Ghi chú đến thành viên
Go Back   4vn.eu > Truyện dịch - 4vn.eu >

Tàng Thư Lâu

> Truyện dịch - SÆ°u Tầm > Truyện Kiếm Hiệp > Kiếm hiệp truyá»n thống > Truyện Tác Giả Khác
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #46  
Old 03-06-2008, 10:49 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 46

Hữu duyên tương phùng




Vị Phong quay lại gian tịnh thất của Tịnh Ngá»c. Chàng lẻn vào đỡ lấy Tịnh Nghi:
- Tịnh Nghi… ni cô không sao chứ?
- Công tử mau đến báo với sư thái.
- Ni cô Tịnh Nghi thấy rồi đó. Tịnh Ngá»c đã rÆ¡i vào bẫy tình không thể phân biệt cái nào là đúng cái nào là sai. Còn bây giá» tại hạ có đến gặp sÆ° thái Diệu Tịnh, chÆ°a hẳn đã giải quyết được gì. Không chừng còn bị sÆ° thái nghi oan nữa. Diệu Tịnh sÆ° thái vốn đã có ác cảm vá»›i Vị Phong, thì những lá»i nói chân thành của Vị Phong đâu thế nào lá»t vào tai sÆ° thái được. Huống chi chuyện này có liên quan đến Tịnh Ngá»c, ái đồ của sÆ° thái.
Vị Phong vòng tay qua lưng Tịnh Nghi. Nàng bối rối nói:
- Công tử… Tịnh Nghi là ni cô… là môn hạ của Hằng Sơn phái.
Vị Phong nhìn nàng, nhún vai nói:
- Vị Phong biết ni cô Tịnh Nghi là môn hạ của Hằng SÆ¡n phái, là má»™t thục nữ thuần khiết… nhÆ°ng nếu lúc này Vị Phong nặng tiểu tiết, đến khi Tịnh Ngá»c quay lại… Tịnh Nghi sẽ mất mạng bởi sát chiêu của Tịnh Ngá»c đó.
Chàng nói rồi không nệ hà tiểu tiết, mà bế xốc Tịnh Nghi lên, rá»i khá»i thất của Tịnh Ngá»c. Vị Phong vừa bế Tịnh Nghi vừa há»i:
- Tịnh Nghi… ni cô có biết chỗ nào an toàn không?
Chàng lưỡng lự rồi nói tiếp:
- Tại hạ không thể nào Ä‘Æ°a ni cô vá» tịnh thất sám hối được. Tịnh Ngá»c đêm nay sẽ bằng má»i giá lấy mạng ni cô. Huống chi còn có địch nhân Thiên Minh Giáo Chủ nữa.
- Khắc công tá»­ bằng má»i phải giúp Hằng SÆ¡n qua khá»i há»a kiếp này.
- Vị Phong rất muốn giúp nhưng sợ mình có hạn. Nhưng trước tiên phải giúp Tịnh Nghi trước đã.
- Tịnh Nghi sống chết không thành vấn đỠgì. Tịnh Nghi không màng đến sự sống chết của mình mà chỉ lo cho Hằng Sơn phái thôi.
Vị Phong buông tiếng thở dài khi nghe Tịnh Nghi thốt ra câu nói này.
Chàng hối tiếc vì đã bị mất ná»™i lá»±c bởi Phụng Tiên. Bây giá» có muốn sá»­ dụng đến tuyệt công Huyá»n Công Cá»­u Chưởng cÅ©ng không được.
Vị Phong nhủ thầm: “Sao ta vô dụng thế này nhỉ? Chỉ biết chạy trốn thôi chứ không làm hÆ¡n được chuyện gì.â€
à nghĩ đó lướt qua, Vị Phong nói với Tịnh Nghi:
- Dù muốn hay không muốn thì trước tiên Vị Phong phải lo cho Tịnh Nghi trước.
Tịnh Nghi buông tiếng thở dài.
Tịnh Nghi hÆ°á»›ng dẫn Vị Phong Ä‘Æ°a mình đến má»™t tòa cổ Ä‘á»™ng phía sau ngá»n Hằng SÆ¡n.
Bế Tịnh Nghi vào trong cổ động, đặt nàng xuống một phiến đá bằng phẳng, Vị Phong mới nói:
- Giá» Vị Phong má»›i có thể yên tâm nghÄ© cách đối phó vá»›i Tịnh Ngá»c và Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn.
Nói ra câu đó Vị Phong không ngoài ý định khích lệ Tịnh Nghi là chính, chứ thật ra chàng cÅ©ng chẳng có chút ý niệm gì để nghÄ© ra kế sách đối phó vá»›i Tịnh Ngá»c và Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn.
Vị Phong ngồi xuống bên Tịnh Nghi:
- Tịnh Nghi… ni cô có sao không?
- Tịnh Nghi bị Tịnh Ngá»c Ä‘iểm vào Ä‘an Ä‘iá»n khiến cho lục phủ ngÅ© tạng rối loạn nhÆ°ng chỉ sau má»™t thá»i gian ngắn sẽ trở lại bình thÆ°á»ng thôi.
Nàng buông tiếng thở dài, nhìn Vị Phong nói tiếp:
- Nếu nhÆ° Tịnh Nghi không bị sÆ° thái phế bá» võ công thì không để cho Tịnh Ngá»c hành sá»± dá»… dàng nhÆ° vậy đâu.
Vị Phong cau mày:
- Ni cô bị phế võ công?
- Tịnh Nghi có tá»™i vá»›i sÆ° thái thì phải tạ tá»™i vá»›i ngÆ°á»i.
- Ni cô Tịnh Nghi không có tội gì cả mà chỉ vì sư thái hồ đồ thôi.
Nàng lắc đầu:
- Công tử đừng nói vậy.
- Sá»± thật là sá»± thật mà không thể nào lừa dối sá»± thật. Tại sao Diệu Tịnh sÆ° thái không chá»n Tịnh Nghi làm ái đồ của ngÆ°á»i chứ?
Chàng buông tiếng thở dài, lắc đầu nói tiếp:
- Cùng là con ngÆ°á»i. Con ngÆ°á»i cho dù là trưởng tôn hay bậc đạo hạnh cao thâm vẫn có những khiếm khuyết.
- Äã là con ngÆ°á»i thì ai cÅ©ng có khiếm khuyết cả… công tá»­ đừng trách sÆ° thái. SÆ° thái là ngÆ°á»i ngay thẳng chính trá»±c quang minh.
- Chính trá»±c quang minh nhÆ° Diệu Tịnh sÆ° thái thì những ngÆ°á»i nhÆ° Vị Phong hẳn không còn đất dung thân.
Chàng vòng tay bó gối, cau mày suy nghĩ, rồi bâng quơ nói:
- Rất tiếc Vị Phong đã mất hết ná»™i lá»±c, không thể thi triển được Huyá»n Công Cá»­u Chưởng. Nếu không đã có thể giúp được nhiá»u cho Tịnh Nghi.
Chàng nhìn lại nàng, ôn nhu nói:
- Tịnh Nghi… Hằng Sơn phái có vị ni cô nào tên là Khổng Tịnh Vân không?
- Khổng Tịnh Vân.
Tịnh Nghi nheo mày rồi lắc đầu:
- Tịnh Nghi chưa từng nghe nói đến cái tên này. Mà Khổng Tịnh Vân có quan hệ gì với công tử?
Vị Phong thở ra rồi nói:
- Thật ra Vị Phong chỉ cầu may khi nghÄ© đến Hằng SÆ¡n phái và vô tình nghe được câu chuyện giữa Tịnh Ngá»c và Di Hoa công tá»­. Nếu nhÆ° Vị Phong gặp được Khổng Tịnh Vân thì có thể hóa giải nghiệp há»a của Hằng SÆ¡n phái không mấy khó khăn gì.
Tịnh Nghi nghiêm mặt nhẩm nói:
- Khổng Tịnh Vân. Tịnh Nghi chưa từng nghe cái tục danh này. Trong Hằng Sơn phái không có ai tên là Khổng Tịnh Vân cả.
Nàng nhìn Vị Phong:
- Công tử tìm Khổng Tịnh Vân trong Hằng Sơn phái mà không biết mặt Khổng Tịnh Vân à?
- Nếu Vị Phong biết thì phúc cho Vị Phong rồi.
Chàng thở ra:
- Nếu nhÆ° không gặp được Khổng Tịnh Vân thì Vị Phong chỉ còn sống má»™t thá»i gian ngắn nữa thôi. Vị Phong sẽ chết bởi Quá»· Nhục cốt của Thiên Minh giáo, nếu không thì cÅ©ng bị cuồng tâm loạn trí, không quay vỠÔ Long viện được.
Nàng nhÆ°á»›ng mày há»i Vị Phong:
- Khổng Tịnh Vân quan trá»ng vá»›i công tá»­ nhÆ° vậy à?
Vị Phong gật đầu:
- Nói cách nào đó thì Khổng Tịnh Vân là bổn mạng của Khắc Vị Phong đó. Sự sinh tồn của Vị Phong là do Khổng Tịnh Vân quyết định. Nhưng bóng chim tăm cá chẳng biết tìm Tịnh Vân ở đâu.
- Công tử biết Tịnh Vân ở trong Hằng Sơn phái.
- Trong Hằng SÆ¡n phái có má»™t ngÆ°á»i biết Khổng Tịnh Vân. NhÆ°ng ngÆ°á»i này khốn ná»—i lại có ác cảm vá»›i Vị Phong.
- Diệu Tịnh sư thái.
Vị Phong gật đầu:
- Diệu Tịnh sư thái biết Khổng Tịnh Vân. Nhưng nếu Vị Phong có đến cầu kiến thì chưa chắc Diệu Tịnh sư thái đã thố lộ cho Vị Phong biết Khổng Tịnh Vân là ai.
Tịnh Nghi nhìn chàng, tò mò há»i:
- Tịnh Nghi há»i thật công tá»­ nhé… Sao Khổng Tịnh Vân lại liên can đến sá»± tồn vong của công tá»­?
Vị Phong nhìn nàng, chậm rãi thuật lại tất cả những gì đã xảy ra với mình kể từ lúc chia tay với nàng.
Chàng buông tiếng thở dài nói tiếp:
- Lúc này trong nội thể của Vị Phong không chỉ có Cuồng Tâm Loạn Thần dược mà có cả Quỷ Nhục cốt của Song Tàn Quỷ Diện. Nếu không gặp được Khổng Tịnh Vân xem như Vị Phong chết chắc rồi.
Tịnh Nghi nheo mày:
- Công tử nói sư thái Diệu Tịnh biết Khổng Tịnh Vân là ai?
- Khổng Tá»± gia tiá»n bối nói vá»›i Vị Phong nhÆ° vậy. Lão còn buá»™c Vị Phong phải thành thân vá»›i Tịnh Vân.
Tịnh Nghi mỉm cÆ°á»i nhìn chàng nói:
- Nếu Tịnh Vân là ni cô thì sao?
- Vị Phong cÅ©ng không biết tính làm sao nữa. Khổng Tá»± gia tiá»n bối làm khó cho tại hạ. NhÆ°ng nếu gặp Khổng Tịnh Vân, thì tùy thuá»™c vào Khổng Tịnh Vân thôi. Tịnh Vân có được công năng đặc dị đó, là nhá» sÆ° tôn Vô TÆ°á»›ng Thần Tăng cho dùng linh dược của ngÆ°á»i khi còn nhá».
Tịnh Nghi nheo mày. Nàng chá»i tay đứng lên.
Vị Phong ngơ ngác nhìn nàng:
- Tịnh Nghi… ni cô hết bị thương rồi à?
Tịnh Nghi gật đầu. Tịnh Nghi nói:
- Tịnh Nghi quyết định gì…
Tịnh Nghi lưỡng lự rồi nói:
- Tịnh Nghi quyết định đến cầu xin sÆ° thái bá»™c bạch bí mật này. Hy vá»ng sÆ° thái sẽ nói cho Tịnh Nghi biết Khổng Tịnh Vân là ai.
Tịnh Nghi nói dứt câu dợm bước nhưng Vị Phong đã kịp nắm tay nàng giữ lại.
Vị Phong nói:
- Không được đâu.
- Khắc công tử… sao lại không được?
- Tịnh Nghi đến cầu xin sÆ° thái bá»™c bạch bí mật Tịnh Vân, Vị Phong nghÄ© sÆ° thái sẽ không bao giá» nói. Thậm chí còn làm lá»›n chuyện thêm nữa. Bởi lẽ sÆ° thái vẫn còn có ác cảm vá»›i Tịnh Nghi và Vị Phong. Huống chi chuyện này lại có liên quan đến Tịnh Ngá»c.
Chàng thở ra:
- Vị Phong nghÄ© lúc này Tịnh Ngá»c hẳn đã đến gặp Diệu Tịnh sÆ° thái rồi. Nếu không thì cÅ©ng đã có sá»± phòng bị đối phó vá»›i Tịnh Nghi, nếu nhÆ° Tịnh Nghi xuất hiện.
- NhÆ°ng nếu không phục hồi lại công lá»±c cho Vị Phong thì ngày mai đã đến ngày chúc thá» sÆ° thái, Tịnh Ngá»c sẽ hạ Ä‘á»™c thủ, ai sẽ cứu lấy Hằng SÆ¡n phái?
Nàng lắc đầu:
- Hằng SÆ¡n lại có rất nhiá»u ni cô…
Nàng bỠlửng câu nói giữa chừng.
Vị Phong nhìn nàng, gượng cÆ°á»i nói:
- Nếu nhÆ° tại hạ phải uống máu tất cả những ni cô của phái Hằng SÆ¡n, không chừng biến thành quá»· hút máu ngÆ°á»i mất.
Tịnh Nghi nghe chàng nói câu này bật cÆ°á»i thành tiếng.
Nàng miễn cưỡng nói:
- Chỉ sợ Khổng Tịnh Vân không có trong phái Hằng Sơn. Nhưng mà sao lại không dùng cách của Khắc công tử.
Tịnh Nghi nói rồi nhìn vào mắt chàng.
Tiếp nhận ánh mắt của Tịnh Nghi, Vị Phong bối rối:
- Ni cô Tịnh Nghi… Vị Phong chỉ nói khá»a lấp thôi. Chứ nếu uống tất cả máu của những ni cô trong phái Hằng SÆ¡n, Vị Phong không thể làm được nhÆ° vậy được đâu. Vá»›i lại cÅ©ng không chắc Khổng Tịnh Vân là môn hạ của phái Hằng SÆ¡n.
Chàng xoa bụng:
- Vị Phong không muốn làm quá»· hút máu ngÆ°á»i.
Chàng buông tiếng thở dài:
- Tịnh Nghi… tùy cơ ứng biến thôi. Chứ nếu lúc này Tịnh Nghi và Vị Phong đến gặp sư thái để nói sẽ lớn chuyện đó.
Nàng cúi mặt nhìn xuống mũi hài đạo cô, ôn nhu nói:
- Khắc công tử… An nguy của Hằng SÆ¡n phái quan trá»ng hÆ¡n tất cả. Dù Tịnh Nghi có tan xÆ°Æ¡ng nát thịt cÅ©ng không thể để Hằng SÆ¡n rÆ¡i vào há»a kiếp diệt môn này.
Nàng lưỡng lự rồi bất ngỠđưa ngón tay lên miệng cắn một cái. Máu rỉ ra từ ngón tay nàng.
- Khắc Vị Phong công tử… Hãy thá»­ Tịnh Nghi trÆ°á»›c… sau đó Tịnh Nghi sẽ Ä‘i thỉnh má»i từng vị ni cô xem ai là Tịnh Vân.
Vị Phong bối rối:
- Ni cô Tịnh Nghi…
- Vị Phong công tử… chỉ có công tá»­ là ngÆ°á»i Tịnh Nghi đặt kỳ vá»ng trong lúc này mà thôi.
Vị Phong nhìn nàng. Nét thánh thiện đôn hậu hiện trên mặt cùng ánh mắt khẩn thiết van xin khiến chàng phải xúc động. Vị Phong nắm lấy tay Tịnh Nghi:
- Tịnh Nghi…
Nàng cÆ°á»›p lá»i chàng:
- Công tử hãy nghĩ đến sự an nguy của Hằng Sơn… Tịnh Nghi cầu xin công tử…
- Vị Phong chỉ còn biết tuân theo ý của Tịnh Nghi.
Chàng nói rồi đặt ngón tay đang rỉ máu của Tịnh Nghi vào miệng mình.
Vị Phong nút nhè nhẹ, Tịnh Nghi nhắm mắt lại vá»›i ý niệm trong đầu: “Ân trên phù há»™, cho con là Khổng Tịnh Vân, để có thể phục hồi công lá»±c cho Khắc Vị Phong được hóa giải há»a kiếp cho phái Hằng SÆ¡n. Tịnh Nghi này dù có chịu cảnh tan xÆ°Æ¡ng nát thịt cÅ©ng cam lòng.â€
à niệm đó còn Ä‘á»ng trong đầu nàng thì giá»ng nói lanh lảnh của Tịnh Ngá»c cất lên:
- Äúng là gian phu, dâm phụ. Äê tiện… thật là đê tiện… ô uế cho phái Hằng SÆ¡n.
Nghe tiếng của Tịnh Ngá»c, Vị Phong nhả ngón tay Tịnh Nghi, chàng nhìn nàng, buá»™t miệng nói:
- Äúng là số phận oan nghiệt.
Lá»i nói của chàng còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi thì đã nghe Diệu Tịnh hằn há»c nói:
- Tịnh Nghi… bổn sư thái đã tha cho ngươi một lần, buộc ngươi tịnh tâm sám hối. Không ngỠngươi vẫn đa đoan, tính nào tật nấy, đã dâm đãng đến độ rước cả gã tiểu tử bại hoại Khắc Vị Phong vỠtận Thiên Thai động giở trò ong bướm.
Tịnh Nghi quỳ xuống:
- Sư thái… Tịnh Nghi không có ý đó.
- Ngươi còn chối nữa à?
Vị Phong đến đứng cạnh Tịnh Nghi:
- Chuyện này… chỉ vì sá»± bắt buá»™c bất đắc dÄ© thôi. Thật ra Tịnh Nghi không phải là ngÆ°á»i nhÆ° sÆ° thái nghÄ©.
Diệu Tịnh sư thái hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Tiểu tử bại hoại Khắc Vị Phong… Ngươi còn bào chữa cho thói trăng hoa của ả Tịnh Nghi kia ư?
Vị Phong lắc đầu:
- Sư thái… chuyện này rất dài dòng… Tịnh Nghi và Vị Phong đã có ý đến gặp sư thái nhưng sợ sư thái hiểu lầm nên chưa gặp sư thái mà thôi. Vị Phong đã giải bày minh bạch cho sư thái.
- Hừ… Khắc Vị Phong… NgÆ°Æ¡i còn muốn giải trình gì nữa. Lá»i nói của ngÆ°Æ¡i đáng để cho bổn sÆ° thái nghe à? NgÆ°Æ¡i đã làm băng hoại Tịnh Nghi, làm ô uế chốn thiá»n tu của Hằng SÆ¡n. NgÆ°Æ¡i quả là chán sống rồi. Bổn sÆ° thái phải lấy lại sá»± trong sạch cho Hằng SÆ¡n mà lấy mạng của hai ngÆ°á»i.
Nghe Diệu Tịnh sư thái thốt ra câu nói này, mặt Vị Phong sa sầm. Chàng tức giận thét lại:
- Vị Phong và Tịnh Nghi băng hoại thì sao nào? Hừ… sư thái hẳn biết Vị Phong và Tịnh Nghi có duyên phận với nhau. Bởi nàng là Khổng Tịnh Vân, ái nữ của Khổng Tịnh gia và Phù Dung sư thái.
Diệu Tịnh sư thái tròn mắt:
- Ngươi…
Thốt được câu nói đó, Diệu Tịnh chá»›p Ä‘á»™ng thân pháp, thi triển luôn má»™t thế chưởng công thẳng đến Vị Phong. Thế chưởng của Diệu Tịnh tiá»m ẩn ná»™i lá»±c uy mãnh san lấp núi đồi. Vị Phong không dám xem thÆ°á»ng mà buá»™c phải dụng đến Vô Ảnh CÆ°á»›c để né tránh. Äạo Thái Cá»±c âm chưởng của Diệu Tịnh sÆ° thái công hụt Vị Phong đánh vào vách Thiên Ä‘á»™ng.
- Ầm…
Vị Phong lướt qua bóng chưởng, lòn ra sau lưng Diệu Tịnh sư thái.
Bộ pháp thần ky của chàng khiến Diệu Tịnh sư thái giật mình. Một lần nữa Diệu Tịnh sư thái chứng kiến bộ pháp của Vị Phong, mà bất giác thu hồi chưởng công.
Sư thái lướt đến bên Tịnh Nghi, dựng chưởng đặt lên đầu nàng.
Vị Phong hốt hoảng nói:
- Sư thái…
Diệu Tịnh sÆ° thái lừ mắt nhìn Vị Phong, gằn giá»ng nói:
- Tiểu tá»­ băng hoại thúi tha kia… NgÆ°Æ¡i có thể thoát khá»i sá»± trừng trị của bổn sÆ° thái. NhÆ°ng ả Tịnh Nghi thì không.
- SÆ° thái, Tịnh Nghi không có tá»™i gì đâu. NgÆ°á»i có tá»™i vá»›i sÆ° thái chính là Tịnh Ngá»c.
Tịnh Ngá»c trừng mắt nhìn Vị Phong:
- NgÆ°Æ¡i định ngậm máu phun ngÆ°á»i à? Chẳng lẽ sÆ° thái và Tịnh Ngá»c không có mắt sao? NgÆ°Æ¡i đúng là xem thÆ°á»ng Hằng SÆ¡n này quá rồi. CÅ©ng chỉ vì ả Tịnh Nghi kia mà khiến Hằng SÆ¡n bị nhục vá»›i kẻ bại hoại nhÆ° ngÆ°Æ¡i.
Vị Phong tái mặt vì giận… chàng thở ra rồi nói tiếp:
- Tịnh Ngá»c… Nếu Vị Phong cắt lưỡi cô được thì đã cắt lưỡi cô rồi.
Chàng nhìn lại Diệu Tịnh sư thái ôn nhu nói:
- SÆ° thái… Ngày mai là ngày chúc thá» sÆ° thái. Thá»i gian không còn bao lâu nữa. Nếu sÆ° thái tha cho Tịnh Nghi, đợi đến khi sau buổi chúc thá» sẽ phán tá»™i nàng. Sống hay chết là quyá»n của sÆ° thái. Vị Phong sẽ sẵn lòng vá»›i Tịnh Nghi để cho sÆ° thái hành xá»­.
Chàng thở dài rồi nói tiếp:
- Nếu lúc này sÆ° thái lấy mạng Tịnh Nghi rồi, thì buổi chúc thá» ngày mai của sÆ° thái sẽ không trá»n vẹn. Bởi lẽ máu đã chảy trong Hằng SÆ¡n.
Chân diện sư thái cau hẳn lại:
- Khắc tiểu tử… NgÆ°Æ¡i giữ lá»i hứa chứ?
Vị Phong gật đầu:
- Vị Phong giữ lá»i.
- Nếu ngÆ°Æ¡i giữ lá»i thì hãy buông tay chịu cho bổn sÆ° thái giam ngÆ°Æ¡i vào giám ngục.
- Chỉ cần sư thái đừng lấy mạng Tịnh Nghi.
- Bổn sÆ° thái đồng ý. Và còn giam hai ngÆ°Æ¡i vào chung má»™t giám ngục để hai ngÆ°Æ¡i còn chút thá»i gian lÆ°u lại trên thế gian này.
Vị Phong ôm quyá»n:
- Äa tạ sÆ° thái.
Chàng liếc qua Tịnh Ngá»c.
Tịnh Ngá»c lÆ°á»m chàng.
Vị Phong bước đến bên Diệu Tịnh sư thái:
- Sư thái… Vị Phong nạp mình.
* * *
Vị Phong tựa lưng vào vách đá, Tịnh Nghi bó gối ngồi đối diện với chàng. Trông nàng thật ủ rũ và tội nghiệp.
Vị Phong nhìn nàng nói:
- Tịnh Nghi có gì phải buồn?
Tịnh Nghi ngẩng lên nhìn Vị Phong:
- Sao Vị Phong không đào thoát chứ? Mà lại nạp mình cùng với Tịnh Nghi khi bước vào giám ngục này.
Vị Phong gượng cÆ°á»i nhÆ°á»›ng mày nói:
- Vị Phong đâu thể để cho Tịnh Nghi chết được. Nếu Vị Phong vì cái mạng của mình bá» Ä‘i, để mặc Tịnh Nghi chết ra sao, thì đâu phải là con ngÆ°á»i. Äúng không nào?
Nàng buông tiếng thở dài rồi nói:
- NhÆ°ng Vị Phong đã vào đây rồi… ai sẽ là ngÆ°á»i hóa giải đại nạn cho Hằng SÆ¡n.
Vị Phong đứng lên, chắp tay sau lưng nhìn nàng nói:
- Tịnh Nghi biết vì sao Vị Phong nạp mình cho Diệu Tịnh sÆ° thái chỉ xin sÆ° thái đừng giết Tịnh Nghi mà hãy chá» qua ngày chúc thá» chứ? Bởi sÆ° thái sẽ chết trong ngày chúc thá». Má»i sá»± sẽ minh bạch đâu còn ai phán xá»­ Tịnh Nghi và Vị Phong.
- Công tử… Tịnh Nghi không muốn sư thái mất mạng oan uổng bởi ái đồ của mình đâu.
Vị Phong hừ nhạt rồi nói:
- Diệu Tịnh sÆ° thái quá hồ đồ. Tá»± ngÆ°á»i đã gieo thì phải chuốc lấy nghiệp của mình. Chẳng ai giúp gì được cho sÆ° thái cả.
Tịnh Nghi khẩn thiết nói:
- Vị Phong công tử… công tử giúp cho sư thái của Tịnh Nghi.
- Vị Phong đã bị giam vào trong này vá»›i ni cô Tịnh Nghi rồi, đâu còn làm gì giúp được cho Diệu Tịnh sÆ° thái. Lúc này Tịnh Ngá»c hẳn Ä‘ang rất phấn khích vì sá»± biến này.
Chàng thở ra rồi nói:
- Lạ thật… Tịnh Ngá»c và Diệu Tịnh sÆ° thái không xuất hiện lúc nào khác mà chá»n ngay thá»i khắc Tịnh Nghi cho Vị Phong uống máu của mình. Nếu là lúc khác thì…
Chàng lắc đầu:
- Äúng là số phận thật. Cái há»a của Tịnh Nghi là cái há»a của Vị Phong.
Chàng nói đến đây thì Tịnh Ngá»c xuất hiện, đứng ngoài song cá»­a giám ngục. Nàng mỉm cÆ°á»i nhìn Vị Phong và Tịnh Nghi.
Vừa thấy Tịnh Ngá»c, Tịnh Nghi chồm lên:
- Tịnh Ngá»c… hãy quay đầu lại Ä‘i… đừng hại sÆ° thái.
Tịnh Ngá»c lÆ°á»m nàng, cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Tịnh Nghi… lá»i nói của ngÆ°Æ¡i bây giá» chẳng có đáng gì cho Tịnh Ngá»c phải nghe cả. Bởi ngày mai, Tịnh Ngá»c sẽ nghiá»…m nhiên trở thành quyá»n chưởng môn Hằng SÆ¡n phái.
Nàng nhìn Vị Phong:
- Vị Phong… à đồ của công tá»­ cÅ©ng hay lắm đó. Hẳn ngÆ°á»i nói cho Tịnh Nghi biết những gì xảy ra tại thảo Ä‘iếm của Thụ Tâm là công tá»­ rồi.
Vị Phong ôm quyá»n nói:
- Tại hạ không chỉ nghe mà còn thấy nữa.
Chân diện Tịnh Ngá»c Ä‘á» á»­ng lên. Nàng miá»…n cưỡng nói:
- Công tá»­ và Tịnh Nghi giá» bị giam cùng má»™t giám ngục, sao không tận dụng thá»i gian này để ân ái, má»™t lần cuối trong kiếp làm ngÆ°á»i này.
Nghe Tịnh Ngá»c thốt ra câu nói này, mặt Tịnh Nghi Ä‘á» bừng.
Nàng vừa thẹn vừa tức giận nhÆ°ng dù sao cÅ©ng chẳng làm gì được Tịnh Ngá»c mà chỉ còn má»—i má»™t cách chắp tay niệm phật hiệu:
- Nam mô Quan Thế Âm bồ tát.
Nghe Tịnh Nghi niệm phật hiệu đó, Tịnh Ngá»c cÆ°á»i khảy rồi nói:
- Tịnh Nghi… ngươi đừng giả vỠnữa. Nếu ngươi thánh thiện đoan thục sao lại để cho Khắc Vị Phong kia xâm hại thân thể ngươi.
Vị Phong trợn tròn mắt nhìn nàng:
- Hê… Khắc Vị Phong xâm hại thân thể Tịnh Nghi hồi nào… Tịnh Ngá»c đừng nói càn nhé.
Tịnh Ngá»c cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Nam nữ ở cạnh nhau mà không ân ái thật là lạ thÆ°á»ng đó.
Vị Phong cau mày giả lả rồi cÆ°á»i nói:
- Tịnh Ngá»c biết vì sao Vị Phong và Tịnh Nghi không ân ái nhÆ° Tịnh Ngá»c nghÄ© không?
- Vì sao nào?
Vị Phong nhún vai, nhìn nàng dè bỉu nói:
- Vị Phong và Tịnh Nghi không giống nhÆ° Tịnh Ngá»c và Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn. Bởi vì hai ngÆ°á»i là những kẻ lố bịch, nếu không muốn nói là những kẻ băng hoại.
- Ngươi…
Tịnh Ngá»c Ä‘á» mặt thở hắt ra nói tiếp:
- Khắc Vị Phong… NgÆ°Æ¡i chỠđấy… Ngày mai Tịnh Ngá»c trở thành quyá»n chưởng môn Hằng SÆ¡n sẽ thanh toán cho ngÆ°Æ¡i và ả Tịnh Nghi Ä‘oan thục và thánh thiện kia.
Vị Phong ôm quyá»n:
- Äa tạ Tịnh Ngá»c ni cô có ý đó. Tại hạ cứ tưởng đâu chừng nào tóc của Tịnh Ngá»c má»c ra thì má»›i vong mạng chứ. Không ngá» Tịnh Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng lại muốn giết tại hạ sá»›m nhÆ° vậy. NhÆ°ng cho dù nếu Khắc Vị Phong này có chết thì cÅ©ng phải khuyên Tịnh Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng má»™t câu. Tịnh Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng hãy dòm chừng Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn. Kẻo khi Tịnh Ngá»c trở thành quyá»n chưởng môn của phái Hằng SÆ¡n, thì Hàn Tuấn Ä‘Æ°a Tịnh Ngá»c vá» kỹ viện Trung Châu đó.
- Äến kỹ viện Trung Châu làm gì?
Vị Phong giả lả cÆ°á»i. Chàng vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Äại kỹ viện Trung Châu là nÆ¡i dành cho những nữ nhân có cá tính trăng hoa nhÆ° ni cô Tịnh Ngá»c.
Mặt Tịnh Ngá»c tái hẳn lại.
Hai cánh môi nàng bặm chặt với nhau biểu lộ sự giận dữ của mình. Vị Phong thấy vẻ giận dữ của nàng càng giả lả hơn:
- Tịnh Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng đừng giận… vì chuyện đó sá»›m muá»™n gì cÅ©ng đến vá»›i Tịnh Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng thôi. Không hôm nay thì ngày mai, nhÆ°ng chắc chắn nó sẽ phải xảy ra đúng nhÆ° vậy.
- Tịnh Ngá»c sẽ cắt lưỡi ngÆ°Æ¡i.
- Cái lưỡi của tại hạ không có tội mà chỉ nói ra sự thật thôi.
Tịnh Ngá»c hừ nhạt rồi gằn giá»ng há»i:
- Khắc Vị Phong… sÆ° thái muốn ngÆ°Æ¡i cho biết má»™t Ä‘iá»u.
Vị Phong nhướng mày:
- Phải sÆ° thái phái cô nÆ°Æ¡ng đến đây để há»i tại hạ chuyện xảy ra ở thảo xá của Thụ Tâm?
Sắc diện Tịnh Ngá»c Ä‘á» rần:
- Ngươi đừng nói càn nữa. Bây giỠngươi có nói trăm lần câu chuyện xảy ra tại thảo điếm của Thụ Tâm thì sư thái cũng sẽ không thể nào tin ngươi đâu. Thậm chí còn tức giận cho ngươi là kẻ bỉ ổi nữa.
- Thế sư thái muốn tại hạ nói gì nào…
Tịnh Ngá»c lưỡng lá»± rồi há»i:
- Sao ngươi biết tục danh của Tịnh Nghi là Khổng Tịnh Vân?
Câu nói này của Tịnh Ngá»c khiến Vị Phong đỠđẫn cả ngÆ°á»i.
Chàng nhìn Tịnh Nghi:
- Tịnh Ngá»c… Nàng nói sao… Tịnh Nghi là Khổng Tịnh Vân à?
- Ả không phải là Khổng Tịnh Vân à?
à nghĩ lướt qua đầu Vị Phong.
Chàng nhìn lại Tịnh Ngá»c giả lả gượng cÆ°á»i nói:
- Vị Phong chỉ nói bừa. Thế mà sư thái lại quan tâm như vậy. Nếu như sư thái muốn biết thì hãy đến Ô Long viện, tất sẽ hiểu tất cả.
Tịnh Ngá»c hừ nhạt rồi nói:
- Äâu còn cÆ¡ há»™i để sÆ° thái đến Ô Long viện.
Tịnh Ngá»c nói rồi quay bÆ°á»›c bá» Ä‘i.
Vị Phong nhìn lại Tịnh Nghi:
- Ni cô Tịnh Nghi… Nàng chính là Khổng Tịnh Vân.
- Công tử… Vậy máu của Tịnh Nghi có thể hóa giải phục hồi công lực cho công tử.
- Vị Phong cÅ©ng không biết, nhÆ°ng chắc chắn má»™t Ä‘iá»u nó có thể hóa giải được Cuồng Tâm Loạn Thức, và Quá»· Nhục cốt, nhÆ°ng phục hồi công lá»±c cho Vị Phong thì không biết có được hay không.
Chàng nói rồi bÆ°á»›c đến góc gian ngục ngồi xuống vận công Ä‘iá»u tức.
Tịnh Nghi bước đến ngồi bên chàng nhỠnhẻ nói:
- Tịnh Nghi sẽ trút tất cả máu của mình cho Vị Phong.
Chàng lắc đầu:
- Vị Phong đâu nhẫn tâm làm nhÆ° vậy… NhÆ°ng có Ä‘iá»u… Vị Phong đã hứa vá»›i Khổng Tịnh gia tiá»n bối.
Tịnh Nghi nhìn chàng. Äôi lưỡng quyá»n Ä‘á» á»­ng hồng. Nàng bẻn lẻn nói:
- Äó là ý của lão nhân gia…
Nàng nắm tay Vị Phong ôn nhu nói:
- Trong tim của Vị Phong có Tịnh Nghi là đủ rồi. Lão nhân gia là Bất Giới hòa thượng đã gieo nghiệp thì bổn phận của Tịnh Nghi là phải thay cha chuộc lấy nghiệp.
Nghe nàng nói lấy câu này, Vị Phong phải xúc động.
Chàng nắm tay Tịnh Nghi:
- Tịnh Nghi… nếu có duyên phận…
Tịnh Nghi bịt miệng Vị Phong không cho chàng nói tiếp.
Nàng từ tốn nói:
- Hãy để trái tim Vị Phong nói những lá»i sắp nói vá»›i Tịnh Nghi.
Tài sản của dth_abcd

  #47  
Old 03-06-2008, 10:50 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 47

Hoạt náo Hằng Sơn




Tịnh Ngá»c đầu Ä‘á»™i mâm đồng, trên có bốn chén trà chậm rãi bÆ°á»›c vào “Äại Ä‘iện Quan Âm viện.†Ngồi ngay chính Ä‘iện đại Quan Âm Ä‘iện là Diệu Tịnh sÆ° thái cùng ba vị trưởng bối Thái Âm tiên tá»­, Long Trượng bà bà và Diệu Chân sÆ° thái.
Vẻ mặt Tịnh Ngá»c có vẻ trang trá»ng cá»±c kỳ. Nàng bÆ°á»›c đến quỳ trÆ°á»›c mặt bốn ngÆ°á»i đó, trang nghiêm nói:
- Hôm nay là ngày chúc thá» của Diệu Tịnh sÆ° thái. Tịnh Ngá»c và các tá»· muá»™i dâng chén trà xanh mừng thá» sÆ° thái và các trưởng bối phái Hằng SÆ¡n. Bốn chén trà không phải là trân châu hồng ngá»c quý giá nhÆ°ng nó là sá»± thành kính của tất cả những môn hạ Hằng SÆ¡n kính dâng lên những trưởng bối của mình. Cầu xin ân trên phò há»™ sÆ° thái và những trưởng bối phúc thá» Nam SÆ¡n.
Tịnh Ngá»c nói rồi Ä‘á»™i mâm trà hÆ°á»›ng vá» phía Diệu Tịnh sÆ° thái và ba ngÆ°á»i kia.
Diệu Tịnh sÆ° thái khẽ gật đầu đón lấy chén trà từ chiếc mâm đồng Ä‘á»™i trên đầu Tịnh Ngá»c.
SÆ° thái trịnh trá»ng nói:
- Bổn sÆ° thái và ba tiên nÆ°Æ¡ng rất hoan há»· tiếp nhận chén trà của Tịnh Ngá»c thay mặt tất cả môn chúng Hằng SÆ¡n dâng hiến. Chúng ta là những ngÆ°á»i xuất gia thoát tục, không cần trân châu hay bất cứ thứ gì mà chỉ cần ở các ngÆ°á»i tấm lòng thành khẩn hÆ°á»›ng vá» Quan Thế Âm bồ tát. Tấm lòng đó còn quý hÆ¡n trân châu và gấm lụa.
Tất cả môn chúng đạo ni của Hằng Sơn phái đồng loạt quỳ xuống, xướng lên:
- SÆ° thái phúc thá» Nam SÆ¡n, đức nhÆ° Äông Hải.
Diệu Tịnh sư thái khẽ gật đầu nói:
- Tốt lắm… tốt lắm… bổn sư thái mong muốn Hằng Sơn phái sẽ là môn phái thanh cao trong giang hồ.
NgÆ°á»i nói rồi bÆ°ng từng chén trà đặt vào tay những ngÆ°á»i kia. BÆ°ng chén trà thứ tÆ°, Diệu Tịnh sÆ° thái hÆ°á»›ng vá» phía Thái Âm tiên tá»­, Long Trượng bà bà và Diệu Chân sÆ° thái:
- Diệu Tịnh sư thái thay mặt môn chúng đạo ni của phái Hằng Sơn kính ba vị tiên nương chén trà thành kính rót ra từ tấm lòng đoan thục, thuần khiết.
Thái Âm tiên tử, Long Trượng bà bà và Diệu Chân sư thái cùng Diệu Tịnh sư thái mở nắp chén trà. Mùi thơm ngào ngạt từ trong chén trả phả ra khiến cả ba cùng gật đầu biểu lộ vẻ hoan hỷ.
Bốn ngÆ°á»i từ từ nâng chén trà lên miệng. Khi vừa áp miệng chén trà vào môi thì Vị Phong nhÆ° bóng quá»· ma trôi vùn vụt lÆ°á»›t vào. Chàng thét lá»›n:
- Không được uống!
Sá»± xuất hiện của Vị Phong khiến Diệu Tịnh sÆ° thái cau mày. Cả bốn ngÆ°á»i sá»­ng sốt nhìn chàng.
Tịnh Ngá»c cau mày lá»™ vẻ bất nhẫn.
Vị Phong gằn giá»ng nói:
- Trong bốn chén trà đó Ä‘á»u có Ä‘á»™c Quá»· Nhục cốt.
Thái Âm tiên tá»­ cau mày. NgÆ°á»i từ từ hạ chén trà xuống trÆ°á»›c mặt. Long Trượng bà bà lẫn Diệu Chân sÆ° thái cÅ©ng đặt chén trà xuống trÆ°á»›c mặt mình. Tịnh Ngá»c đứng phắt dậy chỉ tay vào mặt Vị Phong:
- Ngươi đừng nói bừa.
Nàng quay lại nói với Diệu Tịnh sư thái:
- Sư thái… Gã tiểu tử bại hoại này muốn phá hoại buổi lễ chúc thỠcủa sư thái.
Vị Phong nhướng mày:
- Ai nói ta phá hoại nào? Ta chỉ không muốn buổi lễ chúc thỠcủa Diệu Tịnh sư thái biến thành cái tang lớn của Hằng Sơn thôi.
Tịnh Ngá»c gắt giá»ng nói:
- Ngươi đừng nói càn. Một gã nam nhân bại hoại như ngươi dám mạo phạm xông vào Quan Âm viện phá vỡ buổi đại hỷ chúc thỠcủa Diệu Tịnh sư thái. Bổn ni phải trừng trị ngươi.
Tịnh Ngá»c vừa nói vừa lắc vai lÆ°á»›t đến dá»±ng ngá»c chưởng vá»— thẳng vào Vị Phong. Lần này chàng không dụng đến Vô Ảnh CÆ°á»›c mà thản nhiên phát Ä‘á»™ng Huyá»n Công Cá»­u Chưởng qua hữu thủ. Hữu thủ chàng Ä‘Æ°a lên phẩy má»™t cái.
Những bóng ảnh thủ thoát ra đón thẳng lấy chưởng ngá»c của Tịnh Ngá»c.
- Ầm… Ầm… Ầm…
Tịnh Ngá»c nhÆ° cánh diá»u bị gió thổi trượt vá» sau, ngồi bệt xuống sàn Quan Âm đại Ä‘iện.
Vị Phong nhìn Tịnh Ngá»c nói:
- Khắc Vị Phong dụng có ba thành công lực để cảnh báo nàng đó. Nếu như ta muốn giết nàng thật ra còn dễ hơn trở bàn tay. Ta không muốn máu của đạo ni Hằng Sơn chảy trong đại điện Quan Âm viện khiến Vị Phong phải thất kính với bỠtrên.
Diệu Tịnh sư thái sa sầm mặt.
Thái Âm tiên tử chau mày nhìn sững Vị Phong nói:
- Công tử là cao đồ của Vô Tướng Thần Tăng.
Vị Phong ôm quyá»n nói:
- Tiên nÆ°Æ¡ng nói không sai. Vãn sinh là truyá»n nhân của Vô TÆ°á»›ng Thần Tăng. Chắc hẳn tiên nÆ°Æ¡ng đã nhận ra Ä‘iá»u đó qua chưởng pháp của vãn sinh.
- Bổn tiên nÆ°Æ¡ng nhận ra Vô Äịch chưởng của Vô TÆ°á»›ng Thần Tăng.
Vị Phong ôm quyá»n nói:
- Vậy vãn sinh vá»›i thân phận là truyá»n nhân của Vô TÆ°á»›ng Thần Tăng sÆ° tôn, có thể khẳng định trong bốn chén trà kia Ä‘á»u có Ä‘á»™c Quá»· Nhục cốt chứ.
Diệu Tịnh sÆ° thái cau mày, Ä‘anh mặt, gắt giá»ng nói:
- Quá»· tiểu tử… sao ngÆ°Æ¡i biết trong bốn chén trà này Ä‘á»u có Ä‘á»™c Quá»· Nhục cốt chứ?
Vị Phong ôm quyá»n nói:
- SÆ° thái hãy há»i ái đồ cÆ°ng Tịnh Ngá»c của sÆ° thái ắt sẽ biết thôi. SÆ° thái không tin trong chén trà có Quá»· Nhục cốt thì cứ tá»± nhiên dùng. Vị Phong không cản… riêng ba vị tiên nÆ°Æ¡ng, Vị Phong sẽ không cho uống.
Diệu Tịnh sÆ° thái cau mày, gắt giá»ng nói:
- Quỷ tiểu tử… ngươi định giở trò gì đây?
Vị Phong nghiêm giá»ng nói:
- Trong buổi chúc thá» sÆ° thái, vãn sinh nào dám giở trò gì chỉ muốn ngăn cản má»™t há»a kiếp cho Hằng SÆ¡n phái. Vãn sinh vì Tịnh Nghi má»›i nhúng tay vào.
Chàng ôm quyá»n nói vá»›i Diệu Tịnh sÆ° thái:
- Ãi đồ của sÆ° thái Tịnh Ngá»c ni cô đã rÆ¡i vào bẫy tình của Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn mà toan đầu Ä‘á»™c các vị trưởng tôn để Ä‘oạt quyá»n chưởng môn.
Chàng mỉm cÆ°á»i, nhún vai nói tiếp:
- Tất nhiên Vị Phong nói ra Ä‘iá»u này sẽ khiến Diệu Tịnh sÆ° thái phẫn ná»™ và không tin lá»i của Vị Phong. Tin hay không là quyá»n của sÆ° thái. Còn lá»i thật thì phải nói. Nếu không nói Khắc Vị Phong sẽ ân hận vá»›i Tịnh Nghi.
Chàng định mắt nhìn lên ba vị tiên nương:
- Thái Âm tiên tá»­, Long Trượng bà bà, Diệu Chân sÆ° thái, vãn sinh rất thành khẩn mong ba vị tiên nÆ°Æ¡ng đừng uống trà của Tịnh Ngá»c dâng hiến.
Diệu Tịnh sÆ° thái tái mặt. Bà gắt giá»ng nói:
- Bổn sư thái không tin ái đồ của mình lại phản bội sư môn, toan hãm hại bổn sư thái.
Vị Phong nhìn lại Diệu Tịnh sư thái:
- Vãn sinh thừa biết sÆ° thái sẽ nói câu đó, nên không có ý cản sÆ° thái uống chén trà của ái đồ dâng hiến trong ngày chúc thá». SÆ° thái sẽ là bằng chứng sống cho những vị tiên nÆ°Æ¡ng đây nghiệm ra Tịnh Ngá»c nhÆ° thế nào.
Chàng nhướng mày nói tiếp:
- Chén trà của Tịnh Ngá»c còn Ä‘ang ở trong tay sÆ° thái. Nếu nó không có Ä‘á»™c, sÆ° thái ngại ngùng gì mà chÆ°a uống?
Diệu Tịnh sÆ° thái liếc mắt nhìn vá» phía Tịnh Ngá»c Ä‘ang từ từ đứng lên. Nhìn Vị Phong, Diệu Tịnh sÆ° thái gằn giá»ng:
- Nếu trong trà không có độc… Ngươi nói sao?
- Trong trà có độc tất có độc… vãn sinh nói sao bây giỠnữa.
Diệu Tịnh sư thái hừ nhạt:
- Bổn sư thái xem ngươi nói đúng hay sai.
- Má»i sÆ° thái.
Diệu Tịnh sư thái áp môi vào chén trà toan uống thì Thái Âm tiên tử bất ngỠcách không phóng chỉ điểm thẳng vào chén trà.
- Chát…
Chén trà văng khá»i tay Diệu Tịnh sÆ° thái rÆ¡i xuống sàn gạch đại Ä‘iện Quan Âm, chén trà vỡ toang, nÆ°á»›c trà văng vào hài của Diệu Tịnh sÆ° thái.
Một làn khói bốc lên.
Diệu Tịnh sư thái buột miệng thốt:
- Ôi…
Hài của Diệu Tịnh sÆ° thái loang lá»—, cùng vá»›i làn khói trắng bốc lên nhÆ° nó chá»±c phát há»a. SÆ° thái cởi ngay đôi hài ra khá»i chân. Bàn chân của Diệu Tịnh sÆ° thái bị lá»— chá»— bởi những giá»t trà văng trúng.
Diệu Tịnh sÆ° thái biến sắc, quay ngoắt lại Tịnh Ngá»c:
- Tịnh Ngá»c… ngÆ°Æ¡i…
Tịnh Ngá»c biến sắc, lắc mình băng qua cá»­a đại Ä‘Æ°á»ng Quan Âm. Vị Phong có thể cản nàng nhÆ°ng không làm Ä‘iá»u đó, mà thản nhiên chắp tay sau lÆ°ng để mặc Tịnh Ngá»c đào thoát.
Diệu Tịnh sÆ° thái tái mặt. NgÆ°á»i vừa thẹn vừa giận Tịnh Ngá»c mà buá»™t miệng nói:
- Ta không ngá»â€¦ ta không ngá».
Vị Phong ôm quyá»n nói:
- Nếu sÆ° thái biết chan hòa, Ä‘á»™ lượng từ tâm đến tất cả những môn chúng Hằng SÆ¡n thì đâu có má»™t Tịnh Ngá»c nhÆ° ngày hôm nay.
Chàng vừa nói dứt câu thì nghe tiếng Di Hoa công tử Hàn Tuấn oang oang cất lên ngoài đại điện Quan Âm viện:
- Khắc Vị Phong… ngươi nói hay lắm.
Vị Phong quay mặt nhìn Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn. Y không đến Hằng SÆ¡n má»™t mình mà đến cùng đồng bá»n giáo chúng Thiên Minh giáo. Tất cả Ä‘á»u vận bạch y Ä‘á»™i mÅ© nhÆ° những gã hắc bạch vô thÆ°á»ng dÆ°á»›i a tỳ chỉ chừa có hai con mắt.
Di Hoa công tá»­ còn nắm tay Tịnh Ngá»c dẫn vào đại Ä‘iện Quan Âm.
Theo sau là một chiếc kiệu hoa sơn son thếp vàng thật lộng lẫy do tám gã giáo đồ Thiên Minh giáo khiêng.
Chúng đặt chiếc kiệu hoa xuống bên cạnh Hàn Tuấn.
Hàn Tuấn dẫn Tịnh Ngá»c bÆ°á»›c đến giữa Ä‘Æ°á»ng Quan Âm Ä‘iện. Y nhìn Khắc Vị Phong từ tốn nói:
- Khắc Vị Phong… bổn công tử nghĩ lá gan của ngươi lớn lắm đó.
Vị Phong khoát tay:
- Hàn huynh nói thế sai rồi. Lá gan của Vị Phong đâu lớn. Nếu có lớn thì Vị Phong đã là một gã bệnh nhân đâu thể đứng đây bồi tiếp Hàn huynh.
Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn cÆ°á»i khẩy, rồi nói:
- NgÆ°Æ¡i đã phá há»ng kế hoạch của bổn công tá»­.
- Vị Phong không phá kế sách của Hàn huynh đâu mà tại vì dụng kế của Hàn huynh quá bỉ ổi. Nếu nhÆ° huynh muốn Ä‘oạt Hằng SÆ¡n phái lập ra má»™t đại kỹ viện nhÆ° đại kỹ viện Trung Châu thì hãy tá»± mình hành sá»±. Sao lại Ä‘i lợi dụng má»™t ni cô nhÆ° Tịnh Ngá»c. Hồi đó thiên hạ nói Vị Phong là kẻ bại hoại, nhÆ°ng xem ra ngÆ°á»i bại hoại chính là Hàn huynh đó.
Chàng chắc lưỡi với vẻ nuối tiếc:
- Hàn huynh trông khôi ngô lịch lãm nhÆ°ng bên trong cái vẻ khôi ngô lịch lãm đó đúng là má»™t tâm địa u ám. Ngay cả ni cô Hàn huynh cÅ©ng không chừa, không tha. Tá»™i nghiệp cho Tịnh Ngá»c đã nhìn lầm Hàn huynh.
Tịnh Ngá»c nghe Vị Phong nói, liá»n lên tiếng:
- Khắc Vị Phong… Hàn huynh không phải hạng ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i nghÄ© đâu.
Vị Phong phá lên cÆ°á»i. Chàng vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Tịnh Ngá»c giá» còn thấy gì nữa? Trong tâm thức của nàng thì đâu còn có cái gì khác hÆ¡n những hoạt cảnh mà Hàn huynh ban phát cho nàng. Nếu nàng có chút tâm thức thì không đầu Ä‘á»™c Diệu Tịnh sÆ° thái và ba vị tiên nÆ°Æ¡ng. Ta nói đúng không nào?
Vị Phong lắc đầu chắc lưỡi nói tiếp:
- Tóc nàng chÆ°a má»c mà đã phản sÆ° rồi. Cái nghiệp nàng tạo ra lá»›n lắm đó. Gánh không nổi đâu.
Tịnh Ngá»c Ä‘á» mặt nhìn sang Hàn Tuấn. Di Hoa công tá»­ Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm. Y từ tốn nói vá»›i Vị Phong:
- Khắc Vị Phong… ngÆ°Æ¡i nói rất đúng… những kẻ phản sÆ° nhÆ° Tịnh Ngá»c hết thảy Ä‘á»u đáng chết. Chết mà không má»™t ai thÆ°Æ¡ng tiếc.
Nghe Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn thốt ra câu nói này, Tịnh Ngá»c buá»™t miệng thốt:
- Hàn huynh…
Nàng chÆ°a kịp nói hết lá»i thì trảo công của Hàn Tuấn đã thá»™p vào gáy nàng.
Tịnh Ngá»c biến sắc:
- Hàn huynh định…
Di Hoa công tử Hàn Tuấn nhạt nhẽo nói:
- Nàng đã không thực hiện được chức trách của mình thì phải trả giá thôi.
Tịnh Ngá»c lắc đầu, toan vùng vẫy nhÆ°ng Hàn Tuấn đã lắc tay, cổ nàng bị gã bẻ ngang.
- Rắc…
Tịnh Ngá»c há hốc miệng, thể pháp run bần bật. Khi Hàn Tuấn buông tay thì nàng đổ sầm xuống sàn gạch đại Ä‘iện Quan Âm viện.
Giết Tịnh Ngá»c rồi, Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn má»›i nhìn lại Khắc Vị Phong:
- Khắc Vị Phong… bổn công tá»­ đã thay trá»i hành đạo, lấy mạng kẻ phản bá»™i Hằng SÆ¡n phái. Vậy còn ngÆ°Æ¡i… má»™t giáo đồ phản chủ, ngÆ°Æ¡i sẽ tá»± xá»­ nhÆ° thế nào?
Vị Phong cau mày:
- Cái gì là giáo đồ phản chủ?
- Ngươi đã phản bội lại Thiên Minh giáo.
- Äúng là hồ đồ. Cái đầu và suy nghÄ© của Hàn huynh chẳng khác gì đống phân thúi má»›i nghÄ© nhÆ° vậy.
Hàn Tuấn đỠmặt tức giận quát:
- Vị Phong, ngươi vừa nói gì?
Vị Phong chỉ vào đầu Hàn Tuấn:
- Vị Phong nói cái đầu của Hàn huynh giống nhÆ° má»™t đống phân thúi nên má»›i nghÄ© nhÆ° vậy. Nếu Vị Phong là giáo đồ Thiên Minh giáo thì nhị vị giáo chủ Nhất Thiên Can và CÆ¡ Hồng Thúy đâu có ý định má»™t ngày nào đó trÆ°á»›c mặt quần hùng võ lâm giao thủ vá»›i Vị Phong. Hê nói nhÆ° vậy để Hàn huynh hiểu ra rằng Vị Phong là đối trá»ng vá»›i Thiên Minh giáo chứ không phải là giáo đồ của Thiên Minh giáo.
Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn nghiến răng rít giá»ng nói:
- Äược… cứ xem nhÆ° ngÆ°Æ¡i là đối thủ của Thiên Minh giáo. Vậy bổn công tá»­ thay mặt Thiên Minh giáo trừng trị ngÆ°Æ¡i.
Vị Phong ôm quyá»n dá»­ng dÆ°ng nói:
- Khắc Vị Phong rất vui lòng thỉnh giáo cao chiêu của giáo đồ Thiên Minh giáo Di Hoa công tử Hàn Tuấn.
Vẻ mặt dửng dưng khinh khỉnh của chàng khiến Di Hoa công tử tức giận hơn.
Gã lừng lững bước đến ba bộ:
- Vị Phong… ngươi đừng chạy đó.
- Ô… sao Hàn huynh lại nói vậy. Bá»™ trong tâm thức của Hàn huynh chỉ nghÄ© đến má»—i má»™t chuyện đào thoát thôi à. Cổ nhân nói không sai, phàm những kẻ có cái đầu nhá» bé chẳng khác nào đống phân thúi thì thÆ°á»ng nghÄ© đến chuyện tẩu vi là thượng sách. Nếu huynh nghÄ© nhÆ° thế thì bẽ mặt Thiên Minh giáo.
Sắc diện Hàn Tuấn đỠrần. Y vừa thẹn vừa giận mà quát lớn:
- Khắc Vị Phong… ngươi chán sống rồi.
Di Hoa công tá»­ vừa nói vừa phát Ä‘á»™ng tuyệt công Di Hoa thần chưởng. Má»™t màn dày đặc cuốn tá»›i Khắc Vị Phong chẳng khác má»™t màn ám tiá»…n thoát khá»i ống tay áo của Di Hoa công tá»­ tạo ra những âm thanh xé gió nghe buốt cả cá»™t sống.
Vị Phong vận Ä‘á»™ng thiên khí khởi phát Huyá»n Công Cá»­u Chưởng. Từ đôi bản thủ của chàng, mÆ°á»i tám bóng ảnh thủ rá»n rợn thoát ra đón thẳng luồng hoa chết của Hàn Tuấn.
Vị Phong vừa phát động chưởng công vừa nói:
- Vị Phong là ngÆ°á»i thích hoa đẹp nhÆ°ng lại rất ghét hoa xấu nhứt là hoa của Hàn huynh.
- Ầm… Ầm… Ầm…
Màn hoa của Hàn Tuấn bị chưởng công của Vị Phong đánh tan tác, rÆ¡i rụng nhÆ° lÅ© bÆ°á»›m rải khắp sàn đại Ä‘Æ°á»ng Quan Âm.
ChÆ°a dừng lại ở chiêu công đối phó đó, Vị Phong không để cho Hàn Tuấn có thá»i gian thu nạp chân ngÆ°Æ¡n vá» mà thi triển luôn Vô Ảnh cÆ°á»›c, phối hợp vá»›i Cá»­u Chưởng, công thẳn đến đối phÆ°Æ¡ng.
Chín bóng ảnh thủ rần rần lao đến Di Hoa công tử. Gã buộc phải dựng chưởng đối phó.
- Ầm…
Sau âm thanh chấn Ä‘á»™ng, Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn tợ nhÆ° cánh diá»u bị thổi vá» sau.
Y ngã huỵch xuống sàn gạch đại Ä‘Æ°á»ng Quan Âm, trượt thêm má»™t Ä‘oạn dài hai trượng má»›i nằm dài.
Mặt y tái nhá»n, tái nhợt cố lắm má»›i chá»i tay ngồi lên nổi. Rèm kiệu vén lên, CÆ¡ Hồng Thúy bÆ°á»›c xuống. Thấy CÆ¡ Hồng Thúy từ trong kiệu bÆ°á»›c ra, Khắc Vị Phong Ä‘anh mặt lại, chàng nghÄ© thầm: “Mụ quá»· xuất hiện ở đây xem ra không ổn rồi.â€
Cơ Hồng Thúy chắp tay sau lưng, bước đến hai bộ, nhìn Khắc Vị Phong:
- Khắc đệ, sao ngươi bỠta mà trốn đi vậy. Ngươi hẳn không màng đến giải dược Quỷ Nhục cốt chứ?
Vị Phong giả lả cÆ°á»i:
- Äệ lúc nào cÅ©ng nhá»› đến CÆ¡ tá»· tá»· cả nhÆ°ng rất tiếc đệ phải ly khai bởi vì không dám mạo phạm Nhất Thiên Can lão đại ca ạ.
Mặt Cơ Hồng Thúy đanh lại:
- Nếu Khắc đệ không muốn mạo phạm đến Cơ Hồng Thúy và Nhất Thiên Can thì hãy tránh qua một bên để Cơ tỷ tỷ thâu nạp Hằng Sơn phái.
Vị Phong giả lả cÆ°á»i rồi nói:
- Chuyện này khó cho Vị Phong quá. Không dám giấu giếm Cơ tỷ tỷ… Hằng Sơn phái có ân sâu nghĩa nặng với Vị Phong, nên Vị Phong đâu thể khoanh tay đứng nhìn được.
- Nói như vậy Khắc đệ muốn cản tay Cơ tỷ tỷ?
- Dù muốn hay không muốn thì chuyện đó cũng phải xảy ra mà. Thôi thì chúng ta đành chia tay bởi không duyên phận.
Chàng nói dứt lá»i thì Diệu Tịnh sÆ° thái lên tiếng:
- Khắc thiếu hiệp… Hãy để ả quỷ nữ cho bổn sư thái.
CÆ¡ Hồng Thúy nhìn lại Diệu Tịnh sÆ° thái và ba vị tiên nÆ°Æ¡ng. Mụ mỉm cÆ°á»i, từ tốn nói:
- Diệu Tịnh lão bà bà và ba mụ muốn giao thủ với bổn nương ư? Bổn nương rất thích…
CÆ¡ Hồng Thúy xoa đôi ngá»c thủ vào vá»›i nhau, từ tốn nói tiếp:
- Bổn nÆ°Æ¡ng thích cả bốn ngÆ°á»i cùng nhập cuá»™c vui vẻ vá»›i bổn nÆ°Æ¡ng đó.
Nếu bổn nÆ°Æ¡ng giao thủ vá»›i má»™t ngÆ°á»i, e rằng các giáo đồ Thiên Minh giáo không phục. Nhất là Khắc Vị Phong đệ đệ của bổn nÆ°Æ¡ng.
Diệu Tịnh sÆ° thái gắt giá»ng quát:
- Nha đầu quỷ nữ… ngươi cao ngạo quá.
Hừ nhạt một tiếng Diệu Tịnh sư thái nói tiếp:
- Nha đầu quỷ nữ muốn chết, bổn sư thái sẽ cho ngươi toại nguyện.
CÆ¡ Hồng Thúy cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Mụ lớn lối quá đấy!
Vị Phong buông tiếng thở dài nhìn sang Diệu Tịnh sư thái.
- SÆ° thái, CÆ¡ Hồng Thúy không phải tầm thÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i tưởng đâu.
SÆ° thái gắt giá»ng nói:
- Ả nha đầu quỷ nữ này có bao nhiêu bản lãnh chứ!
Diệu Tịnh sư thái nói dứt câu múa tít phất trần xông vào Cơ Hồng Thúy.
Vị Phong chau mày lắc đầu quát lớn:
- Sư thái…
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng chàng thì Diệu Tịnh sÆ° thái chẳng khác nào má»™t chiếc lá khô bị cuốn Ä‘i bởi cÆ¡n dông dữ nện ngÆ°á»i vào vách đại Ä‘iện Quan Âm.
- Huỵch…
Tất cả má»i ngÆ°á»i chỉ kịp nhìn thấy CÆ¡ Hồng Thúy phủi ống tay áo nhÆ° phủi má»™t con ruồi chá»±c bám lấy tay thị.
Diệu Tịnh sÆ° thái tái mặt nhÆ° chàm đổ, rùng ngÆ°á»i rồi ói luôn má»™t ngụm máu rÆ°á»›i Ä‘á» sàn đại Ä‘iện Quan Âm.
Cơ Hồng Thúy chắp tay sau lưng, nhạt nhẽo nói:
- Bổn giáo chủ chỉ mới cảnh cáo mụ đó thôi. Nếu ta muốn lấy cái mạng già của mụ còn dễ hơn lấy đồ trong túi mình. Ta chưa lấy mạng mụ chỉ vì sợ dơ bàn tay mình thôi.
Chưởng pháp tuyệt chiêu của CÆ¡ Hồng Thúy khiến Thái Âm tiên tá»­, Long Trượng bà bà lẫn Diệu Chân sÆ° thái phải giật mình. Ba ngÆ°á»i đồng loạt đứng lên khá»i bồ Ä‘oàn.
Thái Âm tiên tá»­ trịnh trá»ng nói:
- Lão nương Thái Âm tiên tử thỉnh giáo cao chiêu của Thiên Minh giáo chủ.
Cơ Hồng Thúy gật đầu:
- Tốt.
Long Trượng bà bà cũng nói:
- Lão bà đây cũng tham trận.
Cơ Hồng Thúy gật đầu. Mụ nhìn Diệu Chân sư thái:
- Còn mụ thì sao?
- Bần ni cũng tham trận.
Cơ Hồng Thúy chắp tay sau lưng ngắm ba vị tiên cô:
- Còn chỠgì nữa mà chưa xuất thủ?
Lá»i vừa dứt trên cá»­a miệng CÆ¡ Hồng Thúy thì ba vị tiên nÆ°Æ¡ng Hằng SÆ¡n phái cùng chá»›p Ä‘á»™ng chiêu công. Ba ngÆ°á»i chia làm ba hÆ°á»›ng phát Ä‘á»™ng chưởng kình công vào CÆ¡ Hồng Thúy.
Cơ Hồng Thúy khẽ điểm mũi giày. Thân ảnh của mụ thoát lên cao ba bộ quay tròn như chiếc bông vụ.
Từ trong chiếc bông vụ đó ba đạo sát quang xanh rá»n cắt ra tợ ba chiếc bông vụ hÆ°á»›ng đến ba vị tiên nÆ°Æ¡ng Hằng SÆ¡n phái.
- Ầm… Ầm… Ầm…
Âm tiên tá»­, Long Trượng bà bà lẫn Diệu Chân sÆ° thái chạm phải má»™t bức vách đá vô hình, hất ngược há» trở vá» sau. Cả ba cùng lảo đảo, tay ôm ngá»±c, sắc diện tái nhá»n.
Những vị tiên nương Hằng Sơn phái như đụng phải khắc tinh của mình, lộ rõ vẻ sợ hãi.
Thái Âm tiên tử nói:
- Hợp công.
Ba ngÆ°á»i xếp thành hàng dá»c, Thái Âm tiên tá»­ đứng trÆ°á»›c, kế là Long Trượng bà bà và sau cùng là Diệu Chân sÆ° thái. Thái Âm tiên tá»­ dồn tất cả công lá»±c vào đôi bản thủ xoay tròn ra hai vòng ảo khí Thái Cá»±c Âm Chưởng, cuốn đến CÆ¡ Hồng Thúy.
Cơ Hồng Thúy cau mày:
- Thái Cá»±c Âm Chưởng tuyệt há»c của Hằng SÆ¡n phái đây à?
Miệng thì nói, CÆ¡ Hồng Thúy vừa vung ngá»n ngá»c thủ tạo ra má»™t màu xanh rá»n đón lấy hai luồng ảo khí Thái Cá»±c Âm Chưởng.
Hai luồng ảo khí chạm vào bức màn xanh kỳ ảo chẳng tạo ra tiếng sấm chưởng nào mà cứ nhÆ° chui tá»t vào chốn hÆ° vô không để lại dấu tích gì.
Sá»± biến kỳ lại đó khiến Vị Phong tò mò. Chàng quan sát ba vị tiên nÆ°Æ¡ng kịp nhận ra chân diện cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u trang trá»ng cá»±c kỳ. Còn cÆ°á»›c pháp thì lún sâu xuống sàn gạch cố trụ thân lại.
Sắc diện của Thái Âm tiên tử lẫn Long Trượng bà bà và Diệu Chân sư thái đỠrần như than hồng. HỠnhư thể đang bị rút dần chân nguyên bởi hấp lực ma quái nào đó.
Vị Phong biết ngay là có sá»± biến liá»n phát Ä‘á»™ng Huyá»n Công Cá»­u Chưởng đánh vào hai luồng ảo khí của ba vị tiên nÆ°Æ¡ng.
- Ầm…
Äạo cá»­u chưởng của chàng cắt đôi hai luồng ảo khí tạo ra tiếng sấm chưởng dữ dá»™i làm rung chuyển cả tòa đại Ä‘iện Quan Âm. Ba vị tiên nÆ°Æ¡ng đồng loạt thối bá»™, mặt tái nhÆ° tàu lá chuối, chứng tá» nguyên ngÆ°Æ¡n hao tổn cá»±c kỳ.
CÆ¡ Hồng Thúy hóa giải bức màn xanh rá»n nhìn Vị Phong, nhạt nhẽo nói:
- Sao Khắc đệ lại xen vào?
Vị Phong giả lả cÆ°á»i rồi nói:
- Vị Phong lo cho Cơ tỷ tỷ.
Äôi chân mày CÆ¡ Hồng Thúy cau lại:
- Nói nghe hay quá. Äáng ra Khắc Vị Phong đừng chen vào thì ba mụ kia biến thành những cái xác khô rồi.
- Vị Phong biết, nhÆ°ng nếu để tá»· dụng Hấp Tinh Äại Pháp hút chân ngÆ°Æ¡n của ba vị tiên nÆ°Æ¡ng, thì chỉ hại tá»· thêm.
Cơ Hồng Thúy sa sầm mặt:
- Sao lại nói hại tỷ?
Vị Phong gượng cÆ°á»i nói:
- Tá»· không thấy ba vị tiên nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là lão bà sao? Nếu nhÆ° tá»· hút nguyên ngÆ°Æ¡n của há» chẳng khác nào hút luôn cả tuổi già của há». Tá»· từ má»™t thiếu nữ mÆ°á»i tám đôi mÆ°Æ¡i, trở thành má»™t lão mẫu già nua. Vị Phong đâu muốn CÆ¡ tá»· tá»· hóa thành lão mụ già nua nên má»›i ra tay đó.
Chàng thở hắt ra rồi nói:
- Cơ Hồng Thúy tỷ thấy không? Vị Phong lúc nào cũng nghĩ đến tỷ.
- Nói hay lắm, khó có ai phản bác lại miệng lưỡi của Vị Phong. Bây giỠđến Khắc Vị Phong đó.
Vị Phong ôm quyá»n nói:
- Hậy… Vị Phong đâu dám mạo phạm CÆ¡ tá»· tá»·. Nếu tá»· bắt Vị Phong giao thủ vá»›i tá»· chẳng khác nào buá»™c Vị Phong thất kính vá»›i ngÆ°á»i mình ngưỡng má»™.
Nghe chàng nói câu này CÆ¡ Hồng Thúy bật ra tràng cÆ°á»i tá»± thị nghe thật chát chúa. Mụ cÆ°á»i cÆ°á»i vừa nói:
- Vậy Vị Phong sẽ làm gì để không làm ngÆ°á»i thất kính vá»›i CÆ¡ Hồng Thúy. Vị Phong đừng quên cái tá»™i Vị Phong trốn Ä‘i đêm hôm đó và còn lừa cả Thượng Quan Äại Phu đến biệt lầu của ta. Äệ phải ráng chuá»™c lại cái tá»™i đó.
Vị Phong giả lả nói:
- Vị Phong biết mình thất kính, có tội với Cơ tỷ tỷ, rất muốn chuộc lỗi.
- Vậy hãy biểu hiện sự thành tâm của Khắc Vị Phong cho Cơ tỷ tỷ thấy coi.
Vị Phong ôm quyá»n:
- Vị Phong tính nhÆ° thế này… Vị Phong sẽ không đánh CÆ¡ tá»· tá»· mà để cho CÆ¡ tá»· tá»· đánh ba chưởng. Trong ba chưởng đó nếu đánh trúng Vị Phong, trÆ°á»›c bệ thá» Quan Âm, Vị Phong nguyện sẽ mãi mãi theo hầu tá»· tá»·, nếu ngược lại, tá»· phải rá»i khá»i Hằng SÆ¡n phái.
Chàng gượng cÆ°á»i nói:
- Có nhÆ° thế Vị Phong má»›i không thất kính vá»›i tá»· mà cÅ©ng không làm ngÆ°á»i bàng quang trÆ°á»›c há»a của Hằng SÆ¡n.
- Vị Phong nói vậy nghe được đó. Ta chấp nhận.
Vị Phong bước ra đứng đối diện với Cơ Hồng Thúy.
Chàng nhủ thầm trong đầu: “Không biết Vô Ảnh cÆ°á»›c có giúp mình lần này đối mặt vá»›i quá»· nÆ°Æ¡ng hay không?â€
Chàng vừa nghÄ© vừa căng mắt nhìn CÆ¡ Hồng Thúy. Chân diện Vị Phong căng thẳng cá»±c Ä‘á»™ trong khi CÆ¡ Hồng Thúy thì lại rất bình nhiên tá»± tại. Mụ hít má»™t luồng chân ngÆ°Æ¡n, hú lên má»™t tiếng. Tiếng hú của mụ nghe tợ nhÆ° tiếng ma kêu quá»· khóc. Cùng vá»›i tiếng hú đó cả má»™t màn sát quang xanh rá»n tá»a ra từ đôi bản thủ của CÆ¡ Hồng Thúy, kết thành mạng nhện chụp tá»›i Khắc Vị Phong.
Vị Phong liá»n thi triển Vô Ảnh cÆ°á»›c. Chàng vùn vụt lÆ°á»›t trong mạng nhện tuyệt nhiên không để cho những đạo sát quang kia chạm vào thân ảnh mình.
Bộ pháp thần kỳ của Vị Phong khiến Cơ Hồng Thúy cũng phải ngạc nhiên, buột miệng thốt:
- Ã…
Cơ Hồng Thúy thu ngay mạng nhện sát quang nhìn Vị Phong. Mụ nói:
- Khắc đệ thụ giáo Mê Tông bộ ở đâu?
- Äó là Mê Tông bá»™ Æ°?
- Nó là má»™t bá»™ pháp thiên la địa võng, đã thất truyá»n trăm năm rồi.
Với Mê Tông bộ của Khắc Vị Phong, Cơ tỷ có đánh trúng Vị Phong không?
Cơ Hồng Thúy buột miệng nói:
- Không!
Vị Phong thở phào một tiếng:
- Äã biết nhÆ° vậy sao tá»· còn chÆ°a rá»i khá»i Hằng SÆ¡n. Thiên Minh giáo chủ không thể nói hai lá»i.
Chân diện CÆ¡ Hồng Thúy Ä‘anh hẳn lại. Mụ nhÆ° thể biết mình lỡ lá»i và không cách gì rút lại lá»i nói đó.
Buông tiếng thở ra, Cơ Hồng Thúy nói:
- Lần này xem như ta thua đệ vậy… nhưng không có lần sau dành cho đệ đâu.
CÆ¡ Hồng Thúy nói rồi bÆ°á»›c vào cá»— kiệu sÆ¡n son thếp vàng cùng bá»n giáo đồ, dìu theo Di Hoa công tá»­ Hàn Tuấn rá»i khá»i Hằng SÆ¡n phái.
Thái Âm tiên tá»­ bÆ°á»›c ra ôm quyá»n nói:
- Äa tạ Khắc thiếu hiệp đã hóa giải há»a kiếp cho Hằng SÆ¡n phái.
Vị Phong vội đỡ Thái Âm tiên tử:
- Tiên nương… vãn sinh làm tất cả vì Tịnh Nghi mà thôi. Nếu không có Tịnh Nghi, vãn sinh không thể làm gì được. Thậm chí còn khó giữ được mạng của mình.
Chàng buông tiếng thở dài, trang trá»ng nói:
- Tạm thá»i Hằng SÆ¡n đã qua kiếp há»a nhÆ°ng há»a kiếp võ lâm từ Thiên Minh giáo vẫn treo trên đầu má»i ngÆ°á»i. Theo ý vãn sinh, tiên nÆ°Æ¡ng hãy cùng tất cả má»i ngÆ°á»i đến Ô Long viện. Ô Long viện là chốn duy nhất có thể giúp má»i ni cô tránh khá»i Hằng SÆ¡n phái.
Thái Âm tiên tử buông tiếng thở dài:
- Không ngá» cái há»a này lá»›n nhÆ° vậy. Bổn tiên nÆ°Æ¡ng sẽ nghe theo lá»i của thiếu hiệp.
- Chỉ má»™t CÆ¡ Hồng Thúy thôi đã có thể khuynh đảo giang hồ, nếu Nhất Thiên Can cùng kết hợp nữa vãn sinh nghÄ© không còn ai đủ bản lãnh khắc chế há».
Vị Phong thốt ra câu nói này sá»±c nghÄ© đến tà công Hấp Tinh Äại Pháp mà chàng đã chứng kiến CÆ¡ Hồng Thúy và Nhất Thiên Can luyện trong mật thất.
Chàng bặm môi nói:
- Song Tàn Quá»· Diện còn tồn tại ngày nào thì há»a kiếp còn trùng trùng ngày đó. Tiên nÆ°Æ¡ng có thể thông báo Ä‘iá»u này đến các thánh tăng ở Ô Long viện và các anh hùng hào kiệt trên giang hồ được không?
Chàng nói rồi thuật lại cách luyện tà công của Song Tàn Quỷ Diện cho Thái Âm tiên tử nghe.
Thái Âm tiên tử nghe Vị Phong thuật lại cách luyện tà công của Song Tàn Quỷ Diện mà mồ hôi toát ra đầy mặt.
- Thiếu hiệp… bằng má»i giá phải khắc trừ hai ngÆ°á»i này.
Vị Phong gật đầu:
- Theo vãn bối chỉ có một cách duy nhất là hợp nhất quần hào. Và…
Chàng lưỡng lự rồi nói:
- Vãn bối sẽ đến Tá»­ Thành. Nếu Tá»­ Thành có quyá»n năng giúp ngÆ°á»i ta Ä‘á»™c bá võ lâm tất có võ công khắc chế Hấp Tinh Äại Pháp của Song Tàn Quá»· Diện.
Vị Phong ôm quyá»n:
- Thá»i gian không cho phép vãn bối lÆ°u lại Hằng SÆ¡n… Tiên nÆ°Æ¡ng và các vị sÆ° thái bảo trá»ng. Cáo từ.
- Khắc thiếu hiệp bảo trá»ng.
Vị Phong quay bÆ°á»›c Ä‘i thẳng ra cá»­a đại Ä‘Æ°á»ng Quan Âm. Khi Ä‘i ngang qua xác Tịnh Ngá»c, chàng khẽ buông tiếng thở dài.
Ra đến cửa chàng chạm mặt với Tịnh Nghi. Nàng sụp quỳ xuống trước mũi giày của Vị Phong.
- Khắc công tử nhận một lạy của Tịnh Nghi.
Vị Phong vội đỡ lấy nàng:
- Tịnh Nghi… đừng làm vậy.
Vị Phong nhìn vào mắt Tịnh Nghi.
Hai ngÆ°á»i nhìn nhau. Chàng nhận ra trong đáy mắt của Tịnh Nghi ánh lên nét thÆ°Æ¡ng cảm trìu mến.
Nàng nhỠnhẻ nói:
- Trong tim Tịnh Nghi luôn có Khắc Vị Phong.
Nàng thốt ra câu nói đó, rồi cúi mặt nhìn xuống.
Vị Phong gượng cÆ°á»i đáp lá»i nàng:
- Trong kinh lạc của Vị Phong mãi mãi có dòng máu của Tịnh Nghi dịch chuyển để Vị Phong nhớ vỠTịnh Nghi.
Chàng nắm lấy tay nàng:
- Tịnh Nghi bảo trá»ng.
- Vị Phong bảo trá»ng.
Chàng mỉm cÆ°á»i từ tốn nói:
- Khổng Tá»± gia tiá»n bối Ä‘ang chá» Tịnh Nghi tại Ô Long viện.
Chàng nắm hai bàn tay nhỠnhắn của nàng một lần nữa rồi mới buông ra:
- Nhất định Vị Phong sẽ tìm đến Tịnh Nghi!
Nói rồi Vị Phong thi triển Vô Ảnh cÆ°á»›c băng mình thoát Ä‘i. Ba vị tiên nÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c ra tận ngoài hiên đại Ä‘Æ°á»ng Quan Âm để tiá»…n chàng.
Trong lúc đó, Diệu Tịnh sÆ° thái thì lại quỳ xuống trÆ°á»›c kim thần Quan Âm bồ tát nhÆ° má»™t ngÆ°á»i biết lá»—i, và muốn sám hối.
Tài sản của dth_abcd

  #48  
Old 03-06-2008, 10:51 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 48

Thượng tôn vương pháp thiếu hiệp hành




Dụ Tá»­ Quân há miệng ngáp má»™t cái thật lá»›n. Những tưởng đâu cái miệng của lão tá»a ra bởi cái ngáp đó.
- Qua…
Lão Dụ chống tay lên cằm nhìn ra cá»­a. Tá»­u Ä‘iếm của lão sao lại vắng ngắt lạ thÆ°á»ng. Bình nhật nó đâu có vắng lặng nhÆ° thế này. Hôm nay cứ nhÆ° có ma quá»· ám hay sao mà chẳng có lấy má»™t ngÆ°á»i khách ghé vào uống má»™t chén rượu hay ăn má»™t bát mì.
Lão Dụ thở hắt ra một tiếng:
- Hậy… sao lại lạ quá nhỉ. Hôm nay tửu điếm của mình như thể có quỷ ám không cho khách bước vào.
Lão Dụ vuốt râu rồi lấy giấy vàng mã. Từ chiá»u đến giá» lão đã đốt phong long hai lần rồi nhÆ°ng tá»­u Ä‘iếm vẫn vắng ngắt, và đây là lần thứ ba.
Lão nghÄ© thầm: “Có thể mình chÆ°a Ä‘uổi hết cái tà ma quái gỡ của buổi hôm nay.â€
Lão Dụ bước ra cửa. Lão chưa kịp chạm lửa đốt xếp giấy vàng mã để đuổi tà thì mươi gã nha sai xồng xộc bước đến.
Lão Dụ liá»n bá» ngay ý định đốt tà ma khúm núm nói:
- Các vị quan sai… má»i vào… má»i vào.
Mươi gã nha sai với bộ mặt trét sáp sầm sập bước vào tửu điếm.
Lão Dụ định mở miệng há»i những gã nha sai đó dùng gì thì Tuần phủ Hàn Châu Cao Vị, liá»n cúi má»p lÆ°ng xuống:
- Tiểu nhân vô cùng vinh dự được hầu hạ đại nhân.
Tuần phủ Hàn Châu vuốt râu, hừ nhạt má»™t tiếng rồi bÆ°á»›c thẳng qua mặt lão Dụ, chá»n chiếc ghế ngay giữa tá»­u Ä‘iếm ngồi xuống. Lão Dụ khúm núm bÆ°á»›c theo Cao Vị.
Lão cố tạo ra má»™t nụ cÆ°á»i lúc nào cÅ©ng hiện trên môi. Nụ cÆ°á»i đó gần nhÆ° không bao giá» tắt khi tuần phủ đại nhân Cao Vị xuất hiện.
Lão Dụ vừa cÆ°á»i vừa giả lả nói:
- Tiểu nhân xin được hầu hạ đại nhân.
Cao Vị hừ nhạt má»™t tiếng. Nghe tiếng hừ nhạt trong cổ há»ng của tuần phủ Hàn Châu, cái lÆ°ng của lão Dụ càng còng xuống hÆ¡n nhÆ° thể có khối gù bất ngá» trồi trên lÆ°ng lão.
Tuần phủ Cao Vị chÆ°a nói gì thêm, mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i nữa bÆ°á»›c vào tá»­u Ä‘iếm của lão Dụ. Những ngÆ°á»i này ăn vận rất quái gỡ, cùng má»™t thứ trang phục trắng toát, đầu Ä‘á»™i mÅ© chỉ chừa có hai con mắt. Äó là những giáo đồ Thiên Minh giáo.
Lão Dụ thấy những ngÆ°á»i đó bÆ°á»›c vào nhủ thầm trong đầu: “Quái gỡ… chuyện gì thế này?â€
Mặc dù nghÄ© vậy nhÆ°ng lão Dụ vẫn giả lả cÆ°á»i cầu tài vá»›i tuần phủ Cao Vị:
- Äại nhân… tiểu nhân được đại nhân chỉ Ä‘iểm dùng những thức ăn thức uống gì ạ?
Tuần phủ Cao Vị, bất ngỠđập tay xuống bàn.
- Rầm…
Cái đập tay của vị tuần phủ Cao Vị giật thót ruột. Lão giật mình khòm lưng xuống hơn:
- Cao đại nhân.
Cao Vị gằn giá»ng nói:
- Lão Dụ nghe bổn quan phán đây.
Lão Dụ khòm hẳn ngÆ°á»i xuống:
- Äại nhân cứ phán ạ. Äại nhân thế nào thì tiểu nhân nghe nhÆ° thế đó ạ.
Lão miá»…n cưỡng nhÆ°á»›ng mày nhìn Cao Vị, lí nhí nói tiếp bằng chất giá»ng của tiểu nhị biết chìu khách:
- Lá»i của Cao đại nhân là thÆ°á»›c vàng, thÆ°á»›c ngá»c, tiểu nhân phải ghi tạc vào tâm của mình.
Cao Vị buông má»™t câu gằn gằn bằng má»™t giá»ng thị oai:
- Tốt.
Nghe Cao Vị thốt ra câu này, lão Dụ càng khòm lưng xuống biểu thị sự thuần phục của mình.
Tuần phủ Cao Vị gằn giá»ng nói:
- Mau gá»i Tiểu Bạch và Äại Thá»­ ra đây!
Lão Dụ giả lả cÆ°á»i nhìn Cao Vị nói:
- Tá»­u Ä‘iếm của lão Dụ có rượu ngon, thức ăn ngon, sao đại nhân không bảo tiểu nhân dá»n ra, mà lại có tên tiểu quá»· lẫn nha đầu kia để làm gì ạ?
Lão Dụ vừa nói dứt câu thì tuần phủ Cao Vị đập tay xuống bàn:
- Lão Dụ lão dám cãi lại lịnh của bổn nhân à?
Lão Dụ khòm lưng xuống:
- Thảo dân không dám… không dám.
- Vậy sao chÆ°a gá»i chúng ra đây?
Lão Dụ nhăn mặt, rồi lá»›n tiếng gá»i:
- Tiểu quỷ… Tiểu nha đầu, hai ngÆ°á»i tham bái Cao Vị đại nhân đây.
Lão Dụ gá»i rồi lắm lét nhìn tuần phủ Cao Vị.
Từ nhà sau, Di Tuyết Hân cùng Tiểu Bạch và Äại Thá»­ bÆ°á»›c ra.
Cao Vị nheo mày nhìn Di Tuyết Hân. Lão vuốt râu rồi nói:
- Hình như bổn nhân đã gặp cô nương rồi, cô nương có phải là Di Tuyết Cầm?
Tuyết Hân nhìn Cao Vị từ tốn nói:
- Thảo nữ là muội muội của Di tỷ tỷ.
Nàng lia mắt nhìn qua bá»n giáo đồ Thiên Minh giáo rồi định nhãn nhìn tuần phủ Cao Vị:
- Thảo nữ mạo phạm há»i đại nhân, có chuyện gì mà đại nhân cho vá»i Tiểu Bạch và Äại Thá»­?
Cao Vị đứng lên, vuốt râu nói:
- Có chuyện bổn nhân má»›i cho má»i tiểu tá»­ và tiểu nha đầu này.
Tuyết Hân nghiêm mặt nói:
- Äại Thá»­ và Tiểu Bạch hẳn không làm gì nên tá»™i chứ?
Cao Vị hơi lúng túng một chút nhưng vội chống chế:
- Phạm tội hay không phạm tội thì khi nào vào nha môn, tự khắc sẽ biết rồi phán lịnh luôn.
- NgÆ°á»i đâu… Ä‘Æ°a tiểu tá»­ và tiểu nha đầu vá» phân đàn Thiên Minh giáo.
Bá»n nha sai xông tá»›i, Tuyết Hân khoát tay cản lại:
- Dừng tay…
Tiếng quát của nàng nhÆ° có uy quyá»n khiến bá»n nha sai liá»n dừng bÆ°á»›c.
Tuyết Hân buông một tiếng thở ra rồi nói:
- Cao đại nhân… tại sao đại nhân lại muốn Ä‘Æ°a tiểu đệ và tiểu muá»™i muá»™i của tôi vá» phân đàn Thiên Minh giáo? Nếu nhÆ° tiểu đệ và tiểu muá»™i muá»™i có đắc tá»™i hay phạm vào vÆ°Æ¡ng pháp thì đại nhân phải Ä‘Æ°a vá» công Ä‘Æ°á»ng, có gì lại Ä‘Æ°a hỠđến phân đàn Thiên Minh giáo?
Cao Vị quắc mắt nhìn nàng gằn giá»ng nói:
- Chuyện đó không liên quan đến cô nương.
Tuyết Hân nghiêm giá»ng nói:
- Sao lại không liên can? Há» là ngÆ°á»i thân của Tuyết Hân, Tuyết Hân phải biết Äại Thá»­ và Tiểu Bạch đã làm gì chứ?
Cao Vị hừ nhạt rồi nói:
- Cô nương dám cãi lịnh bổn nhân à?
- Tiểu nữ không dám cãi lịnh đại nhân. NhÆ°ng tiểu nữ lấy làm lạ tại sao đại nhân lại muốn bắt Tiểu Bạch và Äại Thá»­ giao cho Thiên Minh giáo. Äại nhân Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là quan chi phụ mẫu của bá tính Hàn Châu. Còn Thiên Minh giáo là má»™t giáo phái trong giang hồ. NgÆ°á»i thá»±c thi vÆ°Æ¡ng pháp thì không được quan hệ vá»›i võ lâm. Thế mà đại nhân Ä‘em con dân của mình giao ná»™p cho Thiên Minh giáo.
Nàng gằn giá»ng nói tiếp:
- Äại nhân nghÄ© lại xem, đại nhân có còn xứng đáng là quan phụ mẫu hay không?
Nghe Tuyết Hân thốt ra câu nói giáo huấn này sắc mặt của Cao Vị đỠửng. Lão vuốt râu, chăm chẳm nhìn nàng. Lão hừ nhạt rồi nói:
- Ở đây bổn đại nhân nắm toàn quyá»n sinh sát. Bổn nhân muốn các ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nào thì các ngÆ°Æ¡i phải nhÆ° thế nấy.
Tuyết Hân nghiêm mặt nạt ngang:
- Äại nhân nói sai rồi. Quốc có quốc pháp, gia có gia quy. Äại nhân là ngÆ°á»i nắm giữ quốc pháp, vÆ°Æ¡ng pháp của trấn Hàn Châu để chăm lo bá tính. Nay đại nhân xem thÆ°á»ng vÆ°Æ¡ng pháp, quốc pháp, thá»­ há»i, Thiên Minh giáo kia còn xem vÆ°Æ¡ng pháp và quốc pháp ra gì nữa. Những ngÆ°á»i nhÆ° đại nhân nắm vÆ°Æ¡ng pháp và quốc pháp chỉ khiến cho loạn tặc nổi lên khắp nÆ¡i… gián tiếp làm cho Trung Thổ suy vi, ngoại bang dòm ngó.
Nàng buông má»™t tiếng thở dài, buông giá»ng nói:
- Nếu còn những ngÆ°á»i nhÆ° đại nhân đây chắc chắn má»™t ngày nào đó Trung Nguyên sẽ tuyệt vong.
Cao Vị đỠmặt:
- Ả này… Ả dám giáo huấn bổn nhân. Các ngươi còn đứng thừ ra đó. Bắt tất cả cho bổn quan.
Lão Dụ cuống quít nói:
- Cao đại nhân bớt giận… Cao đại nhân bớt giận.
Cao Vị nhìn lại lão Dụ:
- Cả lão nữa… đáng tội chết.
Lão Dụ cuống lên:
- Äại nhân… tiểu nhân.
Cao Vị quắc mắt thét lớn:
- Không cần nói nhiá»u… Ä‘Æ°a tất cả vá» phân đàn Thiên Minh giáo.
Bá»n nha sai đồng loạt xÆ°á»›ng lên:
- Tuân lịnh Cao đại nhân.
Bá»n chúng định xông đến bắt lão Dụ, Tiểu Bạch, Äại Thá»­ cùng Tuyết Hân thì bá»—ng nghe má»™t giá»ng nói lạnh lùng vang lên:
- Äủ rồi!
Vị Phong lừng lững bước vào tửu điếm.
Cao Vị quay ngoắt lại nhìn chàng.
Vị Phong chắp tay sau lÆ°ng, tiến đến đứng án ngữ trÆ°á»›c mặt Tuyết Hân, lão Dụ và Tiểu Bạch lẫn Äại Thá»­.
Tuyết Hân mừng rỡ nói:
- Vị Phong… huynh đã quay vá».
Vị Phong nhìn nàng nói:
- Äể Vị Phong giải quyết xong chuyện này đã.
Chàng nhìn Cao Vị, từ tốn nói:
- Tuyết Hân nói đúng sao Cao đại nhân lại không nghe? Nói Cao đại nhân không nghe, thì phải dụng đến biện pháp khác, chắc đại nhân mới mở tâm được.
Cao Vị gầm lên:
- Các ngÆ°á»i còn đứng đó nữa?
MÆ°á»i gã nha sai xông tá»›i. Vị Phong lắc vai thi triển Vô Ảnh cÆ°á»›c phối hợp vá»›i chỉ khí, Ä‘iểm vào tịnh huyệt của bá»n sai nha. Bá»™ pháp thần kỳ của chàng phối hợp vá»›i chỉ công không chá»›p mắt đã loại ngay mÆ°Æ¡i gã nha sai của Cao Vị. Bá»n chúng Ä‘á»u bị Ä‘iểm huyệt bất Ä‘á»™ng nhÆ° những pho tượng.
Vị Phong nhìn lại bá»n giáo đồ Thiên Minh giáo. Chàng từ tốn nói:
- Các ngươi hãy quay vỠphân đàn Thiên Minh giáo, chuẩn bị đối phó với Khắc Vị Phong.
MÆ°á»i gã giáo đầu Thiên Minh giáo đồng loạt câu liêm, xông đến Vị Phong. Cao Vị hốt hoảng thối vào góc tá»­u Ä‘iếm.
Vị Phong cau mày nói:
- Äối vá»›i giáo đầu Thiên Minh giáo bổn thiếu gia không khách sáo đâu.
Chàng vừa nói vừa phát Ä‘á»™ng Huyá»n Công Cá»­u Chưởng. Bóng ảnh thủ trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp xuất hiện vô thẳng vào bá»n giáo đồ Thiên Minh giáo.
- Ầm… Ầm… Ầm…
Chỉ trong chá»›p mắt mÆ°Æ¡i gã giáo đồ Thiên Minh giáo đã nằm dài dÆ°á»›i đất bất Ä‘á»™ng, có kẻ văng ra khá»i tá»­u Ä‘iếm.
Cao Vị biến sắc, run bần bật.
Vị Phong nhìn lại Tuần phủ Cao Vị:
- Äến lượt Cao đại nhân… phàm những ngÆ°á»i giữ vÆ°Æ¡ng pháp mà xem thÆ°á»ng vÆ°Æ¡ng pháp, xem thÆ°á»ng quốc pháp còn đáng tá»™i chết gấp trăm lần những gã giáo đồ Thiên Minh giáo này.
Nghe Vị Phong thốt ra câu nói đó, sắc diện của tuần phủ Cao Vị chợt tái hẳn lại.
Lão nhìn chàng mà mặt cứ chảy xuống lộ những nét khốn khổ. Lão ngập ngừng nói:
- Công tử… bổn nhân chỉ bắt buộc phải hành theo sự chỉ huấn của Thiên Minh giáo.
Vị Phong hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Lão bị tà giáo buộc phải làm theo tà giáo. Thế còn gì là vương pháp? Ăn lộc của hoàng thượng, không giữ vương pháp, tội đó cũng là đáng bị tru di tam tộc.
Chàng nhìn Cao Vị, gằn giá»ng nói tiếp:
- Huống chi lão còn một cái tội trong quá khứ nữa. Cái tội đó hẳn lão biết rồi chứ?
Mồ hôi tuôn ra Æ°á»›t đẫm mặt, Cao Vị liá»n miá»…n cưỡng nói:
- Công tử… thiếu hiệp… lão phu biết lão phu sẽ chuộc tội với thiếu hiệp và Di cô nương đây… lão sẽ trả lại viện trang cho Di tiểu thư.
Vị Phong nhìn lại Tuyết Hân:
- Nàng có dám lấy lại viện trang không?
Tuyết Hân nghiêm giá»ng nói:
- Tuyết Hân không cần lấy lại trang viên mà chỉ muốn lão phải trả lại món nợ làm cho Di gia trang nhà tan cửa nát.
Vị Phong nhìn vào Cao Vị:
- Cao đại nhân nghÄ© sao vá» món nợ vá»›i Di gia trang. Tuyết Hân không đòi lại Viên gia trang mà đòi lại sá»± công bằng. Vậy má»™t mạng ngÆ°á»i thì phải trả má»™t mạng ngÆ°á»i đó là vÆ°Æ¡ng pháp. Cao đại nhân thấy đúng không?
Cao Vị quỳ thụp xuống. Lão ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» Vị Phong:
- Công tử… tha mạng cho lão phu.
- Bổn thiếu gia tha cho lão hay không còn chỠTuyết Hân quyết định.
Chàng nhìn lại Tuyết Hân, mỉm cÆ°á»i rồi ghé miệng nói nhá» vào tai nàng.
Tuyết Hân khẽ gật đầu.
Vị Phong nhìn lại Cao Vị chắp tay sau lưng.
Tuyết Hân nói:
- Cao đại nhân… nếu như Tuyết Hân cho Cao đại nhân một cơ hội lấy công chuộc tội. Lấy công trả lại những oan nợ đã vay của Tuyết Hân thì Cao đại nhân có đồng ý không?
Cao Vị gật đầu:
- Lão phu hứa… lão phu hứa.
Tuyết Hân buông tiếng thở dài nói:
- Nếu nhÆ° Cao đại nhân dụng vÆ°Æ¡ng pháp, cùng Khắc Vị Phong thiếu gia khai trừ Thiên Minh giáo ra khá»i Hàn Châu… xem nhÆ° oán nợ của đại nhân và Di gia trang không còn nữa.
- Tiểu thư… lão phu làm được chuyện đó.
Vị Phong gật đầu bước đến:
- Vậy má»i đại nhân đứng lên, chúng ta cùng đàm đạo.
Cao Vị lồm cồm rồi đứng lên.
Vị Phong đưa Cao Vị và lão Dụ ngồi xuống bàn. Chàng nhìn lại nói Tuyết Hân:
- NhỠnàng lấy cho Vị Phong bình rượu ngon.
Tuyết Hân quay vào. Má»™t lúc sau bÆ°ng ra ba tịnh rượu. Nàng đặt xuống trÆ°á»›c mặt má»—i ngÆ°á»i má»™t tịnh rượu. Vị Phong từ tốn nói:
- Chúng ta sẽ cùng uống cạn tịnh rượu này.
Nói rồi Vị Phong mở nắp bầu rượu tu luôn một ngụm dài. Chàng đặt tịnh rượu xuống bàn.
Cao Vị lưỡng lự. Vị Phong nói:
- Má»i đại nhân.
Lão Dụ cũng bắt chước tu cạn tịnh rượu.
Äến lượt Cao Vị. Lão dốc tịnh rượu nhÆ° Vị Phong, ho sặc má»™t tiếng.
Lão nhăn mặt đặt tịnh rượu xuống bàn ngập ngừng nói:
- Rượu của lão Dụ hôm nay khó uống quá.
Vị Phong mỉm cÆ°á»i nói:
- Rượu khó uống vì trong rượu có độc.
Mồ hôi rịn ra trên trán Cao Vị. Lão miễn cưỡng nói:
- Công tử hạ độc bổn nhân?
- Không sai, tại hạ buá»™c phải hạ Ä‘á»™c đại nhân để đại nhân tu tỉnh giữ vÆ°Æ¡ng pháp cho sạch. Kể từ hôm nay lão Dụ sẽ là sÆ° gia cho đại nhân. Nếu đại nhân muốn sống sẽ phải nghe lá»i sÆ° gia. Bằng ngược lại đại nhân khó lòng thoát chết bởi Ä‘á»™c công. Äại nhân làm tốt quyá»n của má»™t vị quan công minh tất có thuốc giải. Bằng nhÆ° không được nhÆ° vậy thì đó là ý trá»i.
Vị Phong đứng lên:
- Tại hạ chỉ nói thế thôi.
Lão Dụ giả lả nói:
- Äại nhân yên tâm Ä‘i… cho dù thả dàn Dụ Từ Quân có giám thị đại nhân cÅ©ng không xúc phạm đại nhân đâu.
Lão Dụ phấn khích nhìn Vị Phong.
- Vị Phong xá»­ nhÆ° vậy là tốt lắm. Äại nhân nếu không có ngÆ°á»i giám thị cÅ©ng khó trở thành ngÆ°á»i tốt.
Vị Phong mỉm cÆ°á»i.
Chàng vừa cắt không Ä‘iá»m chỉ giải khai huyệt đạo cho bá»n nha sai.
Nhìn lại Cao Vị, Vị Phong nói:
- Cao đại nhân có thể quay vá» nha môn để hiệu triệu bá tính Hàn Châu tẩy rá»­a Thiên Minh giáo ra khá»i Hàn Châu được rồi đó.
Cao Vị khẽ lắc đầu, rồi dùng ống tay áo lau mồ hôi mặt.
Lão lủi bÆ°á»›c rá»i thảo Ä‘iếm của lão Dụ.
Lão Dụ hối hả nói:
- Cao đại nhân… chỠsư gia theo với.
Vị Phong ra dấu cho bá»n nha sai Ä‘em tất cả những cái xác của bá»n giáo đồ Thiên Minh giáo Ä‘i.
Khi tất cả Ä‘i rồi, Äại Thá»­ má»›i nhào đến ôm lấy Vị Phong:
- Äại ca… đệ tưởng đâu đại ca chết rồi chứ?
Vị Phong nhăn mặt lÆ°á»m Äại Thá»­:
- Ngươi lại nói bậy nữa… lúc nào cũng muốn đại ca chết.
Äại Thá»­ tát vào má mình:
- Äại Thá»­ nói bậy… Äại Thá»­ nói bậy… Khắc đại ca trÆ°á»ng thá» vô biên không bao giá» chết.
Tiểu Bạch lÆ°á»m Äại Thá»­:
- Ngươi chỉ nói bậy thôi và còn lẹ mồm nữa.
Vị Phong nhìn Tiểu Bạch:
- Xa nhau má»™t thá»i gian chÆ°a bao lâu mà nay muá»™i đã lá»›n rồi đó. Äã ra má»™t thiếu nữ.
Tiểu Bạch bẻn lẻn nói:
- Muội hằng ngày chỉ mong ngóng, chỠđại ca thôi.
Vị Phong nhìn sang Tuyết Hân.
Nàng nhỠnhẻ nói:
- Cuối cùng Vị Phong cÅ©ng đã vá».
- Còn bao nhiêu chuyện ở phía trước nữa. Vị Phong phải làm.
Tiểu Bạch há»i lại:
- Huynh vỠrồi lại đi nữa à?
Vị Phong nắm lấy tay Tiểu Bạch:
- Huynh còn rất nhiá»u việc phải làm nên phải Ä‘i tiếp.
Tiểu Bạch lắc đầu:
- Huynh đừng đi nữa.
Vị Phong gượng cÆ°á»i rồi nói:
- Huynh rất muốn ở lại bên Äại Thá»­, Tiểu Bạch và Tuyết Hân nhÆ°ng võ lâm hôm nay còn Thiên Minh giáo thì Vị Phong chÆ°a thể rút chân khá»i giang hồ.
Chàng vỗ vai Tiểu Bạch:
- NhÆ°ng má»™t ngày nào đó tiểu huynh sẽ rá»i khá»i võ lâm.
Bốn ngÆ°á»i cùng ôm lấy nhau.
Tiểu Bạch và Tuyết Hân bật ra tiếng khóc, trong khi Äại Thá»­ thì cứ dúi đầu vào ngá»±c Vị Phong.
Äại Thá»­ lí nhí nói:
- Äại ca cho đệ theo đại ca vá»›i.
Nó ngập ngừng nói tiếp:
- Äại Thá»­ đã biết cách làm Cái bang để kiếm cÆ¡m rồi.
Vị Phong thở hắt ra, lắc đầu nói:
- Äại ca không cho đệ Ä‘i làm Cái bang đâu.
- Vậy Äại Thá»­ sẽ Ä‘i ăn trá»™m nhÆ° đại ca.
Vị Phong bật cÆ°á»i thành tiếng:
- Ta cÅ©ng không muốn đệ trở thành Äạo vÆ°Æ¡ng đâu. Bởi cuá»™c Ä‘á»i má»™t Äạo vÆ°Æ¡ng có quá nhiá»u phiá»n toái và phiá»n phức nữa.
Chàng nói rồi vò đầu Äại Thá»­:
- Äại ca muốn đệ trở thành má»™t nho sinh thánh đạo thánh thần.
Tài sản của dth_abcd

  #49  
Old 03-06-2008, 10:53 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 49

ÄÆ°á»ng tá»›i Tá»­ Thành




Bá tính Hàn Châu cầm gậy gộc đứng trước cổng phân đàn Thiên Minh giáo, gõ cồm cộp xuống đất. HỠvừa gõ vừa nói:
- Tà giáo Thiên Minh giáo… Mau rá»i khá»i Hàn Châu.
- Tà giáo Thiên Minh giáo… Mau rá»i khá»i Hàn Châu.
- Tà giáo Thiên Minh giáo… Mau rá»i khá»i Hàn Châu.
Äứng trÆ°á»›c bá tính Hàn Châu là tuần phủ Cao Vị cùng lão Dụ và nha sai công Ä‘Æ°á»ng.
Chân diện của tuần phủ Cao Vị có vẻ căng thẳng cực độ. Thỉnh thoảng lão lại nhìn sang lão Dụ:
- Dụ sư gia… sao bổn nhân không thấy Khắc thiếu hiệp đâu cả vậy?
Lão Dụ nói:
- Ậy… đại nhân yên tâm, khi nào cần thì Khắc Vị Phong cũng xuất hiện ngay thôi.
Từ trong tòa phân đàn Thiên Minh giáo, hai hàng giáo đồ tay cầm câu liêm rầm rập bước ra. Những gã giáo đồ đó vừa đi vừa xướng:
- Thiên địa chí tôn, Thiên Minh giáo chủ.
- Thiên địa chí tôn, Thiên Minh giáo chủ.
- Thiên địa chí tôn, Thiên Minh giáo chủ.
Bá»n giáo đồ Thiên Minh giáo dừng bÆ°á»›c trÆ°á»›c tuần phủ đại nhân Cao Vị và lão Dụ.
Gã phân đàn chủ từ trong hàng giáo đồ bÆ°á»›c ra. Y cÅ©ng vận trang phục giống nhÆ° giáo chúng Thiên Minh giáo, chỉ phân biệt có Ä‘Æ°á»ng viá»n trên ống tay áo, được thêu bằng chỉ Ä‘en.
Y gằn giá»ng nói:
- Cao đại nhân… sao lại dám khuấy động phân đàn Thiên Minh giáo?
Cao Vị lộ vẻ bối rối và lúng túng.
Bình nhật lão là vị quan phụ mẫu của Hàn Châu nhÆ°ng hôm nay trÆ°á»›c gã phân đàn chủ Thiên Minh giáo thì Cao Vị cứ nhÆ° ngÆ°á»i ăn kẻ hầu của Thiên Minh giáo vậy.
Cao Vị bối rối nói:
- Phân đàn chủ… nếu phân đàn chủ muốn biết thì cứ há»i lão sÆ° gia Dụ Tá»­ Quân sẽ rõ à. Chứ bổn quan thì rất ngưỡng má»™ Thiên Minh giáo.
Gã phân đàn chủ nhìn lại Dụ Tử Quân:
- Sư gia sao lại có chuyện này?
Dụ Tá»­ Quân giả lả cÆ°á»i rồi chỉ sang Cao Vị:
- Lão phu chỉ là sư gia cho Cao Vị đại nhân, đâu có biết gì. Cao đại nhân bảo sao thì lão phu làm vậy.
Nghe lão Dụ thốt ra câu nói này gã phân đàn chủ trừng mắt nhìn Cao Vị.
Tiếp nhận ánh mắt khe khắt toát lên vẻ sát nhân của gã phân đàn chủ Thiên Minh giáo, Cao Vị càng lúng túng hơn. Lão cứ như gã mắc tóc ấp a ấp úng.
Cao Vị chÆ°a tìm được lá»i gì để đáp lại gã phân đàn chủ Thiên Minh giáo thì má»™t bụm khói cuồn cuá»™n bốc lên trên nóc tòa nhà phân đàn Thiên Minh giáo.
Bá»n giáo đồ thấy khói liá»n thét lên:
- Cháy… cháy…
Bá»n chúng túa ra quay lại tòa phân đàn Thiên Minh giáo. NhÆ°ng tất cả Ä‘á»u sững bÆ°á»›c khi thấy từ trong tòa phân đàn Thiên Minh giáo, Khắc Vị Phong lừng lững bÆ°á»›c ra.
Gã phân đàn chủ quay lại nhìn Vị Phong. Y lắc vai thi triển khinh công lướt đến trước mặt Vị Phong.
Gã chỉ Vị Phong gắt giá»ng nói:
- Ngươi dám đốt phân đàn Thiên Minh giáo?
Vị Phong nhướng mày:
- Äể nó làm gì chứ?
- NgÆ°Æ¡i biết uy quyá»n tối thượng của Thiên Minh giáo chủ không?
- Tất nhiên là biết. NhÆ°ng quyá»n uy của giáo chủ Thiên Minh chỉ có thể khiến được tôn giá thôi chứ không thể khiến được Khắc Vị Phong.
- Khắc Vị Phong… ngươi là Khắc Vị Phong?
- Tại hạ là Khắc Vị Phong… tại hạ biết tôn giá bị buá»™c phải uống Quá»· Nhục cốt của Thiên Minh giáo chủ, hay đúng hÆ¡n là Song Tàn Quá»· Diện. Nếu nhÆ° tôn giá rá»i bá» Thiên Minh giáo, tại hạ hứa sẽ tìm ra giải dược Quá»· Nhục cốt giúp tôn giá. Bằng nhÆ° ngược lại vẫn cÆ°Æ¡ng quyết làm thân nô nhân cho Thiên Minh giáo, Khắc Vị Phong buá»™c phải dụng hạ sách để tống khứ tôn giá ra khá»i Hàn Châu.
- Khắc Vị Phong tiểu tử… ngÆ°Æ¡i nói nghe hay lắm… NhÆ°ng đâu có biết má»™t Ä‘iá»u… thủ cấp của ngÆ°Æ¡i được Chưởng Tôn Bá»™ Thần Pháp Thiên Minh giáo trả giá rồi.
- Tôn giá muốn nói đến Thượng Quan Äại Phu tiên sinh đó à? Thế lão trả giá thủ cấp của Vị Phong là bao nhiêu ngân lượng nào?
- Ai bắt được Khắc Vị Phong sẽ được thay vào chỗ của Thượng Tôn hộ pháp.
Vị Phong nhướng mày:
- Lão quá»· đó đúng là khéo đánh cá». Thế tôn giá có thích chiếc ngai của Thượng Quan tôn giá không?
Chàng vừa dứt câu thì gã phân đàn chủ lao thẳng đến, với đôi trảo công vươn ra chực chỠthộp lấy yết hầu của Vị Phong.
Chẳng má»™t chút e dè trÆ°á»›c chiêu công của đối phÆ°Æ¡ng, Vị Phong dá»±ng đứng song thủ, phát Ä‘á»™ng Huyá»n Công Cá»­u Chưởng.
- Ầm.
Sau tiếng sấm chưởng dữ dá»™i, gã phân đàn chủ của phân đàn Thiên Minh giáo ở Hàn Châu chẳng khác nào cánh diá»u bay ngược vá» phía sau, cắm đầu xuống đất.
- Rắc…
Y nằm dài trên mặt đất chẳng Ä‘á»™ng đậy gì nữa. Sau chiêu công đón thẳng đỡ thẳng của Khắc Vị Phong, có lẽ Hắc Bạch vô thÆ°á»ng dÆ°á»›i a tỳ đã kịp thu hồi gã phân đàn chủ vá» chầu Diêm VÆ°Æ¡ng lão nhân gia.
Cái chết của gã phân đàn chủ khiến bá»n giáo đầu Thiên Minh giáo rúng Ä‘á»™ng, ngược lại bá tánh Hàn Châu cá»±c kỳ phấn khích. Chẳng ai bảo ai đồng loạt xÆ°á»›ng lên:
- Tà giáo Thiên Minh giáo mau rá»i khá»i Hàn Châu!
Bá tính Hàn Châu vừa xÆ°á»›ng vừa xông vào bá»n giáo đầu Thiên Minh giáo.
Sá»± phấn khích của bá tính Hàn Châu khiến cho bá»n giáo đầu Thiên Minh giáo sợ hãi, và đồng loạt quỳ xuống:
- Tha mạng…
Vị Phong thi triển Vô Ảnh cÆ°á»›c lÆ°á»›t đến án ngữ trÆ°á»›c bá»n giáo đồ Thiên Minh giáo dang rá»™ng hai tay:
- Dừng lại!
Bá tính Hàn Châu Ä‘á»u đồng loạt dừng bÆ°á»›c.
Vị Phong ôm quyá»n nói:
- ChÆ° vị trưởng bối và các vị huynh đệ… thật ra những huynh đệ này Ä‘á»u bị buá»™c phải đầu nhập Thiên Minh giáo. Nay tất cả Ä‘á»u đã khẩn thiết xin được tha mạng, Vị Phong thỉnh cầu chÆ° vị trưởng bối tha cho há».
Cao Vị bước ra nói với Vị Phong:
- Khắc thiếu hiệp có thể giao những ngÆ°á»i này cho bổn nhân phán xét không?
Vị Phong mỉm cÆ°á»i:
- Tất nhiên rồi. Äại nhân nắm giữ vÆ°Æ¡ng quyá»n ở đây… tất phải giao cho đại nhân phán xá»­.
Chàng ôm quyá»n nói vá»›i Cao Vị:
- Vị Phong chỉ thỉnh cầu đại nhân má»™t Ä‘iá»u. Tất cả huynh đệ Ä‘ang quỳ ở đây Ä‘á»u bị bắt buá»™c đầu nhập Thiên Minh giáo.
Chàng nhìn lại bá»n giáo đồ Thiên Minh giáo từ tốn nói:
- Nếu các vị bị Thiên Minh giáo buộc đầu nhập đúng như Khắc Vị Phong nói thì hãy cởi bỠngay chiếc mũ quái gỡ trên đầu mình.
Ngay lập tức, bá»n giáo đồ đồng loạt cởi chiếc mÅ© trùm lên đầu.
Tất cả đồng sụp lại:
- Cao đại nhân tha mạng.
Vị Phong nhìn lại Cao Vị:
- HỠđã thành bái cải tà quy chánh mong Cao đại nhân khoan hồng.
Cao Vị gật đầu như gặp phải quan trên của mình:
- Ờ… Ờ… bổn nhân sẽ tha mạng.
Vị Phong mỉm cÆ°á»i nhìn sang lão Dụ:
- Dụ tiá»n bối… Vị Phong nhá» Dụ tiá»n bối giúp Cao đại nhân thượng tôn vÆ°Æ¡ng pháp.
Lão Dụ vuốt râu:
- Khắc đệ yên tâm… chuyện đó lão Dụ sẽ làm rất tốt. Lão Dụ không để Khắc đệ thất vá»ng đâu.
- Vị Phong tin vào Dụ lão huynh. Cáo từ.
Chàng ôm quyá»n xá lão Dụ và Cao Vị rồi thi triển Vô Ảnh cÆ°á»›c băng mình Ä‘i.
Vị Phong lÆ°á»›t đến cá»— xe song mã đã chá» sẵn chàng. Äứng trÆ°á»›c hai con tuấn mã là Tuyết Hân và Tiểu Bạch.
Vị Phong bÆ°á»›c đến bên hai ngÆ°á»i.
- Tuyết Hân… Tiểu Bạch… bảo trá»ng.
Tuyết Hân nói:
- Vị Phong… Tuyết Hân sẽ đi cùng đi với Vị Phong.
Äôi chân mày Vị Phong nhíu lại.
Chàng buông tiếng thở dài, từ tốn nói:
- Lần này đến Tá»­ Thành, chẳng khác nào má»™t cuá»™c đánh cá» giữa Vị Phong và Thượng Quan Lân. Sẽ có ngÆ°á»i thắng kẻ bại. Kẻ bại thì phải chết. Vị Phong không muốn Tuyết Hân dấn bÆ°á»›c cùng vá»›i Vị Phong.
Tuyết Hân bặm môi cúi mặt nhìn xuống.
Vị Phong nắm tay Tuyết Hân:
- Vị Phong sẽ quay vá».
Tuyết Hân lí nhí nói:
- Càng nguy hiểm chừng nào thì Tuyết Hân càng muốn đi cùng với Khắc Vị Phong.
Vị Phong lắc đầu nói:
- Tuyết Hân, một ván cỠbày ra thì chỉ có hai đối thủ chứ không thể có ba đối thủ được. Tuyết Hân hiểu chứ?
Vị Phong nhìn lại Tiểu Bạch:
- Tiểu Bạch… muá»™i chăm sóc cho Äại Thá»­ và an ủi Tuyết Hân tá»· tá»·.
Tiểu Bạch gật đầu:
- Khắc đại ca.
Nàng nói rồi ôm chầm lấy Vị Phong. Vừa khóc, Tiểu Bạch vừa nói:
- Äại ca nhá»› bảo trá»ng và quay vá» vá»›i muá»™i và Äại Thá»­.
- Äại ca sẽ quay vá» mà.
Chàng nhìn sang Tuyết Hân:
- Hãy cho Vị Phong má»™t nụ cÆ°á»i…
Tuyết Hân ngẩng lên nhìn chàng. Nàng gượng cÆ°á»i. Mặc dù là má»™t nụ cÆ°á»i gượng nhÆ°ng đóa hoa hàm tiếu đó cÅ©ng tuyệt đẹp chẳng có nữ nhân nào khả dÄ© sánh bằng.
Vị Phong đáp lại nàng cÅ©ng bằng nụ cÆ°á»i mỉm, rồi thoát lên cá»— xe. Vị Phong ra roi thúc đôi tuấn mã kéo cá»— xe tiến vá» phía cổng trấn Hàn Châu.
Chàng toan nhìn lại thì nghe Tiểu Bạch thét lớn:
- Äại ca đừng quay lại.
Vị Phong bá» ngay ý định nhìn lại Tuyết Hân và Tiểu Bạch, rồi ra roi thúc đôi tuấn mã phi nÆ°á»›c đại rÆ¡i ngay khá»i Hàn Châu.
Vị Phong đến được hẻm vá»±c Tiêu Diêu môn cÅ©ng là lúc mặt trá»i đã xế bóng. Chàng nhìn hẻm vá»±c Tiêu Diêu môn, hai bên là hai vách đá dá»±ng đứng thẳng tắp, nó đúng là má»™t cái bẫy chết ngÆ°á»i nếu có sá»± mai phục ở đây.
Chàng bÆ°á»›c xuống đất, nheo mắt suy nghÄ©. Mặc dù Ä‘Æ°á»ng vào hẻm vá»±c vắng lặng và yên ắng. NhÆ°ng sá»± vắng lặng và yên ắng đó gợi lên trong đầu chàng má»™t lá»i cảnh báo vá» cái chết Ä‘ang rình rập.
Chàng với tay lấy bầu rượu dốc lên tu luôn một ngụm dài rồi bước lên trước hai con tuấn mã.
Vị Phong vuốt ve hai con ngựa, từ tốn nói:
- Vì bá tính… chúng ta phải có sự hy sinh.
Chàng vuốt bỠvai ngựa.
- Vị Phong và hai ngươi mặc dù không cùng một giống nòi, nhưng ta sẽ không quên sự hy sinh của hai ngươi.
Chàng nói rồi trút vò rượu xuống đất rưới trước mặt hai con ngựa.
Vị Phong buông tiếng thở dài:
- Vị Phong sẽ nhớ mãi sự hy sinh này.
Chàng nói xong quất vào mông đôi tuấn mã. Chúng cất tiếng hí lồng lộng rồi kéo cả cỗ xe lao vùn vụn vỠphía hẻm vực Tiêu Diêu Môn.
Äôi tuấn mã kéo cá»— xe vừa vượt Tiêu Diêu Môn thì má»™t tiếng nổ kinh thiên Ä‘á»™ng địa phát ra.
Sau tiếng nổ đó cả cỗ xe và đôi tuấn mã như thể tan ra thành cát bụi trông thật khủng khiếp.
Chân diện Vị Phong sa sầm.
Chàng thi triển Vô Ảnh cước lướt phía Tiêu Diêu Môn.
Từ hai bên hẻm vá»±c, bá»n hắc y nhảy rầm rập xuất hiện lao ra. Vị Phong trong cÆ¡n phẫn ná»™, trÆ°á»›c cái chết của đôi tuấn mã bởi há»a pháo gài sẵn ngay cá»­a vào Tiêu Diêu Môn mà dụng đến Huyá»n Công Cá»­u Chưởng phối hợp vá»›i Vô Ảnh cÆ°á»›c.
Hàng loạt những chiếc bóng ảnh thủ trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp do chàng phát tác ra, tạo ra má»™t vòng lÆ°á»›i tá»­ vong chụp tá»›i bá»n hắc y nhân.
Thây ngÆ°á»i đổ xuống nhÆ° má»™t trái rụng khá»i cành.
Khi Vị Phong vượt qua Tiêu Diêu Môn đến được đỉnh, nhìn lại sau lưng Vị Phong một bãi tha ma ngổn ngang.
Chàng bặm môi trước cảnh đao sắt do mình tạo ra.
Thượng Quan Lân từ sau một tảng đá bước ra dưới đỉnh Thiên Trụ.
Lão nhăn mặt nhìn lên Khắc Vị Phong:
- Khắc tiểu tử… ngươi khá lắm.
Vị Phong nhìn xuống lão:
- Thượng Quan tiên sinh còn con cỠnào đem ra thí nữa không?
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu nhìn Vị Phong cÆ°á»i khẩy. Nghe tiếng cÆ°á»i của lão bất giác xÆ°Æ¡ng sống Vị Phong gay lạnh.
Vị Phong cau mày bởi tiếng cÆ°á»i của Thượng Quan Äại Phu. Lão cắt ngang tràng tiếu ngạo tá»± thị rồi trang trá»ng nói:
- Tiểu tá»­ nói hay lắm… phàm ngÆ°á»i đánh cá» thì phải biết thí chốt thôi thì không đủ mà còn phải biết bắt xe. Chốt thì ta đã thí hết cả rồi. Và bây giá» thì phải bắt xe.
Lão vuốt râu rồi nói:
- Tiểu tử đừng buộc lão phu phải thí luôn cả con xe Khắc Vị Phong đó.
- Thượng Quan tiên sinh làm gì được Khắc Vị Phong nào?
Thượng Quan Äại Phu mỉm cÆ°á»i nhún, vai nói:
- Khắc tiểu tử… chỉ má»™t vá»— tay của ta thôi… cả đỉnh Thiên Trụ sẽ bay lên tận trá»i xanh. Cho dù ngÆ°Æ¡i có luyện thành kim cÆ°Æ¡ng bất hoại cÅ©ng khó mà giữ được mạng mình.
Mặt Vị Phong sa sầm. Chàng nghe giá»ng nói của Thượng Quan Äại Phu Ä‘oán ngay lão nói thật chứ không phải là lá»i nói suông.
Thượng Quan Äại Phu nói tiếp:
- Lão phu nói ngươi hẳn không tin nhưng đó là sự thật.
Lão đắc ý cÆ°á»i to:
- DÆ°á»›i ngá»n Thiên Trụ, hay đúng hÆ¡n dÆ°á»›i chân ngÆ°Æ¡i là má»™t quả núi há»a pháo. Mà chỉ má»™t tiếng vá»— tay của bổn nhân, cả quả núi sẽ tan thành bình địa.
Vị Phong buông tiếng thở dài.
Vị Phong miễn cưỡng nói:
- Nếu lão cho Thiên Trụ tan thành bình địa thì cả ba thứ báu vật Long Kiếm, Ngá»c Kỳ Lân và Phụng Tiên cÅ©ng tan thành bình địa. Tá»­ Thành mãi mãi là Tá»­ Thành, chẳng má»™t ngÆ°á»i nào đến được nó.
Thượng Quan Äại Phu ngá»­a mặt cÆ°á»i khanh khách. Lão vừa cÆ°á»i vừa rút trong ngá»±c áo ra má»™t chiếc há»a pháo, nắm gá»n trong bàn tay.
Thượng Quan Äại Phu nhìn Vị Phong từ tốn nói:
- Khắc Vị Phong… ngươi đến Tử Thành với mục đích gì?
Vị Phong trừng mắt nhìn Thượng Quan Äại Phu:
- Thượng Quan tiên sinh thừa biết mục đích của Khắc Vị Phong khi muốn đến Tử Thành.
- NgÆ°Æ¡i không nói ra ta cÅ©ng Ä‘oán được mà. Mục đích của ngÆ°Æ¡i tìm đến Tá»­ Thành nhằm hy vá»ng phát hiện má»™t môn võ công tuyệt thế có thể khắc chế được Song Tàn Quá»· Diện. Äúng không nào?
- Vị Phong không phủ nhận mục đích của mình.
Thượng Quan Äại Phu vuốt râu từ tốn nói:
- Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i nghÄ© xem, nếu nhÆ° để cho cả tòa Thiên Trụ này cÅ©ng bởi ngÆ°Æ¡i tan thành tro bụi thì đâu còn ai có thể tìm đến Tá»­ Thành ngõ hầu có đặng võ công tái thế khắc trị Hấp Tinh Äại Pháp của Song Tàn Quá»· Diện.
Vị Phong gật đầu:
- Thượng Quan tiên sinh nói rất đúng.
- Nếu không có ai khắc chế được Song Tàn Quỷ Diện thì sẽ có bao nhiêu đứa trẻ vô tội phải chết nào?
Thượng Quan Äại Phu ngá»­a mặt cÆ°á»i khành khạch.
Vừa cÆ°á»i lão vừa nói:
- Chắc chắn với từ tâm của Khắc Vị Phong… ngươi không muốn những đứa trẻ vô tội kia phải chịu chết oan. Huống chi bây giỠlão phu đã tập hợp được trên vài trăm đứa trẻ, chuẩn bị cống nạp cho Song Tàn Quỷ Diện.
Nghe Thượng Quan Äại Phu thốt ra câu nói này, chân diện Vị Phong nóng bừng nhÆ° thể có cả má»™t gáo nÆ°á»›c sôi tạt vào mặt mình.
Chàng rít giá»ng nói:
- Thượng Quan tiên sinh…
Thượng Quan Äại Phu khoát tay:
- Sao tiểu tá»­ không gá»i ta là Thượng Quan thúc thúc?
Vị Phong miễn cưỡng nói:
- Thượng Quan thúc thúc…
Thượng Quan Äại Phu phá lên cÆ°á»i khành khạch. Lão vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Ta rất thích nghe câu nói này của ngươi.
Vị Phong buông tiếng thở dài:
- Thượng Quan thúc thúc… thúc thúc trÆ°á»›c đây là ngÆ°á»i đạo mạo, danh tiếng lừng lẫy khắp Trung Nguyên. Äi đến đâu cÅ©ng được bá tính ngưỡng má»™, trá»ng thị. Sao không lấy Ä‘iá»u đó làm sá»± thành đạt hoặc tôn chỉ cho má»i hành Ä‘á»™ng của mình? Thúc thúc lấy sá»± ngưỡng má»™ của bá tánh để Ä‘iểm tô thêm danh tiếng của mình. Chứ còn lấy cái ác e rằng khi bá tính biết được, thúc thúc khó có chá»— dừng chân.
Thượng Quan Äại Phu gắt giá»ng quát:
- Khắc Vị Phong… ngươi ngậm cái miệng của ngươi lại đi. Ngươi nên nhớ ta đã từng là một kỳ thủ vô địch, tất biết phải dụng cỠnhư thế nào.
Lão hừ nhạt nói tiếp:
- NgÆ°Æ¡i đã làm ô nhục danh uy của ta còn gì có sá»± ngưỡng má»™ của thiên hạ chứ. Trong tâm tưởng của thiên hạ, Thượng Quan Äại Phu tiên sinh hôm nào giá» chỉ còn là má»™t gã hợm hÄ©nh, nếu nói nhÆ° ngÆ°Æ¡i là truồng giáo, giáo chủ gì đó.
Nghe lão thốt ra câu nói này, Vị Phong Ä‘á» mặt để nén tiếng cÆ°á»i chá»±c phát ra ngoài.
Thượng Quan Äại Phu nhìn chàng gắt giá»ng nói:
- Khắc tiểu tử… ngÆ°Æ¡i chỉ có má»™t sá»± lá»±a chá»n duy nhất là phải trao lại những báu vật kia cho Thượng Quan lão phu.
Vị Phong buông tiếng thở dài rồi nói:
- Trao lại Ngá»c Kỳ Lân, Long Kiếm và Phụng Tiên cho thúc thúc chẳng khác nào giao thêm cái há»a cho bá tánh nữa.
- Há»a lá»›n thì đã có rồi, đâu cần đến Thượng Quan Äại Phu này.
Vị Phong buông tiếng thở dài.
Thượng Quan Äại Phu cÆ°á»i khẩy, rồi nói:
- Tiểu tá»­ không có sá»± lá»±a chá»n nào khác đâu. Nếu ngÆ°Æ¡i không chìu theo ý của ta thì… Song Tàn Quá»· Diện sẽ kết tạo má»™t há»a kiếp máu chảy thành sông, thây chất thành núi đó. À… ta cÅ©ng cho ngÆ°Æ¡i biết luôn, Song Tàn Quá»· Diện muốn giữ được sá»± son sắc của mình thì má»—i con trăng phải dụng má»™t đôi đồng nam và đồng nữ để thụ hấp nguyên khí giữ sức tÆ°Æ¡i trẻ của mình. Hãy trao trá»ng trách khắc trị Song Tàn Quá»· Diện cho lão phu.
Vị Phong thở ra. Chàng nhỠnhẻ gật đầu:
- Thôi được… Vị Phong đồng ý vá»›i tiên sinh. NhÆ°ng tiên sinh phải thá» giữa trá»i đất tiệt diệt Song Tàn Quá»· Diện.
Thượng Quan Äại Phu cầm há»a pháo Ä‘Æ°a qua khá»i đầu. Lão chÆ°a kịp nói thì má»™t bóng ngÆ°á»i vụt lÆ°á»›t qua, vÆ°Æ¡n trảo công thá»™p lấy chiếc há»a pháo.
Thượng Quan Äại Phu phát hiện ra Ä‘iá»u đó, thì đã muá»™n. NgÆ°á»i kia đã Ä‘oạt được há»a pháo trên tay lão.
NgÆ°á»i nỠôm lấy chiếc há»a pháo, nói vá»›i Vị Phong:
- Vị Phong đừng tin lá»i của lão quá»· Thượng Quan. Lão quá»· sẽ hủy ngÆ°Æ¡i má»™t khi ngÆ°Æ¡i trao ba báu vật kia cho lão.
Nghe giá»ng nói của Vạn Xuân trang chủ Hoàng Khởi Nguyên, Vị Phong không khá»i bất ngá».
Hoàng Khởi Nguyên nói vá»›i Vị Phong rồi, nhìn lại Thượng Quan Äại Phu:
- Thượng Quan lão tặc… ta và ngươi đã thỠcùng sinh tử với nhau. Do đó ta và lão phải cùng chết với nhau.
Thượng Quan Äại Phu biến sắc:
- Lão quỷ… ngươi định…
- Ta định chuộc tội với ái nữ của mình.
Hoàng Khởi Nguyên nói rồi lao thẳng đến Thượng Quan Äại Phu.
Thượng Quan Äại Phu hốt hoảng dá»±ng chưởng vá»— vào Hoàng Khởi Nguyên.
Lão vừa vỗ chưởng vừa nói:
- Ngươi chết thì chết một mình ngươi thôi.
Chưởng của Thượng Quan Äại Phu vá»— ngay vào ngá»±c Hoàng Khởi Nguyên.
- Ầm…
Nhận trá»n má»™t chưởng của Thượng Quan Äại Phu nhÆ°ng Hoàng Khởi Nguyên vẫn nghiến răng lao đến. Lão ôm chầm lấy Thượng Quan Äại Phu, rồi nện chiếc há»a pháo vào đá.
Má»™t tia lá»­a phát ra bén vào há»a pháo.
Thượng Quan Äại Phu thét lên:
- Hoàng Khởi Nguyên… ngươi điên rồi.
Hoàng Khởi Nguyên ôm chặt lấy thắt lÆ°ng của Thượng Quan Äại Phu:
- Thượng Quan lão tặc đã chết lâu rồi, đâu thể nào sống được. NgÆ°Æ¡i biết thí chốt, còn ta thì biết thí tÆ°á»›ng. Bởi vì ta nghiệm ra, Vị Phong má»›i là kỳ thủ, biết đánh cá». Còn ngÆ°Æ¡i chỉ là kẻ hủy cá».
Thượng Quan Äại Phu bấu hữu thủ vào yết hầu Hoàng Khởi Nguyên. Lão vừa bấu vừa nói:
- Buông ta ra!
Hai mắt Hoàng Khởi Nguyên trợn trừng, vá»›i đôi ngÆ°Æ¡i tưởng nhÆ° sắp lá»t ra ngoài.
Lão gầm lên:
- Không… ta không buông ngươi đâu. Ta sẽ cùng chết với ngươi.
Vạn Xuân trang chủ Hoàng Khởi Nguyên nói dứt câu thì má»™t tiếng nổ kinh thiên Ä‘á»™ng địa phát ra làm rung chuyển cả ngá»n Thiên Trụ. Vị Phong chứng kiến thân pháp hai ngÆ°á»i vá»t lên cao, rồi rÆ¡i thẳng xuống đáy vá»±c thẳm sâu hun hút.
Chàng quỳ xuống nhìn trá»i nhẩm nói:
- Hoàng trang chủ… Vị Phong đa tạ trang chủ…
Vị Phong nói rồi hành đại lễ với tất cả sự thành bái của mình.
Má»™t lúc sau, chàng má»›i đứng lên, lấy Phụng Tiên khoác vào ngÆ°á»i.
Vị Phong dang rá»™ng đôi tay. Tấm lụa Phụng Tiên nhÆ° má»™t con chim phụng hoàng, nâng ngÆ°á»i Vị Phong, rá»i ngá»n Thiên Trụ lao qua vá»±c chẳng khác nào má»™t cánh chim đại phụng hoàng.
Chàng vượt qua khe vá»±c sâu hun hút lÆ°á»›t đến má»™t thung lÅ©ng vá»›i những khu vÆ°á»n hoa bạt ngàn.
Ngay giữa thung lÅ©ng đó là má»™t cổng thành cÅ©. Phía dÆ°á»›i có má»™t con thạch kỳ lân bằng đá hoa cÆ°Æ¡ng Ä‘ang nhe nanh múa vuốt vá»›i tất cả thần uy của loài tứ linh chá»±c chá» lấy mạng bất cứ ngÆ°á»i nào muốn xông qua cổng thành.
TrÆ°á»›c mặt con thạch kỳ lân má»™t trụ đá vá»›i dòng chữ: “Tri Thiên Mạng.â€
Vị Phong bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c con thạch kỳ lân. Chàng nhẩm Ä‘á»c dòng chữ đó suy nghÄ© má»™t lúc rồi lấy Ngá»c Kỳ Lân đặt lên trụ đá, đối diện vá»›i con thạch kỳ lân khổng lồ.
Trụ đá từ từ quay vòng vừa lún sâu xuống đất. Khi trụ đá quay vòng, Vị Phong cảm tưởng cả mặt đất rung chuyển dữ dội. Mặc dù chàng đã luyện được Vô Ảnh cước nhưng vẫn không thể đứng vững bởi sự rung chuyển đó.
Má»™t hiện tượng huyá»n bí xuất hiện. Phía sau chiếc cổng thành cổ từ từ xuất hiện má»™t tòa lâu nguy nga tráng lệ mà trÆ°á»›c đó hoàn toàn không thấy gì cả.
Sự rung chuyển đó cũng khiến con thạch kỳ lân khổng lồ trượt qua bên để lộ ra một lối đi thẳng đến cổng thành cổ.
Vị Phong bước theo lối đi đó tiến qua cổng thành cổ đi thẳng tới trước cửa tòa lâu nguy nga tráng lệ.
Äứng trÆ°á»›c cánh cá»­a khổng lồ cá»±c kỳ kiên cố, Vị Phong suy nghÄ© má»™t lúc rồi rút Long Kiếm tra vào lá»— khóa.
- Cạch…
Cửa tòa lầu tự động dịch chuyển mở ra. Chàng bước vào tòa lâu nguy nga tráng lệ đó.
Vị Phong không thể nào tưởng tượng được trên đầu chàng là những viên dạ minh châu lấp lánh tợ nhÆ° bầu trá»i đầy sao. Còn chung quanh là những đống vàng khối óng ánh. Cả má»™t kho tàng mà bất cứ ai nằm mÆ¡ cÅ©ng không thể nào hình dung được.
Äảo mắt nhìn qua khắp chung quanh, Vị Phong nghÄ© thầm: “Äúng là má»™t kho tàng liên thành. Thảo nào Äại Liêu không mÆ¡ đến. Nếu làm chủ kho tàng này thì có thể khởi Ä‘á»™ng má»™t cuá»™c xâm chiếm Trung Nguyên mà không cần phải nghÄ© đến chuyện nuôi binh tÆ°á»›ng nữa.â€
Vị Phong nhìn vỠphía cánh cửa vàng ròng ngay giữa chính điện.
Chàng tiến thẳng đến cánh cửa đó. Vị Phong toan đặt tay vào đẩy cánh cửa đó nhưng một sự linh cảm buộc chàng phải rút tay lại. Thứ linh cảm chết chóc xuất hiện trong chàng khiến Vị Phong phải e dè.
Chàng quan sát cánh cá»­a bằng vàng ròng đó má»›i phát hiện ra trên cánh cá»­a có những chiếc gai rất nhá», nhìn kỹ má»›i thấy.
Vị Phong thở phào má»™t tiếng: “Mình vừa má»›i thoát chết.†Chàng nhìn lên cánh cá»­a thấy dòng chữ: “Nhị Thánh chi má»™.â€
Vị Phong lui lại ba bộ, quỳ xuống nhẩm khấn:
- Nhị Thánh hiển linh chỉ giáo cho Khắc Vị Phong biết cách khắc trị Hấp Tinh Äại Pháp của Song Tàn Quá»· Diện.
Chàng khấn rồi cúi xuống hành lễ.
Khi Vị Phong ngẩng lên thì cánh cửa bằng vàng ròng tự mở ra lúc nào mà chàng không hay biết.
Vị Phong mừng rỡ bÆ°á»›c qua vòm cá»­a đó. Sau cánh cá»­a là má»™t gian thÆ° phòng vá»›i bốn bức vách, tất cả Ä‘á»u được dát vàng óng ánh. Ngay giữa thÆ° phòng là di thân của má»™t cao tăng và má»™t vài đạo trưởng ngồi kiết già, mắt hÆ°á»›ng ra má»™t phiến đá phẳng lì không có lấy dòng chữ nào.
Bốn vách thạch thất Ä‘á»u có đồ hình vẽ lại những thế võ do hai ngÆ°á»i trao đổi vá»›i nhau.
Vị Phong thở phào nghÄ©: “Hẳn đây là võ công của Nhị Thánh lÆ°u lại.â€
Chàng nghĩ như vậy rồi bước đến phiến bồ đỠbằng đá thứ ba đặt sau lưng Nhị Thánh hành bái thành kính. Vị Phong nói:
- Vãn bối Khắc Vị Phong tham bái nhị vị thánh tiên sư.
Kể từ lúc đó, Vị Phong bắt đầu tham khảo những đồ hình khắc trên vách thÆ° phòng. Má»—i má»™t đồ hình là má»™t chiêu thức cá»±c kỳ tinh xảo và huyá»n bí, nhÆ°ng có sá»± há»—n Ä‘á»™n mà Vị Phong không thể nào thẩm thấu được.
Chàng càng chú tâm đến những đồ hình thì đầu óc nhÆ° thể bị rối tung lên bởi sá»± há»—n Ä‘á»™n trong những đồ hình kia. Thậm chí có lúc Vị Phong tưởng nhÆ° mình phát cuồng bởi sá»± huyá»n bí trong những đồ hình khắc trên mặt thất.
Mồ hôi rưới ra ướt đẫm trán chàng mà chàng vẫn không sao lý giải được hiện tượng đó.
Vị Phong buông tiếng thở dài rồi bÆ°á»›c đến ngồi vào phiến bồ Ä‘oàn bằng đá. Äến lúc này chàng má»›i phát hiện ra di thể của Nhị Thánh Ä‘á»u hÆ°á»›ng vá» phiến đá phẳng lì nhÆ° có ẩn ý gì đó.
Vị Phong nheo mày, rồi theo tÆ° thế của Nhị Thánh hÆ°á»›ng mặt nhìn vào phiến đá phẳng lì giống nhÆ° há». Má»™t cảm giác hÆ° vô, thanh thản xâm chiếm lấy tâm thức chàng.
Cảm giác vô thức khiến Vị Phong thoát khá»i những cảm giác há»—n Ä‘á»™n do những đồ hình khắc tạo trong thần trí của chàng. Rồi chẳng bao lâu sau chàng nhÆ° ngÆ°á»i tham thiá»n nhập định, để tâm thức thoát ra khá»i cái xác phàm tục chìm vào cảnh giá»›i hÆ° vô, bá» hẳn thá»±c tại.
Tài sản của dth_abcd

  #50  
Old 03-06-2008, 10:54 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 50

Tàng kiếm giai nhân




Dao Yến Bình đứng bên ô cá»­a, nhìn xuống khu hoa viên bao bá»c quanh tòa Di Hoa lầu. Phong thái của nàng bây giá» không còn là má»™t thảo nữ nhÆ° hôm nào mà đã là má»™t trang tiểu thÆ° đài các. Hay đúng hÆ¡n là má»™t kỹ nữ đẹp nhất đại kỹ viện Trung Châu. Trong bá»™ trang phục bằng bạch y trắng toát, từ nàng nhÆ° có má»™t sức quyến rÅ© mê hồn tá»a ra khiến bất cứ má»™t nam nhân nào chiêm ngưỡng thảy cÅ©ng Ä‘á»u ngÆ¡ ngẩn và nghÄ© ngay đến giấc má»™ng giao tình. Dao Yến Bình giỠđây đã là má»™t đóa hoa đẹp nhất trong muôn vạn đóa hoa Ä‘ang khoe hÆ°Æ¡ng, khoe sắc. Má»™t đóa hoa rá»±c rỡ Dao Yến Bình trong thá»i kỳ sung mãn nhất, đẹp nhất.
Cát Thiếu TÆ°á»ng đẩy cá»­a, lăn chiếc ghế đặc chủng vào biệt phòng của nàng. Dao Yến Bình quay lại.
Cát Thiếu TÆ°á»ng ngắm nàng. Y Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm, tá» vẻ hài lòng bởi nhan sắc siêu phàm xuất chúng của Dao Yến Bình.
Y lăn chiếc ghế đặc chủng đến trÆ°á»›c mặt nàng. Nhìn Dao Yến Bình, Cát Thiếu TÆ°á»ng từ tốn nói:
- Nàng đúng là trang mỹ nhân đẹp nhất trên thế gian này. Ta đã chá»n không lầm.
Yến Bình nhá» nhẻ đáp lá»i Cát Thiếu TÆ°á»ng:
- Nếu Yến Bình không nhỠcó thiếu gia thì không thể trở thành một trang mỹ nữ như hiện nay.
Cát Thiếu TÆ°á»ng gật đầu:
- Nàng biết nghĩ như thế thì tốt.
Cát Thiếu TÆ°á»ng lăn chiếc ghế đến cạnh bàn. Yến Bình tá»± biết gã muốn gì liá»n bÆ°á»›c đến cầm lấy tịnh rượu chuốc ra chén.
- Yến Bình hầu thiếu gia.
Cát Thiếu TÆ°á»ng gật đầu đón chén rượu uống cạn. Y đặt chén rượu xuống bàn, Yến Bình toan chuốc thêm rượu vào chén thì Cát Thiếu TÆ°á»ng cản lại.
Y nhìn nàng nói:
- Ta không muốn uống nữa đâu.
Yến Bình trả tịnh rượu lại chá»— cÅ© rồi nhún nhÆ°á»ng nói:
- Thiếu gia có Ä‘iá»u gì sai khiến Yến Bình?
Cát Thiếu TÆ°á»ng ve cằm, từ tốn nói:
- Bổn thiếu gia muốn nhá» nàng làm má»™t chuyện cá»±c kỳ hệ trá»ng. NhÆ°ng trÆ°á»›c hết bổn thiếu gia muốn há»i nàng. Nàng có xem bổn thiếu gia là ân nhân của nàng không?
Yến Bình khẽ gật đầu:
- Nếu không có thiếu gia thì Dao Yến Bình mãi mãi chỉ là một thảo nữ đâu có đặng như ngày hôm nay. Hôm nay Yến Bình trở thành thiên hạ đệ nhất mỹ nhân là nhỠcó thiếu gia. Cái ân này Yến Bình không bao giỠquên.
Cát Thiếu TÆ°á»ng ve cằm gật đầu:
- Tốt. Bổn thiếu gia giúp cho nàng thấy được mình, thấy được cái thá»±c của má»™t con ngÆ°á»i phải sống nhÆ° thế nào. Nếu nàng vẫn còn nghÄ© đến chuyện cũ…
Y buông tiếng thở dài:
- Nàng sẽ làm cho ta thất vá»ng đó.
Yến Bình nhỠnhẻ nói:
- Yến Bình không dám nghĩ đến những chuyện cũ mà.
Cát Thiếu TÆ°á»ng nhìn nàng. Y mỉm cÆ°á»i rồi nắm lấy tay nàng:
- Yến Bình… Nếu nàng hoàn thành chức trách này, bổn thiếu gia chỉ mang ân nàng mà còn ban thưởng hậu hĩ. Nàng sẽ có được những thứ mà nàng muốn, lụa là, gấm vóc, hoặc tất cả những đồ trang sức mà nàng thích.
Yến Bình hÆ¡i khom ngÆ°á»i xuống:
- Äa tạ thiếu gia, chỉ cần làm cho thiếu gia vui vẻ, Yến Bình mãn nguyện rồi.
Cát Thiếu TÆ°á»ng gật đầu.
Y nghiêm giá»ng nói:
- Ta muốn nàng bồi tiếp má»™t ngÆ°á»i.
- Dạ…
Cát Thiếu TÆ°á»ng thở dài nói tiếp:
- NgÆ°á»i này không tầm thÆ°á»ng. Y là Thiên Minh giáo chủ Nhất Thiên Can. Thiên Minh giáo chủ Nhất Thiên Can hiện thá»i là quyá»n sinh sát đối vá»›i bất cứ môn phái nào trong võ lâm. Nói má»™t cách nào đó y ngang nhiên trở thành Minh Chủ võ lâm.
Yến Bình nhìn Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Cát Thiếu TÆ°á»ng nhìn nàng, từ tốn nói:
- Nàng hãy ngồi xuống đi.
Yến Bình ngồi xuống chiếc đôn đối diện vá»›i Cát Thiếu TÆ°á»ng. Thiếu TÆ°á»ng nhìn Yến Bình nói tiếp:
- Nàng có má»™t nhan sắc trá»i ban. Má»™t nhan sắc khuynh nÆ°á»›c khuynh thành mà không má»™t gã nam nhân nào có thể cưỡng lại được sá»± thèm muốn khi đối diện vá»›i nhan sắc của nàng.
Y thở ra, rồi nghiêm giá»ng nhÆ° huấn thị Yến Bình:
- Bổn thiếu gia muốn nàng dụng nhan sắc kia nhÆ° má»™t thứ binh khí. Má»™t thứ binh khí hay má»™t thứ võ công vô tiá»n khoáng hậu.
Äôi chân mày lá liá»…u của Dao Yến Bình nhíu lại. Nàng nhá» nhẻ há»i:
- Yến Bình không hiểu ý của thiếu gia.
Cát Thiếu TÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i nói:
- à của bổn thiếu gia là muốn nàng biến Nhất Thiên Can thành một gã nô tình, sùng bái nhan sắc của nàng, để rồi khiến y như một gã nô nhân thực hiện những hoài bão của bổn thiếu gia.
Cát Thiếu TÆ°á»ng nắm lấy tay Yến Bình:
- Bổn thiếu gia nghĩ nàng làm được. Và còn làm tốt nữa.
- Yến Bình sẽ làm tất cả vì thiếu gia.
Cát Thiếu TÆ°á»ng gật đầu:
- Tốt lắm. Má»™t khi nàng đã biến Nhất Thiên Can thành má»™t gã nô nhân, Ä‘iá»u đầu tiên hãy nói vá»›i y… chép lại tất cả những bí kíp võ công của y. Nhất là Hấp Tinh Äại Pháp. Nàng làm được chuyện này xem nhÆ° đã lập được công lá»›n vá»›i Cát Thiếu TÆ°á»ng. Bổn thiếu gia sẽ không quên nàng đâu, và nhất định bổn thiếu gia sẽ trá»ng thưởng.
Yến Bình nhỠnhẻ nói:
- Thiếu gia đã tin tưởng Yến Bình, nhất định Yến Bình sẽ làm được và không để cho thiếu gia phải thất vá»ng.
Cát Thiếu TÆ°á»ng nhìn Yến Bình khẽ gật đầu:
- Bổn thiếu gia hy vá»ng nàng không làm ta thất vá»ng.
Yến Bình nhỠnhẻ nói:
- Dạ.
Thiếu TÆ°á»ng nhìn Yến Bình từ tốn nói:
- Hãy trang điểm lại thật đẹp, thật lộng lẫy để bồi tiếp Nhất Thiên Can.
- Yến Bình tuân lệnh.
- Nàng ngoan ngoãn lắm.
Thiếu TÆ°á»ng nhìn lại Dao Yến Bình má»™t lần nữa rồi lăn chiếc ghế đặc chủng rá»i gian biệt phòng của nàng. Hắn vừa lăn ghế vừa nghÄ©: “Có được Nhất Thiên Can, Cát Thiếu TÆ°á»ng sẽ thống trị võ lâm.â€
Khi hắn nghÄ© Ä‘iá»u đó thì Dao Yến Bình đã ngồi trÆ°á»›c tấm gÆ°Æ¡ng đồng sáng ngá»i. Nàng cẩn thận chăm chút lại mái tóc và hai bá» môi má»ng Ä‘á» của mình.
Yến Bình ngắm nhìn bóng mình trong tấm gương đồng nhẩm nói:
- Nhan sắc của nàng là một binh khí, một thứ võ công tối thượng. Biến Nhất Thiên Can giáo chủ thành một gã nô tình, nô nhân để sai khiến gã.
Nàng bặm hai cánh môi vào thá»i son, rồi vuốt mái tóc mai óng ả.
Dao Yến Bình buông tiếng thở dài. Nàng nhá» giá»ng nói:
- Dao Yến Bình… phải chăng đây là cÆ¡ há»™i để ngÆ°Æ¡i đòi lại món nợ mà ngÆ°Æ¡i đã ôm ấp từ bao lâu nay đối vá»›i Cát Thiếu TÆ°á»ng?
Nhất Thiên Can từ từ vén tấm rèm lụa. Lão đứng ngây ra như một pho tượng bởi vẻ đẹp siêu phàm thoát tục của Dao Yến Bình. Nàng không có vẻ gì của một thiếu nữ nơi chốn lầu xanh mà lại toát ra vẻ đoan thục của một thiếu nữ xuân thì thẹn thùng.
Yến Bình nhìn Nhất Thiên Can. Äôi thu nhãn của nàng vừa to vừa Ä‘en láy ngây thÆ¡ nhÆ° má»™t đôi mắt nai hiá»n hòa.
Nhất Thiên Can cảm thấy rạo rá»±c trong lòng trÆ°á»›c nhan sắc của Yến Bình. Lão cÅ©ng phát hiện ra chút gì đó gá»i là trong ánh mắt của giai nhân làm sao Yến Bình có thể tịnh tâm được khi đập vào mắt nàng là má»™t gã công tá»­ mái tóc bạc trắng xóa, cùng vá»›i nÆ°á»›c da tái nhá»n. NÆ°á»›c da của xác chết thì đúng hÆ¡n.
Nhất Thiên Can chắp tay sau lưng ngắm nhìn Yến Bình những tưởng như muốn thâu tóm nhân dạng của nàng vào hai con ngươi hau háu của lão.
Lão vuốt cằm rồi nói:
- Äẹp… đẹp… đẹp lắm…
Cùng vá»›i lá»i nói đó Nhất Thiên Can từ từ Ä‘Æ°a tay tá»›i đặt vào trang phục của nàng.
Yến Bình không cản tay lão mà ôn nhu há»i:
- Tôn giá là giáo chủ Thiên Minh giáo Nhất Thiên Can?
Nhất Thiên Can rút tay lại:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng chÆ°a nói vá»›i nàng à?
- Yến Bình muốn thẩm chứng lại ngÆ°á»i có phải là Thiên Minh giáo chủ hay không.
Nhất Thiên Can khẽ gật đầu:
- Chính ta là Thiên Minh giáo chủ Nhất Thiên Can.
Yến Bình từ từ rá»i khá»i tràng ká»·. Mùi xạ hÆ°Æ¡ng thoang thoảng từ cÆ¡ thể nàng tá»a ra xông vào mÅ©i Nhất Thiên Can. Mùi xạ hÆ°Æ¡ng đó càng khiến cho lão quá»· thêm phần rạo rá»±c. Lão đặt tay lên vai nàng:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng bảo nàng hầu hạ bổn nhân.
Vừa nói Nhất Thiên Can vừa toan cởi bỠy phục của Yến Bình, nhưng nàng đã giữ tay lão lại.
Äôi chân mày Nhất Thiên Can cau lại:
- Yến Bình không muốn hầu hạ ta?
Yến Bình nhìn vào mắt lão:
- Äược hầu hạ Thiên Minh giáo là phúc của Dao Yến Bình. NhÆ°ng lúc này đây Yến Bình thỉnh cầu giáo chủ má»™t chuyện. Nếu nhÆ° giáo chủ không thá»±c hiện thì giết Yến Bình chết Ä‘i.
Mặt Nhất Thiên Can sa sầm:
- ChÆ°a má»™t ai dám đòi há»i bổn tá»a.
- Chưa ai dám nhưng Yến Bình dám.
Nhất Thiên Can bất giác rút tay lại khoanh tay trước ngực. Lão nhìn Yến Bình:
- Nàng đẹp lắm… vậy nàng muốn đòi há»i gì nÆ¡i bổn tá»a?
Yến Bình mỉm cÆ°á»i, nhìn Nhất Thiên Can.
Bá»™ mặt vá»›i nÆ°á»›c da tái nhá»n của lão khiến nàng có chút e dè lo lắng, nhÆ°ng để khá»a lấp ná»—i e dè đó, nàng nghÄ© đến Cát Thiếu TÆ°á»ng, nghÄ© đến những gì mà nàng đã trải qua trong Di Hoa lầu. NghÄ© đến sá»± đày Ä‘á»a và bỉ ổi mà Thiếu TÆ°á»ng buá»™c nàng phải nhận lãnh.
Yến Bình ôn nhu nói:
- Giáo chủ có biết vì sao Thiếu TÆ°á»ng lịnh cho Yến Bình hầu hạ giáo chủ không?
Nhất Thiên Can cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Y muốn bổn tá»a đỡ đầu đại kỹ viện Trung Châu của gã. Gã tiểu tá»­ đó biết nhìn ngÆ°á»i và cÅ©ng biết dá»±a vào ngÆ°á»i.
Yến Bình lắc đầu:
- Không như giáo chủ nghĩ đâu.
Nhất Thiên Can tò mò há»i:
- Nàng muốn nói gì?
- Giáo chủ có thấy Yến Bình đẹp không?
Nhất Thiên Can gật đầu:
- Nàng rất đẹp… bổn tá»a chÆ°a từng thấy ai đẹp nhÆ° nàng. Có thể nói vừa gặp nàng thì bổn tá»a đã rạo rá»±c xuân tình rồi.
Yến Bình mỉm cÆ°á»i nói:
- Chính vì Yến Bình có nhan sắc trá»i ban nên Thiếu TÆ°á»ng má»›i bảo Yến Bình hầu hạ giáo chủ. Hầu hạ ngÆ°á»i để dùng nhan sắc đó nhÆ° má»™t thứ binh khí, khiến giáo chủ thành nô nhân. Hay đúng hÆ¡n là dẫn dụ giáo chủ vào lÆ°á»›i tình để ngÆ°á»i chép lại bí kíp võ công gì đó cho y.
Mặt Nhất Thiên Can đanh lại:
- Hắn muốn như vậy ư?
Yến Bình gật đầu:
- Hắn muốn như vậy!
- Thế tại sao nàng lại nói vá»›i bổn tá»a chứ?
- Yến Bình hận Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Nhất Thiên Can phá lên cÆ°á»i. Lão vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Nàng hận Cát Thiếu TÆ°á»ng và đặt ra câu chuyện vừa rồi để bổn tá»a giết Thiếu TÆ°á»ng.
Yến Bình lắc đầu:
- Không phải đặt ra câu chuyện đó mà là sá»± thật. Nếu nhÆ° giáo chủ muốn Yến Bình hầu hạ ngÆ°á»i thì phải bắt Cát Thiếu TÆ°á»ng biến thành má»™t gã Cái bang khốn khổ, tìm cái ăn trÆ°á»›c cá»­a đại kỹ viện Trung Châu.
- Chuyện đó không khó vá»›i bổn tá»a nhÆ°ng bổn tá»a muốn nàng minh chứng những Ä‘iá»u nàng vừa nói ra lúc nãy.
Yến Bình hÆ¡i cúi ngÆ°á»i xuống:
- Yến Bình rất sẵn lòng minh chứng Ä‘iá»u mình vừa nói.
Nàng bÆ°á»›c lại bàn, lấy bút má»±c và má»™t xấp giấy hồng Ä‘iá»u. Nhất Thiên Can bÆ°á»›c theo nàng. Lão đứng bên Yến Bình, vòng tay qua tiểu yêu nàng.
Yến Bình không phản kháng lại hành vi của Thiên Minh giáo chủ.
- Yến Bình cần bút tích của giáo chủ để chứng inh những Ä‘iá»u mình vừa nói.
Nhất Thiên Can gật đầu. Lão cầm bút chấm má»±c rồi viết luôn khẩu quyết võ công “Hấp Tinh Äại Pháp.â€
- Äây là khẩu quyết Hấp Tinh Äại Pháp của bổn tá»a.
Lão ve cằm mỉm cÆ°á»i vá»›i nàng.
Yến Bình nhún ngÆ°á»i nói:
- Äa tạ giáo chủ.
- Không cần phải Ä‘a tạ, chỉ cần nàng chứng minh Ä‘iá»u nàng vừa nói thì bổn tá»a sẽ Æ°u ái và cho nàng cÆ¡ nghiệp của Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Yến Bình nhá» nhẻ đáp lá»i lão:
- Yến Bình không cần cÆ¡ nghiệp của Cát Thiếu TÆ°á»ng mà chỉ muốn hắn phải trả lại những gì mà hắn đã vay của Yến Bình.
Nhất Thiên Can gật đầu nhìn Yến Bình nói:
- Giá» thì nàng hầu hạ bổn tá»a chứ?
Yến Bình lắc đầu:
- Khi nào Yến Bình chứng minh Ä‘iá»u mình vừa nói vá»›i giáo chủ và thấy Cát Thiếu TÆ°á»ng trả nợ thì sẽ hầu hạ giáo chủ bằng tất cả tấm lòng nhiệt thành của Dao Yến Bình.
Nhất Thiên Can cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Tốt. Nàng làm cho bổn tá»a hứng thú đó.
Yến Bình nhìn vào mắt Nhất Thiên Can:
- Giáo chủ hãy theo Yến Bình.
Yến Bình rá»i biệt phòng, Ä‘i thẳng đến Di Hoa lầu. Cát Thiếu TÆ°á»ng thấy nàng bÆ°á»›c vào Di Hoa lầu trố mắt nhìn:
- Yến Bình… sao không ở lại hầu hạ Nhất Thiên Can giáo chủ mà quay vỠđây?
Yến Bình mỉm cÆ°á»i nhìn Thiếu TÆ°á»ng:
- Thiếu gia đã quên những gì thiếu gia căn dặn Yến Bình à?
Äôi uy nhãn, đầy nét gian trá của Thiếu TÆ°á»ng sáng hẳn lên trÆ°á»›c mặt.
- Äây là bút tích của Thiên Minh giáo chủ. Những gì viết trong tấm giấy này là bí kíp võ công của Thiên Minh giáo chủ.
Nàng bÆ°á»›c đến trao tá» giấy vào tay Cát Thiếu TÆ°á»ng:
- Thiếu gia hãy xem qua có phải vậy không?
Thiếu TÆ°á»ng lia mắt nhìn qua những dòng chữ của Nhất Thiên Can. Y đắc ý phá lên cÆ°á»i khanh khách. Thiếu TÆ°á»ng vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Yến Bình… Nàng giá»i lắm… không ngá» chỉ trong thá»i gian ngắn mà nàng đã khiến được lão quá»· kia biến thành nô tình.
Thiếu TÆ°á»ng ngá»­a mặt cÆ°á»i vang dá»™i. Y vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Tàng kiếm giai nhân… đúng là tàng kiếm giai nhân.
Thiếu TÆ°á»ng Ä‘ang cao hứng thì chợt nghe giá»ng nói u hồn của Nhất Thiên Can cất lên:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng… ngÆ°Æ¡i quá đắc ý rồi đó.
Thiếu TÆ°á»ng giật mình. Y xoay chiếc ghế đặc chủng nhìn ra cá»­a. Thiên Minh giáo chủ lừng lững bÆ°á»›c vào. Trong khi Dao Yến Bình lui bÆ°á»›c đến bên lão.
Thiếu TÆ°á»ng biến sắc:
- Chuyện này là thế nào… sao…
Nhất Thiên Can cÆ°á»i gằn từng tiếng rồi nói:
- Tiểu tá»­ thúi. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng có bản lÄ©nh của má»™t Ä‘á»™c nhân đó. Biết dụng đến tuyệt kế “tàng kiếm giai nhân.†NhÆ°ng trÆ°á»›c khi ngÆ°Æ¡i dụng chiêu thức thì phải nên biết má»™t Ä‘iá»u: Giai nhân mà ngÆ°Æ¡i sá»­ dụng phải là ngÆ°á»i ngưỡng má»™ ngÆ°Æ¡i, chứ không phải là kẻ thù của ngÆ°Æ¡i.
Nhất Thiên Can ve cằm:
- Ngươi gian trá nhưng lại không sâu đậm.
Sắc diện Thiếu TÆ°á»ng tái dần ra. Y lặp bặp nói:
- Yến Bình… nàng phản bội ta.
- Yến Bình hận ngÆ°Æ¡i thì đúng hÆ¡n. Yến Bình muốn nguyá»n rủa ngÆ°Æ¡i nữa.
Nàng nhìn lại Nhất Thiên Can:
- Giáo chủ giỠđã tin Yến Bình rồi chứ?
Nhất Thiên Can gật đầu:
- Ta tin nàng.
Lão nhìn lại Cát Thiếu TÆ°á»ng:
- Tiểu tử, ngươi còn gì để nói nữa không?
Thiếu TÆ°á»ng tái mặt hẳn ra. Y miá»…n cưỡng nói:
- Bổn thiếu gia muốn… muốn…
Y ngập ngừng nhÆ° thể không nói ra lá»i rồi bất thình lình khởi Ä‘á»™ng cÆ¡ quan ám tiá»…n trong chiếc ghế đặc chủng. Má»™t màn ám khí dày đặc từ dÆ°á»›i gầm ghế đặc chủng rào rào phóng ra nhÆ° mÆ°a sa.
Sá»± bất ngỠđó khiến Nhất Thiên Can gần nhÆ° không có phản ứng gì. NhÆ°ng ám khí của Cát Thiếu TÆ°á»ng phát tác chạm vào thân ảnh lão nhÆ° chạm phải má»™t pho tượng bằng đá bất bại, rÆ¡i rào rào xuống đất.
Duy chỉ có Dao Yến Bình thì nhận một lúc ba chiếc ám tiễn vào ngực nàng.
Nàng ôm lấy ngực lảo đảo thối bộ rồi ngã xuống sàn.
Nhất Thiên Can gầm lên:
- Tiểu tử… ngươi đáng chết.
Nhất Thiên Can vừa nói vừa lÆ°á»›t đến thá»™p trảo vào đỉnh đầu Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Trảo công của lão bấu lấy đại huyệt Bách Há»™i của vị thiếu gia Kim Tiá»n bang.
Bá»™p… thủ cấp của Cát Thiếu TÆ°á»ng vỡ toang trong trảo thủ của Thiên Minh giáo chủ. Cát Thiếu TÆ°á»ng nhận má»™t cái chết thê thảm mà tuyệt nhiên không thốt được lá»i nào.
Nhất Thiên Can giết chết Cát Thiếu TÆ°á»ng má»›i sá»±c nhá»› đến Dao Yến Bình. Lão lÆ°á»›t đến đỡ lấy nàng:
- Yến Bình… nàng có sao không?
Yến Bình nhìn lão. Nàng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm:
- Tiểu nữ không thể hầu hạ được tôn giá rồi. Äa tạ tôn giá đã giúp tiểu nữ trả được cái hận từ lâu ấp ủ trong lòng.
Nhất Thiên Can cau mày:
- Tên tiểu tử quỷ quyệt đó.
Lão nhìn lại Yến Bình:
- Bổn tá»a sẽ cứu nàng… bổn tá»a buá»™c nàng phải sống để hầu hạ bổn tá»a.
Lão vừa nói vừa vận công toan truyá»n qua Yến Bình thì nàng đã trút hÆ¡i thở cuối cùng.
Trên miệng nàng vẫn còn nụ cÆ°á»i khổ sở.
Nhất Thiên Can ốm xác Yến Bình. Lão lầu bầu nói:
- Cát Thiếu TÆ°á»ng tiểu tử… bổn tá»a xé xác ngÆ°Æ¡i.
Lão đặt Yến Bình xuống sàn gạch quay lại xác Cát Thiếu TÆ°á»ng.
Trong cÆ¡n phẫn ná»™ cùng cá»±c, Nhất Thiên Can dùng trảo xé xác Cát Thiếu TÆ°á»ng nhÆ° má»™t con thú dữ vừa bị cÆ°á»›p mất miếng mồi ngon. Nay phải trút sá»± phẫn ná»™ của kẻ đã cÆ°á»›p miếng mồi ngon của lão.
Sau khi trút cơn phẫn nộ, Nhất Thiên Can mới quay lại xác của Dao Yến Bình. Lão nhìn thi thể nàng. Vẻ đẹp thoát phàm vẫn toát ra từ thân ảnh của Dao Yến Bình, mặc dù giỠchỉ còn là cái xác bất động. Nhưng dù chỉ là cái xác bất động, vẫn khiến cho Nhất Thiên Can rạo rực trước vẻ đẹp siêu phàm đó.
Thiên Minh giáo chủ bế thân thể Dao Yến Bình lên khá»i sàn gạch Ä‘Æ°a đến đặt lên tràng ká»·. Lão cởi bá» y phục nàng. Lão chiêm ngưỡng thể xác vá»›i tất cả sá»± kiến tạo hoàn mỹ của hóa công.
Lão càng chiêm ngưỡng thân ảnh Dao Yến Bình càng cảm thấy rạo rực vô cùng và cuối cùng thì lão không thể nào dằn được cơn rạo rực bùng cháy trong tâm thức trước cái xác vô hồn, vô cảm đó.
Lão tự cởi bỠtrang phục rồi ôm chặt lấy cái xác của Dao Yến Bình.
Tài sản của dth_abcd

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âåòåð, doc co hong vnthuquan, ìåäèöèíà



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™