07-05-2013, 09:46 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 489: ÄÆ°á»ng cùng (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trần Nguyên tiếp nháºn Ä‘á» nghị cỉa Tiá»n DÆ°, thả ra má»™t cái tin tức tÆ°Æ¡ng đối, nói cho những quan lại địa phÆ°Æ¡ng kia, cho dù tháºt sá»± xoá quan lại vô dụng, cÅ©ng sẽ không giống nhÆ° bá»n hắn nghÄ©, má»™t chút Ä‘Æ°á»ng lui cÅ©ng không cho bá»n hắn.
Tin tưởng ý tứ nà y của mình sẽ láºp tức Ä‘i ra ngoà i nhÆ° thể bệnh dịch, tuy ý kiến của mình không phải kết quả cuối cùng nhất, nhÆ°ng là m má»™t ngÆ°á»i quan to trên triá»u đình, lá»i nà y ở trong đám quan địa phÆ°Æ¡ng, có lẽ là rất có trá»ng lượng.
Äang khi nói chuyện, đám ngÆ°á»i đã Ä‘i tá»›i cá»a thà nh, cá»a thà nh lại cà ng giăng đèn kết hoa, mà u da dân chúng tại đây đã tốt hÆ¡n má»™t chút.
ÄÆ°á»ng Ä‘i từ cá»a ra và o nhìn lại coi nhÆ° náo nhiệt, có ngÆ°á»i bán đồ ăn, bán thịt, các loại cá»a hà ng Ä‘á»u mở cá»a, tình huống còn không tÃnh toán là quá tệ.
Hiện tại Äại Tống gặp phải tình trạng thiếu lÆ°Æ¡ng thá»±c, mà không phải là không có lÆ°Æ¡ng thá»±c, tiểu gia đình ở bên trong thà nh vẫn có thể cam Ä‘oan ăn uống, nhà già u tháºm chà còn có năng lá»±c là m ra cứu tế đối vá»›i các nạn dân, Ä‘iểm nà y so vá»›i Äảng Hạng thì mạnh hÆ¡n rất nhiá»u.
Trần Nguyên nhìn má»i nÆ¡i má»™t lần, sau đó má»›i nói: "Từ chô cá»a thà nh có thể nhìn ra, DÆ° đại nhân là quan viên cẩn tháºn, những thứ khác không nói, chỉ xem cái chiến hà o bên cạnh sông Ä‘Ã o bảo vệ thà nh nà y là biết!â€
“Cái chiến hà o nà y vừa vặn thiết kế trong tầm bắn của má»™t mÅ©i tên, vạn nhất có địch nhân đến vây khốn thà nh trì, sẽ là đạo phòng tuyến thứ nhất, có thể ngăn cản binh sÄ© đối phÆ°Æ¡ng vượt sông, phủ Ná»™i Thủy ở chá»— sâu trong ná»™i địa, DÆ° đại nhân có thể phòng ngừa rắc rối nhÆ° thế, đủ để thấy ngà y thÆ°á»ng ngà i là loại ngÆ°á»i tâm tÆ° rất cẩn tháºn."
Tiá»n DÆ° nói: "Äạo chiến hà o nà y vừa má»›i Ä‘Ã o, trÆ°á»›c đó và i ngà y, thủ lãnh đạo tặc VÆ°Æ¡ng Luân tại Giang Hoà i náo loạn lợi hại, tại hạ sợ hãi VÆ°Æ¡ng Luân đánh tá»›i đây, nhìn đám dân đói bá»n há» cÅ©ng không có chuyện gì để là m, liá»n để cho bá»n há» Ä‘Ã o chiến hà o nà y, dù sao chúng ta nÆ¡i nà y cách Giang Hoà i không xa, có lẽ là chú ý má»™t chút vẫn thá»a đáng hÆ¡n."
Trần Nguyên nghe xong láºp tức há»i: "DÆ° đại nhân, tình thế VÆ°Æ¡ng Luân phản loạn hiện tại nhÆ° thế nà o rồi?"
Tuy Tiá»n DÆ° không tÃnh là ngÆ°á»i quen thuá»™c quân sá»±, nhÆ°ng tháºt sá»± là cá»±c kỳ cẩn tháºn, tuy VÆ°Æ¡ng Luân không đánh đến nÆ¡i đây, nhÆ°ng hắn lại nắm giữ rất rõ rà ng đối vá»›i má»™t Ãt tình huống chá»— đó, láºp tức nói vá»›i Trần Nguyên: "Tặc nhân đã đến bÆ°á»›c thế cùng, chắc hẳn sắp tan vỡ rồi."
Ngay từ đầu VÆ°Æ¡ng Luân phát triển vô cùng nhanh, năm ngà n nhân mã liên tục chiến đấu ở các chiến trÆ°á»ng, nhanh chóng mở rá»™ng, đạt tá»›i hÆ¡n hai vạn ngÆ°á»i, gần nghìn dặm đất Ä‘ai Ä‘á»u bị bá»n hắn khống chế được.
Vương Luân có ý định lại tinh giản đội ngũ lần nữa.
Có thể nói ý nghÄ© của hắn hoà n toà n chÃnh xác, thừa lúc quân Tống còn chÆ°a đến, để cho Ä‘á»™i ngÅ© của mình tinh ranh hÆ¡n má»™t Ãt, đừng vá»™i xÆ°ng vÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c, đợi Äại Tống cháy bùng lên đã.
NhÆ°ng hắn vạn lần không ngá» tá»›i, quân chế Tống triá»u bá»—ng nhiên lại bị thay đổi.
Nhân Tông uá»· quyá»n, Văn Bác Ngạn triệt để vứt bá» hết trói buá»™c, trÆ°á»›c mặt thá»±c lá»±c tuyệt đối, mÆ°u kế của VÆ°Æ¡ng Luân không há» có Ä‘Æ°á»ng sống để thi triển.
Vương Luân đang tinh giản quân đội tại Dương Châu bị Giao Vĩnh Cát đuổi theo, lưu dân khởi nghĩa và Tống binh triển khai đấu đá dao găm tương đối kịch liệt.
Quân Tống dù sao cÅ©ng trải qua huấn luyện quân sá»± chÃnh thức, tuy đám ngÆ°á»i khởi nghÄ©a trải qua sà ng chá»n, nhÆ°ng tố chất còn lâu má»›i có thể đánh đồng cùng vá»›i quan binh của Giao VÄ©nh Cát, mặc dù bá»n ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Luân dÅ©ng mãnh dị thÆ°á»ng, lại vẫn vô pháp giết lùi quân Tống.
Chiến đấu cà ng đánh cà ng kịch liệt, nhược Ä‘iểm lá»›n nhất của VÆ°Æ¡ng Luân liá»n lá»™ ra, đó chÃnh là hắn không có viện binh.
Cuối cùng, mấy lần đối mặt với quan binh, mặc dù ra sức chém giết, cuối cùng vẫn bại bởi vì không đủ quân số, bị Giao Vĩnh Cát đánh bại.
Vương Luân suất lĩnh quân đội phá vòng vây mà đi, cũng đã bị Văn Bác Ngạn ngăn chặn ở Cùng Châu.
Lúc nà y VÆ°Æ¡ng Luân đã muốn lâm và o tuyệt địa, cà ng không có lợi đối vá»›i hắn, chÃnh là nguy cÆ¡ lÆ°Æ¡ng thá»±c của Tống triá»u bắt đầu giảm bá»›t dần dần, những ngá»n lá»a bị hắn nhen nhóm kia cháºm rãi tắt, không có bao nhiêu lÆ°u dân nguyện ý Ä‘i ra cùng hắn thá»±c hiện thế giá»›i lý tưởng theo lá»i hắn ná»›i.
Phó VÄ©nh Cát cÅ©ng má»™t Ä‘Æ°á»ng truy kÃch từ DÆ°Æ¡ng Châu mà đến, cùng Văn Bác Ngạn vây khốn VÆ°Æ¡ng Luân ở Cùng Châu, mÆ°u toan nhất cá» tiêu diệt hắn.
Lúc nà y, VÆ°Æ¡ng Luân biểu hiện ra tà i hoa quân sá»± và tố chất lãnh đạo cá»±c cao, đối mặt vá»›i cÆ°á»ng địch, hắn không sợ hãi chút nà o, thong dong tổ chức lá»±c lượng, chỉ huy Ä‘á»™i ngÅ©, luyện trang bị, giữ lấy Æ°u thế tuyệt đối triển khai quyết đấu vá»›i quan binh.
Hắn thủ vững ở Cùng Châu má»™t tháng, hÆ¡n nữa còn bắt được nhược Ä‘iểm chÆ°a quen thuá»™c địa hình do quan binh đến từ các nÆ¡i khác, nhất cá» phá tan vòng vây, suất lÄ©nh tà n quân từ Cùng Châu chạy má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» phÃa tây, Văn Bác Ngạn suất lÄ©nh quan binh Ä‘uổi theo không bá».
Äây là chiến báo mÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c.
Trần Nguyên nghe xong, trong lòng thầm giáºt mình, hắn không muốn thấy VÆ°Æ¡ng Luân cứ nhÆ° váºy mà bị đánh chết, bởi vì VÆ°Æ¡ng Luân lại là má»™t ngÆ°á»i rất có tà i hoa, là cái loại nhân tà i có thể gặp nhÆ°ng không thể cầu.
NgÆ°á»i ta văn trúng hoà ng bảng tiến sÄ©, võ nghệ trúng võ cá», luáºn mang binh đánh giặc, ngÆ°á»i ta mang theo chút Ãt vừa lÆ°u dân cầm lấy thÆ°Æ¡ng đã có thể náo loạn Äại Tống thà nh nhÆ° váºy, nói vá» buôn bán, ngÆ°á»i ta cÅ©ng là ngÆ°á»i trong nghá».
Mấu chốt nhất chÃnh là , hắn có cái loại bản năng chỉ thống soái má»›i có thể có, thủ hạ là bá»n ngÆ°á»i Là Thiết ThÆ°Æ¡ng, TrÆ°Æ¡ng Hải, Äảng Quân Tá», Quách Mặc SÆ¡n, cÅ©ng Ä‘á»u dạng rất có tà i hoa.
NgÆ°á»i nhÆ° váºy, nếu nhÆ° cứ ngã xuống đất, không khá»i quá đáng tiếc, nếu nhÆ° VÆ°Æ¡ng Luân có thể tá»›i trợ giúp mình, đối vá»›i Trần Nguyên mà nói, không khác gì tăng thêm má»™t cánh tay trợ lá»±c.
Ä‚n qua loa tại phủ Ná»™i Thủy, Trần Nguyên lại cùng Tiá»n DÆ° nói chuyện má»™t chút vá» phÆ°Æ¡ng diện tân chÃnh, sau đó má»›i vỠđến quân doanh ở ngoà i thà nh.
Tiến và o quân doanh, tất cả binh sÄ© Ä‘á»u chuẩn bị nghỉ ngÆ¡i, Trần Nguyên vô cùng lo lắng nói: "Thiết An Ha Mã Thai, nhanh Ä‘i thông báo những những tÆ°á»›ng quân kia đến lá»u của ta, ta muốn há»p, còn có, bảo tất cả huynh đệ có ngá»±a cưỡi không được ngủ!"
Thiết An Ha Mã Thai cÅ©ng không há»i nhiá»u cái gì, láºp tức Ä‘i ngay, chỉ má»™t lát sau, ba ngÆ°á»i LÆ°u Bình, DÆ°Æ¡ng Văn Quảng, DÆ°Æ¡ng Thanh Ä‘á»u Ä‘i và o lá»u Trần Nguyên.
Trần Nguyên đã sá»›m mở địa đồ ra, tại tìm thấy vị trà được Cùng Châu trên địa đồ, sau khi nhìn thấy ba ngÆ°á»i Ä‘i và o, liá»n má»i bá»n há» Ä‘i tá»›i, nói: "LÆ°u Bình, ngÆ°Æ¡i giúp ta nhìn xem, mÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c VÆ°Æ¡ng Luân Ä‘ang phá vòng vây ở Cùng Châu, sau đó má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» phÃa tây, hiện tại hắn nên ở vị trà nà o."
LÆ°u Bình Ä‘i lên xem địa đồ trÆ°á»›c, ánh mắt thoáng má»™t tý đã tìm đến Cùng Châu, sau đó, ngón tay hắn cháºm rãi di Ä‘á»™ng, Ä‘iểm má»™t cái tại vị trà Hái Thạch Ki: "Hẳn là nÆ¡i nà y, Phò mã gia, ngÆ°Æ¡i muốn là m gì?"
Trong lòng Trần Nguyên thầm tÃnh toán khoảng cách từ chá»— mình ở đến Hái Thạch Ki, ngoà i miệng nói: "Äi bắt VÆ°Æ¡ng Luân, ta không thể để cho Văn Bác Ngạn bắt hắn."
LÆ°u Bình không biết Trần Nguyên Ä‘ang muốn kéo VÆ°Æ¡ng Luân khá»i vÅ©ng bùn, trong lòng rất không giải thÃch được, nói: "Phò mã gia, xin thứ cho mạt tÆ°á»›ng nói thẳng, chúng ta không cần phải Ä‘i Ä‘oạt cái công lao nà y vá»›i Văn Bác Ngạn đại nhân."
Bên cạnh, DÆ°Æ¡ng Văn Quảng lại biết tâm tÆ° của Trần Nguyên đối vá»›i bá»n ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Luân, tiến lên nói: "Äại ca, ta mang theo kỵ binh Ä‘i trÆ°á»›c, nếu nhÆ° bá»n VÆ°Æ¡ng Luân còn sống, ta tất nhiên có thể tìm được bá»n hắn trÆ°á»›c Văn Bác Ngạn."
Trần Nguyên suy nghÄ© má»™t chút, nÆ¡i đây cách Hái Thạch Ki khoảng hÆ¡n ngà n dặm, phóng ngá»±a chạy nhÆ° Ä‘iên mà nói, khoảng bốn năm ngà y là có thể tá»›i, hắn láºp tức gáºt đầu, nói: "Tốt, hiện tại chúng ta có hai ngà n kỵ binh...."
Dương Văn Quảng vội và ng bổ sung một câu: "Có thể chiến chỉ không đến một ngà n."
Trần Nguyên nhìn hắn má»™t cái, nói: "Ta biết rồi, còn lại mang đến hù dá»a ngÆ°á»i cÅ©ng tốt, ta cùng Ä‘i vá»›i ngÆ°Æ¡i, mồm mép ngÆ°Æ¡i không dùng được, không nhất định có thể thuyết phục VÆ°Æ¡ng Luân."
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng lên tiếng há»i: "Hắn đã nhÆ° váºy, còn có thể thuyết phục được sao?"
Trần Nguyên lại khẽ lắc đầu, nói: "Hắn nhất định còn có chá»— để dá»±a và o, VÆ°Æ¡ng Luân nà y, má»™t khi lên trên bà n đánh bạc, trong tay tuyệt đối không chỉ có má»™t lá bà i tẩy, chỉ là , hiện tại hắn có bao nhiêu bà i cÅ©ng không dùng được, trong tay Văn Bác Ngạn là má»™t lá bà i chắc thắng, nếu nhÆ° chúng ta không lôi hắn ra khá»i chiến trÆ°á»ng, hắn nhất định phải chết!"
Một bên, Lưu Bình lại chấn động, nói: "Phò mã gia, Vương Luân đã phản nghịch, ta không biết giữa các ngươi có quan hệ gì, nhưng hiện tại, không ai có thể cứu được hắn!"
Trần Nguyên thu hồi địa đồ, nói: "Không cần nhiá»u lá»i, ngÆ°Æ¡i mang theo quân Ä‘á»™i chỠở chá»— nà y, nghÄ© biện pháp kéo dà i ná»a tháng, ná»a tháng sau chúng ta tất nhiên sẽ trở vá», Văn Quảng, Ä‘i chuẩn bị ngá»±a, binh sĩ chỉ Ä‘em khẩu phần lÆ°Æ¡ng thá»±c ná»a tháng, quần áo nhẹ, nhanh chóng tiến lên!"
Äá»™ng tác DÆ°Æ¡ng Văn Quảng cÅ©ng rất nhanh, nhảy ra cá»a lá»›n, hô: "Kỵ binh táºp hợp, kỵ binh táºp hợp!"
Cái chi kỵ binh nà y vừa má»›i kiến tạo, bá»n hắn tháºm chà còn không có phê văn của triá»u đình, cà ng không có hiệu lệnh táºp hợp quân Ä‘á»™i của chÃnh mình.
NhÆ°ng bá»n há» Ä‘á»u là binh sÄ© tinh nhuệ nhất Äại Tống, nghe được tiếng la, láºp tức twf trong phòng Ä‘i ra, xách ngá»±a cầm khiên, leo lên chiến mã của mình, tốc Ä‘á»™ cÅ©ng không phải cháºm.
Tất cả chuẩn bị xong, khẩu phần lÆ°Æ¡ng thá»±c cÅ©ng mang lên rồi, Trần Nguyên không nói thêm gì, mang theo quân Ä‘á»™i má»™t Ä‘Æ°á»ng chạy nhÆ° Ä‘iên vá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Hái Thạch Ki.
Tốc Ä‘á»™ của kỵ binh Äại Tống khoảng chừng má»™t ngà y đêm năm trăm dặm gì đó, đây là dÆ°á»›i Ä‘iá»u kiện má»™t ngÆ°á»i má»™t con ngá»±a không nghỉ ngÆ¡i má»›i có thể hoà n thà nh.
Mà cái chi quân Ä‘á»™i nà y của Trần Nguyên vừa má»›i trùng kiến, tá»± nhiên không thể yêu cầu dùng tốc Ä‘á»™ nà y, buổi tối còn cần nghỉ ngÆ¡i, tÃnh ra, trong khoảng thá»i gian năm ngà y, muôÌn chạy hÆ¡n má»™t ngà n dặm Ä‘Æ°á»ng, quả thá»±c là rất khó khăn.
Trần Nguyên cũng không biết mình có thể vượt qua hay không, là m hết sức là được.
CÅ©ng may Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ở Tống triá»u cá»±c kỳ phát triển, từ phủ Ná»™i Thủy má»™t Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng nam, không đầy năm mÆ°Æ¡i dặm liá»n bÆ°á»›c trên nam Ä‘Æ°á»ng kinh tây.
Dịch trạm dá»c theo Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng có thể tiến hà nh cung cấp chá»— nghỉ ngÆ¡i và tiếp tế cho bá»n há», cái nà y cam Ä‘oan thể lá»±c ngÆ°á»i và ngá»±a Ä‘á»u được bảo toà n rất tốt.
Thá»i gian bốn ngà y, xuyên qua ÄÆ°á»ng Châu, Thái Châu, Ä‘i tá»›i Thá» Châu, lúc nà y, khoảng cách đến Hái Thạch Ki còn có hÆ¡n ba trăm dặm lá»™ trình, Trần Nguyên tìm được má»™t tri huyện Thái Châu há»i thăm má»™t chút, biết rõ chiến đấu ở Hái Thạch Ki vẫn chÆ°a phát sinh, Ãt nhất ở cái địa phÆ°Æ¡ng nà y vẫn không nghe được tin tức, lúc nà y má»›i yên tâm.
"Văn Quảng, xem ra chúng ta có thể đuổi kịp."
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng cÅ©ng nói: "Ta cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy, bây giá» vẫn chÆ°a có tin tức chiến đấu, VÆ°Æ¡ng Luân có thể đánh rất hay, cho dù bị Văn Bác Ngạn vây khốn, kiên trì bốn năm ngà y vẫn không có vấn Ä‘á», đại ca, nếu hắn thá»±c sá»± bị Văn Bác Ngạn vây khốn rồi, chúng ta vẫn tiến lên cứu ngÆ°á»i sao?"
Trần Nguyên chép miệng má»™t phát, nói: "Cứu nhÆ° thế nà o đây? LÆ°u Bình nói rất đúng, hắn là phản tặc, lần nà y chúng ta tá»›i, chỉ là vì tình ý huynh đệ, nếu nhÆ° có thể mà nói, liá»n cho hắn má»™t con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, nếu hắn khăng khăng má»™t má»±c, hoặc là đã bị Văn Bác Ngạn bao vây, cho dù hắn xui xẻo, Ä‘á»u là hắn tá»± tìm."
Nói xong, liá»n kéo dây cÆ°Æ¡ng má»™t phát, quát: "Äi!"
Chiến mã dưới háng nhanh chóng chạy vỠhướng Hái Thạch Ki.
Hái Thạch Ki là má»™t địa phÆ°Æ¡ng nổi danh, hiện tại Trần Nguyên sá» dụng chủng loaÌ£i ống trúc phóng há»a, lần đầu tiên trong lịch sá» sá» dụng, chÃnh là ở chá»— nà y.
á»ng trúc nho nhỠđại hiển thần uy, thiêu hủy từng chiếc từng chiếc chiến thuyá»n Kim quốc, lại sáng tạo ra thần thoại lấy Ãt thắng nhiá»u cho quân Ä‘á»™i Nam Tống.
NhÆ°ng hiện tại, VÆ°Æ¡ng Luân ở chá»— nà y, không cảm thụ được không cảm giác nÆ°á»›c sông TrÆ°á»ng Giang rá»™ng lá»›n, mang đến tiÌ€nh cảm phóng khoáng cho con ngÆ°á»i chút nà o.
Hắn đứng ở bá» sông, hai con mắt nhìn nhìn mặt sông, luôn luôn tìm không thấy má»™t con thuyá»n đánh cá nà o có thể để cho mình qua TrÆ°á»ng Giang.
Các thà nh trì Tống triá»u Ä‘á»u chăm chú đóng cá»a, tiếp tế của hắn đã xuất hiện khó khăn.
VÆ°Æ¡ng Luân là ngÆ°á»i trượng nghÄ©a, kỳ tháºt, tại Tống triá»u, cho dù không và o thà nh trì, chỉ cần ngÆ°Æ¡i chịu cÆ°á»›p bóc, cÅ©ng có thể lấy được tiếp tế tất yếu, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Luân không cÆ°á»›p.
Hắn nói cho huynh đệ của mình, chúng ta là thay ngÆ°á»i nghèo già nh chÃnh quyá»n, nếu nhÆ° chúng ta Ä‘i cÆ°á»›p Ä‘oạt của ngÆ°á»i nghèo mà nói, mình và những quan viên Tống triá»u mục nát kia có cái gì khác nhau chÆ°?
Là Thiết ThÆ°Æ¡ng từ phÃa sau chạy vá»™i mà đến, nói: "Äại ca, thượng du cÅ©ng không tìm được thuyá»n, những cẩu quan kia Ä‘á»u thu thuyá»n đến bá» bên kia rồi."
VÆ°Æ¡ng Luân nhÃu mà y lại má»™t chút, còn không nghÄ© ra được nên là m sao bây giá», TrÆ°Æ¡ng Hải cưỡi ngá»±a chạy tá»›i, nói: "Äại ca, Văn Bác Ngạn đã đến Lịch DÆ°Æ¡ng."
Lịch DÆ°Æ¡ng, cách Hái Thạch Ki chỉ là trăm dặm lá»™ trình, VÆ°Æ¡ng Luân biết rõ, chÃnh mình nhiá»u lắm chỉ có thá»i gian má»™t ngà y, trong vòng má»™t ngà y nà y, nếu nhÆ° mình không có cách nà o vượt qua TrÆ°á»ng Giang, nhÆ° váºy nÆ¡i đây sẽ biến thà nh nÆ¡i táng thân của mình.
VÆ°Æ¡ng Luân không có thuyá»n, thuyá»n Ä‘á»u ở bên kia bá» TrÆ°á»ng Giang.
Cho dù có thuyá»n, hắn cÅ©ng sẽ bị gây khó dá»…, bởi vì hai chiếc chiến hạm thủy sÆ° Tống triá»u tuần tra trên mặt sông TrÆ°á»ng Giang, hai chiếc thuyá»n nà y hủy diệt hi vá»ng cuối cùng của VÆ°Æ¡ng Luân, tháºm chà ngay cả khả năng là m cầu nổi và bÆ¡i vượt sông cÅ©ng không có.
TrÆ°á»›c không Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, phÃa sau có truy binh, VÆ°Æ¡ng Luân đối mặt vá»›i loại tình huống nà y, đáy lòng hiện lên má»™t cá»— bi thÆ°Æ¡ng, há»i: "Còn có Ä‘Æ°á»ng nà o khác sao?"
Äảng Quân Tá» do dá»± má»™t chút, nói: "Äại ca, địch nhân đã phong tá»a hạ du, thà nh trì thượng du chắc hẳn cÅ©ng đã được Ä‘á» phòng nhÆ° thế."
VÆ°Æ¡ng Luân lại há»i: "PhÃa nam có tin tức gì không?"
Äảng Quân Tá» thở dà i má»™t tiếng, nói: "Không có, triá»u đình đã từ Triá»u Tiên mua được lÆ°Æ¡ng thá»±c, lÆ°Æ¡ng thá»±c Äông Doanh cÅ©ng Ä‘ang váºn đến, rất nhiá»u lÆ°Æ¡ng thá»±c Trần Thế Mỹ thu mua từ Nam DÆ°Æ¡ng cÅ©ng sắp đến rồi, hiện tại vấn Ä‘á» lÆ°u dân gần nhÆ° đã được ổn định, xem ra hắn cÅ©ng không định khởi sá»±."
Vương Luân rất là khổ sở nhắm mắt lại, khóe miệng nhẹ nhà ng thì thầm: "Trần Thế Mỹ."
Không có ngÆ°á»i nà o nói chuyện, sau má»™t lát, VÆ°Æ¡ng Luân nói: "Là m doanh trại, tạo bè trúc, chuẩn bị qua sông!"
Là m doanh trại, là vì có thể ngăn cản truy binh phÃa sau thá»i gian dà i hÆ¡n, để cho bá»n há» có thể tạo đủ bè trúc.
NhÆ°ng cho dù có cÅ©ng đủ bè trúc, hai chiếc chiến thuyá»n Tống triá»u vẫn tuần tra mặt sông, VÆ°Æ¡ng Luân có thể Ä‘i qua sao? Hắn cÅ©ng không biết, chỉ là , hắn nhất định phải thá» má»™t lần.
Sáng sá»›m hôm sau, thá»i Ä‘iểm sắc trá»i vẫn chÆ°a tá»a sáng, VÆ°Æ¡ng Luân chá»n lá»±a ra ba trăm ngÆ°á»i từ trong quân Ä‘á»™i, giao cho TrÆ°Æ¡ng Hải, tạo thà nh má»™t chi quân Ä‘á»™i Ä‘á»™t kÃch, cưỡi hai mÆ°Æ¡i chiếc bè trúc vừa má»›i tạo tốt, muốn thừa dịp bóng đêm, vụng trá»™m vượt qua TrÆ°á»ng Giang.
Chỉ cần có thể có má»™t nhóm ngÆ°á»i Ä‘i qua, tiếp ứng huynh đệ đằng sau, tất cả Ä‘á»u có hi vá»ng.
TrÆ°Æ¡ng Hải mang theo binh sĩ im ắng đứng ở bá» sông, thần sắc rất là ảm đạm, nói: "Äại ca, huynh đệ Ä‘i, đại ca bảo trá»ng."
VÆ°Æ¡ng Luân hung hăng vá»— bả vai TrÆ°Æ¡ng Hải hai cái, nói: "Nếu nhÆ° qua sông, không có quân Tống chặn Ä‘Æ°á»ng, liá»n tạo thà nh nÆ¡i truÌ quân, tiếp ứng cho chúng ta, nếu bá» bên kia cÅ©ng có quân Tống, ngÆ°Æ¡i liá»n Ä‘i Ä‘i thôi."
TrÆ°Æ¡ng Hải không nói cái gì nữa, thấp giá»ng hô má»™t câu: "Lên thuyá»n!"
Trên mặt sông toà n má»™t mảnh im ắng, thanh âm bè trúc Ä‘i trên mặt nÆ°á»›c phát ra là m cho ngÆ°á»i ta rất khẩn trÆ°Æ¡ng.
Yết hầu Trương Hải không ngừng nhấp nhô, con mắt không ngừng nhìn mặt sông đen kịt, cho dù hắn không nhìn thấy cái gì.
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Last edited by conem_bendoianh; 08-05-2013 at 05:30 PM .
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của conem_bendoianh
08-05-2013, 05:34 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 490: TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
NhÆ°ng quần áo trên ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng đã nói rõ rà ng cho hắn biết, những ngÆ°á»i nà y chÃnh là quân Tống.
Giao VÄ©nh Cát thúc ngá»±a chạy tá»›i, há»i: "Xin há»i, phÃa trÆ°á»›c là huynh đệ châu phủ nà o? Bổn tÆ°á»›ng SÆ¡n Äông tuần kiểm Giao VÄ©nh Cát."
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng nhá» giá»ng nói: "VÆ°Æ¡ng đại ca, lần nà y ngÆ°Æ¡i chÆ¡i lá»›n rồi, trÆ°á»›c tiên ném Ä‘ao Ä‘i đã, Trần đại ca sẽ hết sức nói đỡ giúp ngÆ°Æ¡i."
VÆ°Æ¡ng Luân cÅ©ng biết mình không còn má»™t chút cÆ¡ há»™i nà o, nếu DÆ°Æ¡ng Văn Quảng tá»›i hÆ¡i chút cháºm má»™t chút, hiện tại bá»n hắn đã biến thà nh con nhÃm, hắn thở dà i má»™t tiếng, ném trÆ°á»ng Ä‘ao trong tay xuống đất, bá»n ngÆ°á»i Là Thiết ThÆ°Æ¡ng cÅ©ng ném binh khà của mình Ä‘i.
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Văn Quảng má»›i thở má»™t hÆ¡i, quay đầu nói vá»›i Giao VÄ©nh Cát : "Thì ra là Giao tÆ°á»›ng quân, tại hạ Äại Tống há»™ quân háºu DÆ°Æ¡ng Văn Quảng, hữu lá»…."
Giao VÄ©nh Cát nghe xong liá»n sững sá», DÆ°Æ¡ng Văn Quảng, DÆ°Æ¡ng gia Tiểu Hầu gia, hắn tá»± nhiên là biết, chỉ là , Tiểu Hầu gia nà y là m sao lại hiện ra ở địa phÆ°Æ¡ng nà y đây?
Trong lòng Giao VÄ©nh Cát rất nghi ngá», nhÆ°ng hắn không há»i, DÆ°Æ¡ng Văn Quảng bắt được VÆ°Æ¡ng Luân, đây là đoạt công của bá»n hắn, Ä‘iểm nà y, hắn cÅ©ng không há»i, bởi vì hắn biết rõ, DÆ°Æ¡ng gia không phải ngÆ°á»i mình có thể chá»c được, có lẽ là giao cho Văn Bác Ngạn sau lÆ°ng đến xá» lý thì tốt hÆ¡n.
Hắn láºp tức nói: "Ta trở vá» sẽ hÆ°á»›ng đại nhân chúng ta bẩm báo má»™t tiếng, kÃnh xin Tiểu Hầu gia đợi má»™t lát, đừng là m cho mạt tÆ°á»›ng khó xá»."
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng nở nụ cÆ°á»i, nói: "Vừa vặn, đại nhân của chúng ta cÅ©ng láºp tức đến rồi, Giao tÆ°á»›ng quân cứ Ä‘i, không sao."
Trần Nguyên lúc nà y má»›i chạy đến, má»™t Ä‘Æ°á»ng xóc nảy lại là m cho sắc mặt của hắn hÆ¡i tái nhợt, chứng kiến bốn ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Luân còn sống, trong lòng tảng đá láºp tức buông xuống, cả ngÆ°á»i miá»…n cưỡng nằm sấp trên lÆ°ng ngá»±a, thở hổn hển nói: "VÆ°Æ¡ng đại ca, ngÆ°Æ¡i là m ta mệt chết!"
Chỉ má»™t câu nhÆ° váºy, lại để cho VÆ°Æ¡ng Luân nhìn ra, Trần Nguyên vì chạy đến cứu hắn mà mất bao nhiêu tâm huyết, đáy lòng quả thá»±c có chút cảm Ä‘á»™ng, khóe miệng Ä‘á»™ng hai cái, nói: "Thế Mỹ, chúng ta phạm, chÃnh là tá»™i lá»›n tà y trá»i, ngÆ°Æ¡i có lẽ là không cần phải lẫn và o thì tốt hÆ¡n, để tránh ảnh hưởng tá»›i tiá»n đồ của ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên không để ý tới hắn, quay đầu nói với Thiết An Ha Mã Thai: "Nước, đưa nước tới đây!"
Cầm túi nÆ°á»›c qua, mạnh mẽ uống mấy ngụm, lúc nà y hắn má»›i ngồi thẳng ngÆ°á»i lần nữa, nói: "Ta trả Æ¡n ngÆ°Æ¡i thôi, lúc trÆ°á»›c các ngÆ°Æ¡i ở Liêu quốc liá»u mình giúp ta, hiện tại tốt xấu gì ta cÅ©ng phải thá» má»™t chút, VÆ°Æ¡ng huynh, lý tưởng của ngÆ°Æ¡i, ta sá»›m đã biết, nhÆ°ng huynh đệ không rõ rà ng lắm, vì cái gì ngÆ°Æ¡i lá»±a chá»n lúc nà y? Trong triá»u đình rốt cuá»™c có ai giúp ngÆ°Æ¡i?"
Vương Luân do dự một chút, cuối cùng lại không mở miệng.
Trần Nguyên cÆ°á»i khẽ má»™t tiếng, nói: "Ha ha, ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± là đã đạt đến má»™t trình Ä‘á»™ nà o đó, lúc nà y còn giúp ngÆ°á»i ta khiêng tá»™i, ngÆ°Æ¡i bảo huynh đệ giúp ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o đây? ÄÆ°a cháu kia, ta cÅ©ng nhìn thấy, má»™t tuổi à ? Lá»›n lên thế nà o đây? NgÆ°Æ¡i cứ cam lòng ném mẹ con bá»n há» xuống để lấy cái nghÄ©a khà kia sao?"
Äảng Quân Tá» nhìn VÆ°Æ¡ng Luân, nói: "Äại ca!"
VÆ°Æ¡ng Luân khoát tay chặn lại: "Äược rồi, chúng ta đã rÆ¡i xuống đến mức nà y rồi, cần gì kéo má»™t ngÆ°á»i nữa xuống? Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần hao tâm tổn trÃ, Ä‘Æ°a ta đến Biện Kinh, đổi má»™t chút phú quý Ä‘i, ngÆ°Æ¡i hôm nay chạy đến nói những lá»i nà y, huynh đệ ta chết cÅ©ng nháºn."
Trong lòng Trần Nguyên có chút tức giáºn, có chút buồn bá»±c, rất là bất đắc dÄ©, gáºt đầu nói: "Tốt, tốt, tháºt sá»± đạt đến má»™t trình Ä‘á»™ nà o đó, vẫn là VÆ°Æ¡ng Luân đại ca của ta!"
Ai cÅ©ng nhìn ra Trần Nguyên tức giáºn, lúc Ä‘ang nói chuyện, Văn Bác Ngạn cÅ©ng giục ngá»±a đến, rất xa đã nói: "Trần Thế Mỹ, tay của ngÆ°Æ¡i không khá»i duá»—i quá dà i Ä‘i à nha? NgÆ°Æ¡i trấn an tốt Äảng Hạng ngÆ°Æ¡i là được rồi, hiện tại giao VÆ°Æ¡ng Luân ra đây!"
Giao VÆ°Æ¡ng Luân cho hắn, VÆ°Æ¡ng Luân nhất định phải chết. Văn Bác Ngạn nhất định sẽ xá» phạt VÆ°Æ¡ng Luân mức cao nhất theo pháp luáºt, vá» phần bá»n ngÆ°á»i Là Thiết ThÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không tránh khá»i kết cục đó.
Trần Nguyên chạy Ä‘Æ°á»ng xa nhÆ° váºy đến, chÃnh là vì có thể là m cho VÆ°Æ¡ng Luân còn sống, hắn há có thể giao ngÆ°á»i?
Bá»n ngÆ°á»i Là Thiết ThÆ°Æ¡ng chăm chú nhìn Trần Nguyên, chỉ thấy Trần Nguyên nhá» giá»ng nói: "Bà ná»™i nó, lão tỠở trên triá»u đình ngang cấp báºc vá»›i hắn, hắn rõ rà ng còn hô tên của ta?"
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng cÆ°á»i nói: "Äại ca, đây là hắn không để cho ngÆ°Æ¡i mặt mÅ©i."
Trần Nguyên nói: "Äã nhÆ° vầy, cÅ©ng chá»› có trách ta không để cho hắn mặt mÅ©i!"
Nói xong, Trần Nguyên láºp tức cưỡi ngá»±a, Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c, DÆ°Æ¡ng Văn Quảng cùng Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng không Ä‘i lên, dù sao không phải đối mặt vá»›i ngÆ°á»i Äảng Hạng, bá»n hắn tin tưởng Văn Bác Ngạn khó có thể khiêu chiến má»™t chá»i má»™t cùng Trần Nguyên.
Thá»i Ä‘iểm hai ngÆ°á»i Ä‘ang nghÄ©, chợt nghe Trần Nguyên lá»›n tiếng nói: "Văn Bác Ngạn, ngÆ°á»i ngay tại đằng sau lÆ°ng ta, ngÆ°Æ¡i đã lên cung ná» rồi, có gan thì ngÆ°Æ¡i cứ bắn Ä‘i!"
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng nghe xong quá sợ hãi, Trần Nguyên nói lá»i nà y, má»™t chút báºc thang cÅ©ng không giữ lại cho Văn Bác Ngạn, vạn nhất Văn Bác Ngạn tháºt sá»± bị buá»™c phải lá»±a chá»n, chuyện sau đó sẽ rất phiá»n toái.
Má»™t Ä‘á»™i thân binh lúc nà y má»›i mạnh mẽ vây quanh ở bên ngÆ°á»i Trần Nguyên, thá»i khắc Ä‘á» phòng.
Sắc mặt Văn Bác Ngạn tái nhợt, một câu cũng không nói.
Trần Nguyên trừng mắt liếc hắn má»™t cái, nói: "Nếu ngÆ°Æ¡i không có can đảm, ta sẽ mang ngÆ°á»i Ä‘i!"
Văn Bác Ngạn hung hăng nói: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i chỠđó, nghÄ© kỹ lý do giải thÃch cho vạn tuế nghe Ä‘i."
Trần Nguyên mang theo má»™t đám kỵ binh quay vá», mang theo hết tù binh, Văn Bác Ngạn tháºt sá»± không dám bắn tên, nhìn kỵ binh Trần Nguyên biến mất, cố gắng để cho tâm tình của mình bình tÄ©nh má»™t tý, cÅ©ng quay đầu ngá»±a lại, nói: "Äi, khải hoà n chiến thắng trở vá»!"
Nói mấy chữ nà y, hắn Ä‘á»™t nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, chiến thắng trở vá»? NhÆ°ng ngÆ°á»i mình muốn bắt cÅ©ng đã nằm trong tay Trần Thế Mỹ, Văn Bác Ngạn thầm thá», sau khi trở vá», nhất định phải phân trên dÆ°á»›i cùng Trần Thế Mỹ nà y. SÆ°u tầm by Jiuzhaigou - MangaClub.Vn
Sau khi từ chỗ Văn Bác Ngạn đi ra, tâm tình Trần Nguyên rất không tốt, khuôn mặt hắn cũng tái nhợt.
Là Thiết Thương bị trói bên cạnh nói: "Trần đại nhân, ngà i tìm lang trung, xem tổn thương cho đại ca của ta trước được không? Bằng không thì cái chân của hắn sẽ bị phế đi mất!"
Ãnh mắt Trần Nguyên nhìn chân VÆ°Æ¡ng Luân, chỉ thấy máu tÆ°Æ¡i chảy vô cùng nhanh, cÆ¡ trên đùi VÆ°Æ¡ng Luân đã bắt đầu phát run, sắc mặt trắng toát rồi.
Hắn bỗng nhiên nhảy xuống, một cước đá và o chân Vương Luân, quát: "Trị, ta trị cho hắn!"
VÆ°Æ¡ng Luân hét thảm má»™t tiếng, DÆ°Æ¡ng Văn Quảng vá»™i và ng Ä‘i lên, giữ chặt Trần Nguyên, nói: "Äại ca, đại ca ngà i đừng nóng giáºn, có lá»i gì thì từ từ nói!"
Trần Nguyên bị DÆ°Æ¡ng Văn Quảng kéo qua má»™t bên, không Ä‘á»™ng đến VÆ°Æ¡ng Luân rồi, nhÆ°ng trong lòng quả thá»±c rất tức giáºn, ngón tay chỉ VÆ°Æ¡ng Luân, nói: "Ta nghe nói hắn sắp chết, chạy hÆ¡n má»™t ngà n dặm, mấy buổi tối ngủ không ngon giấc, chạy tá»›i cứu hắn, hắn tốt rồi, còn giảng nghÄ©a khà cùng ngÆ°á»i khác? Ta há»i ngÆ°Æ¡i, VÆ°Æ¡ng Luân, thá»i Ä‘iểm ngÆ°Æ¡i sắp chết đã ở nÆ¡i nà o? Hắn không tá»›i cứu ngÆ°Æ¡i sao?"
Trên mặt VÆ°Æ¡ng Luân Ä‘á»u là mồ hôi, cả bá»™ mặt bởi vì Ä‘au Ä‘á»›n mà móp méo, má»™t bên, Äảng Quân Tá» nói: "Äại ca, Trần chưởng quỹ nói rất có lý, ta không cần phải khiêng sá»± tình vì ngÆ°á»i khác, Trần chưởng quỹ vì chúng ta mà chạy má»™t chuyến nà y, chá»c và o phiá»n toái, coi nhÆ° là cho hắn má»™t cái lý do giải vây cÅ©ng tốt."
Sau má»™t lát, sắc mặt VÆ°Æ¡ng Luân má»›i cháºm rãi thÆ° giãn, hai con mắt mở ra nhìn Trần Nguyên, nói ba chữ: "TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng.".
TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡ng?
Sau khi VÆ°Æ¡ng Luân nói xong, Trần Nguyên cÅ©ng không có bao nhiêu kinh ngạc, có năng lá»±c rình giang sÆ¡n tại Tống triá»u cÅ©ng không có bao nhiá»u ngÆ°á»i, VÆ°Æ¡ng Luân giết khá»i SÆ¡n Äông, má»™t Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng nam, trong lòng Trần Nguyên cÅ©ng đã bắt đầu hoà i nghi ngÆ°á»i nà y.
Nghe được chÃnh miệng VÆ°Æ¡ng Luân nói, Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Tốt, chuyện còn lại giao cho ta là m, ta không dám nói có thể bảo vệ ngÆ°Æ¡i còn sống, nhÆ°ng ta sẽ cố hết sức, Văn Quảng, gá»i lang trung xem tổn thÆ°Æ¡ng cho hắn!"
Tà i sản của conem_bendoianh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của conem_bendoianh
08-05-2013, 05:37 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 491: Xả hơi (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Sá»± tình VÆ°Æ¡ng Luân rất phiá»n toái, nhÆ°ng vẫn có má»™t chút hi vá»ng giải quyết.
Äầu tiên là VÆ°Æ¡ng Luân đã phối hợp, chỉ có lúc VÆ°Æ¡ng Luân phối hợp vá»›i mình, nói ra tất cả má»i chuyện, nhÆ° váºy má»›i có thể để cho Nhân Tông tin tưởng, trong sá»± tình phản loạn lần nà y, VÆ°Æ¡ng Luân chỉ là má»™t tiểu tốt xung phong hãm tráºn, chỉ là đồ ngốc bị ngÆ°á»i khác lợi dụng.
Nói nhÆ° váºy, má»›i có thể để cho tá»™i của hắn nhẹ hÆ¡n má»™t Ãt, có thể cam Ä‘oan để cho má»™t mình VÆ°Æ¡ng Luân khiêng tá»™i danh, không phiá»n lụy đến vợ con của hắn, nhÆ°ng có lẽ là VÆ°Æ¡ng Luân nhất định phải chết.
Trần Nguyên chuẩn bị trở vá» cầu xin Nhân Tông, xin Nhân Tông khai ân, chấp thuáºn tại trÆ°á»›c khi VÆ°Æ¡ng Luân chết, được gặp mặt thê nhi má»™t lần, Ä‘iá»u kiện nà y, chắc là Nhân Tông sẽ đáp ứng.
Chỉ cần Nhân Tông đáp ứng rồi, có thể ngăn chặn thá»i hạn thi hà nh án của VÆ°Æ¡ng Luân.
Muốn là m cho má»™t ngÆ°á»i chết biến thà nh còn sống ở Tống triá»u, ngoại trừ "tám nghị" ra, còn có má»™t Ä‘Æ°á»ng có thể Ä‘i, cái nà y là may mắn của những ngÆ°á»i bị tá» hình, vừa vặn đụng phải lúc hoà ng thượng đại xá thiên hạ.
Lúc đó, tất cả tá»™i phạm Ä‘á»u được giảm xuống, VÆ°Æ¡ng Luân có thể được cải biến thà nh "đợi há»i chém."
Äây là má»™t loại phÆ°Æ¡ng thức trì hoãn cái chết ở Tống triá»u, thì ra là tranh luáºn vá» má»™t và i phạm nhân, xem hắn nên sống hay chết, thu bản án vá» quan phủ, Ä‘iá»u tra lại, há»i rõ rà ng, sau đó má»›i quyết định chém hay là không chém.
Äây là cÆ¡ há»™i sống sót duy nhất của VÆ°Æ¡ng Luân.
Hiện tại Nhân Tông có đầy đủ lý do đại xá thiên hạ, bởi vì Tống triá»u đã nếm tÆ° vị thắng lợi xa cách đã lâu, còn có má»™t việc, vì để năm nay có thể có má»™t mùa mÆ°a thuáºn gió hoà , đại xá thiên hạ thì rất hợp tình hợp lý.
Äá» nghị nà y, Trần Nguyên không thể nói, nên do quan viên TÆ° thiên giam nói thì cà ng thÃch hợp hÆ¡n.
Y theo năng lá»±c hiện tại của Trần Nguyên, Ä‘i cá»a sau qua TÆ° thiên giam, cÅ©ng không phải là việc gì khó.
Nhìn lang trung xá» lý tốt miệng vết thÆ°Æ¡ng của VÆ°Æ¡ng Luân, Trần Nguyên nói: "Äi thôi, Văn Bác Ngạn tất nhiên sẽ cáo trạng trÆ°á»›c, đợi chúng ta đến kinh sÆ°, không thể thiếu má»™t phen trắc trở."
Bá»n hắn dùng thá»i gian bảy ngà y, tụ hợp cùng mấy ngÆ°á»i LÆ°u Bình, lại qua mÆ°á»i ngà y, má»›i tá»›i thà nh Biện Kinh.
Lúc nà y đây, Nhân Tông tá»± mình ra khá»i thà nh mÆ°á»i dặm đón chà o, trong triá»u, đủ loại quan lại phân ra hai bên đứng đợi.
Từ khi Tống triá»u khai triá»u đến nay, chỉ có thá»i Ä‘iểm Äại tÆ°á»›ng Tà o Bân diệt Nam ÄÆ°á»ng từng có đãi ngá»™ nhÆ° váºy, kể cả trÆ°á»›c đó, lần Phạm Trá»ng Yêm trở vá», Nhân Tông cÅ©ng chỉ là ở cá»a thà nh nghênh đón má»™t tý là được rồi.
Bá»n ngÆ°á»i Trần Nguyên cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, Nhân Tông rõ rà ng tá»± mình Ä‘i ra, đặc sứ cÅ©ng không nói cho bá»n hắn biết, cái nà y lại là m cho hai ngÆ°á»i Äổng Khuê cùng Äạo Chiếm lần đầu tiên táºn mắt trông thấy Nhân Tông rất là bối rối, té ngã má»™t cái, từ trên ngá»±a rÆ¡i xuống, quỳ rạp trên mặt đất, rõ rà ng quên cả việc thông báo cho các tÆ°á»›ng quân đằng sau.
Nhân Tông còn nhá»› rõ Äổng Khuê, lúc nà y đây hắn có thể báo ra tên Äổng Khuê rất rõ rà ng: "Äổng Khuê, cắn ngÆ°á»i cẩu, trẫm nhá»› rõ ngÆ°Æ¡i!"
Những lá»i nà y lại là m cho Äổng Khuê hết sức kÃch Ä‘á»™ng, không biết mình nên nói cái gì cho phải, trong lúc nhất thá»i, hắn cảm giác Ä‘á»i nà y mình sống rất đáng giá, hoà ng thượng nhá»› rõ tên của mình rồi, Ä‘á»i nà y còn có gì truy cầu nữa sao?
Trần Nguyên và Lưu Bình chạy tới rất nhanh, xuống ngựa quỳ gối, bái kiến Nhân Tông.
Trên mặt Nhân Tông Ä‘á»u là dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, cái nà y lại để cho Trần Nguyên yên tâm hÆ¡n không Ãt, Ä‘iá»u nà y nói rõ sá»± tình Văn Bác Ngạn cáo trạng không phá hÆ° tâm tình tốt của Nhân Tông.
Trần Nguyên mang VÆ°Æ¡ng Luân Ä‘i, cái nà y ở trong mắt Văn Bác Ngạn là vấn Ä‘á» lá»›n, nhÆ°ng ở trong mắt Nhân Tông, cÅ©ng không nghiêm trá»ng nhÆ° Văn Bác Ngạn nói trong tấu chÆ°Æ¡ng.
Hắn là hoà ng thượng, hắn muốn, chÃnh là giang sÆ¡n yên ổn, loạn trong giặc ngoà i, hiện tại cÅ©ng đã bị giải trừ, vá» phần là ai giải trừ, ở trong mắt hoà ng thượng, tháºt sá»± là không quan trá»ng.
Nhân Tông thuáºn miệng nói: "Tất cả đứng lên Ä‘i, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cÅ©ng vất vả các ngÆ°Æ¡i, hiện tại nghỉ tạm trÆ°á»›c má»™t lát, lúc nà y đây trẫm đã chuẩn bị tiệc ăn mừng cho các ngÆ°Æ¡i, mặc dù nói hiện tại Äại Tống rất khó khăn, nhÆ°ng chỉ cần các ngÆ°Æ¡i đánh thắng tráºn, trẫm sẽ khao thưởng tam quân!"
Trần Nguyên tạ ơn đầu tiên: "Tạ ơn vạn tuế!"
Ba quân tÆ°á»›ng sÄ© cùng hắn hô lên câu đó, đợi Trần Nguyên đứng dáºy, bá»n hắn má»›i bắt đầu đứng dáºy.
Nhân Tông nhìn Trần Nguyên, nói: "Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i quả nhiên là má»—i lần là m việc Ä‘á»u không để cho ta thất vá»ng, ngÆ°Æ¡i nói ở tấu chÆ°Æ¡ng, có phải là cuối cùng, Lý Nguyên Hạo đã tá»± sát?"
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Vâng, vốn thần muốn mang hắn trở vá», giao cho vạn tuế xá» trÃ, nhÆ°ng hắn dá»±a và o nÆ¡i hiểm yếu chống lại, cuối cùng không thấy còn hi vá»ng, liá»n sợ tá»™i tá»± sát, thần nói vá»›i Dã Lợi Kiến Ca, để cho hắn dá»±a theo dùng phong tục quy cách bình dân Äảng Hạng, mai táng Lý Nguyên Hạo, không được theo quy cách Äại vÆ°Æ¡ng."
Nhân Tông hiển nhiên rất là thoả mãn đối vá»›i cách xá» lý nhÆ° váºy, nói: "Ừm, không tệ, ngÆ°Æ¡i nghÄ© coi nhÆ° chu đáo."
Trần Nguyên nhìn tâm tình của hắn rất tốt, láºp tức nói: "Còn có má»™t việc, thần muốn bẩm báo vạn tuế, nhi tá» Lý Nguyên Hạo, thần đã dẫn đến đây."
Trữ ca nhi là nhi tá» của Lý Nguyên Hạo, mà quan hệ giữa Äảng Hạng và Äại Tống rất đặc thù, nói là phiên thuá»™c quốc, Lý Nguyên Hạo đã phản Tống.
Nói là hai quốc gia, nhÆ°ng Tống triá»u chÆ°a từng thừa nháºn Äảng Hạng, tÃnh toán là phiên thuá»™c quốc mà nói, Lý Nguyên Hạo chÃnh là phạm thượng là m loạn, váºy hẳn là phải tru di cá»u tá»™c.
Trần Nguyên biết rõ Nhân Tông sẽ không giết má»™t đứa trẻ con tám tuổi, nhÆ°ng vấn Ä‘á» nà y phải nói rõ rà ng má»›i được, nếu để ngà y sau, tất có phiá»n toái không cần thiết.
Hắn quay đầu lại ngoắc ngoắc: "Trữ ca nhi, tá»›i đây, dáºp đầu vá»›i hoà ng thượng."
Trữ ca nhi Ä‘i tá»›i, nhìn hai mắt Nhân Tông, rõ rà ng không quỳ xuống, bên cạnh, sắc mặt má»™t đám Tống triá»u đại thần láºp tức hiện lên vẻ khó coi.
Nhân Tông lại là má»™t bá»™ dạng không sao cả, nhìn Trữ ca nhi Ä‘ang ngóc đầu lên, rất nhẹ nhà ng há»i má»™t câu: "NgÆ°Æ¡i là nhi tá» của Lý Nguyên Hạo?"
Trữ ca nhi gáºt gáºt đầu.
Nhân Tông từ trong ánh mắt và khuôn mặt của hắn, phảng phất nhÆ° Ä‘á»c hiểu cái gì, lại há»i tiếp: "NgÆ°Æ¡i, có phải là trong lòng rất háºn chúng ta đã giết phụ thân ngÆ°Æ¡i?"
Trữ ca nhi lại gáºt gáºt đầu.
Má»™t bên, Bà ng Cát vừa sải bÆ°á»›c Ä‘i lên, nói: "Vạn tuế, thằng nhóc nà y và Lý Nguyên Hạo là dạng lòng muông dạ thú, không nghÄ© đến chuyện Äảng Hạng hắn sai lầm, còn nghÄ© chúng ta bức tá» phụ thân nó, đáng chết!"
Nhân Tông khẽ lắc đầu, nói: "Thái sÆ°, lá»i nà y quá mức rồi, hắn má»›i tám tuổi, hắn có thể phân rõ thị phi sao? Hắn có thể phân rõ sở đúng sai sao?"
Nói xong, Nhân Tông vươn tay, muốn sỠđầu Trữ ca nhi một tý, Trữ ca nhi vô ý thức tránh né một chút.
Tay Nhân Tông ngừng lại, thở dà i má»™t tiếng, nói: "Ai, đứa trẻ tám tuổi, hắn nhìn xem cha hắn mẹ chết ở trong tay chúng ta, tá»± nhiên sẽ háºn, Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i có ý định an bà i hắn nhÆ° thế nà o?"
Trần Nguyên nói: "Tìm má»™t há»c Ä‘Æ°á»ng, để cho hắn Ä‘á»c sách thánh hiá»n, hi vá»ng hắn có thể là m má»™t ngÆ°á»i hiểu chuyện."
Nhân Tông gáºt đầu, nói: "Tốt, ngÆ°Æ¡i an bà i Ä‘i, dùng đãi ngá»™ phiên bang thần tá» trÃch bổng lá»™c má»—i tháng cho hắn."
Tống triá»u là rá»™ng lượng, rá»™ng lượng có chút quá mức, thà nh láºp bang giao vá»›i Tống triá»u, những quốc gia kia phần lá»›n Ä‘á»u phái sứ giả thÆ°á»ng trú ở Tống triá»u, dá»±a theo đạo lý mà nói, chi tiêu của những sứ giả nà y Ä‘á»u nên để những quốc gia kia tá»± mình xuất tiá»n túi má»›i đúng, nhÆ°ng Tống triá»u không giống bình thÆ°á»ng, vì biểu hiện ra là chiếu cố đối vá»›i phiên bang, má»—i tháng bá»n hắn Ä‘á»u dá»±a theo má»™t và i danh ngạch, cung cấp má»™t số sinh hoạt phà rất khả quan cho những sứ giả kia.
Cái quy củ nà y cÅ©ng không có ngÆ°á»i nà o buá»™c bá»n hắn phải là m, là đám sÄ© phu tá»± mình ký kết.
Nếu để cho Trữ ca nhi hưởng thụ cái đãi ngá»™ nà y mà nói, nhÆ° váºy, vấn Ä‘á» hắn ăn uống không cần lo nữa rồi, có thể vượt qua má»™t loại cuá»™c sống thÆ° thái của con ông cháu cha.
Trần Nguyên nói: "Vạn tuế nhân từ."
Nhân Tông nhìn hắn, bá»—ng nhiên giảm thấp thanh âm xuống, nói: "Äừng nói dá»… nghe nhÆ° váºy, sá»± tình VÆ°Æ¡ng Luân rốt cuá»™c là chuyện gì xảy ra, ngÆ°Æ¡i phải cho trẫm má»™t cái công đạo má»›i được."
Tuy thanh âm của hắn rất thấp, nhÆ°ng những trá»ng thần bên cạnh kia vẫn nghe được, ánh mắt của bá»n hắn Ä‘á»u nhìn vá» Trần Nguyên, từ trong ánh mắt của bá»n hắn, Trần Nguyên có thể nhìn ra, có mấy ngÆ°á»i Ä‘ang chỠđạp mình má»™t cÆ°á»›c.
Lúc nà y Trần Nguyên cÅ©ng nhá» giá»ng nói: "Hồi bẩm vạn tuế, thần là sợ Văn Bác Ngạn đại nhân nhất thá»i không tra xét, giết chết VÆ°Æ¡ng Luân, chuyện cÅ©ng nói không rõ rà ng.â€
“Tại trÆ°á»›c khi VÆ°Æ¡ng Luân tạo phản, Phạm đại nhân đã từng nói qua vá»›i thần, tất có ngÆ°á»i ủng há»™ VÆ°Æ¡ng Luân, ngÆ°á»i nà y Ä‘ang ở ngay trong triá»u đình, thần cho rằng, ngÆ°á»i nà y nguy hại hÆ¡n nhiá»u, đáng sợ hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i VÆ°Æ¡ng Luân, cho nên, thần má»›i cả gan là m ra sá»± tình bá»±c nà y."
Nhân Tông nhá»› ra, Phạm Trá»ng Yêm cÅ©ng đã nói qua cùng mình nhÆ° váºy, chẳng qua là lúc đó tình hình Äại Tống rất nghiêm trá»ng, phải láºp tức bình định VÆ°Æ¡ng Luân, nếu không háºu quả sẽ không chịu nổi, cho nên hắn cÅ©ng không có thá»i gian và tinh lá»±c Ä‘uổi theo, tra xét những nà y.
Bây giá» vừa nghe Trần Nguyên nói, gÆ°Æ¡ng mặt Nhân Tông láºp tức bắt đầu nghiêm túc, há»i: "Há»i được chÆ°a?"
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Hắn đã nói, chỉ là , vi thần không biết là tháºt hay giả, vi thần cho rằng, cứ Ä‘em bá»n ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Luân giao cho Bao đại nhân thẩm vấn qua, sau đó lại xá» phạt mức cao nhất theo pháp luáºt."
Hạ Tủng nghe đến đó, trong ánh mắt trà n đầy thất vá»ng, Trần Nguyên mang ngÆ°á»i vá», lại giao cho Bao Chá»ng, cái nà y vá» tình vá» lý Ä‘á»u nói thông suốt, hắn không bắt được bất luáºn nhược Ä‘iểm gì.
Vá» phần Văn Bác Ngạn, tiểu tá» nà y có chút quá đần, lúc Ä‘Æ°a tấu chÆ°Æ¡ng đã nói rõ: "Thần có ý chém giết VÆ°Æ¡ng Luân, bêu đầu để chấn nhiếp loạn dân..." Äây không thể nghi ngá» là là m tròn lá»i nói, trợ giúp cho Trần Nguyên.
Nhân Tông nghe xong liá»n gáºt đầu, ánh mắt chuyển hÆ°á»›ng Bao Chá»ng, nói: "Bao ái khanh, sá»± tình giao cho ngÆ°Æ¡i xá» lý."
Bao Chá»ng đáp: "Vi thần tuân chỉ."
Bởi vì tâm tình Nhân Tông rất tốt, hai việc nhá» Trần Nguyên tá»± ý là m, cứ nhÆ° váºy mà được hoà n tất, hắn không nghÄ© đến chuyện có thể là m cho Trữ ca nhi thoáng má»™t tý đã quên hết thù háºn, cÅ©ng không nghÄ© đến chuyện láºp tức cứu bá»n ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Luân ra, sá»± tình phải là m từng bÆ°á»›c má»™t.
Chỉ cần má»™t bÆ°á»›c nà y thuáºn lợi, chÃnh mình cố gắng là m bÆ°á»›c tiếp theo là được.
Kế tiếp là tiệc ăn mừng theo thông lệ rồi, đây là lần thứ ba trong hai năm, Nhân Tông tổ chức tiệc ăn mừng, những việc khác không nói, chỉ lần nà y thôi, cũng đủ để cho Nhân Tông cảm giác được sự hãnh diện.
Cà ng là m cho Nhân Tông cao hứng hÆ¡n chÃnh là , tiệc ăn mừng hai lần trÆ°á»›c, Ä‘á»u là đại thần cùng tÆ°á»›ng sÄ©, còn lần nà y, những sứ giả phiên bang kia cÅ©ng tá»›i, tháºm chà ngay cả Liêu quốc cÅ©ng phái sứ giả đến, mượn danh nghÄ©a chúc mừng Tống triá»u chiến thắng để trình quốc thÆ° má»›i.
Tại sao bá»n hắn tá»›i, trong lòng Nhân Tông rất rõ rà ng, đặc biệt là Liêu quốc, hiện tại Tống triá»u đã hóa giải nguy cÆ¡, chá»— chiến đấu giữa Liêu quốc và Mông Cổ cùng vá»›i Nữ Chân, tuy đã tiến và o khâu cuối cùng, nhÆ°ng nguy cÆ¡ lÆ°Æ¡ng thá»±c của bá»n hắn cà ng ngà y cà ng nghiêm trá»ng, đã có má»™t loại tÆ° thế sắp bÆ°á»›c theo gót Äảng Hạng, lúc nà y, Liêu quốc đã sợ.
Liêu quốc cÅ©ng sợ mình sao? Vấn Ä‘á» nà y, trÆ°á»›c kia Nhân Tông nghÄ© cÅ©ng không dám nghÄ©, nhÆ°ng lần nà y, thái Ä‘á»™ sứ giả Liêu quốc rất khiêm tốn, rất quy củ trình quốc thÆ°, chúc mừng Tống triá»u chiến thắng Äảng Hạng, bá»n hắn sợ hãi, đối vÆ¡Ìi Nhân Tông mà nói, Liêu quốc hi vá»ng song phÆ°Æ¡ng Tống Liêu Ä‘á»u có thể tuân thủ minh Æ°á»›c lúc trÆ°á»›c, vÄ©nh viá»…n không phát sinh chiến tranh, kết chuyện tốt trá»n Ä‘á»i.
Nhân Tông cảm giác có chút tá»± hà o, cÅ©ng có chút buồn cÆ°á»i, minh Æ°á»›c đã bị Liêu quốc nhiá»u lần sá»a chữa, nhìn không ra bá»™ dáng lúc trÆ°á»›c rồi, hiện taÌ£i boÌ£n hăÌn mÆ¡Ìi nhá»› tá»›i chuyện tuân thủ? Từ lúc mình kế vị, đã bắt đầu bị Liêu Hứng Tông khi dá»…, hiện tại hắn muốn kết chuyện tốt trá»n Ä‘á»i cùng mình?
Nhân Tông nhìn chung quanh Ä‘á»u là ngÆ°á»i tin được, láºp tức rất là hÆ°ng phấn há»i: "ChÆ° vị ái khanh, năm nay nếu mÆ°a thuáºn gió hoà , đợi sang năm biên chÃªÌ lÃnh má»›i hoà n thà nh, trẫm muôÌn hoà n thà nh di chà của Thái tổ hoà ng đế, thu phục mÆ°á»i ba châu chÆ°a từng được thu phục, chÆ° vị nghÄ© nhÆ° thế nà o?"
Quần thần kinh hãi.
………….
Trở vá» thà nh, LÆ°u Bình dẫn những quân sÄ© kia vá» quân doanh trÆ°á»›c, cất kỹ hà nh lý, đồng thá»i cÅ©ng được xả hÆ¡i mấy canh giá», nhà ở phụ cáºn có thể trở vá» thăm ngÆ°á»i nhà , nhà xa muốn trở vá» cÅ©ng được, chỉ cần nói má»™t tiếng cùng trưởng quan, tiệc ăn mừng buổi tối sẽ không có vị trà của hắn.
Kỳ tháºt, tiệc ăn mừng là má»™t loại hình thức, nhÆ°ng đối vá»›i những binh lÃnh bình thÆ°á»ng nà y mà nói, một cÆ¡ há»™i để cho bá»n há» thấy hoà ng thượng nhÆ° váºy, không ngÆ°á»i nà o muốn bá» qua, nhà tháºt sá»± quá xa, trá»… má»™t ngà y trở vá» cÅ©ng không có gì khác nhau, cho nên, những ngÆ°á»i tham gia quân ngÅ© kia, trên cÆ¡ bản Ä‘á»u thÆ° giãn ở trong thà nh má»™t tÃ, sòng bạc, thanh lâu, quán rượu, là địa phÆ°Æ¡ng bá»n hắn thÃch Ä‘i nhất.
Trà lâu thì không được, váºt đó không hợp khẩu vị của bá»n hắn, mấy thứ Ä‘iểm tâm ăn lại ăn không đủ no, còn đắt tiá»n, xa hoa, bá»n hắn chÆ°a bao giá» Ä‘i chá»— đó.
LÆ°Æ¡ng Hoà i Cát bây giá» Ä‘ang ở trong trà lâu, hắn nâng chung trà lên, rót chén nÆ°á»›c trà cho ngÆ°á»i đối diện, nói: "Ta Ä‘ang ở trong quân Ä‘á»™i rồi, Trần đại nhân muôÌn trùng kiến kỵ binh, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng là m giám quân của hắn té bị thÆ°Æ¡ng rồi, ta biết viết sổ, muốn Ä‘i là m giám quân cho hắn."
Ngồi ở hắn đối diện chÃnh là Lý VÄ©, vết sẹo trên đầu Lý VÄ© rất rõ rà ng, run run nhúc nhÃch, há»i: "NhÆ° thế nà o?"
LÆ°Æ¡ng Hoà i Cát trở vá», chuyện là m thứ nhất chÃnh là đi tìm Lý VÄ©, Lý VÄ© cho rằng LÆ°Æ¡ng Hoà i Cát lại cùng mình tranh Ä‘oạt đại Công Chúa, nhÆ°ng hiện hắn tại rất rõ rà ng, vấn Ä‘á» nà y nên váºy lại để cho đại Công Chúa chÃnh mình quyết định, nếu nhÆ° đại Công Chúa muốn Ä‘i, mình tuyệt đối không giữ lại.
Nếu nhÆ° đại Công Chúa lá»±a chá»n gÆ°Æ¡ng vỡ lại là nh cùng vá»›i mình, LÆ°Æ¡ng Hoà i Cát còn dám thốt má»™t tiếng đòi ngÆ°á»i, mình sẽ giết chết hắn.
NhÆ°ng hắn nghÄ© nhÆ° thế nà o cÅ©ng không nghÄ© tá»›i chuyện LÆ°Æ¡ng Hoà i Cát muốn rá»i Ä‘i, trong lúc nhất thá»i không biết nên nói nhÆ° thế nà o má»›i tốt.
LÆ°Æ¡ng Hoà i Cát cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Lần thứ nhất lên chiến trÆ°á»ng, ta rất bá»™i phục ngÆ°Æ¡i, nghe các huynh đệ nói, lúc ấy ngÆ°Æ¡i đối mặt vÆ¡Ìi mấy ngà n kỵ binh Äảng Hạng, ta tháºt sá»± không biết ngÆ°Æ¡i kiên trì nhÆ° thế nà o. Thá»i Ä‘iểm ta lên trên chiến trÆ°á»ng, nghÄ© nhiá»u nhất đúng là chạy trốn, ta rất muốn bá» chạy trong chÆ¡Ìp măÌt, tháºt sá»±, thân thể của ta rất nhiá»u lần xoay qua chá»— khác."
Lý VÄ© gáºt đầu, nói: "Ta cÅ©ng đã nghÄ© qua, nhÆ°ng ta phát hiện ngÆ°á»i Äảng Hạng rất nhanh, căn bản ta không chạy nổi."
LÆ°Æ¡ng Hoà i Cát thở dà i má»™t tiếng, thân thể ngá»a vá» phÃa sau má»™t chút, hai cái đùi không tá»± chủ mà chuyển hÆ°á»›ng, Ä‘á»™ng tác nà y có vẻ rất nam nhân, là hắn há»c những binh lÃnh trong quân doanh kia, hắn Æ°a thÃch Ä‘á»™ng tác nà y, mặc dù nhìn vá» phÃa trên có chút không nhã nhặn.
"Sá»± tình trÆ°á»›c kia, là ta sai rồi, hi vá»ng ngÆ°Æ¡i có thể quên những việc đó, đối xá» vá»›i Công Chúa tốt hÆ¡n má»™t Ãt, trò chuyện nhiá»u cùng nà ng, kỳ tháºt, nà ng rất cần ngÆ°á»i khác chiếu cố."
LÆ°Æ¡ng Hoà i Cát nói tá»›i chá»— nà y, thanh âm bá»—ng nhiên có chút run rẩy, hắn láºp tức ngừng lại, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i, sau đó má»›i nói: "Ta không biêÌt hiện ra tại bên ngÆ°á»i Công Chúa, ta cảm thấy trong quân Ä‘á»™i không tệ, Ãt nhất những huynh đệ kia cho rằng ta là một ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, ngà y mai ta cÅ©ng muốn giống ngÆ°Æ¡i, từ trên chiến trÆ°á»ng lấy má»™t đứa trẻ, coi nhÆ° con ta."
Hắn cÆ°á»i rồi, là cái loại dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i rất vui vẻ.
Lý VÄ© hất đầu lên, nói: "Ta cÅ©ng có ý định vá» nhà , kỳ tháºt, lần nà y ngÆ°Æ¡i đã để cho ta hiểu được má»™t việc."
LÆ°Æ¡ng Hoà i Cát há»i: "Chuyện gì?"
Lý VÄ© dá»±a thân thể vá» phÃa sau, nói: "Cho dù ta là Phò mã, ta cÅ©ng muốn là m chuyện của mình, mặc dù không là m thà nh công, Ãt nhất ta cÅ©ng muôÌn giống một nam nhân chủ nhà . Ta muốn để cho Công Chúa cảm giác được ta là má»™t ngÆ°á»i chồng, mà không phải một ngÆ°á»i phụ thuá»™c bên cạnh nà ng, bằng không thì, tuy lần nà y ngÆ°Æ¡i Ä‘i, nhÆ°ng khó tránh khá»i việc có má»™t Là Hoà i Cát má»›i xuất hiện."
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by conem_bendoianh; 09-05-2013 at 10:34 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
09-05-2013, 10:37 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 492: Äánh lạc hÆ°á»›ng (1+2)
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
LÆ°Æ¡ng Hoà i Cát nhìn Lý VÄ©, Lý VÄ© cÅ©ng Ä‘ang nhìn hắn, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cháºm rãi cÆ°á»i má»™t chút.
Trần Nguyên chÆ°a có cÆ¡ há»™i vá» nhà , hắn phải láºp tức Ä‘i theo Nhân Tông đến triá»u đình, bà n giao má»™t và i vấn Ä‘á», cÅ©ng thÆ°Æ¡ng lượng má»™t và i vấn Ä‘á».
Câu nói vừa rồi của Nhân Tông rất kinh ngÆ°á»i, đánh Liêu quốc, thu phục đất Ä‘ai bị mất, xác thá»±c là chuyện tất cả ngÆ°á»i Tống Ä‘á»u muốn là m tình, nhÆ°ng hiện tại nói nhÆ° váºy, hiển nhiên không hợp thá»±c tế.
Liêu quốc không phải Äảng Hạng, lãnh thổ Liêu quốc so vá»›i Tống triá»u còn lá»›n hÆ¡n gấp bá»™i, ngÆ°á»i quên chiến tất vong, giống nhÆ° Äại Tống, ngÆ°á»i thÃch chiến cÅ©ng tất phải vong, giống nhÆ° Lý Nguyên Hạo.
Äạo lý nà y, Nhân Tông hiển nhiên cÅ©ng không rõ rà ng lắm.
Ngay từ đầu hắn cá»±c Ä‘oan quên chiến, tháºm chà quên lá»±c lượng trên nắm tay mình cÅ©ng rất lá»›n.
Nhưng hiện tại, hắn đã muốn từ một cái cực đoan, đi vỠhướng cực đoan khác, hắn từ không tin mình có lực lượng, biến thà nh tin tưởng mình có lực lượng vô cùng.
Cái nà y giống nhÆ° má»™t cao thủ tam lÆ°u trên giang hồ, bá»—ng nhiên đánh bại má»™t danh môn đệ tá», sau đó liá»n nghÄ© ngợi đến chuyện Ä‘i khiêu chiến vị trà của minh chủ võ lâm, tháºt sá»± là không thá»±c tế.
Tống triá»u thắng lợi tráºn chiến đấu nà y, có rất nhiá»u nhân tố đến từ chiến trÆ°á»ng bên ngoà i, đầu tiên là phong tá»a kinh tế đối vá»›i ngÆ°á»i Äảng Hạng trÆ°á»›c, tăng thêm má»™t vòng táºp kÃch phá hÆ°, lại có nguy cÆ¡ vá» vấn Ä‘á» lÆ°Æ¡ng thá»±c, lại là m cho Lý Nguyên Hạo căn bản không có biện pháp thi triển ra tà i hoa quân sá»± của hắn.
Nếu quả tháºt Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh Ä‘á» sức trên chiến trÆ°á»ng, mặc dù Tống triá»u đánh thắng, tất nhiên cÅ©ng sẽ hao hết khà lá»±c mà thắng thảm.
Liêu quốc bất đồng, Liêu quốc có trụ cá»™t kinh tế của mình, tuy không phải rất cÆ°á»ng đại, nhÆ°ng cÅ©ng đủ để cho hắn duy trì sá»± thống trị của mình.
HÆ¡n nữa, ngÆ°á»i Liêu quốc tất nhiên có chá»— cảnh giác, chỉ cần Tống triá»u dám phong tá»a kinh tế của bá»n hắn, đại quân Liêu quốc sẽ láºp tức đánh tá»›i, bá»n hắn sẽ tuyệt đối không lại để cho Tống triá»u từng bÆ°á»›c má»™t đối đãi vá»›i mình giống nhÆ° Äảng Hạng, sẽ là m đúng cách bá»n hắn thÆ°á»ng là m.
NgÆ°á»i Liêu quốc có váºt tÆ° để dà nh, nếu nhÆ° bá»n hắn nảy sinh ác Ä‘á»™c mà nói, có thể Ä‘á»™ng viên trên trăm vạn đại quân, bất lợi nhất đối vá»›i Tống triá»u là thá»i Ä‘iểm quân Tống đối mặt vá»›i Liêu quốc, sẽ có má»™t chút tâm lý e sợ chiến tranh.
Loại tâm lý nà y cần phải đợi thá»i gian trôi qua, cần triá»u đình là m ra rất nhiá»u công tác tuyên truyá»n.
Tố chất chỉnh thể quân Tống hiện tại, xác thá»±c cÅ©ng không bằng Liêu quốc, cho dù hoà n thà nh thay đổi chế Ä‘á»™ xã há»™i lÃnh má»›i, cÅ©ng phải có má»™t thá»i kì mà i dÅ©a.
Còn có, cảm xúc của những phiên bang kia cÅ©ng phải cân nhắc, má»™t khi bá»n hắn phát hiện Tống triá»u biến thà nh hiếu chiến rồi, sá»± tình có thể vô cùng nghiêm trá»ng.
ChÃnh yếu nhất là vấn Ä‘á» bên trong quốc gia, Tống triá»u đánh Äảng Hạng, đó là toà n dân chung lòng, mặc dù trong triá»u đình có thanh âm nghị hòa, cÅ©ng là má»™t số ngÆ°á»i xuất phát từ sợ hãi đối vá»›i thất bại, cùng vá»›i táºp Ä‘oà n lợi Ãch liên quan.
Trên dưới một lòng, tự nhiên có thể đánh thắng.
Nếu là láºp tức liá»n phát Ä‘á»™ng chiến tranh đối vá»›i Liêu quốc, sẽ có rất nhiá»u ngÆ°á»i phản đối, dù sao, rất nhiá»u ngÆ°á»i nghÄ©, đánh xong Äảng Hạng, Äại Tống sẽ hưởng thụ má»™t thá»i gian hòa bình ngắn.
Tất cả Ä‘á»u gặp phải khó khăn, khó khăn thì luôn có, phải nghÄ© biện pháp từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c vượt qua.
Äối vá»›i Trần Nguyên mà nói, khó khăn vượt qua nhất, đúng là thái Ä‘á»™ của Nhân Tông.
Cha vợ hắn có má»™t má»™t loại tÃnh cách, hắn hÆ°ng phấn lên rất nhanh, diệt xuống cÅ©ng nhanh nhÆ° váºy, mình phải bảo trì nhiệt tình cho Nhân Tông, lại không thể thiêu quá nhanh được, quả tháºt là cà ng khó khăn hÆ¡n những vấn Ä‘á» kia.
Phạm Trá»ng Yêm không tán thà nh láºp tức khai chiến cùng Liêu quốc, kỳ tháºt, nghe được Nhân Tông nói những lá»i nà y, ngoại trừ Bà ng Cát ra, tất cả Ä‘á»u không tán thà nh, nhÆ°ng bá»n hắn không dám nói, hiện tại tâm tình hoà ng thượng tốt, ai cÅ©ng không muốn và o lúc nà y lại Ä‘Æ°a ra vấn Ä‘á» mất hứng, lại là m cho tâm tình vui sÆ°á»›ng của Nhân Tông biến mất.
Là m cho hoà ng thượng mất hứng, háºu quả tháºt sá»± là rất nghiêm trá»ng.
NhÆ°ng Phạm Trá»ng Yêm mặc kệ những ngÆ°á»i nà y, tiến và o thÆ° phòng Nhân Tông, hắn là ngÆ°á»i thứ nhất nói: "Vạn tuế, vi thần cho rằng, Äại Tống ta bây giá» vẫn không có năng lá»±c thu phục đất Ä‘ai bị mất, trÆ°á»›c mắt, việc đầu tiên phải là m chÃnh là phổ biến tân chÃnh, để cho Äại Tống ta bắt đầu phú cÆ°á»ng hÆ¡n, sau đó lại hoà n thà nh di chà của Thái tổ hoà ng đế."
Trên mặt Nhân Tông quả nhiên là nổi lên má»™t tia không thoải mái, nói: "Phạm ái khanh, trẫm cho rằng cái tân chÃnh nà y nên phổ biến, nhÆ°ng Liêu quốc, cÅ©ng phải đánh, lần nà y nguy cÆ¡ lÆ°Æ¡ng thá»±c của chúng ta nghiêm trá»ng nhÆ° thế, dÆ°á»›i tình huống nhÆ° thế vẫn đánh thắng Äảng Hạng, Ä‘iá»u nà y nói rõ, chi lÃnh má»›i nà y của trẫm có thể hoà n thà nh sứ mạng."
Cái nà y căn bản là hai chuyện khác nhau, Phạm Trá»ng Yêm biết rõ, trong lòng Nhân Tông khẳng định là đang thăng hoa, ngÆ°Æ¡i xem lÃnh má»›i Tống triá»u giết chết Lý Nguyên Hạo, mà Liêu Hứng Tông lại đánh thua Lý Nguyên Hạo, lÃnh má»›i nhất định có thể đánh thắng Liêu quốc.
NhÆ°ng chiến tranh không phải tÃnh toán nhÆ° váºy, thá»i Ä‘iểm Phạm Trá»ng Yêm Ä‘ang muốn nói rõ, Hạ Tủng bá»—ng nhiên tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nói: "Vạn tuế, vi thần thấy, lần đại chiến toà n thắng nà y, hoà n toà n là Äại Tống triá»u ta đồng tâm, quân dân Ä‘oà n kết bố trÃ, các dân chúng đói bụng giúp quân Tống tiết kiệm lÆ°Æ¡ng thảo, má»—i má»™t vị đại thần Ä‘á»u táºn trung vá»›i cÆ°Æ¡ng vị công tác, lúc nà y má»›i có thể đánh bại Äảng Hạng, chém giết Lý Nguyên Hạo."
Hắn nói lá»i nà y, tất cả má»i ngÆ°á»i không khá»i gáºt đầu, kể cả Trần Nguyên cÅ©ng hà nh lá»… rất quy củ, nói: "Hạ Thái úy nói đúng, nếu nhÆ° không có chÆ° vị đại nhân ủng há»™, không có các dân chúng ủng há»™, chúng ta không có khả năng tiến hà nh kế hoạch thuáºn lợi nhÆ° thế."
Hạ Tủng cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Cho nên, vi thần cho rằng, quả quyết không thể phổ biến tân chÃnh, má»™t khi tân chÃnh được phổ biến, trong lòng tất cả quan viên địa phÆ°Æ¡ng sẽ bất an, dân chúng tất nhiên sẽ nhân tâm di Ä‘á»™ng, há có thể lại đánh thắng tráºn?"
Phạm Trá»ng Yêm vừa nghe, láºp bị tức đứng lên nói: "Thái úy đại nhân, lÃnh má»›i có thể đánh thắng tráºn, chÃnh là bởi vì chúng ta đã phổ biến tân chÃnh tại quân Ä‘á»™i, Ä‘iá»u nà y nói rõ, phÆ°Æ¡ng pháp của chúng ta rất không tồi, há có đạo lý bá» dở ná»a chừng?"
Hạ Tủng ưỡn ngá»±c lên, nói: "Quân Ä‘á»™i phổ biến tân chÃnh thà nh công, chúng ta đã đánh thắng tráºn, chiếu theo lão phu xem ra, muốn đánh thắng Liêu quốc, phải duy trì ổn định Äại Tống ta, các Ä‘iá»u khoản tân chÃnh khác không thể tiếp tục phổ biến nữa!"
Nói tá»›i chá»— nà y, ngay cả Trần Nguyên cÅ©ng có chút bá»™i phục Hạ Tủng rồi, hắn nói lá»i lẽ sai trái, nhÆ°ng hắn có thể nói công khai, hÆ¡n nữa còn lá»±a chá»n thá»i cÆ¡ thá»a đáng nhÆ° thế.
Hiện tại Nhân Tông muốn là m nhất, đúng là đi đánh ngã Liêu Hứng Tông má»™t má»±c khi dá»… mình, Hạ Tủng nói cho Nhân Tông, phổ biến tân chÃnh có khả năng gặp phải nguy hiểm, ngÆ°Æ¡i cứ nhÆ° bây giá» là tốt rồi, có thể đánh thắng bất kỳ ai.
Äây là đang cầm giang sÆ¡n xã tắc để nói giỡn, má»™t hồi chiến tranh để đổi lấy lợi Ãch của bá»n hắn, những ngÆ°á»i phái bảo thủ kia, hà nh vi so vá»›i tiểu nhân Bà ng Cát còn tiểu nhân hÆ¡n.
Nếu Bà ng Cát nói nhÆ° váºy, Phạm Trá»ng Yêm lại không cho là đúng.
NhÆ°ng hắn không nghÄ© tá»›i, lá»i nà y lại là do Hạ Tủng nói, trong lòng quả thá»±c vô cùng tức giáºn.
Nhân Tông khoát tay chặn lại, nói: "Không cần nhao nhao nữa, Trần Thế Mỹ, ngươi thấy thế nà o?"
Trần Nguyên nói: "Vạn tuế, vi thần cho rằng hai vị đại nhân nói Ä‘á»u có đạo lý, chuyện đó và sá»± tình khai chiến Liêu quốc không thể nóng vá»™i, nhÆ°ng chúng ta nên tùy thá»i chuẩn bị sẵn sà ng má»›i được, nếu tháºt sá»± có cÆ¡ há»™i, tuyệt đối không buông tha.â€
“Vá» phần tân chÃnh, lúc nà y đây vi thần cùng rất nhiá»u quan địa phÆ°Æ¡ng đã nói qua rồi, cho dù những vấn Ä‘á» khác có thể tạm thá»i buông xuống, nhÆ°ng quan lại vô dụng tháºt sá»± đã đến thá»i Ä‘iểm không thể không giải quyết, cho nên, vi thần Ä‘á» nghị, láºp tức xoá bá» quan lại vô dụng."
Äầu mâu Trần Nguyên thoáng má»™t tý đã nhắm ngay vá» vấn Ä‘á» tranh luáºn lợi hại nhất trong tân chÃnh, cÅ©ng là tráºn địa song phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u bắt buá»™c phải già nh chiến thắng.
Trong thÆ° phòng Nhân Tông láºp tức náo loạn lên, cả ngÆ°á»i TÆ° Mã Quang Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, nói: "Vạn tuế, Trần đại nhân nói không đúng, quan viên địa phÆ°Æ¡ng dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng đại quân vá», chỉ có năm ngÆ°á»i tán thà nh xoá quan lại vô dụng, Trần đại nhân, vì sao ngÆ°Æ¡i lại lừa gạt thánh thượng?"
Trần Nguyên giả trang ra một bộ dạng kinh ngạc, há»i: "À? Tháºt không? Vì sao thá»i Ä‘iểm bổn quan nói muôÌn xoá quan viên, bá»n hắn không phản đối váºy?"
TÆ° Mã Quang láºp tức sá»ng sốt má»™t chút, nói: "NgÆ°Æ¡i đã từng ở trÆ°á»›c mặt boÌ£n hăÌn nói vá» việc muôÌn xoá quan viên rồi sao? Ta chỉ nghe ngÆ°Æ¡i há»i bá»n hắn có cái nhìn vá» sá»± tình nà y thôi."
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Ha ha, TÆ° Mã giám quân, chỉ là chức vụ của ngÆ°Æ¡i quá thấp, lúc ta và những ngÆ°á»i kia nói lá»i nà y, ngÆ°Æ¡i không ở đây mà thôi."
TÆ° Mã Quang láºp tức cảm thấy tức giáºn, nhÆ°ng cÅ©ng không thể phản bác, cả khuôn mặt Ä‘á»u biến thà nh mà u Ä‘á» tÃm.
Chủ Ä‘á» bắt đầu, tá»± nhiên có ngÆ°á»i Ä‘i theo cãi lá»™n, chức quan Trần Nguyên không cao lắm, cùng những nà y lão nhân đám bá»n há» không có gì hay nhao nhao.
Hắn cháºm rãi lui xuống dÆ°á»›i, lui đến bên ngÆ°á»i TÆ° Mã Quang, nhá» giá»ng nói: "Thế nà o, chúng ta lại đánh cuá»™c nhé?"
TÆ° Mã Quang cưỡng ép đè cÆ¡n tức trong lòng xuống, há»i: "Äánh cuá»™c gì?"
Trần Nguyên nói: "Ta cá là ở trong vòng ná»a năm, ta có thể là m cho cái tân chÃnh nà y phổ biến, nếu nhÆ° ta thua, ta cho ngÆ°Æ¡i ba trăm quan."
TÆ° Mã Quang cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, há»i: "Hừ, ná»a năm? Trần đại nhân quá cẩn tháºn rồi đó? Vì sao không nói trong vòng ná»a năm phổ biến tất cả tân chÃnh?"
Mấy lão đầu đã bắt đầu nhao nhao đến Ä‘á» mặt tÃa tai, Trần Nguyên ở phÃa sau nhá» giá»ng nói vÆ¡Ìi TÆ° Mã Quang: "Lá»i Hạ đại nhân nói có chút đạo lý, nếu thoáng cái phổ biến toà n bá»™, là m sao có thể tháºt sá»± khiến cho trá»i đất rung chuyển. Từ từ sẽ đến, mÆ°á»i việc cÅ©ng không phải rất nhiá»u, năm trÆ°á»›c ta phổ biến cÆ°á»ng quân, năm nay xoá quan lại vô dụng rồi, chắc hẳn đợi cho thá»i Ä‘iểm ta bốn mÆ°Æ¡i tuổi, tất cả Ä‘á»u xong rồi."
HăÌn noÌi lá»i nà y, lại là m cho TÆ° Mã Quang rất tức giáºn, đồng thá»i cÅ©ng có chút bá»™i phục.
Bất kể là ThÆ°Æ¡ng Ưởng biến pháp sinh ra cÆ°á»ng Tần, hay là VÆ°Æ¡ng Mãng biến pháp bị cho rằng là đồ ngốc, hoặc là nói Phạm Trá»ng Yêm vừa má»›i Ä‘Æ°a ra tân chÃnh, Ä‘á»u là ý thức thay đổi má»™t lần ăn ngay, sau đó cứ thế thá»±c hiện.
Trần Thế Mỹ nà y muốn dùng mÆ°á»i năm để phổ biến tân chÃnh, kiên nhẫn Ãt nhất là từ xÆ°a đến nay chÆ°a bao giá» có.
TÆ° Mã Quang tháºt sá»± muốn đánh cuá»™c má»™t tý, suy nghÄ© má»™t chút, hắn nói: "Ba trăm quan thì quá keo kiệt rồi, Trần đại nhân, ta đánh bạc vá»›i ngÆ°Æ¡i ba trăm lượng hoà ng kim, trong vòng ná»a năm, ngÆ°Æ¡i tất nhiên không phổ biến được!"
Trần Nguyên là m ra má»™t bá»™ rất kinh ngạc cảm thán, nói: "Oa, ba trăm lượng hoà ng kim, ngÆ°Æ¡i đánh bạc cÅ©ng liá»u đấy nha? Tốt, má»™t lá»i đã định."
Hai ngÆ°á»i vừa má»›i Ä‘Æ°a xuống tiá»n đặt cược, Nhân Tông đã bị mấy lão đầu nhao nhao tháºt sá»± không chịu được rồi, dÆ°á»›i sá»± vạn bất đắc dÄ©, hắn lại nghÄ© tá»›i đòn sát thủ "để sau lại nghị" của mình.
Vá»— cái ghế nói: "Tốt rồi, ngà y mai các ngÆ°Æ¡i tiếp tục nhao nhao được không? Hiện tại thá»i giá» không còn sá»›m, ra ngoà i xem yến tiệc đã là m xong chÆ°a Ä‘i!"
Vừa má»›i nói xong, chợt nghe bên ngoà i có hoạn quan hô: "Vạn tuế, Triá»u Tiên sứ giả VÆ°Æ¡ng Cúc, VÆ°Æ¡ng đại nhân đã đến rồi, Ä‘ang ở cung Ä‘iện chỠđợi."
Nhân Tông đứng lên, ngón tay chỉ má»™t đám lão đầu, nói: "Äi ra ngoà i, ở trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i ngoà i, không được cãi lá»™n!"
Mấy lão đầu láºp tức hà nh lá»…, nói: "Thần tuân chỉ, thần không dám cãi lá»™n."
Äi đến trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên, Nhân Tông trừng mắt liếc hắn má»™t cái, nói: "NgÆ°Æ¡i cố tình hay là vô ý váºy? Rõ rà ng ở ngay lúc nà y lại dẫn ra vấn Ä‘á»!"
Dứt lá»i, hắn cÅ©ng không đợi Trần Nguyên trả lá»i, hất tay lên má»™t cái liá»n rá»i Ä‘i.
Trần Nguyên cố tình là m váºy, hắn không chỉ muôÌn dẫn ra, hắn còn biết sá»± tình mình và TÆ° Mã Quang đánh cuá»™c ba trăm hoà ng kim rất nhanh sẽ được tuyên truyá»n xôn xao.
Hắn còn đánh tÃnh toán lợi dụng báo chà của mình, để cho chuyện nà y nhao nhao lợi hại hÆ¡n má»™t Ãt.
Tiệc ăn mừng, Trần Nguyên đã tham gia ba lượt rồi, hai lần trong đó là chuẩn bị cho hắn, cho nên, cái loại cảm giác kÃch Ä‘á»™ng và má»›i lạ đã không còn sót lại chút gì, Ä‘i ngang qua sân khấu một caÌi, hắn liá»n hÆ°á»›ng Nhân Tông cáo từ, bảo là muốn vá» thăm nhà má»™t chút.
Nhân Tông liá»n phê tấu rồi, Trần Nguyên ra khá»i hoà ng cung, cÅ©ng không Ä‘i Phò mã phủ, mà là thẳng đến TÆ°á»›ng quốc phủ của Lữ Di Giản.
Tuy Trần Nguyên không phải là má»™t quân tá», nhÆ°ng đạo lý có Æ¡n lo đáp, hắn vẫn hiểu được, dÆ°á»›i tình huống mình vừa tá»›i Äại Tống, cái gì cÅ©ng không hiểu, Lữ Di Giản đã giúp mình không Ãt việc, nếu nhÆ° không phải hắn ra mặt nói tốt cùng Bà ng Cát, Lão Bà ng lúc ấy không thể bá» qua cho mình nhÆ° váºy.
Nếu nhÆ° không phải Lữ Di Giản chỉ Ä‘Æ°á»ng cho mình, khả năng là mình sẽ gặp phải nhiá»u ngăn cản hÆ¡n nhiá»u.
Lần trÆ°á»›c, thá»i Ä‘iểm rá»i khá»i TÆ°á»›ng quốc phủ, thân thể Lữ Di Giản đã rất kém cá»i, lần nà y gặp lại, Lữ Di Giản có vẻ khô gầy Ä‘i rất nhiá»u, bất kể là ai, liên tục ho khan thá»i gian lâu Ä‘á»u sẽ gầy.
ThâÌy Trần Nguyên đến thăm mình, Lữ Di Giản rất cao hứng, cháºm rãi từ ghế nằm đứng lên, Trần Nguyên vá»™i và ng Ä‘i lên đỡ hắn, nói: "TÆ°á»›ng quốc chú ý."
Thân thể Lữ Di Giản có chút lay Ä‘á»™ng, trên mặt lại treo dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "Thế Mỹ, nghe nói ngÆ°Æ¡i cùng háºu sinh gá»i là TÆ° Mã Quang kia đánh cuá»™c ba trăm hoà ng kim phải không?"
Trần Nguyên nhẹ nhà ng nói: "Vâng, sự tình vừa xảy ra, tin tức của Tướng quốc rất linh thông."
Lữ Di Giản được Trần Nguyên nâng, Ä‘i từ từ, sau lÆ°ng, hai gia Ä‘inh mang theo ghế nằm, để hắn lúc mệt má»i, tùy thá»i có thể nằm xuống ngay láºp tức, Lữ Di Giản nói: "Ha ha, hiện tại nghe ngóng tin tức không giống vá»›i lúc trÆ°á»›c kia, trÆ°á»›c kia là vì tÃnh toán ngÆ°á»i khác, bây giá» là nhìn thú vị, lão phu nhìn ngÆ°Æ¡i sẽ thua, thua, tháºt sá»±."
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i: "Ta đã chuẩn bị xong ba trăm lượng hoà ng kim, chỉ chá» TÆ° Mã Quang cầm lấy là được."
Lữ Di Giản gáºt đầu, nói: "Ta biết tiểu tá» ngÆ°Æ¡i đã nghÄ© xong rồi, quan lại vô dụng nên an bà i nhÆ° thế nà o? Má»™t Ä‘ao kia cắt xuống dÆ°á»›i, sẽ cắt đứt máu huyết bao nhiêu ngÆ°á»i đây."
Trần Nguyên không giấu diếm cái gì ở trÆ°á»›c mặt Lữ Di Giản, hắn nói: "Cho nên, ta không có ý định Ä‘á»™ng và o vấn Ä‘á» nà y, cứ để cho má»i ngÆ°á»i cãi lá»™n, thừa dịp nà y, ta Ä‘i xá» lý nông canh mÆ¡Ìi được, tu sá»a nông canh, vừa có thể để cho chúng ta Ä‘á» cao sản lượng lÆ°Æ¡ng thá»±c, còn có thể để cho những quân Ä‘á»™i bị xoá sổ kia có chuyện có thể là m, đây má»›i là việc cấp bách."
Lữ Di Giản thở dà i má»™t tiếng, nói: "Trò giá»i gà o thét hÆ¡n thầy, chỉ sợ cho dù lão phu vẫn còn ở trên triá»u đình, cÅ©ng sẽ bị tiểu tá» ngÆ°Æ¡i tÃnh kế, đúng rồi, ngÆ°Æ¡i định luÌc naÌ€o giải quyết vấn Ä‘á» cùng Lão Bà ng?"
Trần Nguyên thoáng do dá»± má»™t tý, há»i: "TÆ°á»›ng quốc có ý tứ là ?"
Lữ Di Giản nói: "Lão Bà ng nà y, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không giải quyết hắn, hắn sẽ tùy thá»i Ä‘á»™ng thủ vá»›i ngÆ°Æ¡i, hắn không giống vá»›i Hạ Tủng, Hạ Tủng đối phó má»™t ngÆ°á»i cần cá»›, mà Bà ng Cát không cần, rõ chÆ°a?"
Trần Nguyên nói: "Ta biết rồi, Tướng quốc, ngay từ đầu ngà i đã đà o hố cho Bà ng Cát đà o, rốt cuộc ở nơi nà o?"
Lữ Di Giản nhìn hắn má»™t cái, nở nụ cÆ°á»i nói: "Ha ha, ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘oán xem."
Trần Nguyên lắc đầu, nói: "Äệ tá» ngu muá»™i, tháºt sá»± không Ä‘oán ra TÆ°á»›ng quốc có diệu kế gì."
Lữ Di Giản nghe hắn nói nhÆ° váºy, rất là đắc ý, chút Ãt da thịt nhăn nheo trên mặt Ä‘á»u chen đến cùng má»™t chá»—, phất tay ý bảo Trần Nguyên dừng lại, hai gia Ä‘inh đằng sau vá»™i và ng chuyển ghế nằm tá»›i, vịn Lữ Di Giản nằm xuống.
Lão gia thở hổn hển hai hÆ¡i, lại ho khan và i tiếng, sau đó má»›i nói: "Cái hố, không phải Ä‘Ã o cho Bà ng Cát, là đà o cho nữ nhi của hắn, trÆ°á»›c đây ta ở bên ngoà i tìm má»™t nữ tá», khuôn mặt coi nhÆ° hoa nhÆ°á»ng nguyệt thẹn, vốn muốn Ä‘em nà ng cho hoà ng thượng, chỉ cần nà ng mang thai long tá», Bà ng quý phi xong rồi, nà ng vừa đẻ trứng, Lão Bà ng nhất định phải chết."
Tà i sản của conem_bendoianh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của conem_bendoianh
11-05-2013, 06:32 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
ChÆ°Æ¡ng 493: Sai nhÆ° sai ngÆ°á»i hầu
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Trần Nguyên bị hắn nói đến sững sá» sững sá», kiếm má»™t nữ tá» cho hoà ng thượng là có thể vặn ngã Bà ng quý phi? Là mình quá ngu Ä‘á»™n hay là lão Lữ tháºt sá»± già nên hồ đồ rồi?
Ãnh mắt của hắn không giấu diếm được con mắt Lữ Di Giản, Lữ Di Giản cÆ°á»i cà ng vui vẻ hÆ¡n, nói: "NghÄ© mãi mà không rõ à ? Cho nên ta nói, ta Ä‘Ã o cái hố nà y, ngÆ°Æ¡i không nhất định có thể xá» dụng được."
Trần Nguyên ngồi chồm hổm xuống tại bên ngÆ°á»i Lữ Di Giản, lôi kéo tay của hắn, nói: "TÆ°á»›ng quốc, có thể nói kỹ cà ng má»™t chút hay không? Cho dù nà ng kia tiến cung, hoà ng thượng mê luyến dung mạo của nà ng, nhÆ°ng chúng ta không thể bảo đảm nà ng mang thai, cho dù mang thai, cÅ©ng không nhất định chÃnh là long tá», cho dù là long tá», nhÆ°ng cái đó và Bà ng quý phi cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì liên quan đến nhau mà ?"
Lữ Di Giản vẫy tay: "ÄÆ°a lá»— tai tá»›i đây."
Trần Nguyên Ä‘Æ°a lá»— tai đến bên cạnh Lữ Di Giản, Lữ Di Giản nhá» giá»ng nói và i câu, Trần Nguyên nghe xong mấy câu nói đó, trong lòng quá sợ hãi, con mắt trợn lên liếc nhìn Lữ Di Giản, lão gia há»a nà y Ä‘á»™c quá, không phải Ä‘á»™c bình thÆ°á»ng!
Sau khi Lữ Di Giản nói xong, hắn nhắm mắt lại, lay lay cái ghế má»™t cái, nói: "Phải nói ta cÅ©ng nói rồi, ngÆ°Æ¡i có việc của ngÆ°Æ¡i, trá»i không còn sá»›m, ta cÅ©ng cần nghỉ ngÆ¡i."
Trần Nguyên ôm quyá»n nói: "Xin cáo lui."
Lữ Di Giản nhẹ nhà ng khoát tay, đợi cho Trần Nguyên Ä‘i ra khá»i cá»a phòng, ánh mắt Ä‘ang nhắm bá»—ng nhiên mở ra, nhìn Trần Nguyên biến mất khá»i cánh cá»a kia, khóe miệng lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i rất gian xảo.
Äi ra khá»i cá»a lá»›n nhà Lữ Di Giản, Trần Nguyên lại quả thá»±c có chút do dá»±, phÆ°Æ¡ng pháp của Lữ Di Giản quá mức nham hiểm, hắn muốn tìm má»™t nữ tá» cho Nhân Tông, chỉ cần nữ tá» kia mang thai, hắn liá»n mua được thái y, để cho thái y nói cho Nhân Tông, nghi ngá» cô gái nà y mang thai nam.
Loại chuyện nà y ở trong mắt chúng ta hiện tại rất là vá»› vẩn, nhÆ°ng ngÆ°á»i lúc đó lại tin tưởng, chỉ cần thái y nói là nam, tám phần không sai được.
Äứa trẻ sinh ra thì xá» lý nhÆ° thế nà o đây? Lữ Di Giản không cần cân nhắc, bởi vì hắn căn bản không có ý định để cho đứa trẻ sinh ra trên Ä‘á»i.
Lão gia há»a nà y sẽ ở và o lúc Nhân Tông biết rõ nà ng kia mang thai, nhiá»u lần Ä‘i nhắc nhở Nhân Tông, để cho nà ng kia cách xa Bà ng quý phi má»™t chút.
Cái nà y đã đủ rồi, đợi cho "long tá»" trong bụng nữ tá» kia có cái gì ngoà i ý muốn, nà ng kia đẩy vá» hÆ°á»›ng Bà ng quý phi, Bà ng quý phi muốn chạy cÅ©ng không chạy được.
Trong ná»™i cung má»i ngÆ°á»i má»—i ngà y Ä‘á»u gặp mặt nhau, muốn vu oan cá»±c kỳ dá»… dà ng, căn bản không tra được chứng cá»›, tăng thêm Lữ Di Giản sá»›m đã châm ngòi thổi gió, giết Bà ng Cát sao? Diệt cá»u tá»™c hắn cÅ©ng là nhẹ.
Có cần hay không đây? Trần Nguyên ngẩng đầu lên nhìn bốn phÃa, kỳ tháºt hắn không nhìn cái gì, trong đầu của hắn Ä‘ang tiến hà nh đấu tranh tÆ° tưởng kịch liệt.
Trần Nguyên biết rõ, ở bên trong đấu tranh triá»u đình, có Ãt ngÆ°á»i, hoặc là không đấu cùng hắn, má»™t khi đấu cùng hắn, ngÆ°Æ¡i phải nghÄ© tất cả biện pháp đánh chết hắn, không thể cho hắn bất luáºn cÆ¡ há»™i gì để xoay ngÆ°á»i.
Hắn biết chắc, hiện tại Bà ng Cát đã chuyển con mắt sang nhìn mình chằm chằm rồi, nếu như mình không đấu với hắn, đợi cho mình lộ ra sơ hở, đúng là mình sẽ chết rồi.
Song phÆ°Æ¡ng chỉ có má»™t hiệp giao thủ, bên trong hiệp đấu nà y, ngÆ°á»i ra tay trÆ°á»›c nhất định là chiếm tiện nghi rất lá»›n, nghÄ© tá»›i đây, Trần Nguyên thở phà o má»™t cái, sau đó nhẹ nhà ng nói: "Bà ng Cát, ngÆ°Æ¡i tiếp chiêu Ä‘i."
Sau đó, chÃnh là đi Phò mã phủ.
Hôm nay là thá»i gian Ä‘oà n viên, từ lúc Trần Nguyên là m tá»›i quan, bắt đầu giúp Nhân Tông là m việc, thá»i gian ngÆ°á»i má»™t nhà đoà n viên phảng phất nhÆ° cà ng ngà y cà ng Ãt, cho nên, lúc hắn trở lại nhà , thân nhân Ä‘á»u Ä‘ang chỠở cá»a.
Má»™t thá»i gian ngắn không thấy, tinh thần lão gia phảng phất nhÆ° khá hÆ¡n má»™t chút, Ãt nhất mẫu thân Trần Thế Mỹ ở bên cạnh dìu đứng lên có vẻ rất dá»… dà ng.
Cái đầu của Trần Äông ca cÅ©ng cao hÆ¡n rất nhiá»u, còn có cả bụng Triệu Ã, rõ rà ng có thể nhìn ra được là đang nhô lên.
Chứng kiến Trần Nguyên cưỡi ngá»±a lá»›n trở vá», Trần Äông ca hÆ°ng phấn nghênh đón, Triệu à cÅ©ng là đứng đó hô: "Nhanh, mau thả pháo đốt! "
Trần Nguyên Ä‘i và o cá»a lá»›n trong tiếng pháo trúc, Triệu à đi bên ngÆ°á»i Trần Nguyên, dò xét trên dÆ°á»›i má»™t lúc má»›i há»i: "Có bị thÆ°Æ¡ng không? Lần nà y không bị thÆ°Æ¡ng chứ?"
Trần Nguyên Ä‘em ôm chặt nà ng, hôn má»™t cái, sau đó má»›i nói: "Không việc gì, tÆ°á»›ng công của ngÆ°Æ¡i hiện tại không ở trên chiến trÆ°á»ng nữa, lông trên ngÆ°á»i cÅ©ng không rÆ¡i được."
Triệu à lúc nà y má»›i thở má»™t hÆ¡i, nói: "NhÆ° váºy cÅ©ng tốt, HÆ°Æ¡ng Liên, ngÆ°Æ¡i mang bồn nÆ°á»›c rá»a mặt đến cho tÆ°á»›ng công."
Tần Hương Liên lên tiếng: "Vâng."
Hai nữ nhân nà y má»™t há»i má»™t đáp, lại là m cho Trần Nguyên rất là kinh ngạc, loại chuyện Ä‘Æ°a nÆ°á»›c rá»a mặt nà y, nên có nha hoà n trong phủ là m, sao lại đến phiên Tần HÆ°Æ¡ng Liên rồi?
Triệu à nói lại tượng rất tá»± nhiên, mà Tần HÆ°Æ¡ng Liên rõ rà ng cÅ©ng đáp ứng dứt khoát nhÆ° thế, chuyện nà y quả thá»±c là m cho Trần Nguyên có chút không rõ, cho dù Tần HÆ°Æ¡ng Liên không phải chÃnh thất, Triệu à cÅ©ng không thể sai khiến nà ng giống nhÆ° sai khiến nha đầu má»›i đúng chứ?
SỠsỠcái mũi của mình, Trần Nguyên cái gì cũng không nói, tiến và o phòng ngồi xuống.
Vừa ăn, Trần Nguyên vừa nói những chuyện mình trải qua trong một chuyến nà y, kể cả loại cảm động Lý Nguyên Hạo ở phút cuối cùng mang đến cho hắn kia.
"Các ngÆ°Æ¡i không biết, lúc ấy ta tháºt sá»± đã muốn nói tha cho hắn, nhÆ°ng cuối cùng ta vẫn không nói, thá»i Ä‘iểm chứng kiến Lý Nguyên Hạo và Dã Lợi thị Ä‘á»u chết, tim của ta bá»—ng nhiên có má»™t loại cảm giác rất khó nói."
Triệu à thở dà i má»™t tiếng, nói: "Tháºt là đáng tiếc, vì cái gì ngÆ°Æ¡i không tha cho hắn váºy? Chiếu theo ngÆ°Æ¡i nói, chặt đứt chân hắn, tay cÅ©ng chặt đứt, giang sÆ¡n không có, hắn còn sống, kỳ tháºt cÅ©ng không có gì uy hiếp."
Trần Nguyên lay Ä‘á»™ng đầu, nói: "NgÆ°Æ¡i không biết, có má»™t loại ngÆ°á»i là rất lợi hại, chỉ cần ngÆ°á»i để hắn còn sống, cái gì đã mất Ä‘á»u không sao hết, Lý Nguyên Hạo chÃnh là má»™t loại ngÆ°á»i nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa, hắn còn có danh vá»ng ở Äảng Hạng, ta tháºt sá»± không thể thả hắn."
Lăng Hoa cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Không nói cái nà y nữa, tranh thủ thá»i gian ăn chút đồ ăn Ä‘i, ta nghe nói chá»— Äảng Hạng không có gì để ăn, những ngà y nà y chắc hẳn tÆ°á»›ng công sống rất kham khổ."
Trần Nguyên nhếch miệng cÆ°á»i má»™t tiếng, nói: "Kham khổ thì không đến ná»—i, nhÆ°ng tháºt sá»± rất nhá»› các ngÆ°Æ¡i, đúng rồi, Công Chúa, sao ngÆ°Æ¡i không ăn đồ ăn?"
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Triệu à nhÃu mà y, nói: "Những váºt nà y nhìn Ä‘ ngán, HÆ°Æ¡ng Liên, cái cháo gì ngà y hôm qua ngÆ°Æ¡i kiếm còn không?"
Tần HÆ°Æ¡ng Liên láºp tức nói: "Cháo Bát Bảo phải không? Còn, ngÆ°Æ¡i muốn ăn, hiện tại ta chuẩn bị cho ngÆ°Æ¡i má»™t Ãt."
Triệu à gáºt đầu.
Trần Nguyên tháºt sá»± không nhịn được, thá»i Ä‘iểm Ä‘ang muốn nói cái gì, bá»—ng nhiên cảm giác trên chân của mình bị hung hăng giẫm má»™t chút, quay đầu nhìn lại, mẫu thân Trần Thế Mỹ đã đánh má»™t ánh mắt đến, ý bảo hắn không được nói.
Lá»i nói của Trần Nguyên đến bên miệng lại phải nuốt xuống.
Chỉ má»™t lát sau, Tần HÆ°Æ¡ng Liên liá»n bÆ°ng tá»›i má»™t cái bát, nhìn vá» phÃa trên có vẻ nát nhừ, là m cho ngÆ°á»i ta ngán chẳng muốn ăn, Triệu à lại ăn rất ngon, má»™t và i phút đã ăn hết sạch rồi.
Sau khi Triệu à ăn xong, cÅ©ng không khách khÃ, liếm miệng má»™t chút, nói: "Ä‚n ngon tháºt, tÆ°á»›ng công, ta hÆ¡i mệt, Ä‘i ngủ trÆ°á»›c má»™t lát nha."
Mẫu thân Trần Thế Mỹ ngồi bên cạnh nói: "Äi Ä‘i, bình thÆ°á»ng lúc nà y đã sá»›m Ä‘i ngủ, hôm nay vì đợi Thế Mỹ trở vá», thức đến hiện tại, nên Ä‘i nghỉ ngÆ¡i."
Triệu à nói vá»›i má»i ngÆ°á»i má»™t câu chà o, sau đó má»›i rá»i Ä‘i, Trần Nguyên lúc nà y má»›i quay đầu há»i: "Mẫu thân, vừa rồi ngÆ°Æ¡i đá ta là m gì?"
Mẫu thân Trần Thế Mỹ trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "Sợ ngươi là m rối rắm!"
Trần Nguyên dùng ngón tay chỉ Tần HÆ°Æ¡ng Liên, nói: "NgÆ°Æ¡i xem nà ng bị sai khiến giống nhÆ° nha đầu, các ngÆ°Æ¡i cứ để nhÆ° váºy sao? Nếu nhÆ° ta sá»›m biết nà ng đối xá» vá»›i HÆ°Æ¡ng Liên nhÆ° váºy, ta……"
Tần HÆ°Æ¡ng Liên cÆ°á»i má»™t chút, cắt ngang lá»i hắn nói: "TÆ°á»›ng công, không có chuyện gì đâu, hiện tại nà ng Ä‘ang mang thai mà ."
Tà i sản của conem_bendoianh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh