30-04-2013, 05:31 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 478: Rơi giám quân (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Mã SÆ°á»›ng và Hứa mặt rá»— đã nháºn được câu trả lá»i rồi thuyết phục, cà ng thêm thoả mãn so vá»›i bá»n hắn muốn.
TrÆ°á»›c khi bá»n hắn đến, chỉ muốn từ Äảng Hạng vá»›t má»™t Ãt lợi Ãch có sẵn, hiện tại Trần Nguyên không riêng gì Ä‘em những thứ nà y cho bá»n há», còn mở rá»™ng cánh cá»a ra, để bá»n há» phát triển thuáºn tiện, hai ngÆ°á»i mang theo tâm tình khoái trá rá»i Ä‘i, trở vá» thông báo cho tất cả má»i ngÆ°á»i chuẩn bị sẵn sà ng, ở Äảng Hạng, bá»n hắn sắp được mùa thu hoạch lá»›n.
Trần Nguyên tiá»…n bÆ°á»›c bá»n hắn xong, liá»n Ä‘i cùng LÆ°u Bình xem xét quân Ä‘á»™i.
Hiện tại, quân Ä‘á»™i đóng ở Diệu Äức thà nh, trên cÆ¡ bản đã không còn chiến đấu, SÆ¡n Di Äông Quang và Lý Thế Bân đánh tan được Tây Bình phủ, Lý Nguyên Hạo đã mất Ä‘i năng lá»±c uy hiếp Diệu Äức thà nh.
Chiến tranh, nói toạc ra chỉ là thi hà nh biện pháp chÃnh trị cùng kinh tế, thá»i Ä‘iểm má»™t và i vấn Ä‘á» không thể dùng thủ Ä‘oạn chÃnh trị và kinh tế để giải quyết, vì muốn bắt má»™t phÆ°Æ¡ng trong đó cúi đầu xuống, nhất định phải nói đến chuyện chiến tranh.
NhÆ°ng chiến tranh qua Ä‘i, vẫn phải dùng thủ Ä‘oạn chÃnh trị và kinh tế để giải quyết tốt háºu quả.
TrÆ°á»›c kia, má»—i má»™t lần Äại Tống gặp phải chiến tranh, Ä‘á»u áp dụng phÆ°Æ¡ng pháp cúi đầu để né tránh chiến tranh, cÅ©ng bởi vì nó thiếu tá»± tin đối vá»›i thắng lợi.
Lúc nà y đây thắng lợi, hiển nhiên là đã để cho Nhân Tông ngẩng đầu lên, để cam Ä‘oan má»—i lần chiến tranh, Nhân Tông Ä‘á»u có thể ngẩng cao đầu rồng lên, Trần Nguyên đã tiến hà nh má»™t Ãt cải biến nhá» bé trong quân Ä‘á»™i của LÆ°u Bình.
Từ trong tay những ngÆ°á»i Äảng Hạng kia, Trần Nguyên nháºn được hai ngà n con chiến mã, cái nà y lại là m cho hắn rất cao hứng.
Cho nên, việc đầu tiên cần phải là m là thao luyện kỵ binh, để cho binh sÄ© Äại Tống há»c kỹ thuáºt cỡi ngá»±a.
Yêu cầu đối vá»›i những binh lÃnh nà y cÅ©ng không cao lắm, Trần Nguyên không kỳ vá»ng binh lÃnh của mình vừa lên ngá»±a là có thể biến thà nh má»™t Ä‘á»™i kỵ binh hợp tÆ° cách, có thể rong ruổi giết địch trên lÆ°ng ngá»±a.
NhÆ°ng Ãt nhất cÅ©ng phải là m được chuyện có thể chạy trốn ở trên lÆ°ng ngá»±a, từ và i cuá»™c chiến đấu đã nhìn ra, tốc Ä‘á»™ trên chiến trÆ°á»ng tháºt sá»± là rất mấu chốt, cÅ©ng bởi vì quân Tống không có bốn chân, cho nên đánh nhiá»u tráºn chiến nhÆ° váºy, cho đến hiện tại bây giá» vẫn chÆ°a đánh được má»™t tráºn tiêu diệt nà o.
Kể cả má»™t tráºn chiến TÆ°á»›ng Quân lÄ©nh, giữa tầng tầng bố trà phòng vệ, cuối cùng vẫn để Lý Nguyên Hạo chạy thoát.
Tưởng tượng một tý, nếu như lúc ấy quân đội quân Tống tham chiến có hai ngà n kỵ binh mà nói, tình cảnh tất nhiên sẽ rất khác rồi.
"Các tÆ°á»›ng sÄ© luyện kỹ thuáºt cỡi ngá»±a thế nà o rồi?"
LÆ°u Bình lắc đầu, nói: "Không được, trên dÆ°á»›i không Ä‘á»u, có và i binh sÄ© đã có thể vung Ä‘ao chém giết trên ngá»±a rồi, có Ãt ngÆ°á»i má»›i lôi kéo dây cÆ°Æ¡ng, lại không dám phóng ngá»±a chạy."
Trần Nguyên đã dá»± liệu trÆ°á»›c việc nà y, hắn nói: "Chuyện nà y tá»± nhiên là váºy rồi, biết lần đầu tiên ta tá»›i Äảng Hạng chiến tranh kia không? Cầm hÆ¡n hai ngà n con ngá»±a, cÅ©ng chỉ có tác dụng thay Ä‘i bá»™, chiến đấu chân chÃnh là ta không ngừng chạy, ná»a tháng sau má»›i dám đối chiến cùng kỵ binh địch nhân, hÆ¡n nữa, lúc đó còn phải có binh sÄ© cá»™t dây cÆ°Æ¡ng và o thân thể má»›i đánh được."
LÆ°u Bình cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Äiểm ấy thì ta biết rõ, ta suy nghÄ© là , từ trong những ngÆ°á»i của chúng ta, lá»±a chá»n ra má»™t Ãt ngÆ°á»i có kỹ thuáºt cưỡi ngá»±a tÆ°Æ¡ng đối tinh xảo, để cho bá»n há» là m Ngu hầu hoặc là Äô đầu, sau đó lại chiêu má»™ những ngÆ°á»i Äảng Hạng giá»i vá» cỡi ngá»±a bắn cung kia đến."
Trần Nguyên suy nghĩ một chút mới nói: "Phương pháp nà y không tệ."
LÆ°u Bình do dá»± má»™t chút rồi nói: "Phò mã gia, vấn Ä‘á» giám quân là m sao bây giá»? Láºp tức thà nh láºp kỵ binh rồi, có phải là nên phái giám quân Ä‘i và o hay không?"
Nhóm giám quân đầu tiên Nhân Tông chá»n lá»±a đã Ä‘i tá»›i Diệu Äức thà nh, bá»n hắn dá»±a theo cấp báºc bất đồng, phân biệt ra, phân phối và o trong Ä‘á»™i ngÅ© chút Ãt Chỉ huy sứ, và Äô Chỉ Huy Sứ ở đằng kia, tháºm chà bên ngÆ°á»i má»™t Ãt Äô đầu cÅ©ng có giám quân.
Äối vá»›i chút Ãt quan văn nà y, các tÆ°á»›ng sÄ© quân Ä‘á»™i cÅ©ng có thể tiếp nháºn, nhÆ°ng quan niệm song phÆ°Æ¡ng khác biệt quá sâu, có lẽ là vẫn không thể Ä‘iá»u hòa.
Nói má»™t sá»± tình Ä‘Æ¡n giản, ở trong Ä‘á»™i ngÅ© quân Tống, Äô đầu Ä‘á»u là ngủ giÆ°á»ng chung tháºt lá»›n cùng binh sÄ©, mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i lách và o má»™t cái giÆ°á»ng, coi nhÆ° là Chỉ huy sứ, cÅ©ng phải ngủ cùng má»™t chá»— vá»›i đám thân binh.
Äây đối vá»›i binh sÄ© mà nói thì đó là chuyện rất bình thÆ°á»ng, cÅ©ng chÆ°a bao giá» có Chỉ huy sứ nà o phà n nà n qua cái gì.
Ở trong mắt bá»n hắn xem ra, cứ nhÆ° váºy là tốt nhất, má»i ngÆ°á»i lách và o cùng má»™t chá»—, trá»i lạnh có thể ba ngÆ°á»i hai giÆ°á»ng, sưởi ấm lẫn nhau, má»™t khi có tình huống Ä‘á»™t phát, Ãt nhất thì huynh đệ cÅ©ng ở ngay bên ngÆ°á»i.
NhÆ°ng những văn nhân kia thì không được, bá»n hắn nhìn thấy chuyện mấy nam nhân ngủ cùng má»™t chá»—, Ä‘á»™ng không Ä‘á»™ng được, còn cởi hết cả quần áo, tháºt sá»± có chút hÆ° há»ng không tưởng nổi.
Cho nên, LÆ°u Bình má»›i há»i đến vấn Ä‘á» nà y.
Trần Nguyên lại không chút do dá»±, nói: "Phái, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải phái giám quân Ä‘i, những giám quân kia vừa tá»›i, khẳng định có nhiá»u chá»— bá»n hắn không quen. Công việc nà y sẽ để cho TÆ° Mã Quang Ä‘i là m, không cần ngÆ°Æ¡i quan tâm, nói cho bá»n hắn biết, không muốn là m cÅ©ng được, láºp tức trở vá» cho ta, bá»n hắn trở vá» cÅ©ng không được là m quan nữa, nhà ở nÆ¡i nà o thì vá» lại nÆ¡i đó."
LÆ°u Bình cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, nói: "TÆ° Mã giám quân coi nhÆ° không tệ, sẽ có thể trấn an cảm xúc của những ngÆ°á»i nà y, chỉ là , nếu nhÆ° bá»n hắn không dung hợp cùng quân Ä‘á»™i, sẽ rất bất lợi đối vá»›i chúng ta, nói ngay ngà y hôm qua, có má»™t giám quân đến chá»— của ta cáo trạng, ngà i biết hắn tố cáo cái gì không?"
Trần Nguyên không muốn đoán: "Tố cáo cái gì?"
LÆ°u Bình nói: "Là giám quân của tiểu tá» Äạo Chiếm kia, Äạo Chiếm cÅ©ng có hảo tâm, lo lắng trá»i nà y rất lạnh, sợ má»™t mình hắn ngủ má»™t cái chăn sẽ gặp lạnh, liá»n để cho hắn và mình ngủ chung má»™t cái chăn.â€
“Kết quả, ngà y hôm sau, giám quân đến cáo trạng, nói là Äạo Chiếm đồng tÃnh, thá»i Ä‘iểm ngủ đến ná»a đêm liá»n sá» tay hắn."
Trần Nguyên nghe xong liá»n cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, hắn có thể hiểu được suy nghÄ© của giám quân kia.
LÆ°u Bình cÅ©ng nở nụ cÆ°á»i, nói: "Gá»i Äạo Chiếm tá»›i đây để ta há»i má»™t chút, hắn nói đêm qua hắn mÆ¡ thấy lão bà hắn, chỉ cảm thấy trong ngá»±c có ngÆ°á»i, liá»n sá» soạng má»™t tý, vừa sá» liá»n phát hiện không phải, cÅ©ng không thèm để ý."
Chuyện nhÆ° váºy ở trong quân Ä‘á»™i thì rất bình thÆ°á»ng, má»i ngÆ°á»i ngủ ở trong má»™t cái chăn, trong lúc ngủ mÆ¡, có cái Ä‘á»™ng tác gì bất nhã, cÅ©ng không có gì lạ, cho dù vô tình đánh hai quyá»n lên trên ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải chịu.
Giám quân đến chá»— quan trên tố cáo nhÆ° váºy, tháºt sá»± chÆ°a từng xuất hiện, nhÆ°ng ai cÅ©ng có thể thông cảm.
Tá»±a nhÆ° TÆ° Mã Quang, bây giá» má»›i có thể mặc quân phục và o, đám giám quân bá»n há» muốn thÃch ứng, tất nhiên phải có má»™t quá trình, Ä‘iểm nà y không cần phải gấp, chắc hẳn khuya hôm nay, Äạo Chiếm sẽ cách giám quân nà y tháºt xa, đợi cho giám quân ngủ má»™t mình bị đông cứng, không chịu được rồi, tá»± nhiên sẽ tiếp nháºn loại phÆ°Æ¡ng thức ngủ cùng chăn lá»›n nà y.
Trần Nguyên chợt nhá»› tá»›i Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, bên cạnh hắn giống nhÆ° cÅ©ng có má»™t giám quân, không biết quan hệ giữa hắn và giám quân thế nà o, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng cÅ©ng là tà i tá» nổi danh trên giang hồ, nên tốt hÆ¡n chút Ãt so vá»›i những ngÆ°á»i khác.
Vấn Ä‘á» nà y cứ xá» lý nhÆ° váºy đã, hắn lại nghÄ© tá»›i sá»± tình kỵ binh, không phải nói biết cưỡi ngá»±a chiến tranh là được, kỵ binh xung phong cÅ©ng phải có Ä‘á»™i hình.
Tá»±a nhÆ° tinh nhuệ chÃnh thức của Lý Nguyên Hạo ở TÆ°á»›ng Quân lÄ©nh lần trÆ°á»›c, có thể tại thá»i Ä‘iểm xung phong, là m cho cả Ä‘á»™i hình nhìn vá» phÃa trên giống nhÆ° má»™t tấm chắn.
Äiá»u nà y phải huấn luyện, chá»— Tôn Công Sáng tất nhiên có tÆ° liệu, Trần Nguyên đã phái ngÆ°á»i trở vá», bảo hắn sÆ°u táºp tà i liệu ở phÆ°Æ¡ng diện nà y.
Äồng thá»i hiện tại, chiến tranh giữa Lý Nguyên Hạo cùng những gia tá»™c quyá»n thế Äảng Hạng nà y Ä‘ang xảy ra, cÅ©ng có kinh nghiệm để tham khảo.
Có binh sÄ© hợp tÆ° cách, còn phải có quân chế, vÅ© khÃ, chiến thuáºt, Ä‘á»™i hình hợp tÆ° cách.
"Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng thế nà o? Kỹ thuáºt cưỡi ngá»±a của hắn hẳn là không có vấn Ä‘á» gì chứ?"
LÆ°u Bình nghe xong liá»n cÆ°á»i nói: "Äó là tá»± nhiên, hắn có thể là m ra má»™t Ãt Ä‘á»™ng tác trên lÆ°ng ngá»±a chỉ có ngÆ°á»i Äảng Hạng má»›i có thể là m ra, thá»i Ä‘iểm má»—i má»™t lần cưỡi thá», hắn Ä‘á»u chạy nhanh nhất."
Trần Nguyên nghe xong lá»i nà y, liá»n biết sau nà y mình trở vá», lại có thêm má»™t lý do để Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng ở lại quân Ä‘á»™i, nói cho Nhân Tông và Bao Chá»ng biết chuyện mình muốn trùng kiến kỵ binh, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng có kỹ thuáºt cưỡi ngá»±a tinh xảo, mình cần hắn lÆ°u lại há»— trợ.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện, đã nhìn thấy những binh sÄ© cưỡi thá» ngá»±a kia trở lại.
Xung tráºn ngá»±a lên trÆ°á»›c, quả nhiên là Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, hắn không riêng gì nhanh hÆ¡n so vá»›i kỵ binh bình thÆ°á»ng, tháºm chà bá»n ngÆ°á»i Äạo Chiếm đã Ä‘i theo Trần Nguyên đến Äảng Hạng cÅ©ng bị rá»›t lại phÃa sau mấy thân ngá»±a.
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng trông thấy Trần Nguyên đứng ở chá»— nà y, liá»n trá»±c tiếp giục ngá»±a lao đến.
Thẳng đến khi thá»›t ngá»±a cách Trần Nguyên và i bÆ°á»›c, má»›i bá»—ng nhiên giáºt dây cÆ°Æ¡ng dừng lại.
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i, nói: "Ngá»c ÄÆ°á»ng có kỹ thuáºt cưỡi ngá»±a không tệ, hiện tại ta há»i lại ngÆ°Æ¡i má»™t câu, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± muốn lÆ°u lại, thá»i Ä‘iểm ta trùng kiến kỵ binh, sẽ hÆ°á»›ng Hoà ng thượng Ä‘á» cá» ngÆ°Æ¡i, đến lúc đó ngÆ°Æ¡i muốn trở cÅ©ng không được."
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng ngồi trên ngá»±a, cÆ°á»i ngạo nghá»… má»™t tiếng, nói: "Ta đã quyết định chủ ý, Ä‘á»i nà y ta sẽ ra tráºn chiến tranh, trên giang hồ không còn nhân váºt Bạch NgÅ© gia nữa."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Tốt, cứ quyết định nhÆ° váºy Ä‘i, giám quân của ngÆ°Æ¡i thế nà o? Nếu nhÆ° hắn và ngÆ°Æ¡i không hợp nhau, ta có thể giúp ngÆ°Æ¡i thay đổi."
Váºy cÅ©ng là Trần Nguyên mở má»™t cái cá»a sau cho Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, hắn biết rõ tÃnh tình Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng cao ngạo, nếu giám quân có má»™t chút thần sắc khinh thÆ°á»ng, chỉ sợ sá»± tình Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng có thể là m ra, cÅ©ng không phải chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° cáo trạng.
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng rồi nói: "Cảm Æ¡n Trần huynh quan tâm, Ä‘iểm nà y ngÆ°Æ¡i yên tâm Ä‘i, đêm qua ta và giám quân đại nhân đã thảo luáºn thi từ má»™t đêm, có chút hợp ý, buổi sáng hôm nay, tất cả giám quân Ä‘á»u Ä‘ang ngủ, duy chỉ có giám quân chịu theo ta Ä‘i ra ngoà i cưỡi thá» ngá»±a."
Hắn nói tá»›i chá»— nà y, đầu hÆ¡i quay trở lại má»™t chút, nói: "Vị nà y chÃnh là giám quân đại nhân!"
Lá»i nói vừa nói tá»›i chá»— nà y, sắc mặt của hắn bá»—ng nhiên thay đổi, cảm giác hÆ°ng phấn vừa rồi hoà n toà n không thấy, nói: "Không tốt, giám quân đại nhân chạy Ä‘i đâu rồi?"
Trần Nguyên sá»ng sốt má»™t chút, há»i: "Không phải hắn Ä‘i theo phÃa sau ngÆ°Æ¡i sao?"
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng rất là ảo não, thở dà i má»™t tiếng, nói,: "Ai hắn không biết cưỡi ngá»±a, ta lại để cho hắn cưỡi trên ngá»±a của ta, tất nhiên là má»™t má»±c lôi kéo y phục của ta!â€
“Vừa rồi Dương Thanh truy đuổi ta quá mau, không ngỠta lại là m giám quân đại nhân ngã xuống, Trần huynh, Lưu tướng quân, các ngươi ở chỗ nà y, ta sẽ đi tìm hắn vỠđây, mong rằng hắn không bị thương."
Trần Nguyên láºp tức hiểu ra, trên mặt cÅ©ng hiện lên vẻ quá sợ hãi, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nà y Ä‘Ãch thị là đua ngá»±a cùng ngÆ°á»i, Ä‘ua đến chá»— thÃch thú, vung cả giám quân xuống ngá»±a.
Những giám quân kia Ä‘á»u là ThÆ° sinh, tháºt sá»± không nên xảy ra chuyện gì má»›i tốt, nếu nhÆ° là ngÆ°á»i giám quân thứ nhất cứ nhÆ° váºy mà bị ngá»m củ tá»i rồi, tất nhiên sẽ để cho những ngÆ°á»i phản đối mình kia mượn cá»› nà y để dùng.
Hắn tức giáºn vá»— bá» mông con ngá»±a Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng: "Còn không mau Ä‘i tìm Ä‘i!"
Nhìn Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng lại má»™t Ä‘Æ°á»ng mau chóng Ä‘uổi theo, Trần Nguyên Ä‘ang lo lắng giám quân có thể bình an trở lại hay không, Thiết An Ha Mã Thai bá»—ng nhiên chạy tá»›i, ghé và o lá»— tai hắn, nhẹ nhà ng nói: "Chưởng quầy, Hạ Từ đại nhân tá»›i rồi, HÆ°ng Khánh phủ có đại sá»± phát sinh."
Ãnh mắt Trần Nguyên láºp tức biến đổi, nói vá»›i LÆ°u Bình: "LÆ°u Bình, ngÆ°Æ¡i ở tại chá»— nà y nhìn xem giám quân thế nà o, ta khẳng định là hắn đã bị thÆ°Æ¡ng, nếu nhÆ° xảy ra háºu quả gì nghiêm trá»ng, láºp tức tá»›i nói cùng ta."
LÆ°u Bình gáºt đầu ứng, Trần Nguyên bÆ°á»›c nhanh Ä‘i theo Thiết An Ha Mã Thai rá»i Ä‘i, hắn biết rõ, nếu lần nà y là tin tức tốt mà nói, váºy thì trò chÆ¡i sẽ láºp tức xong rồi.
Sau khi và o cá»a, Trần Nguyên liá»n nhìn sắc mặt Hạ Từ đầu tiên, chỉ thấy trên mặt Hạ Từ treo má»™t mảnh dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, hắn láºp tức mừng rỡ, há»i: "Thế nà o, có tin tức gì tốt hả?"
Hạ Từ cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Hạ quan báo tin vui cho Phò mã gia, hÆ¡n nữa còn là song há»· lâm môn."
Trần Nguyên trừng mắt liếc hắn má»™t cái, nói: "Äừng thừa nÆ°á»›c đục thả câu, láºp tức nói."
Hạ Từ ôm quyá»n, nói: "Vâng, việc vui đầu tiên, TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên chết rồi. Thứ hai, Lý Nguyên Hạo và Dã Lợi Kiến Ca dÄ© nhiên là đã trở nên giÆ°Æ¡ng cung bạt kiếm, hiện tại toà n bá»™ quân Ä‘á»™i của Dã Lợi Kiến Ca đóng giữ ở bên ngoà i Hứng Châu phủ, đã tạo thà nh tình thế giằng co cùng Lý Nguyên Hạo."
Tức thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên nghe được tin thứ nhất, không có chút ngoà i ý muốn nà o, nhÆ°ng tin tức thứ hai quả thá»±c là m cho hắn mừng rỡ, miệng nói: "À? Cẩn tháºn nói ra xem sao!"
Hạ Từ nói xung Ä‘á»™t giữa Lý Nguyên Hạo cùng Dã Lợi Kiến Ca má»™t lần, cà ng nói đến Ä‘oạn cuối cùng, khóe miệng Trần Nguyên cà ng nổi lên dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, đợi cho Hạ Từ nói xong toà n bá»™, Trần Nguyên Ä‘i qua lại hai vòng trong phòng, bá»—ng nhiên đứng thân hình lại, ngữ khà kiên định nói: "Lý Nguyên Hạo sắp xong rồi, Hạ Từ, ngÆ°Æ¡i có dám Ä‘i gặp Dã Lợi Kiến Ca hay không?"
Hạ Từ liá»n ôm quyá»n nói: "Hạ quan Ä‘ang có ý đó."
Hiện tại, ở HÆ°ng Khánh phủ, sá»± tình Lý Nguyên Hạo và Dã Lợi Kiến Ca mâu thuẫn, đã là má»i ngÆ°á»i đầu biết.
Dã Lợi thị cố gắng hòa giải quan hệ giữa trượng phu và huynh trưởng, muốn để cho hai ngÆ°á»i bá»n há» quay vá» vá»›i nhau, nhÆ°ng Dã Lợi Kiến Ca và Lý Nguyên Hạo tÆ°Æ¡ng giao hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm, song phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u hiểu rất rõ đối vá»›i bản tÃnh của nhau.
Äối vá»›i Dã Lợi Kiến Ca mà nói, bắt đầu từ má»™t khắc hắn là m rõ sá»± tình nà y, liá»n ý nghÄ©a là đã không có Ä‘Æ°á»ng quay đầu lại.
Vá» phần bÆ°á»›c tiếp theo mình nên là m nhÆ° thế nà o, hắn cÅ©ng không biết, tâm tình Dã Lợi Kiến Ca bây giá» rất tuyệt vá»ng, cảm tình giữa hắn và Lý Nguyên Hạo, rõ rà ng cứ nhÆ° váºy mà xong rồi.
Lý Nguyên Hạo giết TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên, hắn có thể cho rằng đó là má»™t sai lầm để tha thứ, nhÆ°ng Lý Nguyên Hạo còn đồng thá»i phái binh Ä‘i giám thị phủ đệ của mình, cái nà y rõ rà ng đã chạm đến Ä‘iểm mấu chốt của Dã Lợi Kiến Ca.
Dã Lợi thị đến rất nhiá»u lần, bảo hắn Ä‘i lên triá»u đình, ở trÆ°á»›c mặt tất cả các đại thần, nói rõ rà ng chuyện giữa hắn cùng Lý Nguyên Hạo, hÆ¡n nữa còn nói cho hắn biết, Lý Nguyên Hạo đã muốn hứa hẹn, nếu quả tháºt mình sai, sẽ ở trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i xin lá»—i Dã Lợi Kiến Ca, tá»±a nhÆ° lúc bá»n hắn còn nhá».
NhÆ°ng Dã Lợi Kiến Ca hiện tại đã không dám Ä‘i và o triá»u đình, hắn biết rõ, má»™t khi chÃnh mình bÆ°á»›c và o cái chá»— kia, khả năng là sẽ không ra được.
Hắn không tin Lý Nguyên Hạo, cÅ©ng không tin lá»i Dã Lợi thị nói, bây giá» có thể đủ tÃn nhiệm, chỉ có quả đấm của mình, hắn cả ngà y ở trong quân doanh, nhìn binh lÃnh của mình, đây má»›i là phÆ°Æ¡ng thức tốt nhất để mình giữ được tánh mạng, bảo vệ tánh mạng ngÆ°á»i nhà mình.
Mà Lý Nguyên Hạo bên kia lại cà ng không cam lòng, nếu nhÆ° Dã Lợi Kiến Ca chịu giúp hắn, hắn còn có lòng tin thủ vững ở HÆ°ng Khánh phủ, tại đây còn có rất nhiá»u đồ ăn ngÆ°á»i, bằng và o thá»±c lá»±c đám phản quân kia, muốn đánh đến đây, Ãt nhất cÅ©ng phải mất má»™t năm ná»a năm.
NhÆ°ng hiện tại Dã Lợi Kiến Ca không muốn giúp hắn nữa rồi, huynh đệ tốt nhất của mình hiện tại Ä‘ang mang theo hÆ¡n hai vạn ngÆ°á»i, cÆ° ngụ tại bên ngoà i HÆ°ng Khánh phủ, hắn muốn là m cái gì, chÃnh mình cÅ©ng không biết.
Chẳng lẽ cá»±c cá»±c khổ khổ thà nh láºp Äại Hạ Quốc, lại dùng má»™t loại phÆ°Æ¡ng thức nhÆ° váºy để kết thúc?
Phản quân đã cà ng ngà y cà ng gần, lông mà y Lý Nguyên Hạo cả ngà y co rút lại, đại thần trên triá»u đình chỉ có ba bốn ngÆ°á»i, hai ngà y nà y lại mấy ngÆ°á»i chạy trốn, còn có má»™t và i ngÆ°á»i chạy đến trong lá»u của Dã Lợi Kiến Ca, đại ca của mình đã công khai khiêu chiến vá»›i mình, lúc nà y, hắn phải lá»±a chá»n.
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
02-05-2013, 08:34 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
]
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 479: Quyết tâm (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Và o triá»u đã không phải việc tất yếu, Ngô Hạo cùng Là Nguyên Thuáºt liá»n và o trong thÆ° phòng gặp Lý Nguyên Hạo.
"Äại vÆ°Æ¡ng, hôm nay chiến báo truyá»n đến, quân phản bá»™i SÆ¡n Di Äông Quang suất lÄ©nh má»™t vạn ngÆ°á»i đã tá»›i gần Bảo TÄ©nh, Lý Thế Bân liên tục sáu ngà y cÆ°á»ng công Thuáºn Châu, Thuáºn Châu cÅ©ng đã thất thủ và o ngà y hôm qua, hiện tại hai Ä‘Æ°á»ng nhân mã bá»n hắn cách Hứng Châu thà nh chỉ có hÆ¡n hai trăm dặm.â€
“Mặt phÃa bắc, phản tặc Vệ Mà n thị ngà y hôm trÆ°á»›c đã phá được Äịnh Châu, Hoà i châu đã mất tin tức ở ngà y hôm qua, chắc hẳn đã bị địch nhân vây quanh…."
Lá»i Ngô Hạo còn chÆ°a nói hết, Lý Nguyên Hạo đã vá»— bà n má»™t cái, nói: "Äủ rồi, những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u cách đây hÆ¡n hai trăm dặm, hiện tại có má»™t ngÆ°á»i muốn giết ta Ä‘ang ở ngay bên ngÆ°á»i, các ngÆ°Æ¡i nói cho ta biết, Dã Lợi Kiến Ca Ä‘ang là m cái gì?"
Ngô Hạo ngừng má»™t chút, cùng Là Nguyên Thuáºt liếc nhau má»™t cái, sau đó nói: "Vi thần tháºt sá»± không biết, vạn tuế, đại tÆ°á»›ng quân ra khá»i thà nh liá»n phong tá»a tin tức quân doanh, huống chi hắn biết rõ chúng ta má»™t mảnh trung tâm đối vá»›i vạn tuế, há có thể để cho ta biết rõ?"
Tay Lý Nguyên Hạo gắt gao nắm chặt cái ghế, phảng phất như muốn phá tan cái ghế dựa.
Ngô Hạo và Là Nguyên Thuáºt Ä‘á»u không dám nói lá»i nà o nữa, sau má»™t lúc lâu, Lý Nguyên Hạo tá»± mình giãy dụa từ trong phẫn ná»™ ra, nói: "Hai vị ái khanh, hiện tại thế cục đã nhÆ° thế, các ngÆ°Æ¡i còn thượng sách nà o không?"
Ngô Hạo từ từ tiến lên hai bÆ°á»›c, nói: "Vi thần có câu bất kÃnh, không biết có nên nói hay không."
Lý Nguyên Hạo trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "Bây giỠcòn có cái gì không nên nói sao?"
Ngô Hạo liá»n ôm quyá»n, cúi đầu má»™t cái chÃn mÆ°Æ¡i Ä‘á»™, nói: "Vạn tuế, vi thần cho rằng, bình định loạn đại tÆ°á»›ng quân trÆ°á»›c, chúng ta vẫn còn năng lá»±c chiến tranh!"
Lý Nguyên Hạo nghe đến đó, vẫn không nói gì, Ngô Hạo thấy hắn không biểu lá»™ thái Ä‘á»™, láºp tức tiếp tục nói: "Phản quân vẫn Ä‘ang tá»›i gần, nhÆ°ng theo nhÆ° lá»i vạn tuế, những phản quân nà y cÅ©ng không phải cái há»a đáng lo, cho dù không đánh lại đám bá»n há», vạn tuế cÅ©ng có thể giết ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống, nhÆ°ng, nếu nhÆ° đại tÆ°á»›ng quân Ä‘á»™ng thủ trÆ°á»›c, chỉ sợ vạn tuế ngay cả má»™t chút sinh cÆ¡ cÅ©ng không có."
Là Nguyên Thuáºt cÅ©ng Ä‘i tá»›i, nói: "Vạn tuế, Ngô đại nhân nói đúng, đối vá»›i binh lá»±c ở bên trong thà nh, đại tÆ°á»›ng quân bố trà rõ nhÆ° lòng bà n tay, ở bên trong quân Ä‘á»™i chúng ta, vẫn không biết có ngÆ°á»i nà o đã âm thầm liên lạc cùng hắn hay không, nếu đại tÆ°á»›ng quân muốn tạo phản, tình thế sẽ nguy cấp hÆ¡n vạn phần so vá»›i phản quân đánh tá»›i đây."
Lý Nguyên Hạo bỗng nhiên nhắm mắt lại, hắn là m sao không rõ đạo lý nà y?
Nếu nhÆ° có thể tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng, hắn đã sá»›m xuống tay trÆ°á»›c rồi, hắn ngay cả mẹ, thê tá», đứa con của mình còn có thể giết, há lại quan tâm đến má»™t huynh đệ? Lại còn là loại huynh đệ không thân không thÃch nà y.
Chỉ là hiện tại, hắn không tìm thấy phương pháp giải quyết xỠlý Dã Lợi Kiến Ca mà thôi.
Dã Lợi Kiến Ca ngồi ở trong quân doanh thì không được, hắn có hÆ¡n hai vạn ngÆ°á»i, nếu tháºt sá»± muốn cứng rắn, Lý Nguyên Hạo không thể nắm chắc.
Một lát sau, hắn mở to mắt, nói: "Các ngươi có biện pháp nà o để cho Dã Lợi Kiến Ca đi ra không?"
Ngô Hạo nói: "Äại VÆ°Æ¡ng truyá»n ra lá»i nói, muốn nói chuyện tháºt lòng cùng hắn."
Lý Nguyên Hạo lắc đầu, nói: "Không có tác dụng đâu, ta đã để cho hoà ng háºu Ä‘i truyá»n lá»i, Dã Lợi Kiến Ca không thèm Ä‘á»™ng Ä‘áºy, hắn đã quyết tâm giằng co cùng trẫm."
Ngô Hạo nói: "Äại vÆ°Æ¡ng bảo hắn đến hoà ng cung, hắn tá»± nhiên không dám tá»›i, chỉ là , đại vÆ°Æ¡ng có thể má»i hắn Ä‘i những địa phÆ°Æ¡ng khác Ä‘Ã m phán, và dụ nhÆ° Ä‘Æ°a ra Ä‘á» nghị thÆ°Æ¡ng lượng cùng hắn ở cá»a ra và o quân doanh.â€
“Chỉ cần hắn chịu Ä‘i ra gặp mặt Äại vÆ°Æ¡ng, vi thần tin tưởng, bằng thủ Ä‘oạn của Äại vÆ°Æ¡ng, giết hắn sẽ dá»… nhÆ° trở bà n tay, giết được hắn, bằng và o uy vá»ng của Äại vÆ°Æ¡ng, thu lấy quân Ä‘á»™i của hắn cÅ©ng không phải việc khó."
Lý Nguyên Hạo bá»—ng nhiên suy nghÄ©, cho dù Ä‘Æ¡n đả Ä‘á»™c đấu, mình cÅ©ng có mÆ°á»i phần nắm chắc thu tháºp Dã Lợi Kiến Ca, nhÆ°ng hắn tháºt sá»± chịu Ä‘i ra sao?
ThỠxem, thỠkhông có chỗ gì không tốt, bởi vì cục diện bây giỠđã là xấu không thể xấu hơn nữa rồi.
Láºp tức nói: "Tốt, trẫm sẽ để cho hoà ng háºu đến truyá»n lá»i lần nữa, má»i Dã Lợi Kiến Ca Ä‘i ra."
Ngô Hạo bá»—ng nhiên nói: "Äại vÆ°Æ¡ng, để cho hoà ng háºu Ä‘i truyá»n lá»i cÅ©ng không thÃch hợp, xin thứ cho vi thần cả gan, mặc dù hoà ng háºu là muá»™i muá»™i của Dã Lợi Kiến Ca, nhÆ°ng lúc nà y, dù là ai hắn cÅ©ng không tin, phải tìm má»™t ngÆ°á»i có thể thuyết phục được hắn."
Cả triá»u văn võ Ä‘i hết rồi, Ngô Hạo nói nhÆ° váºy, rõ rà ng chÃnh là tá»± Ä‘á» cá» mình, bởi vì trừ hắn ra, không có ngÆ°á»i thứ hai.
Ngô Hạo quỳ xuống, nói: "Vi thần nguyện ý vì hoà ng thượng, Ä‘i má»™t chuyến đến quân doanh Dã Lợi Kiến Ca, tất nhiên có thể thuyết phục hắn, là m cho hắn ra ngoà i cá»a quân doanh."
Lý Nguyên Hạo rất cảm Ä‘á»™ng, hắn biết rõ, Dã Lợi Kiến Ca cÅ©ng có má»™t bụng sát tâm đối vá»›i Ngô Hạo, lúc nà y Ngô Hạo thay mình Ä‘i quân doanh truyá»n lá»i, tháºt sá»± là lao đầu và o mạo hiểm.
"Ãi khanh má»™t mảnh trung tâm, trẫm nhá»› kỹ, ngà y sau nếu trẫm có thể trá»ng chỉnh non sông, lúc ấy ái khanh sẽ là đệ nhất công thần Äại Hạ Quốc ta!"
Cái đám thần tá» bán nÆ°á»›c nà y vì cái gì mà nhiá»u lần thá»±c hiện được? Bởi vì từ biểu hiện bên ngoà i, bá»n há» Ä‘á»u là má»™t bá»™ dạng trung thà nh và táºn tâm.
Ngô Hạo dùng sức dáºp đầu má»™t cái, thanh âm cá»±c kỳ kiên định, lại trà n đầy ngữ Ä‘iệu bi tráng, nói: "Vạn tuế, thần xin Ä‘i."
Mang theo vẻ hà o hùng của tráng sĩ vừa đi không quay đầu lại, Ngô Hạo đi đến hướng đại doanh Dã Lợi Kiến Ca.
Hắn biết rõ, chÃnh mình căn bản là không có bất kỳ nguy hiểm nà o, bởi vì ngà y hôm qua Hạ Từ đã và o quân doanh của Dã Lợi Kiến Ca, đến bây giá» vẫn còn bình yên vô sá»±.
Tuy không rõ rà ng Hạ Từ và Dã Lợi Kiến Ca Ä‘Ã m phán thế nà o, nhÆ°ng chỉ cần hắn không có việc gì, chÃnh mình chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện.
Trong quân doanh ở bên ngoà i Hứng Châu thà nh, Dã Lợi Kiến Ca Ä‘ang ngồi ở trong lá»u vải uống rượu sữa ngá»±a, hÆ°Æ¡ng vị thứ nà y đã xa cách hắn quá lâu rồi, HÆ°ng Khánh phủ hiện tại không có sữa ngá»±a, cà ng không có rượu.
Trong nà y có chút hÆ°Æ¡ng vị châm chá»c, cái bình rượu sữa ngá»±a nà y, lại là do ngÆ°á»i Tống trÆ°á»›c mắt, từ trong lãnh địa phản quân Ä‘Æ°a đến cho hắn.
Má»™t bên uống rượu, má»™t bên Dã Lợi Kiến Ca Ä‘Æ°a con mắt sang xem xét, nhìn vá» phÃa Hạ Từ, Hạ Từ có vẻ rất trấn định, phÃa sau hắn có má»™t ngÆ°á»i mặc quân phục Äảng Hạng đứng, nhÆ°ng trên đầu trống trÆ¡n lá»™ ra chÃn vết sẹo hÆ°Æ¡ng, lại nói rõ rà ng thân pháºn của hắn cho ngÆ°á»i khác.
Con mắt ngÆ°á»i kia nhìn chằm chằm và o mình, trong tay của hắn không có vÅ© khÃ, nhÆ°ng Dã Lợi Kiến Ca biết rõ, ngÆ°á»i nà y là cao thủ, cao thủ tuyệt đối.
Uống cạn sạch một chén rượu sữa ngựa, vệ binh sau lưng lại rót chén thứ hai cho hắn, Dã Lợi Kiến Ca lúc nà y mới lên tiếng: "Tôn sứ cho rằng, ta sẽ phản bội Lý Nguyên Hạo sao?"
Ngón tay Hạ Từ nhẹ nhà ng hoạt Ä‘á»™ng trên mặt bà n, không có chút quy luáºt nà o, hắn nói: "Ta không tìm thấy lý do để ngÆ°Æ¡i còn có tiếp tục bán mạng vì hắn."
Dã Lợi Kiến Ca gáºt gáºt đầu, thở dà i má»™t tiếng, nói: "Äúng váºy, lòng ta đã chết."
Má»™t lát sau, hắn uống má»™t ngụm rượu đặt trÆ°á»›c mặt, nói: "NhÆ°ng ta sẽ tuyệt đối không ở phÃa sau lÆ°ng, chá»c hắn má»™t Ä‘ao, có lẽ Äại Hạ Quốc ở trong mắt tất cả má»i ngÆ°á»i là má»™t truyện cÆ°á»i, nhÆ°ng ta không cho là nhÆ° váºy, hiện tại hắn còn cÆ¡ há»™i, chỉ cần ta Ä‘Æ°a quân Ä‘á»™i cho hắn, hắn có thể giết ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống, chỉ cần hắn còn sống, Äại Hạ Quốc sẽ không diệt vong."
Hạ Từ nở nụ cÆ°á»i, nói: "TÆ°á»›ng quân đã nghÄ© nhÆ° váºy, vì cái gì còn muốn mang binh ra khá»i thà nh?"
Ãnh mắt Dã Lợi Kiến Ca có chút thÆ°Æ¡ng cảm, nói: "Ta không sợ chết, ta tung hoà nh sa trÆ°á»ng nhiá»u năm nhÆ° váºy, lúc nà o sợ chết đâu? Chỉ là , ta không muốn chết ở trong tay của hắn."
Hạ Từ thoáng nhìn hắn má»™t tý, nói: "Hiểu rồi, tÆ°á»›ng quân sống ở chá»— nà y, là muốn đợi cho những phản quân kia Ä‘i theo chúng ta đến, sau đó lại giao quân Ä‘á»™i cho Lý Nguyên Hạo, nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i có thể xung phong hãm tráºn lần cuối cùng, chết tráºn sa trÆ°á»ng, đúng không?"
Dã Lợi Kiến Ca không nói gì, thể hiện ra là đã chấp nháºn suy Ä‘oán của Hạ Từ.
Hạ Từ lắc đầu, nói: "Chỉ là , tÆ°á»›ng quân đã không muốn phản kháng Lý Nguyên Hạo, tại sao phải lÆ°u lại tánh mạng tại hạ? Hiện tại ngÆ°Æ¡i giết ta, Lý Nguyên Hạo tất nhiên biết rõ ngÆ°Æ¡i quyết tâm đánh má»™t tráºn chiến, hắn sẽ Ä‘Ãch thân ra khá»i thà nh để van cầu ngÆ°Æ¡i."
Khóe miệng Dã Lợi Kiến Ca hiện lên vẻ mỉm cÆ°á»i, nói: "Äầu tiên, ta sẽ không giết ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i dám đến quân doanh của ta là m thuyết khách, cái dÅ©ng khà nà y cÅ©ng để cho ta tháºp phần bá»™i phục, ngÆ°Æ¡i là dÅ©ng sÄ© chân chÃnh, nên sống, còn có má»™t chuyện, ta không muốn tiếp tục là m huynh đệ vá»›i Lý Nguyên Hạo, cho dù hắn Ä‘i ra cầu ta, ta cÅ©ng sẽ không trở vá»."
Hạ Từ chắp tay, nói: "NgÆ°á»i Tống chúng ta chú ý nhất là tình cảm sâu Ä‘áºm, ta không biết tÆ°á»›ng quân Ä‘á»c qua bao nhiêu Hán thÆ°, nhÆ°ng tình cảm sâu Ä‘áºm của ngÆ°Æ¡i quả thá»±c là m cho ta rất bá»™i phục, tại hạ còn có hai câu nói, sau khi nói xong, nếu nhÆ° tÆ°á»›ng quân vẫn còn caÌch nghÄ© nà y, tại hạ quyết không bắt buá»™c."
Thân thể Dã Lợi Kiến Ca khẽ dá»±a vá» phÃa sau, tay Ä‘Æ°a ra, miệng nói: "Má»i nói."
"Câu đầu tiên, nếu nhÆ° tại hạ không nghe lầm mà nói, tÆ°á»›ng quân hẳn là trung vá»›i Äại Hạ Quốc của các ngÆ°Æ¡i, mà không phải Lý Nguyên Hạo, phải váºy không?"
"Äúng."
Hạ Từ cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Tốt, cuối cùng cÅ©ng nói má»™t câu, nếu nhÆ° Äại Hạ Quốc có thể tồn tại, Ä‘iá»u kiện là Lý Nguyên Hạo phải chết, tÆ°á»›ng quân nghÄ© nhÆ° thế nà o?"
Dã Lợi Kiến Ca sững sá», há»i: "Cái gì?"
Hạ Từ nói: "Thá»i đại Äại Tống chúng ta và Äảng Hạng thân thiện hữu hảo, chÃnh là thá»i Ä‘iểm tiên vÆ°Æ¡ng Äảng Hạng còn sống, chỉ không xÆ°ng đế mà thôi, xuất hà nh có cung nữ thái giám, Ä‘iểm nà o không giống một hoà ng thượng?"
Dã Lợi Kiến Ca không nói chuyện, chỉ là , nét mặt của hắn rõ rà ng đang nói, Hạ Từ cứ nói tiếp xuống dưới.
Hạ Từ Ä‘á»c hiểu nét mặt của hắn, tiếp tục nói: "Là Lý Nguyên Hạo khÆ¡i mà o chiến tranh, hủy Ä‘i tất cả má»i thứ, chỉ cần Lý Nguyên Hạo chết rồi, hoà ng thượng chúng ta luôn luôn nhân từ, hắn không biêÌt truy cứu cái gì."
Lúc nà y đây, Dã Lợi Kiến Ca không cá»± tuyệt quá nhanh, hắn suy nghÄ© thá»i gian rất lâu má»›i nói: "Hoà ng đế Äại Tống nhân từ, Ä‘iểm nà y ta tin tưởng, nhÆ°ng Trần Thế Mỹ thì sao? Hắn chịu buông tha chúng ta sao?"
Hạ Từ nhìn hắn, nói: "TÆ°á»›ng quân, đây là thÆ° Phò mã gia tá»± tay viết cho ngÆ°Æ¡i, má»i tÆ°á»›ng quân xem qua."
Hắn từ trong lòng ngực móc ra một phong thư, Dã Lợi Kiến Ca vội và ng đứng lên, cầm lấy đi.
Trên phong thÆ° đó viết tên của mình, lạc khoản (phần Ä‘á» chữ, ghi tên trên bức vẽ) là Trần Thế Mỹ, hắn mở thÆ° phong ra, chỉ thấy bên trong có má»™t câu: "Bất luáºn kẻ nà o, và o Hứng Châu trÆ°á»›c sẽ là m vÆ°Æ¡ng."
Tay Dã Lợi Kiến Ca bắt đầu phát run, bất luáºn kẻ nà o, đó chÃnh muốn nói, mình cÅ©ng có thể sao? Trần Thế Mỹ tháºt sá»± chịu buông tha mình sao? Ãnh mắt của hắn liếc vá» hÆ°á»›ng Hạ Từ, Hạ Từ mỉm cÆ°á»i gáºt gáºt đầu vá»›i hắn.
Ngay tại thá»i Ä‘iểm Dã Lợi Kiến Ca còn có chút do dá»±, binh sÄ© bên ngoà i bá»—ng nhiên chạy đến, nói: "TÆ°á»›ng quân, Ngô Hạo đến rồi."
Dã Lợi Kiến Ca nhÆ°á»›ng mà y, há»i: "Hắn tá»›i là m cái gì?"
NgÆ°á»i binh lÃnh kia nhìn xem má»™t bên Hạ Từ, không nói gì. Dã Lợi Kiến Ca tá»± nhiên hiểu ý tứ binh sĩ nà y, nhÃu mà y lại má»™t chút, Ä‘ang định kiếm cá»› để cho Hạ Từ rá»i Ä‘i, chỉ nghe Hạ Từ nhẹ nhà ng nói má»™t câu: "Nếu nhÆ° tại hạ Ä‘oán không lầm, hắn hẳn là đến thay Lý Nguyên Hạo là m thuyết khách, ta nghÄ©, Lý Nguyên Hạo chắc hẳn là đã nghÄ© ra phÆ°Æ¡ng thức khác, có thể là m cho tÆ°á»›ng quân tiếp nháºn Ä‘Ã m phán."
Con mắt Dã Lợi Kiến Ca nhìn vá» phÃa ngÆ°á»i binh lÃnh kia, binh sĩ vá»™i và ng gáºt gáºt đầu.
Hạ Từ nói tiếp: "TÆ°á»›ng quân tuyệt đối không nên tin, bởi vì tâm tÆ° muôÌn giết ngÆ°Æ¡i của Lý Nguyên Hạo đã định rồi."
Ãnh mắt Dã Lợi Kiến Ca lá»™ ra má»™t đạo hung quang, hắn hÃt má»™t hÆ¡i, hiện tại, hắn lại tìm được một phÆ°Æ¡ng pháp xá» lý có thể thủ há»™ mâÌy caÌi gì đó hắn muốn thủ há»™, tìm được má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác có thể để cho dân tá»™c Äảng Hạng nà y tiếp tục tồn tại xuống dÆ°á»›i, lại để cho Äại Hạ Quốc còn có hi vá»ng, đó chÃnh là xá» lý Lý Nguyên Hạo.
Mà Lý Nguyên Hạo kia, hết lần nà y tá»›i lần khác, lại cho hắn một caÌi lý do phải Ä‘á»™ng thủ nhanh lên, lúc nà y tháºt sá»± không có cái gì phải do dá»±.
Dã Lợi Kiến Ca nói: "Ta sẽ Ä‘i đánh Hứng Châu phủ ngay bây giá», giết Ngô Hạo trÆ°á»›c tiên!"
Lúc Ä‘ang định ra ngoà i cá»a, Hạ Từ bá»—ng nhiên hô: "TÆ°á»›ng quân, cháºm đã, nhìn Lý Nguyên Hạo lừa gạt thủ Ä‘oạn gì cÅ©ng không có vấn Ä‘á», nếu nhÆ° có thể tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, cÅ©ng chÆ°a hẳn không phải là má»™t chuyện tốt."
Thân thể Dã Lợi Kiến Ca ngừng một chút, sau đó mới lên tiếng, nói: "Tốt, ta biết rồi."
Má»™t câu nói kia lại để cho Hạ Từ nở nụ cÆ°á»i, hắn biết rõ, Dã Lợi Kiến Ca đã tiếp nháºn rồi Ä‘á» nghị của mình, hiện tại, hắn đã muốn chuẩn bị Ä‘i là m ngÆ°á»i và o Hứng Châu phủ trÆ°á»›c.
………………………………………… ………
Trong khi Lý Nguyên Hạo lo lắng bất an chỠđợi Ngô Hạo trở vá», liá»n chứng kiến Ngô Hạo bình an vô sá»±, Lý Nguyên Hạo tháºt sá»± rất vui vẻ, bÆ°á»›c nhanh nghênh đón, há»i: "Thế nà o? Hắn nói thế nà o váºy?"
Ngô Hạo cÆ°á»i má»™t tiếng Ä‘au khổ, nói: "Vạn tuế, hắn đã đáp ứng, buổi trÆ°a ngà y mai, hắn sẽ Ä‘em dá»i quân doanh năm dặm chỠđợi Äại vÆ°Æ¡ng, thân binh song phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thể tá»›i gần, chỉ có hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i má»™t mình Ä‘Ã m phán."
Ở bên ngoà i Hứng Châu thà nh là má»™t mảnh bằng phẳng, căn bản không có bất luáºn địa phÆ°Æ¡ng nà o có thể phục binh, chỉ là , chuyện nà y không sao, chỉ cần Dã Lợi Kiến Ca chịu Ä‘i ra, mình có nắm chắc giết được hắn.
Lý Nguyên Hạo tháºp phần vui vẻ, nói: "Ha ha ha, tốt, hắn đáp ứng là tốt rồi, buổi trÆ°a ngà y mai, hãy xem trẫm giết chết phản nghịch nà y!"
Nói tá»›i chá»— nà y, Lý Nguyên Hạo bá»—ng nhiên trông thấy sắc mặt Ngô Hạo tháºt sá»± không dá»… nhìn, cảm giác hÆ°ng phấn láºp tức bị cắt đứt, há»i: "Là m sao váºy? Còn có chuyện gì sao?"
Nước mắt Ngô Hạo bỗng nhiên chảy xuống, phù phù một tiếng đã quỳ rạp xuống đất, nói: "Vạn tuế, vi thần chỉ sợ không thể tiếp tục hiệu trung vì ngà i rồi, Dã Lợi Kiến Ca sợ vi thần lừa gạt hắn, bắt vi thần đi đến quân doanh của hắn là m con tin, chỉ sợ vi thần không còn thấy được vạn tuế nữa!"
Hắn nói xong liá»n khóc toáng lên, Lý Nguyên Hạo biết rõ, nếu Ngô Hạo bị Dã Lợi Kiến Ca bắt Ä‘i là m con tin, thá»i Ä‘iểm mình giết Dã Lợi Kiến Ca, chÃnh là thá»i Ä‘iểm Ngô Hạo chết.
Khóe miệng của hắn bá»—ng nhúc nhÃch, cuối cùng má»›i nói: "Ãi khanh yên tâm, trẫm, tất nhiên sẽ cứu ngÆ°Æ¡i ra, nhÆ° váºy Ä‘i, thá»i Ä‘iểm trẫm Ä‘á»™ng thủ, sẽ táºn lá»±c bắt sống Dã Lợi Kiến Ca, bắt hắn hạ mệnh lệnh thả ái khanh."
Hắn nói lá»i nà y, lừa gạt đứa trẻ tuổi tiểu thì còn được, nhÆ°ng Ngô Hạo sao có thể không biết, Lý Nguyên Hạo nà y rất hung ác, hắn căn bản không có khả năng vì bảo vệ tánh mạng của mình mà buông tha cho cÆ¡ há»™i giết Dã Lợi Kiến Ca.
NhÆ°ng Ngô Hạo cÅ©ng không thèm để ý, Dã Lợi Kiến Ca căn bản không cần con tin, hắn nói nhÆ° váºy, nguyên nhân hắn cảm giác mình cần phải Ä‘i, Äảng Hạng sắp xong rồi, Lý Nguyên Hạo nhất định phải chết.
ChÃnh mình không có lý do gì Ä‘i đến chá»— cuối cùng cùng má»™t ngÆ°á»i chết.
Ngà y mai, Hứng Châu phủ sẽ có đại chiến, quân tá» không Ä‘áºp đầu và o tÆ°á»ng, có lẽ là sá»›m Ä‘i thì an toà n hÆ¡n má»™t Ãt.
Ngô Hạo dáºp đầu vá»›i Lý Nguyên Hạo, nói: "Vạn tuế Æ°u ái, vi thần cả Ä‘á»i ghi khắc, chỉ là , vạn tuế chá»› có mang tâm tÃnh nhÆ° váºy, giết chiÌnh laÌ€ giết, không được vì vi thần mà là m tổn thÆ°Æ¡ng thân thể vạn tuế, nếu không, vi thần chết không nhắm mắt!"
Lý Nguyên Hạo từ từ Ä‘i xuống khá»i ghế của hắn, tá»± mình giúp Ngô Hạo đứng dáºy, giá» khắc nà y, hắn tháºt sá»± có chút Ãt cảm Ä‘á»™ng, nói: "Ngô Hạo, ngÆ°Æ¡i là thần tá» trung thà nh nhất cả Ä‘á»i nà y của trẫm, nói cho trẫm biết, còn có chuyện gì muốn là m, trẫm sẽ thay ngÆ°Æ¡i là m."
Ngô Hạo cÅ©ng mang má»™t bá»™ dạng rất cảm Ä‘á»™ng, nói: "Vi thần thấy đủ rồi, vạn tuế, vi thần xin Ä‘i, nếu lÆ°u thá»i gian dà i, chỉ sợ Dã Lợi Kiến Ca sẽ sinh lòng hoà i nghi."
Tà i sản của conem_bendoianh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của conem_bendoianh
02-05-2013, 08:36 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 480: Äối mặt
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Lý Nguyên Hạo gáºt gáºt đầu, tay nhẹ nhà ng phất phất má»™t tý, giá» khắc nà y, hắn tháºt sá»± có chút Ãt thÆ°Æ¡ng cảm.
Bất kể nói thế nà o, ngÆ°á»i nà y là mình má»™t văn thần cuối cùng bên cạnh, có thể có thần tá» nhÆ° váºy phụ tá, hắn tin tưởng mình còn có cÆ¡ há»™i láºt bà n.
"Là Nguyên Thuáºt, thay trẫm Ä‘Æ°a Ngô Hạo đại nhân má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng, trẫm, không Ä‘Ã nh lòng Ä‘Æ°a tiá»…n."
Là Nguyên Thuáºt cùng Ngô Hạo sóng vai Ä‘i ra ngoà i thÆ° phòng Lý Nguyên Hạo, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u tá»± có tâm tÆ°, Ä‘á»u không nói gì, đợi khi Ä‘i được má»™t Ä‘oạn, Là Nguyên Thuáºt rốt cục không nhịn được, nói: "Ngô Hạo đại nhân, ngÆ°Æ¡i nói, hoà ng thượng có thể giết chết đại tÆ°á»›ng quân sao?"
Ngô Hạo nhìn hắn má»™t cái, nói: "à của thống lÄ©nh đại nhân là , ngÆ°Æ¡i hoà i nghi năng lá»±c của hoà ng thượng, hay là hoà i nghi lá»i tại hạ vừa nói?"
Là Nguyên Thuáºt khẽ lắc đầu, nói: "Ta sao có thể hoà i nghi năng lá»±c đại vÆ°Æ¡ng, nếu nhÆ° Ä‘Æ¡n đả Ä‘á»™c đấu, vạn tuế có thể ở trong mÆ°á»i chiêu giết chết đại tÆ°á»›ng quân, tại hạ lại cà ng không hoà i nghi đại nhân. Chỉ là , ta lo lắng, cho dù vạn tuế giết đại tÆ°á»›ng quân, nguyên khà chúng ta tất sẽ đại thÆ°Æ¡ng, đợi những phản quân kia tá»›i, còn có thể đánh sao?"
Ngô Hạo vẫn không trả lá»i vấn Ä‘á» nà y, nhìn thấy Dã Lợi thị từ bên cạnh Ä‘i tá»›i, vá»™i và ng kéo Là Nguyên Thuáºt má»™t chút, lý bảo hắn không cần phải nói nữa.
Hai ngÆ°á»i cung kÃnh lùi qua má»™t bên, Dã Lợi thị Ä‘i tá»›i liếc nhìn bá»n hắn, nói: "Ngô Hạo, các ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘i đâu?"
Ngô Hạo phản ứng rất nhanh, nói: "Hồi bẩm Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, vi thần vừa má»›i trao đổi má»™t Ãt quốc sá»± cùng vạn tuế, vạn tuế nói hiện tại hÆ¡i mệt, để cho vi thần lui xuống trÆ°á»›c."
Khóe miệng Dã Lợi thị bá»—ng nhiên nổi lên má»™t tia cÆ°á»i lạnh, há»i: "Hừ, quốc sá»±? Hắn lại muốn Ä‘á»™ng thủ vá»›i đại tÆ°á»›ng quân sao?"
Biết phu không ai bằng vợ, Dã Lợi thị cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối hiểu rõ đối vá»›i Lý Nguyên Hạo, nà ng biết rõ hiện tại trượng phu và ca ca của mình đã thà nh thế thủy há»a, cái nà y là m cho nà ng kẹp ở giữa tháºt sá»± không dá»… sống, mấy ngà y nay có vẻ gầy gò Ä‘i rất nhiá»u.
Ngô Hạo vá»™i và ng nói: "NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng hiểu lầm, vạn tuế Ä‘ang muốn tìm biện pháp để có thể ngồi cùng má»™t chá»— vá»›i đại tÆ°á»›ng quân, bà n luáºt tốt má»i chuyện, nhÆ°ng vi thần vô năng, không thể lo âu vì hoà ng thượng."
Bất kể là thiệt hay giả, Ãt nhất thì Dã Lợi thị nghe xong lá»i nà y, có thể cho rằng hắn là ngÆ°á»i tốt, cho dù là lý do nà y chỉ có thể dùng để lừa gạt bản thân mình.
Nà ng vung tay má»™t chút, nói: "Äược rồi, các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i, hoà ng thượng vẫn còn ở thÆ° phòng sao?"
Là Nguyên Thuáºt nói: "Hồi bẩm nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, hoà ng thượng vẫn còn ở đó."
Dã Lợi thị láºp tức uốn éo lÆ°ng áo, Ä‘i vá» hÆ°á»›ng thÆ° phòng của Lý Nguyên Hạo.
Ngô Hạo nhìn thân ảnh thon dà i của nà ng, đáy lòng thầm suy chắc hẳn: "Chỉ mong ngà y mai nà ng không phải chết mới tốt, nếu như mình có thể có cơ hội, sẽ thu nà ng và o trong phòng, ôm lấy từ từ ngủ mấy ngà y mấy đêm!"
Thẳng đến lúc Là Nguyên Thuáºt thúc giục, hắn má»›i thu hồi ánh mắt của mình, từng bÆ°á»›c má»™t Ä‘i đến mặt ngoà i cá»a thà nh, đợi Ä‘i tá»›i cá»a thà nh, Ngô Hạo quay đầu, hÆ°á»›ng Là Nguyên Thuáºt ôm quyá»n, nói: "Thống lÄ©nh không cần tiá»…n, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng còn lại nà y, tại hạ tá»± mình Ä‘i, tại hạ Ä‘i rồi, hi vá»ng thống lÄ©nh có thể tiếp tục phụ tá Äại vÆ°Æ¡ng, hoà n thà nh sá»± nghiệp thống trị thiên thu!"
Là Nguyên Thuáºt cúi đầu má»™t cái, nói: "Ngô đại nhân má»™t mảnh trung tâm, lại là m cho mạt tÆ°á»›ng thụ giáo, Ngô đại nhân yên tâm, mạt tÆ°á»›ng tất nhiên sẽ dùng Ngô đại nhân là m tấm gÆ°Æ¡ng."
Ngô Hạo cÆ°á»i nhẹ má»™t tiếng, có chút thê lÆ°Æ¡ng, có chút bi tráng, trong chá»›p mắt Ä‘i nhanh đến quân doanh Dã Lá»i Kiến Ca, đầu cÅ©ng không quay lại, miệng nói: "Ta đây Ä‘i má»™t chuyến nà y, chắc hẳn là không có Ä‘Æ°á»ng sống nữa rồi, xin Thống lÄ©nh đại nhân, tại sau khi chuyện thà nh công, tìm thi thể tại hạ vá», nếu không có, trong nhà ta có lÆ°u má»™t bá»™ quần áo, xin láºp má»™t cái má»™, chôn quần áo và di váºt cho ta! "
Lý Nguyên Hạo không trả lá»i hắn, nhÆ°ng thần sắc rất cảm Ä‘á»™ng, vệ binh đối diện cá»a nói: "Các ngÆ°Æ¡i nhìn thấy chÆ°a? Cái nà y là trung thần Äại Hạ Quốc chúng ta!"
Ngà y hôm sau, Äại Hạ Quốc đã đến giá» phút gió tanh mÆ°a máu cuối cùng, má»™t tảng đá cuối cùng chèo chống nó rốt cục cÅ©ng đã nứt ra rồi.
Hai huynh đệ tốt đã từng ká» vai chiến đấu, Dã Lợi Kiến Ca và Lý Nguyên Hạo, muốn dùng phÆ°Æ¡ng thức hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u am hiểu để giải quyết vấn Ä‘á».
Gió lạnh thổi tung bay, phảng phất như là vùng quê trống trải nà y muốn nói cái gì đó, ngăn cản cái gì đó, lại phảng phất như là muốn kéo cái gì đến.
Mặc dù là buổi trÆ°a, mặt trá»i rá»±c rỡ trên đỉnh đầu, nhÆ°ng vẫn là m cho ngÆ°á»i ta cảm giác được rét lạnh thấu xÆ°Æ¡ng, Dã Lợi Kiến Ca đứng trong gió rét, sau lÆ°ng 500 bÆ°á»›c là đại Ä‘á»™i nhân mã của hắn ngừng lại tại đó.
Trông thấy cá»a thà nh cháºm rãi mở ra, Dã Lợi Kiến Ca nhá» giá»ng nói má»™t câu: "Rốt cuá»™c cÅ©ng đã tá»›i."
Hắn tháºt sá»± hi vá»ng Lý Nguyên Hạo không cần phải Ä‘i ra, hi nhìn ở thá»i Ä‘iểm, bá»n há» có thể cuối cùng tránh việc dùng loại phÆ°Æ¡ng thức cá»±c Ä‘oan nà y, hắn không muốn chết trong tay Lý Nguyên Hạo, cÅ©ng không muốn dùng tay của hắn giết Lý Nguyên Hạo, nhÆ°ng hiện tại giống nhÆ° đã không có lá»±a chá»n nà o khác.
Äá»u là Lý Nguyên Hạo bức hắn.
Dã Lợi Kiến Ca tìm cá»› cho mình, tâm tình dần dần yên ổn xuống, nhìn binh mã trÆ°á»›c mặt cà ng chạy cà ng gần, Dã Lợi Kiến Ca mÃm chặt bá» môi, mÅ©i thở ra má»™t tiếng dà i, phảng phất nhÆ° là muốn thổi tạp niệm trong lòng mình Ä‘i.
Äá»™i binh mã trÆ°á»›c mắt hắn cÅ©ng là ngừng lại ở địa phÆ°Æ¡ng cách trung tâm 500 bÆ°á»›c, đây là khoảng cách song phÆ°Æ¡ng đã Æ°á»›c định tốt.
Chỉ má»™t lát sau, Lý Nguyên Hạo má»™t mình má»™t ngÆ°á»i ngồi trên lÆ°ng ngá»±a từ từ Ä‘i tá»›i hÆ°á»›ng hắn.
Mồm Dã Lợi Kiến Ca lại thổi ra một hơi, nói một câu: "Rốt cuộc cũng đã tới."
Lý Nguyên Hạo dục ngá»±a, đứng lại tại địa phÆ°Æ¡ng cách cầm Dã Lợi Kiến Ca và i chục bÆ°á»›c, khi bá»n hắn lại má»™t lần nữa nhìn ánh mắt của đối phÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i chợt phát hiện, giữa bá»n hắn rõ rà ng đã không tìm thấy từ ngữ phù hợp để là m lá»i dạo đầu.
Trong khoảng cách và i mét nà y, phảng phất nhÆ° là má»™t đạo chiến hà o, bá»n hắn đứng ở hai bên chiến hà o, tá»±a nhÆ° không cách nà o Ä‘i đến cùng má»™t chá»—.
"Äại ca, ngÆ°Æ¡i vẫn khá»e chứ?" Lý Nguyên Hạo cuối cùng lại mở miệng đầu tiên.
Dã Lợi Kiến Ca gáºt đầu, nói: "Ừm, cÅ©ng không tệ lắm, Ãt nhất ở trong quân doanh, ta không cần lo lắng sẽ bị giết oan nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên kia."
Thần sắc Lý Nguyên Hạo có chút âm u, nói: "Sự tình Trương Tấm Nguyên, là trẫm là m sai."
Hắn lá»i nà y nói vô cùng thà nh khẩn, Dã Lợi Kiến Ca bá»—ng nhiên giÆ°Æ¡ng mắt nhìn hắn, chỉ thấy hai cánh tay Lý Nguyên Hạo lôi kéo dây cÆ°Æ¡ng, luôn luôn không có ý tá»›i gần mình.
Lý Nguyên Hạo nói tiếp: "Äại ca, lần nà y trẫm tá»›i, là hÆ°á»›ng ngÆ°Æ¡i xin lá»—i, má»™t thá»i gian ngắn trÆ°á»›c đây, trẫm đã phạm và o hồ đồ rồi, xin đại ca giống nhÆ° trÆ°á»›c, không nên so Ä‘o cùng trẫm. Hiện tại phản quân đã sắp đánh tá»›i rồi, nếu nhÆ° đại ca không giúp trẫm, trẫm tháºt sá»± má»™t chút cÆ¡ há»™i cÅ©ng không có, cả Äảng Hạng chúng ta sẽ xong rồi."
Trong lòng Dã Lợi Kiến Ca bá»—ng nhiên có chút dao Ä‘á»™ng, Lý Nguyên Hạo biểu lá»™ rất là chân thà nh, cái nà y lại là m cho hắn hoà i nghi, rốt cuá»™c Hạ Từ nói là tháºt hay giả?
Ãnh mắt của hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm và o Lý Nguyên Hạo, nói: "Äảng Hạng còn có má»™t biện pháp có thể tiếp tục sinh tồn xuống dÆ°á»›i, chÃnh là giống nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên nói, hÆ°á»›ng Tống triá»u đầu hà ng, Tống triá»u hoà ng đế muốn giết, chÃnh là ngÆ°Æ¡i, bá»n hắn căn bản không nghÄ© tá»›i chuyện diệt tá»™c Äảng Hạng chúng ta."
Lý Nguyên Hạo thở dà i má»™t tiếng, nói: "Äúng váºy, ta rất hối háºn không nghe lá»i TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên nói lúc trÆ°á»›c, má»›i rÆ¡i cho tá»›i hôm nay tình trạng nà y. Tống triá»u hoà ng đế tức ta chém giết quá mức tại Tống triá»u, không muốn hoà đà m cùng chúng ta, nếu nhÆ° lúc trÆ°á»›c tháºt sá»± áp dụng ý kiến của TrÆ°Æ¡ng Tấm Nguyên, không để cho quân Ä‘á»™i Ä‘i cÆ°á»›p bóc, mà là phái quan viên thống trị những địa phÆ°Æ¡ng kia, hiện tại đã là má»™t trà ng cảnh khác."
Sau khi nói xong, hắn trầm mặc má»™t lát, sau đó còn nói thêm: "Äại ca, có ngÆ°á»i Tống triá»u tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i sao?"
Dã Lợi Kiến Ca không dấu diếm Lý Nguyên Hạo, hắn cho rằng tình huống hiện tại đã không cần giấu diếm cái gì nữa, gáºt đầu nói: "Äúng váºy."
Tà i sản của conem_bendoianh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của conem_bendoianh
03-05-2013, 06:08 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 481: Chạy mất (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trên mặt Lý Nguyên Hạo xuất hiện thần sắc mừng rỡ, nói: "Váºy là tốt rồi, Ä‘iá»u nà y nói rõ bá»n hắn chịu thả đại ca, chỉ cần đại ca có thể còn sống, Äảng Hạng chúng ta liá»n có hi vá»ng, đại ca hiện tại có thể giết chết ta, chỉ cầu ngÆ°Æ¡i đối xá» tá» tế vá»›i các cháu ngÆ°Æ¡i, dù tiểu đệ chết cÅ©ng không oán."
Nói xong, Lý Nguyên Hạo liá»n chuyển trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng, Ä‘Æ°a cái chuôi thÆ°Æ¡ng vá» hÆ°á»›ng Dã Lợi Kiến Ca.
Dã Lợi Kiến Ca nhÆ°á»›ng mà y, không khá»i Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, đồng thá»i nhẹ nhà ng nói: "Ta không muốn giết ngÆ°Æ¡i, tháºt sá»±, mặc dù hiện tại chúng ta đã muốn không có Ä‘Æ°á»ng nà o để Ä‘i, ta vẫn không muốn giết ngÆ°Æ¡i, nhÆ° váºy Ä‘i, ngÆ°Æ¡i Ä‘em Hứng Châu thà nh cho ta, sau đó ngÆ°Æ¡i lặng lẽ rá»i Ä‘i, ta sẽ thÆ°Æ¡ng lượng cùng quân Tống, cam Ä‘oan bá»n hắn không Ä‘uổi giết ngÆ°Æ¡i."
Lý Nguyên Hạo cÆ°á»i má»™t tiếng Ä‘au khổ, nói: "Äại ca, Trần Thế Mỹ kiên quyết giết ta, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i vụng trá»™m thả ta rá»i Ä‘i, hắn tất nhiên giáºn sẽ chó đánh mèo vá»›i ngÆ°Æ¡i."
Dã Lợi Kiến Ca cÅ©ng biết, quân Tống không có khả năng buông tha Lý Nguyên Hạo, sống thì gặp ngÆ°á»i, chết phải thấy thi thể, đây là Tống triá»u hoà ng đế ra lệnh đối vá»›i Trần Thế Mỹ, nếu nhÆ° mình tháºt sá»± rá»i Ä‘i, háºu quả khó có thể dá»± Ä‘oán.
Hắn láºp tức do dá»± má»™t chút, há»i: "Váºy cái nà y nên là m thế nà o cho phải?"
Chiến mã Lý Nguyên Hạo lại Ä‘i má»™t bÆ°á»›c nhá» lên phÃa trÆ°á»›c, khoảng cách của song phÆ°Æ¡ng cà ng ngà y cà ng gần.
Lý Nguyên Hạo nói: "Äại ca, ta còn có má»™t biện pháp, ngÆ°Æ¡i xem được hay không được."
Dã Lợi Kiến Ca nhìn hắn, nói: "Tốt, ngươi nói đi."
Äang chá» Lý Nguyên Hạo trả lá»i, chỉ nghe Lý Nguyên Hạo nói: "Chuyện nà y cÅ©ng không còn biện pháp nà o rồi, quân Tống tất nhiên sẽ không bá» qua ta, ta xem không bằng nhÆ° váºy, có lẽ là ...ngÆ°Æ¡i Ä‘i chết Ä‘i!"
Nương theo bốn chữ cuối cùng, Lý Nguyên Hạo đâm tới một thương như thiểm điện và o đầu Dã Lợi Kiến Ca.
Dã Lợi Kiến Ca vá»™i và ng cúi đầu tránh thoát nhát đâm đầu tiên, nhÆ°ng thÆ°Æ¡ng tiếp theo của Lý Nguyên Hạo lại nện xuống hÆ°á»›ng phÃa sau lÆ°ng hắn.
"BÃ nh!"
Má»™t thÆ°Æ¡ng có lá»±c lượng cá»±c mạnh nện xuống trên lÆ°ng Dã Lợi Kiến Ca, má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i phun ra từ miệng hắn, chiến mã lảo đảo má»™t cái, quỳ rạp xuống đất, cả ngÆ°á»i Dã Lợi Kiến Ca ngã xuống đất.
Lý Nguyên Hạo cÆ°á»i ha ha, há»i: "Äại ca không còn dùng được từ lúc nà o váºy? Ngay cả hai thÆ°Æ¡ng của ta cÅ©ng không đỡ nổi rồi sao?"
Võ nghệ của hắn vốn đã cao cÆ°á»ng hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Dã Lợi Kiến Ca, lại Ä‘á»™t nhiên ra tay, chứng kiến Dã Lợi Kiến Ca ngã lên trên mặt đất, Lý Nguyên Hạo biết mình đã đắc thủ rồi, ngÆ°á»i nà y không có khả năng tiếp tục đứng lên.
NhÆ°ng là m cho hắn ngoà i ý muốn chÃnh là , Dã Lợi Kiến Ca lần nà y tháºt sá»± có thể cháºm rãi đứng lên, dùng ống tay áo lau khô vết máu ở khóe miệng mình, miệng nói: "Lý Nguyên Hạo, ngÆ°Æ¡i quả nhiên là tá»›i để giết ta."
Lý Nguyên Hạo sá»ng sốt má»™t chút, hắn không rõ vì sao Dã Lợi Kiến Ca có thể chịu Ä‘á»±ng được hai thÆ°Æ¡ng của mình, trong lúc kinh ngạc, Dã Lợi Kiến Ca vạch quần áo ra, vải bông dÆ°á»›i áo rõ rà ng có hai khối sắt, má»™t khối phÃa trÆ°á»›c ngá»±c, má»™t khối ở phÃa sau lÆ°ng, vô cùng chắc chắn.
Khối sắt phÃa sau lÆ°ng đã bị Lý Nguyên Hạo nện đến mức thay đổi hình dạng, chÃnh là nhá» váºt kia chống đỡ má»™t tý, Dã Lợi Kiến Ca má»›i tránh thoát cái chết.
Hai mắt Lý Nguyên Hạo phát lạnh, nói: "Hừ, ngÆ°Æ¡i cho rằng nhÆ° váºy là được sao?"
Thá»i Ä‘iểm Lý Nguyên Hạo đánh ra má»™t thÆ°Æ¡ng nà y, binh sÄ© song phÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã phát Ä‘á»™ng rồi, mắt thấy hai bên sắp xông và o nhau, chỉ còn má»™t chút thá»i gian, má»™t chút thá»i gian nà y, ở trong mắt Lý Nguyên Hạo xem ra, cÅ©ng đã đủ để hắn thu tháºp Dã Lợi Kiến Ca.
Dã Lợi Kiến Ca cũng không nói cái gì, quay đầu nhìn qua đại quân đằng sau đang chạy tới.
Lý Nguyên Hạo Ä‘uổi theo ở phÃa sau không bá», ngá»±a của Dã Lợi Kiến Ca đã co quắp té lên trên mặt đất rồi, Lý Nguyên Hạo tin tưởng ngá»±a của mình trong nháy mắt có thể Ä‘uổi kịp, sau đó là giết chết hắn, thu quân Ä‘á»™i của hắn, tất cả Ä‘á»u kịp.
Nhưng vừa vặn chạy được khoảng cách hai thân ngựa, Lý Nguyên Hạo bỗng nhiên cảm giác thân thể thớt ngựa trầm xuống, trong lòng thầm kêu không tốt.
Dã Lợi Kiến Ca nà y tất nhiên là đã sá»›m bố trà bẫy ráºp ở địa phÆ°Æ¡ng nà y, chÃnh mình đã bị tiến và o.
DÆ°á»›i tình thế cấp bách, hắn cÅ©ng không cố gắng nhiá»u, á»· và o kỹ thuáºt cưỡi ngá»±a tinh xảo, hai chân vừa đạp và o nhau, cả ngÆ°á»i đã từ trên lÆ°ng ngá»±a bay lên.
"Ầm ầm!"
Sau khi Lý Nguyên Hạo rÆ¡i xuống dất, thá»›t ngá»±a đã rÆ¡i và o trong cạm bẫy rồi, chỉ thấy bẫy ráºp có phạm vi má»™t trượng, sâu mấy mét, cuối bẫy ráºp có cấm đầy trúc nhá»n, cả ngÆ°á»i chiến mã bị đâm thủng nhiá»u chá»—, rõ rà ng ngay cả tiếng HSI...I...I...cÅ©ng không có, khóe miệng không ngừng phun bá»t máu.
Nếu nhÆ° không phải mình phản ứng nhanh, cánh tay và bà n chân nhanh nhẹn, hiện tại chÃnh mình cÅ©ng đã giống nhÆ° con ngá»±a kia.
Bẫy ráºp nà y là thứ Dã Lợi Kiến Ca tỉ mỉ xếp đặt thiết kế, tháºm chà hắn còn tÃnh toán qua trá»ng lượng bẫy ráºp có thể thừa nháºn, cho nên, má»™t mình hắn từ chạy tá»›i nÆ¡i nà y, căn bản không có bất kỳ nguy hiểm nà o, nhÆ°ng cả ngÆ°á»i lẫn ngá»±a Lý Nguyên Hạo bÆ°á»›c lên trên, cái bẫy ráºp liá»n không chịu nổi.
Nhìn thấy cái bẫy mình tỉ mỉ xếp đặt thiết kế nhÆ° thế cÅ©ng bị Lý Nguyên Hạo tránh khá»i, Dã Lợi Kiến Ca lại cà ng không dám dừng lại, chạy nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lý Nguyên Hạo đứng dáºy, theo ở phÃa sau truy Ä‘uổi, nhÆ°ng hắn biết rõ, trải qua má»™t chút trì hoãn nhÆ° váºy, cÆ¡ há»™i của mình tháºt sá»± không lá»›n.
Quả nhiên, chạy hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c, những cung tiá»…n thủ tiá»…n pháp tốt trong quân doanh Dã Lợi Kiến Ca kia cÅ©ng đã có thể là m ra công kÃch cung tiá»…n đối vá»›i Lý Nguyên Hạo.
Äánh bay và i mÅ©i tên, Lý Nguyên Hạo láºp tức không Ä‘uổi nữa, Dã Lợi Kiến Ca trốn và o bên trong dẫn đại Ä‘á»™i quân Ä‘á»™i của mình, nhìn Lý Nguyên Hạo Ä‘ang rút lui, Dã Lợi Kiến Ca Ä‘iên cuồng cÆ°á»i nói: "Ha ha ha, vạn tuế, còn muốn giết ta sao?"
Lý Nguyên Hạo không nói chuyện, nắm tháºt chặt trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng trên tay mình, Dã Lợi Kiến Ca lại cưỡi lên ngá»±a thân binh dắt tá»›i cho hắn, miệng hô: "Chúng tÆ°á»›ng sÄ©, giết!"
HÆ¡n hai vạn ngÆ°á»i Ä‘iên cuồng dâng lên, Là Nguyên Thuáºt sau lÆ°ng Lý Nguyên Hạo cÅ©ng mang binh lao đến, đảo mắt song phÆ°Æ¡ng đã giết lại vá»›i nhau.
Không có công tác Ä‘á»™ng viên để là m, lá»i nên nói, bá»n hắn đã sá»›m nói qua vá»›i binh sÄ© rồi, còn lại, đúng là chỉ chém giết.
Lý Nguyên Hạo dÅ©ng mãnh vô địch, nhÆ°ng quân Ä‘á»™i của hắn so vá»›i Dã Lợi Kiến Ca thì Ãt hÆ¡n má»™t vạn ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa, tÃnh toán của hắn là giết Dã Lợi Kiến Ca, thu tháºp tà n cuá»™c, hiện tại, Dã Lợi Kiến Ca còn sống, cái nà y lại là m cho Lý Nguyên Hạo có chút cảm giác trở tay không kịp.
So sánh vá»›i nhau, chuẩn bị của Dã Lợi Kiến Ca nguyên vẹn hÆ¡n nhiá»u, trưởng chi quân Ä‘á»™i kháng địch, chi phụ phụ trách xen kẽ, các chi quân Ä‘á»™i khác chặt đứt Ä‘Æ°á»ng lui của Lý Nguyên Hạo, tất cả Ä‘á»u có vẻ đâu và o đấy.
Còn có, hắn biết rõ Lý Nguyên Hạo rất dÅ©ng mãnh, chuyên môn chá»n lá»±a ra năm mÆ°Æ¡i tên mãnh sÄ© trong quân Ä‘á»™i của mình, dùng để đối phó vá»›i Lý Nguyên Hạo.
Những mãnh sÄ© nà y má»™t chá»i má»™t tuyệt đối không phải đối thủ của Lý Nguyên Hạo, nhÆ°ng năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i cùng tiến lên, hiệu quả liá»n không giống vá»›i lúc trÆ°á»›c.
Cà ng chủ yếu hÆ¡n, bá»n há» Ä‘á»u là thân tÃn của Dã Lợi Kiến Ca, phần lá»›n đã nháºn được ân huệ của Dã Lợi Kiến Ca, hiện tại lại hiểu má»™t việc, ngoại trừ mình Ä‘i theo đại tÆ°á»›ng quân giết vị hoà ng đế nà y ra, đã không có Ä‘Æ°á»ng lui nà o khác già nh cho bá»n hắn, vì váºy mà má»—i ngÆ°á»i cà ng dốc sức liá»u mạng.
Chung quanh Lý Nguyên Hạo Ä‘á»u là đầu thÆ°Æ¡ng của những ngÆ°á»i kia, tuy hắn cá»±c kỳ dÅ©ng mãnh, nhÆ°ng những ngÆ°á»i nà y quá mức hung ác, nguyên má»™t đám căn bản không biết trốn tránh, Ä‘á»u sá» dụng cái loại đấu pháp đồng quy vu táºn, má»—i lần giết má»™t ngÆ°á»i, trên ngÆ°á»i Lý Nguyên Hạo Ä‘á»u phải nháºn thêm má»™t vết thÆ°Æ¡ng.
Sau ná»a canh giá», Lý Nguyên Hạo má»›i thu tháºp toà n bá»™ hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i nà y, bốn phÃa chiến mã Ä‘á»u là thi thể của địch nhân, toà n thân hắn cÅ©ng nhÆ° má»™t ngÆ°á»i máu.
Thân binh bên ngÆ°á»i chết và tổn thÆ°Æ¡ng hầu nhÆ° không còn, chỉ còn lại có Là Nguyên Thuáºt cùng bảy tám ngÆ°á»i khác.
Tình thế chiến đấu bên cạnh cũng cà ng ngà y rõ rà ng, hoà n cảnh xấu trên nhân số và tổ chức không hoà n thiện lại là m cho quân đội Lý Nguyên Hạo dần dần rơi và o hạ phong.
Mắt thấy Dã Lợi Kiến Ca lại phái và i trăm ngÆ°á»i tá»›i, muốn vây giết chÃnh mình lần nữa, Lý Nguyên Hạo biết mình không đánh nổi rồi, mình phải trở lại trong thà nh, trú đóng trấn giữ, hoặc là thông qua phÆ°Æ¡ng thức chiến đấu trên Ä‘Æ°á»ng phố, tiêu hao Æ°u thế binh lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng.
"Giết ra ngoà i!"
Hắn Ä‘iên cuồng kêu to, chá»— cá»a thà nh đã có má»™t Ä‘á»™i binh sÄ© của Dã Lợi Kiến Ca, nhÆ°ng khi Lý Nguyên Hạo mang theo má»™t thân máu tÆ°Æ¡i, giống nhÆ° Sát Thần xung phong liá»u chết chạy tá»›i, thần sắc Ä‘á»™i binh sĩ Ä‘á»u có vẻ có chút hoảng sợ.
TÆ°á»›ng quân dẫn Ä‘á»™i coi nhÆ° đã là m hết pháºn sá»±, có lẽ là xuất phát từ tâm lý muốn chiếm tiện nghi khi chứng kiến bá»™ dạng Lý Nguyên Hạo hiện tại, hắn vung vẩy trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng trong tay, nghênh đón Lý Nguyên Hạo.
Chỉ đối mặt má»™t cái, tÆ°á»›ng quân dÅ©ng mãnh tiến thẳng lên trÆ°á»›c liá»n biến thà nh má»™t cá»— thi thể, ngã từ trên chiến mã xuống đất, trên ngá»±c có một caÌi lá»— máu, máu tÆ°Æ¡i chảy xuôi ra mặt ngoà i.
"Giết!" Lý Nguyên Hạo hét lá»›n má»™t tiếng, đám binh lÃnh Ä‘i theo hắn rất nhanh phá tan đạo phòng tuyến nà y của Dã Lợi Kiến Ca, giống nhÆ° thủy triá»u, lui và o bên trong Hứng Châu thà nh.
Vừa má»›i lui và o cá»a thà nh, Lý Nguyên Hạo la lá»›n: "Äóng cá»a, mau đóng cá»a lại!"
Äúng lúc nà y, ở phÃa sau, mÅ©i tên nhÆ° mÆ°a từ trên cổng thà nh trút xuống, bắn thẳng đến chá»— Lý Nguyên Hạo, chỉ nghe má»™t thanh âm nói: "Lý Nguyên Hạo tà n bạo bất nhân, đại tÆ°á»›ng quân Dã Lợi Kiến Ca thuáºn lòng trá»i mà đi, chúng ta tá»± nhiên há»— trợ!"
Má»™t lá»›p mÆ°a tên nà y lại là m cho ngÆ°á»i bên cạnh Lý Nguyên Hạo chết và tổn thÆ°Æ¡ng thảm trá»ng, cánh tay của hắn cÅ©ng bị bắn trúng má»™t mÅ©i tên.
Má»™t mÅ©i tên nà y khả năng là đã là m bị thÆ°Æ¡ng đến xÆ°Æ¡ng cốt, Lý Nguyên Hạo Ä‘au nhức, cắn răng má»™t cái, không hét to lên, hắn cÅ©ng không tức giáºn, bởi vì bây giá» không phải là thá»i Ä‘iểm tức giáºn, mÅ©i tên trên thà nh vẫn nhÆ° mÆ°a, không ngừng bắn xuống, nÆ¡i đây cÅ©ng không phải là nÆ¡i ở lâu.
"Äi mau".
Binh mã còn sót lại Ä‘i theo hắn, má»™t Ä‘Æ°á»ng chạy nhÆ° Ä‘iên, thừa nháºn cung tiá»…n bên trên đả kÃch, đồng thá»i còn phải táºn lá»±c chạy nhanh hÆ¡n má»™t Ãt, mau hÆ¡n má»™t Ãt, bởi vì truy binh Ä‘ang ở ngay sau ngÆ°á»i bá»n hắn.
Những cÆ° dân Hứng Châu phủ kia không biết chuyện gì xảy ra, chỉ là , ở trong mắt bá»n hắn, đây là một cÆ¡ há»™i tốt.
Thi thể những bị binh sÄ© giết chết kia bị những ngÆ°á»i nà y kéo và o trong nhà , có thể ăn được mấy ngà y.
Hao hết khà lá»±c giết đến trÆ°á»›c cá»a hoà ng cung nhà mình, Lý Nguyên Hạo nhìn lại, binh sÄ© phÃa sau mình còn chÆ°a đầy 500 ngÆ°á»i rồi, cả HÆ°ng Khánh phủ hiện tại đã loạn thà nh má»™t bầy, ngÆ°á»i Dã Lợi Kiến Ca mượn danh nghÄ©a Ä‘uổi giết Lý Nguyên Hạo, tiến hà nh cÆ°á»›p sạch đối vÆ¡Ìi tất cả địa phÆ°Æ¡ng còn đáng để bá»n hắn cÆ°á»›p.
Chiến đấu linh tinh vẫn còn tiếp tục, quân phục song phÆ°Æ¡ng giống nhau, cÅ©ng tạo thà nh kết cục há»—n loạn, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là tiếng kêu thảm thiết và tiếng binh khà va chạm, bốn phÃa dấy lên khói lá»a đã nói cho Lý Nguyên Hạo biết, địa phÆ°Æ¡ng cuối cùng hắn dá»±a và o sinh tồn đã xong rồi.
Là Nguyên Thuáºt Ä‘i tá»›i, nói: "Vạn tuế, chúng ta Ä‘i thôi, tại đây không thể ở lại được nữa!"
Bá» môi Lý Nguyên Hạo run rẩy hai cái, hắn cÅ©ng biết, hiện tại mình đã không có tÆ° cách ở lại chá»— nà y rồi, hoà ng cung nà y sẽ biến thà nh cái gì? Có lẽ là đại VÆ°Æ¡ng phủ của Dã Lợi Kiến Ca, cÅ©ng có lẽ sẽ trở thà nh hà nh cung của hoà ng đế Tống triá»u, nếu nhÆ° Trần Thế Mỹ Æ°a thÃch mà nói, còn có thể biến thà nh nhà cá»a của hắn, không được, không thể dá»… dà ng để bá»n hắn ngồi và o đó nhÆ° váºy, mâÌy caÌi gì đó ta không chiếm được, bất luáºn kẻ nà o cÅ©ng đừng nghÄ© đến chuyện lấy được.
Khóe miệng Lý Nguyên Hạo nổi lên một vẻ hung ác, nói: "Thiêu đốt, thiêu cho ta!"
Dã Lợi thị từ bên trong Ä‘i ra, Trữ ca nhi tuổi còn nhá» dÃnh sát và o bên ngÆ°á»i Dã Lợi thị, chứng kiến bá»™ dạng Lý Nguyên Hạo, các nà ng Ä‘á»u có chút khiếp sợ.
Lý Nguyên Hạo hiện tại căn bản không giống nhÆ° là một hoà ng đế tôn quý, tiêu sái và khà độ ngà y xÆ°a đã sá»›m bị giết không có bóng dáng, đầu hắn rối tung, quần áo rách rÆ°Æ¡Ìi, má»™t thân vết máu phối hợp vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt dữ tợn, hiển nhiên là má»™t ngÆ°á»i Ä‘iên,
Lý Nguyên Hạo cÅ©ng nhìn thấy nà ng, nhìn nhi tá» rúc và o trong ngá»±c nà ng, gÆ°Æ¡ng mặt dữ tợn bá»—ng nhiên hiện lên má»™t tia nhu tình, nhÆ°ng đảo mắt liá»n biến thà nh không có.
Dã Lợi thị run giá»ng há»i: "Vạn tuế, là m sao váºy?"
Lý Nguyên Hạo hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i, nói: "Ca ca ngÆ°Æ¡i muốn giết ta, hắn thắng rồi!"
Dã Lợi thị không biết mình nên nói cái gì, ngơ ngác đứng ở nơi đó.
Là Nguyên Thuáºt tá»›i thúc giục, nói: "Vạn tuế, nếu ngÆ°Æ¡i không Ä‘i, địch nhân sắp tá»›i rồi!"
Lý Nguyên Hạo chuyển đầu ngá»±a, liếc nhìn Dã Lợi thị, thá»i Ä‘iểm Ä‘ang định rá»i Ä‘i, Dã Lợi thị bá»—ng nhiên hô: "Vạn tuế, ngÆ°Æ¡i muôÌn để meÌ£ con chúng ta lại sao?"
Lý Nguyên Hạo ngừng má»™t chút, xác thá»±c là hắn không tÃnh toán mang theo các nà ng rá»i Ä‘i, nguyên nhân chủ yếu là chÃnh bản thân hắn hiện tại cÅ©ng không biết Ä‘i nÆ¡i nà o, Lý Nguyên Hạo cho rằng, Dã Lợi thị dù sao cÅ©ng là muá»™i muá»™i của Dã Lợi Kiến Ca, đứa bé nà y là cháu ngoại của hắn, hắn sẽ không hạ Ä‘á»™c thủ.
Trữ ca nhi cũng lớn tiếng hô một tiếng: "Phụ thân, đừng vứt ta ở nơi đây!"
Lý Nguyên Hạo rốt cục cÅ©ng từ trên lÆ°ng ngá»±a nhảy xuống, Ä‘i đến bên ngÆ°á»i Dã Lợi thị, nói: "NgÆ°Æ¡i hoà n toà n nguyện ý Ä‘i theo ta sao?"
Dã Lợi thị gáºt đầu, dốc sức liá»u mạng gáºt đầu: "Cho dù chết, ta cÅ©ng phải chết tại bên ngÆ°á»i Äại vÆ°Æ¡ng!"
Lý Nguyên Hạo cÆ°á»i ha ha, nói: "Tốt chúng ta cùng Ä‘i, má»™t ngà y nà o đó, ta sẽ mang bá»n ngÆ°Æ¡i trở vá»!"
Lôi kéo Dã Lợi thị, ôm lấy Trữ ca nhi lên chiến mã, nhấc trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng trong tay, mang theo những nhân mã còn sót lại bên ngÆ°á»i, má»™t Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng Ä‘aÌnh tÆ¡Ìi bắc môn, Lý Nguyên Hạo tin tưởng, chỉ cần trong tay mình còn thÆ°Æ¡ng, sẽ không ngÆ°á»i nà o có thể ngăn được mình
Hai ngà y sau đó, Trần Nguyên đứng ở trên đầu tÆ°á»ng Hứng Châu thà nh, trên mặt trà n đầy vui vẻ, đó là dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vô pháp xóa Ä‘i của ngÆ°á»i thắng.
Hứng Châu thà nh, đây là lần thứ hai mình tiến và o cái thà nh nà y rồi, lần thứ nhất trước đó tâm tình hoảng loạn, rất sợ bị Dã Lợi Kiến Ca bắt lấy.
Hiện tại, Dã Lợi Kiến Ca Ä‘ang ở bên ngÆ°á»i, cúi thấp đầu quỳ trên mặt đất, bá»™ dạng cung kÃnh, chắc hẳn trong lòng của hắn cà ng thêm sợ hãi so vá»›i mình lúc trÆ°á»›c.
Cái nà y là cảm giác thà nh tá»±u, má»™t ngÆ°á»i nam nhân cảm thấy thà nh tá»±u, không riêng gì đến từ nữ nhân, hÆ¡n nữa còn đến từ những nam nhân khác.
Trần Nguyên bÆ°á»›c Ä‘i thong thả, Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Dã Lợi Kiến Ca, cánh tay giúp đỡ Äại tÆ°á»›ng Äảng Hạng nà y đứng dáºy, nói: "Äại tÆ°á»›ng quân không cần nhÆ° thế, ta và ngÆ°Æ¡i coi nhÆ° là quen biết đã lâu rồi, lá»i nói khách khÃ, chúng ta cÅ©ng không cần nhiá»u lá»i, Lý Nguyên Hạo Ä‘i hai ngà y rồi, hiện tình huống trong thà nh thế nà o?"
Dã Lợi Kiến Ca đứng lên, nói: "Hồi bẩm Trần đại nhân, chiến loạn trong Hứng Châu thà nh xảy ra, có hai vạn cÆ° dân bị chết, những ngÆ°á»i trung vá»›i Lý Nguyên Hạo kia bị tại hạ giết, chỉ chạy mất một Ngô Hạo, không biết tung tÃch."
Khóe miệng Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, há»i: "Ngô Hạo?"
Dã Lợi Kiến Ca nói: "Vâng, Ngô Hạo nà y tÆ°Æ¡ng đối trung tâm đối vá»›i Lý Nguyên Hạo, trÆ°á»›c khi hắn biến mất còn giữ y quan trong nhà , nói nếu nhÆ° mình chết rồi, có thể lập một caÌi má»™ chôn quần áo và di váºt. Hắn sẽ tuyệt đối không đầu hà ng chúng ta, chắc hẳn cÅ©ng sẽ không rá»i Ä‘i, mạt tÆ°á»›ng đã phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm thi thể của hắn, sống thì gặp ngÆ°á»i, chết phải thấy thi thể, tất nhiên sẽ cho Trần đại nhân má»™t cái công đạo."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Hắn để y quan ở nhà sao?"
Dã Lợi Kiến Ca vung tay lên, một binh sĩ Äảng Hạng láºp tức mang bá»™ quần áo Ngô Hạo để lại ra, má»™t Ãt vừa ngÆ°á»i má»›i đầu hà ng chứng kiến y quan, nghÄ© mình thân là ngÆ°á»i Äảng Hạng, rõ rà ng lại không có má»™t ngÆ°á»i nà o, không có má»™t ai trung thà nh bằng ngÆ°á»i Tống, láºp tức Ä‘á»u có chút hổ thẹn.
Tà i sản của conem_bendoianh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của conem_bendoianh
03-05-2013, 06:13 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 482: Hưng phấn (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trần Nguyên cầm lên quần áo, cÆ°á»i má»™t chút, bá»—ng nhiên lá»›n tiếng nói: "Ngô Hạo, cái nà y là của ngÆ°Æ¡i sao?"
Má»™t ngÆ°á»i sau lÆ°ng Trần Nguyên đứng ra, nói: "Hắc hắc, Phò mã gia chê cÆ°á»i, đây là quần áo cÅ© mấy năm trÆ°á»›c thảo dân mặc, hÆ¡i tiếc, nên má»›i giữ lại không vứt Ä‘i."
Dã Lợi Kiến Ca và đám ngÆ°á»i Äảng Hạng thất kinh, chuyển đầu qua xem xét, không phải Ngô Hạo thá» thuần phục Lý Nguyên Hạo còn là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o đây?
Trần Nguyên đặt quần áo và o trong tay hắn, nói: "Cất kỹ Ä‘i, là m ká»· niệm, Thái sÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng là m nữa, đến là m thủ hạ của ta, giúp ta và i việc, chức quan Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i không có khả năng quá lá»›n, nhÆ°ng cam Ä‘oan ngÆ°Æ¡i được hưởng vinh hoa phú quý, cả Ä‘á»i không phát sầu vì quần áo."
Ngô Hạo thoáng một tý đã quỳ xuống, nói: "Hạ quan đa tạ Phò mã gia!"
Những ngÆ°á»i Äảng Hạng kia nhìn Ngô Hạo, nhÆ° là nhìn má»™t truyện cÆ°á»i giống nhau, má»™t chuyện cÆ°á»i buồn cÆ°á»i nhất.
Trần Nguyên quay đầu nhìn Dã Lợi Kiến Ca, lại nhìn các mặt gia tá»™c Äảng Hạng quyá»n thế khác, bá»—ng nhiên nói: "Ta nhá»› được, chúng ta đã từng láºp minh Æ°á»›c tại Diệu Äức thà nh, ngÆ°á»i nháºp Hứng Châu trÆ°á»›c là vÆ°Æ¡ng, chắc chÆ° vị còn nhá»› rõ.â€
â€Hiện tại Dã Lợi Kiến Ca tÆ°á»›ng quân đánh vỡ Hứng Châu trÆ°á»›c tiên, ta cho rằng lá»i thá» nên được thá»±c hiện, để cho Dã Lợi Kiến Ca tÆ°á»›ng quân là m Äại vÆ°Æ¡ng má»›i của Äảng Hạng, chÆ° vị nghÄ© nhÆ° thế nà o?"
Những gia tá»™c quyá»n thế kia đâu chịu đáp ứng? Äặc biệt là Vệ Mà n thị, thù háºn của bá»n hắn đối vá»›i Dã Lợi gia so vá»›i Lý Nguyên Hạo còn sâu hÆ¡n, phải biết rằng, lúc trÆ°á»›c chÃnh là Dã Lợi thị hãm hại bá»n hắn, má»›i là m cho quan hệ giữa bá»n hắn và Lý Nguyên Hạo cà ng ngà y cà ng bất hòa.
Vệ Mà n Chợt Truyá»n mạnh mẽ tiến lên, nói: "Phò mã gia, lúc trÆ°á»›c là hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i bá»™ lạc chúng ta minh Æ°á»›c, liên quan gì đến Dã Lợi Kiến Ca nà y? Tại hạ cho rằng, Phò mã gia an bà i nhÆ° váºy rất không ổn!"
Bên cạnh, má»™t đám gia tá»™c quyá»n thế à o à o phụ há»a.
Cả Äảng Hạng Ä‘á»u biết quan hệ giữa Lý Nguyên Hạo và Dã Lợi Kiến Ca, ở trong mắt bá»n hắn, đánh Lý Nguyên Hạo, hay là đánh Dã Lợi Kiến Ca, cÅ©ng không có gì khác nhau.
Mặc dù nói hiện tại hai ngÆ°á»i đã phản bá»™i nhau, nhÆ°ng ngà y sau Dã Lợi Kiến Ca có thể tìm bá»n hắn tÃnh sổ hay không, ai cÅ©ng không thể nói rõ rà ng.
Dã Lợi Kiến Ca cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i thông minh, xem xét tất cả má»i ngÆ°á»i phản đối hắn, lại cà ng kiên định quyết tâm, mình nhất định phải là m cái Äại vÆ°Æ¡ng nà y.
Chỉ có lên là m Äại vÆ°Æ¡ng, lấy được quân Tống ủng há»™, mình má»›i có khả năng sống sót, nếu bị đè xuống, đám ngÆ°á»i nà y tất nhiên sẽ tìm cÆ¡ há»™i xá» lý mình.
Chỉ là , hiện tại tất cả Ä‘á»u nắm giữ ở trong tay Trần Thế Mỹ nà y, hắn có lÆ°Æ¡ng thá»±c, chỉ có Äại vÆ°Æ¡ng hắn ủng há»™, má»›i là Äại vÆ°Æ¡ng có thể ổn định lại cả HÆ°ng Khánh phủ.
Con mắt Dã Lợi Kiến Ca vụng trá»™m nhìn vá» phÃa Trần Nguyên, chỉ thấy Trần Nguyên nghe xong những ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt nói, má»™t Ä‘iểm phản ứng Ä‘á»u không có, bình tÄ©nh nói má»™t câu: "Ta biết rõ rất nhiá»u ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i không muốn để cho Dã Lợi tÆ°á»›ng quân ngồi trên vị trà nà y, trong nà y khả năng có ân oán cá nhân giữa các ngÆ°Æ¡i, những chuyện nà y, Tống triá»u chúng ta không muốn quản nhiá»u."
Ãnh mắt của hắn quét má»™t vòng, tuy những gia tá»™c quyá»n thế kia đầy má»™t bụng ý kiến, nhÆ°ng cÅ©ng không dám phản bác lá»i Trần Nguyên nói.
Trần Nguyên cÆ°á»i nhẹ má»™t tiếng, nói: "Äến hiện tại, ý của ta là thá»±c hiện lá»i thá» lúc trÆ°á»›c, nếu nhÆ° các ngÆ°Æ¡i thấy Dã Lợi tÆ°á»›ng quân không được, cứ yên lặng. Hiện tại Äảng Hạng đã rÆ¡i và o hoà n cảnh nà y, phải láºp tức ổn định lại, Tống triá»u chúng ta hi vá»ng hòa bình ở chung vá»›i Äảng Hạng, chúng ta hi vá»ng Äảng Hạng vÄ©nh viá»…n ở trong má»™t loại hoà n cảnh yên ổn."
Dã Lợi Kiến Ca láºp tức quỳ xuống, nói: "Trần đại nhân yên tâm, tại hạ tất nhiên sẽ kiệt lá»±c trấn an dân chúng Äảng Hạng, cuá»™c Ä‘á»i nà y vÄ©nh viá»…n không phản Tống!"
Hắn là m được sao? Nếu nhÆ° không có những nà y gia tá»™c quyá»n thế mà nói, có lẽ hắn có thể, nhÆ°ng hiện tại, hắn tuyệt đối không thể nà o là m được.
Äảng Hạng vẫn sẽ không ngừng chiến loạn, dân chúng lầm than, đây Ä‘á»u là kết quả Trần Nguyên muốn.
Trần Nguyên cÆ°á»i cÆ°á»i, dìu dắt Dã Lợi Kiến Ca đứng dáºy, nói: "Tốt, trÆ°á»›c tiên cứ nói nhÆ° váºy, ngà y mai chúng ta sẽ váºn lÆ°Æ¡ng thá»±c đến, tuy số lượng chÆ°a nhiá»u, nhÆ°ng đủ để Äại vÆ°Æ¡ng có thể cam Ä‘oan cả Hứng Châu phủ yên ổn."
Trần Nguyên thay đổi xÆ°ng hô đối vá»›i Dã Lợi Kiến Ca, cái nà y lại là m cho Dã Lợi Kiến Ca rất mừng rỡ, đồng thá»i cÅ©ng Ä‘Æ°a tá»›i má»™t mảnh ánh mắt cừu thị ở chung quanh.
Trần Nguyên giả bá»™ nhÆ° không thấy, nói: "Còn có, Äại vÆ°Æ¡ng phải láºp tức phái đặc phái viên ra, Ä‘i đến Biện Kinh tiến hà nh hoà đà m cùng hoà ng đế chúng ta, vỠđịa vị song phÆ°Æ¡ng, còn có cả vấn Ä‘á» khôi phục giao dịch, Ä‘á»u phải nhanh tiến hà nh bà n bạc má»™t chút, ta hi vá»ng chúng ta có thể trở vá» thá»i gian chÆ°a có Lý Nguyên Hạo, cà ng nhanh cà ng tốt."
Dã Lợi Kiến Ca ôm hai đấm một cái, nói: "Vâng, Tiểu Vương tuân mệnh."
Sá»± tình xem ra là vô pháp vãn hồi rồi, tất cả má»i ngÆ°á»i cứ việc không phục, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ có thể để không phục ở trong lòng, Ãt nhất hiện tại, tuyệt đối không thể biểu lá»™ ra.
Dã Lợi Kiến Ca xoay ngÆ°á»i lại nói vá»›i những gia tá»™c quyá»n thế kia: "ChÆ° vị, còn phải dá»±a và o má»i ngÆ°á»i ủng há»™ nhiá»u hÆ¡n, ta ở chá»— nà y cam Ä‘oan, địa bà n chÆ° vị phân chia, ta sẽ không Ä‘á»™ng đến, hi vá»ng chúng ta có thể giống nhÆ° lúc Äức Minh Äại vÆ°Æ¡ng còn tại thế, hòa bình ở chung, để cho tá»™c nhân của chúng ta không cần dá»±a và o ăn nữ nhân để sống."
Không ai biểu đạt ý kiến gì, trên cổng thà nh một mảnh im ắng, cái trà ng cảnh nà y lại là m cho Dã Lợi Kiến Ca xấu hổ.
NhÆ°ng Trần Nguyên rất thoả mãn đối vá»›i chuyện nà y, hắn nói: "Tốt rồi, Äảng Hạng hiện tại còn có rất nhiá»u công tác phải là m, đây là sá»± tình của Äại vÆ°Æ¡ng, tại hạ không tiện há»i nhiá»u, quân Tống chúng ta sẽ ở Hứng Châu phủ chá» thêm mấy ngà y, đợi đến lúc Lý Nguyên Hạo có tin tức, chúng ta sẽ láºp tức rá»i Ä‘i."
Dã Lợi Kiến Ca do dá»± má»™t chút, sau đó tiến lên nói: "Trần đại nhân, Lý Nguyên Hạo má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Hạ Lan SÆ¡n, Hạ Lan SÆ¡n rất lá»›n, giấu và i trăm ngÆ°á»i căn bản không tìm ra nổi, hÆ¡n nữa Lý Nguyên Hạo tÆ°Æ¡ng đối quen thuá»™c đối vá»›i vùng đất đó, chỉ sợ ngà y sau muốn bắt hắn không dá»… dà ng."
Khóe miệng Trần Nguyên hÆ¡i nhếch lên, ngữ khà tháºp phần kiên định, nói: "Hắn không chạy được đâu!"
Dã Lợi Kiến Ca cÅ©ng không muốn tiếp tục thảo luáºn vấn Ä‘á» nà y, quân Tống quyết định ở lại thì ở lại, kỳ tháºt, hiện tại, Dã Lợi Kiến Ca vẫn hi vá»ng quân Tống có thể ở thêm má»™t thá»i gian ngắn, để cho hắn có thể chỉnh hợp thế lá»±c các tá»™c Äảng Hạng má»™t tý.
Còn có, hiện tại có thể nói là Trần Nguyên Ä‘ang nắm giữ váºn mệnh của hắn, tá»± nhiên phải từ từ chiêu đãi má»™t phen má»›i được.
Dã Lợi Kiến Ca nói: "Trần đại nhân, hiện tại cả Hứng Châu phủ đã không có chá»— phù hợp, vốn Trần đại nhân nên đến ở trong cung Ä‘iện Lý Nguyên Hạo là thÃch hợp nhất, nhÆ°ng cung Ä‘iện bị hắn dùng má»™t mồi lá»a thiêu rồi, không thể để ngÆ°á»i ở, nếu nhÆ° Trần đại nhân không chê, má»i đến nhà ta, ủy khuất và i ngà y."
Trần Nguyên nghe xong lá»i nà y, chợt nhá»› tá»›i lão bà Bất Giấu thị của Dã Lợi Kiến Ca, nữ nhân kia tháºt sá»± rất mê hoặc lẳng lÆ¡, từ thá»i Ä‘iểm chÃnh mình nhìn thấy nà ng, ban đầu nà ng không nói má»™t câu vá»›i mình, nhÆ°ng cái loại kÃch thÃch nầy lại là m cho Trần Nguyên vô pháp lãng quên.
Hắn có má»™t loại xúc Ä‘á»™ng, liếc nhìn Dã Lợi Kiến Ca, trên mặt đầy dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i thân ái, nói: "Tốt, Äại vÆ°Æ¡ng đã có ý tốt, tại hạ từ chối thì bất kÃnh."
Äối vá»›i Dã Lợi Kiến Ca mà nói, Trần Nguyên là khách quý, cái loại khách quý có thể quyết định váºn mệnh của hắn, cho nên hắn để gian phòng của mình cho lại cho Trần Nguyên, bản thân hắn thì đến phòng bên cạnh ở.
Bất Giấu thị mang theo má»™t đám ngÆ°á»i, tá»›i tá»›i lui lui thu dá»n đồ đạc trong nhà , Trần Nguyên tá»±a ở cá»a ra và o, má»—i khi Bất Giấu thị Ä‘i qua trÆ°á»›c mắt hắn, ánh mắt Trần Nguyên Ä‘á»u muốn dò xét nà ng má»™t phen.
Nữ nhân nà y giống nhÆ° là đã gầy Ä‘i má»™t Ãt, xem ra cuá»™c sống ở Äảng Hạng quá kém, ngay cả nà ng một phu nhân tÆ°á»›ng quân cÅ©ng không có cách nà o ăn được một bữa ăn ngon miệng.
Bất Giấu thị Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cảm giác được ánh mắt khác thÆ°á»ng của Trần Nguyên, nhÆ°ng nà ng giả bá»™ nhÆ° không trông thấy, lần lượt Ä‘i qua lại, luôn luôn không liếc vá» hÆ°á»›ng hắn.
ChÃnh là loại thái Ä‘á»™ nà y, lại là m cho trong lòng Trần Nguyên cà ng ngứa hÆ¡n.
Dã Lợi Kiến Ca đứng ở bên cạnh Trần Nguyên, luôn luôn nói vá» sắp sá»± tình Ä‘Ã m phán cùng Äại Tống, hắn muốn từ chá»— Trần Nguyên nghe ngóng rõ rà ng, Ä‘iá»u kiện nà o là mình phải đáp ứng, những Ä‘iá»u kiện nà o là có thể cò kè mặc cả, Tống triá»u có thể cho mình dạng ủng há»™ gì.
Äối vá»›i những vấn Ä‘á» nà y của hắn, Trần Nguyên Ä‘á»u đáp trả má»™t cách ứng phó, bởi vì Tống triá»u căn bản không có kế hoạch hoà đà m, Ãt nhất ở chá»— Nhân Tông là không có.
Nhân Tông muốn, chÃnh là mở biên cÆ°Æ¡ng ra, Äảng Hạng không có khả năng có Äại vÆ°Æ¡ng.
Thái Ä‘á»™ của Dã Lợi Kiến Ca lại tÆ°Æ¡ng đối chăm chú, nhìn Trần Nguyên không tÃch cá»±c, trong lòng của hắn cảm thấy có chút bất an, hắn biết rõ, không có Tống triá»u ủng há»™, không thể lấy được Tống triá»u đồng ý, vị trà Äại vÆ°Æ¡ng của hắn sẽ không yên.
Suy nghĩ một chút, đoán chừng là đến hiện tại, mình cũng không cho Phò mã gia nà y thấy chỗ gì tốt, cho nên hắn không muốn hết sức trợ giúp mình.
NhÆ°ng Trần Thế Mỹ nà y muốn cái gì đây? Hắn cÅ©ng biết má»™t Ãt vá» Trần Nguyên, ngÆ°á»i nà y không quan tâm đến tiá»n, lại nói, chÃnh mình hiện tại cÅ©ng không có tiá»n.
Dã Lợi Kiến Ca đảo mắt nhìn nhìn, trong nhà của mình, mấy tiểu thiếp nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c của TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên còn ở nÆ¡i nà y, văn nhân Tống triá»u Ä‘á»u Æ°a thÃch cái nà y, nói là phong nhã.
Không biết trong đó có ngÆ°á»i hợp khẩu vị Trần Thế Mỹ nà y hay không, mình không ngại thá» xem: "Trần đại nhân, ngà i liên tục chinh chiến, chắc hẳn là đã mệt má»i, phòng ở hiện tại đã bố trà tốt rồi, đại nhân có thể tiến và o nghỉ ngÆ¡i, ta tìm mấy nữ tá» hiểu phong tình đến, nhÆ° thế nà o?"
Trần Nguyên nghe xong lá»i nà y, trong lòng âm thầm thì thầm, nữ tá» hiểu phong tình nhất chỉ sợ là lão bà của Dã Lợi Kiến Ca, chỉ là , nếu để cho nà ng đến, vá»›i tÃnh cách Dã Lợi Kiến Ca nà y, nhất định là không là m, là m không tốt, hắn giáºn dữ mang binh vây giết chÃnh mình, váºy thì không xong.
Äối vá»›i nữ nhân, thái Ä‘á»™ của Trần Nguyên là chủng loaÌ£i thà thiếu chứ không ẩu, trong lòng nghÄ©, đã không có cách nà o tìm được thượng phẩm, váºy thứ phẩm cÅ©ng kiên quyết không cần.
Láºp tức lắc đầu, nói: "Äược rồi, ngÆ°Æ¡i Ä‘i mau lên, ta cÅ©ng cần nghỉ ngÆ¡i."
Dã Lợi Kiến Ca hiển nhiên rất không cam lòng, lại cÅ©ng không biết nói cái gì nữa, láºp tức lui hai bÆ°á»›c, nói: "NhÆ° thế, Tiểu VÆ°Æ¡ng cáo lui trÆ°á»›c, Tiểu VÆ°Æ¡ng ở trong sÆ°Æ¡ng phòng bên cạnh, nếu Trần đại nhân có cái gì phân phó, hô ta má»™t tiếng là được."
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Biết rồi."
Dã Lợi Kiến Ca Ä‘ang muốn lui ra, bá»—ng nhiên một binh sĩ Äảng Hạng chạy đến, nói: "Äại vÆ°Æ¡ng, Äại vÆ°Æ¡ng, không tốt!"
Dã Lợi Kiến Ca không biết chuyện gì xảy ra, chỉ là , bá»™ dạng kinh hoảng của binh sĩ nà y lại là m cho hắn cau chân mà y lại, há»i: "Chuyện gì xảy ra?"
NgÆ°á»i binh lÃnh kia liếc nhìn Trần Nguyên, Dã Lợi Kiến Ca liá»n nói: "Trần đại nhân không phải là ngÆ°á»i ngoà i, có lá»i gì, hiện tại cứ nói Ä‘i."
NgÆ°á»i binh lÃnh kia nói: "Bên ngoà i, quân Ä‘á»™i tÆ°á»›ng quân SÆ¡n Di Äông Quang và ngÆ°á»i bá»™ lạc Tây Kiên TÆ°á»ng phát sinh xung Ä‘á»™t, song phÆ°Æ¡ng đã thiết láºp tráºn thế ở ngoà i thà nh, giống nhÆ° muôÌn đánh nhau!"
Dã Lợi Kiến Ca nghe xong láºp tức cả kinh, tin tức nà y vá»›i hắn mà nói, tháºt sá»± không phải là tin tức gì tốt, chÃnh mình vừa má»›i ngồi lên trên vị trà Äại vÆ°Æ¡ng nà y, chÆ°a được Tống triá»u thừa nháºn, phÃa dÆ°á»›i, những bá»™ lạc gia tá»™c quyá»n thế kia cÅ©ng không tâm phục, lúc nà y hai chi quân Ä‘á»™i đánh nhau bên ngoà i, chÃnh mình nên là m cái gì bây giá»?
Äi ra ngoà i can ngăn sao? Không ai lại Ä‘i nghe lá»i mình, mặc kệ sao? Thanh danh của mình muốn đã bị đả kÃch nghiêm trá»ng.
Ãnh mắt của hắn đầy vẻ xin giúp đỡ nhìn vá» phÃa Trần Nguyên, Trần Nguyên khoát tay chặn lại, nói: "Văn Quảng, ngÆ°Æ¡i mang theo binh sĩ Ä‘i má»™t chuyến cùng Äại vÆ°Æ¡ng, nhìn xem là ai không nghe lá»i."
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng láºp tức lên tiếng: "Vâng, đại ca yên tâm, ai không nghe lá»i, ta sẽ dẫn hắn tá»›i gặp ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i, nói: "Không cần, cứ để cho Äại vÆ°Æ¡ng xá» trà là được rồi, đây là má»™t cÆ¡ há»™i tốt để Äại vÆ°Æ¡ng dá»±ng lên quyá»n uy ."
Dã Lợi Kiến Ca nghe xong, liá»n cảm Ä‘á»™ng hết sức, có quân Tống là m chá»— dá»±a, hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể chấn áp những ngÆ°á»i kia, sau đó chÃnh là xem năng lá»±c mình xá» lý vấn Ä‘á» thế nà o, chỉ cần mình xá» lý công chÃnh, là m cho lòng ngÆ°á»i tin phục, quả tháºt là một cÆ¡ há»™i tốt dá»±ng nên quyá»n uy.
Tạ Æ¡n Trần Nguyên, hắn liá»n mang theo mấy ngà n binh mã dÆ°á»›i tay mình, cùng DÆ°Æ¡ng Văn Quảng Ä‘i ra bên ngoà i thà nh xá» lý tranh chấp.
Sau khi Dã Lợi Kiến Ca rá»i khá»i, con mắt Trần Nguyên bá»—ng nhiên biến thà nh con soÌi, tìm kiếm mục tiêu của mình trong sân.
Chỉ má»™t lát sau, Bất Giấu thị lại lần nữa hiện ra trong tầm mắt Trần Nguyên, nà ng Ä‘ang ôm má»™t giÆ°á»ng chăn, má»n Ä‘i đến hÆ°á»›ng háºu viện, không biết có phải là chuẩn bị đổi chăn, má»n cho mình hay không.
Trong lúc nà ng Ä‘i qua trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên, vẫn không nhìn Trần Nguyên, trá»±c tiếp Ä‘i đến cá»a nhỠđằng sau.
Khóe miệng Trần Nguyên nhếch lên má»™t chút, Dã Lợi Kiến Ca đã ở bên ngoà i thà nh rồi, muốn trở vá» Ãt nhất còn cần má»™t canh giá», má»™t canh giá» nà y, cÅ©ng đủ để mình là m rất nhiá»u sá»± tình.
Hắn đứng dáºy Ä‘i theo sau lÆ°ng Bất Giấu thị, cÅ©ng Ä‘i đến hÆ°á»›ng cá»a nhá», đồng thá»i phân phó, nói: "Thiết An Ha Mã Thai, nhìn ở nÆ¡i nà y cho ta, đừng để cho ngÆ°á»i nà o và o."
Thiết An Ha Mã Thai gáºt đầu, nói: "Vâng."
Trần Nguyên cứ nhÆ° váºy Ä‘i theo, ngay từ đầu tốc Ä‘á»™ cÅ©ng không phải quá nhanh, bảo trì khoảng cách rất xa.
NhÆ°ng Ä‘i và o cá»a nhá», phát hiện háºu viện căn bản không có ngÆ°á»i ở, trong lâm viên má»™t mảnh trống không, ngoại trừ những cá» dại kia ra, chỉ có má»™t kho củi.
Hắn láºp tức đẩy nhanh tốc Ä‘á»™.
Bất Giấu thị ôm chăn, má»n, theo Trần Nguyên chạy nhanh, bá»—ng nhiên cÅ©ng bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n, tá»±a nhÆ° là muốn chạy trốn, chuyện nà y cà ng là m cho Trần Nguyên dâng lên má»™t loại dục vá»ng chinh phục.
Hắn truy đuổi cà ng lúc cà ng nhanh, Bất Giấu thị chạy cà ng nhanh hơn, nhưng nà ng dù sao cũng là nữ nhân, một lát sau vẫn bị Trần Nguyên nắm chặt lấy ống tay áo của nà ng.
Bất Giấu thị cÅ©ng không nói lá»i nà o, chỉ dùng sức giãy, nhÆ°ng Trần Nguyên lại dùng sức kéo má»™t phát, bÆ°á»›c chân Bất Giấu thị không yên, cả ngÆ°á»i ngã vá» phÃa sau.
Trần Nguyên biết rõ, nữ nhân nà y kỳ tháºt cÅ©ng rất Æ°a thÃch chÆ¡i má»™t loại trò chÆ¡i khác thÆ°á»ng, hắn không chút khách khà vung bà n tay lên, hung hăng tát má»™t bạt tai lên trên mặt của nà ng, đánh nà ng ngã lên trên mặt đất.
Bất Giấu thị Ä‘ang muốn đứng lên, Trần Nguyên đã mạnh mẽ nhà o tá»›i, hai tay dùng sức giáºt thắt lÆ°ng của nà ng ra, trói hai tay nà ng lại, sau đó má»›i kéo Ä‘i nà ng đến hÆ°á»›ng kho củi.
Trong quá trình nà y, hai ngÆ°á»i có vẻ tÆ°Æ¡ng đối ăn ý, tuy Bất Giấu thị ra sức giãy dụa, nhÆ°ng không phát ra bất kỳ thanh âm nà o, nà ng trầm mặc giãy dụa, lại cà ng kÃch thÃch dục vá»ng của Trần Nguyên, đẩy cá»a kho củi ra, Trần Nguyên trông thấy, trong phòng củi nà y, ngoại trừ má»™t Ãt váºt lẫn lá»™n ra, không có váºt gì khác, tháºm chà ngay cả má»™t cái giÆ°á»ng lá»›n cÅ©ng không có.
ChÃnh giữa có má»™t cây cá»™t đứng thẳng ở phÃa trong, Trần Nguyên kéo Bất Giấu thị tá»›i, nhấn má»™t cái lên trên cây cá»™t, cánh tay nắm cổ của nà ng, là m cho nà ng vô pháp nhúc nhÃch, tay kia kéo và i cái, tụt y phục trên ngÆ°á»i nà ng xuống.
Bất Giấu thị bị chống lên trên cây cá»™t, cÅ©ng không có cá» Ä‘á»™ng nữa, bá»™ dạng mặc cho số pháºn, lại là m cho dã tÃnh trong lồng ngá»±c Trần Nguyên bạo phát ra.
Thá»i Ä‘iểm quần áo bao bá»c trÆ°á»›c ngá»±c nà ng bị xé rách, hai cục thịt tung ra, đầu Trần Nguyên liá»n mạnh mẽ chôn xuống, hÆ¡i dùng thêm má»™t Ãt khà lá»±c, cắn xuống dÆ°á»›i.
Tà i sản của conem_bendoianh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh