 |
|

24-08-2008, 07:51 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 47
Chiếc Brian Boru oai vệ lướt giữa hai bá» sông Savannah, theo sau những chiếc tà u kéo chạy bằng hÆ¡i nước. Ra đến Äại Tây Dương, nó rúc má»™t hồi còi dà i để chà o từ biệt các tà u kéo và trương bá»™ buồm khổng lồ lên.
Những tiếng reo hò vang lên trong đám hà nh khách khi mÅ©i tà u rẽ là n sóng xám xanh ở cá»a sông và bánh guồng nước bắt đầu hoạt động.
Äứng cạnh nhau, Scarlett và Kathleen nhìn bá» biển phẳng lì nhanh chóng nhạt dần, như đám sương mù xanh nhạt, rồi biến mất.
- Mình đã là m gì váºy! Trong má»™t thoáng, hoảng sợ Scarlett bám lấy bao lÆ¡n tà u, suy nghÄ©. Rồi nà ng lại ngắm nhìn. Trước mặt, đại dương bao la lấp lánh dưới ánh mặt trá»i, và trái tim nà ng cà ng Ä‘áºp rá»™n rã trước viá»…n ảnh cuá»™c phiêu lưu.
- Ôi! Kathleen kêu lên, rồi rên rỉ.
- Gì váºy! Scarlett lo lắng, há»i.
- Ôi ôi chị suýt quên là mình bị say sóng.
Scarlett nhịn cưá»i, Nà ng vòng tay ôm lấy ngưá»i Kathleen và dìu cô vá» phòng. Tối hôm ấy, chá»— ngồi cá»§a Kathleen ở bà n ăn cá»§a viên thuyá»n trưởng bá» trống.
Nhưng Scarlett và Colum thÃch thú ăn bữa ăn dồi dà o được dá»n cho há». Sau đó, Scarlett mang má»™t chén xúp cho cô chị há» khốn khổ và dùng muá»—ng bắt cô nuốt.
- Má»™t, hai ngà y rồi chị sẽ khoẻ lại thôi, Kathleen nói, giá»ng yếu á»›t. Em không phải chăm sóc chị lâu đâu!
- Chị đừng nói dại và hãy húp một ngụm xúp nữa đi - Scarlett đáp lại.
Tạ Æ¡n Chúa, nà ng tá»± nhá»§, dạ dà y mình không đến ná»—i tồi. Và mình cÅ©ng đã là nh hẳn khá»i cái vụ ngá»™ độc hôm lá»… Thánh Patrick, nếu không mình đâu có ăn bữa tối ngon như váºy.
Thức giấc đột ngá»™t khi những tia nắng đỠđầu tiên cá»§a bình minh xuất hiện ở chân trá»i, nà ng cuống cuồng lao qua phòng vệ sinh ngay kế bên phòng ngá»§. Ở đó, nà ng quỳ xuống và bắt đầu nôn má»a và o chiếc bồn bằng sứ Ä‘iểm hoa đặt lá»t trong chiếc ghế riêng xinh xắn mà u gụ.
Nà ng không thể bị say sóng. Không, không phải nà ng. Nhất là khi nà ng Ä‘ang thÃch báºp bá»nh trên sóng nước như váºy. Lúc ở Charleston, trong cÆ¡n bão, nà ng đã không há» cảm thấy khó chịu khi chiếc thuyá»n bé xÃu, hết dâng lên đầu ngá»n sóng, lại lao xuống đáy sóng. Còn bây giá», chiếc Brian Boru, so vá»›i chiếc thuyá»n bé xÃu kia, vững và ng như bà n thạch. Nà ng không nghÄ© ra được do đâu bụng dạ nà ng nôn nao như váºy.
Từ từ, từ từ, Scarlett ngẩng đầu lên và ra khá»i trạng thái suy kiệt. NghÄ© đến Ä‘iá»u ấy, miệng nà ng hé ra và hai con mắt mở to. Nà ng rùng mình vì phấn khÃch, cảm thấy khắp ngưá»i nóng ran và khá»e khoắn, và nà ng cưá»i thầm.
- Mình có thai. Mình có thai! Mình nhá»› lại rồi, đó chÃnh là cảm giác khi ngưá»i ta mang thai.
Scarlett tá»±a lưng và o tưá»ng và khoan khái vươn vai.
- á»’, mình cảm thấy cá»±c kỳ khá»e khoắn. Mặc cho dạ dà y nôn nao, mình vẫn thấy cá»±c kỳ khá»e khoắn. Giá» thì mình nắm được Rhett rồi. Chà ng đã thuá»™c vá» mình.
- Mình nóng lòng muốn báo tin nầy cho chà ng quá.
Những giá»t nước mắt hạnh phúc bá»—ng trà n rụa trên mặt nà ng và nà ng bất giác đưa tay lên bụng, như để bảo vệ cái mầm sống má»›i Ä‘ang lá»›n dần lên bên trong.
Ôi nà ng ước ao đứa con nầy biết mấy. Äứa con cá»§a Rhett. Con cá»§a nà ng và Rhett. Nó sẽ là đứa mạnh mẽ, nà ng biết chắc như váºy, nà ng đã cảm thấy cái sức mạnh nhá» nhoi ấy Ä‘ang chòi đạp. Má»™t đứa bé bạo gan, giống như Bonnie. Ký ức kéo vá» trà n ngáºp. Cái đầu nhá» bé cá»§a Bonnie ở trong tay nà ng, chỉ lá»›n hÆ¡n đầu chú mèo con má»™t chút. Bà n tay to cá»§a Rhett đỡ lấy đứa bé, như con búp bê. Chà ng yêu nó biết bao. Tấm lưng rá»™ng cá»§a chà ng cúi xuống chiếc nôi, cái giá»ng trầm cá»§a chà ng thốt ra những tiếng trẻ con - chưa bao giá» có ngưá»i đà n ông nà o trên Ä‘á»i yêu say mê má»™t đứa bé như váºy… Chà ng sẽ hạnh phúc biết mấy khi nà ng tưởng tượng thấy cặp mắt sẫm mà u cá»§a chà ng ánh lên niá»m vui, nụ cưá»i hải tặc cá»§a chà ng rá»±c rỡ.
NghÄ© đến đấy, khuôn mặt Scarlett sáng lên. Mình cÅ©ng hạnh phúc như chà ng, nà ng nghÄ©. Äó là điá»u mà ngưá»i ta cảm thấy khi sắp có con, theo Melly.
- Ôi Chúa ơì, nà ng lá»›n tiếng thở dà i. Melly đã chết khi tìm cách có má»™t đứa con, còn theo bác sÄ© Meade, bụng dạ mình đã lá»™n tùng phèo từ sau cái lần sẩy thai ấy. ChÃnh vì thế, mà mình không nháºn ra mình có thai.
Nếu vì sinh đứa nầy mà chết thì sao! Ôi, lạy Chúa, con xin Chúa, con cầu khẩn Chúa, đừng để con phải chết đúng và o lúc con có được Ä‘iá»u con cần để có hạnh phúc.
Nà ng là m dấu thánh giá nhiá»u lần, trong cÆ¡n xúc động, lẫn lá»™n cầu khẩn, dâng hiến và mê tÃn.
Rồi nà ng lắc đầu giáºn dữ. Nà ng Ä‘ang là m gì váºy! Tháºt ngu ngốc! Nà ng vững và ng và hoà n toà n khá»e mạnh. Hoà n toà n không giống như Melly. Mama vẫn luôn luôn nói rằng đẻ con mà chẳng chút Ä‘au đớn nà o như mèo hoang đẻ, thì tháºt nhục nhã. Không, nà ng sẽ dá»… dà ng vượt qua và con nà ng cÅ©ng sẽ khá»e mạnh như má»™t thiên đồng. Rhett yêu nà ng và yêu đứa bé, Ä‘á»i nà ng cÅ©ng sẽ rất hạnh phúc. Há» sẽ hợp thà nh má»™t gia đình hạnh phúc nhất, đầm ấm nhất trên thế gian nầy. Lạy Chúa, nà ng quên cả nghÄ© đến Eleanor Butler. Vá» khoản yêu trẻ con thì phải biết, Eleanor sẽ vá»— ngá»±c tá»± hà o vá» nó lắm! Äang ở đây mà mình đã thấy bà ấy Ä‘i kể cho khắp cả chợ nghe, cho cả ông già quét chợ gù lưng nữa. Cả Charleston sẽ đồn đại vỠđứa bé nầy, ngay cả trước khi nó chưa cất tiếng khóc chà o Ä‘á»i. Charleston. Lẽ ra mình phải đến đó, chứ không phải đến Ireland. Mình muốn gặp Rhett, báo tin cho chà ng.
Chiếc Brian Boru có thể thả neo ở đây. Viên thuyá»n trưởng là bạn cá»§a Colum. Colum có thể thuyết phục ông ta giúp nà ng Ä‘iá»u ấy. Mắt Scarlett sáng lên. Nà ng đứng dáºy rá»a mặt và súc miệng cho bá»›t chua. Còn quá sá»›m đế Ä‘i tìm Colum, nà ng bèn quay vá» giưá»ng, tá»±a lưng và o gối, suy nghÄ©.
Thức dáºy, Kathleen thấy Scarlett Ä‘ang ngá»§, trên môi Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i hà i lòng. Tại sao không lợi dụng hết tất cả! Nà ng tá»± nhá»§ như váºy. Không cần phải xin xá» viên thuyá»n trưởng. Nà ng có thể Ä‘i thăm bà ná»™i và gia đình Ireland cá»§a nà ng. Nà ng có thể sống cuá»™c phiêu lưu kỳ thú vượt đại dương. Rhett đã biết nà ng phải chá» lâu ở Savannah. Äến phiên chà ng bây giá» phải đợi cho đến lúc nà ng nói vá»›i chà ng vỠđứa con. Còn phải nhiá»u tháng má»›i đến ngà y sinh đứa bé. Nà ng cÅ©ng phải có quyá»n vui chÆ¡i má»™t chút trước khi trở lại Charleston. Nà ng biết chắc như Ä‘inh đóng cá»™t, má»™t khi vỠđó ở, ngưá»i ta sẽ không để nà ng ló mặt ra đưá»ng. Ngưá»i ta cho rằng đà n bà có thai không nên để ngưá»i khác chú ý.
Không, trước tiên nà ng phải Ä‘i thăm Ireland cái đã. Nà ng sẽ không bao giá» còn có dịp như váºy. HÆ¡n nữa, nà ng rất thÃch chiếc Brian Boru. Trước đây, khi mang thai những đứa con trước, những cÆ¡n buồn nôn buổi sáng cá»§a nà ng chưa bao giá» kéo dà i quá má»™t tuần. Chẳng bao lâu nữa chắc chắn sẽ hết. CÅ©ng giống như Kathleen, chỉ má»™t, hai ngà y nữa là nà ng sẽ khá»e.
Chuyến Ä‘i vượt Äại Tây Dương trên chiếc Brian Boru diá»…n ra như má»™t buổi tối thứ bảy không dứt ở gia đình O Hara tại Savannah - chỉ có Ä‘iá»u là được phóng đại lên, Scarlett bắt đầu thấy mê thÃch.
Ở Boston cÅ©ng như ở New York, có nhiá»u khách lên tà u nhưng trông há» chẳng có vẻ gì là dân Yankee cả - Scarlett nghÄ©. Há» là dân Ireland và tá»± hà o vá» Ä‘iá»u ấy. Há» trà n đầy sức sống quyến rÅ© như má»i ngưá»i trong dòng há» O Hara, và há» táºn dụng tất cả những thứ được cung cấp cho hỠở trên tà u. Suốt ngà y, lúc nà o cÅ©ng có việc để là m: đánh cá» Ä‘am, chÆ¡i ném đá Ä‘iên cuồng trên boong tà u, và những trò đỠđen rất được ưa thÃch, chẳng hạn đánh cá vá» số hải lý mà ngà y mai tà u sẽ Ä‘i được. Buối tối há» cùng hát vá»›i các nhạc công chuyên nghiệp và hăng say nhảy tất cả các Ä‘iệu gic Ireland và điệu valse t là nh Vienne.
Nhảy xong, ngưá»i ta lại tiếp tục đùa giỡn. Ở phòng chÆ¡i bà i cá»§a các bà , bao giá» cÅ©ng có má»™t ván bà i Whist Ä‘ang diá»…n ra, và Scarlett thưá»ng xuyên được má»i tham gia. Trừ món cà phê Charleston phân phối theo khấu phần, tiá»n đặt ở đây cao hÆ¡n tất cả những gì nà ng đã thấy ở bất cứ nÆ¡i nà o khác, và má»—i lần cầm bà i lên là nà ng lại bị kÃch thÃch cao độ. Tiá»n nà ng ăn được cÅ©ng cao hÆ¡n bao giá» hết. Hà nh khách trên chiếc Brian Boru đúng là bằng chứng sống vá» việc nước Mỹ là miá»n đất cá»§a má»i khả năng, và há» chẳng ngại ngần tiêu pha tà i sản vừa kiếm được.
CÅ©ng như nà ng, Colum cÅ©ng thu lợi được từ những cái túi rá»™ng mở ấy. Trong khi các bà đánh bà i thì các ông thưá»ng kéo và o quầy rượu và hút xì gà . ChÃnh tại đó, Colum đã khiến cho những cặp mắt thưá»ng ráo hoảnh và đầy nghi kỵ phải nhá» lệ xót thương và tá»± hà o.
Anh nói vá»›i há» vá» cảnh áp bức mà Ireland phải chịu đựng dưới gót giầy quân Anh, anh kể tên những ngưá»i tỠđạo vì chÃnh nghÄ©a Ireland, và anh nháºn được những món tiá»n lá»›n cho Tổ chức Fenians.
Äi biển trên chiếc Brian Boru bao giá» cÅ©ng mang lại lợi lá»™c, và Colum má»—i năm Ä‘i Ãt nhất hai chuyến, mặc dù trong thâm tâm anh có lợm giá»ng vì sá»± xa xỉ quá đáng cá»§a những phòng khách và sá»± thừa mứa đến phi lý cá»§a những bữa ăn trên tà u, khi anh nghÄ© đến ná»—i cùng cá»±c và thiếu thốn đủ bá» cá»§a ngưá»i Ireland tại Ireland.
Ngà y cuối tuần lá»… đầu tiên, Scarlett đã nhìn những hà nh khách bằng con mắt không đồng tình. Tất cả há», đà n ông cÅ©ng như đà n bà , Ä‘á»u thay đổi quần áo má»™t ngà y bốn lần, để khoe khoang những bá»™ y phục rá»±c rỡ, đắt tiá»n cá»§a há». Scarlett chưa bao giá» thấy nhiá»u đồ trang sức đến như thế! Nà ng tá»± bảo mình rất hà i lòng vì đã để lại đồ trang sức cá»§a nà ng ở nhà băng, tại Savannah, bởi so vá»›i những thứ trang sức mà ngưá»i ta chưng diện má»—i tối trong phòng ăn, trang sức cá»§a nà ng kém xa! Nhưng tháºt ra, nà ng không hà i lòng chút nà o.
Nà ng đã quen cái gì cÅ©ng phải hÆ¡n những ngưá»i khác - ngôi nhà lá»›n hÆ¡n, kẻ hầu ngưá»i hạ nhiá»u hÆ¡n, sang trá»ng hÆ¡n, nhiá»u váºt dụng hÆ¡n, nhiá»u tiá»n bạc hÆ¡n, Chắc chắn nà ng rất khó chịu khi thấy bao nhiêu thứ xa xỉ vượt xa những thứ mà nà ng thưá»ng phô trương. Ở Savannah, Kathleen, Maureen Kate và Helen đã tháºt thà để lá»™ sá»± thèm muốn cá»§a há», còn má»i ngưá»i trong dòng há» O Hara thì Ä‘á»u nuôi dưỡng cái nhu cầu được ngưá»i khác thán phục cá»§a nà ng. Trong khi đó, hà nh khách trên tà u không ai ganh vá»›i nà ng, cÅ©ng chẳng ai thán phục nà ng. Scarlett không hà i lòng chút nà o vá» há».
Nà ng không thÃch má»™t xứ sở toà n ngưá»i Ireland, nếu há» cứ tiếp tục cư xá» như váºy. Nếu nà ng còn nghe xướng lên bà i hát Mà u xanh lục má»™t lần nữa, nà ng sẽ hét lên cho mà xem.
- Chẳng qua là em chưa quen vá»›i những ngưá»i Mỹ má»›i già u đó thôi, Scarlett ạ, Colum cố là m nà ng nguôi giáºn. Em là má»™t phu nhân cao quý, lý do là váºy.
Äó đúng là điá»u phải nói.
Má»™t phu nhân cao quý - nà ng sẽ trở thà nh má»™t phu nhân cao quý khi chuyến Ä‘i nầy kết thúc, nà ng sẽ táºn hưởng thá»i kỳ tá»± do cuối cùng nầy, sau đó nà ng sẽ trở lại Charleston, nà ng sẽ mặc toà n y phục mà u tối, nà ng sẽ là m Ä‘iệu bá»™ cầu kỳ, và nà ng sẽ sống như má»™t pnu nhân cao quý cho đến cuối Ä‘á»i.
Ãt nhất, khi Eleanor và những ngưá»i khác ở Charleston kể chuyện vá» những chuyến Ä‘i châu Âu cá»§a há» trước chiến tranh, nà ng sẽ không còn cảm thấy lẻ loi nữa. Nà ng cÅ©ng sẽ không còn nói nà ng kinh tởm Ä‘iá»u đó Má»™t phu nhân không nói năng như váºy. Bất giác, Scarlett thở dà i.
- Nà o, Scarlett, dù sao thì cũng đâu có ghê tởm đến mức ấy! - Colum kêu lên. - Em hãy nhìn mặt tốt. Em đã đánh bà i vét sạch túi hỠkia mà !
Nà ng báºt cưá»i, quả đúng thế! Nà ng đã kiếm được cả má»™t gia tà i - có tối, ăn đến ba mươi đô la. Khi nà ng kể chuyện nầy cho Rhett nghe, chắc chà ng sẽ cưá»i ngất! Dù sao, có má»™t thá»i, chà ng cÅ©ng đã kiếm sống bằng nghỠđánh bạc trên những con tà u ngược, xuôi trên sông Mississippi kia mà . Suy cho cùng, còn má»™t tuần lênh đênh trên biển nữa là điá»u tốt. Nà ng sẽ không phải tiêu má»™t xu nà o cá»§a Rhett.
Thái độ cá»§a Scarlett đối vá»›i tiá»n bạc là sá»± trá»™n lẫn phức tạp giữa thói hà tiện và tÃnh hà o phóng. Tiá»n bạc đã trở thà nh biểu tượng cá»§a an toà n đối vá»›i nà ng trong bao nhiêu năm, khiến nà ng bo bo giữ từng đồng xu kiếm được má»™t cách cá»±c nhá»c, nghi kỵ Ä‘iên cuồng bất cứ ai đòi, hoặc có vẻ muốn đòi, dù chỉ má»™t đồng cá»§a nà ng. Ấy váºy mà nà ng lại không chút do dá»± nháºn chu cấp cho các bà dì và gia đình Mélanie. Nà ng đã nháºn chu cấp cho há» trong khi chÃnh nà ng tá»± há»i lấy đâu ra phương tiện đáp ứng các nhu cầu cá»§a chÃnh nà ng. Và giả như có tai ương bất ngá» nà o áºp xuống, nà ng sẽ vẫn bao bá»c cho há», dù cho chÃnh nà ng vì thế mà phải chịu đói rét. Nà ng không so Ä‘o tÃnh toán; đơn giản váºy thôi.
Äối vá»›i tiá»n bạc cá»§a Rhett, thái độ cá»§a nà ng cÅ©ng đầy mâu thuẫn như váºy. Là vợ chà ng, nà ng chi tiêu những món tiá»n hoang phà và o ngôi nhà phố Cây Äà o, má»™t cái vá»±c không đáy thá»±c sá»±, cÅ©ng như và o việc mua sắm quán áo và vui chÆ¡i. Nhưng vá»›i ná»a triệu đôla mà chà ng cho nà ng, lại là chuyện khác. Äố mà xâm phạm được.
Nà ng quyết trả lại nguyên vẹn cho chà ng ngà y mà há» sẽ trở lại thá»±c sá»± là vợ chồng. Äó là món tiá»n mà chà ng đã cho nà ng để được ly thân, và nà ng không thể nháºn vì nà ng không chấp nháºn ly thân.
Nà ng lấy là m pháºt ý đã phải xà i lạm và o món tiá»n ấy vì chuyến Ä‘i. Má»i sá»± đến nhanh tá»›i mức nà ng không kịp cho mang tiá»n riêng từ Atlanta tá»›i. Nhưng nà ng đã để lại trong két ngân hà ng cá»§a mình ở Savannah má»™t lệnh bồi hoà n, vá»›i số và ng còn lại. Và nà ng quyết tâm chi tiêu cà ng Ãt, cà ng tốt những đồng tiá»n và ng đã giúp cho nà ng bây giá» giữ được tấm lưng thẳng và thân hình mảnh mai, những đồng tiá»n và ng lấp đầy các rãnh trước đây từng luồn những lá thép má»ng trong coóc-sê cá»§a nà ng. Tốt hÆ¡n hết là kiếm tiá»n bằng các ván bà i Whist và chi tiêu bằng tiá»n cá»§a chÃnh mình. Ôi dà o, chỉ cần chút may mắn là trong vòng má»™t tuần nữa nà ng sẽ có cÆ¡ thêm và o tà i sản nho nhá» cá»§a nà ng má»™t trăm năm mươi đôla nữa.
Tuy váºy, nà ng lại nóng lòng muốn chuyến Ä‘i kết thúc. Dù buồm căng no gió, chiếc Brian Boru quá lá»›n để nà ng có thể tìm lại được cảm giác kÃch thÃch mà nà ng vẫn còn nhá»› khi hai ngưá»i chạy trốn bão trong cảng Charleston. Cá heo thì chẳng thấy con nà o, mặc những lá»i hứa hẹn đầy thú vị cá»§a Colum.
***
- Chúng kỳa, Scarlett thân yêu ơi!
Giá»ng nói bình thưá»ng trầm tÄ©nh và du dương cá»§a Colum đột ngá»™t cất cao, đầy hứng khởi, anh nắm lấy cánh tay Scarlett và kéo nà ng đến bao lÆ¡n tà u.
- Äoà n há»™ tống cá»§a chúng ta kỳa, chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ thấy đất lyá»n.
PhÃa trên tà u, những con hải âu đầu tiên Ä‘ang chao lyệng, Scarlett tá»± nhiên nép ngưá»i và o Colum, khi anh chỉ cho nà ng thấy xa xa những cái bóng loáng bạc trên mặt biển. Cuối cùng, bầy cá heo đã xuất hiện.
Mãi sau đó, đứng giữa Colum và Kathleen, đầu đội chiếc mÅ© ưa thÃch mà nà ng cố giữ cho gió khá»i thổi bay, nà ng dá»± cảnh tà u chạy bằng hÆ¡i nước Ä‘i và o cảng, Scarlett kinh hãi ngắm nhìn hòn đảo lởm chởm đá bên phải con tà u. Dưá»ng như không gì có thể chá»i lại vá»›i những là n sóng hùng hổ và o đảo và tung bá»t biển lên cao, dù là cả bức tưá»ng thà nh bằng đá dá»±ng đứng ấy.
Nà ng đã quen nhìn những dốc đồi thoai thoải ở quáºn Clayton. Chưa bao giá» nà ng thấy cái gì kỳ lạ như ghá»nh đá thẳng đứng nầy.
- Em nghÄ© chắc chẳng ai muốn sống ở đây! Nà ng há»i Colum.
- Ở Ireland, không má»™t tấc đất nà o bá» hoang cả, anh trả lá»i Nhưng tất nhiên, phải là ngưá»i chai lì lắm má»›i có thể ở được Inishmore và nói đó là nhà mình.
- Inishmore.
Scarlett lặp lại cái tên rất lạ và rất đẹp ấy. Nghe như tiếng nhạc. Không giống với bất cứ cái tên nà o nà ng từng được nghe.
Nà ng không nói gì nữa; Colum và Kathleen cÅ©ng váºy. Má»—i ngưá»i Ä‘ang đắm mình trong những cái ý nghÄ© riêng, đưa mắt ngắm nhìn vịnh Galway mênh mông, xanh và óng ánh.
Mắt nhìn đăm đăm và o Ireland, Colum cảm thấy tim mình ngáºp trà n ná»—i thương yêu và đau khổ. Nhiá»u lần trong ngà y, anh vẫn lặp lại lá»i thá» Ä‘áºp tan quân áp bức và trả quê hương lại cho nhân dân anh. Anh không cảm thấy chút lo lắng nà o vá» những vÅ© khà giấu trong mấy chiếc hòm cá»§a Scarlett. Bá»n hải quan ở Galway táºp trung chú ý và o những hà ng hoá chở theo tà u để thu cho đủ thuế hải quan ná»™p cho ChÃnh phá»§ Anh. Chúng sẽ lại cưá»i nhạo khi thấy chiếc Brian Boru. Chúng luôn luôn là m như váºy. Những ngưá»i Mỹ - Ireland hãnh tiến thì hợm hÄ©nh tá»± cho mình hÆ¡n cả hai nòi giống - Ireland và Mỹ. Nhưng ngay cả trong hoà n cảnh ấy, Colum vẫn cảm thấy hà i lòng vì đã thuyết phục được Scarlett đến Ireland. Những chiếc váy cá»§a nà ng che Ä‘áºy những khẩu súng tốt hÆ¡n là cả chục đôi giầy bốt và vải trúc bâu mà anh mang theo vá». Và biết đâu nà ng lại chẳng mở hầu bao ra má»™t chút khi trông thấy ná»—i khổ cá»§a nhân dân anh. Anh không nuôi quá nhiá»u hy vá»ng, anh có đầu óc thá»±c tế, và anh đã ướm thá» Scarlett ngay khi má»›i trông thấy nà ng. Nhưng anh cÅ©ng đã yêu nà ng không kém, mặc cho tÃnh vị ká»· cá»§a nà ng. Anh là lynh mục và anh có thể tha thứ cho những yếu Ä‘uối cá»§a con ngưá»i. Miá»…n là con ngưá»i ấy, không phải là ngưá»i Anh. Thá»±c ra, ngay cả khi anh giá»±t dây nà ng, Colum vẫn rất yêu Scarlett, cÅ©ng như anh yêu tất cả con cái dòng há» O Hara.
Kathleen bám chặt lấy bao lÆ¡n tà u. Nếu mình không kiá»m chế mình lại, cô nghÄ©, mình sẽ nhảy qua mạn tà u để bÆ¡i và o bá» mình sung sướng biết bao được trở vá» Irelan. Mình biết chắc mình sẽ đến bá» nhanh hÆ¡n con tà u. Mình vá» nhà , mình vá» nhà …
Scarlett nÃn thở, nuốt nước miếng đánh á»±c. Trên hòn đảo thấp và bé kia có má»™t lâu đà i. Má»™t lâu đà i! Chỉ có thể là má»™t lâu đà i, vá»›i những cái răng ở trên đỉnh. Dù nó đã sụp đổ đến phân ná»a cÅ©ng chẳng há» gì. Má»™t lâu đà i, má»™t lâu đà i tháºt sá»± như trong các sách truyện trẻ em… Quả là nà ng rất nóng lòng được khám phá cái xứ Ireland nổi tiếng nầy!
Lúc Colum đưa nà ng xuống đến chân cầu thang, nà ng nháºn ra rằng mình Ä‘ang bước và o má»™t thế giá»›i hoà n toà n khác biệt. Trên bến tà u diá»…n ra cảnh nhá»™n nhịp, giống như ở Savannah, vá»›i đám đông, tiếng ồn Ä‘inh tai nhức óc, vá»›i những cá»— xe kéo và phu khuân vác tá»›i, lui đầy vẻ Ä‘e doạ. Những ngưá»i phu khuân vác chất và dỡ những thùng sắt tròn, những két, những kiện hà ng. Nhưng há» là ngưá»i da trắng và la hét vá»›i nhau bằng má»™t thứ tiếng mà Scarlett chẳng hiểu gì cả.
- Äó là tiếng Gaélyque, Colum giải thÃch, thứ tiếng Ireland cổ. Nhưng em đừng lo, ở Ireland không ai còn nói thứ tiếng nầy trừ ra ở đây, ở miá»n Tây. Má»i ngưá»i Ä‘á»u nói tiếng Anh, em sẽ chẳng gặp khó khăn gì đâu.
Nhưng để chứng minh rằng anh nói sai, má»™t ngưá»i đà n ông nói vá»›i anh cái giá»ng nặng đến ná»—i Scarlett không nháºn ra được ông ta Ä‘ang nói tiếng Anh.
Colum vui vẻ cưá»i xoà khi nà ng thú nháºn Ä‘iá»u ấy.
- Tất nhiên, ông ta nói vá»›i âm vang rất lạ. Nhưng đó đúng là tiếng Anh như ngưá»i Anh nói, táºn trong mÅ©i, như là bị nghẹt há»ng váºy. Ông ta là má»™t trung sÄ© Hoà ng gia Anh.
Scarlett phì cưá»i.
- Váºy mà em tưởng ông ta là ngưá»i bán nút áo.
Chiếc áo đồng phục cháºt và ngắn ngá»§i cá»§a viên trung sÄ© dÃnh đầy những huy chương lỉnh kỉnh, vá»›i hÆ¡n má»™t tá dây bện mà u và ng chạy ngang qua ngá»±c, má»—i dây được Ä‘Ãnh ở hai đầu bằng những nút đồng đánh bóng kỹ lưỡng. Ra vẻ oai phong lắm.
Nà ng luồn cánh tay mình dưới tay Colum.
- Em rất sung sướng được đến đây, nà ng nói.
Nà ng thà nh thá»±c. Cái gì vá»›i nà ng cÅ©ng khác, cÅ©ng má»›i. Bây giá», nà ng má»›i hiểu tại sao ngưá»i ta thÃch Ä‘i đây Ä‘i đó như váºy.
***
Hà nh lý sẽ được giao cho chúng ta tại khách sạn, Colum thông báo khi trở lại vá»›i Scarlett và Kathleen Ä‘ang ngồi trên ghế băng như lúc anh rá»i há». Má»i thứ đã xếp đặt xong. Và ngà y mai, chúng ta sẽ Ä‘i đưá»ng bá»™ vá» Mullyngar và vá» nhà .
- Äáng tiếc là chúng ta không Ä‘i được nhỉ! Scarlett cất tiếng nói vá»›i má»™t thoáng hy vá»ng trong giá»ng nói còn sá»›m mà chỉ má»›i vừa xế trưa.
- Nhưng tà u lá»a đã chạy từ tám giá» sáng rồi, cô bé ạ. Khách sạn chúng ta ở là má»™t khách sạn rất tốt, ăn uống ở đó lại ngon nữa!
- Chị nhá»› ra rồi, Kathleen nói thêm. Lần nầy, thì chị sẽ tha hồ thưởng thức tất cả các món ăn tuyệt vá»i ấy.
Trông nà ng rá»±c rỡ hạnh phúc. Scarlett hầu như không còn nháºn ra cô gái mà nà ng đã quen biết ở Savannah.
- Khi ra đi, Kathleen tiếp, chị buồn đến mức không nuốt nổi miếng nà o. Ôi Scarlett, em không thể nà o tưởng tượng được việc cảm thấy mảnh đất Ireland dưới chân mình có ý nghĩa như thế nà o đối với chị! Chị muốn quỳ xuống để hôn mảnh đất.
- Äến đây, các cô, Colum nói chen và o. Chúng ta không phải là những ngưá»i duy nhất muốn mướn xe, vì hôm nay là thứ bảy, ngà y chợ phiên.
- Chợ phiên à ! Scarlett lặp lại.
Kathleen vá»— tay.
- Chợ phiên ở một thà nh phố lớn như Galway! Ồ, Colum, chắc lạ lùng lắm nhỉ.
Vá»›i Scarlett, quả thá»±c là khác thưá»ng, ngất ngây và má»›i lạ. Cả bãi cá» rá»™ng cá»§a cả quảng trưá»ng lá»›n trước khách sạn. Ga nhá»™n nhịp cuá»™c sống đầy mà u sắc. Khi xe dừng lại trước báºc thá»m khách sạn cho há» xuống Scarlett năn nỉ Colum Ä‘i chợ trước, sau đó sẽ xem phòng và ăn trưa. Kathleen năn nỉ cùng vá»›i Scarlett.
- Colum, chúng ta sẽ tìm được ở các gian hà ng bất cứ món gì chúng ta muốn ăn, với lại em muốn mua cho mấy đứa bạn gái của em mấy đôi vớ. Ở Mỹ, không thể tìm ra được thứ như thế đâu, bằng không em đã mua rồi. Em biết mà , Brigid chết thèm có đôi vớ.
Colum mỉm cưá»i.
- Anh sẽ chẳng ngạc nhiên chút nà o nếu cả Kathleen O Hara cÅ©ng chết thèm nữa. Thôi được! Nhá»› cẩn tháºn đừng để lạc mất Scarlett! Em có tiá»n không?
- Cả một nắm, Colum ạ. Jamie đã cho em.
- Nhưng mà đó là tiá»n Mỹ, Kathleen. Ở đây không xà i được!
Scarlett hoảng sợ, chá»™p lấy cánh tay Colum. Anh ấy muốn nói gì! Tiá»n cá»§a nà ng chẳng có giá trị ở đây à !
- Scarlett, hai đồng tiá»n khác nhau, có thế thôi! Em sẽ thấy đồng tiá»n Anh thú vị hÆ¡n nhiá»u. Anh sẽ Ä‘i đổi tiá»n cho hai ngưá»i. Em muốn đổi bao nhiêu!
- Tất cả tiá»n đánh bà i Whist ăn được. Bằng giấy bạc xanh.
Nà ng nói mấy tiếng ấy với vẻ rặt khinh bỉ. Ai cũng biết giá trị của những tỠgiấy bạc xanh không ngang bằng với những con số được in trên ấy.
Äáng lý nà ng phải buá»™c những ngưá»i thua bạc phải trả bằng những đồng tiá»n và ng hoặc bạc. Nà ng mở và và lôi ra má»™t xấp những tá» năm, mưá»i và má»™t đô la.
- Nếu được, đổi cho em cái nầy, nà ng vừa nói, vừa đưa tiá»n cho Colum.
Anh nhướng cặp lông mà y.
- Tất cả à ! Anh mừng vì em chưa bao giỠrủ anh đánh bà i với em, cô em hỠthân yêu ạ. Cái xấp em cầm chắc phải gần hai trăm đô la ấy nhỉ.
- Hai trăm bốn mươi bảy.
- Hãy nhìn Ä‘i, Kathleen xinh đẹp. Em sẽ chẳng bao giá» lại được nhìn thấy ngần ấy tiá»n má»™t lần đâu! Em có muốn cầm tiá»n trong tay không?
- Ồ không, em không dám.
Cô lùi lại để hai tay sau lưng, mắt kinh hoảng nhìn Scarlett.
Scarlett bá»±c bá»™i nghÄ©: là m như chÃnh mình má»›i mà u xanh chứ không phải giấy bạc. Hai trăm đô la thì có gì là ghê gá»›m! Chẳng qua bằng giá các bá»™ áo lông cá»§a nà ng. Jamie chắc chắn má»—i tháng cÅ©ng lượm được Ãt nhất hai trăm đô la từ cá»a hà ng cá»§a anh ấy.
- Äây, Colum vừa nói, vừa đưa tay ra. Má»—i ngưá»i và i Shillyngs nhé. Hai em có thể Ä‘i mua và i thứ lặt vặt trong khi anh đến nhà băng, sau đó chúng ta sẽ gặp lại nhau ở gian hà ng bánh để ăn má»™t cái gì.
Anh chỉ cho há» lá cá» và ng phất phá»›i trên không, giữa quảng trưá»ng.
Scarlett đưa mắt nhìn theo hướng ngón tay anh chỉ, và tim nà ng thót lại. Giữa báºc thá»m khách sạn và quảng trưá»ng, trên đưá»ng Ä‘i, bầy bò Ä‘ang tiến bước cháºm chạp. Nà ng sẽ không bao giá» ngang qua nổi!
- Chị sẽ giúp em, Kathleen tuyên bố. Tiá»n cá»§a em đây Colum. Äi, Scarlett, đưa tay cho chị.
Cô gái rụt rè ở Savannah đã biến mất: Kathleen đã trở vá» nhà . Äôi má cô rạng rỡ và mắt cô cÅ©ng váºy. Nụ cưá»i cô tươi sáng như mặt trá»i.
Scarlett phản đối, tìm cách né, nhưng Kathleen không buông tha. Cô dẹp lối Ä‘i giữa đà n bò kéo Scarlett theo sau. Chỉ và i giây, hỠđã ở trên bãi cá», Scarlett không kịp thét lên vì sợ hãi giữa đà n bò cái, cÅ©ng không kịp la lối vá»›i Kathleen. Vừa đến quảng trưá»ng, nà ng đã bị thôi miên đến mức quên ngay cả sợ hãi hay tức giáºn.
Nà ng đã thÃch sá»± náo nhiệt, các mà u sắc và hà ng hoá phong phú, ở chợ Charleston và Savannah. Nhưng có thấm và o đâu so vá»›i phiên chợ ở Galway.
Nhìn đâu nà ng cÅ©ng thấy Ä‘ang diá»…n ra má»™t chuyện gì đấy Äà n ông, đà n bà mặc cả, mua, bán, cãi cá», cưá»i đùa, tâng bốc, chê bai, há»™i ý vá»›i nhau vá» cừu, chiên, gà giò, gà trống, trứng gà , bò, lợn, bÆ¡, kem, dê, lừa. "Dá»… thương quá!", Scarlett kêu lên trước những chú chiên non vá»›i những cái chân mảnh khảnh… những cái thùng chứa đầy những chú lợn con đỠhồng Ä‘ang kêu eng éc nhưng chú lừa con vá»›i bá»™ lông má»m mại, đôi tai dà i hồng hồng cÅ©ng như trước những y phục sặc sỡ mà hà ng chục các cô, các bà quanh nà ng chưng diện. Trông thấy ngưá»i đầu tiên, Scarlett tưởng là há» hoá trang; nhưng rồi nà ng lại thấy má»™t ngưá»i nữa, má»™t ngưá»i nữa, và nà ng hiểu ra rằng hầu như tất cả há» Ä‘á»u ăn mặc như váºy. Bây giá», nà ng má»›i hiểu tại sao Kathleen đã nói vá» những đôi vá»›!
Nhìn đâu nà ng cÅ©ng thấy những cổ chân và bắp vế vá»›i những vạch và ng - xanh, đỠ- trắng, và ng - Ä‘á», trắng - xanh vui mắt. Các cô gái Galway Ä‘i những đôi giầy cổ thấp bằng da Ä‘en chứ không Ä‘i giầy cổ cao,và mặc váy để lá»™ mưá»i đến mưá»i hai centimet cổ chân. Những chiếc váy rá»™ng, má»m mại, sặc sỡ như vá»› cá»§a há», cÅ©ng mà u xanh, và ng đỠhoặc xanh lục tươi. Ão chẽn cá»§a há» mà u sẫm hÆ¡n nhưng cÅ©ng không kém sặc sỡ, vá»›i những ống tay dà i Ä‘Ãnh nút, phÃa trước ngá»±c ghim những dải khăn quà ng cổ bằng vải gai trắng hồ cứng, xếp nếp - Kathleen, em cÅ©ng muốn mua vá»›! Và má»™t cái váy nữa. Và ná»™t cái áo chẽn vá»›i khăn quà ng. Em phải mua cho được. Hay tháºt!
Kathleen cưá»i rạng rỡ.
- Váºy ra em cÅ©ng thÃch y phục Ireland, hả Scarlett! Vui tháºt! Em lúc nà o cÅ©ng ăn mặc lịch sá»± nên chị nghÄ© rằng em chê quần áo cá»§a tụi chị chứ!
- Em rất muốn ăn mặc như thế nầy hà ng ngà y! Có phải ở nhà chị ăn mặc thế không! Tháºt may, em không ngạc nhiên nữa vì chỉ mong trở vè nhà như váºy.
- Äây là y phục ngà y lá»…, để Ä‘i chợ và để cho bá»n đà n ông phải Ä‘iên đầu. Chị sẽ chỉ cho em xem quần áo mặc hà ng ngà y. Äi nà o!
Kathleen lại nắm lấy cổ tay Scarlett, kéo phăng nà ng đi qua đám đông như đã kéo nà ng đi giữa bầy gia súc.
Gần trung tâm quảng trưá»ng, trên những cái giá bà y đầy y phục phụ nữ. Scarlett trố mắt nhìn. Nà ng muốn mua tất.
- Em hãy xem những đôi vá»› nầy và những tấm khăn san tuyệt vá»i, sá» tháºt má»m nầy. Chúa Æ¡i, đăng ten sao mà đẹp thế!
Cô thợ may cá»§a nà ng ở Atlanta hẳn phải bán lynh hồn để được sá» tay và o những đăng ten như thế nầy! Và còn những chiếc váy kia nữa! Ôi sao mà đẹp thế! Dáng nà ng sẽ đẹp biết mấy vá»›i sắc đỠnầy - và cả mà u xanh nầy nữa chứ. Mà khoan đã có má»™t mà u xanh khác trên bà n kế bên, Ä‘áºm hÆ¡n má»™t chút. Cái nà o hÆ¡n nhỉ! á»’, mà còn những cái mà u đỠdịu hÆ¡n ở kia, bao nhiêu là thứ để lá»±a chá»n khiến đầu óc nà ng quay cuồng. Nà ng phải sá» và o tất cả đây là những tấm vải len tháºt má»m tháºt dà y, ấm áp và sặc sỡ dưới bà n tay Ä‘eo găng cá»§a nà ng.
Rất nhanh, nà ng vá»™i và ng lá»™t má»™t chiếc găng tay để cảm nháºn cho được sá»± bá»n, chắc cá»§a tấm vải len dệt. Nó không giống vá»›i bất cứ thứ vải nà o mà nà ng đã có dịp sá», mó.
- Anh đợi nãy giỠtrước gian hà ng bánh, bụng đói meo, miệng nhỠdãi, Colum vừa nói, vừa nắm lấy cánh tay nà ng. Nà o, đừng lo, Scarlett, em còn có thể trở lại đây mà !
Anh nhấc chiếc mũ chà o các bà mặc đồ đen đứng sau quầy hà ng.
- Ước gì mặt trá»i chiếu sáng mãi trên các món hà ng đẹp tuyệt cá»§a các bà , anh nói vá»›i há». Tôi xin các bà tha thứ cho cô em há» ngưá»i Mỹ cá»§a tôi đây. Cô ta câm mất rồi do quá thán phục. Bây giá» phải đưa cô Ä‘i ăn má»™t chút và cầu thánh nữ Brigid cho cô ta lại nói được, lúc cô ta trở lại.
Các bà toét miệng cưá»i vá»›i Colum, nhìn xéo qua Scarlett và trả lá»i cám Æ¡n "Cám Æ¡n, cha ạ" trong khi Colum kéo nà ng Ä‘i.
- Kathleen nói vá»›i anh rằng em đã mất hồn, anh vừa cưá»i vừa nói. Tá»™i nghiệp cô ấy đã nắm tay áo em kéo Ãt nhất là chục lần nhưng em chá»› há» nhìn lại!
- Em hoà n toà n quên mất chị ấy, Scarlett thừa nháºn.
- Em chưa bao giỠthấy chừng ấy thứ đẹp đẽ gom lại một chỗ. Em tự nhủ sẽ mua một bộ để mặc ngà y lễ. Nhưng em không biết có chỠđược đến ngà y ấy để mặc không.
