Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta Tác giả :Lý Hưng Vũ -----oo0oo-----
Chương 46: 400 vạn một đời người, không mắc!
Dịch: hanumanqn
Nguồn: TTV
Trương Tĩnh Như vẻ mặt lạnh lùng đi lên lầu hai, đây là quản lý quán bar phân phó, nàng biết muốn kiếm nhiều tiền ở đây, nhất định phải nghe lời người kia nói. Nàng đã quen thuộc nơi này, đối những tên tai to mặt lớn hoặc là nhã nhặn cầm thú này đều đã thấy quen không có gì kỳ quái, hiện tại duy nhất nàng cần phải làm là kiếm càng nhiều tiền, bởi vì cần tiền cứu mạng, cứu mạng phụ thân nàng!
Tới trước mặt người nọ, Trương Tĩnh Như lạnh lùng đứng đó, không một chút bộ dạng là nữ tiếp rượu, càng là giống lãnh đạo thị sát hơn. Tuy rằng nàng bị cuộc sống bắt buộc phải lưu lạc đến bước như thế, nhưng vậy cũng không tỏ vẻ nàng nguyện ý khuất phục một thứ gì đó, đối phó đám sắc lang này, không hoà nhã với bọn họ chính là phương pháp tốt nhất.
" Lấy rượu tốt nhất mắc nhất ra đây!" Lưu Tinh cúi đầu ăn, nhưng nhất cử nhất động của Trương Tĩnh Như đều không tránh được con mắt hắn. Đối với đối phương không có nhận ra mình, Lưu Tinh cũng không kinh ngạc cho lắm, hơn nữa hắn ăn cúi đầu, lại ở một góc hôn ám của quán bar, chuyện này không tính cái gì. Về phương diện khác, có lẽ chính mình trong lòng đối phương, cũng chỉ là một đống rác rất dễ bị quên đi mà thôi. Trong lòng Lưu Tinh là nghĩ thế này.
Nghe thấy nam nhân nói, Trương Tĩnh Như trước sau như một lạnh lùng, nam nhân như vậy nàng gặp nhiều, đơn giản là muốn trước mặt nàng phô bày giàu sang, sau đó cùng chính mình lên giường. Trương Tĩnh Như lạnh lùng cười, sau đó xoay người ly khai. Tên ngốc như vậy trong tháng trước thường xuyên có, bất quá như vậy cũng tốt, gọi càng mắc tiền hoa hồng của nàng lại càng nhiều.
" Bộp~~!" Bình rượu đặt trên bàn Lưu Tinh, va chạm thanh âm làm Lưu Tinh giật mình.
Lưu Tinh liếc chai rượu đặt trên bàn.
" Phốc~~!" Nhịn không được phun hết đồ ăn trong miệng, cừ thật, nữ nhân này đúng là quá ác, lại còn đem ra chai Remy Martin chí tôn mười năm Lưu Tinh dùng làm trấn điếm chi bảo, chai rượu này ít nhất cũng 7-8 vạn nhân dân tệ.
‘ Xem ra nàng thật đúng là xem mình như loại coi tiền như rác!’ Lưu Tinh xoa xoa miệng tâm lý nghĩ đến.
" Trước kia cũng lấy cho khách nhân loại rượu này sao?" Lưu Tinh thản nhiên hỏi.
" Tôi chuyển yêu cầu của anh cho rượu sư, hắn vốn chuẩn bị lấy một chai bình thường, bất quá Cam tổng nói phải là tốt nhất, như thế nào, không uống?" Trương Tĩnh Như nói, đứng một bên cười lạnh. Người như vậy nàng cũng gặp nhiều rồi, nói muốn lấy mắc nhất tốt nhất, vừa đem ra thì lòi đuôi.
" Uống, sao lại không uống? Đây cũng là lần đầu tiên tôi uống rượu cao cấp như vậy, trước kia không nỡ uống, bất quá lần này...... Không giống với!" Lưu Tinh cười nói, sau đó lấy ra hai ly." Cô cũng uống?" Từ đầu đến cuối Lưu Tinh đều không có ngẩng đầu.
" Có lẽ tôi vô phúc hưởng thụ!" Trương Tĩnh Như đứng đó trả lời.
" Ông chủ bảo cô uống thì cứ uống, đừng không biết điều!" Cam Cường đã đi tới hung hăng trừng mắt Trương Tĩnh Như nói, vừa rồi hắn ở dưới lầu luôn luôn chú ý tình huống nơi này, thấy lão bản không biết vì sao lại phunđồ ăn ra sau đó chạy nhanh lên lầu.
" Câm miệng, ở đây không có chuyện của anh!" Lưu Tinh hung hăng nhìn Cam Cường mắng.
Lời nam nhân làm Trương Tĩnh Như sửng sốt, ngay cả Cam quản lí đều dám mắng? Lão bản? Chẳng lẽ hắn chính là lão bản ở đây?
" Học tỷ, đã 6 năm, thật không ngờ hôm nay lại gặp cô trong tình huống này!" Lưu Tinh ngửa đầu một hơi uống cạn ly rượu, vẻ mặt tiêu sái hướng về phía Trương Tĩnh Như cười nói.
Nghe thấy nam nhân nói, Trương Tĩnh Như nhíu nhíu mày. Học tỷ? Lục năm trước? Trung học......!
" Lưu...... Lưu Tinh!" Trương Tĩnh Như bất khả tư nghị nhìn nam nhân trước mắt.
" Ha ha, thật không ngờ học tỷ còn có thể nhớ tôi, rất đáng giá kiêu ngạo!" Lưu Tinh cười nói," Cạn ly~~!"
Trương Tĩnh Như hút một ngụm khí lạnh, cho dù trí nhớ nàng có kém, làm sao có thể quên nam nhân thời trung học vẫn dây dưa chính mình, hơn nữa không biết lên giường cùng bao nhiêu nữ sinh? Nam nhân? Quả thực là bại hoại! Trương Tĩnh Như nhìn đối phương từ trên xuống dưới, đã không còn tính cao ngạo, kiêu ngạo không kềm chế thời trung học, thoạt nhìn biến trầm ổn rất nhiều, tối đen mà thâm quýnh ánh mắt nói cho nàng, trong đó tràn ngập trí tuệ. Giơ tay nhấc chân đã không có phù hoa cùng hết sức lông bông khi xưa, lại hơn vài phần mỏng cùng nội liễm.
" Không đề nghị ngồi xuống tâm sự à?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.
" Thực xin lỗi, tôi còn phải làm việc!" Lạnh, trước sau như một. Hiển nhiên Trương Tĩnh Như cũng không muốn cùng Lưu Tinh thân cận quá. Trung học thời kì liền đối hắn có cũng đủ hiểu biết. Bại hoại, vĩnh viễn là bại hoại!
" Tôi đây mua rượu, cô đi lấy đi, lấy đến khi nào cô cảm thấy có thể ngồi uống rượu cùng tôi thì thôi!" Lưu Tinh ngửa đầu thẳng cổ uống một ly, xem ra hình tượng của mình trong mắt đối phương không chút thay đổi. Cũng khó trách, lúc trước chính mình thật sự là quá mức kiêu ngạo, không riêng gì học sinh, liền ngay cả hiệu trưởng nhìn thấy mình cũng phải hạ thấp ba phần.
Nghe thấy Lưu Tinh nói, Trương Tĩnh Như xoay người rời đi.
" Lão bản......!"
" Đứng qua một bên!" Lưu Tinh hung hăng nhìn Cam Cường, trách hắn lắm miệng. Nhìn thấy ánh mắt sắc bén lão bản, Cam Cường đành phải lui đến một bên đứng.
Qua không lâu, Trương Tĩnh Như cầm khoảng 5 bình rượu mạnh đi tới, Lưu Tinh nhìn nhìn, giá mỗi bình đều ở mức trên vạn, nữ nhân này......!
Trương Tĩnh Như để rượu xuống đứng trước mặt Lưu Tinh, không nói gì cũng không có rời đi.
" Không cần lấy thêm?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.
" Đủ rồi!" Trương Tĩnh Như nhìn Lưu Tinh nói.
" Là nữ nhân không có lòng tham không đáy, tốt lắm!" Lưu Tinh hướng về phía đối phương cười cười sau đó cao thấp đánh giá đối phương, nói," Học tỷ ăn mặc thế này rất khó làm cho người ta nghĩ đến cô trước kia!"
" Anh là đến để cười nhạo tôi sao? Nếu vậy, tôi có thể nói cho anh biết, anh làm được rồi!" Trương Tĩnh Như nghe thấy Lưu Tinh nói lạnh lùng nói, trên thực tế nàng cũng vì chính mình mặc vào như vậy mà cảm thấy cảm thấy thẹn.
" Ha ha, nhớ lúc trung học học tỷ tựa hồ trừ bỏ chán ghét người như tôi, sẽ là loại nữ nhân hư hỏng và lấy lòng nam nhân trong quán bar, nhưng như cô hôm nay thì cùng bọn họ có cái gì khác nhau?" Lưu Tinh nhìn đối phương, sau đó thản nhiên uống một ngụm rượu. Hắn đã rất lâu không uống rượu, uống rượu và hút thuốc giống nhau đều tổn hại sức khỏe, nguyên bản nghĩ rằng đã từ bỏ, thật không ngờ hôm nay lại thích loại hương vị nồng nặc này.
" Tôi không có hư hỏng, tôi cũng không lấy lòng nam nhân, tôi chỉ bất quá là một cô bán rượu mà thôi, cũng giống nhân viên tiếp thị!" Trương Tĩnh Như nghe thấy Lưu Tinh trong lời nói sau nói.
" Phải không?" Lưu Tinh mỉm cười hỏi.
" Phải......!" Trả lời rất nhanh, nhưng nghe ra, ngữ khí không chắc lắm.
" Nghe nói học tỷ thi đậu Bắc đại, chuyên ngành gì?" Lưu Tinh hỏi.
" Quản trị kinh doanh!"
" Phải không? Ha ha, giống ngành tôi học, bất quá tôi không giỏi, chỉ đậu vào đại học hạng hai!" Lưu Tinh sau khi nghe thấy cười nói:" Vì sao tới đây làm việc?"
" Tiền!"
Nghe thấy đối phương trả lời trực tiếp như vậy, Lưu Tinh ngẩn người, xem ra tiền đôi khi thật sự có thể thay đổi rất nhiều. Có lẽ đối với một số người, vĩnh viễn cũng không thể lý giải cái thống khổ của người không tiền, cũng như lời Vương Đức nói.
" Thật không ngờ nguyên lai cô đối tiền khinh thường nhất cố như thế nhưng có thể trực tiếp nói ra câu này, thật sự là làm tôi cảm thấy ngoài ý muốn!" Lưu Tinh thản nhiên nói, đột nhiên lại uống một ly, sau đó vì chính mình rót đầy một ly, một chai rượu mấy vạn cứ như vậy bị Lưu Tinh rót vào bụng.
" Tôi biết cô không muốn nghe tôi nói chuyện, không muốn gặp tôi, cũng giống như sáu năm trước. Bất quá tôi cũng phải thừa nhận, tuy rằng như thế, cô vẫn là một nữ nhân rất chí khí." Lưu Tinh nhìn đối phương nói," Hôm trước tôi đã gặp Vương Đức......!"
" Đừng nhắc hắn trước mặt tôi!" Nghe thấy Vương Đức tên này, lại ra ngoài Lưu Tinh đoán trước, Trương Tĩnh Như cũng không có nhiều lắm kích động, bất quá trong lời nói lại tràn ngập rất nhiều không muốn người biết hương vị.
" Hắn tựa hồ so với cô sống tốt hơn, hơn nữa bộ dạng tốt lắm, bên người còn có một vị lão bà có thể làm bác hắn, rất ân ái!" Lưu Tinh cũng không để ý tới đối phương, tiếp tục nói xong lời mình," So với trước kia tên ngốc gầy yếu dinh dưỡng bất lương bất đồng, hắn hiện tại tây trang thẳng băng băng, bề ngoài trông rất khỏe mạnh, thật sự là tạo hóa trêu người, thật không ngờ hắn cũng có ngày có ‘tiền đồ’ như vậy. À? Đúng rồi, tôi nhớ hình như học tỷ và hắn đều thị đậu Bắc Đại, phải không?"
" Người như hắn chỉ làm trường học mất mặt!" Trương Tĩnh Như cắn răng nói.
" Hối hận không?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.
" Chuyện tôi đã làm cho tới bây giờ vốn không có hối hận, tôi chỉ là tự trách mình mắt bị mù." Trương Tĩnh Như oán hận nói, hiển nhiên nàng đã biết Vương Đức bám váy phú bà.
" Đúng vậy, một nam nhân yếu đuối như vậy, thật sự rất mất mặt, chẳng lẽ hiện tại cô...... không cảm giác mất mặt sao?" Lưu Tinh nhìn thẳng đối phương hỏi.
" Tôi có nguyên tắc của tôi!" Trương Tĩnh Như nói.
" Phải không? Nguyên tắc là bán mình với giá 400 vạn?" Lưu Tinh cười khẽ nói.
" Thực xin lỗi, tôi phải làm việc......!" Nghe đến đó, Trương Tĩnh Như hoảng hốt khẩn trương, sau đó rời đi.
" Cường tử, đi xuống lại lấy thêm 5 bình rượu tốt nhất, tính vào doanh số của Trương Tĩnh Như!" Lưu Tinh nhìn Cam Cường đứng cách đó không xa nói.
" Dạ, lão bản!" Cam Cường sau khi nghe thấy gật gật đầu, sau đó hướng dưới lầu đi đến.
" Được rồi, chúng ta tiếp tục nói chuyện!" Lưu Tinh nhìn Trương Tĩnh Như cười nói," Đúng rồi, chúng ta nói đến đâu nhỉ? Nguyên tắc của cô phải không? Nguyên tắc là cái gì?" Lưu Tinh vờ một bộ không biết nhìn đối phương hỏi, Lưu Tinh đột nhiên cảm giác trong lòng có một loại khoái cảm nói không nên lời. Khát vọng? Không biết!
"......!" Trương Tĩnh Như nghe thấy không nói gì, lẳng lặng đứng đó.
" Bốn trăm vạn, giá cũng không thấp đó, giá của ngôi sao Hồng Kông cũng không cao như cô! Đối với những người có tiền này thì cô chỉ là vừa mới bắt đầu có một chút mới mẻ cảm mà thôi, không tới nửa tháng sẽ chán ghét, bốn trăm vạn nửa tháng quả thật có chút mắc!"
" Bốn trăm vạn là cả đời! Không mắc!" Trương Tĩnh Như nhìn Lưu Tinh cắn răng nói, đồng thời một cảm giác sỉ nhục rất nặng xuyên qua toàn bộ thân thể nàng, nhưng vừa nghĩ đến phụ thân còn ở bệnh viện, khuất nhục? Để nó gặp quỷ đi thôi! Hết thảy...... Cũng không tính cái gì.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta Tác giả :Lý Hưng Vũ -----oo0oo-----
Chương 47: Vô tình chà đạp, tà ác Lưu Tinh!
Dịch: hanumanqn
Nguồn: TTV
" Cả đời? Vậy lại càng không có lời. Cô nghĩ thử, những kẻ có tiền này ở nhà đều có lão bà, bao dưỡng thời gian dài nếu để cọp cái trong nhà biết, vậy thì phiền toái, hơn nữa...... Còn phải dưỡng lão cho cô, làm gì còn tiền lời? Không nên chờ mong tìm ra kim cương Vương lão ngũ, bởi vì vào nơi này, không ai lại nghĩ cô sạch sẽ." Lưu Tinh cười nhìn đối phương, tuy rằng trên mặt mang theo mỉm cười, nhưng trong lời nói lại tràn ngập châm chọc.
Nghe thấy Lưu Tinh nói, Trương Tĩnh Như trầm mặc, nàng không phải kẻ có tiền, không biết tâm lý của họ, lời nói của thiếu gia nhà giàu như Lưu Tinh, cũng làm nàng tỉnh ra. Trương Tĩnh Như do dự, chẳng lẽ 400 vạn mua một người thật sự rất mắc sao?
