02-11-2011, 02:22 AM
Nòng Ná»c sủng váºt của CÆ°á»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thủ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu của Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vÆ°Æ¡ng tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
ChÆ°Æ¡ng 12 :ThÆ°Æ¡ng Tâm ÄÃch Äao(3)
Dịch giả : Tiểu hà i nhi
Biên dịch : Tiểu hà i nhi
Biên táºp :Tiểu hà i nhi
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Bóng đêm từ từ khóa kÃn cá»a sổ.
Sau song cá»a, Bá»™ Kinh Vân nhÆ° bức tượng đá lặng lẽ ngồi, hắn tá»±a nhÆ° vÄ©nh viá»…n ngồi đó nhìn bầu trá»i, nhÆ° ngÆ°á»i chỠđợi ông trá»i rẽ mây cho trăng rá»i váºy.
Nhưng mà trên thế gian liệu có ai có thể rẽ mây?
Có lẽ, má»™t ngà y nà o đó, mây sẽ tản, nguyệt sẽ soi, nhÆ°ng chỉ e là ngÆ°á»i đã không còn…
Nghĩ đến đây, bỗng cảm thấy một tấm áo choà ng khoác lên vai Bộ Kinh Vân, mà đem áo choà ng khoác lên vai hắn lại là một đôi bà n tay rất đỗi dịu dà ng.
Bộ Kinh Vân không thấy ngạc nhiên, cũng không quay đầu, hắn biết đôi tay dịu dà ng kia chắc chắn là của nà ng.
Khổng Từ dịu dà ng nói: “Vân thiếu gia, muá»™n rồi, phải tá»± biết chăm sóc cho mình chứ, cẩn tháºn cảm lạnh đấy.â€
Khi nói những lá»i nà y, đầu của nà ng vẫn cúi rất thấp, đến mức gần nhÆ° sát vá»›i thân thể nà ng.
Dù sao thì sau khi Bá»™ Kinh Vân cứu nà ng khá»i tay thị tì tổng quản, nà ng đã không phải chịu bất cứ ủy khuất nà o nữa, nhÆ°ng mà thiếu nữ bé nhá» nà y vẫn có là gì đâu chứ? Nà ng vẫn là nô tị, nà ng rất tá»± ti…
Äặc biệt là vá»›i thái Ä‘á»™ há» hững vá»›i hết thảy của Bá»™ Kinh Vân, là m cho nà ng nhiá»u lúc không biết hắn Ä‘ang vui hay giáºn, không biết phải phản ứng ra sao. Äôi lúc nà ng không thể theo hắn nổi.
Nà ng dứt khoát ngẩng đầu nói: “Vân thiếu gia, đừng để ý lá»i Äoạn Lãng là m gì, nó vẫn còn bé mà . Nô tì biết, Vân thiếu gia không phải cứu vãn thể diện cho bang chủ mà tháºt sá»± là nghÄ© cho Nhiếp Phong…Bởi vì nếu Nhiếp Phong vẫn không chịu quỳ, xét theo tác phong của bang chủ xÆ°a nay, Nhiếp Phong có lẽ…â€
Nà ng không dám nói hết, chỉ có Ä‘iá»u Bá»™ Kinh Vân biết nà ng hiểu được.
Không sai! Vá»›i cá tÃnh ngang ngược của Hùng Bá, thế gian không có gì lão không có được, kể cả đệ tá»!
Nếu nhÆ° không có được, lão nhất định không để cho nó được toà n vẹn. Bá»™ Kinh Vân nghe xong bá»—ng quay đầu, lặng lẽ chăm chú nhìn Khổng Từ, tá»±a nhÆ° nhìn thấy Nhiếp Phong hôm nay, hắn lại lại tìm được má»™t tia sáng má»ng manh. Khổng Từ cÅ©ng ngÆ°ng mắt chăm chú nhìn hắn, cháºm rãi nói: “Nô tì tin rằng Nhiếp Phong cÅ©ng hiểu được Ä‘iá»u Vân thiếu gia là m…â€
Äúng váºy! Dụng ý của Bá»™ Kinh Vân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Nhiếp Phong hiểu được!
Äáng tiếc, Nhiếp Phong bây giỠđã chẳng thể chiếu cố cho bất cứ ai, nó Ä‘ang ngồi ngÆ¡ ngác má»™t góc phòng ngủ, lặng lẽ nhá»› lại những lá»i phụ thân lúc trÆ°á»›c đã nói…
Nó còn nhớ rõ cha thương nó ra sao, hơn nữa ông còn hay ôm nó và o lòng, dạy nó viết chữ, từ lúc đó Nhiếp Phong luôn mong ông có thể sống lâu trăm tuổi, để khi nó lớn lên có thể quan tâm ông, báo hiếu ông, chỉ tiếc…
Cho đến lúc mẹ bá» Ä‘i, rồi cha hóa Ä‘iên, đến lúc cha gặp Quá»· Hổ thúc thúc và Ká»· Nhu cô nÆ°Æ¡ng, đến lúc cha tìm Äoạn thúc thúc quyết chiến, rồi…
Tất cả đã không còn kịp nữa, nó đã không còn muốn được nữa rồi, nó còn chÆ°a kịp lá»›n, ngÆ°á»i cha mệnh khổ, cả Ä‘á»i bị mẫu thân tra tấn của nó đã chết.
Nghĩ đến đây, Nhiếp Phong lại không kìm được khóc lớn lên.
Má»™t góc sáng sủa khác của phòng ngủ, Äoạn Lãng cÅ©ng lệ tuôn đầy mặt.
Thá»±c ra nó cÅ©ng chẳng kém gì Nhiếp Phong, giá» hắn và Nhiếp Phong Ä‘á»u đã thà nh cô nhi không cha không mẹ.
Nhân gian, sao cứ lắm bi thương…
May mà giá» bên cạnh nó còn có Nhiếp Phong, má»™t ngÆ°á»i khiến nó không thấy xa lạ, má»™t ngÆ°á»i là m nó thấy an toà n!
NhÆ°ng, bất hạnh lại đã áºp đến…
Ngay ngoà i cá»a!
DÆ°á»›i tà n mây u ám và trong mà n sÆ°Æ¡ng má» mịt, chá»›p mắt, cá»a phòng Ä‘á»™t nhiên bị đẩy mạnh, mở toang, nam nhân cổ quái đứng sau Hùng Bá hôm nay, Văn Sá»u Sá»u đã đến.
“Phong thiếu gia, có gì trở ngại không?â€
Nhiếp Phong đỠđẫn lắc đầu, cÅ©ng không nghÄ© tá»›i Văn Sá»u Sá»u lại nói: “Bang chủ có lệnh, Phong Vân Các lấy tên Phong Vân, chỉ có Phong Vân má»›i được ở lại, tuyệt đối cấm những ngÆ°á»i khác sống nhá»!â€
Những lá»i nà y rõ rà ng là ám chỉ Äoạn Lãng, Nhiếp Phong, Äoạn Lãng cùng ngạc nhiên không thôi, Nhiếp Phong vá»™i há»i lại: “Váºy thì…Äoạn Lãng phải là m sao?â€
Văn Sá»u Sá»u nhún vai đáp: “Ai mà biết được?†Song lại nói tiếp: “Có Ä‘iá»u, thuá»™c hạ có má»™t ý kiến thế nà y, nếu bang chủ không lệnh cưỡng chế Äoạn Lãng phải Ä‘i ngay thì nó có thể ở lại Thiên Hạ Há»™i là m tạp dịch, váºy thì không phải lo chuyện chá»— ăn ở.â€
Äoạn Lãng vừa hay tin dữ của phụ thân, nay lại nghe phải rá»i khá»i nÆ¡i duy nhất có thể dá»±a và o là Nhiếp Phong, lo lắng nói: “Là m tạp dịch Æ°? Sao váºy được chứ?†Äúng váºy! Con trai Nam Lân Kiếm Thủ sao có thể là m tạp dịch? NhÆ°ng mà …
“Nếu không, váºy ngÆ°Æ¡i Ä‘Ã nh phải rá»i Thiên Hạ Há»™i rồi!†Văn Sá»u Sá»u giảo hoạt nói.
Äoạn Lãng sao có thể rá»i Thiên Hạ Há»™i được, nên cuối cùng Ä‘Ã nh ở lại.
Nói cho cùng, một đứa trẻ tám tuổi như nó, nếu không ở lại Thiên Hạ Hội là m tạp dịch để sống thì còn biết là m sao được nữa.
Giá» nó cÅ©ng nhÆ° nhánh lục bình, phiêu bạt theo dòng nÆ°á»›c, chẳng biết đâu là đưá»ng vá». Nó thá»±c sá»± đã không còn nÆ¡i để quay vá» nữa rồi.
Lúc nà y nó Ä‘ang mặc y phục vải thô, tay bÆ°ng khay gá»—, trên khay có bốn chén trà xanh, bốn chén trà nà y là dà nh cho bốn ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi trên ghế nhá».
Nó là m tạp dịch đã mấy ngà y, đã kÃnh trà không Ãt đầu mục trong Thiên Hạ Há»™i, có Tần Ninh tổng giáo, còn có chủ quản thị tì HÆ°Æ¡ng Liên, có Văn Sá»u Sá»u, còn có vô số ngÆ°á»i khác…
Nó cÅ©ng từng nghe rất nhiá»u ngÆ°á»i trong Thiên Hạ Há»™i thì thầm chỉ trá»: “Hì hì, kia chÃnh là Äoạn Lãng còn trai Nam Lân Kiếm Thủ sao? Tháºt là không nhìn ra! Tá»™i nghiệp a…â€
“Không có cách nà o a, ngÆ°Æ¡i xem lại nó xem? Không phải là tÆ°á»›ng nô tà i sao? Nếu không bang chủ đâu chỉ nháºn má»—i Nhiếp Phong là m đồ đệ?â€
Mấy ngà y qua Äoạn Lãng nghe những lá»i đó bạc bẽo đó vẫn thần phẫn uất vô cùng, trong ngá»±c muốn vỡ ra, chỉ có Ä‘iá»u nó má»›i tám tuổi, là m sao mà lý lẽ hay liá»u mạng vá»›i bá»n hỠđược? Tất cả chỉ Ä‘Ã nh ngẠmiệng mà nuốt xuống.
Nhưng hôm nay…
Hùng Bá mấy ngà y nay Ä‘á»u báºn việc, hôm nay có thá»i gian lại mở tiệc chúc mừng? Chúc mừng chuyện gì?
Nghe nói là vì có thể thu nháºn má»™t đệ tá» khó kiếm nhÆ° Nhiếp Phong nên quyết định thầy trò cùng mở tiệc chung vui.
Vì thế, bữa tiệc nà y dĩ nhiên không thể thiếu được những đồ đệ của Hùng Bá.
Nên yến tiệc hôm nay ngoà i Hùng Bá, Tần Sương, Bộ Kinh Vân, còn có…
Không biết là ngÆ°á»i vô tâm trùng hợp hay là cố ý sắp xếp mà Äoạn Lãng lại phụng mệnh kÃnh trà , hÆ¡n nữa là phải dâng trà cho từng ngÆ°á»i.
KÃnh trà Hùng Bá, Äoạn Lãng có thể nháºn.
KÃnh trà đầu gá»— Bá»™ Kinh Vân, dù Äoạn Lãng không muốn nhÆ°ng cÅ©ng còn chịu được.
NhÆ°ng
NgÆ°á»i nó phải dâng trà cuối cùng, thá»±c là khiến ngÆ°á»i ta mắt thấy phải chấn Ä‘á»™ng, chÃnh là …
Nhiếp Phong!
A! A! A! A! A!
Nhiếp Phong Ä‘ang ngồi cạnh Hùng Bá, nó cÅ©ng biết Äoạn Lãng sắp dâng trà cho mình, trong lòng nghe bất an.
Nếu không bị buá»™c là m đệ tá» Hùng Bá, nếu nhÆ° trốn thoát, dù là tá»›i chân trá»i góc biển, cho dùng nó phải cùng Äoạn Lãng lÆ°u lạc giang hồ cÅ©ng không Ä‘au lòng bằng tình cảnh trÆ°á»›c mắt.
NhÆ°ng dù nó có thỉnh cầu Hùng Bá bao nhiá»u lần, mong cho Äoạn Lãng không phải là m việc nặng nhÆ°ng cuối cùng vẫn bị từ chối.
Cuối cùng là đến cục diện nà y, má»™t ngÆ°á»i phút chốc thà nh già u sang, má»™t kẻ bị buá»™c thà nh nô bá»™c.
Má»™t ngÆ°á»i áo quần tá» chỉnh, má»™t quần thô áo bố, má»™t dung nhan sạch sẽ, má»™t đầu tóc rối bù, má»™t tôn quý, má»™t thấp hèn!
Thấp hèn hết mức!
Äoạn Lãng dù chỉ má»›i tám tuổi nhÆ°ng đã nháºn ra mình rất thấp hèn. Nó cháºm rãi dâng chén trà lên Nhiếp Phong, bà n tay Ä‘Æ°a đến ná»a chừng đã có chút run rẩy, trong lòng vừa thẹn vừa xấu hổ, là tá»± biết xấu hổ, không biết, không biết tiểu tá» kia có năng lá»±c gì mà được thừa nháºn?
Nó sao lại không xấu hổ? Dựa và o đâu mà không thẹn?
Không đúng sao? Cha nó là Bắc Ẩm Cuồng Äao, cha ta là Nam Lân Kiếm Thủ! Ta cÅ©ng là háºu nhân cao thủ. Vì sao lại cố tình chá»n nó là m đệ tá»? Sao ta lại là nô bá»™c? Sao hắn cao quý? Sao ta thấp hèn?
Biết rằng chén trà nà y có dâng lên Nhiếp Phong cũng không uống, nhưng mà vẫn buộc phải dâng!
Äôi mắt to của Äoạn Lãng bá»—ng rÆ°ng rÆ°ng, nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng chá»±c trà o ra. Nó cố gắng nén lại, không cho lệ trà n mi…
Hắc, con trai của Nam Lân Kiếm Thủ hôm nay mặc dù chỉ là má»™t tên nô tà i hèn má»n, nhÆ°ng ngà y sau có thể hóa thà nh phượng hoà ng, xÆ°ng bá võ lâm, tuyệt không thể rÆ¡i nÆ°á»›c mắt trÆ°á»›c mặt kẻ khác !
Nó cuối cùng cÅ©ng ngăn được nÆ°á»›c mắt, nhÆ°ng hai tay cà ng run rẩy, chén trà vừa trợt xuống, “cách†má»™t tiếng, chén trà xanh rÆ¡i xuống lăn liá»n mấy trược, nÆ°á»›c trà bắn ra…
Một vẩy nước trà bắn lên mặt Hùng Bá.
Nhìn vết nÆ°á»›c trà kia, Tần SÆ°Æ¡ng thầm than không ổn, Bá»™ Kinh Vân cau mà y nhăn mặt, Văn Sá»u Sá»u đứng sau lÆ°ng Hùng Bá mặt cÆ°á»i cÅ©ng trầm xuống, môn hạ canh giữ bốn phÃa cÅ©ng cả kinh, còn Nhiếp Phong…
ChÆ°a từng có ai dám bắn nÆ°á»›c trà lên mặt bang chủ, nên chÆ°a từng có ai dám tưởng tượng háºu quả ra sao.
NhÆ°ng mà tất cả Ä‘á»u nhìn thấy, bá»t nÆ°á»›c bốc hÆ¡i nhanh chóng, không rõ là vì công lá»±c Hùng Bá thâm háºu hay bởi lão Ä‘ang tức giáºn.
Hùng Bá sắc mặt hơi tái, đang muốn mở miệng phun ra một chữ đáng sợ…
Chém…
Nhiếp Phong thoáng nhìn đã thấy khẩu hình Hùng Bá sắp xuất ra chữ gì, Hùng Bá má»™t lá»i nói nặng tá»±a Thái SÆ¡n, nó tuyệt đối không thể để cho lão nói ra chữ nà y, nó tuyệt không thể để cho Äoạn Lãng phải đầu lìa khá»i cổ, trÆ°á»›c mắt chỉ có má»™t cách để cứu nó…
Nhiếp Phong cố nén cÆ¡n Ä‘au nÆ¡i đầu gối, nhanh nhÆ° chá»›p quỳ sụp xuống trÆ°á»›c mặt Hùng Bá. Vết thÆ°Æ¡ng chÆ°a là nh đụng và o ná»n đá cứng, tiếng xÆ°Æ¡ng cốt kêu lên “rắc rắc†không ngá»›t, miệng vết thÆ°Æ¡ng lại trà o ra máu tÆ°Æ¡i, nó không để ý đến, cúi đầu cầu xin: “SÆ° phụ, Äoạn Lãng tuổi còn quá nhá», tay chân má»m yếu, sức chẳng bao nhiêu, mong sÆ° phụ mở lượng khoan thứ!â€
Äoạn Lãng sá»›m sợ tá»›i mức hồn vÃa lên mây, liếc thấy Nhiếp Phong nhÆ° thế trong lòng nghe quặn Ä‘au, thầm nghÄ©: “Nhiếp Phong à , ngÆ°Æ¡i không vì cÆ°á»ng quyá»n mà quỳ gối, sao nay lại vì Äoạn Lãng ta mà chịu ủy khuất nhÆ° váºy? Äoạn Lãng ta đã hèn má»n đến chừng nà y, tháºt sá»± không đáng cho ngÆ°Æ¡i phải chịu thiệt nhÆ° thế! Ân tình nà y Äoạn Lãng ta sao có tÆ° cách nháºn đây?â€
Hùng Bá cÅ©ng thấy Nhiếp Phong quỳ xuống, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lại cÆ°á»i tà n khốc, mỉa mai: “Äồ nhi ngoan của ta, không phải con thà chết cÅ©ng không quỳ trÆ°á»›c mặt lão phu sao? Hôm nay sao bá»—ng nhiên tôn sÆ° trá»ng đạo bất thÆ°á»ng váºy?†Nhiếp Phong Ä‘ang cầu xin lão, không biết chống đỡ thế nà o, mồ hôi túa ra, bởi vì ai cÅ©ng Ä‘ang nhìn chá»— nó Ä‘ang quỳ, miệng vết thÆ°Æ¡ng nÆ¡i đầu gối máu ra nhÆ° suối.
Máu tháºt Ä‘á», má»™t trái tim Ä‘á» tháºt nặng tình!
Hùng Bá Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng nhìn thấy vết thÆ°Æ¡ng loang lổ máu của nó, ngÆ°ng thần má»™t lúc lâu, cuối cùng nói tiếp: “Äược! Nếu nhÆ° tam đệ tá» của ta đã quỳ gối cầu xin nhÆ° váºy, lão phu mà còn giáºn nữa thì chẳng hóa vô tâm vô tình quá hay sao, việc nà y coi nhÆ° bá» qua, chỉ có Ä‘iá»u…†Lão nói xong xoay mặt trừng mắt nhìn Äoạn Lãng, lá»›n tiếng cảnh cáo: “Äoạn Lãng, nếu lần sau tái phạm, lão phu sẽ không chừa cái mạng nhá» của ngÆ°Æ¡i đâu, rõ chÆ°a?â€
Äoạn Lãng vẫn còn sợ tá»›i mức đứng ngây ngốc, lúc nà y tá»±a nhÆ° ba hồn bảy vÃa nháºp lại thân, lúc nà y má»›i tỉnh, liá»n quỳ xuống dáºp đầu nhÆ° tế, hổn hển đáp: “Nô tà i biết tá»™i! Nô tà i biết tá»™i…†Nó chịu Ä‘á»±ng đến thế, cắn răng đến chảy máu, máu từ khóe miệng chảy ra!
NhÆ°ng mà tiếng cầu xin nô tà i phát ra từ trong cổ há»ng trẻ con là m ngÆ°á»i ta có cảm giác buồn cÆ°á»i, buồn cÆ°á»i đến mức đáng thÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng ai má»›i là đứa trẻ đáng thÆ°Æ¡ng? Äám môn hạ nhìn thấy Äoạn Lãng ngoan ngoãn nhÆ° con chó cầu xin, ai nấy Ä‘á»u cÆ°á»i vang.
Chỉ có Äoạn Lãng trong lòng nghe chua chát, nó dáºp đầu thế kia không phải là sợ chết, mà là không muốn uổng phà tâm ý của Nhiếp Phong, không muốn máu nó chảy vô Ãch…
NhÆ°ng khi máu chảy dÆ°á»›i gối quỳ của Nhiếp Phong thì trong trái tim bé nhá» của Äoạn Lãng là m sao không rỉ máu cho được?
Nhiếp Phong hy sinh tôn nghiêm vì nó, thì tại sao nó không thể tạm thá»i chịu là m con có để có thể sống sót cho khá»i phụ lòng Nhiếp Phong chứ!
Äoạn Lãng liá»n quỳ xuống trÆ°á»›c mặt Nhiếp Phong, nhìn lá»›p máu Ä‘á» thẫm, Äoạn Lãng nghe má»™t cá»— nhiệt huyết dâng lên ngáºp trong lòng, nó bá»—ng hÆ°á»›ng Nhiếp Phong dáºp đầu má»™t cái tháºt mạnh, tháºt lòng nói: “Phong, cha con Äoạn gia ta vẫn coi thÆ°á»ng ngÆ°á»i khác, thân cÅ©ng chẳng khác gì sÆ¡, Äoạn Lãng ta kiếp nà y gặp được ngÆ°Æ¡i tháºt là tốt, cÅ©ng không uổng mẹ ta đã sinh ra ta…†Nói má»™t hÆ¡i đến đây, lệ nóng đã nhòa hai mắt, cuối cùng nó không thể kiá»m chế được khóc lá»›n lên.
“Lãng…†Nhiếp Phong cÅ©ng không nói được gì, chỉ nhìn Äoạn Lãng, thấy nó nhÆ° váºy, trong lòng Nhiếp Phong nghe Ä‘au nhÆ° cắt.
Trong mắt nó nÆ°á»›c mắt cÅ©ng rÆ°ng rÆ°ng, đến lúc nà y, cả hai Ä‘á»u hiểu được, tình nghÄ©a ấy không cần phải nói.
Không sai! Chỉ cần lòng không đổi, thân pháºn địa vị dù có khác xa nhau, hai tiểu hà i tá» vẫn cón thể cùng nhau sống ở Thiên Hạ Há»™i,
Tất cả má»i ngÆ°á»i ở đây, ngoại trừ Tần SÆ°Æ¡ng không Ä‘Ã nh lòng nhìn cảnh nà y, ngoảnh mặt chá»— khác, còn có Bá»™ Kinh Vân…
Chỉ thấy hắn bình tÄ©nh chăm chú nhìn vết máu dÆ°á»›i gối Nhiếp Phong, trong đôi mắt tối tăm xuất hiện má»™t tia sáng khác thÆ°á»ng, không biết có phải hắn thấy tò mò vá»›i vết máu kia hay không?
Hay hắn hy vá»ng trong kiếp sống ngắn ngủi nà y cÅ©ng có thể được nhÆ° Äoạn Lãng…
Gặp được má»™t ngÆ°á»i bạn có thể đổ máu vì mình.
Trần gian nhÆ° sóng biển cuá»™n trà o mãnh liệt, chúng sinh nhÆ° con thuyá»n nhá» cô Ä‘á»™c bất lá»±c giữa đại dÆ°Æ¡ng mênh mông, phó mặc qua ngà y tháng.
Nếu nói thá»i gian có thể xóa nhòa tất cả, nghÄ©a là cÅ©ng có thể khiến ngÆ°á»i ta dần quên Ä‘i má»™t ngÆ°á»i.
Hắn suýt chút nữa cũng quên mất y, nhưng cuối cùng vẫn không quên.
Vì váºy, hắn quyết định Ä‘i gặp y!
Chốt cá»a sắt cuối cùng của Thiên lao đã mở ra, vì Bá»™ Kinh Vân mà mở.
Bởi vì trong tù, có má»™t ngÆ°á»i mà Bá»™ Kinh Vân muốn gặp.
Còn nhá»› ngà y đó Ä‘i qua Thiên lao để thăm cha con Hoắc Liệt, hắn đã phát hiện trong Thiên lao có má»™t lao ngục, trong đó mÆ°á»i chÃn cái đã không còn bóng ngÆ°á»i, chỉ có má»™t cái dùng để nhốt Hoắc Liệt, má»™t cái khác thì lúc ấy Bá»™ Kinh Vân không biết, cÅ©ng không có hứng thú biết, nhÆ°ng mấy ngà y sau, trong lúc vô tình nghe đám môn hạ Thiên Hạ Há»™i bà n tán, nó cuối cùng cÅ©ng biết được kẻ bị nhốt trong đó là ai.
Hắn khiếp sợ vô cùng, bởi vì tù nhân kia không đơn giản chỉ là hắn có biết.
Hắn tuyệt đối không thể quên y!
Bá»™ Kinh Vân cháºm rãi bÆ°á»›c và o trong, chỉ thấy má»™t vùng tối tăm, hắn cÅ©ng không lấy đá lá»a ra thắp mấy ngá»n đèn trên tÆ°á»ng.
Cho dù không có ánh đèn soi sáng, bằng cặp mắt lạnh lẽo kia nó cũng có thể thoáng nhìn thấy một thân ảnh đang phủ phục bên trong.
Mà cÅ©ng giống hắn, bóng ngÆ°á»i kia không cần ánh sáng cÅ©ng biết là ai đến đây.
Bá»™ Kinh Vân chỉ lạnh lùng thốt ra má»™t câu: “Äúng là ngÆ°Æ¡i hả?â€
Bốn chữ Ä‘Æ¡n giản, âm thanh lạnh lẽo nhÆ° băng, trong bóng tối, bóng ngÆ°á»i kia nghe xong chợt thấy ngạc nhiên khó tả.
Y bị nhốt trong Thiên lao đã rất lâu, dần dần đã quên đi hết tháy, suýt chút nữa cũng đã quên mất Bộ Kinh Vân trước mặt.
NhÆ°ng ngay lúc Bá»™ Kinh Vân mở miệng nói ra má»™t câu kia, thanh âm lạnh lùng u ám kia tá»±a nhÆ° giúp tù nhân khốn khổ kia phục hồi lại ký ức, y bá»—ng nhá»› ra hắn là ai, cÅ©ng nhá»› lại chuôi Ä‘ao thÆ°Æ¡ng tâm trong tay hắn! Hắn là hà i tá» kỳ lạ nhất, đáng sợ nhất mà y từng gặp trong cuá»™c Ä‘á»i ngắn ngủi của mình, y chỉ Æ°á»›c gì mình chÆ°a bao giá» gặp hắn!
“A…†Y kêu lên khe khẽ một tiếng, không rõ là đang thở dà i hay đang sợ hãi.
Dù là váºy, Bá»™ Kinh Vân vừa nghe thấy đã khẳng định đây chÃnh là ngÆ°á»i hắn muốn tìm, hắn cÅ©ng không quên ngÆ°á»i nà y, cà ng không quên cái đầu của y!
Hắn Ä‘á»™t nhiên rút thanh Ä‘oản Ä‘ao bên hông, ánh Ä‘ao run lên, liá»n đâm thẳng và o cổ bóng ngÆ°á»i kia!
Ôi, ánh Ä‘ao tháºt thÆ°Æ¡ng tâm! Má»™t Ä‘ao tháºt thÆ°Æ¡ng tâm!
Hắn tháºt sá»± không thể quên được đầu của y!
Hắn muốn chém rơi đầu của y
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
Chữ ký của ♥Thanh Long♥
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của ♥Thanh Long♥
02-11-2011, 02:25 AM
Nòng Ná»c sủng váºt của CÆ°á»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thủ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu của Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vÆ°Æ¡ng tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 13 :Thiên Võng Khôi Khôi(*)
Dịch giả : Anaksulnamun
Biên dịch : Tiểu hà i nhi
Biên táºp :Tiểu hà i nhi
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Vì thế, “Giấy†sắm vai má»™t ngÆ°á»i đứng xem không bao giá» lên tiếng, chỉ lẳng lặng mà nhìn.
Nó vẫn cứ im lặng mặc cho ngÆ°á»i khác viết và vẽ lên nó, không má»™t câu oán trách.
Nó nhẹ nhà ng xem những câu thăm há»i, chức mừng của thế gian.
Nó cÅ©ng bà ng quan mà xem những lá»i thân máºt yêu thÆ°Æ¡ng của các vị giai nhân tà i tá».
Nó cÅ©ng chả để ý tá»›i liệu ngÆ°á»i viết có phải bụng đầy chữ nghÄ©a hay không.
Trang giấy, vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u là công bằng vô tÆ°, luôn giữ kÃn bà máºt…
Có lẽ vì vá»›i giấy mà nói, những thứ của ngÆ°á»i trần nhÆ° lòng ngÆ°á»i nóng lạnh, ân ân oán oán, Æ°u khuyết Ä‘iểm, tình tình nghÄ©a nghÄ©a, xanh Ä‘á» trắng Ä‘en, tất cả Ä‘á»u chỉ là nhÆ° mây trôi, chả có thứ gì có thể vÄ©nh hằng.
Không chỉ những Ä‘iá»u kể trên, tháºm chà đối vá»›i những ngÆ°á»i viết cÅ©ng thế, sinh mệnh của bá»n há» giống nhÆ° ngá»n nến trong gió, tùy thá»i cÅ©ng có thể tắt Ä‘i, tháºm chà trÆ°á»›c khi giấy kịp ố mà u, mục nát.
Tất cả ngÆ°á»i và việc, Ä‘á»u nhÆ° phù dung, sá»›m nở tối tà n, căn bản không đáng để nhắc tá»›i, cÅ©ng không đáng giá cho ngÆ°á»i và việc than thở.
Bởi thế, giấy vĩnh viễn chỉ là đứng xem, không ngừng nghỉ.
Tá»±a nhÆ° giá» phút nà y, má»™t trang giấy Ä‘ang bình tÄ©nh mà nhìn má»™t vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng má»›i hÆ¡n mÆ°á»i tuổi, viết lên nó má»™t và i dòng tâm sá»±.
Xem ra cô bé không biết được nhiá»u chữ lắm, đã rất cháºt váºt, nhÆ°ng nà ng vẫn cứ cố gắng viết tiếp.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, nhẹ nhà ng là m rung lên trang giấy dưới ngòi bút của cô, giống như giấy đang thở dà i.
Trang giấy, nó rốt cuộc cũng không thể tiếp tục thỠơ lạnh nhạt? Rốt cuộc nó thấy gì mà cảm khái?
Là vì tâm sự của cô gái ?
Hoặc ngoại trừ những dòng tâm sự cô gái viết ra, còn việc một câu chuyện nà o khác?
Vá» má»™t truyá»n thuyết?
Nhá»› lại, ta hầu hạ Vân thiếu gia cÅ©ng được má»™t thá»i gian. Phong thiếu gia vá»›i Äoạn Lãng gia nháºp Thiên Hạ Há»™i cÅ©ng đã được má»™t năm rồi.
Ta thỉnh thoảng cÅ©ng gặp Phong thiếu gia, có khi còn có thể nấu cho ngà i má»™t bữa cÆ¡m chiá»u.
Phong thiếu gia rất tốt, ngà i đối xá» bình đẳng vá»›i má»i ngÆ°á»i, không cao ngạo, thỉnh thoảng còn có thể giúp đỡ má»™t chút ngÆ°á»i tuổi cao hoặc ngÆ°á»i yếu sức, được má»i ngÆ°á»i rất yêu mến.
Bang chủ cÅ©ng đã nhiá»u lần khuyên bảo Phong thiếu gia, không cần phải là m chuyện hạ thấp thân pháºn nhÆ° thế, để tránh là m mất thân pháºn của Tam đệ tá» Thiên Hạ Há»™i. NhÆ°ng Phong thiếu gia vẫn cứ tiếp tục là m, dù sao những việc vặt nà y cÅ©ng không ảnh hưởng tá»›i đại cục, bang chủ khuyên và i lần không có hiệu quả cÅ©ng quên Ä‘i.
NhÆ°ng nếu xét vá» những việc lá»›n, hai ngÆ°á»i mâu thuẫn rất nhiá»u.
Nói như thế nà o nhỉ?
Có thể nói là bang chủ cũng không sai khi thu Phong thiếu gia là m đồ đệ, nhưng sai là ở chỗ thu đồ đệ.
TÆ° chất luyện võ của Phong thiếu gia, tuyệt không kém Vân thiếu gia. Nghe nói Vân thiếu gia chỉ cần 3 tháng là há»c xong Bà i Vân Chưởng của bang chủ, Phong thiếu gia cÅ©ng không kém, cÅ©ng chỉ cần dùng 3 tháng thì Phong Thần CÆ°á»›c đã được thà nh tá»±u.
Nghe nói lúc bang chủ dạy cÆ°á»›c pháp, từng đá liên tục đá ra mÆ°á»i cÆ°á»›c, xuất chiêu phải nói là cá»±c nhanh, Ä‘á»™c nhất vô nhị; nhÆ°ng Phong thiếu gia vừa xuất cÆ°á»›c cà ng khiến cho bang chủ cứng lưỡi, ngà i dÄ© nhiên cÅ©ng đã được liên hoà n bảy cÆ°á»›c! Tuy rằng còn kém 3 cÆ°á»›c, nhÆ°ng ở tuổi nà y lại có được kết quả tốt thế nà y, quả tháºt là kỳ tà i, cho thấy nhãn quang của bang chủ vô cÅ©ng Ä‘á»™c đáo.
Chỉ có Ä‘iá»u má»i ngÆ°á»i trong Thiên Hạ Há»™i Ä‘á»u biết, bang chủ thu đồ đệ chỉ để giúp mình đánh Äông dẹp Bắc. Nếu Phong thiếu gia chỉ cần há»c trong thá»i gian ngắn đã xong, việc xuất chinh khó có thể tránh được, thế, vấn đỠđến từ đây.
Phong thiếu gia không đồng ý, thà chết không chịu.
Tuy rằng không hiểu lý do của ngà i cho lắm, nhÆ°ng ta từ việc Phong thiếu gia thÃch giúp đỡ ngÆ°á»i khác, từ những hà nh Ä‘á»™ng của má»™t tấm lòng rất tốt ấy có thể Ä‘oán được rằng ngà i cÅ©ng không phải là loại ngÆ°á»i vì củng cố địa vị của mình mà đi đánh Äông dẹp Bắc, ngà i tuyệt không muốn bất kỳ ngÆ°á»i nà o bị thÆ°Æ¡ng tổn.
Bang chủ cùng Phong thiếu gia đã tranh cãi việc nà y đã khá lâu, việc nà y cần phải được giải quyết. Vẻ mặt của Phong thiếu gia cà ng ngà y cà ng lo lắng không yên, ta biết ngà i ngoà i lo lắng vì việc trên, cÅ©ng lo lắng vá» Äoạn Lãng, kẻ cùng gia nháºp Thiên Hạ Há»™i vá»›i ngà i…
Bá»i vì Äoạn Lãng cà ng ngà y cà ng đáng thÆ°Æ¡ng.
Ta còn nhá»› rõ việc má»™t năm trÆ°á»›c, Äoạn Lãng không cẩn tháºn là m đổ nÆ°á»›c lên mặt bang chủ, may mà Phong thiếu gia thay mặt quỳ xuống cầu xin tha thứ. Tá»™i chết mặc dù được miá»…n, nhÆ°ng tá»™i sống khó tha. Äoạn Lãng sau đó trừ việc phải rót nÆ°á»›c bÆ°ng trà , còn phải Ä‘i chuồng ngá»±a phụ trách cho ngá»±a ăn và là m vệ sinh cho ngá»±a, việc rất nặng, rất bẩn….
May mà tÃnh của Äoạn Lãng cÅ©ng lạc quan, không tá»›i ná»—i suốt ngà y mặt mà y ủ rÅ©, nhÆ°ng cÅ©ng có lúc buồn bá»±c không vui, giống nhÆ° có tâm sá»± ấy. Có và i lúc ta có dịp ở chung vá»›i hắn, cÅ©ng thá» cổ vÅ© hắn má»™t chút, hắn cÅ©ng cố gắng cÆ°á»i trừ. Có Ä‘iá»u ta biết nụ cÆ°á»i nà y của hắn là cÆ°á»i gượng. Hắn không muốn ta Ä‘em chuyện hắn buồn nói cho Phong thiếu gia, để ngà i khá»i báºn lòng, ôi …
SÆ°Æ¡ng thiếu gia tháºt ra cÅ©ng chiếu cố Äoạn Lãng, có lẽ ngà i cho rằng bang chủ bắt con của của Nam Lân kiếm thủ phải là m tạp dịch quả là má»™t việc quá đáng chăng? Äáng tiếc Äoạn Lãng không cảm kÃch chút nà o, rất nhiá»u lúc hắn vừa thấy SÆ°Æ¡ng thiếu gia liá»n lẩn mất, bên trong Thiên Hạ Há»™i dÆ°á»ng nhÆ° hắn chỉ chấp nháºn ý tốt của Phong thiếu gia, còn lại hắn Ä‘á»u má»™t má»±c từ chối. Xem ra hai ngÆ°á»i bá»n há» tháºt sá»± là má»™t đôi bạn tốt.
Phong thiếu gia, SÆ°Æ¡ng thiếu gia, Äoạn Lãng, ta lâu ngà y ở chung vá»›i bá»n há», xem nhÆ° cÅ©ng biết sÆ¡ sÆ¡, nhÆ°ng có má»™t ngÆ°á»i, ta cà ng gặp hắn thì ta lại cà ng không thể Ä‘oán được tâm của hắn!
Vân thiếu gia…
Từng ngà y từng ngà y qua, Vân thiếu gia vẫn cứ tiếp tục há» hững nhÆ° cÅ©, rất Ãt nói chuyện, ai cÅ©ng không biết ở trong đáy lòng của ngà i Ä‘ang nghÄ© Ä‘iá»u gì. Chỉ biết chiến tÃch của ngà i cà ng ngà y cà ng dà y, tháºm chà đã còn trên cả SÆ°Æ¡ng thiếu gia, tá»±a hồ đã thà nh má»™t công cụ chiến đấu được trá»ng dụng của bang chủ.
NhÆ°ng mà , liệu Vân thiếu gia có tháºt sá»± cam chịu là m công cụ chiến đấu?
Tháºt sá»± đã chết lặng đối vá»›i tất cả má»i việc?
Không! Ta không tin! Ta chÆ°a bao giá» quên cái đêm lần đầu gặp mặt Vân thiếu gia đó, sá»± bi thÆ°Æ¡ng của ngà i tuyệt đối là chân tháºt, nếu không hắn sẽ không lại sau đó giải cứu ta từ tay của chủ quản.
NhÆ°ng là , Vân thiếu gia, ngÆ°á»i trở thà nh má»™t đối tượng là m cho má»i thà nh viên của Thiên Hạ Há»™i hâm má»™ đố kỵ, ngÆ°á»i trở thà nh công cụ bách chiến bách thắng của bang chủ, trong lòng liệu có ná»—i khổ nà o khó nói không? Có oan gì hay khuất không?
Nếu tháºt sá»± không có, vì sao ở trong ánh mắt lạnh đến phát sáng của ngà i, vẫn có lúc ẩn chứa những bất đắc dÄ©, buồn thÆ°Æ¡ng?
Hoặc là , ở phÃa sau gÆ°Æ¡ng mặt tÄ©nh nhÆ° núi xanh của ngà i…
CÅ©ng từng có má»™t quá khứ là m cảm Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i?
CÅ©ng từng đã giấu những giá»t nÆ°á»›c mắt không thể cho ai biết?
Vân thiếu gia…
Cố hương của ngà i rốt cuộc ở đâu?
Nhà của ngà i ở nơi nà o?
Ngà i có từng nhá»› tá»›i ngÆ°á»i nhà của mình chăng?
Ngà i có từng thầm lặng chảy ra ná»a giá»t lệ chăng?
Vân thiếu gia…
Khổng Từ tháºt sá»± rất muốn biết, đến tá»™t cùng chuyện gì má»›i có thể rung Ä‘á»™ng được trái của ngà i? Hay là ngà i vẫn sẽ tiếp tục không quan tâm tá»›i hết thảy má»i việc, tiếp tục cuá»™c sống lạnh lùng …
NhÆ° truyá»n thuyết mịt má» vỠáng mây?
Ngay lúc Khổng Từ viết xuống những dòng truyá»n kỳ nà y, Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang là m má»™t chuyện nà ng sẽ tuyệt đối không bao giá» hiểu được.
Äao trong tay hắn Ä‘ang chém xuống má»™t ngÆ°á»i!
NgÆ°á»i nà y đã bị nhốt ở thiên lao tháºt lâu, hắn đã sống nhiá»u năm tại nÆ¡i tối tăm, dÆ¡ bẩn không thấy ánh sáng mặt trá»i nà y, là m thế nà o có thể bị má»™t Ä‘ao của Bá»™ Kinh Vân chém tá»›i?
NhÆ°ng mà , Ä‘ao rất thÆ°Æ¡ng tâm, ngÆ°á»i cầm Ä‘ao cÅ©ng rất thÆ°Æ¡ng tâm!
Một đao nà y, nên chém xuống sớm từ 4 năm trước, nhưng vẫn chỠtới nay, chỉ vì năm đó Bộ Kinh Vân không có đủ thực lực.
Hôm nay, hắn rốt cuộc cũng có đủ thực lực để tiếp tục một đao nà y, nhưng một đao nà y cuối cùng vẫn không thể chém xuống được.
Ngay lúc lưỡi Ä‘ao ká» tá»›i cổ ngÆ°á»i ná», Ä‘ao, Ä‘á»™t nhiên ngừng lại.
Trong bóng tối, ngÆ°á»i ná» có thể cảm nháºn được mÅ©i Ä‘ao tà n nhẫn nhÆ° thế, tà n nhẫn nhÆ° trái tim của Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang ở trÆ°á»›c mặt.
“A…†Hắn lại tuyệt vá»ng hô lên má»™t tiêng than.
Bộ Kinh Vân thu đao, bản thân hắn phát hiện ra một chuyện.
NgÆ°á»i nà y tại sao lại không nói chuyện, không xin tha? Tại sao chỉ kêu lên má»™t tiếng?
Hắn lấy mồi lá»a ra châm và o ngá»n đèn trên vách đá, khi bên trong nhà lao đã sáng ngá»i, hắn má»›i Ä‘á»™t nhiên hiểu ra.
DÆ°á»›i ánh đèn leo lắt, hắn nhìn và o miệng của ngÆ°á»i nà y, liếc mắt liá»n nhìn ra đầu lưỡi đã bị cắt Ä‘i, khó trách hắn chỉ có thể kêu “a aâ€â€¦
NhÆ°ng là , Ä‘iá»u ghê rợn nhất chÃnh là thân thể của ngÆ°á»i nà y
Vừa nhìn liá»n thấy, cả tứ chi đã bị tháo bá», toà n bá»™ thân thể vì không thể đứng được, bị treo trên góc tÆ°á»ng, phân nÆ°á»›c tiểu ùn đầy trên quần áo bị rách nát không chịu nổi. Lại còn vô số giòi bá» Ä‘ang mấp máy trên vết thÆ°Æ¡ng của hắn, quả thá»±c là là m cho ngÆ°á»i ta phải thở dà i …
Cho dù là Bá»™ Kinh Vân gặp việc không sợ hãi, nhìn thấy tình cảnh nhÆ° váºy của không khá»i mặt mà y trắng bệch.
Tháºt quá tà n nhẫn!
Äây là kết quả của việc mất Ä‘i giá trị lợi dụng vá»›i Hùng Bá Æ°?
Hoặc là ông trá»i có mắt, tạo ra hình phạt đối những ngÆ°á»i nà o bản tÃnh tà n nhẩn?
NgÆ°á»i bị mất hết tay chân trÆ°á»›c mắt, đúng là Biên Bức, má»™t trong những hung thủ đã từng tham gia tà n sát Hoắc gia trang năm đó.
Hắn rốt cuộc tìm được rồi!
Biên Bức vẫn còn tiếp tục kêu rên không ngừng, mặc dù hai mắt hắn bị mù, nhÆ°ng hai tai vẫn còn tốt, Bá»™ Kinh Vân lúc tiến và o từng há»i má»™t câi “quả tháºt là ngÆ°Æ¡iâ€, hắn láºp tức liá»n biết rằng đó là đứa con của Hoắc gia Hoắc Kinh Giác, kẻ mà năm đó may mắn còn sống dÆ°á»›i Ä‘ao của hắn.
Hắn cÅ©ng không quên đứa bé đó, hắn cÅ©ng không quên thanh Ä‘oản Ä‘ao bị nắm chặt trong bà n tay nhỠđó. Lưỡi Ä‘ao nà y không chỉ là m trà n đầy sá»± thÆ°Æ¡ng tâm lẫn giáºn dữ của đứa bé, lưỡi Ä‘ao ấy cÅ©ng đã giết chết Nhị đệ XÃch Thá» của hắn.
Mà lưỡi đao thương tâm nà y, lại đang đặt trên cổ của Biên Bức.
Biên Bức biết, ngà y đó hắn chém xuống đầu của Hoắc Bộ Thiên, hôm nay kẻ nà y cũng sẽ chém xuống đầu của hắn. Hắn đã mất hết tứ chi, đầu của hắn là thứ duy nhất còn lại mà Bộ Kinh Vân có thể chém xuống.
Nhưng mà năng lực chạy thoát của hắn và cả đầu lưỡi cũng không còn, hắn chỉ có thể kếu lên “a a†sợ hãi.
Bộ Kinh Vân kinh ngạc nhìn bộ dáng nà y của Biên Bức, đao trong tay cũng không động nữa.
Không biết vì lý do gì, ngÆ°á»i Trung Quốc vẫn luôn Ä‘ang giết hại anh em ruá»™t thịt, các triá»u đại thay đổi Ä‘em lại thÆ°Æ¡ng vong là không thể đếm được.
Trong đó còn có má»™t số ngÆ°á»i vắt óc, Ä‘á»™ng não, tỉ mỉ thiết kế ra các khổ hình, chuyên dụng để đối phó kẻ địch.
Tá»· nhÆ°, Ä‘em ngÆ°á»i xắt thà nh từng miếng từng miếng nhá», lăng trì xá» tá», có ngÅ© mã phanh thây, cùng hình (thiến), hoà n thủ (nẹp vòng gai lên đầu, lá»™t da…
Nhiá»u vô kể, đủ má»i loại hình, tưởng tượng ra được chắn chắc sẽ có, tưởng tượng không ra được cÅ©ng có thể có. Äủ loại khổ hình, là m cho ngÆ°á»i ta vừa nhìn không rét mà run, thà tình nguyện tá»± tá», chết má»™t cách nhanh chóng sạch sẽ, Ãt ra còn có thể dá»… chịu má»™t Ãt.
Giống nhÆ° Biên Bức tại thá»i Ä‘iểm nà y, đã là má»™t ngÆ°á»i tà n phế, bị treo tại góc má»™t góc tối, để cho tá»± sinh tá»± diệt, từ từ thối rữa, tháºm chà mặc cho giòi bá» sống trên ngÆ°á»i của hắn, đâm từng cái lá»— nhá» trên bụng, cái loại cảm giác cả ngà n con giòi bò trên ngÆ°á»i, là m cho ngÆ°á»i ta chỉ nghe tá»›i là đã nổi da gà .
Từ đó có thể biết, Hùng Bá đối xỠvới kẻ dưới ta tà n nhẫn, nghiêm khắc tới mức nà o.
Biên Bức là m việc bất lá»±c, kèm theo toà n bá»™ võ công đã bị hắc y thúc thúc phế Ä‘i, đã hoà n toà n mất Ä‘i giá trị lợi dụng vá»›i Hùng Bá. Kỳ tháºt chỉ cần cách chức hắn là xong hết má»i việc, lại phải phạt nặng cá»±c kỳ vô nhân đạo nhÆ° váºy, rốt cuá»™c là vì cá»› gì?
Là vì trong lòng những kẻ kiêu hùng bá giả có má»™t dục vá»ng muốn kiểm soát sinh mệnh kẻ khác!
Cho dù Biên Bức là cừu nhân mà Bá»™ Kinh Vân háºn thấu xÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng mà mắt thất hắn trong tình trạng nà y, Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng không khá»i lạnh lòng khi nghÄ© vá» những ngÆ°á»i dám thá»±c hiện loại cá»±c hình hết sức tà n nhẫn nà y; Hắn Ä‘á»™t nhiên nháºn ra, nếu có ngà y chÃnh hắn báo thù thất bại, tin rằng hắn sẽ còn thảm hÆ¡n cả Biên Bức.
Äao, giá» phút nà y liá»n bị Bá»™ Kinh Vân nắm chặt.
Chỉ cần Bá»™ Kinh Vân dùng sức chém xuống, đầu Biên Bức dÄ© nhiên sẽ rÆ¡i xuống đất, tất cả cừu háºn khúc mắc vá»›i hắn sẽ chấm dứt, Bá»™ Kinh Vân vì chá» hôm nay, ngáºm đắng nuốt cay mà sống tá»›i tuổi mÆ°á»i bốn, nhÆ°ng má»™t Ä‘ao nà y…
Vì sao Bộ Kinh Vân vẫn không xuống tay?
Tiếng kêu của Biên Bức cũng dần dần nhỠđi, có lẽ hắn cũng nghĩ thông, tình trạng hắn hiện nay so với chết cà ng khổ hơn, thà chết còn hơn.
Hắn đã chịu rất nhiá»u báo ứng rất tà n khốc, có thể chết dÆ°á»›i Ä‘ao của con trai Hoắc gia, xem nhÆ° “công đức viên mãnâ€, mÆ°á»i tám năm sau lại là má»™t hảo hán!
Ngay giây phút nà y, thá»i gian giống nhÆ° ngừng lại
Bộ Kinh Vân đang muốn động thủ. Biên Bức lại đang chỠhắn động thủ.
Mồ hôi lạnh chảy khắp mặt hai ngÆ°á»i, thấm đẫm cả áo.
Ngay lúc hai ngÆ°á»i đối mặt, hÆ¡n mÆ°á»i con giòi bá» từ thân của Biên Bức, leo dá»c theo lưỡi Ä‘ao tá»›i tay Bá»™ Kinh Vân.
Bộ Kinh Vân rốt cuộc không thể chỠđược nữa, hắn, xuất đao!
“Choeng†một tiếng cắt qua, tà n nhẫn phá đi sự yên lặng.
Äao, cÅ©ng không có cắt đứt cổ há»ng của Biên Bức, lại đăm thẳng và o vách tÆ°á»ng, lút cán!
Một đao nà y, Bộ Kinh Vân cuối cùng vẫn không thể xuống tay!
Hắn tháºt sá»± không thể giết má»™t ngÆ°á»i tay không tấc sắt… Không! Phải nói má»™t ngÆ°á»i không tay không chân, không lưỡi!
Biên Bức ngẩn ra, hắn không dá»± Ä‘oán được đứa nhá» nà y sẽ bá» qua hắn, hắn lại vá»™i và ng gá»i “a aâ€.
Nhưng tiếng kêu lần nà y không phải là từ sợ hãi, mà là một tiếng cầu xin bất lực.
Tháºt sá»± rất Ä‘au khổ! Nếu cứ tiếp tục thối rữa, chẳng thà chết dứt khoát!
NhÆ°ng mà sắc mặt của Bá»™ Kinh Vân lại khôi phục vẻ há» hững, lại nghe hắn nói bình tÄ©nh: “Ta không thể giết ngÆ°Æ¡i, ta chỉ muốn quên ngÆ°Æ¡i, vÄ©nh viá»…n, vÄ©nh viá»…n….â€
Hắn nói xong liá»n đẩy cá»a mà ra, nhÆ°ng vẫn còn quay đầu liếc Biên Bức má»™t cái, hiếm có mà nở má»™t nụ cÆ°á»i gượng: “Ông trá»i sẽ trừng phạt ngÆ°Æ¡i, giống nhÆ° ta quyết chà thế báo thù, tÆ°Æ¡ng lai cÅ©ng sẽ bị báo ứng giống thế.â€
Hắn rốt cuá»™c dứt khoát xoay ngÆ°á»i mà đi.
Bá»™ Kinh Vân vì báo thù, cÅ©ng từng má»™t Ä‘ao chặt đứt đầu Hoắc Liệt, cùng từng bị buá»™c đánh Äông dẹp Bắc cho Hùng Bá. Tuy nói đại trại tiểu bang bị đánh Ä‘á»u là tá»™i ác tà y trá»i, cÅ©ng không phải hắn tá»± nguyện, nhÆ°ng số ngÆ°á»i bị hại trên tay hắn tháºt sá»± nhiá»u lắm.
LÆ°á»›i trá»i lồng lá»™ng…
Biên Bức kêu thảm nhÆ° heo bị chá»c tiết, có lẽ nếu hắn biết chỉ vì má»™t thủ Ä‘oạn nhất thá»i năm đó của hắn mà biến má»™t đứa nhá» thà nh má»™t tên ma quá»· tay đầy tá»™i nghiệt, hắn sẽ hiểu được nổi khổ nà y của hắn tuyệt đối là xứng đáng!
(*) Tên chương nà y do dịch giả đặt vì tự nhiên chương nà y không có tên. ^^
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của ♥Thanh Long♥
22-11-2011, 03:12 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Phong Vân
Quyển 1: Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 14: Thùy lĩnh phong tao. (1)
Tác Giả: Äan Thanh
Dịch giả: Anaksulnamun
Biên táºp: Tiểu hà i nhi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Thu qua đông tới, đêm lạnh như cắt thịt da.
Thiên Hạ Há»™i ở trên đỉnh Thiên SÆ¡n, cái lạnh của đêm cà ng đáng sợ hÆ¡n những vùng lân cáºn nhiá»u.
Có lẽ, ngay cả băng tuyết cũng chịu không nổi mà phải rơi xuống.
Äây là mùa đông thứ hai của Nhiếp Phong và Äoạn Lãng ở Thiên Hạ Há»™i.
Äoạn Lãng Ä‘ang đốt má»™t đống lá»a ngoà i chuồng ngá»±a, vừa để Ä‘un má»™t nồi cháo nhá» thêm Ãt thịt vụn, vừa là để sÆ°á»›i ấm.
Cà ng vỠđêm trá»i cà ng thêm lạnh, quần áo trên ngÆ°á»i nó quá phong phanh, lạnh tá»›i mức răng va và o nhau láºp cáºp, chỉ biết xoa xoa hai tay và o nhau liên tục, rồi hà hÆ¡i và o lòng bà n tay cho đỡ lạnh, lầm bầm nói: “Ôi, lạnh quá Ä‘i mất! Năm nay…đúng là …lạnh hÆ¡n nhiá»u…so vá»›i năm ngoái…â€
Cuối cùng nó không chịu được nữa, Ä‘Ã nh phải bất đắc dÄ© xách nồi cháo còn chÆ°a sôi lên, bÆ°á»›c nhanh và o cái lá»u nhá» cạnh chuồng ngá»±a. Äó là nÆ¡i nó ở.
Cái lá»u bé đến không tưởng tượng được, chỉ có thể đặt vừa má»™t cái giÆ°á»ng nhá». Äoạn Lãng vá»™i và ng đánh đá châm cà nh khô, đốt thêm đống lá»a má»›i thấy ấm hÆ¡n má»™t chút.
Cả cái lá»u nà y và chuồng ngá»±a Ä‘á»u lấy gá»— mà dá»±ng thà nh, chỉ có Ä‘iá»u cây gá»— dá»±ng lá»u sÆ¡ sà i hÆ¡n nhiá»u. Bên nà y có má»™t khe hở, bên kia cÅ©ng có cái lá»—. Gió bắc theo đó Ä‘iên cuồng thổi và o, Äoạn Lãng Ä‘Ã nh phải co ro chui và o đống cá» khô.
Ôi, tháºt là ngÆ°á»i không bằng ngá»±a !
Chuồng ngá»±a tuy cÅ©ng lấy gá»— dá»±ng nên nhÆ°ng kÃn đáo chắc chắn, vì sợ ngá»±a bị lạnh. Ngá»±a Æ¡i ngá»±a à , xem ra ngÆ°Æ¡i còn sang hÆ¡n Äoạn Lãng ta nhiá»u!
Äoạn Lãng nghÄ© đến đây, lại không tá»± chủ được lấy ra má»™t phong thÆ° mà u và ng từ trong ngá»±c.
Phong thÆ° nà y là cha nó bá» và o đó lúc lâm nguy, mặt ngoà i phong thÆ° có má»™t lá»›p sáp dà y bao phủ, nên sau khi Äoạn Lãng và Nhiếp Phong bị rÆ¡i xuống sông mà phong thÆ° vẫn nguyên vẹn, chứng tá» Äoạn Soái sá»›m có chuẩn bị.
Phong thÆ° nà y ngoà i nói vá» những mối liên quan giữa Äoạn gia và dị thú trong Ä‘á»™ng Lăng Vân còn có cả Thá»±c Nháºt Kiếm Pháp của Äoạn gia. Äoạn Soái từng dặn dò Äoạn Lãng không được mở thÆ° khi chÆ°a đến mÆ°á»i lăm tuổi, Ä‘iá»u nà y Äoạn Lãng hiểu được, bởi vì Thá»±c Nháºt Kiếm Pháp không thÃch hợp cho trẻ con táºp luyện, miá»…n cưỡng táºp chỉ tổ bị tẩu há»a nháºp ma, cho nên đến táºn bây giá» Äoạn Lãng vẫn chÆ°a từng mở phong thÆ° nà y ra, bởi vì má»™t khi mở nó ra thì nhất định hại đủ Ä‘Æ°á»ng.
Nó cũng rất muốn quay vỠđộng Lăng Vân thỠtìm thi thể phụ thân xem sao.
Nếu nói tìm không ra Ä‘i nữa thì cÅ©ng có thể láºp má»™t cái bia má»™ cho cha, đó không phải là chuyện mà Nhiếp Phong giây phút nà o cÅ©ng muốn là m sao? Äáng tiếc là cho dù nó có cầu xin thế nà o thì Hùng Bá vẫn cá»± tuyệt, trừ phi…
Nhiếp Phong đồng ý giúp lão Ä‘i đánh Äông dẹp Bắc!
Äiá»u kiện nà y quả thá»±c khiến Nhiếp Phong cá»±c kỳ khó xá», việc nà y cứ Ä‘i Ä‘i lại lại nhÆ° váºy, hai tiểu hà i tá» sau khi gia nháºp Thiên Hạ Há»™i đến giá» chÆ°a bao giỠđược phép rá»i cá»a má»™t bÆ°á»›c, giống hệt nhÆ° tù nhân.
Äoạn Lãng múc lấy má»™t chén cháo loãng, húp nhẹ má»™t ngụm, cảm thấy thoải mái vô cùng.
Bởi vì cháo hôm nay không chỉ nóng hổi mà còn có nhiá»u thịt hÆ¡n bình thÆ°á»ng. Thịt vụn ấy vốn là của Khổng Từ lấy trá»™m mang qua cho Äoạn Lãng. Kỳ thá»±c nhiá»u khi Nhiếp Phong cÅ©ng canh lúc Hùng Bá không để ý mà mang tá»›i cho nó nhÆ° váºy.
Khổng Từ tuy hầu hạ Bá»™ Kinh Vân nhÆ°ng cÅ©ng rất quan tâm Nhiếp Phong, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không thể quên Äoạn Lãng!
Äoạn Lãng cho rằng Khổng Từ tâm địa rất tốt!
Chỉ có Ä‘iá»u Bá»™ Kinh Vân mà nà ng Ä‘i theo chẳng phải là thứ tốt đẹp gì!
Có đến mấy chục lần, má»—i khi Äoạn Lãng gặp Bá»™ Kinh Vân, Ä‘á»u thấy hắn mặt không lá»™ cảm xúc, cÅ©ng chẳng thèm liếc nhìn Äoạn Lãng lấy má»™t cái, cứ váºy mà bÆ°á»›c qua, trái tim nhá» bé của nó quả thá»±c đã bị tổn thÆ°Æ¡ng không nhá»â€¦
Hắc! Hắn không nhìn ta, có lẽ trong mắt hắn tá vốn không há» tồn tại, có lẽ hắn Ä‘ang coi thÆ°á»ng ta…
Thá»±c ra Bá»™ Kinh Vân có bao giỠđể ý đến những ngÆ°á»i khác trong Thiên Hạ Há»™i đâu? ChÃnh vì trong lòng Äoạn Lãng luôn có cảm giác tá»± ti nên má»›i cho rằng Bá»™ Kinh Vân không thèm nhìn mình vì thân pháºn mình quá thấp hèn.
ChÃnh bởi thế, đối vá»›i tình cảnh trÆ°á»›c mắt, Äoạn Lãng vẫn kiên quyết ở lại Thiên Hạ Há»™i, trÆ°á»›c hết là bởi vì nó chẳng còn nhà mà vá», sau nữa là để chỠđợi má»™t ngà y có thể mở mà y mở mặt, đến lúc đó xem thá» có ai còn dám coi thÆ°á»ng nó, kể cả Bá»™ Kinh Vân nữa.
NhÆ°ng mà nghÄ© Ä‘i thì phải nghÄ© lại, nó còn quá nhá», nên tất cả vẫn còn là ảo vá»ng tưởng xa xôi.
Cháo cÅ©ng đã nguá»™i, Äoạn Lãng vá»™i và ng múc thêm má»™t chén cháo nữa, húp cái rá»™t, cả chút nÆ°á»›c cháo cuối cùng cÅ©ng đã hết, tiếc là bát cháo nà y vẫn chÆ°a đủ là m nó thấy no, vẫn muốn ăn thêm nữa nhÆ°ng nồi cháo đã trÆ¡ đáy.
Ôi, Äoạn Lãng Æ¡i là Äoạn Lãng, mà y nhá» nhÆ° váºy mà sao bụng lại lá»›n quá chừng, cÆ¡m đâu mà chịu nổi!
Äêm má»›i chỉ bắt đầu mà đã vừa đói vừa rét, không biết là m sao để có thể sống đến ngà y mai đây.
Äoạn Lãng lại vÆ¡ cỠđống cá» khô, co quắp nằm trong má»™t góc, sinh mệnh bé nhá» vô danh ấy Ä‘ang không biết phải là m sao thì bá»—ng thấy cá»a lá»u bị thổi báºt ra.
Thổi báºt cá»a lá»u Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là gió, nhÆ°ng không phải gió bắc lạnh thấu xÆ°Æ¡ng mà là má»™t ngá»n gió khác tháºt ấm áp, Nhiếp Phong.
Äoạn Lãng miệng há to, áng chừng có thể nhét được cả cái bánh bao và o. Nó rất ngạc nhiên, không chỉ vì Nhiếp Phong xuất hiện mà còn vì cái bá»c trên lÆ°ng Nhiếp Phong.
Cái bá»c nà y rất to, bên trong hẳn phải cất nhiá»u thứ lắm.
Äoạn Lãng còn chÆ°a kịp ngáºm miệng thì Nhiếp Phong đã mở cái bá»c ra, vừa lấy mấy thứ đồ trong đó ra, vừa từ tốn nói: “Mùa đông năm nay lạnh hÆ¡n năm ngoái nhiá»u, có khi còn có tuyết nữa. Lãng! Xem ta Ä‘em cái gì đến cho đệ nà y!â€
Äoạn Lãng vẫn ngÆ¡ ngác ngồi trên đống cá», Nhiếp Phong thong thả chỉ từng cái nói: “Äây là áo bông, cổ có may lông chim, ấm lắm đấy…Äây là chăn đệm bằng tÆ¡ tằm, trong có Ä‘á»™n lông thú, tuyết có rÆ¡i cÅ©ng không phải lo…â€
“Phong…†Äoạn Lãng bá»—ng nhiên gá»i khẽ, mặt lá»™ vẻ e ngại nói: “Huynh mau mang những thứ nà y vá» Ä‘i! Hùng Bá không thÃch huynh quan tâm đệ đâu, nếu lão biết được huynh mang cho đệ những thứ nà y nhất định sẽ giáºn lắm, thể nà o cÅ©ng mắng huynh!â€
Nhiếp Phong nghe Äoạn Lãng nói sợ mình bị trách cứ, má»›i nhìn Äoạn Lãng cÆ°á»i nhẹ, nói: “Lãng, đệ nghÄ© là ông ấy rảnh rang để đến cái lá»u cá» nà y xem đệ có được cÆ¡m no áo ấm không à ? Ngốc quá, sá»± vụ bang ông ấy còn lo chÆ°a xong nữa là .â€
Äoạn Lãng nghe xong, khuôn mặt nhá» nhắn Ä‘á» lên, tá»±a nhÆ° còn do dá»±.
Nhiếp Phong Ä‘á»™t nhiên lấy trong bá»c ra má»™t cái gói nữa, cháºm rãi mở ra, Ä‘Æ°a thứ ở trong cho Äoạn Lãng, há»i: “Äệ xem, đây là gì nà o?â€
Äoạn Lãng vừa nhìn thấy, bụng đã sôi lên ùng ục, nó sung sÆ°á»›ng reo lên: “A, là gà nÆ°á»›ng!â€
Trẻ con trong thiên hạ thÃch nhất là được ăn và được chÆ¡i. ChÆ¡i, đối vá»›i Äoạn Lãng má»—i ngà y phải chăm ngá»±a rót trà là chuyện không thể. NhÆ°ng mà ăn vốn là thứ không thể không có, nhất là tại thá»i Ä‘iểm cÆ¡ hà n nà y…
Nó không nghÄ© ngợi gì nháºn lấy con gà béo, bẻ cái chân gà bóng loáng mỡ, cắn từng miếng tháºt lá»›n.
Ôi, tháºt là ngon! Tuy má»›i chỉ là chân gà nhÆ°ng Äoạn Lãng đã ăn ngon là nh nhÆ° váºy, vừa ăn vừa khen, Nhiếp Phong nhìn tÆ°á»›ng ăn nhÆ° hổ đói của nó, trong lòng chợt thấy tiếc háºn không thôi. NgÆ°á»i lúc không thể ấm no thì tôn nghiêm cÅ©ng chẳng đáng và o đâu, có ai có thể giữ được ná»a phần tá»± tôn chứ ? Dù sao Äoạn Lãng cÅ©ng chỉ là má»™t đứa trẻ, vốn phải được cha mẹ yêu thÆ°Æ¡ng bảo bá»c, không nên phải chịu Ä‘á»±ng cuá»™c sống thế nà y. Äoạn Lãng Ä‘ang nhồm nhoà m nhai, nhÆ°ng lại thấy Nhiếp Phong Ä‘ang xếp đồ lên đống cá», ngạc nhiên há»i : « Phong, huynh là m gì váºy ? »
Nhiếp Phong nhẹ nhà ng đáp: “Ta nghÄ© nếu để giÆ°á»ng lên trên đống cá» thì sẽ ấm hÆ¡n.â€
Äoạn Lãng nói: “Huynh không cần là m đâu! Äợi đệ ăn xong tá»± là m là được rồi!â€
Nhiếp Phong quay lại, lắc đầu nói: “Không được, bởi vì đêm nay ta cÅ©ng sẽ ngủ ở đây.â€
Äoạn Lãng ngẩn ra, vá»™i và ng nói: “NÆ¡i nà y á? NÆ¡i nà y vừa bẩn vừa thối lại vừa lạnh nữa…â€
Äúng váºy! Lá»u cá» cạnh chuồng ngá»±a thì sao mà không bẩn chứ? Chẳng những thế, lúc nà o cÅ©ng mang theo cái mùi khiến ngÆ°á»i ta muốn ói.
NhÆ°ng Nhiếp Phong xem ra rất kiên quyết, nó không để Äoạn Lãng kịp nói tiếp, kêu: “Lãng…â€
Äoạn Lãng không nói nữa, Nhiếp Phong ngÆ°ng mắt nhìn nó, nói: “Äừng quên chúng ta vốn là bằng hữu cùng và o sinh ra tá»! Mùa đông nà y lạnh lắm, không dá»… gì chịu Ä‘á»±ng qua được. Ta quyết không để cho đệ lạnh lẽo run rẩy má»™t mình ở đây đâu, ta đã quyết định rồi, sau nà y sẽ ngủ ở đây, nếu nhÆ° có run rẩy thì chúng ta có thể ôm nhau!â€
“Phong…†Äoạn Lãng nhất thá»i nghẹn ngà o không nói được.
Nhiếp Phong vì nó mà là m tất cả, nó biết phải nói gì nữa đây?
Nhưng lúc nà y nó chỉ cảm thấy không nói được nữa.
Bóng đêm đen như mực, đã đến canh ba.
Äoạn Lãng vẫn mở mắt nằm trên cái ổ rÆ¡m, nhìn Nhiếp Phong Ä‘ang ngủ ở bên cạnh, mãi vẫn không thể chợp mắt.
Cái lá»u nà y thá»±c sá»± rất lạnh, chăn đệm của Nhiếp Phong mang đến tuy dà y nhÆ°ng hai ngÆ°á»i đắp chung má»™t cái, trong lúc ngủ say Nhiếp Phong khó tránh kéo chăn cuá»™n cho mình.
Äoạn Lãng nhìn thấy váºy không Ä‘Ã nh lòng, vá»™i và ng lấy phần chăn của mình đắp lên cho Nhiếp Phong, thầm nghÄ©: “Phong à , huynh vốn có thể ngủ trong giÆ°á»ng êm đệm ấm trong Phong Vân Các, sao lại muốn ngủ cùng Äoạn Lãng ở cái xó vừa bẩn vừa hôi nà y để chịu lạnh chứ?â€
Dệt hoa trên gấm chẳng thiếu ngÆ°á»i.
NhÆ°ng Ä‘Æ°a than sưởi ấm ngà y đông thá» há»i có mấy ai?
Trong lúc chán chÆ°á»ng nhất vẫn còn có má»™t Nhiếp Phong…
NghÄ© đến đây, hai mắt Äoạn Lãng lại ngân ngấn nÆ°á»›c.
Lúc nà y Nhiếp Phong bá»—ng giụi giụi mắt, nhÆ°á»›ng đôi mắt ngái ngủ, vá»™i há»i: “Lãng, đệ…sao còn chÆ°a ngủ? Sao không đắp chăn và o?â€
Nói xong, Nhiếp Phong vá»™i và ng kéo chăn đắp cho Äoạn Lãng, Äoạn Lãng quẹt vá»™i nÆ°á»›c mắt không để Nhiếp Phong nhìn thấy nhÆ°ng nó vẫn phát hiện ra, vá»™i há»i: “Sao thế? Lãng à , đệ có tâm sá»± phải không?â€
Äoạn Lãng xua tay: “Không…không…không có gì!â€
Nhiếp Phong dịu dà ng nói: “Lãng, đừng suy nghÄ© nhiá»u…â€
Äoạn Lãng nghe lá»i nà y, nhất thá»i xúc Ä‘á»™ng, không kìm được, nức nở nói: “Phong, đệ…kiếp nà y thá»±c khổ.â€
A, má»›i có chÃn tuổi đã than mệnh khổ, vẫn còn má»™t chặng Ä‘Æ°á»ng dà i nữa phải Ä‘i cÆ¡!
Nhiếp Phong thấy váºy, Ä‘Ã nh an ủi: “Lãng, cho dù kiếp nà y có không được nhÆ° ý, chúng ta vẫn phải cố gắng sống, bình lặng sống hết kiếp nà y, hy vá»ng kiếp sau sẽ tốt hÆ¡n, đúng không nà o?â€
Phải thế không? Äoạn Lãng thầm nghÄ©.
Phong, váºy chắc huynh cÅ©ng biết kiếp sau tháºt sá»± rất xa, chẳng thể nà o Ä‘oán được…
Nếu nhÆ° kiếp sau vẫn khổ nhÆ° váºy nữa thì phải là m sao đây?
Con Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c thá»±c sá»± quá dà i, chẳng lẽ cả Ä‘á»i nà y phải dâng trà chăm ngá»±a chá» ngà y được chết sao?
Không! Äiá»u quan trá»ng là phải nắm giữ được ngà y mai!
Có ai cam tâm chịu chôn vùi giữa biển ngÆ°á»i mênh mông vô táºn chứ?
May là vẫn còn có ngà y mai.
Äêm nà y tuy khiến ngÆ°á»i ta khó mà chợp mắt, nhÆ°ng cuối cùng Äoạn Lãng cÅ©ng chìm và o giấc ngủ.
Sáng sá»›m hôm sau, trÆ°á»›c cá»a lá»u vang lên má»™t chá»—i tiếng gõ cá»a gấp gáp.
Nhiếp Phong và Äoạn Lãng cùng bị tiếng gõ cá»a đánh thức, hai ngÆ°á»i nhìn nhau ngÆ¡ ngác.
Nhiếp Phong khẽ cau mà y nói: “Chẳng lẽ là Hùng Bá phát hiện ra ta ở đây?â€
Äoạn Lãng nói: “Không phải chứ? Thá» xem xem là ai trÆ°á»›c đã.â€
Dứt lá»i, Äoạn Lãng bÆ°á»›c khá»i giÆ°á»ng ra mở cá»a, đã thấy má»™t nữ hà i tá» Ä‘ang đứng ngoà i cá»a.
Là Khổng Từ!
Äoạn Lãng thở phà o má»™t cái, may mà ngÆ°á»i gõ cá»a là Khổng Từ, nà ng chắc chắn sẽ không tiết lá»™ việc nà y.
NhÆ°ng Äoạn Lãng vẫn còn sá»ng sốt, sá»›m thế nà y Khổng Từ đã đến tìm nó là m gì?
Lúc nà y Khổng Từ ở ngoà i cá»a cÅ©ng nhìn thấy Nhiếp Phong trên giÆ°á»ng, vui vẻ nói: “Phong thiếu gia! Ngà i quả nhiên là ở đây! Nô tỳ Ä‘oán không sai mà !â€
Nhiếp Phong ngạc nhiên há»i: “NgÆ°Æ¡i…tìm ta?â€
Khổng Từ đáp: “Không phải nô tỳ, là bang chủ tìm ngà i đó!â€
Nhiếp Phong cà ng thấy kì lạ, Hùng Bá có khi nà o má»›i sá»›m ra đã muốn gặp nó nhÆ° váºy đâu, bèn há»i: “Ông ta Æ°? Ông ta tìm ta là m gì?â€
Khổng Từ đáp: “Bang chủ muốn ngà i láºp tức đến Tam phân giáo trÆ°á»ng gặp má»™t ngÆ°á»i.â€
“Ai?â€
“Vô Song Thà nh chủ Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng!â€
Tà i sản của CÆ°á»ng Thuần Khiết
Chữ ký của CÆ°á»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 03:15 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Phong Vân
Quyển 1: Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 14: Thùy lĩnh phong tao (*). (2)
Tác Giả: Äan Thanh
Dịch giả: Tiểu hà i nhi
Biên táºp: Tiểu hà i nhi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Vô Song Thà nh không phải là một thà nh trì.
Vô Song Thà nh là một bang hội, một đại bang.
Vô Song Thà nh cũng không phải vô song, vì trong giang hồ còn một đại bang Thiên Hạ Hội!
Thiên Hạ Há»™i tuy má»›i nổi lên chÆ°a phải lâu lắm, nhÆ°ng Tổng Ä‘Ã n được đặt trên Thiên SÆ¡n thuá»™c tây bắc Thần Châu, là nÆ¡i cá»±c kỳ hiểm yếu, phân Ä‘Ã n rải khắp Trung Nguyên cÅ©ng đến ba trăm cái có lẻ, có thể nói là cá»±c thịnh lúc bấy giá», tuyệt không để cho Vô Song Thà nh Ä‘á»™c hưởng ngá»n gió là nh.
Chỉ có Ä‘iá»u, Vô Song Thà nh tuy chÆ°a phải vô song, nhÆ°ng tà i trà của Vô Song Thà nh chủ Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng lại thuá»™c hà ng vô song Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i.
Vô Song Thà nh khai bang láºp phái đã rất lâu, tá»›i nay đã ngoà i trăm năm, tổng Ä‘Ã n ở Hà Nam Dá»± Châu, gốc rá»… cá»±c kỳ sâu xa. Nay truyá»n tá»›i thế hệ của Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng thì thế lá»±c Vô Song Thà nh Ä‘á»™t nhiên lại cà ng mạnh mẽ hÆ¡n nữa, từ hÆ¡n trăm phân Ä‘Ã n nay đã nâng lên tá»›i hÆ¡n ba trăm.
Thế phát triển nà y tuy không bằng Thiên Hạ Há»™i nhÆ°ng cÅ©ng đủ khiến ngÆ°á»i giang hồ phải thán phục, cho thấy Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng tà i trà quyết Ä‘oán chẳng há» thua kém Hùng Bá là bao!
Má»™t đại bang nhÆ° thế, nhất đại bá chủ trà tuệ siêu quần nhÆ° thế, rốt cuá»™c sẽ là má»™t ngÆ°á»i thế nà o?
Nhiếp Phong cũng rất muốn biết.
Lúc Nhiếp Phong đến Tam phân giáo trÆ°á»ng, Tần SÆ°Æ¡ng và Văn Sá»u Sá»u đã có mặt, Ä‘ang đứng cạnh Hùng Bá, riêng Bá»™ Kinh Vân lại không thấy đâu.
Hắn lúc nà o cÅ©ng chỉ muốn xuất hiện ở thá»i Ä‘iểm then chốt cuối cùng.
Chỉ thấy Hùng Bá bình thản ngồi trên long á»· giữa sân, sắc mặt ngÆ°ng trá»ng, hÆ¡n ba trăm thị vệ đứng vòng sau lÆ°ng lão, tá»±a nhÆ° chuẩn bị đối đầu đại địch váºy.
Hùng Bá quả thực đang đối mặt với kẻ địch lớn nhất, một kẻ địch có lẽ ngang vai phải lứa với lão!
Nhiếp Phong chỉ thấy má»™t hán tá» Ä‘Ä©nh đạc ngồi trÆ°á»›c mặt Hùng Bá, má»™t thiếu niên tầm mÆ°á»i ba tuổi đứng hầu bên cạnh, mà sau lÆ°ng hán tá» nà y cÅ©ng có hÆ¡n ba trăm thị vệ, trang phục không giống của môn hạ Thiên Hạ Há»™i, chứng tá» không phải ngÆ°á»i Thiên Hạ Há»™i mà đến đây để bảo há»™ chủ tá», chẳng trách Hùng Bá lại nhÆ° thể gặp đại địch.
Nhìn kỹ hÆ¡n, hán tá» nà y tuổi chừng ba mÆ°Æ¡i lăm, vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, tuyệt đối không có cái khà phách kiêu hùng chá»c trá»i khuấy nÆ°á»›c của Hùng Bá mà ngược lại, mang khà độ ung dung khác thÆ°á»ng, mắt sáng trà tinh, trông rất bình thÆ°á»ng những vẫn lá»™ khà độ bất phà m, không cần há»i Nhiếp Phong cÅ©ng biết ngay ngÆ°á»i nà y nhất định là Vô Song Thà nh chủ Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng!
TrÆ°á»›c đây Nhiếp Phong cÅ©ng từng nghe nói Hùng Bá muốn gặp Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng má»™t lần để thÆ°Æ¡ng thảo việc kết minh, nhÆ°ng không ngá» Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng lại dẫn theo mấy trăm môn hạ tá»›i đây.
Hai đại kiêu hùng Ä‘ang giằng co rất căng thẳng, vừa liếc thấy Nhiếp Phong đã đến, Hùng Bá láºp tức mỉm cÆ°á»i, Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng đánh giá Nhiếp Phong, vuốt râu cÆ°á»i nói: “Thuần háºu mà lại ẩn hà m chà khà bất khuất, Hùng huynh, hà i tá» nà y nhất định là Nhiếp Phong, tam đệ tá» của huynh rồi!â€
Hùng Bá đáp: “Äúng là tiểu đồ!â€
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng ánh mắt chợt lóe lên, nói: “Váºy phải chúc mừng Hùng bang chủ rồi, có thể thu nháºn được đệ tá» nhÆ° thế, việc thôn tÃnh võ lâm…e là chỉ trong sá»›m tối.â€
Lá»i nói của gã mang nhiá»u nghÄ©a, lá»i có ý, tuyệt đỉnh thông minh nhÆ° Hùng Bá Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu ngay, nhếch miệng cÆ°á»i nói: “Äá»™c Cô thà nh chủ lại cÆ°á»i rồi! Võ lâm Trung Nguyên rá»™ng nhÆ° đại dÆ°Æ¡ng, cho dù lấy hết tinh lá»±c cả Ä‘á»i của lão phu cÅ©ng chÆ°a chắc có thể nắm được má»™t ná»a, chẳng bằng kết minh cùng thà nh chủ, chúng ta liên thủ cùng thống lÄ©nh võ lâm có phải tốt hÆ¡n không?â€
Hùng Bá nóng lòng muốn kết liên minh vá»›i Vô Song Thà nh, thá»±c ra là muốn giảm bá»›t trở ngại trong võ lâm, chá» khi nà o thế lá»±c Thiên Hạ Há»™i thá»±c lá»›n mạnh má»›i quay lại tiêu diệt Vô Song Thà nh, hạ mình trÆ°á»›c kẻ khác tất cả mục Ä‘Ãch, nếu đổi là bình thÆ°á»ng thì là m sao có thể thấy vẻ mặt ôn hòa dÆ°á»ng ấy của lão?
NhÆ°ng chỉ thấy Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng đáp lại má»™t tiếng trầm trầm: “Ồ?â€
Trong lòng Hùng Bá hiểu lúc nà y không phải là thá»i cÆ¡ thÃch hợp để nói chuyện kết minh, vá»™i và ng nói: “Việc nà y tạm thá»i khoan nói đến. Äá»™c Cô thà nh chủ, lão phu má»›i được vị Tá»u Trung Tiên tặng hai bình rượu thượng hạng, không biết thà nh chủ có nhã hứng uống cùng lão phu má»™t chén rượu nhạt hay chăng?â€
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng lại khẽ vuốt râu, đáp: “Mỹ tá»u nhân gian, ai mà chẳng thÃch, tiểu đệ xin được phụng bồi.â€
Hùng Bá nghe xong chẳng cần quay đầu mà ra lệnh cho môn hạ phÃa sau: “NgÆ°á»i đâu! Mau tá»›i Tá»u LÆ° mang rượu tá»›i đây! Còn nữa, gá»i Äoạn Lãng tá»›i kÃnh rượu!†Äám môn hạ xÆ°a nay quen nghe lá»i, vừa nói xong đã có ngÆ°á»i vá»™i và ng Ä‘i ngay.
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng khẽ nhÆ°á»›ng mà y, há»i: “Äoạn Lãng? Có phải là con trai Nam Lân Kiếm Thủ chăng?†Hùng Bá cÆ°á»i đáp: “Không sai!†Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng không khá»i ngẩn ngÆ°á»i. Võ lâm giang hồ ai cÅ©ng biết Hùng Bá đã sá»›m thu nạp con trai Bắc Ẩm Cuồng Äao và Nam Lân Kiếm Thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng, Nhiếp Phong thì đã trở thà nh đệ tá», nhÆ°ng lại không thể ngá» là Äoạn Lãng lại trở thà nh kẻ bÆ°ng trà rót nÆ°á»›c.
Thá»±c ra, Hùng Bá vốn cố ý đòi Äoạn Lãng tá»›i dâng rượu, Ä‘Æ¡n giản là muốn chứng tá» quyá»n uy vô thượng của mình vá»›i Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng! Ngay cả con trai Nam Lân Kiếm Thủ cÅ©ng bị lão phu sai khiến bÆ°ng trà rót nÆ°á»›c, thá» há»i ai còn dám nói thà chết không chịu khuất phục?
Nhiếp Phong và Tần SÆ°Æ¡ng ở bên dÄ© nhiên là hiểu dược cái tâm tÃnh nà y của Hùng Bá, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i cÅ©ng là lá»±c bất tòng tâm, chỉ biết cÆ°á»i khổ trong lòng. Ngay lúc Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng tim còn Ä‘áºp loạn thì bá»—ng Hùng Bá lên tiếng: “Nghe nói Äá»™c Cô thà nh chủ có sở thÃch sÆ°u tầm các loại thần binh trong thiên hạ, gần đây lão phu má»›i có được má»™t bảo váºt tên gá»i Cà n Khôn, không biết ngà i có thể giúp lão phu giám định tháºt giả hay chăng?â€
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói: “Nếu Hùng bang chủ đã coi trá»ng tiểu đệ nhÆ° thế, tiểu đệ sẽ cố gắng hết sức.â€
Hùng Bá khẽ nháy mắt, Văn Sá»u Sá»u mỉm cÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng khom lÆ°ng, hai tay dâng má»™t thanh cổ kiếm.
Kiếm nà y dù vẻ ngoà i rất cÅ© kỹ, nhÆ°ng Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng vừa rút kiếm khá»i vá» cÅ©ng không tá»± chủ mà lá»›n tiếng tán thưởng: “Hảo kiếm! Kiếm phong hai bên trái phải phân biệt, dùng hai loại kỳ thiết trắng Ä‘en khác nhau hòa lại mà đúc nên, má»™t Ä‘en má»™t trắng, tháºt hợp vá»›i hai chữ Cà n Khôn, bao hà m âm dÆ°Æ¡ng, tháºt là má»™t thanh bảo kiếm!â€
Hùng Bá thản nhiên nói: “Bảo kiếm tặng anh hùng, nếu thà nh chủ đã thÃch đến váºy thì lão phu xin được lấy kiếm nà y là m lá»… váºt để chúng ta kết là m tri ká»·, nhÆ° váºy có được chăng?†Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang để hết tinh thần thưởng thức bảo kiếm, Ä‘á»™t nhiên nghe thấy lá»i nà y thì sắc mặt cÅ©ng biến đổi theo, liá»n đặt Cà n Khôn lại trên ghế.
Hùng Bá vá»™i há»i: “Thà nh chủ ngại lá»… nà y không đủ háºu?â€
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng lắc đầu nói: “à tốt của Hùng bang chủ tiểu đệ nà o dám chê? Chỉ có Ä‘iá»u tri ká»· trên Ä‘á»i vốn chẳng há» dá»… kiếm, có duyên thì sẽ gặp chứ chẳng thể cầu, biết đâu ngà y mai ta sẽ là tâm giao của bang chủ cÅ©ng nên…â€
Vì sao ngà y mai mới có thể là tâm giao của bang chủ?
Nói váºy nghÄ©a là , hôm nay không phải là bạn!
Mà có thể vĩnh viễn cũng không thể!
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng tuy là dùng lá»i lẽ nhẹ nhà ng cá»± tuyệt Ä‘á» nghị của Hùng Bá, nhÆ°ng Nhiếp Phong và Tần SÆ°Æ¡ng ở bên nghe xong, trong lòng cÅ©ng không khá»i cảm khái Ãt nhiá»u.
Äúng váºy, tâm giao có thể gặp nhÆ°ng chẳng thể cầu, ngÆ°á»i giang hồ Ä‘á»u rÆ¡i và o võ nghệ cùng danh lợi, hai chữ tâm giao cà ng xa vá»i hÆ¡n nữa.
Những lá»i nà y của Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng không hổ là lá»i chá»n ý tuyển, thông minh vô cùng, khiến ngÆ°á»i ta tỉnh ngá»™, nhÆ°ng Hùng Bá nghe xong liá»n trầm sắc mặt xuống.
Hùng Bá nói: “Äá»™c Cô thà nh chủ, lão phu má»™t lòng muốn cùng ngÆ°Æ¡i là m bạn, chẳng lẽ tháºt sá»± không có má»™t chút cÆ¡ há»™i nà o hay sao?†Má»i ngÆ°á»i thấy sắc mặt bang chủ cà ng lúc cà ng tái xanh, ai cÅ©ng hiểu nếu hai đại bang chủ không toại lòng nhau, chỉ e sau nà y giang hồ phải chịu má»™t tráºn gió tanh mÆ°a máu nữa rồi.
May sao lúc nà y Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng lại nói tiếp: “CÅ©ng không hẳn là váºy! Chỉ cần Thiên Hạ Há»™i có thể khiến Vô Song Thà nh chúng ta tâm phục khẩu phục, chuyện kết minh bang há»™i có gì mà không được chứ?â€
À, hóa ra lại là muốn khiêu chiến, Hùng Bá cÆ°á»i lạnh: “Váºy phải là m sao má»›i khiến quý bang tâm phục khẩu phục?â€
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng cháºm rãi cÆ°á»i nói: “Theo quy củ giang hồ, dùng võ giải quyết…†Gã nói xong ngÆ°ng thần nhìn Hùng Bá, mắt nhÆ° chim Æ°ng, buông từng chữ: “Äể xem ai là kẻ đứng đầu!â€
Xem ai là kẻ đứng đầu?
Hùng Bá không chút lưỡng lá»±, chấp nháºn ngay: “Hay lắm!†Liá»n đó muốn đứng dáºy, Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên lại nói: “Hùng huynh xin hãy khoan! Chúng ta Ä‘á»u là tôn sÆ° má»™t bang, nếu tùy tiện so chiêu trÆ°á»›c mặt bang chúng để ngÆ°á»i ta đánh giá, e có chút không phải. Nay chúng ta ai cÅ©ng có truyá»n nhân, chẳng bằng cho háºu bối thay mình phân định, không biết ý Hùng huynh thế nà o?†Äá» nghị nà y của Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng vừa hợp tình lại hợp lý, Hùng Bá lạnh lùng vuốt râu.
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng bèn chỉ và o thiếu niên vẫn đứng bên cạnh mình từ nãy, nói: “Võ há»c Vô Song Thà nh chúng ta bác đại tinh thâm, khuyển nhi Äá»™c Cô Minh nà y từ nhỠđã dốc lòng khổ luyện má»™t trong những môn võ há»c vô song ấy, là Hà ng Long Thần CÆ°á»›c, cÅ©ng được chút thà nh tá»±u, chỉ cần má»—i đệ tá» của Hùng bang chủ có thể tiếp ba cÆ°á»›c của nó, Vô Song Thà nh sẽ láºp tức tôn Thiên Hạ Há»™i là minh huynh!â€
Tháºt là cuồng vá»ng! Má»i ngÆ°á»i không hẹn mà cùng đổ dồn tầm mắt vá» phÃa thiếu niên kia, chỉ thấy y trán rá»™ng mắt sâu, mang má»™t cá»— khà chất kiêu ngạo, thá»±c không coi ai ra gì!
Hùng Bá cÅ©ng thoáng liếc qua nhìn Tần SÆ°Æ¡ng và Nhiếp Phong, trầm tÆ° má»™t lúc lâu rồi quay sang nói vá»›i Tần SÆ°Æ¡ng: “SÆ°Æ¡ng Nhi, con ra ứng chiến Ä‘i!â€
Tần SÆ°Æ¡ng thân là đại sÆ° huynh, để hắn ứng chiến cÅ©ng không có gì là không thá»a đáng, huống hồ Nhiếp Phong mặc dù thiên tÆ° cao tuyệt nhÆ°ng từ khi tá»›i Thiên Hạ Há»™i tá»›i giá» chÆ°a bao giá» tham gia má»™t tráºn chiến nà o, thá»±c lá»±c ra sao cÅ©ng chÆ°a biết được.
Nghe sÆ° phụ ra lệnh, Tần SÆ°Æ¡ng bèn tiến lên trÆ°á»›c chắp tay chà o Äá»™c Cô Minh, nhã nhặn nói: “Nếu đã không thể tránh khá»i tráºn chiến nà y, Äá»™c Cô thiếu hiệp, xin chỉ giáo!â€
Ai ngá» lúc nà y Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên lại nói: “Khoan đã! Khuyển nhi trÆ°á»›c khi tá»· thà cùng ai thì Ä‘á»u có má»™t nguyên tắc bất thà nh văn.â€
Má»i ngÆ°á»i cùng ngạc nhiên, không biết lão hồ ly nà y còn muốn giở trò gì nữa.
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng nói tiếp: “Phà m là đối thủ tá»· thà cùng khuyển nhi, ai cÅ©ng phải thá» nhãn lá»±c trÆ°á»›c đã!â€
Tần SÆ°Æ¡ng sá»ng sốt, nhìn lại Hùng Bá, Hùng Bá trầm giá»ng há»i: “Thá» thế nà o?â€
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng đáp: “Rất Ä‘Æ¡n giản, khuyển nhi sẽ xuất ra má»™t cÆ°á»›c, Tần thiếu hiệp phải nói xem là chân nà o, nếu ngay cả cÆ°á»›c ảnh ra sao cÅ©ng không nói được thì là m sao mà nói chuyện tá»· thà cùng khuyển nhi được, chỉ tổ khiến nó phà công vô Ãch mà thôi.â€
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng cà ng nói cà ng tá» khà thế bức ngÆ°á»i, con trai Äá»™c Cô Minh gÆ°Æ¡ng mặt cà ng lúc lại cà ng ra vẻ kênh kiệu, Tần SÆ°Æ¡ng xÆ°a nay hiá»n là nh, cÅ©ng không nhịn được nữa, dứt khoát nói: “Äược! Váºy má»i Äá»™c Cô thiếu hiệp xuất cÆ°á»›c!â€
Äá»™c Cô Minh nãy giá» vẫn im lặng, lúc nà y khóe miệng má»›i hÆ¡i nhếch lên, vẻ mặt kiêu ngạo không để đâu cho hết, bá»—ng dÆ°ng, cÆ°á»›c ảnh vừa Ä‘á»™ng!
Äá»™ng! Tần SÆ°Æ¡ng chỉ thấy cÆ°á»›c ảnh chợt Ä‘á»™ng, chá»›p mắt đã biến mất!
Hai chân Äá»™c Cô Minh lại ở vị trà cÅ©, tá»±a nhÆ° chÆ°a bao giá» Ä‘á»™ng!
Má»™t cÆ°á»›c tháºt quá nhanh! Nhanh đến mức ngÆ°á»i ta còn không kịp biết y Ä‘á»™ng ra sao.
Không thể tưởng tượng Äá»™c Cô Minh tuổi còn trẻ mà tu vi cÆ°á»›c pháp lại cao đến thế!
Tần Sương mồ hôi từng hạt lớn túa ra đầy trán, ngây ngốc đứng nhìn.
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng gian xảo há»i: “Thế nà o? Tần thiếu hiệp đã nhìn rõ rồi chứ? Rốt cuá»™c là chân nà o?â€
Chỉ có hai đáp án trái phải, cÆ¡ há»™i là má»™t ná»a, tâm tình Tần SÆ°Æ¡ng trống rá»—ng, cố lấy má»™t hÆ¡i đáp: “Là chân trái!†Hùng Bá láºp tức nhÆ°á»›ng mà y, bởi vì cho dù cho dù cÆ°á»›c pháp Äá»™c Cô Minh có cao cÆ°á»ng cỡ nà o, vá»›i công lá»±c tuyệt đỉnh của Hùng Bá thì cÅ©ng sá»›m nhìn ra rồi.
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng nghe thấy đáp án, không khá»i ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i lá»›n: “Ha ha! Hùng huynh, ngay cả đại đệ tá» của huynh cÅ©ng không trả lá»i được, xem ra chẳng có đệ tá» nà o của huynh có thể so cùng khuyển nhi rồi!†Tần SÆ°Æ¡ng vẻ mặt xám nhÆ° tro, hổ thẹn nhìn Hùng Bá, nhÆ°ng trong mắt Hùng Bá không có ná»a phần trách cứ, bởi lão chắc cÅ©ng hiểu được Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng đến đây nhất định có chuẩn bị, mục Ä‘Ãch là muốn hạ uy phong của Thiên Hạ Há»™i.
Ngay trong lúc Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng còn ngá»a đầu cÆ°á»i lá»›n, Äá»™c Cô Minh còn Ä‘ang vô cùng đắc chà thì bất ngá», má»™t thanh âm bình tÄ©nh cất lên: “Là tâm Ä‘á»™ng.†Má»™t chữ Tâm Ä‘Æ¡n giản, lại láºp tức khiến phụ tá» Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng biến sắc, bởi vì đây là đáp án đúng nhất!
Hai ngÆ°á»i không khá»i quay lại nhìn kẻ vừa nói chuyện, không ai khác mà chÃnh là - Nhiếp Phong!
-----------------------
(*) Thùy lÄ©nh phong tao: há»i ai là kẻ đứng đầu.
LÄ©nh phong tao: ngÆ°á»i có địa vị lãnh đạo trong văn Ä‘Ã n hoặc đứng đầu trong má»™t lÄ©nh vá»±c nà o đó thì gá»i là "lÄ©nh phong tao", sau nà y thì được dùng để chỉ ngÆ°á»i con gái lẳng lÆ¡, phóng đãng.
Tà i sản của CÆ°á»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 03:16 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Phong Vân
Quyển 1: Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 14: Thùy lĩnh phong tao. (3)
Tác Giả: Äan Thanh
Dịch giả: Tiểu hà i nhi
Biên táºp: Tiểu hà i nhi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Nhiếp Phong lại nói: “Äá»™c Cô thiếu hiệp trÆ°á»›c xuất ra ba cÆ°á»›c bên phải, lại đá bốn cÆ°á»›c bên trái, tổng cá»™ng xuất ra bảy cÆ°á»›c.†Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng nghe xong cà ng kinh hãi, Nhiếp Phong có thể miêu tả hết cÆ°á»›c lá»™ của Äá»™c Cô Minh má»™t cách rõ rà ng, chứng tá» không phải dùng xảo kế mà là tháºt sá»± nhìn thấu cÆ°á»›c lá»™ Äá»™c Cô Minh.
Nhiếp Phong lại nói tiếp: “Chỉ có Ä‘iá»u, mặc dù Äá»™c Cô thiếu hiệp trong chá»›p mắt có thể xuất đến bảy cÆ°á»›c, nhÆ°ng xét đến cùng vẫn là bởi vì Tâm của y Ä‘á»™ng trÆ°á»›c!†Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng nghe xong kinh ngạc đến ngây ngốc, trong mắt Hùng Bá cÅ©ng lá»™ ra vẻ khen ngợi.
Không sai! Yếu quyết của Hà ng Long Thần CÆ°á»›c chÃnh là ở chá»— lấy chiến ý trong tâm mà xuất cÆ°á»›c, cho nên chiến ý không Ä‘á»™ng thì hoà n toà n không có uy lá»±c.
Không thể tưởng được Nhiếp Phong má»›i chỉ liếc mắt đã nhìn thấy được yếu quyết của Hà ng Long Thần CÆ°á»›c, Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng cÅ©ng không tá»± chủ được mà phải khen: “Trả lá»i hay lắm! Nhiếp thiếu hiệp ngá»™ tÃnh lẫn nhãn lá»±c Ä‘á»u rất cao, có đủ tÆ° cách so tà i cùng khuyển nhi, chỉ không biết có đủ năng lá»±c tiếp ba cÆ°á»›c của khuyển nhi hay chăng?†Nói xong liá»n lui sang bên, còn chÆ°a nói rõ bắt đầu tá»· thÃ, Äá»™c Cô Minh cÅ©ng không nói lá»i nà o bất ngá» chiếm tiên cÆ¡, hung hăng xuất ra cÆ°á»›c thứ nhất trong Hà ng Long Thần CÆ°á»›c – Kiến Long Tại Äiá»n!
Hà ng Long Thần Cước vốn là do thủy tổ Vô Song Thà nh lĩnh ngộ từ trong quẻ tượng Dịch kinh mà sáng tạo ra, mỗi chiêu ẩn chứa dương khà mạnh mẽ của thiên địa, bá đạo vô cùng.
Má»™t chiêu Kiến Long Tại Äiá»n nà y không chỉ nhanh mà còn Ä‘á»™c. Nhiếp Phong vốn không muốn tranh đấu cùng ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng nghÄ© nếu nhÆ° Thiên Hạ Há»™i không thể kết minh cùng Vô Song Thà nh, thể nà o cÅ©ng tạo nên má»™t mà n mÆ°a máu gió tanh, bởi váºy cÅ©ng không dám cháºm trá»…, toà n lá»±c ứng phó!
Chỉ thấy chân phải vừa động, chớp mắt sỠra một chiêu trong Phong Thần Cước Pháp của Hùng Bá – Phong Quyển Lâu Tà n!
Từ khi Nhiếp Phong luyện thà nh Phong Thần CÆ°á»›c Pháp tá»›i nay, đây là lần đầu tiên cùng giao đấu vá»›i ngÆ°á»i khác, tuy nhiên, váºn cÆ°á»›c vẫn không bị cảm giác không quen, ngược lại còn rất uy lá»±c, đánh thẳng tá»›i Kiến Long Tại Äiá»n.
Phong Thần CÆ°á»›c pháp là tuyệt há»c ná»a Ä‘á»i Hùng Bá, ngay lúc Phong Quyển Lâu Tà n và Kiến Long Tại Äiá»n trá»±c diện giao tranh, cÆ°á»›c ảnh Nhiếp Phong tá»±a nhÆ° xoáy quanh cÆ°á»›c ảnh Äá»™c Cô Minh, hÆ°á»›ng thẳng lên táºn ổ bụng, Äá»™c Cô Minh không ngá» chiêu nà y lại quái dị nhÆ° thế, láºp thức rút chân thu chiêu.
Má»™t chiêu Phong Quyển Lâu Tà n nà y tà i tình chÃnh là ở chữ Quyển (cuốn, gió cuốn), Hùng Bá cÅ©ng phải thầm khen trong bụng.
Má»™t cÆ°á»›c đã qua, hai bên trở thà nh ngang cÆ¡. Äá»™c Cô Minh giáºn mình ra chiêu trÆ°á»›c nhÆ°ng lại không chiếm được thượng phong, phẫn ná»™ nhảy lên giữa không trung, xuất tiếp má»™t chiêu nữa trong Hà ng Long Thần CÆ°á»›c – Long Chiến Vu Dã, má»™t chiêu nà y so vá»›i chiêu trÆ°á»›c cà ng nhanh hÆ¡n, cà ng Ä‘á»™c hÆ¡n, cà ng hiểm hÆ¡n. Äối phó vá»›i cÆ°á»›c chiêu cÆ°Æ¡ng mãnh nhÆ° thế, Nhiếp Phong biết ngay phải lấy nhu khắc cÆ°Æ¡ng, không hoang mang xuất ra má»™t chiêu Phong Trung Kình Thảo trong Phong Thần CÆ°á»›c Pháp.
Chiêu nà y trong cÆ°Æ¡ng có nhu, vừa hay có thể hóa giải kình lá»±c tà n nhẫn của Long Chiến Vu Dã, chỉ nghe “ầm†má»™t tiếng, cÆ°á»›c ảnh phân ra, hai ngÆ°á»i lại không phân thắng bại, Ä‘á»u tá»± tách ra.
Lúc nà y hai ngÆ°á»i đã đấu tá»›i cạnh cá»a và o Tam phân giáo trÆ°á»ng, bên kia là báºc thá»m Ä‘i xuống. Äá»™c Cô Minh hai chiêu liá»n Ä‘á»u bị Nhiếp Phong tiếp được, mối háºn trong lòng đã tá»›i đỉnh, chỉ háºn không thể Ä‘em Nhiếp Phong băm là m vạn mảnh. HÆ¡n nữa, nếu cÆ°á»›c thứ ba cÅ©ng bị Nhiếp Phong tiếp được thì hôm nay chẳng phải đã nhục mệnh cha hay sao. Bởi váºy, y không nghÄ© thêm, quát má»™t tiếng lá»›n, thân hình vá»t lên cao hai trượng, rõ rà ng là đã váºn hết mÆ°á»i thà nh công lá»±c, xuất ra má»™t chiêu bá đạo nhất, lợi hại nhất trong Hà ng Long Thần CÆ°á»›c – Kháng Long Hữu Hối!
Kháng Long Hữu Hối vừa xuất, Äá»™c Cô Minh giữa không trung bá»—ng nhÆ° biến thà nh kẻ thăm dò, hai mắt lóe sáng, tá»±a nhÆ° thần long tÄ©nh mục, cÆ°á»›c chÆ°a đến mà khà thế đã bức ngÆ°á»i đến cá»±c Ä‘á»™.
CÆ°á»›c kình mạnh mẽ tuyệt luân áp xuống đầu, Nhiếp Phong chỉ cảm thấy cÆ°á»›c kình cá»±c nhanh áp tá»›i, cÅ©ng biết chiêu nà y cá»±c kỳ mạnh mẽ và sắc bén, tuyệt đối không thể dùng Phong Trung Kình Thảo chế ngá»± được, nên không thể đánh bừa. Bởi váºy lúc nà y, Nhiếp Phong bèn dùng bá»™ pháp của Quá»· Hổ truyá»n lại, thân nhÆ° gió xoáy bay ngược vá» sau, rá»i khá»i phạm vi của Kháng Long Hữu Hối ngoà i ba trượng.
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang quan chiến cÅ©ng ngẩn ra, thầm nghÄ©: “A! Bá»™ pháp nhanh quá! Äệ tá» Hùng Bá sao lại có thứ bá»™ pháp nà y?â€
Không! Bá»™ pháp nà y vốn không phải do Hùng Bá truyá»n dạy, trong lòng Hùng Bá hiểu rõ Ä‘iá»u đó, lão cÅ©ng không ngá» Nhiếp Phong lại có tiá»m chất ngoà i tưởng tượng đến thế.
Nhiếp Phong đã ở xa ngoà i phạm vi công kÃch của Kháng Long Hữu Hối, mắt thấy má»™t chiêu nà y của Äá»™c Cô Minh nhất định thất bại…
Bá»—ng và o lúc nà y, má»™t thân ảnh nhá» từ dÆ°á»›i báºc thá»m bÆ°á»›c lên Tam phân giáo trÆ°á»ng, bÆ°á»›c và o trong phạm vi của Kháng Long Hữu Hối, thân ảnh nà y không ai khác chÃnh là Äoạn Lãng!
Chỉ thấy Äoạn Lãng hai tay bÆ°ng khay gá»—, trên khay bà y hai vò rượu ngon, chÃnh là hai vò rượu mà Hùng Bá vừa má»›i ra lệnh mang lên Tiêu Hồn Túy và Äoạn Sầu HÆ°Æ¡ng.
Äoạn Lãng tay bÆ°ng mÄ© tá»u, lúc nà y căn bản không biết mình phải né tránh, mà thá»±c ra cÅ©ng không có khả năng né tránh, Äá»™c Cô Minh cÅ©ng không thể thu chiêu, huống hồ đối vá»›i y mà nói, đá chết má»™t tên hầu thấp hèn thì có đáng chi.
Mắt thấy Äoạn Lãng sắp phải chết dÆ°á»›i Kháng Long Hữu Hối, Nhiếp Phong la hoảng má»™t tiếng: “Äoạn Lãng!â€
Liá»n không kịp suy nghÄ©, vá»™i và ng dùng bá»™ pháp kỳ diệu của mình, nhÆ° má»™t tráºn gió lao đến trÆ°á»›c mặt Äoạn Lãng, trong lúc sinh tá», bất đắc dÄ© xuất ra má»™t chiêu lợi hại nhất trong Phong Thần CÆ°á»›c Pháp – Lôi Lệ Phong Hà nh!
Trong khoảnh khắc đó, hai đại chiêu Lôi Lệ Phong Hà nh và Kháng Long Hữu Hối đánh thằng và o nhau, “Ầm†má»™t tiếng nổ vang, tá»±a nhÆ° tiếng sấm táºn trá»i cao!
Cùng lúc tiếng nổ vang lên, Nhiếp Phong thổ huyết tại chá»—, đủ biết là do Kháng Long Hữu Hối đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng, nhÆ° mà nó không bại!
Bởi vì Äá»™c Cô Minh so vá»›i nó cà ng thảm hại hÆ¡n nhiá»u, y bị Lôi Lệ Phong Hà nh đá bay lên không, chá»›i vá»›i, mÅ©i miệng Ä‘á»u trà o máu tÆ°Æ¡i, bắn ra tứ phÃa, quay cuồng giữa không trung, rõ rà ng bị thÆ°Æ¡ng nặng gấp nhiá»u lần Nhiếp Phong.
Tráºn nà y, Nhiếp Phong thắng !
Má»™t cÆ°á»›c nà y của Nhiếp Phong là để cứu Äoạn Lãng, nhÆ°ng cuối cùng có thể cứu Äoạn Lãng hay không…
Hai đại chiêu giao tranh sẽ tạo ra lá»±c phản chấn rất mạnh, sá»›m hất tung hai vò rượu ngon trong tay Äoạn Lãng, còn đánh văng Äoạn Lãng xuống báºc thá»m, Äoạn Lãng “oa†má»™t tiếng liá»n ngã lăn xuống báºc thá»m.
Mắt thấy Äoạn Lãng lăn xuống, sắp vỡ đầu mà chết, Nhiếp Phong chấn Ä‘á»™ng, vốn muốn lao tá»›i nhÆ°ng thân lại Ä‘ang mang trá»ng thÆ°Æ¡ng, muốn bÆ°á»›c ná»a bÆ°á»›c còn khó nữa là .
Ngay lúc ngà n cân treo sợi tóc, má»™t thân ảnh Ä‘á»™t nhiên thả ngÆ°á»i theo, má»™t tay bắt lấy Äoạn Lãng, má»™t tay bất ngá» váºn chưởng, nhu kình nâng hai vò mÄ© tá»u sắp rÆ¡i xuống đất lên, vững và ng Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng, má»™t giá»t cÅ©ng không bắn lên, tháºt là tà i tình.
NgÆ°á»i nà y không ai khác chÃnh là ngÆ°á»i luôn hiện thân ở thá»i khắc cuối cùng – Bá»™ Kinh Vân!
Không ngá» lần nà y hắn cuối cùng cÅ©ng đến đúng thá»i Ä‘iểm.
Chỉ trong chá»›p mắt mà bao nhiêu chuyện nối nhau phát sinh, ai nấy Ä‘á»u ngạc nhiên, đám môn hạ Vô Song Thà nh bây giá» má»›i tỉnh bèn tiến lên đỡ lấy thiếu chủ.
NhÆ°ng Äá»™c Cô Minh ngay cả sức đứng lên cÅ©ng không có, đám môn hạ Ä‘Ã nh phải bế y lên, xem ra bị thÆ°Æ¡ng không nhẹ chút nà o. NhÆ°ng y vẫn chÆ°a bất tỉnh, vẫn dán mắt nhìn Nhiếp Phong Ä‘ang hiên ngang đứng thẳng, trong mắt dâng lên vẻ khó chịu không cam.
Y vốn là cao thủ thiếu niên mạnh nhất ở Vô Song Thà nh, mang cước pháp thần công nhanh nhất mạnh nhất của phụ thân, không ngỠhôm nay lại bái dưới cước tiểu tỠtóc dà i nà y.
Äoạn Lãng lúc nà y má»›i hoà n hồn, má»›i phát hiện ra ngÆ°á»i cứu mình chÃnh là Bá»™ Kinh Vân, ngẩn ngÆ°á»i nói: “Là …NgÆ°Æ¡i?â€
NhÆ°ng nó không cảm Æ¡n Bá»™ Kinh Vân, chỉ hoảng hốt chạy tá»›i xem thÆ°Æ¡ng thế Nhiếp Phong, lo lắng há»i: “Phong, huynh…thế nà o rồi?â€
Nhiếp Phong mỉm cÆ°á»i lắc đầu, không trả lá»i.
Kỳ thá»±c nó đã không còn sức trả lá»i, chỉ còn sức đứng thẳng, vì má»™t thứ ý chà kiên cÆ°á»ng bất khuất.
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng sắc mắt trắng bệch, trÆ°á»›c hết là vì kinh ngạc thấy Nhiếp Phong lại đánh gục uy phong của Vô Song Thà nh, sau nữa là vì bá»—ng dÆ°ng lại xuất hiện má»™t hắc y thiếu niên.
Bá»™ Kinh Vân đứng yên tại chá»—, tá»±a nhÆ° má»™t truyá»n thuyết. Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng nhìn ánh mắt cùng chưởng pháp của thiếu niên nà y, láºp tức biết được hắn là ai, bèn há»i Hùng Bá: “Hùng huynh, nếu tiểu đệ Ä‘oán không lầm thì đây chÃnh là đệ tá» thứ hai của huynh – Bá»™ Kinh Vân!â€
Hùng Bá giá»ng đầy tá»± hà o nói: “Con mắt của thà nh chủ quả nhiên tinh tÆ°á»ng.â€
Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng liếc nhìn Bá»™ Kinh Vân và Nhiếp Phong, cÆ°á»i lá»›n nói: “Hùng huynh có thể nạp được đệ tá» thế kia, tháºt khiến tiểu đệ ngưỡng má»™ không để đâu cho hết. Hôm nay Vô Song Thà nh chúng ta thua tâm phục khẩu phục, từ nay vá» sau sẽ coi Thiên Hạ Há»™i là minh huynh!â€
Hùng Bá cuối cùng cÅ©ng được nghe Äá»™c Cô Nhất PhÆ°Æ¡ng cam tâm tình nguyệt kết minh, không khá»i mừng rỡ cÆ°á»i lá»›n.
“Äược! Thà nh chủ quả nhiên má»™t lá»i đáng giá ngà n và ng! Võ lâm sau nà y sẽ là thiên hạ của hai bang chúng ta. Äến lúc đó chúng ta nhất định có phúc cùng hưởng! Ha ha…â€
Có phúc cùng hưởng!
Chỉ e chưa chắc!
Hùng Bá đã muốn dấn thân giang hồ, tranh già nh danh lợi, là m sao chịu để ngÆ°á»i khác cùng chung thiên hạ cho được.
Lão chỉ muốn một mình độc bá thiên hạ.
Chỉ cần ngà y đó đến.
Thá» há»i có ai còn dám nói má»™t câu.
Há»i kẻ nà o đứng đầu?
Tà i sản của CÆ°á»ng Thuần Khiết
Từ khóa được google tìm thấy
ãàçïðîì , àíòèêâàðèàò , bat diet kiem the q2 , danthanhphongvan , dinh cap luu manh , doc truyen phong van q2 , êàëüÿíû , êðàñíîäàð , îòçûâû , kiếm hiệp phong vân , kiem hiep dan thanh , kinh the thieu nien , ñìàéëèê , òåíäåð , ôîêóñ , õîñòèíã , òðóäà , phon van Äan thanh , phong van , phong van - dan thanh , phong van 4vn , phong van 4vn.eu , phong van dan thanh , phong van di the 4vn , phong van quyen 2 , phong van suu than thien , phong vân , phong vân 4vn , phong vân 4vn.eu , phong vân Äan thà nh , phong vân Ä‘an thanh , phong vân dan thanh , phong vân quyển 2 , phong vân-truyenhixx , phongvan danthanh , phongvan-truyenkiemhiep , quyen 2 suu than thien , suu than ky. q2 , tien hiep phong van , truong sinh bat tu q2 , truyen phong van 4vn , truyen phong van q2 , truyenkiemhiepphongvan