- Đáng giận. . . nữ nhân đáng giận, Hồ Phỉ Phỉ, mặc kệ ngươi đến chân trời góc biển, ta nhất định phải giết ngươi.
Giờ phút này, trên không phủ Tổng đốc Tây Nam năm tỉnh, Đoan Mộc Nhất Phong cùng ba gã Thái thượng trưởng lão Hồng Sư, Độc Trạch, Vô Ảnh đang ở trên không. Phía dưới chém giết vô cùng thê thảm, vô số Liệp yêu giả, binh sĩ, dân chúng bị giết, nhưng bọn hắn chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.
Ba người Hồng Sư, Độc Trạch, Vô Ảnh ngược lại đỡ một ít, bọn hắn vốn là Thái thượng trưởng lão của Nam Cương Thần Giáo, đối với sự tình giết người, tử vong này căn bản không thèm để ý, huống chi cho dù mọi người bên trong Song Long thành này bị giết sạch cũng không liên quan gì đến bọn hắn.
Nhưng Đoan Mộc Nhất Phong lại khác, thân là Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, hôm nay bởi vì hắn là Nhân Anh kỳ, không thể tham gia vào chiến tranh thế tục, chỉ có thể trơ mắt nhìn phát sinh hết thảy.
- Ha ha. . .
Giờ phút này một nữ tử xinh đẹp đã chiếm cứ phủ Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, bên người vây quanh hơn vạn yêu thú, đồng thời đang không ngừng chỉ huy yêu thú tác chiến nhẹ che đôi môi mềm mại, cười rộ lên làm toàn thân run rẩy, xinh đẹp động lòng người làm cho Lục địa thần tiên cũng động tâm:
- Ô ô ôi!!! Tổng đốc đại nhân của chúng ta thật nóng tính, hai ngày trước chẳng lẽ ta phục thị ngài còn chưa đủ sao, nếu như không phải phục thị ngài thoải mái như vậy, đường đường Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, thay mặt giáo chủ Nam Cương Độc Giáo, tại sao lại giao ra mấy địa phương trọng yếu như vậy cho người của ta khống chế, ta cũng không có biện pháp phá hư phòng ngự Song Long thành, thật sự là may mắn khi có Tổng đốc đại nhân ngài, yên tâm, chờ ta nắm toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu trong tay, sẽ hảo hảo thưởng cho ngươi, đến lúc đó thu ngươi vào hậu cung của ta, phong ngươi làm phi. Nhưng vị trí Hoàng hậu ngươi cũng đừng có nhớ thương, Lý Dật Phong kia làm cho ta nhớ tới, còn động tâm, ta quyết định cho hắn làm hoàng hậu, ta xưng đế, hắn làm hoàng hậu là thích hợp nhất.
Một câu nói kia làm cho Đoan Mộc Nhất Phong rất muốn tìm một lỗ đất chui xuống, những yêu thú phía dưới đều phát ra các loại tiếng kêu kì quái, càng làm hắn tức giận đến muốn cuồng bạo.
Ba người Hồng Sư, Độc Trạch, Vô Ảnh đều có chút bĩu môi, lộ ra dáng tươi cười khinh thường, trách không được, nguyên lai là như thế.
- Ngươi. . . ngươi là tìm chết, cho dù hiện tại bản đốc không thể động tới ngươi, nhưng sớm muộn gì cũng có thể giết ngươi, giết ngươi.
Đoan Mộc Nhất Phong rống giận, mặc dù nói Lục địa thần tiên không thể nhúng tay vào chinh chiến thế tục, nhưng nếu là ân oán cá nhân bình thường, giết một hai người, ít nhất không phải là hành vi tàn sát hàng loạt, cũng sẽ không ai đi truy cứu. Nhưng nếu như chinh chiến ở trong quy mô lớn thế này tuyệt đối không được, Đoan Mộc Nhất Phong có thể cảm nhận được chung quanh có rất nhiều thần niệm cường đại, hắn biết rõ, chỉ cần mình khống chế không nổi động thủ, có lẽ chưa kịp giết chết Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ này, khẳng định mình đã bị chết.
Cho nên hiện tại cho dù hắn rất phẫn nộ cũng chỉ có thể nhẫn, hắn hận a, không nghĩ tới Hồ Phỉ Phỉ lại là gián điệp. Mặc dù mình đoán được nàng có chút không bình thường, nhưng dù sao nàng chỉ là một Vạn Tượng Nhất Long, thời điểm Đoan Mộc Nhất Phong đắc ý nhất, không nghĩ tới bị nàng mê hoặc, mặc dù chỉ là mấy canh giờ, thực sự đã tạo thành thảm kịch hôm nay cho Song Long thành.
- Giết ta, ha ha. . . Ta rất sợ đó a...!
Giờ phút này trên người Hồ Phỉ Phỉ chỉ có một dải lụa màu hồng nhạt, chỉ hơi chút quấn quanh vùng ngực cùng hạ thể thoáng một phát, thế nhưng lại càng khiến cho người động tâm, cười cười nói:
- Nhân Anh kỳ thì rất giỏi sao, hiện tại ta phục dụng đan dược do Thái tử Yêu tộc ban thưởng, lực lượng đã đạt tới cực hạn năm mươi Long lực, không nói trước căn bản ngươi không dám đụng đến ta, cho dù sau này ngươi muốn đụng đến ta, ngươi cho rằng Yêu tộc sẽ cho phép sao? Hơn nữa ta có thể tùy thời đột phá, đến lúc đó trực tiếp thành tựu Nhân Anh kỳ đỉnh phong, thậm chí Thái tử điện hạ đã đáp ứng ta, đến lúc đó khẳng định để cho ta vượt qua Địa Hỏa ma kiếp, a. . . cho đến lúc đó, ta sẽ là người phát ngôn khống chế toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu, coi như giáo chủ Nam Cương Độc Giáo các ngươi cũng không dám đụng đến ta, cho ngươi mười lá gan ngươi cũng không dám đụng ta, ta nói không sai chứ? Bên kia, đúng, chính là bên cạnh. Sau khi chiếm lĩnh Song Long thành, trước lập tức khống chế năm tỉnh Tây Nam, sau khi đứng vững bước chân liền triệt để thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu. Không cần đi quản những Nhân Anh kỳ, chỉ cần không chủ động đi công kích bọn hắn, bọn hắn cũng không dám xằng bậy.
Giờ phút này Hồ Phỉ Phỉ vô cùng vui vẻ, vô cùng đắc ý, một bên chỉ huy đại quân Yêu tộc, làm cho Đoan Mộc Nhất Phong tức muốn bể phổi.
Bây giờ Đoan Mộc Nhất Phong là thật sự tức giận đến muốn thổ huyết, cả người cũng muốn tức điên rồi, thực có một loại xúc động, trước đi lên giết chết người này, cho dù sau đó bị đánh chết cũng sẽ không tiếc. Đương nhiên, đây chẳng qua là suy nghĩ, lúc trước hắn có thể giết thân đệ đệ để bảo toàn chính mình, đã biết rõ hắn yêu mạng của mình thế nào, trên thế giới này không có gì quan trọng hơn mạng của mình.
- Hồ Phỉ Phỉ, ngươi cũng là nhân vật có mặt mũi trong các vương giả Nam Hoang, vậy mà đầu nhập vào Yêu tộc, ngươi thân là nhân loại lại đầu nhập vào Yêu tộc, cam tâm làm nanh vuốt cho yêu tộc, bán mạng thay bọn hắn, ngươi còn có một chút nhân tính, tôn nghiêm hay không, ngươi nhìn một chút, bây giờ ngươi chỉ huy những Yêu tộc này tàn sát chính là người, là đồng loại của ngươi.
Đoan Mộc Nhất Phong chỉ vào phía dưới, rống giận về phía Hồ Phỉ Phỉ.
- Đừng có nói giống như mình là thanh cao, có năng lực ngươi trực tiếp đi tìm Yêu Vương, Đại yêu vương cùng Yêu Hoàng tính sổ a.... Hừ, thật tội nghiệp cho ngươi còn tu luyện tới Nhân Anh kỳ, coi như là bước vào cánh cửa Tu Chân giả, lại ở chỗ này nói chuyện điên khùng. Chỉ cần ta thích, cho dù giết sạch toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu thì đã làm sao, ngươi là không có cơ hội như ta, nếu không ngươi cho rằng ngươi có thể tốt hơn sao. Đáng tiếc a, ngươi đã là Nhân Anh kỳ, trong Vạn Tượng Nhất Long, mạnh mẽ như ta vốn không có mấy cái, đám người Trình Cung, Lý Dật Phong kia tính toán cũng không sai biệt lắm, đáng tiếc bọn hắn còn kém quá xa, động tác quá chậm, đến hiện tại, cho dù bọn hắn đến cũng không có tác dụng, tối đa cũng chỉ có thể cho ta bỏ thêm vào hậu cung.
- Đã sớm nhìn ra ngươi không phải là thứ gì tốt, nhưng mà lại không nghĩ rằng ngươi ti tiện như vậy.
Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ vừa dứt lời, trong bầu trời xa xa truyền đến thanh âm của Địa Long Vương.
- Ti tiện đã không đủ để hình dung nàng, bản đại thiếu cho rằng dùng *** sẽ thích hợp hơn một ít, hơn nữa trong *** mang theo một cổ tao khí, trong tao khí mang theo một cổ uế khí, trong uế khí còn mang theo một cổ nô khí, thật là làm cho người buồn nôn tới cực điểm.
Thanh âm của Địa Long Vương vừa vang lên, Trình Cung từ đông nam Man tộc chạy đến, vừa vặn ở hai phương hướng đối mặt cùng Địa Long Vương Lý Dật Phong, hầu như đồng thời chạy tới Song Long thành.
Trình Cung cũng là sau khi Lý Dật Phong nói chuyện mới phát hiện ra hắn, thực sự không phải là thần niệm của Lý Dật Phong mạnh cỡ bao nhiêu, mà khẳng định trên người hắn có pháp bảo chuyên môn che đậy khí tức, mới làm cho thần niệm cường đại như Trình Cung cũng không có phát giác được.
Tiếng nói hai người hạ xuống, thân ảnh mới đồng thời xuất hiện, ánh mắt của hai người đồng thời nhìn về phía đối phương.
Bà mẹ nó, đẹp quá, thật là đẹp, cái này là Địa Long Vương Lý Dật Phong sao? Không phải nói hắn là nam sao? Chẳng lẽ là nữ giả nam, còn làm cho tóc chặn nửa bên mặt, thằng này cũng quá thần kỳ a, chẳng lẽ nửa mặt kia của hắn không ra người, nếu như nửa mặt kia cũng đẹp như vậy, bà mẹ nó, như vậy còn có nữ nhân nào dám gả cho hắn, mỗi ngày nhìn hắn cũng có thể tự ti chết.
Trình Cung thấy Lý Dật Phong cũng ngây ngẩn cả người, còn cho tới bây giờ chưa có xem nam nhân như thế xinh đẹp đấy, không sai, đã không thể dùng tuấn tú để hình dung, mặc dù chỉ là lộ ra nửa bên mặt, lại cũng đủ làm cho nữ nhân tự ti.
Lý Dật Phong cũng đang nhìn Trình Cung, đứng đầu Tứ đại hại Vân Ca Thành, một quần là áo lụa trong gia tộc bình thường thế tục, vậy mà quật khởi trở thành tồn tại ngang hàng với mình, Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm, xác thực mà nói, là đã vượt qua sự hiện hữu của bọn hắn.
Trình Cung, sao cảm giác trên người hắn lại khác trong tình báo chứ? Cho mình một cảm giác rất bất an, hơn nữa cũng nhìn không thấu hắn. Hai mắt của Lý Dật Phong không giống bình thường, cho dù Nhân Anh kỳ cũng không thể che dấu được hắn, nhưng giờ phút này lại nhìn không thấu Trình Cung.
Không đúng, thật là quỷ dị, đến cùng tên Trình đại thiếu này làm cái gì, vì sao mình cảm giác kỳ quái như thế. Ngón tay của Lý Dật Phong nhẹ nhàng bấm đốt, lợi dụng Tiên Thiên dịch sổ tổ truyền của Lý gia bọn hắn, Trình Cung trước mắt lại giống như một đoàn sương mù, cái gì cũng nhìn không thấu. Cái này, điều này sao có thể, cho dù chưa từng gặp mặt, nhưng chỉ cần mình nhìn thấy, bằng vào lực lượng bây giờ của mình cũng có thể suy tính ra một ít gì đó, tại sao mình lại không thể nhìn chút gì từ người này?
- Ha ha. . .
Đột nhiên, Trình Cung ôm bụng cười to nói:
- Hiện tại ta rốt cuộc hiểu rõ, vì cái gì trong *** mang theo một cổ tao khí, trong tao khí còn mang theo một cổ uế khí, trong uế khí còn mang theo một cổ nô khí, làm cho người ta buồn nôn tới cực điểm, ngay cả yêu thú cũng không bằng, nữ nhân này muốn nạp ngươi vào hậu cung, hơn nữa còn là hoàng hậu. Ha ha, Địa Long Vương, không, không đúng, nên gọi là hoàng hậu, chúc mừng, chúc mừng hoàng hậu.
Hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đột nhiên Trình Cung cười to, ôm quyền chúc mừng. Mà trong miệng hắn giễu cợt Địa Long Vương, lại vô cùng trôi chảy tự nhiên, nói lại lời của Hồ Phỉ Phỉ một lần, giống như hai người là bằng hữu chí thân, nói chuyện với nhau rất tùy ý.
- Hoàng hậu cái đầu của ngươi, ngươi không có nghe cuối cùng nàng nói, muốn nhét ngươi vào hậu cung sao?
Lý Dật Phong rất tức giận, mình là nam tử cương mãnh, tuấn tú phi phàm, lại bị nói thành hoàng hậu.
- Đây cũng không phải là ta đã nói sao, trong *** mang theo một cổ tao khí, trong tao khí còn mang theo một cổ uế khí, trong uế khí còn mang theo một cổ nô khí, làm cho người ta buồn nôn tới cực điểm, nữ nhân này ngay cả yêu thú cũng không bằng, muốn nạp ngươi làm hoàng hậu, hoàng hậu, ta nói không sai chứ? Hoàng hậu cũng không phải ta phong a, hoàng hậu nói có đúng hay không.
Trình Cung buông tay, bộ dáng rất vô tội.
Đột nhiên Đoan Mộc Nhất Phong, Hồ Phỉ Phỉ phát hiện, giống như bọn hắn không tồn tại, bất luận là Đoan Mộc Nhất Phong là Lục địa thần tiên, hay là Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ là thống lĩnh Yêu tộc, ở sau khi Địa Long Vương Lý Dật Phong cùng Trình Cung Trình đại thiếu xuất hiện, đều trở nên ảm đạm không ánh sáng. Điểm chết người nhất chính là, bất luận là Lý Dật Phong hay là Trình Cung, sau khi xuất hiện đều không liếc nhìn bọn hắn.
Rất tức giận phải kể cả Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ rồi, Trình Cung giống như là thuận miệng nói vè, coi nàng không bằng cả yêu thú.
Hơn nữa bây giờ mình đang khống chế cục diện, chỉ huy vô số đại quân Yêu tộc, vậy mà bọn hắn bỏ qua sự hiện hữu của mình.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đoan Mộc Nhất Phong cũng rất phiền muộn, đường đường là Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, thay mặt giáo chủ Nam Cương Thần Giáo, vừa rồi ngại quy củ của Cửu Châu đại địa không dám động tới Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ, hôm nay Địa Long Vương Lý Dật Phong cùng Trình Cung chạy đến, vậy mà cũng không có xem sự hiện hữu của mình, đây quả thực quá ghê tởm.
- Bách Chiến Hầu Trình Cung, Trình đại thiếu gia, Địa Long Vương Lý Dật Phong, các ngươi đến rất vừa vặn, khỏi mất công ta đi tìm các ngươi, người đâu, bắt lấy bọn chúng cho ta. . .
Một ngón tay Hồ Phỉ Phỉ chỉ Trình Cung cùng Lý Dật Phong.
Lý Dật Phong đã bị Trình Cung tránh nặng tìm nhẹ, nắm lấy lý do Hồ Phỉ Phỉ nói muốn nạp hắn vào hậu cung làm hoàng hậu, mở miệng một tiếng là hoàng hậu đã làm cho Lý Dật Phong xuất hiện vẻ giận dữ, lúc này nếu như Hồ Phỉ Phỉ nhịn một chút, có lẽ Lý Dật Phong sẽ ra tay với Trình Cung trước, người này quá ghê tởm.
Nhưng Hồ Phỉ Phỉ lại nói như vậy, Lý Dật Phong giống như là hồng thủy tìm được cửa thoát.
- Đi tìm chết cho bản Long Vương, Phong Hỏa Lôi Long.
Khí tức trên thân của Lý Dật Phong đột nhiên thay đổi, gió lửa trên tay trái bắt đầu thổi, lôi quang trên tay phải chớp động, một đạo Long khí bộc phát, lập tức oanh về phía Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ.
- Này mới đúng chứ, hoàng hậu là nàng cho ngươi đấy, hoàng hậu, cố gắng a...!
Mặc dù Trình Cung là cười nói, nhưng trong mắt lại tràn đầy sát khí, bởi vì giờ phút này Song Long thành đã vô cùng thê thảm. Chẳng qua là Trình Cung không có lập tức giết vào, bên người Hồ Phỉ Phỉ tập trung một nửa tồn tại cường đại của Yêu tộc lần này, còn có Thoát Tục Kỳ đỉnh phong do nàng bồi dưỡng, rất nhiều Vạn Tượng Nhất Long. Vừa rồi chẳng qua là Trình Cung chọc giận Lý Dật Phong, để cho hắn động thủ trước, nhất định phải diệt trừ Hồ Phỉ Phỉ này trước. Nếu không yêu thú này đã khuếch tán, một mình mình cho dù có thể giết nhiều cũng không có tác dụng lớn, bắt người trước hết phải bắt ngựa, bắt giặc trước bắt vua.
- Phong Hỏa Lôi Long, không ngờ đã luyện đến Lôi Tự Quyết, thiên tài a...!
Vừa nhìn thấy Lý Dật Phong thi triển Phong Hỏa Lôi Long, hai mắt Trình Cung cũng tỏa sáng. Đông nam Vũ Châu Lý gia tu luyện là Dịch sổ, am hiểu suy diễn, bói toán, mà bọn hắn dùng tám loại thuộc tính đặc biệt của Bát Quái làm mệnh danh, công pháp cũng tương đối cường đại, mỗi một chủng đều đại biểu cho thần thông tương ứng.
Tám loại thần thông này chính là, Thiên, Địa, Lôi, Phong, Thủy, Hỏa, Sơn, Trạch, đồng thời cũng đối ứng với Tiên Thiên Bát Quái. Càn đại biểu trời, Khôn đại biểu đất, Chấn đại biểu Lôi, Tốn đại biểu Phong, Khảm đại biểu Thủy, Ly đại biểu Hỏa, Cấn đại biểu Sơn, Đoái đại biểu Trạch.
- Trình Cung, hiện tại chính là thời kì phi thường, quốc gia tồn vong, hiện tại bản đốc mệnh lệnh ngươi lập tức triệu tập tất cả nhân mã chạy đến Song Long thành, bản thân ngươi cũng không có đột phá đến Nhân Anh kỳ, lập tức giết Hồ Phỉ Phỉ này.
Lúc này, thấy Lý Dật Phong ra tay, Đoan Mộc Nhất Phong ở một bên mới phản ứng tới, trực tiếp nổi giận gầm lên với Trình Cung một tiếng.
Ba gã Thái thượng trưởng lão Độc Trạch, Vô Ảnh thậm chí Hồng Sư của Nam Cương Thần Giáo cũng đều lạnh lùng nhìn Trình Cung, chính là Trình Cung này, làm cho Vũ Thân Vương liên tiếp bị nhục, làm cho Nam Cương Thần Giáo cũng xuất hiện nhiều vấn đề.
Mà giờ khắc này Đoan Mộc Nhất Phong nhìn Trình Cung đối diện, nhớ tới chuyện lúc trước thì càng tức giận, chính là đứng đầu Tứ đại hại Vân Ca Thành, Nam Chiêm Bộ Châu đệ nhất quần là áo lụa này, làm hại mình phải tự tay giết đệ đệ Đoan Mộc Nhất Lâm, làm hại mình bị Man Thần đá bay ra ngoài. Nhìn thấy hắn, Đoan Mộc Nhất Phong liền có một loại xúc động muốn xông lên giết hắn đi, loại xúc động này so với xúc động muốn giết Hồ Phỉ Phỉ cũng không yếu hơn bao nhiêu.
Khi thấy Lý Dật Phong động thủ, Trình Cung còn đứng ở nơi đó, Đoan Mộc Nhất Phong lập tức nghĩ đến, Hoàng Đế phong Trình Cung làm Bách Chiến Hầu, nhưng mình là Tổng đốc điều khiển năm tỉnh Tây Nam. Ở thời khắc mấu chốt, mình có thể chỉ huy hắn, huống chi hai người Trình Cung cùng Hồ Phỉ Phỉ đều là người Đoan Mộc Nhất Phong hận đến thấu xương, nếu như có thể làm cho hai người bọn họ ngươi chết ta sống, tuyệt đối là sự tình hả hê lòng người.
- Thời kì phi thường, quốc gia tồn vong đúng không, vừa rồi lời Hồ Phỉ Phỉ kia nói cũng không ít người nghe, một màn vừa rồi kia cũng đã sử dụng linh thạch hình ảnh ghi chép lại, đến lúc đó bản đại thiếu muốn cho người trong thiên hạ nhìn xem, họa của Song Long thành nảy sinh từ nơi nào. Người như ngươi còn dám nói quốc gia tồn vong cùng bản đại thiếu.
Câu nói đầu tiên của Trình Cung làm Đoan Mộc Nhất Phong không phản bác được.
Quan trọng nhất là, loại chuyện này Trình Cung không chỉ chơi đùa một lần, lần trước sự tình Đoan Mộc Nhất Lâm làm cho Đoan Mộc Nhất Phong suýt nữa đến tuyệt cảnh, mà vừa rồi Hồ Phỉ Phỉ nói càng làm cho Đoan Mộc Nhất Phong mất hết mặt mũi.
- Lớn mật, thân là Bách Chiến Hầu của Lam Vân đế quốc, vậy mà ở thời điểm đối kháng yêu thú e ngại không chiến, người đâu…
Bị Trình Cung nói như vậy, Đoan Mộc Nhất Phong đã phẫn nộ tới cực điểm, sát ý bành trướng, mặc kệ như thế nào cũng phải giết Trình Cung này. Một ít tranh chấp mội bộ, Chấp pháp giả cũng sẽ không đi để ý tới, hiện tại đại chiến cùng Yêu tộc, không dám động tới Hồ Phỉ Phỉ, nhưng muốn tìm cớ giết Trình Cung này thì không có vấn đề gì.
- Đoan Mộc Nhất Phong tiếp chỉ.
Không đợi Đoan Mộc Nhất Phong nói xong, Trình Cung đã đưa tay lấy ra một thánh chỉ, vận đủ pháp lực làm cho con dấu Kim Long ngọc tỷ bộc phát ra hoàng khí cuồn cuộn:
- Đoan Mộc Nhất Phong thân là Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, ăn hối lộ trái pháp luật, dung túng đệ đệ tham ô quân lương, Đoan Mộc Nhất Phong đầu nhập vào tà giáo, cấu kết cùng Mị Hồ Vương đã đầu nhập vào Yêu tộc, hiện đã tra ra rõ ràng, cách chức Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam của Đoan Mộc Nhất Phong, đặc biệt lệnh Nam Hoang Bách Chiến Hầu bắt Đoan Mộc Nhất Phong, tạm thay quân chính năm tỉnh Tây Nam, nếu như có phản kháng, giết chết không luận tội, khâm thử.
Đoan Mộc Nhất Phong vừa định chụp mũ cho Trình Cung, tìm cớ động thủ, lại không nghĩ rằng Trình Cung lại chụp mũ cho hắn trước, lại trực tiếp lấy ra thánh chỉ. Từ Trình Cung dùng lực lượng kích phát con dấu Kim Long ngọc tỷ mà xem, thánh chỉ kia không giống như là giả dối, nhưng đánh chết Đoan Mộc Nhất Phong cũng không tin Hoàng Đế sẽ giao năm tỉnh Tây Nam cho Trình Cung.
Hoàng Đế hận Trình Cung đến thấu xương, sợ Trình gia bọn họ đã nhiều năm như vậy, thời thời khắc khắc đều nghĩ làm suy yếu lực lượng của Trình gia như thế nào, sao có chuyện để cho Trình Cung khống chế năm tỉnh Tây Nam. Nếu như năm tỉnh Tây Nam bị Trình gia khống chế, chẳng phải Hoàng Đế liền biến thành không xác rồi sao.
- Ngươi dám giả tạo thánh chỉ. . .
- Thiệt giả chính ngươi nhìn đi, rất nhanh bệ hạ sẽ thông cáo thiên hạ, bệ hạ thúc giục ta mau chóng bắt ngươi cùng Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ, không nghĩ tới vẫn là chậm một bước, để cho các ngươi thực hiện được ý đồ.
Trình Cung rất phẫn hận nói, tiện tay ném thánh chỉ cho Đoan Mộc Nhất Phong.
Hiện tại cái đồ vật này hắn có rất nhiều, hiện tại Vương Cửu Giang quản thánh chỉ, sau khi Hoàng Đế bị giết thì đạt được Ngọc tỷ truyền quốc trong bảo khố, trước lúc Trình Cung rời Trình gia, Bàn Tử liền giao một đám thánh chỉ đã đóng dấu sẵn cho Trình Cung, thời điểm Trình Cung cần thì viết lên là được. Thánh chỉ không có nhìn tới bút tích, bởi vì cái đồ vật này rất ít khi Hoàng Đế tự viết, chỉ cần bên trên có Ngọc tỷ truyền quốc cùng một ít ký hiệu che dấu là đủ rồi.
Mà thanh âm của Trình Cung vang vọng toàn bộ Song Long thành, điều này làm cho binh sĩ, Liệp yêu giả còn đang chống cự, chiến đấu bên trong Song Long thành, còn có một ít dân chúng nghe xong thoáng cái liền phát nổ.
- Trời đánh hắn đi, biết ngay là vì hắn, mấy trăm năm qua Song Long thành không gì phá nổi, làm sao có thể một ngày đã bị công phá.
- Nên lăng trì bọn chúng đi, để cho bọn hắn trọn đời không được siêu sinh.
- Tên hỗn đản Đoan Mộc Nhất Phong này, khẳng định đã sớm như đệ đệ hắn đầu phục Yêu tộc.
- Đoan Mộc Nhất Phong, con mẹ ngươi, cho dù ta luân hồi muôn đời cũng tuyệt đối không tha ngươi, ta nguyền rủa ngươi. . .
. . .
Bởi vì sự tình Đoan Mộc Nhất Lâm lần trước, người trong Song Long thành đối với Đoan Mộc Nhất Phong cũng đã sớm không thoải mái tới cực điểm, đáng tiếc Đoan Mộc Nhất Phong là Nhân Anh kỳ, sau đó lại trở thành thay mặt giáo chủ Nam Cương Thần Giáo, Hoàng Đế cũng không làm gì hắn được, huống chi là người bình thường. Nhưng cổ oán khí này lại không tiêu tán, hôm nay nghe xong lời này, lập tức kích thích sự phẫn nộ của dân chúng, một bên chém giết, chiến đấu, một bên mắng Đoan Mộc Nhất Phong.
- Ngọc tỷ truyền quốc. . . Vải vóc. . . Biên chế. . . Số. . . Còn có ký hiệu che dấu. . .
Đoan Mộc Nhất Phong tiếp nhận thánh chỉ xem xét:
- Thật, dĩ nhiên là thật, điều này sao có thể. . .
Mà Hồng Sư ở một bên chứng kiến bộ dạng thất thố của Đoan Mộc Nhất Phong khi thấy thánh chỉ, trong nội tâm âm thầm hừ lạnh một tiếng, hắn như vậy cũng trở thành thay mặt giáo chủ Nam Cương Thần Giáo, thánh chỉ của một Hoàng Đế thế tục làm sao có thể ảnh hưởng đến Nhân Anh kỳ, ai sẽ quan tâm những vật kia, huống chi hắn vẫn là thay mặt giáo chủ Nam Cương Thần Giáo.
Lúc này, hai người Độc Trạch cùng Vô Ảnh cũng rất bất đắc dĩ, Đoan Mộc Nhất Phong lăn lộn ở quan trường quá lâu, đã có chút ít không thể tự thoát ra được, đối với mấy cái này vẫn là rất quan tâm. Hai người liếc mắt nhìn nhau, đã chuẩn bị muốn động thủ giết Trình Cung trước. Không đối phó Hồ Phỉ Phỉ được, nhưng đối phó Trình Cung là thuộc về sự tình của Lam Vân trong đế quốc.
Hai người vừa muốn di chuyển, ngay thời điểm Đoan Mộc Nhất Phong không dám tin nhìn thánh chỉ, một ánh đao lóe lên.
- Bành. . . Bành. . . Bành. . . Két. . .
Lập tức một ánh đao chớp động lên, tinh quang chợt lóe, tốc độ một đao kia quá nhanh, quá đột nhiên, ai cũng không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
- A....
Một tiếng hét thảm, Nhân Anh của Vô Ảnh bay lên giữa không trung, hắn đã chứng kiến thân thể của mình bị chém thành hai đoạn.
Không chỉ là hắn, ngay cả Đoan Mộc Nhất Phong mạnh nhất trong bọn họ cũng bị một đao chém giết.
Vô Ảnh vì tu luyện công pháp đặc thù, khi hắn thúc dục lực lượng Nhân Anh, sẽ xuất hiện một phân thân giả, nhưng đây chẳng qua là tách Nhân Anh ra điều khiển, lực lượng sẽ giảm xuống, nhưng tốc độ sẽ tăng lên rất nhiều, hơn nữa trong thời gian ngắn có thể biến thành hai, hai thành bốn, là một loại công pháp kết hợp ảo thuật cùng phân thân.
Vừa rồi nhờ may mắn như thế, hắn mới có thể để Nhân Anh chạy ra.
Về phần ba người Đoan Mộc Nhất Phong, Hồng Sư, Độc Trạch, ngay cả cơ hội ra tay cũng không có, thậm chí Đoan Mộc Nhất Phong ngay cả chuyện gì xảy ra cũng không có minh bạch, lại bị chém giết.
Không, không thể nào, Nhân Anh mà Vô Ảnh phân ra xông lên thiên không, Nhân Anh bị phân cách, loại đau khổ này so với dày vò thân thể còn đau nhức gấp mười lần, quan trọng nhất là hắn có thể cảm nhận được miệng vết thương xói mòn rất nhanh, căn bản không có biện pháp ngưng tụ.
Mà nhìn ba người Đoan Mộc Nhất Phong, Hồng Sư, Độc Trạch phía dưới cứ như vậy chết đi, hắn càng rung động tới tột đỉnh.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Trình Cung này chẳng qua là Vạn Tượng Nhất Long, cho dù cường đại thế nào cũng không có khả năng như thế, vừa rồi tốc độ kia so với mình còn nhanh hơn rất nhiều, lực lượng kia tuyệt đối vượt qua hai trăm Long lực, không, thậm chí càng cường đại hơn, nếu không không có khả năng một đao chém giết bốn gã Nhân Anh kỳ.
Huống chi bốn người mình còn không phải là Lục địa thần tiên bình thường, bốn người đều là Thái thượng trưởng lão của Nam Cương Thần Giáo, nói như thế nào Đoan Mộc Nhất Phong cũng là thay mặt giáo chủ Nam Cương Thần Giáo.
Loại tình huống này, vậy mà hắn. . . hắn cũng dám giết nhóm người mình, chẳng lẻ hắn không sợ Nam Cương Thần Giáo trả thù, chẳng lẽ hắn sẽ không sợ. . .
- Bành. . .
Bên trên bầu trời có một bàn tay huyết sắc khổng lồ, trực tiếp đánh nát Nhân Anh của Vô Ảnh đang kinh sợ nhìn thi thể của đám người Đoan Mộc Nhất Phong.
Bàn tay khổng lồ này tự nhiên là thần thông Thương Khung Đại Thủ Ấn của Trình Cung, loại trình độ này, thần niệm của Trình Cung khẽ động là có thể vận chuyển Thương Khung Đại Thủ Ấn.
Cho đến chết Đoan Mộc Nhất Phong cũng không nghĩ tới Trình Cung sẽ giết hắn, dám giết hắn, có thể giết hắn, Hồng Sư, Độc Trạch, Vô Ảnh càng không nghĩ tới. Bất luận là vừa rồi Song Long thành bị phá, vô số người bị tàn sát, Đoan Mộc Nhất Phong tranh chấp cùng Hồ Phỉ Phỉ, bọn hắn đều ở một bên nhìn xem, loại thời điểm này, bọn hắn như Thần Tiên cao cao tại thượng.
Mặc dù bọn hắn cũng biết Trình Cung chém giết qua Lục địa thần tiên, nhưng bọn hắn cho rằng kia chỉ là may mắn cùng đồn thổi, khẳng định Trình Cung mượn nhờ ngoại lực, mà bọn hắn thì có bốn gã Lục địa thần tiên, mặc dù bọn hắn không phải Lục địa thần tiên đỉnh phong, lại cũng không phải người bình thường muốn chém giết liền chém giết. Quan trọng nhất là, bọn hắn là Thái thượng trưởng lão của Nam Cương Thần Giáo, ai muốn giết bọn hắn cũng phải cân nhắc trước.
- Phì!
Chém giết bốn cái gia hỏa này, Trình Cung trực tiếp phun một ngụm nước miếng:
- Một đám bỏ đi.
Vì cái gì mỗi lần thú triều bộc phát, chắc chắn sẽ có một đám Nhân Anh kỳ chiến đấu, đó là bởi vì luôn luôn có Nhân Anh kỳ nhịn không được ra tay, mà Nhân Anh kỳ của Yêu tộc cũng đang ngó chừng, một khi có tồn tại vượt qua Vạn Tượng Nhất Long ra tay, bọn hắn sẽ lập tức động thủ chém giết.
Đoan Mộc Nhất Phong đến thời điểm này cũng không dám động Hồ Phỉ Phỉ, hơn nữa Song Long thành bị hắn làm thành như vậy, chết muôn lần cũng chưa đủ chuộc tội.
- Người Song Long thành nghe rõ cho bản đại thiếu, bản đại thiếu phụng chỉ đã chém giết Đoan Mộc Nhất Phong cùng vây cánh, hôm nay chính thức tiếp quản Song Long thành, Lôi Nhạc Lôi lão gia tử nắm giữ ấn soái, Đại tướng quân Bạo Hùng quân đoàn Trình Vũ Phi, Đại tướng quân Lôi Điện làm phụ tá, dẫn đầu hai mươi vạn tinh nhuệ Lôi gia, ba mươi vạn chủ lực Bạo Hùng quân đoàn, cùng với ba mươi vạn đại quân Man tộc vừa mới bị Đại tướng quân Bạo Hùng quân đoàn triệt để hàng phục khống chế đang chạy đến. Mà đại quân trong Đan thành cũng đang trên đường đi, rất nhanh cũng sẽ chạy đến. Ở phía sau của các ngươi, chính là vô số thành thị, chỗ đó có huynh đệ tỷ muội của các ngươi, có cha mẹ nhi nữ của các ngươi, có vô số người già yếu, phụ nữ và trẻ em, bọn hắn không có năng lực chống cự những yêu thú này, chỉ cần để cho yêu thú đi qua, bọn họ sẽ trở thành thức ăn cho những yêu thú trong này. Hôm nay bản đại thiếu thề, tồn vong cùng Song Long thành, tồn vong cùng các nơi chung quanh, chúng ta có thể chết trận, nhưng sẽ tuyệt đối không lui bước.
Sau khi chém giết Đoan Mộc Nhất Phong, thanh âm của Trình Cung lập tức vang vọng Song Long thành, Song Long thành với tư cách là địa phương thứ nhất chống cự thú triều. Nơi đây tập kết trên trăm vạn tướng sĩ, còn có trên trăm vạn Liệp yêu giả, còn có một ít Tu Chân giả muốn lấy được chỗ tốt ở bên trong thú triều.
Mặc kệ bọn hắn có mục đích gì, hôm nay Song Long thành bị phá, bọn họ cũng bị bức chém giết cùng yêu thú, nhưng mà có một chút đoàn đội hoặc là thế lực đã chuẩn bị lui lại.
Mà lời này của Trình Cung, lại làm cho không ít người nhiệt huyết sôi trào.
Mặc dù còn không đến mức liều lĩnh sau khi nghe được Trình Cung nói như những người Đan thành, thề sống chết chiến một trận, nhưng cũng làm cho sĩ khí của bọn họ tăng vọt lên rất nhiều, nhất là nghe được Trình Cung nói có viện quân.
- Trình đại thiếu chém giết Đoan Mộc Nhất Phong, điều này sao có thể, Đoan Mộc Nhất Phong là Lục địa thần tiên a.
- Lục địa thần tiên tính toán là cái gì, đoạn thời gian trước Trình đại thiếu đã chém giết Đại trưởng lão của Phong Vân Kiếm Tông, người kia cũng là Lục địa thần tiên.
- Man tộc đầu hàng, điều này sao có thể, mấy ngàn năm nay chưa bao giờ Man tộc đầu hàng qua bất cứ thế lực nào.
- Không phải là lừa dối chúng ta chứ?
…
Có tin tưởng thì có nghi vấn, nhưng những thứ này đã không trọng yếu, Trình Cung cũng không nghĩ mình tùy tiện nói vài câu thì những người này có thể cống hiến vì mình, kia căn bản là vô nghĩa. Bọn hắn cũng không phải là tín đồ của mình, cũng không giống những người Đan thành kia, thay đổi một cách vô tri vô giác, cộng thêm không ngừng huấn luyện, đối với mình đã có một loại tin tưởng cuồng nhiệt.
Trình Cung chẳng qua là cho bọn hắn một hy vọng, làm cho những cái kia không có biện pháp rời đi, người đang bị yêu thú vây khốn có thể bộc phát ra lực lượng càng lớn để chiến đấu, làm cho những binh lính kia không rối loạn, như vậy là đủ rồi.
- Oanh. . . Oanh. . .
Lúc này, phía dưới lại là vài đạo lôi quang chớp động, gió đang vờn quanh trên người Lý Dật Phong, dưới chân có một đoàn hỏa diễm, lôi quang chớp động trong tay.
Bà mẹ nó, quả nhiên tên này không phải yêu nghiệt bình thường, không nói trước hắn dùng cảnh giới Vạn Tượng Nhất Long liền tu luyện được tám loại thần thông Thiên, Địa, Lôi, Phong, Thủy, Hỏa, Sơn, Trạch của Lý gia, chỉ là hắn có thể sử dụng liên hợp ba loại thần thông, cũng không phải người bình thường có thể làm được. Lý gia có tám loại thần thông, năm đó Trình Cung cũng tiếp xúc qua, mặc dù không có học, nhưng cũng biết một ít. Tám loại thần thông này, bình thường muốn tu luyện tới trình độ Lôi thần thông, ít nhất cũng phải đạt tới Địa Anh mới được, thần thông của Lý gia không có yêu cầu quá lớn đối với lực lượng, chỉ là yêu cầu đối với quy tắc thiên địa, cảm ngộ lý giải Dịch sổ… Tám loại thần thông này, chính là dùng phương thức vận chuyển đặc biệt mà hình thành.
Nhưng cho dù tu luyện một chủng thần thông nào đó, cũng chỉ có thể một loại, ngẫu nhiên có thể phối hợp hai loại thần thông sử dụng, nhưng lại rất ít có thể nhìn thấy ba loại thần thông sử dụng cùng một chỗ.
Lúc nãy bên người Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ có hơn vạn yêu thú đã bị chết mấy ngàn, còn dư lại một ít liền liên hợp cùng một chỗ, không dám tùy ý đi ra. Mấy ngàn yêu thú này yếu nhất cũng có trình độ Yêu tướng, chúng liên hợp hình thành một vòng bảo hộ cực lớn, làm cho Lý Dật Phong không có biện pháp công phá, lúc đầu hiển nhiên bọn hắn cũng không phục, có một ít người đánh chính diện cùng Lý Dật Phong, thậm chí ngay cả Hồ Phỉ Phỉ cũng động thủ, chẳng qua kết quả lại là một thân tổn thương, mà thủ hạ đã chết mấy ngàn.
Hồ Phỉ Phỉ đã phục dụng đan dược khôi phục, mặc dù không cam lòng, căm tức, lại không thể không thừa nhận, đồng dạng đều là cực hạn của Vạn Tượng Nhất Long, nhưng mình ở dưới sự trợ giúp của mấy ngàn tên Yêu tướng mà vẫn bị thua như trước, Lý Dật Phong này quả nhiên không hổ là Nam Hoang Địa Long Vương, được xưng đệ nhất vương giả từ trước tới nay của Nam Hoang.
Năm mươi Long lực, vậy mà hắn có thể mượn nhờ thần thông cùng dẫn động ngoại lực, có thể bộc phát ra hơn hai trăm Long lực, hơn nữa thần thông của hắn cũng vô cùng quỷ dị, nếu không phải mình liên hợp mấy ngàn tên Yêu tướng, cho dù nàng có thể bộc phát ra năm trăm Long lực, chính diện liều mạng cũng chỉ có một con đường chết.
- Ồ! Hoàng hậu, ta đã giải quyết xong bốn gã Lục địa thần tiên, sao ngươi còn ở chỗ này liếc mắt đưa tình chứ, không phải ngươi thật muốn làm hoàng hậu của nàng đó chứ?
Mặc dù Lý Dật Phong là thiên tài ngàn năm có một của Lý gia, có thể đồng thời khống chế ba loại trong tám loại thần thông của gia tộc, uy lực khi phối hợp sử dụng có thể gia tăng gấp ba lần, hơn nữa diệu dụng vô cùng. Nhưng đây cũng là cực hạn của hắn, dù sao hiện tại hắn chỉ là Vạn Tượng Nhất Long, cho nên hắn làm được như vậy là quá tốt rồi.
Trình Cung mở miệng xưng hoàng hậu lần nữa làm cho sắc mặt hắn biến hóa, gia hỏa đáng giận này, mình còn chưa có tìm hắn tính sổ, vậy mà hắn được một tấc lấn một thước, không nể mũi mặt. Nhưng câu nói phía sau của Trình Cung lại làm cho hắn hoảng sợ, hỏa diễm dưới chân biến mất, chỉ có gió quanh thân cùng lôi quang chớp động trong tay như trước, còn hắn thì thất thần đứng đó.
Chết rồi, thật sự đều bị giết chết, Đoan Mộc Nhất Phong, Hồng Sư, Độc Trạch, Vô Ảnh đều bị giết, thi thể bốn gã Nhân Anh kỳ ở ngay phía dưới.
Không chỉ là hắn, Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ vừa rồi đánh cùng Lý Dật Phong thiếu chút nữa bị giết, sau đó tập trung lực lượng ngăn cản Lý Dật Phong, cũng không có chú ý bên kia, giờ phút này nghe được Trình Cung nói cũng càng hoảng sợ.
Làm sao có thể, bốn gã Lục địa thần tiên, cứ như vậy bị giết?
Thời điểm Trình Cung vừa giết người xong liền nói cho người Song Long thành nghe, đáng tiếc lúc ấy cũng là thời điểm bọn hắn đánh hăng nhất, căn bản không nghe thấy Trình Cung nói, càng không có tinh lực dư thừa lưu ý Trình Cung cùng Đoan Mộc Nhất Phong.
Trên thực tế, thậm chí bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới Trình Cung sẽ động thủ cùng Đoan Mộc Nhất Phong.
- Tại sao ngươi làm được, cho dù có Linh Khí tuyệt phẩm cũng không có khả năng a?
Lý Dật Phong lộ ra thần sắc không dám tin hỏi.
- Giết, không ngờ hắn thật sự dám giết bọn hắn?
Hồ Phỉ Phỉ cũng sợ ngây người, nhè nhẹ lau sạch vết máu ở khóe miệng. Nàng không nghĩ tới Lý Dật Phong này so với nàng dự đoán còn cường đại hơn rất nhiều, so với Nhân Anh kỳ tầng thứ tám cũng không yếu hơn bao nhiêu, hơn nữa rõ ràng hắn không có trạng thái dốc sức liều mạng. Vốn là Hồ Phỉ Phỉ cho rằng đầu nhập vào Yêu tộc, mượn nhờ đan dược của Côn Bằng thái tử đạt tới cực hạn Vạn Tượng Nhất Long, có thể ngồi ngang hàng cùng Lý Dật Phong, lại không nghĩ rằng vẫn là chênh lệch nhiều như thế, trách không được hắn dám kiêu ngạo một người đến Song Long thành như vậy.
Hắn là người của Vũ Châu Lý gia, khẳng định cũng có người bảo hộ hắn, giống như Đoan Mộc Nhất Phong kia vừa rồi phẫn nộ cũng không dám động đến mình, bởi vì hắn biết rõ Nhân Anh kỳ thậm chí Địa Anh kỳ của Yêu tộc đang ở chung quanh, loại thời điểm này có người dám trái với quy củ của Cửu Châu đại địa, không cần Chấp pháp giả động thủ, tồn tại cường đại khắp nơi sẽ ra tay.
Nhưng mà càng làm cho nàng không nghĩ tới chính là, cái này Trình Cung cũng dám động thủ đối với Đoan Mộc Nhất Phong, hơn nữa trong chốc lát đánh chết bốn gã Nhân Anh kỳ, cái này so với Lý Dật Phong càng hung hãn hơn. Nàng đầu nhập vào Yêu tộc, trợ giúp Yêu tộc phá được Song Long thành, điều kiện chính là Yêu tộc sẽ để cho nàng trở thành người phát ngôn tương lai của Yêu tộc tại Nam Chiêm Bộ Châu, hơn nữa để cho nàng đột phá khi đạt tới cực hạn năm mươi Long, thậm chí sẽ giúp nàng vượt qua Địa Hỏa ma kiếp thành tựu Địa Anh kỳ.
Vừa rồi nàng còn tràn đầy tự tin, giống như vừa rồi nàng nói chuyện cùng Đoan Mộc Nhất Phong rất tự tin đắc ý, bởi vì nàng cho là giờ phút này mình đã vượt qua những cái gọi là thiên tài của Nam Chiêm Bộ Châu kia. Cái gì Trình Cung Trình đại thiếu gia, Địa Long Vương Lý Dật Phong, Vũ Thân Vương, Chu Dật Phàm, về sau đều bị mình dẫm nát dưới chân, nhưng giờ phút này đột nhiên nàng lại có một cảm giác mất mát không hiểu thấu, tựu như biểu hiện của hai người này ở thời điểm vừa mới xuất hiện, trong mắt của bọn hắn căn bản không có mình.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Chương 531 : Sau này ngươi sẽ là hoàng hậu
Nhóm dịch: Minh Nguyệt
Nguồn: Sưu Tầm
Ta làm như thế này, Thiên Cổ Vô Tuyên.
Thời điểm Trình Cung nói ra lời này, đã hóa thành một đạo hào quang, Tinh Phong chiến đao trong tay cũng lập tức đạt tới mạnh nhất, kỳ thật giờ khắc này Trình Cung đã sớm tích góp, ngay khi hắn cảm nhận được Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ khiếp sợ, còn có thủ hạ Yêu tộc bên cạnh nàng cũng khiếp sợ, trận pháp phòng ngự hơi suy yếu, Trình Cung bộc phát lực lượng tích góp vừa rồi đến mạnh nhất.
Huyết Y lão tổ bên trong không gian ngoại đỉnh cung cấp ủng hộ, giờ khắc này Trình Cung phát huy chiêu Thiên Cổ Vô Tuyên đến mạnh nhất, năng lực gia tốc của Tinh Phong chiến đao cùng lực lượng của Thiên Cổ Vô Tuyên đều bộc phát đến mạnh nhất.
- Không. . .
Hồ Phỉ Phỉ đang khiếp sợ nhìn Trình Cung, thấy Trình Cung di chuyển nàng cũng phát giác được không đúng, nhưng nàng vừa giơ lên tay muốn ra lệnh, chữ “tốt” còn chưa kịp nói, nàng đã cảm giác cảnh vật trước mắt mờ đi.
- Bành!
Một chiêu Thiên Cổ Vô Tuyên của Trình Cung vô cùng kinh diễm tuyệt luân, bằng vào Tinh Phong chiến đao, bằng vào Thiên Cổ Vô Tuyên, Trình Cung đã phát huy tốc độ gấp hai Địa Anh bình thường, tốc độ huy động này do lực lượng của chiến đao Linh Khí tuyệt phẩm sinh ra, lập tức công phá vòng bảo hộ của đám người Hồ Phỉ Phỉ.
Không có trận pháp, không có pháp bảo mạnh mẽ chèo chống, chưa nói tới bản thân nó không ổn định. Vốn là nếu như có chuẩn bị, toàn bộ tập trung lực lượng, có thể để những người này tập trung mười thành lực lượng phát huy ra hai thành cũng đã là cực hạn, bởi vì cái đồ chơi này cũng không phải một cộng một bằng hai đơn giản như vậy.
Mà Lý Dật Phong dừng tay, Trình Cung hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn, bị rung động khi Trình Cung đánh chết Đoan Mộc Nhất Phong, vốn là phòng ngự đã giảm xuống, mà Trình Cung lại tăng lực lượng tới cực hạn, khi một đao của hắn trực tiếp bổ Hồ Phỉ Phỉ ra, phía trên vòng bảo hộ kia mới truyền tới thanh âm bị khai mở nhẹ.
Sau đó, thân hình của Trình Cung căn bản không ngừng lại, tốc độ thân thể nhanh đến kinh người, đã triển khai giết chóc. Trước nhất chính là giết chết toàn bộ những người đi theo Hồ Phỉ Phỉ ruồng bỏ nhân loại, đầu nhập vào Yêu tộc, sau đó là không có chiêu thức gì, chỉ là truy cầu tốc độ, lực lượng công kích, dùng pháp lực bản thân trực tiếp mượn nhờ Linh Khí tuyệt phẩm Tinh Phong chiến đao hình thành đao phong.
Mỗi một đao kia cho dù gặp được vài tên Vạn Tượng Nhất Long, thậm chí nhiều tên Thoát Tục Kỳ đỉnh phong toàn lực oanh kích, hoặc là yêu thú cường đại, sau khi đánh lên thân thễ bọn hắn còn có thể hất bay ra ngoài trăm mét. Mà mỗi lần Trình Cung vung đao, từ trên Tinh Phong chiến đao bay ra ngoài chừng hơn mười đao phong dài nhỏ, như là bông tuyết bay múa đầy trời, nhưng đao phong này lại là sát chiêu kinh khủng nhất. Cho dù yêu thú đạt tới Vạn Tượng Nhất Long có được hơn mười Long lực, thân thể đủ để ngăn cản linh khí trung phẩm điên cuồng oanh kích, ám sát, ở dưới đao phong này lại không chịu nổi một kích.
Đây là vừa rồi Trình Cung sử dụng Tinh Phong chiến đao đột nhiên cảm ngộ, dưới tình huống dùng ít địch nhiều, đơn thuần làm cho tốc độ của mình tăng nhanh sẽ không có tác dụng lớn, vì tốc độ ra chiêu của mình vẫn rất chậm. Mà hôm nay theo lực lượng tăng lên, sau khi Thuần Nguyên Đan cùng Nguyên dịch, còn có Chuyển Sinh Đan lúc trước tiêu hao không còn, Trình Cung cũng không có biện pháp lãng phí không kiêng nể gì cả, thi triển thần thông cường đại như trước. Loại thời điểm này, đột nhiên Trình Cung nghĩ đến Tinh Phong chiến đao có được năng lực gia tốc, nếu mình lợi dụng Tinh Phong chiến đao áp súc pháp lực của mình, sau đó lại để cho nó gia tốc, điều này cần thần niệm cường đại điều khiển, lập tức có thể điều khiển những đao phong thật nhỏ kia. Đồng thời cũng cần cơ thể mạnh mẽ, có thể tiếp nhận được lúc Tinh Phong chiến đao bộc phát.
Mà hết thảy những cái này cũng không có vấn đề gì đối với Trình Cung, cho nên tạm thời hắn mới sáng chế chiêu đao phong này.
- Chạy mau, hắn căn bản không phải người.
- Hắn là đến từ U Minh địa ngục, bốn gã Nhân Anh kỳ hắn cũng có thể giết trong nháy mắt, chúng ta còn đánh cái gì a.
- Chạy mau, Mị Hồ Vương cũng đã chết rồi.
. . .
Trình Cung thi triển đao phong này, những yêu thú chung quanh, thủ hạ của Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ vừa rồi chưa chết, còn có một chút cách gần đó, lập tức bị hơn mười mảnh đao phong thật nhỏ xuyên qua, thân thể trực tiếp vỡ vụn thành mảnh nhỏ, cho dù bị một đao phong lướt qua, cũng trực tiếp bị phanh thây. Ngay cả Ô Kim Yêu Trư, Kim Cương Yêu Viên nổi tiếng phòng ngự trứ danh cũng không thể may mắn thoát khỏi, những yêu thú cùng vài tên thủ hạ của Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ còn sống sao dám chiến nữa, gan cũng bị dọa nát.
- Chạy, các ngươi chạy được sao, còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh thi triển Khốn Quái của Lý gia các ngươi.
Những yêu thú này là bộ phận tinh nhuệ, kém nhất cũng là Yêu tướng, tự nhiên Trình Cung không thể bỏ qua bọn hắn.
- Tên điên!
Cơ bắp trên mặt Lý Dật Phong không tự giác khẽ nhăn một cái, đưa tay di chuyển pháp quyết:
- Quần kinh chi thủ, đại đạo chi nguyên, âm dương phần cát, vận chuyển tứ tượng, biến động ngũ hành, Bát Quái, Khốn.
Dịch sổ của Lý gia danh chấn Cửu Châu đại địa, suy diễn là một mặt, nhưng thành tựu lớn nhất của bọn hắn chính là trận pháp, muốn hỏi trận pháp đệ nhất gia của Cửu Châu đại địa, không phải Lý gia thì không ai khác. Thời đại Thượng cổ trăm nhà đua tiếng, Lý gia cũng không tính quá nổi bật, thậm chí phương diện trận pháp, cấm chế, suy diễn lúc ấy đều có nhà mạnh hơn bọn hắn, nhưng trải qua vô số tuế nguyệt, hôm nay có thể truyền đến bây giờ chỉ có Lý gia. Mà có thể vận dụng trận pháp vào trong chiến đấu đấy, cũng chỉ có Lý gia.
Cái này cũng chính là nguyên nhân tại sao gia tộc bọn họ phải tu luyện tám loại thần thông, nếu như có thể tu luyện toàn bộ tám loại thần thông này, nghe nói tùy thời có thể bố trí vây khốn người cường đại gấp mười lần so với mình.
Lý Dật Phong vừa nói chữ “Khốn” ra, sau một khắc, ở giữa thiên địa vận chuyển từng đạo khí tức hỏa diễm, mà chung quanh đột nhiên nổi gió lên, những hỏa diễm kia lập tức phát tán, hoàn toàn bao phủ chung quanh trong đó. Một tầng một tầng, mặc dù mỗi một tầng cũng không phải rất mạnh, nhưng mà thoáng cái cấu thành một trận thế thật lớn, những hỏa diễm kia nhanh chóng tăng cấp lên, mấy ngàn yêu thú cùng Liệp yêu giả còn dư lại hoàn toàn bị vây khốn trong đó.
Đao phong này nhìn như gió nhẹ, như tuyết bay, nhưng có thể làm cho thân thể cường đại của yêu thú Vạn Tượng Nhất Long bị xuyên thấu như giấy, tự nhiên uy lực không kém. Trên thế giới này vĩnh viễn không có cơm trưa miễn phí, muốn cường đại, phải trả giá. Mặc dù phương thức giết chóc này nhanh, nhưng hao phí cũng rất lớn, Trình Cung cũng không dám trì hoãn, giết, giết, giết! !
Giờ phút này hắn dùng tốc độ nhanh nhất, điên cuồng giết chóc, cái loại trạng thái này, làm cho Lý Dật Phong cũng động dung khiếp sợ, nếu không hắn cũng sẽ không nói ra hai chữ “tên điên” này.
Thời gian chừng nửa nén hương, Trình Cung đã giết sạch toàn bộ bọn chúng, phong hỏa chung quanh bắt đầu tản đi, Trình Cung cũng thu hồi Tinh Phong chiến đao, người cũng bay đến giữa không trung, bởi vì phía dưới đã là núi thây biển máu, hoàn toàn không có biện pháp đặt chân.
Giờ phút này lực lượng bản thân của Trình Cung cũng tiêu hao gần tám phần, mà Huyết Y lão tổ ở trong không gian ngoại đỉnh, tiêu hao cũng không nhỏ.
Lập tức giết bốn Nhân Anh kỳ, nháy mắt giết Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ, sau đó giết sạch gần vạn thủ hạ cường đại của nàng, loại chuyện này coi như là Nhân Anh kỳ đỉnh phong cũng không làm được, cũng chỉ có Trình Cung mới có thể làm được.
Hiện tại Trình Cung không phải là một đẳng cấp cùng bọn hắn, đương nhiên, cái này cũng chính là nguyên nhân mà hắn một mực áp chế không đột phá, hắn muốn đúng là hiệu quả như vậy. Bất quá sức người có cực hạn, nếu Trình Cung muốn hiệu quả chấn nhiếp như ở thành Đại Đế, hắn dùng thực lực cường đại hơn so với Địa Anh bình thường, dưới tình huống không phạm quy tắc đi đối mặt với tồn tại dưới Nhân Anh, có thể làm cho những người kia e ngại, khiếp sợ. Nhưng đối mặt với hàng tỉ yêu thú, mà giết chóc đến cực hạn nhất định, cho dù có cuồn cuộn Thuần Nguyên Đan cùng Nguyên dịch bổ sung, người cũng sẽ chịu ảnh hưởng. Giống như là hiện tại, nếu để cho một mình Trình Cung không hạn chế giết chóc, một nghìn, một vạn, một trăm vạn cũng không có vấn đề, nhưng ngàn vạn, mười ngàn vạn thậm chí nhiều hơn, Thiên Đạo công bình, giết chóc tới một trình độ nhất định, nếu như lực lượng, tâm tình, thần niệm, cảnh giới bản thân không có đạt tới cấp độ đó, vậy sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Trình Cung cũng không muốn để cho mình trong lúc bất tri bất giác lâm vào điên cuồng giết chóc như sinh vật trong U Minh địa ngục kia, dùng giết chóc mà sống, hắn chưa bao giờ muốn mượn giết chóc chứng đạo.
- Tên điên, không ngờ ngươi dám làm như thế!
Lý Dật Phong đã nhìn ra tình huống của Trình Cung, có ngoại lực tương trợ, nhưng mà quan trong nhất còn không phải cái này, không ngờ hắn đột phá cực hạn năm mươi Long lực ở Vạn Tượng Nhất Long.
- Ngươi còn không cám ơn ta, nếu ta không giết nàng, sau này ngươi sẽ là hoàng hậu.
Trình Cung bình ổn khí tức, trêu chọc Lý Dật Phong lần nữa.
- Đủ rồi, ngươi mới là hoàng hậu, cả nhà ngươi đều là hoàng hậu.
Địa Long Vương Lý Dật Phong ưu nhã, tự tin rốt cục bị Trình Cung chọc giận:
- Nếu ngươi còn nói nữa, cho dù ta không phải là đối thủ của tên điên như ngươi, nhưng bây giờ ngươi tiêu hao lớn như vậy, ta vây khốn ngươi một thời gian ngắn, chậm rãi kéo dài thời gian của ngươi là không thành vấn đề, cho dù không tranh hơn ngươi, nhưng mà có thể ngăn cản ngươi đạt được Song Long thành này.
Mục đích của Lý Dật Phong cùng Trình Cung đến đều giống nhau, là tranh đoạt Song Long thành, nhưng giờ phút này chứng kiến Trình Cung điên cuồng đến mức đột phá cực hạn Vạn Tượng Nhất Long, có được ngàn Long lực, Lý Dật Phong đã từ bỏ mục đích. Nhưng nghe Trình Cung nói lên chuyện này, hắn lại nhịn không được.
- Móa!
Trình Cung trực tiếp cho hắn một ngón giữa nói:
- Ngươi làm bản đại thiếu sợ đấy, có biết người uy hiếp bản đại thiếu đều không có kết quả tốt hay không, hiện tại bản đại thiếu dùng thân phận Khâm sai, lệnh ngươi lập tức triệu tập tất cả nhân thủ của ngươi, cố hết sức tập trung đến bên này, chờ sau khi Hung Thần kì binh của ta đến, liền nghĩ biện pháp phong bế địa phương bị công phá của Song Long thành, tạo thành phòng ngự hữu hiệu. Ngàn vạn lần đừng nói những thứ khác, nếu như bây giờ ngươi không đồng ý, ta sẽ buông bỏ đối phó yêu thú, trước giết chết toàn bộ thủ hạ của ngươi giấu ở Song Long thành, cho dù ngươi có biện pháp đào tẩu, hoặc là có người che chở ngươi, nhưng bọn hắn sẽ không may mắn như thế.
Lý Dật Phong trừng to mắt, nói cái gì, vậy mà chỉ huy mình cống hiến cho hắn? Hắn cho hắn là ai, cho dù Hoàng Đế Lam Vân đế quốc ở trước mặt mình cũng chỉ là người thế tục bình thường, ở Nam Chiêm Bộ Châu sẽ không có người dám ra lệnh cho mình, hắn lại dám ra lệnh cho mình, còn uy hiếp mình nữa.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Chương 532 : Bí mật của Địa Long Vương
Nhóm dịch: Minh Nguyệt
Nguồn: Sưu Tầm
Bất quá hình như hắn biết được không ít, vậy mà biết mình có người che chở, nhân vật trọng yếu như Lý Dật Phong, nhất định gia tộc sẽ phái tồn tại cường đại bảo hộ, bên người Lý Dật Phong có không ít Nhân Anh kỳ, mà những thứ này đều là mặt ngoài.
- Ngàn vạn lần không nên hoài nghi lời bản đại thiếu nói, Hồ Phỉ Phỉ, Đoan Mộc Nhất Phong chính là ví dụ, bản đại thiếu thích ổn định bên trong trước khi đối phó bên ngoài, nếu như ngươi không phối hợp ta đối phó thú triều, ta sẽ buông hết thảy đánh ngươi trước. Trừ khi ngươi cũng muốn tranh giành Song Long thành cùng ta, chúng ta sẽ coi như là địch nhân, trước hết liều ngươi chết ta sống, bằng không mà nói, các ngươi ở Song Long thành phải nghe theo ta chỉ huy, mọi người cùng nhau đối phó yêu thú, vượt qua cửa ải khó khăn này.
Trình Cung vô cùng kiên quyết, hầu như không để cho Lý Dật Phong suy nghĩ cùng nói chuyện, vô cùng kiên định nói.
Mặc dù hiện tại tiêu hao khá lớn, nhưng tư thế biểu hiện ra lại chưa từng có từ trước đến nay. Lý Dật Phong dám đến Song Long thành này, tuyệt đối không phải là một người đến để ra vẻ ta đây, nhất định hắn sớm đoán được Song Long thành sẽ xảy ra vấn đề, hắn muốn tranh đoạt Song Long thành, dựa vào một mình hắn là không được, khẳng định hắn đã sớm có mai phục.
Lý Dật Phong lạnh lùng nhìn Trình Cung, khoảng chừng nửa khắc đồng hồ, rốt cục hắn chậm rãi nhắm mắt lại, sau một khắc, một ít đạo nhân mã che giấu dưới mặt đất của Song Long thành đột nhiên xông lên. Địa phương những người này xuất hiện thoạt nhìn đều rất bình thường, nhưng cho dù Nhân Anh kỳ cũng không phát hiện, bên cạnh nơi đó thậm chí có trận pháp che dấu, từ bên trong không ngừng lao ra chừng năm vạn đại quân.
Nếu giờ phút này Đoan Mộc Nhất Phong cùng Hồ Phỉ Phỉ còn sống, nhất định sẽ bị hù sợ, một cái ở Song Long thành lâu như vậy, là Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, một cái mưu đồ xếp đặt Song Long thành lâu như vậy, cũng không biết ở trong nội thành có một đội quân Liệp Yêu Giả cường đại như vậy. Năm vạn người này so với ba mươi vạn quân đội bình thường cũng không kém, hơn nữa bọn hắn sớm có chuẩn bị, sức chiến đấu vượt xa quân coi giữ cùng Liệp Yêu Giả đang tán loạn, kinh hãi trong Song Long.
Ở Lý Dật Phong ra lệnh, đám người kia hình thành quy mô rất nhanh, thậm chí trong năm vạn người này còn có hai vạn kỵ binh, rất nhanh liền ngưng tụ hơn mười vạn người, sau đó đều tập trung ở chung quanh Trình Cung, tạo thành trận thế cùng một quân doanh tạm thời, bắt đầu triển khai chém giết cùng yêu thú. Một khi nơi này ổn định lại, bọn hắn giống như một cây cột cờ, không ít binh sĩ, Liệp Yêu Giả đều nhao nhao tụ lại, mà bởi vì đội ngũ này xuất hiện, làm cho những người trong thành càng tin tưởng Trình Cung nói.
Trình đại thiếu thật sự sớm có sắp xếp, không ngờ có thể ở trong Song Long thành đã bị yêu thú chiếm lĩnh, đoạt lại trận địa hơn mười dặm, bắt đầu phản kích.
- Trình Cung, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề?
Nhìn chung quanh ổn định lại, mấy canh giờ trước hai người ra tay giúp đỡ, trận doanh mới đứng vững, giờ phút này hai người đều trở lại không trung nghỉ ngơi khôi phục pháp lực, Lý Dật Phong suy nghĩ thật lâu, rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi.
- Về sau nhớ kỹ, phải gọi là đại thiếu.
Giờ phút này Trình Cung cầm Tinh Phong chiến đao trong tay, một bên hấp thu thiên địa nguyên khí rất nhanh để khôi phục pháp lực, vừa quan sát tình huống bốn phía, chỉ huy một số người triển khai chém giết cùng yêu thú.
Hiện tại trong Song Long thành đã là nơi yêu thú hoành hành, mà rất nhiều yêu thú đã lướt qua Song Long thành tiến vào địa phương khác, giờ phút này tựu như bọn hắn ở trong đàn yêu thú tạo một nơi trú quân, nếu không phải bởi vì Mị Hồ Vương Hồ Phỉ Phỉ, tinh nhuệ Yêu tộc bên cạnh nàng bị giết, trong khoảng thời gian ngắn yêu thú như rắn mất đầu, lâm vào hỗn loạn, bọn hắn cũng không có dễ dàng ở trong mấy canh giờ ngưng tụ hơn mười vạn người, hình thành quy mô như vậy.
Nhưng có thể nhìn ra được, Yêu tộc cũng đã có đối sách, thời gian dần trôi qua, một ít yêu thú bắt đầu nhận được các mệnh lệnh, công kích cũng càng thêm hữu hiệu, cũng bắt đầu có phối hợp lại. Lúc này, bọn hắn như là một tảng đá bên trong nhánh sông, dòng sông không ngừng cọ rửa, bọn hắn dốc sức liều mạng chống cự, mà yêu thú thì như nước chảy trùng kích, đa số đều là chảy lướt qua.
Loại tình huống này Trình Cung cũng không có biện pháp, phạm vi Song Long thành quá lớn, một mình hắn cũng không có biện pháp ngăn chặn, chỉ có thể tạm thời ngưng tụ lực lượng chờ đợi viện quân. Giờ phút này Trình Cung lợi dụng tốc độ, thỉnh thoảng cứu viện một số người, đánh chết một ít yêu thú tương đối cường đại của Yêu tộc, sau khi nghe được Lý Dật Phong nói, rất kiêu ngạo trả lời một câu.
- Đại thiếu, ngươi dám bảo ta gọi ngươi là đại thiếu gia, ta cũng không có kiêu ngạo như vậy, đừng tưởng rằng bây giờ ngươi mạnh hơn ta một chút liền kiêu ngạo, nói cho ngươi biết, Yêu tộc không biết có bao nhiêu Yêu Vương, Đại yêu vương đang nhìn chằm chằm vào chiến trường này, có Yêu Hoàng chú ý cũng rất bình thường. Cho dù hiện tại bọn hắn không động ngươi, nhưng ngươi biểu hiện khoa trương như vậy, bọn hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, thừa dịp còn sống có thể nói bao nhiêu thì nói bấy nhiêu, còn dám bảo ta gọi ngươi là đại thiếu, ta cũng là Nhị thiếu gia của Vũ Châu Lý gia.
Lý Dật Phong rất khó chịu nói, mình đường đường là Nhị thiếu gia của Vũ Châu Lý gia, đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người kiêu ngạo ở trước mặt hắn như vậy.
Đường đường Nhị thiếu gia của Vũ Châu Lý gia, đây chính là tồn tại vang dội, hôm nay thậm chí có người kiêu ngạo ở trước mặt hắn như thế, thật không biết đầu tên này nghĩ như thế nào.
- Ngươi cứ tùy tiện, muốn gọi thì gọi, không muốn gọi thì thôi, dù sao cũng không phải ta cầu ngươi gọi.
Trình Cung nhìn hắn bĩu môi nói:
- Không có chuyện gì thì đừng có làm phiền ta, hiện tại ta rất bận rộn, nếu thái độ của ngươi không đứng đắn mà nói, lần sau bản đại thiếu sẽ mặc kệ ngươi. Nhìn chằm chằm vào ta thì sao, người nhìn chằm chằm vào ta không ít đâu, đối với những tồn tại cường đại kia mà nói, cái này coi như là một trò chơi mà thôi, nhưng trò chơi này cũng có quy tắc cùng trọng tài, bọn hắn không có cường đại đến mức không để ý đến quy củ cùng trọng tài, bởi vậy bản đại thiếu không cần quan tâm bọn hắn.
- Loại thời điểm này nếu bọn hắn dám động đến bản đại thiếu, không nói trước người của ta có thể trả thù hay không, chỉ là Chấp pháp giả cũng không tha bọn hắn, bọn hắn sẽ triệt để mất đi tư cách tiếp tục chơi, mất đi tư cách tranh đoạt Nam Chiêm Bộ Châu. Mà khi bọn hắn dám làm như vậy, toàn bộ Yêu tộc sẽ bị sáu thế lực lớn của Trung Châu trừng phạt. Cho dù không ai xuất đầu cho ta, ta nghĩ liên minh Liệp Yêu Giả sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt để đối phó Yêu tộc như vậy, chỉ sợ ít nhất Yêu tộc phải trả giá vài tên Yêu Hoàng cùng mấy địa bàn lớn như Lam Vân đế quốc mới có thể hóa giải, nếu như bọn hắn cho rằng đáng giá mà nói, như vậy tùy bọn hắn.
Trình Cung nói làm cho Lý Dật Phong cũng giận đến nổi gân xanh, nhưng lại không thể làm gì. Về phần lời nói phía sau của Trình Cung, là nói cho những Yêu Vương, Đại yêu vương kia đang không ngừng sử dụng thần niệm lưu ý bọn hắn nghe.
Mà trong nội tâm Lý Dật Phong cũng giật mình, Trình Cung này hoàn toàn không giống như một đại thiếu gia thế tục bình thường, loại chuyện này không phải ai cũng biết, thậm chí ngay cả đệ tử bình thường trong gia tộc mình cũng không phải rõ ràng những chuyện này, còn mình là ở thời điểm trước khi tới Nam Chiêm Bộ Châu mới biết những chuyện này.
Trầm mặc chừng nửa canh giờ, trong nội tâm Lý Dật Phong vùng vẫy rất lâu, rốt cục nhịn không được nói:
- Trình đại thiếu, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi?
- Đúng rồi đó, này mới là thái độ cầu người, nói đi.
Trình đại thiếu rất độ lượng nói.
Lý Dật Phong tức muốn bể phổi, đã sớm nghe nói qua sự tình của Trình đại thiếu này, hôm nay nhìn thấy mới biết tin đồn căn bản chưa nói hết sự đáng giận, kiêu ngạo, bá đạo của hắn.
Nhưng lập tức Lý Dật Phong nghĩ đến một chuyện, Trình đại thiếu này có một chút làm cho người ta không lời nào để nói, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có nói mình là người tốt, cái này làm cho ngươi không có biện pháp khác.
- Lá gan của ngươi thật không nhỏ, lại dám đánh phá luật thép của Cửu Châu đại địa, chẳng lẽ ngươi thật vì tranh đoạt quyền lực thế tục, mà buông bỏ Tu chân giới sao?
Vừa rồi sau khi tận mắt nhìn thấy Thiên Cổ Vô Tuyên của Trình Cung, ngay cả Lý Dật Phong cũng rung động rất lớn.
Người này điên rồi, hắn thật sự điên rồi, luật thép của Cửu Châu đại địa, cho tới bây giờ không ai có thể phá, hắn lại dám đi nếm thử.
- Phải không.
Trình Cung không có nhìn Lý Dật Phong, cười nhạt nói:
- Không phải ngươi cũng nếm thử sao, mặc dù rất cẩn thận, nhưng nếu để cho gia tộc của ngươi biết rõ, chỉ sợ sớm đã bắt ngươi trở về giam lại rồi, thậm chí sẽ trực tiếp giúp ngươi đột phá, tránh cho ngươi không có đường về, ta nói không sai chứ.
Vừa rồi Lý Dật Phong ra tay, Trình Cung cũng đã chú ý tới, Lý Dật Phong này đạt tới cực hạn của Vạn Tượng Nhất Long cũng không phải ngày một ngày hai, hơn nữa hắn so với cực hạn bình thường còn mạnh mẽ hơn một ít. Cái này không giống như mình mượn nhờ lực lượng của Huyết Y lão tổ, trong thời gian ngắn thúc dục ngoại lực, lực lượng tăng vọt, hắn là dùng lực lượng bản thân, có lẽ đã mơ hồ đột phá cực hạn, nhưng vẫn cẩn thận khống chế được.
Cái này giống như là nước trong ly, kỳ thật đã tràn ra khỏi ly một chút, nhưng mà có một cổ lực lượng đặc thù khống chế, tràn ra một ít nhưng không có rơi vãi ra ngoài.
Lý Dật Phong không khỏi nhảy dựng, trong nội tâm cả kinh, hắn không nghĩ tới cái này cũng bị Trình Cung nhìn ra. Đây là một bí mật của hắn, ngay cả gia tộc của hắn cũng không biết, đúng như Trình Cung nói, nếu như gia tộc của hắn biết rõ hắn dám đi làm sự tình bực này, chắc chắn sẽ không cho phép. Siêu cấp thiên tài ngàn năm khó gặp như hắn, gia tộc sẽ không để cho hắn mạo hiểm đi phân cao thấp cùng luật thép của Cửu Châu đại địa.
- Đáng tiếc ta còn không có dũng khí cùng đảm lượng như ngươi, ta ở cảnh giới này bồi hồi hai năm, có thể cảm nhận được sự cường đại của luật thép Cửu Châu, như vực sâu không đáy, một khi đặt chân vào liền không có đường quay đầu lại nữa. Nếu như không phải ngươi đã bỏ Tu chân giới, một lòng muốn tranh đoạt quyền lực thế tục, trở thành đại biểu thế tục mà nói, ta đây thật sự rất muốn biết, đến cùng ngươi nghĩ như thế nào, có cái gì nắm chắc. Không ngờ ở cảnh giới Vạn Tượng Nhất Long đạt tới ngàn Long lực, nếu như nói Vạn Tượng Nhất Long đột phá năm mươi Long là cực hạn của Cửu Châu đại địa, một khi đột phá thì giống như Nhân Anh kỳ tàn sát hàng loạt, kia là tội lớn. Ta thật sự nghĩ mãi mà không rõ, rốt cuộc ngươi nghĩ như thế nào, muốn làm cái gì, cho dù người điên chỉ sợ cũng sẽ không làm chuyện tình như vậy, nhưng ngươi lại làm được, đến cùng ngươi đang suy nghĩ cái gì?
Từ nhỏ Lý Dật Phong đã không phục người, trong mắt hắn những cái gọi là thiên tài kia đều là đồ bỏ đi, bởi vì hắn chính là thiên tài trong thiên tài.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo