Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 379: Đầu gỗ(2)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Vương Tiểu Hoa lại rất đắc ý, hiện tại nàng cũng rất muốn mình có thời gian ở một mình với Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên an bài thế này, không phải là đang sáng lập cho nàng cơ hội một mình ở chung với hắn sao?
"Hai người các cô theo tôi đến tỉnh thành." Dương Tử Hiên cười cười nói.
"Về tỉnh thành sao?" Lương Quân Mi trừng lớn con mắt xinh đẹp lên, có chút nghi hoặc hỏi.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, chúng ta sẽ trở lại tỉnh thành, đã đến thời điểm đi gặp lại người bạn bè trong tỉnh thành kia, lão Lưu không tiện lộ mặt, các cô làm tài xế của tôi đi."
Lương Quân Mi không biết rốt cuộc Dương Tử Hiên muốn gặp ai, nhưng Lưu Bất Khắc lại loáng thoáng đoán được, về phần Vương Tiểu Hoa thì đang mang vẻ mặt si tình nhìn chằm chằm vào Dương Tử Hiên, bị một đạo ánh mắt lăng lệ ác liệt của Dương Tử Hiên quét tới, mới vội vàng lên xe.
...
Thời điểm xe trở lại tỉnh thành, đã đến buổi trưa, ba người tìm nhà hàng ngồi xuống ăn cơm.
Điện thoại Dương Tử Hiên vang lên, giọng nói bên trong điện thoại lại là Đái Mộc Cát, Dương Tử Hiên kinh ngạc hỏi: "Tại sao lại là cô?"
"Tại sao không thể là tôi? Có phải là ở trên vị trí cục trưởng thi triển thần uy, quên mất tôi, người lẻ loi hiu quạnh đang chờ cậu rồi? Thật sự là kẻ phụ tình, Trần Thế Mỹ!" Đái Mộc Cát chuyển tay lái, vẻ mặt u oán nói, phảng phất như Dương Tử Hiên đúng là vừa làm quan lớn, đã quên nàng, bà vợ ở nông thôn này.
Dương Tử Hiên không chịu nổi, một miếng cơm vừa mới ăn vào trong miệng trực tiếp phun ra ngoài.
Lương Quân Mi cùng Vương Tiểu Hoa đều như là nhìn thấy quỷ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Dương Tử Hiên, không nghĩ tới, Dương sở trưởng bình thường luôn mang vẻ mặt nghiêm túc, cũng có lúc thất thố như thế.
Lúc này hiệu quả cách âm củađiện thoại không tốt, hai nữ cảnh sát vốn chính là người cực kỳ cảnh giác, thoáng cái đã chợt nghe ra Dương Tử Hiên đang nói chuyện điện thoại với một cô gái.
"Tôi nói Đái đại tiểu thư này, cô đây là đang mắng tôi, hay là đang châm chọc tôi vậy, người theo đuổi cô có thể tạo thành một hàng dài từ đầu đường đến cuối đường, vậy mà cô nói mình lẻ loi hiu quạnh hả?" Dương Tử Hiên vừa ăn cơm vừa cười khổ nói.
Đái Mộc Cát lập tức nở nụ cười khanh khách, giọng nói lại bắt đầu nghiêm túc hơn, nói: "Tử Hiên, tôi thông báo cho cậu một chuyện, hai ngày này tôi đã nghe cha tôi và bác tôi đang thương lượng sự tình rút tài chính chủ lực khỏi Hải Nam, chỉ là, ý kiến bọn hắn hơi khác nhau."
Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện ra một nụ cười tự tin, kết quả như vậy, hắn đã sớm dự liệu được rồi.
Đái Mộc Đức cùng Đái Tự Lập đều là cán bộ cao cấp, nắm giữ rất nhiều tài chính, há có thể bị mình, một cán bộ không rõ lai lịch cấp tỉnh hù dọa đây?
"Ba của cô không rút chủ lực tài chính ra khỏi Hải Nam, đúng không?" Dương Tử Hiên thăm dò.
Đái Mộc Cát gật gật đầu, nói: "Không phải cha tôi không tin cậu, mà là trong nghề của cha tôi, cũng không phải cha tôi nói một lời liền được cửu đỉnh, ngân hàng xây dựng cũng không phải một mình cha tôi định đoạt!”
“Cha tôi muốn rút vốn đầu tư, nhưng phải thừa nhận áp lực và lực cản rất lớn, tại lần hội nghị đảng xây dựng gần đây nhất, phương án rút vốn đầu tư của cha tôi cũng bị phủ quyết."
Đái Mộc Cát nói lời này, đương nhiên đã giảm tính chất căng thẳng đi rất nhiều rồi, tuy Đái Mộc Đức không phải một lời cửu đỉnh, nhưng bên trong ngân hàng xây dựng, hắn muốn rút lui một bộ phận chủ lực tài chính, là việc có thể thực hiện dễ dàng.
Đái Mộc Cát nói uyển chuyển như thế, đơn giản chính là muốn để cho Dương Tử Hiên một ít mặt mũi.
Dương Tử Hiên thoáng cái đã nghe ra ý ngầm ẩn trong lời Đái Mộc Cát nói, hắn nói: "Mộc Cát, cô cũng không cần gạt tôi, ba của cô không tiếp nhận đề nghị của tôi cũng là chuyện rất bình thường.”
“Tôi cũng không trông cậy vào việc thoáng một tý hắn có thể tiếp nhận toàn bộ ý kiến của tôi, dù sao, Hải Nam hiện tại vẫn là một mảnh náo nhiệt, trong tay có tiền dư dả, ai cũng không nỡ giữ lại, chỉ chờ giá cả lên cao..."
"Tử Hiên, cậu hiểu được chuyện này là tốt rồi, bác tôi đã dựa theo cậu nói đi làm, bây giờ ở phía trong bộ tài chính cũng rất khó làm người, sau lưng luôn bị người chỉ chỉ chỏ chỏ nói xấu..." Đái Mộc Cát thở dài một tiếng rồi nói.
Dương Tử Hiên trầm ngâm một chút, việc Đái Mộc Đức không tiếp thụ đề nghị của hắn, Dương Tử Hiên đã lường trước rồi, dù sao thì hắn cũng đã hoàn thành công việc đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, về phần bản thân Đái Mộc Đức không tiếp thụ, lại là một chuyện khác rồi.
Ngược lại, hắn rất hi vọng Đái Mộc Đức không tiếp thu, như vậy hắn mới có thể tiếp tục hành động như nhân vật quân sư quạt mo, chỉ rõ con đường cho Đái Mộc Đức, con người kiệt ngao bất tuần(cương quyết bướng bỉnh) này.
Loại người tính cách vô cùng kiên cường như Đái Mộc Đức không thích hợp làm buôn bán ngân hàng, nhưng sang năm mới, thiết lập lại mấy chính sách về ngân hàng, tựa như chính sách quốc gia khai phá ngân hàng, lại rất thích hợp với Đái Mộc Đức.
Tuy Dương Tử Hiên hiểu rõ sự tình kiếp trước, nhưng không biết ở trong thế giới song song này, lịch sử có thể phát triển như quỹ tích kiếp trước hay không?
"Ba ba của cô đoán chừng là muốn đợi hội nghị tài vụ thuế vụ trung ương trải qua, về sau lại quyết định có nên rút lui hay không, đúng vậy không?" Dương Tử Hiên cười cười nói.
Mặt mũi Đái Mộc Cát tràn đầy kinh ngạc, nói: "Làm sao cậu biết được? Cha tôi muốn làm như vậy, đợi đến chính giữa hội nghị tài vụ thuế vụ đầu tháng bảy mới quyết định, cho dù muốn rút vốn đầu tư cũng không cần phải trong mấy ngày này."
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Hội nghị tài vụ thuế vụ trung ương xác thực là một cái chong chóng đo chiều gió không tệ, nhưng không thể loại trừ trung ương sẽ đột nhiên tập kích ở trước khi hội nghị tài vụ thuế vụ diễn ra!"
"Đương nhiên tôi cũng chỉ suy đoán, cô hoàn toàn có thể cho rằng đây là một thứ để tham khảo."
Dương Tử Hiên lạnh nhạt cười nói: "Bây giờ cô đang ở thành phố Tử Kim à? Có ở đây lâu không?"
Giọng nói Đái Mộc Cát mang đầy vẻ xin lỗi: "Tôi chỉ đi qua thành phố Tử Kim mà thôi, hiện tại tôi phải chạy tới Hải Nam xử lý một vài sự tình."
Dương Tử Hiên hàn huyên vài câu, sau đó liền cúp điện thoại, làm cho Đái Mộc Cát âm thầm hờn dỗi.
Cái tên đầu gỗ đáng chết này, thật đúng là không hiểu tâm tư con gái một chút nào cả.
Đái Mộc Cát khẽ cắn miệng, vốn định nói mấy câu, để cho Dương Tử Hiên khích lệ nàng ở lại Tử Kim chơi vài ngày, ai biết Dương Tử Hiên không hiểu cách bày tỏ tình cảm, cương quyết đóng điện thoại như vậy.
"Dương sở, Đái tiểu thư này rốt cuộc là ai? Vị hôn thê của ngài? Bạn bè của ngài? Hay là ý trung nhân của ngài?"
Tại thời điểm Dương Tử Hiên gọi điện thoại, Vương Tiểu Hoa không dám mở miệng hỏi thăm, đợi cho Dương Tử Hiên cúp điện thoại, lập tức như là súng tiểu liên, dốc sức liều mạng bắn liên hồi về phía Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên cúi đầu ăn cơm, mí mắt cũng không ngẩng lên, nói: "Cô hỏi nhiều như vậy làm gì vậy? Ăn cơm!"
Vương Tiểu Hoa bị Dương Tử Hiên nói lại một câu như vậy, trong lòng chỉ cảm thấy phiền muộn, tay xúc xúc cơm, không dám tiếp tục đặt câu hỏi gì nữa.
Lương Quân Mi ở một bên thấy buồn cười, chợt phát hiện cái chân dưới bàn của mình bị một cái chân khác đạp lên, cúi đầu xem xét, là chân Vương Tiểu Hoa, ngẩng đầu nhìn lên, Vương Tiểu Hoa đang nháy nháy mắt về hướng nàng, ý tứ là muốn Lương Quân Mi giúp nàng hỏi thăm.
Lương Quân Mi cũng không hề chối từ, hé miệng cười một tiếng liền nói: "Dương sở trưởng, Đái tiểu thư này có phải là ý trung nhân của ngài không?"
Dương Tử Hiên không nghĩ tới Lương Quân Mi cũng là người tò mò như thế, hắn có thể thản nhiên từ chối Vương Tiểu Hoa, nhưng đối với Lương Quân Mi, mỹ nữ bực này, chắc chắn là không biết trả lời một cách cự tuyệt như thế.
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 380: Hỏi chuyện
Nhóm dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
"Là một người bạn bè của tôi mà thôi." Dương Tử Hiên để chén cơm xuống, vừa cười vừa nói.
"Có xinh đẹp không?" Chân của Lương Quân Mi đại bị Vương Tiểu Hoa đè nặng, không thể không tiếp tục đặt câu hỏi.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Người theo đuổi nàng có thể tạo thành một hàng dài mấy cây số!"
...
Phan Bách Văn và hai người nam cảnh sát mang vẻ mặt phiền muộn, tính cả vài người tổ điều tra, cùng đi đến cửa hàng điện gia dụng An Thuyền.
Cửa hàng điện gia dụng An Thuyền không nhỏ, đã từng là cửa hàng quốc doanh, lúc Dễ Hoán Hoa chưa nhậm chức tổng giám đốc xong, một mực đều ở trên đường xuống dốc, lỗ lã nghiêm trọng.
Thời điểm Đường Đại Minh làm thị trưởng, trong cơn tức giận liền đem cái cửa hàng gia dụng này bán đi, lấy mỹ danh là bỏ qua gánh nặng lịch sử, sống động xí nghiệp thể chế nhà nước.
Dễ Hoán Hoa chắp vá lung tung, chuyển đổi cái cửa hàng này một chút, cũng qua thời gian một năm kinh doanh đỡ hơn, đáng tiếc, tiệc vui chóng tàn, hiện tại cửa hàng điện gia dụng An Thuyền lại lâm vào vòng lẩn quẩn lỗ lã, khiến cho Dễ Hoán Hoa sứt đầu mẻ trán, liền nghĩ đến một ít tâm tư xấu.
Chỉ là, càng làm đầu hắn đau nhức hơn, chính là những người này tìm tới tận cửa trước mắt hắn này.
"Dễ Hoán Hoa đồng chí, chúng tôi là nhân viên công tác Tổ điều tra tỉnh ủy."
Phan Bách Văn đưa ra chứng nhận công tác của mình trước mặt tại Dễ Hoán Hoa, nói: "Hiện tại chúng tôi có vài tình huống muốn tìm hiểu, mời anh theo chúng tôi đi một chuyến."
Dễ Hoán Hoa cũng là người xuất thân thể chế, đã từng là quan viên cục Công thương thành phố An Thuyền, về sau đến cửa hàng điện gia dụng An Thuyền, đúng là hết sức quen thuộc đối với một ít quy củ trong thể chế, vừa nghe thấy Tổ điều tra tỉnh ủy đến, liền bị hù đến mức chân tê rần.
"Tôi... Tôi phạm phải sự tình gì... Các anh muốn làm gì?" Dễ Hoán Hoa co quắp ngồi xuống trên mặt ghế.
"Anh phạm phải sự tình gì, chúng tôi cũng không rõ ràng lắm, lần này chúng tôi tới tìm anh, chỉ muốn tìm hiểu một ít tình huống, không có ý tứ gì khác, xin anh phối hợp với công tác của chúng tôi." Hai người nam cảnh sát lúc này liền tiến lên, một trái một phải vây quanh Dễ Hoán Hoa, phòng ngừa Dễ Hoán Hoa thừa cơ làm sự tình gì vượt ra ngoài tầm kiểm soát.
"Tôi không rõ ràng lắm, cái gì tôi cũng không biết, các anh tìm tôi cũng vô dụng thôi..." Dễ Hoán Hoa có chút sợ hãi, hai tay che ở trên đầu.
Phan Bách Văn lạnh lùng cười một tiếng, Dương sở quả nhiên là liệu sự như thần, Dễ Hoán Hoa này vừa thấy được tổ điều tra đến, dáng vẻ liền biến thành bộ dạng kẻ phạm tội, nói trong lòng hắn không có quỷ, ai cũng không tin.
"Chúng tôi hoài nghi anh có liên quan đến một án kiện trốn lậu thuế, phạm tội kinh tế, xin anh đi theo chúng tôi trở về, để chúng tôi tìm hiểu một ít tình huống cụ thể." Giọng Phan Bách Văn lạnh như băng nói.
Dễ Hoán Hoa hơi sững sờ.
Trốn lậu thuế, phạm tội kinh tế?
Nghe đến đây, gánh nặng trong lòng Dễ Hoán Hoa liền được thả lỏng, hắn vốn tưởng rằng là một sự tình khác nghiêm trọng, không nghĩ tới, dĩ nhiên lại là cái án kiện trốn thuế lậu thuế gì gì đó, bắn đại bác cũng không tới được chỗ hắn.
Trong lòng vừa thả lỏng cảnh giác, Dễ Hoán Hoa lại chậm rãi bắt đầu trấn định, đứng lên, kính cẩn phối hợp nói: "Phan chủ nhiệm, ngài yên tâm, cửa hàng điện gia dụng An Thuyền chúng tôi tuyệt đối là xí nghiệp tuân thủ pháp luật, không thể tồn tại vấn đề trốn thuế lậu thuế."
"Chúng tôi cũng không nói là cửa hàng điện gia dụng An Thuyền các anh trốn lậu thuế, chỉ muốn gặp anh, tìm hiểu tình huống về một án phạm tội kinh tế, không liên quan gì đến cửa hàng điện gia dụng An Thuyền." Phan Bách Văn chậm rãi nói.
Vừa nói như vậy, Dễ Hoán Hoa lại càng yên tâm hơn, sắc mặt lập tức chuyển biến, tỏ vẻ phối hợp, đi theo Phan Bách Văn.
Dễ Hoán Hoa đáng thương, ngay cả chuyện mình bị người đẩy vào hố cũng không biết.
Đợi cho Dễ Hoán Hoa đi vào phòng độc lập thẩm vấn, về sau, Dễ Hoán Hoa Tân phát hiện mình đã mười phần sai rồi, nói chuyện ở nơi này, rõ ràng chính là thẩm vấn.
...
Bị Lương Quân Mi quấn quít hỏi một loạt vấn đề, làm hại Dương Tử Hiên sinh ra cảm giác mình có mị lực cực lớn, ngay cả Lương Quân Mi, mỹ nữ cảnh sát đẹp như vậy cũng vừa thấy đã yêu hắn.
Khi biết được Dương Tử Hiên xác thực là đang độc thân, hơn nữa là vẫn chưa có ý trung nhân, Vương Tiểu Hoa mới buông tha cho Lương Quân Mi.
Lúc này, khuôn mặt của Lương Quân Mi lại đỏ bừng vì hỏi quá nhiều chuyện riêng tư của một người đàn ông.
Tuy ở trong đội cảnh sát, bởi vì Lương Quân Mi có thân phận đặc thù, bình thường cũng được không ít người ngầm chiếu cố, tuy rất nhiều cán bộ công an trong tỉnh sảnh ưa thích xinh đẹp nữ cảnh sát này, nhưng ai cũng biết, cô gái này chỉ có thể đứng xa mà xem, không thể làm gì được.
Dương Tử Hiên cũng loáng thoáng đoán được, thân phận Lương Quân Mi này ở trong đội cảnh sát có chút đặc thù, bằng không thì bên trong đội ngũ công an, một nơi nhiều thành phần phức tạp như vậy, không có khả năng được bảo vệ tốt như thế.
Dương Tử Hiên đương nhiên cũng sẽ ngốc đến mức trực tiếp hỏi tình huống gia đình Lương Quân Mi, hôm nào sẽ hỏi Triệu Minh một chút.
……
Trời chiều kéo dài quanh bờ sông, khu Tử Dương thành phố Tử Kim không nằm gần bờ sông, giữa Đại Giang và Hồng Hà cách nhau một khu Kiến Giang, khu Kiến Giang và khu Tử Dương là chỗ xây trường đại học ở chủ yếu thành phố Tử Kim, cũng là chỗ các đại cơ quan Tỉnh ủy, chính phủ tỉnh cùng với thị ủy thành phố Tử Kim đóng quân.
Nhậm Đoàn nhậm chức bí thư thị ủy, về sau liền dồn hết sức lực phổ biến xây cầu trải đường, dùng lực lượng lớn tăng mạnh xây dựng phương tiện trụ cột công cộng
Ở trong mắt Dương Tử Hiên, Nhậm Đoàn có lẽ là đã bắt được hạch tâm vấn đề phát triển thành phố Tử Kim, tìm được mấu chốt phát triển từ bình cảnh của thành phố Tử Kim.
Nhậm Đoàn làm bí thư Tử Kim, ở trong trình độ nhất định, đã che dấu hình tượng của thị trưởng Tiết Kế Ngay, trên mặt thi hành biện pháp chính trị cụ thể tại chính phủ thành phố, Nhậm Đoàn đã nhiều lần chen cánh tay vào.
Tuy bí thư thị ủy không can thiệp đến sự vụ hành chính cụ thể là quy tắc ngầm, thậm chí còn có chút ít văn bản tài liệu đã quy định thành văn, nhưng nếu như có văn bản tài liệu quy định, mọi người đều tuân thủ trăm phần trăm, như vậy thế gian đã không có nhiều thị phi như vậy.
Nhậm Đoàn vẫn làm theo ý mình, không ngừng chen tay sự vụ cụ thể ở thành phố chính phủ, làm cho quyền nói chuyện của Tiết Kế Ngay, đại tướng phe phái Đại Danh này tại thành phố Tử Kim không ngừng bị áp chế.
Tiết Kế Ngay cũng không dám chạy lên trên phản ánh, bởi vì ở trong đó có người thưởng thức Nhậm Đoàn, trước khi Tiết Kế Ngay nhậm chức thị trưởng Tử Kim, cũng bởi vì đi Bắc Kinh, ở sau lưng báo cáo Nhậm Đoàn mà bị trực tiếp đánh về La Phù tỉnh.
Các đại lão trung ương hiển nhiên là ôm hi vọng cực lớn đối với Nhậm Đoàn, hi vọng Nhậm Đoàn có thể mang đến biến hóa có tính căn bản cho Tử Kim, thành thị cấp phó tỉnh khu trung bộ này, cho nên, đối với phong cách bá đạo chủ chính của Nhậm Đoàn, cũng nhắm một con mắt mở một con mắt.
Tôn Thanh Vân, với tư cách nhân vật cọc tiêu Đại Danh đặt ở La Phù tỉnh, qua một năm nữa đã đến hạn mức tuổi thọ cao nhất cán bộ cấp phó tỉnh lui về tuyến hai, không có khả năng và cơ hội tiến lên thêm một bước.
Cho nên, Đại Danh hệ phải tránh việc sau khi Tôn Thanh Vân lui về tuyến hai, quyền lực phe phái gặp phải bị động, tất cả phải ở trong một năm này, chọn lựa ra người có thể tiến vào Lãnh đạo tỉnh ủy, tiếp tục hợp tác với Trần Chí Ôn, trở thành song tử tinh của Đại Danh ở bên trong bộ máy Tỉnh ủy.
Từ tình hình trước mắt để xem xét, ngoại trừ thời gian công tác, kinh nghiệm Tiết Kế Ngay sâu nhất, có tư cách tiến vào lãnh đạo Tỉnh ủy nhất ra, ở các địa phương khác, cũng rất khó tìm ra người phù hợp điều kiện để chọn lựa.
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 381: Rốt cuộc cậu muốn thế nào(1)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Ở trong một năm này, Đại Danh hệ khẳng định cũng sẽ tận hết sức lực, đẩy Tiết Kế Ngay nối vị, nhưng dùng tình thế trước mắt để xem xét, phía trước Tiết Kế Ngay có Nhậm Đoàn ngăn cản, Nhậm Đoàn trong ngắn hạn cũng khó có thể từ bí thư thị ủy Tử Kim tăng lên cấp cao hơn
Như vậy, Tôn Thanh Vân lui về tuyến hai, về sau, vấn đề Tiết Kế Ngay có thể nắm trong tay danh hiệu Thường ủy tỉnh ủy, vẫn là một việc mờ ảo không thể nói trước.
Dương Tử Hiên cũng muốn chen tay tiến vào hỗ trợ một tý, nhưng không tìm thấy điểm nào để vào
Trước kia hắn liên thủ cùng Tiết Kế Ngay đánh Nhậm Đoàn một phát, nhưng việc đó không ảnh hưởng đến đại cục, chỉ để cho lực ảnh hưởng Tiết Kế Ngay tăng mạnh tại hệ thống chính pháp thị ủy Tử Kim, không hề dao động được căn cơ của Nhậm Đoàn tại thành phố Tử Kim.
Trên hội nghị thường ủy thị ủy Tử Kim, quyền nói chuyện của Tiết Kế Ngay có lẽ vẫn rất yếu.
...
Lúc này, Trang Lộ Lộ đang cầm tú lơ khơ nghịch nghịch, ngồi ở đối diện hắn là La Tử Cường.
"Lộ Lộ, cha cậu nói thế nào?" La Tử Cường biết rõ, sự kiện đạo diễn Vương Kiện tự sát lần này xác thực là một sai lầm cực kỳ nghiêm trọng.
"Từ ngày hôm qua đến hôm nay đều đang sứt đầu mẻ trán, có quan hệ đến sự lỗ mãng của tôi, lúc đó, tâm lý trả thù của tôi quá nặng, bị tâm tình thù hận Dương Tử Hiên che mất con mắt." Trang Lộ Lộ có chút hối hận nói, oán hận đối với Dương Tử Hiên trong lòng lại càng đặc hơn.
La Tử Cường cũng không dám quá mức khiển trách người sẽ tiếp nhận phái bản địa này, tuy La Tử Cường đi vô cùng gần cùng với người phái bản địa, nhưng cũng bởi vì hiện tại hắn có việc cầu Trang Đạo Hiền và những người ở trên cao mà thôi.
Hắn không có khả năng triệt để hành động như một tay sai và binh sĩ lao ra trước sân khấu cho phái bản địa, dù sao hắn hiện tại cũng là phó thư ký trưởng Tỉnh ủy thâm niên, cán bộ cấp chính sảnh, về địa phương cũng có thể trực tiếp đảm nhiệm bí thư thị ủy, làm nhân vật người cầm đầu một địa phương, không có khả năng triệt để đảo hướng về phái bản địa.
"Sự tình đã xảy ra, cũng không phải quá mức tự trách bản thân mình, phái bản địa gia nghiệp rất lớn, cũng không đến mức bởi vì cậu sai lầm một lần mà bị đè sập."
La Tử Cường yên lặng ăn cơm, hắn nói những lời này, chỉ là để trấn an Trang Lộ Lộ, hắn ở Tỉnh ủy, biết rõ lần này Trang Lộ Lộ đã liên thủ cùng Đường Đại Minh, khiến cho Vương Kiện lạnh nhạt tự tử có bao nhiêu nghiêm trọng, thậm chí còn có khả năng dẫn động Chu Trì Khôn triệt để tẩy trừ phái bản địa.
Chu Trì Khôn là người tỉnh Lỗ Đông, từ bên ngoài đến, muốn đến La Phù làm một phen đại sự nghiệp, phái bản địa, với tư cách tổ chức thâm căn cố đế, với tư cách những người đã được tất cả lợi ích từ La Phù tỉnh.
Tất nhiên, rất nhiều quan niệm thi hành biện pháp chính trị của bọn họ đã phát sinh mâu thuẫn và ma sát với của chính sách Chu Trì Khôn, Chu Trì Khôn mượn chuyện Đường Đại Minh không may lần này, tẩy trừ rất nhiều cán bộ tầng giữa của phái bản địa là hoàn toàn có khả năng.
Vài ngày này, Trang Đạo Hiền luôn vội vàng chạy đôn chạy đáo, thậm chí chuyện này kinh động đến cả Lão thái gia Trang gia đã sớm về hưu.
"Hiện tại không phải là thời điểm hối hận, mấu chốt là nghĩ ra cách nên ứng phó ra sao, Vương Kiện chết, đã triệt để kinh động cao tầng Tỉnh ủy, ba người đứng đầu Tỉnh ủy cũng đã nhận được tin tức, nhưng Chu bí thư và Tôn bí thư đều không tỏ thái độ minh xác, cũng không có bất kỳ câu trả lời nào, đây mới là đáng sợ nhất." La Tử Cường cạn một chén cùng Trang Lộ Lộ, sau đó mới chậm rãi nói.
"Hiện tại, đứng ở mặt đối lập với chúng ta không phải Dương Tử Hiên, mà là ba người đứng đầu Tỉnh ủy, thái độ của bọn hắn càng mập mờ, càng chậm chạp không chịu tỏ thái độ, liền cho thấy bọn hắn càng muốn kiếm thêm lợi ích từ bên trong chuyện này, đây là chuyện chúng ta không thể khống chế được." La Tử Cường thở dài nói.
"Thời gian bí thư Chu Trì Khôn đến tỉnh chúng ta vẫn còn hơi ít, căn cơ cũng không sâu, làm sao có thể so sánh cùng với căn cơ gia gia năm đó cực khổ kinh doanh?”
“Chu Trì Khôn bí thư thật sự muốn ra tay đối phó với phái bản địa chúng ta, cũng phải thoáng suy nghĩ một tý về sức nặng của mình chứ?" Trang Lộ Lộ quen biết không sâu sắc đối với cao tầng chính trị, cho rằng phái bản địa tại La Phù tỉnh chính là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, tung hoành vô địch.
"Lộ Lộ, cậu không thể coi thường sức nặng của Bí thư Tỉnh ủy, một người có thể làm được đến chức Bí thư Tỉnh ủy, đã thuyết minh trung ương khẳng định đối với thành tích trước kia của hắn, những thứ khác không nói, đầu tiên là hắn đã tìm được trung ương ủng hộ, điểm ấy, chúng ta vô pháp so sánh."
La Tử Cường lắc đầu, trong nội tâm thầm than, Trang Lộ Lộ và Dương Tử Hiên cán bộ thanh niên nhân tài kiệt xuất tỉnh La Phù, nhưng khác biệt giữa hai người thật đúng là quá lớn.
La Tử Cường và Dương Tử Hiên nhiều lần đánh nhau, nhưng mỗi lần đều bị Dương Tử Hiên chế nhạo không thể đánh trả, tuy mỗi lần La Tử Cường đều rất phiền muộn, nhưng không thể không nói, thủ đoạn của Dương Tử Hiên có lẽ là cực kỳ cao minh, Trang Lộ Lộ muốn vượt qua hắn, tuyệt đối không phải sự tình một ngày hay hai ngày.
"Mặt khác, Chu Trì Khôn, với tư cách Bí thư Tỉnh ủy đứng đầu tiên trên tỉnh, có ưu thế ở trên cao nhìn xuống, hắn có thể lựa chọn tiến hành hợp tác với những thế lực khác, có lợi ích giống nhau ở trong tỉnh, hoàn toàn có khả năng ném phái bản địa chúng ta đi."
Nghe La Tử Cường chậm rãi phân tích, Trang Lộ Lộ mới ý thức được tình thế rất nghiêm trọng, liền lên tiếng hỏi: "Chúng ta có phương pháp xử lý gì tốt không?"
La Tử Cường đang muốn đáp lại, điện thoại của Trang Lộ Lộ bỗng nhiên vang lên.
"Tốt, tôi nhất định sẽ đến!"
Trang Lộ Lộ cúp điện thoại, sắc mặt có chút lúng túng, La Tử Cường vô ý thức hỏi: "Ai vậy? Đường Đại Minh à?"
Lắc lắc đầu, sắc mặt Trang Lộ Lộ có chút âm trầm, nói: "Là Dương Tử Hiên!"
La Tử Cường cảm thấy hơi ngoài ý muốn, nói: "Lúc này, hắn nên núp ở phía sau cười trộm, xem chúng ta và ba người đứng đầu Tỉnh ủy đánh cờ, hắn tìm cậu làm gì thế?"
"Tôi cũng không rõ ràng lắm, hắn chỉ bảo tôi đi qua gặp mặt, hắn đang ở khu khách sạn Kiến Giang."
Trang Lộ Lộ đứng lên nói: "Chú La, có muốn đi cùng tôi không?"
La Tử Cường không muốn chứng kiến thần thái dương dương đắc ý của Dương Tử Hiên, loại tình thế này, nói rõ là bị nhục nhã, La Tử Cường không muốn đi tham gia náo nhiệt, bị một cán bộ cấp phó sở làm nhục nhã, truyền ra ngoài, mặt mo của hắn không có chỗ nào để đặt.
"Chính cậu đi đi thôi, tôi còn phải đi xử lý một ít sự tình, Hứa Chí Văn sắp bị thẩm vấn rồi, tôi phải theo dõi chú ý, đây cũng là một quả bom hẹn giờ."
Nói về Hứa Chí Văn, La Tử Cường lại càng xem thường Trang Lộ Lộ, nếu như không có căn cứ chính xác Hứa Chí Văn gửi tiền cho Trang Lộ Lộ, phái bản địa hoàn toàn không cần phải chú ý đến cái án kiện này, cũng sẽ không liên lụy tới phái bản địa.
Phái bản địa hoàn toàn có thể đợi đến sau khi Hứa Chí Văn bị hình phạt, lại thông qua quan hệ với cục tư pháp, đưa Hứa Chí Văn từ trong ngục giam đi ra.
Nhưng hiện tại không được.
Nhìn bóng lưng Trang Lộ Lộ biến mất, La Tử Cường lắc đầu, phái bản địa đúng là vẫn đang trên con đường xuống dốc, mặc dù không thể nói Trang Lộ Lộ không vịn được bức tường, nhưng trí tuệ chính trị và ngộ tính của hắn không cao, người như vậy tiếp nhận gánh nặng phái bản địa, căn bản là không đủ sức.
La Tử Cường bỗng nhiên nhớ tới người chị kia của Trang Lộ Lộ, đó mới là một người tài giỏi
Nếu như đời thứ ba phái bản địa là nàng tiếp nhận, không sợ không thể kéo dài huy hoàng, chỉ là, đáng tiếc, nàng một mực phát triển trong quân đội, thậm chí còn truyền ra tin tức đã đính hôn cùng với con trai tướng quân Quân Phương Mỗ đã qua đời...
Đáng tiếc, tuy Trang lão thái gia vô cùng yêu thương đứa cháu gái này, nhưng tư tưởng thâm căn cố đế, lại làm cho hắn cảm thấy đứa cháu gái này không tiếp nhận được phái bản địa, nhất định cần một đứa cháu trai đứng ra gánh vác
Chỉ sợ đây chính này nguyên nhân Trang lão thái gia đã từng nói chuyện với Đại tướng nơi biên cương.
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 381: Rốt cuộc cậu muốn thế nào(2)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Ánh mặt trời chớp động, cỗ xe này treo biển số xe công vụ Tỉnh ủy, ở bên trong bóng cây, chậm rãi ghé qua, cách đó không xa chính là đệ nhất Đại Giang —— Hồng Hà, sóng nước lăn tăn, ngẫu nhiên có thể chứng kiến đội thuyền lui tới, giá trị chuyển hàng cực lớn vẫn chưa được phát triển triệt để.
Lái xe chính là Vương Tiểu Hoa, Dương Tử Hiên không nghĩ đến, nữ cảnh sát mê trai này lại có kỹ thuật lái xe tốt đến không ngờ.
Tuy xe cộ khu nội thành Tử Kim niên đại này đã rất nổi danh về đông đúc rồi, nhưng không thể gây trở ngại được tốc độ xe của Vương Tiểu Hoa chút nào, không ngừng lách qua các ngõ hẻm ở đường cái, đến khách sạn Kiến Giang từ rất sớm.
Khách sạn Kiến Giang, danh như ý nghĩa, chính là một nơi nhìn thấy con sông Hồng Hà rộng lớn này, gió sông phơ phất, lại để cho cái nóng oi bức mùa hè tăng thêm không ít cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái.
Trang Lộ Lộ đi chiếc xe Audi mới cứng, sử dụng quần tây áo da, bộ dáng uy phong lẫm liệt, trẻ tuổi tài cao, đứng ở cạnh xe, nhìn thấy Lương Quân Mi đang lái xe cho Dương Tử Hiên, miệng há to đến mức có thể nhét cả quả trứng vào.
Lương Quân Mi cũng không nghĩ tới, vậy mà mình lại chứng kiến trang Lộ Lộ ở chỗ này, trước kia Dương Tử Hiên chỉ nói là muốn gặp khách quý, không nói là ai.
"Quân Mi, tại sao em lại ở chỗ này vậy?" Trang Lộ Lộ giật mình hỏi.
Dương Tử Hiên mỉm cười, Lương Quân Mi cùng Trang Lộ Lộ quen biết, vốn đã nằm trong dự đoán của hắn, Lương Quân Mi xinh đẹp như vậy, danh tiếng tại phòng công an khẳng định cũng không thấp, mà phòng công an là hang ổ của phái bản địa, Trang Lộ Lộ lại là công tử ca nhiều năm như vậy, không có lý do gì không biết một đại mỹ nữ như Lương Quân Mi.
Dương Tử Hiên cố tình an bài để hai người nữ cảnh sát Lương Quân Mi xuất hiện trước mặt Trang Lộ Lộ.
Nếu như Triệu Minh biết Dương Tử Hiên an bài như thế, chỉ sợ sẽ lập tức giơ chân chửi má nó, chỉ cần là người quen thuộc đối với phòng công an tỉnh đều biết, nữ cảnh sát xinh đẹp Lương Quân Mi này là thủ hạ Triệu Minh hắn.
Nhưng giờ phút này, Dương Tử Hiên lại mang theo thủ hạ của hắn, lộ mặt ở trước mặt người phái bản địa, không phải đang thẳng thắn nói cho phái bản địa, Triệu Minh hắn đã làm phản, đảo về hướng Dương Tử Hiên rồi sao?
Triệu Minh đảo về hướng Dương Tử Hiên, vốn là bí mật tiến hành, Triệu Minh vốn vẫn còn có chút do dự, không biết Dương Tử Hiên có thể trở thành ngôi sao sáng trên chính đàn hay không, cho nên, Triệu Minh cũng không vội vàng hướng Dương Tử Hiên bày tỏ tư thế trung thành.
Nhưng Dương Tử Hiên làm như vậy, Triệu Minh đúng là không thể làm được kẻ hai mặt, cỏ đầu tường nữa rồi, bị phái bản địa xa lánh ở bên trong hệ thống công an là kết quả có thể đoán được, hắn chỉ có thể lựa chọn triệt để tới gần Dương Tử Hiên.
Đương nhiên, Dương Tử Hiên dẫn Lương Quân Mi cùng Vương Tiểu Hoa lộ mặt ở trước mặt Trang Lộ Lộ, không chỉ là muốn thúc ép Triệu Minh hợp tác, hắn còn muốn hợp tác với những bộ hạ cũ của Quan Quang Cốc tại chính phủ tỉnh kia.
Ngoài ra cũng là nói cho Trang Lộ Lộ, nói cho phái bản địa biết, Quan Quang Cốc đã hợp tác cùng với hắn rồi
"Quân Mi, làm sao em lại đi lái xe cho hắn?" Hơi thở của Trang Lộ Lộ có chút hổn hển, cho dù là hắn, cũng không dám tùy tiện chỉ huy Lương Quân Mi, nhưng Dương Tử Hiên vậy mà lại phung phí của trời, để cho hai người Lương Quân Mi cùng Vương Tiểu Hoa đều làm lái xe cho hắn, cái này lại làm cho Trang Lộ Lộ cảm thấy tức giận bất bình.
Dựa vào cái gì?
Cô gái bố mày bình thường ngay cả gặp trò chuyện một lần cũng gian nan, lại bị Dương Tử Hiên, cái tên hỗn xược này dùng làm lái xe, cái thế đạo gì đây?
"Trang tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt rồi." Dương Tử Hiên từ ghế ngồi đằng sau đuôi xe chui ra, dáng tươi cười bên khóe miệng rạng rỡ dị thường.
Nhưng Trang Lộ Lộ lại tựa như không hề trông thấy Dương Tử Hiên, toàn bộ ánh mắt đều rơi vào mặt Lương Quân Mi.
"Tôi chỉ phục tùng mệnh lệnh!"
Trong mắt Lương Quân Mi căn bản không có Trang Lộ Lộ này, miệng nói: "Còn có, tôi và anh không phải người quen, không cần phải gọi thân mật như vậy."
Ánh mắt Dương Tử Hiên rất sắc bén, thoáng cái liền nhìn ra, dưới bề ngoài ôn hòa của Lương Quân Mi, cất giấu một tia chán ghét đối với Trang Lộ Lộ.
"Trang tiên sinh, lần này chúng ta gặp mặt, không phải là để cho anh quấy nhiễu nữ lái xe của tôi." Dương Tử Hiên lên tiếng mỉa mai một chút.
Trang Lộ Lộ lập tức thẹn quá hoá giận, nói: "Có chuyện thì nói, có rắm thì mau thả ra, tôi không có thời gian nói chuyện phiếm với cậu."
Những lời này vừa nói ra, Lương Quân Mi và Vương Tiểu Hoa càng thêm chán ghét đối với Trang Lộ Lộ rồi, nhìn nhìn Dương Tử Hiên và Trang Lộ Lộ, là nam nhân giống nhau, tại sao tố chất đối lập rõ ràng như vậy đây?
"Sự tình Vương Kiện nhảy lầu, là kiệt tác của cậu à?" Dương Tử Hiên dựa vào cửa xe, nhen nhóm một điếu thuốc, rất có mị lực của một người bất cần đời.
Trang Lộ Lộ dù sao vẫn là người nhìn nhiều quen việc, không biết bởi vì tức giận mà thoáng một tý liền lộ ra nhược điểm, hắn cười lành lạnh nói: "Cậu đây là muốn vu hãm tôi? Hay là muốn lừa bịp tống tiền đây?"
"Ha ha, cậu không thừa nhận cũng được, vậy cậu nên biết sơn trang này chứ?" Dương Tử Hiên từ trong xe lấy ra một bức ảnh chụp, ném đến trước mặt Trang Lộ Lộ.
"Lại muốn lấy cái ảnh chụp gì ra để lừa bịp tống tiền tôi à? Lần trước không thành công, lần này còn muốn đưa ra những chiêu hạ lưu này làm gì..."
Tiếp nhận Dương Tử Hiên ném tới ảnh chụp, giọng nói Trang Lộ Lộ bỗng nhiên đình chỉ, không nói thêm câu nào nữa.
Sơn trang trên tấm ảnh rõ ràng chính là sơn trang hắn cùng Đường Đại Minh mưu đồ bí mật, làm cho Vương Kiện kia tự sát, cũng ở trong sơn trang này, bọn hắn đã xác định hiệp nghị giao dịch với Vương Kiện.
"Cậu theo dõi tôi đấy hả?" Trang Lộ Lộ giận dữ hỏi, hắn không biết tại sao Dương Tử Hiên có được những ảnh chụp này, hơn nữa thời gian trên tấm ảnh dường như cũng đúng là thời gian hắn và Đường Đại Minh mưu đồ bí mật.
"Ha ha, tôi không nhàm chán như vậy đâu."
Dương Tử Hiên nhen nhóm một điếu thuốc, thổi một luồng khói rồi nói: "Chỉ cảm thấy Trang thiếu gia thật đúng là có thủ đoạn tốt, đáng tiếc, hơi quá mức rồi, chiêu số đó, vốn là muốn đối phó tôi, lại trở thành chuyển tảng đá nện vào chân mình!"
"Buồn cười, thật đáng buồn cười!"
Cái tấm hình này là Vương Trọng Lâu giao cho Dương Tử Hiên, ân ân oán oán giữa Vương Trọng Lâu cùng phái bản địa, chỉ sợ là vài vãn bối đời sau không rõ, đối với Trang Lộ Lộ, hạch tâm đời thứ ba phái bản địa này, Vương Trọng Lâu đúng là bỏ ra công sức rất lớn để theo dõi.
"Tôi không biết cậu muốn nói cái gì, tôi cũng không biết tấm hình này từ đâu ra." Trang Lộ Lộ lạnh lùng quát, nhưng chính bản thân hắn cũng có thể cảm giác được mình đang nhu nhược cùng sợ hãi, hắn không biết rốt cuộc Dương Tử Hiên biết rõ bao nhiêu về chuyện này, nếu như Dương Tử Hiên nắm giữ nhân chứng vật chứng chính xác mà nói, chỉ sợ tiền đồ tương lai của Trang Lộ Lộ hắn sẽ triệt để bị hủy diệt.
Dương Tử Hiên cười hắc hắc, chui vào trong xe, hướng Lương Quân Mi và Vương Tiểu Hoa giơ tay lên, nói: "Lên xe!"
Lương Quân Mi cùng Vương Tiểu Hoa cũng loáng thoáng biết rõ giữa hai người nói về cái gì, chứng kiến Trang Lộ Lộ rõ ràng ngay cả chân cũng sợ hãi đến phát run, còn mạnh miệng làm ra vẻ trấn định, trong lòng cảm thấy hèn mọn một hồi, liền chui vào trong xe.
Thời điểm xe khởi động, Dương Tử Hiên từ trong cửa sổ xe duỗi đầu ra, nói: "Tự giải quyết cho tốt đi Trang đại thiếu gia, chúng ta có thời gian, cứ chậm rãi mà chơi!"
Xe đi hơn 10m, trong gió còn truyền đến tiếng Trang Lộ Lộ khàn giọng hò hét: "Dương Tử Hiên, rốt cuộc cậu muốn thế nào, cậu nói đi, rốt cuộc cậu muốn thế nào..."
Giả Cán Bộ Tác giả: Dương Tử Hiên
-----oo0oo-----
Chương 381: Rốt cuộc cậu muốn thế nào(2)
Nhóm dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Ánh mặt trời chớp động, cỗ xe này treo biển số xe công vụ Tỉnh ủy, ở bên trong bóng cây, chậm rãi ghé qua, cách đó không xa chính là đệ nhất Đại Giang —— Hồng Hà, sóng nước lăn tăn, ngẫu nhiên có thể chứng kiến đội thuyền lui tới, giá trị chuyển hàng cực lớn vẫn chưa được phát triển triệt để.
Lái xe chính là Vương Tiểu Hoa, Dương Tử Hiên không nghĩ đến, nữ cảnh sát mê trai này lại có kỹ thuật lái xe tốt đến không ngờ.
Tuy xe cộ khu nội thành Tử Kim niên đại này đã rất nổi danh về đông đúc rồi, nhưng không thể gây trở ngại được tốc độ xe của Vương Tiểu Hoa chút nào, không ngừng lách qua các ngõ hẻm ở đường cái, đến khách sạn Kiến Giang từ rất sớm.
Khách sạn Kiến Giang, danh như ý nghĩa, chính là một nơi nhìn thấy con sông Hồng Hà rộng lớn này, gió sông phơ phất, lại để cho cái nóng oi bức mùa hè tăng thêm không ít cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái.
Trang Lộ Lộ đi chiếc xe Audi mới cứng, sử dụng quần tây áo da, bộ dáng uy phong lẫm liệt, trẻ tuổi tài cao, đứng ở cạnh xe, nhìn thấy Lương Quân Mi đang lái xe cho Dương Tử Hiên, miệng há to đến mức có thể nhét cả quả trứng vào.
Lương Quân Mi cũng không nghĩ tới, vậy mà mình lại chứng kiến trang Lộ Lộ ở chỗ này, trước kia Dương Tử Hiên chỉ nói là muốn gặp khách quý, không nói là ai.
"Quân Mi, tại sao em lại ở chỗ này vậy?" Trang Lộ Lộ giật mình hỏi.
Dương Tử Hiên mỉm cười, Lương Quân Mi cùng Trang Lộ Lộ quen biết, vốn đã nằm trong dự đoán của hắn, Lương Quân Mi xinh đẹp như vậy, danh tiếng tại phòng công an khẳng định cũng không thấp, mà phòng công an là hang ổ của phái bản địa, Trang Lộ Lộ lại là công tử ca nhiều năm như vậy, không có lý do gì không biết một đại mỹ nữ như Lương Quân Mi.
Dương Tử Hiên cố tình an bài để hai người nữ cảnh sát Lương Quân Mi xuất hiện trước mặt Trang Lộ Lộ.
Nếu như Triệu Minh biết Dương Tử Hiên an bài như thế, chỉ sợ sẽ lập tức giơ chân chửi má nó, chỉ cần là người quen thuộc đối với phòng công an tỉnh đều biết, nữ cảnh sát xinh đẹp Lương Quân Mi này là thủ hạ Triệu Minh hắn.
Nhưng giờ phút này, Dương Tử Hiên lại mang theo thủ hạ của hắn, lộ mặt ở trước mặt người phái bản địa, không phải đang thẳng thắn nói cho phái bản địa, Triệu Minh hắn đã làm phản, đảo về hướng Dương Tử Hiên rồi sao?
Triệu Minh đảo về hướng Dương Tử Hiên, vốn là bí mật tiến hành, Triệu Minh vốn vẫn còn có chút do dự, không biết Dương Tử Hiên có thể trở thành ngôi sao sáng trên chính đàn hay không, cho nên, Triệu Minh cũng không vội vàng hướng Dương Tử Hiên bày tỏ tư thế trung thành.
Nhưng Dương Tử Hiên làm như vậy, Triệu Minh đúng là không thể làm được kẻ hai mặt, cỏ đầu tường nữa rồi, bị phái bản địa xa lánh ở bên trong hệ thống công an là kết quả có thể đoán được, hắn chỉ có thể lựa chọn triệt để tới gần Dương Tử Hiên.
Đương nhiên, Dương Tử Hiên dẫn Lương Quân Mi cùng Vương Tiểu Hoa lộ mặt ở trước mặt Trang Lộ Lộ, không chỉ là muốn thúc ép Triệu Minh hợp tác, hắn còn muốn hợp tác với những bộ hạ cũ của Quan Quang Cốc tại chính phủ tỉnh kia.
Ngoài ra cũng là nói cho Trang Lộ Lộ, nói cho phái bản địa biết, Quan Quang Cốc đã hợp tác cùng với hắn rồi
"Quân Mi, làm sao em lại đi lái xe cho hắn?" Hơi thở của Trang Lộ Lộ có chút hổn hển, cho dù là hắn, cũng không dám tùy tiện chỉ huy Lương Quân Mi, nhưng Dương Tử Hiên vậy mà lại phung phí của trời, để cho hai người Lương Quân Mi cùng Vương Tiểu Hoa đều làm lái xe cho hắn, cái này lại làm cho Trang Lộ Lộ cảm thấy tức giận bất bình.
Dựa vào cái gì?
Cô gái bố mày bình thường ngay cả gặp trò chuyện một lần cũng gian nan, lại bị Dương Tử Hiên, cái tên hỗn xược này dùng làm lái xe, cái thế đạo gì đây?
"Trang tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt rồi." Dương Tử Hiên từ ghế ngồi đằng sau đuôi xe chui ra, dáng tươi cười bên khóe miệng rạng rỡ dị thường.
Nhưng Trang Lộ Lộ lại tựa như không hề trông thấy Dương Tử Hiên, toàn bộ ánh mắt đều rơi vào mặt Lương Quân Mi.
"Tôi chỉ phục tùng mệnh lệnh!"
Trong mắt Lương Quân Mi căn bản không có Trang Lộ Lộ này, miệng nói: "Còn có, tôi và anh không phải người quen, không cần phải gọi thân mật như vậy."
Ánh mắt Dương Tử Hiên rất sắc bén, thoáng cái liền nhìn ra, dưới bề ngoài ôn hòa của Lương Quân Mi, cất giấu một tia chán ghét đối với Trang Lộ Lộ.
"Trang tiên sinh, lần này chúng ta gặp mặt, không phải là để cho anh quấy nhiễu nữ lái xe của tôi." Dương Tử Hiên lên tiếng mỉa mai một chút.
Trang Lộ Lộ lập tức thẹn quá hoá giận, nói: "Có chuyện thì nói, có rắm thì mau thả ra, tôi không có thời gian nói chuyện phiếm với cậu."
Những lời này vừa nói ra, Lương Quân Mi và Vương Tiểu Hoa càng thêm chán ghét đối với Trang Lộ Lộ rồi, nhìn nhìn Dương Tử Hiên và Trang Lộ Lộ, là nam nhân giống nhau, tại sao tố chất đối lập rõ ràng như vậy đây?
"Sự tình Vương Kiện nhảy lầu, là kiệt tác của cậu à?" Dương Tử Hiên dựa vào cửa xe, nhen nhóm một điếu thuốc, rất có mị lực của một người bất cần đời.
Trang Lộ Lộ dù sao vẫn là người nhìn nhiều quen việc, không biết bởi vì tức giận mà thoáng một tý liền lộ ra nhược điểm, hắn cười lành lạnh nói: "Cậu đây là muốn vu hãm tôi? Hay là muốn lừa bịp tống tiền đây?"
"Ha ha, cậu không thừa nhận cũng được, vậy cậu nên biết sơn trang này chứ?" Dương Tử Hiên từ trong xe lấy ra một bức ảnh chụp, ném đến trước mặt Trang Lộ Lộ.
"Lại muốn lấy cái ảnh chụp gì ra để lừa bịp tống tiền tôi à? Lần trước không thành công, lần này còn muốn đưa ra những chiêu hạ lưu này làm gì..."
Tiếp nhận Dương Tử Hiên ném tới ảnh chụp, giọng nói Trang Lộ Lộ bỗng nhiên đình chỉ, không nói thêm câu nào nữa.
Sơn trang trên tấm ảnh rõ ràng chính là sơn trang hắn cùng Đường Đại Minh mưu đồ bí mật, làm cho Vương Kiện kia tự sát, cũng ở trong sơn trang này, bọn hắn đã xác định hiệp nghị giao dịch với Vương Kiện.
"Cậu theo dõi tôi đấy hả?" Trang Lộ Lộ giận dữ hỏi, hắn không biết tại sao Dương Tử Hiên có được những ảnh chụp này, hơn nữa thời gian trên tấm ảnh dường như cũng đúng là thời gian hắn và Đường Đại Minh mưu đồ bí mật.
"Ha ha, tôi không nhàm chán như vậy đâu."
Dương Tử Hiên nhen nhóm một điếu thuốc, thổi một luồng khói rồi nói: "Chỉ cảm thấy Trang thiếu gia thật đúng là có thủ đoạn tốt, đáng tiếc, hơi quá mức rồi, chiêu số đó, vốn là muốn đối phó tôi, lại trở thành chuyển tảng đá nện vào chân mình!"
"Buồn cười, thật đáng buồn cười!"
Cái tấm hình này là Vương Trọng Lâu giao cho Dương Tử Hiên, ân ân oán oán giữa Vương Trọng Lâu cùng phái bản địa, chỉ sợ là vài vãn bối đời sau không rõ, đối với Trang Lộ Lộ, hạch tâm đời thứ ba phái bản địa này, Vương Trọng Lâu đúng là bỏ ra công sức rất lớn để theo dõi.
"Tôi không biết cậu muốn nói cái gì, tôi cũng không biết tấm hình này từ đâu ra." Trang Lộ Lộ lạnh lùng quát, nhưng chính bản thân hắn cũng có thể cảm giác được mình đang nhu nhược cùng sợ hãi, hắn không biết rốt cuộc Dương Tử Hiên biết rõ bao nhiêu về chuyện này, nếu như Dương Tử Hiên nắm giữ nhân chứng vật chứng chính xác mà nói, chỉ sợ tiền đồ tương lai của Trang Lộ Lộ hắn sẽ triệt để bị hủy diệt.
Dương Tử Hiên cười hắc hắc, chui vào trong xe, hướng Lương Quân Mi và Vương Tiểu Hoa giơ tay lên, nói: "Lên xe!"
Lương Quân Mi cùng Vương Tiểu Hoa cũng loáng thoáng biết rõ giữa hai người nói về cái gì, chứng kiến Trang Lộ Lộ rõ ràng ngay cả chân cũng sợ hãi đến phát run, còn mạnh miệng làm ra vẻ trấn định, trong lòng cảm thấy hèn mọn một hồi, liền chui vào trong xe.
Thời điểm xe khởi động, Dương Tử Hiên từ trong cửa sổ xe duỗi đầu ra, nói: "Tự giải quyết cho tốt đi Trang đại thiếu gia, chúng ta có thời gian, cứ chậm rãi mà chơi!"
Xe đi hơn 10m, trong gió còn truyền đến tiếng Trang Lộ Lộ khàn giọng hò hét: "Dương Tử Hiên, rốt cuộc cậu muốn thế nào, cậu nói đi, rốt cuộc cậu muốn thế nào..."