cái này gần đúng a. Tuy vậy do hai tên một đã từng sống tại ác ma một sống ở TCD thế nên mặc dù tính cách nhưng có chút chiều hướng khác nhau. Tuy vậy hai tên trên bản chất lõi là giống nhau. Vấn đề lão Soc_Lệ ta sẽ có cách giải quyết tốt... Thế nên không phải
bác ơi... tính cách nó mà giống nhau nốt thì tính cho tên này coi như là có 2 cái mạng chứ còn nói gì tinh thần phân liệt nữa
Lý Sơn lại một lần nữa khó chịu trước cảnh tượng từng phần thân thể được lắp ráp lại giống như trò chơi xếp hình vậy. Cảm giác này cực kỳ khó chịu.
Đây là một văn phòng cũng không rộng lắm, có một bộ bàn ghế. Trên bàn, ngoài máy tính thì cả mặt bàn đều phủ kín các loại hồ sơ giấy tờ lung tung. Lý Sơn nhận ra được họ đang ở trong khu vực cảnh sát đang ở. Chính xác là một tòa trụ sở. Lần này lại thêm ba tân nhân, tổng cộng đã là hai mươi người tất cả. Hắn nhìn về phía chiếc đồng hồ mà chủ thần đang thông báo.
“Tìm kiếm được con gái tiến sĩ, mang theo cô bé chạy thoát khỏi trạm kiểm tra trong thành phố Raccoon. Thưởng cho toàn đội mỗi thành viên một chi tiết kịch tình cấp D…..”
“Sau khi tìm được con gái tiến sĩ, Tiểu đội Ác ma sẽ tiến vào thế giới phim Resident Evil 2, vị trí tiến vào ngẫu nhiên..... Giết chết thành viên chưa mở cơ nhân tỏa của tiểu đội đối phương sẽ được 1000 điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp C; giết chết thành viên đã mở cơ nhân tỏa của tiểu đội đối phương được 7000 điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp B. Mỗi thành viên trong đội bị giết sẽ bị âm 1 điểm; giết chết mỗi thành viên đội đối phương sẽ được cộng 1điểm. Lấy số dư cuối cùng nhân với 2000, kết quả sẽ được chia đều cho những thành viên còn lại trong đội; luật này áp dụng đối với cả 2 bên".
"Hạn chế không thể sử dụng các loại phi hành khí giới cao cấp để đem theo nhân vật trong phim..."
Lý Sơn cười khẩy: "Thú vị!?". Hắn liếc qua một tấm thẻ trên tay. Đây là một tấm thể hắn mua hết một chi tiết cấp A tại chủ thần không gian có thể triệu hồi tối đa 20 người nhân tạo của người sử dụng và cũng là loại thẻ lớn nhất mà chủ thần bán. Hắn cũng muốn biết ác ma Sở Hiên sẽ đối đầu với hai mươi người nhân tạo của Lý Sơn với thực lực ai cũng đạt cấp bốn trung kỳ cơ nhân tỏa như thế nào.
"Nơi này chắc là...... cục cảnh sát đúng không?" Tiêu Hoành Luật nhìn ra ngoài. Từ trong phòng làm việc bốn phía đều có cửa sổ kính, hắn ngắt tóc lẩm bẩm nói.
Mọi người cũng đều nhìn ra ngoài, bên ngoài phòng làm việc là một mảng hỗn loạn, không ngừng có người kêu gào xé họng. Cũng có một số cảnh sát đến trấn an bọn họ, nhưng những người này bất kể là ai tiến đến đều cắn người đó, xem bộ dáng thật sự giống như đã phát điên. Cũng có một đám người đứng một bên chứng kiến trong hoảng sợ, toàn bộ quang cảnh bên ngoài cục cảnh sát là một đống hỗn loạn.
Trịnh Xá nhìn tình hình bên ngoài, hắn cũng không quay đầu lại hỏi: "Tiêu Hoành Luật đệ đệ, theo ngươi thì hiện tại cốt truyện phim đang phát triển đến đâu rồi?"
Tiêu Hoành Luật nhìn ra bên ngoài, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta không biết vị trí hiện tại của chúng ta, trong phim cũng không thấy xuất hiện cục cảnh sát nào vẫn có người công tác như ở đây. Ta cảm thấy cốt truyện phim hẳn là đã bắt đầu triển khai, cũng có nghĩa là virus sinh hóa mới từ phòng thí nghiệm thoát ra ngoài. Vì vậy chỉ có một số người sớm bị lây nhiễm, đại đa số vẫn tiếp tục cuộc sống như bình thường. Chỉ có Công ty Umbrella là biết đã có chuyện lớn xảy ra. Cốt truyện phim hiện tại hẳn là còn đang trong giai đoạn đầu khi một số người bị lây từ sớm và một lượng lớn nhân viên bắt đầu di tản......"
Nghe thấy thế Trịnh Xá khẽ gật đầu. Đám người Chiêm Lam cũng bắt đầu nhìn về phía xung quanh. Lý Sơn chẳng thèm lo lắng tựa vào tường nhàn nhã ăn kem chocolate của mình. An Kỳ Nhã nhíu mày có chút khó chịu nhìn về phía hắn. Sở Hiên cũng lẳng lặng nhìn về phía đồng hồ. Moi người cũng nhìn về phía đồng hồ mà giật mình.
Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn đoạn tin tức này, mỗi người trong lòng đều âm thầm kêu khổ. Sau khi Chiêm Lam nói cho mọi người biết sự tồn tại của hai tiểu đội đặc biệt, mọi người ai cũng đều không nghĩ đến chuyện chạm mặt bọn chúng, nhưng không ngờ rằng thật sự lại được gặp một trong hai tiểu đội đặc biệt đó. Lý Sơn biết là có người cố ý sắp đặt nhưng hắn muốn biết mặt mũi của kẻ đó khi thảm bại ra sao. Hắn chỉ cần tên khốn kia giải quyết xong tâm ma hắn sẽ mạnh mẽ mở ra cơ nhân tỏa đến khi đó hắn rất muốn biết còn ai có thể địch qua hắn.
Tiêu Hoành Luật hung hăng bứt xuống mấy cọng tóc, vừa thở gấp vừa nói: "Làm sao có thể như vậy chứ? Hai đội đặc biệt này làm sao lại có thể được cho đấu với một tiểu đội bình thường chứ? Chuyện này căn bản là không phù hợp lẽ thường a!"
Đang lúc hai người nói chuyện, ba người nằm dưới đất cùng từ từ tỉnh lại, đầu tiên là một cô gái hơi béo, dáng vẻ rất bình thường, khi tỉnh lại vẫn vô thức đưa tay quơ sang bên cạnh, nhưng đến khi phục hồi tinh thần mới đột nhiên phát hiện, khung cảnh xung quanh đã hoàn toàn biến đổi, cô ta lập tức hét lên, lùi lại phía sau, đến khi chạm vào bờ tường mới hoảng sợ nhìn bốn phía.
Hai người còn lại cũng tỉnh dậy, nam tử kia là người thứ hai đứng dậy, khi đứng thẳng người, mọi người mới nhìn rõ đây là một thanh niên khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, bộ dạng cũng bình thường, chỉ có đôi mắt linh động, liên tục quan sát xung quanh, hắn cũng không kinh hoàng, chỉ yên lặng nhìn đám người Lý Sơn.
Người thứ ba là một nữ công chức hai tư, hai lăm tuổi,cô nàng nhìn ra xung quanh rồi cũng hét lên sợ hãi, bất quá cũng không lùi lại phía sau, mà là không ngừng kiểm tra cơ thể, đến khi nhận ra quần áo vẫn đầy đủ, cô ta mới yên lặng đứng lên, vẻ kinh hoàng cũng từ từ biến mất, bắt đầu bình tĩnh lại.
Lý Sơn cười khổ hướng về phía An Kỳ Nhã nói: "Được rồi cô bắt đầu hướng dẫn cho họ vắn tắt về chúng ta đi..."
An Kỳ Nhã ngước nhìn hắn sau đó hơi gật đầu nói: "Cảm ơn!" Sau đó nàng hướng về phía mấy tân nhân bắt đầu giải thích: "Được rồi các người bắt đầu nghe ta giảng giải chõ kỹ..." Nàng bắt đầu giảng giải vắn tứt đến khi nàng nghe được 100 điểm thì ngay lập tức An Kỳ Nhã cũng không nói nữa. Kết quả là đám người tân nhân ù ù cạc cạc nắm được thông tin.
Lý Sơn cười khổ nói: "Sở Hiên ngươi giúp ta vắn tắt lại cho họ được không?"
Sở Hiên cũng không chần chừ, nếu Lý Sơn đã nói như vậy, hắn cũng thản nhiên nhìn ba người kia hỏi: "Có phải các vị đều đang lên mạng? Đang làm việc cũng được, đang chơi điện tử cũng được, đang lướt web cũng được, có phải tất cả đều đang lên mạng?"
Ba người vẻ mặt đều có chút đề phòng, nữ công chức kia lên tiếng đầu tiên: "Không sai, ta đang chỉnh lý tài liệu trong công ty, nhưng đang đánh máy thì bỗng thấy..."
"“Yes” và “No”? Ba người các vị cùng gặp chuyện giống nhau phải không?" Sở Hiên mỉm cười thản nhiên, nói: "Vậy chúc mừng các vị, chúng ta cũng gặp chuyện tương tự nến mới tới đây, đây là thế giới luân hồi phim kinh dị..."
Vẫn không thay đổi, phong cách của Sở Hiên vẫn vĩnh viễn là phong cách của Sở Hiên, luôn dễ dàng biến mình thành phe đa số, cho dù ba người kia thoạt nhìn vẫn có chút không tin tưởng nhưng ít nhất biểu hiện của họ cũng đã bình tình, chịu nghe hắn giải thích kỹ càng và thông báo tên tuổi, nghê nghiệp.
Gã thanh niên cười ngượng ngùng, nói: "Tên ta là La Cam Đạo, trước mắt vẫn là học sinh cấp ba. À, ta rất thích điều khiển các loại phương tiện, hơn nữa về mặt này cũng rất có thiên phú. Ở mấy trung tâm trò chơi, mấy trò lái xe, đua mô tô không ai có thể thắng được ta, là xe cộ mô phỏng bán chân thật đấy..."
Thiếu nữ Đào Lệ Hoa mỉm cười lên tiếng nói: "Hì hì ngươi có sở thích giống ta..." Nói xong đồng hồ trong tay nàng lóe sáng một hệ thống giáp bắt đầu tụ tập thân thể của bản thân. Nhìn thấy thế La Cam đạo con mắt sáng lên. Hắn bắt đầu tiến hành hỏi han. Đào Lệ Hoa cười hì hì nói: "Xin lỗi nga đây là hệ thống IS chỉ thích hợp với nữ giới sử dụng mà thôi!" Nghe thấy La Cam Đạo trở nên thất vọng.
Chiêm Lam thấy thế mắng: "Còn không mau thu hồi lại hệ thống của em lại đi. Em không biết hiện giờ chúng ta đang ở đâu sao?" Nghe thấy thế Đào Lệ Hoa bất đắc dĩ thu lại mọi thứ.
Những người còn lại cũng không nhìn La Cạm Đạo, đưa mắt sang nữ công chức kia, cô ta hơi sửng sốt rồi sảng khoái nói: "Vương Ngải Ngải, tài vụ công ty, rất am hiểu tài chính"
Co gái hơi mập còn lại, mặt thoáng đỏ lên, cúi đầu nói: "Ta... ta là bảo mẫu, vào trộm máy tính trong phòng chủ nhà... Coi như biết nấu nướng một chút."
Trịnh Xá lập tức vô cùng thất vọng, ba người này cơ bản đều là người bình thường, không có chút chiến lực nào, may mà phim kinh dị lần này cũng không cần họ tham gia, chỉ việc đợi ở thành phố là sẽ không việc gì, nếu không họ có thể sống qua bộ phim kinh dị đầu tiên này không cũng là một vấn đề lớn. Hắn quay đầu sang hỏi Lý Sơn: "Lý Sơn đại ca chúng ta phải làm sao đây?"
Lý Sơn nhếch miệng cười sau đó quay về phía Sở Hiên hỏi: "Sở Hiên ngươi phân tích một chút được không?"
Sở Hiên nâng lên mắt kích, hắn khẽ gật đầu sau đó chỉ về phía đồng hồ lên tiếng nói: "Hiện giờ các ngươi nhìn về phía đồng hồ một chút có chi tiết là Tìm kiếm được con gái tiến sĩ, mang theo cô bé chạy thoát khỏi trạm kiểm tra trong thành phố Raccoon. Thưởng cho toàn đội mỗi thành viên một chi tiết kịch tình cấp d…..”" Nghe thấy thế mọi người bắt đầu nhìn chăm chú về phía đồng hồ chủ thần. Sở Hiên lẳng lặng lấy táo ra cắn lên tiếng nói: "Như các ngươi đã biết sự đáng sợ của luân hồi tiểu đội ác ma rồi. Họ là tập hợp sao chép của toàn bộ những người có tiềm năng nhất trong đội ngũ... Mà chúng ta được vào trước chứng tỏ chủ thần đánh giá chúng ta yếu hơn so với đối phương..." Nghe thấy thế tất cả đều trở lên ảm đạm, Sở Hiên tiếp tục câu chuyện nói: "Từ tin tức mà Chủ Thần cung cấp có thể thấy hiện tại ta có ba con đường để chúng ta đề ra trốn thoát, cầu hòa, và chiến..."
Chiêm Lam không hiểu vỗ vỗ chán lên tiếng hỏi: "Anh có thể nói rõ được không Sở đại ca?"
Sở Hiên phẩy tay nói: "Dựa vào chủ thần nhiệm vụ đưa ra nếu tôi đoán không nhầm thì có năm thành là nhiệm vụ này chúng ta có thể bỏ qua".
Trịnh Xá cười khổ lên tiếng hỏi: "Vậy chính xác là gì, ngươi có thể nói rõ với mọi người được không?"
Sở Hiên lắc đầu phất tay: "Đúng là người phàm trí khôn. Chủ thần rõ ràng không đưa ra đề kỳ phạt chúng ta đây là lần đầu tiên ta thấy ta đưa ra một giả thiết có đến tám chín thành nhiệm vụ lần này chúng ta giống với luân hồi tiểu đội ác ma..."
Tiêu Hoành Luật vân vê nọn tóc mở miệng nói: "Vậy chúng ta không cần chiến đấu trực tiếp bỏ qu nhiệm vụ rời khỏi đây để mặc cho ác ma tiểu đội hoàn thành nhiệm vụ..."
Sở Hiên khẽ gật đầu nhưng ngay sau đó Triệu Anh Không lắc đầu: "Ta không đồng ý với ý kiến này..."
Zero gật đầu nói: "Tính ra vẫn còn hai phần là nhiệm vụ họ khác chúng ta đến lúc đó sẽ vô cùng nguy hiểm..."
Minh Yên Vi hướng trong tay nắm chặt cây cung lên tiếng nói: "Ta muốn đánh với họ một trận xem rốt cục họ mạnh đến bao nhiêu!"
Lý Sơn nhíu mày, lần này có hai người chủ chiến. Hắn ngước nhìn về phía mấy nữ nhân thấy mấy nữ nhân này hôm nay không ngờ lại ham chiến vậy. Đây rốt cục là có chuyện gì xảy ra a. Lý Sơn cầm một miếng bánh pizza bỏ tọt vào miệng nhai ngấu nghiến mặc cho mấy nữ khó chịu nhìn về phía hắn. Hắn cần là một trận rèn luyện cho mọi người. Nếu cần thiết một mình hắn diệt cả ác ma lẫn thiên thần đội cũng không vấn đề gì. Lý Sơn tin tưởng vào thực lực của hắn. Nhưng hắn không biết trận này hắn lại thất bại trong tay ác ma Sở Hiên vì chính nhược điểm của hắn.
Sở Hiên nhìn về phía La Lệ sau đó mở miệng nói: "Kế hoạch khác của ta là vừa có thể đảm bảo hòa được nếu muốn có thể chiến..."
Tiêu Hoành Luật cùng Chiêm Lam không cùng đồng thời hô lên nói: "Mượn thế, công ty Umbrellar..."
Lý Sơn nhai ngốn nghiến chiếc bánh pizza. Quả thực hình tượng của hắn có chút làm mọi người khó chịu. Lý Sơn nhíu mày hỏi: "Là kiểm soát hoàn toàn thế!"
Sở Hiên gật đầu: "Không sai là ý này..."
Lý Sơn nhếch miệng: "Vậy kế của ngươi là... " Sở Hiên nhìn về phía La Lệ sau đó hắn bắt đầu đưa ra ý kiến của mình về kế hoạch... Hắn lần này không ngờ lại sử dụng dương mưu. Cũng có chút thú vị...
Lý Sơn cười nói: "Sở Hiên ngươi quả là... kế này ngươi cũng nghĩ được sao? Như vậy không phải đồng quy vu tận sao?" Mọi người mắt cũng ngước nhìn về phía Sở Hiên. Trong con ngươi của mọi người có chút run sợ nhìn về phía tên này. Hắn quả thực có chút điên cuồng, lạnh lùng.
Chiêm Lam gật đầu, nàng nhắm mắt lại tiếp tục dò quét. Vài giây sau nàng mở mắt ra nói: "Hướng ra bên rìa thành phố cách vị trí chúng ta tại đây khoảng 500 km. Nếu như chúng ta đang ở trung tâm thành phố thì thành phố này có đường kính ước chừng khoảng 1000 km......"
Tiêu Hoành Luật vẫn một mực yên lặng lắng nghe Chiêm Lam nói. Mãi đến lúc này, hắn mới thở dài nói: "Kịch bản quả thật đã thay đổi. Một số thành phố lớn bất quá cũng chỉ có diện tích khoảng 100-200 km vuông, nhưng thành phố này lại đúng là khoa trương, phạm vi lên tới mấy trăm km. Nói cách khác, ý tứ của Chủ Thần rất đơn giản, sau khi chúng ta tìm được con gái của tiến sĩ, nó không cho phép chúng ta dùng tốc độ cực nhanh đến trạm kiểm tra. Vì nếu cứ như vậy Tiểu đội Ác Ma căn bản không có chút cơ hội nào chạm trán cùng chúng ta, cho nên nó mở rộng phạm vi thành phố. Nếu như chúng ta có khả năng không để phải đụng độ Tiểu đội Ác Ma thì tự nhiên là chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, nhưng căn cứ theo tình huống này thì khi chúng ta tìm được con gái tiến sĩ cùng thời điểm đó Tiểu đội Ác Ma sẽ xuất hiện tại một chỗ ngẫu nhiên. Sau đó, trong lúc chúng ta chạy trốn về phía trạm kiểm tra thì bọn họ cũng có đủ thời gian đuổi theo chúng ta, hơn nữa còn khai chiến với chúng ta...... Đây chính là điều Chủ Thần hy vọng: để cho hai đội ngũ chúng ta chạm trán, giết chóc lẫn nhau!" hắn ngước nhìn về phía mọi người sau đó tiếp tục nói: "Hoặc là, để cho Tiểu đội Ác Ma tàn sát chúng ta, đây là cách thức tiến hóa tốt hơn cho đội ngũ được tinh tuyển đó; làm cho bọn họ trở nên mạnh hơn......"
Sở Hiên lẳng lặng nói: "Cái này không có gì lạ! Chủ thần đưa ra đề kỳ như vậy là muốn chúng ta không dễ dàng tìm được ác ma đội cũng như việc có đủ thời gian Angela bỏ trốn..."
Chiêm Lam mở miệng nói: "Vậy sao chúng ta không tìm Angela, sau đó cho Lý đại ca dùng tốc độ cực hạn như vậy tránh tranh chấp với ác ma đội. Như vậy không tốt sao?"
Sở Hiên lắc đầu phản đối: "Ta không đồng ý với ý kiến này!"
Trịnh Xá khó chịu lên tiếng phản bác nói: "Ngươi nói gì vậy như vậy chúng ta không phải dễ dàng trốn thoát hay sao?"
Sở Hiên phẩy phẩy tay: "Trí tuệ người bình thường. Mặc dù những lời như vậy không sai nhưng ngươi nghĩ trước khi nói được hay không? Thực lực đoàn đội chúng ta hiện tại là bao nhiêu người? Nếu như ngươi đảm bảo an toàn cho tất cả sống sót thì đến đợt phim sau ngươi có thể đảm bảo an toàn cho chính mình cùng với họ không? Hơn nữa ngươi coi chủ thần là một máy tính ngu ngốc sao?" Lời nói này của Sở Hiên không sai. Nếu theo đà này độ khó không biết sẽ nâng cao bao nhiêu, chỉ có tiếp tục rèn luyện không ngừng mới đảm bảo họ có thể sống sót nhưng cũng vô cùng khó. Việc Sở Hiên có thể làm chỉ là hy sinh những phần tử yếu hại, giống như đào thải vậy, nhưng đảm bảo phần lớn còn sống sót. Cách này quả thực có chút tàn nhẫn không giống với phong cách của Trịnh Xá. Cách này lại có chút giống của Lý Sơn...
Tất cả mọi người đều trầm mặc, cả phòng làm việc không hề có một tiếng động. Mặc dù bên ngoài phòng làm việc náo động ngất trời nhưng trong lòng mấy người có chút lo lắng. Mặc dù việc bố trí đã do Sở Hiên sắp xếp nhưng lần này hiển nhiên là sẽ có người chết...
Loạt phim Resident Evil là dạng phim kinh dị thuộc thể loại khoa học viễn tưởng. Cốt truyện phim đại khái là một công ty tên là Umbrella có thế lực rất lớn trên toàn cầu, công ty này xây dựng dưới lòng đất thành phố Raccoon thành một hệ thống phòng thí nghiệm hình tổ ong (The Hive). Đây là hệ thống phòng thí nghiệm cực kỳ rộng lớn và hiện đại; mục đích nghiên cứu là tạo ra vũ khí virus đủ sức hủy diệt toàn bộ loài người, gọi là T-Virus.
Loại virus này sẽ làm xác người chết sống lại, kích thích dục vọng cơ bản nhất của cơ thể: ....... Ăn!
Chỉ cần nhiễm phải loại virus này, trong vòng mấy giờ thậm chí chưa tới, sẽ bị virus tấn công; sau đó biến thành những con zombie không hề có lý trí, bắt đầu tấn công, ăn thịt những người xung quanh. Mà cái này cũng chưa tính là gì, điều kinh khủng là bất cứ vật sống nào bị chúng gây thương tích lên cơ thể đều không lâu sau sẽ biến thành zombie, tiếp theo những zombie này lại tiếp tục công kích những vật sống khác. Cứ duy trì như vậy không ngừng mãi cho đến khi tất cả sinh vật sống, tất cả đều biến thành zombie mới thôi.
Tại thời điểm đó, trong The Hive đang tiến hành nghiên cứu này, một trong những nhân viên nghiên cứu cảm thấy rằng loại virus đó nếu như được nghiên cứu thành công, hơn nữa còn được đưa vào thực chiến trên thế giới, thì sẽ đưa loài người đến chỗ diệt vong. Vì vậy cô ta liên kết với một bảo vệ phòng nghiên cứu, là nữ diễn viên chính trong loạt phim Resident Evil, cũng là một thành viên của công ty Umbrella. Bọn họ thương lượng rồi đi đến quyết định đánh cắp T-Virus, lấy đó làm chứng cớ tố cáo công ty Umbrella, nhưng kết quả cuộc nói chuyện của bọn họ bị một tên bảo vệ khác nghe lóm được, mà tên bảo vệ kia cũng muốn đánh cắp T-Virus, bởi vì loại virus này rất có giá ngoài chợ đen, đủ để hắn hưởng thụ xa xỉ cả một đời. Vì thế hắn lợi dụng cơ hội này đánh cắp T-Virus từ trong phòng nghiên cứu, hơn nữa hắn còn cố ý để T-Virus thoát ra với ý đồ giết người diệt khẩu. Nhưng lúc hắn vừa rời khỏi phòng thí nghiệm, cả hệ thống phòng ngự phòng thí nghiệm được khởi động, làm hắn và nữ diễn viên chính trong phim đều hít phải khí độc nên hôn mê, sau khi tỉnh lại cũng tạm thời bị mất trí nhớ.
Trong Resident Evil phần 1, công ty Umbrella vì biết bên trong The Hive đã xảy ra chuyện nên đã phái một tiểu đội lính đánh thuê tiến vào hệ thống phòng thí nghiệm, ngoài ra còn đưa theo một nam một nữ bảo vệ và một người ngoài không biết lai lịch thân phận. Kết quả là bọn họ bị vô số zombie vây công, rồi biết được bí mật nghiên cứu của công ty Umbrella, ngoài ra còn biết cả sự thật về gã bảo vệ làm phát sinh. Sau đó mọi người chạy được ra nhưng vẫn đụng độ đám Licker, những sinh vật tiến hóa sau khi bị nhiễm T-Virus, cho đến lúc phần một phim kết thúc thì theo kịch bản nguyên gốc chỉ còn hai người sống sót: một là nữ diễn viên chính, hai là gã người ngoài kia.
Hiện tại, mọi người đang trải qua phim Resident Evil phần 2, đang lúc virus phát tán từ phòng thí nghiệm lên đến mặt đất thành phố Raccoon. Đây là thời điểm lãnh đạo công ty Umbrella bắt đầu di tản các nhà nghiên cứu khoa học và nhân vật trọng yếu ra khỏi thành phố, đồng thời, virus bắt đầu hoành hành trong thành phố, nữ diễn viên chính cũng tỉnh dậy trong bệnh viện. Giờ phút này nàng đã được cải tạo nên có thân thủ linh mẫn và lực phản ứng cường đại của một siêu nhân, cốt truyện bắt đầu triển khai.......
Màn chắn bắt đầu biến mất. Lý Sơn nhếch miệng, từ thân thể hắn một đoàn khói đen vô thanh vô thức rời đi. Trong đoàn vô thanh vô thức mang theo một chiếc nhẫn. Lý Sơn nhếch miệng cười thầm. Bọn họ còn chưa kịp nói thì đột nhiên từ ngoài phòng làm việc vang lên tiếng sung, đám người Chiêm Lam nhìn nhau, bọn họ biết...... kịch bản phim bắt đầu rồi!
Trong hành lang bên ngoài phòng làm việc, một mỹ nữ cầm súng lục bắn liên tục về phía bọn zombie đang cắn người. Sau khi nàng vừa bắn chết một tên, một kẻ thoạt nhìn tựa như là cấp trên của nàng chạy lại quát: "Ngươi điên rồi sao? Giết người bừa bãi!"
Mỹ nữ lạnh lùng trả lời: "Bọn chúng có còn được tính là người không? Lời còn chưa dứt, nàng lại nâng súng bắn về phía một zombie là nữ nhân đang đứng kề bên một nam nhân da đen, đồng thời nàng cũng giơ súng nhắm ngay tên da đen này."
Lý Sơn không khỏi huýt sao một cái nhìn về phía nàng. Nữ nhân nhìn chăm chú về phía hắn một chút. Lý Sơn đột nhiên cảm giác lành lạnh sau lưng. Hắn quay lại nhe răng cười về phía mấy nữ đang u oán nhìn hắn. Lý Sơn cười khổ, hắn gãi gãi mũi của mình. Mỹ nữ lại nhìn về phía người thanh niên da đen. Gã da đen nhất thời bị dọa đến phát khiếp, hắn liên tục lắc đầu nói: "Không, xin đừng giết ta, ta không phải là bọn nó a, xin đừng......"
Pằng!
Mỹ nữ nâng súng bắn trúng sợi dây xích gã da đen vào cái ghế gã đang ngồi, bắn xong nàng mới thản nhiên nói: "Ta chỉ bắn quái vật thôi!" Nói xong liền đi vào trong cục cảnh sát.
Tên sĩ quan cảnh sát kia lập tức rống lớn: "Ngươi, đcm! Đi đâu đó? Hiện tại nơi này đã hỗn loạn đến phát điên lên rồi!"
Mỹ nữ cũng không thèm quay đầu lại, chỉ nói: "Đi tới trạm kiểm tra! Đám người của đội phó đã tới đó duy trì trật tự, nghe nói công ty Umbrella mới dựng lên một trạm kiểm tra quân sự. Ta đi xem một chút coi có phải đúng là có việc như vậy hay không!"
Lý Sơn ngoảnh đầu nhìn về phía đám người Trịnh Xá lên tiếng nói: "Chúng ta đi thôi chứ?" Đám người Trịnh Xá lúc này đã từ trong phòng làm việc đi ra, vừa khéo nghe được mỹ nữ cảnh sát kia nói muốn tới trạm kiểm tra, Trịnh Xá cùng những người còn lại đều gật đầu, hắn vội vàng nói.
Mỹ nữ cảnh sát lấy làm lạ nhìn chằm chằm bọn người này, tiếp theo nàng cũng không quay đầu lại nói tiếp: "Muốn đi thì làm ơn nhanh nhanh lên một chút mới kịp...... Vốn là có xe cảnh sát mở đường đi thì có thể tới đó lúc hoàng hôn xuống, nhưng điệu này xem ra phải chậm lại rồi....."
Mấy người tự nhiên là khó có thể cùng ngồi trên xe cảnh sát cho nên cô nàng cảnh sát xinh đẹp tên là Jill Valentine này, đành phải lái một chiếc xe chở phạm nhân chạy về hướng trạm kiểm tra. Vì thế cuối cùng cả hai mươi ba người đều chỉ có thể ngồi vào chỗ phạm nhân ngồi trong xe. La Lệ cười hì hì nhìn về phía Trịnh Xá nói: "Đây là lần đầu tiên em được ngồi xe tù đấy..."
Lý Sơn cười khổ: "Cái này có cảm giác mình rất giống người phạm phải tội đại gian đại ác giống như mấy tên tội phạm ấy huh!?"
Minh Yên Vi hướng về phía hắn trêu chọc: "Hì, Sơn ta nhìn nãy giờ đều thấy ngươi rất giống một loại tội phạm?" Lý Sơn hướng về phía Minh Yên Vi. Minh Yên Vi nở ra nụ cười nói: "Là dâm tặc..." Nghe thấy thế mấy người đều nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn có chút cười khổ, hắn cũng không biết lúc này phải nói sao nữa.
"Các ngươi quả là rất đáng ghét! Rõ ràng có cơ hội ngồi vào cabin chung với tài xế mà. Nàng quả là một đại mỹ nữ a! Hơn nữa trang phục và động tác cũng cực kỳ gợi cảm. Các ngươi nghĩ xem, xác suất ta có thể ‘cưa’ được nàng là bao nhiêu? Ngắm thân hình của nàng mà xem, mặc dù bộ ngực cũng không có bằng trong đội chúng ta......"
Bốp!
Rầm!
Sau khi bị đánh bay ra ngoài, Trình Khiếu nhanh chóng nhổm dậy từ dưới đất, trên mặt hắn hiện rõ dấu bàn tay đỏ lừ và con mắt tím đen như mắt gấu trúc, thế mà hắn vẫn tiếp tục không ngừng cười dâm hắc hắc.
Lý Sơn tự gõ vào bàn tay: "Đúng, Trình Khiếu ngươi nói đúng việc này, ta đành nhận nhiệm vụ vậy!" Lý Sơn muốn trêu chọc mọi người một chút ngay sau đó hắn cảm giác được mấy ánh mắt lạnh như băng đập về phía hắn. Lý Sơn đành ngoan ngoãn cầm cốc kem socola đưa vào miệng ăn. Ngươi đẹp Jill muốn nói gì đó thì Lý Sơn phất tay ra: "Yên tâm đi hàng kem của ta đều là chất lượng cao không có cái thứ vi khuẩn vi rus chết tiệt ấy đâu, huh!?"
Trịnh Xá cũng chẳng muốn nói tới hắn làm gì, chỉ nói với mọi người: "Được rồi mọi người cẩn thận kiểm tra lại một lần vũ khí của bản thân. Nhớ kĩ, đám zombie chỉ là sản phẩm của virus khoa học kĩ thuật tạo thành, chẳng có quan hệ gì với những sinh vật thần bí. Đừng sợ chúng nó, dùng súng hoặc vũ khí nào khác dập nát đầu bọn chúng. Ngoài ra tốt nhất là đừng để bị bọn chúng gây thương tổn, mặc dù chúng ta cũng có thuốc giải độc loại mạnh, nhưng không biết có thể trị được T-Virus hay không. Bây giờ mọi người kiểm tra vũ khí của mình đi!"
Minh Yên Vi vuốt ve trường cùng trong tay của nàng. Thi thoảng trường cung đều bốc ra hỏa khí nhè nhẹ và kim quag. Nàng nở ra nụ cười nhìn về phía Lý Sơn.
Trương Hằng thì cả bộ giáp đều bắt đầu phát ra ánh sáng. Toàn thân hắn là một bộ giáp màu sắc hoàng kim sắc. Mấy tân nhân đều há hốc mồm nhưng mấy người cũng không có hỏi nhiều. Vì hiện giờ khuôn mặt hắn có chút âm trầm. Hắn lẳng lặng vuốt trong tay thành trường cung bằng hoàng kim của mình.
Triệu Anh Không vẫn như cũ chỉ có mấy món vũ khí: hai cây đao bốc ra phong hỏa nhè nhẹ, hơn mười cây phi đao bạc. Chỉ là giờ phút này cô bé này lại cầm một cuốn thơ văn đứng đó nhẹ nhàng lẩm bẩm, tựa hồ chẳng thèm để ý gì đến động tác của những người khác. Dung mạo lãnh đạm mà xinh đẹp như thế lại càng làm cho Lý Sơn nhìn nhiều hơn một chút.
Trình Khiếu thì đang nhìn hau háu về phía hai chị em Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt. Hai người đang cử kiểm tra lại mấy món trang bị vũ khí tạo cơ hội cho Trình Khiếu hau háu mắt nhìn về phía hai thiếu nữ.
Zero thì liên tục vân vê khẩu súng của mình. Đồng thời hắn tay hắn còn liên tục búng mấy đồng tiền của mình giống như ưa thích không thôi.
Sở Hiên thì lấy máy tíng nghiên cứu thứ gì đó.
Tiêu Hoành Luật hơi thở dài. Xét vị trí trong đội của hắn quả thực là không đến nhắc tới. La Lệ thì đang cười hì hì ôm chặt lấy Trịnh Xá.
Chiêm Lam đứng sát bên cạnh của Lý Sơn, sau đó nàng ngay lập tức giật lấy một cốc kem của hắn làm hắn có chút cười khổ.
Vương Hiệp thì từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra mấy quả bom liên tục lau chùi chúng như báu vật vậy.
Tề Đằng Nhất thì lẳng lặng ngồi đọc kinh thư như mấy tên phù thủy chuyên nghiệp làm Lý Sơn có chút cười khổ.
Bá Vương thì trong tay xách một chiếc hòm. Cùng lúc đó hắn lấy ra mấy viên đạn sau đó bắt đầu xem xét mọi thứ. Hắn liên tục lau chùi mấy viên đạn như thể đó là bảo bối....
Đào Lệ Hoa thì liên tục nhìn về phía đồng hồ IS của nàng. Trên đó Đào Lệ Hoa liên tục bấm mấy loại công tắc.
Trịnh Xá bắt đầu rút ra thanh đao thiết toái nha để kiểm tra độ khác biệt trong tay hắn.Sau khi mọi người đều kiểm tra vũ khí xong xuôi, Trịnh Xá trong miệng lầm bầm kêu khổ, dùng thanh thiết toái nha có chút rắc rồi, gõ gõ lên cánh cửa sổ nhỏ thông với buồng lái. Một lát sau, Jill mở cánh cửa ra liếc nhìn mọi người một cái. Chiêm Lam lên tiếng hỏi: "Chị Jill, không biết chúng ta đã đến trại kiểm tra chưa nhỉ?"
Jill vừa lái xe vừa đáp: "Cứ yên tâm ngồi đi, từ đây tới trạm kiểm tra bên rìa thành phố còn lâu mới tới. Nếu như căn cứ theo tốc độ xe chạy như vầy mà tính thì đại khái có thể trong vòng khoảng bảy tiếng đồng hồ sẽ tới....... Có quá nhiều xe hư nát ngáng đường, nếu không thì tốc độ còn có thể nhanh hơn nhiều."
Thấy thế đám người Chiêm Lam nhìn ra ngoài cửa sổ, quả nhiên trên đường phố có nhiều xe cộ hư hỏng nằm ngổn ngang. Bất quá may mắn là đường xá tương đối thoáng rộng, hơn nữa xe cộ bị hư hỏng cũng không quá nhiều, cho nên trong lúc nhất thời cũng không thể ngăn cản chiếc xe chở tù này tiếp tục tiến lên phía trước. Mãi đến lúc cửa sổ nhỏ đóng lại, Trịnh Xá mới quay đầu lại nói: "Mọi người nghỉ ngơi một chút đi....... Xem ra bộ phim kinh dị này cũng sẽ phải kéo dài. Mặc kệ thế nào, bây giờ cần nghỉ ngơi bảo tồn thể lực cho tốt."
Tất cả mọi người đều gật đầu, trừ Triệu Anh Không vẫn nhẹ nhàng lẩm nhẩm thơ văn, những người còn lại đều nhắm hai mắt lại chợp mắt một chút, chỉ có La Cam Đạo lên tiếng hỏi: "Xin lỗi, có thể cho chúng ta một ít vũ khí được không? Thế giới này nếu như đúng thật là thế giới trong Resident Evil thì có vẻ chúng ta cũng không biết sẽ bị nguy hiểm vào lúc nào đúng không? Cho dù là một khẩu súng uy lực rất nhỏ cũng được, ta cũng không muốn khi gặp phải nguy hiểm thì ngay cả một chút năng lực tự vệ đều không có."
Lý Sơn khẽ gật đầu. Trong tay hắn xuất hiện mấy khẩu súng đều là hạng xịn từ chỗ chủ thần hơn nữa chúng còn thiết kế rất thích hợp với những người nữ tử yếu đuổi. Thấy thế La Cam Đạo cùng hai nữ tử còn lại cũng bắt đầu cầm lấy mấy thanh. Lý Sơn cũng không keo kiệt mà cũng cấp cho họ dược tề... Mấy người đều cảm kích nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn chỉ lẳng lặng khẽ gật đầu.
Thời gian cứ như vậy không ngừng trôi qua, trên đường đi cũng an tĩnh vô sự. Mọi người từ cục cảnh sát đi ra lúc khoảng gần chín giờ, đến khoảng mười hai giờ thì Jill đã đậu xe chở tù ở ven đường cạnh một siêu thị. Xung quanh chỗ này một mảng yên tĩnh, đừng nói là xe cộ gì đó, mà ngay cả một người đi đường cũng không có, còn siêu thị kia đã bị đập bể nát, mảnh thủy tinh vương vãi khắp nơi, cửa chính mở toang hoác.
Tại một khu vực tầng hầm khá là kín đáo một thanh niên bốc ra khói đen hắn nhìn về phía hàng nghìn quái vật khổng lồ trên lưng và tay đều đeo đều là vũ khí hàng nặng hơn nữa trên đó còn được khắc vô cùng nhiều phù văn. Thanh niên thỏa mãn khẽ gật đầu. Hắn lại tiếp tục ra phía bên ngoài thu thập thêm nhiều zombie hơn nữa tiến hành thí nghiệm của mình. Hơn nữa mỗi con zombie không lồ ở đây đầu chúng đều gắn được một thiết bị hơn nữa trên chán của chúng đều xuất hiện một dấu ấn bằng máu...
Mọi người từ trong xe chở phạm nhân đi ra, lúc này Jill mới nói: "Chúng ta vào trong siêu thị lấy vài thứ đồ ăn, nhớ kĩ, chỉ có thể ăn đồ hộp hoặc là thực phẩm chứa trong hộp, nước uống thì cũng chỉ lấy đồ uống trong bình được đóng kín, ngàn vạn lần đừng ăn thứ gì đó lộ ra ngoài không khí. Nghe nói ăn những thứ đó sẽ biến thành mấy thứ quái vật ăn thịt người này......"
Mọi người cũng không hỏi nhiều làm gì, mà cứ như vậy theo Jill tiến vào trong siêu thị. Có thể thấy siêu thị này chắc chắn là đã bị cướp bóc rất nhiều, về cơ bản đại bộ phận đồ hộp thực phẩm và nước uống bao kín đều bị cướp bóc không còn tí nào. Nếu còn lại chút gì thì cũng chỉ là một ít đồ ăn vặt đóng gói hoặc bình nước uống nằm rải rác, tóm lại mọi người không tìm được thực phẩm đóng hộp.
Jill thở dài nói: "Quên đi, coi như nhịn một chút đi, lát nữa tới trạm kiểm tra rồi cùng với bọn họ ăn cơm. Mọi người cần đi toilet không? Trước tiên cứ thỏa thuận như vậu, nhưng lần sau ta sẽ không dừng xe lại đâu."
Lý Sơn tù trong trũ vật không gian lấy ra một đống hộp thức ăn nước uốc thể rắn. Hắn hướng về phía Jill lên tiếng nói: "Mặc dù ta không thích thứ này lắm nhưng vẫn là có vẫn hơn không..." Hắn nhún nhún vai quả thực hắn không nuốt nổi mấy loại thức ăn ở thể rắn.
Jill cầm hai viên tựa thuốc này lên nhìn nhìn với vẻ là lạ, mãi đến lúc nàng thấy mấy người Chiêm Lam cũng ngửa cổ nuốt vài viên vào bụng mới từ từ đem mấy viên nọ ngậm vào. Nhưng không đợi đến lúc nàng có phản ứng gì, đột nhiên từ bên ngoài siêu thị truyền đến tiếng động âm vang ong ong, nghe vậy, bọn người Chiêm Lam lập tức chạy ra ngoài, chỉ để lại Jill và ba gã tân nhân đứng đó sững sờ. Lý Sơn vẫn nhàn nhã tựa vào tường ăn uống như không có việc gì xảy ra.
Bên ngoài siêu thị, có ba chiếc phi cơ trực thăng bay ngang qua đỉnh đầu mọi người, mơ hồ có thể thấy trực thăng chở đầy lính đánh thuê, mà trực thăng...... chính là hy vọng của mọi người để hoàn thành nhiệm vụ trong phim kinh dị lần này!
Sở Hiên nhìn về phía La Lệ. La Lệ khẽ gật đầu một cái. Sau đó hai cánh nàng xòe ra. Tốc độ nàng vô cùng nhanh vọt lên trước phía trực thăng. La Lệ không quên sử dụng tinh thần lực thôi miên cả đám người trực thăng. Nàng nhẹ nhàng nở ra nụ cười vì dễ dàng đột nhập vào một chiếc trực thăng. Tất cả đều theo kế hoạch mà hành động.
cố lên, cho Trịnh Xá vs Trịnh Xá, Sở Hiên vs Sở Hiên, 2 MYV thì bám theo đít LS, TAK vs TCK đi bác devil, không hiểu phát này mấy thằng gần như là main có chết ko nhỉ