Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 543 : Thần Khí miệng quạ đen
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Viêm Cốt tức giận thiếu chút nữa phun máu, lăn lộn tại Tu Chân Giới Mạc Lam Tinh mấy trăm năm hắn còn chưa từng bị người nào mắng như vậy. Lúc này hắn gần như không khống chế được, chân nguyên khởi động, khí tức tăng vọt, dường như muốn xuất thủ công kích...
Đông!
Một tiếng chuông vang lên, bao gồm cả Viêm Cốt ở bên trong, năm người bọn họ tức thì đều bị đẩy lui về phía sau hơn mười trượng.
Quản ngươi là Nguyên Anh trung kỳ hay hậu kỳ, trước mặt Thiên Âm chi chung, chỉ có thể lui về phía sau, không tiến thêm được một bước nào.
- Thượng phẩm đạo khí công kích?
Thần sắc của U Minh giáo chủ và Bất Diệt giáo chủ biên đổi, khiếp sợ với oai của chiếc chuông này, đồng thời, dục vọng đoạt bảo trong lòng xuất hiện.
Trăm nghe không bằng một thấy, khi thực sự thấy một kiện thượng phẩm đạo khí trước mặt, những lo lắng trước mắt đều bị dục vọng chiếm hữu cuốn phăng tất cả.
Bảo vật trước mắt, trước tiên nên đoạt!
Tô Triệt và Thiên Âm đã sớm biết, không thỏa hiệp được thì sớm muộn gì cũng phải động thủ.
Nếu đã như thế, không bằng chính mình làm ra hành động trước.
- Đi!
Tô Triệt ra lệnh một tiếng, Thái Võ lập tức thôi động Tinh Đế la bàn, tiếp tục hướng về phía Vu Hoàng Tinh mà phi hành. Tinh Đế la bàn dưới sự điều khiển của hắn, tốc độ phi hành so với khi Tô Triệt điều khiển nhanh hơn vài lần, lộ trình còn lại, không tới ba ngày là có thể chạy tới. Về phần mấy tên tu sĩ Nguyên Anh đang đuổi theo phía sau sẽ do Tô Triệt và Thiên Âm liên hợp ứng phó.
U Minh chưởng môn phản ứng cực nhanh, không đợi Thiên Âm chi chung phát ra âm hưởng, hắn phất tay một cái, trung phẩm đạo khí trấn phái chi bảo "U Minh Ma Long Phiên" xuất hiện, trong phương viên trăm trượng tức thì xuất hiện một hắc động thật lớn, một đầu hắc long mang khí tức hủy diệt chúng sinh từ trong hắc động hiện ra, hướng về phía ba người Tô Triệt phun ra khí vụ hôi sắc.
Oanh!
Cự Phú lóng lánh kim quang, kết giới phòng ngự hoàn hảo không chút tổn hao gì, mang theo cỗ khí tức ngập trời, bao phủ Tinh Đế la bàn nhanh chóng phi hành.
- Sư huynh, đó là một kiện chí bảo phòng ngự, công kích như vậy chỉ là gãi ngứa cho nó mà thôi.
Đối với sự phòng ngự cường hãn của Cự Phú, Viêm Cốt vô cùng hiểu rõ, lúc này hắn la lớn:
- Không thể đánh nó, chỉ có thể nghĩ biện pháp ngăn bọn chúng lại.
- Một công một phòng, hai kiện thượng phẩm đạo khí.
Bản thân lĩnh giáo uy năng cường đại của thượng phẩm đạo khí cho U Minh chưởng môn cùng với Bất Diệt giáo chủ đỏ mắt.
- Đuổi theo.
Năm đạo thân ảnh, đều cưỡi trên pháp bảo, đuổi theo.
Đông! Đông! Đông!
Tiếng chuông bắt đầu vang vọng tinh không.
Liên tục xuất ra mười tiếng chuông, ngũ đại Nguyên Anh Mạc Lam Tinh lúc này mới chân chính lĩnh giáo sự lợi hại của Thiên Âm chi chung. Mỗi một lần đuổi tới cự ly ngàn trượng sẽ bị tiếng chuông đẩy lùi.
Đồng thời, U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ mỗi người có một kiện trung phẩm đạo khí cũng không có đất dụng võ. Bởi vì nếu như lợi dụng đạo khí phóng xuất ra thần thông công kích ngược lại sẽ đẩy ba người Tô Triệt càng đi xa hơn, căn bản không phá nổi phòng ngự của Cự Phú.
Muốn thi triển thần thông ngăn chặn, lại không thể tiến đến cự ly thích hợp. Vì vậy, loại đãi ngộ mà hai năm trước tại Khải Nguyên Tinh, Thái Hư chưởng môn từng được hưởng thụ qua, lúc này đám người U Minh chưởng môn lại được trải nghiệm một phen.
Một lần nữa lại bị tiếng chuông đẩy lùi, cái tư vị này quả thực không hề dễ chịu....
Tinh Đế la bàn dưới sự thôi động của Thái Võ tốc độ phi hành càng ngày càng nhanh, không ngờ lại xuất ra hiệu quả vô cùng thần kỳ, mơ hồ, trong hư không có từng đạo tinh lực tụ tập tới, không ngừng rót vào bên trong la bàn, tốc độ phi hành cũng từ từ đề thăng, dường như đã đánh vỡ cực hạn của nó.
Tinh Đế la bàn tuy chỉ là thượng phẩm linh bảo, cũng chính là một pháp bảo phi hành đặc thù mà một đại nhân vật thời kỳ thượng cổ luyện chế ra.
Mượn tinh thần lực trong hư không, mới chính là chân lý tồn tại của nó.
Phải nói, tác dụng chân chính của nó lúc này đều thể hiện ra, tốc độ phi hành trong tinh không, so với đại đa số đạo khí còn nhanh hơn rất nhiều.
Bất quá, tu vi của Tô Triệt quá thấp còn chưa tới Nguyên Anh kỳ, căn bản không thể nào kích thích ra hiệu dụng chân chính của la bàn. Lúc này Thái Võ điều khiển rốt cuộc mới phát hiện ra chỗ thần kỳ của nó.
Đông! Đông. Đông!
Tần suất Thiên Âm chi chung phát ra âm hưởng càng lúc càng dài, bởi vì, phía sau đối phương càng ngày dần dần không còn theo kịp Tinh Đế la bàn, liều mạng đem hết toàn lực đuổi theo, tiếng chuông lại xuất hiện, trong nháy mắt lại bị đẩy ra mấy vạn trượng.
Sau đó, khoảng cách mấy vạn trượng lại giảm một chút.
Viêm Cốt và ba vị Nguyên Anh trung kỳ căn bản không đuổi kịp, đã sớm bị U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ thu vào pháp bảo không gian, lúc này hai đại Nguyên Anh hậu kỳ đang duy trì tốc độ đuổi theo. Thế nhưng, Tinh Đế la bàn hấp thu tinh thần lực càng ngày càng nhiều, tốc độ không ngừng đề thăng, ai cũng không biết, tốc độ phi hành cực hạn của nó rốt cuộc lớn bao nhiêu.
Cứ như vậy, sau khai chung, trong tinh không đã không còn nhìn thấy bóng dáng hai người U Minh chưởng môn, hai người bọn họ đã bị bỏ lại phía sau, khoảng cách lúc này chí ít cũng phải hơn ngàn dặm.
Tô Triệt lắc đầu cảm khái:
- Thế mới biết, Tinh Đế la bàn dưới sự điều khiển của ta chính là mai một nhân tài a.
Thiên Âm mặc niệm một hồi rồi gật đầu nói:
- Ý nghĩa tồn tại của Tinh Đế la bàn này chính là trong tinh không vũ trụ mênh mông a.
- Đúng vậy.
Tô Triệt nói:
- Trước đó, khi chưởng giáo sư tổ giao la bàn này cho ta từng nói qua, Tinh Đế la bàn này nếu như có tu sĩ Hóa Thần kỳ thôi động, có thể làm cho tốc độ của nó tiếp cận tới tốc độ của ánh sáng.
Lúc đó ta còn tưởng rằng lời này vô cùng khoa trương, hiện tại xem ra, suy nghĩ lúc đó của ta chỉ là ếch ngồi đáy giếng:
- Nếu không có la bàn này phát huy hiệu lực, tình cảnh ngày hôm nay chỉ sợ có chút phiền phức.
Thiên Âm nhẹ giọng nói.
Quả thực đúng như vậy, mặc dù có sinh mệnh lực vô tận chống đỡ mà thôi động Thiên Âm chi chung, thế nhưng cũng có cực hạn. Mấy trăm lần sao? Hay một nghìn lần? Cho dù có thể dùng được nghìn lần, thế nhưng quãng đường dài, lúc Thiên Âm kiệt lực sớm muộn gì cũng bị đám người U Minh chưởng môn đuổi theo, đồng thời chặn lại.
Tuy có Cự Phú phòng ngự, thế nhưng vẫn tương đối phiền phức a.
- Phiền phức?
Tô Triệt lắc đầu cười:
- Ta có cảm giác, phiền phức chân chính còn ở phía trước, chúng ta còn chưa gặp phải nó mà thôi.
- Miệng quạ đen!
Thiên Âm trắng mắt nhìn hắn.
Theo sự thân cận dần dần trong quan hệ của hai người, Thiên Âm đôi khi cũng biểu hiện ra tính tình của một tiểu nữ hài, nhỏ nhen, vân vân. Đương nhiên, đại đa số thời gian Thiên Âm nhà chúng ta vẫn ôn nhu như nước, lạnh nhạt.
Tô Triệt và Thiên Âm thật không ngờ miệng quạ đen này, sự cường hãn của nó so với tuyệt phẩm đạo khí còn lợi hại hơn, trong nháy mắt liền linh nghiệm.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 544 : Cọng rơm cứu mạng (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Ầm.
Một tiếng nổ vang lên, Tinh Đế la bàn bắn ngược lại, giống như là đánh vào một bức tường vô hình.
Một kiện pháp bảo phi hành với tốc độ mười vạn dặm một giờ lao vào một bức tường, quán tính và lực lượng mạnh mẽ ra sao có thể nghĩ tới, so với một kích toàn lực của Nguyên Anh hậu kỳ còn đáng sợ hơn rất nhiều.
Cũng may, kết giới phòng ngự của Cự Phú không chỉ có tác dụng ngăn cản công kích, mà còn có thể loại trừ các loại hậu quả khác của bên trong kết giới, ba người Tô Triệt trừ việc thân hình chấn động một chút thì cũng không có việc gì.
- Đụng phải cái gì thế?
Ba người Tô Triệt đều thả ra thần thức, lại cảm giác được phía trước trống không, căn bản không có bức tường vô hình nào.
Chuyện gì đã xảy ra?
- Các ngươi thực sự cho rằng Mạc Lam Tinh không người, muốn đi là có thể đi sao?
Một âm thanh mờ ảo truyền đến, cách đó một ngàn trượng, một thân ảnh chậm rãi ngưng tụ.
Một nữ nhân?
Tô Triệt và Thiên Âm lúc này mới hiểu được, vừa rồi không phải là đụng vào tường, mà là đối phương lấy ẩn thân thuật bằng vào một loại thần thông công kích vô hình vô ảnh, mạnh mẽ khiến cho Tinh Đế la bàn dừng lại.
- Nghe những lời nàng vừa nói, khẳng định nàng cũng là người của Mạc Lam Tinh.
Ba người Tô Triệt âm thầm nghĩ.
Nữ nhân đối diện mặc y phục trắng như tuyết, dung nhan không tồi, nhìn hình dáng bên ngoài hẳn là chỉ có hai mươi mấy tuổi, tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, thế nhưng trên người này lại có một cỗ khí tức lạnh lẽo vô cùng đáng sợ, dường như có thể khiến vạn vật trên thế gian này, thậm chí vô hạn hư không cũng có thể đóng băng lại.
Ông..
Cự Phú và Thiên Âm chi chung đồng thời phát ra tiếng cộng minh.
Trên người nàng đồng dạng cũng có một kiện thượng phẩm đạo khí cho nên Cự Phú và Thiên Âm mới có cảm ứng như vậy.
Thiên Âm ghé vào tai Tô Triệt nhỏ giọng nói.
- Cũng là thượng phẩm đạo khí sao?
Tô Triệt thoáng sửng sốt, lập tức nghĩ tới, Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh có thể sở hữu ba kiện thượng phẩm đạo khí, như vậy Tu Chân Giới Khải Mạc Lam Tinh khẳng định cũng có thể có sự tồn tại của thượng phẩm đạo khí, điều này thật ra cũng không có gì là kỳ quái.
Điều quan trọng là, nữ nhân này sao có thể ẩn mình chờ đợi ở nơi này, chẳng lẽ nàng đã biết trước?
Sưu!
Nữ nhân kia cũng không thèm khách khí, không giải thích gì, trực tiếp động thủ.
Một viên băng tinh lam sắc bắn tới, Tô Triệt và Thiên Âm thậm chí còn không thấy động tác công kích của nàng.
Ba!
Viên băng tinh này giống như một mũi nhọn đánh vào kết giới phòng ngự của Cự Phú, chỉ một kích đơn giản như vậy lại có thể khiến cho Cự Phú bộc phát kim quang chói mắt, rung động một lát mới có thể ổn định lại.
- Không ngờ lại hung ác như vậy!
Trong lòng Tô Triệt sợ hãi than.
Vào lúc kết giới của Cự Phú gặp công kích, nếu như kim quang càng chói mắt thì biểu hiện lực công kích càng mạnh mẽ. Vừa rồi lực lượng của viên băng tinh này so với công kích của đám người Thái Hư chưởng môn liên hợp lại cũng không kém là bao.
Đáng sợ nhất chính là, đối phương bất quá chỉ thử một chút mà thôi, nàng còn chưa dùng toàn lực.
- Đúng là miệng quạ đen!
Thiên Âm ghé miệng vào tai Tô Triệt, ngữ khí phi thường tán thưởng nói.
Tô Triệt đem hình ảnh của nữ nhân đối diện truyền vào bên trong Tiên Ngục để Viêm Lâm xác nhận, tức thì hắn liền biết nàng chính là đương đại cung chủ của siêu cấp môn phái tiên đạo Tuyết Thần Cung trên Mạc Lam Tinh, trong tay có một kiện thượng phẩm đạo khí "Huyền Quang Thiên Tinh".
Có người từng nói, Huyền Quang Thiên Tinh chính là một khỏa băng linh tinh được một tu sĩ thượng cổ đại năng luyện hóa mà thành, trong quá trình tinh luyện áp súc vào trong đó tinh hoa và linh tính của băng tinh cầu, luyện thành một khỏa thiên tinh nho nhỏ. Kỳ thực, gọi khỏa thiên tinh này là một khỏa tinh hạch cũng được.
- Luyện hóa một tinh cầu trở thành pháp bảo sao?
Tô Triệt nghe vậy khiếp sợ không ngớt, âm thầm cảm thán pháp lực vô biên của thượng cổ tu sĩ, đây chỉ là lực lượng của Tu Chân Giới, như vậy, không biết Chân Tiên trên Tiên Giới sẽ có uy năng kinh khủng tới nhường nào?
Đương nhiên lúc này không phải thời gian suy nghĩ vấn đề này, vị Tuyết Thần cung chủ kia chuẩn bị phát ra kích thứ hai của mình.
Một kích vừa rồi bất quá chỉ là thử mà thôi, lúc này mới chân chính là thần thông thuật của nàng.
Một khoảnh u lam thủy tinh lớn bằng nắm tay đột nhiên xuất hiện trước ngực nàng, Tuyết Thần cung chủ chỉ một ngón tay, tức thì thế giới xung quanh ba người Tô triệt tức thì bắt đầu đóng băng.
Tuy biết rõ đây chỉ là ảo giác, thế nhưng Tô Triệt vẫn có cảm giác máu huyết toàn thân và xương cốt dường như trong nháy mắt triệt để đóng băng.
Không!
Cũng không phải là ảo giác, mà chính là một loại âm hưởng kỳ dị, một thần thông đóng băng của Tuyết Thần cung chủ trong nháy mắt tạo ra một khối băng lớn chừng trăm trượng, khiến cho ba người Tô Triệt cùng với kết giới phòng ngự của Cự Phú, cùng nhau đóng băng ở bên trong.
Từng tầng băng màu lam, vô cùng cứng rắn, đồng thời còn đang không ngừng ép xuống kết giới phòng ngự của Cự Phú.
Tay Tô Triệt đánh ra một Phá Diệt Quyền xuyên qua kết giới phòng ngự, trực tiếp đánh vào trên tầng băng.
Ầm ầm, tầng băng kia lập tức bị phá vỡ tạo thành một cái động lớn chừng mấy trượng, thế nhưng chỉ trong sát na, những bông tuyết mới hình thành lại bổ khuyết vào chỗ trống mà Tô Triệt đã tạo ra.
- Cứng như vậy sao?
Trong lòng Tô Triệt giật mình, phải biết rằng Phá Diệt Quyền của hắn có thể đánh cho một khối tinh thiết đường kính hơn mười trượng tan thành hư vô, lúc này oanh kích lên mặt băng không ngờ lại chỉ có phạm vi mấy trượng.
- Tu vi của nàng là Nguyên Anh hậu kỳ, cho nên mới có thể phát ra mười thành uy lực của kiện thượng phẩm đạo khí kia. Cho dù ngươi và ta hợp lực cũng không có khả năng đẩy lùi nàng.
Thiên Âm thấp giọng than thở.
Trong khi nói chuyện, Thiên Âm nhẹ nhàng thôi động chiếc chuông, lúc này bất quá cũng không có âm hưởng nào được tạo ra, thế nhưng tầng băng dày mấy trăm trượng bao phủ bên ngoài lại kêu răng rắc vài cái rồi triệt để nát bấy.
Từng tầng băng rơi xuống, Thái Võ điều khiển Tinh Đế la bàn vọt qua.
- Tiền bối, chúng ta chỉ đi ngang qua đây mà thôi, cũng không có ân oán với ngươi, vì sao lại phải ngăn cản chúng ta?
Ngữ khí của Thiên Âm vô cùng nhẹ nhàng, quay về phía Tuyết Thần cung chủ truyền âm nói.
Thiên Âm cho rằng Tuyết Thần cung là môn phái tiên đạo trên Mạc Lam Tinh, quan hệ của nó với U Minh tông và Bất Diệt thánh giáo không tốt, chuyện tình bắt Viêm Lâm hẳn là không quan hệ tới Tuyết Thần cung mới đúng. Mặc dù Tuyết Thần cung chủ này thân cũng mang trọng trách phong tỏa phiến tinh vực này, cũng không nên phân định sinh tử của những người qua đường chứ?
Vì vậy, Thiên Âm dự định nói vài lời, nếu có thể ứng phó được, vậy là hay nhất. Hy vọng mặc dù không lớn, thủ một chút cũng không sao.
- Thực sự chỉ là đi ngang qua thôi sao?
Giọng nói của Tuyết Thần cung chủ cũng lạnh lẽo như băng hàn:
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 545 : Cọng rơm cứu mạng (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Ta dùng ẩn thân thuật theo dõi các ngươi từ lâu, từ lâu đã xác nhận, lộ tuyến phi hành của các ngươi chính là đi về phía Vu Hoàng Tinh, cho nên lúc này ta mới ra tay chặn các ngươi lại. Cô nương, ngươi thực sự cho rằng ta vì U Minh tông mới xuất đầu sao?
Hóa ra là như vậy....
Thiên Âm lắc đầu, hi vọng lấy nhu thắng cương lúc này tan biến.
Kéo dài tới bây giờ, thân ảnh U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ lần thứ hai xuất hiện: ba người Tô Triệt dừng lại, đương nhiên rất nhanh sẽ bị bọn họ đuổi kịp.
- Không nghĩ tới Tuyết Thần đạo hữu lại giúp ta một đại ân, đa tạ, đa tạ.
U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ bay đến phụ cận, chắp tay thi lễ.
Tuyết Thần cung chủ nhẹ nhàng gật đầu, không hề nói gì, có vẻ cực kỳ kiêu ngạo.
Đối với chuyện này, khẳng định trong lòng U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ sẽ có bất mãn, thế nhưng lại không hề biểu hiện ra, dù sao, người ta trong tay có thượng phẩm đạo khí Huyền Quang Thiên Tinh, tại Mạc Lam Tinh không có đối thủ, từ trước tới nay đều mạnh mẽ như vậy.
Sau đó, hai vị chưởng môn lại đem Viêm Cốt cùng ba tên Nguyên Anh trung kỳ từ bên trong pháp bảo không gian ra. Năm Nguyên anh kỳ hợp lực, cũng có thể đối kháng với Tuyết Thần cung chủ, cướp giật hai kiện thượng phẩm đạo khí trong tay hai người Tô Triệt và Thiên Âm.
Bị tổng cộng sáu tu sĩ Nguyên Anh vây khốn ở bên trong, Tô Triệt và Thiên Âm coi như khó thoát, nhất là Tuyết Thần cung chủ lợi dụng đạo khí thả ra thần thông đóng băng, có thể khiến cho kết giới phòng ngự của Cự Phú trong nháy mắt đóng băng lại, mặc dù Thiên Âm chi chung có thể đánh nát, thế nhưng vẫn chạy không thoát a.
- Ta quả thực không nghĩ được cách nào có thể hóa giải, còn ngươi thì sao?
Thiên Âm cười khổ, truyền âm nói với Tô Triệt.
Thế nhưng dưới khốn cục như vậy, ánh mắt Tô Triệt lại không ngừng đảo quanh, tâm tình kiên định, rõ ràng là đã định liệu trước rồi.
- Xem ra, hắn còn con bài khác chưa lật.
Thiên Âm lặng lẽ thầm nghĩ.
Tô Triệt truyền âm trả lời:
- Ta vừa mới nói qua, phiền phức chân chính còn ở phía trước, chúng ta còn chưa có gặp phải mà thôi...Chỉ là, phiền phức trong đầu ta, cũng không phải mấy người bọn họ.
Ngữ khí của Tô Triệt ẩn chứa ngạo khí vô cùng:
- Những người này, không đủ tạo thành phiền phức với ta...
Thiên Âm trừng mắt nhìn Tô Triệt, chờ hắn làm ra hành động thực tế chừng minh ngạo khí của hắn cũng không phải là cuồng vọng tự đại.
Lúc này, Tô Triệt sở dĩ hành sự cao điệu như vậy, gặp phải những tu sĩ Nguyên Anh kỳ này vẫn giữ khẩu khí cường ngạnh, thậm chí còn chủ động xuất kích, quả thực hắn vẫn còn con bài chưa lật, cho nên mới không hề lo lắng.
Như vậy, kế tiếp chính là lúc biểu diễn con bài chưa lật.
Tô Triệt nhìn sáu vị Nguyên Anh trước mặt, lo lắng nói:
- Sáu người các ngươi, trong đó có ba người là Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí, vị Tuyết Thần cung chủ này có có một kiện thượng phẩm đạo khí trong tay, nếu như ta thực sự muốn chạy các ngươi cũng không thể nào ngăn được, tin không?
- Tiểu bối cuồng vọng.
U Minh chưởng môn lạnh giọng nói rằng:
- Vừa rồi sở dĩ để cho ngươi chạy mất quả thực là đã đánh giá thấp năng lực của các ngươi, nhưng lúc này, ta đã chuẩn bị tốt, lại có Tuyết Thần đạo hữu ở đây, há có thể để cho các ngươi chạy thoát?
Tô Triệt cũng không thèm nhìn hắn, ánh mắt nhìn vào Tuyết Thần cung chủ hỏi:
- Tuyết Thần tiền bối có dám đánh cuộc với ta hay không? Nếu như ta thực sự có biện pháp thoát ra, như vậy thỉnh tiền bối không nên đuổi theo chúng ta nữa. Được chứ?
Tuyết Thần cung chủ có vẻ do dự, thế nhưng nàng đối với năng lực của mình lại vô cùng tự tin, vì vậy liền nói:
- Nếu như ngươi có thể chạy ra khỏi phạm vi mười vạn dặm, cũng thoát ly khu vực tuần tra của ta, ta sẽ không đuổi theo nữa.
- Tốt!
Tô Triệt gật đầu nói:
- Lời Tuyết Thần tiền bối nói ta tự nhiên vô cùng tin tưởng.
Thông qua thẩm vấn Viêm Lâm, Tô Triệt xác nhận, vị Tuyết Thần cung chủ này ở Tu Chân Giới Mạc Lam Tinh nói một là một hai là hai, cực kỳ coi trọng lời nói. Càng là người tính tình lạnh lùng, trên cơ bản sẽ không bao giờ nuốt lời.
- Như vậy ta sẽ xuất thủ, xin chư vị chuẩn bị sẵn sàng.
Sắc mặt Tô Triệt ngưng trọng nhắc nhở, trong lòng cũng hừ lạnh:
- Chuẩn bị sẵn sàng cũng vô dụng, một chiêu này xuất ra, phỏng chừng cũng khiến cho lá gan của các ngươi mềm nhũn...
Vù vù...
Tô Triệt yên lặng vận chuyển khí huyết toàn thân, máu quanh thân trong nháy mắt bộc phát giống như là sóng dữ. Đương nhiên loại âm thanh này trong tinh không không thể truyền ra, chỉ có Thiên Âm và Thái Võ bên trong kết giới của Cự Phú nghe được.
Khí huyết cấp tốc vận chuyển, giọt máu được trái tim ban tặng tức thì sinh ra phản ứng.
Tô Triệt lấy phương pháp đặc thù kích hoạt, đem giọt máu Ma Thần phân ra một phần năm, theo huyết quản, trong nháy mắt chảy xuống đầu ngón tay phải của Tô Triệt, tùy thời có thể phát động.
- Thôn thử!
Tô Triệt hét lớn một tiếng, ngón tay hướng về phía đỉnh đầu chỉ lên.
Ba!
Giọt máu kia tức thì được bắn ra.
Máu của Ma Thần nếu như xuất hiện trong hư không nhất định sẽ bộc phát ra uy năng cực kỳ kinh khủng, thần thông vô cùng lớn lao.
Ầm ầm.
Một giọt máu nho nhỏ, không ngờ lại bạo tạc thành mưa máu khắp bầu trời, đồng thời trong sát na này, đoàn mưa máu này ngưng tụ thành một con chuột, lớn chừng mười trượng, cả vật thể đỏ như máu.
- Thôn Thiên thử?
Tuyết Thần cung chủ, U Minh chưởng môn, Bất Diệt giáo chủ đều là người từng trải, kiến thức uyên bác, lập tức nhận ra lai lịch của nó.
Nuốt Thiên thử, có người nói chính là viễn cổ Ma Thần được sinh ra từ thời thiên địa mới được thành lập, cũng là một con chuột đệ nhất trong thiên địa.
Đám người Tuyết Thần cung chủ tuy rằng đều biết đâu không phải là bản thể thực sự của nó, chỉ là thần thông phục chế tạo thành một thân thể tương đương mà thôi. Thế nhưng cho dù như vậy đi chăng nữa, bất luận thứ gì liên quan tới Viễn Cổ ma thần, đối với con người mà nói, đều là thứ vô cùng đáng sợ cùng kinh khủng.
Người Tu Chân và Viễn Cổ Ma Thần, nếu dùng hình tượng của cái kiến và con voi cũng không đủ hình dung sự chênh lệch trong đó.
- Chư vị, tạm biệt!
Tô Triệt tươi cười, phất tay nói lời từ biệt cùng bọn họ.
Đầu thiên thử trên cao kia bỗng nhiên mở cái miệng lớn, nhất thời tạo ra một luồng hấp lực cường đại.
Thân hình sáu người Tuyết Thần cung chủ lập tức bất ổn, cũng bị cỗ hấp lực này kéo đi.
- Đi!
U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ đồng thời hét lên một tiếng, đã bị uy năng kinh khủng của đầu thiên thử này chấn nhiếp.
- Muốn chạy sao?
Đáng tiếc không còn kịp nữa rồi.
Ông...
Tuyết Thần cung chủ thôi động Huyền Quang Thiên Tinh trước ngực, muốn phát động thần thông đóng băng, muốn đóng băng đầu thiên thử kia. Thế nhưng, lực đóng băng lại bị hấp lực của đầu thiên thử chấn thành nát bấy, hóa thành từng đạo khí lưu chui vào bụng nó.
A!
Tuyết Thần cung chủ kinh hô một tiếng, toàn thân kể cả Huyền Quang Thiên Tinh theo khí lưu của thần thông nương theo hấp lực của đầu thiên thử mà bị nó nuốt vào bụng.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 546 : Vu Hoàng Tinh (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Tuyết Thần cung chủ cũng bị nuốt, năm người U Minh chưởng môn cũng không thể chống lại hấp lực kia, sưu sưu sưu, từng người nối tiếp nhau, căn bản không kịp chạy trốn, đều bị nuốt trọn.
- Đi!
Tô Triệt ra lệnh một tiếng, Thái Võ thôi động Tinh Đế la bàn, nhanh chóng bay đi.
Rõ ràng đã chiếm thế thượng phong, vì sao phải đi?
Tô Triệt nhìn Thiên Âm giải thích:
- Loại thần thông này nhìn thì dọa người, kỳ thực không có lấy nửa điểm sát thương nào, chỉ có thể nuốt bọn họ vào, tạm thời vây khốn mà thôi. Có thể vây khốn trong bao lâu, ta cũng không biết.
Thiên Âm gật đầu, dù vậy, đối với thần thông của hắn cũng bội phục không ngớt.
Nàng lại không biết, đây căn bản không phải là thần thông của Tô Triệt mà do đặc tính của máu huyết ma Thần, dùng một lần thì ít đi một lần, tổng cộng cũng chỉ có thể thi triển năm lần. Rốt cuộc cũng coi như là trái tim kia ban cho Tô Triệt năm cọng rơm cứu mạng.
Tuyết Thần cung chủ từng nói qua, ba người Tô Triệt nếu như có thể bay ra khỏi phiến tinh vực này mười vạn dặm, nàng sẽ không đuổi theo nữa.
Mười vạn dặm, Thái Võ điều khiển Tinh Đế la bàn, chỉ cần nửa chung trà là có thể bay tới, như vậy Thiên Thử có thể cầm chân bọn họ nửa chung sao?
Khẳng định không được!
Dù sao chỉ là một giọt máu phóng xuất ra uy năng, không có khả năng vây khốn tu sĩ trong tay có thượng phẩm đạo khí lâu như vậy.
Bất quá chỉ hơn mười tức, ầm một tiếng, Thiên thử nổ tung, tiêu tán thành hư vô.
Tuyết Thần cung chủ và sáu người U Minh chưởng môn thoát khốn, tất cả đều không tổn hao một sợi tóc nào. Cảm giác vừa rồi kia, giống như là bị nhốt trong một tầng lá mỏng, sáu người hợp lực, xuất ra công kích mạnh nhất, cuối cùng cũng đánh nát nó.
- Tuyết Thần đạo hữu, bọn họ vừa mới chạy đi không bao lâu, nếu như ngươi lập tức đuổi theo nhất định có thể đuổi kịp.
Vừa mới thoát khốn, U Minh chưởng môn liền nói.
Đây là bởi vì, trong lòng hai người U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ đều hiểu rõ, bọn họ không thể nào đuổi kịp tốc độ phi hành của Tinh Đế la bàn, vì vậy, chuyện này còn phải dựa vào Tuyết Thần cung chủ mới được.
Huyền Quang Thiên Tinh của nàng là một tinh hạch của một viên tinh cầu luyện chế mà thành, cũng cực kỳ thích hợp phi hành trong tinh không. Lấy tu vi Nguyên Anh hậu kỳ thôi động thượng phẩm đạo khí, tốc độ khẳng định là vô cùng kinh người.
Đối với tâm tư của đám người U Minh chưởng môn, Tuyết Thần cung chủ đương nhiên hiểu rõ, ánh mắt nàng nhìn về phía xa, dường như đang suy tư gì đó, cũng không có ý kiến gì.
Bất Diệt giáo chủ có chút nóng ruột, không khỏi giục:
- Tuyết Thần đạo hữu, cần phải nắm chắc thời gian, nếu như bỏ lỡ, hai kiện thượng phẩm đạo khí kia sẽ vọt khỏi tay chúng ta.
Lời vừa nói ra, Tuyết Thần cung chủ quả nhiên có cử động.
Thế nhưng, cử động của nàng lại khiến cho đám người U Minh chưởng môn và Bất Diệt giáo chủ ngây ngốc, vô cùng ngạc nhiên.
Tuyết Thần cung chủ không nói gì, hóa thành một đạo tinh quang thuấn di về phía xa, nhưng vấn đề là, phương hướng nàng phi hành tuyệt nhiên ngược với phương hướng đào tẩu của đám người Tô Triệt.
Hiển nhiên, nàng không dự dịnh đuổi theo! Mặc dù biết rõ ba người Tô Triệt còn xa mới chạy ra khỏi cự ly mười vạn dặm, thế nhưng nàng cũng không có dự định đuổi.
Vì sao?
Mặc dù nàng đã có một kiện thượng phẩm đạo khí, thế nhưng, trước mặt nàng là hai kiện thượng phẩm đạo khí cực kỳ khó có được, nàng ngay cả một chút động tâm cũng không có sao?
Đáp án chân chính cũng chỉ có nàng ta mới biết được.
- Tặc bà nương!
Trong lòng mấy người U Minh chưởng môn thầm mắng:
- Một ngày nào đó ta nhất định sẽ đem cái vẻ mặt lãnh ngạo của ngươi triệt để chà đạp...
Mắng thì mắng, đối với hai kiện thượng phẩm đạo khí, tâm tư của bọn họ vẫn không dứt, biết rõ rất khó đuổi theo, thế nhưng trong thâm tâm vẫn mang chút hi vọng, tiếp tục đuổi theo phương hướng đám người Tô Triệt rời đi, cũng chính là phương vị của Vu Hoàng Tinh.
Một đường đuổi tới này xấp xỉ một nghìn vạn dặm, tròn mười hai canh giờ, thế nhưng trong tinh không cũng không có lấy một bóng người.
Đám người U Minh chưởng môn nhìn hư không, buồn bã than thở: hai kiện thượng phẩm bảo khí gần trong gang tấc lại chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng nó bay đi.
Kỳ tích không có khả năng tái xuất hiện, vì vậy, năm tu sĩ Nguyên Anh kỳ chỉ có thể lặng lẽ quay đầu, hồi phủ...
Một ngày một đêm trôi qua, ba người Tô Triệt rốt cuộc cũng đi tới phiến tinh không kia, cũng chính là vị trí của Vu Hoàng Tinh, cách đó mấy vạn dặm, có thể thấy được, trong hư không có một cái hắc động thật lớn không gì sánh được đang lơ lửng trên không trung.
Hắc động kia rõ ràng đang phong tỏa Vu Hoàng Tinh.
- Phong tỏa thật đúng là triệt để a!
Tô Triệt không khỏi nhíu mày nói:
- Giống như hắc động, ngay cả tia sáng cũng không lọt vào, trách không được không thể nào nhìn thấy tinh quang của nó. Phỏng chừng trên Vu Hoàng Tinh cũng là một mảnh hắc ám.
Thiên Âm gật đầu, có thể nhìn ra được, Vu Tộc gặp phải tình cảnh như vậy, trong lòng nàng vô cùng nặng nề.
Tô Triệt lại hỏi:
- Vu Hoàng Tinh đã bị phong tỏa triệt để, chúng ta có thể đi vào sao?
- Đi vào.
Thiên Âm nhẹ giọng nói:
- Nếu là ngũ hành tỏa tinh đại trận, vậy thì chỉ cần người tu tiên có thuộc tính ngũ hành đều có thể tự do ra vào. Duy chỉ có Vu Tộc ở bên trong mới bị ngũ hành lực của năm khỏa tinh cầu vây khốn ở bên trong. Vu Tộc có rất nhiều ưu điểm, thế nhưng đồng thời cũng tồn tại rất nhiều khuyết điểm.
- Bất luận là một chủng tộc nào đều có khuyết điểm, chuyện này cũng không có gì là kỳ quái.
Tô Triệt lên tiếng trả lời.
- Không phải vậy.
Thiên Âm chậm rãi lắc đầu:
- Lúc thiên địa mới thành lập, Vu Tộc liền được sinh ra, phải nói, Tổ Vu, Vu Thần và một ít Đại Vu đều có thể liệt vào nhóm Viễn Cổ Ma Thần, hiện nay Tiên Đạo hưng thịnh, bất luận là nhân tiên, yêu tiên hoặc là ma tiên đều là tiên, duy chỉ có thời gian này Vu Tộc bởi vì nguyên nhân Thiên Đạo không tha, cho nên đây cũng chính là khuyết điểm của Vu Tộc.
Lúc này, đổi lại là Tô Triệt gật đầu, không hề nói gì. Bởi vì Tô Triệt không quá thích đàm luận tới mâu thuẫn giữa Vu Tộc và Thiên Đạo, hình như, chuyện này đối với chính mình không có quan hệ gì.
Nói thật, Tô Triệt thích hành sự thuận theo lòng trời, đường tu tiên, lực lượng này đều là cảm ngộ thiên đạo mà có được, tỷ như các loại thần thông trong ba nghìn đại đạo, nếu như thực sự nghịch thiên còn có thể lĩnh ngộ các đại đạo thuật này sao?
- Không nói nữa, đi vào thôi.
Thiên Âm dường như có thể nhìn thấy suy nghĩ của Tô Triệt, tuy rằng bên ngoài không biểu hiện gì, nhưng trong lòng cũng âm thầm thở dài.
Sưu!
Thái Võ thôi động Tinh Đế la bàn, vượt qua mấy vạn dặm cuối cùng, hướng về phía Vu Hoàng Tinh bay đi.
Khi đi vào tầng khí quyển của Vu Hoàng Tinh, rõ ràng có thể cảm giác được, đầu tiên là đi qua một tầng kết giới ngũ hành lực cực kỳ nồng đậm. Trong kết giới Tô Triệt rõ ràng có thể cảm giác trong không khí dày đặc hỏa hệ, nếu có thể ở đây tu luyện, thỏa thích thu nạp hỏa nguyên lực trong đó, đối với bất luận một người tu tiên nào đó đều có lợi.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 547 : Vu Hoàng Tinh (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Tô Triệt, Thiên Âm, Thái Võ đều là người tu tiên nhân loại, thân đều có thuộc tính ngũ hành, tầng kết giới này quả nhiên không có hiệu quả ngăn cản, chỉ cần mất một chút khí lực đã có thể đi vào.
Phải nói, vạn vật thế gian đều có thuộc tính ngũ hành, kim mộc thủy hỏa thổ, chung quy vẫn có thứ ngoại lệ như Vu Tộc, thế nhưng cực kỳ hiếm thấy.
Đừng xem mười hai Tổ Vu trong truyền thuyết có thể đánh ra phong vân lôi điện, thủy hỏa kim mộc, các loại lực lượng, lực lượng bản thân của bọn họ cũng không ở trong ngũ hành...
Đột phá kết giới ngũ hành, tiến vào bên trong tầng khí quyển, Tô Triệt cũng kinh ngạc khi nhìn thấy bầu trời trên Vu Hoàng Tinh cũng không phải đen kịt như hắn tưởng tượng, mà chỉ có chút mờ mịt mà thôi, bầu trời âm trầm giống như trước khi cơn mưa tới.
- Hiển nhiên Vu Tộc cũng sẽ không khoanh tay chịu chết, bọn họ cũng có đối sách của mình.
Tô Triệt thầm nghĩ.
Lẽ ra lúc tiến vào Vu Hoàng Tinh sẽ không có tu sĩ nào can đảm dám tới điều tra, hẳn là vô cùng an toàn mới đúng, không biết vì sao, Tô Triệt lại sinh ra một loại cảm giác hoảng sợ bất an. Coi như, giống lời lúc trước hắn từng nói, "phiền phức chân chính" ở ngay trong Vu Hoàng Tinh này, mà không phải là ở chỗ nào khác.
- Lẽ nào, Vu Tộc bài xích ta, thậm chí sẽ căm thù ta?
Tô Triệt không khỏi phỏng đoán.
- Không thể nào, chủ nhân.
Lão Hắc đáp:
- Nói như thế nào người cũng là công thần thúc đẩy Di Tiên cảnh hợp lại, chính là lệnh tôn chủ gì gì đó. Chỉ là một bộ lạc Vu Tộc mà thôi, liệu bọn hắn có can đảm vi phạm ý chỉ của Vu Thần sao?
- Không biết, cho dù biết cũng không hiểu được.
Tô Triệt lại nói:
- Vu Tộc không phải là người, không thể lấy lẽ thường mà phỏng đoán.
- Không phải là người sao?
Lão Hắc bĩu môi nói:
- Những lời này sao ta nghe giống như là đang chửi bọn họ vậy, thế nhưng quả thực bọn họ cũng không phải là người...
Tiến vào Vu Hoàng Tinh, cũng không cần Thái Võ phục vụ nữa, Tô Triệt thu hồi hắn vào Tiên Ngục, bản thân mình tự thôi động Tinh Đế la bàn, dưới sự chỉ dẫn của Thiên Âm tiếp tục phi hành.
Vu Hoàng Tinh vô cùng to lớn, so với Khải Nguyên Tinh không khác nhau quá lớn, chỉ là thảm thực vật ở đây thoạt nhìn có chút kỳ quái, tạo hình giống như đang dương nhanh múa vuốt, ánh sáng màu có chút chói mắt, làm cho hắn có cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Hẳn những thực vật kỳ lạ này Vu Tộc chính là thứ mà Vu Tộc cực kỳ yêu thích, chính là "Chi Tiền Lai Quá Giá Lý" có tính công kích cực mạnh đối với nhân yêu ma tam tộc sao?
Tô Triệt nhỏ giọng hỏi.
- Là Lai Quá Nhất Thứ.
Thiên Âm thản nhiên thừa nhận:
- Lần đầu tiên gặp các ngươi ta đã bắt đầu chuẩn bị, thu thập các loại tài luyện kiến tạo truyền tống trận, nối thẳng tới một cự tinh Vu Tộc gần nhất...
- Ngươi đã có thể tự mình thiết lập truyền tống trận vì sao còn cần tới tòa truyền tống trận ở Vu Hoàng Tinh này?
Tô Triệt hiếu kỳ hỏi.
- Tài liệu khó có thể thu thập.
Thiên Âm đáp:
- Nếu không phải mượn tài lực của Vô Cực Môn, chỉ bằng vào lực của bản thân, trên trăm năm khẳng định cũng không thể nào làm được.
Nói tới đây, Thiên Âm dường như có chút cảnh giác, hỏi:
- Hình như ngươi rất không muốn đi tới Vu Hoàng Tinh?
- Cảm giác không tốt lắm a!
Tô Triệt chỉ vào đầu mình:
- Ngươi chớ nói ta là miệng quạ đen, dường như ở Vu Hoàng Tinh có một loại lực lượng nào đó cực kỳ bất lợi đối với ta, hoặc cũng có thể là một sinh vật nào đó.
- Sẽ không!
Thiên Âm kỳ quái nói:
- Ngươi chính là Trì Lệnh Tôn Chủ, mặc dù là nhân loại, thế nhưng Vu Tộc cũng sẽ lấy thân phận tôn chủ mà nhiệt tình khoản đãi ngươi, thậm chí biểu hiện đối với ngươi cũng đủ tôn trọng, tuyệt đối không thể nào gây bất lợi cho ngươi.
- Chỉ mong là như vậy.
Tô Triệt đập vào ngực mình vài cái, bĩu môi nói:
- Chỉ là trong lòng có chút lo lắng mà thôi.
Thiên Âm gật đầu, tỉ mỉ chọn lọc từ ngữ một phen, sau đó mới nói:
- Kiếp trước của ta, địa vị trong Vu Tộc cũng coi như không thấp, phải nói, chuyện tình của Vu Tộc, không có gì là ta không biết. Ta thực sự nghĩ không ra, ngươi ở trên địa bàn của Vu Tộc gặp phải nguy hiểm gì. Ngươi không nên suy nghĩ nhiều.
- Được!
Tô Triệt là người không thích dài dòng, mặc dù trong lòng vẫn còn khúc mắc, thế nhưng ngoài miệng cũng không có nói thêm gì nữa.
Phi tới xuống dưới tầng thấp bầu trời, có thể nhìn thấy rõ ràng, trên bình nguyên có những vết chân độ dài chừng hơn trăm trượng, không hề nghi ngờ, đây chính là dấu chân của dũng sĩ Vu Tộc sau khi biến thân tạo thành.
Thấy những dấu chân này, Tô Triệt không khỏi liếc mắt nhìn Thiên Âm, trong lòng đang suy nghĩ, kiếp trước của nàng cũng là một nữ nhân cao lớn như vậy, cao tới mấy nghìn trượng, tùy tiện nghĩ một chút, cảm giác....
Trong Vu Tộc cũng không có quan điểm trọng nam khinh nữ, không ít dũng sĩ đều là nữ nhân, thậm chí, trong mười hai Tổ Vu trong truyền thuyết thì có hai nữ nhân.
Thiên Âm cực kỳ mẫn cảm, cảm thấy ánh mắt có chút kỳ quái của Tô Triệt lập tức đoán được cái gì đó, trên mặt không khỏi đỏ ửng, cúi đầu khó chịu không lên tiếng.
Cứ như vậy, theo dấu chân trên bình nguyên rất dễ dàng có thể tìm thấy nơi cư ngụ của Vu Hoàng bộ lạc. Bay không tới hai khắc là có thể nhìn thấy từ rất xa, trên bình nguyên có một hàng rào thật lớn, vô số năm qua, Vu Tộc vẫn có thói quen sinh hoạt đơn giản như vậy, nhà tranh, sơn động, tùy tiện là nơi nào cũng không hề ghét bỏ.
Kỳ thực, không riêng gì Vu Tộc, một ít người chân chính sở hữu lực lượng cường đại cũng không để ý tới loại hưởng thụ vật chất này. Phải nói rằng, chỉ có người thường không thể tu luyện, bởi vì sinh mệnh ngắn ngủi, tài phú khó cầu, mới có thể cảm thấy sự hưởng thụ vật chất là cực kỳ quan trọng.
Sinh mệnh khác nhau, cảnh giới khác nhau, truy cầu cũng không hoàn toàn tương đồng.
Tiếng chuông trong trẻo truyền ra bên ngoài mấy trăm dặm, đây chính là Thiên Âm muốn dùng tiếng chuông của mình để thông tri cho Vu Hoàng bộ lạc có khách tới thăm, miễn cho đám người hiếu chiến này lầm tưởng là người tu tiên, không nói hai lời sẽ lập tức động thủ.
- Thiên Âm Đại Vu!
Tiếng chuông còn đang quanh quẩn trên không trung liền có một tiếng nói vang vọng thiên địa.
- Đại Vu?
Tô Triệt âm thầm lắc đầu, cảm giác Thiên Âm ôn nhu như nước này được xưng hô là Đại Vu quả thực có chút không quen.
Dưới sự chỉ dẫn của Thiên Âm, Tô Triệt điều khiển Tinh Đế la bàn trực tiếp hạ xuống bãi đất trống bên dưới hàng rào, vừa mới hạ xuống dưới đất tức thì có một đám người vây quanh.
Nói là to lớn, không phải là người của họ cao lớn trăm trượng nghìn trượng, mà trạng thái bình thường khi chưa biến thân, Vu Tộc trưởng thành đều cao một trượng, thậm chí còn có không ít người cao hai trượng.
Tô Triệt biết, đại bộ phận Vu Tộc thành niên đều có thể tùy ý điều chỉnh hình thể của bản thân mình, biến thành độ cao của người bình thường cũng không thành vấn đề, chỉ bất quá, độ cao hai trăm trượng chính là trạng thái thoải mái nhất trong tư tưởng của bọn họ.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden