Không hiểu một cơn tức giận từ đâu sinh ra, Lôi Tuấn Vũ đơn giản đặt mông ngồi xuống, bưng chiếc đĩa nhỏ lên ăn… Mặc dù có hơi lạnh một chút, nhưng hương vị thật đúng là rất ngon!
Lần đầu tiên Lôi Tuấn Vũ ăn sạch bách món trứng ốp la như vậy! Anh dường như còn nhớ rất rõ là mình có vẻ ghét ăn trứng! Bao lâu rồi chưa ăn lại món này, ngay cả anh cũng quên mất! Nhìn chiếc đĩa trống trơn, tâm tình Lôi Tuấn Vũ tốt hơn rất nhiều. Lau miệng mình, đi ra cửa, Tuấn Vũ đến câu lạc bộ giải trí tư nhân.
Chu Nhân, Tát Bối Nhi, Quách Oánh Tuyết, ba người sớm đã đứng chờ trước cửa.
“Hi, Tử Tình! Sao giờ cậu mới đến! Tới muộn sẽ phải mời cả nhóm đấy nhé!” Chu Nhân quần áo màu hồng, giữa mùa đông vẫn mặc áo hở ngực, lại thêm quần soóc siêu ngắn, đôi chân thon dài được bao phủ bởi tất đen, nhìn vô cùng quyến rũ. Cô trước giờ đã luôn như vậy, chỉ khoác một chiếc áo da, có xe đưa xe đón, chưa bao giờ biết thế nào là lạnh.
“Ha ha, được rồi, hôm nay mình sẽ mời!” Lãnh Tử Tình cười nói. Lần nào Chu Nhân cũng đều bắt người đến cuối cùng phải phụ trách việc thanh toán. Đương nhiên, các cô đều không ai tiếc chút tiền ấy! Chỉ là một quy tắc bất thành văn mà thôi. Số lần Lãnh Tử Tình phải mời vẫn là khá nhiều! Cô chưa bao giờ cảm thấy có gì không ổn, cũng không phải là không thể trả nổi.
Tát Bối Nhi đeo kính mát, vẻ mặt mệt mỏi: “Chuyện này cũng không thể trách Tử Tình, mình nói này Chu Chu, làm sao mà cậu lại có thể đến vào giữa đêm như thế được nhỉ?! Cũng may là Tuyết Nhi quen biết với ông chủ ở đây, nếu không chỉ sợ cánh cửa này chẳng dám mở cho cậu! Cậu ăn mặc thế này cả người không chết cóng mới là lạ!”
“Mình á? Mình nói nhé Bối Nhi, chính cậu trong người đang bực bội, đừng có giận cá chém thớt! Mình cũng chỉ muốn chị em được vui vẻ thôi!” Chu Nhân cũng không chịu yếu thế. Vừa nhìn sắc mặt kia của Tát Bối Nhi đã biết nhất định là có tên đàn ông nào lại trêu chọc cô rồi!
Quách Oánh Tuyết dáng người cao gầy, quần áo màu đen từ đầu đến chân, khiến cho thân hình cô càng thêm cao ráo, mái tóc dài thả xuống, nhìn thế nào cũng biết cô là người mẫu! “Được rồi, được rồi! Nếu đã ra ngoài để vui chơi, vậy thì phải vui vẻ chứ! Đến đây đi, Tử Tình, chúng mình cùng vào thôi! Mình đã giữ vị trí tốt nhất cho bọn cậu rồi!”
Lãnh Tử Tình cười cười, các cô ấy á, lúc nào cũng như vậy, vừa nhìn thấy mặt đã đấu võ mồm. Cũng không phải là công kích lẫn nhau, chỉ là muốn tự thể hiện bản thân, dù sao cô cũng hiếm khi tham gia. Họ cũng rất ít khi kéo cô vào, bởi vì cho tới giờ, cô vẫn luôn không phản bác lại. Phụ nữ ý mà! Không có tranh cãi thì còn gì thú vị nữa. Dần dà lâu ngày, cô đã trở thành khán giả của bọn họ.
Hôm nay ở đây thật sự có rất nhiều người, Lãnh Tử Tình không khỏi có chút buồn bực. Nơi này cô và mấy cô ấy cũng đã từng tới vài lần, nhưng bình thường cũng không quá đông người. Mọi người đều có rất nhiều không gian để tự do hoạt động. Cô hoài nghi nhìn về phía Quách Oánh Tuyết, chỉ thấy cô ấy thần bí nói: “Các chị em, hôm nay các cậu rất may mắn đấy! Từ chỗ này có thể nhìn thấy tất cả những người đàn ông đối diện! Bọn họ đều là tinh anh ưu tú trong các ngành nghề, hơn nữa đều là những anh chàng kim cương còn độc thân!”
“Aaa!” Chu Nhân không kìm được thét chói tai thành tiếng, “Tuyết Nhi đáng ghét, sao giờ cậu mới nói! Sớm biết thế này hôm nay mình sẽ mặc bộ bikini kia! Mặc kệ, Tuyết Nhi, bảo người đàn ông của cậu tìm trong quán bộ bikini hai mảnh tốt nhất ra đây cho mình!”
Tát Bối Nhi cười chế giễu: “Được rồi! Muốn hấp dẫn ánh mắt đàn ông cũng phải có vốn nhé!” Cô liền ưỡn bộ ngực cao ngất của mình lên, cười vô cùng vui vẻ, “Xem kích cỡ của cậu kìa, để thu hút một vương tiểu ngũ còn khó!”
“Cậu… Bối Nhi chết tiệt! Của người ta nhưng là đồ thật nhé! Không giống của người nào đó, ai biết bên trong có bơm thêm thứ gì không nữa! Đàn ông sờ đến chỉ sợ thấy ghê tay thôi!” Chu Nhân cũng không chút yếu thế, châm chọc nói…
“Cậu… Bối Nhi chết tiệt! Của người ta nhưng là đồ thật nhé! Không giống của người nào đó, ai biết bên trong có bơm thêm thứ gì không nữa! Đàn ông sờ đến chỉ sợ thấy ghê tay thôi!” Chu Nhân cũng không chút yếu thế, châm chọc nói…
“Cậu nói ai bơm thêm?!” Tát Bối Nhi nhảy dựng lên, hét lớn.
“Nói cậu đấy, sao nào? Có bản lĩnh thì đi xét nghiệm kiểm chứng đi?”
“Kiểm chứng thì kiểm chứng! Mình sợ cậu chắc?!” Hai người bắt đầu cãi nhau ầm ĩ.
Lãnh Tử Tình ngồi yên một bên, không can ngăn cũng không cổ vũ. Cô đã quá quen với tình trạng khi hai người này ở gần nhau. Các cô ấy giống hệt như đôi vợ chồng mới cưới, đầu giường cãi vã, cuối giường làm hòa! Không có lần nào gặp nhau là không ồn ào!
Đột nhiên, có giọng nói đàn ông ở phía sau vang lên: “Tiểu Tuyết, các bạn của em đều đến đông đủ rồi à?”
Chu Nhân và Tát Bối Nhi lập tức đều ngưng bặt, cả hai cùng quay lại dịu dàng nhìn người đang đi tới. Khả năng thay đổi nét mặt trong nháy mắt của bọn họ đã lên đến mức điêu luyện!
Người đàn ông này ước chừng khoảng trên dưới năm mươi tuổi, mái tóc dường như còn có vài sợi bạc, ẩn hiện không rõ lắm. Trang phục nhàn nhã, gương mặt bình thản, nhìn qua đã biết là người thành đạt.
Quách Oánh Tuyết đứng dậy, gật đầu cười nói: “A Hàng à! Tới đây nào, em giới thiệu một chút.”
Người đàn ông lập tức ngăn cô lại, ánh mắt nhanh chóng lướt nhìn ba người còn lại, mỉm cười rồi nói: “Không cần, để anh thử đoán xem nào.” Vì vậy, ánh mắt sắc bén của ông ta đầu tiên nhìn về phía Chu Nhân, sau đó nói với sự hiểu biết: “Vị này chắc chắn là Chu Nhân, Chu đại tiểu thư, con gái rượu của Chu đại phú thương!” Tầm mắt chuyển sang người Tát Bối Nhi, thân thiết nói: “Vị này là con gái duy nhất của ông trùm ngành công nghiệp mỹ phẩm, Tát Bối Nhi tiểu thư!” Cuối cùng, ông nhìn về phía Lãnh Tử Tình, cười nói: “Còn vị này chính là con gái yêu của Lãnh Huyền Thiên, người đứng đầu trong lĩnh vực ẩm thực, tiểu thư Lãnh Tử Tình!”
“Ha ha, ngài thật sự có đôi mắt rất tinh tường! Xin hỏi, ngài là…?” Chu Nhân cười vô cùng quyến rũ, ánh mắt còn không quên phóng điện. Theo quan điểm của cô, chỉ cần là đàn ông thành đạt, không cần biết tuổi tác thế nào, già trẻ cô đều không tha. Dáng vẻ cô lúc này phải nói là mê hồn.
“Ha ha!” Người đàn ông cười, nhưng lại có chút ngại ngùng, không nói lời nào, chỉ nhìn về phía Quách Oánh Tuyết.
Quách Oánh Tuyết cười khẽ: “Đây chính là người mình thường xuyên nhắc đến với các cậu, A Hàng, Trần Hàng, bạn trai của mình. Cũng chính là chủ của câu lạc bộ này!”
Một câu làm cho cả ba người mở to mắt nhìn chằm chằm. Lãnh Tử Tình kinh ngạc! Trời đất! Người đàn ông Tuyết Nhi thường xuyên nói tới chính là ông ta?! Già như vậy sao?! Tất cả các cô đều nghĩ rằng đó là một người vô cùng hoàn mỹ chứ!
“Được rồi, A Hàng! Anh bận cứ đi đi, không cần tiếp đón bọn em. Một lát nữa em sẽ qua chỗ anh!” Quách Oánh Tuyết nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cánh tay của Trần Hàng, cả cơ thể thon thả dường như dán chặt lên người ông ta.
Trần Hàng mỉm cười, dặn dò cô nhất định phải để cho ba chị em gái được vui chơi thật thoải mái. Sau đó, ghé sát vào tai cô nói gì đó, chỉ thấy khuôn mặt Quách Oánh Tuyết đỏ hồng, ông ta ánh mắt đầy hàm ý, rời khỏi.
Trần Hàng vừa đi, Chu Nhân liền mất kiên nhẫn, hỏi: “Tuyết Nhi, sao lại như vậy?! Ông ta chính là A Hàng mà cậu nói tới? Sao lại nhiều tuổi như vậy chứ? Mình thấy ông ta phải đáng tuổi cha cậu ý chứ!”
Tát Bối Nhi cũng chế giễu nói: “Tuyết Nhi, đừng nói với bọn mình là cậu nhắm đến gia sản của người ta nhé, xì, lấy điều kiện của cậu mà nói thì không đến mức như vậy đi!”
Lãnh Tử Tình chỉ im lặng chờ đợi Quách Oánh Tuyết trả lời. Quách Oánh Tuyết thản nhiên mỉm cười: “Cậu đoán đúng rồi! Mình là tình nhân của anh ấy. Anh ấy đã có vợ, có con. Sao nào? Các cậu đang thấy hâm mộ hay là ghen tị thế?”
Lãnh Tử Tình không khỏi lắc đầu. Thế giới này bởi vì có những người phụ nữ như vậy mới khiến cho các gia đình không yên. Người phụ nữ xuất sắc như thế đi quyến rũ một người đàn ông lớn hơn mình hàng chục tuổi, sao lại có thể không thành công? Cô chắc chắn một trăm phần trăm Tuyết Nhi không có chút tình cảm chân thành nào!
Chương 52: Ngày 4 tháng 1 – Phụ nữ chỉ như quần áo
Cô chắc chắn một trăm phần trăm Tuyết Nhi không có chút tình cảm chân thành nào!
Chu Nhân lắc đầu: “Ôi trời, Tuyết Nhi! Dù cậu có làm tình nhân của người khác, cũng không cần phải chọn người thế này chứ! Ông ta già như thế mà cậu cũng để ý đến à?! Trời đất! Cái phương diện kia có được không vậy?”
Quách Oánh Tuyết cười nói: “Rất được! Mình đúng là vô cùng thích cách anh ấy đối xử với mình, vì vậy nên mình mới tiếc không muốn rời bỏ anh ấy! Hôm nào cậu cũng thử tìm một người lớn tuổi đi, mình đảm bảo cậu nhất định sẽ luyến tiếc không muốn xuống giường!”
Quách Oánh Tuyết nhẹ nhàng mỉm cười. Ngay cả Lãnh Tử Tình cũng không thể đoán được những lời cô nói là thật hay giả!
Tát Bối Nhi hừ lạnh một tiếng: “Mình nói nhé Tuyết Nhi, cũng đừng để vợ của tên kia phát hiện ra. Mẹ của cậu là một người rất sĩ diện đấy!”
Sắc mặt Quách Oánh Tuyết đột nhiên trầm xuống: “Hừ! Mình chính là muốn cho bà ấy biết đấy! Bà ấy có thể kiếm trai tơ, chẳng lẽ lại không cho phép mình gần đàn ông lớn tuổi sao?!”
Lãnh Tử Tình không khỏi thở dài, ai! Những đứa trẻ sống trong gia đình không có cha làm sao có được một cuộc sống đầy đủ về tinh thần?! Cứ nhìn Tuyết Nhi là biết! Bởi vì suy nghĩ và cách nhìn lệch lạc như vậy, nên những việc cô làm mới đều thực sự thái quá!
Trong số ba người đó, ngoại trừ Tuyết Nhi, còn lại đều coi đàn ông như đồ chơi của phụ nữ. Tát Bối Nhi thậm chí còn bao dưỡng vài người! Đều là những anh chàng ít tuổi hơn cô ấy. Cô ấy năm nay cũng phải gần ba mươi, nhưng cho đến giờ lúc nào cũng nói mình mới chỉ hai mươi tư, đã ba năm liền như vậy rồi. Cả ngày đều đeo kính mát, muốn che đi những nếp nhăn trên khóe mắt.
Chu Nhân thì còn chẳng muốn nhắc đến! Thay đàn ông có khi còn nhanh hơn thay áo! Hôm nay là anh này, ngày mai lại là anh khác. Còn từng có lần hai người đàn ông cùng gặp cô ở một chỗ, đã đánh nhau đến vỡ đầu mẻ trán. Tình cảnh vô cùng lộn xộn, hỗn loạn.
Mà người có vẻ chung tình như Quách Oánh Tuyết, không nghĩ đến lại có thể yêu một người đàn ông như vậy! Haizz! Đúng là tình yêu lệch lạc của cô tiểu thư nhà giàu!
Còn bản thân, Lãnh Tử Tình cũng không khỏi tự cười nhạo chính mình, cô cũng có gì tốt đâu?! Không phải là cũng coi như trò chơi sao, cái gì mà hợp đồng hôn nhân chứ, ha ha, nếu để cho các cô ấy biết, chỉ sợ là cũng khiến họ phải nhìn với con mắt vài phần bái phục! Có lẽ họ đều nghĩ cô là một cô gái thuần khiết, nhìn thấy đàn ông ở trần là sẽ liền đỏ mặt thôi! Ha ha! Cô đã cầm đến cả giấy đăng ký kết hôn rồi ấy chứ! Có lẽ không nói cho họ biết sớm quá vẫn tốt hơn! Lãnh Tử Tình không khỏi lén lút le lưỡi.
Lôi Tuấn Vũ và Cổ Dương ngồi ở góc phòng, nhìn người đến kẻ đi. Lôi Tuấn Vũ có chút buồn bực uống cà phê, miệng không nhịn được mắng: “Đây là cái mà cậu gọi là bữa tiệc có thể sinh ra việc làm ăn à?! Cậu cho rằng mấy cái tên mê gái kia còn có tâm tình bàn chuyện kinh doanh sao?”
Cổ Dương không khỏi cười phá lên: “Vũ, đã đến rồi thì cứ ngồi lại đi! Là lời mời của lão Trần, chẳng lẽ lại không cho ông ta chút mặt mũi. Không phải là đúng lúc bên người cậu cũng đang thiếu phụ nữ sao! Ở đây toàn là những người gia cảnh đàng hoàng, vẫn hơn mấy thứ cỏ dại kia đi!”
Lôi Tuấn Vũ không khỏi hừ lạnh: “Cậu nghĩ là chỗ này sẽ có cỏ non sao? Nằm mơ! Phụ nữ tới nơi này đều là xuất thân phú quý, cậu cho rằng những phụ nữ như vậy sẽ chịu an phận?”
“Ha ha, vẫn hơn Kiều Nhi của cậu đi! Vũ, về sau tìm phụ nữ cần phải tuyển chọn kỹ! Ít nhất cũng phải để ý đến cấp bậc.” Cổ Dương góp ý.
“Tắt đèn thì không phải tất cả phụ nữ đều là một loại sao! Cấp bậc? Cấp bậc với tôi thì có tác dụng gì?” Lôi Tuấn Vũ cười nhạt. Đối với anh mà nói, phụ nữ chỉ như quần áo, không thể không có, nhưng cũng chẳng phải là duy nhất. Khi nào thích thì mặc lâu một chút, đến lúc không thích nữa thì có thể bỏ đi. Chẳng có gì là không thể!
Đối với anh mà nói, phụ nữ chỉ như quần áo, không thể không có, nhưng cũng chẳng phải là duy nhất. Khi nào thích thì mặc lâu một chút, đến lúc không thích thì có thể bỏ đi. Chẳng có gì là không thể!
Hai người đang nói chuyện thì Trần Hàng đi đến: “Tổng giám đốc Lôi, tổng giám đốc Cổ, ao cạn nhà tôi hôm nay được hai vị “rồng tới nhà tôm” thật quý hóa quá!” Trần Hàng cười vang nói.
“Tổng giám đốc Trần, sao có thể nói như vậy được! Chúng tôi mới thật sự là vinh hạnh chứ!” Cổ Dương cười theo.
“Ha ha, hai vị yên tâm, nếu huynh đệ đã nể tình tôi như vậy, hôm nay tôi sẽ đảm nhiệm thật tốt! Nhất định sẽ để hai vị mỗi người dẫn về được một mỹ nữ! Ở đây đều là những tiểu thư con nhà danh giá đó!” Trần Hàng cười vô cùng đắc ý.
Cổ Dương liên tục gật đầu nói: “Tổng giám đốc Trần yên tâm. Tiệc giao lưu hàng năm này của ngài đã nổi danh xa gần rồi! Chúng tôi bởi vì nghe tiếng nên mới đến mà!”
“Ha ha ha!” Trần Hàng nghe xong, cười càng vui vẻ hơn. Ông cũng vô cùng tự hào về bữa tiệc gặp gỡ hàng năm của câu lạc bộ! Mọi người đều rất hưởng ứng, nói rằng ở đây vui chơi thực sự thoải mái! Ha ha, năm nay không nói tới hai trăm thiệp mời được gửi đi, nhưng có đến gần ba trăm người đã mua vé vào. Sáng sớm hôm nay câu lạc bộ đã chật ních người!
Sau một hồi tiếng vỗ tay và tiếng huýt sáo, các nhóm nam giới và phụ nữ ngồi ở hai bên bờ của hồ bơi đều yên lặng. Trần Hàng chỉ mặc mỗi quần bơi, đứng trên bục cao hình chữ T. Lãnh Tử Tình ngạc nhiên phát hiện người đàn ông phải đến xấp xỉ năm mươi này vậy mà lại có một dáng người thật tốt, trên cơ thể một chút mỡ thừa cũng không có! Ngay cả ở dưới ánh đèn sáng như vậy nhìn trông vẫn rất đẹp. Ông ta hướng về phía mọi người, giơ tay lên ra hiệu, bên dưới lại một tràng pháo tay nổ ra.
“Các vị nam thanh nữ tú, hôm nay là một ngày trọng đại đối với câu lạc bộ Thần Vũ của chúng tôi, bữa tiệc gặp gỡ này thuộc về các vị! Trần Hàng tôi hôm nay vô cùng vui vẻ! Tôi xin tuyên bố với các vị, chỉ cần là chi phí phát sinh ở câu lạc bộ trong ngày hôm nay, tất cả sẽ do câu lạc bộ phụ trách hết!”
“A––” Dưới đài sôi động náo nhiệt!
Trần Hàng vẫn tươi cười trước sau như một, có vẻ rất khiêm tốn lại vừa độ lượng. Ông nói tiếp: “Hôm nay đến đây có hai trăm chín mươi mốt chàng trai, còn mỹ nữ có hai trăm linh năm vị. Ha ha, sói nhiều mà thịt thì ít nha!”
Một câu nói đùa khiến cả phòng ồ lên. Nam giới đều ngầm hiểu ý mà cười gian xảo. “Ha ha, trên thẻ chúng tôi phát cho mọi người đều có in số, các vị có thể xem thẻ bài trong tay mình. Được rồi, không lãng phí thời gian của mọi người nữa! Tôi hy vọng các vị nam thanh nữ tú hôm nay có thể tìm được người trong lòng của mình. Trần Hàng có chuẩn bị cho tất cả mọi người ba trò chơi tương tác nhỏ. Mọi người cũng không nên bỏ qua nhé!”
“Được!” Tiếng vỗ tay như pháo nổ.
Bốn người Lãnh Tử Tình sớm đã thay xong đồ bơi, đang ngồi cùng với hơn hai trăm mỹ nữ. Lãnh Tử Tình nhìn tấm thẻ bài trong tay mình, là số 8. Ha ha, một số rất may mắn!
Chu Nhân dưới sự giúp đỡ của Quách Oánh Tuyết ruốt cuộc cũng tìm được một bộ bikini gợi cảm nhất. Màu da cam vô cùng chói mắt. Một sợi dây nhỏ nối với mảnh vải xem như là quần bơi của cô, chiếc mông tròn gần như hoàn toàn lộ ra ngoài, mà cô còn cố tình hếch cao lên, trông giống như một con công vậy.
Tát Bối Nhi liếc mắt nhìn cô vẻ xem thường, ưỡn thẳng bộ ngực đầy đặn. Vòng ba của cô không khoe ra nhiều giống như Chu Nhân, nhưng đôi gò bồng đào bên dưới áo tắm không được bao phủ bao nhiêu, hơn phân nửa bộ ngực đều tràn ra ngoài. Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của đàn ông ở phía đối diện, phần lớn đều hướng về phía mình. Thỉnh thoảng sửa sang lại áo ngực của mình một chút, còn cố ý vuốt ve, nhìn cực kỳ quyến rũ.
Lại nói đến Quách Oánh Tuyết, cặp đùi thon thả cùng chiếc bụng không một lớp mỡ thừa lộ ra bên ngoài. Đồ bơi của cô không hề hở hang chút nào, hôm nay trông cô đặc biệt trầm tĩnh…
Lại nói đến Quách Oánh Tuyết, cặp đùi thon thả cùng chiếc bụng không một lớp mỡ thừa lộ ra bên ngoài. Đồ bơi của cô không hề hở hang chút nào, toàn bộ thân hình được bao bọc trong chiếc áo tắm, khiến cho rất nhiều người phải mơ màng. Hôm nay cô có vẻ đặc biệt trầm tĩnh…
Trần Hàng mỉm cười đi tới, hướng vế phía Quách Oánh Tuyết, cúi người xuống thì thầm vài câu, tuy nhiên lại không có ý gì khác, sau đó rời đi.
Quách Oánh Tuyết cười khúc khích không ngừng. Chu Nhân ngồi bên cạnh không nhịn được mắng: “Mau đi đi! Người đàn ông của cậu đang nhớ cậu kìa! Còn ngồi ở đây làm gì nữa! Cậu không phải là muốn khiến cho hắn chịu đói thật lâu đấy chứ!”
Tát Bối Nhi ném ra một ánh mắt quyến rũ về phía đối diện, nói: “Cậu thì biết cái gì, đàn ông thì cần phải kiềm cảm giác ngon miệng lại, đây là thủ đoạn của Tuyết Nhi đấy! Chứ giống như có người cứ cả ngày đóng cửa, người ta lại còn bảo cậu là kỹ nữ ý chứ!”
“Cậu nói ai là kỹ nữ?!” Chu Nhân tức giận liền tiến lên cấu véo thật mạnh trên ngực Tát Bối Nhi.
“A––” Tát Bối Nhi không hề phòng bị, hoảng hốt! “Chu Nhân! Cậu điên rồi! Phi phi phi! Đừng nói với mình là cậu bị đồng tính luyến ái đấy nhé! Chỗ này của mình có thể để cho cậu sờ sao?” Trên mặt vẫn là một nụ cười mê hồn, nhưng miệng phát ra lại là những lời nói hung tợn.
Tát Bối Nhi đúng là rất giận nha, nhưng cô lại không thể biểu hiện quá mức phẫn nộ ra được. Những người đàn ông ở phía đối diện vẫn còn đang nhìn đâu. Áo tắm của cô vốn không có nhiều dây, nhiều móc lắm, bị Chu Nhân lôi kéo như vậy, suýt chút nữa thì tuột xuống.
“Xí, che cái gì mà che, mình làm thế chẳng phải vừa đúng ý cậu?! Không phải cậu đang muốn khoe ra sao?!” Chu Nhân cười vô cùng quỷ dị, đến Tát Bối Nhi cũng không dám đối chọi lại. Mà nói như thế nào cô ăn mặc coi như cũng nhiều hơn chút. Tát Bối Nhi kia một dây hai xẻ, không đi kéo mới là lạ!
Quách Oánh Tuyết cười trêu chọc, nói: “Được rồi, các cậu đừng náo loạn nữa! A Hàng nói với mình là chúng ta được xếp ở tổ thứ hai mươi. Bối Nhi, Chu Chu, như các cậu muốn đấy! A Hàng rất chiếu cố bọn mình!”
“Thật thế hả? Tuyết Nhi, A Hàng nhà cậu thực đúng là đối với cậu rất tốt á, hắn không sợ cậu nhìn trúng anh chàng nào, sẽ cùng người ta cao chạy xa bay luôn?” Chu Nhân miệng rộng nhắc nhở.
“Ha ha! Anh ấy hả, chưa bao giờ hạn chế tự do của mình! Nhưng mà chính mình có lẽ luôn giữ mình trong sạch! Anh ấy cũng ở cùng tổ với chúng ta. Khi ở chung với A Hàng mình có cảm giác rất giống như đang nói chuyện yêu đương, mình thích loại cảm giác như gần như xa này. Cậu thấy thế nào, Tử Tình?” Quách Oánh Tuyết không quên để ý đến Lãnh Tử Tình nãy giờ vẫn chưa lên tiếng.
“Ha ha.” Lãnh Tử Tình cười không nói gì.
Cô sẽ không tham gia tranh luận. Hôm nay ra ngoài mục đích đơn giản chỉ là để trốn tránh người trong nhà. Cái gì mà tiệc gặp gỡ chứ, đừng nói là mình không có hứng thú, mà cho dù có, trong một năm này là không thể có khả năng. Nếu đã đồng ý với Lôi Tuấn Vũ rồi, vẫn nên giữ chữ tín đi! Chưa nói đến ở đây… Phì, toàn là đàn ông háo sắc!
Lãnh Tử Tình đeo kính mát, ngắm nghía chiếc kính bơi trong tay. Cô không muốn nhiều người nhìn đến mình. Đồ bơi của cô cũng không thu hút giống như ba người kia, chỉ là kiểu đơn giản. Trơn láng dính vào da thịt trên người, đơn giản mà nhã nhặn. Cô thích bơi lội nên cho tới giờ đều luôn lựa chọn chất liệu áo bơi tốt nhất, lực cản của nước rất nhỏ. Không giống như lựa chọn của các cô ấy, đều hết sức gợi cảm, mục đích là để thu hút ánh mắt người khác.
Cơ thể cô cũng rất cân đối, không phải kiểu vô cùng nóng bỏng, nhưng toàn thân không có chút mỡ thừa, mặc dù da không phải rất trắng, nhưng thật khỏe mạnh. Áo tắm của cô bó sát vào cơ thể, cảm giác vận động thật thoải mái. Mái tóc dài của cô được giữ trong chiếc mũ bơi, để lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh, trông giống như cổ thiên nga…