 |
|

15-10-2008, 11:27 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 46
Thà nh Lạc Dương, Loan Bố khóc Bà nh Việt
Ãất Hoà i Nam, Anh Bố phản Hán triá»u
Ngưá»i xin và o cáo việc cÆ¡ máºt là quan Thái Bá»™c nước Lương.
Thái Bộc bị Bà nh Việt nhân lúc say rượu mắng mấy câu, sinh lòng căm tức nghĩ thầm :
- Ta vá»›i Bà nh Việt vốn là bầy tôi nhà Hán, hắn lay láºp được công lá»›n, nên vua phong là m Lương Vương. Hắn là i cáºy quyá»n thế khinh bỉ ta tháºm tệ. Ta chẳng có gia quyến gì ở đây, chi bằng trốn vá» Trà ng An cáo biến, khiến cho cái vương tước cá»§a hắn phải mất ta má»›i hả dạ NghÄ© rồi thu tháºp hà nh trang, Ä‘ang đêm lẻn và o Trà ng An cáo biến.
Hán đế đòi và o há»i :
- Ngươi là ngưá»i ở đâu ? Và o tố cáo việc cÆ¡ máºt gì ?
Thái Bộc nói :
- Thần tuy là m quan ở Lương, nhưng thực là bỠtôi nhà hán. Gần đây thấy Lương vương chiêu tạp binh mã, dụng ý phản loạn nên thần trốn vỠđây cấp báo.
Hán đế nói :
- Lá»i nói nhà ngươi có gì là m bằng chứng chăng ?
Thái Bộc tâu .
- Trước đây, Trần Hy phản loạn, Bệ hạ truyá»n chỉ sai Lương vương Ä‘i dẹp loạn, Lương vương cáo bệnh không xuất quân, đó là bằng chứng thứ nhất. Lúc Hà n TÃn bị giết, Lương vương khóc lóc rất thảm thiết, đó là bằng chứng thứ hai. Nếu không có ý khác sao lại hà nh động như váºy ?
Hán đế liá»n sai triệu Trần Bình và o cung thượng nghị.
Trần Bình nói :
- Bà nh Việt thấy. Bệ hạ giết Hà n TÃn nên sanh dị tâm. Nay phải cho ngưá»i đến triệu vá». Nếu hắn chịu vá» thì bắt giữ lại, cách chức Ä‘i. Bằng hắn không chịu vá», ta sẽ Ä‘em quân đến đánh.
Hán đế theo lá»i, sai Lục Giả đến Ãại Lương truyá»n triệu Bà nh Việt.
Lục Giả vâng mệnh đến nÆ¡i. Bà nh Việt tiếp đón rất háºu và nói :
- Quan Ãại phu đến đây có việc gì ?
Lục Giả nói :
- Quan Thái Bá»™c nước Lương tố cáo ngà i mưu phản, nhưng lá»i tố cáo thiếu bằng chứng, khiến cho Hoà ng thượng nghi ngá» , bắt hắn giam lại, rồi sai tôi đến đây triệu ngà i vá» triá»u để há»i cho rõ rà ng.
Bà nh Việt nói :
- Ngưá»i ấy vì lâu nay chÃnh sá»± bê trá»…, tôi có và i lần khiển trách nên hắn thù tôi vu cáo đó. Nay Chúa thượng đã vá»i tôi vá» tôi xin tuân lệnh để tá» lòng thanh bạch cá»§a tôi
Lục Giả nói :
- Ngà i nghĩ như thế rất phải.
Bà nh Việt bèn đặt tiệc khoản đãi Lục Giả rồi sắp sá»a hà nh trang để cùng Lục Giả ra Ä‘i.
Hổ Triệt bước ra can :
- Trong lúc Hán đế Ä‘ang nghi ngá», Ãại vương vá» triá»u không khá»i bị hại như Hà n TÃn.
Bà nh Việt nói :
- Hà n TÃn là kẻ có tá»™i, còn ta là ngưá»i trong trắng, lẻ nà o lại trốn không vỠđể cho thiên hạ cho ta là đứa phản phúc.
Lục GIả nghe Hổ Triệt nói vội vã bà n :
- Lá»i quan Ãại phu há» Hổ chẳng qua là cái lo tạm thá»i, chứ không phải cái lợi lâu dà i. Nay có ngưá»i tố cáo ngà i, mà ngà i không chịu vá» triá»u, tất nhằm và o âm mưu cá»§a kẻ vu cáo. Hoà ng thượng sẽ Ä‘em quân đến đánh, chừng đó ngà i tránh sao khá»i tá»™i.
Bà nh Việt nghe Lúc Giả nói, suy nghÄ© má»™t lúc rồi quyết Ä‘inh vá» triá»u .
Lúc khởi hà nh, các bô lão nước Lương đồng kéo đến đưa tiễn rất đông.
Vừa ra đến cá»a thà nh, Bà nh Việt thấy Hổ Triệt treo ngược đầu xương đất cố ý can gián.
Bà nh Việt nói :
- Cá»› gì mà quan Ãại phu lại khổ gián như váºy ?
Hổ Triệt nói :
- Tôi treo ngược đầu xuống đất còn được Ãai vương cứu, nhưng nếu Ãại vương vá» triá»u, bị khổ hình biết lấy ai cứu ? Tấm gương Hà n TÃn còn đó, sao Ãại vương đã quên.
Bà nh Việt nói :
- Lá»i quan Ãại phu tuy là xác luáºn, song lòng ta Ä‘ang nóng gặp Hán đế để minh oan, không thể nghe lá»i quan Ãại phu được.
Dứt lá»i cùng Lục Giả thẳng tiến.
Bấy giỠgặp lúc vua Hán ra tuần du ở Lạc Dương.
Bà nh Việt liá»n đến nÆ¡i yết kiến.
Hán đế thấy mặt Bà nh Việt, nổi giáºn mắng :
- Ngà y trước Trần Hy là m phản, ta sai nhà ngươi đi dẹp loạn sao nhà ngươi không đến ?
Bà nh Việt tâu :
- Lúc ấy hạ thần bệnh, chứ không phải kháng lệnh.
Hán đế nói :
- Nay viên Thái Bộc tố cáo ngươi tội mưu phản, ngươi nói là m sao ?
Bà nh Việt nói :
- Ngưá»i ấy lưá»i biếng, bá» bê công việc bị hạ thần khiển trách, nên sanh thù oán. Xin Bệ hạ sáng soi kẻo hạ thần bị hà m oan.
Hán đế giao Bà nh Việt cho tòa Ngá»± Sá» tra há»i.
Bà nh Việt vẫn má»™t má»±c kêu oan .Chợt có má»™t ngưá»i đến trước cá»a tiểu xin và o yết kiến Hán đế.
Hán đế đòi và o há»i :
- Nhà ngươi là ai ?
Ngưá»i ấy nói :
- Tôi là quan Ãại phu nước Lương tên Hổ Triệt.
Hấn đế há»i :
- Nhà ngưá»i đến đây có việc gì ?
Hổ Triệt nói :
- Bệ hạ lúc trước bị khốn nÆ¡i Huỳnh Dương, nếu không có Lương vương chân đưá»ng lương cá»§a Sở, thì Bệ hạ đâu có ngà y nay. Lương vương hết lòng vá»›i Bệ hạ như thế mà Bệ hạ nghe lá»i vu cáo, là m hại Lương vương, thiên hạ sẽ kinh động chăng ?
Hán đế nghe nói, lòng hoang mang chưa quyết. Hổ Triệt vẫn quỳ mãi trước thá»m không chịu lui ra.
Hán đế nói :
- Trẫm có ý định giết Bà nh Việt. Nay nghe lá»i ngươi cÅ©ng có lý. Váºy trẫm cách chức Bà nh Việt, cho là m thứ dân ở huyện Thanh Y thuá»™c Tây Xuyên, trá»n Ä‘á»i không được hưởng bổng lá»™c gì cả.
Lại phong cho Hổ Triệt là m quan Ãại phu.
Hổ Triệt nói :
- Lương vương bị cách chức, tôi lẽ nà o lại nháºn là m quan ! Xin Bệ hạ cho tôi được vá» cà y ruá»™ng là đủ lắm rồi.
Hán đế thở dà i, truyá»n Hổ Triệt lui ra.
Bà nh Việt bị đà y Ä‘i Tây Xuyên, lòng Ä‘au đớn nhưng không biết nói sao, âm thầm sắp sá»a hà nh trang lên đưá»ng.
Má»™t hôm, Ä‘i đến Ãồng Quan bá»—ng gặp Lã háºu cùng sang Lạc Dương vá»›i Hán đế.
Bà nh Việt thấy Lã háºu, khóc lóc chạy đến trước long xa kêu oan.
Lã háºu há»i :
- Nhà ngươi là ai ? Có việc chi ?
Bà nh Việt nói :
- Tôi là Lương vương Bà nh Việt, vốn vô tá»™i, Chúa thượng nghe lá»i tên nô bá»™c vu oan, đà y tôi sang đất Thục, xin Hoà ng háºu cứu gỡ cho.
Lã háºu nói :
- Váºy thì nhà ngươi theo ta đến Lạc Dương, ta sẽ tâu xin Hoà ng thượng tái xét.
Bà nh Việt dáºp đầu tạ Æ¡n và nói :
- Nếu Hoà ng háºu cứu tôi phen nà y tháºt là ơn tái tạo
Lã háºu đến Lạc Dương, và o yết kiến Hán đế và tâu :
- Bà nh Việt là má»™t tráng sÄ©, trà dÅ©ng có thừa. Nếu hắn đã sanh tâm tạo phản thì nên giết phứt Ä‘i, sao lại đà y và o đất Thục cho sanh thù oán. Thần thiếp gặp hắn ở giữa đưá»ng, có Ä‘em hắn vỠđây, xin Bệ hạ xét nghÄ©.
Hán đế nói :
- Lã háºu nói rất phải.
Liá»n truyá»n lệnh Ä‘em Bà nh Việt ra chém, kết tá»™i phản quốc.
Lã háºu lại nói :
- Thiên hạ vì thấy Bệ hạ nhân từ nên coi thưá»ng uy lá»±c, không tuân phép nước. Nay nên Ä‘em xác Bà nh Việt ướp là m mắm rồi chia cho chư hầu. Có thế chư hầu má»›i không dám loạn động.
Hán đế theo lá»i, toan Ä‘em xác Bà nh Việt là m mắm, bá»—ng có má»™t ngưá»i từ phÃa Ãông thà nh Lạc Dương chạy đến, ôm thây Bà nh Việt vừa khóc, vừa nói :
- Oan ức thay
Quân canh liá»n bắt ná»™p cho Hán đế. Hán đế há»i :
- Ngươi là ai ? Tại sao ôm thây kẻ tôi mà khóc ?
Ngưá»i ấy nói :
- Tôi là Loan Bố, ngưá»i đất Xương ấp là m chức Ãại phu ở nước Lương. Tại vì thấy Lương vương chết oan, nên đến đây khóc.
Hán đế nói .
- Lương vương mưu phản, sao ngươi lại bảo là chết oan .
Loan Bố nói :
- Ngà y xưa, Bệ hạ bi khổn nÆ¡i Huỳnh Dương, Hà n TÃn tlù nằm yên nÆ¡i Bắc Hà không đến, trong cÆ¡n nguy ngáºp ấy Lương vương đã kéo binh đến cháºn đưá»ng lương cá»§a Sở, khiến cho Sở phải lui binh. Chẳng những thế, mấy lần Bệ hạ lâm nguy, Lương vương Ä‘á»u táºn tâm giải cứu.
Nay thiên hạ thái bình, kẻ có công mong được cá»™ng hưởng vinh hoa, thi Bệ hạ lại nghi ngá», nghe kẻ thất phu hãm hại tôi trung. Tôi chỉ sợ sau nà y công thần ai nấy Ä‘á»u tá»± lo thân mình, chẳng ai muốn cùng Bệ hạ lo việc thiên hạ.
Nói xong, Loan Bố lại cất tiếng khóc ầm ĩ.
Hán đế ngồi yên má»™t lúc, không nói lá»i nà o, rồi truyá»n phong cho Loan Bố là m chức Ãô úy.
Loan Bố từ chối, nói :
- Thần không muốn là m quan, chỉ ước mong được thu nắm xương tà n của Lương vương đem vỠmai táng.
Hán đế nháºm lá»i. Loan Bố liá»n Ä‘em hà i cốt Bà nh Việt vỠđất Lương.
Ngay lúc đó, quân sĩ đã lóc hết thịt của Bà nh Việt để là m mắm rồi, Loan Bố chỉ còn thu nhặt bộ xương trắng đem đi mà thôi.
Quân sÄ© là m mắm xong, Hán đế sai Ä‘em chia cho các chư hầu má»—i nÆ¡i má»—i lá».
Một hôm, sứ thần đem mắm đến Hoà i Nam đưa cho Anh Bố.
Gặp lúc Anh Bố Ä‘ang bà y tiệc ở lầu Vá»ng Giang, thết đãi quần thần, thấy vua ban lá» mắm, vá»™i và ng bái lÄ©nh và mở ra nếm má»™t
miệng.
Mắm vừa qua khá»i cổ, Anh Bố bá»—ng nôn á»e ra ngã xÄ©u xuống đất.
Tả, hữu xúm lại đỡ dáºy. Hồi lâu Anh Bố má»›i tỉnh, lòng nghi ngại, há»i sứ thần :
- Thịt gì có mùi vị lạ váºy ?
Sứ giả không dám giấu, thá»±c mình kể lại. Anh Bố nổi giáºn hét lá»›n rút gươm chém sứ giả rÆ¡i đầu, rồi Ä‘iểm hai mươi vạn binh đóng ngoái thà nh, quyết chống lại Hán đế .
Tin ấy đồn khắp xa gần.
Bá»—ng má»™t hôm, Loan Bố mặc đồ tang, chống gáºy tre tìm đến yết kiến Anh Bố kể lại việc Lương vương chết oan.
Loan Bố nói :
- Trước kia nhá» có Hà n hầu, Lương vương và Ãại vương ra công diệt Sở, nghiệp Hán má»›i thà nh. Thế mà Hán đế Ä‘ang tâm giết Hà n hầu và Lương vương, không tưởng đến chút công lao. Nay chỉ còn Ãại vương đây, tôi e sá»›m muá»™n không khá»i vạ.
Anh Bố nói :
- Tôi đã giết sứ thần, quyết dấy binh báo thù cho Hà n hầu và Lương vương. Nay lại có quan Ãại phu đến đây giúp đỡ công việc ắt thà nh.
Phi Hách nói :
- Phà m việc quân, trước tiên phải tạo lấy thế. Ãại vương nên truyá»n hịch đến các vùng Yên, Triệu, chiếm giữ đất SÆ¡n Ãông là m căn bản, rồi sau sẽ tÃnh việc giao tranh. Chá»› nên vì cái ná»™ khà nhất thá»i mà há»ng việc lá»›n .
Anh Bố nói :
- Việc trả thù rất gấp, lòng ta như lá»a đốt, thế mà ngươi lại bảo diên trì, để thá»§ thế thì bao giá» má»›i trừ được cừu nhân ?
Anh Bố chẳng nghe lá»i Phi Hách, tức tốc Ä‘iểm binh đánh đất Thượng Sái và đất Ngô. Vua chư hầu hai nước nà y là Lưu Giao và Lưu Giả Ä‘em quân chống cá»±. Thế quân cá»§a Anh Bố quá mạnh, Lưu Giao và Lưu Giả cá»± không lại Ä‘á»u bị tá» tráºn.
Tin báo vỠđến Trà ng An, Hán đế thất kinh, triệu các tướng và o triá»u nghị kế.
Các tướng nói :
- Anh Bố là đứa hữu dõng vô mưu, là m được trò gì mà lo.
Như Âm hầu Thắng Công nói :
- Tôi có má»™t ngưá»i môn khách, nguyên là quan lệnh doãn nước Sở, tên Tiết Công. Lúc hay tin Anh Bố là m phản, hắn cưá»i lá»›n nói : "Kẻ ấy mà là m nên việc gì". Hạ thần Ä‘oán chắc là Tiết Công có kế gì hay !
Hán đế vá»™i sai ngưá»i tiểu Tiết Công đến há»i.
Tiết Công tâu :
- Sách lược cá»§a Anh Bố có ba đưá»ng. Nếu hắn dùng thượng sách thì Bệ hạ phải mất hẳn SÆ¡n Ãông, thiên hạ chia đôi. Nếu hắn dùng trung sách thì hai bên thắng bại chưa biết. Nếu hắn dùng hạ sách thì nhà Hán vững như bà n thạch không lo ngại gì cả.
Hán đế há»i :
- Thế nà o là thượng sách ?
Tiết Công nói :
- Mặt Ãông lấy Ngô, mặt Tây lấy Sở, gồm Tá», nuốt Lá»—, truyá»n hịch Ä‘i các vùng Yên, Triệu, thì dù Bệ hạ có bá vạn hùng binh cÅ©ng không thể nà o chiếm lại đất SÆ¡n Ãông nổi.
Hán đế há»i :
- Thế nà o là trung sách ?
Tiết Công nói :
- Mặt Ãông lấy Ngô, mặt Tây lấy Sở, gồm Hà n, chiếm Ngụy, giữ kho thóc Ngao Thương, lấy cá»a Thà nh Cao, như váºy Bệ hạ khó mà thắng nổi.
Hán đế há»i :
- Còn thế nà o là hạ sách ?
Tiết Công nói :
- Ãông lấy Ngô, Tây lấy Thượng Sái, để ý đất Việt, kéo quân đến Trưá»ng Sa đánh và o Trà ng An. Như váºy Bệ hạ có thể yên gối mà nằm.
Hán đế há»i :
- Ngươi Ä‘oán chừng Anh Bố sẽ theo đưá»ng nà o ?
Tiết Công tâu :
- Anh Bố quyết sẽ theo hạ sách.
Hán đế há»i ?
- Tại sao váºy ?
Tiết Công nói :
- Anh Bố là bá»n ly sÆ¡n, không phải ngưá»i trà dÅ©ng chỉ thấy cái lợi trước mắt mà không để ý đỠphòng những tai hại vá» sau. Tôi chắc Anh Bố sẽ theo hạ sách.
Hán đế mừng rỡ, phong cho Tiết Công là m chức Thiên Há»™, rồi truyá»n Ä‘iểm quân, ngá»± giá thân chinh, giao Tiêu Hà ở lại Trà ng An coi việc nhiếp chÃnh.
Lúc đó và o mùa đông năm thứ mưá»i hai nhà Ãại Hán.
Ãại binh cá»§a Hán đế kéo đến đóng dá»c bá» sông Hoà i, hai bên gặp nhau đình binh hạ trại và sai ngưá»i dò xét địch tình.
Chẳng bao lâu, quân thám thÃnh trở vá» báo vá»›i Hán đế :
- Anh Bố đã lấy đất Ngô, thuáºn đưá»ng kéo qua sông Hoà i, chiếm Thượng Sái rồi. Ãịch quân chỉ còn cách nÆ¡i đây mưá»i dặm.
Hán đế cưá»i lá»›n nói :
- Lá»i Tiết Công quả không sai.
Liá»n sai Vương Lăng dẫn má»™t đội binh mã Ä‘i trước thám thÃnh, và sai Chu Bá»™t, Quán Anh theo sau tiếp ứng.
Ngay lúc đó Anh Bố cÅ©ng đã hay tin đại binh Hán đế kéo đến má»™t mặt cá»§ng cố dinh trại, sắp đặt việc canh phòng nghiêm máºt, má»™t mặt dẫn quân qua mé Ung SÆ¡n để dò chừng địa thế.
Vừa đến nơi, gặp đội binh của Vương Lăng cũng vừa đến.
Vương Lăng giục ngá»±a đến trước, gá»i Anh Bố mắng lá»›n :
- Nhà ngươi chẳng qua là má»™t tên phu là m mướn ở Ly SÆ¡n, má»™t sá»›m được phong tước vương, lẽ ra lấy thế là m thá»a mãn lắm rồi cá»› sao còn manh tâm phản loạn ?
Anh Bố nổi giáºn hét :
- Lưu Bang là đứa rượu chè nÆ¡i huyện Bái, nhỠđược bá»n ta giúp sức má»›i nên nghiệp lá»›n. Thế mà đặng chim bẻ ná, bá»™i nghÄ©a vong ân, giết Hà n TÃn, hại Bà nh Việt. Ta quyết trả thù cho hai kẻ ấy . Còn bá»n các ngươi cÅ©ng nên. sá»›m tỉnh ngá»™, cùng ta diệt đứa bất nhân để khá»i ân háºn vá» sau.
Vương Lăng không đáp, cầm đao phóng tới. Anh Bố cũng vang búa đánh lại. Hai bên hỗn chiến được một lúc thì quân Hán ồ ạt kéo đến tiếp cứu.
Quân Anh Bố cự không lai chạy trốn tản mác nơi chân núi.
Hán đế cưỡi con bạch long ung dung tiến đến, thấy quân Anh Bố thua chạy, liá»n ra lệnh Ä‘uổi theo truy kÃch.
Chẳng ngỠLoan Bố núp sau hốc núi, thấy Hán đế đi qua, giương cung bắn một mũi, tên găm và o bả vai, Hán đế sa xuống ngựa.
Tả hữu thất kinh, xúm lại đỡ Hán đế lên ngá»±a, đưa vá» trại. Các tướng Hán nghe tin ấy không ai còn hăng đánh nữa, lần lượt kéo binh vá».
May thay ! Hán đế bị mÅ©i tên không nặng lắm, ngà y hôm sau có thể đứng dáºy được.
Thấy các tướng và o viếng an, Hán đế nói :
- Anh Bố thấy ta thá» tiá»…n ắt không phòng bị, các ngươi nên thừa cÆ¡ đánh má»™t tráºn tất thắng .
Trần Bình nói :
- Chớ nên đánh vội. Cứ án binh bất động là m cho Anh Bố tưởng Bệ hạ bị thương nặng, sanh lòng kiêu ngạo, chừng ấy mới xuất quân.
Hán đế theo lá»i, truyá»n quân canh phòng cẩn máºt.
Lại sai Tà o Tham lÄ©nh ba vạn quân đến Lục An tróc nã gia quyến Anh Bố, lại sai Ky Thông lÄ©nh hai vạn quân phục sau trại Anh Bố, sai bá»n Chu Bá»™t đóng giữ bến Hoà i Giang. Tất cả Ä‘á»u chuẩn bị, chá» mệnh lệnh.
Anh Bố thấy Hán đế mấy ngà y không ra quân, mừng rỡ nghĩ thầm :
- Hán đế tất bị thương nặng nên án binh bất động. Ta nên thừa cơ tiến đánh.
Loan Bố nói :
- Ta nên dò xét cẩn tháºn, e há» có mưu kế gì khác chăng ?
Anh Bố nói :
- Thế tráºn đã váºy còn chá» gì nữa.
Liá»n chia hai cánh quân kéo đến khiêu chiến. Song suốt ba ngà y, dinh Hán không có má»™t ngưá»i nà o ra đối địch.
Anh Bố nói :
- Vua quả đã bị thương, nên quân không chá»§ tướng. Ãêm nay ta thừa cÆ¡ đến cướp trại chắc được toà n thắng.
Loan Bố nói :
- Bá»n Trần Bình có sẵn nhiá»u chước quỉ. Tôi e chúng có mưu kế gì đây.
Nói chưa dứt lá»i, có quân và o báo :
- Ãại dinh đã bị tướng Hán là Ká»· Thông cướp mất rồi. Hiện bá»n Chu Bá»™t Ä‘ang đóng giữ cá»a sông, còn Tà o Tham thì Ä‘em binh đến Lục An, bắt hết gia quyến cá»§a Ãại vương.
Anh Bố nghe báo thất kinh vá»™i vã thu quân dồn vá» phÃa sau núi đóng trại. Song chưa kịp lui binh thì đã thấy trong dinh Hán có má»™t cánh binh mã hùng hổ kéo ra, tướng cầm đầu là Phà n Khoái.
Phà n Khoái giục ngá»±a đến, lá»›n tiếng gá»i Anh Bố nói :
- Nhà ngươi mau đầu hà ng kẻo mất mạng.
Anh Bố nổi giáºn, ká»m ngá»±a lại cùng Phà n Khoái giao chiến.
Hai tướng đánh nhau hơn hai mươi hiệp, quân Hán ồ ạt kéo đến tiếp viện.
Anh Bố không dám đánh nữa quảy ngựa bỠchạy. Quân Hán thừa thế đuổi theo, giết quân Anh Bố không biết bao nhiêu mà kể.
Anh Bố chạy đến mé sông Hoà i, nhìn đà ng sau chỉ còn hơn hai mươi quân kỵ , nghĩ thầm :
- Nếu lẩn quẩn nÆ¡i đây mạng ta ắt chẳng còn, chi bằng qua đất Ngô, tìm đến nhà ngưá»i bạn là Ngô Nhuế ẩn thân, chiêu táºp nghÄ©a sÄ© rồi sẽ tÃnh .
NghÄ© rồi giục ngá»±a qua sông Hoà i, nhắm phÃa Ãông Nam chạy thẳng.
Hán đế thấy Anh Bố chạy trốn, liá»n thu quân vá» trại, máºt sai ngưá»i dò xem Anh Bố chạy đến đâu ? Trú ngụ nÆ¡i nà o ? Rồi sẽ tìm kế đến bắt.
Anh Bố chạy đến đất Ngô, và o nhà Ngô Nhuế, nhưng rá»§i thay, lúc đó Ngô Nhuế Ä‘i săn, vắng nhà , chỉ có ngưá»i cháu là Ngô Thà nh ở đó.
Ngô Thà nh trước kia từng bị Anh Bố là m nhục, lòng căm phẫn chưa nguôi. Nay thấy Anh Bố là m phản, bị quân Hán đánh tan tà nh, nên nghĩ thầm :
- Anh Bố là đứa vÅ© phu, trước kia á»· thế, trấn thá»§ Hoà i Nam, xem ngưá»i như cá» rác. Nay đến đây ta cÅ©ng nên trả thù cho hả dạ.
Nghĩ rồi bước ra tiếp đón Anh Bố và o phủ, sai tả, hữu đặt tiệc khoản đãi .
Anh Bố há»i :
- Lệnh thúc đi chơi đâu vắng ?
Ngô Thà nh nói :
- Chú tôi khi rảnh việc thưá»ng đến Nam SÆ¡n săn bắn, có khi năm sáu bên má»›i vá». Xin Ãại vương cứ an lòng ở đây nghỉ ngÆ¡i Ãt bữa.
Anh Bố nói :
- Bữa trước tôi xuất quân sang Ngô, nhỠđược lệnh thúc Ä‘em quân ra hà ng nên tôi má»›i lấy được Thương Soái và kéo binh đến Thiện Tây. Chẳng ngá» bị sa cÆ¡, để quân Hán cướp trại, thế quân bị thất. Nay tôi định đến đây tạm trú Ãt hôm, đợi lệnh thúc vá» sẽ há»p binh mã cùng quân Hán quyết chiến. Nếu thu được thiên hạ, phú quý chúng ta cùng hưởng.
Ngô Thà nh giả cách vâng lá»i, cố má»i Anh Bố uống rượu. Anh Bố uống đến say mèm, rồi ra nhà công quán nằm ngá»§.
Gần đến canh hai, Ngô Thà nh dẫn bốn mươi tráng sÄ©, trang bị dao mác, từ phÃa sau nhà công quán trèo tưá»ng và o, sẽ lén đến chá»— Anh Bố nằm ngá»§.
Ãến nÆ¡i, thấy Anh Bố Ä‘ang ngáy như sấm. Ngô Thà nh rút kiếm, chém má»™t nhát, đầu Anh Bố rÆ¡i xuống . Ở phòng bên cạnh, có và i mươi tên quân hầu, nghe động, la ầm lên.
- Bên phòng Ãại vương có việc gì thế ?
Chúng đổ xô chạy đến. Nhưng bốn mươi tráng sĩ của Ngô thà nh chân lại giết hết .
Ngô Thà nh đem thủ cấp của Anh Bố đến nạp cho Hán đế .
Hán đế mừng rỡ, truyá»n Ngô Thà nh Ä‘em đầu Anh Bố và o, Trần Bình can :
- Không nên, Anh Bố là tay kiện tướng má»™t thá»i, nay thốt nhiên bị giết như váºy hồn phách chưa tan nếu đến gần e ác khà xung phạm và o long thể.
Hán đế nói :
- Trẫm từ lúc khởi binh đất Bái, đã từng xông pha trăm tráºn, trải mấy mươi năm chiến đấu ? Những đầu lâu lá»›n nhá» trông thấy biết muôn vạn, nà o sá gì cái đầu cá»§a Anh Bố mà sợ.
Liá»n truyá»n Ä‘em thá»§ cấp Anh Bố và o.
Hán đế vừa trông thấy, đã buột miệng mắng lớn :
- Thất phu ! Không biết giữ bổn pháºn là m tôi, mưu tâm phản loạn. Nay đã bị chém đầu, phá»ng còn ngang dá»c ở vùng Ngô Sở nữa chăng ?
Lá»i Hán đế vừa dứt, chiếc đầu Anh Bố cỠđộng, râu tóc dá»±ng ngược lên, rồi má»™t luồng ác khà xông ra, bay và o mặt Hán đế là m cho Hán đế xây xẩm, té xuống đất.
|

15-10-2008, 11:28 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 47
Trương Lương bà y kế giúp Thái tá»
Như ý được phong là m Triệu vương
Tả hữu thấy Hán đế bi ác khà xông váo mặt, ngã xỉu xuống đất, liá»n xúm lại đỡ dáºy đưa và o ná»™i cung, tìm ngá»± y Ä‘iá»u trị .
Qua mấy ngà y nằm liệt trên giưá»ng, Hán đế không nói năng gì cả. Các tướng và o vấn an, Ä‘em lòng lo lắng.
May thay ! Chỉ độ mưá»i ngà y Hán đế lần lẫn tỉnh lại rồi bình phục.
Má»™t hôm, Hán đế lâm triá»u, đòi Ngô Thà nh và o, ban thưởng rất háºu, và phong chức Trung Nghị hầu, lại viết chiếu khuyên Ngô Nhuế dụng tâm gìn gìn đất Giang Hạ, phong con Lưu Trá»ng là Lưu Hán là m Ngô vương, cho trấn thá»§ đất Giang Ãông .
Qua má»™t thá»i gian, Hán đế lại Ä‘i tuần du khắp nÆ¡i, để vá»— vá» dân chúng. Khi đến nước Lá»— thấy có Ä‘á»n thỠđức Khổng tỠở là ng Khuyết Lý, Hán đế bèn thân xuất trăm quan đến đó là m lá»… tế, rồi phong cho con cháu há» Khổng là m quan cả.
Xong việc ấy, Hán đế lại trở vá» Phong Bái, đặt tiệc rượu ở Bái cung, cho má»i tất cả bô lão trong vùng và các trẻ con nÆ¡i đó đến dá»±.
Tiệc rượu linh đình suốt mấy ngà y đêm không ngớt tiếng đà n, tiếng hát.
Hán đế tá»± mình đặt ra má»™t bà i hát, dạy bá»n trẻ con hát như sau :
Gió lá»™ng trá»i cao thẳm
Rồng vưá»n mây cùng bay !
Giang sơn nà y ! Sự nghiệp nà y !
Phong lưu cho bõ những ngà y lao lung
Bá»n trẻ hát vang trá»i. Hán đế bất giác cảm động, ứa nước mắt nói vá»›i các bô lão :
- Kẻ du tá» nà y nghÄ© đến cố hương không khá»i động lòng bi cảm. Như ta, lúc còn bé, ngà y ngà y cùng các ngưá»i hà ng xóm gần gÅ©i chuyện trò, tình quyến luyến thá»±c không nỡ dứt. Ãến sau, Khởi binh ở Phong Bái, ngược xuôi trong trưá»ng chinh chiến, sống chết như cánh lông hồng, trải bao nguy nan, nay má»›i gầy nên sá»± nghiệp. Và ngà y nay, ta đã trở nên ngưá»i có tuổi tác, mà các ông thì cÅ©ng đã đầu bạc răng long. NghÄ© lại việc xưa, tình cảm biết mấy . Ta đây, tuy trong cảnh phú quý, song lúc muôn tuổi vong hồn sẽ vá» nÆ¡i quyến luyến vá»›i đất Phong Bái .
Nói xong, lấy huyện Bái là m ấp Thang Mộc, miễn cả các sắc thuế trong vùng.
Dân chúng reo vui, các bô lão cả ngà y đến chầu chực rộn rịp.
Hán đế thấy thế sợ là m phiá»n nhiá»…u má»i ngưá»i, tỠý trở vá» Trà ng An. Các bô lão cố nà i, xin vua ở nán lại cho thá»a tình hoà i vá»ng.
Hán đế nói :
- Trẫm vỠđây binh mã quá nhiá»u, huyện Bái chỉ là má»™t ấp nhá», là m sao cung cấp nổi ! Nếu ở lâu sanh Ä‘iá»u phiá»n toái.
Hán đế chỉ ở lại thêm mấy ngà y nữa rồi truyá»n lệnh xa giá trở vá» Lạc Dương.
Lã háºu, Thái tá», ThÃch CÆ¡, Như à và văn võ bá quan Ä‘á»u ra ngoà i thà nh nghênh tiếp.
Hán đế truyá»n mở tiệc ăn mừng, khao thưởng tướng sÄ©.
Từ đó, thiên hạ thái bình thịnh tri, lớn nhỠlạc nghiệp âu ca.
Hán đế có lòng yêu thứ háºu ThÃch CÆ¡, nên Lã háºu Ä‘em lòng ghen tức nhiá»u lần tìm cách gây sá»± vá»›i ThÃch CÆ¡ . Nhưng ThÃch CÆ vẫn má»™t má»±c nhẫn nhục.
Má»™t hôm Hán đế yếu mình, ThÃch CÆ¡ nhân và o cung chầu chá»±c, tâu vá»›i Hán đế :
- Bệ hạ xuân thu đã cao, nếu thánh ý không quyết định thế nà o e mẹ con thần thiếp sau nà y phải bị táºn diệt.
Hán đế nói :
- Việc đó rất dá»…. Thỉnh thoảng rồi trẫm sẽ tÃnh.
Má»™t hôm, Hán đế ngá»± sang Tây cung, cùng ThÃch CÆ¡ uống rượu. Lúc say, Hán đế gối đầu và o đùi ThÃch CÆ¡ ngá»§ thiếp. Lã háºu cho ngưá»i do thám, biết được liá»n thân hà nh đến Tây cung.
Kẻ hầu cáºn vá»™i và o báo vá»›i ThÃch CÆ¡, nhưng ThÃch CÆ¡ bị Hán đế gối đầu trên vế, không biết là m cách nà o để ra tiếp đón Lã háºu được.
Lã háºu xông và o, chỉ mặt ThÃch CÆ¡ mắng :
- Con tiện tỳ, mà y má»—i khi gặp ta thưá»ng tá» ra vô lá»… . Nay ta đến cung mà y, mà y không đứng dáºy, phá»ng có còn ra thể thống gì nữa.
ThÃch CÆ¡ thưa :
- Tiện thiếp hay Chánh háºu đến, song Chúa thượng Ä‘ang an giấc, không dám kinh động, có đâu lại dám thất lá»… .
Lã háºu nói :
- Má»—i việc mà y Ä‘á»u đưa Chúa thượng ra để che chở.
Sau nà y lúc Chúa thượng trăm tuổi ta xem thỠlấy ai che chở mà y.
Nói rồi bá» ra ngoà i. ThÃch CÆ¡ ngồi lặng hồi lâu, nước mắt rà n rụa rÆ¡i và o mặt rồng.
Hán đế chá»±c thức dáºy, thấy ThÃch CÆ¡ Ä‘ang khóc liá»n há»i :
- Ãi khanh có việc gì mà khóc thế ?
ThÃch CÆ¡ thưa :
- Vừa rồi Bệ hạ nằm ngá»§ say trên vế thiếp, chợt Chánh háºu từ ngoà i và o, thiếp sợ giấc rồng bị động, chẳng dám đứng dáºy ra tiếp đón. Chánh háºu và o đây quát mắng, buông lá»i hăm dá»a, thần thiếp tá»§i pháºn mà khóc.
Dứt lá»i ThÃch CÆ¡ quỳ móp xuống đất, cÆ¡n buồn Ä‘ang trà n trên nét sóng thu, khiến Hán đế lòng bối rối, cảm động đưa tay kéo áo, vá»— vá» :
- Ãi khanh cứ an lòng. Trẫm sẽ tìm cách bảo vệ cho mẹ con ái khanh. Ngà y mai và o triá»u, trẫm sẽ bà n vá»›i quần thần, đổi ngôi Thái tá», thá» xem Lã háºu từ nay còn đám bạc đãi ái khanh nữa chăng ?
ThÃch CÆ¡ dáºp đầu lạy tạ. ngà y hôm sau, vua lâm triá»u bá quan ứng hầu đủ mặt, Hán đế viết chiếu ban cho quần thần truyá»n bà n việc đổi Thái tá» sao cho hợp vá»›i công luáºn, không được câu nệ theo ý riêng cá»§a mình.
Các quan tuân lệnh, đem việc đó đến phủ Thừa Tướng bà n bạc.
Lã háºu hay được, vá»™i gá»i Lã Trạch và o nói:
- Hoà ng thượng vì yêu mến ThÃch CÆ¡, chẳng nghÄ© đến phải trái, mấy lần triệu táºp quần thần bà n việc đổi ngôi Thái tá». Nhà ngươi có kế chi giúp ta chăng ?
Lã Trạch nói :
- Hạ thần kiến thức thức hẹp hòi, không đủ để mưu việc lá»›n. Xin Hoà ng háºu máºt sai ngưá»i đến há»i Trương Tá» Phòng may ra có kế hay.
Lã háºu nói :
- TỠPhòng nay đã tịch cốc tu hà nh còn muốn tham dự gì đến việc nước ?
Lã Trạch nói :
- Hạ thần vẫn quen biết vá»›i con Tá» Phòng là TÃch Cưá»ng, váºy nhá» hắn khéo nói vá»›i Tá» Phòng, ắt Tá» Phòng không nở từ chối.
Lã háºu liá»n sai Lã Trạch và Tá» Cưá»ng đến yết kiến Trương Lương.
Trương Lương từ chối không tỠý.
Lã Trạch nói :
- Tôi vâng mệnh Hoà ng háºu tá»›i đây vấn kế, nếu Tôn công không chỉ dạy, tôi biết vá» tâu vá»›i Hoà ng háºu là m sao. Thôi thà tôi liá»u chết ở đây chứ quyết không ra khá»i cá»a nà y.
Trương Lương nói :
- Việc ấy không phải tôi không muốn nói. Chỉ sợ nói ra không tiện mà thôi.
Lã Trạch nói :
- Lá»i Tôn công nói ra chỉ lá»t và o tai tôi, có gì mà không tiện ?
Trương Lương suy nghĩ một lúc rối ghé và o tai Lã Trạch nói nhỠ:
- Ngà y thưá»ng, Bệ hạ vẫn nghe tiếng bốn hiá»n sÄ© ẩn trong núi Thương SÆ¡n. Núi nà y hiểm trở lắm, bốn ngưá»i ấy chỉ ăn cá» chi, uống nước suối mà sống thảnh thÆ¡i. Bệ hạ đã nhiá»u lần vá»i vá» triá»u, nhưng há» nhất định không ra. Bệ hạ lại có ý muốn trừ há» Ä‘i, song sợ thiên hạ chê bai, tà m cho kẻ hiá»n sÄ© bốn phương không dám tìm đến triá»u phục. Vì váºy mà Bệ hạ đà nh chịu váºy. Nay Chánh háºu nên chá»n má»™t ngưá»i ăn nói giá»i, dùng lá»… váºt má»i há» vá» triá»u can ngăn. Lá»i nói cá»§a bốn ngưá»i ấy có sức mạnh hÆ¡n trăm vạn binh hùng, ngôi Thái tá» sẽ không mất.
Lã Trạch nói :
- Xin Công tôn cho biết tên bốn ngưá»i hiá»n sÄ© đó.
Trương Lương nói :
- Bốn ngưá»i đó có má»™t ngưá»i há» ÃÆ°á»ng tên Tuyên Minh, quê ở Ãông viên, hiệu là Ãông Viên Công Má»™t ngưá»i há» Y tên Lý Quý, quê ở hà m Ãan, trước ẩn ở Thương Nam. sau cùng Ãông Viên kết bạn. Má»™t ngưá»i há» Thôi, tên Hoà ng, tá»± là Thiếu Thông, quê ở nước Tá», ẩn ở Hạ Hoà ng, niên hiệu là Hạ Hoà ng Công. Má»™t ngưá»i há» Chu tên Thuáºt, tá»± là Nguyên Ãạo, ngưá»i ở Hà Ná»™i, hiệu là Giốc Lý Tiên sinh.
Lã Trạch liá»n trở vá» cung tâu lại vá»›i Lã háºu.
Lã háºu sai ná»™i sứ sắm sá»a và ng rồng, bạc nén, cùng Ä‘em theo bốn con ngá»±a tốt đến Thương SÆ¡n tìm yết kiến bốn nhà ẩn sÄ©.
Lúc ấy, bốn ông già vừa Ä‘i hái rau chi vá», thấy sứ giả Ä‘em lá»… váºt đến quỳ móp bên chân núi, liá»n há»i :
- Quý ngà i có việc gì đến đây lại thá»§ lá»… vá»›i chúng tôi dưá»ng ấy ?
Sứ giả nói :
- Hoà ng Thái tá» ngà y nay là ngưá»i nhân hiá»n, lâu nay vẫn ngưỡng má»™ danh các ngà i, vì váºy sai chúng tôi đến đây rước bốn ngà i vá» triá»u giúp đỡ, và dạy bảo Thái tỠđể thà nh cái nghiệp thái bình thịnh trì.
Bốn vị ẩn sÄ© ban đầu từ chối nhưng sau cùng sứ giả thà nh khẩn, quỳ mãi không đứng dáºy, nên bằng lòng thu lá»… váºt, sắm sá»a hà nh trang vá» Trà ng An yết kiến Thái tá».
Lã háºu đặt tiệc khoản đãi bốn hiá»n sÄ© rất long trá»ng.
Từ đó bốn ngưá»i sá»›m tối cùng Thái tá» bà n luáºn việc thiên hạ, má»™t phút không rá»i.
Ngà y kia Hán đế lâm triá»u, há»i quần thần :
- Trẫm giao cho quần thần định việc láºp ngôi cho Thái tá» chẳng hay ý các khanh thế nà o ?
Thúc Tôn Thông và Chu Xương bước ra tâu :
- Xưa Tấn Hiếu Công vì say mê nà ng Ly CÆ¡, bá» Thế tá» láºp Há» Tá» nên nước Tấn bị loạn mưá»i năm. Nước Tần vì không sá»›m định ngôi Thái tá» cá»§a Phù Tô khiến Triệu Cao được dịp trái láºp há» Hồ mà nghiệp Tần phải mất. Ãó là những tấm gương Bệ hạ từng thấy rõ. Nay Thái tá» là ngưá»i nhân hiếu, thiên hạ Ä‘á»u biết tiếng cả. Bệ hạ lại bá» con lá»›n, láºp con thứ, sao cho khá»i thiên hạ dị nghị.
Hán đế nghe nói, vung tay áo, bỠđứng dáºy Ä‘i và o trong, định sang Tây cung, nhưng vừa Ä‘i đến tiá»n Ä‘iện xảy gặp Thái tá» từ Ä‘iện Văn đức đến, có bốn ông già theo sau.
Hán đế ngạc nhiên há»i :
- Bốn ngưá»i kia từ đâu đến ?
Bốn ngưá»i phục xuống đất xưng rõ há» tên. Hán đế kinh ngạc, há»i :
- Trẫm nghe danh các ngươi đã lâu, dùng háºu lá»… đến rước cá»› sao các ngươi không đến, nay lại theo con ta ?
Bốn ngưá»i nói :
- Bệ hạ vẫn có tánh hay khinh kẻ sÄ©, vì váºy chúng tôi khiếp sợ xa lánh. Nay nghe Thái tá» là ngưá»i nhân hiếu, nguyện Ä‘em thân đến phò.
Hán đế nói :
- Phiá»n các ngươi cố gắng dạy bảo Thái tá».
Bốn ông già phục xuống lạy tạ, tướng mạo uy nghi, khà phách trang nhã. Hán đế đứng nhìn má»™t lúc rồi má»›i dá»i chân.
Sang đến Tây cung, ThÃch CÆ¡ ra rước và o, Hán đế thuáºt lại chuyện triá»u thần can ngăn không cho đổi ngôi Thái tá».
ThÃch CÆ¡ nghe nói, bất giác rÆ¡i lệ. Hán đế an á»§i :
- Ãể ta phong cho Như à đến má»™t nÆ¡i đất tốt, là m căn bản láºp nghiệp không còn lo gì nữa.
ThÃch CÆ¡ nói :
- Tại sao hôm nay Bệ hạ đổi ý ?
Hán đế nói :
- Thái tá» vừa thu nạp được bốn kẻ sÄ© có tà i, như thế tức là vây cánh đã định. Vả lại Thái tá» cÅ©ng là báºc nhân hiếu thiên hạ Ä‘á»u ngưỡng phục. Nếu thay đổi e sanh biến.
ThÃch CÆ¡ dáºp đầu lạy tạ nói :
- Thần thiếp chỉ ước mong là m sao sống an thân là đủ rồi, có đâu dám cao vá»ng. Chẳng hay Bệ hạ định phong Như à nÆ¡i nà o ?
Hán đế nói :
- Vừa rồi ta Ä‘i tuần du ở Hà m Ãan, thấy phong thổ thuần háºu, nhân dân già u mạnh, đó là nÆ¡i hiểm trở, trước có Yên Ãà i ngăn cách, sau có Chương Hà bá»§a vây, đất vuông nghìn dặm, hiá»n sÄ© khá nhiá»u. Nếu đóng đô ở đấy cÅ©ng như đống đô ở Trà ng An, suốt Ä‘á»i thanh nhà n sung sướng. Vả lại Hà m Ãan cách Trà ng An xa lắm, có thể là m chá»— dung thân được.
ThÃch CÆ¡ nói :
- Phong Như à là m Triệu vương, thiếp xin cảm tạ Æ¡n dà y cá»§a Bệ hạ, song Như ý hãy còn trẻ dại, cần phải có má»™t ngưá»i theo bảo vệ, ngá» hầu má»›i giữ nổi cõi bá».
Hán đế nói :
- Trẫm sẽ lá»±a má»™t ngưá»i đủ tà i trà theo phò, ái khanh chá»› lo.
Ngà y hôm sau, Hán đế ngá»± triá»u, cùng văn, võ bá quan đà m đạo.
Hán đế nói :
-Trẫm y theo lá»i luáºn cá»§a quấn thân, không đổi ngôi Thái tá» , song xét Như ÃcÅ©ng đã lá»›n tuổi, không nên để mãi trong cung, trẫm muốn phong cho Như à là m Triệu vương, đóng đô ở Hà m Ãan, các khanh nghÄ© thế nà o ?
Quần thần tâu :
- Bệ hạ phong Như ý là m Triệu vương rất hợp vá»›i công luáºn
Hán đế nói :
- Như à đến Hà m Ãan cần phải có má»™t ngưá»i theo giúp đỡ sá»›m tối dạy bảo. Váºy các khanh xem thá» ai có thể đảm dương việc ấy ?
Tiêu Hà nói :
- Quan Ngá»± sá» Chu Xương là má»™t ngưá»i chÃnh trá»±c, có thể tin cáºy việc ấy được.
Hán đế truyá»n đòi Chu Xương đến ban trách nhiệm.
Chu Xương nói :
- Bệ hạ sai thần việc gì thần đâu dám trái mệnh, song thần xin Bệ hạ viết tá» thá»§ sắc gồm có ba Ä‘iá»u, má»›i tránh khá»i tai há»a vá» sau.
Hán đế há»i :
- Ba Ä‘iá»u ấy là điá»u gì ?
Chu Xương nói :
- Ãiá»u thứ nhất, không nên bắt vá» triá»u, e địa phương không ngưá»i coi giữ. Ãiá»u thứ hai, lúc đến nước Triệu, nhị Ãiện hạ phải nghe lá»i thần khuyên can. Ãiá»u thứ ba, nhị Ãiện hạ không nên thưá»ng thưá»ng cùng vá»›i thứ háºu giao thông tin tức. ÃÆ°á»£c ba Ä‘iá»u ấy, hạ thần má»›i có thể bảo vệ Triệu vương sau nà y được.
Hán đế nói :
- Ba Ä‘iá»u ấy chẳng có gì khó khăn cả .
Liá»n viết sắc trao cho Như ý, truyá»n Như à sắm sá»a Ä‘i trấn nháºm.
Như à và o giã biệt ThÃch CÆ¡.
ThÃch CÆ¡ nói :
- Mẹ cùng con ngà y nay ly biệt, chưa biết đến bao giỠmới gặp mặt.
Hai mẹ con ôm nhau khóc ròng.
Ngà y hôm sau Như à khởi hà nh, Hán đế ngá»± ra táºn ngoà i thanh đưa tiá»…n.
Chu Xương Ä‘em cả gia quyến, cÅ©ng ngà y hôm ấy theo Triệu Vương đến Hà m Ãan.
Hán đế tiá»…n Như à xong, trở và o cung, vừa Ä‘i đến cá»a thà nh bá»—ng có má»™t ngưá»i cầm má»™t tá» trạng đến trước mặt tâu :
- Tiêu Thừa tướng cho dân cà y chá»— đất công trong vưá»n ngụ lâm, lấy cá»§a công để mua lòng riêng đó là bất trung, xin bệ hạ minh xét.
Hán đế nghe nói nổi giáºn mắng :
- Váºy ra Tiêu Hà ăn tiá»n cá»§a dân, rồi lấy khu đất cá»§a ta trong vưá»n thượng lâm cho dân cà y. Thế là trái đạo tôi .
Liá»n sai quan Ãình úy bắt Tiêu Hà bá» và o ngục.
Tiêu Hà vẫn lặng thinh, không hỠchống cãi gì cả.
ÃÆ°á»£c và i ngà y, có quan Vệ úy há» Vương đến gõ cá»a khuyết tâu :
- Quan Thừa tướng hỠTiêu có tội gì mà Bệ hạ bắt bỠvà o ngục ?
Hán đế nói :
- Tá»™i ăn lá»™c cá»§a ngưá»i rồi lấy đất vưá»n ta mà mua lòng dân, nên ta phải trị.
Vương vệ úy nói :
- Việc lợi cho dân thì là m, đó chÃnh là nhiệm vụ cá»§a quan Tể Tướng. Bệ hạ chống Sở mấy năm, sau đến việc Trần Hy, Anh Bố, Ä‘á»u Ä‘em đất Quan Trung giao cho Thừa Tướng. quản thá»§. Nếu là kẻ bất trung thì cả dãy đất lá»›n lao ấy có còn cho Bệ hạ ngà y nay chăng ? Bệ hạ chỉ thấy cái lá»—i nhá» mà quên cả cái đức lá»›n.
Hán đế ngồi ngẫm nghĩ một lúc rồi nói :
-Trẫm rất có lỗi.
Ngay hôm ấy, Hán đế sai cáºn vệ và o ngục thả Tiêu Hà ra.
Tiêu Hà và o triá»u tạ Æ¡n.
Hán đế nói :
- Việc cá»§a khanh là m chÃnh là nhiệm vụ cá»§a quan Tể Tướng, ta vì nông cạn, đã phạm đến kẻ có đức, lá»—i cá»§a ta rất lá»›n.
Tiêu Hà tâu :
- Bệ hạ là báºc minh chÃnh, hạ thần dẫu có ai đâu dam kêu nà i.
Việc nà y thấu đến tai Trương Lương, Trương Lương thở dà i, than :
- Hà n TÃn, Bà nh Việt, Anh Bố đã bị giết, nay Tiêu Hà lại bị hạ ngục, đủ biết tâm địa cá»§a vua Hán đối đãi vá»›i công thần như thế nà o rồi. Ta vừa giúp cho Thái tá» giữ được ngôi, nếu Hán đế biết được ắt ta không khá»i nạn. Chi bằng kÃp xa lánh cảnh phồn hoa nà y cho xong .
NghÄ© như váºy, Trương Lương tìm đến bốn ông cụ già bà n bạc, rá»§ nhau đến núi Chung Nam tu tiên.
Bốn ông lão đồng ý, cùng với Trương Lương và o yết kiến vua tâu rằng :
- Ngà y nay thiên hạ nhất thống, bốn bể thanh bình, cÆ¡ nghiệp có thể bá»n vững muôn năm. Chúng tôi tuổi già sức yếu không là m gì được nữa, váºy xin lạy từ Bệ hạ, cùng nhau lên núi Chung Nam há»c đạo, công danh phú quý chẳng báºn lòng, được Bệ hạ Ä‘oái thương Æ¡n ấy rất lá»›n.
Hán đế nói với Trương Lương :
- Trẫm từ khi được thiên hạ đến nay, ơn tiên sinh chưa báo đáp. Ngà y trước phong là m Lưu hầu, nhưng tiên sinh không lĩnh nay lại từ giã trẫm mà đi, chẳng biết sau nà y có còn cùng nhau tương ngộ chăng ?
Ãoạn, Hán đế lại nói vá»›i bốn ông lão :
- Các ông đến giúp Thái tá», trẫm có lòng mừng.
Nay chưa bao lâu, cũng lại muốn lánh và o chốn núi rừng, sao nỡ lòng là m thế.
Bốn ông già nói :
- Hiện nay anh tà i đầy triá»u, thiện nhân tham chinh, bá»n tôi chỉ là phưá»ng há»§ nho, nà o có Ãch gì cho quốc gia. Chỉ mong Bệ hạ tha cho, được vá» nÆ¡i thảo dã, di dưỡng tuổi thừa thì thá»±c suốt Ä‘á»i chẳng dám quên Æ¡n.
Vua thấy má»i ngưá»i có ý khẩn thiết, bèn tặng má»—i ngưá»i má»™t Ãt và ng lụa, rồi đưa ra khá»i thà nh. Bốn ông già cùng Trương Lương bái biệt, cất bước lên đưá»ng. Hán đế nhìn theo, bóng cá»§a há» khuất dần trong cát bụi.
Hán đế và o cung, ngồi nghÄ© đến Trương Lương, nhá»› đến các vị công thần khai quốc, từ lúc áo vải theo hầu, láºp nhiá»u công lá»›n nay có kẻ bị giết, có kẻ bá» Ä‘i, lòng bâng khuâng cảm động.
Bèn sai thợ, xây một cái đà i công thần, tạc đủ hình tượng và ghi tên hỠnhững công thần lên.
Ãà i láºp xong, Hán đế đưa Thái tỠđến xem. Qua má»—i má»™t tượng, Hán đế Ä‘á»u nói rõ lai lịch, công trạng từng ngưá»i.
Xem đến tượng Ká»· TÃn, Thái tá» nói :
- Nếu không có ngưá»i nà y thì Phụ hoà ng không có được đến ngà y nay.
Lại xem đến tượng Hạ Hầu Anh, Thái tỠnói :
- Nếu không có ngưá»i nà y, con không còn trông thấy mặt Phụ hoà ng nữa.
Hán đế nói :
- Con ta như thế thực là một kẻ không quên gốc.
Hôm ấy, Thái tá» cho má»i con Ká»· TÃn là Ká»· Thông, và Hạ Hầu Anh đến ban thưởng rất háºu.
Ai nấy Ä‘á»u ngợi khen Thái tá» là ngưá»i nhân đức.
Hán đế rất vui lòng.
Chợt có má»™t ngưá»i nói lá»›n :
- Bệ hạ cùng Ä‘iện hạ nhá»› công lao cá»§a Ká»· TÃn và Hạ Hầu Anh, sao không nhá»› công lao cá»§a cha tôi ?
Hán đế xem lại thì đó là Hạng Ãông, con cá»§a Hạng Bá.
Hạng Ãông nói :
- Bệ hạ ngà y trước giao tranh vá»›i Sở, bị quân Sở đến cướp trại, cha tôi vì bạn thân vá»›i Tá» Phòng, nên máºt tin cho Bệ hạ biết, và khuyển Hạng vương bãi việc tấn binh. Lại như việc há»™i yến ở Hồng Môn, nếu không có cha tôi thì tánh mạng Bệ hạ đâu còn. Ãến sau, Hạng vương đặt Thái công lên thá»›t toan nấu dầu, nếu không có cha tôi, ắt Thái công bị hại. Tôi thiết nghÄ© công lao cha tôi không kém gì Ká»· TÃn, Hạ Hầu Anh.
Hán đế nghe Hạng Ãông nói, sá»±c nhá»› chuyện xưa, trầm ngâm má»™t lúc, rồi nói :
- Quả nhân lâu nay vẫn muốn kết ước ngà y xưa, giữ tình hên hảo hai nhà , song vì việc quân báºn rá»™n. Nay nghe lá»i nói ấy khiến ta tá»± thẹn.
Ngay ngà y hôm ấy, Hán đế truyá»n Ä‘em Thiếu Hoa Công chúa gả cho Hạng Ãông, sai Thúc Tôn Thông định vá» nghi lá»…, chá»n ngà y thà nh hôn.
Hạng Ãông từ đó sánh đôi vá»›i Công chúa Thiếu Hoa, chồng loan vợ phượng rất nên tương đắc.
Hạng Ãông được phong là m chức Chiêu TÃn hầu.
Thá»i gian trôi, trôi trong cảnh thanh bình, an lạc.
Má»™t hôm, Hán đế vì mÅ©i tên cá»§a Loan Bố bắn trước kia, nay yếu sức, bệnh tái phát, là m ung độc, bệnh thế cà ng ngà y cà ng trầm trá»ng.
Lã háºu thấy thế bà n vá»›i các cung tần :
- Chúa thượng đang tại bệnh mà ngà y đêm say đắm Tây cung, lòng ta lo ngại lắm.
Các cung tần nói :
- Việc nà y Hoà ng háºu nên nhá» quần thần khuyên can, chứ nếu Hoà ng háºu tỠý e Hoà ng thượng lại cho là Hoà ng háºu là ghen chăng ?
Lã háºu nói :
- Các ngươi luáºn rất phải
Liá»n đòi Thảm Tá»± CÆ¡ và Lã Trạch và o, sai Ä‘i triệu các gián quan và triá»u thần.
Các đại thần và o triá»u, cùng Thái tỠđến Tây cung đứng đợi nÆ¡i cá»a Phúc Thuáºn.
Hán đế hay việc ấy nói vá»›i ThÃch CÆ¡ :
- Ãó là Lã háºu thấy ta có bệnh, nên sai Thái Tá» và quần thần đến đây má»i ta vá» cung.
ThÃch CÆ¡ nói :
- Nếu Bệ hạ vỠcung bỠthiếp nơi đây, tất thiếp bị hại, không còn mong gì được trông thấy long nhan nữa .
Dứt lá»i, nước mắt tuôn trà n xuống hai má.
Hán đế nói : .
- Ãợi quần thần và o đây ta sẽ có cách bảo vệ .
Liá»n truyá»n lệnh cho Thái tá» và quần thần và o .
Các quan thấy mặt mà y Hán đế xanh xao, thân thể gầy gò , liá»n khấu đầu tâu :
- Bệ hạ xuân thu đã cao, lại thêm có bệnh nÆ¡i đây không phải là chá»— Ä‘iá»u dưỡng thánh cung. Cứ ý chung tôi thì Bệ hạ nên trở vá» chánh cung tịnh dưỡng nịnh rồng, để Thái tỠđược báo Ä‘á»n hiếu thảo, và quần thần được thăm viếng hà ng ngà y.
Hán đế nói :
- Ta thá» bệnh là do xong pha nhiá»u chiến tráºn, nhá»c mệt lâu năm, sức lá»±c má»i mòn. Nay ta ở cung nà y, thấy tâm thần thư thái, có thể là nh bệnh được, các ngươi chá»› có nhiá»u lá»i.
Các quan không biết nói sao.
Phà n Khoái dáºp đầu, tâu :
- Tâu Bệ hạ, hạ thần theo Bệ hạ từ lúc còn mặc manh áo vải, trải bao năm khổ nhá»c mong dá»±ng nghiệp lá»›n . Nay khi thà nh công, Bệ hạ đã quên chà cÅ©, xem sắc dục là trá»ng, xem thiên hạ là khinh, như váºy ai còn ngưỡng vá»ng nữa .
Hán đế thở dà i :
- Các khanh đã hết lá»i can gián lẽ nà o trẫm lại chẳng nghe.
Liá»n để cho quần thần đưa vá» cung Trưá»ng Lạc.
ThÃch CÆ¡ đưa Hán đế vá» chÃnh cung xong, và o yết kiến Lã háºu, Ä‘oạn trở lại Tây cung.
Bấy giá», Lã háºu cùng quần thần bà n việc tìm lương y Ä‘iá»u trị cho vua.
Trần Bình nói :
- Cách thà nh Trưá»ng An hai trăm dặm, vê phÃa Bắc núi Lịch Dương có má»™t ngưá»i thầy thuốc rất giá»i, váºy xin Hoà ng háºu lấy lá»… má»i ngưá»i ấy đến, há»a may chá»a được.
Hoà ng háºu theo lá»i, săm sứa lá»… váºt, sai ngưá»i đến Lịch Dương rước thầy thuốc . Ãá»™ ba hôm, lương y đến, và o ná»™i Cung ra mắt Lã háºu. Lã háºu kể lại bệnh trạng cá»§a vua.
Lương y nói :
- Bệnh đó tuy trầm trá»ng, song nguyên khà Hoà ng thượng còn cưá»ng tráng, có thể chữa được.
Lã háºu mừng rỡ, đưa lương y đến chÃnh cung.
Hán đế trông thấy lương y buông lá»i quát mắng ngay :
- Ta từ lúc trảm xà khởi nghÄ©a, Ä‘em ba thước gươm bình thiên hạ, dá»±ng nghiệp đế vương, công lao rất nhá»c. Nay lâm bệnh là tại trá»i, chết sóng có mạng, ngươi chẳng qua là má»™t đứa tầm thưá»ng, đến đây là m gì.
Hán đế nhất định không cho lương y chữa bệnh, bảo phải trở vỠLịch Dương.
Từ đó, bệnh tình Hán đế má»—i lúc má»™t tăng. Lã háºu sá»›m tối chầu chá»±c bên giưá»ng.
Nhân lúc Hán đế tỉnh táo Lã háºu há»i :
- Vạn nhất, Bệ hạ sau khi muôn tuổi, mà Tiêu Thừa tướng cũng mất thì nên cừ ai là m tướng ?
Hán đế đáp :
- Tà o Tham có thể thay được.
Lã háºu lại há»i đến sau Tà o Tham ?
Hán đế nói :
- Vương Lăng có thể thay được. Tuy nhiên Vương Lăng tÃnh trá»±c mà ương, cần phải có Trần Bình giúp sức. Trần Bình trà khôn có thừa nhưng không thể gánh vác má»™t mình. Chu Bá»™t là kẻ tháºt thà , tánh tháºn trá»ng, nên cùng hắn là m chức Thái úy.
Lã háºu lại há»i vá» sau nữa.
Hán đế nói :
- Ta chỉ biết đến đó mà thôi.
Hôm sau, Thái tỠvà o vấn an, Hán đế nói :
- Ta nay đã già yếu, bệnh hoạn không thể khá»i được. Con là ngưá»i nối nghiệp trị dân, có đủ đạo đức để bảo vệ non sông. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u, ta hằng lo lắng là mẹ con ThÃch CÆ¡, ta nhá» con đùm bá»c. Cái gì cha yêu thì kẻ là m con cÅ©ng yêu. Có thế má»›i tròn hiếu đạo. Con nên ghi nhá»›.
Thái tỠnói :
- Ãạo thân phụ, nghÄ©a thá»§ túc, hai Ä‘iá»u ấy con đâu dám bá». Xin Phụ hoà ng bảo tồn long thể, cho bệnh được chóng là nh, đừng lo lắng đến chuyện đó nữa.
Cách và i ngà y sau, Hán đế băng hà . Hôm ấy và o ngà y giáp thìn tháng tư mùa hạ, nhà Ãại Hán năm thứ mưá»i hai.
Vua Cao đế sinh năm thứ 51 Ä‘á»i Tần tiên vương thỠđược 63 tuổi.
|

15-10-2008, 11:30 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 48(hết)
Lã Thái Háºu mưu giết công thần
Hán Huệ đế vững ná»n thịnh trị
Hán đế mất đã bốn ngà y mà Lã Háºu chưa chịu phát tang, sai ngưá»i đòi Lã Trạch và Thảm Tá»± CÆ¡ và o nói :
- Ngà y nay, các công thần trong triá»u phần nhiá»u ngông nghênh hống hách, lòng má»—i ngưá»i lại có ngầm ý riêng. Nếu hay được tin Chúa thượng băng hà tất khởi loạn, không chịu phò Thiếu đế. Ta muốn giả má»™t tá» chiếu, đòi các quan lá»›n nhá» và o ná»™i cung để nghe lá»i di chúc cá»§a Chúa thượng rồi cho võ sÄ© phục bên trong, giết cả Ä‘i, để sau nà y khá»i sanh há»a.
Thảm Tự Cơ nói :
- Hoà ng háºu tÃnh kế ấy rất hay, song phải lá»±a má»™t viên tướng tâm phúc xuất lãnh bá»n võ sÄ© , thì kế ấy má»›i khá»i sợ thất bại.
Lã háºu nói :
- Các đại tướng duy có Lịch Thương là có thể tin cáºy được . Nhà ngươi nên vá»i hắn đến đây để bà n.
Lã Trạch liá»n Ä‘i má»i Lịch Thương.
Lịch Thương được lệnh và o yết kiến Lã Háºu.
Lã Háºu Ä‘em việc cÆ¡ máºt bà n vá»›i Lịch Thương.
Lịch Thương nói :
- Việc ấy không phải là việc tốt. Nếu Hoà ng Háºu là m như thế xã tắc phải lâm nguy. Hiện nay Trần Bình, Quán Anh cầm mưá»i vạn binh đóng nên Huỳnh Dương. Phà n Khoái, Chu Bá»™t cầm binh hai mươi vạn, đóng quân ở Yên Ãại, còn các tướng khác đóng ở các xứ cÅ©ng Ä‘á»u có binh lá»±c Ãt nhiá»u. nếu há» hay tin Hoà ng Háºu đánh lừa và o cung để mưu hại, tất há» liên kết nhau kéo và o đánh Quan Trung, cÆ¡ đồ sụp đổ tức khắc. Xin Hoà ng Háºu xét lại.
Lã Háºu nói :
- Lá»i ngươi rất có lý . Thế thì cÆ¡ biến ngà y nay phải là m thế nà o ?
Lịch Thương nói :
- Cứ như ngu ý Hoà ng Háºu , nên tuyên bố trong ngoà i hay tin vua mất. Vá»i bá»n Phà n Khoái, Vương Lãng , Chu Bá»™t vá» phòng bị Quan Trung. Trên thì giữ được cái nghiệp muôn năm cá»§a tiên đế, dưới bảo vệ được địa vị cá»§a Thiếu quân .
Lã háºu nói :
- Nếu váºy nên gá»i Thúc Tôn Thông và o thảo chiếu để tuyên bố cho trong ngoà i Ä‘á»u biết.
Lịch Thương tuân lệnh đòi Thúc Tôn Thông đến, thảo chiếu giả lá»i di mệnh cá»§a Hán đế.
Từ đó khắp nơi an hưởng thanh bình, không còn sinh việc binh cách.
Lã Háºu lên là m Thái háºu, bá»n Lã Trạch cáºy thế ra và o cấm môn. Các ngưá»i há» Lã Ä‘á»u được phong trá»ng chức.
Bấy giá» Tiêu Hà đã già không coi việc triá»u chÃnh được nữa. Chẳng bao lâu lại phát bệnh nặng .
Huệ đế đến táºn nhà há»i thăm :
- Thừa Tướng đau yếu ra là m sao ?
Tiêu Hà tâu :
- Hạ thần tuổi già sức yếu, lâm bệnh nặng, thế tất chẳng sống được lâu. Nay được Bệ hạ chiếu cố, dẫu thịt nát xương tan cÅ©ng chưa Ä‘á»n Æ¡n đặng.
Huệ đế nói :
- Thừa Tướng nên giữ gìn quà thể, má»i thầy thuốc Ä‘iá»u trị chá»› nên nói thế .
Tiêu Hà nói :
- Hạ thần phò Tiên đế từ ba mươi năm nay theo việc chiến chinh, tinh thần hao tổn, sức lực kiệt quệ, nay thiên hạ thái bình, dẫu có chết cũng đã phải.
Huệ đế nghe nói ứa nước mắt há»i :
- Thừa Tướng sau khi trăm tuổi thì ai có thể thay thế đế giúp trẫm ?
Tiêu Hà nói :
- Việc nà y không ai hiểu hơn Tiên đế .
Huệ đế nói :
- Tiên đế có nói đến Tà o Tham, chẳng biết Tà o Tham như thế nà o ?
Tiêu Hà nói :
- Tà o Tham là cá»±u thần cá»§a Tiên đế, bản tÃnh trung thá»±c, rất đủ Ä‘iá»u kiện gánh vác việc nước.
Huệ đế biệt Tiêu Hà vỠcung.
Sau và i ngà y Tiêu Hà mất. Huệ đế thương xót chẳng cùng, lo việc tang tế, rồi đòi Tà o Tham đến phong là m Thừa tướng.
Tà o Tham tuân lệnh, và o bệ kiến Huệ đế nói .
- Tiêu Thừa Tướng trước khi ta thế có tiến cá» khanh, và Tiên đế trước khi băng hà cÅ©ng có nhắc đến. Váºy khanh nên hết lòng vì nước, đừng phụ mệnh trẫm.
Tà o Tham tâu :
- Thần đâu dám chẳng Ä‘em hết sức ra Ä‘á»n Æ¡n Bệ hạ.
Tà o Tham lên là m Thừa Tướng, nhất nhất theo khuôn phép cá»§a Tiêu Hà , không há» sá»a đổi má»™t Ä‘iá»u nà o.
Dân trụ má»—i ngà y má»™t thuần , sÄ© phong má»—i ngà y má»™t tốt, trăm há» yên vui trong Ä‘á»i thịnh trị.
Sau ba năm, Tà o Tham nghÄ© mình tuổi cao tác lá»›n, theo phò Hán đế từ lúc khởi binh nÆ¡i Phong Bái, nay được đến ngôi tá»™t bá»±c , tưởng như thế cÅ©ng đã đủ lắm rồi, liá»n viết sá»› xin vá» dưỡng lão .
Huệ đế cầm lại không được phải thuáºn tình, phong Tà o Tham là m Tuyên Bình Công, phong Ấp ăn lá»™c mưá»i vạn , con cháu suốt Ä‘á»i thừa ấm.
Huệ đế lại theo lá»i di chiếu cá»§a Cao đế, dùng Vương Lãng là m hữu Thừa Tướng, Trần Bình là m tả Thừa Tướng, Chu Bá»™t là m Thái Úy , bá»n Phà n Khoái huấn luyện binh mã.
Từ đó, thiên hạ vô sá»±, tiếng khen truyá»n khắp nhân gian tháºt là má»™t Ä‘á»i thái bình thịnh trị.
Hết .
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
äâèæåíèÿ, âèäåîíàáëþäåíèå, âèçèòêà, han so tranh hung, ìîñêîâñêèé, ñèñüêè, ñïðàâî÷íèê, ñòðàíèöû, òåêñò, ðàìñòîð, øêîëüíèöû  |
| |