Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 57: Có Thể Không Lợi Hại Sao?
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Khổng Đạo Khâu gật đầu một cái.
- Liên Thần lại xuất thế? Hắn vào thế giới này?
Giọng nói trong sơn cốc truyền ra có chút kinh ngạc.
Đây cũng là lần đầu tiên Khổng Đạo Khâu nghe được giọng lão tổ tông lộ vẻ kinh ngạc như vậy.
- Lão tổ tông, Liên Thần này rất mạnh sao?
Khổng Đạo Khâu kinh ngạc nói.
- Mạnh, đâu chỉ có mạnh?
Trong sơn cốc truyền đến một tiếng cười khổ.
Khổng Đạo Khâu há hốc mồm ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên Khổng Đạo Khâu nghe được giọng điệu lão tổ tông lộ vẻ ủ rũ như vậy.
- Cũng may Liên Thần chỉ mới tạo thành một tia liên hệ mà thôi. Tuy rằng những con rối do Mão Nhật Đạo Quân đầu độc có uy lực lớn, nhưng vẫn trong phạm vi có thể khống chế được!
Trong sơn cốc truyền ra.
Khổng Đạo Khâu bất ngờ nhìn vào trong sơn cốc.
- Đạo Khâu!
Lão tổ tông kêu lên.
- Đạo Khâu có mặt!
- Truyền tin tức về thánh địa Thần Tông, Thiên Cơ Tông, Đại Ngạc Thiên Triều, thư viện Cự Lộc, Độc Cô thế gia và những tông môn có liên quan với Tiên giới. Bọn họ đều hiểu rõ sự khủng bố của Liên Thần. Sau đó, hợp lực vây quét Mão Nhật Đạo Quân, hủy diệt hoàn toàn Vạn Diệu Yêu Liên...
Lão tổ tông trịnh trọng nói.
Khổng Đạo Khâu há mồm ngạc nhiên. Ý tứ của lão tổ tông là tập hợp lực lượng trong toàn thiên hạ, đi tiêu diệt Mão Nhật Đạo Quân sao? Điều này có thể quá khoa trương hay không?
- Mão Nhật Đạo Quân mạnh như vậy sao?
Khổng Đạo Khâu kinh ngạc nói.
- Không phải Mão Nhật Đạo Quân mạnh. Hắn tính là thứ gì? Chủ yếu vẫn tên Liên Thần kia, con rối Liên Thần bất diệt. Nếu như các ngươi tay trắng trở về, ta sẽ truyền tin tức về Tiên giới. Đến lúc đó, chắc chắn vạn tiên sẽ xuất hiện tại giới này!
Lão tổ tông khe khẽ thở dài nói.
Khổng Đạo Khâu há hốc mồm ngạc nhiên một hồi, cuối cùng thận trọng gật đầu nói:
- Vâng!
Sau khi Khổng Đạo Khâu an bài xuống, tin tức nhanh chóng truyền tới khắp thiên hạ.
Nam Thần Châu, Đại Ngạc Thiên Triều.
Trước mặt Cái U Vương là một lá thư. Cái U Vương mở lá thư ra, xem qua một hồi.
- Liên Thần?
Cái U Vương nhất thời kêu lên một tiếng sợ hãi.
Trung Thần Châu, thánh địa Thần Tông.
Trước mặt Mộng Tam Sinh cũng là một người đưa thư.
Sau khi Mộng Tam Sinh mở lá thứ ra, xem tỉ mỉ một hồi.
Dần dần, Mộng Tam Sinh trở nên ngưng trọng.
- Liên Thần? Sao có thể là Liên Thần được? Trở lại nói cho Khổng Đạo Khâu biết, thánh địa Thần Tông sẽ đến!
Mộng Tam Sinh gầm thét nói.
- Vâng!
Đông Thần Châu, thư viện Cự Lộc.
Mạnh Lăng Thiên nhìn lá thư do Khổng Đạo Khâu sai người đưa tới, nhất thời cảm thấy không rõ.
Đứng bên cạnh Mạnh Lăng Thiên lại một lão già áo bào trắng khác. Lão già áo bào trắng tiếp nhận lá thư do Mạnh Lăng Thiên đưa tới. Lúc đầu hắn cảm thấy hiếu kỳ, dần dần vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng.
- Sắp xảy ra chuyện lớn. Vạn Diệu Yêu Liên lại có thể là một quân cờ do Liên Thần mai phục sao?
Lão già áo bào trắng kia thay đổi sắc mặt.
Bắc Thần Châu, Thiên Cơ Tông.
Vân Tâm đang bàn với Quyết về chuyện gì đó. Từ khi lựa chọn Quyết, Vân Tâm liền toàn tâm toàn ý mưu tính cho Quyết.
Lúc này, một lão già dẫn theo một nho sinh vào điện.
- Sư đệ, sao sư đệ lại tới đây?
Vân Tâm nghi ngờ nói.
- Sư huynh, đây là người đưa thư của Khổng Đạo Khâu. Khổng Đạo Khâu đưa thư tới. Ngày ấy chúng ta lại không chú ý! Hiểm họa để lâu sẽ thành đại họa!
Lão già kia ai thán nói.
Vân Tâm tiếp nhận lá thư. Xem đi xem lại một hồi, sắc mặt Vân Tâm liền đại biến.
Quyết cũng cầm lấy nhìn một lần.
- Thế nào?
Quyết hiếu kỳ nói.
- Liên Thần? Sao lại có thể là Liên Thần? Ngươi đi bẩm báo với Khổng Đạo Khâu, Thiên Cơ Tông nhất định sẽ tham dự!
Vân Tâm trịnh trọng nói.
- Vâng!
Nho sinh kia gật đầu một cái lập tức rút lui.
- Liên Thần? Đó là người nào vậy? Sao lại có thể khiến ngươi biến sắc như vậy?
Quyết ngưng trọng nói.
- Liên Thần không đi, thiên địa không yên!
Vân Tâm cười khổ nói.
- Ý của các ngươi là cùng nhau đi tới Thánh Địa Đại Chiêu, giết chết con rối Mão Nhật Đạo Quân của Liên Thần kia?
Quyết hiếu kỳ nói.
- Giết chết? Bệ hạ không nên nói như vậy. Có thể đánh đuổi sự chú ý của hắn đã là may mắn lắm rồi. Hắn không thể bị giết chết. Hắn trường sinh bất tử. Hắn vô địch thiên hạ. Tại Tiên giới, hắn cũng là vô địch thiên hạ!
