Lý Sơn sau khi đánh một giấc ngủ bất giác từ bên ngoài một âm thanh ồn ào làm hắn có chút không ngủ được. Lý Sơn thẳng hướng cảnh cửa từ chỗ chủ thần. hắn đã cảnh cửa bước ra ngoài. Cánh cửa va chạm phát ra một tiếng rầm trầm thấp. Lý Sơn hét lên một tiếng: “hey, trời đánh còn tránh miếng ăn a. Mới sáng sớm có chuyện gì mà ôn ào thế hả?”
Trịnh Xá lúc này cả thân hình rách rưới. La Lệ cũng trong tư thế chiến đấu hiện ra thân hình của một Succubus. Sở Hiên hiện bị cụt một tay. Zero và Bá Vương dơ súng lên phòng bị. Lý Sơn hét lớn: “Chủ thần cho hắn toàn thân chữa trị điểm tưởng thưởng từ ta nhìn trừ!”
Lý Sơn đôi mắt cau lại, hiển nhiên hắn có chút tức giận: “Chuyện này là sao Trịnh Xá, La Lệ?”
Trịnh Xá hù lạnh chỉ về phía Sở Hiên nói: “hắn là một tên khốn kiếp a. Mẹ kiếp hắn! Lão tử bỏ điểm thưởng cùng chi tuyến kịch tình thay mọi người trở về, nhưng các ngươi biết tên tạp chủng này hắn làm gì không? Hắn không ngờ lấy máy định vị trong đồng hồ đặt lên cán thanh chủy thủ này! Biết ta tại sao lại chật vật như vậy không? Lão tử bị bức phải bỏ chạy về! Cục Quốc An bắt lão tử vào trong cục, phải vất vả liều chết, đến lúc tối hậu quan đầu mới trốn được về đây! Các ngươi nói đi, tên tạp chủng như vậy còn gọi là người bên mình sao?”
Lý Sơn hướng về Chiêm Lam bên cạnh hỏi: “Chuyện gì vậy Chiêm Lam?” Nghe thấy vậy Chiêm Lam bắt đầu nói với Lý Sơn việc xảy ra. Thì ra Trịnh Xá bị Sở Hiên lừa trở về thực tế giúp đưa cho quốc gia thông tin về chủ thần không gian. Điều này Lý Sơn đoán được…
Sở Hiên lúc này từ cột sáng hạ xuống hắn nâng lên mắt kính nói: “Đúng vậy không? Như vậy phỏng đoán của ta là chính xác...”
Trịnh Xá đang muốn tiến đến cho Sở Hiên một cước bất quá một thanh kiếm dài chắn trước về phía hai người. Trịnh Xá cắn răng nói: “Tại sao lại ngăn cản ta Lý đại ca? Chính hắn đã hại cha mẹ ta. Hiện nay cha mẹ ta đều bị cục quốc an bắt bây giờ vẫn chưa rõ sống chết!”
Lý Sơn cúi đầu nhìn về phía hai người nói: “Để cho hắn nói rõ nguyên nhân một chút đi!”
Sở Hiên hắn bình tĩnh nói: “Vậy khối định vị đâu? Ngươi ném nó đi?”
Trịnh Xá cười lạnh nói: “Đương nhiên, chẳng lẽ ngươi nghĩ ta còn đem về trả ngươi sao?”
Sở Hiên gật đầu nói: “Vậy ta khẳng định cha mẹ ngươi sẽ không sao, trên thực tế, dụng cụ đó không những có thể xác định vị trí mà còn có thể chứa được một lượng tinh tức nhất định. Ta đã truyền thông tin về không gian này vào trong thiết bị đó, đồng thời hoán đổi một vài bản vẽ kỹ thuật công nghệ cao đưa vào, như vậy bọn họ chắc chắn sẽ thả cha mẹ ngươi, thậm chí còn có thể an bài rất tốt, điểm đó ta có thể cam đoan”.
Thần sắc Trịnh Xá dần dần bình tĩnh lại, hắn lạnh lùng nói: “Ta dựa vào đâu để tin tưởng ngươi? Còn nữa, tại sao ngươi lại phải làm như vậy? Nếu như ngươi không cho ta lý do hợp lý ta không ngại bị âm 1000 điểm tưởng thưởng đâu!”
Sỏ Hiên thản nhiên cười nói: “Được rồi, vậy ngươi cẩn thận nghe lý do của ta… Ta có ba lý do để phải làm như vậy.”
“Thứ nhất, để kiểm tra xem ‘Không gian hiện thực’ mà ngươi tới có phải là thế giới thật sự của chúng ta hay không. Bởi vì Chủ Thần có thể sáng tạo thế giới phim kinh dị, vậy ‘Thế giới hiện thực’ mà ngươi tới rất có thể cũng là thế giới giả tưởng nó sáng tạo nên. Biện pháp duy nhất có thể chứng minh chính là xuất hiện tình huống mà ngươi căn bản không biết, giống như ta lấy máy định vị đặt lên chủy thủ của ngươi, hết thảy ngươi đều không biết, mà máy định vị cũng chỉ có căn cứ trong trí nhớ của ta mới có thể tiếp thu, cho nên nếu ngươi bình an vô sự trở về, chứng minh rằng thế giới hiện thực mà ngươi trở về thực chất là ‘thế giới hiện thực’ do Chủ Thần tạo ra, nhưng nếu ngươi thật sự gặp phải nhân viên cục Quốc An, vậy thế giới này chính là thế giới hiện thực thực sự. Mà xem thương thế của ngươi khi trở về, hẳn là thân thể của chúng ta đều tiến nhập vào trong Chủ Thần không gian, cũng tức là nói, tất cả vật phẩm cùng cường đột thân thể chúng ta hoán đổi đều có thể đem về, đây là lý do thứ nhất mà ta muốn chứng minh.”
“Lý do thứ hai, ta nghĩ khi trở về thế giới hiện thực, Chủ Thần chắc chắn sẽ buộc ngươi phải có một vài hạn chế, ngươi có thể nói những hạn chế này không?”
Trịnh Xá lạnh lùng nói: “Đúng vậy, một là không thể dùng bất cứ phương thức nào nói cho bất cứ ai về chuyện của Chủ Thần không gian. Hai, trong thời gian quy định phải trở về nơi ngươi đã tới, ví dụ như ta là ở trong phòng làm việc có đặt máy tính đã chọn “yes”, trong vòng ba mươi ngày, ta nhất định phải trở lại phòng làm việc đó. Ba, khi ta quay lại phải chạm vào tất cả các vật phẩm mà mình, nếu không nó sẽ bị lưu lại tại thế giới hiện thức, nếu món đồ đó là vật phẩm đặc hữu của Chủ Thần không gian, vậy sự tồn tại của nó sẽ bị xóa bỏ.”
Sở Hiễn đẩy gọng kính nói: “Quả nhiên là vậy, gần như không khác so với suy đoán của ta, tuyệt đối không thể đem sự vật trong Chủ Thần không gian nói cho bên ngoài phải không? Mà ta vẫn không bị xóa bỏ, cho nên, lý do thứ hai của ta là, Chủ Thần thực chất không có năng lực tư duy, nó là một máy tính siêu cấp hoạt động theo trình tự mà thôi!”
“Bởi vì ta để ngươi trong tình huống không biết gì cả đem máy định vị về thế giới hiện thực, ngươi tịnh không biết là bên trong nó có tin tức, mà nó hoàn toàn vạch trần sự tồn tại của Chủ Thần không gian, kỳ thật đã hoàn toàn tiết lộ thông tin về nơi này. Theo quy định, người tiết lộ tin tức sẽ bị xóa bỏ, nhưng ta lại không bị xóa đi, cho nên có thể nói quy định chỉ có tác dụng với người trở về thế giới hiện thực, mà ta vẫn ở trong Chủ Thần không gian, có nghĩa là dù ta có tiết lộ tin tức cũng không sao. Tương tự, bởi vì ngươi không biết chuyện ta tiết lộ tin tức nên ngươi cũng không bị xóa bỏ, do vậy ta chắc chắn Chủ Thần không có năng lực tu duy, nó chỉ biết căn cứ theo trình tự quy định mà làm việc, cũng tức là quy định không được nói chỉ có tác dụng với người trở lại thế giới hiện thực, đồng thời, nếu người này không có ký ức về việc tiết lộ tin tức thì cho dù tin tức bị tiết lộ, nó cũng vô pháp trừng phạt người đó. Cho nên, trên thực tế nó chỉ là một siêu cấp máy tính hoạt động theo trình tự, nó không thể có tư duy của sinh vật có ý thức!”
Trịnh Xá gào lên: “Cái này thì nói lên được cái gì? Lão tử mặc kệ nó là máy tính hay là cái quái gì, bởi vì tính toán của ngươi, tính mạng của cha mẹ ta đều gặp nguy hiểm! Đều vì phỏng đoán của ngươi sao?”
Sở Hiên cũng không để ý tới hắn, cứ tự nhiên nói: “Chỉ cần biết rằng nó có trình tự, vậy sẽ có nhiều chuyện chúng ta có thể vượt qua hạn chế của nó để hoàn thành, phim kinh dị cũng là giống như... Nói mấy chuyện này với ngươi cũng vô dụng. Lý do thứ ba, ta hy vọng có thể để ngươi đem về một ít đồ án thiết kế công nghệ cao, nếu như hai phỏng đoán trước đều thành lập mà nói, như vậy mấy bản vẽ này hiện tại đều đã tới tay chính phủ, mà tin tức của ta bọn họ cũng có thể nhận được, trong tin tức ta lưu lại muốn bọn họ tìm một ít binh lính đặc chủng, thực hiện thôi miên trở thành tâm lý thất vọng với sự thật, sau đó một ngày hai mươi bốn giờ ngồi đợi trước máy tính, như vậy chúng ta rất có khả năng sẽ có một ít đồng đội là lính đặc nhiệm xuất hiện, cơ hội sống sót của chúng ta cũng sẽ tăng lên rất nhiều...”
“Rất xin lỗi, hại ngươi lâm vào tình thế nguy hiểm, cái đó và ước lượng của ta có chút chênh lệch. Ta vốn tưởng bọn họ có thể sớm tìm ra ngươi, như vậy có thể phát hiện máy định vị trên chủy thủ, ngươi cũng có thể bình yên trở lại đây.... Là lỗi của ta, nếu như nghe xong ba lý do này mà ngươi vẫn còn muốn giết ta, vậy xin, ta sẽ không phản kháng.”
Sở Hiên nói xong tất cả vẫn thản nhiên đứng đó, Trịnh Xá xiết chặt chủy thủ, chần chừ, cuối cùng hắn hung hăng ném chủy thủ xuống đất nói: “Mẹ kiếp! Nếu như ngươi nói sớm cho một chút, lão tử không phải là không yêu nước , nhất định sẽ mang máy định vị này trở về thế giới hiện thực, ta hận ngươi chính là đối với đồng bọn minh hữu cũng âm mưu tính toán, chẳng lẽ trong đầu ngươi không có chút tâm tư nào của người bình thường sao?”
Sở Hiên thản nhiên nói: “Không thể nói trước với ngươi, nếu như trong trí nhớ của ngươi có chi tiết như vậy, Chủ Thần sẽ căn cứ vào ký ức mạt sát ngươi,bởi vì đây cũng là một phương pháp để ngươi truyền lại tin tức, chỉ có trong tình huống ngươi không biết gì hết làm tất cả mọi việc, nếu không cũng không có ý nghĩa”
Lý Sơn lúc này khoanh tay hướng về phía Trịnh Xá lên tiếng: “Trịnh Xá hắn nói đúng đấy!”
Trịnh Xá cắn chặt hàm răng lên tiếng: “Lý đại ca vì sao anh lại đứng về phía hắn. Vậy việc hắn đưa cha mẹ tôi vào nguy hiểm là sai sao?”
Lý Sơn lắc lắc đầu thở dài: “Ý tưởng hắn không có sai bất quá cách làm của hắn không đúng mà thôi!” Lý Sơn chăm chú nhìn về phía Sở Hiên trong con mắt Lý Sơn có chút thương hại: “Ngươi muốn một người không có tình cảm có thể xử sự theo một cách tình cảm ư? Ha, một ngươi không có cảm giác vui vẻ, dau khổ, buồn, sung sướng… huh?” Lý Sơn nhìn về phía Trịnh Xá.
Trịnh Xá nghe thấy thế hắn giật mình. Mọi người cũng hướng về phía Sở Hiên nhìn chăm chú. Trịnh Xá thở dài nói: “Thật xin lỗi ngươi ta không biết được ngươi không có tình cảm! Thật sự xin lỗi ngươi a!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Không quan trọng dù sao ta cũng là ngươi không có tình cảm. Lời xin lỗi của ngươi ta có thể nghe hiểu nhưng ta lại không cảm nhận được bất cứ gì!”
Trịnh Xá thấy vậy thì thở dài một tiếng. La Lệ lúc này tiến tới an ủi hắn. Lý Sơn hắn nhẹ nhàng vuốt ngược tóc của mình lên hướng về phía Sở Hiên lên tiếng nói: “Mặc dù ngươi trí tuệ rất cao nhưng nhiều việc ngươi làm quả thực vô ích a!”
Lý Sơn gõ gõ trán: “ta lấy một ví dụ chẳng hạn. Ngươi dùng nhiều điểm tưởng thưởng một chút mua một bộ côg pháp Cửu Âm chân kinh cùng với cách tu luyện nội công a rồi sau đó mở ra mọt bộ phim kinh dị rồi chúng ta tung toàn bộ thứ này lên mạng a!”
Chiêm Lam vỗ vỗ đầu: “Hẳn Lý đại ca muốn người ở đấy luyện loại võ công này a. Nhưng như vậy liệu có ai tin không đây?”
Lý Sơn nhếch miệng cười: “Con người luôn tò mò a. Chỉ cần một hai người luyện ra thấy nó hiệu quả thì…” Nói đến đây Lý Sơn ngừng lại: “Vậy sau một trăm năm chúng ta trở lại thì sao?”
“Ngạch” Trương Kiệt lên tiếng nói: “như vậy chúng ta không phải sẽ gặp toàn hàng cao thủ võ lâm sao?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Không sai! Dù sao chủ thần có bán đồng hồ một chi tiết cấp D là có thể kéo một người từ bộ phim kinh dị vào chủ thần không gian a!” Lý Sơn nhún nhún vai nhìn về phía Trịnh Xá nói: “Hahaha, ta nhớ không nhầm thì Bắc Minh thần công có thể hấp nạp công lực của người khác vì mình sử dụng thì phải. Nói trắng ra là hấp thục công lực của người khác hóa thành của mình!”
Sở Hiên nghi hoặc hỏi: “Vậy thì vì cái gì mà ngươi không làm?”
Lý Sơn hơi cúi đầu mỉm cười: “Đơn giản vì không thích a! Hơn nữa việc hấp thụ công lực của người khác luôn để lại di chứng không tốt!’
Lý Sơn cúi đầu nhìn về phía ba người Zero, Bá Vương và Sở Hiên lên tiếng: “Dù sao ta cũng nên bắt đầu giúp mọi người cường hóa thôi nhỉ? Bất quá đây…”
Từ trong phòng Lý Sơn xuất hiện ba nam nhân bước ra.Lý Sơn nhếch miệng cười: “Giúp các ngươi kích thích kinh mạch cái đã nhỉ!”
Nghe thấy mấy thứ này cả người Trịnh Xá phát run lên. Zero đứng bên cạnh Trịnh Xá lên tiếng hỏi: “Trịnh Xá ngươi làm sao vậy?”
Lý Sơn nhếch miệng cười: “Chốc nữa khác biết!”
Aaaaa…
Một âm thanh thét dài của hai người vang lên. Lúc này Sở Hiên cả người cũng là toát cả mồ hôi nhưng hắn không có than vãn nửa lời nhưng Zero và Bá Vương là ngươi từng trải cũng phải hét lên một tiếng vô cùng đau đơn. Lý Sơn khoanh tay nhìn về phía ba người nghi hoặc hỏi: “Đau vậy sao, huh!?”
Trịnh Xá cười khổ lên tiếng hướng về phía Lý Sơn nói: “Đâu chỉ là đau đầu a!”
Sau khi kết thúc kích thích kinh mạch cả đám người mồ hôi nhễ nhại. Chiêm Lam lúc này đã trở về phòng Trương Kiệt giúp mấy nữ nhân khác nấu ăn. Trương Kiệt hắn cũng lười để ý đến cường hóa của mấy người này. Trịnh Xá có chút tò mò nên ở lại mà thôi.
Lý Sơn từ trong trữ vật không gian lấy ra ba chiếc rương nhỏ. Hắn lại hướng chủ thần đổi lấy bốn quyển trục. Một quyển có tên “Lôi động cửu thiên công”, quyển thứ hai có tên “Âm dương song tu công pháp”, quyển thử ba có tên “Lục mạch thần kiếm”, quyển thứ tư là viết về cách thức rèn luyện sao cho thân thể vô cùng dẻo dai cùng với đó là hai khẩu súng cùng với một chiếc hộp.
Sở Hiên lúc này xong đầu tiên hắn nghi hoặc lên tiếng hỏi: “Mấy thứ đó là ngươi chuẩn bị cho chúng ta sao?”
Lý Sơn nở ra một nụ cười, hắn dưa cho Sở Hiên một chiếc rương cho Sở Hiên. Sở Hiên mở ra cái rương thì thấy trong đó là hai ống thuốc. Rõ ràng mọi thứ đều được đánh thứ tự. trong đó đã được Lý Sơn sắp xếp gồm bốn quyển trục, một quyển ghi chép về kinh mạch các loại cùng với luyện ra nội công cơ bản. Quyển thứ hai là Vạn Kiếm quy tôn bản tâm pháp. Quyển thứ ba là một quyển kiếm phổ Lục mạch thần kiếm. Quyển thứ tư là cách thức rèn luyện giúp thân thể dẻo dai cùng với đó là các khớp xương ngón tay có thể vô cùng dẻo dai. Quyển thứ năm là “Súng đấu thuật Gunkata”. Sở Hiên lại nhìn một chút hai ống thuốc. Một ống thuốc là T-virus cường hóa an toàn ghi rõ mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ nhất. Ống nghiệm thứ hai ghi là huyết thống siêu năng lực “Siêu tốc!”. Con mắt Sở Hiên khi nhìn vào ống nghiệm khẽ lóe lên tinh quang.
Năng lực siêu tốc. Một loại dị năng, Lý Sơn lấy từ bộ phim “To Aru Kagaku No Raigun”. Người mang dị năng này có năng lực giống như thiểm linh huyết thống mua từ chủ thần không gian vậy. Thực lực của dị năng đạt đến cấp năm sẽ có tốc độ nhanh như âm thanh. Năng lực này làm cho tốc độ phản ứng thần kinh, tốc độ suy nghĩ cùng với tốc độ của chân tay tăng mạnh. Tuy vậy nó lại không có nhược điểm như Thiểm linh huyết thống. Mặc dù di chuyển cùng với mọi hoạt động có thể tăng tốc tuy vậy nó không tăng sức mạnh cơ bắp nhưng nó lại có ưu điểm dù hoạt động với tốc độ cao cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến cơ thể.
Lý Sơn vì sao không cường hóa nhiều loại dị năng đây. Lý Sơn đã thử rất nhiều rồi nhưng hầu như những người cường hóa nhiều dị năng rất có thể tử vong hoặc là dị năng bị suy yếu. Chỉ khi kết hợp với huyết thống cùng loại thì dị năng cùng với năng lực đó mới được tăng cường mà thôi.
Sở Hiên hướng về phía Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Ngươi muốn ta cải tiến súng đấu thuật dùng mười đầu ngón tay thay cho lòng súng!”
Lý Sơn mỉm cười gật đầu: “không sai!?”
Sở Hiên nâng lên kính của mình nói: “nhưng ngươi tựa hồ chưa tính đến việc nếu muốn ta liên tục bắn ra Lục Mạch thân kiếm yêu cầu một nguồn nội lực vô cùng lớn a. Mà chúng ta thiếu nhất là thời gian…”
Lý Sơn nhếch miệng cười: “Vạn Kiếm quy tông có khả năng hấp thục công lực của người khác tăng nội lực cho bản thân. Bất quá nếu như ngươi không muốn như thế…” Lý Sơn trong tay xuất hiện vài viên ma tinh ném về phía Sở Hiên: “bắt lấy đi!”
Zero lúc này tiến về phía thùng đồ của mình. Hắn không ngờ nhận được ba ống thuốc. Một ống chứa hi chất xúc tác mở ra cơ nhân tỏa. Một thuốc ghi T-virus mở ra cơ nhân tỏa tầng một. Một chi ghi rõ huyết thống là dị năng giả lôi điện. Cùng với đó là một khẩu súng và một quyển sách ghi lại cách tu luyện nội cồng và môt quyển khác là Lôi động cửu thiên công”.
Sở Hiên nhìn về phía rương của Zero hơi cúi đầu suy nghĩ nhưng không nói gì…
Lý Sơn suy nghĩ mãi quyết định cho Zero loại dị năng này. Dị năng này được điều chế từ huyết thống của người mạnh nhất học viện University tại bộ phim “To Aru Kagaku No Raigun”. Cấp độ người dị năng mà Lý Sơn lấy máu của hắn là lúc hắn ở cấp đọ 6 level. Zero rất thích hợp với một loại dị năng khác là giữ nguyên gia tốc. Loại dị năng này sẽ giúp đạn của Zero giữ vững tốc độ bay của mình dù có gặp trướng ngại đi nữa. Bất quá nó có nhược điểm chết người là gặp các loại năng lượng như ma lực, nội lực… rất dễ bị triệt tiêu. Thế nên Lý Sơn mới cường hóa cho Zero loại huyết thống có năng lực lôi điện.
Zero sử dụng năng lực lôi điện không những có sức mạnh tấn công cận chiến ngoài ra phải nói đến súng của Zero. Nó là một loại súng điện từ vô hạn đạn. Nó khác với súng khác là hấp thụ năng lực lôi điện của người dùng mà bắn ra đạn điện từ. Lý Sơn cũng rất muốn biết sau khi cường hóa điểm tuyến ma nhãn cho Zero cộng thêm hắn sử dụng đạn điện từ uy lực sẽ như thế nào.
Bá Vương đi về phía chiếc rương của mình thì thấy trong đó xuất hiện cũng như Zero nhưng huyết thống của hắn lại là huyết thống phù thủy. Các công pháp thì cũng có Tiểu Vô Tướng công cùng với song tu công pháp. Bá Vương nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn hỏi: “Lý đại ca, anh có cường hóa nhầm huyết thống cho tôi không vậy. Tôi nhưng là hỏa lực thử a!”
Lý Sơn thở ra một hơi: “Ha, ngươi hướng chủ thần giúp ta tìm hiểu về phủ thủy dùng súng cùng với pháp sư dùng súng một cái a!!”
Lý Sơn ngày hôm qua hắn cũng đã một lần ra chủ thần kiểm tra loại huyết thống này. Phù thủy dùng súng một nhánh riêng của phù thủy. Họ khác với phù thủy bình thường dùng mà pháp là họ sử dụng súng cùng với đạn ma pháp. So với phù thủy dùng ma pháp thì phù thủy dùng súng uy lực không hề yếu hơn hơn nữa tốc độ nhanh hơn. Nhưng điều đáng nói là các loại đạn ma pháp dùng trong hệ này có nhược điểm là khá đắt. tuy vậy trong đó có an ủi là có đạn chữa thương, cùng với đạn tự cường hóa cơ thể trong thời gian ngắn… rõ ràng một điều Bá Vương không những có thể tấn công tầm xa mà còn tấn công tầm gần.
Bá Vương khuôn mặt nở ra nụ cười lớn, hắn ha hả cười: “Không ngờ phù thủy dùng súng lại lợi hại như vậy a! Hơn nữa chủ thần còn nói loại đạn cao cấp có thể hồi sinh đồng đội nếu như họ chết không quá hai giờ đồng hồ và thân xác vẫn còn nguyên vẹn a!”
“Ngạch” Trịnh Xá há hộc miếng nói: “Như vậy chúng ta không phải tăng lớn tỉ lệ sống sót sao?”
Sỏ Hiên nâng lên mắt kính nói: “người phàm trí khôn a. Chủ thần không bao giờ dễ dàng để cho ngươi có Bug a!” Sở Hiên hướng về phía Bá Vương lên tiếng hỏi: “Ngươi xem lại chút về loại đạn này đi!”
Bá Vương gật đầu hướng chủ thần liên lạc. Lúc này hắn mới mở miệng cười khổ nói: “Loại đạn này khá đắt a. Nó yêu cầu một chi tiết cấp C 1500 điểm thưởng. Ngoài ra người bắn ra sẽ bị trạng thái suy nhược trong 24 giờ đồng hồ, ngay cả người cứu sống cũng là như thế!” Lý Sơn nghe thế thì cười khổ. Vậy rõ ràng khi đoàn chiến như vậy chẳng khác gì để mặc cho người khác chém giết a. Nói chính xác là khi cứu người thì sẽ xuât hiện hai gánh nặng. Một cục xương to của chủ thần.
Lý Sơn lắc lắc đâu hướng về phía Bá Vương lên tiếng nói: “Tốt nhất ngươi nên tạo ra thêm hai nữ nhân dưới mười năm tuổi a. Lấy huyết thống họ là đông phương hoặc người lai cũng được. Ngươi hiểu ý ta chứ?”
Bá Vương nghe thế thì nở ra một nụ cười. Đây rõ ràng Lý Sơn vì hắn mà chuẩn bị tốt a. Trịnh Xá không khỏi hâm mộ Bá Vương a. Hắn nhớ đến La Lệ một cái rồi lắc lắc đầu cười khổ. Lý Sơn mua một loại vũ khí dành cho Bá Vương gồm một loại súng phù thủy chuyên để nắp đạn phù thủy. Vũ khí thứ hai là súng Pandora. Nó bắt nguồn từ tác phẩm game Devil May Cry 4. Nó có thể biến đổi nhiều hình dáng.
Vũ khí Pandora có nhiều kiểu biến hình. Kiểu thứ nhất vô hạn đạn dược súng máy. Kiểu thử hai một khẩu pháo cỡ nhỏ. Kiểu thứ ba một khẩu pháp ba lòng cỡ lớn hơn. Kiểu thứ tư một cự đại pháo khổng lồ. Kiểu thứ năm một cánh quạt lưỡi cưa vô cùng sắc bén có thể dễ dàng bay theo suy nghĩ của người sử dụng. Kiểu thứ sau một dàn tên lửa vô cùng hoành tráng. Kiểu thứ bảy nó phát ra một ánh sáng hủy diệt giết mọi vật sống chung quanh. Đây vốn là loại vũ khí ma pháp có khả năng khắc chế quỷ hồn rất mạnh.
Lý Sơn bắt đầu giúp cả đám ngừoi cường hóa. Sau khi cường hóa xong hắn trọn tròn con mắt nhìn về phía điểm tưởng thưởng của mình. Mặc dù hắn đã tự đưa ra huyết thống bất quá vẫn là một miếng thịt lớn từ người Lý Sơn a. Sau khi chuyển thêm cho mỗi tên 5000 điểm tưởng thưởng. Hắn hướng về phía phòng mình bước đi, hắn cũng không quên quay đầu lên tiếng: “Mở ra thời gian luyện tập trong phòng hết một chi tiết cấp D, thời gian 10 điểm một ngày a” Nói xong hắn thở ra một hơi nhún nhún vai bước về phía phòng mình.
Last edited by deviltrigger; 05-08-2013 at 12:39 PM.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn vừa nằm lên giường. Hắn bắt đầu muốn ngủ một giấc. hắn cảm giác được càng ngày cảng mệt mỏi. Hắn không hiểu được chuyện này sẽ đi đến đâu nữa. Trở thành người mạnh nhất luân hồi đội viên sao? Hắn a, hắn chỉ hy vọng có một cuộc sống bình thường cùng với ngươi mình yêu mà thôi. Lý Sơn khẽ lẩm bẩm: “Ny Không huh? Còn là Minh Yên Vi?”
Hắn xác định lại một chút huyết thống cường hóa của ba người Sở Hiên, Bá Vương và Zero.
Sở Hiên cường hóa huyết thống dị năng giả là tốc độ. Một loại siêu năng lực giúp tốc độ phản ứng, thần kinh suy nghĩ đại tăng. Nó giúp cho người sử dụng có thể hoạt động được với tốc độ cao. Sở Hiên tu luyện là nội công Vạn Kiếm Quy Tông, thuộc tính là vô cùng sắc bén cộng với Lục Mạch Thần Kiếm. Lục Mạch Thần Kiếm xuất sứ từ xa xưa tại môn phái hoàn gia họ Đoàn của Đại Lý cổ xưa. Người tu luyện loại này có thể từ ngón tay bắn ra kiếm khí. Lý Sơn muốn Sở Hiên kết hợp kỹ năng súng đấu thuật (Gunkata kỹ năng sử dụng song súng), Lý Sơn rất muốn biết Sở Hiên sau khi nghiên cứu tu luyện loại nội công này với mười đầu ngón tay tương đương với mười lòng súng thì uy lực của hắn so với sử dụng hai khẩu súng trong khi sử dụng kỹ năng súng đấu thuật (Gunkata) bên nào mạnh hơn.
Bá Vương cường hóa là huyết thống phù thủy. Mặc dù là huyết thống này có vẻ khá là không hợp với Bá Vương nhưng loại huyết thống này lại phát triển ra một hệ riêng là phù thủy dùng dúng hoặc pháp sư dùng súng. Huyết thống này Lý Sơn lấy được từ máu của phù thủy trong bộ phim Rosảio and Vampire. Lý Sơn đã xem kỹ tại chủ thần. Phù thủy dùng súng có thể thông qua đạn ma pháp tại chỗ chủ thần để tiến hàng tấn công. Mà các loại đạn dành cho phù thủy dùng súng vô cùng đa dạng như: “Đạn đóng băng có thể bắn vào đối thủ, khi đó ma lực của bản thân sẽ chuyển đổi thành băng hệ công kích đối thủ, đạn phóng hỏa, đạn nổ…”. Ngoài ra còn có cả loại đạn cường hóa thân thể cho bản thân hoặc đồng đội, có cả đạn chữa thương… Tuy sử dụng các loại đạn này Bá Vương sẽ tiêu hao một lượng lớn ma lực. Ngoài ra lý Sơn tại sao cho Bá Vương học nội công đây. Mặc dù Bá Vương là hỏa lực thủ nhưng hoàn toàn có thể chiến đấu cậu chiến trong việc sử dụng nội lực, có thể kết hợp ma lực và nội công tạo ra bạo tạc giống trịnh xá. Tự bắn đạn cường hóa thân thể vào bản thân để nâng cao sức mạnh bản thân trong thời gian ngắn. Theo như suy nghĩ của Lý Sơn thì Bá Vương phải thuộc loại cường hóa vô cùng đa dạng. Mặc dù có thể chủ đạo nhiều thứ nhưng lại không hề yếu chút nào cả. Hơn nữa với vũ khí hộp súng ma pháp Pandora, Lý Sơn không tin Bá Vương lại không trở lên vô cùng mạnh.
Nhắc đến người thứ ba là Zero. Lý Sơn lựa chọn huyết thống cho hắn là huyết thông siêu năng lực lôi điện. Lý Sơn lấy máu từ cấp 6 siêu năng lực lôi điện mà sử dụng để chế tạo ra huyết thống. Zero tu luyện là nội công thuộc tính lôi điện cùng với điểm tuyến ma nhãn. Súng ngắm bắn của Zero chỉ là một khẩu súng có thuộc tính diệt ma cùng với đó là chuyên dành cho người sử dụng mang lực lôi điện. Lý Sơn tại sao không cường hóa cho Zero mấy huyết thống lôi điện trực tiếp từ chủ thần hay mấy loại quả ác ma đây. Hắn không có ngốc, hắn muốn đảm bảo chủ thần đối với Trung Châu đội đánh giá đại hạ thấp a. Mặc dù Zero cường hóa chủ yếu là tay súng băn tỉa nhưng hắn không phải là không có năng lực cận chiến mà là năng lực cận chiến so với Trịnh Xá cao không ít a. Lý Sơn rất muốn biết Zero sau khi luyện song chiếu điện từ pháo uy lực sẽ thế nào.
Điện từ pháo sử dụng một đồng tiền dùng ngón tay cái bắn ra kèm theo một lượng lôi điện cực lớn. Nó có sức công phá vô cùng bá đạo. Nó giống như một khẩu đại pháo bắn ra vậy.
Một âm thanh gõ cửa vang lên cắt đứt suy nghĩ của Lý Sơn. Lý Sơn thờ ra một hơi. Hắn quả thực hôm nay muốn lười biếng một phen, mặc dù lúc nào hắn cũng trong trạng thái tu luyện. Hắn từ trên ghế kéo xuống bộ áo khoác da khá lớn. Có lẽ đây là thói quen đã trở thành bất di bất dịch của hắn. Hắn cũng lười thay đổi loại y phục khác.
Lý Sơn ra mở cửa thì người này không ai khác là Chiêm Lam. Lý Sơn mỉm cười nói: “Chào em, Chiêm Lam, có chuyện gì không vậy!?”
Chiêm Lam khuôn mặt nở ra một nụ cười nói: “Hìhì, Lý đại ca, Trương đại ca mời chúng ta qua nhà ăn bữa cơm a!” Nói đến đây không chờ cho Lý Sơn kịp phản ứng nàng nhanh chóng dùng tay kéo hắn ra khỏi phỏng.
Lúc này tụ tập tất cả mọi người tại phòng, Bá Vương dẫn theo ba nữ nhân. Trong đó hai người mới chỉ là có khoảng mười sáu, mười bảy tuổi. Zero dẫn theo một thằng bé có chút lớn tuổi. Có vẻ như nó lớn hơn một chút thì phải. Sở Hiên thì vẫn là như vậy, bất quá Lý Sơn có chút kinh ngạc nhìn về phía Sở Hiên, từ khi nào tên này bước vào trúc cơ thế này? Ngồi bên cạnh hắn không ngờ lại là một nữ nhân ăn mặc giản dị, chính xác là người nhân tạo của Chiêm Lam, Hàn Nguyệt. Bên cạnh Hàn Nguyệt là Dạ Nguyệt, kế bên nàng còn dư hai chỗ trống…
La Lệ kinh thường nhìn về phía Bá Vương nói: “Đàn ông các ngươi thật chẳng ra làm sao cả! Toàn là có mới nới cũ a!”
Bá Vương thấy thế cũng không thèm toan tính chỉ cười hì hì hướng về phía Trịnh Xá nói: “Hầu hết nam nhân bình thường đều hy vọng có một hậu cung a!?”
Nghe thấy thế La Lệ đột ngột quay phắt lại nhìn về phía Trịnh Xá. La Lệ đang muốn hỏi gì đó thì ngay lập tức Trịnh Xá tìm cách đánh trống lảng, hắn hướng về phía Lý Sơn lên tiếng: “Ahahaha, Lý đại ca anh đã đến rồi sao, chúng tôi nhưng còn mỗi anh thôi đó nha! Mau vào ăn cơm đi…”
Dạ Nguyệt nở ra một nụ cười nói: “Cái này có thể coi là đánh trống lảng không đây Trịnh đại ca?”
Trương Kiệt lúc này ha ha cười lớn: “Được rồi mọi người ngồi vào ăn cơm đi a!”
Lý Sơn nở ra một nụ cười nhẹ nhàng. Đã rất lâu hắn không có ăn một bữa cơm như thế này rồi. Một cảm giác ấm áp lan vào trong tâm trí của Lý Sơn. Lý Sơn nâng lên một chén cơm bất ngờ một chiếc đũa gắp một cuộn tròn về phía Lý Sơn. Lý Sơn lẩm bẩm: “Bánh da nem!?”
Trương Kiệt nhìn về phía Lý Sơn mỉm cười: “Lý đại ca a. Món này do chính Chiêm Lam vì anh làm nga, phải thật tốt chân trọng món ăn này a!”
La Lệ hì hì cười về phía Chiêm Lam nói: “Chiêm Lam tỷ tỷ nhưng tốn rất nhiều công mới làm được món đó nga…”
Chiêm Lam khuôn mặt trở lên hồng hào, nàng nhỏ giọng nói: “Cái này ta làm chỉ là để cảm ơn Lý đại ca đã giúp ta tại bộ phim kinh dị vừa rồi thôi…”
Dạ Nguyệt mỉm cười nhìn về phía Chiêm Lam nói: “Có thật không đây tỷ tỷ!? Hì hì vậy tối hôm qua ai liên tục gọi mê Lý đại ca, Lý đại ca a!?”
Chiêm Lam khuôn mặt đỏ bừng quay sang Lý Sơn lên tiếng: “Lý đại ca anh đừng nghe Dạ Nguyệt nói bậy a! Em hôm qua không có ngủ mơ như vậy!”
Hàn Nguyệt nhìn về phía Dạ Nguyệt rồi hướng về phía Chiêm Lam với nụ cười tà ác: “Hì hì đâu chỉ có là như vậy thôi nga! Nghe nói Chiêm Lam tỷ tỷ còn mê cái gì mà…” Nói đến đây Hàn Nguyệt bắt đầu quơ tay múa chân làm động tác: “A, a, Lý đại ca nhẹ nhàng thôi, a, a… Lý đại ca chỗ đó… A, a…”
Khuôn mặt Chiêm Lam lúc này đỏ bừng, thiếu nữ hẵng giọng nói: “Hàn Nguyệt em có muốn chết không hả!?”
Trương Kiệt lên tiếng khuyên can: “Được rồi! Mọi người bắt đầu ăn cơm đi không kẻo cơm canh nguội hết a!”
Sau khi kết thúc một bữa cơm. Lúc này mọi người mới ở trong một căn phòng khá thoáng mát. Mọi người trên tay đều có một ly trà. Chỉ có Bá Vương quả thực làm cho mấy nam nhân đều ghen tỵ. Hắn a, một người ngồi trên đùi đút cho hắn ăn hoa qur. Một người khác thì liên tục đứng bóp vai cho hắn. Mấy nam nhân quả thực muốn xông lên nên cho hắn một trận.
Lý Sơn lúc này mở miệng hỏi: “Được rồi lần này tất cả mọi người thu hoạch ra sao?”
Trịnh Xá mở miệng đầu tiên: “Lần này tôi và La Lệ đều đạt được một chi tiết cấp C và 10100 điểm thưởng. Trong đó hoàn thành nhiệm vụ đạt được 3000 điểm thưởng. Hoàn thành bộ phim đạt được 1000 điểm thưởng. Giải thích cho tân nhân đạt được 100 điểm. Giết chết ba hoàng gia Alien đạt được 3000 điểm thưởng. Giết chết sáu Alien đạt được 3000 điểm thưởng. Trong đó còn dư 5 điểm tưởng thưởng và chữa thương hết 1456 điểm tổng cộng còn 8649 điểm thưởng. Sau đó sử dụng thêm 1500 điểm và một chi tiết cấp D để trở về thực tế ba mươi ngày, dùng 9 điểm tưởng thưởng để mua mấy khối bạch kim. Hiện nay còn duy nhất 7140 điểm tưởng thưởng và hai chi tiết cấp D”
Sở Hiên lên tiếng: “một chi tiết cấp C 4500 điểm thưởng.”
Bá Vương cười khổ nói: “hai chi tiết cấp C 7500 điểm thưởng. Chữa thương hểt 578 điểm thưởng. bất quá hiện nay đã dùng hết!”
Zero lên tiếng nói: “Tôi cũng là như vậy cũng là dùng hết!”
Chiêm Lam hì hì cười nói: “Lần này em nhưng là đại thu hoạch nga! Lần này em kiếm được một chi tiết cấp B do ba chi tiết cấp C hợp thành, một chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D và 29757 điểm thưởng. Trong đó em giết chết hai Alien Queen đạt được 6000 điểm thưởng và hai chi tiết cấp C, giết chết một biến dị mèo Alien đạt được một chi tiết cấp C và 3000 điểm thưởng, giải cứu Ripley đạt được một chi tiết cấp C và 3000 điểm thưởng. Giết chết 14 Alien đạt được 9000 điểm thưởng. Giết chết 8 hoàng gia vệ binh Alien đạt được 8000 điểm thưởng. Phá hủy thương thuyền xúc tuyến Alien 2 đạt được một chi tiết cấp D và 1000 điểm thưởng. Hoàn thành bộ phim kinh dị đạt được 1000 điểm thưởng nữa. Em dùng chữa thương hết 1243 điểm thưởng.”
Trương Kiệt nghe thấy thế thì rú lên một tiếng: “Trời ơi em đang đùa với bọn anh phải không. Đúng là người so với người tức chết mà. Sau này tất cả bọn anh ở đây phải đi theo cô em kiếm ăn thôi a!”
Chiêm Lam mở miệng cười hì hì nhìn về phía Lý Sơn: “Làm gì có tất cả đều do Lý đại ca giúp em kiếm chỗ điểm tưởng thưởng này a!”
La Lệ lúc này cười hì hì nhìn về phía Chiêm Lam lên tiếng: “Chiêm Lam tỷ tỷ, nếu em có một người đối tốt với em như vậy em nhất định hiến thân cho người đó a!”
Chiêm Lam nghe thấy thế thì khẽ cúi đầu lầm bẩm nói: “la Lệ em nói linh tinh gì vậy!”
Trịnh Xá lúc này đầu đầy mồ hôi, La Lệ thấy vậy hướng về bên cạnh nói: “hì hì nhưng chỉ là em có Trịnh Xá rồi a!”
Trương Kiệt mặt mau có nhìn về phía Lý Sơn nói: “Lý đại ca thấy em thế nào?”
Lý Sơn nghi hoặc nhìn về phía Trương Kiệt. Trương Kiệt lên tiếng nói chêu trọc: “Ý tôi là ở chủ thần cho phép chuyển giới a. không biết Lý đại ca thấy tôi thế nào hả?” Nói đến đây Trương Kiệt bắt đầu giả giọng con gái nói nhỏ nhẹ: “Lý đại ca!”. nghe thấy thế cả đám người đang ăn cơm đều phụt ra. Cổ điển mỹ nữ hướng về Trương Kiệt lườm một cái. Trương Kiệt cười hả hả: “Chỉ là đùa một chút thôi mà Na Nhi!” bất quá hắn vẫn thấy cái eo của hắn đau nhói.
Lý Sơn nghe thấy vậy thì gật đầu một cái. Hắn hướng về phía Trịnh Xá lên tiếng nói: “Lần này cậu hãy mua từ chỗ Chiêm Lam một chi tiết cấp C và hai chi tiết cấp D. Giá tính D cấp là 500, C cấp là 1500 điểm đi. Tổng cộng cậu hết 2500 điểm vậy là cậu còn dư 4640 điểm thưởng vậy tiếp tục cường hóa huyết thống Saiyan và Vampỉe đến sơ cấp đi. Còn một chi tiết cấp D và số điểm thưởng dùng toàn bộ vào luyện tập, nhớ chi ra một lượng điểm để mua thức ăn nước uống thuốc chữa thương là được…” Nghe thấy thế Trịnh Xá gật đầu.
Trịnh Xá quay về phía trương Kiệt lên tiếng hỏi: “Sao tôi không thấy Trương Kiệt đại ca đổi a?”
Trương Kiệt nở ra một nụ cười nói: “A, anh sao? Anh chẳng qua là muốn tích lũy đủ điểm tưởng thưởng để trở về với chị dâu a!”
“Ngạch” Trịnh Xá nghi hoặc lên tiếng: “Như vậy không phải rất nguy hiểm sao Trương đại ca?”
Trương Kiệt cười ha hả: “không sao chỉ cần có mọi người ở đây là tôi yêu tâm tích lũy được điểm tưởng thưởng rồi!”
Lý Sơn lúc này trầm tư một chút, đột nhiên hắn giơ hai tay lên hướng mọi người nói: “Mọi người nhìn đây chút!” từ trong tay Lý Sơn xuất hiện một quả cầu có kết cấu kỳ lạ, hai quả cầu nhỏ hồng và hắc liên tục quay quang một chục trong một quả cầu không khí. Mấy người giật mình trực tiếp giải khai ra cơ nhân tỏa.
Lý Sơn hướng về phía xa ném một cái. Quả cầu này phát ra một tiếng nổ vô cùng to, mặc dù nó chỉ bé bằng đầu ngón tay. “Oanh, oanh…”
Mọi người há hốc khi thấy nhà của Trương Kiệt nổ thành một cái hố lớn. Trương Kiệt cau mày khó chịu nói: “Lý đại ca anh làm gì vậy, đang phá nhà người khác sao?”
Lý Sơn phẩy phẩy tay: “Xin lỗi a! Cái này quên khấy mất. Đây là tuyệt chiêu mới nghiên cứu của tôi lấy tên bạo viêm cầu!”
Trương Kiệt khuôn mặt có chút tức giận lên tiếng: “Nếu như có tuyệt chiêu cũng không nên vứt lung tung a!”
Lý Sơn gõ gõ chán lên tiếng: “Chiêu này được kết hợp từ ba loại niệm động lực, chân khí và ma lực…”
Trịnh Xá lúc này đột nhiên lên tiếng nói: “A đúng rồi tôi cũng có một chiêu mới sáng tạo ra muốn nói với mọi người a!”
Trương Kiệt gắt lên khó chịu: “Được rồi tất cả chúng ta mau bước ra chủ thần không gian đi…”
Mọi người lúc này đều vì Trương Kiệt đuổi khách mở trả lại khu vực quảng trường chủ thần không gian. Lý Sơn lúc này đứng trên quảng trường mọi người chăm chú nhìn về phía hăn. Hắn nhẹ nhàng dơ tay lên lần này là một quả cầu to hơn. Lý Sơn hướng thẳng về phía trước ném một cái.
“Oanh, oanh…” một tiếng nổ lớn vang lên trên quảng trường của chủ thần xuất hiện một cái hổ dài mấy chục trượng. Mấy người cả kinh cái này khác gì một quả bom cơ nhỏ.
Lý Sơn mỉm cười lên tiếng hướng về hai người Chiêm Lam về La Lệ: “Chiêu này gọi là bạo viêm câu. Nó là sự kết hợp hoàn hảo của ma lực và chân khí!”
Chiêm Lam hì hì lên tiếng: “Lý đại ca anh muốn dạy bọ em chiêu này sao?”
Lý Sơn mỉm cười gật đầu: “Chiêu này mặc dù rất mạnh nhưng rất khó học. Em và La Lệ muội muội học chiêu này tốt nhất ở tại quảng trường này học tập nếu có gì nguy hiểm còn có thể nhờ chủ thần trữa trị!”
Trịnh Xá nửo nụ cười: “Vậy lần này tôi phải cảm ơn anh rồi. Lần này đến lượt tôt đây! Hahaha…” Trịnh Xá cười lớn trong tay xuất hiện một thanh đao. Hắn mạnh mẽ cho huyết tộc năng lượng và chân khí va chạm với nhau. Hắn di chuyển với tốc độ vô cùng nhanh sau đó nhảy lên không trung chém xuống một đao. Đao khí va chạm với mặt đất phát ra tiếng bạo tạc. Bất quá sau khi kết thúc cả người trịnh Xá đều đầy máu là máu.
La Lệ hét lên một tiếng: “Trịnh Xá anh làm sao vậy?”
Trương Kiệt hét lên: “Chủ thần cho hắn chữa trị điểm tưởng thưởng từ ta nhìn trừ…”
Trịnh Xá rơi vào trong một vòng sáng của chủ thần. Hắn lúc này hạ xuống, La Lệ sợ hãi chạy lên ôm chặt lấy Trịnh Xá. Trịnh Xá cười khổ: “Không sao Lệ Nhi chỉ là tác dụng phụ sau khi ta dùng chiêu này thôi!”
Lý Sơn mỉm cười nói: “không khác gì chiêu tôi dùng cả…” Lý Sơn hướng về phía Chiêm Lam lên tiếng: “Được rồi trong vòng năm ngày ta hy vọng em và La Lệ muội muội có thể học tốt chiêu này!”
Chiêm Lam mỉm cười nói: “Được!”
Đến ngày thứ mười, mọi người đứng trên quảng trường chờ đợi. Chủ thần chiếu rọi xuống 20 cột sáng. Âm thanh băng lãnh của chủ thần vang lên: “Trong vòng ba mươi giây tiến vào cột sáng, mục tiêu di chuyển tập trung, The Grudge bắt đầu truyền tống...”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lại cảm giác nửa tỉnh nửa mê, không biết đã qua bao lâu, đến khi mọi người phục hồi tinh thần bọn họ đã ở trong một căn phòng rất bình thưởng, trên nền trải một lớp chiếu rơm, giữa các phòng dùng cửa giấy ngăn cách, hơn nữa nhìn cách bài trí trong phòng, nơi đây hẳn là nhà mang phong cách Nhật Bản. Lý Sơn ghét cái cảm giác lúc nào hắn cũng tỉnh lại đầu tiên nhìn cơ thể của mình và mọi người đang từ từ ghép lại từ vô số mảnh nhỏ
Mọi người tỉnh táo lại, lập tức bắt đầu tính toán số người trên nền nhà, không cần chính xác, chỉ cần đếm qua số lượng đã làm họ bị dọa phát khiếp. Tổng cộng có khoảng mười ba người, nếu tính cả bảy người Lý Sơn thì nhân số của bộ phim kinh dị này đã đạt tới mức cực hạn, hai mươi người.
Nhân số càng nhiều, độ khó của phim càng lớn, Alien lần trước bị thay đổi tình tiết cũng suýt nữa làm tất cả đoàn diệt.
Trương Kiệt ngồi dưới đất thì thào nói: “The Grudge, là The Grudge đấy, hơn nữa còn là The Grudge độ khó hai mươi người... chúng ta lần này...” Lần này Trương Kiệt cũng không có tính toán những người nhân tạo vào số đếm của hắn.
Chiêm Lam là người sớm nhất phục hồi tinh thần, nàng vội chạy tới cửa sổ nhìn ra ngoài. Chỗ này là một ngôi nhà mái bằng có sân vườn, còn nơi nàng đang đứng là tầng hai của ngôi nhà. Nếu đứng ở bên ngoài nhìn vào, ngôi nhà vườn này hoàn toàn giống y như ngôi nhà ma trong The Grudge.
Chiêm Lam quay đầu lại thần sắc tái nhợt, nhìn Lý Sơn nói: “Lý đại ca chúng ta phải làm sao đây?” Bất quá hắn nhưng không có đáp lời nàng. Chiêm Lam quay lại thì nhìn thấy Lý Sơn đang nhìn chăm chú vào một nữ nhân vô cùng xinh đẹp. Nữ nhân này đang mặc một bộ đồ áo ngủ màu hồng, trông nàng trong tư thế vô cùng gợi cảm. Lý Sơn nhẹ nhàng đưa tay lên sờ ngực của mình. Chiêm Lam thấy thế lên tiếng hỏi: “Lý đại ca anh làm sao vậy?”
Lý Sơn mỉm cười: “ha không có gì đâu Chiêm Lam muội!” Hắn hướng về phía La Lệ lên tiếng: “hai vợ chồng em nên giải thích một chút cho tân nhân một chút đi!”
Trịnh Xá nói một tiếng cảm ơn với Lý Sơn. Lúc nãy đã có tân nhân từ dưới đất bò dậy, la Lệ cũng không để ý đến bọn họ, tập trung giải thích khái niệm chú oán cho mấy người tân nhân. La Lệ lên tiếng: “Cái gọi là chú oán chính là khi một người mang đầy oán niệm chết đi, oán niệm của người đó sẽ biến thành một loại nguyền rủa, loại nguyền rủa này bình thường sẽ lưu lại tại nơi người đó ở khi còn sống, một khi có người đi vào nơi kẻ đó sống lúc trước, người này sẽ bị lời nguyền giết chết, mà trong bộ phim kinh dị này... chỗ bị nguyền rủa chính là căn nhà này!”
La Lệ lại tiếp tục hướng về tân nhân nói: “Trong phim The Grudge này, chỉ cần có người bị lời nguyền ám vào, vậy người này chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Có thể là vài ngày sau, có thể là vài tuần sau, tóm lại, người này lúc nào cũng có thể bị Quỷ Hồn giết chết!”
Trịnh Xá thở dài nói: “Lệ nhi ý em là chúng ta hiện tại kỳ thật đã bị nguyền rủa? Chỉ cần đợi đến lúc phim kinh dị bắt đầu, chúng ta lúc nào cũng có thể bị Quỷ Hồn giết chết?”
Chiêm Lam cười khổ thay La Lệ lên tiếng nói: “Đúng vậy... đây là loại phim kinh dị thần bí không thể dùng khoa học để giải thích được. Chúng ta không có biện pháp phân tích xem quỷ quái dựa vào cái gì để giết người, hơn nữa cũng không biết làm cách nào tránh né... Vậy nhiệm vụ hoàn thành bộ phim này là gì đây?”
Lý Sơn nhìn đồng hồ đeo tay của mình, trên đồng hồ hiển thị nhiệm vụ trong The Grudge là sống sót bảy ngày, đồng thời còn có một lựa chọn, giết chết chú oán chủ thể Kayako một lần sẽ được một cái chi tiết kịch tình cấp B, điểm thưởng ... năm nghìn! Phá hủy căn nguyên đạt được một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng. Phá hủy toàn bộ căn nguyên toàn đội đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng.
“Chi, chi tiết kịch tình cấp B? Điểm thưởng ... năm nghìn? Còn có phá hủy căn nguyên nữa a… toàn đội viên đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng?” Trương Kiệt đang ngồi trên chiếu chợt đứng vọt dậy, hắn hưng phấn hô: “Mẹ kiếp, liều mạng đi, chi tiết kịch tình cấp B cộng thêm năm nghìn điểm thưởng đáng để liều luôn. Hoàn thành bộ phim này, huynh đệ chúng ta muốn ăn có ăn, muốn uống có uống, cơm ăn một bát, đổ một bát...”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Ngươi nghĩ dễ vậy sao Trương Kiệt. Lần này chúng ta không thể dùng mưu mẹo chơi chủ thần a…” Nói đến đấy Lý Sơn khoanh tay thở dài.
Lý Sơn hướng về phía Sở Hiên lên tiếng hỏi: “Sở Hiên ngươi có ý kiến gì không?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nhìn về phía đồng hồ, hắn nói: “nếu ta đoán không nhầm thì rất định con số bảy này có thể là chủ thần đưa ra đề kỳ với chúng ta a. Nếu như ta đoán không sai có thể là căn nguyên nguyền rủa oán cũng nên…” Sở Hiên nhìn về phía mấy người nói: “nhưng ta thấy rất có thẻ chủ thần cho đề kỳ phá hủy căn nguyên nguyền rủa oán có thể là một cái bẫy của chủ thần…”
Chiêm Lam vỗ vỗ trán lên tiếng hỏi: “ngươi muốn nói nếu chúng ta phá hủy một căn nguyên nguyền rùa oán rất có thể dẫn phát một nhiệm vụ nào đó mà nhiệm vụ đó có thể bất lợi cho chúng ta.”
Sở Hiên gật đầu: “Rất có thể điều này chính xác là tám thành!”
The Grudge bắt đầu với Kayako, một nữ nhân tính cách rất cô độc, khi cô học đại học đã từng thầm yêu một chàng trai, nhưng vì bản thân cô độc nên chỉ biết đứng từ xa nhìn ngắm nam tử đó, ngoài ra còn ghi lại cảm xúc của mình vào nhật ký, cho nên nam nhân kia cũng không bết chuyện của Kayako. Đồng thời chàng trai đó lại đang yêu một cô gái, không lâu sau đó liền kết hôn với người mình yêu, vì thế Kayako ôm hận, hơn nữa còn ghi tạc thật sâu mối hận này trong lòng. Tiếp theo, Kayako trải qua rất nhiều bất hạnh, chú mèo nàng yêu quý nuôi từ nhỏ bị chết, cha mẹ khi đang đi du lịch gặp tai nạn ô tô qua đời, đến lúc này trong lòng Kayako đã tràn đầy oán niệm. Không lâu sau đó, Kayako kết hôn với một người đàn ông khác, trong lòng anh ta ngầm chứa tư tưởng bạo lực, sau khi kết hôn không lâu, Kayako sinh cho nam tử đó một đứa con trai, họ sống yên bình nhiều năm. Đến khi đứa bé đã lớn đi học, Kayako mới phát hiện ra thầy của đứa bé chính là nam nhân nàng thầm yêu lúc trước.
Cùng lúc đó, chồng của Kayako đến bệnh viện kiểm tra biết được tinh dịch của mình rất thưa thớt, nói cách khác hắn rất khó có con, mà hắn đồng thời lại phát hiện nhật ký của Kayako, tưởng rằng đứa bé là con tư sinh của Kayako. Đến lúc này tư tưởng bạo lực trong lòng nam nhân này cuối cùng cũng bộc phát, hắn tàn nhẫn ngược đãi Kayako một trận rồi đem xác giấu lên lầu, tiếp theo chạy tới giết chết vợ của người Kayako yêu lúc trước, nhằm phát tiết sự phẫn nộ khi bị cắm sừng.
Nhưng trên thực tế, đứa bé Kayako sinh ra thật sự là cốt nhục của chồng nàng, nàng bị hành hạ oan uổng đến chết, nỗi oán hận tích lũy trong lòng nàng lâu nay rút cuộc đã đến cực hạn, căn phòng này liền trở thành chỗ cho chú oán, còn nàng bắt đầu dùng nguyền rủa giết chết tất cả những người bước vào trong phòng.
Đây là tình tiết đại khái trong The Grudge mà mọi người nắm bắt được, mặc dù tổng cộng có ba tập nhưng thực tế ba tập The Grudge đều thuật lại cùng một chuyện, đó là Kayako giết những người người tiến vào trong phòng này như thế nào. Trong cả bộ phim, tất cả những người bị chú oán ám lấy đều phải chết, không có ai là ngoại lệ!
Lý Sơn hiểu một điều rõ ràng mọi thứ không thay đổi quá lớn. Bất quá rõ ràng chủ thần đang bẫy hắn kiếm điểm tưởng thưởng đây mà. Lý Sơn nhíu nhíu mày nhìn về phía đồng hồ. Hắn ngước nhìn về phía tân nhân, trong đó một người làm cho hắn vô cùng khó chịu. Lý Sơn đưa tay lên sờ ngực. Hành động này không ngờ lại không lọt qua được mắt Chiêm Lam. Chiêm Lam nhìn chăm chú nữ tử kia như suy nghĩ điều gì rồi nàng thở ra một hơi.
Gã độc trọc đột nhiên tỉnh dậy nhe răng cười hung ác nói: “Cái gì thế này, đây là đâu, chẳng lẽ ông lại bị thằng Vương Nhị Cẩu hại vào đây rồi, chúng mày đừng nói năng..linh tinh nữa, ông đếch tin.”
Sau đó hắn nhìn về phía bên cạnh lên tiếng: “Ha ha ha, đưa ông đến đây chung với con gái, hay là trước khi xử bắn cho ông sướng một phen, con bé này chắc là muốn moi thông tin của ông hả..muốn biết heroin ở thuyền nào thì phục vụ tao thoải mái đã.”
Lý Sơn hướng về phía Dạ Nguyệt và hàn Nguyệt ra hiệu, hai người gật đầu một cái. Một người tiến lên tung một cú đá rất mạnh làm cho hắn bắn ra rơi vào vách tường phát ra một tiếng vang mạnh. Lý Sơn nhàn nhạt nói: “Đừng khiêu chiến sự tới hạn của ta!” Trong giọng nói có vang lên sự tức giận. Hiển nhiên có vẻ hôm nay tâm trạng của hắn không có tốt. hắn lạnh lùng nói: “Không muốn nghe gì thì cút khỏi đây mau!” hắn trong tay xuất hiện hơn chục khối vàng ném về phía tân nhân. Cả đám tân nhân khuôn mặt trở nên kích động khi nhìn thấy vàng. Một đám sau khi nhìn thấy vàng bắt đầu di chuyển rời đi. Lý Sơn khó chịu hừ lạnh một tiếng.
Trong đó có ba người khá khác biệt, trong đó một người không thèm quan tâm đến xung quanh, ngồi tại chỗ đọc sách, đó là một thiếu niên khoảng mười lăm mười sau tuổi, thoạt nhìn bộ dạng có vẻ nhã nhặn lịch sự. Một người khác bắt đầu xem xét chiếu rơm và cửa giấy. Còn một người là một mỹ nữ, nàng tựa hồ còn chưa tỉnh ngủ, mặc một bộ áo ngủ rất gợi cảm, duỗi lưng, chỉ thấy ánh mắt mơ hồ, bộ dạng lười nhác, thoạt nhìn rất xứng với hai chữ vưu vật.
Về phần ba người còn lại là ba người trẻ tuổi, quần áo thoạt nhìn đều có vẻ cực kỳ bình thường, tuổi tác khoảng hai mốt hai hai tuổi, nguyên nhân sở dĩ bọn họ không rời đi... phỏng chừng vì mỹ nữ đang nằm ngủ kia cùng với mấy người nhân tạo Chiêm Lam cùng với La Lệ đi. La Lệ sau khi cường hóa Succubus không ngờ lại có sự hấp dẫn mãnh liệt với nữ nhân.
Nam tử đang cẩn thận quan sát cửa giấy và chiếu rơm kia đột nhiên ngừng lại, hắn thở dài nói: “Ta có chút tin tưởng lời các vị nói, đây thật sự là bố cục lưu hành trong dân gian Nhật Bản a, đường vân chiếu rơm và cửa giấy cũng là kiểu dáng tương đối thịnh hành mười năm trước...”
Mỹ nữ gợi cảm ngáp một cái nói: “Nhật Bản? Sao lại tới Nhật Bản? Ta nhớ rõ là đang chat trên mạng a, đúng rồi, các ngươi làm gì trong nhà ta?”
Lý Sơn khẽ lẩm bẩm: “Nguyên anh sơ kỳ (tương đương với cấp bốn sơ cấp cơ nhân tỏa)”. Hắn không ngần ngại ngay lâọ tức cởi áo khoác ngoài ném cho nữ nhân kia lạnh lùng lên tiếng: “Cầm đi!”
Nữ nhân nhìn chăm chú về phía Lý Sơn rồi mở miệng nói: “Cảm ơn!”
Lý Sơn lên tiếng nhẹ nhàng trả lời: “không cần vì ta làm chẳng qua là vì hắn!” Cả người Lý Sơn cởi trần ra hiện lên một thân hình vô cùng rắn chắc. Mấy nữ nhân thấy thế không khỏi đỏ mặt nhìn về phía Lý Sơn. Nhưng hắn lạnh lùng dựa vào tường nhắm mắt lại.
Trịnh Xá đang định mở miệng nói chuyện, đột nhiên dưới lầu chuyền điến tiếng gào của một người phụ nữ, đồng thời còn truyền đến lời nói của cô ta... đó là tiếng Nhật! Người phụ nữa vừa nói tiếng Nhật này khẳng định là nhân vật trong tình tiết, nói cách khác... khi bọn họ đã có thể giao tiếp với nhân vật trong kịch bản, cũng đại biểu cho phim kinh dị đã bắt đầu!
Đột nhiên có cảm giác âm lãnh truyền đến, Chiêm Lam và La Lệ hét lên run rẩy liên tục. Chiêm Lam theo bản năng lao đến ôm lấy Lý Sơn làm hắn giật mình tỉnh dậy. Chiêm Lam khuôn mặt có chút đỏ. Lý Sơn lên tiếng nói: “Có vẻ như chúng ta đã bị đánh dấu mau rời khỏi đây!”
Trịnh Xá lẳng lặng nhìn về phía sáu tân nhân lên tiếng: “Sáu người các ngươi nếu có nghi vấn gì có thể tận lực hỏi chúng ta…” Thấy tân nhân cũng không muốn hỏi gì nhiều Trịnh Xá quay về phía Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Lý đại ca giờ chúng ta phải làm gì đây?”
Lý Sơn mặt lạnh như băng lên tiếng, hắn khẽ quét qua tân nhân nhưng hơi dừng lại tại một thiếu nữ. Hắn nói: “Cứ rời khỏi đây đã!”
Mọi người bắt đầu rời khỏi đó, theo sau là sáu người tân nhân, ngoài ba gã thanh niên bình thường kia tạm thời không nói đến, tên thiếu niên tuấn mỹ bình tĩnh đọc sách cùng người kiểm tra căn phòng lúc nãy hẳn là đều có chút tài năng, ít nhất bọn họ cũng có tiềm chất để trở thành nhân tài.
Trịnh Xá cầm đao tự động quan sát xung quanh, hắn liền lên tiếng nói: “Làm gì vậy? Mau đi đi, ta đoạn hậu cho các ngươi”
Lý Sơn không hiểu hôm nay tại sao tâm trạng hắn lại trở lên khó chịu: “”Đoạn đoạn cái con khỉ mốc ấy! loại phim kinh dị này kỳ thật đều có một quy luật, trong vòng một hai ngày chúng ta hẳn là sẽ rất an toàn, mấy thứ này thường thường sẽ chờ lúc chúng ta không chú ý mà công kích... đã hiểu chưa!?”
Trịnh Xá cười khổ: “Ngạch được rồi chúng ta mau rời đi!”
Lý Sơn nhìn về phía đồng hồ hiện tại là 10h30, hắn nhẹ nhàng hướng về phía trước bước đi mặc kệ tân nhân. Chiêm Lam lần này theo sau gót hắn. nàng thi thoảng lại quay lại nhìn về phía nữ nhân kia.
Đúng lúc đó Trịnh Xá quay đầu lại nhìn về phía cửa xổ, hắn nhìn thấy phía sau cửa kính trên tầng hai... một nữ nhân toàn thân trắng bệch đứng dựa vào đó, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào bọn hắn. Đó là một đôi mắt thế nào, hoàn toàn không thể hình dung nổi bằng cảm nhận, phảng phất như có vô số oán hận ác độc ẩn giấu trong dôi mắt đó, băng lãnh, chết chóc, khủng bố.... hắn muốn đưa đao lên để phòng bị. Lý Sơn vỗ vỗ bả vai của Trịnh Xá nói: “Được rồi đi thôi! Cái đó tất cả mọi người ở đây đều nhìn thấy cả!”
Mọi người lúc này rời khỏi con đường bỏ lại đằng sau căn nhà. Trịnh Xá cầm lấy lon coca ướp lạnh Zero đưa cho, hắn cố gượng cười nói: “Lúc nãy thật sự em rất sợ Lý đại ca a!?”.
La Lệ người cũng run rẩy, nàng bấu chặt vào vạt áo của trịnh Xá, La Lệ nhỏ giọng nói: “Trịnh Xá anh không sao chứ?”
Trịnh Xá mỉm cười nói: “Anh không sao Lệ Nhi? Chỉ là…”
Zero lúc này đưa cho Lý Sơn một cốc coca lạnh. Lý Sơn lên tiếng: “Được rồi Zero, tôi không có uống coca…” Nói xong hắn từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một cốc kem socola lạnh lùng đứng trước mọi người ăn.
Chiêm Lam lúc này run rẩy, hai người nhân tạo đang an ủi nàng. Chiêm Lam lên tiếng nói: “Vừa rồi cảm giác âm lãnh ập đến quả thực là em rất sợ a. Suýt nữa thì em đã bị quỷ hồn dọa chết…” Nói đến đây nàng liên tục lấy tay vỗ vỗ ngực, bộ ngực của nàng nảy lên làm cho đám nam nhân đều bị hút con mắt lại.
Thiếu niên tuấn mỹ vẫn đọc sách kia đột nhiên lạnh lùng mở miệng nói: “Ngươi rất không bình tĩnh, khi gặp phải chuyện không thể giải thích được, điều đầu tiên cần làm tuyệt không phải là hoảng sợ, mà phải cố gắng hiểu rõ nó... ngươi may mắn có thực lực mạnh như vậy, hóa ra chỉ là một cái bao cỏ.”
Thiếu niên tuấn mỹ này khi nói chuyện cũng không ngẩng đầu lên, nhưng thanh âm vừa trong lại vừa cao, nghe như tiếng của con gái, hơn nữa da hắn mềm mại trắng nõn, cơ hồ so với Chiêm Lam còn mịn màng hơn, mái tóc đen óng. Vì hắn vẫn cúi đầu đọc sách nên không ai thấy rõ bộ dạng hắn rút cuộc là như thế nào, chỉ có nhìn nghiêng bên mặt mà suy luận rằng nam hài này thật sự là rất tuấn mỹ.
Chiêm Lam khó chịu lên tiếng: “Chẳng qua người là tân nhân nên không có cảm nhận thấy thôi! Nếu như người cảm nhận thấy được như ta chắc chắn ngươi sẽ biết cái cảm giác này đang sợ đến như thế nào!”
Lý Sơn lên tiếng nói: “bắt đầu giới thiệu công việc của mọi người đi!”
Trương Kiệt móc ra một bao thuốc lá, đưa cho Trịnh Xá, Bá Vươngvà Zero một điếu, dù sao Lý Sơn hẳn cũng trả bao giờ hút thuốc cả. Trương Kiệt lên tiếng: “Ta tên là Trương Kiệt, thành viên tiểu đội, xem như bán hỏa lực thủ đi.”
Sở Hiện lạnh nhạt lên tiếng: “Sở Hiên, trí giả, chiến đấu chủ lực!”
Chiêm Lam vừa cười vừa nói: “Ta là Chiêm Lam có thể coi là một nhân viên chiến đấu. Đặc biệt chức năng của ta là một chiếc rađa cho toàn đội đi nga”
La Lệ lúc này bắt đầu lên tiếng: “Ta là La Lệ, mọi người đừng nhìn ta như thế này nga, ta nhưng là một chiến đấu chủ lực đó hơn nữa còn là…” nói đến La Lệ lúc này ôm lấy tay của Trịnh Xá: “ta còn là bà xã của hắn nữa”. Trịnh Xá cười khổ rõ ràng là đang thị uy với mọi người.
Dạ Nguyệt lên tiếng: “Chiến đấu chủ lực phương hỏa lực thủ và có cả khả năng đánh cận chiến!”
Zero nhận điếu thuốc lạnh lùng nói: “Zero, tay súng bắn tỉa cường hóa lôi điện hệ” từ trong tay Zero xuất hiện một chút lôi điện.
Bá Vương lên tiếng nói: “Bá Vương, hỏa lực thủ chính của đội cũng là pháp sư duy nhất cường hóa theo phương hướng pháp sử dùng súng!”
Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng: “Lý Sơn người Việt Nam…” Cùng lúc đó hắn mạnh mẽ dùng ám chi nhãn nên mọi người tân nhân.
Ba tân nhân lúc này đột nhiên cười lớn:
“Hahaha, thì ra là bọn mọi dợ…”
“Bọn khỉ mới đúng…”
“Bọn man di…”
Ba thanh niên tân nhân đột nhiên nói ra điều này mới thấy mình thất thố họ cũng không hiểu tại sao họ lại nói ra những điều này. Mặc dù đây là những điều mà họ mới nghĩ đến. Lý Sơn nhìn chăm chú vào ba tân nhân này. Ba thanh niên ho khan vài tiếng:
“Lục Nhân Giáp, hiện giờ vẫn đang là sinh viên”. “
“Tiêu Binh Ức, đang chờ xếp việc”.
“Thuân Chúng Đình, hiện tại là sinh viên năm cuối, coi như đang chờ tìm việc”
Mỹ nữ diễm lệ lúc này đang xỏ chiếc áo da đen của Lý Sơn vào, nàng không nóng không lạnh lên tiếng: “Minh Yên Vi, nghề nghiệp giám đốc quản lý kinh doanh, chẳng qua là Nhật Bản thôi, trước đây cũng từng nghĩ đến chuyện tới Nhật Bản du lịch một chuyến, không ngờ lại có thể được thỏa mãn nguyện vọng”
Lý Sơn cảm nhận được trên cơ thể nàng một mùi hương xử nữ tỏa ra. Lý Sơn khẽ bóp mũi hừ nhẹ một tiếng. Còn lại hai ngươi, thanh niên lúc trước kiểm tra căn phòng cười nói: “Tề Đằng Nhất, người Sơn Đông, coi như là otaku đi... A a, đùa thôi, nghề nghiệp của ta thuộc loại nửa năm không khai trương, khai trương ăn nửa năm, ta là chuyên gia giám định... là chuyên gia giám định đồ trộm cắp, đối với một vài vật phẩm trong hiện thực có khả năng giám định, hi vọng có thể gia nhập đoàn đội của bốn vị.”
Còn lại thiếu niên tuấn mỹ kia bỏ sách xuống, mọi người mới nhìn rõ hắn, không, là nàng! Cô bé này cũng không có hạch cổ, đây là một nữ hài có thiên hướng tuấn mỹ trung tính, khoảng mười lăm mười sáu tuổi, ánh mắt lãnh đạm thoạt nhìn thật sự rất giống Sở Hiên. “Triệu Anh Không, sát thủ...”
Lý Sơn nhìn chăm chú về phía Triệu Anh Không, người này làm hắn nhớ đến một người yêu của hắn Ny Không. Lý Sơn khoang tay lại lặng lẽ lên tiếng: “Họ Triệu sao? Ta ghét những người họ Triệu huh!?” Nghe những lời này Triệu Anh Không nhíu mày nhìn về phía Lý Sơn.
Trương Kiệt hút ra một hơi thuốc quay về phía Lý Sơn lên tiếng nỏi: “Lý đại ca giờ chúng ta phải làm sao?”
Lý Sơn trong tay xuất hiện thêm mấy khối vang hướng về phía Zero và bá Vương ném đi. Mấy người thấy thế bắt lấy mấy khối vàng. Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng: “Bá Vương ngươi mau đi tìm cho chúng ta một khu vực tốt. ngươi là binh lính nhiều năm chắc không cần ta phải nói chứ?” hắn lại tiếp tục hướng về phía Zero lên tiếng: “Zero giờ nhiệm vụ cuẩ người là giúp chúng ta đổi vàng thành đồng yên a!” Nghe thấy thế hai người đều gật đầu.
Trịnh Xá nghi hoặc lên tiếng: “Lý đại ca nhưng chúng ta không biết tiếng Nhật a?”
Trong sáu tân nhân, Minh Yên Vi và Tề Đằng Nhất đồng thanh: “Ta biết một chút...”
Tiếp đó hai người nhìn nhau vẻ quỷ dị.
Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng: “Cái này không cần ta biết. Ai bảo các ngươi không ở chủ thần đổi một số tiếng đây huh!?”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn hướng về phía Sở Hiên lên tiếng nói: “Sỏ Hiên phân tích một chút vấn đề đi? Dù sao ngươi cũng là trí giả của ta mà?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính, hắn nhìn về phía đồng hồ rồi mở miệng nói: “Theo như thông tin chủ thần đưa ra là bảy ngày sống sót hơn nữa còn có căn nguyên của nguyền rủa oán. Nếu ta đoán không nhầm thì con số bảy này rất có thể là gợi ý của chủ thần đưa ra!”
Chiêm Lam vỗ vỗ trán lên tiếng: “ngươi muốn nói đây có thể là chủ thần gợi ý cho chúng ta?”
Sở Hiên gật đầu tiếp tục nói: “Theo như ta phân tích rất có thể con số bảy này ám chỉ căn nguyên của nguyền rủa oán hoặc có thể là một thứ gì đó. Tuy nhiên theo phỏng đoán của ta có ngoài năm thành nhưng chúng ta vẫn phải kiếm chứng…” Sở Hiên nhìn mọi người một chút rồi tiếp tục câu chuyện nói: “Mà việc thứ hai mà các ngươi có nhận xét gì không. Khi các ngươi ở tại bộ phim đầu tiên Resident Evil 1 lại có thể dễ dàng nghe hiểu tiếng Anh mặc dù là các ngươi không biết tiếng Anh nhưng ở tại bộ phim kinh dị này thì không thể!?”
Chiêm Lam nghe thấy vậy mở miệng nói: “Vậy hẳn là chủ thần thực hiện gây khó khăn với chúng ta đi. Nếu tôi đoán không nhầm thì rất có thể chủ thần ngăn cản chúng ta nghe hiểu tiếng Nhật có thể là có nguyên do. Không biết phỏng đoán của tôi có đúng không?”
Sở Hiên gật đầu một cái xác nhận. Lý Sơn nở ra nụ cười: “Không tệ, Chiêm Lam muội!”
Chiêm Lam nở một nụ cười nói: “Phân tích của em không sai đi Lý đại ca!?” Lý Sơn nở nụ cười, hắn cúi đầu lắc lắc vài cái.
Triệu Anh Không bỏ sách xuống nói: “Ngươi rất thú vị, vừa rồi tựa hồ như một kẻ ngốc có thực lực mạnh, bất quá hiện tại xem ra rất có dáng vẻ một đội trưởng... Được rồi, ta gia nhập tiểu đội này”. Nghe thấy thế Chiêm Lam hừ lạnh một tiếng không quá để ý đến Triệu Anh Không, có vẻ thái độ cao ngạo lạnh lùng của Triệu Anh Không làm cho Chiêm Lam không có hảo cảm.
Trịnh Xá đột nhiên con mắt sáng lên mở miệng nói: “Tôi nghe nói thường nhật bản có âm dương sự. Liệu ở thế giới này có âm dương sư không nhỉ như vậy chúng ta có thể…”
(*Âm dương sư một loại thầy trừ ma của Nhật Bản khá giống với đạo sĩ của Trung Quốc và thầy cúng của Việt Nam)
Trịnh Xá đang nói thì đột nhiên Sở Hiên ngắt lời: “Người phàm trí không a! Ngươi nghĩ ngươi định mượn tay âm dương sư để dễ dàng vượt qua bộ phim kinh dị này sao? Nếu là như vậy ta khuyên ngươi bỏ ngay ý định này đi!”
Trịnh Xá nghe thấy Sở Hiên nói vậy khó chịu lên tiếng: “Tại sao đây? Ngươi muốn nói ở thế giới này không có âm dương sư hay sao?”
Sở Hiên phẩy phẩy tay lên tiếng: “Ta không nói là không có a! Mặc dù có ngươi cũng đừng hy vọng mượn tay của họ để dễ dàng vượt qua bộ phim kinh dị này!”
Trịnh Xá khó chịu đỏ mặt lên tiếng: “Tại sao?”
Lý Sơn thở dài một hơi: “Sở Hiên hắn nói đúng đấy! Nếu theo ta phân tích không nhầm thì rất có thể chủ thần ngăn cản chúng ta là có ý đồ. Theo phán đoán của ta có thể chúng ta có thể mươn lực ở bên ngoài nhưng đừng nghĩ có thể sử dụng âm dương sư để dễ dàng vượt qua bộ phim kinh dị này! Chủ thần muốn chúng ta phải đối mặt với nguy hiểm đừng hy vọng vượt quá bộ phim kinh dị này…” Lý Sơn nhếch miệng cười: “Nhiều lúc chúng ta có thể dùng mánh khóe bất quá ngươi nghĩ chúng ta có thể dùng mánh khỏe để vượt quá bộ phim kinh dị này sao?”
Lý Sơn nhìn về phía đám người lên tiếng: “Ta có thể đảm bảo phần lớn sống sót bất quá chắc chắn mọi người sẽ không đồng ý!” Hắn liếc quá đám tân nhân đặc biệt là ba thanh niên. Mấy thanh niên thấy thẻ cả người run rẩy… Lý Sơn lạnh nhạt nhếch miệng cười. Hắn tựa vào tường lấy ra một cốc kem socola hưởng dụng nói: “Chờ Zero và Bá Vương trở về hãy nói!”
Kỳ thật mọi người xem qua The Grudge đều biết, Quỷ Hồn trong bộ phim kinh dị này không sợ ánh mặt trời, bất luận là ban ngày hay ban đêm tùy lúc có thể chạy ra giết người, nhưng mọi người vẫn hi vọng có thể đứng ở chỗ sáng sủa. Đây là một loại tâm tính kỳ lạ, dù biết rằng Quỷ Hồn không sợ ánh mặt trời như nếu bản thân đứng giữa ánh dương quang, can đảm lập tức sẽ tăng lên nhiều.
Trời lúc này đã trở về chiều, hai bóng người đã trở lại. Lý Sơn khoanh tay dựa vào tường, mắt hắn đang trong trạng thái nhắm lại lúc này đột ngột mở ra. Mọi người lúc này cũng vui mừng nhìn về phía bóng người trở lại. Hai người này không ai khác là Bá Vương và Zero. Mọi người lúc này đang ở một công viên nho nhỏ. Lý Sơn nhỏ giọng lên tiếng: “Đã trở lại rồi sao?”
Nhìn thấy Zero và Bá Vương trở về, Trương Kiệt là người đầu tiên chạy tới, hắn cười đấm vào vai Zero một cái nói: “Mẹ kiếp, ta còn tưởng mấy tên tiểu tử nhà các ngươi cuỗm vàng trốn mất rồi chứ? Ha ha ha, thế nào, bán được bao nhiêu tiền?”
Zero nhàn nhạt cười không nói, chỉ lấy trong người ra mười tấm thẻ, hắn đưa một tấm thẻ màu vàng cho Lý Sơn nói: “Vàng tinh khiết, sau khi bán chuẩn bị cho mỗi người một thẻ, mật mã đều là 123456, trong thẻ này có...”
Lý Sơn hẩy phẩy tay: “Được rồi vậy về phần Bá Vương thì sao?”
Bá Vương cười ha hả vỗ vai Lý Sơn lên tiếng: “ông chủ nhỏ ngài yên tâm tôi đã tìm được một căn hộ vô cùng lớn gần đây hơn nữa còn vô cùng thuận lợi cho di chuyển tại vùng ngoại ô, khá vắng vẻ hơn nữa còn…” Bá Vương ghe tai nói nhỏ vào tai Lý Sơn.
Chiêm Lam nghe thấy thế thì vô cùng tức giận. Nàng muốn nói gì đó thì một âm thanh cắt ngang nàng, người này không ai khác là Minh Yên Vi. Giọng nàng có chút mỉa mai: “A, a, a, nam nhân đúng là chẳng có tên nào tốt đẹp cả! Phần trên hóa là người đấy nhưng phần dưới thì ai biết được…”
Nghe những lời này thì cả đám người đều nhìn về phía Minh Yên Vi. Lý Sơn nhếch miệng nói: “Một xử nữ như cô cũng nói ra được những lời này sao, huh?” Nghe thấy thế Minh Yên Vi hừ lạnh một tiếng không để ý đến Lý Sơn. Nàng lạnh lùng ngoảnh mặt đi nhìn về một phía. Lý Sơn cũng không thèm để ý trực tiếp nói chuyện với mấy người khác.
Trịnh Xá lúc này cố gắng đánh vỡ không khí nặng nề: “Số tiền này đủ để chúng ta sử dụng trong bảy ngày là được rồi, sống không mang đi được, chết cũng chẳng đưa theo được, cuối cùng cũng không thể đem chỗ tiền này về Chủ Thần không gian a, ha ha ha...”
Nói chuyện xong, mấy người cuối cùng cũng rời khỏi công viên đã dần dần âm trầm này. Tiếp đó, họ gọi năm chiếc taxi, đi tới chỗ chỉ định của Bá Vương. Mặc dù chi phí tại Nhật thật sự rất cao nhưng hai khối rubic bằng vàng, hơn nữa phẩm chất mười phần tinh khết, số tiền này cũng đủ để cung cấp cho cả đám người hưởng thụ trong bảy ngày.
Lúc lên xe, Lý Sơn chúi vào một chiếc không ngờ lần này ba cô gái Chiêm Lam, Triệu Anh Không cùng với Minh Yên Vi cũng theo đó mà chui tọt vào. Lý Sơn lấy làm kỳ lạ. Bá Vương dơ ngón tay cái về phía Lý Sơn biểu hiện: “ông chủ uy vũ a!”. Chiêm Lam nghi hoặc nhìn về phía hai nữ nhân còn lại.
La Lệ lúc này véo mạnh vào eo của Trịnh Xá hỏi: “A, a, a, có phải Trịnh Xá nhà ta cũng muốn được như Lý đại ca phải không?”
Trịnh Xá cười khổ nói: “Lệ Nhi ta không có a!?”
La Lệ mỉm cười nói: “A, a, a, nếu như ngươi có cũng không sao? Ta hiểu mà!” La Lệ hai ngón tay chỏ và giữa liên tục kẹp kẹp vào nhau nhìn về phía Trịnh Xá. Trịnh Xá khuôn mặt đầy hắc tuyến cả người hắn đều là mồ hôi với mồ hôi.
Xuất hiện trước mắt mọi người là một căn nhà biệt thự khá rộng lớn. Nếu như Lý Sơn không nhầm thì đây là căn nhà mà Bá Vương tìm được đúng hơn là cướp cạn. Lý Sơn cười khổ lắc đầu. Bá Vương lúc này tiến đến mở cửa bước vào. Lý Sơn bước vào bên trong không ngờ bên trong lại có một đôi vợ chồng trung niên và hai cô gái. Một cô ngoài hai mươi, một người rõ ràng còn đang đi học vẫn còn ặc đồng phục học sinh.
Minh Yên Vi hừ lạnh: “A, a, a, nam nhân đúng là chẳng có ai là tốt đẹp cả!”
Bá Vương cười hì hì gãi gãi đầu lúc này hai tay dắt hai thiếu nữ ném vào một căn phòng. Mấy trung niên nhân thì liên tục “Ư, ư…” phát ra những tiếng khó hiểu. Rõ ràng là miệng họ đã bị trói. Lý Sơn khó chịu lên tiếng nói: “Bá Vương!?”
Nghe thấy vậy Bá Vương quay đầu ra hỏi: “Lý đại ca anh có chuyện gì không? Không phải anh cũng muốn…” Bá Vương như hiểu ý của Lý Sơn ra hiệu.
Chiêm Lam tức giận mắng: “Lý đại ca không có giống như ngươi đâu, hừ!”
Lý Sơn gãi gãi mũi lên tiếng nói: “Người làm gì thì làm nhẹ nhàng thôi, ta không thích người làm con gái đau a!” Lý Sơn hướng về Bá Vương phân phó đồng thời hắn lên tiếng: “Tốt nhất ngươi không nên dùng song tu a. Với người bị ép buộc ngươi song tu không có hiệu quả đâu! Hơn nữa rất có thể có hại a!”
Minh Yên Vi lầm bẩm: “Đàn ông đúng là người nào cũng giống người nào! Giả bộ quân tử!”
Lý Sơn hừ lạnh một tiếng: “Vậy sao!? Đừng tưởng cô đã đạt được đến Nguyên Anh kỳ là giỏi đi. Ở đây cô chưa chắc đã là người mạnh nhất đâu!?” Nghe thấy thế Minh Yên Vi khuôn mặt trắng bệch nhìn về phía Lý Sơn. Sở Hiên con mắt lóe lên tinh quang nhìn về phía Minh Yên Vi và Lý Sơn.
Lý Sơn quay về phía La Lệ lên tiếng: “La Lệ muội muội, em thôi miên họ đi như vậy ít ra sẽ không có người nghi ngờ a!” Lý Sơn chỉ về phía hai người trung niên nhân phân phó. La Lệ nghe thấy thế gật đầu. nàng khá khó chịu với Bá Vương nhưng còn là giúp mọi người một tay. Lúc này trời đã tối muốn thuê một khách sạn cũng có chút khó khăn.
Căn nhà chính thức khá rộng hơn nữa còn chia làm nhiều phòng khác nhau. Triệu Anh Không nãy giờ yên lặng đột nhiên lên tiếng nói: “Ta không muốn ở cùng người khác, để ta một mình ở tầng dưới, phải có máy tính cá nhân”
Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn về phía nàng, Trịnh Xá lập tức nói: “Mọi người chúng ta ở cùng một chỗ không tốt sao? Như vậy có thể hỗ trợ lẫn nhau.”
Triệu Anh Không bỏ sách xuống lạnh lùng nói: “Ta không muốn ở cùng chỗ với mấy cục nợ. Ta cảm thấy người lúc trước nói rất chính xác, ba tập phim The Grudge ta cũng đã xem qua, loại nguyền rủa này không phải nhiều người là có thể chống cự được, so với việc bị liên lụy khi các ngươi bị chú oán giết chết, không bằng ở một mình càng dễ chạy một chút”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Tùy ngươi thôi!” Hắn quay về phía Trịnh Xá nói: “Trịnh Xá mọi chuyện hiện này ở đây ta ra ngoài một chuyến!”
Trịnh Xá lên tiếng lo lắng: “Lý đại ca anh ra ngoài ban đêm lúc này rất nguy hiểm a!”
Chiêm Lam lo lắng lên tiếng nói: “Lý đại ca lúc này anh ra ngoài rất nguy hiểm. Nếu anh thực sự đi ra ngoài em có thể đi với anh không. Hai người đi với nhau như vậy sẽ an toàn hơn nhiều!”
Lý Sơn phẩy phẩy tay: “Xin lỗi Chiêm Lam muội muội! Lúc này anh có tâm trạng không tốt chỉ muốn ra ngoài một chút mà thôi!” Lý Sơn từ trong chữ vật giới chỉ lấy ra một gian hàng có đầy đủ súng ống các loại hơn nữa cung nỏ cũng có. Sở Hiên hiện nay nhìn cũng đã quen rồi. Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng nói: “Các ngươi chia nhau đi!”
Ba thanh niên tiến đến đầu tiên. Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng hướng về phía Trịnh Xá nói: “Trịnh Xá chúng ta có nên phát cho ba người này súng ông không đây?”
Trịnh Xá cười khổ nhìn ba thanh niên. Ba thanh niên ánh mắt cầu khẩn nhìn về phía Trịnh Xá. Trịnh Xá lên tiếng nói: “Lý đại ca cứ phát cho họ súng đi. Dù sao có súng họ cũng cảm nhận được an toàn hơn?”
Ba thanh niên nghe thấy vậy mỉm cười tiến đến lấy súng trơcs khi đi không khỏi nhìn về phía Lý Sơn với ánh mắt khinh bỉ. Zero khó chịu lên tiếng: “Đừng có bắn lung tung, ta không muốn trong khi tránh né quỷ quái còn phải tránh người bình thường truy kích, mặc dù giết đội viên sẽ bị trừ một ngàn điểm... nhưng ta cũng không ngại trói các ngươi ở chỗ tối tăm, ta nghĩ quỷ quái nói không chừng là thích loại người không thể phản kháng như vậy nhất”.
Ba tên sinh viên vừa thấy súng lục lập tức hưng phấn không nói lên lời, bọn họ cầm súng đứng ngồi không yên. Ngược lại, Tề Đằng Nhất cầm một viên linh loại đạn lên quan sát cẩn thận, mất hơn nửa ngày hắn đột nhiên nói: “Đây là đạn bạc bình thường sao? Nhưng phù văn trên mặt nhìn qua có vẻ rất giống giáp cốt văn và chữ tượng hình kết hợp lại, ách... Có lẽ là như vậy, nhìn rất giống nhau, nga, đúng rồi, ta nhớ rõ trên quan tài của một số ngôi mộ cũng từng thấy qua loại phù văn này.”
Trịnh Xá vội tóm cổ tay hắn nói: “Trên quan tài cùng từng thấy qua loại phù văn này? Thế là có ý gì? Có tác dụng gì? Đây là linh loại đạn hoán đổi từ Chủ Thần a, mặc dù giá cả rẻ nhất nhưng có thể công kích được linh hồn quỷ quái!”
Tề Đằng Nhất gãi đầu nói: “Ta cũng không rõ phù văn này có tác dụng gì, dù sao ta cũng chỉ là chuyên viên giám định, không phải chuyên gia trộm mộ. Bất quá, ta từng nghe một vài nhân sỹ chuyên nghiệp có vô ý nói qua, tựa hồ phù văn này có công năng trừ tà, ngăn ngừa thi thể biến thành cương thi, trước đây ta vẫn tưởng đó chẳng qua chỉ là mê tín thời cổ đại thôi.”
Minh Yên Vi lúc này tiến đến về phía gian hàng Lý Sơn. Nàng không do dự cầm lấy một trường cung với một ống tên phụ ma tiễn+3. Minh Yên Vi lên tiếng nói: “ta rất cps năng khiếu về bắn cung…”
Triệu Anh Không tiến về phía trước nhìn về phía gian hàng của Lý Sơn nhưng nàng nhìn xoay quanh một chút định tiến về phía gian hàng của Lý Sơn lựa chọn một khấu súng. Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Cô thích đánh cận chiến sao?”
Triệu Anh Không gật đầu nói: “Ta quen thuộc dùng chùy thủ hơn nhưng đáng tiếc chùy thủ của ngươi không có cái nào!”
Lý Sơn trầm tư một chút. Hắn lên tiếng nói: “Ta không có chùy thủ nhưng có lẽ thứ này cô dùng tạm vẫn còn được đấy!” Trong tay Lý Sơn xuất hiện một đôi song đao màu xanh lam và màu đỏ. Hơn nữa rõ ràng nhìn vào còn cảm nhận được không khí trung quanh hai thanh đao bị giao động. Hắn hướng về Triệu Anh Không nói: “Cầm lấy đi”
Sở Hiên đôi mắt lóe lên tinh quang nhìn về phía đôi song đao. Triệu Anh Không lạnh lùng nói một câu: “Cảm ơn!”
Ngay lúc này trên con mắt trên cái đầu trọc lốc trên một thanh đao mở mắt ra nói: “A, ha, anh ơi chúng ta được chủ nhân đem ra ngoài rồi nè!” Nghe thanh đao có thể nói chuyện, Triệu Anh Không thoáng giật mình nhưng đôi tay nàng vẫn còn nắm chặt song đao
Thanh đao khác lên tiếng: “Cái gì cơ chúng ta được ra ngoài sao? A đúng rồi!?”
Thanh đao màu lam và màu đỏ mở con mắt nhìn về quanh mọi người. Chiêm Lam vỗ vỗ chán lên tiếng: “Cái này có thể nói chuyện được sao Lý đại ca?”
Hai thanh đao cùng lên tiếng nói: “Họ là ai vậy chủ nhân?” hướng về phía Lý Sơn hỏi.
Một thanh đạo khác nói: “Anh ơi đây có phải là chủ nhân mới của chúng ta không” thanh đao hướng về phía Triệu Anh Không nói.
“Anh làm sao biết được? Có lẽ là thế”
“Nhưng cô ta quá yếu liệu có thể làm chủ nhân của chúng ta không?”
“Có lẽ cô ta là vợ của tiền chủ nhân chăng?”
“Làm sao mà anh biết cô ấy là vợ của chủ nhân!”
“Anh đoán thế!”
…
Lý Sơn có chút bực mình giận dữ quát: “Im miệng!” Lý Sơn tiếp tục nhìn về phía hai thanh song đao nói: “Từ giờ cô ấy sẽ là chủ nhân mới của các ngươi!”
Cảm nhận được dâm uy của Lý Sơn. Hai thanh đao cắn răng nhìn về phía Triệu Anh Không lên tiếng nói: “Tên tôi là Agni. Tên tôi là Rudra. Hân hạnh ra mắt tân nữ chủ nhân!”
Lý Sơn hơi cúi đầu mỉm cười: “Tốt!” hắn hướng về phía Triệu Anh Không nói: “Cô ahỹ dùng tạm song đạo này đi! Tôi biết có lẽ cô thích đoản đao hơn so với hai thanh đao này…”
Một âm thanh cắt ngang lời nói của Lý Sơn, thanh đao màu lam lên tiếng: “Nữ chủ nhân thích đoản đao sao?” Sau khi nghe thấy Triệu Anh Không gật đầu xác nhận. Hai thanh đao màu lam nói: “Không vấn đề gì!”
Hai thanh đao cắn chặt răng một cái. Hai thanh đao phát ra tiếng gư, gư gư… Cả hai thanh đao bốc ra năng lượng làm cho không khí biến đổi. gió xoay quanh thanh đao màu lam còn lửa bốc lên từ thanh đao màu đỏ nhưng kỳ lạ là đôi tay của Triệu Anh Không lại không bị thương tổn chút nào. Hai thanh đao dần dần thu nhỏ lại.
Mọi người đều há hốc nhìn về phía Triệu Anh Không. Triệu Anh không xoay xoay đoản đao trong tay cảm giác vô cùng thích thú nàng theo bản năng vung lên mấy đao. Không ngờ mấy đao của nàng bắn ra phong nhận và hỏa nhận bắn vào các vật xung quanh đeo bàn ghế và các vật khác đốt cháy. Hai thanh đao lên tiếng nói: “Ngạc nhiên chưa chủ nhân!”
Triệu Anh Không không ngờ phá hủy một lượng lớn đồ đạc. Mọi người bắt đầu nhanh chóng đi dập lửa. Lý Sơn dảo bước ra ngoài. Triệu Anh Không nhỏ giọng nói: “Cảm ơn!”
Chiêm Lam khuôn mặt trầm ngâm nhin về phía Lý Sơn và Triệu Anh Không. Đây là lần đầu tiên ngoài nàng ra hắn đối tốt với một ai đó. Trương Kiêt ha ha cười lớn: “Lý đại ca đúng là tên sát gái a!?”
Chiêm Lam lúc này hừ lạnh nhìn Trương Kiệt một cái. Trương Kiệt lạnh lùng ngoảnh đi như không thấy, hắn nói: “Nhanh nhanh kẻo Lý đại ca bị người cướp mất a!? hắc hắc…”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn sau khi qua một ngày một đêm hắn trở lại căn nhà vùng ngoại ô. Lần này Lý Sơn thu hoạch không tệ giết chết Kayako một lần. Tìm được năm món là căn nhà của Kayako đã từng sống, căn phòng mà đứa con trai Toshio của Kayako bị chồng cô nhốt cho chết đói, chiếc dao mà chồng Kayako là Takeo Saeki dùng khi giết chính vợ mình xuất hiện trong một phòng công an, nhật ký của Kayao nơi mà Kayko viết tâm tình của mình vào đó, cuối cùng là hồ sơ bệnh lý của Takeo Saeki khi đi khám còn lưu trữ tại một bệnh viện. Điều kỳ lạ là Lý Sơn lại không tìm được hai thứ còn lại, chính xác thông tin hai thứ còn lại thì bặt tăm hơi.
Sau một buổi chiều tìm kiếm cuối cùng đám người Trịnh Xá tìm thấy một quyển kinh phật gần đó hơn nữa kinh phật lại có thể khắc chế nguyền rủa oán.
Địa điểm vẫn như cũ là phòng của lớn, mọi người đã ước định vô luận như thế nào đến tối phải tụ họp một lần, nhưng khi bốn người Trịnh Xá vừa mở cửa đi vào, bên trong lập tức truyền đến tiếng kêu thét hoảng sợ, hơn nữa còn là tiếng kinh hô của hai nam nhân.
“Đừng, đừng tới đây a! Súng, đúng rồi, ta có súng....” Đây là tiếng của Lục Nhân Giáp.
“Ô, đừng kéo ta vào đó, ta chưa nhìn thấy gì cả, đừng kéo ta vào đó a...” Đây là tiếng khóc của Thuân Chúng Đình.
Tất cả các loại đèn trong phòng đều đã được bật lên, tivi không những mở mà âm lượng cũng được chỉnh đến mức lớn nhất, may nhờ nhà này ở ngoại ô ít người qua lại, nếu không có thể đã sớm có vài người chạy tới hỏi thăm. Khi mấy người vừa mở cửa, liền nhìn thấy hai gã thanh niên đang co ro trên tấm thảm giữa phòng, trong đó một người trong tay còn cẩm một khẩu súng lục run lẩy bẩy chỉ về phía này.
Trịnh Xá cùng Trương Kiệt đồng thời lao về phía hai gã thanh niên, trước khi bọn họ kịp nổ súng đã đoạt lấy.
Lúc này hai gã thanh niên tựa hồ mới phát hiện ra người đến là ai, Lục Nhân Giáp lập tức dùng sức ôm lấy chân Trịnh Xá mà kêu gào, mà Thuân Chúng Đình lại càng co quắp trên nền nhà khóc rống không ngừng.
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng nhất thời đều cảm thấy không ổn, Trịnh Xá kéo Lục Nhân Giáp dậy nói: “Rút cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tiêu Binh Ức đâu? Minh Yên Vi đâu? Tại sao chỉ có hai người các ngươi ở đây! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Thanh âm thản nhiên của Minh Yên Vi từ bên cạnh truyền tới, mọi người quay đầu lại nhìn, mỹ nữ mặc nội y gợi cảm này đang đứng tựa vào cửa phòng. Nhìn nàng mặc một bộ nội y bằng tơ quả nhiên là vô cùng gợi cảm, hai điểm đỏ hồng trước ngực mơ hồ như ẩn như hiện, chỗ hông thon thả yểu điệu, thoạt nhìn thật sự là một vưu vật cực kỳ quyến rũ.
Nữ nhân xinh đẹp này tựa hồ vẫn cố ý mặc bộ trang phục ấy, nàng vừa cười vừa nói: “Hôm nay khi bọn họ đang ở trong phòng thay đồ nhìn ta thử quần áo, ba tên ngu ngốc không nhịn được phải chạy vào nhà vệ sinh. Nhưng đột nhiên trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng súng, vài phút sau chỉ còn lại hai tên ngu ngốc này chạy trở về, a, còn nói cái gì muốn bảo vệ ta chứ, nam nhân khi gặp phải nguy hiểm đều sẽ bỏ nữ nhân lại chạy trốn mất, mặc kệ là cái gì nguy hiểm, a a..”
Trong câu này tựa hồ còn có ẩn ý, nhưng giờ phút này mấy người ở đây đều không thể lo lắng nhiều, ngoại trừ Chiêm Lam có chút đăm chiêu nhìn Minh Yên Vi, còn lại ba nam nhân đều vây quanh hai gã thanh niên quát hỏi. Nhưng hai gã thanh niên này tựa hồ thật sự đã bị dọa đến phát ngốc, bọn họ ngoài ôm chân mấy người gào khóc ra, không ngờ ngay cả một câu bình thường cũng không nói nổi. Mấy người nam nhân đang không ngừng hỏi han, cửa phòng lại một lần nữa mở ra, Triệu Anh Không cầm cuốn sách vĩnh viễn không buông xuống chậm rãi đi vào.
“Chết kiểu này rất thú vị a, trên trang web cảnh sát lại xuất hiện vài kiểu chết mới lạ nữa. Một thanh niên được tìm thấy trong ống xả nước nhà vệ sinh, trong ống nước đường kính mười mấy cm, cả người hoàn toàn bị ép thành một khúc lạp xường, khớp xương, nội tạng, huyết nhục toàn bộ co thành một khối, đến khi được kéo ra thì đã không thể nhìn ra người nọ cuối cùng là thành bộ dạng gì, thật sự là muốn tới hiện trường đi xem kiểu chết kỳ lạ như vậy một chút.”
Điều kỳ quái lúc này Sở Hiên vẫn ngồi bình thản ăn một trái táo không để ý đến xung quanh. Triệu Anh Không cũng không để ý tới những người còn lại, nàng đi đến một cái ghế sa lon ngồi xuống rồi lầm bầm tự nói, đặc biệt khi nói xong câu cuối cùng, trên mặt tiểu cô nương tuấn tú vô cùng này lộ ra một nụ cười đầy huyết tinh, thấy vậy mấy người xung quanh đều cảm thấy một nỗi sợ hãi không tên.
“Ngoài ra còn phát hiện bốn cỗ thi thể rất kỳ quái, trong đó một người toàn thân bị chia làm mấy trăm phần, mỗi một phần đều chỉ lớn cỡ móng tay, thoạt nhìn giống như là lựu đạn từ trong cơ thể hắn nổ tung, nhưng trên thực tế trong huyết nhục cũng không tìm ra được bất cứ thành phần thuốc nổ nào. Mặt khác có hai người là bội thực mà chết, sau khi pháp y kiểm tra, phát hiện trong người bọn họ ngoại trừ dạ dày tất cả nội tạng khác đều không có, mà trong dạ dày người này phát hiện thấy nội tạng của người kia, còn có một người...”
“Đừng nói nữa!” Trịnh Xá kéo dựng Triệu Anh Không dậy, cuốn sách rơi xuống đất, hắn phẫn nộ quát: “Ngươi kể lại chi tiết mấy chuyện này làm gì? Muốn cho chúng ta toàn bộ đều mất tự tin sao? Ngươi muốn đả kích tinh thần chúng ta sao? A! Ngươi cho rằng một đám người ngay cả ý chí phản kháng cũng không có sẽ có thể chống đỡ được thời gian bảy ngày sao?”
Ánh mắt thờ ơ của Triệu Anh không trong chốc lát trở nên sắc bén, nàng lạnh lùng nói nói: “Buông ta ra...... Thích nói như thế nào là chuyện của ta, gia nhập đoàn đội này, nhưng không đại biểu rằng ta sẽ thừa nhận thân phận đoàn viên của các ngươi, trong mắt ta, ngoại trừ Zero, Bá Vương và Sở Hiên có tư cách làm đội viên của ta, toàn bộ các ngươi...”
Lý Sơn lúc này trở về lần này hắn cũng không có cởi trần mà mặc một bộ đồ vô cùng mới trở về. Rõ ràng đây là một bộ đồ mới tinh y hệt bộ đồ cũ của hắn. Lý Sơn bước vào bên trong lúc này đột nhiên thấy Trịnh Xá bị Triệu Anh Không hướng thẳng về phía dùng một thanh đao chém thẳng vào. Trên bàn tay của Trịnh Xá vẫn còn dính chút màu rõ ràng trận chiến vừa bắt đầu.
Lý Sơn có chút tức giận hắn vừa đi một ngày trở lại chuyện đã trở thành như thế này. Lý Sơn nhanh chóng hướng về phía Trịnh Xá và Triệu Anh Không. Đứng giữa hai người Lý Sơn nhẹ nhàng dùng sống kiếm đánh bật hai người về hai phía khác nhau. Hai người rơi mạnh lên tường phát ra một tiếng vang trầm thấp.
Lý Sơn tức giận nhìn về phía Sở Hiên lên tiếng: “Đây là chuyện quái gì vậy hả?”
La Lệ lúc này cũng từ phòng tắm hốt hoảng chạy ra hỏi lớn hỏi nhỏ. Chiêm Lam bắt đầu hướng về phía Lý Sơn giải thích. Thì ra hôm nay mấy người Chiêm Lam đi đến một ngôi chùa không ngờ tìm được một quyển kinh văn do Đường Tăng để lại có thể khắc chế nguyền rủa oán nhưng sau khi trở về Trịnh Xá nghe thấy Triệu Anh Không nói như vậy tức giận mới xảy ra xung đột.
Lý Sơn có chút bức mình, tâm tình hắn vừa giải tỏa được một chút giờ lại trở thành như vây. Hắn lớn tiếng quát: “Trịnh Xá cùng với Triệu Anh Không nếu như các ngươi còn làm lọa thì đừng trách ta!”
Triệu Anh Không lạnh lùng nói: “Cộng thêm ngươi nữa, ta thừa nhận hai thành viên trong đoàn đội này...”
Trịnh Xá nghe thấy những lời này thì vô cùng tức giận: “Lại nói như vậy, ngươi nghĩ rằng mình là cái thứ gì? Có phải thành viên của đoàn đội này hay không còn phải được ngươi thừa nhận? Một Sở Hiên đã đủ lắm rồi, ta muốn chứng kiến người bên mình hại lẫn nhau!Ngươi cút đi cho ta, sau này phải chân tâm đối đãi với thành viên đoàn đội, nếu như ngươi vẫn tự cho là mình mạnh đến mức có thể đạp lên đầu người khác, ta hiện tại có thể giết chết ngươi!” Sở Hiên nghe thấy thế vẫn lẳng lặng đọc sách không quá quan tâm lắm.
Triệu Anh Không lại cúi đầu vừa đọc sách vừa nói:: “Không thành vấn đề, ngươi là đội trưởng, nếu như đến lúc nào đó biểu hiện của ngươi làm ta không hài lòng, ta tự nhiên sẽ khiêu chiến rồi giết ngươi, trước lúc đó lời của ngươi chính là mệnh lệnh...... Nói tiếp chuyện lúc nãy, còn có một người cũng đã chết, nói cách khác, hôm nay tổng cộng đã chết năm người, chúng ta một người, bọn họ bốn người. của ngươi chính là mệnh lệnh...... Nói tiếp chuyện lúc nãy, còn có một người cũng đã chết, nói cách khác, hôm nay tổng cộng đã chết năm người, chúng ta một người, bọn họ bốn người”.
Lý Sơn lúc này vô cùng bức mình hướng về Trịnh xá quát lớn: “Trịnh Xá ngươi câm miệng cho ta. Nếu như ngươi còn dám nói như vậy nữa thì đừng trách ta. Sở Hiên hắn là trí giả của ta nếu ngươi còn nói nữa đừng trách ta vô tình huh!”
Trịnh Xá vô cùng tức giận. Hắn nhìn về phía Lý Sơn muốn nói gì đó nhưng bên cạnh hắn La Lệ kéo kéo ý bảo hắn im lặng một chút. Lý Sơn nhìn về phía Triệu Anh Không khó chịu lên tiếng nói: “Hừ Triệu gia ngươi chẳng người nào tốt đẹp ngay cả ngươi cùng với anh trai Triệu Chuế Không người cũng như vậy!”
Triệu Anh Không đang đọc sách thì quyển sách rơi bịch xuống. Nàng lạnh lùng nhìn về phía Lý Sơn nói: “Ngươi biết tung tích của hắn. Nói với ta hắn ở đâu!?” Nàng khuôn mặt trở nên vô cùng sát khí nhìn về phía Lý Sơn.
Lý Sơn khoanh tay nhếch miệng cười: “Tại sao phải nói cho ngươi biết huh!?”
Triệu Anh Không nhanh chóng rút ra thanh đao hướng về phía Lý Sơn công tới. Hai thanh đao lên tiếng ngăn cản, rõ ràng một điều rằng hai người thực lực chênh nhau quá lớn. Lý Sơn chỉ dùng sống kiếm chặn lấy hai thanh đoản song đao phong hỏa. Đột nhiên Lý Sơn dùng một củ đẩy cực mạnh làm Triêu Anh không bắn về phía rường đập vào phát ra trầm thấp.
Lý Sơn nhếch miệng cười: “Thực lực anh cô là cấp bốn cơ nhân tỏa trong khi cô chỉ có cấp một cơ nhân tỏa. Ha…” Lý Sơn nhìn về phía Triệu Anh Không nói: “Hắn cũng khá mạnh đấy có thể đấu ngang với 40% sức mạnh thực sự của ta. Về phần cô yếu hơn hắn cả chục lần cô lấy gì để mà muốn ta nói với cô tung tích của hắn đây!?”
Nghe thấy thế con mắt Sở Hiên lóe ra tinh quang. Lý Sơn lạnh lùng bước về phòng trước khi đi hắn ném cho Sở Hiên một cái đĩa.Hắn quay về phía Chiêm Lam đưa ra ba cái hộp phân phó nói: “Em chia cho mỗi nữ tân nhân một hộp còn em giữ lấy một hộp. Nhớ chỉ khi nào đến cuối ngày thứ bảy mới được mở ra sử dụng!”
Chiêm Lam nghi hoặc hỏi: “Lý đại ca đây là…”
Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt bên cạnh cười hì hì: “Hẳn lại là một món quá lớn của Lý đại ca rồi?” hai người hướng về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lý đại ca thế còn phần quà của bọn em đâu?”
La Lệ lúc này lên tiếng nói: “Lý đại ca còn em nữa!?”
Lý Sơn hơi ngoảnh đầu lại, hắn thở ra một hơi. Hắn khoanh tay lẳng lặng bước về phòng của mình. Chiêm Lam tiến về phía đó lên tiếng hỏi: “Hôm này Lý đại ca anh ấy làm sao vậy?”
Trương Kiệt lên tiếng nói: “Có thể hắn lại thất tình a!” Trương Kiệt nhìn về phía Chiêm Lam cười hì hì: “Lam muội hay muội không cho Lý đại ca anh ấy … thế nên anh ấy nhịn quá lâu nên…” trương Kiệt nở ra một nụ cười dâm đãng. Chiêm Lam hừ lạnh chẳng thèm nhìn cùng Anh Không quay trở về phòng thay đồ nữ.
Cùng lúc đó, trong phòng của năm cô gái, Chiêm Lam cùng Minh Yên Vi đều trợn mắt há mồm nhìn Triệu Anh Không. Trước đó sau khi Triệu Anh Không cùng Lý Sơn chiến đấu, quần áo trên người đã loang đầy vết máu, Chiêm Lam cùng Minh Yên Vi hai người thấy Triệu Anh Không không muốn cởi, hai người các nàng tự nhiên là không đồng ý. Triệu Anh Không đối với nam nhân thoạt nhìn cực kì hung ác, nhưng mặt khác đối đãi với mấy cô gái lại ôn nhu hữu lễ, bị bọn họ dây dưa phiền nhiễu, nàng không thể không cẩn thận cởi áo ngoài ra, chiếc áo con vừa bỏ xuống, một đôi ngọc thỏ bị quấn chặt nhất thời hiện ra trước mặt hai người.
Bộ ngực đầy đặn bị cường hành quấn chặt thành phẳng lì như của nam hài, hai cô gái đều không nhịn được bắt đầu động thủ tháo hết lớp vải quấn ngực ra. Không lâu sau, một đôi ngọc thỏ trắng nõn đầy đặn vụt nhảy ra, bộ ngực đầy đặn thoạt nhìn cực kỳ mỹ lệ, vừa lớn vừa lại xinh, không có một vết nhăn nào, trắng tinh phảng phất như mỹ ngọc không tì vết, làm cho Chiêm Lam cùng Minh Yên Vi một trái một phải mỗi người đều tự động xoa xoa. Riêng về phần Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt vẫn tự tin mình với Anh Không không kém là bao.
Triệu Anh Không sắc mặt đỏ bừng, nàng vội vàng quýnh quáng chui lên giường, trùm chiếc chăn mỏng lên người, Chiêm Lam cùng Minh Yên Vi nhìn nhau, hai cô gái nhất thời đều cười hì hì.
Chiêm Lam cười hi hi nói: “Anh Không, sao lại phải lấy vải quấn vào chứ? Như vậy sẽ làm ngực bị sinh trưởng dị dạng, hơn nữa rất dễ động đến tuyến sữa đó, không bằng ngày mai tỷ tỷ đưa muội mua đi mua áo ngực nhé.”
Triệu Anh Không vẻ mặt đỏ bừng nói: “Không quấn lại sẽ rất phiền phức, hơn nữa sẽ bị bọn họ cố ý trêu chọc đụng chạm vào chỗ đó. Của ta... của ta lớn quá, nếu như không quấn lại, sau này sẽ càng ngày càng lớn, sẽ càng phiền phức”.
Chiêm Lam và Minh Yên Vi đều hạ ý thức nhìn bộ ngực của mình một chút, ngực các nàng mặc dù đều không tính là nhỏ, nhưng dù là Chiêm Lam so với Triệu Anh Không vẫn nhỏ hơn một số, hơn nữa phối hợp với dung mạo tuấn mỹ tuổi mười sáu của nàng, nhìn qua quả là vưu vật xinh đẹp dung mạo thiên sứ vóc dáng ma quỷ.
Minh Yên Vi cúi xuống gần Triệu Anh Không nói: “Hì hì, tỷ tỷ nói cho muội biết, chỗ đó càng quấn chỉ càng lớn thêm thôi, ngược lại không bằng chọn lựa áo ngực thích hợp, như vậy mới có thể làm cho nó ngừng sinh trưởng.”
Triệu Anh Không tò mò hỏi: “Thật vậy sao?”
Hàn Nguyêt và Dạ Nguyệt đều mỉm cười tiến về kéo một tay Anh không nói: “Không sai a! Hơn nữa muội không muốn mấy nam nhân chăm chú nhìn vào muội sao?”
Chiêm Lam cùng Minh Yên Vi đều khẳng định gật đầu, tiểu cô nương này bấy giờ mới cau mày chậm rãi suy nghĩ. Minh Yên Vi phảng phất nhớ đến cái gì đó nói: “Anh Không, ‘bọn họ’ đó là ai? Cố ý trêu chọc đụng vào chỗ đó? Muội lợi hại như vậy, tại sao không... Tại sao không giết hết bọn chúng đi? Nam nhân là không đáng tin cậy nhất, tất cả nam nhân đều là sinh vật đáng ghê tởm!”
Chiêm Lam mấp máy môi muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng nàng chỉ thở dài hỏi: “Yên Vi tỷ, trước khi tỷ đến đây, đã xảy ra chuyện gì mà thương tâm tuyệt vọng vậy? Có thể đem nói cho chúng ta biết được không?”
Động tác Minh Yên Vi hơi dừng lại một chút, tiếp đó nữ tử xinh đẹp này đau khổ cười nói: “Kì thật cũng không có chuyện gì, bất quá chỉ là khi cùng bạn trai thuê xe đến vùng ngoại ô thì cãi cọ, sau đó bị một đám lưu manh bám lấy, hắn bỏ ta lại rồi một mình chạy trốn... May mắn lúc đó ta có biết chút võ công nếu không ta đã…Nam nhân không phải đều là như vậy sao? Khi gặp phải nguy hiểm đều chỉ biết nghĩ tới bản thân, không phải vậy sao?”
Minh Yên Vi nhớ đến cái gì đó rồi lên tiếng nói: “Đúng rồi hai muội phải cẩn thận với cái tên Lý Sơn a. Ta thấy hắn mặt ngoài đẹp trai nhưng chắc chả là thứ gì tốt đẹp gì đâu. Nam nhân đều không phải thứ tốt gì đâu?”
“Cốc, cốc…” âm thanh gõ vửa phát ra. Chiêm Lam ra mở của thì thấy một bé gái với cái ngực khá lớn tiến đến gọi: “Chiêm Lam tỷ, Anh Không tỷ không biết đã thay đồ song chưa mọi người đang chờ bọn tỷ xuống đó cùng xem a!”
Chiêm Lam nghi hoặc lên hỏi: “La Lệ muội muội có chuyện gì vậy?”
La Lệ mỉm cười: “Nghe nói Lý Sơn đại ca đã từng tiêu diệt nguyển rủa oán một lần nên Sở đại ca muốn chúng ta xuống đó cùng xem!”
Chiêm Lam đôi mắt sáng lên: “Vậy được rồi chúng ta mau cùng đi a!”
Sáu nữ nhân bắt đầu xuống xem. Lúc này xuất hiện một màn hình lớn rõ ràng là nó mới được vận chuyển đến đây. Lúc này tất cả mọi người ngồi chung quanh tại một hàng ghế lớn. Tất cả đều đầy đủ có mặt chỉ còn thiếu mỗi Lý Sơn. Lý Sơn nói hắn mệt hắn cần nghỉ ngơi một chút. Chiêm Lam muốn đi an ủi hắn một chút hỏi xem chuyện gì bất quá cũng không phải là lúc này. Lúc này bộ phim đã bắt đầu phát.
Lý Sơn lạnh lùng ngồi bên cạnh một chiếc bàn ngồi giữa một khu vực trống không vắng người. Món ăn quen thuộc của hắn bánh pizza và kem socola. Một âm thanh trầm đục vang lên “lạc, lạc, lạc…” Lý Sơn nhếch miệng cười vỗ bàn mạnh một cái nói: “Đến rồi sao?”
Từ xa một thân hình nữ nhân mặc quần áo trắng đầy máu đang lê nết trên sàn nhà còn không ngừng phát ra tiếng âm thanh lạc lạc trong cổ họng. Lý Sơn như không biết lẳng lặng bước về một phía dàn nhạc. Hắn giơ ngón tay chỉ thẳng lên trời hét lớn: “Bữa tiệc bắt đầu!”
“Cạch, cạch…” liên tục Lý Sơn ấn vào chiếc nút nhưng giàn nhạc vẫn không có bật. Kayako thì ngày một gần. Lý Sơn hét lên một tiếng đánh một cú cực mạnh vào dàn nhạc hắn quát lớn: “C.mẹ mày chứ vừa mới mua a!”
“Rầm” cả dàn nhạc bị bẹp dúm. Âm thanh nhạc rock bắt đầu phát ra. Lý Sơn nở một nụ cười hắn liên tục dẵm dẵm chân thảo mãn. Lý Sơn hướng về phía Kayako tung ra một kiếm. Thanh yamato đâm thẳng hướng Kayako ghim thẳng xuống đất.
Lý Sơn lạnh lùng dảo bước về phía giữa sân nhưng ngay sau đó Kayako xuất hiện sau lưng của Lý Sơn. Lý Sơn hừ lạnh chẳng thèm quay đầu lại hướng kiếm về phía sau đâm. Ngay lâọ tức Kayako bị tan dã. Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng: “Thật là chán”. Hắn từ trong trữ vật không gian lấy ra một cốc kem socola đưa một thía vào miệng.
“Bộp” Kayako xuất hiện từ bóng của Lý Sơn túm lấy cái chân của hắn làm hắn khựng lại đánh đỏ ly kem socola. Mọi người xem mà hít lấy một hơi khí lạnh. Lý Sơn hơi ngừng lại trong hai ba giây. Hắn khuôn mặt lúc này nhếch lên cười huy kiếm thẳng hướng đằng sau đâm xuống. Ngay lập tức Kayako lại bị đánh tan một lần nữa.
“Kết thúc rồi sao?”
“Lạc, lạc…” Từ khắp mọi nơi xuất hiện một đám Kayako, chính xác là hàng ngàn hàng vạn con quỷ.
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Tuyệt!” Lý Sơn lạnh lùng nhìn về phía mấy con nữ quỷ đang tiến đến. Hắn giang hai tay lên ngửa mặt lên trời nói lớn: “Bữa tiệc lớn như thế này mà không có một vị khách nào muốn tham gia sao?”
Vừa nói xong một Kayako đã bò sát đến phía Lý Sơn. Lý Sơn nhanh như cắt tung ra một chiêu Thiểm Linh Trảm hắn sử dụng thanh Yamato tung hoành giữa đám quỷ hồn như chỗ không người. Đến khi đến con cuối cùng Lý Sơn chỉ lạnh nhạt lên tiếng: “Không có gì thú vị hơn sao?”
Sau khi kết thúc một đám quỷ hồn thì xuất hiện một cánh cửa nhật. Lúc này cảnh của mở ra xuất hiện một nam và một nữ. nam nhân kia liên tục dùng con dao đâm nữ nhân kia. Nữ nhân thì đôi mắt đầy oán hận nhưng đang nhìn chắm chú về phía Lý Sơn. Lý Sơn huýt sáo một cái nói: “Ta có đẹp trai đến mức nữ quỷ cũng thích không a?”
Nam nhân cùng nữ nhân kia bắt đầu tiến về phía Lý Sơn. Lý Sơn vung lên một kiếm chém thẳng người nam nhân kia nhưng kỳ lạ là thanh đao hắn chém xuyên qua. Lý Sơn đứng im lặng giữ chặt kiếm trong tay. Nam tử cùng nữ tử kia bắt đầu vây công từ hai phía Lý Sơn. Còn dao của nam tử vừa bổ xuống Lý Sơn rất nhanh vung ra một kiếm chém đứt đôi người nam tử đồng thời hắn xoay tròn người tạo thành một cú chém vòng chòn chém đứt nữ tử đang từ đằng sau đánh tới.
Lý Sơn nói nhỏ giọng: “Quá dễ dàng”. Đột nhiên Lý Sơn hơi nhíu mày. Hắn ngước nhìn xuống thẳng vùng bụng không ngần ngại tung một cú đấm về phía bụng của mình. Hắn nhàn nhạt cười nói: “Chui vào bụng người khác quả là một việc bất lịch sự. Mẹ cô không nói với cô rằng việc chui vào bụng người khác là bất lcihj sự lắm sao?”
Lúc này chỗ này Lý Sơn lại đột nhiên xuất hiện một đám người. Lý Sơn quan sát thấy thì thấy Kayako đang đứng ở giữa đám người. Lý Sơn nhếch miệng cười hướng về đám người phất tay nói: “Thế quái nào mà lúc trước không có một vị khách nào giờ thì cả tá người thế này huh?”
Lý Sơn quan sát về phía trước thì thấy Kayako đang đứng ở đó. Bất cứ ai chạm vào quỷ hồn này thì đều ngã xuống. Lý Sơn khoanh tay nhếch miệng nói: “Giết người để tăng thực lực ư?”
Sau khi giết một đám người quỷ hồn Kayako cao lớn đến vài trượng. Lý Sơn khoanh tay nhếch miệng cười lớn: “hahaha, gì thế này một con quỷ hồn khổng lồ ư. Liệu nó có thể…”
Lý Sơn muốn chế giễu thì một bàn tay không lồ đánh về phía Lý Sơn. Lý Sơn nhảy tránh thoát nhưng bàn tay và chạm phát ra tiếng nổ trầm thấp hiện râ một cái hố in hình bàn tay khổng lồ. Lý Sơn biểu hiện khó chịu nói: “mẹ cô không nói với cô rằng chưa chào hỏi gì đã tấn công người khác như vậy là bất lịch sử lắm sao?”
“hống!” Quỷ hồn hống khiếu một tiếng ngay sau đó là hàng loạt quỷ hồn vây quanh Lý Sơn. Lý Sơn chặc lưỡi một cái. Hắn liên tục vung kiếm lên chém oan hồn. hắn nhẹ nhàng tung người lên chém cụt cái đầu của Kayako nhưng ngay sau đó một cái đầu khác mọc ra.
Lý Sơn cau mày nói: “Đầu không phải điểm yếu sao thế còn trái tim thì sao nhỉ?” Lý Sơn nhìn về phía Kayako nói: “Đã lâu khâu dùng chiêu đó rồi!”
Lý Sơn hét lớn nói: “Vạn Kiếm quy tông!” hắn hướng thẳng trái tim của Kayako điên cuồng phóng hàng vạn kiếm khí bắn tới. Oan hồn rú lên điên cuồng che trước ngực của Kayako. Nhưng đứng trước hàng vạn kiếm khí điên cuồng đánh ra oan hồn như nhưng hạt muối bỏ bể chỉ trong phút chốc bị kiếm khí đánh tan. Kiếm khí trực tiếp đâm xuyên ngực Kayako.
Lý Sơn dẵm xuống đất. hắn đứng trước màn hình cúi chào nói: “Kết thúc!”
Minh Yên Vi nhìn về phía màn hình kinh ngạc lẩm bẩm: “Làm sao hắn biết chiêu này?”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger