Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 48: Đây là phạm tội
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Nhổ vào, đồ háo sắc, dâm tà! Ta không tin.
Kiều Hi Nhi chửi một hơi,
- Thực là như thế này, sao ngươi không bảo Lộ Lộ nhà ngươi kích thích ngươi, co ta còn có thể phục vụ hơn thế đấy!
- Lộ Lộ của em … em cũng muốn chứ, nhưng chị đừng nhìn cô ấy trong ngày thường ăn diện thành như vậy, kỳ thật cô ấy là người thực bảo thủ. Em không sợ nói cho chị biết, đừng nhìn cô ấy trong ngày thường ăn mặc trang điểm xinh đẹp , kỳ thật cô ấy còn là một trinh nữ.
Trương Dương thực ủy khuất mà nói . Đương nhiên, trong lòng hắn nghĩ đến hoàn toàn không phải như vậy, hừ, Lộ Lộ của ta đương nhiên chỉ có chính mình có thể nhìn, dựa vào cái gì cho người khác nhìn.
- Trinh nữ? Ha ha ha ha!
Kiều Hi Nhi cười đến cong cả thắt lưng, thiếu chút nữa ngay cả nước mắt cũng rơi xuống, một lúc lâu khôi phục lại, mới nhìn chằm chằm Trương Dương, lộ ra vẻ đồng tình:
- Thiệt hay giả? Ngươi cũng quá ngoan nhỉ?
- Đúng vậy, cô ấy nói muốn giữ lại đến đêm tân hôn.
Trương Dương than thở nói:
- Chị có biết không, em là người giỏi nhưng luôn luôn không được kích thích thì cũng khó làm.
- Tởm, không kích thích cũng khó làm? Không ngờ ngươi như thế. Người bà chị biết không phải ngươi rồi?
Kiều Hi Nhi cực kỳ bất mãn trừng mắt nhìn Trương Dương, nhưng Trương Dương biết, khi nàng nói lời này, kỳ thật trong lòng đã bắt đầu có chút buông lỏng .
Đây chính là cơ hội tốt thừa thắng xông lên, Trương Dương vội tiến lên hấp dẫn nói rằng:
- Bà chị đương nhiên là người hiểu em, hơn nữa còn là đại mỹ nhân, không thì tại sao em nhờ chị. Thật sự, bà chị, nếu lần này chị chịu giúp em, em nhất định cảm động đến rơi nước mắt, kiếp sau làm trâu làm ngựa cho chị.
- Ngừng!
Đôi bàn tay trắng như phấn của Kiều Hi Nhi buông lỏng, biến thành chưởng, đè lại hai má Trương Dương không cho hắn tới gần, nội tâm tựa hồ còn đang gian nan mà giãy dụa. Một lát sau, một đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Trương Dương, nhìn đến nỗi Trương Dương có chút không biết làm sao. Sau đó nàng mới cắn môi anh đào, thản nhiên hỏi han:
- Cậu không sợ Lộ Lộ biết?
- Vì cái gì sợ Lộ Lộ biết. . . À. . . Là như thế này, em sẽ giải thích với Lộ lộ.
Trương Dương ra vẻ hạ quyết tâm thật lớn :
- Đó cũng là vì công việc mà! Cô ấy nhất định có thể lý giải.
Kiều Hi Nhi nhìn hắn một cái, biểu hiện vẫn cứ thực do dự, chần chờ một chút, mở miệng lần nữa hỏi:
- Thật sự có thể giúp cậu ?
- Thật sự!
Kiều Hi Nhi nhìn nhìn hai chân chính mình, chắp tay sau đít, cọ xát vài bước, cuối cùng như là hạ quyết tâm thật lớn, gật gật đầu:
- Được rồi, tạm thời tin tưởng cậu một lần.
- Nhưng, nếu bà chị biết cậu lừa chị, chị nhất định đánh đến nỗi cha mẹ của cậu đều không nhận ra cậu!
- Yên tâm đi, em cam đoan, lấy danh nghĩa Lộ Lộ của em, em thề!
- Phì!
Kiều Hi Nhi hung hăng nhìn chằm chằm Trương Dương nói:
- Bà chị mày không tin, chẳng lẽ cậu không nhìn thấy của Lộ Lộ ?
- Nhìn cái gì?
Trương Dương vẻ mặt ngây thơ mà nhìn nàng.
- Tự biết.
Kiều Hi Nhi nện gót giày thể thao, đi đến phía trước,
- Đừng cho là tôi không biết, các ngươi ở chung, cậu cũng không phải hòa thượng, cho dù hòa thượng cũng sẽ ăn trộm!
- Thật không có mà.
Trương Dương nhanh chóng đi theo, hắn cảm giác, chuyện này thành.
- Bà chị, còn có một yêu cầu, chị có tất chân không?
- Ta giết ngươi!
- Nhà này tốt đấy.
Trương Dương đặt thân mình ở trên ghế sa lông mềm mềm, hai mắt hơi có vẻ mỏi mệt quét qua phòng khách căn nhà trước mắt này một vòng.
Sàn nhà màu gỗ, tường màu hồng nhạt, sô pha màu lam nhạt, đối diện là một Tv LED 42 “, sau TV là ba bức tranh vẽ cảnh biển.
Phía dưới bàn trà mộc trải ra một tấm thảm thật lớn màu vàng nhạt, màu nhung làm cho không khí ấm thêm mười phần, ngoài cửa kính, xa xa có thể thấy chính là màu lam biển rộng, ngẫu nhiên mở một cửa sổ liền có gió biển thổi vào lạnh lẽo.
Bài trí cũng không xa hoa, nhưng trong phòng mỗi một gia cụ và đồ vật trang bày đều sang trọng mười phần, chỉnh thể thoạt nhìn tràn đầy một loại cách điệu công chúa ngắm biển.
Trương Dương đứng lên, đi chậm vô mục đích đến bên giá sách gần ban công, nhìn lướt qua, phát hiện đều là một số sách buồn tẻ vô vị ngành kỹ thuật, ngay cả một quyển tiểu thuyết ngôn tình đều không có.
- Kiều Hi Nhi này, bản thân ngược lại rất biết hưởng thụ , nhưng sinh hoạt hơi vô vị một chút.
Giữa trưa, hắn cùng Kiều Hi Nhi tùy tiện ăn chút gì đó. Sau khi ăn xong, nàng liền lái con A6 trực tiếp đến tiểu khu bên cạnh Mai Đại. Vốn dĩ đấy cunsgc là nơi ở của cô ngoài trường. Nhưng nàng chỗ ở, tuyệt đối là nơi tiểu khu xa hoa nhất Thành phố Mai Ninh.
Tiểu khu tiếp giáp Mai Đại gần bờ biển, chung quanh phong cảnh rất tuyệt, không khí thanh tịnh đến đủ để say lòng người. nhà ở nơi này, giá cả đã tăng tới một vạn một bình phương, đương nhiên, một vạn này chính là đô la Mĩ, nhưng lại rất khó mua.
Căn nhà của Kiều Hi Nhi vừa vặn sáu mươi bình phương, thay lời khác mà nói, nàng ở căn nhà giá trị hơn ba trăm vạn, lái xe hơn ba trăm vạn.
Kiều đại mỹ nữ xem ra không đơn giản. Tuổi còn trẻ như vậy, còn là một người đang học nghiên cứu sinh, tự nhiên không có khả năng có nhiều tiền như vậy, ở niên đại dựa bề trên như hiện tại, không cần phải nói cũng biết, nàng khẳng định có người cha giàu có.
Bên cạnh phòng khách, cửa phòng ngủ đóng chặt mở ra , động tĩnh rất nhỏ lập tức đem Trương Dương từ trong mơ màng hấp dẫn lại.
Kiều mỹ nữ thay xong quần áo.
Theo vài tiếng giày cao gót cùng tiếng cộc cộc ở trên sàn nhà truyền ra, Kiều mỹ nữ thay đổi trang phục xuất hiện tại trước mặt Trương Dương.
- Woa …
Trương Dương chỉ cảm thấy bên trong đột nhiên nóng lên, mắt vốn có chút nhập nhèm buồn ngủ đột nhiên trợn to. Có thể nói, dùng từ chói mắt để hình dung, không chút nào cho là quá mức.
Trên người Kiều Hi Nhi mặc một sơ mi trắng ren tím bó sát người, trên sơ mi trắng thêu một cái hoa vàng nhạt, cổ áo sơ mi hiển nhiên là cố ý thiết kế , có chút gấp khúc, đường cong chuẩn giờ phút này hiển lộ đầy đủ to thẳng, tựa hồ có khả năng sẽ bị nứt ra.
Trên thân biến hóa cũng đã đủ để thu hút ánh mắt, biến hóa dưới thân, có thể dùng từ long trời lỡ đất để hình dung. Lần trước Trương Dương thấy qua nàng mặc váy dài liền tán thưởng không thôi đối với đôi chân thon dài cân xứng của nàng. Còn hôm nay, nàng mặc chính là một chiếc váy vàng nhạt, trên mép váy ngắn thêu hoa trăm điệp, nhìn như mơ hồ có thể thấy qua váy ngắn chỉ che khuất đến viên mông. Màu váy là màu không tôn làn da, nhưng vẫn có thể thực rõ ràng mà nhìn thấy đùi trắng nõn cùng màu váy có khác biệt cực kỳ rõ ràng.
Bộ phận phía dưới váy hơi hơi tạo nên bồng bềnh theo nện bước di động, tựa hồ tùy thời sẽ bị gió nhẹ nhấc lên hở ra, lộ ra bộ vị giữa hai chân làm người ta phát cuồng.
Kiều Hi Nhi chân rất dài, Trương Dương cũng biết. Nhưng trong ngày thường bị nàng che đến kín như bưng, còn chưa từng rõ ràng như vậy. Nhưng hôm nay, sau khi mặc váy ngắn chỉ hơn ba mươi cm một chút, đùi đẹp thon dài liền càng thêm rõ ràng , nhìn ra được từ bộ vị hai chân nàng tách ra bắt đầu tính toán thẳng đến lòng bàn chân, tối thiểu cũng phải một mét, đôi đùi đẹp này hẳn là đủ để so sánh với Dương Phi. Hoặc là nói, còn dài hơn một ít.
- Nhìn cái gì vậy?
Kiều Hi Nhi hai má hồng hồng , một bàn tay đặt ở vạt váy, để ngừa gió thổi, sau khi nhìn thấy ánh mắt tham lam của Trương Dương, trên mặt không khỏi lộ ra một tia đắc ý, trong lòng cũng thoáng buông lỏng ra một ít, ưỡn ngực, nói rằng:
- Thế nào, dáng người của chị đây đủ để uy hiếp Lộ Lộ của cậu hả?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 49: Gia súc, ngươi nhìn đi đâu?
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trương Dương ngẩn người, hiển nhiên lúc này nếu cho nàng một cái đáp án phủ nhận, khẳng định không có trái cây ngon mà ăn. Nhưng hắn cũng luyến tiếc khi phải làm thấp đi địa vị bạn gái mình. Hơn nữa bằng lương tâm mà nói, Hứa Đan Lộ mặc quần áo, cho dù không phải tận lực phối hợp , cũng có thể cho người ta một loại cảm giác hấp dẫn đến mức tận cùng, khiến người nhìn, lập tức có thể nghĩ đến giường, đó là một loại yêu tinh.
Mà Kiều mỹ nữ hiện tại ăn mặc như vậy, là một loại hấp dẫn, hấp dẫn của mỹ nữ chân dài.
- Mỗi người mỗi vẻ.
Trương Dương nghĩ nghĩ, mở miệng đáp, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ trong suốt sát đất tiến vào, xuyên qua váy nàng, từ góc độ của Trương Dương nhìn lại, vừa vặn nhìn rất rõ ràng, vạt váy cách bộ vị tam giác thần bí kia nhiều lắm cũng chỉ không đến 10 cm. Vừa đi vài bước, váy nhoáng lên một cái, là có thể nhìn được phong cảnh bên trong.
Váy này, nếu là đổi cho một vài người chân dài bình thường mặc, chắc là không biết có vấn đề , nhưng loại mỹ nữ chân dài như Kiều Hi Nhi mặc, đích xác liền có vẻ quá ngắn .
- Hừ, rõ ràng thiên vị Lộ Lộ nhà ngươi!
Kiều mỹ nữ nhìn thấy chính mình khổ sở, hy sinh nhan sắc đổi lấy đánh giá lại chỉ là một câu mỗi người mỗi vẻ như vậy liền nổi giận.Nắm đôi bàn tay trắng như phấn thẳng đến tìm Trương Dương.
Lúc này, váy trực tiếp liền tốc lên, để Trương Dương phun huyết chính là, bên trong nàng cư nhiên lộ ra một quần lót màu trắng có ren đen, còn có chút mỏng manh. Màu đen cùng màu trắng vốn là chính là màu sắc dễ dàng nhất hình thành đối lập, cho nên Trương Dương vừa nhìn thấy những gì dưới váy, máu mũi liền trực tiếp chảy ra .
- A!
Kiều Hi Nhi phát hiện không thích hợp, hét lên một tiếng che váy, lạch cạch lạch cạch bỏ chạy về phòng ngủ, phịch một tiếng khóa cửa phòng,
- Không được, ngươi là cái đồ đại háo sắc, ta muốn thay!
- Đừng mà!
Trương Dương cố không cho máu mũi chảy, vội vàng đi theo, gõ cửa phòng nói rằng,
- Không phải rất đẹp sao?
- Đẹp cái đầu ngươi.
Thanh âm Kiều mỹ nữ rõ ràng có chút dồn dập,
- Bà chị đây đều bị ngươi nhìn hết, đời này không gả được cho người ta!
Trương Dương nghĩ nghĩ, gõ cửa phòng nói rằng:
- Chị không có quần an toàn à?
- Quần an toàn à?
Trong phòng Kiều Hi Nhi ngẩn người, lập tức phản ứng lại, hung hăng nhéo một cái khuôn mặt kiều diễm ướt át của chính mình, tự mình oán giận chính mình nói,
- Ngu ngốc, như thế nào mà lại quên mặc quần an toàn.
- Hừ, Trương Dương, ta không để yên cho ngươi.
Kiều Hi Nhi căm tức mà đi thẳng đến tủ quần áo, lấy ra quần chip phối hợp với váy này, mặc lên. Trước khi mặc vào, chính mình nhịn không được cúi đầu nhìn nhìn bộ vị trọng điểm kia, không nhìn còn khá, lúc này vừa thấy liền ngây người, đồ vật kia đen như thế sao mà rõ ràng như vậy cơ chứ.
Trời ạ, không sống nổi!
Kiều Hi Nhi vươn tay che hai má, thân thể giống bao cát ném tới trên giường mềm mềm, giống con đà điểu dúi đầu vào chăn trong, sau đó vươn ra đùi đẹp tuyết trắng thon dài loạn đạp:
- Trương Dương chết tiệt, ngươi nhất định phải chết.
Nửa ngày sau, phát giác ngoài cửa không có động tĩnh, Kiều Hi Nhi không khỏi cảm thấy kỳ quái, nàng kéo vạt áo váy, hắc mặt, lần thứ hai mở cửa phòng, sau đó nàng phát hiện, Trương Dương chết tiệt cư nhiên ghé vào trên ghế sa lông, đang ngủ.
- Đồ gia súc!
Nàng vốn chưa tiêu cơn tức giận, giơ giày đã nghĩ đạp lên trên người Trương Dương, nhưng đạp đến một nửa, lại phản xạ có điều kiện mà ngừng lại, hàng này là ngủ thật, nhưng nhìn bộ dáng hắn ngủ say, hẳn là quá mệt mỏi mới như vậy , bởi vậy, cũng có chút không đành lòng.
Nàng nghĩ nghĩ, đem chân thu trở về, tiện đà thở dài, về cửa phòng, tìm cái thảm, giúp Trương Dương đắp lên:
- Đồ thối tha, món nợ này về sau lại tìm ngươi tính!
Trương Dương lần thứ hai tỉnh lại, đã là 4h buổi chiều, ngày mùa thu ngắn ngủi, lúc này đã nhìn thấy ánh tà dương hướng tây.
Ánh mặt trời cũng không còn cực nóng như lúc trước, chiếu đến cửa sổ thủy tinh, gió biển hỗn loạn thổi mang hơi lạnh, rất là thú vị.
- Mẹ ơi, chính mình về sau có tiền, cũng phải mua một căn nhà như vậy.
- Tỉnh rồi à?
Kiều Hi Nhi đang xem TV đối diện nơi hắn nằm, nhìn thấy Trương Dương duỗi người, thản nhiên hỏi một câu.
Nhìn bộ dáng nàng, Trương Dương cảm thấy chính mình hẳn là tránh thoát được nguy hiểm , vội vàng lấy lòng mà gật gật đầu, không ngại ngùng hỏi:
- Sao em lại ngủ?
- Vô nghĩa! Ngủ như lợn, kêu như thế nào cũng không tỉnh.
Kiều Hi Nhi bĩu môi, tùy tay ném điều khiển TV, trừng mắt nhìn Trương Dương một cái, nói rằng,
- Ngươi chỉ có hai ngày, hiện tại lại ngủ mất 3h, ta xem ngươi hoàn thành nhiệm vụ như thế nào.
- A, đúng vậy, thiếu chút nữa quên ...
Trương Dương vỗ đầu, lăn lông lốc trở mình đứng dậy đến, nhìn thấy Kiều Hi Nhi vẫn mặc váy ngắn như cũ, thoáng nhẹ nhàng thở ra, kéo tay nàng, đi ra cửa:
- Đi một chút, kiếm tích phân. . . Tìm linh cảm nào.
Nhìn thấy Trương Dương gắt gao kéo tay non mịn của mình, Kiều Hi Nhi hơi sửng sốt một chút, thiếu chút nữa không khóc lên: gia súc này, tiện nghi cho ngươi nhỉ, hiện tại ngay cả tay cũng dám dắt , coi lão nương là người của nhà ngươi à?
Nhưng mà, đây còn không phải là buồn bực nhất, bởi vì những chuyện để Kiều Hi Nhi cơ hồ sẽ không chịu nổi lúc này mới vừa mới bắt đầu, Trương Dương mang theo nàng ngồi xe giao thông công cộng, đi diễu, đến một khu thành chỗ kết hợp ngư long hỗn tạp ở Thành phố Mai Ninh - phố Tiên Thủy.
Chỗ kia chỉ có ba chữ có thể hình dung: bẩn, loạn, kém!
Hai bên ngã tư đường một sắc xanh đỏ, bi-a, quán bar, còn có mấy nhà treo đủ kiểu, nhưng trên thực tế không biết làm hoạt động gì.
Ở bên trong hỗn tạp, tuyệt đại đa số đều là thanh niên chơi bời lêu lổng, hoặc là ăn chơi trác táng nhàm chán tới cực điểm.
Có thể nói, là chỗ âm u nhất Thành phố Mai Ninh.
Ban ngày còn đỡ, nhưng đến buổi tối, nơi đó liền thành thiên hạ của đám lưu manh, đánh nhau giết người thường xuyên phát sinh, dân chúng bình thường đến buổi tối, đều không dám đến nơi đây .
Mà lúc này Trương Dương lại đem Kiều Hi Nhi đến chỗ kia, mặc dù là ban ngày, nhưng một số chỗ ban ngày kinh doanh như bi-a và trượt băng cũng bắt đầu lục tục mở cửa đón khách .
Khi đi ngang qua, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy đám du côn tốp năm tốp ba nhuộm tóc màu vàng màu đỏ, ngậm thuốc, mặc áo thu đông cộc tay bó sát người ngực, lộ hình xăm trổ lung tung lắc lư ở bên trong.
Hai người Trương Dương cùng Kiều Hi Nhi mới vừa bước vào phố Tiên Thủy còn không đến một phút đồng hồ, bên trong liền nổ tung tiếng “oa”, ánh mắt đám lưu manh tốp năm tốp ba trên mặt đường lập tức bị Kiều Hi Nhi mặc váy ngắn lắc lắc một đôi đùi đẹp thon dài tuyết trắng hoàn toàn ôm lấy.
Tròng mắt bọn họ chăm chú vào trên người Kiều Hi Nhi, giống ruồi bọ bị gắn trên vách tường không bao giờ đồng ý dịch chuyển nửa cm, đại mỹ nữ như vậy đến nơi này, đương nhiên là “cừu vào hang sói.
Trong lúc nhất thời, vô số cái hôn gió phô thiên cái địa lao thẳng tới Kiều đại mỹ nữ. Kiều đại mỹ nữ là người như thế nào, từ lúc nàng sinh ra tới nay, không gặp qua loại chim chuột nhau này, càng miễn bàn bị tiếng huýt sáo của bọn lưu manh chọc ghẹo .
Tuy rằng mặc quần an toàn, nhưng nàng vẫn một bên vươn tay che váy, một bên trừng to mắt đẹp lườm những kẻ tung hôn gió đối với nàng.
Nàng nào biết đâu rằng, xem thường của nàng trong mắt những người đó, không có nửa điểm lực sát thương, ngược lại thành một loại khiêu khích mê người.
- Nha, con cừu này đủ hăng hái đấy, đến đây, để đại ca ôm một cái!
- Hắc hắc, để anh nhìn một cái nào, xem chỗ ấy mặc cái gì!
Hai tên du côn nhìn thấy một bộ dáng nhã nhặn của Trương Dương, đoán được người này phỏng chừng không có sức chiến đấu, liền một tả một hữu, bâu lại đây.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 50: Nếu ta không thích, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Một người trong đó, còn vươn bàn tay heo ra muốn kéo váy Kiều Hi Nhi.
Kiều Hi Nhi hét lên một tiếng, theo bản năng mà vươn tay che váy.
Không nghĩ tới động tác e lệ này của nàng lại làm cho hai tên du côn kia càng thêm hưng phấn, trong đó một tên vừa thấy một kích thất thủ, lập tức ngay định ôm nàng, muốn giữ chặt Kiều Hi Nhi, tóc váy vên, hưởng thụ một phen.
Nhưng tay hắn còn chưa đụng tới Kiều Hi Nhi, liền phát hiện cổ tay của mình đột nhiên bị người nhẹ nhàng nhéo , hắn chuyển nhãn vừa nhìn, hóa ra là tên thư sinh kia.
- Ha ha, anh bạn hữu, tay anh định làm gì vợ tôi đây?
Trương Dương ra vẻ sợ sệt, ánh mắt có chút trốn tránh mà nhìn tên du côn kia cuồn cuộn, tựa hồ muốn nói, đại ca, đây là của ta, ngài giơ cao đánh khẽ đi.
- Ha ha, vợ của ngươi à?
Tên du côn kia bị nắm tay, không giận mà cười, một tay kia chỉ vào Kiều Hi Nhi, cười nói:
- Không tồi, vợ của ngươi rất được, để các huynh đệ đỡ con nghiện tay động một chút nhé!?
- Phì, lưu manh, tránh qua một bên.
Kiều Hi Nhi chỗ nào có thể chịu được, không đợi Trương Dương lên tiếng, há mồm liền mắng, đồng thời trừng mắt nhìn Trương Dương, liếc mắt một cái, bà chị là vợ ngươi lúc nào?
- Ha ha! Ôi mặt còn biết xấu hổ nữa, hôm nay anh đây không chỉ muốn sờ, còn sẽ cưỡng hiếp em có tin hay không?
Tên du côn vừa thấy Kiều Hi Nhi nổi giận liền vui vẻ, mặt đen quay đầu lại nhìn nhìn bàn chơi bi-a phía sau hắn vài tên du côn khác đang chơi bi-a, thì thầm nói:
- Các huynh đệ thế nào, nàng này đủ dùng không?
Kiều Hi Nhi vừa nhìn lại, theo một tiếng gọi của tên du côn này, chung quanh vài tên lưu manh không ngại ngần bật người xoa tay, chậm rãi vây lại đây, ngăn chặn đường đi trước sau Trương Dương và nàng.
May là Kiều Hi Nhi lớn mật. Nhưng lúc này nàng cũng có chút luống cuống thất thần, Trương Dương tuy rằng thoạt nhìn bộ dạng cao cao, nhưng nào có thể là đối thủ của đám lưu manh này.
Nàng nhìn Trương Dương, liếc mắt một cái, phát hiện vẻ mặt Trương Dương không kém là bao nhiêu so với nàng, hoang mang rối loạn, Trương Dương chỉ sợ sẽ ném nàng một mình ở trong này mất!Kiều Hi Nhi tin tưởng, có lẽ đợi những tên du côn kia uy hiếp thêm một chút, không hề nghi ngờ hắn sẽ làm như vậy .
Tên đáng chết, nếu không phải hắn mang mình tới chỗ này nói cái gì mà muốn tìm linh cảm, cũng không đến mức lưu lạc đến hoàn cảnh loại này .
Nhưng buồn bực thay, cái tên du côn bị Trương Dương bóp tay kia đột nhiên giật cánh tay một cái, muốn rút tay từ trong tay Trương Dương ra, sau đó lại đi sờ mó Kiều mỹ nữ, kết quả hắn phát hiện, tay mình giống như không thể động đậy.
- Đó là vợ tôi, chỉ có thể tôi được sờ, tại sao có thể cho các anh sờ chứ?
Trương Dương cười hì hì nhìn chằm chằm tên kia, lười biếng mà nói rằng.
Tên du côn kia ngẩn ngơ, lại dùng thêm sức, phát hiện vẫn là không giật tay ra được, lúc này hắn nóng nảy, người này có chút quái lạ, hắn vội quay đầu hô:
- A, có người gây chuyện!
Nói xong, một cước liền đá hướng Trương Dương, nhưng chân vẫn chưa hoàn toàn nâng lên, Trương Dương đã muốn giống như quỷ mỵ dán đến trước người hắn trắc, ấn tay hắn một cái, cả người tên kia liền trực tiếp ngã ầm trên mặt đất, cánh tay khửu tay co thành một cái bánh quai chèo, đau đến trực tiếp hét lên.
Trương Dương lại nhẹ nhàng ấn tay, vặn nhẹ, “ Rắc “ một tiếng, cánh tay tên du côn kia liền trực tiếp trật khớp .
