Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 46: Truy Phong Cửu Kiếm. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Những trận đấu ở vòng thứ hai cơ bản đều là Thập Trọng, Cửu Trọng đối với Thất Trọng, Bát Trọng, kết quả cơ bản đã được định sẵn. Chỉ có Huyền Thiên và Ngô Liêu coi như là cường địch gặp nhau, còn có chút đáng xem, cho nên số lượng đệ tử ngoại môn tụ tập tại đây cũng tối đa.
Thậm chí, ngay cả những đệ tử cự đầu tu vi Thập Trọng đứng ở đàng xa cũng đưa mắt về phía lôi đài số 3 này.
Rất nhanh, Ngô Liêu liền đi tới lôi đài, trên mặt mỉm cười vô cùng vui vẻ.
Dựa theo quy củ, tu vi thấp hướng tu vi cao chào hỏi trước.
- Ta tự nhiên sẽ chỉ dạy ngươi, hơn nữa, Dương sư huynh muốn ta thay hắn ân cần thăm hỏi ngươi.
Nguyên lai tưởng rằng khi Huyền Thiên nghe danh hào Dương sư huynh thì sẽ kinh hoảng nhưng Ngô Liêu lại thất vọng rồi.
Thần tình Huyền Thiên lạnh nhạt, nói:
- Dương sư huynh hắn không cần hao tâm tổn trí vậy đâu, ta sẽ đích thân đến hỏi thăm Dương sư huynh hắn sau.
Chúng đệ tử dưới lôi đài phát ra trận trận tiếng kinh hô, mặc dù hai người nói rất khách khí nhưng ý tứ trong lời nói lại phi thường sáng tỏ, tất cả mọi người nghe xong đều hiểu.
Huyền Thiên đắc tội Dương sư huynh, chúng đệ tử ngoại môn đã mặc niệm thay cho hắn rồi. Nhưng Huyền Thiên lại còn nói muốn tự thân đến hỏi thăm Dương sư huynh, cái này chả phải là hắn muốn quyết đấu với Dương sư huynh tại giải thi đấu bài danh sao?
Nếu muốn như vậy thì ít nhất cũng phải tiến vào top 10 mới có thực lực quyết đấu với Dương sư huynh một trận a.
Tu vi Huyền Thiên mới chỉ là Võ Đạo Bát Trọng nên chúng đệ tử dưới lôi đài đều bị sợ hãi thán phục.
Không ít đệ tử ngoại môn tinh anh đều xì mũi coi thường Huyền Thiên. Ánh mắt nhìn hắn đều lộ ra vẻ châm chọc, khinh miệt.
Khóe mắt Ngô Liêu giật giật, tuy ngữ khí Huyền Thiên khách khí nhưng ý tứ trong lời nói đã hoàn toàn bỏ qua Ngô Liêu, Huyền THiên đã muốn tự thân muốn khiêu chiến với Dương sư huynh, ngụ ý chính là Ngô Liêu ngươi chả là cái đếu gì cả, căn bản không phải đối thủ của ta.
- BOANG!
Ngô Liêu xuất kiếm ra khỏi vỏ, cả giận nói:
- Chỉ bằng vào ngươi mà cũng dám so sánh với Dương sư huynh? Giờ ta sẽ giáo huấn ngươi, khiến ngươi chấm dứt mộng tưởng hão huyền đó.
- Quy Nhất KIếm Pháp!
Ngô Liêu hét lớn một tiếng, thân hình tung lên, nhảy cao hơn 10m, thân thể xẹt qua một vòng cung trên không trung, kiếm trong tay tuôn ra hào quang sáng chói, kiếm khí trương lên, từ trên trời giáng xuống, đâm thẳng về phía Huyền THiên với khí thế không gì sánh nổi.
Một kiếm này của Ngô Liêu so với một kiếm của Khúc Hướng Nam thì cường đại hơn không chỉ 10 lần.
Thân từ chỗ cao lăng không xuống, một kiếm này vây bốn phương tám hướng quanh Huyền Thiên, tất cả đường lui đều ở trong phạm vi công kích của hắn.
Nhìn Ngô Liêu một kiếm lăng không đến, Huyền Thiên vẫn lạnh nhạt, không nhanh không chậm, hai tay cũng không xuất kiếm mà là nắm thành hai quyền, cả người khom xuống, giống như xuất ra quyền Mãng Ngưu.
Chúng đệ tử dưới lôi đài chấn động, phát ra trận trận tiếng kinh hô.
- Làm sao có thể? Hoàng Thiên sư huynh đối mặt với Ngô Liêu sư huynh tu vi Cửu Trọng mà vẫn không xuất kiếm?
- Đây là thức mở đầu của Mãng Ngưu Quyền Pháp! Ôi trời ơi, Mãng Ngưu Quyền Pháp mà võ kỹ Hoàng Giai trung phẩm a, chẳng lẽ Hoàng Thiên sư huynh muốn dùng Mãng Ngưu Quyền Pháp đối phó với Quy Nhất Kiếm Pháp, kiễm kỹ Hoàng Giai thượng phẩm của Ngô Liêu sư huynh sao?
- Bà mẹ nó! Cái này cũng quá kiêu ngạo a, dùng võ kỹ Hoàng Giai trung phẩm, còn không phải là kiễm kỹ đối phó Kiễm kỹ Hoàng Giai thượng phẩm. Hoàng Thiên sư huynh này quả thực hoàn toàn không để Ngô Liêu sư huynh vào mắt a.
- Có lầm hay không? Hoàng Thiên này chả lẽ bị ngu sao? Tu vi mới chỉ là Võ Đạo Bát Trọng mà lại khinh thường Ngô Liêu tu vi Cửu Trọng như vậy?
- Quá điên cuồng rồi! Ta ngược lại muốn nhìn Hoàng Thiên dùng Mãng Ngưu Quyền Pháp phá Quy Nhất Kiếm Pháp của Ngô Liêu như thế nào!
...
...
Không chỉ đệ tử bình thường kinh hô mà ngay cả những đệ tử tinh anh Thất Trọng, Bát Trọng, Cửu Trọng cũng kinh hô. Mà ngay cả những đệ tử tinh anh Thập Trọng cự đầu cũng đều thán phục sợ hãi.
Thấy Huyền Thiên khinh thường mình như thế, Ngô Liêu quả thực đã vô cùng tức giận. Nếu bị Huyền Thiên dùng võ kỹ Hoàng Giai trung cấp Mãng Ngưu Quyền Pháp đánh bại thì hắn về sau cũng đừng mong ngẩng đầu lên được nữa, chỉ có nước đập đầu vào khối đậu hủ mà chết đi.
- Hoàng Thiên, ngươi dám xem thường ta như thế, quả thực là muốn chết!
Ngô Liêu giận dữ, hét lớn một tiếng, kiếm quang đầy trời, trong đó đâm ra hai kiếm lăng không kích xuống, đâm thẳng đến hai chỗ hiểm của Huyền Thiên.
- Mãng Ngưu Thân Đề!
Hai đạo kiếm quang lập tức đâm tới, Huyền Thiên duỗi thân hình ra, giống như là một con mãng ngưu ở vùng quê duỗi thân mình vào sáng sớm.
Hai đấm này duỗi ra giống như hai đạo thiểm điện, đánh về phía hai đạo kiếm quang kia.
- Keng keng!
Hai tiếng nổ mạnh thanh thúy vang lên, nắm đấm Huyền Thiên đánh trúng cạnh thân kiếm Ngô Liêu.
Ngô Liêu cảm giác hai cỗ lực lượng khổng lồ từ thân kiếm truyền đến, trường kiếm lệch sang một bên, cả người hắn trên bầu trời, không có chỗ nào để mượn lực nên bị hai cỗ lực lượng này chấn bay.
Bất quá, dù sao thì Ngô Liêu cũng là đệ tử tu vi Võ Đạo Cửu Trọng, vượt xa đệ tử tinh anh bình thường. Thân thể của hắn uốn éo trên không trung, gập lại, phương hướng rơi xuống đột nhiên biến đổi, vốn rơi bên cạnh Huyền Thiên thì lúc này đã rơi phía sau Huyền Thiên.
Nắm chặt cơ hội này, Ngô Liêu đâm ra một kiếm thẳng về phía hậu tâm của Huyền Thiên.
- Mãng Ngưu Đạn Thối!
Huyền Thiên như một con mãng ngưu, hai chân hơi có chút cong lại. Huyền Thiên tựa hồ đã đoán trước được Ngô Liêu sẽ đâm một kiếm tới, sau lưng hắn giống như có con mắt nhìn thấy hết thảy, đùi phải liền giương lên.
Kiếm Ngô Liêu còn chưa đâm tới sau lưng Huyền Thiên thì chân phải Huyền Thiên đã đá vào cổ tay Ngô Liêu.
- BOANG!
Trường kiếm rời khỏi tay, bay ra xa xa, trực tiếp rơi khỏi lôi đài, bị một vị đệ tử tinh anh bắt lấy.
Ngô Liêu chấn động, tay kia chộp về chân Huyền Thiên, muốn đốn ngã Huyền Thiên một phát.
Tốc độ Huyền Thiên hiển nhiên mau lẹ hơn Ngô Liêu, Ngô Liêu chỉ bắt được ảo ảnh, chân Huyền Thiên vừa rơi xuống đất thì thân thể đã chuyển động.
- Mãng Ngưu Đính Giác!
Thân hình Huyền Thiên khom lại, hai nắm đấm như hai cái sừng mãng ngưu kích thẳng ra.
- RĂng rắc!
Một tiếng trầm đục vang lên, hai nắm đấm của Huyền Thiên đã đánh thẳng lên ngực Ngô Liêu.
Thân thể Ngô Liêu lập tức bay ngược lên, phun ra một ngụm máu tươi, xương cốt trước ngực ít nhất cũng gãy vài cái.
Ngô Liêu bay ra phía sau hơn 10m mới rơi xuống lôi đài, lúc này trong mắt hắn lộ vẻ vô cùng sợ hãi.
- Mãng Ngưu Trùng Chàng!
Hai chân Huyền Thiên như hai móng sau Mãng ngưu, mặt hắn lộ ra khí thế như mãng ngưu nổi điên, mãnh liệt xông về phía trước, cúi đầu xuống, hai nắm đấm như hai cái sừng đánh về phía trước.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 47: Liên tục tấn cấp. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Ngô Liêu vừa rơi xuống đất thì Huyền Thiên đã đánh tới, căn bản không thể tránh thoát. Chỉ biết đưa hai tay ra giao nhau tạo thành chữ thập che chắn trước ngực.
- Răng rắc răng rắc!
Hai quyền của Huyền Thiên kích thẳng lên tay Ngô Liêu, hai tiếng giòn tay do xương gãy vang lên, Ngô Liêu lại bay lui ra ngoài lần nữa, trực tiếp bay ra khỏi lôi đài, ngã xuống giữa chúng đệ tử đang quan sát.
Chỉ bốn chiêu của Mãng Ngưu Quyền Pháp, Huyền Thiên đã đánh Ngô Liêu rớt khỏi đài, thắng vòng thứ hai, tiến vào vòng đấu thứ ba.
Lúc này, sự yên tĩnh ngự trị tràng diện.
Mỗi một vị đệ tử dưới đài đều mở trừng lớn hai mắt, miệng há hốc ra.
Tu vi Huyền Thiên chỉ mới là Võ Đạo Bát Trọng nhưng ngay cả kiếm cũng không dùng, chỉ dùng bốn chiêu Võ kỹ Hoàng Giai Trung cấp Mãng Ngưu Quyền Pháp đã đánh Ngô Liêu tu vi Cửu Trọng thổ huyết, rớt khỏi lôi đài, ngay cả xương cốt cũng đứt gãy vài cái.
Xem ra, Ngô Liêu không dưỡng thương 10 ngày nửa tháng thì đừng mong có thể khôi phục lại thương thế. Mà đằng sau còn có tranh đoạt từ số 255 đến 508, hắn không thể tham dự rồi.
Không thể tiếp tục tham gia thi đấu, bài danh chỉ có thể ở kế cuối. Ngô Liêu đường đường là đệ tử tinh anh Võ Đạo Cửu Trọng nhưng chỉ xếp vị trí 508, ngay cả đệ tử Võ Đạo Thất Trọng cũng còn hơn hắn.
Bài danh 508, thứ tự như vậy, đối với Ngô Liêu mà nói thì quả thực là một sỉ nhục lớn.
- Tu vi Võ Đạo Bát Trọng, sử dụng võ kỹ Hoàng Giai Trung cấp Mãng Ngưu Quyền Pháp đối chiến với Kiếm kỹ Hoàng Giai thượng phẩm Quy Nhất Kiếm Pháp mà có thể thắng?
- Ngay cả kiếm cũng không dùng mà có thể đánh thắng đối thủ vượt cấp. Thực lực Hoàng Thiên sư huynh tuyệt đối có thể so với những cự đầu tu vi Thập Trọng kia a.
- Nếu Hoàng Thiên sư huynh sử dụng kiếm thì có thể tiến vào top 10 không? Trở thành ngựa ô nổi bật nhất?
- Tiến vào top 10 có chút khó khăn, bất quá chỉ cần không đụng phải những cự đầu tu vi Thập Trọng kia thì Hoàng Thiên sư huynh tuyệt đối có thực lực tiến vào vòng thứ năm, top 64.
- Không biết Hoàng Thiên có thể thắng những sư huynh tu vi Thập Trọng bình thường hay không? Nếu hắn có thể thắng thì tiến vào vòng thứ năm, top 32 a.
- Cự đầu tu vi Thập Trọng có 32 người. Nếu Hoàng Thiên sư huynh có thể tiến vào top 32 thì hắn thật lợi hại, tu vi hắn mới chỉ là Võ Đạo Bát Trọng a!
- Ta cảm giác có khả năng a, ngay cả Ngô Liêu sư huynh tu vi Cửu Trọng, Hoàng Thiên sư huynh không dùng kiếm, chỉ dùng một bộ Mãng Ngưu Quyền Pháp đã đánh bại hắn. Những cự đầu tu vi Thập Trọng bình thường không nhất định là đối thủ của Hoàng Thiên sư huynh.
- Ta xem không có khả năng, Võ Đạo Thập Tọng là cảnh giới cuối cùng của Võ Đạo. Võ giả tu vi Thập Trọng vượt xa tu vi Cửu Trọng. Tuy Hoàng Thiên sư huynh lợi hại nhưng cự đầu tu vi Thập Trọng có ai không cường đại? Có thể tiến vào top 64 hẳn là thành tích cuối cùng của Hoàng THiên sư huynh rồi. Nhưng nếu gặp phải những cự đầu Thập Trọng kia sớm thì chỉ sợ hắn sẽ sớm bị loại.
- Ta tin tưởng Hoàng sư huynh, hắn nhất định có thể tiến vào top 32.
- Ta không xem trọng hắn lắm, Võ Đạo Bát Trọng kém Thập Trọng hai cảnh giới, chênh lệch lớn như vậy, hẳn khẳng định sẽ thất bại.
...
...
Sau một hồi yên tĩnh ngắn ngủi vì kinh ngạc, đệ tử ngoại môn bốn phía lôi đài liền sôi trào lên, những cuộc thảo luận kịch liệt xoay quanh Huyền Thiên liền nhao nhao nổi lên.
Huyền Thiên sử dụng Mãng Ngưu Quyền Pháp, dùng bốn quyền đả bại Ngô Liêu khiến chúng đệ tử ngoại môn rung động một lần nữa. TẠi giải thi đấu bài danh lần này, danh tiếng Huyền THiên là thịnh nhất, là chủ đề chính để bàn tán. Ngay cả những đệ tử cự đầu như Dương Đỉnh Quân, Bạch Triển Hạc, Trương Long cũng cảm thấy oanh động.
Vì thực lực của bọn hắn đã thật lợi hại rồi, cho dù có thể đánh bại những đệ tử cùng cảnh giới thì trong nội tâm chúng đệ tử đồng môn cũng không thấy kỳ quái.
Nhưng Huyền Thiên thì khác, nửa năm trước vẫn không có chút danh tiếng gì, qua mấy tháng ngắn ngủi đã quật khởi, không chỉ đánh bại đối thủ vượt cấp mà còn sử dụng võ kỹ thấp hơn đối phương một bậc, cái này khiến chúng đệ tử vô cùng rung động trong nội tâm.
- Xem ra giải thi đấu bài danh lần này, chúng ta lại có thêm một đối thủ cạnh tranh rồi.
Xa xa, một vị đệ tử Thập Trọng nói với một người bên cạnh, trong lòng hắn đã chính thức xem Huyền Thiên là một đối thủ.
Mà vị đệ tử tu vi Võ Đạo Thập Trọng bên cạnh cũng hơi nhíu mày, nói:
- Hắn thật sự rất cường đại, nhưng cảnh giới lại quá thấp. Tu vi mới chỉ là Bát Trọng, đối phó với võ giả tu vi Cửu Trọng thì có thể chiến thắng nhưng đối với chúng ta thì hắn tuyệt đối không phải là đối thủ.
Người lúc nãy nói cũng nghĩ nghĩ rồi nói ra:
- Đúng vậy, trong hàng đệ tử tu vi Cửu Trọng thì Ngô Liêu cũng là người nổi bật. Nhưng hắn vẫn có thể đánh bại, nếu là đệ tử tu vi Cửu Trọng lợi hại nhất chiến một trận với Hoàng Thiên, thắng bại như thế nào cũng còn khó nói. Chúng ta đối với hắn thì tu vi cao hơn hai cảnh giới, có ưu thế rất lớn.
...
Đối với tiếng nghị luận của chúng đệ tử, Huyền Thiên không để ý xem bọn hắn nói gì. Tất cả đều không chút ảnh hưởng đến tâm cảnh của hắn.
Tâm Huyền Thiên như một thanh lợi kiếm chĩa thẳng về phía trước, mũi nhọn vô cùng lăng lệ ác liệt, không vì lời bàn tán của ngoại nhân mà bị ảnh hưởng.
Trên khán đài, vị Ngoại môn Trưởng lão kia nhìn Huyền Thiên đi xuống lôi đài, ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng, thầm nghĩ:
- Kẻ này không chỉ có Kiếm đạo kỳ tài mà võ đạo cũng vượt xa người thường. Có thể sử Mãng NGưu Quyền Pháp đến mức này, lúc ta tuổi như hắn cũng không làm được. Chỉ tiếc là tu vi của hắn quá thấp, 15 tuổi nhưng chỉ là Bát Trọng. Nếu trẻ hơn 2, 3 tuổi thì cơ hồ có thể xưng là thiên tài trăm năm khó gặp, đáng tiếc.
Vòng đấu thứ hai trôi qua, lúc này từ đợi khi đệ tử số 255 đến số 508 đánh với nhau xong rồi mới tiến hành vòng đấu thứ ba, thời gian là một ngày sau.
Hôm nay, Huyền Thiên luyện Bán Thiên Kiếm Pháp tại hậu sơn, thời gian còn lại hắn tu luyện Tiên Thiên Công.
Hiện giờ Tiên Thiên Công của Huyền Thiên đang kẹt lại tầng thứ năm.
Lúc Tiên Thiên Công đột phá đến tầng thứ 6 cũng chính là lúc Huyền Thiên đột phá đến Võ Đạo Cửu T rọng.
Công pháp Hoàng giai thượng phẩm phân thành 7 tầng, tầng 4 là Thành tựu cảnh giới, so với công pháp Hoàng giai trung phẩm đại thành cảnh giới thì còn lợi hại hơn.
Võ giả Võ Đạo Lục Trọng tu luyện công pháp Hoàng Giai thượng phẩm đạt tới tầng thứ 4 là có thể tiến vào Thất Trọng, đạt đến tầng thứ 5, tu vi có thể tiến vào Bát Trọng, đạt tới tầng thứ 6 thì tu vi bước vào Cửu Trọng, đạt tới tầng thứ 7, chính là Đại Thành cảnh giới thì tu vi có thể tiến vào Thập Trọng.
Huyền Thiên tu luyện Tiên Thiên Công cũng giống như vậy, chỉ là tu luyện Tiên Thiên Công thập phần khó khăn, cần ngộ tính cực cao.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 48: Liên tục tấn cấp. (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Người bình thường tu luyện thì khi đạt tới tầng thứ đã cực kỳ khó khăn đột phá tầng tiếp theo, tu vi cũng đồng dạng. Nhưng sau khi đột phá rồi thì nội lực đạt được vượt xa những công pháp Hoàng giai Thượng phẩm khác.
Hiện giờ Huyền Thiên đã tu luyện Tiên Thiên Công đến tầng thứ 5 nhưng so với đệ tử tu vi Cửu Trọng thì nội lực hùng hậu hơn nhiều. Dù là đụng phải tu vi Thập Trọng cự đầu thì nội lực cũng không yếu hơn.
Cũng chỉ Thuần Dương Công nổi danh cùng Tiên Thiên Công, dưới tình huống vượt cấp thì nội lực mới hơn được Huyền Thiên.
Ví dụ như Dương sư huynh, hắn đã tu luyện Thuần Dương Công đến tầng thứ bảy, đạt đến Đại thành cảnh giới, nội lực của hắn hùng hậu. Toàn bộ đệ tử ngoại môn không ai có thể so sánh. Mà Huyền Thiên chỉ mới tu luyện Tiên Thiên Công đến tầng thứ năm, so ra kém hơn không ít.
Bất quá, Huyền Thiên có võ kỹ tinh xảo, thực lực võ giả thì nội lực chính là trụ cột nhưng vận dụng võ kỹ cũng là một trong những nhân tố lớn ảnh hưởng đến thực lực.
Cho nên dù nội lực của Dương sư huynh không ai có sánh kịp trong hàng đệ tử ngoại môn thì Huyền Thiên cũng không sợ hắn.
Ban ngày, Hoàng Thạch quan sát thi đấu tại quảng trường, buổi tối thì trở lại chỗ ở với Huyền Thiên, thán phục khoác lác một hồi, hai người cười nói rất vui vẻ.
Trong nháy mắt, một ngày đã trôi qua, vòng thi đấu thứ ba giải thi đấu bài danh đệ tử ngoại môn đã bắt đầu.
Vòng thứ ba này không có đệ tử tu vi Thập Trọng nào rút thăm trúng Huyền Thiên làm đối thủ.
Đối thủ của Huyền Thiên lần này chính là một vị đệ tử tu vi Cửu Trọng số thứ tự 92, tên là Đường Hải, tại lôi đài số 4.
Chỉ nhìn số thứ tự là biết rõ Đường Hải này so với Ngô Liêu không yếu hơn nhưng cũng không cao hơn bao nhiêu.
Có bài học từ Ngô Liêu phía trước, Đường Hải này tự nhiên không dám khinh thường Huyền Thiên chút nào, ngữ khí cũng tương tự.
Đường Hải này không phải là người của Dương Đỉnh Quân, cũng không phải người Trương Long nên Huyền Thiên cũng không làm khó hắn. Vẫn dùng Mãng Ngưu Quyền Pháp như cũ, chỉ 10 chiêu đã bức hắn hạ lôi đài, Đường Hải tự biết không phải là đối thủ nên liền nhận thua.
Đường Hải bị loại, Huyền Thiên tiến vào vòng thứ tư, trước vị trí 127.
Vòng thứ ba này tương đối nhanh chóng, đã hoàn tất trong ngày, trận chiến từ số thứ tự 128-254 đã cử hành xong nhanh chóng.
Ngày kế tiếp, chính là vòng đấu thứ tư.
Trận đấu vòng thứ tư có tổng cộng 127 vị, Bạch Triển Hạc số 1 không gặp đối thủ nào, còn 126 người khác thì phân định ra 63 người thắng, cùng với Bạch Triển Hạc tiến vào vòng thứ năm, phân định top 64.
Đến trận đấu vòng thứ tư chỉ còn lại đệ tử tu vi Cửu Trọng, Thập Tọng. Chỉ một mình Huyền Thiên là tu vi Bát Trọng tranh đấu với đệ tử tu vi Cửu Trọng.
Đương nhiên, Huyền Thiên đến tột cùng gặp phải đối thủ như thế nào tại vòng thứ 4 là vấn đề chúng đệ tử ngoại môn quan tâm nhất.
Vòng thứ ba, Huyền Thiên và Đường Hải chiến một trận, kết quả như chúng đệ tử dự liệu, hiện giờ tất cả chúng đệ tử ngoại môn đều nghĩ Huyền Thiên sẽ gặp phải một đối thủ có tu vi và số thứ tự rất cao, lúc ấy có thể nhìn thực lực HUyền THiên đến tột cùng là đến tình trạng nào.
- Vòng thứ tư, Phàn Hồng số 29 đấu với Hoàng Thiên số 467, lôi đài số 1.
Thanh âm Hàn trưởng lão vang lên.
Phàn Hồng chính là một trong những đệ tử tu vi Thập Trọng cự đầu, lần này quyết đấu với nhân tài mới xuất hiện, Huyền Thiên!
Lời Hàn trưởng lão vừa dứt, đại lượng đệ tử ngoại môn, kể cả đệ tử bình thường và những đệ tử tinh anh liền lách về phía lôi đài số 1.
Trong lòng chúng đệ tử đều thực sự mong Huyền Thiên gặp phải một đối thủ cường đại, lúc này quả nhiên như vậy.
Nhưng đối thủ này vượt ra khỏi dự liệu chúng đệ tử, bọn hắn hy vọng Huyền THiên gặp phải đối thủ tu vi trên Cửu Trọng nhưng không nghĩ tới vòng thứ tư Huyền Thiên đã gặp phải đệ tử tu vi Thập Trọng cự đầu rồi.
Vô luận là ai thắng, trận này nhất định phải có một người bị loại không thương tiếc.
Đại bộ phận đệ tử cự đầu cũng đã giải quyết xong đối thủ, hoàn thành trận đấu. Những đệ tử tu vi Thập Trọng cự đầu như Bạch Triển Hạc, Dương Đỉnh Quân, Trương Long, Lâm Vô Ảnh, Lý Ức Thường, Lương Trọng, Mã Đào đều đi tới lôi đài số 1 để quan sát trận đấu này.
Huyền Thiên dẫn đầu đi lên lôi đài, liền nhận ra số lượng đệ tử tụ tập tại lôi đài này đông hơn 7 lôi đài còn lại rất nhiều.
Những đệ tử ở hai lôi đài phụ cận đều chăm chú nhìn về lôi đài số 1 này. Vì xung quanh lôi đài số 1, ngoại trừ hai thông đạo dẫn đường thì những nơi khác sớm đã tấp nập người rồi, căn bản không cách nào chen vào.
Dù là những Ngoại môn Trưởng lão trên những lôi đài khác hay chư vị Ngoại môn Đường chủ, Trưởng lão trên quảng trường chính cũng đều nhìn về phía lôi đài số 1 này.
Vô số ánh mắt đều tập trung lên người Huyền Thiên.
Bị ngàn vạn ánh mắt nhìn chăm chú như vậy, hơn nữa trong đó còn có ánh mắt của cao thủ Tiên Thiên, có thể thấy áp lực lớn như thế nào.
Mà ngay cả Huyền Thiên cũng cảm giác được áp lực vô biên từ bốn phương tám hương áp tới.
Tâm sắc bén như kiếm trong cơ thể Huyền Thiên dần dần triệt hồi vật che chắn, khí tức bén nhọn trong cơ thể Huyền Thiên bắn ra, giống như một thanh lợi kiếm rút ra khỏi vỏ, áp chế hết thảy những áp lực từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Sắc mặt Huyền Thiên vẫn như thường, thần tình lạnh nhạt, không bị ánh mắt từ khắp nơi ảnh hưởng chút nào.
Tâm hắn vẫn không bộc lộ tài năng, chỉ như một thanh lợi kiếm xuất khỏi vỏ. Tuy vẫn che dấu, chỉ lộ ra một dấu vết nhưng mũi nhọn đó như chém hết thảy những áp lực ảnh hưởng lên người hắn.
Ngoại môn Trưởng lão trên lôi đài số 3 ở xa xa nhìn Huyền Thiên, khẽ gật đầu thỏa mãn.
Nếu Kiếm Tâm Huyền Thiên như lợi kiếm xuất khỏi vỏ, bộc lộ tài năng thì có chút quá mức rồi. Giống như Trương Long, cả người bao giờ cũng giống như lợi kiếm ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng.
Giống như Huyền Thiên, bình thường Kiếm Tâm che dấu trong cơ thể, hiện giờ gặp phải áp lực từ những ánh mắt chung quanh thì cũng bắn ra một tia, chém hết mọi ảnh hưởng. Nhìn bên ngoài thì như có khí tức bén nhọn chém ra nhưng lại không lộ ra chút chi tiết nào. Người khác nhìn lại thì thấy thâm sâu như biển, không cách nào nhìn ra được Huyền Thiên lĩnh ngộ Kiếm Đạo sâu cạn như thế nào.
Phàn Hồng đi tới dưới lôi đài số 1, từng bước một bước lên lôi đài. Tuy rằng hắn bài danh số 29, trong số đệ tử tu vi Thập Trọng thì ở sau cùng nhưng đối với đệ tử tu vi Cửu Trọng thì tu vi Thập Trọng của Phàn Hồng tuyệt đối đáng sợ.
Hiện giờ, Phàn Hồng đối mặt với Huyền Thiên tu vi Bát Trọng, theo lý thuyết mà nói thì hắn rất nhẹ nhõm, chẳng thèm ngó tới nhưng sự thật lại không phải như thế.
Phàn Hồng biết rõ trận chiến này rất trọng yếu. Tại giải thi đấu bài danh lần này, Huyền Thiên là thiên tài duy nhất có thể đánh bại đối thủ vượt cấp, đã có hai gã đệ tử tu vi Cửu Trọng bại bởi tay Huyền Thiên một cách đơn giản, thực lực Huyền Thiên tuyệt đối có tư cách chiến một trận với hắn.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 49: Liên tục tấn cấp. (3)
Nguồn: Sưu Tầm
Bát Trọng đối với Thập Trọng, nếu Phàn Hồng thua trận chiến này thì không chỉ bị loại thê thảm mà còn bị xếp trước số 127. Mà điểm mấu chốt chính là Thập Trọng mà bại trong tay Bát Trọng thì coi như mất hết mặt mũi, nếu xuất hiện điều gì sai lầm thì hắn về sau đừng mong ngẩng đầu lên trước mặt chúng đệ tử tu vi Thập Trọng nữa rồi.
Phàn Hồng đề cao tinh thần, phóng tất cả khí tức trên người ra ngoài, bộc lộ tài năng. Trên đỉnh đầu hắn tựa hồ có một bóng kiếm hư ảo, phóng lên trời tạo thành một cỗ khí lưu nhàn nhạt, chứng minh Phàn Hồng phi thường xem trọng Huyền Thiên, cũng biểu hiện thực lực Huyền Thiên cường đại.
Rất nhanh, Huyền Thiên liền đi lên lôi đài, đứng cách Huyền THiên 10m.
Huyền THiên nói:
- Sư đệ Hoàng Thiên, thỉnh Hồng sư huynh chỉ giáo nhiều hơn.
Đang lúc nói chuyện, Huyền Thiên đã rút kiếm sau lưng, cầm trong tay.
Đây chính là lần thứ nhất Huyền Thiên sử dụng kiếm tại giải thi đấu bài danh lần này.
Chúng đệ tử ngoại môn cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Nếu Huyền Thiên đối mặt với đệ tử tu vi Thập Trọng cự đầu mà vẫn không dùng kiếm thì mới khiến người ngạc nhiên, khi ấy thì quả thật là rợn cả người.
Phàn Hồng nói:
- Hoàng Thiên sư đệ, thỉnh!
Vừa nói xong, một thanh âm "Xoẹt!" vang lên, Phàn Hồng cũng rút kiếm ra.
Kiếm rộng khoảng hai ngón tay, dài 3,2 thước. Còn chưa rót nội lực vào mà đã ẩn ẩn sáng lên, sau đó là lóe sáng vô cùng. Đây quả thực là một thanh kiếm tốt, so với Danh Kiếm Hoàng Giai thượng phẩm thì còn cao hơn một cấp. Đồng dạng với Hàn Tuyết Kiếm của Huyền Thiên, trong thân kiếm đều có dấu hiệu của Kim loại đặc thù.
Phàn Hồng giữ vững thân hình, mặc dù đã rút kiếm ra khỏi vỏ nhưng vẫn không tấn công, hắn thân là đệ tử tu vi Thập Trọng Cự Đầu, đối với Huyền Thiên tu vi thấp hơn hắn 2 cảnh giới thì hắn tự nhiên sẽ không xuất thủ trước dưới ánh mắt bao người, tránh xảy ra điều tiếng.
Huyền Thiên nói:
- Phàn Hồng sư huynh, cẩn thận.
Đang lúc nói chuyện, thân thể Huyền Thiên đã lướt về phía trước, giống như một con báo săn vồ mồi. Trong chốc lát, thân thể hắn bắn về phía trước, Hàn Tuyết Kiếm không xuất khỏi vỏ trong tay chỉa thẳng lên, đâm ra nghiêng nghiêng.
- Cái gì? ĐỐi mặt với Phàn Hồng sư huynh tu vi Thập Trọng mà Hoàng Thiên vẫn không rút kiếm ra khỏi vỏ?
Một đệ tử tu vi Cửu Trọng kinh hô kêu lên.
Hành động của Huyền Thiên đã vượt qua dự liệu của mọi người.
Nguyên lai tưởng rằng khi Huyền Thiên cầm kiếm trong tay thì hắn sẽ rút kiếm ra, kết quả là hắn đúng là sử dụng kiếm nhưng vẫn chưa rút kiếm ra, trực tiếp dùng vỏ kiếm công kích về phía Tần Phàm.
Nếu như vậy thì dù là Thập Trọng cũng không phát huy ra được uy lực của Lục, Thất Trọng.
Nói cách khác, giờ phút này Huyền Thiên chỉ sử dụng một nửa thực lực để quyết đấu với Phàn Hồng.
Phàn Hồng chính là đệ tử tu vi Thập Trọng cự đầu, mà tu vi Huyền Thiên chỉ mới là Bát Trọng nhưng vẫn không toàn lực ứng phó, cái này khiến chúng đệ tử ngoại môn vô cùng rung động trong nội tâm.
- Hoàng Thiên quá điên cuồng rồi, ngay cả Phàn sư huynh cũng khinh thường, hắn nhất định sẽ thảm bại a.
- Đúng vậy a, tu vi Thập Trọng Cự đầu, thực lực thập phần cường đại nhưng Hoàng Thiên hắn thật sự quá kiêu ngạo rồi. Quả thực vô cùng vô tri, hắn sẽ phải trá giá vì hành động ngu xuẩn này!
- Hoàng Thiên không rút kiếm ra khỏi vỏ, ngươi đoán hắn có thể chịu được mấy kiếm của Phàn Hồng sư huynh?
- Một mực không rút kiếm khỏi vỏ, 10 kiếm tất bại. Nếu rút kiếm ra thì có thể ngăn trở được nhất thời, nhưng cũng khó vượt quá 100 chiêu.
- Ngươi xem trọng Hoàng Thiên hắn quá rồi. Hắn khinh địch, không biết cao thấp như thế, nếu không rút kiếm ra khỏi vỏ thì tối đa chỉ 5 kiếm đã bại trong tay Phàn Hồng sư huynh. Nếu rút kiếm ra thì cũng chống đỡ được không quá 50 chiêu.
...
...
Những người nghị luận chủ yếu là đệ tử tinh anh tu vi Bát Trọng, Cửu Trọng. Còn những đệ tử Bát Trọng trở xuống thì chỉ biết khiếp sợ, bọn hắn không có tư cách đánh giá.
Xa xa, những đệ tử tinh anh cự đầu như Bạch Triển Hạc, Trương Long, Dương Đỉnh Quân, ... nguyên một đám đều cau mày, tuy bọn hắn khá xem trọng Hoàng Thiên, so với đệ tử Cửu Trọng tinh anh thì có phần hơn nhưng trong lòng bọn hắn Huyền Thiên vô luận như thế nào cũng không thể sánh bằng bọn hắn. GIờ phút này, đối mặt với Phàn Hồng, Huyền THiên vẫn không rút kiếm ra khỏi vỏ, thực lực chỉ có một nửa. Nếu Huyền Thiên hắn quả thực có thực lực như vậy thì cơ hồ có thể tranh đoạt top 10, so với bất kỳ vị đệ tử cự đầu nào thì cũng đều có tư cách quyết đấu.
Cái này khiến các vị đệ tử cự đầu khác không cách nào tiếp nhận trong nội tâm.
- Phàn Hồng, ngươi cần phải nhanh chóng kết thúc hắn. Ba kiếm, tối đa ba kiếm phải đánh bại Hoàng Thiên, nếu không thì mặt mũi đệ tử tu vi Thập Trọng chúng ta cũng đều bị ngươi bôi bẩn hết.
Không ít đệ tử cự đầu khác yên lặng thì thầm trong nội tâm.
...
Mà lúc này, trong nội tâm Phàn Hồng cũng cảm nhận đồng dạng như các đệ tử cự đầu khác. Thấy Huyền Thiên vẫn không rút kiếm ra mà dùng vỏ kiếm đâm tới, hắn lập tức giận dữ, thầm nghĩ ta đã xem ngươi là đối thủ, toàn lực ứng phó mà ngươi vẫn xem thường ta. Ngay cả kiếm cũng không rút ra mà muốn tỷ thí với ta, thật sự quá cuồng vọng. Nếu không để ngươi nếm mùi lợi hại một chút thì ngươi quả thực là coi trời bằng vung rồi.
Bất quá, tuy Phàn Hồng tức giận trong lòng nhưng sau đó liền tiêu tán nhanh chóng, lúc này chính là một hồi kinh hãi.
Một kiếm đâm tới này của Tần Phàm thoạt nhìn có chút giống với thức mở đầu Như Phong Khởi của Truy Phong Kiếm Pháp.
Nhưng một chiêu này so với Như Phong Khởi lại cao minh hơn rất nhiều. Không khí tách ra hai bên, sinh ra hai đạo khí lưu, kiếm kia dù chưa ra khỏi vỏ nhưng vỏ kiếm cũng như một thanh kiếm rồi, mãnh liệt đâm tới tới lui lui giữa hai đạo khí lưu. Phàn Hồng liếc nhìn mà không cách nào phân biệt quỹ đạo kiếm này của Huyền Thiên.
Không biết đâm tới từ chỗ nào thì làm sao có thể ngăn cản?
Vạn nhất ngăn cản sai vị trí thì kiếm của đối phương đã trực tiếp đâm vào thân thể mình rồi. Tuy kiếm của Huyền Thiên còn chưa rút ra khỏi vỏ nhưng nếu bị Huyền Thiên đâm trúng thì hiển nhiên Phàn Hồng sẽ thua cuộc.
Chính vì Huyền Thiên chỉ cần đánh bại chứ không phải đánh chết Phàn Hồng nên hắn căn bản không rút kiếm ra.
Trong nháy mắt, Phàn Hồng đã tỉnh táo lại, cảm giác Huyền THiên không phải khinh thường hắn mà là xác thực có thực lực không giống bình thường.
Đối mặt với vỏ kiếm đang đâm tới của Huyền Thiên, Phàn Hồng lập tức rút lui về phía sau hai bước, điều này vượt quá dự liệu của mọi người. Hắn đâm kiếm trong tay ra về phía trước, thủ đoạn chấn động, mũi kiếm lóe ra chín đóa kiếm hoa.
Hai tiếng keng keng giòn tan vang lên, hai kiếm đã đánh trúng vỏ kiếm của Huyền Thiên, khiến kiếm thế của Huyền Thiên bị ngăn trở. Bảy đóa kiếm pháp còn lại như Thất Kiếm đồng thời đâm về phía Huyền Thiên.
Một kiếm phản kích này của Phàn Hồng vô cùng tốt, nguyên một đám lớn đệ tử ngoại môn đều chấn động, trong mắt lộ ra vẻ kinh bạo.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác giả : EK
-----oo0oo-----
Chương 50: Thế như chẻ tre. (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Không sai, kiếm đầu tiên, Phàn Hồng bị Huyền Tiên bức lùi hai bước rồi mới phản kích được.
Nếu không lui về phía sau thì Phàn Hồng không nhất định phá được một kiếm nhìn như bình thản không có gì đặc biệt kia của Huyền Thiên.
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt ra nhìn, ánh mắt nhìn chăm chú lên lôi đài. Lúc này, trong nội tâm chúng đệ tử đều xảy ra biến hóa, một kiếm này chứng tỏ Huyền Thiên không phải không biết cao thấp, khinh thị Phàn Hồng mà là hắn quả thực có được thực lực không bình thường.
Đối mặt với bảy đóa kiếm hoa của Phàn Hồng đâm tới, Huyền Thiên cũng không né tránh, vỏ kiếm thu lại, quét quang qua giống như cuồng phong đảo ngang địa địa.
- Đinh Đinh Đinh Đinh Đinh Đinh Đinh!
Bảy tiếng va chạm vang lên, Thất Kiếm Phàn Hồng đâm ra đã bị Huyền Thiên ngăn trở. Trên thân kiếm Phàn Hồng truyền đến một cảm giác tê tê, trong nội tâm vô cùng kinh hãi, phát hiện nội lực đối phương vô cùng hùng hậu, không thua kém hắn chút nào.
Huyền Thiên thuận thế tiến hai bước về phía trước, vỏ kiếm lại đâm ngang ra một lần nữa, khá tương đồng với chiêu Như Phong Khởi của Truy Phong Kiếm vừa rồi nhưng cũng có chỗ bất đồng, khiến người khó mà ngăn cản.
Phàn Hồng lại bị bức lui hai bước rồi mới triển khai phản kích được, ngăn hai kiếm của Huyền Thiên, kiếm của Phàn Hồng quét qua, một đạo kiếm khí liền kích thẳng về phía cổ Huyền Thiên.
Huyền Thiên vẫn như cũ, thu kiếm giống như cuồng phong quét ngang, rót nội lực vào bên trong kiếm, trên vỏ kiếm lóe lên hào quang, phát ra một đạo kiếm khí, ngăn hết thảy kiếm khí của Phàn Hồng.
Hắn lập tức tiến về phía trước hai bước, lại đâm ra một kiếm nghiêng nghiêng.
Phàn Hồng lại bị bức lui hai bước, lúc này trong nội tâm đã cực kỳ chấn động.
Huyền Thiên cứ đâm ra hơn 10 kiếm như thế, mỗi một kiếm đều tiến về phía trước hai bước, khí thế như gió thổi, thế không thể đỡ, vô luận Phàn Hồng phản kích như thế nào thì Huyền THiên cũng đều thu kiếm quét qua, giống như cuồng phong quét ngang, hóa giải từng kiếm của đối phương rồi lại đâm ra một kiếm.
Sau hơn 10 kiếm, rốt cục Phàn Hồng đã bị bức lui đến sát mép lôi đài, không còn đường lùi nữa.
Huyền THiên lại đâm ra một kiếm nghiêng nữa, lúc này Phàn Hồng đã không còn chỗ thối lui, lập tức quét ngang một kiếm phản kích giống như Huyền Thiên.
Tuy chiêu thức giống nhau nhưng kết quả lại hoàn toàn bất đồng.
Phàn Hồng cảm thấy ngực vô cùng đau nhức, vỏ kiếm Huyền Thiên đã xuyên thấu qua kiếm quang của hắn, trực tiếp kích lên ngực hắn.
Sắc mặt Phàn Hồng lập tức ảm đạm, chua xót nói:
- Ta thua.
Vòng thứ tư, Huyền Thiên đã đánh bại đệ tử Thập Trọng cự đầu Phàn Hồng, tiến vào vòng thứ năm.
Mũi vỏ kiếm của Huyền Thiên chỉa thẳng vào phía trước ngực của Phàn Hồng, giả như trong tay Huyền Thiên là một thanh kiếm đã ra khỏi vỏ thì một kiếm này cũng đủ để đâm thủng tim của Phàn Hồng, một kích giết hắn.
Phàn Hồng thở dài một hơi, trong mắt đã khôi phục lại tinh thần, nói:
- Hoàng Thiên sư đệ, kiếm pháp của ngươi đúng là huyền diệu khó lường, kiếm kỹ vô cùng quỷ dị, trong tất cả đệ tử môn ngoại, ta chỉ mới thấy có Yêu Kiếm Lý Ức là khá tương tự mà thôi, lấy thực lực của ngươi, tuyệt đối có hi vọng tiến vào mười vị trí đầu, cùng đánh một trận phân cao thấp với Yêu Kiếm Lý Ức, ta thua trong tay ngươi, đúng là không uổng….
Nói xong, vẻ ảm đạm trên mặt của Phàn Hồng đã mất hết, trực tiếp nhảy xuống khỏi lôi đài rồi rời đi.
Chúng đệ tử đứng dưới lôi đài lại một lần nữa ồ lên.
Mỗi lần Huyền Thiên xuất ra một kiếm thì liền bức Phàn Hồng lùi lại hai bước, chỉ có mười lăm kiếm, đã vừa vặn khiến Phàn Hồng từ giữa lôi đài, bị bức phải lui tới mép lôi đài.
Kiếm thứ mười sáu, Phàn Hồng muốn lùi cũng không thể lùi, cứng rắn đỡ một kiếm của Huyền Thiên, kết quả là bị một kiếm của Huyền Thiên đâm trúng ngực, bại dưới tay của Huyền Thiên.
Đệ tử Võ Đạo cảnh thập trọng, tính hết cả ngoại môn cũng chỉ gần ba mươi hai người, mỗi một vị đều là người đứng đầu trong đệ tử ngoại môn, thực lực phi phàm, là người được những đệ tử ngoại môn khác ngưỡng vọng.
Thế nhưng, chỉ có mười sáu kiếm, liền thua trong tay Huyền Thiên, hơn nữa, kiếm của Huyền Thiên vẫn còn chưa ra khỏi võ, vẻn vẹn chỉ dùng khoảng nửa phần thực lực!
Kết quả như vậy làm sao mà không khiến nội tâm của chúng đệ tử rung động được cơ chứ?
Một nửa thực lực, đây vẫn chỉ là suy đoán của chúng đệ tử mà thôi, con người Huyền Thiên sâu như biển lớn, người khác cũng không thể nhìn ra thực lực thật sự của hắn bây giờ là bao nhiêu, chỉ có chính hắn mới biết mà thôi.
Không chỉ có đệ tử ngoại môn bình thường, mấy đệ tử tinh anh có tu vi thất, bát, cửu trọng, thậm chí ngay cả mấy đệ tử tu vi thập trọng cũng đều lộ ra vẻ kinh sợ, trong mắt đầy vẻ không dám tin.
Ngay cả Phàn Hồng bị đánh bại cũng không lộ ra nửa phần chán chường, hay là nửa điểm phẫn hận gì hết, có thể thấy được, trận chiến này, hắn chính là thua Huyền Thiên một cách tâm phục khẩu phục, nên không bản thân cũng không có cảm giác mất mặt.
Bởi vì, mấy tên đệ tử tinh anh khác có thực lực tương đương với hắn mà gặp phải Huyền Thiên thì cũng sẽ gặp phải kết cục tương tự, thật sự không phải thực lực của Phàn Hồng hắn quá thấp mà là thực lực của Huyền Thiên quá cao.
Phía xa!
Trong mắt Trương Long lóe ra quang mang hưng phấn, chiến ý xông lên tận trời, trong lòng thầm nghĩ:
- Qủa nhiên là ngày càng thú vị mà, tiểu tử này đúng là có vài phẩn bản sự, Hoàng Thiên, ngươi cố mà chờ thêm hai hiệp nữa, tới khi rơi vào tay ta, để ta tự tay đến kết liễu ngươi.
Trong mắt Bạch Triển Hạc thì lại là kinh ngạc, nhìn Huyền Thiên đứng ở phía xa, trong lòng cả kinh nói:
- Tên tiểu tử này thật đúng là đã luyện thành Tiên Thiên công rồi, tất cả những cái này đều nằm trong Hoàng giai công pháp, là công pháp khó luyện nhất nha, năm đó Sở Phong sư huynh tu luyện được một thời gian ngắn cũng chịu không nổi mà bỏ luôn, chẳng lẽ Thiên Kiếm Tông chúng ta, kể từ sau Lăng tổ sư, lại có thêm một thiên tài thứ tư ở tu vi Võ đạo cảnh liền tu luyện Tiên Thiên thần công tới cảnh giới đại thành? Đáng tiếc, hắn cũng sắp mười lăm tuổi rồi, tu vi chỉ mới có bát trọng Võ đạo cảnh, so với Sở Phong sư huynh thì đúng là kém xa cả vạn dặm, so với Lăng tổ sư thì lại càng không thể so nổi, thế nhưng lại có thể luyện thành Thiên tiên công, đúng là quái thai mà.
Dương Đỉnh Thiên nhìn Huyền Thiên ở phía xa, sắc mặt lại là một mảnh âm trầm, trong mắt hình như có lửa giận lóe ra, bên cạnh hắn có không ít đệ tử tinh anh cửu trọng, thậm chí còn có vài tên đệ tử tu vi thập trọng.
Dương Đỉnh Thiên quay sang nói với mấy tên đệ tử hàng đầu tu vi thập trọng kia:
- Vòng thứ năm, nhất định phải rút trúng Hoàng Thiên cho ta, ai gặp phải hắn thì phải đánh thật mạnh cho ta, không cần sợ sẽ đả thương hắn, mặc kệ hắn bị thương nặng cỡ nào, ta đều chịu trách nhiệm cho các ngươi, đánh cho hắn thành tàn phế, đập gãy chân chó của hắn, tốt nhất là đánh cho xương cốt toàn thân đều gãy nát hết cho ta!
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.