Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 51: Kéo dài
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Tại dĩ vãng, chỉ cần quan hệ của Trần Hương Hương cùng Trần Thanh Đế có chút xu thế cải thiện, đều lọt vào Trần Phong Nhiên âm thầm phá hư.
Muốn phá hư, kỳ thật rất đơn giản, đó chính là hãm hại Trần Thanh Đế.
Giống như là hiện tại, bởi vì thời điểm đua xe, Trần Hương Hương là vì Tĩnh Nhu lo lắng không thôi, Trần Phong Nhiên cũng biết cùng Trần Thanh Đế không có bất kỳ quan hệ gì.
Nhưng mà, Trần Phong Nhiên lại không muốn mạo hiểm.
Cũng chính bởi vì như thế, Trần Phong Nhiên mới có thể hạ độc Tiểu Hắc, dùng Tiểu Hắc chết, để hãm hại Trần Thanh Đế, do đó lần nữa cường hóa oán hận giữa Trần Hương Hương cùng Trần Thanh Đế.
- Hừ, xem ra là Trần Phong Nhiên ở trước mặt Hương Hương nói cái gì rồi, bất quá...
Trần Thanh Đế ở trong phòng, trong nội tâm cười lạnh không thôi:
- Trần Phong Nhiên, lần này ngươi đã thất bại.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế từ trên giường đi xuống, mở cửa phòng ra.
- Tiểu Hắc...
Cửa phòng vừa bị mở ra, Trần Hương Hương vọt lên tiến đến, nhìn cũng không nhìn Trần Thanh Đế, thẳng đến Tiểu Hắc trên giường mà đến.
- Tiểu Hắc, ngươi làm sao vậy? Không nên làm ta sợ a.
Nhìn xem Tiểu Hắc nằm lỳ ở trên giường, vẫn không nhúc nhích, Trần Hương Hương ngăn không được nước mắt chảy xuống:
- Tiểu Hắc, ngươi không thể chết được, ngàn vạn lần đừng chết a.
Trần Hương Hương chỉ vào Trần Thanh Đế, một bên khóc, một bên quát:
- Ngươi tại sao phải làm như vậy, vì cái gì?
- Tiểu muội, đại ca như thế nào sẽ hại chết Tiểu Hắc chứ? Nhiều bác sỹ thú y đều nói Tiểu Hắc phải chết, Tiểu Hắc đã cứu không sống nữa rồi.
Trần Phong Nhiên tiến lên một bước, mở miệng nói ra:
- Tiểu Hắc chết rồi, cùng đại ca không có bất kỳ quan hệ gì.
- Chính là hắn hại chết Tiểu Hắc, chính là hắn, là hắn...
Trần Hương Hương như nổi điên, quát:
- Hắn đã sớm xem Tiểu Hắc không vừa mắt, muốn giết Tiểu Hắc. Trước kia còn nói qua, muốn đem Tiểu Hắc hầm cách thủy, nhất định là hắn hại chết Tiểu Hắc.
- Tiểu muội, ngươi đây là đối với đại ca có thành kiến.
Trần Phong Nhiên cực lực giữ gìn Trần Thanh Đế, giải thích thay Trần Thanh Đế, chỉ là trong lòng cười lạnh không thôi:
- Biết rõ Tiểu Hắc đối với tiểu muội trọng yếu như vậy, lại không nghĩ rằng trọng yếu như thế. Như thế rất tốt, oán hận giữa bọn hắn càng sâu đối với ta càng có lợi.
- Tiểu muội, ngươi trước yên tĩnh một chút.
Trần Thanh Đế vẻ mặt cười khổ, trong lòng hô oan uổng a. Ai nói Tiểu Hắc đã chết? Nó như vậy mà chết sao, chỉ là ngủ mà thôi. Không nhìn rõ ràng đã bão nổi, mẹ nó, đây là sự tình gì chứ.
- Trần đại thiếu, mời ngươi nói chuyện chú ý một chút, ta không phải tiểu muội của ngươi, ta cũng không có đại ca như ngươi.
Trần Hương Hương vô cùng thương tâm, chỉ vào Trần Thanh Đế quát:
- Là ngươi hại chết Tiểu Hắc, ta hận chết ngươi.
- Tốt, không quản ngươi có nhận ta làm đại ca hay không, nhưng mà, ta không có hại chết Tiểu Hắc, Tiểu Hắc cũng không có chết.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, nói ra:
- Chỉ là trước kia Tiểu Hắc bị bệnh quá nặng, tuy ta đã chữa tốt rồi, nhưng Tiểu Hắc quá mệt mỏi, hiện tại ngủ say mà thôi.
- Là ngủ say, không phải chết.
Trần Thanh Đế nói.
- Ngủ say?
Trần Hương Hương vốn là sững sờ, liền vội cúi đầu nhìn Tiểu Hắc trong ngực, quả nhiên, Tiểu Hắc chưa chết, chỉ là ngủ say.
- Thật sự là ngủ say, Tiểu Hắc không có chết, thật sự là quá tốt, thật tốt quá.
Trần Hương Hương nhìn thấy Tiểu Hắc không có việc gì, vệt nước mắt trên mặt còn chưa khô, vui vẻ cười:
- Tiểu Hắc không chết, thật sự là quá tốt, thật tốt quá...
- Không chết? Cái này... điều này sao có thể?
Trần Phong Nhiên ở một bên khẽ chau mày, trong lòng thầm nghĩ:
- Tiểu Hắc là trúng độc, đã không có thuốc nào cứu chữa, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, như thế nào sẽ không có việc gì? Chẳng lẽ...
- Chẳng lẽ đại ca này của ta, chỉ là nhìn một vài sách trung y, y thuật liền lợi hại như vậy? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, hắn là phế vật, làm sao có thể có y thuật lợi hại như vậy.
Trần Phong Nhiên trực tiếp phủ nhận, hắn cũng không tin Trần Thanh Đế có thể có bổn sự như vậy:
- Vậy tại sao Tiểu Hắc không chết?
Đối với cái này, Trần Phong Nhiên rất là khó hiểu.
- Cái kia... lúc nào Tiểu Hắc sẽ tỉnh lại?
Trần Hương Hương biết mình oan uổng Trần Thanh Đế, rất xấu hổ hỏi.
- Tiếp qua chừng một giờ, Tiểu Hắc sẽ tỉnh lại.
Trần Thanh Đế nghĩ nghĩ, nói ra:
- Tuy bệnh của Tiểu Hắc đã tốt không sai biệt lắm, bất quá, còn không có triệt để trừ tận gốc. Cho nên, bắt đầu từ ngày mai, ta mỗi ngày sẽ trị liệu cho Tiểu Hắc một lần, đại khái cần một tuần thời gian, Tiểu Hắc có thể triệt để khỏi hẳn.
Độc tố trong cơ thể Tiểu Hắc không chỉ có bị Trần Thanh Đế bức đi ra, cả người cũng dùng qua linh khí chải vuốt, khỏe mạnh không thể khỏe mạnh lại rồi. Về phần mỗi ngày trị liệu một lần, đây chỉ là phương pháp Trần Thanh Đế thông qua Tiểu Hắc để gần gũi Trần Hương Hương mà thôi.
Trần Phong Nhiên hạ độc Tiểu Hắc, là lợi dụng Trần Hương Hương coi trọng Tiểu Hắc, hãm hại Trần Thanh Đế. Đồng dạng, Trần Thanh Đế cũng là lợi dụng điểm này, chậm rãi giải trừ hiểu lầm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 52: Trùng hợp?
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Muốn giải trừ hiểu lầm trước kia, phải có trao đổi mới được.
- Cái kia... vậy được rồi.
Trần Hương Hương có chút không quá yên tâm, lại mở miệng nói:
- Ngươi về sau không cho phép tổn thương Tiểu Hắc, càng đừng đem Tiểu Hắc hầm cách thủy, hơn nữa mỗi lần trị liệu, ta phải có mặt. Chỉ cần ngươi đáp ứng ta những điều này, ta cho ngươi tiếp tục trị liệu Tiểu Hắc.
- Vậy được rồi, ngày mai ta lại mang Tiểu Hắc tới cho ngươi trị liệu.
Nói xong, Trần Hương Hương ôm Tiểu Hắc đang ngủ say, cao hứng rời khỏi phòng Trần Thanh Đế.
- Đại ca, ngươi nghỉ ngơi đi, ta cũng trở về phòng.
Trần Phong Nhiên mỉm cười, quay người ly khai, bất quá, trước khi rời đi, Trần Phong Nhiên liếc nhìn Trần Thanh Đế thật sâu.
- Tiểu Hắc lại bị Trần Thanh Đế trị liệu tốt, thật là quái sự.
Trần Phong Nhiên trở lại trong phòng, mày nhíu lại thành một đoàn:
- Ta muốn lợi dụng Tiểu Hắc hãm hại Trần Thanh Đế, hiện tại tốt rồi, ngược lại trợ giúp Trần Thanh Đế, để cho Trần Thanh Đế vì tiếp tục trị liệu Tiểu Hắc, mỗi ngày gặp mặt cùng tiểu muội, thật sự là thất sách. Ân? Đợi một chút...
- Trần Thanh Đế lợi dụng lý do trị liệu cho Tiểu Hắc, mỗi ngày gặp mặt tiểu muội?
Trần Phong Nhiên chấn động toàn thân, mồ hôi lạnh xoát xoát chảy xuống:
- Đây là trùng hợp? Hay là Trần Thanh Đế cố ý như thế?
- Hẳn là trùng hợp, Trần Thanh Đế hắn còn không có đầu óc kia.
Trần Phong Nhiên dùng sức lắc đầu, trên mặt tràn đầy xem thường:
- Nếu như hắn có tâm cơ này, những năm này làm sao có thể bị ta đùa xoay quanh, nhất định là trùng hợp.
- Coi như là trùng hợp, cũng quyết không thể để cho quan hệ bọn hắn cải thiện, phải nghĩ cách phá hư. Nếu như hai người bọn họ liên hợp cùng một chỗ, đến lúc đó người chết chính là ta rồi.
Nghĩ vậy, trong hai tròng mắt của Trần Phong Nhiên, hiện lên một đạo hàn mang:
- Nhất định phải nghĩ cách, làm tiểu muội cừu hận Trần Thanh Đế mới được.
Vô luận sự tình gì, chỉ sợ ngươi không nói, không giải thích, hơn nữa có người âm thầm châm ngòi, hãm hại, nếu không hiểu lầm kia tự nhiên sẽ được hóa giải.
Trần Hương Hương cùng Trần Thanh Đế, cũng là bởi vì không có hảo hảo nói chuyện với nhau, câu thông nhau, cho nên cuối cùng, thế như thủy hỏa, oán hận chất chứa quá sâu.
Phải biết rằng, mỗi lần Trần Hương Hương nhìn thấy Trần Thanh Đế, cái kia giống như nhìn thấy cừu nhân.
Vốn Trần đại thiếu cũng chẳng muốn giải thích, đồng dạng hắn cũng biết, giải thích cũng sẽ không có người tin tưởng. Dù sao, mình là dạng người gì, chính mình rõ ràng nhất, mà hắn cũng không quan tâm người khác nhìn ra sao.
Bất quá, Trần Thanh Đế hôm nay sẽ không ngồi chờ chết, chịu tiếng xấu thay cho người khác. Chưa làm qua là chưa làm qua, ai cũng đừng nghĩ hãm hại hắn.
Chỉ là lúc trước một mực tìm không thấy cơ hội trao đổi, hiện tại có Tiểu Hắc làm cầu nối, cơ hội để Trần Thanh Đế câu thông cùng Trần Hương Hương đã có.
Mà Trần Thanh Đế câu thong, trao đổi cùng Trần Hương Hương, đây tuyệt đối là Trần Phong Nhiên không nguyện ý chứng kiến nhất.
Dù sao quan hệ của Trần Thanh Đế cùng Trần Hương Hương đến tình trạng này, ngoại trừ bản thân Trần đại thiếu có quan hệ nhất định ra, 'công thần' lớn nhất chính là Trần Phong Nhiên.
- Lúc này Tiểu Hắc trúng độc, dùng tính cẩn thận của Trần Phong Nhiên, dùng độc dược có lẽ khắp nơi đều có bán. Muốn từ độc dược chứng minh hạ độc Tiểu Hắc là Trần Phong Nhiên, tính khả năng không lớn.
Trần Thanh Đế âm thầm nhẹ gật đầu:
- Bởi vậy, không cần phải ở ngay lúc này, để tránh đánh rắn động cỏ.
- Lần này Trần Phong Nhiên không làm gì được cũng không có gì, không nóng nảy.
Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, trên mặt lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt:
- Bước đầu tiên của ta đã thành công, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Trần Phong Nhiên tất sẽ cản trở, tiếp tục hãm hại ta, chỉ cần hắn ra tay, ta sẽ có cơ hội.
- Trần Phong Nhiên, ngươi ra chiêu đi, số lần ngươi ra tay càng nhiều, cơ hội để cho ta bắt được tận tay lại càng lớn.
Vẻ mặt Trần Thanh Đế chờ mong:
- Trần Phong Nhiên, kế tiếp ngươi định hãm hại ta như thế nào? Ta thật sự rất chờ mong.
Trần Thanh Đế đương nhiên không sợ Trần Phong Nhiên ra tay hãm hại hắn, sợ là sợ Trần Phong Nhiên không động thủ.
Chỉ có động thủ, mới có thể phát hiện sơ hở, bắt lấy tận tay.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế không tiếp tục nghĩ, chỉ là hít sâu một hơi, một lần nữa ngồi ở trên giường, hai tay nâng Càn Khôn Đỉnh lên, cẩn thận quan sát.
- Ngoại bộ Càn Khôn Đỉnh không có bất kỳ tổn hại, nhưng khí tức lại trở nên yếu ớt, hẳn là bên trong xuất hiện vấn đề. Bất quá, hiện tại tu vi ta quá yếu, căn bản là nhìn không ra vấn đề, nên giải quyết như thế nào đây?
Trần Thanh Đế lắc đầu, thầm nghĩ:
- Được rồi, nghĩ nhiều như vậy làm gì, trước nhận chủ nói sau, cũng không biết, còn có thể nhận chủ thành công hay không.
Trần Thanh Đế cắn nát đầu ngón tay của mình, thúc dục linh khí trong cơ thể, bức ra hai giọt tinh huyết, nhỏ ở trên Càn Khôn Đỉnh.
Nhận chủ, không chỉ là nhỏ máu đơn giản như vậy, phải dùng linh khí bức ra tinh huyết mới được. Nếu như hiện tại Trần Thanh Đế không có tu vi gì, chính là một người bình thường, căn bản là không cách nào nhận chủ.
- Khá tốt, có thể nhận chủ.
Nhìn hai giọt tinh huyết, thời gian dần qua bị Càn Khôn Đỉnh hấp thu, Trần Thanh Đế thở dài một hơi. Nếu là vì nguyên nhân tổn hại, ảnh hưởng nhận chủ, vậy cũng phiền toái.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 53: Dị biến
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Càn Khôn Đỉnh là Thần khí, không nhận chủ, đó là không thể sử dụng.
Theo tia tinh huyết cuối cùng bị Càn Khôn Đỉnh hấp thu, toàn thân Trần Thanh Đế đột nhiên chấn động, trong đầu của hắn, xuất hiện một tia cảm ứng tới Càn Khôn Đỉnh.
Nhận chủ thành công.
Tạm thời giải quyết chuyện của Càn Khôn Đỉnh, Trần Thanh Đế lại bắt đầu mở ra bốn cái rương lớn mà Viên đại thiếu đưa tới. Ở bên trong bốn cái rương, tất cả đều là ngọc thạch, đồ cổ, hơn nữa tuyệt đối không có một kiện là hàng giả.
Bất quá, Trần Thanh Đế ở trong những ngọc thạch, đồ cổ này, cũng không có tìm được một khối ẩn chứa linh khí.
Kết quả như vậy, không khỏi làm cho Trần Thanh Đế thất vọng. Đồng dạng cũng làm cho Trần Thanh Đế biết rõ, ngọc thạch ẩn chứa linh khí là phi thường hi hữu, có thể đạt được hay không, tất cả đều phải dựa vào vận khí mới được.
Ngày hôm sau, vừa ăn xong bữa sáng không bao lâu, Trần Hương Hương không thể chờ đợi được ôm lấy Tiểu Hắc chạy vào phòng của Trần Thanh Đế. Hiện tại Tiểu Hắc không có “khỏi hẳn”, Trần Hương Hương ở đâu yên tâm a.
Ở dĩ vãng, Tiểu Hắc nhìn thấy Trần Thanh Đế, đây tuyệt đối là nhe răng há miệng, điên cuồng sủa bậy, hận không thể nhào tới cắn Trần Thanh Đế. Còn lần này lại có điểm khác thường, Tiểu Hắc nhìn thấy Trần Thanh Đế lại rất yên tĩnh, không nhe răng cũng không sủa.
Không chỉ có như thế, bộ dáng Tiểu Hắc còn muốn tiến lên nịnh nọt Trần Thanh Đế, rồi lại không dám.
- Tiểu muội, ngươi ngồi xuống, không được nói, ta sẽ tiếp tục trị liệu thay Tiểu Hắc.
Nói xong, Trần Thanh Đế lấy ra một bao ngân châm, bắt đầu châm cứu cho Tiểu Hắc.
Toàn bộ quá trình, Tiểu Hắc đều rất thành thật, không có phát ra bất kỳ thanh âm nào. Mà Trần Hương Hương lại vô cùng khẩn trương, mấy lần muốn ngăn cản, cuối cùng vẫn là nhịn được.
Dù sao, lúc trước Tiểu Hắc hấp hối là Trần Thanh Đế cứu sống. Điều này cũng đã chứng minh, Trần Thanh Đế châm cứu là hữu dụng, sẽ không thương hại đến Tiểu Hắc.
Từ phản ứng của Tiểu Hắc đến xem, đích thật là như thế.
Châm cứu cho Tiểu Hắc, đây chỉ là Trần Thanh Đế dùng để che dấu, để cho Trần Hương Hương chứng kiến, hắn là trị liệu cho Tiểu Hắc như thế nào.
Bất quá, vì dùng phòng ngừa vạn nhất, Trần Thanh Đế vẫn là âm thầm rót linh khí vào trong cơ thể Tiểu Hắc. Nhưng mà, linh khí vừa rót vào, Trần Thanh Đế phát hiện, Tiểu Hắc vậy mà đã xảy ra dị biến.
- Đây là có chuyện gì? Tiểu Hắc như thế nào biến thành như vậy?
Trần Thanh Đế khẽ chau mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Tiểu Hắc chỉ là chó đất, nhưng hiện tại Tiểu Hắc hiển nhiên không chỉ là chó đất đơn giản như vậy, hình như là gien đã xảy ra dị biến, có điểm giống... có chút như Linh thú.
- Chẳng lẽ... chẳng lẽ là bởi vì lúc trước ta chải vuốt thân thể cho Tiểu Hắc, cho nên mới làm cho Tiểu Hắc xảy ra dị biến nhỏ?
Trong lòng Trần Thanh Đế rung động:
- Nếu như là như vậy, ta đây há không phải có thể đem động vật bình thường, cải biến thành Linh thú sao?
- Mượn Tiểu Hắc làm thí nghiệm, thử xem a.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế liền điều động linh khí trong cơ thể, lại bắt đầu vì Tiểu Hắc chải vuốt thân thể.
- Quả nhiên, theo ta không ngừng chải vuốt, Tiểu Hắc cũng đang không ngừng biến hóa. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần có đầy đủ thời gian, ta tất có thể cải biến Tiểu Hắc thành Linh thú. Hơn nữa, theo ta không ngừng chải vuốt, linh khí tuy tiêu hao, nhưng cũng cho ta đối với khống chế linh khí cũng càng ngày càng tinh chuẩn.
Đối với cái này, trong nội tâm Trần Thanh Đế cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Cứ như vậy, bảy ngày thời gian trôi qua.
Trong bảy ngày này, mỗi ngày Trần Thanh Đế đều chải vuốt Tiểu Hắc một lần, Tiểu Hắc cũng cách trở thành Linh thú càng ngày càng gần. Khục khục, mặc dù nói, còn có một đoạn đường rất xa phải đi.
Bất quá, cái này cũng hoàn toàn xác nhận suy đoán của Trần Thanh Đế.
Trần Thanh Đế còn dần dần phát hiện, mỗi lần chải vuốt cho Tiểu Hắc, đợi sau khi khôi phục linh khí tiêu hao, linh khí trong cơ thể hắn cũng trở nên càng thêm tinh khiết.
Chải vuốt thân thể cho Tiểu Hắc, đối với Trần Thanh Đế vẫn có chỗ tốt.
Đã có Tiểu Hắc làm cầu, quan hệ của Trần Thanh Đế cùng Trần Hương Hương ở trong mấy ngày này, tiến triển tuy không tính quá lớn, nhưng không phải một chút hiệu quả cũng không có.
Ít nhất, Trần Hương Hương không giống như trước kia, cừu hận Trần đại thiếu như vậy, nhìn thấy Trần đại thiếu giống như gặp cừu nhân.
Bất kể nói thế nào, đối với Trần Thanh Đế mà nói, đây đều là một bắt đầu tốt. Trọng yếu hơn là, hôm nay Tiểu Hắc càng ngày càng ưa thích Trần Thanh Đế rồi.
Trần Thanh Đế đương nhiên biết là vì cái gì, hôm nay Tiểu Hắc coi như là bán Linh thú, đương nhiên ưa thích linh khí. Mà Trần Thanh Đế ở trong mắt Tiểu Hắc, cái kia chính là nơi phát ra linh khí a.
Tiểu Hắc có thể không thích Trần Thanh Đế mới là lạ.
Bất kể là nguyên nhân gì, Tiểu Hắc ưa thích Trần Thanh Đế đối với Trần Thanh Đế mà nói, cái kia tuyệt đối là một chuyện tốt.
Bởi vì cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi, Tiểu Hắc ưa thích Trần Thanh Đế như vậy, muốn nói đối với Trần Hương Hương không có liên quan, đây tuyệt đối là gạt người. Chỉ là đạo âm ảnh trong lòng Trần Hương Hương kia, thủy chung không cách nào phai mờ.
Chỉ quỷ dị chính là, Trần Thanh Đế một mực đang đợi Trần Phong Nhiên ra chiêu, nhưng mà, Trần Phong Nhiên trong đoạn thời gian này, lại không có phản ứng chút nào, rất là bình tĩnh.
Vì thế, Trần Thanh Đế lại tìm lý do, kéo hai ngày thời gian, Trần Phong Nhiên vẫn không có động tĩnh.
- Trần Phong Nhiên thật đúng là có thể vững vàng, cũng được, ca ca cũng muốn nhìn ngươi có thể chơi ra cái dạng gì.
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 54: Đến trường
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trong chín ngày Trần Thanh Đế thay Tiểu Hắc 'trị liệu' này, ngoại trừ một ngày ba bữa cơm Trần Phong Nhiên mới xuất hiện, sáng sớm hôm nay đã đến gõ cửa phòng của Trần Thanh Đế.
- Phong Nhiên, tìm ta sớm như vậy có chuyện gì không?
Vì chải vuốt Tiểu Hắc, đem Tiểu Hắc từ một đầu chó đất bình thường chuyển biến thành Linh thú, tuy Trần Thanh Đế rất mệt mỏi, nhưng thu hoạch cũng rất lớn.
Mỗi lần tiêu hao lớn lượng linh khí, đợi đến lúc khôi phục, tu vi của Trần Thanh Đế đều sẽ có chút tăng lên.
Ngay ngày hôm qua một lần chải vuốt cuối cùng, đợi cho Trần Thanh Đế khôi phục, tu vi đã tăng lên tới Luyện Khí tầng hai đỉnh phong, khoảng cách đột phá đến Luyện Khí tầng ba, cũng chỉ là một đường chênh lệch.
Luyện Khí tầng ba cùng Luyện Khí tầng hai đỉnh phong, mặc dù chỉ là một đường chênh lệch, nhưng chênh lệch khá xa a. Chỉ cần tu luyện tới Luyện Khí tầng ba, các bản lĩnh của Trần Thanh Đế sẽ có đất dụng võ rồi.
Làm một ít phù triện có hiệu quả công kích, phòng ngự nhất định, bố trí một chút trận pháp đơn giản, cái này đều cần tu vi Luyện Khí tầng ba mới được. Về phần luyện đan, luyện khí, không biết làm sao a, điều kiện có hạn, không có tài liệu, Trần Thanh Đế cũng là không thể làm gì.
Con dâu xảo không bột đố gột nên hồ (người đàn bà khéo cũng khó có thể thổi cơm khi không có gạo) là đạo lý này.
Cho nên, Trần Thanh Đế vì mau chóng đột phá đến Luyện Khí tầng ba, nên một đêm không ngủ. Thẳng đến trời đã sắp sáng, y nguyên không có đột phá, Trần Thanh Đế mới bất đắc dĩ nằm ngủ.
Đang thời điểm ngủ mơ mơ màng màng, Trần Phong Nhiên chạy đến gõ cửa.
- Đại ca, em biết ngay anh bây giờ còn không có tỉnh.
Trần Phong Nhiên mỉm cười, nói ra:
- Hôm nay khai giảng, mẹ gọi điện thoại đến, bảo anh đừng quên giờ.
- Ân, ta đã biết.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, đêm qua chỉ lo tu luyện, đem sự tình khai giảng hôm nay ném qua sau đầu.
- Đúng rồi, đại ca, hôm qua em mua cho anh một cái điện thoại, tối hôm qua quên đưa cho anh.
Trần Phong Nhiên đem một chiếc điện thoại hoàn toàn mới, giao cho Trần Thanh Đế, nói ra:
- Số của người trong nhà cùng Viên Cừu đại ca, em đã thay anh lưu ở bên trong rồi.
- Đi, chờ ăn điểm tâm xong, cùng đi tới trường a.
Không có điện thoại, muốn liên hệ là rất bất tiện, Trần Thanh Đế cũng không có cự tuyệt liền tiếp nhận. Về phần cái điện thoại cũ của Trần đại thiếu kia, lúc trước toàn thân xích lõa bị đưa vào bệnh viện, cũng không biết ném đi đâu rồi.
Ăn xong bữa sáng, Trần Thanh Đế, Trần Phong Nhiên cùng với Trần Hương Hương, ba người ngồi trên một chiếc BMW màu đen đi ra biệt thự, nhanh chóng chạy tới trường học.
Đáng nhắc tới chính là, Tiểu Hắc to lớn vô cùng, đã là bán Linh thú cũng đòi theo. Trần Hương Hương nghĩ nghĩ, ngày đầu tiên khai giảng cũng không có đại sự gì, đi theo thì theo a, kết quả là đồng ý.
Ai ngờ... Tiểu Hắc vừa lên xe, quyết đoán từ bỏ chủ nhân của nó, chui vào trong ngực Trần Thanh Đế, như thế nào cũng kéo không ra.
Trần Hương Hương tỏ vẻ rất phẫn nộ, đối với Tiểu Hắc nảy sinh ác độc, bất quá Tiểu Hắc lại cho rằng cái gì cũng không phát hiện, rất là hưởng thụ núp ở trong ngực Trần Thanh Đế.
Ở trong biệt thự, ai không biết Tiểu Hắc vừa thấy được Trần đại thiếu, là nhe răng trợn mắt sủa bậy, còn hận không thể nhào tới cắn chết Trần đại thiếu.
Hiện tại ngược lại tốt, thái độ đã chuyển biến 180°, tiến vào trong ngực Trần đại thiếu, còn bày ra một bộ, đánh chết cũng không đi ra.
Trần Phong Nhiên cảm thấy rất không minh bạch, Trần Hương Hương cũng rất bất đắc dĩ.
Từ khi Tiểu Hắc bị Trần Thanh Đế trị liệu tốt, đã là như thế rồi.
Chỉ có Trần Thanh Đế biết rõ, Tiểu Hắc là ưa thích linh khí trên người hắn. Dù sao, hôm nay Tiểu Hắc đã không phải là một con chó thường, là bán Linh thú.
Ân, Linh cẩu!
Một giờ sau, ba người Trần Thanh Đế cùng một con chó đi tới trường học… Trung Y học viện.
Trung Y học viện là trường học bao hàm Cao trung và đại học, là một trường học tư nhân cao cấp, lực lượng thầy giáo cực kỳ hùng hậu, là do Trần gia, Lâm gia cùng với Viên gia, tam đại gia tộc hợp tác bơm tiền thành lập.
Trung Y học viện, ngoại trừ tam đại gia tộc Tam đại cổ đông này ra, còn có một cổ đông, đó chính là Mã Quan Thiên.
Mã Quan Thiên chính là Thái Sơn Bắc Đẩu của Trung y giới, một lòng muốn phát dương quang đại Trung y viện, mà hắn cùng Trần gia tam đại gia tộc có quan hệ sâu xa.
Kết quả là, tam đại gia tộc sáng lập Trung Y học viện.
Đồng thời, ở dưới tam đại gia tộc mãnh liệt yêu cầu, Mã Quan Thiên vì kính dâng cả đời cho sự nghiệp Trung y, cũng trở thành cổ đông lớn thứ tư của Trung Y học viện.
Vì Trung y đang phát triển, Mã Quan Thiên cũng sẽ ngẫu nhiên lộ diện giảng bài dạy học. Mã Quan Thiên với tư cách một trong Tứ đại cổ đông, nhưng ở Trung Y học viện, vẫn là Thần Long thấy đầu không thấy đuôi.
Đương nhiên, Trung Y học viện cũng không chỉ là cực hạn ở Trung y hệ, chỉ là Trung y hệ là trọng điểm mà thôi. Các hệ khác cũng đều tồn tại.
- Tiểu muội, em đi Cao trung báo danh, anh cùng đại ca không giúp em được.
Sau khi xuống xe, Trần Phong Nhiên đối với Trần Hương Hương mỉm cười nói.
Huynh muội ba người, tuy đều đọc trong Trung Y học viện, nhưng lại không đồng cấp. Hiện tại Trần Hương Hương học cấp ba, mà Trần Phong Nhiên cùng Trần Thanh là sinh viên năm nhất.
Đương nhiên, Trần Phong Nhiên là dựa vào bản lãnh thật sự, khảo thi mà vào. Mà Trần Thanh Đế thì ngược lại, có thể tiến vào Trung Y học viện, hoàn toàn là vì Trần gia bọn hắn, là một trong bốn cổ đông của Trung Y học viện.
Ở bên trong Trung Y học viện, hoặc là thành tích bản thân phi thường ưu tú, dựa vào thực lực của mình đi vào; hoặc là có ông bà cha mẹ là quan chức chính phủ, hoặc là người cực kỳ có tiền.
Không có tiền, không có thành tích cực kỳ ưu tú, vậy đừng nghĩ vào học Trung Y học viện.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 55: Mã Quan Thiên muốn gặp ta?
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Như Trần Phong Nhiên, bối cảnh thuộc loại trâu bò, thành tích lại tốt, ở bên trong Trung Y học viện, thật sự là không gặp nhiều lắm.
- A, các ngươi đi đi, không cần phải xen vào ta.
Đang khi nói chuyện, Trần Hương Hương đem ánh mắt rơi vào Tiểu Hắc trong ngực Trần Thanh Đế:
- Cái kia... có thể trả Tiểu Hắc lại cho ta không?
- Ách? Không có vấn đề.
Trần Thanh Đế ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng thì oán thầm không thôi: nha, cũng không phải ca ca ta ôm Tiểu Hắc không thả, là Tiểu Hắc không đi. Ngươi xem lời này của ngươi nói, giống như ca ca ta giành chó với ngươi vậy.
- Tiểu Hắc, bảo vệ tốt tiểu muội, biết không.
Trần Thanh Đế oán thầm không thôi, giao Tiểu Hắc cho Trần Hương Hương, hơn nữa nhắn nhủ nói:
- Ngươi bảo vệ tiểu muội không tốt, về sau đừng nghĩ để cho ta đấm bóp ngươi.
Mát xa?
Cái gọi là mát xa, đương nhiên không chỉ là mát xa đơn giản như vậy, mà là thời điểm Trần Thanh Đế mát xa, đem linh khí rót vào trong cơ thể Tiểu Hắc, vì nó chải vuốt mà thôi.
- Tăng thêm...
Tiểu Hắc rất là không nỡ nhìn Trần Thanh Đế thấp giọng kêu hai tiếng, tùy theo, một đầu chui vào trong ngực Trần Hương Hương, không hề ngoi đầu lên, hình như là hờn dỗi Trần Thanh Đế.
Nhìn thấy một màn này, Trần Hương Hương trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy không thể tin được. Cái này... Tiểu Hắc cũng quá... quá nhân tính hóa đi à nha?
Đợi cho Trần Hương Hương ly khai, Trần Thanh Đế mới thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn Phong Nhiên nói:
- Phong Nhiên, ta nghe nói trường đại học này, còn cần lựa chọn chuyên nghiệp, ngươi định lựa chọn ngành nào?
- Em định lựa chọn tài chính quản lý, anh thì sao?
Trần Phong Nhiên chi tiết hồi đáp, nhưng mà, trong lòng của hắn lại rất khinh bỉ Trần Thanh Đế.
Nghe nói đại học còn lựa chọn chuyên nghiệp?
Ngươi bao lâu không có đi học? Ách? Bề ngoài giống như thằng này căn bản là chưa đi đến cửa trường mấy lần, nhưng, coi như là như thế, chẳng lẽ ngay cả một điểm thưởng thức cũng không có sao?
- Ta... ngươi đi trước đi, ta tiếp điện thoại.
Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, nhìn điện thoại biểu hiện một dãy số lạ lẫm, nhịn không được thầm nghĩ:
- Cái điện thoại này, là Phong Nhiên mới giao cho ta, ai biết dãy số này nhỉ?
- Ngươi tốt.
Sau khi tiếp thông điện thoại, Trần Thanh Đế rất là lễ phép vấn an, bất quá, rất nhanh hắn nhíu mày:
- A, tốt.
Lập tức, Trần Thanh Đế liền cúp điện thoại.
- Đại ca, là ai điện thoại cho anh vậy?
Trần Phong Nhiên nhịn không được hỏi.
- Ta cũng không quá rõ ràng, hắn nói hắn là lão hiệu trưởng, là cái gì Mã gia gia, Mã Quan Thiên.
Trần Thanh Đế lắc đầu, nói ra:
- Còn nói muốn gặp ta, bảo ta đi tìm hắn.
- Lão hiệu trưởng? Mã Quan Thiên?
Trong lòng Trần Phong Nhiên run lên, nghẹn ngào hoảng sợ nói:
- Đại ca, anh nói là, Mã gia gia muốn gặp anh? Bảo anh đi tìm người?
- Đúng, làm sao vậy?
Lông mày Trần Thanh Đế nhíu lại, tâm niệm vừa động, ngạo khí nghiêm nghị, lại mang theo ý tứ thăm dò hỏi:
- Chẳng lẽ Mã Quan Thiên này, là nhân vật rất giỏi gì hay sao?
Trong trí nhớ mà Trần Thanh Đế tiếp thu, còn thật không có nhân vật như Mã Quan Thiên. Nếu thật là nhân vật ngưu bức gì, mà Trần đại thiếu lại không biết, đây tuyệt đối là hai người không có tư cách biết nhau, là cái dạng nước tiểu không thể đến trong bầu kia.
Người như vậy, tìm Trần Thanh Đế hắn có lẽ sẽ không là chuyện gì tốt.
Chỉ là Trần Thanh Đế nào biết đâu rằng, vốn là Trần đại thiếu cơ hồ không có đến trường, mà Mã Quan Thiên lại là một nhân vật cao cấp như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi. Hơn nữa, Trần đại thiếu ngoại trừ đua xe, đấu cẩu, làm một ít sự tình ngang ngược bá đạo ra, những chuyện khác hắn đều thờ ơ.
Vì thế, Trần đại thiếu không biết Mã Quan Thiên tồn tại, cũng là rất bình thường.
- Cái gì nhân vật rất giỏi?
Trần Phong Nhiên hít sâu một hơi, nói ra:
- Mã gia gia là Thái Sơn Bắc Đẩu của Trung y giới, đại ca, anh nói người có phải là nhân vật rất giỏi hay không?
- A, lợi hại như vậy sao.
Trần Thanh Đế tâm niệm vừa động, hỏi:
- Phong Nhiên, ta xem ngươi thật giống như cùng hắn rất quen thuộc, có phải các người rất quen thuộc hay không?
- Ta ngược lại là muốn quen thuộc cùng hắn, bất quá, coi như là muốn gặp hắn một lần, cũng rất khó.
Trần Phong Nhiên thở dài một tiếng, nói ra:
- Cũng như lúc trước, thời điểm anh nằm viện, Mã gia gia đến khám và chữa bệnh cho anh, ta mới may mắn gặp mặt một lần mà thôi.
- Hắn thay ta trị liệu qua?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius