Tất cả mọi người là trừng lớn hai mắt, cảm thụ được Mộc Hệ Linh Lực vô hạn trào vào trong cơ thể Lạc Khố Ân, kích động nói không ra lời.
Linh Lực khí tức trong cơ thể Lạc Khố Ân sau khi tăng lên tới cực điểm, trước hết hắn đi tới trước mặt Kiệt Sâm.
Phanh.
Ở trước mặt bao người, Lạc Khố Ân nặng nề quỳ gối trước mặt Kiệt Sâm.
- Sư phụ . . .
Hắn kích động tới mức hai mắt đỏ bừng.
Hắn có thể cảm nhận được, giờ phút này thân thể từ nhỏ tới lớn vô cùng suy yếu kia đã không còn một chút cảm giác suy yếu nào, khắp toàn bộ thân thể, đều truyền tới cảm giác vô cùng cường tráng, tràn đầy lực lượng, mà đẳng cấp Linh Lực của hắn, lại càng đạt tới trình độ kinh khủng, đó là Lục Giai cấp thấp a.
Mà người cho hắn tất cả những thứ này, chính là sư phụ Kiệt Sâm của hắn.
- Đứng lên đi.
Kiệt Sâm nhẹ nhàng vịn bả vai Lạc Khố Ân, khẽ dùng lực nâng hắn lên.
Lạc Khố Ân nhất thời cảm nhận được một cỗ sức lực từ hai tay Kiệt Sâm truyền ra, thân thể không tự chủ được phải đứng lên.
Mộc Linh Chi Thể được xưng là vô địch đồng giai, song Lạc Khố Ân vừa mới thăng lên tu vi Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp, ở trước mặt Kiệt Sâm có thực lực cường đại như vậy, cũng là khó có thể chống cự.
- Lạc Khố Ân, ngươi lên cấp Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp?
Một bên, trên mặt đám người Khải Tư Đặc đá vẫn là có một tia khó có thể tin.
Hai tháng trước, Lạc Khố Ân mới là một gã Tông Linh Sư Ngũ Giai CẤp Thấp, song chỉ cần ở trong Mộc Linh Trì này ngâm mình chừng năm mươi ngày sau, cũng là thoáng cái thăng lên tu vi Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp, điều này khiến cho trong lòng bọn họ nhất thời khó có thể tiếp nhận.
Đối với người giống như Khải Tư Đặc bọn họ con đường tới Linh Sư mỗi một lần lên một cấp cũng là vô cùng khó khăn, không ít người cuối cùng cả đời, chỉ sợ cũng không cách nào từ Ngũ Giai Cao Cấp đạt tới Lục Giai cấp thấp nhưng mà Lạc Khố Ân hoàn thành quá trình này cũng là chỉ dùng ngắn ngủn mấy phút đồng hồ, chênh lệch cường đại như thế, làm cho bọn họ nhất thời khó có thể tin.
Bọn họ đều là đem ánh mắt kích động nhìn về phía Kiệt SÂm, trong thần sắc tràn ngập vẻ kích động.
Từng quá trình tấn cấp của Lạc Khố Ân bọn họ đều thấy được một cách rõ ràng, Lạc Khố Ân sở dĩ có thể lên cấp nhanh chóng như thế, cũng là bởi vì thiếu niên trước mặt này, nếu như không có hắn chế biến hồ dược thủy này, Lạc Khố Ân căn bản không thể nào lên cấp nhanh chóng như thế được.
Ở trong lòng bọn họ, giờ khắc này, hình tượng Kiệt Sâm lại một lần nữa trở nên vô cùng cao lớn, đồng thời lại là tràn đầy thần bí.
- Mặc dù ngươi đã lên cấp Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp, bất quá ngàn vạn lần không thể có lòng kiêu ngạo, , ở Thiên Hồng Thành ngươi là đã rất mạnh, bất quá ở toàn bộ đại lục, thực lực ngươi như vậy cũng không tính là gì, không nói tới những thế hệ trước kia, cho dù là trong cùng một thế hệ, người so với ngươi mạnh hơn chỗ nào cũng có, Tôn Linh Sư Lục Giai trong mắt một vài cường giả, có lẽ ngay cả là trình độ nhập môn ngươi cũng không đạt tới.
Những người khác nhau sẽ có cách xử lý vấn đề khác nhau, đối với Khải Tư Đặc bọn họ mà nói, Lạc Khố Ân mới mười chín tuổi đã đạt tới Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp, tuyệt đối là một người tuyệt thế thiên tài, nhưng là ở trong mắt một người kiếp trước là Linh Dược Thánh Sư Cửu Giai như Kiệt Sâm, lại không hề coi là gì.
Không phải không thừa nhận, cái thế giới này là thiên tài tồn tại, người bình thường cả đời đều không thể đạt tới mục tiêu,, ở trong tay bọn họ, cũng là dễ dàng.
Lấy tuổi thọ cùng thực lực của Lạc Khố Ân hiện tại, ở Thiên Hồng Thành tuyệt đối là chưa từng có từ trước tới nay, cho dù là Xích Nhĩ hành tỉnh, cũng coi như là tuyệt diễm vô cùng, nhưng là ở Tái Luân đế quốc, cho tới toàn bộ đại lục mà nói, cũng không được tính là gì.
Lạc Khố Ân từ nhỏ đều là lớn lên ở Thiên Hồng Thành, kiến thức cũng không nhiều, Kiệt Sâm sợ hắn có lòng kiêu ngạo, không nhịn được trịnh trọng nhắc nhở.
Thấy vẻ mặt trịnh trọng kia của Lạc Khố Ân, Kiệt Sâm không nhịn được gật đầu.
Kiệt Sâm nào đâu biết rằng, bởi vì sự hiện hữu của hắn, trong lòng Lạc Khố Ân căn bản không có chút ý niệm kiêu ngạo nào.
Niên kỉ của Kiệt SÂm so với Lạc Khố Ân chẳng qua là lớn hơn một tuổi, song ở trên phương diện thực lực, Kiệt Sâm cũng là có thể lấy sức một mình đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp, mà ở phương diện linh dược học, Lạc Khố Ân càng không cách nào so sánh cùng hắn.
- Tốt lắm, tất cả mọi người ai có việc gì thì đi làm đi, giải tán.
Kiệt Sâm lên tiếng nói.
Đúng lúc này, bất ngờ có tiếng quát:
- Ai là Kiệt Tư, lăn ra đây cho ta.
Một đạo âm thanh rống giận ù ù đột nhiên vang lên ở toàn bộ bầu trời Thiên Hồng Thành, vang dội ở phía chân trời, đồng thời, một cỗ uy áp cường đại khó có thể hình dung bao phủ cả phủ đệ của Mạc Lý gia tộc, bá đạo vô cùng.
- Đây là . . .
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy phía chân trời, có một lão giả có mái tóc dài đỏ như lửa đang trôi lơ lửng trên bầu trời phía trên phủ đệ của Mạc Lý gia tộc, lạnh lùng nhìn chăm chú vào mọi người ở phía dưới, ánh mắt kia, vô cùng lớn lối, phảng phất giống như đang nhìn một bầy kiến hôi.
- Các hạ là người nào?
Khải Tư Đặc tiến lên trước một bước, lạnh lùng lên tiếng.
- Là ai?
Khóe miệng lão giả khẽ nhếch lên, hiện ra một nụ cười lạnh như băng, rồi sau đó trường đao bên hông chợt ra khỏi vỏ, đột nhiên bổ xuống phía dưới.
Ùng ùng.
Toàn bộ Hỏa Hệ Linh Lực trên bầu trời trong nháy mắt cuồng bạo lên, một đạo đao mang đỏ như lửa giống như Giao Long ra biển, xé rách trường không, gầm thét chém thẳng xuống vị trí phủ đệ của Mạc Lý gia tộc, đến mức, không khí cũng là bốc cháy, phát ra âm thanh nổ vang ù ù.
Uy áp cường đại phô thiên cái địa hạ xuống, chỉ là Linh Lực kinh khủng kia, liền khiến cho mọi người ở dưới trong lòng đều cảm thấy run sợ, cả người run rẩy, trong lòng kinh khủng vô cùng, trơ mắt nhìn đao mang kia gào thét mà đến, không cách nào nhúc nhích.
- Mau tránh ra.
Trong miệng Kiệt Sâm chợt gầm lên giận dữ, cả người phóng lên cao, trọng kiếm màu đen trong tay nhắm ngay đao mang hỏa diễm kia nặng nề bổ tới.
Oanh.
Giống như sao chổi đụng vào địa cầu vậy, đao mang ngưng tụ Hỏa Hệ Linh Lực cường đại bạo liệt ra, giống như một đóa hỏa diễm vân thải thiêu đốt, trong nháy mắt nuốt hết cả người Kiệt Sâm.
Phốc xuy!
Oanh!
Linh Lực cường đại oanh kích, Kiệt Sâm phảng phất giống như một quả bom vậy, nặng nề nện xuống phủ đệ của Mạc Lý gia tộc máu tươi từ trong miệng của hắn giống như suối phun, phun trào ra ngoài, văng tung tóe trên không trung, thê mỹ vô cùng.
- Sư phụ . . .
- Kiệt Tư đại nhân . . .
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Nơi xa, đám người Khải Tư Đặc nhìn một màn này, tất cả đều chạy như điên tới chỗ Kiệt Sâm, trong miệng bi rống lên tiếng.
- Độc.
Đất đá, mặt đất ầm ầm phát ra điện quang màu xanh da trời từ trong hố lóe ra, Kiệt Sâm cả người tràn đầy máu tươi bay lên không trung.
- Các ngươi lùi cho ta.
Kiệt Sâm hướng về phía đám người Lạc Khố Ân đạm mạc lên tiếng, hai mắt lạnh như băng, gắt gao ngó chừng lão giả có mái tóc đỏ như lửa trên bầu trời kia, tràn đầy sát ý.
Kiệt Sâm ánh mắt lạnh như băng, song thần kinh cũng là căng thẳng, không dám có chút buông lỏng.
Chỉ là từ trên người đối phương mơ hồ phát ra khí tức kinh khủng, Kiệt Sâm chính là có thể đoán được, Hồng phát lão giả đột nhiên xuất hiện này, nhất định là một vị cường giả cực kỳ đáng sợ.
Lúc trước đối phương một kích liền đánh mình trọng thương, nếu không phải là lực phòng ngự của thân thể mình cực mạnh, sợ rằng chỉ cần một kích lúc trước kia, chính là có thể lấy đi mạng của mình.
Một kích kia, Kiệt Sâm hiểu được, về phương diện thực lực, cường giả tóc đỏ này tuyệt đối vượt xa Khoa Ân Hi Nhĩ mà mình đã đánh chết một tháng trước, đây là một đối thủ đáng sợ.
Trên bầu trời, hai đạo nhân ảnh một xám một tro giằng co trên bầu trời, ánh mắt lạnh như băng đụng nhau, trong không khí tràn đầy mùi vị xơ xác tiêu điều.
Linh Lực trong cơ thể Kiệt Sâm không ngừng vận chuyển, chữa trị thân thể bị thương của mình vừa rồi, đau đớn nhè nhẹ, càng làm cho sát ý trong lòng hắn tăng lên.
- kia không phải là Kiệt Tư đại nhân sao? Lão giả đối diện hắn là ai?
- Trời ạ, là một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai, lão giả này làm sao chống lại cùng Kiệt Tư đại nhân.
- Quá kinh khủng, ngươi mới vừa rồi là không thấy được, lão giả kia bổ một đao ra, toàn bộ hỏa hệ nguyên tố trong thiên không đều trở nên sôi trào.
Lão giả ở trên bầu trời rống giận nói với Kiệt Sâm, cũng dẫn tới vô số người tới vây xem ở Thiên Hồng Thành, tất cả mọi người nhìn lên hai người đang đối đầu nhau trên bầu trời, trên mặt mang theo vẻ kinh nghi, lên tiếng nghị luận.
- Ngươi chính là Kiệt Tư?
Hồng phát lão giả nhìn Kiệt Sâm, trong ánh mắt lộ ra một tia thưởng thức, nói:
- Quả nhiên có chút tài năng, bằng chừng ấy tuổi liền có thực lực như vậy, bất quá đáng tiếc, sang năm ngày hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi.
Lão giả đứng ngạo nghễ đứng trên bầu trời, bên ngoài thân toát ra từng đạo Linh Lực, khiến lòng người chấn động.
- Thật sao?
Kiệt Sâm cười nhạt, nói:
- Các hạ là người nào? Khẩu xuất cuồng ngôn như thế, ngày này sang năm là ngày giỗ của ai cũng khó có thể nói trước a.
- Ha ha . . .
Trên bầu trời, Hồng phát lão giả cười ra tiếng, trong tiếng cười tràn đầy tự tin, cất cao giọng nói:
- Nếu lão phu muốn giết ngươi, sẽ làm cho ngươi chết một cách rõ ràng . . .
- Lão phu là thành chủ Lam Nguyệt Thành của Đa La hành tỉnh, tộc trưởng Mạt Pháp gia tộc, Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp Vi Đức Ngũ Kỳ, phu nhân của Khoa Ân Hi Nhĩ tộc trưởng của Nạp Đốn gia tộc Toa Lạp Ba Oa chính là muội muội của lão phu, ngươi đánh chết muội phu Khoa Ân Hi Nhĩ của ta, hôm nay lão phu chính là tới lấy tính mạng của ngươi . . .
Âm thanh Vi Đức Ngũ Kỳ lang lảnh vang lên trên bầu trời, cả người tràn đầy tự tin.
Hắn có tư cách để kiêu ngạo, bằng vào thực lực Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp của hắn cả Xích Nhĩ hành tỉnh, chỉ có A Lỗ Địch Ba đại nhân là có thực lực mạnh có thể so với hắn, ngoại trừ A Lỗ Địch Ba, hắn đủ năng lực để hoành hành cả Xích Nhĩ hành tỉnh.
- Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, trời ạ . . .
Phía dưới, tim của đám người Khải Tư Đặc trong nháy mắt cũng là trong nháy mắt nhảy lên tới cổ họng, thần sắc tràn ngập vẻ lo lắng.
Vi Đức Ngũ Kỳ thân là Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, thanh danh thật lớn, mà Xích Nhĩ hành tỉnh cùng Đa La hành tỉnh giáp giới, đám người Khải Tư Đặc cũng là nghe được tin đồn về hắn, vừa nghĩ tới Kiệt Tư đại nhân đối diện chính là cường giả thành danh đã lâu của Đa La hành tỉnh, nhóm người Khải Tư Đặc không khỏi cảm thấy phiền muộn.
Vốn chỉ là Thiên Hồng Thành gia tộc mình cùng Lạc Cơ gia tộc tranh đấu, hôm nay chẳng những dính dáng đến Nạp Đốn gia tộc, hiện tại còn đem cả Mạt Pháp gia tộc ở Đa La hành tỉnh cũng dính dáng, đối với Mạc Lý gia tộc mà nói, Nạp Đốn gia tộc và Mạt Pháp gia tộc đại gia tộc như thế cũng là tồn tại vô cùng cường đại, căn bản không phải Mạc Lý gia tộc bọn họ có thể chống cự.
Trên bầu trời, trong lòng Kiệt Sâm cũng là vô cùng cấp bách, đối phương cường đại vượt quá tưởng tượng của hắn, lấy thực lực bây giờ của hắn, có nắm chắc đánh chết một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp, Hoàng Linh Sư Thất Giai Trung Cấp cũng có thể đối kháng, nhưng đối với Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, cũng là căn bản không có hy vọng, hơn nữa phía dưới chính là Mạc Lý gia tộc phủ đệ, hắn vẫn không thể thoát đi.
Bất quá . . .
Trong lòng Kiệt Sâm yên lặng vô cùng, ánh mắt bén nhọn đáng sợ, Linh Thần Quyết trong cơ thể không ngừng điên cuồng vận chuyển, trong tim của hắn không sợ hãi cùng khiếp đảm chút nào, nếu có chẳng qua là chiến ý sôi trào.
Cường giả sở dĩ là cường giả, là bởi vì hắn mãi mãi không chịu thua, có tâm tư chưa từng có từ trước tới nay.
Hai cổ khí thế cường đại không ngừng tăng lên trên bầu trời, không khí xơ xác tiêu điều cơ hồ muốn ngưng kết, khi hai người sắp xuất thủ thì.
- Các hạ . . .
Một đạo thanh âm đột nhiên vang lên trong Thiên Hồng Thành
- Nơi này là Thiên Hồng Thành, các hạ thân là thành chủ Lam Nguyệt Thành của Đa La hành tỉnh, tới Thiên Hồng Thành ta làm càn, tựa hồ không hợp quy củ a, ngươi nếu là hiện tại mau rời đi, ta sẽ không truy cứu, nếu là si mê không tỉnh, cho dù là bẩm báo Bỉ Đắc bệ hạ, lão hủ cũng tuyệt không dễ dàng bỏ qua.
Bên ngoài phủ đệ Mạc Lý gia tộc, Áo Đức Lâm thành chủ đứng ở nơi đó, lạnh lùng nhìn Vi Đức Ngũ Kỳ trên bầu trời, trong miệng hét to lên tiếng, mà Phỉ Lộ Đặc, cũng là đứng ở bên cạnh hắn.
Là thành chủ Thiên Hồng Thành, Áo Đức Lâm là người nắm quyền do đế quốc phái tới quản lý Thiên Hồng Thành, hôm nay đại cao thủ đại chiến ở Thiên Hồng Thành, vị thành chủ như hắn có nghĩa vụ ra mặt ngăn cản.
- Ngươi là ai?
Vi Đức Ngũ Kỳ nhìn Áo Đức Lâm thành chủ phía dưới, cười lạnh ra tiếng, lấy thực lực của hắn, tự nhiên có thể cảm nhận được Áo Đức Lâm mới là Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp thực lực cũng không mạnh.
- Lão hủ là Áo Đức Lâm thành chủ Thiên Hồng Thành.
Áo Đức Lâm tựa hồ không có nghe được ý khinh miệt trong ngôn từ của Vi Đức Ngũ Kỳ, lãnh đạm nói.
- Nga, nguyên lai là Áo Đức Lâm thành chủ, lần này mong rằng Áo Đức Lâm thành chủ tha lỗi. Chờ tại hạ xử lý xong chuyện ở nơi này, lát nữa chắc chắn sẽ tới phủ thành chủ bái phỏng.
Vi Đức Ngũ Kỳ căn bản không có đem Áo Đức Lâm để vào trong mắt, lễ tiết nói hai câu, sau đó xoay người ngó chừng Kiệt Sâm, không hề để ý tới Áo Đức Lâm nữa.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Không muốn nhiều lời, trong hai tròng mắt hắn hiện lên một đạo hồng sắc quang mang, chiến đao trong tay huy động, vô số hỏa hệ nguyên tố nồng đậm trong nháy mắt ngưng tụ ép thành một ngọn lửa thực chất, vô số viên màu đỏ to như quả bóng, giống như lưu tinh đầy trời, lướt đi trên bầu trời, không ngừng xoay tròn xung quanh thân thể Vi Đức Ngũ Kỳ.
- Tiểu tử, chết đi . . .
Trên mặt Vi Đức Ngũ Kỳ lộ ra một tia dữ tợn, rồi sau đó bấm tay vung mạnh.
Hưu! Hưu . . . Hưu! . . .
Vô số mảnh tiểu hỏa cầu giống như là hỏa vũ đầy trời, phô thiên cái địa điên cuồng phóng về phía Kiệt Sâm, bao phủ cả một mảnh trời.
Hỏa cầu nóng đến mức, nhiệt độ không khí trong nháy mắt tăng lên mấy chục độ, hết thảy hỏa hệ nguyên tố chung quanh cũng là bị hấp thu đi, vặn vẹo bay lên, làm cho người ta có một cảm giác như đang nằm mộng.
Ông!
Đối mặt với công kích của đối phương, trên mặt Kiệt Sâm không có chút lo lắng nào, trong hai tròng mắt lóe lên tinh mang, một đạo sóng gợn màu vàng nhạt trong từ trong cơ thể hắn phóng xạ ra, biến thành một viên cầu lấy Kiệt Sâm làm tâm.
Xuy, xuy, xuy . . .
Tất cả hỏa cầu sau khi tiến vào không gian hình tròn màu vàng nhạt kia, nguyên tố bề ngoài nhanh chóng bị hút ra, nháy mắt rút nhỏ ước chừng một nửa, nhưng là vẫn như cũ giống như mũi tên nhọn, bắn thẳng về phía Kiệt Sâm.
Trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm hóa thành một mảnh ô quang, trong nháy mắt bao phủ toàn thân của hắn.
Oanh! Oanh! Oanh! . . .
Tiếng nổ mạnh dày đặc cơ hồ đồng thời vang lên ở bầu trời Thiên Hồng Thành, bụi mù đầy trời trong nháy mắt đem cả người Kiệt Sâm bao vây ở bên trong, khói dầy đặc màu đen cuồn cuộn, phảng phất giống như cây nấm mở ra, bay lên trên bầu trời, linh nguyên tố nồng đậm và cuồng bạo, giống như cơn lốc đột kích, hỗn loạn vô cùng, tạo thành vô số nguyên tố phong bạo, nhanh chóng xuất hiện mất đi.
Nơi ngàn vạn hỏa cầu nổ tung sinh ra uy lực, khiến cho bầu trời ánh lên một màu đỏ như máu, giống như một mảnh ráng đỏ hạ xuống, uy áp kinh khủng bao phủ khắp toàn bộ phía trên Thiên Hồng Thành, không ít dân chúng trong lòng đều tràn đầy cảm giác bị đè nén, khó chịu vô cùng.
- Sư phụ . . .
- Kiệt Tư đại nhân . . .
Ở phía dưới, bọn người Khải Tư Đặc là kinh hoàng lên tiếng, uy áp cường đại từ trên trời giáng xuống kia, tựu giống như một thanh trọng chùy nặng nề rơi vào trong lòng của bọn hắn, để cho trong lòng bọn họ tràn đầy lo lắng.
Năng lượng cuồng bạo cùng uy áp cường đại như thế, so với trận chiến đấu giữa Kiệt Sâm cùng Khoa Ân Hi Nhĩ hai tháng trước còn kinh khủng hơn nhiều.
Trên bầu trời, Vi Đức Ngũ Kỳ vẻ mặt tươi cười đứng ở đó, chiêu này, Lưu Tinh Hỏa Vũ, là tuyệt kỹ thành danh đã lâu của hắn, bằng vào thực lực Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp của hắn, mỗi một đạo hỏa cầu công kích cũng là có thể so với một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai công kích, ngàn vạn viên hỏa cầu đồng thời công kích, cho dù là một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai Trung Cấp dưới một chiêu này cũng chỉ có thể ôm hận đi xuống cửu tuyền.
Mà dựa theo linh lực ba động phát tán ra từ trên người thiếu niên trước mặt kia, bằng vào thực lực của thiếu niên kia, căn bản không thể nào còn sống dưới công kích của Lưu Tinh Hỏa Vũ, bất quá làm Vi Đức Ngũ Kỳ tò mò chính là, thiếu niên được kêu là Kiệt Tư, trên người phát tán ra Linh Lực tựa hồ cũng không quá mức cường đại, lúc trước làm sao có thể ngăn cản công kích của mình a, hơn nữa còn đánh chết muội phu Khoa Ân Hi Nhĩ của mình nữa?
Điều này làm cho trong lòng hắn có chút không giải thích được.
Khi trong đầu Vi Đức Ngũ Kỳ không ngừng suy nghĩ, một đạo kim sắc hư vô đột nhiên từ trong màn khói dầy đặc màu đen kia nhanh chóng phát triển ra, đem bao vây ở trong đó.
- Đây là . . .
Vi Đức Ngũ Kỳ trên mặt lộ ra vô cùng kinh hãi, ở trong cảm giác của hắn, bởi vì sóng gợn màu vàng hư vô không hiểu từ đâu bao phủ lấy chính mình kia, đã đạt tới cảnh giới Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, cảm giác hoàn toàn cùng thiên địa Linh Lực hỗ trợ với nhau, khiến cho hắn mất đi liên lạc với tất cả linh nguyên tố trong thiên địa.
- Đây là . . . Nguyên Tố Kết Giới?
Vi Đức Ngũ Kỳ đã đạt tới Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp tự nhiên đối với trạng huống này vô cùng quen thuộc, mắt trừng tròn xoe kinh hãi lên tiếng, một cổ cảm giác nguy cơ cường đại hiện lên trong đầu hắn.
Hắn theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn, mái tóc đỏ như lửa bay múa đầy trời, Hỏa Hệ Linh Lực bàng đại trong cơ thể tích tụ giống như núi lửa bộc phát, phun trảo ra ngoài.
Ông.
Đúng lúc này, một đường kiếm hư vô từ trong khói đặc cuồn cuộn hoa phá trường không, trực tiếp đánh vào cơ thể Vi Đức Ngũ Kỳ, hơn thế đồng thời, một đường thân ảnh màu đen giống như là quỷ mị, đồng thời đi tới trước người Vi Đức Ngũ Kỳ.
Đường kia hư vô kia chẳng qua khiến cho Vi Đức Ngũ Kỳ thất thần trong nháy mắt, song chờ hắn phục hồi tinh thần lại, trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm mang theo năng lượng cường đại, đã nặng nề bổ xuống.
- Độc!
Năng lượng thật lớn bạo liệt ở bên trong, Vi Đức Ngũ Kỳ chỉ kịp bảo vệ chính mình, cả người liền giống như đạn pháo, thẳng tắp rơi vào trong lòng đất.
Ùng ùng!
Trong tiếng nổ ù ù, đất đá bắn tung toé, nham thạch băng liệt, trên mặt đất nhất thời xuất hiện một hố sâu đường kính mười dài mấy mét kinh khủng vô cùng.
- Hô.
Trên bầu trời, bụi mù tản đi, Kiệt Sâm quần áo tổn hại đứng ngạo nghễ trên không trung, trên người của hắn đen thui một mảnh, khóe miệng cũng là mang theo máu tươi, thân đầy vết thương nám đen, song ánh mắt, cũng là thủy chung giống như ưng mâu sắc bén vô cùng.
Lưu Tinh Hỏa Vũ của Vi Đức Ngũ Kỳ không thể không nói là một chiêu Linh Kỹ cực kì khủng bố, nếu là Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp bình thường mà nói cơ hồ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, mà cho dù là Hoàng Linh Sư Thất Giai Trung Cấp, không chết cũng khó tránh khỏi bị thương nặng.
Nhưng người mà Vi Đức Ngũ Kỳ đối mặt là Kiệt Sâm.
Giờ phút này cường độ thân thể Kiệt Sâm đã đạt đến cường độ Bát Giai Trung Cấp, ở Mộc Linh Châu phóng thích Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực tinh thuần cùng Linh Lực phòng hộ Ngũ Giai Cao Cấp của bản thân Kiệt Sâm, lực phòng ngự của Kiệt Sâm đủ để so sánh với một chút Hoàng Linh Sư Thất Giai Trung Cấp có phòng ngự tương đối kém.
Mà trọng yếu hơn chính là, dưới sự khống chế của Kim Hệ Nguyên Tố Kết Giới, Vi Đức Ngũ Kỳ phóng thích Lưu Tinh Hỏa Vũ uy lực cũng là giảm xuống ít nhất một nửa, cộng thêm Kiệt Sâm ở trong Linh Trì Bí Cảnh rèn luyện ra kiếm kỹ siêu cường, mấy ngàn viên hỏa cầu không có một viên trực tiếp đánh vào thân thể của Kiệt Sâm, đều bị trọng kiếm màu đen của Kiệt Sâm đánh bay ra ngoài.
Tại nhiều nhân tố kết hợp như vậy, Kiệt Sâm bị Lưu Tinh Hỏa Vũ công kích mặc dù bị thương không nhỏ, nhưng là cũng không có uy hiếp được tánh mạng, mà dưới sự khinh thường của Vi Đức Ngũ Kỳ, ngược lại là cho đối phương một cái phản kích.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Chương 563: Dám tới Xích Nhĩ hành tỉnh ta giương oai, thật là muốn chết.
Nguồn:Sưu Tầm
- Trời ạ, Vi Đức Ngũ Kỳ kia nhưng là Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, lại bị Kiệt Tư đại nhân một kiếm bổ vào mặt đất, không có một chút năng lực phản kháng.
- Thiên Hồng Thành chúng ta cũng có thiên tài như vậy a!
Một kích cường thế lúc trước kia của Kiệt Sâm, toàn bộ chung quanh Thiên Hồng Thành nhất thời truyền ra trận trận âm thanh nghị luận, trên mặt tràn ngập loại tình cảm hưng phấn.
Cường địch bên ngoài tới trước mặt, tất cả cư dân Thiên Hồng Thành cũng là coi Kiệt Sâm - đại biểu của Mạc Lý gia tộc trở thành bổn địa thiên tài của Thiên Hồng Thành, thấy Kiệt Sâm uy vũ như thế, trong lòng mọi người cũng là tràn đầy vui sướng.
- Sư phụ hắn thật lợi hại . . .
Lạc Khố Ân cũng là hai tay nắm chặc, ánh mắt kích động vô cùng.
\
Kiệt Sâm cường đại để cho máu hắn sôi trào đồng thời cũng là để cho hắn âm thầm thề, nhất định phải hảo hảo tu luyện, tuyệt đối không cô phụ kỳ vọng của sư phụ, trở thành một gã cường đại giống sư phụ.
Toàn bộ Thiên Hồng Thành hôm nay, chỉ có Kiệt Sâm trên bầu trời thần sắc vô cùng nghiêm túc như cũ, không có nửa phần vui sướng.
Hắn biết, mặc dù lúc trước mình lợi dụng Linh Hồn Chấn Nhiếp cường đại đánh lén Vi Đức Ngũ Kỳ, nhưng là lấy thực lực Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp của Vi Đức Ngũ Kỳ thì công kích lúc trước của mình, vẫn không thể mang đến bao nhiêu uy hiếp cho hắn.
Quả nhiên "Oanh!"
Một đạo oanh minh cự đại truyền đến, Vi Đức Ngũ Kỳ ở trong hố sâu nham thạch đầy trời bắn tung toé ra, một đạo bóng người đỏ như lửa từ đó chợt bay lên, di động lướt đến trước mặt Kiệt Sâm.
- Không . . . Không thể nào, ngươi ngay cả Hoàng Linh Sư Thất Giai cũng là không có đạt tới, làm sao có thể thi triển ra Nguyên Tố Kết Giới chỉ có Đế Linh Sư Bát Giai mới có thể thi triển.
Vi Đức Ngũ Kỳ cả người chật vật vô cùng, hỏa hồng sắc trường bào trên người dưới trọng kiếm của Kiệt Sâm hình thành một lỗ thủng thật dài, khóe môi tuôn ra máu tươi, song hắn lại hồn nhiên không để ý, chẳng qua là ngơ ngác nhìn Kiệt Sâm, trong ánh mắt mang theo vẻ bất khả tư nghị.
Nguyên Tố Kết Giới đối với Khoa Ân Hi Nhĩ là Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp cũng không có bao nhiêu rung động nhưng là đối với Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp như hắn mà nói, cũng là trân quý vô cùng.
Hoàng Linh Sư Thất Giai cùng Đế Linh Sư Bát Giai có sự chênh lệch rất lớn, chính là Đế Linh Sư Bát Giai lĩnh ngộ nguyên tố quy tắc, có thể căn cứ thuộc tính Linh Lực của bản thân, ở chung quanh tạo thành một mảnh không gian chiến đấu tuyệt đối, đó chính là Nguyên Tố Kết Giới.
Sau Thất Giai mỗi một cấp, mỗi một cấp khi tăng lên cũng là khó khăn vô cùng, Vi Đức Ngũ Kỳ cũng coi như hạng người kinh tài tuyệt diễm ngay từ mười năm trước, chính là lên cấp Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, nhưng là ở trong mười năm nay, điều mà hắn có thể làm chẳng qua là không ngừng tích tụ Linh Lực trong cơ thể, đối với cái lĩnh ngộ nguyên tố quy tắc này, lại là không có chút tiến triển nào.
Vì vậy khi phát hiện thực lực Kiệt Sâm chỉ mới như vậy đã có thể thi triển ra Nguyên Tố Kết Giới, không khỏi cảm thấy thất thố.
- Thú vị, thú vị . . . không nghĩ tới ta trả lại ngươi!
Vi Đức Ngũ Kỳ lau máu tươi ở khóe miệng đi, trên mặt lộ ra một nụ cười cổ quái rồi sau đó tràn đầy trịnh trọng.
Oanh.
Một đạo khí thế vô cùng cường hãn từ trên người Vi Đức Ngũ Kỳ phóng lên cao, giống như khói báo động, cuồn cuộn lộ ra, trực tiếp bay lên tận mây xanh.
Vừa bắt đầu đối mặt với Kiệt Sâm, Vi Đức Ngũ Kỳ cũng không có để hắn vào trong mắt, dù sao tuổi thọ Kiệt Sâm thật sự là quá nhỏ, nhỏ đến mức rất dễ dàng bỏ qua thực lực của hắn, song sau khi giao phong một lượt, Vi Đức Ngũ Kỳ rốt cục cũng trở nên nghiêm túc, đem tất cả thực lực phô bày ra ngoài.
Từng đạo Hỏa Hệ Linh Lực điên cuồng tiến vào trong cơ thể Vi Đức Ngũ Kỳ, không khí rung động, một con hỏa hồng sắc khổng lồ mơ hồ hiện lên ở trong không khí, rồi sau đó nhắm ngay Kiệt Sâm hung hăng chộp tới, nóng đến mức, không khí tất cả đều bạo liệt bốc cháy.
- Hư Không Nguyên Tố Thủ Ấn!
Cảm nhận được trong ngọn lửa khổng lồ kia toát ra uy áp cường đại, sắc mặt Kiệt Sâm hoàn toàn thay đổi, ban đầu ở Linh Dược Sư Giáp Hội gặp Uy Tư vương quốc đệ nhất cao thủ, Linh Sư Thất Giai Cao Cấp Nặc Duy Tư Cơ đối chiến với Vi Ân, chính là từng thi triển một chiêu này, mặc dù ban đầu Nặc Duy Tư Cơ căn bản không phải đối thủ của Vi Ân, nhưng một chiêu này kinh khủng, vẫn như cũ để lại ấn tượng thật lớn đối với Kiệt Sâm.
Trong cảm nhận của Kiệt Sâm, toàn bộ phiến thiên không cũng là một mảnh đỏ như lửa, chung quanh hư không cũng là bị phong tỏa, vô tận hỏa hệ nguyên tố đè nén xuống, khiến cho hắn như vùi lấp vào trong vũng bùn, khó có thể nhúc nhích.
Ở một chiêu này, coi như là Hoàng Linh Sư Thất Giai chân chính cũng có thể trọng thương bị mất mạng, mà không cần nói tới hắn chỉ có phòng ngự miễn cưỡng đạt tới Hoàng Linh Sư Thất Giai Trung Cấp, thực chất cũng chỉ là Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp.
- Không.
Thần sắc Kiệt Sâm trong nháy mắt trở nên vô cùng dữ tợn, Linh Lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, trùng kích vào kinh mạch cũng là muốn bạo liệt ra, đồng thời Linh Thức của hắn nhanh chóng thẩm thấu vào trong không gian giới chỉ, muốn tìm ra Linh Dược Tề có thể giúp mình trong tình huống này.
Trong thời khắc nguy cơ này, bỗng dưng . . .
- Vi Đức Ngũ Kỳ, tiểu tử ngươi thế nhưng tới Xích Nhĩ hành tỉnh của ta làm càn, thật là muốn chết!
Một đạo âm thanh leng keng giống như kim qua thiết mã nổ vang trên toàn bộ bầu trời, đồng thời một đạo kim sắc cự chưởng từ trong hư không nhanh như chớp bay vút tới.
Bàn tay màu vàng hơn mười trượng giống như Phật Đà ngồi xếp bằng trong hư không, tách ra vạn đạo kim quang, đem quang mang mãnh liệt che phủ hoàn toàn, mang theo khí thế nghiền nát hết thảy, ở trước mắt bao người, hung hăng đụng vào Hư Vô Hỏa Nguyên Tố Thủ Ấn do Vi Đức Ngũ Kỳ ngưng tụ thành.
Oanh . . .
Bàn tay màu vàng như thực chất đụng vào bàn tay hỏa diễm hư vô kia, tiếng nổ đùng khổng lồ vang lên, trong ánh mắt giật mình, kinh ngạc ngây ngốc của mọi người, Hỏa Nguyên Tố Thủ Ấn Vi Đức Ngũ Kỳ toàn lực thi triển ra giống như trứng gà đụng vào tảng đá, vừa giống như sóng biển đụng vào đê đập, trong nháy mắt tan rã, một lần nữa biến thành từng đạo hỏa nguyên tố chi lực, chậm rãi tiêu tán ở trong không khí.
Mà nơi xa, bàn tay khổng lồ màu vàng chợt xuất hiện kia sau đánh tan Hư Vô Hỏa Nguyên Tố Thủ Ấn cũng là không thấy lui chút nào, nhắm Vi Đức Ngũ Kỳ cách đó không xa, hung hăng đánh tới.
- Là ai . . .
Trên bầu trời, Vi Đức Ngũ Kỳ trừng lớn hai mắt, lộ ra vẻ mặt khó có thể tin, hắn muốn trốn, lại là căn bản không né tránh kịp nữa, chỉ đành tuôn ra một tiếng tuyệt vọng sợ hãi trong miệng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Ở trong ánh mắt kinh hãi của Vi Đức Ngũ Kỳ, bàn tay màu vàng đột nhiên xuất hiện kia trong nháy mắt phách trúng hắn đang trôi lơ lửng trên bầu trời, một cỗ cảm giác cổ để cho hắn căn bản không cách nào chống đở trong nháy mắt truyền đến, Vi Đức Ngũ Kỳ rống giận, Hỏa Hệ Linh Lực trong cơ thể không ngừng phát ra, muốn đem bàn tay màu vàng kia mở ra, nhưng mà lại giống như phù du lay cây, châu chấu đá xe, căn bản không nhúc nhích được đối phương chút nào.
Oanh . . .
Trong tiếng nổ vang khổng lồ, lúc trước Vi Đức Ngũ Kỳ di động ở giữa không trung khí phách vô cùng, bễ nghễ hết thảy, lớn lối vô cùng thì trước mặt bàn tay màu vàng này giống như là con muỗi bị đập, nặng nề rơi xuống.
- Độc.
Thân thể Vi Đức Ngũ Kỳ quét qua hai tòa kiến trúc, rồi sau đó đập vào nham thạch trên mặt đất.
Lần này, so với công kích lúc trước của Kiệt Sâm không biết cường đại hơn bao nhiêu, trước mặt chấn động, vô số đá vụn vẩy ra tứ tán bên trong tiếng vang ù ù, một mảng lớn kiến trúc chung quanh cũng là ầm ầm sụp đổ, trong bụi mù đầy trời, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to đường kính 50m, sâu không thấy đáy.
Tại chỗ, bao gồm Kiệt Sâm trên bầu trời, tất cả mọi người sững sờ nhìn hết thảy, hồn nhiên không biết xảy ra chuyện gì.
- Là ai, đến tột cùng là người nào, đi ra cho ta . . .
Không đợi mọi người phục hồi tinh thần lại, cả người Vi Đức Ngũ Kỳ từ trong hố sâu bay vút lên, hắn trôi lơ lửng trên không trung, kinh nghi nhìn bốn phía, trong miệng gầm thét lên tiếng.
Vi Đức Ngũ Kỳ giờ phút này, trên mặt không còn có khí thế tung hoành hết thảy lúc trước kia nữa, trường bào trên người đã sớm bị một kích kinh khủng kia oạch tạc trở nên vô cùng rách nát, tóc dài màu đỏ bị chặt đứt một mảng lớn, cả người máu tươi, trên mặt vặn vẹo một mảnh, chật vật vô cùng.
- Là ta, làm sao? Vi Đức Ngũ Kỳ, chẳng lẽ tiểu tử ngươi lại không phục? !
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một đạo bóng người kim sắc từ đàng xa trong nháy mắt đi tới trên bầu trời, đây là một tráng hán khôi ngô thân cao hơn hai thước, mặc trên người khôi giáp màu hoàng kim, giống như một pho tượng hoàng kim Chiến thần, đứng ngạo nghễ ở bầu trời, làm cho người ta vừa nhìn vào chính là sinh ra cảm giác bị đè nén.
- A Lỗ Địch Ba đại nhân!
Thấy tráng hán khôi ngô này, vẻ mặt Vi Đức Ngũ Kỳ nhất thời sợ hết hồn, không còn có thái độ càn rỡ lúc trước nữa.
Vi Đức Ngũ Kỳ thân là Hoàng Linh Sư Thất Giai Cao Cấp, mặc dù cùng A Lỗ Địch Ba Đế Linh Sư Bát Giai cấp thấp chẳng qua là kém một cấp, nhưng là địa vị hai người đâu chỉ kém vạn dặm.
- A Lỗ Địch Ba đại nhân, tiểu tử này không tuân theo luật pháp của đế quốc, đã giết muội phu Khoa Ân Hi Nhĩ của ta ở Thiên Hồng Thành, ta cũng là nhận ủi thác của muội muội Toa Lạp Ba Oa của ta, báo thù thay chồng Khoa Ân Hi Nhĩ cùng cháu trai Ách Duy Đặc của nàng, kính xin A Lỗ Địch Ba đại nhân hiểu . . .
Vi Đức Ngũ Kỳ lên tiếng nói, hắn vẫn là không muốn buông tha ý định đánh chết Kiệt Sâm.
Lý giải? Lý giải cái rắm! A Lỗ Du liếc mắt nhìn Vi Đức Ngũ Thọ ở bên cạnh, lãnh đạm nói :
- Nếu không phải nể mặt mũi của Mục tiên sinh ở Hành Tỉnh Đa La, vừa rồi ta đã tát chết ngươi rồi, còn không nhanh cút đi cho ta...
- A Lỗ Địch Ba đại nhân. . .
Vi Đức Ngũ Kỳ còn muốn nói điều gì.
Hai tròng mắt A Lỗ Địch Ba lóe lên một đạo kim quang, tay phải bỗng dưng chụp về phía Vi Đức Ngũ Kỳ đứng cách đó không xa.
- Oanh oanh oanh oanh....
Linh lực chấn động, Vi Đức Ngũ Kỳ bị oanh bay ra ngoài, tiên huyết bắn tung tóe, cả người chật vật vô cùng.
- Khục khục khục khục!
Máu tươi từ trong miệng hắn phun ra, dính hai lần công kích của A Lỗ Địch Ba, thân thể của hắn đã nhận lấy tổn thương không nhỏ.
Đứng trước bát giai Đế linh sư A Lỗ Địch Ba thành danh đã lâu, Vi Đức Ngũ Kỳ chỉ có tu vi Hoàng linh sư cao cấp thì hắn chỉ như hài nhi tay không tấc sắt đối mặt với một binh sĩ cường tráng, căn bản không có phần thắng nào.
- Lăn...
A Lỗ Địch Ba quát, từ đầu đến cuối không thèm nhìn qua hắn.
Trên không trung Vi Đức Ngũ Kỳ khó khăn ổn định thân hình, hắn tức giận hai tròng mắt đỏ ngầu như muốn phun ra lửa, oán hận nhìn Kiệt Sâm đứng cách đó không xa, cắn răng, lập tức hóa thành một đạo lưu quang biến mất ở phía cuối chân trời.
- A Lỗ Địch Ba đại nhân, A Lỗ Địch Ba đại nhân, A Lỗ Địch Ba đại nhân . ..
Thấy một màn như vậy, dân chúng phía dưới liên tiếp lên tiếng hét to, ở Hành Tỉnh Xích Nhĩ, tỉnh đốc A Lỗ Địch Ba chính là thần trong nội tâm của dân chúng, sự cường đại của hắn, đã khắc sâu vào trong tim của mỗi người.
- A Lỗ Địch Ba...
Kiệt Sâm nhìn qua A Lỗ Địch Ba cách đó không xa, hắn đã cứu mình hai lần, trong nội tâm thì thào lên tiếng, cảm giác được nguy cơ đã qua, hắn yên lặng cầm một bình dược tề màu đen dấu trong tay áo đưa vào trong không gian giới chỉ.
Chai dược tề này là Kiệt Sâm lúc còn ở Hỗn LOạn Chi lĩnh, dựa vào mạo hiểm đoàn Mạt Nhật Hoàng Hôn trao đổi được tài liệu thất giai Thải Hồng Tinh Tủy ở Hiệp Hội Linh Dược Sư phối chế mà thành, tác dụng của nó có thể cho một gã ngũ giai Tông Linh Sư trở lên ngay lập tức tấn cấp đến thất giai Hoàng Linh Sư, hơn nữa có thể duy trì trong nửa canh giờ.
Bất quá Linh hoàng dược tề này cũng có tác dụng phú cực lớn, sau khi dược hiệu kết thúc, bởi vì linh lực và linh thức bành trướng cực độ, nên sẽ khiến cho kinh mạch và lục phủ ngũ tạng bên trong cơ thể của người dùng vì không chịu được trọng áp mà dẫn đến nổ tung, nhẹ thì khiến kinh mạch đứt đoạn, công lực bị phế hoàn toàn, nặng thì lập tức mất mạng.
Bất quá cường độ thân thể của Kiệt Sâm đã đạt đến cảnh giới bát giai trung cấp Đế Linh Sư nên đương nhiên sẽ không giống với Linh Sư bình thường, bất quá, sau khi phục dụng Linh hoàng dược tề hắn cũng khó tránh khỏi toàn thân sẽ bị hết sức suy yếu, trong thời gian ngắn cũng không có cách nào sử dụng được linh lực một chút nào, hầu như biến thành một phế nhân.
Chai linh dược tề này, là chỗ dựa lớn nhất của Kiệt Sâm khi đi xa, cũng là át chủ bài cuối cùng của Kiệt Sâm, lức trước cho dù A Lỗ Địch Ba không xuất hiện, Kiệt Sâm cũng nắm chắc sau khi sử dụng Linh hoàng dược tề, có thể đánh chết thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Vi Đức Ngũ Kỳ.
- Ngươi chính là Kiệt Tư. . .
Sau khi thấy Vi Đức Ngũ Kỳ biến mất, vẻ lạnh lùng trên mặt A Lỗ Địch Ba được thay bằng một nụ cười sáng lạn, di động về phía Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm cũng dò xét cẩn thận trung niên nam tử đã từng hai lần cứu mình ở trước mặt này, khuôn mặt lúc nãy làm cho người ta cảm giác được một khí chất chi uy chất phác đầy chính nghĩa, ánh mắt sắc bén cơ trí, càng làm cho người ta cảm nhận được một cổ lực lượng cường đại.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden