|
|
21-07-2008, 09:19 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 51
– Tiểu Phong xin thá» má»™t câu, trên có đất trá»i chứng kiến, giữa có Thần Pháºt giám tri, dÆ°á»›i có yêu ma chứng, tá»± mình có lÆ°Æ¡ng tâm sÆ¡ xét là má»™t lá»i nói hoà n toà n thà nh tháºt quyết không dối trá ná»a câu.
– Lành thay! Quý hóa lắm!
Hòa thượng Siêu Viá»…n lại day sang phÃa NgÅ© Hồ Du Khách, há»i:
– NgÅ© Hồ Du Khách ngÆ°á»i thay mặt cho ai để nói chuyện trÆ°á»›c đây?
NgÅ© Hồ Du Khách tuy là Giáo chủ Liên Giáo nhÆ°ng má»™t khi đã và o «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» thì hắn cÅ©ng nhÆ° má»i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khác, chẳng còn được mang theo địa vị, danh vá»ng chi cả.
Giáo chủ của Liên Giáo mặc dầu nắm hết quyá»n lá»±c lá»›n lao trong tay, chỉ huy má»™t ngà n sáu trăm cao thủ thượng thừa của võ lâm, có Ä‘iá»u theo đúng luáºt lệ, lúc Ä‘Æ°á»ng (lệnh Ä‘Æ°á»ng, hình Ä‘Æ°á»ng, ngoại Ä‘Æ°á»ng, quân Ä‘Æ°á»ng, ná»™i Ä‘Æ°á»ng, giáo Ä‘Æ°á»ng) vẫn nhÆ° cÅ© được phép khống chế hà nh Ä‘á»™ng của Giáo chủ.
NgÅ© Hồ Du Khách cháºm cháºm đứng dáºy, thÆ°a:
– HỠTạ tôi đây tạm thay mặt Lêõnh Diện Vong Hồn để nói chuyện!
Câu đáp của NgÅ© Hồ Du Khách thốt ra khá»i môi, mặt Tiểu Phong liá»n biến sắc giáºn dữ. Chà ng trợn mắt ngó hắn lÆ°á»m lÆ°á»m gần nổ lá»a.
Trả lá»i xong câu há»i của hòa thượng Siêu Viá»…n, NgÅ© Hồ Du Khách cháºm cháºm ngồi trở xuống trên chiếc ghế đá.
Không kém oai nghi của má»™t vị Thẩm Phán, hòa thượng Siêu Viá»…n lá»›n tiếng nói rang rảng nhÆ° chuông đồng ngân vang cả tòa «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng»:
– Lê thà chủ, ngươi có biết rõ tôn chỉ của bổn giáo không?
– Bạch đại sÆ°, tại hạ không biết. Tại hạ không phải là ngÆ°á»i của quà giáo.
– Tôn chỉ của bổn giáo là hòa giải tất cả những cuộc phân tranh của võ lâm.
Lêø ngÆ°á»i của bổn giáo hay không phải của bổn giáo, há»… là nhân váºt võ lâm Ä‘á»u cùng chung má»™t cá»™i nguồn mà ra cả. Mục Ä‘Ãch thứ nhứt là hòa giải. Mục Ä‘Ãch thứ hai là trấn áp những bang giáo mạnh lá»›n lấy thứ lá»±c hiếp đáp má»™t cách vô lý những môn phái nhá», những bang giáo kém. Vá»›i ý nghÄ©a ấy, hôm nay bổn giáo đặc biệt sai ngÆ°á»i má»i thà chủ đến đây để phán Ä‘oán mối hiá»m khÃch giữa ngÆ°á»i và Äịa Bảo.
– NghÄ©a là hòa giải tôi đừng gây sá»± tranh đấu vá»›i Äịa Bảo?
– Äúng váºy.
– Äiá»u ấy tại hạ chỉ sợ rằng đại sÆ° phụ uổng công, nhá»c lòng thôi, chẳng Ä‘Æ°a đến kết quả nà o hết!
Hòa thượng Siêu Viá»…n tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói:
– Theo lá»i đồn đãi của giang hồ, thà chủ vá»›i Lêõnh Diện Vong Hồn vốn có mối thâm thù giết cha phải không?
– Không sai Lêõnh Diện Vong Hồn đã sát hại cha của tại hạ hết sức dã man, hiểm ác.
Hòa thượng Siêu Viá»…n nhÆ°á»›ng cao đôi lông mà y bạc phếu, lên tiếng há»i:
– Lãnh Diện Vong hồn tà n sát cha mẹ ngÆ°Æ¡i, bổn pháºn kẻ là m con lấy việc báo thù là m đạo hiếu là đúng. Chẳng qua bần đạo có má»™t Ä‘iá»u cần phải há»i lại ngÆ°Æ¡i.
– Dám mong đại sÆ° phụ cho biết Ä‘iá»u ấy là thế nà o?
– NgÆ°Æ¡i đã từng và o táºn Äịa Bảo đánh phá tan tà nh, giết chết đến và i mÆ°Æ¡i môn nhÆ¡n của phái ấy. Có tháºt váºy chăng?
– Chẳng sai chút nà o. ChÃnh tại hạ Ä‘Ãch thân đẫm tay và o máu trong vụ ấy!
NghÄ© ngợi chốc lát, hòa thượng Siêu Viá»…n day sang há»i NgÅ© Hồ Du Khách:
– NgÆ°Æ¡i đã tạm thay cho Lêõnh Diện Vong Hồn ra trÆ°á»›c «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» chịu sá»± xét xá». Thế thì má»i việc của Lêõnh Diện Vong Hồn đã gieo tang tóc cho gia đình Tiểu Phong hẳn ngÆ°á»i phải hiểu rõ?
– Mặc dầu không hiểu biết rõ rà ng từng chi tiết, nhÆ°ng vỠđại cÆ°Æ¡ng yếu Ä‘iểm thì mÆ°á»i phần biết đủ cả mÆ°á»i.
– Thế thì việc Lêõnh Diện Vong Hồn tà n sát cha mẹ Tiểu Phong đáng phải xỠtrà bằng biện pháp nà o cho đúng với công đạo võ lâm?
– Lêõnh Diện Vong Hồn giết chết cha mẹ Tiểu Phong cứ đứng theo mặt tình cảm mà nháºn xét thì không châm chế đặng. Theo thế tình xÆ°a nay thì giết ngÆ°á»i phải thÆ°á»ng mạng. Sách xÆ°a cÅ©ng từng ghi rõ má»™t câu sát nhÆ¡n giả tá». NhÆ°ng Tiểu Phong đã từng Ä‘áºp phá Äịa Bảo nát tan. Äã giết của Äịa Bảo hÆ¡n và i mÆ°Æ¡i cao thủ. Chiếu theo lý đó thì Tiểu Phong cÅ©ng phải bị khép và o công đạo của võ lâm là vay máu phải trả bằng nợ máu.
Tiểu Phong lanh lảnh cãi lại:
– Kẻ báo thù đi giết kẻ tỠthù của mình há rằng có tội sao? Công đạo võ lâm lại chiếu theo cái lý vay máu phải trả nợ máu.
Ngũ Hồ Du Khách nói:
– Không cần biết Ä‘ang cá»› nà o thúc đẩy việc giết ngÆ°á»i, chỉ biết kết quả Ä‘á»u là giết ngÆ°á»i thôi. Các hạ đã xuống tay hạ sát và i mÆ°Æ¡i cao thủ của Äịa Bảo, váºy các hạ phải Ä‘á»n bù cách nà o cho xứng đáng vá»›i Lêõnh Diện Vong Hồn đúng theo luáºt công bằng của nhÆ¡n thế?
Tiểu Phong cÆ°á»i ngất, ngó thẳng và o mặt hòa thượng Siêu Viá»…n nói:
– Bạch đại sÆ° phụ, tại hạ xin dám há»i đại sÆ° phụ má»™t Ä‘iá»u.
– Xin thà chủ cứ tự tiện!
– Cái trò ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng bảo là giết ngÆ°á»i để tá»± vệ cho mạng sống của chÃnh mình bị kẻ thù hăm dá»a cá»±c kỳ nguy hiểm có cấu thà nh công đạo vay máu phải trả bằng máu không?
– Lẽ đương nhiên là không! Kẻ tự vệ không giết kẻ thù đang dồn hắn và o vòng nguy hiểm đến tánh mạng thì hắn sẽ bị kẻ thù giết chết. Công đạo không thể xếp và o cái lý vay máu phai trả bằng nợ máu được.
– Thế là đúng lắm. Lúc ban sÆ¡ Tiểu Phong chỉ má»™t ngÆ°á»i, má»™t thân mình tìm và o trong Äịa Bảo đã bị ngÆ°á»i của Äịa Bảo lấy số đông ngÆ°á»i bà y ra mÆ°u sâu kế Ä‘á»™c để hãm tôi và o chá»— hiểm địa, lại bao vây chặt chẽ rồi dùng đủ trăm phÆ°Æ¡ng ngà n cách để mà ám hại tánh mạng. Trong tình thế nhÆ° váºy, Tiểu Phong không ra tay giết ngÆ°á»i để mà tá»± vệ và mở má»™t con Ä‘Æ°á»ng máu đặng thoát ra khá»i vùng bao vây thì mạng của Tiểu Phong tôi đây là m sao còn sống được và có mặt nÆ¡i đây. Vá»›i Ä‘iểm ấy mong đại sÆ° phụ luáºn xét công bình chánh trá»±c xá» Ä‘oán phải trái rõ rà ng.
Hòa thượng Siêu Viễn nói:
– Lá»i nói của Tiểu Phong vừa trình bà y nếu quả đúng hoà n toà n sá»± tháºt thì ngÆ°Æ¡i chẳng tạo thà nh cái lý do vay máu phải trả nợ máu theo công đạo của võ lâm. Kẻ tá»± vệ có trá»n quyá»n giết kẻ quyết tâm giết mình để mà tìm cái sống.
NgÅ© Hồ Du Khách lại há»i:
– Dám há»i các hạ vì Ä‘á»™ng cÆ¡ nà o mà các hạ đến Äịa Bảo?
– Báo thù!
– Äã gá»i là báo thù sao có thể nói là tá»± vệ?
– Tình thế bắt buá»™c không giết không được. Môn nhÆ¡n của Äịa Bảo bao vây tôi để tiêu diệt!
– Các hạ nói nhÆ° váºy là cả vú lấp miệng em. Nếu các hạ không quyết lên nhuá»™m Ä‘á» máu Ä‘Ã o Äịa Bảo thì đâu đến ná»—i xuống tay tà n sát đến hÆ¡n và i chục mạng môn nhÆ¡n má»™t cách oan uổng?
Nghe NgÅ© Hồ Du Khách nói, vẻ mặt Tiểu Phong hầm hầm sắc giáºn, chà ng lá»›n tiếng nói rổn rà ng:
– Tôi xin há»i Giáo chủ và Lêõnh Diện Vong Hồn quan hệ nhÆ° thế nà o?
Ngẩn ngÆ°á»i, NgÅ© Hồ Du Khách trả lá»i ấp úng:
– Không, không quan hệ. Có Ä‘iá»u Lêõnh Diện Vong Hồn là má»™t phần tá» của Liên Giáo!
– Vá»›i má»™t lý do đó mà ngÆ°á»i đứng ra bênh vá»±c cho Lêõnh Diện Vong Hồn?
– Äúng váºy!
Tiểu Phong cÆ°á»i má»™t tiếng mỉa mai khó chịu:
– Thế hằng năm Lêõnh Diện Vong Hồn đóng cho Liên Giáo bao nhiêu tiá»n?
– Ba trăm vạn và ng vòng!
– Thế thì còn Tiểu Phong tôi đây?
Ngũ Hồ Du Khách ngẩn ngơ một hồi lâu mới gắng gượng đáp:
– Các hạ không phải là ngÆ°á»i của Liên Giáo thì khá»i phải đóng niên phÃ!
Tiểu Phong lạnh lùng nói:
– Quả đúng nhÆ° thế đấy. Tiểu Phong nầy không đóng má»™t đồng má»™t chữ nà o vá» niên phà cho Liên Giáo nên chi trong má»—i tiếng má»—i lá»i của Giáo chủ Ä‘á»u thiên vị Lêõnh Diện Vong Hồn bá» cả công bình mà má»™t ngÆ°á»i vô tÆ° cần có.
Câu nói của Tiểu Phong nghe dịu dà ng mà sá»± tháºt thì lại khắc Ä‘á»™c vô cùng.
NgÅ© Hồ Du Khách mắc cỡ Ä‘á» rần hai má. Hắn câm há»ng chặp lâu má»›i nói:
– Cái đó ... cái đó ...
Rồi nghẹn cổ không biết phải dùng tiếng chi đặng cãi lại nên nÃn luôn.
Tiểu Phong cÆ°á»i gay gắt mấy tiếng, thong thả nói tiếp:
– Vả lại Giáo chủ không phải là Lêõnh Diện Vong Hồn thì là m sao thay mặt Lêõnh Diện Vong Hồn để nói năng cho đúng lẽ với tại hạ đặng?
Ngũ Hồ Du Khách biến sắc nói:
– Có Ä‘iá»u Lêõnh Diện Vong Hồn đã giao phó toà n quyá»n cho lão phu ra mặt đối phó vá»›i các hạ?
– Tiểu Phong không mua món nợ ấy, chỉ bắt buá»™c kẻ mắc nợ Ä‘Ãch thân trả nợ thôi.
– Các hạ chá»› quên đây là «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» của Liên Giáo.
– Lêïi là m gì Tiểu Phong nầy được mà hăm dá»a?
NgÅ© Hồ Du Khách giáºn tái mặt. Hắn vừa toan lá»›n tiếng cãi vã thì hòa thượng Siêu Viá»…n vá»— bà n kêu ầm má»™t tiếng nạt to:
– Hai vị không được cãi vã là m ồn! Ná»™i vụ đã có nÆ¡i Ä‘oán công bình chánh lý, trÆ°á»›c bà n vá»ng bái của mÆ°á»i sáu vị Tổ sÆ° không ai được và o đây là m mất vẻ trang nghiêm cao quÃ.
NgÅ© Hồ Du Khách và Tiểu Phong Ä‘á»u đè nén lá»a giáºn trong lòng xuống cháºm cháºm cúi đầu lặng thinh.
Hòa thượng Siêu Viá»…n vá»›i dáng Ä‘iệu oai nghi, cất tiếng nói cháºm rãi:
– Ná»™i vụ do bổn Ä‘Æ°á»ng phán quyết công bình nghiêm chỉnh minh bạch vô tÆ°!
Tiểu Phong vì cha mẹ mà báo cừu nên bắt buá»™c phải giết ngÆ°á»i để tá»± vệ, lý do đó rất chÃnh đáng chẳng bị cấu thà nh công đạo vay máu phải trả bằng nợ máu. Lêõnh Diện Vong Hồn hãm hại cha mẹ Tiểu Phong chết oan ức thảm thê, tá»™i ác cá»±c kỳ lá»›n lao trá»i đất không dung, quỉ thần Ä‘á»u giáºn. Chiếu theo lẽ ngay là luáºn thì giết ngÆ°á»i phải Ä‘á»n tá»™i. Lêõnh Diện Vong Hồn khó thoát tá» hình. Chẳng hiểu Tạ giáo chủ còn cố lá»i nà o biện há»™ hay không?
NgÅ© Hồ Du Khách cháºm cháºm đứng dáºy nói:
– «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» đã xét xá» công minh chánh trá»±c, há» Tạ tôi thay mặt cho Lêõnh Diện Vong Hồn kÃnh dâng theo lịnh nháºn tá»™i trÆ°á»›c bổn Ä‘Æ°á»ng. Chỉ vì tôi được Lêõnh Diện Vong Hồn ủy thác nên vụ nầy còn mong các hạ giải quyết má»™t cách hòa bình đặng tránh các háºu quả tà n khốc đẫm máu do háºu nhân và môn nhân của Lêõnh Diện Vong Hồn tạo nên, bởi vì oan oan tÆ°Æ¡ng báo không biết đến bao giá» má»›i kết liá»…u.
Tiểu Phong lanh lảnh nói to:
– Giải quyết hòa bình theo ý kiến Giáo chủ thì là thế nà o?
NgÅ© Hồ Du Khách xuống giá»ng má»m mại:
– Ngoại trừ những sá»± thiệt hại lá»›n lao vá» tà i váºt và nhân mạng mà các hạ đã gây ra trÆ°á»›c đây cho Äịa Bảo kể nhÆ° bá» hết không nhắc đến nữa. Và để chuá»™c tá»™i lá»—i của mình trÆ°á»›c cái chết của cha mẹ các hạ, Lêõnh Diện Vong Hồn xin Ä‘á»n bù thêm năm trăm lượng và ng ròng đặng ...
Tiểu Phong không đợi NgÅ© Hồ Du Khách dứt lá»i, liá»n cắt ngang câu nói:
– Lêõnh Diện Vong Hồn định dùng và ng bạc đặng mua chuá»™c tôi à ? Hắn lầm to. Tôi nói tháºt vá»›i Tạ Giáo chủ má»™t câu nhÆ° rá»±a chặt xuống đá là Tiểu Phong nầy chẳng phải thứ ngÆ°á»i tham lam khốn nạn đó.
NgÅ© Hồ Du Khách thẹn tÃm cả mặt:
– Thế thì các hạ không bằng lòng sao?
– Lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không rồi đó. Lòng hiếu thảo của đứa con không thể bằng bất cứ má»™t thứ váºt chất nà o quà nhất trên thế gian. Thù của cha mẹ sâu dÆ°á»ng biển máu chỉ lấy máu của kẻ thù má»›i trả được nợ máu mà thôi!
NgÅ© Hồ Du Khách gáºt đầu nói:
– Vụ nầy tạm thá»i không Ä‘á» cáºp đến, còn má»™t vụ khác kÃnh nhỠ«Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» Ä‘em ra xá» xét công bình.
– Vụ nà o nữa xin cứ nói rõ.
Ngũ Hồ Du Khách nói:
– Tiểu Phong đã đánh chết năm cao thủ của bổn giáo, vụ nà y Tiểu Phong đà nh không thể cãi chối, mong được trả đúng giá với công đạo.
Tiểu Phong nói:
– Năm môn nhơn của quà giáo không phải do tại hạ đánh chết. Vụ ấy chẳng liên can chi đến tại hạ thì xét xỠtại hạ là m sao đặng?
– Váºy ai là thủ phạm?
– Äồ đệ của Vạn Thế Tiên CÆ¡. Tạ giáo chủ muốn tố cáo vụ ấy ra trÆ°á»›c «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» của Liên Giáo thì hãy tìm thầy trò Vạn Thế Tiên CÆ¡ mà đòi công đạo chá»› ăn thua chi đến tại hạ mà kêu nà i xét xá»?
Ngũ Hồ Du Khách nói:
– NghÄ©a là Tiểu Phong chẳng có chút xÃu nà o trách nhiệm?
– Hẳn váºy. NgÆ°á»i của Liên Giáo không phải tôi giết thì có trách nhiệm gì?
NgÅ© Hồ Du Khách nhÆ°á»›ng cao đôi mà y rá»… chổi nói vá»›i giá»ng đầy bá»±c tức:
– Tiểu Phong ngÆ°á»i dầu không chÃnh tay giết chết năm môn nhÆ¡n của bổn giáo, nhÆ°ng đầu dây mối nhợ là tá»± ngÆ°á»i mà ra. Lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là ngÆ°á»i phải chịu má»™t phần trách nhiệm!
– TrÆ°á»›c mặt của chÃn Trưởng lão hợp thà nh «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» là cÆ¡ cấu tối cao của quà giáo mà Giáo chủ còn dùng cái tánh cách lý sá»± ngang hông, bất chấp lẽ phải thế đó thá» há»i có nghe được hay không? NgÆ°á»i không phải Tiểu Phong ta giết chết mà Tiểu Phong ta phải chịu má»™t phần trách nhiệm là nghÄ©a là m sao? Thuở nay lẽ nà o quÃt là m cam chịu mà gá»i công bình xét xá» công đạo võ lâm à ?
Tiểu Phong nói xong liá»n day qua hòa thượng Siêu Viá»…n:
– Bạch sÆ° phụ có nháºn thế là đúng hay không?
Hòa thượng Siêu Viá»…n gáºt đầu bảo:
– NgÆ°Æ¡i nói rất đúng. Vụ ấy ngÆ°á»i chẳng có trách nhiệm chi cả! NgÅ© Hồ Giáo Chủ lãnh đạo Liên Giáo nếu cÆ°Æ¡ng quyết báo thù cho môn hạ thì trá»±c tiếp tranh chấp vá»›i hung phạm đã tá»± tay đánh chết ngÆ°á»i, hay nói rõ hÆ¡n là đồ đệ của Vạn Thế Tiên CÆ¡. Còn ngÆ°Æ¡i bất quá có được má»i tá»›i bổn Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i là m chứng thế thôi! XÆ°a nay oán có giây nợ có chủ không ai lại Ä‘em râu ông ná» cắm cằm bà kia. Bần nạp chỉ biết tuân theo lẽ công bình chánh trá»±c mà phán Ä‘oán quyết không để lÆ°Æ¡ng tâm bị chi phối trÆ°á»›c má»™t cảm tình nà o là m lệch lạc công đạo thêm có tá»™i vá»›i tổ sÆ°.
TrÆ°á»›c thái Ä‘á»™ chà công vô tÆ° và lá»i nói quang minh chánh đại của hòa thượng Siêu Viá»…n, mặt của NgÅ© Hồ Du Khách tại má»™t phen nữa Ä‘á» gay. Hắn cảm giác bị tát nÆ°á»›c và o đầu vừa tức giáºn vừa xấu hổ gần run rẩy cả ngÆ°á»i. Äây là lần thứ nhứt má»™t vụ án xét xá» trân trá»ng của võ lâm, cÅ©ng là lần đầu tiên vị Giáo chủ oai quyá»n tối cao của Liên Giáo bị chÃnh vị Trưởng Lêõo há»p thà nh ban Thẩm Phán xét xá» má»™t cách công bình minh chánh. NgÅ© Hồ Du Khách tháºt không ngá» má»™t vố Ä‘au Ä‘iếng đến thế nên oán háºn trà n hông. Hắn gục mặt xuống cất giá»ng sâu sắc nói:
– Thế thì theo ý kiến của «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» nên quyết định chung cuá»™c hai vụ nầy cách nà o?
– Tuyên bố Tiểu Phong hoà n toà n vô tội!
Tiểu Phong cÆ°á»i lanh lảnh nói:
– Äa tạ đại sÆ° phụ phán quyết công bình. Tiểu Phong nà y không có thá»i giá» nhà n rá»—i, cúi xin giã từ.
Dứt tiếng, chà ng tung mình đứng dáºy.
Hòa Thượng Siêu Viễn nói:
– Lê thà chủ cháºm chân lại giây lát đã!
Tiểu Phong đã ra khá»i chá»— ngồi liá»n dừng chân lại há»i:
– Äại sÆ° phụ còn có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Hòa thượng Siêu Viễn nói:
– Nếu các hạ quyết tâm báo thù cho cha mẹ thì bổn Ä‘Æ°á»ng nhứt định không can thiệp tá»›i. Chỉ không được phép đụng tá»›i má»™t sợi lông chân của môn nhÆ¡n Äịa Bảo. Nếu trái vá»›i lá»i cảnh cáo nầy thì bổn giáo sẽ phái ngÆ°á»i tìm má»i các hạ đến «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» xét xá» quyết chẳng bá» qua.
– Phá»ng nhÆ° giết ngÆ°á»i vì lẽ tá»± vệ?
– Äó là việc khác!
– Tốt lắm! Tại hạ kÃnh tuân!
Lá»i nói vừa dứt thì thân hình chà ng cÅ©ng đã nhắm phÃa cá»a ngoà i cá»a tòa cung Ä‘iện bay thẳng ra.
NgÅ© Hồ Du Khách cÅ©ng láºp tức đứng dáºy. Hắn vá»t ngÆ°á»i bắn tá»›i Ä‘uổi sát theo sau lÆ°ng Tiểu Phong.
Chà ng quay mình trở lại nói thẳng và o mặt hắn:
– Cám Æ¡n Giáo chủ, tại hạ không dám nhá»c lòng Giáo chủ tiá»…n chân xa xôi!
Ngũ hồ Du Khách nói:
– Chủ phải tiá»…n khách là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên. Có chi đâu mà nhá»c lòng vá»›i chẳng nhá»c!
Tiểu Phong Ä‘oán biết rõ NgÅ© Hồ Du Khách oán háºn mình, cùng cá»±c chỉ định ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống má»›i vừa gan, có đâu tá» tế đón Ä‘Æ°a theo lẽ xã giao chủ khách.
Hắn theo mình ra đây là sắp giở thủ đoạn ám muội chi đây!
Chà ng lặng thinh ngẫm nghÄ© giây lát bèn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
– Thế thì tại hạ không dám từ chối lòng tốt của Giáo chủ.
Chà ng quay lÆ°ng Ä‘i ra phái cánh cá»a «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng».
Khi sắp bÆ°á»›c qua cánh cá»a, NgÅ© Hồ Du Khách đã lên tiếng há»i:
– Các hạ định Ä‘i tìm Lêõnh Diện Vong Hồn để rá»a thù đó chi?
– Không sai! Tại hạ thẳng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i luôn đến Äịa Bảo ngay bây giá».
– Võ công của các hạ cao thâm tuyệt đỉnh, tên tuổi vang Ä‘áºy khắp chốn giang hồ. Tạ má»— đây hâm má»™ từ lâu nên chỉ cốt ý má»i các hạ đến Tổng Äà n của tệ giáo là ao Æ°á»›c được lãnh giáo các hạ mấy thế tuyệt há»c kinh ngÆ°á»i. Không biết các hạ có sắn sà ng chấp thuáºn hay chăng?
Tiểu Phong trong thâm tâm đã Ä‘oán biết trÆ°á»›c thế nà o NgÅ© Hồ Du Khách cÅ©ng sẽ khiêu khÃch mình đấu vá»›i hắn đặng dùng Ä‘á»™c thủ tiêu diệt mình má»™t cách công khai, vì hắn tin trên Ä‘á»i nầy võ công của hắn là vô địch. Cho đến khi nà o hắn thấy không giết đặng mình đúng theo con Ä‘Æ°á»ng vạch sẵn đó bấy giá» má»›i giở thủ Ä‘oạn âm Ä‘á»™c lén lút. NghÄ©a là hắn giết cho được chà ng bất cứ vá»›i giá nà o vì hắn đã nháºn và ng hối lá»™ của Lêõnh Diện Vong Hồn. Vá»›i ý nghÄ© ấy, chà ng dõng dạc há»i lại:
– Có phải Tạ Giáo chủ dùng cái lối trÆ°á»›c lá»… sau binh nầy để kêu ngay tại hạ ra tráºn quyết đấu không?
– Kêu ngay tên ngÆ°á»i ra tráºn thì Tạ má»— quả không dám, chỉ ngưỡng má»™ võ công tuyệt há»c của các hạ mà cần lãnh giáo mấy chiêu thì đúng hÆ¡n!
Tiểu Phong cÆ°á»i mỉa mai mấy tiếng bảo:
– Cách nà o cũng được! Tại hạ xin sẵn sà ng tuân theo!
Tiểu Phong trả lá»i vén gá»n, khô khan, chẳng dùng cái ngón đẩy Ä‘Æ°a lá»— miệng, ráºp rình con ngÆ°á»i theo phÆ°á»ng mặt ngÆ°á»i dạ thú, miệng máºt lòng ngÆ°u.
NgÅ© Hồ Du Khách ngẩn ngÆ¡ sá»ng sốt, không hiểu tại sao Tiểu Phong lại dám mạnh dạn chịu cuá»™c giao đấu vá»›i mình mà chắc chắn là chà ng cÅ©ng đã dÆ° rõ nguy hiểm đến mạng sống cả trăm phần. Ngay lúc ấy hắn quét hai luồng nhãn quang hung hiểm khắp ngÆ°á»i Tiểu Phong, cất tiếng sang sảng gá»i to:
– Các ngÆ°á»i đâu?
Sau khi hắn gá»i, liá»n có bốn ngÆ°á»i mặc áo xanh chạy xán xả tá»›i trÆ°á»›c mặt, vòng tay cúi dầu, lá»… phép thÆ°a:
– Bẩm Giáo chủ sai khiến việc chi?
NgÅ© Hồ Du Khách trầm giá»ng bảo:
– Bốn ngÆ°á»i hãy Ä‘Æ°a vị các hạ nầy đến sân rá»™ng mà không được phép vô lẽ vá»›i ngÆ°á»i ta!
Sân rộng của Liên Giáo là một nơi đất trống, gió thổi à o à o, mây bao mịt mịt.
Chợt thấy NgÅ© Hồ Du Khách mặc áo ngắn, quần túm bằng má»™t thứ vải bó cứng mình bó sát và o da, có hÆ¡n mÆ°á»i tên đạo sÄ© mặc áo xanh há»™ tống đến nói.
Lúc ấy ...
Tất cả những ngÆ°á»i của Liên Giáo hiện có mặt tại chá»— Tổng Äà n hầu hết Ä‘á»u bao bá»c bốn phÃa sân rá»™ng. Tiểu Phong ngÆ°á»›c mắt nhìn quanh má»™t vòng chỉ thấy đâu ngÆ°á»i Ä‘en nhÆ° kiến cá».
Tiểu Phong còn chÆ°a rõ biết má»™t Ä‘iá»u rất Ä‘á»—i lợi hại là trừ ra khi nà o Giáo chủ của Liên Giáo bị Ä‘Æ°a đến công khai giữa «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» thì lúc ấy má»›i mất hết oai quyá»n thế lá»±c, kể nhÆ° những kẻ tầm thÆ°á»ng khác. Còn thì toà n thể hết thảy những ai đã có chân trong Liên Giáo Ä‘á»u phải chịu sá»± thống lãnh của hắn. Phá»ng nhÆ° NgÅ© Hồ Du Khách không theo đúng quy lệ đã ấn định mà ra lệnh má»™t tiếng thì hà ng ngà n cao thủ có mặt tại sân rá»™ng sẽ láºp tức tấn công Tiểu Phong má»™t lần.
Mặc dầu trÆ°á»›c tình thế cá»±c kỳ nghiêm trá»ng Tiểu Phong vẫn không chút sá»n lòng. Chà ng đứng vững chắc nhÆ° má»™t quả núi, thân hình không rục rịch.
Sá»± tháºt, vị Giáo chủ của Liên Giáo bắt buá»™c Tiểu Phong giao thủ vá»›i mình không có má»™t nguyên nhÆ¡n nà o rõ rà ng cả.
Chà ng chỉ Ä‘oán chừng NgÅ© Hồ Du Khách quyết hạ Ä‘á»™c thủ vá»›i mình là vì đã nháºn quá nhiá»u của hối lá»™ bên phÃa Lêõnh Diện Vong Hồn. NhÆ°ng đó chẳng qua là má»™t lý do mÆ¡ hồ, còn lý do chân chánh thì chà ng không là m sao tìm ra vỡ lẽ. Tiểu Phong ngó thẳng và o mặt NgÅ© Hồ Du Khách dõng dạc nói nhÆ° chẳng xem hắn và o đâu:
– Lá»i tục có câu «Khách mạnh không bắt hiếp chủ yếu». Tại hạ được Giáo chủ má»i đến đây để lãnh giáo thì xin nhÆ°á»ng Giáo chủ ra tay trÆ°á»›c Ä‘i.
NgÅ© Hồ Du Khách láy mắt cho môn hạ má»™t cái. Bá»—ng thấy mÆ°á»i tên đạo sÄ© áo xanh ná» chăm chăm thối lui ra ngoà i sân rá»™ng. HÆ¡i gáºt đầu sÆ¡ qua, hắn nói:
– Lá»i tục cÅ©ng có câu «KÃnh nể không bằng vâng lá»i», váºy bổn Giáo chủ xin mạn phép.
Tiếng nói còn ngân ở và nh mép mà má»™t chưởng từ bà n tay hắn đã đến trÆ°á»›c ngá»±c Tiểu Phong. Chưởng ấy NgÅ© Hồ Du Khách đánh tá»›i vá»›i má»™t tốc lá»±c nhanh dÆ°á»ng Ä‘iện chá»›p.
Tiểu Phong hơi ớn lạnh trong tim, bụng bảo dạ rằng:
“Thân pháp tháºt là nhanh chóng khôn lÆ°á»ng.â€.
Chà ng xoay mình né khá»i thế chưởng của NgÅ© Hồ Du Khách.
Song, thân hình chà ng chÆ°a kịp đứng vững chợt nghe NgÅ© Hồ Du Khách quát to má»™t tiếng bà n tay trái đã đẩy bồi theo ngay mặt Tiểu Phong má»™t chưởng thứ hai. Thế công của hắn chá»›p nhoáng liá»n liá»n, ngÆ°á»i trông thấy phải lắc đầu, chắc lưỡi.
Lúc ấy Tiếu Phong má»›i chịu nháºn thấy NgÅ© Hồ Du Khách được toà n thắng trong kỳ tuyển chá»n Giáo chủ Liên Giáo khóa nầy để lãnh đạo võ lâm thiên hạ tháºt có võ công kinh ngÆ°á»i! Äã váºy chẳng những mau lẹ vô tá»· mà thôi chưởng thế của hắn lại còn lanh lẹ tuyệt luân nữa là khác. Trong má»—i má»™t chưởng của hắn chứa Ä‘á»±ng kÃn đáo vô số biến hóa ảo diệu khôn lÆ°á»ng.
Lêà n nầy không còn cao ngạo khinh thÆ°á»ng, Tiểu Phong má»›i tháºt kÃnh trá»ng hÆ¡n lần nà o cả. Äúng vá»›i lá»i dặn dò của Thần Hồ Chủ nhÆ¡n. Chà ng chỉ khinh thÆ°á»ng để sÆ¡ hở má»™t Ä‘Æ°á»ng to sợi tóc là táng mạng nhÆ° chÆ¡i.
Bị liên tiếp hai chưởng tấn công, Tiểu Phong tránh né được hết mà chà ng vẫn á»›n lạnh cả ngÆ°á»i. Cắn chặt hai hà m răng, Tiểu Phong vung cánh tay mặt lên liá»u mạng lấy cứng chống cứng.
CÅ©ng không chịu lép vế đối phÆ°Æ¡ng, tay mặt vừa vung tá»›i, tay trái chà ng cÅ©ng tiếp liá»n theo má»™t chưởng thứ hai phản công ráo riết.
Cả hai xuất thủ dÆ°á»ng nhÆ° cùng trong má»™t thá»i, song NgÅ© Hồ Du Khách không sao tưởng tượng được lối xuất thủ của Tiểu Phong lẹ là ng đến mức Ä‘á»™ cao đẳng thượng thừa ấy.
Và nhÆ° chà ng đừng bị uống «Tán Công Phấn» là m mất khá nhiá»u sở trÆ°á»ng mà phục hồi chân khà đầy đủ thì đừng nói chi NgÅ© Hồ Du Khách, dầu vạn Thế Tiên CÆ¡ Ä‘i nữa cÅ©ng không hÆ¡n chà ng má»™t ly tý nà o cả, giá»i lắm là cầm đồng, cái môn kỳ tuyệt trong ngÆ°á»i chà ng là đối phÆ°Æ¡ng cà ng đánh trúng chà ng lẹ là ng dữ dá»™i gấp mấy lần bấy nhiêu sẽ Ä‘Æ°a chà ng trở thà nh bất khả xâm phạm trÆ°á»›c chưởng lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng thì nay không còn trong ngÆ°á»i chà ng nữa.
Bạch Cơ có biết đâu vì quá yêu chà ng mà thà nh ra hại chà ng.
HÆ¡n nữa mất cả sức đánh trả lại đó chà ng Ä‘á»™ng thủ cÅ©ng bị mất nhiá»u sức lá»±c.
Tiểu Phong đánh liá»n hai chưởng, má»™t tiếng «ầm» vang dáºy Ä‘iếc óc, chát tai.
Trong khi bốn chưởng kình giao nhau.
|
21-07-2008, 09:28 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 52
Tiểu Phong trông thấy quái trạng ná»a Ä‘á», ná»a Ä‘en trong lòng bà n tay mặt của NgÅ© Hồ Du Khách thì mạch máu trong ngÆ°á»i chà ng sôi trà o lên cuồn cuá»™n. Má»™t cÆ¡n lá»a chÆ°a từng thấy đốt cháy cả tâm đầu.
Chẳng phải nghi ngá» chi nữa. Cả nhà tám mạng chú ruá»™t chà ng Ä‘á»u bị tên lãnh tụ lừng danh của cái gá»i là Liên Giáo nà y sát hại. Hung thủ mà chà ng quyết tâm tìm kiếm không còn kẻ nà o khác hÆ¡n là NgÅ© Hồ Du Khách nầy chăng? Sá»± tháºt đã sá» sá» trÆ°á»›c mắt Tiểu Phong. Tên lãnh tụ Liên Giáo nà y đã luyện đặng thứ «Hồng Hắc Chưởng Pháp».
Thình lình. Äầu óc Tiểu Phong bá»—ng nhiên nhá»› đến ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất «Tháºp Hoa Thạch» – Trầm Phụng Linh đã từng tố cáo cho chà ng biết kẻ đã giết chết chú ruá»™t của ngÆ°á»i là má»™t nhân váºt rất có danh vá»ng trên chốn giang hồ, dÆ°á»›i tay hắn có đến mấy ngà n cao thủ. Cà ng nghÄ© ngợi Tiểu Phong cà ng thấy đầy đủ tất cả bằng cá»› để chứng minh NgÅ© Hồ Du Khách lãnh tụ Liên Giáo là thủ phạm tà n sát cả nhà tám mạng của chú ruá»™t chà ng là Lê Trung. Thế là giữa chú Lê Trung của chà ng và NgÅ© Hồ Du Khách phải có má»™t mối thâm cừu? Váºy do đâu mà có sá»± thù hiểm ấy? NgÅ© Hồ Du Khách giết ngÆ°á»i để bịt miệng? Hay hắn giết ngÆ°á»i để trả mối căm há»n?
Trong đôi mắt Ä‘á» lòm nhÆ° máu của chà ng bắn tủa ra những tia lá»a hung ác rợn ngÆ°á»i. Trong trà não của chà ng sôi trà o lên má»™t chữ giết!
à niệm giết ngÆ°á»i còn chứa chất trong đầu óc mà ám ảnh giết ngÆ°á»i đã lá»™ ra trên gÆ°Æ¡ng mặt của Tiểu Phong má»™t cách khủng bố rợn ngÆ°á»i ngay khi ấy.
NgÅ© Hồ Du Khách hét to má»™t tiếng thân hình của hắn vụt tung bổng lên mạnh tợ luồng Ä‘iện xẹt đụng thẳng và o Tiểu Phong, bà n tay mặt của hắn tung liá»n hai chưởng xé gió rà o rà o.
Lúc ấy lá»a giáºn của Tiểu Phong Ä‘ang cháy phừng phừng. Chà ng thấy chưởng lá»±c của kẻ thù quét đến nhÆ° gió táp mÆ°a sa cÅ©ng nạt to tiếng nói:
– Nầy Ngũ Hồ Du Khách. Ta quyết giết mi hôm nay.
Tiếng nạt của chà ng cá»±c kỳ khủng bố khiến ai nghe lá»t và o tai cÅ©ng Ä‘á»u hãi kinh. Tất cả bao nhiêu môn nhÆ¡n của Liên Giáo có mặt tại sân rá»™ng cÅ©ng Ä‘á»u rợn óc rùng mình.
NgÅ© Hồ Du Khách không đợi chà ng nói dứt câu cắt ngang lá»i bằng má»™t giá»ng lạnh lùng sâu Ä‘á»™c:
– Chỉ e là ngÆ°á»i không là m được Ä‘iá»u đó!
Bá»—ng nhiên Tiểu Phong cảm giác chưởng lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng lạnh lẽo tuyệt luân, hÆ¡i gió âm u không khác gió quỉ dÆ°á»›i cõi âm ty phảng phất khắp cùng không khÃ. Tuy chưởng lá»±c của NgÅ© Hồ Du Khách không chạm nhằm thân thể mà chà ng nghe thịt da tê buốt run rẩy cả ngÆ°á»i. Äó là má»™t thứ chưởng lá»±c âm Ä‘á»™c tối cao không còn có thứ chưởng lá»±c nà o ghê gá»›m sánh bằng. Tiểu Phong cắn chặt hai hà m răng lại chịu Ä‘á»±ng vá»›i cÆ¡n rét lạnh ấy bụng bảo dạ rằng:
“Tiểu Phong nầy ngà y hôm nay mà không giết chết NgÅ© Hồ Du Khách thá» chẳng là m ngÆ°á»i sống trên cõi trần gian.â€.
Bụng đã nghÄ© bà n tay mặt chà ng liá»n vung lên, miệng quát bảo:
– Ngừng tay ...
Liá»n theo tiếng quát ấy, thân hình chà ng phá»›t nhẹ ra sau mÆ°á»i bÆ°á»›c.
NgÅ© Hồ Du Khách bị tiếng quát của Tiểu Phong cÅ©ng không hiểu tại sao, hắn nhảy tạt ra sau, tay thâu thế chưởng trở vá». Hắn nhìn Tiểu Phong lạnh lùng nói:
– Các hạ còn có Ä‘iá»u chi nữa?
Tiểu Phong cÆ°á»i gằn mấy tiếng, cất giá»ng oai nghiêm bảo:
– NgÅ© Hồ Du Khách! Ta có má»™t việc cần há»i mi!
– Äược, có bao nhiêu việc cứ há»i hết luôn má»™t lần Ä‘i!
– Vì cớ nà o mi bắt ép ta phải động thủ với mi?
Sững sá» má»™t cái, NgÅ© Hồ Du Khách mỉm cÆ°á»i gắng gượng đáp:
– Sáu tiếng các hạ dùng là «bắt ép ta phải Ä‘á»™ng thủ» đó khiến ngÆ°á»i mất công cắt nghÄ©a quá. Vì Tạ má»— đây chỉ hâm má»™ võ công của các hạ nên mong má»i được lãnh giáo mấy thế tuyệt vá»i, váºy sao gá»i là bắt ép?
– Chỉ có bấy nhiêu?
– Không còn một nhơn tố nà o khác nữa cả.
Trong nụ cÆ°á»i đây sát cÆ¡, Tiểu Phong gằn giá»ng, há»i:
– Mi là ngÆ°á»i gì của Lêõnh Diện Vong Hồn?
Câu há»i ấy lại cà ng là m cho NgÅ© hồ Du Khách sững sá» giây lát nữa má»›i nói:
– Câu há»i của các hạ. Tạ má»— không biết đâu mà trả lá»i.
– à ta muốn biết mi với Lêõnh Diện Vong Hồn có quan hệ là m sao?
– Chẳng chút nà o quan hệ ráo!
Tiểu Phong cÆ°á»i dà i má»™t hồi, nói:
– Chẳng chút nà o quan hệ à ? Ha hả, nầy NgÅ© Hồ Du Khách, ta bảo cho mà biết là ta chẳng phải má»™t kẻ ngu Ä‘á»™n đâu nhé. Nếu mi và Lêõnh Diện Vong Hồn chẳng có quan hệ máºt thiết chi vá»›i nhau tại sao mi lại ra mặt thay thế cho Lêõnh Diện Vong Hồn?
– Thế Tạ mỗ đã có nói rõ rằng Lêõnh Diện Vong Hồn là một phần tỠcủa Liên Giáo kia mà !
Tiểu Phong lạnh lùng, nói:
– Nếu ta quyết giết Lêõnh Diện Vong Hồn thì sao?
– Äó là việc riêng của các hạ.
– Mi không ra bênh vực hắn?
– Äiá»u ấy tháºt khó nói rõ cho các hạ nghe lúc nầy!
Tiểu Phong lại buông cao chuá»—i cÆ°á»i dà i rồi nói tiếp:
– Thôi được rồi! GiỠđây ta lại há»i mi má»™t chuyện nữa! Mi đã luyện được «Hồng Hắc Thất Âm Tâm Äá»™c Chưởng» được bao nhiêu há»a hầu?
Câu há»i của Tiểu Phong thốt ra, gÆ°Æ¡ng mặt của NgÅ© Hồ Du Khách liá»n biến sắc khác nhau chẳng biết mấy thứ. Hắn thất kinh hồn vÃa, há»i lại:
– Sao?
NhÆ°ng rồi hắn lại nÃn thinh, vẻ mặt hãi hùng đệm thêm mầu ngạc nhiên, kinh khủng.
Tiểu Phong nạt to tiếng bảo:
– NgÅ© Hồ Du Khách! Mi có trả lá»i cho ta biết hay không?
NgÅ© Hồ Du Khách sợ hãi thối lui má»™t bÆ°á»›c. Trong con mắt hắn ngá»i ngá»i những tia chá»›p nhoáng kinh khủng cá»±c kỳ. Má»™t hồi lâu, hắn má»›i nói:
– Các hạ há»i để là m chi?
– Ta chỉ há»i mi luyện môn «Hồng Hắc Thất Âm Tam Äá»™c Chưởng» được mấy há»a hầu? Hãy trả lá»i ngay câu há»i của ta.
– Äiá»u đó khó nói cho các hạ nghe!
Trong chuá»—i cÆ°á»i lảnh lót, Tiểu Phong cháºm cháºm sấn tá»›i phÃa NgÅ© Hồ Du Khách, miệng bảo:
– Phải chăng chốn võ lâm bao la đông đảo mà chỉ có má»™t mình mi luyện thà nh «Hồng Hắc Thất Âm Tam Äá»™c Chưởng»?
– Äúng váºy! Tạ má»— là ngÆ°á»i duy nhứt!
Tiểu Phong nghiến răng trẹo trẹo, cÆ°á»i gằn mấy tiếng bảo:
– Ta biết rõ môn võ công ấy đã thất truyá»n có hÆ¡n mấy trăm năm rồi. Tháºt không sao ngỠđặng giữa đám chúng sanh lố nhố trong chốn võ lâm lao xao, còn có kẻ há»c đặng thứ chưởng lá»±c ấy ...
NgÅ© Hồ Du Khách cÆ°á»i ngạo nghá»… nói:
– Phá»ng nhÆ° Tạ má»— mà chẳng có thứ chưởng lá»±c ấy thì là m sao lãnh đạo đặng võ lâm thiên hạ Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i?
– Tốt lắm!
Tiểu Phong cÆ°á»i vang lên má»™t thồi rồi nói tiếp:
– Há»a hầu của mi luyện đến bao nhiêu há»a hầu. Tiểu Phong ta cần Ä‘o lÆ°á»ng sÆ¡ tức khắc hiểu ngay.
– Các hạ cứ thỠxem!
CÆ°á»i bằng má»™t giá»ng âm Ä‘á»™c gay gắt, Tiểu Phong nói:
– Lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Tiểu Phong ta cần thá» xem rồi gió. Có Ä‘iá»u ta cần há»i ngay Tạ Giáo chủ mi đây là từ trÆ°á»›c đến giá» mi dã giết chết bao nhiêu hảo hán võ lâm vá»›i thứ chưởng lá»±c tối cao âm Ä‘á»™c ấy?
NgÅ© Hồ Du Khách ngẩn ngÆ°á»i má»™t cháºp lâu. Hẳn không hiểu nổi ý nghÄ©a chứa Ä‘á»±ng trong câu há»i của Tiểu Phong là thế nà o. Sau cùng hắn nói:
– Khoảng Ä‘á»™ sáu ngÆ°á»i cả thảy.
– Sợ rằng còn hơn con số ấy!
NgÅ© Hồ Du Khách nghe câu nói ấy mặt liá»n đổi sắc, ám ảnh sát cÆ¡ bao dà y, hắn lạnh lùng nói:
– Các hạ nói nhÆ° váºy có nghÄ©a là sao?
Ãm ảnh sát cÆ¡ tại sân rá»™ng má»—i lúc lại cà ng bao dà y thêm hÆ¡n. Hầu hết các đệ tá» của Liên Giáo Ä‘á»u căng thẳng cá»±c kỳ. Bá»n há» Ä‘ang nóng nảy đợi chá» má»™t biến cố trá»ng đại nổ bùng để kịp thá»i đối phó. Có đến hà ng ngà n môn đồ của Liên Giáo trong mắt Ä‘á»u lÆ°á»m lÆ°á»m những tia sáng kinh khủng. Ai nấy Ä‘á»u ngó trân trân và o ngÆ°á»i của Tiểu Phong và NgÅ© Hồ Du Khách.
Quét mắt nhìn khắp má»™t lượt Tiểu Phong dằn giá»ng nói to sang sảng:
– Có ý nghÄ©a gì à ? Nầy NgÅ© Hồ Du Khách ta cần há»i mi cho rõ các cao thủ võ lâm mà mi nói đó đã chết dÆ°á»›i tay mi bao lâu rồi?
– Ngay lúc tranh già nh chức giáo chủ Liên Giáo!
Tiểu Phong nói:
– Thế là tÃnh thêm tám ngÆ°á»i nữa cá»™ng chung là mÆ°á»i bốn ngÆ°á»i cả thảy!
Câu nói ấy là m cho NgÅ© Hồ Du Khách thối lui liên tiếp ra sau ba bốn bÆ°á»›c dà i. Vẻ mặt của hắn biến ra những nét quái gở không sao hình dung được. Do đó, má»™t câu chuyện ghê rợn câu nói của Tiểu Phong bá»—ng sôi trà o lên trong cân não của NgÅ© Hồ Du Khách. Cả ngÆ°á»i hắn Ä‘á»u á»›n lạnh gần run lên phát rét. âm ảnh chết chóc dÆ°á»ng thể bao trùm lấy hắn. Hắn không dè câu chuyện ấy cuối cùng vẫn bị khám phá. Bởi vì hắn đã dùng «Hồng Hắc Thất Âm Tam Äá»™c Chưởng» tà n sát má»™t nhà gồm tám mạng ngÆ°á»i.
Mặc dầu lá»™ vẻ hãi sợ, nhÆ°ng NgÅ© Hồ Du Khách quả không hổ là má»™t kẻ già u cÆ¡ mÆ°u. Hắn lấy ngay lại vẻ bình tÄ©nh tá»± nhiên cất tiếng lảnh lót há»i vặn lại Tiểu Phong:
– Tám ngÆ°á»i mà các hạ chỉ dẫn ra đó là những ai?
Mặt giáºn hầm hầm Tiểu Phong nạt to tiếng bảo:
– Bộ mi còn cần ta phải nói rõ ra mới chịu tội nữa à ?
– Äúng váºy! Biết thì cứ nói chá»› sao?
– Tốt lắm!
Tiểu Phong cÆ°á»i dà i, tiếng cÆ°á»i của chà ng trà n ngáºp sát cÆ¡ ai nghe cÅ©ng á»›n xÆ°Æ¡ng sống, chà ng vụt bặt hẳn tiếng cÆ°á»i nói:
– Hẳn mi cần cho ta tố cáo ra đây cho hà ng ngũ cao thủ võ lâm có mặt đặng nghe biết rõ rà ng đó chăng?
Câu nói ấy chứa đựng ý vị hãi hùng là m cho sắc mặt của Ngũ Hồ Du Khách tái ngắt! Nhưng mà câu nói ấy lại nảy sanh trong đầu óc của Ngũ Hồ Du Khách một mưu kế rất hiểm độc. Hắn cà ng hủy diệt mạng sống của Tiểu Phong thì hắn phải mượn tay của hằng ngà n cao thủ có mặt tại chỗ.
Ngẫm nghĩ xong mưu kế, Ngũ Hồ Du Khách nạt to tiếng nói:
– Tiểu Phong, ngÆ°á»i bằng lòng nói ra Ä‘iá»u ấy sao?
– Có chi mà không bằng lòng! Lá»i ta nói là đúng sá»± tháºt.
– Tiểu Phong nầy. Ngươi mà dám mở miệng nói ra là tức khắc hà ng ngà n cao thủ của Liên Giáo ta đây sẽ chà nát mạng sống của ngươi cấp kỳ.
– Äiá»u đó Tiểu Phong ta đây chẳng báºn lòng!
Ngừng lại giây lát, chà ng nói tiếp:
– Nầy Ngũ Hồ Du Khách, ngươi có biết Lê Trung không?
NgÅ© Hồ Du Khách mặt mà y nhăn nhó trông rất khó coi. Hắn đã Ä‘oán rõ rà ng Tiểu Phong sẽ tố cáo việc hắn tà n sát má»™t nhà tám mạng của Lê Trung ngay thẳng trÆ°á»›c mặt hà ng ngà n môn đồ của Liên Giáo. Háºu quả của vụ ấy sẽ tai hại không biết đến đâu mà lÆ°á»ng. Nếu Tiểu Phong tố cáo việc hắn sát hại má»™t nhà tám mạng của Lê Trung ra trÆ°á»›c mặt hà ng ngà n cao thủ Liên Giáo thì chẳng những danh dá»± Giáo chủ của hắn sẽ tiêu tan thà nh mây khói mà mạng sống của hắn cÅ©ng bị Ä‘á»n tá»™i trÆ°á»›c công đạo võ lâm!
Từng bÆ°á»›c má»™t, bÆ°á»›c má»™t, Tiểu Phong sấn tá»›i phÃa NgÅ© Hồ Du Khách miệng lạnh lùng bảo to:
– NgÅ© Hồ Du Khách sao ngÆ°á»i không trả lá»i?
– Không sai! Ta biết ngÆ°á»i đó!
– Thế thì ta há»i mi Ä‘iá»u nầy nhé! Mi vá»›i Lê Trung có thâm cừu đại háºn chi?
Câu há»i nầy của Tiểu Phong là m cho sắc mặt của NgÅ© Hồ Du Khách tái mét xanh dá»n. Bởi vì câu há»i ấy chẳng những chỉ gieo và o lòng NgÅ© Hồ Du Khách ná»—i kinh hãi vô cùng, cÅ©ng gây cho hà ng ngà n cao thủ của Liên Giáo có mặt tại sân rá»™ng kinh hoảng đến nhảy dá»±ng cả ngÆ°á»i.
NgÅ© Hồ Du Khách cả giáºn quát to:
– Nầy Tiểu Phong, ngÆ°Æ¡i dám nói má»™t Ä‘iá»u nhÆ° váºy tháºt à ?
Tiểu Phong cÅ©ng không dằn nổi cÆ¡n giáºn sôi sục trong lòng. Chà ng nạt vang nhÆ° sấm:
– Ngũ Hồ Du Khách! Mi với Lê Trung có oán cừu chi nhau, hãy nói mau?
– Chẳng oán cừu chi cả!
– Tháºt chá»›?
– Không sai!
– Thế thì tại sao mi đang tâm giết cả nhà Lê Trung lớn nhỠđến tám mạng?
Hết thảy môn nhÆ¡n của Liên Giáo có mặt tại chá»— nghe Tiểu Phong nói Ä‘á»u choáng váng đầu cổ, lùng bùng hai tai.
Ngũ Hồ Du Khách quát to một tiếng, nói:
– Tiểu Phong! Chắc là ngÆ°á»i đến đây để tìm cái chết.
– Äúng váºy! Nếu Tiểu Phong ta mà sợ chết thì đâu Ä‘em tá»™i ác của mi tố cáo công khai giữa đây. Lê Trung đã không thù oán chi vá»›i mi. Váºy sao mi giết chết cả nhà Lê Trung đến tám mạng? Hãy nói mau!
Äịa vị của NgÅ© Hồ Du Khách trong chốn giang hồ cao quà vượt hẳn mÆ°á»i sáu vị Chưởng môn của mÆ°á»i sáu môn phái lá»›n nhứt của võ lâm thiên hạ Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i.
Do đó bất cứ má»™t ngÆ°á»i nà o mà nghe rằng vị Giáo chủ Liên Giáo chà tôn lại có hà nh Ä‘á»™ng tà n nhẫn bất nhân nhÆ° váºy. CÅ©ng khó thể tin theo lá»i tố cáo vu vÆ¡ của kẻ khác. NhÆ°ng mà ai nấy cÅ©ng không thể nghi ngá» vô cá»› má»™t kẻ khác lại dám công khai vu cáo tá»™i trạng hiểm ác cho vị Giáo chủ của Liên Giáo trÆ°á»›c mặt hà ng ngà n cao thủ của Liên Giáo? Bởi váºy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hồi há»™p phân vân.
Sá»± kiện ấy chẳng những môn đồ của Liên Giáo mà cho dầu là ai Ä‘i nữa cÅ©ng ngá» vá»±c trong lòng, chỉ trừ có má»™t ngÆ°á»i là Trầm Phụng Linh!
NgÅ© Hồ Du Khách liá»n thay đổi vẻ mặt thản nhiên. Hắn lạnh lùng nói:
– Các hạ bảo Tạ mỗ giết cả nhà tám mạng của Lê Trung đó chi?
– Mi định chối cãi leo lẻo đấy à ?
– Tạ má»— cần chi phải chối cãi, chỉ há»i các hạ có thấy táºn mắt hay không?
– Mặc dầu không thấy táºn mắt, nhÆ°ng cả nhà tám mạng của Lê Trung Ä‘á»u chết dÆ°á»›i Ä‘á»™c thủ «Hồng Hắc Thất Âm Tam Äá»™c Chưởng» của mi cÅ©ng đủ bằng cá»› xác thá»±c lắm rồi!
NgÅ© Hồ Du Khách nói giá»ng lanh lảnh:
– Các hạ đã trông thấy táºn mắt mà lại buá»™c tá»™i cho ngÆ°á»i được sao?
Lá»i nói của NgÅ© Hồ Du Khách nhÆ° lá»a chế thêm dầu và o Tiểu Phong, chà ng mạt to tiếng bảo:
– Nà y NgÅ© Hồ Du Khách! Mi không can đảm nháºn tá»™i, ta buá»™c mi phải nháºn tá»™i, đừng hòng chối cãi tá»™i ác của mi!
Liá»n theo tiếng nạt, chà ng tung ngÆ°á»i bay vút tá»›i không khác má»™t bóng ma cháºp chá»n lẹ dÆ°á»ng Ä‘iện chá»›p, nhắm thẳng và o mình NgÅ© Hồ Du Khách đánh liá»n ba chưởng.
Lúc ấy lá»a giáºn cháy bừng trong đầu Tiểu Phong nên chà ng chẳng cần đắn Ä‘o, suy tÃnh an nguy, lợi hại chi cả. Tuy bị bao vay giữa đám cao thủ của Liên Giáo đông đến hà ng ngà n mà chà ng vẫn cứ ra tay đối phó cùng Ngủ Hồ Du Khách. Vá»›i má»™t sá»± giáºn của kẻ vÅ© phu ngáºp trà n huyết khÃ, hà nh Ä‘á»™ng của Tiểu Phong tháºt là bất trÃ. Có cả má»™t ngà n sáu trăm cao thủ thượng đẳng dÆ°á»›i tay NgÅ© Hồ Du Khách Ä‘ang hợm sẵn bốn phÃa chỉ còn chá» lệnh của hắn là xáp vô tấn công chà ng, liệu Tiểu Phong có Ä‘Æ°Æ¡ng đầu nổi cùng hắn không?
Chà ng đã quên mất lá»i của Trầm Phụng Linh đã từng căn dặn chà ng câu nầy:
«Lúc ngÆ°á»i gặp mặt kẻ thù, nhá»› kỹ Ä‘iá»u nầy là chá»› nên nóng nảy gây sá»± lôi thôi. Cố nén lòng chỠđợi cÆ¡ há»™i tốt trong tay. Nếu chẳng váºy thì sẽ thất bại vì phát cá» thì rắn giá»±t mình.» Tiểu Phong là má»™t thanh niên trẻ tuổi máu nóng trà n trá», lẽ nà o chà ng má»›i tung liá»n ba chưởng cuốn bổ và o thân hình NgÅ© Hồ Du Khách à o à o.
Lúc ấy. Không chỉ ở sân rộng căng thẳng cực kỳ không đợi cho Tiểu Phong ra tay tà n sát mà Ngũ Hồ Du Khách cũng cương quyết phải tiêu diệt Tiểu Phong.
Lòng đã nhứt định phải giết nhau nên khi hai đối phÆ°Æ¡ng đã ra tay thì không chút nhân nhượng nhau nữa. Ba chưởng của Tiểu Phong Ä‘á»u váºn dụng tất cả công lá»±c toà n thân nên thế dữ có thể xô non, đổ núi!
NhÆ°ng. Äúng lúc chà ng tung chưởng lá»±c đánh tá»›i thì NgÅ© Hồ Du Khách quát to má»™t tiếng vung thẳng bà n tay trái đánh liá»n trả lại ba chưởng.
Sá»± tháºt ná»™i lá»±c của NgÅ© Hồ Du Khách chẳng kém chi Tiểu Phong. Ba chưởng của hắn đánh dá»™i chưởng lá»±c của chà ng bạt ra mà lại còn là m cho toà n thân của chà ng run rẩy nhÆ° phát lạnh.
Chưởng lực của Ngũ Hồ Du Khách khiến Tiểu Phong hoảng sợ trong lòng.
Chà ng không dám khinh thÆ°á»ng nên láºp tức sá» dụng cấp kỳ ba thế tuyệt há»c «kÃch», «tiếp», «muá»™n» của Trầm Phụng Linh đã truyá»n thụ cho chà ng hồi xuống dÆ°á»›i hang đất Tháºp Hoa Thạch! Ba chiêu kÃch tiếp muá»™n ấy có má»™t oai lá»±c quái dị không sao tưởng tượng đặng. Do đó chà ng liá»n nắm thế chủ Ä‘á»™ng nắm được thắng lợi cho mình.
Sân rộng mịt mù cát bay, đá chạy. Bên trong sát khà đằng đằng, bên ngoà i không khà vô cùng căng thẳng!
Tất cả môn nhÆ¡n của Liên Giáo Ä‘á»u lá»™ vẻ kinh sợ tuyệt luân. NgÆ°á»i nà o cÅ©ng toát mồ hôi há»™t Æ°á»›t đầm cả mặt.
Äá»™t nhiên ...
Chợt nghe má»™t tiếng quát lá»›n chát tai từ miệng Tiểu Phong thốt ra. Liá»n theo sau tiếng quát đó, bà n tay trái của chà ng xòe ra nhÆ° năm cái vuốt bén chụp thẳng và o ngay mặt NgÅ© Hồ Du Khách. Thế chụp ấy của chà ng mau lẹ tuyệt vá»i, ly kỳ vừa hÆ° vừa thá»±c. Chỉ vì NgÅ© Hồ Du Khách là cao thủ thượng thừa, lãnh tụ võ lâm thiên hạ nên hắn má»›i lách mình tránh kịp trong sợi tóc, Ä‘Æ°á»ng tÆ¡.
Hắn vừa né mặt sang bên thì chà ng cũng vừa nạt to tiếng bảo:
– Hãy đón ta một chưởng nữa!
Tiếng chÆ°a dứt mà chưởng đã đến sát qua ở bên trái vòng ngá»±c của NgÅ© Hồ Du Khách. Chiêu ấy đã lẹ Ä‘Æ°á»ng Ä‘iện xẹt mà lại còn Ä‘iên đảo chẳng biết đâu mà đo lÆ°á»ng, đón né. Äừng nói là NgÅ© Hồ Du Khách không tà i nà o tránh nổi, dầu má»™t cao thủ võ công cái thế đến đâu cÅ©ng không mong thoát kịp. Tình thế đến vá»›i hắn nhÆ° ngà n cân treo sợi tóc.
Bá»—ng vang dáºy lên má»™t tiếng quát rung Ä‘á»™ng cả đấu trÆ°á»ng. Má»™t chuá»—i dà i trắng nõn cuốn bổ tá»›i trÆ°á»›c mặt Tiểu Phong không khác má»™t luồng bạch quang.
Tiểu Phong không ngá» có ngÆ°á»i xuất thủ Ä‘á»™t ngá»™t ngoà i hẳn ý liệu của chà ng. Äầu óc rối ren, chà ng bắn vá»t ngÆ°á»i ra sau tránh thế công hiểm ác của kẻ ấy, NgÅ© Hồ Du Khách nhá» thế kiếm cứu nguy ấy mà thoát chết dÆ°á»›i chưởng lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng.
Cặp mắt lÆ°á»m lÆ°á»m những tia lá»a giết ngÆ°á»i quét thẳng và o mặt kẻ ấy.
Chà ng thấy đó là má»™t đạo sÄ© già trạc ngoà i bảy mÆ°Æ¡i tuổi, trên tay Ä‘ang cầm má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm.
Äạo sÄ© ấy cất tiếng cÆ°á»i lảnh lót nói:
– Các hạ xuống tay quá Ä‘á»—i hiểm ác, tháºt không hổ danh hiệu Giang Hồ Äệ Tam Ma. Huyá»n Linh Tá» nầy tuy bất tà i cÅ©ng nguyện lãnh giáo các hạ mấy chiêu tuyệt há»c!
Tiểu Phong tức giáºn trà n hông. Kể rằng NgÅ© Hồ Du Khách sắp chết nát thây thế mà hắn lại được tên đạo sÄ© già nầy dùng lÆ°á»›i gÆ°Æ¡m lợi hại đẩy lui chà ng cứu mạng cho hắn. Chà ng xoay ngÆ°á»i vút tá»›i sát bên ngoà i Huyá»n Linh Tá» nạt to tiếng sang sảng bảo hắn:
– Mi cũng tìm cái chết đấy hẳn?
Huyá»n Linh Từ cÆ°á»i lạnh lùng nói:
– Cái đó thì chưa chắc!
Hắn day mặt sang nói vá»›i NgÅ© Hồ Du Khách hết sức cung kÃnh:
– KÃnh thÆ°a Giáo chủ, chẳng hiểu những lá»i của Äệ Tam Ma là đúng sá»± tháºt hay là không?
NgÅ© Hồ Du Khách chÆ°a kịp tỉnh hồn liá»n nghe câu há»i của Huyá»n Linh Tá» giá»±t mình tỉnh dáºy, đầu óc nảy sanh ý nghÄ© giết ngÆ°á»i nên cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng nói:
– Ngươi là ai?
Huyá»n Linh Tá» hÆ¡i ngẩn ngÆ¡ má»™t chút đáp:
– Äệ tá» giữ chức Hình Chủ của Hình ÄÆ°á»ng.
– NgÆ°á»i đã giữ chức Hình Chủ của Hình ÄÆ°á»ng sao dám mở miệng há»i má»™t câu phạm thượng nhÆ° thế?
Huyá»n Linh Tá» run sợ vá»™i vã trả lá»i:
– Äệ tá» tháºt không dám!
– Äã không dám thì ngÆ°á»i nói câu ấy để là m gì?
Huyá»n Linh Tá» bị NgÅ© Hồ Du Khách há»i mặt mÅ©i Ä‘á» rần, ngẩn ngÆ°á»i giây lát bèn nói:
– Äệ tá» nhìn nháºn việc ấy quá Ä‘á»—i vá»ng đại không thể không há»i kỹ lại Giáo chủ.
– Ngươi chẳng tin ta à ?
– Äệ tá» tháºt không dám.
NgÅ© Hồ Du Khách mặt hÆ¡i biến sắc, liếc mắt nhìn khắp chung quanh, lên tiếng há»i sang sảng:
– ÄÆ°á»ng chủ của Quân ÄÆ°á»ng ở đâu không thấy?
– KÃnh bẩm Giáo chủ, đệ tá» là Äá»— Kỹ có mặt tại đây!
Theo vá»›i tiếng nói, má»™t nho sÄ© áo xanh từ giữa đám đông chen ngÆ°á»i lách ra nhanh dÆ°á»ng chá»›p nhoáng. Hắn sấn bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt NgÅ© Hồ Du Khách vòng tay thÆ°a tiếp:
– Chẳng rõ Giáo chủ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Ngũ Hồ Du Khách lên tiếng oai nghiêm, bảo:
– Truyá»n lệnh cho ngÆ°Æ¡i bắt sống tên nguy hại cho giang hồ mà cÅ©ng là Äệ Tam Ma đã dám vu cáo cho bổn Giáo chủ, đừng để tẩu thoát!
– Tuân lệnh!
ÄÆ°á»ng chủ của Quân ÄÆ°á»ng là Äá»— Kỹ dứt lá»i, bá»—ng nhiên từ phÃa sau lÆ°ng hắn vá»t tá»›i hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i mặc áo xanh gồm đủ thầy chùa, đạo sÄ©, ngÆ°á»i phà m tục. Hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i nầy toà n là những nhÆ¡n váºt nổi danh cao thủ báºc nhứt của Quần ÄÆ°á»ng. Bá»n há» là những kẻ có võ công cao siêu chá»n lá»±a từ trong mÆ°á»i sáu môn phái lá»›n sung và o.
Hai mÆ°Æ¡i nhÆ¡n váºt nầy đứng sát vai vá»›i ÄÆ°á»ng chủ của Quân ÄÆ°á»ng là Äá»— Kỹ cùng lõ mắt sáng ngá»i nhìn chăm bẩm và o mặt Tiểu Phong không nháy.
Liá»n khi ấy, NgÅ© Hồ Du Khách đã cháºm cháºm thối lui ra ngoà i vòng đấu trÆ°á»ng. Có Ä‘iá»u cặp mắt rá»±c rá»±c tinh quang cá»a Tiểu Phong dán chặt và o ngÆ°á»i hắn không rá»i má»™t bÆ°á»›c.
Không khà ở sân rá»™ng lặng im thin thÃt, cÆ¡ hồ chẳng nghe má»™t tiếng thở của ngÆ°á»i nà o. Tiểu Phong tá»± biết mình đã lá»t và o giữa vòng bao vây kÃn mÃt. Nếu muốn thoát ra ắc phải liá»u mạng mà chÆ°a chắc sống còn.
Vá»›i ý nghÄ© ấy, chà ng thò tay rút thanh Äá»™c Long Kiếm mang ở sau lÆ°ng ra khá»i vá». Chà ng đứng vững nhÆ° hòn núi Thái SÆ¡n đôi mắt long lanh nhìn xét Ä‘á»™ng tịnh, thu thế đợi chá».
ÄÆ°á»ng chủ của Quân Ä‘Æ°á»ng là Äá»— Kỹ quát to:
– Äệ tá» của bồn môn hãy nghe cho rõ. Giáo chủ có lệnh bắt sống Tiểu Phong không được để sÆ¡ sẩy. Nếu kẻ nà o tham sống, sợ chết thì ta giết chết ngay không cần xét xá»!
Nhìn thấy tình cảnh ấy, chà ng tÃnh thầm trong trÃ:
“Ai xuống tay trÆ°á»›c là mạnh thế hÆ¡n. Mình cần chi phải để bá»n chúng công kÃch mình rồi má»›i đối phó ...â€.
Còn Ä‘ang nghÄ© ngợi, chợt nghe có tiếng la hét vang rá»n nổi lên:
– Äệ tá» cả thảy Ä‘á»u tuân theo lệnh dạy!
Sau những tiếng hét của hai mÆ°á»i đệ tá» của Quân ÄÆ°á»ng ấy chợt nghe tiếng nạt của Tiểu Phong tiếp liá»n:
– Ngũ Hồ Du Khách, mau nộp mạng ...
TrÆ°á»›c khi đối phÆ°Æ¡ng xuất thủ tấn công, chà ng đã thi hà nh ngay kế hoạch dá»± tÃnh. Chà ng bắn cả thân hình vút tá»›i thẳng và o ngÆ°á»i NgÅ© Hồ Du Khách.
Chỉ thấy chà ng giống nhÆ° má»™t con én liệng xá»›t qua hai mÆ°Æ¡i đệ tá» của Quân Ä‘Æ°á»ng nhảy vá»t tá»›i nhẹ nhà ng và thanh Äá»™c Long Kiếm đâm thẳng và o ngÆ°á»i NgÅ© Hồ Du Khách.
Cả kinh thất sắc NgÅ© Hồ Du Khách đánh liá»u má»™t chưởng bằng tay mặt lấy thế phóng liá»n ra sau.
Trong khoảnh khắc thá»i gian không đầy chá»›p mắt thì hai mÆ°Æ¡i đệ tá» cao thủ của Quân ÄÆ°á»ng chủ đã vung tay áo đánh liá»n má»—i ngÆ°á»i má»™t chưởng và o mình Tiểu Phong.
Chà ng tá»± biết chưởng lá»±c của đám thầy tu, đạo sÄ©, ngÆ°á»i phà m ấy mà liên hợp lại thì oai mãnh cá»±c kỳ nên nhảy lui ra sau né tránh. Tiểu Phong phừng lá»a giáºn, chân thối lui mà miệng nạt to:
– Không giết hết táºn tuyệt bá»n bây không được đây mà !
Năm tên đạo sÄ© trong bá»n hai mÆ°Æ¡i đệ tá» của của Quân ÄÆ°á»ng ấy xoay mình cháºn ngang mặt Tiểu Phong, má»™t tên đạo sÄ© già vung ngá»n phất trần trên tay, bảo:
– Các hạ có chịu xuôi tay chịu trói không?
Tiểu Phong cÆ°á»i sặc má»™t tiếng bảo:
– Bá»n ngÆ°Æ¡i tưởng chắc đông ngÆ°á»i rồi đè ép được Tiểu Phong ta sao?
Äứa nà o can đảm thì nhảy và o thá» chÆ¡i cho biết sức.
Tên đạo sĩ ấy chĩa thẳng cây phất trần tới trước miệng nói:
– Thế nà y thì bá»n ta Ä‘Ã nh phải ra tay.
Hắn nói xong, cả năm tên đạo sĩ áo xanh ấy cũng thoáng nhanh tới một lượt chụp thẳng và o mình Tiểu Phong. Cùng một lúc chúng rút võ khà ra tấn công cấp kỳ và o những yếu huyệt của chà ng. Tiểu Phong nạt to:
– Chết là tá»± bá»n bay đừng oán trách ta!
Thanh Äá»™c Long Kiếm trên tay chà ng chém liá»n má»™t thế «Tung phong tảo lạc diệp». Trong những tiếng vang rá»n, Tiểu Phong đẩy báºt những thanh trÆ°á»ng kiếm của năm đạo sÄ© áo xanh ấy dá»™i ngược ra ngoà i vòng.
Trong khoảng khắc thá»i gian chá»›p nhoáng ấy ... chợt nghe má»™t giá»ng cÆ°á»i lảnh lót vá»ng đến:
– Kể ra Liên Giáo chỉ toà n là những bá»n ngÆ°á»i hèn nhát lấy số đông để thi hà nh thủ Ä‘oạn bao vây đối phÆ°Æ¡ng, chá»› chẳng dám đánh sức má»™t cho rõ tà i cao thấp, hÆ¡n thua. Xem bấy nhiêu cÅ©ng đủ đánh giá Liên Giáo là má»™t tổ chức thế nà o rồi.
|
21-07-2008, 09:31 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 53
Giá»ng nói ấy Ä‘á»u khiến tất cả những ngÆ°á»i có mặt tại sân rá»™ng nghe lá»t và o tai Ä‘á»u hoảng kinh rúng Ä‘á»™ng. Năm tên đạo sÄ© áo xanh Ä‘ang bao vây công kÃch Tiểu Phong tá»± Ä‘á»™ng thâu kiếm nhảy lui ra sau!
Hằng ngà n cặp con ngÆ°Æ¡i lấm lét dòm vá» hÆ°á»›ng phát ra giá»ng ấy. Lêï má»™t cái là ngoà i mấy cụm non xanh đẹp nhÆ° tranh vẽ, những khu rừng ráºm lác đác lá rÆ¡i thì chẳng trông thấy má»™t bóng ma nà o nữa. Bốn vá» lạnh ngắt vắng hoe.
ÄÆ°á»ng chủ của Quân ÄÆ°á»ng là Äá»— Kỹ cÆ°á»i hắc hắc mấy tiếng trá»—i giá»ng ồ á» nhÆ° lệnh vỡ:
– Vị cao nhơn phương nà o sao chẳng ra mặt?
Trừ tiếng ầm ầm vá»ng lại, ngÆ°á»i đã lên tiếng ban nãy vẫn không trả lá»i.
Tiểu Phong biết rõ ngÆ°á»i vừa thốt ra câu nói vừa rồi đã dùng môn «Truyá»n âm nháºp máºt» để cảnh cáo bá»n ngÆ°á»i của Liên Giáo muốn dùng thủ Ä‘oạn ám hại mình vì đã có kẻ khác trông thấy sẽ đồn đãi khắp chốn giang hồ. NghÄ© váºy nên chà ng lại cà ng tăng thêm cam đảm.
ÄÆ°á»ng chủ của Quân ÄÆ°á»ng là Äá»— Kỹ lại cất giá»ng nói ong óng lên:
– Tiểu Phong ngÆ°á»i đã dắt đồng đảng theo, sao chẳng bảo kẻ ấy ra mặt?
Tiểu Phong nạt vang như sấm nổ:
– Nói báºy! Tiểu Phong ta há thèm Ä‘em theo đồng đảng để đối phó bá»n chuá»™t nhát nhÆ° lÅ© Liên Giáo chúng bay à ? Câm mồm ngay!
Äá»— Kỹ ngẩn ngÆ°á»i giây lát má»›i cÆ°á»i gằn mấy tiếng nói:
– Thế là các hạ chỉ đến đây có một mình hay sao?
– Äúng váºy! Má»™t mình ta thôi chẳng còn ai khác nữa.
ÄÆ°á»ng chủ của Quân ÄÆ°á»ng là Äá»— Kỹ quát to:
– Hãy bắt lấy Tiểu Phong mau.
Tiếng mau chÆ°a nói xong thì năm tên Ä‘á»a sÄ© áo xanh lại tung mình vá»t tá»›i lần nữa chụp vá» phÃa Tiểu Phong nhÆ° những con thú dữ Ä‘iên cuồng. Chúng tấn công tá»›i tấp và o chà ng!
Quát to, tay trái của Tiểu Phong tống liá»n chưởng à o à o dáºy gió.
Bạch chưởng ấy bén Ä‘Æ°á»ng lưỡi kéo xếp chặt và o mình đối phÆ°Æ¡ng. Chưởng lá»±c của chà ng vừa ra, chợt nghe ba tiếng thê thảm rú lên. Ba tên đạo sÄ© áo xanh bị trúng ba chưởng văng xa ngã xuống, miệng há»™c máu tÆ°Æ¡i chết không kịp ngáp.
Và cÅ©ng trong thá»i gian lẹ nhÆ° chá»›p nhoáng đó. Tiểu Phong quát to tiếng, bảo:
– Ngũ hồ Du Khách hãy đón phi kiếm của ta, mau lên, nè!
Sẵn bụng giết chết kẻ thù nên Tiểu Phong xuống tay không chút nhân nhượng, xót thương. Chà ng còn một quyết ý nữa là tiêu diệt một kẻ hung ác mượn danh Giáo chủ của Liên Giáo để là m tác tệ võ lâm là :
Ngũ Hồ Du Khách.
Tiếng «nè» ra khá»i miệng, thanh Äá»™c Long Kiếm cÅ©ng đã thoát khá»i tay chà ng. MÅ©i Äá»™c Long Kiếm không khác mÅ©i tên bay thẳng đến ngá»±c NgÅ© Hồ Du Khách. Thế kiếm ấy của Tiểu Phong không những mau lẹ tuyệt luân mà lại còn hiểm Ä‘á»™c vô song là khác. Dù NgÅ© Hồ Du Khách có cảnh giác Ä‘á» phòng cẩn tháºn đến bao nhiêu Ä‘i nữa cÅ©ng không tà i nà o né tránh cho kịp! Nó là má»™t món phi kiếm tuyệt há»c Ä‘á»™c nhứt vô nhị, quá cổ lăng kim trên thế giá»›i. Chỉ thấy má»™t chuá»—i ánh sáng Ä‘en huyá»n uốn khúc giữa lừng má»™t con rồng thiên múa vuốt bắn nhanh dÆ°á»ng Ä‘iện xẹt và o ngay giữa ngá»±c NgÅ© Hồ Du Khách.
Giá»±t mình hoảng sợ, NgÅ© Hồ Du Khách kêu khổ thầm má»™t tiếng trong bụng, xẹt ngÆ°á»i lánh sang bên tả hòng né tránh. NhÆ°ng mà hắn có lanh lẹ đếm bá»±c nà o cÅ©ng chẳng tà i gì tránh kịp. Äúng lúc hắn vừa nhếch lẹ thân hình thì má»™t tiếng rú thê thiết từ trong miệng hắn thét lên.
Tất cả má»™t ngà n sáu trăm cao thủ có mặt tại tráºn Ä‘á»u khiếp sợ đến ngẩn ngÆ¡. Bá»n chúng ngÆ°á»›c mắt nhìn bá»—ng thấy cánh tay mặt của NgÅ© Hồ Du Khách bị lưỡi Äá»™c Long Kiếm xả xuống má»™t Ä‘Æ°á»ng đứt lìa ra khá»i bả vai, đầm đìa những máu rÆ¡i trên mặt đất!
Sá»± việc xảy ra cá»±c kỳ mau chóng, Tiểu Phong xoay mình lÆ°á»›t tá»›i rút lấy thanh Äá»™c Long kiếm trở vá» cầm tay.
Hằng ngà n cao thủ của Liên Giáo bị kÃch thÃch rúng Ä‘á»™ng cả ngÆ°á»i. Tất cả sá»ng sốt Ä‘Æ°Æ¡ng nhìn trân trân không khác những pho tượng gá»—.
Tiểu Phong cũng ngơ ngác đứng im!
Ngay lúc ấy. Thân hình NgÅ© Hồ Du Khách xoay lá»™n hai vòng là m nhÆ° mất cả quân bình, nghe «bịch» má»™t tiếng, hắn té ngá»a xuống đất.
GÆ°Æ¡ng mặt xanh dá»n của hắn bá»—ng biến sắc Ä‘en thui nhÆ° má»±c xạ. Vì ai có biết đâu thanh Äá»™c Long Kiếm là má»™t váºt của Ä‘á»i thượng cổ có tấm chất cá»±c Ä‘á»™c, há»… dÃnh và o máu là sôi Ä‘Ã m cứng há»ng!
NgÅ© Hồ Du Khách mặc dầu là má»™t tay thượng đẳng võ công nhÆ°ng vẫn không là m sao ngăn nổi Ä‘á»™c khà xâm nháºp và o trái tim. Äôi mắt trợn tráo của hắn từ từ khép hà rồi nhắm hÃp lại.
Bá»—ng nhiên Tiểu Phong sá»±c nghÄ© lại không khá»i hối háºn trong lòng. Chà ng đã dùng phi kiếm giết chết NgÅ© Hồ Du Khách rồi thì là m sao biết rõ đặng do nguyên nhÆ¡n nà o mà hắn tà n sát cả nhà tám mạng của chú ruá»™t chà ng là Lê Trung? Từ đây bà máºt chôn theo xác chết của NgÅ© Hồ Du Khách. Chà ng biết đâu mà điá»u tra.
Thình lình ...
Chà ng xoay mình lướt tới xách ngược thi thể Ngũ Hồ Du Khách lên. Nhưng lúc ấy hơi thở của hắn chỉ còn thoi thóp như sợi tơ.
Bị kéo xá»nh dáºy hai mắt của hắn lại mở ra.
Trợn xếch hai mắt lÆ°á»m lÆ°á»m lá»a giáºn, Tiểu Phong quát to tiếng há»i:
– Ngũ Hồ Du Khách. Tiểu Phong ta có đủ sức giết mi hay không hả?
Tiếng nạt của chà ng bá»—ng dÆ°ng là m cho NgÅ© Hồ Du Khách run rẩy. Mà hà ng ngà n cao thủ của Liên Giáo cÅ©ng Ä‘á»u kinh hoảng giá»±t mình! Äá»— Kỹ ÄÆ°á»ng chủ Quân ÄÆ°á»ng bắn vút ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c mặt Tiểu Phong, nạt to tiếng lanh lảnh:
– Hãy buông ngÆ°á»i xuống!
Tiếng nạt của Äá»— Kỹ vừa ngÆ°ng thì hà ng ngà n cao thủ Liên Giáo mắt rá»±c hung quang ngó chăm bẩm và o ngÆ°á»i Tiểu Phong, bao vây chà ng chặt chẽ giữa vòng tròn!
Trước cuộc thế cực kỳ căng thẳng ấy, chà ng như chẳng đếm xỉa và o đâu.
Nghiến chặt hai hà m răng kêu rắc rắc, chà ng quát há»i:
– Ngũ Hồ Du Khách! Tại sao mi giết cả nhà tám mạng của Lê Trung nói mau?
Trợn cặp mắt chứa đầy hung quang, hắn ngó trực thị và o mặt Tiểu Phong, miệng mở toác hoác mà không nói đặng một tiếng nà o. Cuối cùng, hắn gục đầu ẻo xuống đứt hơi chết luôn.
CÅ©ng đáng tiếc thÆ°Æ¡ng cho má»™t trang kỳ tà i kiệt sÄ© của võ lâm, chỉ vì má»™t hà nh Ä‘á»™ng bất nhÆ¡n, tà n ác mà phải chết má»™t cách tức tưởi dÆ°á»›i tay của kẻ quyết chà báo thù! Võ công của NgÅ© Hồ Du Khách đã là m run sợ vô số anh hùng hà o kiệt hai miá»n Nam Bắc nên má»›i đứng đầu mÆ°á»i sáu phái lá»›n lên ngôi chà tôn của Liên Giáo.
Chỉ vì má»™t ý niệm sai lầm, giết chết má»™t nhà tám mạng của Lê Trung nên không thoát khá»i cái luáºt quả báo nhãn tiá»n và lÆ°á»›i trá»i, tuy thÆ°a mà khó lá»t. Kết cuá»™c NgÅ© Hồ Du Khách phải chết dÆ°á»›i tay của Tiểu Phong? Hắn vá»›i Lê Trung có mối thâm cừu đại háºn gì? Sá»± kiện ấy đã chôn vùi theo NgÅ© Hồ Du Khách trong giấc má»™ng ngà n thu dÆ°á»›i ba tấc đất chăng? Lẽ hẳn váºy? Sá»± kiện ấy ngoà i Lê Trung và NgÅ© Hồ Du Khách ra, chẳng còn má»™t ngÆ°á»i thứ ba nà o hiểu thấu! GiỠđây cả hai đã chết, sá»± bà máºt cÅ©ng phải khóa chặt dÆ°á»›i hai nấm mồ! Cả hai chÆ°a há» Ä‘em việc ấy kể lại vá»›i bất cứ má»™t ai ngà y còn sống?
Vì má»™t hà nh Ä‘á»™ng sai lầm mà NgÅ© Hồ Du Khách phải chết. Cái chết của hắn tháºt chÆ°a đủ Ä‘á»n bù lại tám mạng ngÆ°á»i bị hắn tà n sát dÆ°á»›i tay.
Tuy NgÅ© Hồ Du Khách bị Tiểu Phong giết chết, khắp các giang hồ Ä‘á»u rúng Ä‘á»™ng hãi kinh. NhÆ°ng sau khi sá»± việc đã rõ rà ng. Chẳng má»™t ai mà không cho việc là m mỠám của hắn là không đê hèn, nhục nhã chẳng xứng đáng cầm đầu võ lâm thiên hạ, giữ địa vị Giáo chủ Liên Giáo!
Tiểu Phong thấy NgÅ© Hồ DU Khách tức giáºn đứt hÆ¡i mà chết, chà ng buông dà i má»™t chuá»—i cÆ°á»i gay gắt lạnh lùng. Chà ng buông tay thả cái tá» thi của NgÅ© Hồ Du Khách rÆ¡i nằm trên mặt đất.
Äúng lúc ấy, chợt nghe má»™t tráºn quát tháo vang rá»n Ä‘iếc tai dá»™i vỡ không trung. Cầm đầu đám cao thủ của Liên Giáo ÄÆ°á»ng chủ của Quân ÄÆ°á»ng là Äá»— Kỹ vung thanh trÆ°á»ng kiếm trên bắn vút thân hình tá»›i chém sà và o ngÆ°á»i của Tiểu Phong.
Chà ng vẫn chÆ°a biết rõ cái chết của NgÅ© Hồ Du Khách đã Ä‘Æ°a đến cho chà ng uất háºn hết sức trá»ng đại. Chẳng những tất cả môn đồ của Liên Giáo không buông tha mạng sống cho chà ng mà hầu hết mÆ°á»i sáu phái lá»›n của võ lâm cÅ©ng sẽ tiêu diệt chà ng đặng trừ háºu hoạn.
Liên Giáo là tổ chức của mÆ°á»i sáu môn phái lá»›n dệt thà nh. Trong cuá»™c tuyển chá»n vị Giáo chủ của Liên Giáo, mÆ°á»i sáu vị Chưởng môn Ä‘á»u có trách nhiệm. Bởi vì lúc tuyển chá»n xong vị giáo Chủ của Liên Giáo thì mÆ°á»i sáu vị Chưởng môn của mÆ°á»i sáu môn phái lá»›n đã là m tuyên thệ long trá»ng trÆ°á»›c bà n thá» của mÆ°á»i sáu vị Tổ sÆ° có đúc sẵn hình tượng là bá»n há» phải bảo vệ cho vị Giáo chủ không được chết lúc còn trong thá»i kỳ giữ chức.
– Bá»n lão nạp chÆ°a rõ Giáo chủ NgÅ© Hồ Du Khách vì cá»› nà o bị giết?
Tiểu Phong đáp ngay:
– Hắn tà n sát một nhà tám mạng của Lê Trung!
– Lêáy chi là m bằng cớ?
Sững sá», chà ng há»i vặn lại:
– Không lẽ ta cần mang cả tám cái tá» thi của má»™t nhà Lê Trung Ä‘em theo mình đến táºn nÆ¡i đây à ?
Câu há»i vặn ấy của Tiểu Phong khiến ba vị Trưởng lão trong số Trưởng lão của Liên Giáo cứng há»ng đến ngẩn ngÆ°á»i. Trong đó có má»™t vị hòa thượng lùn nhá» hÆ¡n lên tiếng nói:
– Thà chủ đã giết ngÆ°á»i ngay trong Tổng Äà n của Liên Giáo mà kẻ bị chết lại là vị Giáo chủ của Liên Giáo váºy chẳng những khinh khi miệt thị mÆ°á»i sáu môn phái, không cần đếm xỉa đến địa vị tôn quà của mÆ°á»i sáu vị Chưởng môn của mÆ°á»i sáu môn phái ấy và o đâu.
Tiểu Phong nói sang sảng:
– Ta chẳng có ý nghÄ© nhÆ° váºy!
– Thà chủ đã giết Giáo chủ của Liên Giáo, cần phải chịu sá»± xét há»i của mÆ°á»i sáu vị Chưởng môn. Nếu không tuân lệnh thì ná»a bÆ°á»›c cÅ©ng không thể rá»i bá» nÆ¡i nà y!
Tiểu Phong lanh lảnh nói tiếp:
– Phá»ng nhÆ° ta cứ bá» Ä‘i thì sao?
– Sợ đi không được!
– Váºy ta thá» Ä‘i xem bá»n các ngÆ°Æ¡i là m chi đặng ta?
Dứt tiếng, thanh Äá»™c Long Kiếm trên tay chà ng chÄ©a mÅ©i nhá»n tá»›i trÆ°á»›c, mặt đầy sát khÃ, hai mắt lÆ°á»m lÆ°á»m!
Một vị hòa thượng đứng bên góc trái cất tiếng ong óng:
– Nà o đâu thà chủ cứ đi tới một bước thỠxem!
Tiểu Phong quát to vá»t ngÆ°á»i bắn tá»›i nhÆ° sao băng vá» phÃa Tổng Äà n.
Chà ng lẹ tợ mÅ©i tên báºt khá»i cây cung bay ngÆ°á»i vun vút.
Song cÅ©ng đồng má»™t thá»i gian chá»›p nhoáng ấy, ÄÆ°á»ng chủ Hình ÄÆ°á»ng hợp sức cùng ÄÆ°á»ng chủ Quân ÄÆ°á»ng chủ múa kiếm cản mÅ©i. Cả hai đồng má»™t lượt chém sả và o chà ng má»—i ngÆ°á»i má»™t nhát kiếm.
Trong má»™t chá»›p mắt. Mấy ngà n cao thủ của Liên Giáo có mặt tại sân rá»™ng đã à o à o xông tá»›i nhÆ° kiến cá». Äao kiếm trên tay múa tÃt rá»±c trá»i, chưởng phong dáºy gió, Tiểu Phong bị vây hãm và o giữa rừng vÅ© khà bÃt bùng! Sát khà bao trùm khắp bốn phÃa Tổng Äà n của Liên Giáo.
Tiếng rú thê thảm! Tiếng quát vang rá»n!
Hai thứ thanh âm ấy phát từ trong nội tâm đã là m cho không khà khủng bố lại cà ng thêm khủng bố hơn nữa, những tiếng vũ khà sắc bén va chạm và o nhau dệt thà nh một bản nhạc bi thương ai oán?
Những ngÆ°á»i bị giết chết ngã ráºp xuống không má»™t cao thủ nà o của Liên Giáo chÆ°a chết chịu dang xa. Tất cả ồ ạt tấn công và o Tiểu Phong nhÆ° Ä‘iên nhÆ° ngây không khác những bầy sói lâu ngà y đói máu!
Tháºt ra các môn hạ của Liên Giáo không liá»u mạng nhÆ° thế cÅ©ng chẳng đặng. Bởi vì ngÆ°á»i nắm hết quyá»n hà nh trong tay là ÄÆ°á»ng chủ của Quân ÄÆ°á»ng cứ lăn xả và o thì bá»n há» còn ai dám không tuân mạng lịnh! Giáo Chủ Liên Giáo chết rồi, má»i quyá»n hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»u thuá»™c và o tay ÄÆ°á»ng chủ của Quân ÄÆ°á»ng nắm giữ. Hiện tại NgÅ© Hồ Du Khách đã bị Tiểu Phong giết chết. Má»™t khi mÆ°á»i sáu vị Chưởng môn há»i đến thủ phạm, hắn biết lấy ai mà đưa ra. Do đó dầu chết, dầu sống hắn cÅ©ng phải huy Ä‘á»™ng toà n lá»±c bắt chà ng giữ lại!
Ấy là má»™t sá»± kiện rùng rợn đáng ghê! Nguyên nhÆ¡n thúc đẩy tất cả ngÆ°á»i của Liên Giáo phải liá»u mạng chÃnh là vì thế!
Thình lình. Tiểu Phong quát rá»n má»™t tiếng dáºy nát không trung. Thanh Äá»™c Long Kiếm múa má»™t thế quét ngang cuốn gió cuá»™n sôi vần vÅ©. Chà ng chém liá»n ba Ä‘Æ°á»ng kiếm đẩy bạt vòng vây giang lùi ra sau hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c. Bắn thân hình vút tá»›i, chà ng ra khá»i vòng vây!
Không phải Tiểu Phong không biết việc chà ng chém chết NgÅ© Hồ Du Khách sẽ tạo nên cho chà ng má»™t háºu quả vô cùng trá»ng đại, nếu chà ng không sá»›m thoát khá»i nÆ¡i nầy, khó mà toà n mạng trong Tổng Äà n của Liên Giáo. Lá»i xÆ°a thÆ°á»ng nói:
«má»™t con cá»p mạnh khó địch má»™t bầy chồn con», huống chi chà ng chỉ lẻ loi có má»™t thân hình mà Liên Giáo thì đông đúc đến mấy ngà n cao thủ. Không tìm cách thoát thân háºu quả không sao tưởng tượng.
Tiểu Phong vừa bắn mình bay vá»t má»™t cái, có đến cả chục vị Hòa thượng áo xanh đã nhảy bổ ra cản Ä‘Æ°á»ng. á»ng tay áo xùng xình vung xè, má»—i vị Hòa thượng đánh xa và o chà ng má»™t đòn ná»™i gia chân lá»±c. Trong số mÆ°á»i mấy vị Hòa thượng áo xanh ấy có ba vị là cao tăng của phái Thiếu Lêm được tuyển chá»n. Cả ba vị hòa thượng ấy liên thủ dùng ná»™i gia chân lá»±c đánh và o Tiểu Phong đẩy tung thân hình chà ng báºt cao lên lại rÆ¡i mạnh trở xuống!
Biết rõ tình thế cực kỳ bất lợi cho mình, chà ng quát to một tiếng:
– Chống lại ta là chết.
Miệng la nhÆ° sấm dáºy, tay vung thanh Äá»™c Long Kiếm chém xuống. Không đầy má»™t cái nháy mắt, chà ng đã chém liá»n má»™t dá»c mÆ°á»i bốn nhát kiếm, còn tay trái cÅ©ng đánh bồi thêm sáu chưởng.
Tiểu Phong váºn táºp công lá»±c toà n tân nên chưởng lá»±c kiếm thế của chà ng cá»±c kỳ oai mãnh. Những tiếng rú thê thảm thét lên. Lêïi có thêm mấy chục cao thủ của Liên Giáo chết la liệt dÆ°á»›i tay chà ng.
Lêïi thêm một trần đồ sát diễn ra, thây phơi thà nh gò máu chảy thà nh sông!
Sau lần tiêu diệt Kim Xà Giáo, đây là lần thứ hai Tiểu Phong giết ngÆ°á»i nhÆ° cắt là m kinh khiếp võ lâm!
Tiếng thét thảm thê rú liá»n không dứt!
NgÆ°á»i chết chồng chất thây nầy kế đến thây kia.
Thá»i gian trôi chảy không ngừng ...
Do đó. Hai cánh tay của Tiểu Phong cÅ©ng má»i gần rá»i rã.
Thá»i gian ghê rợn má»—i khắc Ä‘i qua ...
Lẽ dÄ© nhiên Tiểu Phong không phải là con ngÆ°á»i đúc bằng sắt thép. Trải qua má»™t thá»i gian chiến đấu và chém giết, chân lá»±c của chà ng tiêu hao lần mòn. Thá»i gian cà ng kéo dà i Tiểu Phong chắc chắn không tà i nà o chịu nổi!
Chưởng thứ nhứt, vì chà ng cháºm chạp, bị trúng ngay lồng ngá»±c. Bịch má»™t tiếng, thân hình chà ng xiểng niểng bị đẩy dá»™i ra sau! Má»™t búng máu tÆ°Æ¡i bắn ra choà m ngoà m ngoà i miệng.
Chà ng vừa bị đánh dội lui thì một chưởng thứ hai đánh trúng ngang lưng.
Thế là , chưởng thứ ba ...
Chưởng thứ tư ...
Mất cả sức lá»±c, Tiểu Phong bị trúng cả thảy mÆ°á»i chưởng. Cuối cùng chà ng mất cả tri giác. «Bịch» má»™t tiếng khô khan, chà ng té ngã xuống đất!
Äúng lúc nguy kịch ấy. Chợt nghe nốt tiếng nạt lảnh lót ngân vang:
– Ngừng tay!
Giá»ng nói oai nghiêm mà trong trẻo từ miệng má»™t thiếu nữ thốt ra, tuy nhẹ nhà ng nhÆ°ng rang rảng có má»™t sức mạnh khiếp hồn.
Những kẻ xáp và o định đánh chết Tiểu Phong bỗng dưng tự động giang lui xa xa!
Lẹ dÆ°á»ng Ä‘iển giăng chá»›p nhoáng. Hằng trăm cao thủ của Liên Giáo chÆ°a kịp tỉnh ngÆ°á»i đứng vững thì má»™t bóng trắng nõn nhÆ° tuyết phủ từ bên ngoà i xẹt nhanh và o giữa Tổng Äà n!
Tất cả má»i ngÆ°á»i của Liên Giáo Ä‘á»u trố mắt ngẩn ngÆ¡!
Trong khoảnh khắc thá»i gian cá»±c kỳ mau chóng ấy, hết thảy cao thủ Liên Giáo Ä‘ang có mặt tại tráºn chẳng má»™t ai là không kinh hồn thất sắc. Bóng ngÆ°á»i trắng nõn ấy xoay vút thân hình má»™t vòng lại bay phá»›t Ä‘i mất hút. Thân hình của bóng trắng ấy mau lẹ không sao tưởng tượng được, thần tiên hay là ma quá»·, chá»› ngÆ°á»i đâu lại biến hóa kỳ ảo, tinh vi đến mức Ä‘á»™ thần tốc quá váºy!
Cả Tiểu Phong cÅ©ng mất Ä‘i ngả nà o chẳng ai thấy rõ, sau khi cái bóng trắng ấy xoay tÃt thân hình. Tháºt là má»™t sá»± kiện vượt hẳn ra ngoà i ý liệu của má»i ngÆ°á»i trong Liên Giáo! Chẳng má»™t ai có thể tin được rằng trong giây khắc ngÆ¡ ngác ấy mà bên ngoà i chu vi của Liên Giáo lại có ngÆ°á»i bay xá»›t và o giữa mấy ngà n cao thủ bao kÃn Tổng Äà n mà ra tay cứu thoạt được Tiểu Phong!
Thoạt nghe ÄÆ°á»ng chủ của Quân ÄÆ°á»ng là Äá»— Kỹ hét to má»™t tiếng bảo:
– Mau rượt theo ngÆ°á»i ấy!
Tiếng quát ấy đánh thức má»i ngÆ°á»i tỉnh hồn trở lại. Má»™t tráºn ồn à o náo nhiệt nổi dáºy om sòm. Hằng hà sa số cao thủ của Liên Giáo rùng rùng nhÆ° thác nÆ°á»›c đổ kéo nhau lÅ© lượt chạy xuống chân núi rượt theo.
Tổng Äà n của Liên Giáo bị phen gió thảm mÆ°a sầu tan tác. Ngoà i cái cảnh tượng Ä‘iêu tà n chết chóc, còn lại những đống tá» thi sắp lá»›n đẫm máu tanh hôi!
Ai đã cứu mạng Tiểu Phong? Thiếu nữ mặc toà n y phục trắng đó là ai?
NgÆ°á»i của Liên Giáo rảo tìm khắp hết má»i nÆ¡i bên trong cÅ©ng nhÆ° bên ngoà i phạm vi của Tổng Äà n mà vẫn chẳng thấy bóng hình dấu tÃch của thiếu nữ mặc y phục trắng ấy cùng Tiểu Phong ở đâu.
Gió mang theo trong đêm tăm tối má»™t hÆ¡i mát là m thấu lòng ngÆ°á»i phất nhẹ lên cây rừng, ngoà i những tiếng lá rÆ¡i lá»™p Ä‘á»™p chẳng còn nghe tiếng chi khác nữa.
Khoảng đất rá»™ng lặng lẽ, vắng tanh. Mà n đêm, tuy chôn kÃn ánh sáng tá» rạng của ban ngà y, nhÆ°ng vẫn không thể chôn giấu nổi sá»± tình của ngÆ°á»i nhÆ¡n thế, khác nà o Tiểu Phong dùng thanh bảo kiếm giết chết NgÅ© Hồ Du Khách cùng mấy trăm cao thủ Liên Giáo, ngÆ°á»i Ä‘á»i còn ai không hay ...
Äó là má»™t đêm đầy khủng khiếp!
Giữa khu rừng xanh mịt mịt trong Ä‘iện khủng khiếp ấy, má»™t bóng ngÆ°á»i trắng nõn nhÆ° tuyết phủ ẵm Tiểu Phong trên tay nhắm cụm rừng hoang vu vắng lạnh ấy chạy bay má»™t hÆ¡i. DÆ°á»ng thể bóng trắng ấy rất quen thuá»™c địa hình địa váºt vùng nầy. Sau khi và o sâu giữa cụm rừng hoang vu vắng lạnh bèn chạy thẳng và o má»™t Ä‘á»™ng đá nhô đầu ra phÃa trÆ°á»›c mặt.
Bóng ngÆ°á»i quần áo trắng ấy chÃnh là Lý Băng Ngá»c!
Phải chăng mấy ngà y trÆ°á»›c đây sau khi từ biệt Tiểu Phong, Lý Băng Ngá»c không theo gót sÆ° phụ nà ng là Vạn Thế Tiên CÆ¡ trở vá» chá»— ở? Quả đúng nhÆ° thế.
Nà ng vì nhá»› thÆ°Æ¡ng, tÆ° tÆ°Æ¡ng mãi trong đầu óc hình ảnh của chà ng thanh niên ấy, không thể dứt bá» cho Ä‘Ã nh nên ná»a Ä‘Æ°á»ng vá» núi, nà ng lại từ giã sÆ° phụ nà ng bôn ba trở lại mong gặp mặt ngÆ°á»i yêu trong tâm não.
Theo dấu chà ng, Lý Băng Ngá»c Ä‘i suốt ngà y đêm cho kịp đến Tổng Äà n của Liên Giáo. Nà ng chợt thấy Tiểu Phong Ä‘ang lâm và o cảnh nguy khốn. Cả ngà n cao thủ của Liên Giáo sắp xuống tay táºn diệt chà ng nên không chút cháºm trá»… nà ng xông và o tráºn chiến cứu thoát chà ng ra.
Nếu không phải là Lý Băng Ngá»c thì tánh mạng của Tiểu Phong chắc chắn là đã tan tà nh dÆ°á»›i chưởng lá»±c của ngÆ°á»i Liên Giáo.
Nà ng đặt nhẹ chà ng nằm xuống đất. Hai mắt nà ng chạm nhằm gÆ°Æ¡ng mặt trắng xác, không còn chút máu của Tiểu Phong mà hai bên khóe mắt của chà ng vẫn ứa rịn máu bầm, trái tim của Lý Băng Ngá»c se thắt lại, lòng nà ng Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng. Không cầm được nổi thÆ°Æ¡ng tâm hai hà ng châu lệ của nà ng tuông rÆ¡i lã chã. Nà ng không phân biệt được rõ rà ng vì sao mà suối lệ của nà ng trà o dâng nhÆ° trúc Ä‘á»— nhÆ°ng nà ng tìm thấy trong ấy bao gồm cả má»™t mối tình yêu!
Nà ng đã tức giáºn Tiểu Phong vì chà ng đã sát hại rất nhiá»u mạng ngÆ°á»i!
Hiện tại Lý Băng Ngá»c lại yêu quà chà ng tha thiết vì chà ng là má»™t thanh niên có khà phách hÆ¡n Ä‘á»i, cái khà phách ấy nà ng không thể tìm được ở những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác.
NÆ°á»›c mắt là mạng sống thuần khiết của ngÆ°á»i con gái. Những dòng nÆ°á»›c mắt ấy từng là m cho vô số con trai cảm Ä‘á»™ng tâm tình. Lý Băng Ngá»c âm thầm tá»± há»i lấy mình:
“Ta đã yêu chà ng chăng?â€.
Nà ng há»i Ä‘i há»i lại mấy lần. Chân lý đã bảo cho nà ng rõ:
“Äúng váºy! Ta yêu chà ng chân tháºt!â€.
Má»™t ý nghÄ© xâm chiếm cả lòng nà ng không đè nén nổi khát khao của tình ngÆ°á»i con gái Ä‘ang tuổi dáºy thì bảo nhá» cho nà ng nghe:
“Ta cần có ngÆ°á»i thanh niên nầy nhÆ° má»™t ngÆ°á»i vợ hiá»n cần có má»™t ngÆ°á»i chồng xứng đáng!â€.
Hiện tại ...
Bên trong sÆ¡n Ä‘á»™ng vắng vẻ nầy chỉ có nà ng và Tiểu Phong. Mặc dầu chà ng Ä‘ang mê man bất tỉnh, nhÆ°ng nà ng vẫn cảm giác chà ng Ä‘ang ở sát má»™t bên nà ng. Chung quanh phẳng lặng, hÆ¡i thở ấm cúng của hai ngÆ°á»i chuyá»n nối nhịp nhà ng. Chỉ má»™t Ä‘iá»u ấy cÅ©ng đủ an ủi cõi lòng của nà ng nhiá»u lắm. Nà ng Ä‘Æ°a bà n tay mịn mà ng má»m mại lên lau những ngấn lệ đượm trà n. Nà ng âm thầm nhìn chà ng. Nà ng chÆ°a cứu tỉnh chà ng ngay trong giây khắc. Bởi vì nà ng không hy vá»ng Tiểu Phong tỉnh lại. Sau khi chà ng hồi tỉnh, mối tình bồng bá»™t yêu Ä‘Æ°Æ¡ng của nà ng liá»n bị dẹp bá» lại ngay. Nà ng không còn sống được thêm những khoảng khắc thá»i gian vá»›i mối tình mÆ¡ má»™ng êm đẹp bên ngÆ°á»i chà ng.
Lý Băng Ngá»c Æ°á»›c ao Tiểu Phong yêu Ä‘Æ°Æ¡ng mình. NhÆ°ng nà ng lại mong má»i Tiểu Phong đừng biết mình yêu Ä‘Æ°Æ¡ng chà ng. Tâm tình mâu thuẫn ấy có quan hệ đến má»™t ngÆ°á»i con gái khác Bạch CÆ¡.
Nhìn và o Tiểu Phong má»™t cháºp lâu, cuối cùng Lý Băng Ngá»c không đè nén nổi ngá»n lá»a yêu Ä‘Æ°Æ¡ng bừng cháy trong lòng nà ng cháºm cháºm cúi mặt xuống sát miệng chà ng liếm sạch những giá»t máu tÆ°Æ¡i rịm Æ°á»›t hai bên và nh môi. Nà ng ôm siết cả thân hình chà ng và o hai cánh tay nóng rần tình dục của mình để đặt lên môi, lên trán, lên cằm lên hai gò má chà ng những trà ng hôn say sÆ°a đắm Ä‘uối.
Nà ng hôn xong lại liếm khắp mặt chà ng sạch hết những dấu máu khô, những mồ hôi Ä‘á»ng in nhÆ° má»™t ngÆ°á»i xót xa Ä‘au Ä‘á»›n vì chồng bị thÆ°Æ¡ng tÃch mà săn sóc vá»›i tất cả tình thÆ°Æ¡ng.
Trong đôi tròng con ngÆ°Æ¡i của nà ng lóng lánh những dòng lệ nóng trà n trá».
Miệng nà ng thá» thẻ bên tai chà ng má»™t giá»ng nói êm êm âu yếm:
– Tiểu Phong, chà ng hãy tin chắc rằng trong mấy thiếu nữ đã in sâu bóng hình chà ng và o đáy lòng, em là kẻ yêu chà ng đắm đuối, chân thà nh hơn hết.
Tháºt váºy! Lá»i Lý Băng Ngá»c là lá»i chân tháºt thốt ra từ quả tim rạo rá»±c men tình! Trong ba thiếu nữ Bạch CÆ¡, Bắc Yêu và Lý Băng Ngá»c. NgÆ°á»i yêu Ä‘Æ°Æ¡ng vô bá» bến chà ng e rằng Lý Băng Ngá»c phải liệt và o hà ng đầu!
Nhưng, nà ng chẳng dám lộ tình yêu ...
Thá»i gian kéo dà i chẳng rõ là bao lâu bá»—ng nhiên Tiểu Phong từ từ tỉnh lại.
Khi mở hé hai rèm lông nheo, dÆ°á»›i cặp con ngÆ°Æ¡i của chà ng chỉ thấp thoáng bóng hình má»™t ngÆ°á»i mÆ¡ hồ không rõ. Bên ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng ánh sáng của mặt trá»i đã Ä‘uổi tan bóng đêm tăm tối.
Tiểu Phong uống liá»u linh Ä‘Æ¡n của Lý Băng Ngá»c, trải qua hai ngà y trá»i để Ä‘iá»u trị thÆ°Æ¡ng tÃch, ngÆ°á»i chà ng lần lần khá»e lại.
Có Ä‘iá»u trong thá»i gian hai ngà y ấy. Lý Băng Ngá»c đã tốn không Ãt tâm tình và mồ hôi vá»›i máu má»›i cứu sống được tánh mạng của chà ng. Nếu đổi là ngÆ°á»i khác thì không thể có được sá»± may mắn ấy!
Nà ng vì Tiểu Phong mà đổ lệ đôi phen. Nà ng vì Tiểu Phong mà tốn hao tâm huyết. Hiện tại Tiểu Phong được nà ng cứu sống. Chẳng hay món nợ ân tình ấy, Tiểu Phong Ä‘á»n bồi thế nà o?
Mặc dù chà ng đã hồi tỉnh, nhưng lý trà của chà ng vẫn chưa hoà n toà n hồi phục, đầu óc xây xẩm, mặt mà y choáng váng, chà ng nói lầm bầm:
– Ta chÆ°a chết tháºt à ? Ta còn sống sao?
Trông thấy tình cảnh ấy, Lý Băng Ngá»c khóc rúc rÃch nhÆ° mÆ°a tuông. Nà ng trả lá»i bằng má»™t giá»ng ảm đạm âu sầu:
– Lê tÆ°á»›ng công, chà ng vẫn còn sống trên thế gian nà y đâu đã chết mà há»i vẩn vÆ¡?
Tiểu Phong nghe nói, đầu óc rối ren, chà ng lại nói lẩm nhẩm:
– Äây không phải là giấc má»™ng chá»›?
– Không Lê tÆ°á»›ng công à , chà ng vẫn sống tháºt đây mà !
– Nà ng là ai váºy?
– Tôi ... tôi là lý Băng Ngá»c!
– Lý Băng Ngá»c, là nà ng? Tháºt à !
Nà ng lặng lẽ gáºt đầu giá»ng rầu rÄ©:
– Äúng váºy. Tôi! Lý Băng Ngá»c! Lê tÆ°á»›ng công chÆ°a nháºn đặng sao?
Thình lình ...
Hai hạt châu cảm khÃch từ đôi mắt của Tiểu Phong bá»—ng nhiên rÆ¡i xuống và nh tai của chà ng.
Giá»t lệ nóng của trang nam nhi mang theo bao ná»—i niá»m xúc Ä‘á»™ng. Lẽ tá»± nhiên không phải Lý Băng Ngá»c liá»u mình và o sanh ra tỠđể cứu chà ng thì Tiểu Phong là m sao còn sống bây giá»?
Lý Băng Ngá»c nhìn thấy cặp mắt của Tiểu Phong dầm dá» châu lệ thì bất giác ngạc nhiên, nói:
– Sao chà ng khóc? Phải chăng tôi đã cứu chà ng không đúng lúc?
Thở ra não ná», Tiểu Phong nghẹn ngà o nói:
– Ôi! Nà ng cứu sống Ä‘á»i tôi xiết bao cảm Ä‘á»™ng. Nếu không nhá» nà ng ra tay thì hồn Tiểu Phong nầy đã sá»›m xuống huỳnh tuyá»n, đâu còn có ngà y hôm nay ngáp ngá»i trên thế gian?
Lý Băng Ngá»c lặng lẽ nở nụ cÆ°á»i. Trong nụ cÆ°á»i của nà ng chứa Ä‘á»±ng vô cùng cảm khái. Im lặng má»™t chặp lâu, nà ng má»›i buồn bã cất tiếng há»i:
– ThÆ°Æ¡ng tÃch của chà ng có đỡ chút nà o không?
– Äỡ ... đỡ nhiá»u lắm!
Cháºm cháºm, Tiểu Phong chống tay ngồi dáºy. Rảo mắt nhìn ra má»™t cái, chà ng rúng Ä‘á»™ng cả tâm thần.
Äôi mắt Lý Băng Ngá»c ngáºp trà n u oán. GÆ°Æ¡ng mặt nà ng thảm đạm, thê lÆ°Æ¡ng! Ngấn lệ còn đấm Æ°á»›t trên gò má ai thấy mà chẳng Ä‘á»™ng lòng yêu mến cảm thÆ°Æ¡ng?
Ngẩn ngÆ¡ xong, chà ng vá»™i há»i:
– Nà ng sao mà khóc? Mà buồn?
|
21-07-2008, 09:36 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 54
Lau ngấn lệ Ä‘á»ng trên má, Lý Băng Ngá»c rầu rÄ©:
– Không! Tôi chỉ có ...
Tiểu Phong thấy trang hồng phấn xinh đẹp tuyệt trần ấy mặt u buồn thì dạ nát tan. Chà ng không dè nổi, sóng tình là m quả tim rạn nứt vì yêu nên lại há»i:
– Sao nà ng khóc? Sao cô nương không nói?
– Chẳng qua vì một việc không được như ý muốn của mình đó thôi.
Tiểu Phong vá»™i há»i:
– Cô nÆ°Æ¡ng lấy là m hối háºn vì đã cứu tôi?
– Không! Cái đó cũng chỉ có phần nà o.
– Bởi vì tôi đã giết chết Ngũ Hồ Du Khách?
– Không!
– Thế thì tại sao?
Mỉm môi cÆ°á»i má»™t nụ khô héo, nà ng nói:
– Tâm sá»± chôn chặt táºn đáy lòng, dầu cạy răng cÅ©ng không thá» tá» bà y vá»›i ngÆ°á»i khác!
– À!
Chỉ «à » má»™t tiếng rồi nÃn câm, Tiểu Phong không là m sao Ä‘oán thấu nổi tâm sá»± của Lý Băng Ngá»c. Chỉ vì khi chà ng đã hiểu thấu thì tình yêu sẽ vò xé quả tim non tha thiết của nà ng.
Ngoà i sơn động lá rơi lác đác. Trong sơn động một trai lại côi cút, một gái lẻ loi. Hoà n cảnh ấy dễ khiến cho nội tâm của chà ng và nà ng nảy yêu đương.
Do đó ...
Ngá»n lá»a ái tình vùi dáºp trong cõi lòng cháy bừng lên trong tâm tÆ° của Tiểu Phong!
Chà ng đắm nhìn trang giai nhân tuyệt sắc. Trước mắt hồi lâu, trái tim của chà ng sôi nổi kịch liệt.
Nà ng cũng say sưa ngây ngất như biểu lộ!
Hạng thiếu nữ bảo thủ Ä‘iển hình ấy, cảm tình sánh vá»›i bất cứ má»™t hạng thiếu nữ nà o khác, cÅ©ng sâu xa mãnh liệt hÆ¡n nhiá»u. Chẳng qua cá»a lòng của hỠđóng kÃn má»™t cách hết sức chặt chẽ, không để mấy ai Ä‘i sâu được và o trong.
Nà ng đã chiếm Ä‘oạt được hình ảnh của má»™t thanh niên nà o rồi trÆ°á»›c rung cảm của con tim thì ngÆ°á»i ấy phải là bạn Ä‘á»i duy nhứt không thể để cho má»™t ngÆ°á»i con gái thứ hai nà o xen và o san sẻ tình yêu của thanh niên ấy nữa. Chẳng váºy thì nà ng cam lòng chịu Ä‘au Ä‘á»›n suốt cả Ä‘á»i mình. Mà nà ng lại cÅ©ng không chịu tranh già nh tình yêu vá»›i bất cứ má»™t thiếu nữ nà o khác. Lý Băng Ngá»c thuá»™c và o hà ng thiếu nữ ấy. Nà ng không thể để cho ngÆ°á»i bạn tâm tưởng của mình yêu Ä‘Æ°Æ¡ng má»™t ngÆ°á»i con gái thứ hai, chẳng hạn là ngÆ°á»i nà o. Trong mắt nà ng không chịu nổi bá»™t cát ấy lợn cợn thì nhứt định nà ng cÅ©ng không thể nà o chịu nổi trong suốt Ä‘á»i chà ng còn có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thứ hai đến sau nà ng, san sá»›t tình yêu của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã ngá»± trị lòng nà ng.
Tiểu Phong thất kinh má»™t hồi ngáºp ngừng ra miệng:
– Nà ng nà ng đánh tôi?
Lý Băng Ngá»c cÅ©ng sá»±c tỉnh má»™ng hãi hùng. Nà ng vụt báºt ngÆ°á»i ngồi dáºy, quát há»i:
– Tiểu Phong, tại sao ngươi dám hôn ta?
Chà ng nhìn và o gÆ°Æ¡ng mặt là nh lạnh nhÆ° băng sÆ°Æ¡ng của Lý Băng Ngá»c, bất giác á»›n lạnh cả ngÆ°á»i. Chà ng lÃnh quýnh nói không thà nh câu:
– Bởi vì ... Bởi vì ...
– Bởi vì ngươi khinh dể ta?
– Không ... không phải.
– Thế thì ngÆ°á»i yêu ta à ?
– Äúng váºy! Tôi yêu nà ng!
Lý Băng Ngá»c cÆ°á»i gay gắt, nói:
– NgÆ°á»i yêu ta là để trả Æ¡n?
– Không ...
– Thế thì ngươi đùa ta chớ chi?
Tiểu Phong cúi đấu ngó xuống, âm thầm nói:
– Tôi yêu nà ng là tự nội tâm phát ra.
Lý Băng Ngá»c lảnh lảnh nói tiếp:
– Ngươi đã đem tình yêu hiến nạp cho Bạch Cơ!
Tiểu Phong xá»ng vá»ng cả ngÆ°á»i gục đầu im lặng.
Trái tim se thắt, Lý Băng Ngá»c là m thinh, cổ há»ng nghẹn ngà o gần báºt thà nh tiếng khóc rống:
– Ngươi là m sao đối với Bạch Cơ? Nà ng là vợ ngươi! Ngươi không được phụ tình nà ng!
Ngừng lại má»™t chút Lý Băng Ngá»c nghiến chặt hai hà m răng ngà cốt giá»ng nói dứt khoát má»™t câu:
– Tiểu Phong, ta chẳng yêu ngươi.
Câu nói tá»± dối lòng mình ấy nhÆ° má»™t lưỡi kiếm sắc bén đâm lủng quả tim nà ng. Lý Băng Ngá»c không đè nén nổi khÃch Ä‘á»™ng, hai hà ng lệ ngá»c tuông xuống nhÆ° mÆ°a. Quay nhanh ngÆ°á»i nà ng chạy vụt ra ngoà i cá»a sÆ¡n Ä‘á»™ng.
Tiểu Phong không ngá» mình hà nh Ä‘á»™ng lá»— mãng trong má»™t lúc lá»a lòng bừng cháy để đến ná»—i thÆ°Æ¡ng tổn quả tim của má»™t thiếu nữ thuần khiết tuyệt vá»i nên cà ng ân háºn bao nhiêu tình thÆ°Æ¡ng lại cà ng sâu sắc bấy nhiêu. Lý Băng Ngá»c Ä‘á»™t nhiên bá» chạy, khiến Tiểu Phong không can đảm nà o chịu nổi sá»± cắn rứt của lÆ°Æ¡ng tâm, chà ng gấp rút kêu to:
– Lý cô nương!
Nghe chà ng gá»i giá»±t ngược, nà ng vá»™i ngừng bÆ°á»›c đứng lại. NhÆ°ng nà ng không quay mặt vì sợ Tiểu Phong trông thấy ngấn lệ doanh tròng của mình. Nà ng chỉ cất tiếng nhạt nhẽo há»i:
– Lê tÆ°á»›ng công há»i Ä‘iá»u chi?
Tiểu Phong cứ ấp úng ngáºp ngừng, mở miệng mà không nói được nên lá»i.
Lý Băng Ngá»c lại há»i dồn:
– Lê tÆ°á»›ng công! ThÆ°Æ¡ng tÃch của chà ng bá»›t nhiá»u rồi, không đáng lấy chi là m lo sợ cả. Thôi tôi Ä‘i nhé!
Tiểu Phong Lê lên:
– Khoan ... khoan Ä‘i đã ... không phải vì vết thÆ°Æ¡ng của tôi! Tôi tháºt tình, tôi không biết giãi bà y thế nà o để nà ng hiểu thấu ná»—i lòng của tôi!
– Vì sao?
– Vì tôi quá yêu nà ng! Trong lúc bồng bá»™t, tôi lỡ là m hoen ố sá»± thuần khiết của nà ng. Nà ng hết sức cao quÃ, tôn nghiêm! Tiểu Phong nầy mà không được nà ng nghÄ© tình thì suốt Ä‘á»i tôi không lúc nà o quên được câu chuyện xấu hổ hôm nay! Tôi Ä‘au khổ cho đến lúc trút hÆ¡i thở cuối cùng.
– Hiện tại, chà ng đã hối háºn!
– Tháºt đúng nhÆ° váºy. Tôi không được có hà nh Ä‘á»™ng cà n rỡ ấy. Tôi vẫn không biết là nà ng chẳng há» yêu tôi.
Lý Băng Ngá»c thở ra:
– Việc trót lỡ lầm chẳng nhắc lại là m chi. Chỉ mong hai ta cố quên câu chuyện nà y, xem là má»™t cÆ¡n má»™ng ảo. Thôi chà ng hãy vá» yêu Ä‘Æ°Æ¡ng ngÆ°á»i vợ Ä‘ang mong chá», đừng bÆ°á»›c thêm và o con Ä‘Æ°á»ng lá»—i lầm Ä‘au khổ.
Dứt tiếng, nà ng lại cất bước sạt sạt trên mặt đá của cụm rừng hoang ...
Chẳng qua Lý Băng Ngá»c không thể nói câu nà o khác hÆ¡n trÆ°á»›c mắt Tiểu Phong. Bởi vì bổn pháºn của nà ng không cho phép nà ng biểu lá»™ tình yêu Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t vá»›i má»™t thiếu niên. Nó là nhược Ä‘iểm của hạng thiếu nữ bảo thủ Ä‘iển hình nhÆ° nà ng:
âm thầm yêu để âm thầm chịu Ä‘au khổ ... Nhược Ä‘iểm ấy đã khiến cho vô số thiếu nữ bị đánh mất cả hạnh phúc suốt Ä‘á»i!
Tiểu Phong đứng ngẩn ngÆ¡ sá» sững nhÆ° si nhÆ° ngây ... Chà ng không chịu nổi sá»± thống khổ Ä‘ang vò xé lòng mình. Chà ng nhÆ° má»™t ngÆ°á»i có xác mất hồn.
Tiểu Phong là m sao biết đặng ý Lý Băng Ngá»c chan hòa nÆ°á»›c mắt ra Ä‘i.
Trái tim nà ng đã rịn máu. Tháºt thế! Lý Băng Ngá»c khóc ngoà i mà mắt, khóc táºn đáy lòng. Nà ng xa rá»i ngÆ°á»i nà ng thầm yêu mang theo mình má»™t vết thÆ°Æ¡ng lòng không Ä‘á»i kiếp nà o là nh được. Nguyên nhÆ¡n vì sao, sợ e chÃnh nà ng cÅ©ng không tìm hiểu nổi. Nà ng buông nhẹ những tiếng nói tỉ tê gợi theo cÆ¡n gió lạnh:
– Lê tÆ°á»›ng công! Em yêu chà ng không bút má»±c nà o tả hết, dầu cho biển cạn non mòn, tình chà ng mãi mãi vẫn không phai lợt trong tim em ... Có Ä‘iá»u là m sao em tiếp nháºn được tình yêu của chà ng?
Vá»›i má»™t nhân tố nhỠấy cÅ©ng đã tạo thà nh nguyên cá»› để cho Lý Băng Ngá»c không dám yêu Tiểu Phong. Mà Tiểu Phong thì cho là nà ng chẳng yêu mình.
Trong những lá rừng bay rơi lộp độp, bóng hình của nà ng mỗi lúc mỗi xa mỠ... rồi mất hút ...
Nhìn khắp bốn bá» cảnh váºt lạnh tanh, bất giác chà ng sẽ thở ra.
Sơn cốc im lặng! Lêù rụng bay vèo!
Thêm và o khung cảnh ấy má»™t cụm rừng hoang vắng vẻ, phải chăng đây là má»™t hiện thá»±c tượng trÆ°ng cho cuá»™c Ä‘á»i tẻ ngắt cua Tiểu Phong?
Bá»—ng nhiên chà ng nghÄ© đến lữ trình của con ngÆ°á»i sanh trên trần thế phải gặp lắm ná»—i vất vả ê chá», Ä‘au thÆ°Æ¡ng chán ngán, đến tám chÃn phần mÆ°á»i là chuyện trái ngang. Äầu óc quay cuồng, lý trà bảo cho chà ng biết:
“Tiểu Phong ôi!
Mi hãy quên việc bất hạnh ấy Ä‘i ... Những công việc của mi cần phải là m cho xong còn nhiá»u lắm.â€.
NghÄ© nhÆ° váºy xong, chà ng nghe cõi lòng có phần cởi mở. Liá»n đó chà ng bắn mình bay vút ra ngoà i cụm rừng xanh!
NhÆ°ng đúng lúc thân hình chà ng vừa bay thẳng tá»›i, chợt nghe phÃa sau lÆ°ng chà ng có tiếng hét vang:
– Tiểu Phong! Äứng lại!
Tâm tình của chà ng còn Ä‘ang trầm trá»ng dị thÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên nghe có ngÆ°á»i quát to chà ng không khá»i giá»±t mình thất kinh, vá»™i dừng hẳn lại. Chà ng không ngá» trong cụm rừng xanh hoang vắng nầy lại vẫn có ngÆ°á»i. Chà ng liá»n quay mặt lại nhìn xem. Thoạt thấy xa xa có bóng má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang mở hết tốc lá»±c khinh công chạy vá» phÃa chà ng.
Äến gần, chà ng nháºn ra ngÆ°á»i ấy chÃnh là chú ruá»™t của chà ng là Ngoạn Huyết NhÆ¡n Lê TÃn. Tiểu Phong sững sá», buá»™t miệng gá»i to:
– Chú!
Ngoạn Huyết Nhơn chạy thẳng đến trước mặt Tiểu Phong. Trông và o gương mặt của ông ta, bỗng nhiên chà ng sợ hãi rợn hồ. Nhưng Ngoạn Huyết Nhơn chẳng biểu lộ một vẻ chi khác lạ cả.
Tiểu Phong thối lui ra sau một bước, Ngoạn Huyết Nhơn cất tiếng nói lanh lảnh:
– Ta tìm mi trá»n hai ngà y trá»i không ngá» mi ở tại đây!
Trái tim hồi há»™p chà ng há»i lại:
– Tìm tôi?
– Äúng váºy!
Ngừng hơi một chút, Ngoạn Huyết Nhơn lại nói tiếp:
– ChÃnh mi đã giết NgÅ© Hồ Du Khách?
– Thưa chú, không sai!
Biến sắc hoảng kinh Ngoạn Huyết Nhơn nói:
– Ngũ Hồ Du Khách tội chi đáng chết?
Tiểu Phong hối hả trả lá»i:
– ThÆ°a chú! ChÃnh NgÅ© Hồ Du Khách đã hạ sát má»™t nhà tám mạng của chú Lê Trung mà .
– Thế nà o?
Ngoạn Huyết NhÆ¡n nghe Tiểu Phong nói giá»±t mình hoảng sợ. Ông ta bất giác thối lui liá»n hai bÆ°á»›c, run rẩy há»i:
– Bị Ngũ Hồ Du Khách giết ...
– Tháºt váºy, không sai!
Tiểu Phong giết chết NgÅ© Hồ Du Khách, hiện thá»i là m rúng sợ toà n thể nhÆ¡n váºt trong chốn giang hồ, chẳng má»™t cao thủ nà o nghe đến mà không bay hồn, táng đởm ... Ai nấy biết Tiểu Phong là ma tinh khát máu chá»› chẳng ngÆ°á»i nà o hiểu rõ nguyên nhân vá» cái chết của NgÅ© Hồ Du Khách, giáo chủ của Liên Giáo!
Äến nay chÃnh tai Ngoạn Huyết NhÆ¡n nghe nói đến, ông ta không khá»i hãi kinh. Bởi vì danh vá»ng của NgÅ© Hồ Du Khách không thể nà o đóng vai hung thủ tà n sát má»™t nhà tám mạng của Lê Trung. Có Ä‘iá»u Ngoạn Huyết NhÆ¡n là má»™t ngÆ°á»i cá»±c kỳ thông minh. Ông ta nháºn ra lá»i chà ng rất có lý. Vốn không oán thù riêng tÆ° chi vá»›i NgÅ© Hồ Dụ Khách nếu không vì má»™t lý do chánh đáng, chắc chắn là chà ng không giết chết hắn để gây công phẫn cùng mÆ°á»i sáu môn phái võ lâm hợp thà nh tổ chức tối cao Liên Giáo là m chi! Ngẫm nghÄ© lẽ ấy Ngoạn Huyết NhÆ¡n bèn há»i:
– Cháu nói tháºt?
– Tháºt váºy! Không thì cháu đâu giết hắn?
HÆ¡i gáºt đầu, Ngoạn Huyết NhÆ¡n há»i:
– Cháu là m sao khôi phục võ công?
Tiểu Phong bèn Ä‘em quá trình khôi phục võ công của mình thuáºt lại cho Ngoạn Huyết NhÆ¡n nghe.
Ngoạn Huyết Nhơn nghe hết đầu đuôi câu chuyện, lại nói tiếp:
– À! Äó là ý Trá»i, sức ngÆ°á»i không cản nổi. Quả nhÆ° thế má»›i là ma tinh trong chốn giang hồ.
Tiểu Phong gay gắt há»i lại:
– Nói như chú thì cháu không được trả thù cho một nhà tám mạng của chú Lê Trung chăng?
– Thù thì lẽ đương nhiên phải trả ...
– Thế thì sao chú không vui mừng lại còn có ý trách cháu?
Thở dà i má»™t hÆ¡i, Ngoạn Huyết NhÆ¡n Lê TÃn nói:
– Cháu không nghÄ© đến háºu quả sau cái chết của NgÅ© Hồ Du Khách sao?
– Háºu quả ra sao?
Ngoạn Huyết NhÆ¡n Lê TÃn nói:
– Việc cháu là m gây rúng Ä‘á»™ng khắp chốn giang hồ hải kinh. Không so sánh NgÅ© Hồ Du Khách vá»›i kẻ thÆ°á»ng đặng. Hắn có mÆ°á»i sáu môn phái là m háºu thuẫn. Hiện tại vì lý do NgÅ© Hồ Du Khách bị giết Ä‘Æ°Æ¡ng khi còn tại nhiệm nên mÆ°á»i sáu Chưởng môn Ä‘á»u giáºn dữ ...
Tiểu Phong cÆ°á»›p lá»i:
– Tôi phải sợ bá»n chúng má»›i được sao? Äạo lý nà o cho phép kẻ có danh vá»ng thế lá»±c có quyá»n giết ngÆ°á»i mà ngÆ°á»i khác không quyá»n trả thù?
Ngoạn Huyết NhÆ¡n Lê TÃn nói:
– Từ xưa đến nay, kẻ tự kiêu là bại vong, cháu hãy ghi nhớ câu ấy và o lòng.
NgÅ© Hồ Du Khách giết má»™t nhà tám mạng của Lê Trung thì cháu tìm hắn trả thù, ngÆ°á»i khác cÅ©ng tìm cháu trả thù cho hắn ...
– Không thể nói nhÆ° váºy được.
– Có Ä‘iá»u mÆ°á»i sáu Chưởng môn Ä‘á»u là m nhÆ° váºy đó. Cháu là m cái việc trả thù vá»™i vã ấy tháºt là bất trÃ. Chẳng những cháu không khác má»™t thá»›t cây đứng giữa bao cÆ¡n gió dữ mà công việc của cháu dầu có chánh đáng Ä‘i nữa cÅ©ng chÆ°a má»™t ai hay biết. NgÆ°á»i ta cho biết cháu là đồ sát môn hạ của Liên Giáo đến mấy trăm mạng, giết chết Giáo chủ của Liên Giáo chá»› nà o biết được cháu trả thù má»™t nhà tám mạng Lê Trung?
|
22-07-2008, 08:02 AM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 55
Tiểu Phong nghe chú ruá»™t là Ngoạn Huyết NhÆ¡n Lê TÃn bà y tá» lợi hại, chà ng má»›i tỉnh ngá»™ sá»± thái trầm trá»ng của vấn Ä‘á». Nhìn Ngoạn Huyết NhÆ¡n, chà ng lặng thinh không nói tiếng nà o!
Ngoạn Huyết Nhơn lại bảo:
– Hiện giá» mÆ°á»i sáu môn phái cao thủ cỡi ngá»±a Ä‘i do thám trÆ°á»›c sau bốn lần cùng khắp má»i nÆ¡i gần xa để biết rõ hà nh tung của cháu. MÆ°á»i sáu môn phái sẵn sà ng chuẩn bị đặng hợp sức đối phó cùng cháu!
Tiểu Phong nói:
– ThÆ°a chú, tháºt tình nhÆ° váºy sao?
– Chắc chắn là nhÆ° váºy, chẳng sai tà nà o.
– NhÆ°ng thÆ°a chú, há» hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy là không chánh đáng, bởi vì há» binh vá»±c má»™t kẻ sát nhÆ¡n tá»™i ác dẫy đầy.
– Äúng nhÆ° thế, nhÆ°ng ngÆ°á»i ngoà i chẳng má»™t ai thấu hiểu sá»± tháºt bên trong, mà cÅ©ng không ai tin đó là sá»± tháºt. Huống nữa nhiệm kỳ Giáo chủ Liên Giáo của NgÅ© Hồ Du Khách đã sắp mãn, tại sao cháu không chỠđến lúc ấy sẽ công bố tá»™i trạng của hắn trÆ°á»›c đông đảo má»i nhÆ¡n váºt võ lâm rồi giết hắn có phải là hợp tình hợp lúc, hợp vá»›i công đạo hÆ¡n không?
Tiểu Phong trả lá»i:
– Bây giá» bình tÄ©nh thì chú nói nhÆ° váºy chá»› giá nhÆ° lúc ấy mà chú là cháu chắc chắn là chú cÅ©ng không thể nà o ká»m chế nổi lá»a giáºn bốc cháy táºn tâm đầu.
– Sá»± tháºt hẳn là thế đó!
Ngoạn Huyết Nhơn «hứ» một tiếng nói tiếp:
– Việc nầy hẳn các phái giang hồ sẽ không chịu bỠqua, sỠsỠtrước mắt đây cao thủ các môn phái đang đi tìm kiếm hà nh tung của cháu để bao vây động thủ. Chú cũng chưa biết phải chỉ bảo cho cháu đối phó thế nà o đây!
Nói xong, ông ta thở ra một hơi dà i! Tiểu Phong nói:
– Việc ấy đến đâu hay đó. Cháu cũng không biết là m sao đây nữa!
Ngừng má»™t chút chà ng há»i tiếp:
– Thưa chú. Bạch Cơ thế nà o?
– Mạnh khá»e. Có Ä‘iá»u đã ra khá»i Phỉ Thúy Cung rồi.
– Nà ng đi dâu?
Ngoạn Huyết Nhơn bảo:
– Việc đó tạm thá»i cháu chÆ°a cần nghÄ© đến, chẳng há»i là m chi. Có phải cháu bảo là Chủ nhÆ¡n Thần Hồ đã ra chốn giang hồ không?
– Có đúng như thế.
Ngoạn Huyết Nhơn nhăn mà y. Ngẫm nghĩ giây lát, lại nói:
– Ông ta giúp cháu Ä‘i má»i giùm Siêu Phà m đại sÆ°, Äá»™c Mục Thần Ni, XÃch CÆ°á»›c Äại Tiên, Thần Tri TỠđến há»™i hợp tại Háºn Thiên Phong phải không?
– Thưa chú phải.
– Tháºt hiểu không nổi tại sao báºc kỳ tà i võ lâm, danh cao vá»ng trá»ng ấy lại chịu giúp cháu. Nếu ngÆ°á»i ấy mà ra mặt thì không chừng mÆ°á»i sáu phái võ lâm không là m khó dá»… cháu cÅ©ng không biết chừng.
Tiểu Phong lạnh lùng nói:
– Tôi không là m phiá»n ông ta.
Ngoạn Huyết Nhơn nói:
– Việc đó đừng nói tá»›i nữa có phiá»n ông ta giúp hay không sau nầy sẽ hay đừng nói trÆ°á»›c. Giá» có má»™t việc chú há»i cháu. NgÅ© Hồ Du Khách đã chết, trong khi Liên Giáo không ngÆ°á»i cầm đầu, hiện thá»i Ä‘ang có cuá»™c chá»n lá»±a chức Giáo chủ trong vòng mÆ°á»i ngà y, có ý nghÄ© chi không?
Tiểu Phong xá»ng vá»ng tâm thần. Chà ng vá»™i nói:
– ThÆ°a chú tháºt thế sao? Hiện giá» còn năm ngà y nữa.
– Äúng váºy, chỉ còn năm ngà y nữa là mãn kỳ chá»n lá»±a vì sau khi NgÅ© Hồ Du Khách chết thì mÆ°á»i sáu môn phái hợp lại bà n việc mở liá»n cuá»™c tuyển chá»n vị Giáo chủ Liên Giáo để thay thế hắn. Năm ngà y qua là thá»i gian Liên Giáo gởi thông tri cho cao thủ khắp cả thiên hạ hay rõ rằng kéo nhau hợp mặt tại Liên Giáo. Năm ngà y kế tiếp đó là bắt đầu tuyển chá»n. Nếu cháu có ý định chiếm ngôi vị Giáo chủ Liên Giáo thì cứ thá» má»™t phen xem sao?
Tiểu Phong gáºt đầu, nói:
– ThÆ°a chú việc ấy đã hẳn. Cháu đã từng nháºn lá»i trăng trối của Tinh Nhãn Nhiếp Hồn là thế nà o cÅ©ng phải Ä‘oạt chức Giáo chủ Liên Giáo.
– Äã Ä‘Ã nh là váºy rồi thì cháu phải giải quyết cho xong việc của mình trÆ°á»›c đã. Nếu chẳng là m nhÆ° váºy ai thấu rõ chân tình, cháu sẽ không đủ tÆ° cách tham dá»± cuá»™c chá»n lá»±a chức Giáo chủ Liên Giáo.
Tiểu Phong nói:
– Cuá»™c chá»n lá»±a Giáo chủ còn cần phải có ngÆ°á»i thấu rõ chân tình nữa sao?
– Không sai. Trong cuá»™c chá»n lá»±a ắt phải được Chưởng môn mÆ°á»i sáu phái thấu rõ chân tình mà đồng ý tÃn nhiệm. Chẳng khác nà o cái chức Giáo chủ Liên Giáo không mong gì chiếm đặng.
Tiểu Phong nhăn mặt tự bảo thầm:
“Tháºt là má»™t vấn Ä‘á» rất khó khăn cho ta, mÆ°á»i sáu phái giang hồ còn có ai tÃn nhiệm ta?â€.
Quả đúng là má»™t vấn Ä‘á» khó khăn cho Lê Tiểu Phong. Äối vá»›i việc chiếm ngôi vị Giáo chủ Liên Giáo, chà ng nhất định phải chiếm bằng được địa vị tối cao ấy. Có Ä‘iá»u thá» há»i trong số mÆ°á»i sáu Chưởng môn của mÆ°á»i sáu môn phái lá»›n còn có ngÆ°á»i nà o chịu tÃn nhiệm chà ng đặng đứng lên giá»›i thiệu chà ng tham dá»± cuá»™c chá»n lá»±a chức Giáo chủ Liên Giáo? Mà không có sá»± giá»›i thiệu cÅ©ng Ãt lắm là má»™t trong số mÆ°á»i sáu vị Chưởng môn ấy thì không đủ Ä‘iá»u kiện tiên quyết phải có qui định của Liên Giáo. NghÄ© đến chá»— ấy, Tiểu Phong lo buồn dà u dà u trong lòng. Chà ng không nghÄ© được má»™t biện pháp có thể Ä‘em đến kết quả mong muốn cho chà ng!
Ngoạn Huyết NhÆ¡n nở má»™t nụ cÆ°á»i chua chát, bảo:
– Cháu Æ¡i! Hầu hết các nhÆ¡n váºt giang hồ Ä‘á»u cho cháu là má»™t ma tinh.
Chú đặt hết tin tưởng là từ nay vá» sau cháu đừng giết thêm má»™t ngÆ°á»i nà o nữa để tá»± phá tan thà nh kiến ấy trong đầu óc má»i ngÆ°á»i.
– Vâng. Cháu cố gắng theo lá»i chú dạy.
Ngoạn Huyết Nhơn lại nói:
– GiỠđây chú Ä‘Ãch thân Ä‘i đến Äịa Bảo để dò xét thiệt hÆ°. Công việc của cháu xong xuôi, cháu cứ và o Äịa Bảo gặp mặt chú!
Tiểu Phong tÃnh toán má»™t cháºp lâu, bèn há»i tiếp:
– Thế cà ng hay! Cháu đến ngay Chung Nam phái lấy Hắc Kim Tá»a, chú đồng ý cho cháu Ä‘i chá»›?
– Lêáy Hắc Kim Tá»a?
– Äúng váºy. Trần Phụng Linh bảo cháu lấy váºt ấy.
– Nó là váºt tuyệt hảo của phái Chung Nam lÆ°u truyá»n là m môn trấn sÆ¡n.
XÆ°a nay chÆ°a có vị Chưởng môn nà o của phái ấy dám Ä‘em xuống núi, đừng nói là giao cho ngÆ°á»i khác. Cháu mượn váºt ấy không dá»… dà ng đâu!
Tiểu Phong bèn há»i:
– Hắc Kim Tá»a là váºt chi? Nó có công áp mà quà báu đến thế láºn chú?
– Váºt ấy hình dáng nhÆ° cây bút lông. Ở đầu mÅ©i bút ấy có gắn má»™t viên ngá»c bÃch kim cÆ°Æ¡ng kêu là «Vạn Niên Tá»a Thạch» rất lá»›n, mà u Ä‘en nhÆ° má»±c xạ.
Theo lá»i truyá»n lại thì váºt ấy bén sắc tuyệt luân, trong Ä‘á»i có má»™t. Công dụng của nó có thể xô đá phá non, không sức cứng rắn nà o mà không xuyên thủng. Phái Chung Nam xem váºt ấy nhÆ° là má»™t váºt bảo vô giá!
Tiểu Phong nhăn mặt, nói:
– Lêïi còn thêm một việc khó khăn nữa đưa đến cho cháu!
Ngoạn Huyết Nhơn nói:
– Vấn Ä‘á» khó khăn thì còn nhiá»u lắm, không biết từ rà y vá» sau cháu phải giải quyết thế nà o?
Tiểu Phong khẳng khái đáp:
– Dầu khó khăn đến đâu. Cháu cÅ©ng sẽ giải quyết là được. Cháu không thể nà o nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đau khổ ấy sống mòn má»i, cô quạnh trong hang đất dÆ°á»›i Tháºp Hoa Thạch. Vá»›i lại cháu đã hứa là phải thá»±c hiện.
Ngoạn Huyết NhÆ¡n Lê TÃn nhìn chà ng hồi lâu rồi nói:
– Thôi chú cháu mình chia tay. NgÆ°á»i nà o lo việc ngÆ°á»i nấy. Chú khuyên cháu má»™t lần nữa, chúng ta chỉ giết những ngÆ°á»i vay nợ máu còn những kẻ khác thì không nên đồ sát, sẽ gây háºu quả khôn lÆ°á»ng.
Tiểu Phong nghiêm giá»ng:
– Cháu nghe lá»i chú.
Ngoạn Huyết Nhơn nhìn chà ng lần nữa. Cái nhìn của ông vô cùng trìu mến nhưng trong đó có vẻ u buồn ảo não, ông nói:
– Cháu hãy giữ trá»ng mình. Lúc nà y cao thủ Liên Giáo đã táºp trung đối phó vá»›i cháu. Phái Chung Nam cÅ©ng có chân trong Liên Giáo.
Nói xong ông ta liá»n quay lÆ°ng lao vút Ä‘i. Thoáng chốc bóng hình đã mất hút.
Tiểu Phong nhìn theo cho đến khi không còn thấy bóng hình ấy nữa. Chà ng khẽ thở dà i não nuột.
Tiểu Phong nhắm hÆ°á»›ng phái Chung Nam trổ thuáºt khinh công lao Ä‘i vun vút.
Ba ngà y sau, Tiểu Phong xuất hiện tại má»™t cánh rừng. TrÆ°á»›c mắt chà ng không xa là má»™t dãy chùa chiá»n trông nguy nga tráng lệ. NÆ¡i ấy chÃnh là Tổng Ä‘Ã n Chung Nam phái.
Tiểu Phong thẫn thá» giẫm bÆ°á»›c từ từ. Vừa đến men dãy chùa chợt chà ng thấy trÆ°á»›c mặt, cách đấy mÆ°á»i trượng có má»™t khoảnh đất trống. Trên khoảng đất trống có má»™t em bé Ä‘ang say sÆ°a luyện kiếm. Tiểu Phong bồi hồi trong dạ. Bao nhiêu hình ảnh tuổi thÆ¡ hiện vá» trong suy nghÄ© của chà ng. Bất giác Tiểu Phong quên tất cả mà say sÆ°a nhìn em bé luyện kiếm.
Lúc ấy em bé trên khoảng đất trống chợt thi triển một chiêu kiếm kỳ lạ.
Chà ng chợt báºt cÆ°á»i tiến lại phÃa em. Tiểu Phong nói:
– Em bé, thế kiếm ấy không đúng cách!
Tiểu Phong vụt nói to mấy tiếng, em bé ấy cÅ©ng vụt thâu thế kiếm lại. Hai con mắt tròn vo của em đóng dÃnh và o Tiểu Phong!
Em bé sợ hãi vô cùng vì em không ngá» Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i xuất hiện ở chốn nầy bắt chợt em Ä‘ang luyện táºp kiếm pháp.
Tiểu Phong cÆ°á»i mấy tiếng vui vẻ tá»± nhiên, bảo:
– Em bé đừng sợ chi cả.
HÆ¡i ngÆ¡ ngác, em bé ấy há»i:
– Ngươi là ai?
Tiểu Phong cÆ°á»i bảo:
– ChỠlát nữa anh sẽ nói cho bé rõ. Nầy bé, anh nhắc lại cho em nhớ là thế kiếm vừa rồi không đúng cách, đây nè, anh dượt lại cho bé xem nhé!
Tiểu Phong rút thanh Äá»™c Long Kiếm ra cầm tay.
Em bé ấy há»i:
– Anh cũng biết múa kiếm sao?
Tiểu Phong gáºt đầu nhè nhẹ vừa tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, vừa nói nhá» nhẹ:
– Biết hÆ¡n em bé nhiá»u. Anh dượt thá» lại thế kiếm ấy cho em bé nhá»› nghe!
Gương mặt em bé ấy lộ sắc vui mừng hớn hở. Nó lõ hai con ngươi trong sáng như hai ngôi sao tỠrạng nhìn theo Tiểu Phong không nháy.
Vung thanh Äá»™c Long Kiếm chóa lòa không khác má»™t chuá»—i ánh sáng Ä‘en huyá»n chá»›p nhoáng giữa không gian. Tiểu Phong chém má»™t thế trên «NhÆ¡n Chi Lộ» biến ảo thà nh thế «Lêõng quyên trầm sa», «Ná»™ Ä‘Ã o bức ngạn».
Chợt nghe em bé nói:
– Anh dượt lẹ quá em không rõ là m sao mà nhớ?
Tiểu Phong rút thanh Äá»™c Long Kiếm trở vá» rồi cháºm cháºm múa từ Ä‘Æ°á»ng kiếm cho em bé ấy xem.
Em bé ấy quả thông minh lanh lợi khác thÆ°á»ng nó theo đúng từng Ä‘Æ°á»ng kiếm của Tiểu Phong chỉ vẽ mà há»c thuá»™c lòng. Em ngừng tay không táºp dượt nữa cất tiếng nõn nà trong trẻo há»i:
– Anh à , tên hỠanh là gì hãy nói cho em nghe đi?
– Anh hỠLê.
– À mà nầy anh Lê, anh có biết võ công đấy chớ?
Hai tiếng «anh Lê» được em bé ấy gá»i là m cho Tiểu Phong cảm nghe vui sÆ°á»›ng trong lòng vô cùng. Chà ng liá»n cÆ°á»i há»›n hở bảo:
– Biết chớ sao lại không.
– Võ công của anh Lê có cao cÆ°á»ng lắm chăng?
Tiểu Phong cÆ°á»i ha hả, đáp:
– Khá khá váºy thôi!
Em bé ấy chép miệng nói:
– Em là Tiểu Thanh, không tin anh Lê chỉ biết khá khá thôi đâu, em muốn xem cho thấy táºn mắt võ công của anh Lê à !
– Em bé tên Tiểu Thanh mà hỠchi?
– Há» Äá»—, em gá»i là Äá»— Tiểu Thanh đấy mà .
Tiểu Phong nói:
– Äược rồi em Äá»— Tiểu Thanh hãy xem anh biểu diá»…n võ công khá khá của anh đây nè.
Tiểu Phong nói dứt tiếng, thân hình của chà ng đột nhiên bay bổng lên cao bắn tới một cái, lượn quay một vòng.
Bá»—ng dÆ°ng Äá»— Tiểu Thanh thấy mất Tiểu Phong bèn giá»±t mình thất kinh kêu ầm lên má»™t tiếng «á», từ khi ra Ä‘á»i đến nay nó từng thấy nhiá»u ngÆ°á»i biểu diá»…n võ công mà chÆ°a há» nghe thấy ai có tà i bay biến tà i tình quá Ä‘á»—i nhÆ° váºy. Tiểu Thanh nhảy ngược lên bụng nghÄ©:
“Không chừng là quỉ hiện hình.â€.
Trợn dá»c hai con mắt kinh hãi nó kêu to lên:
– Anh Lê Æ¡i anh ở đâu váºy?
– Ở sau em bé đây mà !
Tiểu Thanh thất kinh hồn vÃa quay đầu ngó lại nó thấy rõ rà ng Tiểu Phong Ä‘ang đứng tá»± nhiên, miệng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhìn nó. Tuy sợ hãi mà lòng lại rất khâm phục nó há»i:
– Anh Lê à , là m sao mà anh biết bay thế?
Tiểu Phong cÆ°á»i bảo:
– Äó là thuáºt pháp khinh công. NhÆ° Tiểu Thanh cố công táºp luyện thì cÅ©ng là m được nhÆ° váºy chá»› khó khăn gì đâu.
Äá»— Tiểu Thanh nói:
– Anh Lê à ! Anh chịu dạy cho em không?
Trên gương mặt nhỠnhắn của em bé lộ vẻ năn nỉ khấn cầu. Em ngó Tiểu Phong với đôi mắt van lơn.
Tiểu Phong hết sức cảm Ä‘á»™ng trong lòng. Chà ng nảy sanh má»™t ý nghÄ© nên há»i:
– Em ở đâu?
ÄÆ°a tay chỉ thẳng và o ngôi chùa phÃa trÆ°á»›c nó nói:
– Em ở chỗ đó.
– Em là môn đồ của phái Chung Nam?
Äá»— Tiểu Thanh gục gặc đầu!
Tiểu Phong nhăn mà y tỠvẻ đắn đo khó chịu. Giây lát chà ng nói:
– Tiếc má»™t Ä‘iá»u là anh Lê của em có việc phải Ä‘i ngay vì váºy không dạy được võ công cho Tiểu Thanh.
– Ủa mà anh Lê đi đâu?
– Äi đến má»™t nÆ¡i rất xa, xa lắm.
– Tại sao anh không ở lại đây với chúng tôi dặng dạy võ công cho em?
Tiểu Phong há»i nó:
– Em há»c võ công để là m chi mà ham thÃch quá váºy?
Lõ cặp mắt xinh xắn tròn vo, nó đáp:
– Há»c để mà đánh kẻ nà o hÆ° hèn hung ác.
Äầu óc Tiểu Phong quay cuồng bá»—ng nhiên nó há»i:
– Anh Lê ạ. Anh hỠLê đó à ?
Tiểu Phong ngẩn ngÆ°á»i đáp:
– Äúng váºy, anh há» Lê?
– Anh là ngÆ°á»i tá» tế hay kẻ hèn hạ.
Câu há»i của Äá»— Tiểu Thanh là m cho Tiểu Phong choáng váng mặt mà y má»™t chặp lâu chà ng má»›i đáp:
– Tá» tế, hèn hạ Ä‘á»u có!
– À mà váºy anh Lê, anh có biết má»™t kẻ hết sức hèn hạ hung ác cÅ©ng há» Lê nhÆ° anh váºy không?
Câu há»i nà y lại cà ng là m cho Tiểu Phong á»›n lạnh cả ngÆ°á»i, chà ng gáºt đâu đáp:
– Có! Em bé định nói Lê Tiểu Phong phải không?
Äá»— Tiểu Thanh nghiêng đâu ngó qua nhìn Tiểu Phong há»i:
– Ủa sao anh biết Tiểu Phong?
Tiểu Phong cÆ°á»i chua chát há»i lại:
– Vì cớ nà o em Tiểu Thanh lại biết Tiểu Phong là một kẻ hèn hạ hung ác?
– Bởi vì ai ai cũng nói như thế nên em nghe.
– Mà ai nói cho em nghe để em có đủ sức tin lá»i ngÆ°á»i ta là tháºt?
– ChÃnh chị của em bảo cho em biết hắn là kẻ hung ác đó!
– Chị gái của em à ?
Äá»— Tiểu Thanh gáºt đầu lia lịa nói:
– Äúng váºy chị ruá»™t của em bảo cho em biết, à mà nà y anh Lê anh có biết chị của em không?
Tiểu Phong nÃn không được báºt cÆ°á»i lên nói:
– Nà o anh có biết chị em bao giá».
– Nà y anh Lê, anh không biết đó chá»› chị em má»›i nói rằng Tiểu Phong đánh chị của em trá»ng thÆ°Æ¡ng vì váºy em má»›i quyết tâm há»c võ công của anh đặng báo thù cho chị em đó.
Tiểu Phong nghe nói rối ren tâm trÃ, chà ng ngẫm nghÄ© mãi mà chẳng là m sao nhá»› ra mà mình đã đánh má»™t thiếu nữ
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âàëåíòèíà, download han huyet lenh, download lenh tg, han huyet lenh, han huyet lenh download, han huyet lenh tron bo, han huyet lenh truong, han huyet lenh.prc, hanhuyetlenh, hà n huyết lệnh, hôi 6 han huyêt lênh, íàöèîíàëüíûé, ìàøèí, ïîãîäà, ïðåññà, lenh tg, ñïîðòèâíûå, ñòðîèòåëüñòâå, óîòñîí, phimbo hanhuyetlenh, truong han huyet giang, truyen han huyet lenh, truyen han huyet lenh., www.han huyet lenh du bo, xem phim han huyet lenh, ðàáî÷èé |
| |