Nhưng lời nói của Trát Khắc cũng không làm Kiệt Sâm bị ảnh hưởng, nhìn thhấy vết sẹo đầy người của Trát Khắc, Kiệt Sâm không khỏi liếm môi, nhiệt huyết trong lồng ngực ở một khắc này tựa hồ đều sôi trào lên.
- Chuẩn bị xong thì cứ tới đi!
Trong ánh mắt Kiệt Sâm toát ra một đạo tinh mang, linh lực thất cấp tràn đầy toàn thân, ở một khắc này đang gia tốc vận chuyển.
Trát Khắc không khỏi thoáng ngây người, bên trong cạnh kỹ thất tìm người bồi luyện lâu như vậy, còn chưa từng thấy qua có người nào bồi luyện lại chủ động nói cần bắt đầu, tiểu tử này quả nhiên không giống như người bình thường.
- Ngươi cẩn thận!
Trát Khắc thu liễm nụ cười trên mặt, thần sắc biến thành nghiêm túc, một cỗ túc sát tự nhiên từ trên người hắn chậm rãi hiển lộ ra, đây là bản năng được sinh ra sau vô số lần trải qua huyết tinh chiến đấu.
Ba…
Chân phải Trát Khắc hung hăng giẫm lên trên mặt sàn đá hoa cương cứng rắn, thanh âm tiếng nổ vang xuất hiện bên tai Kiệt Sâm, không đợi Kiệt Sâm có phản ứng, Trát Khắc đã hóa thành tàn ảnh mang theo cỗ uy thế không thể ngăn cản hiện ra trước mặt Kiệt Sâm, quyền phải mang theo kình phong bức người ngạt thở hướng ngay ngực Kiệt Sâm hung mãnh kích tới.
Quỷ bộ!
Trong lòng Kiệt Sâm chấn động, Quỷ Bộ trong nháy mắt bùng nổ, thân hình mạnh mẽ nhoáng lên tránh sang một bên.
Xoạt một tiếng, mặc dù Kiệt Sâm đã đem hết toàn lực tránh né, nhưng vạt áo nơi cánh tay trái vẫn bị quyền phải của Trát Khắc bay đến vỡ ra, cảm giác ê ẩm tê dại truyền vào cánh tay trái của hắn, ngay lập tức là cảm giác cháy phỏng rát bỏng.
Kiệt Sâm nhíu mày, Trát Khắc này quả nhiên không giống như những đối thủ hắn đã gặp qua trước kia, nguyên tưởng rằng với thân thể tráng kiện như Trát Khắc ở trong tốc độ cũng sẽ không quá lợi hại, lại không nghĩ rằng thân pháp của hắn lại linh hoạt đến như thế.
Bất quá cũng phải, người chuyên môn lăn lộn trong sinh tử thường xuyên chiến đấu cùng linh thú như Trát Khắc thật sự không dễ đối phó.
- Di…
Nhìn thấy Kiệt Sâm có thể tránh thoát một quyền của mình, trên mặt Trát Khắc thoáng lộ ra một tia kinh ngạc, hắn tìm người bồi luyện lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy có người tránh né được một quyền của mình, điều này làm trong lòng Trát Khắc có chút hưng phấn, tiểu tử này có thể dọa chạy Phất Lý Tư, quả nhiên là có bản lĩnh.
Trát Khắc được coi là khách quen ở nhà thi đấu thể thao Tháp Lâm, nhưng chưa bao giờ hắn nghe nói có mục tiêu nào sau khi bị bạo đánh một trận, lại nói ra hai chữ sảng khoái.
Nhìn thần tình thoáng có chút hưởng thụ của Kiệt Sâm, Trát Khắc vô cùng phiền muộn, cái này... cái này còn được gọi là mục tiêu không? Chẳng lẽ lúc nãy mình dùng sức quá nhẹ? Không thể nào, lúc nãy mặc dù mình không đem đấu khí đánh vào có thể Kiệt Sâm, nhưng vẫn vận dụng đến trong chiến đấu, gia tăng tốc độ và sức mạnh công kích.
Trát Khắc đứng chỗ phiền muộn, còn trong nội tâm Kiệt Sâm, lúc này lại đang dâng lên một niềm hỉ ý.
Bởi vì trận bạo đánh lúc nãy, thân thể Kiệt Sâm giờ phút này, toàn thân trên dưới chỗ nào cũng đau, nếu không phải Kiệt Sâm khi trước chú trọng tu luyện thân thể, đổi thành một học viên Linh lực Cấp tám bình thường, e rằng sớm đã bị thương nằm im một chỗ.
Nhưng Kiệt Sâm cũng có thể cảm nhận được, sau khi thân thể mình bị thương và sản sinh đau đớn, phần Linh lực Cấp bẩy bị thương trong người lúc này đang không ngừng lưu chuyển thoải mái, sinh ra cảm giác nóng rát.
Trúc thể linh dịch chi lực mà Kiệt Sâm lưu giữ trong trọng lực thùy sức, lúc này cũng xuôi theo cánh tay hắn, thuận theo kinh mạch Kiệt Sâm, đi đến bộ vị bị thương, ôn nhuận các cơ bắp ở đó, mang đến một tia mát lạnh trong cơn đau kịch liệt.
Đây cũng chính là tác dụng của Hiền giả chi thạch, có thể tồn trữ các loại thuộc tính và trạng thái sức mạnh trong đó, sau khi Tạp La Đặc trở về kí túc xá, để thuận tiện, Kiệt Sâm cũng không nằm trong thùng gỗ chứa trúc thể linh dịch nữa mà đem sức mạnh kì lạ bên trong trúc thể linh dịch, rót vào Thủ trạc trọng lực trên cánh tay, để có thể vận dụng sức mạnh đó nhanh hơn.
Cảm giác đau đớn do bị thương và nóng rát cùng linh lực bồi dưỡng cộng thêm tia mát lạnh do Trúc thể linh dịch chi lực mang lại, ba loại cảm giác làn tràn khắp nơi trong cơ thể Kiệt Sâm, mang đến một cảm giác tê tê đau nhức khó có thể diễn tả bằng lời, khiến toàn thân Kiệt Sâm thoải mái vô cùng.
Càng khiến Kiệt Sâm giật mình là, bởi vì hơn một tháng tu luyện khổ cực trước đó, Linh hỏa cấp bẩy trong kinh mạch cấp bẩy sớm đã đạt đến bão hòa, trải qua trận hành hung lúc nãy, Linh lựcCấp bẩy trong cơ thể một lần nữa tăng trưởng, khiến Kiệt Sâm cảm thấy mình hình như sắp đột phá Cấp tám.
- Lại một lần nữa!
Kiệt Sâm lật mình đứng dậy, hơi giãn người, trong giờ phút đó, cảm giác đau đớn lúc nãy giảm nhẹ đi rất nhiều, nhìn Trát Khắc trước mặt, Kiệt Sâm một lần nữa đưa ra lời mời.
Trúc thể linh dịch với tư cách là thánh dịch hậu thế của phái Bạo Lực Linh Sư, công hiệu quả nhiên không bình thường, đến kinh mạch vỡ nát cũng có thể chữa trị hoàn toàn trong một đêm thì chữa trị phần cơ bắp da thịt tổn thương nhẹ của Kiệt Sâm trở lên vô cùng dễ dàng, một lúc sau, đã không còn gì đáng ngại nữa.
- Rống.
Cử động của Kiệt Sâm mặc dù khiến Trát Khắc thập phần phiền muộn, nhưng nhiều hơn vẫn là kích thích huyết tính trong Trát Khắc, thần tình bị mình mãnh kích xong còn thản nhiên không coi ra gì của Kiệt Sâm, càng khiến máu trong cơ thể Trát Khắc sôi lên.
Khóe miệng hơi nhếch, trên mặt Trát Khắc thoáng lộ ra một nụ cười lãnh ngạo, linh lực trung cấp trong cơ thể nhất thời vận chuyển với tốc độ cực nhanh, miệng quát lớn, hai con mắt trợn tròn, thân hình bạo trướng, hung hăng đánh về phía Kiệt Sâm.
Rầm rầm rầm
Ba ba ba...
Bành bành bành...
Thân thể Kiệt Sâm một lần nữa phải chịu những đòn tấn công như cuồng phong sậu vũ của Trát Khắc, nắm đấm và thối ảnh mãnh liệt, tựa như những con sóng biến dữ dội, hết lần này đến lần khác đập lên tất cả các bộ vị trên người Kiệt Sâm, lúc này Kiệt Sâm giống như một con thuyền nhỏ lắc lư chao đảo giữa sóng cuồng biển dữ, có nguy cơ tan vỡ bất cứ lúc nào.
Bồng!
Tiếng thân thể nặng nề nện xuống nền nhà thi đấu, Kiệt Sâm một lần nữa nằm sõng sượt trên mặt đất, một tia máu tươi, uốn lượn chảy xuống từ khóe miệng, rất rõ ràng, lục phủ ngũ tạng hắn đã bị tổn thương nhất định trong trận hành hung lúc nãy, những Kiệt Sâm mặc kệ, trong đôi mắt nhìn Trát Khắc, tinh quang lập lòe, rạng rỡ tỏa sáng.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, Kiệt Sâm lại nghiêng người, đứng dậy, cao giọng quát Trát Khắc:
- Lại lần nữa!
- Rống!
Trát Khắc đánh đến toàn thân nhức mỏi, miệng thở phì phò, nhìn thấy Kiệt Sâm vẫn có thể đứng đó sinh long hoạt hổ như vậy, không khỏi đỏ mắt, miệng rống lên một tiếng lớn, như mãnh hổ một lần nữa nhào lên.
Lập tức, cả căn phòng một lần nữa vang lên những tiếng la hét kịch liệt, đó là tiếng thân thể cùng nắm đấm vận động cao tốc tạo nên.
Rầm rầm rầm...
Bành bành bành...
Một lúc sau, Kiệt Sâm một lần bị đánh ngã xuống đất, miệng ho ra một ngụm máu tươi, thân thể đã có chút lảo đảo, nhưng ánh mắt Kiệt Sâm, so với trước lại càng thêm lóe sáng.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Cưa Gái Toàn Miss
Lưu phái Bạo lực linh sư, chú trọng chính là phá rồi lập, chết rồi phục sinh, thân thể mỗi một lần bị thương, mỗi một lần hồi phục, đối với linh sư bình thường mà nói, có thể lưu lại cho cơ thể một ít tai họa ngầm, nhưng đối với Kiệt Sâm mà nói, lại là thân thể không ngừng được rèn luyện, cuối cùng đạt đến trình độ kiên mà không phá.
Sau mỗi một lần bị thương, cường độ thân thể lại tiến thêm một bước, đây chính là chỗ điên cuồng của bạo lực linh sư.
- Lại lần nữa...
- Rống...
Bành bành bành...
Oanh...
- Lại lần nữa...
Bồng...
Rầm rầm rầm...
...
Bao nhiêu lần ngã xuống, bấy nhiêu lần đứng dậy, Kiệt Sâm giống như một chiến thành bất tử, không ngừng chết rồi phục sinh, nếu nói ban đầu trúc thể linh dịch và linh lực hồi phục có thể nhanh chóng chữa trị vết thương cho Kiệt Sâm, thì bây giờ toàn thân tê cứng, cơ bắp nhức nhối, thỉnh thoảng còn run rẩy một trận, giúp hắn đứng lên được, là tín niệm muốn trở nên mạnh mẽ.
Rống!
Phanh!
Trong đôi mắt đỏ ngầu và tiếng rống giận dữ của Trát Khắc, Kiệt Sâm một lần nữa bị đánh bay ra ngoài, một luồng sức mạnh không gì ngăn cản nổi như một cái dùi cao tốc xoay tròn, thế như vũ bão tiến vào trong cơ thể Kiệt Sâm, định phá hoại mọi thứ trong người Kiệt Sâm.
Phụt một tiếng, một ngụm máu tươi phun ra từ miệng Kiệt Sâm, xương cốt trong người nhất thời truyền đến từng trận rên rỉ yếu ớt.
- Hỏng rồi.
Trát Khắc đứng bên cạnh, miệng thở hổn hển, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, sau khi nhìn thấy Kiệt Sâm ngã vật xuống nền đá hoa cương cứng rắn, sắc mặt thoáng biến, đôi mắt đỏ ngầu vì quá kinh sợ mà cũng biến trở lại màu sắc ban đầu.
Lúc nãy thấy Kiệt Sâm đứng dậy hết lần này đến lần khác mà trở nên dần dần tức giận, lúc nãy huyết dịch toàn thân sôi trào, Trát Khắc không thể khống chế được sức mạnh của mình, toàn lực đánh ra một đạo quyền lực do nhất giai trung cấp linh lực cấu trúc mà thành, Trát Khắc vẫn còn nhớ rất rõ, cái tên linh lực Cấp tám lần trước, chính là vì không khống chế nổi, mất mạng dưới nắm đấm của mình.
Hôm nay...
Trát Khắc trong lòng căng thẳng, đối với thằng nhóc ương bướng không ngừng đứng lên dưới công kích của mình, trong lòng Trát Khắc tràn ngập hảo cảm, nhưng nhiều hơn, vẫn là bội phục.
Một thằng nhóc Linh lực Cấp tám có thể kiên trì lâu như vậy dưới công kích mãnh liệt của mình, Trát Khắc trước đây chưa từng gặp qua, đến nghĩ cũng không nghĩ đến.
- Khụ khụ, ta nói Trát Khắc, ngươi có phải là muốn lấy mạng ta không!
Trong lúc Trát Khắc đang vô cùng căng thẳng, Kiệt Sâm nằm dưới đất đột nhiên ho hai tiếng, nhổ ta hai cục máu bọt, sau đó dùng tay chống, cả người lắc lư đứng dậy.
- Má ơi, bị đánh thành như vậy mà còn có thể đứng lên, ngươi có phải con người hay không!
Nhìn thấy Kiệt Sâm lúc nãy vẫn có thể đứng dậy, khuôn mặt vì quá căng thẳng và lo lắng mà có chút nhợt nhạt của Trát Khắc nhất thời chuyển sang xanh lè, hừ, thằng nhóc này kinh khủng quá, cho dù là mình bị công kích nhiều như vậy, cũng chưa chắc có thể đứng dậy được.
- Không đánh, không đánh nữa!
Nhìn thấy Kiệt Sâm định nói chuyện, sợ Kiệt Sâm nói lại lần nữa Trát Khắc vội vàng khoát khoát tay, trận chiến lúc nãy đã khiến hắn có chút mệt mỏi, nhưng, ừm, hôm nay đánh thật thoải mái.
- Khục khục, ai nói muốn đánh, cho ta nghỉ ngơi một chút đã.
Kiệt Sâm trực tiếp khoanh chân ngồi xuống trong phòng bồi luyện, bị một Linh lực nhất giai trung cấp như Trát Khắc đánh hắn, thân thể đã chịu trọng thương chưa từng có, bây giờ hắn, cần phải hồi phục tốt thân thể mình, nếu Kiệt Sâm còn muốn tiếp tục, đó không phải tu luyện, mà là muốn chết.
Ừm, việc muốn chết Kiệt Sâm có lẽ sẽ không làm!
Từng đạo Linh lực Cấp bẩy ẩn chứa Trúc thể linh dịch chi lực không ngừng lưu chuyển trong cơ thể Kiệt Sâm, bồi dưỡng mỗi một tấc tổ chức bị thương, cảm giác cơ thể trọng trúc, mặc dù vô cùng đau đớn, nhưng đối với Kiệt Sâm mà nói, lại là vô cùng hưởng thụ.
Nhìn thấy Kiệt Sâm khoanh chân ngồi đó hồi phục, hình như không có vấn đề gì, Trát Khắc cũng yên tâm, trận chiến lúc nãy tiêu hao của hắn quá nhiều thể lực và linh lực, khiến hắn có cảm giác hư thoát.
Theo những lần linh lực vận chuyển, cũng không biết qua bao lâu, Kiệt Sâm chỉ cảm thấy thân thể mình truyền đến từng trận cảm giác mới lạ, Linh lực Cấp bẩy trong tất cả kinh mạch, lúc này đang có chút rục rịch muốn động.
Kiệt Sâm mừng thầm, thu liễm tâm thần, lần lượt vận hành Linh lực Cấp tám trong tất cả kinh mạch trong cơ thể, chậm rãi hướng về phía lối vào kinh mạch Cấp tám.
Khôi phục hoàn tất, trong linh thức vừa mới bừng tỉnh của Trát Khắc, linh khí trong cả phòng bồi luyện, lúc này đang không ngừng dao động, từ trong không khí thấm ra ngoài, từng tia linh khí dũng mãnh lao vào trong thân thể Trát Khắc đang nhắm mắt tu luyện.
- Đây...đây là...linh lực tấn cấp?
Sau khi cảm nhận được biến hóa trên người Kiệt Sâm, trên mặt Trát Khắc thoáng hiện lên một tia kinh ngạc, lẩm bẩm nói:
- Tiểu tử này rốt cục là quái thai gì, sao có thể linh lực tấn cấp trong tình trạng thân thể trọng thương.
Linh lực tấn cấp thông thường xuất hiện ở linh sư trong trạng thái cực tốt, hoặc lúc thân thể có đột phá mới, lúc này linh lực tấn cấp thông thường sẽ nước chảy thành sông hoàn thành, nhưng Kiệt Sâm lúc nãy vừa trải qua chiến đấu thảm thiết, hơn nữa còn bị mình đánh như một bao cát, thân thể đang bị trọng thương a?
Trát Khắc nghĩ mãi không ra.
Nhìn Kiệt Sâm đang ngồi giữa trung tâm linh lực năng lượng trong không khí hội tụ, Trát Khắc im lặng đứng dậy, cảnh giới bên cạnh, thân là một linh sư hắn biết cơ hội tấn cấp loại này hiếm có cỡ nào, nếu có người lúc này đột nhiên đến quấy rầy Kiệt Sâm, e rằng sẽ khiến thiếu niên này mất đi cơ hội tấn cấp tuyệt hảo.
Từng đạo linh lực ôn nhuận lưu chuyển trên bề mặt cơ thể Kiệt Sâm, nhìn có vẻ cực kì trời yên biển lặng, nhưng bên trong cơ thể Kiệt Sâm lúc này, lại là một trận đại chiến kinh thiên, một lượng lớn Linh lực Cấp bẩy nhiều không đếm xuể không ngừng cọ rửa lối vào kinh mạch Cấp tám.
Dưới sự trùng kích của Linh lực Cấp bẩy hùng hậu to lớn, lối vào Kinh mạch Cấp tám trong cơ thể Kiệt Sâm không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ, lắc lư, tan vỡ dưới trùng kích, cuối cùng ầm một tiếng, dưới sự trùng kích hung mãnh của một luồng Linh lực Cấp bẩy, lối vào Kinh mạch Cấp tám đã được mở ra.
Một lượng lớn Linh lực Cấp bẩy, tranh nhau đi vào trong Kinh mạch Cấp tám, lần lượt chuyển hóa, hình thành Linh lực Cấp tám mạnh mẽ hơn.
Linh lực ôn nhuận tu tập trên bề mặt cơ thể Kiệt Sâm, lúc này cũng đang nhao nhao đi vào bên trong cơ thể, đợi đến khia tia linh lực cuối cùng hoàn toàn đi vào trong cơ thể Kiệt Sâm, Kiệt Sâm đột nhiên mở trừng mắt, một luồng tinh mang từ đáy mắt Kiệt Sâm lóe lên tức thì, sau đó một ngụm trọc khí, bị Kiệt Sâm từ từ nhổ ra.
- Chúc mừng tấn cấp.
Nhìn thấy Kiệt Sâm tỉnh lại, Trát Khắc giơ tay, thằng nhóc nhỏ tuổi này, trước đó đã hoàn toàn chiếm được sự tôn kính của Trát Khắc hay xem thường người khác.
- Đa tạ!
Biết Trát Khắc từ nãy đến giờ thủ ở đây thay mình, Kiệt Sâm mỉm cười, nắm tay Trát Khắc đứng dậy.
- Không cần khách khí, ta làm thế là để xin lỗi việc ta không khống chế tốt sức mạnh lúc nãy.
Trát Khắc mặt đầy chân thành, hắn đáng nói về một đòn ẩn chứa linh lực nhất giai trung cấp cuối cùng, linh lực thất Cấp tám học viên bình thường, dưới một đòn này, không chết cũng phải trọng thương, may mà hắn gặp Kiệt Sâm.
Bởi vì Kiệt Sâm từ trước đến nay luôn chú trọng rèn luyện thân thể, cho nên bây giờ cường độ cơ thể hắn, thậm chí còn mạnh cường độ thân thể của linh đồ nhất giai cao cấp bình thường, gần như sắp đạt đến tiêu chuẩn linh sĩ nhị giai, cho nên mới có thể bị thương không nặng không nhẹ.
Những vết thương đó trong quá trình hồi phục trước, cũng gần được bảy tám phần, loại năng lực hồi phục đáng sợ này, cho dù là một tôn linh giả, cũng không thể có được.
- Ha ha, không có gì đáng xin lỗi, xem ra Trát Khắc ngươi nói không sai, đối với việc khống chế sức mạnh, ngươi đúng là cần phải luyện tập thêm nữa, ta cảm thấy chỉ cần ngươi hoàn toàn bước vào trạng thái chiến đấu, thì sẽ có chút không thể khống chế.
Trát Khắc ngoác miệng cười:
- Ta cũng biết vậy, nhưng những người bồi luyện trước đây, đều rất khó khiến ta hoàn toàn bước vào trạng thái chiến đấu, cho nên hiệu quả luyện tập là có một chút, nhưng không quá lớn, vẫn thỉnh thoảng thất thủ.
Kiệt Sâm nhìn thẳng vào mắt Trát Khắc nói:
- Ta nghĩ giao dịch giữa chúng ta, có thể thực hiện lâu dài.
Trát Khắc có chút ngạc nhiên, nhìn Kiệt Sâm toàn thân rách rưới, phần da thịt để lộ ra ngoài vẫn có chút tụ máu, lắc lắc đầu nghiêm mặt nói:
- Kiệt Sâm, nói thực, ta rất bội phục ngươi, ta thì không có vấn đề, chỉ là bị thương nhiều sẽ tạo thành cản trở với linh sư tu luyện, người giống như ngươi, không nên vì mấy linh tệ mà hủy hoại tiền đồ mình, hơn nữa, ngươi tìm người khác còn được, sức lực ta rất lớn, hôm nay chỉ là lần đầu tiên, ta sợ sau này thân thể ngươi không thể chịu đựng nổi.
Trát Khắc nhìn Kiệt Sâm với ánh mắt đầy chân thành, tinh thần chiến đấu quật cường lúc nãy của Kiệt Sâm khiến hắn vô cùng bội phục, cảm thấy Kiệt Sâm không nên vì mấy linh tệ mà hủy hoại tiền đồ của hắn, nói ra những lời trong lòng mình.
Giống như Kiệt Sâm nói với Cổ Bình và Lý Vượng, Trát Khắc thân là một linh sư, đương nhiên không thể suốt ngày bị thương ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này.
- Cái này ta cũng biết, ngươi yên tâm đi, hôm nay đối với ngươi mà nói là một kiểu tu luyện, đối với ta mà nói, thế nào cũng không phải là một kiểu tu luyện, về phần thân thể ta có chịu được hay không, cái đó ngươi không cần quan tâm, nếu ngươi không tin, hay là bây giờ chúng ta tiếp tục?
Trên thực tế, Kiệt Sâm tìm Trát Khắc, cũng là có nguyên nhân của hắn, với thân thể hiện tại của Kiệt Sâm, công kích thông thường căn bản không thể tạo thành hiệu quả tu luyện quá lớn, loại thực lực cao cấp có chút tiếp Linh đồ cận nhất giai như Trát Khắc, chính là hiện tại hắn đang cần, cũng là nguyên nhân Kiệt Sâm đến nhà thi đấu thể theo Linh sư công hội này, chứ không phải tìm Tạp La Đặc và Tiếu Ba tu luyện.
Quan trọng hơn là, thông qua tiếp xúc trước đây, Kiệt Sâm đã nhìn ra Trát Khắc bề ngoài giống như một thằng ranh thô lỗ vào bạo lực, nhưng nội tâm thì lại là đại hán chấn thành nghĩa khí.
- Không, không, hôm nay không...
Nhìn thấy Kiệt Sâm vẫn muốn tiếp tục, Trát Khắc vội vàng xua tay, mặt vẫn có một chút sợ hãi, hắn đối với Kiệt Sâm, đã có chút sợ hãi thật rồi, tên này đúng là con gián đánh không chết.
Nhìn thấy thái độ của Trát Khắc, Kiệt Sâm và Trát Khắc quay sang nhìn nhau, hai người đồng thời bật cười ha hả, trong tiếng cười đó, tình cảm hai người dường như thân thiết hơn rất nhiều.
Y phục trên người Kiệt Sâm đã rất rách rưới, sau khi đổi một bộ y phục mới, Kiệt Sâm và Trát Khắc hai người cùng đi ra khỏi phòng bồi luyện.
Bởi vì Kiệt Sâm không ngừng yêu cầu, cộng thêm cuối cùng Kiệt Sâm hồi phục và tấn cấp linh lực Cấp tám, tiêu hao một lượng lớn thời gian, đợi sau khi hai người ra ngoài, sắc trời đã ngả về chiều.
Từ sau khi Kiệt Sâm và Trát Khắc đi vào, Mạc Ly Tạp vẫn có chút không yên lòng, đối với Kiệt Sâm, Mạc Ly Tạp trong lòng không biết vì sao, cứ cảm thấy tương đối quan tâm.
Đám linh sư đi cùng Trát Khắc lúc nãy sau khi hai người đi vào phòng luyện tập không lâu đã chọn ra người bồi luyện, có hai bình dân vì xương sườn và hai đùi bị linh sư không cẩn thận đánh gãy mà khiêng ra ngoài.
Nhưng hai người Trát Khắc và Kiệt Sâm đi vào lâu như vậy, đến chiều rồi mà vẫn chưa có tin tức gì của hai người.
- Không ngờ lại lâu như vậy, nào nào nào, chúng ta cùng đến nhà ăn của linh sư công hội bên cạnh, ta mời ngươi ăn cơm.
Đến đại sảnh nhà thi đấu thể thao, Trát Khắc xoa xoa bụng cảm thấy có chút đói đói, nhiệt tình mời Kiệt Sâm.
- Ha ha, đâu dám để Trát Khắc đại ca tốn kém, để ta mời.
Lúc nãy tiêu hao quá nhiều thể lực, Kiệt Sâm cũng cảm thấy đói.
- Ngươi? Hay là bỏ đi, có thành ý này là được rồi.
Trát Khắc nhìn Kiệt Sâm, cho dù ăn cơm không tốn bao nhiêu tiền, nhưng đối với một học viên vẫn phải đến nhà thi đấu thể thao làm bồi luyện kiếm sinh huyệt phí như Kiệt Sâm, ăn một bữa cơm bên ngoài cũng là một khoản chi tiêu không nhỏ.
Trát Khắc có lẽ không thể nào nghĩ ra, luận tiền tài, thiếu niên trước mặt tài lực trên người hắn khó có thể tưởng tượng nổi.
Mạc Ly Tạp nãy giờ vẫn đứng bên ngoài đại sảnh nhà thi đấu dỏng tai nghe ngóng, đột nhiên nghe thấy tiếng của Kiệt Sâm và Trát Khắc, rồi lại nhìn thấy hai người có cười có nói từ trong phòng bồi luyện đi ra, trên người Kiệt Sâm không có một vết thương nào, Mạc Ly Tạp vừa yên tâm, đồng thời không khỏi có chút ngỡ ngàng.
Ngả Lợi bên cạnh cũng đầu đầy nghi vẫn, hai người họ không phải trò chuyện với nhau cả ngày trong bồi luyện chứ?
Hai người đi ra khỏi đại sảnh nhà thi đấu, lúc đi qua cửa, Kiệt Sâm còn mỉm cười với Mạc Ly Tạp, nhưng lại nhìn Ngả Lợi với ánh mắt lạnh lùng.
Ăn xong cơm ở nhà hàng linh sư công hội, sau khi nói với Trát Khắc ba ngày sau sẽ tiếp tục tu luyện, Kiệt Sâm đi về hướng học viện Tây Tư.
Trong lúc nói chuyện với Trát Khắc, Kiệt Sâm biết được Trát Khắc là một thành viên tiểu đội mạo hiểm Lưỡi Dao Sắc Thành Tháp Lâm, cả tiểu đội tổng cộng sáu người, thực lực mạnh nhất là đội trưởng Lâm Nham, nghe nói có thực lực Thiên linh sư tứ giai đê cấp .
Trát Khắc là đệ đệ của phó đội trưởng tiểu đội mạo hiểm Lưỡi Dao Sắc Ba Lạc Khắc, linh sư tam giai cao cấp, trong cả tiểu hội mạo hiểm thự lực thấp nhất.
Cả Thành Tháp Lâm, trừ người mạnh nhất Quỳnh Tư là Thiên linh sư ngũ giai đê thấp, còn lại là Thiên linh sư tứ giai, tính thêm cả Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ, hợp lại cũng không nhiều hơn mười ngón tay trên hai bàn tay.
Tiểu đội mạo hiểm Lưỡi Dao Sắc có được Thiên linh sư tứ giai đê cấp, ở cả Thành Tháp Lâm, đều tiếng tăm lẫy lừng.
Bọn Phất Lý Tư thân là con cháu quý tộc, hộ vệ trong nhà không thiếu nhất giai trung cấp, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn không sợ một Trát Khắc đẳng cấp không cao.
Sau khi Kiệt Sâm quay về kí túc xá, cùng không nghỉ ngơi ngay lập tức, mà nhắm mắt bế quan một lần nữa, bây giờ hắn cần củng cố giai đoạn Linh lực cấp tám của mình, quan trọng hơn cần phải hoàn toàn hồi phục thân thể bị thương.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Đây cũng là nguyên nhân Kiệt Sâm nói với Trát Khắc ba ngày sau tiếp tục bồi luyện, Kiệt Sâm biết, bây giờ mình giống như không có gì, vết thương trên người cũng không có gì đáng lo ngại, nhưng trên thực tế, vẫn còn rất nhiều chỗ chưa hồi phục.
Khoảng thời gian tu luyện trước đó chỉ có thể điều trị một số đại thể trọng thương, ở phương diện chi tiết và một số vết thương nhỏ, Kiệt Sâm vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, hắn cần lợi dụng hai ngày thời gian này trị hết xong xuôi, mới có thể một lần nữa tiến hành huấn luyện tàn khốc như vừa rồi.
Kiệt Sâm vừa dùng phương pháp vận hành linh lực của bạo lực linh sư lưu phái cùng trúc thể linh dịch ẩn chứa trong trọng lực chùy thể điều tri vết thương trên người, vừa không ngừng vận hành Linh lực cấp tám trong kinh mạch cấp tám của mình, hấp thu nguyên tố linh lực tự do trong không khí, nâng cao độ thuần của linh lực trong kinh mạch cấp tám.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, lúc này Kiệt Sâm đã quên mất mọi thứ xung quanh, trước đây Kiệt Sâm đều sẽ giữ lại một tia linh thức quanh thân thể mình, nhưng lần bị thương này, hắn hoàn toàn chìm đắm trong việc tu luyện và điều trị, cả đại não một phiến không linh, chỉ còn lại cố chấp và kiên trì tu luyện.
Đến bây giờ, Kiệt Sâm sớm đã chìm đắm trong đó, quên mất đau đớn trên người, quên mất thời gian trôi qua, quên mất sự tồn tại của mình, quên mất mọi phàm trần tạp niệm thế tục.
Tiến vào trong một loại trạng thái đặc biệt hắn căn bản không hề hay biết, một lượng lớn nguyên tố linh lực tự do trong không khí lúc này đang không ngừng hội tụ thành những luồng linh lực, đi vào trong cơ thể hắn, loại linh lực này hấp thu rất nhanh, nhanh hơn so với hắn tu luyện trước kia gấp mấy lần.
- Hô...
Cũng không biết qua bao lâu, Kiệt Sâm tỉnh lại từ trong tu luyện, đại não lập tức cảm nhận được một trận sảng khoái tinh thần.
Vừa tỉnh lại Kiệt Sâm lập tức kiểm tra trạng thái cơ thể mình, những phần bị thương lúc trước, đã hoàn toàn hồi phục, chẳng khác gì lúc chưa bị thương, khiến Kiệt Sâm kinh ngạc là, linh lực trong Kinh mạch cấp tám mình, lúc này cũng gần như hoàn toàn bão hòa, linh lực cấp tám thuần hậu đang lần lượt vận hành bên trong kinh mạch cấp tám.
Kiệt Sâm xoay xoay cổ, duỗi người, từ trên giường bò xuống phát hiện trên mặt bàn có hai miếng bánh mì, một cái jăm-bông, còn có một cốc nước, phía dưới cốc, còn đè một tờ giấy.
- Có lão sư Khắc Lai Sâm đến tìm ngươi.
Chữ trên tờ giấy có chút xiêu xiêu vẹo vẹo, Kiệt Sâm vừa nhìn đã biết là Tạp La Đặc bạn cùng phòng của mình viết, chữ hắn từ trước đến giờ vẫn như vậy.
Cầm bánh mì ăn, Kiệt Sâm bước ra ngoài ban công kí túc xá, vươn vươn vai, đầu óc chưa bao giờ thông suốt như vậy, cơ bắp toàn thân cũng cảm thấy vô cùng cứng rắn.
Nhìn vầng mặt trời treo trên cao, trong lòng Kiệt Sâm thoáng có chút sợ hãi, xem ra mình đã tu luyện đúng một ngày, chiều hôm qua quay về kí túc xá, hôm nay đã là trưa ngày thứ hai, đây là lần đầu tiên Kiệt Sâm tu luyện lâu như vậy.
Ăn hết đồ ăn Tạp La Đặc để lại trên bàn, Kiệt Sâm tắm rửa, thay một bộ quần áo sạch sẽ, sau đó đi đến văn phòng của lão sư Khắc Lai Sâm, trong đầu nghĩ lão sư Khắc Lai Sâm đến tìm mình hẳn phải có chuyện gì.
Nhưng nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra tại sao lão sư Khắc Lai Sâm lại đến tìm Kiệt Sâm mình, vì quá tập trung nên chớp mắt đã thấy sắp đến văn phòng lão sư Khắc Lai Sâm.
- Đông đông đông.
Kiệt Sâm đứng bên ngoài văn phòng lão sư Khắc Lai Sâm, giơ tay gõ cửa.
- Vào đi.
Từ trong cánh cửa truyền đến giọng nói dịu dàng dễ nghe của mỹ lão sư Khắc Lai Sâm, Kiệt Sâm sau khi nghe thấy, đẩy cửa bước vào.
Thầy Khắc Lai Sâm lúc này đang ngồi trước bàn làm việc của mình trò chuyện cùng người khác, trên chiếc ghế trước mặt cô, còn có hai người nữa, chính là Lâm Đạt hạng nhất ở Tinh Anh Đường mà Kiệt Sâm đã gặp trước đó, mặc một bộ giáp da màu xanh nâu, quy quy củ củ ngồi đó, người còn lại là một lão giả khoảng chừng sáu mươi tuổi, tóc hoa râm, tinh thần sáng láng, mỉm cười nhìn Khắc Lai Sâm, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc sáng Lâm Đạt bên cạnh, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc cưng chiều.
Nhìn thấy có người vào, Khắc Lai Sâm hướng ánh mắt về phía cửa, không khỏi nhe khẽ cười một tiếng nói:
- Kiệt Sâm đến rồi à, Tạp La Đặc vừa đến đây nói ngươi ở kí túc xá tu luyện, thế nào, gần đây tu luyện cảm giác như thế nào?
- Đa tạ lão sư Khắc Lai Sâm quan tâm, gần đây cảm giác cũng không tệ.
Kiệt Sâm gật gật đầu, trả lời nói:
- Đệ tử nhìn thấy Tạp La Đặc để lại giấy nhắn nói lão sư tìm đệ tử có chuyện, không biết Khắc Lai Sâm lão sư có chuyện gì cần đệ tử giúp đỡ.
Sau khi nghe thấy đoạn hội thoại giữa Kiệt Sâm và Khắc Lai Sâm, lão giả lúc nãy lập tức quay sang nhìn hắn.
- Kiệt Sâm, ngươi ngồi xuống trước đi, trên thực tế, là Lâm Đạt và vị lão tiên sinh này muốn tìm ngươi.
Khắc Lai Sâm sau khi đợi Kiệt Sâm ngồi xuống, giới thiệu nói:
- Để ta giới thiệu một chút, Lâm Đạt có lẽ ngươi cũng biết rồi, vị lão tiên sinh này là quản gia Mai Da trong thành chủ phủ Thành Tháp Lâm.
- Mai Da quản gia, vị này chính là Kiệt Sâm mà ngài tìm.
- Ha ha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, lão phu Mai Da, là tiểu quản gia, hôm nay phiền lão sư Khắc Lai Sâm, đặc biệt đến tìm tiểu huynh đệ, là có một chuyện tương cầu.
Lão giả kia sau khi được Khắc Lai Sâm giới thiệu, lập tức mỉm cười đứng dậy, nói với Kiệt Sâm.
