Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 51: Sứ giả Bạch Vân Tông.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Ba gã Tiên Thiên Cảnh cường giả này đều là Trưởng lão của Bạch Vân Tông, theo thứ tự là Thất, Bát, Cửu. Mà trung niên mập mạp kia là con trai độc nhất của Bạch Vân Tông Tông chủ Quách Lĩnh Nguyên, tên là Quách Dương, mười đủ mười phẩm tính bất hảo, tính cách háo sắc, lười biếng thành tánh, một thân tu vi này chính là dựa vào ăn đan dược ngạnh sanh đề cao mà ra!
Mặc dù Quách Lĩnh Nguyên có mười bốn nữ nhi, nhưng nhi tử chỉ có một Quách Dương! Tuy hắn y nguyên ở trên người thê thiếp của mình cày cấy liên tục, hy vọng có thể sinh ra một nhi tử đầy hứa hẹn, kéo dài huyết mạch, kế thừa Tông phái, nhưng ở trước khi nhi tử thứ hai sinh ra, Quách Dương dù không chịu nổi thế nào cũng là bảo bối tâm can của hắn!
Bởi vậy, lúc này đây sau khi được đến tin tức của Tiên Thiên Hôi Thạch Ly, Quách Lĩnh Nguyên trước tiên phái ra ba vị Trưởng lão bảo vệ Quách Dương tới thu hồi Yêu đan, chỉ cần luyện thành Tiên Thiên Kim Đan, nhi tử không chịu nổi này có thể tiến vào Tiên Thiên Cảnh !
Buổi chiều, Lâm Lạc đi tới trong rừng rậm bên ngoài doanh địa, lấy ra hắc thạch được từ huyệt động của Hôi Thạch Ly, Hỗn Độn Dung Lô vận chuyển, bắt đầu luyện hóa tinh hoa trong đó, đạt được Thổ lực đã tinh thuần, lại khổng lồ.
Hắn không có lựa chọn ở trong doanh địa tu luyện, đó là bởi vì hắn hiện tại danh tiếng quá nổi, quỷ mới biết Thẩm, Lý hai nhà có thể đối với hắn triển khai ám sát hay không. Không hề nghi ngờ, một võ giả ở lúc tu luyện chính là thời khắc hắn suy yếu nhất, cho dù võ giả Cương Khí Cảnh cũng có thể lật thuyền trong mương!
Thổ lực liên tục không ngừng chuyển hóa làm Thổ hệ chân nguyên lực, tu vi của Lâm Lạc bắt đầu rất nhanh tăng trưởng.
Hiện tại đã không có đại lượng Yêu hạch cung ứng hắn luyện hóa, Lâm Lạc muốn nhanh chóng tăng tu vi lên, phải tìm được đủ loại Ngũ Hành tinh hoa! Giống yêu hạch có thể không thuộc tính hóa thành Ngũ Hành chân nguyên lực, nhưng các loại tinh hoa lại không được, xem khối hắc thạch này cũng chỉ có thể chuyển hóa thành Thổ chi lực, tứ hệ chân nguyên lực khác muốn đạt được tăng lên, hoặc là đi tìm tứ hệ tinh hoa khác, hoặc là thông qua kích hoạt khiếu huyệt thu nạp linh khí đến chậm rãi luyện hóa.
Nhưng Ngũ Hành cùng tu vẫn là ưu thế cự đại, nếu Lâm Lạc giống như trước chỉ tu luyện Xích Dương Quyết mà nói, khối hắc thạch này đối với hắn không có bất cứ tác dụng gì .
Luyện hóa! Luyện hóa! Luyện hóa!
Xào xạc xào xạc!
Bởi vì không phải ở địa phương an toàn, Lâm Lạc cho dù ở lúc tu luyện cũng giữ vững tính cảnh giác nhất định, hắn đột nhiên nghe được một hồi động tĩnh, vội vàng dừng luyện hóa lại, mở mắt.
Một đôi nam nữ từ trong bụi cỏ chui ra, lập tức lăn làm một đoàn, nữ còn phát ra tiếng cười liên tiếp.
Lâm Lạc nhẹ nhàng thở ra, nguyên lai là nam nữ vụng trộm giao hoan, lại vừa vặn lựa chọn chỗ hắn tu luyện. Cái này cũng không kỳ quái, Lâm Lạc sẽ chọn cái chỗ này, là bởi vì nơi này đủ bí mật, đồng dạng cũng là nơi tốt để vụng trộm giao hoan.
Bất quá, khi Lâm Lạc chứng kiến bộ dáng nam nữ này liền không khỏi sững sờ.
Nguyên lai hai người bọn họ không phải người khác, đúng vậy Bạch Vân Tông thiếu gia Quách Dương cùng người nổi bật trong một đời tuổi trẻ Thượng Quan Nguyệt! đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Lúc này hai người đã lăn thành một đoàn, Quách Dương thành thục lột hết quần áo của Thượng Quan Nguyệt, hai người trần truồng ôm thành một cục, không ngừng ngọ nguậy, Thượng Quan Nguyệt lại phát ra tiếng rên rỉ làm cho người ta mặt đỏ tới mang tai.
Mặc dù Lâm Lạc là Lâm gia Đại thiếu gia, nhưng ba năm này trôi qua cực kỳ gian khổ, nào có cơ hội thử nghiệm sự tình nam nữ hoan ái này, nhìn xem đôi cẩu nam nữ đang ở trước mặt hắn tằng tịu với nhau, lập tức phi thường không được tự nhiên, đặc biệt này thân thể của Thượng Quan Nguyệt trần truồng như nhộng, hai tòa Ngọc Phong cùng một nhúm cỏ đen giữa hai chân, làm cho hắn có loại xúc động kỳ quái tim đập rộn lên.
Nhưng hắn lại không dám di động, hai người đối phương đều là Cương Khí Cảnh cao thủ, hơi có chút động tĩnh liền có thể kinh động bọn họ. Mà bị người phá vỡ chuyện tốt, bọn họ khẳng định phải giết Lâm Lạc để tiết hận!
Mặc dù Quách Dương dùng đan dược chất chồng mới ra tới Hậu Thiên thập nhị tầng, chiến lực có hạn, nhưng tu vi cuối cùng bày ở đó! Huống hồ bọn họ là hai người! Trở mặt đối với Lâm Lạc mà nói không phải một chuyện tốt.
