02-02-2011, 03:09 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 45: Háºu quả cá»§a việc giả là m bạn trai.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Äánh giá cá»§a Äoạn VÅ© Hiên quả là có hÆ¡i quá, đừng nói đến những ngưá»i quen biết Trần Thái Trung mà ngay cả chÃnh hắn khi nghe được những lá»i nà y cÅ©ng sẽ không tin nổi là VÅ© Hiên Ä‘ang nói vá» mình – Vô cùng có giáo dục ư? Tác phong cÅ©ng không tệ ư? á»”n trá»ng ư? Lại còn… rất biết cách ứng xỠư?
Tuy nhiên, Äoạn công tá» nói văn vẻ như thế cÅ©ng là muốn cha cá»§a mình đỠbạt Trần Thái Trung thêm nữa. Là m như váºy, hắn có thể giúp đỡ Dương Thiến Thiến má»™t chút, khiến cho nà ng có thể dùng chuyện nà y để có thêm nhiá»u tình cảm từ Trần Thái Trung hÆ¡n.
Lăn lá»™n trên chốn quan trưá»ng, ai mà chẳng muốn mình có được má»™t bà xã há»— trợ đằng sau chứ?
- A?
Bây giỠđến lượt Äoạn thị trưởng kinh ngạc. Ông thầm nghÄ©, tầm mắt cá»§a đứa con cá»§a mình như thế nà o, mình là ba cá»§a nó sao lại không biết chứ?
Nghe thấy đứa con có tầm mắt cao hÆ¡n trán cá»§a mình không ngá» lại đánh giá ngưá»i đó cao như váºy, Äoạn thị trưởng không khá»i trầm ngâm má»™t lát, sau đó nhÃu mà y.
- Hắn có biết con là con của ba không?
Äoạn VÅ© Hiên lắc đầu.
- Không thể, hắn là m sao biết được chứ?
- Ngưá»i nà y… có thể xem xét để để bạt.
Äoạn thị trưởng cuối cùng cÅ©ng đã thá»±c sá»± coi trá»ng khả năng cá»§a Trần Thái Trung, trước kia ông tuy quan tâm đến hắn nhưng lúc đó cÅ©ng chỉ là do ma xui quá»· khiến chứ không phải là cố ý đỠbạt.
- Thanh niên thì thưá»ng có nhiệt huyết, không ngá» ngưá»i nà y còn trẻ như váºy mà lại rất có triển vá»ng.
- Ngưá»i nà y để lại cho con má»™t ấn tượng, tháºt sá»± là không tệ.
Äá»an công tá» phụ há»a thêm má»™t tiếng, sau đó hắn lại cầm lấy cái máy chÆ¡i game: Thiến Thiến, ca ca cÅ©ng chỉ có thể giúp em như váºy thôi.
Ngà y hôm sau khi Ä‘i đến cÆ¡ quan, Äoạn thị trưởng liá»n gá»i thư ký Lưu Mẫn cá»§a mình lại.
- Tiểu Mẫn, cái ngưá»i tên Trần Thái Trung kia, cô đã sắp xếp thế nà o rồi?
- Tôi sắp xếp cho cáºu ấy là m phó chá»§ nhiệm phòng quy hoạch.
Lưu Mẫn tỉ mỉ kể lại má»i chuyện, trên khuôn mặt cá»§a cô hiện lên má»™t nụ cưá»i khổ.
- Những vị trà khác thá»±c sá»± không sắp xếp được ngưá»i nữa, may là phòng quy hoạch nà y má»›i được thà nh láºp không lâu.
- Cháºc.
Äoạn thị trưởng không kìm được tiếc nuối, lắc đầu thở dà i.
- Äúng rồi, ở phòng quy hoạch, hình như còn chức vụ bà thư Äảng á»§y thì phải.
Lưu Mẫn tháºn trá»ng nhìn lãnh đạo cá»§a mình.
- Nhưng mà … Hắn hình như không phải là Äảng viên.
Và o những năm 97, trong phòng quy hoạch có chức vụ bà thư Äảng á»§y phụ trách việc quy hoạch phối hợp vá»›i các cÆ¡ quan công – kiểm – pháp ( công an, kiểm sát, tư pháp). Công việc nà y thưá»ng do phó chá»§ nhiệm hoặc phó bà thư kiêm nhiệm. Tuy nhiên đã gá»i là bà thư thì phải là do Äảng viên đảm nhiệm.
- Không phải là Äảng viên sao?
Äoạn thị trưởng quay đầu nhìn thư ký cá»§a mình, từ từ nhÃu mà y lại.
- Tại sao tôi lại nghe nói, lúc cáºu ấy há»c trung há»c là má»™t phần tá» tÃch cá»±c tham gia hoạt động cá»§a Äảng?
Lưu Mẫn hÆ¡i ngạc nhiên, cô ngắc ngứ má»™t lát rồi gáºt gáºt đầu.
- Äúng váºy, tôi cÅ©ng… có chút ấn tượng.
- Váºy à .
Äoạn thị trưởng gáºt gáºt đầu.
- Chuyện nà y đơn giản thôi, tìm ngưá»i giá»›i thiệu để cáºu ấy gia nháºp Äảng không phải là xong chuyện sao?
Lưu Mẫn liá»n hiểu ý, cô gáºt gáºt đầu rồi Ä‘i ra khá»i văn phòng, dừng lại ở hà nh lang suy nghÄ© ná»a ngà y trá»i sau đó thở dà i má»™t hÆ¡i:
- Aizzzz, lại phải Ä‘em hồ sÆ¡ cá»§a Trần Thái Trung sá»a lại.
Äáng tiếc là Trần Thái Trung vẫn chưa biết gì hết. Ngay cả má»™t La thiên thượng tiên như hắn cÅ©ng không ngá» rằng cuá»™c gặp gỡ bên ngoà i tiệm cÆ¡m ở ngoà i đưá»ng cá»§a mình, lại dây dưa đến chuyện tình cảm cá»§a má»™t ngưá»i phụ nữ vá»›i mình. Mối quan hệ nà y không ngá» lại giúp hắn… gia nháºp Äảng.
Buổi chiá»u hôm sau, hắn Ä‘ang ở nhà mình luyện chế nhẫn Tu Di thì có ngưá»i gõ cá»a. Hắn mở cá»a thì nháºn ra đó chÃnh là Trương bà thư ở phòng quy hoạch, ngưá»i mà hôm qua hắn đã gặp khi Ä‘i trình diện.
- Chà , sao Trương bà thư lại tá»›i đây? Xin má»›i ngồi, má»i ngồi.
Trần Thái Trung cưá»i hì hì dẫn Trương bà thư và o trong nhà .
- Thá»i tiết khá lạnh, để tôi rót cho ông chén trà ấm.
Tuổi tác cá»§a Trương bà thư đã hÆ¡n bốn mươi, dáng ngưá»i có vẻ hÆ¡i máºp. Bình thưá»ng ông luôn nở ra má»™t nụ cưá»i hòa ái, má»›i nhìn đã biết ông là má»™t trưởng giả hiá»n háºu.
Bà thư đại nhân khẽ gáºt đầu, sau đó chắp tay sau lưng Ä‘i lại quanh phòng đánh giá bố cục căn phòng cá»§a Trần Thái Trung má»™t lúc.
- Ha ha, Thái Trung, nhà cá»§a cáºu tháºt là đơn sÆ¡, không há» mất Ä‘i bản sắc cá»§a ngưá»i dân lao động.
Cha mẹ cá»§a Trần Thái Trung Ä‘á»u là công nhân nhà máy, Ä‘iá»u kiện gia đình quả là như ông nói.
- Ha ha, đâu phải, bà thư như ông má»›i là ngưá»i phải chịu nhiá»u khổ cá»±c, còn tôi từ nhỠđã là con má»™t, trong nhà cÅ©ng chẳng thiếu thứ gì cho nên cÅ©ng lưá»i biếng không chịu rèn luyện.
- Mồm mép cá»§a tiểu Trần cáºu tháºt là trÆ¡n như bôi mỡ.
Bà thư đại nhân lắc đầu, mỉm cưá»i trách cứ hắn má»™t câu.
- Cha mẹ cáºu Ä‘á»u là giai cấp vô sản cho nên không thể là m già u được. Rèn luyện... có gì có thể so sánh vá»›i sá»± rèn luyện ở gia đình công nhân hay sao?
- Tôi… không phải váºy!
Trần Thái Trung hÆ¡i xấu hổ, bình thưá»ng khi nhìn ngưá»i tầm mắt cá»§a hắn vẫn cao hÆ¡n trán, trong mắt chưa từng nể trá»ng được ngưá»i nà o.
Nhưng mà , và o lúc nà y hắn biết mình đã gặp hạn. Tháºt sá»±, những câu nói cá»§a hắn chỉ là khách sáo và nói suông. Hắn Ä‘au lòng phát hiện ra, trình độ cá»§a mình so vá»›i Trương bà thư hoà n toà n không cùng má»™t đẳng cấp.
Rất nhiá»u Ä‘iá»u hắn không phải không muốn nói mà là cảm thấy không thể mở miệng được. Trong khi Trương bà thư có thể nói năng rất thản nhiên, không chỉ váºy còn dùng ánh mắt và vẻ mặt khiến cho biểu hiện cà ng thêm sống động, không há» khô khan và cứng nhắc.
Äây là cảnh giá»›i như thế nà o chứ? Trần Thái Trung láºp tức tâm phục khẩu phục.
- Vá» trình độ lý luáºn liên hệ vá»›i thá»±c tiá»…n cá»§a tôi tháºt sá»± vẫn còn kém rất xa Trương bà thư, hy vá»ng từ nay vá» sau ông có thể chỉ bảo táºn tình, tôi sẽ dốc sức há»c há»i.
Việc lần nà y đã cho hắn thấy, chưa nói đến những ngưá»i ở phÃa trên, ngay cả má»™t bà thư hắn cÅ©ng không đấu lại. Câu nói trên chÃnh là tÃn hiệu ngầm cho thấy hắn đã đầu hà ng.
Trương bà thư thản nhiên tiếp nháºn tÃn hiệu ngầm nà y. Khuôn mặt ông trở nên nghiêm túc hÆ¡n, vẻ tươi cưá»i trước đây đã hoà n toà n biết mất.
- Tiểu Trần, cáºu có thể nghÄ© như váºy là đã nháºn thức được sá»± thiếu sót cá»§a mình, không có cái nông nổi cá»§a tuổi trẻ, rất tốt… Không uổng công tôi đã coi trá»ng cáºu.
Sau đó, ông hÆ¡i nghiêng ngưá»i ra phÃa trước, nói vá»›i Trần Thái Trung bằng má»™t giá»ng rất chân thà nh.
- Lần nà y tôi muốn tiến cá» cáºu và o Äảng, ngà y mai sẽ thảo luáºn vấn đỠgia nháºp Äảng cá»§a cáºu, cáºu phải biết rằng, tôi rất xem trá»ng cáºu…
Gia nháºp Äảng sao? Trong đầu Trần Thái Trung cảm thấy dưỡng khà trong ngưá»i cá»§a mình đã không còn đủ để dùng nữa, cảm giác nà y phát sinh trên con ngưá»i La thiên thượng tiên cá»§a hắn tháºt là má»™t sá»± trải nghiệm thú vị.
- Ngà y mai sẽ bà n vá» việc tôi gia nháºp Äảng sao?
- Äúng thế, tôi biết là cáºu sẽ xúc động.
Bây giá», Trương bà thư lại tươi cưá»i nhìn hắn, khôi phục lại vẻ mặt trước kia. Trên khuôn mặt vẫn lá»™ vẻ thản nhiên, nở ra má»™t nụ cưá»i vô hại.
- Cáºu chá» ngà y nà y đã lâu rồi phải không?
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
02-02-2011, 03:10 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 46: Thuáºn tay tặng ân tình.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Nghe thấy tin bất ngá» như váºy khiến cho ngưá»i ta phải vừa sợ vừa mừng, Trần Thái Trung trợn mắt há hốc mồm má»™t lúc, tháºt lâu sau má»›i thốt ra được má»™t từ.
- Nhưng…
- Cáºu chưa viết đơn gia nháºp Äảng phải không?
Bà thư Trương sớm đã biết hắn sẽ thắc mắc chuyện nà y cho nên lộ ra một vẻ bất mãn.
- Không phải là tôi nói cáºu, tiểu Trần à , chuyện nà y, cáºu là m… vô cùng không tốt.
- Lý luáºn phải Ä‘i cùng vá»›i thá»±c tiến và ngược lại cÅ©ng thế.
Trương bà thư vỗ mạnh xuống bà n một cái.
- Äúng thế, cáºu phải dùng hà nh động thá»±c tế để nói chuyện, cáºu ở Äông Lâm thá»§y thôn có nhiá»u thà nh tÃch lá»›n như váºy nhưng mà … Cáºu tại sao lại ngoan cố chá» cho đến khi cấp trên phát hiện ra tà i năng cá»§a cáºu chứ?
- Cáºu đúng là có hÆ¡i cao ngạo, vá» Ä‘iểm nà y thì tháºt là không tốt.
Bà thư Trương có vẻ hơi đau lòng, nhà n nhạt nói.
- Cáºu biết không? Nếu như không phải là tôi thì tà i năng cá»§a cáºu thiếu chút nữa đã bị mai má»™t rồi.
Hóa ra, chÃnh ông lên tiếng để Ä‘iá»u tôi tá»›i đây sao?
Trần Thái Trung liá»n sáng hai mắt lên, trong nhất thá»i hắn cÅ©ng không suy nghÄ© đến má»™t phó bà cá»§a phòng quy hoạch liệu có phải có quyá»n lá»±c đỠbạt má»™t nhân viên công chức lên tá»›i chức phó chá»§ nhiệm.
- Bà thư, ông đừng nói nữa, tôi biết là tôi đã sai rồi.
- Ha ha, biết sai để sá»a thì chÃnh là má»™t ngưá»i đồng chà tốt.
Bà thư nhìn đồng hồ đeo tay rồi thở dà i.
- Hôm nay đã trá»… rồi, thôi váºy, sai lầm nà y cá»§a cáºu cÅ©ng có má»™t phần trách nhiệm do tôi đã không theo dõi chặt chẽ, như váºy Ä‘i… Tôi Ä‘i gặp há» rồi ná»™p đơn xin gia nháºp Äảng giúp cáºu
- Vá» phần cáºu, cáºu là thanh niên, nên có khoảng thá»i gian cho chÃnh mình, cho nên không cần Ä‘Ãch thân viết.
Hắn cưá»i tá»§m tỉm nhìn Trần Thái Trung, sau đó bắt đắc dÄ© lắc lắc đầu thở dà i.
- Tôi cÅ©ng không muốn quá nghiêm khắc vá»›i cáºu, có ai mà chưa từng trải qua thá»i trẻ tuổi chứ?
Trần Thái Trung ngây ngưá»i tại chá»—, tháºt lâu sau vẫn không nói tiếng nà o. Hắn thầm lẩm bẩm trong đầu: Mình… gia nháºp Äảng mà không cần phải viết đơn xin!
- Äúng rồi, phòng quy hoạch cá»§a chúng ta còn thiếu chức vị bà thư Äảng á»§y nữa.
Trương bà thư hÆ¡i di động thân hình máºp mạp lại, giá»ng nói trầm xuống.
- Tôi cho rằng…cáºu là ngưá»i rất thÃch hợp, Ừm, tôi rất coi trá»ng cáºu.
Trần Thái Trung còn chưa phản ứng trả lá»i gì thì Trương bà thư đã đưa mắt nhìn lên chiếc nhẫn Tu Di chưa được chế tạo xong rồi há»i:
- Chà , thứ đồ nà y tháºt là thú vị, là ngá»c phải không?
- Là ngá»c phỉ thúy, có giá trị hÆ¡n nhiá»u so vá»›i những loại ngá»c bình thưá»ng.
Trần Thái Trung sá»a lại câu nói trước đó má»™t chút, sau đó nhanh chóng nói tiếp.
- Tôi còn Ä‘ang suy nghÄ© là hôm nà o sẽ đến gặp bà thư, không ngá» bà thư lại đến thăm tôi trước. Như váºy đỡ gặp phải chuyện, gây ra dư luáºn không tốt.
Chiếc nhẫn nà y khá tốt, nhưng vẫn chưa được luyện chế thà nh công cho nên giá trị cÅ©ng chỉ giống như mảnh ngá»c phỉ thúy trước kia mà thôi. Bởi váºy tặng đồ váºt nà y Trần Thái Trung tuyệt đối sẽ không tiếc.
Cho dù hắn là ngưá»i không biết cách đối nhân xá» thế thì cÅ©ng biết rằng thứ nà y đã lá»t và o trong mắt cá»§a Trương bà thư. Bà thư trương đã nhắc tá»›i mà hắn ngay cả “Mượn hoa hiến pháºt†cÅ©ng không biết thì đúng là đồ “Gá»— mục không thể Ä‘iêu khắc nổi†rồi.
- Chà .
Bà thư gáºt gáºt đầu, trên khuôn mặt hiện lên má»™t vẻ chần chừ.
- Bao nhiêu tiá»n váºy? Chắc là rất đắt, tôi không thể lấy cá»§a cáºu được.
- Quý nhưng thá»±c ra không há» quý, loại ngá»c phỉ thúy hảo hạng nà y ước chừng cÅ©ng khoảng ba bốn vạn.
Trần Thái Trung nói tháºt, tuy nhiên lá»i nói nà y lá»t và o tai cá»§a Trương bà thư thì khiến ông phải hÃt má»™t hÆ¡i dà i.
- Váºy mà còn không quý?
- Miếng ngá»c nà y là do tôi đánh cược được.
Trần Thái Trung cưá»i cưá»i, tiện tay cầm lấy chiếc nhẫn, nhét và o tay cá»§a Trương bà thư.
- Khối phỉ thúy lá»›n nà y tôi chỉ phải tốn có hai vạn. Ha ha từng nà y tiá»n chắc ngưá»i bình thưá»ng nà o cÅ©ng có thể mua được.
- Ngá»c đánh cược mà được sao?
Trương bà thư mở to hai mắt, thuáºn thế nắm chặt chiếc nhẫn và o trong lòng bà n tay.
- Tiểu Trần, cáºu đánh bạc sao?
- Không phải, cÅ©ng là má»™t phương thức mua ngá»c, tuy nhiên là khảo nghiệm tầm mắt cá»§a ngưá»i mua, tôi từ nhỠđã thÃch ngá»c…
Trần Thái Trung cưá»i cưá»i lắc đầu, hắn không thể kể lại tưá»ng táºn câu chuyện mua ngá»c cho bà thư nghe mà chỉ có thể lược sÆ¡ qua và i câu.
Trần Thái Trung không phải chỉ là m má»™t cái nhẫn vá»›i lại ngá»c vẫn còn thừa. Äôi mắt bà thư lá»™ ra má»™t vẻ vô cùng hâm má»™, sau đó ông nở ra má»™t nụ cưá»i.
- Váºy tại sao cáºu không Ä‘em bán miếng ngá»c phỉ thúy nà y Ä‘i? Nguyên cả khối như váºy chắc hẳn là rất có giá.
- Nguyên cả khối bán được khoảng bảy tám mươi vạn.
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu.
- Tuy nhiên tôi thÃch chÆ¡i ngá»c, không muốn dùng thứ nà y để kiếm tiá»n. Có thứ tốt, chia cho má»i ngưá»i không phải là chuyện nên là m hay sao?
Trương bà thư ngỡ ngà ng gáºt đầu. Trong lòng thầm đánh giá Trần Thái Trung: Thằng nhóc nà y quả là ham tiá»n nhưng cÅ©ng không phải là đến mức mê mẩn mất cả ý chÃ. Là m ngưá»i phải như váºy má»›i có thể dá»… dà ng thÃch ứng.
Nói chung, Trần Thái Trung cÅ©ng không có hứng thú lắm đối vá»›i việc chÆ¡i ngá»c nhưng nhá» và o việc không hứng thú lắm nà y mà hắn đã trở thà nh má»™t con ngưá»i rá»™ng rãi. Những ngưá»i như thế nà y xem ra chỉ xuất hiện được trong tiểu thuyết cho nên Trương bà thư không thể không cảm thấy thÃch hắn, sau đó liá»n láºp tức nhắc nhở hắn và i câu.
- Äúng rồi, cáºu dá»±a và o thứ nà y mà kiếm được chút tiá»n, váºy sau nà y cáºu phải chú ý vì dù sao cáºu cÅ©ng là phó chá»§ nhiệm, phải coi trá»ng đến hình tượng cá»§a mình. Äừng lá»™ ra ngoà i để ngưá»i khác có dịp đà m tiếu.
Trần Thái Trung hÆ¡i kinh ngạc. Nói tháºt hắn còn Ä‘ang định mua má»™t chiếc xe khoảng hÆ¡n năm mươi vạn, chẳng lẽ không thể là m như váºy mà phải Ä‘em gá»i và o ngân hà ng hay sao?
- Váºy… Tôi không thể mua xe sao?
- Mua xe… thì có thể.
Trương bà thư đảo mắt má»™t lần, đánh giá đồ đạc ở trong phòng cá»§a Trần Thái Trung. Bá»—ng nhiên ông có cảm giác giống như mình ở trong má»™ng cảnh váºy.
- Tuy nhiên, cáºu không biết là phải mua cho cha mẹ cáºu thứ gì trước à ?
- Tôi muốn mua thêm chứ, nhưng bá»n há» Ä‘á»u không muốn tôi bá» tiá»n ra.
Trần Thái Trung hơi buồn rầu.
- Căn phòng lá»›n như váºy, có thể bỠđược sao?
- Không, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không đúng.
Trong lòng Trương bà thư cảm thấy bất mãn vá» Ä‘iểm nà y, tình huống nà y không thể giải quyết như váºy được. Loại tình huống như thế nà y xảy ra ở ngưá»i già là chuyện bình thưá»ng. Nói đến chuyện phòng ở, ông lại nhá»› đến má»™t việc.
- Äúng rồi, nói cho cáºu biết má»™t chuyện, sang năm ở phòng ta sẽ có nhà táºp thể, cáºu cÅ©ng sẽ dá»n và o đó ở chứ?
- Nhà táºp thể sao?
Trần Thái Trung trợn tròn mắt.
- Cái nà y… tôi có đủ tư cách sao.
- Có đủ tư cách hay không còn không phải là do ngưá»i khác nói hay sao?
Trương bà thư cưá»i tá»§m tỉm.
- Cáºu xem lại thân pháºn cá»§a cáºu Ä‘i. Cáºu là phó chá»§ nhiệm kiêm bà thư Äảng á»§y, muốn dá»n và o đó ở cÅ©ng không phải là không thể được, tóm lại, nếu như cáºu muốn, sẽ có biện pháp.
Bà thư cÅ©ng không biết rõ bối cảnh phÃa sau cá»§a Trần Thái Trung lá»›n nhá» ra sao. Nhưng hắn nghÄ© rằng, ngưá»i được lão Cừu ra mặt nhá» mình tiến cá» và o Äảng tuyệt đối không thể có bối cảnh nhỠđược.
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu, trong lòng hắn Ä‘ang nghÄ© đến chuyện khác. Hừ, liệu mình có thể ở khu táºp thể bao lâu chứ? Cho dù miá»…n cưỡng mình có thể được và o ở bên trong đó, nhưng dá»±a và o thân thế cá»§a mình thì chắc cÅ©ng chỉ được ở má»™t cái phòng hạ cấp, không bằng căn nhà mình mua.
Tiá»n đối vá»›i hắn mà nói không thà nh vấn Ä‘á». Bây giá» hắn vẫn Ä‘ang có đủ để xà i, hÆ¡n nữa nếu như hắn muốn thì bao nhiêu cÅ©ng có thể có được.
Nhưng Trương bà thư là ai chứ? Hắn liá»n nháºn ra hắn không táºp trung, ngay láºp tức lão liá»n sá»a chữa sai lầm trong nháºn thức cá»§a hắn.
- Tôi bảo cáºu nà y, nếu như cáºu không chiếm được tiêu chuẩn đó thì có lẽ ngưá»i khác sẽ xem thưá»ng cáºu, đối vá»›i sá»± thăng tiến cá»§a cáºu cÅ©ng không phải là chuyện tốt.
Chà , hóa ra căn phòng đó không phải muốn là có được sao? Lần thứ ba Trần Thái Trung trợn tròn mắt, cái nà y không phải là ép mua ép bán à ?
Xem ra, mình phải nghĩ ra cách để mua cái căn nhà nà y.
Tà i sản của Tiểu Mùi
02-02-2011, 03:11 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 47: ÄÆ¡n vị phù hợp.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Và o năm 97, quyá»n hạn cá»§a phòng quy hoạch rất lá»›n và mức ảnh hưởng cá»§a bà thư Äảng á»§y cÅ©ng không phải là nhá». Cho nên sá»± phối hợp giữa công – kiểm – pháp nghiêm túc mà nói có mức ảnh hưởng so vá»›i phó chá»§ nhiệm phòng quy hoạch cÅ©ng không há» nhá», tháºm chà chỉ có hÆ¡n chứ không kém.
Và dụ như, đồn công an lúc đó chịu trách nhiệm quản lý phân cục đồng thá»i cÅ©ng tham gia quy hoạch, không chỉ váºy, vá» quyá»n hạn quản lý tháºm chà còn cao hÆ¡n má»™t chút. Chỉ đến và i năm sau, cách quản lý dá»c má»›i được thay cho cách quản lý ngang hiện giá».
Mà ngưá»i phụ trách việc quy hoạch nà y lại chÃnh là bà thư Äảng á»§y.
Cho nên vừa má»›i lên nháºm chức, đơn vị đầu tiên Trần Thái Trung hợp tác chÃnh là đồn công an. Äúng thế, hắn đã động chạm đến ngưá»i cá»§a phòng giải tá»a ở Hoà nh SÆ¡n phân cục nhưng đối vá»›i những công an ở dưới thì không có xung đột gì.
Vì để lôi kéo những ngưá»i cảnh sát nà y, Trần Thái Trung chá»n má»™t khoảng thá»i gian không tệ, khoảng bốn giá» rưỡi. Nói cách khác, sau khi tùy tiện nói chuyện vá»›i nhau thì chÃnh là lúc ăn cÆ¡m, hai bên có thể tiếp tục thảo luáºn công việc trên bà n rượu.
DÄ© nhiên, Trần Thái Trung có dẫn theo trợ lý tư pháp Dương Tân Cương, chÃnh là cái tên gầy tong teo có cái đôi mắt rất lanh lợi.
Trước đó hắn đã được cho biết là Sở trưởng cá»§a đồn công an Trưá»ng Cổ Hân đã sá»›m chỠở văn phòng, ở đây còn có phó sở trưởng Lý.
Quan vừa má»›i nháºn chức phải chà o các cấp trên, không có chuyện gì quan trá»ng hÆ¡n chuyện nà y. Những lá»i nói nà y chá»§ yếu là những lá»i khách sáo, tăng thêm sá»± hợp tác giữa cảnh sát và nhân dân.
Nhưng sau lần thua tâm phục khẩu phục ở dưới tay Trương bà thư Trương Tân Hoa, Trần Thái Trung đã rút ra má»™t kinh nghiệm xương máu, tháºm chà hắn đã mua má»™t quyển sách dạy tiếng Anh cấp cao Ä‘iên cuồng há»c táºp. Má»—i ngà y từ sáng sá»›m cho đến tối vẫn lẩm bẩm há»c táºp. Năm đầu tiên hắn ở đây cứ như váºy trôi qua.
Tình cảm tha thiết của hắn, nếu như sao Chức Nữ có linh cũng sẽ dứt bỠvì sao Ngưu Lang. Là m việc lớn thì không được chùn bước, phải ôm ấp hoà i bão.
Những ngưá»i cố chấp má»™t khi nháºn thức rõ má»™t số chuyện thì trở nên khá đáng sợ, mà lúc nà y thần công cá»§a Trần Thái Trung vừa má»›i được khôi phục, muốn chống lại thì tháºt quá gian nan.
Trên thá»±c tế, những sở trưá»ng trước kia cá»§a hắn cÅ©ng không có tác dụng mấy. Là má»™t ngưá»i chấp pháp trong cÆ¡ cấu lãnh đạo, bình thưá»ng hắn phải tiếp xúc vá»›i những phần tá» vi phạm pháp luáºt cho nên là m công tác nà y không những phải có sức mạnh trong tay mà còn phải có trình độ lý luáºn nữa.
Äang lúc hắn phải cố gắng để chống đỡ vá»›i công việc thì bá»—ng cá»a phòng được mở ra. Má»™t ngưá»i trung niên bảnh bao cưá»i đùa Ä‘i và o. Sở trưởng trông thấy thế thì gáºt gáºt đầu.
- Sở trưởng cổ à ? Vá»™i gì váºy?
Mẹ, không phải là nói lá»i thừa hay sao? Sở trưởng Cổ bị chỉ trÃch nặng ná» cho nên đã muốn phát tác. Tuy nhiên, ngay láºp tức hắn đột nhiên nhá»› ra Ä‘iá»u gì đó.
- A, hóa ra là Mưá»i Bảy đến, nà o đến đây tôi giá»›i thiệu má»™t chút, đây là bà thư má»›i cá»§a phòng quy hoạch cá»§a chúng ta, bà thư Trần.
- Bà thư Trần sao?
Cái tên được gá»i là Mưá»i Bảy nhìn sở trưởng Cổ má»™t cách khó chịu. Tuy nhiên da cá»§a hắn rất dà y cho nên cÅ©ng không để ý, trái lại, hắn lại có má»™t chút hứng thú đối vá»›i Trần Thái Trung.
- Bà thư Äảng á»§y phòng quy hoạch, không phải là lão Trương hay sao? Hắn má»›i được lên chức sao?
- Vợ cá»§a cáºu vừa má»›i sinh.
Sở trưởng Cổ cưá»i hì hì trách hắn má»™t câu, tá» vẻ đây không phải là ngưá»i ngoà i.
- Äây chÃnh là bà thư Äảng á»§yTrần , cáºu giả vá» gì váºy?
- A! Hóa ra là bà thư Trần, hân hạnh, hân hạnh!
Mưá»i Bảy liá»n vá»™i và ng Ä‘i lên phÃa trước, chìa bà n tay cá»§a mình ra phÃa trước, thái độ vô cùng cung kÃnh.
- Tôi tên là Thạch Hồng Kỳ, từ “Thạch†trong “Thạch đầuâ€(tảng đá). Tuy nhiên ở nhà tôi đứng thứ Mưá»i Bảy cho nên bá»n há» Ä‘á»u gá»i tôi là Mưá»i Bảy.
- Äứng thứ Mưá»i Bảy ư?
Trần Thái Trung hÆ¡i giáºt mình, hắn thầm nghÄ©, công tác kế hoạch hóa gia đình cần phải là quốc sách cÆ¡ bản cá»§a đất nước má»›i được.
- Không phải, cha tôi có sáu ngưá»i anh em, đây là do ông ấy xếp theo cả anh em há».
Mưá»i Bảy cưá»i tươi.
- Ha ha, trước đây ở nhà tôi sắp xếp như váºy.
- Váºy sao? Cáºu là ngưá»i cá»§a đơn vị nà o?
Trần Thái Trung cảm thấy sở trưởng Cổ giá»›i thiệu cho mình ngưá»i nà y có lẽ được lợi Ãch gì đó, cho nên hắn muốn há»i thăm má»™t chút.
- Tôi là m ở nhà máy thuá»™c da nhưng năm năm trước nó đã đóng cá»a, bây giá» tôi chỉ là m ăn buôn bán nhá».
Mưá»i Bảy vẫn nở nụ cưá»i tươi như cÅ©.
- Chà , bà thư Trần không ngỠcũng còn trẻ quá.
Hừ, là m ăn buôn bán nhá» mà còn không biết xấu hổ, dám đáp lá»i ta sao?
Trần Thái Trung cảm thấy khó chịu, hắn gáºt gáºt đầu rồi quay đầu sang nhìn sở trưởng Cổ.
- Lão Cổ, lão Lý, thá»i gian đã không còn sá»›m nữa, chúng ta Ä‘i ra ngoà i uống và i chén được không?
- Uống rượu thì dÄ© nhiên rồi, nhưng mà phải để Mưá»i Bảy sắp xếp.
Sở trưởng Cổ cưá»i thân thiện.
- Các bản lÄ©nh khác cá»§a ngưá»i nà y thì không nói nhưng vá» lÄ©nh vá»±c nà y thì hắn khá am hiểu má»™t chút.
Cái nà y không phải giống như là cái bá»n tiên nhân Ä‘i đêm hay sao? Trần Thái Trung đã tiếp xúc quá nhiá»u vá»›i những loại ngưá»i như thế nà y và còn được nghe ngưá»i khác kể lại nữa. Những ngưá»i nà y tuy rằng không được chà o đón nhưng cÅ©ng vẫn không thể thiếu, giống như là ruồi bá», tuy rằng chúng là sinh váºt bị con ngưá»i chán ghét, nhưng nếu thiếu chúng, nhân loại sẽ phải bị diệt vong.
Tháºt ra, hắn nghÄ© rằng, sở trưởng Cổ có thể tiến cá» Mưá»i Bảy tuyệt đối không phải vì nguyên nhân nà y. Trên thá»±c tế, Mưá»i Bảy chẳng những linh hoạt biết được nhiá»u chuyện, mà từ trước đến giá», trong nhiá»u chuyện, ngưá»i nà y có tầm nhìn khá rá»™ng.
Ngưá»i nà y còn có má»™t đặc Ä‘iểm, có thể không thể hiện cảm xúc cá»§a mình. Lỡ như có xấu hổ thì vẫn có thể che dấu, bên ngoà i vẫn cưá»i nói vui vẻ, chẳng há» nhÃu mà y.
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu, quay lại nhìn Mưá»i Bảy đầy thân thiện. Hừ, chuyện chiêu hiá»n đãi sÄ© nà y ta không thèm là m, nhưng cÅ©ng phải khách khà má»™t chút cho đỡ mất mặt
- Chà , váºy là m phiá»n tá»›i tiểu Thạch cáºu. Ha ha, gần đây chẳng phải là có má»™t cái nhà hà ng không tệ sao? Hôm nay chúng ta gặp nhau cÅ©ng cần phải ăn mừng má»™t chút.
- Hay, hay, chuyện nà y không thà nh vấn Ä‘á».
Mưá»i Bảy liá»n láºp tức có phản ứng. Bà thư Trần là muốn kết thân quan hệ vá»›i hai vị sở trưởng.
- Tôi biết má»™t chá»—, khá yên tÄ©nh, còn có ngưá»i tá»›i bồi rượu nữa…
Khi nói đến hai từ “bồi rượu†nà y, trên khuôn mặt hắn liá»n nở ra má»™t nụ cưá»i mỠám, ý đồ bên trong không cần phải nói ngưá»i khác cÅ©ng hiểu.
Ẩn ý trong nụ cưá»i nà y Trần Thái Trung hiểu được, nghe thấy váºy hắn đã định láºp tức phát tác. Hừ, mi muốn là m cho anh em chúng ta trở nên tha hóa hay sao?
Mưá»i Bảy dÄ© nhiên biết rằng lá»i nói nà y có hÆ¡n đưá»ng đột cho nên vừa nói xong hắn liá»n nhìn chăm chú và o Trần Thái Trung, thấy bà thư Trần Ä‘ang nhÃu mà y thì láºp tức nói thêm:
- Bà thư Trương ở phòng quy hoạch cũng hay đi chỗ đó, ha ha.
Bà thư Trương! Nghe nói như thế, Trần Thái Trung liá»n tắc nghẹn không nói được lá»i nà o. DÄ© nhiên không phải là hắn sợ bà thư Trương mà trong lòng hắn luôn cho rằng ông ấy là ngưá»i rất tốt.
Chưa nói tá»›i ông ấy giúp mình gia nháºp Äảng, cÅ©ng chưa cần nói tá»›i bà thư Trương có hay không có khả năng trong chuyện gá»i hắn tá»›i hay không, chỉ nói tá»›i việc bà thư đã từng nhiá»u lần răn dạy hắn là hắn phải đỡ đần cha mẹ.
Sá»± răn dạy nà y cho dù trong lòng Trần Thái Trung cảm thấy không tháºt sá»± thông tình đạt lý nhưng cÅ©ng biết rằng ông ấy cÅ©ng có má»™t chút nhiệt tình quan tâm đến hắn, vì lý do nà y cho nên hắn liá»n im lặng.
ÄÆ°á»£c rồi, chúng ta cùng nhau Ä‘i là m chuyện báºy bạ, hay lắm. Hắn cưá»i cưá»i rồi gáºt đầu, cÅ©ng chỉ là bồi rượu thôi, đâu phả ngá»§ vá»›i ngưá»i ta, ai sợ ai chứ?
Vị La Thiên thượng tiên của chúng ta cũng không để ý đến rằng, sự tu luyện cách ứng xỠcủa hắn đã ngà y cà ng lệch lạc, dần dần theo một phương hướng không thể biết trước được.
Tà i sản của Tiểu Mùi
02-02-2011, 03:13 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 48: Ngà nh kinh doanh giải trÃ.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Äó là má»™t nhà hà ng không lá»›n được ẩn khuất ở trong má»™t ngõ nhá», thoạt nhìn có vẻ bình thưá»ng như bao nhiêu nhà hà ng khác, nhưng khi Ä‘i và o, láºp tức có má»™t hương vị rất đặc biệt.
Ná»™i thất bên trong khá tinh xảo, tuy nhiên ở trong mắt cá»§a Trần Thái Trung thì sá»± tinh xảo nà y lại có vẻ dung tục. Mà u sắc ở đây không phải là và ng thì là bạc, tháºt sá»± là … dung tục không chịu nổi.
DÄ© nhiên, hắn sẽ không vì nhà hà ng nà y dung tục nà y mà không Ä‘i và o. Chỉ là khi ngồi và o ở trong nà y, Trần Thái Trung vẫn không kìm nổi than trong lòng: NÆ¡i nà y tháºt là quá dÆ¡ bẩn. Không khà cÅ©ng không được tốt cho lắm.
Cảm giác nà y tháºt sá»± là rất khác ngưá»i. Không khà ở nÆ¡i nà y quả đúng là không được lưu thông lắm, nhưng bởi vì phun quá nhiá»u hương tạo sá»± tươi mát nên sá»± không tá»± nhiên đó trừ tiên nhân có yêu cầu cao ra, ngưá»i bình thưá»ng cÅ©ng không há» có cảm giác bá»±c bá»™i trong ngưá»i.
Nói chung ở cuối tháºp ká»· chÃn mươi mà trang hoà ng được nhà hà ng như thế nà y thì dưới con mắt cá»§a khách ghé thăm cÅ©ng đã là quá tốt so vá»›i các nÆ¡i khác rồi.
Nhà hà ng nà y không có phòng khách. Mưá»i Bảy tiến tá»›i lại gần má»™t nữ tiếp tân ghé tai và o khẽ nói thầm, sau đó bốn ngưá»i bá»n hỠđược đưa thẳng lên lầu hai, trong căn phòng khá»ang tám thước vuông nà y có đầy đủ TV, ghế sô pha, còn có cả dà n karaoke.
- Chá»— nà y có vẻ hÆ¡i nhá».
Sở trưởng Cổ cau mà y đánh giá một chút rồi lắc đầu.
- Không thoải mái, Mưá»i Bảy, tầm mắt cá»§a cáºu có vẻ không được…
- Chỗ nà y tuy nhỠnhưng mà rất tốt.
Mưá»i Bảy khẽ chá»›p chá»›p mắt.
- Nếu như mà quá lớn thì e rằng không đủ sự ấm áp.
Lá»i nói nà y cá»§a hắn vừa vang lên, sở trưởng liá»n láºp tức hiểu ý, nhưng mà Trần Thái Trung vẫn còn hÆ¡i nghi hoặc, hắn hạ giá»ng nói vá»›i tên tùy tùng Dương Tân Cương cá»§a mình:
- Ăn cơm ở nơi nà y có thể khiêu vũ à ?
Dương Tân Cương cũng mù tịt chẳng biết gì.
- Cái nà y… tôi chưa từng nghe nói qua. Những chá»— như thế nà y, tôi cÅ©ng Ãt đến.
Phó sở trưởng Lý nghe váºy liá»n cưá»i cưá»i nói chen và o.
- Ha ha, còn có nhảy thoát y nữa, chúng ta ở đây cùng nhau uống rượu vá»›i các cô em xong, có thể nhảy múa cùng vá»›i bá»n há» mà !
- Múa thoát y, cái đó thì có gì hay?
Trần Thái Trung rốt cục cÅ©ng không kìm được lên tiếng há»i. Bình thưá»ng nếu như muốn nhìn thấy nữ nhân cởi quần áo thì cứ dùng Thiên nhãn không phải là má»™t chuyện rất đơn giản sao? Ở phòng thay quần áo cá»§a các buổi trình diá»…n ca nhạc, hắn muốn nhìn thấy các nữ minh tinh cởi quần áo là chuyện vô cùng đơn giản.
- Các cô em nà y nhảy rất hấp dẫn.
Sở trưởng Cổ nghiêm trang gáºt gáºt đầu như muốn nói rằng đây là “má»™t cách thưởng thức nghệ thuáºtâ€.
Trái lại, phó sở trưởng Lý lại phá lên cưá»i ha hả.
- Thái Trung, cáºu nói có lý, nhìn ngưá»i khác nhảy thoát y cÅ©ng chÃnh là nhìn lông hay sao?
Cháºc… Lá»i nói nà y tháºt là ngay thẳng.
Sau đó có má»™t ngưá»i thanh niên Ä‘i tá»›i.
- Anh Mưá»i Bảy, anh muốn bà n cao hay là bà n thấp?
Bà n có thể nâng lên hạ xuống được, tuy nhiên chuyện nà y ngưá»i ta vẫn hay chú ý tá»›i. Mưá»i Bảy nhìn Trần Thái Trung, bà thư Trần thấy váºy thì gáºt gáºt đầu.
- Ä‚n cÆ¡m bình thưá»ng thì độ cao cá»§a bà n như thế nà y là được.
- Váºy là bà n cao.
Tên thanh niên phục vụ liá»n gáºt gáºt đầu rồi Ä‘i ra ngoà i, không lâu sau từ bên ngoà i Ä‘i và o má»™t nữ phục vụ, nà ng cầm thá»±c đơn đưa cho bá»n Trần Thái Trung.
Trần Thái Trung định cầm lấy thá»±c đơn thì sở trưởng Cổ đã thò tay ra lấy trước rồi thuáºn thế đưa cho Mưá»i Bảy.
- Tiểu Trần, cáºu cần gì phải là m váºy? Có tôi ở đây, đâu cần phiá»n đến cáºu trả tiá»n.
Những ngưá»i gá»i món ăn phần lá»›n Ä‘á»u muốn trả tiá»n, đây đã trở thà nh thông lệ, dÄ© nhiên, sở trưởng Cổ cÅ©ng phải xem xét đến khẩu vị cá»§a bà thư Trần.
- Mưá»i Bảy, cáºu mang những món ngon nhất giá»›i thiệu cho bà thư Trần Ä‘i…
Trần Thái Trung cÅ©ng không phải là ngưá»i quá kén ăn cho nên không bao lâu sau, rượu và thức ăn đã được bưng lên rất thịnh soạn, nhân viên phục vụ lại Ä‘i tá»›i há»i.
- Các vị có cần ngưá»i bồi rượu không?
Má»i ngưá»i liá»n đưa mắt nhìn Trần Thái Trung, ngay sau đó, sở trưởng Lý liá»n cưá»i phá lên.
- Äúng thế, chúng tôi tá»›i đây chẳng phải là để thưởng thức Ä‘iá»u đặc biệt nà y hay sao?
- Từ từ đã.
Trần Thái Trung cuối cùng cÅ©ng lên tiếng phản đối, hắn không muốn bị động để ngưá»i khác là m chá»§.
- Như váºy Ä‘i, chúng ta cứ uống mấy chung rượu trước rồi sau đó gá»i các nà ng ấy tá»›i đây cÅ©ng được.
Ẩn ý trong lá»i nói nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u hiểu được. Thanh niên ai mà chẳng háo sắc, ai mà tin được chuyện vị bà thư đã hai mươi tuổi nà y đã chưa từng là m qua chuyện đó, nếu không hắn chắc chắn sẽ không đến đây. Tuy nhiên, vá» chuyện tiến hà nh quan hệ nà y thì có vẻ như bà thư Trần quá cẩn tháºn, giống như ông cụ non.
Còn vá» câu nói “ Uống hÆ¡i hÆ¡i say má»™t chútâ€, ai mà biết được thế nà o là uống hÆ¡i hÆ¡i say, hay là uống tá»›i mức cảm thấy hÆ¡i hÆ¡i say thì được? Trong lá»i nói nà y, mức độ co dãn thay đổi tháºt là quá lá»›n.
Trần Thái Trung nếu biết rằng há» nghÄ© như váºy, sợ rằng tất cả Ä‘ang trợn tròn mắt lên đấy chứ. Hắn nói câu đó cÅ©ng chỉ muốn thể hiện sá»± tồn tại cá»§a mình ở đây mà thôi.
Cứ như váºy, cho đến lúc tan tiệc vẫn không có ai nhắc đến việc gá»i các em tá»›i để bồi rượu. Còn vá» chuyện múa thoát y cÅ©ng không ai nói tá»›i. Tuy nhiên cÅ©ng bởi vì không có ai quấy nhiá»…u cho cho nên bá»n há» nói chuyện thoải mái hÆ¡n, tháºm chà còn hẹn nhau cuối tuần rảnh rá»—i sẽ Ä‘i chÆ¡i má»™t lần nữa.
Sau đó, nhân viên phục vụ liá»n và o tÃnh tiá»n.
- Tổng cộng hết một nghìn bốn trăm tám mươi sáu đồng, nhưng số lẻ sẽ bỠđi, còn lại một nghìn bốn trăm đồng.
Phó sở trưởng Lý liá»n cưá»i hì hì rồi lấy tiá»n ra trả.
- Tiểu Trần, cáºu muốn trả tiá»n nhưng lần nà y hãy để tôi trả.
Khả năng quan sát của Dương Tân Cương quả là cũng không tệ, hắn huých khuỷu tay của mình và o nách bà thư Trần rồi nói thầm.
- Khiếp tháºt, má»™t đĩa ná»™m mà đã ba mươi đồng…
Những lá»i nà y tuy đã nói rất nhá» nhưng lá»— tai cá»§a Mưá»i Bảy rất thình, hắn nghe thấy váºy thì cưá»i hì hì gáºt gáºt đầu.
- Äúng váºy, nÆ¡i nà y không phải là chỉ để ăn cÆ¡m mà còn có các trò chÆ¡i giải trÃ, giá cả dÄ© nhiên phải cao rồi.
- Các trò chÆ¡i giải trà ở đây rất tốn tiá»n sao?
Trần Thái Trung hÆ¡i giáºt mình, má»™t bữa ăn “cá»§a ngưá»i già u†nà y cÅ©ng đã bằng thu nháºp ná»a năm cá»§a nhà nghèo sao? Tháºm chà còn hÆ¡n cả thu nháºp ná»a năm, trung bình má»™t gia đình ở Äông Lâm thá»§y thôn thá»§y thôn thu nháºp cÅ©ng chỉ hÆ¡n tám trăm đồng.
Nghe thấy hắn nói như váºy, đôi mắt cá»§a Mưá»i Bảy liá»n bốc lá»a, ánh mắt đó nóng bá»ng giống như là có thể là m chén đĩa ở trên bà n nóng chảy ra váºy.
- Äúng thế, số tiá»n kiếm được từ ngà nh giải trà nhiá»u giống như được in ra váºy.
Hừ, ngươi cÅ©ng không đến ná»—i bị kÃch động như váºy chứ?Trần Thái Trung cảm thấy hÆ¡i kỳ quái, là tiá»n do ngưá»i ta kiếm được đâu phải là do ngươi kiếm.
- Äúng rồi, bà thư Trần, công việc kiểm tra ban đêm năm nay, phòng quy hoạch cÅ©ng đến phải không?
Vừa nhìn phó sở trưởng trả tiá»n, sở trưởng đại nhân vừa lên tiếng.
- Sau nà y cáºu gặp chá»§ tịch Phan thì giúp đỡ má»™t chút.
- Ừ.
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu.
- Bao nhiêu tiá»n.
- Không nhiá»u lắm, năm nghìn.
Sở trưởng cổ cưá»i tá»§m tỉm trả lá»i.
- Nà y lão Phan, Năm trước đã đồng ý cấp cho tôi đến táºn năm nay.
Váºy sao? Có chút tiá»n thế thôi? Trần Thái Trung cảm thấy khó hiểu, má»™t bữa cÆ¡m chúng ta ăn lên tá»›i nghìn bốn váºy mà chỉ vì năm nghìn đồng mà cÅ©ng để cho tôi phải mở miệng nói chuyện vá»›i chá»§ nhiệm Phan.
Tà i sản của Tiểu Mùi
02-02-2011, 03:13 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 49: Lại thấy ngã giả.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Trên đưá»ng trở vá», Dương Tân Cương giải thÃch lý do cho bà thư.
- Số tiá»n má»™t nghìn tư có thể tÃnh và o phà chiêu đãi để vá» thanh tóan. Cho dù là năm nghìn tư nữa cÅ©ng là phà công dụng, nhưng việc phòng quy hoạch chúng ta lấy năm nghìn, đó chÃnh là quy cá»§, nếu không lấy thì không được.
- Äồn công an không phải là đã ăn chặn tà i chÃnh hay sao?
Trần Thái Trung cảm thấy hơi khó hiểu.
- Chúng ta là phòng quy hoạch, cho bá»n chúng năm nghìn thì cÅ©ng chưa đáng gì.
- Ngưá»i khác đưa thì chúng ta cứ việc tiêu xà i, dù sao số tiá»n ăn chÆ¡i đêm đó cÅ©ng chẳng đáng gì.
Dương Tân Cương đã hÆ¡i say, sốt ruá»™t thể hiện ở trước mặt lãnh đạo cho nên không muốn giải thÃch tỉ mỉ.
- Tà i chÃnh cá»§a đồn công an sao? Ha ha, bá»n hỠăn cái gì cÅ©ng được, chỉ sợ là ăn tà i chÃnh cá»§a đồn công an thì sá»›m chết đói thôi.
Trần Thái Trung cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó, hắn liá»n gáºt gáºt đầu.
- Tiá»n bá»n há» không cần thì chúng ta cÅ©ng chẳng phải cảm kÃch há», ngưá»i ta đơn giản là muốn lợi dụng chúng ta, đúng không?
- Äúng thế.
Dương Tân Cương gáºt đầu liên tục.
- Nếu như không lấy tiá»n vá», đồn công an cÅ©ng không thể ăn nói được, bá»n há» thà rằng Ä‘em toà n bá»™ số tiá»n Ä‘i chiêu đãi cáºu. Số tiá»n nà y là muốn nhá» vả cáºu, nếu không há» khó tránh khá»i rắc rồi. Ha ha, đồn công an không phải là không cần tiá»n.
Hóa ra chuyện nà y là như váºy sao? Thâm ý trong chuyện nà y quả là không nhá». Trần Thái Trung vẫn luôn ghét phải suy ngẫm hà nh động cá»§a ngưá»i khác nhưng lúc nà y xem ra nếu như mà mình không ăn nói cẩn tháºn thì công tác sẽ tháºt khó triển khai.
- Khoa há»c xã há»™i quả nhiên khó hÆ¡n vá»›i khoa há»c tá»± nhiên.
Trần Thái Trung thở dà i, hắn cho rằng cái mình trước kia tu luyện chÃnh là khoa há»c tá»± nhiên.
Trên thá»±c tế, khoa há»c xã há»™i còn khó hÆ¡n nhiá»u so vá»›i tưởng tượng cá»§a hắn. Ngà y hôm sau, hắn đến gặp chá»§ nhiệm Phan Kha Mân nói chuyện đòi tiá»n cá»§a đồn công an. Chá»§ nhiệm đại nhân nhất thá»i tá» ra khổ tâm.
Sá»± khổ tâm cá»§a ông không há» che dấu, đơn giản bởi vì ngưá»i cá»§a phòng quy hoạch lại tá»›i. Phòng quy hoạch có bao nhiêu gánh nặng tại sao lại lấy tiá»n cá»§a chá»§ tịch, cuối cùng Trần Thái Trung cÅ©ng chỉ nháºn được mấy từ : Không có tiá»n.
Không có tiá»n tức là không có tiá»n. Trần Thái Trung cÅ©ng không để ý, dù sao hắn cÅ©ng chÃnh là bà thư Äảng á»§y, phụ trách kết nối, Ä‘em má»i chuyện Ä‘i báo cáo. Hắn cÅ©ng không phải là chá»§ nhiệm cá»§a phòng quy hoạch, chuyện tiá»n bạc hắn cÅ©ng không quản.
Chá»§ nhiệm vừa má»›i từ phòng là m việc Ä‘i ra liá»n thấy Mưá»i Bảy Ä‘ang ở trong phòng. Hắn Ä‘ang khoa chân múa tay như định nói Ä‘iá»u gì đó.
Hắn tá»›i đây là m gì váºy nhỉ? Trần Thái Trung hÆ¡i tò mò, hắn lùi và i bước lại, không ngá» nghe giá»ng cá»§a cán bá»™ bồi dưỡng thanh niên, tuyên á»§y viên cá»§a tổ xá» lý - Triệu Phác Ä‘ang mắng chá»i ngưá»i khác:
- Bà thư Trần là cái gì chứ? Ở chá»— chúng ta không có bà thư Trần, tôi Ä‘ang há»i cáºu Ä‘ang là m gì?
Mưá»i Bảy không tá» vẻ gì, trả lá»i hùng hồn:
- Trần Thái Trung không phải là bà thư Trần hay sao? Ngà y hôm qua tôi đã gặp qua cáºu ấy. Äừng nói vá»›i tôi cáºu ấy là kẻ lừa đảo đấy?
- Ha ha.
Triệu Phác cưá»i nạht.
- Có phải là cái tên phó chá»§ niệm kiêm chức bà thư Äảng á»§y phải không? Tháºt là thiếu hiểu biết…
Trần Thái Trung liá»n cảm thấy tức giáºn, hắn cÅ©ng đã nghe nói tên Triệu Phác nà y lòng dạ hẹp hòi nhưng không ngá» hắn dám đến táºn nÆ¡i nà y muốn là m mất mặt mình, tháºt không thể nhịn nổi nữa.
Bỗng nhiên, hắn nhớ rằng chủ nhiệm Trương đã từng dạy hắn đạo là m quan là phải cố gắng nhẫn nhịn. Tuy nhiên đôi lúc không thể nhịn được, phải cho hắn biết rằng Trần Thái Trung ta cũng có chút bản lĩnh.
- Äúng váºy, tôi là phó chá»§ nhiệm thứ ba, chẳng qua chỉ là váºy thôi.
Hắn từ từ Ä‘i tá»›i, khẽ nở ra má»™t nụ cưá»i.
- May mắn ở trên mặt tôi không có mụn nhá»t, nếu không có lẽ tôi phải xếp thứ tám hoặc hÆ¡n nữa.
- Cáºu.
Triệu Phác căm há»n, trong ánh mát hiện lên lá»a giáºn. Äánh ngưá»i phải đánh và o chá»— hiểm, Trần Thái Trung tháºt là lợi hại, lá»i nói nà y đã khiến cho Triệu Phác phả Ä‘au đớn.
- Trần Thái Trung, cáºu nói thế là có ý gì?
Hừ, mà y có ý gì là tao có ý đó. Trần Thái Trung không thèm nhìn hắn nữa, hướng vá» phÃa Mưá»i Bảy gáºt đầu cưá»i hì hì:
- Nà y, Tiểu Thạch, tại sao cáºu lại chạy đến đây váºy?
Mưá»i Bảy nhìn tình thế thì nháºn ra rằng Trần Thái Trung đối vá»›i tên mụn nhá»t đầy mặt nà y không vừa mắt. Không chỉ váºy, bà thư Trần chắc chắn là đang ở thế thượng phong, vì thế Mưá»i Bảy liá»n há»c theo dáng vẻ cá»§a Trần Thái Trung, cÅ©ng gáºt đầu cưá»i hì hì:
- Không có việc gì, tối hôm nay tôi đến tìm Phan chá»§ tịch, tuy nhiên muốn há»i bà thư cáºu có báºn chuyện gì không?
Phán Ä‘oán tình huống thì Mưá»i Bảy biết láºp trưá»ng cá»§a bà thư Trần thÃch được gá»i bằng hai chữ “bà thư†hÆ¡n, bởi vì hai chữ nà y vừa sang lại vừa vang. Vả lại, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết rằng thân pháºn bà thư Äảng á»§y có thá»±c quyá»n hÆ¡n nhiá»u so vá»›i chức phó chá»§ nhiệm.
- Ừ, Phan chủ nhiệm bây giỠđang có mặt.
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu.
- Anh đi tìm ông ấy đi, tôi có chút chuyện phải là m.
- Từ từ đã bà thư Trần.
Mưá»i Bảy gá»i theo.
- Chuyện nà y là do Phan chá»§ nhiệm nói tôi đến nhá» câu, cáºu cho tôi năm phút đồng hồ, chỉ năm phút thôi, được không?
Lá»i nói nà y quả là ngá»t ngà o, Trần Thái Trung không định chỠđợi vá»›i hắn nhưng sau khi nghe thấy hắn gá»i hai tiếng “bà thư†hắn liá»n dừng lại. Huống chi bây giá» hắn cÅ©ng không báºn chuyện gì, chỉ đơn giản là cùng vá»›i má»i ngưá»i Ä‘i dạo mà thôi.
Nhìn hai ngưá»i nói chuyện, Triệu Phác kinh ngạc cả ná»a ngà y. Cuối cùng hắn hướng vá» phÃa Trần Thái Trung tắc nghẹn nói:
- Trần Thái Trung, mà y… mà y là thằng khốn kiếp!
- Cút con mẹ mà y đi!
Trần Thái Trung quay đầu lại, giáng thẳng một cái tát và o mặt Triệu Phác.
- Mà y muốn là m trò hỠgì thì cũng phải để ý đến đối tượng chứ?
Cái tát nà y giáng lên trên mặt hắn tháºt là vang dá»™i. Tuy nhiên tháºt là quá đáng, ban ngà y ban mặc ở trong cÆ¡ quan chÃnh phá»§ mà dám đánh ngưá»i, hắn đưá»ng đưá»ng là bà thư Äảng á»§y mà lại không hà nh xỠđúng má»±c.
Triệu Phác bị má»™t cái tát nà y đánh lui má»™t bước liá»n sững sá» tại chá»— giống là hắn không tin rằng Trần Thái Trung dám động tay chân như váºy. Ngay láºp tức hắn ngã xuống, lăn lá»™n trên mặt đất, ôm mặt kêu la, thân hình giãy dụa, tư thế kia giống như là còn Ä‘au đớn hÆ¡n so vá»›i cảnh Materazi bị Zidane húc đầu và o ngá»±c.
Trò há» nà y, láºp tức khiến không Ãt ngưá»i chú ý đến. Trương bà thư Trương Tân Hoa lúc nà y đã Ä‘i tá»›i.
- Tiểu Trần, tiểu Triệu, hai ngưá»i là m trò gì váºy.
Triệu Phác không trả lá»i, hắn vẫn tiếp tục lăn lá»™n kêu rên dưới mặt đất. Nhìn dáng vẻ cá»§a hắn giống như là đau đớn đến mức ngay cả trả lá»i cÅ©ng không nổi. Trần Thái Trung liá»n bÄ©u môi:
- Hắn mắng tôi cho nên tôi giáng cho hắn một cái tát.
- Tiệu Trần, tại sao cáºu có thể là m như váºy chứ? Äây chÃnh là đồng chà cá»§a mình đó!
Bà thư Trương tức giáºn khiển trách hắn, đồng thá»i nhìn chằm chằm và o hắn không chá»›p mắt, trong lòng ông thầm nghÄ©, xem ra hắn đã được chiá»u chuống quá đáng.
- Äó chÃnh là đồng chà cá»§a mình phải đối xá» má»™t cách nhu hòa chứ! Lần trước đồng chà Lôi Phong đã nói gì, cáºu có còn nhá»› hay không?Cáºu chÃnh là bà thư Äảng á»§y đó, tiểu Trần…
- Äúng rồi.
Bà thư Trương đột nhiên nhá»› ra Ä‘iá»u gì đó.
- Hắn chá»i cáºu cái gì?
Tà i sản của Tiểu Mùi