- Anh hùng cứu mỹ nhân, trừng trị bại hoại, thưởng điểm hệ thống tích phân, hiện tại tích phân của bạn là bốn mươi bốn điểm, danh hiệu là thanh niên đầy hứa hẹn. . .
Trương Dương vui vẻ, chiêu này quả thực hữu hiệu!
Kháo!
Đám du côn tỉnh ngộ, vây lại đây xem, có người cầm cán gậy bi-a, có người cầm ghế nhựa, có người trực tiếp bàn tay trần, năm sáu người đồng loạt dũng mãnh hướng về Trương Dương.
- Dám tìm việc ở chỗ của đại gia, muốn chết!
Trong tiếng kinh hô của Kiều Hi Nhi, có ít nhất năm tên du côn nhằm phía Trương Dương, mà ngay khi Kiều Hi Nhi sợ tới mức nhắm lại hai mắt, Trương Dương đã động thủ, hắn cướp cái gậy bi-a tên du côn vừa đến gần đang cầm, một cái quay, để chiếc gậy vào trọn trong tay, đánh cho tên đó trực tiếp đau đến cong hạ thắt lưng.
Cái tên cầm ghế dựa kia còn thảm hại hơn , hắn lấy chính là cái loại ghế bằng, 4 chân là bằng sắt, nhìn giống như đánh được Trương Dương, nhưng thực tế chính là hắn lao đến, mà Trương Dương chỉ nhẹ nhàng một cái, đồng thời kéo vùng khửu tay cánh tay của hắn, cả người hắn liền trực tiếp ngã sấp xuống , còn ngã lên ghế trên.
Còn lại ba người đều là tay không có đeo găng tay, nhìn thấy cảnh này, trực tiếp sợ mà choáng váng, không đợi Trương Dương tiến lên, từng người co chân bỏ chạy.
Trương Dương nhìn thấy bọn họ chạy, đau lòng đến không chụi được, nhưng Kiều Hi Nhi bên người, hắn lại không tiện đuổi theo, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn ba tên trốn.
- Hừ, các ngươi không trượng nghĩa chút nào, nhìn thấy đồng bọn bị đánh, ít nhất phải đến chi viện một tay chứ, cho dù không giúp vội không thể chạy, trở lại, mau trở lại.
- Cậu không bệnh chứ? Đám người kia là muốn đánh cậu đấy.
Kiều Hi Nhi thấy một màn như vậy, trực tiếp phát điên , cư nhiên còn có người sợ đối thủ chạy trốn.
Mà trên mặt đất ba tên du côn thì nhìn Trương Dương kêu gào, không nói gì mà lắc lắc đầu, người này, rõ ràng là cố ý dẫn heo đi giết hổ, bọn họ thừa dịp Trương Dương không chú ý, một đám nhanh chóng té chạy bảo toàn tính mạng.
Nhìn thấy lũ du côn đều chạy, Trương Dương không khỏi có chút thất vọng, lúc này mới kiếm được ba điểm thôi, như thế nào bỏ chạy rồi, muốn kiếm đủ năm mươi điểm, ít nhất cũng phải làm lại bốn lần.
- Chúng ta đi nhanh lên đi.
Nhìn thấy Trương Dương nhìn chung quanh lưu luyến không rời, tựa hồ đang tìm mục tiêu, Kiều Hi Nhi gần như điên rồi. Nếu nàng biết cái chỗ này loạn như vậy, liền không cùng người này đến đây, cái gì mà tìm linh cảm, rõ ràng là tới tìm chết .
- Chờ thêm một lát đi.
Trương Dương nhìn bóng lưng vài tên du côn biến mất, lòng có chút không cam mà đáp.
Tuy rằng chạy mất ba người, nhưng đích xác cũng cần kiếm ba điểm tích phân, Trương Dương làm sao có thể bỏ qua như vậy.
Đồng thời cũng chứng minh một sự kiện, chiêu số chính mình nghĩ ra có thể dùng , trước tiên dùng Kiều mỹ nữ đi hấp dẫn lũ háo sắc, chờ bọn họ động thủ, lại ra tay giáo huấn bọn họ. Tuy rằng giáo huấn một tên mới được một điểm, nhưng nơi này đánh đám háo sắc kia tìm điểm, quả thực là thiên đường.
Kiều Hi Nhi đương nhiên không biết trong lòng hắn tính toán gì, kéo Trương Dương, chết sống đòi rời khỏi.
- Ai nha, bà chị, hình như em có linh cảm .
TrươngDương nặn ra sát khí.
Quả nhiên, hắn vừa nói, Kiều Hi Nhi bật người quên hết đám háo sắc kia đến chín từng mây.
- Thật sự?
- Vâng, việc này không nên chậm trễ, em phải nhanh chóng đem những gì nghĩ ra được ghi lại.
Trương Dương vội vàng đi đến một quán ăn bán lẻ bên cạnh, tìm ông chủ mua bút cùng vở, thực chăm chú viết viết vẽ vẽ.
Kiều Hi Nhi vốn không chút hoài nghi, nhưng sau lại nhìn thấy bộ dáng không yên lòng của Trương Dương, tiến lên nhìn, thiếu chút nữa tức điên, hóa ra Trương Dương đang vẽ vớ vẩn.
Nhưng không đợi nàng bão nổi thành công, chỗ ngoặt đầu đường bên kia đột nhiên lại trào ra một đoàn người cầm đao chém, hướng về phía hai người bọn họ đây.
Một người mới vừa rồi bị Trương Dương đánh điên cuồng hét lên:
- Hùng ca, ngay ở kia.
Trương Dương há mồm trợn mắt nhìn chằm chằm vào số vũ khí. Không ngờ thế nào mà tự mình lại chọc phải tổ ong bò vẽ. Đây là suy nghĩ ban đầu của hắn, mà theo bản năng nấp phía sau lưng của Kiều Hi Nhi.
Ngược lại lúc này Kiều Hi Nhi lại giữ được bình tĩnh mà lấy điện thoại ra gọi cảnh sát.
Trương Dương khuyên nhủ cô ta nói:
- Cô nương, vô dụng thôi, cảnh sát không nhanh như vậy đâu, mau chạy đi.
Trương Dương suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói rằng:
- Chị đi trước đi, tôi sẽ ngăn bọn họ lại.
Nói xong hắn ta chạy vọt tới lấy cây gậy ở bàn bi-a trước mặt. Hắn ta tin rằng, muốn ngăn họ lại một lúc thì Kiều Hi Nhi dời đi hẳn không thành vấn đề.
Nhưng khiến cho hắn phải mở rộng tầm mắt chính là Kiều mỹ nhân này lại không đi mà cũng cầm quả bi-a xăm xăm đi đến bên cạnh hắn nói rằng:
- Chị cũng không phải là bình hoa, nếu như cậu có việc thì phải để tôi và Thượng Quan giáo sư chết đuối trong nước bọt.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 50-2: Anh chọc vào tổ ong bò vẽ rồi.
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Xin đấy, cô chỉ có thể gây trở ngại chứ giúp được gì!
Trương Dương không nói gì mà đảo cặp mắt trắng dã. Nếu không có Kiều Hi Nhi ở đây thì tốt xấu gì hắn cũng có thể ứng phó được một chút nhưng có cô ta ở đây thì cái này lại càng thêm khó.
Đang nói chuyện, đám đông đã chạy vọt tới trước mặt, đại khái có khoảng 17, 18 người trong đó ít nhất là có 6 tên cầm đao, đều là những kẻ cơ bắp cuồn cuộn vừa nhìn đã thấy cực kì lợi hại.
Để cho Trương Dương cảm thấy ngoài ý muốn chính là A Cẩu lúc sáng bị hắn đánh. Tay trái y băng vải tay phải cầm ống túyp thoạt nhìn có vẻ rất chuyên nghiệp.
A Cẩu cũng nhìn thấy Trương Dương.
Sau khi hắn nói xong, người có mặt chữ điền kia phất tay khiến cho mọi người yên tĩnh trở lại rồi say đó nhìn chằm chằm vào Trương Dương và Kiều Hi Nhi trong chốc lát, sau đó sắc mặt có hơi thay đổi, cau mày nói:
- Các bạn là sinh viên đại học Mai Đại?
Trương Dương gật đầu không nói thì chó cũng biết.
- Nếu là sinh viên thì nên lấy việc học làm trọng, nhưng các bạn lại không ở trong trường mà học cho tốt còn chạy đến chỗ này làm gì?
Trương Dương ngẩn người ra, đây là lần đầu tiên bị một người bắt nạt, giáo huấn về chuyện học hành. Thế giới này bị điên mất rồi, đúng vậy, mình không có việc gì thì chạy đến đây làm chi?
Nhưng Trương Dương còn hơn khối người đặc biệt là trong nhóm người náo loạn kia muốn thử lòng người. Chuẩn bị đem tên cả gan này đi chém không ngờ là ông chủ của mình lại tự nhiên đi nói chuyện học tập gì với đối phương của mình, đây là loại rắc rối gì thế không biết?
- Anh Hùng, chớ có nhiều lời với bọn chúng, thẳng tay phế hắn đi.
A Cẩu kia cũng là người nóng nảy, y bị tống tiền 7 vạn đồng. Y đau lòng mất một ngày liền, bây giờ vất vả lắm mới có thể trở về được không ngờ sao anh Hùng lại còn làm cho đối phương.
Cái người mặt chữ điền kia được gọi là anh Hùng hảo hán trừng mắt liếc nhìn A Cẩu một cái rồi vươn tay đẩy hắn một cái lảo đảo.
- Anh động vào huynh đệ của tôi thì hôm nay ít nhất hãy nói cho tôi cho tôi một người.
Hùng Ca nhìn Trương Dương chằm chằm, nói một cách không nhanh không chậm:
- Tôi nghe nói anh thực sự có thể đánh được, như vậy tôi và anh sẽ cũng tỉ thí một chút, nếu anh có thể thắng tôi thì chuyện hôm nay và chuyện cũ coi như qua. Còn nếu như anh thua, thì anh phải nhận lỗi trước huynh đệ của tôi, thế nào?
Trương Dương vừa nghe chuyện tốt này, tuy trong lòng cũng không để ý gì nhưng vẫn khảng khoái đồng ý.
- Được, cứ theo như lời anh nói nhưng tôi có một thỉnh cầu.
Trương Dương nhìn nhìn Kiều Hi Nhi bên cạnh, nói rằng:
- Trước hết tôi muốn các anh hãy phóng thích bạn tôi đã.
Hùng ca có chút sửng sốt một chút, sau đó gật đầu đáp:
- Không thành vấn đề.
- Không được, tôi không thể để mặc cậu được.
Mỹ nữ Kiều mặc kệ, kéo cánh tay Trương Dương không chịu buông. Trương Dương không còn cách nào với cô ta, vẻ mặt của Hùng ca bên kia thì đang đen lên, y do dự một chút rồi nói rằng:
- Trương Dương, tôi đồng ý với anh, dù anh thắng hay thua tôi cũng sẽ không để cho người khác động vào cô bé này, như vậy là được rồi chứ?
- Được, tôi tin anh.
Bỗng nhiên Trương Dương có chút hiểu ý này. Người trước mắt này vì sao lại phát hiện ra một khí chất đặc biệt. Nếu như không đoán sai xuất thân của người này, hơn nữa còn không phải là giống bộ đội. Ánh mắt của y và vết thương trên tay đều mang theo sát khí. Thậm chí, Trương Dương không một chút nghi ngờ, người này có thể đã giết người.
Hắn tin là lời của đối phương đủ để tín nhiệm, cho nên hắn đã đồng ý. Chỉ cần đối phương bằng lòng buông tha Kiều Hi Nhi thì hắn cũng có thể lỏng tay hơn.
Ông chủ muốn đích thân ra tay giáo huấn Trương Dương, mặc dù có chút không tình nguyện nhưng vẫn ngoan ngoãn nhượng bộ đáng trống để hai người buông tay.
Hai người dọn trận xong cũng không có nói nhiều mà trực tiếp ra tay, một dậm chân cơ thể giống như một mũi tên lao thẳng về phía Trương Dương, nắm đấm hung ác bổ nhào về phía Trương Dương.
Hai mắt của Trương Dương híp lại, khí thế của Hùng ca khác hẳn đám kia. Vừa ra tay đã biết đối phương là cao thủ tuyệt đối, không dài dòng nhiều.
Trương Dương cũng không có chọi với đá, với lực lượng của đối phương hắn mà đấu lại thì chỉ có thảm hại thôi.
Lúc chính tay Hùng ca đâm đến, dường như Trương Dương trượt qua lòng bàn tay của hắn đồng thời co rụt quyền lại.
- Không tồi.
Hùng ca kia mỉm cười giống như là không thèm để ý, trong lòng cũng thầm sợ hãi. Tiểu tử này nhìn thì có vẻ như không để ý nhưng ra t ay thì cực kì xảo quyệt. Cái này nếu như Trương Dương không được huấn luyện đặc biệt thì không có cách nào mà đối
Hai người, một người sai ở phía sau, rất nhanh lại cùng chần chừ ở một chỗ. Hai bên lại tiếp tục hủy đi 10 chiêu. Hùng ca, kinh ngạc phát hiện ra chính mình tuy trốn tránh đối phương nhưng lại chũng các chiêu của mình. Lúc còn trong bộ đội đặc chủng vùng Tam Giác Vàng học bảy, tám năm còn chưa bằng một đệ tử, cái này quá kì lạ.
Hai người càng đánh lâu thì sắc mặt cảu Hùng ca lại càng khó coi. Y phát hiện khuyết điểm duy nhất của Trương Dương lúc này chính là không đủ lực lượng nhưng kĩ thuật đánh nhau của hắn thì hơn hẳn mình.
Đương nhiên, nếu y nương tay với Trương Dương thì chưa chắn hắn cũng đỡ đòn làm như vậy chẳng qua là có chút phiêu lưu hơi lớn.
Nhưng bây giờ, trong tình huống này, muốn ung dung thu phục Trương Dương thì còn là vấn đề rất lớn, đánh tiếp thì lại càng khó coi.
Cho nên, đột nhiên y đánh là một trưởng mạnh, Trương Dương lui lại mấy bước, vươn tay ra ngăn nói:
- Thôi, hôm nay mọi người không thể phân biệt được thắng thua.
Trương Dương sửng sốt, hắn hiểu được cái này là Hùng ca có ý để lại một tay, nếu không thì mình không đi tiêu thì cũng bị tàn phế. Nghe được đối phương hào phóng như vậy, trong lòng thấy rất kì lạ nhưng hắn cũng vội tươi cười nói:
- Đa tạ Hùng ca đã thủ hạ lưu tình.
- Tôi tên là Trần Thiên Hùng, từ nay về sau nếu có người gây phiền toái với anh thì cứ đọc tên tôi, có lẽ cũng sẽ có tác dụng đấy.
Tên mặt chữ điền nhìn liếc mắt Trương Dương một cái rồi thản nhiên nói.
Những tên bên cạnh A Cẩu trợn tròn mắt, cái này Hùng ca không thích hợp, không phải là muốn đánh nhau sao, sao lại biến thành gọi nhau huynh đệ với đối phương thế này?
A Cẩu to gan, vừa định mở miệng thì lại bị Trần Thiên Hùng lườm một cái:
- Nhiều chuyện!
Trương Dương nhìn đối phương buông tha mình dễ dàng như vậy, e là sẽ xảy ra chuyện. Sauk hi cảm ơn Trần Thiên Hùng liền vội vàng kéo Kiều Hi Nhi nhanh chóng dời khỏi Phố Tiên Thủy.
Bọn họ vừa mới đi, rốt cục thì A Cẩu cũng không nhịn được liền mở miệng nói:
- Hùng ca, chính là bị cướp mất bảy vạn…
- Bảy vạn? Ngớ ngẩn thật, bảy vạn đã là gì? Coi như học phí đi, hơn nữa tiền đến từ đâu, ngươi còn không biết lấy về thế nào sao?
Trần Thiên Hùng nhìn thấy bóng Trương Dương từ xa rồi nhìn chằm chằm vào đám người A Cẩu, lớn tiếng nói rằng:
- Từ nay về sau không có việc gì thì đừng có trêu chọc y, đã có người khuyên bảo sau này còn xảy ra chuyện gì thì đừng có trách tao trở mặt.
Lời này của y vừa nói ra, người bên cạnh đã thở dài một hơi. Bọn họ theo Trần Thiên Hùng lâu như vậy mà cho tới giờ cũng chưa nhìn y lại thận trọng đến mức như thế. Chẳng lẽ sau lưng Trương Dương này lại có một chỗ dựa vững chắc nào sao?
Đám người này nín thở một lúc lâu cuối cùng thì cũng hỏi thầm A Cẩu hỏi:
- Hùng ca, cái này Trương Dương có chiêu gì vậy, anh chính là lời khuyên tốt cho bọn em, chúng ta có điểm tựa tốt rồi.
Trần Thiên Hùng nhìn hắn một cái, trên mặt lộ ra một tia cười khổ, thản nhiên nói rằng:
- Trương Dương này có chiêu gì thì cũng không quan trọng, quan trọng hơn chính là cô gái xinh đẹp bên cạnh hắn kia.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 51: Quần áo đậm, cái này có thể.
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Cô gái bên cạnh hắn?
A Cẩu cười nhìn Trần Thiên Hùng rồi thấp giọng hỏi:
- Hùng ca, không phải là một cô gái thôi sao? Cũng chỉ là rất xinh đẹp mà thôi.
- Hừ, cậu thì biết cái gì, cậu có biết cô ta là ai không?
Trần Thiên Hùng liếc mắt nhìn một cái:
- Nói ra chỉ sợ là sẽ dọa chết cậu thôi.
- Hùng ca, anh... Anh nói cô gái xinh đẹp kia đến đây là có nguyên nhân gì?
- Há lại không đến đây, ta cảnh cáo các ngươi từ nay về sau đừng có động đến cô ta. Đừng nói muốn đánh là chủ ý của cô ta mà suy nghĩ về cô ấy cũng không có. Nếu không thì đừng có trách ta chưa nói rõ với các ngươi, vứt cái mạng nhỏ của các ngươi đi thì cũng đừng có oán ta.
- Hùng ca, vậy… Rốt cục cô ta là ai?
- Có nói các cậu cũng không biết đâu, nhưng Đỗ gia thì các cậu có biết không?
A Cẩu rụt cổ lại lạnh cả da đầu:
- Đỗ gia, đương nhiên là biết. Đừng nói bọn họ là Thành phố Mai Ninh mà cho dù là toàn tỉnh thì họ cũng là gia tộc số một, chẳng lẽ nha đầu kia là người của Đỗ gia sao?
- Hừ, Đỗ gia, Đỗ gia trong mắt cô gái kia thì ngay cả xách giày cũng không xứng…
- A…
Trần Thiên Hùng vừa nói ra câu này thì mọi người đều ngoan ngoãn câm miệng lại. Ở nước Hoa Hạ có loại người này xách giày cho Đỗ Gia cũng không xứng?
Lai lịch của nhân vật chính là như vậy, cũng khó trách vừa rồi vì sao lão Đại lại xử lý cẩn thận như vậy. Cũng mệt hắn mới nhận ra người. Bọn họ tin tưởng mấy bọn kia đến một cái lông tơ cũng không nghi ngờ gì.
- Quỷ tha ma bắt, thế mà còn đòi lấy 20 vạn đồng để ta đối phó với Trương Dương.
A Cẩu nhìn băng vải băng chặt khuỷu tay rồi nghiến răng nghiến lợi nói:
- May là ông đây còn chưa động thủ, nếu không thì khoản tiền này, không phải là ta sẽ đòi ngươi tìm về hay sao.
- Rất biết đánh nhau...
Thoát ly khỏi cảnh nguy hiểm. Ánh mắt của Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương có vẻ hơi kì lạ. Người này đúng là một sinh viên ư? Sao chỉ trong chốc lát đã biết thành một nhà khoa học, rồi trong chốc lát lại biến thành một tên du côn đầu sỏ, cái này không phải quá rộng ấy chứ.
Trương Dương nhìn cô ta một cái rồi vội vàng giải thích nói:
- Ngày bé tôi đã từng luyện qua rồi.
- Vậy sao?
Kiều Hi Nhi nửa tin nửa ngờ nhưng cũng không truy vấn đến cùng:
- Thôi bỏ đi, em có linh cảm …
- Linh cảm thấy ở đâu? Đừng có nói với tôi là cậu có linh cảm xấu đấy nhé?
Váy ngắn của cô ta che càng được ít, ở dưới cô có quần áo an toàn nhưng vẫn cảm thấy không được tự nhiên. Nếu Trương Dương không cho cô vừa lòng thì cô sẽ không do dự mà chữa cho tiểu tử thối này một trận. Nhưng trực giác cho cô biết người đó làm loạn hẳn là có lý do của mình.
Trương Dương nhìn cặp đùi tuyết trắng, thon dài hắn nuốt nước miếng. Không thể trách mình không đứng đắn mà vấn đề duy nhất chính là Trần Thiên Hùng kia xuất hiện quá sớm.
Xem ra hôm nào lại phải đi Phố Tiên Thủy rồi, nhưng cũng không còn cách gì để thu hoạch. Ngày mai lại phải đi đến địa phương khác, đương nhiên là ngày mai Kiều nữ này sẽ đồng ý phối hợp.
Đắn đo cả nửa ngày, Trương Dương lại chăm chú nhìn Kiều Hi Nhi, hắn nói rằng:
- Tôi tin là, ngày mai, muộn nhất là tối mai, nhất định tôi sẽ cho cô một đáp án.
Kiều Hi Nhi bĩu môi, cô ngồi trên ghế sau vị trí người lái nói:
- Xem ra, hôm nay trước mắt tôi lại tạm thời tin anh, lên xe đi.
Thấy kiều nữ kia hình như không phải là con gái, hòn đá trong lòng Trương Dương như được gỡ xuống:
- Hà, quả nhiên chị là người thấu tình đạt lý, sáng sớm ngày mai tôi sẽ đi tìm chị.
Kiều Hi Nhi phát động A6, lúc chuẩn bị xuất phát thì nghe Trương Dương nói vậy, cô liền dừng lại nhìn hắn cau mày nói:
- Nên không cần phải để tôi như vậy?
- Này, không thàng vấn đề, bà chị?
Trương Dương giơ tay chỉ vào đôi chân thon dài của Kiều Hi Nhi mà nói rằng:
- Không phải là mặc qua bộ cánh an toàn rồi sao?
Kiều Hi Nhi cúi đầu theo bản năng, cô liền phát hiện vì cái váy của mình quá ngắn, cho nên lúc này ngồi trên vị trí của người lái, vạt áo sau của mình bị cuốn lên. Bộ cánh an toàn của mình đều bị lộ hết ra. Mặc dù là bộ cánh an toàn nhưng nó rất mỏng, quần lót bên trong lộ hết ra.
Mặc dù Trương Dương có sự chuẩn bị nhưng mình vẫn bị đắm chìm. Sau khi nghiêng đầu nhìn Kiều mỹ nữ, hắn phát hiện cô gái kia mặt đã đỏ ửng lên dương như cô cảm thấy Trương Dương đang trêu trọc mình, cô tức giận nói:
- Nhìn cái gì? Chị nói cho mà biết, ngày mai muốn chị ăn mặc như thế này không có cửa đấy đâu nhé.
- Không mặc như vậy cũng được.
Trương Dương nói thẳng một cách cẩn thận để tránh khiêu khích cô ta lần thứ hai:
- Học tỷ có dáng đẹp như vậy, váy có thể mặc dài hơn một chút, hoặc là mặc quần bò cũng được nhưng…
- Nhưng cái gì?
Kiều mỹ nữ không chuyển mắt mà nhìn chằm chằm về phía trước, ngữ khí có vẻ hơi chậm chậm một chút.
Trương Dương do dự một chút, rồi ngẩng đầu nhìn về phía trước một chút. Lúc này xe cộ cũng không đông lắm, theo bản năng hắn nắm chặt tay, nhẹ giọng nói rằng:
- Này, chính là cái kia… Cái kia, cô có lộ sâu áo cổ chữ V…
Trong dự đoán của Trương Dương, hắn còn chưa nói xong. Kiều nữ đã tức giận nhìn Trương Dương chằm chằm, rồi rống lên:
- Không ngờ ngay cả cậu mà cũng nhì Học tỷ, dâu diếm cũng vẫn lộ sự thèm thuồng, biết Học tỷ hy sinh bao nhiêu không? Cả đời này không thể để cậu phụ trách được?
- Ách… cứ coi là như vậy đi.
Trương Dương thè lưỡi, rồi cẩn thận an toàn tay lái.
- Hừ!
Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương liếc mắt một cái:
- Định cái gì, chẳng lẽ Học tỷ đây không xứng với ngươi sao?
- A, không phải là tôi có ý đó, ý tôi nói là cô không mặc cũng được không thể miễn cương được cô.
- Mồm thì nói không muốn nhưng thực ra trong lòng vẫn muốn?
Kiều Hi Nhi khởi động xe lần thứ hai nhưng lần này Trương Dương đã có sự chuẩn bị cho nên đầu sẽ không bị đập vào ghế.
- Thực sự không phải, tôi… Tôi tìm người khác.
Nghe thấy vậy, Kiều Hi Nhi im lặng một lúc lâu không hé răng nửa lời, lúc xe đến Mai Đại, cô mới đi chậm lại hỏi:
- Mặc thành như vậy, thực sự giúp được anh hay sao?
Trương Dương nhìn cô một cái, xem ra nàng ta nói lag giận nhưng ngữ khí đã dịu đi rất nhiều, hắn liền gật đầu và nói rằng:
- Thực ra, tôi cũng rất khó để giải thích với cô. Nhưng tôi cam đoan sự hi sinh của co là sự hi sinh đích thực, đối với tôi nó có sự trợ giúp rất lớn. Nhưng, ngày mai tôi có thể tìm người khác đến giúp.
Trương Dương suy nghĩ, thực sự không được thì có phải cẩn thận chọn người. lui một vạn bướcm vì cái gen ức chế tình huống bất đắc dĩ nhất đành phải lộ nhà mình ra. Ai da! Có dễ dàng không, vì tương lai của nhân loại ta phải hi sinh bao nhiêu đây?
- Ức!
Kiều Hi Nhi gật đầu rồi từ từ lái xe về phía khách sạn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius