Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 498 : Dâm độc (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nàng lúc này, đã đứng ở góc độ của Lôi Động mà suy nghĩ. Cố ý buông cảm xúc khẩn trương, cho nên cười rất kiều mỵ nhìn Lôi Động, nói:
- Công tử là truyền nhân Ma Đế Chủng, tuyệt đối không phải là vật trong ao, tương lai quát tháo thiên hạ, tung hoành vũ nội là chắc chắn. Dùng thân phận của công tử, đương nhiên không có chuyện mọi chuyện cần ngài ra tay. Mà Băng Vân, vốn là nữ tử hiếm thấy, tư chất tâm tính, đều là mỹ ngọc trăm năm khó có được. Không bằng công tử thu cho mình dùng còn tốt hơn là giết nàng, lãng phí của trời.
- Không được!
Lôi Động cùng Đạm Đài Băng Vân, cơ hồ là cùng lúc nói ra lời này.
Lời này vừa nói ra, Lôi Động ngược lại cảm thấy không có gì, Đạm Đài Băng Vân mở miệng cự tuyệt đó là đương nhiên. Nhưng âm thanh của Lôi Động lại lạnh như băng, làm cho Đạm Đài Băng Vân cảm thấy bức bội, từ nhỏ đến lớn, cho tới nay nàng sống dưới đủ loại quang mang mà lớn lên, cho dù Đạm Đài Băng Vân có hàm dưỡng cao, đi tới cũng giống như chúng tinh ủng nguyệt, dần dần dưỡng thành một ít cảm giác tự ngạo không rõ, mặc kệ bề ngoài nàng biểu hiện khiêm tốn cỡ nào, thực chất bên trong vẫn là kiêu ngạo khó nói nên lời.
Từ nhỏ nàng đã gia nhập Thiên Âm Cung, nhưng so với tu sĩ lớn tuổi hơn mình, hoặc là tu sĩ thế hệ trước tạm thời không đề cập tới. Bên trong một đời tu sĩ trẻ tuổi, khó kiếm được người có thể sánh ngang với mình, nếu có cũng chỉ có Đinh Uyển Ngôn, Lôi Động, Đông Phương Phức, cùng với thánh nữ Lam Khỉ Ti này mà thôi. Về phần những người trong thế hệ trẻ khác, có thể lọt vào pháp nhãn của nàng là cực nhỏ.
Chính bởi vì có phần tự ngạo này, khiến cho Đạm Đài Băng Vân bao giờ cũng tự cho rằng mình rất cao. Chịu kết minh với Lôi Động, đương nhiên là vì Lôi Động có một ít năng lực thắng được nàng. Nhưng mà, nàng cũng không cho rằng, chính mình không bằng Lôi Động, hoặc là ép hồn ép xác mà đi theo hắn. Nhưng mà hôm nay, mặc dù mình có đồng ý đề nghị của Lam Khỉ Ti. Nhưng Lôi Động quyết định cự tuyệt, đúng là dẫn xuất phần kiêu ngạo trong nội tâm của nàng ra.
Lam Khỉ Ti cũng có chút ít không hiểu rõ, nói:
- Công tử, vì sao không được? Nếu như có thể thu Băng Vân cho mình dùng, với tư chất của nàng, có thể là phụ tá đắc lực của công tử.
Lam Khỉ Ti đưa ra nghi vấn, Đạm Đài Băng Vân cũng ngừng động thủ, sắc mặt bình tĩnh, cảm thấy có chút căm giận bất bình nhìn Lôi Động. Bản thân mình cự tuyệt hắn thu mình đã là một chuyện, nhưng mà, bị hắn lạnh lùng cự tuyệt, đây lại là chuyện khác.
Đổi lại là những người khác hỏi, đoán chừng Lôi Động sẽ không quan tâm tới việc trả lời. Nhưng đối với Lam Khỉ Ti vừa mới nhận làm thị nữ, Lôi Động lại có ý định khác. Dù sao, mặc dù nói trong truyền thừa, nàng nhất định là thị nữ của mình, không biết có phải do công pháp hay không. Nhưng mà, nếu như mình quá mức thô bạo với nàng, nhất định không cách nào thu được lòng trung thành của nàng một cách chân chính, đây cũng không phải là lòng trung thành đơn thuần. Thời gian qua lâu, Lôi Động cũng sợ nàng tiêu cực biến nhất. Dù sao nàng hiện giờ tay nắm toàn bộ Thủ Hộ Giả nhất tộc, đối với mình mà nói là chuyện vô cùng trọng yếu.
Một chút bình tĩnh, Lôi Động lạnh giọng nói ra:
- Thứ nhất trong thần hồn của ta, đã cưỡng chế dung hợp một người, nếu tiếp tục dung hợp lần nữa quá nguy hiểm. Thứ hai, Đạm Đài Băng Vân đúng là nữ tử có tư chất hiếm có trên đời, tuy là địch nhân, nhưng Lôi mỗ cũng vô cùng khâm phục nàng ta. Lôi mỗ cũng không muốn nữ tử Chung Linh Thiên Tú, ngày sau biến thành một con khôi lỗi nghe theo mệnh lệnh. Nếu là như thế, còn không bằng cho nàng chết là thỏa đáng nhất. Huống chi, ta biết rõ, với tính tình của Đạm Đài Băng Vân, thà rằng chết cũng không khuất phục với đủ loại thủ đoạn thế này.
Hai nữ nhân cũng giật mình, không ai ngờ tới Lôi Động trả lời lại là như vậy. Đạm Đài Băng Vân, tức giọng trong nội tâm của nàng, lúc này đã buông xuông. Ánh mắt nhìn về phía Lôi Động biến thành thanh tịnh, hiện ra thần sắc phức tạp. Đúng thế, Lôi Động nói đúng, nếu như hắn thật sự dùng thủ đoạn thao túng mình trong ngắn hạn, nếu như muốn làm gì nàng, nàng tình nguyện ngọc nát. Lúc nàng tiếp xúc với ánh mắt của Lôi Động, lại cực kỳ hiếm thấy, từ trong ánh mắt của hắn đọc được một tia tán thưởng, còn có chút áy náy.
Đạm Đài Băng Vân biết rõ vì sao hắn áy náy, trong nội tâm nhẹ nhàng thở dài. Trên thế giới này, người hiểu mình nhất, thường thường chính là địch nhân của mình.
Đồng dạng, nàng cũng vô cùng hiểu tính cách của Lôi Động, tính tình của kẻ này kiên định, thường thường vì mục tiêu mà bất chấp thủ đoạn, ở Đông Hải hắn có biệt hiệu là Quỷ Tu La. Tâm ngoan thủ lạt, lãnh khốc vô tình, hắn vì sao có áy náy? Đạm Đài Băng Vân lại không biết, mặc dù là nàng kiêu ngạo, mặc dù là nàng ưu tú, nhưng nàng vẫn là người. Nỗi lòng, không khỏi xuất hiện hỗn loạn, nhưng mà, với tính cách của nàng, đúng là không có khả năng cầu xin Lôi Động tha thứ, nhẹ nhàng thở dài, nói:
- Đa tạ Lôi huynh khẳng định với Băng Vân, nếu như có thể, Băng Vân thỉnh cầu được chiến với Lôi huynh một trận, có thể chết trong tay tuổi trẻ tuấn kiệt của Khang châu, Băng Vân có chết cũng không đáng tiếc. Minh ước trước kia của chúng ta, đã hết hiệu lực, cho dù Băng Vân trái với minh ước, chủ động ước chiến với ngươi. Cũng tránh khỏi Thánh nữ tỷ tỷ tâm không đành lòng.
Lôi Động chắp tay sau lưng, lăng không phù phiếm, thần sắc có chút phức tạp nhìn Đạm Đài Băng Vân. Nữ tử như nàng, nếu hắn nói không có chút động tâm, ngấp nghé, đó là giả. Nhưng mà, Lôi Động cũng tự hiểu lấy mình, với thân phận, tính cách của Đạm Đài thân phận, tuyệt đối không có khả năng thần phục nàng. Nếu đã là địch nhân, như vậy chỉ có tiêu diệt nàng, mới là phù hợp nhất. Hắn cũng không có học theo cái gì đạo đức giả, chơi trò chinh phục, chơi cái gì thương hương tiếc ngọc, mưu toan lấy thứ không thuộc về mình.
Lam Khỉ Ti mấy lần muốn há mồm, nhưng lại không nói nên lời.
Sau một phen suy tính, Lôi Động chậm rãi gật đầu nói:
- Có thể thỏa mãn yêu cầu này của ngươi, nhưng ngươi muốn lật bàn, lại không có cơ hội đâu.
Lôi Động bấm pháp quyết, thần hồn hồn nô Dực Thần tộc ẩn nấp chung quanh hắn, trống rỗng xuất hiện trước mặt hắn.
Hồn nô hiện giờ, mấy tháng nay trong thần hồn của Lôi Động hấp thu năng lượng tán dật, tuy hắn chưa khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, thực sự có được thực lực Kim Đan cao cấp. Hắn xuất hiện, nhất là đôi cánh đen của Lôi Động giơ lên cao cao, quan sát phía dưới, thoáng cái đã tạo nên áp lực vô cùng mãnh liệt lên Đạm Đài Băng Vân.
- Dực Thần Tộc?
Đạm Đài Băng Vân sắc mặt tái nhợt, thì thào lẫm bẩm, nói:
- Khí thế của Kim Đan hậu kỳ.
- Ah, đây là hồn nô, công tử đã thu hồn nô?
Lam Khỉ Ti cũng có chút vui mừng khi nói ra lời này, nàng hôm nay, bởi vì truyền thừa, đương nhiên đứng ở góc độ của Lôi Động mà tư duy. Lôi Động càng mạnh, đương nhiên nàng càng cao hứng. Trên người hồn nô Dực Thần tộc có khí thế vô cùng cường đại, có lẽ đạt tới Kim Đan hậu kỳ rồi?
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 499 : Dâm độc (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Ở đây toàn là người bất phàm, Đạm Đài Băng Vân trong chốc lát cũng hiểu ra, Lôi Động bằng vào hồn nô Dực Thần tộc này, có thể dễ dàng chiến thắng tất cả lực lượng của mình. Nhưng không nghĩ tới, truyền thừa trong thần miếu, thực lợi hại như thế sao?
Cái gọi là hồn nô đó, rốt cuộc là dạng thủ đoạn như thế nào? Chỉ là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, lại có thể sử dụng hồn nô lợi hại thế sao? Lúc trước tự nhận còn có một tia cơ hội, nhưng Đạm Đài Băng Vân đã biết rõ mình không có chút cơ hội nào. Nhưng mà, chuyện cho tới bây giờ, chẳng những không làm cho nàng uể oải, trong ánh mắt ngược lại nhiều ra một tia thần thái không hiểu đàn tranh lơ lưng tước mặt của nàng, ngón tay dài như ngọc thoáng vuốt qua dây đà, chiến ý cao vút sục sôi:
- Lúc trước còn chưa phục, nhưng xem ra hôm nay, Lôi huynh không hổ là người kiệt xuất trong một đời trẻ tuổi ở Khang châu. Lôi huynh, vậy phải để cho Băng Vân triệt để lĩnh giáo U Minh đại pháp của Quỷ Tu La có lợi hại hay không.
Trong nội tâm ôm tâm tình hẳn phải chết, cho nên suy nghĩ của nàng vô cùng bình tĩnh, loáng thoáng có dấu hiệu sắp đột phá.
- Vậy thì, chịu chết đi.
Lôi Động cũng là thế hệ có ý chí kiên cường, đã bị chiến ý của Đạm Đài Băng Vân khiêu khích, trong lòng cũng có nhiệt huyết sục sôi. Có thể tự tay giết chết một người kiệt xuất trong thế hệ kiệt xuất nhất, đây còn là khẳng định với bản thân. Trong cái thế giới này, được làm vua thua làm giặc, mạnh được yếu thua, đây chính là thiết luật. Nếu như Lôi Động hắn ở hoàn cảnh xấu, Đạm Đài Băng Vân cũng không có khả năng buông tha cho mình.
Quanh thần quỷ khí lượn lờ, một cái tát đánh ra, Hắc Long Ngâm mạnh mẽ gào thét đánh tới. Mà tiếng đàn của Đạm Đài Băng Vân, giống như gặp được tri âm tri kỷ, nhẹ nhàng tấu lên. Từng đạo kiếm khí tung hoành, mạn thiên phi vũ. Trong ánh mắt, lại mang theo ý chí quyết tuyệt chưa từng có từ trước tới nay. Đây là cuộc chiến sau cùng trong cuộc đời của nàng, cũng không thể làm yếu đi tên tuổi Đạm Đài Băng Vân, nhất là, nàng không muốn ở trước mặt Lôi Động, biểu hiện ra chút mềm yếu nào. Trong suy nghĩ chợt có suy nghĩ này, vô cùng cổ quái.
Trong lúc hai người chiến đấu say sưa, mắt thấy Lôi Động không hạ thủ lưu tình chút nào, hắn vỗ đôi cánh xông tới thật nhanh. Trong nội tâm Đạm Đài Băng Vân lại thở dài, vì sao hai người không phải là đồng môn hoặc chung trận doanh chứ? Loáng thoáng lúc này, Đạm Đài Băng Vân lại có chút hâm mộ, hâm mộ Đinh Uyển Ngôn ưu tú bất phàm giống như nàng.
Bỗng nhiên, đột nhiên Lôi Long gào lên một tiếng. Trong miệng phun ra mê chướng màu hồng, với thực lực của nó, đạo mê chướng này trong chốc lát đã bao phủ phương viên mười dặm. Chẳng những đem Đạm Đài Băng Vân cùng Lôi Động che đậy lên trong, ngay cả thánh nữ Lam Khỉ Ti cũng không may mắn thoát khỏi.
Trong nội tâm của Lôi Động cùng Đạm Đài Băng Vân đồng thời chấn động, thầm nghĩ không tốt, sắc mặt biến thành khó coi. Bọn họ cũng không phải thái điểu mới xuất đạo, tiểu tu sĩ cái gì cũng không biết. Đương nhiên vô cùng tinh tường, vô khổng bất nhập (biết đây là cái gì), một mùi thơm ngọt ngào, lại có chút tanh tanh.
Long tộc ngoài huyết mạch cường đại nổi danh ra, còn có một loại thiên phú khác thường xuyên làm cho người ta xem nhẹ, đó chính là trời sinh trong cơ thể chúng có túi dâm, sau khi thôi phát dâm độc, cho dù địch nhân có tu vi vượt qua chúng, nhất thời khinh thường, sẽ không ăn được quả tốt.
Thiên Ma lúc trước, trúng dâm độc của một đầu Long Nguyên Anh Kỳ, cho nên mới lọt vào độc thủ của Lôi Động.
Đương nhiên, nếu như tu vi vượt qua Long tộc quá nhiều, dưới cảnh giác, lại có đề phòng, dâm độc trong cơ thể Long tộc, khó có thể phát huy tác dụng. Đáng tiếc là, đầu Thượng Cổ Phi Long này vô cùng cường đại, uy lực dâm độc không tầm thường.
Không phải người như Lôi Động có thể ngăn cản.
Thú tính bị Lôi Động áp chế đã lâu, thoáng cái bộc phát, con mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm vào Đạm Đài Băng Vân, cùng với Lam Khỉ Ti. Nhưng mà, ý chí của hắn thập phần xuất chúng, lúc này, vẫn có dư lực nhìn Lôi Long quát lên:
- Ngươi làm cái gì vậy?
- Đại ca, đương nhiên là giúp ngươi.
Lôi Long cười hai tiếng hắc hắc đầy dâm đãng, truyền âm nói:
- Đây là mệnh lệnh của thánh nữ điện hạ, bản Long cân nhắc một chút, cũng thấy nó tốt cho đại ca ngươi.
Tuy Lôi Động nghe nói như thế, nhưng dâm độc của Lôi Long quá mức lợi hại, dược lực vô cùng mạnh mẽ, một chút ý chí còn lại của hắn đã biến mất, gầm thét lao về phía Đạm Đài Băng Vân!
Thời gian trôi qua vội vàng, thoáng cái năm năm đã qua đi.
Trong thần miếu, vị trí của Hồn thụ là một không gian độc lập, linh khí dồi dào. Không biết lúc nào, chung quanh dựng lên rất kiến trúc gỗ đơn giản. Có không ít tu sĩ, đang điên cuồng hấp thu tài nguyên linh khí tinh thuần phì nhiêu trong nơi này.
Từ khi Lôi Động dùng thủ đoạn diệt sát trưởng lão Ám Ảnh, lại diệt sát một tên trưởng lão Độc Giác tộc khác. Xảo trá như Bạch Cốt lão ma cũng cảnh giác, mặc kệ Lôi Động dụ dỗ như thế nào, lão già đã một lần thử xông ra khỏi không gian này. Bởi vì Lôi Động chỉ mới khống chế không gian thánh khí một cách sơ cấp. Không cách nào thông qua thao túng không gian thánh khí cho thiên lôi oanh kích xuống, mà Lôi Long đang thủ hộ Hồn thụ, cho nên không thể đi, bằng không trực tiếp đi tới không gian thí luyện giết chết hắn.
Thế cho nên tràng diện này, trong lúc nhất thời đã biến thành trạng thái giằng co.
Về phần tên Khố Lạp Tử kia, đã sớm tiến vào phạm vi diệt sát của Lôi Động. Nhưng sau khi thu thánh nữ thành thị nữ, cùng quan hệ với Thủ Hộ Giả nhất tộc cũng tốt hơn. Do thánh nữ Lam Khỉ Ti ra mặt, thuyết phục Khố Lạp Tư, tạm nhập trận doanh của Lôi Động. Nhưng bất kể Khố Lạp Tư thế nào, vẫn là người của Thủ Hộ Giả nhất tộc, nhưng khác với thánh nữ đời đời truyền thừa, trong dòng lịch sử dài dằng dặc của mình, người trong Thủ Hộ Giả nhất tộc, đại đa số đã quên mất sứ mạng của mình. Thủ Hộ Giả nhất tộc hiện giờ, theo ý nào đó mà nói, đã là một chủng tộc độc lập. Lôi Động muốn thu phục Man tộc này, cũng không phải chuyện đơn giản như vậy.
Thực lực, xét cho cùng chính là thực lực. Nếu như Lôi Động có thực lực trấn áp quần hùng, rất tự nhiên làm được, có thể bằng vào lịch sử, cộng thêm thân phận đã từng là chủ nhân, ăn cả Man tộc cũng chẳng là gì. Nhưng hôm nay, hắn chỉ có thể thông qua thánh nữ, gián tiếp ảnh hưởng tới Man tộc.
Đương nhiên, đối với một chủng tộc có khả năng sẽ thần phục mình tuyệt đối, Lôi Động không bao giờ ôm suy nghĩ tiêu diệt bọn họ. Một khi thực lực của mình mạnh mẽ, những người này, chính là chiến sĩ trung thành của mình. Lôi Động hiện giờ, cũng từ từ hiểu được. Cho dù thực lực của một người mạnh thế nào, muốn sinh tồn trên thế giới này cũng không phải là chuyện dễ dàng. Giống như là Dạ Xoa Vương, có được thực lực Hóa Thần kỳ. Nhưng nếu hắn không có chỗ dựa là cả chủng tộc ở phía sau, chỉ cần bằng vào một mình hắn, đã sớm bị tiêu diệt vô số lần.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 500 : Thực lực bạo tăng
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng mà, dù vậy, sau khi Lôi Động tiêu diệt hai tu sĩ Nguyên Anh, thân gia cũng tăng vọt hơn rất nhiều. Tuy khoảng cách giầu nhất Khang châu còn kém khá xa, nhưng so với tu sĩ Nguyên Anh bình thường của Khang châu, cả người cả của cũng vượt qua rất nhiều. Trong tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thân gia của hắn đúng là hiếm thấy.
Đương nhiên, tu sĩ Nguyên Anh, thân gia của bọn họ không thể dùng lẽ thường mà tính toán. Nhất là những tu sĩ Nguyên Anh kỳ của các tông phái đỉnh cấp, có thể thuyên chuyển tài nguyên cùng sức chiến đấu, vô cùng cường hãn. Giống như Thiên Ma, lúc trước vì giúp Lôi Động chuẩn bị tài liệu Tu La Vương, cũng chỉ cần động mồm mép mà thôi. Đổi lại tán tu Nguyên Anh, chỉ sợ đời này, cũng không bao giờ gặp được tài liệu cánh Tu La Vương nghịch thiên như thế, đừng đề cập cho tu sĩ Trúc Cơ sử dụng. Chỉ phần nội tình này, tông phái đỉnh đầu đã vượt quá xa đa số thế lực trên thế giới này.
Tuy thân gia của Lôi Động xa xỉ, nhưng so sánh với tông phái đỉnh cấp, vẫn như trước, cách nhau một trời một vực.
Sở dĩ trong thần miếu này, trì hoãn năm năm. Chủ yếu là do trên người của Bạch Cốt lão ma, người này từ trước đã lăn lộn trong tu chân giới Triệu châu, lăn lộn phong sinh thủy khởi, tự nhiên có điểm đặc biệt của hắn, không giống với những tên trưởng lão Độc Giác tộc kia, lịch duyệt nhân sinh và tích lũy kinh nghiệm vượt qua quá xa. Trong năm năm này, hắn tình nguyện phòng ngự trong không gian thí luyện, cũng không chịu hoạt động nửa bước, có thể nói lão gia hỏa này đối với nguy hiểm có nhạy cảm vượt xa bình thường.
Kể từ đó, Lôi Động chỉ có thể ngây ngốc trong thần miếu này. Mà trong thần miếu này có đồ vật vô cùng trọng yếu với hắn, một khi rời đi, bị lão ma này giày vò long trời lỡ đất thì làm sao bây giờ? Về phần đi đánh chết tiên tri Khố Tạo Tư, đúng là có thể, nếu bọn người Lôi Động ra tay, chiếm cứ ưu thế sân nhà, bọn họ có tỷ lệ rất lớn giết lão ma này.
Nhưng lại khó đề phòng Nguyên Anh lão ma bỏ chạy, mà Lôi Động lại ngấp nghé kiện bảo bối của lão ma.
Kể từ đó, chỉ không ngừng tích súc thực lực, nhất là hồn nô Lôi Động thu phục, nói bảo thời kỳ toàn thịnh của nó, tu vi của nó là Nguyên Anh kỳ. Nhưng mà, đợi hắn khôi phục tu vi tới Nguyên Anh kỳ, lại hao phí của Lôi Động suốt năm năm Lôi Động trong năm năm này, cũng không có uổng phí thời gian, bởi vì trước khi rời khỏi Triệu Châu, trong trữ vật thủ trạc có các loại đan dược trân quý, cho nên đan dược của Lôi Động vô cùng dồi dào. Cộng thêm linh khí trong không gian thánh khí vô cùng dồi dào, khiến cho Lôi Động lúc này đã đạt tới Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, khoảng cách Kim Đan kỳ, chỉ còn một đường mà thôi.
Nhưng Lôi Động cũng biết, tư chất của mình có hạn, bằng vào đan dược Đăng Thiên Đan quý hiếm,chỉ sợ còn chưa đủ. Như vậy, sớm ngày trở lại Khang châu, dựa vào Thích Phỉ Phỉ bố cục ngày đó, song tu một lần, tỷ lệ thành công đã đạt ngoài tám phần. Nhưng cho dù như vậy, dựa theo thực lực bọn người Lôi Động hôm nay, cường độ thần niệm của Lôi Động đã có thể so với Kim Đan kỳ, mà không phải trước kia, chỉ tiếp cận mà thôi.
Tin tưởng một khi hắn đột phá gông cùm Trúc Cơ kỳ, cường độ thần niệm sẽ tâng lên một tầng.
Thực lực chỉnh thể của Lôi Động lúc này, so với vừa rời đi Khang châu, có thể nói là đột nhiên tăng mạnh. Cường độ thần niệm của hắn, tuy nói không cách nào đồng thời ngự sử hai Quỷ Tướng Kim Đan trung giai, một đơn độc một con trung giai và một con sơ giai vẫn có thể làm được. Còn có Vạn Quỷ Phiên, đã miễn cưỡng có thể khống chế ba đầu lệ quỷ Kim Đan sơ giai. Về phần đầu Phệ Hồn Ảnh Hổ của Lôi Động, thôn phệ Nguyên Anh của trưởng lão Ám Ảnh, hơn nữa tiêu hóa hết, thực lực phát triển một mảng lớn.
Phệ Hồn Ảnh Hổ hiện giờ, thực lực đã đạt tới Kim Đan đỉnh cao, có thể độc đấu hai con Quỷ Tướng mà không rơi vào hạ phong. Có thể nói, nó hiện giờ đã biến thành chiến lực chủ yếu của Lôi Động.
Đủ loại thủ đoạn có thể nói là khủng bố, khiến cho sức chiến đấu và năng lực sinh tồn của Lôi Động, đều gia tăng trên phạm vi lớn. Mặc dù nói hồn nô chưa khôi phục tới chiến lực Nguyên Anh kỳ. Ác chiến với tu sĩ Kim Đan đỉnh cao, đã không rơi xuống hạ phong. Đây là một kỳ tích vô cùng khủng bố, cũng chỉ có Lôi Động, thông qua đủ loại kỳ ngộ, cộng thêm bản thân mình truy cầu và quy hoạch từ trước, mới đạt tới tình trạng hôm nay. Trong cả Tu Chân Giới, cũng thuộc về chuyện cực kỳ hiếm thấy. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh phong hiện giờ, có ai có thể dùng cường độ thần niệm của mình, ổn nhiên được định giá tiêu chuẩn Kim Đan không?
Thực lực của Lôi Động tăng trưởng, hiện giờ hắn đã đạt tới bình cảnh, trên cơ sở, hiệu quả tăng lên của thần niệm đối với Lôi Động vô cùng nhỏ bé, đường ra duy nhất, chính là đột phá Kim Đan kỳ.
Lôi Động bàn với con hồn nô một chút, theo ý nào đó mà nói, Lôi Động tùy ý cho hắn khôi phục tới thực lực Nguyên Anh kỳ, là chuyện vô cùng mạo hiểm. Cùng tiên tri Khố Tạp Tư, cùng với thánh nữ Lam Khỉ Ti thảo luận kỹ càng, mặc dù thủ pháp khống chế hồn nô vô cùng cường đại, thực lực song phương kém nhau quá lớn, vẫn có tỷ lệ cắn trả nhất định, mặc dù nói hắn cắn trả, Lôi Động cũng có năng lực làm cho hắn tan thành mây khói. Nhưng mà, khó bảo toàn hồn nô Dực Không kia, chịu đủ tra tấn, hôm nay không có thực lực phản kháng, đem tâm tư ẩn tàng, đợi khi thực lực đạt tới, điên cuồng dùng thủ pháp đồng quy vu tận với Lôi Động. Cân nhắc liên tục, đủ loại đối lập. Cuối cùng, Lôi Động quyết định không nên thả tên hồn nô Dực Không ra.
Ba lượt, Lôi Động quyết định dùng thực lực đỉnh phong của hồn nô Dực Không, ba lượt điều kiện ra tay, đổi lấy một lần đoạt xá trọng sinh của hắn. Nhưng thấy ánh mắt âm trầm bất định của Lôi Động hiện ra nét vui mừng, cuối cùng mừng rỡ như điên, sau đó cảm giác lo lắng ẩn nấp bị quét sạch. Lôi Động cũng buông lỏng một hơi. Cho rằng lúc này quyết định vô cùng đứng đắn, không cho Dực Không khôi phục tới tình trạnh đỉnh phong, tác dụng của Kim Đan đinh phong cũng không phải nghịch thiên. Nhưng nếu hắn khôi phục tới thực lực đỉnh phong, lại cả ngày chờ đợi lo lắng, chẳng khác gì vùi bom hẹn giờ trong cơ thể. Mặc dù nói, đợi tới khi tu vi bản thân của Lôi Động đạt tới tình trạng nhất định, chỉ khi thần niệm đạt tới gần thần niệm của Nguyên Anh, mới có thể hoàn toàn khống chế Dực Không. Nhưng mà, sau khi Lôi Động đã đạt tới lúc đó, đã có tư cách khống chế Quỷ vương, khi đó, chiến lực Nguyên Anh đã có rồi, không cần hắn cũng được.
Ngược lại phát hiện, sau khi Dực Không có thực lực Nguyên Anh, trợ giúp đối với Lôi Động cũng cực lớn. Sau khi dùng tâm ma phát thệ, những suy nghĩ không an phận của Dực Không, thoáng cái biến mất vô tung vô ảnh, mà chuyển biến thành khát vọng được phép trọng sinh. Thành thành thật thật, phối hợp khôi phục thực lực cấp Nguyên Anh.
Tốn hao thời gian như thế, rốt cuộc thời điểm thu lưới đã tới, trong ánh mắt của Lôi Động ẩn chứa một tia ngoan lệ.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 501 : Uy bức lợi dụ (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Không thể không thừa nhận, Bạch Cốt lão ma là nhân tài, nếu có cơ hội kết giao thật tốt, có thể đạt được chỗ tốt. Đáng tiếc, chuyện phát triển tới mức này, ân ân oán oán đã không cách nào thỏa hiệp, cũng không còn chỗ nào để xoay chuyển.
Trong không gian thí luyện, Bạch Cốt Ma Quân ngồi xếp bằng trên một gò đất, trong thần sắc mang theo chút lo lắng. Thời gian mấy năm này, trong lòng của hắn đầy bất an, chẳng những không có chút dấu hiệu tiêu tán, ngược lại càng ngày càng nặng. Hắn đường đường là tu sĩ Nguyên Anh, bị một tiểu tu sĩ Trúc Cơ bức tới mức phải trốn tránh ở nơi này, cũng có thể thấy đây là chuyện lạ trên đời. Nhưng mà, Bạch Cốt Ma Quân tự mình biết, lúc trước hắn lợi dụng bàng môn kỳ thuật lưu lại trên người của hai tên trưởng lão Độc Giác tộc kia một cái quỷ nhãn, nhưng hai người kia trong thời gian ngắn, trước sau bị địch nhân khủng bố đánh chết.
Trong lòng Bạch Cốt Ma Quân có chút ảo não, sớm biết như vậy không có tham lam, tiến vào trong thần miếu nguy hiểm gì, khiến cho mình không thể tiến thoái được. Làm cho hắn hối hận là, không có tiêu diệt tiểu tử Lôi Động kia, tuy tiểu tử kia gian xảo như hồ ly, dùng phương thức đánh lén tiêu diệt hắn rất dễ dàng.
Muốn trách, cũng chỉ trách bản thân mình bị lợi ích làm mờ tâm trí, trong lòng Bạch Cốt Ma Quân nhẹ nhàng thở dài, trên mặt nếp uốn lại nhiều hơn mấy lần. Trên thực tế, nếu không phải bản thân mình tham lam gốc Hồn quả kia, có lẽ sẽ không rơi xuống nông nỗi này a?
Bỗng nhiên, trong ánh mắt của Bạch Cốt Ma Quân xuất hiện tinh mang, thầm nghĩ, rốt cuộc đến rồi.
Hai đạo khí tức tu sĩ Nguyên Anh kỳ vô cùng khổng lồ, cơ hồ đồng thời xuất hiện trong không gian thí luyện. Bọn họ không chút thu liễm khí tức, cũng khiến cho Bạch Cốt lão ma cảm nhận được trước tiên. Cùng lúc đó, dùng thần niệm của hắn nhanh chóng đảo qua toàn trường. Trừ hai tên tu sĩ Nguyên Anh ra, chiến lực Kim Đan lục tục ngo ngoe, là một đống.
Đúng thế, dưới trướng Lôi Động hiện giờ có chiến lực Kim Đan, đã không giống tầm thường.
Tiền La, Tiền đội trưởng. Chính là tu sĩ Kim Đan đệ nhất của Lôi Động, cực kỳ kính nể đối với Lôi Động, cũng trung thành và tận tâm. Lúc trước Lôi Động sơ bộ nắm giữ thần miếu, liền vụng trộm đem đám tu sĩ dưới trướng cho tiến vào thần miếu, cùng tu luyện với hắn. Tiền La hôm nay, so với năm năm trước thực lực đã tinh tiến hơn rất nhiều, khoảng cách Kim Đan trung kỳ còn một bước xa.
Nhưng dưới tiền tài chồng chất, một thân pháp bảo không tệ, cộng thêm hai con Thượng phẩm Quỷ Tướng có thực lực Kim Đan sơ giai, khiến cho Tiền La hôm nay dưới trướng của Lôi Động, yên ổn ngồi ở vị trí đệ nhất. Thực lực như thế, cơ hồ có thể áp chế chín phần tu sĩ cùng giai. Đương nhiên, hắn có thể đồng thời ngự sử hai con Quỷ Tướng sơ giai, trong những năm gần đây, không ngừng rèn luyện thần hồn, thần hồn tăng cường hơn rất nhiều.
Ngoài ra, Hắc Thiết Tháp và Hàn siêu hai đại tu sĩ Kim Đan, cũng có chiến lực không tầm thường, những năm này cũng có chút tinh tiến. Nhưng Lôi Động không có ban thưởng Thượng phẩm linh quỷ cho bọn họ. Cho nên tổng hợp thực lực, hai người liên thủ, mới có thể địch lại Tiền La.
Phi thường đáng nhắc tới là, thánh nữ Lam Khỉ Ti cùng Đạm Đài Băng Vân, năm trước đó, cả hai song song bước vào Kim Đan kỳ. Thực lực của hai nữ nhân này vốn không tầm thường, giờ phút này cũng được xem là thực lực bạo tăng, cộng thêm chiến sủng phụ trợ các nàng, thực sự không thể khinh thường. Tư chất các nàng rất tốt, cho dù là Lôi Động cũng có chút cảm khái khó hiểu. Ngay cả Đăng Thiên Đan cũng vô dụng, chỉ dùng thủ đoạn bình thường, muốn thành tựu Kim Đan là không thành, người so với người, đúng là giận điên mà.
Hai nữ nhân này, cũng tính toán là người một nhà. Lần kia vào năm năm trước, Lôi Long dùng dâm độc thúc đẩy 3P [3P không cần giải thích nhé, mấy bác trong sáng thừa hiểu]. Tiếp tục kích tình điên cuồng mấy ngày đêm, Đạm Đài Băng Vân sau khi tỉnh táo lại, nhớ tới mấy ngày qua điên cuồng đâm đãng, tính tình bạo phát, không quan tâm chuyện gì mà đuổi giết Lôi Động. Tuy chuyện này không phải do Lôi Động chủ động gây ra, nhưng ít ra sau khi hắn thanh tỉnh, trong lòng cũng có chút áy náy khó có được, chỉ chống đỡ, không phản công.
Đạm Đài Băng Vân qua mấy ngày phát tiết tâm tình, Lam Khỉ Ti xuất mã làm công tác tư tưởng, tiêu trừ ý định muốn chết của nàng. Ngay sau đó, bắt đầu bất tri bất giác dùng thủ pháp xảo diệu, từng bước từng bước quan thông tư tưởng của nàng. Nếu đổi lại quan hệ trước kia, chỉ sợ mặc cho Lam Khỉ Ti nói toạc mồm, Đạm Đài Băng Vân tuyệt đối không để ý tới. Nhưng giữa nam nữ, có một số việc chỉ cần đâm xuyên qua tầng giấy mỏng, sẽ có được một tầng hương vị khác.
Mấy năm trôi qua, Đạm Đài Băng Vân cũng dần dần tiếp nhận sự thật, thói quen tiếp nhận tất cả. Lam Khỉ Ti không ngừng nỗ lực, Đạm Đài Băng Vân cũng từ trên người Lôi Động phát hiện không ít ưu điểm. Ít nhất, Lôi Động ưu tú là sự thật đáng tin. Dứt khoát từ bỏ lập trường song phương, xứng đôi với Đạm Đài Băng Vân cũng không bôi nhọ nàng. Ít nhất, Đạm Đài Băng Vân nhìn khắp một đời trẻ tuổi ở Khang châu, có ai vượt qua Lôi Động sao, cơ hồ là không có.
Điểm này, làm cho Đạm Đài Băng Vân có không ít tâm lý an ủi. Chớ xem thường phần tâm lý an ủi này, ít nhất, đây là một cửa khúc mắc trong tâm lý của Đạm Đài Băng Vân qua.
Tâm lý yên lặng tiếp nhận sự thật sau đó, trong quá trình Đạm Đài Băng Vân tìm kiếm tâm lý an ủi, phát hiện Lôi Động có không ít ưu điểm. Nào là giảng nghĩa khí a, có nguyên tắc các loại. Kỳ thật, theo ý nào đó mà nói, nếu như mình nên gả cho nam nhân, Lôi Động chính là lựa chọn tốt nhất, Đạm Đài Băng Vân nghĩ như thế.
Mà Lôi Động, Lam Khỉ Ti giựt giây khuyến khích, tốn hao một ít tâm tư trên người của Đạm Đài Băng Vân, bối cảnh xuyên việt phát uy không ít tác dụng, ít nhất có thể copy những câu truyện cười trên mạng internet, thi từ ca phú các loại, đều có tác dụng tích cực, giảm bớt rất nhiều xấu hổ.
Sau vài năm công phu, tuy không thể nói hoàn toàn buông tha chú ý Đạm Đài Băng Vân, ba người ở chung cũng hết sức hòa thuận. Thói quen là sức mạnh cực lớn, chính là căn bản của tất cả, sau khi đã thành thói quen. Thình lình Đạm Đài Băng Vân phát hiện, mình đã hoàn toàn tiếp nhận Lôi Động. Mặc dù là tâm hồn, cũng dần dần sinh ra cảm giác dựa vào, hảo cảm, không có lập trường đối địch giống thế giới bên ngoài.
Hai nữ tử thực lực bất phàm, tham dự đến trận vây quét lão ma này, cũng thêm vào không ít chiến lực. Tổng hợp sức chiến đấu của hai người, đã có thể chiến thắng đại đa số tu sĩ Kim Đan cao cấp.
Về phần vài đồng đội như Thanh Nương Tử, Lôi Động không cho các người này xuất hiện. Bọn họ hiện giờ, thực lực cũng chỉ là Trúc Cơ cao cấp mà thôi, hơn nữa, cho dù cố gắng tu luyện thần niệm, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không có khả năng học theo Lôi Động, Trúc Cơ kỳ có thể khống chế Quỷ Tướng.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 502 : Uy bức lợi dụ (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng mà, tổng hợp tư chất của mấy người bọn họ, tuy không bằng Đạm Đài Băng Vân hoặc là Thánh nữ, nhưng cũng vượt qua đại đa số người bình thường. Dưới tình huống được tài nguyên chồng chất xuống, ít thì ba bốn năm, nhiều thì mười năm, đạt tới Kim Đan là chuyện chắc chắn. Khi bọn họ tiến vào Kim Đan, dưới tình huống có thể khống chế Quỷ Tướng, cũng không phải Kim Đan bình thường có thể so sánh.
Về sau, Lôi Động thu nửa đồ đệ ách nữ, thực lực tăng vọt cực nhanh, nàng ta lộ ra thiên phú vô cùng kinh người. Nàng hôm nay, dưới tài nguyên chồng chất, cộng thêm nỗ lực của bản thân, đã trở thành Trúc Cơ sơ giai, tiền đồ có thể nói là bừng sáng.
Tin tưởng chỉ cần có chút thời gian, thực lực dưới trướng của Lôi Động bạo tăng, tổ chức của hắn có một đám thành viên không tầm thường, cũng là một đám thành viên tổ chức vô cùng tín nhiệm.
Mười tu sĩ chiến lực cấp Kim Đan, dọn xong trận hình, Quỷ Tướng khôi lỗi cái gì đó chống đỡ trước tiên. Cũng là một cổ thực lực không thể khinh thường. Xác thực, tu sĩ Nguyên Anh kỳ so với một tu sĩ Kim Đan, có sức mạng mang tính áp đảo. Nhưng mà, trước mặt số lượng nhất định, loại khoảng cách áp đảo này được san bằng. Chỉ cần không bị đánh bại tất cả, hơn mười chiến lực Kim Đan, đó chính là lực uy hiếp tương đương, nhất là loại không gian Cấm Không Pháp Trận này, còn có hai chiến lực Nguyên Anh đang nhìn chằm chằm vào.
Bạch Cốt lão ma giống như đã sớm dự liệu được có ngày hôm nay, đứng dậy, chắp tay sau lưng chờ đợi vận mệnh. Hắn không phải không muốn chạy trốn, chẳng qua một trận chiến bên ngoài, cơ hồ đã tiêu hao hết tiếp tế của hắn, Không Gian Phù cái gì đó cũng dùng xong rồi. Hắn hôm nay, đối mặt với thực lực gấp ba lần mình, cho dù muốn chạy trốn, cũng hữu tâm vô lực, nhất là Lôi Động đã sớm ngăn cản toàn bộ đường lui của hắn, lợi dụng ưu thế sân nhà, sớm vây quanh hắn vào bên trong.
Đương nhiên, người tham gia vây quét, cho dù chiếm ưu thế, cũng không ai dám chủ quan. Dù sao mọi người đối mặt, là một tu sĩ Nguyên Anh quái vật đã sống mấy trăm năm. Thú dữ bị thương, chó cùng rứt dậu, ai biết Bạch Cốt lão ma trước khi chết, sẽ làm ra chuyện gì.
- Bạch cốt tiền bối, đã lâu không gặp.
Lôi Động trốn sau chúng Kim Đan, sắc mặt phi thường cung kính chắp tay với Bạch Cốt lão ma.
- Lôi Động, trước kia ta xem trọng ngươi vài phần. Ai biết, kết quả là, ta vẫn xem nhẹ ngươi.
Bạch Cốt Ma Quân chắp tay sau lưng, thần sắc bình tĩnh nói ra. Tuy ác hình ác trạng, nhưng cũng có chút khí chất tông sư. Vào lúc này, cũng không có mở miệng chửi bậy với Lôi Động, ngược lại khen:
- Trong người trẻ tuổi, người vượt qua ngươi, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
- Tiền bối, hôm nay đắc tội, tình thế bất đắc dĩ a.
Lôi Động cũng có chút cảm khái, nói ra:
- Nếu không có cơ duyên xảo hợp, vãn bối cũng không muốn là địch với tiền bối.
Nhưng trong lòng thì thầm cảm khái đáng tiếc.
- Lôi Động, hãy bớt sàm ngôn đi.
Bạch Cốt Ma Quân cười khẩy một tiếng, nói:
- Dù sao cái mạng này của bổn tôn, cũng là ngươi nhặt lại. Niên kỷ lại lớn, chết thì chết chứ sao. Nhưng mà, ngươi phải làm tốt chuẩn bị tư tưởng, mặc dù bổn tôn chết, hôm nay cũng kéo theo mấy cái đệm lưng.
Dứt lời, ánh mắt quét qua một đám tu sĩ Kim Đan kỳ, quét tới quét lui, giống như đang lựa chọn đệm lưng.
- Tiền bối, vãn bối lại có đề nghị.
Lôi Động ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Bạch Cốt Ma Quân nói:
- Nếu tiền bối chịu đem bảo khí tế luyện quỷ cổ giao cho vãn bối, vãn bối nguyện ý sau khi tấn chức Nguyên Anh kỳ, cho Nguyên Anh của tiền bối một cơ hội đoạt xá.
Lôi Động bắt đầu cố gắng một lần sau cùng, hy vọng có thể dùng thủ đoạn đàm phán, trực tiếp bộc lộ mục đích của mình. Nếu không, thứ nhất là kiêng kỵ thủ đoạn của Bạch Cốt Ma Quân, liều chết giết chết mấy Kim Đan. Thứ hai, cũng là là sợ lao ma này điên cuồng, tình nguyện tự bạo Nguyên Anh cũng không cho người ta đắc thủ. Không thể không thừa nhận, với tính tình của lão ma này, chắc chắn sẽ làm được chuyện này.
Nghe được lời ấy, trong nội tâm Bạch Cốt Ma Quân khẽ động. Vốn cho rằng mình hẳn phải chết, nhưng không có ngờ tới, Lôi Động lại lưu một đường. Không thể không thừa nhận, điểm này làm cho Bạch Cốt Ma Quân rất động tâm. Tuy nói hắn đã già, nhưng trên thực tế bảo dưỡng thật tốt, sống thêm hai ba trăm năm không thành vấn đề. Mà trong hai ba trăm năm này, cộng với gia sản xa xỉ Bạch Cốt Điện của hắn, tìm tòi một ít đan dược gia tăng thọ nguyên, cũng chưa hẳn là không có hi vọng lấy tới.
Có thể còn sống, tự nhiên là tốt. Nếu như không phải chẳng còn cách nào, ai cũng không muốn chết phải không? Tuy cơ hội tiếp tục tiến giai là xa vời, nhưng còn sống, chẳng phải còn một tia cơ hội sao? Trước kia không chịu đầu nhập vào dị tộc, đó là nhằm vào dị tộc. Về phần Lôi Động, hắn cho dù là người Khang châu, nhưng không tính là dị tộc.
Về phần kiện bảo khí kia, xác thực là đồ tốt, nhưng thứ tốt, cũng không thể quý hơn tính mạng a.
Nhưng mà, tuy tâm động, hắn lúc này, không thể không phòng bị Lôi Động chơi một thủ đoạn qua sông đoạn cầu. Mặt ngoài Bạch Cốt lão ma nói ra với giọng điệu đề phòng:
- Lôi Động, rốt cuộc là ngươi quá xem thường Bạch Cốt ta rồi.
- Vãn bối có thể cam đoan, trừ kiện bảo khí đó ra, sẽ không động tới bất cứ vật gì của tiền bối.
Lôi Động nghe xong lời này của lão ma, đã biết rõ có hi vọng. Nếu không phải bất đắc dĩ, Lôi Động cũng không muốn liều mạng với Bạch Cốt lão ma, gánh chịu phong hiểm quá lớn. Cho nên hắn mới nói:
- Ngoài ra, sau khi tiền bối đoạt xá, vãn bối nguyện ý sẽ cho tiền bối một hạt Duyên Thọ Bách Niên Đan.
Lôi Động vừa nói ra Duyên Thọ Bách Niên Đan, bỗng nhiên con mắt của Bạch Cốt lão ma sáng lên, nói:
- Lôi Động, ngươi nói là thật sao?
- Bạch Cốt tiền bối, vãn bối có rất nhiều khuyết điểm, nhưng phương diện thành tín, tự hỏi tuân thủ nghiêm ngặt.
Lôi Động liếc nhìn Bạch Cốt Ma Quân nói ra.
Bạch Cốt Ma Quân giống như bị đâm vào chỗ uy hiếp, khó có được mà xấu hổ một hồi. Trên thực tế, nếu hắn không phải tham lam Hồn quả, làm gì rơi vào bước này chứ? Nhưng mà, tái ông thất mã yên chi phi phúc. Nếu như Lôi Động thật sự lấy ra được đan dược này, hơn nữa dù tốn hao toàn bộ gia sản, có lẽ sẽ mua được một hạt nữa. Tuy hiệu quả hai hạt Duyên Thọ Đan không có khả năng gia tăng điệp gia hai trăm năm, nhưng ít nhất có thể kéo dài hơn một trăm năm mươi năm cho hắn, cộng thêm thọ nguyên còn thừa của mình. Ba bốn trăm năm, có lẽ có ít hi vọng, tìm kiếm đột phá. Đương nhiên, đó cũng chỉ là hi vọng mà thôi. Nhưng mặc dù có chút hi vọng, tinh thần của Bạch Cốt Ma Quân đại chấn.
Hôm nay, băn khoăn duy nhất, chính là Lôi Động có thể tuân thủ lời hứa hay không. Bạch Cốt Ma Quân trầm mặc một lát, trầm giọng đưa ra điều kiện nói:
- Lôi Động, bản tôn có thể đáp ứng với ngươi. Nhưng mà, ta còn có điều kiện nho nhỏ, đến lúc đó ta còn muốn Hồn thụ.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế