Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 494: Giao Ra Đây Cho Ta
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Những Hỗn độn chi long này vây quanh lấy Long Kình Thiên không ngừng du tẩu, khí lưu bốn phía chợt bắt đầu bị đồng hoá, sinh ra từng đoàn Hỗn độn long kình.
Long Kình Thiên ngồi xếp bằng tại chỗ, từ xa nhìn lại cả người phảng phất như là Hỗn độn tổ long, vạn long chi vương!
Theo không ngừng thu nạp, luyện hoá Hỗn độn long khí, Tiên phù của Long Kình Thiên theo đó hào quang vạn trượng, Hỗn độn chi hoả ngoài thân Tiên phù không ngừng phun ra nuốt vào, Đại La Kim Tiên chi lực bên trong lấy tốc độ khủng khiếp tăng trưởng lên, mà Đại La Kim Tiên pháp tắc bên trong Tiên phù không ngừng đản sinh ra từng đầu một.
Luyện hoá tới cuối cùng, Hỗn độn chi long bốn phía thân thể Long Kình Thiên bắt đầu ngưng tụ, dung hợp, hoá thành một đầu Hỗn độn cự long, hơn nữa còn phá toái hư không, câu thông với Long giới. Từng đạo Viễn cổ Tổ long chi khí không ngừng từ Long giới phá không truyền đến, tiến vào trong thể nội Long Kình Thiên.
Ngoài thân Long Kình Thiên dần dần bao phủ một tầng long kình màu vàng. Những long kình này không ngừng rót vào trong cơ thể Long Kình Thiên, cường hoá lấy những nơi đặc biệt hẻo lánh trong cơ thể hắn.
Nếu là Đại La Kim Tiên khác thoáng cái dùng nhiều Tổ Long đan như vậy nhất định sẽ bị long hoá, biến thành long vật, nhưng mà Long Kình Thiên lại không có như vậy, không chỉ không long hoá mà còn câu thông được với Long giới Viễn cổ Tổ long chi khí!
- Hít hà!
Long Kình Thiên mỗi lần hô hấp, những Viễn cổ Tổ long chi khí này tựa như hồng thuỷ tràn vào kinh mạch, đan điền, Tiên phù của hắn. Khí tức của hắn không ngừng kéo lên, dần dần đạt tới Đại La Kim Tiên trung kỳ đỉnh phong mà vẫn tiếp tục đề thăng. Cứ như thế, không biết trải qua bao lâu, đột nhiên hào quang đại thịnh, Long Kình Thiên đột phá Đại La Kim Tiên hậu kỳ!
Mấy tháng sau, hơn một ngàn mai hỗn độn Tổ Long đan đã bị Long Kình Thiên hoàn toàn luyện hoá.
Lần tu luyện này thu hoạch không nhỏ, Long Kình Thiên thoáng cảm ứng, chỉ cần mình nguyện ý, sau này chỉ cần vận chuyển công pháp là có thể tuỳ thời có thể công thông với Long giới, thu nạp Viễn cổ Tổ long chi khí cường hoá bản thể.
Những Viễn cổ Tổ long chi khí này là một trong những linh khí cường hoá bản thể tốt nhất trong thiên địa!
Hiện tại, Long Kình Thiên mặc dù không có đạt tới Đại La Kim Tiên hậu kỳ đỉnh phong nhưng cũng đã vô hạn tiếp cận. Hắn tin tưởng, nếu cứ tiếp tục như vậy hắn rất nhanh có thể đột phá Đại La Kim Tiên hậu kỳ đỉnh phong, tiện đà đột phá tới Cửu Thiên Huyền Tiên.
Đột phá tới Cửu Thiên Huyền Tiên xong là hắn có thể tự mình luyện hoá những La Thiên Thượng Tiên Tiên phù của đám hộ vệ Quy Hư điện kia rồi, thực lực lại có thể lần nữa tăng tiến mạnh, trăm năm, thậm chí là chỉ mấy chục năm là có thể đạt tới La Thiên Thượng Tiên, Tiên Quân!
Long Kình Thiên đột phá cảnh giới thực không giống như những người khác, không cần phải cảm ngộ Tiên giới pháp tắc, chỉ cần có đầy đủ năng lượng là hắn có thể không ngừng đột phá. Dĩ nhiên, hắn mặc dù không cần cảm ngộ giống như người khác, nhưng mà mỗi một lần đột phá lại cần rất nhiều năng lượng, phải gấp vạn lần, thậm chí là cả mười vạn lần người cùng cảnh giới!
- Cộng Công, Minh Hà, Hạo Thiên!
Hai mắt Long Kình Thiên hàn quang chợt loé, ba người giết hại đệ tử của hắn, không lâu sau hắn sẽ cho ba người nếm thử tư vi đệ tử từng người từng người bị giết đi là như thế nào.
Các ngươi chờ đi, ngày này sẽ không quá lâu đâu!
Trong ba người, Hạo Thiên không phải là Thiên Tôn nhưng cũng đã là Tiên Đế cực hạn, hơn nữa còn cai quản Thiên Đình, thống trị Tiên giới, thế lực là lớn nhất. Hơn nữa, sau lưng Hạo Thiên lại là Hồng Quân, cho nên Long Kình Thiên quyết định, đối phó Cộng Công, Minh Hà hai người trước.
Long Kình Thiên thu hồi tâm thần lại, từ trong Thái Hư Thần Phủ đi ra ngoài.
- Sư tôn!
- Thiên tôn!
Thay Long Kình Thiên hộ pháp, ba người Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu thấy Long Kình Thiên ra ngoài liền vội vàng lên nghênh đón, cung kính thi lễ.
- Các ngươi đứng lên đi.
Long Kình Thiên nói.
- Chúng ta bây giờ trở về Diệt Tinh vương thành.
- Dạ!
Ba người cung kính đáp.
Sau đó, Long Kình Thiên cưỡi Bàn Tiểu Nhị hướng Diệt Tinh tiên môn mà chạy về, mà Hoắc Cương, Thành Tiêu hai người lại theo sát sau lưng.
Ngay lúc ba người Long Kình Thiên chạy về Diệt Tinh tiên môn, Quy Hư điện Đỗ Thực, Lâm Viễn, Hồng Vu Đan tam đại thái thượng trưởng lão suất lĩnh sáu mươi vị Tiên Quân cường giả đã hàng lâm xuống Diệt Tinh vương thành.
- Phía dưới chính là Diệt Tinh vương thành?
Đỗ Thực nhìn Diệt Tinh vương thành bên dưới mà hỏi.
- Đung vậy, Đỗ Thực thái thượng trưởng lão.
Một vị trưởng lão cung kính đáp lại.
Đỗ Thực gật đầu.
Lúc này, cả Diệt Tinh vương thành cực kỳ yên tĩnh, người đi đường cực ít, mà trên đường lớn trong thành tuần vệ đệ tử lại nhiều gấp mấy lần, một cỗ bất an, mưa gió huyết tinh đè nén bao phủ cả Diệt Tinh vương thành.
- Vạn Kiếp Minh Xà Ba, phá cho ta!
Đột nhiên, Đỗ Thực trầm giọng quát lên, một quyền đột nhiên đánh xuống Diệt Tinh vương thành bên dưới. Khí lưu quyền kình tạo thành một đầu minh xà khổng lồ, minh xà khổng lồ không ngừng xoay chuyển, mỗi một lần xoay chuyển liền hoá thành một loại kiếp ba (sóng âm) hung hăng oanh xuống Diệt Tinh vương thành bên dưới.
- Ầm!
Một tiếng nổ vang cực lớn vang lên, chỉ thấy cả Diệt Tinh vương thành đột nhiên rung động một trận kịch liệt, từng cấm chế bao phủ vương thành từng khúc từng khúc tan vỡ, phảng phất như diệt thế vậy.
Vô số kiến trúc trong thành sụp đổ, một con đường lớn sụp xuống, tuần vệ đệ tử còn chưa kịp phản ứng lại liền bị khí lãng bao phủ, toàn bộ tan xác, hoá thành một đoàn huyết vụ!
Mới vừa rồi Diệt Tinh vương thành còn nguyên vẹn, vậy mà chỉ trong nháy mắt sau đã hoá thành một phiến tàn tích, nơi nơi đầy rẫy kiếp nạn, tử vong, huyết tinh.
- Các ngươi đi tới, tiêu diệt hết đệ tử Diệt Tinh tiên môn!
Lâm Viễn, Hồng Vu Đan hai người nói với chúng Tiên Quân phía sau.
- Dạ!
Nhất thời, chúng Tiên Quân Quy Hư điện rối rít xuất thủ, đem những đệ tử Diệt Tinh vương thành vừa mới tránh được Vạn Kiếp Minh Xà Ba kia nhất nhất đánh chết. Rất nhanh, đệ tử Diệt Tinh tiên môn trong vương thành không còn ai sống sót.
Lúc này, một đạo khí tức mạnh mẽ từ Diệt Tinh tiên quốc bay ra, phủ xuống không trung Diệt Tinh vương thành, thấy đám người Quy Hư điện, người này hoảng sợ, sắc mặt đại biến.
Đế Lạc đi ra ngoài, nhìn vương thành bị đám người Quy Hư điện phá huỷ thì kinh hồn táng đảm, hắn cố gắng rặn ra một nụ cười với Đỗ Thực, Lâm Viễn, Hồng Vu Đan rồi cung kính thi lễ, nói.
- Ba vị Tiên Đế tiền bối Quy Hư điện, đây là...
Đỗ Thực mở miệng cười lạnh, nói.
- Ngươi chính là Diệt Tinh tiên môn chưởng môn Đế Lạc? Cũng tốt, để ngươi chết được rõ ràng một điểm, nói cho ngươi biết cũng không sao, thiếu điện chủ cùng Trần Phi thái thượng trưởng lão trên đường về đã bị người giết!
- Cái gì?
Đế Lạc, Đế Thái Nhất cùng chúng thái thượng trưởng lão, trưởng lão Diệt Tinh tiên môn ở phía sau đều biến sắc.
Bởi vì, Quy Hư điện phong toả tin tức, đám người Quy Long Nhất, Trần Phi trên đường về bị người khác giết, tin tức tạm thời còn không có truyền ra, cho nên đám người Đế Lạc không mảy may biết được.
Dĩ nhiên, bây giờ thì được biết rồi...
- Ba vị Tiên Đế tiền bối, Quy Hư điện thiếu điện chủ, Trần Phi tiền bối tuyệt đối không phải là do Diệt Tinh tiên môn chúng ta giết a!
Đế Lạc vẻ mặt đưa đám đột nhiên lên tiếng giải thích.
- Diệt Tinh tiên môn chúng ta làm sao có thể giết được Quy Hư thiếu điện chủ cùng Trần Phi tiền bối chứ? Thỉnh ba vị Tiên Đế tiền bối hiểu cho!
- Hiểu cho!?
Lâm Viễn cười lạnh, nói.
- Chúng ta biết không phải các giết người, các ngươi còn chưa có được loại thực lực này. Bất quá, trước khi thiếu điên chủ chúng ta trở về, ở Diệt Tinh vương thành các ngươi bị đệ tử các ngươi khi nhục, phế bỏ tay phải cùng chân trái, mà thái thượng trưởng lão Hoắc Cương của các ngươi lại một mực che chở Long Kình Thiên kia!
Đám người Đế Lạc sắc mặt như tro tàn, từ lời Lâm Viễn nói ra bọn hắn nghe rõ, là Quy Hư điện giận chó đánh mèo lên bọn hắn, bất kể Diệt Tinh tiên môn có hay không là hung thủ, đều phải chết!
- Đem cẩu tạp chủng Long Kình Thiên kia giao ra đây!
Hồng Vu Đan quát lên.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 495: Diệt Tinh Diệt Môn
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Nghe Hồng Vu Đan nói muốn bọn hắn giao Long Kình Thiên ra, Đế Lạc sắc mặt khó coi, bởi vì hắn biết Long Kình Thiên nửa tháng trước đã đi ra ngoài, mà ngay cả Hoắc Cương cũng không có mặt tại đây!
Đế Lạc chần chờ, cẩn thận nói ra.
- Ba vị Tiên Đế tiền bôi, Long Kình Thiên này hắn nửa tháng trước đã đi ra ngoài, nếu không như vậy đi, ta hiện tại liền truyền chưởng môn lệnh, lệnh cho hắn chạy trở về, sau đó cho các người tuỳ ý xử trí!?
- Ra ngoài nửa tháng trước!
Ba người Hồng Vu Đan ánh mắt lạnh lẽo.
- Dạ dạ, ba vị Tiên Đế tiền bối yên tâm, ta hiện tại liền lệnh cho hắn chạy trở về, hắn nhất định trốn không thoát đâu!
Thanh âm của Đế Lạc có phần gấp gáp, nói xong hắn liền đem chưởng môn chi lệnh lấy ra, tiếp đó là truyền tin cho Long Kình Thiên.
Diệt Tinh tiên môn nội môn đệ tử ra ngoài, trên thân mỗi người đều có một quả môn phái ngọc phù, chưởng môn, thái thượng trưởng lão, trưởng lão đều có thể thông qua khối ngọc bài này hướng đệ tử ở bên ngoài truyền tin, hạ đạt mệnh lệnh cùng nhiệm vụ.
Tại phía xa mấy vạn ức dặm, Long Kình Thiên lấy ra khối môn phái ngọc phù kia, thần thức quét qua liền thì thầm tự nói.
- Long Kình Thiên, nhanh chóng chạy về Diệt Tinh vương thành, chưởng môn lệnh!
Bàn Tiểu Nhị cười lạnh, nói.
- Đế Lạc này khẩu khí thật lớn, cũng dám sai sử sư tôn chạy về Diệt Tinh vương thành! Hắn cho rằng hắn là Đạo tổ Hồng Quân?
Sắc mặt Hoắc Cương trắng bệch, vẻ mặt sợ hãi mà nói với Long Kình Thiên.
- Thiên Tôn, chưởng môn không biết thân phận của người, cho nên mới làm như thế, kính xin người bớt giận.
Long Kình Thiên liếc Hoắc Cương một cái, nói.
- Hẳn là người Quy Hư điện đến Diệt Tinh vương thành rồi!
Đúng vậy, bằng không thì Đế Lạc này sẽ không để ý tới Hoắc Cương thái thượng trưởng lão mà hạ lệnh cho hắn chạy trở về như vậy rồi. Quy Hư điện sẽ giận chó đánh mèo Diệt Tinh tiên môn, Long Kình Thiên ngay lúc đánh chết Quy Long Nhất cùng Trần Phi sớm đã dự liệu.
- Bất quá, Đế Lạc đã hi vọng ta trở về như vậy, chúng ta liền tăng thêm tốc độ đi a.
Long Kình Thiên thần sắc lạnh lùng.
- Vâng, sư tôn!
Bàn Tiểu Nhị cung kính đáp, tiếp đó liền mang Long Kình Thiên cực tốc bay đi.
Ngay tại lúc mấy người Long Kình Thiên vội vã trở về, Đế Lạc sau khi dùng chưởng môn lệnh xong liền cười nói với ba người Đỗ Thực.
- Ba vị tiền bối, ta vừa mới hạ lệnh cho hắn mau mau chạy về, hắn nói hắn hiện tại đang vội vàng trở về, đoán chừng một giờ sau là có thể trở về Diệt Tinh vương thành.
Đỗ Thực, Lâm Viên, Hồng Vu Đơn ba người nhìn nhau.
Đỗ Thực đột nhiên lạnh giọng quát.
- Giết cho ta!
Hai tay vung lên, sáu mươi vị Tiên Quân cường giả lập tức ra tay.
- Quy Hư Tru Vương trận!
Sáu mươi vị Tiên Quân xuất thủ, khí thế kinh thiên động địa, khí lãng cuồn cuộn bao trùm phương viên mấy ức dặm, đánh cho không gian phải nứt vỡ.
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Người Diệt Tinh tiên môn không có ngờ tới đám người Quy Hư điện đột nhiên ra tay như vậy, nhất thời không đề phòng liền có mấy trăm Cửu Thiên Huyền Tiên, La Thiên Thượng Tiên trưởng lão bị đánh thành nhiều khối, ngay cả thần hồn trong Tiên phù cũng đều bị diệt không còn một mảnh.
Quy Hư Tru Vương trận chính là sát trận mạnh nhất của Quy Hư điện, dùng sáu mươi vị Tiên Quân bố trận, lại đột nhiên xuất thủ, những trưởng lão Cửu Thiên Huyền Tiên, La Thiên Thượng Tiên của Diệt Tinh tiên môn như thế nào có thể ngăn cản được.
Không chỉ những Cửu Thiên Huyền Tiên, La Thiên Thượng Tiên trưởng lão không ngăn cản nổi mà ngay cả một vài Tiên Quân thái thượng trưởng lão cũng đều bị đánh bay, thoáng cái trọng thương.
Toàn thân Đế Lạc hiện lên một kiện tiên giáp phát ra khí tức Viễn cổ vương giả, mang theo Đế Thái Nhất liên tục lui về phía sau.
- Viễn cổ Diệt Tinh Tiên Vương giáp!
Nhìn tiên giáp trên người Đế Lạc, ba người Đỗ Thực hai mắt phát quang lên.
Diệt Tinh tiên môn có một kiện chiến giáp bảo vật trấn phái, Diệt Tinh Tiên Vương giáp, bọn hắn trước khi đến đã biết Diệt Tinh Tiên Vương giáp này tại thời Viễn cổ do Diệt Tinh Tiên Đế luyện chế, tiên giáp phòng ngự cấp bậc Hỗn độn! Tiên Quân mặc lên, thậm chí có thể chống cự được một bộ phận Tiên Đế cường giả công kích.
- Tốt, Diệt Tinh Tiên Vương giáp này là của chúng ta rồi!
Đỗ Thực ha hả cười, thân hình loé lên, lập tức đi tới trước mặt Đế Lạc, đột nhiên một trảo xuất ra.
- Liệt Thiên Tử Điện trảo!
Một cái cự trảo xuất hiện, vô số lôi điện lập loè, liền muốn đem kiện tiên giáp trên người Đế Lạc kéo xuống.
Đế Lạc quá sợ hãi, kinh hãi quát lên.
- Diệt Tinh Tiên Vương trận!
Tiên giáp hào quang vạn trượng, phù văn bên trên lưu động huyễn hoá ra một thân ảnh cao lớn, đúng là Viễn cổ Diệt Tinh Tiên Đế!
Viễn cổ Diệt Tinh Tiên Đế chính là Tiên Đế hậu kỳ đỉnh phong cường giả, Diệt Tinh Tiên Vương giáp này có ẩn chứa mọt giọt máu huyết cùng Tiên Đế chi lực của Diệt Tinh Tiên Đế, thúc dục phù văn đại trận ở bên trên liền có thể thức tỉnh lại một đám thần hồn khắc hoạ ở bên trên tiên giáp.
Diệt Tinh Tiên Đế thần hồn xuất hiện, một ngón tay hướng Liệt Thiên Tử Điện trảo của Đỗ Thực đánh tới, Liệt Thiên Tử Điện trảo kia lập tức bị một chỉ này ngăn cản xuống.
Đỗ Thực thấy thế không sợ mà ngược lại còn lấy làm mừng rỡ.
- Tốt, quả nhiên là bảo bối tốt! Vậy mà có thể gọi được thần hồn của Diệt Tinh Tiên Đế!
Dứt lời, thân hình của hắn lại loé lên, đột nhiên hướng Đế Lạc đánh ra một quyền.
Diệt Tinh Tiên Đế tại Viễn cổ tuy là Tiên Đế hậu kỳ đỉnh phong cường giả nhưng mà hiện tại ở trên tiên giáp chỉ là một đám thần hồn, cuối cùng không cách nào chống cự lại được công kích của Đỗ Thực. Tới cuối cùng, Đế Lạc bị Đỗ Thực một quyền đánh bay, tiện tay một trảo đem Diệt Tinh Tiên Vương giáp lột từ trên người xuống.
Giết chóc lại tiếp tục.
Diệt Tinh tiên môn dưới Quy Hư Tru Vương trận do sáu mươi vị Tiên Quân bố trận, trận chiến cơ hồ là nghiêng về một phía, quả thực là đơn phương đồ sát. Vô số nội môn đệ tử, còn có tinh anh đệ tử nguyên một đám hoá thành huyết vụ, ngay cả kêu thảm cũng không kịp phát ra liền bị giết đi, ngay cả thần hồn cũng đều không lưu lại.
Nửa giờ đều không tới, Diệt Tinh tiên môn trăm vạn nội môn, tinh anh đệ tử cơ hồ đều bị giết sạch, mà ngay cả những Cửu Thiên Huyền Tiên, La Thiên Thượng Tiên trưởng lão không sai biệt lắm toàn bộ vẫn lạc, chỉ có một vài Tiên Quân thái thượng trưởng lão là vẫn còn có thể chống cự được.
Lâm Viễn, Hồng Vu Đơn hai người thấy những Tiên Quân thái thượng trưởng lão kia vẫn còn có thể chống cự được thì song song xuất thủ, lập tức đem những Tiên Quân thái thượng trưởng lão này tru sát hơn phân nửa.
Cuối cùng, Tiên Quân thái thượng trưởng lão chỉ còn lại một người, người này lại đúng là Hướng Vu Phong lúc trước muốn thu Long Kình Thiên làm đệ tử, mà đám người Tống Lộ, Hồ Đắc Chung trưởng lão sớm đã chết dưới Quy Hư Tru Vương trận.
- Hướng Vu Phong này thực lực ngược lại không tệ, đáng tiếc, chọn sai môn phái rồi.
Hồng Vu Đan nhìn Hướng Vu Phong đang chống cự một cách ngoan cường thì thần sắc lạnh lùng, nói ra.
Lâm Viễn gật đầu.
- Năm đó, hắn và Hoắc Cương cùng nhau tiến vào Diệt Tinh tiên môn, từng được xưng là Diệt Tinh song hùng. Bất quá, Hoắc Cương trước đó không lâu đã đột phá Đế cấp.
Nói đến đây, hắn lại nhướng mày.
- Hoắc Cương vậy mà không có mặt?
- Yên tâm, giết Hướng Vu Phong này xong, Hoắc Cương cũng trốn không thoát!
Thanh âm lạnh lùng của Hồng Vu Đơn lần nữa vang lên, dứt lời hắn liền đột nhiên hư không đánh ra một quyền, đem Hướng Vu Phong đánh văng xuống mặt đất.
Hướng Vu Phong từ trên mặt đất đứng lên, miệng phun ra một búng máu, nhìn thi thể trưởng lão, thái thượng trưởng lão bốn phía mà đột nhiên cười lên một cách thê lương.
- Không tốt, lui!
Lâm Viễn biến sắc, kêu lên.
Bất quá, vẫn chậm một chút.
Một tiếng nổ rung trời vang lên, lực lượng huỷ diệt cuốn phăng tất cả!
Một ít Tiên Quân trưởng lão của Quy Hư điện không kịp tránh né liền bị dính đòn.
- Đáng chết!
Hồng Vu Đan sắc mặt trầm xuống, hắn không có ngờ tới Hướng Vu Phong vậy mà lại lựa chọn tự bạo, hơn nữa, Tiên Quân trưởng lão của Quy Hư điện dưới Hương Vu Phong tự bạo vậy mà vẫn lạc mất ba người.
Đế Lạc, Đế Thái Nhất thấy Hướng Vu Phong cuối cùng cũng đều vẫn lạc thì sắc mặt như tro tàn, tuyệt vọng.
Lúc này, đám người Quy Hư điện mới ngừng công kích lại, sau đó hướng Đế Lạc, Đế Thái Nhất vây lấy.
Đột nhiên, tiếng xé gió truyền đến, Đế Lạc, Đế Thái Nhất nhìn lại, chỉ thấy Long Kình Thiên đang cưỡi một đầu tiểu Thổ Hùng không ngừng tiến tới, Hoắc Cương, Thành Tiêu Thành gia lão tổ đi theo đằng sau.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 496: Hơn Nữa, Còn Là Ta Giết!
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Long Kình Thiên!
- Đúng là Long Kình Thiên!
Thấy Long Kình Thiên xuất hiện, hai phụ tử Đế Lạc, Đế Thái Nhất đột nhiên hét lên.
Đỗ Thực, Lâm Viễn, Hồng Vu Đan nghe vậy toàn bộ quay đầu lại, nhìn về phía Long Kình Thiên.
Đám người Đỗ Thực thấy sau lưng Long Kình Thiên còn có Hoắc Cương, Thành Tiêu thì không khỏi ngạc nhiên. Hoắc Cương đột phá Tiên Đế, một Đế cấp cường giả vậy mà đi sau lưng một nội môn đệ tử?
Bất quá, sau kinh ngạc, Hồng Vu Đan cười lạnh, nói.
- Ta nói rồi, giết Hướng Vu Phong, Hoắc Cương trốn cũng không thoát, các ngươi nhìn xem, nhanh như vậy đã tới rồi!
Lâm Viễn lại nhíu mày, hắn không có đem chú ý lực đặt lên Hoắc Cương cùng Thành gia lão tổ mà chỉ nhìn chằm chằm vào Long Kình Thiên.
Lấy Đế cấp cường giả như Hoắc Cương mà nói, đi sau lưng một nội môn đệ tử, chuyện này quả thực vô cùng quỷ dị. Hơn nữa, đám người Long Kình Thiên khẳng định biết bọn hắn đã tới Diệt Tinh tiên môn, vậy mà vẫn còn dám trở về Diệt Tinh vương thành.
Đám người Hoắc Cương dựa vào cái gì?
Rất nhanh, dưới con mắt soi mói của tất cả mọi người, mấy người Long Kình Thiên đi tới bầu trời Diệt Tinh vương thành.
Long Kình Thiên quét một vòng thi thể đệ tử, trưởng lão, thái thượng trưởng lão bên dưới mà sắc mặt lạnh lùng, Tiên giới mạnh được yếu thua, kẻ yếu bị diệt đây là chuyện bình thường, nhưng mà Quy Hư điện lại không phân tốt xấu, giận chó đánh mèo giết hết mấy trăm vạn đệ tử Diệt Tinh tiên môn, chuyện này quả thực là có chút hơi quá.
Mấy trăm vạn đệ tử, cũng không phải là mấy vạn.
May là, Long Kình Thiên sớm đã phán đoán đám người Quy Hư điện sẽ đến đây, cho nên sớm đã để cho mấy người Hứa Vũ Quân, Mộ Dung Thiến, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng cùng Viêm Đế Chu Toàn nhận nhiệm vụ đi ra ngoài, nếu không năm người Hứa Vũ Quân sớm đã bị giết từ lâu rồi.
- Ngươi chính là Long Kình Thiên? Không nghĩ tới ngươi vẫn có can đảm trở lại!
Đỗ Thực nhìn Long Kình Thiên mà lạnh lùng nói.
- Tay phải cùng chân trái thiếu điện chủ chúng ta là bị ngươi phế bỏ?
Đỗ Thực vừa dứt lời, nhất thời chúng Tiên Quân Quy Hư điện liền phi thân tản ra, lấy thế vây khốn mà đem mấy người Long Kình Thiên vây lại, phong toả tất cả đường lui của bọn hắn.
- Không sai.
Long Kình Thiên thần sắc đạm mạc.
- Tay phải cùng chân trái của thiếu điện chủ các ngươi chính là do ta phế bỏ, hơn nữa, còn là ta giết chết.
Long Kình Thiên nói một cách phong đạm vân khinh, phảng phất như đang nhắc tới một chuyện râu ria gì đó. Nhưng mà, rơi vào tai đám người Đỗ Thực, Lâm Viễn, Hồng Vu Đan lại khiến cho bọn hắn biến sắc, thậm chí Đế Lạc, Đế Thái Nhất cũng biến sắc theo.
- Ngươi nói, thiếu điện chủ, Trần Phi thái thượng trưởng lão chúng ta, bọn họ toàn bộ là do ngươi giết chết?
Sắc mặt Hồng Vu Đan trầm xuống, hai mắt loé ra hàn mang kinh người, như vạn thanh đao sắc bén đâm về phía Long Kình Thiên cùng Hoắc Cương, còn có Thành Tiêu.
Cùng đám người Trần Phi ban đầu giống nhau, đều coi toạ kỵ của Long Kình Thiên thoạt nhìn giống như tiểu Thổ Hùng cả người lẫn vật đều vô hại.
Long Kình Thiên thần sắc bình thản, nói.
- Hôm nay, các ngươi toàn bộ cũng phải chết.
Đám người Đỗ Thực, Lâm Viễn, Hồng Vu Đan ngẩn ra, Hồng Vu Đan tiện đà cười lên ha hả, những Tiên Quân trưởng lão kia cũng ha hả cười lên theo.
Bất quá, Đỗ Thực, Lâm Viễn hai người lại nhìn nhau, dùng thần thức bao trùm bốn phía, nhưng mà bốn phía lại hết thảy đều là sóng êm gió lặng, không có gì khác thường.
Ngay cả phụ tử Đế Lạc, Đế Thái Nhất cũng đều hoài nghi tai mình có nghe lầm hay không.
Hồng Vu Đan ngừng cười, nhìn Long Kình Thiên, vẻ mặt hài hước nói.
- Tiểu tử, mặc dù ta không biết ngươi dựa vào đâu, bất quá, ngươi cảm thấy Hoắc Cương cùng một cái Tiên Quân hậu kỳ đỉnh phong nho nhỏ là có thể giết hết chúng ta?
Hồng Vu Đan chỉ một ngón về phía Hoắc Cương cùng Thành Tiêu.
Long Kình Thiên cũng lười nhiều lời, cưỡi Bàn Tiểu Nhị hướng mấy người Hồng Vu Đan đi tới.
Hồng Vu Đan thấy thế nụ cười biến mất, hai mắt nghiêm lại, đột nhiên hắn quát lên.
- Đã như vậy, ta liền nhìn xem ngươi lấy cái gì giết chúng ta.
Nói xong, đột nhiên hắn phi thân lên, lực lượng điên cuồng lan ra toàn thân, từng đoàn từng đoàn tựa như mây mù màu lam không ngừng từ thể nội hắn phát tán ra ngoài.
- Đống Ngục Băng Lam trảo!
Một trảo hướng Long Kình Thiên vỗ tới, như cự ưng từ trên cao phách xuống đại địa, vô số khí lãng cuồng bạo, trảo ấn chưa hạ xuống nhưng hàn khí cùng khí kình lại khiến cho không gian bốn phía nổ vang không dứt, giống như tuỳ thời muốn xé rách không gian ra vậy.
Mắt thấy cự trảo kia sắp rơi xuống đỉnh đầu, đột nhiên một cái chưởng ấn khổng lồ xuất hiện nghênh đón cự trảo, trong nháy mắt liền đem cự trảo đánh cho nát bấy, tiện đà liền ấn lên ngực Hồng Vu Đan một cái.
Chưởng ấn khổng lồ bất ngờ, trong nháy mắt đã đánh tới trước người Hồng Vu Đan, tốc độc thực sự quá nhanh!
Hồng Vu Đan hoảng sợ, căn bản không có kịp phản ứng lại, chỉ có thể toàn thân chớp loé quang mang, ngưng tụ ra một tầng băng lam kết giới.
Nhưng, vô dụng.
Chưởng ấn kia ấn tới, khí kình kinh khủng xuyên thấu tầng băng lam kết giới, trực tiếp đánh lên ngực Hồng Vu Đan.
Hồng Vu Đan bắn ngược về sau!
- Phốc!
Một ngụm tinh huyết tung toé trên không trung.
- Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, thân thể Hồng Vu Đan hung hăng nện xuống một ngọn núi bên dưới, ngọn núi tan vỡ, một cái hố sâu không thấy đáy xuất hiện, là Hồng Vu Đan bị đánh mà tạo thành.
Tĩnh mịch.
Mọi người nhìn Hồng Vu Đan nằm trong hố sâu, kinh sợ tới ngây người.
Bất quá, đúng lúc này, chưởng ấn khổng lồ kia lại lần nữa xuất hiện, hơn nữa còn là từ phía sau đánh về phía hai người Đỗ Thực, Lâm Viễn. Hai người hoảng sợ quay đầu, không kịp nghĩ nhiều, trở tay đánh ra một chưởng nghênh đón.
- Ầm!
Một tiếng chấn vang kinh người, hai tiếng buồn bực vang lên, thân hình liên tục lăn lộn trên không trung, thối lui thẳng tắp tới mấy trăm dặm, đụng phải mấy ngọn núi ở phía xa, đánh cho núi ngã thì lúc này mới dừng lại được.
Hai người "phụt" một tiếng, từ trong miệng phun ra một búng máu.
Hai người hoảng sợ nhìn lại, lúc này mới nhìn ra chủ nhân của đạo chưởng ấn khồng lồ kia là ai, dĩ nhiên đúng là đầu tiểu Thổ Hùng toạ kỵ của Long Kình Thiên!
Hai người Đế Lạc, Đế Thái Nhất hoảng sợ, tiện đà toàn thân lạnh run lên.
Một chưởng, một chiêu, đánh bại tam đại Tiên Đế!
Như vậy, theo lời Long Kình Thiên lúc trước, đám người thiếu điện chủ Quy Hư điện Quy Long Nhất, Trần Phi quả thực là do hắn giết!
Đúng lúc này, thanh âm đạm mạc của Long Kình Thiên truyền đến.
- Đem bọn hắn toàn bộ giết hết!
- Vâng, Thiên Tôn!
- Vâng, sư tôn!
Tiếp đó, Hoắc Cương cùng Thành Tiêu cung kính đáp.
- Thiên, Thiên Tôn!?
Cùng Quy Long Nhất lúc trước giống nhau, trong óc mọi người nổ vang một tiếng, hoảng sợ, không thể tin được mà nhìn Long Kình Thiên.
Hoắc Cương, Thành Tiêu động thủ, hướng chúng Tiên Quân Quy Hư điện đột nhiên một quyền đánh tới.
Hoắc Cương cùng Thành Tiêu hai người động thủ, Bàn Tiểu Nhị lại giơ một chưởng lên, trong nháy mắt liền đem mấy tên Tiên Quân của Quy Hư điện chụp chết.
Không bao lâu sau, sáu mươi vị Tiên Quân của Quy Hư điện trực tiếp bị Bàn Tiểu Nhị chụp chết hơn phân nửa!
Hồng Vu Đan bị đánh vào núi kia giãy dụa phi thân bay ra ngoài, thấy những Tiên Quân lần lượt như trứng gà bị Bàn Tiểu Nhị một chụp đánh chết thì bị doạ cho sắc mặt như tro tàn, cùng Đỗ Thực, Lâm Viễn hai người nhìn nhau, ba người đồng thời phi thân lên xé rách hư không, vậy mà không đánh mà chạy!
Mới vừa rồi, thực lực kinh khủng mà Bàn Tiểu Nhị thể hiện ra quả thực quá mức ăn sâu vào lòng người, ba người biết rõ, cho dù có liên thủ thì cũng không làm gì được đầu tiểu Thổ Hùng nhìn như vô hại kia. Cho nên, ba người không cần chờ, không để ý tới những Tiên Quân còn lại của Quy Hư điện cướp đường mà chạy.
Chúng Tiên Quân thấy ba vị thái thượng trưởng lão vứt bỏ bọn họ mà chay, sắc mặt như tro lại càng thêm xấu.
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 497: Thái Cổ Hung Thú
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
- Muốn trốn?
Bàn Tiểu Nhị thấy ba người Hồng Vu Đan xé rách hư không muốn chạy trốn thì hừ lạnh một tiếng, miệng máu khổng lồ mở ra, đột ngột rống lớn một tiếng. Nhất thời, một tiếng gầm kinh khủng vang lên giữa thiên địa.
Trên trời dưới đất, phảng phất chỉ còn lại tiếng gầm kinh khủng này, đầu óc mọi người hoàn toàn bị tiếng gầm này lấp đầy.
Dưới tiếng gầm kinh khủng, vết rách hư không ba người Hồng Vu Đan vừa mới xé ra liền tan vỡ, khí lưu hỗn loạn kinh khủng trùng kích, ba người như lá rách trong gió, bị đánh bay ngược về sau.
Ba ngươi hung hăng rơi xuống đất, quay lại chỗ cũ.
- Ngươi!
Ba người Đỗ Thực hoảng sợ muôn dạng nhìn Bàn Tiểu Nhị.
- Vô, Vô địch thần thông!
Tại Tiên giới, thần thông có mạnh có yếu, có loại Tiểu thần thông, trên Tiểu thần thông là Đại thần thông, phía trên Đại thần thông là Vô thượng thần thông, trên Vô thượng thần thông đúng là Vô địch thần thông.
Vô địch thần thông, một khi thi triển ra, gần như vô địch.
Bất quá, loại Vô địch thần thông này phải có một chút Viễn cổ bổn nguyên huyết mạch, hơn nữa phải là cường giả huyết mạch bổn nguyên vô cùng dày mới có thể tu luyện thành công cùng thi triển ra được.
Ba người kinh hô vừa dứt, lúc này Long Kình Thiên phi thân lên, lăng không đứng trên trời cao, mà thân hình Bàn Tiểu Nhị thoáng cái trở nên to lớn gấp vạn lần. Vốn, một tiểu Thổ Hùng cả người lẫn vật vô hại thoáng cái hoá thành một đầu Thái cổ hung thú to lớn như Thái cổ thần sơn, thân cao vạn trượng, hai mắt đỏ như máu, tản ra hung uy vô cùng.
Toàn thân Bàn Tiểu Nhị dày đặc kim mao, Thổ hệ bản nguyên lực kinh khủng từ trong thể nội lưu chuyển.
Bổn nguyên lực là một loại lực lượng vô hạn tiếp cận Đại đạo lực lượng, bản chất cực cao, uy lực cực mạnh.
Cảm nhận Thổ hệ bổn nguyên lực kinh khủng trong cơ thể Bàn Tiểu Nhị, lại nhìn hình thể kinh khủng của Bàn Tiểu Nhị, ba người Hồng Vu Đan sắc mặt như cá chết.
- Thái cổ hung thú, Hoàng Hùng!
Mỗi một đầu Thái cổ hung thú đều hung uy vô cùng, một khí trưởng thành chính ngay cả Thiên Tôn cũng phải nhức đầu. Từng có một đầu Thái cổ hung thú Tiên Đế hậu kỳ đỉnh phong Tàn Lang tàn sát mấy trăm Tiên Đế Tiên giới, cuối cùng kinh động tới Thiên Tôn, cuối cùng Thiên Tôn xuất thủ, mất thật nhiều công phu mới đem đầu Tàn Lang kia giết chết.
Ba người không nghĩ tới, đầu tiểu Thổ Hùng kia vậy mà lại đúng là một đầu Thái cổ hung thú, Hoàng Hùng! Ba người sắc mặt như tro, Bàn Tiểu Nhị không cho ba người thời gian tiếp tục khiếp sợ, bốn cái chân khổng lồ lấy thế thiên sơn áp đỉnh vỗ xuống.
Ba người nằm dưới đất bị doạ cho phải vội vàng phi thân lên, toàn lực thi triển thần thông né tránh, nhưng mà đã muộn.
Chỉ nghe hai tiếng thảm thiết vang lên, Đỗ Thực, Lâm Viễn kia bị Bàn Tiểu Nhị vỗ trúng chết ngay tại chỗ, mà Hồng Vu Đan mặc dù tránh thoát nhưng mà cũng bị một vỗ kia quét trúng, nửa người huyết nhục mơ hồ, cách cái chết không xa.
Đây là bổn mạng thần thông của Thái cổ hung thú Hoàng Hùng, Bát Cực Địa Địa Oanh!
- Oanh!
Bốn cái chân khổng lồ của Bàn Tiểu Nhị chỉ giẫm một cái, hai người Đỗ Thực, Lâm Viễn đã bị dẫm lên mặt đất, cả vùng đất theo đó chấn động, tất cả núi non trong phương viên mấy trăm vạn dặm đều chấn động, từ mặt đất chấn văng lên cao mấy trăm trượng, cát bụi cuồn cuộn.
Mà trong diện tích vạn dặm quanh bốn cái chân khổng lồ xuất hiện một cái hố thật sâu, sâu tới vài trăm thước!
Thấy Đỗ Thực, Lâm Viễn hai người chết thảm dưới chân Bàn Tiểu Nhị, Hồng Vu Đan thoát được một kiếp kia sắc mặt lại càng thêm tro tàn. Đột nhiên, ánh mắt hắn đảo qua, thấy Long Kình Thiên đứng giữa không trung thì hai mắt lộ ra vẻ sắc bén, thần sắc nanh ác hướng Long Kình Thiên đánh tới một quyền, quát.
- Thiên Tôn? Cho dù ngươi là Đại La Thiên Tôn chuyển thế ta cũng muốn kéo ngươi chết cùng!
Long Kình Thiên nếu là Thiên Tôn, Hồng Vu Đan tự nhiên đoán được hắn chính là Đại La Thiên Tôn chuyển thế rồi.
Bất quá, hắn vừa mới đánh ra một quyền thì lại bị một cái cự đại thân ảnh cản lại, đích thị là Bàn Tiểu Nhị. Hai con mắt đỏ như máu của Bàn Tiểu Nhị lạnh lùng nhìn thẳng vào Hồng Vu Đan, đột nhiên một chưởng đánh tới, cùng một quyền của Hồng Vu Đan va chạm với nhau.
Hồng Vu Đan kêu thảm một tiếng, rơi xuống đất.
Bản thể của Bàn Tiểu Nhị chính là Thái cổ hung thú Hoàng Hùng, Hoàng Hùng chính là hung thú lực lượng mạnh nhất trong trời đất, cho dù Hồng Vu Đan là Đế cấp, nhưng trên phương diện lực lượng còn không cách nào so được với Bàn Tiểu Nhị.
Bàn Tiểu Nhị một chưởng đem Hồng Vu Đan đánh bay, đột nhiên một chưởng vỗ xuống, cả người Hồng Vu Đan bị đánh sâu vào trong lòng đất, cùng Đỗ Thực, Lâm Viễn hai người giống nhau, chết không thể chết được hơn nữa.
Tam đại Tiên Đế, chết!
Ba người Đỗ Thực, Lâm Viễn, Hồng Vu Đan cùng Trần Phi lúc trước giống nhau, chỉ là Tiên Đế sơ kỳ, nếu là Tiên Đế sơ kỳ đỉnh phong vậy thì Bàn Tiểu Nhị nhiều nhất chỉ có thể đánh bại ba người, muốn giết ba người còn rất khó.
Thấy ba thái thượng trưởng lão bị Bàn Tiểu Nhị giết chết, những Tiên Quân trưởng lão của Quy Hư điện còn lại hoàn toàn tuyệt vọng, thậm chí ngay cả lòng tin phản kháng cùng chạy trốn cũng biến mất đi.
Cuối cùng, những Tiên Quân trưởng lão còn lại đều bị Bàn Tiểu Nhị một chưởng chụp chết, trừ bỏ mấy người chết trong tay Hoắc Cương, Thành Tiêu ra thì lần này Quy Hư điện đến đây cơ hồ toàn bộ đều chết trong tay Bàn Tiểu Nhị.
Lần nữa thấy Bàn Tiểu Nhị, Đoạt Mệnh Tiên Quân này đánh chết tam đại Tiên Đế, mấy chục Tiên Quân, hung thú khôn cùng thì trong lòng Hoắc Cương, Thành Tiêu càng sợ hãi không dứt.
Về phần hai cha con Đế Lạc, Đế Thái Nhất thì càng không cần phải nói, Đế Lạc hoàn hảo, Đế Thái Nhất lại trực tiếp xụi lơ ra mặt đất, ngay cả đứng lên cũng đứng không nổi.
Bàn Tiểu Nhị đánh chết sau khi đánh chết Tiên Quân trưởng lão Quy Hư điện cuối cùng xong toàn thân thoáng rung động một cái, biến trở về hình dáng tiểu Thổ Hùng cả người lẫn vật vô hại kia, sau đó Long Kình Thiên phi thân rơi xuống lưng của hắn, từ từ đi tới trước mặt hai cha con Đế Lạc, Đế Thái Nhất.
Hai cha con Đế Lạc, Đế Thái Nhất nhìn Long Kình Thiên chậm rãi tới gần thì toàn thân đột nhiên run lên, hạ thể Đế Thái Nhất chợt ướt át, mặt đất ướt thành một vòng.
Đế Lạc đã kịp phản ứng lại, quỳ sát xuống mà cầu xin tha thứ.
- Là ta không biết thân phận của người, Thiên Tôn đại nhân, van xin người tha cho ta một mạng, chuyện hôm nay ta sẽ không nói ra ngoài, ta lấy danh nghĩ Thiên đạo lập lời thề, tuyệt đối sẽ không nói ra!
- Ngươi gọi ta trở về, không phải muốn bắt ta giao cho đám người Quy Hư điện?
Long Kình Thiên lạnh lùng nói.
- Không không không, tuyệt đối không phải, ta tuyệt đối không có ý tứ này!
Sắc mặt Đế Lạc đại biến, mạnh mẽ lắc đầu giải thích.
- Ta lúc ấy cũng không biết người Quy Hư điện sẽ tới.
Long Kình Thiên nhìn rõ, Đế Lạc đang nói dối, vỗ vỗ Bàn Tiểu Nhị dưới thân, Bàn Tiểu Nhị hiểu ý, một chưởng giơ lên, trực tiếp chụp hắn ịn sâu vào mặt đất.
Đế Lạc chết!
Nhìn phụ thân bị khảm sâu vào lòng đất, Đế Thái Nhất sớm đã bị doạ sợ tới thần hồn điên đảo rồi.
Cuối cùng, Bàn Tiểu Nhị cũng trực tiếp đem hắn chụp chết.
Hoắc Cương nhìn Đế Lạc, Đế Thái Nhất bị Bàn Tiểu Nhị chụp chết, miệng mở ra, trong lòng lại thở dài, cuối cùng cũng không nói gì.
Thật ra, thời điểm Đế Thái Nhất nói muốn khu trừ Long Kình Thiên ra khỏi Diệt Tinh tiên môn, muốn đem Long Kình Thiên bắt lấy giao cho đám người Quy Hư điện là hắn biết Đế Thái Nhất, Đế Lạc hai người hẳn phải chết rồi.
Lúc này, Thành gia lão tổ Thành Tiêu đem tiên phù của ba người Đỗ Thực, còn có Tiên Quân Tiên phù của sáu mươi vị Tiên Quân cùng với tất cả Không gian tiên khí toàn bộ dâng lên cho Long Kình Thiên.
Thần thức của Long Kình Thiên đảo qua, trong Không gian tiên khí của ba người Đỗ Thực tràn ngập linh dược, thượng phẩm, cực phẩm tiên đan, thậm chí là hỗn độn tiên đan cũng có không ít, ba người cộng lại, có khoảng hơn bốn ngàn mai hỗn độn tiên đan!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 498: Diệt Tinh Bảo Khố
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Hơn bốn ngàn khoả hỗn độn tiên đan!
Long Kình Thiên trong lòng thầm vui vẻ, có hơn bốn ngàn mai hỗn độn tiên đan này, như vậy đủ để hắn đạt tới Đại La Kim Tiên hậu kỳ đỉnh phong, thậm chí còn có thể đột phá tói Cửu Thiên Huyền Tiên rồi!
Hơn nữa, bốn ngàn khoả hỗn độn tiên đan này phẩm chất so với Tổ Long đan của Trần Phi còn muốn cao hơn một chút.
Trong Không gian tiên khí của Đỗ Thực, hỗn độn tiên đan đúng là Vạn Thuỷ Hỗn Nguyên đan, mà Lâm Viễn, Hồng Vu Đan hai người lại là Thạch Hoả Nghịch Dương đan!
Vạn Thuỷ Hỗn Nguyên đan cùng Thạch Hoả Nghịch Dương đan, hai loại hỗn độn tiên đan này vừa đúng Thuỷ - Hoả tương dung, đến lúc phục dụng hiệu quả sẽ tăng mạnh.
Sau đó, Hoắc Cương mang Long Kình Thiên tới Diệt Tinh bảo khố.
Diệt Tinh bảo khố nằm tại nơi một toà sơn mạch sâu nhất trong Diệt Tinh tiên quốc, bốn phía bảo khố được bố trí tầng tầng lớp lớp trận pháp cấm chế, trận pháp cấm chế trọng yếu nhất chỉ có chưởng môn Đế Lạc mới biết được. Nhưng mà, những trận pháp cấm chế này trong mắt người khác rất khó bài trừ, bất quá rơi vào trong mắt Long Kình Thiên lại đơn giản cực kỳ, hơn nữa còn có siêu cấp đả thủ (tay đấm) Bàn Tiểu Nhị một bên, rất nhanh Long Kình Thiên liền bài trừ đi trận pháp cấm chế hạch tâm.
Tiến vào Diệt Tinh bảo khố, chỉ thấy bên trong bảo khố hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm tiên đan chồng chất như núi, xa xa nhìn lại liên miên không biết bao nhiêu vạn dặm.
Trừ bỏ tiên đan ra, các loại linh dược, tài liệu luyện khí quả thực là chính là tràn ngập khắp nơi trong bảo khố.
Diệt Tinh tiên môn chính là Thiên Nguyên đại lục vương giả đại phái, có lịch sử tồn tại cả ức năm, tài phú tích luỹ được có thể tưởng tượng được, ngay cả Hoắc Cương, Thành Tiêu hộ tống Long Kình Thiên tiến vào bảo khố nhìn thấy các loại tiên đan, linh dược, tài liệu chất đống trong bảo khố thì không khỏi thầm nuốt một ngụm nước bọt. Coi như là Hoắc Cương, thân là thái thượng trưởng lão cũng chưa có tiến vào nơi sâu nhất trong Diệt Tinh bảo khố, thấy Diệt Tinh bảo khố có rất nhiều hỗn độn chi vật thì hô hấp của hắn cũng phải trở nên dồn dập.
Long Kình Thiên một đường đi tới, một đường tiện tay đem tất cả tiên đan, linh dược, tài liệu luyện khí toàn bộ thu vào bên trong Thái Hư Thần Phủ.
Không gian trong Thái Hư Thần Phủ lần lượt bị lấp đầy, cũng may, nhờ Thái Hư Thần Phủ chính là Hỗn độn linh bảo, nếu chỉ là tiên khí mà nói, chỉ sợ là chứa không nổi Diệt Tinh bảo khố.
Một cái vương giả đại phái tài phú tích luỹ cả ức năm, cũng không phải là một cái Vạn Bảo thần tông tại Nhân gian có thể so sánh.
Long Kình Thiên không ngừng thu nạp, mất một canh giờ mới thu được hơn phân nửa Diệt Tinh bảo khó, cuối cùng Hoắc Cương, Thành Tiêu hai người cũng tiến lên hỗ trợ.
Tiên đan, linh dược, tài liệu luyện khí toàn bộ thu xong, tiếp đó là tới linh mạch.
Những linh mạch này chính là Tiên linh chi khí Tiên giới ngưng tụ trăm vạn năm, ngàn vạn năm, thậm chí cả ức năm, trăm tỷ năm tạo thành, một cái Nhất phẩm linh mạch trị giá một tỷ thượng phẩm tiên đan!
Long Kình Thiên đột nhiên hai nhiếp một cái, cánh tay trầm xuống!
Những nhất phẩm linh mạch này rất nặng, thậm chí so với một ngọn núi mười vạn dặm còn muốn nặng hơn nhiều, cho nên tốc độ thu so với tiên đan, linh dược chậm hơn rất nhiều.
Bất quá, có Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu ba người hỗ trợ, sau đó, mấy ngàn nhánh linh mạch liền bị Long Kình Thiên toàn bộ thu sạch. Đáng tiếc chính là nhất phẩm linh mạch mặc dù nhiều, nhưng mà cực phẩm linh mạch lại rất ít, chỉ có mười mấy nhánh, hơn nữa không có hỗn độn linh mạch.
Đem Diệt Tinh bảo khố thu xong, mấy người Long Kình Thiên từ trong bảo khố đi ra ngoài, sau đó ra khỏi Diệt Tinh tiên quốc. Ra khỏi tiên quốc, Long Kình Thiên lại cho Bàn Tiểu Nhị xuất thủ đem tiên quốc trực tiếp huỷ diệt đi.
Đám người Lâm Viễn, Đỗ Thực, Hồng Vu Đan bỏ mình, Quy Hư điện nhất định sẽ phái người tới đây tra xét, mà phương pháp đoạn tuyệt thủ đoạn kiểm chứng của đám người Quy Hư điện, chính là đem Diệt Tinh tiên quốc huỷ diệt đi.
Sau khi huỷ diệt tiên quốc xong, Long Kình Thiên trực tiếp tế ra Hỗn độn chi hoả, đem Diệt Tinh vương thành toàn bộ tiêu diệt hết.
Làm xong hết thảy, Long Kình Thiên liền dẫn mấy người Bàn Tiểu Nhị rời khỏi Diệt Tinh vương thành, sau đó hướng Hắc Thuỷ sâm lâm mà đến.
Mấy người Hứa Vũ Quân, Mộ Dung Thiến đang ở Hắc Thuỷ sâm lâm.
Một ngày sau, mấy người Long Kình Thiên đã đi tới Hắc Thuỷ sâm lâm, ở sát biên giới Hắc Thuỷ sâm lâm, năm người Hứa Vũ Quân sớm chờ ở đấy.
- Kình Thiên!
- Lão đại!
- Chủ nhân!
Thấy Long Kình Thiên đến, năm người Hứa Vũ Quân vẻ mặt vui mừng nghênh đón.
Long Kình Thiên gật đầu, cười cười.
- Tiếp theo chúng ta ở lại Hắc Thuỷ sâm lâm tu luyện một đoạn thời gian, sau đó liền rời Thiên Nguyên đại lục.
Long Kình Thiên tính toán ở động phủ tại Hắc Thuỷ sâm lâm tu luyện một đoạn thời gian, sau khi đột phá đến Cửu Thiên Huyền Tiên liền rời Thiên Nguyên đại lục, về phần đi nơi nào thì còn chưa có quyết định.
- Rời khỏi Thiên Nguyên đại lục?
Năm người Hứa Vũ Quân nhìn nhau, Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi.
- Lão đại, chúng ta không trở về Diệt Tinh tiên môn nữa?
- Trở về Diệt Tinh tiên môn?
Hai người Hoắc Cương, Thành Tiêu sắc mặt quái dị.
Lúc này, năm người Hứa Vũ Quân còn chưa biết Diệt Tinh tiên môn sớm đã không còn tồn tại, mà ngay cả Diệt Tinh tiên quốc, Diệt Tinh vương thành cũng đã hoàn toàn biến mất tại Tiên giới.
- Ừ, không cần trở về.
Long Kình Thiên đối với mấy người Hứa Vũ Quân cười nói.
Năm người Hứa Vũ Quân nghe Long Kình Thiên nói thế thì hai mắt trợn to, Tử Thiên Long Hoàng chần chờ một chút rồi nói.
- Chủ nhân, chúng ta sau này không trở về Diệt Tinh tiên môn, như vậy có hay không không ổn?
Mặc dù nói nội môn đệ tử tương đối tự do, có thể rời môn phái, nhưng mà cũng phải có thời gian hạn định, không thể rời môn phái quá lâu được, nếu không chính là phạm vào đại tội, môn phái sẽ hạ lệnh đuổi bắt, nghiêm trọng hơn nữa chính là xử theo tội phản lại môn phái.
Tội phản lại môn phái, sẽ phải gánh chịu cực hình, thậm chí là xử tử!
Năm người Hứa Vũ Quân liếc chừng Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên nói.
- Chúng ta không trở về Diệt Tinh tiên môn, về phần nguyên nhân gì, sau này các ngươi sẽ biết.
Năm người Hứa Vũ Quân thấy thế thì cũng không nhiều lời nữa.
Long Kình Thiên mang theo năm người Hứa Vũ Quân bay tới động phủ của mình, sau đó bắt đầu bế qua tu luyện. Thu được tích luỹ cả ức năm của Diệt Tinh tiên môn, Long Kình Thiên hiện tại có thể coi như là giàu có, trước khi bế quan liền cấp cho năm người Hứa Vũ Quân một tỷ cực phẩm tiên đan, vô số Hỗn độn linh dược, để cho năm người gia tăng thực lực lên.
Năm người Hứa Vũ Quân mỗi người cầm lấy một tỷ cực phẩm tiên đan, vô số Hỗn độn linh dược mà ngây người một hồi lâu, Viêm Đế Chu Toàn hoàn hảo, dù sao hắn cũng là thượng cổ Tiên Đế chuyển thế, bốn người Hứa Vũ Quân thì thiếu chút nữa kích động tới hôn mê bất tỉnh, đừng nói là một tỷ cực phẩm tiên đan, coi như một trăm triệu hạ phẩm tiên đan đối với bốn người mà nói cũng là một bút tài phú thiên văn rồi.
Thật ra thì, hỗn độn tiên đan năm người Hứa Vũ Quân không thể luyện hoá được, nếu không Long Kình Thiên liền cho năm người hỗn độn tiên đan rồi.
Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu ba người thì ở bên ngoài động phủ yên lặng hộ pháp cho mấy người Long Kình Thiên bế quan.
Trong Thái Hư Thần Phủ, Long Kình Thiên ngồi xếp bằng, hai tay vung lên, đem một ngàn khoả Vạn Thuỷ Hỗn Nguyên đan cùng một ngàn khoả Thạch Hoả Nghịch Dương đan lấy ra, Hỗn Độn Đại La Thiên vận chuyển, đột ngột thu nạp một trận, đem một ngàn khoả Vạn Thuỷ Hỗn Nguyên đan cùng một ngàn khoả Thạch Hoả Nghịch Dương đan toàn bộ thu vào trong thể nội.
Nhất thời, bên trong thể nội Long Kình Thiên một đạo lam sắc quang mang chói mắt cùng một đạo hồng sắc quang mang quyện vào nhau.
Từng đạo Hỗn độn vạn thuỷ khí cùng Hỗn độn thạch hoả khí lan ra.
Tiên phù Long Kình Thiên hào quang vạn trượng, Đại La Kim Tiên chi lực bên trong không ngừng khuếch trương, Đại La Kim Tiên pháp tắc không ngưng đản sinh.
Một năm trôi qua.
Long Kình Thiên đem một ngàn khoả Vạn Thuỷ Hỗn Nguyên đan cùng một ngàn khoả Thạch Hoả Nghịch Dương đan hoàn toàn luyện hoá, tiếp đó lại lấy ra số Vạn Thuỷ Hỗn Nguyên đan cùng Thạch Hoả Nghịch Dương đan còn lại, tiếp tục luyện hoá.
Khí tức của Long Kình Thiên liên tiếp kéo lên, đạt tới Đại La Kim Tiên hậu kỳ đỉnh phong, sau đó lại tiếp tục tăng lên, đạt tới vô hạn tiếp cận Cửu Thiên Huyền Tiên!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555