để tÃnh sổ.
Liá»…u Vi chẳng kịp suy nghÄ©, vá»™i và ng gá»i Ä‘iện thoại cho cô em gái tốt của mình là Long Yên Nguyệt. Äầu bên kia vừa nhấc máy, Liá»…u Vi liá»n nói:
- Yên Nguyệt! Hôm trÆ°á»›c, mấy ngÆ°á»i đến Kim Sắc Hải Ngạn gây náo loạn chÃnh là thủ hạ của Äịa Chủ. Vừa rồi, Äịa Chủ gá»i Ä‘iện đến đây nói rằng mÆ°á»i giá» tối ngà y mai để cho Lâm Bắc Phà m tá»›i bá» sông gặp hắn. Hắn muốn má»i Lâm Bắc Phà m ăn khuya.
- Có đúng không?
Äầu bên kia, giá»ng nói của Long Yên Nguyệt có chút kÃch Ä‘á»™ng và mừng rỡ.
- Yên Nguyệt!
Liễu Vi nhướng mà y, nói một cách lạnh lùng.
- Cho dù thế nà o thì Lâm Bắc Phà m cÅ©ng vì giúp chị má»›i là m nhÆ° váºy. Chị nghi Äịa Chủ má»i Lâm Bắc Phà m ăn tối chÃnh là Hồng Môn yến. Chuyện nà y, em nhất định phải nhúng tay.
- Em nói chị không nên thÃch cái tên khốn đó...thôi thôi! Chị kể lại chi tiết xem Äịa Chủ gá»i Ä‘iện nhÆ° thế nà o?
Äầu bên kia, nét mặt của Long Yên Nguyệt không giấu nổi sá»± vui vẻ.
Cô ta lầm bầm: "Bà mà y vốn hoà i nghi ATM của ngân hà ng bị mất tiá»n là do Liêu Thiên Cá»u là m. Ngoại trừ Liêu Thiên Cá»u ra còn ai có khả năng là m được việc đó? NgÆ°á»i nà o cần phải khiêu khÃch cảnh sát má»™t cách công khai nhÆ° váºy? Lần nà y, Äịa Chủ má»i Lâm Bắc Phà m tham gia Hồng Môn Yến. Mình có nên nói cho Lâm Bắc Phà m để hắn nghÄ© biện pháp hòa giải, cuối cùng có thể chui và o bên trong táºp Ä‘oà n Liêu Thiên Cá»u, trở thà nh má»™t gã nằm vùng...
Hồng Môn Yến kinh hồn bạt vÃa: Trong phong trà o khởi nghÄ©a chống Tần, đạo quân khởi nghÄ©a ở huyện Bái do LÆ°u Bang lãnh đạo là má»™t lá»±c lượng không thể coi nhẹ. LÆ°u Bang tá»± Quý ngÆ°á»i xã Phong, huyện Bái, ông đã tụ táºp hÆ¡n trăm ngÆ°á»i chiếm cứ trên núi Mang Äãng.
Ãt lâu sau, LÆ°u Bang được tin Trần Thắng và Ngô Quảng khởi nghÄ©a, bèn cá» ngÆ°á»i sang liên hệ vá»›i hai ngÆ°á»i bạn của mình Ä‘ang là m huyện lại là Tiêu Hà và Tà o Tham, há» giết chết quan huyện, chiếm lấy huyện lỵ, nhanh chóng tụ táºp được hai ba nghìn quân, TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng ở LÆ°u Thà nh cÅ©ng dẫn hÆ¡n 100 ngÆ°á»i đến xin theo, LÆ°u Bang nghe theo lá»i kiến nghị của TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng, đã dẫn quân Ä‘i theo Hạng LÆ°Æ¡ng.
Sau khi Hạng VÅ© đánh bại quân Tần ở Cá»± Lá»™c, biên chế hà ng binh của ChÆ°Æ¡ng Äan, từ đó trở nên rất kiêu ngạo, khi được tin LÆ°u Bang đã chiếm được Hà m DÆ°Æ¡ng, Hạng VÅ© vô cùng bá»±c tức, bèn dẫn quân đánh thẳng sang cá»a ải Hà m Cốc, quân của LÆ°u Bang quá Ãt, nên quân của Hạng VÅ© đã nhanh chóng chiốm được cá»a ải, ̣đánh thẳng má»™t mạch đến Hồng Môn má»›i đóng quân lại, nÆ¡i nà y chỉ còn cách nÆ¡i đóng quân của LÆ°u Bang hÆ¡n 40 dặm. Khi Hạng VÅ© bà n cách đối phó vá»›i LÆ°u Bang thì mÆ°u sÄ© Phạm Tăng trả lá»i rằng: "LÆ°u Bang là má»™t tên vô lại, nay hắn chiếm được Hà m DÆ°Æ¡ng, mà không há» tham của và mỹ nữ, quá đó đủ biết dã tâm của hắn không nhá», nếu không trừ bá» hắn Ä‘i thì tất để vạ vá» sau ."
Hạng VÅ© nghe váºy bèn hạ quyết tâm tiêu diệt LÆ°u Bang. Hạng Bá chú của Hạng VÅ© và TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng thuá»™c hạ của LÆ°u Bang vốn là đôi bạn tri giao. LÆ°u Bang bèn nhá» TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng má»i Hạng Bá đến, nó rõ mình không dám phản đối Hạng VÅ©, mong Hạng Bá vá» nói há»™ và khuyên Hạng vÅ© chá»› nên xuất binh. Äồng thá»i còn bảo TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng là m mối, Ä‘em con gái mình gả cho con trai của Hạng Bá. Hạng Bá vui mừng rồi tỠý sẽ tiến dẫn LÆ°u Bang đến xin lá»—i Hạng VÅ©.
Hôm sau, LÆ°u Bang dẫn theo TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng, Phà n Khoái, gồm hÆ¡n 100 ngÆ°á»i đến Hồng Môn xin lá»—i Hạng VÅ©. LÆ°u Bang thà nh khẩn nói vá»›i Hạng VÅ© rằng: "Tôi và tÆ°á»›ng quân cùng khởi binh diệt Tần, tÆ°á»›ng quân đánh Hà Bắc, tôi đánh Hà Nam, tôi may mắn tiến và o cá»a ải trÆ°á»›c, nhÆ°ng tôi vẫn ngà y đêm mong tÆ°á»›ng quân đến, chứ đâu có ý kháng cá»± vá»›i tÆ°á»›ng quân? Ngay đến việc vua Tần đầu hà ng, tôi cÅ©ng còn đợi tÆ°á»›ng quân đến giải quyết, mong tÆ°á»›ng quân chá»› có nghe lá»i đồn nhảm". Hạng VÅ© nghe váºy lá»a giáºn cÅ©ng bá»›t Ä‘i má»™t phần, rồi cÆ°á»i phá lên rằng: "Tôi vốn không nghi ngá» Bái Công, cÅ©ng chỉ vì thủ hạ của Bái Công tung tin, nên tôi má»›i nghÄ© váºy thôi. " Hạng VÅ© nói xong liá»n nắm tay LÆ°u Bang giảng hòa, rồi ra lệnh bà y tiệc tiếp đãi LÆ°u Bang. Phạm Tăng biết LÆ°u Bang là ngÆ°á»i túc chà đa mÆ°u, vốn muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y để trừ Ä‘i cho đỡ háºu hoạn, nhÆ°ng nà o ngá» Hạng VÅ© lại không là m nhÆ° đã bà n, mà còn nói năng rất vui vẻ.
Trong bữa tiệc, Phạm Tăng đã nhiá»u lần giÆ¡ miếng ngá»c Ä‘eo bên mình ra hiệu cho Hạng VÅ©, nhÆ°ng Hạng VÅ© cứ là m nhÆ° không nhìn thấy, Phạm Tăng sốt ruá»™t bèn mượn cá»› ra ngoà i, tìm gặp Hạng Trang em há» của Hạng VÅ© và nói rằng: "Äại vÆ°Æ¡ng má»n lòng không nỡ hạ thủ, nay anh và o múa kiếm trợ hứng, rồi nhân cÆ¡ há»™i giết quách LÆ°u Bang Ä‘i". Hạng Trang nghe theo liá»n và o phòng tiệc nói rằng: "Nay chẳng có trò gì vui cả, váºy tôi xin múa kiếm để trợ hứng". Nói xong liá»m rút kiếm ra, vừa múa vừa áp sát LÆ°u Bang, mÅ©i kiếm đã nhiá»u lần sắp chạm và o LÆ°u Bang, khiến LÆ°u Bang hoảng hốt phải ngả ngÆ°á»i vá» phÃa sau để tránh.
Hạng Bá nháºn rõ ý đồ của Hạng Trang, lo lắng thân gia của mình bị hại bèn nói rằng: " Hai chúng ta cùng múa cho vui". Nói xong cÅ©ng rút kiếm ra vừa múa vừa che chở cho LÆ°u Bang. TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng thấy tình hình nguy cấp, bèn lẻn ra ngoà i nói lại vá»›i Phà n Khoái, Phà n Khoái vá»™i và ng má»™t tay cầm lá chắn, má»™t tay cầm kiếm Ä‘i và o, đám vệ binh toan ngăn lại Ä‘á»u bị Phà n Khoái đẩy cho ngã chổng gá»ng.
Hạng VÅ© Ä‘á»™t nhiên thấy má»™t đại hán vai hổ lÆ°ng gấu sấn sổ Ä‘i và o, quát há»i là ai thì TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng vá»™i bÆ°á»›c ra nói rằng: "Äây là ngÆ°á»i đánh xe của Bái Công, tên là Phà m Khoái". Hạng VÅ© quay sang bảo vệ sÄ© thưởng cho Phà n Khoái má»™t vại rượu và má»™t đùi lợn, Phà n Khoái dùng kiếm thái thịt ăn uống nhÆ° hổ sói, chỉ má»™t lúc là hết sạch. Hạng VÅ© thấy váºy lại há»i: "Tráng sÄ© còn uống được rượu nữa không?", Phà n Khoái dá»ng dÆ°ng đáp: "Tôi chết cÅ©ng không sợ nữa là , còn sợ uống rượu? Ngà y xÆ°a, vua Tần giết ngÆ°á»i nhÆ° rạ, khiến ngÆ°á»i thiên hạ phải là m phản.
Hoà i VÆ°Æ¡ng đã ra hẹn là ai và o Hà m DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c, thì ngÆ°á»i đó được phong là m Quan Trung VÆ°Æ¡ng, nay Bái Công đã và o trÆ°á»›c mà vẫn không là m VÆ°Æ¡ng, cung Ä‘iện và kho tà ng Ä‘á»u niêm phong cẩn tháºn , rồi trú quân ở Bá Thượng để đợi tÆ°á»›ng quân đến. Nay tÆ°á»›ng quân nghe lá»i đồn nhảm toan hại Bái Công, là m nhÆ° váºy có khác gì vua Tần tà n bạo". Hạng VÅ© nghe xong chẳng biết đối đáp ra sao, TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng nhân lúc đó ra hiệu cho LÆ°u Bang, LÆ°u Bang liá»n mượn cá»› ra ngoà i, rồi cùng Phà n Khoái theo Ä‘Æ°á»ng tắt trở vá» Bá Thượng.
TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng Ä‘oán chừng LÆ°u Bang đã an toà n trở vá» Bá Thượng, liá»n Ä‘em lá»… váºt của LÆ°u Bang để lại dâng cho Hạng VÅ© và nói rằng: "Bái Công đã say rượu không thể đến cáo từ, có dặn tôi Ä‘em đôi chén ngá»c nà y biếu tÆ°á»›ng quân". Hạng VÅ© nghe nói LÆ°u Bang đã ra vá», Ä‘Ã nh phải nháºn lấy chen ngá»c đặt lên trên ghế. Phạm Tăng vô cùng bá»±c tức, bèn rút kiếm chém vỡ chén ngá»c rồi than rằng: "Hạng VÆ°Æ¡ng tháºt là ấu trÄ©, kẻ tranh già nh thiện hạ vá»›i Hạng VÆ°Æ¡ng sau nà y tất là LÆ°u Bang, chúng ta chỉ còn chá» là m tù binh mà thôi ".
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
20-01-2011, 12:15 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 47: Ba đao, sáu lỗ.
Dịch: Hany
Nguồn: metruyen.com
Ngà y hôm sau, Lâm Bắc Phà m vẫn nhÆ° thÆ°á»ng lệ, ăn cÆ¡m trÆ°a xong lại phải Ä‘i là m. Mãi cho tá»›i khi ăn cÆ¡m tối xong, hắn lại mò xuống quán mạt trượt của Từ Äan để chÆ¡i.
Lâm Bắc Phà m cÅ©ng chẳng phải là cao nhân mà coi tiá»n bạc nhÆ° rác. Hôm nay, hắn may mắn nên thắng được rất nhiá»u. Thấy bà chủ Từ Äan Ä‘i tá»›i bên cạnh, nháy mắt, hắn lại cà ng đắc ý.
- Chơi mạt trượt à ?
Chẳng biết từ lúc nà o, Long Yên Nguyệt đã xuất hiện sau lÆ°ng Lâm Bắc Phà m. Mặc dù cô cố là m cho mình tỉnh táo nhÆ°ng cứ nghÄ© tá»›i hôm ở khách sạn Crown Plaza túm được cái kia của Lâm Bắc Phà m là trống ngá»±c lại Ä‘áºp thình thịch.
Lâm Bắc Phà m choáng váng. " Long Yên Nguyệt có để yên cho mình không hả?" NhÆ°ng cho dù nói thế nà o thì ngÆ°á»i ta cÅ©ng là phó cục trưởng Cục công an, chÆ¡i mạt trượt nếu nói quá thì chÃnh là vi phạm pháp luáºt, mà nói bé Ä‘i thì chỉ là trò giải trÃ.
- A! Long tiểu thư tìm tôi có việc?
Lâm Bắc Phà m chẳng nóng chẳng lạnh, há»i má»™t câu.
- Không! Không có việc gì. Anh cứ chơi đi.
Long Yên Nguyệt hiá»n là nh đứng sau lÆ°ng Lâm Bắc Phà m. Sau khi nhìn bà i hắn liá»n nói má»™t cách vui vẻ:
- Hôm nay may mắn. Buôn bán có lá»i nhÆ° váºy, anh phải má»i ngÆ°á»i ta ăn tối.
" Long Yên Nguyệt không có chuyện gì mà lại ân cần nhÆ° váºy, định lừa ngÆ°á»i khác đây." Lâm Bắc Phà m quay đầu liếc mắt nhìn Long Yên Nguyệt má»™t cái. Khuôn mặt xinh xắn của cô vẫn Ä‘ang bình tÄ©nh, cÆ°á»i cÆ°á»i. Hắn không nói thêm câu nà o nhÆ°ng trên trán nhÆ° viết rõ: "Muốn lừa tôi hả? Cô vẫn còn non lắm."
- Thế nà o? Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lại không má»i má»™t ngÆ°á»i con gái bữa cÆ¡m hay sao? ChÆ°a nói anh còn Ä‘ang thắng nữa đấy.
Long Yên Nguyệt giÆ¡ hai tay lên định nắm lấy cánh tay Lâm Bắc Phà m. NhÆ°ng giữa Ä‘Æ°á»ng liá»n dừng lại, khuôn mặt trở nên Ä‘á» á»ng. Tuy nhiên, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại thì hai ngÆ°á»i tiếp xúc thân máºt nhiá»u nhÆ° váºy, có thêm chút đó cÅ©ng chẳng đáng là bao. Sau khi nghÄ© được Ä‘iá»u nà y, Long Yên Nguyệt thoải mái nắm lấy tay Lâm Bắc Phà m mà lắc lắc, nói:
- Hả...
Những đại lão gia trong quán mạt trượt nhìn Lâm Bắc Phà m, ánh mắt gần nhÆ° bốc lá»a.
Nói thực, trong khoảng khắc, đầu khớp xương của Lâm Bắc Phà m cũng có cảm giác tê dại. Dù sao thì con bé Long Yên Nguyệt nà y là m nũng đúng là khó mà chịu được. Mặc dù, Lâm Bắc Phà m cũng muốn gây mối quan hệ với Long Yên Nguyệt, nhưng hôm nay lại không phải lúc. Lâm Bắc Phà m có thể khẳng định Long Yên Nguyệt tìm mình chắc chắn là có chuyện không hay.
- Tôi thắng tiá»n bao giá»? Mặc dù bây giá» tôi lá»i được trăm đồng, nhÆ°ng trÆ°á»›c đây tôi bá» ra bao nhiêu cô có biết không?
Lâm Bắc Phà m quay đầu liếc mắt nhìn Từ Äan, thấy sắc mặt bà chủ có chút tức giáºn. Hắn cÅ©ng chẳng nghÄ© nhiá»u, thốt lên:
- Không tin cô cứ há»i chị Từ mà xem.
- Äúng váºy! Chú Lâm chÆ¡i bà i không tốt lắm, gần nhÆ° lần nà o cÅ©ng thua. Lúc cô chÆ°a đến, có khi thua tá»›i và i trăm.
Nét mặt Từ Äan giãn ra, nhìn Long Yên Nguyệt cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Thế nà o? Em là bạn gái của chú Lâm?
"Con mẹ nà y! Nhiá»u tuổi nhÆ° váºy rồi mà vẫn còn để ý tá»›i Lâm Bắc Phà m?" Long Yên Nguyệt trÆ°á»ng mắt nhìn Từ Äan rồi dùng sức kéo Lâm Bắc Phà m đứng lên, nói:
- Äược rồi! Äược rồi! NgÆ°á»i ta má»i anh ăn khuya có được không?
- Tôi không đói.
Lâm Bắc Phà m quyết định đứng vững.
Long Yên Nguyệt là má»™t cô gái xinh xắn. Bất luáºn là vóc ngÆ°á»i hay cá» Ä‘á»™ng Ä‘á»u khiến cho ngÆ°á»i ta ngÆ¡ ngẩn. Äặc biệt là cái cách là m nÅ©ng của cô vá»›i đôi mắt Æ°á»›t át, hÆ¡i thở thÆ¡m tho lại thêm thân thể má»m mại cùng vá»›i bá»™ ngá»±c no đủ đúng là không ngÆ°á»i nà o có thể đứng vững...
- Äi nhé.
Bà n tay của Long Yên Nguyệt cÅ©ng chẳng để yên, âm thá»m nắm chặt cổ tay của Lâm Bắc Phà m, rồi từ từ tăng thêm lá»±c.
"Có nên để cho tiểu Kim là m Ãt Long Tiên HÆ°Æ¡ng cho con bé nà y gục luôn?" Má»™t ý nghÄ© tà ác nẩy lên trong đầu Lâm Bắc Phà m. à nghÄ© vừa má»›i xuất hiện, lại ngá»i mùi thÆ¡m từ ngÆ°á»i Long Yên Nguyệt, cáºu hai của hắn liá»n báºt dáºy nhÆ° muốn hét lên vá»›i Lâm Bắc Phà m: "Äợi hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm cÅ©ng đến lúc để cho thằng em trở thà nh má»™t khẩu súng tháºt sá»± chứ..."
Ná»a Ä‘i ná»a dá»±a, Lâm Bắc Phà m Ä‘i theo Long Yên Nguyệt ra khá»i quán mạt trượt.
- Mẹ nó! Còn giả vỠlương thiện. Sau nà y, tao không muốn thấy thằng khốn đó nữa. Nhìn thấy tao phải chém nó một nhát.
Sau khi Lâm Bắc Phà m ra khá»i quán, những ngÆ°á»i bên trong bắt đầu nhao nhao nói chuyện vá»›i nhau.
Sau khi hai ngÆ°á»i tá»›i quán ăn đêm ở gần Kim Sắc Hải Ngạn, Lâm Bắc Phà m cÅ©ng không nói gì, gá»i và i thứ rồi nhìn Long Yên Nguyệt, gáºt đầu, nói:
- Nói đi! Cuối cùng là có chuyện gì?
- Còn nhớ mấy hôm trước anh đánh mấy thằng côn đồ không?
Long Yên Nguyệt ngồi đối diện vá»›i Lâm Bắc Phà m, là m ra vẻ thần bÃ, lên tiếng:
- Äừng nói tôi không nhắc nhở anh. Những ngÆ°á»i đó là thủ hạ của Äịa Chủ.
- Cô muốn giúp tôi?
Lâm Bắc Phà m chẳng há» sợ hải, ngá»a cổ tu ná»a chai bia.
- Ha ha! Chết đến nÆ¡i mà anh còn không biết? Äịa Chủ đã gá»i Ä‘iện cho chị Vi, hẹn anh mÆ°á»i giá» tối hôm nay tá»›i quán ăn ở ven sông để ăn tối. Tôi Ä‘oán chừng lúc và o thì nguyên vẹn, nhÆ°ng lúc ra thì đổ máu.
Nghe thấy váºy, cuối cùng Lâm Bắc Phà m cÅ©ng mất Ä‘i nét đùa cợt. Hắn nhÃu mà y trong chốc lát rồi cÆ°á»i cÆ°á»i, nói:
- Nghe nói cô thi hà nh luáºt pháp nghiêm minh. Hôm nay gặp chuyện nà y cô phải quan tâm chứ?
- Tất nhiên là tôi sẽ quan tâm.
Long Yên Nguyệt thở dà i, buồn bã nói:
- Äáng tiếc. Luáºt pháp chỉ có thể trừng phạt đối vá»›i ngÆ°á»i đã có hà nh vi phạm tá»™i, nhÆ°ng lại không thể ngăn cản ngÆ°á»i khác phạm tá»™i. Mặc dù tôi biết Äịa Chủ má»i anh Ä‘i ăn chÃnh là bữa tiệc Hồng Môn yến. NhÆ°ng chỉ cần Äịa Chủ không là m ra trên ngÆ°á»i anh ba Ä‘ao sáu lá»— thì tôi không thể bắt hăn. Tất nhiên, má»™t khi Äịa Chủ thá»±c sá»± đâm anh sáu lá»— thì anh cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ Ä‘Æ°a hắn ra pháp luáºt.
"Ba dao, sáu lỗ thì còn sống cái mẹ gì?"
Lâm Bắc Phà m suy nghĩ một chút, cảnh giác nhìn Long Yên Nguyệt, nói:
- Phó cục trưởng Long có cách nà o không?
Long Yên Nguyệt hơi thở dà i rồi nói một cách thản nhiên:
- Còn nhá»› tôi đã nói vá»›i anh vá» vụ án Ä‘á»™ng trá»i xảy ra ở thà nh Nam chứ? Hai mÆ°Æ¡i sáu ATM của thà nh Nam bị ăn trá»™m. Chuyện nà y trong cục vẫn bà máºt Ä‘iá»u tra. Mặc dù không có chứng cá»› nhÆ°ng tôi gần nhÆ° có thể kết luáºn rằng chuyện nà y do Liêu Thiên Cá»u là m. Anh nghÄ© xem, thà nh Nam có ngÆ°á»i nà o có thá»±c lá»±c nhÆ° váºy? NgÆ°á»i nà o lại cần phải công khai khiêu khÃch cảnh sát thà nh Nam?
"Tiểu Kim nhất thá»i ham chÆ¡i, chuyện trá»™m cắp ATM đến bây giá» vẫn còn chÆ°a hết?" Lâm Bắc Phà m hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó, hắn liá»n mỉm cÆ°á»i.
- Äịa Chủ là thủ hạ của Liêu Thiên Cá»u, cả hai Ä‘á»u rất trá»ng nhân tà i. Anh mặc dù không phải tà i năng nhÆ°ng ra tay tà n nhẫn, quyết Ä‘oán. Chắc chắn Äịa Chủ má»i anh ăn tối, chủ yếu là để mượn sức.
Muốn nhắc Lâm Bắc Phà m chuyện sắp tá»›i rất quan trá»ng nên Long Yên Nguyệt ho khan má»™t tiếng rồi nói:
- Chuyện nà y, nếu nhÆ° anh đồng ý hợp tác vá»›i cảnh sát thì cảnh sát sẽ cố hết sức bảo đảm an toà n cho anh. Nếu không... "Nếu ngÆ°Æ¡i mà đi vá»›i Äịa Chủ thì chÃnh là kẻ thù của nhân dân. Nếu ngÆ°Æ¡i không theo thì chắc chắn sẽ bị ba Ä‘ao, sáu lá»—. Nhìn thân hình gầy còm của ngÆ°Æ¡i, lúc đó có lẽ không chết vì bị đâm thì cÅ©ng chết vì mất nhiá»u máu quá.â€
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
20-01-2011, 12:17 PM
Dê lắm nhÆ°ng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
ChÆ°Æ¡ng 48: ÄÆ¡n Ä‘ao phó há»™i.
Dịch: Hany
Nguồn: metruyen.com
"Cuối cùng thì cũng lòi cái đuôi hồ ly. Con bé nà y muốn mình trà trộn và o là m gián điệp đây." Lâm Bắc Phà m không muốn cho ý kiến. Hắn châm một điếu thuốc rồi nói một cách thản nhiên:
- Phó cục trưởng Long muốn tôi là m thủ hạ của địa chủ là có mục Ä‘Ãch gì?
"Äồng ý vá»›i mình nhanh thế sao? Thế mà vừa rồi còn là m mình lo lắng. Thì ra tên khốn nà y cÅ©ng sợ bị mấy dao, mấy lá»— lên ngÆ°á»i. Nếu nhÆ° có thể phá được vụ án ăn trá»™m Ä‘á»™ng trá»i đó thì cái chữ phó trÆ°á»›c danh hiệu Cục trưởng kia chuẩn bị biến mất rồi đây. Hai mÆ°Æ¡i ba tuổi được là m Cục trưởng của cục công an khu Bản kiá»u, chỉ sợ là trong cả nÆ°á»›c cÅ©ng chẳng có mấy ngÆ°á»i. Mà tên của mình sau nà y chắc chắn sẽ được viết lên gia phả của gia tá»™c đây."
Mặc dù trong lòng rất vui nhưng Long Yên Nguyệt vẫn thản nhiên. Cô cũng không muốn Lâm Bắc Phà m nhìn thấy tâm trạng của mình. Cúi đầu nhấp một chút bia, Long Yên Nguyệt ngẩng đầu nhìn Lâm Bắc Phà m, nói ra cái gia của Cục trưởng:
- Rất Ä‘Æ¡n giản. Là m thủ hạ của Äịa Chủ sau đó cố gắng biểu hiện năng lá»±c, chiếm được sá»± tin tưởng của Liêu Thiên Cá»u rồi Ä‘i theo hắn. Tất nhiên, chỉ cần anh không tham dá»± những chuyện phạm pháp, còn lại không có gì ảnh hưởng.
- Thế sau khi chiếm được sá»± tin tưởng của Liêu Thiên Cá»u, nhiệm vụ của tôi là gì?
- Giám sát má»i hà nh Ä‘á»™ng của Liêu Thiên Cá»u. Dùng hết má»i cách nắm được má»i hoạt Ä‘á»™ng đối vá»›i tiá»n của Liêu Thiên Cá»u, cà ng nhiá»u cà ng tốt. Nếu có thể thì lấy được má»™t tá» của hắn. Vá» những chuyện khác, anh không cần xen và o.
"Thì ra Long Yên Nguyệt Ä‘ang tìm chứng cứ. Nếu Long Yên Nguyệt muốn nhân dân tệ trong tay Liêu Thiên Cá»u chắc chắn là số tiá»n mà tiểu Kim lấy trá»™m đã để lại dấu vết nà o đó." Lâm Bắc Phà m suy nghÄ©, bất chợt cảm thấy lạnh ngÆ°á»i.
Lúc đó, mình vô tình dùng Äồ Long Ä‘ao găm lên má»™t táºp tiá»n. Ngoà i ra chỉ sợ còn có rất nhiá»u dấu vết móng vuốt của tiểu Kim. CÅ©ng may Long Yên Nguyệt chÆ°a nhìn thấy Äồ Long Ä‘ao, và tiểu Kim...
Thoáng cái, Lâm Bắc Phà m đã trở lại như lúc ban đầu. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng nét mặt hắn cũng từ từ giãn ra..
"Tiểu Kim đã để lại nhiá»u vết chân trên tiá»n nhÆ° váºy thì mình có nên nói tiểu Kim để lại và i dấu chân trên tiá»n của Liêu Thiên Cá»u? Sau khi Liêu Thiên Cá»u bị cảnh sát chú ý, mình lại nhá» tiểu Kim giải thoát cho hắn vá»›i Ä‘iá»u kiện là hắn phải giúp đỡ Má»™c Tiểu Yêu đứng vững ở thà nh Nam. Từ nay vá» sau, ở thà nh Nam mình lại có được má»™t lá»±c lượng mạnh mẽ giống nhÆ° hiệu ứng cánh bÆ°á»›m là m háºu thuẫn.â€
- NÃ y!
Long Yên Nguyệt gõ gõ bà n.
- Hả?
Nảy ra suy nghÄ© đó, Long Yên Nguyệt thản nhiên đứng dáºy, mỉm cÆ°á»i má»™t cách bà hiểm vá»›i Long Yên Nguyệt:
- Muốn tôi Ä‘i nằm vùng? Chiếm được sá»± tin tưởng của Liêu Thiên Cá»u? Äừng có mÆ¡.
- Anh!
Long Yên Nguyệt cÅ©ng đứng báºt dáºy, nghiêm mặt nói:
- Không phối hợp vá»›i chúng tôi, anh nghÄ© rằng Äịa Chủ sẽ bá» qua cho anh?
- Phối hợp vá»›i các ngÆ°á»i, Äịa Chủ sẽ cà ng không bá» qua cho tôi.
- Anh phải tin tưởng chÃnh phủ, tin tưởng tôi. HÆ¡n nữa, đây là cách mà anh cống hiến để là m cho thà nh Nam trở nên phồn thịnh. Nó cÅ©ng là nghÄ©a vụ của anh.
Thấy Lâm Bắc Phà m Ä‘i cà ng lúc cà ng xa, Long Yên Nguyệt vá»™i và ng bá» lại năm mÆ°Æ¡i đồng, cÅ©ng chẳng thèm lấy tiá»n thừa, Ä‘uổi theo Lâm Bắc Phà m:
- Nà y Lâm Bắc Phà m! Thá»±c ra là tôi cÅ©ng muốn tốt cho anh. Nếu nhÆ° không hợp tác vá»›i chúng tôi, tình hình chắc chắn sẽ nằm ngoà i sá»± kiểm soát của anh. Äến lúc đó, xảy ra chuyện gì... Lâm Bắc Phà m... Anh đúng là tên khốn... Anh đúng là đồ lÆ°u manh háo sắc, cả Ä‘á»i anh sẽ gặp phải má»™t con mụ xấu hÆ¡n quá»·. Äi chết Ä‘i.
Sau khi trở lại Kim Sắc Hải Ngạn, Lâm Bắc Phà m cÅ©ng chẳng suy nghÄ© nhiá»u. Cho dù là hắc đạo bay bạch đạo thì tât cả cÅ©ng Ä‘á»u vì tiá»n. Lần nà y Äịa Chủ tìm mình cÅ©ng nên chuẩn bị trÆ°á»›c má»™t chút.
- Trong lúc tao ăn tối vá»›i Äịa Chủ, chẳng cần biết mà y là m cách nà o nhÆ°ng phải để lại dấu vết móng vuốt của mà y trên tất cả những tá» tiá»n của hắn. Hiểu chÆ°a?
Lâm Bắc Phà m quay đầu, nghiêng mắt nhìn tiểu Kim đang đứng trên vai mình.
- Anh muốn giá há»a cho Liêu Thiên Cá»u?
- Là m thế chá» tá»›i khi cảnh sát sá» tá»›i Liêu Thiên Cá»u, chúng ta có thể giải thoát cho hắn.
Lâm Bắc Phà m nheo mắt, nhếch mép cÆ°á»i đắc ý.
- Äến lúc đó, mà y tá»›i nhà Long Yên Nguyệt rồi bà thÆ°, thị ủy...tiá»n nhà ai cÅ©ng để lại dấu vết cho tao. Lúc đó, chắc chắn Liêu Thiên Cá»u sẽ phải cảm tạ tao.
- Khi đó anh sẽ lấy ná»a giang sÆ¡n của Liêu Thiên Cá»u là m sÃnh lá»… cho Má»™c Tiểu Yêu.
- Ở đâu ra cái ý đấy...khụ... Cái đó và sÃnh lá»… không liên quan gì đến nhau. CÆ¡ bản là chúng ta cần phải phát triển thá»±c lá»±c.
Ở Kim Sắc Hải Ngạn tá»›i chÃn rưỡi, Lâm Bắc Phà m liá»n dẫn tiểu Kim ra ngoà i. Hắn cÅ©ng không chà o Liá»…u Vi. Nếu nhÆ° không có gì ngoà i ý muốn, hắn nghÄ© chỉ tá»›i mÆ°á»i hai giá» là có thể vá».
ChÆ°a tá»›i mÆ°á»i giá», Lâm Bắc Phà m đã tá»›i bá» sông. Lúc nà y, má»›i bắt đầu và o thu, nhÆ°ng các quán ăn đêm ở hai bên bá» sông vẫn sáng đèn nhÆ° trÆ°á»›c. Bất luáºn là ăn vặt, ăn chÃnh...từ những kẻ vô công rồi nghá» hay mấy thằng côn đồ cÅ©ng thÃch đến đây và o buổi tối là m và i li.
Lâm Bắc Phà m nhìn xung quanh. Vốn định tìm má»™t chá»— để ngồi đã thấy má»™t tên lá»±c lưỡng Ä‘eo má»™t cái xÃch chó bằng bạc, mặc má»™t cái quần đùi Ä‘i tá»›i:
- Có phải Lâm tiên sinh không? Äịa chủ chỠđã lâu.
Liếc mắt nhìn theo hÆ°á»›ng gã vừa Ä‘i tá»›i, Lâm Bắc Phà m phát hiện có ba ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi Ä‘ang ngồi quanh má»™t cái bà n. Hai trong số đó cao lá»›n, chỉ có ngÆ°á»i ngồi ở giữ thì lùn tịt. Lâm Bắc Phà m Æ°á»›c chừng chỉ khoảng má»™t mét sáu. NhÆ°ng nhìn dáng vẻ cao ngạo cÅ©ng vá»›i ánh mắt của hắn, Lâm Bắc Phà m cảm giác đó chÃnh là Äịa Chủ. Có câu nói rất đúng: "NÆ°á»›c biển không thể Ä‘ong đếm, ngÆ°á»i không thể nhìn bá» ngoà i..." (không thể trông mặt mặt bắt hình dong)
Không đợi đối phÆ°Æ¡ng bắt chuyện, Lâm Bắc Phà m thoải mái Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Äịa Chủ rồi ngồi xuống. Hắn rút má»™t Ä‘iếu thuốc ra châm. Dù sao thì cÅ©ng không thể để yếu thế trÆ°á»›c mặt Äịa Chủ. Äã tá»›i đây rồi tại sao không để cho mình thoải mái?
Sau khi thấy biểu hiện của Lâm Bắc Phà m, Äịa Chủ khẽ gáºt đầu. Má»™t lúc sau, hắn cÆ°á»i sang sảng, nhÆ° chuyện ở Kim Sắc Hải Ngạn chÆ°a từng xảy ra.
- Äúng là ngÆ°á»i má»™t mình đánh năm, sáu thủ hạ của ta. Chú em đúng là rất được. Nếu không, là m sao dám má»™t mình tá»›i đây.
"Dù gì thì cÅ©ng là má»™t thằng Ä‘Ã n ông, chẳng lẽ lại không đánh được năm, sáu thằng oắt con hỉ mÅ©i chÆ°a sạch?" Lâm Bắc Phà m chẳng kêu ngạo cÅ©ng chẳng nịnh bợ, mỉm cÆ°á»i xin lá»—i, nói:
- Lúc đầu, tôi không biết đó là ngÆ°á»i của anh. HÆ¡n nữa, công việc của tôi là là m bảo vệ. Hy vá»ng ông anh đại nhân đại lượng, không nên chấp vá»›i tôi.
- Nói ra chẳng sợ chú em cÆ°á»i. NhÆ°ng nghe nói có ngÆ°á»i dám đánh thủ hạ của anh, anh rất muốn biết ở thà nh Nam lại chui ở đầu ra ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Lúc đầu, anh cÅ©ng muốn tá»± mình tá»›i Kim Sắc Hải Ngạn nhÆ°ng không ngá» lại gặp phải chuyện kia, gẫy mất mấy cái răng cá»a.
Äịa Chủ tá»± mình rót cho Lâm Bắc Phà m má»™t cốc bia, rồi cÆ°á»i nói:
- Tất nhiên, anh cÅ©ng chẳng nóng vá»™i, sau đó cÅ©ng nắn gân bá»n há» má»™t chút.
Tà i sản của Tiểu Mùi
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Mùi
21-01-2011, 03:45 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Lãng TÃch HÆ°Æ¡ng Äô
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Chương 49: Không tin là anh không là m gì được em .
Dịch:Hany
Nguồn: metruyen.com.
"Äúng là cao nhân! Giả vá» nhÆ° quên chuyện thủ hạ của TrÆ°Æ¡ng Minh Thắng đánh hắn, nhÆ°ng lại không bá» qua việc láºp uy vá»›i mình. Nghe hắn nói chắc là muốn mượn sức mình. NhÆ°ng chắc chắn không phải là trá»ng dụng mà là đi là m con tốt cho hắn. Không có việc gì thì uống rượu, má»™t khi Ä‘á»™ng dao Ä‘á»™ng súng thì mình phải xung phong, đá mình cho cảnh sát. Bây giá», xã há»™i Ä‘en cà ng lúc cà ng chú ý tá»›i lợi Ãch. Thá»i đại chém chém giết giết đã qua lâu rồi..."
Quả nhiên, Äịa Chủ không nóng vá»™i vá»›i Lâm Bắc Phà m, hắn giÆ¡ cốc bia lên lại gần cái cốc của Lâm Bắc Phà m, nói:
- Chú em! Vá»›i thân thủ của chú mà là m bảo vệ ở Kim Sắc Hải Ngạn thì đúng là phÃ. Nói tháºt, anh ở thà nh Nam chỉ có hai nắm đấm. Nếu chú em theo anh, thì anh có cái gì cÅ©ng không quên phần chú.
- Cái nà y thì ngÆ°á»i nghèo phải chăm chỉ, ngÆ°á»i giầu thì dá»±a và o may mắn của ông trá»i.
Lâm Bắc Phà m là m ra vẻ do dá»± không quyết, cho tay và o túi rút bao Malboro, tiện tay lôi tiểu Kim ra, vất trên mặt đất rồi đá cho má»™t cÆ°á»›c vá» phÃa Äịa Chủ.
- Äi theo anh Cá»u, không dám nói già u sang nhÆ°ng cÅ©ng chẳng khác nhiá»u lắm. Ở thà nh Nam, anh Cá»u chÃnh là trá»i.
Không để Lâm Bắc Phà m mở miệng, Äịa Chủ liá»n gõ gõ cái cốc xuống bà n:
- Nà o..uống chén nà y. Sau đó, má»i ngÆ°á»i chÃnh là anh em.
Äịa Chủ nói rất tá»± tin. Ở thà nh Nam, hắn hoà n toà n có cÆ¡ sở để tá»± tin nhÆ° váºy.
Chỉ có Ä‘iá»u, sau khi Äịa Chủ uống hết cốc bia, Lâm Bắc Phà m vẫn chÆ°a chạm tay tá»›i cốc của hắn mà châm thuốc lá. Má»™t lát sau, thấy tiểu Kim đã trở vá» túi của mình, lại hé ra má»™t tá» tiá»n là m chứng, Lâm Bắc Phà m cảm thấy yên tâm. Ngoà i miệng hắn vẫn nói má»™t cách nghiêm túc:
- Chuyện nà y không phải chuyện đùa. Xin cho tôi má»™t chút thá»i gian để suy nghÄ©.
- Chú là m nhÆ° thế, anh cà ng thÃch có được chú. Äối vá»›i thanh niên có thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng, anh luôn tạo cÆ¡ há»™i.
Äịa Chủ nghiêng ngÆ°á»i dá»±a và o ghế, vắt chân chữ ngÅ©, nét mặt mỉm cÆ°á»i. NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên, hắn lại nói thêm má»™t câu:
- Tất nhiên, chúng ta nói ở đây là tác phong của anh Cá»u. Nói Ä‘i, chú cần bao nhiêu thá»i gian để suy nghÄ©?
Thá»i gian thì tất nhiên cà ng nhiá»u cà ng tốt. Lâm Bắc Phà m chẳng cần suy nghÄ©, thốt lên:
- Nhiá»u nhất là má»™t năm.
- ....! Không được! Nhiá»u nhất anh chỉ có thể cho chú ba ngà y.
Äịa Chủ cảm giác được mình bị sét đánh.
"Ba ngà y? Ba ngà y thì ba ngà y. Cùng lắm thì buổi tối hôm nay, chÃnh mình cầm tá» tiá»n nà y Ä‘i gặp Long Yên Nguyệt. Thâm Ä‘á»™c quá..."
- Chú em! CÅ©ng phải nói xấu trÆ°á»›c. NhÆ°ng sau ba ngà y, nếu nhÆ° chú thức thá»i thì sau đó má»i ngÆ°á»i là anh em má»™t nhà . Anh em vá»›i nhau chẳng có gì phải ngại. NhÆ°ng nếu chú cảm thấy không được thì anh đây cÅ©ng phải đòi lại mặt mÅ©i cho sáu thằng em kia. Äừng nói anh không nhắc chú, chỉ cần là thủ hạ của anh Cá»u thì chÃnh là anh em. Cho dù có bị thÆ°Æ¡ng thì tiá»n thuốc men được bao dưỡng hết.
"Vừa uy hiếp vừa dụ dá»—, đúng là loại tiểu nhân. TrÆ°á»›c mặt ông mà y còn là m ra vẻ à ?" Lâm Bắc Phà m mỉm cÆ°á»i cÅ©ng không Ä‘á»™ng đến cốc rượu, đúng lên, gáºt đầu nói:
- Nếu không có chuyện gì khác, tôi phải trở lại là m việc.
Äịa Chủ hÆ¡i nhÃu mà y, yên lặng nhìn Lâm Bắc Phà m má»™t lát rồi nói:
- Nhá»› kỹ. Chú có ba ngà y để suy nghÄ©. Tất nhiên, chú có thể đánh cuá»™c má»™t lần trong vòng ba ngà y có thể bình an mà trốn khá»i thà nh Nam.
- Nếu nhÆ° tôi muốn chuồn khá»i thà nh Nam thì còn chá» tá»›i hôm nay là m gì?
Lâm Bắc Phà m mỉm cÆ°á»i, rồi gáºt đầu. Sau đó, vá»›i hắn nhìn Äịa Chủ cùng vá»›i mấy tên thủ hạ vá»›i ánh mắt khác lạ rồi xoay ngÆ°á»i mà đi.
Cho dù Lâm Bắc Phà m hay Äịa Chủ cÅ©ng không để ý thấy ở quán bên kia có hai mÆ°Æ¡i mấy gã thiếu niên Ä‘ang nhìn sang vá»›i ánh mắt hÆ°ng phấn và sợ hãi. Trong số đó có má»™t cô gái vá»›i khuôn mặt xinh xắn.
- Chị Tiểu Yêu. Hình nhÆ° Äịa Chủ và đại ca đối đầu vá»›i nhau, thá»±c sá»± là phải chém hả?
Má»™t gã thiếu niên run rẩy há»i má»™t câu. Thá»±c sá»± hắn rất sợ. NhÆ°ng hắn cÅ©ng mÆ¡ Æ°á»›c sau khi chém Äịa Chủ, bang Hồ Äiệp có thể nổi tiếng thà nh Nam.
Thiếu niên đúng là hăng máu.
- Äừng nói là đối đầu vá»›i đại ca. Cho dù hắn và đại ca có bình an vô sá»± thì cÅ©ng phải chém. Thủ Ä‘oạn bất thÆ°á»ng má»›i có thể là m nên Ä‘iá»u đặc biệt.
So vá»›i trÆ°á»›c kia, sau khi Má»™c Tiểu Yêu láºp bang Hồ Äiệp giúp đại ca đã trở nên bình tình, lạnh lùng hÆ¡n rất nhiá»u.
Äi trên Ä‘Æ°á»ng, Lâm Bắc Phà m vá»— vá»— và o túi, mỉm cÆ°á»i má»™t cách nham hiểm. "Trên mặt tá» tiá»n nà y có đầu mối mà Long Yên Nguyệt mÆ¡ tưởng. NhÆ°ng không thể để cho con cá»p cái đó ăn không được. Có nên má»i cô ta tá»›i khách sạn nói chuyện, sau đó táy máy má»™t chút...."
Suy nghÄ© má»™t lúc, Lâm Bắc Phà m liá»n rút Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng, gá»i cho Liá»…u Vi.
- Có chuyện gì?
Cô gái vốn cảm thấy rung Ä‘á»™ng bởi Lâm Bắc Phà m, lần đầu tiên nháºn được Ä‘iện thoại của hắn, âm thanh vừa mừng vừa sợ.
- Chủ tịch Liá»…u. Tôi muốn há»i má»™t chút, số Ä‘iện thoại của phó cục trưởng Long là gì?
Lâm Bắc Phà m hÆ¡i suy nghÄ© rồi không đợi Liá»…u Vi trả lá»i liá»n nói tiếp:
- Thôi. Bây giá» cô gá»i cho cô ta nói Ä‘iện thoại cho tôi. Nói trong tay tôi Ä‘ang có má»™t đầu mối rất quan trá»ng đối vá»›i cô ấy.
- Äầu mối gì?
Liá»…u Vi ngÆ¡ ngác. Hai ngÆ°á»i vốn Ä‘ang cấu xé nhau, bây giá» lại có chuyện?
- Phó cục trưởng Long nhá» tôi giúp cảnh sát Ä‘iá»u tra má»™t vụ án. Khụ! Chủ tịch Liá»…u. Cô cÅ©ng biết chuyện nà y vốn là bà máºt.
- Váºy anh không có số Ä‘iện thoại của cô ấy?
"Lúc đầu cÅ©ng không nghÄ© tá»›i chuyện lại phải tiếp cáºn nhÆ° thế nà y." Lâm Bắc Phà m xấu hổ, nói:
- Có! Nhưng tiếc là tôi đánh rơi danh thiếp.
- Váºy được rồi...anh... Nhá»› cẩn tháºn.
Liá»…u Vi đúng là má»™t cô gái không khéo. Sau khi cắt máy liá»n Ä‘iện thoại cho Long Yên Nguyệt.
Lâm Bắc Phà m đang cân nhắc xem gặp lo Long Yên Nguyệt ở đâu cho tốt thì điện thoại trong tay lại rung lên.
- Lâm Bắc Phà m! Anh nghÄ© thông rồi phải không? Äịnh cống hiến cho thà nh Nam rồi chứ? Tôi biết chắc chắn là anh có tâm nhÆ° váºy. Tất nhiên, anh cÅ©ng phải tin tưởng tôi, cảnh sát sẽ dốc hết sức bảo đảm an toà n cho anh.
Lâm Bắc Phà m cũng không vội, chỠLong Yên Nguyệt nói xong, hắn mới lên tiếng:
- Hôm nay tôi gặp Äịa Chủ. Phó cục trưởng Long tiên Ä‘oán nhÆ° thần. Äịa Chủ đúng là muốn mượn sức tôi.
- Äúng thế không? Váºy anh nói nhÆ° thế nà o?
Bị má»™t tên đáng ghét xoa mông đúng là chuyện thÃch thú. Long Yên Nguyệt cảm thấy vui vẻ.
- Tôi nói tôi cần phải suy nghÄ©. Äịa Chủ cho tôi thá»i gian ba ngà y. NhÆ°ng...
Nói tá»›i đây, để tá» vẻ chuyện tiếp theo khá quan trá»ng, Lâm Bắc Phà m cố tình dừng lại.
- Nhưng cái gì?
Quả nhiên, Long Yên Nguyệt không giấu nổi sự tò mò.
- Tôi nghÄ© rằng tôi có thể đã có được đầu mối vá» cái án Ä‘á»™ng trá»i ăn trá»™m ATM kia.
- Tháºt không? Äầu mối gì? Nói cho tôi nghe.
Äầu bên kia, giá»ng nói của Long Yên Nguyệt có chút gì đó trêu chá»c. Lâm Bắc Phà m hấp háy mÅ©i, nói má»™t cách cháºm rãi:
- Trong lúc tÃnh tiá»n, Äịa Chủ cầm má»™t tá» má»™t trăm tệ. Tôi thấy trên đó hình nhÆ° có dấu móng vuốt nho nhá» nên lén tráo lấy, định Ä‘Æ°a cho phó cục trưởng Long xem má»™t chút.
Im lặng, im lặng mất một lúc, Long Yên Nguyệt mới mở miệng, âm thanh không còn giữ được sự bình tĩnh:
- Anh...nhất định phải chú ý an toà n. Tá» nhân dân tệ đó phải giữ cẩn tháºn. Nói cho tôi biết vị trà của anh. Bây giá», tôi sẽ đến đó đón anh.
"Nôn nóng rồi phải không?" Äến bây giá», cuối cùng thì Lâm Bắc Phà m cÅ©ng tìm được cảm giác nắm đằng chuôi, sống lÆ°ng cảm thấy thẳng hÆ¡n không Ãt.
- Lâm Bắc Phà m! Tình cảnh của anh bây giỠcó thể rất nguy hiểm. Hãy nói ngay cho tôi biết vị trà cụ thể của anh.
Thái Ä‘á»™ của Long Yên Nguyệt mặc dù khác thÆ°á»ng, nhÆ°ng âm thanh dịu dà ng vang lên vẫn hết sức bình tÄ©nh.
"Muốn tiá»n rồi hả?"
- Lâm Bắc Phà m! Tôi nghiêm túc cảnh cáo anh má»™t lần nữa. Bây giá», tình hình của anh rất nguy hiểm, hãy láºp tức...
"Äừng có nói cái giá»ng hách dịch đó vá»›i ông. Cô em muốn đầu mối thì tá»›i khách sạn Crown Ä‘i. A! Không tin, anh không dáºy được em."
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
Từ khóa được google tìm thấy
4vn lang tich huong do , äåâóøêè , âèðòóàëüíûå , àíãëî , ãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , con rong tieu kim 4vn , do thi lang huong tich , do thi lang tich huong , down lang tich huong do , êîíêóðñû , hlang tich huong do , huong lang tich do , hÆ°Æ¡ng đô , ìàãèÿ , ïåðååçä , íîâàÿ , ïîäàðîê , la tich huong do , lãng tiÌch huong do , lang dich huong do full , lang huong do thi , lang huong tich do , lang huong tich do 4vn , lang tÃch huong ðô , lang tÃch huong do , lang thi huong do , lang tic huong do , lang tich , lang tich 4vn , lang tich chi do , lang tich do huong , lang tich do thi , lang tich h hÆ°Æ¡ng đô , lang tich hng ô , lang tich hoa do , lang tich hu0ng do , lang tich hung do , lang tich huobg do , lang tich huog 4vn , lang tich huog do , lang tich huon do , lang tich huong , lang tich huong đô 4vn , lang tich huong Ä‘o , lang tich huong do , lang tich huong do 4vn , lang tich huong do full , lang tich huong do. , lang tich huong do\ , lang tich huong fo , lang tich huong lo , lang tich huong od , lang tich huong quan , lang tich huÆ¡ng do , lang tich hÆ°ong do , lang tich hÆ°Æ¡ng do , lang tich thuogn do , lang tich tuong do 4vn , lang tinh huong do , lang tuch huong do , langtich huong do , langtichhuongdo , langtichhuongdo chuong , lanh tich huong do 4vn , lãng tÃch huong do , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Äô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘ , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , lãng tÃch hÆ°Æ¡ng Ä‘o , lãng tich hÆ°Æ¡ng đô , lăng tÃch hÆ°Æ¡ng đô , long tich huong do , ñïîðò , tac dam txt , tÃch lãng hÆ°Æ¡ng đô , text giả , tich lang huong do , truyen lang tich huong