Vân Tâm cười khổ nói.
- Tại Tiên giới cũng là vô địch thiên hạ sao? Sao có thể có loại người như vậy được?
Quyết kinh ngạc nói.
- Thương thiên chính là do hắn giết chết. Thiên đạo chính vì hắn mà sụp đổ. Ngươi nói hắn có thể không lợi hại sao?
Vân Tâm cười khổ nói.
Quyết:...!
Giống như Diêm Xuyên, Quyết có chút bối rối. Nhân vật đã giết chết thương thiên? Đây đâu chỉ là nghịch thiên. Quả thực chính là diệt thiên!
...
Thiên hạ quần hùng nghe tin lập tức hành động.
Mà giờ phút này Mão Nhật Đạo Quân đã dẫn theo hai trăm con rối chạy tới bên dưới thành Yến Kinh.
Mọi người hạ xuống một đỉnh núi.
Hai trăm con rối đó chính là hai trăm thượng Hư Cảnh! Thực lực của Mão Nhật Đạo Quân tác động tới cường hùng trong toàn thiên hạ. Tự nhiên thực lực của hắn lại càng ngập trời.
Giờ phút này, Mão Nhật Đạo Quân dẫn theo một đám con rối, mang theo sát khí nhìn về phía Yến Kinh.
Mão Nhật Đạo Quân dẫn theo hai trăm con rối lạnh lùng nhìn Yến Kinh!
Tuy rằng những con rối này không có nhiều ý thức tự chủ, nhưng thực lực tất cả bọn họ đều là thượng Hư Cảnh nhất trọng!
Nếu như Đại Trăn chỉ là một trung vị tông môn bình thường, giờ phút này chắc chắn sẽ có kết cục như Ngưng Thúy Cung năm đó, không xuất hiện khả năng thứ hai.
Mão Nhật Đạo Quân hạ xuống một đỉnh núi, ánh mắt đang đảo qua Yến Kinh.
- Diêm Xuyên, đi ra!
Mão Nhật Đạo Quân quát to một tiếng.
Ầm!
Âm thanh giống như cự lôi, đột nhiên truyền khắp Yến Kinh.
Vô số bách tính kinh ngạc ngừng tay ngẩng đầu lên nhìn về phía nam!
Kim Long Khí Vận Đại Trăn rít gào một tiếng, đứng trong biển mây khí vận, lạnh lùng nhìn về phía Mão Nhật Đạo Quân.
Bên Hổ Thần Điện, chân mày Bạch Đế Thiên nhíu lại đi ra khỏi đại điện.
Dịch Phong, Lưu Cương cũng đi ra, ngưng trọng nhìn về phía xa. Sau đó bọn họ đi thẳng đến Triều Thiên Điện.
Về phần đám người Hoắc Quang, Kim Đại Vũ, giờ phút này lại không có mặt ở Yến Kinh.
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 58: Luân Hồi Trì Của Phụng Âm Dương
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Mão Nhật Đạo Quân cũng nhìn thấu âm mưu muốn kéo dài thời gian của Bạch Đế Thiên. Nhưng Mão Nhật Đạo Quân không thèm để ý. Thậm chí hắn nguyện ý phối hợp với Bạch Đế Thiên kéo dài thời gian. Bởi vì Mão Nhật Đạo Quân muốn đợi Diêm Xuyên xuất hiện.
Hàm Dương Cung.
Tử Tử dẫn theo Miêu Miêu nhanh chóng tới.
- Hoàng hậu!
Phụng Âm Dương cung kính nói.
- Chuyện Mão Nhật tới không phải là chuyện nhỏ. Ta muốn gọi bệ hạ dậy!
Tử Tử nói.
Ở trước mặt người ngoài, Tử Tử chung quy vẫn muốn giữ gìn sự uy nghiêm của Diêm Xuyên, bởi vậy nàng cũng gọi hắn là bệ hạ.
Phụng Âm Dương gật đầu nói:
- Để thần ngăn cản Mão Nhật Đạo Quân, hoàng hậu đánh thức bệ hạ đi! Bệ hạ tỉnh lại, có khả năng phải mất một thời gian thích ứng. Hoàng hậu không cần lo lắng cho thần!
- Được!
Tử Tử gật đầu một cái.
Phụng Âm Dương đi ra Hàm Dương Cung.
Két!
Cánh cửa lớn của Hàm Dương Cung ầm ầm đóng lại.
- Hồn trở về!
Dựa theo Diêm Xuyên đã truyền thụ trước khi đi, Tử Tử vận dụng cờ đen, hô to.
Vù vù!
Trong Hàm Dương Cung, âm khí nhất thời rít gào.
Sau khi âm khí cuồn cuộn vờn quanh, trong lúc nhất thời, khí tức xung quanh Diêm Xuyên toả sáng.
Ầm ầm ầm!
Sau khi quan tài rung động liên tục một hồi, dường như đã hình thành một lực hút cực lớn. Trong chớp mắt, một đạo hồn phách của Diêm Xuyên bắn nhanh tới, nhập vào trong cơ thể Diêm Xuyên.
Vù vù!
Lại thêm hai hồn phách trở về.
Vù vù!............
Mỗi hồn phách đều nhanh chóng trở về. Hai trăm hồn phách, chỉ dùng thời gian một nén nhang, tất cả đã nhập thể.
Hai mắt Diêm Xuyên mở ra! Thần tình có chút run rẩy, dường như đang sắp xếp lại hai trăm phần ký ức.
Hàm Dương Cung đóng chặt. Tất cả những tiếng động bên ngoài đều không thể truyền tới bên trong.
Qua một hồi lâu, Diêm Xuyên mới chậm rãi tỉnh táo hơn.
- Meo! Diêm Xuyên, Mão Nhật Đạo Quân xông tới rồi!
Miêu Miêu nhất thời nhảy đến bả vai Diêm Xuyên nói.
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:
- Không sao, trước tiên đợi ta tăng tu vi lên đã.
Nói xong, Diêm Xuyên xoay tay lấy ra một khối linh thạch thượng phẩm cao bằng một người lớn.
Ầm ầm ầm!
Trong chớp mắt, năng lượng bên trong linh thạch đã bị Diêm Xuyên hấp thu. Trong chớp mắt linh thạch hóa thành một đống bột mịn.
- Meo, linh thạch của ta. Một miếng lớn như thế, trong chớp mắt đã không còn. Ngươi là đồ phá gia chi tử!
Miêu Miêu nhất thời lo lắng kêu lên.
Đây cũng không phải là linh thạch bình thường, mà là thượng phẩm. Thượng phẩm đấy! Trong chớp mắt đã không còn?
Diêm Xuyên không để ý đến, tiếp tục không ngừng hấp thu linh thạch. Vô số năng lượng nhanh chóng rót vào trong cơ thể.
Từng đống bột mịn xuất hiện, giống như đang dùng đao cắt thịt Miêu Miêu vậy. Miêu Miêu nhất thời giương nanh múa vuốt.
- Linh thạch của ta, linh thạch ta!
Miêu Miêu đau khổ thù hận kêu lên.
- Miêu Miêu!
Tử Tử ôm lấy cổ Miêu Miêu đang phát cuồng.
- Miêu Miêu, mỗi ngày nhiều linh thạch như vậy, còn chưa đủ cho ngươi ăn sao?
Tử Tử cười khổ nói.
Miêu Miêu dần dần hồi phục tỉnh táo:
- Meo? Ta đã quên mất. Tuy nhiên Diêm Xuyên cũng không xem linh thạch là linh thạch nữa. Ta thật sự nhìn không được!
Tử Tử nghe Miêu Miêu nói vậy liền nở nụ cười.
Hai trăm phần hồn phách tu hành tại Tiên giới, mệnh cách lực tăng vọt. Thực lực Diêm Xuyên cũng đang nhanh chóng tăng vọt.
Thượng Hư Cảnh tam trọng!
Thượng Hư Cảnh tứ trọng!
.........
...-
Triều Thiên Điện..
Trong thời gian Bạch Đế Thiên kéo dài thời gian, Phụng Âm Dương chậm rãi đi tới bên trên quảng trường Triều Thiên Điện.
- Bạch chí tôn!
Phụng Âm Dương kêu lên.
- Sao?
- Có khả năng phải đợi bệ hạ một thời gian. Trước mắt, không nhất định phải để bệ hạ ra tay. Ngươi và ta liên thủ có được không?
Phụng Âm Dương cười nói.
Bạch Đế Thiên kinh ngạc nhìn về phía Phụng Âm Dương.
Bạch Đế Thiên biết về thực lực của Phụng Âm Dương. Nhưng thuộc hạ của Mão Nhật Đạo Quân đang đứng đối diện có tới hai trăm thượng Hư Cảnh!
Phụng Âm Dương khẽ mỉm cười, nhìn về phía Mão Nhật Đạo Quân.
Hai mắt Mão Nhật Đạo Quân thoáng nheo lại:
- Phụng Âm Dương?
- Mão Nhật Đạo Quân, muốn gặp bệ hạ, vậy phải xem ngươi có năng lực như thế hay không!
Phụng Âm Dương thản nhiên nói.
- Ồ? Chỉ bằng ngươi sao?
Mão Nhật Đạo Quân khinh thường nói.
- Chỉ bằng ta, Mão Nhật Đạo Quân nghĩ như thế nào?
Phụng Âm Dương thản nhiên nói.
Thoáng cười trào phúng một tiếng, Mão Nhật Đạo Quân nói:
- Ngươi nói, trái lại đã nhắc nhở ta. Thì ra Diêm Xuyên làm con rùa đen rút đầu. Ta sẽ giết trọng thần của hắn. Tới lúc đó ta xem hắn còn không ra nữa không!
- Đi, san bằng Yến Kinh cho ta. Tất cả những người ở quảng trường Triều Thiên Điện, một tên cũng không để lại, giết!
Mão Nhật Đạo Quân lạnh lùng nói.
- Vâng!
Hai trăm con rối kia nhất thời lên tiếng trả lời.
- Quỷ cốc mê trận!
Phụng Âm Dương thản nhiên nói.
Vù!
Trong lúc nhất thời, tại Yến Kinh sương lớn trùng thiên, giống như khi đối mặt với Khổng Ma Kha lúc trước, bảo vệ bách tính của Yến Kinh. Hơn nữa còn hình thành một mê trận lớn, xông vào đám con rối bên trong. Tất cả đã bị chia lìa, khiến tất cả bọn họ lạc lối trong màn sương lớn.
- Bạch chí tôn, cầm ngọc phù này có thể ra vào trong mê trận như bình thường. Tuy rằng hai trăm người này mạnh, nhưng bọn họ đã bị đại trận của ta tách ra. Việc giết từng người bọn họ đành phải nhờ vào ngươi!
Phụng Âm Dương đưa ra một mảnh ngọc phù nói.
- Điều này không thành vấn đề. Nhưng Mão Nhật Đạo Quân kia thật sự không đơn giản!
Bạch Đế Thiên lo lắng nói.
- Giao cho ta đi!
Phụng Âm Dương khẳng định nói.
- Được rồi!
Bạch Đế Thiên gật đầu một cái, đạp không xông thẳng tới.
Phụng Âm Dương lại giậm chân xuống. Dưới chân đột nhiên xuất hiện một ao lớn hình tròn.
- Luân Hồi Trì?
Lưu Cẩn đứng cách đó không xa giật mình.
Vù!
Trong Luân Hồi Trì đột nhiên nổi lên một gợn sóng. Từ bên trong Luân Hồi Trì chậm rãi dâng lên một bộ xương tản mát ra khí tức mạnh mẽ.
- Bản tiên sắp chuyển thế, là ai đã quấy rối bản tiên chuyển thế!
Bộ xương với suy nghĩ có chút trì trệ, mang theo một sự phẫn nộ kêu lên.
- Hắn, Mão Nhật Đạo Quân!
Phụng Âm Dương chỉ về phía Mão Nhật Đạo Quân đang đứng phía xa ngoài đại trận nói!
Bên ngoài, Mão Nhật Đạo Quân cũng không hề nhìn tiên nhân chuyển thế do Phụng Âm Dương lấy từ trong Luân Hồi Trì ra. Hắn chỉ nhìn màn sương lớn đang bao phủ thuộc hạ của mình.
- Khốn kiếp!
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân đầy giận dữ.
Mê trận này lại có tác dụng mê huyễn cực kỳ mạnh mẽ. Trong chớp mắt hai trăm thuộc hạ của hắn đã bị mê trong trận.
- Nhận lấy cái chết!
Trong trận truyền đến một tiếng gầm lớn của Bạch Đế Thiên.
Một con rối rống lên giận dữ.
Ầm! Ầm!
Hai đại cường giả ầm ầm chém tới.
Một người là thượng Hư Cảnh nhất trọng, một người là thượng Hư Cảnh thập trọng. Tuy rằng có một trận chống cự, nhưng chỉ trong chốc lát, đã không địch lại Bạch Đế Thiên.
- A!
Ầm!
Sau một tiếng hét thảm của con rối kia, hắn liền ầm ầm nổ tung.
Tuy rằng không nhìn thấy rõ bên trong, nhưng thông qua Vạn Diệu Yêu Liên, Mão Nhật Đạo Quân nhất thời có thẻ phân tích ra được.
- Ngươi dám giết con rối của ta sao?
Mão Nhật Đạo Quân phẫn nộ gào lên.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 59: Vây Hãm Trong Mê Trận Quỷ Cốc
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Mão Nhật Đạo Quân đưa tay đánh một chưởng về phía đại trận.
Ầm!
Mê trận thoáng dao động, nhưng không hề phá tan. Rõ ràng, chỉ với năng lượng nguyên thủy của Mão Nhật Đạo Quân còn chưa đủ.
Tuy nhiên, mê trận đã dao động, xem ra cũng không khác lắm.
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân loé ra một ánh sáng lạnh.
Vù!
Vạn Diệu Yêu Liên đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Mão Nhật Đạo Quân. Một năng lượng màu đen, nhanh chóng rót vào trong cơ thể Mão Nhật Đạo Quân.
Vù vù!
Trong nháy mắt Mão Nhật Đạo Quân trở nên tối đen. Trên dưới quanh người đều dâng trào một khí tức tà ý đến cực điểm. Lực lượng bỗng nhiên tăng vọt. Mão Nhật Đạo Quân tin tưởng, với lực lượng của mình lúc này hoàn toàn có thể đánh nát đại trận.
- Phá cho ta!
Mão Nhật Đạo Quân gào thét một tiếng.
Một chưởng ầm ầm đánh về phía đại trận. Hư không hiện ra một chưởng cương khổng lồ, tạo ra gió bão cuồn cuộn run rẩy, trùng kích về phía quỷ cốc mê trận.
Dưới cự chưởng, tất cả bách tính của Yến Kinh đều cảm nhận được áp lực ngập trời.
Ngay khi cự chưởng này muốn đập lên đại trận, sương trắng trong đại trận đột nhiên xuất hiện một bàn tay bằng xương trắng bệch đánh đại thủ ấn về phía Mão Nhật Đạo Quân.
Ầm!
Va chạm mạnh mẽ như sấm sét cửu thiên phát ra những tiếng nổ khiến vô số bách tính ù tai một hồi.
Khi gió bão tàn phá bừa bãi khắp nơi tan đi, Mão Nhật Đạo Quân không những không phá được đại trận, cả người hắn còn bị một trảo này đánh bay ra ngoài, phải xa tới ngàn trượng.
Vù vù!
Sau khi ổn định thân hình, trên mặt Mão Nhật Đạo Quân đại biến:
- Sao có thể như vậy được? Lực lượng của nhân tiên? Đây là lực lượng chỉ Nhân tiên mới có?
Bên trong đại trận, chậm rãi có bộ xương cao lớn bay ra. Trong mắt bộ xương phát ra lam quang u tối đầy thù hận.
- Dám cản ta chuyển thế, ta phải giết ngươi!
Bộ xương ngửa mặt lên trời gầm dài một tiếng. Lực lượng lập tức cuồn cuộn cuồng bạo lao về phía Mão Nhật Đạo Quân.
Mão Nhật Đạo Quân nhất thời biến sắc. Hắn biết mình đã đánh giá thấp lực lượng thủ vệ của Yến Kinh.
- Liên Thần, cho ta mượn lực lượng!
Mão Nhật Đạo Quân lại quát lên.
Vù!
Vạn Diệu Yêu Liên bỗng nhiên xoay tròn. Từng cỗ năng lượng màu đen nhanh chóng xâm nhập trong cơ thể Mão Nhật Đạo Quân.
- Kèn kẹt!
Trên đầu Mão Nhật Đạo Quân nhất thời mọc ra một đôi sừng lớn. Tà khí trên người Mão Nhật Đạo Quân lại tăng vọt lên.
Giờ phút này, khí thế của Mão Nhật Đạo Quân đã không kém gì tiên nhân khô lâu kia. Mặt lộ vẻ dữ tợn, Mão Nhật Đạo Quân lạnh lùng nói:
- Tiên nhân? Vậy thì thế nào? Ta vẫn tiêu diệt tiên nhân các ngươi như thường!
Kéo tiên nhân từ trong thông đạo luân hồi ra, không phải là chuyện dễ dàng. Lúc trước Phần Mộ Quỷ Hỏa đã phải trả giá bằng tuổi thọ của mình, mới lấy tiên nhân ra được. Phần Mộ Quỷ Hỏa lấy ra mạnh nhất chỉ là Huyền Tiên.
Phụng Âm Dương lấy ra Nhân tiên, đã là cực hạn. Ít nhất giờ này phút này, Nhân tiên đã là cực hạn của Phụng Âm Dương.
Trong mê trận quỷ cốc, Bạch Đế Thiên tiêu diệt những con rối kia.
Tuy những con rối kia không thể so sánh với Bạch Đế Thiên, nhưng bọn chúng đều là thượng Hư Cảnh, sao có thể dễ dàng giết chết như thế? Cuộc chiến đấu không ngừng diễn ra!
Trên bầu trời, bộ xương Nhân tiên kia đang đối chiến với Mão Nhật Đạo Quân đã tà hóa hai lần.
Với mức độ tà hóa lần thứ hai, trên đầu Mão Nhật Đạo Quân mọc ra một đôi sừng. Hắn giơ tay nhấc chân đều có thể tạo ra một trận bão táp khổng lồ.
- Hừ, quấy nhiễu ta chuyển thế, phải chết!
- Hừ, kẻ chết chính là ngươi, liên hoa!
...
Trong trận gió bão, Mão Nhật Đạo Quân độc chiến với tiên nhân. Trùng kích cực lớn khiến cát bay đá chạy. Bên ngoài Yến Kinh nhất thời sinh linh đồ thán.
Cát bụi bay ngập trời. Hai đại cường giả lần lượt va chạm vào nhau, hơn nữa còn xuất hiện từng tiếng nổ do sự va của hồn phách.
Ầm! Ầm!...
Phía xa, không phải là chiến trường. Vô số sinh linh nghe thanh âm này đều sợ hãi run lẩy bẩy.
Trên Luân Hồi Trì, sắc mặt Phụng Âm Dương vô cùng khó coi. Người khác không nhìn thấy chiến trường thì không nói làm gì. Nhưng Phụng Âm Dương thông qua tiên nhân kia, có thể nhìn thấy bên trong.
Giờ phút này Mão Nhật Đạo Quân tà hóa với mức độ thứ hai quá mạnh mẽ. Tuy là bộ xương Nhân tiên nhưng trước mặt Mão Nhật Đạo Quân vẫn bị gắt gao áp chế. Giờ phút này, toàn thân bộ xương đã xuất hiện rất nhiều vết rạn.
Bộ xương nhân tiên căm phẫn gầm lớn.
- Nổ nát cho ta!
Trên mặt Mão Nhật Đạo Quân trở nên dữ tợn.
Ầm!
Cánh tay trái của bộ xương nhân tiên liền ầm ầm nổ nát.
- A!
Bộ xương nhân tiên kêu thảm một tiếng.
- Cánh tay phải, nát tan!
Mão Nhật Đạo Quân vẫn dữ tợn nói. Đồng thời nắm đấm với tà khí trùng thiên ầm ầm đập tới.
- A!
Cánh tay phải của bộ xương Nhân tiên lại nổ nát.
Bộ xương nhân tiên mất đi hai tay, bỗng nhiên gắt gao nhìn về phía Mão Nhật Đạo Quân.
- Người làm nhục ta, nhất định phải chết!
Bộ xương Nhân tiên dường như đã phát điên. Ánh mắt u lam đột nhiên biến thành màu đỏ như máu. Hắn ầm ầm lao về phía Mão Nhật Đạo Quân.
- Hừ!
Mão Nhật Đạo Quân hừ lạnh một tiếng, nắm đấm tay phải ầm ầm đánh về phía ngực của bộ xương.
- Ca!
Một quyền của hắn đã đánh nát ngực của bộ xương! Nhưng bộ xương không bị vỡ nát. Hắn dùng hai chân bỗng nhiên quấn lấy Mão Nhật Đạo Quân.
- Cạc cạc, cùng chết!
Ầm!
Bộ xương nhân tiên tự nổ.
Trùng kích cực lớn, nhất thời san bằng núi sông khắp nơi. Tại chỗ bộ xương tự bạo, dường như hình thành hư không sụp đổ. Khí lưu vô tận hỗn loạn nhanh chóng lan ra. Nơi nào khí lưu đi qua, sinh linh đều bị tiêu diệt hết. Biển hồ bốc hơi lên. Dưới trùng kích cho dù là quỷ cốc mê trận cũng dập dờn một hồi.
Phụng Âm Dương nhìn ra phía xa, trong mắt loé lên vẻ mong đợi.
Tiên nhân tự bạo? Mặc dù chỉ là Nhân tiên thấp nhất, nhưng uy lực tự bạo kia phàm nhân không có khả năng chống đỡ được. Cho dù là tiên nhân cũng phải bị trọng thương.
Ầm ầm ầm!
Trong ánh mắt mong chờ của Phụng Âm Dương, hư không phía xa chậm rãi bình phục. Mây trong vạn dặm biến mất, dần dần lộ ra một bóng đen.
- Không chết?
Sắc mặt Phụng Âm Dương trầm xuống.
Bóng đen đó là Mão Nhật Đạo Quân. Y phục của Mão Nhật Đạo Quân bị nghiền nát nhiều chỗ. Cánh tay trái còn nát hơn nửa, máu tươi chảy ròng ròng. Nhưng dường như điều này chỉ khiến Mão Nhật Đạo Quân càng thêm tức giận.
- Gầm!
Mão Nhật Đạo Quân rống to một tiếng. Bốn phía lại phát ra một trận không bạo nổ vang.
Ầm ầm ầm!
Khí thế cuồn cuộn ép về phía Yến Kinh.
- Khốn kiếp, các ngươi đều phải chết!
Mão Nhật Đạo Quân thù hận kêu lên.
Mão Nhật Đạo Quân đưa tay đánh một chưởng về phía mê trận quỷ cốc.
Ầm!
Dưới một chưởng kia toàn Yến Kinh đều ầm ầm dao động.
Ầm!
Mê trận quỷ cốc ầm ầm nghiền nát.
Nhất thời lộ ra hình bóng của những con rối và Bạch Đế Thiên.
Bạch Đế Thiên đã tiêu diệt một trăm con rối. Còn có một trăm con rối chạy ra, nhất thời lộ vẻ phẫn nộ, hung ác.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 60: Tiêu Diệt Mão Nhật Đạo Quân
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Mão Nhật Đạo Quân dẫn theo các con rối, với tà khí trùng thiên. Tất cả bầu trời phía nam đều bị tà khí phẫn nộ này nhiễm đen.
Nhìn thấy khí thế khổng lồ như vậy, cho dù là Bạch Đế Thiên cũng hoàn toàn biến sắc.
- Phụng tiên sinh, có thể lại triệu ra một vị tiên nhân nữa không?
Cách đó không xa, Lưu Cẩn lo lắng nói.
Phụng Âm Dương gượng cười nói:
- Triệu ra một vị tiên nhân đã là cực hạn của ta!
- Vậy, vậy làm sao bây giờ?
Lưu Cẩn lo lắng nói.
Hai mắt Phụng Âm Dương khép hờ, dường như đang làm một quyết định trọng đại vậy.
- Ta đến ngăn cản Mão Nhật. Phụng Âm Dương, ngươi phụ trách những con rối kia!
Trong mắt Bạch Đế Thiên loé lên một tia bi tráng nói.
- Không. Vẫn ta đến đi. Bằng vào tuổi thọ của mình, ta thử triệu hoán một lần nữa!
Phụng Âm Dương khổ sở nói.
Thời khắc Phụng Âm Dương đang muốn chuẩn bị triệu hoán tiên nhân chuyển thế khác, Mão Nhật Đạo Quân đứng phía xa bỗng nhiên xông thẳng đến.
- Yến Kinh? Diệt cho ta!
Lòng bàn tay của Mão Nhật Đạo Quân đột nhiên xuất hiện một quang cầu màu đen, ầm ầm đập về phía Yến Kinh. Quang cầu vừa ra, giống như một hố đen cắn nuốt tất cả. Cuồng phong, cát đá nhất thời bị hút vào trong quang cầu, giống như Yến Kinh rơi vào quang cầu. Yến Kinh đã bị cắn nuốt như thế.
- Cứu mạng!
Rất nhiều bách tính bỗng nhiên bị quang cầu hút bay lên trời.
Cửu Trảo Kim Long Đại Trăn đột nhiên rít gào một tiếng. Đầu rồng ầm ầm va chạm tới.
Ầm!
Cửu Trảo Kim Long ầm ầm va nát quang cầu màu đen. Vô số bách tính nhất thời được cứu, rơi xuống dưới.
- Bệ hạ, cứu mạng!
Trong lúc nhất thời, Yến Kinh vang lên những tiếng kêu la của bách tính. Rất nhiều bách tính bị thương, người thân đều kêu khóc.
Sau khi Cửu Trảo Kim Long đánh vỡ hắc cầu, lại rơi vào bên trên biển mây khí vận.
Cửu Trảo Kim Long thoáng động, mọi người đều hiểu rõ, Diêm Xuyên đã ra tay.
Rất nhiều người bay trên không trung, quay đầu nhìn về phía Hàm Dương Cung.
Hàm Dương Cung.
Diêm Xuyên một thân mặc Hắc Long Hoàng bào, lạnh lùng đứng trên Hàm Dương Cung.
Đứng phía sau hắn là Tử Tử đang ôm miêu miêu.
Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn Mão Nhật Đạo Quân đứng phía xa.
- Diêm Xuyên? Rốt cuộc ngươi đã đi ra. Ha ha, có tất cả mọi người trong Yến Kinh chôn cùng người, ngươi cũng nên biết thế nào là đủ!
Mão Nhật Đạo Quân quát.
- Giết!
Mão Nhật Đạo Quân ra lệnh một tiếng, một trăm con rối dưới mệnh lệnh của Mão Nhật Đạo Quân nhanh chóng xông về phía Yến Kinh.
- Hừ!
Bên ngoài Hàm Dương Cung, Diêm Xuyên đột nhiên hừ lạnh một tiếng.
Chỉ thấy Diêm Xuyên bỗng nhiên đưa tay phải ra. Trên tay phải dường như xuất hiện một lực hút rất lớn.
Vèo! Vèo! Vèo!...
Một trăm con rối kia căn bản không chống cự được, trong nháy mắt bị Diêm Xuyên hút vào trong lòng bàn tay.
Lòng bàn tay Diêm Xuyên giống như có một thế giới. Không, là một tinh hệ. Trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên lòng nắm một tinh hệ bị nén lại.
Trong nháy mắt một trăm con rối bị hút vào trong tinh hệ, lạc lối trong tinh hệ.
- Giả thần giả quỷ!
Mão Nhật Đạo Quân không tin tà, đánh về phía Diêm Xuyên.
- Vũ trụ trong lòng bàn tay!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Ầm ầm ầm!
Trong nháy mắt vô số tinh thần vờn quanh Mão Nhật Đạo Quân, dùng một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ hút Mão Nhật Đạo Quân vào trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên.
Xung quanh bàn tay của Diêm Xuyên có một vài vì sao nhỏ lo lẳng, nhưng phần lớn các vì sao nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Mão Nhật Đạo Quân và một trăm con rối đều rơi vào vũ trụ trong lòng bàn tay.
Đám người Phụng Âm Dương, Bạch Đế Thiên, Lưu Cẩn, Dịch Phong đứng xung quanh đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.
Chuyện này có phải là thật không?
- Khốn kiếp, đây là chỗ nào? Thả ta ra ngoài!
Trong lòng bàn tay truyền đến tiếng kêu lo lắng của Mão Nhật Đạo Quân.
Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn vào trong lòng bàn tay, đồng thời thôi thúc những vì sao nhanh chóng vận chuyển.
Vù vù! Vù vù!
Một tinh hệ với những vì sao xoay tròn, xuất hiện một lực cắn nuốt cực kỳ khủng bố cắn.
Ầm ầm ầm!
Trong khi lực cắn nuốt tăng vọt, Mão Nhật Đạo Quân nhất thời cảm nhận được áp lực từ bốn phía ép lại.
- A!
Phía xa có một con rối sợ hãi rống lên. Thân thể của hắn đã biến dạng.
Ầm!
Một con rối ầm ầm nổ tung.
Ầm! Ầm!...
Từng con rối bị tinh thần lực nhanh chóng bóp nát lần lượt nổ tung.
Tà khí cuồn cuộn bị Diêm Xuyên lấy ra. Ngọc Đế Kiếm đột nhiên bay ra, nhanh chóng hút lấy y từng cỗ tà khí này. Dường như nó đang vô cùng hưởng thụ, phát ra những tiếng run rẩy.
Trong chớp mắt một trăm con rối đã bị cắn nuốt hầu như không còn.
Vũ trụ trong lòng bàn tay chỉ còn lại một mình Mão Nhật Đạo Quân.
- Khốn kiếp, khốn kiếp!
Mão Nhật Đạo Quân kêu lên sợ hãi vung quyền đánh xung quanh. Nhưng vũ trụ trong lòng bàn tay căn bản không có đối thủ. Từng quyền hắn đánh ra giống như đánh vào trong không khí.
Tuy nhiên, lực cắn nuốt của những vì sao không bị quấy rầy, mạnh mẽ xoắn lấy Mão Nhật Đạo Quân.
Hắn chỉ có thể bị động chịu đòn sao?
- Không! Diêm Xuyên, thả ta ra ngoài đi. Ngươi không dám đường đường chính chính đánh một trận với ta sao?
Mão Nhật Đạo Quân kêu lên sợ hãi.
- Đây chính là đường đường chính chính!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
- Kèn kẹt kèn kẹt!
Một lực cắn nuốt của tinh hệ nhanh chóng tác dụng lên trên người Mão Nhật Đạo Quân. Thân thể cường hãn của Mão Nhật Đạo Quân xuất hiện rất nhiều vết rạn.
Diêm Xuyên gắt gao nhìn chằm chằm vào trong lòng bàn tay.
Vũ trụ trong lòng bàn tay thần thông, quá cường hãn. Diêm Xuyên thậm chí suy đoán, kiếp trước của mình rốt cuộc có thành tự lớn tới mức nào. Một vũ trụ trong lòng bàn tay đã có thể ép Mão Nhật Đạo Quân đến tình cảnh như thế? Đây mới chỉ có một tinh hệ. Nếu như đợi được tới lúc có hàng ngàn hàng vạn tinh hệ, sẽ còn khủng bố tới mức nào?
Ầm ầm ầm!
- Không!
Mão Nhật Đạo Quân kêu lên sợ hãi.
Nhưng Diêm Xuyên cũng không để ý tới Mão Nhật Đạo Quân. Hắn lạnh lùng nhìn vào trong lòng bàn tay, lạnh lùng quan sát kỹ phần cắn giết này.
Ầm!
Thân thể Mão Nhật Đạo Quân ầm ầm nổ tung ra. Trong nháy mắt hắn bị cắn nuốt
Rất nhiều tà khí tuôn ra bị Ngọc Đế Kiếm hút ra. Nhưng bên trong còn có một vật. Đó là một đóa hoa sen màu đen. Đó chính là Vạn Diệu Yêu Liên.
Vạn Diệu Yêu Liên lại không bị làm sao?
Ầm!
Vạn Diệu Yêu Liên đột nhiên phát ra một hắc quang, ầm ầm lao ra vũ trụ trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên.
Sắc mặt Diêm Xuyên biến đổi. Ngọc Đế Kiếm chém tới, nhưng tốc độ của Vạn Diệu Yêu Liên quá nhanh. Trong nháy mắt nó vọt lên trời, tiếp theo bắn nhanh về phía bắc.
- Diêm Xuyên, ta sẽ trở lại. Ta nhất định sẽ trở về báo thù!
Trong không trung truyền đến giọng nói căm hận của Mão Nhật Đạo Quân.
- Meo, Diêm Xuyên ngươi thật lợi hại!
Miêu miêu kinh ngạc nói.
- Chỉ phá huỷ được thân thể của Mão Nhật Đạo Quân. Liên Thần quả nhiên cường đại. Dưới tình huống như vậy, cũng có thể bao bọc hồn phách của Mão Nhật Đạo Quân bỏ chạy!
Diêm Xuyên nhíu mày trầm giọng nói.
Lúc này, mấy người Phụng Âm Dương, Bạch Đế Thiên đã lần lượt chạy tới trước mặt Diêm Xuyên.
Nhìn những tinh điểm trên lòng bàn tay phải của Diêm Xuyên chậm rãi tan đi, gần như tất cả mọi người đều yên lặng một hồi.
Rõ ràng tất cả bọn họ đều bị vũ trụ trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên đả kích.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 61: Bạo Trăn
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Ầm!
Đế triều Đại Trăn, biển mây khí vận chợt cuồn cuột một cách kịch liệt! Tiếp theo, khí vận cuồn cuộn nhanh chóng hội tụ về phía Đại Trăn.
Kim Long Khí Vận Đại Trăn hưng phấn rít gào một hồi.
- Bệ hạ, khí vận Đại Trăn tăng vọt. Lẽ nào do hủy diệt thân thể Mão Nhật tạo thành sao?
Dịch Phong kinh ngạc nói.
Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Không sai, Mão Nhật chính là Thánh chủ Đại Chiêu. Lần này hắn đại bại, khiến Thánh Địa Đại Chiêu tổn hao nhiều về phương diện khí vận. Công đức giảm đi đã bị Đại Trăn ta đoạt lấy!
- Bệ hạ, khí vận của Đại Trăn ta đã đến trình độ như bây giờ, khi nào mới có thể thăng cấp Thiên triều?
Dịch Phong lại hỏi.
- Quốc gia không giống với tông môn. Tông môn thuộc về trời. Quốc gia là trời kỵ. Đến trạng thái đế triều, đi xuống, hay muốn thăng cấp, nhất định phải san bằng tông môn đồng cấp, đoạt nghiệp vị của bọn họ mới có thể thăng cấp!
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Nói cách khác, nhất định phải san bằng Thánh Địa Đại Chiêu, Đại Trăn ta mới có thể thăng cấp Thiên triều?
Dịch Phong ngưng trọng nói.
- Đúng!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Dịch Phong không hỏi dò chuyện vừa rồi, nhưng Bạch Đế Thiên, Phụng Âm Dương lại nhìn chằm chằm vào bàn tay của Diêm Xuyên, kinh ngạc dị thường.
- Bệ hạ, vừa nãy bệ hạ diệt một trăm thượng Hư Cảnh? Còn gần như giết chết Mão Nhật Đạo Quân?
Phụng Âm Dương kinh ngạc cảm thán nói.
Diêm Xuyên nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Lần này đi Tiên giới, ta có chút kỳ ngộ!
- Kỳ ngộ?
Mọi người không còn gì để nói.
Lúc này Diêm Xuyên mới đi khoảng mười năm đã có thực lực hủy diệt tiên nhân? Đây đâu chỉ là kỳ ngộ!
- Bệ hạ, hiện tại chúng ta binh phạt Thánh Địa Đại Chiêu sao?
Dịch Phong lại hỏi.
- Không, trước tiên lấy trung vị tông môn xung quanh. Hiện tại chúng ta vẫn chưa thể nắm được Thánh Địa Đại Chiêu!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
- Hiện nay trong chín trung vị tông môn đã thu được bao nhiêu rồi?
Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Bẩm bệ hạ, đã có ba trung vị tông môn gia nhập Đại Trăn ta. Còn có một trung vị tông môn âm thầm thần phục, phối hợp quân ta hành động. Hai tông môn đang do dự không quyết. Còn ba trung môn tông vị cuối cùng hiện tại kiên quyết không chấp nhận. Thậm chí bọn họ có quyết tâm liều mạng chống cự!
Dịch Phong giải thích.
- Từ ba tông môn kiên quyết không bỏ, chọn ra một tông môn, giết gà dọa khỉ!
Trong mắt Diêm Xuyên phát ra hàn quang..
Dịch Phong bất ngờ nhìn Diêm Xuyên, cuối cùng trịnh trọng nói:
- Vâng!
Dịch Phong nhìn thấu tâm trạng nóng vội của Diêm Xuyên giờ phút này, nhưng hắn lại không rõ vì sao. Nhưng hắn vẫn chấp hành chính xác.
Diêm Xuyên nóng vội bởi vì Diêm Xuyên đã biết được nhiều điều hơn. Hắn không thể không nóng vội.
Liên Thần? Giống như một cây đao lơ lửng đỉnh đầu. Nếu như hắn không có tin tức của Liên Thần thì cũng thôi. Nhưng bây giờ Liên Thần đã xuất hiện.
Liên Thần trở về chốn cũ!
Vạn Diệu Yêu Liên chỉ là một điềm báo. Diêm Xuyên hiểu rõ, tiếp đó, Tiên giới nhất định sẽ lại cuốn vào trong trận bão táp lớn này. Một trận bão táp mà vạn vật như chó rơm.
Diêm Xuyên đã chuyển thế rất nhiều lần. Lần này, Diêm Xuyên không muốn chuyển thế nữa. Diêm Xuyên muốn nhanh chóng sở hữu kế thừa kiếp trước, đồng thời nhanh chóng đứng vững trong thiên hạ.
Bước đầu tiên chính là nhanh chóng nhất thống Đông Thần Châu!
Diêm Xuyên nhanh chóng truyền đạt mệnh lệnh.
Kim Đại Vũ, Hoắc Quang chia ra hai đường, sau đó nhanh chóng tụ tập ở bên ngoài một tông môn tên là Huyết Đao Sát Tông.
Trên đỉnh núi chính của Huyết Đao Sát Tông, một nam tử khôi ngô, dẫn theo một đám đệ tử Huyết Đao.
- Kim Đại Vũ, Hoắc Quang, Huyết Đao ta sẽ không thần phục Đại Trăn ngươi. Từ trước đến nay chỉ có đạo lý ta giết người, không có thần phục người. Đến đây đi, thanh đao này của ta đã từng giết sạch tám mươi thành trì, giết một trăm sáu mươi triệu người. Các ngươi muốn chết thì tới đi!
Tông chủ dẫn đầu lạnh lùng nói.
- Một trăm sáu mươi triệu?
Hoắc Quang lộ ra một tia khinh thường.
Ầm ầm, quanh thân Hoắc Quang phát ra huyết sát cuồn cuộn.
- Giết!
Hoắc Quang ra lệnh một tiếng.
Đại quân ầm ầm xông về phía Huyết Đao Sát Tông.
Cuộc chiến diễn ra tron ba ngày ba đêm!
Huyết Đao Sát Tông đã bị san thành bình địa.
Tông chủ Huyết Đao và hai triệu đệ tử đều bị bắt.
Hai triệu người bị trói ở trên một quảng trường lớn.
Quân đội Đại Trăn có mấy người liệm thi thể, mấy người bắt giam canh giữ đám tù nhân này.
- Hoắc Quang, Kim Đại Vũ, các ngươi dám đụng đến ta, sư huynh của ta sẽ báo thù cho ta!
Tông chủ Huyết Đao Sát Tông la hét nói.
Lý Tư, Hoắc Quang, Kim Đại Vũ đứng chung một chỗ.
- Lý đại nhân, lần này chiến đấu cứng đối cứng. Trong trận chiến lần này Đại Trăn ta cũng tử thương nặng nề!
Hoắc Quang cau mày nói.
- Lần này chết nhiều, lần sau sẽ chết ít, hoặc là không cần chết nữa!
Lý Tư khẽ mỉm cười nói.
- Ồ?
- Các ngươi xem, xung quanh đây?
Lý Tư cười nói.
Hoắc Quang, Kim Đại Vũ nhìn ra xung quanh. Giữa núi rừng phía xa đều có một vài tu giả ẩn nấp.
- Bọn họ là người của tông môn khác? Những người này là đệ tử của trung vị tông môn và hạ vị tông môn?
Hoắc Quang giật mình nói.
Lý Tư gật đầu một cái.
- Chôn sống tất cả hai triệu tù nhân này!
Lý Tư trầm giọng nói.
- Tất cả chôn sống sao? Trong số bọn họ có hơn một nửa vừa nãy đã đầu hàng. Bởi vì bọn họ đầu hàng, chúng ta mới có thể nhanh chóng nắm được tông môn này. Đối với những người đầu hàng này, tại sao lại giết?
Hoắc Quang kinh ngạc nói.
- Tại sao không thể giết? Đầu hàng? Vì sao không sớm đầu hàng, chờ tới hiện tại mới đầu hàng? Bệ hạ hạ đã ra lệnh như vậy rõ ràng hiện tại bệ hạ rất nóng vội. Chúng ta là thần tử chính là chia sẻ nỗi lo với bệ hạ. Để giết gà dọa khỉ, tốt nhất là để bọn họ chết, cảnh cáo những tông môn còn do dự không quyết kia đi!
Lý Tư trầm giọng nói.
Kim Đại Vũ, Hoắc Quang nhìn nhau một cái. Mặc dù bọn họ có phần không muốn, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu một cái.
- Người đâu, đưa những nghịch tặc này giết hết!
Hoắc Quang ra lệnh một tiếng.
- Vâng!
Tiếng tuân mệnh vang lên như dậy sóng.
Quân đội Đại Trăn, nhất thời có động tác.
- Đừng có giết ta, đừng có giết ta. Ta đầu hàng a!
- Hoắc Quang, ta đầu hàng!
- Đừng có giết ta!
.........
Các tù nhân la lên. Nhưng đám người Hoắc Quang, Kim Đại Vũ không hề bị dao động. Hai người tại Tiên giới, cũng đã chém giết vô số.
Tại núi rừng xung quanh, đệ tử các đại tông môn nhìn thấy Đại Trăn xử trí nơi này, con mắt mỗi người đều trợn trừng.
- Sao có thể như vậy được? Những người kia đã đầu hàng, vì sao bọn họ còn muốn giết chết?
- Đại Trăn quá tàn bạo rồi!
- Bạo trăn!
Lý Tư cầm lấy một chiếc quạt lông màu xanh, đứng trên một đỉnh núi, lạnh lùng nhìn xung quanh.
Bạo trăn sao? Bạo trăn thì bạo trăn đi! Tuy rằng bị gán cho danh hiệu tàn bạo, nhưng Đại Trăn ta chính là muốn các ngươi sợ, khiến tất cả mọi người sợ!
Dám trêu vào Đại Trăn ta, toàn tông một tên cũng không để lại. Dám phản kháng Đại Trăn, giết, giết, giết!
Đại Trăn đến, vạn tông nhất định phải thần phục!
- Giết!
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden