Lần thứ hai đi tới thương nghiệp tinh thần, Lục Nguyên đến cửa hàng bán tiền hậu tả hữu càn khôn thạch, giữa đường có ngắm phong cảnh.
- Cái này tặng nàng.
Một thanh niên đưa ra chín con thiên tinh ngư.
- Vậy, ta nhận.
Chần chờ một lát, thiếu nữ thanh tú gật đầu.
Bên cạnh vang tiếng huýt sáo kêu la hay hay. Thoáng chốc bị đám người náo nhiệt cản đường, Lục Nguyên thuạn miệng hỏi có chuyện gì.
Bên cạnh một người nói:
- Không phải ngươi ở pháp cổ thế giới sao? Chúng ta ở pháp cổ thế giới đều biết trong pháp cổ thế giới tặng chín con thiên tinh ngư chính là tượng trưng cầu yêu. Chín con thiên tinh ngư là ý thiên trường địa cửu, đời đời kiếp kiếp làm bạn.
Nghe câu đó Lục Nguyên ngây như phỗng.
Chín con thiên tinh ngư là ý thiên trường địa cửu, đời đời kiếp kiếp làm bạn!
Cái này! Cái này! Cái này!
Mình thật tình chỉ là tùy tay tặng chín con thiên tinh ngư mà thôi, thật sự là tùy tay, không có ẩn ý gì khác hết, không hề biết pháp cổ thế giới có phong tục như vậy, mình thật sự là thấy thiên tinh ngư đẹp nên mới tùy tiện tặng.
Mình thật sự không có ý đó!
Lục Nguyên coi như hiểu tại sao cần cổ trắng ngần của Vân Tụ Tuyết đỏ hồng.
Lục Nguyên cũng hiểu ra vì sao Vân Tụ Tuyết nhận chín con thiên tinh ngư rồi liền đi ngay.
Thì ra lạ vậy! Một hiểu lầm xinh đẹp.
Lục Nguyên dở khóc dở cười, nhưng ngẫm nghĩ lại nếu đã là hiểu lầm xinh đẹp rồi thì không giải thích nữa, trong lòng mình cũng có chút hảo cảm với Vân Tụ Tuyết.
Trước kia mình luôn một mình nằm trên mặt cỏ, tự rót rượu cho mình.
Nếu Vân Tụ Tuyết có thể ở bên cạnh rót rượu cho mình, còn mình nằm trên cỏ phơi nắng, nàng quỳ ngồi một bên mình.
Hình ảnh này cũng không tệ.
Lục Nguyên thế mới hiểu lòng mình, thì ra cũng có chút thích Vân Tụ Tuyết, nếu đã thành hiểu lầm thì cứ để hiểu lầm xinh đẹp trở thành hiện thực đi.
Thật ra Lục Nguyên vẫn không có động tâm với bất cứ cô gái, vì con đường hắn lựa chọn là vô thượng kiếm đạo, con đường quá gian khổ. Trên đường không biết gặp bao nhiểu kẻ địch, nên hắn vẫn không dám, không có tư cách thầm mến bất cứ thiếu nữ nào. Nhưng bây giờ Vân Tụ Tuyết dịu dàng, như cô bé nhà bên, hơn nữa dù con đường hắn đi có gian khổ hơn cũng không ai dám bắt nàng làm con tin đối phó hắn. Bởi vì phụ thân của nàng vốn là một trong người mạnh nhất trên thế giới này, tại trung ương thiên triều không ai dám đắc tội chủ pháp cổ văn minh.
Lòng đã định, ý đã quyết.
Lục Nguyên khẽ cười.
Nụ cười dịu dàng, tuấn tú, ấm áp, còn có nhè nhẹ ôn nhu, vô cùng kiên định.
Chuyện tiếp theo đương nhiên là đi bán số thiên tinh ngư còn lại, đổi thành thành ba ngàn vạn thượng phẩm linh thạch, cũng mua về tiền hậu tả hữu càn khôn thạch, toàn quá trình bình yên không có gì lạ. Bây giờ mọi chuyện đã chuẩn bị sẵn sàng, là lúc mình trùng kích không gian thiết tắc.
Lục Nguyên hít sâu một hơi, tìm một ít thượng phẩm linh thạch thuê gian phòng luyện tập trong thương nghiệp tinh thần, vậy thì tuyệt đối an toàn, có thể bắt đầu luyện công.
Trong một gian phòng luyện tập tại thương nghiệp thành trì, Lục Nguyên đang luyện công.
Hiện giờ là lúc luyện không gian thiết tắc.
Trong đầu hắn xẹt qua mười lăm kiếm ý , đông, nam, tây, bắc, trung, thượng, hạ, chính, phản, thác, loạn, tà, đảo, thuấn, cải.
Còn nhớ lúc đó sư phụ Thái Sử Không đã dạy mình thế này, bảy kiếm ý đông nam tây bắc trung thượng hạ là hiểu bản thân không gian.
Sáu chính, phản, thác, loạn, đảo, tà kiếm ý là về không gian biến đổi cơ bản.
Cuối cùng hai kiếm ý thuấn, cải là không gian biến đổi cao cấp.
Lúc này đã lĩnh ngộ hết mười lăm kiếm ý.
Bản thân không gian thiết tắc, không gian biến đổi cơ bản, không gian biến đổi cao cấp, tổng cộng mười lăm loại lướt qua đầu, dường như trở lại lúc Thái Sử Không lấy không gian tuyến biểu thị không gian thiết tắc cho.
Nhưng lúc này vẫn có chút không hiểu.
Không sai, bản thân không gian thiết tắc, không gian biến đổi cơ bản, không gian biến đổi cao cấp mình đều nắm giữ rồi.
Nhưng quan hệ giữa mình và không gian như thế nào?
Lục Nguyên mờ mịt suy tư thật lâu, vẫn không hiểu được.
Trầm tư thật lâu sau Lục Nguyên rốt cuộc lấy ra tiền hậu tả hữu càn khôn thạch mới mua được. Tiền hậu tả hữu càn khôn thạch rất to, còn cao hơn một con người. Hắn vừa lấy nó khỏi dung khí lập tức tỏa ra không gian tuyến kinh người, đây là do không sử dụng, nếu dùng thì không gian tuyến sẽ biến yếu rồi cuối cùng biến mất.
Đương nhiên cách dùng của tiền hậu tả hữu càn khôn thạch không phải ăn mà là dung nhập vào trong đá.
Cùng loại với độn thổ thuật! Thạch độn thuật!
Mới rồi hắn đã học thạch độn thuật, đương nhiên có tốn chút thời gina. Lúc luyện thạch độn thuật, theo thói quen cũ luyện rất dở, vốn thạch độn thuật cực kỳ đơn giản thế mà hắn mặt mũi bầm dập mới luyện thành công, nếu để người ta biết chắc sẽ cười bể bụng. Thiên phú pháp lực của Lục Nguyên thật là tệ hết sức.
Bây giờ Lục Nguyên vận thạch độn thuật vừa mới học xong, dung nhập vào trong tiền hậu tả hữu càn khôn thạch. Mới dung nhập vào, hắn phát hiện ở bên trong hiểu về không gian lại tăng một bậc.
Cái này cũng chưa là gì.
Quan trọng nhất, trong tiền hậu tả hữu càn khôn thạch hắn phát hiện sáng tỏ quan hệ của bản thân với không gian.
Đông, nam, tây, bắc, trung, thượng, hạ là tồn tại tương đối.
Bản thân phương hướng không gian thật ra không có nhiều như vậy, chính là cách chia xung quanh khác với đông, nam, tây, bắc bản thân không gian.
Không gian tất nhiên tồn tại, chỗ bản thân đang ở là không ngừng biến đổi.
Không gian và bản thân có quan hệ kỳ diệu khó giải thích.
Bây giờ Lục Nguyên hiểu rất rất là nhiều, đó là cảm giác khó nói nên lời, nhưng hắn biết mình thật sự hiệu.
Lục Nguyên quát dài:
- Phóng!
Theo tiếng hét to, trong bàn tay Lục Nguyên xuất hiện khá nhiều không gian tuyến, hơn nữa không gian tuyến ngày càng nhiều, chi chít rậm rạp tràn đầy không gian.
Lục Nguyên biết, mình chân chính thành tựu không gian thiết tắc, thiết tắc thứ ba.
Thêm vào tiểu nhân quả thiết tắc, sự thật là bây giờ mình hiểu ba thiết tắc rưỡi.
Lúc này trên đỉnh đầu Lục Nguyên dần bay lên tam hoa.
Đỉnh đầu tam hoa!
Mặc kệ là tu sĩ nơi nào, mặc kệ tu phật, tu đạo, hay là tu ma, chỉ cần luyện thành ba thứ thiết tắc thì trên đỉnh đầu sẽ dâng lên ba đóa hoa, đây tức là cách nói đỉnh đầu tam hoa. Đương nhiên muốn đến đỉnh đầu tam hoa, tam đại thiết tắc không phải chuyện dễ gì. Trung ương thiên triều có nhiều thiên tài, tuyệt thế thiên tài, yêu nghiệt đến thế mà thành tựu đỉnh đầu tam hoa, tam loại thiết tắc cũng rất ít ỏi.
Đỉnh đầu tam hoa của Lục Nguyên một hoa hiện luân hồi, một hoa như âm dương, một hoa tựa không gian.
Tam hoa dần bay lên, càng bay càng cao.
Tam hoa kinh động người xung quanh.
Quanh phong luyện tập này có khá nhiều người, bọn họ yên lặng luyện cỗng thì bỗng nghe có người kinh kêu.
- Đỉnh đầu tam hoa!
Chỉ là đỉnh đầu tam hoa đã quá đủ hấp dẫn nhiều người, lập tức có kẻ đến xem. Đỉnh đầu tam hoa là rất hiếm hoi, ai nấy đều quên luyện công, quên mua đồ, con gái ở cửa hàng mua trang sức pháp bảo ngừng lại, con trai cũng không mua đan dược nữa.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tất cả mọi người đều nhìn hướng phòng luyện tập, bên trên có ba đóa hoa đang chậm rãi bay lên.
- Đỉnh đầu tam hoa.
- Trời ạ, thật là đỉnh đầu tam hoa.
- Thật hiếm thấy, không ngờ ta có thể thấy đỉnh đầu tam hoa.
Ai nấy bàn tán xôn xao. Không sai, pháp cổ thế giới rộng lớn như vậy, một trong mấy khu vực cường đại nhất trung ương thiên triều, người nơi này đều có kiến thức rộng, nhưng dù là vậy thì tình hình đỉnh đầu tam hoa vẫn rất ít khi xuất hiện. Việc này rất hiếm hoi, khiến nhiều người kinh ngạc một phen.
- Không biết là vị nào tu hành đỉnh đầu tam hoa nhỉ?
Mọi người vô cùng tò mò, cùng hỏi chủ phòng luyện tập rốt cuộc là ai luyện thành đỉnh đầu tam hoa, muốn xem là đại nhân vật nào. Tiếc rằng ông chủ phòng luyện tập rất có đạo đức nghề nghiệp, cộng thêm ông chủ không biết thân phận thật sự của Lục Nguyên, hắn chỉ tùy tay đăng ký thôi. Vậy nên, dù rất nhiều người thắc mắc về đại nhân vật luyện thành đỉnh đầu tam hoa này nhưng không ai điều tra được Lục Nguyên rốt cuộc là ai.
Trong phòng luyện tập, Lục Nguyên đã thu lại đỉnh đầu tam hoa, cùng lúc đó, hắn phát hiện kiếm phương không gian pháp tắc biến đổi vô cùng. Kiếm phương không gian pháp tắc bỗng tăng lớn gấp hai, giờ đã cỡ ba ngọn núi, có thiết tắc gia cố cường độ của bản thân không gian.
Đây là tác dụng của không gian thiết tắc, có thể tăng cường kích cỡ không gian bản thân.
Cùng lúc đó, Lục Nguyên lấy ra hết kết tinh phòng ngự thu hoạch từ chỗ đám Kiếm Ma, bao nhiêu đó vẫn không đủ, hắn lấy thêm kết tinh phòng ngự ở đuôi vài chục con thiên tinh ngư, thế mới phòng ngự mới lại không gian pháp tắc của mình, khiến không gian pháp tắc bản thân đến mức độ kiên cố.
Không gian thiết tắc thành!
Lục Nguyên cười khẽ, đợi qua một lúc là mình có thể luyện thiết tắc mới.
Bước tiếp theo của mình là luyện thiết tắc mới cùng với trùng kích hỗn động cảnh lục tầng. Thật muốn thử xem, luyện thành ba thiết tắc rồi ngứa tay quá, không biết có ai làm đối thủ của mình không.
Đương nhiên trên tinh thần số năm không ai làm đối thủ của hắn cả, tại tinh thần số năm nghiêm cấm đánh nhau. Lục Nguyên rất nhanh trở lại tinh thần số một ngàn lẻ năm, lần này không đi Vạn Pháp Bộc Bố, tại đó huấn luyện gần hoàn thành rồi, để xem chỗ Pháp Cường Đế Tử có huấn luyện gì mới không.
Khi hắn trở về là lúc mặt trời đang dâng lên.
- Lục! Nguyên!
Lục Nguyên đáp xuống tập huấn doanh không lâu thì nghe tiếng hét to, kêu tên hắn, tiếng hét rất hùng hồn, uy phong bát diện.
Lục Nguyên ngoái đầu, thấy một người đàn ông áo trắng rất cao, mái tóc dài đến thắt lưng. Người đàn ông áo trắng tóc dài tới eo rất tuấn tú, trên người tỏa ra vị cừu đậm đặc, dường như gã cừu thiên, cừu địa, cừu người, cừu ta vậy. Lục Nguyên ở trong khí thế cảm giác được gã rất thù địch hắn.
Không đúng, mình không quen người này, gã làm gì cừu địch mình?
Lục Nguyên kinh ngạc hỏi?
- Ngươi là ai?
- Vô Song Môn Phó gia, Cừu Quy Đao Phó Cừu.
Người đàn ông áo trắng tóc dài tới eo nhìn Lục Nguyên, nói:
- Phó gia, là nhà thù địch ngươi, ngươi chém Phó Dịch, đánh bại Phó Xung, hai người này là đường đệ của ta.
Thật ra Vô Song Môn do Phó gia khống chế, không phải gia tộc bình thường.
- Ta và đường đệ Phó Dịch yếu ớt đó không giống nhau.
Phó Cừu nói:
- Ta là người đứng đầu thế hệ thanh niên của Phó gia.
Phó Cừu đúng là có tư cách nói câu này, gã là người hỗn động cảnh thất tầng, trong Vô Song đại giáo đời trẻ tuổi mà tu vi như vậy thì đúng là rất kinh người. Vô Song Môn và Kiếm Môn cùng là Vô Thượng Đại Giáo, thực lực của gã còn trên cả Kiếm Môn. Lần này gã gặp phải người phong chi văn minh, kết quả thua vào Bại Giả Tổ. Nhưng dù là vào Bại Giả Tổ thì gã vẫn bày ra thực lực, giờ đã lờ mờ có địa vị đệ nhất cao thủ trong tất cả người hỗn động cảnh thất tầng và dưới nữa, rất được Pháp Cường Đế Tử chú trọng, một người có tiềm lực lớn.
Phó Cừu nhìn Lục Nguyên, nói:
- Vốn cho rằng Kiếm Môn Lục Nguyên là loại kinh tài tuyệt diễm cỡ nào, nhưng bây giờ xem ra chỉ thường thôi. Nở rộ hào quang của ngươi đi, ta thích đánh bại cường giả, bây giờ ngươi biểu hiện quá yếu, có đánh bại ngươi cũng không ý nghãi gì.
Phó Cừu là người đứng đầu trẻ tuổi Phó gia, cũng là kẻ rất hiếu chiến, thích đánh bại cao thủ.
Lục Nguyên mỉm cười, không tệ, vừa lúc mình luyện thành ba thiết tắc, rất ngứa tay, giờ có đối thủ đưa lên cửa. Hắn cảm giác được khí thế chiến đấu cực kỳ mãnh liệt từ người Phó Cừu.
- Cừu Quỷ Đao Phó Cừu đang khiêu chiến ai vậy?
- Xem ra không mạnh gì mấy.
- A, người kia tên là Lục Nguyên, nghe nói có chút quan hệ với Pháp Thánh Đế Tử, có lẽ là nhờ vả quan hệ.
- Vậy à, thế thì Cừu Quỷ Đao Phó Cừu thắng chắc rồi.
Chính lúc Phó Cừu và Lục Nguyên sắp chiến đấu thì Pháp Cường Đế Tử bước vào sân, nói:
- Thắng Giả Tổ phái một số người đến chỉ đạo chúng ta. Nghe rõ, là chỉ đạo, đây là sỉ nhục, người muốn rửa nhục hãy chuẩn bị cho tốt.
Pháp Cường Đế Tử vừa đi ra liền nói lời khiến người sôi sục máu nóng.
Mọi người đều là thiên tài, kết quả tại đây bị đưa vào Bại Giả Tổ thì sao vừa lòng.
Tất cả sớm muốn rửa nhục.
Nhưng cho tới bây giờ không có cơ hội chiến đấu cùng Thắng Giả Tổ.
Bây giờ rốt cuộc có trận chiến mở màn với Thắng Giả Tổ, cơ hội rửa nhục đến rồi.
Khoảnh khắc, mọi người sục sôi máu nóng, trong đó bao gồm Lục Nguyên.
Tay ngứa quá, vốn tưởng mình lấy Phó Cừu thử tay nghề, giờ làm nửa ngày còn có con cá lớn hơn. Một đám Thắng Giả Tổ cực kỳ kiêu ngạo đưa lên cửa cho mình thử tay nghề, sỉ nhục bị đưa vào Bại Giả Tổ, mình phải tẩy!
Trận chiến mở màn giữ Bại Giả Tổ và Thắng Giả Tổ sắp bắt đầu!
Pháp Cường Đế Tử khí thế hùng hồn nói:
- Không sai, Thắng Giả Tổ sắp đến viếng, đây cũng là trận chiến mở màn giữa Thắng Giả Tổ và Bại Giả Tổ, chỉ là thăm do thôi. Lần này biểu hiện cho tốt đấy, nếu biểu hiện tệ thì ta không có gì, nhưng các ngươi sẽ càng thêm thấy sỉ nhục.
- Rửa nhục, rửa nhục!
Từng tiếng la rửa nhục vang lên.
Đúng thế, không ai muốn thua.
Mọi người đều muốn thắng. Thua một lần đã đủ, không muốn lại thua lần thứ hai.
- Tốt lắm!
Pháp Cường Đế Tử hét to rằng:
- Vậy bây giờ để ta giải thích kỹ chút. Lần này tuyệt thế thiên tài sẽ đến tổng cộng mười người, trong đó năm hỗn động cảnh bát tầng, năm hỗn động cảnh thất tầng, chúng ta cũng phải tuyển mười người nghênh chiến.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Trong đó cũng chọn năm hỗn động cảnh bát tầng, năm hỗn động cảnh thất tầng.
Hiển nhiên trong Thắng Giả Tổ còn có người hỗn động cảnh cửu tầng, thập tầng.
Vốn Thắng Giả Tổ cường đại hơn Bại Giả Tổ nhiều, vậy nên người pháp cổ văn minh tự động tham gia Thắng Giả Tổ. Tất cả người hỗn động cảnh cửu tầng, thập tầng đều tự tham gia vào Thắng Giả Tổ, dưới tình huống đó Thắng Giả Tổ không mạnh hơn Bại Giả Tổ mới là kỳ lạ.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Giản Huyền Cương, Giản Hà Cầu, Phong Minh Nguyệt, Hoa Nguyệt Sinh. Năm ngươi đều là tu vi hỗn động cảnh bát tầng, lần này Thắng Giả Tổ đến viếng, trong đó hỗn động cảnh bát tầng sẽ do các ngươi ứng chiến.
Gã đọc ra năm cái tên đều là trong văn minh, mỗi người đều là nổi bật trong Bại Giả Tổ.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Phó Cừu, Lâm Hận, Trương Sinh, Chu Bất Bình, Phong Trì, năm ngươi có tu vi hỗn động cảnh thất tầng, sẽ do các ngươi ứng chiến hỗn động cảnh thất tầng.
Vốn Phó Cừu định đánh với Lục Nguyên nay chỉ đành tạm bỏ xuống chiến đấu, chuẩn bị đi ứng đối Thắng Giả Tổ đến viếng.
Bản thân Phó Cừu trong Bại Giả Tổ là đệ nhất cao thủ hỗn động cảnh thất tầng, gã không ứng chiến mới lạ.
Lục Nguyên, cuộc chiến với ngươi tạm gác lại, coi như ngươi may mắn, Phó Cừu thầm nghĩ.
Pháp Cường Đế Tử điểm danh mười người đều là hiện rõ thực lực trong Bại Giả Tổ. Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên sẽ không được nêu tên, trong tư liệu của Pháp Cường Đế Tử thì Lục Nguyên vốn không mạnh, sao mà kêu hắn tham gia cuộc chiến được.
Nhưng lần chiến đấu này Pháp Cường Đế Tử không đặc huấn nữa.
Bởi vì hai canh giờ sau là người Thắng Giả Tổ sẽ tiến đến.
Không khí rất nặng nề. Hai canh giờ sau, Thắng Giả Tổ đúng là có người đến. Pháp Tiêu Đế Tử cường đại vô biên vô tận rồi lại mang vài phần tiêu dao giáng xuống. Vị đế tử này mặc âm dương pháp bào, tay cầm phất trần trắng, sau lưng gã có mười khí thế tự tin cường đại phát ra.
Tự tin! Cường thế!
Người Thắng Giả Tổ đi ra vốn là có tự tin, bởi vì Bại Giả Tổ chính là bại tướng dưới tay họ.
Mười người cuối cùng lộ mặt.
Hỗn động cảnh bát tầng gồm năm người là Hoa Phủ Thủ, Nghiêm Hạc, Bang Thanh Phong, Phong Tiềm, Giản Tự hành. Năm người hỗn động cảnh thất tầng là Phong Tam Thập, Trương Quân Khả, Hải Thanh Cảnh, Chu Phá Đồ, Phương Hành Chi.
Mười người mỗi tên đều có khí thế cực kỳ cường đại.
Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử gườm nhau. Là đế tử của pháp cổ văn minh, xem như không cuốn vào tranh đấu quyền thế pháp cổ thế giới thì đôi khi có ma sát, ví dụ như Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử có chút ganh đua.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Lão thập tam, đã lâu không gặp.
Pháp Tiêu Đế Tử nói:
- Lão thập ngũ, để ta xem lần này ngươi huấn luyện ra người mạnh cỡ nào.
Pháp Cường Đế Tử đáp:
- Tốt, vậy bây giờ bắt đầu. Hỗn động cảnh thất tầng chiến đấu trước.
Pháp Tiêu Đế Tử nói ra quy tắc chiến đấu lần này:
- Không thành vấn đề. Năm hỗn động cảnh thất tầng Thắng Giả Tổ đối với năm hỗn động cảnh thất tầng Bại Giả Tổ, một chọi một, bên thắng không cần xuống, bên thua tiếp tục đưa người lên. Cuối cùng bên nào còn lại người thì tính bên đó thắng.
Pháp Cường Đế Tử gật đầu:
- Đồng ý.
Theo hai vị đế tử nói chuyện, chiến đấu chính thức mở màn.
Trận chiến đầu tiên, Phong Tam Thập Thắng Giả Tổ đấu với Phó Cừu Bại Giả Tổ.
Lục Nguyên không vội vã, ở bên cạnh quan sát.
Phó Cừu có mái tóc dài ngang eo, mặc đồ trắng, toàn thân tản ra khí thế cừu. Gã giơ lên đao, gã xưng tuyệt về đao pháp. Thi lễ xong gã chém một đao qua, đao kia như chém quỷ thần, đao quang như nước, một đao kia thật lợi hại. Lục Nguyên hơi giật mình, Phó Cừu này dám khiêu chiến với mình đúng là có chút bản lĩnh.
Một đao thật nhanh! Chớp mắt chém Phong Tam Thập thành hai nửa!
Kết thúc? Nhanh như vậy?
Tuy rằng biết Phó Cừu rất mạnh nhưng không ngờ sẽ cường đến mức này, có thể giải quyết Phong Tam Thập Thắng Giả Tổ. Nhất đao cừu quỷ thần, Cừu Quỷ Đao Phó Cừu đúng là không giả, tất nhiên Phong Tam Thập Thắng Giả Tổ cũng yếu chút. Lục Nguyên đứng bên ngoài quan sát nhướng mày, không thích hợp, trận chiến còn chưa kết thúc.
Trong không trung vang thanh âm như gần như xa:
- Bại Giả Tổ Phó Cừu, đao của ngươi rất nhanh, nhưng muốn so tốc độ thì ngươi kém quá xa. Ngươi biết tại sao ta gọi là Phong Tam Thập không? Lý do ta tên Phong Tam Thập là vì Phong Thần Bách Bộ phong chi văn minh ta luyện đến bước thứ hai mươi.
Phong Thần Bách Bộ! Đây là tuyệt học tối cao của phong chi văn minh! Nghe nói có thể luyện đến một trăm bước thì ngay cả chủ văn minh cũng khó mà đánh bị thương. Đương nhiên người được đến Phong Thần Bách Bộ một trăm bước không hề tồn tại. Phong Tam Thập có thể luyện Phong Thần Bách Bộ đến hai mươi bước đúng là lợi hại.
Hay cho Phong Thần Bách Bộ. Phong Tam Thập đạp tuyệt học Phong Thần Bách Bộ, dễ dàng chém thương Phó Cừu. Phó Cừu không thể phản kích, chỉ có nước chịu đánh chứ không làm gì được Phong Tam Thập. Không trông chốc lát Phó Cừu đã thua trong tay Phong Tam Thập.
Trong hỗn động cảnh thất tầng Bại Giả Tổ, mạnh nhất chính là Phó Cừu, nhưng đối mặt Phong Tam Thập tốc độ quỷ thần khó dò như vậy thì gã không có cả sức đánh lại.
Nếu Phong Tam Thập đã thắng theo quy tắc, có thể tiếp tục chiến đấu. Đối thủ tiếp theo của gã là Bại Giả Tổ Lâm Hận. Lâm Hận xuất thân từ Ngự Hỏa môn, lửa như ma. Nhưng cuộc chiến này mặc dù lửa của gã hung mãnh như ma lại không đuổi kịp tốc độ của Phong Tam Thập.
Lục Nguyên thầm nhủ, hay cho Phong Tam Thập, tuyệt học tối cao của phong chi văn minh, Phong Thần Bách Bộ đúng là cực kỳ đáng sợ. Đối mặt tốc độ như vậy, ngươi có dùng cái gì cũng vô dụng. Nếu không phải mình học không gian thiết tắc, đối mặt người như vậy e rằng cũng chịu bó tay.
Cuộc chiến tiếp theo, Phong Tam Thập liên tiếp đánh bại Trương Sinh, Chu Bất Bình, Phong Trì của Bại Giả Tổ.
Lần này thì Pháp Cường Đế Tử mặt âm trầm.
Vốn Bại Giả Tổ đấu với Thắng Giả Tổ, năm hỗn động cảnh thất tầng đấu với năm hỗn động cảnh thất tầng. Kết quả giờ thì sao, mới bắt đầu năm trận đã bị một cạo trọc đầu, năm người bị một mình Phong Tam Thập đánh bại, chuyện này rất mất mặt. Pháp Cường Đế Tử vốn là người háo thắng, lửa giận hừng hực.
Mấy người Bại Giả Tổ cảm thấy không còn mặt mũi. Phó Cừu, Lâm Hận, Trương Sinh, Chu Bất Bình, Phong Trì, năm người đều là đứng đầu hỗn động cảnh thất tầng Bại Giả Tổ, kết quả thảm bại dưới tay một mình Phong Tam Thập, đây không phải vì năm người Phó Cừu quá yếu mà bởi Phong Tam Thập quá mạnh.
Không sai, người Bại Giả Tổ biến mạnh, mà người Thắng Giả Tổ cũng đang biến mạnh. Cứ tiếp tục như vậy, họ biến mạnh nhanh hơn Bại Giả Tổ.
Mới rồi còn gào la muốn rửa hận cũ, bây giờ xem ra là đã nhục càng thêm nhục.
Phong Tam Thập chắp tay sau lưng đứng, nói:
- Xem ra Bại Giả Tổ không có nhân tài nào nhỉ.
Đây rõ ràng là tát mặt, tát mạnh vào lòng tất cả người Bại Giả Tổ.
Phong Tam Thập cười lạnh, theo kế hoạch là lần này phải nặng nề đả kích Bại Giả Tổ, để họ biết chênh lệch với Thắng Giả Tổ. Gã động, như gió xẹt qua, khi Phong Tam Thập lần thứ hai quay lại trong sân thì trong tay có nhiều thanh binh khí.
Không sai, mới rồi gã chỉ dựa vào tốc độ một hơi cuốn đi mười binh khí của mười người.
Phong Tam Thập mỉm cười tự tin nói:
- Xem ra tốc độ của ta cũng tạm được?
Chính lúc này, gã bỗng phát hiện trong tay chỉ có chín thanh binh khí. Có chuyện gì vậy? Mới rồi rõ ràng mình lây đến mười binh khí mà? Không biết khi nào thì trước mặt Phong Tam Thập đứng một thanh y thanh niên.
Thanh y thanh niên thản nhiên nhìn Phong Tam Thập, nói:
- Vốn không muốn xen vào chuyện này, nhưng Dưỡng Ngô tiên kiếm của ta cũng dám cướp, không thể không công nhận, ngươi rất có gan. Nếu ngươi có gan như vậy thì phải chịu cái giá của nó.
Đây là sao!
Nhanh quá!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Phong Tam Thập thầm kinh sợ. Có thể cướp lại binh khí từ trong tay gã, cái đó cần tốc độ nhanh bao nhiêu? Thanh y thanh niên này có lẽ là đối thủ thật sự đây.
Nhanh quá đi!
Nhiều người Bại Giả Tổ đều nhìn sang, nhưng không ai phát hiện mới rồi thanh y thanh niên hành động như thế nào.
- Ủa, đó không phải là Lục Nguyên sao?
- Phải rồi, chính là Lục Nguyên, bị gọi là tiến vào nhờ quan hệ, tốc độ của hắn nhanh quá.
Lục Nguyên nhìn hướng Phong Tam Thập, nói:
- Thôi được, để ta đấu với ngươi đi, để ta xem Thắng Giả Tổ có gì ghê gớm.
Thật ra Lục Nguyên có nổi lên chiến ý. Hết cách, ai kêu mình cũng là người Bại Giả Tổ, sỉ nhục này có dính chút vào người mình, không rửa mối nhục thì sao được chứ.
Lục Nguyên lại nhìn sang Phó Cừu ở một bên thất bại đang trị thương, nói:
- Phó Cừu, cuộc chiến của chúng ta không đánh được, giờ ngươi hãy trợn to con mắt lên xem ra làm sao thắng Phong Tam Thập, do đó hiểu rằng giữa chúng ta có chênh lệch tuyệt đối.
Trước khi Thắng Giả Tổ đến Lục Nguyên và Phó Cừu định quyết chiến để chứng minh ai mạnh hơn.
Phó Cừu ngây ra. Gã không bao giờ ngờ dưới tình huống năm người mạnh nhất hỗn động cảnh thất tầng của Bại Giả Tổ thua hết mà Lục Nguyên còn dám đứng ra.
Có gan!
Phó Cừu không thể không phục Lục Nguyên một tiếng.
Thật ra Phó Cừu tính tình không xấu, rất hiếu chiến, chẳng qua gã xuất thân từ Phó gia. Phó gia sớm là tình thế không chết không ngừng với Lục Nguyên, cho nên gã nhất định là địch cùng Lục Nguyên, nhưng dù đối địch thì lúc này phải phục hắn gan lớn. Nhưng nói đi phải nói lại, đối mặt Phong Tam Thập quỷ thần khó bắt rất khó thắng được, Lục Nguyên có đi lên chỉ tự rước lấy nhục.
Phong Tam Thập cất tiếng cười to:
- Ha ha ha ha, ha ha ha ha!
Lúc gã cười mái tóc cực kỳ phiêu dật theo gió bay, như là gió nhẹ phất qua, nhưng rõ ràng nơi này gió không thổi.
- Dám nói muốn thắng ta? Trong Bại Giả Tổ ra người như vậy, thú vị.
Phong Tam Thập đúng là nổi lên hứng thú.
- Phong Thần Bách Bộ thứ hai mươi mốt bước, Phong Trung Kình Thảo.
Chớp mắt gã động, như cỏ trong gió, lập tức đến sau lưng Lục Nguyên, một luồng lãnh tiêu sắc đánh ra. Tốc độ của lãnh tiêu sắc rất nhanh, nhưng Lục Nguyên lập tức lách qua, biến mất.
- Phong Thần Bách Bộ thứ hai mươi ba bước, Sơn Phong Xuy Hoa.
Phong Tam Thập chớp mắt động. Gã động cực nhanh nhưng cố tình cho cảm giác chậm, tựa như gió núi thổi qua đồi hoa, cho người cảm giác rất thong dong, người bình thường khó thích ứng bước như vậy.
Khi gã tới sát lưng Lục Nguyên cách một tấc thì hắn đã biến mất.
Lục Nguyên nhàn nhạt nói:
- Phong Tam Thập, ngươi vẫn chưa đủ nhanh.
- Tốt, ghê gớm lắm. Phong Thần Bách Bộ, bước thứ hai mươi lăm, Phong Trung Vô Ảnh.
Phong Tam Thập chớp mắt động, đến đỉnh đầu Lục Nguyên, lãnh tiêu sắc đánh ra, công kích, như tia chớp. Phong Thần Bách Bộ vốn chính là càng về sau càng mau, nhanh đến không thể tưởng tượng.
Một đòn lãnh tiêu đâm từ đỉnh đầu Lục Nguyên xuyên thấu thân thể. Nhưng việc lạ là tại sao Lục Nguyên bị đánh túng mà không chảy chút máu nào? Có chuyện gì vậy? Theo lý thì nhiều ít nên có chảy ra chút máu mới đúng? Phong Tam Thập lập tức phát hiện không thích hợp, vèo một tiếng rời đi.
Lúc Phong Tam Thập đối chiến với Phó Cừu, khi ấy Phó Cừu chém ra một đao cho rằng chém trúng Phong Tam Thập kết quả chỉ là ảo ảnh.
Bây giờ Lục Nguyên cũng dùng ảo ảnh.
Chỉ có tốc độ đủ nhanh mới dùng được ảo ảnh.
Tốc độ của Lục Nguyên cũng rất nhanh.
Sắc mặt Phong Tam Thập vô cùng trầm trọng, nói:
- Phong Thần Bách Bộ thứ hai mươi tám bước, Phong Trung Lưu Ảnh.
Phong Trung Lưu Ảnh so với Phong Trung Vô Ảnh còn nhanh hơn chút, nhưng gã vẫn chỉ đánh trúng ảo ảnh.
- Mới rồi dùng Phong Trung Lưu Ảnh ta đã dò được cực hạn tốc độ của ngươi.
Phong Tam Thập mặt lộ nụ cười. Phong Trung Lưu Ảnh để lại cái bóng của đối phương, thông qua cái bóng tính toán cực hạn tốc độ đối thủ, Phong Thần Bách Bộ vốn là tuyệt học tối cao của một văn minh như phong chi văn minh, sao không nhanh được.
- Vậy nên ngay sau đó ngươi sẽ thua, thua dưới Phong Thần Bách Bộ bước thứ ba mươi mươi, Phong Xuy Phong.
Gió có thể thổi gió, đây đã là gió nhanh đến không thể sánh bằng. Phong Tam Thập đối phó bất kể đối thủ nào, trừ người phong chi văn minh, chưa từng có ai nhanh hơn gã.
Hơn nữa thông qua chiêu Phong Trung Lưu Ảnh dò được tốc độ của Lục Nguyên, gã tự tin một chiêu này tuyệt đối đánh trúng hắn. Nhưng trước khi Phong Xuy Phong đánh trúng Lục Nguyên thì hắn đã biến mất.
Đây là tốc độ gì vậy!
Không đúng, đây không phải tốc độ! Cái này là thuấn di!
Phong Tam Thập rốt cuộc hiểu tại sao Lục Nguyên có tự tin khiêu chiến với gã, thì ra có thuấn di.
- Hóa ra ngươi biết thuấn di, hèn chi.
Phong Tam Thập mỉm cười, nói:
- Nhưng ngươi biết thuấn di thì sao nào? Tốc độ của ta cực nhanh, mỗi lần thuấn di xuất hiện sóng gợn không gian, trước khi sóng gợn nổi lên ta có thể dùng bước thứ ba mươi Phong Xuy Phong rời đi ngya, xem như chúng ta ngang tay.
- Ngang tay? Ngươi nói gì vậy?
Lục Nguyên cũng cười khẽ nói:
- Ta không hứng thú với thế hòa. Để ngươi ra tay lâu như vậy, bây giờ là lúc ta phản kích.
Lục Nguyên đứng đó, bàn tay to chộp phướng Phong Tam Thập.
Phong Tam Thập đang định dùng bước Phong Xuy Phong rời đi, nhưng liền phát hiện không gian xung quanh biến đổi. Chưa đợi gã phản ứng thì đã bị bàn tay to của Lục Nguyên bắt lây. Phong Tam Thập còn muốn chống cự, nhưng Lục Nguyên đã túm gã, đập gã nặng nề xuống đất.
Phong Tam Thập đứng dậy, bỗng dưng bị đánh, gã lập tức thi triển Phong Xuy Phong bỏ chạy. Nhưng không gian xung quanh lại biến, lập tức bị chộp lấy, sau đó gã như chim gãy cánh bị Lục Nguyên bắt.
Phong Tam Thập lần thứ hai đứng dậy, lần thứ hai thi triển Phong Thần Bách Bộ thứ ba mươi bước. Nhưng không gian lại đổi, lại bị Lục Nguyên dễ dàng bắt nặng nề đập xuống đất.
Cái này! Cái này! Cái này!
Phong Tam Thập nổi tiếng về tốc độ, thế mà ở trước mặt Lục Nguyên không là gì cả, dễ dàng bị hắn lần lượt bắt lấy.
Lục Nguyên nhàn nhã nói:
- Ngươi cướp binh khí của ta nên ta đập ngươi ba lần. Ta rất ghét có người cướp đồng bạn của ta. Lần sau còn cướp kiếm của ta thì sẽ là ngày giỗ của ngươi!
Đến lúc này thì rõ ràng Phong Tam Thập thua.
Gã bị Lục Nguyên như chim gãy cánh đập tới đập lui, không thua thì là gì?
Ván thắng thứ nhất của Bại Giả Tổ vào tay.
Cuộc chiến này Lục Nguyên triển lãm ra không gian thiết tắc, tuyệt đối không chế không gian.
Mới rồi Phong Tam Thập còn kiêu ngạo huênh hoang, bây giờ kiêu không nổi, gục mặt. Không có cách nào, bị Lục Nguyên đánh bại thế này, gã làm gì kiêu căng nổi nữa. Phong Tam Thập buồn bực, nhưng gã biết tốc độ của Lục Nguyên chậm hơn gã một chút, chỉ vì tinh thông không gian thiết tắc, không gian đổi hoán, tốc độ của gã có nhanh hơn cũng vô dụng, nên đành bó tay.
Phong Tam Thập nhìn Lục Nguyên, lạnh nhạt nói:
- Lần này ngươi thắng ta nhưng đừng quên còn có Phong Nhị Thập Tứ.
Lục Nguyên tùy tiện hỏi:
- Phong Nhị Thập Tứ? Chắc không phải hắn là huynh trưởng của ngươi chứ? Một người tên Phong Nhị Thập Tứ, một kẻ tên là Phong Tam Thập.
- Sai rồi, Phong Nhị Thập Tứ kêu bằng Phong Nhị Thập Tứ là vì năm hắn hai mươi bốn tuổi đã thi triển là bước thứ hai mươi bốn trong Phong Thần Bách Bộ, vậy nên đổi tên gọi là Phong Nhị Thập Tứ.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Bây giờ không biết hắn đã biết bao nhiêu bước trong Phong Thần Bách Bộ, ta không biết nữa. Hắn không giống ta đến nay hơn ngàn tuổi mà chỉ có thể học ba mươi bước trong Phong Thần Bách Bộ.
- Chắc chắn Phong Nhị Thập Tứ sẽ đánh bại ngươi.
Lục Nguyên nhún vai, không để trong lòng lời cảnh cáo của Phong Tam Thập. Không sai, Phong Nhị Thập Tứ chắc chắn là đối thủ của hắn, nhưng nếu là làm đối địch vậy cứ tới đi, không có gì ghê gớm, hắn chưa bao giờ sợ bất cứ khiêu chiến nào.
Lúc này Phó Cừu rất ngạc nhiên. Phong Tam Thập đánh gã không có đường chống đỡ thế mà bị Lục Nguyên đánh gục, xem tình hình e rằng gã không là đối thủ của hắn.
Pháp Cường Đế Tử cũng ngạc nhiên. Lục Nguyên này chẳng ngờ không đơn giản, lúc đầu gã dùng Vạn Pháp Bộc Bố bá khí thử một lần, xem ra đã nhìn nhau. Nhưng thế cũng tốt, nhiều ít thắng một lần, xem như lấy lại mặt mũi. Pháp Cường Đế Tử là đế tử thứ mười lăm, thân phận này đương nhiên chú trọng mặt mũi.
Tất cả người Bại Giả Tổ đều thầm giật mình. Vốn mọi người cho rằng Lục Nguyên là dựa vào quan hệ, không ngờ hắn mạnh như vậy, có thể thắng Phong Tam Thập của Thắng Giả Tổ. Người như vậy nếu là dựa vào quan hệ thì còn có ai không là dựa vào quan hệ? Đây chính là thực lực thật sự của một người, mạnh!
Kiếm Ngục, Kiếm Hùng cũng vô cùng kinh ngạc. Họ và Lục Nguyên cùng xuất thân từ Kiếm Môn, biết sau cạn của hắn. Lục Nguyên vốn đã rất mạnh, lần này vì vắng mặt chiến đấu mới vào Bại Giả Tổ, nhưng không ngờ hắn lại biến mạnh hơn. Trong thời gian ngắn, cùng huấn luyện mà biến mạnh đến thắng được Phong Tam Thập. Cho dù Kiếm Ngục ở trong Kiếm Môn là đệ tử trung tâm xưng hùng xưng bá, đụng phải Phong Tam Thập cũng sẽ bị diệt ngay. Người như Phong Tam Thập đối với đệ tử trung tâm Kiếm Môn là quá mạnh, hưng mà gã địch không lại Lục Nguyên, tốc độ tiến bộ của hắn quá nhanh.
Đối với việc Lục Nguyên thắng Phong Tam Thập dẫn đến các phương kinh ngạc.
Nhưng cũng có người không cho là đúng.
- Chẳng qua là hơi nhanh thôi.
Một người hời hợt nói:
- Mới rồi tại ta không ra tay, lần này để ta thắng Lục Nguyên bình thuường cho.
Người này lấy giọng điệu lạnh nhạt nói:
- Lục Nguyên, ngươi đã thua một lần trong tay ta, bây giờ sẽ thua lần thứ hai.
Người này là ai? Giọng điệu lớn lối như vậy? Nói là đánh bại Lục Nguyên một lần, bây giờ sẽ đánh gục hắn lần thứ hai.
Lục Nguyên kinh ngạc.
Mấy người Bại Giả Tổ đứng xem cũng ngạc nhiên.
Thắng Giả Tổ, trong năm người hỗn động cảnh thất tầng người thứ hai, giản chi văn minh Trương Quân Khả.
Trương Quân Khả nhìn Lục Nguyên, cười khẩy. Mới rồi Lục Nguyên đánh bại Phong Tam Thập, nói là đánh bại chứ Trương Quân Khả biết, Phong Tam Thập luôn xưng hùng tốc độ, trừ tốc độ ra không có gì, về mặt khác không tính là cường giả. Trừ tốc độ ra, Phong Tam Thập thật sự không phải đối thủ của gã.
Vậy nên Lục Nguyên may mắn biết không gian, có thể chắc chế Phong Tam Thập mới thắng được.
Nhưng chiến đấu thật sự thì sao? Trương Quân Khả không cho rằng Lục Nguyên mạnh bao nhiêu.
Một kẻ bình thường Bại Giả Tổ! Một kẻ bình thường từng thua một lần trong tay mình! Còn muốn kiêu ngạo sao?
Kiếm Môn Lục Nguyên, lần trước ngươi sợ đáu không dám đi ra, lần này thì ta sẽ khiến ngươi thua.
Trương Quân Khả chắp tay sau lưng cười nhạt, tràn đầy tự tin.
Gã có tâm lý thắng chắc Lục Nguyên.
Trương Quân Khả ở lúc mới bắt đầu đắc huấn là đỉnh hỗn động cảnh lục tầng, sau đó trong đặc huến đột phá đến hỗn động cảnh thất tầng, người này tài hoa kinh người, ở trong giản chi văn minh được gọi là thiên tài, tiến bộ kinh khủng. Vậy nên Pháp Tiêu Đế Tử mới xếp gã vào danh sách mười người Thắng Giả Tổ.
Trương Quân Khả khuôn mặt anh tuấn, khí chất cao quý.
Bản thân gã là quý tộc, quý tộc giản chi văn minh!
Bất cứ Vô Thượng Đại Giáo đều không có chữ quý tộc, mọi người xuất thân đều như nhau, ngươi là đại châu này, ta là đại châu khác, ngẫu nhiên có người xuất thân nước ngoài.
Nhưng đi tới văn minh thì khác.
Trong văn minh có đủ khác loại quý tộc. Những quý tộc này là vì trong gia tộc của họ có người thiên tôn cảnh, vậy nên mới được xưng là quý tộc. Mỗi một môn đệ quý tộc đều có tự tin, vì họ khác với bình dân, họ chính là quý tộc.
Tất nhiên trong trung ương thiên triều còn tồn tại vương tộc.
Cái gọi là vương tộc tức là gia tộc cỡ phó chủ văn minh mới tự xưng là vương tộc.
Ví dụ Kiếm Linh Đế Cơ Vân Tụ Tuyết chính là một thành viên vương tộc.
Thân phận của Trương Quân Khả kém xa vương tộc như Vân Tụ Tuyết, nhưng gã cho rằng cao hơn bình dân giống Lục Nguyên rất nhiều. Hơn nữa từ nhỏ đến giờ Trương Quân Khả rất ít gặp thất bại, chỉ có thành công lại thành công. Lúc giản chi văn minh xuất hiện cái tên Lục Nguyên, thậm chí đệ nhất trí giả giản chi văn minh Giản Quân Sầu đều điều tra về Lục Nguyên, biết tin tức này Trương Quân Khả thầm đặt quyết tâm, nhất định phải đánh bại Lục Nguyên.
Lần này kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài gã đụng phải Lục Nguyên, chiến đấu một chọi một. Vốn gã cho rằng có thể thắng Lục Nguyên trong chiến đấu, ai ngờ hắn chạy trốn không dám chiến.
Nhưng bây giờ là cơ hội tốt.
Lần này nhất định phải đánh bại Lục Nguyên, để Giản Quân Sầu biết thực lực của gã mạnh hơn Lục Nguyên.
Lục Nguyên cũng nổi nóng rồi. Trương Quân Khả kiêu căng quá, lần trước bởi vì tiếp nhân kiếm ý nên mới để gã thắng một lần, thế mà tưởng hắn sợ chắc? Nếu đã vậy thì được thôi, để mình chân chính thắng gã, cho gã hiểu chênh lệch lớn cỡ nào.
Trương Quân Khả nhìn Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, lần này ta muốn ngươi hoàn toàn thua trong tay ta.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Lần này rõ ràng ngươi sẽ thua.
Cuộc chiến không cần đốt lửa thì chiến ý đã hừng hực.
Mọi người thấy rõ chiến ý trận đấu so với trận trước cao nhiều.
Phong Tam Thập và Lục Nguyên cuối cùng là không có bao nhiêu ân oán.
Nhưng Lục Nguyên và Trương Quân Khả có thù oán.
Quan hệ giữa giản chi văn minh cùng Kiếm Môn có ai không biết hai thế lực là tử địch. Hơn nữa Lục Nguyên vì lần trước vắng mặt khiến Trương Quân Khả thắng một ván, lần này sẽ là ai thua ai thẳng?
Trương Quân Khả nhìn Lục Nguyên, nói:
- Để ngươi xem chiêu thức của ta đi, cho người ta hiểu Kiếm Môn đụng phải giản chi văn minh chỉ có nước thua! Giản Phệ Kiếm Lưu!
Lưng Trương Quân Khả cõng giản chớp mắt hóa thành như nước lũ ập hướng Lục Nguyên. Một kiếm của gã có uy nghiêm tiêu diệt tất cả, thậm chí là kiếm chiêu có chút vị hồng hoang.
Giản Phệ Kiếm Lưu!
Đây là!
Phó chủ giản chi văn minh bản thân là đi ra từ kỷ nguyên trước kiếm chi văn minh, sau phản kiếm chi văn minh sáng chế ra giản chi văn minh. Nghe nói lúc kỷ nguyên trước sụp thì gã từng làm việc tổn hại kiếm chi văn minh, cho nên mới lập công lớn. Người như vậy sao có thể không lo âu. Nên gã sáng tạo ra Giản Phệ Kiếm Lưu.
Cái gọi là Giản Phệ Kiếm Lưu tức hoàn toàn khắc chế người dùng kiếm.
Lý do Trương Quân Khả tràn trề tự tin bởi vì có Giản Phệ Kiếm Lưu.
- Giản Khởi Long Xà!
- Lấy Giản Phá Kiếm!
- Giản Áp Kiếm!
- Kiếm Đỉnh Có Giản!
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden