08-06-2011, 10:07 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 46: Chu tiên sinh và o thà nh.
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Tôi há»i bừa má»™t câu, liá»n giải quyết được vấn Ä‘á» khúc mắc nà y. Không những mẹ từ giáºn chuyển sang mừng, mà nét mặt của cha cÅ©ng giãn ra rất nhiá»u.
“Con yêu giá»i lắm, ý kiến nà y không tồi.â€
Mẹ cÆ°á»i vui vẻ, nhÆ°ng vẫn có chút lo lắng: “NhÆ°ng báo huyện và báo khu, muốn phát biểu trên đó không phải là việc dá»… dà ng đúng không?â€
Tôi cÆ°á»i hì hì, nói: “Lên báo “Nháºt báo nhân dân†được hay không, con không chắc, nhÆ°ng lên “nháºt báo tỉnh N†chẳng phải dá»… nhÆ° giở bà n tay sao? Còn vỠ“nháºt báo Bảo Châuâ€, con còn chẳng thèm để mắt đến nữa cÆ¡ đấy.â€
“Con cứ bốc phét nữa Ä‘i, bốc phét đến Ä‘á»™ nổ mÅ©i ra ấy.â€
Mẹ không tin tưởng những gì tôi nói.
“Theo há»c Chu tiên sinh, những thứ khác thì không há»c được, chỉ được má»—i môn khoác lác thôi.â€
Nhắc đến Chu tiên sinh, tôi và cha bất giác cÆ°á»i. Äừng nói, dù cho mẹ có là m oan uổng Chu tiên sinh bằng cái tá»™i “dạy không ra gìâ€, nhÆ°ng việc nà y đúng là Chu tiên sinh phải gánh tháºt.
“Cha, bác Chu lúc nà o má»›i quay trở lại huyện?â€
“Ừm, việc của bác Chu bác Nghiêm con đã sắp xếp đâu và o đấy rồi, tạm thá»i Ä‘iá»u bác và o Ä‘oà n kịch của huyện, là m ngắn hạn thôi. Cha tìm cho bác má»™t căn phòng rồi, gá»i ngÆ°á»i đến dá»n dẹp sạch sẽ gá»n gà ng, Mấy hôm nữa cha Ä‘i sÆ¡n lại, giúp bác bảo quản.â€
Có thể gá»i bản thảo trá»±c tiếp đến tòa soạn báo, không phải thông qua hoạt Ä‘á»™ng thu tháºp bà i viết, cha chẳng còn băn khoăn lo ngại gì nữa, có thể rảnh tay sá»a bản thảo cho chú. Tất nhiên tôi cÅ©ng có khả năng là m việc ấy, nhÆ°ng là m ngÆ°á»i cứ khiêm tốn là hÆ¡n, không phải lúc nà o cÅ©ng già nh đứng đầu.Sau khi được cha sá»a, cuối cùng là Chu tiên sinh nháºn xét lại, và ngÆ°á»i bạn biên táºp của Chu tiên sinh ở trên báo huyện, nếu bản thảo nà y không xuất bản ra được thì má»›i là không hiểu nổi!
Chú vui lắm, cứ gáºt đầu lia lịa.
Giúp đỡ chú được ra là m quan, thá»±c ra là điá»u tôi mong muốn, chỉ là đã xảy ra trÆ°á»›c so vá»›i dá»± tÃnh nhiá»u quá.
Äáng lẽ tưởng rằng, Nghiêm Ngá»c Thà nh phải đến năm 81 thì má»›i có thể lên là m lãnh đạo huyện, cha Ä‘i theo ông, có lẽ cÅ©ng được cái chức chủ nhiệm ủy ban cách mạng khu. Năm 81, Nghiêm Ngá»c Thà nh 43 tuổi, cha 41 tuổi, đã không còn trẻ nữa, dù lúc đó vẫn thuá»™c và o hà ng cán bá»™ trẻ, nhÆ°ng cùng vá»›i việc cán bá»™ trên trung Æ°Æ¡ng Ä‘iá»u chỉnh ngà y má»™t trẻ ra, cán bá»™ huyện ở tuổi nà y, đã không còn sức cống hiến nữa rồi. Sá»± phát triển bình thÆ°á»ng, cÅ©ng đại khái giống nhÆ° trong kiếp trÆ°á»›c, Nghiêm Ngá»c Thà nh cuối cùng có thể là m đến chức chuyên viên cÆ¡ quan hà nh chÃnh khu Bảo Châu, còn cha, mãi cÅ©ng chỉ là ở chức quan thất phẩm nhÆ° là chuyên viên phó hoặc là thÆ° ký ủy ban cách mạng huyện.
Äến ngà y hôm nay, dù đã Ä‘i trÆ°á»›c đến ba năm, nhÆ°ng vẫn không có được quá nhiá»u Æ°u thế vá» tuổi tác. Còn bản thân tôi, không tin tưởng lắm vá» việc Ä‘i Ä‘i lại lại trong chốn quan trÆ°á»ng để đón cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh. Vá» mặt bản chất, tôi là má»™t ngÆ°á»i lÆ°á»i nhác có thì có không có thì thôi, loại tÃnh cách nà y, không hợp để phát triển trên con Ä‘Æ°á»ng là m quan. Váºy thì Ä‘Ã o tạo những ngÆ°á»i trẻ có tà i trong Liá»…u Gia hoặc là Nguyá»…n Gia, là má»™t cách lá»±a chá»n không tồi.
Chú và Giang Hữu TÃn là hai ngÆ°á»i có tiá»n đồ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä‘iá»u tiên quyết là Giang Hữu TÃn phải trở thà nh anh rể cả của tôi. Dù sao thì hoạt Ä‘á»™ng thu tháºp bà i viết đã bắt đầu triển khai rồi, việc được chá»n của Giang Hữu TÃn là điá»u tất nhiên, còn vá» việc anh ta có trở thà nh con rể của Liá»…u Gia hay không, còn phải chá» xem.
Hai ngà y sau, Chu tiên sinh dá»n đến huyện thà nh, chú cÅ©ng đến cùng ông, giúp ông dá»n nhà . Việc nà y, chú là m rất tốt.
Tôi biết rằng Chu tiên sinh sẽ đến trong mấy ngà y nà y, tá»± nhiên tôi lại đổi tÃnh đổi nết, Ä‘i há»c vá» không la cà nữa, vá» nhà rõ sá»›m, ôm quyển “Chiến tranh và hòa bình†chúi đầu nghiên cứu. Há»c hà nh chăm chỉ nhÆ° là sinh viên đại há»c váºy. Chu tiên sinh có tốt đến đâu chăng nữa, cÅ©ng có Ä‘iểm không được, cái táºt của ngÆ°á»i là m nghá» giáo mãi không sá»a được, cứ gặp ai là lại phải vấn đáp vá» kiến thức và các vấn Ä‘á» há»c thuáºt. Nếu bị ông phát hiện ra trong thá»i gian nà y tôi không có chút tiến bá»™ nà o, chắc sẽ bị ăn sống mất.
Äáng lẽ má»—i buổi tối Ä‘á»u phải đến chá»— PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch “kiếm chác†chút đỉnh, bây giá» Ä‘Ã nh đổi lại và o buổi chiá»u.
Ôi, con Ä‘Æ°á»ng là m quan má»›i vất vả là m sao!
Hôm ấy Ä‘ang nắm tay Nghiêm Phỉ đến gần chá»— lầu hai, liá»n nhìn thấy chủ nhiệm Nghiêm và cha đứng đó nói chuyện.
“Nhóc con, để ý đến Phỉ Phỉ nhà ta rồi hả.â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh vừa thấy cảnh tôi thân máºt vá»›i con gái nhá» nhà ông, liá»n cÆ°á»i lá»›n.
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, bà xã của mình phải quản chặt chút chứ.â€
Tôi ngượng chÃn mặt nói linh tinh.
Nghiêm Phỉ vá»™i bá» tay tôi ra, nhẹ nhà ng đánh tôi má»™t phát, cái miệng hồng xinh xinh bÄ©u ra, thưởng cho tôi má»™t cái nhìn nhÆ° giáºn dá»—i. Mấy ngà y nay ở bên cạnh Nghiêm Phỉ, tôi đã biết thá»±c ra Nghiêm Phỉ rất hồn nhiên, tÃnh cách nhÆ° má»™t đứa trẻ con bảy tuổi, trẻ hÆ¡n nhiá»u so vá»›i tuổi thá»±c. Tôi cà ng ngà y cà ng yêu mến cô, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, lúc đó chỉ là tình cảm yêu quý của má»™t ngÆ°á»i lá»›n tuổi vá»›i má»™t đứa trẻ con, vẫn chÆ°a dÃnh lÃu gì đến tình cảm nam nữ. Còn vá» sau phát triển đến mức Ä‘á»™ nà o thì tôi cÅ©ng không biết được.
Nghiêm Ngá»c Thà nh vui vẻ cÆ°á»i lá»›n lên.
“Bác Nghiêm, cha, má»i ngÆ°á»i Ä‘ang là m gì váºy? Bây giá» là giá» là m viêc, sao hai ngÆ°á»i lại vá» sá»›m thế nà y. NhÆ° váºy là không được đâu, phải là m gÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i khác chứ!â€
“á»i chà , tên nhóc nà y lại còn dạy Ä‘á»i ngÆ°á»i khác cÆ¡ đấy? Chúng ta đứng đây để chá» cháu đấy!â€
Tha cho tôi cái tôi dương dương tự đắc, nói năng linh tinh đi nà o. Tôi là ai mà phải để hai vị chủ nhiệm chỠđợi thế nà y?
Cha cÆ°á»i nói: “Bác Chu đến đây rồi, ở chá»— Ä‘á»™i văn công huyện, chúng ta đợi con tan há»c rồi cùng Ä‘i đến đó.â€
“Thế thì tốt quá rồi.â€
Tôi vỗ tay hoan hô.
“Äi thôi nà o.†Nghiêm Ngá»c Thà nh vá»— đầu tôi, chỉ vỠđằng trÆ°á»›c, rồi lại quay ngÆ°á»i nói vá»›i Nghiêm Phỉ: “Phỉ Phỉ, con vá» nhà đi. Nói vá»›i mẹ là không phải đợi cha vỠăn cÆ¡m nữa.â€
“Vâng.â€
Nghiêm Phỉ nhá» nhẹ trả lá»i, rồi lại lÆ°u luyến liếc mắt nhìn tôi má»™t cái má»›i quay ngÆ°á»i Ä‘i vá».
Tôi nhìn khắp xung quanh, không muốn nhÃch chân: “Xe đâu ạ?â€
“Xe gì?â€
“Hai ông chủ nhiệm Ä‘i vi hà nh, chẳng lẽ lại Ä‘i xe ‘căng hải’ sao ạ? Thế thì cÅ©ng quá túng thiếu rồi.â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh cÆ°á»i hà hà : “đi xe ‘căng hải’, từ ngữ dùng hay lắm.â€
Tôi cÆ°á»i nói: “Cháu hiểu rồi, hóa ra hai vị lãnh đạo muốn vi hà nh trong dân, để hiểu được ná»—i khổ của Ä‘á»i sống nhân dân đây mà .â€
“Äi tôi, cứ coi nhÆ° là nhà nghèo Ä‘i!â€
Chủ nhiệm và phó chủ nhiệm má»›i nháºm chức trong ủy ban cách mạng cÅ©ng đến thăm ngÆ°á»i “có vai vế trong giá»›i há»c thuáºt phản Ä‘á»™ngâ€, đúng là không nên quá phô trÆ°Æ¡ng. Äạo lý nà y tôi có thể hiểu được, nếu muốn tránh lá»i ra tiếng và o và sá»± hiá»m nghi, tháºm chà phải để đến tối hãy Ä‘i.
Tất nhiên, tôi không đến mức độ bảo hai ông là m việc vô nghĩa ấy.
Nhà má»›i của Chu tiên sinh nằm trong má»™t căn phòng nhá» thầng ba ký túc xá há»™i văn công huyện, kiểu nhà ống nên phòng không đủ sáng, nhÆ°ng dá»n dẹp rất sạch sẽ. Má»™t chồng sách to bà y trong má»™t góc tÆ°á»ng rất bắt mắt. NhÆ°ng tôi chỉ liếc qua cÅ©ng biết đây chỉ là má»™t con số nhá» trong đống sÆ°u táºp hoà nh tráng của Chu tiên sinh. Trong ÄÆ°á»ng Ma Loan nà y, sách của Chu tiên sinh có thể chất đầy má»™t căn phòng.
Ba ngÆ°á»i chúng tôi vừa bÆ°á»›c và o, chú Ä‘ang ngồi bống vá»™i và ng đứng dáºy, cúi đầu, chắp hai tay, mặt đó nhÆ° gấc, đây là biểu hiện thÆ°á»ng thấy của má»™t xã viên thanh niên nhìn thấy ngÆ°á»i đứng đầu huyện.
Hôm nay dá»n nhà , Ä‘á»u là nhá» công của chú, Chu tiên sinh rất Ä‘á»—i mang Æ¡n. Tiên sinh há»c rá»™ng biết nhiá»u nhÆ°ng những việc lao Ä‘á»™ng chân tay lại không rà nh lắm.
“Thà nh Lâm, ngồi xuống Ä‘i, chủ nhiệm Nghiêm cÅ©ng chẳng phải ngÆ°á»i ngoà i. Äã đến cái ổ chuá»™t của tôi, thì má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u là bạnâ€
Chu tiên sinh thấy chú lung túng, liá»n lên tiếng gỡ rối.
“Äây là …â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh không nháºn ra chú.
“Chú của cháu, Nguyá»…n Thà nh Lâm.â€
Tôi thay cha trả lá»i.
“Ồ, váºy thì là ngÆ°á»i má»™t nhà vá»›i Tấn Tà i rồi mà , ngồi Ä‘i ngồi Ä‘i, không phải cung kÃnh thế đâu.â€
Ghế trong phòng không nhiá»u, nhÆ°á»ng cho cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh ngồi, còn tôi và chú đứng.
SÆ° mẫu xin lá»—i nói: “Vừa má»›i dá»n đến đây, chẳng có gì đầy đủ cả, đến nÆ°á»›c cùng còn chÆ°a Ä‘un…â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh vôi xua tay: “SÆ° mẫu, không phải phiá»n phúc thế đâu, dù sao cÅ©ng đến giá» cÆ¡m rồi, má»i ngÆ°á»i cùng Ä‘i ăn má»™t bữa.â€
“A, lại được ăn của nhà già u rồi…â€
Tôi nhảy cẫng lên.
Nghiêm Ngá»c Thà nh cÆ°á»i đánh tôi má»™t cái nói: “Nhóc con nà y, ta đâu có phải là địa chủ đâu nà o, mà cháu lại nói là được ăn của nhà già u!â€
Tôi kéo tay chú, cÆ°á»i nói: “Chủ nhiệm lá»›n Nghiêm má»i khách, má»i ngÆ°á»i đừng tiết kiệm cho ông ấy, món nà o đắt thì cứ gá»i món ấy, lát nữa ăn là m cho ông ấy chết khiếp thì thôi.â€
Thấy tôi đùa vá»›i Nghiêm Ngá»c Thà nh không chút kiêng cữ gì hết, mặt chú bá»—ng trắng bệch ra, là m sao dám nói lại vá»›i tôi cÆ¡ chứ? Vì quá căng thẳng nên chú cÅ©ng không nháºn ra nét khác biệt trong khẩu khà của tôi và những đứa trẻ con 9 tuổi khác.
Dù tôi có thá»±c lòng muốn ăn của ngon váºt lạ, nhÆ°ng huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng và o những năm 1978 cÅ©ng chẳng tìm được má»™t nhà hà ng ra hồn, có thể ăn má»™t lần mà là m sạt nghiệp hai vị chủ nhiệm má»›i. Nấu ăn ngon nhất thì phải nói đến phòng chá». NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không nhắc đến chá»— đó. Nếu công bố việc má»i Chu tiên sinh Ä‘i ăn ở phòng chá» của chÃnh phủ, thì cần gì phải giấu giếm không Ä‘i xe mà đi bá»™ đến đây nữa? Ngoà i chá»— đó ra, má»™t nÆ¡i còn có chút tiếng tăm, chỉ có nhà ăn Nhân Dân. Äây là nhà ăn quốc doanh, dà nh cho tất cả má»i ngÆ°á»i.
Nghiêm Ngá»c Thà nh Ä‘á» xuất ý kiến Ä‘i đến đó.
Chu tiên sinh lắc đầu, lạnh lùng nói: “Nghe nói phở thịt bò ở phố cổ rất ngon, là thứ Ä‘á»™c nhất vô nhị ở huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng nà y, tôi nghe danh đã lâu lắm rồi.â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh cảm kÃch nhìn Chu tiên sinh. Äúng là thầy, nghÄ© cho há»c sinh, không muốn gây phiá»n hà thêm cho há»c sinh. Nhà ăn nhân dân có rất nhiá»u tai mắt nhòm ngó, rất phức tạp. Lúc quan trá»ng nhÆ° thế nà y, tôi cÅ©ng không là m khó thêm Nghiêm Ngá»c Thà nh, liá»n nói: “Phở bò đúng là rất ngon, tốt nhất là đến sau Ä‘Æ°á»ng Giải Phóng, chá»— ấy là m phở thịt bò là ngon nhất.â€
Trá»i đã dần ngả vá» chiá»u, má»™t hà ng ngÆ°á»i cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói, bược và o má»™t quán phở bò ở sau con phố Giải Phóng.
Một lúc sau, mấy bát phở bò nóng hổi thơm phưng phức đã được bê lên.
Tôi thÃch ăn thịt, phở còn chÆ°a ăn hết, thịt đã hết veo. Cha cÆ°á»i rất hiá»n, gắp mấy miếng thịt trong bát mình sang bát tôi.
Lúc nà y không phải dịp lá»… tết gì, nên trong tiệm chỉ có và i ngÆ°á»i khách, rất yên tÄ©nh, không gian rất dá»… nói chuyện.
“Bác Chu, chú cháu viết má»™t bà i văn, bác xem thá» xem nhé.â€
Tôi vá»— bụng, nói vá» việc chÃnh sá»±.
“Ừ, Thà nh Lâm còn có thu vui nho nhã nà y cÆ¡ à ? ÄÆ°a cho tôi xem xemâ€
Nét mặt Chu tiên sinh bóng nhẫy mồ hôi, vui vẻ nói.
Mấy ngà y nay, bản thảo của chú tôi luôn mang theo mình, nhằm lúc lên lá»›p cô giáo không để ý liá»n lấy ra sá»a. Còn vá» bạn cùng bà n của tôi, kinh ngạc không nói được gì. Hai ngà y sau, bản thảo được sá»a đến Ä‘á»™ hoà n toà n thay đổi. Bà i văn vốn dÄ© chỉ có 1400, 1500 chữ, nay được kéo dà i đến 2, 3 nghìn chữ. Nếu không phải là để ý đến thể diện của chú, tôi còn muốn viết lại từ đầu ấy chứ. May mà thầy vẫn chÆ°a đến Ä‘á»™ tuổi già mắt kém, nên nháºn ra ngay.
“Dâng tặng cho tổ quốc hà nh Ä‘á»™ng thá»±c tiá»…n, ừ, Ä‘á» mục nghe hay lắm.â€
Chu tiên sinh vừa xem vừa gáºt đầu.
Chú Ä‘á» ngÆ°á»i, đây không phải là tiêu Ä‘á» mà chú nghÄ© ra trÆ°á»›c đó, rồi chú nhìn tôi má»™t cách nghi ngá», tôi cÆ°á»i gáºt gáºt đầu.
Tiêu đỠấy là do tôi sá»a. Vừa bám chặt và o “chân lý kiểm nghiệm thá»±c tếâ€, vừa Ä‘á» cáºp đến việc ká»· niệm 29 năm ngà y quốc khánh. Thá»±c ra tôi không rà nh vá» việc viết mấy loại văn nà y, nếu không phải trÆ°á»›c đó đã tăng cÆ°á»ng má»™t khóa há»c chỉ vá» lý luáºn, thì bà i văn nà y của chú khi đến tay tôi, nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ sá»a được má»™t và i lá»—i dùng từ viết câu, chứ còn vá» ná»™i dung tôi không giúp được gì nhiá»u.
“Bút!â€
Chu tiên sinh thò tay ra.
Nghiêm Ngá»c Thà nh Ä‘Æ°a bút cho tien sinh. Cán bá»™ lúc bấy giá», bút má»±c là thứ không thể thiếu, nó cÅ©ng giống nhÆ° là điện thoại cầm tay váºy.
Chu tiên sinh không hổ là nhà văn lá»›n, vừa xem vừa sá»a, tÆ° thái tháºt phóng khoáng, chẳng giống tôi phải ngồi vắt não suy nghÄ©. Thấy những chá»— mình sá»a lại bị tiên sinh sá»a hoà n toà n khác, trong lòng tôi tháºt hổ thẹn.
Trong lúc sá»a bản thảo nà y, tôi còn ngầm cÆ°á»i chú, hôm nay nhìn lại, trình Ä‘á»™ của mình cÅ©ng chẳng Ä‘i đến đâu.
NgÆ°á»i có chút kinh nghiệm viết văn Ä‘á»u biết rằng, sá»a văn là việc khó khăn tốn nhiá»u thá»i gian nhất, bà i văn gốc nếu viết tốt má»™t chút thì còn tạm được, nếu viết không ra gì, thì bản thân ngÆ°á»i sá»a vô cùng cá»±c nhá»c, tá»± mình viết má»™t bà i khác còn dá»… dà ng hÆ¡n. NhÆ°ng cái định luáºt ấy cÅ©ng chỉ thÃch hợp vá»›i những ngÆ°á»i trình Ä‘á»™ không đắc đạo nhÆ° chúng tôi, còn vá»›i ngÆ°á»i “há»c cao biết rá»™ngâ€, tá»± khắc sẽ khác. HÆ¡n nữa ông đã quen là m thầy giáo, sá»a văn cho ngÆ°á»i khác cÅ©ng là má»™t việc hết sức quen thuá»™c.
Không đến ná»a tiếng sau, Chu tiên sinh mỉm cÆ°á»i Ä‘Æ°a bà i văn cho tôi.
“Chép lại cho rõ rà ng má»™t chút, rồi gá»i đến chá»— đồng nghiệp tôi ngà y trÆ°á»›c, nhất định không có vấn Ä‘á» gì.â€
Tôi cẩn tháºn thu dá»n bản thảo, mắt hoa lên. Chú vừa cảm kÃch vừa thấy xấu hổ, sá»± việc đã đến mức nà y, dÆ°á»ng nhÆ° chẳng có liên quan gì đến chú nữa, chỉ cần ngồi chá» bà i văn được lên báo là được rồi.
Dù sá»± việc chÆ°a được thÆ°Æ¡ng lượng trÆ°á»›c, nhÆ°ng Nghiêm Ngá»c Thà nh là ngÆ°á»i nhìn ra trông rá»™ng, chỉ thấy cảnh nà y là đã hiểu được hết sá»± việc. Thấy chúng tôi là m việc hợp lý, không bị ai chê trách, ông cÅ©ng mỉm cÆ°á»i đồng ý.
Má»i việc đã rõ rà ng, ông cÅ©ng muốn Ä‘á» bạt nhiá»u ngÆ°á»i của mình lên. Dá»±a và o quan hệ của cha và chú, nếu Ä‘á» bạt được chú lên, thì vá» sau nhất định sẽ tin tưởng được.
Còn vỠông ấy và cha, cà ng không cần phải nghĩ nữa, căn bản là hai đầu của một sợi dây thừng, chẳng ai chạy được ai.
Chu tiên sinh nhấp má»™t ngụm trà , rồi há»i: “Ngá»c Thà nh, Tấn Tà i, công việc của các anh dá»± định là m thế nà o?â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh nói: “Vừa nháºm chức được mấy ngà y, chÆ°a đâu và o đâu. Quan trá»ng nhất là việc tuyên truyá»n chÃnh trị.â€
“TÆ° tưởng váºy là đúng. NhÆ°ng dù tuyên truyá»n chÃnh trị quan trá»ng, các công tác khác cÅ©ng không thể xem thÆ°á»ng. Các anh vừa lên nháºm chức, Ä‘iá»u bất lợi nhất là ghế chÆ°a vững. Không thể cứ ở mãi trong huyện, phải Ä‘i đây Ä‘i đó, không được thoát ly quần chúng.â€
Cha gáºt đầu tán thưởng: “Chúng tôi cÅ©ng có ý nà y, chủ nhiệm Nghiêm và tôi đã thÆ°Æ¡ng lượng rồi, thá»i gian nà y để anh ấy trong huyện, còn tôi Ä‘i đến hạ tầng xem xét tình hình, kiểm tra tình hình thá»±c tế của việc tuyên truyá»n chÃnh trị, đồng thá»i cÅ©ng để tìm và giao lÆ°u vá»›i các cán bá»™ xã.â€
Chu tiên sinh gáºt đầu tán thưởng: “Äược váºy thì tốt.â€
Tôi bá»—ng nhiên nhá»› lại má»™t chuyện, nói vá»›i Nghiêm Ngá»c Thà nh: “Bác Nghiêm, mẹ cháu Ä‘i là m ở xã Liên Hoa, cha lại hay Ä‘i thị sát, thì ở nhà chẳng có ai là ngÆ°á»i lá»›n để lo cho chúng cháu nữa rồi.â€
“Äúng thế, đây cÅ©ng là má»™t vấn Ä‘á».â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh vá»— đầu.
Tôi cÆ°á»i, không nói gì thêm nữa. Äây là má»™t việc quan trá»ng, không đùa được. Nói đến đấy là ông đã biết phải là m thế nà o rồi.
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 10:08 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 47: Thu phà bảo kê.
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
“Nóng chết mất, chá»— quái quá»· nà y, sao đến quạt máy cÅ©ng không có?â€
Äây là phòng là m việc trong tiệm sá»a chữa của PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch. Khoảng chừng 3, 4 mét vuông, thá»±c ra là phòng ngủ của PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch. Tôi không vẫn không quen vá»›i việc sá»a chữa trÆ°á»›c mặt bao nhiêu khách hà ng. Bị má»™t đống ngÆ°á»i nhìn nhÆ° thể mình là váºt thể lạ, cứ thế cÅ©ng không thoải mái lắm.
Tôi đã quen vá»›i việc cứ buổi trÆ°a hà ng tuần là đến đây giúp đỡ. Vì vá» muá»™n quá mẹ sẽ giáºn tôi. Từ lúc tôi nói việc đó vá»›i Nghiêm Ngá»c Thà nh ở quán phở bò, Nghiêm Ngá»c Thà nh rất để tâm, nói khéo vá»›i Ngô Thu DÆ°Æ¡ng, để Ä‘iá»u chỉnh công việc của mẹ vá» huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng Ä‘Æ¡n vị là m việc là m má»i ngÆ°á»i bất ngá», vì để mẹ là m nhân viên chỉ đạo phó của sở công an HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng.
Lúc đầu mẹ còn do dá»±, vì thấy mình là cánh Ä‘Ã n bà , chÆ°a từng là m qua công việc hà nh chÃnh, Ä‘á»™t nhiên lại đảm nhiệm nhân viên chỉ đạo phó sở công an thủy lục thị trấn HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng, mẹ sợ mình đảm Ä‘Æ°Æ¡ng không nổi. NhÆ°ng cục trưởng công an Nhan Tùng Bách rất nhiệt tình, tá»± mình đến là m việc. Cứ nhÆ° là mẹ là má»™t ngÆ°á»i chuyên nghiệp trong ngà nh ấy, nếu không đến là m việc ở thị trấn HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng thì là má»™t Ä‘iá»u quá đáng tiếc.
Thá»i kỳ đại cách mạng đã Ä‘áºp nát “Công kiểm phápâ€, mấy năm gần đây hệ thống chÃnh phủ Ä‘á»u ở và o tình trạng không bình thÆ°á»ng. Hai năm nay đã có sá»± cải thiện, nhÆ°ng vẫn chÆ°a đủ. Cục cảnh sát và o thá»i gian ấy không được coi trá»ng nhÆ° sau nà y. Nhan Tùng Bách khóc lóc gá»i mẹ vá» là m việc, trừ phi là muốn mượn cá»› nà y để là m thân vá»›i chủ nhiệm Liá»…u má»›i nháºm chức.
Tôi tất nhiên là đồng ý cáºt lá»±c, muốn và o “cá»a quanâ€, thì những cÆ¡ quan cÆ°á»ng quyá»n cÅ©ng phải cà i cắm ngÆ°á»i và o đó. Còn ai khác có thể tin tưởng ngoà i chÃnh mẹ ruá»™t mình?
Cuối cùng vẫn là cha quyết định, gáºt đầu đồng ý, thế là mẹ liá»n Ä‘i đến sở công an nháºm chức.
Những ngà y nà y, của hà ng sá»a chữa của PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch ngà y cà ng có tiếng, những ngÆ°á»i khách không quen bắt đầu đông dần, má»™t ngà y không đến, là tÃch lại bao nhiêu máy móc cần sá»a.
Lúc ấy đúng là thá»i tiết tháng 6, nắng nhÆ° lá»a đốt.
Phòng ngủ của PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch chỉ có má»™t cái cá»a sổ, nóng nhÆ° ngồi trong lồng hấp, ngồi chÆ°a được 10 phút, liá»n mồ hôi đầm đìa, tôi không chịu được lên lên tiếng than thở.
“Äại thiếu gia à , cáºu chịu Ä‘á»±ng chút Ä‘i, cáºu tưởng đây là ủy ban cách mạng huyện à ? Mà còn đòi có quạt máy?â€
Phương Văn Dịch bước đến, lấy chiếc quạt hương bồ quạt cho tôi và i nhát.
“Thế nà y là m sao được, chẳng là m được việc gì hết. Phải Ä‘i kiếm cái quạt vỠđây thôi.â€
“Hỳ hỳ, má»™t cái quạt mÆ°á»i mấy đồng, tôi còn phải trả tiá»n nhà , tiá»n ăn, là m sao mà mua được?â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch bÄ©u môi, có vẻ khinh thÆ°á»ng tôi.
Tôi chẳng thèm để ý: “Không mua được thì tá»± tay là m má»™t cái.â€
“Cái gì cÆ¡? Cáºu muốn tá»± tay là m quạt?â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch ngá»› ngÆ°á»i. Vá»›i ông ta mà nói, những chá»— có thể là m quạt Ä‘á»u là công xưởng lá»›n trong thà nh phố, má»™t đứa con nÃt nhÆ° tôi, không ngá» lại dám mở miệng Ä‘á» xuất Ä‘iá»u ấy.
Nói là là m, nóng không chịu được nữa rồi.
“Äược rồi được rồi, đứng ngá»› ra nữa. Mang 5 đồng đến đây nà o, tôi ra chá»— phế liệu xem thế nà o, xem có bán mô tÆ¡ cÅ© không?â€
“Cáºu, muốn là m quạt tháºt à ?â€
Tôi mắng: “Xem anh chẳng ra sao cả, quạt chẳng phải do ngÆ°á»i là m ra hay sao?â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch ná»a tin ná»a ngá», nhÆ°ng vẫn Ä‘Æ°a tôi 5 đồng. Dù sao nếu là m được quạt rồi, thì phần lá»›n thá»i gian là cho anh ta dùng.
Thị Trấn HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng không lá»›n lắm, công ty thu mua váºt liệu phế thải cách phố cổ không xa, Ä‘i bá»™ khoảng 10 phút là tá»›i nÆ¡i. Giữa trÆ°a, vắng khách, chỉ có hai ngÆ°á»i phụ nữ trung niên Ä‘ang ngồi nói chuyện, có lẽ là ngÆ°á»i kinh doanh của cá»a hà ng bán lẻ. Thấy tôi Ä‘ang tìm đồ, má»™t trong số đó nói: “Trẻ con trẻ cái, nhìn cái gì? Muốn ăn cắp gì à ?â€
Ăn nói kiểu gì thế? Chẳng lẽ thiếu gia con nhà quan như tôi lại giống thằng ăn cắp lắm sao?
“Cháu đến mua đồ.â€
Hai ngÆ°á»i ngẩn má»™t lúc, rồi cÆ°á»i nói: “Nhóc con, ở đây bá»n ta chỉ thu mua lại, chú không bán, nhóc tìm nhầm chá»— rồi.â€
“Cô Æ¡i, cháu đến mua Ä‘á»™ng cÆ¡ bá» Ä‘i. Cha cháu là thợ sá»a chữa nên phải dùng đến.â€
Tôi biết mình đẹp trai, lại dẻo má», được phụ nữ yêu thÃch.
Chiêu nà y đúng tháºt là hiệu quả, thái Ä‘á»™ hai ngÆ°á»i bán hà ng trở nên thân thiện hÆ¡n, nhÆ°ng vẫn từ chối yêu cầu của tôi.
“Không được đâu. Anh bạn nhá», đồ nhà nÆ°á»›c không bán cho tÆ° nhân được.â€
Äây là sá»± tháºt. Những công ty thu mua đồ phế thải lúc đó, khi mua có thể mua từ tÆ° nhân, nhÆ°ng khi bán ra thì chỉ bán cho những công ty nhà nÆ°á»›c được thôi.
“Không sao, cháu trả bằng tiá»n nhÆ° váºy là được rồi, dù sao bây giá» cÅ©ng chẳng có ai.â€
Vừa nói, tôi vừa móc ra một tỠ1 đồng vẫy qua vẫy lại.
Hai ngÆ°á»i bán hà ng quả nhiên Ä‘á»™ng lòng rồi, nhìn nhau má»™t lúc, rồi nhìn xung quanh, rồi lại gá»i vá»›i và o trong.
Äúng là không nằm ngoà i dá»± liệu của tôi, những đồ phế thải thá»±c ra có nhiá»u đồ rất tốt. Trong má»™t đống mô tÆ¡, Ãt nhất phải đến 5, 6 cái là dùng được. Có lẽ có thứ là đồ hối lá»™i, cÅ©ng còn má»™t số là ngÆ°á»i quản lý xưởng tá»± mang ra ngoà i, bán cho chá»— thu mua đồ phế phẩm, là m lợi cho mình.
Tôi chá»n má»™t cái tốt nhất, cái đó có kèm cả trục bi, rồi Ä‘i đến quầy tÃnh tiá»n, đặt 4 đồng lên mặt bà n, chẳng nói câu nà o, quay đầu Ä‘i thẳng.
Lúc đó tháºt đúng im lặng là và ng, loại mua bán giấu diếm nà y, chẳng ai muốn mở miệng ra hết. Hai ngÆ°á»i bán hà ng lấy được chút lá»i ngoà i lá», không biết vui mất mấy ngà y?
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch thấy tôi mang Ä‘á»™ng cÆ¡ vá», liá»n tức giáºn đùng đùng.
Anh ta đáng lẽ chỉ muốn qua mắt tôi chút thôi. Dùng quạt Ä‘iện, đến bản thân mình cÅ©ng không già u có đến thế, đó là sá»± hưởng thụ đặc quyá»n của ngÆ°á»i tầng lá»›p trên. Anh ta chỉ là m mấy việc cá»n con thế nà y, chẳng dám vung tay quá trán nhÆ° váºy.
“Ngá»› ngÆ°á»i ra là m gì váºy, mau mau, tìm má»™t mảnh sắt trắng đến cắt thà nh cánh quạt.â€
“Cắt….cắt thế nà o?â€
“Phiá»n tháºt đấy, anh cứ Ä‘i tìm mảnh sắt đến đây, rồi tôi vẽ hình cho anh, anh cắt theo là được rồi. Ngoà i ra tìm thêm mấy Ä‘oạn dây thép nữa, là m lồng quạt. À, vẫn còn thừa má»™t đồng, trả anh nà y.â€
Cứ tưởng rằng 5 đồng hết sạch sà nh sanh, ai ngá» còn 1 đồng, lòng PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch được chút an ủi. Chẳng còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải nghe theo lá»i tôi Ä‘i tìm đồ.
Äừng tưởng PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch thá»t má»™t chân, nhÆ°ng là m những việc nà y lại nhanh nhẹn lắm, chẳng biết là m cách nà o, mà không lâu sau đã tìm được má»™t mảnh sắt và má»™t bó dây thép đến, chỉ có Ä‘iá»u bị gỉ lốm đốm, lại dà y má»ng không nhÆ° nhau, nên không tốt lắm.
Lúc ấy tôi đã sá»a xong cái Ä‘á»™ng cÆ¡, Ä‘ang dùng má»™t cái vá» gá»— sá»a thà nh cái vá» ngoà i.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch không hiểu gì mấy vá» kiến thức Ä‘iện không dây, nhÆ°ng lại rất linh lợi, không những váºy là ngÆ°á»i trưởng thà nh, nên khá»e hÆ¡n tôi nhiá»u, không đến 1 tiếng đồng hồ, cánh quạt đã cắt xong, dùng giấy ráp đánh cho cánh quạt bóng loáng, má»™t cái lồng đẹp ra trò cÅ©ng đã hoà n thà nh. Không có máy khoan Ä‘iện, tôi bèn là m thủ công, bảo PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch lấy cái đục đục ba lá»— trên cánh quạt, dùng ốc vÃt vặn lại cho chặt, lắp lồng quạt và o, nối dây Ä‘iện, cánh quạt láºp tức quay, má»™t là n gió mát tá»a ra, cảm giác ấy chỉ má»™t từ có thể diá»…n tả được-------SÆ°á»›ng!
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch chỉ tiếng mấy đồng tiá»n, giỠđây thấy chiếc quạt đã hoà n thà nh, không kìm được cÆ°á»i há»· hả, tranh đứng trÆ°á»›c chiếc quạt, thá»a thÃch hưởng thụ là n gió mát rượi từng cÆ¡n từng cÆ¡n thổi đến.
“Ôi chà , lão thá»t nà y, còn tranh cả cái quạt nữa, đắc ý thế là cùng…â€
Ngoà i cá»a vá»ng và o má»™t âm thanh kỳ lạ.
Phương Văn Dịch ngẩng đầu nhìn lên, mặt bỗng trắng bệch ra.
Ở cá»a ra và o, là tên côn đồ thái Ä‘á»™ hùng hổ, mặc chiếc áo ba lá»—, cắt tóc húi cua, mặt mà y hung hãn, mắt liếc nhìn PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, nhÆ° muốn khiêu khÃch váºy.
“Ba vị đại ca….má»i…má»i và o nhà ngồi..â€
Phương Văn Dịch lắp ba lắp bắp, mặt cà ng trắng bệch ra.
“Ai là đại ca của mà y, mẹ đừng có mà thấy ngÆ°á»i sang bắt quà ng là m há».â€
Má»™t ngÆ°á»i áo lót trong còn hở ra, đứng sau tên cắt đầu húi cua chen lên, đẩy PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch má»™t cái là m hắn lảo đảo. May mà thấy PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch là ngÆ°á»i tà n táºt, nên không ra tay quá đáng.
“Äây là anh CÆ°á»ng, quen không?â€
“Vâng, vâng…anh CÆ°á»ng, má»i anh hút thuốc…..â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch lấy ra má»™t bao thuốc “Bó Ä‘uốc†trị giá má»™t hà o, má»i mấy tên du thủ du thá»±c ấy hút.
“Cút con mẹ mà y Ä‘i, đây là cái gì mà mà y dám Ä‘Æ°a cho chúng tao, mà y nghÄ© anh CÆ°á»ng là loại ăn xin xin của rách nhà mà y à ? Mà y cÅ©ng chẳng thèm Ä‘i há»i han xem, anh CÆ°á»ng tao đây là loại ngÆ°á»i thế nà o, mà lại dám má»i thuốc bó Ä‘uốc? Con mẹ mà y còn không mau Ä‘i mua mấy bao thuốc xịn đến đây, Ãt nhất cÅ©ng phải là cá»a trÆ°á»›c lá»›n.â€
Bó Ä‘uốc 1 hà o má»™t bao, cá»a trÆ°á»›c lá»›n 3 hà o má»™t bao, đến Nghiêm Ngá»c Thà nh là ngÆ°á»i đứng đầu ủy ban cách mạng huyện cÅ©ng chÆ°a dám hút.
Có lẽ đây là mấy tên côn đồ ở phố cổ, thu “phà bảo kê†ở khu vực nà y.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên từ “Phà bảo kê†mãi đến những những năm 80 má»›i bắt đầu du nháºp và o và trở thà nh từ mốt. NhÆ°ng bá»n “Anh CÆ°á»ng†nà y đúng là là m nghỠấy.
Anh CÆ°á»ng xua xua tay, ngăn tên lông dà i lại, quay sang nhìn PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, rồi nói: “Thằng thá»t, mà y tên là gì, ở đâu đến đây?â€
“Tôi…..Tôi là PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, là ngÆ°á»i xã Hồng Kỳ…Chủ nhiệm ủy ban cách mạng xã TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm là bác há» tôi….â€
“Ô, còn nói tên tuổi vá»›i tao cÆ¡ đấy, chủ nhiệm ủy ban cách mạng Hồng Kỳ to quá nhỉ, tao sợ lắm….†Anh CÆ°á»ng bá»—ng nắm tóc PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, lạnh lùng cÆ°á»i nói: “Äừng nói chủ nhiệm xã Hồng Kỳ là bác há» mà y, đến VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh có là bác há» mà y, đến phố cổ nà y rồi, cÅ©ng phải nghe lá»i tao!â€
Tôi không khá»i báºt cÆ°á»i.
Xem ra anh CÆ°á»ng nà y chẳng quan tâm gì đến chÃnh trị hết, bao nhiêu ngà y tháng rồi, hắn vẫn không biết huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng đã thay lãnh đạo rồi.
“Con mẹ thằng nhãi kia, mà y cÆ°á»i cái gì?â€
Hai con mắt anh CÆ°á»ng long lên nhìn tôi.
“Không có gì, anh CÆ°á»ng, anh thả chú ấy ra Ä‘i đã, chân chú ấy Ä‘i lại không tiện, ức hiếp ngÆ°á»i tà n táºt chẳng hay ho gì đâu. Anh CÆ°á»ng có việc gì, chỉ cần nói má»™t tiếng, chúng tôi liá»n là m theo ngay.â€
“Ãi chà , oắt con, lắm mồm lắm miệng gá»›m nhỉ, còn giá»i hÆ¡n tên thá»t nà y đấy….Äược, chúng tao cÅ©ng không lằng nhằng là m gì nữa, chúng mà y ở trên địa bà n của tao thì phải nghe lệnh tao, má»—i tháng ná»™p 10 đồng, ba Ä‘iếu thuốc cá»a trÆ°á»›c lá»›n, anh CÆ°á»ng nà y sẽ đảm bảo chẳng ai Ä‘á»™ng đến chúng mà y nữa.â€
Chà chà , tên “anh CÆ°á»ng†nà y từ châu Phi đến hay sao, mà lại muốn ăn chặn ngÆ°á»i ta nhiá»u thế! PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch chỉ có cái tiệm nhá» thế nà y, mà lại muốn vÆ¡ vét sạch sà nh sanh, không để cho ngÆ°á»i ta sống nữa hay sao?
“Anh CÆ°á»ng…Nhiá»u….Nhiá»u quá…Tôi không lấy đâu ra tiá»n, tôi….tôi má»™t tháng còn không kiếm nổi 10 đồng…….â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch bị dá»a sợ chết khiếp rồi, lại còn mặc của giá vá»›i bá»n há» nữa. Chẳng lẽ anh tưởng đây là đang là m ăn Æ°?
“Bốp†một phát, Phương Văn Dịch bị ăn một cái tát.
“Mà y nghÄ© tao là loại ngu à ? Chúng mà y sá»a chữa máy móc, cái trò đấy cÅ©ng kiếm ra tiá»n, sá»a má»™t cái máy chẳng lẽ không kiếm nổi mấy chục đồng?â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch vừa sợ vừa lo, mặt Ä‘au nhÆ° lá»a đốt, nhÆ°ng không dám phản bác lại. Thá»±c ra, đến bây giá», vẫn chÆ°a có ai mang ti vi đến sá»a. Nếu nhÆ° Anh CÆ°á»ng nói, trò nà y kiếm tiá»n, cÅ©ng chẳng biết cả cái huyện nà y có gom được ba mÆ°Æ¡i chiếc ti vi hay không nữa.
Thấy anh CÆ°á»ng Ä‘á»™ng thủ, máu trong ngÆ°á»i tôi cÅ©ng bắt đầu sôi lên.
Kiếp trÆ°á»›c là loại thảo dân mạt hạng, trong tầng lá»›p thấp cổ bé há»ng, sợ nhất cÅ©ng là bá»n lÆ°u manh, mà háºn nhất cÅ©ng là bá»n chúng.
“Anh CÆ°á»ng, cÅ©ng chỉ là đòi tiá»n thôi, là m sao mà phải Ä‘á»™ng chân Ä‘á»™ng tay thế? Ngay lúc nà y không lấy ra được nhiá»u thế, thÆ° thÆ° Ãt hôm có được không?â€
“Oắt con, mà y quyết định được à ?â€
Anh CÆ°á»ng liếc mắt nhìn tôi.
NghÄ© đến việc anh hùng trả thù 10 năm không muá»™n, tôi cố nén giáºn, lãnh lùng nói: “CÅ©ng chỉ 10 đồng và 3 Ä‘iếu thuốc thôi, cÅ©ng chẳng khó đến Ä‘á»™ chết ngÆ°á»i được.â€
Anh CÆ°á»ng thấy tôi còn nhá», mà lại không chút sợ sệt, trong lòng bá»—ng thấy kinh ngạc, vẫn nói cái giá»ng khinh thÆ°á»ng đó: “Chà chà , khẩu khà không nhá» nhỉ. Cứ nhÆ° ngÆ°á»i nhà mà y là m chức gì to lắm ấy….â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch há miệng định nói, nhÆ°ng tôi liếc mắt sang, anh ta bèn ngoan ngoãn ngáºm miệng lại. Trong lòng cÅ©ng yên tâm nhiá»u. Dù sao đứng đằng sau tôi còn có phó chủ nhiệm đứng vị trà đầu tiên của ủy ban cách mạng Äảng.
“Äược, ta tha cho chúng mà y, hôm nay chỉ cần chúng mà y mua 3 Ä‘iếu thuốc đến, còn những thứ vá» sau, mấy hôm sau tao đến lấy.â€
Anh CÆ°á»ng nói váºy rồi thả PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch ra.
Tôi gáºt gáºt đầu, nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch: “Anh PhÆ°Æ¡ng, Ä‘i mua 3 Ä‘iếu thuốc đến đây.â€
Ba Ä‘iếu thuốc là 10 đồng 5 hà o, trên ngÆ°á»i tôi cÅ©ng đủ tiá»n, nhÆ°ng không tiện Ä‘em ra đây. Lúc đó trên ngÆ°á»i má»™t đứa trẻ lúc nà o cÅ©ng có đến 10 đồng, là chuyện kinh thiên Ä‘á»™ng địa rồi.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch có chút chần chừ, tôi trừng mắt nói: “Bảo anh Ä‘i thì anh cứ Ä‘i Ä‘i, tất cả tÃnh và o tiá»n của tôi.â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch Ä‘Ã nh phải quay ngÆ°á»i, có lẽ trong lòng thầm chá»i tổ tông bảy Ä‘á»i nhà anh CÆ°á»ng má»™t lượt.
“Các ngÆ°Æ¡i thức thá»i đấy.â€
Ba tên lưu manh cầm được thuốc, để lại một câu rồi dương dương tự đắc bỠđi.
Phòng trá»±c của phÆ°á»ng công an trấn HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng, má»™t ngÆ°á»i cảnh sát chúng 30 tuổi Ä‘ang ngồi Ä‘á»c báo.
Tôi đứng ngoà i, gõ gõ cá»a.
NgÆ°á»i cảnh sát ngẩng đầu nhìn, lÆ°á»i biếng há»i: “Nhóc, có chuyện gì?â€
“Cháu tìm Nguyá»…n BÃch Túâ€
“Nguyá»…n BÃch Tú? Cháu tìm cô ấy có việc gì?â€
Nét mặt ngÆ°á»i cảnh sát đã có chút thay đổi, đứng lên, rồi nở má»™t nụ cÆ°á»i.
Äược đấy, cÅ©ng là ngÆ°á»i nhanh nhẹn.
Tôi nghĩ thầm trong bụng.
“Cháu là Liá»…u Tuấn, là con trai của mẹ Túâ€
“A…Váºy, cháu cÅ©ng là con trai của chủ nhiệm Liá»…u?â€
Tôi không nhịn được bèn báºt cÆ°á»i, ông cảnh sát ấy cÅ©ng biết mình nói sai, liá»n xấu hổ cÆ°á»i theo, mặt xanh nhÆ° tà u lá chuối, vá»™i và ng cho tôi và o phòng trá»±c ban, cÆ°á»i hỳ hỳ nói: “A…cái nà y, anh bạn nhá» Liá»…u Tuấn, chỉ đạo Nguyá»…n hiện không có ở đây, cáºu có chuyện gì nói vá»›i tôi là được rồiâ€
“Chú há» là gì ạ?â€
“Không dám không dám, tôi há» Trình, tên là Trình Tân Kiến…â€
“Cháu chà o chú Trình ạâ€
“A chà chà , cái nà y, con cái nhà lãnh đạo đúng là hÆ¡n ngÆ°á»i…â€
Trình Tân Kiến xoa xoa hai tay, không biết khen tôi thế nà o cho phải.
“Sá»± việc là thế nà y ạ, chú Trình, có má»™t chuyện nhá», vừa nãy ở trong phố cổ, có ba tên lÆ°u manh bắt nạt cháu!â€
“A? Tháºt là quá quắt, đây không phải chuyện nhá» rồi!†Trình Tân Kiến kinh ngạc nói: “Cháu, cháu không bị thÆ°Æ¡ng chứ?â€
Thấy nét mặt ông ta thay đổi, tôi biết ông ta Ä‘ang cuống tháºt sá»±. Con trai của chủ nhiệm Liá»…u, lại bị lÆ°u manh bắt nạt trong địa bà n quản lý của ông ta, nếu tin nà y mà truyá»n ra ngoà i chỉ chỉ có chết, hÆ¡n nữa Nguyá»…n BÃch Tú lại là lãnh đạo trên đầu ông.
“Cháu không bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng bá»n há» bắt cháu ná»™p 3 Ä‘iếu thuốc cá»a trÆ°á»›c lÆ¡n, còn bảo mấy ngà y sau đến tiếp.â€
“Cháu biết bá»n chúng tên là gì không?â€
“cháu không biết, tên đứng đầu cắt đầu húi cua, mặc áo ba lá»—, tên là anh CÆ°á»ng gì ấy ạ.â€
“Chú biết rồi chú biết rồi, nhât định là tên khốn Triệu CÆ°á»ng! Mẹ nó chứ, xem ra nó không muốn sống nữa rồi…â€
Tôi thở phà o má»™t tiếng. Xem ra tên Triệu CÆ°á»ng nà y khét tiếng ở đồn công an nà y rồi, đến cảnh sát còn biết tên, tìm được cÅ©ng không phải là việc khó.
“Thế nà y Ä‘i, anh bạn nhá», cháu nói tÆ°á»ng táºn má»™t chút sá»± việc, chú láºp án cho cháu, giải quyết ngay láºp tức.â€
Trình Tân Kiến vừa nói vừa lấy cây bút định ghi chép lại.
“Chú Trình, cháu nói tình hình vá»›i chú trÆ°á»›c, chú đừng vá»™i láºp án, xá» lý má»™t chút là được rồi, cháu không muốn mẹ cháu lo lắng.â€
Trên Ä‘Æ°á»ng đến đây tôi đã nghÄ© nhiá»u rồi, không là m to sá»± việc nà y ra. Không phải là sợ Triệu Thà nh báo thù, dù có là thằng côn đồ khét tiếng đến thế nà o chăng nữa cÅ©ng không dám đấu vá»›i con trai ngÆ°á»i đứng thứ hai ủy ban cách mạng huyện. Tôi chỉ lo nếu mẹ biết được chuyện nà y, không cho tôi đến phố cổ nữa, là cắt mất “nguồn tà i trợâ€
Tôi tÃnh má»™t lúc, cứ thế nà y, má»—i tháng tôi cÅ©ng kiếm được tầm 30 đồng. Cha là m đến quan thứ hai của ủy ban cách mạng huyện, má»—i tháng cÅ©ng chỉ được 42 đồng tiá»n lÆ°Æ¡ng. Quan trá»ng nhất là , tôi phải vịn và o cái cá»› sá»a chữa đồ nà y mà tạo cho mình nhiá»u không gian tá»± do hÆ¡n. Nhốt má»™t đứa trẻ 9 tuổi ở nhà cả ngà y đã là điá»u tà n nhẫn, nhốt má»™t “đứa trẻ†40 tuổi ở nhà , cà ng là nhẫn tâm.
“A, thế nà y, cÅ©ng được, cháu nói đúng lắmâ€
Trình Tân Kiến là ngÆ°á»i thông minh, ông biết tôi xá» lý nhÆ° váºy có lợi cho ông, láºp thà nh án là công sá»± rồi, giải quyết cho mỹ mãn chuyện nà y cÅ©ng là việc nên là m. Là m kÃn việc nà y có thể là m tôi nhá»› Æ¡n. Mặc dù tôi còn nhá» tuổi, nhÆ°ng đến má»™t ngà y chủ nhiệm Liá»…u và chỉ đạo Nguyá»…n nhất định sẽ biết chuyện nà y. Ông là má»™t cảnh sát thấp bé, là m chủ nhiệm Liá»…u nhá»› được tên mình, là má»™t cÆ¡ há»™i rất lá»›n.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 10:09 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 48: Trần Tình Biểu.
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
“Xin lá»—i, anh PhÆ°Æ¡ng, tôi không biết đồn trưởng Trình là ngÆ°á»i nhà anh, tháºt là có lá»—i vá»›i anh….â€
Triệu CÆ°á»ng chiá»u hôm đó liá»n đến nhà chúng tôi xin lá»—i, khẩu khà tháºt là khách khÃ.
Äáng lẽ chiá»u hôm đó tôi phải Ä‘i há»c, trÆ°a hôm đó bị hắn ta là m loạn, mấy chiếc máy há»ng vẫn chÆ°a kịp sá»a, nên dứt khoát trốn há»c.
Khi Triệu CÆ°á»ng đến, tôi trốn trong phòng ra là m việc, nghe thấy tiếng hắn chỉ thò đầu ra xem má»™t chút, Triệu CÆ°á»ng mắt trái thâm quầng, khóe miệng bị rách, chắc chắn đã bị xá» lý rồi.
Buổi trÆ°a khi Trình Tân Kiến vá»™i và ng chạy ra ngoà i đồn công an, đã mang theo mấy anh ở Ä‘á»™i liên phòng trị an. Cái gá»i là đội liên phòng trị an, thá»±c ra hầu hết Ä‘á»u là những ngÆ°á»i ở các Ä‘Æ¡n vị khác, giá»›i thiệu đến là m ở đồn công an, vì lá»±c lượng ở đây thiếu thốn nghiêm trá»ng.
Trong số những ngÆ°á»i nà y, có rất nhiá»u ngÆ°á»i là loại côn đồ mà Triệu CÆ°á»ng không dây được.
Trình Tân Kiến vì lấy lòng tôi, nên chẳng thèm khách khà gì vá»›i Triệu CÆ°á»ng. Các cụ nói kẻ cÆ°á»›p gặp bà già , loại côn đồ tép riu thế nà y, gặp những tên còn lÆ°u manh hÆ¡n hắn, ngay láºp tức chẳng là gì!
Nghe Triệu CÆ°á»ng nói thế, tôi rất hà i lòng. Việc nà y nói lên Trình Tân Kiến rất biết Ä‘iá»u, không để lá»™ danh tÃnh của tôi ra. Khắp nÆ¡i rêu rao việc con trai chủ nhiệm Liá»…u bị côn đồ bắt nạt cÅ©ng chẳng phải là chuyện hay, không biết còn tam sao thất bản thà nh chuyện gì.
VÆ°Æ¡ng Văn Dịch vừa bất ngá» vừa sợ, không dám nói gì, chỉ cÆ°á»i: “Không có gì, hiểu nhầm hiểu nhầm thôi.â€
Thấy thái Ä‘á»™ PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch nhÆ° váºy, Triệu CÆ°á»ng thở phà o má»™t tiếng, đặt 10 Ä‘iếu thuốc và mÆ°á»i đồng 5 hà o lên mặt bà n.
“Xin lá»—i anh PhÆ°Æ¡ng, chúng tôi hút hai bao thuốc rồi, chỉ còn thế nà y thôi, mong anh đừng trách chúng tôi.â€
Tiá»n cÅ©ng đã trả lại rồi, thuốc lá chẳng phải là đồ tặng miá»…n phà hay sao?
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, lại nổi máu tham, định lấy cả tiá»n và thuốc đút và o trong túi.
Tôi ho lên một tiếng.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch run bắn mình, vá»™i và ng xua tay, chỉ lấy tiá»n, cÆ°á»i gượng nói: “Anh CÆ°á»ng, tiá»n tôi lấy rồi, còn thuốc lá anh cứ mang vá» Ä‘iâ€
“Thế là m sao được, tôi có mắt mà không thấy núi Thái SÆ¡n, dám Ä‘á»™ng chạm đến cả anh PhÆ°Æ¡ng, mấy bao thuốc nà y, cứ coi nhÆ° là tôi Ä‘á»n tá»™i vá»›i anh váºy.â€
“Chỉ là hiểu nhầm thôi, anh CÆ°á»ng khách khà quá rồi…â€PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch cẩn thẩn nhìn sang tôi, cuối cùng cắn răng chịu, cầm mấy bao cá»a trÆ°á»›c lá»›n lên, nói: “Anh CÆ°á»ng đã nói váºy, tôi cÅ©ng không khách khà nữa, mấy bao thuốc nà y tôi cầm váºy.â€
Triệu CÆ°á»ng vui vẻ ra mặt. Hắn ta đã chuẩn bị tâm lý sẽ có má»™t tráºn “đổ máu†ở đây, hôm nay PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch lại cầm mấy bao thuốc hút dở của hắn, đúng là bất ngá» quá Ä‘á»—i.
Tôi hừ má»™t tiếng, bÆ°á»›c ra, giáºt mấy bao thuốc trong tay PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, và cả hai Ä‘iếu còn đầy đủ, giúi và o trong tay Triệu CÆ°á»ng, lạnh lùng nói: “Triệu CÆ°á»ng, thuốc anh cầm vá» Ä‘i, cứ coi nhÆ° là tá»± mình mua cho mình hút. Vá» sau đừng có đến đây là m loạn nữa.â€
Triệu CÆ°á»ng Ä‘á» ngÆ°á»i ra má»™t lúc, rồi vá»™i và ng thu đống thuốc lá, gáºt đầu khom lÆ°ng, cÆ°á»i nhạt bá» Ä‘i.
“PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, cảnh cáo anh, vá» sau anh còn tham lam thế nà y, tôi bá» Ä‘i ngay, chúng ta coi nhÆ° chÆ°a từng gặp nhau.â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch thấy thần thái tôi nghiêm túc, giáºt mình, vá»™i và ng cÆ°á»i: “Chỉ là hút hai bao thuốc, không nghiêm trá»ng đến váºy chứ?â€
“Anh hiểu cái quái gì!â€
Tôi mắng không chút khách sáo.
“Loại đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ nà y, anh ăn của chúng nó má»™t miếng, chúng nó liá»n nhÆ° kẹo cao su bám dÃnh lấy anh, vất cÅ©ng không vất ra được. Anh không sợ thêm phiá»n phức cho TrÆ°Æ¡ng Má»™c Lâm, nhÆ°ng tôi còn sợ cha tôi không tha cho tôi kìa. Tôi thấy anh thá»t má»™t chân, sống chẳng dá»… dà ng gì nên má»›i muốn ra tay giúp anh. Nếu anh muốn lấy ngÆ°á»i nhà tôi là m bia đỡ để toan tÃnh những việc linh tinh khác, thì anh nhầm rồi đấy.â€
“Cái nà y, cái nà y, Tiểu Quân…â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch chÆ°a bao giá» thấy tôi ăn nói hùng hồn thế, liá»n hoảng hốt.
“Anh nghe kỹ cho tôi, tôi gá»i ngÆ°á»i xá» lý Triệu CÆ°á»ng thế nà o, thì cÅ©ng có thể xá» lý anh nhÆ° váºy, nên anh tốt nhất là là m ăn cho lÆ°Æ¡ng thiện và o, đừng có mà nghÄ© linh tinh.â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch run bắn toà n thân, anh ta biết rằng tôi không phải Ä‘ang nói đùa, vá»™i và ng gáºt đầu, thấy trong ánh mắt của tôi đầy sá»± nghiêm nghị, không giống ánh măt của má»™t đứa trẻ chút nà o.
Thá»±c ra tôi cÅ©ng muốn ra mặt trÆ°á»›c PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch là m gì, đây là cái sÄ© diện của ngÆ°á»i là m quan mà đến tôi cÅ©ng phải ná»±c cÆ°á»i, ra vẻ trÆ°á»›c mặt má»™t ngÆ°á»i tà n táºt. Chỉ là tôi nghÄ© vá» sau có những việc phải đứng đằng sau PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, nhỠông ta lá»™ diện há»™, xét cho cùng ông ta là ngÆ°á»i lá»›n còn tôi chỉ là má»™t đứa trẻ con, ông ra ra mặt tiện hÆ¡n tôi nhiá»u. Vì thế cÅ©ng phải giáo dục lại anh ta, nếu không anh ta lại không rõ tình hình, lấy gia đình tôi là m tấm lá chắn, thì ảnh hưởng không tốt đến ngÆ°á»i má»›i lên nháºm chức nhÆ° cha tôi.
Nếu so vá»›i kiếp trÆ°á»›c của tôi, thì PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch còn thấp hèn hÆ¡n, cà ng yếu Ä‘uối hÆ¡n, bất cứ tên cÆ°á»ng quyá»n nà o (bao gồm cả bá»n lÆ°u manh côn đồ) Ä‘á»u là m anh ta sợ nổi da gà . Những lá»i hăm dá»a của tôi vì thế rất có tác dụng.
“Tôi có ý nà y.â€
Tôi biểu ý bảo anh ta ngồi xuống, rồi cháºm rãi nói.
Phương Văn Dịch ngồi trước mặt tôi, ngước mắt lên nhìn tôi.
“Anh là m tấm biển treo ở ngoà i, thu mua đồ Ä‘iện cÅ©.â€
“Äể là m gì?â€
“Tháo linh kiện chứ còn là m gì nữa. Rất nhiá»u linh kiện của đồ Ä‘iện tá» cÅ© không sá»a được nữa, nhÆ°ng nếu tháo những linh kiện của chúng ra, thì vẫn còn chút tác dụng. NgÆ°á»i ta cÅ©ng hà i lòng, bán được giá hÆ¡n là bán đồ ve chai phế phẩm.â€
Thá»±c ra rất nhiá»u loại máy móc Ä‘iện tá» nhÆ° máy thu, những công ty thu mua phế phẩm chÆ°a chắc đã chịu mua.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch vốn thông minh, liá»n hiểu ngay ý tôi, vá»— đùi đánh đét má»™t cái rồi nói: “à nà y hay. Äến công ty NgÅ© Kim để mua mấy đồ Ä‘iện tá» quá là đắt, lắm lúc còn thiếu hà ng nữa chứ.â€
“Là thế nà y.â€
Tôi mỉm cÆ°á»i gáºt đầu.
“Nếu hợp lý, chúng ta còn Ä‘i lắp ráp mấy đồ Ä‘iện, để bán nhÆ° đồ second handâ€
“Bán?â€
Äầu óc PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch lại không đủ để dùng rồi.
“Sao, anh nghÄ© cả Ä‘á»i chỉ là m ăn trong cái tiệm bé tà nà y à ? Tháºt là chẳng có tiá»n đồ gì hết.â€
“NhÆ°ng, đó là phạm pháp đấy, Tiểu Tuấn…â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch không hiểu tại sao má»™t đứa trẻ nhÆ° tôi mà trong đầu lại có nhiá»u tÆ° tưởng đến thế.
“Có phạm pháp hay không tôi biết, không cần anh phải lo. Tôi chỉ há»i anh, có muốn kiếm tiá»n hay không?â€
“Muốn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là muốn rồi.â€
Năm 1978 là năm thuá»™c thá»i kỳ tem phiếu, rất nhiá»u đồ Ä‘á»u là phải có phiếu má»›i mua được, ma lá»±c của đồng tiá»n không thể bằng những năm vá» sau được. Thân pháºn cao thấp, hầu nhÆ° vẫn được thể hiện ở viêc có việc là m hay thất nghiệp, Ä‘Æ¡n vị là m việc tốt hay tồi. Chỉ có ngÆ°á»i thất nghiệp nhÆ° PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, má»›i mê tiá»n đến thế.
Ngoà i việc kiếm thêm chút đỉnh, anh ta cũng chẳng có ý nghĩ tiến thân.
Thấy tôi nói chắc nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t, anh ta cÅ©ng vất việc phạm pháp sang má»™t bên. Anh ta vốn đã là ngÆ°á»i không coi trá»ng pháp luáºt, chỉ là sợ nếu sá»± việc bị vỡ lở ra lại ngồi ăn cÆ¡m tù trong cục cảnh sát.
“Nghe tôi không sai được, thu mua đồ Ä‘iện tá» cÅ©, việc mặc cả trả giá thì giao cho anh là m, việc sá»a chữa và lắp ráp tôi lo.â€
Tôi vá»— vai anh ta, đứng dáºy Ä‘i và o phòng, vẫn còn mấy chiếc máy Ä‘ang chỠđược sá»a kìa.
Hôm nay nghÄ© ra ý đấy, chỉ là muốn là m thá» xem thế nà o. Theo tôi biết, trÆ°á»›c khi “Công ti pháp†được ban bố, kinh tế tÆ° nhân tồn tại dÆ°á»›i hình thức từng cá thể há»™ gia đình má»™t trong má»™t thá»i kỳ dà i, là m ăn buôn bán còn lách luáºt được, còn là m ăn nghiêm chỉnh Ä‘Ã ng hoà ng thì không tà i nà o được. Quy mô kinh doanh, số lượng thuê ngÆ°á»i là m bị hạn chế chặt chẽ, Ä‘á»u phải dá»±a và o chÃnh phủ, trở thà nh những doanh nghiệp táºp thể “đội mÅ© Ä‘á»â€.
NhÆ°ng việc “đội mÅ© Ä‘á»â€ cÅ©ng có rất nhiá»u nguy cÆ¡ luôn mai phục, quan trá»ng nhất là sau khi chủ thể biến thà nh táºp thể, nếu chÃnh phủ giở mặt, thì có nguy cÆ¡ bị ăn trắng trăm phần trăm.
Những năm 1978, vẫn chÆ°a hoà n toà n là thá»i đại kinh tế kế hoạch, tức là các há»™ cá thể cÅ©ng thuá»™c và o dạng tồn tại bất hợp pháp. Tôi không bà i trừ việc là m doanh nghiệp táºp thể, nếu Ä‘iá»u kiện cho phép, tôi có đủ tá»± tin Ä‘Æ°a thôn Liá»…u Gia SÆ¡n tháºm chà cả xã Hồng Kỳ khoảng 10 năm sau trở thà nh thủ phủ của tỉnh N, tranh chức “đệ nhất thiên hạ†vá»›i má»™t thôn nổi tiếng nà o đó ở khu vá»±c phÃa Bắc.
NhÆ°ng vá»›i tôi, Ä‘iá»u hạn chế nhất là tuổi tác của mình. Nhất định không có ai lại cho má»™t đứa trẻ 9 tuổi Ä‘i là m lãnh đạo doanh nghiệp táºp thể của cả má»™t thôn. Vì thế trong giai Ä‘oạn nà y tôi cÅ©ng chỉ có thể là m mấy việc cá»n con, nhÆ° là đang chÆ¡i đùa váºy, nhÆ°ng có còn hÆ¡n không.
“Tiểu Quân, chiá»u nay em Ä‘i đâu váºy? Cô Tạ của các em Ä‘ang há»i đấy.â€
Vừa vỠđến nhà , chị ba đã cất tiếng há»i tôi.
Chết rồi, chiá»u nay trốn há»c, bị cô Tạ để mắt đến rồi. May mà thá»i nà y Ä‘iện thoại còn chÆ°a phổ cáºp, nếu không đã bị báo cho cha biết rồi.
“Chị cứ bảo là em bệnh, cảm sốt rồi. Ngà y mai em còn phải xin phép nghỉ tiếp.â€
“Thế không được, chị không nói dối cho em đâu.â€
Chị ba từ chối thẳng thừng. Ở địa vị của chị, nói dối thầy giáo là việc không thể tha thứ. Chị ba năm nay 11 tuổi, vẫn là má»™t đứa trẻ con. Dù là tôi nói ngá»t hay là dụ chị, để chị nói dối giúp tôi, Ä‘á»u không được.
“Thôi váºy, thể mai em tá»± Ä‘i xin phép cô. Cha đâu rồi?â€
“Cha vá» quê rồi. Không biết hôm nay có vá» không nữa.â€
“Ừmâ€
Tôi gáºt gáºt đầu, xem ra vấn Ä‘á» của mình vẫn phải tá»± mình giải quyết váºy. Nếu á»· và o chức phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng huyện của cha mà bảo cha Ä‘i xin phép cho mình nghỉ há»c, có lẽ không khả thi lắm. Trừ phi, vẫn ý ấy, nhÆ°ng thay đổi đối tượng thà nh Chu tiên sinh.
Không lâu sau mẹ vỠnhà , không có gì thay đổi. Xem ra mẹ không biết chuyện xảy ra ngà y hôm nay.
Tôi thấy chị ba nhẫn nhịn má»™t lúc, cuối cùng vẫn không nói chuyện tôi trốn há»c cho mẹ nghe, tôi bất giác quay ra trêu chị, chị chỉ nhẹ nhẹ hừ má»™t tiếng, rồi nhạnh miệng.
Sáng ngà y hôm sau, cô Tạ đến hẳn cá»a lá»›p đợi tôi.
“Tiểu Tuấn, sao hôm qua em không Ä‘i há»c?â€
Thấy sắc mặt cô còn được, dù sao tôi má»›i chỉ trốn há»c má»™t lần, sá»± tình vẫn chÆ°a nghiêm trá»ng lắm.
“Chiá»u hôm qua em Ä‘i thăm Chu tiên sinh ạ.â€
Äáng lẽ định nói là cảm sốt để ứng phó vá»›i cô má»™t chút, sau nà y nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại vẫn không được. Cô Tạ chiá»u qua đã há»i chị ba rồi, nếu thá»±c là tôi bị cảm sốt, thì không có cá»› gì chị ba lại không biết.
Nói dối cũng phải dối cho có trình độ mới được.
“Chu tiên sinh là ai?â€
“Là thầy giáo trÆ°á»›c kia của em ở thôn Liá»…u Gia SÆ¡n, ông cÅ©ng lên đây rồi.â€
Cô Tạ gáºt đầu, sắc mặt lại giãn ra má»™t chút, nói: “Vá» sau không được tá»± ý nghỉ há»c nữa, sắp đến thi cuối kỳ rồi. Nếu thi kém quá thì ảnh hưởng không tốt đâu.â€
Tôi chỉ cÆ°á»i Ä‘au khổ. Có lẽ là do khi Ä‘i há»c, chẳng bao giá» tôi ngÆ°á»›c đầu nhìn lên bảng, nên cô Tạ nghÄ© là căn bản của tôi kém.
Cứ thế nà y không ổn, phải nghĩ cách gì đó thôi.
Tiết đầu tiên là tiết ngữ văn, cô Tạ viết từ mới lên bảng, tôi ngang nhiên đặt quyển “cổ văn quan chỉ†lên quyển sách ngữ văn lớp 2, lại còn lắc lư đầu, phát ra âm thanh.
Cô Tạ không chịu được nữa, bước đến bên cạnh tôi gõ gõ bà n.
“Tiểu Tuấn, em Ä‘ang là m gì váºy?â€
“Xem sách ạ.â€
Tôi đứng dáºy trả lá»i.
“Lên lá»›p không nghe giảng cho Ä‘Ã ng hoà ng, lại còn xem sách ngoà i lá» gì?â€
“Xem ‘cổ văn quan chỉ’ ạâ€
“Gì cÆ¡?â€
Cô tại không thể ngỠđược từ “cổ văn quan chỉ†lại phát ra từ miệng má»™t đứa há»c sinh lá»›p 2, nghi hoặc cầm quyển sách trên bà n lên xem, chẳng phải là “cổ văn quan chỉ†sao?
“Em….Em Ä‘á»c hiểu được Æ°?â€
“Hiểu ạâ€
Tôi chẳng ngần ngại trả lá»i.
“Thần máºt ngôn: Thần dÄ© hiểm hẫn, túc tao mẫn hung. Sanh hà i lục nguyệt, từ phụ kiến bối; hà nh niên tứ tuế, cữu Ä‘oạt mẫu chÃ….â€
Tôi mở miệng Ä‘á»c là u là u, chẳng thèm nhìn sách.
“Trần Biểu Tình†của Lý Máºt, là bà i yêu thÃch nhất của Chu tiên sinh, từ lâu đã bắt tôi phải Ä‘á»c thuá»™c là u rồi. Tôi thông minh nhanh nhẹn thế nà y, mà Chu tiên sinh cÅ©ng phải giảng hết má»™t tiết há»c, đủ để thấy ông yêu thÃch nó đến thế nà o.
“Thần máºt kim niên tứ tháºp hữu tứ, tổ mẫu kim niên cá»u tháºp hữu lục, thị thần tẫn tiết vu bệ hạ chi nháºt trÆ°á»ng, báo dưỡng lÆ°u chi nháºt Ä‘oản dã. Ô Ä‘iểu tÆ° tình, nguyện khất chung dưỡng. Thần chi tân khổ, phi Ä‘á»™c thục chi nhân sÄ© cáºp nhị châu mục bá sở kiến minh tri, hoà ng thiên háºu thổ tháºt sở cá»™ng giám. Nguyên bệ hạ căng mẫn ngu thà nh, thÃnh thần vi chÃ. Thứ lÆ°u nghiêu hạnh, bảo tốt dÆ° niên. Thần sanh Ä‘Æ°Æ¡ng vẫn thủ, tá» Ä‘Æ°Æ¡ng kết thảo. Thần bất thắng khuyển mã phố cụ chi tình, cẩn bái biểu dÄ© văn…â€
Tôi ngân nga bằng má»™t giá»ng trẻ con, là m cô Tạ tròn mắt kinh ngạc.
“Em….Em dịch ra cho cô nghe…â€
Cô Tạ vẫn chÆ°a chịu khuất phục. Má»™t đứa trẻ con 3,4 tuổi, cÅ©ng có đứa thuá»™c rất nhiá»u thÆ¡ ÄÆ°á»ng. Há»c thuá»™c lòng “trần tình biểu†không lạ lắm. NhÆ°ng nếu dịch thà nh văn hiện đại, thì không phải là vấn Ä‘á» của trà nhá»› rồi.
“Thần Lý Máºt Trần nói rằng: thần do váºn mệnh không tốt, lúc nhá» gặp phải nhiá»u Ä‘iá»u bất hạnh, vừa ra Ä‘á»i 6 tháng, cha thân yêu đã qua Ä‘á»i. Bốn năm sau, bác bắt mẹ tái giá. Bà thần là LÆ°u Thị, thÆ°Æ¡ng thần mồ côi cha từ nhá» lại hay bệnh táºt, liá»n tá»± tay nuôi thần lá»›n…â€
Cô Tạ cuối cùng bị khuất phục rồi.
Không nhìn nguyên tác mà lại có thể dịch lÆ°u loát thế, ngÆ°á»i giáo viên dạy mÆ°á»i mấy năm nhÆ° cô, cÅ©ng có chút khó khăn.
Cô nhìn tôi, rồi lại nhìn những há»c sinh khác Ä‘ang ngÆ¡ ngác, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu rồi nói: “Tiểu Tuấn, em ra đây vá»›i cô. Những em khác viết lại từ má»›i 10 lần…â€
Tôi suýt nữa thì cÆ°á»i thà nh tiếng. Má»—i lần nghe đến việc chép từ má»›i bao nhiêu lần, tôi Ä‘á»u không khá»i nhịn cÆ°á»i.
Phòng là m việc cÅ©ng là phòng ngủ của cô Tạ ở ngay cạnh lá»›p há»c. Äây là kiểu kiến trúc trÆ°á»ng há»c cÅ© rất Ä‘iển hình.
“Liá»…u Tuấn, ‘cổ văn quan chỉ’ em há»c được bao nhiêu bà i rồi?â€
“Tất cả ạ…….NhÆ°ng tất cả có bao nhiêu bà i, em chÆ°a đếm bao giá».â€
“Tất cả?†Cô Tạ lại tròn mắt: “Má»—i bà i Ä‘á»u há»c thuá»™c và biết dịch?â€
“Tất cả Ä‘á»u há»c thuá»™c thì không được ạ, nhÆ°ng dịch thì được.â€
Tôi vẫn giữ ngữ khà kÃnh trá»ng, dù sao cô vẫn là cô giáo tôi, vả lại tôi từ trÆ°á»›c giá» những thầy cô giáo mà tôi kÃnh trá»ng, kiếp trÆ°á»›c Ä‘á»u rất tốt vá»›i tôi.â€
“Váºy, ai dạy em, cha em Æ°?â€
Sự kiên nhẫn của cha là m cô giáo rất khâm phục.
“Không ạ, là Chu tiên sinh.â€
“Chu tiên sinh nà o? À, đúng rồi, là thầy giáo ở Liá»…u Gia SÆ¡n….â€
“Thá»±c ra cÅ©ng không phải là thầy giáo của Liá»…u Gia SÆ¡n, ông là thầy giáo của chủ nhiệm ủy ban cách mạng Nghiêm Ngá»c Thà nh, ngà y xÆ°a là giáo sÆ° của trÆ°á»ng cách mạng tỉnh.â€
Nghe thấy việc nà y còn động chạm đến cả chủ nhiệm Nghiêm, đầu cô Tạ ong ong lên.
“cô Tạ, sá»± việc là thế nà y…..â€
Tôi thấy không cần thiết phải vòng vo nhiá»u, liá»n kể những chuyện từ ngà y xÆ°a cho cô nghe. Nghe tôi còn biết cả tiếng Anh và tiếng Nga, còn biết sá»a máy móc nữa, cô Tạ chốc chốc lại ngắt lá»i tôi, dừng lại suy ngẫm.
Thấy vẻ kinh ngạc của cô má»—i lúc má»™t lá»›n hÆ¡n, tôi nghi ngá» không biết cô có nghÄ© rằng mình đã thu nháºn má»™t đứa há»c sinh quái thú hay không.
“……..Thì ra là váºy, giáo sÆ° đúng là giáo sÆ°, rất kiên nhẫn…..â€
Bó tay, nói một thôi một hồi, rốt cuộc, thần đồng lại là Chu tiên sinh.
“Những việc nà y cha em có biết không?â€
“Biết ạ, nguyên lý sá»a máy là do ông dạy em.â€
“Váºy sao ông ấy còn để em Ä‘i há»c lá»›p 2 là m gì……..â€
Cô Tạ không hiểu, lắc lắc đầu.
“Em cÅ©ng không rõ. Có lẽ ông nghÄ© em là trẻ con, nên Ä‘i há»c. Thục ra……đúng là có lãng phà thá»i gian ạ.â€
“Äúng là thế đấy, cô thấy em Ä‘i há»c cấp 2 được rồi.â€
Tôi mừng húm, cô Tạ quả nhiên là ngÆ°á»i thà nh tháºt.
“Thế nà y không được, đúng là là m ngÆ°á»i ta bất ngá» quá. Hay là , cô Tạ, em có má»™t chuyện nói vá»›i cô, cô xem có được không?â€
“Em nói Ä‘iâ€
“à của cha em là không muốn em quá khác ngÆ°á»i. Còn em, vẫn giữ nguyên chá»— ở tiểu há»c Dân Chủ, có thá»i gian thì đến há»c, thi cá» nhất định sẽ tham gia, hÆ¡n nữa em chắc chắn thà nh tÃch sẽ rất tốt……Ừm…, top 3 váºy. Cô thấy thế nà o?â€
“Top 3?â€
Cô Tạ cÆ°á»i rồi. Cô thÃch cái cách khiêm nhÆ°á»ng của tôi.
“Chỉ là những bạn khác…..â€
“Äá»u là trẻ con cả thôi ạ, không có chuyện gì đâu cô.â€
“Em chẳng phải cũng là trẻ con sao?’
Cô Tạ nhìn tôi, rồi lại lắc đầu. Là trẻ con thì đúng rồi, nhưng loại trẻ con thế nà y thì đúng là hiếm gặp.
“Äược, chỉ cần em đảm bảo má»—i lần kiểm tra Ä‘á»u đứng thứ nhất, cô sẽ đồng ý, nhÆ°ng….â€
Tôi Ä‘ang mừng rÆ¡n, nghe đến từ “nhÆ°ng†bống lại lo. Cô Tạ nói sao lại giống nhÆ° lãnh đạo váºy? ThÃch chữ “nhÆ°ng†đến váºy sao?
“Cô phải nói vá»›i cha em, nghe ý kiến của ông ấy.â€
“Äược ạ, không có vấn Ä‘á» gì, cô nên là m nhÆ° váºy.â€
Tôi thở phà o một tiếng.
Chỉ cần bên trÆ°á»ng không có vấn Ä‘á» gì, nhất định cha cÅ©ng váºy thôi.
Tà i sản của Lôi Äế
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 10:10 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 49: Hợp tác là m ăn.
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Cha mang một đống bản thảo vỠnhà xem.
Hoạt Ä‘á»™ng thu tháºp bà i viết đã diá»…n ra gần ná»a tháng rồi, tình hình rất khả quan, bá»™ tuyên truyá»n nháºn được mấy trăm bản thảo. Lý Thừa Ngạn rất ná»— lá»±c, huy Ä‘á»™ng má»™t đám ngÆ°á»i là m nhiệm vụ sÆ¡ khảo, những bản thảo cha Ä‘em vá» nhà , Ä‘á»u là đã thông qua vòng sÆ¡ khảo.
“Cha, cho con há»c táºp má»™t chút nà o.â€
Cha cÆ°á»i, đẩy đống bản thảo đã sá»a đến trÆ°á»›c mặt tôi.
Tháºt ra tôi không hứng thú vá»›i mấy loại văn khô khan nà y. Cái tôi quan tâm là tình hình của Giang Hữu TÃn, muốn xem xem trong đống ấy có bà i của anh ta hay không. Bà i “cống hiến cho tổ quốc bằng hà nh Ä‘á»™ng thá»±c tế†cÅ©ng đã gá»i lên báo được má»™t thá»i gian rồi, vẫn chÆ°a có hồi âm gì, tôi cÅ©ng có chút lo lắng.
Nếu nói vá» thà nh phần dá»± bị của chốn quan trÆ°á»ng, thì tôi đánh giá cao nhất là chú, sau đó là Giang Hữu TÃn. Những ngÆ°á»i nà y có đủ phẩm chất là m trụ cá»™t.
Tôi giả bá»™ tìm tòi láºt giở đống bản thảo, không thấy tên Giang Hữu TÃn, trong lòng không khá»i thất vá»ng. NhÆ°ng ngay sau đó liá»n an ủi bản thân, có lẽ việc tốt vẫn còn Ä‘ang tiá»m ẩn trong đống kia. Anh ta không đến ná»—i không tham gia kỳ thì nà y chứ.
“Xem nhanh váºy sao?â€
Cha thấy tôi lại Ä‘i sá» mò và o đống bản thảo ông chÆ°a xem, không khá»i ngạc nhiên.
Tôi nhân thá»i cÆ¡ nói: “Chỉ là mấy thứ bình thÆ°á»ng, chẳng có gì đáng xem cả.â€
Cha tôi không thấy thế là ngá»— ngược, cÆ°á»i nói: “Äây chỉ là những bản thảo qua được vòng sÆ¡ loại thôi, những bản có giá trị tất nhiên là Ãt rồi.â€
Xem ra từ khi cha có tên trên báo tỉnh bằng việc ra ba bà i văn, tầm nhìn đã xa hơn.
“cha, cha xem trÆ°á»›c Ä‘i, con Ä‘i giúp chú viết bản thảo, gá»i đến ‘nháºt báo Bảo Châu’â€
“Sao thế, lo rồi à ?â€
Tôi cÆ°á»i hỳ hỳ, nói: “Mẹ biết chuyện nà y rồi, con ba hoa bao nhiêu trÆ°á»›c mặt mẹ, lần nà y mà là m không ra gì, không biết mẹ sẽ xá» con thế nà o. Chuẩn bị thêm chút nữa có lẽ là tốt hÆ¡n. Má»™t trái tim, hai cánh tay chuẩn bị mà .â€
Mẹ Ä‘ang lúi húi trong bếp, nghe váºy liá»n nói vá»ng ra: “Hai bố con ông nói xấu gì tôi đấy?â€
“Hỳ hỳ, ai dám ạ? Äắc tá»™i vá»›i đồng chỉ công an nhân dân, chẳng phải là tá»± chuốc há»a và o thân hay sao?’
Tôi trêu chá»c nói.
Mẹ liá»n cÆ°á»i mắng má»™t câu, trong lòng vui lắm. Xem ra là m cái chức phó chỉ đạo viên ở đồn công an rất tốt.
Vừa đứng dáºy, bá»—ng có tiếng gõ cá»a. Tôi chạy ra há»i má»™t câu: “Ai thế ạ?â€
“Là tôi, Tạ Diá»…m Hoa.â€
“A, là cô giáo Tạâ€
Tôi vá»™i và ng mở cá»a, mặt mà y cung kÃnh.
Bạn há»c cÅ© đến chÆ¡i, cha nhất định rất vui, đến mẹ còn vất mấy việc Ä‘ang là m dở sang má»™t bên chạy ra đón.
Ở kiếp trÆ°á»›c, tôi biết quan hệ giữa cô Tạ và cha không tồi, bây giá» vẫn váºy, cô Tạ và cha hà n huyên mấy câu, cảm thán má»™t hồi, rồi và o thẳng vấn Ä‘á» nói sang chuyện của tôi.
“Lão Liá»…u, tôi thấy con trai anh không cần phải đến lá»›p hà ng ngà y đâu.â€
“A? có phải là Tiểu Tuấn nghịch ngợm không nghe lá»i không?â€
Cha chÆ°a kịp trả lá»i, mẹ đã cuống lên.
“Không không, chị Nguyá»…n hiểu nhầm rồi. Tiểu Tuấn nhà chị là thiên tà i đấy.â€
Cô Tạ khen không ngá»›t, ngay láºp tức nói biểu hiện hôm nay của tôi.
Từ khi tôi nháºn Chu tiên sinh là m thầy, cha rất Ãt khi há»i đến việc há»c hà nh của tôi. Ông cá»±c kỳ tin tưởng và o trình Ä‘á»™ của Chu tiên sinh. NhÆ°ng nghe cô Tạ nói thế, ông vẫn không thôi bất ngá».
Mẹ cà ng cÆ°á»i dữ hÆ¡n.
“Tôi thấy, cứ để cháu nó theo há»c Chu tiên sinh Ä‘i, ngÆ°á»i ta là giáo sÆ°, trình Ä‘á»™ cao hÆ¡n tôi nhiá»u.â€
Cô Tạ thà nh tháºt nói.
“Ha ha, Diá»…m Hoa, sao lại khiêm tốn thế, có nhá»› khi chúng ta còn Ä‘i há»c, cô là ngÆ°á»i kiêu ngạo nhất không?â€
Cha đỡ lá»i. Dù cho Chu tiên sinh có giá»i đến mấy nhÆ°ng cÅ©ng không thể khen ngÆ°á»i ta trÆ°á»›c mặt cô Tạ chứ.
“Gì cÆ¡? Tôi là ngÆ°á»i kiêu ngạo nhất? Lão Liá»…u, anh nói váºy là nghÄ© má»™t đằng nói má»™t nẻo rồi. Có cần gá»i tất cả bạn há»c đến há»i, xem ai là ngÆ°á»i kiêu ngạo nhất không?â€
Cha cÆ°á»i, cÅ©ng không phủ nháºn Ä‘iá»u ấy.
Tôi vui nhÆ° mở cá» trong bụng. Cô Tạ đúng là ngÆ°á»i đáng tin cáºy.
Äang nói chuyện vui vẻ, lại có ngÆ°á»i đến thăm. Äá»u là những ngÆ°á»i tôi không quen biết, nghe há» tá»± giá»›i thiệu, là cán bá»™ tuyên truyá»n của khu Äà i SÆ¡n. Cô Tạ thấy thế liá»n cáo từ, mẹ và tôi cùng tiá»…n cô đến cá»a ủy ban cách mạng huyện.
Khi vỠđến nÆ¡i, thấy dÆ°á»›i bóng cây trÆ°á»›c nhà có mấy đám ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi, không ngừng ngÆ°á»›c mặt lên nhìn. Nhất định là những cán bá»™ đến nịnh bợ đây. Mặc dù cán bá»™ những năm 70, 80, còn thanh khiết gấp nhiá»u lần so vá»›i sau nà y, nhÆ°ng thăm nom các cá»a quan, trao đổi giao lÆ°u vá»›i các lãnh đạo là má»™t Ä‘iá»u không thể thiếu. Xem ra lần nà y cha là m quan, trong nhà không yên ổn được rồi.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch là m theo lá»i tôi, treo biển thu mua đồ Ä‘iện tá» cÅ© há»ng, việc là m ăn cá»±c kỳ tốt. Má»™t ngà y thu vá» mÆ°á»i mấy cái máy thu âm và quạt máy, muôn hình muôn vẻ. Lúc má»›i bắt đầu, PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch còn mở vá» ra xem, định giá tùy và o chất lượng, sau nà y tÃnh tiá»n theo cân, nhÆ°ng giá cao hÆ¡n công ty thu mua phế phẩm má»™t chút. Dù sao mấy đồ nà y cứ chất trong nhà cÅ©ng chẳng có tác dụng gì, trÆ°á»›c kia ngoà i trạm thu mua phế phẩm chẳng có nÆ¡i nà o khác, bây giá» có nÆ¡i ra giá cao hÆ¡n công ty mấy hà o, má»i ngÆ°á»i rất hà i lòng.
HÆ¡n nữa, trạm thu mua phế phẩm của nhà nÆ°á»›c, mấy đồ nà y Ä‘á»u phải tháo ra để thu mua, chỉ tÃnh tiá»n kim loại ở trong, tất cả những thứ còn lại Ä‘á»u không tÃnh, chỉ có thể vất Ä‘i. Nay chá»— PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch mua tất, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ© mình đã được há»i.
Tôi khâm phục Phương Văn Dịch một hồi.
Tên thá»t nà y đúng là có tố chất buôn bán, còn tốt hÆ¡n tôi. Kiếp trÆ°á»›c tôi chÆ°a là m ăn buôn bán bao giá», nên không chuyên gia lắm.
Tôi ngay láºp tức tháo mấy đồ thu mua được ra, vừa nhìn và o, bất giác cÆ°á»i Ä‘au khổ.
Äây là loại hà ng gì thế nà y? Có nhiá»u bảng Ä‘iện tá» bị rỉ sét đóng thà nh má»™t đống, còn hai chiếc máy, đến vá» còn không mở ra được nữa.
“Anh PhÆ°Æ¡ng, dầu bôi trÆ¡n không đủ, phải Ä‘i mua thêm chút nữa.â€
Dù là hà ng thu mua vá» không được tốt lắm, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là không dùng được, tháo những linh kiện ra rồi rá»a má»™t chút, rất nhiá»u thứ còn sá» dụng được. Chỉ là dầu bôi trÆ¡n chuẩn bị từ trÆ°á»›c giá» bị dùng hết má»™t cách nhanh chóng.
PhÆ°Æ¡ng Văn dịch vừa nghe thấy liá»n không là m nữa: “Không được, Tiểu Tuấn, tôi hết tiá»n rồi.â€
“Tiá»n của anh đâu?â€
“Cáºu còn nói à , tôi cả thảy có 20 mấy đồng, Ä‘á»u tiêu hết và o đống của quý nà y rồi đấy. Giá» cả ngÆ°á»i không còn xu nà o, ngay đến tiá»n ăn trÆ°a cÅ©ng chẳng còn, cáºu còn phải quản cÆ¡m cho tôi nữa đấy.â€
Tiá»n vốn chỉ má»›i hai mÆ°Æ¡i mấy đồng, tháºt là rẻ mạt!
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch thấy tôi không nói gì, cà ng không cam lòng. Anh ta biết tôi có tiá»n, mấy ngà y nay số tiá»n tôi Ä‘Æ°a cho anh ta cÅ©ng đã đến 20 đồng. Äã là là m ăn, kiếm được tiá»n tôi phải có phần, nay tiá»n vốn Ä‘á»u do anh ta bá» ra, cÅ©ng chẳng trách được anh ta không cam lòng.
Chá»— nà y đúng là không ổn thá»a, phải thay đổi.
Tôi móc tiá»n đặt lên bà n, nói: “Anh PhÆ°Æ¡ng, anh đến đây ngồi, chúng ta thÆ°Æ¡ng lượng má»™t chút.â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch lúc nà y má»›i đổi giáºn là m vui, tháºp thà tháºp thõm Ä‘i đến bên tôi, vá»™i và ng thò tay cầm tiá»n. Tôi thuáºn tay ném chiếc bà n là vá» phÃa anh ta, là m anh ta giáºt nảy mình, trừng mắt nói: “Tiểu Tuấn, cáºu là m gì đây? Muốn dá»— tôi à ?â€
“Lá»i còn chÆ°a nói cho rõ rà ng, anh chỉ chá»±c cầm tiá»n, đúng là chẳng có chút tiá»n đồ nà o hết!â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch cÆ°á»i hỳ hỳ nói: “Äây chẳng phải là nghèo đến Ä‘á»™ phát sợ rồi hay sao? Trong túi chẳng còn đồng nà o, chẳng có gì chắc chắn cả. Muốn thÆ°Æ¡ng lượng việc gì, cáºu nói Ä‘i nói Ä‘i.â€
“ChÃnh là việc mà anh nói lúc nãy đấy, cùng là m ăn, nhÆ°ng hợp tác thế nà o, phải Ä‘Æ°a ra kế hoạch cụ thể.â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch nghiêm mặt nói: “Cáºu định hợp tác là m ăn vá»›i tôi tháºt à ?â€
Tôi trừng mắt: “Sao, tôi vừa bá» tiá»n vừa bá» sức, còn phải nhá» quan hệ dá»n dẹp mấy đám côn đồ kia, anh nghÄ© là tôi Ä‘ang là m gì? Äịnh lợi dụng tôi à ?â€
Tôi chỉ thuáºn miệng nói váºy, PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch lại sợ chết khiếp, lắp bắp nói: “Tiểu Tuấn, đừng nói báºy, tôi….tôi….đâu dám lợi dụng cáºu? Cáºu nói thế nà o là nhÆ° thế, tôi không có ý kiến gì hết.â€
Lúc nà y tôi má»›i ý thức được, và o thá»i kỳ ấy mà nói đến việc lợi dụng là vấn Ä‘á» rất nghiêm trá»ng, không thể đùa được. Dá»±a và o quyá»n lá»±c của Liá»…u gia bây giá», nếu tôi giở mặt tháºt sá»±, thì tên thá»t PhÆ°Æ¡ng mót Ä‘á»i cÅ©ng không ngóc đầu lên được.
Tôi cÆ°á»i, là m dịu không khÃ: “Thấy anh căng thẳng quá váºy, tôi chỉ nói đùa thôi. Chúng ta vẫn là bạn tốt mà .â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch má»›i thở phà o nhẹ nhõm: “Ừ ừ, bạn tốt, bạn tốtâ€
“Thế nà y nhé, tiá»n vốn má»—i ngÆ°á»i má»™t ná»a, lãi cÅ©ng được lá»— cÅ©ng xong, Ä‘á»u là má»—i ngÆ°á»i má»™t ná»a, được không?â€
“Äược.â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch rất vui, không có chút nghi ngá» dè dặt nà o cả. Anh ta thân cô thế cô trong huyện, nếu không dá»±a và o quan hệ nhà tôi, cÅ©ng không tà i nà o sống qua ngà y được, má»™t tên nhÆ° Triệu CÆ°á»ng cÅ©ng đủ để đùa cợt anh ta đến chết.
“Từ bây giá» trở Ä‘i, hà ng ngà y anh Ä‘á»u phải ghi sổ sách, thu và o chi ra, má»™t đồng má»™t hà o Ä‘á»u phải ghi cho rõ rà ng, tôi không có thá»i gian mà cả ngà y ở đây, nhÆ°ng tôi sẽ xem lại sổ……Anh biết ghi sổ thế nà o không?â€
Tôi biết Phương Văn Dịch biết chữ, nhưng có khả năng không biết ghi sổ sách.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch lắc đầu, lá»™ ra vẻ ngượng ngáºp.
“Thế thì chút nữa anh ra quầy bách hóa mua quyển sổ vỠđây tôi dạy anh viết.â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch kinh ngạc: “Tiểu Tuấn, cáºu đúng là cái gì cÅ©ng biết.â€
Kiếp trÆ°á»›c kẻ hèn nà y cÅ©ng thuá»™c dạng mù tịt vá» buôn bán, nhÆ°ng là m ăn buôn bán phải ghi sổ sách, đấy là điá»u thÆ°á»ng thức mà ai cÅ©ng biết. Dù sao bây giá» má»›i chỉ là là m ăn cá»n con chÆ¡i bá»i, vá» sau nếu là m to tháºt thì phải má»i nhân viên tà i vụ chuyên nghiệp đến ấy chứ.
“Äược rồi được rồi. Những việc tôi biết còn nhiá»u lắm, anh vá» sau dần dần rồi cÅ©ng hiá»u hết thôi. Mau Ä‘i mua đồ Ä‘i.â€
Tôi khua khua tay, ra vẻ rất oách.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch láºt Ä‘Ã láºt Ä‘áºt Ä‘i ra ngoà i.
Nhá»› trÆ°á»›c kia có xem má»™t quyển tiểu thuyết viết vá» quan trÆ°á»ng, trong đó có nói má»™t câu: “có những ngÆ°á»i, anh xem há» là ngÆ°á»i, há» sẽ xem anh là chim, anh coi há» là chim, há» lại coi anh là ngÆ°á»i.â€
Câu nà y đúng là rất có lý.
Lãi từ việc thu mua đồ Ä‘iện cÅ© há»ng đúng là rất lá»›n, hôm nay giúp ngÆ°á»i ta sá»a hai cái máy thu âm và má»™t cái Ä‘Ã i cát-xét, đổi những linh kiện Ä‘á»u không vượt ra ngoà i đến 1 cắc, Ä‘á»u là tháo từ những thứ máy móc cÅ© ra. 12 đồng coi nhÆ° là ăn cả. Nếu mua mấy linh kiện má»›i để thay, tiá»n vốn đã chiếm đến khoảng 6 đồng rồi.
Tôi tháo những đồ Ä‘iện ra đánh rá»a má»™t lượt, kiểm tra toà n bá»™, thay vá» ngoà i cho má»™t cái máy thu thanh, thay má»›i má»t và i phụ tùng, trò đó giống nhÆ° là cho ra Ä‘á»i má»™t cái máy má»›i váºy.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch vừa mừng vừa ngạc nhiên: “Cái nà y, cái nà y y nhÆ° má»›i váºy.â€
Tôi cÆ°á»i: “Trông thì má»›i, nhÆ°ng ở trong vẫn là hà ng second hand thôi, anh cứ bán ná»a giá nhé.â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch vui vẻ ra mặt: “Ná»a giá rẻ quá, Ãt nhất cÅ©ng phải đến 60%â€
“Váºy tùy anh, dù sao việc đấu giá cÅ©ng là do anh quản. Äúng rồi, cÅ©ng phải treo cái biển bán đồ Ä‘iện second hand ra ngoà i, không há» lại không biết. Chúng ta cÅ©ng chẳng có bạn bè thân thÃch gì ở đây, muốn để má»i ngÆ°á»i tá»± truyá»n tai nhau thì lâu lắm.â€
“Có lý, Tiểu Tuấn, sao những câu cáºu nói Ä‘á»u có lý hết váºy?â€
Phương Văn Dịch vui ra mặt, vẫn không quên nịnh tôi một câu.
“Anh thôi Ä‘i, nịnh ná»t Ãt thôi. Cái máy thu thanh nà y trông bá» ngoà i còn được, nhÆ°ng ở trong thì rỉ thà nh má»™t đống rồi, tôi phải bá» thá»i gian là m má»™t chút, sá»a xong rồi còn bán được giá.â€
Cái tôi nói đến là má»™t chiếc máy thu âm Ä‘Æ¡n thanh hiệu Châu Giang của má»™t xưởng sản xuất Ä‘iện tá» Quảng Châu, đây là má»™t nhà máy rất có tiếng lúc bấy giá», máy má»›i 100% hình nhÆ° bán đến 300, 400 đồng. Năm nay má»›i sản xuất máy má»›i, hình nhÆ° đây là đồ chÆ¡i thá»i thượng của gia đình cán bá»™ mua lúc là m đám cÆ°á»›i, không biết để mấy tháng rồi, giá» két rỉ thà nh má»™t khối thế nà y, chắc là trong phòng ẩm Æ°á»›t lắm.
Máy thu âm là loại máy móc thịnh hà nh má»™t đến hai năm nay, vẫn là thứ hết sức má»›i mẻ ở huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng, gia đình bình thÆ°á»ng không mua nổi. Cả má»™t chá»— phố cổ chỉ có 3 cá»a hiệu sá»a chữa, không có má»™t hiệu nà o là chuyên sá»a máy nà y hết cả. Có lẽ vừa mở vá» ra đã vá»™i và ng trả lại ngÆ°á»i ta rồi. Và o thá»i kỳ ấy, dù là cá»a hà ng hay là nhà sản xuất, chất lượng phục vụ Ä‘á»u rất kém, hình nhÆ° không có cái gá»i là bảo hà nh.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch lÃu lưỡi nói: “Cái nà y mà cÅ©ng sá»a được sao? Thế thì kiếm được món há»i to rồi.â€
“Có được hay không thì vẫn chÆ°a biết, cứ thá» xem thế nà o đã.â€
Vừa ăn xong cÆ¡m trÆ°a không lâu, liá»n có ngÆ°á»i đến há»i mua máy thu thanh second hand. PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch tháºt là gá»›m ghê, lại dám hét giá 70% vá»›i ngÆ°á»i ta. Äối phÆ°Æ¡ng chÆ°a kịp trả giá, tôi đã mặt Ä‘á» tÃa tai, ngượng chÃn cả ngÆ°á»i.
Hai bên trả giá qua lại, Phương Văn Dịch cứ giữ cái giá 60% không chịu hạ xuống.
“Cái máy nà y của anh là đồ cÅ©, đồ đã qua sá» dụng, cÅ©ng không biết mua vỠđược bao lâu thì há»ng, còn đắt thế nữa, thôi tôi không lấy nữa đâu.â€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch chết đứng ngÆ°á»i, đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng lá»™ vẻ không vui.
Tôi vá»™i và ng chen miệng và o: “Chiếc máy nà y, chúng tôi có bảo hà nh.â€
“Bảo hà nh? Là thế nà o?â€
Trá»i ạ!
Bảo hà nh là gì cÅ©ng không biết, quyá»n lợi ngÆ°á»i tiêu dùng lúc đó đúng là bị chà đạp quá thể!
“Bảo hà nh tức là trong vòng ba tháng, nếu có há»ng hóc gì, chỉ cần không bị tổn hại, chúng tôi sẽ sá»a miá»…n phà cho ông.â€
“Còn có chuyện tốt váºy nữa sao?â€
“Tất nhiên, đồ chúng tôi bán ra chúng tôi nhất định phải chịu trách nhiệm chứâ€
Phương Văn Dịch thấy tôi nói như đinh đóng cột, vội và ng chen chân và o thổi phồng lên.
“Tháºt à ?â€
Tôi nói: “Chúng tôi viết cho ông cái hóa Ä‘Æ¡n, sẽ viết rõ vá» việc bảo hà nhâ€
“Váºy được, tôi muaâ€
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch mừng húm, vá»™i và ng tìm hóa Ä‘Æ¡n, nhÆ°ng lại quên không mua. Bất đắc dỹ, chỉ còn cách tìm má»™t tá» giấy để thay thế. May mà lúc đó ngÆ°á»i ta khá tháºt thà nên nhìn tỠ“hóa Ä‘Æ¡n†nhếch nhác cÅ©ng không có ý kiến gì, còn vui mừng ra mặt, thấy mình đã kiếm được món há»i.
“Phát tà i rồi, phát tà i rồi, má»™t ngà y mà đã thu hồi tiá»n vốn vá» rồi, mấy đồ nà y Ä‘á»u là ăn không rồi.â€
“Nói nhá» thôi, đừng to mồm váºy chứ!â€
Tôi cÆ°á»i mắng anh ta má»™t câu.
Tà i sản của Lôi Äế
08-06-2011, 10:10 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
ChÆ°Æ¡ng 50: Äá» nghị của Chu tiên sinh.
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
NgÆ°á»i nà y số tốt tháºt, việc tốt cứ nối Ä‘uôi nhau xuất hiện.
Vừa nghỉ hè, bà i viết “cống hiến Tổ quốc bằng hà nh Ä‘á»™ng thá»±c tế†cuối cùng cÅ©ng xuất hiện trên “nháºt báo tỉnh Nâ€. TrÆ°á»›c đó, tôi nhá» thà nh tÃch xuất sắc của môn ngữ văn đứng vị trà đầu của cả ba lá»›p 2 trong trÆ°á»ng tiểu há»c Dân Chủ.
TrÆ°á»›c đó mẹ còn có chút nghi hoặc, giỠđã hoà n toà n tin tưởng Chu tiên sinh, không còn nói gì vá» việc nghỉ há»c của tôi nữa. HÆ¡n nữa sau khi bà được chuyển công tác vỠđồn công an, công việc cÅ©ng dồn dáºp, chẳng còn thá»i gian đâu mà quản thúc tôi. Không há» biết rằng má»—i ngà y tôi Ä‘á»u đến nhà Chu tiên sinh há»c, được hai tiếng đồng hồ là lại chạy mất hút không thấy đâu.
Dù có mÆ°a gió bão bùng, tôi vẫn kiên trì má»—i ngà y dáºy lúc 6 giá» sáng, chạy đến trưởng khoa LÆ°Æ¡ng để tá»± “ná»™p mìnhâ€. Trưởng khoa LÆ°Æ¡ng còn Chu tiên sinh hÆ¡n cả Chu tiên sinh, vô cùng tỉ mỉ và bảo thủ. Má»—i ngà y chạy bá»™ ná»a tiếng đồng hồ, hÃt đất 100 cái, trá»i đánh cÅ©ng không thay đổi được. Vá» hà nh Ä‘á»™ng “tá»± hà nh hạ†nà y, không phải tôi chÆ°a từng bị dao Ä‘á»™ng. Có lần không chịu được há»i trưởng khoa LÆ°Æ¡ng: “Chú LÆ°Æ¡ng, ngà y nà o cÅ©ng táºp mấy thứ nà y có tác dụng gì ạ?â€
Trưởng khoa LÆ°Æ¡ng nhìn tôi, chẳng nói chẳng rằng, lấy ba cục gạch xếp chồng lên nhau, rồi đứng tấn, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sau, bá»—ng nhiên thở mạnh ra má»™t tiếng, rầm, sau đó là ba cục gạch vỡ vụn, biến thà nh má»™t đống gạch vụn.
“Tôi phục YOU rồi!â€
Tôi tròn mắt, lẩm bẩm nói má»™t câu rất kinh Ä‘iển trong phim ảnh. Từ đó vá» sau, dù có chết tôi cÅ©ng không dám nghi ngá» quyá»n uy của ông nữa. Còn vá» việc ngà y ngà y ông bắt tôi táºp thêm 100 cái hÃt đất, là m cho lÆ°ng tôi Ä‘au ê ẩm, tôi cÅ©ng không dám cãi lại ná»a lá»i.
Là m má»™t ngÆ°á»i “văn võ song toà n†trong há» nhà quan, cÅ©ng là việc không tồi chứ nhỉ?
Ngà y nà o cÅ©ng kiên trì, không biết từ lúc nà o, cÆ¡ thể đã trở nên rắn chắc, chú nhá» thấy tôi ăn nhÆ° rồng hết bốn cái bánh bao và thêm má»™t bát phở 3 lạng, mắt chú trợn tròn lên, cÆ°á»i nói: “Tiểu Tuấn, cháu đúng là muốn ăn má»™t bữa là m chú hết tiá»n à . Äây là lần đầu tiên chú có nhiá»u tiá»n đến váºy.â€
Cái gá»i là nhiá»u tiá»n đến váºy, là 8 đồng nhân dân tệ, tiá»n nhuáºn bút mà chú vừa lÄ©nh được. Chú vẫn còn trẻ, chÆ°a biết nhìn xa trông rá»™ng, rất muốn cảm Æ¡n Chu tiên sinh nhÆ°ng lại không dám mở miệng, lôi tôi đến quán phở trÆ°á»›c, gá»i là cho Ä‘i ăn khao.
“Chú đừng tiếc tiá»n nữa, cháu trả tiá»n cho.â€
Tôi cÆ°á»i, rất ra dáng má»™t ngÆ°á» lắm tiá»n.
“Cháu trả? Má»™t đồng cÆ¡ đấy.â€
Chú biết tôi rất được chiá»u, nhÆ°ng vẫn không tưởng tượng được rằng tôi có nhiá»u tiá»n tiêu vặt. Cha thăng chức lên cao nhiá»u rồi, nhÆ°ng tiá»n lÆ°Æ¡ng vẫn không hÆ¡n được là mấy.
“Không sao, cháu có tiá»n đây.â€
Tôi chỉ nói Ä‘Æ¡n giản má»™t câu ấy. Tiệm sá»a chữa là m ăn được, trÆ°á»›c sau bán Ä‘i được ba chiếc máy second hand, may mà có chiếc máy thu thanh hiệu Châu Giang ấy, gần nhÆ° đã kiếm được 100 đồng, đây vẫn chÆ°a được coi là tiá»n tu sá»a bình thÆ°á»ng mà những ngÆ°á»i sá»a chữa kiếm được. Năm 1978, những ngÆ°á»i có gan là m ăn buôn bán vẫn không nhiá»u, huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng tuy nhá», nhÆ°ng vẫn còn thừa sức để nuôi má»™t cái cá»a hiệu sá»a chữa nhá» nhÆ° của chúng tôi.
NhÆ°ng tôi cứ muốn chú ra là m quan, nên không nói gì nhiá»u vá» chuyện nà y cho chú nghe, để chú đỡ lung lay láºp trÆ°á»ng, nếu chú từ bá» con Ä‘Æ°á»ng là m quan, chẳng phải phà công sức của tôi sao?
Thấy tôi nhÆ° không có chuyện gì móc ra má»™t tá» 5 đồng ra trả tiá»n, chú kinh ngạc lắm, nhÆ°ng vẫn kiên quyết không nháºn tiá»n của tôi. Chú là bá» trên, lại là ngÆ°á»i má»i khách, cuối cùng lại để đứa trẻ 9 tuổi nhÆ° tôi trả tiá»n, đúng là chẳng ra sao cả.
Tôi cÆ°á»i nói: “Chú à , chú đừng tranh nữa, cháu cÅ©ng chẳng muốn chú lấy tám đồng đấy để là m ngân khố riêng, hôm nay phải tiêu cho bằng hết.â€
Cần phải nói ngà y trÆ°á»›c chú vẫn coi tôi là má»™t đứa trẻ bình thÆ°á»ng, từ ngà y tôi sá»a bản thảo cho chú, quan niệm nà y đã thay đổi không nhá». Biết rằng không thể coi thÆ°á»ng lá»i nói của tôi, chú vá»™i và ng há»i: “Tiêu thế nà o?â€
“Chu tiên sinh vừa dá»n đến nhà má»›i, sÆ° mẫu vẫn chÆ°a có việc là m, chúng ta mua Ãt mỳ, trứng gà mang qua cho há». CÅ©ng coi nhÆ° là để cảm Æ¡n.â€
Chú nghe váºy, hà i lòng lắm, gáºt đầu không ngá»›t.
Ở những cá»a hà ng bán lẻ chÃnh quy, mua mỳ và trứng gà cần phải có phiếu mua lÆ°Æ¡ng thá»±c. Äồ nà y không thể tiêu nhÆ° tiá»n được, nhÆ°ng còn khó kiếm hÆ¡n tiá»n. May mà tôi đã tÃnh toán trÆ°á»›c, khi thu phà sá»a chữa, dá»±a theo việc hai cắc tiá»n bằng má»™t phiếu lÆ°Æ¡ng thá»±c 1 lạng, thu hồi được phiếu mua lÆ°Æ¡ng thá»±c ba mÆ°Æ¡i cân của tỉnh N. Dù sao nhất thá»i cÅ©ng không phải Ä‘i công tác, phiếu lÆ°Æ¡ng thá»±c trên của nÆ°á»›c cÅ©ng không đổi được nhiá»u. Chủ yếu là để thu tháºp thôi. Vì tôi biết vá» sau những phiếu nà y sẽ trở nên rất đáng giá. Hoặc là không cần đợi đến lúc mấy chiếc phiếu đó trở nên có giá trị tôi sẽ rất già u có, nhÆ°ng sá»± việc trong thiên hạ ai biết được sẽ Ä‘i vỠđâu? NgÆ°á»i vượt thá»i gian chỉ có thể trù tÃnh được tÆ°Æ¡ng lai nhÆ°ng không thể nắm vững được vá» tÆ°Æ¡ng lai, cứ chuẩn bị kỹ cà ng sẽ tốt hÆ¡n. Cái nà y gá»i là chuẩn bị nhiá»u sẽ đỡ được hoạn nạn.
Chúng tôi chỉ mua mỳ và má»™t và i đồ ăn vặt ở cá»a hà ng bán lẻ, còn trứng gà thì không mua ở đó.
Trứng gà ở cá»a hà ng cung cấp đồ bán lẻ, không biết để bao lâu rồi, trong mÆ°á»i quả có 5 quả còn ăn được đã là tốt lắm rồi. Những ngÆ°á»i bán hà ng ở đó nhÆ° là con gái bà hoà ng váºy, quả thá»±c là m ngÆ°á»i ta tức giáºn.
Tôi biết rằng sau Ä‘Æ°á»ng giải phóng còn có má»™t chợ nữa, bán hà ng bất hợp pháp. NhÆ°ng có thể đổi được trứng gà má»›i ở đó.
TrÆ°á»›c sau đã tiêu hết 10 đồng, không chỉ lấy hết tiá»n nhuáºn bút của chú, tôi còn góp và o đó 2 đồng. NhÆ°ng hiếu kÃnh vá»›i thầy giáo mình, đó là má»™t việc nên là m.
Chủ nhiệm Nghiêm và chủ nhiệm Liễu đã đến hẳn nơi để chà o, trong đội văn công huyện Chu tiên sinh cũng không có việc gì là m, chỉ báo danh lên đó để hà ng tháng được phát lương, ngà y ngà y xem sách, giúp cha xem mấy bản thảo, cũng chẳng nhà n hạ là mấy.
Chu tiên sinh thấy chúng tôi, rất vui mừng. Còn những đồ chúng tôi mang đến, không có ná»a lá»i khách sáo nà o.
NgÆ°á»i nhÆ° tiên sinh, nếu nhÆ° nhìn anh không thuáºn mắt, dù anh có nói đến rách miệng, cÅ©ng không thèm để mắt đến, còn nếu đã thuáºn mắt vá»›i anh, thì sẽ không khách khà vá»›i anh.
Chỉ có sÆ° mẫu là nói và i câu khách khÃ.
Chú cung kÃnh cảm Æ¡n tiên sinh.
Không hoà n toà n là vì bà i văn ấy, chú đã thấy thái Ä‘á»™ của chủ nhiệm Nghiêm và chủ nhiệm Liá»…u vá»›i Chu tiên sinh. Là m gì còn việc giống nhÆ° ở Ma ÄÆ°á»ng Loan, thỉnh thoảng còn có ngÆ°á»i sau lÆ°ng gá»i ông là “Chu Ä‘iênâ€?
Chu tiên sinh xua xua tay, nói: “Thà nh Lâm à , chủ ý nà y của Tiểu Tuấn nói vá»›i anh cÅ©ng không tồi đâu. NhÆ°ng má»™t bà i văn chỉ sợ là vẫn chÆ°a đủ……â€
Tôi cÆ°á»i nói: “Bác à , mấy ngà y trÆ°á»›c cháu đã viết bản thảo gá»i đến “Nháºt báo Bảo Châu†rồi, cÅ©ng dùng tên của chú cháu.â€
TrÆ°á»›c mặt Chu tiên sinh, tôi không há» có chút là m bá»™, ông có lẽ là ngÆ°á»i hiểu rõ nhất vá» sá»± “thiên tà i†của tôi.
Chu tiên sinh cÆ°á»i gáºt gáºt đầu, nói: “Tiểu Tuấn, bác thá» tà i cháu má»™t chút…â€
Bó tay!
Khổng Tá» nói: “Nhân chi hoạn tại vu hảo vi nhân sư†(Cái khổ của con ngÆ°á»i là cứ thÃch Ä‘i là m thầy kẻ khác)
Cái thói “ThÃch là m thầy kẻ khác†nà y của Chu tiên sinh cà ng ngà y cà ng khủng khiếp, vừa gặp mặt nói được dăm ba câu, liá»n giở trò nà y ra rồi.
“Bác à , thá» tà i gì ạ? ‘cổ văn quan chỉ’ hay là tiếng Anh ạ? Tiếng Nga dạo nà y cháu cÅ©ng không để tâm đến, sợ là không nắm chắc được.â€
Tôi đã chuẩn bị tinh thần sắn để ứng phó, nhÆ°ng vẫn tiêm cho tiên sinh má»™t mÅ©i “tiêm phòngâ€, để đỡ bị giáo huấn.
“Không, hôm nay bác không há»i mấy thứ ấy.â€
Tôi kỳ lạ há»i: “Váºy bác muốn há»i gì ạ?â€
Chu tiên sinh nghÄ© má»™t lúc, rồi nói: “cháu thấy, cha cháu lần nà y là m hoạt Ä‘á»™ng thu tháºp bà i viết nà y, có Ä‘iểm nà o cần phải cải tiến hÆ¡n không?â€
Tôi cảm nháºn được dạo nà y Chu tiên sinh cứ suy nghÄ© mãi vá» vấn Ä‘á» nà y, muốn là m má»™t việc gì đó, chứ không chỉ ăn không của ngÆ°á»i khác.
Tôi chợt hiểu ra, nói: “Bác à , đây gá»i là ‘thừa nhân chi xa giả tái nhân chi hoạn, y nhân chi y giả hoà i nhân chi Æ°u, thá»±c nhân chi thá»±c giả tá» nhân chi sự’†(Ngồi xe ngÆ°á»i khác phải gánh đỡ hoạn nạn cho ngÆ°á»i ta, mặc áo cá»a ngÆ°á»i khác phải lo cho ná»—i lo của ngÆ°á»i ta, ăn thức ăn của ngÆ°á»i khác phải chết cho ngÆ°á»i ta.-nói vá» việc đã chịu Æ¡n ngÆ°á»i khác thì phải nghÄ© cách trả Æ¡n)
Äây là câu Hà n TÃn đã nói. Chú nghe xong đầu ong ong.
Chu tiên sinh cÆ°á»i nói: “Äiển cố dùng được lắm, nhÆ°ng còn có chút thổi phồng sá»± việc…Thôi nói và o việc chÃnh.â€
“Vâng, chỉ là m hoạt Ä‘á»™ng thu tháºp bà i viết nà y có vẻ hÆ¡i Ä‘Æ¡n Ä‘iệu.â€
Mắt Chu tiên sinh ánh lên tia mừng rỡ, liá»n Ä‘á»™ng viên tôi: “Nói tiếp Ä‘i nà o.â€
“Có thể nghÄ© đến việc mở má»™t cuá»™c thảo luáºn ở huyệnâ€
Äiá»u nà y là tham khảo cuá»™c “Thảo luáºn vá» tiêu chuẩn chân lý†sẽ diá»…n ra trên toà n quốc không lâu sau, chứ không phải là nguyên tác của tôi.
“Còn gì nữa?â€
Chu tiên sinh không biểu lộ gì.
“Vâng, còn gì nữa, thì phải nhá» và o bác váºy ạ.â€
“Sao lại lôi bác và o rồi?â€
Chu tiên sinh cố tình là m ra vẻ không hiểu, nhưng nét mừng rỡ trong mắt rất rõ rà ng.
“Nếu có thể có má»™t chuyên để trên báo tỉnh, hoặc là phát má»™t loạt, thì sẽ là điá»u rất tốt.â€
Chu tiên sinh cÆ°á»i ha ha, rõ rà ng lối suy nghÄ© của tôi và của ông hoà n toà n giống nhau, bá»—ng nghiêm mặt há»i : “Những thứ nà y, sao cháu lại nghÄ© đến được?â€
Câu há»i nà y đúng là không dá»… trả lá»i. Kiểu ăn cắp ý tưởng nà y, là mốt thịnh hà nh và o hai mÆ°Æ¡i năm sau, nhất là ở trong giá»›i nghệ thuáºt giải trÃ, nhÆ°ng nếu áp dụng và o giá»›i chÃnh trị và kinh doanh thì hiệu quả cÅ©ng không tồi.
Tôi nghÄ© má»™t lúc rồi trả lá»i: “Cháu cÅ©ng chẳng biết nói thế nà o, chỉ là tá»± nhiên nghÄ© ra váºy thôi.â€
Chu tiên sinh gáºt đầu, không truy tìm tung tÃch nữa. Trên thá»±c tế, bản thân ông cÅ©ng không tìm được câu trả lá»i nà o hợp lý hÆ¡n ngoà i việc lấy “thiên tà i†ra để giải thÃch.
“Nếu muốn được má»™t chuyên Ä‘á» trên báo tỉnh, hoặc là có thể ra má»™t loạt, có Ä‘á»™ khó nhất định của nó, tá»± mình phải tạo ra tiếng tăm trÆ°á»›c đã. Việc nà y, cháu vá» nói vá»›i cha và Ngá»c Thà nh, xem ý kiến của há» thế nà o.â€
Tôi hiểu ý của Chu tiên sinh. Huyện không giống nhÆ° Ma ÄÆ°á»ng Loan, tai mắt quần chúng rất nhiá»u, hÆ¡n nữa thân pháºn của cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh đã không giống trÆ°á»›c kia nữa, không thể cứ chạy đến chá»— Chu tiên sinh để há»p. Äể tôi là m ngÆ°á»i truyá»n đạt lại khá là hợp lý.
Tối hôm đó tôi đã kéo cha đến nhà Nghiêm Ngá»c Thà nh.
NhÆ° thÆ°á»ng lệ, nhà Nghiêm Ngá»c Thà nh có rất nhiá»u ngÆ°á»i, Giải Anh không ở phòng khách, có lẽ là đang dạy há»c cho Nghiêm Phỉ ở trong phòng.
Nghiêm Phỉ rất chăm há»c, nhÆ°ng thà nh tÃch lại rất thÆ°á»ng. Chỉ là rất hiểu lá»… nghi, lại dá»… thÆ°Æ¡ng, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u yêu quý. Ừm, ngÆ°á»i vừa Ä‘iệu Ä‘Ã vừa khá» khạo, lại không quá thông minh, lấy là m vợ tháºt đúng là không tồi.
Thấy chủ nhiệm Liá»…u đến thăm, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rất tá»± giác đứng dáºy ra vá».
Há» ngồi trong phòng Ä‘á»c sách nho nhá», đóng cá»a, hai ngÆ°á»i chăm chú nghe tôi nói ý kiến của Chu tiên sinh.
Cha vui vẻ vá»— đùi má»™t cái, rồi nói: “à nà y tốt lắm, ý nà y tốt lắmâ€
Nghiêm Ngá»c Thà nh cÅ©ng gáºt đầu đồng ý, nhÆ°ng vẫn lo lắng nhÆ° tôi: “PhÃa báo tỉnh, chỉ sợ là không dá»… nói nhÆ° váºy?â€
Tôi nhìn Nghiêm Ngá»c Thà nh, rồi lại nhìn cha.
Nghiêm Ngá»c Thà nh cÆ°á»i nói: “Hai cha con ông Ä‘ang toan tÃnh chuyện gì, nói ra Ä‘i nà o.â€
Tôi cÆ°á»i đáp: “Cháu thấy, nên má»i Chu tiên sinh Ä‘i lên tỉnh má»™t chuyến, nói chuyện vá»›i vị đồng nghiệp cÅ© giá» Ä‘ang là m biên táºp trên báo tỉnh, có lẽ sẽ chắc chắn hÆ¡n.â€
“Äây là ý của Chu tiên sinh?â€
“Là ý của cháu.â€
Câu nà y tháºt nhÆ° ông cụ non, nhÆ°ng Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha chẳng để ý đến.
Nghiêm Ngá»c Thà nh khép hai mắt, trầm tÆ° má»™t lúc rồi nói: “Bây giỠđã Ä‘i lên báo tỉnh, có lẽ còn hÆ¡i sá»›m quá. Chúng ta cứ tạo danh tiếng trÆ°á»›c đã, rồi hãy Ä‘i nÆ°á»›c cá» nà y. Tấn Tà i, bá»™ tuyên truyá»n các anh tiến triển thế nà o rồi?â€
“Thá»i gian hết hạn nháºn bản thảo là ngà y 3.7, tức là ngà y kia. CÆ¡ bản mấy ngà y sÆ¡ khảo cÅ©ng đã tìm ra được mấy bà i, kiểm tra lần nữa có lẽ sẽ và o khoảng ngà y 15…â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh chau mà y: “Váºy cháºm quá, đẩy nhanh tốc Ä‘á»™ lên má»›i được.â€
“Ừm.â€
Cha gáºt đầu.
Giữa cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh không có chút khách khà nà o. Chỉ cần gáºt đầu là biểu thị rằng sẽ cố hết sức.
“Cha, tổng cá»™ng nháºn được bao nhiêu bản thảo?â€
“Chừng hÆ¡n 2000 bản đủ má»i thể loại, nhiá»u nhất là văn phân tÃch. NhÆ° quy định lúc đầu, má»—i thể loại chá»n 10 bà i hay nhất, sÆ¡ khảo cÅ©ng gần xong rồi.â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh lá»™ ra nét vui vẻ: “Thu hoạch cÅ©ng không Ãt mà . Äợi sau khi triển khai thảo luáºn, thì sẽ không chỉ là công việc của bá»™ tuyên truyá»n nữa rồi, phải phát Ä‘á»™ng toà n bá»™ cán bá»™ huyện tham gia.â€
Tôi cÆ°á»i: “Chủ nhiệm tháºt cao kiến!â€
Nghiêm Ngá»c Thà nh cÆ°á»i mắng má»™t câu: “Thì đã sao nà o?â€
Thá»±c ra lần nà o tôi cÅ©ng phải trêu Nghiêm Ngá»c Thà nh, là m váºy sẽ tạo được không khà thoải mái, tăng tình hữu nghị giữa nhà há» Liá»…u và nhà há» Nghiêm.
“Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có việc phải là m, sẽ không chạy đến nhà bác suốt ngà y nữa ạ.â€
Má»›i thay đổi ngÆ°á»i đứng đầu và đứng thứ 2, tâm lý cán bá»™ bên dÆ°á»›i nhất định sẽ rất rối rắm, muốn vá»™i và ng bà y tá» lòng trung thà nh vá»›i Nghiêm Ngá»c Thà nh. Những cán bá»™ trÆ°á»›c kia đứng dá»±a và o VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh, lần nà y cà ng hoang mang hÆ¡n, không biết chủ nghiệm Nghiêm sẽ xá» lý há» thế nà o. Còn những cán bá»™ Trịnh phái, cÅ©ng không chắc đã được yên tâm. Nói trắng ra, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang đợi Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha thay đổi má»i thứ, và lại muốn trÆ°á»›c khi thay đổi lấy được lòng hai ông, Ãt ra cÅ©ng giữ được vị trà hiện nay của mình.
Sá»± việc nà y, khi cha Ä‘i xuống cÆ¡ sở đã thấy rất rõ rà ng. Rất nhiá»u cán bá»™ vây quanh ông, là m đủ má»i cách để nịnh ná»t, thăm dò xem chủ nhiệm Nghiêm có sở thÃch gì. Tất nhiên, những sở thÃch của chủ nhiệm Liá»…u cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u được chú ý đến.
Äiá»u nà y vá»›i cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh Ä‘á»u không tốt.
Thá» nghÄ© mà xem, má»™t cái huyện mà những ngÆ°á»i quan trá»ng ở khu và xã Ä‘á»u không chuyên tâm là m việc, chỉ ngà y ngà y quay Ä‘i quay lại vá»›i mấy ý nghÄ© đó, thế cục sẽ há»—n loạn đến thế nà o? Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha vừa lên nháºm chức, không chỉ cán bá»™ phÃa dÆ°á»›i để mắt đến, lãnh đạo các khu cÅ©ng Ä‘ang nhìn và o. Nhất là VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh và Trịnh HÆ°ng Vân, chỉ sợ chÆ°a từ bỠý định “từ nhà mình giải phóng huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ngâ€, chỉ mong Huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng ná»™i bá»™ há»—n loạn.
Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha nếu không mở được cục diện gì má»›i mẻ, thì sẽ không ăn nói được vá»›i cấp trên.
Äại há»™i thảo luáºn nếu triển khai ra, thì cÅ©ng vừa vặn nhân cÆ¡ há»™i nà y thống nhất tÆ° tưởng của cán bá»™ huyện, toà n huyện buá»™c thà nh má»™t sợi dây.
Con ngÆ°á»i là nhÆ° váºy, chỉ cần có chút việc gì là m, là những ý nghÄ© linh linh sẽ giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Tà i sản của Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
*trung sinh chi nha noi* , 4vn trung sinh nha noi , ãåîìåòðèÿ , ãèáää , àêêóìóëÿòîð , àêöèÿ , áîóëèíã , ¶ntung sinh chi nha noi , cao lam kien khoa t100% , chi nha noi , chi nha noi cua 4vn , dinh cap chi nha noi , do thi trung sinh , êîìïüþòåð , êîìóñ , èíòåðüåð , ìàãèÿ , íèññàí , ïèööû , ïîçäðàâëåíèÿ , ïîðíóøêà , íòðþêýáõð , ïðåäñêàçàíèÿ , ïðîäàæà , ïðîêëÿòûé , luuthienminh58 , ñëîâàðè , nha ná»™i , nha noi trung sinh , quan truong dich full , quan truong khuyet danh , quan truong trung sinh , rùng sinh chi nha ná»™i , rung sinh chi nha noi , tex trung lùn , tr ng sinh chi nha noi , trá»ng sinh nha ná»™i , trong sinh chi nha , trong sinh chi nha noi , trugn sinh chi nha noi , trun sinh chi nha noi , trung sanh chi nha noi , trung shinh chi nha noi , trung sinh 4vn , trung sinh chi do thi , trung sinh chi nah noi , trung sinh chi nga noi , trung sinh chi nha , trung sinh chi nha nôi , trung sinh chi nha ná»™i , trung sinh chi nha nhoi , trung sinh chi nha noi , trung sinh chi nha noi. , trung sinh chi nha noii , trung sinh chi noi , trung sinh chi noi ] , trung sinh chia nha noi , trung sinh chj nha noi , trung sinh nha chi noi , trung sinh nha noi , trung sinh nha noi 4vn , trung sinh nhan noi 4vn , trung sinh nhi nha noi , trung sinh quan nha noi , trung sinh truy nha noi , trung sinhnchi nha noi , trungsinh chi nha noi , trungsinhchi , trungsinhchi nha noi , trungsinhchinhanoi , trunh sinh chi nha noi , truong sinh chi nha noi , trurng sinh chi nha noi , truyen nha noi 4vn , truyen quan truong full , ttrung sinh chi nha noi , vú_em_ai_bóp , when vi , ýëüäîðàäî , ðàñïèñàíèå