Nói tháºt cho em biết Ä‘i, Colum, anh có nghÄ© rằng em có thể ăn mặc như ngưá»i Ireland trong thá»i gian ở đây không?
- Anh không nghĩ rằng em phải là m khác.
- Tháºt là vui! Thá»i gian em ở đây sẽ tuyệt vá»i, Colum ạ. Em sung sướng quá.
- Tất cả chúng ta Ä‘á»u sung sướng, cô em há» Scarlett.
Nà ng không quen vá»›i đồng tiá»n Anh. Äồng bảng Anh thì bằng giấy, không nặng hÆ¡n má»™t once, trong khi đồng penny lại là má»™t đồng kim loại to, dà y như đồng đô la bằng bạc. Lại còn đồng tuppence, bằng hai penny nhưng lại nhá» hÆ¡n má»™t đồng penny. Äó là chưa nói đến những đồng ná»a penny và những đồng khác gá»i là shillyng.
Tháºt là rắc rối. Mà có quan trá»ng gì đâu, tất cả Ä‘á»u như cho không, bởi vì đó là tiá»n ăn bà i Whist. Äiá»u duy nhất đáng quan tâm là hiểu rằng giá má»™t cái váy là hai shillyng, còn đôi giầy thì chỉ má»™t shillyng. Giá tiá»n đôi vá»› chỉ và i penny, Scarlett gá»i Kathleen cái túi tiá»n đựng đầy những đồng kim loại.
- Lúc nà o hết tiá»n, chị hãy ngăn em lại! Nà ng nói vá»›i cô ta rồi bắt đầu mua sắm.
Cả ba ngưá»i Ä‘á»u mang nặng đủ thứ hà ng khi trở vá» khách sạn, Scarlett mua đủ loại váy, đủ mà u và đủ độ dà y - những cái má»ng nhất để dùng là m váy ngắn, Kathleen giải thÃch vá»›i nà ng như váºy - và hà ng tá đôi vá»› cho nà ng, cho Kathleen, cho Brigid và cho tất cả các chị em há» khác mà nà ng sắp sá»a là m quen. Nà ng cÅ©ng mua áo choà ng, và hà ng kilômét đăng ten, rá»™ng có, hẹp có, là m cổ có, là m mÅ© nhá» có. Lại còn má»™t áo khoác dà i, mà u xanh, có mÅ©; má»™t cái khác mà u Ä‘á», vì nà ng không thể chá»n má»™t trong hai; và má»™t cái mà u Ä‘en, và má»™t cái váy ngắn mà u sáng cho vui mắt hÆ¡n. Những khăn quà ng cổ bằng vải gai, những chiếc áo chẽn bằng vải gai, và những váy ngắn bằng vải gai - thứ vải gai tháºt tốt mà nà ng chưa bao giá» thấy - và sáu tá khăn tay cÅ©ng bằng vải gai. Má»™t lô khăn san mà nà ng không đếm xuể.
- Em kiệt sức rồi, nà ng rên lên vui vẻ, buông mình và o chiếc ghế sofa trong phòng khách riêng của hỠở khách sạn.
Kathleen đặt túi tiá»n cá»§a Scarlett lên hai đầu gối nà ng. Vẫn còn hÆ¡n phần ná»a số tiá»n.
- Chúa ơi, Scarlett kêu lên, em cảm thấy em sẽ yêu tha thiết Ireland mất thôi!
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:58 PM.
|

24-08-2008, 07:51 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 48
Scarlett say sưa với những "bộ quần áo" đủ mà u sặc sỡ của mình. Nà ng cố thuyết phục Kathleen cùng "diện" với nà ng để quay lại chợ, nhưng cô ta cứ nguây nguẩy từ chối một cách lịch sự.
- Chúng ta sẽ ăn tối trá»… theo truyá»n thống cá»§a khách sạn Anh, và ngà y mai chúng ta sẽ phải lên đưá»ng tháºt sá»›m. Còn nhiá»u ngà y chợ phiên khác mà . Ở là ng ta, má»—i tuần má»™t phiên đó.
- Nhưng ở đấy sao sánh bằng chợ Galway nầy, theo những Ä‘iá»u chị nói vá»›i em, Scarlett phản đối.
Kathleen thừa nháºn là thà nh phố Trim thì nhá», nhá» hÆ¡n rất nhiá»u. Dù sao cô cÅ©ng không muốn quay lại chợ.
Scarlett miễn cưỡng đà nh chịu không quấy nhiễu cô nữa.
Phòng ăn cá»§a khách sạn Ga nổi tiếng vá» chất lượng các món ăn và cung cách phục vụ. Hai ngưá»i đà n ông mặc đồng phục riêng má»i Kathleen và Scarlett ngồi và o má»™t cái bà n rá»™ng kê gần cá»a sổ được bá»c bằng những tấm rèm dà y, và đứng chá»±c sau ghế. Colum đà nh phải bằng lòng vá»›i ngưá»i hầu bà n mặc áo Ä‘uôi tôm lo phục vú cá»§a há». Ba ngưá»i gá»i má»™t bữa ăn có sáu món và Scarlett say sưa ăn má»™t khúc cá hồi nổi tiếng cá»§a Galway trên có rưới má»™t lá»›p xốt nhẹ trong lúc đó tiếng nhạc nổi lên.
Nà ng lyá»n dẹp sang bên những thứ hà ng len da cồng ká»nh che kÃn cừa sổ, rồi cả tấm lụa và cuối cùng tấm rèm đăng ten dà y.
- Em biết rõ mà ! Nà ng tuyên bố. Em biết là chúng ta sẽ phải quay lại thôi. Sẽ có khiêu vũ tại đấy! Nà o, đi. Nhanh lên!
- Scarlett, chúng ta vừa mới ngồi và o bà n mà , Colum phản đối.
- Trá»i đất Æ¡i! Chúng ta đã ăn đến phát bệnh suốt chuyến vượt biển rồi. Äiá»u cần nhất lúc nầy không phải là má»™t bữa ăn dà i bất táºn nữa. Em sẽ diện áo xống và đi khiêu vÅ© đấy.
Không gì thuyết phục được nà ng nữa.
***
- Em không sao hiểu nổi anh, Colum ạ, Kathleen nói.
Hai ngưá»i ngồi trên băng ghế gần nÆ¡i khiêu vÅ©, phòng trưá»ng hợp Scarlett gặp chuyện rầy rà . Nà ng mặc má»™t cái váy xanh, bên ngoà i các loại váy phồng mà u Ä‘á», và ng và đang quay cuồng theo Ä‘iệu gic như thể cả Ä‘á»i nà ng chỉ là m có thế.
- Em không hiểu Ä‘iá»u gì!
- Tại sao chúng ta lại ngồi chá»…m chệ như ông hoà ng bà chúa trong cái khách sạn lá»™ng lẫy cá»§a Anh nầy! Rồi má»™t khi đã đến đây thì tại sao chúng ta lại không ăn cho xong bữa tối tuyệt vá»i ấy! Äây sẽ là lần cuối cùng đối vá»›i chúng ta, anh biết đấy. Váºy ra anh không thể nói vá»›i Scarlett như em đã nói vá»›i cô ta: Không, chúng ta không Ä‘i sao?
Colum cầm lấy tay cô.
- Cô em nhá» bé cá»§a anh, tháºt ra là Scarlett chưa được chÃn muồi lắm vá»›i thá»±c tế cá»§a Ireland, hay nói đúng hÆ¡n là vá»›i thá»±c tế cá»§a những con ngưá»i trong dòng há» O Hara Ä‘ang sinh sống ở đây. Anh mong bằng cách nầy, là m cho má»i việc thoải mái vá»›i nà ng. Thà để cho nà ng thấy trang phục Ireland như má»™t chuyện phiêu lưu vui vẻ còn hÆ¡n là khóc lóc khi nhìn thấy những Ä‘uôi sao lụa dà i xinh đẹp cá»§a nà ng nhem nhuốc bùn. Ở đây, nà ng gặp những ngưá»i dân Ireland, cùng nhảy Ä‘iệu gic vá»›i há» và nà ng thấy há» dá»… mến cho dù quần áo há» thô kệch và bà n tay há» cáu bẩn. Äó là má»™t sá»± kiện đáng chú ý, mặc dù anh phải thú nháºn rằng anh thÃch Ä‘i ngá»§ hÆ¡n.
- Nhưng sớm ngà y mai chúng ta sẽ phải đi rồi phải không?
Ná»—i nhá»› nhà khiến giá»ng nói Kathleen run run, Colum xiết chặt tay cô.
- Ngà y mai chúng ta sẽ vỠđến nhà , anh hứa với em như thế. Nhưng chúng ta sẽ ngồi toa hạng nhất và em đừng nên ngạc nhiên. Mặt khác, anh sẽ để Scarlett sống với Molly và Robert, và em đừng nói gì cả.
Kathleen khạc xuống đất.
- Lại ở vá»›i Molly và Robert. Nhưng chừng nà o chÃnh Scarlett đến sống vá»›i há» chứ không đến sống vá»›i em thì em má»›i giữ mồm giữ miệng.
Colum nhăn nhó, nhưng Ä‘iá»u đó chẳng có can hệ gì vá»›i cô em gái. Ngưá»i đà n ông nhảy vá»›i Scarlett Ä‘ang cố ôm chặt lấy nà ng. Colum chắc chắn không biết được rằng, từ tuổi mưá»i lăm, Scarlett đã tá» ra là báºc thầy trong nghệ thuáºt khiêu khÃch sá»± thÃch thú cá»§a bá»n đà n ông và né tránh những chuyện tán tỉnh thô bạo cá»§a há».
Anh vụt đứng lên và phóng ngưá»i ra sà n nhảy. Trước khi anh kịp đến được chá»— nà ng thì Scarlett đã đẩy gã đà n ông ngưỡng má»™ nà ng ra. Nà ng chạy đến đón Colum.
- Cuối cùng thì anh cũng ra nhảy với em chứ!
Anh nắm lấy hai tay nà ng đưa ra.
- Anh đến tìm em. Äã quá giá» Ä‘i ngá»§ rồi đấy.
Scarlett thở dà i. Khuôn mặt bừng bừng cá»§a nà ng như đỠá»ng lên dưới ánh đèn lồng bằng giấy hồng. Sà n nhảy được soi sáng bởi bao thứ đèn mà u treo lá»§ng lẳng trên cà nh những thân cây tà n lá xòe rá»™ng. Trong tiếng đà n violon réo rắt, tiếng đám đông cưá»i nói, gá»i nhau Æ¡i á»›i trong lúc nhảy, Scarlett không sao nghe được hết những lá»i Colu nói, nhưng ý nghÄ©a cá»§a chúng thì nà ng không lầm lẫn.
Nà ng hiểu rằng anh nói đúng, nhưng ý nghÄ© phải ngừng cuá»™c khiêu vÅ© là m lòng nà ng tan nát. Chưa bao giá» nà ng cảm thấy tá»± do đến ngây ngất như thế ngay như ở lá»… há»™i thánh Patrick cÅ©ng không bằng. Bá»™ quần áo Ireland là để mặc không có coóc xê và Kathleen đã chỉ buá»™c hỠđể chiếc coóc xê cá»§a nà ng khá»i tuá»™t xuống đầu gối. Nà ng có thể nhảy suốt Ä‘á»i mà không há» bị hụt hÆ¡i.
Nà ng không cảm thấy bị gò bó cũng không bị rà ng rịt chút nà o.
Colum trông có vẻ mệt, dù dưới ánh sáng hồng hồng cá»§a ngá»n đèn lồng. Scarlett mỉm cưá»i đồng ý. Nà ng sẽ còn khối thá»i gian để khiêu vÅ©. Nà ng sẽ ở Ireland hai tuần lá»… lyá»n cho đến hết lá»… kỉ niệm sinh nháºt lần thứ má»™t trăm cá»§a bà ná»™i. Äúng là bà Katie Scarlett, ngưá»i sinh hạ cả gia đình nà ng. Mình không thể vắng mặt ở dịp lá»… nầy bất cứ chuyện gì.
***
Scarlett nghÄ©: đúng là ở đây tà u lá»a hay hÆ¡n ở chá»— mình, khi nhìn thấy má»—i phòng Ä‘á»u có cá»a riêng. Tháºt dá»… chịu biết bao có má»™t phòng riêng biệt cho mình thay vì phải chen chúc trên toa tà u giữa đám ngưá»i xa lạ. Vá»›i lại không phải đảo Ä‘i đảo lại lyên tục ngoà i hà nh lang má»—i khi lên xuống, cÅ©ng như không phải chịu đựng cảnh khách Ä‘i tà u ngã chúi và o lòng mình khi Ä‘i ngang qua ghế mình ngồi. Scarlett nở nụ cưá»i khoan khoái vá»›i Colum và Kathleen.
- Em rất thÃch tà u lá»a Ireland. Em thÃch má»i thứ thuá»™c vá» Ireland.
Nà ng ngồi thoải mái trên ghế, lòng nôn nao muốn tà u rá»i nhanh sân ga để ngắm nhìn cảnh đồng quê. NÆ¡i đây chắc là phải khác xa ở Mỹ rồi.
Äất nước Ireland không là m nà ng thất vá»ng.
- Chúa Æ¡i, anh Colum, nà ng tuyên bố sau khoảng má»™t giỠđưá»ng, xứ sở nầy sao lá»— chá»— những lâu đà i. Trên má»—i ngá»n đồi hoặc gần như thế Ä‘á»u có má»™t toà lâu đà i, có cả ở trên những chá»— đất bằng phẳng. Sao chúng Ä‘á»u đổ nát hết váºy! Tại sao ngưá»i ta không còn sinh sống ở đây!
- Phần lá»›n những toà lâu đà i ấy đã có từ xa xưa, Scarlett ạ, có đến bốn trăm năm rồi hoặc lâu hÆ¡n thế nữa. Ngưá»i ta giỠđây đã tìm được những cách sống tiện nghi hÆ¡n.
Nà ng gáºt đầu. Äiá»u ấy hợp lý thôi. Trong những ngá»n tháp ấy, chắc là phải leo lên xuống nhiá»u cầu thang. Dù sao, chúng trông tháºt thÆ¡ má»™ng. Nà ng dán mÅ©i và o cá»a kÃnh tà u.
- Ôi, nà ng kêu lên, tháºt tiếc quá! Em không sao nhìn được các toà lâu đà i nữa, trá»i Ä‘ang đổ mưa.
- Mưa không lâu đâu, Colum hứa hẹn.
Mưa quả đã tạnh trước khi con tà u đến ga kế tiếp.
- Ballynasloe, - Scarlett Ä‘á»c to. - Các thà nh phố quả có những cái tên tháºt đẹp. NÆ¡i dòng há» O Hara sống được gá»i là gì nhỉ!
- Adamstown, Colum đáp.
Nét mặt Scarlett ngá»› ra khiến anh phì cưá»i.
- Không, anh thừa nháºn, không đúng là Ireland lắm. Anh sẵn sà ng thay đổi để là m em vui, tháºm chà để là m tất cả chúng ta Ä‘á»u vui, nếu như anh có thể là m được. Nhưng chá»§ đất là má»™t ngưá»i Anh và điá»u ấy không là m ông ta hà i lòng.
- Toà n bá»™ thà nh phố thuá»™c vá» má»™t ngưá»i sao?
- Không phải là má»™t thà nh phố đâu, em nên hiểu đó chỉ là thói huênh hoang cá»§a dân Anh. Thá»±c ra nó chỉ là má»™t cái là ng. Ngưá»i ta đã lấy tên con trai cá»§a ngưá»i Anh đã láºp ra nó để gá»i. Cái tà i sản ấy coi như là má»™t món quà cho Adam thôi. Từ ấy, nó được cha truyá»n con nối mãi. Ngưá»i hiện nay Ä‘ang sở hữu nó không hỠđến đây bao giá», ông ta sống phần lá»›n thá»i gian ở London. Äã có ngưá»i quản lý cá»§a ông ta coi sóc.
Má»™t chút cay đắng thoáng qua trong câu nói cá»§a Colum. Scarlett quyết định tất hÆ¡n là đừng há»i anh thêm nữa. Nà ng lại đà nh dõi nhìn các toà lâu đà i.
Khi tà u chạy cháºm lại trước lúc sắp và o ga kế tiếp nà ng nhìn thấy má»™t toà lâu đà i đồ sá»™ không bị sụp đổ chút nà o. Chắc chắn là có ngưá»i ở trong đó. Má»™t hiệp sÄ©! Má»™t ông hoà ng! Chẳng há», Colum đáp lại. Äó là trại lÃnh, nÆ¡i đóng quân cá»§a má»™t trung Ä‘oà n lÃnh Anh.
á»’ mình đã hố to, Scarlett tá»± nhá»§. Kathleen đã cưá»i đỠmặt lên kỳa.
- Anh sẽ đi kiếm trà cho ba chúng ta, Colum loan báo khi tà u dừng lại.
Anh hạ cá»a sổ tà u và nhoà i ngưá»i ra ngoà i. Kathleen nhìn đăm đăm xuống đất, Scarlett nhoà i ngưá»i ra cá»a sổ cùng vá»›i Colum. Äể cho đôi chân hết tê cóng thì sướng biết bao nhiêu.
- Ngồi xuống, Scarlett! - anh ra lệnh.
Nà ng đà nh nghe lá»i anh. Nhưng nà ng vẫn có thể nhìn thấy những toán ngưá»i mặc quân phục chỉnh tá» trên sân ga và cách Colum lắc đầu khi có ngưá»i há»i anh xem có còn chá»— trống trong phòng không. Anh đúng là bạo gan tháºt! Không ai có thể nhìn thấy bên trong, bởi vì hai vai anh che bÃt hết cả cá»a sổ, nhưng quả là còn đến ba chá»— trống nữa. Lần tá»›i khi Ä‘i du lịch trên má»™t tà u hoả Ireland mà không có Colum cùng Ä‘i, nà ng cần phải nhá»› rõ Ä‘iá»u nầy.
Khi tà u lại chuyển bánh, anh đưa cho hai ngưá»i hai tách trà và má»™t cái gói bá»c trong khăn lau.
- Hãy thưởng thức thứ đặc sản nầy cá»§a Ireland, anh nói, lúc nầy đã cưá»i vui. Äó là món barm brack.
Miếng vải lanh khổ lá»›n bá»c những lát bánh mì tuyệt diệu có kẹp trái cây. Scarlett ăn luôn cả phần cá»§a Kathleen và há»i Colum liệu còn có thể mua thêm món nầy ở trạm kế tiếp không.
- Em có thể ráng nhịn ná»a giỠđược không! Äến đó, chúng ta sẽ xuống tà u và sẽ ăn uống ra trò.
Scarlett sẵn lòng nghe anh. Cái má»›i lạ cá»§a tà u lá»a và cảnh váºt vá»›i những toà lâu đà i bắt đầu khuất dần. Nà ng sắp đến nÆ¡i rồi.
Nhưng trên tấm biển của nhà ga lại ghi "Mullyngar" chứ không phải là "Adamstown".
- Tá»™i nghiệp cô bé thÆ¡ ngây, - Colum đáp - anh chưa nói trước cho nà ng biết sao! Ta má»›i chỉ Ä‘i được má»™t phần cuá»™c hà nh trình thôi. Sau bữa ăn trưa, há» sẽ Ä‘i nốt bằng đưá»ng bá»™. Chỉ còn khoảng hai mươi dặm đưá»ng nữa là há» sẽ đến nÆ¡i trước khi trá»i tối.
Những đến hai mươi dặm! Nhưng chừng đó cÅ©ng bằng từ Atlanta đến Jonesboro. Äoạn đưá»ng nầy sẽ còn dà i đến vô táºn khi mà hỠđã ở trên tà u gần sáu tiếng đồng hồ rồi. Phải cố gắng lắm nà ng má»›i "trình diá»…n" nổi nụ cưá»i khi Colum giá»›i thiệu nà ng vá»›i ngưá»i bạn cá»§a anh, Jim Daly. Daly không hỠđẹp trai. Nhưng chiếc xe ngá»±a cá»§a anh thì lá»™ng lẫy tháºt. Bánh xe thì to lá»›n và sÆ¡n mà u đỠtươi, bảng hiệu thì mà u xanh ghi cái tên J. DALY bằng chữ và ng. Scarlett tá»± nhá»§: anh nầy chắc khá thà nh công dù là m bất cứ nghá» gì.
Nghá» cá»§a Jim Daly là chá»§ má»™t quán rượu và má»™t quán bia. Mặc dầu cÅ©ng là chá»§ quán rượu, nhưng chưa bao giá» Scarlett đặt chân lên đấy. Bởi váºy, nà ng cảm thấy má»™t tình cảm cấm Ä‘oán thú vị khi bước và o căn phòng rá»™ng nồng nặc mùi mạch nha và rảo mắt tò mò nhìn khắp cái quầy hà ng dà i bằng gá»— sồi đánh xi láng bóng, nhưng không sao có thá»i gian để ghi nhá»› chi tiết bởi Daly đã mở má»™t cánh cá»a khác và đưa nà ng bước qua má»™t hà nh lang. Ba ngưá»i cá»§a dòng há» O Hara sẽ ăn trưa tại nhà anh cùng gia đình anh trong căn há»™ riêng ở phÃa trên căn phòng.
Quả là má»™t bữa ăn ngon nhưng nà ng vẫn tưởng như Ä‘ang còn ở Savannah. Nà ng không thấy có gì là hương vị xa lạ khi ăn món đùi cừu cùng vá»›i nước xốt bạc hà và món khoai tây nghiá»n. Vá»›i lại vẫn là chuyện vá» những ngưá»i trong dòng há» O Hara ở Savannah, vá» sức khá»e cá»§a há» và vá» tình cảnh há» giá» ra sao. Tháºt váºy, mẹ Jim Daly cÅ©ng là má»™t ngưá»i thuá»™c dòng há» O Hara.
Scarlett không sao nói được rằng nà ng đang ở Ireland, cà ng không thể nói là đang ngồi trên gác một quán rượu. Rồi cũng chẳng một ai tròng gia đình Daly tỠra thèm quan tâm đến ý kiến của nà ng vỠbất cứ vấn đỠgì. HỠđang mải nói chuyện với nhau.
Không khà chỉ được cải thiện sau bữa ăn trưa. Jim Daly đòi cầm tay nà ng và dẫn nà ng Ä‘i thăm Mullyngar cho bằng được. Colum và Kathleen cùng Ä‘i theo. Không có gì đáng để xem cả, Scarlett nghÄ© thầm. Äó là má»™t thà nh phố hẹp vá»›i má»™t con đưá»ng lá»›n tồi tà n và số quán rượu nhiá»u gấp năm lần cá»a hà ng, nhưng lạy Chúa tháºt cÅ©ng tốt để đôi chân bá»›t tê cóng. Quảng trưá»ng không bằng phân ná»a so vá»›i quảng trưá»ng ở Galway và vắng tanh. Má»™t thiếu phụ còn trẻ trùm kÃn trong chiếc khăn san Ä‘en bước đến gần há», bà n tay chìa ra như van xin.
- Xin Chúa ban phúc cho ông và bà , chị ta mếu máo.
Jim cho chị ta và i đồng tiá»n lẻ và chị ta lại láºp lại lá»i cầu phúc vá»›i vẻ tôn kÃnh. Scarlett kinh hoà ng. Sao, má»™t cô gái mà lại Ä‘i ăn xin à ! Lại còn trÆ¡ trẽn đến thế! Nà ng thì chắc chăn sẽ chẳng bố thà cho lấy má»™t xu, bởi không lẽ gì mà lại không là m việc để tá»± kiếm sống, chị ta trông còn mạnh khá»e chán.
Những tiếng cưá»i oà vỡ, Scarlett quay lại xem chuyện gì đã xảy ra. Từ con đưá»ng nhá» má»™t toán lÃnh Ä‘ang Ä‘i tá»›i. Má»™t tên lÃnh Ä‘ang chá»c ghẹo cô gái ăn xin bằng cách dư dứ trước mặt cô má»™t đồng bạc nhưng không để cô gái vá»›i tá»›i được. Quân khốn khiếp! Nhưng hiện nà ng có thể chá» mong gì hÆ¡n nếu như nà ng cÅ©ng đóng vai cô ta, Ä‘i ăn xin trên đưá»ng phố! Vá»›i lại cái bá»n lÃnh nầy nữa!
Chắc chắn là chúng thô lá»— rồi cà ng khó mà coi chúng như những ngưá»i lÃnh thá»±c sá»±. Äúng là bá»n chúng có vẻ như những thứ đồ chÆ¡i vá»›i những bá»™ quân phục để Ä‘i diá»…u binh. Và o thá»i chiến, chúng chắc cÅ©ng chẳng là m nên trò trống gì hÆ¡n là đi diá»…u hà nh trong những dịp lá»….
Tạ Æ¡n Chúa, ở Ireland không có những tên lÃnh thá»±c thụ như lÅ© Yankee. Chẳng có lấy má»™t con rắn, cÅ©ng chẳng có lấy má»™t mống Yankee nà o.
Cuối cùng thì tên lÃnh cÅ©ng ném đồng tiá»n và o má»™t vÅ©ng bùn nổi bá»t lưa thưa rồi phá lên cưá»i vang vá»›i lÅ© bạn. Scarlett thấy Kathleen bấu chặt cánh tay Colum.
Anh gỡ hai tay cô em và tiến lại gần bá»n lÃnh và cô gái ăn xin. Chúa Æ¡i, lẽ nà o anh lại không bắt đầu bằng cách giảng giải cho bá»n há» phải cư xá» như những tÃn hữu công giáo tốt là nh sao! Colum xắn tay áo lên và Scarlett nÃn thở. Anh giống cha mình biết bao nhiêu! Anh định gây sá»± ư? Colum quì gối trên ná»n đưá»ng và nhặt đồng tiá»n trong vÅ©ng nước hôi thối. Scarlett thở phà o nhẹ nhõm. Nà ng sẽ không chút gì lo lắng cho Colum nếu như anh phải đối đầu vá»›i má»™t tên lÃnh sân khấu nầy, nhưng vá»›i năm tên má»™t lúc thì gay go quá, dù đó là má»™t ngưá»i trong dòng há» O Hara. HÆ¡n nữa, anh có cần phải gây lùm xùm lên đến thế vì má»™t cô gái ăn xin không?
Colum đứng dáºy, quay lưng vá» phÃa bá»n lÃnh. Rõ rà ng là chúng tá» ra khó chịu khi thấy kết quả cá»§a trò trêu cợt cá»§a chúng. Khi Colum cầm lấy tay ngưá»i thiếu phụ và cùng lùi xa ra vá»›i cô, thì chúng bá» Ä‘i và biến nhanh vá» hướng khác.
Thế là má»i chuyện cÅ©ng xong, Scarlett thầm nghÄ©, và chẳng để xảy ra tổn hại gì trừ chá»— đầu gối quần cá»§a Colum. Ôi chao, mình cứ giả sá» bá»n chúng đã gặp nhiá»u ngưá»i cÅ©ng là lynh mục như anh rồi. Buồn cưá»i tháºt, mình gần như lúc nà o cÅ©ng quên Ä‘iá»u nầy. Nếu như Kathleen không lôi mình dáºy khá»i giưá»ng và o lúc hừng sáng thì mình sẽ chẳng bao giá» còn nhá»› là phải Ä‘i lá»… trước khi đáp tà u lá»a.
Phần Ä‘i dạo quanh thà nh phố ở quảng trưá»ng còn cÅ©ng chẳng bao lâu. Trên kênh đà o Royal chưa nhìn thấy má»™t con tà u nà o và Scarlett không há» chia sẻ chút xÃu nà o sá»± phấn khởi cá»§a Jim Daly bởi anh thÃch đáp tà u lá»a đến Dublyn hÆ¡n là đi tà u thuá»·. Dublyn là cái giống gì vá»›i anh ta váºy! Adamstown, đó má»›i là nÆ¡i nà ng muốn đến.
Nà ng chẳng phải đợi lâu. Khi há» trở lại, nà ng đã nhìn thấy má»™t chiếc xe ngá»±a nhá» tồi tà n dừng trước quán rượu cá»§a Jim Daly. Má»™t ngưá»i Ä‘eo tạp dá» và chỉ mặc áo sÆ¡ mi Ä‘ang chất rương hòm cá»§a há» lên xe, các va ly đã được buá»™c và o phÃa sau. Nếu như hòm cá»§a Scarlett lúc nầy đã không còn nặng trịch như trước đó ở nhà ga khi Jim Daìy và Colum khiêng nó lên xe bò, thì cÅ©ng không má»™t ai chú ý. Khi đã chất các rương hòm xong xuôi, ngưá»i đà n ông mặc áo sÆ¡ mi trở và o quán rượu. Khi trở ra, anh ta báºn áo choà ng cá»§a xà Ãch và đội mÅ© chóp cao.
- Tôi cÅ©ng tên Jim, anh ta nói. Lên đưá»ng.
Scarlett bước lên xe và ngồi và o trong cùng, Kathleen ngồi cạnh nà ng, còn Colum ngồi trước mặt.
- Chúc thượng lộ bình an. Cả gia đình Daly cùng lên tiếng.
Từ bên trong của xe, Scarlett và Kathleen vẫy vẫy khăn tay. Colum mở nút áo vét và bỠmũ xuống.
- Anh không muốn buá»™c ai phải theo ý mình, anh thông báo, nhưng anh thá» ngá»§ má»™t chút xem sao. Thưa quà bà , tôi hy vá»ng là quà bà miá»…n chấp cho sá»± thoải mái cá»§a tôi.
Anh cởi giầy và chuồi ngưá»i ra, gác hai chân còn mang vá»› trên băng ghế, giữa hai phụ nữ trẻ.
Hai ngưá»i nhìn nhau rồi cÅ©ng cởi giầy bốt. Và i phút sau, má»—i ngưá»i đã dá»±a và o má»™t góc xe, đầu để trần, hai chân gác lên băng ghế bên cạnh Colum. Giá như mình mặc bá»™ đồ ở Galway thì dá»… chịu biết bao, Scarlett thở dà i. Má»™t cái móc gà i hình cá voi bằng và ng ở coóc xê là m cấn lưng nà ng. Thế nhưng rồi chỉ má»™t lát nà ng đã ngá»§ thiếp Ä‘i.
Má»™t lần nà ng tỉnh giấc là lúc cÆ¡n mưa bắt đầu Ä‘áºp và o khung cá»a kÃnh, những tiếng mưa gõ nhịp Ä‘á»u Ä‘á»u lại ru nà ng chìm và o giấc ngá»§. Khi nà ng mở mắt, mặt trá»i lại chói chang.
- Mình sắp đến chưa! Nà ng há»i giá»ng còn ngái ngá»§.
- Chưa, chúng ta còn phải đi thêm, Colum đáp.
Scarlett nhìn ra ngoà i và vỗ tay reo.
- á»’ đầy là hoa kỳa! Chỉ quÆ¡ tay là có thể hái được rồi, Colum, em van anh, mở cá»a ra. Äể em hái má»™t bó hoa. Chúng ta sẽ mở cá»a khi nà o dừng lại. Bánh xe Ä‘ang tung bụi mù lên kia kỳa.
- Nhưng em muốn hái hoa cơ.
- Äó chỉ là má»™t hà ng dâu, Scarlett thân yêu ạ. Em sẽ còn thấy nhiá»u hoa hÆ¡n nữa suốt dá»c đưá»ng vỠđến nhà mình.
- Cả ở phÃa bên nầy nữa đấy, em thấy đó, Kathleen nói.
Äúng như váºy, Scarlett nhìn nháºn. Má»™t thứ cây lạ đã nở rá»™, những cánh hoa mà u hồng tươi cÅ©ng ở ngay tầm vá»›i cá»§a Kathleen. Thế má»›i đúng là má»™t chuyến du lịch tuyệt vá»i vá»›i ngà n hoa chà o đón hai bên đưá»ng chứ! Khi Colum chợp mắt, thì nà ng đã nhẹ tay hạ khung cá»a kÃnh xuống.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:58 PM.
|

24-08-2008, 07:52 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 49
- Chúng ta sắp đến Ratharney rồi - Colum nói - Chỉ còn và i dặm nữa là đến quáºn Meath.
Kathleen thở phà o sung sướng. Äôi mắt Scarlett rá»±c sáng. Quáºn Meath. Cha mình đã nói đây giống như thiên đà ng và giá» thì mình hiểu được vì sao. Qua khung kÃnh xe, nà ng cảm thấy buổi chiá»u dịu mát, mùi hương thoang thoảng cá»§a những Ä‘oá hoa mà u hồng, pha lẫn trong mùi cá» nồng nà n bốc lên dưới ánh mặt trá»i từ những cánh đồng khuất sau những hà ng giáºu nầy, cùng mùi nồng nặc và dai dẳng cá»§a hà ng giáºu. ThÃch thú biết bao giá như chà ng có mặt ở đây cùng vá»›i mình nhỉ.
- Mình phải táºn hưởng Ä‘iá»u nầy gấp đôi, cả cho chà ng và cho mình. Nà ng hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu và nháºn ra dư vị ẩm ướt trong không khà mát rượi.
- Em nghÄ© là trá»i sẽ còn mưa nữa, nà ng nói.
- Mưa sẽ không lâu đâu, Colum trấn an. Sau cơn mưa, hương vị đồng nội còn tuyệt diệu hơn nữa.
Ratharney lướt qua nhanh khiến Scarlett không kịp nhìn thấy gì. Äá»™t nhiên, hà ng giáºu biến mất, má»™t bức tưá»ng dà i lá»›n lồ lá»™ xuất hiện, rồi qua cá»a xe, nà ng thấy mình đối diện vá»›i má»™t khuôn mặt Ä‘ang nhìn nà ng từ trong má»™t khung cừa sổ mở toang cao cùng tầm. Nà ng vẫn cố tránh đôi mắt xa lạ như vẫn còn ẩn hiện đâu có khi xe vượt qua dãy nhà cuối cùng và khi hà ng giáºu đã lại xuất hiện. Xe há» vẫn chạy Ä‘á»u.
Nhưng rồi chỉ má»™t lát sau, xe đã chạy cháºm lại. Con đưá»ng đã bắt đầu ngoằn ngoèo vá»›i những chá»— cá»§a gấp khúc. Nghiêng ngưá»i qua cá»a sổ, Scarlett cố thá» nhìn mặt đất phÃa trước xe.
- Mình đã và o quáºn Meath chưa, Colum!
- Sắp rồi.
Xe gần như chạy bước má»™t trượt qua má»™t căn nhà tranh nhá» xÃu khiến Scarlett có thá»i gian nhìn kÄ©. Nà ng mỉm cưá»i vá»›i cô bé gái tóc hoe Ä‘ang đứng trên ngưỡng cá»a và vẫy tay chà o. Cô bé cưá»i đáp lại, nụ cưá»i vá»›i hà m răng sún lại có vết ngồ ngá»™ lạ lùng. Căn nhà tranh là m Scarlett say sưa. Ngôi nhà được xây bằng đá và quét vôi vá»›i những cánh cá»a sổ nhá» hình vuông và khung cá»a sÆ¡n mà u Ä‘á». Cô bé không cao hÆ¡n ná»a cánh cá»a, và đằng sau là ánh lá»a báºp bùng trong căn phòng má» má».
Mái nhà còn lợp tranh Ä‘an thà nh những đưá»ng dây hoa ở chá»— giáp vá»›i các bức tưá»ng trông cứ như trong truyện thần tiên. Nà ng quay lại mỉm cưá»i vá»›i Colum.
- Nếu cô bé gái ấy tóc và ng thì em cứ ngỡ rồi sẽ gặp được ba chú gấu cho mà xem.
Qua bá»™ mặt thá»™n ra cá»§a Colum, nà ng nháºn ra rằng anh đă không hiểu nà ng định nói gì.
- Truyện Cô bé tóc và ng đấy mà !
Anh lắc đầu.
- Chúa ơi, anh Colum, đó là truyện thần tiên ấy mà . Ở Ireland không có truyện thần tiên chắc!
Kathleen phì cưá»i. Colum còn cưá»i rạng rỡ hÆ¡n.
- Scarlett thân yêu, anh không biết những truyện thần tiên lẫn truyện ba chú gấu cá»§a em nhưng nếu như em muốn nói đến những nà ng tiên thì quả là em đã chá»n đúng chá»— rồi. Ireland là xứ sở cá»§a những nà ng tiên.
- Anh ăn nói chẳng nghiêm chỉnh chút nà o cả!
- Anh nghiêm chỉnh nhất Ä‘á»i đấy. Em còn cần phải táºp là m quen vá»›i há», không thì em sẽ bị rầy rà to nữa kia. Phần lá»›n những nà ng tiên nầy, em cứ an tâm, không phải là dữ dằn quá đâu, lại có những bà tiên, ông tiên chẳng hạn như con yêu tinh đóng giầy, thì ai cÅ©ng muốn gặp.
Chiếc xe đột ngá»™t dừng lại. Colum nghiêng mình qua cá»a sổ. Khi anh ngoái cổ lại, anh không cưá»i nữa. Anh đưa tay ra trước mặt Scarlett và cầm lấy sợi dây da mở và đóng cá»a sổ. Anh giáºt mạnh và kéo khung cá»a kÃnh lên.
- Ngồi im, đừng nói gì với ai cả, anh dặn nho nhỠScarlett. Kathleen, em hãy giữ Scarlett ngồi yên.
Anh xỠvội giầy bất và nhoáng một cái anh đã buộc xong dây giầy.
- Chuyện gì váºy! Scarlett há»i.
- Suỵt - Kathleen kêu.
Colum mở cá»a xe, chụp vá»™i lấy mÅ©, bước xuống đưá»ng và khép cá»a xe lại. Mặt anh xám ngắt.
- Kathleen!
- Suỵt hệ trá»ng lắm, em. Im.
Má»™t tiếng súng nổ khô khốc và các cá»a kÃnh xe rung lên. Cá»a sổ đã đóng kÃn mà Scarlett và Kathleen vẫn nghe được tiếng má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘ang hét xa xa vá» phÃa trước. "Tên xà Ãch kia Cút Ä‘i! Chẳng có chuyện gì tò mò ở đây. Còn ông! Ông lynh mục! Quay và o cái há»™p kÃn cá»§a ông và biến Ä‘i mau cho!
Bà n tay Kathleen bấu chặt lấy bà n tay Scarlett.
Chiếc xe lắc lư và chầm cháºm ép sát và o bá» bên phải con đưá»ng hẹp. Nhánh cây cứng và gai nhá»n cà o cà o trên mặt da dà y. Cá»a sổ bất thần trở nên nguy hiểm, Kathleen tránh ra xa và ôm chặt lấy cô em há». Lại má»™t tiếng nổ nữa vang lên, và hai chị em giá»±t nảy ngưá»i.
Scarlett bấu chặt tay Kathleen.
- Chuyện gì váºy?
Chiếc xe tiến lên chầm cháºm, hai ngưá»i lại nhìn thấy má»™t mái nhà tranh thứ hai giống mái nhà tranh đã gợi cho Scarlett câu chuyện Cô bé tóc và ng. Äứng trong khung cá»a lá»›n mở toang là má»™t tên lÃnh mặc quân phục Ä‘en, khuyết áo và ng rá»±c, y Ä‘ang đặt hai cái ghế đẩu ba chân trên má»™t cái bà n trước mặt nhà . Bên trái lối và o là má»™t tên lÃnh khác mặc quân phục Ä‘ang ngồi trên lưng con ngá»±a hồng rắn rá»i, còn bên phải là Colum. Anh bình thản chuyện trò vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà đang khóc sướt mướt, tóc hoe loà xoà trên má, trên vai, khăn san Ä‘en để tuá»™t. Chị ta bế má»™t đứa bé trên tay; Scarlett nhìn rõ đôi mắt xanh lÆ¡ cá»§a đứa bé và những sợi tóc tÆ¡ hoe hoe trên đầu nó. Má»™t đứa bé gái, có lẽ là chị em sinh đôi vá»›i cô bé gái mỉm cưá»i ở căn nhà lúc nãy, Ä‘ang nức nở trong tạp dá» cá»§a mẹ nó. Hai mẹ con Ä‘á»u chân đất. Má»™t toán lÃnh chiếm giữ khoảng giữa đưá»ng gần má»™t cái giá ba chân to tướng bằng thân cây. Má»™t thân thứ tư được treo lÆ¡ lá»ng bằng sợi dây buá»™c trên đầu cái giá ba chân Ä‘ang Ä‘ong đưa.
- Nà o đi, Paddy(1), cút xéo! Viên sĩ quan hét lên.
Chiếc xe kêu cá»t kẹt và lắc mạnh dá»c hà ng rà o.
Scarlett cảm thấy Kathleen run lên bần báºt. Có chuyện gì khá»§ng khiếp đã xảy ra. Tá»™i nghiệp, ngưá»i đà n bà ấy dá»… chừng sắp ngất xỉu… hoặc phát Ä‘iên lên mất.
- Mình mong Colum có thể giúp được chị ta.
Ngưá»i đà n bà quị xuống. Chúa Æ¡i, chị ta ngất xỉu, sắp buông đứa bé mất thôi! Scarlett đưa tay lên nắm đấm cá»a xe, Kathleen chụp lấy cánh tay nà ng.
- Kathleen, để em…
- Khoan đã. Chúa ơi, chỠcái đã.
Giá»ng cô khẩn khoản và tuyệt vá»ng đến mức Scarlett đà nh bất động.
Quái, cái gì thế kia! Scarlett nhìn sững mà không sao tin và o mắt mình được. Ngưá»i mẹ đầm đìa nước mắt nắm tay Colum và ôm chầm lấy anh. Anh là m dấu thánh giá trên đầu chị ta rồi đỡ chị ta dáºy. Anh xoa đầu đứa bé gái, rồi đặt hai tay mình lên vai ngưá»i mẹ và xoay ngưá»i chị qua phÃa khác không được nhìn và o ngôi nhà nữa.
Chiếc xe tiến lên má»™t chút, má»™t tiếng súng khác lại nổ Ä‘oà ng sau xe. Chiếc xe nhÃch lên, tránh khá»i hà ng rà o, chạy ra giữa mặt đưá»ng.
- Xà Ãch, dừng lại! Scarlett hét lên trước khi Kathleen kịp giữ nà ng lại.
- Không thể có chuyện bỠrơi Colum lại đằng sau hỠđược.
- Không, Scarlett ạ, không, Kathleen van nà i.
Nhưng Scarlett đã mở cá»a ngay trước khi xe kịp dừng lại Nà ng bước xuống đưá»ng và cắm cổ chạy vá» phÃa có tiếng động, chăng thèm để ý đến chiếc váy Ä‘ang kéo lê trong bùn.
Cảnh tượng bà y ra là m nà ng khá»±ng lại, nà ng thét lên, kinh hoà ng. Cái thân cây treo lÆ¡ lá»ng giáng mạnh xuống bức tưá»ng cá»§a căn nhà , và má»™t phần mặt tiá»n đổ sụp kÃnh cá»a vỡ toang, mảnh thuá»· tinh văng tung tóe. Những thanh nẹp cá»a sổ rÆ¡i lả tả trong đám bụi mù cá»§a bức tưá»ng vôi đổ xuống, cánh cá»a mà u đỠgẫy gáºp lại.
Tiếng động nghe rợn ngưá»i - Ken két, răng rắc. Dưá»ng như là tiếng rú cá»§a má»™t sinh váºt. - Im lặng, rồi lại vang lên má»™t tiếng động khác, lách tách rồi gầm thét, nối lên cùng vá»›i mùi khói khét lẹt.
Scarlett nhìn thấy ba tên lÃnh vung cao những ngá»n Ä‘uốc và lá»a bắt cháy và o mái tranh. Nà ng bá»—ng nhá»› lại Ä‘oà n quân Sherman, như nhìn thấy lại những bức tưá»ng, những lò sưởi cháy sém cá»§a ngôi nhà Mưá»i hai cây sồi ở Dunmore, và bất giác nà ng rên lên Ä‘au đớn và hoảng sợ. Colum đâu rồi! Ôi, lạy Chúa, Ä‘iá»u gì đã xảy ra cho anh ấy!
Má»™t cái bóng mặc đồ Ä‘en bá»—ng hiện ra trong đám khói dà y đặc Ä‘ang cuồn cuá»™n xoáy trên đưá»ng.
- Nhanh lên, anh hét to với Scarlett. Lên xe mau.
Trước lúc nà ng nén được nỗi kinh hoà ng là m nà ng tê lyệt anh đã ở ngay bên cạnh và nắm chặt cánh tay nà ng.
- Nà o, Scarlett, không được cháºm trá»…. Chúng ta phải trở vá» nhà thôi, anh nghiêm giá»ng ra lệnh.
Chiếc xe lại vá»t nhanh trên con đưá»ng ngoằn ngoèo.
Ngá»a nghiêng giữa cánh cá»a sổ và cô chị há». Scarlett không còn biết gì nữa. Nà ng Ä‘ang còn run bần báºt vì cảnh tượng kỳ lạ và khá»§ng khiếp vừa trải qua. Chỉ khi chiếc xe chạy Ä‘á»u trong tiếng lắc lư Ä‘á»u Ä‘á»u, nà ng má»›i hoà n hồn và trở lại bình thưá»ng.
- Chúng là m cái trò gì ở đấy váºy! Nà ng há»i, giá»ng nghe lạc hẳn.
- Ngưá»i đà n bà tá»™i nghiệp ấy bị trục xuất khá»i nhà , Kathleen lạnh lùng đáp, và Colum cố sức an á»§i. Äáng lý ra em không nên can dá»± và o như thế, Scarlett. Em có thể gây phiá»n phức cho tất cả chúng ta.
- Nói nhỠnhẹ thôi, Kathleen, đừng quá nghiêm khắc thế, Colum chen và o. Scarlett không sao hiểu được cô ấy mới từ Mỹ qua mà .
Scarlett những muốn phản đối rằng nà ng đã nếm trải những Ä‘iá»u tệ hại, tệ hại hÆ¡n thế nữa, nhưng nà ng kiá»m lại. Nà ng muốn hiểu rõ hÆ¡n trước đã.
- Sao ngưá»i ta lại trục xuất chị ấy!
Há» không có tiá»n để trả tiá»n thuê nhà . Colum giải thÃch. Và điá»u khá»§ng khiếp là ngưá»i chồng đã ngăn cản cảnh sát thi hà nh nhiệm vụ khi hỠđến lần đầu. Anh ta đã hà nh hung má»™t tên lÃnh và hỠđã bắt nhốt anh ta, bá» lại vợ con anh má»™t mình cứ lo âu trông ngóng chồng.
- Buồn quá nhỉ! Thảo nà o chị trông đến thiểu não.
- Chị ta sẽ là m thế nà o, Colum!
- Chị ấy có má»™t ngưá»i chị ở trong căn nhà tranh gần đấy Anh đã đưa chị ta đến đó.
Scarlett nghe nhẹ bá»›t ngưá»i. Tháºt là đến tá»™i. Ngưá»i đà n bà tá»™i nghiệp xem ra đã tuyệt vá»ng. Nhưng má»i chuyện rồi cÅ©ng sẽ sá»›m tốt đẹp thôi. Bà chị nhất định phải ở trong căn nhà tranh cá»§a Cô bé tóc và ng, không xa là bao. Vá»›i lại, nói cho cùng, ai cÅ©ng phải có trách nhiệm thanh toán tiá»n thuê nhà chứ. Äối vá»›i quán rượu cá»§a mình cÅ©ng váºy thôi. Bản thân nà ng cÅ©ng phải lo sao tìm ngay má»™t ngưá»i thuê khác nếu như ngưá»i Ä‘ang thuê tìm cách quỵt nợ cá»§a nà ng. Còn ngưá»i chồng Ä‘ang hà nh hung má»™t ngưá»i lÃnh thì tháºt không sao tha thứ nổi. Chắc chắn anh ta hà nh động như váºy là phải ngồi tù. Äáng lý phải nghÄ© đến vợ con mình trước lúc là m chuyện ngu xuẩn ấy chứ.
- Nhưng tại sao há» lại phá sáºp căn nhà !
- Äể ngăn chặn những ngưá»i thuê nhà trở lại.
Scarlett đáp lại với ý nghĩ vừa thoáng qua trong đầu.
- Ngu ngốc tháºt! Ngưá»i chá»§ có thể cho ai khác thuê, chứ có gì đâu.
Colum trông có vẻ mệt lá».
- Ông ta không còn muốn cho thuê nữa. Căn nhà còn có má»™t mảnh đất và ông ta Ä‘ang muốn tiến hà nh việc ngưá»i ta gá»i là "táºp trung" ruá»™ng đất cá»§a ông ta. Ông ta sẽ biến tất cả thà nh đồng cá» và vá»— béo cho đà n gia súc rồi Ä‘em ra chợ bán. ChÃnh vì váºy, ông ta cứ tăng mãi tiá»n thuê nhà lên cho đến mức không còn ai đủ sức trả nổi. Ông ta chẳng thèm để ý đến việc cà y cấy trên đất Ä‘ai cá»§a ông ta nữa. Chồng và ngưá»i đà n bà đã biết có nà i nỉ cÅ©ng vô Ãch. Äiá»u ấy há» biết ngay từ đầu. Há» cố kiên trì và i tháng cho đến nay chẳng còn gì bán được để có tiá»n trả tiá»n nhà . Những tháng ngà y chỠđợi ấy đã âm ỉ nhen nhóm sá»± phẫn ná»™ cá»§a ngưá»i chồng và khiến anh ta, lyá»u ra tay má»™t phen. Còn vá» phÃa chị ta thì đó lại là ná»—i tuyệt vá»ng khi thấy chồng bất lá»±c. Cái con ngưá»i đáng thương vá»›i đứa trẻ sÆ¡ sinh trên tay đã lấy thân mình là m rà o cản giữa cái máy phá tưá»ng và căn nhà . Äó là tất cả những gì anh chồng đáng thương nầy có được để cảm thấy mình là má»™t thằng đà n ông.
Scarlett không biết trả lá»i sao. Nà ng không há» hình dung những chuyện như thế lại có thể xảy ra. Lại xảy ra vá»›i sá»± độc ác đến như thế. Bá»n Yankee quả là còn tồi tệ hÆ¡n, nhưng đó là trong thá»i kỳ chiến tranh. Chẳng có gì giống cái cách phá rụi tất cả chỉ để có nhiá»u cá» hÆ¡n cho bò. Tá»™i nghiệp ngưá»i đà n bà . Äó cÅ©ng có thể là Maureen vá»›i Jacky lúc nó còn bé xÃu.
- Anh có chắc là chị ta sẽ đến nhà chị mình không?
- Chị ta đã hứa, và chị ta chắc không phải là loại ngưá»i nói dối đối vá»›i lynh mục.
- Váºy thì má»i việc rồi sẽ tốt đẹp thôi phải không?
Colum mỉm cưá»i.
- Em đừng có lo lắng là m gì, Scarlett ạ. Má»i việc rồi sẽ tốt đẹp thôi.
- Cho đến lúc nông trại cá»§a bà chị cÅ©ng bỉ "táºp trung".
Kathleen nói, giá»ng khà n khà n. Mưa lại bắt đầu Ä‘áºp mạnh và o cá»§a kÃnh. Nước chảy cả và o trong xe, gần chá»— đầu cá»§a Kathleen, nÆ¡i mà những gai nhá»n cá»§a hà ng dáºu đã là m toạc mui xe.
- Colum, anh là m Æ¡n cho em mượn cái khăn tay lá»›n cá»§a anh để bÃt cái lá»— thá»§ng ấy lại. Kathleen cưá»i há»i. Và liệu anh có thể tìm được má»™t lá»i kinh nà o để cầu cho trá»i nắng mau trở lại không?
Sao mà cô nà ng còn có thể cưá»i vui được sau bao chuyện như váºy, lại còn thêm cái lá»— thá»§ng khá»§ng khlếp kia, nước mưa cứ luồn à o à o qua nữa chứ! Chúa Æ¡i, Colum lại còn cưá»i được vá»›i cô nà ng nữa.
Lúc nầy, xe Ä‘ang lao nhanh và lao nhanh hÆ¡n nữa. Lão xà Ãch chắc phát khùng lên rồi. Chỉ cách ba bước phÃa trước. Chẳng còn ai có thể nhìn thấy được gì trong má»™t tráºn mưa như trút trên má»™t con đưá»ng cháºt hẹp đến thế và vá»›i chừng ấy khúc quanh. Xe đến bung tấm vải bạc ra mất thôi!
- Scarlett, em có thấy những con ngá»±a tuyệt vá»i cá»§a Jim Daly bá»—ng sung sức hÆ¡n không! Chúng tưởng là đang ở trên trưá»ng Ä‘ua. Nhưng anh chỉ biết có thể tìm được môi trưá»ng Ä‘ua như thế ở quáºn Meath. Chúng ta Ä‘ang vá» gần đến nhà , Ä‘iá»u đó chắc chắn rồi. Tốt hÆ¡n cả là anh nói vá»›i em má»™t chút vá» những con yêu tinh kẻo lúc em gặp má»™t trong những nhân váºt nhá» bé nầy thì lại không biết đó là ai.
Äá»™t nhiên, mặt trá»i nghiêng nghiêng rá»i chiếu trên những cá»a sổ còn đẫm nước mưa, biến những giá»t nước thà nh muôn ngà n sắc cầu vồng ly ti. Scarlett nghÄ© quả có Ä‘iá»u gì đó tháºt kỳ lạ khi nhìn cÆ¡n mưa và mặt trá»i kế tiếp nhau như thế mà không có má»™t phút gián Ä‘oạn. Nà ng ngoái đầu lại nhìn Colum.
- Cảnh nầy, em cứ nói như nó là hình ảnh mô phá»ng lại cuá»™c diá»…u hà nh ở Savannah thôi Scarlett ạ, Colum mở đầu. Và anh có thể nói là má»™t Ä‘iá»u tốt, chúng mà giáºn dữ thì khá»§ng khiếp, và chúng sẽ huy động hết thẩy ba con trong cái thế giá»›i huyá»n bà cá»§a chúng để giúp chúng trả thù. Còn ở Ireland, nÆ¡i chúng được kÃnh trá»ng, chúng không há» là m phiá»n ai nếu chẳng ai là m phiá»n chúng. Chúng tìm má»™t nÆ¡i thoải mái và trú ngụ tại đó để yên ổn là m công việc đóng giầy cá»§a mình. Nhưng, hãy chú ý chúng không bao giá» tụ há»p thà nh nhóm vì lẽ yêu tinh là kẻ đơn độc: Con ở chá»— nầy con ở chá»— khác, đến mức - mà nếu như ngưá»i ta nghe được kha khá chuyện kể thì cuối cùng ngưá»i ta có thể tìm thấy chúng ở má»—i con suối và má»—i viên đá ở khắp xứ sở nầy.
Ngưá»i ta nháºn ra sá»± hiện diện cá»§a yêu tinh là theo tiếng gõ tốc tốc trên đế và gót giầy. Bởi thế nếu ai len lá»i lặng lẽ như con sâu, thì có lúc bắt gặp. Có ngưá»i quả quyết hỠđã nắm được tay hoặc chân cá»§a yêu tinh, nhưng thưá»ng má»i ngưá»i Ä‘á»u cho rằng chỉ cần nhìn thẳng và o nó là có thể bắt giữ được nó.
"Nó sẽ van xin em thả cho nó Ä‘i, Colum kể tiếp, nhưng em phải từ chối đấy nhé. Nó sẽ hứa thá»±c hiện má»i Ä‘iá»u ước cá»§a em, nhưng nó cÅ©ng nói dối thuá»™c loại chú cuá»™i đấy, nên nhất thiết là em không được tin nó. Nó sẽ nhát em bằng bao chuyện rùng rợn, nhưng nó không thể là m hại em được gì đâu, bởi váºy đừng thèm để tâm đến những lá»i khoác lác cá»§a nó. Cuối cùng, nó buá»™c phải chuá»™c lại tá»± do cá»§a nó bằng cách nhưá»ng lại cho em kho tà ng nó cất giấu đâu đó gần đấy ở má»™t chá»— kÃn đáo.
"Ôi má»™t kho tà ng vô táºn! Má»™t hÅ© và ng đầy ắp, có lẽ chẳng đáng gì cả đối vá»›i má»™t con mắt non ná»›t, nhưng nó lại được tạo ra theo mẹo lừa cá»§a loà i yêu tinh: nó không há» có đáy, thế nên em có thể lấy được và ng mãi mãi cho đến lúc chết mà và ng vẫn còn nguyên.
"Tất cả những thứ đó, nó sẽ cho em hết để dà nh lại tá»± do bởi sá»± kết bạn không là m nó thÃch thú. Nó là má»™t kẻ cô độc và nó muốn được sống như thế bằng má»i giá.
Nhưng quỉ quyệt và ngỠvực là bản chất của nó, thế nên nó gần như luôn có thể đánh lừa được sự canh chừng của những kẻ bắt giữ nó bằng cách là m cho hỠlơ đễnh.
Váºy nếu em lÆ¡i tay xiết, hoặc mắt em lÆ¡ thì nó sẽ biến mất ngay láºp tức, và em chẳng tìm được nguồn cá»§a cải nà o khác ngoà i việc kể lại má»™t cuá»™c phiêu lưu vừa trải qua".
- Cả việc nhìn thẳng để có được cả má»™t kho tà ng thì vá»›i em xem ra chẳng khó khăn gì lắm. - Scarlett bắt bẻ - Chuyện anh kể tháºt phi lý.
Colum phì cưá»i.
- Scarlett thân yêu, vá»›i loại ngưá»i có đầu óc thá»±c tế và thÃch thú là m ăn như em thì loà i yêu tinh lại đặc biệt thÃch lừa gạt. Chúng biết chúng có thể là m được Ä‘iá»u chúng muốn, bởi không bao giá» em muốn chấp nháºn rằng chúng có trách nhiệm. Nếu như em chợt nghe những tiếng gõ nho nhá» khi Ä‘i dạo trên má»™t con đưá»ng, thì không bao giá» em lại chịu cất công dừng lại để nhìn.
- Có chứ, giá như em tin và o những chuyện vớ vẩn ấy.
- Em thấy đấy! Em có tin đâu và em có dừng lại đâu.
- á»i chà chà , Colum! Em biết anh định là m gì rồi. Anh chê em là không được cái gì cả ngay ở nÆ¡i chẳng có gì để tóm chứ gì.
Nà ng đã bắt đầu pháºt ý. Những trò chÆ¡i chữ và thá» trà là má»™t mảnh đất trÆ¡n trượt, và chẳng để là m gì cả.
Nà ng không hiểu rằng Colum đã muốn là m nà ng quên đi cảnh trục xuất hồi nãy.
- Anh đã nói vá» Molly cho Scarlett biết chưa, anh Colum! Kathleen há»i. Em thấy là Scarlett có quyá»n được biết đấy.
Scarlett láºp tức quên hết lÅ© yêu tinh. Nà ng hiểu ngay đây chỉ là những chuyện ngồi lê đôi mách và nà ng cảm thấy thÃch thú.
- Molly là ai váºy!
- Äó là ngưá»i đầu tiên cá»§a dòng há» O Hara ở Adamstowm mà em được gặp, Colum thông báo. Äó là chị cá»§a Kathleen và anh.
- Chị cùng cha khác mẹ chứ, Kathleen chữa lại. Quá khác mẹ nữa đấy, theo ý em.
- Kể cho em nghe Ä‘i, Scarlett há»i, và khuyến khÃch.
Câu chuyện tháºt dà i dòng và chỉ kết thúc khi hỠđến nÆ¡i, nên Scarlett không còn nghÄ© đến bao dặm đưá»ng mình đã vượt qua. Nà ng lắng tai nghe kể vá» gia đình cá»§a chÃnh mình.
Nhá» thế, nà ng biết được Kathleen và Colum cÅ©ng là hai anh em cùng cha khác mẹ. Patrick, cha há» là má»™t trong số những ngưá»i anh cá»§a Gerald - đã ba lần lấy vợ.
Dòng há» trưởng cá»§a ông gồm có Jamie, đã di cư đến Savannah, và Molly xinh đẹp, như Colum nháºn xét.
- Có lẽ là xinh đẹp khi chị ấy còn trẻ thôi, Kathleen nhượng bá»™. Khi ngưá»i vợ cả chết, Patrick tái hôn vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà sau nầy là mẹ cá»§a Colum. Rồi khi ngưá»i vợ thứ hai chết, ông lại cưới mẹ cá»§a Kathleen cÅ©ng là mẹ cá»§a Stephen.
- Cái anh chà ng lầm lì ấy, Scarlett thầm bình luáºn. Ở Adamstowm nà ng sẽ gặp ngưá»i anh chị há» O Hara.
- Má»™t số cÅ©ng đã có con, tháºm chà đã có cháu. Patrick - Chúa rước lấy lynh hồn ông - đã chết mưá»i lăm năm trước, ngà y 1 1 tháng mưá»i má»™t.
Lại còn có bác Daniel, hiện còn sống vá»›i con cháu. Trong số nầy có Matt và Gerald đã đến ở Savannah, nhưng cÅ©ng còn đến sáu ngưá»i con còn ở lại Ireland.
- Em không sao nhớ hết được tất cả. Scarlett lo lắng.
Nà ng còn lẫn lá»™n nhiá»u con cháu cá»§a dòng há» O Hara ở Savannah.
- Äó là Colum chỉ má»›i bắt đầu chuyện đơn giản nhất đấy Kathleen đáp. Ở nhà Molly, không còn ai khác thuá»™c dòng há» O Hara ngoà i chị, nhưng chị ấy lại rất thÃch chối bá» dòng há» cá»§a mình.
Sau câu bình phẩm chua cay cá»§a Kathleen, Colum giải thÃch cho Scarlett tình cảnh đặc biệt cá»§a Molly. Chị ấy đã cưới má»™t ngưá»i tên là Robert Donahue, má»™t ngưá»i già u có, chá»§ má»™t nông trại phát đạt rá»™ng hÆ¡n năm mươi hecta. Ngưá»i Ireland gá»i đó là loại "chá»§ trại cứng". Lúc đầu Molly là m công việc bếp núc ở gia đình Donahue, rồi khi vợ ông ta chết, chị ấy trở thà nh vợ kế, sau má»™t thá»i gian để tang cho phải phép và trở thà nh dì ghẻ cá»§a bốn đứa con. Từ cuá»™c hôn nhân thứ hai nầy đã ra Ä‘á»i năm đứa con nữa - đứa con đầu đặc biệt là nh lặn và mạnh khá»e dù đẻ non - nhưng tất cả giỠđã trưởng thà nh và tá»± lo được rồi.
Molly quan tâm rất Ãt đến quan hệ dòng máu O Hara cá»§a mình, Colum nói thêm, giá»ng bình thản, còn Kathleen thì cưá»i khẩy, nhưng có lẽ bởi vì chị ấy đã cưới ông chá»§ đất cá»§a há». Robert Donahue Ä‘em đất Ä‘ai cho nông dân lãnh canh, ngoà i số đất Ä‘ai do chÃnh ông canh tác lấy ông còn cho gia đình O Hara thuê lại má»™t trang trại nhá».
Kế đó, Colum kể tên tất cả con cháu cá»§a Robert, nhưng Scarlett đã quyết định tránh né hết má»i tên tuổi bằng cách gói ghém lại trong má»™t từ "háºu duệ". Bởi váºy nà ng chỉ lÆ¡ đễnh nghe mãi cho đến lúc anh kể đến bà ná»™i cá»§a nà ng.
- Bà nội Katie Scarlett hiện vẫn ở căn nhà tranh mà chồng bà đã xây dựng khi là m đám cưới và o năm 1789.
Không gì có thể thuyết phục bà dá»i Ä‘i nÆ¡i khác. Bố anh cÅ©ng là bố cá»§a Kathleen lấy vợ lần đầu và o năm 1815, và ngưá»i vợ cá»§a bố đến sống vá»›i bố trong ngôi nhà đã đông nghẹt ngưá»i. Khi con cái lần lượt ra Ä‘á»i, bố đã cho xây bên cạnh đó má»™t ngôi nhà lá»›n đủ chá»— cho cả má»™t gia đình ngà y cà ng đông thêm và má»™t cái giưá»ng tháºt êm ấm đà nh cho mẹ mình lúc tuổi già . Nhưng bà ná»™i lại chẳng thèm biết những chuyện ấy. Và thế là Sean sống ở căn nhà tranh cùng vá»›i bà , còn các cô con gái - trong đó có Kathleen đây - thì lo việc ná»™i trợ.
Khi không có cách gì thoát khá»i thôi, Kathleen nói thêm. Tháºt ra, bà ná»™i cÅ©ng chẳng đòi phải đỡ đần nhiá»u nhặn gì ngoại trừ việc quét dá»n, lau chùi bụi báºm đôi chút. Nhưng Sean thì lại không từ nan má»™t cố gắng nà o để tìm cho ra những vết bùn trên ná»n nhà đã sạch bóng.
Ôi cái con ngưá»i ấy quấy rầy chúng tôi vá»›i bao chuyện vá may! Anh ta có thể ném cho mình má»™t cái áo rách bươm trước khi mình chưa kịp khâu xong nút. Sean là em cá»§a Molly và là cùng cha khác mẹ vá»›i chúng anh đây. Tháºt là má»™t kiểu ngưá»i tồi tệ, cÅ©ng biếng nhác gần như Timothy mặc dù lá»›n hÆ¡n nó những hai mươi tuổi.
Äầu óc Scarlett quay cuồng. Nà ng không còn dám há»i Timothy là ai, sợ rằng lại bị giáng cho hà ng tá tên tuổi khác nữa.
Dù sao, Ä‘iá»u ấy cÅ©ng chẳng còn kịp nữa, Colum đã hạ cá»a kÃnh và gá»i ngưá»i xà Ãch:
- Xin cháºm lại, Jim à , để tôi có thể bước ra và ngồi cạnh anh chứ. Sắp phải rẽ rồi, và tôi phải dẫn đưá»ng cho anh.
Kathleen nắm lấy tay áo anh.
- á»’ Colum, anh có muốn em bước xuống cùng vá»›i anh và đi bá»™ vá» nhà không! Em không thể chỠđược nữa. Scarlett, em không phiá»n là chị không Ä‘i cùng em đến nhà Molly, phải không?
Bao hy vá»ng rá»±c sáng trong nụ cưá»i cá»§a cô khiến Scarlett sẵn sà ng chấp nháºn dù nà ng không mong muốn có và i phút được yên thân má»™t mình.
Chắc chắn nà ng không thể bất thần đến nhà ngưá»i đẹp cá»§a dòng há» O Hara - dù nay đã phai tà n - vá»›i bá»™ mặt khô héo như thế nầy lại không thấm ướt chiếc khăn tay để lau bá»›t bụi đưá»ng trên mặt và trên giầy bốt cá»§a mình - Sau đó thì chỉ cần má»™t chút nước hoa đựng trong cái lá» bạc mà nà ng để sẵn trong xách tay - má»™t chút phấn và có thể là má»™t chút son môi phÆ¡n phá»›t.
Chú thÃch:
(1) Paddy, tên gá»i tắt cá»§a Patricia, biệt danh hà m ý xấu vá»›i ngưá»i Ireland.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:58 PM.
|

24-08-2008, 07:53 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 50
Con đưá»ng dẫn đến nhà Molly Ä‘i qua giữa má»™t vưá»n táo nhá». Hoà ng hôn đã nhuá»™m mà u tÃm nhạt những cà nh cây trổ hoa mà trông như sá»§i bá»t trên ná»n trá»i xanh sẫm. Những bồn hoa thẳng hà ng bao quanh ngôi nhà vuông vắn. Tất cả Ä‘á»u thẳng lối ngay hà ng.
Trong nhà cÅ©ng thế. Ghế nhồi lông Ä‘á»u có tấm phá»§ đầu bà n nà o cÅ©ng trải khăn đăng ten hồ cứng, lò sưởi bằng đồng bóng loáng, ngá»n lá»a than sáng trong, không gợn má»™t chút tro.
Molly cÅ©ng tươm tất không chê và o đâu được, cả trong cá» chỉ lẫn cách ăn mặc. Chiếc áo mà u rượu vang cá»§a chị Ä‘Ãnh quanh hà ng chục cái nút bạc, tất cả Ä‘á»u sáng bóng, và mái tóc sẫm vén gá»n trong chiếc mÅ© trùm đầu xinh xắn thêu rua và tô Ä‘iểm thêm những mảnh riá»m đăng ten. Chị đưa hết má nầy đến má khác cho Colum hôn, rồi rối rÃt bà y tá» "ngà n lá»i chúc mừng" vá»›i Scarlett khi nà ng được giá»›i thiệu vá»›i chị.
Chị đã không hỠđược báo trước vá» chuyến thăm cá»§a nà ng. Scarlett có cảm giác dá»… chịu, mặc dù Molly có má»™t sắc đẹp không sao chối cãi được. Thoáng nhìn, Scarlett đã thấy chị có nước da sáng và mịn, là n da thanh tú nhất mà Scarlett chưa bao giá» gặp, và không má»™t quầng thâm, má»™t bá»c dưới mà nà o là m lu má» vẻ ngá»i sáng ở đôi mắt xanh cá»§a chị. Quả đã thấp thoáng nét kẻ ở Ä‘uôi mắt nhưng thá»±c sá»± chưa có má»™t nếp nhăn nâo, hoạ chăng chỉ ở giữa cánh mÅ©i và khóe miệng mà điá»u nầy thì ở những cô gái trẻ cÅ©ng có. Scarlett vắn tắt đánh giá như váºy. Colum chắc đã lầm, Molly chưa thể đến tuổi năm mươi.
- Chị Molly, em rất sung sướng được gặp chị và em rất biết Æ¡n chị đã sẵn lòng cho em ở trong ngôi nhà xinh đẹp cá»§a chị, Scarlett tÃu tÃt.
Không chỉ là ngôi nhà là tuyệt vá»i, phòng khách cÅ©ng sạch bóng như má»™t đồng xu má»›i nhưng không lá»›n hÆ¡n là bao so vá»›i căn phòng nhá» nhất trong ngôi nhà cá»§a nà ng ở phố Pêcher.
- Chúa Æ¡i, anh Colum, sao anh lại có thể bá» Ä‘i và để em má»™t mình ở đây váºy! Sáng hôm sau nà ng phà n nà n. Cái lão Robert nầy là má»™t gã chán nhất trên Ä‘á»i nầy, lúc nà o cÅ©ng cứ chỉ nói vá» những con bò cái cá»§a lão - Ôi, trá»i đất Æ¡i. Và vá» lượng sữa mà má»—i con bò cho được. Em có cảm giác là rồi em sẽ rống lên như bò trước lúc ăn tối xong mất thôi. Lão ta cứ luôn miệng nhắc Ä‘i nhắc lại đây là bữa cÆ¡m tối chứ không phải bữa cháo tối. Có quái gì khác nhau đâu!
- Buổi tối ở Ireland, ngưá»i Anh ăn cÆ¡m, còn ngưá»i Ireland lại ăn cháo.
- Nhưng há» có phải là ngưá»i Anh đâu!
- Há» chỉ mong sao được thế. Robert đã uống má»™t ly Whisky trong lâu đà i vá»›i ngưá»i quản lý cá»§a ngà i bá tước, ngà y mà ông ta Ä‘em đến cho ông ná» tiá»n thuê đất. Colum, anh cứ giỡn hoà i!
- Scarlett thân yêu, anh chỉ cưá»i chứ có giỡn đâu. Dù sao thì cÅ©ng đừng lo lắng quá, Ä‘iá»u quan trá»ng là nên biết giưá»ng ngá»§ cá»§a em có êm ái không.
- Tất nhiên rồi. Nhưng em mệt quá nên có ngá»§ trên đống lõi ngô em cÅ©ng cứ đánh thẳng giấc. Thú tháºt được Ä‘i bá»™ thì tháºt là thÃch. Ngà y hôm qua, đã là má»™t chuyến Ä‘i dà i rồi còn gì. Nhà bà ná»™i còn xa không?
- Một phần tư dặm nữa thôi, không hơn đâu, đi theo thung lũng nầy.
- "Thung lÅ©ng". Anh dùng từ nghe hay tháºt! Äáng lý phải nói là "đưá»ng mòn" đối vá»›i má»™t con đưá»ng đất như thế nầy. Vá»›i lại, cÅ©ng chẳng có rà o giáºu gì cả. Em nghÄ© em sẽ cho trồng những rặng cây như thế nầy ở Tara, thay cho những hà ng rà o. Phải bao lâu những bá» giáºu má»›i dà y được như thế nầy!
Cái đó tuỳ em trồng cây gì. Cây gì dá»… trồng trong quáºn Clayton! Hoặc em có loại cây nà o có thể cắt thấp được không?
Scarlett nháºn xét, Colum là má»™t lynh mục, mà lại có má»™t hiểu biết đáng ngạc nhiên vá» má»i cách thức trồng trá»t khi anh giảng giải vá» nghệ thuáºt và phương pháp dâm trồng má»™t hà ng giáºu. Nhưng anh còn phải há»c há»i nhiá»u vá» cách ước lượng khoảng cách. Con đưá»ng mòn hẹp khúc khuá»·u dà i hÆ¡n má»™t phần tư dặm nhiá»u.
Äá»™t nhiên, há» gặp má»™t cánh rừng thưa. Trước mặt há» là má»™t mái nhà tranh tưá»ng trắng và những cánh cá»a sổ xinh xắn vá»›i nẹp cá»a xanh như vừa được sÆ¡n lại. Từ lò sưởi luồng khói dà y đặc vạch má»™t đưá»ng thẳng má» trên ná»n trá»i sáng, và má»™t con mèo Ä‘ang ung dung trên mép cá»a sổ mở toang.
- Dá»… thương tháºt, anh Colum ạ! Sao ngưá»i ta có thể giữ cho nhà được trắng toát như kia nhỉ! Nhá» trá»i mưa chăng!
Nà ng đã đếm được ba tráºn mưa rà o chỉ trong má»™t buổi tối ngay trước giá» Ä‘i ngá»§. Và con đưá»ng lầy lá»™i khiến cho nà ng nghÄ© rằng trá»i đã phải đổ mưa trong lúc nà ng ngá»§.
- CÅ©ng má»™t phần do ẩm ướt đấy, Colum mỉm cưá»i thừa nháºn.
Anh cảm thấy hà i lòng khi thấy nà ng không hỠphà n nà n vỠcuộc dạo chơi nầy đã là m áo và giầy bốt của nà ng lem luốc.
- Nhưng tháºt ra, anh nói tiếp, là bởi vì chúng ta đến đúng lúc. Ngưá»i dân ở đây sÆ¡n phết lại nhà cá»a hai lần trong năm, dịp Giáng sinh và Phục sinh. Cả trong lẫn ngoà i, quét vôi và sÆ¡n lại. Nà o, chúng ta đến xem bà ná»™i có Ä‘ang còn nghỉ ngÆ¡i không.
- Em cảm thấy đầu óc căng thẳng, Scarlett thú nháºn.
Nà ng không nói vì sao. Thá»±c ra nà ng ngà i ngại không biết con ngưá»i sống đến trăm tuổi trông ra là m sao. Rồi nếu như khi nhìn thấy bà ná»™i, nà ng lại buồn nôn thì sao! Nà ng sẽ phải là m gì!
- Chúng ta sẽ không ở lâu đâu, Colum như Ä‘á»c được hết ý nghÄ© cá»§a nà ng, trấn an. Kathleen Ä‘ang chá» chúng ta uống trà .
Scarlett cùng anh Ä‘i vòng quanh căn nhà để và o bằng cá»a trước. PhÃa trên cánh cá»a xanh Ä‘ang mở, nhưng nà ng không sao nhìn được bên trong, có chăng là những mảng tối. Vá»›i lại, ở đó Ä‘ang bốc ra má»™t mùi lạ, như là mùi đất có dư vị hÆ¡i chua chua. Scarlett cau mà y. Có phải đó là mùi cá»§a ngưá»i già chăng!
- Em đã ngá»i thấy mùi lá»a than bùn chưa Scarlett!
- Thế là em hÃt được trái tim tháºt sá»± nồng ấm cá»§a Ireland đấy. Lá»a than ở nhà Molly là theo phong tục ngưá»i Anh.
Còn lá»a than bùn má»›i là biểu tượng cho mái ấm gia đình thá»±c sá»±. Maureen nói vá»›i anh có nhiá»u đêm chị ấy đã mÆ¡ vá» nó và khi trở giấc, trái tim chị cứ bồi hồi ná»—i nhá»› quê. Anh tÃnh sẽ Ä‘em đến cho chị ấy và i viên nhá» khi nà o chúng trở lại Savannah.
Tò mò, Scarlett hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i, quả là má»™t mùi vị kỳ lạ, như là khói nhưng lại không hoà n toà n như thế. Nà ng bước qua cánh cá»a thấp và theo Colum và o bên trong, vừa Ä‘i vừa nháy mắt cho quen vá»›i bóng tối lá» má».
- Cuối cùng thì cháu đã đến đấy ư, Colum O Hara? Nà o bà muốn biết, cháu có Ä‘em Molly đến không, như Bridie đã hứa đưa chÃnh con gái cá»§a Gerald đến thăm bà !
Giá»ng bà đục nhưng không có vẻ gì là khản, chứ đừng nói thá»u thà o. Scarlett cảm thấy nhẹ nhõm và chút gì đó thÃch thú. Quả đây là mẹ cá»§a nà ng mà cha nà ng vẫn hằng nhắc đến.
Nà ng bước đến trước Colum và quì gối dưới chân bà lão đang ngồi trong ghế bà nh gỗ trên lò sưởi.
- Con là con gái của Gerald đây, thưa nội. Cha con đã đặt tên của nội cho con, Katie Scarlett.
Bà Katie Scarlett ngưá»i nhá» nhắn, tóc nâu, da sạm qua gần má»™t thế ká»· dãi dầu nắng gió và tuyết sương. Khuôn mặt tròn nhăn theo như má»™t trái táo cất lâu ngà y đét iại. Nhưng đôi mắt xanh nhạt vẫn tinh anh. Má»™t tấm khăn san bằng len xanh dà y phá»§ trên cổ và đôi vai, hai đầu khăn phá»§ xuống gối. Mái tóc mượt trắng xoá vén trong chiếc mÅ© len trùm đầu mà u Ä‘á».
- Nà o để nội nhìn rõ cháu xem nà o, cháu gái của nội.
Những ngón tay mảnh khảnh của b.à nâng cằm Scarlett lên.
- Trá»i đất thánh thần Æ¡i! Bà bảo, nó nóì đúng. Nó có cặp mắt xanh như mắt mèo.
Bà vội và ng là m dấu thánh giá.
- Äôi mắt ấy cá»§a cháu từ đâu mà có nhỉ! Bà nói tiếp. Bà rất muốn biết đấy. Bà nghÄ© Gerald chắc phải say mệt khi nó viết thư báo cho bà hay vá» mẹ cháu. Nà o, cháu Katie Scarlett, cháu thá» nói cho bà nghe mẹ yêu dấu cá»§a cháu Ãt nhiá»u là có phép phù thuá»· phải không?
Scarlett mỉm cưá»i.
- Mẹ cháu là một nữ thánh thì đúng hơn, nội ạ.
- Tháºt sao! Mà lại lấy Gerald cá»§a bà ! Tháºt là lạ lùng! Hoặc có thể là khi cưới vợ nó là m cho vợ trở thà nh thánh nữ. Nà o nói cho bà biết Gerald cá»§a cháu có còn thÃch gây gổ cho đến cuối Ä‘á»i không! - Xin Chúa cứu lấy lynh hồn nó.
- Con e rằng cha con vẫn thế thôi, nội ạ.
Những ngón tay bà đẩy nà ng ra.
- Cháu e váºy sao! Còn bà , bà lại tháºt sung sướng. Bà đã cầu nguyện để nước Mỹ đừng là m há»ng nó. Colum, cháu đốt cho bà má»™t ngá»n nến tạ Æ¡n ở nhà thá» nghe.
- Cháu sẽ không quên đâu.
Äôi mắt nhăn nheo lại chăm chăm nhìn Scarlett.
- Cháu trông không chút ác ý nà o, Katie Scarlett ạ. Ná»™i bá» qua hết má»i Ä‘iá»u cho cháu.
Khuôn mặt bà chợt nở rạng má»™t nụ cưá»i, bắt đầu từ đôi mắt. Äôi môi xinh xắn cá»§a bà hé mở, chan chứa yêu thương. Trên hai hà ng lợi mà u hồng đỠnhư hai cánh hoa không còn má»™t cái răng nà o.
- Bà sẽ cho thắp thêm má»™t ngá»n nến nữa vì Chúa đã ban phúc cho bà được nhìn thấy cháu táºn mắt trước khi xuôi hai tay xuống mồ.
Hai mắt Scarlett đầm đìa nước mắt.
- Con cảm ơn nội.
Có gì đâu, có gì đâu, bà Katie Scarlett phản đối. Còn bây giá», Colum cháu hãy đưa con bé Ä‘i. Äã đến giá» bà nghỉ ngÆ¡i má»™t chút.
Bà nhắm mắt, và cằm gục xuống trên ngá»±c được nÃch chặt quần áo cho ấm.
Colum lướt nhẹ tay lên vai Scarlett.
- Chúng ta đi được rồi.
***
Kathleen bước ra khá»i căn nhà kế bên, vừa chạy vừa Ä‘uổi đà n gà mái tứ tán.
- Scarlett, xin má»i và o nhà , cô kêu lên vui vẻ. Trà đã hãy trong bình và còn có cả bánh mì tròn barm brack nóng hổi để đãi em nữa đấy.
Scarlett lại má»™t lần nữa ngạc nhiên vá» sá»± biến đổi cá»§a Kathleen, cô ấy trông tháºt hạnh phúc. Và tháºt mạnh khá»e. Cô trưng diện những thứ mà Scarlett vẫn xem như má»™t sá»± nguỵ trang: má»™t cái váy nâu để hở mắt cá chân, bên trong là những váy phồng mà u xanh và và ng. Cô vén má»™t bên váy giắt lên thắt lưng tấm tạp dá» dệt tại nhà để hở những cái váy phồng. Nhưng sao Kathleen lại để chân trần và đi đất váºy, trong khi lẽ ra đôi vá»› sá»c có thể hoà n tất cách trang sức xinh đẹp cá»§a cô?
Scarlett định bụng sẽ nói Kathleen qua ở cùng vá»›i nà ng bên nhà Molly. Mặc dù không há» giấu giếm ác cảm cá»§a mình đối vá»›i ngưá»i chị cùng cha khác mẹ, Kathleen vân có thể chịu đựng được mươi bữa, vá»›i lại Scarlett lại Ä‘ang rất cần đến nà ng. Molly có má»™t ngưá»i đầy tá»› là m nhiệm vụ hầu phòng, nhưng cô bé tá»™i nghiệp không há» có chút tà i cán gì trong việc chải tóc. Còn tiếc thay, chị Kathleen, má»™t Kathleen khác hẳn, đầy hạnh phúc và tá»± tin, chắc chắn sẽ không thể đồng tình vá»›i ý nà ng được, Scarlett biết rõ Ä‘iá»u ấy. Tháºm chà không nên hoà i công gợi ý vá»›i chị ấy Ä‘iá»u ấy nữa, nà ng sẽ chỉ nên bằng lòng vá»›i má»™t búi tóc vấn sÆ¡ qua hoặc Ä‘eo lưới bao tóc váºy.
Nà ng nén một tiếng thở dà i và bước và o nhà .
Căn nhà nhá» xinh xinh, lá»›n hÆ¡n nhà cá»§a bà ná»™i, nhưng dù sao cÅ©ng quá cháºt hẹp đối vá»›i má»™t gia đình. Váºy thì há» ngá»§ ở đâu nhỉ! Cá»a ra và o mở thẳng xuống nhà bếp, rá»™ng hÆ¡n gấp đôi so vá»›i nhà bếp cá»§a căn nhà đầu tiên nà ng gặp, nhưng nhá» hÆ¡n má»™t ná»a so vá»›i căn phòng cá»§a Scarlett ở Atlanta. Äáºp ngay và o mắt trước tiên là lò sưởi lá»›n bằng đá, chiếm hết giữa bức tưá»ng bên phải. Má»™t cầu thang thẳng đứng dẫn lên má»™t cá»a mở cao phÃa trên tưá»ng, bên phÃa trái lò sưởi, còn bên trái là má»™t cánh cá»a mở ra phòng khác.
- Em hãy ngồi trên ghế gần ngá»n lá»a kia kỳa, Kathleen gợi ý.
Má»™t ngá»n lá»a than bùn nhá» báºp bùng trong lò sưởi, ngay trên ná»n đá, toà n bá»™ ná»n bếp được lót bằng loại đá đục ấy. Nhá» cá» rá»a thưá»ng xuyên, nó đã lên bóng, và mùi xà bông cay cay pha lẫn vá»›i mùi than bùn.
Chúa Æ¡i, Scarlett nghÄ©, dòng há» mình nghèo tháºt, ấy thế mà sao Kathleen lại cứ khóc hết nước mắt nằng nặc đòi trở vá» sống ở đó! Miệng cưá»i gượng, nà ng ngồi trong chiếc ghế bà nh Windsor mà Kathleen đẩy tá»›i cho nà ng.
Trong nhiá»u giá» sau đó, Scarlett hiểu rằng tại sao dưới cái nhìn cá»§a Kathleen, khoảng không gian và sá»± sang trá»ng tương đối cá»§a cuá»™c sống ở Savannah đã không sao thay thế nổi căn nhà tranh nho nhá» quét vôi trong quáºn Meath. Những ngưá»i trong dòng há» O Hara ở Savannah đã tạo ra má»™t thứ ốc đảo hạnh phúc, gồm toà n những ngưá»i trong số há» và tái hiện lại cuá»™c sống mà hỠđã từng biết ở Ireland. Và như váºy là Scarlett đã tìm lại nguyên mẫu cuá»™c sống ấy.
Những mái đầu không ngừng diá»…u hà nh phÃa trên cao khung cá»a ra và o và luôn miệng kêu "cầu Chúa ban phúc cho bạn", má»—i lần thế ngưá»i ta đáp lại "Má»i bạn đến ngồi gần ngá»n lá»a", ai nói xong thưá»ng lại bước và o trong nhà . Cứ thế đà n bà , con gái, trẻ em, con trai, đà n ông, trẻ nÃt hết ra, lại và o, khi từng ngưá»i má»™t, lúc lại thà nh từng nhóm hai ba ngưá»i. Những giá»ng nói Ireland vá»›i cung giá»ng du dương cứ lyên tục chà o Scarlett và chúc mừng nà ng đã đến đây bình yên, rồi lại chà o Kathleen và chúc cô đã trở vá» quê hương bình yên, tất cả vá»›i má»™t tình cảm thắm thiết gần gÅ©i mà Scarlett tưởng như có thể nắm bắt được nó trong đôi tay cá»§a mình. Äiá»u đó cÅ©ng tháºt khác xa vá»›i những cuá»™c thăm viếng trong xã há»™i trưởng giả, cÅ©ng như ngà y khác vá»›i đêm. Má»i ngưá»i Ä‘á»u nói vá»›i nà ng rằng há» là bà con vá»›i nà ng, và bà con như thế nà o. Hết đám đà n ông lại đến đám đà n bà kể lại cho nà ng nghe những mẩu chuyện vá» cha nà ng - những hồi ức cÅ©a những ngưá»i già nhất, những câu chuyện truyá»n lại từ Ä‘á»i cha, Ä‘á»i ông và lại được những ngưá»i trẻ hÆ¡n kể lại. Nà ng nháºn ra những nét cá»§a Gerald O Hara trên nhiá»u khuôn mặt Ä‘ang tụ há»p quanh lò sưởi, nháºn ra giá»ng nói cá»§a cha mình qua giá»ng nói cá»§a há». Gần như thể cha nà ng đã hiện diện ở đó và nà ng nghÄ©, nhá» váºy mình nhìn thấy được cha mình đã trải qua thá»i tuổi trẻ như thế nà o khi ông chỉ sống ở đây.
Kathleen còn lâu má»›i bắt kịp má»i ngưá»i vá» những chuyện là ng chuyện phố loại ngồi lê đôi mách. Biết bao ngưá»i cứ lần lượt kẻ và o ngưá»i ra lại kể Ä‘i kể lại cho nà ng nghe cùng má»™t câu chuyện, nên chẳng mấy chốc Scarlett có cảm tưởng như quen biết hết từng vị lynh mục, ông thợ rèn cho đến ông chá»§ quán rượu và ngưá»i đà n bà có con gà mái má»—i ngà y đẻ má»™t trứng có hai lòng đỠKhi cái đầu hói cá»§a cha Dunaher xuất hiện trong khung cá»a thì Ä‘iá»u ấy xem ra là điá»u tá»± nhiên nhất trên Ä‘á»i đối vá»›i nà ng, và rồi khi vị lynh mục bước và o nhà nà ng bất giác nhìn xem cái áo chùng thâm cá»§a ông đã vá lại chá»— rách do móc và o hà ng rà o sắt cá»§a nghÄ©a trang chưa.
Tháºt giống như xưa khi trong quáºn, nà ng tá»± nhá»§, ai cÅ©ng quen nhau, biết công việc cá»§a nhau, nhưng nói cho cùng, ở đây thì thu nhá» hÆ¡n, thân thÃch hÆ¡n, và thoải mái hÆ¡n. Äiá»u nà ng nhìn thấy và cảm nháºn được, mà chưa kịp nháºn ra, là cái thế giá»›i nhá» bé trước mắt nà ng rõ rà ng tốt bụng hÆ¡n tất ca những nÆ¡i nà ng đã từng biết. Nà ng chỉ biết má»™t Ä‘iá»u là nà ng cảm thấy vô cùng thÃch thú được ở đây.
Chưa há» có ai được những ngà y nghỉ tốt đẹp như thế nầy trên trần Ä‘á»i. Mình có biết bao chuyện kể lại cho Rhett nghe. Có thể má»™t ngà y nà o đó, hai đứa sẽ cùng nhau đến đây, bá»i anh ấy có việc Ä‘i Paris hay London bình thưá»ng chẳng có gì đáng kể như giá»t nước mắt rÆ¡i trên mÅ©. DÄ© nhiên, hai đứa không thể sống như thế nầy, bởi có vẻ là … nhà quê quá sức. Nhưng phải nói là sống ở đây lạ kỳ, hấp dẫn và vui vẻ. Ngà y mai, mình sẽ mặc bá»™ quần áo mua ở Galway để Ä‘i thăm má»i ngưá»i mà không mặc coóc xê. Mình nên mặc váy phồng mà u và ng vá»›i cái váy xanh hoặc đỠthì đẹp hÆ¡n nhỉ!
Xa xa, có tiếng chuông vang lên và ngưá»i phụ nữ trẻ mặc váy đỠđang chỉ cho Kathleen xem những cái răng cá»§a đứa con chị ta, bá»—ng lìa cái ghế đẩu đứng phắt lên.
- Thôi chết, đã đến giá» Kinh nháºt tụng rồi! Ai có ngỡ là tôi lại để cho Kevin cá»§a tôi vá» nhà mà cÆ¡m vẫn chưa bắc lên bếp lá»a như thế nầy!
- Nầy, nầy, thì có món la-gu đây, Mary Helen, chúng tôi có nhiá»u mà . Bá»™ Thomas đã chẳng thèm đón tiếp tôi khi tôi trở vá» vá»›i bốn con thá» lá»›n mà anh đã bẫy được sao?
Chẳng đầy má»™t phút sau, Mary Helen đã quầy quả bước Ä‘i, đứa con nách bên hông, lyá»…n xúp bá»c trong má»™t cái khăn lau xách dưới tay:
- Anh giúp em dá»n bà n được chứ Colum! Äám đà n ông sắp vá» nhà ăn trưa rồi, còn gì. Em không biết Bridie đã Ä‘i đâu mất biệt rồi.
Từng ngưá»i má»™t, cách lyá»n nhau, những ngưá»i đà n ông trong nhà lục đục kéo nhau từ ngoà i đồng vá».
Scarlett được biết vá» má»™t ngưá»i anh cá»§a cha mình là Daniel, má»™t ông già cao lá»›n và khá»e mạnh, tuổi đã tám mươi, dáng gầy và xương xương cÅ©ng y như những đứa con cá»§a bác. Bác có bốn ngưá»i con tuổi từ hai mươi đến bốn mươi tư, không kể Matt và Gerald mà như nà ng nhá»› là đang ở Savannah. Trong nhà , chắc không khà vẫn y như thá»i cá»§a cha nà ng, ông và những ngưá»i anh mình. Colum trông bé nhá» lạ lùng, ngay cả khi ngồi và o bà n ăn, giữa những con ngưá»i cao lá»›n nầy cá»§a dòng há» O Hara.
Bridie, ngưá»i mà cả nhà đang chá», chạy à o và o nhà đúng lúc Kathleen Ä‘ang chia cho má»—i tô mà u xanh và trắng má»™t muôi ra gu. Bride ngưá»i ướt mẹp. Chiếc áo choà ng dán chặt lấy cánh tay và tóc xoã xuống lưng.
Scarlett nhìn ra ngoà i trá»i qua cánh cá»a vừa mở toang nhưng mặt trá»i còn Ä‘ang thiếu sáng.
- Chắc là chị đã rÆ¡i xuống cái giếng nà o đó chứ gì, Bridie! - Má»™t ngưá»i em cá»§a cô ta là Timothy há»i.
Timothy rất vui vì đã là m cả nhà chuyển hướng chú ý bởi cả đám anh em trong nhà đang hùa nhau chá»c quê anh nhát như thỠđế trước cô gái mà há» giấu tén chỉ gá»i là cô "tóc và ng".
- Chị tắm ngoà i sông, Bridie đáp lại.
Rồi cô cắm cúi ăn không thèm để tâm đến tiếng bà n tán ồn à o chung quanh. Nhưng chÃnh Colum, ngưá»i xưa nay Ãt tham gia và o chuyện châm chá»c, đấm tay xuống bà n, lên tiếng.
- Bridie O Hara, hãy nhìn anh đây nầy hÆ¡n là nhìn cái con thỠđế ấy. Váºy ra em không biết là sông Boyne cứ má»™t dặm chiá»u dà i thì má»—i năm lại cướp Ä‘i má»™t mạng ngưá»i sao?
- Lại sông Boyne.
- Có phải cÅ©ng là con sông Boyne như con sông trong tráºn đánh ở Boyne không! Scarlett há»i.
Cả bà n ăn im lặng.
- Cha em đã kể cho em vá» nó đến hà ng trăm lần, nà ng nói tiếp. Cha nói rằng dòng há» O Hara đã mất hết sạch đất Ä‘ai là vì tráºn thua ấy.
Dĩa muỗng rổn rảng trở lại.
- Äúng y như thế, Colum đáp. Nhưng con sông thì vẫn tiếp tục dòng chảy cá»§a nó. Nó xác định ranh giá»›i cho miá»n đất nầy. Anh sẽ chỉ cho em nếu như em muốn. Nhưng chắc chắn không phải để cho em tÃnh lấy đó là m nÆ¡i tắm rá»a đâu. Nà o Bridie, em đâu có ngốc đến váºy. Cái gì đã xui em?
- Kathleen đã báo vá»›i em là có cô em há» Scarlett đến nhà và Eileen lại cÅ©ng đã bảo em rằng ngưá»i hầu phòng là phải tắm rá»a má»—i ngà y trước khi sỠđến quần áo hoặc mái tóc cá»§a ngưá»i mình hầu hạ. Bởi thế em má»›i Ä‘i tắm đấy.
Lần đầu tiên, cô chăm chú nhìn Scarlett.
- Chị có ý là m em hà i lòng để em Ä‘em chị theo sang Mỹ cùng vá»›i em, cô giải thÃch.
Äôi mắt xanh cá»§a cô ánh lên vẻ trang nghiêm và chiếc cằm nhá» tròn trÄ©nh đưa vá» phÃa trước vẻ quả quyết Scarlett cảm thấy hà i lòng. Chắc là chăng phải sợ Bridie sẽ khóc sướt mướt vì nhá»› nhà , Ä‘iá»u ấy đã rõ.
Nhưng nà ng chỉ có thể nhá» vả cô trong những ngà y nà ng ở chÆ¡i đây. Không bao giá» má»™t phu nhân miá»n Nam lại mong muốn có má»™t ngưá»i hầu hạ da trắng cả. Nà ng sẽ tìm cách nói vá»›i cô gái sau.
ChÃnh Colum đã trả lá»i thay cho nà ng.
- Anh đã quyết định Ä‘em em cùng chúng ta đến Savannah, Bridie ạ, bởi thế em chẳng cần lyá»u mạng để…
- Hoan hô! Bridie kêu lên.
Rồi, cô đỠmặt.
- Chị sẽ không bao giỠồn à o như thế đâu suốt thá»i gian phục vụ, cô hứa vá»›i Scarlett.
Quay sang Colum:
- Em chỉ ra đến chỗ cạn, nước mới tới gần đầu gối, đâu đến nỗi ngu như anh tưởng.
- Rồi sẽ xem em ngốc thuá»™c loại nà o. Colum đáp lại. Nhưng lúc nầy anh đã mỉm cưá»i.
- Scarlett sẽ có nhiệm vụ dạy cho em biết những yêu cầu cá»§a má»™t phu nhân, anh nói tiếp. Nhưng em không nên hà nh hạ Scarlett để cố há»c cho bằng được trước lúc lên đưá»ng. Các em sẽ ở cùng phòng suốt hai tuần và má»™t ngà y trên biển, và như thế là quá đủ để cho em há»c rồi.
Còn trong lúc nầy, hãy cứ kiên nhẫn, và hãy cùng vá»›i Kathleen là m tháºt tốt má»i nhiệm vụ cá»§a em trong nhà nầy Ä‘i.
Bridie thở phà o.
- Äúng là có cả má»™t núi công việc phải là m khi mình là đứa út trong nhà .
Tất cả há» chòng ghẹo nà ng ầm Ä©, ngoại trừ Daniel không há» nói má»™t lá»i suốt bữa. Ä‚n xong, bác đẩy ghế đứng lên.
Äà o hố lúc trá»i còn khô ráo thì rá»… hÆ¡n bác nói. Ä‚n xong Ä‘i, rồi là m tiếp.
Bác kÃnh cẩn nghiêng mình cúi chà o Scarlett.
- Katie Scarlett O Hara, bác nói, cháu là m vinh dự ngôi nhà của bác và bác hân hạnh tiếp đón cháu. Bác rất yêu mến cha cháu, cha cháu khuất bóng là bác nghe như có hòn đá nặng trĩu trong lòng từ hơn năm mươi năm nay.
Nà ng sững sá» không nói được lá»i nà o. Khi nà ng định thần lại thì Daniel đã mất hút sau kho Lẫm và đang trên đưá»ng ra đồng.
Colum cÅ©ng đứng dáºy và kéo ghế đến gần lò sưởi:
- Em có thể là chưa biết hết, Scarlett thân yêu, nhưng em đã gây ấn tượng không nhá» cho ngôi nhà nầy rồi đấy. Äúng là lần đầu tiên anh nghe Daniel O Hara mở lá»i vá» má»™t chuyện ngoà i chuyện nông trại đấy. Em cố cẩn trá»ng kẻo tất cả các bà goá và các cô gái già trong vùng lại giáng xuống em những lá»i trù ếm khá»§ng khiếp. Em cứ hình dung xem bác Daniel ở goá, thì bác có má»™t ngưá»i vợ má»›i cÅ©ng hợp chứ sao?
- Kỳa, anh Colum, bác ấy già rồi mà !
- Chứ mẹ bác ấy lại không còn khá»e mạnh dù đã trăm tuổi rồi sao! Tốt nhất là em phải nhắc nhở cho bác ấy biết là em đã có chồng và chồng em Ä‘ang đợi em ở nhà .
- Có lẽ đúng hÆ¡n là em phải nhắc chồng em rằng anh ấy không phải là ngưá»i đà n ông duy nhất trên Ä‘á»i nầy. Em sẽ báo anh ấy biết là anh đã có má»™t tình địch ở Ireland.
à nghÄ© ấy khiến nà ng báºt cưá»i: Rhett ghen vá»›i má»™t chá»§ nông trại Ireland. Nhưng xét cho cùng, sao lại không nhỉ! Má»™t ngà y nà o đó lúc còn ở đây nà ng có thể sẽ chỉ nói thoáng qua mà không nói rõ đó là ông bác cá»§a nà ng, cúng không nói ông ấy đã già như những ngá»n đồi. Ô, nà ng sẽ hà i lòng biết bao má»™t khi đưa được Rhett đến nÆ¡i nà ng muốn! Ná»—i nhá»› nhà chợt như con sóng quất và o da thịt nà ng khiến nà ng Ä‘au nhói. Nà ng sẽ không chá»c ghẹo chà ng vá» chuyện Daniel O Hara lẫn ai khác nữa. Tất cả Ä‘iá»u nà ng muốn là được ở bên chà ng, được yêu chà ng, có được đứa con nầy để cả hai cùng yêu thương.
- Colum nói có Ä‘iểm đúng đó, Kathleen nháºn xét, Daniel đã dà nh cho em lá»i chúc phúc cá»§a ngưá»i trưởng tá»™c. Khi em không còn chịu đựng nổi Molly thêm má»™t giây phút nà o nữa thì em có thể đến ở tại đây nếu em muốn.
Scarlett thấy dịp may Ä‘ang đến. Nà ng ngạc nhiên đến sá»ng sốt.
- Váºy chị sắp xếp cho má»i ngưá»i ở đâu đây! Nà ng há»i thẳng.
- Có căn gác chứa thóc được phân là m hai. Bá»n con trai má»™t bên. Bridie và chị bên kia. Và bác Daniel kê giưá»ng ở má»™t góc, cạnh lò sưởi, vì bà ná»™i không thÃch chá»— đó. Chị sẽ chỉ cho em xem.
Kathleen nắm lấy rìa má»™t băng ghế dà i bằng gá»—, đặt dá»c theo tưá»ng, kéo ra để lá»™ má»™t tấm nệm dà y, trên phá»§ tấm chăn len dà y mà u Ä‘á», kẻ ca rô.
- Bác ấy bảo, chÃnh vì váºy mà bác đã dùng đến nó, để cho mẹ cá»§a bác ấy hiểu rằng bà đã bá» lỡ, nhưng chị thì lại vẫn nghÄ©, bác ấy cảm thấy quá cô đơn khi ở má»™t mình bên trên căn phòng, từ ngà y bác Theresa mất Ä‘i.
- Bên trên căn phòng à !
- Äi lối nầy đây.
Kathleen chỉ cánh cá»a.
- Cả nhà đã biến nó thà nh má»™t phòng khách, bá» phà khoảng không gian ấy thì tháºt phi lý. Giưá»ng má»m vẫn để đó dà nh cho em đấy nếu em thÃch.
Scarlett không sao hình dung được. Theo nà ng, bảy con ngưá»i chen chúc trong má»™t căn nhà quá nhá» thế nầy, thì Ãt ra cÅ©ng đã thừa ra đến bốn hoặc năm ngưá»i rồi. Nhất là lại vá»›i những ngưá»i toà n tầm vóc khổng lồ.
Nà ng nghÄ© thầm, chẳng trách ngưá»i ta vẫn cứ xem cha nà ng là má»™t tên đẻ non, cÅ©ng chẳng trách sao cha mình cứ cư xá» như má»™t ngưá»i khổng lồ thá»±c sá»± cao đến ba thước.
Cùng với Colum, nà ng quay lại chà o bà nội trước khi trở vỠnhà Molly, nhưng bà Katie Scarlett đang ngủ say bên góc lò sưởi.
- Anh nghÄ© bà vẫn mạnh khá»e chứ! Scarlett thì thà o.
Colum chỉ gáºt đầu. Anh đợi đến khi há» trở ra lại bên ngoà i má»›i nói:
- Anh thấy cái nồi đặt trên bà n gần như sạch láng. Có lẽ bà đã nấu ăn trưa cho Sean và cùng ăn với nó rồi, trong lúc chúng ta đang ở bên kia. Bà vẫn hay ngả giấc một chút sau bữa cơm.
Những hà ng giáºu dá»c thung lÅ©ng nở rá»™ hoa sÆ¡n trà , chim hót véo von trên những cà nh cao chót vót. Thú vị biết bao khi thả bá»™ trên đưá»ng nầy dù phải giẫm trên bùn.
- Có thung lũng nà o dẫn đến sông Boyne không anh Colum! Anh đã hứa đưa em đến đó mà .
- Anh có quên đâu. Sáng mai nếu em muốn. Còn hôm nay, anh đã hứa với Molly sẽ đưa em vỠsớm. Chị ấy sẽ thết em một tuần trà đấy.
Một tuần trà thết mình! Một ý tưởng hay là được là m quen với gia đình chị ấy trước khi vỠở luôn Charleston.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:59 PM.
|

24-08-2008, 07:53 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 51
Thức ăn ngon tháºt, nhưng quả chỉ có bấy nhiêu là đáng nói, Scarlett che giấu ý nghÄ© nầy cá»§a mình sau nụ cưá»i giã lã trong lúc lần lượt bắt tay các bà khách cá»§a Molly đến kiếu từ. Những bà n tay đến là nhão nhoét! Vá»›i lại tất cả bá»n há» Ä‘á»u cùng má»™t giá»ng nói lạ như thể có cái gì đó chặn ngang lấy cổ há»ng. Ta chưa từng thấy ở đâu có má»™t cuá»™c há»p mặt tồi tệ hÆ¡n thế.
Quả là chưa bao giá» Scarlett bắt gặp thói Ä‘ua đòi kiểu cách cá»§a má»™t xã há»™i tỉnh lẻ chỉ muốn há»c đòi là m sang. Ở các chá»§ đồn Ä‘iá»n quáºn Clayton, lại có má»™t sá»± thẳng thắn là nh mạnh và má»™t vẻ quà phái tá»± nhiên, khiến há» khinh bỉ thói tá»± phụ cá»§a Charleston và cá»§a cái câu lạc bá»™ mà nà ng đã xem như "những ngưá»i bạn cá»§a Melly" tại Atlanta. Cái kiểu ngón tay út dảnh lên khi nâng tách, kiểu nhâm nhi những mẩu bánh mì nhá» không kẹp thịt và có kẹp thịt từng tà má»™t như chuá»™t gặm, kiểu cách đặc trưng ấy cá»§a Molly và bạn bè cá»§a chị, trông tháºt chết cưá»i. Nà ng đã ăn tháºt ngon miệng các món tuyệt vá»i ấy và chẳng thèm để tâm đến những lá»i má»i má»c quanh co ra vẻ thương xót dùm cho sá»± thô lá»— cá»§a bá»n ngưá»i chân lấm tay bùn.
- Váºy thì anh Robert là m gì hả Molly! Suốt ngà y anh ấy Ä‘eo găng tay da dê à ? - Nà ng thốt lên, lòng khấp khởi mừng thầm vì vừa phát hiện ra những nếp nhăn trên là n da tuyệt vá»i cá»§a Molly khi chị ấy cau mặt.
Mình thiết nghÄ© chị ấy phải nói đôi lá»i vá»›i Colum cảm Æ¡n anh đã đưa mình đến, nhưng mình chẳng cần. Váºy mà đúng vá»›i chị ấy đấy, chị có cần chuyện trò gì vá»›i mình, chị coi mình như chẳng dÃnh dáng gì đến dòng há» O Hara, cÅ©ng như đến chị ấy cả mà . Chị ấy đã moi ở đây ra được ý nghÄ© cho rằng đồn Ä‘iá»n - chị ấy nói thế nà o nhỉ! - giống như má»™t trang viên cá»§a ngưá»i Anh váºy!
Bản thân mình sẽ có đôi lá»i vá»›i Colum. Nhưng bá»™ mặt thá»™n cá»§a bá»n há» trông tháºt thÃch khi mình tuyên bố vá»›i há» rằng đầy tá»› và nông dân cá»§a mình toà n là ngưá»i da Ä‘en.
Mình có cảm tưởng há» chưa bao giá» nghe nói đến những con ngưá»i có mà u da Ä‘en, và tất nhiên là chưa từng thấy bao giá». Quả đây là má»™t chốn kỳ quái.
- Tháºt là má»™t buổi tiếp tân thú vị, chị Molly ạ, Scarlett thốt lên. Và em xin thú tháºt là em ăn khá nhiá»u. Bây giá» em cần lên phòng nghỉ má»™t chút.
- Em cứ việc Scarlett ạ, tất nhiên rồi. Chị đã bảo sá»a soạn xe ngá»±a để ra Ä‘i dạo má»™t vòng, nhưng nếu em thÃch ngá»§ má»™t chút thì…
- á»’ không, em lại rất thÃch Ä‘i. Ta có thể đến nhìn con sông chăng, ý chị thế nà o!
Nà ng đã định thoát khá»i Molly, nhưng dịp may nầy tháºt hiếm có. Nói tháºt ra, nà ng vẫn thÃch Ä‘i đến táºn sông Boyne bằng xe ngá»±a mui trần hÆ¡n là cuốc bá»™. Khi nghe Colum bảo đến đó không xa lắm, nà ng chẳng tin chút nà o.
Nà ng nháºn thấy mình đã Ä‘oán đúng. Mang găng mà u và ng cho tiệp mà u vá»›i nan hoa bánh xe, Molly đưa xe ra táºn đưá»ng cái rồi băng qua là ng. Scarlett tò mò nhìn má»™t dãy nhà kiểu buồn tẻ.
Há» băng qua má»™t hà ng rà o song sắt đồ sá»™ mà Scarlett chưa bao giá» nhìn thấy, má»™t cái gì đó khổng lồ bằng sắt nung, trên đầu má»—i thanh Ä‘á»u có má»™t mÅ©i dáo và ng, má»—i cánh cổng to lá»›n Ä‘á»u trang trà má»™t huy hiệu viá»n và ng chạm khắc rất cầu kỳ.
Äó là gia huy cá»§a bá tước đấy, Molly bình phẩm, giá»ng xúc động. Chúng ta sẽ Ä‘i đến táºn toà nhà lá»›n để có thể nhìn được con sông từ phÃa hoa viên. Việc nầy không có gì rắc rối bởi ông ta không có mặt tại đó, vá»›i lại Robert đã xin phép ông Alderson rồi.
- Ai thế!
- Ngưá»i quản lý lãnh địa cá»§a bá tước. Ông ta trông nom cả toà lâu đà i. Robert quen biết ông ta.
Scarlett cố là m ra vẻ ngưỡng má»™, cho ngưá»i khác nghÄ© nà ng Ä‘ang bị ấn tượng mạnh - dù nà ng chẳng thấy có lý do gì cho đáng. Má»™t ngưá»i quản gia thì có gì ghê gá»›m! Chẳng qua đó vẫn là má»™t nhân viên.
Nà ng tìm ra câu trả lá»i sau hồi lâu chạy dá»c theo lối Ä‘i rá»™ng có lát sá»i, thẳng tắp, qua những thảm cá» bát ngát, được chăm sóc kỹ lưỡng khiến nà ng chợt nhá»› đến công viên mênh mông vá»›i những bồn cá» hình báºc thang ở Dunmore. Nhưng khi nhìn thấy Toà nhà lá»›n, ký ức ấy chợt biến khá»i tâm trà nà ng.
Tháºt là hùng vÄ© và phải nói, thay vì má»™t toà dinh thá»± đơn độc thì đó là cả má»™t quần thể lá»›p lá»›p các mái nhà , các ngá»n tháp, các bức tưá»ng thà nh có lá»— châu mai. Äó là má»™t thà nh phố nho nhá» hÆ¡n là má»™t ngôi nhà , và chưa bao giá» Scarlett nhìn thấy má»™t kiến trúc tương tá»±. Lúc nầy, nà ng má»›i hiểu ra vì sao Molly tá» vẻ kÃnh trá»ng đối vá»›i viên quản gia. Cả má»™t cÆ¡ ngÆ¡i như thế hẳn phải cần đến nhiá»u lao động hÆ¡n so vá»›i cái đồn Ä‘iá»n lá»›n nhất mà nà ng từng biết. Nà ng vươn cổ để ngắm nhìn các tưá»ng thà nh bằng đá và những cá»a sổ kiểu gô tÃch bằng cẩm thạch. Ngôi nhà Rhett đã xây cho nà ng, đã là Toà nhà lá»›n nhất và - theo ý nà ng - lá»™ng lẫy nhất ở Atlanta, nhưng nay nó chỉ đáng được nhét và o má»™t xó trong toà lâu đà i nầy, và chỉ chiếm má»™t diện tÃch nhỠđến mức chẳng đáng được chú ý đến là m gì. Mình thèm được thấy bên trong quá…
Molly lấy là m kinh ngạc khi Scarlett nghÄ© ra má»™t yêu cầu như váºy.
- Chúng ta chỉ được phép dạo chơi trong khuôn viên thôi. Chị sẽ cột ngựa và o trụ gỗ nầy và chúng ta sẽ đi qua cánh cổng kia kỳa.
Chị chỉ vòm cổng cong vòng. Cánh cổng bằng đồng Ä‘ang hé mở Scarlett nhảy ngay xuống xe ngá»±a. Vòm cống dẫn và o khoảng sân rải sá»i theo má»™t kiểu thức hẳn hoi. Bước chân lên đó, nà ng cảm thấy e dè chỉ sợ dấu chân mình sẽ là m há»ng những đưá»ng cong hoà n mỹ đã được vẽ bằng bồ cà o. Nà ng e ngại lyếc nhìn vá» phÃa khu vưá»n, bên kia sân. Äúng, các lối Ä‘i Ä‘á»u được rải sá»i và được cà o phẳng. Tạ Æ¡n Chúa, đã không còn cà o thà nh những đưá»ng cong nữa, nhưng lại chẳng há» thấy má»™t vết chân nà o. Mình tá»± há»i há» là m thế nà o nhỉ! Ngưá»i cà o sá»i cÅ©ng phải có chân chứ. Nà ng hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu và mạnh dạn bước lên lá»›p sá»i lạo xạo đến táºn những báºc thá»m bằng đá cẩm thạch dẫn và o khu vưá»n. Äôi giầy bốt cá»§a nà ng giẫm lên lá»›p sá»i gây ồn à o như cả má»™t quân Ä‘oà n Ä‘ang tiến bước. Nà ng hối tiếc là đã đến đây.
- Ủa, Molly đâu rồi! Scarlett quay lưng lại, cố hết sức nhẹ nhà ng. Molly Ä‘ang theo sau nà ng, bằng cách cẩn tháºn đặt từng bước chân lên đúng dấu chân Scarlett.
Nà ng chợt thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy bà chị há» lắc đầu tháºt kiêu kỳ - lại còn tá» ra khiếp sợ hÆ¡n nà ng. Nà ng ngắm nhìn ngôi nhà má»™t lúc trong khi chá» Molly bước lên kịp. Äiá»u đó là m cho mình có vẻ ra ngưá»i hÆ¡n là vừa rá»i. Các cánh cá»a phụ Ä‘á»u mở vá» hướng sân, lúc nầy Ä‘á»u khép lại và được phá»§ trướng, nhưng không quá lá»›n để có thể ra và o bình thưá»ng, tháºt khác xa vá»›i những cánh cá»a đồ sá»™ dẫn và o nhà . Có thể nghÄ© rằng ở đây Ä‘ang sinh sống những ngưá»i bình thưá»ng, chá»› không phải những ngưá»i khổng lồ.
- Con sông ở vá» phÃa nà o nhỉ! Scarlett kêu to.
Nà ng không muốn để ngôi nhà trống vắng kia uy hiếp mình đến mức phải thì thà o.
Nhưng nà ng cÅ©ng không muốn cháºm trá»… thêm chút nà o nữa. Nà ng từ khước ngay gợi ý cá»§a Molly muốn dạo gót khắp các lối Ä‘i và xem hết các khu vưá»n.
- Em chỉ muốn nhìn dòng sông thôi. Còn các khu vưá»n là m em buồn chán đến chết được, chỉ có chồng em là thÃch thế.
Nà ng lẩn tránh sá»± tò mò cháy bá»ng cá»§a Molly vá» cuá»™c hôn nhân cá»§a nà ng, trong lúc cả hai cùng theo lối Ä‘i chÃnh, hướng vá» hầng cây chá»— giá»›i hạn cá»§a khu vưá»n.
Rồi đột nhiên nà ng nhìn thấy dòng sông, qua khe hở cá»§a hai vòm cây cắt tỉa khéo léo trông tháºt tá»± nhiên.
Mặt nước óng ánh và ng và nâu, không giống bất cứ nÆ¡i nà o khác. Mặt trá»i như nung cháy và ng trên mặt nước và đang từ từ quáºy cho nó biến thà nh những cuá»™n nước nhá» nhợ như rượu Brandy.
- Äẹp quá! Nà ng trầm trồ nhẹ nhà ng.
Nà ng không sao hình dung nổi má»™t vẻ đẹp như váºy trước đó. Cứ như cha nà ng kể thì dòng sông phải đỠngầu những dòng máu đã đổ ra và cuồn cuá»™n những đợt sóng sôi sục. Nhưng nó lại gần như lá» lững trôi. À ra con sông Boyne là thế đấy. Nà ng đã nghe nói vá» nó suốt má»™t thá»i thÆ¡ ấu và rồi lúc nầy đây, nà ng đã ở sát bên nó đến có thể nghiêng ngưá»i và nhúng tay xuống nước. Scarlett cảm thấy được má»™t cảm xúc lạ kỳ nhưng không sao gá»i tên nó lên được. Nà ng cố thá» tìm má»™t từ ngữ để xác định, để hiểu ra nó, Ä‘iá»u ấy lại tháºt cần thiết, giá như nà ng có thể tìm được nhỉ…
- Äấy cảnh trà ở đây là thế, Molly loan báo bằng giá»ng nói đã bị méo mó vì cố là m ra kiểu cách. Tất cả những lãnh địa đẹp nhất Ä‘á»u có má»™t cảnh nhìn ra sông, má»™t cảnh trà như thế từ phÃa vưá»n mình.
Scarlett những muốn đấm cho chị ấy mấy đấm. Bây giá», nà ng không sao tìm ra được Ä‘iá»u mà từ nãy giá» nà ng đã cố sục sạo má»™t cách mÆ¡ hồ. Nà ng nhìn theo hướng Molly chỉ và thấy má»™t ngá»n tháp sừng sững bên kia dòng nước. Nó trông giống vá»›i những ngá»n tháp mà Scarlett đã nhìn thấy trên tà u lá»a, Ä‘á»u được xây bằng đá và đã đổ nát quá ná»a. Rêu phá»§ kÃn chân tháp và dây leo bám chằng chịt trên tưá»ng. Quả là nó đồ sá»™ hÆ¡n nhiá»u so vá»›i nà ng tưởng lúc nhìn từ xa, chắc là phải rá»™ng khoảng chÃn thước và cao gấp đôi. Nà ng phải đà nh thừa nháºn vá»›i Molly quả đó là má»™t cảnh trà thÆ¡ má»™ng.
- Nà o ta đi thôi, nà ng gợi ý sau khi đã nhìn kỹ.
Äá»™t nhiên, nà ng cảm thấy mệt lả.
***
Anh Colum à , em nghÄ© em sẽ giết chết cô chị há» Molly yêu quý mất thôi. Nếu như anh mà nghe được, tối hôm qua, lúc ăn tối, cái lão Robert khốn kiếp ấy cứ lải nhải rằng ưu tiên lắm chúng em má»›i được dạo gót trên các lối Ä‘i ngá»› ngẩn trong cái trang viên cá»§a tên bá tước ấy! Lão ta nhắc Ä‘i nhắc lại có đến Ãt nhất bảy trăm lần, mà cứ má»—i lần thế Molly lại mê mẩn đến hết mưá»i phút vá» niá»m hạnh phúc vô song ấy.
- Sáng nay, Scarlett kể tiếp, chị ấy lại đã suýt bất tỉnh khi nhìn thấy em trong bá»™ trang phục mua ở Galway. Nầy, anh hãy tin em, đó không còn là những tiếng kêu bá»±c bá»™i nho nhá» nữa đâu. Mà chị ấy lên mặt quở trách em hẳn hoi vì cho rằng em sắp tiêu huá»· mất vị trà xã há»™i cá»§a chị ấy và gây phiá»n bá»±c cho Robert. Vâng đúng là cho Robert! Lão ta Ä‘i mà phiá»n bá»±c vá»›i bá»™ mặt to bè và ngu xuẩn cá»§a lão khi nhìn và o gương Ä‘i chứ. Sao Molly lại cả gan thuyết giáo em vá» chuyện cá»§a lão ấy!
Colum vỗ nhè nhẹ và o bà n tay nà ng.
- Scarlett thân yêu, quả là Molly không thể là ngưá»i bạn tốt nhất mà anh cầu chúc cho em có được, nhưng chị ấy vẫn có những ưu Ä‘iểm riêng cá»§a chị ấy chứ. Hôm nay, chị ấy đã cho chúng ta mượn chiếc xe ngá»±a mui trần, và chúng ta sẽ có má»™t ngà y tuyệt đẹp, váºy không nên là m há»ng Ä‘i vì mải nghÄ© đến chị ấy. Hãy cứ ngắm nhìn những Ä‘oá hoa mÆ¡ rừng trên các hà ng giáºu và rặng anh đà o Ä‘ang nở rá»™ hoa trong sân nông trại kia. Tháºt là má»™t ngà y tuyệt đẹp không ai nỡ đánh mất vì những giáºn há»n đâu đâu. Em trông như má»™t cô gái Ireland nhá» nhắn dá»… yêu vá»›i đôi vá»› sá»c và chiếc váy phồng mà u Ä‘á».
Scarlett duá»—i chân ra trước và phá lên cưá»i. Colum nói đúng. Sao lại cứ để cho Molly là m cho ngà y hôm nay cá»§a nà ng mất vui!
Há» Ä‘i đến Trim, má»™t phố cổ có bá» dà y lịch sá» mà Colum tin chắc nó chẳng hấp dẫn được Scarlett chút nà o. Anh đà nh nói chuyện vá»›i nà ng vá» chợ phiên má»—i cuối tuần giống như ở Galway, có Ä‘iá»u là nó nhá» hÆ¡n rất nhiá»u, Colum biết khá rõ. Lại Ä‘iá»u nầy nữa: má»™t bà thầy bói thưá»ng xuất hiện gần như má»i ngà y thứ bảy, cái đó thì ở Galway thá»±c tế khó tìm ra, chỉ cần cho bà ta má»™t đồng tuppence là bà ta sẽ Ä‘oán cho đủ thứ danh vá»ng và phú quý, má»™t penny thì bà cÅ©ng Ä‘oán cho má»™t hạnh phúc vừa phải, còn nếu chỉ nặn hầu bao được má»™t ná»a penny thì ngược lại bà ta sẽ tiên Ä‘oán cho đủ thứ gian nan bất hạnh.
Scarlett phá lên cưá»i. Colum vẫn luôn chá»c cho nà ng cưá»i được và kÃn đáo sá» tay và o túi tiá»n nằm gá»n trong ngá»±c, giấu kÃn dưới lá»›p áo và áo choà ng xanh mua ở Galway. Không ai ngá» rằng nà ng Ä‘ang mang hai trăm đôla bằng và ng trong ngưá»i, thay cho coóc-sê. Sá»± trống trải trên ngá»±c khiến nà ng có cảm giác không tá» chỉnh. Từ năm mưá»i má»™t tuổi đến nay, chưa bao giá» nà ng bước chân khá»i nhà mà không mặc coóc xê cả.
Colum chỉ cho nà ng thấy toà lâu đà i lừng danh ở Trim và Scarlett vá» như có quan tâm đến. Rồi anh chỉ cho nà ng cá»a hiệu, nÆ¡i Jamie đã là m việc từ năm mưá»i sáu tuổi cho đến lúc bốn mươi bốn tuổi, trước khi sang Savannah, và lần nầy sá»± quan tâm cá»§a Scarlett không còn là vá» vÄ©nh nữa. Hai ngưá»i chuyện trò cùng chá»§ hiệu và chẳng còn cách nà o khác là ông ta khép ngay cá»a hiệu, má»i há» lên lầu gặp mặt bà vợ, bà chắc chắn sẽ chết rầu nếu như không được nghe tin tức Savannah từ chÃnh miệng Colum, và nếu như bà không được là m quen vá»›i phu nhân O Hara trẻ tuổi đã đến thăm, mà nhan sắc cÅ©ng như nét quyến rÅ© kiểu Mỹ đã là cái món được bà n tán trong tất cả má»i câu chuyện khắp vùng.
DÄ© nhiên cần láºp tức báo tin cho hà ng xóm vá» sá»± hiện diện cá»§a má»™t vị khách như thế, và thế là hỠđổ xô đến đông nghẹt các căn phòng phÃa trên cá»a hiệu đến ná»—i Scarlett quả quyết là đã nhìn thấy các bức tưá»ng nở phình ra.
Rồi "gia đình Mahoney sẽ lấy là m pháºt ý nếu chúng ta đến Trim mà không ghé thăm há»", Colum tuyên bố khi rốt cuá»™c há» cÅ©ng chia tay được vá»›i ngưá»i chá»§ cÅ© cá»§a Jamie. Ai thế! Thì tất nhiên đó là gia đình cá»§a Maureen rồi chá»› ai khác, gia đình có quán rượu lá»›n nhất ở Trim đó Scarlett đã thá» bia porter lần nà o chưa! Lần nầy thì thiên hạ còn kéo đến đông nghẹt hÆ¡n trước nữa, hỠùn ùn kéo đến không ngá»›t, thoáng chốc đã thấy dá»n cÆ¡m trưa, có cả những tay đà n violon phục vụ. Nhiá»u giá» trôi qua và hoà ng hôn đằng đẵng đã buông xuống khi hai ngưá»i lên đưá»ng để vượt qua Ä‘oạn đưá»ng ngắn ngá»§i trở vá» Adamstown. CÆ¡n mưa rà o đầu mùa không sao tin nổi và o lúc trá»i Ä‘ang còn nắng chang chang như thế, Colum nói - cà ng là m cho hương vị cá»§a các hà ng giáºu thêm nồng. Scarlett trùm mÅ© lên đầu và cả hai cùng hát vang suốt dá»c đưá»ng cho mãi đến táºn là ng.
***
- Anh sẽ ngừng lại một lát ở quán rượu xem có thư từ gì không, Colum nói.
Anh quà ng dây cương ngá»±a quanh giếng bÆ¡m nước đầu là ng. Má»™t lát sau nhà nà o cÅ©ng có nhiá»u cái đầu xuất hiện trong khung cá»a.
- Scarlett, Mary Helen kêu to, em bé má»›i má»c má»™t cái răng nầy. Và o đây uống má»™t tách trà , cháu sẽ chỉ cho cô xem.
- Không, Mary Helen. À, tốt hÆ¡n là nên qua bên tôi, vá»›i thằng nhá», cái răng, ông chồng và tất cả, Clare O Gorman, con nhà O Hara cãi lại. Cô ấy không phải là cô cá»§a tôi sao! Vá»›i lại thằng Jim nhà tôi thèm thấy cô ấy muốn chết được. - Äó cÅ©ng là cô cá»§a tôi, Clare à , Peggy Monaghan to tiếng hÆ¡n. Tôi lại còn có món barm brack sốt nóng vì tôi biết cô ấy thÃch món đó.
Scarlett không biết phải là m sao.
- Colum! Nà ng gá»i.
Theo anh, má»i Ä‘iá»u tháºt đơn giản. Hai ngưá»i sẽ lần lượt đến từng nhà bắt đầu bằng ngôi nhà gần nhất, vừa Ä‘i vừa táºp há»p má»i ngưá»i. Và đến khi cả là ng tá» tá»±u hết trong má»™t ngôi nhà duy nhất, thì lúc ấy há» cÅ©ng nán lại đó má»™t lát.
- Nhưng coi chừng, không được lâu quá đấy, bởi vì em còn phải trang Ä‘iểm bao thứ nữ trang đẹp nhất cá»§a em để ăn tối tại nhà Molly. Chị ấy có những thiếu sót cÅ©ng giống như tất cả chúng ta, nhưng không nên sỉ nhục chị ấy ngay trong nhà chị ấy. Chị ấy khổ sở lắm má»›i rá»i bỠđược loại váy phồng ấy, nên không sao chịu đựng nổi khi lại nhìn thấy nó trong phòng ăn nhà mình.
Scarlett đặt bà n tay lên cánh tay Colum.
- Anh có nghÄ© rằng em có thể đến ở lại nhà bác Daniel không! Nà ng há»i. Em ghét ở nhà Molly quá rồi… Sao anh lại cưá»i, anh Colum!
- Anh Ä‘ang tá»± há»i là m thế nà o thuyết phục Molly cho chúng ta mượn chiếc xe ngá»±a thêm má»™t ngà y nữa. Bây giá» thì anh tin có thể thuyết phục chị ấy để cho chúng ta mượn suốt thá»i gian em ở đây. Bởi váºy, em hãy và o nhà kia Ä‘i để ngắm nhìn cái răng má»›i, còn anh thá» Ä‘i nói chuyện vá»›i Molly má»™t chút. Äừng tá» vẻ khó chịu gì cả Scarlett ạ, nhưng anh tin chắc chị ấy sẵn sà ng hứa bất cứ Ä‘iá»u gì miá»…n là anh đồng ý đưa em Ä‘i nÆ¡i khác. Chị ấy không bao giá» chịu nổi câu em nói vá» Robert, vá» cái đôi găng tay da dê anh ấy dùng để vắt sữa bò đó. Äó là chuyện ngưá»i ta cưá»i đùa trong khắp các nhà bếp, từ đây đến táºn Mullyngar.
Äến giỠăn tối thì Scarlett đã dá»n đến căn phòng trên gác, phÃa trên nhà bếp. Tháºm chà bác Daniel cÅ©ng mỉm cưá»i khi nghe Colum kể lại chuyện đôi găng tay cá»§a Robert. Thế là thêm má»™t sá»± kiện đặc sắc nầy nữa, và má»—i lần Ä‘em kể lại, câu chuyện lại được thêm mắm thêm muối và o.
Scarlett hoà nháºp và o sá»± bình dị trong ngôi nhà nhá» cá»§a Daniel vá»›i má»™t sá»± thoải mái kỳ lạ. ÄÆ°á»£c dà nh riêng cho má»™t phòng và vá»›i tÃnh siêng năng không mệt má»i trong việc ná»™i trợ và bếp núc cá»§a chị Kathleen kÃn đáo, Scarlett chẳng còn phải lo nghÄ© gì ngoà i việc vui chÆ¡i trong suốt thá»i gian nà ng ở thăm đây. Và đó là việc là m cá»§a nà ng - nà ng tha hồ vui chÆ¡i.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 03:59 PM.
|
 |
|
| |