" Học tỷ chắc cũng 26 rồi? Cô xem cô còn mấy năm thanh xuân có thể bán?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, tà ác, Lưu Tinh đang tà ác giẫm lên tinh thần và linh hồn người ta. Có lẽ là đã uống chai rượu cả đêm, say? Ai biết được?
" Anh muốn mua?" Trương Tĩnh Như cắn răng suy nghĩ một lúc lâu hỏi, xem nàng hít một hơi thật sâu, không biết khi nói những lời này nàng đã dùng bao nhiêu dũng khí.
" Cô muốn bán?" Lưu Tinh lưng tựa sô pha, điều chỉnh tư thế thoải mái," Thật không ngờ học tỷ cũng sẽ nói ra câu như vậy, không phải cô luôn muốn chống lại vận mệnh sao? Bất quá hiện tại, xem ra tựa hồ cô đã không còn khái niệm sinh mệnh và tình yêu!"
" Nhìn rõ hồng trần bất quá là chìm nổi, nhìn kỹ sinh mệnh bất quá là vô thường, tình yêu nhìn rỗ bất quá là tụ tán thôi. Trong vô thường hết thảy tất cả đều là ngoại vật, hết thảy đều không sao cả!"
" Ba ba ba ba!" Lưu Tinh vỗ tay, mỉm cười nhìn Trương Tĩnh Như," Phấn khích phấn khích, sao rồi, lại quy y Phật giáo?"
Lưu Tinh nhìn Trương Tĩnh Như trên mặt biểu tình.
" Đi rửa mặt rồi đến nói chuyện với tôi!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, đối phương hiện tại trang điểm quá dày thật sự làm cho Lưu Tinh cảm thấy không thích ứng.
Nghe thấy Lưu Tinh nói, Trương Tĩnh Như ngẩn người, đứng ở tại chỗ cũng không làm gì.
" Nếu cô muốn lấy tiền boa, vậy đi rửa mặt đi!" Lưu Tinh nói tiếp.
Trương Tĩnh Như cắn chặt răng, thế này mới rời đi. Đối với nàng lúc này, tiền boa mười một chai rượu kia ít nhất cũng có mấy vạn, con số này thật sự là rất nhiều.
" Lão bản, anh cho nàng tiền boa? Nhưng Ngài là ông chủ ở đây mà!" Trương Tĩnh Như rời đi, Cam Cường phía sau Lưu Tinh nói, hắn thật sự không hiểu lão bản rốt cuộc muốn làm gì.
" Cạch~~!" Lưu Tinh mở ra một lọ rượu mạnh, sau đó lại rót cho mình đầy ly," Tôi phát hiện hôm nay anh thật sự rất nhiều câu vô nghĩa, chẳng lẽ thật sự anh nhàn rỗi không có chuyện gì sao? Chẳng lẽ tôi buộc phải tìm cho anh chút việc để làm?"
" Lão bản......!"
" Anh tin không tin tôi sẽ đem anh nhốt vào một phòng tràn ngập ‘sương mù đỏ’cùng với mười “con heo mẹ” ?"
" Lão bản tôi còn có việc, đi trước! Lão bản uống rượu vui vẻ!" Nghe thấy Lưu Tinh nói, Cam Cường liền như con thỏ nhanh chân rời đi. Sương mù đỏ? Chỉ sợ là xuân dược à! Hắn cũng không muốn “làm việc” với mười con heo mẹ hoặc là bị mười con heo mẹ làm! (^_^, quả là bá đạo Lưu Tinh).
Ba phút sau, Trương Tĩnh Như đã đi tới, không còn yêu diễm, lại hơn vài phần thanh nhã, bất quá nàng vẫn lạnh băng không có đổi.
" Nước trong sinh phù dung, thiên nhiên tạo trang sức, thế này thật tốt? Hơn nữa hóa trang đậm như vậy, sẽ làm da cô bị thương hại!" Lưu Tinh nhìn đối phương cười nói," Nào, uống một ly đi!"
Trương Tĩnh Như đi lên, cầm lấy ly bưng lên uống, một ly rượu đầy một hơi liền uống hết.
" Bộp!" Đặt ly lên bàn trước mặt Lưu Tinh, Trương Tĩnh Như cố nén nôn mửa, lẳng lặng nhìn đối phương. Nàng hiện tại chỉ có một tín niệm, thì phải là tiền, nàng cần tiền, rất nhiều rất nhiều tiền, hơn nữa nàng biết người trước mắt này rất có tiền.
" Về phần bao nhiêu tiền, vậy phải xem có đáng giá hay không. Trước tiên gạt sang 400 vạn, trước nói thử cô cần bao nhiêu tiền đi!" Lưu Tinh nhìn đối phương thản nhiên nói.
Trương Tĩnh Như cảm giác chính mình liền giống như thị đặt trên thớt ở chợ chuẩn bị bán, nhưng lại vì chính mình cò kè mặc cả. Cố nén nước mắt khuất nhục, hai tay nắm gắt gao, hít một hơi thật sâu, trầm mặc trong chốc lát sau đó nhìn Lưu Tinh nói:
" Chữa bệnh phụ thân tôi cần 80 vạn, bao gồm viện phí, mua thận, giải phẫu phí, hồi sức sau phẫu thuật, mà tất cả tôi đều mong là loại tốt nhất; mua cho cha mẹ tôi một căn nhà lớn, bao gồm trang hoàng bên trong, tôi không năng lực hiếu kính bọn họ, nhưng tôi hy vọng bọn họ sống thoải mái, cần 100 vạn. Cha mẹ tôi tuổi lớn, sau này tôi không biết có thể hay không chiếu cố bọn họ, vì làm cho bọn họ áo cơm không lo, mời bảo mẫu và v.v…, tổng cộng cần 200 vạn."
" 200 vạn? Vì sao không lấy thêm chút nữa?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.
" Dựa theo lãi suất hiện tại của ngân hàng, hàng năm có thể được từ 6 vạn đến 7 vạn tiền lãi, vậy là đủ rồi!" Trương Tĩnh Như nhìn Lưu Tinh lạnh lùng nói.
" Nga! Suy nghĩ một chút, cô nói cũng không sai, bất quá thế này mới 380 mươi vạn, còn lại 20 vạn thì sao?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.
" Trả nợ, bao gồm tiền lãi......!" Trương Tĩnh Như cắn răng nói, tựa hồ chỗ này còn có ẩn tình.
" À, dựa theo ngươi nói, thật đúng là cần 400 vạn. Tốt lắm, vậy lại nói cô làm sao có thể đáng giá 400 vạn?" Lưu Tinh hơi hơi híp mắt tà cười nhìn đối phương, cảm giác đối phương tựa hồ so với trước kia càng thêm lãnh diễm, nhớ tới chuyện lúc trung học, Lưu Tinh đột nhiên có ý tưởng muốn đem đối phương ôm vào trong ngực tận tình chà đạp, tiếp theo lại hung hăng uống một ly.
Lưu Tinh hắn say!
Nghe thấy Lưu Tinh nói, Trương Tĩnh Như hung hăng cắn răng, đúng vậy, chính mình làm sao mà đáng giá 400 vạn chứ?
" Nửa đời của tôi!"
" Ha ha, nửa đời sau?"
" Đúng vậy, nửa đời sau, chỉ cần anh xuất ra tiền, từ khắc đó bắt đầu, tôi chính là người của anh. Chuyện này không phải như anh chờ mong sao?" Trương Tĩnh Như nhìn Lưu Tinh nói. Nàng không thể không làm như vậy, khoản tiền kếch xù trả cho bệnh viện khiến nàng không thể không mau chóng lấy đến tiền, vô luận là ai, nếu dừng thuốc, như vậy phụ thân nàng chắc chắn không qua được vài ngày. Cho dù mỗi ngày nàng làm 2 công việc, nhưng vẫn như cũ không thể trả nội viện phí. Bán cho tên bại hoại trước mắt này, ít nhất so với mấy lão tai to mặt lớn, người đầy thịt mỡ, miệng thối tốt hơn nhiều.
" Đúng à, này quả thật là chuyện tôi vẫn chờ mong, hoặc là nói đem cô lừa lên giường là lời thề thời trung học. Bất quá......!" Lưu Tinh dừng một chút, ánh mắt chằm chằm nhìn đối phương, làm cho đối phương càng chú ý phía lời tiếp theo.
" Bất quá, phượng hoàng trọng sinh là niết bàn, mà gà rừng trọng sinh cũng là thi biến. Có lẽ cô từng là phượng hoàng, nhưng hiện tại...... Tôi cũng không dám khẳng định. Cho dù lấy điều kiện là nửa đời sau, tựa hồ cũng không thể đả động được ai, bởi vì không chỉ có phải trả 400 vạn, lại phải nuôi cô, đây cũng là một khoản chi tiêu không nhỏ!"
" Tôi sẽ tay làm hàm nhai, không tiêu của anh một phân tiền!"
" Lý do này cũng không phải tốt lắm!" Lưu Tinh nhẹ nhàng đưa tay bưng ly rượu, dưới ánh sáng ngọn đèn, rượu ngon trong chén phô bày đủ loại sắc thái, thật sự rất đẹp.
" Anh......!" Thấy đối phương ra vẻ thờ ơ, Trương Tĩnh Như cố nén ý nghĩ muốn rời đi," Không phải anh mới vừa nói, muốn lừa tôi lên giường sao? Lời thề của anh nhờ vậy mà đạt được, hơn nữa...... Tùy thời tùy chỗ!"
" Tùy thời tùy chỗ? Tôi đây cũng không thể hiểu, nếu tôi cho cô bốn trăm vạn, thậm chí là buộc cô cởi sạch quần áo trước mặt mọi người nhảy sexy hoặc là có một ngày tôi chơi chán lại cho cô đi làm gà, cô cũng đồng ý?" Lưu Tinh ngước mắt đã có chút mê ly tà cười nhìn đối phương, vô tình giẫm lên linh hồn nữ nhân trước mắt này.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta Tác giả :Lý Hưng Vũ -----oo0oo-----
Chương 48: Tiền ta thanh toán, có phải là lúc nên kiểm hàng?
Dịch: hanumanqn
Nguồn: TTV
Thân thể Trương Tĩnh Như không ngừng run run, răng hung hăng cắn môi dưới, một tia máu tươi từ môi từ từ chảy ra.
" Đồng ý! Chỉ cần anh trả tiền!"
" Ha ha, phải không? Cô yên tâm, tôi sẽ không biến thái vậy đâu. Bất quá...... lý do lúc trước hay lắm!" Lưu Tinh nhìn đối phương cười nói, sau đó lại rót cho đối phương đầy ly, cũng vì chính mình rót một ly," Nhưng là, con người của tôi rất coi trọng xử nữ, cô và Vương Đức......!"
" Trừ bỏ nắm tay, chúng ta cái gì cũng không làm!"
" Ha ha, uống thêm một ly với tôi được không?" Lưu Tinh cười nhìn đối phương, sau đó chỉ chỉ ly rượu đã rót đầy trên bàn.
Trương Tĩnh Như cắn chặt răng, cầm lấy ly rượu một hơi cạn sạch.
" Nôn~~!" Trương Tĩnh Như thật sự là chịu được không được loại rượu này, dựa vào bàn đem phun ra. Nàng tuy rằng bán rượu, nhưng cũng không biết uống rượu, thứ đắt tiền như vậy, không phải người như nàng có thể tiêu thụ nổi.
Nhìn bộ dáng lụi bại Trương Tĩnh Như trước mắt, Lưu Tinh mỉm cười, nữ nhân này cần 400 vạn, lại ngay cả một phân tiền cũng không là vì chính nàng, thật đúng là đáng yêu.
" Cường tử~~!"
" Dạ có, lão bản!" Cách đó không xa Cam Cường vừa nghe Lưu Tinh triệu hồi lập tức tiến lên.
" Đi lên lầu lấy chi phiếu của tôi xuống!" Lưu Tinh thản nhiên nói.
" Dạ, lão bản!" Cam Cường sau khi nghe thấy gật gật đầu, tuy rằng hắn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng là...... Hắn biết trên vấn đề tư nhân này, lão bản sẽ coi lời hắn như cái rắm, hắn cũng không muốn chọc lão bản sinh khí, lập tức hướng trên lầu đi đến.
" Anh...... chịu chi tiền?" Trương Tĩnh Như nghe thấy Lưu Tinh nói sau ngẩng đầu nhìn đối phương, tuy rằng trong lòng nàng tràn ngập khuất nhục, nhưng đây là tiền cứu mạng.
" Thực hiện một lời thề chỉ cần 400 vạn, rất re, huống chi tôi đạt được không chỉ là một lời thề. Bất quá cô cũng trăm ngàn không nên làm ra chuyện gì để tôi thất vọng, nếu không tôi sẽ hối hận, mà tôi cũng sẽ làm cô hối hận!" Lưu Tinh nhìn đối phương cười nói.
Cam Cường đem chi phiếu cầm tới, Lưu Tinh viết số, ký tên, xé ra đặt lên bàn.
" Kiểm tra giúp tôi xem có nhiều số 0 không?" Lưu Tinh nhìn Trương Tĩnh Như nói, trong mắt Lưu Tinh, về vật chất toàn bộ thế giới căn bản là không có phân chia giàu nghèo, mà có, chính là giàu nghèo về tinh thần. Lưu Tinh biết, nếu chính mình không mua nàng, theo tính cách Trương Tĩnh Như, vì cứu phụ thân, nàng thật là sự tình gì đều khả năng làm được. Nếu trơ mắt nhìn nàng bị nam nhân khác lãng phí, còn không bằng chính mình ra tiền đem nàng mua về, ít nhất còn có mình, Trương Tĩnh Như sẽ không bị thương tổn ở các phương diện khác, mà Lưu Tinh, chắc chắn đem hết toàn lực đi giúp trợ nàng.
Nhưng là, giúp cũng phải có cái phương pháp, nhìn trước mắt Trương Tĩnh Như, tựa hồ trừ bỏ tâm niệm cứu phụ thân, tựa hồ đối với những chuyện khác đã tuyệt vọng, đặc biệt tình yêu, nhiều năm thiệt tình trả giá thế nhưng vào thời điểm nàng khó khăn nhất đã bị phản bội, có thể nghĩ ra tâm tình nàng hiện tại là thế nào.
Lưu Tinh cũng không muốn đạt được là một con rối gỗ, hắn muốn là con người có tình cảm thực, vậy phải làm sao bây giờ chứ?
Tuần tự hướng dẫn? Nhưng theo tính cách cùng với tâm lý đối phòng vệ chính mình của nàng, bản thân có khả năng hướng dẫn ra kết quả sao? Nói như vậy, tro tàn lại cháy khả năng phải đợi vài năm, mười mấy năm thời gian.
Phá rồi sau đó lập? Biện pháp này mặc dù có chút tà ác, nhưng ít ra không thể nói là phương pháp xấu, nữ nhân tựa hồ đối với nam nhân đầu tiên của nàng ấn tượng cùng với tâm lý phòng ngự luôn thấp nhất, hoặc là chính mình có thể từ chui vào từ chỗ trống ở giữa cũng nói không chừng. Nhưng là phá dễ dàng, còn lập...... cần phải tốn rất nhiều công phu, nếu lập không tốt, hiệu quả thế tất phản chi, nói vậy đả kích đối Trương Tĩnh Như có lẽ sẽ tăng hơn nữa.
Mẹ nó, đau đầu, xem ra uống rượu nhiều quả thật không tốt.
Trương Tĩnh Như run run vươn tay cầm tờ giấy trên bàn, đến bây giờ có chút không thể tin được, nhìn con số, Trương Tĩnh Như gắt gao cắn răng, nguyên bản lạnh lùng ánh mắt đột nhiên phát ra một đạo ánh sáng.
Đây...... đây thật là bốn trăm vạn? Trương Tĩnh Như nhìn nhìn Lưu Tinh ngồi trên sô pha vẫn đang thản nhiên uống rượu, lại nhìn nhìn chi phiếu trên tay.
" Không tin sao?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, đột nhiên duỗi tay ôm Trương Tĩnh Như vào lòng, làm cho đối phương ngồi lên đầu gối mình. Trương Tĩnh Như bị Lưu Tinh thình lình hành động hoảng sợ, vội vàng giãy dụa, nhưng Lưu Tinh sao có thể để nàng giãy thoát?
" Con người của tôi còn tốt một chút, đó là rất giữ chữ tín, đối với tờ chi phiếu này thiệt giả không cần hoài nghi. Cho nên, tôi cũng hy vọng cô có thể giữ tín, có lẽ cô cũng nên thực hiện hứa hẹn?"
Nghe thấy Lưu Tinh nói, Trương Tĩnh Như nguyên bản giãy dụa thân thể đột nhiên cứng đờ, ngơ ngác ngồi đó, vẻ mặt phi thường mất tự nhiên.
" Ha ha, cô hiểu là tốt rồi. Khi cô cầm tờ chi phiếu này, cô đã là của vật phẩm của riêng tôi, cho nên tận lực không nên vi phạm ý nguyện của tôi, nếu không bình hoa có tốt cũng có lúc bị đập nát!" Lưu Tinh tà cười nhìn đối phương, dưới ngọn đèn mờ ảo, tay Lưu Tinh thủ đã sắp mò lên hai ngực Trương Tĩnh Như, nhẹ nhàng xoa nắn. Đầu Lưu Tinh nhẹ nhàng gối lên lưng đối phương, nhắm hai mắt lại, tựa hồ đang hưởng thụ.
Trên khóe miệng Lưu Tinh lộ ra một tia mỉm cười, một bàn tay thì hưởng thụ nơi không người khai khẩn đầy đặn kiên, còn có thể cảm giác được rõ ràng nhịp tim đối phương kịch liệt đập loạn. Mà lỗ tai gối lên sau lưng đối phương cũng nghe rõ ràng tiếng tim đập.
Trương Tĩnh Như lẳng lặng ngồi trên đùi nam nhân, trong biểu tình lạnh lùng để lộ một tia hồng nhuận không dễ dàng nhận thấy, gắt gao cắn môi, nước mắt tràn mi. Nàng không có phản kháng, tùy ý đối phương vuốt ve thân thể mình, tuy rằng cảm giác được đây là khuất nhục lớn nhất đời nàng, nhưng tờ chi phiếu nàng đang nắm chặt trong tay kia nói cho nàng, nàng phải như thế. Bởi vì nàng đã không thuộc về chính nàng. Có lẽ tư tưởng có thể, nhưng là thân thể......!
" Tốt lắm!" Lưu Tinh buông hai tay, đẩy đầu đối phương ra, làm cho đối phương nhìn chính mình.
" Tiền tôi đã thanh toán, hẳn là bắt đầu kiểm hàng nhỉ?"
" Để...... để tôi chuẩn bị...... chuẩn bị vài ngày có thể chứ?" Trương Tĩnh Như cắn răng nói, sự tình đột nhiên, lòng nàng tạm thời không có năng lực thừa nhận chuyện này, tuy rằng trường hợp như vậy nàng đã nghĩ tới vô số lần.
" Không được!" Lưu Tinh bá đạo nhìn đối phương nói," Ngoan ngoãn đi lên lầu, tắm rửa sạch sẽ chờ, tôi không muốn thấy bất kỳ thứ gì không thuộc về cô, bao gồm sơn móng tay!"
Trương Tĩnh Như sau khi nghe thấy, ngẩn người, sau đó cuối thấp đầu.
" Cường tử, mang nàng đi lên."
" Dạ, lão bản!" Cam Cường gật gật đầu, sau đó mang theo Trương Tĩnh Như đi lên lầu.
" Trương Tĩnh Như, cô nên cười thầm đi, lão bản đã thật lâu không có coi trọng nữ nhân. Mấy năm nay, tựa hồ cô là người đầu tiên!" Trong hành lang, Cam Cường nhìn Trương Tĩnh Như lẳng lặng đi theo hắn phía sau nói.
" Người đầu tiên? Buồn cười!" Trương Tĩnh Như lạnh lùng nói. Khuất phục, cũng khả năng chỉ là trên thể xác.
" Phải không? Bất quá hẳn là cô nên cảm thấy may mắn, đồng thời cũng nên cảm tạ lão bản khẳng khái. 400 vạn, cô có thể tùy tiện hỏi một chút mấy ‘tiểu thư’ trên đường, bốn trăm vạn đối với các nàng mà nói là khái niệm gì, mỗi ngày cần hầu hạ bao nhiêu người, lại phải mất bao nhiêu năm mới có thể kiếm đủ. Không chỉ nói cô xinh đẹp, bởi vì so với cô xinh đẹp có khối người, còn không phải giống nhau cũng làm? Tiểu thư cao cấp tới đâu ra sân khấu cũng chỉ cần mấy ngàn mà thôi. Cho nên, cô hẳn là cao hứng!"
" Hừ!" Trương Tĩnh Như ngoài hừ lạnh, thật sự không biết nên nói chuyện thế nào.
" Thực là một nữ nhân quật cường, cũng khả năng nguyên nhân vì vậy, lão bản mới coi trọng cô!" Cam Cường cười nói, sau đó đẩy cửa một gian phòng, một tư nhân phòng xuất hiện trước mắt Trương Tĩnh Như.
" Đây là phòng riêng lão bản trước kia, phòng tắm rất lớn, bên trong cái gì cũng có, vật tùy thân của cô lát nữa tôi sẽ giúp cô cầm đến. Cô không cần lo lắng sẽ có người xông vào, trừ phi người dưới lầu toàn bộ chết hết. Được rồi, hy vọng đêm nay cô có thể làm lão bản cao hứng!" Cam Cường mỉm cười, sau đó đóng cửa.
Trương Tĩnh Như đứng tại chỗ, trước mắt tuy rằng chỉ là phòng khách, nhưng diện tích đã rất xa vượt qua nhà nàng. Nơi này trang hoàng tráng lệ, cửa sổ rất rộng có thể rõ ràng nhìn thấy cảnh đêm xinh đẹp bên ngoài, toàn bộ một mặt vách tường đều là giá sách, để đầy các loại sách. Đèn treo xoắn ốc màu vàng huy hoàng. Đối diện cửa sổ là bàn làm việc dài ba thước, còn có một cái ghế dựa phi thường lớn, phía sau là một bức tranh chữ -- NHẪN. Dễ thấy nhất là tượng thần Venus, bộ sô pha gỗ lim thiếp vàng nhìn rất là hoành tráng, giống như là từ trong hoàng cung đưa tới. Vị trí tận cùng bên trong có một cánh cửa, Trương Tĩnh Như biết, bên trong hẳn là phòng ngủ, phòng tắm linh tinh.
Mở tờ chi phiếu nắm chặt trong tay, nhìn con số trên đó, nước mắt Trương Tĩnh Như lại một lần nữa tràn ra.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta Tác giả :Lý Hưng Vũ -----oo0oo-----
Chương 49: Đêm nay, ta chính là Thượng Đế của ngươi!
Dịch: hanumanqn
Nguồn: TTV
Chính mình...... Cứ như vậy sao? Hết thảy là vừa mới bắt đầu, hay là đã kết thúc? Bất quá rốt cục có thể trị bệnh cho phụ thân bệnh, hơn nữa ba mẹ vất vả nuôi lớn mình ba mẹ cũng có thể sống những ngày an nhàn.
Vậy còn mình? Là cha mẹ đã cho mình đến thế giới này, chính mình lại tính cái gì đây? Chỉ cần cha mẹ sống tốt mọi chuyện đều tốt. Đi theo nam nhân này, có lẽ là một loại giải thoát. Không cần bận rộn làm việc bỏ mạng, không cần chịu đựng, không cần nhìn sắc mặt các vị thân thích đòi nợ.
Đột nhiên nhớ tới sự tình gì, Trương Tĩnh Như lấy điện thoại trong túi.
" Alo? Là Vương lão thái à? Có thể phiền ngài giúp cháu gọi mẹ cháu được không? Dạ, được~~!" Vương lão thái là hàng xóm nàng, là cô độc lão nhân bây giờ chỉ còn nàng quan tâm.
" Mẹ, tối nay con phải tăng ca, không thể đi tới chỗ ba. Tiền thuốc men con đã kiếm đủ. Mẹ yên tâm, là tiền thưởng của con. Nói bệnh viện trăm ngàn lần đừng ngưng thuốc, ngày mai con sẽ mang tiền qua. Tốt lắm, không nói, con phải làm việc. Ngày mai gặp......!"
Trương Tĩnh Như buông điện thoại, tựa trên cửa, ngửa đầu. Nghe mẫu thân không ngừng dặn dò trong điện thoại nhiều chú ý thân thể, vốn nước mắt đã đè nén giống như sợi trân châu bị chặt đứt rớt xuống, miệng xác thực lộ ra nụ cười thản nhiên, có lẽ chỉ có ở cùng mẫu thân nói chuyện giờ khắc này, nàng mới có thể cảm thấy ấm áp.
Cất kỹ chi phiếu, cẩn thận bỏ vào túi xách, thật sâu hít một hơi, bước từng bước vững vàng hướng về phía cửa phòng.
......
" Ọc ọc …!” Lưu Tinh dựa sô pha nửa quỳ trên mặt đất, không phun ra rượu vừa uống vào rượu. Khi Trương Tĩnh Như đi hắn lại uống sạch một lọ, tửu lượng hắn từ trước đến nay đã không tốt, vừa rồi lại uống nhiều như vậy, không phun mới là lạ.
" Lão bản, ngài không sao chứ?" Cam Cường xuống lầu nhìn thấy Lưu Tinh không ngừng nôn mửa quan tâm hỏi.
" Chút rượu này tính cái gì? Năm đó....... Năm đó tôi uống so với này còn nhiều!" Lưu Tinh tựa lên sô pha thượng, sắc mặt phi hồng, ánh mắt mê ly, nói chuyện đứt quãng, hắn quả thật đã muốn say.
" Lão bản, trà của ngài!" Cam Cường đem trà tỉnh rượu từ người bán hàng đưa qua Lưu Tinh.
" Trà gì? Lăn!" Lưu Tinh sau khi nghe thấy đột nhiên đứng lên, đẩy đối phương ra hướng trên lầu đi đến," Lão tử muốn lên đi giải mộng, con mẹ nó ai nếu dám đi vào, ta liền hủy xương cốt hắn!"
Bước chân tập tễnh không chừng, Lưu Tinh một bên dựa vách tường một bên hướng trên lầu đi đến.
Cam Cường hướng về người bán hàng vẫy vẫy tay, ý bảo bọn họ không cần lo, lại muốn lên dìu Lưu Tinh. Cam Cường tuy rằng không biết lão bản cùng với nữ nhân này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn có thể cảm giác được, tối nay lão bản rất thống khổ, cứ để hắn sa đọa đi! Sa đọa mới có thể cảm nhận được tự do!
Lưu Tinh đâm vào cửa, đi vào phòng ngủ, phát hiện Trương Tĩnh Như trên người khoác khăn tắm màu trắng, ngồi bên giường ngẩn người. Thấy Lưu Tinh vào, Trương Tĩnh Như cau mày, sau đó xoay đầu sang một bên.
Trên khuôn mặt trầm tĩnh mang theo một chút đỏ bừng, có lẽ là vừa tắm rửa xong, trên người cái loại khí chất lãnh diễm thoát tục làm cho Lưu Tinh không khỏi mười ngón đại động. Hiện tại nàng giống không cốc u lan.
Rõ ràng nữ nhân đã 26 lại có da thịt như cô gái 16-17 tuổi, vô cùng mịn màng, cặp môi đỏ tươi kiều diễm, thật hận không thể lao lên cắn một phát.
Sóng mắt long lanh như nước, con ngươi trong suốt, u oán sợ hãi lảng tránh Lưu Tinh trắng trợn ánh mắt, trong phút chốc, Lưu Tinh thấy yết hầu khô ráo, hô hấp dồn dập.
Xương quai xanh sâu cạn vừa phải, đường cong rõ ràng, đầu vai no đủ mượt mà nhưng không mập mạp, cơ thể có chút gầy, bảo trì thị giác co dãn cùng bạch hoạt.
Lưu Tinh vừa bước tới liền đem đối phương kéo vào trong lòng, xoã tung tóc dài phi trên vai, gần gũi tiếp xúc càng thêm tràn ngập một loại lãnh diễm khêu gợi dụ hoặc.
" Cho tới bây giờ cô vốn không có nghĩ tới sẽ có hôm nay ?" Lưu Tinh lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đối phương, như là làm từ nước, lạnh lạnh thực thoải mái.
Trương Tĩnh Như tùy ý đối phương ôm, cũng không nói, lúc ở phòng tắm nàng đã nghĩ thông, nhân sinh không phải như thế sao? Đối với nàng mà nói, nếu đã có được, vậy phải có mất đi, tuy rằng người này làm nàng chán ghét, nhưng cũng tính đã giúp nàng.
" Thời trung học, còn nhớ nữ sinh toàn trường cũng không dám vi phạm tôi, đương nhiên ngoại trừ cô, cho nên đối học tỷ ấn tượng phi thường khắc sâu. Do đó tôi đã đặt lời thề này cả đời nhất định phải đem cô lừa lên giường!" Lưu Tinh gắt gao ôm đối phương nói," Ngay lúc đó cô đối người khác đều là tốt như vậy, nhưng là đối tôi lại là lạnh mặt lạnh câu, mắng tôi là bại hoại, nhị thế tổ, công tử bột, có lẽ là lúc ấy da mặt tôi cũng đủ dày, cũng không xem những lời này là chuyện gì ghê gớm. Nhưng là khi tôi thấy cô đi chung tên Vương Đức, tôi thật sự rất thất vọng. Làm sao cô lại lựa chọn tên xú tiểu tử kia chứ ? Chẳng lẽ đơn giản là hắn học tập so với cô tốt hơn? Lúc ấy tôi đã từng nói, các người không có khả năng cùng một chỗ. Con mắt của tôi cho tới bây giờ vốn không nhìn sai, thế nào? Đều nói giác quan thứ sáu nữ nhân thực chuẩn, kỳ thật cảm giác nam nhân cũng không kém. Đó là khi cô ở trường học là cao quý công chúa, không biết thế giới bên ngoài là như thế nào. Có một số việc, đơn thuần là do các người vĩnh viễn đều nghĩ không đến. Có lẽ đối với cô mà nói kẻ tội ác chồng chất như tôi chính là người xấu nhất trên thế giới, nhưng chỉ có hoàn toàn là người xấu, mới có thể trải qua một thế giới mà người tốt như các ngươi vĩnh viễn nhìn không thấy. Gặp cô trễ là nỗi đau của tôi, nhưng tôi vẫn thấy may mắn như cũ, bởi vì tôi đã biết rất nhiều chuyện. Thế sự khó liệu biến đổi thất thường, cũng giống hiện tại cô ngồi trong lòng tôi, tùy ý tôi làm gì."
" Đây là công việc của tôi!" Trương Tĩnh Như lạnh lùng nói, bất quá khi đôi tay Lưu Tinh nắm bộ ngực không ngừng dùng sức, thân thể của nàng bắt đầu run rẩy không ngừng.
" Trả lời hay lắm, nhưng mà tôi thích chính là sự cao ngạo này của cô!" Lưu Tinh nghe đối phương nói sau cười nói," Vốn là đã quên cô, bất quá mấy ngày hôm trước lại gặp tên Vương Đức kia, do đó mới nhớ tới cô. Thấy bộ dáng hắn rất tốt, tôi cũng đoán tình cảnh của cô, nhưng ai biết hôm nay lại gặp cô ở đây. Không thể không thừa nhận, chuyện này cũng là một loại duyên!"
Lưu Tinh nhẹ nhàng cầm khăn tắm trên người đối phương lấy xuống, Trương Tĩnh Như chỉ cảm thấy thân thể chợt lạnh, dùng một tay che ở trước ngực, một tay bảo vệ hạ thể như phản xạ có điều kiện.
" Bỏ ra!" Lưu Tinh dùng ngữ khí như mệnh lệnh nói.
Trương Tĩnh Như trầm mặc, hai tay run run bỏ ra, thân thể thân thể bại lộ trước mắt Lưu Tinh. Trương Tĩnh Như biết, cho dù trên tinh thần nàng không khuất phục, nhưng là trên thân thể cũng không có thể biểu hiện ra chút gì, bởi vì thân thể này lúc này đã không phải chính nàng.
" Rất đẹp!" Lưu Tinh ôm đối phương thật chặt vào trong ngực, ngoài việc hưởng thụ sự xinh đẹp trên thị giác, còn thể hội sự đẫy đà mềm mại trên thân thể đối phương.
" Đôi khi vận mệnh sẽ tiếp nhận thế giới từ tay Thượng Đế, mà mọi chuyện phát sinh giữa cô và tôi, nhất định chính là vận mệnh!" Lưu Tinh xoay người đem đối phương đè lên giường, trong khí thế lăng nhân lại lộ ra vài phần ôn nhu.
" Vì vậy, cô không nên chống lại vận mệnh, trừ phi cô gặp được Thượng Đế. Mà hiện tại, tôi chính là Thượng Đế của cô!"
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta Tác giả :Lý Hưng Vũ -----oo0oo-----
Chương 50: Đã lên rồi à?
Dịch: hanumanqn
Nguồn: TTV
Ánh mặt trời ấm áp buổi sáng xuyên qua khe màn chiếu lên giường, một đôi nam nữ tuổi trẻ ôm nhau mà ngủ, không có chút nào dâm loạn, ngược lại thoạt nhìn thần kỳ hài hòa.
" Chà~~!" Ánh nắng mùa hè thật sự rất chói mắt, cũng không biết là mấy giờ rồi, Lưu Tinh mở to mắt, một gương mặt xuất hiện trước mặt.
‘Quả nhiên buổi sáng là thời điểm tốt nhất để làm mộng xuân ~~!’ Lưu Tinh trong lòng nghĩ đến.
Ân? Đột nhiên ý thức được không thích hợp? Bởi vì cảm giác áp bách trên người thật sự là quá mức rõ ràng, hơn nữa hắn còn có thể rõ ràng cảm giác làn da non mịn và bộ ngực đầy đặn của đối phương.
Nữ nhân? Lưu Tinh hơi hơi cúi đầu nhìn đối phương. Trương Tĩnh Như? Sao, sao lại là nàng?
Lưu Tinh ngẩn người, cố gắng nhớ lại chuyện ngày hôm qua.
Ở quán bar gặp Trương Tĩnh Như, nàng bán mình, chính mình mua, lúc đó đang buồn bực uống thêm vài chai rượu, sau đó...... Sau đó thì thế nào?
Chẳng lẽ là...... loạn tính sau khi say? Ông trời ơi, trên thế giới này không có gì so với chuyện này càng thống khổ, bởi vì...... Bởi vì hắn lại không hề cảm giác, vậy đêm qua chẳng phải là không công lãng phí?
Không đúng! Mình sao lại suy nghĩ những chuyện lung tung thế này? Trương Tĩnh Như tỉnh hay chưa? Nếu tỉnh mình nên đối mặt nàng như thế nào? Nhưng mà mình đã thanh toán tiền, nàng hiện tại hẳn là người của chính mình. Ai nha~~! Lưu Tinh trong óc hiện tại liền giống như tổ ong vò vẽ, cứ đập ong ong.
Nhẹ nhàng đỡ đối phương từ trên người mình xuống, gián tiếp tiếp xúc đến bộ ngực đối phương, có lẽ là Lưu Tinh đã lâu không chạm tới phụ nữ, cảm giác thật sự là quá mỹ diệu.
Mẹ nó! Lưu Tinh lấy tay hung hăng đập đập đầu mình, hắn hiện tại ý nghĩ nóng lên, nghĩ chuyện không đứng đắn, toàn là mấy chuyện loạn xạ gì đó.
Ngồi trên giường ngơ ngác nhìn thân thể Trương Tĩnh Như trắng trợn tại bên cạnh, lại nhìn chính mình đồng dạng trắng trợn, tiểu đệ đệ vẫn như cũ ý chí chiến đấu sục sôi, tựa hồ là ở hướng Lưu Tinh khoe ra thành quả đêm qua đánh đêm.
Lưu Tinh đột nhiên xuống giường, để thân trần đi vào phòng tắm, mở nước lạnh toàn thân trên dưới tắm một phát, hắn muốn tỉnh táo lại.
Chính mình về sau nên như thế nào đối mặt nàng? Lại dùng thân phận gì đây?
Em? Chủ nhân? Bạn trai? Lưu Tinh không biết, cũng là không biết, còn có thái độ Trương Tĩnh Như đối chính mình sau khi tỉnh. Nếu chỉ được thân thể của nàng, lại có ý nghĩa gì chứ? Một thể xác không có linh hồn và tư tưởng, chẳng phải là giống con rối gỗ? Nàng...... chắc không biến thành rối gỗ chứ? Lưu Tinh thực lo lắng, đột nhiên nhớ tới chuyện bốn trăm vạn kia, lại thấy có điểm buồn cười. Nữ nhân này, đem chính nàng bán bốn trăm vạn, nhưng một phân tiền cũng không phải vì chính nàng. Thời trung học nghe đồn nàng là con có hiếu nhất đẳng nhất, hiện tại xem ra quả nhiên đúng vậy.
Một nữ nhân cam nguyện buông tha cuộc sống cá nhân, dùng chính thời gian sống của nàng đổi lấy sự hồi phục phụ thân và sự hạnh phúc của cha mẹ, đây là nữ nhân như thế nào? Cho dù nàng làm người bán rượu, cho dù nàng bán thân, chẳng lẽ này đó không vĩ đại sao? Nàng và Vương Đức là hai loại người!
Dần dần, tâm tình Lưu Tinh bình tĩnh rất nhiều, nước lạnh khiến cho đầu óc bình tĩnh, từng giọt từng giọt nước từ đầu hắn rơi xuống vai, rất nhiều rất nhiều nước theo cơ thể lồi lõm chảy xuôi hình thành một cái sông nhỏ, phiền táo bất an cùng ý tưởng tình dục cũng tùy theo đó chảy xuống đất.
Lưu Tinh từ phòng tắm ra, Trương Tĩnh Như vẫn lẳng lặng nằm trên giường, hiện tại lòng yên tĩnh nhìn đối phương, lại phát hiện khóe mắt đối phương sưng đỏ có hai vệt nước mắt đã khô cạn.
Lưu Tinh thở dài, bất quá cho dù sự tình đã xảy ra, vậy không cần phải hối hận. Lưu Tinh chính là như vậy, chỉ cần là chuyện đã làm, vô luận là cái gì, cũng không hối hận, nhưng có lẽ một chút đó rất tương tự Trương Tĩnh Như.
Nhặt lên quần áo lộn xộn, mặc cẩn thận, nhìn Trương Tĩnh Như đang trần trụi, nhẹ nhàng đắp chăn cho đối phương, chuẩn bị rời đi, nhưng là mới vừa đi đến trước cửa, cước bộ lại ngừng lại. Do dự sau một lúc lâu, cuối cùng dường như đã ra quyết định cực lớn, hít một hơi, xoay người đi đến bên giường.
Lẳng lặng nhìn gương mặt tinh xảo mà trầm tĩnh Trương Tĩnh Như, chính mình hẳn là vì nàng làm chút gì! Lưu Tinh trong lòng nghĩ đến.
Đột nhiên cuối thấp người, mềm mại uyển chuyển, lại nhẹ nhàng hôn lên trán nàng như chuồn chuồn nước điểm nhẹ, sau đó xoay người rời đi.
Ngay khi cửa đóng, nguyên bản Trương Tĩnh Như nằm ngủ trên giường, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, không biết là vì cái gì. Vì một chút quan tâm vừa rồi của Lưu Tinh? Hay là vì đã đạt được bốn trăm vạn cứu mạng?
Đêm qua, trong nháy mắt đối phương ôm nàng, nàng có thể nguyên vẹn cảm nhận được sự ôn nhu của đối phương đối chính mình và một chút đã từng yêu say đắm, từng? Có lẽ đi!
Nhưng rốt cục đêm qua đã xảy ra cái gì, liền ngay cả chính nàng cũng không biết, bởi vì gần nữa chai rượu kia đã làm cho nàng một người bán rượu chưa từng uống rượu say như chết.
" Độp~~ độp~~!" Không biết vì sao, nước mắt lại bừng lên, Trương Tĩnh Như cuộn chặt mình, dùng chăn che kín toàn bộ thân thể.
Khóc đi! Thoải mái khóc đi!
Khi Lưu Tinh xuống lầu, ở lầu hai gặp Cam Cường đang chỉ huy nhân viên làm việc. Lưu Tinh lập tức kêu đối phương lại đây, mẹ nó, không phải là tên này hôm qua hại mình chứ?
" Này, không phải là anh không muốn sống à?" Lưu Tinh nhìn đối phương lớn tiếng nói.
" A? Nguyên lai là lão bản ngài!" Cam Cường mỉm cười đã đi tới, còn không biết là chuyện gì xảy ra.
" Đừng nói cái gì lão bản tiểu bản, tôi hỏi anh, vì sao nữ nhân kia lại ở trên giường tôi?" Lưu Tinh vừa bước lên nắm áo đối phương hỏi.
" Lão bản, tôi...... tôi không rõ rốt cuộc anh đang nói cái gì!" Cam Cường vẻ mặt khó hiểu nhìn Lưu Tinh.
" Đừng mẹ nó giả vờ, vì sao tôi lại ngủ cùng nữ nhân kia, nói!" Lưu Tinh chất vấn nói.
" Lão bản, không phải hôm qua anh đã mua nàng sao? Còn nói đi lên giải mộng, không cho bất luận kẻ nào đi lên. Làm sao vậy?" Cam Cường hỏi. Chẳng lẽ nữ nhân kia không hầu hạ ông chủ cho tốt? Có khả năng.
" Không đúng, nhất định là ngươi bày kế, ngay từ đầu khi anh gọi điện thoại tôi đã nghe ra có cái gì không thích hợp, hơn nữa anh có tiền án, tiểu tử anh chán sống à?" Lưu Tinh hung hăng nhìn đối phương, hắn cần phát tiết một chút.
" Lão bản, thật là như vậy, nếu không tin, chờ nữ nhân kia tỉnh anh hỏi nàng, nàng biết cái gì đều nói! Ngài...... không phải là muốn quỵt nợ?" Cam Cường nhìn lão bản nói. Ai, gần vua như gần cọp mà~~!
" Thúi lắm, anh có thấy binh lính Mĩ quốc cưỡng gian gái Nhật Bản xong lại hỏi bọn nàng có hay không khoái cảm sao? Động đầu óc chút đi~~!" Lưu Tinh hung hăng nhìn đối phương nói, nhưng mà xem ra thật sự là có chút......!
" Nói cũng đúng~~! Nhưng sự thật cũng là như thế mà~~!" Cam Cường cảm thấy oan uổng nói.
" Này, cho dù là như vậy, anh cũng có thể ngăn cản tôi mà. Chẳng lẽ anh không phát hiện tôi uống rượu quá nhiều sao? Tôi say, biết không? Say~~!" Lưu Tinh đang cực lực tìm lý do, liền ngay cả chính hắn cũng không biết vì cái gì.
‘ Cũng không biết là ai cứ gọi rượu 5 chai lại thêm 5 chai~~!’ Cam Cường nghe thấy Lưu Tinh nói trong lòng nghĩ đến, bất quá hắn không có lá gan nói ra, hắn cũng không muốn mang họa sát thân, đương nhiên, cũng không muốn tự thiêu.
" Nhưng là lão bản, sao anh lại hỏi chuyện này? Có phải hay không nữ nhân kia hầu hạ không tốt?" Cam Cường cố nén không được hỏi.
" Mặc kệ anh!" Lưu Tinh hung hăng nhìn đối phương nói, nha, hầu hạ? Căn bản là mẹ nó không cảm giác.
" Đúng rồi, giúp tôi điều tra nàng, theo cách cẩn thận nhất. Liền ngay cả phụ thân đang ở bệnh viện nào, giường bệnh nào, cùng với mẫu thân mở quán ở đâu, hàng xóm, thân thuộc quan hệ đều điều tra rõ ràng, hiểu chưa?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, hắn suy nghĩ muốn hiểu đối phương nhiều một chút.
" Đã biết, lão bản. Vậy nàng sau này thế nào, còn bán rượu ở đây sao?" Cam Cường ở một bên hỏi.
" Thúi lắm, tôi tiêu tốn 400 vạn để cho nàng đi bán rượu?" Lưu Tinh nghe thấy đối phương nói sau không có tức giận nói," Không phải nàng tốt nghiệp quản lý kinh tế à? Tìm một khu trong quán bar để nàng quản lý, để nàng học chút kinh nghiệm, anh cũng giúp nàng một chút, nói không chừng về sau thì sẽ hữu dụng. Nàng xem kỹ cũng không giống bình hoa, đúng không?" Lưu Tinh nghĩ nghĩ nói," Về phần nơi ở, dùng phòng kia của tôi là được, dù sao tôi cũng rất ít đến, để không thì cũng để không."
" Đúng vậy, lão bản! Vậy còn......!"
" Chúng ta đây là chính quy dân doanh xí nghiệp, là vì quảng đại nhân dân quần chúng cung cấp nơi giải trí lành mạnh. Hàng năm theo luật nộp thuế, anh là quản lí, tôi là một người dẫn chương trình chỉ vậy mà thôi. Như vậy...... Hiểu được?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói.
" Hiểu được, hiểu được! Hắc hắc~~!" Cam Cường cười cười, mẹ nó, từ miệng ông chủ có thể nói ra một đống lời như vậy, quả nhiên không giống cái loại “thô nhân”. Rất đẹp trai, không hổ là vạn ác đứng đầu.
" Hiểu được là tốt rồi, tôi đi đây, có việc liên hệ, không việc chớ quấy rầy~~!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, sau đó đi ra quán bar. Tại một khắc này, Lưu Tinh đã không có lựa chọn, hắn tuy rằng không biết cảm giác đối với Trương Tĩnh Như có tính là tình yêu không, nhưng là Lưu Tinh biết, nếu hắn làm việc có lỗi với Trương Tĩnh Như, như vậy hắn cũng chẳng khác gì súc sinh! Hắn không thể làm cho Trương Tĩnh Như cứ tiếp tục tiêu cực như vậy, cho dù lòng của nàng đã chết, nhưng là Lưu Tinh khi bước ra quán bar đã quyết định, cho dù chết, Lưu Tinh cũng muốn làm cho nàng tro tàn lại cháy. Vài năm trước hắn bại bởi Vương Đức, hắn biết đó là chính mình lỗi, là thứ đức hạnh của loại nhà giàu đệ tử làm cho Trương Tĩnh Như cách hắn càng ngày càng xa, nhưng là hiện tại hắn cũng không có thể, nếu ông trời lại cho chính mình một lần cơ hội, hơn nữa đã làm cho nàng trở thành người của chính mình, vậy mình có tất yếu làm cho nàng hoàn toàn thuộc về chính mình, mặc kệ là thân thể hay tinh thần. Đối với Trương Tĩnh Như, mặc dù không thể nói là nàng làm hắn thay đổi bản thân, nhưng là quan niệm thay đổi cũng là từ nàng dựng lên, nếu buông tha nữ nhân như vậy, hiển nhiên không phải lựa chọn sáng suốt.
Bại rồi sau đó thành, phá rồi sau đó lập!
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế