Đệ nhị quyển : Huyết Chiến Tu Chân Giới
Chương 50: Ba nơi hiểm địa của Tu chân giới (hạ)
Dịch: ttdv
Biên dịch: Độc
Nguồn: HNTD
Ba ngày sau, Huyền Tinh từ mật thất bế quan của Kiền Viên đi ra.
“Lão đệ, thế nào rồi?” Ngay khi Huyền Tinh đi ra, Kiền Viên đã phát hiện, vội thuấn di tới bên cạnh vội vàng hỏi.
“ Ừ, vận khí cũng không tồi, đã thành công.” Huyền Tinh nói xong thì trong tay đã xuất hiện một bình ngọc.
“Lần này đệ luyện chế đan dược gì vậy?” Kiền Viên tiếp nhận bình ngọc trong tay Huyền Tinh liền mở nắp bình, một cổ linh khí nồng đậm tỏa ra trước mặt, khiến cho Kiền Viên lập tức cảm giác tinh thần sảng khoái không ít.
“Vẫn Ly Đan!” Kiền Viên hô lên kinh ngạc.
“Vâng, lần luyện chế này được ba viên, Phá Thiên dùng một viên là đủ rồi, còn lại hai viên lão ca và Phong đại ca dùng đi”.
Lần này Huyền Tinh luyện chế Vẫn Ly Đan kỳ thật không phải thuận lợi hết sức, nguyên liệu chính luyện chế Vẫn Ly Đan là Nguyên Linh Quả, lúc trước Huyền Tinh ở Bích Nguyên Tinh đã thu được sáu quả, La Tỏa thụ thương đã dùng một quả, chỉ còn lại có năm quả, bây giờ luyện chế Vẫn Ly Đan, luyện chế lần thứ nhất thất bại, lần thứ hai mới thành công, cho nên Huyền Tinh bây giờ chỉ còn ba quả Nguyên Tinh Quả.
“Huyền Tinh, đệ có thể luyện chế Vẫn Ly Đan? Không ngờ trình độ luyện đan của đệ lợi hại như vậy.” Kiền Viên đương nhiên hiểu rõ giá trị của Vẫn Ly Đan, hiện ở Tu Chân Giới người có thể luyện ra Vẫn Ly Đan chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, một viên Vẫn Ly Đan giá trị thậm chí còn vượt qua một kiện tiên khí!
“Ha ha, chỉ có thể đành thử vậy thôi, còn qua được hay không còn phải xem. Chúng ta cứ cho Phá Thiên phục dược trước đi.”
“Huyền Tinh, theo huynh được biết Vẫn Ly Đan này mặc dù được xưng tụng có thể trị liệu mọi thương thế, nhưng nó có thể khôi phục lại thần thức của Phá Thiên được không?” Kiền Viên đi bên cạnh nghi hoặc hỏi Huyền Tinh.
“Vẫn Ly Đan đích xác là có thể trị liệu tất cả thương tổn, nhưng về phương diện chữa trị thần thức thì không có hiệu quả gì rõ ràng, chỉ có thể bảo trì tình trạng hiện nay của Phá Thiên, không tiếp tục dẫn đến những chuyển biến xấu, muốn cho Phá Thiên bình phục hoàn toàn thì cần thêm các biện pháp khác.” Huyền Tinh lúc này đã có chủ định, chuẩn bị luyện chế một lô đan dược nữa-- Đoạt Hồn Đan!
Huyền Tinh đi theo Kiền Viên đến phòng Phá Thiên, cho hắn dùng Vẫn Ly Đan.
Hiện Phong Toàn cũng biết Huyền Tinh đã đi ra liền chạy đến.
“Lão ca, Phong đại ca, lần này đệ sẽ chuẩn bị ra ngoài, Phong đại ca, huynh trước hết ở nơi này tu luyện đi, bên ngoài không an toàn.” Huyền Tinh chuẩn bị nói lời từ biệt với họ.
“Cái gì? Đệ muốn ra ngoài, đệ không biết Thiên Linh Tông hiện đang tìm đệ khắp nơi sao? ” Kiền Viên là người đầu tiên phản đối quyết định của Huyền Tinh.
“Đúng vậy Huyền Tinh, đệ không thể mạo hiểm như vậy.” Phong Toàn cũng không tán đồng việc Huyền Tinh đi ra ngoài bây giờ.
“Hai vị lão ca, yên tâm đi, đệ ra ngoài thì sẽ cẩn thận mọi lúc, đệ cũng không phải là tìm đến Thiên Linh Tông mà gây phiền toái, đệ chỉ muốn tìm một ít dược tài, nên không có vấn đề gì đâu.”
“Ừ, có đúng là vì dược tài dùng để luyện chế đan dược cho Phá Thiên không? Huynh cùng đi tìm với đệ.” Kiền Viên muốn tìm kiếm cùng Huyền Tinh .
“Lão ca, huynh không cần phải vậy, một mình đệ đủ rồi, nhanh thì nửa năm, chậm thì ba năm, đến lúc đó đệ nhất định sẽ trở về, trong vòng ba năm thương thế của Phá Thiên sẽ không tái phát nữa, các huynh ở chỗ này nhân tiện chiếu cố đến Phá Thiên giúp đệ nhé.” Huyền Tinh không muốn để Kiền Viên cùng đi với mình, bởi vì hắn sắp sửa đến một nơi rất nguy hiểm, cho dù là Kiền Viên khi đến nơi đó chưa chắc đã tự lo được cho bản thân.
Kiền Viên và Phong Toàn lúc đầu đều không đồng ý với cách làm của Huyền Tinh, nhưng cuối cùng vất vả lắm Huyền Tinh mới khuyên bảo được hai người này không nên đi theo mình.
Bây giờ Huyền Tinh đã rời khỏi tinh cầu của Kiền Viên, hắn không nói cho hai người Kiền Viên biết nơi mình muốn tới, nếu như nói cho bọn họ biết, chưa chắc mình sẽ đi được.
Sát Ma chi địa - Một trong tam đại hiểm địa củaTu Chân giới.
Tu Chân giới có tam nơi hiểm địa và một nơi tuyệt cảnh!
Bởi cho tới tận bây giờ chưa từng nghe ai nói qua có người từ trong tuyệt cảnh đi ra, cho nên không ai biết rốt cuộc trong tuyệt cảnh có bí mật gì, tất cả tu chân giả đều gọi nơi đó là tuyệt cảnh.
Tam đại hiểm địa Tu Chân giới, phân biệt là: Sát Ma chi địa, Cương Phong bình chướng (*) và khu vực Vạn Yêu.
-Vạn Yêu khu vực – là nơi cư trú của yêu thú, trong đó có một số là linh thú. Vài tu chân giả không sợ chết trong Tu Chân giới luôn nghĩ việc đến nơi đây để bắt linh thú, nhưng có thể trở về sau cùng lại chỉ lác đác vài người, bởi vì trong này có nhiều yêu thú tu vi rất cao thâm, nghe nói trong đó còn có vài tán yêu, chính là cấp tồn tại khác của tán tiên, tán ma! Lực công kích của yêu thú so với tu tiên giả mạnh hơn nhiều, cho dù là tu ma giả cũng rất khó địch nổi tu yêu giả cùng đẳng cấp, cho nên Vạn Yêu khu vực bị liệt vào một tron tam đại hiểm địa của Tu Chân giới.
-Cương Phong bình chướng, nơi đây quanh năm có một dải bình chướng do gió mạnh mà hình thành. Cương Phong bình chướng có phạm vi trải dài mười vạn dặm, càng gần trung tâm, gió càng thêm mạnh. Gió nơi đây không giống với gió bình thường, nghe nói luồng cương phong này có thể phá hủy hết thảy, kể cả tiên khí! Cho nên rất ít có người ở Tu Chân giới từ trong đó chạy trở về, cho dù có chạy thoát trở về thì những người đó cũng chỉ chạy được tới nơi giáp ranh, trong truyền thuyết, có một vị tiên nhân từng tiến vào đến tận cùng, nhưng chưa có ai nghe nói rằng hắn đã trở ra. Cho nên Cương Phong bình chướng cũng bị liệt vào Tu Chân Giới tam đại hiểm địa.
-Sát Ma chi địa! Tại đây nơi nơi đều tràn ngập sát khí, càng vào bên trong sát khí càng dày đặc. Bất luận là tu chân giả, tu ma giả hay tu yêu giả, cũng không dám để sát khí dính vào trên người, nếu bị một ít sát khí chạm vào, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì tự nổ tung nơi đương trường! Cho nên hiện tại Tu Chân Giới không có một người có dũng khí tiến vào Sát Ma chi địa, nơi này cũng bị liệt vào một trong tam đại hiểm địa Tu Chân giới, nhưng ở vị trí đứng đầu!
Hiện ở Tu Chân giới có không ít người cho rằng, Tu Chân Giới có hai đại hiểm địa cùng hai đại tuyệt cảnh, họ liệt Sát Ma chi địa vào danh sách tuyệt cảnh, điều đó đủ có thể thấy được rằng nơi đó có rất nhiều nguy hiểm.
Mà nơi Huyền Tinh muốn đi lần này chính là Sát Ma chi địa!
Muốn chữa trị thương thế cho Phá Thiên cũng như nhân đó luyện chế ra Đoạt Hồn Đan, cần phải có Thiên Hồn Thảo – dược liệu chủ yếu để luyện chế Đoạt Hồn Đan, nhưng ở Tu Chân Giới Huyền Tinh căn bản chưa từng nghe nói về dược liệu Thiên Hồn Thảo này.
Nhưng sau khi hắn chấm dứt bế quan thì trong đầu liền xuất hiện bí phương luyện chế Đoạt Hồn Đan hơn nữa lại còn giới thiệu chỉ có Sát Ma chi địa ở Tu Chân giới mới tồn tại Thiên Hồn Thảo !
Về vấn đề này cuối cùng Huyền Tinh phát hiện ra có chút kỳ quái, thần thức Phá Thiên vừa mới thụ thương, còn mình vừa mới biết được phương pháp chữa trị cho hắn, nhưng tu vi lại chưa đột phá đến cảnh giới tiếp theo vậy mà đã sớm xuất hiện thông tin đấy, hắn cảm giác chuyện này dường như có người đang âm thầm giúp đỡ, Huyền Tinh hoài nghi người đó là thần bí sư tôn, sự thật thì Huyền Tinh đã đoán không sai.
Nhưng lúc đó Huyền Tinh vẫn chỉ hoài nghi, còn hiện tại là hắn đang đánh cuộc!
Nếu quả thật mình được sư tôn trợ giúp, nói cách khác người đã cho phép hắn tới Sát Ma chi địa, hơn nữa lại không có nguy hiểm tánh mạng! Nhưng nếu mình nghĩ sai về điều nay …. Thì mình rất có thể sẽ chết tại nơi đấy.
Cuối cùng Huyền Tinh vẫn quyết định đánh cuộc một lần, cuộc sư tôn sẽ không hại mình.
Xuất phát! Mục tiêu ----- Sát ma chi địa !
*: Cương Phong bình chướng: vùng được che chắn bởi gió mạnh.
Lúc này Huyền Tinh đã đến nơi giáp ranh Sát Ma chi địa
Nhìn phía trước mênh mông vụ khí màu xanh nhạt, trong lòng Huyền Tinh có một chút do dự, vụ khí này chính là sát khí, khắp nơi đều có sát khí! Nếu không cẩn thận một chút thì hậu quả sẽ… Huyền Tinh thật không dám nghĩ tiếp.
Hiện tại Huyền Tinh đang đánh cược vào dự đoán của mình, nếu đoán sai thì sẽ… nhưng khi nghĩ tới thương thế của Phá Thiên,, hắn nhanh chóng quyết định phải bước vào, cho dù hậu quả có như thế nào đi nữa thì bản thân hắn cũng không có khả năng tự quyết định .
Cuối cùng Huyền Tinh cũng đặt những bước chân đầu tiên vào Sát Ma chi địa.
Hiện Huyền Tinh đang lợi dụng chân nguyên hình thành nên một vòng bảo hộ quanh người, đề phòng sát khí tới gần người. Chỉ mới bước chân vào nơi này trong thoáng chốc, Huyền Tinh đã cảm giác được nơi này đang tràn ngập một loại áp lực vô hình, điều này khiến cho sự vận động của chân nguyên chậm lại, hơn nữa thực lực của bản thân ở chỗ này chỉ có thể phát huy được sáu thành. Loại cảm giác này khiến Huyền Tinh cảm thấy rất không tự nhiên, nhưng nghĩ tới mình tới đây để tìm Thiên Hồn Thảo, lại không cùng người khác động thủ, có thể nói nơi này căn bản không tồn tại bất kỳ sinh vật nào có sinh mệnh.
Huyền Tinh không ngừng bước tới phía trước, chậm rãi tìm kiếm Thiên Hồn thảo, Huyền Tinh không dám xuất ra thần thức ở nơi này, bởi sát khí ở đây có đăc tính ăn mòn thần thức cho nên chỉ có thể giống như người phàm mà tìm kiếm cẩn thận.
Đi được chừng năm trăm thước, Huyền Tinh phát giác chân nguyên đã tiêu hao năm tầng, vì vòng bảo hộ quanh thân cũng phải nhờ vào sự cung cấp của chân nguyên, hơn nữa Huyền Tinh còn phát hiện sát khí ở đây còn có tính ăn mòn đối với vòng bảo hộ, nếu cứ tiếp tục như thế thì chân nguyên sẽ tiêu hao hết. Huyền Tinh vẫn chưa phát hiện trong quá trình sát khi ăn mòn vòng bảo vệ thì cũng có một phần sát khí bị chân nguyên hấp thụ, sau đó biến thành năng lượng duy trì vòng bảo hộ! nhưng mà cho dù có như thế thì chân nguyên chiếm phần tiêu hao nhiều hơn.
Ở nơi này không thể hấp thu linh khí, bởi linh khí nơi đây đều pha trộn thêm sát khí, cho nên Huyền Tinh không dám hấp thu sát khí vào trong cơ thể. Lúc này hắn cũng hiểu được tại sao nhiều người táng thân nơi này rồi, chân nguyên của mình luc này khôngg kém là bao so với tu vi Hợp Thể kỳ , nhưng cũng chỉ có thể đi được năm trăm thước là đã tiêu hao năm tầng chân nguyên, nếu là tu chân giả tu vi Phân Thần kỳ thì lúc này hẳn đã sớm mất mạng rồi
Huyền Tinh căn bản không biết cho dù là cao thủ Độ Kiếm kỳ có mặt ở đây cũng đi không quá một trăm thước. Sát khí ăn mòn rất nhanh, chân nguyên của tu chân giả căn bản lngăn không được tính ăn mòn của sát khí, nếu không những tu chân giả đã không muốn xếp nơi đây thành đệ nhị tuyệt cảnh của Tu Chân giới rồi.
Tuy nhiên Huyền Tinh chỉ biết sát khí có tính ăn mòn rất cao, nhưng lại không biết ngoài hắn ra thì những tu chân giả khác căn bản lkhông có cách nào chống cự nổi sát khí, cho nên hắn còn tưởng rằng tất cả tu chân giả đều có thể đi được năm trăm thước mà không có việc gì chứ.
Nhìn vụ khí phía trước vô tận, Huyền Tinh không biết khi nào hắn mới có thể tìm được Thiên Hồn thảo.
Tiếp tục đi về phía trước thêm hai trăm thước, nhưng vẫn chưa tìm được! Huyền Tinh quyết định trước mắt lui ra ngoài, bởi chân nguyên bản thân đã không thể tiếp tục duy trí được nữa, bây giờ hắn có cảm giác sát khí so với lúc trước đã mạnh hơn rất nhiều, lưu lại ở chỗ này thêm một lúc, Huyền Tinh theo đường cũ lui trở lại.
Ra đến bên rìa để khôi phục lại chân nguyên, sau đó tiếp tục đi tìm Thiên Hồn thảo.
Cứ như thế tuần hoàn, đi ra rồi đi vào, thời gian một năm đã thấm thoát trôi qua.
Huyền Tinh không biết mình đã đi ra đi vào bao nhiêu lần rồi, chỉ biết mỗi lần hắn có thể lưu lại ở bên trong vùng vụ khí càng ngày càng ngắn, bởi càng tiến vào thì sát khí càng dày đặc, thời gian chịu đựng của hắn cũng càng ngắn đi… mà điều khiến cho Huyền Tinh không thể tiếp nhận lớn nhất chính là nơi này không hề có bất kỳ thực vật nào sinh sống, trong vòng một năm nay, ngay cả một cộng cỏ dại hắn cũng chưa từng phát hiện qua.
Lại tiếp tục tiến vào Sát Ma chi địa, vị trí mà Huyền Tinh đang đứng bây giờ hẳn là trung tâm của Sát Ma chi đia rồi, sát khí nơi này so với nơi khác nồng đâm hơn thập bội, do không thể sử dụng thần thức, cho nên Huyền Tinh chỉ có thể nhìn thấy cảnh tưởng xung quanh năm thước mà thôi, xa hơn chút nữa là nhìn không thấy gì.
Huyền Tinh cẩn thận quan sát trên mặt đất, hy vọng có thể nhanh chóng tìm ra Thiện Hồn thảo, thật sự hắn đã không thể tiếp tục ở lại chỗ này lâu hơn được nữa.
Bất chợt Huyền Tinh phát hiện một gốc cổ, đây cũng chính là cây thực vật đầu tiên mà hắn nhìn thấy kể từ khi bước vào nơi này, mặc dù cây kia không phải Thiên Hồn thảo, nhưng nếu có thể sinh trưởng ở chỗ này, dám chắc không phải là cây bình thường rồi, cho nên không chút do dự thu lấy cây đó.
Lại tiến về trước đi hơn mười thước, Huyền Tinh lại cảm giác chân nguyên đã tiêu hao quá mức chịu đựng rồi, nhưng hắn lại phát hiện thực vật nơi đây rõ ràng nhiều hơn những nới khác, hắn có thể nhận ra nơi đây có tới bốn năm gốc cỏ cùng loài với gốc cỏ màu tím vừa rồi , sau khi thu hồi chúng Huyền Tinh vội lui ra ngoài.
“ Phù…” từ bên trong đi ra ngoài Huyền Tinh khẽ thở một hơi dài, vừa rồi ở trung tâm hắn đã cố hết sức rồi, cảm giác được chân nguyên đang tiêu hao nhanh chóng, bản thân vừa đi ra khỏi thì trong cơ thể đã không còn một chút chân nguyên nào cả.
Vì vậy Huyền Tinh xếp bằng khôi phục lại chân nguyên.
Kỳ thật trong một năm này chân nguyên của Huyền Tinh đã không ngừng tiêu hạo đến cạn kiệt sau đó lại được bổ sung trở lại, cứ như vậy khiến cho tu vị của hắn ngày càng thêm ổn định, căn cơ càng thêm vũng chắc.
“ Lần này không biết có tìm được hay không?” sau khi tu luyện xong Huyền Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Lợi dụng tốc độ nhanh nhất có thể để tới nơi cũ , nơi đây áp lực rất lớn, hắn vừa mới tới đây thì chân nguyên đã tiêu hao gần ba tầng, nhưng vẫn tiếp tục kiếm tìm.
Đi thêm năm mươi thước nữa, lại gặp thêm không ít tiểu thảo màu tím.
Bỗng nhiên Huyền Tinh phát hiện một cái vũng nước đường kính chưa tới một thước, bên cạnh nó sinh trưởng hơn mười tiểu thảo màu lam, mà những tiểu thảo này có bảy lá, mép lá lại có một ít màu trắng, cuối cùng trên mặt Huyền Tinh đã xuất hiện nụ cười. Hơn mười cây màu lam này chính là Thiên Hồn thảo mà mình đã cực khổ tìm kiếm hơn một năm qua. Hiện tại cái mình muốn đang xuất hiện trước mặt, sao không kích động chứ. Huyền Tinh còn phát hiện phạm vi ba thước quanh vũng nước này không có một tia sát khí.
Nhưng mà lúc này Huyền Tinh cảm giác cơ thể đã không thể chiu đựng thêm nữa, nhưng nhìn thấy Thiên Hồn thảo ngay trước mặt, hắn không đành lòng buông tha như vậy, liền chuẩn bị hái Thiên Hồn thảo vào tay, sau đó nhanh chóng rời khỏi đây không tiến sâu nữa.
Cố hết sức đi từng bước tới vũng nước , trên trán Huyền Tinh từng giọt mồ hôi đã dần xuất hiện, cuối cùng toàn bộ y phục trên người đã ướt đẫm bám sát vào da thịt.
“ Chỉ còn ba bước nữa thôi” Huyền Tinh tự cổ vũ chính mình.
Lại tiến về phía trước từng bước một, “hừ!...” cơ thể Huyền Tinh dường như đã bị trói buộc lại, vừa rồi chỉ trong nháy mắt khi bước đi Huyền Tinh chỉ cảm thấy áp lực xung quanh lập tức tăng lên gấp hai lần, sau đó áp lực đột nhiên tăng lên khiến Huyền Tinh cảm giác yết hầu ngòn ngọt, điều này chứng tỏ Huyền Tinh đã bị nội thương không nhẹ.
Cố gắng áp chế không phun máu ra, Huyền Tinh lại tiếp tục bước bước thứ hai.
Nhưng lúc này áp lực lại cường đại hơn, mà chân nguyên bản thân cũng gần cạn kiệt, muốn bước thêm bước nữa cũng không phải chuyện dễ như vừa rồi.
Lại dừng lại hít thở vài ngụm không khí, đột nhiên phát lực, rốt cục lại có thể bước thêm một bước nữa về phía trước.
Chỉ còn một bước nữa thôi, chỉ cần đi thêm một bước nữa là có thể đạt được mục đính rồi!
Lần này thời gian dừng lại để điều chỉnh sự cân bằng cho mình lâu hơn, mang bầu máu nóng đang cuộn trào trong cơ thể ổn định xuống, điều động chân nguyên toàn thân dốc lực bước về phía trước một bước!
“ Phốc…” Huyền Tinh phun ra một ngụm máu ngã xuống hôn mê.
Đệ nhị quyển : Huyết Chiến Tu Chân Giới
Chương 52: Bao nhiêu quả trứng nhỏ
Dịch: Sunflower Biên dịch: Độc Nguồn: HNTD
Trong nháy mắt khi Huyền Tinh ngã xuống đất đã phun ra một mgụm máu tươi vào giữa vũng nước trước mặt. Chỉ thấy vũng nước vốn trong suốt, trong nháy mắt đã bị ngụm máu này nhuốm thành màu đỏ.
Dần dần, ban đầu mặt nước vốn tĩnh lặng mà chỉ trong phút chốc đã như nước sôi không ngừng toát ra bọt khí. Vũng nước vốn bị nhuộm thành màu đỏ từ từ chuyển sang màu trong suốt, giằng co như vậy ước chừng một canh giờ, vũng nước dần trở lại sự bình lặng như cũ, so với lúc trước cũng không có khác biệt gì.
Nhưng nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện lượng nước đã giảm bớt.
Lại nói Huyền Tinh lúc này.
Thời điểm hắn đi bước cuối đã nhận ra áp lực lại gia tăng thêm! Năng lực của Huyền Tinh vốn đã tới cực hạn nên căn bản không thể kháng cự nổi, hơn nữa chân nguyên đã tiêu hao hơn nửa còn tinh thần mỏi mệt, khiến cho hắn lập tức hôn mê bất tỉnh.
Trên mặt đất Huyền Tinh đã chìm vào giấc ngủ say, chỉ là Cửu Biến Nguyên Anh quyết vẫn vận chuyển ngoài ý thức. Khi vũng nước sôi trào, có vài giọt đã bắn dính lên người Huyền Tinh, nhưng theo sự tu luyện của hắn, những giọt nước này sau khi rơi xuống người hắn đều bị hấp thu. Sau khi hấp thu chúng thì ý thức của Huyền Tinh dần dần khôi phục, chỉ là lúc này hắn rất mệt mỏi, đến cả việc mở mắt cũng thấy khó khăn, đành phải toàn lực vận chuyển Cửu Biến Nguyên Anh quyết sớm khôi phục chân nguyên.
Nơi Huyền Tinh đang ở tựa hồ ngăn cách với thế giới bên ngoài, hắn chỉ có thể hấp thu linh khi trong phạm vi ba thước. Dựa vào lẽ thường mà nói, phạm vi linh khí như vậy căn bản không đủ để Huyền Tinh khôi phục lại chân nguyên, nhưng việc tu luyện của hắn vẫn không bị đình chỉ, bởi vào lúc hắn tu luyện, luôn có một ít linh khí từ trong vũng nước tràn ra, hơn nữa hắn còn cảm giác linh khí này tinh thuần dị thường. Ngoại trừ việc đó ra, hắn cảm thấy linh khí này có chút bất đồng, nhưng vẫn không minh bạch rốt cục là không đúng ở chỗ nào, đành gạt sang một bên tiếp tục tu luyện.
Một ngày trôi qua, Huyền Tinh vẫn nằm như cũ.
Qua hai ngày, Huyền Tinh không có dấu hiệu tỉnh lại.
… Mười ngày …
Một tháng ……
Một năm …….
Qua một năm lẻ sáu tháng!
Lúc này trên người Huyền Tinh tỏa ra hào quang màu đỏ thẫm, hơn nữa trong đó còn ẩn hiện sắc trắng. Mà vũng nước bên người hắn, đã không thể goi là vũng nước vì chỗ này đã không còn một chút chất lỏng nào.
Trong giây lát ! Sắc tím trên người Huyền Tinh hiện lên mãnh liệt, sau vài giây nỗ lực cuối cùng hắn cũng đã mở được hai mắt. Ngồi dậy, trước tiên xem xét tình trạng tu vi của mình một chút, phát hiện không có điều gì bất ổn, ngược lại tu vi đã tinh tiến không ít.
Nhìn sang Thiên Hồn Thảo, phát hiện hơn mười mấy gốc Thiên Hồn Thảo vẫn được nắm chặt tay phải.
Huyền Tinh vội vàng lấy ra từ trong giới chỉ một hộp ngọc, đem toàn bộ số Thiên Hồn Thảo này cho vào bên trong. Hắn đếm qua một lượt thấy có hơn mười bảy cây Thiên Hồn Thảo, như vậy mục đích của hắn đã đạt được, cuối cùng thương thế của Phá Thiên cũng đã có thể được trị dứt. Ngoại trừ điều đó ra, Huyền Tinh còn phát hiện xung quanh mình có một ít “cỏ dại” không biết tên, đỏ có vàng có cả xanh biếc cũng có, nhưng hắn không phải ngốc tử, thực vật có thể sinh tồn ở chỗ này không giống với những loại bình thường, hơn nữa ở ngoài nguy hiểm như vậy mà hắn cũng cố gắng hái cho được tử sắc tiểu thảo, càng đừng nói ở một nơi an toàn như thế này cả một chút sát khí cũng không có, hắn đương nhiên sẽ không khách khí đem mấy bảo bối này thu vào trong hộp ngọc.
Làm xong hết thảy mọi việc, Huyền Tinh quay đầu lại nhìn vào trữ vật giới chỉ, phát hiện không có một cọng thảo nào bị mình làm rơi xuống, vì vậy hắn chuẩn bị ra ngoài.
Nhưng trong nháy mắt, lúc Huyền Tinh quay đầu lại đã phát hiện ra có chỗ nào đó bất bình thường, vìì vậy quay lại lần nữa. Quan sát cẩn thận nơi này thêm một lần, Huyền Tinh phát hiện ra chỗ không đúng. Lúc hắn vừa mới đến nơi này thì ở đây có một vũng nước, nhưng hiện tại thì chỉ có một cái hố có đường kính một thước nhưng không có nước. Huyền Tinh bước đến phía trước, muốn nhìn một chút rốt cục là vì sao lại thế này.
“Chuyện gì xảy ra thế này, lúc trước rõ ràng tại đây có một vũng nước, sao bây giờ lại không có?” Huyền Tinh không nghĩ ra rốt cuộc là vì cái gì.
Đến bên cái hố, Huyền Tinh vẫn nhìn không ra nơi này có chỗ nào kì lạ. Bởi nơi này không tồn tại sát khí cho nên Huyền Tinh yên tâm phóng ra thần thức , chăm chú xem từng tấc đất.
Bỗng nhiên, Huyền Tinh phát hiện một nơi có chút dị thường, đó chính là trung tâm của hố đất phía dưới ba thước, thần thức của hắn căn bản không thể tiến vào được, nơi này giống như có một tấm màng chống đỡ lại thần thức của hắn, mỗi lần thần thức tiếp xúc nơi này đều bị văng ra.
Nơi kì quái như vậy đương nhiên phải khiến cho Huyền Tinh hứng thú. Tu chân giả rất tò mò với những việc kì lạ, Huyền Tinh tất nhiên cũng không ngoại lệ. Hiện tại Huyền Tinh đã đem toàn bộ tinh thần lực lực tập trung vào phía dưới hố đất, nếu phía dưới có chôn dấu một kiện tiên khí thì tốt biết bao a, Huyền Tinh trong lòng ảo tưởng.
Phóng ra phi kiếm, chỉ thấy bụi đất trước mặt Huyền Tinh bay lên. Nếu có tu chân giả ở đây nhìn thấy Huyền Tinh lấy cực phẩm linh khí làm xẻng, không biết sẽ có cảm giác thế nào.
Chỉ một lát, vũng nọ sâu hơn một thước đã bị Huyền Tinh biến thành hố sâu bốn thước, đồng thời mở rộng đường kính miệng hố tới ba thước, bị Huyền Tinh làm như vậy, cả khu vực phụ cận cũng bị xâm chiếm
Lúc này Huyền Tinh đã phát hiện tại trung tâm có một tảng đá màu trắng sữa cỡ như một quả dưa hấu.
“Đây là cái gì?” căn bản Huyền Tinh không biết loại đá này là vật gì, cho dù trong đầu như một cuốn bách khoa toàn thư cũng không ghi lại thứ này .
Huyền Tinh tò mò không một chút do dự bước tới gần tảng đá, nhấc lên ôm nó vào lòng, cảm giâc khối lượng không được như trong tưởng tượng, chưa đến một phần mười so với những tảng đá bình thường, khi tiếp xúc lại có cảm giác mềm mại.
“Rốt cuộc là vật gì đây ? Là bảo bối sao, không biết có tốt hơn so với tiên khí không ?” Huyền Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Cẩn thận quan sát trước mặt, không phát hiện được điều gì, lại phóng thần thức ra xem, nhưng vẫn như trước lại bị tấm màng vô hình làm văng lại.
“Ai, tìm được vật lại không biết có phải là bảo bối không nữa, cảm giác thật khó chịu.” Huyền Tinh có chút oán giận. Kỳ thật khi việc này xảy ra thì mọi tu chân giả đều có chung suy nghĩ như vậy, sử dụng bảo bối lại không biết lợi ích của nó thì không có gì khác nhau mấy.
Huyền Tinh hơi mất mác liền tiện tay đem tảng đá ném vào trong trữ vật giới chỉ. Đột nhiên một âm thanh “lọc cọc …..” rất nhỏ lọt vào tai Huyền Tinh.
Đây là âm thanh gì? Thận trọng dò xét xung quanh, không phát hiện được vật gì, âm thanh vừa rồi hình như là do vật gì va chạm mà hình thành.
Chờ một chút …… Huyền Tinh nghĩ tới một thứ có khả năng, vội vàng lấy tảng đá ra, hắn hoài nghi tảng đá này rỗng ruột, bên trong có thể có vật gì vậy!
Hai tay ôm nó, áp tai vào tảng đá, nhẹ nhàng lắng nghe những tiếng ” lọc cọc..lọc cọc……” không ngừng truyền vào tai.
“Không nghĩ tới a, trong tảng đá này còn có thứ gì đó.” Huyền Tinh chưa từng nghe qua trong tảng đá lại có thể tồn tại thứ gì khác.
Huyền Tinh dùng ngón tay tìm tòi tảng đá, cũng không có nửa điểm dấu vết lưu lại. Kết quả này khiến cho Huyền Tinh thoáng kinh ngạc, sức mạnh của cơ thể hắn thông qua lần bế quan trước đã đạt tới thượng phẩm linh khí, nhưng không để lại chút dấu vết gì trên tảng đá này.
Hắn lại lấy phi kiếm ra, đâm vào tảng đá, vẫn y nguyên.
“Cứng như vậy sao ?” cả cực phẩm linh khí cũng không phá được, nhất định vật này là bảo bối a, nỗi buồn vừa rồi của hắn thoáng cái đã trở thành niềm hứng khởi.
Hiện hắn vẫn chưa rõ cách vận dụng chân nguyên của mình, vì vậy Huyền Tinh đem chân nguyên truyền vào trong phi kiếm, đột nhiên, hắn phát hiện tại chỗ tiếp giáp giữa mũi kiếm và tảng đá lại lõm xuống .
“Chân nguyên?” Huyền Tinh cảm giác đây là do tác dụng của chân nguyên hắn, bởi vì lực đạo vừa nãy của hắn căn bản là không đáng kể. Để chứng minh phán đoán của mình, Huyền Tinh thu phi kiếm lên, hai tay ôm lấy tảng đá, đem chân nguyên truyền vào hai tay.
Đột nhiên Huyền Tinh phát hiện hai tay mình không cần tốn lực đã dễ dàng đi vào trong tảng đá, hắn cảm giác được bên trong nóng hầm hập, nhưng lại rất mềm mại.
Cuối cùng, hai tay của Huyền Tinh đã vào đến trung tâm của tảng đá, Huyền Tinh cảm giác lúc này giống như đang đụng phải vật gì đó, thứ này cũng giống như là tảng đá, bất quá chỉ nhỏ cỡ quả trứng chim bồ câu, điều này đúng như hắn đã nghĩ đến.
Vì vậy hắn dùng tay lấy chụp quả trứng kia rút ra khỏi tảng đá.
Huyền Tinh không vội vã nhìn thứ trong tay, mà giương mắt nhìn tảng đá trước mặt,hiện tại nó đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu! Hai tay mình cắm vào mà không lưu lại dấu vết gì? Nếu trước kia thì bất luận là thế nào hắn cũng sẽ không tin, nhưng sự thật lại xảy ra trước mắt, Huyền Tinh không thể không thừa nhận chuyện này là thật. Mềm đến mức không thể tưởng tượng, nhưng lại rất cứng rắn, tảng đá này thật kỳ quái. Gác qua một bên những băn khoăn, cất lại tảng đá vào trong giới chỉ, quả nhiên, lần này không nghe thấy âm thanh “ lóc cóc ” đó nữa.
Lúc này Huyền Tinh mới bắt đầu dò xét quả trứng trong tay.
Chỉ thấy đó là một quả trứng nhỏ cỡ trứng chim bồ câu màu sữa hình cầu, mùi hương của nó tản mát ra khiến tinh thần hắn nhất thời dễ chịu đôi chút.
Huyền Tinh tò mò đem nó đến trước mặt cẩn thận quan sát, nhưng mới đưa gần trước mặt, quả trứng nhỏ màu sữa kia rất mau lẹ đã chui vào trong cơ thể của hắn.
Chuyện này khiến Huyền Tinh sợ hết hồn, một vật không rõ lai lịch lại chui vào trong cơ thể của mình, đây là việc hết sức nguy hiểm lại buồn bực. Tựa như viên ngọc màu xanh kia mà kiếp trước hắn đã tìm được, căn bản không biết rốt cuộc được lợi ích gì.
Dùng thần thức xâm nhập vào trong cơ thể, hắn phát hiện quả trứng nhỏ màu sữa kia đang nằm bên trong nguyên anh, hơn nữa khi nhìn qua, nó cũng không có khuynh hướng tạo phản, tình trạng này khiến cho Huyền Tinh an tâm đôi chút.
Last edited by denis_love; 08-05-2009 at 11:32 PM.
Lúc này ở trung tâm Sát Ma chi địa có một người đang ngồi xếp bằng luyện đan
Nếu có tu chân giả nào nhìn thấy cảnh tượng này nhất định sẽ sợ mà chết khiếp !
Đúng vậy, người đó là Huyền Tinh, ở Tu Chân giới ngoại trừ hắn mới có thể ngồi ở chỗ này còn an toàn.
Huyền Tinh không hề vội vã trở về, hắn đợi luyện chế ra Đoạt Hồn đan mới rời khỏi. Còn quả trứng chui vào trong bụng mình kia, hắn không có cách nào xử lí, cũng như không biết đấy là vật gì. Tuy nhiên sau khi nó chui vào thì cảm giác được tinh thần rất sảng khoái! Mặc dù không biết là vật gì, nhưng nó hữu dụng hơn nhiều so với viên ngọc màu xanh ở kiếp trước. Tối thiếu hiện tại Huyền Tinh cũng phát hiện ra một công năng của nó, đó là có thể nâng cao tinh thần, dù thế nào vẫn cảm thấy bản thân mình chưa dùng hết tinh lực, đó chính là nguyên nhân mà hắn quyết định lưu lại đây luyện đan.
Phương pháp luyện chế Đoạt Hồn Đan Huyền Tinh đã biết từ lâu, cho nên đan đỉnh dùng để luyện hắn cũng đã có, bản thân cũng là một cao thủ luyện khí, tu vi lại càng không thấp. Cái đan đỉnh này là do luyện chế ra nhưng chỉ là một linh khí trung phẩm, bởi đan đỉnh được xem như là kiện pháp bảo đặc thù, cho nên khó khăn hơn so với luyện chế chiến giáp. Có thể luyện ra một đan đỉnh linh khí trung phẩm đã rất xuất sắc rồi.
Dựa theo phương pháp mình từng biết mà nói thì thương thế của Phá Thiên phải cần sáu viên Đoạt Hồn Đan mới đủ khôi phục lại hoàn toàn, nhưng một vấn đề là mỗi lô lại chỉ cần có 1 gốc Thiên Hồn Thảo hơn nữa lại chỉ luyện ra được bốn hạt là nhiều nhất, nói cách khác, Huyền Tinh cần luyện ít nhất hai lô mới được.
Bây giờ Huyền Tinh đã tới giai đoạn cuối của quá trình luyện đan, thời điểm này cần phải đánh ra đan quyết đồng thời cung cấp thêm chân nguyên vào trong đan đỉnh. Hắn đã thuộc lòng đan quyết từ lâu, cho nên việc này không có gì quá khó đối với mình, còn về chân nguyên thì càng không cần lo lắng, bây giờ dù phải luyện Độ Kiếp Đan là thứ tiêu hao chân nguyên nhiều nhất cũng không sao, trù phi hắn luyện tiên đan. Tuy nhiên tiên đan không thể luyện chế dễ dàng như thế, nếu giờ Huyền Tinh thử sức, rất có thể sẽ bị hút sạch tinh lực mà khô héo.
Huyền Tinh vừa xuất ra đan quyết vừa nạp chân nguyên vào đan đỉnh, khi kết thúc vòng đan quyết cuối cùng cũng là lúc hắn ngừng việc truyền chân nguyên vào đan đỉnh. Hít thở vài lần, Huyền Tinh đánh ra Ngưng đan linh quyết lần cuối , chỉ thấy đan đỉnh kia bắt đầu khẽ rung lên, một lúc sau thì đã rung động kịch liệt.
Huyền Tinh hiểu rõ đây là dấu hiệu báo trước khi đan dược cần phải ra lò, vội vàng lấy ra một bình ngọc chọn đúng thời điểm chuẩn bị thu lấy Đoạt Hồn Đan.
Chỉ thấy một đạo màu xanh lam bắn ra từ trong đan đỉnh, ra lò rồi! Huyền Tinh vội cầm lên một viên Đoạt Hồn Đan, hai viên, ba viên lần lượt bắn ra…
Cầm lên ba viên Đoạt Hồn Đan nóng hổi này Huyền Tinh vẫn nhìn chăm chú vào đan đỉnh, hi vọng có thể còn một viên nữa sẽ bắn ra từ trong đó, nếu có thể được như trong suy nghĩ thì trình độ luyện đan của mình đã đạt tới chuẩn mực rất cao rồi.
Đợi một hồi vẫn không thấy có thêm đan dược nào từ trong đan đỉnh bắn ra. Dù có chút thất vọng, nhưng Huyền Tinh vẫn rất hài lòng, bản thân đã luyện thành công ba viên, đó là một thành tựu không tồi, ít nhất đó không phải là một hay hai viên, thậm chí là luyện chế thất bại!
Tiếp tục lấy ra một gốc Thiên Hồn thảo từ trong trữ vật giới chỉ, Huyền Tinh chuẩn bị bắt đầu luyện chế thêm một lô nữa.
Nhưng đúng vào lúc này, đan đỉnh vốn yên tĩnh từ lâu bỗng nhiên tiếp tục rung động trở lại, hơn nữa so với lần trước còn mãnh liệt hơn rất nhiều ! Huyền Tinh vội thu hồi Thiên Hồn thảo, lại lấy ra cái bình ngọc cũ, thần tình mừng rỡ nhìn đan đỉnh. Nhìn vào tình hình hắn đương nhiên hiểu rõ bên trong còn có một viên Đoạt Hồn Đan, hay nói cách khác một lô này mình lại luyện chế ra đến bốn viên , cái này có thể được ghi vào kỉ lục nhiều nhất rồi a.
Một đạo hào quang như tiên diễm từ bên trong đan đỉnh bắn ra, Huyền Tinh đã sớm chuẩn bị ứng phó, cho nên hứng lấy rất nhẹ nhàng.
“ Cuối cùng đã luyện chế xong một lò rồi” Huyền Tinh thầm nghĩ, đang chuẩn bị thu hồi ngư bình (*) thì hắn phát hiện lại có một đạo hào quang bắn ra từ bên trong đan đỉnh.
“ Năm viên?” thật nằm ngoài suy nghĩ, Huyền Tinh liền thu lấy viên đan kia.
Hắn đến gần đan đỉnh, quan sát một hồi mới xác định sẽ không còn thêm viên Đoạt Hồn Đan nào nữa. Lại quan sát hai viên đan mới thu được, Huyền Tinh phát hiện hai viên mới thu được này so với của ba viên lúc trước có sự khác nhau, chính xác là sự khác biệt về màu sắc của chúng, ba viên trước là màu xanh lam nhạt, còn hai viên này lại màu lam đậm hơn ba viên kia
Căn cứ theo lời nói truyền vào trong não thì màu sắc càng đậm hiệu quả sẽ càng cao, tuy nhiên cũng theo lời nói đó thì màu lam của Đoạt Hồn Đan là tốt nhất , còn như mấy viên Đoạt Hồn Đan kia có hiệu quả tốt đến mức nào hay không cũng không biết. Lời kia đã nói rất rõ ràng, với tình huống bình thường mà có thể luyện chế ra Đoạt Hồn Đan màu lam nhạt đã giỏi rồi, cho nên rất ít người có thể luyện ra vài viên Đoạt Hồn Đan màu lam. Với những người mà thần thức bị thương tổn sau khi được phục dụng Đoạt Hồn Đan màu lam thì thành tựu sau này của họ sẽ không thể tưởng tượng được!
“ Không ngờ mình đã phá kỉ lục rồi “ Huyền Tinh trong lòng đắc ý lắm
Hiện đã có năm viên Đoạt Hồn Đan, vẫn còn phải luyện thêm một lần nữa mới có thể cứu được Phá Thiên. Huyền Tinh đang chuẩn bị luyện tiếp bỗng nhiên phát giác đan đỉnh lại bắt đầu rung chuyển như trước, mà mức độ của lần lay động này so với hai lần trước phải dữ dội hơn nhiều!
“ Đây là thế nào? Viên thứ sáu?” Huyền Tinh quả thực không dám tin vào sự thật này, vốn luyện ra được năm viên đã là thành tựu vô cùng phi thường rồi, nhưng với tình hình lúc này thì rõ ràng đây là điềm báo đan dược sẽ xuất lô.
“ Ầm…” một tiếng nổ kinh thiên động địa, đan đỉnh vỡ tung rồi !
Huyền Tinh vẫn dùng thần thức quan sát đan đỉnh cho nên trong sát na khi nó nổ tung, hắn đã nhanh chóng lui về phía sau vài bước, nhưng vẫn cảm giác được sự đau đớn toàn thân. Rất may cơ thể hắn đã đạt tới cấp linh khí thượng phẩm, bằng không với tình huống ban nãy cho dù là cao thủ Độ Kiếp kì cũng chống đỡ không nổi.
Sức nổ của đan đỉnh đã tạo một hố sâu mười mấy thước chu vi ba thước, nhưng điều khiến người ta kinh ngạc chính là ngoài phạm vi ba thước lại không có chút bị ảnh hưởng.
Khi đan đỉnh phát nổ thì thần thức của Huyền Tinh vẫn dính chặt ở vị trí của nó, hiện đan đỉnh đã nổ và ở nơi đó lại có một viên đan dược màu thâm lam đang nổi lơ lửng.
“ Thâm lam” Huyền Tinh không biết tại sao tâm tình của mình lại kích động như vậy, Đoạt Hồn Đan màu thâm lam! Cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện loại đan dược này, không ai biết người mà thần thức bị thương khi phục dụng nó sẽ
thành như nào.
Huyền Tinh không hề đau lòng về đan đỉnh mà mình đã khổ công luyện chế ra, bởi so với viên Đoạt Hồn Đan này thì cái đan đỉnh kia thật sự không đáng là nhiêu, dù đó là tiên khí cũng phải thua kém viên đan dược này.
Chỉ có duy nhất một điều hắn ngạc nhiên, đó là cách điều chế xuất hiện trong đầu mình không thuộc về Tu Chân giới, nghe nói là do một vị tiên quân cấp đại sư luyện đan sáng chế. Cả vị tiên quân thủy tổ đó cũng chưa từng luyện ra Đoạt Hồn Đan màu thâm lam, chính vì thế mà giá trị của nó thật không thể ước lượng nổi.
Huyền Tinh rất vui vẻ, thương thế lần này của Phá Thiên không chỉ không có nguy hiểm gì, ngược lại còn nhận được lễ vật cực lớn. Phá Thiên là đồ đệ của mình, thành tựu của hắn càng cao, mình càng cao hứng
Sau khi chờ dư chấn của vụ nổ lắng xuống, Huyền Tinh mới đón lấy viên Đoạt Hồn Đan màu thâm lam.
Hoàn tất xong xuôi mọi việc, hắn bắt đầu tự hỏi vì sao chỉ một lò lại luyện ra được sáu viên Đoạt Hồn Đan? Mà trong đó lại có hai viên màu lam, thậm chí còn thêm một viên màu thâm lam nữa !
Luyện chế Đoạt Hồn Đan chỉ cần Thiên Hồn thảo cùng một vài dược liệu thường gặp, thêm đan đỉnh, đan quyết và chân nguyên
Thiên Hồn thảo và số dược liệu kia đều không có vấn đề gì lớn, hình dạng của Thiên Hồn thảo giống như những gì đã được miêu tả của lời nói trong đầu. Đan đỉnh do hắn luyện ra, càng không thành vấn đền, đan quyết thì hắn dựa vào phương pháp luyện đan mà tiến hành từng bước thôi!
Chỉ còn chân nguyên, muốn giải thích viên màu thâm lam kia chỉ còn một khả năng đó là chân nguyên của hắn có đặc thù nào đó!
Chân nguyên của hắn so với các tu chân giả bình thường khác đã tinh thuần hơn rất nhiều, không có điều gì sai khác. Đúng rồi, Huyền Tinh bỗng nhiên nhớ ra cảm giác về chân nguyên sau khi hắn tỉnh dậy qua cơn hôn mê. Lúc đó hắn chỉ cảm giác linh khí nơi đây có điểm đặc biệt, nhưng lúc đó cũng không muốn nghĩ thêm, hiện đang suy nghĩ lí giải vấn đề này cho nên cái cảm giác kia lại ùa vào.
Nói cách khác hắn có thể luyện ra Đoạt Hồn Đan màu thâm lam chính là bởi chân nguyên của hắn đặc biệt hơn, và sự đặc biệt đó phải chăng vì quả trứng nhỏ bé kì quái kia trong cơ thể mình ?
Huyền Tinh đã luyện chế thành công Đoạt Hồn Đan, sau đó nhanh chóng rời khỏi Sát Ma chi địa. Trên đường đi hắn phát hiện mình không cần phải cố hết sức như khi đến đây nữa, chẳng lẽ điều này là do quả trứng màu trắng kia? Tuy nhiên chính hắn cũng không biết nó vốn là vật gì, cho nên không để ý thêm, quan trọng nhất hiện nay là phải nhanh chóng quay trở về chữa trị thương thế cho Phá Thiên.
Trong lúc sử dụng truyền tống trận Huyền Tinh phát hiện có không ít người đều đang bay tới một nơi nào đó, hơn nữa nhìn qua thì bọn họ có vẻ rất vội vàng. Bất quá hắn không để ý đến mấy chuyện này bây giờ hắn phải nhanh chóng trở về, hơn nữa hắn cũng bắt gặp vài người của Thiên Linh tông ở trong đó, nhưng hắn không muốn mình bị bọn họ phát hiện và xảy ra xung đột với đám người đó.
Huyền Tinh vừa mới bước vào sơn cốc, Kiền Viên đã xuất hiện ở bên cạnh.
- Huyền Tinh, sao đệ đi lâu như vậy giờ mới trở về a?
Kiền Viên có vẻ hơi gấp gáp.
- Lão ca, chuyện gì vậy đệ đã đi lâu lắm sao? mới hơn một năm thôi.
Huyền Tinh không hề biết rằng sau khi mình hôn mê đã tu luyện hơn một năm rồi.
- Cái gì mà hơn một năm, đệ đã đi được ba năm lẻ hai tháng rồi, thương thế của Phá Thiên bắt đầu xấu đi rồi, nếu không nghĩ ra biện pháp thì....được rồi, lần này đệ có tìm được giải dược không?
- Sao? Hơn ba năm? Lâu như vậy a. Vâng, đệ đã luyện chế được đan dược rồi, cái này để cho Phá Thiên uống.
Huyền Tinh lấy làm kinh ngạc việc mình đã đi được ba năm.
Bước vào phòng của Phá Thiên, Huyền Tinh đã thấy sắc mặt của đệ tử yêu quý đang tái nhợt đến cực điểm, ngay cả hít thở cũng khó khăn.
- May là đệ đã về kịp, nếu không Phá Thiên có thể đã nguy hiểm rồi.
Hiện tại Kiền Viên hơi kích động, ba năm qua mỗi ngày hắn đều đến xem xét thương thế của Phá Thiên, lúc đầu không có gì nghiêm trọng, nhưng hai tháng trước bệnh tình đã dần xấu đi, cơ thể bắt đầu run rẩy, phải đến sát mới nghe thấy nhịp hô hấp.
Trong ba năm qua Kiền Viên đã sớm coi Phá Thiên như là sư điệt rồi, nhìn thấy thương thế của nó mỗi ngày lại nặng thêm, nhưng bản thân lại không nghĩ ra được một biện pháp nào cả, thật quá ư khổ tâm.
- Trời, cũng may là đệ đã về kịp thời, nếu như để qua mấy ngày nữa chỉ e rằng đã không cứu kịp rồi.
Huyền Tinh đương nhiên đã nhìn ra tình trạng của Phá Thiên.
Hắn lấy bình ngọc có chứa Đoạt Hồn Đan đổ ra một viên màu lam nhạt, bỏ vào miệng của Phá Thiên, sau đó dùng chân nguyên trợ giúp cậu bé hòa tan nó.
Sắc mặt Phá Thiên vốn tái nhợt vậy mà chỉ trong thoáng chốc bằng mắt thường cũng có thể thấy được hắn đã dần dần hồi phục, sau thời gian một chén trà thì trên mặt Phá Thiên đã xuất hiện một tia huyết sắc.
- Đây là đan dược gì a, hiệu nghiệm như nào?
Kiền Viên cảm thấy kinh ngạc bởi công dụng của Đoạt Hồn Đan.
- Đan dược này có tên là Đoạt Hồn Đan, chuyên dùng để khôi phục lại thần thức.
Huyền Tinh giải thích.
- Đoạt Hồn Đan? Chưa từng nghe qua, bất quá cái tên này thật là chuẩn xác, hồn phách của Phá Thiên đã tan biến đi nhanh mà bây giờ vẫn có thể bảo toàn được rồi.
- Được rồi lão ca, vào thời điểm đệ trở về đã phát hiên có không ít người chạy đến Thiên Ứ tinh vực, nơi này đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lúc này Huyền Tinh mới có tâm tình nhớ đến những chuyện mà hắn đã gặp.
- Ôi, là như thế này, ba tháng trước ở Tu Chân Giới có người phao tin nói nơi đây có tiên khí muốn xuất thế, hàng ngày đều có không ít người chạy đến nơi này.
Kiền Viên giải thích cho hắn.
- Ồ, lại xuất hiện tiên khí sao? Lão ca, huynh có hứng thú đi xem không?
Huyền Tinh hy vọng Kiền Viên có thể tìm thêm một món tiên khí nữa, như vậy Kiền Viên sẽ có hai kiên tiên khí, khi độ kiếp sau này thì cơ hội sẽ nắm chắc hơn rất nhiều.
- Aì , với thương thế như này của Phá Thiên huynh có thể đi ra ngoài sao, huynh ngồi ở chỗ này chính là chờ đệ trở về.
Nguyên lai Kiền Viên đã muốn đi ra ngoài từ lâu.
- Ôi? Hóa ra là lão ca đã sớm ngứa ngáy rồi a, được rồi, thiên kiếp của huynh khi nào thì đến vậy?
Huyền Tinh hỏi, bởi lần trước Kiền Viên đã từng nói qua thiên kiếp của hắn cũng sắp đến, phải chuẩn bị bế quan một thời gian. Đã trải qua ba mươi năm , trong thời gian đó Kiền Viên chỉ luyện hóa kiện kiếm tiên kia, hắn căn bản không tu luyện trong khi thiên kiếp lại sắp đến, Huyền Tinh không đồng ý cho Kiền Viên ra ngoài.
- Ta… thiên kiếp của ta a, không đến trăm năm nữa a, tuy nhiên lần ra ngoài này sẽ không mất nhiêu thời gian đâu, khi huynh trở về sẽ bắt đầu bế quan.
- Vâng, như vậy cũng được.
nghe hắn nói còn một trăm năm nữa, Huyền Tinh không còn quá lo lắng, đối với Kiền Viên mà nói thì trăm năm thời gian như vậy là quá đủ.
- Được rồi, Phong đại ca đã đi đâu, sao không thấy huynh ấy?
Huyền Tinh trở về mà vẫn chưa thấy qua Phong Toàn.
- Phong Toàn hả, hiện hắn đang bế quan, không biết chừng nào mới xuất quan, nhưng tốc độ tu luyện của hắn không có gì đáng nói, giờ hắn đã đột phá đến Hợp Thể sơ kì, không biết hắn muốn tu luyện đến cảnh giới nào mới xuất quan?
Kiền Viên lắc đầu thở dài.
Kỳ thật hiện Kiền Viên vẫn không biết tu vi của Huyền Tinh đã tiến một bước dài, bởi hắn chỉ nhìn ra tu vi Huyền Tinh vẫn dậm chân ở Nguyên Anh kì cho nên nhìn không thấu rốt cuộc Huyền Tinh là Nguyên Anh sơ kì, trung kì hay là hậu kì.
- Sau khi chờ thương thế của Phá Thiên khá lên chúng ta sẽ đến Thiên Ứ tinh vực nhé.
Huyền Tinh đề nghị.
Tiên khí xuất thế, ai cũng không chống cự nổi sức hấp dẫn của nó, mặc kệ là tin tức thật hay giả nhưng dù sao vẫn đáng để đi xem. Nếu tin tức kia là do mọi người xàm ngôn thì mình lại quay trở về cũng được , dù sao cũng chẳng có tổn thất gì . Nếu tin tức này là thật, vậy mình càng phải đi, hơn nữa còn phải đi sớm một chút, đừng để đến lúc đó bị người khác lấy đi.
- Vâng, yên tâm đi, chớ nên nóng vội, thông tin bên ngoài nói rằng tháng sau tiên khí mới xuất thế, chúng ta vẫn còn hơn một tháng nữa.
Kiền Viên thấy Huyền Tinh có chút bộ dạng sốt ruột liền nói ra thời gian xuất thế của tiên khí.
Thoáng chốc gần một tháng đã trôi qua, lúc này Phá Thiên đã tỉnh lại.
- Phá Thiên, lần này vi sư cùng với sư bá của con phải ra ngoài một chuyến, thương thế của con cũng tốt hơn rồi, trước mắt con cứ ở chỗ này đi, nhớ kĩ, ngàn vạn lần con không được rời khỏi nơi đây. Nếu Phong Toàn sư bá của con xuất quan, con nói lại cho sư bá, đừng để sư bá trước đó rời đi, hiện Tu Chân giới có chút hỗn loạn, chờ thêm một thời gian nữa rồi tính sau.
Huyền Tinh căn dặn Phá Thiên.
- Vâng, sư phụ, chừng nào sư phụ mới quay về?
- Ừ.......vi sư cũng không rõ ràng lắm, nếu như không có điều gì ngoài ý muốn thì tối đa là một tháng.
Huyền Tinh ngẫm nghĩ rồi nói, hiện tại thời gian tiên khí xuất thế còn có mười mấy ngày, nếu ba tiên nhân của ba phái kia không tới đó thì Kiền Viên có thể giành được tiên khí vào tay đầu tiên, đi và về cũng mất mười mấy ngày, nhiều nhất là nửa tháng.
- Sư phụ, con muốn học luyện chế một ít pháp bảo cùng đan dược, người có tài liệu không a, tốt nhất là tài liệu cao cấp đấy.
Phá Thiên nhìn Huyền Tinh với ánh mắt đầy trông mong.
- Ngươi, tiểu tử này, bây giờ mới muốn học mấy thứ này, đây, bên trong đều là tài liệu luyện khí cùng một ít dược tài luyện đan.
Huyền Tinh đưa cho Phá Thiên một giới chỉ. Nghe thấy lời thỉnh cầu của Phá Thiên trong lòng hắn khá an ủi, lúc đầu mình đã yêu cầu Phá Thiên học luyện khí để luyện đan, nhưng khi đó hắn căn bản không nghe lời mình, chỉ bế quan tu luyện, sau này tu vi của hắn tăng tiến rất nhanh nhưng về các mặt khác hắn chưa từng nghiên cứu qua. Đương nhiên Huyền Tinh truyền cho Phá Thiên phương pháp luyện đan khí đều là những hiểu biết của hắn ở kiếp trước, những gì mà thần bí sư tôn kia truyền cho hắn, Huyền Tinh không dám truyền lại cho Phá Thiên.
- Sư phụ, mấy cái này toàn là tài iệu trung cấp a, sao không có ít tài liệu cao cấp vậy?
Phá Thiên nhìn nhìn các thứ bên trong giới chỉ liền phát hiện không có tài liệu cao cấp nào mà mình muốn nhất.
- Tài liệu cao cấp? Ngươi còn định dùng tài liệu cấp cao để luyện tập a, vi sư chắc không thể nuôi nổi ngươi rồi, cầm mấy thứ này để luyện tay đi, đây, bên trong cái có một vài thứ con muốn, con đừng có tùy tiện sử dụng, chờ cho con có trình độ nhất định mới dùng mấy thứ này.
Đối với yêu cầu của Phá Thiên Huyền Tinh đành bất đắc dĩ, nói xong lại quăng cho hắn một giới chỉ.
Phá Thiên đã nguyện ý học mấy thứ này, dù cho lãng phí thêm nhiều tư liệu thì Huyền Tinh cũng sẵn lòng, hiện nay hắn không lo lắng sẽ tìm không được tài liệu cấp cao, chỉ cần tốn hao chút thời gian để luyện mấy kiện linh khí là rất dễ dàng đổi được số lượng lớn tài liệu.
Tuy nhiên Huyền Tinh cũng không định luyện chế quá nhiều linh khí, như thế sẽ phá hỏng sự cân bằng đang hiện có của Tu Chân giới , khi đó cả người của tiên giới nhất định sẽ tim đến mình.