 |
|

07-06-2008, 09:46 AM
|
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 217
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 18 phút
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
hồi 47
Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng
Vân Thiên Lý chống gáºy đứng dừng lại váºn dụng "Truyá»n Âm Cáºp Viá»…n" công lá»±c, đỠkhà cất tiếng nói lá»›n:
- Khải bẩm bang chá»§, hiệp có La đại hiệp tất cả năm vị đến phó há»™i trước còn Bà n Nhược Am Chá»§ cùng vá»›i Hạ Hầu Quyên, ba ngưá»i sẽ tiếp tục tá»›i sau.
Ãá»™c Cô Trà nghe nói liá»n quay xuống núi.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh lẳng lặng quan sát tình hình truyá»n âm bẩm báo vừa rồi giữa Vân Thiên Lý vá»›i Ãá»™c Cô TrÃ, lão bá»—ng nhÃu chặt đôi mà y, dùng máºt ngữ truyá»n âm gá»i La Ãại Cuồng:
- La huynh.
Không để Bà nh NgÅ© Tiên Sinh nói thêm, La Ãại Cuồng vá»™i truyá»n âm đón lá»i:
- Bà nh NgÅ© huynh Æ¡i, tôi cÅ©ng vừa tìm ra sá»± bà máºt rồi.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh há»i, vẫn dùng môn "Truyá»n Môn Cáºp Viá»…n":
- La huynh đã tìm ra bà máºt gì thế?
La Ãại Cuồng khẽ hừ má»™t tiếng nói nhá»:
- Ãá»™c Cô Trà cÆ¡ mưu thâm thúy tuyệt vá»i, hắn ta đã giăng đủ các thứ cÆ¡ quan máy móc, có chiếu ảnh truyá»n thanh khắp xung quanh Thiên Huyá»n, Thiên Kỳ lưỡng cốc. Nhưng mà . Không lẽ. phÃa bên trong Lục Tà n Bang, trái lại không có thứ gì cả sao?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh nghe qua gáºt đầu, La Ãại Cuồng lại nói tiếp:
- Má»™t khi bá»n mình đã đến đây phó há»™i đáng lý hắn ta đã được báo trước, đâu cần phải lên cao nhìn xuống? Vân Thiên Lý cÅ©ng khá»i cần ngưng công trước mặt bá»n mình mà truyá»n âm bẩm báo, hắn ta chỉ cần mở miệng, Ãá»™c Cô Trà có thể nghe rõ được tất cả.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh lại gáºt đầu, dùng Truyá»n Âm Cáºp Viá»…n cưá»i nói:
- Tôi cũng đồng ý với cao kiến của La huynh lắm!
La Ãại Cuồng nói:
- Bà nh huynh thá» nghÄ© xem, trong khi bá»n chúng khá»i cần là m như thế chúng lại là m chẳng hay dụng ý cá»§a chúng thế nà o Bà nh NgÅ© huynh có biết không?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i đáp:
- Tôi cho rằng bá»n chúng muốn đùa giỡn vá»›i bá»n mình má»™t phen váºy thôi!
La Ãại Cuồng nhìn sững Bà nh NgÅ© Tiên Sinh má»™t cháºp rồi há»i:
- Thế mục Ä‘Ãch gì Ãá»™c Cô Trà lại đùa giỡn vá»›i bá»n ta má»›i được?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i lạt đáp:
V - Mục Ä‘Ãch tháºt khó Ä‘oán, chÃnh tôi cÅ©ng đã suy nghÄ© nát óc chưa Ä‘oán ra được chút nà o cả, sợ phải chá» tá»›i khi cuá»™c võ há»™i kết thúc may ra má»›i có thể Ä‘oán được.
Ngay khi ấy Trác Dáºt Luân bước đến bên cạnh Bà nh NgÅ© Tiên Sinh há»i nhá»:
- Ân sư, ân sư có thấy gì lạ vá» vụ Ãá»™c Cô Trà lên trên cao nhìn xuống không?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i đáp:
- Ta vá»›i La bá phụ cá»§a con vừa rồi có nghÄ© tá»›i việc ấy, nhưng không hiểu do mục Ä‘Ãch gì.
Luân nhi có ý kiến gì chăng?
Trác Dáºt Luân khẽ đáp:
- Ãệ tá» thấy đó là Ãá»™c Cô Trà muốn bỡn cợt vá»›i chúng ta đấy ân sư.
Thấy ý kiến ái đồ hoà n toà n giống như ý kiến cá»§a mình Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i nói:
- Luân nhi có Ä‘oán ra mục Ä‘Ãch cá»§a chúng sao không?
Trác Dáºt Luân lắc đầu:
- Con hoà n toà n u mê, nên mới định thỉnh giáo ân sư.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh phì cưá»i:
- ChÃnh ta cÅ©ng u mê như con. Nhưng dẫu sao việc cÅ©ng đã đến mức nà y rồi, chúng ta nên lẳng lặng chá» xem sá»± biến hóa sắp sá»a xảy tá»›i là hÆ¡n.
Nói đến đây, lão bá»—ng nhìn Trác Dáºt Luân rồi lại mỉm cưá»i nói tiếp:
- Luân nhi con cứ việc yên tâm, chắc bá»n Hạ Hầu Quyên chưa mạo hiểm và o trong ấy và đang bị thất thá»§ trong Thiên Huyá»n Cốc đâu.
Trác Dáºt Luân khẽ cau mà y há»i:
- Lá»i cá»§a ân sư vừa nói có phải ân sư đã căn cứ theo lá»i Vân Thiên Lý há»i tá»›i bá»n nà ng vừa rồi mà phán Ä‘oán như váºy không?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh nhẹ gáºt đầu.
Trác Dáºt Luân lại há»i tiếp:
- Má»™t khi Ãá»™c Cô Trà vá»›i Vân Thiên Lý đã cố ý bà y trò bỡn cợt vá»›i chúng ta không lẽ bá»n há» lại không bà y đặt thêm trò chÆ¡i khác được?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh nghe há»i thì thất kinh nói:
- á»’! ChÃnh ta cÅ©ng chưa há» nghÄ© tá»›i Ä‘iểm nà y. Nói đến đây, lão bá»—ng đảo mắt, nhìn quanh rồi lắc đầu nói tiếp:
- Luân nhi tuy đã nghi rất hợp lý, nhưng chúng ta không nên lo xa thái quá, bởi nếu như bá»n Hạ Hầu Quyên đã tháºt sá»± bị thất thá»§ tại Thiên Huyá»n Cốc, Vân Thiên Lý hà tất phải há»i tá»›i tên nà ng là m gì.
Ãến đây bá»—ng Trác Dáºt Luân đứng dừng lại.
Vân Thiên Lý tay chống nạng sắt thấy váºy, cưá»i nói:
- Tại sao Trác thiếu hiệp không đi nữa?
Trác Dáºt Luân xếch ngược kiếm mi, mắt xạ thần quang, nhìn thẳng và o mặt Vân Thiên Lý, lạnh lùng há»i lá»›n:
- Vân đưá»ng chá»§, tại hạ muốn thỉnh giáo đưá»ng chá»§ má»™t việc.
Vân Thiên Lý cưá»i đáp:
- Không dám, Trác thiếu hiệp muốn gì cứ việc há»i!
Trác Dáºt Luân đã từng và o trong nà y hai lần, chà ng thông thuá»™c khá nhiá»u đưá»ng lối, nên chà ng giÆ¡ tay chỉ con đưá»ng nhá» Ä‘ang Ä‘i, tách rá»i khá»i đưá»ng chÃnh, dõng dạc há»i:
- Thứ nhứt không ngồi "Ãịa Ãạo Phi Xa", thứ nhì không Ä‘i qua Thiên Huyá»n Kiá»u và Thiên Huyá»n Ãá»™ng, thì hiện giá» Vân đưá»ng chá»§ định dẫn bá»n nà y Ä‘i đâu?
Vân Thiên Lý khẽ ồ má»™t tiếng là m như ngạc nhiên, mỉm cưá»i nói:
- Hóa ra nơi đây đã từng được Trác thiếu hiệp đặt chân tới rồi sao?
Trác Dáºt Luân lặng thinh không đáp.
Vân Thiên Lý nói tiếp:
- Trác thiếu hiệp khá»i phải nghi ngá». Ãá»™c Cô bang chá»§ luôn luôn xem trá»ng cuá»™c võ há»™i hôm nay. Ngưá»i đã cùng vá»›i bốn vị cung phụng Ä‘ang ngồi chá» chư vị tại Bạch Hổ ÃÆ°á»ng nên tại hạ má»›i dẫn chư vị bằng con đưá»ng tắt tá»›i đó cho nhanh.
Túy Ãầu Ãà cưá»i ha hả há»i:
- Bạch Hổ ÃÆ°á»ng? Bạch Hổ ÃÆ°á»ng là nÆ¡i nà o, sao nghe hÆ¡i giống nÆ¡i phát hiệu thi lệnh cá»§a Dương Lục Lang năm xưa quá váºy?
Vân Thiên Lý gáºt đầu cưá»i nói:
- Bạch Hổ ÃÆ°á»ng là phòng nghị sá»± bà máºt cá»§a Ãá»™c Cô bang chá»§, nếu như Túy đại sư coi nÆ¡i nà y là chá»— trung quân bảo trướng cÅ©ng được. Tháºt không giấu gì chư vị, Bạch Hổ ÃÆ°á»ng má»›i mở cá»a lần đầu tiên, ngay Vân má»— chưa há» có cÆ¡ há»™i được chiêm ngưỡng quang cảnh phÃa bên trong Bạch Hổ ÃÆ°á»ng.
Lá»i cá»§a Vân Thiên Lý vừa nói đã khiến năm vị võ lâm kỳ hiệp đưa mắt nhìn nhau, bắt đầu đỠcao cảnh giác. Cả năm Ä‘á»u cau mà y nghÄ© ngợi và biết Bạch Hổ ÃÆ°á»ng má»™t khi đã là nÆ¡i nghị sá»± bà máºt cá»§a Ãá»™c Cô Trà ngay đến kẻ tâm phúc cá»§a lão như Vân Thiên Lý còn chưa được và o qua, chắc sẽ phải lợi hại vô cùng.
Ãi thêm má»™t quãng không xa, hỠđến trước má»™t sÆ¡n động tối tăm.
Vân Thiên Lý vá»™i Ä‘i trước dẫn đưá»ng đưa quần hiệp bước và o trong động.
Nháºn thấy đưá»ng Ä‘i ở trong động cà ng Ä‘i sâu và o cà ng thấp dần Trác Dáºt Luân vá»™i há»i:
- Tuy ở đây không có Ãịa Ãạo Phi Xa, nhưng địa thế giống nhau như đúc, chẳng hay. Vân Thiên Lý nhanh nhẹn tiếp lá»i:
- Lúc đầu hai nÆ¡i giống nhau, nhưng vá» sau khác hẳn. Ãịa Ãạo Phi Xa Ä‘i hết sẽ láºp tức lên cao, còn địa đạo cá»§a Bạch Hổ ÃÆ°á»ng thì cứ thế thấp xuống mãi.
Tư Mã Hà o bá»—ng thất kinh há»i:
- Nếu thế thì chắc là Bạch Hổ ÃÆ°á»ng đã được kiến tạo trong táºn lòng núi sâu rồi?
Vân Thiên Lý mỉm cưá»i:
- Không những được kiến trúc táºn trong lòng đất sâu, mà còn táºn dưới đáy lòng đất nữa.
Ãá»™c Cô bang chá»§ đã tuyển lá»±a má»™t Ä‘iện đưá»ng bà máºt nhất trần gian để chư vị cùng vá»›i tứ vị cung phụng bổn bang giao đấu thẳng tay.
Tư Mã Hà o nghe nói thì đưa mắt nhìn Trác Dáºt Luân tỠý lo ngại.
Vân Thiên Lý xem sắc Ä‘oán ngưá»i, lão bá»—ng cưá»i giá»ng âm lạnh:
- Chư vị cứ việc yên tâm, Ãá»™c Cô bang chá»§ có nói rằng nếu như chư vị khiếp sợ chư vị có quyá»n không đến Bạch Hổ ÃÆ°á»ng là m gì, chư vị được phép quay trở lại.
La Ãại Cuồng bá»—ng cưá»i lạt nói vá»›i Vân Thiên Lý:
- Ngươi cứ việc Ä‘i trước dẫn đưá»ng Ä‘i, không nên khÃch tướng là m gì cho mất công. Dẫu ngươi có dẫn bá»n nà y xuống mưá»i tám từng địa ngục Ä‘i nữa bá»n nà y má»™t khi muốn tá»›i là tá»›i, không khi nà o khiếp đảm đâu.
Vân Thiên Lý không thèm giải thÃch nữa, lão vá»™i chống nạng tiếp tục dẫn đưá»ng.
ÃÆ°á»ng hầm má»—i lúc má»™t quanh co, và cứ thế thấp dần, thấp dần. Ãi được má»™t lúc khoảng thá»i gian ăn xong bữa cÆ¡m, trước mắt há» bá»—ng hiện ra má»™t cung môn, ngăn giữa lối Ä‘i.
Túy Ãầu Ãà thở khì má»™t hÆ¡i, cưá»i khanh khách nói vá»›i Vân Thiên Lý:
- Có lẽ đến nÆ¡i rồi phải không? Hừ. Ta bái phục Ãá»™c Cô bang chá»§ cá»§a ngươi đã tốn công cá»§a kiến tạo tòa Bạch Hổ ÃÆ°á»ng ở dưới sâu thăm thẳm như thế nà y đây.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh lẳng lặng không nói qua ná»a lá»i, lão luôn luôn nhÃu chặt đôi mà y, hình như Ä‘ang mãi suy nghÄ© lung lắm.
Vân Thiên Lý nhếch miệng cưá»i, Ä‘oạn chống nạng bước lên trước, giÆ¡ tay cầm cái khoen bằng đồng móc trên cánh cá»a bên trái, nhịp đủ sáu tiếng.
Hai cánh cá»a lá»›n Ä‘ang im lìm bá»—ng chuyển động và từ từ mở rá»™ng.
Quần hiệp im lặng đưa mắt nhìn nhau. Kế đó ba già hai trẻ ung dung bước theo Vân Thiên Lý.
Chá» cho hai tên khiêng Bá»™c Dương DÅ©ng vừa bước và o khá»i ngưỡng cá»a, hai cánh cá»a lá»›n lại từ từ khép kÃn.
Nghe tiếng "lách cách" hồi âm còn mãi vang lên, má»i ngưá»i có vẻ kinh tâm lấy là m lạ.
Vân Thiên Lý hình như cÅ©ng giáºt mình thất kinh.
Bà nh Ngũ Tiên Sinh hai mắt vụt sáng, kêu nói với Vân Thiên Lý:
- Vân đưá»ng chá»§, như thế nà y tức là đến được mà đi không được đấy. Nhưng không Ä‘i được không phải chỉ có bá»n nà y, sợ ngay cả Vân đưá»ng chá»§ cÅ©ng váºy nữa đó.
Vân Thiên Lý ngạc nhiên há»i:
- Bà nh đại hiệp nói sao?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i nói:
- Ta nghÄ© rằng hai cánh cá»a sÆ¡n đỠnà y bị đóng chết cứng rồi thì vÄ©nh viá»…n không thể nà o mở ra được nữa, như thế có phải luôn cả ngươi cÅ©ng đến được mà đi không được?
La Ãại Cuồng, Túy Ãầu Ãà , Trác Dáºt Luân, Tư Mã Hà o Ä‘á»u tuy chưa hiểu Bà nh NgÅ© Tiên Sinh tại sao lại nói thế nhưng tất cả Ä‘á»u biết rõ trong ấy tất có hà m ý chứ chẳng không.
Vân Thiên Lý kêu ồ một tiếng, lắc đầu nói:
- Bà nh đại hiệp Ä‘a nghi quá, chỉ cần biết rõ cách sá» dụng ổ máy hai cánh cá»a sÆ¡n đỠnà y mở rá»™ng được ngay.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i lạt:
- Chỉ sợ không phải như thế đâu, nếu như ngươi không chịu tin hãy theo cách mở cũ mở thỠxem sao?
Vân Thiên Lý nghe nói vừa định mở thá», nhưng lão đột nhiên rụt tay trở vá», nhìn sững Bà nh NgÅ© Tiên Sinh báºt cưá»i há»i:
- Bá»™ Bà nh đại hiệp xem tại hạ như đứa con nÃt lên ba chăng?
Hóa ra Vân Thiên Lý lại nghĩ Bà nh Ngũ Tiên Sinh định đánh lừa để tìm cách thoát thân.
Bởi thế y cưá»i xong lại nói tiếp:
- Chư vị cứ việc yên tâm, chỉ cần khi nà o chư vị chiến thắng tứ đại cung phụng cá»§a bổn bang, Ãá»™c Cô bang chá»§ Ä‘á»i nà o dám vi phạm quy Ä‘iá»u cá»§a võ lâm, lợi dụng cÆ¡ quan cạm bẫy nhốt luôn chư vị trong Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng.
Ãôi bên nói chuyện qua lại vá»›i nhau, tá»›i đây địa thế bá»—ng đổi khác, đưá»ng Ä‘i trở nên bằng phẳng.
Sau đó không lâu, trước mặt há» lại hiện ra hai cánh cá»a sÆ¡n đỠy như hai cánh cá»a hồi nãy. Nhưng chỉ hÆ¡i khác là trên đầu khuôn cá»a có thêm má»™t cái đầu hổ mà u trắng.
Quần hiệp Ä‘á»u Ä‘oán biết hỠđã đến nÆ¡i.
Quả nhiên, Vân Thiên Lý quay đầu cưá»i nói:
- Bước qua hai cánh cá»a Bạch Hổ Môn nà y sẽ và o tá»›i Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng, mong chư vị hãy trổ hết tà i năng so tà i vá»›i tứ đại cung phụng cá»§a bổn bang.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i nói:
- Ngươi cứ mở cá»a. Chắc có lẽ tráºn đấu hôm nay sẽ là má»™t TỠƯớc Há»™i, rất có thể không phân chánh tà , không phân mạnh yếu. Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vừa nói đến đây bá»—ng nghe tiếng "koong" má»™t, hai cánh cá»a sÆ¡n đỠkhông ai gõ đột nhiên từ từ mở rá»™ng. Ãây cÅ©ng là hai cánh cá»a được đúc bằng sắt đầy, không thua gì hai cánh cá»a ở phÃa ngoà i.
Má»i ngưá»i vừa bước qua ngưỡng cá»a, hai cánh cá»a bá»—ng tá»± động khép chặt, nhưng lần nà y không nghe qua ná»a tiếng động.
PhÃa bên trong là má»™t tòa cung Ä‘iện đầy đặc khà tượng cá»§a đế vương, sâu hÆ¡n mưá»i trượng, rá»™ng hÆ¡n bốn trượng. Các cá»™t trụ Ä‘á»u được chạm trổ hình rồng phụng, trông tháºt nguy nga tráng lệ.
Táºn cùng cá»§a Ä‘iện đưá»ng có bà y má»™t long án. PhÃa sau, Ãá»™c Cô Trà đang ngồi chá»…m chệ trên cá»— xe bốn bánh như thuở nà o!
Hà Chưởng Thiên, má»™t nhân váºt khét tiếng trong đám "VÅ© Trụ Lục Tà n" Ä‘ang đứng hầu bên cạnh Ãá»™c Cô TrÃ. Ãồng thá»i phÃa sau cá»— xe bốn bánh còn có thêm tám nà ng cung trang mỹ nữ đứng chắp tay hầu ká».
Cách long án xa chừng năm trượng có hai nà ng, tất cả mưá»i má»™t chiếc ghế bà n long.
Hà ng ghế sáu chiếc bà n bên mặt Ä‘ang còn bá» trống còn năm chiếc hà ng bên trái, chỉ trừ chiếc ghế sau chót ra, hiện đã ngồi đầy đủ ngưá»i.
Quần hiệp đưa mắt nhìn thấy bốn ngưá»i Ä‘ang ngồi trên ghế là "Chỉ Phất VÅ© SÄ©" Ãông Môn Liá»…u, "Tam Thá»§ Ma Sư" Cao Tùng Tuyá»n, "Lục Phát Ma Quân" Mao Linh Hòa, và "Song Tâm Ma Háºu" Văn Tuyết Ngá»c. Há» là "Tứ Ãại Cung Phụng" cá»§a "Lục Tà n Bang".
Hà Chưởng Thiên vừa trông thấy Vân Thiên Lý dẫn quần hiệp tiến và o Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng láºp tức cúi bẩm vá»›i Ãá»™c Cô TrÃ:
- Khải bẩm bang chá»§ hiện có "Kim Tiá»…n Túy Ông" La Ãại Cuồng, "Quy Vân Bảo Chá»§" Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, "Hắc Thiên SÆ¡n" Túy Ãầu Ãà , cùng vá»›i Trác Dáºt Luân và Tư Mã Hà o, năm vị quý khách đã đến nÆ¡i!
Ãá»™c Cô Trà khẽ thì thầm và i câu, không hiểu lão đã nói gì, Hà Chưởng Thiên bá»—ng quay mặt ra phÃa ngoà i, cất tiếng nói to:
- Bang chá»§ có lệnh, thỉnh Ãông Môn cung phụng nghênh tiếp má»i khách ngồi xuống dãy ghế trước mặt tứ vị cung phụng, và cuá»™c so tà i láºp tức cá» hà nh.
Ãông Môn Liá»…u Ä‘ang ngồi trÆ¡ như phá»—ng đá trên ghế, chá» cho Hà Chưởng Thiên lên tiếng xong lão má»›i từ từ đứng dáºy, nghiêng mình cúi đầu nói:
- Ãông Môn Liá»…u xin tuân lệnh bang chá»§!
Dứt lá»i lão bá»—ng quay ngưá»i, thá»§ng thỉnh bước tá»›i trước mặt La Ãại Cuồng.
La Ãại Cuồng thấu hiểu, sở dÄ© Ãông Môn Liá»…u đối vá»›i Ãá»™c Cô Trà hiện giỠđã thay đổi hẳn thái độ cuồng ngạo khi xưa thà nh thái độ cung kÃnh chỉ vì lão muốn thá»±c hiện lá»i hứa, quyết trung tâm báo đáp đối phương đã bằng lòng tha chết cho con gái lão.
Hà nh vi và cư xá» cá»§a lão tuy không chÃnh đáng mấy, nhưng cÅ©ng đủ biểu hiện tấm lòng cha thương con, cùng vá»›i tinh thần giữ kÃn lá»i giao kết cá»§a má»™t nhân váºt võ lâm, quả tháºt đáng kÃnh.
Ãông Môn Liá»…u bước đến trước mắt quần hiệp, nhưng lão chưa kịp mở lá»i La Ãại Cuồng nhanh nhẹn ôm quyá»n cưá»i nói:
- Ãông Môn lão độc váºt, lâu lắm má»›i gặp nhau. Hà hà . Bá»n nà y giữ đúng lá»i phó há»™i trước kỳ hạn, váºy Ãá»™c Cô bang chá»§ cá»§a ngươi giải độc giùm cho Bá»™c Dương DÅ©ng chá»›?
La Ãại Cuồng há»i xong, bá»—ng thoáng thấy má»™t bóng ngưá»i nhảy tá»›i, lão vá»™i định thầm, thấy là Hà Chưởng Thiên.
Hà Chưởng Thiên cưá»i nói:
- La đại hiệp hãy yên tâm trở vá» chá»— ngồi. Thứ giải dược dà nh riêng cho Bá»™c Dương DÅ©ng bổn bang đã có sẵn, hiện Ä‘ang để chá»— chiếc ghế thứ sáu phÃa bên mặt đấy.
La Ãại Cuồng nghe nói liá»n cùng vá»›i quần hiệp đứng vá» phÃa mặt lão lấy thuốc giải ra đổ cho Bá»™c Dương DÅ©ng.
Chỉ một phút sau Bộc Dương Dũng bắt đầu hồi tỉnh.
Nhưng cÅ©ng ngay khi ấy giữa Ä‘iện đột nhiên rÆ¡i xuống má»™t tấm mà nh Ä‘an bằng trân châu quý báu kêu "rẹt" má»™t tiếng, ngăn đôi tòa Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng phân biệt.
Bên trong, Ãá»™c Cô TrÃ, Hà Chưởng Thiên, và tám nà ng thị nữ nhìn ra.
PhÃa bên ngoà i có bá»n tứ đại cung phụng cá»§a Lục Tà n Bang, má»™t tên đưá»ng chá»§ vá»›i đám quần hùng kéo đến phó há»™i và tám tên đệ tá» trong bang đứng hầu.
Sau khi dâng trà má»i xong Ãông Môn Liêu ôm quyá»n nói vá»›i La Ãại Cuồng:
- La lão nhi, cuá»™c so tà i giữa chúng ta hôm nay cần phải tá»›i nÆ¡i tá»›i chốn, thản nhược chưa phân rõ được cao thấp, không ai được phép bá» cuá»™c ná»a chừng.
La Ãại Cuồng gáºt đầu cưá»i nói:
- Ta đã hiểu rõ ý cá»§a Ãông Môn lão quá»· rồi. Có phải Ãông Môn lão quá»· muốn nói khi đã giao đấu thì giao đấu đến chết má»›i thôi không?
Ãông Môn Liá»…u gáºt đầu đáp:
- Ãúng như thế!
La Ãại Cuồng cưá»i há»i:
- Lão phu còn muốn há»i Ãá»™c Cô Trà Ãt câu, không biết có. La Ãại Cuồng chưa nói hết lá»i, Hà Chưởng Thiên đứng phÃa bên trong tấm mà nh vá»™i đón lá»i, nói lá»›n:
- Tệ bang chá»§ yêu cầu La đại hiệp không nên nhiá»u lá»i nữa. Nhân số đôi bên ngang nhau, vừa vặn má»—i bên năm ngưá»i, sẽ lấy năm tráºn để phân biệt hÆ¡n thua.
Trác Dáºt Luân nghe nói trong bụng không khá»i mắng thầm đối phương hết sức xảo trá.
Bởi nếu tÃnh theo năm ngưá»i, phÃa bên chà ng sẽ là La Ãại Cuồng, Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, Túy Ãầu Ãà , chà ng, và Tư Mã Hà o, thể tức không được tÃnh chung Bá»™c Dương DÅ©ng trong đấy.
Còn năm ngưá»i cá»§a đối phương sẽ là Ãông Môn Liá»…u, bá»n Hải Ngoại Tam Ma, cùng vá»›i Vân Thiên Lý.
So sánh thực lực của đôi bên, đối phương chỉ có một Vân Thiên Lý là yếu kém hơn.
Còn phÃa bên chà ng có tá»›i hai ngưá»i yếu kém, tức là chà ng và Tư Mã Hà o.
Dẫu chà ng vá»›i Tư Mã Hà o nhá» có những miếng da "Cẩm Ãái Tru Cầm" há»™ thân và may mắn được uống "Thiên Hương Quế Tá»" tăng thêm khá nhiá»u công lá»±c, há» cÅ©ng chỉ có thể chiến thắng được Vân Thiên Lý chứ chưa phải là địch thá»§ cá»§a bốn ngưá»i kia.
Suy Ä‘i tÃnh lại, chà ng không biết phải đối phó cách sao. Giữa lúc chà ng Ä‘ang cau mà y suy nghÄ©, La Ãại Cuồng đã nhìn Ãông Môn Liá»…u, gáºt đầu nói:
- ÃÆ°á»£c rồi, bá»n ta sẽ dùng năm tráºn để phân rõ thắng bại. Ãông Môn lão quá»· hãy phái ngưá»i xuất tráºn Ä‘i.
Ãông Môn Liá»…u nghe nói liá»n gáºt đầu, rồi ngoảnh nhìn vá» phÃa Vân Thiên Lý gá»i lá»›n:
- Vân đưá»ng chá»§, đưá»ng chá»§ đấu tráºn thứ nhất có được không?
Vân Thiên Lý biết thế nà o lão ta cÅ©ng phải đánh tráºn đầu tay, nên liá»n gáºt đầu cưá»i lạt đáp:
- Vân Thiên Lý xin tuân lệnh Ãông Môn cung phụng!
Dứt lá»i lão khẽ Ä‘iểm đầu cây nạng sắt xuống đất, tung ngưá»i bay xuống chÃnh giữa Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng, vừa vặn tấm mà n kéo lên bá» xuống tháºt mau. Lão đứng đối diện ngay trước mặt bá»n La Ãại Cuồng, cất tiếng nói:
- Tại hạ phụng mạng xuất tráºn, vị nà o bằng lòng bước ra chỉ Ä‘iểm tại hạ Ãt chiêu đây?
La Ãại Cuồng nghe Vân Thiên Lý nói thế liá»n hÆ¡i trầm ngâm suy nghÄ© và định nhìn Tư Mã Hà o thì Bà nh NgÅ© Tiên Sinh bá»—ng thì thầm bên tai lão:
- Huynh hãy phái tiểu đồ Trác Dáºt Luân đánh tráºn đầu tiên!
Tháºt ra, chỉ có thầy má»›i biết được trò. Bà nh NgÅ© Tiên Sinh biết rõ Trác Dáºt Luân thông minh tuyệt vá»i, vá»›i võ công hiện hữu cá»§a chà ng, thêm và o chà ng má»›i uống được viên "Thiên Hương Quế Tá»" nên lão nháºn rằng Trác Dáºt Luân thừa sức giao đấu.
La Ãại Cuồng tá»± nhiên phải tôn trá»ng ý kiến cá»§a Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, lão vá»™i cưá»i bảo Trác Dáºt Luân:
- Trác hiá»n Ä‘iệt hãy chịu phiá»n đánh tráºn đầu tay váºy. Các nhân váºt trong nhóm "VÅ© Trụ Lục Tà n" Ä‘á»u là những nhân váºt lợi hại cả, hiá»n Ä‘iệt chá»› nên khinh địch.
Trác Dáºt Luân gáºt đầu lãnh mạng, Ä‘oạn ung dung bước ra đấu trưá»ng. Chà ng ôm quyá»n nhìn Vân Thiên Lý, mỉm cưá»i nói:
- Xin Vân đưá»ng chá»§ cho biết chúng ta sẽ giao đấu như thế nà o?
Vân Thiên Lý đáp:
- Vân má»— chỉ là má»™t kẻ tà n phế, cụt mất hai chân. Có lẽ đà nh phải dùng chút Ãt võ công để thỉnh giáo vá»›i Trác lão đệ váºy.
Trác Dáºt Luân cưá»i:
- Nếu thế chắc Vân đưá»ng chá»§ định giao đấu vá»›i tại hạ bằng chỉ lá»±c và chưởng lá»±c?
Vân Thiên Lý gáºt đầu:
- So tà i với nhau bằng chỉ hay chưởng lực cũng được.
Trác Dáºt Luân nghe nói trố mắt nhìn Vân Thiên Lý ngạc nhiên há»i:
- So tà i bằng chỉ và chưởng? Không lẽ Vân đưá»ng chá»§ định giao đấu vá»›i tại hạ?
Vân Thiên Lý giương mi cưá»i nói:
- Bá»™ Trác thiếu hiệp có ý khinh thị lão phu sao? Thiếu hiệp cho rằng lão phu đã bị cụt cả hai chân tức là không thể quá chiêu luáºn thức khác phải không?
Trác Dáºt Luân lắc đầu:
- Tại hạ bình sinh không dám xem thưá»ng ai cả, vả lại Vân đưá»ng chá»§ là má»™t nhân váºt lừng danh, có phế nhưng không tà n. Vân Thiên Lý thấy Trác Dáºt Luân nói tá»›i đó ngừng lại, lão vá»™i cưá»i há»i:
- Trác thiếu hiệp định nói gì cứ nói, đừng khách sáo không hay.
Trác Dáºt Luân xếch ngược kiếm mi nói to:
- Tại hạ nghÄ© rằng so tà i luáºn võ cần nhất phải công bình. Dẫu sao Vân đưá»ng chá»§ trong khi nhảy tránh, có nhiá»u Ä‘iểm bất tiện. Vân Thiên Lý không chá» cho đối phương nói hết, lão vá»™i xua tay cưá»i nói:
- Trác thiếu hiệp tâm địa quang minh quả tháºt đáng kÃnh. Nhưng thiếu hiệp cứ việc yên tâm, lão phu sẽ có biện pháp riêng có thể bù đắp lại sá»± tà n táºt cá»§a mình. Chúng ta sẽ giao đấu vá»›i nhau má»™t cách công bằng.
Trác Dáºt Luân kêu ồ má»™t tiếng nói:
- Vân đưá»ng chá»§ hãy nói cách thức công bình cho tại hạ nghe thá».
Vân Thiên Lý nói:
- Hai ta sẽ ngồi đối diện nhau trên mặt đất và sẽ dùng chưởng, chỉ lá»±c so tà i. Như thế Trác thiếu hiệp dẫu có chân cÅ©ng như không còn, lão phu bị cụt cả hai chân cÅ©ng như có chân váºy. So tà i bằng cách nà y chắc chắn hết sức công bình, có phải đúng như thế không Trác thiếu hiệp?
Trác Dáºt Luân nghe nói chà ng tá»± biết mình đã bị mắc lừa đối phương.
CÅ©ng bởi giao đấu bằng phương pháp trên, Vân Thiên Lý thuần thục hÆ¡n chà ng. Còn chà ng chưa hỠđấu qua bằng cách nà y, như thế chà ng sẽ bị thiệt thòi nhiá»u hÆ¡n.
Nhưng việc đã rồi, có hối háºn cÅ©ng trá»…, nên Trác Dáºt Luân cưá»i lạt nói:
- Chá»§ ý cá»§a Vân đưá»ng chá»§ hay lắm, Trác Dáºt Luân nà y xin bằng lòng nghe theo. Cách đấu ấy công bằng lắm!
Vân Thiên Lý cưá»i khẩy, Ä‘oạn giÆ¡ tay nói lá»›n:
- Một khi Trác thiếu hiệp đã cho là công bình hai ta sẽ bắt đầu cuộc đấu. Hai bên ngồi xếp bằng tròn cách xa nhau ba thước, thân hình không được xê dịch, chỉ được phép xỠdụng chỉ và chưởng thôi.
Trác Dáºt Luân láºp tức ngồi xếp bà n tròn trên mặt đất, chuẩn bị nghênh chiến.
Nhưng giữa khi chà ng vừa ngồi yên, cạnh tai chà ng bá»—ng văng vẳng tiếng ngưá»i, nghe nhá» như tiếng muá»—i vo ve và giá»ng nói xa lạ nhưng rất rõ rà ng:
- Nhá»› phòng thá»§ đừng công kÃch, nghe tiếng trống sẽ thắng.
Trác Dáºt Luân vô cùng kinh dị, chà ng không biết giá»ng nói kia cá»§a ai. Bởi giá»ng nói truyá»n âm nháºp máºt vừa rồi nghe rất xa lạ, nhất định không phải giá»ng nói cá»§a La Ãại Cuồng nữa.
Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng đầy vẻ thần bà u tịch. Trong Ä‘iện trừ bá»n Ãá»™c Cô TrÃ, Hà Chưởng Thiên, và bá»n chà ng thôi, lẽ nà o còn có thêm kẻ lạ mặt Ä‘ang lẩn quất xung quanh đại Ä‘iện?
Vừa khi ấy, Vân Thiên Lý cÅ©ng vừa bá» cặp nạng sắt xuống mặt đất, ngồi xếp bà n tròn cách xa chà ng bá»™ ba thước, xong lão ôm quyá»n cưá»i khì:
- Trác thiếu hiệp hãy chuẩn bị.
Vừa dứt lá»i Vân Thiên Lý giÆ¡ cao tay mặt che kÃn phÃa trước ngá»±c, tả chưởng phóng ra má»™t luồng kình lá»±c và o mặt Trác Dáºt Luân.
Trác Dáºt Luân nháºn thấy khi đối phương xuất chưởng không có qua ná»a tiếng động, nhưng luồng vô hình chưởng lá»±c vừa tá»›i gần ngưá»i chà ng đã lạnh buốt như băng. Chà ng Ä‘oán ra ngay đó là môn ná»™i lá»±c cá»§a đối phương chuyên tẩu âm nhu, và chà ng hết dám coi thưá»ng!
Chà ng láºp tức ngầm tụ chân lá»±c, khẽ láºt hữu chưởng, dùng thế Phất Liá»…u Phân Cao nghênh đón đạo chưởng lá»±c cá»§a đối phương vừa phóng tá»›i.
Vân Thiên Lý chá» cho luồng chưởng lá»±c cá»§a mình vừa tá»›i đưá»ng, lão đột nhiên biến thức thuáºn thế búng mạnh năm đầu ngón tay ra má»™t lượt, Ä‘iểm ngay và o giữa ngá»±c Trác Dáºt Luân.
Trác Dáºt Luân đã đỠphòng trước, chà ng dà nh riêng má»™t bên chưởng dùng để nghênh chiến, đòn chưởng bên kia dùng để phòng địch.
Chưởng trái cá»§a chà ng luôn luôn giữ kÃn phÃa trước ngá»±c, chưởng mặt cá»§a chà ng nhân khi vừa phóng ra ngoà i đột nhiên thâu ngay trở vá» nhanh như thiểm Ä‘iện từ trên trá»i xuống dưới, chặt mạnh và o bá»™ vị mạch môn cá»§a Vân Thiên Lý.
Vân Thiên Lý vá»™i rút tay trở vá», nghênh đỡ má»™t chiêu cá»§a Trác Dáºt Luân.
Ãồng thá»i, lão vung mạnh chưởng bên mặt Ä‘ang phòng thá»§ trước ngá»±c, phát ra má»™t luồng âm khà lạnh toát, cách không phân kÃch Trác Dáºt Luân.
Trác Dáºt Luân cưá»i lạt má»™t tiếng. Chưởng trái Ä‘ang giữ kÃn trước ngá»±c, chà ng cÅ©ng phóng ra má»™t là n dương cương chân khà à o à o mạnh tợ vÅ© bão.
Trác Dáºt Luân vừa cưá»i vừa nghÄ© thầm:
- Vân Thiên Lý đã bị cụt cả hai chân, tất cả công lực tụ cả và o chỉ và chưởng của lão.
Há»a hầu cá»§a lão hết sức tinh thuần, cÅ©ng may mình uống được viên Thiên Hương Quế Tá» ná»™i lá»±c đại tăng, nếu không vừa rồi mình đã bị núng thế và có thể bị lão ta đánh bại cÅ©ng không chừng!
Giữa khi Trác Dáºt Luân Ä‘ang mừng thầm, thì Vân Thiên Lý cÅ©ng bắt đầu kinh dị đến cá»±c độ. Vân Thiên Lý hết sức tin tưởng chỉ lá»±c và chưởng lá»±c cá»§a lão. Không ngá» vừa rồi Trác Dáºt Luân đã đỡ nổi hai chiêu cá»§a lão má»™t cách dá»… dà ng, tá»± nhiên lão cảm thấy kinh ngạc, trong lòng bất phục.
Trong lòng bất phục, Vân Thiên Lý liá»n dá»±ng ngược mà y, sá» dụng hết toà n lá»±c, ngưng tụ ná»™i khà và o cả hai tay, thế mạnh như vÅ© bão, liên tiếp đánh ra mưá»i ba chiêu má»™t lúc.
Nhưng trong mưá»i ba chiêu ấy, có mưá»i chiêu "thá»±c" còn ba chiêu "hư". Mưá»i chiêu phóng ra bằng đơn chưởng, còn ba chiêu dùng bằng cả hai tay, má»—i chiêu Ä‘á»u quái dị độc hiểm dị thưá»ng, và uy lá»±c vô cùng dÅ©ng mãnh.
Trác Dáºt Luân đối thá»§ là tay lợi hại, chà ng nạp khà ngưng thần, bảo nguyên thá»§ nhất, dạy bà máºt vừa rồi là "chỉ thá»§ không công", giữ vững thế thá»§ ngá»±, không dám chuyển qua thế công.
Kỳ lạ thay, sau khi công kÃch xong mưá»i ba chiêu, giữa là n mi tâm cá»§a Vân Thiên Lý đột nhiên xuất hiện má»™t sợi chỉ Ä‘á».
Thế nhưng Vân Thiên Lý không biết gì cả, còn Trác Dáºt Luân thì đã trông thấy má»™t cách rõ rà ng. Sợi chỉ đỠbắt đầu xuất hiện từ giữa đầu sống mÅ©i cá»§a lão, dần dần chạy thẳng lên tá»›i mà tóc ở trán.
Và cÅ©ng tháºt ra, Trác Dáºt Luân không hiểu sợi chỉ đỠấy từ đầu tá»›i, và có ý nghÄ©a gì.
Trong lúc đó, Vân Thiên Lý bá»—ng cảm thấy ruá»™t nóng, bứt rứt khó chịu. Lão lại láºp tức công kÃch thêm chưởng nữa.
Tám chưởng nà y Ä‘á»u dùng cả hai tay đánh ra má»™t lượt, chuyên công chá»› không thá»§.
Kiểu đánh trên chỉ tăng cưá»ng cho uy thế, nhưng đã bá» hẳn thế phòng thá»§.
Trác Dáºt Luân không cần để ý tá»›i sá»± sÆ¡ hở cá»§a đối phương để thừa cÆ¡ công địch. Chà ng luôn luôn tụ há»™i tinh thần, ứng phó tám chưởng mạnh như vÅ© bão cá»§a đối phương.
Ãá»™t nhiên không hiểu từ đâu kêu lên má»™t tiếng "tung" rất lạ.
Toà n thể quần hùng Ä‘á»u nháºn ra là tiếng trống và tất cả kinh dị đến cá»±c độ, đưa mắt nhìn quanh, quan sát xem tiếng trống ấy ở đâu.
Nhưng riêng Vân Thiên Lý, lão bá»—ng rùng mình trấn động, cảm thấy hình như lão vừa bị cảm xúc bởi má»™t sá»± kiện trá»ng đại nà o đó váºy.
Trác Dáºt Luân đã được dặn bảo trước, biết thá»i cÆ¡ đã tá»›i, chà ng láºp tức nắm lấy cÆ¡ há»™i, chuyển thá»§ thà nh công, giÆ¡ tay phản kÃch bằng má»™t chiêu chưởng pháp "Thiên Ãà i Mịch Lá»™" cá»±c kỳ tuyệt diệu.
Bình tâm mà nói, sá»± tháºt Trác Dáºt Luân không há» biết rõ tiếng trống vừa rồi có tác dụng trá»ng đại đối vá»›i Vân Thiên Lý như thế nà o. Chà ng chỉ biết tuân theo lá»i dặn dò bà máºt hồi nãy cá»§a ai đó mà thôi.
"Chỉ thủ không công, nghe trống tất thắng".
Quả nhiên đúng như lá»i dặn bảo, tiếng trống kỳ lạ vừa có má»™t uy lá»±c vô biên. Vân Thiên Lý đột nhiên bị khá»§ng hoảng tâm thần, trở nên suy yếu, và không còn đủ sức chống đỡ nữa.
Chiêu "Thiên Ãà i Mịch Lá»™" cá»§a Trác Dáºt Luân vừa đánh ra, Vân Thiên Lý không né tránh, đón đỡ hoặc giÆ¡ tay hoà n kÃch.
Nhưng trông thấy ngá»n chưởng cá»§a mình sắp sá»a Ä‘áºp trúng giữa ót Vân Thiên Lý, Trác Dáºt Luân trong lòng bất nhẫn, vá»™i thu chưởng trở vá» cưá»i há»i:
- Vân đưá»ng chá»§ là m sao thế?
Vân Thiên Lý nhướng cao đôi mà y, hình như Ä‘ang cố gượng sức giương to mắt nhìn Trác Dáºt Luân.
Trong đôi mắt cá»§a Vân Thiên Lý rá»±c xạ hai đạo kỳ quang xem chừng như vừa hối háºn vừa cảm kÃch Trác Dáºt Luân đã thu chưởng không nỡ hạ sát mình.
Nhưng rất tiếc sá»± tỉnh ngá»™ cá»§a Vân Thiên Lý quá ngắn ngá»§i, chỉ má»™t thoáng cặp mà mắt cá»§a lão bá»—ng khép chặt, thân hình lão bá»—ng từ từ ngã báºt ra sau, miệng mÅ©i Ä‘á»u chảy máu tươi chết tháºt thê thảm.
Trác Dáºt Luân giáºt mình thất kinh, ngạc nhiêu kêu lá»›n:
- Vân đưá»ng chá»§. tại sao đưá»ng chá»§ lại thế nà y? Vân đưá»ng chá»§. Vân. Ngay khi đó, Hà Chưởng Thiên Ä‘ang đứng hầu bên cạnh Ãá»™c Cô Trà tại phÃa sau rèm bá»—ng nói lá»›n:
- Vân Thiên Lý đã chết rồi, không sống lại được đâu. Hừ, ngươi cũng không sống được bao lâu nữa đấy.
Trác Dáºt Luân nghe lạ, chà ng nhướng mà y há»i lá»›n:
- Ta chưa hỠbị thương cũng chưa bị trúng độc tại sao có thể chết được?
Hà Chưởng Thiên cưá»i lạt đáp:
- Ãây là do bùa ngải cá»§a Ãá»™c Cô bang chá»§ đã dá»± sẵn từ trước. Bất cứ cặp nà o động thá»§ nhau chỉ cần má»™t kẻ chết, kẻ kia cÅ©ng phải chết theo.
Trác Dáºt Luân báºt cưá»i:
- Bùa ngải? Bùa ngải có công hiệu gì? Linh nghiệm đến mức đó sao?
Hà Chưởng Thiên cưá»i khanh khách, lạnh lùng nói:
- Tá»± cổ nhân sinh ai cÅ©ng chết, chỉ khác nhau là chết trước hoặc chết sau. Thôi nếu ngươi không tin cứ việc chá» thá» xem. Theo ý ta, quyết chắc ngươi sẽ không sống lâu hÆ¡n khoảng thá»i gian uống xong ly trà nóng.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh thấy Hà Chưởng Thiên nói thế thì không khá»i giáºt mình kinh hãi, bởi sau cái chết vô cùng bà ẩn cá»§a Vân Thiên Lý, cuá»™c thắng bại đã được phân định rõ rà ng rồi. Lão vá»™i kêu bảo Trác Dáºt Luân:
- Luân nhi hãy trở vỠchỗ ngồi để ta xem xét lại xem.
Trác Dáºt Luân nghe lá»i, vá»™i trở vá» chá»— ngồi giÆ¡ tay trái ra cho Bà nh NgÅ© Tiên Sinh bắt mạch, chà ng mỉm cưá»i há»i:
- Ân sư không nên lo lắng là m gì. Ãệ tá» cảm thấy trong ngưá»i mạnh mẽ như thưá»ng, không há» có chút dị trạng nà o cả. Tà bất thắng chánh, bùa ngải cá»§a Ãá»™c Cô lão ma đối vá»›i đệ tá» sẽ mất hết cả linh nghiệm.
Bắt xong mạch, Bà nh Ngũ Tiên Sinh lại xem qua lưỡi chà ng, lão kinh hoảng kêu lên:
- Luân nhi hãy mau mau tá»± váºn chân khà bảo há»™ lấy tim, đừng để tà độc nhiá»…m và o, con. con đã bị trúng độc khá nặng rồi, chất độc sắp sá»a. phát.
Quả nhiên, Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vừa dứt lá»i, Trác Dáºt Luân đã ngã bịch xuống tắt thở liá»n tại chá»—.
Bao khoát luôn La Ãại Cuồng trong đó, Ä‘á»u nhất tá» thất kinh, bước tá»›i xem xét. Khi ấy Trác Dáºt Luân tuy miệng không há»™c máu tươi nhưng chà ng đã nÃn thở.
Hà Chưởng Thiên Ä‘ang đứng phÃa trong rèm bá»—ng phát ra má»™t chuá»—i cưá»i trầm tiếng, tá» vẻ huênh hoang tá»± đắc:
- Sao? Ta nói có đúng không? Tá»± cổ nhân sinh ai không chết, chỉ có chết sá»›m hay chết muá»™n! Tiểu tá» Trác Dáºt Luân vừa rồi cứ má»™t má»±c can cưá»ng, hiện giá» hắn ta vẫn không khá»i hồn du địa phá»§. Thưa Ãông Môn cung phụng, bang chá»§ có lệnh thỉnh cung phụng hãy phái ngưá»i xuất tráºn đấu tráºn thứ nhì.
"Chỉ Phất VÅ© SÄ©" Ãông Môn Liá»…u cúi đầu lãnh mạng, quay lại sai ngưá»i khiêng tá» thi Vân Thiên Lý sang má»™t bên, xong nhìn "Tam Thá»§ Ma Sư" Cao Tùng Tuyá»n, gượng cưá»i nói:
- Thỉnh Cao cung phụng đảm nhiệm tráºn đấu thứ nhì.
Vừa được chứng kiến cái chết ly kỳ cá»§a Vân Thiên Lý, Cao Tùng Tuyá»n không dám trái lệnh, vá»™i gáºt đầu đứng dáºy đợi La Ãại Cuồng phái địch thá»§ xuất tráºn.
La Ãại Cuồng đưa mắt nhìn Trác Dáºt Luân vừa bị thảm tá» lần nữa rồi khẽ lắc đầu buồn bã thở dà i nói:
- Ãá»™c Cô lão ma âm độc quá cỡ, khó lòng đỠphòng, tốt hÆ¡n tráºn thứ nhì sẽ do La má»— đảm nhiệm váºy.
Túy Ãầu Ãà cưá»i ha hả khoát tay nói lá»›n:
- La huynh là chá»§ soái cá»§a tam quân nên chá» lát nữa giao đấu vá»›i Ãông Môn Liá»…u.
Tráºn thứ hai để kẻ nà y đảm nhiệm, nếu thắng là để báo thù cho Trác Dáºt Luân. Còn nếu đánh không lại kẻ nà y xuống âm ty truyá»n dạy thêm cho chà ng và i ba môn tuyệt ká»· nữa cÅ©ng không sao.
Quần hiệp Ä‘á»u nháºn thấy má»™t cách rõ rệt. Há» không lạ gì Túy Ãầu Ãà cưá»i cưá»i nói nói nhưng nụ cưá»i cá»§a lão ta còn thê thảm hÆ¡n khóc mếu, ngữ ý cá»§a lão ta còn cay đắng hÆ¡n bồ hòn! Hiển nhiên vị Thiên SÆ¡n không môn kỳ hiệp đáng thương nà y Ä‘ang vì cái chết thê thảm cá»§a Trác Dáºt Luân ái đồ thân yêu cá»§a lão mà thương tâm đến cá»±c độ.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cÅ©ng không khá»i Ä‘au nhói tim can, nước mắt chá»±c quanh tròng!
Nhưng vì cố tránh không muốn để Túy Ãầu Ãà đau lòng thêm, nên lão cố nhịn, giÆ¡ tay nhẹ Ä‘áºp và o vai Túy Ãầu Ãà , gượng cưá»i nói:
- Ngưá»i chết không thể sống được. Luân nhi đã vì vệ đạo giáng ma, thảm thá» bất trắc, nhưng dẫu sao Luân nhi đã chết má»™t cách có ý nghÄ©a. Mong ân sư chá»› nên quá buồn rầu. hãy để hết tâm trà và o việc giết địch.
|

07-06-2008, 09:50 AM
|
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 217
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 18 phút
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 48
Vệ Ãạo Giáng Ma
Dẫu cho Bà nh NgÅ© Tiên Sinh có má»™t tấm lòng quảng đại đến đâu Ä‘i nữa, dẫu lão đã thâm hiểu sá»± lợi hại, muốn táºn lá»±c chế ngá»± sá»± Ä‘au đớn Ä‘ang bà y xé ruá»™t gan, nhưng vì tình thầy trò quá sâu Ä‘áºm, vượt qua lý trà cá»§a con ngưá»i, nên sau cùng, lão vẫn ngẹn ngà o ứa lệ nói không ra lá»i.
Túy Ãầu Ãà cÅ©ng gượng không khóc, lão tươi cưá»i, láºp tức chắp tay trước ngá»±c, niệm "A Di Ãà Pháºt," xong giÆ¡ hồ lô lên miệng nốc hết phần mỹ tá»u còn lại, rồi ha hả cưá»i to, bước thẳng ra ngoà i đấu trưá»ng.
"Tam Thá»§ Ma Sư" Cao Tùng Tuyá»n trông thấy Túy Ãầu Ãà bước ra, liá»n cưá»i lá»›n:
- Túy đại sư, hai ta sẽ tá»· thà bằng cách nà o? Ãấu huyá»n công? Ãấu binh khÃ? Hay. Túy Ãầu Ãà thản nhiên đáp:
- Bá»n mình không nên quy định cách thức giao đấu là m cho mất thá»i giá». Chỉ cần "đánh nhau" là đủ rồi!
Vừa nghe thấy hai chữ "đánh nhau", Cao Tùng Tuyá»n ngẩn ngưá»i, ngạc nhiên há»i:
- Cái gì là "đánh nhau" mới được, đại sư hãy cho biết?
Túy Ãầu Ãà bá»—ng trừng mắt, quát:
- Tại sao bá»n "Hải Ngoại Tam Ma" các ngưá»i lại ngu đần đến thế? Ngay đứa con nÃt lên ba cÅ©ng biết đánh nhau, các ngươi không hiểu là sao?
Cao Tùng Tuyá»n cố nhịn:
- Ãại sư hãy giải thÃch rõ rà ng Ä‘i!
- Hết sức đơn giản, tỷ thà với nhau bằng công phu sẽ phải lựa thủ đoạn nói rõ quy củ nhưng còn đánh nhau thì bất cần thủ đoạn, bất cần quy củ, cho phép chụp, cho phép đá, cho phép cắn, cho phép đấm, cho nhổ nước miếng, là m sao cũng được miễn thắng thì thôi không cần bị hạn chế gì cả.
Cao Tùng Tuyá»n phì cưá»i:
- Ãánh nhau như thế nà y kể ra cÅ©ng thú vị đấy.
Túy Ãầu Ãà miệng sặc mùi rượu, nhìn thẳng và o mặt Cao Tùng Tuyá»n:
- Ngươi đã hiểu rõ cách thức "đánh nhau" chưa? Ngươi có đồng ý không?
Cao Tùng Tuyá»n cưá»i đáp:
- Nhất định đồng ý rồi. Cao Tùng Tuyá»n vừa nói đến đây, Túy Ãầu Ãà liá»n khẽ giÆ¡ cao tay mặt phóng ra má»™t chưởng nhanh như thiểm Ä‘iện.
Và miệng lão vẫn cưá»i khanh khách nói:
- Nếu ngươi đã đồng ý, bá»n mình sẽ khởi sá»± đánh nhau.
Cao Tùng Tuyá»n trong lúc bất ngá», hoảng hốt giÆ¡ chưởng lên đỡ.
Song chưởng vừa chạm phải nhau, kình phong bay tạt ra bốn phÃa. Túy Ãầu Ãà chỉ hÆ¡i giáºt lùi ra sau ná»a bước, thân hình hÆ¡i động còn Cao Tùng Tuyá»n bị đánh báºt ra sau ba bước lảo đảo muốn ngã.
Nếu luáºn vá» công lá»±c cá»§a đôi bên, phải nói là kẻ ná»a cân ngưá»i tám lạng. Nhưng xét cho kỹ, Túy Ãầu Ãà có phần yếu kém há» Cao đôi chút.
Thế mà hiện giá», đôi bên vừa đấu chưởng vá»›i nhau, Túy Ãầu Ãà đã chiếm được ưu thế là tại là m sao?
Thưa rằng, tại vì hai nguyên nhân:
Thứ nhứt, tại Túy Ãầu Ãà đem tất cả sá»± bi phẫn là m thà nh má»™t lá»±c lượng đáng sợ, nên công lá»±c lão bá»—ng dưng dõng mãnh hÆ¡n ngà y thưá»ng.
Thứ nhì, là do ở Cao Tùng Tuyá»n trong khi bất ngá» chưa kịp ngưng tụ toà n lá»±c.
Cao Tùng Tuyá»n bị thất thế ngay chiêu đầu, mặt mà y liá»n bừng đỠnổi giáºn hét lá»›n:
- Túy Ãầu Ãà , ngươi là má»™t nhân váºt có thể diện trong đương thế võ lâm, tại sao. Không để cho đối phương nói hết, Túy Ãầu Ãà cưá»i ha hả nói:
- Ta đã nói trước vá»›i ngươi đánh nhau bất chấp thá»§ Ä‘oạn kia mà . Ngươi đã hiểu và đã đồng ý, bây giá» bị ta đánh báºt ra sau, ngươi còn trách mắng ta ná»—i gì chá»›.
Nói xong Túy Ãầu Ãà quắc cặp mắt rá»±c thần quang nhìn Cao Tùng Tuyá»n lại cất tiếng cưá»i vang nói tiếp:
- Chưa hết đâu, ngươi còn bị ta đánh, ta cà o ta cấu ta cắn và phun nước miếng và o mặt ngươi nữa kìa. Rồi ngươi sẽ biết tay ta, liệu mà giữ lấy!
Dứt lá»i quả nhiên Túy Ãầu Ãà giÆ¡ tay cà o ngay và o giữa mặt Cao Tùng Tuyá»n, tiếp theo lão còn co chân tung mạnh má»™t đá.
Ãừng tưởng lối đánh nhau cà o, đá lung tung cá»§a Túy Ãầu Ãà không thà nh chiêu pháp, kỳ tháºt má»—i cái giÆ¡ tay giÆ¡ chân cá»§a lão Ä‘á»u tÆ¡ hao bất loạn, đúng là má»™t thứ võ há»c cao thâm và lợi hại vô cùng.
Cao Tùng Tuyá»n nháºn ra ngay đấy là môn "Túy Tiên Chưởng Pháp" oai trấn bát hoang, nên lão ma không dám khinh địch, vá»™i trưá»n mình né tránh, mặt còn hiện rõ nét hãi kinh.
Túy Ãầu Ãà thấy Cao Tùng Tuyá»n hoảng hốt né tránh liên miên thì quát lá»›n:
- Tại sao ngươi không đánh chứ. Ngươi nhất định chạy hoà i phải không? Ừ, ngươi liệu mà chạy đi đừng để ta chụp được, ta cắn ngươi té đái ra quần đấy. Liệu. liệu mà chạy đi.
Túy Ãầu Ãà vừa nói vừa giang rá»™ng hai tay nhá bên nà y, nhá» bên kia, chụp bên ná», quyết bắt cho kỳ được Cao Tùng Tuyá»n, trong khi lão ma đầu há» Cao như con chuá»™t hoảng kinh, sợ mèo chá»™p bắt.
Riết rồi liệu không xong Cao Tùng Tuyá»n cau mà y, bụng bảo dạ.
"Nếu như để mặc thằng trá»c nà y giả bá»™ Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng mãi, ta vỡ máºt chứ chẳng không!" NghÄ© như thế, lão ác ma láºp tức xô mạnh hai tay tá»›i trước phát ra má»™t luồng kình khà mạnh tợ vÅ© phong nhắm ngay giữa ngá»±c Túy Ãầu Ãà thổi thốc tá»›i.
Túy Ãầu Ãà thấy váºy cưá»i ha hả nói:
- Phải như thế má»›i gá»i là "đánh nhau" chứ! Hà hà , được lắm! Ta chịu lắm! Chứ nếu không dám đánh chỉ biết chạy mãi thì ngươi đâu đáng mặt giữ chức "Tứ Ãại Cung Phụng" cho tên bại xụi bang chá»§ cá»§a ngươi!
Túy Ãầu Ãà vừa nói vừa vung cao song chưởng má»™t lượt, tung ngay má»™t đạo cưá»ng phong linh không đón đỡ luồng kình khà cá»§a Cao Tùng Tuyá»n Ä‘ang phóng tá»›i.
Ầm! Một tiếng nổ dữ dội vang lên.
Lần nà y Cao Tùng Tuyá»n ngưng váºn đủ mưá»i thà nh công lá»±c, nên đôi bên chỉ lảo đảo mà bất phân thắng bại.
Sau khi thá» biết thế địch không mạnh hÆ¡n mình, Cao Tùng Tuyá»n bắt đầu yên tâm hÆ¡n, phấn trấn tinh thần đánh vùi vá»›i Túy Ãầu Ãà đến thạch phá thiên kinh, dưá»ng như long tranh hổ đấu.
Cao Tùng Tuyá»n đột nhiên để ý tá»›i sắc mặt đỠá»ng cá»§a Túy Ãầu Ãà , không hiểu tại sao lão tăng cà ng đánh cà ng Ä‘á», và hiện giá» thì Ä‘ang bầm như tiết.
Bá»—ng Túy Ãầu Ãà cưá»i ha hả và quát to như sấm:
- Cao Tùng Tuyá»n, giá» chết cá»§a ngươi đã tá»›i số, ta sẽ nhổ nước miếng và o mặt ngươi!
Vừa nói xong, Túy Ãầu Ãà bá»—ng há miệng phun ra hà ng vạn há»™t mưa rượu kỳ nhiệt, bao chặt ngay lấy Cao Tùng Tuyá»n và o giữa.
Trong lúc bất ngá», trong khi phạm vi cá»§a đám mưa rượu quá rá»™ng lá»›n, khiến Cao Tùng Tuyá»n hốt hoảng luống cuống không biết tránh né bằng cách nà o!
Chừng biết đã hết kịp, Cao Tùng Tuyá»n vá»™i ngầm váºn công lá»±c khắp toà n thân ngạo nghá»… đứng yên má»™t chá»—.
Một mặt nghĩ thầm:
- "Vá» phương diện huyá»n công chân khà cá»§a mình tuy yếu kém hÆ¡n tam muá»™i "Song Tâm Ma Háºu" chút Ãt, nhưng cÅ©ng đã đạt đến mức đăng phong tạo cá»±c, dẫu Túy Ãầu Ãà có á»· ngón Tá»u VÅ© Phi Tinh do Há»™i Tam Muá»™i luyện thà nh cÅ©ng chưa chắc đã là m gì nổi ta." NghÄ© thế Cao Tùng Tuyá»n không những ngầm váºn chân khà khắp châu thân để đối phó môn "Tá»u VÅ© Phi Tinh" cá»§a đối phương, lão còn ngưng đủ ba thà nh Bà Hồn Thá»§ chá» khi Tá»u VÅ© từ trên bay xuống đầu mình và Túy Ãầu Ãà đắc ý thất thần, lão sẽ đánh bại đối phương và lấy mạng đối phương bất ngá» nữa.
Nên biết môn Bà Hồn Thá»§ là má»™t độc bà há»c bình sinh đắc ý nhất cá»§a Cao Tùng Tuyá»n.
Lão chỉ cần xòe năm đầu ngón tay chụp và o đối phương, thép cÅ©ng phải thà nh tro, chứ đừng nói là xương là thịt con ngưá»i. Và danh hiệu Tam Thá»§ Ma Sư cá»§a lão đã do môn ác độc âm thá»§ nà y mà thà nh đấy.
Ngay khi vùng mưa rượu cá»§a Túy Ãầu Ãà bao kÃn lấy Cao Tùng Tuyá»n sắp sá»a đổ xuống đầu và Cao Tùng Tuyá»n cÅ©ng Ä‘ang ngưng túc Bà Hồn Thá»§ công lá»±c sắp sá»a phóng ra thì. Bá»—ng nghe "tung" má»™t tiếng. Tiếng trống quái ác nổi lên. Và không hiểu đã từ đâu vá»ng lại.
Cao Tùng Tuyá»n bá»—ng rú lên má»™t tiếng, toà n thân má»m nhÅ©n, loạng choạng không đứng vững nữa.
Liá»n đó vùng Tá»u VÅ© Phi Tinh cá»§a Túy Ãầu Ãà vừa nóng vừa thÆ¡m cÅ©ng vừa vặn từ trên cao chụp khắp ngưá»i Cao Tùng Tuyá»n!
Ãá»™t nhiên, đám sương mù bao quanh mình Cao Tùng Tuyá»n vốn mùi rượu thÆ¡m phức.
Ãông Môn Liá»…u vừa trông thấy, giáºt mình la lên:
- Nguy mất! Nguy mất rồi!
Liá»n đó Văn Tuyết Ngá»c bá»—ng xua tay cưá»i nói:
- Ãông Môn cung phụng hãy yên tâm. Cao đại ca công lá»±c rất cao thâm, môn Tá»u VÅ© Phi Tinh cá»§a lão tăng không là m gì nổi đâu.
Văn Tuyết Ngá»c vừa dứt tiếng, vùng sương mịt mù cÅ©ng vừa tan cả. Quần hiệp lẫn quần hùng khi thấy rõ cảnh tượng hãi hùng hiện ra, tất cả Ä‘á»u kinh hoảng biến sắc đồng giáºt nảy ngươi và đứng cả dáºy.
Nguyên lai Tam Thá»§ Ma Sư sau khi bị đám Tá»u VÅ© Phi Tinh bắn và o ngưá»i không những thất khổng lưu huyết, bị chết trông rất thảm thương, thân hình cá»§a lão còn đột nhiên co rút lại, biến thà nh má»™t thi thể nhá» xÃu như đứa trẻ nÃt vừa lên ba váºy.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vô cùng kinh ngạc bởi lão đã từng quen biết Túy Ãầu Ãà từ lâu, thừa hiểu môn Tá»u VÅ© Phi Tinh cá»§a Túy Ãầu Ãà uy lá»±c tuy cao cưá»ng nhưng tuyệt không thể có chất độc dược và cÅ©ng không Ä‘á»i nà o khiến đối phương sau khi chết rồi thì thi thể bị co rút lại như thế nà y. Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vừa kinh dị vừa cất tiếng kêu há»i:
- Túy Ãại Sư.
Ngay khi ấy, Túy Ãầu Ãà cÅ©ng Ä‘ang mỉm cưá»i, thá»§ng thỉnh bước tá»›i.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vá»™i há»i:
- Ãại sư, tại sao uy lá»±c cá»§a môn "Tá»u VÅ© Phi Tinh" đột tăng ghê gá»›m váºy, bình thá»i là m gì lợi hại như hôm nay?
Nhưng Túy Ãầu Ãà chỉ cưá»i không đáp mà cÅ©ng không quay vá» chá»— ngồi. Lão bá»—ng ngồi xếp bà n tròn bên cạnh thi thể cá»§a Trác Dáºt Luân.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vừa định há»i nữa, La Ãại Cuồng đột nhiên cau mà y thần sắc vô cùng trịnh trá»ng bảo nhá»:
- Nà y Bà nh NgÅ© huynh, Bà nh huynh hãy xem thá» có phải Túy đại sư có vẻ hÆ¡i khác thưá»ng chăng?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh nghe nói liá»n để ý nhìn thấy Túy Ãầu Ãà đang ngồi chắp tay trên mặt đất, cúi mặt, miệng lâm râm niệm Pháºt hiệu không ngừng.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh sá»±c nghÄ© tá»›i thảm cảnh cá»§a ái đồ Trác Dáºt Luân bất giác toà n thân á»›n lạnh thất thanh kêu to:
- Túy đại sư. Ngay khi ấy, Hà Chưởng Thiên Ä‘ang đứng ở phÃa sau rèm đã lạnh lùng đón lá»i:
- Bà nh NgÅ© Tiên Sinh đừng kêu nữa, tốt hÆ¡n nên chúc mừng vị không môn tri ká»· cá»§a ông sắp thà nh đại quả Ä‘i, sắp cỡi hạc vá» trá»i rồi đấy.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh nghe nói toà n thân bá»—ng bị trấn động. Hà Chưởng Thiên cưá»i hà hà tiếp:
- Ông nhá»› môn bùa ngải cá»§a Ãá»™c Cô bang chá»§ cá»§a Lục Tà n Bang lợi hại chứ. Ngưá»i bảo cuá»™c giao đấu hôm nay chỉ cần má»™t bên tá» vong, phÃa bên kia cÅ©ng bị thảm tá» theo. Ãá»™c Cô bang chá»§ chưa há» nói sai bao giá» cả.
Không thèm tranh luáºn vá»›i đối phương cho mất thá»i giá», Bà nh NgÅ© Tiên Sinh láºt Ä‘áºt bước tá»›i cạnh Túy Ãầu Ãà quan sát xem tình hình có đúng như lá»i Hà Chưởng Thiên không để liệu lo cách giải cứu Túy Ãầu Ãà .
Khi ấy, quả nhiên tiếng lẩm nhẩm trong miệng Túy Ãầu Ãà má»—i lúc má»™t nhá» dần. Chá» khi Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vừa bước tá»›i bên cạnh, vị đệ nhất đại hiệp tăng đã tắt thở.
Túy Ãầu Ãà cÅ©ng như Trác Dáºt Luân, cả hai bị chết má»™t cách bất ngá». Nhưng cái chết cá»§a Túy Ãầu Ãà có phần hÆ¡i khác lạ.
Nếu luáºn theo thưá»ng tình, má»™t vị đắc đạo cao tăng như Túy Ãầu Ãà khi tá»a hóa phần nhiá»u đầu mÅ©i phải xuôi thông, giống như Pháºt tượng má»›i phải. Nhưng Túy Ãầu Ãà hiện giá» không phải thế.
Nhưng không lẽ đạo hạnh tu vi của "Bắc Thiên Sơn" hiệp tăng chưa đủ để đắc quả thà nh đạo hay sao?
Tuy nhiên, bất luáºn tá» trạng cá»§a Túy Ãầu Ãà ra sao, "Ai Lao Ãại Hiệp" Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cÅ©ng thương tâm đến cá»±c độ.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh ngẩn ngưá»i đứng cạnh di thể cá»§a Túy Ãầu Ãà và Trác Dáºt Luân, nước mắt tuôn như mưa, trông tháºt thảm hại.
Phần La Ãại Cuồng, lão Ä‘au lòng đâu có thua gì Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, nhưng bởi công việc trước mắt chưa được kết liá»…u, nên lão không thể không cố cắn răng, trấn định tâm thần.
Lão gượng lấy giá»ng bình tÄ©nh quát bảo Bà nh NgÅ© Tiên Sinh:
- Bà nh NgÅ© huynh, sá»± sinh tá» cá»§a con ngưá»i thiên cổ nhất lệ, biết bao anh hùng hà o kiệt đã có vị nà o thoát khá»i bị chôn vùi dưới ba tấc đất? Túy đại sư vá»›i Trác hiá»n Ä‘iệt đã bá» thân vì vệ đạo, hỠđã chết đắc kỳ sở, Bà nh huynh chá»› quá. thương tâm.
La Ãại Cuồng vừa dứt tiếng má»™t giá»ng nói lanh lảnh vang lên:
- Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, bây giá» tá»›i lượt ông đừng trốn tránh nữa. Ông không nên bắt tá»™i đồ đệ thân yêu và ngưá»i bạn chà thiết cá»§a ông phải đứng chỠông quá lâu tại "Quá»· Môn Quan".
Bởi là giá»ng nói đà n bà , Bà nh NgÅ© Tiên Sinh không cần nhìn cÅ©ng thừa hiểu là giá»ng nói cá»§a "Song Tâm Ma Háºu" Văn Tuyết Ngá»c, má»™t nhân váºt trong bá»n "Hải Ngoại Tam Ma".
Do cái chết cá»§a "Tam Thá»§ Ma Sư" Cao Tùng Tuyá»n, Văn Tuyết Ngá»c phẫn ná»™ đến cá»±c Ä‘iểm, y thị vá»™i nhìn Ãông Môn Liá»…u kêu to:
- Ãông Môn Liá»…u lão cung phụng, Văn Tuyết Ngá»c nà y không bao giá» tin "tà ". Văn Tuyết Ngá»c nà y xin được thỉnh lệnh xuất tráºn.
Ãông Môn Liá»…u gáºt đầu cưá»i đáp:
- Văn cung phụng thần công tuyệt thế, tráºn nà y thể nà o cÅ©ng nắm chắc sá»± thắng lợi trong tay, nhưng hôm nay bá»—ng nhiên có nhiá»u chuyện lạ, Văn cung phụng nên hết sức cẩn tháºn, không nên á»· y.
Văn Tuyết Ngá»c khẽ gáºt đầu, láºp tức đứng dáºy bước ra ngoà i đấu trưá»ng, dùng lá»i thách đố Bà nh NgÅ© Tiên Sinh.
Khi ấy, thi thể co rút cá»§a Cao Tùng Tuyá»n đã được các đệ tá» phục dịch tạm thá»i khiêng để tại góc Ä‘iện.
Vừa nghe xong lá»i há»—n láo cá»§a Văn Tuyết Ngá»c, Bà nh NgÅ© Tiên Sinh bá»—ng nhướng cao mà y vừa định bước ra ứng chiến, Tư Mã Hà o đột nhiên cúi mình kêu nói:
- Bà nh bá phụ, tiểu Ä‘iệt thỉnh lệnh xuất tráºn lãnh giáo thá» vá»›i vị "Song Tâm Ma Háºu" Văn Tuyết Ngá»c nà y Ãt chiêu xem sao.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh nghe nói thì giáºt mình, vá»™i hạ thấp giá»ng:
- Tư Mã hiá»n Ä‘iệt nên hiểu rằng đây là "Song Tâm Mã Háºu" Văn. Tư Mã Hão mắt bá»—ng xạ thần quang, không chá» cho Bà nh NgÅ© Tiên Sinh nói hết, chà ng vá»™i đón lá»i nói nhá»:
- Tiểu Ä‘iệt không lạ gì Văn Tuyết Ngá»c là má»™t nhân váºt lợi hại nhất trong bá»n "Hải Ngoại Tam Ma". Tiểu Ä‘iệt giao đấu vá»›i y thị tháºt không khác gì trứng chá»i vá»›i đá, nhưng cuá»™c diện hôm nay hết sức quái dị, má»—i tráºn Ä‘á»u ứng nghiệm theo môn bùa ngải cá»§a Ãá»™c Cô TrÃ, khiến cả hai đấu thá»§ Ä‘á»u bị chết cả má»™t lượt! Vì nguyên do đó, nếu như tiểu Ä‘iệt vá»›i Văn Tuyết Ngá»c Ä‘á»u bị chết chung má»™t lượt thì đại cuá»™c sẽ không mấy hệ trá»ng. Ãá»i ngưá»i đố ai tránh khá»i bị chôn vùi vá»›i ba tấc đất, tiểu Ä‘iệt mong bá phụ không nên lo ngại cho sá»± sống còn cá»§a tiểu Ä‘iệt. Bá phụ nên lưu tâm tá»›i tình thế quái dị, tìm ra nguyên do để chá»n cách thức giao đấu ở những tráºn sau cá»§a bá phụ má»›i là cần thiết.
Nói xong, Tư Mã Hà o không cần chá» sá»± ưng chịu cá»§a Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, chà ng láºp tức khẽ nhún vai nhảy ra giữa Bạch Hổ Diện ÃÆ°á»ng, nhìn thẳng và o mặt Văn Tuyết Ngá»c, cất giá»ng ngạo nghá»…:
- Văn Tuyết Ngá»c chá»› có diá»…u võ dương oai, Tư Mã Hà o sẽ đấu vá»›i ngươi má»™t tráºn sinh tỠđể phân rõ cao thấp.
Trông thấy cao thá»§ cá»§a mình là Tư Mã Hà o chá»› không phải Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, Văn Tuyết Ngá»c trợn mắt khinh khi:
- Tiểu tá», bá»™ ngươi đáng mặt giao đấu vá»›i ta hay sao mà nhảy ra đó?
Tư Mã Hà o xếch ngược mà y kiếm, nói to:
- Có gì không đáng? Tình hình vừa rồi cá»§a Cao Tùng Tuyá»n đã cho biết bá»n Hải Ngoại Tam Ma các ngươi chỉ là hữu danh vô thá»±c chá»› có tà i giá»i gì đâu!
Văn Tuyết Ngá»c phừng phừng nổi giáºn, quát lá»›n:
- Tiểu tá» dám xem thưá»ng bá»n ta, ta sẽ giết chết ngươi, để ngươi trông thấy sá»± lợi hại cá»§a ta.
Vừa dứt tiếng, Văn Tuyết Ngá»c vung tay phóng ra hai chưởng má»™t lượt và o ngá»±c Tư Mã Hà o.
Tư Mã Hà o vừa huy chưởng nghênh chiến vừa cưá»i lạt:
- Ngươi muốn giết chết ta cÅ©ng không khó, nhưng sau khi giết ta rồi, ngươi cÅ©ng khó lòng thoát khá»i bà n tay hiểm độc cá»§a Ãá»™c Cô TrÃ.
Môn "Song Tâm Vạn Ảo Chưởng Pháp" cá»§a Văn Tuyết Ngá»c quả tháºt linh diệu tuyệt vá»i, chưa kịp trông thấy y thị có động tác gì cả thì Tư Mã Hà o đã hoảng kinh huy cả song chưởng lên đỡ chiêu đầu cá»§a đối, nhưng chà ng chỉ đỡ được có má»™t chưởng mặt.
Và trong khi hữu chưởng cá»§a mình chưa đụng tá»›i chưởng cá»§a Tư Mã Hà o, Văn Tuyết Ngá»c đã như chá»›p vung tả chưởng công và o sát bên mình Tư Mã Hà o, Ä‘áºp ngay và o giữa "Tưá»ng Ãà i Tá» Huyệt" cá»§a chà ng.
Chưởng nà y là m Tư Mã Hà o luống cuống không biết phải đỡ bằng cách nà o, thì đột nhiên Văn Tuyết Ngá»c vá»™i rút ngay tả chưởng trở vá».
Sá»± tháºt không phải y thị thu chưởng vá» không nỡ giết chết Tư Mã Hà o vì động lòng trắc ẩn. Sở dÄ© y thị là m váºy vì nhá»› lại cái chết cá»§a Túy Ãầu Ãà và cá»§a Trác Dáºt Luân. Do đó y thị má»›i chần chừ không dám hạ sát thá»§.
Nhưng ngay sau đó, vừa thu tả chưởng, Văn Tuyết Ngá»c đã phóng thần công cá»§a hữu chưởng ra à o à o.
Ầm!... Má»™t tiếng nổ long trá»i vang lên.
Chưởng phong vừa chạm phải nhau, Tư Mã Hà o lảo đảo thối lui ra sau bốn bước.
CÅ©ng may Tư Mã Hà o đã may mắn uống được viên "Thiên Hương Quế Tá»" công lá»±c đại tăng, nếu không chỉ đỡ má»™t chưởng nà y chà ng cÅ©ng đã bị mạng vong rồi.
Văn Tuyết Ngá»c hết sức cẩn tháºn, vừa phóng ra má»™t chưởng trấn lui Tư Mã Hà o, y thị không thèm Ä‘uổi theo truy kÃch. Trái lại y thị đứng yên má»™t chá»— hà nh công quan sát thá» xem trong ngưá»i mình đã bị trúng độc chưa?
Kết quả Văn Tuyết Ngá»c biết ngoà i môn trùng độc mà y thị đã trúng phải từ trước còn Ä‘ang tiá»m phục bất động, trong ngưá»i y thị chưa há» có chút dị trạng nà o cả.
Sau đó, bá»—ng má»™t ý hay thoáng đến. Văn Tuyết Ngá»c cho rằng không cần phải giết chết Tư Mã Hà o, chỉ cần đánh chà ng thương tÃch khắp mình cÅ©ng đủ, váºy thì khá»i sợ bùa ngải cá»§a Ãá»™c Cô Trà nữa.
Vá»›i ý nghÄ© nà y, Văn Tuyết Ngá»c sẽ là m khổ Tư Mã Hà o.
Thá»±c váºy, những miếng da "Cẩm Ãái Tru Cầm" trong mình Tư Mã Hà o hoà n toà n Ä‘eo và o những nÆ¡i yếu huyệt.
Văn Tuyết Ngá»c láºp ý không định đánh chết Tư Mã Hà o, nên y thị buá»™c phải tìm những nÆ¡i không trá»ng yếu để hạ thá»§. Do đó những miếng da "Cẩm Ãái Tru Cầm" Ä‘eo trong ngưá»i Tư Mã Hà o tá»± nhiên sẽ mất hết công hiệu.
Quả nhiên, vá»›i ý định thâm độc ấy, Văn Tuyết Ngá»c đông má»™t chưởng, tây má»™t chưởng, tấn công Tư Mã Hà o tá»›i tấp, khiến trong chá»›p mắt, chà ng đã bị thương khắp cả mình mẩy.
Văn Tuyết Ngá»c tháºt không khác gì mèo Ä‘ang vá»n chuá»™t, tùy ý huy vÅ© song chưởng, quấn chặt Tư Mã Hà o và o giữa vùng chưởng phong trăm ngà n chưởng ảnh, y thị vừa đánh vừa cất lá»i châm chá»c:
- Tư Mã Hà o, ngươi phải hiểu rằng ta đã nhiá»u lần tha chết cho ngươi rồi đấy. Nếu không mưá»i mạng ngươi cÅ©ng đã chết vá» tay ta rồi đó.
Tư Mã Hà o đang lâm bị động, hiểm ngặt chà ng vẫn không chút sợ hãi, vội giương mi nói lớn:
- Văn Tuyết Ngá»c ngươi chá»› có giả nhân giả nghÄ©a tá»± phụ ta đây tà i giá»i. Má»™t ả đại ma đầu độc ác như ngươi là m gì có nhân có nghÄ©a chứ. Rõ rà ng ngươi Ä‘ang sợ bùa ngải cá»§a lão há» Ãá»™c Cô ngươi má»›i không dám hạ thá»§ giết chết ta.
Bị đối phương biết rõ tẩy mình, Văn Tuyết Ngá»c vừa tức vừa thẹn, mặt sắc trắng nhợt cất tiếng quát to:
- Tư Mã Hà o, nếu ngươi chưa chịu cúi đầu thua ta trước, ta sẽ không còn thương hại ngươi nữa đâu. Ta sẽ lấy mạng ngươi đấy.
Tư Mã Hà o đã quyết có chết cả hai cùng chết má»™t lượt nên chà ng vẫn thản nhiên cất tiếng cưá»i vang lá»›n:
- Văn Tuyết Ngá»c ngươi chá»› có mÆ¡ tưởng là m gì cho mất công. Nếu muốn lấy mạng ta ngươi cứ lấy Ä‘i, còn nếu ngươi cứ bảo ta cúi đầu chịu thua có lẽ ngươi phải chỠđến kiếp sau!
Văn Tuyết Ngá»c nghe nói lại cà ng tức giáºn thêm. Y thị cưá»i lạt mấy tiếng, mắt xạ hung quang, láºp tức phóng ra má»™t chiêu "Xảo Ấn Âm Dương" và o giữa trán Tư Mã Hà o.
Tư Mã Hà o láºt Ä‘áºt dùng thế NgÅ© Trụ Kình Thiên, vừa định đón đỡ thì má»™t vùng chưởng ảnh ở trên cao hÆ¡i rung động, chưởng mặt cá»§a Văn Tuyết Ngá»c đã đè và o phÃa dưới vú bên trái cá»§a chà ng, y thị bá»—ng lạnh lùng nói:
- Ta không tin bùa ngải gì cả, Tư Mã tiểu cẩu hãy nạp mạng cho ta!
Tư Mã Hà o đã không sợ chết, lại thêm ngay phÃa ngoà i kỳ môn huyệt cá»§a chà ng vừa vặn có che má»™t miếng da Cẩm Ãái Tru Cầm. Chà ng liá»n thừa cÆ¡, không những không thèm né tránh, trái lại chà ng còn thuáºn thế biến thức đổi chiêu Ngá»c Trụ Kình Thiên thà nh chiêu Huyá»n Ãiểu Hoạch Sa quét mạnh má»™t chưởng và o cổ tay mặt Văn Tuyết Ngá»c!
Ãánh theo kiểu nà y, tá»± nhiên Kỳ Môn huyệt cá»§a Tư Mã Hà o thế nà o cÅ©ng bị Văn Tuyết Ngá»c đánh trúng má»™t chưởng. Trái lại cổ tay mặt cá»§a Văn Tuyết Ngá»c cÅ©ng bị chỉ lá»±c cá»§a Tư Mã Hà o quẹt trúng.
Tư Mã Hà o lại bị đánh văng ra sau mấy bước, tạng phá»§ cá»§a chà ng bị đảo lá»™n, nhưng ná»™i thương cá»§a chà ng kể ra không bị nặng mấy vì chà ng đã nhá» tấm da Cẩm Ãái Trụ Cầm bảo há»™ yếu huyệt!
Phần Văn Tuyết Ngá»c bị Tư Mã Hà o đánh thà mạng, dốc hết toà n lá»±c, nên y thị bị thương khá nặng. Xương cổ tay bị gãy, thịt da nát nghiến, máu tuôn dầm dá».
Trong Ä‘á»i Văn Tuyết Ngá»c chưa há» bị thất bại lần nà o. Nay bá»—ng bị má»™t địch thá»§ háºu bối trẻ tuổi hÆ¡n mình đánh trúng bị thương nên y thị tức tối, bất kể sá»± lợi hại nhất quyết phải lấy được mạng đối phương.
Và trong đấu trưá»ng trở nên im lặng, hai đấu thá»§ nhìn chòng chá»c và o nhau như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương!
Bá»—ng Văn Tuyết Ngá»c dá»±ng ngược mà y, nghiến răng trèo trẹo.
Tư Mã Hà o thấy váºy Ä‘oán biết đối phương sắp sá»a xông và o quyết tá» chiến, dùng má»™t uy lá»±c cá»±c kỳ cưá»ng mãnh, chà ng sẽ không tà i nà o chống đỡ nổi nên chà ng vá»™i định thần lẹ là ng nhảy vá»t sang má»™t bên xa hÆ¡n má»™t trượng.
Văn Tuyết Ngá»c vừa ngầm váºn đủ mưá»i hai thà nh công lá»±c, chuẩn bị má»™t chưởng giết chết đối phương. Ãá»™t nhiên thấy đối phương nhảy tránh trước, y thị bất giác nổi giáºn sôi gan, nghiến răng quát lá»›n:
- Tư Mã Hà o, sao chưa đánh ngươi lại chạy trốn? Bộ ngươi hoảng sợ chịu thua ta rồi sao?
Tư Mã Hà o cốt trêu tức Văn Tuyết Ngá»c, chà ng nói lá»›n:
- Hừ! Văn Tuyết Ngá»c sao bà không biết hổ thẹn chút nà o cả. Má»›i vừa rồi hai bên trao đổi má»™t chiêu bổn thiếu hiệp vẫn chưa há» hấn gì cả còn bà thiếu chút nữa cổ tay gãy lìa ra là m đôi bá»™ bà quên rồi sao?
Tư Mã Hà o vừa dứt tiếng, Văn Tuyết Ngá»c nhanh như chá»›p nhảy và o công kÃch tá»›i tấp, thế mạnh như cuồng phong vÅ© bão không bằng.
Tư Mã Hà o cốt kéo dà i tráºn đấu, nên chà ng luôn luôn chú ý má»i động tác cá»§a đối phương, không dám để sÆ¡ hở.
Văn Tuyết Ngá»c nhảy chồm tá»›i, chà ng đã vá»™i và ng thối lui ra sau ná»a bước, rồi lạng ngưá»i nhảy vá»t sang má»™t bên xa hÆ¡n má»™t trượng.
Văn Tuyết Ngá»c đánh tráºt má»™t chiêu bất giác vừa thẹn vừa giáºn. Y thị vừa khẽ Ä‘iểm chân xuống mặt đất, thân hình lại nhanh như thiểm Ä‘iện Ä‘uổi theo Tư Mã Hà o!
Không hiểu Tư Mã Hà o có phải phúc chà tâm linh hay không mà động tác của chà ng luôn luôn xảo quyệt quỷ quái!
Chà ng biết trước Văn Tuyết Ngá»c tức giáºn như Ä‘iên, quyết không thả lá»ng mình, y thị sẽ phải láºp tức biến thức Ä‘uổi theo, nên chà ng đã chuẩn bị sẵn. Giữa khi thân hình cá»§a chà ng vừa chấm mặt đất, chà ng liá»n đổi thức biến thế, nhảy vá»t trở vá» chá»— cÅ©.
Ãầu óc sáng suốt, thân pháp tuyệt diệu cá»§a chà ng đã ngoà i sá»± dá»± liệu cá»§a Văn Tuyết Ngá»c!
Văn Tuyết Ngá»c lại đánh hụt thêm lần nữa!
|

07-06-2008, 09:57 AM
|
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 217
Thá»i gian online: 1 ngà y 0 giá» 18 phút
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 49
Ãá»™c Ãc Dâm Tà , Thiên Cổ Như Nhau
Thấy Văn Tuyết Ngá»c lại bị hố lần nữa, Tư Mã Hà o ha hả cưá»i lá»›n:
- Văn Tuyết Ngá»c ta đã bảo rằng chỉ là kẻ hư danh không có chút tháºt mà . Ãây trước sau hai lần bà đánh tráºt lất hết, không đụng được ná»a sợi lông chân cá»§a ta, như thế đủ biết nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên rồi. Bà đừng tá»± cao tá»± đại nữa.
Văn Tuyết Ngá»c mặt đỠnhư gấc chÃn, đỠtá»›i táºn mang tai.
Nhưng dẫu sao Văn Tuyết Ngá»c cÅ©ng biết y thị đã phạm phải binh gia đại kỵ, vá»›i cách đánh nóng nảy, mất Ä‘iá»u tỉnh vừa rồi, Ãt nhất y thị cÅ©ng bị giảm hÆ¡n ba thà nh công lá»±c hiện hữu cá»§a mình.
CÅ©ng may đối phương là Tư Mã Hà o, công lá»±c còn kém y thị quá xa, nên bị chà ng trêu chá»c Ãt câu y thị không sao, nếu đổi là ngưá»i khác như Bà nh NgÅ© Tiên Sinh chẳng hạn tà i lá»±c ngang nhau, chỉ sợ cuá»™c diện cà ng nguy hại cho y thị nhiá»u.
TÃnh rõ lợi hại như thế, Văn Tuyết Ngá»c bất giác rùng mình, y thị vá»™i định thần linh trà bắt đầu sáng suốt trở lại.
Văn Tuyết Ngá»c không còn trợn mắt nhướng mà y nghiến răng hung dữ như vừa rồi.
Tư Mã Hà o luôn luôn chú ý tá»›i Văn Tuyết Ngá»c, chà ng không há» bá» sót má»™t sá»± biến hóa cá»n con nà o ở hiện sắc cá»§a đối phương.
Chà ng bá»—ng cưá»i khanh khách:
- Văn Tuyết Ngá»c, tại sao ngươi không dám hung hăng nữa? Bá»™ mặt hung dữ không khác gì con cá»p cái cá»§a ngươi hiện giỠở đâu rồi?
Văn Tuyết Ngá»c không tức giáºn, y thị nhướng mà y cưá»i đáp:
- Tư Mã Hà o, công lá»±c cá»§a ngươi tuy tầm thưá»ng nhưng tâm kế cá»§a ngươi lại hết sức sâu độc, ta cần phải cho ngươi nếm thá» chút Ãt lợi hại. Ta xem ngươi là má»™t địch thá»§ ngang tà i đồng sức, và không dám khinh thưá»ng ngươi nữa.
Tư Mã Hà o nghe y thị nói thế thì giáºt mình, đột nhiên chà ng cất tiếng cưá»i vang lên.
- Tiểu tá», ngươi cưá»i gì? Bá»™ ngươi cho lá»i nói cá»§a ta không đúng sao?
Tư Mã Hà o vừa cưá»i vừa đáp:
- Ta đâu có cưá»i ngươi, ta cao hứng nên ta cưá»i váºy thôi!
- Cao hứng? Ngươi cao hứng cái gì má»›i được chứ? Phen nà y chỉ cần ta xuất thá»§ ngươi sẽ bị đánh chết ngay láºp tức!
Tư Mã Hà o hai mắt bá»—ng rá»±c tá»a thần quang, chà ng cưá»i nói:
- Ta cưá»i vì cái chết cá»§a ta, bởi hiện giá» ta bắt đầu cảm thấy trong mình ta có vẻ khác thưá»ng rồi đây.
T Văn Tuyết Ngá»c nghe nói thì giáºt mình đánh thót má»™t cái, kinh dị há»i:
- Ngươi. ngươi cảm thấy thế nà o hả?
Tư Mã Hà o cháºm rãi đáp:
- Ta cảm thấy lòng trống rá»—ng, cảm thấy mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, cảm thấy như Ä‘ang ngá»§, và tháºm chà ta cảm thấy chÃnh ta cÅ©ng không còn tồn tại. Văn Tuyết Ngá»c lắp bắp kêu:
- Ngươi. ngươi nói. là . là . Tư Mã Hà o không để cho y thị kịp nói hết, chà ng ngắt lá»i:
- Là thứ cảm giác siêu thoát cá»§a con ngưá»i sắp chết đến nÆ¡i, ta không thể không bái phục Ãá»™c Cô TrÃ, ta không hiểu lão độc váºt đã dụng phương pháp kỳ diệu gì khiến ta bị trúng độc má»™t cách vô tri vô giác thế nà y.
Văn Tuyết Ngá»c thất kinh kêu lên:
- Ngươi. cảm thấy ngươi đã bị trúng kỳ độc rồi sao?
Tư Mã Hà o gáºt đầu gượng cưá»i, đáp:
- Không những ta bị đã bị kỳ độc, mà độc lá»±c nay đã phát, ta sắp phải bá» mạng. Còn ngươi, ngươi nên nghÄ© thá» xem, mưu kế cá»§a Ãá»™c Cô Trà ác như thế, bùa ngải cá»§a lão ta lại vô cùng linh nghiệm. Sau khi ta chết rồi, kẻ chết theo ta có phải là Văn Tuyết Ngá»c ngươi không?
Văn Tuyết Ngá»c sá»±c nghÄ© tá»›i hai tráºn vừa rồi, sau khi Vân Thiên Lý cùng Cao Tùng Tuyá»n Ä‘á»u bị tá» vong, Trác Dáºt Luân vá»›i Túy Ãầu Ãà cÅ©ng không thoát khá»i uổng mạng, y thị rùng mình, dá»±ng ngược tóc gáy, toà n thân bắt đầu run lên bây bẩy!
Văn Tuyết Ngá»c hết dám đấu khẩu vá»›i Tư Mã Hà o nữa, y thị vá»™i váºn khà hà nh công, nghe ngóng trong mình, chuẩn bị để nếu nhỡ chẳng may y thị cÅ©ng bị trúng độc thì còn đủ thá»i gian tìm phương giải cứu.
Ngay giữa khi Văn Tuyết Ngá»c Ä‘ang váºn khà xem thá», Tư Mã Hà o bá»—ng lả ngưá»i, toà n thân má»m nhÅ©n, sau đó tay chân co quắp lại và ngã quay ra đất!
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh trông thế thì giáºm chân, thất thanh kêu lá»›n:
- Ãá»™c Cô TrÃ, ngươi ác độc lắm. Không ngá» ngươi nỡ nhẫn tâm giết chết tất cả những ai đã đến đây phó há»™i. Rồi ngươi sẽ Ä‘á»n tá»™i vá»›i thiên địa!
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vừa dứt tiếng, Văn Tuyết Ngá»c cưá»i lạt nói lá»›n:
- Chưa chắc, Văn Tuyết Ngá»c nà y là "kim cương bất hoại chi thần" vạn độc bất xâm. Văn Tuyết Ngá»c sở dÄ© đã dám ngạo nghá»… lá»›n tiếng như thế vì y thị đã thá» váºn công hà nh khà xét thấy thể ná»™i cá»§a y thị chưa há» có triệu chứng vì ngá»™ độc.
Nhưng, Văn Tuyết Ngá»c vừa má»›i nghe nói tá»›i đó, đột nhiên có tiếng trống kêu "tung" má»™t tiếng!
Lần nà y tiếng trống kêu rõ hÆ¡n lần trước và má»i ngưá»i cÅ©ng đã nghe biết tiếng trống vừa từ phÃa sau rèm Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng phát ra.
Ãá»™t nhiên Văn Tuyết Ngá»c nhảy dá»±ng lên má»™t cái, toà n thân cá»§a y thị láºp tức giá lạnh như huyá»n băng.
Y thị nhăn mặt, cắn răng Ä‘au đớn, dưá»ng như vừa bị hà ng trăm mÅ©i tên, hà ng ngà n ngá»n dao, và hà ng vạn cây kim đâm xỉa và o tim.
Văn Tuyết Ngá»c oằn oại rên la má»™t hồi, đột nhiên hét to má»™t tiếng, giÆ¡ hai tay cà o cấu lấy cổ há»ng gầm gừ.
Chỉ nháy mắt sau đó cuống há»ng và ngá»±c cá»§a Văn Tuyết Ngá»c máu chảy ra lênh láng, trông y thị tháºt thảm thương.
Chứng kiến táºn mắt cảnh nà y, Ãông Môn Liá»…u, Mao Linh Hòa kinh hãi đến thất sắc.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh thì bá»—ng cất tiếng thở dà i rồi co chỉ búng ra má»™t cái, phóng má»™t đạo chỉ phong và o giữa tâm mạch Văn Tuyết Ngá»c giúp y thị sá»›m thoát khá»i cá»±c hình thê thảm.
Nhưng giữa khi Bà nh Ngũ Tiên Sinh chưa kịp búng chỉ phong, đột nhiên lão cảm thấy bả vai mình đau nhói. Lão đã bị kẻ khác đâm trúng một mũi kiếm.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh giáºt mình ngoảnh lại, lão thấy kẻ vừa đâm mình là La Ãại Cuồng.
Trên tay La Ãại Cuồng Ä‘ang cầm thanh "Chu Cầm Giải Ãá»™c Kiếm" cá»§a Bà nh Bạch Y.
La Ãại Cuồng nhìn Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, giáºm chân thở dà i nói:
- Bà nh NgÅ© huynh, hôm nay ta bị ma ám rồi, nên đã quên phức thanh "Chu Cầm Giải Ãá»™c Kiếm" nà y, nếu không ta đã cứu được Ãt mạng ngưá»i rồi!
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cả mừng, vá»™i chỉ và o thi thể Trác Dáºt Luân, Túy Ãầu Ãà , và Tư Mã Hà o hối thúc:
- Hãy mau mau. La Ãại Cuồng vá»™i cháºn lá»i, cưá»i lạt nói:
- Ngưá»i đã chết rồi, giải độc là m chi nữa vô Ãch!
Bà nh Ngũ Tiên Sinh cãi lại:
- Thì cứ chữa thá» cho há» xem sao đã. Sinh tá» do lòng trá»i.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vừa nói vừa giáºt ngay lấy thanh giải độc kiếm trên tay La Ãại Cuồng, đâm và o thi thể cá»§a bá»n Trác Dáºt Luân má»—i ngưá»i má»™t kiếm.
Khi ấy "Lục Phát Ma Quân" Mao Linh Hòa râu tóc mà u lục bá»—ng dá»±ng ngược cả lên, hai mắt sáng quắc như Ä‘iện nhìn thẳng vá» phÃa sau rèm cất tiếng há»i lá»›n:
- Ãá»™c Cô bang chá»§, Mao má»— muốn há»i bang chá»§. Bá»n nà y hiện đã thế chết láºp công vá»›i bang chá»§, bang chá»§ cÅ©ng đã hạ trùng độc và o bá»n nà y bang chá»§ còn lo gì không chế ngá»± được? Thế tại sao phi Ä‘iểu chá»a táºn lương cung đã bá» Ä‘i thá» rừng còn đó chó đã bị giết chết?
Bang chủ đã không phân rõ được ai bạn ai thù còn hạ thủ giết chót tất cả là sao?
Ãá»™c Cô Trà chưa kịp trả lá»i Hà Chưởng Thiên đã vá»™i cưá»i gằn lạnh lùng đáp:
- Mao cung phụng. Nhưng há» Hà chưa kịp nói Bà nh NgÅ© Tiên Sinh đã đón lá»i nói vá»›i há» Mao:
- Mao Linh Hòa, ngươi bất tất phải há»i rõ là m gì, ta có thể thay cho Ãá»™c Cô TrÃ.
Mao Linh Hòa như có vẻ không tin, ngạc nhiên há»i:
- Bà nh bảo chá»§, ông có thể thay mặt Ãá»™c Cô bang chá»§ trả lá»i câu há»i cá»§a tôi sao?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh gáºt đầu đáp:
- Ãối vá»›i tình thế đặc biệt nà y, ta đã hoà i nghi từ lâu, nhưng mãi tá»›i giá» ta má»›i dám quả quyết là mình đã biết rõ sá»± tháºt.
- Bà nh bảo chá»§ hãy giải thÃch tại sao Ãá»™c Cô bang chá»§ không phân rõ được ai là địch, ai là bạn, lại nỡ nhẫn tâm hạ thá»§ giết chết cả hai bên cho tôi nghe thá»!
- Kể cÅ©ng không có gì bà hiểm cả. Vá»›i bá»n ta, Ãá»™c Cô lão ma tá»± nhiên oán ghét cá»±c độ, lão xem bá»n ta như mÅ©i Ä‘inh cắm trong mắt cần phải tìm cách nhổ Ä‘i má»›i được nhẹ ngưá»i. Mao Linh Hòa cưá»i lạt:
- Ãối vá»›i bá»n ông như thế, nhưng đối vá»›i bá»n tôi thì không thể như thế được.
Bà nh Ngũ Tiên Sinh lắc đầu:
- Sao lại không. Bá»n ngươi hiện giỠđối vá»›i Ãá»™c Cô lão ma kể như vô dụng.
Mao Linh Hòa sá»ng sốt, ngạc nhiên há»i:
- Ông nói sao? Nếu như bá»n tôi bị hại, hoặc không còn xà i được thì có chết Ä‘i cÅ©ng đáng, nhưng nếu bá»n tôi thắng thì sao?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i xòa:
- Giá trị cá»§a thắng bại đắc thất đối vá»›i Ãá»™c Cô Trà cÅ©ng không có gì xứng đáng trong nà y bởi lão ta hiện giỠđã không cần tá»›i bá»n ngươi giúp đỡ để tranh Ä‘oạt ngôi võ lâm bá chá»§ nữa.
"Chỉ Phất VÅ© SÄ©" Ãông Môn Liá»…u nghe nói cảm thấy hoang mang khó hiểu, lão vá»™i giương mi há»i lá»›n:
- Bà nh huynh hãy giải thÃch nguyên do tại sao cho lão phu nghe thá»!
Bà nh Ngũ Tiên Sinh thở dà i:
- Ai không nghÄ© tá»›i danh lợi? Ai không có tráng trà hùng tâm? Nhưng thiên hạ có câu "Vạn sá»± do mệnh bất do tâm", gặp lúc xui xẻo, vạn sá»± thà nh công tuy Ãá»™c Cô Trà có má»™t trà tuệ thông thiên, siêu việt Tôn Võ Tá» qua mặt Võ Hương Hầu, lão ta cÅ©ng không tà i nà o có thể Ä‘em theo tên hiệu "võ lâm bá chá»§" và o quan tà i được.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vừa dứt lá»i, Hà Chưởng Thiên Ä‘ang đứng hầu bên cạnh Ãá»™c Cô Trà sau bức rèm trân châu, hình như bá»—ng hừ má»™t tiếng!
Trong khi Ãông Môn Liá»…u kinh ngạc há»i tiếp:
- Không thể đem tên hiệu "võ lâm bá chủ" và o quan tà i? Bà nh huynh định nói gì, lão phu không hiểu?
Bà nh Ngũ Tiên Sinh nói:
- Bà nh má»— sẽ thuáºt lại câu chuyện vừa phát hiện được ngà y hôm qua cho Ãông Môn huynh và Mao Linh ma quân nghe.
Nói xong, Bà nh NgÅ© Tiên Sinh liá»n thuáºt rõ lại vụ Ãá»™c Cô Trà đã cố ý giở trò huyá»n hoặc trong mưá»i hÅ© mỹ tá»u và không may đã bị mình Ä‘oán trúng cho bá»n Ãông Môn Liá»…u nghe.
"Lục Phát Ma Quân" Mao Linh Hòa ngạc nhiên há»i:
- Việc hôm qua có liên quan tới việc hôm nay đâu.
Bà nh Ngũ Tiên Sinh đáp:
- Có liên quan chứ sao không. Ãá»™c Cô Trà toà n thân bất động nằm liệt trên cá»— xe bốn bánh cả ngà y lẫn đêm. Lão ta chuyên dùng trà óc, và bình sinh thưá»ng tá»± phụ tri kế đứng đầu thiên hạ, nhưng má»™t khi tâm cÆ¡ cá»§a lão ta đã bị ngưá»i khác Ä‘oán rõ, thá» há»i như thế lão ta có tức không?
Mao Linh Hòa gáºt đầu:
- Phải! Nếu đổi lại địa vị Linh mỗ, Linh mỗ cũng tức.
Bà nh Ngũ Tiên Sinh thở dà i:
- Tình dục cá»§a con ngưá»i, sắc dục là m hại xương cốt, tức giáºn là m tổn thương ngÅ© tạng.
Nhất là má»™t kẻ lòng dạ hẹp hòi như Ãá»™c Cô TrÃ, quanh năm chỉ nằm liệt má»™t chá»—, sinh thú đã mất hết, lại cà ng khó mà dằn cÆ¡n phẫn ná»™ khi bị kẻ khác châm chá»c đả kÃch cay nghiệt.
Ãông Môn Liá»…u bắt đầu lÄ©nh há»™i, lão chợt kêu lên thất thanh:
- Bà nh huynh! Bà nh huynh định nói. Bà nh NgÅ© Tiên Sinh gáºt đầu, cháºm rãi đáp:
- Lão phu cho rằng Ãá»™c Cô lão ma hiện đã bị tức mà chết rồi.
Mao Linh Hòa lắc đầu, la lớn:
- Láo! Láo! Hoang đưá»ng không chịu nổi.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh bằng giá»ng lạnh lùng, nói mau:
- Ta nói tháºt! Chắc chắn Ãá»™c Cô Trà đã chết! CÅ©ng không phải hoang đưá»ng vì ta tin tưởng ta Ä‘oán không sai.
Mao Linh Hòa chỉ và o phÃa trong rèm, to tiếng quát há»i:
- Ông tá»± tin cái quái gì, rõ rà ng Ãá»™c Cô bang chá»§ Ä‘ang ngồi chèm chèm trên cá»— xe bốn bánh trong Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng kia kìa!
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i lạt:
- Phải! Ãúng là lão ta hiện Ä‘ang ngồi sá» sá» ra đó chứ sao. Vừa rồi lão ta còn ngồi xe xuất hiện trên đỉnh núi, trước khi bá»n ta tá»›i đây phó há»™i nữa kìa.
Mao Linh Hòa vụt há»i:
- Thế sao ông dám bảo rằng Ãá»™c Cô bang chá»§ đã tức mà chết rồi?
Bà nh Ngũ Tiên Sinh đáp:
- Ãúng! Ta bảo hắn chết vì Ãá»™c Cô Trà đang ở trước mặt chúng ta chỉ là má»™t Ãá»™c Cô Trà giả, còn Ãá»™c Cô Trà tháºt thì hiện giá» hồn du địa phá»§ rồi! Hừ, trong "Thiên Huyá»n Cốc" có rất nhiá»u nhân tà i thông thạo thuáºt hóa trang, bá»™ Mao Linh Hòa ngươi quên rồi sao cái vụ đầu lâu cá»§a Bà nh má»— hôm trước đã hai lần bị bá» và o lồng chưng, thay thế món nhắm đó, không là má»™t chứng cá»› rõ rà ng sao?
Ãông Môn Liá»…u cÅ©ng không tin lá»i Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, vá»™i cau mà y há»i:
- Bà nh huynh, nếu quả đúng như lá»i Bà nh huynh đã Ä‘oán thì Ãá»™c Cô trà còn bức chư vị đến trước đấy mấy hôm để phó há»™i là sao?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh mỉm cưá»i nói:
- Ãông Môn huynh có hiểu rõ nghÄ©a câu "Sinh vi Ä‘iêu hùng, tá» vi Ä‘iêu quỹ" không?
Ãông Môn Liá»…u gáºt đầu đáp:
- Hiểu thì nhiá»u nhưng câu ấy có gì liên quan vá»›i tình trạng hiện giá»?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh thở dà i há»i:
- Cổ đại đế vương, sau khi đã lên ngôi hoà ng đế, có phải thưá»ng xem những hãn thế bảo váºt vá»›i những cung tần mỹ nữ đáng yêu cá»§a mình là những váºt sau nà y sẽ được tuẫn táng theo mình không?
Ãông Môn Liá»…u vừa định gáºt đầu. Mao Linh Hòa bá»—ng kêu "á" má»™t tiếng chụp há»i:
- Có phải Bà nh bảo chá»§ muốn nói Ãá»™c Cô bang chá»§ định xem bá»n mình là những váºt tuẫn táng cá»§a. Không để cho Mao Linh Hòa nói hết, Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vá»™i cưá»i lạt ngắt lá»i:
- Má»™t khi lão ta đã tá»± xem mình như má»™t võ lâm bá chá»§ thì tá»± nhiên lão ta phải xem đám cao thá»§ bá»n mình là những váºt tuẫn táng lý tưởng cá»§a lão chứ.
Nói đến đây, Bà nh NgÅ© Tiên Sinh chỉ và o Túy Ãầu Ãà , Trác Dáºt Luân, và Tư Mã Hà o rồi buồn rầu thở dà i:
- Những ngưá»i nà y không khác gì những hãn thế chân bảo cá»§a lão ta đó.
Xong lão lại chỉ và o Vân Thiên Lý, Cao Tùng Tuyá»n, và Văn Tuyết Ngá»c nói tiếp:
- Còn bá»n Vân đưá»ng chá»§ không khác gì đám cung phi vệ thần cá»§a lão ma má»™t thứ!
Ãông Môn Liá»…u rùng mình thất thanh há»i:
- Theo như lá»i cá»§a Bà nh huynh, thì ở đây không phải là Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng, là nÆ¡i dùng để luáºn võ tranh hùng mà là má»™t ngôi má»™ to tướng?
Bà nh Ngũ Tiên Sinh đáp:
- Ãúng! Khi lão phu tá»›i đây, lão phu đã hồ nghi địa thế đặc vị ở đây, rồi bây giá» lão phu lại cà ng tin chắc đây chỉ là má»™t ngôi vÄ© đại mà Ãá»™c Cô Trà đã phà táºn tâm cÆ¡ tạo dá»±ng từ lâu.
Hiện giá» chúng ta tuy chưa đến ná»—i chết nhưng lối ra đã bị bế tắc, thì kể như chúng ta là những ngưá»i bị chôn sống.
Vừa rồi Mao Linh Hòa chưa chịu tin, nhưng hiện giá» lão đã công nháºn lá»i cá»§a Bà nh NgÅ© Tiên Sinh phân tÃch rất có lý, nên lão vá»™i há»i:
- Bà nh bảo chá»§ có thể chứng minh sá»± tháºt trong vụ nà y không?
Bà nh Ngũ Tiên Sinh nói:
- Nếu như Mao ma quân muốn biết tốt hÆ¡n ma quân nên há»i rõ ngưá»i đã được Ãá»™c Cô lão ma á»§y thác, trước khi lão ta tắt thở là biết liá»n.
Mao Linh Hòa há»i:
- Ai là kẻ đã được Ãá»™c Cô bang chá»§ á»§y thác trước giá» chết chứ?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh chưa kịp trả lá»i, Hà Chưởng Thiên Ä‘ang đứng phÃa sau rèm đã vá»™i lên tiếng:
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên là ta! Còn ai và o đấy nữa?
Hà Chưởng Thiên vừa dứt lá»i, tấm rèm Ä‘ang ngăn cách Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng bá»—ng tá»± động từ từ kéo lên cao.
Cảnh tượng phÃa sau rèm vẫn y nguyên như cÅ© và Ãá»™c Cô Trà vẫn còn ngồi yên trên cá»— xe bốn bánh bên cạnh tám nà ng cung trang mỹ nữ vẫn Ä‘ang đứng hầu.
Mao Linh Hòa thấy thế, vá»™i nhướng mà y há»i:
- Hà đưá»ng chá»§ đã tá»± mệnh là "thác cô đại thần" cá»§a Ãá»™c Cô bang chá»§ váºy hãy cho biết những lá»i xét Ä‘oán cá»§a Bà nh bảo chá»§ có đúng không?
Hà Chưởng Thiên nhìn Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vá»›i vẻ mặt đầy khâm phục, gáºt đầu cưá»i đáp:
- Quả Bà nh đại hiệp nói không sai chút nà o cả! Tâm tư cá»§a Bà nh đại hiệp hết sức sáng suốt, trà óc linh mẫn. Nhưng rất tiếc là hiện giá» khi đã và o tá»›i trong nà y rồi, má»™t kẻ tà i hoa khoán thế cÅ©ng phải biến thà nh má»™t phế váºt đáng thương, và không khác gì má»™t kẻ sắp bị chôn vùi dưới má»™ huyệt.
Ãông Môn Liá»…u chợt há»i:
- Thi hà i cá»§a Ãá»™c Cô Trà bây giỠở đâu?
Hà Chưởng Thiên cưá»i khẩy, đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi, ta sẽ cho phép các ông chiêm ngưỡng thi thể cá»§a Ãá»™c Cô bang chá»§.
Dứt lá»i, Hà Chưởng Thiên khẽ giáºm gót, bá»—ng có tiếng lách cách vang lên. Sau đó tại phÃa tả Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng đột nhiên để lá»™ ra má»™t tấm vách bằng thá»§y tinh.
Sau tấm vách tưá»ng thá»§y tinh là má»™t cung thất hoa lệ không thua gì chá»— ở cá»§a má»™t báºc đế vương và thi thể cá»§a Ãá»™c Cô Trà đang nằm trên chiếc long sà n.
Ãá»™c Cô Trà hiện đã chết, nhưng độc kế cá»§a lão thì vẫn còn tồn tại trong "Lục Tà n Bang".
Ãông Môn Liá»…u không giấu được vẻ ngạc nhiên xúc động, lão báºt há»i Hà Chưởng Thiên:
- Hà đưá»ng chá»§, việc nà y tháºt quái lạ. Ãá»™c Cô Trà là kẻ hay Ä‘a nghi, đối vá»›i ai hắn ta cÅ©ng không dám tin nhưng tại sao hắn lại dám tin má»™t mình Hà đưá»ng chá»§?
Hà Chưởng Thiên cao hứng, vụt cưá»i lên ha hả. Kế đó y vừa định trả lá»i, chợt Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cất tiếng nói trước:
- Chuyện đó có gì khó hiểu đâu Ãông Môn cung phụng. Ãá»™c Cô Trà đã hết cách an bà i má»i sá»± sau khi nhắm mắt, tất nhiên lão ta phải tìm sẵn má»™t kẻ tâm phúc để hoà n thà nh há»™ tâm nguyện cá»§a lão ta chứ.
Thấy Ãông Môn Liá»…u gáºt đầu, Bà nh NgÅ© Tiên Sinh lại nói tiếp:
- Lão phu cÅ©ng chắc chắn trước khi nhắm mắt, Ãá»™c Cô Trà đã bằng lòng trá»ng thưởng cho vị cô thác đại thần cá»§a lão ta nữa kìa. Có đúng như thế không Hà đưá»ng chá»§?
Hà Chưởng Thiên ngạo nghá»… cưá»i nói:
- Bà nh NgÅ© Tiên Sinh thông minh tháºt. Váºy luôn tiện tiên sinh hãy Ä‘oán giùm luôn những trá»ng lợi mà Ãá»™c Cô bang chá»§ trước khi chết đã hứa hẹn vá»›i Hà má»— Ä‘i!
La Ãại Cuồng bá»—ng cưá»i lạt ngắt lá»i:
- Khá»i cần Bà nh lão huynh Ä‘oán ta cÅ©ng thừa hiểu là nhất định ngươi sẽ được thừa kế lão ta những kết tinh tâm huyết cá»§a lão như "Thiên Huyá»n", "Thiên Kỳ" lưỡng cốc.
Hà Chưởng Thiên cưá»i ha hả:
- Bá»n ngươi Ä‘á»u thông minh cả, nhưng rất tiếc các ngươi vẫn không sao bằng trà kế cá»§a Ãá»™c Cô bang chá»§.
Nói đến đây, Hà Chưởng Thiên nhìn kẻ bù nhìn Ä‘ang hóa trang thà nh Ãá»™c Cô Trà ngồi trên xe, quát bảo:
- Tống Minh Khuê, sao ngươi không đứng dáºy, nhưá»ng chá»— cho ta ngồi?
Tống Minh Khuê nghe nói vá»™i và ng đứng dáºy, Hà Chưởng Thiên lại quát:
- Ta không thÃch ngồi trên cá»— xe bốn bánh nà y, ngươi hãy Ä‘em chiếc long ká»· ra đây cho ta!
Tống Minh Khuê dạ to má»™t tiếng, láºp tức đẩy ra má»™t chiếc long ká»·. Hà Chưởng Thiên ngất ngưởng bước tá»›i ngồi lên bảo tá»a.
Trông thấy bộ gió nghênh ngang tự đắc khó thương của Hà Chưởng Thiên, Mao Linh Hòa chướng mắt quát lớn:
- Hà Chưởng Thiên. Nhưng Mao Linh Hòa vừa má»›i nói thế, Hà Chưởng Thiên liá»n nổi giáºn quát lại:
- Mao Linh Hòa, bá»™ ngươi muốn chết sá»›m sao? Ngươi nên hiểu rằng ngươi chỉ là tên cung phụng cá»§a Ãá»™c Cô bang chá»§, chá»› đâu phải cung phụng cá»§a ta. Bây giá» ta cấm ngươi không được kêu ta là Hà Chưởng Thiên nữa, cÅ©ng không được kêu ta là Hà đưá»ng chá»§ nữa, ngươi phải kêu ta là Hà bang chá»§.
Mao Linh Hòa hầm hầm tức giáºn, to tiếng quát:
- Ngươi là hạng gì dám bảo ta kêu ngươi là bang chủ?
Mao Linh Hòa vừa quát há»i vừa lắc đầu, bá»™ tóc mà u lục cá»§a lão bá»—ng dưng đứt hết và biến thà nh má»™t đám lục sắc trâm quang, bay thẳng vá» phÃa Hà Chưởng Thiên.
Tuy đã biết trước môn "Tu La Lục Phát" cá»§a há» Mao có má»™t uy lá»±c cá»±c kỳ lợi hại nhưng Hà Chưởng Thiên vẫn thản nhiên coi không ra gì, hắn cưá»i lạt nói:
- Mao Linh Hòa, "Tu La Lục Phát" cá»§a ngươi bình nháºt còn có thể dá»a nổi ta, nhưng hôm nay đã mất hết hiệu lá»±c rồi, ngưá»i đừng thi triển là m gì chỉ khiến ngươi chết nhanh hÆ¡n mà thôi.
Hà Chưởng Thiên vừa nói chân vừa khẽ đạp và o cái nút bấm ở dưới trưá»ng án má»™t cái.
Láºp tức trên nóc Bạch Hổ Ãiện rÆ¡i xuống má»™t tấm rèm bằng thá»§y tinh vừa vặn che ngay lấy chiếc trưá»ng án trước mặt Hà Chưởng Thiên và trăm ngà n mÅ©i lục sắc kim trâm bị chặn đứng ngay trước tấm rèm bằng thá»§y tinh ấy, rÆ¡i hết xuống mặt đất.
Tiếp theo Hà Chưởng Thiên lại khẽ giáºm chân cái nữa. Má»™t tiếng kêu "tung" bá»—ng nổi lên.
Ãó là tiếng trống thôi hồn uy lá»±c vô luân!
Tuy Mao Linh Hòa mặc dù vẫn váºn hà nh công sẵn và cảm thấy trong ngưá»i không có chút dị trạng nhưng sau khi lão vừa nghe xong tiếng trống thứ độc trùng Ä‘ang tiá»m tà ng trong ngưá»i lão láºp tức nổi dáºy công phá mãnh liệt.
Ãông Môn Liá»…u chợt trông Mao Linh Hòa rống to má»™t tiếng thê thảm ngã quay ra mặt đất, hai tay cà o cấu lấy ngá»±c và bụng, biết Mao Linh Hòa đã sắp chết tá»›i nÆ¡i lão vá»™i búng má»™t luồng chỉ lá»±c kết liá»…u giùm tÃnh mạng cho Lục Phát Ma Quân Mao Linh Hòa.
Hà Chưởng Thiên cưá»i gằn kêu to:
- Ãông Môn Liá»…u ngươi bất tất phải nhân từ là m gì, lát nữa sẽ đến lượt ngươi phải là m oan hồn oán quá»· rồi đó.
Ãông Môn Liá»…u cưá»i lạt má»™t tiếng:
- Hà Chưởng Thiên, ngươi chớ có diệu võ dương oai, ta đâu cần chỠngươi động thủ giết chết ta.
Vừa dứt lá»i, Ãông Môn Liá»…u giÆ¡ chỉ ngay và o giữa ngá»±c lão.
Những lão vừa mới giơ tay, một luồng kinh phong vèo bay tới, điểm trúng và o cổ tay lão, khiến cánh tay lão tê liệt không sao nhắc lên nổi.
Ãông Môn Liá»…u ngoảnh đầu nhìn lại và nháºn ra kẻ vừa Ä‘iểm trúng mạch mình chÃnh là Kim Tiá»…n Túy Ông La Ãại Cuồng, lão liá»n cưá»i lạt há»i:
- La lão nhi, tại sao ngươi lại ngăn cản ta tá»± vẫn? Ta không may đã bị lá»t và o tay Ãá»™c Cô TrÃ, và sắp sá»a biến thà nh kẻ bồi táng cá»§a hắn ta, tốt hÆ¡n ngươi nên để ta được chết má»™t cách thống khoái.
Hà Chưởng Thiên ngồi chá»…m chệ ở phÃa sau tấm mà n bằng thá»§y tinh, nghe nói, cất tiếng cưá»i vang lên:
- Ãông Môn Liá»…u là kẻ phi thưá»ng, đáng mặt là kẻ tuấn kiệt, tốt hÆ¡n nên để lão ta được chết má»™t cách thống khoái. Hà má»— không nỡ hạ độc thá»§ lão ta đâu.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh lắc đầu cưá»i nói:
- Hà Chưởng Thiên, ngươi có bản lãnh gì cứ việc Ä‘em hết ra đây. Con kiến còn muốn sống, huống chi là con ngưá»i. Tuy bá»n nà y tuổi tác cÅ©ng không Ãt, nhưng vẫn còn muốn sống thêm năm mươi năm nữa.
Hà Chưởng Thiên ngạc nhiên:
- Sao? Ngươi không muốn chết sao? Bộ ngươi không thấy những kẻ đã bị chết trước ngươi sao?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i đáp:
- Chưa chắc!
Hà Chưởng Thiên không hiểu há»i:
- Tại sao thế?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i đáp:
- Há»a Ä‘em phước thiện, thiên cổ nhất lệ, thà dụ như tiếng trống truy hồn cá»§a Ãá»™c Cô Trà coi có thể sát hại được những kẻ gian tà như bá»n ngươi, còn đối vá»›i "Chỉ Phất VÅ© SÄ©" Ãông Môn Liá»…u chưa chắc sẽ hiệu nghiệm.
Hà Chưởng Thiên cưá»i lạt:
- Tại sao lại không hiệu nghiệm? Ãông Môn Liá»…u cÅ©ng như má»i ngưá»i, đã bị trúng phải môn "Kim Thú Trùng Ãá»™c" cá»§a Ãá»™c Cô TrÃ, tiá»n nhiệm bang chá»§ cá»§a bổn bang rồi kia mà .
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh mắt xạ thần quang, cưá»i đáp:
- Tuy tất cả Ä‘á»u bị trúng độc má»™t lượt, nhưng trong đấy có Ä‘iểm khác nhau. Bá»n "Hải Ngoại Tam Ma" là những hung tà , tá»™i đáng muốn chết, còn Ãông Môn VÅ© SÄ© vì tiá»n đồ cá»§a ái nữ, cam lòng xả thân tá»± dâng mình và o miệng cá»p, lão tất nhiên sẽ được đấng tối cao phù há»™ không bao giá» chết cả.
Hà Chưởng Thiên cưá»i khanh khách:
- Bá»™ ngươi Ä‘ang nằm mê đó sao, là m gì có hai chữ "phù há»™"? Ta không Ä‘á»i nà o tin trong đấng tối cao có sá»± linh ứng ban xuống cho loà i ngưá»i.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i ha hả:
- Nếu không chịu tin, ngươi hãy thỠxem!
Nói đến đây, Bà nh NgÅ© Tiên Sinh bá»—ng nhìn Ãông Môn Liá»…u, cưá»i nói:
- Ãông Môn huynh hãy trấn định tâm thần, tiểu đệ xin bảo đảm hôm nay Ãông Môn huynh không há» hấn gì cả.
Ãã sá»›m xem sá»± sống chết như chÆ¡i, nên Ãông Môn Liá»…u nghe nói liá»n gáºt đầu ung dung mỉm cưá»i.
Khi ấy, Hà Chưởng Thiên không phục lá»i nói cá»§a La Ãại Cuồng, nên y vá»™i khẽ đạp chân và o cái nút bấm má»™t cái, tiếng trống truy hồn lại bắt đầu trổi lên má»™t tiếng "tung".
Nhưng kỳ lạ thay, Ãông Môn Liá»…u chỉ trừ mặt hÆ¡i biến sắc, ngoà i ra lão không có dị trạng gì cả.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh thÃch trÃ, nhìn Hà Chưởng Thiên Ä‘ang ngồi sau tấm rèm bằng thá»§y tinh, cất tiếng há»i to:
- Hà Chưởng Thiên, sá»± xét Ä‘oán cá»§a ta ra sao? Tiếng trống truy hồn cá»§a nhà ngươi có còn hiệu nghiệm đối vá»›i Ãông Môn Liá»…u nữa không?
Hà Chưởng Thiên vẫn chưa chịu phục, lại phát thêm hai tiếng truy hồn nghe "tung tung"!
Ãông Môn Liá»…u vẫn thân nhà n khà định, ngồi vững như núi Thái SÆ¡n, lần nà y mặt lão không há» biến sắc.
Bà nh Ngũ Tiên Sinh thở dà i:
- Hà Chưởng Thiên, ngươi còn nhá»› lá»i cảm khái vừa rồi cá»§a Lục Phát Ma Quân Mao Linh Hòa không? Phi Ä‘iểu chưa hết, cung tốt đã bị cất Ä‘i, thá» rừng còn đó, nhưng chó săn đã bị là m thịt. Ãá»™c Cô Trà nay đã chết rồi, tại sao ngươi vẫn cam tâm là m cung và chó săn cho kẻ khác?
Hà Chưởng Thiên quát to:
- Ngươi biết gì? Bây giá» ta đâu còn là m việc cho Ãá»™c Cô Trà nữa, ta chỉ là m việc cho ta, bởi ta đã là bang chá»§, chá»§ cá»§a Lục Tà n Bang rồi kia mà .
Chợt Bà nh Ngũ Tiên Sinh đưa mắt nhìn Hà Chưởng Thiên rồi lắc đầu đầy ý thương hại, cất tiếng thở dà i.
Hà Chưởng Thiên cưá»i lạt há»i:
- Tại sao ngươi lắc đầu thở dà i như thế?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i đáp:
- Ta rất tiếc cho ngươi cÅ©ng là má»™t nhân váºt hữu danh trong "VÅ© Trụ Lục Tà n", ngươi rất chịu khó phấn đấu, vá»›i thân hình tà n táºt, ngươi đã luyện thà nh tuyệt nghệ, vang danh thiên hạ, nhưng má»™t khi ngươi đã bị u mê bởi hai chữ danh lợi, khiến ngươi trở thà nh ngu si hÆ¡n heo chó.
Hà Chưởng Thiên giáºn sôi sùng sục:
- Bà nh lão ngÅ© không được nói báºy, ta há»i ngươi ta ngu xuẩn ở Ä‘iểm nà o má»›i được!
Bà nh Ngũ Tiên Sinh thở dà i:
- Tại ngươi không nghÄ© xa má»™t chút. Má»™t kẻ Ä‘iên khùng cái thế, có má»™t tâm địa hẹp hòi như Ãá»™c Cô TrÃ, ngay cả khi chết rồi mà lão ta còn muốn kéo theo má»™t đám ngưá»i chết chung vá»›i lão, Ä‘á»i nà o lão ta có thể để cho kẻ khác tá»a hưởng kỳ thà nh cÆ¡ nghiệp vÄ© đại và chức bang chá»§ Lục Tà n Bang cá»§a lão ta.
Nghe xong mấy lá»i cá»§a Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, Hà Chưởng Thiên nÃn lặng ngẫm nghÄ© giây lát xong cưá»i ngất rồi nói:
- Lá»i cá»§a Bà nh đại hiệp tuy cÅ©ng hÆ¡i có lý, nhưng có chứng cá»› gì để chứng minh sá»± tháºt không? Ãá»™c Cô Trà là má»™t kẻ cô độc, không con không cháu, nếu lão ta không để lại cÆ¡ nghiệp vÄ© đại nà y cho ta còn để cho ai?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i đáp:
- Sá»± tÃnh cá»§a ngươi hoà n toà n sai bét! Ãá»™c Cô Trà nếu có con, lão ta sẽ truyá»n lại cho con, không con thì truyá»n lại cho cháu và má»™t khi lão ta không con không cháu, lão ta không Ä‘á»i nà o Ä‘em cÆ¡ nghiệp mồ hôi nước mắt cá»§a mình truyá»n lại cho ngưá»i dưng không máu má»§ ruá»™t thịt.
Hà Chưởng Thiên há»i:
- Nếu lão ta không truyá»n cho ngưá»i dưng lão ta sẽ xá» trà bằng cách nà o?
Ãôi mắt cá»§a Bà nh NgÅ© tá»a ra hai luồng nhãn quang linh mẫn vá»™i đáp:
- Căn cứ theo tâm tÃnh và độ lượng cá»§a Ãá»™c Cô TrÃ, ta dám quả quyết rằng lão ta sẽ tá»± phá há»§y cÆ¡ nghiệp vÄ© đại cá»§a lão ta sau khi chết rồi!
Hà Chưởng Thiên bất ngỠnghe nói thế thì sợ hãi xanh mặt:
- Bà nh đại hiệp quả quyết rằng lão ta. có...
Hà Chưởng Thiên chưa nói hết lá»i, đột nhiên có nhiá»u tiếng nổ ầm ầm long trá»i lở đất vang lên khiến tòa Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng lung lay muốn sụp đổ.
Hà Chưởng Thiên biến sắc, Bà nh NgÅ© Tiên Sinh đã vá»™i khoát tay cưá»i bảo:
- Ngươi khá»i cần hoảng sợ, sá»± tÃnh toán cá»§a Ãá»™c Cô Trà đâu phải tầm thưá»ng là việc con nÃt. Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng là nÆ¡i an giấc vạn thế thiên thu cá»§a lão ta lẽ nà o có thể bị phá há»§y nổi. Trong nà y nhất định kiên cố dị thưá»ng, không há» gì cả nhưng "Thiên Huyá»n" "Thiên Kỳ" lưỡng cốc vá»›i tất cả những cÆ¡ quan máy móc dinh cÆ¡ tráng lệ sợ má»›i biến thà nh tro tà n cả.
Khi ấy những tiếng rung chuyển ầm ầm vẫn chưa ngá»›t. Hà Chưởng Thiên tức giáºn cà nh hông, máu sôi sùng sục, buá»™t miệng chá»i lá»›n:
- Ãá»™c Cô lão tặc. Bà nh NgÅ© Tiên Sinh bá»—ng cưá»i nói:
- Ãúng rồi, ngươi muốn chá»i lão ta, nên rá»§a mau mau cho sướng miệng Ä‘i nếu không lát nữa sợ ngươi muốn rá»§a cÅ©ng không mở mồm rá»§a được nữa đấy.
Hà Chưởng Thiên ngạc nhiên há»i:
- Bà nh lão ông nói sao? Hà Chưởng Thiên nà y chỉ bị tà n khuyết hai tay mà thôi, miệng lưỡi của ta vẫn còn y nguyên cơ mà ?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i giá»ng châm biếm:
- Theo ta nghÄ© Ãá»™c Cô Trà không Ä‘á»i nà o tha riêng má»™t mình ngươi, nhất định là ngươi cÅ©ng đã bị trúng độc cá»§a lão ta rồi!
Hà Chưởng Thiên lắc đầu:
- Phen nà y ông đã Ä‘oán lầm rồi, trước và sau ta vẫn được sá»± á»§y thác cá»§a Ãá»™c Cô TrÃ, ta đã xem xét cẩn tháºn trong ngưá»i ta rồi, ta chưa há» bị trúng độc nà o cả.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i nói:
- Nhất định là như thế rồi, nếu như ngươi biết trước được ngươi bị trúng độc, Ä‘á»i nà o ngươi chịu táºn tụy sống chết giúp Ãch cho lão ta?
Hà Chưởng Thiên la lên:
- Thế tại sao vừa rồi ông bảo ta đã bị trúng độc?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh nhếch miệng cưá»i:
- Ta nghÄ© rằng Ãá»™c Cô Trà thông minh tuyệt đỉnh, cÆ¡ trà thâm trầm, lão ta không Ä‘á»i nà o hạ độc ngươi trước khi lão ta còn sống, lão ta phải chá» sau khi chết rồi má»›i hạ độc ngươi.
Lão ta không Ä‘á»i nà o hạ độc ngươi giữa khi Ä‘ang đỠcao cảnh giác, lão ta đã hạ độc ngươi giữa lúc ngươi Ä‘ang đắc trà tá»± mãn, quên hẳn đỠphòng, má»›i hạ thá»§ má»™t cách dá»… dà ng.
Hà Chưởng Thiên khẽ quát:
- Ngươi chỉ được nói báºy thôi!
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i:
- Ta nói đúng đấy! Sau khi suy nghÄ© má»™t cách kỹ cà ng, ta còn Ä‘oán biết được Ãá»™c Cô Trà đã hạ độc ngươi ở nÆ¡i nà o nữa kìa!
Hà Chưởng Thiên không tin:
- Ngươi thỠnói rõ cho ta nghe.
Bà nh Ngũ Tiên Sinh nói lớn:
- Ãá»™c Cô Trà đã hạ độc ngươi khi ngươi quát bảo cái tên Ãá»™c Cô Trà giả để ngươi ngồi là m bang chá»§ ngay trên chiếc long ká»·. Ngoà i ra những cái nút bấm ngươi đã đạp qua cÅ©ng Ä‘á»u có bôi sẵn thuốc độc.
Nghe Bà nh NgÅ© Tiên Sinh trả lá»i má»™t cách hợp tình hợp lý Hà Chưởng Thiên má»›i biến sắc hãi kinh láºt Ä‘áºt hà nh công xem xét tình hình thể ná»™i ra sao.
Không ngá» vừa má»›i xem xét thá» Hà Chưởng Thiên đã phát giác ra mình quả nhiên đã trúng phải kỳ độc khác ngưá»i, không sống quá khoảng thá»i gian uống xong ly trà nóng.
Xét Ä‘oán nét mặt thay đổi bất ngá» cá»§a Hà Chưởng Thiên, Ãông Môn Liá»…u má»›i biết rõ sá»± xét Ä‘oán cá»§a Bà nh NgÅ© Tiên Sinh là trúng, trong lòng hết sức bái phục, cất tiếng khen ngợi:
- Bà nh NgÅ© huynh quả tháºt thần cÆ¡ diệu toán, Ãông Môn Liá»…u nà y bái phục tà i trà cá»§a Bà nh lão huynh rồi đấy!
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i nói:
- Ãông Môn huynh hãy thong thả má»™t chút, tôi còn hai Ä‘iá»u nà y muốn nói ra.
Ãông Môn Liá»…u há»i:
- Bà nh NgÅ© huynh còn Ä‘iá»u gì nữa?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i đáp:
- Ãông Môn huynh có cảm thấy sá»± việc hôm nay hình như còn có ngưá»i nữa Ä‘ang bà máºt Ä‘ang rình ráºp tại đây không?
Ãông Môn Liá»…u cau mà y đáp:
- Lúc đầu tôi cũng đã từng nghĩ như thế, nhưng vỠsau lại cho rằng không đúng.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh ngạc nhiên há»i:
- Có gì không đúng?
Ãông Môn Liá»…u đáp:
- Nếu như còn có ngưá»i khác, ngưá»i ấy nhất định phải đứng vá» phÃa Bà nh NgÅ© huynh má»›i phải, nếu thế thì tại sao Thiên SÆ¡n Sư, Trác lão đệ cùng vá»›i Tư Mã lão đệ lại có thể bị chết thảm thiết như váºy?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh lắc đầu cưá»i nói:
- Ngưá»i đã chết rồi, chúng ta không nên nhắc tá»›i há» là m gì nữa. Bây giá» hãy nói tá»›i Ãông Môn huynh hay hÆ¡n!
Ãông Môn Liá»…u ngạc nhiên:
- Nói Ãông Môn Liá»…u nà y?
Ngay khi đó Hà Chưởng Thiên Ä‘ang ngồi trên long ká»· mặt mà y bắt đầu xám xanh, toà n thân run rẩy. Ãông Môn Liá»…u liếc nhìn Hà Chưởng Thiên xong tiếp tục há»i Bà nh NgÅ© Tiên Sinh má»™t cách thản nhiên:
- Bà nh Ngũ huynh định nói gì vỠtôi?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i đáp:
- Cao Tùng Tuyá»n, Mao Linh Hòa, Văn Tuyết Ngá»c, và Vân Thiên Lý Ä‘á»u vừa nghe thấy tiếng trống láºp tức bị chết tươi ngay, không ai thoát khá»i, nhưng Ãông Môn huynh vẫn không há» hấn gì là tại sao!
Ãông Môn Liá»…u cưá»i lạt:
- ChÃnh tôi cÅ©ng Ä‘ang nghi ngá» tại sao Ãá»™c Cô Trà chỉ thương hại riêng có má»™t mình tôi nữa đấy.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh lắc đầu mỉm cưá»i:
- Ãá»™c Cô Trà là má»™t nhân váºt tà n nhẫn độc ác, chỉ xem cách lão ta đối phó vá»›i Hà Chưởng Thiên và Vân Thiên Lý, hai kẻ tay chân cá»§a lão, cÅ©ng thừa biết tâm địa cá»§a lão ra sao rồi. Lão ta là m gì có tình vá»›i nghÄ©a, Ä‘á»i nà o lão ta lại tha chết cho Ãông Môn huynh?
Ãông Môn Liá»…u hoang mang cau mà y suy nghÄ©. Bà nh NgÅ© Tiên Sinh nói tiếp:
- Ãá»™ kiếp tiêu tai phải nhá» tá»›i lòng trá»i và sức ngưá»i, thiếu má»™t thứ cÅ©ng không xong.
Tiểu đệ cho rằng hôm nay Ãông Môn huynh được tai qua nạn khá»i, tất phải có ngưá»i bà máºt giúp đỡ giải trừ há»™ môn trùng độc Ä‘ang tiá»m tà ng trong ngưá»i lão huynh.
Ãông Môn Liá»…u thở dà i:
- Sá»± nháºt xét cá»§a Bà nh NgÅ© huynh tuy rất hợp lý, nhưng không hiểu vị ân nhân nà o có đủ bản lãnh giải trừ nổi thứ trùng độc cá»§a Ãá»™c Cô Trà đang tiá»m tà ng trong ngưá»i tôi?
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh há»i:
- Ngoà i Ãá»™c Cô Trà ra còn ai có thể giải trừ nổi môn trùng độc độc môn cá»§a lão ta?
Ãông Môn Liá»…u nghe nói lại cà ng hoang mang khó hiểu. Thứ nhất, vì Ãá»™c Cô Trà đã chết rồi. Thứ hai, căn cứ theo sá»± suy luáºn cá»§a Bà nh NgÅ© Tiên Sinh, Ãá»™c Cô Trà không bao giá» thương hại kẻ khác nếu quả tháºt chÃnh Ãá»™c Cô Trà đã giải độc trùng giùm thì chuyện tháºt vô cùng mâu thuẫn.
Trông thấy vẻ mặt ngÆ¡ ngác cá»§a Ãông Môn Liá»…u, Bà nh NgÅ© Tiên Sinh lại mỉm cưá»i nói tiếp:
- ÃÆ°Æ¡ng thế võ lâm, y đạo giá»i nhất không ngoà i "Nhất Thiếp Thần Y" Diệp lão huynh.
Diệp lão huynh đã từng ở trong Thiên Huyá»n Cốc chữa bệnh cho Ãá»™c Cô Trà khá lâu, nếu như Diệp lão huynh mà có thâm ý, tìm cách thám dá» tÃnh chất môn kỳ độc cá»§a Ãá»™c Cô TrÃ, chịu khó bà o chế ra thứ thuá»™c giải độc, cÅ©ng không thể không được.
La Ãại Cuồng bá»—ng mỉm cưá»i nói xen và o:
- Bà nh NgÅ© huynh suy nghÄ© rất đúng, Diệp lão huynh rất có thể là m được như thế, nhưng Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng được kiến tạo dưới lòng núi, ngưá»i ngoà i đâu dá»… gì lá»t và o trong nà y được. Không lẽ. Nói đến đây cả ba Ä‘á»u chợt tỉnh ngá»™, đưa mắt nhìn cả và o Ãá»™c Cô Trà giả Ä‘ang đứng bên cạnh Hà Chưởng Thiên.
Tống Minh Khuê, kẻ đã hóa trang thà nh Ãá»™c Cô Trà giả bá»—ng dưng giÆ¡ tay lên mặt gỡ hết những váºt hóa trang, đồng thá»i ha hả cưá»i lá»›n:
- Bà nh NgÅ© huynh suy Ä‘oán tà i tình lắm, đừng nói chi Ãá»™c Cô Trà đã bị huynh chá»c chết, ngay đến tiểu đệ đây thiếu chút nữa cÅ©ng bị Bà nh huynh dá»a chết rồi.
Nói xong, Tống Minh Khuê đã biến thà nh "Nhất Thiếp Thần Y" Diệp Thiên Sĩ.
La Ãại Cuồng cưá»i xòa:
- Diệp huynh không tá»›i "Ãông Hải Quang Hoa Ãảo" sao?
Diệp Thiên Sĩ lắc đầu:
- Tiêu diệt Lục Tà n Bang chỉ là việc nhá», cần gì phải là m kinh động tá»›i Quang Hoa Ãảo Chá»§? Tiểu đệ bất quá đã bà y vẽ ra vụ nà y để đánh lừa đối phương, thừa cÆ¡ tiá»m phục xung quanh Thiên Huyá»n Cốc để phối luyện môn thuốc đặc biệt giải trừ môn trùng độc cá»§a Ãá»™c Cô TrÃ.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh cưá»i đáp:
- Diệp huynh đã chế luyện được môn thuốc giải thuốc độc cá»§a Ãá»™c Cô TrÃ, lại còn có thể bà máºt tiêu giải giùm kỳ độc cho Ãông Môn huynh, tất nhiên Diệp huynh cÅ©ng đã nghÄ© tá»›i tình thế hôm nay không lẽ Diệp huynh nỡ khoanh tay đứng nhìn Túy đại sư, Trác Dáºt Luân cùng vá»›i Tư Mã Hà o bị chết má»™t cách oan uổng như thế nà y sao?
Diệp Thiên SÄ© cưá»i ha hả, nói:
- Bà nh Ngũ huynh cứ yên tâm, không việc gì phải lo ngại cả!
Nói đến đây, Diệp Thiên SÄ© bá»—ng khẽ giÆ¡ tay, trong tay áo lão láºp tức bay ra ba ngân quang sáng lòe xạ thẳng vá» phÃa Túy Ãầu Ãà , Trác Dáºt Luân, và Tư Mã Hà o.
Láºp tức ba cái xác chết không khác gì ngá»§ má»›i tỉnh, Ä‘á»u ngồi nhá»m cả dáºy.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vui mừng há»i Diệp Thiên SÄ©:
- Ngưá»i xưa có câu má»™t tấm ván không đóng nổi chiếc thuyá»n, thế không hiểu vị đồng bá»n cá»§a Diệp huynh là ai?
Diệp Thiên SÄ© nheo mắt cưá»i nói:
- Sao Bà nh Ngũ huynh không trổ tà i thần thông đoán luôn thỠxem?
Bà nh Ngũ Tiên Sinh đáp:
- Kể ra cÅ©ng không lấy gì là m khó, đồng bá»n cá»§a Diệp huynh không ai ngoà i Bà n Nhược Am Chá»§, Hạ Hầu Quyên, La Hương Vân, Ãông Môn Phương ba vị cô nương.
- Bà nh Ngũ huynh tà i quá đi mất. Bái phục, bái phục!
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh trông thấy ái đồ và lão hữu cá»§a mình Ä‘á»u vô sá»±, mục Ä‘Ãch giáng ma vệ đạo đã hoà n thà nh, trong lòng vô cùng cao hứng tiếp tục cưá»i nói:
- Lão phu không những đã Ä‘oán đúng mà biết được bá»n Hạ Hầu Quyên ba vị cô nương hiện Ä‘ang đứng trong đám tám nà ng cung nữ nữa kìa. Chỉ kẹt cái là không biết Bà n Nhược Am Chá»§ hiện Ä‘ang ở đâu thôi.
Diệp Thiên SÄ© khẽ khoát tay ra hiệu, Hạ Hầu Quyên, Ãông Môn Phương, La Hương Vân Ä‘á»u tháo bá» váºt hóa trang bước ra yết kiến các vị sư tôn.
Diệp Thiên SÄ© cưá»i nói:
- Quả tháºt hết sức may mắn, động huyệt bà máºt cá»§a Bà n Nhược Am Chá»§ định dùng là m nÆ¡i bế quan luyện công đúng là chá»— luyện thuốc cá»§a lão phu. Sau khi đôi bên gặp nhau, bà n tÃnh vá»›i nhau xong và từ trên cao ngó xuống, bá»n nà y đã phát hiện được hai việc lạ.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh vá»™i đón lá»i há»i:
- Trong hai việc ấy nhất định có vụ phát hiện Thiên Huyá»n Cốc có biến cố bất ngá»?
Diệp Thiên SÄ© gáºt đầu:
- Ãúng, còn việc thứ hai trông thấy tung tÃch cá»§a ba vị hiá»n Ä‘iệt nữ!
Trác Dáºt Luân chợt há»i Hạ Hầu Quyên:
- Quyên muá»™i, Quyên muá»™i vá»›i Ãông Môn cô nương và La cô nương đã định Ä‘i đặt má»™t thứ võ khà bà máºt cÆ¡ mà ?
Hạ Hầu Quyên nhoẻn miệng cưá»i đáp:
- Vâng! Bá»n nà y Ä‘i đặt má»™t cái trống lá»›n, chuẩn bị khi hai bên đối tráºn, vạn nhất bên mình lâm nguy sẽ láºp tức khua trống lên khiến độc lá»±c trong ngưá»i Hải Ngoại Tam Ma bá»™c phát, để bá»n mình được thắng tráºn má»™t cách dá»… dà ng.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh gáºt đầu ra Ä‘iá»u khen ngợi câu trả lá»i cá»§a Hạ Hầu Quyên, đồng thá»i mỉm cưá»i nhìn Diệp Thiên SÄ©:
- Thỉnh Diệp huynh hãy kể tiếp!
Diệp Thiên SÄ© liá»n nói:
- Sau khi phát hiện hai việc trên, bá»n nà y liá»n chia nhau hà nh sá»±. Tiểu đệ vì đã ở lâu trong Thiên Huyá»n Cốc, thông thuá»™c hết các đưá»ng lối, nên lãnh nhiệm vụ xuống dưới cốc thám thÃnh và biết rõ được Ãá»™c Cô Trà đã bị Bà nh NgÅ© huynh chá»c tức mạng vong, nhưng trước khi tắt thở, lão ta còn bà y sẵn kế độc định chôn sống hết tất cả quần hà o bất luáºn chÃnh tà là m váºt tuẫn táng cho lão.
Quần hiệp nghe nói Ä‘á»u rùng mình kinh sợ mặc dù là chuyện đã qua.
Diệp Thiên SÄ© lại mỉm cưá»i nói tiếp:
- Còn Bà n Nhược Am Chá»§ kêu ba vị hiá»n Ä‘iệt nữ tìm cách hóa trang lẫn lá»™n và o Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng, giữ lại má»™t ná»a và phá hoại má»™t ná»a kế độc cá»§a Ãá»™c Cô Trà đã bà y sẵn.
Ãông Môn Liá»…u chợt thở dà i lên tiếng:
- Ãá»™c Cô Trà quả tháºt độc ác, bây giá» sá»±c nhá»› tá»›i chuyện đã qua bị hắn lợi dụng trùng độc để sai khiến bá»n nà y tháºt không khác gì má»™t cÆ¡n ác má»™ng.
Ãông Môn Phương bây giá» má»›i vá»™i chạy đến ôm chầm lấy cha an á»§i.
Diệp Thiên SÄ© cưá»i nói:
- Ãá»™c Cô Trà tuy tá»™i ác nan dung, nhưng lão ta cá»§ng cố to. ChÃnh nhá» tay lão ta má»›i khiến Lục Tà n Bang phúc chốc biến thà nh tro bụi khói tiêu mây tán. Toà n thể bá»n Hải Ngoại Tam Ma cÅ©ng bị chung má»™t kiếp số. Bá»n Trác Dáºt Luân, Hạ Hầu Quyên ba cặp anh hùng nhi nữ giá» nghiệp đã đạt thà nh, từ nay trở Ä‘i, trong võ lâm chÃnh nghÄ©a đại thịnh, hung tà biệt tÃch may ra có thể thanh bình được má»™t thá»i gian lâu dà i.
Bà nh NgÅ© Tiên Sinh há»i:
- Diệp huynh nói cả ná»a ngà y vẫn chưa cho tiểu đệ biết rõ Pháºt tung cá»§a Bà n Nhược Am Chá»§ hiện giỠở đâu?
Diệp Thiên SÄ© mỉm cưá»i:
- Am Chá»§ vì lo sợ nÆ¡i cá»a ra duy nhất cá»§a Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng nhỡ xảy ra biến động bất ngá» toà n thể bá»n mình sẽ bị chôn sống tại đây nên ngưá»i hiện Ä‘ang cẩn tháºn phòng vệ. Diệp Thiên SÄ© chưa nói hết lá»i đột nhiên giá»ng nói cá»§a Bà n Nhược Am Chá»§ từ ngoà i truyá»n và o má»™t cách hấp tấp:
- Diệp thà chá»§, bần ni vừa phát hiện Ãá»™c Cô Trà còn bố trà thêm má»™t sát thá»§ sau cùng không ai ngá» tá»›i. Chư vị hãy mau mau thối lui nếu không sẽ không còn kịp nữa đấy!
Diệp Thiên SÄ© nghe nói vá»™i và ng ấn và o đầu nút bấm phÃa sau Ä‘iện hiện ra má»™t động huyệt sâu thăm thẳm và tối Ä‘en như má»±c.
Giữa khi quần hiệp vừa bước và o trong động, phÃa ngoà i Bạch Hổ Ãiện ÃÆ°á»ng bá»—ng bắt đầu rung chuyển ầm ầm khiến tòa Ä‘iện đưá»ng thinh không động Ä‘áºy.
Hai vị cao nhân công lá»±c đứng đầu là La Ãại Cuồng vá»›i Ãông Môn Liá»…u, kẻ Ä‘i trước dẫn đưá»ng ngưá»i Ä‘i sau Ä‘oạn háºu, bảo há»™ đám quần hiệp. Tất cả Ä‘á»u thi triển khinh công, chạy bán sống bán chết ra ngoà i động huyệt.
Bá»—ng nÆ¡i xuất khẩu sáng chói, vừa ngay tầm mắt há», mấy tiếng nổ to như trá»i long núi lở vang lên, cát đá từ trên cao rÆ¡i xuống như mưa rà o.
Má»™ huyệt Ä‘iện đưá»ng cá»§a Ãá»™c Cô Trà tuy chưa sáºp hết, nhưng đã bị chôn kÃn bởi những tảng đá to tướng. CÅ©ng may chất nổ đã được chôn xung quanh Ä‘iện đưá»ng, nên con đưá»ng hầm chỉ bị đổ sáºp có má»™t góc, nên vẫn còn lối Ä‘i.
Quần hiệp tuy đã chạy tháºt nhanh, nhưng cÅ©ng không tránh khá»i những đám mưa đá từ trên cao trút xuống đầu há».
May mắn há» Ä‘á»u là những cao thá»§ tuyệt vá»i cả nên tuy hết sức khó khăn há» vẫn chui được ra tá»›i phÃa ngoà i. Lúc đó phÃa ngoà i còn có sá»± giúp táºn lá»±c cá»§a Hối Ãại Sư, Bà nh Bạch Y, nên tất cả Ä‘á»u được thoát hiểm, bình yên ra khá»i cốc.
Diệp Thiên Sĩ thở dà i một tiếng, lắc đầu nói:
- Ãá»™c Cô Trà quả đáng sợ, bá»n mình tháºt không khác gì má»›i từ trong má»™ huyệt chui ra.
Trác Dáºt Luân mặt mà y nhem nhuốc mỉm cưá»i nói:
- Từ trong má»™ huyệt chui ra cÅ©ng được! Chúng ta cÅ©ng có chết qua má»™t lần rồi váºy từ nay vá» sau nên quên mình đặng mà phù trợ chÃnh nghÄ©a, tế thế cứu dân, sống cách xứng đáng vá»›i trá»i đất, Ä‘em lại thanh bình thịnh khà cho võ lâm giang hồ.
Trác Dáºt Luân nói xong quay nhìn Hạ Hầu Quyên mỉm cưá»i.
Bà o Hao Hồng Nhan bá»—ng thẹn đỠmặt trước ánh mắt trà n ngáºp yêu thương cá»§a Thánh Thá»§ Nhân Tâm.
Cô Gái Tuyết Sơn rồi sẽ ra sao?
Thưa rằng nà ng sẽ theo chồng trên bước đưá»ng hà nh hiệp sau má»™t lá»… cưới huy hoà ng.
- - o O o - -
HẾT TRỌN BỘ
|
 |
|
| |