Nói sau, nơi này cách doanh địa rất gần, cho dù Lâm Lạc có thể chiến thắng bọn họ, đối phương cũng rất dễ dàng chạy trốn tới trong doanh địa. Đến lúc đó, Lâm Lạc đối mặt đúng là Tiên Thiên Cảnh cường giả!
Nên hắn chỉ có thể kiên cường chịu đựng, ở một bên làm kẻ rình coi bất đắc dĩ.
Kỳ thật dù Lâm Lạc không có kinh nghiệm phương diện này, nhưng trên thực tế nam nữ ở chuyện này đều là vô sự tự thông, lần này nhìn xem coi như là một lần hướng dẫn cho hắn sau này.
Khá tốt, hai người này rất nhanh liền xong việc, Quách Dương ngay từ đầu còn sinh long hoạt hổ giống như lợn chết ghé vào trên thân thể uyển chuyển của Thượng Quan Nguyệt, giống như một đống bùn nhão bôi ở trên hoa tươi, thấy thế nào cũng không được tự nhiên.
Lâm Lạc không khỏi thầm nghĩ hai người này như thế nào còn chưa xéo đi, nhưng không ngờ hai người kia rõ ràng hàn huyên, không ngoài là Quách Dương nói ở Bạch Vân Tông là như thế nào như thế nào tưởng niệm Thượng Quan Nguyệt, nên đặc biệt tới cùng nàng gặp gỡ.
Thượng Quan Nguyệt khanh khách cười nịnh nọt một hồi mới nói:
- Đại thiếu gia của ta, ngài cũng đừng lừa ta, ta còn không biết tính ngươi sao? Ngươi lúc này tới, không phải là muốn nhìn một chút trong tam đại gia tộc có nữ nhân xinh đẹp cho ngươi chà đạp hay không sao?
- Cái gì gọi là chà đạp, bản Thiếu Tông chủ cái này gọi là sủng ái, là phúc khí của các nàng !
Quách Dương quả nhiên lộ ra nguyên hình.
- Vậy ngươi có nhìn trúng cái nào hay không?
- Nha đầu Thẩm gia kia không tệ, mông tròn ngực lớn, lớn lên lại rất xinh đẹp, có thể làm thị thiếp thứ mười bảy của ta.
- Không có đi Lâm gia bên kia nhìn xem sao? Bọn họ có một đệ tử khác họ, gọi Nam gì gì đó, này lớn lên có thể nói quốc sắc thiên hương, ngay cả ta cũng xấu hổ không bằng!
- A?
Quách Dương hứng thú đại động.
Trong lòng Lâm Lạc không khỏi sinh oán hận, thầm nghĩ Thượng Quan Nguyệt như thế nào thấp hèn như thế, không những mình cam tâm làm đồ chơi, còn muốn hành động dẫn mối ! Nếu đổi lại là người khác, Lâm Lạc còn có thể bỏ mặc, nhưng Nam Nhược Hoa lại không được.
Hắn thiếu đối phương một thiên đại nhân tình, tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.
Hai người Quách Dương lại hảo triền miên một phen, nói chút ít lời nói tán tỉnh bồn nôn, thẳng qua nửa canh giờ sau bọn họ mới ly khai nơi đây.
Lâm Lạc tạm thời để phiền toái như Quách Dương qua một bên, tiếp tục vận chuyển Hỗn Độn Dung Lô, luyện hóa hắc thạch trong tay.
Bất tri bất giác sắc trời đã sáng rõ, Lâm Lạc nhảy lên mà dậy, về tới trong doanh địa, lập tức đi tìm Nam Nhược Hoa.
- Khái khái!
Lâm Lạc ở bên ngoài doanh trướng nhẹ nhàng ho khan một chút.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 52: Ô Nguyên Thạch. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Nam tiểu thư, có ở đây không?
- Vào đi!
Nam Nhược Hoa phong khinh vân đạm nói, một bộ vạn vật không động tâm.
Lâm Lạc xốc doanh trướng lên đi vào, chỉ thấy mỹ nữ phong hoa tuyệt đại này đang nghiêng dựa vào trên ghế dài, phong tình vạn chủng, cũng khó trách Thượng Quan Nguyệt sẽ tự ti mặc cảm.
- Nàng tốt nhất là lập tức rời đi thôi!
Lâm Lạc ngồi xuống.
- Vì cái gì?
- Quách Dương kia nàng biết không? Hắn đang định nạp nàng làm. . . cũng không biết thị thiếp thứ mấy của hắn! Nơi này là địa bàn của Bạch Vân Tông, lại có Tam đại Tiên Thiên Cảnh cường giả tọa trấn, nếu hắn muốn miễn cưỡng mà nói, không có người có thể ngăn cản!
Nam Nhược Hoa lộ ra một vòng chán ghét, nhưng lập tức thu vào nói:
- Ngươi sẽ bảo vệ của ta, phải không?
Lâm Lạc không khỏi cười khổ, nàng cũng không tránh khỏi quá để ý mình đi!
- Tuy ta không thể không để ý, bất quá ta trước mắt xác thực không có thực lực này!
Nam Nhược Hoa dịu dàng cười nói:
- Đừng lo, ta có một loại bí thuật có thể thay đổi hình dáng tướng mạo!
Trong ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của Lâm Lạc, cặp mắt của nàng mất đi thần thái, môi trắng bệch, cái mũi có chút hạ xuống, tuy nhìn về phía trên không có bao nhiêu biến hóa, chỉ là vừa nhìn vào, thật giống như thay đổi một người khác, trở nên dung mạo xấu xí, thuộc về ném đến trong đám đông căn bản sẽ không khiến người chú ý!
Thật thần kỳ!
Không ngờ Nam Nhược Hoa có loại bí thuật này, Lâm Lạc liền yên tâm, xoay người ly khai doanh trướng của Nam Nhược Hoa.
Bất quá, Nam Nhược Hoa trong mắt hắn là càng ngày càng thần bí !
- Di?
Lâm Lạc đột nhiên khẽ giật mình, hắn đột nhiên nhớ lại vừa rồi chứng kiến Nam Nhược Hoa, vầng sáng trên người đối phương phát ra là từ Hậu Thiên thập tầng đến Hậu Thiên thập nhị tầng! Hắn tinh tường nhớ rõ, trước kia tu vi của Nam Nhược Hoa nhìn về phía trên chỉ vẹn vẹn có Hậu Thiên thất tầng đến cửu tầng.
Cùng bí thuật có thể biến ảo hình dáng tướng mạo của nàng giống nhau, Nam Nhược Hoa tất nhiên cũng có một pháp môn che dấu tu vi của mình! Chỉ là theo thực lực của Lâm Lạc tăng lên, pháp môn này đối với Lâm Lạc hiệu quả càng ngày càng thấp, dần dần cho thấy cảnh giới chân thật của Nam Nhược Hoa.
Bất quá, cho dù là Hậu Thiên thập nhị tầng, kia nhất định là tu vi chân thật của Nam Nhược Hoa sao?
Nhưng nếu không phải Hậu Thiên thập nhị tầng mà nói, chẳng lẽ nàng còn có thể là Tiên Thiên Cảnh tuyệt đỉnh cao thủ?
Lâm Lạc hiểu rõ đối với Nam Nhược Hoa càng nhiều, liền cảm thấy trên người của nàng bí ẩn nặng nề! Cô gái này đến tột cùng là tại sao phải đến Lâm gia? Tại sao muốn theo tới Thanh Giao doanh địa?
Nếu nói là nàng lòng mang ác ý, lúc trước căn bản không cần cho hắn một hạt Cửu Chuyển Ngọc Lộ Đan trân quý! Cho dù tu vi của nàng chỉ có Hậu Thiên thập nhị tầng, ở Lâm gia cũng đủ để quét ngang hết thảy, cướp lấy đồ vật mà nàng muốn lấy!
Không nghĩ ra! Nghỉ không ra! Toàn thân nữ tử này bao phủ quang hoàn thần bí! (* DG: Lột hết ra không phải sẽ biết sao khà khà)
Lâm Lạc đơn giản sẽ không suy nghĩ, dù sao Nam Nhược Hoa thủy chung không có ác ý, ngược lại đối với hắn còn có đại ân, cho dù người ta có chút bí mật thì như thế nào, chính hắn cũng không phải có bí mật sao?
Hắn rời doanh địa, tìm một địa phương bí mật tiếp tục luyện hóa hắc thạch, Thổ hệ chân nguyên lực trong cơ thể lại bắt đầu giống như bay tăng trưởng.
Bốn ngày sau đó, khối hắc thạch này bị luyện hóa một nửa, mà Lâm Lạc cách Hậu Thiên thập nhất tầng cũng chỉ vẹn vẹn có một đường mà thôi!
Nhưng không giống đột phá Hổ Lực Cảnh, Bạo Khí Cảnh, Hậu Thiên thập nhất tầng tuy cũng thuộc về Cương Khí Cảnh, nhưng đánh sâu vào khó khăn cũng không thua kém từ Bạo Khí Cảnh tiến vào Cương Khí Cảnh! Cương khí ba tầng này, một bước khó một bước, uy năng kém thật lớn, trùng kích khó khăn tự nhiên cũng sẽ không đơn giản, nếu không Lâm Hồng Phong cũng không thủy chung bị Lâm Hành Nam áp chế một đầu.
Bất quá, đối với Lâm Lạc có được Hỗn Độn Dung Lô mà nói, cửa ải khó khăn này căn bản là không tồn tại ! Chỉ cần có đủ Ngũ Hành tinh hoa cho hắn luyện hóa, hắn có thể không ngừng đột phá, đột phá, đột phá!
Nhưng đột phá không thể bị một chút quấy nhiễu, Lâm Lạc cũng không muốn ở thời khắc trùng kích mấu chốt bị người ở sau lưng chọc một đao, lúc này rời xa doanh địa, tìm một cái thụ động cực kỳ bí mật, cẩn cẩn dực dực phong hảo cửa động, lúc này mới bắt đầu đột phá.
Hỗn Độn Dung Lô vận chuyển, Tử Đỉnh trong thức hải chìm nổi, Thổ lực cuồn cuộn không dứt bị Lâm Lạc rút ra, luyện hóa thành Thổ hệ chân nguyên lực bàng bạc tinh thuần, không ngừng tích súc, sau đó bắt đầu trùng kích!
Một lần, hai lần, ba lượt. . . mười bảy lần, ba mươi lăm lần!
Năm ngày sau đó, Lâm Lạc thét dài một tiếng, đột nhiên phá vỡ thụ động nhảy ra, chân nguyên lực trong cơ thể mãnh liệt như nước thủy triều, tay phải hắn mở ra, chân nguyên lực lập tức diễn hóa thành một bàn tay cự đại, thẳng phách về phía một cây cổ thụ ngoài hai trượng, bùm một tiếng, đại thụ hai người ôm không hết kia bị oanh thành hai đoạn!
- Hậu Thiên thập nhất tầng quả nhiên so sánh với Hậu Thiên thập tầng cường đại hơn nhiều! Nguyên lai chân nguyên lực nhiều nhất đánh ra một trượng xa, nhưng bây giờ là gấp đôi!
- Lần này đột phá, lại kích hoạt mười lăm khiếu huyệt! Đáng tiếc, nếu là Ngũ Hành chân nguyên lực toàn bộ đột phá mà nói, vậy thì có thể kích hoạt bảy mươi lăm khiếu huyệt, nhưng hiện tại không có Yêu hạch cung ứng ta luyện hóa, tứ hệ chân nguyên lực khác sẽ tăng lên rất chậm!
- Bất quá tu vi của ta đạt đến Hậu Thiên thập nhất tầng, trái lại đề thăng tứ hệ công pháp khác, so với lúc Hậu Thiên thập tầng, tốc độ này ít nhất có thể đề cao thập bội, cũng không cần quá nhiều thời gian, ta liền có thể năm hệ công pháp đều đạt tới Hậu Thiên thập nhất tầng!
- Ta cần càng nhiều Ngũ Hành tinh hoa, như vậy mới có thể cam đoan tốc độ tiến cảnh của ta! Bất quá, muốn thông qua hoàn thành nhiệm vụ đổi điểm lũy lấy tài liệu, một năm xuống cũng nhiều lắm là có thể đổi đến một kiện, quá chậm! truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com
Lâm Lạc một bên hướng doanh địa đi tới, một bên đem chủ ý đánh tới trong tồn kho của Bạch Vân Tông:
- Tông môn này tồn tại ít nhất hơn trăm năm, lại có Tiên Thiên Cảnh cao thủ tọa trấn, hẳn là không thiếu thiên tài địa bảo, nếu có thể đi chỗ bảo tàng của bọn họ càn quét một phen mà nói, tất có đại thu hoạch!
Bất quá Bạch Vân Tông chính là có Tiên Thiên Cảnh cao thủ tọa trấn, cho dù Lâm Lạc to gan lớn mật, cũng không dám ở trước mặt những tuyệt thế cường giả kia làm xằng bậy.
. . .
Trong Thanh Giao doanh địa.
- Không đúng! Không đúng!
Một vị Tiên Thiên Cảnh Trưởng lão nhìn xem Hôi Thạch Ly ấu tể ghé vào trên giường êm ngủ say, trong ánh mắt nghi hoặc càng ngày càng nặng, rốt cục nói thầm kêu lên.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 53: Ô Nguyên Thạch. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Lão Bát, ngươi kêu cái gì vậy?
Bạch Vân Tông Thất trưởng lão đang nhắm mắt tu luyện, nghe vậy không khỏi mở mắt.
- Dựa theo điển tịch ghi lại, Hôi Thạch Ly ấu tể mười ngày sinh răng, trăm ngày sinh trảo, nhưng chúng ta đi đến doanh địa đã có mười một ngày, Hôi Thạch Ly ấu tể này lại thủy chung không có mọc răng!
Sắc mặt Bát Trưởng lão rất khó nhìn.
- Trừ phi…
Cửu Trưởng lão cũng biến sắc, tựa hồ đột nhiên nghĩ đến cái gì.
- Trừ khi ấu tể này còn không có ăn Ô Nguyên Thạch!
Thất trưởng lão cùng Bát Trưởng lão đồng thời kêu lên.
Hai mắt Cửu Trưởng lão nhíu lại, lập tức bùng lên một đạo Thần Quang sắc bén, giống như lợi kiếm. Hắn đột nhiên quát:
- Nghiêm Minh, tới gặp chúng ta!
Chỉ có ba bốn tức thời gian, Nghiêm chấp sự đã xuất hiện trong doanh trướng, lập tức quỳ xuống hành lễ nói:
- Gặp qua ba vị Trưởng lão!
- Nghiêm Minh, ta hỏi ngươi, lúc bọn ngươi bắt được đến Hôi Thạch Ly ấu tể này, có từng chứng kiến phụ qua có một tảng đá màu đen không?
Thất trưởng lão mở miệng hỏi. truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com
- . . . truyện copy từ tunghoanh.com
Nghiêm chấp sự không khỏi khẽ giật mình, lúc ấy hắn chỉ lo Hôi Thạch Ly ấu tể, làm sao đi lưu tâm tảng đá gì! Nhưng hắn vẫn không dám đem lời này nói ra, bởi vì ba vị Trưởng lão hiển nhiên rất coi trọng việc này, thần sắc nghiêm túc đến đáng sợ!
Hắn nghĩ nghĩ, mới nói:
- Đệ tử cũng không tinh tường, bất quá tất cả gì đó từ trong động Hôi Thạch Ly mang tới toàn bộ đều ở kho hàng niêm phong cất vào kho, đệ tử lập tức đi thăm dò xem một phen!
- Không cần, chúng ta tự mình đi!
Ba Tiên Thiên Cảnh cao thủ đứng dậy, dĩ nhiên từ trong doanh trướng biến mất.
Nghiêm chấp sự cũng không dám chậm trễ, vội vàng chạy đi kho hàng, nhưng thời điểm hắn đuổi tới, lại chỉ xem sắc mặt ba vị Trưởng lão đều tái nhợt, một bộ giận không kiềm được.
Tuy hắn không rõ ràng lắm xảy ra chuyện gì, nhưng có thể khẳng định tuyệt không có chuyện tốt! Bi kịch nhất vẫn là hắn không thể không kiên trì đi tới nói:
- Ba vị Trưởng lão, có tìm được không?
- Nói nhảm, tìm được rồi chúng ta còn có thể đứng ở chỗ này sao?
Bát Trưởng lão trừng mắt, đối với Nghiêm chấp sự chính là một phen quát tháo.
Ngược lại Thất trưởng lão thì tỉnh táo một ít nói:
- Nhanh chóng mang bọn ta đi hang động của Hôi Thạch Ly, nói không chừng Ô Nguyên Thạch còn ở chỗ này!
- Không sai, người bình thường căn bản không biết Ô Nguyên Thạch trân quý!
Nghiêm chấp sự cuối cùng nhịn không được hỏi:
- Ba vị Trưởng lão, Ô Nguyên Thạch này đến tột cùng là vật gì?
- Mặc dù Hôi Thạch Ly là tồn tại trong huyết mạch của mãnh thú tương đối cao, nhưng bình thường cực hạn là ở Hậu Thiên thập nhị tầng, chỉ có ở kỳ ấu niên ăn Ô Nguyên Thạch, mới có thể sau khi thành niên đột phá Tiên Thiên Cảnh!
Thất trưởng lão nói ra.
- Không chỉ là Hôi Thạch Ly, tất cả mãnh thú ấu tể thổ hệ đều phải ăn Ô Nguyên Thạch mới có hi vọng sau khi thành niên tiến vào Tiên Thiên Cảnh!
Cửu Trưởng lão tiếp lời nói.
- Nếu là Hôi Thạch Ly bình thường còn chưa tính, Tiên Thiên Cảnh Hôi Thạch Ly sinh con, này nhất định là đã chiếm được Ô Nguyên Thạch, nếu không chúng nó tuyệt sẽ không sinh hậu duệ!
Bát Trưởng lão cuối cùng nói ra.
Ba người liếc nhau, Thất trưởng lão nắm lấy phía sau lưng Nghiêm chấp sự, giống như Lão Ưng trảo gà con, làm cho Nghiêm chấp sự căn bản không có sức phản kháng! Ba người đồng thời bay vọt đi, trong nháy mắt rời khỏi doanh địa.
Gần kề hơn hai canh giờ sau, bọn họ đi tới huyệt động của Hôi Thạch Ly, có thể thấy được tốc độ của Tiên Thiên Cảnh cao thủ nhanh như thế nào!
Tam đại trưởng lão ở trong động tìm tòi một phen, sắc mặt càng phát ra khó coi.
Nghiêm chấp sự biết mình xông đại họa, nếu Hôi Thạch Ly ấu tể không cách nào đột phá Tiên Thiên Cảnh mà nói, chiến dịch công kích Tiên Thiên Hôi Thạch Ly chính là thiệt thòi về đến nhà! Mười một Cương Khí Cảnh cao thủ chết, tổn thương gần hết, lại chỉ đổi lấy một đầu mãnh thú tương lai chỉ có Hậu Thiên thập nhị tầng, cái tổn thất này căn bản không phải Bạch Vân Tông có thể thừa nhận !
- Ba vị Trưởng lão, sau khi chúng ta sưu qua sơn động này, người ba đại gia tộc đã từng tiến vào qua, nói không chừng Ô Nguyên Thạch đã rơi vào trong tay của bọn hắn!
- Hồ đồ! Địa phương trọng yếu như vậy cũng có thể cho bọn hắn tiến đến sao?
Thất trưởng lão giận dữ, thân thủ hư không tát tới một cái.
Pằng…
Gò má bên trái của Nghiêm chấp sự lập tức cao cao sưng lên.
Nhưng Nghiêm chấp sự lại giận mà không dám nói gì, còn phải vô cùng cung kính cúi đầu nhận lầm.
- Tốc tốc về đến doanh địa, đồng tiến phong tỏa, không cho bất luận kẻ nào rời đi, cho đến khi tìm được Ô Nguyên Thạch mới thôi!
Ba Trưởng lão đồng thời gật đầu, nắm lên Nghiêm chấp sự, giống như một cơn lốc lướt gấp đi xa.
. . .
Sau khi Lâm Lạc trở lại doanh địa, lại vừa vặn gặp được tin tức Bạch Vân Tông tuyên bố phong tỏa doanh địa, ngay từ đầu hắn còn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng phong tỏa doanh địa hắn không cách nào săn bắt mãnh thú, tìm kiếm Ngũ Hành tinh hoa, chỉ có thể dựa vào khiếu huyệt thu nạp linh khí đến tu luyện, đây là hắn không thể tiếp nhận !
Huống hồ, không thể vào ra doanh địa hắn cũng không cách nào hoàn thành nhiệm vụ, lợi nhuận không đến điểm tích lũy, thì đổi không đến vũ kỹ cùng tài liệu, cái này là làm trái với mục đích tới đây của hắn! Nếu bị nhốt trong doanh địa mà nói, vậy hắn cần gì phải tới nơi này?
Không chỉ là hắn, người của Tam đại gia tộc đều là tiếng oán than dậy đất, chỉ là ngại dâm uy của Bạch Vân Tông mới có thể ở trong đáy lòng nén giận vài câu.
Nhưng sau đó, Bạch Vân Tông lại tuyên bố một tin tức, muốn người Tam đại gia tộc giao ra Ô Nguyên Thạch lấy được trong huyệt động của Hôi Thạch Ly. Lâm Lạc ngay từ đầu cũng không biết Ô Nguyên Thạch là cái gì, nhưng Bạch Vân Tông miêu tả kỹ càng về Ô Nguyên Thạch, tỷ như đen nhánh như than đá…
Lâm Lạc lập tức nghĩ đến khối hắc thạch bị hắn luyện hóa, cũng giúp hắn đạt tới Hậu Thiên thập nhất tầng chính là Ô Nguyên Thạch!
Cái này cũng không quá kỳ diệu a, nếu để cho Bạch Vân Tông biết rõ Ô Nguyên Thạch đã rơi vào trong tay của hắn, khẳng định phải buộc hắn giao ra, nhưng vật đó đã bị hắn luyện hóa, cho dù Lâm Lạc muốn giao cũng giao không được!
Huống chi, hắn lại không có trộm không có đoạt, Ô Nguyên Thạch này là Bạch Vân Tông không có ánh mắt bỏ lỡ, bây giờ còn muốn lấy về sao?
Lúc trước thời điểm được đến Ô Nguyên Thạch, chỉ có hai người nhìn qua, có lẽ bọn họ trong khoảng thời gian ngắn đã quên, nhưng không cần quá lâu bọn họ nhất định sẽ nhớ tới!
Nếu đến lúc đó bọn họ đi mật báo mà nói. . .
Tưởng tượng như vậy, Lâm Lạc lập tức đứng lên, hướng bên ngoài doanh địa đi đến.
- Đứng lại!
Sau khi mệnh lệnh phong tỏa doanh địa ban ra, Bạch Vân Tông phái ra rất nhiều đệ tử phân tán ở chung quanh doanh địa canh gác, cấm bất luận kẻ nào rời doanh địa. Lâm Lạc lập tức bị một tên đệ tử Bạch Vân Tông ngăn cản đường đi.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 54: Ly Khai Doanh Trại. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Mặc dù tu vi đối phương chỉ là Hậu Thiên thất tầng, Lâm Lạc một cái tát có thể chụp chết, nhưng bởi vì trong doanh địa có ba Tiên Thiên Cảnh cao thủ tọa trấn, chỉ cần khiến cho bọn hắn chú ý, Lâm Lạc căn bản không chỗ có thể trốn!
Bất quá, hắn cũng không có tính toán xông qua.
Lâm Lạc lạnh lùng cười nói:
- Ngươi là ai, dám ngăn đường đi của bản thiếu gia?
Đệ tử Bạch Vân Tông này giận dữ, nhưng Lâm Lạc trước sau đánh bại La Cương, Tôn Phúc Thông, Chung Vĩnh Thanh, nghiễm nhiên trở thành đệ nhất cao thủ trong thí luyện giả, hơn nữa Lâm Lạc lại vô cùng kiêu ngạo, tư thái cuồng ngạo kỳ nhân, hắn cũng không muốn trở thành người bị Lâm Lạc quần ẩu!
