Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 512 : Mộ Hiên Viên. (3)
Nguồn: vip
Phanh một tiếng, Thâm Hải Minh Xà thu nhỏ thân thể rơi xuống mặt đất, chung quanh trở nên rõ ràng hơn. Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, ba người bọn họ và Thâm Hải Minh Xà chui ra từ cánh cửa màu vàng, năng lượng màu vàng vận chuyển hào quang màu vàng, năng lượng màu vàng hình thành vòng xoáy có luật động rõ ràng, hiển nhiên, đây mới là cửa chính thức đi vào mộ Hiên Viên.
Y Nhược cùng Long Giang ở cách bọn họ không xa, so sánh bộ dáng chật vật của Thâm Hải Minh Xà, Long Giang tiêu sái hơn nhiều, lúc này, hắn đã biến thành hình người, giống như không có cái gì xảy ra, đang mỉm cười nhìn qua ba người Tề Nhạc.
Tề Nhạc cảm giác được năng lượng trong Thâm Hải Minh Xà tiêu hao quá lớn, vội vàng thu hồi vào trong cơ thể, lúc này mới kịp nhìn thấy chung quanh. Tề Nhạc phát hiện, địa phương mấy người bọn họ đang đứng là một cái bình đài. Mặt đất phi thường bóng loáng, giống như ngọc thạch tạo thành. Nơi này phi thường sáng ngời, nhưng không biết bắt đầu từ đâu, phóng nhãn nhìn lại, tình huống phía trước làm cho hắn nhảy dựng lên.
Khi bọn họ đứng trên bình đài, có vô số trụ màu trắng hiện ra, nhìn về phía trước, tính chất giống như mặt đất bình dài, những cây trụ này có đường kính một mét, đỉnh là bệ đá song song, giống như dịch trạm phân tán lộn xộn trên con đường nhỏ.
Mà khoảng cách của những trụ đá này không giống nhau, gần có bảy tám mét, mà xa thì hơn mười mét, phân tán toàn bộ không gian trước mặt, trừ cánh cửa màu vàng sau lưng, chung quanh đều là trụ màu trắng.
Ở đây có một ít lập trụ, có thể nhìn thấy năng lượng biến hóa khổng lồ, những năng lượng này phiêu hốt không có tính xác định, không có quy tắc nào đáng nói, trị ví song song không ngừng thay đổi, tuy những năng lượng này không có công kích bọn họ, nhưng mà Tề Nhạc vẫn có thể cảm giác được năng lượng này phi thường đáng sợ, cảm giác sắc bén như có thể chém đứt tất cả. Những năng lượng này là một thể, tuy khe hở không lớn, nhưng bởi vì hành độn bất quy tắc, những khe hở này có thể nói là có, cũng có thể nói là không có.
Trên các cột đá, trừ những năng lượng này ra, nhìn xuống phía dưới là vực sâu không đáy, vực sâu này tràn ngập cảm giác khủng bố, giống như vô số con cự thú há miệng hút người ta xuống dưới.
Thông qua cột đá và cửa màu vàng nhìn lại, khoảng cách chừng ba cây số, lại có một bậc thang cao cao. Địa phương cao nhất cách bọn họ chừng trăm mét, dường như phía trên có bình đài. Có mặt trời sáng rực lóe lên, không cần hỏi, chỗ đó nhất định là vị trí của Hiên Viên kiếm.
Tề Nhạc ba người đi đến bên người Long Giang cùng Y Nhược, Tề Nhạc nói:
- Hai vị tiền bối, chúng ta bây giờ sẽ làm gì?
Y Nhược nói:
- Như vậy đi, vì ngăn ngừa phiền toái không cần thiết, cũng khiến chúng tôi có thể chiếu cố, Tề Nhạc, chính anh đi theo chúng tôi qua đi, hai vị cô nương này lưu lại nơi đây chờ đợi. Tề Nhạc, đợi tí nữa anh phải theo sát chúng tôi, nếu như có thay đổi gì cũng không nên lo lắng, chúng tôi sẽ giúp anh.
Tuyết Nữ nhìn qua Tề Nhạc, không nói gì thêm, sau ngày gọi Tề Nhạc là cha, nàng đã rất ít nói chuyện, dường như biến thành Băng Sơn Tuyết Nữ trước đó. Trong ánh mắt của nàng mang theo ân cần, không nói gì thêm, trực tiếp khoanh chân ngồi trong sân.
Văn Đình nhìn Y Nhược nói:
- Tiền bối, Hiên Viên kiếm nằm trên bình đài sao?
Y Nhược gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, đang nằm ở đó. Nơi này chính là mộ Hiên Viên, kiếm trủng Hiên Viên kiếm.
Văn Đình có chút nghi ngờ nói:
- Nếu ở đằng kia, chúng ta có thể trực tiếp bay đi được không? Tuy nơi này có năng lượng tồn tại, hơn nữa còn rất cường đại. Nhưng mà, những năng lượng phòng ngự này không ngừng lui tới chung quanh, cũng không bay lên ah!
Long Giang nói:
- Nếu đơn giản như vậy thì cần nói gì. Ở chỗ này là không thể phi hành, muốn tiến lên, cũng chỉ có thể nhảy lên. Không tin cô có thể thử một lần.
Văn Đình cùng Tề Nhạc đồng thời thúc dục năng lượng, quả nhiên như Long Giang nói, trong mộ Hiên Viên thần bí này không cách nào phi hành. Thời điểm bọn họ thúc dục năng lượng trong người bay lên, lập tức cảm giác thân thể bị trầm xuống, dường như có đồ vật gì đó kéo bọn họ xuống.
Y Nhược nghiêm mặt nói:
- Trên bình đài này, anh không thể bay được. Nhưng mà, chỉ cần chúng ta ra khỏi đây, lập tức có thể bay. Nhưng mà, chỉ cần anh vượt qua những cây trụ này ba mét, lập tức biến thành bia ngắm của kiếm hồn. Khi đó, tất cả kiếm hồn và xu thế Vạn Kiếm Quy Tông phát động công kích, không chết không ngớt. Đừng nói là chúng ta, cho dù là Đại La Kim Tiên đến nơi đây. Cũng không thể nào đào thoát. Cho nên, thời điểm lát nữa nhảy lên. Nhất định phải khống chế tốt độ cao, thà rằng đối mặt với chút ít kiếm hồn công kích, cũng tuyệt đối không thể nhảy quá cao để mang họa sát thân.
Tề Nhạc hỏi:
- Kiếm hồn là cái gì? Chính là cấm chế nơi này sao?
Y Nhược gật đầu nói:
- Là tầng ngoài của cấm chế. Mặc dù chỉ là tầng ngoài, nhưng lại phi thường cường đại, chờ một chút các người sẽ nhìn thấy.
Vừa nói nàng gật đầu với Long Giang.
Hai tay Long Giang thu vào trước ngực của mình, hào quang màu vàng nhạt cũng biến thành tiểu quang cầu chừng ba mươi centimet. Ngay sau đó, quang cầu sáng lên, Y Nhược cắn nát ngón tay giữa của mình, nhỏ máu tươi vào trên quang cầu, Long Giang khẽ quát một tiếng, quang cầu trong tay bộc phát, một tầng hồng quang hiện ra nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh.
Hào quang màu hồng phấn bao trùm. Lập tức nhìn thấy rất nhiều thứ không thể nhìn thấy, không, nói cho đúng chính là nhìn thấy năng lượng. Chính là địa phương trong cảm giác của Tề Nhạc. Những hình thái năng lượng này Tề Nhạc vô cùng quen thuộc, cùng ngày đó Long Giang cùng Y Nhược mang lại Hiên Viên kiếm giả giống như đúc, chỉ có điều.
Hiện tại năng lượng của kiếm phát ra không có vỏ. Mũi kiếm có hào quang màu vàng nhạt hiện lên, dùng các loại tư thái khác nhau quấn vào nhau, năng lượng sắc bén không cần hoài nghi. Những hình dáng năng lượng trên kiếm hơi mờ, không cần hỏi, chính là kiếm hồn.
Y Nhược nói:
- Tề Nhạc, anh phải cẩn thận, kiếm hồn công kích phi thường đáng sợ, nếu như có thể né tránh, cũng đừng tiếp xúc với chúng. Thật sự không được, cũng không được công kích chúng mà dẫn dắt chúng rời đi. Ngàn vạn lần không nên ngạnh kháng, nếu không. Kiếm hồn sắc bén một khi bộc phát, chỉ sợ anh không ngăn cản được. Còn một điều, hình trụ đồng nhất, tối đa cũng chỉ ba kích của kiếm hồn. Chúng có linh tính, phối hợp lẫn nhau phi thường xảo diệu. Ngàn vạn lần không nên trượt chân, nếu không, té xuống không có khả năng đi lên. Ba người chúng ta phải phân ra trước sau, Long Giang đi trước nhất, anh ở giữa, tôi ở phía sau.
Vừa nói, hào quang trong người nàng sáng ngời, trường đằng màu xanh xuất hiện trong tay, nàng cột vào người Long Giang, kế tiếp là Tề Nhạc, cuối cùng là cột chặt nàng.
Tề Nhạc tự nhiên hiểu ý Y Nhược, ba người kết nối cùng với nhau, cho dù một người trượt chân, cũng có thể bằng vào dây leo kéo lên. Nhìn những kiếm hồn phiêu hốt trước mặt, trong lòng của hắn cười khổ, mộ Hiên Viên này thật sự nguy hiểm như vậy sao?
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 513 : Mộ Hiên Viên. (4)
Nguồn: vip
Nhưng mà, nếu như đã đến thì không cần do dự nữa. Ba người đơn giản điều chỉnh một chút, Y Nhược nhìn Long Giang gật gật đầu, Long Giang nhìn Tề Nhạc nói:
- Nhìn động tác của tôi, hết thảy cẩn thận, nhưng không phải sợ, nhất định chú ý vị trí ra tay đúng mực là được, nhất là vị trí kiếm tích là vị trí dễ đối phó kiếm hồn nhất.
Văn Đình ân cần nói:
- Tề Nhạc, anh phải cẩn thận, em sẽ nghĩ biện pháp dùng năng lượng cứu anh.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Yên tâm đi, có hai vị tiền bối che chở cho anh rồi.
Long Giang nhìn Tề Nhạc cùng Y Nhược gật đầu, phóng người lên, thân hình lóe lên, cơ hồ song song với cột đá một mét, nhanh như thiểm điện bắn về cột đá. Thân hình của hắn khẽ động, kiếm hồn trên không trung phát động công kích, một đạo quang ảnh màu vàng như thiểm điện bắn thẳng vào người, đâm thẳng vào ngực của hắn.
Thân thể Long Giang không chút hoang mang, mắt thấy kiếm hồn xuất hiện tới trước người của mình mới nghiêng người né tránh, kiếm hồn xoẹt qua người. Nhưng mà, kiếm hồn giống như vi phạm nguyên tắc vật lý, khí kình xông về phía Long Giang đột nhiên dừng lại, mũi kiếm chém ngang vào hông Long Giang.
Hiển nhiên Long Giang đã sớm có chuẩn bị, tay phải vỗ xuống dưới, vừa vặn trúng mục tiêu lên kiếm tích, kiếm hồn lập tức dừng lại, mà hắn thân thể của hắn rất chuẩn xác rơi vào cột đá. Kiếm hồn không có ý định buông tha Long Giang, rất nhanh từ phía sau đuổi theo. Nhưng mà Long Giang lúc này có cột đá làm trụ cột, hai chân bất động, hai tay mang theo chưởng ảnh, vỗ lên bề mặt kiếm tích, đánh bay kiếm hồn, tuy không cách nào tổn thương tới kiếm hồn, nhưng kiếm hồn cũng không có biện pháp với hắn.
Long Giang vẫy tay với Tề Nhạc một cái, ý bảo hắn đi qua. Tề Nhạc nhảy lên, quả nhiên, vừa ra khỏi bình đài, thân thể đã không còn lực hấp xả ảnh hưởng, may mắn trước đó có Y Nhược nhắc nhở, hắn mới không có liều lĩnh, khống chế thân thể của mình nhanh như mũi tên lao về cột đá của Long Giang.
Mà kiếm hồn tập kích Long Giang dường như cảm nhận được khí tức của Tề Nhạc. Hào quang lóe lên, bỗng nhiên kiếm hồn bổ ngang, trực tiếp ngăn cản Tề Nhạc trên không trung. Lúc chính thức đối mặt, Tề Nhạc mới cảm nhận đầy đủ uy hiếp của kiếm hồn mang lại, mặc dù quang mang sắc bén không mang tiếng xé gió, nhưng vân lực hộ thể như muốn nứt ra, Tề Nhạc không dám khinh thường, thân thể trên không trung hơi nghiêng người, khí thế lao tới vẫn không thay đổi. Nhưng thân thể lại linh hoạt biến hóa mấy lần trên không trung, thân thể cơ hồ sượt sát qua kiếm hồn, hạ xuống bên người Long Giang.
Sử dụng Kỳ Lân Du trên không trung vẫn là lần đầu tiên của Tề Nhạc, nhưng hiệu quả lại tốt tới thần kỳ, có thực lực sáu vân ủng hộ, hắn vận dụng khống chế bản thân còn thuận lợi hơn nhiều.
Long Giang một chưởng đánh ra ngăn cản kiếm hồn, nhìn Tề Nhạc gật gật đầu. Lúc này, thân ảnh uyển chuyển của Y Nhược cũng đi theo sau lưng Tề Nhạc rơi vào cột đá.
Cột đá hình trụ có đường kính một mét, đứng ba người lập tức trở nên chen chúc, nhưng mà tu vi ba người rất mạnh, dựa lưng vào nhau, song chưởng tung bay, ngăn cản công kích của kiếm hồn ở bên ngoài.
Đại bộ phận công kích của kiếm hồn bị Y Nhược cùng Long Giang đỡ được. Tề Nhạc cũng tiếp xúc hai lần với kiếm hồn, hắn hoảng sợ phát hiện, năng lượng của kiếm hồn nặng như núi, tuy vỗ lên kiếm tích, nhưng cổ lực lượng phản chấn vẫn kinh người.
Nếu không phải thực lực của hắn tăng lên sáu vân, chỉ sợ một cái kiếm hồn cũng mang phiền toái thật lớn cho hắn.
Y Nhược trầm giọng nói:
- Tề Nhạc, đợi tí nữa anh phải chú ý, chúng ta lựa chọn con đường ngắn nhất, ước chừng phải đi qua ba bộ phận, bây giờ là bộ phận thứ nhất, chỉ có một thanh kiếm hồn tập kích, đến trung đoạn sẽ có hai thanh, một bộ phận cuối cùng sẽ biến thành ba thanh. Đợi đến lúc tiếp cận đài cao kia, sẽ có ba cột đá có sáu kiếm hồn khảo nghiệm.
- Thời điểm tiến lên phía trước, tuy thân thể không vượt qua cột đá khoảng cách nhất định, đồng thời. Cũng không thể thấp hơn mặt bằng đã định. Nếu không, lực hấp xả phía dưới sẽ thôn phệ anh xuống. Cho dù năng lực phi hành mạnh thế nào cũng không có tác dụng gì, anh hiểu chứ?
Trong nội tâm Tề Nhạc thầm run sợ, hiện tại hắn càng hiểu tầm quang trọng của dây leo là như thế nào rồi, gật gật đầu, nói:
- Chúng ta tiếp tục a.
Trải qua cột đá đầu tiên, hiện tại hắn có nhận thức nhất định về cột đá và kiếm hồn.
Dưới công kích không ngừng của kiếm hồn, năng lượng bản thân bọn họ không ngừng tiêu hao, chỉ có mau chóng vượt qua nơi này, mới có thể nhanh chóng giữ được thể lực Long Giang ý bảo hai người đi phía sau, nhẹ nhàng bay lên, nhảy qua cột đá thứ hai, hắn vừa rời khỏi, kiếm hồn cột đá đầu tiên lập tức buông tha hắn, tập trung lực lượng công kích Tề Nhạc cùng Y Nhược, Y Nhược một chưởng đẩy kiếm hồn ra, vân lực thổ thuộc tính của nàng phi thường hùng hậu, những nơi năng lượng đi qua, lại đánh kiếm hồn văng xa năm mét, tay kia vỗ lên bờ vai Tề Nhạc, quát:
- Đi.
Tề Nhạc không dám lãnh đạm, vội vàng thả người bay lên, đuổi theo thân ảnh của Long Giang rơi xuống cột đá thứ hai. Lúc này, hắn mới hiểu được vì cái gì Y Nhược cùng Long Giang lại bảo mình đi giữa, như vậy, kiếm hồn cột đá phía trước có Long Giang phụ trách ngăn cản, mà kiếm hồn phía sau do Y Nhược ngăn chặn, áp lực của mình không lớn lắm. Được bọn họ quan tâm, Tề Nhạc âm thầm cảm kích.
Văn Đình khẩn trương nhìn qua ba người Tề Nhạc di động về phía trước, cũng hiểu vì sao Y Nhược dùng máu tươi của mình phụ trợ năng lực Long Giang tìm ra vị trí của kiếm hồn, những chuyện xảy ra trong các cây cột nàng nhìn thấy rõ ràng, hai tay đã ngưng kết ba đoàn năng lượng, tùy thời chuẩn bị cứu trợ Tề Nhạc.
Nhưng mà, thời điểm nàng khống chế năng lượng bản thân đi cứu trợ Tề Nhạc thì không thể không buông tha suy nghĩ này, bởi vì, thời điểm năng lượng của nàng vừa tiến vào trận thế của cột đá, lập tức bị kiếm hồn bên ngoài ngăn cản, tuy cường độ năng lượng của nàng không kém, nhưng kiếm hồn đan xen xoắn giết liên tục kia, ngay cả phạm vi cột đá đầu tiên cũng không thông qua.
Có Long Giang cùng Y Nhược quen đường đi như vậy, ba người Tề Nhạc tiến lên phi thường thuận lợi, một thanh kiếm hồn căn bản không cách nào uy hiếp với bọn họ, lúc bắt đầu vì để Tề Nhạc thích ứng công kích của kiếm hồn, tốc độ của Y Nhược cùng Long Giang còn tương đối chậm, đợi đến lúc Tề Nhạc dần dần tìm được bí quyết ứng phó kiếm hồn, cùng với việc thăm dò được thủ đoạn công kích của kiếm hồn, tốc độ của ba người tăng lên trên phạm vi lớn, ước chừng chỉ dùng thời gian hai mươi phút đồng hồ, bọn họ đã tiến vào phạm vi trung đoạn.
Một thanh kiếm hồn biến thành hai thanh, nghe thì gia tăng không nhiều, nhưng mà, Tề Nhạc lại cảnh giác phát hiện, áp lực hai thanh kiếm hồn mang tới không phải gấp đôi, mà ít nhất tăng lên gấp ba, bởi vì kiếm hồn có chút ít linh tính nên phối hợp với nhau, mà ba người lại không dám chính diện ngăn cản nó
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 514 : Hiên Duyến Kiếm Hồn Trận. (1)
Nguồn: vip
Thời điểm bọn họ ngăn cản, nhất định phải trả giá thêm tinh lực cảm thụ vị trí của kiếm hồn, từ cứng chọi cứng và gia tăng tránh né, tốc độ của ba người giảm xuống trên phạm vi lớn, đồng thời, năng lượng trong người giảm đi rất nhiều.
Vì không liên lụy Y Nhược cùng Long Giang, Tề Nhạc lúc này đã tiến vào Kỳ Lân biến giai đoạn thứ nhất, Kỳ Lân giáp trên người bảo hộ khiến cho năng lượng bản thân hắn tăng lên rất nhiều, đồng thời, hắn triệu hồi Kỳ Lân kính, nương tựa theo lực phòng ngự của Kỳ Lân kính, tuy không dám chọi cứng với kiếm hồn, nhưng cũng có thể dễ dàng tìm ra vị trí của kiếm hồn.
Hai thanh kiếm hồn như điện xạ, lúc này, thân thể Tề Nhạc đang ở giữa không trung, mỗi khi tiến lên một cột đá chính là thời khắc nguy hiểm nhất của Tề Nhạc, dù sao, chỉ có vào lúc này, hắn mới có thể một mình một người đối mặt công kích của kiếm hồn.
Nếu như không phải không gian hạn chế, có lẽ Tề Nhạc đã dựa vào Kim Sí Đại Bằng Điêu Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý né tránh công kích kiếm hồn, nhưng mà, hiện tại bị hạn chế trong không gian nhỏ hẹp, hắn có thể né tránh qua hai bên mà thôi.
Kỳ Lân Du khiến thân thể của Tề Nhạc không ngừng lóe lên trên không trung, bởi vì tốc độ quá nhanh, sau lưng mang theo một chuỗi tàn ảnh, không trung cũng không có chỗ mượn lực, nhưng Tề Nhạc nương tựa vào năng lượng của bản thân, tuy không thể bay cao, nhưng cũng không có rơi xuống, dưới loại tình huống này, thân thể của hắn bảo trì tính linh hoạt đầy đủ, lập tức có hai thanh kiếm hồn bay về phía mình, tay phải đặt ở ngực, một đạo lôi điện từ lòng bàn tay bắn ra, đánh lên kiếm hồn.
Bởi vì đánh chính diện không có hiệu quả với kiếm hồn, cho nên thời điểm Tề Nhạc phát động công kích, cố ý đưa tay phải qua bên cạnh mình, kích lên trên mũi của kiếm hồn, kiếm hồn phát ra một tiếng vù vù, thế tiến lên hơi dừng một chút, mà thừa cơ hội này, Tề Nhạc đã xoay thật đẹp trên không trung, tránh thoát kiếm hồn chém vào thân thể của mình, tay trái Kỳ Lân kính đưa ra, mang theo hỏa vân lực bắn lên kiếm tích của kiếm hồn, đánh kiếm hồn bay ngược ra sau hai mét, đồng thời thân thể bay về phía trước, cơ hồ là lúc kiếm hồn khác bay tới.
Thời điểm chuôi kiếm hồn này muốn chém ngang thân Tề Nhạc, hắn thông minh dùng Kỳ Lân kính chúi về phía trước, chống đỡ kiếm tích của kiếm hồn, khiến cho nó không thể chém xuống, lợi dụng cơ hội trong khoảng khắc này, Tề Nhạc đã nhẹ nhàng đáp xuống cột đá.
Lúc bắt đầu, Y Nhược cùng Long Giang còn có chút bận tân với Tề Nhạc, dù sao đây chỉ là kiếm hồn mà thôi, tuyệt đối không thể chống lại, cho nên, thời điểm hai người đi tới phía trước, cũng phân thần chiếu cố Tề Nhạc, e sợ hắn gặp nguy hiểm, nhưng đi lên cột tiếp theo chính là trung đoạn rồi, hai người phát hiện, tuy tu vi của Tề Nhạc không tính là cao, nhưng vận dụng năng lượng rất tốt.
Mà hắn chính là Tự Nhiên Chi Nguyên, năng lượng tổng thể của hắn vượt xa người bình thường, ngưng tụ cực độ, mật độ thật lớn, mỗi lần phát động công kích, tuy không thể đánh bay kiếm hồn ra xa, nhưng cũng làm kiếm hồn dừng lại đôi chút thời gian, trong lúc nhất thời, kiếm hồn không cách nào cấu thành uy hiếp với hắn. Y Nhược âm thầm gật đầu, càng ngày càng thỏa mãn tộc nhân là nhân loại này. Nàng và Long Giang cùng buông tay buông chân, tăng tốc độ lên một ít, cũng ít cố kỵ hơn nhiều.
Thân thể ba người được kết nối với dây leo thật dài, giống như khỉ nhảy nhót vào sâu trong mộ Hiên Viên, lực công kích của kiếm hồn cực kỳ cường hoành, Tề Nhạc không dám có chút phân tâm, trong quá trình toàn lực chống cự kiếm hồn, các loại năng lực Kỳ Lân cũng tiến vào quá trình thông hiểu.
Dù sao, tuy trước kia chiến đấu không ít lần, nhưng chiến đấu tiêu hao thời gian dài như vậy thì mới lần đầu tiên, đối mặt tình huống thế này, Tề Nhạc trong bất tri bất giác càng ngày càng ăn ý vận dụng tinh thần lực phối hợp với vân lực, cấp bậc sáu vân hiện giờ lại chênh lệch thật lớn với đám cự thú thời đại này, nhưng mà đối với Tề Nhạc mà nói cũng đủ cường đại, bắt đầu thích ứng, hắn đang nắm giữ tiết tấu.
Lúc bắt đầu hắn còn dựa vào Kỳ Lân du cùng vân lực chống lại kiếm hồn, lúc này dần dần chuyển hóa thành kỹ năng Kỳ Lân, trong quá trình thông hiểu các đạo lý, dưới tình huống sử dụng ít vân lực nhất đạt thành quả lớn nhất.
Đồng thời, trong quá trình tiến lên, Tề Nhạc cũng phát hiện, tuy năng lượng ngưng tụ của mình hiện giờ không co thể tích lớn bằng lúc bốn vân, nhưng thời điểm sử dụng tiêu hao phi thường chậm rãi. Lại dùng Kỳ Lân biến thành giai đoạn thứ nhất, cũng không mang lại quá nhiều tiêu hao. Ngược lại trong mộ Hiên Viên các phần tử năng lượng phi thường dày đặc, trong quá trình không ngừng hấp thu, tiêu hao, tiêu hao chỉnh thể phi thường chậm rãi.
Phát hiện này làm tin tưởng của Tề Nhạc tăng lên rất nhiều, tinh thần lực bao phủ phạm vi ba mươi mét vuông, thời điểm kiếm hồn phát động công kích hắn cũng bằng vào đó mà phản ứng. Lúc bắt đầu còn có chút lúng túng, sau khi quen thì ứng phó hai thanh kiếm hồn cũng dư xài.
Rốt cục, ba người lại giảm tốc độ đi lên phía trước, bởi vì bọn họ đã tiến vào giai đoạn thứ ba, hai thanh kiếm hồn biến thành ba thanh, lực công kích cũng khác trước.
Đột nhiên Tề Nhạc phát hiện một thanh kiếm hồn đánh về phía của mình. Mặc dù trong nội tâm hơi giật mình, nhưng có kinh nghiệm trước kia, hắn đối mặt với kiếm hồn có tin tưởng mười phần, lập tức ba thanh kiếm hồn hiện lên xếp theo hình tam giác, dùng tốc độ nhanh hơn trung đoạn lao lên, thân thể ở giữa không trung có chút hơi nghiêng, đồng thời vân lực trong người cũng khởi động, một quang đoàn màu xanh hiện ra trong tay phải, quang đoàn màu xanh này nhìn thì uy lực không lớn, nhưng phong vân lực trong cơ thể áp súc tới mức lớn nhất, cộng thêm vân lực của hắn vốn áp súc từ đầu, dưới tình huống song trọng áp súc, năng lực tích súc càng cường đại hơn.
Ba thanh kiếm hồn chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt của Tề Nhạc, động tác ứng phó của hắn vô cùng đơn giản, thân thể trầm xuống nửa mét, đồng thời. Ánh sáng màu xanh trong lòng bàn tay phải lóe lên. Dưới tình huống này quang cầu thoát khỏi tay Tề Nhạc, lập tức xuất hiện biến hóa. Hình thành một vòng xoáy màu xanh lá, không khí chung quanh lập tức vặn vẹo một chút, ngay sau đó, tay trái của Tề Nhạc đánh ra một đạo điện quang màu tím, trực tiếp tiến vào trong cơn lốc xoáy này, trong chốc lát, không khí chung quanh nhộn nhạo như sóng nước, lực hấp xả cường đại bành trướng, vừa vặn làm ba thanh kiếm hồn trì trệ một nháy mắt, vòng xoáy co rút lại vài phần, đồng thời, thân thể vọt tới trước bị trì trệ lại.
Tề Nhạc phản ứng thật nhanh, tuy tốc độ công kích của ba thanh kiếm hồn dừng lại trong nháy mắt, nhưng với hắn mà nói là đủ rồi, quang ảnh màu vàng sau lưng sáng lên, chân đạp Kỳ Lân du, thân thể linh xảo chuyển đổi mấy lần trên không trung, đã lặng yên từ ba thanh kiếm hồn xuyên qua bên cạnh, đuổi theo Long Giang, đồng thời, con lốc xoáy hắn tạo ra lúc trước hiện giờ phát huy tác dụng, nó vẫn hút ba thanh kiếm hồn về phía nó
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 515 : Hiên Duyến Kiếm Hồn Trận. (2)
Nguồn: vip
Y Nhược nhân cơ hội này cũng nhảy theo. Ba thanh kiếm hồn vốn không cách nào uy hiếp được Y Nhược, dưới tác dụng của vòng xoáy, tốc độ của chúng giảm đi trên phạm vi lớn, Y Nhược không cần ngăn cản chúng, cũng chỉ cần sử dụng Kỳ Lân du, cơ hồ làm ra động tác giống Tề Nhạc, nhảy lên cột đá phía trước, thời điểm ba thanh kiếm hốn muốn công kích lần nữa, đột nhiên năng lượng của lốc xoáy phóng đại, lôi quang phong vân lực lại ngăn cản chúng, kéo chúng về phía sau, tuy chỉ xoay tròn một lúc, nhưng mà, chính thời gian ngắn ngủi này lại làm cho bọn người Tề Nhạc có cơ hội thở dốc.
Long Giang tán thán nói:
- Tốt, quả nhiên Tứ Tường Vân Kỳ Lân không giống người thường, chúng ta tiếp tục đi thôi.
Tề Nhạc sáng tạo ra chính là vòng xoáy hai thuộc tính phong lôi, hắn gọi là Phong Lôi Dẫn, cũng không phải năng lực vốn có của Kỳ Lân, mà Tề Nhạc căn cứ vào điểm chung của lốc xoáy và lôi điện, chính là lực hấp dẫn, từ khi sáng tạo ra và sử dụng, tuy hiệu quả của nó tạm thời chỉ làm giảm tốc độ công kích, nhưng mà, trong tương lai một thời gian ngắn, Phong Lôi Dẫn sẽ hiển danh trong tay Tề Nhạc.
Tuy Phong Lôi Dẫn không tiêu hao quá nhiều năng lượng, đương nhiên, đây là đối với Tề Nhạc mà thôi, dù sao, năng lượng bản thân của hắn áp súc qua, cho dù người khác có được hai chủng thuộc tính phong lôi, thực sự không thể trong thời gian ngắn như thế chế tạo ra hiệu quả đồng dạng.
Huống chi, đồng thời có được hai chủng thuộc tính này, đừng nói là Kỳ Lân, chu dù là toàn bộ viễn cổ cự thú cũng không có bao nhiêu, đại bộ
phận trong đó còn không phải thượng vị giả.
Có Phong Lôi Dẫn trợ giúp, trong phạm vi ba thanh kiếm hồn, tốc độ của ba người nhanh hơn, lúc bắt đầu Y Nhược cùng Long Giang còn sợ Tề Nhạc tiêu hao quá lớn, còn bảo hắn tiết kiệm vân lực. Về sau bọn họ phát hiện, Tề Nhạc có Kỳ Lân Châu. Sau khi sử dụng Phong Lôi Dẫn dường như không có suy yếu cái gì, mà Kỳ Lân Châu lại nhanh chóng hấp thu năng lượng bổ sung toàn bộ năng lượng vừa tiêu hao, tuy trong qua trình này tiêu hao không ít, nhưng mà cũng khiến hắn tiết kiệm được đôi chút vân lực. Có Phong Lôi Dẫn, tiến lên đã không thành vấn đề. Tề Nhạc với tư cách người yếu nhất trong ba người, vào lúc này lại phát huy tác dụng lớn nhất, mắt thấy đã tới gần cầu thang bằng bạch ngọc.
Y Nhược khẽ quát một tiếng.
- Cẩn thận!
Tề Nhạc biết rõ, bọn họ đã đi tới ba cây cột đá có sáu thanh kiếm hồn công kích, mà ba người trong lúc nhảy lên cũng chính là điểm cuối của hậu đoạn, tối đa sẽ bị mười hai kiếm hồn công kích, đây cũng là địa phương nguy hiểm nhất trong toàn bộ quá trình.
Hắn không dám có chút chủ quan, đây không phải lúc quý trọng năng lượng, hai Phong Lôi Dẫn xuất hiện trong tay của Tề Nhạc, lúc Long Giang nhảy lên, hai đạo Phong Lôi Dẫn bay ra, hai đạo tử sắc lôi quang trực tiếp tiến vào trong vòng xoáy màu xan. Hình thành lực hấp dẫn Phong Lôi Dẫn chân chính.
Sáu chuôi kiếm hồn cơ hồ lóe lên chung quanh thân thể Long Giang, lúc này, Long Giang mới hiển thị thực lực chân chính của hắn, trong khoảnh khắc đó, Tề Nhạc nhìn thấy rõ ràng, cánh tay Long Giang biến thành sáu cái. Năng lượng khổng lồ ngưng tụ chung quanh thân thể hắn, mỗi một chưởng đánh ra đều mang theo tiếng sấm nổ.
Sáu tiếng nổ đồng thời vang lên, trong âm thanh trầm thấp còn mang theo tiếng nổ, sáu chuôi kiếm hồn đồng thời bay ra, lợi dụng thời gian trong nháy mắt này, Phong Lôi Dẫn của Tề Nhạc lập tức dẫn phát, lực hút cường đại của chúng cuốn lấy sáu thanh kiếm hồn, mà Tề Nhạc cùng Y Nhược cũng lợi dụng nháy mắt này nhảy theo Long Giang.
Có hai Phong Lôi Dẫn nên lực hút của chúng mạnh hơn trước nhiều. Nhưng mà, chuyện làm Tề Nhạc không nghĩ tới đã xảy ra. Sáu chuôi kiếm hồn phân thành hai tổ.
Mỗi tổ ba thanh, trong lực hút của Phong Lôi Dẫn, đột nhiên tỏa hào quang. Thân kiếm hồn vốn dài hai mét, ba thanh kiếm hồn đột nhiên hợp hai làm một, biến thành kiếm hồn dài bốn mét, cự kiếm rộng nửa mét, hai thanh kiếm quấy trên không trung, lập tức hủy diệt Phong Lôi Dẫn của Tề Nhạc, đồng thời, dùng tốc độ không kém chém về phía Tề Nhạc cùng Y Nhược.
Sắc mặt Y Nhược hơi đổi, trầm giọng nói:
- Anh đi trước đi.
Tề Nhạc biết rõ, bây giờ không phải thời điểm do dự, thân hình lóe lên, đuổi theo Long Giang, Y Nhược lúc này toàn thân phóng xuất hào quang màu vàng nhạt, ngay sau đó, nàng nâng cánh tay phải lên, áo trên cánh tay hóa thành tro bụi, cánh tay phải mang theo hai đạo quang mang vàng bạc đánh ra hai quyền, nàng cũng không oanh kích kiếm hồn, mà là oanh kích trụ đá dưới chân.
Nói cũng kỳ quái, cây cột này nhìn thì làm từ ngọc trắng, trình độ cứng cỏi ngay cả năng lượng Kỳ Lân Tí cũng không thể phá hư, hai cổ năng lượng khổng lồ trong qua trình oanh kích sinh ra nổ vang, ngay sau đó, hai cổ năng lượng bắn ngược lên, vừa vặn từ dưới lên đánh tới hai thanh cự kiếm.
Trong nổ vang ầm ầm, hai thanh cự kiếm dừng lại một chút. Y Nhược mượn cơ hội này bay lên, đuổi theo Tề Nhạc, hai người đồng thời hạ xuống cột đá thứ hai có sáu kiếm hồn.
Bởi vì biến dị lúc trước, Tề Nhạc không dám dùng Phong Lôi Dẫn, đồng dạng sử dụng năng lực Kỳ Lân Tí, trong miệng ngâm xướng "Cửu Tự Chân Ngôn", tăng phúc lực công kich của bản thân, đồng thời, Kỳ Lân biến của hắn đạt tới giai đoạn thứ hai, ngay cả Kỳ Lân Xích cũng dùng đến, dưới hai cổ phòng ngự này, tuy lực công kich của Tề Nhạc không thể so sánh với Long Giang, nhưng ít ra cũng đủ lực đánh bay kiếm hồn chung quanh.
Tay phải Long Giang không biết lúc nào đã cầm một cái khiên tròn màu vàng, đường kính khiên tròn chỉ hai mươi cm, nhìn thì rất nhỏ, nhưng mà nương theo cái khiên tròn này, Tề Nhạc nhìn thấy Long Giang đón đỡ hai kiếm hồn, tuy không phải mũi kiếm sắc bén nhất, nhưng làm cho người ta giật mình là. Lúc này, hắn lợi dụng hai lần đón đỡ, thân thể đã nhảy lên cột đá cuối cùng, một mình một người ngăn cản sáu thanh kiếm hồn công kích như cuồng phong vũ bão.
Đột nhiên Y Nhược hét lớn một tiếng, một hào quang màu vàng hiện ra ngoài, phạm vi màn sáng bao phủ Tề Nhạc vào bên trong, kiếm hồn chung quanh tiến vào đó, lực công kích của kiếm hồn không giảm xuống, nhưng mà tốc độ biến thành một phần năm lúc ban đầu.
Tề Nhạc là người thông minh, loại cơ hội này hắn không buông tha, toàn lực vận chuyển vân lực bản thân, Kỳ Lân Tí đánh vào sáu thanh kiếm hồn, ngăn cản kiếm hồn ra ngoài, đồng thời kéo dây leo bên hông một cái, mang theo thân thể Y Nhược nhanh như thiểm điện bay lên cột đá cuối cùng.
Y Nhược chèo chống vầng sáng màu vàng này tiêu hao phi thường khổng lồ, hai người vừa mới hạ xuống cột đá cuối cùng, Long Giang đã ôm eo Y Nhược, giống như Tề Nhạc nhìn thấy lần trước, hắn cũng đánh ra sáu quyền, sáu đạo quang mang màu vàng này đánh lui sáu thanh kiếm hồn, tay kia đặt sau lưng Tề Nhạc, đồng thời mang theo Y Nhược, ba người giống như ba ngôi sao băng, rốt cục cũng không qua kiếm hồn trụ.
Thời điểm vượt qua ba cột đá cuối cùng, kỳ thật thời gian sử dụng phi thường ngắn ngủi, nhưng mà, thực sự tràn ngập mạo hiểm, Phong Lôi Dẫn của Tề Nhạc còn không cường đại bằng hai cường giả này dưới sự trợ giúp của bọn họ, mới thành công lao ra khỏi cột đá.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 516 : Hiên Duyến Kiếm Hồn Trận. (3)
Nguồn: vip
Quay đầu nhìn qua kiếm hồn khôi phục bình thường, Tề Nhạc thở dài một hơi, trong nội tâm thầm nghĩ, chỉ sợ dù là Ngưu Ma Vương tới đây, điều kiện tiên quyết là chưa quen thuộc, cũng rất khó đi qua. Dù sao, trong địa phương này, nếu như bị toàn bộ kiếm hồn vây công, nếu không có vũ khí so sánh với Hiên Viên kiếm, căn bản không có khả năng chống lại.
Ngực Y Nhược có chút phập phồng, mỉm cười, nói:
- Tề Nhạc, biểu hiện của anh tốt hơn trong tưởng tượng của tôi nhiều. Tuy tôi cuối cùng dùng lĩnh vực trì độn của Kỳ Lân, nhưng mà anh giúp tôi tiết kiệm nhiều vân lực đấy.
- Lĩnh vực trì độn của Kỳ Lân? Đây là năng lực Kỳ Lân đều có sao? Ý của tôi là, sau khi thực lực của tôi đạt tới mức nhất định, có thể sử dụng năng lực này?
Tề Nhạc có chút tò mò hỏi.
Y Nhược lắc đầu, nói:
- Không, cũng không phải. Sau khi năng lực Kỳ Lân đạt tới đỉnh, đó là lúc chín vân, có thể biến ảo thành hình người, đồng thời cũng hiểu được kỹ năng hạng nhất, đó chính là lĩnh vực của bản thân. Mỗi lĩnh vực Kỳ Lân đều khác nhau, cũng có hiệu quả khác nhau.
- Mà lĩnh vực của tôi chính là lĩnh vực trì độn của Kỳ Lân. Mặt ngoài nhìn thì thấy tác dụng không lớn, cũng không thể công kích và phòng ngự, nhưng mà, trong chiến đấu chính thức, nó lại là pháp bảo chiến thắng. Anh tưởng tượng một chút, sau khi công kích của địch nhân vào trong lĩnh vực của tôi, tốc độ công kích đột nhiên giảm xuống gấp năm lần, tình hình sẽ thế nào?
- Loại lĩnh vực này là cực đỉnh, Kỳ Lân chúng ta gọi đó là lĩnh vực cực hạn. Sau khi thực lực của anh đạt tới chín vân, đồng dạng cũng có được lĩnh vực cực hạn. Nhưng mà lĩnh vực cực hạn cũng có khuyết điểm rất lớn, chính là tiêu hao năng lượng bản thân quá lớn. Bất luận là lĩnh vực cực hạn nào của Kỳ Lân đều có thời gian duy trì như nhau, cho dù ở vào trạng thái đỉnh phong, thời gian duy trì lĩnh vực cực hạn là mười phút.
Hào quang trong mắt Tề Nhạc lóe sáng, nói:
- Tuy chỉ có mười phút, nhưng mà mười phút của lĩnh vực cực hạn rất hữu dụng a.
Y Nhược ngẩng đầu nhìn qua bậc thang trước mặt, mỉm cười nói:
- Kỳ thật, tôi rất hy vọng có thể nhìn thấy lĩnh vực cực hạn của anh là gì. Mỗi một vị Hắc Kỳ Lân xuất hiện, lĩnh vực cực hạn đều cực kỳ cường đại. Mà anh lại là Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân trước nay chưa từng có, tôi nghĩ lĩnh vực cực hạn của anh cường đại không tưởng tượng nổi.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Tôi cũng hy vọng sớm được nhìn thấy, nhưng mà. Muốn tu luyện tới cực hạn của Kỳ Lân, nói dễ như vậy sao? Tuổi thọ của nhân loại chừng trăm năm, nếu như không phải cơ duyên xảo hợp, tôi cũng không có thực lực thế này. Theo tôi được biết, ba vân cuối cùng của Kỳ Lân là khó tu luyện nhất, hơn nữa ngoại lực không cách nào trợ giúp được. Đừng nói chín vân cao nhất làm sao tu luyện thành, chỉ riêng việc tới vân thứ bẩy cũng không biết mất bao nhiêu thời gian a.
Long Giang cười ha hả, nói:
- Như thế nào, anh còn không biết đủ sao? Phải biết rằng, anh hiện giờ chỉ hai mươi tuổi thôi. Luận tuổi tác, chúng ta đều lớn hơn anh gấp trăm lần. Hôm nay anh có thể ở đây, đã chứng minh thực lực của chính mình. Không nên gấp gáp, tu luyện phải tiến hành theo chất lượng. Còn vấn đề tuổi tác mà anh nói, có lẽ sẽ xuất hiện trên người kẻ khác, nhưng đối với anh mà nói, chỉ sợ không phải hạn chế gì.
Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, nói:
- Long Giang tiền bối, ý của ngài nói, thân thể của tôi bị Tự Nhiên Chi Nguyên ảnh hưởng nên sẽ sống qua trăm tuổi sao?
Long Giang mỉm cười. Nói:
- Trên thế giới này, trừ viễn cổ cự thú chúng ta ra, bản thân thực vật trải qua thời gian tu luyện lâu dài sẽ sinh ra trí tuệ. Thực vật dưới tình huống khác nhau, ví dụ như một ít thực vật trời sinh có trí tuệ lại được linh khí làm thoải mái. Bọn chúng tu luyện chắc chắn sẽ hóa thành hình người. Mà anh bây giờ với tư cách là Tự Nhiên Chi Nguyên, phương diện này còn tốt hơn bất cứ loại thực vật nào.
- Anh có thể tưởng tượng mình bây giờ là một gốc cây, là gốc cây đặc thù có huyết mạch Kỳ Lân, người như anh sẽ khó mà chết được. Tuy tôi không biết tuổi thọ của anh là bao nhiêu, nhưng tôi đoán chừng, khẳng định còn dài hơn Kỳ Lân nhiều lắm.
Tề Nhạc kinh ngạc nhìn qua Long Giang, trong lúc nhất thời không biết nên mừng hay lo. Không có người nào không hy vọng chính mình có tính mạng lâu dài, nhưng mà, vào lúc này hắn lại nghĩ tới, nếu như mình có tuổi thọ lâu dài như viễn cỗ cự thú, vậy người yêu và bạn bè của mình thì sao? Bọn họ sẽ thế nào? Nếu như trăm năm sau, bọn họ đều không còn, chỉ có một mình bản thân còn sống, sẽ là tình cảnh gì?
Nghĩ tới đây. Tề Nhạc than nhẹ một tiếng, trong mắt xuất hiện hào quang không biết nên nói gì.
- Đáng tiếc, chỉ có mình tôi.
Y Nhược mỉm cười nói:
- Thế giới này là cân đối, nhân loại các người có được nhiều ưu thế vượt xa các chủng tộc khác, nhất định phải trả giá thứ gì đó. Anh không thể đánh phá cân bằng a! Đương nhiên, nếu như chỉ có mình anh, có lẽ vẫn có thể làm được. Kỳ Lân chúng ta, thời điểm sống tới một ngàn năm trăm tuổi đã đạt tới cực hạn, đây cũng là đặc điểm của chúng ta. Nhưng mà, tuổi chúng ta có đôi khi đạt tới ba ngàn, đây là quá dài rồi.
- Có chút Kỳ Lân đạt tới hai ngàn tuổi là chết. Mấy ngày nay có anh trợ giúp, tôi cảm giác sinh cơ trong người của mình lại tỏa sáng, anh không chỉ trị liệu thương thế của tôi, đồng thời cũng kéo dài tuổi thọ. Tôi nghĩ đây là hiệu quả của Tự Nhiên Chi Nguyên, trên người tôi có hiệu quả như thế, như vậy những người khác cũng được như tôi.
Nghe Y Nhược nói như vậy, Tề Nhạc lập tức hiểu được, đúng a! Chỉ cần mình cùng người yêu và bạn bè cùng tu luyện với nhau, có Tự Nhiên Chi Nguyên trợ giúp, chẳng phải tính mạng của bọn họ tăng trưởng sao? Nghĩ tới đây, phiền muộn trong nội tâm không còn sót lại chút nào, ngẩng đầu nhìn qua cầu thang bằng ngọc trước mặt, nói:
- Hai vị tiền bối, chúng ta nên đi xem Hiên Viên kiếm được chưa?
Long Giang trầm giọng nói:
- Vừa rồi chúng ta chỉ thông qua Kiếm Hồn Trận mà thôi, nhưng mà, anh không nên cao hứng. Kiếm Hồn Trận chỉ là phòng ngự vòng ngoài của mộ Hiên Viên mà thôi. Chỉ cần biết được hạn chế của nó, cự thú hơi mạnh có thể vượt qua. Tôi và Y Nhược đã không biết tới đây bao nhiêu lần, tuy dễ dàng thông qua Kiếm Hồn Trận. Nhưng mà, cấm chế tiếp theo sao dễ như thế. Muốn đạt được Hiên Viên kiếm, chúng ta phải vượt qua cấm chế mới được. Mà tôi cùng Y Nhược chưa bao giờ thông qua cấm chế thứ hai.
Trong nội tâm Tề Nhạc cả kinh, vội vàng hỏi nói:
- Cấm chế thứ hai là gì?
Long Giang nói:
- Chính là cầu thang trăm mét trước mặt.
Tề Nhạc có chút khó hiểu nhìn qua hắn, Y Nhược nói:
- Căn cứ vào ghi chép thượng cổ, mộ Hiên Viên chôn dấu Hiên Viên kiếm, có Kiếm Hồn Trận thủ hộ, muốn đạt được Hiên Viên kiếm, sau khi thông qua Kiếm Hồn Trận, phải đối mặt với cầu thang trăm mét thứ hai. Nhìn cầu thang này thì không thấy có gì, nhưng hung hiểm trong đó còn hơn Kiếm Hồn Trận. Nếu như tới cầu thang không biết khó mà lui, chỉ sợ tôi cùng Long Giang cũng không biết chết bao nhiêu lần rồi.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