 |
|

28-10-2008, 12:27 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 43
Những Ä‘iá»u kỳ bà trong mấy lá»›p nhà tranh
Lý Hà n Thu thấy Mã Bảo dừng lại sau gốc cây liá»n há»i:
- Sao không đi nữa?
Mã Bảo đáp:
- Không và o được đâu.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Mã Bảo đáp:
- Vì trong những căn nhà tranh đó Ä‘á»u có những tay cao thá»§ phóng ám khÃ, còn cách ba trượng là mình đã mất mạng rồi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Thế ra các hạ không phải là ngưá»i mà Giang Nam Song Hiệp má»i đến để trợ thá»§ ư?
Mã Bảo đáp:
- Tiểu đệ được triệu thỉnh, nhưng không có lệnh gá»i và o cÅ©ng không dám tá»›i gần khu nhà tranh kia.
Lý Hà n Thu động tâm tá»± há»i:
- Nếu chỉ có mấy căn nhà tranh nà y thì nhất quyết cách phòng vệ không nghiêm máºt đến thế được. Hay là trong nhà còn có Ä‘iá»u chi bà ẩn?
NghÄ© tá»›i đây chà ng nổi tÃnh tò mò muốn và o dò thám mấy căn nhà tranh. Chà ng liá»n nói:
- Nếu ngươi không đi thì cũng phải chết.
Mã Bảo lắc đầu nói:
- Huynh đà i kiếm chiêu tinh kỳ thì hẳn xuất thân từ má»™t chÃnh phái lá»›n. Nếu huynh đà i Ä‘i giết má»™t kẻ không còn chút lá»±c lượng để kháng cá»± thì đâu phải là hà nh vi cá»§a anh hùng hảo hán? Huống chi tiểu đệ đã bị Ä‘iểm huyệt ở chân hà nh động khó khăn thì nhất định là phải chết rồi.
Lý Hà n Thu ngẩn ngưá»i ra nghÄ© thầm:
- Gã nói tháºt có lý.
Chà ng liá»n nói:
- Nếu như giải khai huyệt đạo thì ngươi mới chịu đi phải không?
Mã Bảo lắc đầu đáp:
- Tại hạ không muốn Ä‘i nữa mà hy vá»ng huynh đà i cÅ©ng đừng và o. Theo chá»— tại hạ biết thì ngưá»i sá» dụng ám khà trong nhà tranh chẳng những thá»§ pháp cao minh mà còn có rất nhiá»u ám khà lợi hại như độc sa, độc châm khiến cho ngưá»i ta không biết đâu đỠphòng cho xiết được. Vì váºy tại hạ không dám Ä‘i, đồng thá»i khuyên can các hạ chẳng nên dấn thân và o.
Lý Hà n Thu lạnh lùng nói:
- Ta nhất định phải đi mà ngươi cũng chẳng thể không đi được. Ngươi nên nhớ khi ngươi là tù binh của ta chứ không phải là bạn hữu. Bất cứ lúc nà o ta cũng có thể giết ngươi được.
Mã Bảo nói:
- Dưá»ng như huynh đà i coi sống chết là chuyện thưá»ng, chẳng sợ hãi chi hết.
Lý Hà n Thu nói:
- Ngươi nghÄ© kỹ Ä‘i! Nếu Ä‘i may còn có hy vá»ng toà n mạng bằng không chịu Ä‘i dÄ© nhiên phải chết.
Mã Bảo không sao được liá»n đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi! Váºy huynh đà i giải khai huyệt đạo cho tiểu đệ.
Lý Hà n Thu liá»n đá má»™t cái giải huyệt cho Mã Bảo rồi thá»§ng thẳng:
- Ngươi có biết trong những căn nhà tranh kia có đặt gì không?
Mã Bảo lắc đầu đáp:
- Tiểu đệ chưa và o bao giá».
Lý Hà n Thu há»i vặn:
- Thế thì là m sao ngươi lại biết trong nhà tranh có những tay cao thủ phóng ám kh�
Mã Bảo đáp:
- Giang Nam Song Hiệp bảo thế.
Lý Hà n Thu cà ng tin là trong nhà có Ä‘iá»u bà ẩn hoặc hỠđã dấu linh chi tại đó. Nếu không có linh chi thì cÅ©ng có váºt gì rất trá»ng yếu, lòng chà ng cà ng kiên quyết muốn và o thám thÃnh.
Chà ng liá»n nói:
- Ngươi cầm binh khà há»™ thân để mở đưá»ng, ta theo sau giám thị có thể bảo vệ cho ngươi được.
Mã Bảo cưá»i lại nói:
- Theo nháºn xét cá»§a tiểu đệ thì huynh đà i chưa chắc đã tá»± bảo vệ cho mình được, chứ đừng nói bảo vệ cho ai nữa...
Tuy miệng gã chống báng mà ngưá»i gã đã lạng ra khá»i gốc cây. Cháºm chạp cất bước tiến vá» phÃa trước.
Lý Hà n Thu đi sát theo Mã Bảo.
Trong nhà tranh vẩn yên lặng như tá» tá»±a hồ như không có ngưá»i.
Mã Bảo Ä‘i rất cháºm. Sau má»—i bước gã dừng lại quan sát lâu lâu, má»›i cất bước thứ hai.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ngươi Ä‘i cháºm thế nà y thì bao giá» cho đến nhà tranh?
Mã Bảo hững hỠđáp:
- Tiểu đệ Ä‘ang tÃnh khoảng cách chá»— nà y.
Lý Hà n Thu đột nhiên giÆ¡ tay ra Ä‘áºp và o lưng Mã Bảo.
Gã không tá»± chá»§ được bước lẹ vá» phÃa trước hai bước.
Lý Hà n Thu lại vươn tay ra nắm lấy tay gã nói:
- Ngươi đừng sợ hãi chi hết.
Mã Bảo bước nhanh tiến và o.
Quả nhiên khi còn cách chừng ba trượng, trong căn nhà tranh liá»n có phản ứng.
Bổng nghe má»™t tiếng cưá»i lại rồi trong nhà tranh có tiếng nói vá»ng ra:
- Hai vị mà tiến thêm bước nữa láºp tức chết ngay đương trưá»ng...
Lý Hà n Thu khẻ giục:
- Cứ tiến mau lên. Ãây là lá»i cảnh cáo cuối cùng. Nếu ngươi không nghe, ta cÅ©ng không nói nữa mà chỉ vung kiếm chém chết ngay láºp tức.
Mã Bảo vẩn không tiến vá» phÃa trước, miệng nói:
- Bá»n hỠđã thấy rõ tiểu đệ bị uy hiếp. Nếu không chắc là hỠđã phóng ám khà ra rồi.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu váºy cà ng hay! HỠđã biết thế tất không phóng ám khà giết ngươi.
Mã Bảo nói:
- Nhưng chúng ta đã tiến thêm bước nữa khiến há» nổi giáºn thì cái đó khó nói lắm.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Thằng cha nà y sợ chết lắm, nếu mình không dùng thá»§ Ä‘oạn phi thưá»ng thì e rằng khó lòng bắt gã phải y theo má»™t phép được.
Chà ng giơ tay trái lên đặt và o sau lưng Mã Bảo nói:
- Ngươi mà còn kiếm lá»i từ chối thì ta đẩy ná»™i lá»±c cho đứt tâm mạch ngươi. Khi đó ta sẽ dùng xác ngươi để là m lá má»™c chống đỡ ám khÃ.
Mã Bảo không sao được liá»n đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi! Nhưng tiểu đệ mong rằng huynh ưng cho má»™t Ä‘iá»u.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ưng thuáºn cho ngươi Ä‘iá»u gì?
Mã Bảo đáp:
- Nếu tiểu đệ đưa được huynh đà i đến trước căn nhà tranh, may mà còn sống sót thì huynh đà i đối với tiểu đệ ra sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ta sẽ tha ngươi.
Mã Bảo đáp:
- Quân tỠnhất ngôn đấy nhé!
Lý Hà n Thu đáp:
- Tứ mã nan truy, ta đã hứa với ai câu gì là như đinh đóng cột quyết không bao giỠthay đổi.
Mã Bảo nói:
- Váºy chúng ta cứ thế!
Ãá»™t nhiên gã tung mình vá»t Ä‘i xông thẳng vá» phÃa nhà tranh. Cái nhảy nà y xa đến hÆ¡n má»™t trượng.
Lý Hà n Thu phất tay chạy theo Mã Bảo.
Giữa lúc bước chân hai ngưá»i vừa chấm đất chưa đứng vững thì đồng thá»i mấy tiếng quát từ nhà tranh vá»ng ra. Tiếp theo ám khà lại bắn tá»›i tấp.
Lý Hà n Thu thấy những ám khà bay tá»›i rất phức tạp. Nà o phi tiêu nà o tụ tiếu, nà o tam lăng tiêu, nà o thiết táºt lê, nà o phi hoà n thạch,... đến mưá»i mấy thứ.
Chà ng ngấm ngầm kinh hãi trong lòng, bụng bảo dạ:
- Xem chừng Mã Bảo nói đúng. Ngưá»i trong nhà tranh Ä‘á»u là những cao thá»§ phóng ám khÃ.
Bổng thấy Mã Bảo huy động đơn Ä‘ao, ánh Ä‘ao lấp loáng đỡ gạt ám khÃ. Miệng gã lá»›n tiếng hô:
- Tại hạ vâng lịnh Phương Ãại Hiệp tá»›i đây có việc trình bà y vá»›i các vị.
Mấy câu nà y quả nhiên sinh hiệu lá»±c. Ãm khà trong nhà dừng lại không phóng ra nữa.
Tiếp theo một âm thanh lạnh như băng cất lên:
- Các hạ đã vâng lệnh Phương Ãại Hiệp tá»›i đây mà sao không sá» dụng ám hiệu để liên lạc?
Mã Bảo đáp:
- Phương đại hiệp có việc gấp chi dặn tại hạ có má»™t tiếng rồi lão gia láºt Ä‘áºt bá» Ä‘i ngay.
Ãoạn y khẻ bảo Lý Hà n Thu:
- Chúng ta phải xông và o bằng một tốc độ tối cao!
Lý Hà n Thu chưa kịp trả lá»i thì Mã Bảo tung mình vá»t Ä‘i.
Ngưá»i trong nhà tranh láºp tức quát tháo om sòm, ám khà lại tá»›i tấp bắn ra.
Mấy ánh ngân quang nhỠbé lấp loáng.
Mã Bảo Ä‘ang lao vá» phÃa trước đột nhiên ngã lăn ra. Gã đã trúng má»™t thứ ám khà kịch độc rất nhá» và bị thương rồi.
Trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng nà y, Lý Hà n Thu thi triển công phu "Yên Thanh Tháºp Bát Phiên" lăn ngưá»i Ä‘i. Tay trái chà ng nắm lấy Mã Bảo lướt trên mặt đất rất mau lẹ và o gần tá»›i nÆ¡i.
Mấy lá»›p nhà tranh nầy có rất nhiá»u cá»a sổ. Những ám khà do cá»a sổ bắn ra.
Lý Hà n Thu lao tá»›i má»™t căn nhà tá»±a và o vách, ám khà không là m gì được nữa. Chà ng cúi đầu nhìn xuống Mã Bảo hai mắt nhắm nghiá»n.
Mặt gã trúng má»™t mÅ©i ám khà nhá» như mÅ©i kim thêu. Vết thương tÃm bầm. Hiển nhiên ám khà có tẩm thuốc độc. Trước ngá»±c gã cÅ©ng trúng má»™t Ä‘oản tiên bằng thép cắm sâu và o da.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm thở dà i nghĩ bụng:
- Chắc trong ngưá»i gã còn độc châm đả thương nữa, nhưng có áo che Ä‘i mình không trông thấy.
Chà ng liá»n giÆ¡ tay trái lên Ä‘áºp mạnh và o sau lưng Mã Bảo.
Mã Bảo từ từ mở mắt ra nhìn Lý Hà n Thu nhăn nhó cưá»i nói:
- Tiểu đệ không chết dưới lưỡi kiếm của huynh đà i, ngỠđâu lại bị chết vì độc châm.
Lý Hà n Thu nói:
- Mã huynh cố chịu đựng má»™t lát. Tại hạ xông và o nhà tranh kiếm ngưá»i phóng độc châm bắt y lấy thuốc giải cho.
Mã Bảo gạt đi
- Huynh đà i đừng nhá»c lòng vô Ãch. MÅ©i mai hoa châm đã bôi thuốc kịch độc thì tiểu đệ nhất định phải chết rồi.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãể tại hạ thá» coi
Chà ng liá»n đặt Mã Bảo xuống đứng thẳng ngưá»i lên. Tay trái cầm kiếm. Ãá»™t nhiên chà ng xoay mình ra cá»a trước.
Ba lá»›p nhà tranh nà y quay và o nhau. Lý Hà n Thu lướt tá»›i cá»a trước căn nhà hướng Nam. Ngưá»i chà ng liá»n hoà n toà n bá»™c lá»™ trước căn nhà hướng Bắc.
Bổng nghe những kim thanh rÃt lên veo véo. Mấy mÅ©i ám khà phóng tá»›i táºp kÃch.
Lý Hà n Thu huy động trưá»ng kiếm vunglên như má»™t cây cầu vòng sắt trắng gạt rá»›t má»™t lưỡi phi Ä‘ao và má»™t cây bạch hổ Ä‘inh. Ãồng thá»i chà ng phi cước đá và o cánh cá»a gá»—
Gầm má»™t tiếng vang lên! Cánh cá»a đã báºt ra.
Tiếp theo má»™t nắm thiết láºt lê chá»›p nhoáng liệng ra.
Nguyên Lý Hà n Thu đã liệu trước cá»a mỡ rồi tất cả ám khà phóng ra. Chà ng đạp cá»a rồi không xông và o ngay, chá» cho nắm thiết táºt lê bay Ä‘i hết má»›i vung kiếm há»™ thân xông và o nhà .
Biểu diá»…n nà y chỉ trong nháy mắt. Lý Hà n Thu vừa xông và o thì đồng thá»i má»™t nắm ngân ty từ căn nhà tranh hướng Bắc bắn tá»›i. Chỉ sai Ä‘i má»™t bước là chà ng không tà i nà o tránh khá»i những mÅ©i mai hoa châm kịch độc.
Chà ng xông và o nhà tranh rồi ngá»ng đầu trông lên thì thấy căn nhà nà y có hai gian. Má»™t gian trong má»™t gian ngoà i. Hai gã đại hán nai nịt gá»n gà nh vẻ mặt nghiêm trang lạnh lẽo sóng vai đứng trong góc nhà . Tay má»—i gã Ä‘á»u cầm má»™t nắm ám khÃ.
Ngăn nhà trong phần ngăn cách ngoà i bằng má»™t tầng cá»a có treo bức rèm mà u xám.
Lý Hà n thu nghĩ thầm trong bụng:
- Hai gã nà y đứng má»™t chá»— thì phương hướng liệng ám khà ra cÅ©ng bá»›t được phần nguy hiểm cho mình. Nhưng không hiểu sao bức rèm kia còn tay cao thá»§ nà o ẩn nấp nữa không? Nếu có há» sẽ nhân cÆ¡ há»™i mình để hết tinh thần chú ý và o hai ngưá»i trước mặt mà phóng ám khà ra táºp kÃch thì tháºt khó đỠphòng cho xiết được.
Trong lòng nghÄ© váºy, ngưá»i chà ng từ từ lùi lại cạnh má»™t góc phòng.
Hai đại hán vá» phục, buông tiếng cưá»i lạt há»i:
- Các hạ là ai?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ đến đây không phải để kết bạn vá»›i hai vị thì hà tất phải thông báo tên há». Trong tay hai vị đã sẵn ám khà sao không phóng ra Ä‘i?
Tuy chà ng không sợ ám khà nhưng thấy hai gã nắm ám khà gá»n trong tay thì tất nhiên là loại ám khà rất nhá» bé nên chà ng không dám lÆ¡ là và tiến lại ngay. Chà ng dụng tâm chá»c giáºn để đối phương liệng hết ám khà ra rồi nhảy xô và o đã thương chúng. Sau đó sẽ sục tìm khắp trong nhà má»™t lượt.
Quả nhiên hai đại hán bị Lý Hà n Thu buông lá»i trêu tức, không nhịn được đồng thanh lá»›n tiếng quát:
- Quả nhiên là một gã kiêu ngạo điên cuồng!
Tiếng quát chưa dứt bốn tay giÆ¡ lên liệng ra bốn ám khÃ, hai mÅ©i cương tiến, hai cây thiết liên hoa nhắm và o bốn nÆ¡i yếu huyệt Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt vung trưá»ng kiếm lên đánh rá»›t má»™t cây thiết liên hoa, má»™t mÅ©i cương tiêu. Ãồng thá»i chà ng né mình sang bên tránh khá»i hai môn ám khà kia.
Hai đại hán vá» phục không ngá» hà nh động cá»§a Lý Hà n Thu thần tốc đến thế. Chúng liệng ám khà má»™t lần rồi, lần thứ hai không kịp lấy ám khà ra thì Lý Hà n Thu đã nhảy xổ tá»›i trước mặt vung trưá»ng kiếm chém xéo tá»›i chặt đứt má»™t cánh tay đại hán mé hữu.
Ãại hán mé tả đứng ngay ngưá»i ra má»™t chút chưa kịp né tránh thì Lý Hà n Thu đã xoay tay chặt dưng chân phải gã nà y.
Hai chiêu kiếm đã thương luôn hai ngưá»i là ghê gá»›m.
Lý Hà n Thu thấy hai gã không phản kÃch được nữa liá»n vung chân đá má»™t phát và o đại hán mé tả. Ãồng thá»i thanh trưá»ng kiếm ở tay mặt Ä‘áºp và o sau lưng đại hán mé hữu đánh cát má»™t tiếng. Cả hai Ä‘á»u té lăn xuống đất.
Lý Hà n Thu đánh ngã hai tên đại hán rồi xoay mình lại nhảy và o ná»™t thất. Thanh trưá»ng kiếm vừa gạt bức rèm lên, ngưá»i chà ng đã nhảy tót và o trong rồi.
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn quanh 1 lượt, bất giác ngẩn ngưá»i ra
Nguyên trong ná»™i thất bà y hà ng sáu tên đại hán vá» phục, che mặt bằng tấm sa trắng. Không hiểu sáu ngưá»i nà y bị Ä‘iểm huyệt hay đã chết rồi.
Lý Hà n Thu từ từ đưa trưá»ng kiếm khá»u tấm sa trắng, má»™t ngưá»i lên dòm thì đột nhiên nghe tiếng "bịch bịch", chà ng quay đầu nhìn lại thì ra đại hán bị chặt tay đã cá»±a cạy đứng lên Ä‘i ra ngoà i căn nhà .
Lý Hà n Thu cưá»i lạt nhảy vá»t trở ra vung trưá»ng kiếm ngăn cản gã, đồng thá»i xẵng giá»ng há»i:
- Ngươi không sợ chết ư?
Ãại hán kia chỉ lắc đầu chứ không nói gì. Tuy gã không lên tiếng nhưng nhìn vẻ mặt cÅ©ng biết gã trả lá»i thế nà o rồi.
Lý Hà n Thu giơ kiếm lên lạnh lùng nói:
- Ngươi mà sợ chết thì mau mau trở vỠchỗ cũ.
Ãại hán bị chặt tay quả nhiên theo lá»i chà ng Ä‘i và o chá»— cÅ©.
Lý Hà n Thu bước tá»›i dịu giá»ng:
- Hai vị Ä‘á»u có pháºn sá»± ở đây. Tại hạ e rằng khó có ngưá»i đến cứu hai vị đâu.
Hai đại hán đưa mắt nhìn nhau, lẳng lặng không nói gì
Lý Hà n Thu lại nói:
- Nếu hai vị coi chết như vá» thì chẳng việc gì mà sợ tại hạ động thá»§ hạ sát và bất tất phải phúc đáp những câu há»i cá»§a tại hạ...
Chà ng ngừng lại một lúc rồi tiếp:
- Bằng hai vị sợ chết thì hay hÆ¡n hết là trả lá»i những câu há»i nà y.
Hai đại hán bị trá»ng thương giương mắt lên nhìn Lý Hà n Thu vẫn không nói ná»a lá»i.
Lý Hà n Thu cất giá»ng lạnh lùng há»i:
- Trong ná»™i thất kia có những nhân váºt nà o đó?
Ãại hán cụt tay đáp:
- Lai lịch những ngưá»i đó rất phức tạp, có ngưá»i thuá»™c phái Võ ÃÆ°Æ¡ng, có ngưá»i là giang hồ đại đạo. Còn lai lịch bá»n há» thế nà o thì tại hạ không rá».
Lý Hà n Thu há»i vặn:
- Hai vị không biết thì ai biết?
Gã cụt tay đáp:
- Chỉ có Giang Nam Song Hiệp là biết rõ mà thôi.
Lý Hà n Thu trầm ngâm má»™t chút rồi há»i:
- Trên mặt bá»n ngưá»i đó sao bịt mặt bằng tấm sa trắng?
Gã cụt chân đáp:
- Má»™t là để che dấu chân tướng cho há», hai là để khá»i lá»™, mặt hỠđã bôi má»™t chất thuốc...
Lý Hà n Thu động tâm tá»± há»i:
- Chẳng lẻ Giang Nam Song Hiệp cũng có lòng nhân nhượng?
Rồi chà ng há»i:
- Há» bôi chất thuốc gì váºy?
Gã cụt chân đáp:
- Cái đó tại hạ cũng không biết rõ.
Lý Hà n Thu nhìn quanh bốn mặt rồi há»i:
- Ba lá»›p nhà tranh ở đây Ä‘á»u dùng để giam giữ địch nhân ư?
Gã cụt chân đáp:
- Bá»n tại hạ giữ căn nhà nà y thì bên trong toà n giam giữ địch nhân, còn hai lá»›p nhà kia cất giấu những gì tháºt tình tại hạ không rá».
Lý Hà n Thu thấy vết thương hai ngưá»i vẫn không ngá»›t chảy máu liá»n nói:
- Hai vị hãy buộc vết thương lại đã.
Trong mình hai gã đại hán Ä‘á»u có thuốc dấu. Chúng nghe chà ng nói váºy liá»n nhịn Ä‘au rịt thuốc và o vết thương.
Lý Hà n Thu lắng tay nghe thì trong hai lớp nhà tranh kia không có phản ứng gì, bụng bảo dạ:
- Chắc chúng đã nháºn được nghiêm lệnh nếu không gặp trưá»ng hợp bất đắc dÄ© thì không được dá»i khá»i căn nhà mà chúng Ä‘ang canh gác, nên không dám qua bên nà y.
Chà ng bình tĩnh trở lại.
Sau má»™t hồi suy nghÄ© đột nhiên cảm thấy tình hình trong nhà rất kì bà chà ng tá»± há»i:
- Những ngưá»i kia nếu chết rồi thì chẳng cần phải bôi thuốc cùng che mặt là m chi mà cÅ©ng bất tất phải để xác trong căn nhà nà y. Như váºy đủ tá» há» hãy còn sống. Nhưng tại sao trên mặt há» lại bôi thuốc và bịt mặt bằng tấm sa trắng?
Lòng chà ng nảy ra bao nhiêu mối nghi ngá». Bất giác chà ng quay lại nhìn hai đại hán Ä‘ang buá»™c vết thương há»i:
- Có má»™t Ä‘iá»u tại hạ không bao giá» hiểu được, muốn thỉnh giáo hai vị.
Hai đại hán đã tá»± hiểu không hy vá»ng còn có cÆ¡ há»™i chạy trốn. Nếu trả lá»i chà ng thì chỉ còn có má»™t con đưá»ng chết. Chúng nghÄ© váºy liá»n ngẩn đầu lên há»i lại:
- Các hạ muốn há»i Ä‘iá»u chi?
Lý Hà n Thu há»i:
- Thá»§ pháp phóng ám khà cá»§a hai vị đâu phải hạng tầm thưá»ng? Váºy nhất định các vị xuất thân từ má»™t danh môn. Không hiểu vì lẽ gì hai vị lại can tâm là n nanh vuốt và canh gác nhà cá»a cho bá»n "Giang Nam nhị phi"
Hai gã ngÆ¡ ngách há»i lại:
- Giang Nam nhị phi nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tức là Giang Nam Nhị Hiệp. Bá»n chúng chỉ có hư danh hiệp sÄ© mà thá»±c là phưá»ng đạo tặc. Nếu kêu chúng bằng Giang Nam Song Hiệp là phải tá»§i nhục cho chữ "Hiệp".
Hai gã ồ lên một tiếng rồi nói:
- Té ra là thế!
Lý Hà n Thu cất giá»ng nghiêm trong lạnh lùng há»i:
- Hai vị vâng lệnh chúng canh giữ căn nhà hoang nà y để là m chi chứ?
Hai gã lại nhìn nhau lẳng lặng không lên tiếng.
Lý Hà n Thu quay lại ngó ná»™i thất má»™t lượt rồi há»i:
- Chắc là có liên quan đến đáp thi thể kia?
Hai gã khẽ gáºt đầu vẫn không nói gì.
Lý Hà n Thu chợt nhớ tới Mã Bảo chà ng lẩm bẩm:
- Ta đã nháºn lá»i cứu gã váºy không nên thất tÃn.
Chà ng liá»n há»i:
- Trong hai vị có ai dùng Mai Hoa Châm không?
Hai gã lắc đầu đáp:
- Bá»n tại hạ chưa từng sá» dụng qua môn đó.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Váºy ai dùng thứ ám khà nà y?
Ãá»™t nhiên hai gã lá»™ vẽ khá»§ng khiếp, Ä‘á»u cục cá»±a muốn đứng lên.
Lý Hà n Thu chá»™t dạ quay đầu nhìn lại thì thấy có má»™t ngưá»i thò đầu và o cá»a sổ
Chà ng vừa thoáng thấy, hắn đã rụt đầu lại. Tiếp theo hai tay giÆ¡ lên hai chấm sáng bay vá»t và o.
Lý Hà n Thu vung trưá»ng kiếm gạt nghe đánh keng keng 2 tiếng. Ãây là hai mÅ©i "Xà Ãầu Bạch VÅ© Tiêu" đã bị kiếm quang gạt tá»›i.
Giữa lúc hai mÅ©i ám khà rÆ¡i xuống thì đồng thá»i hai tiếng rú vang lên.
Ngưá»i thò đầu và o đột nhiên mất hút.
Chà ng quay đầu nhìn lại thì thấy hai đại hán thá»t chân cụt tay trên mặt bà n Ä‘á»u cấm má»™t mÅ©i xà đầu bạch vÅ© tiêu.
Nguyên ngưá»i kia phóng hai mÅ©i ám khà vá» phÃa Lý Hà n Thu để chà ng phân tâm má»™t chút rồi tiếp theo bắn luôn hai mÅ©i ám khà và o hai đại hán để kết liá»…u tÃnh mạng chúng.
Lý Hà n Thu đặt tay lên sá» mÅ©i hai gã thì hỠđã tắt thở chết cả rồi. Chà ng ngó lại chá»— bị thương thấy vết tÃm bầm. Hiển nhiên xà đầu bạch vÅ© tiêu có luyện chất kịch độc.
Lý Hà n Thu tức giáºn vô cùng! Chà ng buông tiếng cưá»i lạt rồi chống kiếm chạy lại mở cá»a nhảy vá»t ra ngoà i.
Chà ng ngoảnh đầu nhìn quanh thì bên ngoà i nhà không thấy má»™t bóng ngưá»i nà o. Cả gã Mã Bảo cÅ©ng không biết Ä‘i đâu rồi.
Lý Hà n Thu nhìn hình thế căn nhà tranh đối diện.
Chà ng tÃnh toán :
- Nếu mình dá» cá»a trước đánh thẳng và o thì bá»™c lá»™ thân hình dưới mấy cánh cá»a sổ. HỠở trong nhà bắn ra thì tháºt khó lòng tránh thoát.
Sau một lúc ngẫm nghĩ, chà ng quyết nhẫn nại lui và o phòng.
Lý Hà n Thu nhìn thi thể hai tên đại hán bất giác buông tiếng thở dà i hối háºn nghÄ© thầm:
- Ãáng lẽ ta phải nghÄ© đến chuyện nầy từ trước. Nếu ta kéo há» và o táºn góc nhà thì ngưá»i ngoà i chẳng thể nà o phóng ám khà hạ sát hỠđược.
Bây giá» chà ng không thể truy vấn há» cho biết thêm tình hình. Bất cứ việc gì chà ng chỉ còn trông và o mình, tá»± tìm cách phanh phui những Ä‘iá»u bà ẩn trong nhà nà y.
Sau má»™t lúc xoay chuyển ý nghÄ©, Lý Hà n Thu cháºm chạp cất bước Ä‘i và o ná»™i thất. Chà ng lại đưa trưá»ng kiếm khá»u tấm sa che mặt từng ngưá»i ra chú ý nhìn kỹ thấy dưới là n sa trắng mặt há» bôi má»™t thứ thuốc mà u tÃm.
Chà ng cúi khom ngưá»i khẽ đặt tay lên mÅ©i thấy hÆ¡i thở yếu á»›t nhưng rất Ä‘iá»u hòa tá»±a hồ như kẽ ngá»§ say.
Lý Hà n Thu tuy là ngưá»i thông tuệ nhưng trước tình trạng kỳ bà nầy, chà ng cÅ©ng hoang mang không biết là m thế nà o.
Chà ng ngẫm nghÄ© má»™t lúc lâu rồi kéo kÃn tấm sa che mặt cá»§a cả sáu ngưá»i lại tá»± nhá»§:
- Bây giá» chỉ còn cách tấn công và o trong má»™t lá»›p nhà tranh kia bắt sống lấy má»™t tên để tra há»i ná»™i tình may ra má»›i biết được. Ngoà i cách nà y là dá»i khá»i nÆ¡i đây Ä‘i kiếm Lôi Phi thuáºt rõ sá»± tình. Y là ngưá»i rất nhiá»u kinh nghiệm, hoặc giả có Ä‘oán ra được nguyên nhân vụ nà y chăng?
Chà ng hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khÃ, định ra khá»i căn nhà tranh.
Bổng nghe một thanh âm lạnh lẽo quát lên:
- Xin hai vị hãy dừng bước! Nếu cứ tiếp tục tiến và o thì đừng trách tại hạ phóng ám khÃ.
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Hay lắm! Lại có ngưá»i và o đây.
Chà ng dừng bước ngang bên cá»a sổ chú ý nhìn ra thì thấy má»™t nam má»™t nữ sóng vai dừng chân ngoà i hai trượng.
Gã trai diện mạo anh tuấn chưa đầy hÆ¡n hai chục tuổi đầu, mình mặc vá» phục mà u lam, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm.
Còn thiếu nữ chÃnh là Quyên Nhi. Nà ng trùm đầu bằng tấm lụa xanh, mình mặc vá» phục mà u huyá»n. Vẻ đẹp cà ng lá»™ng lẫy, thân hình cà ng khêu gợi.
Lý Hà n Thu thấy hai ngưá»i đứng sóng vai, miệng cưá»i nhà nhảnh.
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 07:59 PM.
|

28-10-2008, 12:27 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 44
Kém lực lượng đi tìm viện thủ
Hà n công tá» lấy là m kỳ há»i:
- Tại sao váºy? Vẻn vẹn có mấy căn nhà tranh là m gì mà nghiêm trá»ng thế? Chẳng lẽ bên trong có Ä‘iá»u chi bà ẩn.
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Nà o phải chỉ bà ẩn mà thôi, há» còn lắm chuyện kỳ dị khôn lưá»ng!
Bá»—ng nghe trong căn nhà tranh hướng Bắc lại có ngưá»i lên tiếng:
- Mấy căn nhà tranh nà y vốn chẳng có Ä‘iá»u chi bà ẩn nhưng lệnh tôn chưa thu hồi mệnh lệnh thì bá»n tại hạ phải tuân theo mà hà nh sá»±. Mong công tá» lượng thứ cho.
Hà n công tỠquay lại nhìn Quyên Nhi nói:
- Ãã váºy chúng ta hãy trở vá». Khi gặp gia phụ xin nói giúp chiá»u mai chúng ta sẽ tá»›i đây.
Ngưá»i trong nhà đáp:
- Xin công tỠthứ cho tại hạ không đi tiễn chân được.
Hà n công tỠđáp:
- Không dám.
Hà n công tỠcùng Quyên Nhi song song trở gót đi ngay.
Lý Hà n Thu nhìn bóng sau lưng hai ngưá»i, lòng chà ng nhá»™n lên những ý nghÄ© khôn tả. Chà ng không biết mừng hay háºn. Rồi má»™t mối bi thương đè nặng tâm hồn.
Chà ng đứng ngẩn ngưá»i ra không biết đã bao lâu. Bá»—ng nghe hai tiếng veo véo lướt trên không bay tá»›i trước mặt. Chà ng như ngưá»i mÆ¡ ngá»§ choà ng tỉnh giấc.
Nguyên chà ng đã vô tình chuyển động thân thể Ä‘i tá»›i cá»a sổ bị ngưá»i trông thấy nên phóng ám khà ra.
May mà ám khà nà y từ trong cá»a sổ không thể liệng đúng chá»— chà ng đứng nên ám khà chỉ vá»t qua trước mặt chà ng chứ không đả thương chà ng được.
Lý Hà n Thu vá»™i lùi lại hai bước không khá»i báºt cưá»i tá»± há»i:
- Lý Hà n Thu hỡi Lý Hà n Thu! Trong mình ngươi còn mối thù sâu tá»±a bể. Bước tiá»n đồ đầy rẫy chông gai. Sao ngươi còn nghÄ© vá»› vẩn? Ả Quyên Nhi cùng gã Ä‘i vá»›i nhau thì can dá»± gì đến ngươi?
Chà ng tá»± cảnh cáo mình như váºy rồi lòng sầu khuây khá»a, nghÄ© ngay đến tình trạng trước mắt, bụng bảo dạ:
- Bá»n chúng phải giết chết đồng bạn hiển nhiên há» sợ ta tra ra ná»™i tình. Thế mà há» không đá động gì đến ta chắc hỠđã có chá»§ ý rồi. Cứ tình hình trước mắt thì dưá»ng như bá»n chúng Ä‘ang cố thá»§ để chá» viện lá»±c. Ta vừa nghe gã Hà n công tá» cùng ngưá»i trong nhà tranh kia nói chuyện thì hiển nhiên gã là con Hà n Ãà o ở Từ Châu. Nhưng lạ ở chá»— sao ngưá»i trong căn nhà tranh lại không lợi dụng gã để truyá»n tin Ä‘i cầu viện?
Chà ng tá»± đặt ra câu há»i:
- Ngưá»i trong nhà tranh nháºn ra gã là Hà n công tá» không lá»™ vẻ hoà i nghi thì sao không nói rõ tình hình vá»›i gã hoặc nhá» gã đưa tin ra ngoà i? Phải chăng vì võ công gã quá tầm thưá»ng?
Ãá»™t nhiên má»™t ý nghÄ© thông qua đầu óc chà ng lại bà n:
- Hà n công tỠđã sóng vai Ä‘i vá»›i Quyên Nhi mà tốc độ khinh công không kém thị. Quyên Nhi võ công rất cao cưá»ng tất nhiên Hà n công tá» cÅ©ng không phải hạng kém cá»i.
Chà ng suy Ä‘i nghÄ© lại trong lòng rất đỗi hoà i nghi mà không sao tìm ra lá»i giải thÃch.
Lý Hà n Thu nháºn ra tiếng hú nà y rất giống vá»›i má»™t thứ tÃn hiệu để liên lạc mà Lôi Phi đã giao ước vá»›i chà ng. Chà ng phấn khởi tinh thần nghÄ© bụng:
Ãá»™t nhiên má»™t tiếng hú dà i lá»t và o tai.
- Tình thế nÆ¡i đây kỳ bà khôn lưá»ng, hoặc giả Lôi Phi biết nhiá»u hiểu rá»™ng có Ä‘oán ra được nguyên nhân chăng?
Chà ng liá»n hú lên má»™t tiếng dà i nghe như tiếng rồng gầm.
Quả nhiên tiếng hú vừa truyá»n ra trong giây lát đã có tiếng đáp lại.
Lý Hà n Thu nghe tiếng hú để phân biệt phương hướng. Chà ng chú ý nhìn vá» phÃa phát ra thanh âm.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà , chà ng nhìn thấy Lôi Phi từ trong rừng cây chạy ra Ä‘i thẳng vá» phÃa nhà tranh.
Lý Hà n Thu lá»›n tiếng gá»i:
- Lôi huynh phải cẩn tháºn đấy!
Lôi Phi dừng bước há»i lại:
- Có phải Lý đệ đấy không?
Lý Hà n Thu đứng bên cá»a sổ lá»›n tiếng đáp:
- ChÃnh tiểu đệ đây!
Chà ng thấy Lôi Phi cất bước tiến lại liá»n cất cao giá»ng nói:
- Lôi huynh phải đỠphòng! Trong mấy lá»›p căn nhà tranh còn nhiá»u tay cao thá»§ phóng ám khà ẩn mình. Những môn ám khà lại rất phức tạp, như Ä‘ao tiêu, nổ tiêu. Ngoà i ra còn những mÅ©i mai hoa châm kịch độc.
Lôi Phi há»i:
- Lý đệ có bị thương không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ may chưa việc gì.
Lôi Phi há»i:
- Trong mấy lớp nhà tranh kia có những thứ gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hiện trong ná»™i thất lá»›p nhà nà y có mấy ngưá»i chưa tắt hÆ¡i. Mặt đổ thuốc mà u tÃa tình hình rất lạ, tiểu đệ chưa tìm ra được manh mối chi hết.
Lôi Phi nói:
- Ãã có chuyện như váºy thì tiểu huynh nhất định phải và o coi xem má»›i được.
Lý Hà n Thu nói:
- Cái khó là ở chá»— há» phóng ám khà táºp kÃch. Mấy mặt Ä‘á»u bắn ra mà né tránh được không phải chuyện dá»… dà ng.
Lôi Phi nói:
- Trong căn nhà Lý đệ đứng đó có mấy ngưá»i phóng ám khà ra không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Trong căn nhà nà y trước có hai ngưá»i. Chúng bị tiểu đệ đả thương, nhưng lại chết vá» tay ngưá»i cùng phe phóng ám khà hạ sát, chắc há» giết chúng để bịt miệng.
Lôi Phi cất cao giá»ng há»i:
- Trong hai lá»›p nhà tranh kia hẳn còn rất nhiá»u ám khÃ?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế!
Lôi Phi nói:
- ÃÆ°á»£c rồi. Thế ra ba lá»›p nhà tranh nà y xếp thà nh lưới ám khà giao nhau. Nay mất má»™t phÃa thì uy thế đã giảm Ä‘i nhiá»u. Lý đệ hãy dùng ám khà bắn và o lá»›p nhà tranh thứ nhất ở mặt Bắc, chỉ còn hai cá»a sổ ở lá»›p nhà thứ hai thì tiểu huynh có thể xông gần và o má»™t cách an toà n.
Lý Hà n Thu nói:
- Hay lắm!
Chà ng cúi xuống móc lấy những ám khà trong ngưá»i hai xác chết, thi triển liên châu thá»§ pháp liệng mau ra.
Chỉ trong chá»›p mắt tên bắn như mưa vá» phÃa hai cá»a sổ trong căn nhà phÃa bắc.
Lôi Phi đỠkhà phát huy khinh công thượng thặng theo thế "Yến Tá» Tam Sao Thá»§y" mau lẹ tuyệt luân xông và o gần căn nhà tranh. Cánh cá»a căn nhà nà y chỉ khép há», y đẩy cá»a bước và o.
Lý Hà n Thu đã liên tục phóng ra một hồi 24 mũi đoản tiến.
Lôi Phi đóng cá»a lại cưá»i nói:
- Thá»§ pháp cá»§a Lý đệ tháºt tuyệt diệu! Tuy Lý đệ không sá» dụng ám khà nhưng thá»§ pháp liên châu phóng tiêu cá»§a Lý đệ dù là tay cao thá»§ chuyên phóng ám khà trong võ lâm cÅ©ng không thể hÆ¡n được.
Lý Hà n Thu cưá»i nói:
- Tiểu đệ tuy có há»c qua thá»§ pháp phóng ám khÃ, nhưng chỉ chuyên vá» né tránh, Ãt khi phát xạ tấn công.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh coi thá»§ pháp cá»§a Lý đệ chẳng kém gì Hồng Bất Phát là tay tá»± phụ bản lãnh cao cưá»ng vá» sá» dụng ám khÃ.
Miệng y nói, mắt y đảo quanh má»™t lượt rồi há»i:
- Những ngưá»i dở sống dở chết hiện giỠở đâu?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hiện ở trong nội thất.
Lôi Phi vén rèm lên chạy và o tra xét. Quả nhiên thấy sáu đại hán nằm thà nh má»™t hà ng. Mặt ngưá»i nà o cÅ©ng bịt má»™t tấm sa trắng.
Lý Hà n Thu theo và o há»i:
- Vụ nà y là thế nà o?
Lôi Phi cúi xuống mở tấm sa trên mặt một đại hán nhìn kỹ hồi lâu rồi khẽ nói:
- Chuyện nà y quả nhiên lạ quá!
Ãoạn y từ từ kéo tấm sa trắng che mặt lại cho đại hán.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh biết nhiá»u hiểu rá»™ng, chẳng lẽ chưa nháºn ra chút manh mối nà o ư?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Tiểu huynh nữa Ä‘á»i bôn tẩu giang hồ mà chưa gặp tình trạng nà y bao giá» nên không thể biết được.
Lý Hà n Thu chợt nhá»› tá»›i Hà n công tá» liá»n chuyển sang chuyện khác:
- Lôi huynh có biết nhiá»u vá» Hà n Ãà o ở Từ Châu không?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh cÅ©ng không biết mấy. Lý đệ muốn há»i vá» vấn đỠgì?
Lý Hà n Thu há»i:
- Hà n Ãà o cả trai gái được mấy con?
Lôi Phi ngẫm nghĩ một chút rồi đáp:
- Tiểu huynh chỉ biết đại khái Phương Tú không con còn Hà n Ãà o có má»™t trai.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Thế thì phải rồi.
Lôi Phi há»i:
- Lý đệ đã gặp con Hà n Ãà o rồi chăng?
Lý Hà n Thu gáºt đầu.
Ãoạn chà ng thuáºt lại chuyện lợi dụng Mã Bảo để xông và o nhà tranh và vụ Hà n công tỠđã tá»›i đây cho Lôi Phi nghe.
Chà ng chỉ nói sơ lược nhất chuyện Quyên Nhi cùng đi với Hà n công tỠchà ng chỉ phớt qua.
Lôi Phi nhìn lại sáu đại hán nằm ngá»a rồi nghiêm nét mặt nói:
- Vụ nà y tháºt kỳ quái Tuy tiểu huynh chưa biết tác dụng cá»§a nó ở chá»— nà o nhưng nhất định đây là má»™t vụ đại âm mưu. Váºy trước hết ta hãy để ký hiệu và o ngưá»i há».
Lý Hà n Thu há»i:
- Là m thế nà o mà đánh dấu được?
Lôi Phi đáp:
- Trái tai hỠkhông bôi thuốc, ta có thể đánh dấu và o đó được.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Ãể ký hiệu gì bây giá»?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ hãy nhìn kỹ để sau nà y có gặp là nháºn ra được.
Chà ng thò tay và o bá»c lấy lưỡi trá»§y thá»§ và má»™t gói phấn hồng. Y vạch má»™t vết nhỠở mặt sau trái tai rồi bôi phần hồng và o.
Lôi Phi cất trá»§y thá»§ Ä‘i, cưá»i nói:
- Phấn hồng nà y sau khi gặp máu liá»n bám sát và o da, không tà i nà o rá»a sạch được. Chá»— nà y ngưá»i ngoà i khó lòng nháºn thấy mà có nhìn thấy cÅ©ng không ai chú ý. Nhưng chúng ta lại trông rõ ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tiểu đệ tưởng trong hai căn nhà kia tất cÅ©ng có Ä‘iá»u bà ẩn. Chúng ta nên xông và o đó coi không?
Lôi Phi đáp:
- Bây giá» trá»i đã xế chiá»u. Biến diá»…n tại đây e rằng lá»t đến tai Giang Nam Song Hiệp rồi. Chúng ta không nên trùng trình ở lại mà phải dá»i Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ xin dẫn đưá»ng.
Lôi Phi nói:
- Ãừng Ä‘i qua cá»a lá»›n. Phá vách mà ra.
Y liá»n đưa hai tay đẩy mạnh và o vách tưá»ng nói:
- Bá»n chúng Ä‘ang để ý theo dõi chúng ta. Váºy trước hết phải là m cho há» phân tâm.
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Là m thế nà o cho hỠphân tâm được.
Lôi Phi đáp:
- Nhà tranh và khu rừng cây nà y rất sợ lá»a.
Y vừa nói vừa thò tay và o bá»c móc lấy đá lá»a quẹt châm và o cá»a đốt.
Lý Hà n Thu đã tưởng Lôi Phi dùng ám khà hoặc há»a dược gì để đốt phòng khác. Không ngá» y lại dùng đá lá»a đốt ngay phòng nà y.
Chỉ trong khoảng khắc khói bốc mù mịt, lá»a cháy ầm ầm.
Bá»—ng nghe trong căn nhà hướng Bắc có tiếng ngưá»i la:
- Chúng nó đốt lá»a! Chúng nó đốt lá»a!
Lôi Phi nói:
- Chúng ta chạy đi thôi.
Y theo chá»— tưá»ng đổ vượt ra ngoà i mà chạy.
Lý Hà n Thu nhảy theo ra khá»i nhà tranh rồi hai bóng ngưá»i lao Ä‘i như gió chạy và o trong rừng.
Quả nhiên địch nhân ở trong hai lá»›p nhà tranh kia vẫn chưa phóng ám khà táºp kÃch.
Lý Hà n Thu quay đầu nhìn lại thấy mấy đại hán võ phục Ä‘á»u Ä‘em toà n lá»±c ra cứu há»a.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu ẩn mình sau gốc cây lá»›n coi má»™t lúc rồi trở gót ra khá»i khu rừng.
Hai ngưá»i Ä‘i thẳng má»™t mạch vá» Ä‘iếm không bị ai ngăn trở chi hết.
Lý Hà n Thu ngồi yên chá»— rồi cháºm rãi há»i:
- Lôi huynh! Lôi huynh có tìm thấy Hồng huynh không?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Chưa thấy y đâu.
Ãá»™t nhiên y ngá»ng mặt lên nóc nhà thá»§ng thẳng nói:
- Những ngưá»i đó... những ngưá»i đó...
Lý Hà n Thu há»i:
- Ngưá»i nà o?
Lôi Phi lẩm bẩm nói để mình nghe:
- Những ngưá»i mặt bôi thuốc nằm ngá»a trong nhà tranh là những nhân váºt nà o?
Lý Hà n Thu tưởng y há»i chà ng liá»n đáp:
- Cái đó tiểu đệ cũng không biết.
Lôi Phi há»i:
- Lý đệ thỠđoán coi trong đó có Hồng Bất Phát không?
Lý Hà n Thu chưng há»ng đáp:
- Ừ nhỉ! Chúng ta quên mất không Ä‘em má»™t ngưá»i ra tìm cách cứu tỉnh lại rồi há»i há» coi.
Lôi Phi cháºm rãi nói:
- Không thể Ä‘em ra được. Má»™t là vì chúng ta không hiểu bá»n hỠđã dùng biện pháp nà o để hại ngưá»i thì không thể giải cứu được. Nếu mình cứ Ä‘em ra không những là m hại đến tÃnh mạng há». Hai nữa là nếu Ä‘em theo má»™t ngưá»i sống dở chết dở thì khó lòng Ä‘i trên đưá»ng phố mà không để ngưá»i ngoà i dòm ngó.
- Theo Lôi huynh thì chúng ta nên là m gì bây gi�
Lôi Phi đáp:
- Cứ tình hình hiện tại mà nói thì dưá»ng như hai ngưá»i chúng ta không đủ lá»±c lượng để đối phó vá»›i Giang Nam Song Hiệp.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy nên là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Cần phải kết hợp vá»›i lá»±c lượng chÃnh nghÄ©a trong thà nh Kim Lăng cho thà nh má»™t khối...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Lý đệ! Môn Thất Tuyệt Ma Kiếm cá»§a lệnh sư đúng là má»™t kỳ kiếm trong võ lâm hiện nay. Thá»±c ra kiếm pháp nà y rất ghê gá»›m. Chiêu số biến hóa kỳ ảo khôn lưá»ng. Ngưá»i võ lâm gặp phải Ä‘á»u phát ngán mà tránh xa. Có Ä‘iá»u má»™t ngưá»i dù kiêu dÅ©ng đến đâu cÅ©ng không thể chống cá»± lại má»™t Ä‘oà n thể có tổ chức nghiêm máºt. Lý đệ muốn tìm Giang Nam Song Hiệp trả thù, nhưng số ngưá»i bu quanh há» quá nhiá»u Ãt là mấy chục nhiá»u đến hà ng trăm. Má»™t mình Lý đệ thì võ công cao thâm đến đâu cÅ©ng chẳng tà i nà o kháng cá»± lại hà ng trăm ngưá»i.
Lý Hà n Thu thở dà i sưá»n sượt nói:
- Tâm nguyện cá»§a tiểu đệ là trả xong mối đại thù cho song thân rồi láºp tức gói kiếm quy ẩn. Nhưng xem chừng nguyện vá»ng nà y cÅ©ng khó đạt được.
Lôi Phi nói:
- Từ ngà n năm nay ai đã bị lôi cuốn và o chốn giang hồ thị phi chẳng tà i nà o lẻ loi má»™t mình được. Váºy Lý đệ khi nà o thoát khá»i định luáºt nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Theo lá»i Lôi huynh, chúng ta nhất định hợp tác vá»›i ngưá»i ngoà i hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Theo hiện tình mà bà n thì chúng ta không còn đưá»ng lối nà o khác.
Lý Hà n Thu nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Váºy Lôi huynh tác chá»§ cho là xong. Có Ä‘iá»u tiểu đệ xin nói trước chỉ để ý đối phó vá»›i Giang Nam Song Hiệp còn ngoà i ra không dÃnh lÃu gì đến những chuyện ân oán thị phi trên chốn giang hồ. Váºy đừng hy vá»ng tiểu đệ dúng tay và o việc khác.
Lôi Phi mỉm cưá»i há»i lại:
- Nếu gặp lực lượng bảo vệ cho Giang Nam Song Hiệp thì Lý đệ có can thiệp không?
Lý Hà n Thu đáp:
- DÄ© nhiên đó là má»™t trưá»ng hợp đặc biệt.
Lôi Phi cưá»i ha hả chuyển sang chuyện khác nói:
- Chúng ta hãy ngồi váºn khà điá»u dưỡng má»™t lúc rồi sẽ Ä‘i liên lạc vá»›i nhân váºt hai phái Thiếu Lâm và Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu chợt nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u liá»n há»i:
- Lôi huynh tiến và o rừng sâu rồi Ä‘i vá» phương nà o mà tiểu đệ mấy lần phát tÃn hiệu sao chẳng thấy Lôi huynh hồi âm?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh mải miết theo dõi má»™t ngưá»i, nhưng rượt đến mấy dặm rồi phải bá».
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh rượt theo ai?
Hai mặt Lôi Phi nhìn chòng chá»c và o mặt Lý Hà n Thu hồi lâu má»›i đáp:
- Tiểu huynh không nhìn rõ .
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Lôi huynh không quên biết ngưá»i đó ư?
Lôi Phi ngáºp ngừng đáp:
- Không quen biết.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bây giỠLý đệ ngồi nghỉ, tiểu huynh ra ngoà i kia coi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh cÅ©ng mệt nhá»c rồi sao không ngồi nghỉ má»™t lúc?
Lôi Phi cưá»i đáp:
- Tiểu huynh nóng ruột không ngồi được. Lát nữa tiểu huynh quay vỠsẽ nói chuyện.
Y ra tá»›i cá»a còn quay lại đặn:
- Lý đệ! Nếu không có chuyện gì quan trá»ng xảy ra thì hay hÆ¡n hết là Lý đệ đừng rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ xin chỠLôi huynh ở điếm nà y.
Lôi Phi xoay tay khép cá»a phòng lại, trở gót Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu cà i cá»a phòng lại ngồi xếp bằng Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở rồi ngá»§ Ä‘i lúc nà o không biết.
Chẳng hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu, tiếng gõ cá»a khiến chà ng tỉnh dáºy.
Lý Hà n Thu mở cá»a trông ra thấy Lôi Phi Ä‘ang ngó lên báºc cá»a nét mặt lá»™ vẻ nghi ngá».
Lôi Phi láºt Ä‘áºt bước và o phòng khẽ há»i:
- Lý đệ! Có ai đến đây không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không có ai cả.
Lôi Phi mỉm cưá»i há»i:
- Lý đệ có ngon giấc không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ ngủ yên lắm.
Lôi Phi nói:
- Chúng ta đi gặp một cao tăng chùa Thiếu Lâm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãi ngay bây giỠư?
Lôi Phi đáp:
- Cà ng lẹ cà ng tốt!
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- NÆ¡i đây đã bị ngưá»i lưu ký hiệu không chừng há» sẽ phái ngưá»i tá»›i nÆ¡i láºp tức để ngấm ngầm giám thị chúng ta.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ai thế?
Lôi Phi đáp:
- DÄ© nhiên là ngưá»i cá»§a Giang Nam Song Hiệp.
Lý Hà n Thu há»i:
- HỠlưu ám ký ở chỗ nà o?
Lôi Phi trá» tay lên má»™t chấm trắng trên bạc cá»a đáp:
- ChÃnh là cái nà y.
Lý Hà n Thu nhìn kỹ lại thì thấy má»™t Ä‘iểm trắng hình ngôi sao. Nếu vô ý thì không nhìn thấy. Chà ng phát giác ra ám ký nà y má»›i vẽ và o liá»n nói:
- Tiểu đệ rất lấy là m xấu hổ.
Lôi Phi mỉm cưá»i nói:
- Chúng ta Ä‘i ngay bây giá» thì bá»n há» có đến cÅ©ng cháºm mất rồi.
Lý Hà n Thu không nói gì nữa thu xếp Ãt quần áo váºt dụng rồi Ä‘i theo Lôi Phi.
Lúc nà y vùng thái dương đã ngáºp non Ä‘oà i. Nắng chiá»u rá»±c rỡ coi rất đẹp mắt.
Lý Hà n Thu tưởng ngưá»i phái Thiếu Lâm không ở trong chùa tất trụ trì má»™t nÆ¡i vắng vẻ ngoại thà nh. NgỠđâu Lôi Phi lại dẫn chà ng đến má»™t tòa nhà đồ sá»™ huy hoà ng. Y khẽ giáºt cái vòng treo ngoà i cổng.
Cánh cổng mở, một hán tỠvõ trang chừng 20 tuổi đứng đó.
Gã ngắm nhìn Lôi Phi má»™t lúc rồi há»i:
- Vị nà y là ai?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ đã được nói chuyện với Trương Huy cùng Vô Lượng đại sư.
Ãại hán võ phục tránh sang bên nói:
- Má»i hai vị tiến và o.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang nhìn thấy tòa viện nà y vừa sâu rộng vừa hoa lệ thì bụng bảo dạ:
- Ngưá»i võ lâm thưá»ng nói quy luáºt chùa Thiếu Lâm rất nghiêm khắc. Thế mà má»™t vị hòa thượng lại ở tòa đại viện huy hoà ng đồ sá»™ như má»™t ngưá»i trần tục. HÆ¡n nữa kẻ ăn ngưá»i ở Ä‘á»u ăn mặc theo kiểu ngưá»i ngoà i thì cái luáºt lệ sâm nghiêm thưá»ng đồn đại thá»±c khó mà tin được.
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì đại hán võ phục dẫn hai ngưá»i tá»›i trước tòa đại sảnh.
Má»™t đại hán khác mình mặc áo lam trạc tuổi 30 đứng ở cá»a ngoà i đón tiếp.
Lôi Phi chấp tay nói:
- Tiểu đệ không dám để Trương huynh nghênh tiếp.
Ãại hán áo lam đáp lá»… cưá»i nói:
- ÃÆ°á»£c nghe tiếng Lôi huynh từ lâu, trong lòng rất ngưỡng má»™. Nay Lôi huynh khuất giá tá»›i đây tháºt là hân hạnh.
Ãại hán đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- Vị nà y phải chăng là Lý huynh mà Lôi huynh đã đỠcáºp tá»›i.
Lý Hà n Thu đỡ lá»i:
- Không dám! Tại hạ là Lý Hà n Thu.
Ãại hán áo lam chắp tay nói:
- Vô Lượng sư thúc Ä‘ang chá» hai vị trong nhà hoa sảnh. Chúng ta hãy và o đó đà m luáºn.
Lôi Phi nói:
- Phiá»n Trương huynh dẫn kiến.
Ãại hán áo lam tá»§m tỉm cưá»i trở gót Ä‘i và o, Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu theo sau.
Lúc nà y trá»i vừa tối trong nhà hoa sảnh đã thắp đèn lá»a.