Không thể không nói, kỳ thật kiêu ngạo cũng có chỗ tốt của kiêu ngạo, nếu như Lâm Lạc bình thường hòa hòa khí khí mà nói, này khẳng định sẽ đạp trên mũi mặt của đệ tử Bạch Vân Tông này!
- Tam đại trưởng lão hạ lệnh, phong tỏa doanh địa, bất luận kẻ nào đều không được rời đi!
Đệ tử Bạch Vân Tông này cố nhịn nói.
- Vì cái gì?
Lâm Lạc vô cùng ngạo mạn nói.
Đệ tử Bạch Vân Tông này đầu đầy hắc tuyến, vì cái gì? Tam đại Tiên Thiên Cảnh cao thủ cùng một chỗ hạ mệnh lệnh, còn trông nom vì cái gì, chỉ cần run sợ nghe theo là được! Nhưng đứng ở trước mặt hắn chính là một kẻ kiêu ngạo đến ngay cả chấp sự đại nhân cũng dám chống đối, hắn chỉ có thể nén giận:
- Đây là Tam đại trưởng lão hạ mệnh lệnh, ngươi muốn hỏi vì cái gì mà nói, tự mình đi tìm Tam đại trưởng lão!
- Bản thiếu gia cũng muốn hỏi một chút, tam đại gia tộc chúng ta là tới nơi đây thí luyện, hay là làm kẻ tù tội? Hơn nửa tháng trước, chúng ta bị buộc đi tới động hồ ly kia, kết quả uổng mạng rất nhiều tộc nhân, hiện tại lại muốn giam chúng ta, đây là cái đạo lý gì?
Lâm Lạc đột nhiên đề cao thanh âm, chân nguyên lực của Cương Khí Cảnh mênh mông cuồn cuộn mà động, đem thanh âm của hắn truyền khắp cả doanh địa.
- Bạch Vân Tông xác thực thực lực cường đại, nhưng chúng ta có tôn nghiêm, đối đãi với chúng ta như thế, khi chúng ta là cái gì, nô tài của Bạch Vân Tông sao?
Hắn càng nói thanh âm càng lớn, lúc này đã có không ít người nghe được động tĩnh từ trong doanh trướng đi ra, nghe được lời nói của Lâm Lạc, tam đại gia tộc là không ít người bắt đầu hưởng ứng.
Cũng bởi vì Bạch Vân Tông khư khư cố chấp, bọn họ tổn thất đại lượng tộc nhân thiên tài, mà Bạch Vân Tông đối với cái này lại cái rắm cũng không có phóng một tiếng, làm cho người của Tam đại gia tộc oán hận chất chứa sâu đậm, chỉ thiếu khuyết một cơ hội bộc phát, mà Lâm Lạc đúng là người châm lửa.
- Không, không phải như thế!
Đệ tử Bạch Vân Tông này kém cỏi ngôn từ, nghẹn đỏ mặt cũng nói không ra nguyên cớ.
- Bạch Vân Tông cũng không thể khi dễ người như vậy!
- Đúng, chúng ta chính là tam đại gia tộc !
- Cấp cho chúng ta một lời giải thích, cùng tức khắc giải trừ phong tỏa!
Có thể tới nơi này thí luyện, tự nhiên là người nổi bật trong tam đại gia tộc, không người nào là không tâm cao khí ngạo, nhận hết truy phủng! Có thể đến nơi này chẳng những bị đệ tử Bạch Vân Tông nhục nhã, hiện tại lại lưu lạc thành "Tù phạm", điều này làm cho những thiên tài năm kia kiêu ngạo đều là nghẹn đủ khí, hiện tại bị Lâm Lạc đốt kíp nổ, cũng bắt đầu bạo phát đi ra !
Trong khoảng thời gian ngắn, thanh âm giận dữ mắng mỏ trong doanh địa liên tiếp, đã trở nên không thể vãn hồi !
- Ồn ào cái gì! truyện copy từ tunghoanh.com
Một tiếng quát lạnh mang theo vô cùng uy nghiêm truyền đến, chấn đắc tâm thần mỗi người đều rung động, không tự chủ được ngậm miệng lại. Một hoa giáp lão nhân xuất hiện ở trước mặt mọi người, lông mày trắng như tuyết, dáng người thon gầy, đúng là Bạch Vân Tông Thất trưởng lão.
Tiên Thiên Cảnh cao thủ vừa ra, khí thế lập tức cuốn sạch toàn trường, ép tới tất cả mọi người là tâm linh run rẩy dữ dội, như là một con kiến đối mặt một đầu cự tượng, không tự chủ được sinh ra cảm giác nhỏ bé mãnh liệt.
Tử Đỉnh trong thức hải nhẹ nhàng rung động, vẻ hoảng loạn trong nội tâm Lâm Lạc lập tức hễ quét là sạch! Hắn ha ha cười dài một tiếng nói:
- Thất trưởng lão, trời đất bao la không bằng đạo lý lớn, bản thiếu gia muốn hỏi một câu, Bạch Vân Tông dựa vào cái gì giam giữ chúng ta?
Lúc này, cho dù người bình thường không phục Lâm Lạc, cũng không khỏi phát lên ý bội phục! Ở trước mặt Tiên Thiên Cảnh cao thủ còn có thể chậm rãi nói chuyện, theo lý cố gắng, chỉ là phần dũng khí này đã làm cho người bội phục !
Trong con ngươi Thất trưởng lão hàn quang lóe lên, nhưng lập tức liền thu liễm nói:
- Bổn tông có một kỳ trân bị mất, bổn tọa hoài nghi rơi xuống trong tay người nào đó của ba gia tộc các ngươi, cho nên mới phải phong tỏa doanh địa, đợi cho tìm được kỳ trân này, tự nhiên sẽ giải trừ phong tỏa!
- Ha ha, tam đại gia tộc chúng ta tới nơi này thí luyện, cư nhiên bị người xem trở thành đạo tặc hại nước hại dân! Bản thiếu gia rất không nguyện gánh vác bêu danh như vậy, kính xin chư vị Trưởng lão lập tức tiến hành điều tra, trả lại một cái trong sạch cho bản thiếu gia!
Lâm Lạc đem hai tay giang ra, bày ra một tư thế tùy ngươi lục soát.
- Đúng, kính xin cho chúng ta một cái trong sạch!
Vài chục người đồng thời hưởng ứng, đều mở hai tay ra. Bọn họ đều là hạng người tâm cao khí ngạo, tự nhiên không muốn gánh vác xú danh như vậy.
Sắc mặt Thất trưởng lão không khỏi âm trầm, không nghĩ tới Lâm Lạc cư nhiên lớn mật như thế, dám cùng hắn đối địch! Tuy hắn nhấc tay trong lúc đó có thể giết Lâm Lạc, nhưng mọi người nhìn chằm chằm, dù sao tam đại gia tộc cũng là một con chó bọn họ dưỡng, bình thường quát tháo khiển trách không có gì, nhưng mà không thể làm quá mức, cẩu bị ép còn có thể cắn người!
- Được rồi!
Nhiều người tức giận khó phạm, Thất trưởng lão cũng không muốn làm được quá tuyệt, lúc này phất phất tay.
- Mỗi người sau khi trải qua lục soát, có thể xuất nhập doanh địa!
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người như là đánh thắng trận lớn, nguyên một đám thần thái bay lên!
Đây là tự nhiên, bọn họ rõ ràng làm cho một vị Tiên Thiên Cảnh cao thủ nhượng bộ, điều này có thể có mấy người làm được? Nhưng mà có rất nhiều người đều là một trận hoảng sợ, nếu Thất trưởng lão không quan tâm, lật tay trong lúc đó liền chụp chết bọn họ, vậy bọn họ thực sự là chết vô ích, gia tộc tuyệt không có khả năng bởi vậy mà hướng một vị Tiên Thiên Cảnh cao thủ tuyên chiến!
Trải qua một phen soát người, rất nhiều người đều ly khai doanh địa, tiến vào trong núi sâu đi làm nhiệm vụ. Dù sao bọn họ đến nơi này chính là vì kiếm lấy điểm tích lũy dùng để đổi vũ kỹ, đan dược, nếu không cần gì phải tới nơi này ăn nói khép nép?
Lâm Lạc vừa ly khai Thanh Mông Sơn, lập tức phiêu nhiên đi xa.
Tin tức hắn được Ô Nguyên Thạch khẳng định không dấu được bao lâu, hơn nữa lần này tụ chúng nháo sự, nhiều lần khiêu khích uy nghiêm của Bạch Vân Tông, chỉ sợ bị bắt được chính là chữ chết!
Lâm Lạc cũng không có lựa chọn quay về Lâm gia, mà là hướng về phương hướng hoàn toàn ngược nhau đi tới.
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 55: Ly Khai Doanh Trại. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Bốn ngày sau, hắn ra khỏi Thanh Mông Sơn, lại trằn trọc hướng phía nam đi hơn trăm dặm, tiến nhập một mảnh đại sa mạc.
Bạch Dương trấn vốn là một trấn nhỏ biên thuỳ của Đại Thông Quốc, mà phiến sa mạc chính là biên cảnh tự nhiên của Đại Thông Quốc cùng Thổ Điện Quốc, tên là Nam Hoang sa mạc, dùng cát bụi cuồng bạo nổi tiếng, chính là một chỗ hiểm địa.
Bất quá, xuyên qua phiến sa mạc này có thể thẳng đến Thổ Điện Quốc, so sánh đi đường vòng sẽ tiết kiệm gần một tháng hành trình. Bởi vậy, cho dù Nam Hoang sa mạc hoàn cảnh ác liệt, hàng năm đều có không ít tiểu thương bí quá hoá liều, dùng lạc đà mang theo hàng hóa vãng lai.
Cái này cũng sinh ra nguy hiểm khác… đạo tặc sa mạc!
Bất quá dùng thực lực trước mắt của Lâm Lạc, vô luận là hoàn cảnh tự nhiên ác liệt hay là sa đạo tàn nhẫn đều không thể đối với hắn cấu thành uy hiếp gì, hắn không chút do dự tiến nhập phiến tuyệt địa này.
Mặc dù Thanh Mông Sơn có vô số thiên tài địa bảo, nhưng Lâm Lạc cũng không dám không coi ba Tiên Thiên Cảnh cao thủ vào đâu mà hoạt động, mà phiến Nam Hoang sa mạc này đồng dạng hiếm có dấu chân người đến, các loại bảo vật vô số, chỉ đợi người hữu duyên khai quật.
Đối với Lâm Lạc mà nói, đường tu hành của hắn chính là luyện hóa Ngũ Hành tinh hoa, người khác bế quan khổ tu đối với hắn mà nói là một điểm dùng cũng không có! Năm hệ cùng tu tuy uy lực cường đại, nhưng cho dù số lượng khiếu huyệt hắn kích hoạt cùng những người khác đồng dạng, thời gian tiêu hao so sánh với người khác cũng nhiều ra gấp năm lần!
Phiến sa mạc này quả nhiên giống như nghe đồn, hoang vu vô cùng, thỉnh thoảng còn có thể chứng kiến từng chồng bạch cốt thi hài. Có rất nhiều nhân loại, cũng có mãnh thú, ở nơi này ai cũng có thể là thợ săn, cũng có thể là con mồi!
- Ân?
Lâm Lạc đột nhiên từ trên lưng cảm giác được một tia dao động rất nhỏ, hắn bỗng nhiên xoay người ra sau, nhưng sau lưng lại một mảnh thiên địa cát vàng liên tiếp, không có một tia dị sắc.
Nhưng vào lúc này, dao động rất nhỏ này lại lần nữa từ phía sau lưng truyền đến, cái này làm Lâm Lạc cả kinh không nhẹ, vội vàng xoay người một cái, nhưng phía trước vẫn là cát vàng đầy trời, Quỷ Ảnh cũng không trông thấy một cái.
Hắn không khỏi có cảm giác sởn tóc gáy, cuối cùng là vật gì, hành động cư nhiên mau lẹ như thế, nếu là triển khai đánh lén đối với hắn mà nói, không phải là có thể đơn giản đắc thủ sao?
Tạp…
Dao động rất nhỏ này lại tới nữa rồi, lần này cư nhiên còn mang theo một tia giòn vang!
Lâm Lạc mạnh mẽ tỉnh ngộ lại, liền tranh thủ cởi ba lô xuống, mở ra, chỉ thấy quả trứng quái dị mà hắn lấy được từ Hỏa Hạt động rõ ràng xuất hiện một vết rách, thời điểm cầm trên tay có thể cảm giác được trong đó truyền đến chấn động rất nhỏ!
Nguyên lai là tiểu đông tây trong đó muốn ấp trứng đi ra, lại dọa Lâm Lạc ra một thân mồ hôi lạnh!
Cũng khó trách, quả trứng quái dị này không biết niêm phong trong khối hỏa ngọc kia bao nhiêu lâu, Lâm Lạc hoàn toàn không nghĩ tới nó thật có thể ấp ra tân sinh mệnh!
Nhưng mà, tuy quả trứng quái dị này cho thấy dấu hiệu muốn ấp trứng, nhưng giống như người khó sinh, chậm chạp không thấy tiểu tử kia xuất hiện, hai ngày sau, chỉ là tần suất chấn động càng ngày càng cao, lại thủy chung không có thể bạo vỏ đi ra.
Mãi cho đến ngày thứ tư, vỏ trứng này chấn động càng ngày càng mãnh liệt, ngay cả Lâm Lạc cũng phải ngừng chạy đi, kiên nhẫn chờ đợi tiểu tử kia xuất thế.
Tạp, tạp tạp tạp!
Ở dưới hắn nhìn chăm chú nhìn đi, vỏ trứng đột nhiên bị cắn mở, hiện ra một tiểu đông tây giống như con chuột, chỉ lớn nhỏ bằng bàn tay, toàn thân hoa râm, ánh mắt lại là huyết hồng sắc, giống như hai khỏa Hồng Bảo Thạch, mỹ lệ cực kỳ.
- Chi nha, chi nha!
Tiểu đông tây nhìn Lâm Lạc không ngừng loạng choạng tứ chi, một bộ hoa chân múa tay vui sướng.
- Chẳng lẽ tiểu đông tây này xem ta trở thành cha mẹ của nó?
Lâm Lạc không khỏi nghĩ đến:
- Xác thực nghe nói qua dã thú vừa sinh sẽ xem vật đầu tiên nhìn vào mắt trở thành cha mẹ, bất quá, ta thực sự phải nuôi nó sao?
Tiểu đông tây không biết mình vừa mới sinh ra đã gặp phải khả năng bị ném bỏ, còn ở đằng kia sung sướng chi nha chi nha kêu lên vui mừng, nhưng nó rất nhanh đã kêu mệt mỏi, mở ra cái miệng nhỏ nhắn cắn vỏ trứng của mình.
Tạp băng! Tạp băng!
Vỏ trứng phát ra tiếng vang thanh thúy, giống như miếng sắt!
Lâm Lạc không khỏi đưa tay cầm lấy một khối vỏ trứng, nhẹ nhàng sờ sờ, rõ ràng không có thể bóp nát vỏ trứng! Hắn không khỏi nhẹ kêu một tiếng, tuy hắn chỉ dùng ba thành khí lực, nhưng này chính là ba thành khí lực của Hậu Thiên thập nhất tầng cao thủ a, đủ để bóp nát một khối thiết bản!
Cho đến khi hắn dùng đến năm thành khí lực, vỏ trứng này mới phát ra một tiếng giòn vang, cắt thành vài khối mảnh vỡ.
Nhìn xem tiểu đông tây đang vui sướng gặm vỏ trứng, Lâm Lạc không khỏi chấn dung, tiểu gia hỏa này thật là không phải vật phàm, rõ ràng có thể giảo phá vỏ trứng cứng rắn như vậy!
Hắn đến tột cùng chiếm được quái vật gì a!
Mặc dù vầng sáng trên người vật nhỏ này cũng chỉ có Hậu Thiên tầng một cũng chưa tới, nhưng lực cắn của nó thật sự là cực kỳ khủng bố, cho dù Hậu Thiên thập nhị tầng đỉnh phong cao thủ bị nó thình lình cắn một ngụm mà nói, đó cũng là cắn cái gì cái đó đoạn, không mang theo một tia trả giá !
Hàm răng của Tiểu đông tây này tuyệt đối là thần binh cấp bậc a!
Kỳ quái, vô luận là thú hay người, mới sinh ra không phải đều không có hàm răng sao?
Lâm Lạc đẩy miệng tiểu đông tây ra, chỉ thấy trong miệng tiểu tử kia mọc hai hàng răng rậm rạp, đầu lưỡi hồng nhạt phi thường đáng yêu.
- Chi nha, chi nha!
Bị cắt đứt ăn cơm, tiểu đông tây có vẻ phi thường bất mãn, nhưng Lâm Lạc chính là "Mẫu thân" đại nhân của nó, nó cũng chỉ có thể dùng một đôi mắt to manh manh nhìn xem Lâm Lạc, giả bộ đáng thương.
Lâm Lạc không khỏi cười ha ha, đem tiểu đông tây để xuống, cho nó tiếp tục ăn vỏ trứng.
Tạp băng! Tạp băng!
Không đến một nén hương thời gian, tiểu đông tây liền ăn sạch sẽ tất cả mảnh vỡ vỏ trứng, còn nấc một cái, dùng hai chân trước toàn tâm toàn ý sờ lên trên bụng, một bộ ăn rất là no.
- Coi nó như là một sủng vật a!
Lâm Lạc âm thầm nói ra, quyết định thu dưỡng vật nhỏ này.
- Đã như vậy, phải cho nó một cái danh tự! Xem da lông nó như ngân, không bằng liền gọi Ngân Mang đi!
Mang theo Ngân Mang tiếp tục đi tới, Lâm Lạc một đường chém giết mãnh thú, tìm kiếm Ngũ Hành tinh hoa. Nhưng hôm nay vận khí của hắn không tốt, đến buổi tối dừng lại nghỉ ngơi, cũng chỉ săn đến hai con mãnh thú Hậu Thiên bát tầng.
Hiện tại Yêu hạch dưới Cương Khí Cảnh cơ hồ đối với Lâm Lạc mất đi tác dụng, ngay cả nửa nén hương thời gian cũng chưa tới, một khỏa bát giai Yêu hạch liền biến thành mảnh vụn, mà chân nguyên lực của Lâm Lạc tăng trưởng nhưng lại cực kỳ bé nhỏ!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555