Hồi 47
Di Nhân Thất Äảm
Oán cừu đã trả xong nhưng Tân Tiệp vẫn thấy lòng mình chưa thanh thản. Chà ng còn mang hai mối nợ ân tình cá»§a hai thiếu nữ đã cứu sống chà ng và cả hai Ä‘á»u nặng tình vá»›i chà ng.
Má»—i lần nhìn thấy pho «Äá»™c Kinh» mà chà ng luôn giữ trong ngưá»i là Tân Tiệp luôn ray rứt nghÄ© đến Kim Mai Linh. Nà ng đã dâng hiến tất cả để cứu chà ng thoát chết nhưng từ sau khi chà ng bị Máºu Thất Nương bắt tá»›i Vô Cá»±c Äảo thì Kim Mai Linh không biết đã Ä‘i đâu.
Äôi lúc Tân Tiệp Ä‘au đớn nghÄ© rằng nà ng đã gặp tai há»a nhưng lòng chà ng vẫn ray rứt không nguôi, quyết tâm tìm cho bằng được nà ng.
Trước mặt Kim Kỳ và Phương Thiếu Khuê, chÃnh Kim Mai Linh đã nháºn mình là thê tá» cá»§a Tân Tiệp và chà ng cÅ©ng không phá»§ nháºn Ä‘iá»u đó. Do đó chà ng thấy mình phải có trách nhiệm tìm bằng được nà ng.
Nà ng có biết phụ thân cá»§a mình đã chết rồi không? Bây giá» nà ng không còn ai thân thÃch. Kim Nhất Bằng đã tuyệt tÃch giang hồ, lúc tỉnh lúc Ä‘iên. Nà ng chỉ còn có Tân Tiệp là ngưá»i thân duy nhất vá»›i danh nghÄ©a phu thê ...
Chà ng quyết định nhỠCái Bang giúp đỡ.
Ngô Lăng Phong tuy thầm hứa sẽ tác hợp Tân Tiệp vá»›i Trương Thanh nhưng khi nghe Tân Tiệp kể vá» Kim Mai Linh, thì chà ng liá»n cảm thông cho tình cảnh cá»§a Kim Mai Linh và tán thà nh ý định cá»§a Tân Tiệp.
Ngô Lăng Phong cũng định đi tìm Tô Huệ Chi ...
Thế là hai ngưá»i từ biệt Mai SÆ¡n Dân, hà nh trình lên phÃa Bắc.
Chiá»u hôm đó, hai ngưá»i Ä‘ang dừng lại dưới chân núi Äại Bà n SÆ¡n thì thấy má»™t nhân ảnh váºn cà sa mà u xam lướt qua rất nhanh, rẽ sang con đưá»ng bên tả.
Cả Tân Tiệp lẫn Ngô Lăng Phong kinh hoà ng nhìn theo. Ngưá»i đó còn cắp theo má»™t nữ nhân, thế mà vẫn lướt Ä‘i vá»›i má»™t tốc độ kinh nhân. Hai ngưá»i chưa từng thấy ai có khinh công siêu phà m đến thế.
Sau phút sững sá», Ngô Lăng Phong trấn tÄ©nh trước tiên. Chà ng ngáºp ngừng nói:
− Tiệp đệ, hình như nữ nhân bị mang đi đó trông mặt quen quen ...
Tân Tiệp giẫm chân nói:
− Phải rồi. Äệ thấy nữ nhân đó rất giống Trương Thanh nhưng sợ mình hoa mắt trông nhầm ... Äuổi theo mau!
Hai ngưá»i láºp tức thi triển khinh công, dốc toà n lá»±c Ä‘uổi theo.
Tuy đưá»ng dốc rất hiểm trở nhưng hai ngưá»i Ä‘á»u có khinh công tuyệt thế nên chẳng khác gì Ä‘i trên đất bằng. Nhưng lạ thay, vẫn không trông thấy bóng dáng cá»§a tăng nhân đâu.
Äuổi chừng hai dặm, Tân Tiệp thấy bên đưá»ng có má»™t thạch động. Trước mặt là đồi núi khá trống trải, nhưng không thấy má»™t nhân ảnh nà o.
Ngô Lăng Phong nói:
− Lão tăng kia nếu tiếp tục chạy tất chúng ta đã phát hiện ra rồi. Hãy cứ và o thạch động nà y tìm thỠxem?
Há» chưa kịp suy tÃnh gì thêm thì chợt có má»™t nhân ảnh từ thạch động Ä‘i ra, đứng lại ngay trước động khẩu. Ngưá»i đó chừng như đã phát hiện ra Tân Tiệp và Ngô Lăng Phong nên rút kiếm cầm tay phòng bị. Ngưá»i gió cÅ©ng váºn y phục mà u xám!
Hai thiếu niên láºp tức lao tá»›i thạch động. Nhưng cách động khẩu và i trượng thì Tân Tiệp đột nhiên dừng lại. Chà ng đã nháºn ra ngưá»i đó chÃnh là Võ Lâm Tú SÄ© Tôn Y Trung. Tân Tiệp thấy lòng mình rối như tÆ¡ vò. Äã là Tôn Y Trung thì nhất định không có quan hệ gì vá»›i lão hòa thượng vừa bắt Trương Thanh. Chà ng còn nhá»› lão hòa thượng kia đôi mà y dà i bạc trắng, ngưá»i cao gầy, chắc cÅ©ng trên trăm tuổi. Tân Tiệp cảm thấy rất khó xá», không biết mở lá»i thế nà o, đà nh gượng cưá»i nói:
− Tôn huynh bấy lâu vẫn khá»e chứ?
Tôn Y Trung cÅ©ng lá»™ vẻ bối rối, há»i:
− Hai vị là m sao lại tới đây?
Ngô Lăng Phong chợt kêu lên:
− Tiệp đệ, hãy nhìn xem ngưá»i đó là ai?
Rồi chà ng chỉ tay và o thạch động.
Tân Tiệp nhìn và o thì thấy má»™t ngưá»i Ä‘ang quỳ bên má»™t cái hang nhá», bên cạnh là má»™t bó hương mà u đỠtá»a khói nghi ngút. Ngưá»i Ä‘ang quỳ Ä‘ang đè cổ má»™t con rắn lá»›n mà u sặc sỡ, chỉ cần nhìn cái đầu và nước da óng ánh mà u Ä‘á», và ng, Ä‘en pha lẫn nhau thì cÅ©ng biết là loại rắn kịch độc. Tân Tiệp chợt kinh hãi suýt kêu lên vì ngưá»i kia có bá»™ mặt đầy sẹo gá»›m ghiếc chÃnh là Thiên Ma Kim Kỳ!
Tân Tiệp kinh dị nghĩ thầm:
“Kim Kỳ bắt thứ rắn đó chÃnh là loại độc xà cá»±c hiếm có tên là Kim Thiệt Nhi. Trong Äá»™c Kinh nói rằng Kim Thiệt Nhi dùng để chế má»™t loại độc vô cùng lợi hại là «Huyết Hồn Äá»™c Sa». Nhưng là m sao hắn lại ở đây, mà lại còn có Tôn Y Trung nữa?â€.
Kim Kỳ nổi tiếng là đệ nhất quái nhân, thấy Tân Tiệp và Ngô Lăng Phong đứng trước động mà vẫn không thèm nhìn lấy một lần.
Ngô Lăng Phong nói:
− Chúng ta cứ và o trong động tìm xem!
Không ngỠTôn Y Trung nói lớn:
− Không được!
Tân Tiệp ngạc nhiên há»i:
− Vì sao?
Tôn Y Trung thấy hình như mình đã quá nóng nảy nên dịu giá»ng nói:
− Xin hai vị tạm thá»i đừng và o trong đó ...
Tân Tiệp cảm thấy có vấn đỠnên há»i:
− Nhưng vì sao chứ?
Có lẽ chà ng sốt ruá»™t nên giá»ng nói Ä‘anh lại má»™t chút. Tuy váºy, Tôn Y Trung không có vẻ gì tức lại, nhưng lại không chịu trả lá»i. Tân Tiệp cà ng há»i dồn:
− Ta há»i vì sao, ngươi trả lá»i Ä‘i chứ?
− Không vì sao cả, chỉ là không và o được thôi!
Tân Tiệp cà ng sinh nghi, cho rằng Trương Thanh nhất định ở trong thạch động, quyết xông và o cho bằng được. Chà ng không nói thêm gì nữa, đưa mắt ra hiệu cho Ngô Lăng Phong rồi đỠkhà chuẩn bị xông và o.
Tôn Y Trung cầm chặt trưá»ng kiếm, đứng chắn giữa động khẩu, thái độ rất kiên quyết. ChÃnh lúc đó chợt có tiếng cưá»i phát ra từ phÃa sau. Tân Tiệp và Ngô Lăng Phong liá»n quay lại nhìn.
Cách động khẩu chừng bốn năm trượng có năm ngưá»i đứng sát vai nhau, phục sức đủ kiểu, hình thù cao thấp cÅ©ng bất đồng.
Tân Tiệp chỉ lướt mắt nhìn đã nháºn ra ngay tên đứng trước là Kim Lá»— Ãch.
Hiển nhiên bốn tên còn lại cũng từ Thiên Trúc đến.
Kim Lá»— Ãch cưá»i nhạt, cất giá»ng lạnh lùng há»i:
− Tân đại hiệp từ dạo đó đến nay vẫn mạnh khá»e chứ?
Dạo đó tức là hắn muốn nhắc đến cuá»™c đại chiến ở Tiểu Trấp Äảo.
Tân Tiệp cÅ©ng nhếch môi cưá»i nhưng không đáp.
Trong thạch động, Kim Kỳ vẫn bò ra đất, mân mê con rắn độc, chăm chú và o công việc kỳ quặc của mình mà không để ý đến chuyện bên ngoà i.
Kim Lá»— Ãch thấy đối phương lạnh lùng như váºy cÅ©ng không tức giáºn, chỉ nói:
− Hôm nay huynh đệ chúng ta có một việc nhỠmuốn yêu cầu Tân đại hiệp.
Hắn chợt nhìn thanh kiếm Ä‘eo trên lưng Tân Tiệp, nhÃu mà y nói thêm:
− À ... lần nà y Tân đại hiệp có khác so với trước đây, có bảo kiếm hiếm thế bên mình ...
Tân Tiệp thấy đối phương vừa nhìn qua đã biết ngay là bảo kiếm thì thầm phục nhãn quang cá»§a Kim Lá»— Ãch. Nhưng chưa biết ý đồ cá»§a đối phương nên chà ng băn khoăn tá»± há»i:
“Không biết chúng có quỷ kế gì đây. Cả năm tên nà y chắc là sư huynh đệ ... Nhất định Bình Phà m Thượng Nhân đoán không lầm.
Chúng tá»›i đây để rá»a mối nhục ở Vô Vi Sảnh lần trước ...†Chà ng liá»n há»i:
− Yêu cầu gì?
Kim Lá»— Ãch cưá»i khan đáp:
− CÅ©ng không có gì ghê gá»›m, chỉ là câu trước đây thôi. Chúng ta chỉ xin Tân đại hiệp nói má»™t lá»i. Nếu được váºy thì huynh đệ ta sẽ vô cùng cảm kÃch.
Tân Tiệp nhÃu mà y há»i:
− Äó là câu gì?
Kim Lá»— Ãch cố tình quanh co:
− Äúng hÆ¡n là thừa nháºn má»™t Ä‘iá»u ...
Tân Tiệp đã thấy bá»±c mình vì trò mèo vá»n chuá»™t cá»§a đối phương. Chà ng sẵng giá»ng nói:
− Thừa nháºn việc gì?
− Chỉ cần Tân đại hiệp thừa nháºn võ há»c cá»§a Thiên Trúc cao hÆ¡n võ há»c Trung Nguyên!
Tân Tiệp nổi giáºn đáp:
− Ngà y trước Hằng Hà Tam Pháºt đại chiến vá»›i Thế Ngoại Tam Tiên ở Tiểu Trấp Äảo đã chiếm được chút ưu thế nà o đâu mà bây giá» ngươi dám ...
Kim Lá»— Ãch ngắt lá»i:
− Ba vị sư phụ chẳng qua thấy Vô Cá»±c Äảo Chá»§ phát bệnh nên má»›i dừng tay. Thế mà Tân đại hiệp không hiểu phải trái ...
Tân Tiệp bá»—ng ngá»a mặt cưá»i hô hô há»i:
− Các hạ tìm tới hỠTân ta chỉ để nói việc đó thôi sao?
Kim Lá»— Ãch gáºt đầu.
Tân Tiệp chợt thấy huyết khà sôi lên, quên bẵng việc mình đang tìm Trương Thanh, cũng không thèm để ý đến hiểm cảnh trước mắt. Chà ng quát lên:
− Váºy thì há» Tân ta trả lá»i rằng:
các ngươi cút đi!
Giá như lúc đó chà ng bình tâm hÆ¡n, nhá»› đến việc Ä‘i tìm Trương Thanh, nhá»› đến thái độ kỳ quặc cá»§a Tôn Y Trung và Kim Kỳ đối vá»›i mình rất thiếu thiện chà nếu không nói là thù địch, ngoà i ra bá»n Kim Lá»— Ãch có đến năm ngưá»i chắc rằng thân thá»§ Ä‘á»u cao cưá»ng không kém gì Kim Lá»— Ãch, trong lúc đó chà ng chỉ có hai ngưá»i ... Nếu suy tÃnh đến những chuyện đó thì có lẽ chà ng đã không căng thẳng như thế.
Lúc đó Tân Tiệp chỉ thấy rằng đối vá»›i má»™t võ sÄ©, có những cái còn trá»ng đại hÆ¡n ái tình và sinh mạng!
Kim Lá»— Ãch chỉ cưá»i hăng hắc hai tiếng rồi vá»›i vẻ thản nhiên, chỉ tay và o tên hòa thượng thấp bé đứng đầu hà ng nói:
− Vị nà y là tệ đại sư huynh, Máºt Äà Bảo Thụ.
Tân Tiệp nhìn tên tăng lùn, thấy huyệt Thái Dương gồ cao, hai mắt sáng rực, thân thể tuy thấp bé nhưng khà độ trầm ổn, hai chân vững như Thái Sơn. Chà ng thầm nghĩ:
“Tên lùn nà y công lá»±c nhất định rất thâm háºu, chỉ sợ không kém bao nhiêu so vá»›i Hằng Hà Tam Pháºt. Trong năm tên thì hắn là đối thá»§ đáng gá»m nhất!â€.
Kim Lá»— Ãch lại đưa tay chỉ sang má»™t tên đầu đà báºn hoà ng bà o đứng bên tả, giá»›i thiệu tiếp:
− Còn đây là nhị sư huynh! Thanh Trần La Hán!
Tiếp đến hắn chỉ sang tên thứ hai bên tả:
− Vị nà y là tam sư huynh Gia Äại NhÄ©, hai vị đã có gặp rồi!
Cuối cùng hắn chỉ tên cao nhồng, tóc tai rối bù đứng bên phải nói:
− Còn đây là tứ sư huynh Ôn Thà nh Bạch La. Hô hô ... năm huynh đệ chúng ta xưng là Bà La Ngũ Kỳ.
Tân Tiệp chợt nhá»› Bình Phà m Thượng Nhân có nói vá» lai lịch cá»§a pho võ há»c Thiên Trúc nên cưá»i nhạt nói:
− Ha ha ... lẽ ra phải xưng là Bà La Lục Kỳ mới đúng!
Kim Lá»— Ãch biến sắc nhưng vá»™i hừ má»™t tiếng, nói át Ä‘i:
− Tân đại hiệp khéo đùa ... Thôi, không nhiá»u lá»i ...
Hắn dừng một lúc đưa mắt nhìn quanh một vòng rồi tiếp:
− Tân đại hiệp không chịu thừa nháºn võ há»c Thiên Trúc cao minh hÆ¡n võ há»c Trung Hoa cÅ©ng được. Chỉ là lần trước chúng ta giao thá»§ ở Khuê SÆ¡n, tại hạ trở vá» có kể cho tứ vị sư huynh nghe vá» thần công và tuyệt há»c cá»§a Tân đại hiệp.
Há» Ä‘á»u rất khâm phục nên nhất quyết tìm bằng được Tân đại hiệp để lÄ©nh giáo cao chiêu ...
Tân Tiệp cố trấn tÄ©nh, lượng định tình thế trước mắt nhưng chưa tìm được cách phù hợp. Chà ng quay sang nhìn Ngô Lăng Phong thì bắt gặp ánh mắt chỠđợi, liá»n há»i:
− Thế nà o?
Ngô Lăng Phong trả lá»i kiên quyết:
− Cứ liá»u lấy má»™t đấu má»™t!
Tân Tiệp ngá»a mặt cưá»i to nói:
− Äại trượng phu sống trong trá»i đất, cho dù không được thà nh danh thì chết cÅ©ng có đất chôn. Äại ca! Tuy nói thế nhưng bằng và o sức cá»§a năm tên quái thai nà y thì là m gì được hai huynh đệ chúng ta chứ?
Kim Lá»— Ãch bá»—ng nhÃu mà y há»i:
− Cái gì? Hai huynh đệ ngươi ư?
Rồi hắn bá»—ng phá lên cưá»i sằng sặc nói:
− Hắc hắc hắc! Hai ngươi ... chỉ có hai ngươi thôi! Hắc hắc ...
Tân Tiệp chưa kịp đáp thì sau lưng chợt vang lên tiếng nói:
− Ba ngưá»i!
Ngưá»i vừa lên tiếng chÃnh là Võ Lâm Tú SÄ© Tôn Y Trung. Tôn Y Trung vẫn đứng ở động khẩu cách Tân Tiệp và Ngô Lăng Phong chừng hai trượng.
Câu nói đó không những là m Tân Tiệp và Ngô Lăng Phong bất ngỠmà đám Thiên Trúc cũng không ngỠtới.
Kim Lá»— Ãch giương mắt nhìn, thấy ngưá»i vừa nói là má»™t thanh y thiếu niên gầy gò, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm thì cưá»i khùng khục nói:
− Tốt lắm! Thì tÃnh luôn cả ngươi nữa váºy!
Lại có tiếng vang lên:
− Hắc hắc! Còn ta đây nữa!
Lần nà y cả Bà La NgÅ© Kỳ Ä‘á»u ngước mắt nhìn. Chỉ thấy từ trong thạch động, má»™t quái nhân đầu bù tóc rối Ä‘ang lừng lững Ä‘i ra. Ngưá»i nà y trên mặt có hai vết sẹo Ä‘ao là m sống mÅ©i biến dạng hẳn Ä‘i, trông tháºt đáng sợ. Äó chÃnh là nhân váºt hung danh vang khắp giang hồ Thiên Ma Kim Kỳ!
Cả năm tên Bà La NgÅ© Kỳ Ä‘á»u thấy lòng chấn động, xì xồ mấy câu Phạn ngữ.
Tân Tiệp vốn không ngá» hai ngưá»i nà y đứng vá» phÃa mình. Nay chà ng thấy lá»±c lượng đã thay đổi, có thể tương đương vá»›i đối phương nên lòng rất hứng khởi.
«Soẹt» má»™t tiếng, Tân Tiệp rút trưá»ng kiếm cầm tay, sẵng giá»ng nói:
− Äể tiểu đệ đối phó vá»›i tên lùn nà y cho!
Ngay láºp tức, Võ Lâm Tú SÄ© Tôn Y Trung và Thiên Ma Kim Kỳ cÅ©ng lướt đến.
Song phương đứng thà nh hai hà ng đối diện, cách nhau chỉ ngoà i một trượng.
Kim Lá»— Ãch lạnh giá»ng nói:
− Dám há»i quý tÃnh đại danh cá»§a hai vị nà y?
Tuy hắn đã từng gặp hai ngưá»i nhưng vẫn chưa biết tên.
Tôn Y Trung cưá»i hô hô đáp:
− Äánh là đánh, biết tên là m gì?
Thiên Ma Kim Kỳ tiếp:
− Há»i để báo cho Diêm Vương lão ngÅ© hay sao?
Kim Lá»— Ãch nổi giáºn gầm lên:
− Tiểu tỠngươi chớ cuồng! Hôm nay các ngươi sẽ phải táng mạng ở hoang sơn nà y!
Dứt lá»i, hắn phất mạnh tay, má»™t sợi dây thừng Ä‘en bóng đã xuất hiện trong tay, má»™t đầu vươn ra như con độc xà vừa ngóc đầu khá»i hang.
Ngô Lăng Phong bước tá»›i má»™t bước, rút Äoạn Hồn Kiếm vung lên, xuất má»™t chiêu «Quá»· vương ba há»a».
Bà La Tứ Kỳ thấy Kim Lá»— Ãch đã động thá»§ thì cÅ©ng xuất binh khà chuẩn bị.
Tân Tiệp quay sang gáºt đầu vá»›i Tôn Y Trung và Thiên Ma Kim Kỳ rồi lao đến trước mặt tên lùn có tên Máºt Äà Bảo Thụ. Mai Hương Kiếm phát hà n quang lấp lánh, chá»›p mắt Ä‘iểm thà nh bảy đóa mai hoa nhắm và o yếu huyệt trên mình Máºt Äà Bảo Thụ.
Tên hòa thượng nà y không ngá» kiếm pháp đối phương thần diệu như váºy, vá»™i hét lên má»™t tiếng rồi trầm vai xuống, khéo léo chui qua mà n kiếm quang, tránh được hiểm chiêu. Äá»™t nhiên thaan vẫn ở phÃa trước hắn ngoái đầu lại, hai nắm tay khẳng khiu vung song chưởng đánh ngược lại nhằm và o yếu huyệt Thần đình và Huyá»n cÆ¡ cá»§a Tân Tiệp. Tên hòa thượng dáng ngưá»i thấp bé nên động tác nhanh nhẹn khác thưá»ng.
Tân Tiệp không kịp thu kiếm, đà nh dùng tả chưởng nghinh chiêu.
ÄÆ¡n chưởng tiếp song chưởng nên tất bị thiệt thòi. Tân Tiệp bị chấn lùi hai bước. Chà ng kinh hãi nghÄ© thầm:
“Tên nà y quả không hổ danh là lão đại cá»§a Bà La NgÅ© Kỳ. Vá»›i bà n tay nhá» xÃu như thế mà chưởng lá»±c tháºt thâm háºu, hÆ¡n cả Kim Lá»— Ãch!â€.
Tân Tiệp lại xuất chiêu «Hà ng mai thổ nhụy» nhằm cổ, vai, ngực đối phương điểm tới năm kiếm.
Máºt Äà Bảo Thụ xoay ngưá»i, trong tay đã có má»™t chiếc Nguyệt nha sạn nhá», không biết là m bằng váºt gì mà phát sáng mà u ngá»c bÃch. Vừa bị má»™t kiếm, biết đối phương không phải tầm thưá»ng nên Máºt Äà Bảo Thụ phải xuất binh khÃ.
Máºt Äà Bảo Thụ thấy chiêu kiếm cá»§a đối phương cá»±c kỳ lợi hại, liá»n múa Nguyệt nha sạn đánh bạt kiếm khà sang hai bên, má»™t lần nữa lại lách mình thoát ra ngoà i. Äồng thá»i dùng cán tiểu sạn Ä‘iểm và o Hữu cung huyệt cá»§a Tân Tiệp.
Tuy là chiêu do phản ứng mà phát xuất ra nhưng rất hiểm ác, khiến Tân Tiệp phải lùi vỠđối phó.
Bấy giá» tất cả má»i ngưá»i đã tìm ra đối tượng nên động thá»§ loạn xạ cả lên.
Tân Tiệp dấu vá»›i lão đại Máºt Äà Bảo Thụ, Tôn Y Trung đấu vá»›i lão tam Gia Äạt NhÄ©, Thiên Ma Kim Kỳ đấu vá»›i lão nhị Thanh Trần La Hán, còn Ngô Lăng Phong đấu vá»›i Kim Lá»— Ãch. Chỉ có lão tứ Ôn Thà nh Bạch La đứng ngoà i quan chiến, sẵn sà ng ứng phó trong trưá»ng hợp cần thiết.
Thấy lão đại mới hai chiêu đã bất lợi, Ôn Thà nh Bạch La hét to một tiếng, vung nhuyễn tiên quất và o hạ bà n Tân Tiệp.
Chà ng vừa đối phó vá»›i Máºt Äà Bảo Thụ, vừa quan sát toà n cuá»™c chiến nên khi Ôn Thà nh Bạch La vừa lao và o thì chà ng đã nháºn ra. Tân Tiệp liá»n xuất má»™t kiếm đánh lùi Máºt Äà Bảo Thụ rồi quay lại xuất chiêu đầu tiên trong «Äại Diá»…n tháºp thức» là «Phương sinh bất tức» chém và o vai phải cá»§a Ôn Thà nh Bạch La.
Ôn Thà nh Bạch La kinh hãi, không kịp thu roi đà nh nghiêng sang trái tránh chiêu. May là lúc đó Máºt Äà Bảo Thụ đã dùng tiểu sạn chặn được Mai Hương Kiếm, bằng không thì Ôn Thà nh Bạch La phải đà nh bá» nhuyá»…n tiên rồi!
Gia Äạt NhÄ© Ä‘ang động thá»§ vá»›i Tôn Y Trung, chợt thấy Thiên Ma Kim Kỳ bỠđối thá»§, nhảy lướt qua đâm má»™t kiếm và o Chương môn huyệt. Gia Äạt NhÄ© thất kinh, vá»™i thu chiêu nhảy ra khá»i vòng chiến rồi láºp tức lao tá»›i Thiên Ma Kim Kỳ, nổi cÆ¡n thịnh ná»™ xuất chiêu đánh tá»›i tấp.
Lão nhị Thanh Trần La Hán thấy đối thá»§ bá» mục tiêu, thừa cÆ¡ há»™i nhảy đến sau lưng Tôn Y Trung xuất má»™t quyá»n đánh và o háºu tâm.
Tôn Y Trung cưá»i hô hô nói:
− Hay lắm! Hãy tiếp ta một kiếm!
Nói là má»™t nhưng Tôn Y Trung quay ngưá»i xuất liá»n bốn năm kiếm!
Lúc nà y cuá»™c chiến hoà n toà n há»—n loạn, chỉ cần thấy ngưá»i cá»§a phe đối phương là đánh, không ai có đối thá»§ ổn định.
Lại nói, Ôn Thà nh Bạch La đánh lén má»™t chiêu thất bại, được Máºt Äà Bảo Thụ chi viện má»›i khá»i lạc bại thì tức giáºn, vung nhuyá»…n tiên váºn lá»±c cho duá»—i thẳng ra như ngá»n roi thép nhằm bốn đại huyệt trên ngưá»i Tân Tiệp Ä‘iểm tá»›i.
Máºt Äà Bảo Thụ cÅ©ng đồng thá»i vung Nguyệt nha sạn đánh và o.
Tân Tiệp không há» nao núng, thi triển «Äại Diá»…n Thần Kiếm» tả xung hữu đột, biến hóa khôn lưá»ng, giữa hai cưá»ng địch vẫn không há» kém thế.
Cuá»™c đấu giữa Ngô Lăng Phong và Kim Lá»— Ãch cÅ©ng Ä‘ang rất quyết liệt. Từ đầu, chỉ có tráºn chiến cá»§a hai ngưá»i nà y là không há» xáo trá»™n.
Tuy là nhân váºt cuối cùng trong Bà La NgÅ© Kỳ nhưng Kim Lá»— Ãch lại được sư phụ sá»§ng ái nhất. Công lá»±c cá»§a hắn rất cao, chỉ kém đại sư huynh Máºt Äà Bảo Thụ mà thôi. Lần nà y hắn và o Trung Nguyên chá»§ yếu là tìm Tân Tiệp để tiêu diệt, còn những ngưá»i khác thì hắn không coi và o đâu cả.
Thấy Ngô Lăng Phong xuất kiếm, hắn chỉ hừ một tiếng rồi vung ngay sợi dây thừng cuốn lấy.
Nhưng chiêu kiếm cá»§a Ngô Lăng Phong lại là «Quá»· vương ba há»a» rất uy mãnh. Khi sợi dây thừng vừa cuốn đến thì mÅ©i kiếm đã lướt qua, nhằm và o Khúc trì huyệt cá»§a Kim Lá»— Ãch.
Hắn không ngỠchiêu kiếm của Ngô Lăng Phong lại thần tốc đến thế, vội vã lùi vỠmột bước, thu dây lại biến chiêu để đối phó.
Năm xưa Hà Lạc Nhất Kiếm Ngô Chiếu Vân đại chiến vá»›i Trưá»ng Bạch Tam Ưng, chỉ dùng má»™t chiêu «Quá»· vương ba há»a» nà y mà đả thương liá»n hai ngưá»i, tên thứ ba đà nh phải chạy tháo thân. Nay Ngô Lăng Phong tuy còn trẻ nhưng lại gặp kỳ duyên ăn được Huyết quả nên công lá»±c không há» kém phụ thân năm xưa.
Sau khi giao thá»§ qua mấy chiêu, Kim Lá»— Ãch chợt nháºn ra rằng chỉ sau mấy tháng mà công lá»±c và võ công cá»§a chà ng thiếu niên tuấn mỹ nà y đã tăng tiến bá»™i phần. Hắn đưa mắt quan sát đấu trưá»ng, thấy nhị sư huynh Ä‘ang đấu vá»›i Tôn Y Trung. Cả hai Ä‘á»u dùng trưá»ng kiếm, thế tráºn rất kịch liệt. Cả hai Ä‘á»u bị khuất Ä‘i trong kiếm ảnh và khói bụi mịt mù.
Kim Lá»— Ãch lại nhưá»ng má»™t chiêu nữa, lùi lại nghÄ© thầm:
“Trong năm ngưá»i bá»n ta thì kiếm thuáºt cá»§a nhị sư huynh cao cưá»ng nhất, thế mà không thu tháºp nổi tiểu tá» kia. Chẳng lẽ bốn tên nà y Ä‘á»u là cao thá»§ nhất đẳng cá»§a võ lâm Trung Nguyên sao?â€.
Hắn Ä‘oán quả không lầm. Bốn thiếu niên tình cá» gặp nhau nÆ¡i hoang sÆ¡n nà y Ä‘á»u là nhất đẳng cao thá»§ cá»§a võ lâm Trung Nguyên.
Kỳ thá»±c, tên lão nhị Thanh Trần La Hán không những kiếm thuáºt đứng đầu Bà La NgÅ© Kỳ mà còn là anh tà i kiệt xuất khắp Thiên Trúc. Nhưng lúc nà y Tôn Y Trung lại thi triển tuyệt há»c cá»§a Bình Phà m Thượng Nhân truyá»n cho là «Hồi BÃch Kiếm Pháp», tuyệt kỹ thất truyá»n cá»§a Thiếu Lâm. Cho nên mặc dù Thanh Trần La Hán công kÃch như vÅ© bão nhưng Tôn Y Trung không chịu nhưá»ng má»™t bước.
Bên kia, Gia Äạt NhÄ© tay quyá»n kết hợp cùng tay kiếm, tả má»™t quyá»n, hữu má»™t kiếm, không lúc nà o ngừng. Nhưng Kim Kỳ chừng như cà ng Ä‘iên cuồng hÆ¡n, lấy công đối công, không quản nguy hiểm.
Hai cặp đấu nà y đang ở thế bình thủ.
Sau khi quan sát toà n trưá»ng, Kim Lá»— Ãch yên tâm thầm nhá»§:
“Tiểu tá» mặt quá»· kia tuy hung tà n nhưng lại là đối thá»§ yếu nhất. Bởi thế tam sư huynh có thể đối phó được. Chỉ cần ta hoặc đại sư huynh thắng thế thì tình thế thay đổi ngay, thu tháºp cả bốn tên cÅ©ng không có vấn đỠgì.â€.
Hắn đang mãi suy nghĩ thì Ngô Lăng Phong đã quát to:
− Xem kiếm!
Lá»i vừa dứt thì kiếm cá»§a Ngô Lăng Phong đã đến ngay.
Kim Lá»— Ãch không lùi, sợi dây thừng lại cuốn sang ... Sợi dây uốn hai vòng rồi má»›i quáºt và o huyệt Khúc Trì cá»§a đối phương.
Ngô Lăng Phong cÅ©ng hướng mÅ©i kiếm theo thế cá»§a sợi dây thừng, xoay hai vòng vừa khéo tránh thế công rồi tiếp tục thi triển «Quá»· vương ba há»a».
Kim Lá»— Ãch tuy bị bức lùi hai lần nhưng bụng vẫn xem thưá»ng Ngô Lăng Phong. Lần nà y hắn xuất tuyệt chiêu, không ngá» kiếm thuáºt cá»§a đối phương lại tinh diệu đến thế. Hắn lại bị bức lùi hai bước, miệng thét to má»™t tiếng, vung sợi dây lên, xuất hết kỳ chiêu dị thức cuốn ra rợp trá»i.
Sau cuá»™c đại chiến ở NgÅ© Hoa SÆ¡n, kiếm thuáºt cá»§a Ngô Lăng Phong đã tiến bá»™ hÆ¡n nhiá»u, có thể thu phát tùy ý. Chà ng cÅ©ng hét to má»™t tiếng, kiếm chiêu tiếp nối nhau liên hồi kỳ tráºn, cùng Kim Lá»— Ãch già nh giáºt tiên cÆ¡.
Chợt nghe giữa tráºn vang lên những tiếng thét Ä‘iên cuồng. Nguyên là Gia Äạt NhÄ© và Kim Kỳ như đã phát cuồng. Song phương Ä‘á»u có thương tÃch song vẫn lao và o nhau như hai con ác thú, vừa dùng binh khà vừa dùng quyá»n cước, miệng la hét để trợ uy!
Gia Äạt NhÄ© chưa bao giá» gặp phải đối thá»§ lợi hại đến thế vì Kim Kỳ bất chấp đối phương công kÃch thế nà o, Ä‘á»u liá»u mạng tiếp chiêu, quyết không nhưá»ng má»™t bước. Gia Äạt NhÄ© đấu được má»™t lúc thì phát ngán vì sá»± kiên cưá»ng đến liá»u lÄ©nh cá»§a đối phương. Hắn còn ngán cả bá»™ mặt quá»· dữ dằn vá»›i hai vết sẹo đỠtÃm là m chiếc mÅ©i lệch hẳn Ä‘i và nhìn mà phát sợ cá»§a Kim Kỳ.
Hai nhân ảnh vừa xáp và o nhau rồi lại tách ra. Kim Kỳ bị trúng má»™t kiếm và o vai phun máu! Nhưng Gia Äạt NhÄ© cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì, bị Thiên Ma Kim Kỳ dùng tuyệt chiêu trong «Bách Túc Kiếm Pháp» cá»§a Äá»™c Quân Kim Nhất Bằng đâm má»™t kiếm và o ngá»±c.
Bấy giá» cảnh tượng trên núi Äại Bà n SÆ¡n tháºt há»—n loạn. ChÃn cao thá»§ thượng thặng cá»§a võ lâm Trung Nguyên Và Thiên Trúc Ä‘ang triển khai cuá»™c tá» chiến. Chỉ có thể dùng hai từ khốc liệt để hình dung tráºn chiến đó. Vá» mức độ ác liệt thì có phần hÆ¡n cả cuá»™c đại chiến ở Tiểu Trấp Äảo giữa sáu đại cao thá»§ Thế Ngoại Tam Tiên và Hằng Hà Tam Pháºt. Chỉ sợ trong vòng mấy trăm năm hiếm có má»™t cuá»™c chiến nà o kinh tâm động phách và hà o hùng như váºy!
Äá»™t nhiên, giữa trưá»ng đấu bá»—ng phát sinh đột biến.
Chỉ thấy đệ nhất kiếm khách Thiên Trúc là Thanh Trần La Hán và Võ Lâm Tú Sĩ Tôn Y Trung cùng lao vút lên không, kiếm quang đan xen và o nhau tạo thà nh một vòng tròn là m rối cả mắt trong phạm vi ba trượng.
Thanh Trần La Hán đánh mãi mà không hạ được đối phương thì đã phát ná»™, xuất bình sinh tuyệt há»c là «Bách Hợp Huệ Kiếm».
«Bách Hợp Huệ Kiếm» có cả thảy mưá»i chÃn thức, là tuyệt há»c trấn môn cá»§a Phi Long Giáo. Thanh Trần La Hán may mắn Ä‘oạt được bà phổ nà y nhưng đến giá» vẫn chưa dùng đối địch lần nà o. Thế nhưng lần nà y vì đụng phải cưá»ng địch, Thanh Trần La Hán dùng đến mưá»i thức mà vẫn không chá»c thá»§ng được mà n kiếm quang dà y đặc cá»§a Tôn Y Trung.
Tuy váºy, Tôn Y Trung cÅ©ng cảm thấy áp lá»±c má»—i lúc má»™t tăng. Lại thêm ba chiêu nữa, Tôn Y Trung đã bắt đầu lâm và o hiểm cảnh. Trong lúc nguy cấp, Tôn Y Trung thét to má»™t tiếng, hoà nh ngang trưá»ng kiếm váºn hết công lá»±c đánh bạt ra, đồng thá»i đánh liá»n ra ba kiếm. Äó chÃnh là chiêu «Phương sinh bất tức» trong «Äại Diá»…n Thần Kiếm».
Tuyệt há»c cá»§a Bình Phà m Thượng Nhân vừa thi triển láºp tức phát sinh uy lá»±c.
Thanh Trần La Hán cảm thấy mình sắp đắc thá»§ thì bụng mừng thầm. Nà o ngỠđối phương đã biến chiêu, hÆ¡n nữa chiêu thức lại vô cùng ngụy dị. Thanh Trần La Hán thấy thế kiếm không thể công và o được, cÅ©ng chưa biết hóa giải thế nà o, đà nh lùi lại tránh chiêu kiếm, chỠđối phương xuất hết chiêu sẽ thi triển toà n bá»™ tuyệt há»c «Bách Hợp Huệ Kiếm» công và o.
Tôn Y Trung má»™t chiêu đắc thá»§ thì cà ng vững tin hÆ¡n. Khi thấy đối phương lại công và o, không chút nao núng tiếp tục thi triển «Äại Diá»…n Thần Kiếm».
Những cặp đấu khác thấy cuá»™c chiến cá»§a hai ngưá»i nà y khốc liệt như váºy thì Ä‘á»u dạt ra xa.
Kim Lá»— Ãch thấy nhị sư huynh xuất hết tuyệt há»c mà chưa thắng nổi đối phương thì lòng rất phiá»n muá»™n, chỉ còn đặt hết hy vá»ng và o đại sư huynh. Như váºy là hắn không còn tá»± tin là sẽ thắng được Ngô Lăng Phong nữa.
Lúc nà y Tân Tiệp đấu vá»›i hai đối thá»§ là Máºt Äà Bảo Thụ và Ôn Thà nh Bạch La, không những không kém thế mà kiếm pháp còn phát huy hết uy lá»±c, tả chưởng hữu kiếm phối hợp vá»›i «Cáºt Ma Thần Bộ» tả xung hữu đột. Tả chưởng sá» dụng «Không Không Chưởng Pháp», Mai Hương Kiếm thi triển «Äại Diá»…n Thần Kiếm» nên tạo nên uy lá»±c kinh nhân, khiến Máºt Äà Bảo Thụ và Ôn Thà nh Bạch La không thể nà o tìm ra sÆ¡ hở để già nh ưu thế.
Kim Lá»— Ãch Ä‘ang lo lắng hoang mang thì bị Ngô Lăng Phong đâm và o má»™t kiếm, hốt hoảng lùi lại.
Gia Äạt NhÄ© và Kim Kỳ Ä‘á»u đã thá» thương nhưng vẫn lăn xả và o nhau như cặp gà chá»i say máu. Lúc nà y cả hai Ä‘ang váºn công và o trưá»ng kiếm, ngầm đấu ná»™i lá»±c song phương cùng vung tả chưởng đánh ra. Chỉ nghe «bịch» má»™t tiếng, cả hai Ä‘á»u lảo đảo lùi vá» mấy bước, sắc mặt xám ngắt.
Kim Lá»— Ãch thấy váºy thì la lên:
− Dừng tay!
Rồi hắn nhảy lùi ba bước.
Ngô Lăng Phong cũng thấy Kim Kỳ đã kiệt sức nên không thừa cơ xông và o.
Những ngưá»i khác thấy mình không thể khống chế được đối phương nên cÅ©ng nhất loạt ngừng đấu.
Tráºn chiến tạm thá»i lắng xuống.
Kim Lá»— Ãch cưá»i khan nói:
− Võ há»c Trung Nguyên quả tháºt lợi hại. Nhưng ... huynh đệ chúng tôi còn có má»™t tráºn thức muốn thỉnh giáo cùng chư vị ... Hắc hắc ... chỉ sợ đối vá»›i má»™t đại hà nh gia vá» tráºn pháp như Tân đại hiệp thì chẳng khác nà o múa rìu qua mắt thợ.
Tiếp đó, hắn quay sang Máºt Äà Bảo Thụ nói mấy câu Phạn ngữ.
Bá»n Tân Tiệp bốn ngưá»i chưa kịp phản ứng gì thì chợt thấy mắt hoa Ä‘i.
Không biết Bà La NgÅ© Kỳ thi triển bá»™ pháp gì mà chỉ trong chá»›p mắt đã vây há» và o giữa. Ngay cả Tân Tiệp là cao thá»§ vá» tráºn thức mà cÅ©ng rất kinh hãi.
Bà La NgÅ© Kỳ thi triển bá»™ pháp tháºt nhanh, không sao tưởng tượng nổi, chỉ thấy nhân ảnh loáng má»™t cái là đã đứng và o đúng vị trà rồi.
Kim Lá»— Ãch cao giá»ng nói:
− Nó hay chưa hay, chỉ ma chiêu được, hết thá»i ta được!
Bá»n Tân Tiệp bốn ngưá»i chẳng ai hiểu câu đó là gì cả.
Nguyên là trong Bà La NgÅ© Kỳ chỉ có Kim Lá»— Ãch là thạo Phạn ngữ. Có vẻ như hắn chỉ huy hết bá»n sư huynh.
Tân Tiệp, Ngô Lăng Phong, Kim Kỳ và Tôn Y Trung tuy không hiểu gì, cÅ©ng chẳng nói gì vá»›i nhau nhưng trong thâm tâm Ä‘á»u hiểu rằng tráºn thức nà y quả rất khó đối phó.
Bấy giá» tráºn đánh tạm dừng được má»™t lúc. Cả Kim Kỳ lẫn Gia Äạt NhÄ© Ä‘á»u đã Ä‘iểm huyệt chỉ huyết từ trước, sau khi váºn công má»™t lúc thì tạm thá»i còn duy trì được. HÆ¡n nữa, cả hai Ä‘ang say máu nên quyết không chịu rá»i đấu trưá»ng.
Tân Tiệp đưa mắt quan sát tình thế má»™t lúc. Vốn thông hiểu vá» tráºn thức, chà ng nháºn ra Máºt Äà Bảo Thụ đứng ở vị trà chá»§ tráºn. Hai bên tả hữu cá»§a hắn là Gia Äạt NhÄ© và Ôn Thà nh Bạch La, còn đối diện là Thanh Trần La Hán và Kim Lá»— Ãch.
Tân Tiệp nghĩ thầm:
“Äại ca và Kim, Tôn hai vị tuy không tinh thông tráºn pháp nhưng nhất định là biết nguyên lý lấy tịnh chế động. Như váºy, trước khi đối phương phát động thế công thì há» sẽ không động thá»§ trước. Ta thá» mạo hiểm má»™t lần xem.â€.
Äấu trưá»ng bấy giá» tÄ©nh lặng đến mức có thể nghe rõ tiếng cả tiếng bông tuyết chạm xuống mặt đất, Tân Tiệp vẫn nhìn và o thế tráºn, thầm tÃnh toán:
“Cho dù đây là loại tráºn thức gì nhưng đã biết được tên lùn kia là chá»§ tráºn thì đã có má»™t phương pháp giải quyết.
Khi chúng bắt đầu phát động thì ta sẽ xuất kỳ bất ý khống chế tên lùn kia. Cho dù không phá vỡ được tráºn thức thì cÅ©ng là m cho nó rối loạn lên.â€.
Chợt nghe vút má»™t tiếng, Máºt Äà Bảo Thụ đã phất mạnh chiếc Nguyệt nha sạn lên cao.
Quả nhiên không ngoà i suy nghÄ© cá»§a Tân Tiệp, ba ngưá»i kia vẫn án binh bất động.
Tân Tiệp thấy rằng thá»i cÆ¡ đã đến, liá»n đỠmạnh má»™t hÆ¡i chân khÃ, Mai Hương Kiếm láºp tức được vung lên, tả thá»§ ngầm ẩn tà ng chiêu sát thá»§, thi triển «Cáºt Ma Thần Bộ» lao đến Máºt Äà Bảo Thụ như ánh chá»›p.
Chiêu thức vẫn là «Váºt hoán tinh di» trong «Äại Diá»…n Thần Kiếm» nhưng Tân Tiệp thi triển thì uy lá»±c gấp mấy lần Tôn Y Trung, cả vá» biến hóa, tốc độ lẫn ná»™i lá»±c.
Vá»›i mưá»i hai thà nh công lá»±c váºn và o chiêu thức thần diệu đó cá»§a Tân Tiệp, trong võ lâm, trừ Thế Ngoại Tam Tiên, chỉ sợ không ai đối phó nổi.
Ba ngưá»i còn lại thấy Tân Tiệp dùng hạ sách, dùng động đối phó vá»›i tráºn thế thì thầm kinh hãi.
Chỉ chá»›p mắt, Tân Tiệp đã lao đến Máºt Äà Bảo Thụ. Tên hòa thượng lùn thét to má»™t tiếng, vung Nguyệt nha sạn lên rồi giữ nguyên ngang đầu bất động.
Tân Tiệp bá»—ng cảm thấy má»™t cá»— kình lá»±c vô cùng hung mãnh và quái dị từ Nguyệt nha sạn phát ra. chà ng rất đỗi kinh hãi khi thấy chiêu thức không sao biến hóa được. Ngay cả tả chưởng đã ngầm váºn đủ chân lá»±c cÅ©ng bị luồng kình lá»±c kia đánh dạt ra. Từ khi sá» dụng «Äại Diá»…n Thần Kiếm» đến nay, đây là lần đầu tiên Tân Tiệp gặp phải cảnh tượng kỳ lạ nà y.
Luồng kình lá»±c phát ra từ Nguyệt nha sạn mạnh đến ná»—i kiếm gần như không di chuyển nổi. Tân Tiệp vô cùng lo lắng, thầm hối háºn vì đã đánh giá thấp đối phương. Ngay lúc đó thì sau lưng đã vang lên tiếng binh khà loảng xoảng. Hiển nhiên là má»i ngưá»i đã bắt đầu động thá»§.
Tân Tiệp chợt cảm thấy má»™t cá»— kình lá»±c khác áºp tá»›i sau lưng. Không kịp nghÄ© ngợi gì, chà ng vá»™i nhảy sang bên tránh rồi quay phắt lại, trông thấy sợi dây thừng cá»§a Kim Lá»— Ãch đã đánh đến nÆ¡i.
ÄÆ°á»ng kÃnh cá»§a tráºn thức phải tá»›i hai trượng và Kim Lá»— Ãch vốn đứng đối diện vá»›i Máºt Äà Bảo Thụ, thế mà khi tráºn thế bắt đầu phát động thì đã thấy Kim Lá»— Ãch đánh tá»›i rồi, đủ biết tráºn thức nà y chuyển động thần tốc đến mức nà o.
Lúc nà y thế công cá»§a Tân Tiệp đã hết, lúc cần phải đáp xuống thì ngá»n thừng cá»§a Kim Lá»— Ãch đã cuốn đến. Tân Tiệp chỉ kịp thi triển «Cáºt Ma Thần Bộ».
lướt Ä‘i thì ngá»n thừng đã đánh trượt xuống dưới chân chỉ cách có và i phân!
Tân Tiệp vừa đáp xuống đất, chưa kịp đứng trầm ổn thì cảm thấy binh khà từ hai phÃa áºp xuống đầu.
Như váºy là tráºn thức đã xoay chuyển được má»™t vòng rưỡi. Tháºt là thần tốc đến khó tin.
Tân Tiệp đà nh vung kiếm lên đối phó, đồng thá»i tả chưởng đánh vá» phÃa Kim Lá»— Ãch. Nhưng chà ng căn bản không còn nháºn ra nhân ảnh đối phương đâu cả.
Vòng vây ngưá»i bên ngoà i quay tÃt, nhìn đến chóng mặt.
Bà La NgÅ© Kỳ thi triển tráºn pháp má»—i lúc má»™t nhanh.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là những ngưá»i bị vây thì thấy áp lá»±c cà ng lúc cà ng lá»›n, giống như bị trăm thứ binh khà công kÃch và o từ muôn phÃa.
Tân Tiệp xuất kiếm dù nhanh cũng không ứng phó nổi với cả trăm thứ binh khà đó.
Cả bốn ngưá»i bị vây trong tráºn lâm và o tình thế vô cùng khốn đốn.
Tân Tiệp vừa táºn lá»±c đối phó vừa cố suy nghÄ© cách phá tráºn.
Máºt Äà Bảo Thụ lại vung Nguyệt nha sạn lên đánh và o. Tân Tiệp vá»™i lùi má»™t bước tránh, thì cảm thấy đã chạm lưng vá»›i Ngô Lăng Phong.
Nguyên là vòng vây cà ng ngà y cà ng thắt chặt lại. Lúc mới phát động thì tới hai trượng nhưng bây giỠchỉ còn một trượng.
Tân Tiệp vừa cháºm tay kiếm má»™t chút đã bị xÆ¡i dây thừng cá»§a Kim Lá»— Ãch đánh tạt và o sưá»n là m rách má»™t mảnh áo.
Lại nghe «rắc» má»™t tiếng, thanh kiếm cá»§a Tôn Y Trung bị trưá»ng kiếm cá»§a Thanh Trần La Hán chém gãy, chỉ còn lại má»™t khúc chưa đến hai thước.
Ngô Lăng Phong tả xung hữu đột, mồ hôi toát ra như tắm, tay tả cầm kiếm mỗi lúc một nặng thêm, tưởng chừa không nhấc lên nổi.
Vòng ngưá»i vẫn chuyển động xung quanh như những bóng ma cháºp chá»n, không còn phân biệt được ai nữa.
Không những Ngô Lăng Phong mà cả Tân Tiệp cũng có cảm giác như không thể duy trì được bao lâu.
Tôn Y Trung cầm thanh kiếm gãy, hoà n toà n nhụt chÃ.
Chỉ có Thiên Ma Kim Kỳ là vẫn liá»u mạng, vung kiếm công kÃch, không cần để ý đến đối phương hung mãnh như thế nà o, cÅ©ng không cần quan tâm đến đồng bá»n bên cạnh ra sao.
Trong bốn ngưá»i thì Kim Kỳ có nhiá»u kinh nghiệm đối địch nhất, bản tÃnh lại liá»u lÄ©nh hiếu thắng, huống chi lúc nà y đã say máu nên không quản gì bản thân nữa, chỉ nghiến răng phát kiếm như phát cuồng. «Bách Túc Kiếm Pháp» biến hóa vô cùng táºn cùng vá»›i bá»™ mặt gá»›m ghiếc cá»§a Kim Kỳ thì uy lá»±c vô cùng hung mãnh.
Gia Äạt NhÄ© đâm trúng má»™t kiếm và o cánh tay trái cá»§a Kim Kỳ thì cÅ©ng nháºn má»™t kiếm cá»§a đối phương và o vai trái, máu tuôn xối xả.
Hà nh động quả cảm cá»§a Kim Kỳ là m tinh thần cá»§a ba ngưá»i kia tăng thêm không Ãt.
Tân Tiệp vừa thi triển «Cáºt Ma Thần Bộ» vừa vung Mai Hương Kiếm lên bão táp đẩy lùi thế công cá»§a đối phương, miệng hét to:
− Tôn Y Trung! Ngà y trước phương trượng Ä‘á»i thứ bảy cá»§a Thiếu Lâm là Huệ Nhân đại sư đã dùng «Bố Äạt Tam Thức» đả thương má»™t lúc hai mươi mốt kiếm khách ở Chung Nam SÆ¡n. Tiá»n nhân uy phong như thế mà há» Tôn ngươi quên đâu mất cả rồi?
Tôn Y Trung nghe lá»i đó thì hà o khà chợt dâng cao vạn trượng, bất chấp hiểm cảnh, thi triển «Äại Diá»…n Thần Kiếm» tiếp tục đánh ra, lòng thầm nghÄ©:
“Tôn Y Trung ta quyết không để mất hà o khà và o uy phong cá»§a Thiếu Lâm!â€.
Cả bốn ngưá»i dốc toà n lá»±c, váºn hết tuyệt chiêu khiến vòng vây giãn rá»™ng ra má»™t chút, nhá» thế mà áp lá»±c có phần giảm Ä‘i.
Máºt Äà Bảo Thụ bá»—ng quát to:
− Cách triệt ba la, trương thà nh khổ ky ma nhĩ!
Chẳng biết đó là câu gì nhưng sau đó tráºn thức cá»§a Bà La NgÅ© Kỳ đã biến đổi. Năm ngưá»i như thiên mã hà nh không, siết chặt lại vòng vây và di chuyển nhanh hÆ¡n trước gấp bá»™i, chỉ nhìn đã thấy chóng mặt.
Câu Phạn ngữ đã là m Tân Tiệp lóe lên một ý nghĩ. Chà ng quát to:
− Äại ca! Mau thi triển khinh công má»›i nhất!
Ngô Lăng Phong cÅ©ng láºp tức hiểu ra, hú dà i má»™t tiếng rồi thi triển khinh công Thiên Trúc do Bình Phà m Thượng Nhân truyá»n thụ từ pho bà kiếp bằng Phạn ngữ má»™t tháng trước tại Äại Trấp Äảo.
Ngà y đó Bình Phà m Thượng Nhân có nói rằng bá»™ pháp nà y có tác dụng đặc biệt, chắc là dùng để đối phó vá»›i tráºn thức nà y đây!
Chỉ thấy hai đạo bạch quang nổi lên. Hai ngưá»i vừa thi triển bá»™ pháp Thiên Trúc, chỉ chốc lát đã hòa hợp ngay vá»›i vòng quay cá»§a tráºn thức rồi nháºp luôn và o đó, trở thà nh má»™t phần cá»§a tráºn thế đó. Như váºy, tráºn thức lúc đầu chỉ có năm ngưá»i thi triển, bây giá» hóa ra đến bảy ngưá»i.
Bà La NgÅ© Kỳ vô cùng bối rối, nhất là Máºt Äà Bảo Thụ, chẳng biết nên công hay thá»§ cho phù hợp nữa.
Kim Lá»— Ãch kinh dị nghÄ© thầm:
“Chẳng biết hai tiểu tá» nà y sao lại biết được tuyệt há»c cá»§a chúng ta?†Hắn nhìn kỹ lại thì thấy Tân Tiệp và Ngô Lăng Phong dùng bá»™ pháp hoà n toà n tương đồng vá»›i Bà La NgÅ© Kỳ, tháºm chà còn kỳ ảo hÆ¡n, cả sư phụ cá»§a hắn cÅ©ng không tinh diệu bằng. Kim Lá»— Ãch nói to:
− Cách động di hồ, kim cát ...
Hai nhân ảnh bá»—ng lóe lên. Tân Tiệp và Ngô Lăng Phong đã thoát ra ngoà i tráºn thức ...
Bà La NgÅ© Kỳ kinh dị đưa mắt nhìn nhau. Tráºn thức cÅ©ng hết chuyển động, nói đúng hÆ¡n là đã bị phá giải.
Máºt Äà Bảo Thụ bá»—ng quát lên:
− Chuẩn ba ky! Lệnh ky diệc nhĩ!
Tân Tiệp tuy không hiểu gì nhưng cũng đoán ra đối phương muốn nói là :
− Tiểu tá», hãy tiếp ta má»™t chiêu!
Tân Tiệp liá»n nghÄ© thầm:
“Ngươi công lá»±c tuy cao nhưng ta đâu có sợ. Ngà y trước sư phụ ngươi là Kim Bá Thắng Pháºt ta còn tiếp được má»™t chưởng nữa là ngươi!â€.
Bấy giá» Máºt Äà Bảo Thụ nhảy ra khá»i vòng, tóc tai dá»±ng ngược, cắm chiếc Nguyệt nha sạn và o thắt lưng rồi bổ tá»›i trước mặt Tân Tiệp, song chưởng nháºp lại vá»›i nhau đánh mạnh ra rồi thu vá» rất nhanh.
Tân Tiệp cảm thấy má»™t luồng kình phong áºp tá»›i, vừa uy mãnh vừa cổ quái, lại mang khà âm hà n lạnh thấu xương!
Lúc đó chà ng còn chưa biết được đó là «Bạch Äà Âm Hà n Tâm Chưởng».
cá»§a Tây Vá»±c mà Máºt Äà Bảo Thụ đã khổ luyện mấy chục năm má»›i thà nh tá»±u.
Tuy váºy, vá»›i kiến thức uyên thâm, Tân Tiệp biết rằng mình không được nhấc chân khá»i mặt đất, bởi nếu là m thế sẽ bị âm hà n nháºp cốt mà thá» thương ngay.
Chà ng láºp tức thi triển Thiên Cân Trụy, đứng như chôn chân xuống đất. Tân Tiệp cÅ©ng không định xuất chưởng nghênh chiêu vì biết rằng công lá»±c cá»§a đối phương cao hÆ¡n mình.
Vừa giữ thân hình trầm ổn trên đất, Tân Tiệp vừa chú mục và o song chưởng cá»§a đối phương rồi xuất kiếm vẽ ná»a vòng ...
Toà n bá»™ bảy ngưá»i tại đó chú mục và o từng cỠđộng cá»§a hai đấu thá»§ không chá»›p mắt vá»›i sá»± căng thẳng tá»™t độ.
Ngô Lăng Phong, Tôn Y Trung và Kim Kỳ tuy không biết Máºt Äà Bảo Thụ dùng chưởng lá»±c gì nhưng chỉ cần nhìn y phục cá»§a Tân Tiệp căng lên như cánh buồn no gió thì cÅ©ng biết chưởng kình uy mãnh đến mức nà o. Nếu không có công lá»±c thâm háºu thì đã bị bay Ä‘i như chiếc lá.
Tân Tiệp đứng trầm ổn, tuy vung kiếm lên ná»a vòng nhưng trong ná»a vòng đó đã phải dùng đến ba chiêu thức. Bắt đầu là «Phương sinh bất tức» rồi «Váºt hoán tinh di» Ä‘á»u là «Äại Diá»…n tháºp thức», và cuối cùng là «Lãnh mai phất diện».
trong «Cù Chi Kiếm Pháp».
Ba tuyệt chiêu cá»§a hai vị đại kỳ nhân phối hợp mà chỉ thi triển trong vòng ná»a vòng kiếm thì vô cùng thần tốc và ảo diệu tuyệt luân. Chỉ sợ cả hai ngưá»i sáng tạo ra kiếm pháp nà y cÅ©ng không kết hợp được tinh kỳ đến váºy.
Tất cả tám ngưá»i trong trưá»ng đấu Ä‘á»u là đại hà nh gia vá» kiếm thuáºt nhưng khi thấy Tân Tiệp thi triển chiêu đó thì Ä‘á»u thầm thán phục.
Chiêu kiếm đó chẳng những há» chưa từng được thấy mà đến nghe cÅ©ng chưa từng nghe ai nói đến bao giá»