Lâm Đạt bên cạnh cũng đứng dậy Mai Da lão giả, đầu hơi cúi, thỉnh thoảng lại liếc Kiệt Sâm một cái, trong ánh mắt, hình như có chút không tình nguyện, lại có chút không phục khí, nhưng nhiều hơn vẫn là sự chờ đợi.
- Lão tiên sinh khách khí, không biết lão tiên sinh hôm nay tìm ta, có chuyện gì?
Kiệt Sâm đứng dậy, thần sắc tự nhiên nói, cũng không vì thân phận đối phương, mà có biểu hiện gì khác thường.
Nhìn thấy Lâm Đạt xuất hiện cùng lão giả kia, Kiệt Sâm trong lòng đã thầm đoán ra lão giả kia tìm mà rốt cục là vì chuyện gì, nhưng sau khi nghe thấy lão sư Khắc Lai Sâm nói lão giả đó là quản gia trong thành chủ phủ, Kiệt Sâm vẫn không khỏi có chút giật mình, đồng thời liếc nhìn Lâm Đạt đang đứng sau lưng lão giả, chỉ có điều không biểu hiện gì ra ngoài.
- Ha ha, Kiệt Sâm tiểu huynh đệ, không ngại ta gọi ngươi như thế chứ, nghe nói mấy ngày trước ngươi nhìn ra bệnh tình trên người Lâm Đạt, cho nên lão hủ đặc biệt đến hỏi thăm, không biết tiểu huynh đệ ngươi có biện pháp trị liệu cho Lâm Đạt không?
Nói xong những lời này, Mai Da nhìn Kiệt Sâm mặt đầy chờ đợi, Lâm Đạt đứng sau lưng hắn, lúc này ánh mắt cũng tràn ngập thần sắc kì vọng.
Kiệt Sâm thoáng do dự:
- Biên pháp thì có, chỉ là...
Nhìn thấy thần sắc khó xử của Kiệt Sâm, Mai Da tưởng rằng Kiệt Sâm muốn đòi thù lao, hảo cảm dành cho Kiệt Sâm giảm đi rất nhiều, mình thân là quản gia thành chủ phủ Thành Tháp Lâm, ở Thành Tháp Lâm, cho dù là quý tộc cũng phải nể mặt mấy phần, Kiệt Sâm trước mặt này chỉ là một học viên nhỏ, vậy mà lại không tự biết điều.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Nhưng Mai Da không để lộ những suy nghĩ ấy ra bên ngoài, chỉ mỉm cười nói với Kiệt Sâm:
- Tiểu huynh đệ, ngươi cần gì cứ việc nói, về phần thù lao, chỉ cần ngươi có thể cung cấp phương pháp trị liệu cho Lâm Đạt, thành chủ phủ chúng ta sẽ cho ngươi năm trăm linh tệ làm thù lao, nhưng ngươi phải biết, Lâm Đạt là con gái của Tác Nạp Tư thành chủ Thành Tháp Lâm, thân thể nàng ấy không thể có nửa điểm sơ suất.
Kiệt Sâm không biết, những ngày này vì bệnh tình Lâm Đạt, cả thành chủ phủ Thành Tháp Lâm gần như náo loạn.
Ban đầu sau khi phát hiện một số dị thường trên cơ thể mình, Lâm Đạt cũng không để ý lắm, cho nên khi Kiệt Sâm nói với nàng, nàng mới cảm thấy sợ hãi, sau một thời gian dài do dự, mới nói với phụ thân mình thành chủ Tác Nạp Tư Thành Tháp Lâm.
Sau khi nhìn thấy tình hình trên người Lâm Đạt, thân là phụ thân Tác Nạp Tư đương nhiên vô cùng lo lắng, cho hai y sư phụ trách y vụ trong phủ thành chủ tiến hành kiểm tra, nhưng hai y sư này sau khi nhìn thấy bệnh tình Lâm Đạt, chỉ nói không phải trúng độc, về phần trị liệu thế nào, không cách nào cung cấp được biện pháp cụ thể.
Hai y sư chỉ có thể cho Lâm Đạt dùng một số dược tề trị liệu và dược tề giải độc cơ bản, nhưng tình hình chỉ tốt lên đôi chút , chứ không hồi phục hoàn toàn, Tác Nạp Tư trong lúc lo lắng, triệu tập tất cả y sư nổi tiếng của Thành Tháp Lâm.
Những y sư nổi tiếng này sau khi khám bệnh cho Lâm Đạt, người này nhìn người kia, cũng không đưa ra được biện pháp cụ thể nào, khiến Tác Nạp Tư giận quá liên tục đập bàn, mắng họ là một đám phế vật.
Trong những ngày này, cả Thành Tháp Lâm thành chủ phủ đều là mày chau mặt ủ, bản thân Lâm Đạt thì chỉ biết dựa vào những dược tề trị liệu và dược tề giải độc kia để khống chế bệnh tình phát triển.
Sáng hôm nay, Lâm Đạt đột nhiên nghĩ đến Kiệt Sâm người vừa mới nhìn đã biết ngay tình trạng sức khỏe của mình, liền đem chuyện này nói với Tác Nạp Tư, Tác Nạp Tư nghĩ biết đâu trên người Kiệt Sâm lại có phương pháp trị liệu, lập tức cho Mai Da dẫn Lâm Đạt đến học viện Tây Tư tìm Kiệt Sâm.
Mai Da không thông thuộc học viện Tây Tư lắm nên quyết định đến tìm Khắc Lai Nhân người hướng dẫn dược học cho Kiệt Sâm, Khắc Lai Nhân sau khi hỏi thăm một số bạn bè và giáo viên của Kiệt Sâm, cuối cùng được Tạp La Đặc cho biết Kiệt Sâm đang ở kí túc xá tu luyện, chiếu cố Kiệt Sâm nên Khắc Lai Nhân không cho Tạp La Đặc lập tức đánh thức Kiệt Sâm dậy.
Trên thực tế, lúc Kiệt Sâm đến văn phòng của Khắc Lai Nhân, hai người Mai Da và Lâm Đạt đã đợi hơn một canh giờ, chỉ là Khắc Lai Nhân không gọi Kiệt Sâm dậy, Mai Da trong lòng sốt sắng đến mấy cũng không tiện lên tiếng.
Nghe Mai Da nói xong, Kiệt Sâm lập tức nghe ra Mai Da đã hiểu lầm mình, nhưng hắn không giải thích gì, nói:
- Bệnh tình trên người Lâm Đạt ta có thể trị liệu, chỉ là quá trình trị liệu cần Lâm Đạt có chút phối hợp.
- Kiệt Sâm, ngươi chắc chứ?
Khắc Lai Nhân chen vào, Lâm Đạt không giống người thường, nếu Kiệt Sâm chữa khỏi không sao, nếu chữa không khỏi, hoặc khiến bệnh tình trầm trọng thêm, cho dù mình là đạo sư Bỉ Tư Pháp Mỗ, cũng không thể thay Kiệt Sâm biện hộ.
- Lão sư yên tâm.
Cảm nhận được sự quan tâm của Khắc Lai Nhân, Kiệt Sâm cảm kích nhìn Khắc Lai Nhân, ngôn ngữ tràn ngập tự tin.
- Được, ta nhận lời ngươi.
Mắt nhìn Lâm Đạt sau lưng, Mai Da gật gật đầu:
- Nhưng không biết trị liệu cho Lâm Đạt, tiểu huynh đệ ngươi cần những cái gì.
Đối với một người vẫn chỉ là thiếu niên như Kiệt Sâm, trên thực tế trong lòng Mai Da vẫn có chút không yên tâm, chỉ là hắn bây giờ, không có biện pháp nào hết, chủ có thể nhắm mắt làm liều.
- Ha ha, không cần gì, lát nữa theo ta đến phòng thực nghiệm, ta cần pha chế thêm một số thuốc còn thiếu, hơn nữa cần làm một lần trị liệu sơ bộ cho Lâm Đạt.
Kiệt Sâm cười nói, sau đó hướng ánh mắt sang phía Lâm Đạt:
- Lâm Đạt, nàng gần đây vẫn đang pha chế dược tề trấn thương và mị độc chứ?
- Đúng, đúng, ngươi...sao ngươi biết ta đang pha chế dược tề trấn thương và mị độc...
Nghe Kiệt Sâm nói xong, trên mặt Lâm Đạt tràn ngập chấn động.
Những ngày này nàng bị bệnh tình làm cho đầu óc choáng váng, lúc nãy nghe Kiệt Sâm nói có thể chữa khỏi bệnh cho mình, cảm giác khó chịu dành cho Kiệt Sâm, hình như cũng đột nhiên giảm đi rất nhiều, bây giờ nhìn thấy Kiệt Sâm một phát nói ra dược tế mà mình pha chế gần đây, càng khiến Lâm Đạt trong lòng vô cùng chấn động, đồng thời tràn ngập hiếu kì đối với Kiệt Sâm.
Vừa nhìn đã đoán ra bệnh tình trên người mình, vừa gặp đã nói ra dược tế gần đây mình đang tập pha chế, Lâm Đạt cảm thấy trên người Kiệt Sâm trước mặt, tràn ngập một thứ hương vị thần bí.
- Hai loại dược tế này nàng tạm thời dừng pha chế, bệnh tình trên người nàng chính là vì pha chế hai loại dược tế ấy mới tạo thành, kì thực với thực lực của nàng, tập pha chế một số linh dược tế nhất giai hạ phẩm đơn giản, trong thời gian ngắn tấn cấp linh dược đồ nhất giai, là căn bản không có vấn đề.
Kiệt Sâm cười cười, sau đó đi ra cửa:
- Bây giờ chúng ta đến phòng thực nghiệm.
Khắc Lai Nhân, Mai Da và Lâm Đạt ba người, bám sát sau lưng Kiệt Sâm, đi ra khỏi văn phòng Khắc Lai Nhân.
- Phòng thực nghiệm hệ linh dược không phải bên kia sao?
Nhìn thấy Kiệt Sâm sau khi đi ra, trực tiếp đi ra phía sau học viện, Lâm Đạt không khỏi nghi hoặc lên tiếng.
Phòng thực nghiệm hệ linh dược nằm ở bên trái học viện, nhưng lúc này hướng mà Kiệt Sâm đang đi, lại là khu vực hành chính học viện.
- Chúng ta không đi phòng thực nghiệm hệ linh dược.
Kiệt Sâm thản nhiên nói một câu, cũng không giải thích gì nhiều, rất nhanh, đã đến trước cửa phòng viện trưởng học viện Tây Tư.
Mai Da và Lâm Đạt nhìn thấy Kiệt Sâm trực tiếp móc từ trong túi ra một chiếc chìa khóa, mở cửa phòng viện trưởng đi vào, nhất thời đứng ngây tại chỗ, Khắc Lai Nhân thì rất tự nhiên đi theo Kiệt Sâm, chuyện Kiệt Sâm có chìa khóa phòng viện trưởng, nàng cũng biết.
Do dự một lát, Mai Da và Lâm Đạt cũng vội vàng đi theo, đi qua phòng viện trưởng, Mai Da ánh mắt phức tạp nhìn Kiệt Sâm đang đi trước mặt, trong đôi mắt đục ngầu đột nhiên lập lòe tinh quang, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Còn Lâm Đạt nội tâm lại càng hiếu kì về Kiệt Sâm hơn.
Sau khi mọi người đi qua phòng viện trưởng, một tiểu viện xuất hiện trước mặt nhóm Mai Da, đây là phòng thực nghiệm viện trưởng trong học viện Tây Tư, để tiện trao đổi cùng Kiệt Sâm, Bỉ Tư Pháp Mỗ đã giao một bộ chìa khóa phòng viện trưởng và phòng thực nghiệm của mình cho Kiệt Sâm, còn Kiệt Sâm để tiện pha chế một số dược tế, cũng cung kính nhận lấy.
Dù sao phòng thực nghiệm hệ linh dược bên trong học viện không những mất tiền, hơn nữa một số nguyên liệu trong đó đều là tương đối cơ bản, chủng loại cũng không phải rất nhiều, tuyệt đại bộ phận đều là dùng cho học viên thực nghiệm, còn trong phòng thực nghiệm cá nhân Bỉ Tư Pháp Mỗ, vật phẩm và nguyên liệu đều rất nhiều, không những chủng loại phong phú, còn không thiếu một số nguyên liệu quý hiếm.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss
Khắc Lai Nhân đương nhiên tương đối thông thuộc phòng thực nghiệm Bỉ Tư Pháp Mỗ, sau khi sắp xếp cho Mai Da và Lâm Đạt ngồi xuống, liền ngồi xuống rót trà, nói chuyện cùng họ, bên kia Kiệt Sâm đang thuần thục lấy từ trong tủ nguyên liệu ra một số nguyên liệu, bày lên bục thực nghiệm.
Trong lúc nói chuyện, Mai Da sành sỏi và Khắc Lai Nhân tỏ ra khá hợp nhau, chỉ là Mai Da thỉnh thoảng lại liếc sang phía Kiệt Sâm vẫn đang bận rộn, mắt sáng lên, hình như đang nghĩ điều gì.
Lâm Đạt thì có chút hiếu kì quan sát phòng thực nghiệm Bỉ Tư Pháp Mỗ, thân là phòng thực nghiệm của một Linh dược thiên sư tứ giai, nguyên liệu và những thứ bên trong đương nhiên đủ loại, cái gì cũng có, Lâm Đạt nhìn mà không khỏi thán phục và ngưỡng mộ.
Rất nhanh, Kiệt Sâm đã pha chế hoàn tất, lấy ra một lọ linh dược màu lửa đặt trước mặt Lâm Đạt.
- Bình linh dược tề này mỗi ngày đều phải dùng một ít, số lượng trong bình có lẽ đủ cho nàng dùng trong mười lăm ngày, sau khi dùng xong lại đến tìm ta, ta sẽ pha chế cho nàng bình khác, dùng hết hai bình chắc sẽ khỏi bệnh.
Kiệt Sâm đặt bình linh dược tề vào tay Lâm Đạt.
- Kì thực nàng dùng dược tề giải độc mỗi ngày là đúng, chỉ là dược tề giải độc chỉ có thể làm giảm quá trình khuếch tán của bệnh tình trong cơ thể, chứ không hoàn toàn trị khỏi bệnh nàng, cộng thêm khoảng thời này nàng vẫn không ngừng tập pha chế dược tề trấn thương và mị độc, cho nên mới khiến độc tố trong người nàng tiếp tục tích lũy và gia tăng, sau này ghi nhớ, dược tề trấn thương và mị độc hai loại linh dược tề này không dược pha chế với nhau trong một thời gian dài.
Nghe Kiệt Sâm nói xong, Lâm Đạt gật gật đầu, Khắc Lai Nhân mặc dù không hiểu tại sao dược tề trấn thương và mị độc pha chế với nhau lại dẫn đến trúng độc, nhưng nghĩ đến lý giải của Kiệt Sâm về thuốc đến đạo sư mình còn phải vô vùng ngưỡng mộ, cho nên nàng vẫn âm thầm ghi nhớ trong lòng.
Sau khi nhìn thấy biểu tình của Lâm Đạt và Khắc Lai Nhân, Kiệt Sâm trong lòng thầm thở dài một tiếng.
Thời đại này, mặc dù linh dược học phát triển cũng tương đối phồn vinh và nhanh chóng, nhưng so với ba ngàn năm sau, thực sự là quá lạc hậu, thường thức và đạo lý mà bất cứ Linh dược đồ hậu thế nào cũng biết, ở thời đại này, lại là vô cùng mới lạ và khó lý giải.
- Ừm, dược tề sử dụng đã pha chế xong, tiếp theo ta sẽ tiến hành trị liệu bên ngoài cho ngươi, Lâm Đạt, ngươi chuẩn bị xong chưa?
Bị Kiệt Sâm cảm nhiễm, thần sắc Lâm Đạt cũng trở nên nghiêm túc hơn, gật gật đầu, những ngày này nàng liên tục bị bệnh ma giày vò, đâu còn có thể uy phong và hung hăng như trước, so với hôm đó hoàn toàn giống như hai con người.
- Vậy bây giờ ngươi hãy nằm lên băng ghế này.
Kiệt Sâm nhìn Lâm Đạt gật đầu, chỉ vào băng ghế bên cạnh nói.
Lâm Đạt không nói gì, ngoan ngoãn nằm xuống ghế.
Kiệt Sâm không nói hai lời, đến trước mặt Lâm Đạt, trực tiếp mở khuy bì giáp trước ngực nàng.
- Ngươi làm gì vậy?
- Kiệt Sâm, đây là?
Sau khi nhìn thấy động tác của Kiệt Sâm, Mai Da nãy giờ vẫn đứng một bên im lặng quan sát thần sắc vụt biến, vội vàng hô lên, còn trên mặt Khắc Lai Nhân lão sư thì đẩy vẻ nghi hoặc, Lâm Đạt đang nằm trên ghế thân thể chỉ khẽ run lên, chứ không nói gì.
- Ta cần trực tiếp tiến hành trị liệu với những chỗ phát bệnh trên người nàng ấy, nếu các người không đồng ý, ta có thể từ bỏ trị liệu, các người có thể đi tìm biện pháp khác.
Kiệt Sâm quay đầu nhìn Mai Da, thần sắc không hề thay đổi, chỉ thản nhiên nói.
Mai Da sắc mặt nhất thời do dự, hướng ánh mắt lên người Lâm Đạt đang nằm, Mai Da là rất muốn để Kiệt Sâm chữa khỏi bệnh cho Lâm Đạt, nhưng đây là cơ thể của thiên kim đại tiểu thư Lâm Đạt, sao có thể tùy tiện để người khác nhìn thấy, Mai Da sống ở thành chủ phủ Thành Tháp Lâm cả đời, sớm đã coi Lâm Đạt như con gái ruột của mình.
- Mai bá, cứ để hắn trị liệu.
Lâm Đạt nãy giờ nằm im không nói gì, đột nhiên cắn răng lên tiếng, giọng nói tràn ngập kiên quyết.
Thân là nữ sinh, Lâm Đạt đương nhiên coi trọng thân thể mình hơn bất cứ ai khác, nhưng thời gian này nàng bị bệnh ma giày vò vô cùng đau đớn, biết Kiệt Sâm trước mắt hiện tại là hi vọng duy nhất của nàng, cho nên nàng không khỏi hạ quyết tâm, cắn răng đưa ra quyết định, sau khi nói ra câu nói này, khóe mắt Lâm Đạt hình như hơi ươn ướt.
Trong cả quá trình thần tình Kiệt Sâm không hề thay đổi, sau khi thấy Lâm Đạt và Mai Da đều đồng ý, Kiệt Sâm tiếp tục cởi bỏ bì giáp của Lâm Đạt, rất nhanh, tấm bì giáp màu xanh nâu khoác bên ngoài đã bị Kiệt Sâm cởi bỏ, để lộ ra lớp áp lót hồng phấn bên trong, mặt Lâm Đạt trong chớp mắt trở nên đỏ bừng.
Sau khi cởi bỏ bì giáp, một phần bụng trắng nõn xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm, chỉ là giữa bụng, ngay vị trí rốn, có mấy nốt xanh nhỏ như hạt đậu, những tia vân mảnh màu xanh lá từ trong nốt xanh đó lan ra ngoài, bò đầy trên bụng Lâm Đạt, khủng bố dị thường.
Sau khi nhìn thấy tình hình bụng Lâm Đạt, Mai Da và Khắc Lai Nhân không khỏi hít ngược một ngụm lãnh khí, còn Lâm Đạt chỉ nhìn Kiệt Sâm, cắn môi, im lặng không nói gì.
Sau khi nhìn thấy tình hình bụng Lâm Đạt, Kiệt Sâm khẽ nhíu mày, tình hình Lâm Đạt còn nghiêm trọng hơn mình tưởng tượng một chút.
Lấy từ trên bục thực nghiệm một bình dung dịch hỏa nguyên tố cơ sở trục cột, rót một ít lên lòng bàn tay, sau đó đem tay mình nhẹ nhàng đặt lên bụng Lâm Đạt, nhẹ nhàng xoa bóp, đem dung dịch hỏa nguyên tố cơ sở trụ cột thoa đều mỗi tấc da thịt trên bụng Lâm Đạt.
Khoảng khắc Kiệt Sâm chạm vào bụng mình, Lâm Đạt không khỏi thoáng rùng mình, Lâm Đạt thường ngày hung hãn, nhưng lúc này, nàng chỉ là một nữ tử yếu ớt.
Từng tia Linh lực cấp tám trong người Kiệt Sâm bắt đầu vận chuyển, hơn nữa dọc theo hai tay, đi vào trong cơ thể Lâm Đạt, khiến bệnh tình Lâm Đạt thuyên giảm nhanh hơn, Kiệt Sâm còn đặc biệt thêm vào trong linh lực một ít Trúc thể linh dịch.
Lâm Đạt nhất thời cảm thấy hai tay Kiệt Sâm đột nhiên như hai quả cầu lửa thiêu đốt, càng lúc càng nóng, cảm giác nóng rát tỏa xuyên qua tay Kiệt Sâm, truyền vào trong cơ thể mình, Lâm Đạt cảm thấy phần bụng âm hàn đau đớn lúc trước dần dần dễ chịu vô cùng, lỗ chân lông trên người dường như cũng được mở ra.
- Á...
Cảm nhận hai bàn tay đang du động trên bụng mình càng lúc càng nóng, cảm giác dễ chịu khiến Lâm Đạt không kìm được lòng phát ra một tiếng rên nhỏ nhỏ, trong không gian phòng thực nghiệm vô cùng yên tĩnh, tiếng rên đó tương đối rõ ràng, khuôn mặt Lâm Đạt lập tức đỏ bừng, nóng hôi hổi.
Khắc Lai Nhân và Mai Da giả như không nghe thấy, tiếp tục nhìn không chớp mắt, thần sắc tự nhiên nhìn Kiệt Sâm, còn Kiệt Sâm thì vẫn toàn tâm toàn ý chăm chú vào việc trị liệu.
Lâm Đạt cố gắng kìm cảm xúc muốn rên rỉ trong lòng, răng cắn chặt môi, trên bờ môi ươn ướt còn lưu hai dấu răng rõ ràng.
- Được rồi.
Xoa bóp mấy lần trên bụng Lâm Đạt, Kiệt Sâm thu hồi hai tay, lau lau mồ hôi trên trán, miệng thở hổn hển.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cưa Gái Toàn Miss