Huyết Ma Kiếm kia tấn công càng ngày càng sắc bén. Phá Không Kiếm lại càng không lùi bước, không hề phòng ngự mà lấy công phá công.
Từ một khắc khi Phá Không Kiếm được Trương Hằng luyện chế thì nó đã là Hóa Thân của công kích, công kích sắc bén, không gì không phá nổi. Đó mới là ý nghĩa tồn tại của nó.
- Pháp bảo trong tay ngươi thật là Kỳ lạ.
Nam Kiếm Phong thản nhiên nói.
- Phá Không Kiếm là do một tay Trương mỗ tạo ra. trải qua ngàn vạn lần ngưng luyện, từ ngụy linh bảo tới thông linh pháp bảo trung phẩm như hiện nay. phẩm chất và linh tính đều rất tốt. ngày cả mạnh mẽ đối đầu với thông linh pháp bảo thượng phẩm của ngươi cùng chăng hư hại chút nào.
Trương Hằng thật sự chẳng ngại thỏa mãn tâm lý tò mò của đối phương, cũng gián tiếp lên niềm tin vào tình cảm mà hắn gửi gắm vào Phá Không Kiếm.
Phá Không Kiếm công kích không gì không phá nổi chưa từng khiến Trương Hằng thất vọng bao giờ.
Lúc trước khi ở trên Băng Hỏa Đảo, Phá Không Kiếm của Trương Hằng vừa xuất hiện đã khiến Thần thú Tử Hãn Hóa Thần đại viên mãn bị trọng thương.
Khi giao chiến với Hoàng Phủ Phách trên Lam Tinh Đào. đạo cầu vồng Phá Không Kiếm vừa hiện ra liền khiến thông linh pháp bảo hạ phẩm Thanh Linh Tiễn bị chém làm hai, khiến tâm thần Hoàng Phủ Phách bị thương.
- Tốt tốt tốt...
Khóe miệng Nam Kiếm Phong lộ chút trào phúng nói.
- Một khi đã vậy thì chúng ta cũng không ngại đánh một trận nữa. Vừa rồi bản quân phòng ngừa ngươi chạy trốn nên cùng chưa chính thức công kích triệt để.
Lần này thân thể muốn dùng Huyết Ma Kiếm chặt đứt Phá Không Kiếm của ngươi, ngươi có dám đấu hay không?
Dám đấu hay không!
Huyết Ma Kiếm trong tay Nam Kiếm Phong bung ra từng luồng huyềt quang, hưng phấn không thôi, không ngừng khiêu khích Phá Không Kiếm.
Đối mặt với đề nghị của Nam Kiếm Phong, Trương Hằng hơi do dự.
Nói thật là hắn cũng không muốn đánh bừa với Huyết Sát Quân Vương trước mặt nhưng lại muốn mượn những quân bài chưa lật mà diệt sát hắn.
Nhưng vào lúc này Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng lại truyền tới chiến ý quật cường không thôi tới hắn.
Phá Không Kiếm phải chủ động nghênh chiến.
Trương Hằng thở dài một hơi, nói với Nam Kiếm Phong:
- Được lồi...
Nếu hắn làm trái ý nguyện của Phá Không Kiếm thì nhất định sẽ tạo thành đả kích với khí linh này. bất lợi cho sự trưởng thành về sau của nó. hơn nữa sự hòa hợp giữa Trương Hằng và Phá Không Kiếm cũng sẽ giảm xuống.
Cho nên dưới tình huống như vậy. Trương Hằng phải chiến đấu với Nam Kiếm Phong kia một trận.
- Bắt đầu đi... Chúng ta so đấu pháp bảo. mạnh mẽ dùng thông linh pháp bảo đối đầu, không cho phép dùng thứ khác.
Ý cười trên khóe miệng Nam Kiếm Phong càng đậm.
Hắn đã kết luận ràng Trương Hằng không thể cự tuyệt lần chiến đấu này.
Pháp bảo yêu cầu so đấu, Trương Hằng khẳng định không thể tránh nổi.
- Muốn chiến thì chiến đi.
Trương Hằng lạnh lùng nói. nắm chặt Phá Không Kiếm, chiến ý trên người đột nhiên bộc phát ra tới vô cùng.
Trong người hắn giờ phút này độ hòa hợp giữa hắn và Phá Không Kiếm liền đạt tới mức độ trước giờ chưa từng có.
Tâm linh của hắn hoàn toàn dung hợp với pháp bảo làm một, tuy hai mà một, đạt tới kiếm hồn hợp nhất chân chính.
Trong lòng Trương Hằng thậm chí có một loại ảo giác. Phá Không Kiếm giống như là huyết nhục của hắn vậy.
- Phá!
Cảm nhận được chiến ý mãnh liệt đến từ Phá Không Kiếm. Trương Hằng hét lớn một tiếng, thân thể đạp không mà tới. Phá Không Kiếm hóa thành một tia chớp màu bạc trên không trung.
Kiếm khí linh hoạt sắc bén. không gì không phá nổi phát ra từ Phá Không Kiếm, không coi trở ngại vào đâu. một kiếm có xu thế cắt ngang cả hư không.
Dưới uy lực thế này, Nam Kiếm Phong cũng phải động dung.
Phá Không Kiếm thấp hơn một cấp so với Huyết Ma Kiếm nhưng lại có ý chí chủ động công kích cường đại như vậy.
Bởi vậy có thể thấy được, Phá Không Kiếm này có tiềm lực trưởng thành lớn tới mức nào, dục vọng công kích vô cùng mãnh liệt.
Đây đúng là một thanh kiếm phá hoại thuần túy.
Màu bạc trên thân kiếm lóe lên tới cực điểm. tất cả đều dồn vào công kích, không có một tia lưu lại.
Một khi chủ nhân sử dụng Phá Không Kiếm sinh ra một chút ý niệm phòng ngự hay lùi bước trong đầu thì đừng mơ tướng phát huy được uy lực chân chính của kiếm này.
Cả người Trương Hằng hòa hợp làm một với Phá Không Kiếm, tâm niệm Chỉ còn lại một ý niệm: Phá! Phá! Phá!
Ngoài ý niệm công kích ra, không còn ý niệm gì khác nữa.
Khi lực công kích đạt tới cực điểm thì căn bản không cân phòng ngự gì nữa. Bởi vì tất cả trở ngại đều đã hóa thành hư vô dưới lực công kích không gì chống nổi này.
Trong nhất thời, Nam Kiếm Phong lập tức cảm thấy suy yếu. Huyết Ma Kiếm trong tay cũng sinh ra vài tia do dự và kiêng kị.
Thông linh pháp bảo thượng phẩm lại sinh ra tâm lý sợ hãi đối với thông linh pháp bảo trung phẩm!!
Nam Kiếm Phong hoảng sợ, dòng sông máu sâu trong linh hồn ầm một cái liền che dấu đại bộ phận lý trí của hắn.
Cá chết lưới rách!
Sát sát sát!
Huyết Ma Kiếm trong tay Nam Kiếm Phong tỏa ra sát niệm thuần túy, không sinh tức tử, thề không lùi bước!
Vốn Phá Không Kiếm tiên hạ thủ vi cường đã khiến Huyết Ma Kiếm rơi vào cục điện bất lợi.
Nhưng theo ý niệm cá chết lưới rách, không sinh tức tử này sinh ra lại phát động ý chí cường đại bùng lên.
Vút!
Nam Kiếm Phong mất đi đại bộ phận thần trí dưới sự dẫn dắt của lực lượng sát phạt, hoa văn màu máu trên Huyết Ma Kiếm di động, đột nhiên có một Ma Long màu máu hiện ra. giương nanh múa vuốt đánh về phía Phá Không Kiếm. ý đồ làm ảnh hưởng tới chiến ý của khí linh này.
Trương Hằng lập tức cảm nhận được một sự công kích thần hồn cường đại. Dưới sự thúc giục của lực lượng Huyết Sát, thần thông quỷ dị này thậm chí có thể ảnh hưởng lớn tới thần trí của tu sĩ, khiến họ mất đi bản ngã.
Vào thời điểm nguy cơ này, giáp bạc toàn thân Trương Hằng tòa sáng rực rỡ, vô cùng chói mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng.
- Phá -
Trương Hằng vung tay lên. Phá Không Kiếm biến thành tia chớp màu bạc, kéo dài ra một chút tơ vàng.
Tơ vàng này trông khá nhạt như trong nháy mất khi nó sinh ra. Nam Kiếm Phong thầm kêu không ổn.
Trong lòng Trương Hằng mừng thầm: Đúng là mình phát huy Phá Không Kiếm tới cực điểm mới có thể sinh ra công kích chí cường này.
- Vút!
Dưới sợi tơ màu vàng này. tia chớp bạc do Phá Không Kiếm biến Thành đột nhiên tăng tốc lên gấp mười lần!
Gấp mười lần!
Đây là khái niệm gì?
Dưới sự khống chế của Trương Hằng. tốc độ Phá Không Kiếm đạt tới mức khiến người ta phải sợ hãi.
Tốc độ công kích đã gần đạt tới mức thuấn di trong chiến đấu. Tốc độ gấp mười lên đã vượt qua cực hạn của tu sĩ Hợp Thể Kỳ, thậm chí tu sĩ Độ Kiếp Kỳ cũng cảm thấy không bằng...
Đồng thời tốc độ tăng lên gấp mười lần Chỉ là một trong những hiệu quả phát sinh. Trong nháy mắt này, khí tức không gì không phá nổi của Phá Không Kiếm cũng tăng lên gấp ba!
Uy lực tăng lên gấp ba!
Tốc độ tăng lên gấp mươi, uy lực tăng lên gấp ba.
Đây là hiệu quả tới mức nào chứ?
Rốt cục sợi tơ màu vàng ẩn trong tia chớp bạc cũng chém tới hư ảnh Ma Long màu máu trước mặt.
Thình thịch!
Giống như một đám sương khói, công kích linh hồn có thể khống chế thần trí đại tu sĩ này hoàn toàn tiêu tán.
Trước mặt ý chí công kích chí cường này. tất cả mọi sự quấy nhiễu, dù là công kích vật lý hay công kích linh hồn đều phải tan biến!
Tan biến! Báđ ạo!
Không nói tới đạo lý.
Vào Giờ khắc này, Huyết Ma Kiếm thông linh pháp bảo thượng phẩm đột nhiên sinh ra sự sợ hãi thật sâu.
Nó sợ hãi đối với thông linh pháp bảo thấp hơn mình một cấp, sợ hãi vô cùng.
Thậm chí nó còn ẩn hiện có tâm lý thần phục.
Thông linh pháp bảo thượng phẩm lại sợ hãi thông linh pháp bảo trung phẩm!
Đây là chuyện chưa từng xuất hiện ở Chu Vương Triều cả ức vạn năm nay.
Vụt!
Trong nháy mắt khi bài trừ công kích thần hồn kia. sợi tơ màu vàng trong tia chớp màu bạc liền ít đi một phần tư, tiếp tục công kích tới.
Tốc độ tăng vọt gấp mười lần, thần thức của Nam Kiếm Phong cũng Chỉ miễn cưỡng bắt được chút hư ảnh trên không trung mà thôi.
Khi tốc độ nhanh tới một mức độ nhất định thì thần thức của tu sĩ cũng không thể nhìn rõ nữa, trừ phi cảnh giới linh hồn của ngươi đủ cao.
- Keng -
Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền ra, vang khắp hư không.
Trên thực tế khi tiếng vang này truyền ra thì chiến đấu đã chấm dứt từ lâu rồi.
Thắng bại đã phân.
Gia tốc gấp mười lần, nhanh tới khó có thể tưởng tượng được. Chiến đấu còn đi trước cả âm thanh.
Ầm!
Lực phản chấn cường đại khiến Trương Hằng và Nam Kiếm Phong đồng thời lui lại.
Phụt!
Nam Kiếm Phong phun ra một ngụm máu. trên cánh tay còn có một chút tơ vàng dính lại.
Sau đó cả cánh tay liền bị chém đứt. máu tươi bắn tung trên bầu trời.
Nhưng Nam Kiếm Phong không để ý chút nào. Hắn chậm rãi giơ Huyết Ma Kiếm của mình lên.
Sau đó hắn nhìn về phía Trương Hằng.
Trương Hằng cũng hiểu ý hắn. giờ phút này Phá Không Kiêm phát ra tơ vàng và ánh sáng bạc lấp lánh.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trên không trung của Phàm Vân Đảo có hai thanh phi kiếm đang lơ lửng, tỏa ra khí tức khủng bố.
Một thanh phi kiếm đỏ như ngọc, trong suốt thần bí quỷ dị, lộ ra khí tức sát lục mạnh mẽ có thể khống chế lòng người.
Một thanh kiếm khác trong suốt như ngọc, thân kiếm màu bạc tỏa ra hàn quang cực điểm, tràn ngập một luồng khí tức không gì không thể phá.
Hai thanh phi kiếm đều là thông linh pháp bảo. trong đó chính là một thông linh pháp bảo thượng phẩm khó gặp ở Chu Vương Triều.
Chủ nhân của chúng đang đứng giữa hư không nhìn nhau.
Trương Hằng hoàn hảo không tổn hao gì. ngoài thân ngưng kết một chiến giáp màu bạc như thực chất, đôi mắt lóe lên vài tia vui mừng khó có thể che dấu nổi.
Uy lực của Phá Không Kiếm đã vượt quá tưởng tượng của hắn. trong nháy mắt vừa rồi khi Trương Hằng phát động kiếm này. ý chí dung hợp hoàn mỹ mới phát huy đang một kích
- Một kiếm chí cường.
Một kiếm chí cường cứ vậy mà sinh ra.
Sắc mặt Nam Kiếm Phong bình tĩnh nhìn Trương Hằng vài lần, đặc biệt lưu ý một hồi trên Phá Không Kiếm của đối phương.
Hoàn hảo không tổn hao gì.
Dưới lực lượng chí cường, va chạm với thông linh pháp bảo thượng phẩm. Phá Không Kiếm không hề thương tổn chút nào.
Nếu khí linh bị thương thì tất nhiên sẽ liên lụy tới chủ nhân, do đó khiến Trương Hằng hao tổn tâm thần.
Nhưng bất kể là Trương Hằng hay pháp bảo bản mạng của hắn - Phá Không Kiếm đều chưa hề tổn hại chút nào.
Điều này đã chứng minh cái gì?
Ầm!
Đúng lúc này thì cánh tay cụt của Nam Kiếm Phong rơi xuống đất, đập xuống mật đất tạo thành một tiếng động lớn.
Ánh mắt của Nam Kiếm Phong cùng chẳng liếc một cái. Hắn nói với Trương Hằng.
- Vừa rồi... Vì sao ngươi lại hạ thủ lưu tình? Ngươi rõ ràng có thể khiến ta biến mất khỏi thế gian này.
Trước mặt một kiếm chí cường của Phá Không Kiêm của Trương Hằng. Nam Kiêm Phong chẳng hề có một chút sức phản kháng nào.
Hắn thậm chí còn có một loại ảo giác là ngay cả mình có mặc vào linh bảo phòng ngự trung phẩm căn bản cũng không thể ngăn cản nổi một kiếm không gì không phá nổi kia của đối phương.
Trước mặt công kích tuyệt đối này, tất cả thủ đoạn phòng ngự đều vô dụng. Gia tốc gấp mười lần. uy lực gấp ba lần. điều đó đáng sợ tới mức nào chứ?
Một kiếm chí cường vừa rồi, vào thời điểm cuối cùng Trương Hằng khiến Phá Không Kiếm hơi chếch đi một chút, cho nên mới chém đứt một cánh tay của Nam Kiếm Phong.
- Ta vì sao lại không giết ngươi...
Trương Hằng cười nhẹ nhàng.
- Đáp án rất đơn giản. Bởi vì ta đột nhiên có một ý tưởng.
- Ý tưởng gì?
Huyết quang trong mắt Nam Kiếm Phong dần dần biến mất, khôi phục vẻ bình tĩnh.
Chỉ có sau khi tiến vào trạng thái chiến đấu chân chính thì Huyết Sát Quân Vương mới có thể đánh mất hơn phân nửa lý trí.
Vào lúc bình thường bọn họ cũng Chỉ là một tu sĩ có dục vọng giết chóc hơn người mà thôi.
- Ta có ý tưởng muốn ngươi thần phục Trương Hằng.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Thần phục ngươi? Điều đó không có khả năng!
Nam Kiếm Phong nói như chém đỉnh chặt sắt, vô cùng kiên định:
- Mặc dù ngươi nắm giữ một thanh thần kiếm không gì không phá nổi cũng không có khả năng uy hiếp ta nếu ta muốn chạy trốn. Bí thuật bảo mệnh của bản quân còn chưa thực sự thi triển ra đâu. Vừa rồi mới Chỉ hai hai kiện thông linh pháp bảo giao tranh mà thôi.
Tuy nhiên sau đó Nam Kiếm Phong phát hiện ra sự quái dị trong lời nói của Trương Hằng.
Ta có ý tưởng muốn ngươi thần phục ta.
Cái gì gọi là ý tưởng?
Nam Kiếm Phong đột nhiên giật mình. Bước tiếp theo của ý tưởng tất nhiên là hành động của Trương Hằng khiến mình phải thần phục hắn.
Vân Dịch ở phía xa xa nhìn chằm chằm không dám chớp mắt tình huống nơi này. Hắn là người chứng kiến chuyện này từ đầu tới cuối.
- Một kiếm vừa rồi thực sự đáng sợ...
Vân Dịch thầm kinh hãi, khó có thể an tĩnh lại.
Nếu đổi lại là hẳn đối mặt với một kiếm chí cường kia thì tuyệt đối không thể tốt hơn Nam Kiếm Phong. Huyết Hồn Phiên trong tay vô cùng có khả năng sẽ bị một kiếm của Trương Hằng đánh tan.
- Nếu ta đoán không nhầm thì vừa rồi ngươi tiếp một kiếm của ta, giờ phút này Chỉ sợ là đã bị nội thương không nhẹ rồi.
Ánh mắt Trương Hằng nhìn kỹ Nam Kiếm Phong, giọng nói từ từ chậm lại.
Nam Kiếm Phong nghe vậy thì chấn động toàn thân, sắc mặt trắng bệch. Hắn sử dụng bí thuật để che dấu thương tổn trong cơ thể nhưng cũng không thoát khỏi tất cả ánh mắt của Trương Hằng.
Bởi vì tu luyện Thần linh Nhãn cho nên bình thường Trương Hằng dù không cố ý thi triển thuật này thì đôi mắt vẫn có lực lượng và linh giác cường đại vô cùng.
Nam Kiếm Phong sau khi tiếp một kiếm thì Trương Hằng đã biết được đáp án. do đó nghĩ tới chuyện thu phục Nam Kiếm Phong này.
Mục đích chuyến đi này của hắn vốn là giết kẻ có thể mang tới nhân quả cho mình là Nam Kiếm Phong này. Nhưng dưới tình thế chiếm được thế thượng phong, hắn lại bắt đầu nghĩ tới mục tiêu cao hơn.
Nếu thu phục được Nam Kiếm Phong mà nói thì Trương Hằng mang theo hai đại Huyết Sát Quân Vương, tiến vào Cửu U hải vực, chém giết trăm yêu thú Hợp Thể Kỳ cũng vô cùng dễ dàng.
- Không có khả năng!
Nam Kiếm Phong cắn chặt hàm răng, khóe miệng tràn ra vài tia máu tươi, kiên định dị thường.
Không chịu ở dưới trướng người khác!
- Chết, hoặc thần phục.
Trương Hằng nói khẽ. giọng điệu bình thường giống như nói chuyện với bạn bè vậy.
Nhưng không thể nghi ngờ gì nữa. trong lời nói nhẹ nhàng của hắn mang theo lực lượng lớn lao. Đó là một khí thế nắm giữ sát phạt sinh tử. đoạt thế của tự nhiên.
Chết hoặc thần phục.
Nam Kiếm Phong nâng nhẹ Huyết Ma Kiếm, cười nói:
- Ngươi có thể giết Nam Kiếm Phong nhưng muốn cho bản quân thần phục thì trừ phi có năng lực khiến ta hoàn toàn khuất phục. Đáng tiếc là ngươi còn kém xa. Hải ngoại tam tiên đích thân tới thì còn được.
- Một khi đã như vậy thì Trương mỗ đành động thủ vậy.
Phá Không Kiếm trong tay Trương Hằng đột nhiên biến mất. sau đó biến thành một bảo tháp lớn cỡ bàn tay.
Bảo tháp này trên nhỏ dưới to. ba tầng dưới sáng ngời, tỏa ra một quầng sáng, sáu tầng trên lại U ám.
Nhìn nó cũng Chỉ như pháp bảo bình thường, người không chú ý rất dễ bỏ qua. Toàn bộ cổ tháp này tỏa ra khí tức tang thương nhưng lại không mất đi vẻ huy hoàng trang nghiêm. Bất luận là kẻ nào đứng trước mặt nó cũng đều không tự giác mà cảm thấy mình nhỏ bé.
Nhưng Nam Kiếm Phong lại không chú ý tới Chi tiết này. Hắn có thể kết luận là bảo tháp trong tay Trương Hằng là thứ tồn tại thậm chí siêu việt cả Phá Không Kiếm.
Bằng không thì đối phương cũng không lấy ra vào giờ phút cuối cùng này. ý đồ muốn dùng vật ấy để thần phục mình.
Nam Kiếm Phong cận thận thăm dù một hồi lại không biết thực hư của bảo tháp này liền hỏi thẳng:
- Đây là pháp bảo cấp bậc gì?
Trương Hằng không trốn tránh vấn đề của hắn mà lạnh nhạt nói:
- Pháp bảo này tên là Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp, là pháp bảo mạnh nhất từ trước tới nay mà Trương mỗ từng thấy. uy lực thông thiên triệt địa, khó có thể đo lường được. Còn về phần cấp bậc cụ thể... Ngay cả ta cũng không biết được.
Nam Kiếm Phong khi nghe vậy liền thấy nao nao. Trương Hằng là chủ nhân của pháp bảo này mà cũng không biết được cấp bậc cụ thể của nó.
- Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp?
Nam Kiếm Phong đọc khẽ cái tên này, thấy chưa từng nghe qua danh hiệu của pháp bảo này.
Bình thường thông linh pháp bảo có uy lực phi phàm thì trong sách cổ Chu Vương Triều đều có ghi lại tỉ mỉ, thậm chí còn có cả một số tiên bảo.
Nhưng Nam Kiếm Phong bằng vào lịch duyệt phong phú và kiến thức của mình lại không hề có chút tin tức gì của Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp này.
- Thần thông của pháp bảo này so với Phá Không Kiếm vừa rồi còn lợi hại hơn sao?
Nam Kiếm Phong hỏi.
- Không sai. Phá Không Kiếm Chỉ là một kiện pháp bảo thăng cấp. tuy rằng tiềm năng vô hạn nhưng nếu so với pháp bảo này thì đương nhiên không thể bằng. Chỉ cần Trương Hằng phát động pháp bảo này thì ngươi nhất định không có đường sống. Hiện tại ta lại hỏi ngươi, có thần phục hay không?
Có thần phục hay không?
Chiến giáp màu bạc ngưng kết bên ngoài thân thể Trương Hằng chiếu rọi hư không, tay cầm bảo tháp thần bí, ánh mắt cổ xưa. giọng nói hàm xúc ý tứ mờ mịt.
Dưới sự phụ trợ của Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp. Trương Hằng giống như Thần Vương đứng ngạo nghễ nhìn đại địa. bễ nghễ thiên hạ.
Hai mắt Nam Kiếm Phong tràn ngập ánh sáng trong suốt màu huyết quang, sát khí tái hiện, giọng nói lạnh như băng:
- Giờ phút này bản quân đích xác không phải là đối thủ của ngươi, sau trăm tuổi ta sẽ đi tìm ngươi, cướp lấy tính mạng ngươi.
Tiếng nói vừa dứt, trên ngươi Nam Kiếm Phong tỏa ra sương mù màu máu. bao phủ cả người hắn lại. giọng nói cùng dần dần trở nên quỷ dị.
- Huyết Sát Quân Vương cũng có ngày chạy trốn sao?
Trương Hằng nở nụ cười, Dường như không hề có ý định động thủ.
Ông!!!
Nam Kiếm Phong hóa thành một đám sương mù máu trong hư không, ngưng tụ trước mặt Trương Hằng, trong đó truyền ra giọng nói của hắn:
- Hẹn ngày gặp lại!
- Chạy đâu cho thoát?
Giọng nói của Trương Hằng giống như sấm mùa xuân, rơi vào trong tai Nam Kiếm Phong.
Ầm một tiếng, Bảo tháp trong tay hắn thuấn di ra, tiến về phía Nam Kiếm Phong trên không.
Một áp lực vô hình lớn lao sinh ra trong thiên địa, rõ ràng áp bách Nam Kiếm Phong trong hư không.
- Chấn Áp Quyết!
Giọng nói như sấm sét truyền ra từ trên bầu trời.
Trong khoảnh khắc, trong phạm vi hai trăm dặm giống như bị áp lực cả ức vạn cân tập trung lại, Nam Kiếm Phong Chỉ cảm thấy toàn bộ không gian bị phong tỏa, giống như có một tòa Thái Sơn đè nặng trên đỉnh đầu. linh hồn cũng bị áp lực vô cùng áp chế. ngay cả thần thông Nguyên Anh xuất khiếu cũng không thể thi triển được.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Ống!!!
Nam Kiếm Phong khôi phục trạng thái nhân thân, huyết vụ quanh thân cuồn cuộn, kiệt lực chống cự lực chấn nhiếp cường đại trong thiên địa.
Hắn vô tình phun ra một búng máu. thân thể không thể động đậy. Chỉ có thể dùng khóe mắt nhìn về phía Trương Hằng trên không trung.
Bảo tháp trong suốt lớn cỡ bàn tay trên đỉnh đầu tỏa ra ngân quang lấp lánh, huyễn lệ mê người.
- Ngươi...
Nam Kiếm Phong miễn cưỡng thốt lên một chữ, sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy, thậm chí còn hơi biến dạng, xương cốt phát ra tiếng răng rắc khiến trái tim người ta ngươi thấy mà gia tốc.
Trương Hằng vẫn không nhúc nhích, đứng yên trong hư không. Giờ phút này hắn còn chưa phát huy một nửa uy lực của Chấn Áp Quyết liền đã áp chế Nam Kiếm Phong có tu vi Hợp Thể hậu Kỳ không thể động đậy rồi.
Hóa ra theo thực lực của hắn tăng lên tới Hợp Thể đại viên mãn. uy lực khi thi triển ra bảo tháp so với lúc trước đã mạnh thêm gấp bội.
Dưới tình huống như vậy, Trương Hằng thi triển toàn lực Chấn Áp Quyết của bảo tháp thì có thể giết chết một gã đại tu sĩ Hợp Thể hậu Kỳ.
Đương nhiên Nam Kiếm Phong sở dĩ không có khả năng phản kháng cũng là vì hắn đã bị trọng thương. Hơn nữa bản thân hắn không có pháp bảo thông linh phòng ngự. Nếu hắn có một thông linh pháp bảo phòng ngự trung phẩm thì lực chống cự với Chấn Áp Quyết sẽ tăng lên rất lớn.
- Có thần phục hay không? Hiện giờ ta Chỉ cần một ý niệm là có thể quyết định sinh tử của ngươi.
Trương Hằng lạnh, nhạt nói.
- Không phục!
Nam Kiếm Phong quát một tiếng, huyết quang trên người tăng vọt, trên mi tâm hiện lên một vết thương.
Từ miệng vết thương trân ra một giọt máu trong suốt.
Sau đó máu huyết này kích phát pháp lực cường đại trên người hắn phóng vọt lên hóa thành một cột sáng màu máu. bắn nhanh về phía Trương Hằng.
Vân Dịch ở xa xa đột nhiên chấn động trong lòng. Đều là Huyết Sát Quân Vương, hắn cảm nhận rõ ràng bí thuật kích phát máu huyết này của Nam Kiếm Phong mạnh mẽ tới mức nào.
Một kích này thậm chí đã tiếp cận uy lực của một kiếm chí cường của Phá Không Kiếm vừa rồi Trương Hằng đánh ra.
Máu huyết trong cơ thể tu sĩ tu luyện công pháp Huyết Ma Đạo ẩn chứa năng lượng khổng lồ, dùng bí thuật kích phát có thể phát huy ra lực công kích mạnh hơn bình thường gấp mấy lần.
Mà Huyết Sát Quân Vương thi triển ra loại bí thuật này còn đáng sợ hơn. Tu sĩ cùng giai mà chạm phải thuật này thì ắt phải chết. Đối với việc này Trương Hằng Chỉ cười lạnh không nói.
Kết quả là huyết quang uy lực kinh người vừa bay cao được mấy trượng đã bị áp lực trong hư không trấn áp, sững lại trên hư không!
Trong lòng Trương Hằng thầm động. Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp cũng tỏa ra huyết quang.
Ở trong hạt giống thế giới trong lĩnh vực không gian của Trương Hằng có lực lượng Huyết Ma Đạo nguyên thủy chí cường, ngay cả Hư Không Hỏa Diễm kích phát ra thần thông nghịch thiên cũng không làm gì được nó.
Cuối cùng phải mượn năng lực cắn nuốt thần Kỳ của Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp mới có thể hút đi lực lượng này.
Cho tới nay, lực lượng này vẫn bị vây trong bảo tháp, Chỉ phục tùng chút xíu. Giờ phút này Trương Hằng nảy ra ý định này. từ trong bảo tháp liền tỏa ra luồng huyết quang Nguyên thủy thuần khiết.
Luồng huyết quang này vừa xuất hiện liền khiến Vân Dịch ở phía xa xa kinh hô một tiếng, lực lượng Huyết Sát trong cơ thể sợ hãi tới cực điểm, con sông máu sâu trong linh hồn cũng phải run sợ.
Bùm!
Hắn rơi từ trên bầu trời xuống, quỳ lạy trước huyết quang do Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp phát ra.
Nam Kiếm Phong bị chấn áp trong hư không cũng lộ vẻ sợ hãi thật sâu.
Đây là lần đầu tiên Trương Hằng nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt Huyết Sát Quân Vương. Lúc bình thường Huyết Sát Quân Vương có bảy phân thần trí. lúc bị sát lục ảnh hưởng khi chiến đấu thì Chỉ còn lại ba phần.
Bọn họ nắm giữ lực lượng sát lục, không biết sợ hãi vật gì. bởi vì bọn họ chính là Hóa Thân của sự sợ hãi.
-Ố ô..’.
Huyết Ma Kiếm trong tay Nam Kiếm Phong phát ra uy lực cường đại nhất, ẩn hiện kháng cự với lực lượng của Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp.
Từ từ thân thể Nam Kiếm Phong khôi phục được một chút tự do, có thể làm vài động tác cơ bản.
Trương Hằng không có ý định tiếp tục gây áp lực với hắn. Hắn đã hiểu được uy lực của thông linh pháp bảo thượng phẩm mạnh mẽ vô cùng, ẩn hiện có khả năng ngăn cản được một phần uy lực của bảo tháp.
Nếu bản thân mình trong lúc Nam Kiếm Phong ở trạng thái toàn thịnh thì muốn chém giết đối phương Chỉ sợ phải tiêu hao hơn nửa pháp lực. Mỗi một thức bí quyết của bảo tháp khi toàn lực thi triển ra đều tiêu hao rất nhiều tâm thần và Nguyên khí của Trương Hằng.
Mặc dù Nam Kiếm Phong khôi phục tự do cũng không thể lật ngược được thế cờ.
Đúng như Trương Hằng dự đoán, hắn không còn ý niệm chạy trốn trong đầu nữa.
Trong lĩnh vực chấn áp của Chấn Áp Quyết. hắn không thể thuấn di. Chỉ nhúc nhích đã phải chịu được áp lực lớn như dưới Thái Sơn.
Làm sao có thể chạy trốn được?
Dưới tâm lý sợ hãi, Nam Kiếm Phong đứng trên hư không, quỳ gối hướng về phía bảo tháp.
Đây là một loại thân phục như cấp thấp gặp cấp cao, hèn mọn gặp cao quý. cấp dưới gặp cấp trên, không hề có lý do gì đáng nói.
Trương Hằng đơn giản rót pháp lực vào bảo tháp chậm lại. khiến uy lực của Chấn Áp Quyết giảm đi. Nhưng tia máu bên ngoài Bảo Tháp lại không thu hồi. ngược lại hào quang càng tăng lên.
Nam Kiếm Phong và Vân Dịch đều run rẩy quỳ lạy bảo tháp, phát ra sự thần phục từ nội tâm. không có chút ý niệm phản kháng trong đầu.
Dưới tình huống như vậy, Trương Hằng cười nhìn Nam Kiếm Phong.
- Ngươi có đồng ý thần phục hay không?
Nam Kiếm Phong bỗng nhiên không nói gì. thân thể còn hơi run rẩy, có lẽ ngầm thừa nhận.
Trương Hằng trầm ngâm một lát:
- Mặc dù ngươi thần phục cũng không phải là cam tâm mà là sợ hãi ta thôi.
Nghĩ tới đây thân thể hắn nhoáng lên một cái. đi tới trước mặt Nam Kiếm Phong.
Trương Hằng vươn đầu ngón tay điểm lên trán hắn.
Một Chỉ này của hắn mặc dù nhìn bình thản vô cùng, bên trên không có pháp lực gì. Nhưng trong nháy mắt này. Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp rõ ràng như rung động.
Một luồng dao động mờ mịt, nhộn nhạo trong thiên địa. khiến linh hồn phần đông sinh linh trên Phàm Vân Đảo đều không tự chủ được mà run lên.
Ước chừng qua nửa nhịp thở. Trương Hằng thu hồi đâu ngón tay mình lại. sau đó vẫy tay một cái. Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp lại bay về trong tay hắn.
ở trước người Trương Hằng, ánh mắt Nam Kiếm Phong dại ra, nhìn về phía Trương Hằng tràn ngập một sự sợ hãi tới từ linh hồn.
Trương Hằng hiểu rằng bản thân đã thành công sử dụng Ký hồn Thuật với Nam Kiếm Phong. Sau đó ánh mắt hắn liền chuyên lên người đệ tử Vân Dịch của hắn.
Vân Dịch vẫn quỳ lạy như trước, thân thể hơi run rẩy.
- Vân Dịch, ngươi đứng lên đi.
Trương Hằng khẽ cau mày, cất giọng nói.
- Sư tôn...
Vân Dịch vẫn sợ hãi như cũ, dòng sông máu sâu trong linh hồn rung chuyển bất an, run rẩy không thôi.
Trương Hằng thoáng giật mình hiểu ra, ý niệm vừa động. Lúc này tia máu bên ngoài Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp mới hoàn toàn biến mất.
Vân Dịch lập tức thở dài một hơi nhẹ nhõm, miễn cường đứng dậy, sợ hãi nói:
- Lực lượng Huyết Sát thật đáng sợ... Pháp lực trên người ta không chịu sự khống chế nữa.
Trương Hằng hơi suy nghĩ nhìn bảo tháp trong tay vài lần. sau đó thu hồi nó lại.
- Sư tôn... Hắn làm sao vậy?
Tâm thần Vân Dịch khôi phục bình thường xong, ánh mắt nhìn về phía Nam Kiếm Phong đứng cạnh Trương Hằng, vẻ mặt tò mò hỏi.
Nam Kiếm Phong một khắc vừa rồi còn đằng đằng sát khí. lúc này địch ý trên mặt đã hoàn toàn tiêu tán, giống như người hầu đứng cạnh Trương Hằng.
- Hắn đã toàn tâm toàn ý thần phục vi sư rồi.
Trương Hằng lạnh nhạt nói. trong mắt lộ ý tứ hàm xúc mà Vân Dịch khó có thể lĩnh hội.
- Điều này sao có thể chứ...
Vân Dịch khó có thể tin nổi.
Huyết Sát Quân Vương một đời lại thần phục người khác, điều này quá khó tin đi. Hơn nữa Nam Kiếm Phong kia nhìn qua cũng thấy là một người cao ngạo, cho dù chết đi cũng không cam thần phục bất cứ kẻ nào.
Trương Hằng liếc nhẹ hắn một cái:
- Có một số việc ngươi không cần hỏi nhiều. Chúng ta lập tức đi tới Ma Xà Phủ tranh thủ trong thời gian ngắn sẽ chém giết rất nhiều yêu thú Hợp Thể Kỳ.
- Vâng thưa sư tôn.
Vân Dịch hiểu ra đây là chuyện mình không nến hỏi. trong lòng máy động, vội vàng nói.
- Nam Kiếm Phong, sau khi đi Ma Xà Phủ thì nhiệm vụ của ngươi chính là giúp đỡ hai thầy trò chúng ta chém giết yêu thú.
Trương Hằng lại nói với Nam Kiếm Phong.
- Vâng thưa chủ nhân.
Nam Kiếm Phong cung kính nói. Đôi mắt lộ vẻ kính sợ rất sâu.
- Trước khi đi ta cần nhắc nhớ ngươi một chút. Vào thời khắc không chiến đấu thì ngươi thu liễm sát khí trên người cho tốt một chút.
Trương Hằng cảnh cáo hắn.
- Đã hiểu.
Nam Kiếm Phong nói rất ngắn gọn.
- Tốt lắm. chúng ta lập tức xuất phát. Bởi việc này đã làm chậm mất một thời gian rồi. Chỉ mong đừng làm rối kế hoạch của ta...
Trương Hằng thì thào tự nhủ.
Đúng lúc này thì Nam Kiếm Phong hơi do dự nói:
- Chủ nhân... Ta còn có một chuyện muốn nói. Việc này có liên quan tới nguồn gốc lời nguyền rủa của Phàm Vân Đảo, có lẽ sẽ có trợ giúp cho chúng ta.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Nguồn suối nguyền rủa Phàm Vân Đảo? Nguyền rủa kia chính là Tất Tử Huyết Chú trong truyền thuyết?
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia dị sắc.
Thật lâu trước kia, tất cả sinh linh trên Phàm Vân Đảo đều mơ hồ trúng một cái Tất Tử Huyết Chú: Một khi có tu sĩ bản thổ nào rời đảo. sẽ lập tức hóa thành một bãi máu loãng.
Chú này truyền thừa đời đời theo huyết mạch sinh, linh trên đảo, vĩnh viễn không đứt đoạn, bóng ma này đã bao phủ Phàm Vân Đảo hơn mười vạn năm.
Trương Hằng cũng biết những truyền thuyết có liên quan tới Tất Tử Huyết Chú trên Phàm Vân Đảo.
Lúc trước, Trương Hằng lần đầu tiên sử dụng Chấn Áp Quyết thức thứ nhất của bảo tháp quyết Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp, ảnh hưởng đến Tinh Nguyệt di tích trên Phàm Vân Đảo. ngay cả huyết chú không rõ ràng kia cũng biến mất vào hư không.
Đối với chuyện này, Trương Hằng cũng cực kỳ kinh ngạc, nghĩ mãi không ra.
Nhưng lúc này nghe Nam Kiếm Phong chủ động nhắc tới. hắn lập tức có hứng thú.
- Hồi chủ nhân, lực lượng Tất Tử Huyết Chú kia sẽ không tự dưng tồn tại. tất nhiên là nó có nguôn suối lực lượng, gọi là Huyết Chú Chi Trì.
- Huyết Chú Chi Trì?
Trương Hằng cùng Vân Dịch đều nghi hoặc, hiển nhiên chưa nghe qua cái tên này.
Vân Dịch khó hiểu hỏi:
- Nghe tên thì thứ này giống như có liên quan đến bí thuật Huyết Ma Đạo. vì sao ta lại không biết?
Thân là tu sĩ Huyết Ma Đạo. Vân Dịch biết không thiếu bí thuật Huyết Ma nghịch thiên trong truyền thuyết.
Trương Hằng nhàn nhạt hỏi:
- Huyết Chú Chi Trì này rốt cuộc là tồn tại thế nào? Còn nữa, ngươi nói rõ ràng nguyên nhân trước sau cho ta biết.
Nam Kiếm Phong trầm ngâm một lát, cuối cùng nói:
- Vì sao nơi này lại có Huyết Chú Chi Trì thì ngay cả ta cũng không biết, bởi vì nó đã tồn tại từ mười vạn năm trước, mà ta Chỉ mới đến Phàm Vân Đảo mấy vạn năm trước, đã phát hiện sự tồn tại của nó. Cuối cùng, ta bị tàn hồn của Tinh Nguyệt nữ thần trấn thủ Huyết Chú Chi Trì lợi dụng bốn kiện Pháp bảo thông linh mạnh mẽ cùng Linh bào truyền thừa Tinh Nguyệt Đồ phong ấn lại.
- về phần Huyết Chú Chi Trì ta lại biết được không ít tin tức có liên quan. Tất Tử Huyết Chú trong truyền thuyết trên Phàm Vân Đảo. chính là thuật Huyết Ma nguyền rủa trong Huyết Ma Đạo. Chú này có thể ảnh hưởng liên tục nhiều năm. tất nhiên cần có một nguồn suối lực lượng, đó chính là Huyết Chú Chi Trì. Huyết Chú Chi Trì lấy tài liệu cơ bản từ máu huyết cùng linh hồn tu sĩ bậc cao. phối hợp bí thuật Huyết Ma Đạo luyện chế thành, bên trong ẩn chứa lực lượng Huyết Ma Đạo mạnh mẽ. tu sĩ từ Hợp Thể Kỳ trở xuống một khi tiến vào trong Huyết Trì này, sẽ lập tức hóa thành một bãi máu loãng không còn thi cốt.
Cuối cùng, Nam Kiếm Phong kết luận:
- Nói từ bản chất, tồn tại của Huyết Chú Chi Trì giống như một trận pháp khổng lồ. có thể bao trùm toàn bộ Phàm Vân Đảo.
Trương Hằng gật đầu. hiểu được hình thành cùng mục đích tồn tại của Huyết Chú Chi Trì tuy nhiên hắn chợt sinh ra nghi hoặc, liền hỏi:
- Tất Tử Huyết Chú này kéo dài mười vạn năm trên Phàm Vân Đảo. vì sao nguồn suối lực lượng Huyết Chú Chỉ Trí này còn chưa khô cạn?
Nam Kiếm Phong không cần suy nghĩ nói:
- Sau khi thi triển thuật Huyết Ma nguyền rủa thành công, một bộ phận máu huyết cùng lực lượng linh hồn trong cơ thể sinh linh bị nguyền rủa trên đảo sẽ bị rút lấy duy trì cho Huyết Chú Chi Trì tiếp tục vận chuyển.
- Cho nên, trải qua mười vạn năm. lực lượng của Huyết Chú Chi Trì chẳng những không yếu đi. ngược lại càng thêm mạnh mẽ. Trải qua năm tháng tích lũy. nó hấp thu máu huyết cùng lực lượng linh hồn của hàng tỷ tỷ sinh linh....
Cuối cùng, vẻ mặt của Nam Kiếm Phong cũng lộ ra vài phần hoảng sợ.
Trương Hằng không khỏi hít một hơi lạnh, đáng sợ quá đi chứ.
Hòn đảo Phàm Vân Đảo khổng lồ này đã trải qua lịch sử mười vạn năm, bao gồm tu sĩ nhân loại cùng động vật, các sinh linh đã từng tồn tại đâu Chỉ có hàng Tỷ?
Hấp thu máu huyết cùng lực lượng linh hồn của hàng tỷ tỷ sinh linh, điều này quả thật không thể tưởng tượng, đúng là hành động hại trời hại đất!
Nhìn thấy Nam Kiếm Phong còn muốn nói. Trương Hằng hỏi:
- Ngươi còn muốn nói gì?
- Ta có một dự đoán... Chờ một ngày nào đó. khi lực lượng Huyết Trì đã lớn mạnh đến một mức độ, nhất định sẽ xảy ra biến cố. Đến lúc đó, nó có khả năng...
Nam Kiếm Phong dừng lại. đột nhiên như không nghĩ ra từ ngữ gì để hình dung.
- Có khả năng gì?
Vân Dịch tò mò không thôi, vội vàng hỏi.
Đột nhiên Trương Hằng phun ra hai chữ:
- Bùng nổ.
- Đúng đúng, sẽ là bùng nổ...
Nam Kiếm Phong nói:
- về phần cụ thể sẽ sinh ra biến cố gì. thì ta không thể đoán trước được.
Trương Hằng trầm ngâm một lát, nói tiếp:
- Ta hiểu ý của ngươi, nếu Huyết Chú Chi Trì này bị tu sĩ Huyết Ma Đạo lợi dụng, nhất định sẽ trở thành một trợ lực lớn nhất. Nhưng mà, Huyết Trì này ở chỗ nào?
Nam Kiếm Phong có chút do dự, bị Trương Hằng nhìn chằm chằm, nhỏ giọng nói:
- Nó ở ngay phía dưới Tinh Nguyệt di tích... lúc này đã...
Trương Hằng mặt trầm xuống:
- Đã bị chôn dưới lòng đất rồi phái không?
- Phải, chủ nhân, đây đều là ta sai...
Nam Kiếm Phong hơi sợ hãi nói:
- Ta có thể chạy trốn khỏi nơi đó cũng là vạn hạnh. Ngoài ra, bằng thực lực của ta, cũng không thể nắm giữ được Huyết Trì kia...
- Có lẽ chủ nhân có biện pháp, cho nên ta mới đưa ra chuyện này.
Nam Kiếm Phong mong chờ nhìn Trương Hằng.
Mọi người đều biết, thần thức tu sĩ bình thường một khi xâm nhập vào lòng đất sẽ bị lực cản rất mạnh, khó có thể phát huy được một phần mười hiệu quả.
Hơn nữa, càng xuống sâu, lực cản sẽ tăng lên bằng cấp số nhân.
- Vị trí Huyết Chú Chi Trì kia cách mặt đất đến ngàn dặm. Chiều sâu như thế, thần thức của ta còn có thể miễn cưỡng chạm đến. Nhưng muốn thâm nhập sâu đến ngàn dặm. tuyệt đối không thể làm được trong thời gian ngắn... Trừ khi có tu sĩ đứng đầu am hiểu thuật thổ độn. nhưng thuật này rất khó tu luyện tu sĩ như thế càng ít.
- Một ngàn dặm.
Trương Hằng im lặng một lúc.
Khoảng cách một ngàn dặm nhìn như rất ngắn, nếu ở không trung thì tốc độ bay đủ nhanh, có lẽ Chỉ vài nhịp thở là đủ.
Nhưng một ngàn dặm vượt qua đất đá trong lòng đất, độ đày tương đương mười vạn thước, sẽ là rất khủng bố.
Tuy rằng rất nhiều loại pháp thuật cùng thần thông có lực phá hoại rất mạnh, đánh vào sâu đến ngàn dặm cũng không tính là khó. Nhưng phá hoại vẫn là phá hoại, sẽ Chỉ làm tầng đất bên dưới tiếp tục đứt gãy, thậm chí sẽ gây ra địa chấn, núi lửa phun trào...
Mấy người Trương Hằng vừa lúc không am hiểu thuật thổ độn. Huống hồ, khi xâm nhập đến một mức dưới lòng đất. tầng đá sẽ cứng rắn vô cùng, thi triển thuật thô độn sẽ vô cùng khó khăn.
Nếu giao nhiệm vụ này cho một tu sĩ Hợp Thể Kỳ đào bởi, sợ rằng phải mất đến hai tháng.
- Được, các ngươi đi theo ta, ta có biện pháp.
Trương Hằng nhanh chóng nghĩ ra biện pháp.
Ánh mắt Vân Dịch cùng Nam Kiếm Phong đều sáng ngời, vội vàng đi theo Trương Hằng.
Vị trí Tinh Nguyệt di tích cách nơi này không xa. Trương Hằng nhanh chóng tìm tới. Nhưng bởi nguyên nhân địa tầng sụp đổ, không thể tiến vào như lần trước.
- Các ngươi đứng chung một chỗ, dựa sát vào ta.
Trương Hằng phân phó.
Vân Dịch cùng Nam Kiếm Phong vội làm theo phương pháp của Trương Hằng, ba người đứng trong phạm vi hai thước.
Trương Hằng gật đầu trên người đột nhiên bùng lên ngân diễm ngập trời, khí thế cực kỳ mãnh liệt.
Vân Dịch cùng Nam Kiếm Phong thấy ngân diễm này, đều giật mình nhảy đựng, nhưng đứng yên tại chỗ không dám động đậy.
Bị Trương Hằng khống chế, ngân diễm hình thành một màn hào quang kín không kẽ hở, bao bọc ba người bên trong.
- Xuống!
Trương Hằng khẽ quát một tiếng, ba người trong quả cầu ngân diễm nhanh chóng chìm xuống lòng đất.
Bất luận là đất hay đá, bị quả cầu ngân diễm chạm vào đều tan thành tro bụi trong khoảng khắc.
Lúc này, thuộc tính cắn nuốt vạn vật của Hư Không Hỏa Diễm phát huy đến tận cùng.
Ngọn lửa có thuộc tính bình thường, khi đối mặt với bùn đất cùng tầng đá, nhiều nhất là đốt chúng cháy khét, muốn làm cho chúng biến mất thì phái trả giá rất nhiều pháp lực.
Nhưng thuộc tính "cắn nuốt" của ngân diễm lại có thể dễ dàng làm cho bùn đất đá xung quanh biến mất, tiêu hao pháp lực cùng tâm thần cũng không quá lớn.
Chỉ mất một lúc, ba người đã đi xuống sâu một ngàn thước dưới lòng đất, hơn nữa tốc độ đi xuống đang tăng lên.
Dựa theo tốc độ này, không đến một ly trà nhỏ. ba người có thể đến mục tiêu. Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch đều hoảng sợ, sinh ra lòng e sợ với ngân diễm thần bí mà Trương Hằng thi triển, trong lòng tò mò không biết năng lực tác chiến của ngọn lửa này thế nào.
Rất nhanh, ba người chìm vào một mảnh bóng tối. ánh sáng trên Phàm Vân Đảo gần như không chiếu xuống sâu như vậy. Bọn họ Chỉ có thể nghe thấy tiếng hạ xuống "vù vù" cùng tiếng "xèo xèo" của ngân diễm cắn nuốt đất đá.
Mặc kệ là đất đá bình thường hay khoáng vật kim loại cao cấp. trước mặt ngân diễm đều không có năng lực chống cự. giống như một tầng giấy cực mỏng, chạm vào là thủng.
Trong quá trình này, thần thức của Trương Hằng cũng điều tra tới Huyết Trì như lời Nam Kiếm Phong đã nói. đúng là ở phía dưới Tinh Nguyệt di tích trước kia.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Lại thêm một lát, màn hào quang ngân diễm xung quanh ba người ngừng lại. lòng đất tối đen bỗng dưng xuất hiện một mảnh không gian chứa được ba người.
- Chiều sâu đã đến rồi. bây giờ chúng ta phải bay sang chiều ngang.
Trương Hằng nhàn nhạt nói.
Trong tiếng "xèo xèo", ba người bay sang ngang.
Lúc này, khoảng cách đến Huyết Trì không tới trăm trượng.
Tuy rằng Khoảng cách ngắn như thế. nhưng Trương Hằng không dám dùng Pháp bảo hay pháp thuật đánh phá mở đường, sợ làm cho tầng đá lại sụp đô.
Một khi tầng đá lòng đất sụp đồ. sẽ là đại biểu cho phạm vi mấy trăm dặm, thậm chí là khu vực càng rộng hơn. Tầng đất đá nặng đến ngàn vạn tấn đè xuống, mặc cho ngươi có thần thông mạnh mẽ cỡ nào, cũng không thế chịu nổi.
- Ta cảm nhận được một cỗ lực lượng Huyết Ma Đạo hùng mạnh...
Vân Dịch mừng rỡ nói.
Dù là cách xa một tầng đất đá dày, hắn vẫn có thể cảm nhận được cỗ khí huyết tinh mãnh liệt.
Mấy nhịp thở sau, mấy người Trương Hằng bay tới trước mấy chục trượng.
Tầng đất đá phía trước mơ hồ thấy được một tầng hào quang màu máu. phóng ra khí tức cuồng bạo, giết chóc, làm người ta điên cuồng, làm tâm thần người ta rung chuyển, rất dễ làm mất đi thần trí.
Trương Hằng mở ra Thần Linh Nhãn, bắt đầu quan sát tình huống cụ thể.
Ở chỗ cách hắn một hai mươi trượng, một tầng tinh thạch đặc thù màu đỏ trong suốt cấu thành một cái Huyết Trì đường kính chừng mười trượng, sâu chừng bốn năm trượng, bên trong tràn đầy máu huyết. tràn ngập một cổ khí tức huyết tinh bằng bạc. mơ hồ ẩn chứa lực lượng hùng mạnh làm người ta kinh hãi bất an, không dám tới gần.
- Lực lượng của Huyết Trì này rất đáng sợ. ngay cả ta cũng không dám thật sự tới đó. Chỉ dẫn động một chút máu huyết ở bên ngoài, có thể làm ta khôi phục nguyên khí trong thời gian ngắn, ở trên không trung Huyết Trì là một lao tù giam cầm, là chỗ phong ấn ta. Sau khi Tinh Nguyệt Đồ bị lấy đi. nó bị ta công phá, không còn tồn tại nữa...
Ba người dừng lại, Nam Kiếm Phong giải thích với Trương Hằng.
Trương Hằng dùng Thần Linh Nhãn nhìn Huyết Trì kia thật lâu, khẽ thở dài:
- Nếu có thể lợi dụng vật này. phát huy ra uy lực chấn cổ tuyệt kim. tăng lên công lực chẳng qua Chỉ là chuyện nhỏ...
- Vậy phái làm sao? Huyết Trì mạnh mẽ như thế. muốn cưỡng ép nắm giữ thì thật khó như lên trời...
Vân Dịch cau mày, thân là Huyết Sát Huyết Sát Quân Vương, hắn cảm nhận được vô cùng rõ ràng lực lượng kinh người ẩn chứa trong Huyết Chú Chi Trì.
Thật lâu sau, Trương Hằng thu hồi thần thức, khẽ thở dài:
- Vừa rồi ta dùng bí thuật xem qua, trong Huyết Chú Chi Trì này mơ hồ hình thành một cái linh thể có ý thức, tồn tại giống như khí linh, nó là chúa tể Huyết Trì ẩn chứa uy lực kinh thiên này.
- Còn may là trí tuệ khí linh này cũng không cao lắm. trước mắt không có ý thức chủ động công kích. Chỉ khi nào có người sinh ra địch ý với nó, thậm chí tạo ra bất lợi với Huyết Trì nhất định sẽ bị nó tấn công...
Sắc mặt Trương Hằng chợt mừng chợt lo, hiển nhiên đang đánh chủ ý gì đó.
- Sư tôn ngài có biện pháp nào không?
Vân Dịch khẩn trương không thôi hỏi.
- Ta có biện pháp, nêu Huyết Chú Chi Trì này hình Thành tồn tại như khí linh, vậy thì ta cũng có thể coi như như thiên địa dị bảo...
- Ngài muốn nó nhận chủ?
Bỗng nhiên Vân Dịch hiểu được.
Khi hiểu được ý của Trương Hằng.
Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch đều hít một hơi lạnh. ý tưởng này thật quá dọa người.
Một khi vị tu sĩ nào đó nắm giữ Huyết Chú Chi Trì đo máu huyết hàng tỷ tỷ sinh linh cấu thành, đó là một việc đáng sợ cỡ nào...
Nhưng mà hành động nghịch thiên như thế, tu sĩ hạ giới có thể làm được hay sao?
Từ lực lượng cùng khí tức ẩn chứa trong Huyết Chú Chi Trì này. có thể thấy vượt xa Pháp bảo thông linh thượng phẩm, về phần là tồn tại cấp bậc nào. bọn họ Khổng thể phán đoán được.
Trương Hằng dứt khoát khoanh chân ngồi trên mặt đất, vừa dùng ngân diễm cắn nuốt mảnh vỡ thế giới trong lĩnh vực không gian khôi phục nguyên khí, vừa suy nghĩ đối sách.
Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch cũng không dám quấy rầy hắn.
Khoảng khắc, trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia dị sắc. nhìn về phía một hướng.
Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch kinh ngạc, nhìn theo hướng Trương Hằng, Chỉ nhìn thấy một tầng đất đá, không nhìn ra gì cả.
Nếu bọn họ nắm vững bản đồ, có lẽ sẽ phát hiện phương hướng mà Trương Hằng đang nhìn, chính là Bồng Lai Đào trong Tam Tiên Đảo.
Dường như Trương Hằng cảm giác được gì, thở dài nói:
- Thời gian ngày càng gấp rút...
Cách xa hải vực Phàm Vân Đảo trăm vạn dặm. một vị thanh niên áo tím cùng một nam nhân cao to đang bay trên không trung mặt biển, quanh thân hai người phủ một tầng ánh sáng tím.
Hai người này chính là Tử Lượng, đại ca của Tử Hãn, và Thiết Sa Vương Tả Sát.
- Nhanh... Chỉ còn mấy ngàn dặm. chúng ta có thể đuổi giết tên hung thủ kia!
Thiết Sa Vương Tả Sát hưng phấn không thôi.
Tử Lượng sắc mặt âm lãnh, trong ánh mắt lộ ra sát khí nồng đậm. nhìn chằm chằm hai người bị thần thức bao phủ mấy ngàn dặm hải vực của hắn khóa chặt.
Hai người ở phương xa. chính là phân thân Trương Hằng cùng Tử Hãn.
- Thân thể tam đệ quả nhiên bị diệt, lúc này hẳn là một thân đoạt xá, ngay cả tướng mạo cũng giống như thế?
Trong lòng Tử Lượng hừ lạnh.
- Đại công tử. tam công tử rõ ràng bị người kia áp chế, chúng ta thần thức truyền âm nhiều lần cũng không có trả lời.
Thiết Sa Vương có chút lo lắng nói. mơ hồ hắn cảm giác được vài phần không ổn. Trương Hằng ở phía trước lại không giống như bản tôn chân chính. Nếu là bản tôn hắn sẽ có gan nghênh chiến, dù sao trong tay đối phương có được tồn tại khủng bố như Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp.
- Đáng giận... Bọn họ thay đổi lộ tuyến bay về phía một hòn đảo cấp hai gần đó!
Lại bay một lúc, sắc mặt Tử Lượng đại biến, trong mắt bùng lên những tia lửa tím.
Thần thức Thiết Sa Vương đảo qua. sắc mặt cũng cực kỳ khó coi.
Quả nhiên, Chỉ thấy ở cách đó hai ngàn dặm hướng tây nam. có một hòn đảo cấp hai, bên trên có ngàn vạn tu sĩ đứng đầu. lại có đại tu sĩ tọa trấn, thực lực không tầm thường.
Tử Lượng dứt khoát ngừng lại, hít sâu một hơi, giận dữ nói:
- Đã không phải lần đầu tiên rồi...
Thiết Sa Vương cũng im lặng.
Ngay hôm qua, khi bọn họ truy kích Trương Hằng. mắt thấy có hy vọng đuổi tới. kết quả bọn họ lại đi một hòn đảo cấp ba ở gần đó. làm cho hai người không dám vọng động, đành phải chờ cơ hội khác mới xuống tay.
Nhưng hôm nay tình huống như vậy lại xảy ra.
- Chúng ta đợi thêm một lần nữa.
Tử Lượng rốt cuộc khôi phục bình tĩnh, hắn hiểu được hung thủ phía trước rõ ràng biết đang bị đuổi giết, dường như cố ý kéo dài thời gian.
Nếu hai người này muốn đi Bồng Lai Đảo. hoàn toàn có thể dùng Truyền tống trận ở Lam Tinh Đảo hoặc hòn đảo cấp hai khác mà đi qua.
Sử dụng Truyền tống trận ở bất kỳ đảo nào đi Tam Tiên Đảo, trong khoảnh khắc là đến. Vượt qua mấy trăm vạn dặm. thậm chí ngàn vạn dặm hải vực. Chỉ là chuyện chớp mắt.
- Nhưng mà... hai người kia đang kéo thời gian, rốt cuộc có ý nghĩa gì chứ?
Tử Lượng không khỏi cân nhắc.
- Đại công tử. ta hoài nghi hung thủ phía trước không phải bản tôn chân chính...
Thiết Sa Vương Tả Sát e dè nói.
- Ngươi nói hắn Chỉ là một cái phân thân?
Sắc mặt Tử Lượng lập tức âm lãnh, như rắn độc nhìn chằm chằm Thiết Sa Vương.
Trong lòng Thiết Sa Vương run lên. vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Tu sĩ nhân loại họ Trương kia am hiểu thuật Thân Ngoại Hóa Thần hết sức kỳ lạ. cường độ khí tức bản tôn cùng phân tôn gần như giống nhau như đúc. Ngay cả hai người này đứng chung một chỗ. chúng ta cũng không phân biệt được.
- Nói vậy. đi đến Cửu U hải vực ngược lại là bản tôn của hắn. vậy vì cái gì hắn muốn đi hải vực Yêu tộc chứ?
Tử Lượng đoán không ra dụng ý của Trương Hằng.
- Đây cũng là chỗ ta không nghĩ ra, Cửu U hải vực là địa bàn thế lực hàng tỷ Yêu tộc. hắn là một tu sĩ nhân loại, sao dám lấy thân mạo hiểm?
Thiết Sa Vương xiết chặt nắm tay. đầu óc hỗn loạn.
Nếu so đánh nhau, hắn am hiểu nhất, nhưng nếu so đầu óc với tu sĩ nhân loại, hắn vạn vạn lần không làm được.
- Tu sĩ nhân loại này thật là hết sức giảo hoạt... khó phân thật giả.
Tử Lượng lại rơi vào trầm tư. thật lâu sau mới nhàn nhạt nói:
- Một khi đã như vậy, ta cũng Chỉ có thể sử dụng biện pháp tốt nhất...
- Đại công tử. ngài có biện pháp gì?
Thiết Sa Vương hỏi.
- Tử Sát Thần Hồn Đại Pháp...
Trong mắt Tử Lượng không ngừng bùng lên ngọn lửa, tiếng nói dần dần trở nên lạnh băng.
- A! Ngài muốn thi triển thần thông đó...
Thiết Sa Vương nghe mà biến sắc.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào