 |
|

15-09-2008, 10:35 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 45
Tòa án
Trước đây Georges Cadoudul là ngưá»i không chỉ vui nhất mà tôi còn có thể nói là kẻ Ä‘iên khùng nhất trong số các phạm nhân. Ông đã không chỉ tham gia tất cả các trò chÆ¡i mà còn nghÄ© ra các trò má»›i khi các trò cÅ© đã chán ngắt. Ông đã từng kể những chuyện ngông cuồng nhất, hăng say mỉa mai cay độc đế chế má»›i dá»±ng lên sau những mảnh vụn cá»§a ngai và ng vua Louis XVI đã sung sướng chà o từ biệt Ä‘iệp khúc tan rã cá»§a ná»n Cá»™ng hoà , còn bây giỠông ta không chÆ¡i nữa, không cưá»i nói hát ca nữa khi thấy giỠđịnh mệnh đã Ä‘iểm, thá»i khắc ông ta thá»±c sá»± phải trả giá bằng mạng sống cá»§a mình. Ông ngồi ở má»™t góc vưá»n, gá»i các sÄ© quan tuỳ tùng đến, bằng giá»ng vừa chắc nịch vừa thân ái nói:
- Những ngưá»i bạn anh dÅ©ng cá»§a tôi, những chà ng trai thân yêu tôi đã cố gắng là m gương cho các cáºu thấy sá»± vui vẻ và vô tư đến đây thôi. Hãy để tôi chỉ huy các bạn trước pháp trưá»ng vá»›i tất cả bình thản, tất cả lạnh lùng, tất cả phẩm chất mà các bạn có thể; các bạn sẽ xuất hiện trước những kẻ cứ nghÄ© chúng có quyá»n phân phát tá»± do, danh dá»± hay bố thà mạng sống cho các bạn. Tôi ra lệnh cho các anh nhất là không bao giỠđược trả lá»i hấp tấp, xun xoe hay xấc xược trước các câu há»i cá»§a thẩm phán, khi các anh thấy không đủ mạnh mẽ, hãy nghÄ© tôi vẫn Ä‘ang ở bên các anh và rằng số pháºn tôi không khác gì các anh, nếu các anh sống, tôi cÅ©ng sống, các anh chết, tôi cÅ©ng chết.
Hãy tá» ra má»m má»ng, nhã chặn và nhân từ vá»›i ngưá»i khác, hãy yêu thương gấp đôi, đừng tá»± trách mình đã Ä‘i đến nguy hiểm nà y, trong Ä‘á»i ai mà không phải chết, hãy chết sao cho xứng đáng!
Trước khi rá»i nhà tù nà y, các anh đã phải chịu cách đối xá» khác nhau, có ngưá»i được ưu ái, có ngưá»i không, ngưá»i được gá»i là bạn, ngưá»i bị xem là đồ cướp bóc. Hãy cứ cảm Æ¡n tất cả những ngưá»i tốt lẫn kẻ ác, hãy ra khá»i đây bằng lòng biết Æ¡n những ngưá»i nà y, không căm giáºn những ngưá»i kia, hãy nghÄ© rằng vị vua nhân từ cá»§a chúng ta, vua Louis XVI đã từng chịu khổ như chúng ta, từng bị gá»i là kẻ phản bá»™i và bạo chúa; Äức Chúa Jésus-Christ cÅ©ng váºy (nhân danh Chúa, tất cả ngả mÅ© và là m dấu thánh giá).
Äức Chúa Jésus-Christ cÅ©ng từng bị đối xá» là kẻ phản loạn, bịp bợm bị la ó, xua Ä‘uổi, bị đánh bằng gáºy vì nhất là khi con ngưá»i có hà nh động xấu, há» hay đánh đồng giá trị lá»i nói và dùng lá»i chá»i rá»§a để che giấu tá»™i lá»—i cá»§a mình.
Thế là khi đứng dáºy, ông nói "Amen" tháºt to và là m dấu thánh giá, tất cả những ngưá»i khác cÅ©ng là m như váºy. Ông để từng ngưá»i Ä‘i qua sau khi gá»i há» bằng tên tháºt.
CÅ©ng ngà y hôm đó, ngoà i năm mươi bảy phạm nhân có dÃnh dáng đến vụ phản loạn Moleau, Cadoudal và Pichegru bị đưa Ä‘i, còn các tòng phạm phụ khác lại. Äó là nhưng ngưá»i cho há» trú trên đưá»ng, dẫn đưá»ng cho há» và o ban đêm. Khi các thá»§ phạm chÃnh ra Ä‘i những ngưá»i khác không chỉ được phép Ä‘i dạo trong sân và vưá»n mà còn Ä‘i thăm các phòng giam hay xà lim ở Temple.
Trong và i ngà y ấy, nhà ngục trở lên rất huyên náo. Cuối cùng, ngà y chá»§ nháºt phục sinh, ngưá»i ta cho phép há» mở vÅ© há»™i tại phòng lá»›n. Há» thu dá»n giưá»ng lại, tất cả má»i ngưá»i, chá»§ yếu là dân nông thôn Ä‘á»u nhảy múa và hò hát.
Buổi vÅ© há»™i đó diá»…n ra đúng và o hôm các bị cáo bị dẫn ra trước toà điá»u mà những ngưá»i khiêu vÅ© không há» biết. Má»™t trong số há», ngưá»i có cái tên Leclire được tin từ má»™t ngưá»i gác ngá»±c cho hay phiên xá» khiến mưá»i hai ngưá»i chết đã bắt đầu, liá»n chạy vá»™i và o chá»— các bạn, ra hiệu cho há» im lặng bằng cách giáºm mạnh chân xuống sà n. Khi tất cả im bặt, anh ta nói:
- Các ngưá»i là đồ súc sinh! Có đáng sống như thế giữa cái chốn đáng nguyá»n rá»§a nà y khi mà các ngưá»i biết những ai sống cùng vá»›i chúng ta Ä‘ang sắp mất mạng không? Äây là lúc cầu nguyện và ca bà i thánh ca De Profondis chứ không phải nhảy múa ca hát. Ông nà y có má»™t cuốn kinh thánh, ông ấy sẽ Ä‘á»c cho chúng ta và i Ä‘oạn nói vá» cái chết.
Ngưá»i mà Leclère chỉ là cháu cá»§a Fauche-Borel, má»™t chà ng thanh niên tên là Vittel, cuốn sách anh ta cầm trong tay là cuốn cá»§a Bourdaloue không liên quan đến De Profondis nhưng có nói đến lá»i cầu cho cái chết. Vittel trèo lên má»™t cái bà n và đá»c lá»i cầu nguyện, tất cả những kẻ yêng hùng Ä‘á»u quỳ gối lắng nghe.
Ở trên, tôi có nhắc đến phiên xỠđã bắt đầu. Cho đến khi đó, có lẽ chưa bao giá», ngay cả vụ đảo chÃnh 18 Brumaise, Bonaparte lại ở tình thế nghiêm trá»ng như váºy. Ông chưa mất gì vá» uy tÃn cá»§a thiên tà i trên chiến trưá»ng song cái chết cá»§a công tước Enghien đã giáng má»™t đòn sấm sét đến đạo đức cá»§a nhà chÃnh sách, sau đó ông lại trở thà nh đầu đỠbà n tán vá» vụ tá»± tá» cá»§a Pichegru. Ãt ngưá»i chịu chấp nháºn vá» cái chết nà y như ý kiến cá»§a tướng Savary. ChÃnh phá»§ cà ng táºp hợp những bằng chứng vá» vụ tá»± tá» và khó nhá»c chứng minh nó bao nhiêu thì nghi ngỠđó là vụ tá»± sát cà ng tăng lên bấy nhiêu, hầu như ngay cả công tước vụ ám sát bị chối phắt cá»§a Pichegru là đến việc buá»™c tá»™i thiếu thuyết phục đối vá»›i Moreau.
Qua lá»i buá»™c tá»™i ấy, chẳng có ai bị lừa hết, ai cÅ©ng thấy rõ lòng thù háºn cá»§a ngà i Tổng tà i thứ nhất đối vá»›i đối thá»§ cá»§a ông ta. Ngay cả Bonaparte cÅ©ng phải thừa nháºn, dù ngồi trong hà ng ghế bị cáo, Moreau vẫn giữ được phong thái cá»§a mình và khiến ngưá»i ta phải tranh luáºn mãi vá» số lượng lÃnh canh gác, bởi há» chỉ đủ để dẫn giải ông nhưng trong trưá»ng hợp đụng độ thì không đủ.
Sá»± lo lắng cá»§a Bonaparte nhiá»u đến ná»—i ông quên cả mối bá»±c tức vá»›i Boumerine, cho gá»i ngưá»i nà y vá», chịu trách nhiệm tham dá»± các phiên xét xá» và báo cáo lại má»i việc cho ông và o các tối.
Äiá»u ngà i Bonaparte mong muốn nhất đó là sau khi công tước Enghien bị xá» bắn, Pichegru bị siết cổ, Moreau cÅ©ng bị tuyên là có tá»™i, chịu má»™t hình phạt nà o đấy mà ông có thể ân xá.
Do đó, ông thá» và i vị thẩm phán mà há» chỉ muốn kết tá»™i Moreau ở mức có thể giảm án được. Nhưng những dá»± định đó không Ä‘i xa hÆ¡n khi thẩm phán Clavier há»i nếu Napoléon ân xá cho Moreau:
- Thế còn chúng ta, ai sẽ ân xá cho chúng ta?
ChÃnh vì thế mà ngưá»i ta không thể ngăn cản được dòng ngưá»i đổ xuống những đại lá»™ Palais de Justice ngay ngà y đầu mở phiên xá» công khai. Những cư dân thà nh phố Ä‘á»u cố tìm cách tham dá»± và o đó việc thay đổi bồi thẩm chứng tá» kết quả bản án nà y vô cùng quan trá»ng đối vá»›i ngưá»i đứng đầu chÃnh phá»§. Mưá»i giá» sáng, đám đông đã drà n ra nhưá»ng chá»— cho mưá»i hai vị quan toà cá»§a toà đại hình trong bá»™ áo choà ng đỠtiến và o. Phòng lá»›n cá»§a Ä‘iện Palais được dà nh cho há» tất cả lặng lẽ ngồi và o ghế cá»§a mình. Há» là Himard, chá»§ toạ; Martineau, phó án; Thuriot, ngưá»i phe Bảo hoà ng gá»i là kẻ Giết Vua; Lecourbe; Cavier, ngưá»i có cáºu nói nổi tiếng trên, Bourguignon, Dameu, Laguillaumie, Rigault, Selves, Grangeret-Desmaisons. Công tố viên là Gérard còn lục sá»± là Frémyn.
Tám mõ toà khác cÅ©ng tham dá»±, bác sÄ© Souppé, bác sÄ© phẫu thuáºt cá»§a Conciergerie không thể vắng mặt.
Chá»§ toạ cho dẫn các phạm nhân và o. Há», từng ngưá»i má»™t, Ä‘i giữa hai cảnh sát áp giải. Bouvet de Lozier cúi đầu bước và o, hắn không dám ngẩng đầu lên nhìn và o mắt những ngưá»i mà vụ tá»± tá» hụt cá»§a hắn đã khiến hắn phản bá»™i há». Việc áp giải những ngưá»i khác rất nghiêm túc và bảo đảm.
Moreau ngồi trên ghế trá»ng tá»™i như những ngưá»i khác có vẻ bình tÄ©nh hay đúng ra là đang mÆ¡ mà ng. Ông ta mặc bá»™ quần áo chẽn mà u xanh lÆ¡ cắt theo kiểu nhà binh nhưng không Ä‘eo phẩm hà m. Gần ông, chỉ cách lÃnh áp giải, là Lajolais, cá»±u sÄ© quan iuỳ tùng, chà ng trai tuấn tú Charles d Hozier, rất chỉn chu trong bá»™ đồ như Ä‘i dá»± khiêu vÅ© trong cung đình. Vá» phần Georges, rất dá»… nháºn thấy cái đầu lá»›n bá»±, đôi vai mạnh mẽ, đôi mắt nhìn thẳng lần lượt dừng lại trước má»—i vị phán quan như thể thách thức sống chết vá»›i há». Bên cạnh ông ta là Burban, ngưá»i có mặt trong các tráºn đánh cùng ông ta vá»›i cái tên Malabry và Barco. Cuối cùng là Pierre Cadoudal, ngưá»i từng hạ má»™t con bò bằng cú đấm sấm sét khiến cả vùng Morbihan biết đến vá»›i biệt danh Cánh tay thép.
Hai anh em nhà Polignac và hầu tước Rivière ngồi ở hà ng thứ hai thu hút má»i ánh mắt bởi vẻ trẻ trung và phong nhã cá»§a há». Tuy nhiên, tất cả Ä‘á»u bị vẻ đẹp trai cá»§a Coster-Saint-Victor xoá má».
Vá»›i Coster Saint-Victor còn có má»™t truyện truyá»n kỳ liên quan đến phụ nữ. Ngưá»i ta kháo nhau rằng Bonaparte căm tức anh chà ng nà y, cÅ©ng bởi má»™t vụ tranh Ä‘ua. Không phải tranh chấp trên phương diện quân sá»± như vá»›i Moreau mà là tranh chấp trong phòng tiếp cá»§a các quý bà ; ngưá»i ta đồn cả hai đã chạm trán nhau trong phòng ngá»§ cá»§a má»™t trong những nà ng nghệ sÄ© xinh đẹp và nổi tiếng nhất thá»i đó, Coster Saint-Victor đã vá» như không nháºn ra ngà i Tổng tà i thứ nhất và không nhưá»ng chá»—, anh chà ng nà y đã trở thà nh báºc thầy không phải trên chiến trưá»ng mà là trong tình trưá»ng.
Ngay tại đó, Coster Saint-Victor có thể hạ ngà i Tổng tà i nhưng vì đã hứa vá»›i Georges Cadoudal chỉ đánh nhau khi có lá»±c lượng hai bên tương đương nên anh ta đà nh giữ lá»i.
Cuối cùng, trên hà ng ghế thứ ba là những anh hùng Bảo hoà ng bị cuốn và o vụ nà y bằng lòng táºn trung thuần tuý. Trong số bốn mươi sáu bị cáo - Năm mươi bảy ngưá»i đã được rút xuống còn bốn mươi sáu - có năm phụ nữ. Äó là vợ cá»§a Denaud, Dubuisson, Gallois, Momer và cuối cùng là cô nà ng Izai.
Cuá»™c tranh tụng bắt đầu bằng những câu há»i cá»§a ngà i chánh án dà nh cho các nhân chứng, các nhân viên lá»±c lượng Cá»™ng hoà và những ngưá»i đặc biệt đã tham gia và o wệc bắt Georges. Sau đó, chá»§ toạ quay sang há»i Georges:
- Ông Georges, ông có gì để nói không?
- Không. - Georges Cadoudal đáp mà mắt không rá»i khá»i tá» giấy Ä‘ang Ä‘á»c.
- Ông thừa nháºn những tá»™i cá»§a mình chứ?
- Tôi thừa nháºn. - Georges đáp lại vẫn bằng giá»ng tỉnh bÆ¡ như trước.
- Yêu cầu bị cáo Georges không Ä‘á»c trong khi bị há»i - Thuriot nói.
- Nhưng cái tôi Ä‘á»c lại rất hay - Georges đáp - Äó là phiên há»p ngà y 17 tháng Giêng năm 1793 khi ngà i bá» phiếu đồng ý xá» tá» nhà vua đấy.
Thuriot cắn môi. Tiếng ồn à o rá»™ lên khắp nÆ¡i. Chá»§ toạ phiên toà vá»™i cắt đứt âm thanh ấy bằng cách tiếp tục há»i.
- Ông có thừa nháºn đã bị bắt tại nÆ¡i mà nhân chứng vừa nêu không?
- Tôi không biết chỗ đó tên là gì.
- Ông đã bắn hai phát súng ngắn đúng không?
- Tôi không nhá»› Ä‘iá»u đó.
- Ông đã giết má»™t ngưá»i phải không?
- Thực tình, tôi chẳng biết gì cả.
- Ông có dắt dao găm?
- Có thể.
Còn khẩu súng?
- Äiá»u nà y cÅ©ng có thể.
- Ông ở trong xe với ai?
- Tôi quên ngưá»i đó rồi.
- Ông trỠở đâu trên đất Paris?
- Chẳng đâu cả.
Lúc bị bắt, ông không còn ở phố Montagne-Sainte-Gèneviève, tại nhà chị bán hoa quả phải không?
- Lúc bị bắt, tôi trỠtrong cái xe.
- Ông ngủ ở đâu trước hôm bị bắt?
- Trước hôm bị bắt, tôi không ngủ.
- Ông là m gì ở Paris?
- Tôi đi dạo.
- Có ai thấy ông không?
- Vô số lũ ruồi bám theo tôi.
- Ngà i cÅ©ng thấy phạm nhân không muốn trả lá»i rồi đấy, hay chuyển sang ngưá»i khác Ä‘i - Thuriot nói.
- Cảm ơn ông Thuriot… Cảnh sát, mang cho tôi cốc nước, tôi có thói quen phải xúc miệng khi nhắc đến cái tên nà y -. Georges nói.
Không ai tham dá»± buổi dá»± thẩm đó Ä‘á»u thấy vẻ bất cần cá»§a Georges, ngưá»i ta có cảm giác ông ta sẵn sà ng hy sinh mạng sống cá»§a mình. Má»i ngưá»i Ä‘á»u dà nh cho ông vẻ tôn trá»ng như vá»›i má»™t ngưá»i đã chết.
Ai cÅ©ng sốt ruá»™t chỠđến phiên tướng Moreau trả lá»i, nhưng phải đến ngà y thứ tư, tức là ngà y thứ năm, 31 tháng Năm, thẩm phán Thuriot má»›i há»i ông.
Ngưá»i ta cÅ©ng bắt đầu như vá»›i Cadoudal! bằng cách há»i các nhân chứng liên quan. Nhưng trong số đó, không ai nháºn ra Moreau. Ông ngạo nghá»… cưá»i và nói:
- Các quý ông, không chỉ không nhân chứng chỉ định nà o nháºn ra tôi mà tất cả các bị cáo ở đây cÅ©ng chưa từng thấy tôi trước khi bị tống giam và o Temple.
Bên toà án Ä‘á»c bản lá»i cá»§a má»™t ngưá»i tên là Roland, quân cá»§a tướng Pichegru, ngưá»i nà y đã khai trong lần há»i cung rằng anh ta Ä‘au lòng khi thấy tướng Pichegru giao cho mình thá»±c hiện nhiệm vụ vá»›i tướng Moreau.
Moreau đứng dáºy nói vá»›i chá»§ toạ:
- Hoặc Roland là cảnh sát hoặc anh ta khai như thế vì sợ. Äể tôi nói cho các ngưá»i hay chuyện giữa quan toà dá»± thẩm và anh ta đã diá»…n ra như thế nà o. Ngưá»i ta không há»i anh ta. Không, ngưá»i ta chẳng thu được lá»i khai nà o hết. Thế là trong lúc há»i cung, hỠđã nói: "Anh Ä‘ang trong hoà n cảnh cá»±c kỳ tồi tệ, anh là tòng phạm cá»§a má»™t vụ phản loạn: nếu anh không khai báo anh sẽ chịu án còn nếu thú nháºn anh sẽ được cứu và để được cứu, con ngưá»i đó đã dá»±ng lên câu chuyện trà o phúng mà các ngưá»i vừa Ä‘á»c đó. Tôi xin há»i anh ta tháºt lòng, tôi là m phản để là m gì?
- Thì để đưa ông lên là m độc tà i chứ sao - Hémard nói.
- Tôi ư? Nhà độc tà i ư? - Moreau kêu lên - Ngưá»i cá»§a tôi là ai? Là tất cả binh lÃnh nước Pháp vì tôi chỉ huy chÃn phần mưá»i trong số há», tôi đã cứu sống năm mươi nghìn ngưá»i. Äó là những đồng minh cá»§a tôi. Ngưá»i ta đã bắt các sÄ© quan tuỳ tùng cá»§a tất cả những ngưá»i tôi biết, tuy thế há» chẳng tìm được chứng cá»› nà o. Há» nói đến sản nghiệp cá»§a tôi; tôi đã bắt đầu từ con số không và đã có thể có năm mươi triệu thế mà cuối cùng, tôi chỉ được má»—i má»™t ngôi nhà ở Paris và phần đất Grosbois. HỠđối xá» vá»›i tôi như má»™t tổng tư lệnh mà chỉ có bốn mươi nghìn phăng, hy vá»ng há» phải biết đánh giá những cống hiến cá»§a tôi chứ.
Äúng lúc ấy có má»™t chuyện kỳ lạ đã xảy ra, nó như được bà n tÃnh trước giữa viên tướng và tuỳ tùng Lecourbe cá»§a ông ta để chứng tá» sức mạnh cá»§a ngưá»i chiến thắng Hohenlinden.
Lecourbe và o phòng xỠán cùng vá»›i đứa bé trên tay. Äó là con trai cá»§a Moreau. Lecourbe bế đến cho ông ôm hôn con nhưng hà ng lÃnh gác không biết đứa trẻ nên nhất định không cho và o thế là Lecourbe nâng bổng đứa bé lên hét to:
- Các anh em binh lÃnh, hãy để con trai tướng quân cá»§a các anh và o.
Những lá»i nói đó vừa dứt, tất cả binh lÃnh trong phòng Ä‘á»u rá»›m nước mắt còn những ngưá»i tham dá»± vá»— tay rà o rạt. Nhiá»u giá»ng còn hô to:
- Moreau muôn năm!
Nếu trong lúc ấy, chỉ cần Moreau nói má»™t tiếng, sá»± cuồng nhiệt sẽ láºt đổ cả toà án và tù nhân sẽ thắng lợi. Nhưng Moreau im lặng không tham gia và o là n sóng đó.
- Thưa tướng quân - Cadoudal nói thầm với Moreau - chỉ còn một phiên xỠnhư thế nà y nữa thôi và ngà i sẽ lại ngủ ở Tuileries.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:04 AM.
|

15-09-2008, 10:35 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 46
Kết án
Tại phiên toà ngà y 2 tháng Sáu, có má»™t nhân chứng khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u tò mò khi không ai ngỠđến nhất, thuyá»n trưởng Wright chỉ huy con tà u đánh cá nhỠđã đưa các bị cáo đến chân vách đá, Biville xuất hiện.
Anh nà y bị phục kÃch ở gần Saint-Malo rồi sau má»™t cuá»™c giao chiến anh ta bị thương và o cánh tay nên bị bắt.
Việc xuất hiện cá»§a con ngưá»i nà y khiến cả phòng xỠán xôn xao bà n tán. Ngưá»i ta đứng dáºy, kiá»…ng chân để cố nhìn má»™t ngưá»i đà n ông thấp bé, mặc triá»u phục Hải quân Anh quốc. Anh ta khai mình ba mươi lăm tuổi, thiếu tá thuá»· quân sống ở London tại nhà bạn mình là thiếu tướng hải quân Sidney Smith. Vì nhân chứng đứng trả lá»i rất khó nhá»c ngưá»i ta mang đến cho anh nà y má»™t chiếc ghế. Viên thiếu tá cảm Æ¡n rồi ngồi xuống. Anh ta tái xanh đến độ má»i ngưá»i tưởng như anh ta sắp ngất Ä‘i. Coster Saint-Victor nhanh nhẹn chuyển cho anh ta má»™t lá» dầu. Viên thiếu tá Ä‘ang ngồi trên ghế, đứng dáºy chà o má»i ngưá»i theo phép quý tá»™c rồi má»›i quay lại phÃa toà . Viên chá»§ toạ muốn tiếp tục há»i nhưng anh nà y đã lắc đầu nói:
- Tôi bị bắt trong khi giao chiến nên tôi là tù binh chiến tranh, tôi đòi có quyá»n đối xá» cho đúng vá»›i vị thế cá»§a mình.
Thế là ngưá»i ta phải Ä‘á»c lại bản thẩm vấn cá»§a toà ngà y 21 tháng Năm từ phiên trước. Chăm chú nghe xong, nhân chứng nói:
- Thưa ngà i thẩm phán, xin thứ lá»—i cho tôi nhưng tôi không há» thấy ở đây nguy cÆ¡ nà o để các ngà i có thể đưa tôi ra uá»· ban quân sá»± và xá» tá» tôi nếu tôi tiết lá»™ bà máºt quốc gia cá»§a đất nước tôi.
- Georges, ông có biết nhân chứng nà y không? - Chá»§ toạ há»i.
Georges nhìn thuyá»n trưởng Wright rồi nhún vai:
- Tôi chưa bao giỠthấy ông ta.
- Còn ông, ông Wright, rốt cuá»™c, ông có muốn trả lá»i câu há»i cá»§a tôi không?
- Không - Viên thiếu tá đáp - Tôi là tù bình, tôi đòi há»i má»i quyá»n tương xứng và đối xá» theo luáºt nhà binh.
- Muốn đòi gì thì đòi - Chủ toạ nói - Buổi xét xỠtiếp tục và o ngà y mai.
Lúc đó đã gần mưá»i hai giá» trưa. Má»i ngưá»i ra vá» trong lòng thầm nguyá»n rá»§a cái tÃnh bất nhẫn cá»§a chá»§ toạ Hémard.
Ngay từ bảy giá» sáng hôm sau, đám đông đã kéo đến cháºt nÃch phòng xỠán: có tin đồn tướng Moreau sẽ phải trình bà y ngay phần mở đầu. Nhưng Ä‘iá»u mong đợi đã không xảy ra, bù lại má»i ngưá»i lại được chứng kiến má»™t cảnh hết sức cảm động. Hai anh em Armand và Jules de Polignac ngồi cạnh nhau và không có cảnh sát xen giữa. Lúc nà o há» cÅ©ng nắm chặt tay nhau như muốn thách thức toà và sau phiên xá», cái thế đã chia rẽ há». Hôm ấy, toà đưa ra và i câu há»i liên quan đến Jules và những câu há»i đó như buá»™c tá»™i cho Jules, nên Annand đứng dáºy nói:
- Thưa các ông, tôi xin các ông hãy nhìn đứa bé nà y, nó má»›i chưa đầy mưá»i chÃn tuổi, hãy cứu nó. Khi vá» Pháp là nó Ä‘i theo tôi. Chỉ tôi má»›i là thá»§ phạm thôi vì mình tôi má»›i biết ná»™i dung việc mình là m. Tôi biết các ông muốn lấy đầu thế thì hãy lấy cái cá»§a tôi, tôi cho các ông đấy những đừng động đến đầu chà ng trai trẻ nà y, trước khi tước Ä‘i cuá»™c sống má»™t cách thô bạo các ông hãy cho nó có thá»i gian để biết nó mất cái gì đã.
Nhưng Jules đã đứng dáºy quà ng tay và o cổ Armand.
- Ôi! Các ông đừng nghe anh ấy. Äúng là tôi chỉ má»›i mưá»i chÃn tuổi nhưng tôi là kẻ độc thân, tôi không có vợ con, nếu kết án thì kết án tôi đây nà y. Armand thì ngược lại, anh ấy là trụ cá»™t trong gia đình, anh ấy còn vợ con. Dù còn trẻ nhưng trước khi biết đến đất nước cá»§a mình, tôi đã ăn bánh mỳ lưu vong, cuá»™c Ä‘á»i bên ngoà i nước Pháp cá»§a tôi chẳng có Ãch gì cho nước Pháp và cÅ©ng là gánh nặng cho tôi. Hãy lấy đầu tôi đây, tôi dâng cho các ông đấy và miá»…n cho anh tôi.
Äến đó, má»i quan tâm dà nh cho tướng Georges và Moreau đã quay sang hai chà ng trai trẻ đẹp, những đại diện cuối cùng cho lá»›p ngưá»i trung thà nh táºn tuỵ cho má»™t chiếc ngai đã đổ. Cả nhóm ngưá»i trên đây Ä‘á»u là thà nh phần tiêu biểu không những trong giá»›i quý tá»™c mà cho toà n bá»™ Paris. Khán giả nồng nhiệt chà o đón há» và sá»± nồng nhiệt ấy không phải xấu hổ, má»—i lá»i nói thốt ra từ miệng há», má»—i sá»± kiện Ä‘á»u khiến đôi mắt hỠđẫm lệ: Chá»§ toạ Hémald đưa ra trước hầu tước Rivière má»™t bức chân dung cá»§a bá tước Artois và há»i:
- Bị cáo Rivière, ông có nháºn ra bức hoạ nà y không?
- Từ đây, tôi không trông rõ thưa ông chủ toạ, hãy là m ơn mang nó lại gần đây.
Chá»§ toạ cho ngưá»i mõ toà mang bức chân dung lại gần bị cáo. Vừa nhìn thấy nó, hầu tước Rivière đã đưa nó lên môi rồi áp và o ngá»±c nghẹn ngà o nói.
- Các ông tưởng tôi không biết sao? Tôi những muốn được ôm nó má»™t lần trước lúc nhắm mắt. Bây giá», các vị bồi thẩm hãy tuyên án Ä‘i và tôi sẽ Ä‘i thẳng đến Ä‘oạn đầu đà i trong lúc rá»a tá»™i cho các ngưá»i.
Hai cảnh khác cÅ©ng khiến má»i ngưá»i có cảm xúc sâu sắc:
Chá»§ toạ há»i Coster Saint-Victor xem anh ta có thêm gì và o lá»i tá»± bà o chữa cá»§a mình hay không.
- Có chứ - Coster Saint-Victor nói - Tôi cần nói thêm rằng những nhân chứng giúp gỡ tá»™i mà tôi yêu cầu đã không được nhắc đến; tôi còn phải nói thêm rằng tôi vô cùng ngạc nhiên khi ngưá»i ta đánh lạc hướng dư luáºn, đổ tiếng xấu và sá»± hổ thẹn không chá»§ lên đầu chúng tôi mà còn cả những ngưá»i bảo vệ chúng tôi. Sáng nay tôi đã Ä‘á»c nháºt báo, tháºt Ä‘au lòng khi thấy nhân bản báo cáo vá» chúng tôi hoà n toà n bịa đặt.
- Bị cáo - Chủ toạ nói - Những việc nà y không liên quan đến lý tưởng của các ông.
- Không đâu - Coster nói tiếp - Những gì tôi có hân hạnh tuyên bố trước toà đá»u vì lý tưởng cá»§a tôi và cá»§a nhưng ngưá»i bạn không may cá»§a tôi, thế nhưng bản báo cáo lại xuyên tạc lá»i biện há»™ cá»§a nhiá»u trong số ngưá»i bà o chữa cho chúng tôi, vá» phần mình, tôi nghÄ© mình không được thừa nháºn như mức tôi được hưởng do công tố viên chỉ định nhân viên cá»§a ông ta ra bà o chữa cho tôi. Tôi phản đối những trò sắp đặt cá»§a chÃnh phá»§ và những lá»i lẽ Ä‘iên khùng phát ra từ miệng các công dân danh giá ấy, tôi mong được ngà i Gautier, luáºt sư cá»§a tôi được hân hạnh đến đây để nháºn lòng tin tưởng tôi trao gởi cho ông ấy cho đến giá» phút cuối cùng.
Lá»i cá»§a Coster gây được cảm tình mạnh mẽ, không những thế nó còn nháºn được những trà ng pháo tay ròn rã. Ngay phÃa sau Coster Saint-Victor, trên hà ng ghế thứ ba là chá»— cá»§a bảy ngưá»i Bretagne và miá»n Morbihan. Trong số đó ngưá»i ta có thể nháºn ra má»™t gia nhân cá»§a Georges có tên là PÃcot, ngưá»i định trả thù binh lÃnh cá»§a chúng ta những tháºt không may việc rá»a háºn ấy chỉ là cách nhá» má»n. Ngưá»i nà y còn có biệt danh là Bourreau des “Bleus†(Äao phá»§ quân Xanh), đó là má»™t ngưá»i chân tay ngắn, vai lá»±c lưỡng, mặt rá»—, tóc Ä‘en ngắn cắt vuông trước trán. Äiá»u nà y khiến khuôn mặt hắn khá đặc biệt nhất là lại cá»™ng vá»›i đôi mắt ti hà ẩn dưới đôi lông mà y hung hung ráºm rịt.
Coster Saint-Victor vừa dứt lá»i thì Picot đứng dáºy, không tá» ra lịch sá»± theo lối quý tá»™c nói trên.
- Còn tôi, tôi không phà n nà n mà hơn thế, tôi muốn tố cáo.
- Tố cáo ư? - Chá»§ toạ há»i.
- Äúng thế, tôi tố cáo rằng, khi đến sở cảnh sát, đúng hôm bắt tôi, ngưá»i ta đã bắt đầu bằng cách cho tôi hai trăm đồng louis bằng và ng và hứa thả tá»± do cho tôi nếu tôi khai chá»— ở cá»§a ông chá»§, tức tướng quân Georges. Tôi đáp là mình không biết vì quả thá»±c tướng quân ẩn hiện rất tà i tình. Thế là công dân Bertrand đã bảo lÃnh gác mang súng hoả mai và má»™t cái tô vÃt đến để siết ngón tay tôi sau đó há» trói tôi lại bẻ gãy ngón tay.
- Äó là cách ngưá»i ta dạy cho ông má»™t bà i há»c đấy - Chá»§ toạ Hermard nói - ông đã che giấu sá»± tháºt.
- Äiá»u tôi nói là sá»± tháºt cá»§a Chúa, sá»± tháºt hoà n toà n - Picot đáp lại, lÃnh canh có thể là m chứng, tôi đã bị tra tấn bằng lá»a và bẻ gẩy các ngón tay.
- Thưa các ngà i, - Thuriot nói - Các ngà i sẽ nháºn thấy đây là lần đầu tiên bị cáo đưa ra Ä‘iá»u nà y.
- Hay lắm - Picot đáp - ChÃnh ông đã biết chuyện nà y vì tôi đã nói vá»›i ông ở Temple. Nhưng khi ấy ông đã bảo: "Im Ä‘i, chúng ta sẽ lo má»i chuyện".
- Ông không nói ná»a lá»i vá» tất cả những thứ đó trong bản lá»i khai cá»§a mình.
- Nếu tôi nói, tôi e là ngưá»i ta lại tiếp tục là m tôi cụt tay và đốt tôi!
- Bị cáo - Tổng kiểm sát trưởng kêu to - ông có thể nói dối, nhưng lúc nói dối hãy tỠra nghiêm túc khi có mặt trước công lý.
- Công lý ư, nó hay lắm, nó muốn tôi phải lịch sự với nó thế mà nó có công minh với tôi đâu.
- Thôi đủ rồi đấy, ông im đi - Hemlard gạt đi rồi quay sang Georges - ông có bà o chữa thêm gì không?
Georges trả lá»i:
- Ngà i Tổng tà i thứ nhất đã cho tôi cái vinh dá»± được ra trước buổi xá» công khai, chúng tôi thừa nháºn có má»™t số Ä‘iểm theo tôi là hợp lẽ nhưng xét từ phÃa nhà nước là vi phạm. Tuy nhiên, chÃnh các ngưá»i đã tổ chức các băng đảng cướp phá ở Vendée và Morbihan mượn danh tôi để thá»±c hiện. Những trò ghê tởm khiến tôi buá»™c phải rá»i London, trở vá» Bretage bắn vỡ sá» má»™t trong số đầu lÄ©nh các băng đảng ấy, chứng minh ai má»›i tháºt sá»± là Cadoudal. Sau đó, tôi phái trung uý Sol de Grisolles cá»§a mình tá»›i gặp ngà i Bonaparte và tuyên bố kể từ đó giữa chúng tôi có má»™t món nợ phải trả. Ông ấy là ngưá»i đảo Corse, ông ấy phải hiểu Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là gì và bắt đầu hà nh động. ChÃnh thế tôi má»›i quyết định vá» Pháp. Tôi không biết liệu Ä‘iá»u tôi là m có biến những ngưá»i bạn cá»§a tôi trở thà nh kẻ phiến loạn hay không, các ông biết luáºt hÆ¡n tôi, các ông thá» nói xem nà o.
Trong số những bị cáo ở đó có cả cha David, ngưá»i mà tôi đã nhắc đến hai lần, đó là má»™t ngưá»i bạn cá»§a Pichegru và cÅ©ng vì tình bạn ông má»›i ngồi trên hà ng ghế bị cáo. Äó cÅ©ng là má»™t linh mục Ä‘iá»m đạm, lạnh lùng và không sợ chết. Ông đứng dáºy nói bằng giá»ng chắc nịch:
- Pélison đã không bá» Tổng giám Fouquet trong lúc khó khăn và háºu váºn đã chứng minh lòng trung thà nh cá»§a ông ấy. Tôi hy vá»ng việc quan hệ vá»›i tướng Pichegru trong thá»i gian ông ấy sống lưu vong không để tôi nhầm lẫn như Pélison vá»›i Fouquet trong lúc ông ta ở tù. Ngà i Tổng tà i thứ nhất cÅ©ng phải có bạn chứ, tháºm chà có nhiá»u là khác. Giả sá» trong cuá»™c đảo chÃnh 18 Brumaire, ông ấy bị thất bại thì có thể ông ấy cùng bị kết án tá» hình, nếu không chắc chắc bị lưu đà y biệt xứ.
- Äiá»u ông nói không có cÆ¡ sở nà o cả - Chá»§ toạ kêu toáng lên.
- Chắc chắn bị lưu đà y - Cha xứ David lặp lại.
- Ông im đi - Thuriot cũng hét lên.
- Tôi vẫn tiếp tục, tôi yêu cầu được tiếp tục - Vị linh mục cố nói - các ông định trừng phạt những ngưá»i bạn cá»§a ông ấy vẫn liên hệ và là m cho ông ấy nhá»› khi ông ấy Ä‘ang bị tù đà y sao.
Thẩm phán Thuriot không ngừng nhÃch trên ghế cá»§a ông ta giáºn dữ nói và nhìn và o những đồng nghiệp và há»™i thẩm khác:
- Thưa các ngà i, những lá»i mà chúng ta vừa nghe xuất phát từ má»™t sá»± bất mãn…
Nhưng cha David đã xen ngang:
- Thưa các vị quan toà mạng sống cá»§a tôi Ä‘ang nằm trong tay các ông, tôi không sợ chết, tôi biết, khi ngưá»i ta là m cách mạng ngưá»i ta muốn trở thà nh má»™t con ngưá»i vÄ© đại, muốn váºy phải đón nháºn tất cả và tá»± giải quyết tất cả.
Và i lá»i diá»…n thuyết cá»§a các bị cáo mà tôi vừa nêu thỉnh thoảng lại bị xen ngang bởi những bị cáo khác. Cuối cùng phiên xá» khép lại bằng cảnh hai anh em nhà Polignac:
- Thưa các ngà i - Jules nói và nghiêng hẳn ngưá»i vá» phÃa các bồi thẩm, hai tay chắp lại - Vì tôi quá xúc động sau lá»i nói cá»§a anh tôi và đã xin má»™t lưu ý tầm thưá»ng cho lá»i biện há»™ cá»§a tôi, bây giá» tôi đã bình tÄ©nh hÆ¡n, tôi dám hy vá»ng các ngà i đừng để tâm đến những gì Armand nói. Hãy cứu anh ấy, trả anh ấy vá» bù đắp cho những giá»t nước mắt cá»§a vợ anh ấy. Còn tôi, tôi không vướng báºn vợ con, tôi không sợ cái chết, tôi còn quá trẻ, chưa táºn hưởng cuá»™c sống nên không cần phải tiếc nó là m gì.
- Không, không! - Armand gà o lên, kéo em trai lại ôm và o lòng - Không, em sẽ không chết. Anh xin em đấy Jules, hãy để chỗ đó cho anh.
Cảnh đó khiến cả Ä‘oà n há»™i thẩm Ä‘á»u như bị thương tổn.
- Toà tạm nghỉ. - Chủ toạ tuyên bố.
Má»i ngưá»i lục tục Ä‘i ra. Khi Ä‘oà n há»™i thẩm ra khá»i phòng cÅ©ng là lúc mưá»i má»™t giá» trưa. Cà ng ngà y, ngưá»i kéo đến xem xỠán cà ng đông, há» biết sẽ có hai bản án trong má»™t phiên toà , bản án cá»§a Moreau và cá»§a Bonaparte và dù má»i ngưá»i biết quyết định cuối cùng sẽ có rất muá»™n nhưng há» vẫn chá».
Äiá»u khiến cho sá»± cân nhắc thêm lâu là do ông Réal lại vừa đến để thông báo quan toà sẽ khép Moreau ở mức hình phạt nà o sao cho giảm nhẹ nhất có thể.
Cuối cùng, bốn giá» sáng hôm sau, ngà y 10 tháng Sáu, má»™t tiếng chuông rung lên là m tất cả đám ngưá»i Ä‘ang ở phòng xỠán phải rùng mình, tiếng chuông ấy báo hiệu các vị quan toà chuẩn bị xá» tiếp. Những tia nắng đầu tiên cá»§a má»™t ngà y u ám rá»i xuống, xuyên qua các ô cá»a sổ quyện vá»›i những ánh nến trong phòng; không còn gì buồn bã hÆ¡n là cuá»™c tranh già nh ban sáng giữa ngà y và đêm ấy.
Giữa ná»—i sợ hãi ấy, lá»±c lượng quân đội đột ngá»™t tiến và o phòng. Tiếng chuông thứ hai mạnh hÆ¡n tiếng chuông thứ nhất vang lên, cánh cá»a báºt mở và má»™t mõ toà tuyên bố:
- Thượng toà !
Thế là chá»§ toạ Hémard, theo sau là đoà n phán quan trịnh trá»ng Ä‘i và o, ngồi lên ghế. Ông ta cầm trong tay má»™t tá» giấy rất dà i, đó là quyết định cá»§a toà án cấp cao. Tiếp đến là các bị cáo bị dẫn và o.
Chá»§ toạ sau khi Ä‘á»c phần dẫn nháºp, trùng giá»ng Ä‘á»c bản án dà i kết tá»™i tá» hình các bị cáo: Georges Cadoudal, Bouvet de Loziet, Rugulion, Rochelle, Lajolais, Roger, Coster Saint-Victor, Deville, Armand de Polignac, Charles d Hozier, Louis Ducorps, Picot, Armand Gaillard, Léhan. Pierre Cadoudal, Joyaut, Lemercier, Burban và Ménlle.
Ai cÅ©ng hiểu, trong lá»i Ä‘á»c cháºm rãi, sau má»—i cái tên lại dừng lại má»™t chút kia là ná»—i lo lắng cá»±c độ. Ai đến dá»± Ä‘á»u căng tai, thở đứt quãng, tim Ä‘áºp thình thịch để xem trong số những cái tên ấy có ai là bà con hay bạn bè cá»§a mình không.
Dù số lượng ngưá»i bị tá» hình rất đông và lên đến hai mươi mốt ngưá»i, phòng xá» vẫn thấy được an á»§i phần nà o khi chá»§ toạ Ä‘á»c phần còn lại:
- Xét thấy Jean-Victor Moreau, Jules Polignac, Le Ridant, Roland và cô Izai là đồng phạm bị lôi cuốn và o vụ mưu phản nhưng trong quá trình tranh tụng, dá»±a và o Ä‘iá»u kiện, hoà n cảnh cụ thể, toà giảm án cho những ngưá»i trên còn hai năm tù giam.
Toà tuyên bố vô tá»™i cho những ngưá»i khác.
Những ngưá»i bị kết án bình tÄ©nh lắng nghe lá»i phán xá» không ba hoa hay mai mỉa. Chỉ mình Georges Cadoudal đứng cạnh hầu tước Rivière nghiêng ngưá»i sang phÃa ông ta và nói:
- Bây giá» chúng ta đã xong vá»›i vua dưới mặt đất, chúng ta còn phải bắt đầu vá»›i vua trên trá»i nữa.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:04 AM.
|

15-09-2008, 10:36 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 47
Hà nh quyết
Tuy váºy, ná»—i lo lắng nhất có thể vẫn chưa nằm trong phòng xỠán ấy, nÆ¡i ngưá»i ta Ä‘ang quyết định số pháºn các phạm nhân. Joséphine, phu nhân Murat, và phu nhân Louis vốn còn rất xúc động trước cái chết cá»§a công tước Enghien và vụ tá»± tỠđáng ngá» cá»§a tướng Pichegru giỠđây không khá»i não ná» trước vụ hà nh quyết hai mươi mốt con ngưá»i, số ngưá»i gợi đến những kẻ xấu số và o ngà y đẹp trá»i thá»i kỳ Kinh Hoà ng.
Má»™t cái lò mổ xá» hai mươi mốt mạng ngưá»i trên đại lá»™ Grève quả thá»±c là má»™t Ä‘iá»u tháºt khá»§ng khiếp. Câu nói cá»§a Fouché: "Không khà sặc mùi dao găm" lúc nà o cÅ©ng ám ảnh Joséphine như lá»i Ä‘e doạ thưá»ng trá»±c. Bà nghÄ© đến mối thù háºn má»›i lại sắp đẻ ra hai mươi con dao găm cá»§a kẻ thù cả má»›i lẫn cÅ© rình ráºp trước ngá»±c chồng. Bà cÅ©ng là ngưá»i bị hướng tá»›i những giá»t nước mắt cá»§a phu nhân Polignac là những giá»t nước mắt đầu tiên rÆ¡i trên vạt áo choà ng đế chế cá»§a bà . Joséphine chạy đến phòng là m việc cá»§a ngà i Bonaparte để cầu xin lòng độ lượng cá»§a con ngưá»i cao quý trẻ tuổi vốn coi đầu ngưá»i là thứ rẻ tiá»n để cứu cái đầu cá»§a anh em mình.
Nhưng má»™t khi Bonaparte đã từ chối thì không lá»i van xin hay nước mắt có thể lay chuyển.
Lúc nà o phu nhân cÅ©ng quan tâm đến kẻ thù cá»§a ta thế? - Bonaparte nghiêm nghị nói - Ngưá»i Bảo hoảng hay Cá»™ng hoà , há» Ä‘á»u khó thay đổi như nhau, nếu ta tha thứ cho há», há» lại tiếp tục chống lại, như thế phu nhân sẽ buá»™c tôi tạo thêm nhiá»u nạn nhân má»›i nữa đấy.
Than ôi! Cà ng ngà y cá»™ng vá»›i việc can ngăn Bonaparte hướng đến ước vá»ng đế chế, Jeséphine cà ng mất dần ảnh hưởng cá»§a mình. Bà đà nh sắp đặt cho phu nhân Polignac chá» trên lối Ä‘i cá»§a Napoléon. Phu nhân Polignac quỳ xuống xưng tên và xin ân xá cho chồng mình là Armand de Polignac.
- Armand de Polignac ư! - Bonaparte thốt lên - Ngưá»i bạn há»c cá»§a tôi từ khi từ trưá»ng quân bị ư! Có thể là anh ta mưu phản chống lại tôi hay sao? Thưa phu nhân, há» là những thá»§ phạm cùng hà nh động vá»›i các ông hoà ng thì sao giảm nhẹ được.
Phu nhân Polignac ra khá»i Ä‘iện Tuileries cÅ©ng giống như Murat và vợ mình ra vá» khi đến xin ân xá cho hầu tước Rivière.
Murat là ngưá»i có trái tim nhân háºu đã vô cùng ân háºn vá» vai trò bất đắc dÄ© mà mình đã đảm nhiệm trong vụ công tước Enghien. Ông muốn, như ông nói, là xoá Ä‘i vết nhÆ¡ mà Bonaparte đã vấy lên bá»™ quân phục cá»§a mình. Ân chuẩn cho hầu tước Rivière là kết quả nối tiếp vá»›i ân huệ bản cho ngà i Polignac. ChÃnh ngà i Réal Ä‘Ãch thân đến thông báo cho hầu tước Rivière ân huệ mình được hưởng. Tuy thế Réal không thể lôi kéo con ngưá»i nà y đứng vá» phe cá»§a mình.
- Hoà ng đánh giá rất cao vá» lòng trung thà nh và lòng can đảm nên sẵn sà ng mở lượng khoa hồng cho ông. - Ngà i Réal nói - Ngoà i ra, ngà i sẽ rất vui khi thấy ông phục vụ cho ngà i và giữ lá»i hứa. Ông có muốn má»™t trung Ä‘oà n không?
- Tôi rất vui sướng và tá»± hà o được cầm quân chỉ huy quân đội Pháp - Hầu tước Rivière đáp - Nhưng tôi không thể chấp nháºn phục vụ dưới má»™t lá cá» khác được.
- Ban đầu ông có thể theo ngà nh ngoại giao cÅ©ng được. Ông có vui lòng là m đại sứ tại Äức không?
- Trước đây tôi đã được thay mặt nhà vua đến là m đại sứ tại và i nÆ¡i trên đất nước Äức. Khi là m việt đó tôi là kẻ thù cá»§a các vị. GiỠđây, các quốc gia ấy sẽ nghÄ© gì vá» tôi khi tôi lại Ä‘i thương lượng vì lợi Ãch trái ngược vá»›i lợi Ãch tôi từng chiến đấu vì nó cho đến giá» phút nà y? Tôi sẽ mất hết danh dá»± nên tôi không thể chấp nháºn.
- Nếu váºy ông hãy tham gia và o chÃnh quyá»n? Ông có muốn là m tỉnh trưởng không?
- Tôi là dân binh nghiệp nên sẽ trở thà nh một tỉnh trưởng tồi.
- Thế ông muốn gì?
- Má»™t Ä‘iá»u cá»±c kỳ đơn giản. Tôi đã bị kết án, tôi muốn chịu hình phạt cá»§a mình.
- Ông là ngưá»i chÃnh trá»±c đấy - Ngà i Réal cưá»i khi Ä‘i ra - nếu tôi giúp được gì hãy nói vá»›i tôi nhé.
Sau đó, ngà i Réal cho gá»i Georges.
- Ông Georges, tôi sẽ xin ân xá cho ông đến hoà ng đế. Chắc chắn ngà i sẽ chấp nháºn và điá»u nà y phụ thuá»™c và o ông, chỉ má»™t lá»i hứa ông không là m phản nữa. Hãy chấp nháºn phục vụ trong quân đội.
Nhưng Georges đã lắc đầu.
- Những ngưá»i bạn cá»§a tôi đã theo tôi vá» Pháp, bây giỠđến lượt tôi cÅ©ng phải theo há» lên Ä‘oạn đầu đà i chứ.
Tất cả những trái tim vÄ© đại Ä‘á»u quan tâm đến tướng Georges, chÃnh vì váºy nên sau khi có được ân huệ cho hầu tước Rivière, Murat lại tiếp tục nà i nỉ xin cho Georges.
- Nếu như hệ hạ đã ân chuẩn cho anh em Polignac và những ngưá»i khác thì tại sao lại không đại xá cho Georges? Ông ta là má»™t con ngưá»i có tÃnh cách lá»›n. Nếu bệ hạ muốn ban mạng sống cho ông ta, thần sẽ nháºn ông ta là m tuỳ tùng.
- Kỳ thá»±c, ta cÅ©ng tin như váºy - Napoléon nói - Nhưng kẻ quá»· quyệt ấy còn muốn ta ân xá cho tất cả chiến hữu cá»§a hắn cÆ¡. Äiá»u nà y không thể được. Trong số đó có những kẻ mắc tá»™i sát nhân ngay giữa thanh thiên bạch nháºt. Còn lại, ông muốn là m gì thì tuỳ. Việc cá»§a ông là sẽ là m sẽ phải là m tốt.
Quả nhiên Murat đến ngục giam Georges cùng các chiến hữu của ông ta. Ngà y hôm sau sẽ là buổi hà nh hình. Murat thấy tất cả đang cầu nguyện, không ai quay đầu lại khi ông xuất hiện.
Vá» phần mình, Murat cÅ©ng chá» cho má»i ngưá»i cầu nguyện xong má»›i nói riêng vá»›i Georges.
- Nhân danh Hoà ng đế, tôi đến để dà nh cho ông một việc trong quân đội.
- Thưa ngà i - Georges trả lá»i - Äiá»u nà y ngưá»i ta tặng cho tôi sáng nay và tôi đã từ chối.
- Tôi sẽ thêm và o những gì ngà i Réal đã nói là ân xá tương tự cũng sẽ dà nh cho chiến hữu của ngà i, những ai muốn phục vụ cho Hoà ng đế sẵn sà ng quên mình vì nghiệp lớn.
- Nếu váºy, cho phép tôi bà n bạc vá»›i các bạn hữu cá»§a mình vì đây không chỉ liên quan đến mình tôi - Georges đáp.
Rồi ông ta quay lại nhắc lại rõ rà ng những gì ông Murat vừa thì thầm vá»›i mình, sau đó ông ta im lặng chỠđợi, không gắng tác động để hỠđồng ý hay phản đối lá»i đỠnghị.
Burban là ngưá»i đầu tiên đứng dáºy, ngả mÅ© và hô to:
- Äức vua vạn tuế.
Láºp tức hÆ¡n chục giá»ng nói đồng thanh hô vang như váºy.
Thế là Georges quay lại nói với Murat:
- Ngà i cÅ©ng thấy rồi đấy, chúng tôi chỉ có má»™t suy nghÄ© chung và má»™t lá»i tung hô "Äức vua vạn tuế". Là m Æ¡n hãy chuyển ý cá»§a chúng tôi đến ngưá»i đã phái ngà i đến đây.
Hôm sau, ngà y 25 tháng Sáu năm 1804, chiếc xe đưa các phạm nhân ra pháp trưá»ng đã dừng lại dưới chân Ä‘oạn đầu đà i.
Äã có má»™t ngoại lệ hầu như là duy nhất trá»ng lịch sở hà nh quyết đẫm máu cá»§a ngà nh tư pháp, đó là dù Georges là thá»§ lÄ©nh cuá»™c mưu phản nà y ông ta vẫn bị xá» trước tiên. Chắc đây là yêu cầu cá»§a ông ta vì sợ rằng nếu sống sót sau khi các bạn cá»§a ông ta đã chết, há» sẽ chết vá»›i ý nghÄ© ngưá»i ta dà nh cho ông ta chết sau cùng để nhá» có chịu ân xá cÅ©ng không phải xấu hổ vá»›i há».
Có má»™t sá»± việc bất ngá» khiến cho cảnh máu chảy đầu rÆ¡i trước bà n dân thiên hạ bị kéo dà i. Số là Louis Ducorps, ngưá»i số sáu và Lemercier, tá» tá»™i số bảy đến lượt lên máy chém trước Coster Saint-Victor. Nhưng há» nói có Ä‘iá»u muốn khai nên được đưa đến chá»— thị trưởng Paris. Trong má»™t tiếng rưỡi, há» khai lan man toà n những Ä‘iá»u vô nghÄ©a và trong má»™t tiếng rưỡi ấy, lưỡi dao cá»§a máy chém nằm im. Coster Saint-Victor, cái anh chà ng lịch sá»± liá»n há»i liệu có nhân sá»± cháºm trá»… nà y để má»i má»™t thợ cạo râu đến hay không "Vì - Anh ta nói vá»›i Ä‘ao phá»§ - ông cÅ©ng thấy cả đám phụ nữ đến đây chỉ vì tôi, tôi biết gần hết há», bốn ngà y trước tôi đã yêu cầu má»i thợ cạo đến nhà tù thế mà cả bốn ngà y há» Ä‘á»u chối: bây giá» nhìn tôi xấu xà quá".
Lần nà y nữa, việc má»i thợ cạo râu lại bị từ chối khiến quý ông đẹp trai đà nh ôm thất vá»ng trong lòng. Cuối cùng Ducorps và Lemener cÅ©ng đến, há» không đạt được sá»± ân xá nà o và thế là cá»— máy tà n bạo lần lượt ngốn ngấu đến ngưá»i cuối cùng.
Chuông đồng hồ trên Toà Thị chánh Ä‘iểm hai giá», đó cÅ©ng là thá»i Ä‘iểm đánh dấu tất cả sức mạnh tháºt sá»± cá»§a Napoléon. Năm 1799, ông đã vượt qua những phản kháng chÃnh trị bằng các láºt đổ chế độ Äốc chÃnh. Năm 1802, ông vượt qua phản kháng dân sá»± khi bãi bá» viện dá»± luáºt. Năm 1804, ông đã chiến thắng sá»± kháng cá»± quân sá»± trong âm mưu là m phản do quân lưu vong liên kết vá»›i giá»›i tướng lÄ©nh cá»™ng hoà thá»±c hiện, Pichegru, đối thá»§ duy nhất bị siết cổ, Moreau bị Ä‘i đà y biệt xứ. Sau mưá»i hai năm chiến đấu khá»§ng bố, âm mưu láºt đổ, các đảng phái liên tiếp thay đổi, kế vị lẫn nhau, đã kết thúc phong trà o cách mạng: Nó dần dần được thà nh láºp qua con ngưá»i ông và thá»±c tế trên đồng tiá»n năm 1804 đã mang dòng chữ: Nước Cá»™ng hoà Pháp, Hoà ng đế Napoléon.
CÅ©ng chÃnh tối hôm đó, tối ngà y 25 tháng Sáu năm 1804, Fouché đến thăm vị tân Hoà ng đế. Äể thưởng cho những phục vụ táºn tuỵ trong vụ việc má»›i đây, hoà ng đế đã khôi phục cho ông ta chức cÅ© ở Bá»™ Cảnh sát. Trong buổi tối hôm ấy, khi nói chuyện vá»›i Napoléon bên cá»a sổ, nháºn thấy đã đến thá»i Ä‘iểm thÃch hợp, Fouché nói:
- Tâu bệ hạ, chúng ta nên là m gì với chà ng trai đáng thương đã chỠquyết định của Ngà i suốt ba năm trong xà lim Abbaye?
- Chà ng trai trẻ đáng thương nà o?
- Bá tước Sainte-Hermine.
- Bá tước Sainte-Hermine à ? Là ai thế?
- Là ngưá»i đã cưới tiểu thư Sourdis và mất tÃch trong đêm ký giấy hôn ước đó.
- Anh chà ng cướp xe ngựa chứ gì?
- Vâng.
- Anh ta chưa bị xỠbắn sao?
- Chưa!
- Ta đã ra lệnh rồi cơ mà ?
- Ngược lại, đây là động thái sai lầm nhất đấy ạ.
- Nếu thế thì…
- Thần cũng chỠgiây phút nà y. Thực ra, ba năm tù cho một lỗi như thế theo thần có lẽ là hơi nặng.
- ÄÆ°á»£c rồi, hãy cho anh ta là m lÃnh bình thưá»ng trong quân đội.
- Anh ta được tá»± do chá»n đội nà o chứ? - Fouché há»i.
- Cho hắn chá»n - Bonaparte đáp - Nhưng đừng bao giá» mong trở thà nh sÄ© quan.
- Tâu được thưa bệ hạ…ChÃnh anh ta sẽ là cánh tay đắc lá»±c cho ngà i.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:05 AM.
|

15-09-2008, 10:37 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 48
Sau ba năm tù
Chưa đến má»™t tiếng kể từ lúc diá»…n ra cuá»™c gặp giữa ngà i Bá»™ trưởng cảnh sát vá»›i hoà ng đế thì má»™t tên mõ toà gác cá»a cá»§a ngà i Fouché đã thông báo:
- Phạm nhân đã đến.
Fouché quay đầu lại phÃa cá»a mở và thấy đúng là Sainte-Hermine Ä‘i giữa hai cảnh sát. Ngà i Bá»™ trưởng ra hiệu cho Sainte-Hermine lại gần.
Từ hôm bị bắt, từ lúc anh hy vá»ng Fouché cho xá» bắn không cần kết án, ngà i Bá»™ trưởng nà y không há» quay lại. Tám ngà y, mưá»i lăm ngà y, tháºm chà má»™t tháng trôi Ä‘i, má»—i lần tiếng chìa khoá xoay lách cách bên cánh cá»a phòng giam mình, Sainte-Hermine Ä‘á»u lao vỠđó hy vá»ng ngưá»i ta mang anh Ä‘i hà nh hình. Rồi láºp tức anh hiểu rằng, mình lại phải tiếp tục nhẫn nhục sống. Má»™t ná»—i sợ đã từng xâm chiếm lấy anh, đó là ngưá»i ta sẽ giữ anh để là m chứng cho những vụ xỠán tiếp theo thì sao. Anh trải qua hai tháng lo sợ như váºy, rồi nó cÅ©ng tan Ä‘i như chÃnh hy vá»ng cá»§a anh tan thà nh mây khói. Vá»›i anh, đó là thá»i Ä‘iểm mà thá»i gian như ngừng trôi, quấy đảo anh bằng hai thứ tình cảm khác nhau, nối tiếp nhau trong tâm hồn. Buồn quá, anh yêu cầu sách, ngưá»i ta đáp ứng cho anh. Anh lại yêu cầu bút chì, giấy vẽ, dụng cụ toán há»c, ngưá»i ta cÅ©ng đáp ứng đầy đủ. Anh lại đòi má»±c, giấy viết, bút lông ngá»—ng tất cả Ä‘á»u được manh đến.
Rồi những đêm đông đằng đẵng đến, khi mà bốn giá» chiá»u trong khám đã tối Ä‘en như má»±c thì Hector yêu cầu má»™t ngá»n đèn.
Dù hÆ¡i khó nhưng cuối cùng ngưá»i ta cÅ©ng cho anh. Anh lại xin phép được Ä‘i dạo hai tiếng má»™t ngà y trong vưá»n. Cứ như thế cuá»™c sống cá»§a anh đã qua ba năm trong tù.
Trong thá»i Ä‘iểm rá»±c rỡ, có những độ tuổi mà bất hạnh chỉ cà ng tôn thêm cho ngưá»i ta vỠđẹp hình thể và phẩm hạnh đạo đức.
Hector đã hÆ¡n hai mươi lăm tuổi và có hoà n cảnh đặc biệt. Trong chuá»—i ngà y dà i bị giam cầm, khuôn mặt anh mất dần vẻ thÆ¡ ngây nét tươi hồng trên đôi má nhưá»ng chá»— cho nước da bánh máºt, và i vết nâu xám, đôi mắt to ra do phải gắng nhìn trong bóng tối râu má»c nhiá»u và nét đà n ông lá»™ rõ trên khuôn mặt. Trên đó còn hiện ra ba sắc thái khác nhau khó phân biệt khi chúng hoà tan và o nhau, đó là trầm tư, mÆ¡ má»™ng và đượm buồn.
Vá»›i nhu cầu tiêu tán năng lượng thể chất, anh tá»± giải toả bằng những bà i táºp thể dục, anh đã xin các quả tạ táºp nâng. Anh còn leo dây bằng tay trần. Tóm lại, tất cả những bà i táºp hiện đại giúp thanh niên hiện đại ngà y nay hoà n thiện giáo dục thể chất anh đã phải tá»± nghÄ© ra, không phải để hoà n thiện giáo dục thể chất mà để giải trÃ.
Như váºy, sau ba năm tù, Sainte-Hermine đã nghiên cứu rất sâu sắc tất cả những gì ngưá»i ta có thể há»c được má»™t mình: địa lý, toán há»c, lịch sá». Thá»i trẻ Ä‘am mê du lịch, anh đã há»c tiếng Äức, tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha và nói giá»i như tiếng mẹ đẻ. Không được Ä‘i đâu, dá»±a và o sá»± cho phép gởi sách vở, anh đã Ä‘i du lịch trên các bản đồ Ấn Äá»™ nÆ¡i vừa trải qua cuá»™c tranh chấp nảy lá»a vá»›i những ngưá»i Anh: Haider - Ali và con trai cá»§a mình ngà i Tippoo, ngà i pháp quan Suffren, Bussy và Dupleix đặc biệt thu hút sá»± chú ý cá»§a anh và trở thà nh đối tượng nghiên cứu.
Anh đã quen vá»›i cuá»™c sống như váºy cho nên mệnh lệnh đến gặp ngà i Bá»™ trưởng cảnh sát là má»™t sá»± kiện lá»›n vá»›i anh, và cÅ©ng phải nói tháºt, khi nháºn lệnh không khá»i không có ná»—i sợ mÆ¡ hồ thoáng hiện ra trong lòng anh.
Hector nháºn ra ngay Fouché. Ông nà y không thay đổi gì mấy có chăng cÅ©ng chỉ là bá»™ quần áo thêu thùa cá»™ng vá»›i cách gá»i Äức ông mà thôi. Nhưng vá»›i Sainte-Hermine thì khác, Fouché đã phải nhìn hai lần má»›i nháºn ra anh.
Vừa đứng trước ông Bá»™ trưởng, má»i ká»· niệm cÅ© lại ùa vỠđánh thức Sainte-Hermine.
- A, ngà i đây rồi - Anh nói để phá vỡ sá»± im lặng - Äó là cách ngà i giữ lá»i vá»›i tôi đấy!
- Chắc anh trách tôi nhiá»u lắm vì tôi buá»™c anh phải sống đúng không? - Fouché nói.
Sainte-Hermine cưá»i buồn.
- Liệu đó có phải là cuá»™c sống khi ở trong má»™t phòng mưá»i hai bá»™ vuông vá»›i khung cá»a song sắt và hai ổ khoá chăng?
- Dẫu sao ngưá»i ta vẫn thoải mái trong má»™t phòng mưá»i hai bá»™ vuông hÆ¡n là trong cái quan tà i dà i sáu bá»™, rá»™ng hai bá»™.
- Dù cá»— quan tà i có cháºt chá»™i đến đâu ngưá»i ta vẫn thoải mái hÆ¡n trong cái chết.
- Thế hôm nay anh có cố chết như lần trước không?
Sainte-Hermine nhún vai.
- Không. Ngà y trước tôi ghét cuộc sống, giỠđây, với tôi nó đã khác vả lại nếu ông muốn chẳng phải đến lượt tôi đó sao?
- Sao lại đến lượt anh? - Fouché há»i.
- Thì các ông đã xong việc với công tước Enghien, tướng Pichegru, Moreau và Cadoudal và ba năm, bây giỠđến lượt tôi thì phải.
- Anh bạn thân mến cá»§a tôi - Fouché đáp - Khi Tar quin muốn Sextus biết mệnh lệnh cá»§a mình, ông ta đâu phải láºt hết gạch trong vưá»n nhà mình lên mà chỉ cần những cái đầu quan trá»ng thôi.
- Tôi phải trả lá»i cho ngà i sao đây thưa ngà i? - Hector đỠmặt nói - Chẳng lẽ cất đầu cá»§a tôi chẳng đáng má»™t xu để đốn Ä‘i chăng?
- Tôi không có ý là m anh bị tổn thương nhưng ngay bản thân anh cÅ©ng tá»± nháºn ra rằng anh chẳng thuá»™c hà ng vương tôn dòng dõi như công tước Enghien, chẳng phải kẻ thắng tráºn lẫy lừng như tướng Pichegru, không phải đại vÄ© nhân thao lược như Moreau hay má»™t tay chân nổi tiếng như Georges.
- Ngà i nói đúng - Hector cúi đầu nói - tôi chẳng là gì so với những cái tên ngà i vừa kể.
- Tuy nhiên, - Fouché nói tiếp - Ngoại trừ dòng máu hoà ng tá»™c anh có thể trở thà nh ngưá»i như tất cả bá»n há».
- Tôi ư?
- Tất nhiên. Anh có bị đối xá» trong nhà giam như má»™t ngưá»i sau khi ra tù phải tìm cái chết không? Ngưá»i ta có là m trà óc anh bị Ä‘iêu đứng, dà y xéo tâm hồn hay trà đạp tim anh không? Anh có muốn Ä‘iá»u gì mà lại không được đáp ứng không? Äiá»u đó không chứng tá» cho anh thấy mối thiện cảm chúng tôi dà nh cho anh sao? Ba năm qua cá»§a anh hoà n toà n không phải là sá»± trừng phạt mà là hoà n thiện việc há»c hà nh cho anh.
- Nhưng tôi cũng phải chịu hình phạt gì chứ? - Sainte-Hermine sốt ruột kêu lên.
- Bị phạt và o quân đội vá»›i tư cách là má»™t lÃnh bình thưá»ng.
- Thế thì chẳng có tước hiệu gì.
- Thế khi đi cướp anh có quân hà m gì không?
- Sao cơ?
- Tôi há»i anh lúc là m đồng đảng Jéhu anh có được phong cấp báºc gì không.
Hector cúi đầu.
- Ông nói đúng, tôi sẽ chỉ là má»™t lÃnh quèn.
- Nà y, hãy tá»± hà o vá» Ä‘iá»u đó, Marceau, Hoche, Klébet cÅ©ng bắt đầu sá»± nghiệp cá»§a mình chỉ là không binh lÃnh thưá»ng thế mà hỠđã trở thà nh các đại tướng. Jourdan, Masséna, Lannes, Berthier, Augereau, Brune, Murat, Bessières, Moncey, Mortier, Soult Davout, Bemadotte ngà y nay là thống soái trước đây cÅ©ng chỉ là lÃnh quèn. Hãy bắt đầu như há» và cÅ©ng kết thúc như há».
- Thế là tôi sẽ bị buá»™c phải phục vụ cho má»™t nhà nước ác cảm vá»›i gia đình tôi và không chấp nháºn há».
- Anh phải thừa nháºn rằng lúc anh Ä‘i tấn công xe thuế trong rừng Vemon, anh không có thá»i gian để có thiện cảm hay ác cảm. Anh chỉ tuân lệnh theo truyá»n thống cá»§a gia đình chứ không theo lý lẽ sai bảo. Từ khi ở tù, từ khi anh để mắt đến không chuyện đã qua và khả năng tương lai sẽ đến anh cÅ©ng nháºn ra rằng thế giá»›i cÅ© đã sụp đổ và má»c trên những đống đổ nát là má»™t thế giá»›i má»›i. Tất cả những gì liên quan, hiện thân hay dÃnh dáng đến thế giá»›i cÅ© đã chết má»™t cách tà n khốc, dữ dằn và định mệnh. Từ ngai và ng đến hà ng lÃnh áp chót, từ những quan niệm hà ng đầu đến xã trưởng trong là ng, anh Ä‘á»u thấy hỠđã thay đổi, cha anh, hai anh trai cá»§a anh Ä‘á»u đã lui và o quá khứ còn anh thuá»™c vá» thế giá»›i tương lai, tôi chắc trong đầu anh cÅ©ng có lý lẽ như tôi váºy.
- Tôi phải thừa nháºn vá»›i ngà i rằng có rất nhiá»u Ä‘iá»u ngà i vừa nói là sá»± tháºt, ngay cả đức vua Louis XVI và hoà ng háºu Marie-Antoinette cÅ©ng là đại diện cho thế hệ cÅ© còn ngà i Bonaparte và hoà ng háºu Joséphine thuá»™c thế hệ thứ hai, đại diện cho thá»i đại má»›i.
- Quả nhiên tôi đã không nhầm và tôi rất vui vá» Ä‘iá»u đó, anh là má»™t ngưá»i thông minh như tôi dá»± Ä‘oán.
- Liệu tôi có thể xoá Ä‘i vết tÃch quá khứ và bắt đầu bằng cái tên khác không?
- ÄÆ°á»£c chứ, không chỉ anh có thể mang tên khác mà anh còn có quyá»n lá»±a chá»n đội quân nà o mà anh bị kết án phải phục vụ.
- Xin cảm ơn ông.
- Anh còn muốn gì không?
- Không, trên con đưá»ng tôi Ä‘i, tôi sẽ là hạt bụi cho gió cuốn.
- Tại sao lại để cuốn theo chiá»u gió khi mà ngưá»i ta có thể chống lại nó? Anh có muốn lá»i khuyên cá»§a tôi không, vá» việc chá»n quân đội ấy?
- Xin ông cứ nói.
- Chúng ta sắp có má»™t cuá»™c chiến nảy lá»a vá»›i quân Anh, má»™t cuá»™c chiến trên biển, nếu chá»n, hãy chá»n là m thuá»· thá»§.
- Tôi cÅ©ng nghÄ© đến Ä‘iá»u đó - Hector đáp.
Trong gia đình anh đã có các báºc tiá»n bối như váºy: năm trong số các ông cá»§a anh mang tên như anh từng chỉ huy hạm đội năm 1734 và giữ cấp báºc danh giá. Chú ruá»™t cá»§a anh cÅ©ng từng là thiếu tá hải quân, anh rõ Ä‘iá»u nà y hÆ¡n ai hết vì đến năm 14 tuổi anh còn phục vụ dưới quyá»n ông ấy như má»™t hoa tiêu nhá». Hiểu biết vá» hà ng hải cá»§a anh gần như hoà n tất má»™t ná»a khi anh trèo lên cầu tà u.
- Ngà i biết rõ vá» quá khứ gia đình tôi từ hÆ¡n má»™t thế ká»· nay váºy ngà i có thể cho tôi biết hiện giá» chú cá»§a tôi ra sao không? Vì ba năm trong tù tôi như bị tách biệt hẳn khá»i thế giá»›i.
- Chú cá»§a anh là má»™t ngưá»i phục vụ trung thà nh cho nhà vua đã xin từ chức sau cái chết cá»§a công tước Enghien, ông đã cùng hai em há» cá»§a anh sang sống ở nước Anh.
- Bao giỠthì tôi bắt đầu công việc?
- Anh mất bao nhiêu lâu để vỠnhà xếp sắp công việc của mình?
- Má»i việc cá»§a tôi sẽ nhanh chóng ổn thoả thôi vì tôi Ä‘oán chắc tà i sản cá»§a mình đã bị xung công rồi.
- Tà i sản cá»§a anh vẫn còn nguyên nếu quản gia nhà anh không lấy trá»™m. Anh sẽ thấy ba năm tiá»n tô tức trong ngăn kéo, ba trăm nghìn phăng, má»™t khoản lá»›n ở nông thôn cho má»™t anh thuá»· thá»§ đấy.
- Thưa ngà i, sau những gì ngà i nói, tôi mang Æ¡n ngà i rất nhiá»u. Tuy thế, tôi vẫn chưa nghÄ© đến việc cảm Æ¡n ngà i. Xin hãy đặt địa vị cá»§a ngà i và o hoà n cảnh đặc biệt bối rối cá»§a tôi đây và đừng cho tôi là kẻ bạc bẽo.
- Tôi không nghÄ© anh sẽ là kẻ bạc bẽo khi nghe lá»i khuyên quý báu mà tôi để đến cuối cùng vì nó cá»±c kỳ quan trá»ng.
- Xin ngà i cứ nói.
- Anh đừng tòng quân và o hải quân Äế chế.
- Thế ngà i muốn tôi đầu quân và o đâu?
- Hãy xin và o má»™t tà u chặn đánh trên biển. Luáºt pháp vừa trưng dụng tất cả các tà u chặn biển thà nh tà i sản quốc gia, nếu phục vụ như má»™t thuá»· thá»§ bình thưá»ng, anh sẽ không phải theo ká»· luáºt cá»§a chiến hạm. Trên tà u, khoảng cách cấp báºc cÅ©ng không rõ rà ng lắm, anh có thể nhanh chóng là m thân vá»›i thuyá»n trưởng, tham gia chiến đấu cùng ông ta và nhanh chóng có được cấp báºc.
Khi trở thà nh bá»™ pháºn hải quân không thưá»ng trá»±c trong hệ thống hải quân Quốc gia, thâm niên cá»§a anh sẽ được tÃnh từ ngà y đầu anh phục vụ cho bác cá»§a mình.
- Thưa ngà i Fouché - Hector ngạc nhiên trước ưu ái lá»›n từ má»™t con ngưá»i có bá» ngoà i không mấy thân thiện nà y - Tôi phải là m gì cho xứng vá»›i sá»± quan tâm đặc biệt cá»§a ngà i như váºy?
- Thú tháºt tôi cÅ©ng chẳng hiểu, bản thân tôi cÅ©ng không nháºn ra mình nữa - Ngà i Bá»™ trưởng cảnh sát đáp - Chỉ có Ä‘iá»u tôi hay quan tâm đến những ngưá»i thá»±c sá»± thông minh, biết bá»™c lá»™ Ä‘iá»u đó trong những hoà n cảnh khó khăn. Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra vá»›i anh nhưng anh sẽ thấy má»™t ngà y nà o đó, anh sẽ cảm Æ¡n tôi vá»›i cương vị cao hÆ¡n hôm nay.
- Thưa ngà i - Sainte-Hermine cúi mình nói - Ngay từ hôm nay, tôi sẵn sà ng phục vụ ngà i, ngay cả khi phải dùng mạng sống của tôi.
- Hôm nà o tòng quân, đừng quên gá»i cho tôi tên con tà u và số hiệu cá»§a anh trong thuá»· thá»§ Ä‘oà n, cả bà danh cá»§a anh nữa đấy, anh đã nói sẽ phục vụ dưới má»™t cái tên khác, đúng không?
- Vâng, thưa ngà i, cái tên Sainte-Hermine đã chết rồi.
- Vá»›i tất cả má»i ngưá»i chứ?
- Vá»›i tất cả nhất là vá»›i ngưá»i phải mang nó.
- Cho táºn đến khi anh ta phục sinh vá»›i tước hiệu Tư lệnh hay Tướng quân, đúng không?
- Nhưng trước khi đến lúc đó, tôi hy vá»ng con ngưá»i mà ngà i kỳ vá»ng ấy được sung sướng và quên tôi Ä‘i.
- Tuy nhiên nếu con ông ấy há»i tôi, vá»›i cương vị là Bá»™ trưởng cảnh sát, tôi phải biết tất cả má»i chuyện, anh đã chết như thế nà o thì tôi biết ăn nói sao đây?
- Ngà i hãy đáp rằng tôi đã chết bằng tất cả niá»m tôn kÃnh mà tôi mang nợ ông ấy và bằng tất cả tình yêu cá»§a tôi.
- Anh được tá»± do - Fouché nói và mở cá»a kèm theo hai tiếng vá»— tay.
Äám cảnh binh lui gót còn bá tước Sainte-Hermine cúi chà o Ä‘i ra.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:05 AM.
|

15-09-2008, 10:37 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 49
Thà nh Saint-Malo
Nằm giữa má»™t trong số những vịnh hằng hà vô số vịnh tô Ä‘iểm dải bá» biển nước Pháp, từ Calais đến Brest, giữa vùng Normandie và Bretagne, giữa núi La Hague và mÅ©i Tréguier, đối diện vá»›i những hòn đảo lâu Ä‘á»i như Jercey, Guemesey và Aungny, nổi lên trên má»™t đảo đá, giống như cái tổ chim trên biển, là thà nh phố Saint-Malo nhá» bé.
Ngà y xưa, từ thá»i nguyên thuá»· khi mà Bretagne còn gá»i là Armonque, nÆ¡i đây bị chia cắt bằng những cánh rừng và thảo nguyên trong đó có các đảo nhá» bao quanh Saint-Malo và những hòn đảo kể trên cÅ©ng có thể thuá»™c và o số đó. Nhưng má»™t tráºn địa chấn năm 709 trước công nguyên đã nhấn chìm má»™t phần mÅ©i nà y, kéo dà i đến táºn thượng miá»n mÅ©i La Hague và Tréguier biến Saint-Malo thà nh má»™t hòn đảo.
Những lần xâm chiếm cá»§a đám cướp biển Normand khiến vua Charlemagne phải nhá» lệ trên linh sà ng cá»§a mình. Chúng buá»™c dân cư quanh đó phải Ä‘i di trú đến đảo Saint-Malo. Từ năm 1143 đến năm 1152, giáo chá»§ Jean de Châtillon biến nÆ¡i nà y thà nh trụ sở giám mục sau khi truất quyá»n các linh mục từ Mannoutier.
Kể từ thá»i kỳ đó, má»™t cuá»™c sống má»›i được hình thà nh: cô con gái cá»§a biển hoang nà y đã phát triển nhanh chóng dưới bà n tay cá»§a các thuá»· thá»§ tà i ba và dưới sá»± lãnh đạo cá»§a đức giám mục cùng táºp Ä‘oà n tu sÄ©. Tổ chức nà y ưu tiên nguyên tắc cá»™ng đồng và quyá»n dân tá»™c, phát triển dân cư bằng cách biến nÆ¡i đây thà nh miá»n đất tị nạn. Nó tạo thà nh má»™t vùng Cá»™ng hoà độc láºp giữa miá»n Bretagne.
Quyá»n bất khả xâm phạm trên mảnh đất tị nạn đã cứu được mạng sống cá»§a bá tước Richemont trẻ tuổi khá»i nhà Lancastre, sau nà y trở thà nh vua dưới cái tên Henri VII. Ngoà i ra còn có Edouard Äệ tứ vua đầu tiên cá»§a nhà York cÅ©ng đến cư trú trong nhà thá» Saint-Malo năm 1475.
Có má»™t Ä‘iá»u lạ lùng là ban đêm, khi thuá»· triá»u hạ, các con thuyá»n được má»™t toán khoảng hai mươi tư con chó nháºp từ nước Anh canh giữ.
Táºp quán nà y được hình thà nh từ năm 1145 theo sá»± nhất trà cá»§a táºp Ä‘oà n giáo sÄ© và cả cá»™ng đồng. Äá»™i quân Anh nà y phục vụ liên tục đến năm 1770 và o thá»i Ä‘iểm nà y, có má»™t sÄ© quan trẻ coi thưá»ng đội quân bốn chân vẫn nghênh ngang khi đã có lệnh giá»›i nghiêm nên bị lÅ© chó xâu xé. Từ đó, há»™i đồng quyết định đầu độc chúng.
Vá» tưá»ng thà nh, ngưá»i đảo Saint-Malo chỉ tin và o sá»± bảo vệ cá»§a chÃnh mình. Äây là má»™t câu chuyện dà i đầy vinh quang được truyá»n tụng trên khắp các con tà u lướt trên sóng trước mÅ©i tà u để vượt qua các chiến hạm Anh, Bồ Äà o Nha và Tây Ban Nha.
Không má»™t quốc gia nà o lại có những cuá»™c chiến oanh liệt như cái dân tá»™c nhá» bé mà ngưá»i ta Ä‘i hết tưá»ng bao quanh thà nh chỉ trong vòng má»™t tiếng đồng hồ nà y.
Ngay từ năm 1234, ngưá»i dân đảo Saint-Malo đã cà y những lá»›p sóng bạc trên đại dương. ChÃnh Matthiew Paris đã phải gá»i há» là những đội quân tinh lẹ trên biển.
Saint Louis tiếp tục mở mang chiến công cá»§a những tay Ä‘ua táo bạo nà y. Ông táºp hợp há», chiến đấu vá»›i tà u chiến Anh do đô đốc Dubourg chỉ huy. Viên Äô đốc Anh quốc bị đánh bại phải kéo quân vá» cầu cảng quân sá»± cá»§a mình.
Ngà y tháng Tư năm 1270, Saint Louis lại tiếp tục cuá»™c tháºp tá»± chinh cuối cùng đội chiến thuyá»n Saint-Malo trung thà nh vá»›i lá»i kêu gá»i đã đến nÆ¡i đúng hẹn ở Aigues-Mortes.
Chiến hạm Saint-Malo được vinh hiển cho đến tráºn Écluse thì chịu thua trước liên quân Anh và ngưá»i Flamand. Ngưá»i Malo thoả thuáºn vá»›i kẻ thù, nhưng khi công tước Jean de Montfort bị Ä‘uổi khá»i chÃnh quyá»n và đi sống lưu vong tại Anh thì đảo Saint-Malo chịu sá»± cai trị dưới tay vua Charles Äệ ngÅ©. Thế là công tước Lancastre muốn chiếm toà n bá»™ Saint-Malo. Ông ta hy vá»ng có thể dá»±a và o lá»±c lượng pháo binh cá»§a mình nhưng ngưá»i dân Malo đã táºp kÃch ban đêm hạ thá»§ những binh lÃnh ẩn dưới hầm. Froissart cho rằng cuá»™c tấn công nà y khiến cho Lancastre và toà n bá»™ quân đội cá»§a ông ta phải hổ thẹn.
Công tước Jean, sau khi lấy lại đất phong cá»§a mình cÅ©ng muốn chinh phạt Saint-Malo. Nhưng ngưá»i dân Malo đâu dá»… để bị chiếm. Giống như đã đồng ý để vua Charles Äệ ngÅ© cai quản, há» tiếp tục đứng vá» phÃa vua Charles VI và bắt đầu dưới sá»± trị vì má»›i nà y bằng việc đưa thuyá»n tiến sang bá» biển nước Anh.
Ngà y 25 tháng Mưá»i năm 1415, giỠđịnh mệnh tráºn Azincourt đã Ä‘iểm. Nước Pháp thất bại. Công tước nước Anh chiếm lại Saint-Malo, dân chúng nÆ¡i đây đón nháºn Ä‘iá»u đó bằng việc treo cỠđốm lông chồn và mặc váy trắng.
Nước Anh thắng tráºn mở rá»™ng việc cai trị trên toà n lãnh thổ Pháp. Cá» hiệu bay phấp phá»›i trên đỉnh nhà thá» Notre-Dame và trên tất cả các pháo đà i miá»n Normand. Chỉ duy nhất trên đỉnh đồi Saint-Michel, lá cá» ba bông huệ còn chống lại sá»± thất bại cá»§a chúng ta. Má»™t con tà u đã cáºp bến đến nÆ¡i anh hùng ấy, giáo chá»§ Guillame de Montfort đã dá»™i vÅ© khà lên đội hải quân Anh. Dù Ãt hÆ¡n vá» số lượng và tầm cỡ, những con tà u cá»™t buồm đảo Saint-Malo vẫn đánh giáp mặt vá»›i tà u chiến Anh. Cuá»™c chiến đấu ấy vô cùng ác liệt và vô vá»ng. Cuối cùng chiến hạm Anh bị thua, hạm đội bị tiêu diệt. Trước lá»i reo hò chiến thắng cá»§a ngưá»i Malo, nước Pháp thua cuá»™c đã phải ngẩng đầu ngạc nhiên và thở phà o.
Ngưá»i ta cứ tưởng tất cả phần lãnh thổ ấy cá»§a mình đã bị tuyệt diệt, còn Saint-Michel được cứu trợ nhân lá»±c và thá»±c phẩm kịp thá»i.
Ngà y 6 tháng Tám năm 1425, vua Charles VII tuyên bố tà u thuyá»n Saint-Malo được miá»…n má»i áp đặt cữ trong vòng ba năm.
Quyá»n độc láºp nà y lại được nhân lên gấp đôi nhá» vua François Äệ nhất cá»§a Bretagne.
Năm 1466, vá»›i ý định khôi phục lại dân số ở Paris đã bị giảm trong cuá»™c chiến tranh công Ãch, vua Louis XI đã lấy mô hình tá»± do và miá»…n phạt cá»§a thà nh phố Saint-Malo để áp dụng cho Paris.
Và o năm 1492, cùng thá»i Ä‘iểm Christophe Colomb tìm ra châu Mỹ, ngưá»i dân Saint-Malo cùng vá»›i ngưá»i Dieppois và Biscaiens đã tìm ra đảo Äất Má»›i và và i vùng biển hạ lưu Canada.
Năm 1505, công chúa Anne, con gái cá»§a vua François Äệ nhị là vị hôn thê cá»§a ông hoà ng xứ Gall (từng treo cổ chú mình là Gloucester) là ngưá»i liên tiếp kết hôn vá»›i hai ông vua nước Pháp là Charles VIII và Louis XII đã đến Saint-Malo. Bà cho tiếp tục xây lâu đà i Ä‘ang dang dở mặc cho há»™i đồng linh mục phản đối. Äể chứng tá» Ãt khi phải chịu sá»± chống đối như váºy, bà ta cho khắc lên tháp pháo đà i hướng và o thà nh lá»i thách thức "Bất kỳ ai phà n nà n! Việc sẽ là váºy! Äó là ý thÃch cá»§a ta!"
Cùng năm mà ngưá»i dân Saint-Malo có được toà thị sảnh trên tức là có quyá»n tá»± trị cá»§a mình thì Jacques Cartier, tức Christophe Colomb cá»§a Canada ra Ä‘á»i. Äó là ngưá»i đầu tiên mang vá» cho Saint-Malo loà i cá quý hiếm tạo thà nh má»™t ná»n thương mại là m già u cho má»™t phần ba châu Âu.
Kể từ đó, ngưá»i dân Malo Ä‘i thám hiểm khắp nÆ¡i, há» theo chân Charles Quint đến châu Phi khi ông sắp láºp ngai và ng Moulay Hassan, tức vua Tunis và trang bị vÅ© khà đi đến Äại Ấn sau ngưá»i Bồ Äà o Nha.
Má»™t ngưá»i Saint-Malo khác là phó giám mục Ébard đã dám mang gá»i trả lại vua Henri VIII bản án ly khai mà Paul Äệ tam đã chống lại ông.
Cuá»™c chiến Anh - Pháp năm 1512 lại nổ ra rất ác liệt. Ngưá»i Saint-Malo lại cầm vÅ© khà chống lại quân Anh Ä‘ang đổ bá»™ trên đảo Cézembre, là m tiêu hao má»™t số và buá»™c số khác phải lên tà u quay vá».
Äến Ä‘á»i vua François Äệ nhất, trong cuá»™c chiến vá»›i Tây Ban Nha, ai là ngưá»i ông kêu gá»i giúp cho đô đốc Arinebaut? ChÃnh là ngưá»i Saint-Malo.
Cuá»™c thảm sát Saint-Barthélemy diá»…n ra nhưng ngưá»i Saint-Malo từ chối tham gia nên không má»™t giáo đồ Calvin nà o bị sát hại ở Saint-Malo. Nhưng năm sau, khi xảy ra vụ Bell-Isle há» lại cầm vÅ© khÃ, chuẩn bị lá»±c lượng Ä‘uổi Montgomery vá»›i cái giá sáu mươi mạng ngưá»i trong số há».
Ngưá»i Saint-Malo trở thà nh liên minh cÅ©ng nồng nhiệt như cách há» là m những việc khác. Chẳng hạn khi hỠđược tin vua Henri Äệ tam bị sát hại và vua nước Pháp hiện tại là Henri Äệ tứ, cả thà nh phố tiếp nháºn cả hai sá»± kiện bằng sá»± im lặng á»§ ê. Chỉ riêng ngà i Fontaine, ngưá»i đứng đầu là bà y tá» mong muốn được đặt dưới quyá»n má»™t ông vua thừa kế. Ngay láºp tức, ngưá»i Malo cầm khà giá»›i thá» rằng thà nh phố và nhân dân chỉ chịu sá»± quản lý khi "Chúa ban cho nước Pháp má»™t ông vua theo đạo CÆ¡ đốc" mà thôi.
Nhưng khi đến vua Henri Äệ tứ sá»›m bị truất ngôi. Không có tiá»n, đức vua không thể đến Bretagne đà nh chịu khuất phục công tước Mercoeur. ÄÆ°á»£c tin, dân Saint-Malo lại giúp cho vua số đại bác, thuốc súng, tiá»n bạc như ngà i yêu cầu. Há» góp 12 nghìn êcu và o khoản đó.
Thế mà cÅ©ng chÃnh hỠđã giết chết ngưá»i đứng đầu toà lâu đà i ông Fontaine, vì ông nà y phản bá»™i lại lợi Ãch cá»§a há», phản bá»™i lại những gì há» dá»± Ä‘oán, ông ta nói rằng nếu vua Henri Äệ tứ muốn và o thà nh, ông ta sẽ tiếp ngà i ở lâu đà i. Nhưng như chúng tôi đã nói ở trên, chỉ khi vua Henri Äệ tứ bị truất ngôi, dân Malo lại trở thà nh ngưá»i á»§ng há»™ tin cẩn nhất cá»§a ngà i, sẵn sà ng bắt đầu má»™t cuá»™c chiến chống lại quân đồng minh.
CÅ©ng chÃnh vua Henri Äệ tứ đã viết vá» há» rằng há» là "Những ngưá»i trung gian thân cáºn, thẳng thắn và đứng đắn nhất mà ngưá»i ta có thể mong đợi" và ngà i cÅ©ng can thiệp vá»›i nữ hoà ng Elisabeth chống lại bá»n cướp biển Anh.
Khi bắt đầu thế ká»· XVII, Saint-Malo đã trở thà nh má»™t miá»n biển phồn thịnh và lá»›n mạnh. Năm 1601, hai trong số tà u cá»§a há» là Le Croissant và Le Corbin đã đáp đến mÅ©i Hảo Vá»ng. Năm 1603, ba tà u khác khởi hà nh "Ä‘i thông thương và phát hiện ra miá»n đất Canada và các xứ lân cáºn". Năm 1607, bá tước Choisy, cháu cá»§a công tước Montmorency được giao nhiệm vụ Ä‘i thám hiểm hà ng hải vá»›i má»™t đội gồm năm tà u lá»›n là L archange, Le Choisy L affection, L espnt và L ange. Ông đã nhắm Saint-Malo và coi những ngưá»i ở đây là các thuá»· thá»§ giá»i nhất.
Sau khi vua Henri Äệ tứ bị sát hại, vua Louis XIII lên ngôi đã láºp tức khẳng định bảo đảm cho ngưá»i dân Saint-Malo được hưởng má»i đặc quyá»n như hỠđã được hưởng từ cha mình. Ngà i còn bảo vệ tà u cá»§a ngưá»i Saint-Malo trong kỳ đánh bắt đến táºn đảo Äất Má»›i.
Ngay cả giáo chá»§ Richelieu cÅ©ng coi trá»ng Malo trung thà nh khi ông quyết định đặt trụ sở tại La Rochelle. Lúc ông cần má»™t đội thuá»· quân tương xứng vá»›i hạm đội cá»§a Buckingham thì ông chỉ có ba mươi tư tà u đánh cá voi. Thế là đảo Malo mang đến cho ông thêm hai mươi hai tà u nữa. Vá»›i số dân khoảng tám nghìn ngưá»i, má»™t thà nh phố nhá» bé, má»™t cảng khiêm tốn thế mà cảng Saint-Malo lại được chá»n là m trụ sở cá»§a Bá»™ tư lệnh hải quân. Khi Richelieu qua Ä‘á»i, Mazarin lên thay ông ta. Năm 1649, chÃnh quyá»n đã chá»n tà u Saint-Malo để chuyển đến Canada má»™t lượng lá»›n gái nhà chứa đến miá»n thuá»™c địa má»›i. Äến nÆ¡i, cô nà o cÅ©ng tìm được chồng. Sau mưá»i lăm ngà y, không cô nà o còn độc thân. Há» mang cá»§a hồi môn cho chồng là những con bò, lợn, gà , thịt muối, súng hay mưá»i má»™t đồng êcu.
Giá trị cá»§a ngưá»i Saint-Malo là hiển nhiên đến ná»—i các đô đốc có thông lệ chá»n thuá»· thá»§ Ä‘oà n cho mình là ngưá»i Saint-Malo. Ngay cả vua Louis XVL cÅ©ng đưa Ä‘iá»u đó và o luáºt.
Lá»±c lượng hà ng hải cá»§a Saint-Malo bao gồm má»™t trăm năm mươi thuyá»n buồm, sáu mươi chiếc dưới má»™t trăm tấn, chÃn mươi chiếc từ má»™t trăm đến bốn trăm tấn. Và o thá»i Ä‘iểm đó, các tên tuổi lá»›n lần lượt xuất hiện. Từ năm 1672 đến 1700 phải kể đến Duffresse des Saudrais, Le Fer de La Bellière, Goin de Beauchesne (ngưá»i đầu tiên đến mÅ©i Horn), Alain Porée Legoux… Rất nhiá»u trong số các ngôi sao nà y đã tắt hoặc má» Ä‘i, chỉ duy nhất còn má»™t vì sao như thần Zeus đó là Duguay-Trouin.
Năm 1704, trong giai Ä‘oạn chiến tranh liên miên quá tà n khốc vá»›i nước Pháp, Saint-Malo Ä‘i chiếm 81 lần trong đó mua Ä‘i bán lại kiếm được 2.422.652 livre. Nó mở rá»™ng thông thương đến Moka, chinh phục Rio-Janeiro, chiếm đảo Maurice, khiến đảo nà y mang tên đảo Pháp, mở mang thà nh trì, xây dá»±ng tưá»ng thà nh Khi Duguay-Trouin qua Ä‘á»i, Mahé de la Bourdonais tiếp tục quản lý các đảo Pháp.
Trong thá»i kỳ chiến tranh dưới sá»± trị vì cá»§a vua Louis XV, cuá»™c chiến kết thúc bằng hiệp ước đáng hổ thẹn năm 1763, Saint-Malo đã chịu tổn thất nặng ná» vá» thương mại. Mặc dù những hy vá»ng dưới triá»u vua Louis XVI dà nh cho nó, sá»± tăng trưởng luôn Ä‘i xuống. Trong cÆ¡n bão cách mạng từ 1794 đến 795 thì sá»± tăng trưởng trở vá» số không: Cuối năm 1793 nó chỉ còn đôi ba thuyá»n chở hà ng và không có thuyá»n chặn địch nà o.
Cuối tháng Sáu năm 1793, sá»± ra Ä‘i cá»§a thái thú Le Carpentier má»›i khiến Saint-Malo thở phà o. Ngưá»i ta lại có năm tà u chặn nhá», từ 1796 đến 1797, con số nà y đã tăng lên 30. Nhưng nhiá»u trong số đó chỉ được trang bị súng loe nòng và súng hoả mai. Năm sau, ngưá»i Saint-Malo đã trang bị được 28 tà u chặn má»›i. Con số nà y duy trì đến táºn hoà ước năm 1801 vá»›i nước Anh.
Nhưng như chúng ta thấy, hoà bình đó chẳng kéo dà i được bao lâu. Ngay từ năm 1803, hiá»m khÃch đã bắt đầu gay gắt.
Những anh hùng trong giai đoạn nà y phải kể đến Le Même, nhà Lejolif, nhà Tréhouart và Surcouf.
Cái tên cuối cùng ấy lại đưa chúng ta vỠvới câu chuyện trong cuốn sách nà y.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:05 AM.
|
 |
|
| |