Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 365: Đến nhờ cậy(2)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
"Hiện tại tôi gặp một chút phiền toái." Đường Đại Minh kéo một thân mỏi mệt đi vào trong.
"Chuyện gì xảy ra?" Trang Đạo Hiền lấy kính mắt xuống, trong nội tâm âm thầm lo lắng.
"Trịnh Mộc Đa khả năng là bị Dương Tử Hiên một đám người khống chế xúi giục rồi, nghe nói đã bàn giao không ít vấn đề, rất bất lợi đối với An Thuyền thị ủy chúng ta." Đường Đại Minh chưa nói đến chuyện bất lợi đối với hắn, mà là nói "bất lợi" đối với thị ủy An Thuyền, đây cũng là muốn thoáng trốn tránh trách nhiệm của mình một tý.
Giờ phút này, hắn đã gặp áp lực trước nay chưa có, buổi sáng hôm nay, ngay cả phòng làm việc cũng không ngồi được, gọi điện thoại cho Trang Đạo Hiền lại không thông suốt, liền trực tiếp đi lên tỉnh thành.
"Cậu nói rõ chi tiết xem nào." Trong nội tâm Trang Đạo Hiền thầm rùng mình.
Đường Đại Minh liền đem những chuyện mấy ngày nay Dương Tử Hiên làm tại thành phố An Thuyền một lần, sau đó là xụi lơ ngồi trên mặt ghế.
Trang Đạo Hiền đứng lên, bồi hồi qua lại trong phòng: "Đại Minh, cậu thật sự là hồ đồ!"
"Tôi đã sớm nhắc nhở cậu, phải chú ý Dương Tử Hiên này, cậu lại chủ quan như vậy, hiện tại rốt cục cũng đã xảy ra chuyện!"
Trang Đạo Hiền cau mày nói: "Cậu hành động quá nhanh rồi, cậu không nên lập tức đá Trịnh Mộc Đa ra khỏi thành phố An Thuyền, cho dù cậu đưa Trịnh Mộc Đa đến bệnh viện tỉnh, xảy ra chuyện gì, vẫn phải quy kết lên trên đầu cậu chứ?"
"Nhưng chuyện bây giờ đã đã xảy ra, mấu chốt là nên ứng đối ra sao, hiện tại răn dạy tôi cũng vô dụng ." Đường Đại Minh có chút bất mãn nói.
Trang Đạo Hiền lạnh lùng liếc mắt nhìn Đường Đại Minh, nói: "Cửa khẩu đột phá vẫn đang ở trên người Dương Tử Hiên và Đường Lập!"
"Đạo lý này tôi hiểu, tôi cũng biết mấu chốt đang ở chỗ Dương Tử Hiên và Đường Lập, nhưng tôi làm sao để đột phá đây?"
Đường Đại Minh giang tay ra, nói: "Dương Tử Hiên là một minh tinh chính trị Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh sáng quắc, đang thế bay lên, Đường Lập đã là một người chết, tôi đột phá thế nào ?"
Trang Đạo Hiền trầm ngâm một chút, nói: "Chỉ cần là người, sẽ có nhược điểm, cậu biết nhược điểm Dương Tử Hiên ở nơi nào không? Cậu biết nhược điểm Đường Lập ở nơi nào không? Chỉ cần cậu tìm được nhược điểm bọn hắn, cậu có thể đột phá!"
Đường Đại Minh nao nao.
Nhược điểm của Dương Tử Hiên?
Điểm ấy, Đường Đại Minh thật đúng là không chăm chú cân nhắc qua rồi.
Nhưng nhược điểm của Đường Lập chính là đứa con sinh trái kế hoạch hóa của hắn kia, hiện tại Đường Đại Minh đã khống chế được, điểm ấy thì không cần lo lắng.
"Từ lúc tôi cưới Tiểu Nhu, về sau, tôi chưa từng cầu cạnh qua phái bản địa các người cái gì, nhưng lúc này đây lại tương đối nguy hiểm, tôi muốn xin phái bản địa các người duỗi tay ra viện trợ tôi một chút."
Đường Đại Minh nói những lời này cũng không phải là lời khách sáo, từ lúc vừa mới bắt đầu, hắn không được phái bản địa coi trọng, chỉ là do Trang Tiểu Nhu đã mang thai đứa con của Đường Đại Minh, phái bản địa cũng thể bỏ mặt mũi, chỉ có thể miễn cưỡng đáp ứng gả Trang Tiểu Nhu cho Đường gia.
Nhưng thực ra là Trang Đạo Hiền đã chứng kiến một ít thủ đoạn của Đường Đại Minh, mới đồng ý gả Trang Tiểu Nhu cho Đường Đại Minh.
Lúc ấy, Đường Đại Minh vì muốn tìm được lực lượng chính trị sau lưng Trang Tiểu Nhu, sau khi làm Trang Tiểu Nhu mang thai, đã cố ý thông qua một ít người quen tại cơ quan Tỉnh ủy và ủy ban tỉnh, nói chuyện bốn phía, nói Trang Tiểu Nhu mang bầu con của hắn, huyên náo rất xôn xao.
Như vậy, phái bản địa muốn vụng trộm che cái nắp lại, để cho Trang Tiểu Nhu hủy đi đứa con cũng không làm được rồi, chỉ có thể cao giọng tuyên bố, gả Trang Tiểu Nhu cho Đường Đại Minh.
Đúng là do chứng kiến Đường Đại Minh vẫn có vài phần thủ đoạn, Trang Đạo Hiền mới miễn cưỡng đồng ý gả Trang Tiểu Nhu cho hắn.
Mà những năm gần đây này, biểu hiện Đường Đại Minh xác thực cũng không tệ, biểu hiện trên con đường làm quan thậm chí có thể dùng hai chữ "kinh hoàng" để hình dung.
Không dựa vào tài nguyên chính trị của phái bản địa, chỉ dựa vào chính mình phấn đấu và thủ đoạn, nhanh chóng nhảy lên lên tới bí thư thị ủy, thành phố rất đông nhân khẩu, được Trang lão gia tử và Trang Đạo Hiền tán thành.
Nhưng dù hắn là một nhân vật chính trị có thể nói là kinh tài tuyệt diễm như vậy, lần này xác thực đã gặp phải một kích cực kỳ hung hiểm.
Mà cực kỳ một kích hung hiểm này, chính là đến từ Dương Tử Hiên kia.
Trước kia Trang Đạo Hiền thậm chí còn hoài nghi, sau lưng Dương Tử Hiên có phải là có cao nhân gì chỉ điểm không, nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy, có lẽ là rất không có khả năng, dù sao, nếu như là cao nhân muốn đối phó với phái bản địa bọn hắn, sợ rằng sẽ không giấu diếm được thân phận.
Trang Đạo Hiền cũng hoài nghi, có phải là đối thủ kẻ thù chính trị không muốn Đường Đại Minh thăng nhiệm cấp phó tỉnh, cố ý lợi dụng sai khiến Dương Tử Hiên đi đến thành phố An Thuyền điều tra, để đạt tới mục đích gây trở ngại đến việc tiến bộ lên chức của Đường Đại Minh hay không, nhưng cuối cùng, Trang Đạo Hiền cũng hiểu được, khả năng này không lớn.
Không thấy cao nhân chỉ điểm, vừa không có kẻ thù chính trị sai khiến, vậy Dương Tử Hiên muốn mang theo tổ điều tra, cứng đối cứng cùng An Thuyền thị ủy, Trang Đạo Hiền liền đoán được, chắc là Dương Tử Hiên muốn lập uy tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, hơn nữa còn mượn cơ hội dẫn đội, thừa cơ chỉnh hợp tài nguyên quan hệ trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.
"Đại Minh, sự tình Tiểu Nhu năm đó, là tôi đánh nhịp đồng ý cuối cùng. Cho nên, chúng ta cũng sẽ không nhìn cậu bị một người cán bộ Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh bình thường làm chết, có thể giúp, chúng ta nhất định sẽ giúp." Trang Đạo Hiền cho Đường Đại Minh ăn một viên thuốc an thần trước.
Đường Đại Minh nhất thời nhẹ nhàng thở ra, hắn biết rõ Trang Đạo Hiền cho tới bây giờ đều là nói một không hai, có tài nguyên chính trị khổng lồ của phái bản địa chống đỡ, trong lòng của hắn cũng bớt lo lắng hơn nhiều.
"Nhược điểm của Dương Tử Hiên, nhất thời chúng ta cũng chưa chắc có thể tìm được, nhưng chí ít, chúng ta có một điểm có thể biết, Trương Luân có tư cách bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, nhất định có thể áp chế được Dương Tử Hiên." Trang Đạo Hiền híp hai con mắt lại, chắp hai tay sau lưng, đứng trước cửa sổ thủy tinh cực lớn tại văn phòng, đưa mắt nhìn phong cảnh bên dưới đất, ngoài cửa sổ.
Đường Đại Minh nao nao, trong nội tâm cả kinh: "Chẳng lẻ muốn cùng Trương Luân tiến hành nói chuyện, nhờ Trương Luân ra mặt làm công tác tư tưởng với Dương Tử Hiên?"
Xoay người qua chỗ khác, Trang Đạo Hiền thở dài nói: "Đây cũng là vì sự tình không có biện pháp giải quyết, ý ban đầu của tôi là không muốn kinh động đến cao tầng Tỉnh ủy, hiện tại vẫn không muốn, thật sự bị Tỉnh ủy cao tầng biết rồi, chỉ sợ chuyện này lại sẽ bị lấy ra để làm văn!
“Tôi sẽ lén tìm Trương Luân bí thư nói chuyện, về phần kết quả nói chuyện, tôi cũng không thể cam đoan, cậu cũng biết tính cách Trương Luân đấy, cứng mềm không ăn, tôi cũng không nhất định có thể nói được khối xương cứng này."
Sắc mặt hơi ảm đạm một tý, Đường Đại Minh cũng biết, cái này đã là cực hạn của Trang Đạo Hiền.
Đường Lập là một thị trưởng, tử vong ngoài ý muốn, có thể nói là tình tiết cực kỳ nghiêm trọng, sự tình cuối cùng phát triển ra sao, ai cũng không rõ ràng lắm, phái bản địa cũng không dám đơn giản tiến vào trong cái vũng bùn này, không cẩn thận một cái, sẽ trở thành cái cớ và lý do cao tầng Tỉnh ủy chèn ép phái bản địa.
Ra khỏi văn phòng cửa lớn Trang Đạo Hiền, đầu Đường Đại Minh cũng có chút hỗn loạn, Trang Đạo Hiền hứa hẹn với hắn, cũng không thể để cho Đường Đại Minh hết sầu, mà lại càng làm sâu sắc thêm tâm sự của Đường Đại Minh—— hắn biết, phái bản địa cũng không dám tiếp tục quản chuyện này.
Đường Đại Minh thở dài, Trang Đạo Hiền không tránh mặt hắn không gặp đã là rất tốt rồi, từ một khắc Dương Tử Hiên đột phá này, hắn thật sự là người cô đơn rồi, hắn liền thật sự phải làm người cô đơn, một mình đối mặt đám người Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh kia phản công.
Trước kia, trên báo tỉnh công kích Dương Tử Hiên, phái bản địa có thể âm thầm hỗ trợ dùng sức, nhưng từ thái độ hôm nay của Trang Đạo Hiền để xem xét, phái bản địa đã không có khả năng trợ giúp cái gì.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 366: Nhắc nhở cẩn thận
Nhóm dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Đường Đại Minh cảm giác được, dường như mình lại nhớ tới tình cảnh ban đầu một mình phấn đấu ở trấn nhỏ trong thành phố An Thuyền, có thể thông cảm đến tâm tình của hắn, chỉ có bà vợ Trang Tiểu Nhu một mực không bỏ mình kia.
Giờ khắc này, hắn thầm muốn nhào vào trong ngực vợ, khóc lớn một hồi, vài chục năm này, hắn hao hết tâm tư bò lên trên, vài chục năm này, vì lên chức, hắn có thể nói là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, chuyện xấu không thể nói là làm hết, ít nhất cũng là làm rất nhiều, nhưng vẫn không cách nào được phái bản địa tán thành, tại thời điểm hắn khó khăn nhất, phái bản địa vẫn không chịu duỗi tay ra, thoáng viện thủ một tý.
Đần độn lên xe, xe đi ra khỏi đại viện Tỉnh ủy, xe Dương Tử Hiên và xe Số 1 thị ủy An Thuyền của Đường Đại Minh nghiêng nhau mà qua, Dương Tử Hiên chú ý tới vẻ cô đơn trên mặt Đường Đại Minh, trong nội tâm hiện lên một tia nghi hoặc.
Lập tức, khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một nụ cười, Đường Đại Minh này hơn phân nửa là đến Tỉnh ủy tìm viện binh, xem ra hành động tìm viện binh này cũng không thành công, vậy mà lại mang vẻ mặt cô đơn đi ra ngoài.
Đường Đại Minh lại không chú ý đến xe Dương Tử Hiên, nhưng xe vừa lên đường cái, về sau, hắn lập tức chú ý tới một cỗ Toyota đi theo sau xe mình, một mực chăm chú theo sau xe Số 1, Đường Đại Minh vỗ vỗ bả vai lái xe, nói: " Cỗ xe Toyota đằng sau kia có chuyện gì? Một mực cắn chúng ta không tha."
Lái xe cũng đã sớm chú ý tới chiếc xe đằng sau kia, nói: "Bí thư, là biển số xe tỉnh thành, nhưng không nhìn ra là đơn vị nào."
Lúc này là thời kì mẫn cảm, có thể là có người theo dõi, Đường Đại Minh đối với chuyện như vậy, dù thấy nhưng không thể trách, phân phó lái xe thả chậm tốc độ, xem cỗ xe Toyota đằng sau kia có vượt qua hay không.
Vốn Đường Đại Minh còn tưởng rằng cái xe đằng sau kia sẽ một mực chậm rãi đi theo, không nghĩ tới, xe Số 1 vừa đi chậm, cỗ xe Toyota đằng sau kia liền theo kịp.
Cửa sổ xe Toyota chợt bị kéo xuống, lộ ra một khuôn mặt lạ lẫm mà quen thuộc mặt.
"Đường bí thư, chúng ta lại gặp mặt." Nói chuyện không phải người khác, đúng là Trang Lộ Lộ.
"Tại sao lại là cậu?" Đường Đại Minh kinh ngạc nói.
Trang Lộ Lộ cười cười: "Vì cái gì không thể là tôi ?"
"Cậu theo dõi xe của tôi làm gì vậy?" Đường Đại Minh bây giờ đối với người Trang gia, trừ Trang Tiểu Nhu, đúng là không có cảm tình gì.
"Tôi muốn đàm phán một số chuyện kinh doanh với cậu!" Trang Lộ Lộ lại để cho lái xe nhanh chóng lái xe theo sát xe Số 1 của Đường Đại Minh.
Đường Đại Minh nhíu mày, cười lạnh một tiếng nói: "Để mắt tôi như vậy sao? Phái bản địa các người đầy môn sinh ở La Phù, sao phải tới tìm tôi, một tiểu quan này nói chuyện làm ăn?"
"Hiện tại tôi bề bộn nhiều việc, không có thời gian nói chuyện gì kinh doanh với cậu!"
Đường Đại Minh cho rằng Trang Lộ Lộ là muốn đánh chủ ý xấu đến hắn, cho rằng Trang Lộ Lộ muốn thừa dịp hắn vẫn còn làm bí thư thành phố An Thuyền, đi vào thành phố An Thuyền kiếm một số tiền lớn.
Trang Lộ Lộ cười một tiếng quỷ dị, hỏi: "Thật sự không đồng ý? Cậu đừng có hối hận nha."
Trong nội tâm Đường Đại Minh hơi nao nao, hắn đương nhiên cũng biết địa vị cực kỳ quan trọng của Trang Lộ Lộ tại phái bản địa, là học trò hạch tâm đời thứ ba phái bản địa toàn lực bồi dưỡng, có thể nói ở trong liên minh chính trị phái bản địa cũng là một nhân vật rất có trọng lượng, không biết hắn muốn đánh cái chủ ý gì.
Đường Đại Minh hỏi: "Kinh doanh theo như lời cậu nói, rốt cuộc là kinh doanh cái gì?"
"Là về Dương Tử Hiên, cậu có hứng thú không?" Trang Lộ Lộ nhếch miệng cười nói.
Trong lòng Đường Đại Minh cảm thấy hơi nghi hoặc, nhưng vẫn đồng ý nói chuyện cùng Trang Lộ Lộ: "Hiện tại tìm một chỗ, từ từ nói chuyện."
Trang Lộ Lộ gật gật đầu, nói: "Phía trước mười km có một sơn trang, hoàn cảnh nơi đây rất yên tĩnh, an toàn."
...
Dương Tử Hiên mới vừa ngồi xuống văn phòng, bờ mông vẫn chưa nóng, Hồ Khải lập tức liền tiến đến báo cáo công tác.
"Dương sở, mấy ngày này ngài không ở đây, không sai biệt lắm, Thuộc Bình bí thư mỗi ngày đều đến tìm một lần." Lúc Hồ Khải nói lời này, không nhịn được mà che miệng nở nụ cười.
Dương Tử Hiên cầm cờ hiệu xuống dưới điều tra nghiên cứu, toàn bộ sự tình ở phía trong Ban kỷ luật đều giao cho Thuộc Bình, trên thực chất, chính là đặt án Trịnh Mộc Đa toàn bộ áp lực ngoại giới gây ra ở trên bờ vai Thuộc Bình, Thuộc Bình không tìm mình hỏi tội mới là chuyện lạ.
Dương Tử Hiên cười nói: "Cứ để hắn náo ngất trời đi, làm ra sao thì cứ để thế đó."
"Đúng rồi, Lý Văn phó bí thư bên kia có phản ứng gì không?" Dương Tử Hiên hỏi.
Hồ Khải tiến lên gần một chút, tại bên tai Dương Tử Hiên, hạ giọng nói: "Hôm nay tôi đặc biệt lưu ý Lý Văn phó bí thư một chút, phát hiện dường như tâm tình hắn rất tốt, hai ngày này đặc biệt ân cần chạy đến văn phòng bí thư Trương Luân."
Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên vẻ cười lạnh, nói: "Vốn tưởng rằng là cao thủ che dấu, không nghĩ tới lại là người thiếu kiên nhẫn như vậy, thằng hề nhảy nhót, chưa đủ gây sợ hãi."
Nói đến đây, Dương Tử Hiên bấm điện thoại Thuộc Bình, Thuộc Bình vừa nghe thấy giọng nói Dương Tử Hiên, giọng nói lập tức đề cao hơn mười đê-xi-ben, quát: "Dương Tử Hiên đồng chí, cậu đang chơi trò mất tích sao? Chính cậu chọc ra tổ ong vò vẽ, còn muốn tôi lau bờ mông cho cậu, cậu có tính giai cấp hay không? Cậu có nguyên tắc hay không?"
Dương Tử Hiên cười cười, lão đầu có chút đỉnh núi chủ nghĩa này vẫn rất đáng yêu, không giống người như Lý Văn, vì lợi ích cá nhân, vậy mà không tiếc khơi mào đấu tranh bên trong, để cho ích lợi của mình được lớn nhất.
Dương Tử Hiên cầm lấy microphone, cười nói: "Thuộc Bình bí thư, anh cũng không cần vơ đũa cả nắm như vậy, chẳng qua là tôi xuống dưới hiện trường thành phố An Thuyền điều tra vấn đề Trịnh Mộc Đa, làm sao lại bị dính vào vấn đề không có tính nguyên tắc đảng rồi?"
Thuộc Bình hừ lạnh một tiếng, nói: "Sự tình Trịnh Mộc Đa, trên Tỉnh ủy khẳng định có lãnh đạo đã biết, nhưng đều không có một người nào, không có một ai có câu trả lời, cũng không lập án."
Trong lòng Thuộc Bình đúng là rất tức giận bất bình, hai ngày này, không ít lãnh đạo trong tỉnh đều ào ào gọi điện thoại qua, hỏi sự tình nhân viên công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh nhận hối lộ, gia tăng áp lực mãnh liệt cho Thuộc Bình hắn.
Tất cả đều là do Dương Tử Hiên tự mình gây họa, kết quả là lại bắt hắn đến hỗ trợ chùi đít, có thể không phẫn nộ sao?
Lúc trước Dương Tử Hiên lập án cho bản án Đường Lập, là trực tiếp vượt qua Thuộc Bình, hướng Trương Luân bí thư báo án, Trương Luân bí thư làm ra chỉ thị, ngay cả thông báo cũng không thông báo với Thuộc Bình, cứ thế lập án điều tra.
"Thuộc Bình bí thư, tôi gọi điện thoại cho anh, không phải là muốn cãi lộn với anh, tôi chỉ là nhắc anh lưu ý phó bí thư Lý Văn nhiều hơn một tý."
Dương Tử Hiên trực tiếp chặt đứt câu chuyện, nói: "Tốt rồi, những điều tôi muốn nói chỉ như vậy thôi, về phần vấn đề Trịnh Mộc Đa, hiện tại tôi đã có chút ít manh mối rồi, Thuộc Bình bí thư chỉ cần đứng vững áp lực là được, anh xem hôm nay La Phù nhật báo chưa, nếu như chưa đọc thì đọc đi."
Nói xong, Dương Tử Hiên trực tiếp cúp điện thoại.
Thuộc Bình nghe được âm ù ù trong điện thoại, tức giận đến mức muốn giơ chân, nhưng lại không thể làm gì được Dương Tử Hiên, hắn ngồi một chút, bắt đầu tinh tế nhấm nuốt lời Dương Tử Hiên nói.
Phải chú ý đến Lý Văn?
Thuộc Bình cảm thấy không cân nhắc thấu ý tứ của Dương Tử Hiên, chỉ là, hai ngày này, xác thực là hắn phát hiện Lý Văn có chút khác thường, bình thường Lý Văn luôn xụ mặt nói chuyện, nhưng bây giờ, Lý Văn thấy hắn, thậm chí còn chào hỏi hắn, lúc ấy hắn không chú ý, hiện tại ngẫm lại, xác thực là có vấn đề.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 367: Đến nhà cầu xin
Nhóm dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Lúc này, Thư Bình liền gọi thư ký đưa báo chí hôm nay vào, hơn nữa còn cẩn thận dặn dò, bảo thư ký đi ra ngoài tìm hiểu tin tức một tý, nhìn xem Lý Văn đang bận rộn cái gì.
...
Ban đêm hàng lâm, cả Tử Kim biến thành một mảnh phồn hoa, đèn bảy màu chớp chớp khắp nơi, thành phố lớn nhất khu trung bộ này liền lộ ra khuôn mặt rạng ngoài.
Dương Tử Hiên về đến nhà, thay đổi quần áo, tắm rửa một cái, đang muốn vào thư phòng, lại nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng gõ, Dương Tử Hiên hơi sững sờ, đã trễ thế như vậy, ai còn tìm tới tận cửa vậy?
Bình thường, loại sự tình này đúng là không nhiều lắm.
Dương Tử Hiên hướng tiểu Thiến bĩu môi, ý bảo tiểu Thiến mở mé cửa ra xem rốt cuộc là ai?
Mở cửa ra, một khuôn mặt có chút tái nhợt hiện lên, lộ ra tại ngoài cửa, tiểu Thiến không biết tiểu cô nương thân thể no đủ này là từ đâu xuất hiện, liền hỏi một tiếng: "Cô tìm ai?
"Tôi tìm thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, phó sở trưởng sở giám sát Dương Tử Hiên tiên sinh." Xưng hô thế này đúng là cực kỳ khó nhớ, tiểu Thiến quay đầu nhìn nhìn Dương Tử Hiên đứng ở trên bậc thang.
Dương Tử Hiên đang cố gắng nhớ xem giọng nói này rốt cuộc là ai, nhưng lại không nghĩ ra rồi, những năm gần đây, hắn tiếp xúc với nhiều cô gái lắm, thật sự không nhớ nổi cô gái nào có giọng nói như vậy.
Phất phất tay áo, ý bảo tiểu Thiến để cho nàng tiến vào, cô gái vừa tiến đến đại sảnh, liền gặp được Dương Tử Hiên đứng ở trên bậc thang, lập tức phù phù một tiếng quỳ xuống, mang theo tiếng khóc nức nở: "Dương sở trưởng, xin anh cứu gia đình chúng tôi, cứu mẹ tôi, em trai của tôi! "
Trong lòng Dương Tử Hiên thầm kinh hãi, cô gái này rõ ràng là Đường Ung Dung, ngày hôm qua mình nhìn thấy ở trước cửa nhà Đường Lập kia nha, làm sao nàng lại tìm được đến tận nhà mình rồi?
"Mau đứng lên, mau đứng lên." Dương Tử Hiên vội vàng đi xuống thang, hai tay nâng Đường Ung Dung lên.
Đường Ung Dung ban đầu còn có chút kiên trì quỳ xuống, nhưng khi nhìn thấy Dương Tử Hiên rất kiên quyết, Đường Ung Dung mới đứng lên, hai mắt đẫm lệ, mặt dính đầy nước, có vẻ rất động lòng người, là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành.
Trịnh Bình lớn lên, nhan sắc cũng không kém, Đường Lập chắc cũng là người tuấn tú lịch sự, Đường Ung Dung được di truyền gien xinh đẹp của cha mẹ.
Nếu như không phải gia đình phát sinh biến cố, với tư cách con gái thị trưởng, Đường Ung Dung coi như là lá ngọc cành vàng rồi, đáng thương, lá ngọc cành vàng như vậy, trong vòng một đêm đã mất đi chỗ dựa lớn nhất.
"Dương sở trưởng, anh nhất định phải giúp đỡ tôi." Đường Ung Dung còn chưa nói dứt hai câu, lại bắt đầu lau nước mắt rồi, làm cho Dương Tử Hiên nhíu mày, không biết cử chỉ cô gái này là vô tâm, hay là chuyên môn xếp đặt thiết kế.
Vấn đề gì cũng không nói, liền yêu cầu Dương Tử Hiên hỗ trợ, còn dùng kế hoạch nước mắt của cô gái xinh đẹp, bắn trăm phát trăm trúng, lại làm cho trong lòng Dương Tử Hiên không thể không nổi lên một tia cảnh giác.
"Cô nói trước đi đã, tôi phải xem xem có thể giúp đỡ nổi hay không." Dương Tử Hiên không hề đáp ứng, mà là để lại cho mình một con đường sống.
Đường Ung Dung nhìn thấy Dương Tử Hiên còn trẻ như vậy, thoạt nhìn thì tuổi tác không hề khác gì mình, gọi Dương Tử Hiên là chú thì không có ý tứ, cũng chỉ có thể kêu là Dương sở trưởng.
"Dương sở trưởng, ba ba tôi bị người làm hại, chết thảm, mẹ tôi ngày hôm qua cũng không phải cố ý nói vậy, nguyên nhân là em trai của tôi đã bị bọn Đường Đại Minh khống chế, mẹ tôi không thể không nói lời nói trái lương tâm như vậy, xin ngài rộng lượng, tha thứ cho mẹ tôi."
Trong giọng nói Đường Ung Dung còn mang theo một tia non nớt, nhưng nói chuyện trật tự rõ ràng, nếu như là cô gái bình thường, gặp gỡ gia biến lớn như vậy, chỉ sợ sớm đã nói năng lộn xộn rồi, xem ra con gái nhà quan lại quả nhiên là không tầm thường.
"Sự tình mẹ cô, tôi sẽ không trách nàng, điểm ấy thì cô cứ yên tâm đi, chỉ là, cô nói ba ba của cô bị người làm hại, cô có chứng cớ gì không?" Dương Tử Hiên nhắm mắt lại hỏi.
Tay chân Đường Ung Dung hơi loạn, Dương Tử Hiên vỗ vỗ bờ vai của nàng, nàng mới chậm rãi bình tĩnh trở lại, nói: "Mẹ tôi có căn cứ chính xác chứng minh bọn hắn hại ba ba của tôi, đặt ở một cái địa phương an toàn, nhưng hiện tại tôi không dám đưa cho ngài, tôi sợ bị người theo dõi phát hiện."
Dương Tử Hiên nhíu mày hỏi: "Cô nói bọn họ là ai?"
"Đúng là đám người An Thuyền thị ủy kia, nhất là Đường Đại Minh!" Đường Ung Dung nói đến tên của Đường Đại Minh, mắt như muốn phun ra lửa, nghiến răng nghiến lợi.
"Đúng là Đường Đại Minh, cái tên mặt người dạ thú này xếp đặt thiết kế hại chết ba ba của tôi, ngày đó chiếc xe của ba ba tôi đã mang đến một xưởng sửa chữa ô tô bảo hành sửa chữa, bảo hành sửa chữa trở về, ba ba của tôi cũng không chú ý, chờ xe lên tốc độ cao, xe đột nhiên xảy ra vấn đề, phanh lại không nhạy, mới chết thảm trên đường cao tốc!"
Sắc mặt Dương Tử Hiên trầm xuống, giọng nói nghiêm nghị: "Vậy thì động cơ để Đường Đại Minh hại ba ba của cô là cái gì đây? Cô có biết không?"
"Sự tình trên quan trường, tôi cũng không hiểu nhiều, tôi chỉ là nghe mẹ tôi nói, ba ba của tôi bình thường có rất nhiều mâu thuẫn với Đường Đại Minh.”
“Gần đây Đường Đại Minh một mực được tuyên truyền, sắp lên chức phó chủ tịch tỉnh, nhưng Đường Đại Minh rất tham lam, mặc dù hắn lên chức phó chủ tịch tỉnh, vẫn không muốn buông tha cho khối căn cứ địa An Thuyền này.”
“Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, ba ba của tôi có thể thuận lợi tiếp nhận chức bí thư thị ủy, nhưng quan hệ giữa Đường Đại Minh và phó bí thư thị ủy Ân Lực rất tốt, hắn muốn để cho Ân Lực nhậm chức bí thư thị ủy, nhưng ba ba của tôi đè ở phía trước, hắn phải nghĩ biện pháp diệt trừ ba ba của tôi..."
Dương Tử Hiên nhấc chân bắt chéo, hắn đang cân nhắc độ tin cậy trong lời Đường Ung Dung nói, có phải là có thành phần thêm mắm thêm muối và tự suy đoán hay không.
Đối với Đường Ung Dung, Dương Tử Hiên cũng đã đi đến nhà Đường Lập điều tra, đụng phải nàng, về sau, mới bảo Phan Bách Văn đi tìm hiểu.
Phan Bách Văn hiểu biết về người thân của Đường Lập cũng không phải quá toàn diện, chỉ nói về việc trước kia Đường Ung Dung khá ngây thơ, đoán chừng là vì cái chết của cha, khiến cho Đường Ung Dung bắt đầu lập tức thành thục.
Chỉ là, Dương Tử Hiên có chút đau đầu, không biết loại thành thục này của Đường Ung Dung là tốt hay xấu.
Đường Ung Dung nói lời này, cơ bản không sai sự thật, nhưng chi tiết, tỉ mỉ cụ thể bên trong, chắc là do nàng và Trịnh Bình phỏng đoán, Dương Tử Hiên biết rõ, không thể tin hoàn toàn những lời nói này.
Cho dù Đường Đại Minh hung ác hơn nữa, muốn xây dựng An Thuyền thành vương quốc độc lập và căn cứ địa của hắn, cũng khó có thể trực tiếp tham dự xếp đặt thiết kế mưu hại một cán bộ cấp chính sảnh, huống chi là cán bộ loại Đường Lập này, sẽ phải lên cấp cao hơn cả chính sảnh, Đường Đại Minh càng sẽ không ngu xuẩn đến mức trực tiếp tham gia.
Dù sao, sự tình mưu hại quốc gia cán bộ như vậy, một khi bị điều tra ra, Đường Đại Minh sẽ gánh chịu nguy hiểm chính trị không thể đo lường, cả đời hắn cũng coi như triệt để bị hủy.
Bởi vậy, mặc dù Đường Lập thật đúng là Đường Đại Minh bày ra thủ đoạn mưu hại, nhưng động cơ Đường Đại Minh chắc chắn sẽ không chỉ là vì Đường Lập là chướng ngại vật trên con đường chính trị, đánh bại hắn, để cho Ân Lực thượng vị bí thư thị ủy, như vậy quá đơn giản, khẳng định còn có nội dung càng sâu đáng giá để đào móc.
Trong đầu Dương Tử Hiên chợt lóe lên một ý niệm —— trừ phi, Đường Lập uy hiếp được Đường Đại Minh tiến bộ lên chức, thậm chí còn uy hiếp được kiếp sống chính trị của Đường Đại Minh, như vậy, Đường Đại Minh mới có thể dùng hết sức lực diệt trừ Đường Lập.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 368: Mã bí thư(1)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
"Ung Dung, ba ba của cô khi còn sống, có từng ở trong nhà nói qua về vấn đề gì của Đường Đại Minh này không?" Dương Tử Hiên thử hỏi thăm một chút.
Đường Ung Dung nghiêng đầu qua một bên, suy tư một lúc rồi mới nói: "Ba ba của tôi rất ít khi nói sự tình công tác ở trên bàn cơm, nhưng ông ấy và Đường Đại Minh không cùng đượng, sự tình đó thì cả thị ủy đều biết."
Tin tức này của Đường Ung Dung đúng là không có giá trị gì, Tỉnh ủy tại sử dụng cán bộ, đồng thời, không có khả năng để cho quan hệ thị trưởng và bí thư thị ủy rất tốt, đây là tình huống phổ biến, nếu như bí thư thị ủy và thị trưởng quan hệ rất tốt, chỉ sợ Tỉnh ủy lại phải ra tay điều chỉnh.
"Chỉ là, tại mấy ngày trước hôm ba ba tôi bị ngộ hại, dường như tâm tình rất không tốt, thường xuyên phát giận, ở trong nhà cũng mang vẻ mặt âm trầm, dường như là tâm sự rất nặng nề ..." Đường Ung Dung tiếp tục nói.
Như thế có thể nói rõ, Đường Lập tử vong không phải ngẫu nhiên, Dương Tử Hiên gật gật đầu, lại cố vấn để Đường Ung Dung nói thêm mấy vấn đề.
"Ung Dung, cô hoặc là mẹ cô có căn cứ chính xác gì trực tiếp, có thể nói rõ Đường Đại Minh và thị ủy An Thuyền là hung thủ mưu hại ba ba của cô không?" Dương Tử Hiên hỏi.
Lời này vừa phát ra, Đường Ung Dung lại cắn miệng hồi lâu mới nhổ ra mấy chữ: "Chúng tôi có chứng cớ."
Ánh mắt Dương Tử Hiên sáng lên, nói: "Hiện tại cô có mang đến đây không?"
Đường Ung Dung lắc đầu nói: "Tôi không mang theo được, tại sau khi ba ba của tôi chết, về sau, mẹ tôi lập tức dời chứng cớ trong nhà đến một chỗ khác an toàn hơn, tránh để cho có người nào đó vào trong nhà chúng tôi điều tra, lại điều tra ra được chứng cớ kia, cho nên mới đặt ở một địa phương khác."
Trong nội tâm Dương Tử Hiên khẽ thở dài, mẫu tử nhà này cũng rất cảnh giác, đổi lại gia đình khác, chỉ sợ sớm đã sợ tay sợ chân, không nhớ nổi sự tình dấu diếm chứng cứ này.
"Lần này tôi đi ra ngoài tìm ngài, là vượt qua mấy con đường, thay đổi vài chuyến xe, mới có thể bỏ qua những con ruồi theo dõi mặc y phục thường quay chung quanh nhà của tôi kia, hiện tại chúng tôi hoàn toàn không phải người tự do, Dương sở trưởng, ngài phải giúp chúng tôi." Nói xong, Đường Ung Dung lại bắt đầu rưng rức rơi lệ.
Dương Tử Hiên bắt chéo hai tay trước ngực, không lập tức đáp ứng, tiếp tục hỏi: "Các cô có thể cung cấp chứng cớ gì đến nhân viên công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng tôi hay không, bằng không thì, không có chứng cớ, chúng tôi cũng là rất khó tiến hành lập án đối với việc này."
Đường Ung Dung có chút do dự, nói: "Tôi sợ vừa hở giọng nói ra, chứng cớ lộ ra ngoài, liền bị những người Đường Đại Minh phái tới kia đoạt đi mất."
Cúi đầu, phất phất tay áo, Dương Tử Hiên nói: "Cái này thì cô không cần lo lắng, tôi nhất định sẽ an bài tốt, Đường Đại Minh không phái người đến thì thôi, thật sự phái người theo đuôi mà nói, chúng tôi sẽ bố trí nhân thủ, một phát đánh bại bọn chúng!"
Đường Ung Dung thấy bộ dáng Dương Tử Hiên rất tự tin, trong lòng lại tin tưởng hơn vài phần, hiện tại người nàng có thể tin được không nhiều lắm, Dương Tử Hiên chính là hi vọng và mong đợi duy nhất của cô nhi quả mẫu các nàng.
"Chỉ là, tôi còn có mấy vấn đề muốn hỏi cô, tại sao cô còn có một em trai? Nếu như tôi nhớ không lầm, ba ba của cô, với tư cách nhân viên chính phủ, cũng phải tuân thủ chính sách kế hoạch hoá gia đình của quốc gia chứ? Đưa em trai này là chuyện gì xảy ra?" Dương Tử Hiên nhen nhóm một điếu thuốc, nhổ ra một vòng khói, trên mặt có vẻ thành thục tang thương.
Cũng chỉ có ở lúc này, Đường Ung Dung mới cảm giác được người thanh niên trước mắt mình là cán bộ lãnh đạo cao cấp La Phù tỉnh.
Hiển nhiên, Dương Tử Hiên ném ra ngoài một vấn đề như vậy, lại làm cho Đường Ung Dung có chút khó có thể mở miệng.
Em trai này là em ruột của nàng, sau khi sinh ra, một mực được gởi nuôi ở trong nhà thân thích, che dấu tai mắt người khác, nhưng Đường Lập gặp chuyện không may, về sau, hiển nhiên là không thể dấu diếm được nữa.
"Dương sở trưởng, về chuyện này thì tôi phải thừa nhận, em trai tôi sinh ra, xác thực trái với quốc gia một ít quy định, nhưng chuyện này và ba ba của tôi bị ngộ hại là hai chuyện khác nhau, không thể nói bởi vì tôi em trai sinh ra không tuân theo quy định, cho nên ba ba của tôi đáng chết."
Đường Ung Dung khẩn trương nhìn Dương Tử Hiên, hiện tại nàng đúng là đã coi Dương Tử Hiên trở thành một cây cứu mạng rơm rạ cuối cùng rồi, trong lòng sợ Dương Tử Hiên bởi vì vấn đề em trai của nàng sinh ra không tuân theo quy định, mà buông tay mặc kệ sự tình cha mình chết.
Dương Tử Hiên gõ gõ khói bụi, nói: "Cái này thì tôi biết, tôi không phải loại người cố tình gây sự, em trai của cô sinh ra không tuân theo quy định, cùng ba ba của cô bị ngộ hại là hai chuyện khác nhau, tính chất cũng hoàn toàn bất đồng ."
"Chỉ là, tôi còn muốn hỏi cô một vấn đề cuối cùng địa chỉ, nơi tôi ở, là ai cung cấp cho cô vậy?" Dương Tử Hiên dựa lưng lên trên ghế, con mắt liếc xéo nhìn Đường Ung Dung.
Quần áo Đường Ung Dung rất đơn bạc, các bộ phận dưới lớp quần áo rất tinh xảo, bộ ngực đã có quy mô hiện ra mờ mờ, theo tiếng hô hấp run nhè nhẹ, mơ hồ nổi bật lên hình dạng hai cái bát nhỏ, bờ mông rất tròn, bị ghế làm cho nhếch nhếch lên, lộ ra một đường cong duyên dáng.
Ở dưới ánh đèn, Dương Tử Hiên còn có thể chứng kiến đường cong của nàng, cái này xen vào giữa hương vị trẻ trung và thành thục, lại làm cho Dương Tử Hiên nhớ lại các cô gái thời trung học của mình, đó chính là tuổi cô gái phát dục nhanh nhất, thân thể từ trẻ trung, dần dần phát dục thành thục.
"Địa chỉ là do Mã bí thư thành phố chúng tôi đưa cho." Đường Ung Dung cũng chú ý tới ánh mắt Dương Tử Hiên có chút mập mờ, lúc này nàng mới chú ý tới, quần áo mình hôm nay quả thật hơi mỏng rồi.
Hiện tại đúng là giữa hè, Đường Ung Dung lo lắng trên đường đi thời tiết quá nóng, sẽ chảy mồ hôi, cho nên đặc biệt mặc một thân quần áo đơn bạc đến, tăng thêm trên đường đi chảy ra một ít dấu vết mồ hôi, mấy đồ nội y và da thịt trong cùng đều lộ ra hết, lại cứ lại không dám đưa cánh tay ra che lấp.
Mã bí thư?
Dương Tử Hiên nhíu mày, lúc nào mà lại xuất hiện một Mã bí thư vậy.
"Mã bí thư này là người nào ? Tại sao có địa chỉ nơi tôi ở?" Dương Tử Hiên diệt tàn thuốc.
"Mã Tương Như bí thư, là bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố An Thuyền chúng tôi, nàng nói ngài là lãnh đạo của nàng, thời điểm tôi đi tìm nàng, nàng nói nàng không làm chủ được, liền cho tôi địa chỉ của ngài, để cho tôi trực tiếp đến tìm đến ngài."
Trong lúc Đường Ung Dung nói chuyện, có vẻ ngượng ngùng của thiếu nữ, đoán chừng là do nội y toàn thân đều bị Dương Tử Hiên nhìn thấy rõ ràng.
Dương Tử Hiên ừ một tiếng, nhìn nhìn sắc trời đã khuya, không có khả năng để cho Đường Ung Dung trở về, liền bảo tiểu Thiến sắp xếp Đường Ung Dung ở luôn trong nhà, dù sao trong phòng cũng có rất nhiều gian phòng.
Tiểu Thiến lại rất nhiệt tình đối với Đường Ung Dung, chắc hẳn cũng là bởi vì thân thế đáng thương của nhau hấp dẫn, nói chuyện cực kỳ hợp ý.
Trở lại thư phòng, đầu Dương Tử Hiên vẫn đang tinh tế nhấm nuốt tin tức Đường Ung Dung mang đến hôm nay, lại nhìn ra mấy điểm mấu chốt.
Đầu tiên, Đường Đại Minh là người lắt léo làm chính trị, cho dù hắn thật sự coi Đường Lập như cái đinh trong mắt, cũng khó có thể trực tiếp bày ra kế mưu hại Đường Lập.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 368: Mã bí thư(2)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Cho nên, muốn từ trên người Đường Đại Minh, trực tiếp đột phá thì rất khó khăn, ngược lại, Đường Ung Dung nói về phó bí thư thị ủy Ân Lực kia, có thể từ từ tra một chút, từ trên người Ân Lực xé một vết rách để điều tra sâu vào trong.
Ngoài ra còn có cả Mã Tương Như, cô gái này đột nhiên xuất hiện, lại làm cho Dương Tử Hiên cảm thấy hơi chấn động.
Trước kia, thời điểm Phan Bách Văn mang theo tổ điều tra tiến vào chiếm giữ thành phố An Thuyền, người thứ nhất tìm, đúng là Mã Tương Như, muốn thông qua Mã Tương Như hiểu rõ cách cục chính trị cả thành phố An Thuyền, nhưng thái độ Mã Tương Như cực kỳ mập mờ, ngôn từ hàm hồ, cũng không cung cấp cho tổ điều tra bất kỳ trợ giúp gì.
Nhưng hiện tại tổ điều tra dần dần thay đổi hoàn cảnh xấu, Mã Tương Như lại đột nhiên xuất hiện, Dương Tử Hiên liền bắt đầu cảnh giác với người này.
Mã Tương Như này hoặc là nhìn trúng lợi ích gì đó, hoặc là chứng kiến tổ điều tra hiện tại bắt đầu lật bàn đánh trả rồi, sợ tổ điều tra truy cứu đến cô ta, cho nên mới đứng ra chỉ điểm cho Đường Ung Dung.
Mặc kệ Mã Tương Như ôm loại tâm tính nào, đều là phát triển về phương hướng có lợi cho Dương Tử Hiên.
...
Thời điểm buổi sáng, Dương Tử Hiên để cho Đường Ung Dung một mình ngồi xe trở về, nếu như phái người Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đưa nàng trở về, nói không chừng sẽ khiến cho đám người theo dõi kia chú ý.
Dương Tử Hiên cũng không phải lo lắng đám người theo dõi kia dám có hành động gì đối với Đường Ung Dung và Trịnh Bình, bọn hắn không có hành động thì cũng thôi, chỉ cần xuất hiện hành động khống chế Đường Ung Dung và Trịnh Bình, Dương Tử Hiên sẽ có cớ trực tiếp thanh lý đám người theo dõi, tiến tới là công kích cục công an thành phố An Thuyền.
Đưa Đường Ung Dung rời đi, Dương Tử Hiên có ý định đi gặp Trương Luân một lần, đúng lúc này, Trương Luân cũng gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn lập tức đi đến văn phòng một chuyến.
Thời điểm đi vào văn phòng Trương Luân, nụ cười trên mặt Dương Tử Hiên liền đọng lại.
Trang Đạo Hiền và Trương Luân đang ngồi cách cái bàn, trên mặt Trang Đạo Hiền đầy dáng vẻ tươi cười, hướng Dương Tử Hiên chào hỏi: "Rốt cuộc đồng chí Tử Hiên cũng tới?"
Dương Tử Hiên cảm thấy ngoài ý muốn, làm sao Trang Đạo Hiền lại hiện ra trong văn phòng Trương Luân, Trương Luân bên trong Tỉnh ủy là nhân vật tương đối độc lập, cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghe nói hắn và phái bản địa có quan hệ gì tốt.
Chỉ là, Dương Tử Hiên từ trên mặt hai đại lão Tỉnh ủy dậm chân một phát sẽ gây động đất này, thấy được dáng tươi cười rất ăn ý, lại làm cho Dương Tử Hiên không thể không hoài nghi, có phải là giữa hai người đã đạt thành hiệp nghị gì bí mật hay không.
Bởi vì nguyên nhân Trương Tuyết Bách, ấn tượng của Dương Tử Hiên đối với Trương Luân cũng không tệ, nhưng Dương Tử Hiên cũng không tin Trương Luân là một vị quan không cầu từ từ lên chức.
Có thể ở bên trong đấu tranh bậc Tỉnh ủy, thành công tạo dựng mỹ danh "đứng một mình không ngã", Trương Luân đương nhiên cũng không phải là đèn đã cạn dầu.
Chỉ là Dương Tử Hiên không nghĩ tới chuyện Trương Luân hội ở lúc này lại dễ dàng đạt thành hiệp nghị cùng Trang Đạo Hiền, tuy không biết nội dung hiệp nghị là gì, nhưng từ nụ cười trên mặt hai người để xem xét, hiển nhiên hai người đều hết sức hài lòng đối với chuyện đó.
Phân biệt chào hỏi với Trương Luân, Trang Đạo Hiền, về sau, Dương Tử Hiên ngồi ở trên ghế sa lon, mặc dù không thể nói là có hảo cảm gì đối với Trang Đạo Hiền, nhưng công phu trên mặt mũi, Dương Tử Hiên vẫn biết mình phải làm đủ.
"Bí thư, ngài bảo tôi tới là để.. ?" Dương Tử Hiên mở miệng phá vỡ trầm mặc trước.
"Tử Hiên, đoạn thời gian trước, tôi thấy tổ điều tra chúng ta phái đến trú đóng ở thành phố An Thuyền xuất hiện vấn đề mục nát, nhận hối lộ!”
“Truyền thông báo chí tỉnh đều oanh tạc đưa tin, khi đó tôi đã nghĩ tìm cậu rồi, không nghĩ tới, ngày hôm qua báo chí thay đổi bất ngờ, phóng viên trước kia công kích chúng ta Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh lại bắt đầu đổi giọng, nói là mình ghi bản thảo đen."
Trương Luân thuật lại tình huống một lần, cũng không nói rõ nguyên nhân thực sự khi gọi Dương Tử Hiên tới, cũng không kiêng kỵ Trang Đạo Hiền đang ở ngay tại hiện trường.
Dương Tử Hiên kiên trì nói vài tiếng vâng vâng.
"Nhưng phóng viên kia đã nói, là hắn cố tình ghi bản thảo đen, cũng không nói rõ ràng tổ điều tra chúng ta tồn tại sự thật mục nát hay không, án Trịnh Mộc Đa mục nát xảy ra cách đây không lâu, cho nên hiện tại đúng là tôi rất lo lắng." Trương Luân cầm lấy chén trà trên mặt bàn, hớp một ngụm nước trà.
"Lão Trương, tôi còn có một ít chuyện, nếu không thì tôi đi trước nhé?" Trang Đạo Hiền giả bộ ra bộ dáng muốn rời để tránh khỏi tị hiềm, nhưng bờ mông lại không có ý định rời khỏi mặt ghế.
Lúc này Trương Luân liền cười nói: "Đạo Hiền, không cần phải đi vội vã, tôi nói hai câu cùng tiểu Dương trước, tôi vẫn còn có sự tình khác muốn chậm rãi thương lượng với anh nữa."
Trang Đạo Hiền vốn muốn nghe xem Trương Luân nói cái gì với Dương Tử Hiên, Trương Luân vừa giữ lại như vậy, Trang Đạo Hiền lập tức không hề nói muốn đi, lẳng lặng nghe Dương Tử Hiên và Trương Luân đối thoại với nhau, đây chính là cơ hội tốt để trực tiếp thu thập tài liệu về Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên không rõ thái độ Trương Luân như thế nào, không khỏi thu hồi tâm tính tùy ý, bắt đầu trở nên nghiêm túc hơn, nói: "Bí thư, tôi cảm thấy vấn đề đồng chí Trịnh Mộc Đa, bây giờ vẫn chưa nên lập tức đưa ra kết luận, trong chuyện này thật sự là cất chứa tin tức rất nặng nề."
Mặt Trang Đạo Hiền hơi biến đổi, nhưng lại không nói gì, Trương Luân đặt chén trà xuống, chậm rãi nói: "Đây là suy đoán cá nhân của cậu, có chứng cớ thực chất gì không?"
Dương Tử Hiên biết rõ, Trang Đạo Hiền đang ở tại hiện trường, tuyệt đối không thể tiết lộ sự thật, kỳ thật Trịnh Mộc Đa vẫn còn bất tỉnh, bằng không thì Trang Đạo Hiền sẽ lập tức trở về gọi điện thoại cho Đường Đại Minh, nói Trịnh Mộc Đa tỉnh lại, bàn giao rất nhiều vấn đề chỉ là lời đồn.
Xem ra ở trước mặt Trương Luân cũng phải làm ra tin tức giả một lần, sau này phân tích rõ ràng là được rồi.
"Đây không phải suy đoán của cá nhân tôi, đây chính là việc có chứng cớ thực, đồng chí Trịnh Mộc Đa bất tỉnh lâu ngày, nhưng ngày hôm qua đã tỉnh lại!”
“Dưới sự nỗ lực của tổ điều tra và tổ chuyên gia bệnh viện tỉnh, Trịnh Mộc Đa đã bàn giao rất nhiều vấn đề, nói hắn bị người mưu hại dụ dỗ, cũng không phải là chính hắn chủ động cam chịu xa đọa, mà là có người ở thành phố An Thuyền tận lực ăn mòn nhân viên công tác tổ điều tra chúng tôi." Dương Tử Hiên đúng là nói dối thành nghề, càng nói càng mạnh mồm.
Trương Luân cảm thấy hơi kinh ngạc, hỏi: "Có chuyện như vậy? Làm sao cậu không lập tức báo cáo cho tôi?"
Mặt Trang Đạo Hiền có chút biến hóa, lúc trước, thời điểm hắn nghe được Đường Đại Minh nói về sự tình Trịnh Mộc Đa, cũng tưởng rằng Dương Tử Hiên thả ra sương mù, là lời đồn, nhưng hiện tại xem ra, đó cũng không phải là sương mù gì.
Trịnh Mộc Đa sớm cũng bất tỉnh, muộn cũng bất tỉnh, hết lần này tới lần khác, lại tỉnh ở ngay lúc này, thật đúng là làm cho Trang Đạo Hiền giật mình.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Hôm nay tôi tới, đúng là muốn báo cáo chuyện này cho ngài biết."
"Tôi cũng đành mặc kệ chuyện này rồi, hiện tại tôi đưa ra một mệnh lệnh cho cậu."
Trương Luân phất phất tay áo, từ đằng sau cái bàn đi ra, nói: "Tôi hạn định, lệnh tổ điều tra các cậu trong vòng mười lăm ngày, triệt để làm rõ ràng chuyện này cho tôi!”
”Vốn tổ điều tra các cậu điều không ít nhân thủ từ mấy phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng ta, vốn tưởng rằng có thể rất nhanh kết án, nhưng lại kéo dài lâu như vậy như vậy, trong khoảng thời gian này vừa đúng lúc qua nhiệm kỳ mới, tin tức tố cáo trong tỉnh rất nhiều, nhân thủ không đủ, cần tranh thủ thời gian để cho nhân thủ bốn phía tụ tập lại, không thể tốn thời gian quá dài tại thành phố An Thuyền."
Trong lòng Dương Tử Hiên thầm rùng mình, chẳng lẽ là Trang Đạo Hiền và Trương Luân đã trao đổi ra kết quả?
Hiện tại tổ điều tra đã hòa nhau với người bản địa rồi, bắt đầu bức về hướng thị ủy An Thuyền, nhưng Trương Luân lại đưa cho Dương Tử Hiên tối hậu thư, hạn định ngày kết án, đây chính là tạo cho Dương Tử Hiên áp lực tương đối lớn.
Dương Tử Hiên cũng không nắm chắc, có thể ở trong vòng mười lăm ngày, xuất ra một cái báo cáo kết án.