Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 43: Thật là lừa đảo
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Cao Kỳ trộm cấp ra thế tay với Trương Dương, sau đó thực sảng khoái mà làm thủ tục đặt phòng cho Hứa Đan Lộ, nàng một bên ý vị thâm trường mà nhìn Trương Dương, một bên không chút để ý, nói rằng:
- Tiểu sư muội, phòng cho em đã xong, 520, em muốn ở bao lâu cũng được, dù sao bạn trai em đã gửi ở trong này bảy vạn.
- Bảy vạn tiền?
Hứa Đan Lộ quay đầu lại nhìn nhìn vẻ đen của Trương Dương, anh giấu nhiều tiền riêng như vậy?
- Tiểu sư muội, không nói giỡn với em, người đi theo kia là được đấy, cậu ta là Bạch Mã hoàng tử chưa lộ diện.
Đại Mimi cầm khóa phòng, lắc lắc tinh tế vòng eo đưa hai người vào trong thang máy, xoa bóp cái số 5, tiếp tục nói rằng,
- Còn là nhân viên khách sạn chúng ta. . .
- Lâm thời!
Trương Dương vội vàng tiếp nhận câu chuyện, nếu để đại Mimi nói thêm gì đi nữa, phỏng chừng ngay cả cổ đông đều nói được.
- Hắc hắc…
Đại Mimi lại cười một trận ý vị thâm trường,
- Được rồi, vậy lâm thời.
Đến cửa gian phòng, Cao Kỳ mở ra cửa phòng, sau đó đem khóa cửa đưa cho Hứa Đan Lộ, bên cạnh lỗ tai Hứa Đan Lộ lặng lẽ nói nói mấy câu, Hứa Đan Lộ nghe xong, mặt liền đỏ, hung hăng mà trừng mắt liếc nhìn Trương Dương một cái.
Trương Dương đảo cặp mắt trắng dã, khẳng định đại Mimi lại nói gì đó, hôm nay giết chị ta.
- Tôi đi rồi, các ngươi nghỉ ngơi đi.
Hai chữ nghỉ ngơi đại Mimi Cao Kỳ cố ý nói nhấn mạnh, sau đó này chưa xong, nàng còn nhìn nhìn cái giá bên cạnh tủ quần áo, chỉ vào đồ vật mặt trên, thấp giọng nói,
- Nhưng, thứ đó cũng đừng quên dùng.
Không đợi Trương Dương kịp phản ứng, nàng liền nhanh như chớp chạy.
Trương Dương cùng Hứa Đan Lộ từng người liếc nhau một cái, hóa ra là hai cái “nón bảo hiểm”, Đại Mimi này tuyệt đối không phải người tốt.
- Thẳng thắn khoan hồng, kháng cự nghiêm trị, chính sách của tổ chức ngươi rất rõ ràng.
Hứa Đan Lộ ngồi ở bên giường, thân mình hơi hơi ngửa ra sau, sơ mi mỏng manh co rụt lại cho chặt, vừa vặn hiện ra một đôi núi non kiên quyết, phía dưới nàng mặc một cái váy tím ngắn đến không thể ngắn hơn. Hai cái chân dài trắng như tuyết giao nhau khép lại, từ góc độ của Trương Dương mà xem, đó là một tư thế cực kỳ mê người, chỉ cần hai chân nàng thoáng tách ra một ít, phong cảnh bên trong liền có thể nhìn một cái không sót gì.
Ánh mắt Trương Dương chậm rãi tìm kiếm góc độ thích hợp, tuy rằng hai người đều chỉ kém một bước cuối cùng kia, nhưng còn chưa từng có cơ hội một mình ở chung, hiện tại chính là cơ hội tốt, hắn xoa tay nóng lòng muốn thử:
- Hắc hắc, anh và đại Mimi đó không có gì .
- Đại Mimi? Hừ!
Hứa Đan Lộ nguýt hắn một cái, bất mãn mà nói:
- Em không có hỏi anh và chị ấy có quan hệ gì, là nói bảy vạn kia, tại sao anh có thể kiếm nhiều tiền như vậy?
Trương Dương không nói gì mà đảo cặp mắt trắng dã:
- Anh sao lại không thể kiếm nhiều tiền như vậy ? Không ngờ em nghĩ anh như thế? . . . A, không, là anh nói, bảy vạn kia không quan hệ với anh!
- Oa ô ô, em không tin, bạn trai nhất định là đi làm gì đó . . . Không phải thì vì cái gì có nhiều tiền như vậy.
Hứa Đan Lộ quơ đùi đẹp thon dài trắng như tuyết, thân mình xoay đến xoay đi, một bộ dáng buồn bực, trên thực tế cùng với làm nũng không có nửa điểm khác nhau.
Trương Dương nhìn chằm chằm cảnh xuân váy ngắn ngủn của nàng thỉnh thoảng lộ ra, liếm liếm đầu lưỡi có chút phát thèm, ngồi vào bên cạnh nàng, vươn tay nắm ở vòng eo non mịn chậm rãi, nhỏ nhẹ mà nói rằng:
- Được rồi, được rồi, cái này anh sẽ thẳng thắn.
Tay vừa trợt quẹo vào vạt áo sơ mi nàng, Hứa Đan Lộ nhìn hắn một cái, thân mình hơi chút xoay một chút, sau đó thay đổi cái tư thế ngồi tương đối thoải mái, Trương Dương nhìn nàng không có bất cứ ý phản kháng, liền trực tiếp áp ngã nàng xuống giường, nhéo vạt áo sơ mi nàng hướng lên trên một cái, lộ ra một đôi ren màu trắng bao bọc núi non.
Hứa Đan Lộ cũng không phản kháng .
- Quả nhiên là nhỏ số 1, chậc chậc!
Nhìn chằm chằm núi non no đủ của nàng bị cái áo nhỏ số 1 gắt gao bao lấy, yết hầu Trương Dương không khỏi ừng ực một tiếng, dùng sức mà nuốt một ngụm nước miếng, ở X thăm dò lâu như vậy, lúc này rốt cục đã gặp được chân diện lư sơn chúng nó .
Hứa Đan Lộ nghe được lời nói của hắn, duỗi tay véo vào phần eo hắn một chút, Trương Dương không chút phật lòng, vươn tay vòng đến sau lưng nàng mở khóa áo.
- Tách!
Một tiếng, một đôi núi non trắng như tuyết nhảy ra, đập vào mi mắt, hai điểm đỉnh run rẩy hồng hồng giống như hoa hồng tuyết sơn, bắt mắt dị thường! Nước miếng Trương Dương lập tức chảy xuống , hơn nữa nước miếng kia còn trực tiếp tích tụ đến bộ vị mẫn cảm của nàng.
Hứa Đan Lộ rên khẽ một tiếng sau, hai tay đẩy Trương Dương tỏ vẻ kháng nghị, nhưng hai mắt nàng lại nhắm lại , miệng còn không có nửa điểm uy lực mà cố kêu to :
- Không được, không được.
Một người con gái thanh tỉnh, ở trong phòng khách sạn nằm ở trong ngực của bạn, còn nhắm mắt lại, đây đã thuyết minh hết thảy, nàng đã chuẩn bị tốt .
Nhưng Trương Dương cũng không có vội mà thẳng đến chủ đề, mà ôm sát nàng, hôn vành tai nàng, tay thì chậm rãi từ bên trong váy nàng sờ vào, hỏi:
- Vừa nãy Cao Kỳ nói với em cái gì ?
- Cao Kỳ nào?
Hứa Đan Lộ vươn tay ngăn trở ma thủ của Trương Dương xâm chiếm, biết rõ còn cố nói.
- Còn nói?
Ma thủ cuả Trương Dương nhẹ nhàng lướt, ngựa quen đường cũ mà tới mục đích.
- Ai nha! Không được tiến vào.
Hứa Đan Lộ đột nhiên sử dụng khí lực cực đại, khi Trương Dương chạm đến bộ vị mẫn cảm nhất của nàng, gắt gao đè tay Trương Dương:
- Người ta đến kia .
- Hả …
- Trúng kế rồi!
Hứa Đan Lộ cắn vành tai Trương Dương, lộ ra một tia cười đắc ý.
- Lừa đảo!
Trương Dương cả kinh, vội vội vàng vàng vươn tay tìm tòi bên trong, quả nhiên nhiều thêm một đồ vật:
- Oa ô ô, không sống nổi.
- Hì hì, xứng đáng.
Hứa Đan Lộ đắc ý từ trong ngực Trương Dương đi lên, vươn tay vuốt vuốt tóc, mặc cho núi non tuyết trắng trước ngực kia triển lộ tại trước mặt Trương Dương, sau đó cắn môi anh đào hồng nhuận, bộ dáng điềm đạm đáng yêu nhìn chằm chằm Trương Dương, hỏi:
- Có phải anh có được rồi liền không thích em nữa hay không?
Trương Dương đen mặt, vươn tay chỉ vào cái bộ vị mất thăng bằng, không nói hai lời, lần thứ hai ấn nàng xuống:
- Không được, chịu không nổi , anh muốn bá vương cứng rắn thượng cung.
- Ai ui, không được, em dùng tay!
- Không được!
- Ô ô, kìa. . .
- Kìa cái gì? Ha ha …
Trương Dương nhìn chằm chằm môi anh đào hồng nhuận của nàng, lộ ra một tia cười quái dị.
Hứa Đan Lộ sửng sốt trong chốc lát, kịp phản ứng , lập tức xấu hổ đến đỏ bừng mặt, nắm cái gối bên cạnh ôm che khuất môi anh đào và cái miệng nhỏ nhắn, đầu lắc liên tục:
- Em không muốn! Em không muốn!
- Quá muộn !
Hứa Đan Lộ đem cằm đặt trên đùi Trương Dương, mắt đẹp thỉnh thoảng liếc về phía Trương Dương tựa vào đầu giường. Tay Trương Dương còn đặt ở phía sau lưng bóng loáng như tơ lụa của nàng, nhẹ nhàng mà ve vuốt, động tác từ da thịt nhẵn nhụi làm cho nàng cảm thấy rất là thoải mái.
Nếu về sau có thể cả đời như vậy thì tuyệt quá!
Một đôi mắt đẹp mang theo khát khao hơi hơi mị lên, nhưng người đàn ông trước mắt này thoạt nhìn giống như có chút mơ hồ, muốn kéo chặt được về mình giống như có chút khó, hơn nữa những gì của chính mình trong quá khứ đều thẳng thắn thành khẩn nói cho hắn biết , không biết hắn có thể hay không để ý, mặc dù mình vẫn là tấm thân trinh nữ, nhưng dù sao đã từng không mấy sạch sẽ ...
- Nghĩ cái gì đó?
Trương Dương thấy nàng đang lo được lo mất bộ dáng, nhẹ giọng hỏi.
Hứa Đan Lộ nhẹ nhàng cọ cằm vào hắn vài cái, do dự mà lắc lắc đầu:
- Không có gì …
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 44: Không phải người tốt
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trương Dương nhìn nàng một cái, trong lòng một cảm giác hạnh phúc khác thường, cô gái nhỏ này mặc dù là cắn người, nhưng nhìn bộ dáng nàng ngốc mà lại cố gắng, làm cho mình không khỏi có cảm giác trìu mến vô cùng. Chẳng qua để hắn có chút cảm thấy ngoài ý muốn chính là, hai người bọn họ cũng đã tiến triển đến tình huống này , hệ thống thế nào còn không phán đoán độ trung thành của nàng đối với mình vượt qua chín mươi điểm chứ, hay là thực phải chờ tới hai người thực sự OOXX mới được sao?
- Chuyện bảy vạn kia ...
Trương Dương nhìn nhìn Hứa Đan Lộ giống con mèo nhỏ, cả người trơn ghé vào trên người hắn, cảm thấy tất yếu nên giải thích cùng nàng một chút.
- Hì hì, anh không cần giải thích rồi, em biết anh không nhiều tiền như vậy.
Hứa Đan Lộ nheo lại hai mắt, quyết định vẫn nên tận lực dùng bộ mặt vui sướng nhất của mình đến đối mặt tương lai, nàng vươn tay lôi bụng Trương Dương, sau đó trở mình, nằm ngửa trên đùi Trương Dương, nhìn Trương Dương đắc ý cười hỏi,
- Muốn biết chị Cao Kỳ vừa rồi nói với em cái gì không?
Cái vị mimi to kia? Trương Dương gật gật đầu:
- Nhất định là nói bậy.
- Hừ, chị ấy nói, từ ánh mắt của anh có thể phán đoán được, anh vào phòng khẳng định nhịn không được một phút đồng hồ, sẽ cởi y phục của em, kết quả, hừ hừ, nửa phút còn không đến!
Trương Dương nhất thời vẻ mặt đen lại, bà chị này . . .
- Đại mimi kia không phải người tốt, về sau đừng nói chuyện với chị ấy!
Trương Dương nhéo nhéo cái mũi nàng phân phó, hắn nghĩ, Hứa Đan Lộ muốn ở nơi này lâu, sớm muộn gì cũng bị Cao Kỳ làm hư hỏng.
- Có thể không? Hôm nay không thể có cái kia, có phải anh rất thất vọng hay không.
Hứa Đan Lộ đột nhiên cắn môi anh đào, mắt đẹp nhìn chằm chằm Trương Dương, cười - quyến rũ hỏi,
- Hay là, lại một lần nữa bồi thường một chút?
- Đây chính là em nói . . .
Trương Dương làm bộ phát dục, không ngờ điện thoại lại thê lương mà vang lên, Trương Dương thầm nghĩ mất hứng, chỉ có thể tiếp điện thoại, bởi vì cú điện thoại này rõ ràng là Kiều Hi Nhi gọi tới.
- Trương Dương, chạy đi đâu chết hả, sao không ở ký túc xá?
Trương Dương nhìn Hứa Đan Lộ bên dưới cười hì hì, trong lòng ngứa ngáy một trận, nhưng ngoài miệng chỉ có thể vờ như không có việc gì, hỏi:
- Bà chị, làm sao vậy?
- Làm sao vậy, nhanh chóng đến phòng thí nghiệm phần tử tế bào đi, việc gấp.
- Hả …
- Lúc này không đùa với cậu được!
Ngữ khí Kiều Hi Nhi nghe rất nghiêm túc.
- Cậu ở đâu, tôi đi đón cậu!
Trương Dương nghĩ nghĩ, Kiều mỹ nữ có bao giờ tỏ ra giống như bình thường đâu, do dự một chút hồi đáp:
- Được rồi, 15 phút đồng hồ sau, em ở cửa khách sạn Thanh Viễn chờ chị.
- Ok …
Kiều mỹ nữ rất nhanh đáp ứng, nàng cũng không có Trương Dương vì cái gì ở trong khách sạn Thanh Viễn liền lập tức cúp điện thoại , xem ra, nàng thật là có chuyện tìm mình.
Cúp điện thoại, không đợi hắn mở miệng, Hứa Đan Lộ đã giúp hắn lấy quần áo đến đây, một vẻ không vui, cười:
- Cơ hội này chính là anh bỏ lỡ nha.
- Cũng nghe được rồi à?
Trương Dương búng một chút cái mũi nàng, cười nói:
- Buổi tối rồi trở về sẽ xử em!
- Mau đi đi!
Hứa Đan Lộ giúp hắn mặc sơ mi, lại nhìn nhìn Trương Dương, giống con mèo nhỏ, ôm chăn cuộn thân hình tuyết trắng một bên:
- Tại anh hết, em mệt quá, muốn ngủ một giấc .
Nói xong, nàng thật đúng là nhắm lại đôi mắt xinh đẹp, chờ Trương Dương mặc quần áo tử tế, nhìn lại, không khỏi kinh ngạc phát hiện, nàng thật sự đang ngủ.
Xem ra trong khoảng thời gian này thật là khiến nàng mệt muốn chết rồi.
Vốn là Trương Dương định trực tiếp bước đi , nhưng đi tới cửa rồi lại dừng bước lại, nha đầu kia hiện tại đang ở trạng thái ngủ say, vừa lúc thí nghiệm một chút thuật truyền dời sơ cấp chính mình vừa mới học được xem rốt cuộc linh hay không linh.
Trong những thứ hắn có được, vừa vặn cũng chỉ có thuật đánh nhau kịch liệt cao cấp sử dụng được, thời gian cũng rất ngắn, chỉ cần là chiêu thức, truyền cho nàng, nhiều lắm cũng chỉ sáu bảy phút.
7 phút sau, Trương Dương có chút mệt mỏi từ bên cạnh Hứa Đan Lộ rời đi, nội dung thuật đánh nhau kịch liệt cao cấp hắn đã truyền cho Hứa Đan Lộ, về phần nàng có thể nắm giữ bao nhiêu, vậy không biết được rồi, hắn có thể khẳng định một chút chính là, sở hữu kỹ xảo đánh nhau kịch liệt đã không nhận thức được mà dung nhập vào đại não của nàng, tình huống bình thường, nàng chỉ cần hơi chút luyện tập một thời gian liền không thành vấn đề .
Nhưng thuật truyền dời này có khuyết điểm chính là rất hao phí tinh thần, nguyên bản hắn từ X vội vàng gấp gáp trở về liền có chút mệt, hiện tại mất không đến 7 phút thời gian, cả người thật giống như mệt sắp suy sụp ngay.
Nhưng vậy cũng là đáng giá , bởi vì hắn vừa mới đem thuật đánh nhau cao cấp truyền cho nàng, hệ thống liền vang lên một thanh âm:
- Truyền thụ thuật đánh nhau cao cấp cho bổ tinh sử số ba mươi hai thành công, thưởng cho hai mươi điểm hệ thống tích phân phân, hiện tại tổng tích phân của bạn là bốn mươi ba điẻm, danh hiệu thanh niên đầy hứa hẹn, mời thanh niên đầy hứa hẹn tiếp tục cố gắng. . .
Trương Dương sợ hãi nhảy lên, như vậy cũng có tích phân, hơn nữa tích phân còn nhiều như vậy, phát đạt!
Mặt khác, hệ thống Nữ Oa bây giờ càng ngày càng quan phương hóa , nói chuyện không dài dòng dây dưa , nhưng bốn mươi ba tích phân để Trương Dương không khỏi tinh thần lâm vào rung động. Thay lời khác mà nói, hắn hiện tại có thể tiêu phí ba mươi tích phân xin một nhiệm vụ cấp M mà làm. Hệ thống tùy tiện thưởng cho một cái từ nhiệm vụ M đều là cực kỳ mê người.
Trước khi từ khách sạn rời đi, hắn cố ý đến trước lễ tân dặn Cao Kỳ coi giùm Hứa Đan Lộ, cũng muốn Cao Kỳ làm một ít đồ ăn cho Hứa Đan Lộ sau khi nàng tỉnh dậy.
Đại mimi nhìn nhìn đồng hồ báo thức đối diện đại sảnh, dựng thẳng lên một ngón tay cái:
- Giỏi lắm !
- Hả …
- Hả cái gì, trước sau tìm mất nửa giờ, người ta còn không xuống giường được , giỏi đấy!
Cao Kỳ lộ ra một tia tươi cười, nàng nghiêng đầu nhìn nhìn, lễ tân trước quầy đi rót nước, liền tiến đến bên tai Trương Dương, thấp giọng hỏi,
- Mang bảo hiểm không?
Trương Dơng vẻ mặt đen lại:
- Lần sau những người lưu manh kia đến đây, đừng tìm em ha.
- Đừng, chị đây là khen cậu mà …
Trương Dương nhìn chằm chằm hung khí thật lớn trước ngực nàng kia, cưỡng chế ham muốn dùng ba mươi điểm hệ thống đến nghiệm chứng một chút đây có phải bổ tinh sử hay không, lần thứ hai dặn dò:
- Cô ấy thích ăn nhẹ , bảo người làm cơm đừng quá nhiều mỡ .
- Nha, còn rất cẩn thận .
Cao Kỳ bĩu môi, nhưng vẫn tùy tay cầm tờ giấy ghi chép lại, sau đó lại nghĩ tới điều gì, chuyển đôi mắt đen lúng liếng nhẹ giọng nói rằng,
- Là lần đầu tiên sao? Lần đầu tiên thì có thể ăn trứng gà và táo đỏ là nhất bổ.
- Chị này …
Trương Dương hết chỗ nói rồi, nhìn nàng một cái nói rằng:
- Chị ngược lại rất có kinh nghiệm ha, lần đầu tiên bạn trai chị cũng đưa chị trứng gà à?
Hắn nói xong, khuôn mặt Cao Kỳ cũng đỏ lên, trắng mắt liếc Trương Dương một cái, căm giận mà nói rằng:
- Không lĩnh tình coi như thôi, ta cũng nghe lão nhân gia nói mà thôi.
- Được, em lĩnh tình, nhưng có chuyện em nhờ chị, đừng làm hư Lộ Lộ nhà em nha, bà chị!
Trương Dương chắp tay nói.
- Chị làm sao có thể làm hư cô bé, cô bé làm hư chị cũng nên!
- Vậy cám ơn rồi, đi trước, tiền thuê nhà hay cái gì mấy ngày nữa kết toán với chị sau.
Trương Dương nhìn đồng hồ, thời gian ước định với Kiều Hi Nhi không sai biệt lắm đã đến , liền đi đến cửa.
- Ờ, được được, từ bảy vạn kia khấu trừ.
Cao Kỳ nguýt hắn một cái, từ sau lưng của hắn thì thầm nói,
- Đừng quên, buổi tối cần tới đi làm ha.
Trương Dương không nói gì mà gật gật đầu:
- Đã biết, ông chủ!
Mới đi tới cửa, Kiều đại mỹ nữ mở ra cửa chiếc A6 màu hồng, ngắm hắn một cái, cũng không nói nhảm nhiều, tháo xuống kính râm nói một câu:
- Lên xe!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 45: Cậu giỏi lắm!
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trước quầy lễ tân Khách sạn, Cao Kỳ nhìn thấy Kiều Hi Nhi trong xe A6, kinh ngạc vô cùng. Đồng thời, nhịn không được đảo cặp mắt trắng dã:
- Chàng thanh niên này, nghịch thiên , trên giường còn nằm người kia, đã đi tìm tân hoan , còn đều là cực phẩm .
Khi nói lời này, đồng thời nàng nhịn không được cúi đầu nhìn nhìn hung khí thật lớn trước ngực chính mình, chính mình hình như cũng là cực phẩm.
Đương nhiên, Trương Dương không nghe được, phỏng chừng hắn nghe được sẽ trực tiếp ngất xỉu đi.
Từ khách sạn Thanh Viễn đến phòng thí nghiệm phần tử tế bào ước chừng 1 km lộ trình, nhưng Kiều mỹ nữ lái xe, chỉ không đến một phút đồng hồ liền hoàn thành , Trương Dương mắt tròn mắt dẹt, đây chính là ở trong sân trường.
Mới vừa nhận được thông báo, buổi sáng ngày kia chủ tịch UICC – tiến sĩ Hi Nhĩ sẽ hiệp cùng người của hiệp hội kháng ung thư Hoa Hạ đến thăm trường, mục đích chính yếu lần này của bọn họ chính là muốn đi thăm thành quả nghiên cứu khoa học của chúng ta trước đây.
Xuống xe, Kiều Hi Nhi mới mở miệng nói ra nguyên nhân:
- Nhưng cậu có biết, hiện tại những lý luận cậu cung cấp, chỉ có thể chế tạo ra gien tế bào siêu cấp, đúng rồi, chúng ta gọi nó là tế bào Trương Dương ….
Trương Dương toát mồ hôi:
- Tế bào Trương Dương?
- Có vấn đề? Đây chính là một loại vinh dự cực cao.
- Kính nhờ, thà rằng cậu gọi nó tên là tế bào Kiều Hi Nhi đi.
- Hứ …
Kiều Hi Nhi nguýt hắn một cái,
- Người khác cầu đều cầu không được đâu.
Đến phòng thí nghiệm Phần tử tế bào, Trương Dương đứng ở cửa, dừng bước lại nói rằng:
- Em nói thật ha, không thay đổi tên đi, em chết cho chị xem.
- Được, nhanh chóng vào đi thôi.
Kiều Hi Nhi cực kỳ tức giận, đẩy hắn vào.
Trong phòng làm việc, ngoài giáo sư Thượng Quan Hoành, giáo sư Trịnh Duẫn Thái cùng với giáo sư Đinh Bằng Sơn ra, còn có hai người nước ngoài xa lạ.
Nhìn thấy Trương Dương đến, giáo sư Trịnh Duẫn Thái giới thiệu với Trương Dương :
- Đây là chuyên gia u bướu của viện khoa học hoàng gia New Zealand – giáo sư viện sĩ En Lide cùng chuyên gia của viện khoa học viện u bướu Cuba, tiến sĩ David Ruihe. Bọn họ là giáo sư trú quán tại học viện y Mai Đại chúng ta, đồng thời cũng là chuyên gia phương diện phần tử miễn dịch học, từ hôm nay trở đi, bọn họ chính thức gia nhập tổ nghiên cứu khoa học “Long duệ” của chúng ta!
Sau đó ông ta lại dùng tiếng Anh cùng hai vị giáo sư nước ngoài giới thiệu nói:
- Ở trong này, tôi cũng trịnh trọng giới thiệu một chút với hai vị, Trương Dương, chính là người đề xuất lý luận tế bào kháng ung thư siêu cấp của chúng ta.
- Cái gì?
En Lide ôm đồm cầm kính lão đặt ở trên mặt bàn, mang lên, sau đó nhìn chằm chằm Trương Dương một hồi xem xét, giống như là muốn tìm trên mặt hắn mấy cái mụn, ngay sau đó tuôn ra một chuỗi tiếng Anh lưu loát.
Trương Dương nghe được cũng là trợn mắt há hốc mồm, tiếng Anh? Ác nha! Trương Dương vô cùng đau đớn, ta thực xin lỗi cô Dương! Bởi vì nói được tiếng Anh nhanh như vậy với hắn mà nói, toàn bộ đều là mây bay.
Nhìn thấy Trương Dương giống đầu gỗ, một bên Kiều Hi Nhi cũng đen mặt, vội vàng giúp hắn phiên dịch.
- Thượng Quan giáo sư, hóa ra trường học của chúng ta tuyên bố lý luận tế bào siêu cấp kháng u lại là từ tiểu tử tuổi trẻ như vậy đề xuất ? Điều này cũng thật khó tin đi, tôi xem qua lý luận, cho dù là tiến sĩ chuyên nghiệp cũng không cách nào viết ra đồ vật như vậy. Không, cho dù là tập hợp chuyên gia trí tuệ gien công trình đứng đầu toàn thế giới cũng không có biện pháp hoàn thành, mà các ông hiện tại nói cái lý luận này là từ tiểu tử này nói ra , điều này đã không thể dùng từ kỳ tích để hình dung, có thể dùng từ viễn tưởng mà nói mới đúng.
Thượng Quan Hoành cười khổ một chút, nói rằng:
- Tiến sĩ En Lide, trên thực tế đây là sự thật, trước đây vẫn luôn chưa thuyết minh cùng các ông, một là bởi vì Trương Dương nói chúng tôi cần giữ bí mật. Thứ hai à, nói thật, tự chúng tôi cũng không thể tin được hai mắt của mình, nếu không phải hiện tại đụng tới nan đề, chúng tôi cũng sẽ không cho các ông gia nhập cái tổ nghiên cứu khoa học này …
- Ồ, rất vinh hạnh , cảm tạ các ông cho tôi cái cơ hội chứng kiến thời khắc lịch sử này, thân là một phần tử của trường Mai Đại, tôi vô cùng kiêu hãnh. Mặt khác, mạo muội mà nói một tiếng, Trương Dương, tuy rằng tôi không phải là tiến sĩ của trường tham gia giảng dạy cậu. Nhưng nếu cậu nguyện ý, tôi có thể giúp cậu xin được cơ hội đào tạo sâu ở đại học Ather, cũng cung cấp học bổng ít nhất một trăm vạn đôla nghiên cứu. . . ha ha, đương nhiên, điều này cần giáo sư Trịnh ngài đồng ý trước.
En Lide nói xong lời cuối cùng, biết mình nói quá mạnh, vội vàng thu miệng.
Cứ việc phía trước là một ít lời vô dinh dưỡng, nhưng Trương Dương vẫn rất có thiện cảm đối với En Lide, không có ý khác, một trăm vạn đôla, đây chính là khoản lớn cỡ nào. Trời ạ, chỗ nào có trường học cung cấp một trăm vạn đôla trợ cấp học tập đâu?
Nhìn thấy hai mắt Trương Dương sáng lên, giáo sư Thượng Quan Hoành ngồi không yên:
- Được rồi, chúng ta biết giáo sư En Lide chỉ nói giỡn , trở lại chuyện chính.
Thượng Quan Hoành giáo sư dùng tiếng Anh nói rằng,
- Ngìa chủ tịch UICC cùng liên minh kháng ung Hoa Hạ sẽ đến thăm trường vào ngày kia, mục đích việc này không cần nói cũng biết, chính là lý luận tế bào kháng u siêu cấp chúng ta đề xuất này, vốn là tin tức này chúng tôi không có ý công bố ra ngoài , nhưng khi chúng ta bảo cáo kết quả nghiên cứu khoa học trong viện, tin tức bị người giới tin tức tiết lộ .
Hắn vươn tay gõ mặt bàn trước mặt, thở dài nói:
- Thế cho nên chúng ta không thể tuyên bố cái tin tức này khi không chuẩn bị vẹn toàn, nhưng hiện tại chúng ta mới phát hiện, cái lý luận này cố nhiên kinh hãi thế tục, nhưng tồn tại một chỗ thiếu hụt trí mạng, chúng ta sẽ làm như thế nào ức chế nó?
- Tin tức này là Mai Đại công bố, cho nên hiện tại cái phễu này đương nhiên cũng sẽ đổ vào chúng ta, đang ngồi đây đều là chuyên gia phương diện này, thời gian cấp bách, hiện tại muốn nghiên cứu ra vô hại gien đối ứng ức chế nó là không có khả năng , hôm nay lại đây, chủ yếu là muốn nghe xem ý kiến các vị, có cái suy luận gì không lại thi thố.
Hắn nhìn nhìn Trương Dương ngồi ở phía cuối giống đầu gỗ hoàn toàn vô phản ứng, dùng tiếng Trung nói câu:
- Khụ. . . Hi Nhi, cô giúp cậu ta phiên dịch một chút đi!
Kiều Hi Nhi liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, ánh mắt đủ để giết người, Trương Dương vẻ mặt vô hại mà hỏi ngược lại:
- Trên mặt em mọc mụn à ?
- Chăm chỉ bổ sung tiếng Anh khóa đi, cho dù được cử đi học , ít nhất cũng phải đạt trên sáu mươi điểm tiếng Anh báo cáo mới có tư cách tốt nghiệp, hừ hừ!
Trương Dương buồn bực một phen, tiếng Anh đích xác tính là một nỗi uy hiếp của hắn, kỳ thật học sinh Mai Đại tiếng Anh đều rất đỉnh. Không nói khoa ngoại ngữ, ngững học sinh khoa kinh tế khác, cho dù là loại như Chu Vĩ, cũng đã sớm qua 4 cấp, hiện tại ký túc xá chỉ có mình một người còn vô liêm sỉ mà nợ môn.
Xem ra, hôm nào đến để Hứa Đan Lộ dạy cho mình một chút, cô ấy hình như ngay cả cấp 6 đều qua.
- Kỳ thật chỉ có cái tế bào siêu cấp kháng u này liền đủ để cho tiến sĩ Hi Nhĩ và Hách viện sĩ lác mắt, chẳng qua nếu như không có một cái gien ức chế tương đối, cũng không thể xưng là hoàn toàn phá được chứng ung thư. Có thể nói với hiện nay mà nói, đây là một kỳ tích đẹp không trọn vẹn. Cho nên hy vọng các vị tiếp thu ý kiến quần chúng, hỗ trợ tìm kiếm đối sách lâm thời, cho dù bị hỏi cũng không đến mức quá mức xấu hổ.
Giáo sư Thượng Quan Hoành nói xong, phía dưới, vài người chuyên gia có thể nói là nổi danh thế giới sinh vật lâm vào trầm mặc.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 46: Cho cậu năm mươi vạn
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Một lúc lâu, tiến sĩ Ruihe vẫn luôn không hé răng tầm mắt rời đi, phóng đến máy tính ở trước mặt hắn, mở cái đầu:
- Thực ngại, vừa rồi tôi vẫn luôn luôn chú ý cái lý luận Trương Dương viết, lời nói tán dương tôi cũng không muốn nói nhiều, bởi vì đối với một người tương lai có thể đạt được Nobel y học mà nói nhiều lời hay sẽ có vẻ tôi quá mức già mồm.
- Về ức chế gien, mọi người hẳn là nghe nói công ty dược tễ Aninila nghiên cứu chế tạo ALN-VSP, nó thông qua a-xít ribonucleic quấy nhiễu RNAi, trực tiếp ngăn cản tế bào sinh thành trí bệnh an-bu-min, cũng chính là chặn u gan tế bào huyết lưu, giết chết tế bào ung thư. Dù hiện tại chỉ áp dụng với ung thư gan, nhưng nó cùng đề xuất siêu cấp gen của Trương Dương có hiệu quả như nhau.
- Nhưng hai thứ có khác nhau lớn nhất ở chỗ, cái gien siêu cấp này của Trương Dương dung hợp gien ức chế đặc tính P53 cùng Rb … mà còn có một đặc điểm càng đáng sợ ở chỗ nó rất nhanh tự động phục chế, tôi nghĩ nếu muốn ức chế một cái gien siêu cấp như vậy mà nói, cái này khó khăn tương đương với một lần nữa đề xuất một bộ lý luận tế bào kháng u siêu cấp, hơn nữa chỉ sợ càng khó.
- Cho nên kết luận là, trong thời gian ngắn hạn, chỉ sợ rất khó. . .
Tiến sĩ Ruihe còn chưa nói xong, En Lide lập tức nhẹ nhàng gõ cái bàn nhắc nhở hắn nói:
- Tiến sĩ Ruihe, ngài quên một câu ngạn ngữ của Hoa Hạ sao? Mọi việc đều có cách giải quyết, nếu Trương Dương có thể đề xuất bộ lý luận này, nói vậy cậu ấy sớm đã có đối sách .
- Ha ha, En Lide, cậu nhắc nhở tôi đấy, cậu không nói, tôi đều quên, xem ra, tôi vẫn không thể nào khôi phục lại từ khiếp sợ vừa rồi.
Ruihe tháo kính mắt xuống, đem đặt ở trước mặt hắn, ánh mắt chuyển hướng Trương Dương, dùng tiếng Trung không sõi nói rằng,
- Em Trương, có lẽ, chúng ta nên nghe một chút suy nghĩ của em!
Ánh mắt mọi người toàn bộ nhìn về phía Trương Dương, mặt lộ vẻ chờ mong, từ vẻ mặt bọn họ nhìn ra, bọn họ không hề coi Trương Dương là một người học sinh, mà là khoa học gia địa vị ngang nhau cùng bọn họ.
Trương Dương vươn tay gãi gãi đầu, rốt cục có chút như bừng tỉnh đại ngộ, các tiền bối này phỏng chừng đã sớm đào cái hố-hãm hại chờ hắn nhảy vào.
Trương Dương buồn bực một trận, hắn đầu tiên lộ ra một bộ mặt khó xử, sau như là hạ quyết tâm thật lớn, cắn chặt răng, nói rằng:
- Vậy được rồi, cái đồ vật này thật sự đúng là em sai lầm, nhưng các vị cho em thời gian hai ngày, em mới có thể giúp các vị đưa ra gien ức chế.
Kiều Hi Nhi theo bản năng mà giúp Trương Dương phiên dịch.
Sau đó nàng mới phát hiện, vừa dứt lời, trong phòng hội nghị ngoài cô và Trương Dương, tất cả mọi người đều hóa đá , lạch cạch lạch cạch, kính mắt rớt ra.
- Láo toét, tiểu tử thối, trẻ con cũng phải hoài thai đủ 9 tháng mười ngày? Cậu nói giỡn hả?
Kiều Hi Nhi không để ý nhiều đại nhân vật ở đây như vậy, trực tiếp cấu vòng eo Trương Dương, nhắc nhở hắn nói.
- Đương nhiên, có chút vấn đề nho nhỏ yêu cầu hỗ trợ.
Trương Dương ngịa ngần nói rằng.
- Vấn đề gì? Chỉ cần có khả năng hỗ trợ nghiên cứu, cậu cứ việc nói, phòng thí nghiệm Mai Đại có thể cho cậu sử dụng, sáu người đang ngồi cũng có thể phối hợp với cậu. Không, toàn bộ người của Mai Đại cũng có thể phối hợp với cậu.
Sau khi xác định Trương Dương không phải nói giỡn, giáo sư Thượng Quan Hành kích động đến có chút nói năng lộn xộn.
Tiểu tử này, hai ngày? Hai ngày đưa ra gien ức chế, đây cũng quá nghịch thiên! Cho dù là hạng mục nghiên cứu khoa học bình thường, mất hai ba năm cuối cùng không có kết quả cũng là bình thường. Nhưng người này đề xuất ra tế bào siêu cấp kháng u vốn cũng đã đủ nghịch thiên , bây giờ còn muốn trong hai ngày, trong vòng 48h cũng tìm ra gien ức chế đối ứng, quả thực là khoa học viễn tưởng.
Phải biết rằng, cho dù là nghiên cứu một gien công năng nhân loại không biết đến cũng là cái vấn đề không nhỏ. Mà người này, còn là trụ cột chế tạo xuất ra đống tổ hợp gien có công năng đặc biệt, đây cũng không phải là nghịch thiên bình thường.
Có lẽ nên nghiên cứu một chút đầu người này mới là chuyện đứng đắn!
- Hắc hắc, hay là nói kín đi.
Trương Dương nhìn nhìn trong phòng hội nghị, ngoài Kiều mỹ nữ ra, đều là các lão nhân tóc hoa râm, những người này tùy tiện kéo ra ngoài một người đều là người cấp viện sĩ, tính toán trong lòng mình cũng thật khó nói ra.
- Không quan hệ, cậu cứ việc nói.
Giáo sư Trịnh Duẫn Thái vui tươi hớn hở mà nói rằng,
- Mai Đại cái gì không có, muốn người có người, muốn dụng cụ có dụng cụ, muốn tư liệu ta lập tức cho người chuẩn bị, cho dù bên này không có, đến X cũng được, đến kinh thành cũng được, thậm chí là nước ngoài, chúng ta đều có thể duyệt cho cậu!
Hắn cũng không phải nói mạnh miệng, lấy thân phận của hắn, hoàn toàn có thể dễ dàng làm được.
- Khụ. . . Khụ, là như vậy, hình như em nghe nói hạng mục này của chúng ta đã được quốc gia duyệt .
- Ừ, đúng vậy, công trình Long Duệ, đây chính là hạng mục nghiên cứu khoa học cấp quốc gia.
Giáo sư Trịnh Duẫn Thái tràn ngập vẻ.tự hào trên mặt
- Nghe nói còn được . . .
- Ừ, nhóm tài chính đầu tiên ba nghìn vạn đã vào vị trí của mình.
Giáo sư Trịnh Duẫn Thái cười nói,
- Phương diện Tài chính càng không thành vấn đề , khoản tiền thứ hai cũng sẽ rất nhanh đến đúng chỗ, mặt khác, hiện nay có rất nhiều xí nghiệp ở quốc nội đều tranh nhau hợp tác cùng với chúng ta. Hơn nữa khai bảng giá cũng không thấp, cái khác không nói, dược nghiệp Bạch thị đã rót vào năm nghìn vạn tiền đầu tư, cho nên vấn đề tiền, cậu càng không cần lo lắng .
- Nói như vậy, vậy cho em mượn trước hai vạn đi.
Trương Dương ngại ngần mà vươn tay gãi gãi đầu.
- Gần đây trong tay em có chút túng!
- Hai vạn?
Giáo sư Trịnh Duẫn Thái nhất thời còn không có kịp phản ứng.
- Dạ, nếu không, ít hơn cũng được, một vạn!
Đám người giáo sư Trịnh Duẫn Thái và Thượng Quan Hoành không khỏi hai mặt nhìn nhau, trầm mặc một lúc lâu. Trong khi hai vị giáo sư nước ngoài cảm thấy không hiểu gì cả, giáo sư Trịnh Duẫn Thái chậm rãi đi đến bên cạnh Trương Dương, vươn tay vỗ vỗ bả vai Trương Dương, thở dài nói:
- Tất cả đều là khuyết điểm của chúng ta, lúc trước ta để Kiều Hi Nhi lấy tư liệu về cậu. Ta cùng Đinh lão còn có cả Thượng Quan giáo sư, ba người chúng ta không thể tưởng tượng được, cậu có thể vừa đi làm, vừa học ở trường, còn có thể dành ra thời gian nghiên cứu ra tế bào kháng u siêu cấp. Ba người chúng ta, à, không, phải là hàng ngàn vạn chuyên gia nghiên cứu gien công trình hẳn là lâm vào xấu hổ.
- Chỉ bằng cống hiến của cậu, đừng nói là một vạn, cho dù là mười triệu, trăm triệu, cũng là không vấn đề.
Hốc mắt giáo sư Đinh Bằng Sơn đột nhiên có chút hồng hồng,
- Tài chính của Quốc gia đã đến, đợi ta bảo nhân viên tài vụ đưa trước năm mươi vạn cho cậu!
- Năm mươi vạn? … Có phải nhiều quá hay không?
Lúc này đến phiên Trương Dương có chút phản ứng không kịp, tuy rằng hắn biết, đồ vật chính mình cung cấp tuyệt đối là vô giá. Chính như lời của giáo sư Đinh Bằng Sơn, có trăm tỷ cũng mua không được. Nhưng người luôn luôn cùng quẫn như hắn, đột nhiên có năm vạn đều sẽ cảm thấy nhiều lắm, huống chi là năm mươi vạn.
Giáo sư Trịnh Duẫn Thái cười cười, nói rằng:
- Nhiều lắm cái gì, chỉ cần đồ vật nghiên cứu ra được, về sau ra nhập thị trường, đừng nói năm mươi vạn, năm trăm vạn, năm triệu đều là chuyện dễ dàng, cậu yên tâm, quốc gia tuyệt đối sẽ không để cậu có bất cứ cái gì buồn phiền về nhà cửa, cũng không có khả năng để cậu chịu thiệt .
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 47: Chị có váy ngắn không?
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Em quên, mới vừa rồi giáo sư En Lide nói nếu em muốn xuất ngoại, liền lập tức cho em một trăm vạn đôla à. Ha ha, đương nhiên , đây là một trăm vạn đô la Mĩ, chúng ta cũng không muốn cho em đi mà!
Thượng Quan Hoành cũng đã đi tới, sau đó hắn nhìn nhìn giáo sư Đinh Bằng Sơn, lại giống như nghĩ tới điều gì, nói rằng:
- Đúng rồi, nơi ở của Trương Dương cũng cần giải quyết một chút, em xem muốn chọn một căn nhà ở trường học, hay là đến đoạn đường lân cận mua một cái. Về phần vấn đề giao thông đi lại, tôi thấy hãy để cho tiểu Kiều tạm thời làm lái xe chuyên trách cho em đi, an bài lâm thời, hơi chút vội vàng, Trương Dương , em thấy thế nào?
Còn có thể thế nào?
Trương Dương đã nghĩ không ra có yêu cầu khác , có tiền, có nhà, có mỹ nữ chuyên trách lái xe, đây không phải là chính mình trước nằm mơ không được sao?
- Em đã rất vừa lòng , nhưng, mặt khác em còn có yêu cầu nho nhỏ …
Trương Dương nghĩ nghĩ, hai ngày mà nói, hẳn là đủ kiếm lấy bảy điểm hệ thống tích phân , bởi vì hiện tại hệ thống tích phân của hắn chỉ có bốn mươi ba điểm, mà muốn xin một cái giúp đỡ khẩn cấp, phải hao phí năm mươi điểm tích phân, nhưng trong một tháng, không được lần thứ hai xin giúp đỡ, cho nên hắn hiện tại phải đợi hệ thống tích phân đạt đến năm mươi điểm mới có thể sử dụng.
Thay lời khác mà nói, hai ngày phải kiếm lấy bảy điểm tích phân. Bảy điểm tích phân, nhìn như dễ kiếm, nhưng trong khoảng thời gian này, Trương Dương mới phát hiện kiếm điểm từ hệ thống tích phân nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó cũng khó. Nhiệm vụ M là ngộ mà không thể cầu , cơ hội làm người tốt chuyện tốt cũng không phải tùy tiện có thể gặp được, ít nhất hắn tại X, không hề kiếm được bất cứ cái gì.
Nhưng cũng không hẳn vậy, hắn phát hiện, giống như đánh người, kiếm được điểm tích phân xác suất tựa hồ rất cao , ít nhất hắn kiếm được 4 điểm từ anh em họ Bạch.
Trương Dương nhìn nhìn Kiều Hi Nhi, Kiều Hi Nhi vội vàng bĩu môi, lộ ra một ánh mắt giết người, gia súc này, không phải là muốn chính ta chứ?
- Là như vậy, hai ngày này, khả năng muốn chị Kiều hiệp trợ em một chút.
Trương Dương nghiêm trang chững chạc mà nói rằng.
- Không thành vấn đề, cô bé vốn chính là một thành viên tổ nghiên cứu khoa học, hiệp trợ em là hẳn là nên làm.
Giáo sư Thượng Quan Hoành vừa nghe là yêu cầu nho nhỏ như vậy, không có một tia do dự đáp ứng ngay.
Sau đó hắn lại nhìn nhìn Kiều Hi Nhi, hơi cười nói:
- Tiểu kiều, hai ngày tới hẳn là có rảnh nhỉ?
Kiều Hi Nhi cứ việc cảm thấy giống như có điều gì bất ổn, nhưng nếu là chính đạo sư của mình phân phó , nàng đương nhiên không có đạo lý cự tuyệt.
Nhưng, sau khi tan họp, Kiều Hi Nhi vẫn nhịn không được bắt Trương Dương ra một góc, ép hỏi nói:
- Ngươi muốn ta làm cái gì? Phạm pháp, ngủ chung thì ta một mực mặc kệ ha…
Trương Dương liếc mắt ngắm nàng một cái, cứ việc Kiều đại mỹ nữ rất hào sảng, bộ dáng thực nam nhân, nhưng trên thực tế, nàng vô luận là bề ngoài, dáng người, thậm chí là thanh âm nói chuyện, không một không cái nào không mười phần là con gái.
Khuyết thiếu chính là vấn đề phối hợp ăn mặc như thế nào. Tuy rằng hiện tại ở trên người Kiều Hi Nhi cũng đều là hàng hiệu, nhưng hiệu quả ăn mặc để nhìn ra là một mỹ nữ, coi như là 0.
- Chị chỉ cần trả lời em, có, hoặc là không có là được mà.
Trương Dương nhìn Kiều Hi Nhi, nghiêm trang chững chạc mà nói rằng,
- Điều này rất trọng yếu, trọng yếu đến nỗi quan hệ đến việc chị có thể trợ giúp em thành công thu hoạch gien ức chế hay không?
- Điều này sao có thể?
Kiều Hi Nhi lắc đầu liên tục, nàng vô luận như thế nào cũng sẽ không tin, chính mình có váy ngắn hay không cùng chuyện hắn có chế được gien ức chế có chút quan hệ. Hàng này hẳn là một sắc lang, muốn nhìn xuyên váy ngắn, nhìn đùi đẹp mà.
Trương Dương nhìn ánh mắt của nàng, một vẻ chuyên chú, đôi mắt Kiều Hi Nhi đen láy, hỉ nộ ái ố đều viết ở trên mặt, mà giờ khắc này không thể nghi ngờ tràn ngập dấu chấm hỏi.
- Em cam đoan với chị, đây là thật sự!
Trương Dương nhìn trong chốc lát sau, dùng ngữ khí cực kỳ nghiêm túc nói rằng.
Kiều Hi Nhi hiển nhiên bị hắn nhìn có chút thất thần, Trương Dương lúc này giống như không phải nói dối, nàng do dự một chút, không khỏi mang theo một tia bối rối, nửa tin nửa ngờ mà hỏi ngược lại:
- Thật sự có quan hệ?
- Thật sự! Thực đến không thể thực hơn, so ngàn vàng mười thật !
- Nếu ngươi dối gạt ta. . . Được rồi, ta. . . Ta có một cái.
Kiều đại mỹ nữ có chút xấu hổ mà nói ra, thế nhưng phát hiện ngữ khí của mình còn mang theo một tia ngượng ngùng, vội lại bổ sung nói,
- Nhưng chị chỉ mặc một lần, quá ngắn .
- Vậy, chị có thể mặc nó hay không!
- Cái gì?
Kiều Hi Nhi hơi sửng sốt một chút, hiển nhiên nàng không nghe rõ, hoặc là nghe rõ ràng, nhưng cảm thấy chính mình có lẽ tất yếu nên xác nhận một chút, gia súc này thật sự nói lời này à? Được một tấc lại muốn tiến một mét đây!.
Trương Dương nhìn nhìn quần bò bó sát người nàng bao vây hai chân, cho dù cách quần, cũng có thể nhìn ra được, bao vây ở bên trong tuyệt đối là một đôi đùi đẹp thon dài, cân xứng, trắng nõn đến tận cùng, nếu như có thể mặc váy ngắn, không thể nghi ngờ là món ngon tuyệt mĩ cho bọn háo sắc.
- Mặc váy ngắn.
Trương Dương vươn tay chỉ chỉ cặp đùi đẹp thon dài của nàng, nuốt một ngụm nước miếng lần thứ hai xác nhận nói:
- Chị mặc kín như vậy, rất đáng tiếc .
- Ngươi bảo ta mặc váy ngắn?
Kiều Hi Nhi trừng lớn tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trương Dương, mày liễu cong cong đã dựng thẳng, mũi ngọc hô hấp rõ ràng dồn dập lên, bộ ngực cấp tốc phập phồng, như một đôi núi lửa nhìn như sắp bùng nổ.
Trương Dương vội vàng lui về phía sau hai bước, xác định chính mình đã tránh được đi nguy hiểm, nhẹ nhàng gật gật đầu:
- Đúng vậy, không phải có câu cách ngôn sao, đồ tốt đừng cố cất giấu, đây là sưu cao thuế nặng, đây là phạm tội!
- Phạm tội? Đây mà là phương pháp cậu nói có thể hiệp trợ cậu tìm được gien ức chế à?
Kiều Hi Nhi giơ lên đôi bàn tay trắng như phấn, mắt đẹp tròn lên chậm rãi tiến đến trước mắt Trương Dương, sau đó quơ quơ:
- Nếu cậu không có cho chị đây một giải thích hợp lý, hôm nay bà chị cho cậu thành tàn phế !
- Ngừng, STOP.
Trương Dương vươn tay ngăn trở đôi bàn tay trắng như phấn của nàng, một bộ dáng không biết làm thế nào, nói:
- Bà chị, chuyện cho tới bây giờ, em nên thẳng thắn với chị vậy!
Nói, nhanh chóng !
Kiều Hi Nhi bắt đầu vén cổ tay áo , lộ ra cánh tay và khửu tay trắng nõn, làn da non mịn trắng nõn, bóng loáng đến ngay cả lỗ chân lông đều nhìn không ra, làn da bà chị này thật tuyệt.
- Em có chút cổ quái.
Trương Dương chần chờ một chút, châm chước ngữ điệu nói chuyện, ánh mắt có chút trốn tránh, tận lực giả bộ ngại ngần, sau đó tiến đến bên tai Kiều Hi Nhi, thấp giọng nói rằng:
- Hễ đụng tới vấn đề nan giải, cần một ít đồ vật có tính kích thích đến kích thích một chút thần kinh của em mới làm việc được. Ví dụ như, đùi trắng của mỹ nữ, càng cực phẩm em lại càng hưng phấn, như vậy có thể phát huy cực hạn công năng đại não của em ... Ai nha, đừng đánh mặt, em thề! Đây là thật sự, còn nữa chị ngàn vạn lần đừng nói cho người khác biết nha, đây là bí mật hai người chúng ta.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius