Mọi người vội vàng rời khỏi nơi mai cốt chi địa của Vu hoàng, kinh hoàng nhìn về mảnh đất yên bình này, mặc dù là nóng nảy như Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương cũng không dám dễ dàng đặt chân tới nơi đây.
Nơi này là thế giới do khí thế của Vu hoàng mở ra, một cây cỏ một ngọn núi một hòn đá trong thế giới này đều chất chứa hơi thở của Vu hoàng, chạm vào sẽ khiến cho hơi thở Vu hoàng bùng nổ.
Tên hoàng tộc Ma tộc bị hơi thở Vu hoàng đè chết đi có huyết thống cao quý, tu vi không tầm thường, đả thông lục đại luân hải, thực lực không hề kém, nhưng ở trước mặt hơi thở Vu hoàng lại không có chút sức phản kháng nào, trực tiếp bị ép vụn, có thể thấy được sức mạnh chất chứa trong thế giới này hùng vĩ ra sao, bá đạo ra sao.
Diệp Húc động một bông hoa nhỏ, mới chỉ bị hơi thở Vu hoàng ép tới thân cao không đến ba thước, mà người này lại bị đè chết, nguyên thần thân thể hồn phách thần thức đều dập nát.
Bởi vậy có thể thấy được, tu vi và thực lực ngươi này kém Diệp Húc không biết bao nhiêu.
Ma La Dư cười lạnh nói: “Nơi đây là mai cốt chi địa của Vu hoàng, một cây cỏ cũng do hơi thở của Vu hoàng biến thành, không thể dễ dàng động vào, nếu không sẽ gặp phải đại nạn! Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, nếu ngươi có gan thì đến đây, bà cô ta làm chủ, đầu Diệp Thiếu Bảo tùy ngươi chém, cả kho báu Tây hoàng Nam Thiên Môn kia ta cũng có thể tặng cho ngươi!”
Diệp Húc trợn mắt nhìn cô ta, Ma La Dư cuống quít nhỏ giọng cười nói: “Ta đang nói giỡn đó, lừa đám ngu xuẩn đó đến đây tìm chết. Nếu bọn chúng thật sự dám lại đây, ta một đao một tên, chém chết chúng!”
Diệp Húc dở khóc dở cười, đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương nghe vào tai cũng dở khóc dở cười, nhưng mai cốt chi địa của Vu hoàng này nguy hiểm trùng điệp, làm cho bọn họ nhất thời không dám xông vào.
“Chỉ là một nơi mai cốt chi địa thôi, chỉ cần không đụng đến đám hoa cỏ cây cối nơi đây, kích động hơi thở Vu hoàng là có thể bình yên vô sự! Thần niệm hóa hình!”
Phía sau Thạch Tinh Hải, một lão già mặc áo bào xám hừ lạnh một tiếng, bên trong mi tâm, từng dòng thần niệm bay ra, rơi xuống đất hóa thành những lão già giống ông ta như đúc, có hơn ba ngàn tên, đồng loạt đi đến nơi Vu hoàng mai cốt chi địa.
Tam Tương cảnh có ba cảnh giới lớn, Pháp, Địa, Thiên Tương cảnh. Tu vi lão già áo xám này đã tu luyện đến Tam Tương cảnh Địa Tương kỳ, tu thành Pháp Địa Nhị Tương, thần niệm cực kỳ mạnh, một dòng thần niệm chính là một hóa thân, ẩn chứa một phần tu vi pháp lực của ông ta.
Những thần niệm hóa thân đó cẩn thận đi vào Vu hoàng mai cốt chi địa, tránh từng bông hoa cọng cỏ, đều đi đến chỗ Diệp Húc và Ma La Dư, định thăm dò ra một thông đạo an toàn.
“Tiểu ma nữ, nếu lão phu thật sự đi đến cạnh ngươi, ta ngược lại muốn xem ngươi có thể giữ lời, để ta chặt bỏ đầu Diệp Thiếu Bảo không!” Lão già này đi theo đám thần niệm hóa thân, cười ha ha.
Không ít hóa thân không cẩn thận va chạm vào vật trong mai cốt chi địa, kích động hơi thở Vu hoàng, lần lượt bị đè nát, nhưng vẫn có rất nhiều cái còn sống, dần dần đến gần Diệp Húc và Ma La Dư.
Đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương và Bình Đẳng Vương Thái tử ánh mắt sáng lên, âm thầm gật đầu, lợi dụng thần niệm hóa than thăm dò Vu hoàng mai cốt chi địa này, quả thật là một biện pháp rất ổn thỏa, không cần lấy thân thử hiểm liền có thể thong dong ra vào, tìm kiếm bảo vật.
Lấy thực lực của bọn họ cũng có thể thi triển thần niệm hóa thân, thăm dò Vu hoàng mai cốt chi địa, xu cát tị hung.
Bình Đẳng Vương Thái tử cười lạnh một tiếng, cất bước đi vào vùng mai cốt chi địa này, như vào chỗ không người, cười nói: “Bình Đẳng Vương Thần Điện ta từng có Đại Minh Tôn Vương thăm dò qua nơi đây, đánh ra một thông đạo, tiến vào nơi này có gì khó khăn chứ?”
Tuy nhiên, hướng hắn đi khác với hướng vị trí Diệp Húc đi, mà là đi đến một phương hướng khác, hẳn là vị Đại Minh Tôn Vương kia thăm dò khác phương vị với Ma hoàng.
“Diệp Thiếu Bảo, ta ở phía trước chờ ngươi!” Giọng nói của hắn truyền đến, biến mất trong dãy núi.
Đột nhiên, ba nghìn thần niệm hóa thân của lão già áo xam kia đều bị phá nát, hóa thành những làn khói nhẹ, chỉ còn lại một mình ông ta lẻ loi đứng đó, không biết làm sao.
“Phương sư thúc, nhanh rời khỏi đó!” Sắc mặt Thạch Tinh Hải trầm xuống, vội vàng hô to.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lão già áo xám kia trán thấm mồ hôi lạnh, vội vàng lui về phía sau.
Thạch Tinh Hải và đám đệ tử Tinh Cung liên thủ, tế Đại Chu Thiên Tinh Đấu đại trận và Tinh Không Trụ Quang đại trận lên, chỉ thấy sao hiện ra đầy trời, tạo ra một mảnh vũ trụ tinh không, các đại tinh quân đều tọa lạc phía trên tinh đấu của mình.
“Thứ giết thần niệm hóa thân của thúc chính là cấm pháp của Vu hoàng!”
Thạch Tinh Hải cùng đám người liên thủ thúc dục hai tòa đại trận, cất bước đi vào Vu hoàng mai cốt chi địa này, hai tòa đại trận không ngừng tiếp xúc với cây cỏ hoa lá trong đây, những luồng hơi thở Vu hoàng vô cùng trầm trọng đè xuống, lại bị hai tòa đại trận cắn nuốt.
“Phong sư thúc, nói mai cốt chi địa này là mảng thiên địa do khí thế vị Vu hoàng cổ đại kia hình thành, không bằng nói là cấm pháp vu pháp ông ta tu luyện khi còn sống hình thành.”
Thạch Tinh Hải thúc dục đại trận đi tới, nghênh đón lão già mặc áo bào xám kia, trầm giọng nói: “Tỷ như tiểu chất, tu luyện Đại Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Điển, khí thế của cháu chính là vũ trụ tinh không.”
Khí thế hắn nở rộ, ở sau người hình thành một mảng tinh không mênh mông, rộng lớn bao la, vô cùng vô tận, đồng thời, trong tinh không lại có một biển ngân hà, chảy từ đông sang tây, đây là tinh không trụ quang.
“Vị Vu hoàng cổ đại này, cấm pháp ông ta tu luyện hiện ra, chính là cảnh tượng trước mắt chúng ta, dãy núi sừng sững, hoa cỏ cây nói, nhìn như yên bình, kỳ thật chính là do cấm pháp tạo thành. Tiến vào trong đó rồi sẽ gặp phải hung hiểm không thể đoán trước, hơi thở Vu hoàng chỉ là một phương diện, thậm chí xúc động cấm pháp nơi này, sẽ phải chống lại cấm pháp của vị Vu hoàng này!”
Mọi người nghe nói như thế, không khỏi lâm vào trầm tư.
Diệp Húc không nhịn được gật đầu không ngừng, âm thầm khâm phục Thạch Tinh Hải: “Không hổ là con trai Tinh đế, giải thích đọc đáo, rất nhiều cao thủ thế hệ trước cũng không có được phần kiến thức và tầm mắt này.”
Thiên địa do khí thế của đại vu diễn hóa thành có liên quan đến vu pháp, cấm pháp mà đại vu tu luyện.
Tỷ như Diệp Húc, tu luyện Bàn Vương Khai Thiên Kinh, khí thế của hắn diễn hóa thiên địa, đó là ngọc thụ nâng trời, biển rộng mênh mông, sáu mặt trời cùng xuất hiện, tất cả những vật trong mảng thiên địa này đều do hơi thở của Diệp Húc biến thành.
Ma La Dư tu luyện Thập Phương U Minh, khí thế liền bày ra cảnh tượng của Thập Phương U Minh Địa ngục.
Loại thiên địa do khí thế diễn hóa ra này cũng ẩn chứa nguy hiểm, tỷ như thiên địa do khí thế của Diệp Húc diễn hóa ra, trong đó bao gồm loại cấm pháp độc đáo Bàn Vương Khai Thiên Kinh này, toàn bộ thiên địa chính là Bàn Vương Khai Thiên Kinh, nếu tiến vào trong mảng thiên địa đó, hơi vô ý, xúc động cấm pháp, sẽ bị Bàn Vương Khai Thiên Kinh công kích!
Đổi lại mà nói, loại công kích này là công kích của toàn bộ thiên địa.
Nếu chạm đến thứ trung tâm nhất, tỷ như ngọc thụ nguyên thần của Diệp Húc, cường độ công kích gặp phải liền tương đương với một kích toàn lực của Diệp Húc.
Mà mai cốt chi địa của Vu hoàng này cũng là như vậy, nếu đi nhầm một bước cũng sẽ bị mảng thiên địa này công kích.
Nhưng may là, vị Vu hoàng Ma tộc cổ đại này sớm đã thân tử, hồn phi phách tán, nguyên thần cũng không còn tồn tại, bởi vậy mặc dù là công kích mạnh nhất cũng sẽ không tương đương với một kích toàn lực của Vu hoàng, nhiều nhất chỉ tương đương với trình độ Nhân hoàng đỉnh phong.
Cho dù là thế, cường độ công kích e là có thể dễ dàng tiêu diệt một đại vu Tam Bất Diệt cảnh, cường giả như Già La Minh Tôn có lẽ cũng không thể tiếp được một kích.
Chỉ e có tuyệt đại cường giả Tam Hoàng cảnh Nhân Hoàng kỳ mới có thể dưới một kích này toàn thân trở ra.
Diệp Húc nghĩ đến điểm chính yếu, thầm nghĩ: “Nơi táng thân của Vu hoàng kia mới là vị trí trung tâm của mảng thiên địa này, chỉ sợ chỉ có nơi đó mới có thể gặp phải một kích mạnh nhất. Khó trách năm đó Ma hoàng đến đây cũng không lấy đi hài cốt của vị Vu hoàng này…”
Thạch Tinh Hải cuối cùng cũng đến được chỗ lão già mặc áo bào xám kia, đang định đón ông ta vào bên vòng bảo vệ của đại trận, đột nhiên thấy lão già kia ngẩn ra tại chỗ, quanh tha ông ta tràn ra những dòng tinh lực tinh thuần, hóa thành ma khí vô cùng nồng đậm, giống như những con nộ long, không ngừng chạy vòng quanh thân ông ta, rít gào không ngừng.
Lão già kia hai tay cào mặt, lăn lộn dưới đất, dường như đau đớn tột cùng, gào thét không ngừng.
Thạch Tinh Hải vội vàng dừng chân lại, chỉ thấy lỗ tai lão già mặc áo bào xám này càng lúc càng lớn, càng ngày càng dài, dáng người ông ta còng xuống, trên làn ra những cái lông to khỏe đâm ra, mang theo những tia vết máu.
Tay chân ông ta càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng dài, càng ngày càng không giống nhân loại, ánh mắt đột nhiên biến đỏ, gương mặt vặn vẹo, diện mạo giống như một con chuột cực lớn!
Chỉ nghe mấy tiếng xoạt xoạt vang lên, hai tay hai chân ông ta mọc ra những cái móng sắc bén, hàm răng rơi ra, mọc ra những cái răng nhọn sắc.
Sau lưng ông ta mọc ra một đôi cánh thịt màu đỏ, ra sức vỗ vỗ, hình dạng như một con dơi lớn, cười quái dị mấy tiếng, hai cánh rung lên, gào thét vọt lên trời cao.
“Vị Vu hoàng này, khi còn sống không biết đã tu luyện cái cấm pháp quỷ dị nào, sao lại đưa một người còn sống biến thành quái vật?” Diệp Húc cảm thấy khiếp sợ, hỏi Ma La Dư.
Lão già mặc áo bào xám vừa rồi chính là trùm Tam Tương cảnh, không ngờ không kêu một tiếng liền biến thành một con dơi lớn, không thể làm cho người ta khiếp sợ.
“Đây là cấm pháp của Chuyển Luân Vương Thần Điện, Lục Đạo Luân Hồi bảo quyển.”
Ma La Dư khẽ nhíu mày, thấp giọng nói: “Cha ta từng tới nơi này, dọc theo đường đi đã xóa đi cấm pháp của vị Vu hoàng cổ đại này, tương đương với mở ra một con đường an toàn trong nơi này, chỉ cần đi theo thông đạo thì tính nguy hiểm sẽ giảm mạnh. Bình Đẳng Vương Thái tử hiển nhiên cũng biết một thông đạo khác, cấm pháp nơi này chỉ e cũng không làm khó được Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, chúng ta mau đi, miễn cho bị bọn chúng đoạt trước!”
Ti ti!
Một con Huyết Biên Bức thật lớn vỗ cánh bay tới, phát ra tiếng kêu quái dị, bay tới đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, đùng là lão già Địa Tương kỳ của Chu Thiên Tinh Cung vừa bị sức mạnh quỷ dị ở nơi đây biến thành dơi.
Sau khi lão bị Lục Đạo Luân Hồi bảo quyển của Vu hoàng biến thành dơi rồi, tu vi không có hạ xuống mà lại càng thêm mạnh mẽ, những luồng ma âm xung đãng, đánh lên thân thể của đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương.
Oành!
Một gã con cháu hoàng tộc Chuyển Luân Vương Thần Điện lập tức không chịu được, thân thể nguyên thần đều bị ma âm đánh cho nổ tung, tan thành một đám sương máu.
Ma âm quét ngang, thậm chí một ít đệ tử hơi yếu của Chu Thiên Tinh Cung cũng bị nổ tung!
Huyết Biên Bức thu cánh một cái, lướt qua bên người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, bắt một tên con cháu hoàng tộc khác xông lên trời cao, miệng cười quái dị liên tục.
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương giận dữ, một chưởng đánh ra, chỉ thấy một vòng chuyển luân thật lớn bay lên trời, đánh lên trên lưng con dơi đó.
Huyết Bức gào thét một tiếng, bỏ tên con cháu hoàng tộc lại, không dám tiếp tục trêu chọc hắn, ngược lại phóng đi hướng Diệp Húc và Ma La Dư.
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương tiếp được tên con cháu hoàng tộc kia, cúi đầu nhìn, chỉ thấy người này thân thể khô quắt, máu huyết toàn thân thậm chí cả nguyên thần thần hồn đều bị con Huyết Bức này hút sạch sẽ, không khỏi tức giận dị thường, trợn mắt nhìn hướng Thạch Tinh Hải: “Thạch Tinh Hải, nhà ngươi nuôi chim tốt đấy!”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Huyết Bức bay tới, ma âm xung đãng tới Diệp Húc và Ma La Dư.
Cũng may thân thể hai người bọn họ vô cùng mạnh mẽ, gần như có thể sánh với đại vu Tam Bất Diệt cảnh, để mặc ma âm xung đãng cũng không thể làm gì được bọn họ.
Huyết Bức mở cái miệng đỏ lòm ra, há mồm cắn tới Diệp Húc.
“Súc sinh, muốn chết!”
Kim luân sau đầu Diệp Húc lưu chuyển, một vầng U Thiên Thần Giới dâng lên, ánh trăng chiếu rọi nơi mai cốt chi địa này, lấy tay chộp tới con Huyết Biên Bức kia.
Công Đức Kim Luân Luyện Bảo Diệu Quyết của hắn đã tu luyện đến độ cao Đạo Đức Kim Luân, uy lực của U Thiên Thần Vương Độ Ách ấn đã tăng lên gấp mười, mặc dù lúc này tu vi chỉ còn lại ba phần, nhưng thi triển ấn pháp này ra, uy lực vẫn lớn hơn trước rất nhiều.
Con Huyết Biên Bức này bị một chưởng của hắn phong ấn bên trong U Thiên Thần Giới, đâm đông đụng tây, ti ti kêu lên, liên tục đâm tới U Thiên Thần Vương Độ Ách ấn, vài lần liền đâm cho ấn pháp của Diệp Húc kín đầy vết nứt.
Oành!
U Thiên Thần Vương Độ Ách ấn vỡ tan, Huyết Biên Bức phóng lên cao, cánh mở ra hơn mười dặm, che khuất mặt trời, giơ vuốt chộp tới Diệp Húc.
“Không hổ là cường giả Tam Tương cảnh Địa Tương kỳ. Tuy bị ma hóa thành Huyết Bức nhưng pháp lực vẫn mạnh như trước, lại có thể phá vỡ U Thiên Thần Vương Độ Ách ấn của ta!”
Diệp Húc để mặc hắn bắt lấy hai vai mình, chỉ thấy con Huyết Bức này chấn hai cánh, định kéo hắn bay lên trời cao, không ngờ Diệp Húc giống như một cây cổ thụ, cắm rễ cực sâu vào trong vùng đất này, mặc kệ hắn ta chấn đôi cánh thịt thế nào cũng không thể nhấc được Diệp Húc lên một chút nào.
“Ngươi tuy bị ma hóa, chuyển thành súc sinh, nhưng hồn phách thần thức của ngươi hẳn là còn tại! Luyện hóa ngươi rồi, cửu đỉnh của ta chẳng những có thể nâng cao uy năng, còn có thể khiến ta lấy được Đại Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Pháp mà ta muốn!”
Diệp Húc khẽ động tâm niệm, chín cái đại đỉnh coong coong rung động, lần lượt lao ra khỏi thân thể, đột nhiên hai cái kết hợp một, hóa thành một cự đỉnh chu vi ba ngàn trượng. Trong đỉnh mây trôi mịt mù, hiện ra chín cái đại lục, lơ lửng bên trong mây mù, trên đại lục, vô số dị thú thượng cổ đang sinh sôi nảy nở trong đó.
Con Huyết Bức này gần như không có chút sức phản kháng đã bị cửu đỉnh thu vào trong đỉnh, ngay lập tức liền bị trấn chết, luyện hóa thành cặn bã, thân thể làm chất dinh dưỡng, nguyên thần và Địa Tương đều bị nhốt đánh vào bên trong đỉnh.
Lập tức, ngọc lâu của ông ta tan rã, xuất hiện một tòa Vu Hồn giới, tiếp theo là một tòa Đại Chu Thiên Tinh Đấu trận đồ và Tinh Không Trụ Quang đại trận hiện lên.
Diệp Húc giơ tay chộp tới, nắm hết hai tòa đại trận này lại, lập tức sưu hồn tác phách, thu hết trí nhớ của ông ta đi.
“Đại Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Pháp…”
Giọng nói của Diệp Húc có chút run run, sửa sang lại trí nhớ của lão già mặc áo bào xám này lại một lần, rốt cuộc lấy được thứ mình muốn, không khỏi phun ra một hơi trọc khí.
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương thấy thế, cười ha ha, đắc ý vênh vang nói với Thạch Tinh Hải: “Tiểu Thạch Tử, tên Diệp Thiếu Bảo này đánh chết chim của ngươi, lão tử xem ngươi còn có thể nhịn được nữa hay không!”
“Thạch sư huynh, ta chẳng qua giết một con Huyết Bức mà thôi.” Diệp Húc cuối cùng được như mong muốn, tâm tình rất tốt, cười nói.
Thạch Tinh Hải hít vào một hơi thật sâu, ánh mắt càng lúc càng lạnh, thản nhiên nói: “Tuy rằng ông ấy hóa thành Huyết Bức, nhưng dù sao cũng là sư thúc của ta, là người của Tinh Cung ta. Diệp Thiếu Bảo, ngươi giết thúc ấy rồi, chỉ có một con đường để đi, đó chính là một mạng đền một mạng!”
Hai con mắt hắn, một con ẩn chứa một tòa Đại Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, con mắt khác lại chất chứa Tinh Hà Trụ Quang đại trận, ánh mắt nhìn hướng Diệp Húc, chỉ thấy hai loại trận pháp này lập tức bóp méo thời gian, không gian, khiến cho Diệp Húc không khỏi nghiêm nghị.
Ánh mắt của Thạch Tinh Hải không ngờ tạo cho hắn một cảm giác thời không bị xé rách. Ở dưới ánh mắt của hắn ta, Diệp Húc có thể cảm giác được thời gian trôi nhanh, không gian vỡ tan, dương như chính mình bất cứ lúc nào cũng có thể bị thời không cắn nát!
“Thạch sư huynh, đừng quên đệ đệ của ngươi Thạch Tinh Vân còn ở trong tay của tiểu đệ.” Trong mắt Diệp Húc, vô cùng vô tận Thái Dương Chân Hỏa bắt đầu động, hóa thành Thái Dương Thần Quang, nhìn lại Thạch Tinh Hải, mỉm cười nói.
Hiện giờ, hắn đã lấy được Đại Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Pháp, cuối cùng có thể hoàn thiện Bàn Vương Khai Thiên Kinh, lập tức hùng tâm tái khởi, định so đấu với Thạch Tinh Hải một phen.
Ti ti!
Đột nhiên không trung phương xa hiện ra một phiến đỏ tươi, chỉ thấy mấy trăm con Huyết Bức hình thể thật lớn vỗ cánh bay đến, ma khí ngút trời, những luồng ma âm không tiếng động ầm ầm tới, mặt đất lập tức rạn nứt, nứt ra những rãnh biển sâu đạt tới mấy ngàn thước!
Nhiều con Huyết Bức như thế, trong đó thậm chí có cả cường giả Tam Tương cảnh Địa Tương kỳ, bị sức mạnh quỷ dị của nơi này hóa thành Huyết Bức, thực lực mạnh mẽ vô cùng, mặc dù là Diệp Húc cũng bị ma âm chấn cho khí huyết bốc lên cuồn cuộn, gần như là sôi trào!
Những con Huyết Bức đó hiển nhiên là những cường giả thăm dò nơi đây trước kia, bị sức mạnh quỷ dị trong nơi mai cốt chi địa này đồng hóa, hóa thành Huyết Bức.
“Đi mau!”
Ma La Dư không khỏi biến sắc mặt, vội vàng lôi kéo Diệp Húc, lao đi như điên hướng chỗ sâu trong Vu hoàng mai cốt chi địa.
Đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương thấy dị trạng đó cũng không khỏi sợ hãi, vội vàng chạy đi phía trước.
“Vu hoàng chết ở chỗ này nhất định là điện chủ trước của Chuyển Luân Vương Thần Điện ta, tu luyện chính là Lục Đạo Luân Hồi bảo quyển! Ta tu luyện cũng là Lục Đạo Luân Hồi bảo quyển, ra vào nơi đây với ta mà nói quả thật như hậu hoa hiên nhà mình! Xem ra, hài cốt vị Vu hoàng này chỉ có thể rơi vào trong tay ta!”
Thạch Tinh Hải khẽ nhíu mày, cũng suất lĩnh đám người Tinh Cung ở trong vùng cấm địa này. Hắn có được Tinh Không Trụ Quang đại trận, chỗ thần kỳ của tòa đại trận này đủ để khiến thời gian đứng yên, có tác dụng khắc chế môn cấm pháp Lục Đạo Luân Hồi bảo quyển.
“Cha ta và Ứng Tông Đạo sớm muộn sẽ có một trận chiến, trận đại chiến đó nhất định sẽ khiến bốn phương khiếp sợ! Diệp Thiếu Bảo, ngươi là nhân tài mới xuất hiện của Hoàng Tuyền Ma Tông, mà ta là con trai Tinh đế, để chúng ta tới diễn thử thêm nhiệt một trận chiến kinh thế nào!”
Hắn một đường mạnh mẽ phá cấm, suất lĩnh đám người Tinh Cung, ép mở đàn Huyết Bức, theo sát phía sau Diệp Húc, đi đến chỗ sau trong mai cốt chi địa.
Diệp Húc và Ma La Dư một đường chạy như điên, đi đến chỗ sâu trong đám núi, rốt cuộc tránh được đàn Huyết Bức đuổi giết.
“Con đường này chính là Hoàng Tuyền lộ, cuối Hoàng Tuyền lộ chính là Lục Đạo Luân Hồi, nơi táng thân của vị Vu hoàng này. Ông ta chết trận ở biển Oan Hồn, sau khi chết đã chôn mình bên trong khí thế của chính mình, chắc chắn không muốn những kẻ khác tìm được hài cốt của mình. Cha ta chính là đi tới đó rồi bị bức trở về.” Ma La Dư chỉ một thềm đá nhỏ hẹp phía trước, sắc mặt ngưng trọng, nói.
Diệp Húc ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy thềm đá này đặt tên một con sông lớn, lơ lửng giữa không trung, như rắn uốn lượn, thông với khoảng không sâu đối diện.
Phía dưới thềm đá là sông lớn mênh mông, dưới sông những hoa sóng cuồn cuộn, thỉnh thoảng từ dưới nước truyền đến tiếng gào thét thê lương, không biết là yêu vật nào đang quấy phá trong đó. Mà hai bên bờ sông thì trăm hoa đua nở, mọc lên những bông hoa tươi động lòng người, từng trận mùi hoa truyền đến, chỉ thấy trong hoa mây khí bốc lên, cuối biển mây mơ hồ nhìn đến một mảnh đất tiên, mờ ảo như khói.
Đó là Bỉ Ngạn hoa, nghe nói ăn vào hoa này có thể nhìn đến bờ biên kia của tu hành, khiến ngộ tính của mình tăng lên rất nhiều, có thể đột phá bình cảnh tu hành.
Diệp Húc từng ở Nghệ Hoàng hành cung thấy được Bỉ Ngạn hoa, chỉ có một gốc, những Bỉ Ngạn hoa khác đều bị con hắc cẩu kia làm hỏng.
Mà ở hai bên bờ sông Hoàng Tuyền này, hắn lại nhìn thấy hơn ngàn vạn bông Bỉ Ngạn Hoa, gần như là một biển hoa!
“Những bông Bỉ Ngạn Hoa đó, chẳng lẽ cũng là do hơi thở của Vu hoàng biến thành?” Diệp Húc lẩm bẩm nói.
“Đương nhiên là thật.”
Ma La Dư nhìn thoáng qua, lắc đầu nói: “Trên Hoàng Tuyền lộ, hoa nở hai bên bờ, dễ sinh trưởng nhất loại hoa này. Đối với người có tư chất như tỷ đây thì loại này chả có chút tác dụng nào! Chỉ có loại gỗ mục như ngươi mới cần Bỉ Ngạn Hoa để tăng cảnh giới lên!”
Diệp Húc làm lơ, giơ tay chộp tới Bỉ Ngạn Hoa, nhổ hết tận gốc thu vào trong ngọc lâu của mình, để Hùng Bi gieo trồng, cười nói: “Mang đi tặng người cũng tốt.”
“Trên Hoàng Tuyền lộ, ngàn vạn lần đừng quay đầu lại, nếu không sẽ bị coi là đối nghịch với thế giới của vị Vu hoàng này, gặp phải bất trắc.”
Ma La Dư trịnh trọng nói: “Cha thời niên thiếu cùng người kết bạn đi qua Hoàng Tuyền lộ này, lúc ấy ông đã là đại vu Tam Bất Diệt cảnh, thân là Đại Minh Tôn Vương của Sâm La Điện, người kết bạn đồng hành với ông cũng đều không phải kẻ yếu, cũng là cường giả cấp bậc Đại Minh Tôn Vương. Lúc ấy bọn họ đi trên con đường này, nghe được đủ loại âm thanh, một vị Đại Minh Tôn Vương trong đó quay đầu lại, ngay lập tức mất đầu, đầu của nguyên thần pháp tướng cũng bị cắt di, chỉ còn lại một cái thi thể không đầu! cho nên, bất luận là ngươi gặp phải chuyện gì, đừng có quay đầu lại nhìn…”
Diệp Húc không nhịn được cười, nói: “Cô xem, ta còn cần quay đầu lại sao?”
Ma La Dư nhìn hắn, chỉ thấy trên cổ Diệp Húc mọc bốn cái đầu, trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng đều nhìn thấy rõ, không khỏi ngạc nhiên: “Cha ta cũng không nói tới loại tình huống này… Mặc kệ nó, e là đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương sắp tới rồi, chúng ta mau qua cái Hoàng Tuyền lộ này!”
Một cái chuyển luân cực lớn nâng một tòa thần điện giáng xuống nơi đây, Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương theo sát phía sau Diệp Húc, cười dài nói: “Ma La Dư, vị Vu hoàng chết ở nơi đây chắc chắn đã từng là điện chủ của Chuyển Luân Vương Thần Điện ta, ở trong mai cốt chi địa của ông ta, ta chính là vua. Ngươi giết tên tiểu tử bên cạnh đi, đem bảo tàng trên người hắn giao hết cho ta, ngoan ngoãn làm người phụ nữ của ta, ta có thể tha cho ngươi một con đường sống!”
“Miệng chó chẳng thể khạc ra ngà voi, bà cô ta nếu tu vi còn tại, một đao liền chém chết ngươi!”
Ma La Dư xông lên Hoàng Tuyền lộ, thấp giọng nói: “Tiểu tử thối, ngươi phục hồi được mấy phần tu vi rồi?”
Trong khoảng thời gian này Diệp Húc vẫn thúc dục Bàn Vương Khai Thiên Kinh, luyện hóa thuần dương linh khí, bổ sung tu vi của mình, nghe vậy đáp: “Ta chỉ phục hồi được tầm ba phần.”
Ma La Dư cắn chặt răng: “Ta cũng chỉ khôi phục được hai ba phần tu vi, tu vi của Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương không hề kém ta, bây giờ chúng ta còn chưa phải là đối thủ của hắn, chi bằng mau chóng xông qua Hoàng Tuyền lộ!”
Hai người giẫm chân lên thềm đá, lao nhanh về phía trước, chỉ thấy sông lớn mênh mông dưới chân rung động, con sông Hoàng Tuyền này là do hơi thở của Vu hoàng biến thành, mấy vạn năm nay chưa từng khô cạn.
Trong sông Hoàng Tuyền, những thi thể từ đáy sông hiện ra, trôi nổi trên mặt sông, thò những bàn tay ra đều chộp tới Diệp Húc và Ma La Dư.
Những thi thể đó hầu hết đều không có đầu, như thể là bị người bóp cổ, cắt đầu xuống, sau đó đẩy vào trong nước.
Bọn họ là những đại vu đang đi trên Hoàng Tuyền lộ, lòng hiếu kỳ nặng, không nhịn được quay đầu lại xem. Trong những người này, thậm chí còn có cường giả Tam Bất Diệt cảnh, có thể sánh với Già La Minh Tôn, mặc dù tu vi thâm hậu như thế, cũng bị người cắt đi đầu và nguyên thần, Thiên Địa Pháp Tướng, chết ở chỗ này.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Những thi thể không đầu đó vốn yên lặng ở dưới đáy sông Hoàng Tuyền, giờ phút này cảm ứng được hơi thở của người sống, đều nổi lên từ dưới đáy sông, giơ tay ra, vồ tới trên thềm đá.
Thềm đá này như cầu, nhưng không có trụ, chỉ lơ lửng không đến mười trượng trên mặt nước, thềm đá hẹp chỉ vừa một người đi qua.
Không biết bao nhiêu bàn tay từ dưới nước thò ra, ào ào nhốn nháo, vồ tới Diệp Húc và Ma La Dư, làm cho người ta hoảng sợ.
Pháp tướng phía sau Ma La Dư mọc lên, ngàn cánh tay mở ra, ma nhãn bắn ra những dòng ma quang, xuyên thủng không ít bàn tay, đốt cháy, cô ta vung thanh ma đao kỳ cục kia lên, chém sang hai bên thềm đá, lại chặt đứt đi không biết bao nhiêu cánh tay nữa, rầm rầm rơi vào bên trong Hoàng Tuyền.
Diệp Húc cũng đồng thời thi triển thủ đoạn, quanh thân trào ra vô số con kim giao, hóa thành Kim Giao Tiễn, cắt xung quanh hai người, cắt đứt những cánh tay với đến.
Những người chết ở chỗ này, không có ai là kẻ yếu, những thi thể vô đầu đó ngâm trong nước Hoàng Tuyền, thân thể cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng Diệp Húc và Ma La Dư một là thiên tài nổi tiếng nhất Nhân tộc, một là con gái của Ma hoàng, chặt đứt những bàn tay tử thi đó vẫn dễ dàng, mặc dù là thân thể Tam Tương cảnh Thiên Tương kỳ cũng không thể chống lại vu pháp vu bảo của hai người chém giết.
Ma đao của Ma La Dư lại sắc bén vô cùng, không cần tế lên, đao mang liền có thể cắt phá hư không, thậm chí còn có thể dễ dàng chém vỡ thân thể bất diệt của Tam Bất Diệt cảnh.
Keng!
Đột nhiên, ma đao của Ma La Dư chém vào một bàn tay kín đầy long lân, thanh ma đao này chính là bất diệt chi bảo, một đao chém xuống không ngờ lại không chặt đứt được bàn tay của cái thi thể không đầu này.
“Chẳng lẽ là thi thể không đầu của một vị Đại Minh Tôn Vương?”
Ma La Dư vội vàng tập trung tinh thần, toàn lực chờ đợi, chỉ nghe rầm một tiếng, trên mặt nước ở dưới thềm đá hiện ra một thi thể thật lớn. Thi thể này có khí lực cực kỳ hùng tráng, so với Già La Minh Tôn thì không phân được cao thấp, thân thể phủ kín long lân, những khối cơ bắp hiện ra, xương tay mọc ra hai thanh đao xương dài đến ba trượng có thừa, sau lựng mọc một cái đuôi bọ cạp dài đến hơn hai mươi trượng, dựng cao cao ở sau người.
Người này khi còn sống hẳn là một vị Đại Minh Tôn Vương của hoàng tộc Già La, không biết khi nào thì chết ở chỗ này.
Đầu của hắn không biết bị thứ gì cắt đi, sớm đã chết không biết bao lâu, nhưng toàn thân lại tản ra một luồng hơi thở thô bạo, đằng đằng sát khí.
Điều không giống bình thường là, những thi thể khác trôi nổi trên mặt nước, mà vị Đại Minh Tôn Vương của hoàng tộc Già La này lại im hơi lặng tiếng bay lên, khí thế ép tới, hư không từng tấc vỡ vụn, giơ tay chộp tới Ma La Dư.
“Lâu Đà Minh Tôn!”
Ma La Dư thất thanh nói, ngơ ngác nhìn bàn tay này chộp tới mình, dường như quên né tránh ngăn cản.
Diệp Húc bốn đầu tám tay nhìn thấy nàng ta bất thường, vội vàng tế cửu đỉnh lên, luân phiên đâm tới vị Đại Minh Tôn Vương này. Chỉ thấy cái đuôi bọ cạp phía sau thi thể không đầu vị Đại Minh Tôn Vương này châm tới, va chạm dữ dội với cửu đỉnh của hắn, ngăn cản hết thế công của cửu đỉnh lại, tốc độ giơ tay của hắn vẫn không giảm, tiếp tục chộp tới Ma La Dư!
Diệp Húc liên tục quát lớn, Bàn Vương Khai Thiên Kinh vận chuyển, một luồng huyết khí thẳng hướng tận trời cao, bên trong không trung lập tức xuất hiện một gốc ngọc thụ cao hai vạn trượng, Di La Thiên Địa Tháp, cửu đỉnh, Nghệ Hoàng Kim Tiễn…, tất cả đều bay múa xung quanh ngọc thụ.
Khí thế của hắn trong chớp mắt tăng lên tới đỉnh, tám cánh tay đồng thời nâng lên những mặt trời chói chang, bên trong chính là Dương Thiên Thần Giới, đón nhận bàn tay khổng lồ của vị Đại Minh Tôn Vương này.
Va chạm dữ dội truyền đến, Diệp Húc gần như bị chấn cho rơi khỏi thềm đã, suýt ngã vào bên trong Hoàng Tuyền.
Hắn cuối cùng cũng đỡ được bàn tay giơ đến bắt lấy Ma La Dư, bị chấn cho khí huyết bốc lên, vội vàng kéo lấy Ma La Dư lao về phía trước.
Dưới thềm đá, những bàn tay to vồ tới, bắt lấy cổ chân Diệp Húc, bị hắn chấn vỡ tất cả. Lập tức lại càng thêm nhiều bàn tay to chộp tới, khiến Diệp Húc nửa bước cũng khó đi.
“Ma La Dư, cô đang làm gì vậy? Thất thần ở cái nơi này sao, muốn chết sao?”
Diệp Húc giận dữ, cướp lấy ma đao của cô ta, một luồng tác khí đem ma đao tế lên, chỉ thấy thanh ma đao này cắt phá hư không, xoay vòng xung quanh thềm đá, chặt đứt vô số bàn tay.
“Đó là sư tôn của ta, cha ta say mê vu pháp, không có thời gian dạy bảo ta, từ nhỏ đến lớn đều là Lâu Đà Minh Tôn dạy bảo ta tu hành. Hơn hai mươi năm trước người rời khỏi Sâm La Thần Điện, sau đó không hề trở về nữa…”
Ma La Dư hồn bay phách lạc, lẩm bẩm nói: “Ta hỏi cha, ông nói không cần đi tìm. Khi đó ta đã nghĩ, có lẽ Lâu Đà Minh Tôn đã chết rồi…”
Cô ta định quay đầu nhìn lại Lâu Đà Minh Tôn, Diệp Húc giơ tay ra nắm lấy khuôn mặt cô ta, không để cho cô ta quay đầu lại, trầm giọng nói: “Đừng quay đầu lại!”
“Thiếu Bảo, ta chỉ liếc ông ấy một cái thôi, chỉ một cái thôi…” Ma La Dư run run nói, trong thanh âm mang theo tiếng thút thít.
“Đừng quay đầu lại!” Diệp Húc hét lớn.
Ma La Dư giật mình, im lặng không nói.
Đám người Chuyển Luân Vương Thái Tử lúc này đã bước lên thềm đá, một đường chém giết, chặt đứt nghiền nát vô số bàn tay thò từ dưới sông lên. Những tên hoàng tộc đi theo bên người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương lúc này đã không còn mấy, không phải chết trong tay âm hồn Nhân hoàng thì bị Bảo Nguyên Đại Thiền sư giết, còn có hai người bị lão già thế hệ trước của Chu Thiên Tinh Cung biến thành Huyết bức xử lý, chỉ còn lại bốn người.
“Diệp Thiếu Bảo thằng nhãi này, sao lại cất tiếng hô to không được quay đầu lại?”
Một gã hoàng tộc trong đó cười nói: “Chẳng lẽ phía sau có thứ gì đó đi theo chúng ta sao? Vu sĩ chúng ta phải mắt xem sáu đường tai nghe tám hướng, nếu thật sự có thứ kỳ quái gì đi theo phía sau chẳng phải là nguy hiểm sao?”
Hắn ta quay đầu nhìn lại, lập tức, một đôi tay trắng toát lạnh lẽo nhẹ nhàng thò đến, cầm lấy cổ hắn, nhẹ nhàng vặn một cái, trực tiếp xách đầu hắn ra khỏi cổ.
Hắn trực tiếp bị người hái đầu, thậm chí hồn phách, nguyên thần, thần thức cũng bị bàn tay lạnh như băng kia bóp chết. Thi thể không đầu lắc lắc, ngã vào bên trong Hoàng Tuyền, biến thành một cái xác chết trôi nổi!
“Không đúng, không phải đầu của ta…”
Một tiếng thở dài yếu ớt xa xôi vang lên phía sau mọi người, lập tức có tiếng thứ gì đó vỡ nát ra truyền đến.
Đám người Chuyển Luân Vương Thái Tử khiếp sợ. Tên hoàng tộc vừa rồi tu vi cực cao, đã tu thành Tam Thần cảnh Hợp Thể kỳ, chính là đệ tử đắc lực được Chuyển Luân Vương Thần Điện cực khổ bồi dưỡng, là tinh anh trong tinh anh, tương lai có khi có thể trở thành tân Đại Minh Tôn Vương, không ngờ lại chết một cách quái lạ trên con đường Hoàng Tuyền này!
“Kẻ nào giả thần giả quỷ? Dám đối nghịch với Chuyển Luân Vương Thần Điện ta?” Lại có một gã hoàng tộc vừa sợ vừa giận, quay đầu lại quát lớn.
Gã không lỗ mãng như người nọ, đầu tiên là tế vu bảo Ma tộc mình cực cực khổ khổ luyện chế được lên, bảo vệ quanh thân, vu bảo của gã chính là một tòa Ma đàn tối đen, trên Ma đàn khắc đủ loại thiên ma, bay múa xung quanh một pho tượng Ma vương.
Đây là một kiện tam tương chi bảo, là bảo vật phòng ngự thuần túy, có được lực phòng ngự rất mạnh. Một khi Ma đàn được tế lên sẽ có vô số Thiên ma từ trong đàn bay ra, chuyển quanh thân gã, đủ để ngăn cản công kích của tam tương chi bảo!
Gã vừa quay đầu lại liền thấy đôi tay trắng và lạnh như băng kia lại thò đến, trực tiếp xuyên qua phòng ngự của Ma đàn, nắm lấy cổ gã, nhẹ nhàng nhấc một cái liền nhấc đầu hắn lên.
“Không đúng, không phải đầu của ta…” Tiếng thở dài kỳ dị kia lại vang lên, lập tức có tiếng thứ gì đó nổ tung lại truyền đến.
Bỗng dưng liên tục hai đại cao thủ chết một cách quái lạ, loại tình hình này, ngay cả Chuyển Luân Vương Thái tử cũng không rét mà run, mồ hôi lạnh tuôn ra trên trán, khàn cả giọng rống to: “Có cổ quái, đừng quay đầu lại!”
Hai gã hoàng tộc còn lại nơm nớp lo sợ, ngơ ngác đứng trên Hoàng Tuyền lộ, đi đứng bất ổn, lập tức một bàn tay từ trong sông thò đến, kéo lấy cổ chân một người trong đó, tại khi hắn ta không phòng bị liền kéo hắn vào trong sông, biến mất không thấy nữa.
Sau một lúc lâu, thi thể hắn nổi lên, biến thành một xác chết không đầu, thò tay vồ tới Chuyển Luân Vương Thái tử.
Chuyển Luân Vương Thái tử tức giận hừ một tiếng, đánh cho người này vỡ nát.
“Thiếu Bảo, rốt cuộc là ngươi nhìn thấy gì?”
Giọng Ma La Dư run rẩy, mặc dù cô ta cả gan làm loạn, coi trời bằng vung, lúc này cũng không nhịn được kinh hồn táng đảm, đã không còn bình tĩnh như trước.
Răng của cô ta va vào nhau lạch cạch, khẽ nói: “Thứ thần bí kia rốt cuộc là cái gì vậy?”
Diệp Húc im lặng một lát, từ từ phun ra một hơi trọc khí, hạ giọng nói: “Đó là âm hồn của Vu hoàng…”
“Âm hồn của Vu hoàng?” Ma La Dư ngẩn ra, cảm thấy khó có thể tin được.
“Không sai.”
Diệp Húc hạ giọng nói: “Đó là âm hồn của một vị Vu hoàng, hơn nữa là một cái âm hồn không có đầu. Cô ta đang tìm đầu của mình, mỗi khi cô ta bóp chết một người liền đặt đầu người đó lên cổ mình, thử xem có đúng hay không, không đúng liền bóp nát cái đầu kia! Khó trách cả Đại Minh Tôn Vương Tam Bất Diệt cảnh cũng chết ở nơi này. Một âm hồn không đầu của Vu hoàng, đủ để giết hại cường giả cấp bậc Thánh chủ.”
Ma La Dư lại rùng mình một cái, cười khanh khách nói: “Tiểu tử thối, ngươi nhất định là đang gạt ta đúng không? Kẻ nào cso thể chặt bỏ được đầu của Vu hoàng chứ, để cho âm hồn của hắn luôn tìm kiếm đầu mình trên Hoàng Tuyền lộ?”
“Không tin thì cô cứ quay lại mà nhìn.” Diệp Húc cười nói.
Ma La Dư hừ lạnh một tiếng: “Đầu của ta chắc chắn không phù hợp, tốt nhất là không quay đầu lại nhìn làm gì.”
“Có khi sẽ rất phù hợp đấy, vị Vu hoàng không đầu này là phụ nữ.”
Diệp Húc cười nói: “Thứ khiến ta tò mò là, cô ta không có đầu, không có mắt, sao có thể phát hiện người khác quay đầu lại… Không xong!”
Mồ hôi lạnh tuôn ra trên trán Diệp Húc, hắn lập tức nghĩ đến vì sao người khác vừa quay đầu, âm hồn vị Vu hoàng không đầu này sẽ lập tức xuất hiện, cắt đứt cổ và nguyên thần của đối phương, thậm chí cả Thiên Địa Pháp Tướng cũng bị cắt đứt.
“Là ánh mắt! Thân thể cô ta cảm ứng được ánh mắt của người khác nên mới có thể theo ánh mắt mà đến, bóp chết đối phương!”
Nguyên do trong đó chính là ánh mắt, ánh mắt dừng lại trên thân thể cô ta, lập tức bị cô ta cảm ứng được, phiêu phiêu bay tới, bóp chết đối phương, đem đầu của đối phương thả lên người mình.
Cái đầu sau lưng Diệp Húc kia, ánh mắt mở ra, chỉ thấy vị Nữ Vu hoàng kia bay tới hướng hắn, không khỏi bị dọa cho hồn bay phách lạc.
Thân thể cô ta thướt tha, giống như một tuyệt thế nữ tử đi ra từ trong tranh, lại như tiên nữ trong truyền thuyết, làm cho người ta liếc mắt nhìn tới một cái, cả đời khó có thể quên.
Đáng tiếc là một vị tuyệt thế giai nhân khuynh quốc khuynh thành như vậy lại bị người chém rơi đầu. Sau khi cô ta chết oán khí quá nặng, sát khí quá nặng, cho nên một sợi ý chí bất tử hình thành nên âm hồn không đầu, lưu luyến ở trên Hoàng Tuyền lộ, tìm kiếm đầu mình.
Ngay lập tức, cô ta hiện ra phía sau Diệp Húc, một đôi bàn tay lạnh lẽo như băng giơ ra, tìm đến cổ Diệp Húc.
“Vạn pháp vạn nhãn!”
Diệp Húc chợt nghĩ ra một ý tưởng, vội vàng nhắm mắt lại, chỉ thấy quanh thân hắn mọc ra vô số ánh mắt yêu thú thật lớn, lơ lửng trên không, từng con mắt có ánh mắt sáng ngời, đều nhìn hướng âm hồn Vu hoàng kia.
Âm hồn vị Nữ vu hoàng này ngừng hai tay trước cổ hắn, mất đi cảm ứng với ánh mắt của hắn, lập tức nhẹ nhàng bay lên, chộp tới những ánh mắt kia.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Cái âm hồn không đầu này tuy không bắt trúng cổ Diệp Húc, nhưng Diệp Húc vẫn có thể cảm thấy được cảm giác lạnh lẽo đến tận xương truyền từ cổ hắn đến toàn thân, truyền đến trong nguyên thần, Tử Phủ của hắn, đóng băng nguyên thần, đóng băng hồn phách thần thức, thậm chí cả vu bảo cũng bị đóng băng hết lại!
Nếu âm hồn vị Nữ vu hoàng này nắm được cổ hắn, nhẹ nhàng nhấc một cái, tất có thể hái đầu hắn xuống, bóp chết nguyên thần, khiến hắn hồn phi phách tán, không hề khách hai tên hoàng tộc Ma tộc kia chút nào!
Những con mắt yêu thú cực lớn bị âm hồn vị Nữ vu hoàng này bóp nát, nhưng vẫn không tìm thấy đầu, cô ta du đãng trên không trung, đột nhiên một luồng khí âm hàn truyền đến, tất cả con mắt bị đóng băng lại, rầm rầm vỡ tan.
“Ai từng thấy đầu của ta…”
Cô ta lướt xuống, đứng ở phía sau Diệp Húc. Cô ta không có đầu, giọng nói truyền đến từ bên trong cơ thể.
“Ta không tìm thấy đầu…”
Cô ta nghiêng thân mình, tiến đến trước mặt Diệp Húc, phát ra những lời nói mê.
Diệp Húc chỉ cảm thấy da đầu run lên, ba cái đầu kia đồng loạt nhắm mắt lại. Hắn có thể cảm giác được một cảm giác lạnh lẽo thổi qua người mình, thổi hướng Ma La Dư.
Hắn vội vàng giơ tay bịt kín đôi mắt Ma La Dư lại, thân thể hai người cứng ngắc đứng trên Hoàng Tuyền lộ, không hề động đậy.
Dưới thềm đá, trong Hoàng Tuyền, những xác chết đều giơ tay ra, bắt lấy hai chân Diệp Húc và Ma La Dư, muốn kéo bọn họ xuống nước.
Diệp Húc đau đớn kêu lên một tiếng, nguyên thần sau lưng mọc lên, chỉ thấy vô số cái rễ của ngọc thụ đột nhiên bắn ra, bốp bốp bốp đâm phá hư không. Hắn giống như một gốc cổ thụ, gốc rễ đâm vào hư không, mượn sức mạnh của đất trời để chống lại những bàn tay đang lôi kéo trong sông Hoàng Tuyền kia.
Hắn cảm giác được, ma nữ bên người mình đang hơi phát run.
“Ta tưởng cô cũng không sợ chứ.” Diệp Húc ở bên tai cô ta khẽ cười nói.
Ma La Dư cảm giác được những làn hơi thở ấp ám của hắn phun lên vành tai mình, trong lòng không khỏi hoảng loạn, lập tức giận dữ, thò tay ra nhéo một cái thật mạnh lên đùi hắn.
“Ai thấy đầu của ta…”
Cô gái không đầu nhẹ nhàng lướt qua, lướt tới lướt đi xung quanh hai người bọn họ.
Diệp Húc khẽ động tâm niệm, vô số yêu nhãn bay lên, ào ào bay đi hướng đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương.
“Mẹ nó! Diệp Thiếu Bảo, ngươi độc ác như vậy, không được chết tử tế đâu!” Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương giận dữ, cùng mấy tên hoàng tộc kia thi triển vu bảo vu pháp, đánh vỡ hết những con mắt bay tới kia.
“Dám mắng ta? Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, đối nghịch ta, ngươi đây là tự tìm đường chết!” Diệp Húc cười ha ha, lại càng có thêm nhiều Vạn pháp yêu nhãn bay đi, ùn ùn kéo đến.
Cô gái không đầu cảm ứng được ánh mắt của yêu nhãn, lập tức dứt bỏ Diệp Húc và Ma La Dư, phóng đi hướng đám người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương.
“Mọi người mau nhắm mặt lại, đừng nhìn!” Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương không phải kẻ ngu ngốc, lập tức nghĩ đến điểm mấu chốt, nhắm hai mắt lại, quát to.
Nhưng vẫn có một người phản ứng chậm, chưa kịp nhắm hai mắt lại, chỉ thấy vô số yêu nhãn trên không trung đột nhiên biến mất, hóa thành thuần dương chân nguyên cuồn cuộn trở lại trong cơ thể Diệp Húc.
Sau đó vị Nữ vu hoàng không đầu kia lướt tới, bay tới chỗ hắn.
“Không phải đầu của ta…” Cô gái không đầu chầm chậm hái đầu hắn xuống, đặt ở trên cổ mình khoa tay múa chân một lúc, thở dài nói, lập tức bóp nát cái đầu này.
“Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, ta đến tiễn các người quy thiên đây! Vạn pháp yêu quốc!”
Diệp Húc cười ha ha, thân hình hơi hơi rung lên, chỉ thấy bên trong thế giới sau lưng hắn, một bàn tay cực lớn phá vỡ hư không, thò ra khỏi thế giới này, chộp tới Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương. Vô số yêu long yêu giao yêu thú yêu cầm đều nhốn nháo, bay ra theo bàn tay cực lớn này, giơ vuốt chộp tới hai người Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương.
“Đấu với ta? Diệp Thiếu Bảo, huyết thống của ngươi quá thấp, còn chưa đủ tư cách!”
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương tuy nhắm hai mắt lại, nhưng dường như vẫn có thể thấy rõ bốn phía, đột nhiên quát lớn một tiếng, hiện ra chân thân của mình, cũng là một tên hoàng tộc Đế Thích bốn đầu tám tay, thân mọc nghịch lân, giống Diệp Húc như đúc.
Thân thể hắn cũng cực kỳ mạnh mẽ, khi hiện ra chân thân rồi, sức mạnh thân thể đè ép hư không, chỉ thấy năng lượng trong hư không đều bị ép ra, lôi điện chi chít trút xuống khắp nơi, gần sánh ngang với thân thể Diệp Húc!
“Chuyển Luân Thánh Pháp!”
Hắn đánh một quyền ra, chỉ thấy nắm tay hóa thành một cái luân bàn cực lớn, ong ong chuyển động, đem Vạn pháp yêu quốc Diệp Húc đánh tới cắn nát.
Lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được những luồng hơi thở mỏng manh truyền đến, đến gần bên người hắn, hơi thở mỏng manh đó cũng là những con giao long màu vàng nhỏ như con giun, một đám bắt trên mi mắt hắn, thò những cái móng vuốt nhỏ bé ra, kéo mi mắt hắn lên.
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương ngẩn ra, thầm mắng một tiếng, ma khí chấn một cái, chấn vỡ hết đám kim giao nho nhỏ này.
“Không phải đầu của ta…” Nữ vu hoàng không đầu thở dài, lập tức tiếng đầu vỡ tung cùng tiếng thi thể rơi xuống nước truyền đến.
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương lại ngơ ngẩn, bỗng biết là không ổn, hắn tuy rằng sớm chấn vỡ nhưng con kim giao nhỏ kia, không bị nhấc mi mắt lên, nhưng không có nghĩa là đồng bạn của hắn lại có được bản lĩnh đó.
“Diệp Thiếu Bảo tên khốn kiếp này mượn đao giết người, xốc mắt đồng bạn ta lên, để cho cậu ấy chết trong tay mụ Nữ vu hoàng này! Mẹ nó, khó trách nhiều người đều muốn tiêu diệt hắn như vậy, tên này xấu xa như vậy, còn gấp ta trăm ngàn lần, không chết thiên lý bất dung!”
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương lâm vào nổi giận, đôi mắt nhắm chặt lại, bước nhanh lên phía trước, đến gần Diệp Húc và Ma La Dư, đằng đằng sát khí.
Hắn tế Chuyển Luân Vương Thần Điện lên, chỉ thấy cái chuyển luân cực lớn kia chia làm lục đạo, tượng trưng cho Lục Đạo Luân Hồi, mà thần điện thì tọa lạc ở giữa chuyển luân. Đây là cấm bảo Ma tộc do Điện chủ đời thứ nhất của Chuyển Luân Vương Thần Điện, Chuyển Luân Thánh Vương chế ra. Nghe đồn Chuyển Luân Thánh Vương có lai lịch xa xưa, như những nhân vật tổ sư khai phái của Hoàng Tuyền Ma Tông vậy, cũng từng gặp qua Lục Đạo Luân Hồi, chứng kiến Lục đạo đại phá diệt, thiên địa đại dị biến.
Chuyển Luân Vương Thần Điện là cấm bảo do ông ta rèn ra, có tính chất như Luân Hồi Thiên Bàn của Hoàng Tuyền Ma Tông, nhưng công hiệu lại khác nhau một trời một vực.
Luân Hồi Thiên Bàn của Hoàng Tuyền Ma Tông chú trọng Luân Hồi, mà Chuyển Luân Vương Thần Điện lại chú trọng Lục Đạo, khác nhau về căn bản.
Tòa Chuyển Luân Vương Thần Điện trong tay Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương là một món phỏng chế cấp bất diệt, từ đương kim Chuyển Luân Thánh Vương luyện chế ra. Tòa thần điện này tương dung cùng tâm pháp vu pháp mà hắn tu luyện, uy lực vô cùng mạnh, đem những bàn tay chụp đến dọc theo đường chấn vỡ hết.
“Diệp Thiếu Bảo, đánh lén tính hảo hán gì chứ? Ta nghe nói ngươi ở thế giới Vu Hoang có uy danh cực cao, chính là đại vu trẻ tuổi hùng mạnh nhất của loài người trên đời này!”
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương khí thế ngút trời, phía sau xuất hiện một tôn Pháp tướng chân thân cực lớn, bốn đầu tám tay, tám con mắt nhắm chặt, thanh âm cuồn cuộn truyền đến: “Ta nghe người ta nói, những người trẻ tuổi trong thế giới Vu Hoang có thể sánh ngang với ngươi không đến mười người! Mà ở Hằng Cổ Ma Vực, những kẻ có thẻ sánh với ta cũng không quá mười! Không bằng ngay tại trên Hoàng Tuyền lộ này, chúng ta đánh một trận quyết thắng bại, xem ngươi con lai của Nhân tộc lợi hại hay là hoàng tộc có huyết thống thuần khiết ta lợi hại!”
Tốc độ hắn cực nhanh, chốc lát đã đi đến phía sau Diệp Húc, khí thế như rồng, tám cánh tay vươn ta, từng quyền đánh tới Diệp Húc.
“Chuyển Luân Thánh Pháp, chư thiên vô đạo!”
Nắm đấm của hắn đánh ra, xuất hiện cảnh tượng thiên địa đại phá diệt, chư thiên bị lục đạo cắn nuốt, dường như Tam Thập Tam Thiên giới đều bị hủy diệt ở dưới Lục Đạo!
Đây chính là vu pháp mà Chuyển Luân Thánh Vương đời thứ nhất chứng kiến thiên địa đại dị biến, đại phá diệt thời viễn cổ rồi khai sáng ra, lúc này được thi triển trong tay Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, dường như tái hiện tràng thiên địa đại tai biến thời viễn cổ kia!
Đây là công kích như hủy thiên diệt địa, khiến không gian trên Hoàng Tuyền lộ vặn vẹo, nén ép lại một chỗ, sau đó sụp đổ, bị cắn nuốt trong nắm tay của hắn. Nơi sức mạnh đi qua, ngay cả nhiều thi thể không đầu trong Hoàng Tuyền cũng bị hút lên, cắn nát!
“Cô bé, ta sau an toàn phía sau cho cô, cô tới khai thông con đường Hoàng Tuyền này, ta đối phó với Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương!”
Diệp Húc xoay người, lưng dựa lưng với Ma La Dư. Chư Thiên Công Đức xoay tròn không nghỉ, tám cánh ta vươn ra, trong lòng bàn tay U Thiên Thần Giới, Dương Thiên Thần Giới, Thái Hoàng Thiên Giới gào thét bay lên, hóa thành mặt trời, mặt trăng, rìu lớn, lấy cứng chọi cứng với Chư thiên vô đạo của Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương.
Hắn giống như vị Thần vương thống trị chư thiên, đối mặt với Chuyển Luân Thánh Pháp phá diệt phá nát chư thiên của Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, định ngăn cơn sóng dữ lại!
“Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, nếu ngươi muốn đánh một trận công bằng với ta, chi bằng đợi cho tu vi ta khôi phục, khi đạt tới trạng thái toán thịnh rồi sẽ quyết chiến một trận thoải mái với ngươi!”
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương cười ha ha, gương mặt lạnh lùng, bốn khuôn mặt đồng thời quát lên: “Thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi, loại chuyện này chắc chắn Diệp Thiếu Bảo ngươi đã làm không ít rồi nhỉ?”
Hai người mười sáu bàn tay đối chiến, Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên ấn của Diệp Húc lập tức tan vỡ, không thể chống lại Chư thiên vô đạo của hắn ta.
Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên ấn tuy ở trong Chư Thiên Công Đức ấn mà Diệp Húc tu luyện có lực công kích mạnh nhất, nhưng Thái Hoàng Thiên Giới đã tan biến, đối mặt với Chuyển Luân Thánh Pháp mà Chuyển Luân Thánh Vương đời thứ nhất khai sáng ra khi chứng kiến thiên địa đại phá diệt, đã sụp đổ đầu tiên, bị Chư thiên vô đạo cắn nát!
Tuy nhiên U Thiên Thần Vương Độ Ách ấn và Dương Thiên Thần Vương Diệt Kiếp ấn vẫn không hề tan rã dưới Chư thiên vô đạo, đây là bởi vì khi Lục Đạo tan rã, thiên địa đại phá diệt, Tam Thập Tam Thiên giới bị phá hủy hơn hai mươi bốn tòa, chỉ còn lại chín Thiên giới, trong đó có U Thiên và Dương thiên, được xưng là Cửu Thiên.
Cho dù U Thiên Thần Vương Độ Ách ấn và Dương Thiên Thần Vương Diệt Kiếp ấn không bị phá nát, Diệp Húc vẫn khó có thể chống lại công kích của Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, bị chấn cho liên tục lui về phía sau. Mặc dù hắn có nguyên thần trú đóng hư không, vẫn không thể ngăn được xu hướng suy tàn.
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương đánh nát Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên ấn của hắn, hai nắm đấm đánh lên ngực Diệp Húc, đánh cho thân thể hắn giống như một cái chuông đồng lớn, coong coong vang lên!
Lực lượng thật lớn thông qua thân thể Diệp Húc, truyền đến lưng Ma La Dư, khiến cho hai người đều bị tấn công.
Ma La Dư ra sức tế ma đao lên, chặt đứt chi chít nhưng bàn tay thò ra từ trong Hoàng Tuyền, lao nhanh về phía trước. Diệp Húc đứng ở sau lưng nàng ta, lấy cứng chọi cứng với Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương. Hai người đều là bốn đầu tám tay, thân thể hoàng tộc Đế Thích, vô cùng mạnh mẽ, đại chiến trên Hoàng Tuyền lộ, Chuyển Luân Thánh Pháp và Chư Thiên Công Đức ấn va chạm vào nhau, khiến cho hư không trên mặt sông vỡ tan sụp đổ ra từng đợt!
Mỗi lần bọn họ giao thủ lại sinh ra dao động năng lượng, hình thành những cái hắc động thật lớn, năng lượng dư thừa đều bị hắc động cắn nuốt.
Bất cứ một kích nào của bọn họ đều có thể dễ dàng đánh chết một gã cường giả Tam Thần cảnh Hợp Thể kỳ, thậm chí cũng khiến cả trùm sỏ Tam Tương cảnh Pháp Tương kỳ bị trọng thương!
“Diệp Thiếu Bảo, ngươi chưa khôi phục tu vi đã mạnh như vậy, có thể giao thủ với ta một thời gian dài mà không chết, xem ra lại càng không thể để ngươi sống!”
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương nhắm tám con mắt lại, đột nhiên tế Chuyển Luân Vương Thần Điện lên, chuyển luân gào thét xoay tròn, chụp xuống Diệp Húc, cười lạnh nói: “Ta muốn biến ngươi thành súc sinh, heo chó, nhốt vào trong Súc Sinh đạo, sau đó từ từ hành hạ ngươi đến chết!”
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JeenZa
Chuyển Luân Vương Thần Điện thăng lên, chỉ thấy thần điện dần dần biến mát, chỉ còn một vòng chuyển luân thật lớn, vòng chuyển luân này chia ra làm sáu, hóa thành sáu vòng chuyển luân, chia làm các loại Kim Ngân Đồng Thiết Ngọc Thạch, liên tục xoay tròn. Ở bên trong sáu vòng chuyển luân, mỗi một vòng đều có một cây cầu màu đó, đây là Nại Hà Kiều, là con đường chuyển sinh.
Hai bên Nại Hà Kiều là vô cùng vô tận oan hồn, những oan hồn đó hình dáng kỳ quái, có người, có thú, atula, thiên thần, địa ngục, ác quỷ.
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương chính là dựa vào món vu bảo có công hiệu kỳ lạ này đánh lén Bảo Nguyên Đại Thiền sư Tam Bất Diệt cảnh đỉnh phong, có được thân thể Nhân hoàng của vị tuyệt đại cường giả, biến hắn thành hèo, cứ thế phá hỏng kim thân bất diệt của lão!
Không thể không nói, tòa Chuyển Luân Vương Thần Điện này chính là cái vu bảo kỳ lạ nhất, có sức mạnh quỷ dị nhất mà Diệp Húc từng thấy, làm cho người ta khó lòng phòng bị, cho dù tu vi có cao tới đâu thì dưới uy năng của nó cũng sẽ phải té ngã một cái thật đau!
Hiện giờ Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương lại dùng trò cũ, lấy cái Chuyển Luân Vương Thần Điện này để đối phó với Diệp Húc, định đưa hắn nhốt vào trong Súc Sinh đạo, biến thành heo chó, sau đó ung dung giết chết hắn.
Dù sao, thân thể và tu vi của Diệp Húc tuy mạnh, nhưng vẫn chưa tu luyện đến Tam Bất Diệt cảnh, không thể khó chơi như Bảo Nguyên Đại Thiền sư, bị đánh nát thân thể vẫn còn có thể khôi phục như cũ.
“Diệp Thiếu Bảo, biến thành heo chó đi!”
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương cười ha ha, chỉ thấy một vòng Thiết luân bay lên, chụp xuống Diệp Húc. Hai bên Nại Hà Kiều bên trong Thiết luân, vô số súc sinh bắt đầu khởi động, có heo ngựa trâu dê gà chó sói hổ báo chim cá côn trùng, đủ mọi loại oan hồn, tất cả đều bị bao phủ trong vô biên vô tận ma khí.
Thiết luân chụp xuống, ngay sau đó Diệp Húc xuất hiện trên Nại Hà Kiều, chỉ thấy những dòng ma khí bọc vô số oan hồn súc sinh bay lên, chi chít rậm rạp, chen nhau chui vào trong cơ thể Diệp Húc.
Diệp Húc trong lòng nghiêm nghị, vô số oan hồn và ma khí chui vào trong cơ thể hắn, thay đổi kết cấu cơ thể Diệp Húc, mặc dù là thân thể dũng mãnh kia của Diệp Húc cũng không thể tiếp tục duy trì nguyên trạng. Bên ngoài làn da, từng sợi từng sợi lông chui ra, bất cứ lúc nào cũng có khả năng hóa thú!
Loại sức mạnh quỷ dị này thậm chí xuyên thủng qua tầng tầng phòng ngự của Di La Thiên Địa Tháp và ngọc lâu, coi thường phong ấn của cửu đỉnh!
“Muốn biến ta thành heo chó sao? Ta chém ngươi trước!”
Diệp Húc đứng ở trên Nại Hà Kiều, một tòa Trảm Tiên Đài thật lớn từ sau lưng hắn bay lên trời, bạch phiên lơ lửng, soạt soạt vang lên, Khốn Thiên thằng hóa thành một con kim long, bay hướng Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương.
Uy năng của Chuyển Luân Vương Thần Điện ngay cả hắn cũng kiêng kị vài phần, định chém Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương trước, chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của uy năng Chuyển Luân Vương Thần Điện.
Vù!
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương trực tiếp bị Khốn Tiên Thằng trói lại, ngay sau đó xuất hiện trên Đài Trảm Tiên, đầu đeo Cùm Khóa Tiên, quỳ trên Tử Tù Bồ Đoàn.
Thân thể hắn tuy mạnh không kém gì Diệp Húc, nhưng so với kim thân bất diệt của Bảo Nguyên Đại Thiền sư thì còn kém xa. Thậm chí Diệp Húc không cần thúc dục Trảm Tiên Đài, chỉ cần tế lên liền có thể trói hắn giết chết!
Trảm Tiên Đài cũng là một loại vu bảo cực kỳ khác lạ, giống với Chuyển Luân Vương Thần Điện, tràn đầy sức mạnh quỷ dị khó lường.
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương giờ phút này mặt lộ vẻ kinh hoảng, ra sức giãy dụa, đã thấy Trảm Tiên đao vù một tiếng bay lên, chém tới đầu mình, không khỏi bị dọa cho hồn bay phách lạc, kêu lớn lên: “Dừng tay! Diệp Thiếu Bảo, dừng tay! Nếu ngươi chém ta, ngươi vẫn biến thành heo chó, cả đời cũng không thể khôi phục diện mạo ban đầu được!”
Trảm Tiên đao khó khăn dừng trên cổ hắn, Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương mồ hôi tuôn đẫm trán, mà vào lúc này, Diệp Húc đứng trên Nại Hà Kiều, thân thể cũng bắt đầu thay đổi, gần như bị Chuyển Luân Thần Điện biến thành heo chó.
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương nhẹ nhàng thở ra, ngừng vận chuyển Chuyển Luân Vương Thần Điện, chỉ thấy vô số oan hồn và ma khí chui ra khỏi toàn thân Diệp Húc, dần dần khôi phục khí lực, trầm giọng nói: “Diệp Thiếu Bảo, hai chúng ta nếu dùng vu bảo tranh chấp, tất sẽ lưỡng bại câu thương! Được! Ta đồng ý với ngươi, chờ cho tu vi ngươi khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, lại đến lấy mạng ngươi! Ngươi thu vu bảo của ngươi, ta cũng thu Chuyển Luân Vương Thần Điện của ta, tới chỗ sâu trong Vu hoàng mai cốt chi địa rồi, chúng ta tiếp tục chiến một trận quyết sinh tử!”
Diệp Húc cũng lo lắng mình bị Chuyển Luân Vương Thần Điện biến thành heo chó, cả đời đều không thể phục hồi như cũ, lập tức gật đầu, khẽ động tâm niệm, Khốn Tiên Thằng và Cùm Khóa Tiên mở ra.
Hai người đều tự đi ra khỏi phạm vi công kích của vu bảo đối phương, vạn phần kiêng kị đối phương.
Ma La Dư rốt cuộc làm thông Hoàng Tuyền lộ này, đi đến tận cuối Hoàng Tuyền, làm đến nơi đến chốn, cũng thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại nói: “Đi ra nơi này liền không cần lo lắng bị âm hồn Nữ vu hoàng không đầu đuổi giết.”
Nàng ngẩng đầu nhìn hướng Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, ánh mắt bất thiện, cười lạnh nói: “Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, nếu tu vi bà cô ta còn tại, không cần Thiếu Bảo ra tay, một đao của ta liền có thể chém ngươi!”
Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương đi nhanh về phía trước, đi qua người cô ta, thẳng đến chỗ sâu trong nơi táng thân Vu hoàng, cười lạnh nói: “Ma La Dư, ở trong mai cốt chi địa này, ta sẽ xử lý tên tiểu tình nhân của ngươi, sau đó sẽ hàng phục ngươi, khiến ngươi làm người phụ nữ của ta!”
Ánh mắt hắn chớp động, vô cùng âm trầm, trong lòng cười lạnh nói: “Chỉ cần tới chỗ sâu nhất kia, Lục Đạo Luân Hồi bảo quyển của ta sẽ với mức độ lớn nhất cộng hưởng với thiên địa do khí thế vị Nữ vu hoàng này hình thành, thậm chí có thể khiến ta mượn được nguồn sức mạnh vô tận của vị Vu hoàng cổ đại này! Diệp Thiếu Bảo, cho dù ngươi có hồi phục tu vi thì sao? Tới chỗ sâu nhất trong Vu hoàng mai cốt chi địa này, ta chính là chủ nhân của mảng đất trời này, ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!”
Diệp Húc nhìn Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương rời đi, từ từ phun ra một hơi trọc khí. Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương quả thực rất mạnh, ở trên Hoàng Tuyền lộ, thậm chí còn có thể ép hắn xuống hạ phong, cuối cùng không thể dùng thế ngọc nát đá tan, mới khiến kẻ này ném chuột sợ vỡ bình, không dám đánh cược với cái chết.
“Người này mới chỉ dùng ra một đạo trong lục đảo của Chuyển Luân Vương Thần Điện, hẳn là còn những thủ đoạn khác! Nhưng, nếu ta khôi phục tu vi, đạt tới trạng thái toàn thịnh, đánh bại thậm chí đánh chết kẻ này đều có thể nắm chắc được mười phần!”
Hiện giờ Diệp Húc cuối cùng tạm thời dùng bảy vòng Công Đức Kim Luân trấn áp khiếm khuyết của Bàn Vương Khai Thiên Kinh xuống. Lúc này dây, tâm tình hắn hoàn mỹ vô khuyết, nội tâm mạnh mẽ, không hề sợ đầu sợ đuôi, ngược lại tài năng tất lộ, dám chiến một trận với bất cứ kẻ nào!
Cho dù Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương cực kỳ hùng mạnh, nhưng Diệp Húc có niềm tin có thể chém hắn ta.
“Đi mau! Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương ở phía trước chúng ta, phỏng chừng Bình Đẳng Vương Thái tử cũng đã qua Hoàng Tuyền lộ, chỉ e là đã tới chỗ sâu nhất trong nơi này rồi!”
Ma La Dư tay cầm ma đao, đằng đằng sát khí: “Đám khốn kiếp đó, thừa dịp tỷ tỷ bị thương, tu vi giảm đi liền dám kiêu ngạo trước mặt tỷ, hôm nay thế nào cũng phải chém bọn chúng, không thể không tước chúng thành nhân côn!”
Diệp Húc nhanh chóng đuổi kịp cô ta, quay đầu nhìn lại Hoàng Tuyền lộ, chỉ thấy thềm đá này trải dài mấy trăm dặm phía trên Hoàng Tuyền, giống như một sợi cước trắng, mà đám thi thể trôi nổi trên mặt nước đã biến mất, hẳn là đã chìm vào dưới đáy sông, chờ đám người tiếp theo đến.
Về phần âm hồn vị Nữ vu hoàng không đấu kia cũng đã biến mất không thấy, chắc là ẩn nấp ở trong hư không nào đó trên Hoàng Tuyền lộ này, nếu như có người đến, âm hồn cô ta sẽ lập tức xuất hiện, tìm kiếm cái đầu đã mất đi của mình.
Ông!
Một tòa Đại Chu Thiên Tinh Đấu đại trận và Tinh Không Trụ Quang đại trận đột nhiên kéo đến, hiện ra ở một chỗ khác trên Hoàng Tuyền lộ, định trụ thời không. Đám người Thạch Tinh Hải được bao phủ bên trong hai tòa đại trận, quanh thân lấp lánh vô số ánh sao, bọn họ một đường đi tới, không ngờ lại không hề có ai chết trong mảng mai cốt chi địa này.
Những người này đi lên Hoàng Tuyền lộ, lập tức đám thi thể không đầu dưới đáy nước xuất hiện, ào ào giơ tay ra chộp tới các đệ tử Chu Thiên Tinh Cung.
Nhưng những tên đệ tử Tinh Cung đó tu vi đều cực kỳ mạnh mẽ, tất cả đều đã tu luyện ra Tinh Đấu nguyên thần, lại có ba gã cường giả Địa Tương kỳ và vị cao thủ trẻ tuổi Thạch Tinh Hải trấn thủ, như vậy tất cũng có thể bình yên đi qua Hoàng Tuyền lộ này.
“Diệp Thiếu Bảo, giao đệ đệ ta ra đây, nếu không mặc kệ ngươi đi tới nơi đâu đều không thể thoát khỏi sự truy sát của Tinh Cung ta!” Thạch Tinh Hải cất cao giọng nói, thanh âm truyền tới trăm dặm, truyền rõ ràng vào trong tai Diệp Húc.
“Thực lực kẻ này không kém Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương!” Sắc mặt Ma La Dư ngưng trọng, thấp giọng nói.
Diệp Húc gật đầu. Thạch Tinh Hải thân là con trai của Tinh đế, thực lực mạnh mẽ, tư chất xuất chúng, lúc trước Vinh Lâm còn có thể tranh đua với hắn ta, thua một chiêu còn có thể bình an trở ra, nhưng lúc này đây, Thạch Tinh Hải hùng mạnh hơn trước không ít,chỉ sợ Vinh Lâm gặp lại hắn ta, một chiêu sẽ thua, thậm chí có khi còn không có cơ hội trốn chạy!
“Thạch sư huynh, nếu ta giao lệnh đệ cho ngươi, có phải ân oán giữa chúng ta sẽ xóa bỏ?” Diệp Húc đứng trên Hoàng Tuyền lộ, nhìn hướng đám người Thạch Tinh Hải, chỉ thấy âm hồn không đầu của vị Nữ vu hoàng kia lại xuất hiện, như hình với bóng đi theo phía sau bọn họ, không khỏi mỉm cười nói.
“Nếu ngươi giao đệ đệ ta ra, ân oán giữa chúng ta sẽ xóa bỏ. Nhưng ngươi giết Phong sư thúc của ta, mạo phạm Chu Thiên Tinh Cung ta, món nợ này vẫn phải tính.”
Thạch Tinh Hải dẫn đám người bước đến, ung dung điềm tĩnh, không cần hắn ra tay, những người khác đã đánh nát những bàn tay thò ra từ dưới nước, thản nhiên nói: “Bởi vậy, Diệp Thiếu Bảo, ngươi còn phải tự phong tu vi, đến Chu Thiên Tinh Cung ta chịu đòn nhận tội, mời Tinh đế cha ta đến định đoạt tội nghiệt của ngươi. Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ ở trước mặt cha ta cầu tình cho ngươi, giữ lại tính mạng cho ngươi!”
“Cuồng vọng!”
Ma La Dư hừ lạnh một tiếng, cười lạnh nói: “Chu Thiên Tinh Cung có cái giá thật lớn, khiến Thiếu Bảo tự phong tu vi chịu đòn nhận tội, chẳng lẽ Chu Thiên Tinh Cung thật sự nghĩ mình là cộng chủ của thiên hạ, thống nhất thế giới Vu hoang rồi phải không?”
“Yêu nữ láo xược!”
“To gan! Lại dám làm nhục Chu Thiên Tinh Cung ta, không biết sống chết!”
“Ngươi một con đàn bà Ma tộc thì biết cái gì? Diệp Thiếu Bảo, nếu ngươi không đáp ứng, mai cốt chi địa này sẽ thêm một bộ hài cốt của ngươi đó!”
…
Đám người Chu Thiên Tinh Cung đều gầm lên, tăng tốc tới nơi này. Thạch Tinh Hải khẽ mỉm cười, cao giọng nói: “Diệp Thiếu Bảo, ngươi nghĩ sao?”
“Thiếu Bảo, lấy đệ đệ của hắn ta ra, giết ngay trước mặt hắn!” Ma La Dư dụ dỗ.
“Oan gia nên cởi không nên kết, trả đệ đệ lại cho hắn là được, miễn cho ở chỗ sâu trong mai cốt chi địa này lại bị đám người Chu Thiên Tinh Cung vây sát, dù sao bọn họ người đông thế mạnh. Chúng ta đã đắc tội Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương và Bình Đẳng Vương Thái tử, cần gì phải làm điều thừa nữa?”
Diệp Húc thở dài, mặt co mày cáu, bất đắc dĩ nói: “Nếu liều mạng không chết không ngừng với cao thủ Chu Thiên Tinh Cung, chỉ sợ ở mai cốt chi địa này chúng ta chẳng được bất cứ ích lợi gì cả.”
Ma La Dư mở to mắt, liên tục đánh giá Diệp Húc mấy lần, như là lần đầu tiên biết hắn vậy, cười lạnh nói: “Diệp Thiếu Bảo, ta không ngờ ngươi lại là hạng người nhát như chuột vậy!”
Diệp Húc mỉm cười, không tranh cãi, lập tức tế ngọc lâu lên, lấy Thạch Tinh Vân ra. Từ trận chiến trong Bàn hoàng lăng Ân Khư với đám người Đàm Phượng Sơn, Thái tử Sơ, hắn vẫn nhốt Thạch Tinh Vân trong ngọc lâu của mình, giao cho Hùng Bi, Can Sài Giao đám đại yêu trong giữ, bị con hắc hùng kia phái đi gieo trồng thảo dược.
“Thạch sư huynh, lệnh đệ ở đây, còn mong sư huynh tiếp được cậu ấy, đừng để cậu ấy rơi xuống nước!”
Diệp Húc hít một hơi thật sâu, dùng sức nắm đi, ném Thạch Tinh Vân tới đám người Thạch Tinh Hải đằng xa. Sức mạnh của hắn quá lớn, trực tiếp ném Thạch Tinh Hải ra trăm dặm, bay qua đỉnh đầu đám người Thạch Tinh Hải, rơi xuống bờ đối diện của Hoàng Tuyền.
Đám người Thạch Tinh Hải đều quay đầu nhìn, ánh mắt đi theo tung tích Thạch Tinh Vân.
“Đám người đó chết chắc rồi, chúng ta đi thôi.” Diệp Húc vỗ vỗ tay, cười nói với Ma La Dư mà lúc này nàng ta đang trố mắt ra nhìn.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của JeenZa