Lý Sơn nằm trên giường hắn gác tay lên trán nhìn về phía trần nhà. Hắn nhẹ nhàng giơ ban tay hướng lên trên. Hai bàn tay xòe ra, qua kẽ tay của hắn xuất hiện các luồng ánh sáng xuyên qua chiếu vào mắt của hắn. Hắn lầm bẩm: “Minh Yên Vi huh? Triệu Ny Không, huh?”. Hắn lại tập trung nghĩ về năm món đồ hắn tìm thấy, chúng đều là một tập trung gần nhau nhưng chỉ có hai thứ Lý Sơn không tìm thấy đó là con mèo đen mà Kayako nuôi từ bé thứ hai là đưa con trong bụng Kayako hoặc cái xác của Kayako hắn cũng tìm không ra. Lý Sơn có cảm giác khá là khó chịu vì mọi việc bắt đầu vượt khỏi tầm kiểm soát của hắn.
Hắn cũng từng nghĩ đến để cho mọi người dễ dàng vượt qua bộ phim kinh dị này. Cách thì có rất nhiều chỉ cần dùng người thuê báo trí truyền thông để kéo từ nhân viên cảnh sát đến đây điều tra, hoặc là mượn nhờ trợ lực từ âm dương sư… Nếu Lý Sơn cảm nhận không sai rất có thể có một bàn tay đen đang đứng sau vụ chú oán này. Nếu hắn đoán không sai thực sự có thể là một âm dương sư hoặc một đại gia tộc nào đó của Nhật Bản. Với thực lực hiện nay của Trung Châu đội khó mà làm được nhiệm vụ nếu như xúc tuyến nhiệm vụ khác. Chính vì thế hắn mới đặt bom phá hủy mấy thứ căn nguyên của chú oán. Nhưng thời gian phá hủy lại chọn sát thời gian trở về chủ thần không gian lý do tránh xúc tuyến nhiệm vụ.
Chủ thần là một cái mày tình đầy Bug Lý Sơn cũng hiểu rõ điều này. Chủ thần không bao giờ đưa ra nhiệm vụ phải chết chính vì thế mà Lý Sơn lựa chọn lúc cuối mới nổ bom. Chỉ với thời gian ít ỏi cuối cùng hẳn là chủ thần sẽ không ban bố nhiệm vụ. Lý Sơn xác định có chín thành là như thế. Nhưng mọi việc không như hắn nghĩ. Một tiếng nổ lớn vang lên.
“Oanh, oanh, oanh…”
…
Mọi người xem xong bộ phim được sửa chữa khá là kỹ của Lý Sơn trong việc tiêu diệt quỷ hồn Kayako thì cả đám đều đầu đầy mồ hôi. La Lệ lúc này mở miệng cười hì hì: “Lý đại ca nhiều lúc anh ấy cũng hài hước thật đấy!”
Trịnh Xá lau trên chán mồ hôi nói: “Vậy là chúng ta đã biết cách tấn công của quỷ hồn Kayako a!” hắn hướng về phía Sở Hiên đang liên tục cắn trái táo lên tiếng nói: “Ngươi là trí giả của đội ngươi nói gì đi chứ?”
Sở Hiên nhìn về phía màn hình, hắn nhẹ nhàng nâng lên mắt kính của mình nói: “Theo như đoạn phim ngắn này chúng ta có thể phân biệt được quỷ hồn tấn công chia làm bảy đợt. Đợt thứ nhất sẽ xuất hiện một quỷ hồn như bình thường. Đợt thứ hai xuất hiện sau lưng, đợt thứ ba cũng là như vậy. Nhưng hai đợt này chúng ta cần kiểm trứng một chút. Đợt thứ tư là một đám quỷ hồn như chúng ta đã thấy. Đợt thứ năm là quỷ hồn của Kayako và chồng của Kayako. Đợt thứ sáu là quỷ hồn sẽ chui vào bụng tấn công. Đợt thứ bảy là xuất hiện một quỷ hồn cao lớn.”
Chiêm Lam vỗ vỗ chiếc chán của mình nói: “Hì hì, người nói không sai a. Sở Hiên nhưng ta vẫn thấy ngươi nói thiếu thứ gì đó!”
Sở Hiên khẽ gật đầu hắn tiếp tục câu chuyện: “Trong này ta chỉ nhắc nhở mấy người một chút. Thứ nhất tại quỷ hồn tấn công tốt nhất không nên để nó chạm vào các ngươi nếu không các ngươi sẽ bị tê liệt!”
“Ngạch” Trương Kiệt hít ra một hơi thuốc nói: “Ta thấy Lý đại ca đâu có sao khi hắn bị quỷ hồn chạm vào người?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nhàn nhạt trả lời: “Đây là với thực lực của Lý Sơn là như thế nếu như là các ngươi các ngươi có thể đi thử một chút ta không ngăn cản!?” Sở Hiên quét mắt về phía đám người hắn lại tiếp tục câu chuyện: “Điểm thứ hai mà mọi người phải chú ý tại đợt thứ năm công kích gồm hai oan hồn Kayako và chồng cô ta chỉ lúc nào hai quỷ hồn này tấn công chúng ta thì chúng ta mới giết chết chúng được. Chú ý đợt thứ sau là đợt quan trọng nhất. Đợt này quỷ hồn sẽ chui vào bụng các ngươi. Mà chúng ta nguy hiểm nhất là đợt này.”
Trịnh Xá lo lắng lên tiếng: “Vậy trận này chúng ta phải làm sao đây?”
Sở Hiên phẩy phẩy tay: “Đợt này không lo, ta đã có cách ứng đối. Ta sẽ nói với các ngươi điểm tiếp theo mà các ngươi cần chú ý. Ở đợt bảy sẽ xuất hiện một quỷ hồn to lớn. Nó sẽ giết ngươi để tăng thực lực thế nên không cần nói các ngươi cũng biết phải làm gì chứ? Còn điểm yếu của quỷ hồn này như chúng ta biết rõ sẽ là trái tím của quỷ hồn to lớn!?”
La Lệ mỉm cười nói: “Hì hì nhưng chúng ta lúc này ở đây đã có Lý đại ca, chúng ta nhất định sẽ an toàn mà!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Người phám trí khôn a. Ngươi hiểu chủ thần đem chúng ta đến nơi này làm gì không là để chúng ta tiến hóa để chúng ta đối mắt với nguy hiểm mà mạnh hơn. Nếu như Lý Sơn tiếp tục bao bọc các ngươi thì chủ thần sẽ đối với hắn và chúng ta làm gì đây… Hơn nữa các ngươi phải hiểu Lý Sơn hắn đưa ra đoạn băng này rõ ràng muốn chúng ta chiến đấu với quỷ hồn!”
Hàn Nguyệt mỉm cười hì hì: “Sở đại ca lúc nào cũng là người thông minh a! Em ngày càng thích anh a, hì hì!” Hàn Nguyệt lúc này tiến sát về phía Sở Hiên. Cô nàng lấy bộ ngực phong mãn của mình trước mặt mọi người liên tục cọ cọ vào tay Sở Hiên. Mấy nam nhân thấy thể mắt đều to tròn hận không được thay vị trí Sở Hiên lúc này. Hưng Sở Hiên vẫn lạnh nhạt như không có cảm giác gì. Hàn Nguyệt cũng không để ý tới ánh mắt cảnh cáo của Chiêm Lam. Mọi người đầu đầy mồ hôi không hiểu tên tam vô nam này có gì mà hay không ngờ đuọc một cô bé đồng nhan cự nhũ thích a, rõ ràng đây là một khối đầu gỗ mà
Bá Vương cùng Zero lớn tiếng nói: “Vậy Sở Hiên, Sở đại tá anh đoán được ý của ông chủ nhỏ sao?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính: “Nếu ta đoán không nhầm thì hắn muốn chúng ta trực tiếp công kích quỷ hồn chứ không phải là chờ đợi bị nó công kích” Hắn xoay mắt nhìn về phía hai thanh niên. Hắn chăm chú quan sát bộ dạng của hai tên thanh niên này. Hai thanh niên này nghe thấy sẽ trực tiếp công kích quỷ hồn thì cả người giật bắn.
Trịnh Xá lên tiếng nói: “Dù sao thì chúng ta có kinh phật sao không sống tốt qua bảy ngày a!?” Nghe thấy thế hai thanh niên cũng gật đầu đồng tình.
Triệu Anh Không nhíu mày lên tiếng: “Không ngờ ngươi là một người có thực lực mạnh như vậy lại có lá gan nhỏ như vậy!?”
Sở Hiên phẩy phẩy tay lên tiếng nói: “Được rồi chúng ta lấy biểu quyết đi ai đồng ý trực tiếp công kích quỷ hồn thì giơ tay!” Lúc này cả đám người đều dơ tay duy chỉ có Trịnh Xá và La Lệ còn do dự hai thanh niên cùng với Minh Yên Vi thì không có ý kiến gì. Theo số đông thì ý kiến được quyết định răng sẽ trực tiếp tấn công quỷ hồn. Sở Hiên nâng lên mắt kính: “Vậy thì hôm nay mọi người đi ngủ sớm. Tối nay đến lượt ta và Anorld trông coi kinh phật. Mọi người đi ngủ sớm ngày mai chúng ta sẽ bắt dầu tiến hành công kích quỷ hồn!”
Mọi người bắt đầu giải tán. Sở Hiên chăm chú nhìn về phía hai thanh niên dời đi. Hắn nhìn một chút vào quyển kich phật. Dạ Nguyệt lúc này từ trong tay của Chiêm Lam lấy ra một chiếc hộp cười hì hì: “Cái này có phải là nhẫn đính ước của Lý đại ca dành cho chị không vậy Chiêm Lam tỷ tỷ?”
Chiêm Lam đỏ mặt lên mắng: “Dạ Nguyệt muội nếu em còn nói linh tinh có tin chị sẽ đánh em một trận không hả?”
“Ôi sợ quá đi!” Dạ Nguyệt cười hì hì nói: “Nhưng Lý đại ca cũng tham lam quá đi tặng cho ba người trong đó còn hai nữ nhân nữa chứ rõ ràng là…”
“Hừ” Chiêm Lam ngắt lời nói: “Không cho em nhận xét linh tinh về Lý đại ca. Anh ấy chỉ muốn tốt cho mọi người mà thôi!”
Dạ Nguyệt nâng lên hai tay trong tư thế đầu hàng: “Thôi thôi! Em cũng không nói gì về người yêu dấu của chị nữa đâu!?”
Chiêm Lam lạnh lùng ném cho Dạ Nguyệt một cái nhìn tức giận. Dạ Nguyệt quay đầu đi như không biết. Nàng hướng Triệu Anh Không lấy ra một chiếc hộp lên tiếng nói: “Phần này là của Anh Không muội muội, Lý đại ca nói đây là phần dành cho muội nhưng cũng căn dặn chúng ta đến sát giờ trở về chủ thần không gian mới có thể sử dụng a!”
Chiêm Lam quay về phía Dạ Nguyệt lớn tiếng nói: “Dạ Nguyệt em còn không mau đưa chiếc hộp đó cho Minh Yên Vi tỷ tỷ. Thứ đó là Lý đại ca dành cho Minh yên Vi tỷ tỷ a!”
Dạ Nguyệt cười hì hì: “Em chỉ xem một chút thôi mà”. Dạ Nguyệt mở ra chiếc hộp thì nhìn thấy một chiếc nút màu đỏ. Dạ Nguyệt nói: “Gì chứ một cái nút cho nữ nhân a! Lý đại ca lại bày ra trò gì đây a!”. Thiếu nữ bước về phía Minh Yên Vi lên tiếng nói: “Minh Yên Vi tỷ tỷ phần này dành cho tỷ đây!”
Thấy Minh Yên Vi như cúi đầu suy nghĩ. Mọi người bắt đầu lên tiếng nói:
“Minh Yên Vi tỷ tỷ!”
“Minh Yên Vi tỷ tỷ!”
“Nga” Minh yê Vi giật mình từ trong suy nghĩ trở lại. Thiếu nữ quay đầu lại thì thấy một đám người đang nhìn mình thì nàng có chút xấu hổ. Minh Yên Vi nhỏ giọng nói: “Xin lỗi lúc đó tỷ đang bận suy nghĩ. A có việc gì vậy Dạ Nguyệt muội muội!”
Dạ Nguyệt nhoẻn miệng cười nói: “Đây là quà dành cho tỷ tỷ!”
Minh Yên Vi cầm lấy một cái hộp đanh có một cái nứt, thiếu nữ lên tiếng nói: “một cái nút sao?” Nàng không suy nghĩ nhiều theo bản năng ấn vào chiếc nút. Mấy nữ nhân thấy vậy kinh ngạc hét lên:
“Minh Yên Vi tỷ mau dừng lại!”
“Không được ấn Minh Yên Vi tỷ!”
…
Minh Yên Vi nghe thấy mấy người quát lớn thì giật mình sơ xuất đánh rơi chiếc hộp xuống sàn. Chiếc hộp va đập vào sàn nhà phát ra một tiếng cạch, cạch. Kèm theo chiếc hộp bị đập xuống đất là âm thanh nổ lớn ở khá xa vẫn nghe rõ.
“Oanh, oanh, oanh…”
Một âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai của Minh Yên Vi.
“Phá hủy một căn nguyên của chú oán đạt được một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng. Căn nguyên của chú oán còn sáu căn nguyên. Mở ra nhiệm vụ trong thời gian còn lại phải phá hủy toàn bộ căn nguyên của chú oán, nhiệm vụ thất bại mạt sát”
“Phá hủy một căn nguyên của chú oán đạt được một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng. Căn nguyên của chú oán còn năm căn nguyên”
“Phá hủy một căn nguyên của chú oán đạt được một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng. Căn nguyên của chú oán còn bốn căn nguyên”
Mọi người nghe thấy tiếng nổ thì kinh hãi chạy xuống nhà. Lý Sơn trong phòng lúc này dùng tinh thần lực quét xem thì phát hiện thấy căn nhà của Kayako đã bị phá hủy cùng với hai căn nguyên là căn phòng mà Toshio bị giam giữ cho chết đói thứ ba là cuốn nhật ký của Kayako. Lý Sơn cắn chặt răng chạy xuống phòng. Lúc này mọi người tất cả đã tập hợp đông đủ. Mọi người đang liên tục hỏi chuyện gì xảy ra. Mấy người Chiêm Lam đều nhìn về phía Minh Yên Vi. Minh Yên Vi lúc này khuôn mặt trắng bệch. Lý Sơn quát lớn: “Chuyện gì đã xảy ra. Ai, là ai đã bấm vào chiếc hộp đỏ hả?”
Mọi người đều hướng về phía Minh Yên Vi nhìn. Khuôn mặt Minh Yên Vi lúc này trắng bệch. Nàng lúc này không ngờ lại nở ra một nụ cười nhìn về phía Lý Sơn: “A, a, a, vừa rồi ta vừa nghe chủ thần nói xúc tuyến nhiệm vụ gì đó nếu thất bại sẽ bị mạt sát a. Nếu như ta đoán không nhầm thì có lẽ ngươi sẽ bỏ ta lại vì lợi ích đoàn đội phải không nhỉ? Nam nhân các ngươi mà khi nữ nhân gặp nguy hiểm đều là như vậy đều là bỏ lại nữ nhân một mình bỏ trốn. A, a, a…”
Lý Sơn nghe xong vô cùng tức giận. Hắn nghiến hai hàm răng lại phát ra tiếng ken két. Lý Sơn lẩm bẩm nói: “Ngu ngốc, cực kỳ ngu ngốc. Tại sao lúc nào cô cũng ngu ngốc như vậy cơ chứ?”
Nghe những lời chửi mắng của Lý Sơn hẳn ai cũng cảm nhận được hắn lúc này vô cùng giận dữ. Nhưng Minh Yên Vi lại cảm nhận trong đó không chỉ có giận dữ, phẫn nộ mà bao hàm sự quan tâm cùng thương xót vô cùng lớn. Minh Yên Vi lắc lắc đầu có lẽ nàng dự cảm sai rồi. Lần đó không phải nàng dự cảm rằng bạn trai nàng sẽ không bỏ nàng sao nhưng hắn vẫn là vứt bỏ nàng đấy thôi. Mặc dù người trước mắt này làm cho nàng cảm thấy cảm giác vô cùng an toàn nhưng nàng lúc này vứt bỏ luôn cái cảm giác đó đi. Nàng không tin vào dự cảm của mình nữa. Minh Yên Vi nhàn nhạt cười nói: “Hahaha, nam nhân các ngươi đều là như vậy thấy nguy hiểm đều là bỏ lại nữ nhân chạy một mình. Ta nói không sai chứ. Ngươi chẳng qua cũng là một tên ngụy quân tử mà thôi!”
Lý Sơn lúc này rất giận hắn rất muốn cho Minh Yên Vi một cái tát thật mạnh. Cố nín nhịn lại Lý Sơn hướng về phía Chiêm Lam lên tiếng nói: “Chiêm Lam lần này ta cần phải nói xin lỗi em. Em hãy đưa lại chiếc hộp mà anh đã tặng cho em được không?” Hắn quay về phía Triệu Anh Không lên tiếng nói: “Cả cô nữa!”
Nghe thấy vậy Triệu Anh Không muốn nói gì đó đột nhiên nàng mở chiếc hộp nhanh chóng ấn vào chiếc nút nói: “Ta muốn cùng đi làm nhiệm vụ với Minh Yên Vi tỷ tỷ!”
“Oanh, oanh…”
Âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai của Triệu Anh Không: “Phá hủy một căn nguyên của chú oán đạt được một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng. Căn nguyên của chú oán còn ba căn nguyên. Mở ra nhiệm vụ trong thời gian còn lại phải phá hủy toàn bộ căn nguyên của chú oán, nhiệm vụ thất bại mạt sát”
Lý Sơn khó chịu lên tiếng nói: “Anh Không cô làm cái quái gì thể hả!”
Chiêm Lam suy nghĩ gì đó rồi nhìn về phía Minh Yên Vi rồi nhìn về phía Lý Sơn. Nàng không ngốc nhìn về phía hai người nàng biết hẳn không thể là không có chuyện gì giữa hai người được. Với tính cánh của Lý Sơn nàng đoán chín phần hắn sẽ đi giúp Minh Yên Vi. Chiêm Lam cắn chặt hàm răng mở ra chiếc hộp không ro dự ấn vào chiếc nút.
Âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai của Chiêm Lam: “Phá hủy một căn nguyên của chú oán đạt được một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng. Căn nguyên của chú oán còn hai căn nguyên. Mở ra nhiệm vụ trong thời gian còn lại phải phá hủy toàn bộ căn nguyên của chú oán, nhiệm vụ thất bại mạt sát”
Lý Sơn tức giận hét lên một tiếng: “Chiêm Lam em làm cái gì thể hả?”
Chiêm Lam khuôn mặt xám xanh nói: “Em chỉ là muốn cùng anh đi mà thôi, Lý đại ca!”
Lý Sơn cắn chặt hàm răng nhìn về phía ba nữ nhân. Hắn không hiểu tại sao Triệu Anh Không cùng với Chiêm Lam lại hành động thiếu suy nghĩ rồi. Minh Yên Vi nhìn về phía Lý Sơn như đang dò xét gì đó. Lý Sơn cắn chặt hàm răng nhìn về phía ba nữ nhân. Hắn trong tay xuất hiện ba viên ngọc, Lý Sơn tiến về phía Chiêm Lam đưa cho nàng ba viên ngọc. Cầm lấy ba viên ngọc Chiêm Lam mặt mũi vui mừng.
Lý Sơn cười khổ nói: “Chia cho họ mỗi người một viên đi!”
Chiêm Lam khuôn mặt có chút ảm đạm lên tiếng: “Còn anh Lý đại ca!”
Lý Sơn cười khổ nói: “Anh có rồi yên tâm đi em không phải lo!”
Chiêm Lam nở ra một nụ cười hòa ái tiến về phía mấy người Minh Yên Vi và Triệu Anh Không. La Lệ nở ra nụ cười hỏi: “Chiêm Lam tỷ tỷ đó là thứ gì vậy?”
“Hì hì muội đoán xem!?” Chiêm Lam đưa cho La Lệ một viên ngọc.
La Lệ cầm lấy thì mắt trợn tròn nói: “Cái này từ Lý đại ca bỏ ra a. Cái này cũng quá quý giá đi không biết bao nhiêu tiền nữa!”
Trương Kiệt ha hả cười lớn: “Không biết tên khốn này còn dấu bao nhiêu thứ tốt nữa đây!”
Triệu Anh Không cùng Minh Yên Vi nhìn về phía bóng lưng của Lý Sơn cảm nhận được bóng lưng cô đơn của hắn. Minh Yên Vi cảm nhận được bóng lưng kia vô cùng quen thuộc nhưng nàng cố gắng nhớ rõ nhưng thể nhớ được.
La Lệ cười hì hì nói: “Chiêm Lam tỷ tỷ hôm nay Lý đại ca anh ấy có vẻ không vui hay là chị lên an ủi anh ấy luôn nhân tiện.” La Lệ một tay hình thành vọng tròn một ngón tay trỏ khác liên tục đưa ra đưa vào trong chiếc vòng tròn đó biểu hiện ra việc cần làm. Khuôn mặt của cô bé ngây thơ lúc này xuất hiện sự bỉ ổi chưa từng có.
Chiêm Lam khuôn mặt đỏ bừng quát: “la lệ muội co tin chị đánh cho em một trận không?”
La Lệ chạy ra phía sau lưng của Trịnh Xá liên tục cười nói: “Hì hì, người ta nói đàn ông lâu không làm chuyện đó rất dễ bị bệnh gì thì gì chị cũng pahỉ lo lắng cho Lý đại ca chứ?”
Chiêm Lam đỏ mặt tức giận nói: “Em còn dám nói nữa!”
Trịnh Xá cười khổ nói: “Thôi mọi người mau đi ngủ sớm đi thì hơn!”
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Trời đã về khuya, lần này năm nữ nhân ngủ một phòng có Chiêm Lam, Minh Yên Vi, Triệu Anh Không và Hàn Nguyệt cùng Dạ Nguyệt. Triệu Anh Không lúc này cởi ra chiếc áo nhìn về phía Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt lên tiếng hỏi: “Hàn Nguyệt tỷ tỷ, Dạ Nguyệt tỷ tỷ chỗ đó của các chị to như vậy không sợ đám nam nhân…”
Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt cười hì hì: “Muội sợ họ dở trò xấu xa sao. Hì, hì, tất nhiên chúng ta mặc như vậy để cho mấy nam nhân ngắm nhìn rồi. Nhưng nếu như họ mà dám…” Nói đến đây Dạ Nguyệt dơ lên nắm đấm biểu hiện.
Minh Yên Vi lúc này đang trầm tư lên tiếng hỏi: “Chiêm Lam muội muội, muội rất rõ về tên Lý Sơn sao?”
Chiêm Lam hơi nhíu mày một chút rồi nói: “Minh Yên Vi tỷ tỷ rất quan tâm tới Lý đại ca sao. Em thấy chị và anh ấy hình như rất quen thuộc nhau thì phải. Có phải hai người đã quen thuộc từ trước không vậy?”
Minh Yên Vi nghe thấy thì thoáng rơi vào trầm tư, nang lên tiếng nói: “ta cảm giác hắn rất quen thuộc nhưng không nhớ đã từng gặp được ở đâu chỉ là…”
Hàn Nguyệt lúc này cười hì hì nói: “Minh Yên Vi tỷ tỷ không phải thích Lý đại ca rồi đấy chứ. Tỷ không được thích anh ấy đâu đấy nhé! Lý đại ca nhưng đã thuộc về Chiêm Lam tỷ tỷ nhà bọn muội rồi. Mặc dù Lý đại ca nhiều lúc tỏ ra không đứng dắn nhưng thật ra anh ấy rất tốt. không cho tỷ đánh chủ ý với anh ấy nga!”
Chiêm Lam đỏ mặt hồng hào lên tiếng quát: “Hàn Nguyệt muội nói linh tinh gì vây?”
Dạ Nguyệt nghe thấy thế cũng lên tiếng: “Hì không phải sao? Chiêm Lam tỷ tỷ bị nói trúng tim đen rồi a!”
Chiêm Lam tức giận nói: “Dạ Nguyệt cả em nữa!? Có lẽ em chưa ăn đòn đủ a!”
Minh Yên Vi khó chịu lên tiếng nói: “Tốt nhất các muội đừng có tin vào đàn ông. Đàn ông không tên nào tốt đẹp cả đâu!” Nghe thấy mấy người này thoáng nhìn về phía Minh Yên Vi, mấy nữ đều là thở dài nhìn về phía Minh Yên Vi tỏ rõ sự cảm thông. Minh Yên Vi chợt nhớ đến điều gì nói: “Đúng rồi hôm này Lý Sơn hắn dùng chiêu kia là học được từ đâu vậy?”
Chiêm Lam vỗ vỗ chán nói: “Cái này sao? Lý đại ca anh ấy học được từ một quyển sách mua từ chỗ chủ thần tên gọi là Vạn Kiếm Quy tông thì phải? Em không biết mình có nhớ nhầm không nữa!”
Nghe thấy thế cả người Minh Yên Vi khẽ run lên, sắc mặt nàng có chút trắng xanh. Nàng khẽ lẩm bẩm: “Vạn kiếm quy tổng, vạn kiếm quy tông…”
Mấy nữ nhân thấy vậy thì lên tiếng hỏi: “Minh Yên Vi tỷ tỷ, chị làm sao vậy?”
Nghe thấy mấy nữ nhân liên tục gọi Minh Yên Vi mới giật mình tỉnh lại. Nàng thở ra một hơi nói: “Không có gì, tỷ cũng buồn ngủ rồi các em cũng mau ngủ đi!”
Lý Sơn từ trong mộng tỉnh lại. Hắn lớn tiếng đưa tay hướng về phía trên nhìn lại. Lúc này cả người hắn đều là cởi trần. Hắn có chút khó chịu ngày hôm qua. Hắn cảm nhận được tình cảm của tên kia truyền cho hắn mãnh liệt như thế nào. Ác ma Lý Sơn biết tên kia vẫn đang chìm đắm trong giấc mơ mà chính mình đã tạo ra. Ác ma Lý Sơn có thể mạnh mẽ đánh thức hắn bất quá nếu như thế sau này hắn và tên kia dột phá cấp bốn là cả cái vẫn đề khó khăn. Lý Sơn trong lòng đang tính toán về phấn mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ bốn nên thể nào quyết định đây…
Lý Sơn cắn chặt hàm răng chạm vào trái tìm của mình. Hắn cũng không ngờ tên ngu ngốc kia lại ngu ngốc đến như thế. Nhưng hắn hiểu tình càm vốn là một thứ không thể khống chế được. Nói trắng ra hắn cũng vẫn còn nhớ đến Ny Không. Thế nên hắn mới nhìn ra bóng lưng của Triệu Anh Không thành Ny Không. Dù sao cùng là Triệu gia mà bộ pháp đều giống nhau. Lý Sơn nhẹ nhàng chạm lên trái tim của mình hắn lẩm bẩm: “Minh Yên Vi, Triệu Ny Không thật là khốn kiếp!?”
“Cộp, cộp…” tiếng gõ của vang lên. Lý Sơn thở ra một hơi. Hắn túm lấy một chiếc áo da màu đen khoác vào bản thân của mình. Vẫn là kiểu áo da đen để hở ngực của hắn. Hắn gãi gãi đầu bước ra phía cửa. Lúc này trời hẳn đã sáng, thời gian là khoảng tám giờ sáng. Lý Sơn nhẹ nhàng mở ra cánh cửa thì một cô gái mặc áo màu lam đang nhìn về phía Lý Sơn nhỏ giọng nói: “Lý đại ca!”
Lý Sơn cười khổ lên tiếng nói: “Chiêm Lam muội muội, em có chuyện gì không?”
Chiêm Lam mở miệng cười hướng Lý Sơn nói: “Hì hì Sở Hiên đại ca hắn muốn chúng ta đến bàn về việc chiến đấu với chú oán a. Hiện nay còn mỗi Lý đại ca thôi. Anh thật là giống con sâu lười a!” Nghe thấy mấy lời này Chiêm Lam hơi đỏ mặt sau mình nói giống như hai người vợ chồng thân thiết đã lâu rồi vậy. Chiêm Lam mặt mũi hồng hào dảo bước xuống nhà. Lý Sơn thở ra một hơi gãi gãi đầu bước theo.
Mọi người lúc này đang quây quần bên cạnh một chiếc bàn. Tề Đằng Nhất thì liên tục nhíu mày nhìn vào quyển kinh phật nhưng muốn nói gì đó thì Sở Hiên đánh ánh mắt về phía hắn. Tề Đằng Nhất cúi đầu một cái. Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Chúng ta tất cả đều đã đủ chỉ còn duy nhất mình người thôi đấy!”
Bá Vương ha hả cười lớn nói: “Ông chủ nhỏ, anh đã đến rồi a!? Không phải là hôm qua khó chịu quá…” Bá Vương chợt nhớ đến điều gì hắn lại im lặng nhìn về phía mấy nữ nhân thở phào một hơi.
Trịnh Xá được La Lệ đưa cho một miếng cam. Hắn nhẹ nhàng cắn lấy một miếng. Trịnh Xá mỉm cười nhìn La Lệ một cái sau đó quay sang Sở Hiên nói: “ngươi nói muốn tập trung chúng ta lại không phải có việc cần nói sao?”
Sở Hiên gật đầu lên tiếng: “Lần này chúng ta muốn bàn bạc về việc tiêu diệt chú oán. Lần này ta muốn lấy y kiến của mọi người. Ta muốn dùng kinh phật để đối phó với quỷ hồn…”
Sở Hiên vừa nói thì một âm thanh cắt đứt mấy người, Lục Nhân Giáp nói: “Các ngươi điên à có biết quỷ hồn mức độ nguy hiểm của nó đến mức nào không hả?”
Thuân Chúng Đình cùng lên tiếng đồng ý: “Quỷ hồn quá nguy hiểm mọi người không nên tấn công nó mà dùng đến kinh phật a…”
Sở Hiên nhíu mày nhìn về phía hai tân nhân. Hai tân nhân lúc này mới sực nhớ vừa rồi mình có thất thố lập tức im lặng xuống không có lên tiếng nói nữa. Lý Sơn lúc này cẩm lấy một miếng cam của Chiêm Lam đưa cho hắn. Hắn nhẹ nhàng mở miệng nói: “Sở Hiên ngươi nói tiếp đi!”
Sở Hiên gật đầu lên tiếng: “Quỷ hồn, như mọi người đã biết nó có bảy đợt công kích. Theo ta nhận định thấy thì hai đợt đầu chúng ta sẽ giao cho ta và người nhân tạo Anorld củ ta…”
Trương Kiệt nghi hoặc hỏi: “Tại sao ngươi muốn giao hai đợt đầu tiên dành cho Anorld đây?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Ta chỉ muốn kiểm tra một chút mà thôi, mọi người không có ý kiến gì chủ?” thấy mọi người không có phản đối sở hiên lại tiếp tục nói: “Đến đợt thứ ba sẽ do Zero bắn hoặc bất kỳ ai cũng được. Hàn Nguyệt sẽ có nhiệm vụ bảo vệ Zero. Nhiệm vụ của Zero sẽ là quan trọng nhất bắn thẳng tim của quỷ hồn khổng lồ Kayako. Còn đợt công kích thứ bốn sẽ do tất cả mọi người hợp lực. Lý Sơn sẽ lo đợt thứ năm. Như vậy mọi người đã biết!”
Trịnh Xá lên tiếng nói: “Vậy con đợt thứ sáu thì sao?”
Sở Hiên nâng lên mắt kinh nói: “Đợt thứ sáu sao. Ta dám chắc quỷ hồn sẽ lựa chọn từ do trong chúng ta để chui vào bụng thế nên kinh phật sẽ được dùng trong lúc này!”
Nghe thấy thế mọi người đều đồng tình. Lý Sơn lắc lắc đầu nói: “không được lần này ta muốn đi hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt căn nguyên của chú oán nên sẽ không thể ở lại cùng mọi người!”
Trịnh Xá hốt hoảng lên tiếng: “Lý đại ca anh suy nghĩ lại đi. Anh đi rồi chúng tôi phải làm sao đây?”
Lý Sơn khoanh tay lắc lắc đầu: “Nhiều lúc cậu phải hiểu cậu không thể núp được dưới bóng tôi mãi!” Lý Sơn vỗ vỗ bả vai của Trịnh Xá nói: “Cố gắng lên cố gắng sống sót lần này! Tôi chờ cậu ở chủ thần không gian…” Nói xong Lý Sơn bắt đầu giảo bước ra cánh cửa.
Chiêm Lam lúc này lo lắng chạy về phía Lý Sơn nói: “Lý đại ca anh hãy cho em đi cùng…” Theo sau đó là Triệu Anh Không và Minh Yên Vi. Cùng với đó là Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt.
Lý Sơn cau cau mày lên tiếng hỏi: “Lần này các em đi làm gì a? Lần này chuyến đi này quá nguy hiểm. Chiêm Lam em đã suy nghĩ kỹ chưa!?” Chiêm Lam nghe thấy thế thì gật đầu một cái. Lý Sơn hướng về phía Minh Yên Vi và Triệu Anh Không nên tiếng hỏi: “Vậy còn các cô thì sao? Tại sao lại muốn đi đây?”
Minh Yên Vi cầm trong tay cây cung lời nói không mang theo tình cảm nói: “Chuyện này do ta gây ra ta sẽ tự mình đi giải quyết nó!”
Triệu Anh Không nhàn nhạt nói: “Ta chỉ muốn xem mình mạnh đến đâu mà thôi!”
Lý Sơn khoanh tay hơi cúi đầu nhìn về phía mấy nữ nói: “Được rồi Hạn Nguyệt và Dạ Nguyệt hai người ở lại giúp Sở Hiên một tay. Ta sẽ dẫn ba người họ đi tiêu diệt căn nguyên của chú oán…”
Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt nhìn nhau một chút rồi nhìn về phía Chiêm Lam. Hai người gật đầu một cái cũng không nói gì khẽ thối lui vào bên trong. Trịnh Xá lo lắng nói: “Chuyện này có nguy hiểm không lý đại ca?”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Nhiệm vụ thất bại là mạt sát cậu nói có nguy hiểm hay không?”
“Ngạch cái này…?” Trịnh Xá cười khổ lên.
Lý Sơn phẩy phẩy tay: “Yên tâm đi tôi sẽ đảm bảo an toàn của mọi người!” Nói xong hắn dẫn ba nữ nhân rời đi. Trịnh Xá lúc này kéo theo đám người trở lại trong nhà.
Zero nhìn về phía Lý Sơn một chút hắn quay về phía Sở Hiên lên tiếng nói: “Để hắn rời đi một mình mang theo ba nữ nhân như vậy không có sao chứ?”
Sở Hiên phẩy phẩy tay nói: “Người phàm trí khôn a. Ngươi vẫn chưa biết thực lực hiện nay của Lý Sơn là ở cấp độ gì đã lo lắng cho hắn a?”
Trịnh Xá lên tiếng hỏi: “Lý đại ca anh ấy rất mạnh sao?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “ta chỉ biết hắn còn dấu rất nhiều điều với chúng ta…”
Trương Kiệt hút ra điều thuốc thở phì phèo nói: “Mọi người yên tâm đi tên biến thái đó không có việc gì đâu?”
Mọi người lúc này bắt đầu trở lại bàn để bàn bạc việc giết chết chú oán. Theo như Sở Hiên phân tích thì đợt đầu vẫn là hắn và người nhân tạo Anorld, đợt thứ ba thì tùy theo quỷ hồn sẽ xuất hiện sau lưng ai. Đợt thứ tư thì tất cả mọi người. Hàn Nguyệt thì có nhiệm vụ bảo vệ Zero. Người thứ năm sẽ do Sở Hiên đảm nhận. Đợt thứ bảy mọi người sẽ làm môi dụ để cho súng ngắm của Zero kết thúc. Sau khi phân tích một lượt từng người từng vị trí và chọn địa điểm ra, Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Giờ tất cả nghỉ ngơi sau buổi tối chúng ta sẽ hành động!”
Trịnh Xá lại một lần nữa hỏi: “Vì sao không phải bây giờ mà lại phải buổi tối đây?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Người phàm trí không a. Ngươi không tấn công quỷ hồn vào buổi tối sẽ dẫn đến oanh động, ngươi định tấn công quỷ hồn vào ban ngay để cho nhiều người chú mục sao?...” Sở Hiên bắt đầu lấy nhiều lý do để kéo đến tối.
Trịnh Xá nghe thấy thế gật đầu đồng ý. Mấy người khác cũng là không nói gì. Sở Hiên lúc này lên tiếng nói: “Đợt này sẽ do ba người họ trông coi kinh thư. Tất cả nghỉ ngơi đến tối chúng ta sẽ hành động…mọi người không có ý kiến gì chứ?”
Tề Đằng Nhất gật đầu nói: “Tôi không có ý kiến gì!?” Hai tân nhân thanh niên thấy thế cũng gật đầu.
Trịnh Xá nheo mắt nhìn về phía quyển kinh phật. Hắn cảm giác có gì đó khác khác nhưng hắn thực sự không quá rõ ràng. Trịnh Xá lúc này cùng La Lệ tiến vào phòng mình ngủ một giấc. Sở Hiên quay về phía Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt nói: “Phòng tôi trên tầng, tôi có chuyện bàn bạc với mấy cô?”
Hàn Nguyệt mỉm cười hì hì nói: “Sở đại ca không phải là muốn em đấy chứ?”
Dạ Nguyệt kinh thường nhìn về phía Hàn Nguyệt nói: “Muội muội à em đừng mơ tưởng đi nga, hắn nhưng là không có tình cảm a!”
Hàn Nguyệt liếc mắt khó chịu nhìn về phía Dạ Nguyệt. Sở Hiên không biểu hiện ra bất cứ cảm xúc gì bước lên phòng. Theo sau hắn là hai thiếu nữ. Mấy tân nhân lúc này phân biệt đều nhìn chằm chằm vào quyển sách. Lục Nhân Giáp đánh ánh mắt ra về phía Thuân Chúng Đình. Thuân Chúng Đình khẽ gật đầu một cái.
Ba người tân nhân cùng ngồi xuống uống cà phê xong đều tinh thần sảng khoái, hai gã sinh viên ngồi thấp giọng thương lượng cái gì đó còn Tề Đằng Nhất cầm lấy kinh phật bắt đầu nghiên cứu.
Lý Sơn lạnh lùng khoanh tay giảo bước trên con đường nhỏ. Mấy nữ nhân đều nhìn về phía đằng sau Lý Sơn. Hai nữ nhân Chiêm Lam và Minh Yên Vi không hiểu tại sao lại lòng có chút sao động. Chiêm Lam lên tiếng hói: “Lý đại ca chúng ta đi đâu vậy?”
Lý Sơn mỉm cười một chút: “Chờ đợi?”
“Chờ đợi?” ba nữ lên tiếng hỏi.
Lý Sơn mỉm cười gật đầu nói: “Đúng vậy chờ đợi quỷ hồn đến công kích chúng ta hơn nữa…”
Vừa nói đến đây thì Lý Sơn nghe thấy âm thanh phát ra. “Lạc, lạc, lạc…”
Lý Sơn mỉm cười nói: “Đến rồi sao, huh?”
“Ba!”
Tề Đằng Nhất chỉ cảm thấy sau đầu đau xót, tiếp theo cả người ngã vật về phía trước, lúc này hai tay một trái một phải kẹp lấy hắn, chủ nhân của hai cánh tay này là hai người Lục Nhân Giáp, Thuân Chúng Đình vẻ mặt đều đã trở nên có chút dữ tợn.
Thuân Chúng Đình nhẹ nhàng thả chiếc gạt tàn dính máu xuống, hắn cùng Lục Nhân Giáp sắc mặt tái nhợt cầm lấy kinh phật, vẻ mặt hai người lẫn lộn giữa dữ tợn, điên cuồng, còn có một loại an ủi như giải thoát.
“Đám ngu ngốc này không biết được sự khủng bố của “thứ đó”, đem kinh phật đặt ở trong đại sảnh này là có thể an toàn sao? Bọn chúng cứ chết hết đi...” Lục Nhân Giáp và Thuân Chúng Đình cầm lấy khay sách, hạ giọng cười. Mấy tên này bắt đầu cầm kinh phật rời đi.
Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt bước ra khỏi cửa đầu tiên, nàng hướng về phía đằng sau lớn tiếng mỉm cười hì hì: “Sở đại ca đoán trúng phóc a! Mấy tên tân nhân này đúng là ngu ngốc mà!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nhàn nhạt đáp lời: “Lòng người a! Khi đứng đối mặt với cái chết mới lộ ra bản chất của mình…”
Hàn Nguyệt lên tiếng hỏi: “Sở đại ca có gần gọi Trịnh Xá và mọi người không!” Sở Hiên nghe thấy vậy nhè nhẹ gật đầu một cái.
Trịnh Xá nghe thấy kinh phật bị hai tân nhân cướp đi thì khuôn mặt trắng xanh. Hắn vội vàng chạy xuống lầu. Mọi người lúc này đã tập trung đầy đủ, Tề Đằng Nhất sau gãy băng bó một đám vải trắng. Trịnh Xá lo lắng lên tiếng nói: “Tề Đằng Nhất kinh phật đâu còn nữa ngươi bị làm sao vậy?”
Tề Đằng Nhật sờ sờ ót khuôn mặt khó chịu lên tiếng nói: “Thuân Chúng Đình và Lục Nhân Giáp đã cướp lấy kinh phật bỏ trốn!”
Trịnh Xá quát lớn: “Cái gì!?”
La Lệ lo lắng hỏi: “Vậy chúng ta phải làm gì đây để ta liên lạc với Lý đại ca…” La Lệ nhắm mắt lại bắt đầu dùng tinh thần lực, chỉ trong chốc lát La Lệ mở ra con mắt nói: “Nguy rồi Lý đại ca không có gần đây!”
Trịnh Xá lo lắng hỏi: “Vậy phải làm sao?”
Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt phì cười nói: “Chờ ngươi lo đến chuyện này chắc chắn chúng ta sẽ chết a?” hai người nhìn về phía Sở Hiên nói: “ngươi còn không mau lấy ra…”
Sở Hiên từ trong ngừoi lấy ra một quyển kinh phật. hắn nhẹ nhàng đặt lên bàn. Trịnh Xá lúc này mới thở ra một hơi. Trương Kiệt vỗ vỗ vai hắn: “Thế nào biết sợ đi?”
Trịnh Xá lau lau chán mồ hôi nói: “Kinh phật vẫn còn ở đây…” Trịnh Xá gãi gãi đầu nói: “Vậy quyển họ trộm là…”
La Lệ cười hì hì nói: “Quyển bọn họ trộm là giả chứ còn sao nữa, trịnh Xá anh thật là ngốc a!”
Trịnh Xá khuôn mặt lo lắng lên tiếng nói: “Nguy rồi , vậy không phải họ cầm đi quyển kinh giả như vậy thì…” Trịnh Xá bắt đầu hướng ra ngoài đi cùng lúc đó hắn nói: “Chúng ta phải đuổi theo họ nếu không nhất định họ sẽ gặp nguy hiểm!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “ngu ngốc!”
Trương Kiệt quát lớn: “Trịnh Xá ngươi nghĩ gì mà đi tìm họ. ngươi có biết nếu như họ trộm được kinh phật thật thì chúng ta sẽ ra sao không? Ngươi nên nghĩ cho đoàn đội chứ không phải những người như vậy!”
Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi cúi đầu nói: “Ta…”
La Lệ tiến về phía hắn ôm hắn an ủi nói: “Mọi người nói rất đúng lần này quả thật là chúng ta sai rồi. Trịnh Xá anh nên hướng mọi người nói xin lỗi. Thật ra lần này nếu như không có Sở đại ca nhìn ra mấy tân nhân đó muốn ăn trộm kinh thư nhất định chúng ta sẽ bị nguy hiểm…”
Sở Hiên nâng lên một chiếc máy chên đó có hai dẫu chấm sáng liên tục nhấp nháy trên đó. Hơn nữa hai chấm sáng còn sát gần nhau. Hắn nhìn về phía đám người suy nghĩ một chút. Sở Hiên nâng lên mắt kính, hắn há miệng cắn một miếng táo vào miệng.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn ngồi tựa trên cành cây nhìn về phía ba nữ nhân đang đánh nhau với quỷ hồn của Kayako. Hắn nhẹ nhàng từ trong trữ vật không gian lấy ra một ly kem socola, chiếc thìa nhẹ nhàng múc lên phần kem đưa vào trong miệng. Hắn nhếch miệng nhìn về phía tam nữ lên tiếng mỉm cười nói: “Cố lên nhé!”
“Hừ” Minh Yên Vi hừ lạnh một tiếng thấp giọng nói: “Nam nhân đúng là chả có tên nào tốt đẹp cả!” Minh Yên Vi dơ cung lên bắn xuyên một đám quỷ hồn.
Rudra và Agni ha ha cười lớn: “Hì hì đã lâu không được ăn một bữa thỏa thích lần này phải cảm ơn nữ tân chủ nhần rồi!” Triệu Anh Không cầm trong tay song đoản đao phong hỏa liên tục quơ múa. Một đám quỷ hồn bị giết chết. Đám quỷ hồn bị chém đứt không ngờ bị Agni và Rudra há miệng ra nuốt vào.
Chiêm Lam liên tục dung tinh thần lực quét xem liên kết mọi người với cảnh quan chung quanh chính vì thế mà hai nữ nhân không có điểm chết. Minh Yên Vi nhìn Lý Sơn ngồi vắt vẻo trên một cái cây lấy ra một ly kem ăn rất nhẹ nhàng. Mấy nàng cũng thấy lạ là tại sao Lý Sơn hắn không có bị quỷ hồn công kích. Điều này cũng không có gì lạ chủ thần đã để kỳ với Lý Sơn hắn không có tiếp tục đi công kích quỷ hồn Kayako nữa thì hắn sẽ không bị quỷ hồn đuổi giết.
Chiêm Lam thở phào ra một hơi, nàng chưa bao giờ lại chiến đấu với nhiều quỷ hồn nắm. Thiếu nữ ngước nhìn về phía Lý Sơn khẽ nở ra một nụ cười. Lý Sơn cảm nhận được nụ cười trên khuôn mặt nàng. Hắn cũng hiểu tình cảm của Chiêm Lam dành cho mình nhưng hắn thực sự chưa thể xóa nhòa được hình ảnh kia. Lý Sơn thở ra một hơi nhìn về phía dưới.
Minh Yên Vi lên tiếng nói: “Đây là đợt công kích thứ năm sao?” Minh Yên Vi nhìn về phía trước. Lúc này xuất hiện một cách cửa kiểu dáng Nhật. Mọi việc diễn ra y như lần Lý Sơn chiến đấu với quỷ hồn. Lúc này hai quỷ hồn tiến về phía ba nữ nhân.
Triệu Anh Không lúc này lên tiếng nói: “Minh Yên Vi tỷ ty, Chiêm Lam tỷ tỷ để muội đến!”
Hai nữ nhân hướng về phía Triệu Anh Không lên tiếng nói: “Anh Không muội,em phải cẩn thận!” Nghe lời dặn dò của ba nữ nhân. Anh Không khẽ gật đầu một cái.
Hai quỷ hồn lúc này từ từ tiến về phía Triệu Anh Không. Triệu Anh Không trong tư thế phòng thủ. Lý Sơn lúc này cũng dừng lại. Hắn nhìn chăm chú về phía Triệu Anh Không. Lúc này hai quỷ hồn bắt đầu tiền về phía Triệu Anh Không. Nữ quỷ hướng thẳng Anh Không vồ đến. Còn nam quỷ vung con dao lên hướng thẳng Anh Không chém xuống. Agni và Rudra nói lớn: “Chủ nhân xin giao toàn quyền xử lý thân thể này cho chúng tôi!”
Hai thanh đao Agini và Rudra trên mắt chúng phát ra thanh quang đại thịnh. Triệu Anh Không giờ hai tay lên trời hai thanh đao xoáy tròn tạo tành một cơn lốc phong hỏa vô cùng lớn. Hai quỷ hồn ngay lập tức bị hai thanh đao kết thúc gọn nhẹ. Nhưng bên cánh tay của Triệu Anh không lại hiện một vết máu nhỏ. Triệu Anh Không sờ sờ một chút bụng của mình.
“Ộc”
Chiêm Lam lúc này đột nhiên sờ lên bụng mình. Nàng nôn ra một bụng máu đen. Hai người Triệu Anh Không và Minh Yên Vi lo lắng lến tiếng nói: “Nguy rồi quỷ hồn chui vào bụng Chiêm Lam!”
Lý Sơn nhảy xuống đất. Hắn nhanh chóng hướng tới Chiêm Lam tung một quyền khá mạnh. Chiêm Lam lúc này mới mới ngừng chảy ra máu. Minh Yên Vi hét lên nói: “Ngươi làm gì vậy!”
“Im lặng” Lý Sơn quát lớn. Hắn nhẹ nhàng đưa ta về phía bụng nàng. Hắn di chuyển từ từ từ giữa bụng lên cổ nàng. Khi lướt qua vùng ngực hắn quả thực hơi dừng lại một chút. Minh Yên Vi thấy vậy mắng nhỏ một câu “Sắc lanh” nhưng hắn không quá quan tâm. Hắn nhanh chóng ép ra lúc này từ miệng Chiêm Lam xuất hiện một bụng toàn máu đen và nội tạng. Lý Sơn xoay lưng Chiêm Lam lại tay hắn chưởng lên lưng nàng.
Chỉ sau vài giây Chiêm Lam mới mỉm cười nói: “Cảm ơn Lý đại ca!”
Lý Sơn mỉm cười nhẹ nhàng lên tiếng nói: “Muội ổn rồi chứ!? Bất quá…” Lý Sơn nhìn về phía đám người đứng chung quanh một nữ nhân mặc áo trắng. Lý Sơn nhếch miệng hừ lạnh một tiếng. Toàn bộ người đứng ở đó đều chảy ra máu mũi, máu mồm, máu tai ngã xuống.
“Hống” Quỷ hồn lúc này biến thành một quỷ hồn to lớn nhưng so với quỷ hồn của Lý Sơn thì yếu hơn nhiều. Lý Sơn quay về phía Minh Yên Vi nói: “Hướng thẳng trái tim của nó. Triệu Anh Không cô đứng đó bảo đảm an toàn cho cô ta đi!” Lý Sơn nhìn về phía Minh Yên Vi trầm ngâm nói: “Với cấp bậc Nguyên Anh Kỳ của cô xử lý nó không khó chứ?”
Nghe thấy thế Minh Yên Vi khuôn mắt có chút trắng xanh. Nhưng nàng nhanh chóng nâng lên cung hướng thẳng trái tim của quỷ hồn Kayako. Mũi tên bắn với tốc dộ vô cùng nhanh. Các quỷ hồn đều hướng mũi tên chắn lại nhưng đều bị uy lực của mũi tên bắn xuyên qua người mà tan biến. Mũi tên xuyên qua trái tim của Kayako. Loán thoáng quá quỷ hồn thấy được một nữ nhân ở giữa trái tim bị trúng tên, khuôn mặt đau đớn vặn vẹo. Quỷ Kayako bắt đầu tan biến.
Lý Sơn nghe thấy đề kỳ: “Giết chết chú oàn một lần đạt được một chi tiết cấp D 500 điểm thưởng. Sau khi kết thúc bộ phim kinh dị nếu luân hồi đội viên không tấn công chú oán sẽ không bị chú oán đuổi giết!”
Chiêm Lam nở ra nụ cười nói: “Lý đại ca ta nghe đề kỳ chủ thần cho ta hai chi tiết cấp D 2000 điểm tưởng thưởng a!”
Triệu Anh Không nhàn nhạt trả lời: “Của ta là một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng”
Minh Yên Vi gật đầu lên tiếng nói: “Của ta là hai chi tiết cấp C 3000 điểm thưởng.”
Chiêm Lam quay về phía Lý Sơn nói: “Lý đại ca giờ bước kế tiếp chúng ta sẽ phải làm gì đây?”
Lý Sơn nhếch miệng, hắn gõ gõ cái chán của mình nói: “Chờ!?”
Sở Hiên cầm trong tay một chiếc máy. Chiếc máy liên tục phát ra tín hiệu. Sở Hiên nhìn chăm chú về phía màn hình. Hắn hướng bước về phía trước theo sau là một đám người. Đám người này không ai khác là Trịnh Xá, La Lệ, Trương Kiệt, Bá Vương, Zero cùng với người nhân tảo của Sở Hiên Anorld. Sở Hiên vừa đi vừa nhắm một trái tâm tình hắn vô cùng bình thản nhưng Trịnh Xá có phần chút lo lắng.
Trịnh Xá mở miệng nói: “Ngươi dò tìm xong chưa vậy, Sở Hiên?” Có vẻ như Trịnh Xá khá là khó chịu với Sở Hiên.
Sở Hiên không thèm quay đầu lên tiếng nói: “Ngươi đây là lo lắng cho mấy tên tân nhân sao?”
Thấy thế mấy người Trương Kiệt bắt đầu nhìn về phía Trịnh Xá với con mắt khá là nghi kỵ. Trịnh Xá ấp a ấp úng nói: “Ta…”
Sở Hiên chẳng nói chẳng rằng lhởi bước về phía trước. Hắn nhìn một chút lên chiếc máy theo dõi. Lần này nhưng hắn sử dụng không gì khác chính xác là một loại mày theo dõi. Hắn đã bí mật gắn gai con chip theo dõi lên hai tân nhân. Hắn đoán chắc chắn hai người này sẽ trộm đi kinh phật chính vì thế Sở Hiên đã làm giả một bộ kinh thư trong một đêm. Thứ nhất với trí tuệ Sở Hiên tạo một kinh thư giả cũng không khó thứ hai là hai tên tân nhân không có tiếp xúc nhiều với kinh phật nên chính vì vậy Sở Hiên mới dễ dàng nga mắt mấy tân nhân như vậy.
Lục Nhân Giáp cầm trong tay quyển kinh phật. Hắn vui vẻ đứng bên cạnh Thuân Chúng Đình dảo bước về phía trước. Bất ngờ từ trong góc tối bắt đầu phát ra những thanh âm “Lạc, lạc, lạc…” Thuân Chúng Đình nghi hoặc lên tiếng hỏi: “Lục Nhân Giap ngươi nghe thấy tiếng gì không?”
Lục Nhân Giáp run lên nói: “Là quỷ hồn…” hắn nhìn về phía trên tay mình quyển kinh phật lẩm bẩm nói: “Không thể nào trên tay ta là có cuốn kinh phật mà!”
“Lạc, lạc…” Từ phía đó một nữ nhân toản thân là máu, mặc một bộ y phục màu trắng liên tục đi cà giật về phía hai thanh niên. Trong mắt nữ quỷ tràn đầy oán hận và tức giận. Nữ quỷ liên tục đi cà giật về phía hai thanh niên. Trong con mắt của nữ quỷ bắt đầu chảy ra huyết lệ.
Thuân Chúng Đình hét lên quay sang hướng về phía Lục Nhân Giáp lên tiếng nói: “Lục Nhân Giáp kinh phật đâu mau lấy ra…”
Lục Nhân Giáp đưa tay ra, trong tay hắn cầm một quyển kinh phật. Hắn liên tục phát ra tiếng nói: “Đừng, đừng đến đây, ta…ta nhưng là có kinh phật a!” Dường như nữ quỷ không nghe thấy Lục Nhân Giáp nói vẫn tiếp tục tiến về phía hai người.
Thuân Chúng Đính mới hét lên nói: “Chẳng lẽ kinh phật là giả?”
Lục Nhân Giáp khuôn mặt trở lên trắng bệch. Hắn run run giọng nói: “Khốn kiếp! Chúng ta bị họ lừa rồi! Quyển kinh thư này là giả a! ” Nói đến đây Lục Nhân Giáp ném quyển sách xuống điên cuồng giơ súng hướng tới nữ quỷ bắn. Nữ quỷ ngay lập tức bị bắn chết nhưng Lục Nhân Giáp không có vui vẻ hắn đột nhiên quay lại phía sau nã súng nhưng hắn chưa kịp đã bị nữ quỷ vồ lấy. Hắn nhanh chóng cả người chết đứng không có phản ứng.
Thuân Chúng Đình rét run lên, hắn lúc này đái cả ra quần. Hắn nước mắt nước mũi chảy ra dòng dòng: “Ô, ô… đừng đến đây, đừng đến đây a!” Hắn điên cuồng nổ súng về phía Lục Nhân Giáp. Hắn nghe được đề kỳ của chủ thần trừ 1000 điểm tưởng thưởng bất quá lúc này hắn không có lo lắng hắn chỉ điên cuồng nổ súng. Bất chợt phía sau lưng hắn thấy lạnh cả người. Một nữ quỷ trắng bạch từ sau lưng túm lấy hắn. Thuân Chúng Đình lúc này khuôn mặt dần dần trắng bệch từ từ ngã xuống.
Từ đằng xa, Trịnh Xá hét lên một tiếng hướng thẳng nữ quỷ bổ ra một đao. Nhanh như chớp nữ quỷ đều bị xẻ đôi. Cả người nữ quỷ tan biến. Lúc này mọi thứ từ trung quanh bắt đầu phát ra âm thanh kỳ lạ: “Lạc, lạc…” từ khắp mọi nơi xuất hiện các nữ quỷ mặc một bộ y phục máu trắng bò về phía mọi người.
Bá Vương trong tay cầm một chiếc va ly. Hắn rú lên một tiếng, chiếc va ly bắt đầu phát ra ánh sáng quang mang lúc này hình thành một chiếc súng máy. Bá Vương điên cuồng cười khà khà hướng về phía những nử quỷ mà nổ súng. Sở Hiên cũng không biết từ đâu nhảnh ra. Cả bàn tay hắn đảo với tốc độ chóng mặt mà mắt thường không nhìn thấy. Nữ quỷ chưa kịp tiếp cận hắn đã biến thành một bụi phấn. Trương Kiệt cũng rít gào lao vào cuộc. La Lệ lúc này không có chiến đấu nhưng nàng dùng tinh thần lực để đảm bảo chiến trường an toàn. Zero cũng liên tục khai hỏa. Dạ Nguyệt thì tiến hành một điểu nhảy hip hop điên cuồng. Thiếu nữ cắm đầu xuống dạng hai chân ra, nàng bắt đầu điên cuồng xoay tròn theo kiểu hip hop từ hai chân nàng bắt đầu hàng loạt đạn bắt đầu bắn ra.
Sau khi kết thúc đợt thứ tư. Trước mặt mọi người bắt đầu xuất hiệ một cánh của màu trắng theo phòng cánh Nhật Bản. Sở Hiển lẳng lặng bước về phía trước. Mọi việc diễn ra đúng như trong bộ phim của Lý Sơn. Sở Hiên lẳng lẳng nhìn hai quỷ hồn tiến về phía hắn. Nam quỷ vừa đưa tay lên. Hai tay Sở Hiên vũ động, lục mạch thần kiếm điên cuồng bắn ra với tốc độ vô cùng bá đạo cơ hồ một giọt nước cũng không hề lọt qua. Cả nữ quỷ và nam quỷ đều bị bắn nát.
Sở Hiên bất chợt cảm giác được bụng có chút đau nhức bất quá hắn nhanh chóng lôi ra một quyển kinh phật hướng thẳng bụng mình ấn vào. Lúc này xuất hiện một đám người, nữ quỷ Kayako đang đứng ở giữa. Sở Hiên lạnh lùng lên tiếng nói: “Mọi người nổ súng!”
Bá Vương hét lớn một tiếng trong tay xuất hiện một khẩu pháo. Hắn nâng khẩu pháo lên nhằm thằng quỷ hồn mà công kích. “Oanh, oanh…” một tiếng nổ lớn phát ra cả đám người chưa kịp phản ứng đã bị đại pháo oanh tạc nổ tan xác. Máu me bắn tung tóe nhìn thấy cảnh này La Lệ sắc mặt trở lên trắng xanh. Quỷ hồn thấy thế hét lớn một tiếng, nó biến thành một quỷ hồn vô cùng to lớn nhưng không có to lớn bằng lúc Lý Sơn chiến đấu.
Zero trong tay cầm xúng ngắm. Trên tay hắn xoẹt xoẹt những tia lửa điện rất nhỏ. Đôi mắt hắn trợt trở lên mờ đục. Hắn nhìn chính giữa trái tim của quỷ hồn. Quỷ hồn cảm giác được nguy hiểm nó điên cuồng hống khiếu từ miệng của quỷ hồn xuất hiện hàng loạt quỷ hồn khác trong đó có cả hai tên vừa chết điên cuồng tấn công về phía Zero. Zero bóp mạnh cò súng phát ra một tiếng nổ: “Bang”. Viên đạn mang theo điện lực hướng thẳng phía xa bắn tới. Viên đạn có sức xuyên thấu và phá hoại vô cùng lớn, nó bắn xuyên mọi cản trở, các oan hồn lần lượt đứng chắn nhưng đều bị viên đạn xuyên thấu như một tờ giấy mỏng vậy.
“Oanh…” Viên đan ghim xuống đất tạo thành một vụ nổ lớn. Chính giữa trái tim, quỷ hồn Kayako khuôn mặt vặn vẹo vì đau đớn. Nó từ từ biến mất. Lúc này mọi người nghe được đề kỳ của chủ thần: “Giết chết chú oán một lần đạt được … Nếu như không tiếp tục công kích chú oán cho đến cuối phim chú oán sẽ không tiếp tục công kích luân hồi đội viên.”
Trương Kiệt lúc này hét lớn vui mừng nói: “A hahaha… thế này không phải giết thêm vài lần nữa chúng ta đủ điểm ăn lớn a. Hoàn thành giết nó vài lần, huynh đệ chúng ta muốn ăn có ăn, muốn uống có uống, cơm ăn một bát, đổ một bát...”
Trịnh Xá cười mắng nói: “Như vậy không phải chủ thần sẽ đề ao độ khó sao. Ngoài ra chúng ta không bị quỷ hồn công kích nữa thì làm sao mà tìm được nó đây!?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Không nhất định đi! Chúng ta vẫn có thể tiếp tục giết quỷ hồn. Nhưng ta đang có một nghi vấn?”
Zero lên tiếng hỏi: “Ngươi có nghi vấn gì sao Sở đại tá?”
Sở Hiên khẽ gật đầu nhìn về phía đồng hồ nói: “Với chúng ta bộ phim kinh dị này rõ ràng là chủ thần cố ý an bài cho chúng ta kiếm điểm…” Sở Hiên lâm vào suy tư.
Trương Kiệt lấy ra điếu thuốc lên tiếng nói: “Đây là điều không thể nào! Không thể có chuyện chủ thần sẽ cho chúng ta kiếm điểm dễ dàng như vậy!” Nghe thấy thế mấy người khác cũng đồng ý với Trương Kiệt.
Sở Hiên phẩy phẩy tay nói: “Đúng là người phàm trí không. Ta dám khẳng định đây là một bộ phim để chúng ta kiếm điểm. Nếu như ta đoán không nhầm thì rất có thể trận sau là đoàn chiến…”
Trương Kiệt nghe thấy khuôn mặt có chút nóng nảy: “Ngươi chắc chắn chứ?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính tự tin nhìn mọi người nói: “Ta có tám đến chín thành nắm chắc. Thế nên lần này ta yêu cầu mọi người tận lực kiếm điểm tưởng thưởng nhiều một chút!”
Lý Sơn lúc này đang đặt tay trên người Chiêm Lam. Chiêm Lam khuôn mặt lúc này trở lên hồng hào. Lý Sơn thở phào ra một tiếng có vẻ như Chiêm Lam đã khỏi hẳn. Hắn cũng cảm thấy nhẹ nhàng. Lý Sơn đang trầm ngâm suy ghĩ thì khuôn mặt Chiêm Lam vui vẻ nhìn về phía Lý Sơn khoe: “Hì hì. Lý đại ca em vừa nghe thấy chủ thần đề kỳ giết chết chú oán một lần đạt được một chi tiết cấp C 2000 điểm tưởng thưởng...”
Lý Sơn mỉm cười nhìn nàng nói: “Có vẻ như chúng ta cũng phải tận lực giết nhiều chú oán một chút kiểm điểm tưởng thưởng a!”
Minh Yên Vi thấy thế cười lạnh nói: “Ngươi thật thông minh a! nhưng ngươi có nghĩ đến quỷ hồn không có công kích chúng ta, chúng ta làm sao mà đánh với nó đây?”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Chúng ta đi tìm mấy tên đầu gấu!”
Minh Yên Vi nhíu nhíu mày nói: “Đi tìm chúng làm gì!?”
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Đến lúc đó cô sẽ biết!”
Theo phân tích của Lý Sơn thì đợt một sẽ tấn công như bình thường. Đợt hai sau lưng người đã tấn công quỷ hồn đợt một. Đợt ba là tùy ý. Đợt bốn đợt năm thì không nói. Đợt thứ sáu sẽ chọn người mà đầu tiên nó chọn là mục tiêu. Lần này nếu hắn mag theo vài tên đầu gấu đến khu vực kia có lẽ là không tệ. Mặc dù căn nhà đã bị Lý Sơn phá vỡ bất quá hắn biết nơi đó vẫn tồn tại ấn ký hẳn không có vấn đề gì. Hắn muốn chẳng qua là ném vài tên đến đó để cho chúng làm mồi câu dụ quỷ hồn mà thôi. Lý Sơn cũng không biết Sở Hiên cũng là xử dụng cách thức như vậy.
Lý Sơn có hai lý do muốn làm việc này. Thứ nhất hắn muốn kiếm điểm thưởng nhiều một chút thứ hai là hắn muốn tìm ra hắc thủ đứng sau màn này. Hắn nhìn về phía ba nữ nhân. Hắn khẽ thở dài ra một cái. Nhìn Triệu Anh Không đang cầm trong tay cuốn sách Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Cô đang đọc gì vậy?”
Triệu Anh Không hởi ngẩng đầu lên nhìn Lý Sơn nhưng sau đó lại cúi đầu tiếp tục đọc: “Chỉ là một cuốn ngôn tình tiểu thuyết mà thôi, ngươi có hứng thú sao?”
“Vậy sao?” Lý Sơn phẩy phẩy tay lên tiếng nói: “Tưởng gì chứ nếu là dâm hiệp, sắc hiệp, cưỡng bức hiếp dâm gì thì ta còn xem chứ! Loại này thì thôi đi. Hắc…”
Minh Yên Vi tức giận mắng: “Ngươi chẳng phải là thứ tốt đẹp gì!” Nàng quay ra Chiêm Lam lên tiếng nói: “Chiêm Lam muội muội tốt nhất em nên đề phòng hắn. Nam nhân đều chẳng phải là thứ tót đẹp gì!”
Chiêm Lam phản bác nói: “Minh Yên Vi tỷ tỷ không biết Lý đại ca thôi! Anh ấy là người rất tốt!”
Minh Yên Vi nghe thấy thế khó chịu lên tiếng nói: “Em bị hắn cho uống thuốc lú lẫn rồi sao. Nam nhân không ai là thứ tốt a!”
Lý Sơn khoanh tay nhếch miệng nói: “Hừ, ta là nam nhân xấu sao?”
Minh Yên Vi lạnh lùng lên tiếng nói: “Vậy bây giờ ngươi mới biết sao?”
Lý Sơn nhếch miệng trong hắn không khỏi có chút chua xót và nghẹn ngào: “Ai cũng có thể nói ta xấu xa nhưng riêng cô thì không được!”
Minh Yên Vi nhíu nhíu mày nói: “Tại sao?”
Chiêm Lam khuôn mặt đầy nghi ngờ nhìn về phía hai người nói: “Em thấy hai người rất quen thuộc nhau a?”
Minh Yên Vi phản bác nói: “Không có ta chưa từng gặp hắn trước đây!”
Lý Sơn nở ra một nụ cười nhưng trong nụ cười hắn đầy sự chua chát. Điều này sao qua mắt được Chiêm Lam. Lý Sơn nhẹ nhàng nở ra nụ cười: “Đúng vậy làm sao chúng ta quen biết nhau được! Hơn nữa nếu có gặp nhau trước đây thì ta cũng hy vọng là chưa từng gặp nhau!”
Nghe thấy câu nói khó hiểu của Lý Sơn mấy nữ đều nhìn về phía hắn. Lý Sơn ngoảnh đầu lại khoanh tay. Gió hắt hiu thổi qua chiếc áo choàng của hắn. Lúc này mọi người lại cảm nhận được bóng dàng người đàn ông này vô cùng cô đơn. Chiêm Lam muốn tiến đến nói gì đó thì nàng nhìn về phía hai thiếu nữ lại thôi bỏ lại ý định đó vào trong đầu.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Trời đã trở về tối. Vết thương trên bụng Chiêm Lam đã được Lý Sơn hắn chữa trị khỏi. Ngay cả Triệu Anh Không cũng là như thế. Khi được Lý Sơn trị liệu nàng chỉ lạnh lùng nói một tiếng cảm ơn. Nhưng tâm tình Lý Sơn lúc này cũng không tốt thế nên hắn cũng không có để trong lòng. Hắn lúc này dẫn ba nữ nhân đi trong đêm. Lần này hắn nhưng là muốn kiếm vài tên côn đồ cho đỡ buồn chán.
“Buông ta ra, buông ta ra…” một âm thanh phát ra gần đó.
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “A tìm thấy rồi!”. Lý Sơn lạnh lùng bước về phía trước. Hắn thấy một nữ nhân mặc một y phục khá cổ của Nhật Bản chính xác là một bộ kimono. Bên cạnh nằm lăn lóc một thanh kiếm. Mấy thanh niên đang tiến hành điên cuồng xé rách những mảnh vải trên người thiếu nữ. Lúc này trên người nàng đở hở ra cả một bộ ngực lớn vô cùng đầy đặn hơn nữa còn ẩn hiện ra hai hạt đỏ bừng. Lý Sơn khịt khịt mũi, hắn kéo lại chiếc quần của mình nói nhỏ: “xử nữ huh!?”
Một thanh niên đầu xanh lên tiếng quát: “Tiểu tử mau cút khỏi đây việc ở đây không có việc của ngươi!” Nhưng rất nhanh hắn phát hiện ra ba người đi sau Lý Sơn. Hắn mừng ra hét lớn nói: “Anh em ở đây có ba nữ nhân này không ngờ lại cũng…”
Hắn chưa kịp nói ra câu này thì một mũi tên bắn ghim qua ngực của hắn. Hắn chưa kịp nói hết câu đã ngã xuống. Lý Sơn quay về phía sau, hắn khoanh tay lên tiếng: “Này cũng giữ vài người để làm mồi chứ?”
Minh Yên Vi nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía mấy thanh niên lên tiếng nói: “Mấy tên cặn bã này ta nhất định sẽ phải giết chết chúng!”
Lý Sơn thở dài lắc đầu nói, hắn quay về phía Chiêm Lam lên tiếng nói: “Giúp ta đánh ngất họ được chứ Chiêm Lam muội!?”
Chiêm Lam khẽ gật đầu một cái. Hắn hướng về phía xa nhìn thì thấy một đám thanh niên đều bị Chiêm Lam đánh ngất. Lúc này Minh Yên Vi cùng Chiêm Lam tiến về phía thiếu nữ kia nhẹ giọng bắt đầu an ủi. Chiêm Lam lúc này từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bộ y phục đưa cho thiếu nữ. Lý Sơn cũng không quá để ý với thực lực của ba nữ nhân này sợ có người cưỡng bức họ sao. Lý Sơn túm lấy mấy tên thanh niên kia lôi đi.
Trong vòng mấy ngày này, hắn đều là giúp ba nữ nhân giết chết chú oán nhiều lần để kiếm điểm tưởng thưởng. Ban đầu Minh Yên Vi đều chán ghét hắn vì hắn chỉ khoanh tay đứng nhìn nhưng sau khi Chiêm Lam phân tích, hắn là ở đây giúp mấy nữ kiếm điểm tưởng thưởng thì khuôn mặt của mấy nàng đều trở nên hòa hoãn vô cùng. Hiện nay đã đến ngày cuối cùng, Lý Sơn tin tưởng…
Lý Sơn nhếch miệng cười, hắn dẫn theo ba nữ nhân. Bất ngờ hắn đứng lại một chút. Chiêm Lam lên tiếng hỏi: “Lý đại ca anh làm sao vậy?”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Không có gì chỉ là chúng ta bị bao vây mà thôi!”
Chiêm Lam mấy ngày nay ở gần Lý Sơn nàng căn bản cũng quên mất nguy hiểm ở bộ phim kinh dị. Nàng lúc này mới sực nhớ. Chiêm Lam nhanh chóng mở ra tinh thần lực quét xem. Khuôn mặt nàng khẽ nhíu lên, nàng mở miệng nói: “Lý đại ca lần này chúng ta có mười chiếc máy bay trực thăng đang tiến về phía chúng ta! Chúng ta phải làm gì đây?”
Lý Sơn tựa vào tường lấy ra một cốc kem socola. Hắn bình tĩnh dùng thìa quẹt nhẹ vào cốc kem bắt đầu đưa vào miệng ăn. Hắn bộ mặt tỏ ra vô cùng hưởng thụ. Lý Sơn nhếch miệng nói: “Chờ!”. Lý Sơn vừa nói xong thì mọi người bắt đầu cảm nhận được lá cây xung quanh bắt đầu xao động. Một đám trực thăng lơ lửng trên đầu họ, hàng loạt thiếu nữ mặc bộ đồ đồng phục học sinh cầm trường cùng và kiếm nhật bắt đầu từ trên nhảy xuống.
Lý Sơn khoanh tay huýt một tiếng sáo dài: “Huýt hiu… Ha hà há màu đen, màu hồng, cả màu trắng nữa chứ. Chậc, chậc, chậc, tôi thích màu đen hơn nhìn hấp dẫn hơn cả ha!”
Minh Yên Vi tức giận mắng: “Nam nhân chẳng tên nào là tốt đẹp cả đúng là đồ cầm thú!”
Lý Sơn nhếch nhếch miệng phẩy phẩy tay: “Cầm thú còn hơn là không bằng cầm thú a. Thế nên ta thích mình được là cầm thú hơn. Ta có thể coi đây là một lời khen được không, huh!?”
Minh Yên Vi nghe thấy hắn nói vậy thì lạnh lùng quay đầu đi. Mấy thiếu nữ Nhật Bản nghe thấy mấy lời này thì khuôn mặt đỏ bừng hai tay vộ vàng trong lúc đáp xuống dùng tay che lấy váy. Lý Sơn huýt sao một tiếng nói: “Tôi yêu thích các cơn gió!” Lý Sơn phẩy tay một cái nói: “Ha, vậy các cô bé đến đây là có việc gì đây?”
Một thiếu nữ quay về phía một thiếu nữ nói: “Hana cậu chắc chắn hắn là một oán linh cấp độ A chứ. Rõ ràng hắn là một dâm tặc mà!”
Hana nhíu mày nhìn về phía ba người. Nàng nhìn thấy mấy người này có chút quen quen nhưng không nhớ ở đâu. Nhưng Lý Sơn lại rõ cô bé này là ai. Lý Sơn nhớ không nhầm thì nàng là cô bé lần trước. Lý Sơn cũng chả quan tâm điều này hắn cảm nhận được có người đang theo dõi hắn. Lý Sơn lạnh lùng bước về phía trước. Hắn đứng giữa một khoảng trống nói: “Vậy các cô muốn chiến sao?” Nghe thấy mấy thiếu nữ im lặng nhìn nhau. Lý Sơn tự chỉ vào chính bản thân mình hắn nói: “Hahaha, các cô muốn từng người lên một hay là nhiều người lên cùng một lúc đây. Yên tâm tôi rất hỏe mạnh có thế nhiều người cùng một lúc chơi kiểu nhiều Player tôi cũng không ngại đâu?”
“Hừ sắc lang” một thiếu nữ trong đó đỏ mặt lên tiếng mắng.
Chiêm Lam khuôn mặt có chút khó chịu. Minh Yên Vi thì tức giận mắng: “Đồ cầm thú!”
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Đến đây nào các cô bé!”
Mấy thiếu nữ nhìn nhau, vài thiếu nữ quay về phía người thiếu nữ gọi là Hana kia hỏi: “Hana cậu chắc chắn mệnh lệnh cấp trên không nhầm đấy chứ?”
Hana khẽ gật đầu một cái nói: “Mình chắc chắn không nhầm. Hơn nữa trên người hắn có mùi của ác quỷ các cậu không cảm nhận thấy sao?” Nghe thấy điều này Lý Sơn có chút kinh ngạc mặc dù hắn liên tục áp chế ma khí của mình tỏa ra nhưng không ngờ cô bé này lại cảm nhận được. Lý Sơn cảm thấy cực kỳ kỳ lạ
Lý Sơn nhếch miệng hướng về phía mấy nữ đưa tay lên mời: “Vậy đã nhận ra tôi là ác quỷ sao các ngươi còn không ra tay đi!”
Nghe thấy thế mấy thiếu nữ nhìn nhau. Chiêm Lam lên tiếng nói trong giọng nói có chút lo lắng: “Lý đại ca anh phải cẩn thận!”
Lý Sơn hướng về phía mấy thiếu nữ thúc dục nói: “Lại đây nào mấy cô bé!”
Mấy người thiếu nữ cũng không thèm để ý đến ba nữ nhân kia. Bốn thiếu nữ bắt đầu di chuyển xung quanh Lý Sơn. Họ cách Lý Sơn một khoảng cách khá xa. Bốn thiếu nữ bắt đầu hai tay kết ấn. Họ hô lên một tiếng hai tay chạm xuống đất từ dưới đất bắt đầu phát ra quang mang nồng đậm, bốn người hình thành một cái lồng hình vuông giam giữ Lý Sơn và mười thiếu nữ lại.
Lý Sơn vỗ vỗ tay nói: “Đúng rồi! Tuyệt lắm, mười người sao? Không tệ đến đây đi!”
Lý Sơn lẳng lẳng đứng giữa một đám người. Bất chợt một thiếu nữ trong đó rút ra hai thanh katana hướng thẳng Lý Sơn chém xuống. Lý Sơn lách người dùng chuôi kiếm huých thẳng về phía bụng của thiếu nữ làm cho thiếu nữ bắn ra xa. Cùng lúc đó là một mũi tên bắn về phía Lý Sơn. Lý Sơn nghiêng đầu tránh thoát.
Cùng lúc đó hai nữ nhân xuất hiện bên cạnh Lý Sơn công từ hai phía. Lý Sơn nhếch miệng cười dùng một cú Trick di chuyển nhanh chóng ra xa. Hắn huy kiếm ra một đạo kiếm khí hình bán nguyệt bắn về hai nữ thiếu nữ. Hai thiếu nữ đưa kiếm lên đợ bị kiếm khí đẩy lùi khá xa, trên đất vẫn hiện lên dấu chân.
“Vèo…” một mũi tên khác từ trong tay thiếu nữ Hana bắn thẳng về phía Lý Sơn. Lý Sơn nghiêng người tránh né. Bất ngờ một thiếu nữ rút súng ra. Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Phá ma đạn sao?”
“Bang, bang…” Thiếu nữ liên tục hướng về phía Lý Sơn nổ súng. Mấy thiếu nữ khác cũng nhảy ra xa tránh bị đường đạn liên luy. Lý Sơn lạnh lùng nhìn đường đạn bay tới. Hắn xoay tròn thanh kiếm trở thành một chiếc khiên. Mấy viên đan đều bị hắn giữ lại trên thanh kiếm, viên đạn liên tục va vào thanh kiếm phát ra những tiếng leng keng.
Mấy nữ đều là trợn tròn con mắt nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng hắn dùng kiếm đưa xuống đất, lúc này giải trên đất có hơn chục viên đạn. Lý Sơn nhếch miệng cười, hắn xoay ngược kiếm dùng sống kiếm như chiếc gậy đánh gôn quạt mạnh lên đất, hơn chục viên đạn bắn vào thiếu nữ lúc trước bắn súng về phía hắn.
“Cẩn thận” một thiếu nữ hét lên. Thiếu nữ nhanh chóng nhảy khỏi chỗ tránh thoát được đường đạn. Nhưng đường đạn nhanh chóng ghim lên kết giời phát ra tiếng nổ mạnh. Kết giới lúc này rung lên, bốn thiếu nữ đang điều khiển kết giới lúc này khuôn mặt trắng bệch.
Lý Sơn nhếch miệng, hắn đút kiếm vào vỏ. Hắn đưa tay về mấy thiếu nữ ra hiệu: “Lại đây nào mấy cô bé!”
Mấy thiếu nữ đề phòng nhìn về phía hắn. Một thiếu nữ lên tiếng nói: “Hana hắn quá mạnh chúng ta phải làm sao đây?”
Thiếu nữ Hana từ trong tay xuất hiện một hình người bằng giấy. Nàng khẽ đọc một tiếng sau đó ném ra. Lúc này xuất hiện một con hỏa sư vô cùng to lớn. Cùng lúc đó là một binh lính khá là cao lớn, cả người dán đầy bùa, trong tay hắn cầm một thanh đao dài. Hana hét lên: “Shikigami lên!”
Lý Sơn cảm nhận được ma lực từ mấy con Shikigami này uy lực không hề bé. Hắn nhếch miệng cười: “Shikigami sao?”
Hỏa sử hướng về phía Lý Sơn bắn một hỏa cầu vô cùng lớn. Cùng lúc đó binh lính cao lớn hướng thẳng về phía Lý Sơn. Đây rõ ràng là một chiêu giống như song kiếm hợp bích vậy. Hỏa cầu vừa hướng về phía Lý Sơn đánh tới thì cùng lúc đó tên ma binh cao lớn hướng Lý Sơn chém tới.
Một vụ lớn xảy ra, Chiêm Lam lo lắng hét lên: “Lý đại ca!” nhưng ngay sau đó Minh Yên Vi kéo lấy tay nàng, Minh Yên Vi khẽ gật đầu với Chiêm Lam. Lúc này Chiêm Lam mới yên lặng xuống.
Khói bụi mừ đã tan. Mọi người nhìn về phía vụ nổ diễn ra. Mấy thiếu nữ kinh ngạc nói: “Hắn đâu rồi!? Hắn đã chết rồi sao?”
Một âm thanh lanh lảnh phát ra: “Này mấy cô bé, mẹ các cô không dạy các cô một điều là không nên chù ẻo người khác chết không như thế là bất lịch sự lắm!” Mọi người lúc này nhìn về phía phát ra tiếng nói. Lý Sơn đang ngồi vắt vẻo trên lưng của con hỏa sư. Hắn liên tục đưa tay về phía mỉnh hẩy hẩy tỏ rõ hắn đang rất nóng. Lửa trên mình hỏa sư đang đốt cháy bộ y phục của hắn.
Hỏa sư thấy vậy tức giận nống lộn cố gắng đẩy Lý Sơn xuống. Lý Sơn hướng thẳng về phía đầu nó tung ra một cú đấm rất mạnh. Con hỏa sư bị hắn đấm lún đầu xuống đất tạo ra một cái hố lớn. Con hỏa sư hóa thành một mảnh giấy rách nát.
Cùng lúc đó một cú Thiểm Linh Trảm được Lý Sơn tung ra. Hắn nhẹ nhàng đưa thanh Yamato vào vỏ. Lúc này ma binh đột nhiên biến mất xuất hiện lúc này không có gì khác là một mảnh giấy bị chém đứt đôi. Lý Sơn đưa tay lên nhìn về phía áo khoác của mình. Hắn phẩy tay dập tắt đám lửa còn đang bám trên đó. Lý Sơn khoanh tay nhìn về phía mấy nữ nói: “Vậy các cô có chiêu gì mới có thể xử xuất ra được rồi đấy!”
Mấy thiếu nữ nhìn về phía Lý Sơn sau đó lo lắng nói, trên khuôn mặt ai cũng đầy là mồ hôi. Mấy nàng chưa gặp một ác quỷ nào lại có thực lực như vậy. Mấy thiếu nữ nhìn về phía thiếu nữ Hana nói: “Hana chúng ta phải làm sao đây?”
Thiếu nữ thấy vậy khuôn mặt trắng bệch. Nàng trong ngực lấy ra một đống giấy. Đám giấy này lơ lửng trước mặt nàng, chúng bắt đầu bốc ra lửa. Thiếu nữ cắn chặt răng dơ cùng lên nói nhỏ: “Hỏa long thuật…”
Lý Sơn huýt sao một cái nói: “Chiêu thức không tệ a!” Hắn trong tay xuất hiện hai quả cầu màu đen và màu đỏ. Hắn nhẹ nhàng đưa tay chập lại.
Chiêm Lam khuôn mặt lo lắng nói: “Lý đại ca chẳng lẽ lại định dùng chiêu đó!”
Minh Yên Vi nghi hoặc hỏi: “Lý Sơn hắn muốn dùng chiêu gì vậy?”
Triệu Anh Không mặt cũng đầy nghi ngờ lên tiếng hỏi: “Chiêu thức này rất mạnh sao?”
Chiêm Lam đôi môi khẽ run lên nói: “Chiêu này đâu chỉ là mạnh!” Nghĩ đến mấy ngày trước nàng luyện tập đều là tại chủ thần không gian. Chiêu thức này vô cùng bá đạo và nguy hiểm. nàng suýt nữa đã chết vì chiêu này nếu không tại giữa chủ thần không gian có Lý Sơn chăm chú quan sát nàng hẳn nàng phải chết không nghi ngờ gì?
Lý Sơn vung tay lên quả cầu hình thành giống như thai cực lao thẳng về phía thiếu nữ Hana. Thiếu nữ lúc này cũng buông cung hình thàn một tiến vô cùng bá đạo. Trung quanh mũi tên còn liên tục xuất hiện các con hỏa long nho nhỏ.
“Oanh, oanh…” Cả kết giới bị nổ tung. Bốn thiếu nữ đang duy trì kết giới không chịu được ốc ra một ngụm máu bất tỉnh.
Chiêm Lam lo lắng hét lên: “Lý đại ca…”
Bụi từ từ tan đi. Lý Sơn lúc này đứng ở giữa. Quần áo hắn rách rưới. Hắn phẩy phẩy tay nói: “Thế nào cô bé còn không chịu ra?”. Lúc này trên đất tất cả thiếu nữ đã ngã ra trên đất.
Từ trong không khí gần đó bắt đầu vặn vẹo. Thì ra ở đây được bố trí một đạo kết giới che kín tầm mắt của con người. Hơn nữa rõ ràng có thể ngăn cản tinh thần lực quét xem của Chiêm Lam. Thiếu nữ người Nhật Bản vô cùng xinh đẹp, làn da trắng nõn mặc một bộ kimono hơn nữa rõ ràng còn cố ý để lộ một phần ngực ra ngoài. Mấy nữ nhân Chiêm Lam, Minh Yên Vi và Triệu Anh Không cũng khá là phản cám với nữ nhân này. Lý Sơn khịt khịt mũi nhìn về phía nữ nhân này.
Nữ nhân này không ngờ so với Minh Yên Vi còn có phần dụ hoạc hơn. Rõ ràng là nàng ta đang thi triển mị thuật với Lý Sơn. Chiêm Lam dùng tinh thần lực cảnh bảo Lý Sơn. Bất quá Lý Sơn cũng vờ như không nghe thấy để mặc nữ nhân này tiếp cận hắn.
Nữ nhân nhẹ nhàng vuốt ve lên bộ ngực của hắn. Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Vậy cô muốn gì ở tôi?”
Nữ nhân nhếch miệng cười khanh khách. Nàng vuốt ve khắp người Lý Sơn nói: “Anh để người khác tiếp cận như vậy không sợ em sẽ đánh lén anh sao?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Chết dưới tay hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu!”
Nữ nhân cười khanh khách nói: “Hì hì, anh thật là một con qủy thú vị a. Thường các con qủy cao cấp em đã gặp nhiều rồi nhưng không có co quỷ cao cấp nào lại thú vị như anh a!” Nói đến đây nữ nhân dùng bàn tay kéo lấy mặt Lý Sơn.
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Vậy cô muốn gì?”
Nữ nhân cười hì hì tự giới thiếu mính nói: “Em tên là Abeno Mei”. Nữ nhân lấy ngón cho liên tục nhấn nhận vào mặt của Lý Sơn nói: “Vậy chàng cần gì?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Nghe giống như từ Mei trong Mei Haruka ấy nhỉ?” Nghe thấy điều này nữ nhân nhíu mày khá là khó chịu. Lý Sơn nhìn về phía nữ nhân phong mãn nói: “Vậy cô cần gì ở tôi!”
Nữ nhân phong mãn lên tiếng nói: “Em muốn anh ký kết khế ước với em!”
“Huh?” Lý Sơn thật khó hiểu về nữ nhân này. Nói đến khế ước bất kỳ nước nào cùng có nhắc đến đó là một loại khế ước ký kết với quỷ để đạt được sức mạnh của mình. Lý Sơn nhíu nhíu mày nhìn nữ nhân Mei nói: “Vậy cô muốn ký kết khế ước với tôi sao?”
“Đúng vậy!” Mei từ từ trượt xuống phần phía dưới của Lý Sơn. Nữ nhân đang vân vê cái cục nhô lên từ phía dưới của hắn. Chiêm Lam khuôn mặt đỏ bừng hiển nhiên là đang mắng Lý Sơn là kẻ sắc lang rồi. Hai nữ nhân kia cũng thế khá là khinh bỉ nhìn về phía hắn.
Lý Sơn nhàn nhạt nói: “Vậy cô định dùng gì để đối lấy việc ký kết khế ước của tôi?”
Nữ nhân Mei liên tục vân vê thứ đó của Lý Sơn. Nàng cười khanh khác nói: “Bất cứ thứ gì anh muốn tiền bạc, quyền lực, nữ nhân…”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Bao gồm cả cô!”
Nữ nhân Mei thấy thế cười khanh khách: “Điều này cũng có thể. Em nhưng là vẫn còn là xử nữ nga. Muốn em dùng thứ đó để đổi lấy việc ký kết khế ước với anh sao?”
Lý Sơn nhàn nhạt nói: “Vậy chú oán tại ngôi nhà đó có phải là cô gây ra!?”
Nghe thấy vậy khuôn mặt nữ nhân khẽ biến sắc: “Chuyện này không có liên quan với em. Nhưng đây là chuyện gia tộc của em tất nhiên em sẽ tiết nộ!?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Để tôi đoán nhé. Quỷ hồn Kayako do tập hợp oán nghiệt cũng một phần do mẹ cô ta là một thầy cúng cổ xưa. Chính xác là một âm dương sư. Sau khi cô ta chết biến thành quỷ hồn nhưng có vẻ một đám âm dương sư nào đó muốn bồi dưỡng cô ta thành shikigami thì phải!”
Tại tập ba của bộ phim kinh dị The Gurdge, mọi người được biét đến mẹ của Kayako là một thầy cúng theo truyền thống cổ đại. Bà hy sinh Kayako làm vật dẫn để truyền quỷ dữ cùng như bệnh tất của người khác sang Kayako chính vì vậy Kayako có khả năng trở thành quỷ hồn cũng một phần do lỗi của bà ta.
(Shikigami một loại âm linh quỷ quái, tiểu thần theo làm người phụ giúp cho âm dương).
Khuôn mặt của nữ nhân Mei khẽ tráng bệch. Đột nhiên nữ nhân này cười khanh khách: “A, a, a, không ngờ anh lại là một con quỷ thông minh a! Em có chút ngạc nhiên đấy!”
“Phập!” Lý Sơn đâm một kiếm về phía bụng của nữ nhân Mei. Nữ nhân Mei hóa thành khói đen bay về phía xa. Lúc này từ phía khác một nữ nhân bước ra nói: “làm sao ngươi có thể phát hiện. Mèo yêu của ta từ trước đến nay không ai có thể phát hiện!” Khói đen tụ lại thành một con mèo màu đen. Phía sau nó lại xuất hiện một dấu tích của một cái đuôi bị cắt.
Theo truyền thuyết mèo sống lâu năm nó sẽ xuất hiện thêm một cái đuôi và trở thành mèo tinh. Cứ như vậy theo thời gian nó mọc ra một cái đuôi khác. Mèo có kahr năng giống như hồ ly chín đuôi có thể tái sinh chín lần. Mỗi lần bị giết chết nó sẽ bị mất một cái đuôi.
Lý Sơn khẽ xách quần lên, hắn đưa tay lên phẩy phẩy mũi nói: “Mặc dù con mèo yêu biến hóa thành cô không tệ đi. Mùi vị nước hoa cũng rất tuyệt nhưng bất quá đây… Huuu…” Lý Sơn đưa tay ra mỉm cừi nói: “quả thực không che dấu được mùi của nữ miêu yêu a!”
Nữ nhân Mei khẽ nhíu mày lên tiếng nói: “Vậy anh không chấp nhận lời mời của em sao? Anh quỷ đẹp trai!”
Lý Sơn sách quần lên, hắn chỉnh lại phía dưới quần đang cương cứng. Hắn rút ra thanh kiếm Yamato, nơ ra một nụ cười có chút trâm chọc: “A, a, a, những con quỷ khác có thể dùng các loại lợi ích khác để đổi lấy nhưng về phần tôi sao…”
“Hừ” nữ nhân Mei hừ lạnh một tiếng trong tay nàng xuất hiện một mảnh giấy, nữ nhân khó chịu nói: “Vậy thì ta sẽ dùng sức mạnh bắt ngươi phải thuần phục!”
Lý Sơn nhếch miệng cười: “Có vẻ khả năng của cô so với họ mạnh hơn một chút a! Tôi cũng chờ mong cô có thể làm cho tôi cảm thấy thú vị hơn không!” Lý Sơn phất tay một cái trong tay nắm chắt thanh Yamato lạnh lùng lên tiếng: “Đến đây nào cô bé hãy cho tôi thưởng thức mùi vị nữ nhân của cô có gì khác so với họ!”
“Hừ!” Nữ nhân Mei lạnh lùng hừ lạnh một tiếng.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Trời đã trở về tối. Vết thương trên bụng Chiêm Lam đã được Lý Sơn chữa khỏi. Ngay cả Triệu Anh Không cũng là như thế. Khi được Lý Sơn trị liệu nàng chỉ lạnh lùng nói một tiếng cảm ơn. Nhưng tâm tình Lý Sơn lúc này cũng không tốt thế nên hắn cũng không có để trong lòng. Hắn lúc này dẫn ba nữ nhân đi trong đêm. Lần này hắn muốn đi kiếm vài tên côn đồ cho đỡ buồn chán.
“Buông ta ra, buông ta ra…” một âm thanh phát ra gần đó.
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “A, tìm thấy rồi!”. Lý Sơn lạnh lùng bước về phía trước. Hắn thấy một nữ nhân mặc một y phục khá cổ của Nhật Bản, chính xác là một bộ kimono. Bên cạnh nằm lăn lóc một thanh kiếm. Những mảnh áo trắng tinh trên người thiếu nữ bay lả tả. Lúc này, trên người nàng đã hở ra cả một bộ ngực lớn vô cùng đầy đặn, hơn nữa còn ẩn hiện ra hai hạt đỏ bừng. Lý Sơn khịt khịt mũi, hắn kéo lại chiếc quần của mình nói nhỏ: “Xử nữ huh!?”
Một thanh niên đầu xanh lên tiếng quát: “Tiểu tử mau cút khỏi đây, ở đây không có việc của ngươi!” Nhưng rất nhanh hắn phát hiện ra ba người đi sau Lý Sơn. Hắn mừng rỡ hét lớn: “Anh em ở đây có ba nữ nhân này, không ngờ lại cũng…”
Hắn chưa kịp nói xong câu này thì một mũi tên bắn ghim qua ngực của hắn. Hắn chưa kịp nói hết câu đã ngã xuống. Lý Sơn quay về phía sau, hắn khoanh tay lên tiếng: “Này, cũng giữ vài người để làm mồi chứ?”
Minh Yên Vi nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía mấy thanh niên lên tiếng nói: “Mấy tên cặn bã này ta nhất định sẽ phải giết chết chúng!”
Lý Sơn thở dài lắc đầu nói, hắn quay về phía Chiêm Lam lên tiếng nói: “Giúp ta đánh ngất họ được chứ Chiêm Lam muội!?”
Chiêm Lam khẽ gật đầu một cái. Hắn hướng về phía xa nhìn thì thấy một đám thanh niên đều bị Chiêm Lam đánh ngất. Lúc này Minh Yên Vi cùng Chiêm Lam tiến về phía thiếu nữ kia nhẹ giọng bắt đầu an ủi. Chiêm Lam lúc này từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bộ y phục đưa cho thiếu nữ. Lý Sơn cũng không quá để ý, với thực lực của ba nữ nhân này sợ có người cưỡng bức họ sao? Lý Sơn túm lấy mấy tên thanh niên kia lôi đi.
Trong vòng mấy ngày này, hắn đều là giúp ba nữ nhân giết chết chú oán nhiều lần để kiếm điểm thưởng. Ban đầu Minh Yên Vi đều chán ghét hắn vì hắn chỉ khoanh tay đứng nhìn nhưng sau khi Chiêm Lam phân tích, hắn là ở đây giúp mấy nữ kiếm điểm tưởng thưởng thì khuôn mặt của mấy nàng đều trở nên hòa hoãn vô cùng. Hiện nay đã đến ngày cuối cùng, Lý Sơn tin tưởng…
Lý Sơn nhếch miệng cười, hắn dẫn theo ba nữ nhân. Bất ngờ hắn đứng lại một chút. Chiêm Lam lên tiếng hỏi: “Lý đại ca anh làm sao vậy?”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Không có gì chỉ là chúng ta bị bao vây mà thôi!”
Chiêm Lam mấy ngày nay ở gần Lý Sơn nàng căn bản cũng quên mất nguy hiểm ở bộ phim kinh dị. Nàng lúc này mới sực nhớ. Chiêm Lam nhanh chóng mở ra tinh thần lực quét xem. Khuôn mặt nàng khẽ nhíu lên, nàng mở miệng nói: “Lý đại ca, có mười chiếc máy bay trực thăng đang tiến về đây! Chúng ta phải làm gì bây giờ?”
Lý Sơn dựa vào tườn,g lấy ra một cốc kem socola. Hắn bình tĩnh dùng thìa quẹt nhẹ vào cốc kem bắt đầu đưa vào miệng ăn. Bộ mặt hắn tỏ ra vô cùng hưởng thụ. Lý Sơn nhếch miệng nói: “Chờ!”. Lý Sơn vừa nói xong thì mọi người bắt đầu cảm nhận được lá cây xung quanh bắt đầu xao động. Một đám trực thăng lơ lửng trên đầu họ, hàng loạt thiếu nữ mặc bộ đồ đồng phục học sinh cầm trường cùng và kiếm nhật bắt đầu từ trên nhảy xuống.
Lý Sơn khoanh tay huýt một tiếng sáo dài: “Huýt hiu… Ha hà há màu đen, màu hồng, cả màu trắng nữa chứ. Chậc, chậc, chậc, tôi thích màu đen hơn nhìn hấp dẫn hơn cả ha!”
Minh Yên Vi tức giận mắng: “Nam nhân chẳng tên nào là tốt đẹp cả đúng là đồ cầm thú!”
Lý Sơn nhếch nhếch miệng phẩy phẩy tay: “Cầm thú còn hơn là không bằng cầm thú a. Thế nên ta thích mình được là cầm thú hơn. Ta có thể coi đây là một lời khen được không, huh!?”
Minh Yên Vi nghe thấy hắn nói vậy thì lạnh lùng quay đầu đi. Mấy thiếu nữ Nhật Bản nghe thấy mấy lời này thì khuôn mặt đỏ bừng, hai tay vội vàng trong lúc đáp xuống dùng tay che lấy váy. Lý Sơn huýt sáo một tiếng nói: “Tôi yêu thích các cơn gió!” Lý Sơn phẩy tay một cái nói: “Ha, vậy các cô bé đến đây là có việc gì đây?”
Một thiếu nữ quay về phía một thiếu nữ nói: “Hana cậu chắc chắn hắn là một oán linh cấp độ A chứ. Rõ ràng hắn là một dâm tặc mà!”
Hana nhíu mày nhìn về phía ba người. Nàng nhìn thấy mấy người này có chút quen quen nhưng không nhớ ở đâu. Nhưng Lý Sơn lại rõ cô bé này là ai. Lý Sơn nhớ không nhầm thì nàng là cô bé lần trước. Lý Sơn cũng chả quan tâm điều này, hắn cảm nhận được có người đang theo dõi hắn. Lý Sơn lạnh lùng bước về phía trước. Hắn đứng giữa một khoảng trống nói: “Vậy các cô muốn chiến sao?” Nghe thấy mấy thiếu nữ im lặng nhìn nhau. Lý Sơn tự chỉ vào chính bản thân mình hắn nói: “Hahaha, các cô muốn từng người lên một hay là nhiều người lên cùng một lúc đây. Yên tâm tôi rất hỏe mạnh có thể nhiều người cùng một lúc chơi kiểu nhiều Player tôi cũng không ngại đâu?”
“Hừ sắc lang” một thiếu nữ trong đó đỏ mặt lên tiếng mắng.
Chiêm Lam khuôn mặt có chút khó chịu. Minh Yên Vi thì tức giận mắng: “Đồ cầm thú!”
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Đến đây nào các cô bé!”
Mấy thiếu nữ nhìn nhau, vài thiếu nữ quay về phía người thiếu nữ gọi là Hana kia hỏi: “Hana cậu chắc chắn mệnh lệnh cấp trên không nhầm đấy chứ?”
Hana khẽ gật đầu một cái nói: “Mình chắc chắn không nhầm. Hơn nữa trên người hắn có mùi của ác quỷ các cậu không cảm nhận thấy sao?” Nghe thấy điều này Lý Sơn có chút kinh ngạc, mặc dù hắn liên tục áp chế ma khí của mình tỏa ra nhưng không ngờ cô bé này lại cảm nhận được. Lý Sơn cảm thấy cực kỳ kỳ lạ.
Lý Sơn nhếch miệng hướng về phía mấy nữ đưa tay lên mời: “Vậy đã nhận ra tôi là ác quỷ sao các ngươi còn không ra tay đi!”
Nghe thấy thế mấy thiếu nữ nhìn nhau. Chiêm Lam lên tiếng nói trong giọng nói có chút lo lắng: “Lý đại ca anh phải cẩn thận!”
Lý Sơn hướng về phía mấy thiếu nữ thúc dục nói: “Lại đây nào mấy cô bé!”
Mấy người thiếu nữ cũng không thèm để ý đến ba nữ nhân kia. Bốn thiếu nữ bắt đầu di chuyển xung quanh Lý Sơn. Họ cách Lý Sơn một khoảng cách khá xa. Bốn thiếu nữ bắt đầu hai tay kết ấn. Họ hô lên một tiếng hai tay chạm xuống đất từ dưới đất bắt đầu phát ra ánh sáng chói lóa, bốn người hình thành một cái lồng hình vuông giam giữ Lý Sơn và mười thiếu nữ lại.
Lý Sơn vỗ vỗ tay nói: “Đúng rồi! Tuyệt lắm, mười người sao? Không tệ đến đây đi!”
Lý Sơn lẳng lẳng đứng giữa một đám người. Bất chợt một thiếu nữ trong đó rút ra hai thanh katana hướng thẳng Lý Sơn chém xuống. Lý Sơn lách người dùng chuôi kiếm huých thẳng về phía bụng của thiếu nữ làm cho thiếu nữ bắn ra xa. Cùng lúc đó là một mũi tên bắn về phía Lý Sơn. Lý Sơn nghiêng đầu tránh thoát.
Cùng lúc đó hai nữ nhân xuất hiện bên cạnh Lý Sơn công từ hai phía. Lý Sơn nhếch miệng cười dùng một cú Trick di chuyển nhanh chóng ra xa. Hắn huy kiếm ra một đạo kiếm khí hình bán nguyệt bắn về hai nữ thiếu nữ. Hai thiếu nữ đưa kiếm lên đỡ bị kiếm khí đẩy lùi khá xa, trên đất vẫn hiện lên dấu chân.
“Vèo…” một mũi tên khác từ trong tay thiếu nữ Hana bắn thẳng về phía Lý Sơn. Lý Sơn nghiêng người tránh né. Bất ngờ một thiếu nữ rút súng ra. Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Phá ma đạn sao?”
“Bang, bang…” Thiếu nữ liên tục hướng về phía Lý Sơn nổ súng. Mấy thiếu nữ khác cũng nhảy ra xa tránh bị đường đạn liên luy. Lý Sơn lạnh lùng nhìn đường đạn bay tới. Hắn xoay tròn thanh kiếm trở thành một chiếc khiên. Mấy viên đan đều bị hắn giữ lại trên thanh kiếm, viên đạn liên tục va vào thanh kiếm phát ra những tiếng leng keng.
Mấy nữ đều là trợn tròn con mắt nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng hắn dùng kiếm đưa xuống đất, lúc này giải trên đất có hơn chục viên đạn. Lý Sơn nhếch miệng cười, hắn xoay ngược kiếm dùng sống kiếm như chiếc gậy đánh gôn quạt mạnh lên đất, hơn chục viên đạn bắn vào thiếu nữ lúc trước bắn súng về phía hắn.
“Cẩn thận” một thiếu nữ hét lên. Thiếu nữ nhanh chóng nhảy khỏi chỗ tránh thoát được đường đạn. Nhưng đường đạn nhanh chóng ghim lên kết giời phát ra tiếng nổ mạnh. Kết giới lúc này rung lên, bốn thiếu nữ đang điều khiển kết giới lúc này khuôn mặt trắng bệch.
Lý Sơn nhếch miệng, hắn đút kiếm vào vỏ. Hắn đưa tay về mấy thiếu nữ ra hiệu: “Lại đây nào mấy cô bé!”
Mấy thiếu nữ đề phòng nhìn về phía hắn. Một thiếu nữ lên tiếng nói: “Hana hắn quá mạnh chúng ta phải làm sao đây?”
Thiếu nữ Hana từ trong tay xuất hiện một hình người bằng giấy. Nàng khẽ đọc một tiếng sau đó ném ra. Lúc này xuất hiện một con hỏa sư vô cùng to lớn. Cùng lúc đó là một binh lính khá là cao lớn, cả người dán đầy bùa, trong tay hắn cầm một thanh đao dài. Hana hét lên: “Shikigami lên!”
Lý Sơn cảm nhận được ma lực từ mấy con Shikigami này uy lực không hề bé. Hắn nhếch miệng cười: “Shikigami sao?”
Hỏa sử hướng về phía Lý Sơn bắn một hỏa cầu vô cùng lớn. Cùng lúc đó binh lính cao lớn hướng thẳng về phía Lý Sơn. Đây rõ ràng là một chiêu giống như song kiếm hợp bích vậy. Hỏa cầu vừa hướng về phía Lý Sơn đánh tới thì cùng lúc đó tên ma binh cao lớn hướng Lý Sơn chém tới.
Một vụ lớn xảy ra, Chiêm Lam lo lắng hét lên: “Lý đại ca!” nhưng ngay sau đó Minh Yên Vi kéo lấy tay nàng, Minh Yên Vi khẽ gật đầu với Chiêm Lam. Lúc này Chiêm Lam mới yên lặng xuống.
Khói bụi mù đã tan. Mọi người nhìn về phía vụ nổ diễn ra. Mấy thiếu nữ kinh ngạc nói: “Hắn đâu rồi!? Hắn đã chết rồi sao?”
Một âm thanh lanh lảnh phát ra: “Này mấy cô bé, mẹ các cô không dạy các cô một điều là không nên chù ẻo người khác chết không như thế là bất lịch sự lắm!” Mọi người lúc này nhìn về phía phát ra tiếng nói. Lý Sơn đang ngồi vắt vẻo trên lưng của con hỏa sư. Hắn liên tục đưa tay về phía mỉnh hẩy hẩy tỏ rõ hắn đang rất nóng. Lửa trên mình hỏa sư đang đốt cháy bộ y phục của hắn.
Hỏa sư thấy vậy tức giận lống lộn cố gắng đẩy Lý Sơn xuống. Lý Sơn hướng thẳng về phía đầu nó tung ra một cú đấm rất mạnh. Con hỏa sư bị hắn đấm lún đầu xuống đất tạo ra một cái hố lớn rồi hóa thành một mảnh giấy rách nát.
Cùng lúc đó một cú Thiểm Linh Trảm được Lý Sơn tung ra. Hắn nhẹ nhàng đưa thanh Yamato vào vỏ. Lúc này ma binh đột nhiên biến mất, xuất hiện lúc này không có gì khác là một mảnh giấy bị chém đứt đôi. Lý Sơn đưa tay lên nhìn về phía áo khoác của mình. Hắn phẩy tay dập tắt đám lửa còn đang bám trên đó. Lý Sơn khoanh tay nhìn về phía mấy nữ nói: “Vậy các cô có chiêu gì mới có thể xử xuất ra được rồi đấy!”
Mấy thiếu nữ nhìn về phía Lý Sơn sau đó lo lắng nói, trên khuôn mặt ai cũng đầy là mồ hôi. Mấy nàng chưa gặp một ác quỷ nào lại có thực lực như vậy. Mấy thiếu nữ nhìn về phía thiếu nữ Hana nói: “Hana chúng ta phải làm sao đây?”
Thiếu nữ thấy vậy khuôn mặt trắng bệch. Nàng trong ngực lấy ra một đống giấy. Đám giấy này lơ lửng trước mặt nàng, chúng bắt đầu bốc ra lửa. Thiếu nữ cắn chặt răng dơ cùng lên nói nhỏ: “Hỏa long thuật…”
Lý Sơn huýt sao một cái nói: “Chiêu thức không tệ a!” Hắn trong tay xuất hiện hai quả cầu màu đen và màu đỏ. Hắn nhẹ nhàng đưa tay chập lại.
Chiêm Lam khuôn mặt lo lắng nói: “Lý đại ca chẳng lẽ lại định dùng chiêu đó!”
Minh Yên Vi nghi hoặc hỏi: “Lý Sơn hắn muốn dùng chiêu gì vậy?”
Triệu Anh Không mặt cũng đầy nghi ngờ lên tiếng hỏi: “Chiêu thức này rất mạnh sao?”
Chiêm Lam đôi môi khẽ run lên nói: “Chiêu này đâu chỉ là mạnh!” Nghĩ đến mấy ngày trước nàng luyện tập đều là tại chủ thần không gian. Chiêu thức này vô cùng bá đạo và nguy hiểm. nàng suýt nữa đã chết vì chiêu này nếu không tại giữa chủ thần không gian có Lý Sơn chăm chú quan sát nàng hẳn nàng phải chết không nghi ngờ gì?
Lý Sơn vung tay lên quả cầu hình thành giống như thai cực lao thẳng về phía thiếu nữ Hana. Thiếu nữ lúc này cũng buông cung hình thành một tiễn vô cùng bá đạo. Trung quanh mũi tên còn liên tục xuất hiện các con hỏa long nho nhỏ.
“Oanh, oanh…” Cả kết giới bị nổ tung. Bốn thiếu nữ đang duy trì kết giới không chịu được ốc ra một ngụm máu rồi bất tỉnh.
Chiêm Lam lo lắng hét lên: “Lý đại ca…”
Bụi từ từ tan đi. Lý Sơn lúc này đứng ở giữa. Quần áo hắn rách rưới. Hắn phẩy phẩy tay nói: “Thế nào cô bé còn không chịu ra?”. Lúc này trên đất tất cả thiếu nữ đã ngã ra trên đất.
Từ trong không khí gần đó bắt đầu vặn vẹo. Thì ra ở đây được bố trí một đạo kết giới che kín tầm mắt của con người. Hơn nữa rõ ràng có thể ngăn cản tinh thần lực quét xem của Chiêm Lam. Thiếu nữ người Nhật Bản vô cùng xinh đẹp, làn da trắng nõn mặc một bộ kimono hơn nữa rõ ràng còn cố ý để lộ một phần ngực ra ngoài. Mấy nữ nhân Chiêm Lam, Minh Yên Vi và Triệu Anh Không cũng khá là phản cám với nữ nhân này. Lý Sơn khịt khịt mũi nhìn về phía nữ nhân này.
Nữ nhân này không ngờ so với Minh Yên Vi còn có phần dụ hoạc hơn. Rõ ràng là nàng ta đang thi triển mị thuật với Lý Sơn. Chiêm Lam dùng tinh thần lực cảnh bảo Lý Sơn. Bất quá Lý Sơn cũng vờ như không nghe thấy để mặc nữ nhân này tiếp cận hắn.
Nữ nhân nhẹ nhàng vuốt ve lên bộ ngực của hắn. Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Vậy cô muốn gì ở tôi?”
Nữ nhân nhếch miệng cười khanh khách. Nàng vuốt ve khắp người Lý Sơn nói: “Anh để người khác tiếp cận như vậy không sợ em sẽ đánh lén anh sao?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Chết dưới tay hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu!”
Nữ nhân cười khanh khách nói: “Hì hì, anh thật là một con quỷ thú vị a. Thường các con quỷ cao cấp em đã gặp nhiều rồi nhưng không có con quỷ cao cấp nào lại thú vị như anh a!” Nói đến đây nữ nhân dùng bàn tay kéo lấy mặt Lý Sơn.
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Vậy cô muốn gì?”
Nữ nhân cười hì hì tự giới thiếu mính nói: “Em tên là Abeno Mei”. Nữ nhân lấy ngón cho liên tục nhấn nhận vào mặt của Lý Sơn nói: “Vậy chàng cần gì?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Nghe giống như từ Mei trong Mei Haruka ấy nhỉ?” Nghe thấy điều này nữ nhân nhíu mày khá là khó chịu. Lý Sơn nhìn về phía nữ nhân phong mãn nói: “Vậy cô cần gì ở tôi!”
Nữ nhân phong mãn lên tiếng nói: “Em muốn anh ký kết khế ước với em!”
“Huh?” Lý Sơn thật khó hiểu về nữ nhân này. Nói đến khế ước bất kỳ nước nào cùng có nhắc đến đó là một loại khế ước ký kết với quỷ để đạt được sức mạnh của mình. Lý Sơn nhíu nhíu mày nhìn nữ nhân Mei nói: “Vậy cô muốn ký kết khế ước với tôi sao?”
“Đúng vậy!” Mei từ từ trượt xuống phần phía dưới của Lý Sơn. Nữ nhân đang vân vê cái cục nhô lên từ phía dưới của hắn. Chiêm Lam khuôn mặt đỏ bừng hiển nhiên là đang mắng Lý Sơn là kẻ sắc lang rồi. Hai nữ nhân kia cũng thế khá là khinh bỉ nhìn về phía hắn.
Lý Sơn nhàn nhạt nói: “Vậy cô định dùng gì để đối lấy việc ký kết khế ước của tôi?”
Nữ nhân Mei liên tục vân vê thứ đó của Lý Sơn. Nàng cười khanh khác nói: “Bất cứ thứ gì anh muốn tiền bạc, quyền lực, nữ nhân…”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Bao gồm cả cô!”
Nữ nhân Mei thấy thế cười khanh khách: “Điều này cũng có thể. Em là vẫn còn là xử nữ nga. Muốn em dùng thứ đó để đổi lấy việc ký kết khế ước với anh sao?”
Lý Sơn nhàn nhạt nói: “Vậy chú oán tại ngôi nhà đó có phải là cô gây ra!?”
Nghe thấy vậy khuôn mặt nữ nhân khẽ biến sắc: “Chuyện này không có liên quan với em. Nhưng đây là chuyện gia tộc của em tất nhiên em sẽ tiết lộ!?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Để tôi đoán nhé. Quỷ hồn Kayako do tập hợp oán nghiệt cũng một phần do mẹ cô ta là một thầy cúng cổ xưa. Chính xác là một âm dương sư. Sau khi cô ta chết biến thành quỷ hồn nhưng có vẻ một đám âm dương sư nào đó muốn bồi dưỡng cô ta thành shikigami thì phải!”
Tại tập ba của bộ phim kinh dị The Gurdge, mọi người được biét đến mẹ của Kayako là một thầy cúng theo truyền thống cổ đại. Bà hy sinh Kayako làm vật dẫn để truyền quỷ dữ cùng như bệnh tất của người khác sang Kayako chính vì vậy Kayako có khả năng trở thành quỷ hồn cũng một phần do lỗi của bà ta.
(Shikigami một loại âm linh quỷ quái, tiểu thần theo làm người phụ giúp cho âm dương).
Khuôn mặt của nữ nhân Mei khẽ trắng bệch. Đột nhiên nữ nhân này cười khanh khách: “A, a, a, không ngờ anh lại là một con quỷ thông minh a! Em có chút ngạc nhiên đấy!”
“Phập!” Lý Sơn đâm một kiếm về phía bụng của nữ nhân Mei. Nữ nhân Mei hóa thành khói đen bay về phía xa. Lúc này từ phía khác một nữ nhân bước ra nói: “Làm sao ngươi có thể phát hiện. Mèo yêu của ta từ trước đến nay không ai có thể phát hiện!” Khói đen tụ lại thành một con mèo màu đen. Phía sau nó lại xuất hiện một dấu tích của một cái đuôi bị cắt.
Theo truyền thuyết mèo sống lâu năm nó sẽ xuất hiện thêm một cái đuôi và trở thành mèo tinh. Cứ như vậy theo thời gian nó mọc ra một cái đuôi khác. Mèo có kahr năng giống như hồ ly chín đuôi có thể tái sinh chín lần. Mỗi lần bị giết chết nó sẽ bị mất một cái đuôi.
Lý Sơn khẽ xách quần lên, hắn đưa tay lên phẩy phẩy mũi nói: “Mặc dù con mèo yêu biến hóa thành cô không tệ đi. Mùi vị nước hoa cũng rất tuyệt nhưng bất quá đây… Huuu…” Lý Sơn đưa tay ra mỉm cười nói: “Nhưng vải thưa không che được mắt thánh đâu!”
Nữ nhân Mei khẽ nhíu mày lên tiếng nói: “Vậy anh không chấp nhận lời mời của em sao? Anh quỷ đẹp trai!”
Lý Sơn xách quần lên, hắn chỉnh lại phía dưới quần đang cương cứng. Hắn rút ra thanh kiếm Yamato, nở ra một nụ cười có chút châm chọc: “A, a, a, những con quỷ khác có thể dùng các loại lợi ích khác để đổi lấy nhưng về phần tôi sao…”
“Hừ” nữ nhân Mei hừ lạnh một tiếng trong tay nàng xuất hiện một mảnh giấy, nữ nhân khó chịu nói: “Vậy thì ta sẽ dùng sức mạnh bắt ngươi phải thuần phục!”
Lý Sơn nhếch miệng cười: “Có vẻ khả năng của cô so với họ mạnh hơn một chút a! Tôi cũng chờ mong cô có thể làm cho tôi cảm thấy thú vị hơn không!” Lý Sơn phất tay một cái trong tay nắm chắt thanh Yamato lạnh lùng lên tiếng: “Đến đây nào cô bé hãy cho tôi thưởng thức mùi vị nữ nhân của cô có gì khác so với họ!”
“Hừ!” Nữ nhân Mei lạnh lùng hừ một tiếng.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của M0-Sóc_Lệ