Hít một hơi thật sâu, Đường Tiêu niệm phóng ra song xu, để các nàng giúp hắn phá bỏ những cấm chế này.
Song xu này trong thời gian ba ngày mới có thể phá giải được cấm chế, đi vào cấm chế không bao lâu, Đường Tiêu lại bị hỏa động nóng nực ngăn cản bước chân.
Trong hỏa động này toát lên một màu vô cùng nóng, Đường Tiêu thử ném một ít đã vào lập tức liền bị nấu thành tro, ném vào một vài binh khí lập tức hóa thành hơi, biến mất không còn một mảnh. Còn pháp sư và kính Phong Lôi và các loại cổ bảo khác vừa ném vào gần ngọn lửa liền có linh tính bị ăn mòn trên diện rộng, khiến cho Đường Tiêu không thể thu nó về được.
Hỏa động bên cạnh không có bất kỳ cơ quan gì, bởi vì không phải cấm chế, cho nên cấm thế song thù cũng không có cách nào xử lý hỏa động.
Đường Tiêu rất nghi ngờ lúc trước những người lấy được Tinh bàn hư không sao có thể đi qua hỏa động đây. Nếu là võ giả tu vi Thiên Nguyên cao có lẽ sẽ dựa vào cương khí hộ thể của mình, có thể cưỡng ép vượt qua sao?
Đường Tiêu học mặc dù học được cách điều chỉnh thân nhiệt từ chỗ tam, nhưng đến lúc tiếp cận với hàn ngọc vạn năm cũng bị đông cứng, nhưng hắn không biết cách nào để điều chỉnh nhiệt độ cơ thể để có thể đi vào trong hỏa diễm này mà không bị đốt thành tro bụi.
Đường Tiêu buồn rầu đến bên ngoài động hỏa đi tới đi lui, không có bất kỳ đầu mối nào để đi qua động hỏa. Nhưng từ bỏ Tinh bàn hư không thực sự là không cam lòng.
Hỏa hỏa hỏa hỏa…
Đèn?
Đường Tiêu không đột nhiên nhớ ra điều gì đó, hắn đem đèn Nguyên Dương lấy được từ chỗ Cửu Bàn Đồng Mỗ ra, thử phóng ra một loạt ánh sáng tràn ngập các màu, sau đó từ từ tiến đến gần hỏa động.
Một cảnh tượng bất ngờ xảy ra.
Đèn Nguyên Dương khi đến gần hỏa động cũng không xảy ra tình trạng linh tính bị biến mất, ngược lại linh tính lại tăng lên nhiều hơn. Đường Tiêu điều cố hết sức điều khiển nó, hiện tại ngược lại trở nên thuận lợi hơn nhiều. Sauk hi Đường Tiêu đem đèn Nguyên Dương đi vào hỏa động, đèn Nguyên Dương hình thành một màn sáng rõ ràng ngăn cách cường hỏa bên trong hỏa động với bên ngoài.
Xem ra lúc trước Cửu Bàn Đồng Mỗ nhất định đã nghe về dị hỏa trong phong bạo thiên nhãn, cho nên mới chuẩn bị một pháp bảo khắc chế dị hỏa.
Có phát hiện này, Đường Tiêu cũng không chần chừ nữa, thu hồi đèn Nguyên Dương, hơn nữa ở trong màn sáng phòng hộ thân thể, chậm rãi đi đến gần hỏa động.
Quả nhiên, lửa xanh nhiệt độ cao bị ngăn cách bên ngoài đèn Nguyên Dương, không chỉ như thế, còn ngăn cách với nhiệt độ cao bên trong hỏa động, khiến Đường Tiêu tiếp xúc dị hỏa không có chút cảm nhận nhiệt độ cao thiêu đốt mạnh. Đương nhiên nhiệt độ cơ thể cũng có chút cao, vốn dĩ với tu vi “ Thăng long bí quyết” tầng thứ ba của Đường Tiêu thì nhiệt độ này Đường Tiêu không hề có cảm giác gì.
Sau đó Đường Tiêu đội màn sáng của đèn Nguyên Dương lên đầu, hừng hực xông vào bên trong hỏa động, hỏa diễm màu xanh vừa tiếp xúc với màn hào quanh đều lách ra bên cạnh. Đi qua được mười trượng trong hỏa động, Đường Tiêu xuyên qua cũng không gặp bất kỳ phiền phức gì.
Không chỉ như thế, đèn Nguyên Dương hình như còn có thể điều khiển hỏa diễm bên trong hỏa động, chỉ là Đường Tiêu hiện tại không có hứng thú nghiên cứu tỉ mỉ những cái này.
Xem đèn Nguyên Dương trong tay, Đường Tiêu thật là may mắn. Nếu như không có thứ này, với tu vi hiện tại của hắn căn bản đừng nghĩ đến chuyện xuyên qua hỏa động.
Chỉ là hy vọng sau đó không gặp cơ quan biến thái nào, nếu không Đường Tiêu có thể cảm giác vận khí của mình tốt như vậy mà đi qua. Nhưng Đường Tiêu cũng biết bảo vật nghịch thiên Tinh bàn hư không chắc không dễ dàng đến tay, nói không chừng đằng sau còn có nhiều rắc rối lớn hơn đang chờ đợi.
Tiếp tục đi về phía trước một hồi, phía trước không có đường, Đường Tiêu dừng lại đối diện một bức điện.
Cái này là Truyền tống trận trong thiên điện, nhưng Đường Tiêu cũng không cho rằng là Truyền tống trận của bc, dù sao đại điện Tinh bàn hư không, Tinh bàn hư không không tìm được có khả năng ở bên trong Truyền tống trận.
Nghĩ đến Truyền tống trận là tiến vào trong Truyền tống trận của Tinh bàn hư không.
Bởi vì bên cạnh Truyền tống trận cũng không có cấm chế, hco nên Đường Tiêu cũng không kêu song xu cấm chế, mà từ thả ra mấy khối linh thạch thượng phẩm ở đầu chỗ Truyền tống trận, sau đó khởi động Truyền tống trận, đi vào trong Truyền tống trận.
Một đạo ánh sáng trắng đến hoa mắt hiện lên, Đường Tiêu rõ ràng ngay trong nháy mắt đã không còn ở chỗ lúc nãy.
Nơi này là một bình nguyên rộng lớn, mênh mông nhìn không có bờ, trên bầu trời chồng chất những đám mây đen không có cách nào ta hết được, khiến cho toàn bộ bình nguyên nhìn cũng mờ mịt.
Không cần phải nói,d dây chính là một bc độc lập ở bên trong Tinh bàn hư không, muốn nắm bắt được cũng không dễ dàng như vậy.
Đường Tiêu thả người bay lên, đồng thời thần thức cũng mở rộng ra thăm dò bốn phía bình nguyên, muốn tìm manh mối của Tinh bàn hư không. Nhưng sau nửa canh giờ, Đường Tiêu vô cùng chán nản thất vọng, Đường Tiêu đã đáp xuống mặt đất. Trong nửa canh giờ thăm dò, Đường Tiêu căn bản không thu hoạch được gì. Sau khi bay lên, nơi này bình nguyên nối tiếp bình nguyên, chỉ có bình nguyên bát ngát, ngay cả một điểm kỳ lạ cũng không tìm thấy.
- Hẳn là một cấm chế ảo?
Đường Tiêu rùng mình, thầm mắng mình vài câu, sau đó phóng ra song xu.
- Đây thực sự là đã rơi vào cấm chế, tính ảo thuật, người bị nhốt trong bình nguyên căn bản không có cách nào thoát ra được, nếu như không có tu vi cấm chế, cũng không có khả năng thoát ra được.
Song xu cấm chế dò xét một hồi, tiểu Bắc nói với Đường Tiêu một chút.
- Các ngươi có thể phá giải không?
Đường Tiêu hỏi tiểu Bắc, hắn không cần biết cấm chế rốt cuộc thuộc tính gì, có bao nhiêu lợi hại.
- Nếu như phá giải không được, tỷ muội ta không được gọi là song xu cấm chế rồi.
Tiểu Bắc cười cười, liền thương lượng thuật cấm chế với tiểu Nam.
Đường Tiêu đi qua một bên, lúc này hắn không giúp đỡ được gì, cũng không cần giúp đỡ, tận dụng thời gian này, hắn bắt đầu nghiên cứu công quyết của kính Phong Lôi. Mặc dù thân thể của hắn có thể đủ kiên cường, nhưng pháp bảo phòng bị đang ngăn cản ở trước mặt, nhất định sẽ an toàn hơn một chút.
Giống như hồi đầu hắn bị Cửu Bàn Đồng Mỗ cắn một miếng trên cánh tay, nếu như lúc đó đem kính Phong Lôi ra sử dụng, ít nhất có thể ngăn cản được một chút, sau đó có cơ hội từ từ ứng phó, không đến mứng bị Thốn Mang cắn cho một miếng.
Đường Tiêu đã có thể sử dụng thuần thục Giày Phù Vân đến tầng uy lực thứ nhất, sai khi tách ra khỏi đội của năm người tam, hắn vẫn dùng giầy Phù Vân chạy điên cuồng mới có thể tồn tại đến giờ.
Ba ngày sau đó, song xu cấm chế cũng đã giải xong cấm chế ảo cảnh, chỉ là thời gian hơi dài, hai tỷ muội cũng rất là mệt mỏi.
Phá bỏ được cấm chế, Đường Tiêu văn bản không có ở bình nguyên, hắn đang đứng trong một điện phủ. Song xu cấm chế đứng ở bên cạnh hắn, cung điện có ba vách mặt tường bưng kín, được nối trực tiếp bởi một thông đạo hình tròn cực đường kính cực lớn.
Đường Tiêu dùng ý niệm thu hồi song xu cấm chế, sau khi đi vào thông đạo khổng lồ bèn nhìn vào chỗ sâu trong thông đạo, thống đạo này không hiểm trở, có một vài vết nứt không theo quy tắc gì trong thông đạo, còn có ánh sáng bảy mày chiếu ra ngoài, xem ra vô cùng diễm lệ.
Chỉ là trong lòng Đường Tiêu hiểu rất rõ, những ánh sáng bảy màu này vô cùng xinh đẹp, nhưng đều là vật nguy hiểm, một khi dính trên người, cho dù là người có tu vi cao, thân thể cũng sẽ bị vết nứt không gian vô tình xé rách.
Điện này và thông đạo có cấm chế rất mạnh, cho dù là võ giả Thiên Nguyên cũng không có cách nào bay lên được. Tới gần cực lớn thông qua thông đạo, có những hòn đá chỉnh tề xếp đặt, phía trên có khắc một người đang đứng. Những hòn đá hình chữ nhật cũng phát ra những dải ánh sáng bảy màu óng ánh, xem ra không phải là vật bình thường.
Đường Tiêu quan sát một hồi lâu, sau đó quy đoán có lẽ Tinh bàn hư không ở thông đạo cuối cùng, nhưng hiện tại muốn đi qua phải dẫm trên những hòn đá này mới được.
Cho dù là Ngân Từ Phong Nữ của Ong Ngân Từ cũng bị cấm chế áp chế, không có cách nào bay vào trong thông đạo thăm dò tình hình không gian phân bố các vết nứt không gian giúp Đường Tiêu.
Cảm thấy không có khả năng khác, Đường Tiêu cẩn thận từng li từng tí đi trên từng phiến đá, phiến đá lập tức chậm chạp tiến về phía trước. Không lâu sau Đường Tiêu đã nghiên cứu được ra, nếu thân thể của hắn đi về bên trái thì phiến đá cũng sẽ nhích qua bên trái, nếu thân thể của hắn đi về phía bên phải thì phiến đá cũng chuyển động sang bên phải, nếu như thân thể của hắn tiến về phía trước thì phiến đá sẽ chuyển động xuống dươi, nếu thân thể của hắn ngửa ra phía sau thì phiến đá lại di chuyển hướng lên.
Nói ra, cũng có lúc giống như ván trược của Đường Tiêu ở kiếp trước, nhưng ván trượt này không phải là mặt bằng, mà là không gian ba chiều. Khi Đường Tiêu còn làm sát thủ, cũng được huấn luyện chuyên môn qua kỹ năng trượt ván, cái này với hắn cũng không phải là việc khó khăn, cho nên rất nhanh đã nắm được kỹ thuật điều khiển các phiến đá, hơn nữa nhẹ nhàng tránh được những vết nứt không gian ở trong thông đạo.
Một canh giờ sau, Đường Tiêu tránh được khá nhiều vết nứt không gian đi đến được thông đạo cuối cùng, ở đây có một tòa đại điện, nhưng tòa đại điện này chỉ có hai mặt có vách tường, một mạch khác vách tường nối tiếp với một thông đạo lớn khác, đưa Đường Tiêu đến trên bề mặt của thông đạo này. Vừa rồi hắn giẫm phải một khối đá thì tự khắc lại bay trở về điểm xuất phát.
Xem ra đây là đườn một chiều, đi đến đây sẽ không có khả năng quay đầy lại, khả năng sau khi đi đến thông đạo cuối cùng mới có thể có phản hồi của Truyền tống trận.
Một lối đi khác cũng có một loạt các phiến đá, xem ra cũng không khác thông đạo ban đầu là mấy, Đường Tiêu sau khi nghỉ ngơi liền giẫm trên một phiến đá, đến phiến đá thứ hai bắt đầu hành trình đi qua thông đạo.
Không như Đường Tiêu dự liệu, độ khó quả nhiên tăng lên, lúc này đâ tốc độ của phiến đá so với phiến đá ở lối đi kia nhanh hơn không ít, vết nứt không gian cũng mã hóa tập trung nhiều hơn. Đường Tiêu nhất định phải tập trung lực chú ý mới có thể từng bước từng bước mau lẹ né tránh những vết nứt không gian này. Nhưng tốc độ này cũng không thể làm khó được Đường Tiêu. Sau nửa canh giờ, Đường Tiêu bình yên vô sự đi tới một đại điện khác.
Nhìn thông đạo mới xuất hiện, Đường Tiêu có chút bực mình, cũng không biết đằng sau còn có bao nhiêu lối đi, nếu như mỗi lối đi đều gia tăng thêm độ khó, tốc độ cũng tiếp tục tăng lên, những vết nứt không gian trong Huyền Phù không gian đã có thể vô cùng trí mạng rồi.
Phải biết rằng những vết nứt không gian này đều không thể để dính vào một tia, lại thêm thân thể cứng rắn, tu vi mạnh mẽ, những vết nứt không gian trước mặt đều là Phù Vân.
Quả nhiên, trong đường hầm thứ ba, các vết nứt không gian cũng tăng lên nhiều theo, Đường Tiêu nhiều lần đều vô cùng nguy hiểm, đặc biệt khi hắn vừa né qua một vết nứt không gian, lại phát hiện một vết nứt không gian trong gang tấc, thiếu chút nữa là đụng phải cái vết nứt không gian trước mặt, may mắn Đường Tiêu phản ứng cực nhanh, lựa chọn chính xác, từ dưới đất bay vọt lên.
Bay qua hai đạo vết nứt không gian rồi, Đường Tiêu toàn thân lạnh toát, một lần nữa hắn lại cảm nhận sâu sắc được nguy hiểm của cổ bảo nghịch thiên trong Phong Bạo Thiên Nhãn, cái này hoàn toàn là đem tính mạng của mình ra đánh bạc.
Với tốc độ trước mặt, mặc kệ ngươi tu vi bao nhiêu, cho dù ngươi có thân phận như thế nào, ngươi không thể có cơ hội sinh tồn so với người khác, quan trọng chính là năng lực cảm nhận thần thức và năng lực phản ứng của bản thân.
Năng lực thần thức cảm ứng. khiến cho ngươi có thể tìm hiểu được nhiều hơn mạnh mẽ hơn trong cấm vũ, cho ngươi có những sách lược chính xác tiếp theo. Bản năng phản ứng càng không cần phải nói, phản ứng không nhanh, chỉ cần không cẩn thận sẽ bị băm thây tại chỗ.
Cũng may hai phương diện này Đường Tiêu cũng không hẳn kém cỏi, thậm chí còn vượt xa so với võ giả cùng cấp độ khác.
Qua bốn thông đạo thạch bản phi nhanh hơn, mật độ vết nứt không gian cũng tăng lên, theo như Đường Tiêu đoán chừng, dùng vận tốc của thời hiện tại tính toán thì tốc độ của đá đạt đến hơn hai trăm ki lô mét một giờ. Đi xuyên qua những vết nứt không gian chằng chịt, giống như đang đi ngược chiều trên đường cao tốc, chỉ cần không cần thận là hậu quả tai nạn xe cộ thương vong ngay.
Đường Tiêu không thể không dốc sức liều mạng tiến về phía trước, để có thể sắm nắm giữ được sự phân bố của vết nứt không gian, sau đó căn cứ vào sự phân bố của vết nứt không gian, quyết định đối sách vượt qua của mình. Bởi vì tốc độ của phiến đá quá nhanh, tuy có thể cảm nhận được phân bố của vết nứt không gian, nhưng khiến cho Đường Tiêu cảm giác trong thời gian ngắn phải lựa chọn thì an toàn cũng không nhiều. Trong thời gian ngắn hắn phải lựa chọn phương pháp chính xác, nếu không thì chỉ có xương cốt và cái chết đang chờ đón hắn.
Xuyên qua thông đạo thứ tư thành công, Đường Tiêu ghé vào nghỉ ngơi trên một phiến đá trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, thực lực của hắn khôi phục lại rất nhanh, chỉ là áp lực trên tinh thần quá lớn khiến cho hắn nửa ngày thở không nổi.
Trải qua thông đạo thập tử nhất sinh, Đường Tiêu không có cách nào tưởng tượng cái lối đi sẽ nguy hiểm cơ não, chỉ trong nháy mắt, hắn thậm chí đã mất đi ý chí tiếp tục. Nguy hiểm quá lớn, nếu như thông đạo thứ tư tiếp tục tăng tốc, tiếp tục gia tăng những vết nứt không gian… ddt cảm giác khả năng xuyên qua thông đạo thứ tư vô cùng thấp, chỉ cần một sơ sẩy nhỏ, sẽ khiến cho hắn toi mạng cũng không sai.
Nếu như ở đây có một đạo truyền tống trận, có thể cho hắn quay trở lại điểm xuất phát bên ngoài, Đường Tiêu rất có thể sẽ từ bỏ Tinh bàn hư không. Dù sao đồ vật có tốt đến đâu thì cũng phải giữ tính mạng thì mới nắm bắt được đến tay.
Nhưng, ở đây không có tuyền tống trận, cho dù ddt nghỉ lại đây bao lâu, hắn đều không thể trở lại điểm xuất phát, chỉ có thể tiếp tục về phía trước.
Đường Tiêu càng không ngờ đó là kinh nghiệm trong sinh tử mấy đời của mình, nhớ lại những năm tháng gian nan nguy hiểm lại khiến mình thêm phần dũng khí cố gắng, kiên định niềm tin sau đó đứng trên phiến đá ở thông đạo thứ năm.
Phiến đá chỉ trải qua sự gia tăng tốc độ ngắn ngủi đã lên tới tương đương 400 ki lô mét một giờ, sau đó bay nhanh về phía trước, số vết nứt không gian cũng tăng lên so với thông đạo thứ tư khoảng 50%, từng vết nứt không gian xinh đẹp hiện ra giờ phút này trở nên dữ tợn trong mắt Đường Tiêu. Đường Tiêu không cảm nhận nhiều thứ nữa, toàn bộ lực chú ý tập trung suy nghĩ vào thần thức thăm dò cách để đi qua thông đạo.
Cho dù lực chú ý của Đường Tiêu vô cùng tập trung, cũng rất cẩn thận, nhưng vẫn xảy ra ngoài ý muốn. Mặc dù hắn đã cảm nhận được có bảy thông đạo có sự tồn tại của vết nứt không gian, thiết kế sắp đặt chênh lệch hoặc là tùy ý xuất hiện vết nứt không gian, căn bản khiến người không còn toàn then mà xuyên qua không gian.
Đường Tiêu sau khi liên tục thoát khỏi sáu đạo vết nứt không gian, muốn tránh cũng không tránh được bèn đâm vào vết nứt không gian thứ bảy phía trên, sau cùng hắn miễn cường quay người, kết quả toàn bộ vai và cánh tay, thậm chí non nửa lá phổi bị vết nứt thời gian sượt qua treo trên người rồi rơi xuống đất thê thảm.
Đường Tiêu chịu đựng đau đớn, dùng tay trái chặt đứt một phát, lại liên tục thoát mất đạo vết nứt không gian, rốt cục cũng bò được qua thông đạo thứ năm.
Lần này ở chỗ thạch điện nghỉ ngơi có một cỗ xương người, cũng bị thương cùng chỗ như Đường Tiêu, chỉ là đến gần cổ một ít, phổi cũng bị cắt đứt nhiều hơn. Nhưng Đường Tiêu hiện tại không có thời gian đi nghiên cứu bộ xương khô này.
Đường Tiêu nằm nghỉ ngơi trên thạch điện ở mặt đất, ngửa mặt lên trời, suốt hai ngày nằm nghỉ, yên lặng chờ đợi cánh tay đã cụt tiếp tục kết hợp với thân thể, nếu như không phải kịp thời cắt bỏ cánh tay thì phần còn lại của cánh tay cũng bị cụt, bằng không phải chữa trị toàn bộ nửa người, cũng không phải là chuyện một hai ngày.
Đường Tiêu chữa trị khỏi thân thể rồi, mới đi đến bên bộ xương khô bên cạnh, nhìn thấy những vết thương trên bộ xương khô này giống hệt như thương thế lúc nãy của mình,Đường Tiêu mới chắc chắn tin tưởng rằng, lúc mình đối mặt liên tục với bảy vết nứt không gian kia không hề phạm sai lầm, chỉ là cái bộ xương khô này kém may mắn một ít, góc độ nghiêng càng lớn một chút, cũng kịp thời dùng tay trái bắt được phần còn lại của chân tay bị cụt, hơn nữa còn có năng lực tái sinh cơ thể mạnh mẽ, mới có thể khôi phục nguyên vẹn thân hình ở đây.
Mà bộ xương khô này chịu thương tổn nặng quá, hơn nữa không bắt được phần tay chân bị hủy của mình, cũng không thể tiến hành chữa trị hoàn toàn, kết quả cuối cùng bị thương nặng và chết tại đây.
Đường Tiêu nhặt túi trữ vật bên cạnh cái xác khô, xem xét bên trong một hồi, bên trong có hơn trăm viên linh thạch thượng phẩm, còn có vào thứ cổ bảo xem ra không tệ. Những cổ bảo này đều chỉ có võ giả Thiên Nguyên mới có thể thúc động được. Còn có một trang bùa được chế tạo từ lá vàng, Đường Tiêu dùng ý niệm truyền cho Vi Liên.
Với sự tinh thông về bùa phép của Vi Liên, một lá bùa rõ ràng nửa ngày không hề lộ ra tác dụng gì, nhưng cần một thời gian để suy nghĩ nghiên cứu hơn so với Đường Tiêu mới có thể phá giải được.
Mặt khác trong túi trữ vật còn có một viên ngọc, bên trong lại có mấy phong thư, nói ông ta là một vị tiên sư của bộ lạc Tháp Đạt trên thảo nguyên Thiên Mạc ở đại lục Bàn Long, hy vọng người nhìn thấy thi thể của hắn có thể thu hồi pháp bảo và linh thạch của ông ta xong có thể đưa ông ta trở về với đại lục Bàn Long, đem thi thể của ông ta trở về thảo nguyên Thiên Mục, hơn nữa còn đưa những phong thư khác cho người nhà của ông ta.
Nhưng Đường Tiêu liền phát hiện rất nhanh khoảng cách với thời mà vị tiên sư này sống đã đến mấy ngàn năm, đoán chừng người nhà cùng với bộ lạc của ông ta cũng đã không còn tồn tại nữa. Mặc dù thế, Đường Tiêu vẫn thu hồi xương cốt của vị tiên sư này vào bên trong, nếu như một ngày nào đó quay trở lại đại lục Bàn Long thì sẽ giúp ông ta, nếu như không trở về thì thôi.
Sau khi xem xét bộ xương khô, Đường Tiêu hít một hơi dàu, chuẩn bị đạp vào phiến đá thông đạo thứ sáu.
Thông đạo thứ năm, khiến cho vị tiên sư cấp Thiên Nguyên này hồn khó trở về quê hương, còn chặt đứt nửa người Đường Tiêu, không thể tưởng tượng được, thông đạo thứ sáu sẽ có những nguy hiểm cỡ nào. Nhưng mặc kệ gặp phải điều gì, đã đến đây rồi cũng không có đường rút lui, bất luận thế nào vẫn phải kiên trì tiếp tục.
Chỉ mong, thông đạo thứ sáu này là thông đạo cuối cùng, bằng không Đường Tiêu sẽ phải hoài nghi xem mình có thể kiên trì được hay không.
Trong lòng thầm đếm, Đường Tiêu rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, sải bước lên một phiến đá, phiến đá đột nhiên gia tăng tốc độ lập tức lên đến gần ngàn dặm một giờ.
Đường Tiêu liền mắng lớn, Phong Bạo Thiên Nhãn này cho rằng người đi vào đều là siêu nhân sau? Mỗi cái Tinh bàn hư không thôi mà, có cần phải thiết kế thử thách khó như vậy không? Hơn nữa ở đây bẫy nối tiếp bẫy, võ giả ban đầu tiến vào đã không cho buông tha, căn bản không cho ngươi cơ hội.
Với tốc độ như thế, cho dù dùng thần thức thăm dò chỗ vết nứt không gian phía trước, cũng không có thời gian suy nghĩ con đường tốt nhất, làm sao để tránh được những vết nứt không gian này, hoàn toàn phải có bản năng phản ứng mới có thể.
Tốc độc khẩn trương này, khiến cho thần kinh đến mức căng cứng áp lực mạnh, Đường Tiêu đột nhiên dường như muốn đụng phải một cảm giác thần bí, nhưng cụ thể là điều gì, tại sao lại ở dưới áp lực tinh thần cao như thế, cũng không có thời gian cẩn thận mà cân nhắc xem rốt cuộc là điều gì.
Chỉ có một điểm khẳng định, đó là chạm đến lĩnh vực thần bí này không phải là tăng lên từ tu vi Địa Nguyên cấp bốn đột phá lên Địa Nguyên cấp năm, mà là một loại cảnh giới thần thứ khác.
Chạm đến lĩnh vực thần bí này khiến cho Đường Tiêu lại lóe lên cách tăng cường năng lực một cách nhanh chóng chính xác, thì ra trong nháy mắt như vậy, Đường Tiêu đã đến hai nơi vô cùng nguy hiểm, chạm đến thần bí xa gần như vậy, hắn cảm giác mình văn bản không còn sống được ở hai nơi vô cùng nguy hiểm đó.
Trong thông đạo thứ sau, không hản chỉ có vết nứt khồn gian dày đặc, Đường Tiêu liên tục hiện lên hai nơi cực kỳ nguy hiểm, còn gặp mười mấy xác chết bồng bềnh trôi nổi trên không trung, từ phía trên còn có quân áo, ít nhất có ba tên võ giả bị chon vùi.
Xem ra hai chỗ cực hiểm này rõ ràng là nguy hiểm dị thường, nếu như không phải Đường Tiêu lúc đó chạm đến thần bí, kết quả hắn cũng sẽ chịu kết quả như ba võ giả vừa rồi.
Vốn Đường Tiêu có cơ hội bắt lấy túi trữ vật của một võ giả bị rơi lả tả, nhưng hắn vẫn tử bỏ, vì ở trong nơi sinh tử này, lóe lên ý niệm tham lam sẽ khiến cho võ giả trả cái giá lớn đó là tính mạng. Đường Tiêu rất hoài nghi bên trong những võ giả bị bầm thây, rất có thể một vị chính là vì tham lam túi trữ vật của võ giả phía trước, kết quả mới bị phân tán tinh thần, bị một đạo vết nứt không gian phanh thây ra.
Lại tránh được vạn phần nguy hiểm, tránh né được hơn mười đạo vết nứt không gian cách nhau không xa, trong đầu Đường Tiêu đột nhiên có cảm giác mở rộng, sau cùng Đường Tiêu phát hiện thần thức của mình có thể cảm nhận được ở phạm vi gấp mười lần, cảm giác đối với các vết nứt không gian cũng rất khác lạ.
Tuy hiện tại vận tốc đạt tới ngàn dặm một giờ, nhưng cảm ứng của thần thức lập tức tăng lên một cấp, Đường Tiêu cảm giác giống như tới thông đạo 200 ki lô mét một giờ, điều này khiến cho quá trình xuyên thông đạo trở nên dễ dàng hơn không ít.
Đường Tiêu tuy chỉ có tu vi cấp Điạ Nguyên, nhưng sau khi thoát thai hoán cốt, thần hồn của hắn đã không thua gì võ giả Thiên Nguyên, bây giờ lực thần hồn của hắn trải qua sự tiếp xúc với lĩnh vực thần bí, lúc này đây thậm chí đã vượt qua đại bộ phận võ giả Thiên Nguyên.
Nếu không có đột phá tạm thời này, Đường Tiêu cảm giác mình căn bản không có cơ hội xuyên qua thông đạo thứ sáu này.
Sau khi nghỉ ngơi ở thạch điện bên trong thông đạo thứ sáu, rõ ràng xuất hiện truyền tống trận quay trở lại hỏa động.
Đường Tiêu trợn mắt nhìn truyền tống trận, thay đường thứ ba, đường thứ tư bằng truyền tống trận thứ năm, Đường Tiêu có cảm giác rất lớn mình có thể lựa chọn truyền tống trận quay trở về, nhưng truyền tống trận xuất hiện vào lúc này….
Thứ nhất, Đường Tiêu cảm thấy có thể đằng sau chắc không có có mấy thông đạo nữa, thứ hai vừa rồi tiếp xúc đến cảnh giới thần bí, lực thần thức tăng lên mạnh, thông đạo thứ sáu có thể đi qua dễ dàng, cảm thấy đằng sau độ khó có tăng lên thì hắn vẫn có cơ hội đi qua.
Rốt cuộc là quay trở lại hay là vẫn mạo hiểm tiến vào lấy Tinh bàn hư không?
Mạo hiểm tiến vào rất có thể sẽ mất đi cái mạng nhỏ của mình, nhưng một khi thành không chính là Tinh bàn hư không.
Lực hấp dẫn của Tinh bàn hư không so sánh với Truyền tống trận của Bí Cảnh hấp dẫn Đường Tiêu hơn. Có được Tinh bàn hư không có thể tùy ý xuyên qua tất cả các Bí Cảnh, có thể dễ dàng quay trở lại đảo Áo Bỉ, mà Truyền tống trận của Bí Cảnh còn không biết giấu ở nơi hẻo lánh nào. Còn không tìm được Truyền tống trận của Bí Cảnh, không biết truyền tống trận Bí Cảnh có thể đưa mình truyền về càng gần với đảo Áo Bỉ được không.
Huống chi Truyền tống trận của Bí Cảnh rất có thể cũng có những cơ quan nguy hiểm này. Trong Phong Bạo Thiên Nhãn, tuyệt đối không có thể dễ dàng dể ngươi tìm được hay có được đồ vật gì.
Do dự hồi lâu về sau, Đường Tiêu cắn răng, quyết định bằng bất cứ giá nào, tiếp tục đi tiếp, giành lấy Tinh bàn hư không.
Quyết định rồi, Đường Tiêu nhanh chóng đứng trên phiến đá, bắt đầu tấn công vào thông đạo thứ bảy.
Tốc độ ở thông đạo thứ bảy tăng lên trên diện rộng và tăng lên ở độ xa, tốc độ so với thông đạo trước đã tăng nhanh đến tột cùng. Đương nhiên vết nứt không gian cũng tăng lên trên diện rộng, nếu như không phải thông đạo thứ sáu Đường Tiêu đạt được đột phá ngoài ý muốn, với năng lực của Đường Tiêu, tiến vào thông đạo thứ bảy này rõ ràng là muốn đi chết.
Thông đạo thứ bảy những bộ xương khô nhiều hơn nhiều so với thông đạo thứ sáu, rõ ràng mấy ngàn năm qua cứ cách một thập kỷ lại có một vài người tiến vào Phong Bạo Thiên Nhãn, người nghĩ đến Tinh bàn hư không tất nhiều. Nếu không phải Đường Tiêu là võ giả được trời ban cho thần thức hơn người, lại tiếp xúc được với cảnh giới thần bí ở thông đạo thứ sáu, võ giả đến được thông đạo thứ bảy này, đoán chừng thực lực phải trên dưới tên ăn mày gầy gò.
Đáng tiếc bọn hắn cũng chỉ vì nghĩ đến Tinh bàn hư không, kết quả uổng phí bao nhiêu năm gian nan tu luyện, không một lời nào một tin tức nào mà đã bị chon vùi như thế.
Đường Tiêu những người tiến vào được thông đạo thứ bảy, khẳng định suy nghĩ cũng không kém Đường Tiêu, cho là mình xuyên qua được thông đạo thứ sáu cũng rất có cơ hội lấy được giải thưởng lớn nhưng kết quả cuối cùng vẫn phải bỏ mạng, vô thanh vô thức vĩnh viễn dừng lại tại nơi này.
Trong lòng Đường Tiêu thổn thức không thôi, nhưng hắn không dám nghĩ nhiều những chuyện này, cho dù là đã tiếp xúc đến cảnh giới thần bí, lực thần thức tăng mạnh, nhưng vào thông đạo thứ bảy cực kỳ nguy hiểm, mức độ nguy hiểm cũng tương đương với khi hắn xuyên qua thông đạo thứ năm khi không tiếp xúc với cảnh giới thần bí.
Trong thông đạo thứ năm, Đường Tiêu đã bị mất đi một nửa thân thể và một cánh tay.
Khi liền tục vượt qua hai mươi đạo vết nứt không gian, Đường Tiêu vô cùng may mắn chỉ bị thương một ít, hơn nữa dựa vào những kinh nghiệm lúc trước thì đã đi đến cuối của thông đạo thứ bảy.
Quả nhiên thần thức mạnh mẽ của hắn có thể xuyên qua mấy đạo vết nứt không gian cuối cùng, cảm nhận thấy đại điện cuối thông đạo thứ bảy.
Thì ra trong nháy mắt, Đường Tiêu phát hiện ra một nguy hiểm khổng lồ đột nhiên xuất hiện phía trước.
Lúc trước toàn bộ những vết nứt không gian dều là bất động tại chỗ, nhưng một đạo vết nứt không gianđã ngăn cản lối đi ở thông đạo thứ bảy.
Vết nứt không gian di động này xuấ hiện khiến cho Đường Tiêu thậm chí không đủ thời gian tìm hiểu về quy luật chuyển động của nó, trong nháy mắt Đường Tiêu gào thét, vết nứt không gian này đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn quét ngang qua thân thể Đường Tiêu.
Đường Tiêu không lên tiếng, hắn đương nhiên biết rõ giải trừ một phần phong ấn Viễn cổ cự long rất nguy hiểm, một khi lại để cho thú tính theo bản năng mà thích phóng ra, thể xác sẽ nhanh chóng hóa thú và thêm một lần nữa dung hợp với thần hồn của Viễn cổ cự long, điều này cũng có nghĩa là về sau rất có khả năng là hết cách phong ấn chặt nó lại, hậu quả để lại là thể xác này một lần nữa sẽ luân lạc tới tay của Viễn cổ cự long, hoặc trực tiếp biến thành một xác chết biết đi.
- Cùng thời điểm khi lão Ma giải Khai Phong ấn, ngươi hãy toàn lực thi triển ra ý niệm chi lực, chắc là có thể bảo vệ thân thể khỏi những thương tích gây ra cho thân thể sau khi thần hồn của ngươi bị hóa thú, đồng thời lợi dụng cảm ứng siêu cường thần thức của nó kết hợp cùng với phản ứng bản năng để giúp ngươi thuận lợi vượt qua thông đạo tầng thứ 8, sau đó tiếp tục với sự trợ giúp của lão Ma, cưỡng ép thu hồi quyền khống chế cơ thể.
Áo Bỉ Lão Ma đem kế hoạch sơ bộ nói qua đôi chút với Đường Tiêu.
- Như vậy không phải là quá mạo hiểm rồi sao? Thi triển ý niệm chi lực, sẽ khiến cho ta bất tỉnh trong thời gian rất dài, mặt khác, đem quyền khống chế thể xác giao cho bản năng thú tính, lão Ma à, ngươi cảm thấy dùng bản năng của Viễn cổ cự long thật sự có thể thuận lợi xuyên qua thông đạo thứ tám sao? Còn nữa, chẳng may sau thông đạo thứ tám, về sau còn có cái thứ 9, hơn nữa lại có trò đếm ngược nữa, ta thì lại hôn mê bất tỉnh, đến lúc đó Viễn cổ cự long không chịu đi tiếp, ta chẳng phải là chỉ có thể chờ chết hay sao?
Đường Tiêu lắc đầu, phương pháp của Áo Bỉ Lão Ma tuy có thể đường thành công xuyên qua thông đạo thứ tám, thế nhưng lại quá mức mạo hiểm, hơn nữa căn bản không cách nào khống chế tình hình.
- Nếu như ngươi có thể tìm được cách nào càng ổn thỏa hơn thì đương nhiên là rất tốt, có điều theo lão Ma thấy, thông đạo thứ tám này cho dù ngươi không gãy chân thì cũng là tuyệt đối không thể xông qua, huống chi ngươi bây giờ chỉ có một chân, trừ phi ngươi muốn tự sát mới có thể như vậy mà xông vào.
Áo Bỉ Lão Ma một lần nữa nhắc nhở Đường Tiêu vài câu.
Đường Tiêu trở nên vô cùng buồn bực dù vẫn phải bắt đầu..., hắn đã trải qua bảy lối đi hung hiểm trước đó, tự nhiên biết rõ những khoảng không có thể dịch chuyển trong thông đạo thứ tám này “thú vị” như thế nào.
Hắn đương nhiên cũng biết với tình trạng bản thân bây giờ mà cứ cưỡng ép xuyên qua thông đạo tầng thứ 8 thì mức độ nguy hiểm sẽ lớn đến bao nhiêu. Nhưng như vậy tốt xấu gì cũng là đem vận mệnh nắm giữ ở trong tay mình, còn một khi đã giải trừ phong ấn bản năng thú tính, hết thảy những chuyện sau đó cũng chỉ biết thuận theo ý trời rồi.
- Nếu ngươi không muốn tái phát động ý niệm chi lực sau đó hôn mê bất tỉnh thì ngược lại còn có một biện pháp khác.
Áo Bỉ Lão Ma giống như đã nghĩ ra điều gì đó.
- Biện pháp gì?
Đường Tiêu vội vàng hỏi một câu.
- Ngươi không phải đã tu luyện Phân thần thuật đến tầng thứ ba rồi sao? Chi bằng bây giờ hãy thiết cát (*cắt) luôn một phần thần hồn để chia ra, chẳng may chủ hồn vì phát động ý niệm chi lực mà hôn mê bất tỉnh thì một phần thần hồn thiết cát sẵn vẫn có thể giúp ngươi cảm ứng được hết thảy những việc phát sinh với thể xác, cho dù thể xác hoàn toàn hóa thú rồi thì một phần thần hồn này về sau vẫn có cơ hội đoạt lại thể xác một lần nữa, đồng thời cũng thức tỉnh lại chủ hồn đang bất tỉnh trong thể xác.
Áo Bỉ Lão Ma giải thích cặn kẽ một lượt cho Đường Tiêu.
- Lão Ma à, ngươi nói cũng quá huyền hoặc đi, ngươi trước kia đã từng nói qua, một tia thần hồn cắt xuống sẽ vô cùng gầy yếu, chỉ có luyện nghịch thiên cổ bảo vật như Yêu Thối Ma Hồ mới có thể nhanh chóng khiến nó trở nên mạnh mẽ cường tráng lên..., ngươi nói xem sau khi chủ hồn của ta bất tỉnh mí, thể xác hoàn toàn hóa thú, một chút thần hồn yếu ớt còn có thể có cơ hội một lần nữa đoạt lại thể xác của ta sao?
Đường Tiêu lắc đầu.
- Đừng quên thần đan chứ.
Áo Bỉ Lão Ma đột nhiên đem viên hoàn đan màu trắng lấy được Dược điện bí mật ra.
- Thần đan? Có thể giúp được gì sao?
Đường Tiêu nheo một con mắt lại ngờ vực.
- Những ngày này lão Ma liên tục nghiên cứu thần đan này, tuy vẫn chưa hoàn toàn nghiên cứu thấu đáo dược tính của nó, nhưng một phần công hiệu của thần đan thì vẫn hiểu được đôi chút, ít nhất lão Ma biết rõ thần đan này có được tác dụng dưỡng hồn cường hiệu, một phần thần hồn của ngươi tách ra, lão Ma có thể giúp ngươi tạm thời gởi lại bên trong thần đan, chẳng may chủ hồn có bị thú tính ép đến một mức hôn mê bất tỉnh, phần thần hồn cắt ra này sẽ được thần đan tẩm bổ, sẽ nhanh chóng sẽ trở nên mạnh mẽ như chủ hồn của ngươi, đến lúc đó có lão Ma trợ giúp, một lần nữa đoạt lại thể xác hẳn không phải là chuyện gì khó khăn.
- Dưỡng hồn?
Đường Tiêu trông qua viên đan dược màu trắng trước mặt như có điều gì suy nghĩ, một lát sau, hắn lại nhớ ra cái gì đó:
- Chẳng may sau thông đạo tầng thứ 8 còn có thông đạo tầng thứ 9, còn có cả trò đếm ngược các loại nữa, mà tôi vẫn chưa thể đoạt lại thể xác, đến lúc đó thì nên làm như thế nào?
- Không nên coi thường bản năng thú tính, đại bộ phận bản năng thú tính đều theo xu hướng theo cái lợi tránh cái hại, sẽ không chịu khốn thủ tại chỗ mà sẽ muốn chạy ra ngoài tìm đường sống, nếu như đằng sau còn có thông đạo tầng thứ 9, thể xác hóa thú dựa theo bản năng của Viễn cổ cự long, nhất định sẽ tự nhằm hướng thông đạo tầng thứ 9 mà tiến lên, nhằm thoát ly cái nơi nó cho là tù túng này. Cũng giống như khi ngươi bắt một chú chuột, bắt nó đặt vào trong một gian phòng, bên cạnh nếu có thông đạo..., nó nhất định sẽ thử thoát ra khỏi cắn phòng.
- Cuối cùng vẫn còn một vấn đề, thể xác sau khi hóa thú liệu có thể vượt qua thông đạo phía sau không?
Đường Tiêu có vẻ như đã nhanh chóng bị Áo Bỉ Lão Ma thuyết phục.
- Ngươi không thể coi thường Viễn cổ cự long này, sau khi các năng lực chủ yếu của nó đã bị lão Ma phong ấn, thứ năng lực còn lưu lại trên người của ngươi chưa bằng một phần nhỏ, một khi giải trừ một phần phong ấn, năng lực về sau của hóa thú sẽ vượt xa tưởng tượng của ngươi, hóa thú về sau có thể thông qua thông đạo sau dó hay không cũng không phải là điều mà lão Ma lo lắng, lão Ma hiện tại lo lắng nhất thật ra lại là sợ sau khi hóa thú, ngươi rốt cuộc sẽ không đoạt lại được quyền kiểm soát thể xác này.