Thu phục Man tộc? Nói đùa gì vậy, ngươi muốn nói tiêu diệt Man tộc còn có thể, năm đó ngay cả đại ca cũng nói Man tộc có huyết mạch thượng cổ, là không thể nào bị chinh phục, mà bọn hắn dựa vào một ít bí pháp thượng cổ, muốn tiêu diệt bọn hắn cũng rất khó, đối với bọn hắn, chỉ có thể phòng thủ bị động.
Tống Chiến Thiên nghe xong thì đôi mắt ưng trừng lớn, không thể tin được nhìn Trình Cung.
Vừa rồi hắn nói cái gì, hắn nói trong không gian giới chỉ hắn cho của ta có U Minh Âm Hỏa, trời ạ, U Minh Âm Hỏa cũng có thể thu thập được, cái này ở trong U Minh luyện ngục cũng là bảo bối hiếm có, càng không có biện pháp bảo tồn, tên tiểu tử Trình Cung này tới đó như thế nào, làm sao hắn lấy được?
Vừa rồi Tống Chiến Thiên hoàn toàn ở vào một trạng thái hưng phấn, vui mừng, căn bản không có kịp phản ứng ý nghĩa của U Minh Âm Hỏa, giờ phút này tỉnh táo lại, cả người đều sợ ngây ngẩn.
Sau đó lại nghĩ tới những thứ khác mà Trình Cung nói, một vạn khối đan dược Địa cấp siêu phẩm? Này, điều này sao có thể, còn cho chúng ta hai vạn Thuần Nguyên Đan, ta không có nghe lầm a, hai vạn khối, dù mình dùng lực lượng cùng thân thể của Tuyết Ưng Đại yêu vương, thu thập số lượng nguyên khí ngưng tụ Thuần Nguyên Đan, chỉ sợ cũng phải hai mươi năm mới có thể ngưng tụ ra hai vạn khối Thuần Nguyên Đan a.
Đã có hai vạn khối Thuần Nguyên Đan này, lực lượng của mình tuyệt đối có thể tăng vọt.
Đúng rồi, bên trong không gian của hắn còn có Nguyên dịch, Chuyển Sinh Đan...
Tống Chiến Thiên đứng ở nơi đó, nhìn Trình Cung biến mất ở trên trời, càng nghĩ càng cảm giác được khủng bố, cuối cùng triệt để đứng ngốc ở đó.
Những hành tỉnh phụ cận Đông Nam Man tộc không giống như những hành tỉnh ở các địa phương khác, vóc dáng người nơi này tương đối đều rất cao, cũng càng thêm dã man. Trên thực tế, thời gian bọn hắn bị Man tộc khống chế chiếm cứ rất dài, huyết mạch của rất nhiều người đều lai máu huyết của người Man Tộc.
Bởi vậy cao tầng của Lam Vân đế quốc hoặc là những người ở các hành tỉnh khác, đều rất xem thường người ở mấy hành tỉnh Đông Nam, cho rằng bọn họ thô lỗ, bạo lực.
Đại doanh của quân đoàn Bạo Hùng ở Đông Nam Man tộc, trong doanh trướng đại tướng quân uy nghiêm nhưng không xa hoa, giờ phút này Bạo Hùng Trình Vũ Phi đang vò thánh chỉ thành một đoàn, sau đó khẽ dùng lực, thánh chỉ trực tiếp nát bấy.
- Móa nó, thật coi lão tử là không khí sao, không ngờ bảo ta trở về Vân Ca thành để thăng quan cho ta, nếu ngươi có hảo tâm như vậy, cũng không đến mức khiến cho lão gia tử quy ẩn.
Trình Vũ Phi rất khó chịu lầm bầm lầu bầu.
- Báo.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài đột nhiên có người xông tới:
- Khởi bẩm đại tướng quân, đại quân do Lôi Nhạc, Lôi Điện thống lĩnh đã ở ngoài ngàn dặm, dùng tốc độ hành quân của bọn hắn, trong vòng ba ngày có thể tiếp cận chúng ta, mọi người ven đường đã nhận được thánh chỉ, nhưng bọn hắn đều hỏi thăm đại tướng quân có muốn chặn đường Lôi Nhạc hay không?
- Ngăn đón cái gì mà ngăn đón, ngăn cản chính là trực tiếp tạo phản, bảo tất cả cửa khẩu dọc đường cho bọn hắn thông qua, bất luận thành trì nào cũng không được ngăn trở.
Bạo Hùng Trình Vũ Phi bây giờ cũng đã đạt đến cảnh giới Vạn Tượng Nhất Long, bằng vào đan dược cùng công pháp mà Trình Cung cung cấp, bây giờ lực lượng của hắn cũng càng ngày càng tăng, giờ phút này đứng lên thân hình càng lộ thêm đáng sợ:
- Tiểu tử Lôi Điện kia còn một mực không phục, lần này là cơ hội để ta giáo huấn hắn một chút, không đánh tới khi hắn khóc đi mời Lôi Nhạc động thủ ta không phải là ca ca của hắn. Còn nữa, bên này vừa có động tĩnh, lũ hỗn đản Man tộc kia khẳng định sẽ không thành thật, hừ, lần này ôm cây đánh thỏ, ta muốn đánh bọn chúng cùng một lúc.
- Truyền lệnh của ta, tất cả tướng lãnh từ Tướng quân trở lên, lập tức đến đại trướng nghe lệnh.
- Vâng.
Trình Cung dùng tốc độ cao nhất chạy tới Đông Nam Man tộc, thời điểm hắn tiến vào hành tỉnh Đông Nam, liền trực tiếp bóp nát tấm lệnh bài mà Tiểu Phong Tử cho, tấm lệnh bài này sẽ nói cho Tiểu Phong Tử biết vị trí hiện tại của hắn, Tiểu Phong Tử có thể chạy đến bằng tốc độ nhanh nhất.
Mà giờ khắc này, Trình Cung thì ở trên không đại doanh của quân đoàn Bạo Hùng, ở trên không này thời thời khắc khắc đều có người dùng thần niệm điều tra, hơn nữa là rất nhiều thần niệm đan vào điều tra quấy nhiễu, tránh cho có người dùng thần niệm dò xét tình huống trong quân doanh. Cộng thêm một ít trận pháp, cùng với các loại quấy nhiễu nơi này, coi như là Nhân Anh kỳ, nếu như không phải chuyên môn tu luyện thần niệm, thì dưới loại tình huống này cũng không có biện pháp điều tra tình huống bên trong đại doanh, nhưng đối với Trình Cung mà nói, những cái này căn bản không có một chút ảnh hưởng.
Thấy thời điểm phụ thân hạ lệnh điều khiển quân đội, cả người cũng thay đổi như thành một người khác, Trình Cung cũng rất sợ hãi thán phục. Trách không được phụ thân có thể ở Đông Nam Man tộc nhiều năm như vậy, làm cho Đông Nam Man tộc một mực nguy hại yên tĩnh vài chục năm, trị quân bày trận thật là có thủ đoạn.
Đáng tiếc a, nếu như đây là chiến đấu cùng mình, trong đại doanh không có người cùng cấp độ, dù mình không phá hư quy củ ám sát, nhưng dò xét tình huống nơi này vẫn là rất nhẹ nhàng, mà cái này cũng đủ để cải biến toàn bộ chiến cuộc.
Còn theo như lời gia gia, năm đó cũng là bởi vì ông ngoại cùng người của Lô gia, những tồn tại cường đại từ Nhân Anh kỳ trở lên mới không có biện pháp can thiệp hắn hành quân bày trận, cuối cùng nhất để cho hắn trải qua vài năm chiến đấu, thì triệt để đánh tan liên quân năm nước.
- OÀ..ÀNH!
Đột nhiên, Trình Cung cảm nhận được không gian chung quanh đột nhiên có chấn động, nháy mắt sau đó có một cổ lực lượng đã khống chế không gian mấy trăm mét chung quanh.
Rất cường đại, điều này làm cho Trình Cung theo bản năng có ý định tiến vào không gian ngoại đỉnh, đồng thời thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long đang ở trong không gian ngoại đỉnh cũng mở to mắt, tùy thời có thể động thủ.
- Ân chủ, ta đã đến.
Tiểu Phong Tử dùng tốc độ phi hành cao nhất bay đến, không có bất kỳ chấn động, rất nhanh đã tiếp cận bên cạnh Trình Cung, cho dù Địa Anh bình thường cũng rất khó phân biệt rõ phương pháp ẩn tàng thân hình, nhưng ở trước mặt Tiểu Phong Tử đã trải qua Thiên Cương lôi kiếp, thì những thứ này không có gì tác dụng
Giờ phút này Tiểu Phong Tử lộ ra vẻ rất hưng phấn, giọng nói cùng thần thái kia, hoàn toàn không có cảm giác Man Thần chút nào, hiển nhiên như là một hài tử choai choai.
- Ngươi thật đúng là rất nhanh, nhưng hưng phấn như vậy làm gì?
Thanh âm của Trình Cung cũng vang lên trong tai Tiểu Phong Tử, tiếp cận phạm vi trăm mét mới mơ hồ cảm giác được, dù sao thực lực hai người kém quá nhiều. Đương nhiên, nếu như không phải đợi Tiểu Phong Tử, Trình Cung cũng sẽ không tùy ý ở giữa không trung, chỉ là sử dụng phương pháp ẩn tàng thân hình bình thường, nếu hắn tiến vào không gian ngoại đỉnh, coi như là Thiên Anh cũng rất khó phát giác.
- Hắc…
Tiểu Phong Tử có chút xin lỗi cười nói:
- Bởi vì phải tìm mảnh vỡ, cộng thêm bị thương không dám tùy tiện lộn xộn, còn phải chiếu cố những man nhân Man Thần Giáo kia, mười mấy năm qua một mực ở tại đó, ta cũng sắp phát điên rồi, hắc, may mắn cuối cùng gặp ân chủ, có ân chủ nghĩ biện pháp ta có thể đi ra, cảm giác đi ra rất thoải mái.
Mịa, Trình Cung bị bộ dạng nói chuyện của Tiểu Phong Tử chọc cười, hắn như vậy mà cũng là người đạt tới Thiên Anh sao, đừng nói là Thiên Anh, coi như là Nhân Anh kỳ, tùy tiện bế quan vài chục năm cũng là chuyện rất bình thường. Về phần Thiên Anh, luyện chế một kiện pháp bảo vài chục năm là rất bình thường, hắn thì tốt rồi, ở Man Thần Giáo làm Man Thần mới vài chục năm, bộ dáng lại giống như ngồi tù vừa mới thả ra vậy.
Còn nói vừa mới ra cảm giác rất thoải mái, người không biết còn tưởng rằng hắn bị nhốt mấy trăm năm vừa mới được thả.
Tiểu Phong Tử đúng là Tiểu Phong Tử, bản chất tâm tính vẫn không thay đổi, đương nhiên, loại lời này chỉ có ở trước mặt Trình Cung, Tiểu Phong Tử mới có thể nói.
- A…
Trình Cung cười cười chỉ hắn nói:
- Ngươi a, đi thôi, trước đi với Man tộc, đúng rồi, ngươi có nắm chắt không vậy, chứ đừng để tới khi đó bị người vây công. Mặc dù bây giờ Man tộc suy sụp, nhưng địa phương năm đó Man Hoang Đại Đế gầy dựng, đến bây giờ vẫn là rất cường hoành, mượn nhờ nơi đó, cho dù ngươi là Thiên Anh đi cũng chưa hẳn hữu dụng, cũng chính bởi vì như vậy mà bọn hắn mới có thể chiếm một chỗ cắm dùi ở Nam Chiêm Bộ Châu.
- Cần phải… có thể làm a?
Tiểu Phong Tử vội nói:
- Lúc đầu ta gặp bọn người Kình Sơn, phát hiện bản năng trong huyết mạch của bọn hắn bị ta áp chế, ta đối với bọn họ cũng có một loại cảm giác thân cận, mặc dù không thân thiết bằng Cự Nhân Tộc, nhưng mà có thể cảm nhận được huyết mạch của tất cả mọi người là giống nhau, chỉ là lực lượng huyết mạch của bọn hắn quá yếu, ngay cả trí nhớ truyền thừa cũng đã mất đi.
- Cần phải, cần phải cái đầu của ngươi.
Trình Cung dở khóc dở cười nói:
- Trước kia không phải ngươi rất nắm chắc đấy sao?
- Đúng vậy a, ta còn tưởng rằng Man tộc giống như Kình Sơn, nhưng vừa rồi ta dùng thần niệm dò xét, lại phát hiện ở sâu trong Man tộc có một cổ lực lượng đặc biệt, hơn nữa bọn hắn có rất nhiều bất đồng cùng đám người Kình Sơn, bởi vậy...
Tiểu Phong Tử giống như tiểu hài tử làm sai chuyện gì, thân thể to lớn đứng im một chổ, một bộ ta thật sự không phải cố ý, ta cũng là mới phát hiện.
- A…
Trình Cung bị hắn chọc cho im lặng cười khổ:
- Được rồi, đến cũng đã đến, có được hay không đều phải đi một chuyến, đi thôi.
Thân thể Tiểu Phong Tử nhỏ đi cũng hơn sáu mét, nhưng giờ phút này đi theo sau lưng Trình Cung hoàn toàn như là hài tử làm sai chuyện, bị gia trưởng dẫn đi. Một màn này nếu để cho người khác thấy, nhất định sẽ chấn kinh rớt cằm, mặc dù bây giờ Trình Cung cũng rất ngưu bức, nhưng Tiểu Phong Tử là Man Thần Man Thần Giáo, là Thiên Anh kỳ, đây đã là tồn tại viễn siêu thế tục bình thường.
Nếu như nói Nhân Anh kỳ ở trong mắt người bình thường, đó là thần tiên sống, như vậy ở trong mắt Nhân Anh kỳ, Thiên Anh chính là tồn tại cao cao tại thượng, cao không thể chạm. Tồn tại như vậy lại đi theo sau lưng Trình Cung như thế, quả thực không thể tưởng tượng, nhưng bất luận là Trình Cung bay ở phía trước, hay là Tiểu Phong Tử ở phía sau đều rất tự nhiên, không có một người nào cảm giác như vậy là không ổn, cái loại tùy ý tự nhiên này càng làm cho người khiếp sợ, thán phục.
Chỗ ở của Man tộc kỳ thật chính là bên trong Yêu Thú Sâm Lâm, chỉ là bởi vì năm đó Man Hoang Đại Đế đại chiến cùng Yêu tộc, U Minh Luyện Ngục tạo thành Huyết Luyện Ngục, Huyết Luyện Ngục này cũng ngăn cách đường yêu thú ở nội bộ Yêu Thú Sâm Lâm thông hướng Nam Chiêm Bộ Châu, không có yêu thú cường đại ở trong Yêu Thú Sâm Lâm làm phiền, Man tộc mới có thể dừng chân ở chỗ này. Chỉ là điều kiện sinh tồn ở nơi này cũng không tốt, nhân khẩu có thể chứa nạp cũng có hạn, bởi vậy Man tộc không ngừng nếm thử đánh về Nam Chiêm Bộ Châu lần nữa.
Lúc ấy sở dĩ Trình Cung muốn lấy được Huyết Yêu Quả rất khó khăn, chính là bởi vì muốn đạt được Huyết Yêu Quả phải đi Huyết Luyện Ngục, mà muốn đi Huyết Luyện Ngục thì đầu tiên phải đi qua địa bàn Man tộc. Địa bàn Man tộc ở bên trong Yêu Thú Sâm Lâm, hơn nữa cũng chừng mấy vạn dặm, mặc dù chính diện không có Đại yêu thú mạnh mẽ, nhưng yêu thú trong phạm vi vạn dặm này cũng không ít, cộng thêm Man tộc, muốn đi tới sẽ rất khó, chớ đừng nói chi là nguy hiểm nặng nề bên trong Huyết Luyện Ngục.
Đương nhiên cho tới bây giờ, chỉ cần không đi trêu chọc Man tộc khiến cho xung đột, thì đi vòng qua tiến vào Huyết Luyện Ngục hái một ít Huyết Yêu Quả đã không còn là việc khó gì.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Một đường bay qua, thần niệm của Trình Cung không ngừng xem xét, phát hiện Man tộc này vẫn là dùng hình thức bộ lạc tồn tại, từng bộ lạc loại nhỏ, trải qua hơn ngàn dặm sẽ xuất hiện một bộ lạc lớn, có được mấy vạn người chung sống. Chiến đấu cùng Man tộc, cho tới nay đều là phòng thủ làm chủ, cũng không phải nói không muốn chủ động xuất kích, nhưng Man tộc ở bên trong Yêu Thú Sâm Lâm, phân tán như thế, một khi đại quân tiến công, bọn hắn liền lui về phía sau, bên trong Yêu Thú Sâm Lâm này tràn ngập vô số nguy hiểm, không thích hợp đại quân tác chiến, không đợi đi vào sâu đã chết hơn phân nửa, căn bản không có biện pháp đánh.
Lại bay gần vạn dặm về sau, cuối cùng Trình Cung phát hiện một tòa thành trì bên trong Yêu Thú Sâm Lâm, đây mới thực là thành trì, chung quanh hoàn toàn là dùng cự thạch kiến tạo, hơn nữa ở trong thành thị hiển nhiên có trận pháp. Nhân khẩu bên trong cũng vượt qua ba mươi vạn, chỉ là khiến cho Trình Cung ngoài ý muốn chính là, trong này đa số đều là người già yếu, phụ nữ và trẻ em, còn dọc theo con đường này, những bộ lạc loại nhỏ bên ngoài kia hoặc là vài thành thị chung quanh, thì cơ bản không có phát hiện phụ nữ trẻ em hoặc là lão nhân, đều là nam nhân cường tráng có thể chiến đấu.
Mà ở bên trong thành trì này, người già yếu, phụ nữ và trẻ em đều đang bận rộn, những tiểu hài tử hơi lớn thì theo một ít người lớn chém giết dã thú.
Bên trong tòa thành trì Man tộc này, Trình Cung phát hiện tồn tại mạnh nhất cũng chỉ là tương đương với Vạn Tượng Nhất Long, cũng không có phát hiện Nhân Anh kỳ, cũng phải, nghe nói trải qua trận chiến mười mấy năm trước ấy, hình như Man tộc chỉ còn lại có một vị trấn quốc thần tiên. Bọn hắn không giống như Đồ Đằng đế quốc, Thảo Nguyên Vương Đình, sau lưng bọn hắn không có thế lực cường đại ủng hộ, cũng không có thể đơn giản bồi dưỡng ra Nhân Anh kỳ.
Trên đường đi, Trình Cung vừa bay vừa nhìn, mặc dù nói phụ thân mình chiến đấu cùng Man tộc nhiều năm như vậy, các loại tư liệu đều có, nhưng dù sao cũng không bằng tai nghe mắt thấy. Hơn nữa dùng thần niệm bây giờ của Trình Cung, rất nhiều tư liệu phụ thân sưu tập nhiều năm cũng không bằng hắn tùy ý bay trên không trung nhìn vài canh giờ.
Hai ngày sau Trình Cung cùng Tiểu Phong Tử mới đuổi tới thành Đại Đế, nghe nói tòa thành trì này là tòa thành cuối cùng mà Man Hoang Đại Đế xây dựng, ai cũng không hiểu vì sao năm đó Man Hoang Đại Đế lại xây dựng tòa thành trì này, tất cả xem qua tòa thành trì này đều có một nhận thức, cho dù xây dựng thành trì này ở trong Nam Chiêm Bộ Châu, kiến tạo bên cạnh Vân Ca thành của Lam Vân đế quốc, Lam Vân đế quốc cũng không làm gì được, từ đó có thể biết tòa thành trì này to lớn đồ sộ đến cỡ nào, hoàn toàn không phải Vân Ca thành có thể so sánh.
Cho dù so với thành Song Long ngăn cản thú triều cũng không kém bao nhiêu, thành Song Long dùng hai sơn mạch hội tụ, rồi lại dùng vô số lực lượng cường đại ngưng tụ, hơn nữa đến lúc đó dùng là trận thế thiên địa, dẫn động thiên địa chi khí.
Thành Đại Đế này cũng là như thế, thành trì to lớn hơn ngàn dặm, chung quanh là dãy núi dựa vào, ngăn trở Huyết Luyện Ngục ở phía sau. Cả tòa thành trì to lớn dị thường, Trình Cung mang theo Tiểu Phong Tử vừa mới đi vào phạm vi này, cũng bị kiến trúc to lớn này chấn trụ, mịa nó, thủ bút thật lớn ah.
Thành thị này tương đương với một quốc gia nhỏ, nếu thật kiến tạo ở bên trong Lam Vân đế quốc, dùng lực lượng cường đại hoàn toàn phòng thủ mà nói, thật đúng là đã thành nước bên trong nước, Lam Vân đế quốc sẽ không làm gì được Man tộc này.
Hơn nữa số lượng người Man Tộc trong này cũng vượt qua nhiều so với trong tình báo, chỉ là người Man Tộc trong thành Đại Đế này đã vượt qua hai trăm vạn, phải biết rằng thân thể người Man Tộc to lớn, hơn hai trăm vạn người tụ tập lại một chỗ có thể nghĩ đồ sộ đến cỡ nào.
Hơn hai trăm vạn người này, chí ít có trên trăm vạn người có thể chiến đấu. Mịa, còn không chỉ là những thứ này, bên trong thậm chí có rất nhiều yêu thú, những yêu thú này đều là yêu thú phục tùng, yếu nhất cũng có cấp bảy, yêu thú cấp tám, cấp chín thì khắp nơi có thể thấy được, yêu thú trình độ Yêu tu, Yêu tướng cũng nhiều vô cùng.
Mịa nó, nếu Man tộc bên trong thành Đại Đế này giết ra ngoài, khẳng định phụ thân mình ngăn không được. Đây không phải vấn đề năng lực của lão tía, mà hoàn toàn là sức chiến đấu có vấn đề, trên trăm vạn tướng sĩ Man tộc là khủng bố bực nào, cuộc chiến đấu quy mô nhất mà lão tía đánh cùng Man tộc đại cũng chỉ là đối kháng mười vạn người Man Tộc. Hơn nữa đều là những người Man Tộc có sức chiến đấu bình thường bên ngoài, chỉnh thể thực lực bên trong thành Đại Đế này so với bên ngoài cường đại hơn vài lần, hơn nữa cơ hồ mỗi người đều có khống chế yêu thú.
Cổ lực lượng này cộng cùng một chỗ, liền tương đương với ba trăm vạn đại quân, nếu như Man tộc lại tập hợp chiến sĩ phía dưới, toàn diện chiến đấu mà nói, sợ rằng Lam Vân đế quốc tập hợp lực cả nước cũng chưa chắc có năng lực chiến một trận.
Trách không được không ai dám chém tận giết tuyệt Man tộc, loại thực lực này muốn chém tận giết tuyệt bọn hắn, cho dù tất cả quốc gia Nam Chiêm Bộ Châu liên hợp lại cũng đại thương nguyên khí. Trách không được lúc trước Man Hoang Đại Đế có thể dẫn đầu người Man Tộc thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, nếu không phải bản thân hắn xằng bậy, sợ rằng bây giờ Nam Chiêm Bộ Châu còn ở dưới sự thống trị của người Man Tộc, người Man Tộc này cũng quá cường đại a. Ít nhất lực lượng thế tục của bọn hắn đầy đủ cường đại, cường đại đến mức làm cho người ta không dám chọc bọn hắn.
Về phần thành Đại Đế này, thời điểm Trình Cung sử dụng thần niệm điều tra cũng phát hiện, nơi này có một cổ lực lượng kỳ quái, khiến cho Trình Cung cũng cảm giác không đúng. Cả tòa thành thị này, giống như một kiện pháp bảo, đây cũng không phải là tình huống bình thường, trách không được ngay cả Tiểu Phong Tử cũng đánh mất tin tưởng trước kia.
Hơn nữa bên ngoài thành Đại Đế này còn có mười mấy cái thành thị, trong mỗi thành thị cũng chừng hơn mười vạn người, nhưng những thành thị này toàn bộ đều là già yếu, phụ nữ và trẻ em, về phần mấy trăm vạn người bên trong thành Đại Đế này đều có sức chiến đấu, còn lại một ít là Man nhân tàn tật, hoặc là đã không có sức chiến đấu gì, phụ trách chăm sóc những yêu thú kia, cung ứng các loại đồ ăn, chế tạo một ít vũ khí các loại…
Vũ khí của Man nhân nơi này cùng Man nhân bên ngoài có khác nhau rất lớn, trình độ luyện khí của Man nhân nơi này so với toàn bộ Lam Vân đế quốc bây giờ cũng cao hơn một cấp bậc, thậm chí so với môn phái tu chân nhị tam lưu bình thường cũng lợi hại hơn.
Thậm chí bọn hắn còn chế tạo trang bị thích hợp cho một ít Yêu tu, Yêu tướng cường đại, nơi này ngay cả luyện đan cũng có, mặc dù không bằng Đan Thần Phủ bây giờ, nhưng so với Vân Đan Tông lúc trước cũng cường đại gấp mười lần.
Tồn tại như vậy, nếu như có một lực lượng đỉnh phong tọa trấn, thì so với Nguyên Thủy Ma Tông, Phong Vân Kiếm Tông chỉ mạnh chứ không yếu, hơn nữa tiềm lực vô cùng to lớn.
- Có ý tứ, không nghĩ tới nhưng tư liệu đối với Man tộc qua nhiều năm như vậy chỉ là da lông, bọn hắn lại vẫn cường đại như vậy, không ngờ thành Đại Đế này thật làm người rung động. Như vậy mới có ý tứ, thu phục bọn chúng sẽ có ý nghĩa hơn, đến lúc đó đối phó với lực lượng sau lưng Đồ Đằng đế quốc, Thảo Nguyên Vương Đình sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Thần niệm điều tra một phen, Trình Cung giống như là chứng kiến một mỏ vàng vậy, phải nói so với chứng kiến mỏ vàng còn hưng phấn hơn gấp mười lần, cho dù lúc trước thấy Nhục Nhục bên cạnh những Nguyên dịch, Chuyển Sinh Đan kia, Trình Cung cũng không có vui vẻ như vậy.
- Tiểu Phong Tử, ngươi tới trước phát ra một chút khí phách đi.
Thần niệm hơi chút điều tra một phen, Trình Cung cười cười nhìn Tiểu Phong Tử nói.
- Ah. . .
Tiểu Phong Tử há to mồm, thân thể hơi chấn động, thành Đại Đế này đặc biệt như thế, tuyệt đối là pháp bảo siêu cấp, đã không phải là sức mạnh của quốc gia thế tục bình thường. Mặc dù không có cảm nhận được bên trong thành Đại Đế này có nhân vật đỉnh cấp gì tồn tại, nhưng chỉ bằng vừa rồi có vài chỗ mà ngay cả chính mình cùng ân chủ cũng không có biện pháp điều tra đã biết rõ, nơi này tuyệt đối không thể khinh thường. Có lẽ Nhân Anh kỳ ở đây không bằng một ít chi nhánh của Nam Hoang Man Thần Giáo, nhưng thực lực chỉnh thể lại kinh người vô cùng.
Nhất là cấp bậc Vạn Tượng Nhất Long cũng có không ít, mà Yêu tướng bị hàng phục khống chế thì nhiều đến hơn vạn, lực lượng tầng giữa này cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều so với môn phái tu chân bình thường.
- Ah cái gì mà a, bảo ngươi làm thì làm mau đi, nhanh, có phải ngươi bị bệnh hay không, việc như vậy còn lề mề như thế.
Trình Cung khoát tay áo, làm cho Tiểu Phong Tử chạy nhanh tới trước phát ra khí tức của hắn.
Tiểu Phong Tử sửng sốt một chút, lập tức kịp phản ứng. Đúng vậy, cho dù bọn hắn không hàng phục, không giống bọn người Kình Sơn lập tức quỳ xuống coi mình là thần như vậy, mình cũng không có tổn thất gì. Về phần nói sợ hãi, cho tới bây giờ hắn còn không có sợ hãi qua, ban đầu ở trong Linh Sơn hắn cũng không có sợ ai, huống chi ở loại địa phương này.
Vừa rồi sở dĩ hắn có cảm giác do dự, khó chịu chính là trước kia mình ở trước mặt ân chủ đã nói qua, chỉ cần mình thể hiện ra lực lượng huyết mạch, bọn người Kình Sơn liền coi mình là thần linh. Hơn nữa chính hắn cũng có thể cảm nhận được chênh lệch huyết mạch của hai bên, thời điểm Trình Cung nhắc tới Man tộc cùng hắn, hắn cũng rất có lòng tin. Bây giờ thật sự đến, phát hiện tình huống có chút không giống, cảm giác như mình khoác lác ở trước mặt ân chủ, vạn nhất đám người này không thèm để ý đến mình, chẳng phải mình rất mất mặt sao.
Hiển nhiên Trình Cung cũng đoán được suy nghĩ của Tiểu Phong Tử, câu nói sau cùng thoáng cái điểm tỉnh Tiểu Phong Tử, cần gì chăm chú như vậy, giống như là năm đó đi vơ vét tài sản những Yêu tộc kia cùng ân chủ, dùng cách nói của ân chủ, ta sợ qua ai.
- OÀ..ÀNH!
Một khi suy nghĩ cẩn thận điểm ấy, thân thể Tiểu Phong Tử bỗng nhiên biến lớn, biến lớn, lại biến lớn.
Theo thân thể của hắn đột nhiên biến lớn, lực lượng cường hoành phóng thích ra không che dấu chút nào, lực lượng của Thiên Anh vốn là đã khủng bố tới cực điểm, huống chi hắn có thể dùng lực lượng Thiên Anh thúc dục lực lượng trong huyết mạch của bản thân.
Lực lượng huyết mạch của Cự Linh nhất tộc không ngừng phát ra, đã lập tức bao phủ ngàn dặm thành Đại Đế, lần này động tĩnh rất lớn, giống như thoáng cái xuyên phá hư không.
Vốn là Trình Cung cùng Tiểu Phong Tử đều dùng thần niệm dò xét thành Đại Đế, mặc dù bên trong thành Đại Đế cũng có các loại trận pháp, quấy nhiễu thần niệm. Nhưng cả hai đã đi tới trên không, Trình Cung vận dụng đối với thần niệm đã đến một cảnh giới vô cùng cao, dùng cường độ thần niệm Địa Anh tầng thứ ba bây giờ của hắn, những thần niệm quấy nhiễu cùng các loại trận pháp này đối với hắn không có hiệu quả lớn.
Về phần Tiểu Phong Tử, đã là tồn tại Thiên Anh, càng không để ý những thứ này. Mà hai người bọn họ đối với vài chỗ trọng yếu nhất bên trong thành Đại Đế, thì căn bản không có đi tra xét rõ ràng, bởi vậy từ đầu đến cuối cũng không có gây chú ý cùng phiền toái.
Nhưng Tiểu Phong Tử làm thành như vậy đã không giống với lúc trước, thân thể Tiểu Phong Tử lập tức đạt tới hơn trăm mét, cái này cũng chưa tính xong việc, sau đó hắn thi triển Cự Linh Biến. Cự Linh Biến này là hắn lấy được từ truyền thừa trí nhớ của Cự Linh Tộc, Cự Linh Biến sẽ làm cho lực lượng của hắn phát sinh biến hóa, lập tức kích phát ra lực lượng càng cường đại, đồng thời thân thể cũng sẽ có một ít biến hóa.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Trước kia Tiểu Phong Tử dùng lực lượng Nhân Anh kỳ thi triển Cự Linh Biến đối chiến cùng Trình Cung, có thể làm cho lực lượng tăng vọt, thân thể cao hơn trăm mét.
Bây giờ dùng lực lượng Thiên Anh thi triển Cự Linh Biến, thân thể cùng lực lượng biến hóa tự nhiên không có khả năng biến hóa lớn như vậy, nhưng sau khi thi triển Cự Linh Nhất Biến lại thi triển Cự Linh Nhị Biến, thân thể của Tiểu Phong Tử cũng đã đạt đến gần ba trăm mét.
Giờ phút này hắn mới thật sự như là một ngọn núi, lực lượng của hắn cũng đã vượt qua Thiên Anh tầng thứ bảy đỉnh phong, trình độ tiếp cận Thiên Anh tầng thứ chín. Phải biết rằng, đã đến cảnh giới Thiên Anh, mỗi một tầng thứ kém nhau lớn đến khó có thể tưởng tượng, nhất là Thiên Anh kỳ tầng thứ bảy trở về sau.
Hơn nữa lực lượng huyết mạch của hắn có tác dụng áp chế đối với Man nhân, lập tức mấy trăm vạn Man nhân trong toàn bộ thành Đại Đế, vô số yêu thú giống như bị định dạng.
- Đại Đế…Đại Đế đã trở về…Bịch. . .
Đột nhiên có người kích động hô to.
Mà một ít lực lượng yếu, thì đã sớm quỳ rạp xuống đất, yêu thú cơ hồ toàn bộ xụi lơ trên mặt đất
Nhân Anh kỳ mới xem như Tu Chân Giả chính thức, tồn tại phía dưới Nhân Anh kỳ đều là thế tục, mà Thiên Anh thì là vương giả bên trong Tu Chân Giới, cao cao tại thượng, ngay cả Nhân Anh cũng phải ngưỡng mộ, quỳ lạy, chớ đừng nói chi là người phía dưới Nhân Anh kỳ.
Chính bởi vì chênh lệch to lớn, nên Cửu Châu đại địa từ xưa đến nay đã có quy định, người phía trên Nhân Anh kỳ không được đơn giản động thủ, giết chóc đối với người thế tục, nếu như giết chóc, động thủ diện tích lớn, sẽ lọt vào thiên phạt.
Thiên phạt ngược lại là không có xuất hiện, mọi người cũng chưa có thấy qua, nhưng quy củ này lại được tất cả thế lực lớn cộng đồng tuân thủ.
Vì vậy thời gian dần trôi qua, phía trên Nhân Anh kỳ là người Tu chân giới, người phía dưới Nhân Anh kỳ là thế tục, về phần người phía dưới Nhân Anh kỳ bên trong môn phái tu chân, thì phụ thuộc một ít tồn tại trụ cột.
Thiên Anh là tồn tại hạng gì, một khi phóng thích lực lượng, uy áp là kinh người bực nào, tựu như Thần Long cùng rắn rết, hoàn toàn không thể so sánh. Cũng chính bởi vì vậy, trong chiến đấu quy mô lớn, không cho phép Nhân Anh kỳ trở lên tham dự chiến đấu thế tục.
Nếu không có nhiều người hơn cũng không đủ giết. Man nhân bên trong Thành Đại Đế, đã có thể nói là lực lượng siêu cấp cường đại trong thế tục, vừa rồi Trình Cung cũng cân nhắc qua, cho dù dùng sức chiến đấu của Đan thành bây giờ, bởi vì số lượng chênh lệch, mấy đại quân cường đại của mình bồi dưỡng trong Đan thành cũng không phải đối thủ của Man nhân bên trong thành Đại Đế này.
Cũng may lực lượng của Tiểu Phong Tử không có bất kỳ tính tổn thương, chỉ là một loại biểu hiện ra, thực tế là biểu hiện lực lượng huyết mạch.
- Thân như núi, huyết mạch cộng minh, máu trong cơ thể ta đang sôi trào, Đại Đế, chỉ có Đại Đế mới có thể như thế. . .
- Đại Đế không có vứt bỏ chúng ta, máu của ta đang sôi trào, không có. . .
- Ta đột phá, trời ạ, vậy mà ta đột phá Thoát Tục kỳ đỉnh phong bước vào Vạn Tượng Nhất Long, bái kiến Đại Đế. . .
- Ta cũng đột phá, cộng minh, huyết mạch cộng minh, trời ạ.
- Thần tích, đây là thần tích. . .
Đối với rất nhiều Man nhân bên trong thành Đại Đế mà nói, cảm xúc của bọn họ là lớn nhất, nhất là những Man nhân đang đứng ở bình cảnh thậm chí ở vào bình cảnh nhiều năm, giờ khắc này đã nhận được chỗ tốt to lớn, người bởi vì huyết mạch cộng minh đạt được đột phá có không ít.
Không ít người sợ tới mức xụi lơ, chủ động quỳ xuống càng nhiều, nhất là chứng kiến thân hình cao không thể chạm kia của Tiểu Phong Tử, bộ dạng hoàn toàn giống Man Hoang Đại Đế trong truyền thuyết,
- Ân chủ, hình dáng này của ta có vài phần tư thế oai hùng của ngươi năm đó hay không, mặc dù những người này không cường đại bằng những người cầu ngươi năm đó, nhưng thoáng cái có mấy trăm vạn người quỳ lạy, cũng rất đồ sộ a, ngươi nói có đúng hay không.
Lúc ấy thời điểm Tiểu Phong Tử đến tiểu bộ lạc của Kình Sơn chính là như thế, giờ phút này nhìn thấy hiệu quả ở thành Đại Đế cùng không sai biệt lúc trước lắm, thậm chí hiệu quả còn hơn một ít, cộng thêm vừa rồi Trình Cung nói làm cho hắn quẳng cục nợ, thần niệm của Tiểu Phong Tử khẽ động, một bên vận chuyển lực lượng kích phát lực lượng huyết mạch cùng uy áp cường đại của Thiên Anh, một bên còn có tâm tư nói chuyện cùng Trình Cung.
- Trò hay mới bắt đầu thôi.
Trình Cung nói xong, thân hình lóe lên, đã bay đến trên người Tiểu Phong Tử, trực tiếp ngồi trên vai của hắn, lẳng lặng nhìn phía dưới.
- Tộc trưởng Man tộc A Cổ Đạt bái kiến tiền bối, không biết Man tộc ta có chỗ đắc tội gì, khiến cho tiền bối phải hiện thân.
Lúc này, một thanh âm vang lên, một người Man Tộc mặc chiến giáp so với Kình Sơn còn cao một cái đầu xuất hiện ở giữa không trung, người Man Tộc này chừng hơn mười thước, nhưng so với thân thể của Tiểu Phong Tử lúc này liền lộ ra vô cùng nhỏ bé.
Tại Lam Vân đế quốc, thậm chí toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu, đều nói người Man Tộc ăn tươi nuốt sống, áo không đủ che thân, dã man xúc động, giờ phút này lại nói chuyện như vậy làm cho người không thể tưởng được. Hơn nữa trang bị, chiến giáp đều là linh khí hạ phẩm, mặc dù thân thể cao lớn, bộ dáng thô to, tương tự cùng đa số Man nhân, nhưng ánh mắt lại có khác nhau rất lớn.
Mặc dù Tiểu Phong Tử thể hiện ra lực lượng Thiên Anh, nhưng tộc trưởng Man tộc A Cổ Đạt vẫn có thể dùng lễ tiết giữa Tu Chân giả đi lên chào.
- Nói cho hắn biết, hắn không đủ tư cách đối thoại với ngươi, nói hắn gọi người có đủ tư cách đi ra.
Trình Cung ngồi ở trên bờ vai của Tiểu Phong Tử, mượn nhờ lực lượng thân thể của Tiểu Phong Tử cùng phương pháp che dấu đặc thù của Trình Cung, nên giờ phút này mặc dù A Cổ Đạt ở giữa không trung, lại không nhìn thấy Trình Cung ngồi ở trên bờ vai Tiểu Phong Tử, dù sao hắn muốn nhìn thấy Trình Cung, đầu tiên phải sử dụng thần niệm kiểm tra thân thể Tiểu Phong Tử, hơn nữa bản thân người này cũng không phải là Thiên Anh.
- Ngươi còn chưa đủ tư cách đối thoại cùng bản thần, bảo người có đủ tư cách đi ra.
Tiểu Phong Tử nhìn cũng không có nhìn A Cổ Đạt, thanh âm như oanh lôi cuồn cuộn.
Không đủ tư cách, A Cổ Đạt là tộc trưởng Man Tộc, cũng là huyết mạch Man Hoang Đại Đế lưu truyền xuống, là Hoàng giả bên trong Man nhân nhất tộc, thân phận tuyệt đối giống như Hoàng đế Lam Vân đế quốc, nhưng bị Tiểu Phong Tử nói không có tư cách, hắn cũng không dám nói nhiều một câu.
Thần niệm của hắn di chuyển, đồng thời trong lòng cũng đang khiếp sợ, bởi vì hắn là người Man Tộc có được huyết mạch của Man Hoang Đại Đế, cũng là thiên tài trong Man Tộc, hắn quá rõ ràng loại cảm giác này. Hắn dùng trình độ Vạn Tượng Nhất Long đã tiếp cận hai mươi Long lực, trên người còn có bảo vật Man Hoang Đại Đế lưu lại, cũng mượn nhờ lực lượng này chống lại uy áp.
Tại sao có thể như vậy? Tại sao phải như vậy, nếu như không phải hắn biết rõ tình huống của Man Hoang Đại Đế, thì ngay cả hắn cũng cho rằng đây là Man Hoang Đại Đế trùng sinh, mà ngay cả hắn cũng có một loại xúc động muốn quỳ lạy không áp chế nổi.
Chẳng lẽ đây chính là người Cự Nhân nhất tộc trong truyền thuyết, là huyết mạch thượng cổ truyền thừa xuống, bọn hắn khăng khăng mình mới là truyền thừa Cự Nhân Tộc thượng cổ, những tộc người khác cái gì cũng không phải, cũng chỉ có bọn hắn mới nhận được truyền thừa phương diện lực lượng, nên có được thân thể to lớn như thế.
Mặc dù mình chưa thấy qua người Cự Nhân Tộc, nhưng trong điển tịch lại nói, thì không có khả năng có tác dụng áp chế huyết mạch ah.
Thật sự A Cổ Đạt không nghĩ ra, chỉ có thể nghĩ biện pháp liên hệ lão tổ tông, chỉ là uy áp cùng lực lượng của người này, cho dù lão tổ tông cũng kém quá xa, như đom đóm cùng ánh sáng mặt trời, người này đến cùng là địch hay là bạn, sao đột nhiên lại xuất hiện ở thành Đại Đế?
Lão tổ tông bế quan chữa thương đã vài chục năm, vốn không nên quấy rầy, nhưng loại tình huống này lại không có biện pháp.
-OÀ..ÀNH!
Ở nơi trọng yếu nhất của thành Đại Đế, trong lòng đất có một trận pháp to lớn, một lão giả có dáng người còn uy mãnh hơn A Cổ Đạt một ít, nhưng mà không cao lớn hơn bao nhiêu mãnh liệt mở to mắt, trong lúc thất thần trận pháp liền bị đình trệ.
Bởi vì trận pháp này đột nhiên dừng lại, trong phạm vi hơn mười dặm chung quanh đều run rẩy thoáng một phát.
- Lực lượng thật đáng sợ, Thiên Anh, đây chỉ có tồn tại Thiên Anh cao cao tại thượng, trải qua Thiên cương lôi kiếp mới có lực lượng như vậy, chỉ có thành tựu Thiên Anh mới có loại lực lượng vô cùng mênh mông này, giống như bầu trời mênh mông. Tại sao có thể có Thiên Anh hàng lâm thành Đại Đế? Man tộc ta đã sớm qua thời đại huy hoàng, căn bản không có khả năng tiếp xúc, đắc tội tồn tại cấp độ này, thậm chí ngay cả hắn muốn động thủ giết người, dựa theo quy củ của Cửu Châu đại địa, hắn cũng chỉ có thể giết một mình mình mà thôi. Bởi vì bây giờ toàn bộ Man tộc, cũng chỉ có mình mới tính toán là người tu chân chân chính siêu việt thế tục.
Lão giả lập tức cảm nhận được vị trí của A Cổ Đạt, sau đó cũng cảm nhận được Tiểu Phong Tử, hắn cũng bị lực lượng này dọa sợ.
- Này… tại sao có thể như vậy, huyết mạch. . . lực lượng huyết mạch. . . huyết mạch cộng minh, lực lượng này làm cho mình cũng nhịn không được có một loại xúc động muốn lễ bái, huyết mạch thật cao quý…
Thời điểm lão giả này xuất hiện ở giữa không trung, chính thức chứng kiến Tiểu Phong Tử, nét mặt của hắn so với A Cổ Đạt càng thêm đặc sắc.
A Cổ Đạt biết lực lượng của mình, bởi vậy vừa mới bắt đầu hắn liền mượn một ít lực lượng của thành Đại Đế, cho nên cảm giác đối với huyết mạch cũng không mãnh liệt, nhưng mặc dù lão giả này so với A Cổ Đạt cường đại hơn ngàn vạn lần, nhưng đối với lực lượng huyết mạch cao quý trong thân thể Tiểu Phong Tử lại không lực chống cự quá lớn.
- Lão tổ tông, lão tổ tông. . .
Sau khi lão tổ tông xuất hiện liền nhìn cự nhân này, như không thấy sự có mặt của mình, tộc trưởng Man tộc A Cổ Đạt vội vàng tiến lên, trợ giúp lão giả này đồng thời cũng đánh vào trong cơ thể lão giả này một cổ lực lượng đặc thù.
- Ah!
Lúc này lão giả mới bừng tỉnh, sau đó chậm rãi chắp tay, cung kính thi lễ:
- Hậu nhân Man Hoang Đại Đế, Nhân Anh kỳ duy nhất của Man Nhân Tộc bây giờ, dùng Nam Chiêm Bộ Châu mà nói chính là trấn quốc thần tiên, dùng Man nhân chúng ta nói chính là Man Vương, A Cổ Đan Tuyền bái kiến tiền bối.
Man Vương bên trong Man tộc chính là Địa Anh của Tu chân giới trải qua Địa hỏa ma kiếp, ngang hàng cùng Ma Tộc Đại Ma Vương, Yêu tộc Đại yêu vương. Mặc dù đều là ngang hàng, nhưng xưng hô có chút bất đồng, nhưng có thể một mình hình thành cách gọi chủng tộc của mình, cũng đủ để nói rõ lúc trước người Man Tộc cường đại cùng huy hoàng như thế nào.
A Cổ là dòng họ mà Man Hoang Đại Đế lưu truyền xuống, là người dòng họ Vương tộc bên trong Man Tộc, A Cổ Đan Tuyền này chính là tồn tại phía trên Nhân Anh kỳ duy nhất trong Man nhân nhất tộc bây giờ, hơn nữa hắn còn không phải Nhân Anh kỳ, Man Vương cấp bình thường. Nhìn dáng vẻ của hắn như chỉ có thực lực Địa Anh tầng thứ ba, nhưng tựa hồ thân thể có chút không đúng, mặc dù chỉ là trình độ Địa Anh tầng thứ ba, cũng đã tương đối lợi hại.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Sau khi A Cổ Đan Tuyền xuất hiện, Trình Cung một mực quan sát hắn, chờ hắn nói dứt lời, Trình Cung truyền âm cho Tiểu Phong Tử nói:
- Từ khi ta thức tỉnh đến nay, ở Nam Hoang gặp được một chi hậu duệ tộc nhân, về sau cảm nhận được các ngươi ở chỗ này, ta là người sáng tạo của các ngươi, là thần của các ngươi, quỳ xuống.
Hết thảy ở thời đại Thượng cổ đều là tồn tại trong truyền thuyết, mà thời đại thượng cổ có chút chủng tộc hậu duệ, cũng không phải là sinh sôi nảy nở mà có, rất nhiều đều là do sáng tạo mà có. Cụ thể như thế nào không ai biết được, nhưng huyết mạch áp chế trong đó, truyền thừa trí nhớ đặc thù, làm cho người ta đều tin tưởng loại truyền thuyết này, coi tổ tiên ở thời đại thượng cổ thành thần linh.
- Từ khi ta thức tỉnh đến nay, ở Nam Hoang gặp được một chi hậu duệ tộc nhân, về sau cảm nhận được các ngươi ở chỗ này, ta là người sáng tạo của các ngươi, là thần của các ngươi, quỳ xuống.
Trình Cung nói xong, Tiểu Phong Tử lập tức nguyên lời nói rập khuôn, chẳng qua là thanh âm như Thiên Lôi, khí thế như thiên thần hàng lâm.
- Thần?
A Cổ Đan Tuyền cùng A Cổ Đạt đều ngây ngẩn cả người, kỳ thật sự tình một chi tộc nhân ở Nam Hoang thành lập Man Thần giáo, sùng bái Man Thần bọn hắn cũng biết. Thậm chí bọn hắn còn thương thảo qua rất nhiều lần, có không ít tộc nhân đề nghị triệt để tiêu diệt bọn chúng, bởi vì bọn họ đã ruồng bỏ Man Hoang Đại Đế. Nhưng bởi vì cách xa nhau quá mức xa xôi cùng với nhiều loại nguyên nhân khác, chuyện này một mực kéo dài, giờ phút này trong lòng hai người đồng thời run lên, Man Thần, hắn chính là Man Thần.
Nếu như Man Thần này không có xuất hiện, nếu ai nói như vậy nhất định bọn hắn sẽ khinh thường, cho dù Man Thần này cường đại cỡ nào, dù có thể lập tức hủy diệt bọn hắn, bọn hắn cũng không có một chút tin tưởng Man Thần này thật sự là thần linh Man Tộc. Nhưng giờ phút này, A Cổ Đạt, A Cổ Đan Tuyền đều có chút dao động, bởi vì cái loại cảm giác huyết mạch này quá cường liệt, đó là một loại lực lượng đặc biệt của tánh mạng lạc ấn thể hiện ra, hoàn toàn vượt qua lực lượng bình thường. Đừng nói Man Thần này mạnh mẽ hơn so với bọn hắn, là Thiên Anh cao cao tại thượng trải qua Thiên Cương lôi kiếp, có được năng lực thông thiên triệt địa, cho dù tồn tại ngang hàng với bọn hắn, bằng vào áp chế huyết mạch kia, cũng tuyệt đối không phải là bọn hắn có khả năng chống lại.
Lực lượng Thiên Anh cường đại đến thông thiên triệt địa, còn có áp chế huyết mạch, làm cho A Cổ Đan Tuyền cũng ngây ngẩn cả người.
- Có lẽ tiền bối có quan hệ cùng Man tộc ta, thậm chí có thể là tiền bối chúng ta, thậm chí có thể là hậu nhân của thượng cổ Cự Linh tộc trong truyền thuyết. Nhưng mặc dù Cự Linh tộc thượng cổ, chúng ta cũng chỉ là kính tổ tiên, chúng ta không hề cho rằng bọn họ là thần linh, kỳ thật Man nhân nhất tộc chúng ta rất tương phản cùng Cự Nhân Tộc, bọn hắn lấy được rất nhiều lực lượng truyền thừa, mà chúng ta thì được nhiều kỳ kỹ truyền thừa. Man tộc hôm nay, thờ phụng chính là Man Hoang Đại Đế.
Tiểu Phong Tử nói ra những lời Trình Cung dạy hắn, khí thế mười phần, lực lượng huyết mạch thúc dục đến cực hạn, huyết mạch áp chế, lực lượng Thiên Anh càng hoàn toàn nắm trong tay hết thảy, áp chế hết thảy. Sau khi A Cổ Đạt nghe được Tiểu Phong Tử nói cũng sửng sốt một chút, nhưng sau một khắc ở dưới áp lực cường đại, trên thân thể hắn có chút lực lượng mơ hồ dung hợp cùng thành Đại Đế, lực lượng thành Đại Đế trực tiếp trợ giúp A Cổ Đạt thanh tỉnh trả lời, cũng cự tuyệt lời Tiểu Phong Tử nói.
Gia hỏa khốn khiếp, quả nhiên xảy ra vấn đề rồi, thật muốn bóp chết ngươi. Nghe được A Cổ Đạt trả lời, trong nội tâm Tiểu Phong Tử cũng rất khó chịu, chuyện lần này xem ra sẽ không thuận lợi như giống lúc ban đầu. Mặc dù trong lòng của hắn rất phẫn nộ, nhưng mà cũng biết quy củ của Cửu Châu đại địa, nếu đều là người Tu Chân Giới, hắn giết chết một số người cũng không có gì. Nhưng mặc dù Man tộc này cường đại, lại thuộc về tồn tại thế tục của Nam Chiêm Bộ Châu, hắn không có thể động thủ giết người ta được.
- Không cần nhiều lời nữa, ta sẽ động thủ để người làm chủ đi ra.
Thời điểm Tiểu Phong Tử đang phiền muộn, bên tai đột nhiên vang lên lời của Trình Cung.
Tiểu Phong Tử lập tức cả kinh, động thủ, phá hư quy củ, hiện tại Nam Chiêm Bộ Châu có thể nói là bị người nhìn chằm chằm vào, không ngờ ân chủ bảo mình động thủ. Nhưng mà chẳng qua là Tiểu Phong Tử giật mình, sau một khắc trên mặt đã lộ ra một cổ sát ý, quy củ của Cửu Châu đại địa tính là cái đếch gì, chỉ cần ân chủ nói, coi như là thiên quy, sự tình có thiên kiếp trừng phạt hắn cũng sẽ không chút nghĩ ngợi đi làm.
- Chống đối bản thần, chết.
Bàn tay của Tiểu Phong Tử vừa nhấc, bàn tay khổng lồ như một ngọn núi đè xuống, không có sử dụng pháp lực cùng thần thông, chỉ dựa vào lực lượng của thân thể, nhưng lần này không gian chung quanh đều giống như bị khống chế, người muốn di động ở dưới tay hắn cũng rất khó. Hơn nữa mặc dù tay của hắn như là một ngọn núi, thế nhưng tốc độ đè xuống lại mau đến mức làm cho A Cổ Đan Tuyền thân là Địa Anh cũng không có thời gian né tránh.
- Cẩn thận.
Dù sao A Cổ Đan Tuyền cũng là Địa Anh, trải qua Địa Hỏa ma kiếp cùng rất nhiều chiến đấu cao tầng, giờ khắc này mặc dù lực lượng không có biện pháp phát huy đến mạnh nhất, nhưng cũng liều mạng đánh ra một kích.
- Bành!
Chẳng qua là một kích toàn lực của hắn dưới bàn tay của Tiểu Phong Tử, lại yếu ớt giống như mặt sông vừa kết băng, đụng một cái liền vỡ vụn, hoàn toàn không có ảnh hưởng đến tốc độ bàn tay Tiểu Phong Tử hạ xuống.
Cái này là Thiên Anh, trải qua Thiên Cương lôi kiếp, có được năng lực thông thiên triệt địa, Nhân Anh kỳ đỉnh phong gặp được Địa Anh còn có thể đào tẩu, hay có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng đã đến Thiên Anh lại hoàn toàn không được, chênh lệch quá lớn.
- Oanh!
Trong một chớp mắt, ánh mắt của A Cổ Đạt thay đổi hoàn toàn, lực lượng trên thân thể cũng thay đổi, thành Đại Đế phía dưới lập tức đưa một cổ lực lượng bành trướng tới cực điểm vào trong thân thể A Cổ Đạt.
- A.... . . Man Hoang Chiến Phủ.
Lập tức trong tay A Cổ Đạt đã xuất hiện một thanh Chiến Phủ cực lớn, kiểu dáng cái búa này rất tương tự cùng Man Vương Chiến Phủ của Man Ngưu Vương Lí Hằng. Xác thực mà nói, là Man Vương Chiến Phủ rất tương tự cùng Man Hoang Chiến Phủ này.
Thật mạnh, Man Hoang Chiến Phủ này vừa xuất hiện, sắc mặt Trình Cung liền biến đổi, dựa vào, đây là tuyệt phẩm Linh Khí Man Hoang Chiến Phủ, là vũ khí năm đó Man Hoang Đại Đế dùng để chinh phục toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu. Cho tới bây giờ chưa nghe nói qua, thậm chí Man tộc có người có thể kế thừa kiện bảo bối này, không có nghĩ đến A Cổ Đạt này che dấu thật sâu, cái đồ chơi này muốn kế thừa cũng không phải dễ dàng như vậy, nếu không qua nhiều năm như vậy Man tộc cũng sẽ không có ai dùng qua, cho dù những trấn quốc thần tiên vẫn lạc của Man tộc trước kia, cũng chưa nghe nói qua bọn hắn có thể sử dụng Man Hoang Chiến Phủ này.
Một kích này của Man Hoang Chiến Phủ làm cho trên bàn tay Tiểu Phong Tử xuất hiện một vết thương khổng lồ chừng vài mét, đương nhiên, đối với thân thể của hắn mà nói chẳng qua là một vết thương nhỏ mà thôi, cũng không tính quá nghiêm trọng.
- Tụ Linh Thủ.
Nhưng bị một tiểu gia hỏa ngay cả Nhân Anh cũng không phải làm bị thương, Tiểu Phong Tử cũng rất không thoải mái, cho dù cổ lực lượng này không phải là của hắn. Trên bàn tay của Tiểu Phong Tử lập tức lực ngưng tụ lực lượng, một bàn tay lớn gấp trăm lần bàn tay vừa rồi đã đè xuống lần nữa, nếu lần này đè xuống, đủ để hủy diệt một bộ phận của thành Đại Đế này, nhất là ở nơi hạch tâm này.
Mà chấn khai một kích của Tiểu Phong Tử kia, đã làm cho cả người A Cổ Đạt như muốn nổ tung, giờ phút này sau khi bộc phát người như muốn hư thoát. Dù sao thân thể của hắn cũng không biến thái giống như Trình Cung, vẫn là ở cảnh giới Vạn Tượng Nhất Long, thân thể đã là cực hạn, căn bản không có biện pháp dung nạp càng nhiều lực lượng nữa.
- Oanh. . .
Đột nhiên không gian, người ở chung quanh đều trở nên càng ngày càng xa, nơi trọng yếu nhất của thành Đại Đế bộc phát ra một đạo quang mang, lập tức đánh tan Tụ Linh Thủ của Tiểu Phong Tử, đồng thời trực tiếp kéo khoảng cách giữa hai người cùng thành Đại Đế ra chừng vạn trượng, giờ phút này bọn hắn đã ở trên vạn trượng giữa không trung. Mà lúc này, đối diện bọn hắn có một nam tử hoàn toàn không kém thân thể Tiểu Phong Tử bao nhiêu, thậm chí mơ hồ so với hắn còn khỏe mạnh hơn một ít, mặc một bộ chiến giáp giống như đế vương, không rườm rà như đế vương thế tục, nhưng lại có vẻ vô cùng cao quý, không ngờ khí thế càng cường đại hơn so với Tiểu Phong Tử.
Mà Man Hoang Chiến Phủ trong tay A Cổ Đạt vừa rồi, giờ phút này đã ở trong tay của hắn, nếu như giờ phút này để cho những người Nam Chiêm Bộ Châu khác nhìn bộ dạng người này, nhất là chứng kiến bộ dạng lãnh khốc nhưng không kém cao ngạo kia, nhất định sẽ bị dọa chết, bởi vì người này không phải ai khác, mà chính là năm đó hầu như thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, dẫn đầu người Man Tộc đi đến đỉnh phong… Man Hoang Đại Đế.
Bởi vì toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu đều bị Man Hoang Đại Đế thống trị qua, các loại ghi chép, truyền thuyết về Man Hoang Đại Đế cũng nhiều không kể xiết, bộ dáng cùng bức họa của hắn thì người bình thường cũng có nghe nói qua.
- Dám đến Man tộc ta gây sự, còn dám phá hư quy củ của Cửu Châu đại địa là Nhân Anh kỳ không được tùy ý nhúng tay vào sự tình thế tục, Tu Chân giả chính thức không được tùy ý xuất thủ đối với người bình thường, các ngươi chọc giận bản Đế, hai người các ngươi là đang tìm chết.
Man Hoang Đại Đế lộ ra vẻ vô cùng phẫn nộ, tức giận gầm lên, toàn bộ không gian đều chấn động, vừa rồi lập tức biến ảo vạn trượng, cái kia đã dính đến quy tắc không gian, là năng lực xuyên thẳng qua không gian trong cự ly ngắn.
- Không phải hắn đã sớm chết rồi sao? Mẹ kiếp, ân chủ nên cẩn thận một chút, nếu thấy không được hãy mau tiến vào không gian ngoại đỉnh. Hắn có thể mang người xuyên thẳng qua không gian, thì lĩnh ngộ đối với không gian đã đến trình độ nhất định, xem ra thật sự giống như trong truyền thuyết, rất có thể Man Hoang Đại Đế này đã là Thuần Dương đỉnh phong, cách Đạo cũng chỉ có một bước.
Tiểu Phong Tử vừa nhìn thấy Man Hoang Đại Đế này cũng cả kinh, dù sao thanh danh của Man Hoang Đại Đế này ở Nam Chiêm Bộ Châu cũng quá vang dội.
Thiên Anh ở Tu Chân Giới là tồn tại như thiên, tựu như Thoát Tục kỳ đối với người bình thường, cao cao tại thượng, cao không thể chạm, như thiên trên không. Nhưng Thuần Dương là một cảnh giới rất cao, cái kia không chỉ là lực lượng tăng lên, vừa rồi lập tức bị Man Hoang Đại Đế này đưa đến vạn trượng không trung, giờ phút này Tiểu Phong Tử đã chuẩn bị dốc sức liều mạng.
- BA~ BA~. . . Trình diễn không sai, quả nhiên có phong phạm một đời Đại Đế, tiếp tục đi, để cho bản đại thiếu nhìn xem phong phạm của Man Hoang Đại Đế, năm đó chinh phạt thiên hạ, thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, đối kháng đại quân Yêu tộc, đại quân U Minh địa ngục. Nhìn xem Man Hoang Chiến Phủ của Man Hoang Đại Đế, phát huy tám thức thần thông của Man Hoang như thế nào?
Thanh âm vỗ thanh thúy tay, mình có thể lừa gạt được A Cổ Đan Tuyền, A Cổ Đạt, lại không có khả năng dấu diếm được người trước mắt này, Trình Cung cũng không có ý định giấu diếm, sau khi nghe Man Hoang Đại Đế nói, nhếch chân bắt chéo, ngồi ở trên bả vai của Tiểu Phong Tử, tư thế như một đại thiếu tiến vào rạp hát xem cuộc vui, vô cùng kiêu ngạo, khiêu khích nói.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
- Làm càn, bất quá là một tiểu gia hỏa ngay cả Nhân Anh cũng chưa có ngưng tụ, cũng dám nói như thế đối với bản Đại Đế, đi tìm chết.
Man Hoang Đại Đế gầm lên giận dữ, thanh âm kia lập tức hóa thành một đạo lực lượng, đạo lực lượng kia như một kích của Nhân Anh đỉnh phong xuất toàn lực đánh tới.
- Móa nó, ngươi coi ta là không khí sao, dám động đến Ân Chủ.
Tiểu Phong Tử trợn trừng mắt, trong hai mắt lập tức bắn ra một đạo Tiên Thiên linh quang.
- Oanh!
Sóng âm công kích của Man Hoang Đại Đế lập tức giao phong cùng Tiên Thiên linh quang, cả hai trực tiếp vỡ vụn.
- Tiên Thiên linh quang. . . Thượng cổ Cự Linh tộc. . . Không. . . Không thể nào, trên Cửu Châu đại địa, đã sớm không có Cự Linh tộc tồn tại, làm sao có thể?
Man Hoang Đại Đế vừa rồi vô cùng uy phong, sát khí mười phần, giờ phút này thoáng cái trợn tròn mắt, không dám tin nhìn Tiểu Phong Tử. Hắn so với người Man Tộc bình thường càng hiểu thêm lợi hại của tổ tiên Cự Linh tộc sáng tạo bọn họ trong truyền thuyết, bởi vì bản thân hắn chính là một người có huyết mạch thức tỉnh, chẳng qua là hắn cũng không có thức tỉnh đến loại trình độ huyết mạch thuần khiết như Cự Linh tộc.
- Hả?
Tiểu Phong Tử sử dụng Tiên Thiên linh quang không tính quá mạnh mẽ ngăn trở sóng âm công kích của Man Hoang Đại Đế, cũng hơi sững sờ, bởi vì Man Hoang Đại Đế này cũng không có mạnh mẽ như trong hắn tưởng tượng.
Lập tức hắn thầm mắng một tiếng, tại sao mình lại đần như vậy chứ, nếu như người trước mắt này là Man Hoang Đại Đế chân chính, là tồn tại Thuần Dương đỉnh phong, Ân Chủ đã sớm bảo mình nghĩ biện pháp chạy.
Khi còn bé Ân Chủ dạy mình nguyên tắc xử thế, hôm nay Tiểu Phong Tử vẫn còn nhớ rõ ràng, bất luận vật ngoài thân gì không có cũng có thể nghĩ biện pháp lấy về, nhưng mất mạng thì cái gì cũng mất, nếu như thời điểm ngay cả liều cũng không có được, vậy trước phải nghĩ biện pháp bảo vệ tánh mạng, một người ngay cả mạng cũng không giữ được, vĩnh viễn khó có khả năng trở thành tồn tại đỉnh phong chính thức. Muốn làm tồn tại đỉnh phong thì trước phải làm được một điểm, đó là còn sống, mà trong quá trình bọn hắn đi lên, có vô số người so với hắn còn thiên tài hơn, so với hắn càng tự tin hơn, so với hắn cũng ưu tú hơn đã sớm trở thành quá khứ, nên tồn tại đỉnh phong đầu tiên là người sống.
Trước kia đi theo Ân Chủ cùng một chỗ, cũng không phải không có gặp được nguy hiểm, nhưng cho tới bây giờ Ân Chủ sẽ không dễ dàng lấy mạng ra mạo hiểm. Chỉ cần Ân Chủ đi liều, ít nhất sẽ có một chút lực lượng cùng nắm chắc.
Cộng thêm mới vừa rồi Ân Chủ nói, trong nội tâm Tiểu Phong Tử đột nhiên đã nắm chắc, cái Man Hoang Đại Đế này khẳng định có vấn đề, mặc dù mình là Thiên Anh cũng không nhìn ra vấn đề đến cùng ở chỗ nào, nhưng nếu như Ân Chủ nói như vậy, lại không có chạy, vậy khẳng định có vấn đề.
- Ngươi là người Cự Nhân Tộc, hay là người đã thức tỉnh huyết mạch Cự Linh tộc?
Sau khi Man Hoang Đại Đế vô cùng khiếp sợ, một hồi lâu mới nhìn Tiểu Phong Tử, không dám tin hỏi thăm.
- Nói cho ngươi, ngươi có thể ngoan ngoãn đầu hàng sao?
Trình Cung hỏi lại một câu, cười cười nhìn Man Hoang Đại Đế.
Khí thế của Man Hoang Đại Đế này ngay cả Tiểu Phong Tử cũng không phát hiện vấn đề, nhưng liên tiếp bị Trình Cung hỏi thăm, hắn cũng không khỏi đưa ánh mắt nhìn về phía Trình Cung. Người này đến cùng là người nào, vậy mà có thể ngồi ở trên vai của người rất có thể là thức tỉnh huyết mạch Cự Linh tộc thượng cổ, hơn nữa còn là tồn tại Thiên Anh, đây quả thực là bất khả tư nghị.
Điều này làm cho Man Hoang Đại Đế cảm giác rất vớ vẩn, tựu như thấy một con chuột ngồi trên đầu con mèo, mà tư thế con mèo này còn rất hưởng thụ, rất phối hợp, thậm chí rất vinh hạnh, mà hết thảy hành động đều nghe theo con chuột này.
- Dưới tình huống bình thường, thân là hậu duệ Cự Linh tộc, gặp được người có được huyết mạch Cự Linh tộc tự nhiên nên tôn làm chủ, nhưng một kẻ dựa vào huyết mạch thức tỉnh sao có thể so sánh cùng Man Hoang Đại Đế ta, cho dù hắn là Giác Tỉnh Giả có huyết mạch Cự Linh tộc thượng cổ, cũng mơ tưởng nô dịch Man Hoang Đại Đế ta, nô dịch con dân Man Hoang Đại Đế ta. Nể mặt ngươi là người thức tỉnh huyết mạch Cự Linh tộc, hôm nay ta không giết ngươi, lập tức ly khai nơi đây.
Man Hoang Đại Đế khí thế mười phần, trong vòng ngàn dặm chung quanh, hết thảy đều bị hắn khống chế, đây cũng là nguyên nhân ngay từ đầu Tiểu Phong Tử hoảng sợ, bởi vì có thể khống chế quy tắc ngàn dặm chung quanh, đây tuyệt đối là sự tình mà Thuần Dương đỉnh phong mới có thể làm được.
- Giết đi, ngươi cứ tùy tiện giết, nếu ngươi có thể giết hắn cùng ta, có thể mượn nhờ hắn thức tỉnh hoàn toàn huyết mạch của mình, thậm chí có thể có được Tiên Thiên linh quang của hắn, còn có những thứ này của ta cũng đều là của ngươi.
Trình Cung nói xong, trong tay đã xuất hiện một đoàn hỏa diễm, bên trong Tam Vị Chân Hỏa màu trắng còn có một tia Niết Bàn Hỏa Diễm màu đỏ.
Sau một khắc, tay của Trình Cung lại nhấc lên, bên trên toát ra một tia khí tức Chí Dương Chân Hỏa, mà Trình Cung dẫn động một tia Chí Dương Chân Hỏa bên trong nội đỉnh của Hư Không Âm Dương, Trình Cung còn không có biện pháp khống chế, chỉ có thể vận chuyển trong thân thể, đồng thời lại phóng thích một ít lực lượng ở trong lòng bàn tay.
Nhưng cho dù như thế, cũng làm cho khí thế của Man Hoang Đại Đế đang bành trướng, khống chế quy tắc không gian ngàn dặm, sắc mặt không khỏi biến đổi lần nữa.
Tam Vị Chân Hỏa, làm sao tiểu tử này có được Tam Vị Chân Hỏa, mà trong Tam Vị Chân Hỏa của hắn thậm chí có một loại cảm giác vĩnh hằng, chẳng lẽ, chẳng lẽ đó là Niết Bàn Hỏa Diễm trong truyền thuyết, là hỏa diễm vĩnh viễn bất diệt.
Quá kinh khủng, cái này cũng chưa tính, khí tức cuối cùng hắn phóng xuất ra kia là cái gì, ngay cả mình cũng cảm giác khủng bố.
- Man Hoang Đại Đế, ngươi là tồn tại kiệt xuất nhất của Man Tộc trong vạn năm qua, dùng lực lượng của ngươi, hoàn toàn có thể đơn giản đánh chết chúng ta. Đương nhiên, nếu như thời điểm ngươi giết ta chậm đi một chút mà nói, những hỏa diễm này của ta sẽ rơi xuống phía dưới, ngươi cũng biết những hỏa diễm này tương đối đặc biệt, một khi bị nổ tung mà nói, hậu quả sẽ như thế nào ngươi rất rõ. Ah, đúng rồi, còn có một sự tình quên nói, bản đại thiếu là Trình Cung, đứng đầu Tứ đại hại Vân Ca Thành, Trình đại thiếu gia, Nam Chiêm Bộ Châu đệ nhất quần là áo lụa phá gia chi tử, cái khác không được, nhưng gây rắc rối, gây tai hoạ thì ta am hiểu nhất. Con người của ta ghét nhất là bị người khác uy hiếp, bởi vì cho tới bây giờ chỉ có ta khi dễ người khác, không ai dám khi dễ ta, chính là bởi vì như thế nên ta đoạt được rất nhiều thứ tốt, tỷ như. . .
Trình Cung khoát tay, lập tức Thuần Nguyên Đan điên cuồng xoay nhanh chung quanh thân thể, sau đó là các loại đan dược, còn có Nguyên dịch cũng bị Trình Cung phóng xuất ra, ở bên ngoài bay qua một vòng lại trở về.
Tiểu Phong Tử ở một bên rất muốn vò đầu, đây rốt cuộc là Ân Chủ đang làm gì? Khoe của sao? Khoe của ở trước mặt người muốn giết mình, hay là khoe của ở trước mặt tồn tại mà ngay cả mình cũng không chống cự được, ngoại trừ Tiểu Phong Tử có một cảm giác muốn chết ra, thì không nghĩ ra những thứ khác.
Rốt cuộc là Ân Chủ đang suy nghĩ cái gì? Nhưng rất nhanh Tiểu Phong Tử phát hiện một vấn đề, khí thế khổng lồ của Man Hoang Đại Đế bắt đầu thu liễm, cuối cùng chỉ còn lại có một Man Hoang Đại Đế thân cao như mình, mặc Kim Hoàng Sắc chiến giáp cực lớn đứng ở nơi đó, ngay cả Man Hoang Chiến Phủ trong tay hắn cũng đã thu lại.
Không thể nào?
Đầu của Tiểu Phong Tử cũng muốn nổ tung, cái này cũng có thể được sao?
Khiếp sợ dưới biểu hiện của Man Hoang Đại Đế, kỳ thật Tiểu Phong Tử cũng biết, đây là đại thiếu gia đang uy hiếp, nhưng vấn đề là Man Hoang Đại Đế này trước sau khác biệt cũng quá lớn a. Mà mình nói như thế nào cũng là Thiên Anh, hơn nữa bằng vào huyết mạch trong cơ thể cũng áp chế không nổi, thậm chí không ảnh hưởng đến Man Hoang Đại Đế này một chút, cộng thêm vừa rồi mới đến, Man Hoang Đại Đế liền sử dụng không gian chi lực chuyển bọn chúng đến vạn trượng giữa không trung, điểm này ngay cả Tiểu Phong Tử cũng làm không được, tự nhiên hắn không có lý do hoài nghi tính chân thật của Man Hoang Đại Đế này.
Trên thực tế, cho dù Man Hoang Đại Đế này là giả, ở Tiểu Phong Tử xem ra, thực lực của người này cũng đã tương đối kinh khủng. Loại tồn tại kinh khủng này, làm sao bị đại thiếu gia uy hiếp được chứ?
- Thân thể ngươi lớn như vậy, làm cho ta thật sự không có biện pháp trao đổi với ngươi a, rất bất tiện, mấu chốt chính là ta muốn nhìn hết ngươi phải rất tốn sức, mà ngươi còn để ý như vậy, ta dùng thần niệm cũng không điều tra đến tình huống thân thể của ngươi, chính ngươi nhìn xem xử lý a.
Trình Cung nói xong, đều thu các đồ vật vào không gian ngoại đỉnh, nhưng mà không ngừng vuốt vuốt hỏa diễm trong tay.
Lại làm cho Tiểu Phong Tử vô cùng khiếp sợ lần nữa đã xảy ra, sau khi Trình Cung nói xong, thân hình Man Hoang Đại Đế kia liền biến thành người bình thường, đứng xa xa nhìn Trình Cung, ngưng mắt nhìn không nói.
Loại cảm giác này, làm cho Tiểu Phong Tử kinh ngạc không thôi lần nữa, cái này là tình huống gì a, sao Man Hoang Đại Đế này đột nhiên biết nghe lời như thế, thoáng cái không có nóng nảy như vừa rồi, khí thế vương giả phô thiên cái địa vừa rồi đâu? Còn nữa, biểu hiện của hắn giờ phút này, sao như là đang đợi mệnh lệnh của Trình Cung mà làm việc, đến cùng xảy ra chuyện gì?
- Không tệ, không tệ, biểu hiện rất tốt, ngươi đã phối hợp như vậy, bản đại thiếu cũng là người thoải mái, BA~!
Trình Cung nói xong vỗ tay phát ra tiếng, thời gian Tiểu Phong Tử đi theo bên người Trình Cung thậm chí vượt xa đám người Bàn Tử, Sắc Quỷ, động tác này của Trình Cung đại biểu ý tứ gì Tiểu Phong Tử vô cùng rõ ràng, sau một khắc thân thể của hắn cũng biến trở về bình thường, ngoan ngoãn đi theo sau lưng Trình Cung như trước.
Biểu hiện này của Tiểu Phong Tử, làm cho Man Hoang Đại Đế xem trợn mắt há hốc mồm lần nữa, cái thế giới này thật sự điên rồi sao? Đường đường Thiên Anh, hơn nữa là người có huyết mạch Cự Linh tộc thức tỉnh, vậy mà như một tiểu đệ, không, so với tiểu đệ còn nghe lời hơn, mà người hắn nghe lời ngay cả Nhân Anh cũng chưa có ngưng tụ.
Mặc dù tiểu tử này có chút đặc biệt, nhưng so sánh với Thiên Anh, vẫn là một trời một vực a, hoàn toàn không có thể so sánh a....
Rốt cuộc tiểu tử này là ai, hắn muốn làm gì?
Đột nhiên Man Hoang Đại Đế có một cảm giác xấu, sự tình hôm nay chỉ sợ sẽ không bỏ qua đơn giản.
- Vừa rồi ta đã giới thiệu sơ lược qua mình, chắc hẳn bây giờ ngươi cũng minh bạch mục đích ta đến hôm nay, vốn hôm nay đại thiếu mang theo người thượng cổ Cự Linh tộc đến, về tình về lý các ngươi đi theo hắn cũng không có vấn đề gì. Bậc thang đi xuống bản đại thiếu đã cho ngươi rồi, tất cả lời nên nói cũng nói. Nếu như ngươi còn hồ đồ, gian ngoan mất linh mà nói, ta đây cũng sẽ không khách khí.
Những Chí Dương Chân Hỏa dẫn động kia cũng không tính quá mạnh mẽ, giờ phút này đã tiêu hao hầu như không còn, dù sao Chí Dương Chân Hỏa còn không phải Trình Cung hiện tại có thể tùy ý điều khiển, nhưng bản thân Tam Vị Chân Hỏa, cùng với Niết Bàn Hỏa Diễm bây giờ còn rất nhỏ yếu trong cơ thể thì có thể tùy ý điều khiển.
Tam Vị Chân Hỏa cùng Niết Bàn Hỏa Diễm quấn quanh trên ngón tay Trình Cung, vô cùng nghe lời.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết