07-06-2011, 07:12 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 246: Luyện hóa
Trong giây lát, Bạch Tuộc Biển Sâu bộc phát ra sức mạnh khổng lồ.
Ầm!
Trước ánh mắt trợn trừng chăm chú cá»§a tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c. bình đà i to lá»›n bằng đá khối chợt ầm ầm nổ tung! Vô số khối đá bị bắn lên trá»i, vỡ vụn rÆ¡i xuống như mưa rà o.
Láºp tức địa phương vốn giống như nhân gian tiên cảnh chợt biến thà nh nhếch nhác.
Tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c đầu tiên là phát ra chân khà há»™ thể, sau đó trợn mắt há hốc mồm nhìn biến hóa trước mặt, là m như không thấy biểu hiện kinh ngạc cá»§a các tá»™c nhân phÃa sau.
"Hừ, ở đây đã tÃnh là gì? Tá»›i được nÆ¡i đó má»›i thá»±c sá»± là địa phương tốt!" Lão tá»™c trưởng đứng im, tuy rằng trong lòng kinh ngạc nhưng vẫn bất động đứng chá». Dù sao đã sống hÆ¡n 500 năm, trải qua bao năm tháng thăng trầm, trong lòng lão vô cùng tin tưởng thá»±c lá»±c cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu, căn bản là không tin rằng nó không thể đối phó nổi vá»›i má»™t nhân loại.
Hà m Hà n Äỉnh như thể má»™t cái khà cầu bị thổi lên, không ngừng phóng to, hiện giá» không ngá» biến thà nh quái váºt cao hÆ¡n mưá»i thước, rá»™ng hÆ¡n hai mươi thước.
Mà trên thá»±c tế, chÃnh vi Hà m Hà n Äỉnh vừa má»›i phóng đại gấp trăm lần trong nháy mắt nên má»›i khiến thần Ä‘iện là m toà n bằng đá khối sụp đổ, các khối đá má»›i vỡ tung bay ra khắp nÆ¡i như váºy.
Bạch Tuá»™c Biển Sâu rốt cục nổi giáºn, đồng thá»i cÅ©ng vó cùng lo lắng. Nó gần như dùng hết toà n lá»±c, không ngá» vẫn không thể thoát khá»i không gian cổ quái nà y. Bá»—ng nhiên nó thấy ở má»™t nÆ¡i dưới đáy có má»™t ngưá»i Ä‘ang đứng đó, vẻ mặt nghiêm nghị, miệng lẩm bẩm.
Băng hải bà tá»™c láºp tức mãnh liệt Ä‘áºp xuống Lăng Tiêu, miệng phát ra tiếng kêu thê lương: - Ngươi chết chắc rồi!
Lăng Tiêu ngá»a đầu, hai mắt chợt bắn ra hai đạo hà o quang như Ä‘iện xẹt, đồng thá»i trong tay xuất hiện má»™t bảo kiếm mà u đỠcá»±c kỳ chói mắt. Bảo kiếm phát ra khà thế vô cùng hùng mạnh, má»™t đạo hà o quang mà u máu vẽ nên má»™t đưá»ng cong tuyệt đẹp mạnh mẽ chém vá» thân hình hư ảo cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu.
Xoẹt!
Má»™t tiếng động giống như xé vải truyá»n đến, thân hình gần như trong suốt cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu bị kiếm khà cá»§a Yêu Huyết Hồng Liên kiếm đảo qua, láºp tức bị chém thà nh hai Ä‘oạn, sau đó nó phát ra má»™t tiếng kêu gà o thảm thiết.
Kiếm khà qua Ä‘i, thân mình lại ngưng kết ở má»™t chá»—, chỉ có Ä‘iá»u trở nên cà ng lúc cà ng lắc lư, đồng thá»i thanh âm phẫn ná»™ cá»§a nó lại vang lên:
- Nhân loại. Ngươi sẽ phải trả trả giá!
Nói xong, thân hỉnh nó chợt biến mất, ngay sau đó lại hiện ra trước mặt Lăng Tiêu, sau đó chui thẳng và o mi tâm Lăng Tiêu.
Trong tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu, có má»™t mảng khà dà y đặc. Trong tá» phá»§, chỉ khi đạt tá»›i Nguyên Anh kỳ má»›i có thể ngưng kết thà nh nguyên anh có bá»™ dáng giống như bản thể. Nhưng hiện tại, trong đó chỉ có thiên địa linh khÃ, hÆ¡n nữa, cá»±c kỳ nồng Ä‘áºm!
Bạch Tuá»™c Biển Sâu tiến và o trong tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu, phản ứng đầu tiên chÃnh là thẳng tiến và o tinh thần thức hải cá»§a Lăng Tiêu. Nó dùng tinh thần lá»±c khổng lồ bao vây lấy tinh thần thức hải cá»§a Lăng Tiêu, sau đó đột nhiên hóa thà nh vô số mÅ©i châm sắc nhá»n. mạnh mẽ đâm thẳng và o tinh thần thức hải cá»§a Lăng Tiêu.
Cùng lúc đó, tinh thần lực của Bạch Tuộc Biển Sâu hóa thà nh một cái mồm lớn như bồn máu, không ngỠđịnh cấn nuốt toà n bộ tinh thần thức hải của Lăng Tiêu.
"Thúc niệm thà nh cương!"
Tinh thần thức hải cá»§a Lăng Tiêu láºp tức ngưng kết thà nh má»™t bức tưá»ng đồng vách sát, chắn tinh thần lá»±c khổng lồ cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu ở bên ngoà i. Cùng lúc đó, trong Hà m Hà n Äỉnh
chợt xuất hiện sóng nhiệt cuồn cuá»™n! Äó chÃnh là lá»a trong tâm Lăng Tiêu bắt đầu bốc lên. Thân thể cá»§a Lăng Tiêu cÅ©ng như hòa thà nh má»™t thể vá»›i Hà m Hà n Äỉnh, tất cả linh lá»±c dao động Ä‘á»u hòa cùng hô hấp vá»›i Ä‘á»u Hà m Hà n Äỉnh, láºp tức mượn toà n bá»™ sức mạnh cá»§a Hà m Hà n Äỉnh lên ngưá»i mình!
Lúc nà y Hà m Hà n Äỉnh chÃnh là Lăng Tiêu, Lăng Tiêu chÃnh là Hà m Hà n Äỉnh!
Bạch Tuá»™c Biển Sâu muốn cắn nuốt toà n bá»™ tinh thần thức hải cá»§a Lăng Tiêu, váºy cÅ©ng sẽ phải cắn nuốt, luyện hóa cả Hà n Äỉnh Ä‘o hà n thiết tinh tá»§y tạo thà nh nà y. Äừng thấy Bạch Tuá»™c Biển Sâu có thể hô lên xuất xứ cá»§a Hà m Hà n Äỉnh, hÆ¡n nữa còn ra vẻ khinh thưá»ng, trên thá»±c tế nó căn bản không có cách nà o luyện hóa được loại hà n thiết tinh tá»§y lạnh nhất và cÅ©ng cứng rắn nhất thế gian nà y!
Ngá»n lá»a bốc lên hừng há»±c trong đỉnh, chÃnh là ngá»n lá»a kiên định từ trong tâm Lăng Tiêu. Ngá»n lá»a vây lấy thân hình Lăng Tiêu, cà ng kịch liệt thiêu đốt, không ngá» Lăng Tiêu muốn luyện hóa chÃnh mình!
Nếu không có bảo váºt Hà m Hà n Äỉnh, Lăng Tiêu tuyệt đối không dám thi triển hà nh động Ä‘iên cuồng như thế. Bởi vì chân há»a trong cÆ¡ thể hắn cắn trả bản thân, nếu không có bảo váºt Hà m Hà n Äỉnh cá»±c hà n trấn áp, ngay láºp tức linh hồn cá»§a bản thân cÅ©ng bị tiêu diệt!
Ngá»n lá»a đốt tá»›i tá» phá»§, Bạch Tuá»™c Biển Sâu láºp tức Ä‘iên cuồng tru lên! Äây không phải ngá»n lá»a đến từ nhân gian, cho dù nó là ma thú trên báºc chÃn, cho đù nó đã sống lâu trên vạn năm, cÅ©ng không có cách nà o chống cá»±.
Ngá»n lá»a nhanh chóng thiêu đốt sức mạnh tinh thần cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu. Loại ngá»n lá»a há»§y diệt hết thảy nà y khiến Bạch Tuá»™c Biển Sâu cảm thấy vô cùng run sợ, dưá»ng như nhân loại nhá» bé nà y chợt trở nên cá»±c kỳ đáng sợ. Äến bây giá», nó đã ý thức được, chÃnh mình không cẩn tháºn, đụng đầu và o đá rồi!
Rất không hay ho! Má»™t vạn năm trước, là bá chá»§ má»™t phương biển sâu, trong lúc vô ý, Bạch Tuá»™c Biển Sâu tiến và o má»™t không gian kỳ dị, sau đó gặp vô số cao thá»§ nhân loại! Bạch Tuá»™c Biển Sâu láºp tức mừng rỡ, nó ý thức được, cắn nuốt những nhân loại đó, thá»±c lá»±c sẽ được tăng cưá»ng rất nhiá»u. Cho nên lúc ấy Bạch Tuá»™c Biển Sâu không kiêng nể gì Ä‘uổi giết những nhân loại đó, bởi vì hÆ¡n phân ná»a nhân loại nó gặp Ä‘á»u là nhân loại Ä‘i má»™t mình, hÆ¡n nữa phần lá»›n thá»±c lá»±c không bằng nó!
Sau khi cắn nuốt má»™t và i cao thá»§ hùng mạnh cá»§a nhân loại, thá»±c to lá»±c cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu được nâng cao rất nhiá»u. Äiá»u nà y khiến nó vô cùng yêu thÃch nÆ¡i đó, hÆ¡n nữa nhá» cắn nuốt trà nhá»› cá»§a nhân loại, nó biết được địa phương nà y tên là Thánh Vá»±c. Mà những nhân loại bị nó cắn nuốt Ä‘á»u là những cao thá»§ báºc thấp bên trong Thánh Vá»±c. Những nhân loại đó khi ở trên mặt đất lại có má»™t danh hiệu khá vang dá»™i là Kiếm Thánh!
Rốt cục, Bạch Tuá»™c Biển Sâu gặp má»™t nhân loại hùng mạnh. Ngưá»i ná» chỉ ba chiêu hai thức đã khiến Bạch Tuá»™c Biển Sâu còn không có nổi cÆ¡ há»™i tá»± nổ, bị ngưá»i đó đánh cho tan xác, linh hồn may mắn trốn thoát, tìm được cái khe mà lúc trước nó tiến và o. hoảng sợ chạy trốn. Rồi sau đó, cái khe không gian đó bị ngưá»i tu bổ lại, khiến Bạch Tuá»™c Biển Sâu mất Ä‘i cÆ¡ há»™i quay trở lại địa phương thần kỳ đó.
Bởi váºy, Bạch Tuá»™c Biển Sâu vô cùng căm ghét những cao thá»§ nhân loại! HÆ¡n nữa, nó hy vá»ng, nhất định phải tìm được má»™t thân thể nhân loại thÃch há»p để ký sinh linh hồn mình ở đó. Sau khi hoà n toà n dung há»p, nó sẽ có thá»±c lá»±c siêu việt hÆ¡n cả Kiếm Thánh, lại lấy má»™t thân pháºn nhân loại, tiến và o Thánh Vá»±c, sau đó cắn nuốt những nhân loại có thá»±c lá»±c thấp kém. Má»™t ngà y nà o đó, nó...Bạch Tuá»™c Biển Sâu đại thần, sẽ đứng trên đỉnh cá»§a Thánh Vá»±c, nhìn xuống hết thảy nhân loại.
Dã tâm là má»™t thứ gì đó có thể bà nh trướng rất nhanh, Bạch Tuá»™c Biển Sâu cÅ©ng không phải ngoại lệ. Tháºm chÃ, vì váºy mà nó còn chuyên môn không chế băng hải bà tá»™c nà y! Bạch Tuá»™c Biển Sâu dùng năng lá»±c đặc biệt, sáng tạo ra má»™t không gian nhá», cho băng hải bà tá»™c nhân sinh sống, giống như ký sinh trùng váºy!
Mà thứ chống đỡ cho không gian nà y không sụp đổ chÃnh là tÃn ngưỡng lá»±c cá»§a những tá»™c nhân băng hải bà tá»™c, những ngưá»i nà y Ä‘á»u có thá»±c lá»±c rất hùng mạnh! Nói cách khác, Bạch Tuá»™c Biển Sâu chẳng mắt gỉ cả, cÅ©ng chẳng được gì cả, nhưng lại thu được lòng trung thà nh cá»§a má»™t chá»§ng tá»™c thần bà sinh hoạt trong vùng địa cá»±c băng hải!
Bạch Tuá»™c Biển Sâu là má»™t loại sinh váºt giảo hoạt thà nh tÃnh, trá»i sinh Ä‘a nghi, hÆ¡n nữa còn rất mẫn cảm và cẩn tháºn. Từ nhiá»u năm trước, nó vẫn tìm kiếm nhân loại thÃch hợp để Ä‘oạt xá. Rất nhiá»u kẻ mạo hiểm đến vùng địa cá»±c băng hải Ä‘á»u trở thà nh váºt hi sinh cá»§a nó. bị băng hải bà tá»™c nhân hấp dẫn tiến và o, sau đó biến mất má»™t cách thần bÃ. Có Ä‘iá»u, Bạch Tuá»™c Biển Sâu chưa má»™t lần thà nh công! Mặc dù thá»±c lá»±c cá»§a những kê mạo hiểm Ä‘á»u không phải là quá kém nhưng khiến nó bá»±c mình nhất là tinh thần lá»±c cá»§a há» Ä‘á»u không đủ mạnh, chỉ vừa bị nó xâm chiếm đã sụp đổ toà n bá»™ ý thức.
Bạch Tuá»™c Biển Sâu cÅ©ng không muốn mình biến thà nh má»™t nhân loại ngu ngốc, cho nên, tìm được má»™t nhân loại có thá»±c lá»±c hùng mạnh, đồng thá»i lại tu luyện tinh thần lá»±c, quả thá»±c rất khó khăn!
Bình thưá»ng, vùng địa cá»±c băng hải nà y hiếm khi có cao thá»§ Kiếm Tông trở lên đặt chân tá»›i, bởi vì nÆ¡i nà y chẳng có lý do gì hấp dẫn những cao thá»§ tuyệt thế đó.
Nó chá» và chá». Chá» vạn năm, rốt cuá»™c cÅ©ng gặp má»™t nhân loại có thân thể tuyệt mỹ, nhưng không ngá» rà ng lại bị vây khốn trong không gian kỳ dị do hà n thiết tinh túy chế thà nh. Sau đó nó lại phát hiện nhân loại đó ngoan cưá»ng quá mức tưởng tượng, cho dù nó dùng hết toà n lá»±c muốn há»§y diệt nhân loại đó vẫn không thà nh công. Nó vừa muốn cắn nuốt tinh thần thức hải cá»§a hắn, lại phát hiện tinh thần lá»±c cá»§a hắn không ngỠđã dung hợp vá»›i toà n bá»™ không gian ở đây!
HÆ¡n nữa ngá»n lá»a có thể dá»… dà ng thiêu há»§y lá»±c lượng tinh thần cá»§a nó khiến Bạch Tuá»™c Biển Sâu cảm giác vó cùng sợ hãi. Trong mắt Bạch Tuá»™c Biển Sâu, hình dáng nhân loại nà y dần dần trùng hợp vá»›i cao thá»§ vạn năm trước ở Thánh Vá»±c.
Tuy rằng thá»±c lá»±c hai ngưá»i nà y chênh nhau quá xa, nhưng khà thế tiến lên bất chấp sinh mạng lại cá»±c kỳ tương tá»±!
"Rống rống rống rống!"
Bạch Tuá»™c Biển Sâu thống khổ kêu lên và i tiếng. Láºp tức, luồng sức mạnh vô cùng tinh thuần cá»§a nó tả xung hữu đột, muốn rá»i khá»i tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu. Không thể trêu và o, chạy còn không được sao? Cứ như váºy má»™t hồi, Bạch Tuá»™c Biển Sâu trở nên vô cùng mệt má»i, năng lượng tinh thuần cá»§a nó đã bị thiêu há»§y mất 20, 30%. Nếu cứ tiếp tục như váºy, chỉ sợ không bao lâu, linh hồn cá»§a nó sẽ hoà n toà n bị chết cháy.
Khóe mắt Lăng Tiêu không ngừng nhá» máu, lá»— mÅ©i, lá»— tai cÅ©ng trà o máu tươi. Mặt mÅ©i hắn vặn vẹo Ä‘au đớn, ngÅ© quan tưởng như hoà n toà n biến dạng. Mặc dù ngá»n lá»a thiêu đốt hắn đã được Hà m Hà n Äỉnh áp chế nhưng thương tổn đối vá»›i cÆ¡ thể hắn vẫn lá»›n vô cùng!
Nói cách khác, vá»›i thá»±c lá»±c không đến Tâm Äá»™ng trung kỳ hiện tại cá»§a Lăng Tiêu, muốn sá» dụng Hà m Hà n Äỉnh để luyện hóa đồ váºt nà y, quả thá»±c quá mức gắng gượng. Nếu không trả giá tháºt lá»›n, căn bản là đừng nghÄ© tá»›i việc sá» dụng bảo đỉnh nà y!
Hiện giá», Bạch Tuá»™c Biển Sâu không ngá» muốn chạy trốn. Nếu để nó chạy mất, Lăng Tiêu sẽ mất nhiá»u hÆ¡n được. Chưa nói tá»›i việc thá»±c lá»±c đại hao tổn, Bạch Tuá»™c Biển Sâu sẽ tuyệt đối không để tái phạm sai lầm khinh địch lần thứ hai. Khi không có Hà m Hà n bảo đỉnh há»™ thân, Lăng Tiêu chỉ còn duy nhất má»™t con đưá»ng - chết!
Cho nên, thà rằng hiện tại cứ liá»u mạng như váºy!
Nếu chết đi, Lăng Tiêu cũng không đến mức uất ức chỠBạch Tuộc Biển Sâu quay trở lại, chiếm cứ thân thể, hủy diệt trà nhớ mình!
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
07-06-2011, 07:14 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 247: Ai chứng kiến thần tÃch sinh ra?
:2 (27)::2 (27):
Cà ng là nguy cÆ¡ trước mắt, trong lòng Lăng Tiêu cà ng trầm tÄ©nh. miệng không ngừng lẩm nhẩm Äại Tá»± Tại Tâm Kinh, nháy mắt tiến và o Äại Tá»± Tại Tâm Kinh tầng thứ sáu, cảnh giá»›i hết thảy vô ngã!
Tiến và o đến cảnh giá»›i hết thảy vô ngã, trong lòng Lăng Tiêu láºp tức trở nên thanh minh, những ná»—i Ä‘au đớn dưá»ng như rá»i khá»i cÆ¡ thể, trở nên thoải mái rất nhiá»u! Äồng thá»i chân há»a trong tim chợt biến đổi theo, ngá»n lá»a mà u đỠcuồn cuá»™n chợt chuyển thà nh ngá»n lá»a mà u lam bình lặng, yên ả.
Có Ä‘iá»u uy lá»±c cá»§a ngá»n lá»a má»›i mà u lam nà y còn mạnh hÆ¡n gấp bá»™i so vá»›i trước kia!
Linh hồn Bạch Tuá»™c Biển Sâu kịch liệt giãy dá»±a trong tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu, cá»±c kỳ Ä‘iên cuồng quẫy lá»™n, biến thiên địa linh khà nồng Ä‘áºm trong tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu thà nh má»™t mảng há»—n loạn.
Tằng thứ sáu Äại Tá»± Tại Tâm Kinh khiến đạo tâm cá»§a Lăng Tiêu được cá»§ng cố, giảm bá»›t Ä‘au đớn cá»§a Lăng Tiêu tá»›i mức nhá» nhất. nhưng cho dù nhá» tá»›i mức nà o, dưới sá»± tấn công Ä‘iên cuồng cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu, cho dù Lăng Tiêu không ngừng niệm tụng Äại Tá»± Tại Tâm Kinh, tá» phá»§ vẫn có cảm giác sắp bùng nổ hoặc sắp sụp đổ.
Lúc nà y Lăng Tiêu và Hà m Hà n Äỉnh đã hòa hợp thà nh má»™t thể. nếu Lăng Tiêu có thể luyện hóa thà nh công Bạch Tuá»™c Biển Sâu nà y. đồng thá»i cÅ©ng chÃnh là má»™t lần luyện hóa Hà m Hà n Äình!
Äợi cho tá»›i Kim Äan kỳ, miá»…n cưỡng có thể sá» dụng Hà m Hà n Äỉnh, tuyệt đối là thuáºn buồm xuôi gió hÆ¡n hẳn so vá»›i chưa luyện hóa bao giá»!
Lăng Tiêu thì kiên trì, Bạch Tuộc Biển Sâu thì giãy dựa.
Hai ngưá»i không ngừng giao phong, nghỉ ngÆ¡i, lại giao phong, lại nghỉ ngÆ¡i...
Như thế lặp lại không ngừng, không ngỠquá ba ngà y!
Mà tác dụng gây mê của thảo dược Hủy Tây chỉ có ba ngà y mà thôi.
Äến ngà y thứ ba, Tống Minh Nguyệt và Trương Äại Niên và má»i ngưá»i trong mạo hiểm Ä‘oà n Ä‘á»u tỉnh dáºy. Bá»n há» Ä‘á»u không há» biết rằng đã ba ngà y trôi qua.
Tống Minh Nguyệt tỉnh lại không thấy Lăng Tiêu, láºp tức bối rối. muốn ra khá»i cá»a, lại bị hai ngưá»i cá»§a băng hải bà tá»™c ngăn lại, không cho nà ng ra ngoà i. Tống Minh Nguyệt giáºn dữ, muốn cứng rắn xông ra, không ngá» hai gã băng hải bà tá»™c nhân đó Ä‘á»u có thá»±c lá»±c không thua gì nà ng.
Phải biết rằng, trải qua không ngừng song tu, hiện tại thá»±c lá»±c cá»§a Tống Minh Nguyệt đã tiến tá»›i Ma Kiếm Sư báºc sáu. Loại tốc độ tăng trưởng thá»±c lá»±c thế nà y chỉ có thể thể dùng thần tốc để hình dung!
Không thể tưởng được hai gã băng hải bà tá»™c nhân thoạt nhìn rất bình thưá»ng nà y lại có thể ngăn nổi nà ng. Tháºt sá»± là rất khó tin, bởi vì Tống Minh Nguyệt chưa từng nghe nói vùng đất cá»±c hà n ở phương bắc đại lục lại có má»™t chá»§ng tá»™c nà o thần bà như váºy. Thoạt nhìn, thế gia ẩn thế cÅ©ng không phải vạn năng, có nhiá»u việc cÅ©ng không thể biết được.
Nhưng chÃnh vì thế, Tống Minh Nguyệt lại cà ng lo lắng cho Lăng Tiêu. Khi tỉnh lại không nhìn thấy Lăng Tiêu, hÆ¡n nữa thái độ cá»§a đối phương lại chuyển biến nhanh như váºy, có lẽ có âm mưu gì trong đó. Tuy rằng không biết dụng ý cá»§a đối phương, nhưng rất hiển nhiên, không phải là thiện ý.
Ở cùng phòng vá»›i Tống Minh Nguyệt còn có má»™t phụ nữ, chÃnh là Hạnh Nhi trong mạo hiểm Ä‘oà n cá»§a Trương Äại Niên. Cách nói chuyện cá»§a cô ta khiến Tống Minh Nguyệt rất không thÃch, nhưng giá» phút nà y, hai ngưá»i cÅ©ng là đồng bệnh tương liên. Tống Minh Nguyệt há»i:
- Äây là có chuyện gì? Äoà n trưởng cá»§a các ngươi đâu?
Hạnh Nhi cũng lo lăng suýt phát khóc, lắc đầu nói:
- Ta không biết, ta cÅ©ng không biết vì sao lại như thế. Từ trước tá»›i giá», Ä‘oà n trưởng chưa bao giá» nói tá»›i chuyện ở đây. Có lẽ, tất cả chúng ta Ä‘á»u bị ngưá»i cá»§a băng hải bà tá»™c lừa. Äoà n trưởng... có lẽ gặp nguy hiểm rồi!
Tống Minh Nguyệt thấy dáng vẻ Hạnh Nhi không phải giả bá»™, khẽ thở dà i. Äúng lúc nà y, bên ngoà i truyá»n tá»›i tiếng nói chuyện, cánh cá»a phòng mở ra, hai băng hải bà tá»™c nhân thá»§ vệ ra hiệu cho hai nà ng Ä‘i ra.
Tống Minh Nguyệt và Hạnh Nhi vừa ra khá»i liá»n thấy má»™t mảng há»—n độn. NÆ¡i nà y vốn là địa phương non xanh nước biếc, chim chóc véo von giống như thế ngoại đà o nguyên, giá» bị vô số tảng đá không biết từ đâu tá»›i Ä‘áºp nát tan hoang.
- Äây... Äây là có chuyện gì?
Hạnh Nhi ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt, miệng thì thà o lẩm bẩm.
Tiếp theo, thấy đám ngưá»i Trương Äại Niên bên kia, Hạnh Nhi liá»n vá»™i và ng chạy tá»›i há»i:
- Äoà n trưởng, đây là có chuyện gì?
Trương Äại Niên trợn trắng, bÄ©u môi nói:
- Ngươi há»i ta. Ta Ä‘i há»i ai đây?
Nói xong, gã duá»—i ngưá»i, ngáp má»™t oái:
- Vừa cảm giác tỉnh lại đã biến thà nh thế nà y.
Tống Minh Nguyệt đảo mắt nhìn xung quanh nhưng không thấy bóng dáng Lăng Tiêu, trong lòng chợt lo lắng, há»i Trương Äại Niên:
- Ngươi có nhìn thấy đồng bạn ta đâu không?
Trương Äại Niên nhún nhún vai, Ä‘ung đưa tay, lắc đầu nói:
- Không thấy!
Trong lòng gã cÅ©ng nghi hoặc, vì sao tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ở đây. chỉ duy nhất kê có thá»±c lá»±c mạnh nhất lại không? NghÄ© đến khả năng xấu nhất có thể, Trương Äại Niên cÅ©ng không kìm nổi rùng mình má»™t cái, thầm nhá»§, chẳng lẽ băng hải bà tá»™c nhân muốn là m má»™t cú ăn non à ? Nhưng nghÄ© lại dưá»ng như không đúng lắm, bởi vì lo năm trước, gã cùng phụ thân đến đây, lão tá»™c trưởng cÅ©ng có thái độ tương đối thân máºt đối vá»›i nhân loại, hÆ¡n nữa còn cho phép phụ thân ở đây rất lâu, còn dạy phụ thân ngôn ngữ cá»§a băng hải bà tá»™c nhân và phương pháp liên lạc vá»›i há». Tại sao sao l0 năm lại phát sinh biến hóa lá»›n như váºy?
Lúc nà y, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u được đưa ra sau núi. Lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c Ä‘ang đứng ngẩng đầu ưỡn ngá»±c, không há» có vẻ gì là già nua. Hai mắt sáng như Ä‘iện, thần sắc hưng phấn nhìn ngá»n núi nhỠđã bị tà n phá gần như không còn gì, trong mắt không có chút lo lắng!
Theo lão thấy, Bạch Tuá»™c Biển Sâu đại thần nhất định là đã thà nh công! Tuy rằng gây ra động tÄ©nh lá»›n ngoà i dá»± Ä‘oán cá»§a má»i ngưá»i nhưng dù sao Bạch Tuá»™c Biển Sâu vẫn là thần vÄ© đại! Việc cá»§a thần là m đương nhiên phải khác so vá»›i nhân loại hèn má»n chứ!
Lão tá»™c trưởng vô cùng tin tưởng Bạch Tuá»™c Biển Sâu đại thần. cho nên lão không chút lo lắng mang tất cả những nhân loại tá»›i đây. để cho hỠđược là những nhân loại đầu tiên được chứng kiến thần tÃch vÄ© đại sinh ra.
Lúc nà y Tống Minh Nguyệt đã có ý niệm không tốt trong đầu, vừa thấy lão tá»™c trưởng, láºp tức tiến lên. Mấy băng hải bà tá»™c nhân muốn ngăn trở nhưng lão tá»™c trưởng vẫy tay, ngừng bá»n há», sau đó quay lại đầu, nhìn Tống Minh Nguyệt ôn hòa cưá»i nói:
- Có bé nhân loại, có chuyện gì?
- Äồng bạn cá»§a ta đâu? Vì sao tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ở đây, chỉ duy nhất không thấy hắn?
Dù sao vẫn chưa tá»›i mức trở mặt, Tống Minh Nguyệt vẫn kiên nhẫn cố không nổi giáºn.
Không ngá» lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c nghe xong cưá»i ha hả nói:
- Äừng nóng vá»™i. Äừng nóng vá»™i, đợi lát nữa đồng bạn ngươi sẽ từ trong kia Ä‘i ra!
Nói xong, lão chỉ và o ngá»n núi đổ nát nói:
- Hắn đã hiến thân cho thần linh vĩ đại của băng hải bà tộc chúng ta!
- Ngươi! Ngươi nói báºy!
Tống Minh Nguyệt láºp tức bùng nổ khà thế tá»›i mức cá»±c Ä‘iểm, sau đó lạnh lùng nhìn chăm chú và o lão già , giáºn giữ nói:
- Rốt cuộc hắn đâu?
Tống Minh Nguyệt phát ra khà thế hùng mạnh khiến Trương Äại Niên và má»i ngưá»i trong mạo hiểm Ä‘oà n không kìm nổi lùi vá» phÃa sau, Ä‘á»u hoảng sợ nhìn nữ tá» xinh đẹp nà y. Không thể tưởng được thá»±c lá»±c cá»§a nà ng lại mạnh mẽ tá»›i váºy!
Ai ngỠtộc trưởng băng hải bà tộc không chút động đây, như thể không có gì ảnh hưởng tới lão.
Lão lãnh đạm nhìn thoáng qua Tống Minh Nguyệt, nói:
- Nhóc con nhân loại, đừng tá»± là m mất mặt, kiên nhẫn chút, ta không lừa ngươi đâu! Äồng bạn cá»§a ngươi có tinh thần lá»±c vô cùng hùng mạnh, đúng là lá»±a chá»n tốt nhất cá»§a thần! Giá» phút nà y, hắn đã hiến thân cho thần. Ta khẳng định ngươi còn có thể nhìn thấy hắn. chẳng qua, ngươi thấy... sẽ là thần vÄ© đại cá»§a băng hải bà tá»™c chúng ta.
Nói xong, từ thân thể lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c chợt bá»™c phát ra khà thế kinh ngưá»i, nhẹ nhà ng đẩy văng Tống Minh Nguyệt ra xa hÆ¡n mưá»i thước!
- Kiên nhẫn chút! Lần sau, sẽ không may mắn như thế đâu! Lão tộc trưởng miệt thị nhìn thoáng qua Tống Minh Nguyệt:
- Thực lực của ngươi quá yếu!
Tống Minh Nguyệt trợn mắt ngạc nhiên bởi thá»±c lá»±c hùng mạnh cá»§a lão tá»™c trưởng, lại bán tÃn bán nghi vá»›i lá»i nói cá»§a lão, biết thá»±c lá»±c cá»§a mình không bì nổi vá»›i lão. Có Ä‘iá»u thấy ánh mắt khinh thưá»ng cá»§a lão, trong lòng Tống Minh Nguyệt không ngừng tức giáºn. Nà ng vốn không quá tha thiết nâng cao thá»±c lá»±c bản thân nhưng giá» phút nà y, suy nghÄ© đó đã thay đổi. Dù sao xét vá» tuổi Ä‘á»i và tu vi cá»§a nà ng, cho dù trong thế gia ẩn thế cÅ©ng tuyệt đối là nhân váºt hà ng đầu trong cùng thế hệ.
Trong lòng Tống Minh Nguyệt, ngay cả thế gia tam lưu cũng không được nà ng để mắt tới.
Váºy mà thá»±c lá»±c cá»§a lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c có lẽ chỉ dưới ông ná»™i mình! Tống Minh Nguyệt từng cảm nháºn được uy thế Kiếm Hoà ng báºc sáu trên ngưá»i ông ná»™i Tống Y! Lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c nà y tuy có thá»±c lá»±c mạnh mẽ nhưng vẫn không có được khà thế khổng lồ tá»›i mức khiến ngưá»i ta sợ hãi như Tống Y.
Cho nên, Tống Minh Nguyệt hung tợn nhìn lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c, thầm nhá»§: Nếu Lăng Tiêu thá»±c sá»± có gì nguy hiểm, bất kể thế nà o ta cÅ©ng sẽ mang ông ná»™i tá»›i. Äen lúc đó, giết sạch đám khốn khiếp băng hải bà tá»™c nà y, báo thù cho Lăng Tiêu!
Lúc nà y, thân thể Lăng Tiêu ở trong Hà m Hà n Äỉnh đã trở nên hÆ¡i mÆ¡ hồ, còn linh hồn cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu bên trong tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu cÅ©ng đã bị vô số vết thương, vô số mảnh linh hồn nhá» cá»§a nó tản mắt khắp bên trong tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu.
Dá»±a và o tinh thần lá»±c hòa hợp vá»›i Hà m Hà n bảo đỉnh, cùng vá»›i Äại Tá»± Tại Tâm Kinh ổn định tâm tinh, Lăng Tiêu đã ở và o thế bất bại!
Trừ phi Bạch Tuộc Biển Sâu có bổn sự hủy diệt tất cả trà nhớ của Lăng Tiêu trong nháy mắt, nếu không, cho dù chết, nó cũng không thể thu được trà nhớ của Lăng Tiêu để sỠdụng.
- Tiểu tỠnhân loại, thương lượng chút nhé?
Giá»ng trầm trầm âm u cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu vang lên:
- Nếu cứ tiếp tục đấu, chỉ có kết quả lưỡng bại câu thương, chẳng ai trong chúng ta được lợi cả. Chúng ta dừng tay được không? Ta sẽ lấy sinh mạng còn lại cá»§a ta thá», tuyệt đối không là m khó dá»… ngươi nữa! Thả cho ngươi rá»i Ä‘i!
- Không là m gì được ngươi?
Giá»ng nói mệt má»i cá»§a Lăng Tiêu vang lên từ sâu trong linh hồn. tiếp đó là tiếng cưá»i lạnh:
- Äó là ngươi cố tình giả vá» nghÄ© váºy thôi!
Nói xong, má»™t cây bảo kiếm mà u đỠtươi chợt hiện ra giữa tá» phá»§. bá»™c phát ra khà thế vô cùng hùng mạnh. Kiếm khà nháy mắt trà n ngáºp toà n bá»™ tá» phá»§!
Bạch Tuộc Biển Sâu hoảng sợ cả kinh kêu lên:
- Äây ...Äây là cái gì? Äây là sở hữu cá»§a ngươi!
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
07-06-2011, 07:15 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 248: Kim đan đại thà nh
:0 (144):
- Không biết từ thá»i thượng cổ tá»›i giá», rốt cuá»™c có ai may mắn được như ta?
Lăng Tiêu thở hổn hển, thanh âm mệt má»i nhưng lại lá»™ vẻ hưng phấn khó giấu được.
Bạch Tuá»™c Biển Sâu mặc dù là ma thú, nhưng chứa đựng năng lượng vô cùng tinh thuần đã trải qua vạn năm tinh lá»c.
Cho dù là năng lượng bản nguyên trong thiên địa cũng chưa chắc đã tinh thuần hơn bao nhiêu so với nó.
Mà Yêu Huyết Hồng Liên kiếm vẫn hấp thu máu huyết ma thú báºc cao, sát khà sâu nặng. Trong mắt Lăng Tiêu, tuy rà ng hắn vẫn vui mừng khi Yêu Huyết Hồng Liên kiếm thăng cấp, nhưng trong đó Ãt nhiá»u có chút lo lắng.
Nếu có thể trải qua năng lượng tinh thuần nà y gá»™t rá»a, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm sẽ hoà n toà n trở thà nh chÃnh đồ, bước và o hà ng ngÅ© danh kiếm!
Yêu Huyết Hồng Liên kiếm phát ra sát khà bao trùm tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu, bá»™c phát ra má»™t luồng chÃnh khà vô biên, bao lấy linh hồn Bạch Tuá»™c Biển Sâu, phát ra từng tráºn ma linh âm rÃt gà o!
Bạch Tuá»™c Biển Sâu gà o lên thê lương chói tai, sau đó bắt đầu Ä‘iên cuồng tránh né kiếm ý vô táºn cá»§a Yêu Huyết Hồng Liên kiếm! Kiếm ý chứa đựng huyết tinh và giết chóc chuyển hóa thà nh chÃnh khà nghiêm nghị khiến ma thú đã sống mấy vạn năm như Bạch Tuá»™c Biển Sâu cÅ©ng phải sợ hãi!
- Buông tha ta, ta sẽ cho ngươi vô số Ãch lợi, trân bảo nhiá»u không đếm hết, ta sẽ cho ngươi đứng trên đỉnh cao cá»§a nhân loại, cho ngươi trở thà nh kẻ có nhiá»u quyá»n lợi nhất trong nhân loại...
Bạch Tuá»™c Biển Sâu bắt đầu cầu xin tha thứ. Lúc nà y trên ngưá»i nó không còn chút tôn nghiêm nà o cá»§a ma thú đỉnh cấp!
Äối vá»›i loại yêu nghiệt đã sống vô số năm nà y, tôn nghiêm hoà n toà n có thể tùy ý giẫm lên! Äối mặt vá»›i nguy hiểm uy hiếp tÃnh mạng, tôn nghiêm còn có thể có Ãch lợi gì?
Lăng Tiêu vẫn không ngừng niệm Äại Tá»± Tại Tâm Kinh, vẻ mặt vô cùng trang nghiêm. Vô số đạo hà o quang bắn ra từ trong đỉnh, rÆ¡i xuống ngưá»i Lăng Tiêu khiến hắn trở nên có vẻ Thần Thánh. Hà o quang hòa hợp là m má»™t vá»›i thân thể Lăng Tiêu, dần dần hình thà nh má»™t cá»™t sáng chói mắt, mở cái nắp Hà m Hà n Äỉnh ra. Sau đó, dưới ánh mất chăm chú cá»§a những ngưá»i ở bên ngoà i, má»™t cá»™t sáng chợt bắn thẳng lên giữa trá»i!
- Thần tÃch!
Lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c vô cùng cung kÃnh và thà nh kÃnh, run rẩy nằm sấp xuống mặt đất, trong mắt trà o lệ nóng. Äây là giấc má»™ng mà suốt Ä‘á»i lão đã theo Ä‘uổi, hiện giá» rốt cục cÅ©ng được thá»±c hiện!
Tống Minh Nguyệt cÅ©ng ngÆ¡ ngác nhìn, tâm tình như má»™t mảnh tro tà n. Cá»™t sáng kia mang theo má»™t sức mạnh vô biên, dưá»ng như không ai địch nổi khiến ngưá»i ta không kìm nổi sinh ra tâm tư muốn cúng bái, nhưng lại vừa trong tréo vừa lạnh lùng vô tình. Cá»™t sáng dưá»ng như cách xa ngà n vạn dặm, xa xa tá»›i mức không thể chạm tay đến!
Tống Minh Nguyệt mÃm chặt môi, nhắm hai mắt, lệ nóng không ngừng chảy xuống từ hai khóe mất, theo hai gò má mịn mà ng trắng tréo cá»§a nà ng, rÆ¡i xuống đất.
Äám ngưá»i Trương Äại Niên và băng hải bà tá»™c nhân Ä‘á»u không kìm nổi quỳ xuống bái lạy cá»™t sáng.
Toà n bộ nơi đây chỉ có một mình Tống Minh Nguyệt mỠmịt đứng im.
Sức mạnh cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu quá mức khổng lồ, vô số mảnh nhá» do trà nhá»› tÃch lÅ©y mấy vạn năm cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu tạo thà nh Ä‘ang trăm phương nghìn kế trốn tránh sá»± Ä‘uổi giết cá»§a kiểm ý Yêu Huyết Hồng Liên kiếm!
Nhưng đã bị nhốt trong tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu, những ý thức nà y muốn trốn chạy Ä‘á»u không có cá»a.
Sát khà cá»§a Yêu Huyết Hồng Liên kiếm băm nát những mảnh trà nhá»› cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu, sau đó biến thà nh sức mạnh bản nguyên tinh thuần, gá»™t rá»a thân kiếm Yêu Huyết Hồng Liên kiếm. sau đó quay vá» tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu, theo kinh mạch, Ä‘iên cuồng dÅ©ng mãnh Ä‘i và o trong Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a Lăng Tiêu.
Thanh âm cầu xin tha thứ cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu vẫn không ngừng vang lên, uy hiếp, dụ dá»—, tất cả thá»§ Ä‘oạn Ä‘á»u thay nhau thi triển. Thanh âm Äại Tá»± Tại Tâm Kinh phát ra từ miệng Lăng Tiêu như má»™t cây búa tạ, hung hăng nện thẳng và o những mảnh trà nhá»› cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu, quang minh chÃnh đại Ä‘áºp nát toà n bá»™ trà nhá»› cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu.
Những ngưá»i ở bên ngoà i bá»—ng nhiên nghe thấy từ trong cá»™t sáng truyá»n đến những thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng. Thanh âm đó giống như chú ngữ, không ai có thể nghe hiểu được nhưng nó lại không ngừng gá»™t rá»a trái tìm má»i ngưá»i, kể cả lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c mặt mÅ©i nhăn nheo cÅ©ng vô cùng thà nh kÃnh, tiếp nháºn "Thần dụ"!
Äôi mắt Tống Minh Nguyệt Ä‘ang má» mịt bá»—ng khẽ co giáºt, láºp tức khôi phục lại thần thái, nhìn cá»™t sáng cà ng lúc cà ng lá»›n, trong mắt chợt biến thà nh tươi cưá»i dù vẫn còn đầy lệ.
Là chà ng! Äúng váºy, nhất định là Lăng Tiêu. Chà ng còn sống! Tống Minh Nguyệt thầm gà o lên Ä‘iên cuồng. Mặc kệ lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c nói thế nà o, trong lòng nà ng căn bản không há» tin rà ng Lăng Tiêu sẽ chết ở đây. Äó là má»™t loại lòng tin vượt lên hết thảy!
Toà n bá»™ trà nhá»› cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu Ä‘á»u bị Yêu Huyết Hồng Liên kiếm chém nát nhưng Lăng Tiêu vẫn không ngừng ngâm tụng Äại Tá»± Tại Tâm Kinh. Trong quá trình ngâm tụng đó, dưá»ng như Lăng Tiêu mÆ¡ hồ có chút lÄ©nh ngá»™ tá»›i tầng thứ bảy cá»§a Äại Tá»± Tại Tâm Kinh.
Äó là má»™t loại cảm giác chỉ có thể cảm nháºn mà không thể nói ra. dưá»ng như trong nháy mắt, Lăng Tiêu đã trải qua vô số thế hệ. Vô số bóng dáng, ká»· ức, ý niệm xẹt qua đầu hắn, tháºm chà cÅ©ng không phân rõ được là quá khứ, hiện tại, hay tương lai.
Tất cả Ä‘á»u kÃch thÃch tâm thần Lăng Tiêu, khiến hắn khi thì vui mừng khi thì bi thương. Cuối cùng, khuôn mặt hẳn lại trở vá» nghiêm nghị, hai mắt chợt mở ra, trong mắt bắn ra hai luồng hà o quang thản nhiên, giống như đã trải qua muôn Ä‘á»i cô tịch.
Láºp tức, hà o quang thu lại, đồng thá»i Lăng Tiêu lại nhắm mắt, bên trong tá» phá»§, tất cả sát khà tanh máu trên thân Yêu Huyết Hồng Liên kiếm Ä‘á»u hoà n toà n biến mất. Nó đã hoà n toà n biến thà nh má»™t thanh trưá»ng kiếm mang phong thái cổ kÃnh mà u bạc trắng. Kiếm ý và kiếm thế Ä‘á»u thu liá»…m lại, không há» phát ra. Toà n bá»™ thanh kiếm phát ra má»™t khà thế hoà ng giả vô cùng tôn nghiêm cao quý!
Trên thân kiếm phát ý thân cáºn vá»›i Lăng Tiêu, như thể má»™t đứa con cá»§a Lăng Tiêu, chợt phóng to, thu nhá» trong tá» phá»§, nghịch ngợm chÆ¡i đùa giữa hải dương năng lượng vô táºn do Bạch Tuá»™c Biển Sâu mang lại.
Äến lúc nà y, tất cả ý niệm trong đầu Bạch Tuá»™c Biển Sâu Ä‘á»u đã bị thanh trừ sạch sẽ. Hiện giá» trong ngưá»i Lăng Tiêu chỉ còn năng lượng vô cùng tinh thuần, không có má»™t chút oán niệm nà o. Bạch Tuá»™c Biển Sâu nà y đã siêu việt hÆ¡n cả ma thú báºc chÃn, Lăng Tiêu cho rằng, nó đã bước đầu có được thần cách! May mắn là băng hải bà tá»™c chỉ có khoảng trăm ngưá»i, tuy rằng thá»±c lá»±c Ä‘á»u cá»±c kỳ hùng mạnh, nhưng số lượng lại hạn chế. Nếu tháºt sá»± để Bạch Tuá»™c Biển Sâu nà y tiến và o thế giá»›i nhân loại, vá»›i thá»§ Ä‘oạn cá»§a nó, hấp dẫn đông đảo tÃn đồ, lén lút hấp thu sức mạnh tÃn ngưỡng, Lăng Tiêu tin rằng chắc chắn có má»™t ngà y, Bạch Tuá»™c Biển Sâu nà y có thể đắc đạo phi thăng!
Nó tu chÃnh là má»™t loại đạo khác!
Hơn nữa, cũng tuyệt đối là một loại trong đại đạo!
Äạo tÃn ngưỡng, thông qua tÃn ngưỡng cá»§a các tÃn đồ thà nh kÃnh, hấp thu má»™t bá»™ pháºn năng lượng cá»§a hỠđể mình sá» dụng. Äiểm nà y thá»±c sá»± đã từng có trong thá»i đại thượng cổ ở Tu Chân Giá»›i, tháºm chà bởi vì tranh Ä‘oạt tÃn đồ mà bùng nổ rất nhiá»u cuá»™c chiến!
Äến cuối cùng, linh khà ở Tu Chân Giá»›i rất loãng, ngưá»i ở thế tục giá»›i bị đủ loại nhu cầu hấp dẫn, không còn tÃn ngưỡng nguyên lá»±c tinh thuần nữa, cho nén đại bá»™ pháºn ngưá»i tu chân ở Tu Chân Giá»›i trong kiếp trước cá»§a Lăng Tiêu Ä‘á»u lấy tu luyện là việc chÃnh. Không dÃnh tá»›i tÃn ngưỡng nguyên lá»±c, trên ngưá»i không dÃnh đại nhân quả. khi độ kiếp cÅ©ng sẽ không bị sinh ra bất lợi vì nhân quả đó.
Không tu đạo nà y không có nghÄ©a là Lăng Tiêu không biết Ngược lại, trong Tu Chân Giá»›i có rất nhiá»u loại Ä‘iển tịch kể lại, Lăng Tiêu cùng từng xem qua rất nhiá»u, chẳng qua Lăng Tiêu cÅ©ng không thÃch loại phương pháp mượn lá»±c lượng cá»§a ngưá»i khác thế nà y.
TÃn đồ cà ng nhiá»u, quần thể cà ng lá»›n, lây dÃnh cà ng nhiá»u nhân quả, bởi vì ngươi không thể cam Ä‘oan tâm linh cá»§a tất cả tÃn đồ Ä‘á»u tinh thuần, không có má»™t tia tạp chất. Tháºm chÃ, ngay cả bản thân Lăng Tiêu cÅ©ng không dám cam Ä‘oan không được như váºy. Hẳn cÅ©ng có ý niệm Ãch ká»·, ý niệm tham lam, là m sao có thể cam Ä‘oan nổi tâm linh cá»§a tÃn đồ?
Nếu là tÃn đồ là kẻ đại gian đại ác, váºy ngưá»i tu đạo nà y cÅ©ng nháºn được sức mạnh tÃn ngưỡng tà ác đó, nếu cà ng đòng tÃn đồ thì cà ng trở nên tà ác.
Bởi váºy rất có thể bị ảnh hưởng ngược trở lại, khiến tâm tinh không kiên định, tháºm chà có thể trở nên sa Ä‘á»a!
Cho nên, Lăng Tiêu cũng rất bội phục Bạch Tuộc Biển Sâu. Không thể tưởng tượng được một trong những ma thú đỉnh cấp của thế giới nà y lại có thể đạt tới trình độ nà y. Nếu không gặp phải Lăng Tiêu, tùy ý để nó tiếp tục phát triển, có lẽ có thể sinh ra một yêu nghiệt hùng mạnh!
NghÄ© váºy, Lăng Tiêu thản nhiên cưá»i.
"Chém ngươi cÅ©ng coi như trừ hại cho vạn dân! Ta tÃch được má»™t công đức lá»›n lao!"
Cho dù là không quá chú trá»ng nhân quả, nhưng việc nà y cÅ©ng há»— trợ nâng cao tâm tình không nhô. Cho nên Lăng Tiêu không há» ngại là m những việc đại thiện như thế nà y.
Nguồn sức mạnh khổng lồ bên trong tá» phá»§ không ngừng Ä‘iên cuồng, dÅ©ng mãnh lao vá» Ä‘an Ä‘iá»n Lăng Tiêu, rốt cục khiến Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a hắn chống đỡ cà ng lúc cà ng khó khăn, trở nên cà ng to và dà i hÆ¡n, dưá»ng như có thể bùng nổ bất cứ lúc nà o.
Lăng Tiêu bỗng nhiên quát lên một tiếng lớn:
- Kết đan!
Tất cả sức mạnh chợt ngưng kết lại, chợt co rút, sau đó bên trong Ä‘an Ä‘iá»n Lăng Tiêu xuất hiện má»™t Ä‘iểm mà u và ng nhá» như hạt Ä‘áºu. Những luồng năng lượng tinh thuần vô biên trong tá» phá»§ láºp tức bị nó Ä‘iên cuồng hấp thu.
Cá»™t sáng trên bầu trá»i cà ng lúc cà ng trở nên chói lá»i. Lúc nà y. Những thanh âm niệm tụng gá»™t rá»a tâm hồn má»i ngưá»i đã dừng lại. nhưng má»™t sức mạnh dá»i non lấp biển lại phát ra!
Tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c đã hoà n toà n chìm đắm trong tÃn ngưỡng cá»§a mình, bá»—ng nhiên cảm giác mình và cá»™t sáng đó sinh ra liên hệ nhè nhẹ, láºp tức kÃch động tá»›i mức suýt nữa kêu to lên!
Äã nhiá»u năm như váºy, lão vẫn giữ vững tÃn ngưỡng và o Bạch Tuá»™c Biển Sâu đại thần, nhưng loại kết nối linh hồn thế nà y tuyệt đối là lần đầu tiên.
- Thần vạn năng vÄ© đại, ngà i cần ngưá»i hầu cá»§a ngà i là m gì cho ngà i?
Lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c kÃch động cá»±c độ, thân mình run rầy, sức mạnh linh hồn cÅ©ng run rẩy kết nối vá»›i Lăng Tiêu.
Mà lúc nà y, đúng là lúc mấu chốt Lăng Tiêu ngưng kết kim Ä‘an. Tuy rằng nghe thấy lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c kêu gá»i nhưng Lăng Tiêu là m sao có tinh lá»±c trả lá»i lão được?
Lăng Tiêu ngưng thần tÄ©nh tâm, dẫn đưá»ng cho luồng năng lượng vô biên không ngừng Ä‘i và o Ä‘an Ä‘iá»n, tiến tá»›i khối Kim Ä‘an kia.
Tuy rằng không có được chỉ thị cá»§a Thần nhưng cÅ©ng không bị Thần cá»± tuyệt, lão tá»™c trưởng băng hải bà tá»™c vô cùng hưng phấn quỳ ở đó, không ngừng tụng niệm nà o là mình vô cùng tÃn ngưỡng thần. nguyện ý dâng cả sinh mạng bản thân cho thần, v.v... khiến Lăng Tiêu chỉ muốn nhảy ra, đá cho lão má»™t phát bay ra xa.
Lúc nà y tá»›i thá»i khấc mấu chốt ngưng kết Kim Ä‘an, toà n bá»™ tinh lá»±c cá»§a Lăng Tiêu Ä‘á»u dùng để dẫn đưá»ng cho năng lượng mà Bạch Tuá»™c Biển Sâu lưu lại, không rảnh để quan tâm tá»›i lão.
Viên Kim Ä‘an trong Ä‘an Ä‘iá»n cà ng ngà y cà ng sáng, cà ng lúc cà ng lá»›n cho đến khi Lăng Tiêu hoà n thà nh dẫn đưá»ng cho toà n bá»™ năng lượng dung nháºp và o trong viên Kim Ä‘an, viên Kim Ä‘an đó đã lá»›n chừng nắm tay trẻ con!
Luyện hóa sức mạnh đoạt được của Bạch Tuộc Biển Sâu không ngỠlại giúp Lăng Tiêu tiến một bước dà i trên Kim đan đại đạo, hơn nữa còn tiến thẳng tới cảnh giới đỉnh cao!
Niá»m vui sướng nà y căn bản không thể dùng lá»i để nói hết được. Kiếp trước, dưới tình huống linh khà vô cùng loãng, phải mất hÆ¡n 50 năm, Lăng Tiêu má»›i bước được và o Kim Ä‘an đại đạo.
Kiếp nà y còn không đến hai năm, từ má»™t ngưá»i bị Thiên Mạch, tu tá»›i đỉnh cao cá»§a Kim Ä‘an đại đạo, quả thá»±c là váºn may lá»›n tá»›i mức nà o, cÆ¡ duyên lá»›n tá»›i mức nà o!
Lăng Tiêu tháºm chà không kìm nổi suy nghÄ©, hay là có tổ tiên sư môn giúp đỡ mình nên má»›i có được cÆ¡ duyên lá»›n như váºy. Chẳng lẽ đây là thiên ý?
Lăng Tiêu không kìm ná»—i thét dà i má»™t tiếng trong trẻo, tá»± nhảy ra khôi Hà m Hà n Äỉnh, tiện thể thu nó và o trong nhẫn. Yêu Huyết Hồng Liên kiếm cÅ©ng bay ra khôi tá» phá»§ cá»§a Lăng Tiêu, bắn thẳng lên trá»i, còn cá»™t sáng lúc nà y rốt cục cÅ©ng biến mất.
Yêu Huyết Hồng Liên kiếm nghênh gió lốc phóng to lên dà i hÆ¡n mưá»i thước, rá»™ng hÆ¡n má»™t thước. Lăng Tiêu nhảy lên thân kiếm, sau đó bùng má»™t tiếng, nổ tung vô số khối đá dưới chân Lăng Tiêu, vụt bay lên vá»›i khà thế vó cùng linh hoạt, sắc bén.
Bầu trá»i bên ngoà i đã đầy sao lấp lánh, khà thế hoà ng giả uy nghiêm trên Yêu Huyết Hồng Liên kiếm khiến tất cả má»i ngưá»i phÃa dưới vô cùng rung động, lại cà ng thêm rung động vì má»™t ngưá»i Ä‘ang đứng trên thân thanh kiếm khổng lồ đó!
Tống Minh Nguyệt vẫn đứng ở đó, ngây ngưá»i nhìn bóng dáng Lăng Tiêu trên bầu trá»i, trong đôi mất bắn ra vò táºn yêu thương:
- Ta biết, chà ng sẽ trở vá», chà ng sẽ không bá» mặc ta!
Lăng Tiêu đạp trên thân kiếm, khẽ nói với đại kiếm dưới chân:
- Yêu Huyết diệt hết, Hồng Liên thu lại, sát khà toà n thân cá»§a ngươi đã được năng lượng tinh thuần tịnh hóa, trở thà nh khà thế hoà ng giả hiên ngang lẫm liệt, cho nên từ hòm nay trở Ä‘i, gá»i ngươi là Thượng Cổ Hoà ng Giả kiếm!
Äại kiếm dưới chân khẽ rung lên, báºt lên má»™t tiếng lanh lảnh, phát ra má»™t luồng sáng trắng dà i bay nhanh giữa trá»i đêm. Chỉ trong tÃch tắc, Lăng Tiêu đã trở lại, lao xuống phÃa Tống Minh Nguyệt. Dưới cái nhìn chăm chú cá»§a những ngưá»i ở dưới đó Ä‘ang trợn mất há hốc mồm nhìn, Lăng Tiêu kéo bà n tay nhá» bé má»m mại cá»§a Tống Minh Nguyệt, đứng lên thân Thượng cổ Hoà ng Giả kiếm!
Sau đó, cả hai đón gió bay lên!
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
07-06-2011, 07:16 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 249: Lòng mang tâm tư
:0 (79)::00 (32):
Tống Minh Nguyệt bị Lăng Tiêu ôm và o trong lòng, ngá»± kiếm phi hà nh, dưá»ng như sao trên bầu trá»i giống như cảnh thần tiên, vá»›i tay có thể hái. Äôi mắt cá»§a Tống Minh Nguyệt cÅ©ng giống như ngôi sao. Chá»›p tắt trên khuôn mặt, si ngốc nhìn nghiêng khuôn mặt Lăng Tiêu. nhếch môi cÅ©ng không nói má»™t câu nà o. Có lẽ thiên ngôn vạn ngữ. tất cả Ä‘á»u từ trong ánh mắt cá»§a nà ng truyá»n tá»›i trong lòng cá»§a Lăng Tiêu.
Ngá»± kiếm bay nhanh, Lăng Tiêu nhẹ giá»ng cưá»i nói: -Cảm giác nà y như thế nà o?
- Tháºt đẹp! Quan trá»ng nhất là ta có thể ở cùng má»™t chá»— vá»›i huynh. Tống Minh Nguyệt má»™t bá»™ áo lông lá»™ng lẫy, đứng ở bên cạnh
Lăng Tiêu tháºt thanh tú giống như thần tiên, khiến ngưá»i khác phải ghen tị!
- Äi, chúng ta Ä‘i tìm gã tá»™c trưởng cá»§a Băng Hải bà tá»™c kia tÃnh sổ Ä‘i!
Lăng Tiêu ôm chiếc eo mảnh khảnh cá»§a Tống Minh Nguyệt, cưá»i nói. Thượng cổ Hoà ng Giả kiếm dưới chân vẽ ra má»™t đưá»ng cong ưu mÄ© trên không trung, cùng vá»›i tiếng kinh hô ngắn ngá»§i cá»§a Tống Minh Nguyệt, giống như sấm chá»›p lao xuống chá»— Băng Hải bà tá»™c sinh sống!
Khi Lăng Tiêu vừa má»›i mang Tống Minh Nguyệt Ä‘i, lão tá»™c trưởng cá»§a Băng Hải bà tá»™c cÅ©ng ngÆ¡ ngác tại chá»—. Lão tháºm chà cÅ©ng không có dÅ©ng khà nghi vấn Lăng Tiêu! Bởi vì bất kể là trên ngưá»i cá»§a Lăng Tiêu, hay là thanh bảo kiếm Ä‘á»u tản ra uy nghiêm vô táºn, cÅ©ng lá»™ ra khà tức vô cùng tôn quý. Loại khà tức nà y khiến cho tá»™c trưởng cá»§a Băng Hải bà tá»™c cảm giác hét sức quen thuá»™c, nhưng lại cảm giác đó không phải là khà tức cá»§a đại thần Bạch Tuá»™c Biển Sâu.
Cho nên đến bây giá», lão cÅ©ng không rõ: Thần vÄ© đại cuối cùng là thà nh công, hay là thất bại.
Nhưng lão kiên quyết cho rằng, Thần không có khả năng thất bại! Nhất định là Thần dung hợp tất cả trà nhá»› và o thiếu niên nhân loại kia, rồi sau đó lấy được thân thể cá»§a nhân loại kia, nhất thá»i hưng phấn má»›i có thể là m như váºy!
Không thể không nói, khi tÃn ngưỡng tăng lên tá»›i má»™t mức độ nhất định, căn bản không cần ngưá»i khác thuyết phục hắn là m gì mà chÃnh hắn sẽ tìm má»i cách cho tÃn ngưỡng cá»§a mình, dùng để thuyết phục chÃnh mình.
Bởi váºy, lão không có can đảm để nhảy lên không trung, Ä‘uổi theo phÃa sau Thần, vá»›i lão mà nói, đó là chuyện bất kÃnh lá»›n nhất!
Lúc nà y, nhìn thấy Lăng Tiêu mang theo Tống Minh Nguyệt quay lại đây, tá»™c trưởng cá»§a Băng Hải bà tá»™c rốt cục cÅ©ng kìm không nổi trong lòng kÃch động, cao giá»ng hô:
- Thần vÄ© đại! Ngưá»i hầu cá»§a ngà i, tá»™c trưởng Băng Hải bà tá»™c à Phong, xin dâng lên ngà i tắm lòng trung thà nh nhất!
à Phong quỳ rạp xuống trên mặt đất, phÃa sau là và i trăm tên tá»™c nhân cá»§a Băng Hải bà tá»™c. Trong mất toà n bá»™ bá»n há» Ä‘á»u mang theo vẻ thà nh kÃnh vô táºn, nhìn hai ngưá»i Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt rÆ¡i xuống từ không trung.
Trương Äại Niên hÆ¡i hÆ¡i mấp máy miệng, thầm nghÄ© cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Chuyện nà y cÅ©ng quá Ä‘iên cuồng rồi? Là m sao lại tốt đẹp thế, gã Lăng Tiêu nà y không ngá» lại biến thà nh Thần cá»§a Băng Hải bà tá»™c?
Lãnh VÅ© thì ngẩng đầu, nhìn hai ngưá»i Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt giống như thần tiên, sau đó nhá» giá»ng khẽ nói:
- Bá»n há» khiến cho ngưá»i ta rất hâm má»™!
A Khổ bÄ©u môi, nhá» giá»ng nói: -Lãnh VÅ©, ngươi vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i rồi!
Tống Minh Nguyệt hung hăng trừng mắt nhìn à Phong và i cái. Tuy rằng Lăng Tiêu không nói rõ, nhưng Tống Minh Nguyệt vẫn có thể cảm giác được mấy ngà y nay Lăng Tiêu ở nÆ¡i đó, nhất định đã trải qua chuyện tương đối nguy hiểm. Tuy rằng hiện tại thoạt nhìn hắn không có chuyện gì, ngược lại còn hùng mạnh hÆ¡n so vá»›i trước kia, nhưng đối vá»›i kẻ cầm đầu tạo thà nh tất cả những chuyện nà y, tá»™c trưởng Băng Hải bà tá»™c à Phong, Tống Minh Nguyệt lại không có má»™t chút nà o ý muốn cảm kÃch.
à Phong? Tên quá cổ quái! Lăng Tiêu thầm nghĩ trong lòng, thản nhiên nhìn à Phong nói:
-Ngươi khẳng định, ta là Thần của các ngươi sao?
Thần thái cá»§a à Phong cà ng kÃnh cẩn hÆ¡n, quỳ tại chá»— nhưng cÅ©ng không dám ngẩng đầu lên:
- Ở trong lòng à Phong, Thần là vạn năng!
Äối mặt vá»›i câu trả lá»i máºp má» cá»§a lão tá»™c trưởng tuổi già sức yếu à Phong, nét cưá»i trên mặt Lăng Tiêu cà ng rõ rà ng hÆ¡n, thản nhiên nhìn lướt qua những nhóm mạo hiểm ở bên kia, trong lòng thầm nghÄ©: Quả nhiên là lão già thà nh tinh, tá»™c trưởng cá»§a Băng Hải bà tá»™c nà y cÅ©ng không giống vẻ bên ngoà i quá già và yếu nhược như váºy nên trả lá»i như thế. Giả sá» Lăng Tiêu đã bị Bạch Tuá»™c Biển Sâu chiếm cứ thân thể thì chắc chắn sẽ hết sức hà i lòng vá»›i câu trả lá»i cá»§a lão. Thần không cần tÃn đồ có quá nhiá»u tư tưởng, chỉ cần tÃn ngưỡng mình là được. Nếu như Lăng Tiêu không bị Bạch Tuá»™c Biển Sâu chiếm cứ thân thể, như váºy thần cá»§a Băng Hải bà tá»™c, Bạch Tuá»™c Biển Sâu hiển nhiên đã chết ở trong tay Lăng Tiêu!
TÃn ngưỡng đã nhiá»u năm, má»™t khi tan vỡ thì sẽ đả kÃch đối vá»›i Băng Hải bà tá»™c, có lẽ sẽ có tÃnh chất huy diệt. Các tá»™c nhân căn bản là không có biện pháp nà o tiếp nháºn sá»± tháºt, đại thần mà bá»n há» luôn tÃn ngưỡng, nay bị má»™t gã nhân loại xóa hết thảy.
Cho nên, à Phong trả lá»i mÆ¡ hồ. Cho dù là lão nháºn định được thân pháºn cá»§a Lăng Tiêu, thì ngươi vẫn phải là nhân loại như cÅ©, như váºy, ngươi cÅ©ng sẽ có thêm những ngưá»i hầu trung thà nh như đám chúng ta!
Là m chá»§ nhân, không có lý do gì tiếp tục muốn đám ngưá»i hầu ở lại chá»— nà y chứ?
Cặp mắt trà n ngáºp vẻ lão luyện cá»§a à Phong dÄ© nhiên đã chú ý đến. những thá»±c váºt mà u lục ở chung quanh Ä‘ang từ từ héo rÅ© ... Lăng Tiêu nhìn à Phong Ä‘ang quỳ gối trước mặt mình, phóng thÃch ra tinh thần lá»±c đã dung hợp vá»›i lá»±c lượng căn nguyên tinh thuần cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu.
Äầu tiên à Phong quả nhiên là cả kinh, liá»n sau đó trên mặt hiện lên vẻ mừng như Ä‘iên.
Lão biết, thần cá»§a mình vẫn còn tồn tại! Thần quả nhiên là vạn năng! Hà nh động cá»§a Thần thì ngưá»i khác không thể phá»ng Ä‘oán! Lão rất quen thuá»™c tinh thần lá»±c dao động nà y! Ở trong cuá»™c sống dà i dằng dặc cá»§a mình, luồng tinh thần lá»±c nà y vẫn không ngừng giao lưu vá»›i lão! à Phong đạt được thá»±c lá»±c Kiếm Hoà ng báºc bốn, vá» phương diện cảm giác thì lão đã tá»›i cấp báºc tông sư! Lão tin rằng phán Ä‘oán cá»§a mình căn bản không sai!
Tuy rằng lão không biết vì sao bây giá» không còn loại cảm giác lạnh lẽo khi đối mặt vá»›i Bạch Tuá»™c Biển Sâu đại thần, nhưng trong lòng à Phong lại cà ng thêm vui mừng hÆ¡n. Äiá»u nà y cho thấy khi thần chiếm cứ thân thể cá»§a nhân loại nà y thì bắt đầu cà ng trở nên có nhân tÃnh hÆ¡n!
Nói đến căn nguyên, à Phong là băng hải bà tá»™c, cÅ©ng giống như là nhân loại! Lão đương nhiên hy vá»ng thần cao cao tại thượng có thể tiếp xúc nhiá»u hÆ¡n vá»›i những tÃn đồ thà nh kÃnh! Äó chÃnh là chuyện may mắn!
Lăng Tiêu cảm thấy trong lúc mình vô ý ám chỉ quả nhiên thu được hiệu quả lạ thưá»ng, liá»n thản nhiên cưá»i nói:
-Các ngươi có thể bằng lòng đi theo ta hay không, trở lại lãnh địa của nhân loại!
à Phong quả nhiên kÃch động vô cùng, trong âm thanh già nua mang theo vẻ nghẹn ngà o:
-Thần vÄ© đại, chúng ta chỠđợi ngà y nà y đã tháºt lâu lắm rồi! Dưới sá»± dẫn đất cá»§a Thần, chúng ta bằng lòng quay vá» lãnh thổ cá»§a nhân loại!
Tống Minh Nguyệt có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn Lăng Tiêu Ä‘ang đội lốt Thần, thầm nói trong lòng: Hắn cÅ©ng dám lừa dối váºy sao? Dưá»ng như thá»±c lá»±c kém nhất cá»§a Băng Hải bà tá»™c cÅ©ng hùng mạnh hÆ¡n so vá»›i Ma Kiếm Sư đỉnh trên đại lục. Tuy rằng há» chỉ có và i trăm ngưá»i, nhưng thá»±c lá»±c tổng hợp lại, tháºm chà có thể không kém gia tá»™c cá»§a mình. Tuy nói gia tá»™c Tống gia ở trong hải vá»±c cÅ©ng có ngưá»i tiến và o Thánh Vá»±c, chẳng qua toà n bá»™ các môn phái thế gia ẩn thế Ä‘á»u biết, phà m là võ giả tiến nháºp cảnh giá»›i Thánh Vá»±c thì không còn gặp nữa. Cho nên ngay cả Thánh Vá»±c tháºt sá»± có tồn tại hay không, rất nhiá»u các thế gia ẩn thế Ä‘á»u ôm thái độ hoà i nghi. HÆ¡n nữa, đây cÅ©ng chÃnh là vấn đỠđã tranh luáºn vô số năm!
Có rất nhiá»u ngưá»i tin rằng Thánh Vá»±c có tồn tại, tá»· như Thượng Quan VÅ© Äồng, xem như má»™t đệ tá» cá»§a môn phái ẩn thế. Sư môn cá»§a Thượng Quan VÅ© Äồng đã từng xuất hiện má»™t cưá»ng giả Kiếm Thánh, sau khi tiến và o Thánh cấp không được và i ngà y, liá»n biến mất không thấy!
Cho nên Thượng Quan VÅ© Äồng tin chắc rằng có Thánh Vá»±c tồn tại, đồng thá»i nà ng cÅ©ng ảo tưởng có má»™t ngà y cưá»ng giả Thánh cấp kia cá»§a sư môn còn có thể trở vá» má»™t lần nữa! Chuyện nà y cÅ©ng chÃnh là tâm tư cá»§a má»i ngưá»i trong sư môn Thượng Quan VÅ© Äồng. Bởi váºy, Thượng Quan VÅ© Äồng kiên trì cho rằng sư môn Lãnh Ngưng Cung cá»§a mình tuy rằng là nhị lưu nhưng cÅ©ng có Kiếm Thánh tồn tại!
-Tốt lắm, từ nay vá» sau, các ngươi là bá»™ hạ cá»§a ta. Trông vẻ muốn nói cái gì đó cá»§a à Phong, Lăng Tiêu nói: - Hiện tại nhân loại không có tÃn ngưỡng.
à Phong láºp tức ngáºm miệng lại, hiểu rõ ý tứ cá»§a Lăng Tiêu, muốn tÃn ngưỡng, thì bà máºt tÃn ngưỡng. Nếu như đến lãnh thổ cá»§a nhân loại mà mở miệng nói "Thần vÄ© đại" thi chắc chắn sẽ mang đến cho thần phiá»n toái rất lá»›n!
-à Phong hiểu rồi!
Lúc nà y, bá»™ dạng tuổi già sức yếu cá»§a tá»™c trưởng Băng Hải bà tá»™c mất hết, đứng dáºy, tinh quang trong đôi mắt bắn ra bốn phÃa, đảo qua đám mạo hiểm Trương Äại Niên kia, má»›i cất tiếng nói:
-Chá»§ nhân, những ngưá»i nà y phải xá» trà như thế nà o!
Phản ứng cá»§a Trương Äại Niên ở bên kia cá»±c nhanh, đứng lên Ä‘i tá»›i, quay vá» phÃa Lăng Tiêu khom mình thi lá»… nói: - Xin chá»§ nhân thu nháºn chúng ta Ä‘i!
Những kẻ mạo hiểm ở phÃa sau cÅ©ng đã sá»›m bị Lăng Tiêu là m cho rung động. Trước đó, bá»n hỠđã từng táºn mất trông thấy sá»± hùng mạnh cá»§a Lăng Tiêu, không ngá» tá»›i chá»— nà y hắn lại còn có thể trở thà nh Thần, mà lại là Thần cá»§a Băng Hải bà tá»™c hùng mạnh, rất khó tin! Äi theo ngưá»i như váºy, khẳng định sẽ tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i việc trước đây bá»n há» liá»u mạng tại nÆ¡i lạnh khá»§ng khiếp nà y!
Lăng Tiêu nhìn thoáng qua những ngưá»i nà y, sau đó nhẹ giá»ng nói: -Má»™t khi đã như váºy, ta đây liá»n thu nháºn các ngươi, chỉ mong sau nà y các ngươi không hối háºn vì lá»±a chá»n cá»§a mình! Cho nên, hiện tại các ngươi đổi ý còn kịp, ta sẽ không là m khó dá»… các ngươi.
Trương Äại Niên do dá»± má»™t chút, khẽ cắn môi, má»™t lòng nói: -Không thay đổi! Ta quyết định rồi, tuy rằng ta vẫn luôn ná»— lá»±c vì cuá»™c sống tá»± do, nhưng trên thá»±c tế, cái gá»i là tá»± do chỉ là cách nói tá»± lừa mình mà thôi! Tá»±a như gặp ngưá»i cá»§a gia tá»™c Tá» Kinh Hoa quyá»n thế ở phương bắc, ta liá»n không thể không thà nh tháºt xuất ra má»™t ná»a váºt tư kÃnh dâng cho bá»n há». Nếu ta có được thá»±c lá»±c hùng mạnh, hay là bối cảnh kinh ngưá»i, tin rằng cho dù bá»n chúng có và i cái lá gan, cÅ©ng không dám là m như váºy! Bởi váºy, ta khẩn cầu chá»§ nhân thu nháºn chúng ta, chúng ta bằng lòng Ä‘i theo hầu hạ ngưá»i suốt Ä‘á»i!
Lăng Tiêu cÅ©ng mỉm cưá»i, nói:
-Ta chÃnh là con cháu cá»§a Lăng gia! Ngươi không phải cho rằng thá»±c lá»±c Lăng gia rất yếu sao?
-Thuộc hạ đáng chết!
Trương Äại Niên nghe xong đầu tiên là sá»ng sốt, láºp tức nói vá»›i vè mặt tôn kÃnh, sau đó trên mặt từ từ chuyển biến thà nh kinh ngạc, kinh hô:
-Ngà i, không ngá» ngà i chÃnh là vị Hầu gia trẻ tuổi nhất ở Äế quốc Lam Nguyệt?
Lăng Tiêu không thừa nháºn cÅ©ng như không có phá»§ nháºn mà quay đầu vá» phÃa à Phong nói: -Ta muốn thấy toà n bá»™ số tằm mà các ngươi nuôi.
-Tuân mệnh. à Phong trả lá»i.
Äối vá»›i bất cứ mệnh lệnh nà o cá»§a Lăng Tiêu, à Phong Ä‘á»u chấp hà nh vô Ä‘iá»u kiện, căn bản không có nghi vấn và phản đối gì. Nhưng như thế má»›i khiến trong lòng Lăng Tiêu có và i phần nghi hoặc. chẳng qua cÅ©ng không cần, tìm má»™t chút thá»i gian, Ä‘iá»u tra rõ mục Ä‘Ãch chân chÃnh cá»§a à Phong. Nếu như lão tháºt sá»± gây bất lợi cho mình thi mình không chút do dá»± trừ bá» chá»§ng tá»™c có thá»±c lá»±c hùng mạnh nà y.
Dù sao, nếu như không thể xem như trợ thá»§, những ngưá»i Băng Hải bà tá»™c nà y hoà n toà n có thể là má»™t đám ngưá»i có thể gây tai há»a ngầm nguy hiểm to lá»›n.
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
07-06-2011, 07:18 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 250: Băng Tinh Thiên Tằm
:0 (56)::00 (9):
à Phong dẫn theo Lăng Tiêu, vượt qua chá»— tiểu sÆ¡n đã bị tà n phá. Ä‘i tá»›i phÃa sau núi. So vá»›i phÃa trước, ở đây hoà n toà n là má»™t thế giá»›i khác, ở bên nà y quanh năm như mùa xuân, có chim hót lÃu lo, mặt sau lại là vạn năm hà n băng mãi mãi không đổi! HÆ¡n nữa những hà n băng nà y còn hình thà nh đủ kiểu hình dạng, động váºt, thá»±c váºt muôn hỉnh muôn vẻ, dưới ánh sao trá»i, chợt hiện lên hà o quang rất có linh tÃnh.
Äến nÆ¡i nà y là có má»™t động thiên khác, hÆ¡n nữa, có lẽ cảnh váºt trước mắt má»›i phù hợp vá»›i tên cá»§a vùng địa cá»±c băng hải! Äịa phương ở phÃa sau kia không giống hiện tháºt lắm!
- Tộc trưởng à Phong có thể nói cho ta biết, rốt cuộc là ông muốn cái gì nà o?
Hai ngưá»i má»™t trước má»™t sau Ä‘i tá»›i, Lăng Tiêu ở phÃa sau thản nhiên há»i:
-Ta tin rằng vá»›i cÆ¡ trà cá»§a tá»™c trưởng à Phong, từ lúc ta xuất hiện. ông cÅ©ng đã biết kết quả cá»§a sá»± tình. Vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Băng Hải bà tá»™c, muốn giết ta đại khái là không có khả năng, nhưng muốn chiếm cứ má»™t phần nhá» trên lãnh thổ nhân loại thì đó là chuyện dá»… dà ng, vì sao ông chá»n Ä‘i theo ta chứ?
Thân hình già nua cá»§a à Phong thoáng dừng lại, nhưng cÅ©ng không quay lại đầu, mà là tiếp tục tiến vá» phÃa trước, vừa Ä‘i vừa nói:
- Băng Hải bà tá»™c đã tÃn ngưỡng đại thần Bạch Tuá»™c Biển Sâu hÆ¡n vạn năm, cho nên ta dẫn theo đám tá»™c nhân cá»§a ta là muốn duy trì phần tÃn ngưỡng nà y. Má»™t khi tÃn ngưỡng bị mất thi ý nghÄ©a cá»§a việc chúng ta tồn tại cÅ©ng không còn. Mà trên ngưá»i cá»§a ngươi, có lá»±c lượng căn nguyên cá»§a đại thần Bạch Tuá»™c Biển Sâu, bởi váºy sẽ rất khó Ä‘oán rốt cuá»™c là ai đồng hóa ai. Cho nên ta tình nguyện lá»±a chá»n tiếp tục tÃn ngưỡng ngà i, bởi vì ngà i cÅ©ng muốn chúng ta... Là m thá»§ hạ, không phải sao?
Lăng Tiêu nhìn bóng lưng à Phong tháºt sâu, thản nhiên nói: -Là m sao ta có thể cam Ä‘oan ông nói Ä‘á»u là sá»± tháºt chứ? HÆ¡n nữa. ông vẫn chưa trả lá»i ta vấn đỠkia. Tiá»m lá»±c cá»§a Băng Hải bà tá»™c vô cùng kinh ngưá»i, nếu như há» muốn Ä‘i và o lãnh địa cá»§a nhân loại, chỉ sợ bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể. Vì sao qua nhiá»u năm như váºy, các ngươi Ä‘á»u cam tâm tình nguyện lưu ở chá»— như thế nà y?
Thân thể à Phong cháºm rãi dừng lại, sau đó quay ngưá»i nhìn Lăng Tiêu, nhẹ giá»ng nói:
-Chẳng lẽ chủ nhân không cảm thấy cái tên à Phong nà y vô cùng cổ quái sao?
Lăng Tiêu khẽ gáºt đầu:
-Thực sự rất cổ quái, có chút không giống tên nhân loại lắm.
-Hơn nữa diện mạo của chúng ta cũng khác nhau quá lớn so với nhân loại, đúng không?
à Phong thản nhiên cưá»i, ánh mắt già nua lá»™ ra và i phần chua xót. nói:
-Lại nói, đây là má»™t Ä‘oạn lịch sá» không được vinh dá»± lắm. Ở thá»i kì thượng cổ, các chá»§ng tá»™c Ä‘á»u cùng cư ngụ trên má»™t mảnh đại lục. Khi đó, chúng ta cùng vá»›i các chá»§ng tá»™c trong đó còn trao đổi vá»›i nhau rất nhiá»u. Trên thá»±c tế, tổ tiên cá»§a chúng ta là kết quả sau khi thông hôn giữa Long tá»™c và Tinh Linh Tá»™c.
Lăng Tiêu cÅ©ng không nói gì nhìn thoáng qua à Phong, thầm nghÄ© chuyện nà y Ä‘Ãch xác cÅ©ng không phải là chuyện vinh dá»± cho lắm. Bởi vi thông hôn giữa những chá»§ng tá»™c bất đồng, nhất là loại chá»§ng tá»™c cao ngạo như Long tá»™c và Tinh Linh Tá»™c. Äối vá»›i song phương mà nói, đây cÅ©ng là má»™t sá»± sỉ nhục không thể chấp nháºn! Chuyện nà y cÅ©ng không phải là bà máºt gì, trong rất nhiá»u bá»™ sách, cÅ©ng có ghi lại vá» các chá»§ng tá»™c ở thá»i đại thượng cổ, trong đó có đầy đủ má»™t số chuyện xưa truyá»n kỳ, nhưng chuyện xưa ghi lại cÅ©ng Ä‘á»u có nguồn gốc nhất định. Cho nên, Lăng Tiêu không tÃnh là quá hiểu biết đối vá»›i những chuyện nà y.
Khóe miệng à Phong khẽ co giáºt, sau đó đưa tay vén nắm tóc trên vai cá»§a mình lên, là m lá»™ ra má»™t đôi tai có đôi nhá»n, đồng thá»i, gầm nhẹ má»™t tiếng. Trên là n da hở ở bên ngoà i thân thể cá»§a à Phong, không ngá» lấy mắt thưá»ng có thể thấy được số lượng lá»›n vảy mà u Ä‘en sinh ra vá»›i tốc độ nhanh chóng, bao trùm toà n bá»™ thân thể cá»§a lão. Khuôn mặt già nua cá»§a à Phong cÅ©ng vì váºy mà trở nên dữ tợn đáng sợ hÆ¡n.
Sau đó, những chiếc vảy nà y lại giống như thá»§y triá»u biến mất, vẻ mặt à Phong cÅ©ng theo đó binh tÄ©nh trở lại, trên mặt lá»™ ra nụ cưá»i tá»± giá»…u cợt, nói:
-Hiện tại ngươi biết vì sao ngưá»i cá»§a Băng Hải bà tá»™c đặc biệt cần tÃn ngưỡng không? Chúng ta là má»™t đám ngưá»i không có lòng trung thà nh! Tháºm chÃ, ta không rõ lắm chúng ta rốt cuá»™c có được tÃnh là ngưá»i không. Có đôi khi, ta cảm giác có chút là lạ, ta nghÄ© chúng ta nên gá»i là thú nhân thì có lẽ thÃch hợp hÆ¡n má»™t chút Ä‘i? Long tá»™c coi chúng ta là rác rưởi. Tinh Linh Tá»™c lại cảm nháºn chúng ta là sá»± sỉ nhục, là m bẩn huyết thống tinh thuần cá»§a Tinh Linh Tá»™c, cho nên ở thá»i kì thượng cổ xa xưa, chúng ta cÅ©ng đã bị Ä‘uổi tá»›i mảnh đất nà y. Nhiá»u thế hệ trước cÅ©ng sinh hoạt tại nÆ¡i có Ä‘iá»u kiện gian khổ như chá»— nà y, chúng ta tháºm chà đã quen rồi!
-ChÃnh là Bạch Tuá»™c Biển Sâu cải biến nháºn thức cá»§a các ngươi?
Lăng Tiêu đột nhiên há»i, hắn dưá»ng như có chút hiểu được, hà m nghÄ©a cá»§a việc à Phong thà nh kÃnh tÃn ngưỡng đối vá»›i Bạch Tuá»™c Biển Sâu. Äúng váºy, Ä‘iá»u mà Băng Hải bà tá»™c cần chỉ là má»™t tÃn ngưỡng hùng mạnh mà thôi! Mà cÅ©ng không quan tâm tÃn ngưỡng cá»§a ai!
Nói cách khác, bất kể là Bạch Tuá»™c Biển Sâu, hay là Lăng Tiêu. chỉ cần có lý do khiến ngưá»i cá»§a Băng Hải bà tá»™c tÃn ngưỡng, bá»n há» cÅ©ng không chút do dá»± tÃn ngưỡng!
-Ngưá»i cá»§a Băng Hải bà tá»™c, trá»i sinh ra có được thá»±c lá»±c rất mạnh. nhưng ngươi cÅ©ng thấy, ta đã trải qua sinh mệnh lâu dà i, thế nhưng thá»±c lá»±c cá»§a ta, dá»±a theo cấp báºc phân chia thá»±c lá»±c cá»§a nhân loại. cÅ©ng chẳng qua chỉ là Kiếm Hoà ng trung cấp mà thôi. Váºy mà ta đã là má»™t kẻ có thá»±c lá»±c hùng mạnh nhất Băng Hải bà tá»™c! Cho nên. Băng Hải bà tá»™c nhìn thi có vẻ hùng mạnh, nhưng trên thá»±c tế có rà o cản trà mạng, đó chÃnh là chúng ta không có cách nà o trở nên hùng mạnh hÆ¡n! Vạn năm trước, Long tá»™c và Tinh Linh Tá»™c Ä‘á»u đã cảnh cáo chúng ta, không nên xuất hiện ở trên lãnh địa cá»§a nhân loại, bởi vì sẽ đã đánh mất thể diện cá»§a bá»n há»!
Lăng Tiêu chú ý tá»›i vẻ mặt à Phong khi nói đến những lá»i nà y. trong mắt rốt cục cÅ©ng hiện lên má»™t chút oán độc, hiển nhiên hắn rất để ý Ä‘iá»u nà y!
à Phong nói tiếp:
-Thá»i gian đã qua vạn năm, thá»i đại thượng cổ cÅ©ng đã sá»›m kết thúc, sá»± huy hoà ng cá»§a Long tá»™c và Tinh Linh Tá»™c đã mai má»™t trong bụi bặm lịch sá». Cho nên, hiện tại cho dù chúng ta xuất hiện ở trên lãnh thổ cá»§a nhân loại, ta tin rằng cÅ©ng sẽ không có ai nháºn ra lai lịch cá»§a chúng ta, cà ng không nói tá»›i kè đã bị chôn vùi!
-Bạch Tuộc Biển Sâu đến tột cùng là ma thú có thực lực như thế nà o?
Lăng Tiêu thản nhiên há»i, cÅ©ng giống như tuyên bố vá»›i à Phong. Bạch Tuá»™c Biển Sâu đã chết.
Biểu cảm trên mặt à Phong thoáng cứng Ä‘á», sau đó nói: -Thần... Pháp lá»±c cá»§a ngà i cá»±c kỳ hùng mạnh. Tháºm chÃ, Long tá»™c và Tinh Linh Tá»™c xuất sắc nhất trong việc váºn dụng lá»±c lượng nguyên tố, ở phương diện nà y, cÅ©ng chưa chắc mạnh hÆ¡n so vá»›i đại thần Bạch Tuá»™c Biển Sâu. Ta cho rằng năng lá»±c cá»§a Thần đã hoà n toà n vượt qua phạm trù Ma thú cấp chÃn. Ta tin rằng nếu như thần có được bản thể thì ngươi không phải là đối thá»§ cá»§a ngưá»i.
Lăng Tiêu mỉm cưá»i:
-Kết quả là nó đã chết, còn ta thì sống, hơn nữa, ta chiếm được phần lớn lực lượng của nó!
-Cho nên, ngưá»i cá»§a Băng Hải bà tá»™c chá»n tÃn ngưỡng ngà i. à Phong mỉm cưá»i, nói:
-HÆ¡n nữa, ngưá»i cá»§a Băng Hải bà tá»™c tuy rằng không được kế thừa việc không chế nguyên tố cá»§a Long tá»™c và Tinh Linh Tá»™c, nhưng há» kế thừa cảm giác hùng mạnh, à Phong tin rằng ngà i là ngưá»i bất phà m!
Lăng Tiêu lắc đầu, không nói gì nữa. Cảm giác nà y khẳng định là tồn tại nhưng lá»i à Phong nói có tháºt hay không cÅ©ng không còn trá»ng yếu rồi. Ãt nhất, Lăng Tiêu hiểu ngưá»i cá»§a Băng Hải bà tá»™c muốn cái gì, bá»n há» hy vá»ng có được cái gì!
Toà n bá»™ ngưá»i cá»§a Băng Hải bà tá»™c hy vá»ng nhất chÃnh là có được sá»± thừa nháºn và tán thà nh cá»§a má»i ngưá»i! Mặc kệ là đưa bá»n há» trở vá» nhân loại cÅ©ng được, hay là trở thà nh má»™t dị tá»™c cÅ©ng tốt, nhưng Ãt ra nhân loại có thể chấp nháºn há»!
Cho nên, à Phong hy vá»ng Ä‘i theo sau lưng đại thần Bạch Tuá»™c Biển Sâu, quét ngang nhân loại, đến lúc đó, là m cho Băng Hải bà tá»™c trở thà nh chá»§ng tá»™c tồn tại tháºm chà cao hÆ¡n nhân loại, mà vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không là má»™t thứ mất mặt nữa rồi.
Có chút đánh giá mình quá cao.
Äây là đánh giá cá»§a Lăng Tiêu đối vá»›i tá»™c trưởng à Phong cá»§a Băng Hải bà tá»™c sau khi Lăng Tiêu nghÄ© thông suốt cả câu chuyện. Chẳng qua không thể không thừa nháºn, nếu như Bạch Tuá»™c Biển Sâu tháºt sá»± thà nh công, tà n sát bừa bãi trong lãnh địa nhân loại, chỉ sợ tháºt sá»± chỉ khi Thánh Vá»±c mở ra, sau đó ngưá»i trong đó tá»›i má»›i đối phó nổi nó. Vá»›i lá»±c lượng trong thế giá»›i nhân loại, cho dù bao gồm những thế gia môn phái ẩn thế cÅ©ng chưa chắc là đối thá»§ cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu!
Lăng Tiêu khẽ thở dà i nhẹ nhõm má»™t hÆ¡i, mặc kệ nói như thế nà o. hy vá»ng cá»§a ngưá»i Băng Hải bà tá»™c vẫn là rất đơn thuần. So sánh vá»›i những thế gia ẩn thế vẫn ham muốn những thứ mình có như công pháp, luyện Ä‘an thuáºt cùng vá»›i bối cảnh thân thế cá»§a mà nói, ngưá»i cá»§a Băng Hải bà tá»™c có chút đơn thuần đáng yêu hÆ¡n. Bá»n há» có lá»±c lượng rất lá»›n mạnh, váºy mà tháºm chà há» còn không có dÅ©ng khà tá»± mình tiến và o lãnh địa cá»§a nhân loại chiếm cứ má»™t mảnh nhá» bé nà o. nói lên loại tÃnh cách tá»± tá»± ti nà y, xem ra đã sá»›m ăn sâu và o trong máu nhiá»u thế hệ cá»§a ngưá»i Băng Hải bà tá»™c rồi.
-NÆ¡i nà y chÃnh là chá»— nuôi tằm cá»§a chúng ta! Äại khái mưá»i năm trước, chÃnh phụ thân cá»§a gã mạo hiểm kia đổi lấy từ trong tay chúng ta má»™t tấm tà m ti võng (lưới tÆ¡ tằm). Trên thá»±c tế, đối vá»›i chúng ta mà nói, tấm lưới chất lượng kém đó là má»™t bá»™ phế phẩm.
Trên mặt à Phong mang theo má»™t chút kiêu ngạo, nói: -Ngưá»i cá»§a Băng Hải bà tá»™c còn có thêm năng khiếu vá» phương diện nà y!
Lăng Tiêu nhìn theo ngón tay cá»§a à Phong, thấy bên trong má»™t băng động vô cùng to lá»›n, có vô số con tằm trong suốt, toà n thân tản ra hà o quang mà u xanh Ä‘áºm! Chúng cÅ©ng không lá»›n, chỉ to bằng ngón tay, nhưng có ngà n vạn con băng tằm Ä‘ang bám và o ở bên trong băng động, giống như những ngói sao đầy trên bầu trá»i, lấp lánh phát sáng, cá»±c kỳ xinh đẹp!
Chẳng qua, những thứ đó cÅ©ng không phải Băng Tinh Thiên Tằm. Lăng Tiêu hÆ¡i hÆ¡i nhÃu mà y, sau đó há»i:
-Những thứ nà y là băng tằm tốt nhất sao?
à Phong lắc đầu nói:
- Äâu có! Phải là vua và hoà ng háºu cá»§a chúng nó má»›i chân chÃnh là tốt nhất.
Lão dẫn Lăng Tiêu đi sâu và o bên trong băng động.
Những băng tằm bên cạnh nà y nếu như không nhìn kỹ thì thấy nó giống như chạm khắc bằng băng vẫn không nhúc nhÃch ở nÆ¡i đó. Lăng Tiêu đột nhiên há»i:
-Nếu như những con váºt nhá» nà y tá»›i lãnh thổ cá»§a nhân loại, nhiệt độ không khà ấm áp má»™t chút thì không có cách nà o nuôi dưỡng sao?
à Phong mỉm cưá»i:
-Chá»§ nhân có Ä‘iá»u không biết, Băng Hải bà tá»™c còn có má»™t bản lÄ©nh, chÃnh là tạo ra sá»± lạnh giá!
-Thá»±c lá»±c nà y cá»§a các ngươi có quan hệ vá»›i những băng tằm nà y à ? Lăng Tiêu thản nhiên há»i.
Thân mình à Phong cứng Ä‘á», trầm mặc má»™t lát, má»›i trả lá»i: -Äúng váºy, chá»§ nhân cá»§a ta.
Lăng Tiêu nghe xong, trên mặt lá»™ ra má»™t chút tươi cưá»i hà i lòng. Hắn tin rằng mình hiểu biết tác dụng cá»§a băng tằm còn sâu hÆ¡n má»™t Ãt so vá»›i ngưá»i cá»§a Băng Hải bà tá»™c, cho nên hắn há»i à Phong má»™t câu như váºy, chẳng qua là muốn xem độ trung thà nh cá»§a lão thôi.
-Chá»§ nhân, băng tằm vương và vương háºu ở chá»— nà y.
à Phong lấy tay chỉ và o má»™t chá»— sâu trong băng động, trên má»™t cái băng trụ tháºt lá»›n, có hai con băng tằm mà u xanh Ä‘áºm, to cỡ bằng bà n tay.
Äây má»›i là Băng Tinh Thiên Tằm! Lăng Tiêu lá»™ ra vẻ tươi cưá»i.
theo thống kê của bạn langbat1 thì các chương file ảnh bao gồm:
Chuong:198->281
Chuong:290b, 296->303
Chuong:310b->311, 320, 322->325, 343->344, 346->354
Chuong:356->357, 364,366a,381,404->405,632->634
ko biết có thiếu chương nà o ko nữa nếu có xin các bác bổ xung thêm
Ta nháºn đến 281. Còn lại nhá» anh em giúp cho:0 (15):
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , ëîøàäè , kiem tu 4vn , kiem tu lang van , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 18 , ngao kien lang van 199 , ngạo kiếm lăng vân , ngạo kiến lăng vân , òåëåôîíû , www.ngau kiem lang van , ÷àñîâîé