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn quanh thấy bốn mặt thấp thoáng Ä‘á»u có bóng ngưá»i thì nghÄ© rằng:
- Coi bá» ngoà i tưởng nhà hoa sảnh nà y chẳng thấy giá»›i bị gì mà thá»±c ra cách phòng thá»§ rất nghiêm máºt.
Ãại hán áo lam Ä‘i tá»›i cá»a nhà ná»™i sảnh liá»n dừng bước lại nghiêng mình nói:
- Ãệ tá» là Trương Khâm xin bái kiến.
Trong ná»™i sảnh có thanh âm rất uy nghiêm đáp vá»ng ra:
- Và o đây.
Trương Khâm nói:
- Má»i hai vị và o.
Lôi Phi không khiêm nhượng gì nữa đi trước dẫn Lý Hà n Thu và o.
Một vị lão tăng tuổi độ lục tuần mình mặc bà o xám ngồi xếp bằng trên bồ đoà n giữa nhà hoa sảnh.
Trên đầu nhà sư có chÃn vết sẹo giá»›i từ. Cổ Ä‘eo má»™t xâu trà ng hạt, pháp tướng nghiêm trang. Ai trông thấy cÅ©ng biết ngà y là má»™t vị cao tăng đắc đạo. Mặt lão hồng hà o tá» ra ná»™i lá»±c rất tinh thâm.
Lôi Phi chấp tay nói:
- Tại hạ là Lôi Phi xin bái kiến đại sư.
Vô Lượng chấp tay trước ngực đáp:
- Lão tăng được nghe đại danh đã lâu. Nay gặp đây tháºt là vạn hạnh.
Lôi Phi cưá»i ha hả nói:
- Lão thiá»n sư dạy quá lá»i
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 08:01 PM.
|

28-10-2008, 12:29 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 45
Truy Phong Thá»§ hết đưá»ng theo dá»i
Lôi Phi toan nói vui mấy câu nhưng thấy Vô Lượng đại sư pháp tướng trang nghiêm, y không dám nói nữa.
Vô Lượng đại sư đảo mắt nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- Thà chủ đây là ...
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ là Lý Hà n Thu.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ đã lẳng lặng quan sát tình thế thấy nhiá»u sá»± kỳ bà tá»±a hồ sức năm ba ngưá»i không thể là m nổi. Tại hạ e rằng lá»±c lượng cá»§a Giang Nam Song Hiệp chưa đến thế được...
Vô Lượng đại sư ngắt lá»i:
- Có phải Lôi thà chá»§ muốn nói Giang Nam Song Hiệp chưa phải là nhân váºt cầm đầu?
Lôi Phi đáp:
- Theo nháºn xét cá»§a tại hạ thì Ãt ra sau lưng Giang Nam Song Hiệp còn có má»™t lá»±c lượng rất lá»›n á»§ng há»™.
Vô Lượng đại sư nói ngay:
- Vì thế nên Lôi thà chủ mới đến kiếm lão tăng để hợp tác.
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Ãây là tại hạ đến đưa tin cho đại sư. Phái Thiếu Lâm là núi Thái SÆ¡n, là sao Bắc Ãẩu trong võ lâm, muốn đối phó thế nà o là việc cá»§a phái Thiếu Lâm mà thôi.
Y dứt lá»i trở gót toan Ä‘i.
Vô Lượng đại sư vội nói:
- Xin Lôi thà chủ hãy dừng bước.
Lôi Phi quay đầu lại há»i:
- Ãại sư còn Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Vô Lượng đại sư há»i lại:
- Lôi thà chá»§ tìm đến lão tăng chỉ để nói và i câu như váºy thôi ư?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên còn chuyện khác nữa.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Sao thà chủ lại không chịu nói rõ?
Lôi Phi cưá»i đáp:
- Tại hạ không nở nhìn thấy giang hồ nổi lên những trưá»ng chém giết mà phải tá»›i đây cho đại sư hay.
Vô Lượng đại sư cưá»i há»i:
- Thà chủ chỉ đến báo tin vụ nà y cho lão tăng rồi buông tay ngay hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Nhưng tại hạ không đến đây để cầu cứu đại sư hợp tác.
Vô Lượng đại sư tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Lão tăng không ngỠLôi thà chủ lừng lẫy tiếng tăm mà lại hẹp lượng đến thế!
Lôi Phi cÅ©ng cưá»i đáp:
- Trước nay tại hạ không muốn cầu khẩn ai Ä‘iá»u gì bao giá».
Vô Lượng đại sư nói:
- Chúng ta hợp tác một cách công bằng kia mà .
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Xin đại sư dạy bảo!
Vô Lượng đại sư nói:
- Ãêm nay lão tăng chuẩn bị Ä‘i Ä‘iá»u tra xem hai tên đệ tá» lạc lõng nÆ¡i đâu. Chẳng hiểu thà chá»§ có muốn Ä‘i không?
Lôi Phi lại há»i:
- Ãại sư có tìm ra manh mối gì chưa?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Lão tăng đã nhá» ngưá»i Ä‘i Ä‘iá»u tra.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ e rằng chưa chắc đã tìm ra manh mối.
Vô Lượng đại sư nói:
- Ngưá»i khác thì không thể, nhưng y thì khác hẳn.
Lôi Phi há»i:
- Ai váºy?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Truy Phong Thủ Trần Gia Kỳ.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ đã nghe danh y từ lâu nhưng chưa có duyên gặp mặt.
Vô Lượng đại sư nói:
- Chá» y trở vá», lão tăng sẽ giá»›i thiệu cùng các vị. Má»i hai vị hãy ngồi xuống đây đã.
Trương Khâm cầm hai chiếc ghế gỗ đưa lại.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu đón lấy ghế, tạ ơn lão một câu rồi ngồi xuống.
Vô Lượng đại sư đưa mắt ngó Trương Khâm nói:
- Ngươi đi sắp cơm rượu và chuẩn bị cho lão tăng một mâm trái cây. Bữa nay lão tăng cùng Lôi thà chủ phải nói chuyện lâu.
Trương Khâm dạ má»™t tiếng rồi láºt Ä‘áºt lụi ra.
Lôi Phi nói:
- Bá»n tại hạ bữa nay đến cầu kiến đại sư có đôi lá»i thỉnh giáo...
Vô Lượng đại sư ngắt lá»i:
- Thỉnh giáo thì không dám. Thà chá»§ có Ä‘iá»u chi muốn há»i xin cứ nói ra.
Giữa lúc ấy Trương Khâm dẫn bốn tên gia nhân bưng cơm rượu và trái cây và o.
Vô Lượng đại sư đưa mắt nhìn Trương Khâm bảo y:
- Ngươi ngồi cả đây mà ăn luôn thể.
Trương Khâm tạ ơn ngồi xuống.
Vô Lượng đại sư nâng chung rượu lên nói:
- Lão tăng tuy Ãt qua lại đất Yên Triệu, song cÅ©ng hiểu được Ãt nhiá»u vá» hà nh động cá»§a Lôi thà chá»§. Má»i thà chá»§ uống vá»›i lão tăng má»™t chung để tá» tình tri ngá»™.
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i:
- Hiện nay tại chùa Thiếu Lâm có bốn vị cao tăng thưá»ng qua lại giang hồ trừ gian diệt nịnh, là m Ä‘iá»u thiện sá»± nên ngưá»i ta kêu là Tứ Ãại La Hán. Dưá»ng như đại sư là má»™t trong bốn nhân váºt nà y?
Vô Lượng đại sư thở dà i đáp:
- Lão tăng không đủ thông tuệ, nên đóng cá»a giữ mình niệm Pháºt sá»±, còn cái ngoại hiệu Tứ Ãại La Hán chỉ là lá»i đồn đại trong võ lâm đâu có thể tin được.
Lôi Phi nói:
- Ãại sư lại quá khiêm rồi!
Y nâng chung rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Lúc uống rượu, Lôi Phi chưa Ä‘em thân thế Lý Hà n Thu nói cho Vô Lượng đại sư hay. Chà ng cÅ©ng không thÃch khoa trương, cứ ngồi rót rượu uống để mặc hai ngưá»i nói chuyện giang hồ chà ng chẳng quan tâm chi hết.
Sau ba tuần rượu, Lôi Phi đặt chung xuống nói:
- Tại hạ trước nay đơn phương độc mã qua lại giang hồ. Chuyến nà y cầu kiến đại sư tháºt có Ä‘iá»u nan giải, xin đại sư chỉ Ä‘iểm. Trước khi và o chÃnh Ä‘á», tại hạ hãy xin thỉnh giáo đại sư má»™t Ä‘iá»u.
Vô Lượng đại sư đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi! Lão tăng xin rá»a tai để nghe đây.
Lôi Phi há»i:
- Chuyến nà y đại sư đến Kim Lăng tại hạ chưa hiểu vì chuyện gì?
Vô Lượng đại sư ngáºp ngừng đáp:
- Cái đó... Cái đó... bần tăng đến để dự anh hùng đại hội.
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Còn khá lâu mới tới ngà y đại hội anh hùng mà đại sư đến trước há chẳng là quá sớm ư?
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i tiếp:
- Tại hạ tuy chưa tham dá»± và o cuá»™c đại há»™i cá»§a Há»™i võ quán chá»§, nhưng được nghe ngưá»i ta nói phái Thiếu Lâm không tham dá»± và o vụ nà y.
Vô Lượng đại sư há»i lại:
- Lôi thà chá»§ là ngưá»i biết nhiá»u hiểu rá»™ng, thá» Ä‘oán xem lão tăng đến đây là m chi?
Lôi Phi đáp:
- Dưá»ng như là vì cây Linh chi đã thà nh hình.
Vô Lượng đại sư giương mắt nhìn chòng chá»c và o mặt Lôi Phi má»™t lúc rồi tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Nếu lão tăng phá»§ nháºn vụ nà y thì e rằng thà chá»§ không tin. Sá»± thá»±c lão tăng tá»›i đây rồi má»›i biết có vụ Linh chi.
Lôi Phi mỉm cưá»i há»i:
- Hiện giỠphái Thiếu Lâm có bị lôi cuốn và o vũng nước xoáy đó không?
Vô Lượng đại sư gáºt đầu đáp:
- Chẳng dấu gì Lôi thà chá»§. Vụ nà y ngưá»i xuất gia không tiện ra mặt. Nhưng hai tên tục gia đệ tá» cá»§a tệ phái đã bị lôi cuốn và o rồi.
Lão tăng nay đã đến đây, chẳng thể Ä‘iá»m nhiên tá»a thị.
Lôi Phi đưa mắt nhìn Trương Khâm ngáºp ngừng há»i:
- Trương huynh đây là ...
Trương Khâm nói ngay:
- HỠlà hai vị sự đệ của tại hạ.
Vô Lượng đại sư khẻ đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Trong hai tên đó thì một tên là tục gia đệ tỠcủa lão tăng.
Lôi Phi nghĩ thầm trong bụng:
- Té ra má»™t gã là đồ đệ nhà sư nà y. Lão quan tâm đến tình sư đệ. Nếu lão không có tên đệ tá» mắc bẫy thì e rằng phái Thiếu Lâm vẩn tá»± phụ là những nhân váºt thanh cao chưa chắc há» chịu cho mình đến gặp mặt.
Trong lòng nghÄ© váºy, miệng y cất tiếng há»i:
- Hai vị sư đệ của Trương huynh bây giỠra sao?
Trương Khâm đáp:
- Không hiểu bá»n chúng lấy được tin ở đâu nói là Giang Nam Song Hiệp Ä‘em cây Linh chi dấu và o má»™t khu rừng sâu. Ãêm qua chúng Ä‘i dá» thám đến nay cÅ©ng chưa thấy vá».
Lý Hà n Thu động tâm nghĩ thầm:
- Trong ná»™i thất căn nhà tranh kia có những ngưá»i sống dở chết dở, mặt tôi dược váºt chẳng hiểu nhân váºt nà o? Có khi há» Ä‘á»u là những nhân váºt võ lâm tiến và o trong rừng đêm qua cÅ©ng chưa biết chừng.
Bổng Lôi Phi há»i:
- Theo nháºn xét cá»§a đại sư thì vụ nà y ra sao?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Lão tăng rất lấy là m kỳ. Nếu chúng còn sống sao không thấy ngưá»i, mà chúng chết rồi sao không thấy thi thể?
Lôi Phi ngÆ¡ ngẩn má»™t chút rồi há»i:
- Ãại sư đã phái ngưá»i và o rừng Ä‘iá»u tra chưa?
Trương Khâm đáp:
- Tiểu đệ đã cùng sư thúc đi tìm khắp trong khu rừng một lượt.
Lý Hà n Thu há»i xen và o:
- Các vị có nhìn thấy mấy lớp nhà tranh trong khu rừng đó không?
Trương Khâm đáp:
- Nhìn thấy rồi.
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng:
- Trong nhà tranh đó...
Trương Khâm ngắt lá»i:
- Trong nhà tranh không thấy bóng ngưá»i nà o cả.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Không có ngưá»i ư? Váºy có thấy bá»n ngưá»i sống dở chết dở không?
Trương Khâm đáp:
- Không có ngưá»i sống mà cÅ©ng chẳng có ngưá»i chết. Tiểu đệ chưa thấy ngưá»i sống dở chết dở bao giá».
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu váºy thì tháºt là kỳ!
Trương Khâm há»i:
- Kỳ quái ở chỗ nà o?
Lôi Phi khẻ hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- Hai vị đã và o Ä‘iá»u tra kỹ trong nhà chưa?
Trương Khâm đáp:
- Ãiá»u tra kỹ rồi, nhưng cả ba lá»›p nhà đá»u không thấy má»™t bóng ngưá»i.
Lý Hà n Thu khẽ há»i Lôi Phi:
- Lôi huynh! Vụ nà y là thế nà o đây?
Lôi Phi đáp:
- Giản dị lắm! Bá»n hỠđã chuyển Ä‘i nÆ¡i khác rồi.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Hai vị thà chủ nói chuyện gì thế? Lão tăng không hiểu chi hết.
Lôi Phi há»i lại:
- Ãại sư và Trương huynh Ä‘iá»u tra trong rừng hồi nà o?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Và o lúc xế chiá»u.
Lôi Phi nói:
- Váºy thì bá»n tại hạ đã đến trước đại sư và Trương huynh, và gặp những chuyện bà hiểm khôn lưá»ng!
Vô Lượng đại sư lẩm nhẩm gáºt đầu há»i:
- Hai vị phát giác Ä‘iá»u chi trong rừng?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n tại hạ phát giác ra trong căn nhà tranh những chuyện kỳ dị chưa từng thấy qua.
Trương Khâm nói:
- Vết chân Lôi huynh Ä‘i khắp các miá»n Nam Bắc sông Ãại Giang, thiên hạ Ãt ngưá»i bì kịp, những chuyện mà Lôi huynh chưa từng thấy lại cà ng kỳ quái hÆ¡n nữa.
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Chuyện rất kỳ quái là những vụ ngưá»i sống dở chết dở mà Lý đệ đây vừa nói tá»›i đó.
Trương Khâm cưá»i ruồi nói:
- Chết là chết, sống là sống. Nếu bảo sống dở chết dở thì e rằng không thông.
Lôi Phi nói:
- Bá»n há» hãy còn hÆ¡i thở thoi thá»›p nhưng mắt không trông thấy đồ váºt, miệng không nói được thà nh tiếng, nằm thẳng cẳng dưới đất không nhúc nhÃch.
Trương Khâm nói:
- Thế thì hỠbị điểm huyệt rồi.
Lôi Phi nói:
- Theo chá»— nháºn xét cá»§a tại hạ thì dưá»ng như không phải. Nếu quả há» bị Ä‘iểm huyệt thì nhất định đồng thá»i bị Ä‘iểm cả mấy chá»—...
Trương Khâm ngắt lá»i:
- Theo nháºn xét cá»§a Lôi huynh há» không bị Ä‘iểm huyệt thì là cái gì?
Lôi Phi đáp:
- Có thế má»›i khiến cho ngưá»i ta nghi ngá» không sao Ä‘oán ra được.
Vô Lượng đại sư lên tiếng:
- A di đà pháºt! Lôi thà chá»§ có thể nói rá» hÆ¡n chút nữa không?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên là được
Y bèn Ä‘em tình hình mắt thấy trong nhà tranh kể ká»· lại má»™t lượt. Chỉ dấu chuyện đã ghi ký hiệu và o trái tai những ngưá»i kia là không nói đến.
Vô Lượng đại sư nhắm mắt trầm tư hồi lâu rồi nói:
- Vụ nà y quả là kỳ bÃ. Nếu Lôi thà chá»§ nói đúng sá»± thá»±c thì dưá»ng như không phải há» bị Ä‘iểm huyệt.
Lý Hà n Thu nói:
- Má»™t Ä‘iá»u nữa khiến cho ngưá»i ta không hiểu là trên mặt những ngưá»i nà y lại để má»™t lá»›p thuốc khá dầy.
Vô Lượng đại sư nói:
- Mặt há» có đồ dược váºt chắc là có ý để cải biến dung mạo.
Lý Hà n Thu tiếp lá»i:
- Ãúng thế! Khiến bá»n há» thay đổi cả sắc mặt lẩn hình dung.
Bá»—ng chà ng hạ thấp giá»ng xuống ra vẻ ngạc nhiên nói tiếp:
- Biến cải thà nh một mà u sắc đặc biệt...
Lôi Phi lẩm nhẩm gáºt đầu rồi nói như để mình nghe:
- Nếu há» lại mặc y phục giống nhau thì ngưá»i ngoà i không tà i nà o phân biệt được nữa.
Vô Lượng đại sư nghe hai ngưá»i thuáºt chuyện kỳ bà không khá»i chấn động tâm thần. Cặp mắt trợn tròn xoe chiếu ra những tia sáng lấp loáng lão há»i:
- Hai vị dá»i khá»i căn nhà tranh và o hồi nà o?
Lôi Phi đáp:
- Và o lúc quá trưa.
Vô Lượng đại sư nói:
- Vụ nà y tháºt khiến cho ngưá»i ta hoang mang khó hiểu, mà còn đầy vẻ ly kỳ nữa.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ cảm thấy có Ä‘iá»u bất thưá»ng nữa.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Ãiá»u chi bất thưá»ng?
Lôi Phi đáp:
- Những ngưá»i đó có thể là những nhân váºt tiến và o rừng đêm qua, không khéo có cả hai vị đệ tá» quà phái nữa.
Vô Lượng đại sư hoang mang nói:
- Rất có thể như váºy...
Lão ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Hai vị đã truyá»n bá vụ nà y ra ngoà i chưa?
Lôi Phi đáp:
- Chưa! Bá»n tại hạ má»›i nói cho hai vị hay là lần đầu.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Hai vị có đồng bạn nà o và o rừng mất tÃch không?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n tại hạ cÅ©ng có má»™t vì bằng hữu ở trong trưá»ng hợp nà y.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Bây giá» hai vị tÃnh sao? Có định mạo hiểm Ä‘i cứu ông bạn đó không?
Lôi Phi lại há»i:
- Ãại sư chuẩn bị hà nh động cách nà o?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Lão tăng định chỠTrần thà chủ quay vỠcho biết tình hình rồi mới quyết định hà nh động được. Nếu Trần thà chủ xác định được hà nh tung của tiểu đồ thì lão tăng thân hà nh đi tra xét một chuyến. Bằng y không hiểu rõ hà nh tung của chúng thì phải nghe ngóng dần dần.
Lôi Phi nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Nếu đại sư hà nh động thì tại hạ cÅ©ng Ä‘i theo.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Cứ tình thế hiện nay mà nói thì sau lưng Giang Nam Song Hiệp dưá»ng như có má»™t lá»±c lượng rất lá»›n á»§ng há»™ há». Ãại sư là má»™t nhân váºt đạo cao đức trá»ng, nếu chịu đứng ra lãnh đạo thì chỉ hô lên má»™t tiếng là bao nhiêu nhân váºt võ lâm đã tá»›i thà nh Kim Lăng nà y tất vui lòng hưởng ứng, tá»± đặt mình và o dưới quyá»n chỉ huy cá»§a đại sư để liên hiệp lại thà nh má»™t khối.
Vô Lượng đại sư lắc đầu ngắt lá»i:
- Lôi thà chá»§ đã lưá»ng lão tăng má»™t cách quá cao xa. Lão tăng là hạng ngưá»i nà o mà khiến cho nhân váºt võ lâm trong thà nh Kim Lăng phục tòng mình được?
Lôi Phi khẻ buông tiếng thở dà i đáp:
- Ãại sư còn có chá»— chưa rõ...
Vô Lượng đại sư nói:
- Lão tăng xin Lôi thà chủ cho nghe.
Lôi Phi nói:
- Ãệ tá» cá»§a đại sư bị hãm mình trong khu rừng ráºm, đồng thá»i những ngưá»i cùng trưá»ng hợp nà y không biết bao nhiêu mà kể.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Dưá»ng như Lôi thà chá»§ biết rất nhiá»u?
Lôi Phi đáp:
- Không phải tại hạ phá»ng Ä‘oán mà đúng là đã mắt thấy tai nghe. Hiện giá» những ngưá»i lãnh đạo các đạo phái Ä‘ang tụ táºp ở thà nh Kim Lăng nhất định Ä‘á»u có mối khổ tâm như đại sư váºy. Nhưng đức vá»ng cá»§a há» không đủ để hiệu triệu thiên hạ. Há» chỉ sợ nói ra chẳng ai nghe mà còn bị mất mặt, nên đà nh nÃn nhịn không dám hở ra lá»i...
Y hắng dặng một tiếng rồi nói tiếp:
- Nỗi thống khổ trong lòng hỠkhông phát tiết ra được, nay đại sư hô lên một tiếng là hỠhưởng ứng ngay.
Vô Lượng đại sư nói:
- E lão tăng không đủ tà i đức như váºy.
Lôi Phi nghiêm sắc mặt nói:
- Nếu đại sư không đủ đức vá»ng thì tại hạ đã chẳng đến đây cầu kiến.
Vô Lượng đại sư toan trả lá»i, bổng thấy má»™t hán tá» võ phục chạy và o ná»™i sảnh bẩm:
- Trần đại hiệp đã vỠtới.
Vô Lượng đại sư nói:
- Má»i y và o đây ngay!
Chỉ trong khoảnh khắc gã dẫn má»™t ngưá»i đứng tuổi gầy nhom chừng 30 tuổi và o ná»™i sảnh.
Lý Hà n Thu ngẩng đầu nhìn ra thấy ngưá»i mặc áo trưá»ng bà o mà u lam cặp mắt rất sắc sảo.
Vô Lượng đại sư tá» vẻ trá»ng vá»ng, đứng lên chắp tay nói:
- Lão tăng là m phiá»n Trần thà chá»§ quá!
Truy Phong Thủ Trần Gia Kỳ nghiêng mình đáp lễ nói:
- Tại hạ bất tà i khiến cho đại sư phải thất vá»ng.
Vô Lượng đại sư ngÆ¡ ngác há»i:
- Tại sao váºy?
Trần Gia Kỳ đáp:
- Tại hạ ở trong rừng ráºm tìm đã lâu lắm mà chỉ thấy dấu tÃch vừa xảy cuá»™c chiến đấu, ngoà i ra không có chi hết.
Lý Hà n Thu không nhịn được cất tiếng há»i:
- Các hạ đã và o tìm trong ba lớp nhà tranh chưa?
Trần Gia Kỳ đáp:
- Tại hạ tìm cả rồi, nhưng trong nhà tranh cũng chẳng có chi hết.
Lôi Phi xen và o:
- Tại hạ được nghe Trần đại hiệp nổi danh vỠtà i theo dõi hà nh tung đã lâu...
Vô Lượng đại sư ngắt lá»i:
- Lão tăng quên chưa giới thiệu vị nà y là Lôi thà chủ, Lôi Phi.
Trần Gia Kỳ nói:
- Hiện nay trên chốn giang hồ rất Ãt ngưá»i là m được trÆ¡n tru, không để lại má»™t dấu vết gì cho ngưá»i theo dõi.
Lôi Phi há»i:
- Trần huynh! Có phải Trần huynh nói vỠsự thất tung của hai vị đệ tỠphái Thiếu Lâm chăng?
Trần Gia Kỳ đáp:
- Ãúng thế! Tiểu đệ Ä‘ang nói vá» vụ theo dõi hà nh tung cá»§a há».
Lôi Phi há»i:
- Trần huynh! Trần huynh có Ä‘em lòng ngá» vá»±c cho nhân váºt nà o không?
Trần Gia Kỳ đáp:
- Có thì có đấy, nhưng nói ra Ãt ngưá»i tin được.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Ai váºy? Chúng ta đây Ä‘á»u là ngưá»i nhà , Trần thà chá»§ cứ nói rá», không ngại chi hết.
Trần Gia Kỳ há»i lại:
- Nếu là Hội võ quán chủ và Giang Nam Song Hiệp thì các vị có tin được không?
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Mấy ngưá»i nà y tháºt khéo giở trò. Có gì mà lại không tin?
Bá»—ng nghe Lôi Phi cưá»i ha hả đáp:
- Ãúng rồi! Tại hạ tra Ä‘i xét lại cÅ©ng là ba nhân váºt đó.
Trần Gia Kỳ nói:
- Nếu váºy hay! Tiểu đệ chỉ sợ mình lầm lẫn.
Vô Lượng đại sư cÅ©ng gáºt đầu nói:
- Theo chá»— dò la cá»§a bản phái, lão tăng cÅ©ng nghi cho mấy ngưá»i đó...
Nhà sư hạ thấp giá»ng xuống nói tiếp:
- Trần thà chủ đã không tìm thấy dấu vết ở trong rừng thì chúng ta chỉ còn cách tiến và o chỗ tạm chú của Giang Nam Song Hiệp để coi xem.
Trần Gia Kỳ nói:
- Cái đó tại hạ cũng đã biết rõ. HỠở trong Phương gia đại viện, hoặc ở trong nhà Hội võ quán chủ.
Vô Lượng đại sư nói:
- Hay lắm! Váºy lão tăng phải đến Phương gia đại viện trước xem thế nà o đã...
Lão đưa mắt nhìn Lôi Phi há»i tiếp:
- Lôi thà chủ có đi với lão tăng một chuyến không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không đi được đâu.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Tại sao không đi được?
Lý Hà n Thu nói:
- Vì trong Phương gia đại viện bố trà cơ quan khắp chỗ.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Sao Lý thà chủ lại biết rõ thế?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ đã và o Phương gia đại viện rồi, và bị vây hãm ở trong đó.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Những cơ quan đó có lợi hại lắm không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ghê gớm lắm! Tại hạ bị vây hãm cơ hồ bỠmạng vỠtay Phương Tú.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Lý thà chá»§ có thể thuáºt rõ tình hình khi và o Phương gia đại viện cho lão tăng nghe được không?
Lý Hà n Thu trầm ngâm má»™t lúc rồi Ä‘em tình hình đã trải qua thuáºt lại má»™t lượt. DÄ© nhiên chà ng giấu má»™t và i Ä‘iểm không nói ra.
Vô Lượng đại sư chau mà y há»i:
- Nếu váºy thì lúc kiến trúc Phương gia đại viện hỠđã chuẩn bị cả rồi ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế! Cách kiến trúc Phương gia đại viện theo má»™t tòa cổ thà nh. Chá»— nà o cÅ©ng có cÆ¡ quan cạm bẫy và mai phục ám khà khiến ngưá»i ta không thể đỠphòng cho xiết được.
Vô Lượng đại sư lúc trước vẩn không để ý tá»›i Lý Hà n Thu. Bây giá» lão nghe chà ng thuáºt chuyện đã và o Phương gia đại viện, đột nhiên lão coi chà ng bằng con mắt khắc hẳn. Lão há»i:
- Lý thà chủ hãy còn nhỠtuổi, chắc qua lại giang hồ chưa được bao lâu. Có đúng thế không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ mới bước chân và o giang hồ.
Vô Lượng đại sư lại há»i:
- Thà chá»§ có thù oán vá»›i Giang Nam Song Hiệp trong trưá»ng hợp nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãây là mối thù từ Ä‘á»i trước.
Vô Lượng đại sư nói:
- Té ra là thế...
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Thà chá»§ có thể cho biết cao tÃnh đại danh cá»§a lệnh tôn được chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Gia phụ là Lý Thanh Trần
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 08:04 PM.
|

28-10-2008, 12:30 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 46
Cứu Vô Lượng giả dạng TỠVi Cung
Vô Lượng đại sư sá»ng sốt há»i:
- Thà chủ là công tỠcủa Lý Thanh Trần đại hiệp ư?
Lý Hà n Thu buồn rầu đáp:
- ChÃnh thị!
Vô Lượng đại sư há»i:
Lý Hà n Thu nói:
- Vụ tiên phụ bị gia hại rất Ãt ngưá»i võ lâm hiểu rõ.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Bây giá» thà chá»§ đã Ä‘iá»u tra rõ rà ng được hung thá»§ chưa?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãiá»u tra minh bạch rồi.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Ai váºy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Giang Nam Song Hiệp.
Vô Lượng đại sư ngẩn ngưá»i ra má»™t chút rồi há»i:
- Năm nay Lý thà chủ xuân xanh đã bao nhiêu?
Lý Hà n Thu đáp:
- Vãn bối 21 tuổi.
Vô Lượng đại sư ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Khi lệnh tôn bị hại, Lý thà chủ còn nhỠtuổi lắm nhỉ?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế! Khi đó vãn bối chưa hiểu gì cả.
Vô Lượng đại sư nói:
- Thái Cá»±c Kiếm Pháp cá»§a lệnh tôn là má»™t kiếm thuáºt đặc biệt độc đáo, đáng tiếc lệnh tôn chưa kịp truyá»n cho thà chá»§.
Lý Hà n Thu nói:
- Dĩ nhiên vãn bối phải cố sức tìm ra Thái Cực Kiếm Pháp của tiên phụ còn để lại ở nhân gian.
Vô Lượng đại sư không há»i thêm, mà Lý Hà n Thu cÅ©ng không nói gì nữa.
Lảo đảo mắt nhìn Lôi Phi nói:
- Lôi thà chá»§! Trong Phương gia đại viện tuy nhiá»u cạm bẫy, nhưng chúng ta cẩn tháºn má»™t chút cÅ©ng không đến ná»—i gặp nguy hiểm đâu.
Lôi Phi há»i:
- Ãại sư nhất định Ä‘i ư?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Tai nghe không bằng mắt thấy. Bất luáºn Giang Nam Song Hiệp là ngưá»i thế nà o, nhưng hỠđã nổi danh như ngà y nay quyết không phải ngẫu nhiên mà được. Lão tăng muốn đưa thiếp đến cầu kiến thá» xem há» hà nh động thế nà o?...
Nhà sư ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Nếu Lôi thà chủ chịu đi với lão tăng một chuyến thì hay quá.
Lý Hà n Thu nói xen và o:
- Ãi cầu kiến đưá»ng hoà ng không bằng ngấm ngầm tra xét. Trong ná»™i thất cÅ©ng như ngoà i khách sảnh tại Phương gia đại viện Ä‘á»u đầy những cạm bẫy.
Vô Lượng đại sư cưá»i mát nói:
- Lão tăng nghĩ rằng Giang Nam Song Hiệp không dám gia hại mình một cách trắng trợn.
Lão nhìn Lôi Phi há»i tiếp:
- à Lôi thà chủ nghĩ sao?
Lý Hà n Thu thấy Vô Lượng đại sư có vẻ tự phụ nên chà ng không nói gì nữa.
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ cÅ©ng nghÄ© rằng Ä‘iá»u tra đà ng hoà ng không bằng ngấm ngầm dá» thám.
Vô Lượng đại sư nói:
- Ãến Truy Phong Thá»§ Trần thà chá»§ mà còn không Ä‘iá»u tra được chút vết tÃch gì thì ngưá»i khác là m thế nà o được?
Lôi Phi há»i:
- Tại hạ còn có Ä‘iá»u chưa rõ là đại sư đến cầu kiến Giang Nam Song Hiệp vá»›i dụng ý gì?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Lão tăng muốn quan sát tình hình bá»n há» có đúng như lá»i cảnh các vị đã nói không? Khi thấy rõ rồi, lão tăng sẽ thẳng thắn há»i hỠđòi ngưá»i thá» xem há» trả lá»i ra sao?
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Chỉ sợ lão hiểu lầm Giang Nam Song Hiệp rồi rước lấy cái khổ và o mình.
Lôi Phi hắng giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:
- Phải chăng đại sư muốn đem oai danh mình cùng thanh thế phái Thiếu Lâm trên chốn giang hồ để bắt Giang Nam Song Hiệp phải chịu đầu hà ng?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Việc đã đến thế nà y lão tăng không còn cách nà o khác nữa.
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nếu váºy thì tại hạ không thể Ä‘i được.
Vô Lượng đại sư nói:
- Thế thì lão tăng đà nh đi với Trần thà chủ.
Lôi Phi quay lại ngó Trần Gia Kỳ há»i:
- Trần huynh nghĩ thế nà o?
Trần Gia Kỳ đáp:
- Vô Lượng đại sư có Æ¡n cứu mạng cho tiểu đệ. Ãại sư bảo Ä‘i theo, dÄ© nhiên tiểu đệ không từ chối được.
Lôi Phi nói:
- Trược khi đại sư đến Phương gia đại viện, hay hÆ¡n hết là nên thông tri vụ nà y cho toà n thể đệ tá» quý phái hiện ở thà nh Kim Lăng Ä‘á»u biết trước đã.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Là m như váºy vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Lôi Phi đáp:
- Ãó là có ý để cho bá»n há» chuẩn bị. Vạn nhất khi cần đến, bá»n há» kịp thá»i viện trợ.
Vô Lượng đại sư nói:
- Té ra là thế.
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Xin các vị hãy ngồi chỠtrong hoa sảnh nà y. Lão tăng cũng Trần thà chủ đi một lúc rồi vỠngay.
Lôi Phi há»i:
- Ãại sư đến Phương gia đại viện hay sao?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Phải rồi! Cháºm là canh ba, sá»›m là canh hai, lão tăng sẽ cùng Trần thà chá»§ trở vá».
Lão dứt lá»i đứng dáºy phất tay áo má»™t cái, ra khá»i nhà hoa sảnh.
Trần Gia Kỳ nở má»™t nụ cưá»i nhăn nhó rồi chạy theo Vô Lượng đại sư.
Lý Hà n Thu nhìn sau lưng nhà sư đi khuất, rồi nói:
- Vị đại sư nà y nóng nảy quá!
Lôi Phi nói:
- Trong Tứ Ãại La Hán tại chùa Thiếu Lâm Ä‘ang hà nh đạo ở chốn giang hồ, lão nổi tiếng là ngưá»i có tÃnh nóng nảy nhất.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Theo chá»— nháºn xét cá»§a tiểu đệ thì e rằng há» khó lòng sống sót mà dá»i khá»i Phương gia đại viện.
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Vụ nà y khó đoán lắm! Giang Nam Song Hiệp tuy đã thà nh thế cưỡi hổ, tiếng ác của chúng dần dần lộ liễu nhưng e rằng chúng vẫn chưa dám ra mặt cừu địch với phái Thiếu Lâm.
Lý Hà n Thu nói:
- Dù chúng không dám gia hại Vô Lượng đại sư cùng Trần Gia Kỳ nhưng Ãt ra cÅ©ng bắt sống cầm tù chứ chẳng chịu buông tha đâu.
Lôi Phi nói:
- Nếu váºy thì chúng ta phải tá»›i Phương gia đại viện để tiếp ứng cho há».
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu cứ lấy thực lực mà chiến đấu để phân thắng bại thì tiểu đệ cũng chẳng sợ gì Giang Nam Song Hiệp, song chúng phát động cơ quan thì nhân lực khó bỠchống đỡ.
Lôi Phi nói:
- Bá»n ta phải hết sức tránh đừng để hãm mình và o cạm bẫy cá»§a chúng.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Lôi huynh đã nhất định đi, tiểu đệ cũng đi theo cho có bạn.
Trương Khâm bổng xen và o:
- Tại hạ cũng muốn đi cùng hai vị nên chăng?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta Ä‘i chuyến nà y chỉ có mục Ä‘Ãch là khiến cho Giang Nam Song Hiệp thấy rõ vụ Vô Lượng đại sư tiến và o Phương gia đại viện đã có nhiá»u đồng đạo võ lâm hiểu biết để há» sinh lòng úy kỵ, không dám là m cà n mà thôi.
Lý Hà n Thu ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Chỉ cần sao chúng ta đừng mắc và o cÆ¡ quan mai phục thì chắc chúng chẳng là m gì được bá»n ta.
Lôi Phi há»i:
- Việc nà y không nên cháºm trá»…, chúng ta Ä‘i ngay bây giá» hay sao?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Khoan đã! Chúng ta để nguyên chân tướng lần và o Phương gia đại viện hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Hay hơn hết là mình cải trang để chúng không tà i nà o nhìn rõ lai lịch.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ cũng nghĩ thế.
Trương Khâm sai gia nhân lấy y phục ra rồi ba ngưá»i cùng cải trang.
Lôi Phi rất thạo vá» thuáºt dịch dung, y chỉ bảo cho hai ngưá»i biết đưá»ng mà là m.
Chỉ trong khoảnh khắc ba ngưá»i đã hóa trang xong.
Lôi Phi mặc bộ áo dà i bằng thứ vải sản xuất ở Kim Lăng, hai vạt rộng thùng thình, lưng thắt dây bằng vải trắng.
Lý Hà n Thu hóa trang là m má»™t ngưá»i đứng tuổi mình mặc áo trưá»ng bà o bằng lụa Nhiá»…u. Ãầu đội mÅ© viên ngoại bằng Ä‘oạn xanh. Ba chòm râu chùng xuống trước ngá»±c.
Trương Khâm mặc áo vải trắng, trên mép để hai túp ria hình chữ bát.
Lôi Phi ngó lại hai ngưá»i rồi há»i:
- Thế nà y là được rồi. Ở đây có xe ngựa không?
Trương Khâm đáp:
- Có!
Lôi Phi đáp:
- Váºy thì hay lắm. Trương huynh cho gia nhân chuẩn bị sẵn sà ng Ä‘i! Nếu mà cá»— xe mà Trương huynh thưá»ng ngồi Ä‘i thì cần thay đổi bá»™ mặt cho nó.
Trương Khâm đáp:
- Có khi cả năm tại hạ cũng chưa dùng đến một lần.
Lôi Phi nói:
- Cà ng hay! Hai vị lên xe ngồi Ä‘i để tại hạ dong xe cho. Lúc tá»›i Phương gia đại viện hai vị ráng giữ đừng lên tiếng trừ trưá»ng hợp đặc biệt thì không thể. Ãể mặc tại hạ đối đáp.
Chỉ trong khoảnh khắc xe ngựa đả sắp xong.
Lôi Phi nói:
- Hai vị dấu binh khà và o trong xe, mà có tiện thì đem theo cả hai cây cung nữa.
Trương Khâm lại bảo gia nhân lấy cung tên. Lôi Phi nhảy lên trước xe cầm cương ruổi ngựa.
Lúc nà y cá»a thà nh sắp đóng. Lôi Phi giáºt mạnh dây cương cho ngá»±a chạy nhanh ra ngoà i, tiến thẳng vá» phÃa Phương gia đại viện.
Trương Khâm hạ thấp giá»ng xuống há»i:
- Lôi huynh! Chúng ta cứ ngồi xe thẳng tới Phương gia đại viện hay sao?
Lôi Phi vừa ruổi ngá»±a vừa cưá»i đáp:
- Phải rồi! Chúng ta đến thăm Phương gia đại viện vá»›i tư cách là m tân khách. Ãi xe ngá»±a là má»™t trưá»ng hợp bất thưá»ng khiến cho há» không biết đưá»ng mà mò. Hai vị nhá»› ngồi yên trong xe đừng có lên tiếng. Nhất thiết Ä‘á»u do tại hạ đối phó.
Xe ngá»±a gần tá»›i Phương gia đại viện thì thấy Ä‘iếu kiá»u đã kéo lên cao rồi.
Lôi Phi lá»›n tiếng gá»i:
- Mau hạ cầu xuống đặng đón tân khách!
Trong trang viện có tiếng ngưá»i há»i lại:
- Khách ở đâu tá»›i mà hách quá váºy?
Lôi Phi buông thõng:
- TỠVi Cung ở Mao Sơn.
Câu nà y quả có hiệu lực rất lớn. Một hồi lách cách vang lên.
Cánh cổng mở rá»™ng. Ãiếu kiá»u hạ xuống.
Hiển nhiên đây là quyết định cá»§a ngưá»i gác cổng. Hắn vá»™i vã đến ná»—i không kịp thông báo và o Giang Nam Song Hiệp nữa.
Lôi Phi quất ngựa cho xe chạy qua cầu đi thẳng và o.
Bổng thấy ánh đèn thấp thoáng. Chỉ trong chá»›p mắt mưá»i mấy cây đèn lồng âm u như đèn nhà đám ma chiếu ra những tia sáng huyá»n ảo.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Bá»n Tá» Vi Cung ở Mao SÆ¡n hợp tác cùng Giang Nam Song Hiệp là chuyện chắc chắn rồi. Nhưng trong cung nà y toà n đà n bà con gái, không hiểu Lôi Phi ứng đối bằng cách nà o cho trôi chảy.
Bổng thấy bốn tên võ sÄ© lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm chìa ra, đứng hai bên cổng lá»›n chắp tay giÆ¡ lên cao ngang đầu ra vẻ cá»±c kỳ cung kÃnh.
Lôi Phi cho xe ngựa chạy và o Phương gia đại viện rồi không thẳng đến một tòa viện lớn như tòa cổ thà nh mà cho xe dừng lại trước một khu đất rộng.
Lý Hà n Thu biết chá»— dụng tâm cá»§a y là vạn nhất bá»n mình bị bại lá»™ hà nh tung có phải động thá»§ thì ở ngoà i không trưá»ng nà y không bị cÆ¡ quan mai phục uy hiếp.
Trong lòng nghÄ© váºy, hà o khà nổi lên bồng báºt. Chà ng thò tay nắm đốc kiếm định bụng:
- Bữa nay nếu mình gặp Giang Nam Song Hiệp trong không trưá»ng nà y thì phải cho chúng nếm mùi Thất Tuyệt Ma Kiếm má»™t phen.
Bổng thấy cá»a chÃnh tòa cổ thà nh rá»™ng mở. Bốn ả nữ tỳ cầm đèn Ä‘i ra.
Theo sau bốn ả nữ tỳ là má»™t hán tỠđứng tuổi, đầu độn nho câu, mình mặc trưá»ng bà o.
Lý Hà n Thu coi rõ mặt thì chÃnh là viện chúa Phương gia đại viện tên gá»i Phương Tú.
Bổng thấy Phương Tú vượt lên trước bốn tên nữ tỳ rảo bước đến trước xe.
Bốn ả nữ tỳ đột nhiên tản ra hai bên, giÆ¡ cao ngá»n đèn lồng lên.
Dưới ánh sáng mấy ngá»n đèn lồng, Phương Tú ngắm nghÃa cá»— xe ngá»±a má»™t lúc rồi há»i:
- Vị phu nhân nà o ngồi trong xe đó? Phương Tú nà y xin ra nghênh giá đây!
Hắn nói xong chắp tay xá dà i trước cỗ xe ngựa.
Bổng nghe Lôi Phi buột miệng đáp:
- Có Nhị công chúa ngồi trong xe đó.
Phương Tú chấn động tâm thần vội nói:
- Tại hạ nghe danh Nhị công chúa đã lâu, bữa nay được tương há»™i tháºt là thá»a lòng mong ước. Xin má»i ngá»c giá dá»i gót và o ná»™i viện. Phương má»— lấy là m hân hạnh vô cùng!
Lôi Phi tự nhủ:
- Hay lắm! Minh nói ẩu má»™t câu mà lại trúng phong phóc thà nh ra hăm dá»a được lão nà y.
Y khẻ hắng giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:
- Nhị công chúa vốn tánh không ưa ra mắt ngưá»i lạ, Phương viện chúa còn chưa biết hay sao?
Phương Tú ngẩn ngÆ¡ má»™t chút rồi há»i:
- Phải rồi! Nhưng Nhị công chúa có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Lôi Phi thủng thẳng đáp:
- Một trong 4 vị đại La Hán Thiếu Lâm là Vô Lượng đại sư đã tới thà nh Kim Lăng...
Phương Tú ngắt lá»i:
- Vị lão hòa thượng đó ư? Hiện Ä‘ang ở trong nhà khách sảnh và đã bị "lưới sắt" bao vây rồi. Tại hạ Ä‘ang khảo vấn lão thì nghe báo trong cung có ngưá»i tá»›i đây, không ngá» lại là Nhị công chúa.
Lôi Phi lại há»i:
- Vô Lượng đại sư đến có một mình thôi ư?
Phương Tú không thấy Nhị công chúa trả lá»i liá»n sinh lòng ngá» vá»±c. Hắn nhìn Lôi Phi chòng chá»c không trả lá»i.
Hắn chất vấn lại:
- Các hạ giữ địa vị gì ở TỠVi Cung?
Lôi Phi đã già u kinh nghiệm, trầm tÄ©nh vô cùng, cưá»i rồi đáp:
- Tại hạ ư? Tại hạ là má»™t trong những ngưá»i hầu cáºn Nhị công chúa...
Y ngừng lại một chút rồi nói luôn:
- Viện chúa đã biết tÃnh Nhị công chúa tất hiểu rằng công chúa không thÃch nhiá»u lá»i.
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i cất cao giá»ng:
- Dù Nhị công chúa không thÃch nhiá»u lá»i thì cÅ©ng cho tại hạ được thấy dung nhan đặng giải lòng ngá» vá»±c.
Mấy câu nà y hiển nhiên hắn cố ý thúc bách Nhị công chúa ra mặt.
Lôi Phi không tiếp lá»i. Sau má»™t lúc lâu y má»›i cháºm rãi giải thÃch:
- Nhị công chúa đã không phúc đáp tức là không muốn nói chuyện với các hạ đó.
Phương Tú long lanh cặp mắt cưá»i nói:
- Chắc Nhị công chúa phiá»n trách tại hạ không đủ lá»… mạo. Váºy xin má»i Nhị công chúa và o nhà khách sảnh ngồi chÆ¡i.
Miệng nói, ngưá»i tiến lại gần. Hắn vươn tay ra toan nắm rèm xe.
Lôi Phi vung tay phải đẩy Phương Tú ra thá»§ng thẳng há»i:
- Các hạ là m trò gì váºy?
Phương Tú ngá»ng mặt lên trá»i cưá»i ha hả đáp:
- Phương Tú nà y mấy chục năm bôn tẩu giang hồ, có lý đâu còn để ai liệng cát và o mắt? Nhị công chúa mà không xuất hiện thì các vị đừng hòng dá»i khá»i nÆ¡i đây.
Lôi Phi vung roi ngựa lên nói:
- Phương viện chúa đã sinh lòng ngỠvực thì tại hạ cũng không nói nữa.
Y quất ngá»±a cho xông vá» phÃa trước.
Phương Tú giÆ¡ tay lên Ä‘áºp và o đầu ngá»±a đánh bình má»™t cái.
Con ngá»±a khẻ hà lên má»™t tiếng. Nó bước lảo đảo hai bước rồi lăn chết liá»n.
Lôi Phi buông tiếng cưá»i gằn, nhảy phắt xuống vung tay phải nắm lấy tay Phương Tú.
Phương Tú hạ cổ tay xuống tránh khá»i. Ãồng thá»i hắn vung chân trái nhằm đá Lôi Phi. Còn tay phải nắm lấy rèm xe mở ra.
Lý Hà n Thu đã ngầm ngầm đỠphòng. Tay Phương Tú vừa nắm được rèm xe thì Lý Hà n Thu đã dùng thủ pháp rất thần tốc chụp và o tay gã.
Phương Tú hắng dặng một tiếng, giựt mạnh tay phải ra.
Lý Hà n Thu siết chặt năm ngón tay lại đồng thá»i kéo vá» phÃa sau.
Hai ngưá»i cùng dùng toà n lá»±c thà nh thế quân bình nên vẫn giữ nguyên chá»— không ai xê xÃch được chút nà o.
Lôi Phi sấn lại mÅ©i Ä‘ao trá»§y thá»§ dà và o cạnh sưá»n Phương Tú:
- Phương viện chúa nhà cao nghiệp lớn hẳn là không muốn chết chứ?
Phương Tú ngẩn ngưá»i ra, quả nhiên hắn không dám nhúc nhÃch.
Lúc nà y những ngưá»i tùy tùng Phương Tú Ä‘á»u đã rút binh khà chuẩn bị động thá»§.
Lôi Phi gằn giá»ng:
- Lúc nà y mà động thủ thì bất lợi cho Phương viện chúa các ngươi đó.
Phương Tú chuyển động mục quang đảo nhìn bốn tên nữ tỳ đứng vây quanh và bảo chúng:
- Các ngươi hãy vỠđi! Ta còn muốn nói chuyện với mấy ông bạn đây.
Bốn ả nữ tỳ quả nhiên dạ má»™t tiếng rồi lui vá».
Chỉ trong chá»›p mắt, bốn ả nữ tỳ cầm đèn lồng lui vá» trong viện, ngoà i không trưá»ng chẳng còn đèn lá»a chi nữa thà nh ra tối om.
Phương Tú hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- Quà tÃnh các vị là gì?
Lôi Phi thủng thẳng đáp:
- Mạng sống của Phương viện chúa hiện ở trong tay tại hạ nắm giữ, tưởng chẳng cần phải thông tên hỠlà m chi.
Phương Tú cưá»i lạt há»i:
- ÃÆ°á»£c rồi! Các vị muốn Ä‘iá»u chi hãy nói rõ ra?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ muốn biết Vô Lượng đại sư sống chết thế nà o?
Phương Tú đáp:
- Ãại sư vẫn bình yên.
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Té ra các vị Ä‘á»u là nhân váºt phái Thiếu Lâm.
Lôi Phi đáp:
- Lai lịch bá»n tại hạ chưa thể trình bà i được mà các hạ tưởng cÅ©ng không cần nóng biết.
Phương Tú nói:
- Thôi cÅ©ng được. Váºy chúng ta đưa ra Ä‘iá»u kiện.
Lôi Phi khẻ hắng dặng một tiếng rồi nói:
- Phải lắm! Nói dà i nói ngắn chẳng qua bá»n tại hạ chỉ có hai Ä‘iá»u kiện, các hạ nên nghÄ© ká»· xem.
Phương Tú nói:
- Ãiá»u kiện gì? Tại hạ xin rá»a tai để nghe đây.
Lôi Phi đáp:
- Ãiá»u thứ nhất là Phương viện chúa hãy ưng thuáºn buông tha Vô Lượng đại sư ra.
Phương Tú há»i lại:
- Còn tại hạ thì sao?
Lôi Phi đáp:
- DÄ© nhiên là má»™t cuá»™c trao đổi. Sống thì sống cả, chết cÅ©ng chết chung. Váºy nếu viện chúa ưng thuáºn thì phải đưa bá»n tại hạ dá»i khá»i nÆ¡i đây tá»›i chá»— an toà n má»›i được. Ãó là điá»u kiện thứ hai.
Phương Tú nói:
- Cái đó dá»… lắm. Tại hạ chỉ nói má»™t câu là các vị được an toà n dá»i khá»i nÆ¡i đây.
Lôi Phi cưá»i lạt nói:
- Phương viện chúa giảo quyệt lắm. Tại hạ từng biết tiếng đã lâu. Vụ nà y bá»n tại hạ sẽ đủ cách đối phó.
Phương Tú cưá»i ruồi nói:
- Các hạ mà hiểu cho Phương mổ như váºy, Phương mổ tháºt lấy là m sung sướng.
Hắn đảo mắt nhìn ba ngưá»i má»™t lúc rồi há»i:
- Nếu Phương mổ Ä‘oán không lầm thì cả mấy vị Ä‘á»u bôi thuốc dịch dung mà đến đây.
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ tưởng cái đó không phải là điá»u trá»ng yếu.
Phương Tú nói:
- DÄ© nhiên là thế. Bất quá Phương mổ nói váºy mà thôi.
Lôi Phi nói:
- Chắc thá»i gian đối vá»›i Phương viện chúa rất trân quÃ, mặt khác bá»n tại hạ cÅ©ng không rảnh mà ở đây lâu được. Ãiá»u kiện đã đưa ra rồi, cách thá»±c hà nh cÅ©ng giản dị, các hạ có ưng thuáºn không?
Phương Tú đáp:
- Tại hạ ưng thuáºn rồi.
Lôi Phi nói:
- Phà m việc gì đã thuáºn lợi bao nhiêu cà ng nên đỠphòng những sá»± gian trá bấy nhiêu. Tại hạ không tin Giang Nam Song Hiệp các vị dám ra mặt chống đối vá»›i phái Thiếu Lâm mà thả hổ vá» rừng. Có lý đâu Phương viện chúa, má»™t ngưá»i tinh minh lanh lợi lại tâm nguyện là m như váºy?
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Dù tại hạ chẳng tâm nguyện thì cÅ©ng phải là m chứ còn cách nà o nữa? Mạng sống cá»§a Phương mổ tất nhiên phải quý trá»ng hÆ¡n là mạng sống cá»§a Vô Lượng đại sư.
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Bá»n tại hạ hãy tạm tin như váºy. Có Ä‘iá»u Phương viện chúa còn muốn giở trò gì thì nên suy xét cho cẩn tháºn.
Phương Tú cưá»i lạt nói:
- Phương mổ giở trò thì tất chết vỠlưỡi trủy thủ của các hạ.
Lôi Phi nói:
- Viện chúa biết váºy là hay. Lưỡi trá»§y thá»§ cá»§a tại hạ đã bôi chất kịch độc. Nó thấy máu thì khó lòng cứu chữa được.
Phương Tú nói:
- Phương mổ bị nắm mạch huyệt ở cổ tay, thì còn đâu mà phản kháng? Váºy lưỡi Ä‘ao cá»§a các hạ có độc hay không cÅ©ng váºy mà thôi.
Lôi Phi há»i:
- Phương viện chúa có thể láºp tức hạ lệnh phóng thÃch Vô Lượng đại sư được không?
Phương Tú đáp:
- Dĩ nhiên là được.
Hắn ngừng lại má»™t chút rồi lá»›n tiếng gá»i:
- Má»i Cừu quản gia ra đây!
Bổng nghe từ phÃa xa xa có tiếng ngưá»i đáp lại.
Chỉ trong giây lát, má»™t đại hán võ phục áo Ä‘en giÆ¡ cao ngá»n đèn lồng dẫn má»™t ngưá»i mặc áo trưá»ng bà o thong thả Ä‘i tá»›i.
Phương Tú đưa mắt nhìn ngưá»i mặc trưá»ng bà o rồi giá»›i thiệu:
- Vị nà y là quản gia trong tệ viện. Phương mổ đã bị các vị bắt là m con tin thì việc tha ngưá»i cần phải nói cho y rõ má»›i được.
Lôi Phi nói:
- Phải rồi! Bảo y lại đây!
Phương Tú lá»›n tiếng gá»i:
- Cừu quản gia hãy tiến lại gần đây một chút.
Ãại hán cầm đèn lồng dừng lại ở ngoà i má»™t trượng. Ngưá»i mặc trưá»ng bà o vượt lên trước đại hán, Ä‘i thẳng vá» phÃa Phương Tú. Khi gã còn cách chừng năm bước, Lôi Phi trầm giá»ng há»i:
- Như váºy còn chưa đủ nghe ư?
Ngưá»i mặc trưá»ng bà o dừng bước ngó Lôi Phi rồi nhìn Phương Tú nghiêng mình há»i:
- Viện chúa có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Cách cỠđộng cá»§a gã rất trầm tÄ©nh. Tuy mắt gã đã nhìn thấy Phương Tú bị nắm mạch huyệt ở cổ tay và mÅ©i Ä‘ao chÄ©a và o cạnh sưá»n, song gã là m bá»™ như chẳng thấy gì. Nét mặt vẩn không biến đổi.
Phương Tú đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Cừu quản gia hãy buông tha Vô Lượng đại sư và Truy Phong Thá»§ để đánh đổi cho ta thoát khá»i nạn nà y.
Cừu quản gia dạ một tiếng, đoạn trở gót đi ngay.
Lôi Phi khẻ bảo Lý Hà n Thu:
- Chúng ta hãy lui ra ngoà i Phương gia đại viện, đứng ở trước cổng thà nh. Vạn nhất mà Phương viện chúa không giữ lá»i ước thì chúng ta cÅ©ng có thể đối phó được.
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Các vị tháºt khéo Ä‘i nghi!
Lôi Phi nói:
- Ãây cÅ©ng là má»™t hà nh động kÃnh trá»ng Phương viện chúa đó.
Giữa lúc Ä‘ang nói chuyện, mấy ngưá»i đã lùi ra ngoà i cổng.
Bá»n gia nhân canh gác Phương gia đại viện thấy Phương Tú bị bắt đà nh nghe lệnh mà là m. Chúng hạ cầu xuống mà nhìn mấy ngưá»i Ä‘i qua.
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 08:07 PM.
|

28-10-2008, 12:31 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 47
Khách băn khoăn chỠđợi chủ nhân
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 08:09 PM.
|
 |
|
| |