 |
|

29-07-2008, 09:52 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 51
Dò xem thực trạng
Mấy ngưá»i cưỡi ngá»±a đến nÆ¡i, láºp tức nhảy xuống. Thì ra là Kim Kiếm thư sinh, Thiết Kỳ Ngân Tinh, Thiết Tranh lão lão cùng má»™t Tú sÄ© áo xanh thân hình cao ốm, ánh mắt như có thần.
Kim Kiếm thư sinh cưá»i lên ha hả, mở lá»i trước :
- Gần đây Hà n huynh Ä‘i đâu thế? Tháºt chúng tôi tìm muốn chết được.
Bá»—ng ông ta thấy má»i ngưá»i Ä‘ang cầm binh khà nÆ¡i tay như định đánh nhau, không khá»i ngạc nhiên há»i :
- Chà ng rể cùng cha vợ là m gì thế?
Ngá»c Thông cưá»i khỉnh nói :
- Hà n đại hiệp đem con gái giấu đi rồi. Cứ hẹn rà y hẹn mai không chịu gả.
Hà n Kỳ giáºn dữ quát lá»›n :
- Nói báºy!
“Vù†má»™t tiếng, xuất chưởng đánh ra, tiá»m lá»±c cuồn cuá»™n như nước vỡ bá», uy mãnh vô cùng.
Ngá»c Thông khẽ hừ má»™t tiếng, chiếc quạt phất nhẹ ra. Láºp tức hóa giải ngay chưởng lá»±c cá»§a đối phương vô hình vô bóng.
Sắc mặt Hà n Kỳ tái xanh, lăm le kiếm nÆ¡i tay chuẩn bị tấn công tá»›i. Kim Kiếm thư sinh thấy váºy, vá»™i tung mình đến giữa, cản hai ngưá»i lại nói :
- Khoan đã! Khoan đã, hiện nay cưá»ng địch trước mặt, má»i ân oán tư thù đợi qua vụ nà y rồi sẽ tÃnh.
Äoạn quay sang Ngá»c Thông há»i :
- Lệnh tôn có đến đây chăng?
Ngá»c Thông cưá»i lên ha hả nói :
- Ngươi khá»i cần gây cảm tình vá»›i bổn công tá». Giữa chúng ta còn món nợ chưa thanh toán kia mà .
Kiếm Thư Sinh lạnh lùng trầm giá»ng nói :
- Lão phu lúc nà o cÅ©ng đợi ngươi váºy.
Hà n Kỳ tiến lên một bước, kéo tay Kiếm Thư Sinh nói :
- Xin Tống huynh tránh ra, thứ tiểu tá» ngông cuồng nà y không cần nói chuyện vá»›i hắn. Äể tại hạ dạy hắn.
Ngá»c Thông tá» ra khinh khi, tá» thái độ ngạo nghá»… nói :
- Hừ! Lá»›n lối không biết thẹn. Có giá»i cứ ra tay!
Lúc ấy Thiết Tranh lão lão, Thiết Kỳ Ngân Tinh và Tú sÄ© áo xanh cÅ©ng đã đứng bên Hà n Kỳ. Thảy Ä‘á»u đưa mặt giáºn dữ nhìn Ngá»c Thông. Ai nấy Ä‘á»u tá» ra sẵn sà ng giúp đỡ Hà n Kỳ để đấu vá»›i hắn.
Ngá»c Thông tá»± hiểu, nếu chá»c cho nhiá»u ngưá»i cùng giáºn thì sẽ khó lòng, nên vừa dứt câu tung mình ra Ä‘i, nhưng miệng còn cưá»i vá»ng lại :
- Hôm nay bổn công tá» tạm thá»i tha cho các ngươi. Äợi ngà y Thái SÆ¡n đại há»™i xong, bổn công tá» sẽ tìm từng ngưá»i má»™t để thanh toán.
Phút chốc Ngá»c Thông đã khuất dạng trong rừng ráºm.
Kim Kiếm thư sinh đưa mắt nhìn theo, thở ra một tiếng nói :
- Má»›i mấy tháng không gặp, tiểu tá» nà y đã há»c đâu má»™t má»› võ công váºy cà ?
Khất Tiên bá»—ng quay đầu sang Cừu Cốc há»i :
- Nhãi con, cháu có nháºn ra võ công cá»§a hắn thuá»™c môn phái nà o không? Xem qua thì hình như quen thuá»™c lắm.
Cừu Cốc trù trừ đáp :
- Nhưng hắn không phải trực tiếp thụ lãnh.
Khất Tiên thở dà i một tiếng :
- Không phải lão ăn mà y nà y nói hiếp, nếu quả tháºt ban nãy đánh nhau, chỉ sợ Hà n lão huynh không phải là đối thá»§ cá»§a tên tiểu tỠấy váºy.
Lúc ấy Kim Kiếm thư sinh đã quay đầu lại đưa tay ngoắc Cừu Cốc nói :
- Má»i Lữ thế huynh đến gặp Äinh cốc chá»§ cá»§a Ma Vân Phong cho biết.
Cừu Cốc vốn không muốn giao hảo vá»›i bá»n ngưá»i nà y, nhưng Kim Kiếm thư sinh đã gá»i đà nh phải bước đến. Lúc ấy Tú sÄ© áo xanh cÅ©ng vừa Ä‘i qua, hai ngưá»i cùng cung tay nhau thi lá»…. Tú sÄ© cưá»i ha hả nói :
- Thế huynh thần công cái thế, khiến cho lão hủ bội phục vô cùng.
Cừu Cốc vá»™i vã khiêm nhưá»ng :
- Mấy đưá»ng công phu thô sÆ¡ cá»§a tại hạ đâu bì kịp Cốc chá»§ Vạn Nhứt.
Lúc ấy, chà ng đại hán cùng lão già áo và ng cá»§a Vô Nhân đảo nãy giỠđứng má»™t bên hình như không còn nhẫn nại được nữa, nên đồng thanh cưá»i nhạt nói :
- HỠHà n kia, các ngươi đã nói chuyện xong chưa?
Hà n Kỳ bước đến trước mặt hai ngưá»i há»i :
- Các ngươi định thế nà o?
Lão già gầy ốm cất giá»ng khà n khà n nói :
- Các chá»§ nhân cá»§a Tam cốc, Nhị trang đã có mặt. Lão phu đà nh phải lãnh giáo từng ngưá»i má»™t.
Tú sÄ© áo xanh vốn là sư huynh cá»§a Hạc Linh VÅ© SÄ©, Cốc chá»§ Ma Vân Phong, tên gá»i Nhiếp Hồn Tú SÄ© Äinh Tuyá»n Tán, vá»™i vã kết thúc việc chuyện trò vá»›i Cừu Cốc, tung mình nhảy đến bên Hà n Kỳ lá»›n tiếng nói :
- Nếu tôn giá muốn thưởng thức công phu cá»§a Tam cốc, Nhị trang, Nhất bảo thì tại hạ xin Ä‘i và i đưá»ng trước cho!
Lão già gầy ốm buông tiếng cưá»i quái dị nói :
- Tôn giá có phải là Nhiếp Hồn Tú Sĩ của Ma Vân Phong chăng?
- Không sai!
Nhiếp Hồn Tú SÄ© là ngưá»i rất khôn ngoan, cảm thấy hai ngưá»i đối vá»›i Tam cốc, Nhị trang, Nhất bảo thà nh thuá»™c đến thế. Vả lại còn công khai khiêu chiến vá»›i má»i ngưá»i, thế nà o cÅ©ng có nguyên nhân chứ chẳng không, nên cưá»i lạt tiếp :
- Còn ba hôm nữa là đến ngà y ước hẹn của Vô Nhân đảo chủ với chúng tôi. Hôm nay tôn giá vô cớ đến đây gây chiến, có lẽ muốn thăm dò thực lực trước có phải không?
Lão già nghe nói biến sắc, lạnh lùng hừ một tiếng nói :
- Vô Nhân đảo chá»§ là ngưá»i như thế nà o, chẳng lẽ lại Ä‘i là m những việc ấy sao?
Thái độ ngạo nghá»… khiến cho quần hùng ai nấy Ä‘á»u phẫn ná»™. Thiết Tranh lão lão vá»— chiếc đà n tranh nhằm ngay mặt tên đại hán Ä‘áºp tá»›i, miệng quát lá»›n :
- Äể lão thân dẹp ngươi trước đã!
Äại hán thấy thiết tranh cá»§a đối phương đánh tá»›i, liá»n đưa vai ra nghinh đỡ.
“Bùng†má»™t tiếng, hai bên Ä‘á»u lùi vá» sau hai bước. Thiết Tranh lão lão thấy thế giáºt mình, bà không ngỠđối phương có thể dùng vai để chống cá»± binh khÃ.
Nhưng rồi sau đó, Thiết Tranh lại lẹ là ng vù vù đánh tới, liên hồi công ra tám thức.
Äại hán vẫn đứng yên như núi, không há» nhúc nhÃch, đôi thiết chưởng cứ múa động không ngừng. Trong chá»›p nhoáng đã công ra mưá»i hai chưởng, đồng thá»i cưá»i lên ngông cuồng nói :
- Cây đà n nà y chỉ Ä‘em hát dạo ngoà i phố, ngươi lại Ä‘em là m binh khÃ, tháºt buồn cưá»i!
Thiết Tranh lão lão giáºn đến cá»±c độ, tóc bạc dá»±ng lên, mặt đầy sát khÃ, chá»›p nhoáng công ra mưá»i tám thức, chiêu nà o chiêu nấy Ä‘á»u hiểm ác vô cùng khiến cho đại hán phải lùi vá» sau năm sáu bước để tránh né.
Chuyến nà y há» gây hấn vá»›i Hà n Kỳ, mục Ä‘Ãch là để thăm dò thá»±c lá»±c cá»§a đối phương. Giá» má»›i biết đối phương thà nh danh không phải do may mắn, nên lòng bắt đầu dè dặt, hết còn có ý khinh địch nữa, vá»™i Ä‘em thá»±c lá»±c công phu ra sá» dụng.
Song chưởng đánh mạnh, tiá»m lá»±c đánh ra đã khiến cho Lão lão lui vá» chá»— cÅ©.
Trong khi Thiết Tranh lão lão đánh vá»›i đại hán thì Hà n Kỳ cÅ©ng đã xông và o lão già gầy ốm, trầm giá»ng quát :
- Äến đây, ta sẽ thưởng thức tuyệt há»c cá»§a Vô Nhân đảo xem thế nà o cho biết.
Lão già gầy ốm buông tiếng cưá»i lạnh lùng, hai cánh tay áo giở cao, đôi bà n tay ốm Ä‘en như que cá»§i đã lòi ra. Hà n Kỳ vừa thấy mưá»i đầu ngón tay Ä‘en mun ấy đã biết ông ta luyện má»™t môn âm độc công phu, nên lòng đã bắt đầu dè dặt.
Bây giá» hai đà ng chỉ còn cách nhau có má»™t trượng, ai nấy thảy Ä‘á»u ngầm tụ khà váºn công sẵn sà ng chuẩn bị.
Khất Tiên bỗng quay sang Cừu Cốc nói :
- Cháu đến dẹp hai đứa ấy cho xong. Xem ra Thiết Tranh lão lão cũng không dễ thắng nổi tên đại hán ấy đâu!
Cừu Cốc gáºt đầu nói :
- Vãn bối vâng mệnh.
Liá»n nhảy đến trước mặt bốn ngưá»i, lá»›n tiếng nói :
- Ngừng tay!
Má»i ngưá»i Ä‘á»u bất giác giáºt mình, ngưng tay đứng lại. Cừu Cốc đưa mắt nhìn Hà n Kỳ, Ä‘oạn trừng lão già gầy ốm nói :
- Hai ngươi là ngưá»i cá»§a Vô Nhân đảo, ắt phải có tên há». Mau báo lên cho má»i ngưá»i rõ.
Lão già trợn mắt cất giá»ng khà n khà n nói :
- Nam Hải nhị quái Thá»§y Mẫu Tân Thất Bạch KÃnh Hầu Tam là anh em ta đây.
Cừu Cốc cưá»i lá»›n nói :
- Các ngưá»i là loà i sÆ¡n tinh hải quái, cÅ©ng đáng để cho lão tiá»n bối ra tay hay sao?
Tên đại hán nghe nói nổi giáºn, tung mình đến trước mặt Cừu Cốc quát há»i :
- Ngươi là ai?
- Tại hạ là Lữ Cừu Cốc.
- Ngươi là tân nhiệm thủ lãnh của Phổ Kiếm minh?
- Phải! Tại hạ hiện giá» tạm thá»i chấp chưởng Phổ Kiếm minh.
Äại hán quay tròn đôi tròng mắt, bá»—ng phát tiếng cưá»i ngông cuồng nói :
- Phổ Kiếm minh lá»±a chá»n ngươi là thằng con nÃt để là m thá»§ lãnh, đủ thấy Trung Nguyên thiếu thốn nhân tà i rồi.
Cừu Cốc vẫn Ä‘iá»m nhiên mỉm cưá»i nói :
- Có lẽ đúng thế.
Lão già bỗng quát lớn :
- Lão chẳng có thá»i giỠđể đấu khẩu vá»›i ngươi, mau dang ra ngay.
- Theo tại hạ thấy tốt hÆ¡n, các ngươi nên thức thá»i hÆ¡n má»™t chút.
Lão già cưá»i lên hu hú há»i :
- Xem váºy ngươi muốn thay mặt cho bá»n há» sao?
- Có lẽ!
Lá»i vừa dứt thì thân hình chà ng cÅ©ng đã xẹt nhanh. ÄÆ°a chưởng tát và o mặt ông ta hai cái nảy lá»a.
CỠđộng mau lẹ như Ä‘iện chá»›p, dù cho lão già công phu có cao cưá»ng đến đâu cÅ©ng khó bá» tránh né, khiến ông tức giáºn gầm thét vang lên, vù má»™t chưởng đánh ra tháºt mạnh.
Nhưng Cừu Cốc đã như má»™t luồng gió thoảng qua, tiến đến trước mặt đại hán, “bát bátâ€, lại hai tiếng vang lên. Äại hán cÅ©ng bị hai tát tai nẩy lá»a, còn nặng hÆ¡n lão già vừa rồi, trên mặt láºp tức hiện ra hai dấu bà n tay rướm máu, máu tươi bắt đầu rỉ dần ra hai bên mép.
Cừu Cốc thi thố lối đánh chá»›p nhoáng, khiến cho hai ngưá»i vừa phát giác thì chà ng đã trở vá» chá»— cÅ© đứng rồi.
Lão già cùng đại hán sau khi trấn tÄ©nh tinh thần, ngó lẫn nhau má»›i thấy việc buồn cưá»i, chẳng hẹn mà đồng thá»i tung mình nhảy xổ và o Cừu Cốc, miệng quát lá»›n :
- Tiểu tỠcả gan thừa lúc ta không đỠphòng đánh lén, gia gia sẽ lấy mạng ngươi đây.
Cừu Cốc cưá»i nhạt nói :
- Äó chẳng quá là há»… gieo rắc việc gì đến ngưá»i khác, ắt phải được trả lại thứ ấy. Các ngưá»i bảo có gì chẳng đúng đâu.
Lá»i chà ng vừa dứt thì hai ngưá»i đã má»™t trái, má»™t mặt công và o đến nÆ¡i. Mưá»i đầu ngón tay cá»§a lão già búng lên trên không, láºp tức mưá»i luồng khói Ä‘en cuồn cuá»™n bắn ra, nhằm ngay đối phương áp tá»›i.
Cừu Cốc nhìn thấy hai ngưá»i đã giáp công, buông lên tiếng cưá»i ha hả, đôi chân khẽ dáºm, đã như má»™t lằn khói xanh tung ra khá»i vòng vây, khiến cho chỉ phong chưởng lá»±c cá»§a đối phương thảy Ä‘á»u đánh tráºt.
Lão già nham hiểm khôn lưá»ng, khẽ hừ má»™t tiếng, đưa mắt nhìn sang đại hán.
Äoạn thét lên má»™t tiếng, kẻ phÃa trước ngưá»i phÃa sau hai bên dồn dáºp công và o, giở toà n công phu đặc biệt, uy lá»±c mạnh hÆ¡n trước nhiá»u.
Cừu Cốc biết váºy nhưng vẫn đứng yên mỉm cưá»i, đợi cho chưởng lá»±c từ hai phÃa sát gần và o thân liá»n nhÃch mình má»™t cái xẹt ra ngoà i.
Hai ngưá»i cố tình dồn hết sức bình sinh và o cú đánh nà y, định diệt trừ Cừu Cốc má»›i hả dạ. NgỠđâu sắp thà nh công thì đối phương đã tránh kịp. “Bùng†má»™t tiếng, hai chưởng lá»±c cá»§a lão già và đại hán đã chạm và o nhau.
CÅ©ng may ná»™i lá»±c cá»§a hai ngưá»i đã luyện đến mức thâu phát lại tâm, nên vừa phát giác kịp, đã phân tán ngay toà n thân chân lá»±c, dù váºy cÅ©ng bị chấn động lùi vá» sau hai bước.
Cừu Cốc đứng bên ngoà i giả vá» há»n giáºn nói :
- Các ngươi là m gì kỳ váºy?
Äoạn chà ng nghiêm nét mặt nói :
- Công phu của các ngươi còn kém lắm, tại hạ không muốn ra tay là m gì. Mau vỠnói lại với Vô Nhân đảo chủ rằng ngà y hội Thái Sơn sẽ có một phần của Cừu mỗ trong ấy.
Lão già đưa mắt nhìn vỠđại hán, bá»—ng cưá»i dà i nói :
- Chúng tôi tá»± biết không bằng ngưá»i nên không muốn kéo dà i cho thêm xấu hổ. Lá»i nói cá»§a tôn giá tại hạ sẽ bẩm lại vá»›i Äảo chá»§ váºy.
Lá»i dứt lá»i bèn hè má»™t tiếng, hai ngưá»i cùng tung mình ra Ä‘i mất dạng.
Hà n Kỳ vì lúc nãy Ä‘ang cÆ¡n tức giáºn nên không suy nghÄ© kỹ, giá» tinh thần đã ổn định má»›i nhá»› đến việc vừa rồi, không khá»i hổ thẹn. Nếu lúc nãy tiếp tục động thá»§ vá»›i Nam Hải song quái thì tiếng tăm cá»§a ông sẽ bị chôn vùi ngay.
Kỳ thá»±c hiện giá» không chỉ Hà n Kỳ có suy nghÄ© ấy, cả Kim Kiếm thư sinh, Thiết Kỳ Ngân Tinh, Thiết Tranh lão lão cÅ©ng Ä‘á»u kinh hãi. Nam Hải song quái chẳng qua là thuá»™c hạ cá»§a Vô Nhân đảo chá»§, nếu Ä‘em so sánh võ công thì có lẽ không thua bá»n Tam cốc, Nhị trang, Nhất bảo. Do đó có thể Ä‘oán hiểu võ công cá»§a Vô Nhân đảo chá»§ cao đến bá»±c nà o rồi.
Ai nấy Ä‘á»u có tâm sá»± riêng, nên Nam Hải song quái ra Ä‘i mà không ai hay biết. Riêng vá» Khất Tiên là ngưá»i rất lạc quan, không thèm nghÄ© ngợi gì cả. Vừa thấy bá»n hỠđã ra Ä‘i, ông liá»n cưá»i lá»›n nói :
- Lão ăn mà y nà y phục cháu lắm, nếu phải đối địch với hai tên ban nãy thì lão phải khổ luyện ba năm nữa mới xứng.
Cừu Cốc lắc đầu cưá»i nói :
- Tiá»n bối quá khen đấy thôi!
Bá»—ng chà ng thấy Kim Kiếm thư sinh cùng má»i ngưá»i bước đến nên vá»™i vã nói :
- Cháu xin tạm biệt váºy!
Láºp tức tung mình lên cao tám trượng, như con đại bà ng nhẹ trên không trung.
Khất Tiên nhìn theo hình bóng của chà ng, thở dà i than :
- Trưá»ng giang sóng sau đẩy sóng trước, tre già măng má»c tháºt chẳng sai.
Xem váºy cái hư danh cá»§a lão tháºt đã lá»—i thá»i rồi.
Hà n Kỳ đứng bên cưá»i thiểu não nói :
- Kỳ đại hội Thái Sơn lần nà y nếu may mắn còn sống sót lại, tại hạ quyết bỠngay chức vụ Chưởng môn nhân, không thèm đếm xỉa gì đến thị phi giang hồ nữa.
Khất Tiên ngầm hiểu vừa rồi ông ta bị cái tát tay nÆ¡i tá»u quán, nên má»›i thốt ra những lá»i bi quan như thế. Ông không tiện nói thêm nữa, chỉ khẽ lắc đầu.
Kim Kiếm thư sinh mãi lo đến việc tranh đấu vá»›i Vô Nhân đảo chá»§ sắp đến, nên liá»n mở lá»i :
- Thất đại gia cá»§a Trung Nguyên đã có được sáu rồi, chỉ còn sót má»—i lão Äá»™c Váºt. Äối vá»›i việc tranh đấu sắp đến các vị có cao kiến chi chăng?
Thiết Tranh lão lão hừ một tiếng nói :
- Có gì phải thương lượng, đến lúc ấy chúng ta cứ ra sức thà mạng vá»›i chúng má»™t tráºn váºy.
Kim Kiếm thư sinh lắc đầu nói :
- Không phải dá»… váºy đâu! Luáºn vá» võ công, ngưá»i cao còn có ngưá»i cao hÆ¡n, và má»—i ngưá»i Ä‘á»u có sở trưá»ng cá»§a mình. Nếu biết dùng sở trưá»ng cá»§a ta đánh và o sở Ä‘oản cá»§a địch thì có lẽ cÅ©ng hy vá»ng thắng phần nà o.
Nhiếp Hồn Tú SÄ© tiếp lá»i :
- Lá»i nói cá»§a Tống huynh cÅ©ng có lý. Äến hôm ấy nếu Vô Nhân đảo chá»§ khiêu chiến từng ngưá»i má»™t thì xin ÄÆ°á»ng bảo chá»§ đấu ám khà vá»›i y, Thiết Tranh lão lão tá»· thà âm luáºt, Khất Tiên đấu chưởng pháp, Hà n huynh và Tống huynh đấu kiếm pháp. Còn tại hạ bất tà i nguyện táºn dụng tráºn đồ phân cao thấp má»™t phen váºy.
Khất Tiên cưá»i ha hả nói :
- Nếu há» không chịu theo quy luáºt tá»· thà nà y thì sao?
- Chúng ta đà nh liên thá»§ tấn công váºy.
Kim Kiếm thư sinh cháºm rãi nói :
- Vô Nhân đảo chá»§ và o Trung Nguyên chuyến nà y vá»›i mục Ä‘Ãch muốn bá, vì váºy có lẽ mang theo bá»™ hạ chẳng Ãt đâu. Các tay cao thá»§ cá»§a các vị cÅ©ng nên để ý chuẩn bị, kẻo đến khi giáp chiến khó bá» phối hợp.
Khất Tiên nghe nói việc liên thá»§ trong lòng không khá»i chán ngán, khẽ nói và o tai Hà n Kỳ :
- Hà n huynh, chúng ta đi thôi. Tuần rượu hôm nay chưa thấm và o đâu cả.
Hà n Kỳ cÅ©ng khẽ gáºt đầu, hai ngưá»i đồng bước Ä‘i.
Thiết Tranh lão lão thấy Khất Tiên đi mà chẳng nói năng gì cả, bèn bĩu môi rủa :
- Gã ăn mà y tÃnh tháºt kỳ quái!
Kim Kiếm thư sinh xen lá»i :
- Thây kệ há», chúng ta cÅ©ng ra vá» thôi!
Láºp tức má»i ngưá»i vút lên lưng ngá»±a, phi nhanh biến mất.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 03:21 AM.
|

30-07-2008, 01:27 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 52
Vây khổn trong mê tráºn
Cừu Cốc thấy Kim Kiếm thư sinh định đến giao tình liá»n vá»™i vã ra Ä‘i. VỠđến lữ Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i trong giây lát, bấm đốt tay thì ngà y mai là ngà y ước hẹn cùng Tiên ông gặp mặt. Chà ng cảm thấy vui vẻ vô cùng, nhưng rồi cÅ©ng có phần lo lắng. Chà ng lo sau khi gặp Tiên ông, có thể ông ta giao chức thá»§ lãnh cá»§a Phổ Kiếm minh cho mình.
Chà ng còn lạ gì tánh tình cá»§a Tiên ông nữa, má»—i việc gì ông ta đã quyết định, không ai có thể cãi lại được. Nhưng tổ chức Phổ Kiếm minh kỳ nhân dị sÄ© rất nhiá»u, chà ng là háºu bối mà đứng ra chấp chưởng, tháºt có Ä‘iá»u khó xá».
Song đối vá»›i Tiên ông, chà ng rất má»±c tôn kÃnh, lâu nay hằng tưởng nhá»› từng giá» từng phút... khiến cho lòng chà ng rá»™n rá»±c. Không thể nằm yên trên giưá»ng trong đêm nay, chà ng quyết định khởi sá»± hà nh trình đến núi Thái SÆ¡n chỠông ta váºy.
Trá»i cà ng vá» khuya đèn Ä‘uốc trong thà nh tắt dần. Má»i ngưá»i từ từ Ä‘i ngá»§, đột nhiên có má»™t bóng Ä‘en từ trong thà nh phi nhanh vun vút hướng núi Thái SÆ¡n tiến tá»›i.
Bóng Ä‘en ấy chÃnh là Lữ Cừu Cốc, vá»›i khinh công tuyệt kỹ, qua đến canh hai thì đã đến chân núi Thái SÆ¡n, chà ng vui mừng Ä‘ang định bắt đầu lên núi.
Bá»—ng trước mặt có bóng Ä‘en chạy nhanh đến, Cừu Cốc nhÃu mà y lách ngưá»i sang bên năm thước, thì nghe tiếng cưá»i trong trẻo nói :
- Cần chi phải hoảng hốt như thế, em đây mà !
Lữ Cừu Cốc chợt giáºt mình khi trông thấy Uyển Lệ. Chà ng thầm lo ngá»™ nhỡ nà ng lại tìm cách rá»a mối háºn tình thì chà ng biết phải xá» trà sao. Bá»—ng nhá»› lại câu nói cá»§a Uyển Lệ và o hôm nà ng toan hạ độc thá»§ chà ng sau khi đã chế ngá»± hai huyệt “Thần Äạo†và “Ngá»c Dươngâ€.
“TÃnh cá»§a bổn cô nương đã quen, há»… món gì bổn cô nương không chiếm được thì kẻ khác cÅ©ng đừng hòng được nóâ€.
Cừu Cốc há»i bằng giá»ng có phần nà o tức tối :
- Cô cũng lên núi Thái Sơn nữa sao?
Uyển Lệ cÅ©ng biết Cừu Cốc vẫn chưa quên hà nh động sai quấy cá»§a nên mỉm cưá»i giả lả :
- Em muốn đi cùng chà ng!
Cừu Cốc khẽ hừ một tiếng nói :
- Cô có còn oán háºn tôi?
Uyển Lệ cúi mặt ngáºm ngùi nói :
- Em chỉ má»™t dạ yêu anh mà thôi. Äêm nay em muốn theo anh để chuá»™c lại lá»—i lầm hôm trước.
Cừu Cốc vốn là ngưá»i nhân háºu nên nghe Uyển Lệ nói bất giác động lòng :
- Tôi tháºt cảm kÃch vá» sá»± lo lắng cá»§a cô, nhưng Cừu Cốc nà y không muốn cô vì tôi mà phải liên lụy. Cô có biết cuá»™c thư hùng sắp tá»›i trăm bá» tháºp tá» nhất sanh hay không?
Uyển Lệ thấy Cừu Cốc không còn nghÄ© đến chuyện cÅ© nữa nên đáp bằng giá»ng vừa vui mừng vừa há»n dá»—i :
- ChÃnh vì thế em má»›i muốn Ä‘i cùng chà ng.
Cừu Cốc không nói gì thêm nữa, chỉ thoáng nhìn Uyển Lệ rồi thi triển thân pháp lao nhanh vá» phÃa trước. Uyển Lệ cÅ©ng tức tốc bám gót theo chà ng.
Cả hai cứ mải miết lên núi, ngưá»i trước kẻ sau. Bây giỠđã bắt đầu sang canh ba, ánh trăng bắt đầu chênh chếch. ÄÆ°á»ng lên núi má»—i lúc má»™t âm u. Cừu Cốc vừa phi thân vừa cố lắng tai nghe động tÄ©nh hai bên đưá»ng. Chà ng e rằng sẽ không tránh khá»i những cuá»™c mai phục.
PhÃa sau Uyển Lệ nói theo :
- Lữ huynh đợi muội theo với.
Cừu Cốc thoáng nhÃu mà y dừng bước, Uyển Lệ bước gần hÆ¡n đến Cừu Cốc giữ lấy cánh tay chà ng :
- Nghỉ một tà đi huynh, lát nữa huynh còn phải giao đấu!
Cừu Cốc không nói gì, lặng lẽ bước đến ngồi dưới một gốc cây tùng. Uyển Lệ đến ngồi bên cạnh chà ng, nà ng không dám có cỠchỉ âu yếm với Cừu Cốc như ngà y trước. GiỠđây, nà ng đã biết Cừu Cốc chỉ yêu có mình Thanh Thu mà thôi.
Dù váºy, nà ng cÅ©ng không thể dối lòng rằng nà ng vẫn còn vấn vương vì mối tình đầu không toại. Bất giác Uyển Lệ khẽ thở dà i, hai dòng lệ từ từ chảy dà i theo đôi má.
Cừu Cốc nghe thấy tiếng thở dà i cố đè nén ấy, chà ng quay mắt nhìn sang Uyển Lệ. Dưới ánh trăng chênh chếch khuôn mặt Uyển Lệ trông đẹp não nùng.
Lòng chà ng bỗng cảm thấy bồi hồi khó tả, chà ng lại nghĩ đến Mộ Dung Phi, một trong số những ân nhân của chà ng.
Cừu Cốc lên tiếng há»i :
- Cô nương có tin tức gì cá»§a Ngô Háºn Thu không?
Uyển Lệ thỠơ đáp :
- Em không có tin tức gì của anh ấy.
Cừu Cốc cảm thấy trong lòng lóe lên má»™t ná»—i vui mừng. Uyển Lệ dùng tiếng “Anh ấy†để gá»i Ngô Háºn Thu, Ä‘iá»u ấy chứng tá» nà ng không còn lãnh đạm vá»›i Ngô huynh cá»§a chà ng. Trong thâm tâm, Cừu Cốc mong muốn Uyển Lệ hãy Ä‘em lòng yêu Ngô Háºn Thu để tình nghÄ©a được vuông tròn.
Cừu Cốc nói :
- Khi nà o cô nương có gặp lại Ngô huynh, xin nhỠcô nương nói hộ giùm tại hạ vẫn không quên ơn Ngô huynh đã cứu mạng.
Uyển Lệ cúi đầu đáp khẽ :
- Em sẽ nói há»™ anh lá»i ấy.
Cừu Cốc bá»—ng đứng phắt dáºy lá»›n tiếng nói :
- Cao nhân nà o đang ẩn nấp, tại hạ rất mong được biết mặt.
Má»™t trà ng cưá»i trong trẻo vang lên :
- Lữ huynh khách sáo thì thôi, cao nhân nà o đâu! Chỉ có em đây thôi.
Nói xong, Hồng Liệu rá»i chá»— nấp bước ra. Cừu Cốc cảm thấy hÆ¡i pháºt ý, má»™t mình Uyển Lệ theo đã là mối lo cho chà ng, giỠđây lại thêm Hồng Liệu. Chà ng cÅ©ng biết hỠđến đây vì mình, nhưng Ä‘iá»u đó cà ng khiến chà ng phải phân tâm lo lắng cho hai nà ng. Sá»± phân tâm ấy sẽ rất tai hại vì cuá»™c thư hùng sắp tá»›i sẽ vô cùng gay go.
Hồng Liệu trước sá»± im lặng cá»§a Cừu Cốc và vẻ há»n ghen cá»§a Uyển Lệ nên cất giá»ng mai mỉa :
- ÄÆ°á»ng đưá»ng là má»™t thá»§ lãnh như anh mà lại kẹt vì đứa con gái cá»§a kẻ phản sư thì...
Uyển Lệ không đợi Hồng Liệu nói hết lá»i vá»™i rút ra thanh Ä‘oản kiếm ra, giá»ng rÃt lên :
- Có phải nhà ngươi định ám chỉ ta, nhà ngươi đã đến ngà y táºn số. Ta đã hứa vá»›i Lữ huynh là sẽ giết ngay kẻ há»§y diệt dung mạo cá»§a Hà n Thanh Thanh.
Hồng Liệu không chút nao núng, ngá»a mặt cưá»i lá»›n nói :
- Ta rất phục trò ném đá giấu tay, ngáºm máu phun ngưá»i cá»§a nhà ngươi.
Toà n thân Uyển Lệ bỗng run mạnh. Nà ng phát thanh bảo kiếm thà nh luồng hà n quang quấn lấy Hồng Liệu.
Cừu Cốc quát lớn :
- Nhị vị cô nương hãy dừng tay!
Vừa quát, Cừu Cốc vừa khẽ phất tay sá» dụng hai thà nh chân lá»±c đánh và o đưá»ng kiếm cá»§a Uyển Lệ.
Uyển Lệ quắt mắt nhìn Cừu Cốc :
- Anh muốn che chở cho con tiện tỳ ấy sao?
Cừu Cốc ôn tồn nói :
- Cô nương chớ hiểu lầm, chuyện đâu còn có đó. Hiện tại chúng ta phải dà nh sức để đương cự với kẻ thù.
Hồng Liệu chu mỠ:
- Nể lá»i Lữ huynh, ta tạm ngưng việc há»i tá»™i nhà ngươi!
Uyển Lệ ngần ngừ giây lát đoạn tra kiếm và o lại.
Cừu Cốc nói :
- Chúng ta hãy lên núi!
Nói xong chà ng toan khai triển Phi Tinh Truyá»n Háºn để ra Ä‘i, nhưng má»™t trà ng cưá»i khà n đục bá»—ng vang lên :
- Thương thay! Thương thay cho kẻ sắp là m mồi cho ngá»n lá»a mà không biết thân.
Tiếng nói vừa dứt, Cừu Cốc bỗng hét lên :
- Thiên Äá»™c Nhân Ma! ta quyết lấy mạng ngươi.
Nói xong, Cừu Cốc vá»™i lao ngưá»i và o khoảng rừng lá động phÃa trước. Chà ng không quên tung ra chiêu thức “Giang VÅ© Phi Phi†trong Tiá»m Long cá»u thức để che lấy thân mình.
Uyển Lệ và Hồng Liệu cùng lúc toan lao theo Cừu Cốc, nhưng cả hai Ä‘á»u khá»±ng lại. Trước mặt hai nà ng, Ngá»c Thông công tá», Hồ Tam và Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân bá»—ng xuất hiện cháºn bước và tung chưởng công và o hai nà ng.
PhÃa trước, Cừu Cốc bá»—ng thấy mình lá»t và o má»™t khoảng trống giữa đám cây rừng. Trên mặt đất, những khóm cá»§i xếp thà nh tráºn đồ bốc lên mùi tanh tưởi.
Chà ng toan quay lại nhưng đã không còn kịp nữa. Cùng lúc vá»›i ngá»n lá»a bốc lên vây lấy chà ng, trà ng cưá»i đắc thắng cá»§a Thiên Äá»™c Nhân Ma vang động cả khu rừng.
PhÃa sau, Uyển Lệ cùng Hồng Liệu trông thấy ngá»n lá»a biết rằng Cừu Cốc vì nóng nảy báo thù nên đã rÆ¡i và o tráºn đồ cá»§a địch. cả hai ra hết sức bình sinh để đánh báºt kẻ thù. Nhưng Ngá»c Thông công tá», Hồ Tam và Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân cÅ©ng biết rõ ý đồ nên ráo riết vây hãm hai nà ng.
Cừu Cốc vừa tìm cách thoát khá»i vòng vây vừa lo lắng không hiểu hai ngưá»i con gái Ä‘i cùng có mệnh hệ gì không? Chà ng thoáng nghe có giá»ng nói vá»ng lại :
- Hãy cố gắng cầm cá»± vá»›i đám nghiệt súc nà y tạm thay ta, để ta đưa chà ng ra khá»i tráºn đã!
Äá»™t nhiên nghe tiếng khà n khà n phát lên lẫn vá»›i tiếng cưá»i quái dị :
- ÄÆ°a hắn ra khá»i tráºn? Äâu có dá»… váºy!
Tiếp theo là tiếng quát tháo cá»§a hai nà ng thiếu nữ. Có lẽ hai vị cô nương nà y đã bị cưá»ng địch ngăn cản lại.
Ngá»n lá»a cà ng lúc cà ng cháy gần khiến chà ng lắm lúc suýt bị ngất Ä‘i. Chà ng vá»™i vã rút ngay thần kiếm, múa tÃt thà nh má»™t bức tưá»ng bao lấy thân thể. Tuy ngá»n lá»a khó thể xâm nháºp và o ngưá»i, nhưng sức nóng khiến chà ng cảm thấy khó chịu, toà n thân đã bắt đầu đẫm mồ hôi.
Cùng lúc ấy bá»—ng nghe ngoà i tráºn có tiếng cưá»i đắc ý :
- Lữ Cừu Cốc, không ngỠngà y tà n của ngươi lại là hôm nay.
Bá»—ng nghe có tiếng văng vẳng như muá»—i kêu, có ngưá»i dùng truyá»n âm nháºp máºt trách chà ng :
- Tiểu tá», tráºn đồ thô sÆ¡ nà y mà ngươi cÅ©ng không thể tìm đưá»ng ra sao?
Cừu Cốc vừa nghe giá»ng truyá»n âm, trong lòng không khá»i kinh ngạc tá»± há»i “Ai kìaâ€, bá»—ng lại nghe giá»ng nói ấy nói tiếp :
- Ngươi chỉ cần sang trái ba bước, qua mặt năm bước, tiến tới bảy bước, lùi sau hai bước... mau lên! Nếu trễ sẽ thà nh thịt quay đấy.
Cừu Cốc nghe theo lá»i dạy, lẹ là ng di bước. Không bao lâu quả nhiên đã thoát ra khá»i tráºn, nhưng hai vạt áo đã bị lá»a đốt xém thà nh mà u và ng.
Lúc ấy chà ng đâu còn tâm trà để ý đến áo rách, vá»™i đưa mắt nhìn quanh tứ phÃa, thấy Má»™ Dung Uyển Lệ phất phÆ¡ tà áo, Ä‘ang cùng Ngá»c Thông công tỠđấu thà mạng. Hồng Liệu thì bị Hồ Tam cùng Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân vây đánh, nà ng cứ chống chá»i tìm lối ra nhưng khó bá» chống cá»± được vá»›i hai món binh khà lợi hại cá»§a đối phương.
Trừ hai bên Ä‘ang đánh nhau ra thì Thiên Äá»™c Nhân Ma Ä‘ang đứng sừng sững trên má»™t phiến đá lá»›n, đưa tay chỉ chá» bá»n thuá»™c hạ chặt thêm cá»§i ném và o lá»a.
Cừu Cốc vốn đã tức giáºn sẵn, lại thấy lão độc váºt là m thế thì cà ng thêm phẫn ná»™, thét lên má»™t tiếng, tung mình nhảy đến trước mặt Thiên Äá»™c Nhân Ma, đánh ngay má»™t chưởng và o ngá»±c đối phương, uy mãnh khôn lưá»ng.
Thiên Äá»™c Nhân Ma vừa thấy chà ng đã thoát, không khá»i thất kinh, liá»n nhún mình nhảy vá» sau. “Bùng†má»™t tiếng, phiến đá to ông ta vừa đứng bị chưởng lá»±c cá»§a Cừu Cốc đánh bể văng tứ phÃa.
Thiên Äá»™c Nhân Ma thấy chưởng lá»±c cá»§a chà ng quá ư dÅ©ng mãnh, trong lòng sợ sệt vô cùng.
Cừu Cốc thấy đánh không trúng, thân hình đã như một là n khói bay đến trước mặt đối phương lớn tiếng thét :
- Lão độc váºt, hôm nay là ngà y chúng ta thanh toán món nợ cÅ©.
Thiên Äá»™c Nhân Ma trong lòng sợ sệt, nhưng ngoà i mặt vẫn giả vá» lạnh lùng cưá»i nói :
- Ngươi định là m gì?
- Lấy mạng già của ngươi.
- Chỉ sợ không đơn giản như váºy đâu.
- Váºy thì ngươi tiếp đây.
Miệng thì nói, thân hình cứ tiến lên vung chưởng đánh ra. Chà ng đã có ý không để cho đối phương tẩu thoát, nên liá»n sá» dụng tuyệt chiêu trong Tiá»m Long cá»u thức. Chỉ má»™t hÆ¡i đã đánh ra chÃn thức, gió thổi à o à o, tiá»m lá»±c hùng mạnh bức lão độc váºt phải bước lùi né tránh.
Thiên Äá»™c Nhân Ma vẫn ra vẻ Ä‘iá»m nhiên cưá»i lạnh lùng nói :
- Tiểu tá»! Ngươi muốn thanh toán lão phu thì còn lâu lắm má»›i được.
Mưá»i đầu ngón tay liá»n dương ra, láºp tức âm phong sát khà cuồn cuá»™n thổi tá»›i, miệng ông ta lại phát ra tiếng rÃt quái dị. Cừu Cốc vừa nghe đã biết đối phương muốn triệu táºp đồng đảng nên má»›i thốt ra tiếng ám hiệu ấy.
Quả nhiên, sau tiếng rÃt quái dị ấy không bao lâu, bốn bá» có tiếng la ó vang dáºy, các tay cao thá»§ như ong vỡ tổ. Kiếm, chưởng đồng thi nhau tá»›i tấp đánh và o ngưá»i Cừu Cốc.
Thiên Äá»™c Nhân Ma thừa lúc Cừu Cốc báºn tay ứng phó vá»›i bá»n thuá»™c hạ, âm thầm thoát khá»i vòng vây. Nhưng Cừu Cốc hôm nay đã giáºn đến tá»™t bá»±c, liá»n phát tiếng cưá»i lá»›n nói :
- Lão độc váºt, ngươi định chạy à ? Äâu có dá»… như váºy.
Tiếng quát vừa dứt, chà ng đã sá» ngay “Äoạt Mạng tam thứcâ€, nhằm và o các thuá»™c hạ cá»§a Thiên Äá»™c cốc Ma đánh tá»›i. Chưởng lá»±c vừa xuất ra, tiếng kêu thảm khốc liá»n vang dáºy, ba tay cao thá»§ nằm lăn ra đất chết ngay.
Chiêu thứ nhất cá»§a chà ng vừa dứt, chiêu thứ nhì Äoạt Mệnh Truy Hồn nhanh như Ä‘iện xẹt đánh ra, tiá»m lá»±c cuồn cuá»™n. Bá»n quần hùng như diá»u đứt dây gặp bão tố bay vụt lên không, lại năm ngưá»i nữa chết liá»n tại chá»—.
Vòng vây trong má»™t phút đã bị phá vỡ ngay, Cừu Cốc liá»n tung mình nhảy lên cao, vụt má»™t cái đã rượt theo Thiên Äá»™c Nhân Ma tức khắc.
Thiên Äá»™c Nhân Ma nhìn thấy mặt chà ng đầy sát khÃ, thần thế như Ä‘iên cuồng rượt mãi theo ông, trong lòng đã có phần sợ sệt không đợi cho đối phương đánh trước, liá»n váºn dụng mưá»i thà nh công lá»±c và o song chưởng, quay lại đánh ngay và o ngưá»i Cừu Cốc.
Nhưng không ngá» Cừu Cốc cÅ©ng vừa má»™t lúc, sá» dụng chiêu thứ ba trong Äoạt Mệnh Tam thức, đánh ra Äịa Phục Thiên Phản uy lá»±c vô song. Hai luồng chưởng vừa chạm nhau, Thiên Äá»™c Nhân Ma đã “hự†má»™t tiếng, lảo đảo thối lùi ra sau tám bước, miệng thổ má»™t búng máu tươi.
Cừu Cốc hạ chân xuống đất, tà áo phất phÆ¡, gương mặt mỉm cưá»i, chà ng lạnh lùng nói :
- Lão độc váºt, ta cho ngươi nghỉ ngÆ¡i giây lát rồi chúng ta sẽ đấu thêm má»™t hiệp cuối cùng!
Trong lúc ấy bá»—ng có bóng ngưá»i nhanh như Ä‘iện chá»›p xẹt tá»›i, giá»ng khà n khà n nói :
- Tiểu tá»! Ngươi chá»› có bức ngưá»i thái quá, bổn công tá» sẽ cùng ngươi đấu và i chưởng xem nà o!
Ngưá»i ấy chÃnh là Ngá»c Thông công tá», thấy Thiên Äá»™c Nhân Ma bị trá»ng thương, nên liá»n bỠđấu vá»›i Uyển Lệ, tung mình vụt đến can thiệp.
Cừu Cốc cưá»i khẩy :
- Ta hiểu ngươi đã há»c lén mấy đưá»ng cá»§a BÃch Nhãn Thần Quân, váºy khuyên ngươi nên cất Ä‘i là tốt hÆ¡n. Trong và i ngà y nữa thế nà o Thần quân cÅ©ng đến đây tìm ngươi mà .
Ngá»c Thông nghe nói biến sắc, lùi vá» sau hai bước quát :
- Nói báºy!
Cừu Cốc cưá»i gằn :
- Ngươi chá»› cưá»ng biện, nên hiểu những ngón võ cá»§a ngươi không dối được ta đâu.
Ngá»c Thông giỠđã trấn tÄ©nh lại, mặt trùng trùng sát khÃ, bước từng bước má»™t đến gần nói :
- Lâu nay bổn công tỠđã nhịn nhục ngươi lắm rồi. Váºy đêm nay chúng ta giải quyết má»™t tráºn cho xong.
Cừu Cốc tức bực hừ một tiếng :
- Ngươi cứ ra tay Ä‘i, ta không có thá»i giỠđể đấu khẩu vá»›i ngươi!
Ngá»c Thông liá»n dắt ngay chiếc quạt và o lưng, song chưởng từ từ đưa lên ngang ngá»±c.
Cùng trong lúc ấy, dưới chân núi bá»—ng có má»™t ánh kim tuyến chá»›p nhoáng, má»™t bóng ngưá»i như mÅ©i tên vun vút chạy lên. Cừu Cốc vừa liếc qua bá»—ng cưá»i lên ha hả nói :
- Nhắc đến Tà o Tháo thì Tà o Tháo đến, váºy thì số ngươi đã tá»›i rồi.
Ngá»c Thông nghe nói quay đầu lại nhìn, vừa thấy bóng ngưá»i ấy, mặt liá»n tái mét, định quay ngưá»i bá» chạy thì không còn kịp nữa. Bóng ngưá»i ấy như má»™t đạo kim tuyến rÆ¡i mình trước mặt Ngá»c Thông, lá»›n tiếng quát :
- Tiểu tá», ngươi hại lão phu tháºt tà n nhẫn.
Ngá»c Thông công tá» thấy chạy không còn kịp nữa nên đà nh giả vá» cung tay nói :
- Lão tiá»n bối có chi phải giáºn dữ đến thế?
- Hừ! Nếu không phải ná»™i công cá»§a lão phu thâm háºu thì sá»›m đã bị ngươi kết liá»…u cuá»™c Ä‘á»i rồi.
Bá»—ng có tiếng yếu á»›t xen lá»i nói :
- Nếu mắt cá»§a lão phu chưa má», vị nà y có phải danh vang hoà n vÅ© BÃch Nhãn Thần Quân Mạc đại hiệp không?
BÃch Nhãn Thần Quân nghe nói đưa mắt nhìn qua, thấy má»™t lão già miệng dÃnh đầy máu, liá»n hừ má»™t tiếng há»i :
- Äúng thế, tại hạ là BÃch Nhãn Thần Quân, tôn giá là ai?
Ngưá»i nói đấy chÃnh là Thiên Äá»™c Nhân Ma, vá»›i bước Ä‘i lảo đảo, ông ta tiến đến gần Thần quân nói :
- Lão há»§ Thiên Äá»™c Nhân Ma, thằng nhá» nà y vốn là khuyển tá» Ngá»c Thông.
- À! Thì ra Thiên Äá»™c Nhân Ma, sá» dụng bách độc là ngươi. Lão phu cÅ©ng đã ngưỡng má»™ từ lâu, như bảo lão tha thứ cho tiểu tỠấy thì chắc không được rồi.
Thiên Äá»™c Nhân Ma mặt tá» ra ảm đạm, khẩn khoản nói :
- Lão hũ chỉ có một đứa con, dám mong đại hiệp rộng lượng nới tay.
Ông ta vừa nói vừa bước đến hai bước, tay khẽ rung động. Cừu Cốc nhìn thấy có Ä‘iá»u khác lạ, liá»n tỉnh ngá»™ ngay, lá»›n tiếng nói :
- Thần quân cẩn tháºn, ông ta sá» dụng chất độc đấy.
Thần quân nghe nói thất kinh, lẹ là ng dùng tay áo phất ra một cái quát lớn :
- Ngươi muốn chết!
Thiên Äá»™c Nhân Ma vá»™i vã nhảy lùi vá» sau, lạnh lùng nói :
- Ngươi đã trúng Tiêu Ảnh tán của lão phu, nếu còn sỠdụng chân lực thì chất độc sẽ bộc phát mau lẹ.
BÃch Nhãn Thần Quân như không tin, ngầm đỠkhà dò xem thì quả nhiên thấy trong ngưá»i khác lạ, láºp tức đôi mắt trợn trừng quát :
- Lão độc váºt dám hạ thá»§ vá»›i ta, ta giết lão trước đã.
Ông liá»n tung mình xuất chưởng, nhằm ngưá»i Thiên Äá»™c Nhân Ma đánh tá»›i.
Trong lúc nóng giáºn ông ta đã váºn mưá»i thà nh chân lá»±c, uy thế kinh ngưá»i.
Ngá»c Thông buông tiếng cưá»i quái gở nói :
- Tiêu Äá»™c tán trên thế gian nà y không có thuốc chữa, lão thất phu chỉ đợi chết chứ không có đưá»ng nà o thoát khá»i cả!
Vừa nói, chà ng vừa vung chưởng đánh ngay sau lưng ông ta. Hai cha con lão độc váºt Ä‘á»u có cùng má»™t ý nghÄ©, cố tâm chá»c cho Thần quân tức giáºn, hầu cho chất độc phát tán.
Vá»›i võ công cá»§a BÃch Nhãn Thần Quân đã đạt đến mức siêu thần nháºp hóa, tuy rằng trong ngưá»i đã nhiá»…m độc nhưng vẫn mạnh như hổ. Song chưởng vừa tung ra đã dồn cha con độc váºt và o thế thá»§, liên tiếp thối lui.
Cừu Cốc đứng bên lượt tráºn, thấy ông ta là ngưá»i qua đưá»ng, giá» bị chất độc xâm nháºp và o ngưá»i, nếu cứ để cho ông ta tiếp tục tiêu hao sức lá»±c thì chất độc sẽ xâm nháºp và o cốt, lúc ấy sẽ không còn cách nà o cứu chữa được nữa. Bá»—ng chà ng nhá»› tá»›i Äá»™c Long Ä‘an mà chà ng Ä‘ang mang trong ngưá»i do Nhứt Dương Tá» tặng chà ng khi gặp nạn tại Äá»™c Long đà m, công hiệu cá»§a linh dược nà y có thể giải được trăm thứ độc, có lẽ cÅ©ng giải được Tiêu Ảnh tán, Chà ng vá»™i vã lấy ra má»™t viên, xông và o vòng chiến lá»›n tiếng nói :
- Tiá»n bối tạm thá»i nghỉ tay, để vãn bối đối phó vá»›i bá»n chúng cho.
Äoạn chà ng trao viên thuốc cho BÃch Nhãn Thần Quân tiếp :
- Uống viên thuốc nà y có thể giải được chất độc!
BÃch Nhãn Thần Quân vì lúc nãy tức giáºn nên không nghÄ© đến chất độc, giá» vừa ngưng tay láºp tức cảm thấy chân lá»±c suy giảm nhiá»u, trong lòng không khá»i sợ sệt, vá»™i vã bá» viên thuốc và o miệng uống, Ä‘oạn nhắm mắt váºn khà dưỡng thương.
Cừu Cốc trao thuốc cho BÃch Nhãn Thần Quân uống xong, đứng chặn ngang trước mặt cha con Thiên Äá»™c, lạnh lùng nói :
- Thiên Äá»™c Nhân Ma, cha con ngươi hãy chuẩn bị Ä‘i, hôm nay Lữ má»— sẽ thanh toán cả hai món nợ má»™t lượt đấy!
Thiên Äá»™c Nhân Ma chỉ buông lên tiếng cưá»i nhạt, chẳng nói chẳng rằng.
Cừu Cốc mặt đằng đằng sát khÃ, từng bước má»™t tiến gần đối phương, nghiến răng nói :
- Ngươi mạo danh cha ta, Ä‘i đến đâu cÅ©ng gieo rắc những Ä‘iá»u tồi bại khiến cho Phỉ Thúy cốc má»›i xảy ra việc máu đổ thịt rÆ¡i. Việc đó chưa nói thì ngươi lại hèn hạ muốn dùng chất độc Tiêu Ảnh tán hại ta, cÅ©ng may mạng ta lá»›n nên má»›i thoát chết dưới tay ngươi. Nếu hôm nay mà ta tha cho ngươi thì đâu còn lẽ phải gì nữa.
Ngá»c Thông mặt mà y phẫn ná»™ nói :
- Lữ Cừu Cốc chá»› nói lôi thôi. Hôm nay nếu chẳng ngươi thì ta, sẽ có má»™t mất má»™t còn. Váºy ngươi có thá»§ Ä‘oạn gì cứ việc Ä‘em ra táºn dụng Ä‘i.
Äằng nà y Cừu Cốc sắp cùng cha con lão độc váºt sắp bắt đầu khai chiến thì Hồ Tam vá»›i Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân Ä‘ang vây đánh Hồng Liệu, láºp tức ngưng tay, chạy sang phân ra tả hữu hai bên Thiên Äá»™c Nhân Ma hầu tiện trợ ứng.
Hồng Liệu cùng Uyển Lệ cÅ©ng láºp tức tung mình đến bên Cừu Cốc, tay lăm le trưá»ng kiếm chú mục và o đối phương.
Cừu Cốc đưa đôi mắt lạnh lùng nhìn sang Hồng Liệu lớn tiếng nói :
- Hôm nay việc cá»§a tại hạ sẽ do tại hạ thanh toán, nếu ai ra tay giúp đỡ thì tại hạ sẽ xem như kẻ thù váºy.
Ngá»c Thông cưá»i ha hả nói :
- Tiểu tá» ngông cuồng tháºt!
Cừu Cốc khẽ mỉm cưá»i, tung mình đánh ra má»™t chưởng và o Thiên Äá»™c Nhân Ma, chưởng phong uy mãnh lạ lưá»ng, tá»±a như má»™t cÆ¡n bão táp.
Hồ Tam quát má»™t tiếng, xâu chuông “leng keng†từ bên đánh và o. Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân cÅ©ng tung phất trần từ trái đánh qua. Cả hai Ä‘á»u nhằm ngay ba nÆ¡i yếu huyệt cá»§a Cừu Cốc.
Cừu Cốc cưá»i nhạt má»™t tiếng, nhẹ nhà ng lách mình sang bên ba thước tránh ngay phất trần cá»§a SÆ¡n Nhân, tả chưởng năm ngón xòe ra, láºp tức năm đạo hồng quang bắn mạnh, chỉ nghe Hồ Tam rống lên má»™t tiếng, thân hình tung ra xa mấy trượng.
Ngá»c Thông thừa lúc Cừu Cốc phát ra Mai Hoa Vô Ảnh Thá»§, liá»n tung mình đánh và o ngưá»i chà ng tá»›i tấp, trong chá»›p nhoáng đã tung ra chÃn đưá»ng, chiêu nà o chiêu nấy ác độc vô bì.
Cừu Cốc không kịp đỠphòng nên bị bức phải lùi sau ba bước, Nộ Mục Sơn Nhân không để lỡ cơ hội, phất trần vội tung ra, nhắm và o yếu huyệt của Cừu Cốc đánh tới.
Bá»—ng nghe hai tiếng kiếm thánh thoát phát lên, hai luồng kiếm quang láºp tức chém xả và o ngưá»i SÆ¡n Nhân, bức ông ta phải lùi bước lại.
Thì ra, Uyển Lệ và Hồng Liệu đứng bên Cừu Cốc, thấy đối phương đánh lén nên liá»n vung kiếm ra ngăn cản. Nhưng vốn tuổi trẻ háo thắng, hai nà ng không vì đối phương rút lui mà ngưng tay, cứ theo sát đánh nhầu.
SÆ¡n Nhân đứng trước hai nà ng thiếu nữ Ä‘á»u có võ nghệ tuyệt luân, khiến cho ông ta khó thể chế ngá»±, nên cứ bị hai luồng kiếm bức dang ra xa.
Cừu Cốc vì thế mà được rảnh tay, nên tung hai chưởng đánh và o Ngá»c Thông, Ä‘oạn vừa cưá»i vừa nói :
- Cha con ngươi tốt hÆ¡n nên tiến lên má»™t lượt để tránh cảnh kẻ mất ngưá»i còn!
Bá»—ng nghe má»™t giá»ng nói trầm trầm vang lên :
- Xin má»i Lữ thiếu hiệp dang ra, nhưá»ng cho lão phu diệt thằng nghịch đồ.
Cừu Cốc đưa mắt nhìn sang thấy BÃch Nhãn Thần Quân nên láºp tức tránh sang má»™t bên, nà o ngá» Ngá»c Thông thừa dịp ấy tung mình trốn chạy như thá» bị rượt.
BÃch Nhãn Thần Quân phẫn ná»™ quát tháo :
- Hôm nay dù cho ngươi có chạy lên trá»i, lão phu cÅ©ng Ä‘uổi theo.
Vừa nói ông ta vừa tung mình rượt theo Ngá»c Thông. Cừu Cốc đợi cho Thần quân Ä‘i xong má»›i tiến đến bên Thiên Äá»™c Nhân Ma nói :
- Giá» chúng ta có thể thanh toán món nợ được rồi, ngươi còn lá»i gì để nói nữa chăng?
Thiên Äá»™c Nhân Ma mặt mà y nhợt nhạt, thở ra má»™t tiếng nói :
- Lão phu không có gì để nói cả, chỉ hy vá»ng món nợ nà y được thanh toán sau ngà y đại há»™i Thái SÆ¡n.
- Vì sao?
- Nghe nói Vô Nhân đảo chá»§ sá» dụng chất độc rất tà i tình, lão phu muốn đấu vá»›i hắn má»™t tráºn!
Cừu Cốc nghe nói buông tiếng cưá»i lá»›n :
- Ta dư hiểu lá»i nói cá»§a ngươi không tháºt tình, nhưng vẫn ưng thuáºn Ä‘iá»u kiện ấy, hầu tránh cho Thất Äại danh gia mà chỉ còn sáu, không tổn thương đến thanh danh cá»§a võ lâm Trung Nguyên sao?
Thiên Äá»™c Nhân Ma lạnh lùng :
- Ngươi tưởng rằng ta cố ý bà y chuyện như thế sao?
- Có lẽ đúng phần nà o váºy.
- Hừ! nếu lão phu không vì việc ước hội thì mang thân đến Thái Sơn nà y là m gì?
- Ngươi bảo rằng đến ước há»™i, sao không liên lạc vá»›i bá»n Kim Kiếm thư sinh?
- Liên lạc vá»›i bá»n chúng là m gì? nên hiểu thế địch mạnh gấp mấy lần chúng tưởng tượng.
Cừu Cốc mỉm cưá»i nói :
- Ta không tin thế!
- Vô Nhân đảo chá»§ không những tà i ba tuyệt thế, đồng thá»i đối vá»›i việc sá» dụng chất độc rất là đặc biệt. Lão phu vá»›i danh nghÄ©a Thiên Äá»™c nà y chỉ sợ sẽ bị tiêu diệt dưới tay địch thôi.
Nói đến đây, ông nhìn và o mặt Cừu Cốc thấy không có phản ứng gì, bèn thở ra tiếp :
- Äảo chá»§ có má»™t thứ độc vô hình, sá»± công phạt gấp mấy lần Tiêu Ảnh tán cá»§a lão phu, trừ Long Äình thảo ra sợ không còn thứ nà o giải độc được. Ngặt thay là Long Äình thảo, nÆ¡i Äá»™c Long đà m đã bị bá»n chúng thừa cÆ¡ lấy mất, lão phu từng khổ công tìm kiếm khắp thâm sÆ¡n cùng cốc, cÅ©ng tìm chẳng ra thứ thuốc nà o có thể thay thế được. Ôi! có lẽ do số trá»i váºy.
Cừu Cốc mặc cho lão ta nói gì, đôi mắt chà ng vẫn tỠvẻ lạnh lùng không có phản ứng gì cả.
Thiên Äá»™c Nhân Ma đứng than thở hồi lâu, bá»—ng như sá»±c nhá»› lại Ä‘iá»u gì lên tiếng há»i :
- Lúc nãy BÃch Nhãn Thần Quân đã bị Tiêu Ảnh tán cá»§a lão phu xâm nháºp và o ngưá»i, nhưng sao phút chốc lại khá»i ngay, chẳng lẽ ngươi đã có được Long Äình thảo rồi?
Cừu Cốc vẫn lạnh lùng nói :
- Ngươi Ä‘oán không sai, không những công hiệu như Long Äình Thảo mà còn hÆ¡n Long Äình thảo gấp bá»™i nữa kìa!
- Có thể cho lão biết sự thực chăng?
- Có biết cÅ©ng chẳng hại gì. Ta vừa cho uống thuốc Äá»™c Long Ä‘an, trong ấy có Long Äình thảo má»™t ná»a.
Thiên Äá»™c Nhân Ma tá» ra vui vẻ nói :
- Như váºy tháºt là may mắn.
- Chá»› mừng chi vô Ãch. Nên nhá»› ta tuyệt không cho ngươi đâu.
- Khá»i cần cho lão, chỉ cần bên ta dù ai Ä‘i nữa mà có được váºt ấy, lão cÅ©ng yên tâm lắm rồi.
Äoạn ông quay ra sau hô lá»›n :
- Giải tán!
Không thèm ngó ngà ng gì đến các thuá»™c hạ bị thương, ông liá»n tung mình Ä‘i mất dạng. Hầu hết bá»n ngưá»i cá»§a Thiên Äá»™c cốc Ä‘á»u rút lui cả, chỉ còn Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân bị hai thiếu nữ vây đánh vô phương thoát thân. Cừu Cốc trông thấy váºy láºp tức lên tiếng gá»i :
- Nhị vị cô nương! Äể cho hắn Ä‘i thôi.
Uyển Lệ nghe theo, láºp tức nhảy dang ra sau ngưng kiếm, Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân thừa cÆ¡ chạy mất.
Cừu Cốc đối vá»›i Hồng Liệu, Uyển Lệ vốn không có hảo cảm, nên sau khi gá»i hai nà ng buông tha kẻ địch, chà ng không thèm quay đầu lại nhìn, vá»™i vã cất bước ra Ä‘i. Má»™ Dung Uyển Lệ thấy thế vá»™i chạy theo nói :
- Anh vẫn còn giáºn em sao?
Cừu Cốc trước đây suýt nữa bá» mạng dưới tay nà ng, nên giỠđây không thèm nói nhiá»u vá»›i nà ng nữa, chân chà ng vẫn bước mà miệng lạnh lùng đáp :
- Tôi không cần thiết phải giáºn ai cả!
- Váºy sao anh cứ thá» Æ¡ vá»›i em thế?
- Không thÃch nói chuyện nhiá»u.
Lúc ấy Hồng Liệu cũng đuổi đến nơi, nà ng “Hừ†một tiếng rồi nói :
- Lòng dạ sắt đá tháºt!
Cừu Cốc trợn trừng đôi mắt nhìn nà ng lớn tiếng nói :
- Tại hạ với cô nương ngay chút tình bạn cũng không còn. Từ nay vỠsau xin cô nương chớ nói chuyện với tại hạ nữa, kẻo bị thẹn đấy!
Hồng Liệu đột nhiên cưá»i nói :
- Lúc nãy đùa vá»›i ngươi má»™t tà mà đã giáºn rồi?
- Hừ! Äùa. Suýt tà nữa thân tôi biến thà nh tro váºy mà bảo là đùa.
Uyển Lệ bá»—ng lên tiếng há»i :
- Lữ Cừu Cốc! tháºt anh không đếm xỉa đến em sao?
- Không đếm xỉa thì đã sao?
- Hay a, từ ngà n dặm em khổ sở đến đây để báo tin cho anh, anh không thèm đến xỉa cũng được!
Cừu Cốc nghe thế dừng chân lại há»i :
- Có việc gì cần kÃp lắm không?
Uyển Lệ giả vá» giáºn há»n xoay mình sang phÃa khác lạnh lùng đáp :
- Em không biết!
Cừu Cốc bực mình :
- Cô nương nói thế là có ý gì?
Bá»—ng lúc ấy có má»™t bóng ngưá»i như u linh, từ trong rừng bay ra đứng trước đưá»ng Ä‘i, vá»›i giá»ng lạnh lùng gá»i :
- Cừu Cốc, đến đây lão thân có lá»i muốn há»i!
Cừu Cốc vừa nghe không khá»i ngạc nhiên, không phải vì sá»± xuất hiện cá»§a ngưá»i nà y mà vì chÃnh giá»ng nói nà y lúc nãy đã dùng lối truyá»n âm cứu chà ng thoát khá»i tráºn lá»a Ä‘á».
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 03:22 AM.
|

30-07-2008, 01:30 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 53
Bà máºt vẫn còn
Cừu Cốc đưa mắt nhìn vá» phÃa trước, thì ra ngưá»i ấy chÃnh là thiếu phụ trung niên đẹp đẽ mà chà ng đã gặp nÆ¡i Côn SÆ¡n trong lúc bị Thiếu Lâm vây khổn.
chà ng liá»n buá»™t miệng há»i :
- Phương giá có phải là Lãnh Diện Quan Âm Mai tiá»n bối không?
- Äúng thế, khá khen cho nhãn lá»±c cá»§a ngươi.
- Không hiểu tiá»n bối tìm tại hạ có gì chỉ giáo?
- Äặc biệt há»i ngươi vá» việc có liên quan đến Thanh Thanh.
- Thanh Thanh? Hiện giỠnà ng ở đâu?
- Ngươi khá»i cần biết nà ng ở đâu, ta chỉ muốn há»i việc ấy giải quyết thế nà o?
- Tiá»n bối muốn há»i có phải việc liên quan đến vấn đỠhôn nhân chăng?
- Không phải việc đó chẳng lẽ còn việc gì khác nữa sao?
- Việc nà y vãn bối đã giải quyết trước mặt Hà n bá bá rồi.
- Thanh Thanh đồng ý?
- Nà ng không tham gia ý kiến.
- Ngươi tưởng là m thế là xong sao?
- Theo lý thì như thế cũng có thể là xong rồi.
- Tại sao ngươi lại hủy bỠhôn ước?
- Lúc ấy vì giáºn Hà n thế bá là ngưá»i không có nghÄ©a khà giang hồ.
- Nghĩa khà giang hồ của ông ta với Thanh Thanh có quan hệ chi đâu?
- Không liên quan gì cả.
- Váºy sao ngươi lại thối hôn?
Lãnh Diện Quan Âm vừa bước đến vừa tra há»i vá»›i lá»i lẽ dồn cho Cừu Cốc và o thế bÃ. Lòng chà ng có hÆ¡i bá»±c tức, mặt chà ng láºp tức nghiêm nghị, lạnh lùng nói :
- Äó là việc riêng cá»§a tại hạ, không cần thiết phải nói cho ngưá»i ngoà i biết.
- Nhưng ta phải há»i cho ra lẽ má»›i được.
- Váºy thì chá»› trách tại hạ không hầu tiếp.
Lãnh Diện Quan Âm tiến thêm một bước nữa, lớn tiếng quát :
- Thanh Thanh giá» là môn hạ cá»§a lão thân, việc cá»§a nà ng lão thân có quyá»n can thiệp, ngươi phải nói ra nguyên do má»›i được.
Cừu Cốc khẽ mỉm cưá»i :
- Hôn ước đã há»§y bá» rồi, hÆ¡n nữ Hà n đại hiệp cÅ©ng đã hứa gả nà ng cho thiếu chá»§ Thiên Äá»™c cốc, tiá»n bối há»i việc ấy Ãch gì?
- Ta hiểu ngươi cũng rất yêu Thanh Thanh, từ nay trở đi ta muốn hai ngươi phải đoà n viên trở lại.
- Việc ấy không thể được.
- Nhưng ta nhất định muốn như thế đó.
Cừu Cốc bỗng nhiên thở dà i nói :
- Cho dù tại hạ có lòng như thế ấy cũng khó thể là m được.
- Tại sao?
- Tại hạ đã cùng Từ Thanh Thu cô nương thà nh hôn rồi.
Lãnh Diện Quan Âm nghe nói ngạc nhiên, nhưng giây lát lại ôn tồn nói :
- Dù gì Ä‘i nữa ta cÅ©ng buá»™c ngươi phải ưng thuáºn Ä‘iá»u ấy.
Cừu Cốc cưá»i thiểu não :
- GiỠđã muộn rồi, không còn cách nà o cả.
- Chẳng lẽ ngươi không thể hủy bỠhôn ước sao?
Cừu Cốc mặt liá»n nghiêm nghị, cưá»i nhạt đáp :
- Tiá»n bối sao lại thốt ra những lá»i ấy được.
- Lão thân nháºn thấy không có gì chẳng phải cả, ngươi có thể há»§y hôn ước vá»›i Thanh Thanh, thì cÅ©ng có thể há»§y hôn vá»›i Từ Thanh Thu váºy.
Cừu Cốc cảm thấy cà ng nói cà ng rắc rối, nên giá»ng chà ng cà ng lạnh lùng cương quyết :
- Tại hạ còn có việc gấp, không thể nói nhiá»u được. Xin kiếu từ váºy!
Nói dứt lá»i, chà ng quay bước ra Ä‘i. Lãnh Diện Quan Âm lá»›n tiếng quát :
- Äứng lại, vấn đỠcòn chưa giải quyết xong, ngươi định Ä‘i sao?
Cừu Cốc dừng bước lại tỠvẻ khó xỠnói :
- Tiá»n bối khá»i cần nói nữa, việc nà y vãn bối khó thể tuân mạng được.
Lãnh Diện Quan Âm ngá»a mặt lên trá»i cưá»i nhạt :
- Nếu ngươi không ưng thuáºn, buá»™c lòng lão thân phải dùng vÅ© lá»±c váºy.
- Dù cho đao kiếm kỠngang cổ, vãn bối cũng khó thể nghe theo.
Lãnh Diện Quan Âm “Hừ†lên một tiếng lạnh lùng, tiến lên hai bước đưa tay ra chụp lấy cổ chà ng, thế mau như điện chớp.
Cừu Cốc không khá»i thất kinh, lùi thân tránh né. Bá»—ng tiếng kiếm vun vút vang lên, hai luồng kiếm quang thi nhau chém xả và o Lãnh Diện Quan Âm, bức bà ta phải thụt tay ngay. ÄÆ°a mắt nhìn Uyển Lệ cùng Hồng Liệu, bà vụt tiếng cưá»i châm biếm nói :
- Trách sao hắn không ưng thuáºn, thì ra còn hai cô đứng bên đây mà !
Vá»›i sá»± có mặt cá»§a bà ta, Hồng Liệu vốn đã không vui rồi, giá» lại nghe nói thế láºp tức giáºn dữ quát :
- Ngươi nói năng nên lá»±a lá»i Ä‘i.
Lãnh Diện Quan Âm tuổi đã bảy mươi, địa vị trên giang hồ vẫn được ngưá»i ta tôn kÃnh, hôm nay lại bị Hồng Liệu nhiếc mắng trước mặt lá»a giáºn nổi dáºy phá»§ đầy sát khÃ, bà nghiến răng nói :
- A đầu! Dám cả gan chá»c tức lão thân, hôm nay ngươi chết hẳn Ä‘i rồi.
Cừu Cốc đã hiểu võ công cá»§a bà ta đã đến mức siêu phà m nháºp thánh, nên vá»™i vã bước lên đứng che trước mặt Hồng Liệu :
- Việc do vãn bối mà ra. Váºy vãn bối xin đứng ra chịu cả. Mong tiá»n bối chá»› tức giáºn.
Lãnh Diện Quan Âm đứng im lặng giây lâu, đột nhiên bà ta nói :
- Việc ngà y hôm nay tạm thá»i gác lại, đã có ngưá»i đến tìm các ngươi đấy.
Láºp tức tung mình ra Ä‘i hướng vá» phÃa núi mất dạng.
Hồng Liệu không khá»i buá»™t miệng rá»§a :
- Tháºt không nói lý lẽ gì cả. Ai Ä‘á»i buá»™c ngưá»i ta phải ly dị để Ä‘i cưới ngưá»i khác.
Cừu Cốc khẽ thở ra nói :
- Việc nà y sợ còn nhiá»u phiá»n phức.
Hồng Liệu cưá»i nhạt :
- Tánh nhẫn nại cá»§a anh đáng khen tháºt. Và như trưá»ng hợp là em, ắt đã trở mặt vá»›i bà ấy lâu rồi.
Sau vụ nà y, vô hình hỠđã quên đi sự không vui vừa rồi. Uyển Lệ bỗng thở ra nói :
- Vị Hà n cô nương ấy đáng thương tháºt, chỉ có sư phụ cô ra hÆ¡i phách lối thôi.
Nhắc đến Thanh Thanh, Cừu Cốc bỗng cảm thấy trong lòng áy náy. Chà ng có ý nghĩ như đối không phải với nà ng nhưng giỠchà ng đã có vợ, dù sao đi nữa cũng không còn cứu vãn được.
Ba ngưá»i cứ đứng đỠra đấy, má»—i ngưá»i có má»™t ý nghÄ© riêng. Thá»i gian trôi qua, không ai buồn để ý đến má»i việc chung quanh mình.
Kỳ thá»±c, Lãnh Diện Quan Âm đã sá»›m phát giác ra có sá»± động tÄ©nh, đồng thá»i cÅ©ng đã nhắc nhở cho há» biết, chỉ vì há» không mà ng để ý đến đấy thôi.
Trong lúc ba ngưá»i cứ đứng tần ngần nÆ¡i đó thì chung quanh há» có những bóng Ä‘en lẹ là ng phi nhanh đến nÆ¡i cách xa ba ngưá»i độ hai trượng thì dừng lại cả.
Cừu Cốc đứng sững giây lâu, bá»—ng nghe bên tai có tiếng động khẽ khiến chà ng sá»±c tỉnh ngay, ngước đầu lên nhìn, trầm giá»ng quát :
- Ai đấy, sao chẳng xuất hiện còn ẩn núp trong bụi là m gì?
Lá»i chưa dứt, thì bốn phÃa đã nghe tiếng cưá»i sang sảng inh tai. Má»™t lượt tung ra sáu bảy bóng ngưá»i, từ từ Ä‘i đến gần Cừu Cốc.
Dưới ánh trăng má», Cừu Cốc đã nháºn rõ bá»n há» Ä‘á»u là những ngưá»i cá»§a Vô Nhân đảo, trong ấy gồm có Hải Thị Chi Hổ, Lâu Nhứt Văn, Thất Hải Äồ Phu, Truy Phong Vô Ảnh cùng ba ngưá»i nữa chưa từng gặp qua. Chà ng biết ngay thế nà o cÅ©ng không tránh khá»i má»™t tráºn ác chiến liá»n buông lên tiếng cưá»i ha hả :
- Äêm nay các ngươi đã xuất động trá»n ổ, váºy Vô Nhân đảo chá»§ có mặt đây chăng?
Thất Hải Äồ Phu cưá»i đáp :
- Äảo chá»§ là ngưá»i thế nà o mà lại Ä‘i động thá»§ vá»›i ngươi là hạng hỉ mÅ©i chưa sạch?
- Hừ! Äã thoát chết má»™t lần mà còn chưa hoảng, dám buông lá»i lá»›n lối.
- Tiểu tá» chá»› vá»™i ngông cuồng, sợ đêm nay ngưá»i sẽ chôn thây nÆ¡i đây váºy.
Cừu Cốc đưa mắt liếc nhìn chung quanh má»™t lượt nữa, thấy trong bóng tối còn có kẻ ẩn hiện, chứng tá» vẫn còn nhân váºt lợi hại hÆ¡n bá»n nà y, trong lòng tuy rúng động nhưng ngoà i mặt vẫn cưá»i nói :
- Ai còn lén lút đà ng ấy? Sao chẳng ra cả cho tại hạ biết mặt.
Lá»i chưa dứt đã thấy má»™t bóng ngưá»i nhanh như Ä‘iện chá»›p phi tá»›i, tay cầm chiếc quạt mạ và ng, vừa phe phẩy vừa nói :
- Bổn công tỠđợi ngươi đã mấy hôm nay, ta biết ngươi sớm muộn gì cũng đến để chịu chết.
Cừu Cốc vừa trông thấy đã biết ngay là Trưá»ng Kình công tá». Chà ng “Hừ†má»™t tiếng, chưa kịp mở lá»i bá»—ng lại có hai bóng Ä‘en phi đến nữa, thì ra là Hải Âu song hung đã từng gặp nÆ¡i Di viên trang.
Chà ng trước sau từng qua các tay cao thá»§ cá»§a Vô Nhân đảo, đêm nay hầu như đã đến đủ mặt, liá»n cất tiếng cưá»i lá»›n nói :
- Các ngươi toà n là má»™t lÅ© bại tráºn, váºy đêm nay định là m gì đây?
Trưá»ng Kình công tá» nhìn sang Uyển Lệ và Hồng Liệu má»™t lượt Ä‘oạn cất tiếng nói :
- Cần bổn công tá» tha mạng cho ngươi cÅ©ng chẳng khó. Má»™t, trao Äá»™c Long Ä‘an trong ngưá»i ra cho ta, hai, tháo lưỡi kiếm báu ấy xuống, ba, ha ha... giao hai con nhá» nà y cho bổn công tá» Ä‘em vá».
- Im mồm!
Không đợi cho Cừu Cốc nói hết, Hồng Liệu cùng Uyển Lệ đã vung kiếm công và o Trưá»ng Kình.
Trưá»ng Kình công tá» cưá»i khoái trá nói :
- Khéo đa! Chưa bảo mà đã tự dâng rồi. Hải Âu song hung mau tiếp lấy hai nà ng cho ta.
Hải Âu song hung như hai luồng khói Ä‘en xông tá»›i, láºp tức chia thà nh hai cặp. Song hung thoạt đầu tưởng rằng hai thiếu nữ gió thổi cÅ©ng bay, việc dẹp há» dá»… như trở tay. Nà o ngá» vừa đấu nhau đã bị đưá»ng kiếm cá»§a hai nà ng bức lùi mấy bước.
Trưá»ng Kình công tá» thấy váºy nhÃu mà y, Ä‘oạn quay sang Cừu Cốc lá»›n tiếng :
- Há» Lữ kia, chúng ta tiếp tục đà m phán váºy.
Cừu Cốc nghĩ thầm :
- “Sao hắn lại biết ta có Äá»™c Long Ä‘an? Việc nà y có vẻ khả nghi tháºtâ€.
Ngoà i mặt chà ng vẫn giả vá» Ä‘iá»m nhiên há»i :
- Tại sao ngươi biết được ta có Äá»™c Long Ä‘an trong ngưá»i?
- Bổn công tỠđã luyện qua Thiên thÃnh nhÄ© thì việc gì mà chẳng biết?
Cừu Cốc hừ một tiếng nói :
- Ta đã hiểu rồi. Thế nà o cũng có kẻ là m nội ứng.
Trưá»ng Kình công tá» cháºn ngay :
- Chúng ta chá»› nói lạc Ä‘á», ngươi có ưng thuáºn hay không thì trả lá»i gấp.
- Muốn ta ưng thuáºn cÅ©ng chẳng khó, cứ Ä‘em đầu ngươi đến mà đổi lấy.
Trưá»ng Kình giáºn quát :
- Bổn công tá» có lòng tốt đối vá»›i ngươi, ngươi chẳng hiểu. Váºy chá»› trách thá»§ Ä‘oạn cá»§a ta ác độc nhé.
- Ngươi có thủ đoạn gì cứ giở ra xem, Lữ mỗ đang đợi đây.
Trưá»ng Kình mặt đỠbừng bừng, sát khà nổi dáºy, quát lá»›n :
- Dẹp tên tiểu tỠnà y trước rồi mới nói chuyện sau.
Truy Phong Vô Ảnh, Thất Hải Äồ Phu đã từng hiểu qua công phu cá»§a Cừu Cốc nên ngoà i mặt thì dạ dạ vâng vâng nhưng trong lòng vẫn e dè sợ sệt.
Còn Hải Thị Chi Hổ vá»›i Lâu Nhứt Văn tá»± cho công lá»±c cao thâm, vừa nghe Trưá»ng Kình hô váºy đã song song xông và o, má»™t mặt má»™t trái đánh và o ngưá»i Cừu Cốc.
Cừu Cốc cưá»i lên ha hả, tà áo khẽ tung bay, ngưá»i đã thoát ra khá»i vòng chưởng lá»±c cá»§a đối phương, hạ chân xuống trước mặt Trưá»ng Kình lá»›n tiếng :
- Lữ má»— đã nhẫn nhịn ngươi quá nhiá»u, giá» ngươi lại muốn khiêu khÃch thì chúng ta quyết đấu má»™t tráºn váºy.
Trưá»ng Kình cưá»i nham hiểm nói :
- Muốn váºy cÅ©ng được, xem chiêu nà y.
Láºp tức vung chưởng đánh và o mặt đối phương, má»™t luồng kình phong ồ ạt bắn tá»›i.
Cừu Cốc khẽ nhÃch ra sau ná»a bước, hữu chưởng đưa lên ngang ngá»±c, mạnh mẽ đẩy ra.
“Bùng†má»™t tiếng, hai luồng chưởng lá»±c chạm nhau. Gió cuồn cuá»™n tung bay tứ phÃa, Trưá»ng Kình công tá» bị dá»™i lùi hai bước, nhưng Cừu Cốc vẫn đứng yên bất động.
Trưá»ng Kình vốn là ngưá»i giảo hoạt khôn kể, sau cuá»™c chạm nhau, chà ng đã ngầm hiểu công lá»±c đối phương cao hÆ¡n chà ng quá xa nên không dám đương đầu nữa. Láºp tức thét lên má»™t tiếng tung mình nhảy xả và o, tay đánh chân đá liên hồi.
Trong lúc ấy, Hải Thị Chi Hổ cùng Lâu Nhứt Văn cũng từ sau công tới, ba mặt không hẹn mà đánh và o một lượt, khà thế nguy hiểm vô cùng.
Cừu Cốc biết thế, vẫn đứng yên má»™t chá»— đợi cho đối phương sắp chạm và o mình, xẹt má»™t cái liá»n lách ra khá»i vòng công. Trưá»ng Kình như bóng vá»›i hình nhảy theo sát bên buông tiếng cưá»i đắc ý nói :
- Ngươi định chạy sao? Ha ha...
Lá»i vừa dứt thì chà ng ta cÅ©ng đã đánh ra chÃn chưởng, nhằm ngưá»i Cừu Cốc bắn tá»›i.
Cừu Cốc khẽ cưá»i :
- Äừng tưởng bở, ngươi tưởng ta sợ sao?
Láºp tức, chưởng phong vù vù đánh ra hóa giải ngay chưởng lá»±c cá»§a đối phương, đồng thá»i còn bức Trưá»ng Kình phải thối lùi bốn bước.
Ngay khi đó, Chi Hổ cùng Nhứt Văn đã song song đến nơi đồng lên tiếng quát lớn :
- Tiểu tỠchớ vội đắc ý.
Bốn chưởng vung ra, cuồng phong à o ạt. Thất Hải Äồ Phu, Truy Phong Vô Ảnh thấy Trưá»ng Kình sắp bị thất thá»§ cÅ©ng vá»™i vã xông và o.
Cừu Cốc thấy thế ngá»a mặt cưá»i lá»›n nói :
- Các ngươi là m thế có hÆ¡n không, đỡ phà nhiá»u thì giá» cá»§a ta.
Vừa nói chà ng vừa sá» dụng Tiá»m Long cá»u thức, má»™t lượt đánh ra bảy chiêu, thế nà o thế nấy uy mãnh lạ thưá»ng, vòng vây láºp tức dang ra hai trượng.
Trưá»ng Kình công tá» cùng Lâu Nhứt Văn thuá»™c và o hạng nhất lưu cao thá»§ trên Vô Nhân đảo, hôm nay dùng năm chá»i má»™t nên Cừu Cốc dù có công lá»±c cao thâm đến đâu, trong chá»›p nhoáng cÅ©ng khó thể chiếm ưu thế được.
Ngược lại, bá»n Vô Nhân đảo muốn đánh bại Cừu Cốc cÅ©ng chẳng phải là má»™t Ä‘iá»u dá»…, vì váºy mà hai bên cố dùng hết sức đấu vá»›i nhau nhưng đã má»™t trăm ngoà i hiệp mà vẫn chưa phân thắng bại.
Nói vá» Hồng Liệu cùng Uyển Lệ, đáng lẽ muốn vung kiếm công và o Trưá»ng Kình, không ngá» ná»a đưá»ng lại bị Hải Âu song hung cản lại, hai bên đấu vá»›i nhau má»™t tráºn, Hải Âu song hung bá»—ng trao mắt cho nhau rồi lẹ là ng nhảy ra sau tám thước, Hồng Liệu cùng Uyển Lệ Ä‘ang lúc nổi giáºn đâu chịu buông tha, đồng thanh quát to má»™t tiếng tung mình nhảy theo.
Hải Âu song hung vừa cưá»i vừa nói :
- A đầu! Äó là ngươi tá»± tìm lấy cái chết, chá»› trách lão phu nhé.
Hồng Liệu cùng Uyển Lệ đâu biết trong lá»i nói có ý gì, vẫn vung gươm công tá»›i.
Bá»—ng Uyển Lệ vừa bước đến nÆ¡i thì ngưá»i đã lảo đảo, Hồng Liệu thấy váºy thất kinh, vá»™i vã đánh ra hai chiêu rồi nhảy đến đỡ lấy Uyển Lệ gấp há»i :
- Cô nương là m sao thế?
Lá»i nà ng chưa kịp dứt thì cÅ©ng cảm thấy đầu óc choáng váng, tá»± mình cÅ©ng sắp muốn ngã theo.
Hải Âu song hung cưá»i đắc ý :
- A đầu, ngươi đã trúng Vô ảnh độc cá»§a lão phu rồi, ba tiếng đồng hồ sau nếu không có thuốc giải sẽ bị chết ngay láºp tức.
Hồng Liệu đã hấp thụ gia há»c từ thuở nhá», tinh thông y lý, liá»n ngầm đỠkhà thá» xem, quả thấy trong ngưá»i có hiện tượng trúng độc chẳng sai. Nà ng vá»™i giục Uyển Lệ :
- Mau phong bế các huyệt đạo Ä‘i, quả tháºt chúng ta đã trúng độc.
Má»™ Dung Uyển Lệ giỠđã bất lá»±c, nhưng thần trà vẫn còn sáng suốt, nghe lá»i láºp tức phong tá»a huyệt đạo.
CÅ©ng may Hải Âu song hung đã cầm chắc hai thiếu nữ trẻ đẹp trước mắt như cá trong cháºu, thà nh thá» ngưng tay không tấn công nữa chỉ đứng cưá»i ngất ngưỡng.
Cừu Cốc tuy bị năm tay cao thá»§ vây đánh nhưng mắt chà ng vẫn ngó được bốn bên, tai nghe tám hướng. Giá» chà ng thấy Hồng Liệu cùng Uyển Lệ bá»—ng nhiên lảo đảo như ngưá»i say rượu, biết ngay hỠđã bị trúng ám độc, chà ng không khá»i thất kinh, quát to má»™t tiếng, song chưởng vù vù đánh ra bức Trưá»ng Kình phải thối lui né tránh. Thừa cÆ¡ há»™i, chà ng lẹ là ng tung mình sang phÃa hai thiếu nữ.
Hải Âu song hung thấy rõ Cừu Cốc tung mình nhảy đến nhưng không há» ngăn cản, để mặc cho chà ng tá»± do tiến lại đưa tay đỡ lấy hai thiếu nữ há»i :
- Nhị vị cô nương có phải bị trá»ng thương chăng?
Hải Âu song hung liá»n cưá»i ha hả nói :
- HỠđã bị nhằm Vô ảnh độc cá»§a lão phu, ba tiếng đồng hồ sau sẽ chết ngay, cả ngươi cÅ©ng không tránh khá»i.
Hồng Liệu bỗng như sực tỉnh nói :
- Không xong. Bá»n chúng đã rải thuốc độc nÆ¡i chúng ta đứng đấy.
Cừu Cốc chẳng nói chẳng rằng, liá»n cặp hai thiếu nữ và o hông, nhún mình má»™t cái đã chuyển sang má»™t phiến đá khác.
Hải Âu song hung tưởng đâu Cừu Cốc cÅ©ng phải bị trúng độc, ngỠđâu thấy chà ng vẫn bình yên vô sá»± không khá»i ngạc nhiên. Há» nà o biết Cừu Cốc đã được Tiên ông cho uống thuốc trừ độc nên bất cứ chất độc gì cÅ©ng khó xâm nháºp và o ngưá»i chà ng.
Bá»n Trưá»ng Kình công tá» giá» cÅ©ng đã đến nÆ¡i, thấy váºy chà ng ta quát lá»›n :
- Dù cho tiểu tỠấy có trúng độc hay chăng, cũng phải ra tay diệt hắn trước đã.
Hải Âu song hung lúc nãy bởi á»· y nên không chịu bắt lấy hai thiếu nữ. Giá» thấy thế trong lòng sợ sệt, vừa nghe Trưá»ng Kình ra lệnh liá»n tung mình nhảy và o công ngay Cừu Cốc.
Cừu Cốc sợ hỠđả thương hai thiếu nữ nên má»™t tay đánh trả lại, má»™t tay rút ngay thần kiếm, vun vút múa ra thà nh má»™t bức tưá»ng che phá»§.
Hải Âu song hung mạo hiểm xông và o nhưng bá»—ng thấy ánh kiếm khác thưá»ng, vá»™i vã thối lui trở lại. Song không còn kịp nữa, cánh tay cá»§a Äại Hung đã bị lưỡi kiếm chém đứt, má»™t tiếng rống thảm khốc, thân hình ngã ngay trở lại, máu tươi tuôn ra lai láng.
Cừu Cốc chém đứt cánh tay Äại Hung xong, chà ng không tiến lên nữa, láºp tức lui vá» phòng giữ cho hai nà ng, miệng lá»›n tiếng nói :
- Thần kiếm của ta không có gì mà chặt không đứt cả, các ngươi nếu chẳng sợ chết thì cứ tiến lên.
Trưá»ng Kình vốn theo sau Song hung, vừa thấy Äại Hung bị mang thương, chà ng cÅ©ng dừng chân lại ngay và cất giá»ng lạnh lùng nói :
- Thần kiếm cá»§a ngươi tuy lợi hại tháºt, nhưng tánh mạng cá»§a hai nà ng nếu trong ba tiếng đồng hồ không có thuốc giải sẽ bị nguy hại.
Cừu Cốc vừa nghe đối phương nhắc đến thuốc giải, liá»n nhá»› ngay trong ngưá»i chà ng hiện Ä‘ang có Äá»™c Long Ä‘an. Chà ng liá»n cưá»i dà i nói :
- Äá»™c Long Ä‘an cá»§a ta có thể giải được trăm độc, cần chi đến thuốc giải cá»§a ngươi.
Lá»i dứt thì chà ng đã thò tay và o áo lấy ra chiếc lá» ngá»c.
Trưá»ng Kình công tá» giảo hoạt đáo để, vừa thấy váºy quát lá»›n :
- Luân hồi công địch, đừng để hắn rảnh tay.
Hải Thị Chi Hổ vừa nghe lệnh đã vung chưởng đánh ra à o ạt.
Vì hai thiếu nữ đang ngồi sau lưng nên Cừu Cốc không dám tránh né, vội vung kiếm đánh ra hai chiêu, hóa giải chưởng phong của địch thủ, bởi thế mà chà ng không thể lấy thuốc trao cho hai nà ng.
Hải Thị Chi Hổ đánh xong, lách mình sang bên thì Nhứt Văn đã tiến lên công tới. Cứ như thế, sáu tay cao thủ của Vô Nhân đảo dùng xa luân chiến khiến cho Cừu Cốc không thể rảnh tay.
Thá»§ Ä‘oạn tháºt hiểm độc, Cừu Cốc nhiá»u lần muốn cướp cÆ¡ há»™i lấy thuốc nhưng Ä‘á»u không được, hai cô gái lại dần dần mê man. Äối phương lại cà ng đánh cà ng gấp, phút chốc thá»i gian lại qua hết má»™t canh.
Trưá»ng Kình công tá» lại cưá»i lên nói :
- Chỉ còn má»™t tiếng đồng hồ nữa thôi, hai nà ng sẽ Ä‘i vá» cá»±c lạc. Chẳng lẽ ngươi lại nhẫn tâm để thấy hai nà ng chết sao? Ta khuyên ngươi sá»›m ưng thuáºn Ä‘iá»u kiện cá»§a bổn công tá» Ä‘i.
Cừu Cốc giáºn thét :
- Chớ có mộng tưởng!
Ngoà i miệng thì chà ng nói thế, song trong lòng chà ng đã nóng như lá»a đốt, thầm nhá»§ :
- “Giá» chỉ còn má»™t phương pháp duy nhất là là m thế nà o mang hai nà ng rá»i khá»i nÆ¡i đây để tiện bá» cứu chữa đãâ€.
Từ khi chà ng bước chân và o giang hồ đến giá», đây là lần đầu tiên gặp địch thá»§ mà chà ng có ý định tẩu thoát, nhưng đấy là việc bất đắc dÄ©, nếu không là m váºy hai nà ng sẽ bá» mạng mất. Má»™t nà ng là con má»™t cá»§a Má»™ Dung tiá»n bối, còn má»™t nà ng là cháu duy nhất cá»§a Cố Viên lão nhân, như váºy quyết không thể để cho ai chết được cả.
Trong lòng đã quyết định xong, chà ng liá»n âm thầm lấy sức, váºn dụng mưá»i thà nh công lá»±c, “vụt vụtâ€... liên tiếp đánh ra ba đưá»ng kiếm pháp, ánh sáng láºp lòe, kiếm khà lạnh buốt khiến cho vòng vây láºp tức dang ra hai trượng.
Trưá»ng Kình thấy váºy đã thất kinh, chưa kịp trấn tỉnh thì Cừu Cốc đã thừa cÆ¡ há»™i ấy đút kiếm và o bao, lẹ là ng cặp hai thiếu nữ như má»™t mÅ©i tên phi nhanh và o cánh rừng tẩu thoát. Äến khi Trưá»ng Kình kịp phát giác ra toan Ä‘uổi theo thì bóng Cừu Cốc đã mất dạng.
Cừu Cốc cắm đầu xuyên qua mấy cụm rừng già , chạy được thêm má»™t khoảng nữa, chà ng má»›i dừng bước lại thở phà o má»™t tiếng nhẹ nhõm, đưa mắt nhìn vá» tứ phÃa, may thay xa xa có má»™t ngôi nhà ẩn hiện. Chà ng liá»n đến nÆ¡i má»›i hay đó là má»™t tòa miếu đã xiêu đổ, có lẽ đã lâu không ai hương khói nên nhện mắc tứ tung.
Cừu Cốc Ä‘em hai nà ng và o đặt nằm giữa Ä‘iện, vá»™i vã lấy Äá»™c Long Ä‘an ra nhét và o miệng má»—i cô má»™t viên. Nhưng vì trúng độc đã lâu, trừ nÆ¡i mÅ©i còn thở ra thoi thóp, còn lại thì thân thể như đã chết thì là m sao mà nuốt viên thuốc xuống cho được.
Và o tình cảnh nà y khiến cho Cừu Cốc phải bối rối vô cùng, suy nghÄ© giây lát chỉ còn có cách áp miệng và o nhau váºn khà thổi và o há»ng cá»§a nạn nhân, nếu không thì thuốc là m sao có thể tan ra được. Thá»i giá» lại gấp rút, chỉ còn má»™t tiếng nữa hai nà ng có thể bị chết mất. Chà ng liá»u lÄ©nh ká» miệng và o hai vòng môi đỠmá»ng cá»§a Uyển Lệ từ từ đưa viên thuốc ấy và o trong, xong rồi má»›i sang qua Hồng Liệu.
Khi chà ng Ä‘ang ká» môi và o Hồng Liệu thổi thuốc, bá»—ng bên tai nghe có tiếng áo bay trong gió, hình như có ngưá»i đã và o Ä‘iện rồi. Chà ng thất kinh tưởng rằng Trưá»ng Kình công tỠđã rượt đến nÆ¡i, vá»™i vã đứng phắt ngưá»i dáºy, lên tiếng há»i :
- Ai đấy?
Chỉ nghe má»™t giá»ng nói lạnh lùng đáp :
- Di Viên thất hùng.
Việc mất tÃch cá»§a Di Viên thất hùng, chà ng lâu nay vẫn lo lắng cho há», chỉ vì công việc còn Ä‘ang bá» bá»™n nên chưa tìm kiếm đấy thôi. Giá» thấy hỠđã đến nÆ¡i, trong lòng vui vẻ khôn cùng, vá»™i nói :
- Chư vị không gặp tai nạn chứ?
Nhưng đến khi chà ng nhìn thấy gương mặt cá»§a má»i ngưá»i thì không khá»i ngạc nhiên, vì hỠđã âm thầm đứng và o bảy phương vị bao vây chà ng và o giữa.
Vương Phổ Trá»ng Hoa vá»›i vẻ mặt lạnh như đồng, ánh mắt tá» ra căm há»n cá»±c độ, còn kỳ dư sáu ngưá»i vẫn lầm lì đứng yên không há» nhúc nhÃch. Không có má»™t ngưá»i nà o bước ra thi lá»…, cÅ©ng chẳng ai trả lá»i câu há»i cá»§a chà ng. Cừu Cốc cảm thấy cà ng thêm quái dị nên lên tiếng :
- Các vị sao chẳng nói chuyện.
Vương Phổ Trá»ng Hoa hừ má»™t tiếng nói :
- Trước hết lão phu thanh minh, hôm nay đến đây để đối phó vá»›i má»™t tên ác đồ dâm tặc. Lão quyết không thừa nháºn ngươi là thá»§ lãnh, nếu sau nà y Ân chá»§ có trách cứ, lão thà chịu chết để tạ tá»™i.
Cừu Cốc ngạc nhiên há»i :
- Tiá»n bối nói thế có ý nghÄ©a gì?
- Tự ngươi biết lấy.
- Tại hạ tá»± há»i không có là m việc gì sai trái cả.
- Con gái lão chết bằng cách nà o?
- Bị kẻ gian tiá»n dâm háºu sát.
- Ngươi biết kẻ ấy là ai chăng?
- Không biết.
- Ha ha, ngươi thì không biết chứ lão đã hiểu rõ.
- Váºy thì sao tiá»n bối không Ä‘i tìm hắn.
- Äến hôm nay lão má»›i tìm gặp.
- Ai?
- Còn ai nữa. Kẻ ấy đã đứng trước mặt lão phu váºy.
Cừu Cốc thất kinh nói :
- Tiá»n bối nghi rằng tại hạ sao?
- Giang hồ ai cũng nói thế. Riêng vỠlão phu cũng quả quyết là ngươi.
- Äó là có ngưá»i muốn xuyên tạt. Mong tiá»n bối chá»› nên tin theo lá»i ấy.
- Äáng lẽ lão phu cÅ©ng chưa tin mấy. Nhưng hôm nay đã chÃnh mắt nhìn thấy.
Lão nghĩ chẳng còn ai và o nữa cả.
Cừu Cốc thở ra buồn bã :
- Lá»i nói cá»§a thiên hạ chá»› có vá»™i tin. Tốt hÆ¡n các vị chá»› nên tìm sai ngưá»i.
Tôn SÆ¡n Tú SÄ© xen lá»i nói :
- Trước khi nà ng chết có đỠdưới đất mấy chữ “Lữ Cừu Cốc, em háºn anh chết đượcâ€... Ä‘iá»u ấy có tháºt chăng? Nếu không phải ngươi đã dâm sát nà ng thì nà ng là m sao lại viết như thế?
Cừu Cốc gáºt đầu nói :
- Lá»i bà n tuy đúng nhưng kỳ tháºt tại hạ không giết nà ng.
Thiên Trì Dã Tẩu cưá»i nhạt nói :
- Ngươi chá»› có biện bạch là m gì nữa. Vừa rồi không phải ngươi lại phá phách hai thiếu nữ ấy sao. Lão phu đã táºn mắt trông thấy ngươi ôm hai thiếu nữ ấy hôn. Äồ dâm tặc! Hôm nay nếu không giết ngươi, e sau nà y còn nhiá»u thiếu nữ bị ngươi hại nữa.
- Nhị vị cô nương ấy là bạn cá»§a tại hạ, trong ngưá»i bị trúng độc, tại hạ má»›i Ä‘em hai nà ng đến đây để cứu chữa.
Nói đến đây, bá»—ng chà ng sá»±c nhá»› đến hai nà ng đã được chà ng cho uống Äá»™c Long Ä‘an, có lẽ giá» nà y cÅ©ng đã tỉnh lại, vì thế nên quay đầu lại nhìn. Bá»—ng chà ng không khá»i kinh hoảng thốt :
- Ủa!...
Di Viên thất hùng nghe tiếng thất thanh cá»§a chà ng cÅ©ng Ä‘á»u đưa mắt nhìn theo. Má»›i hay Hồng Liệt cùng Uyển Lệ đã bị mất tÃch tá»± lúc nà o.
Tám ngưá»i có mặt nÆ¡i đại Ä‘iện, Thiên Nhứt đạo trưởng đứng cách hai nà ng có ba thước thôi, váºy mà sá»± mất tÃch cá»§a hai nà ng ông ta cÅ©ng không há» hay biết.
Cừu Cốc nóng nảy hÆ¡n cả, vá»™i vã tung mình ra sau Ä‘iện. Nam Hải Ngư Ông đưa cần sắt ra ngăn lại, trầm giá»ng há»i :
- Việc ở đây chưa giải quyết xong, ngươi định đi sao?
Cừu Cốc nhÃu mà y nói :
- Mau dang ra, hai nà ng nhất định đã bị ngưá»i ta đánh cắp Ä‘i rồi.
Nam Hải Ngư Ông lạnh lùng :
- Dù cho bị hỠcắp đi nữa, cũng chưa đến nỗi chết. Còn cái chết của cháu gái ta ngươi định sao đây?
Cừu Cốc khẽ cưá»i má»™t tiếng nói :
- Không phải do tại hạ giết, can hệ gì đến tại hạ?
- Hừ! Hôm nay dẫu ngươi có nói gì Ä‘i nữa cÅ©ng chẳng Ãch nà o.
Cừu Cốc vì nóng lòng tìm theo hai thiếu nữ, mặt liá»n sầm lại, quát lá»›n :
- Có phải các vị muốn gây sự chăng?
Vương Phổ Trá»ng Hoa tuốt ngay trưá»ng kiếm cầm tay, lá»›n tiếng nói :
- Giết ngưá»i Ä‘á»n mạng, đó là lẽ tá»± nhiên.
Lá»i vừa dứt thì lưỡi kiếm ông ta cÅ©ng đã đâm ngay và o ngá»±c Cừu Cốc, kiếm khà trùng trùng, lãnh phong buốt cốt.
Cừu Cốc lách mình sang bên tránh né thì cần sắt cá»§a Nam Hải Ngư Ông như con trưá»ng xà điểm và o cá»± khuyết, huyá»n cÆ¡ hai nÆ¡i yếu huyệt cá»§a chà ng.
Cừu Cốc lại lách mình sang mặt thì Phổ Pháp thiá»n sư rống lên má»™t tiếng, thiá»n trượng quất ngang và o hông. Chà ng lá»™ vẻ bá»±c mình, vung chưởng đánh và o thiá»n trượng má»™t cái khiến cho thiá»n trượng phải chấn dá»™i ra xa. Cùng lúc ấy, Tôn SÆ¡n Tú SÄ©, Thiên Nhứt đạo trưởng, Trung Châu Hiệp Khách Ä‘á»u đồng lượt vung chưởng, múa kiếm đánh tá»›i tấp và o ngưá»i chà ng.
Trong đại Ä‘iện gió thổi à o à o, cát bụi tung bay mù mịt. Thất Tinh tráºn cá»§a Di Viên thất hùng đã sá» dụng toà n bá»™.
Cừu Cốc bị vây trong vòng tráºn, vừa nóng ruá»™t, vừa tức tối thầm rá»§a :
“Các ngươi tháºt sống cho đến tuổi nà y, ngay chút việc nhá» cÅ©ng không chịu Ä‘iá»u tra cho minh bạchâ€.
Chà ng biết thà nh kiến cá»§a hỠđối vá»›i chà ng giá» không thể dùng lá»i nói giải thÃch được, nên liá»n lá»›n tiếng nói :
- Các vị đã không chịu nghe giải thÃch, tại hạ vì gấp lo cứu nhị vị cô nương, hiện giỠđà nh thất lá»—i váºy.
“Rẻngâ€, Long tuyá»n kiếm tuốt ra khá»i bao, láºp tức chém và o Vương Phổ Trá»ng Hoa. Trá»ng Hoa đã biết sá»± lợi hại cá»§a thần kiếm, vá»™i vã lùi sau né tránh nhưng trưá»ng kiếm cá»§a chà ng vừa đến ná»a đưá»ng đã biến thế chém và o Tôn SÆ¡n Tú SÄ©.
Äợi cho Tôn SÆ¡n Tú SÄ© vừa thối lùi thì chà ng lại công và o Thiên Nhứt đạo trưởng. Chà ng vốn có ý đánh để tháo thân, thà nh thá» dụng hết mưá»i thà nh công lá»±c, đưá»ng kiếm Ä‘i đến đâu, tiếng réo rắc khiếp ngưá»i đến đó. Chỉ nháy mắt mà tráºn thế đã bắt đầu rối loạn.
Vương Phổ Trá»ng Hoa cứ má»™t lòng muốn báo thù cho ái nữ, nghiến răng kèn kẹt, vung chưởng thà mạng đánh tá»›i. Ông dùng toà n những chiêu pháp cá»±c hiểm độc, quyết liá»u hai đà ng Ä‘á»u thương tổn.
Cừu Cốc thấy váºy giáºt mình, bá»—ng rÃt lên má»™t tiếng, ngưá»i lẫn kiếm lẹ là ng xuyên khá»i vòng vây chạy ra sau Ä‘iện.
Khi chà ng vừa đặt chân đến háºu Ä‘iện, trong lòng không khá»i ngạc nhiên vì tình hình nÆ¡i đây khác biệt hÆ¡n trước Ä‘iện rất xa. Không những bốn bên chẳng có bụi bám nhện giăng mà lại còn phảng phất má»™t mùi hắc khÃ.
Chà ng không thèm để ý đến bá»n Thất hùng có rượt theo hay không, từ từ cất bước tiến ra sau. Khi chà ng vừa xuyên qua má»™t sân rá»™ng, và o cá»a háºu Ä‘iện thì mùi hắc khà lại nồng ná»±c thêm lên khiến chà ng suýt tà nữa phải buồn nôn. Ngước đầu nhìn và o bên trong, bá»—ng chà ng thất kinh lùi lại ba bước.
Thì ra phÃa trong sâu cá»§a ngôi Pháºt Ä‘iện, má»™t quái nhân Ä‘ang ngồi ngay giữa, đầu tóc bù xù lại chụp kim khôi, gương mặt trắng nhợt như ngưá»i đã chết, đôi mắt lõm sâu dá»… sợ, môi trá» răng nhá»n trông như quá»· dạ xoa.
PhÃa trên trái quái nhân, má»™t chà ng trung niên nho sÄ©, mình mặc áo xanh Ä‘ang ngồi kế cáºn. Sau lưng là hai nà ng thiếu nữ cung trang, áo quần đẹp đẽ đứng hầu.
Quái nhân hình như Ä‘ang ngồi uống rượu, thấy Cừu Cốc Ä‘i và o song không thèm đếm xỉa tá»›i, khiến chà ng phân vân khó hiểu tá»± há»i :
- “Y là ai thế kia?â€.
Trong lúc suy nghÄ©, bá»—ng thấy quái nhân đưa năm ngón tay gân guốc ra bốc lấy món ăn trong chiếc phạn bá» và o mồm. Cừu Cốc trông thấy món ăn ấy, không khá»i há mồm sắp kêu lên thất thanh. Thì ra là má»™t con rết sống mình dà i ná»a thước, váºy mà quái nhân bá» nó và o miệng ăn má»™t cách ngon là nh.
Lúc Cừu Cốc Ä‘ang Ä‘i và o háºu Ä‘iện thì bá»n Di Viên thất hùng cÅ©ng đã đến nÆ¡i. Thiên Trì Dã Tẩu Ä‘i trước hết vừa thấy Cừu Cố, ông ta liá»n quát to :
- Tiểu tá», ta xem ngươi còn chạy đưá»ng nà o nữa cho biết?
Vù một chưởng, nhằm ngay sau lưng chà ng đánh tới.
Cừu Cốc thấy váºy nhÃu mà y, trợt chân má»™t cái đã lách sang năm thước né tránh, chưởng phong cá»§a Dã Tẩu bị đánh hụt, cát bụi bay lên tung nóc, đá gạch đổ ngổn ngang.
Quái nhân trợn mắt ngó vá» phÃa Thất hùng, nhãn quang trông thấy dá»… sợ.
Bá»—ng ông ta ngá»a mặt buông lên trà ng cưá»i quái dị.
Cừu Cốc vừa nghe tiếng cưá»i ấy thì cảm thấy như trăm ngà n mÅ©i kim xoay và o mà ng tai. Tâm thần bắt đầu choáng váng, chà ng liá»n váºn dụng thần công há»™ thể, giả vá» như chẳng có việc gì, chắp tay ra sau đứng ngó.
Thiên Trì Dã Tẩu vừa nghe tiếng cưá»i, mặt liá»n biến sắc, thân hình lảo đảo muốn ngã. CÅ©ng may Vương Phổ Trá»ng Hoa kịp phát giác vá»™i vã la lá»›n :
- Mau váºn công bảo há»™ tâm thần.
Láºp tức, Thất hùng đồng ngồi xuống đất, âm thầm váºn dụng công lá»±c kháng cá»± vá»›i tiếng cưá»i.
Nhưng tiếng cưá»i vẫn như nước chảy liên tục không dứt, dần dà , Di Viên thất hùng ngưá»i nà o ngưá»i nấy khóe miệng bắt đầu rịn máu tươi.
Cừu Cốc thấy tình hình như thế, biết nếu cứ kéo dà i thêm nữa thì bá»n Thất hùng sẽ bị tiếng cưá»i chấn đứt tâm mạch mà chết. Bởi thế nên chà ng ngầm váºn ná»™i công, đỠcao chân khà cất tiếng ca lên :
Lúc sau khiêu đăng khán kiếm
Giữa mộng thúc tiếng còi binh
Tám trăm dặm thịt rơi máu đổ
Năm mươi trang hà o kiệt bỠmình
Äiểm binh tráºn mùa thu năm ấy
Vó ngựa reo vang, trống chiêng ầm ĩ
Thanh toán xong ân oán võ lâm
Äể thắng lấy hư danh, tâng bốc
Thương thay cho kiếp phù sinh...
Tiếng ca hùng tráng, trong trẻo như chuông ngân, lấn át cả tiếng cưá»i quái dị.
Di Viên thất hùng liá»n cảm thấy trong ngưá»i dá»… chịu lạ, rồi bá»—ng nhiên tiếng cưá»i cÅ©ng chấm dứt.
Quái nhân lúc nãy không thèm xem Cừu Cốc ra gì cả. Qua bà i ca nà y, quái nhân đã chuyển mục tiêu từ Di Viên thất hùng sang ngưá»i Cừu Cốc. Äôi mắt lá»™ hung quang, khẽ cưá»i hai tiếng, Ä‘oạn dùng đũa gắp má»™t váºt trong chiếc phạn ném mạnh và o ngưá»i chà ng.
Má»™t đưá»ng kim tuyến chói mắt, má»™t con rắn nhá» mà u và ng dà i độ má»™t thước nhằm ngay mặt Cừu Cốc lao tá»›i.
Cừu Cốc tưởng là một ám khà thuộc vỠkim loại, định đưa hai ngón tay ra kẹp.
Khi hai đà ng sắp sá»a chạm nhau, bá»—ng nghe Nam Hải Ngư Ông hoảng hốt gá»i lá»›n :
- Không được chạm nhằm!
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 03:24 AM.
|

30-07-2008, 01:32 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 54
NgÅ© Äá»™c Quái Nhân
Cừu Cốc nhá» Nam Hải Ngư Ông nhắc khéo, liá»n sá» dụng năm đầu ngón tay, “Dung Kim chỉ†láºp tức phát ra, lằn kim tuyến gặp chỉ lá»±c cá»§a đối phương quá ư mạnh mẽ, bá»—ng quay đầu trở lại, xuyên thá»§ng và o ngá»±c má»™t thiếu nữ Cung trang.
Má»™t tiếng kêu thảm khốc phát ra, thân hình đẹp đẽ liá»n ngã ngay xuống đất chết tươi.
Thì ra lằn kim tuyến ấy vốn là một con quái xà mà u và ng kim, kỳ độc vô kể, thân hình dai đến đao chém chẳng đứt. Dung Kim chỉ của Cừu Cốc có sức mạnh đến và ng chảy đá tan, thế mà cũng không thể động đến nó được.
Quái nhân đối vá»›i việc kim xà quay đầu là m chết má»™t thiếu nữ hình như không để ý đến, tu má» rÃt lên má»™t tiếng thảnh thoát. Kim xà bá»—ng nhiên từ trong ngá»±c thiếu nữ chui ra, bay trở vá» bà n, nhưng cỠđộng giỠđây thấy rõ cháºm chạp hÆ¡n trước nhiá»u.
Quái nhân thấy váºy tá» ra thương tiếc con rắn nhá» cá»§a mình, ông ta đỡ lên vuốt ve trìu mến má»™t hồi, Ä‘oạn má»›i ngước đầu nhìn Cừu Cốc giá»ng khà n khà n nói :
- Nhãi con, gan ngươi cũng khá lớn đấy.
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Xem tướng mạo cá»§a ngươi cÅ©ng đủ hiểu không phải là hạng ngưá»i tốt.
Chà ng trung niên nho sinh ngồi bên trái quái nhân láºp tức đứng dáºy, từ từ bước xuống thang cấp chỉ và o mặt Cừu Cốc nói :
- Ngươi là ai? Dám cả gan xông và o vùng cấm địa nà y?
- Tại hạ Lữ Cừu Cốc, chỉ biết nơi đây là một ngôi miếu. Song chẳng hiểu tại sao đột nhiên lại biến thà nh khu cấm địa.
Trung niên nho sinh vừa nghe ba tiếng Lữ Cừu Cốc, sắc mặt bá»—ng tá» ra kinh dị, đôi mắt chuá»™t xoay đảo má»™t vòng, Ä‘oạn chỉ sang Nam Hải Ngư Ông má»i ngưá»i há»i :
- Còn mấy ngưá»i nà y?
Vương Phổ Trá»ng Hoa trầm giá»ng đáp :
- Di Viên thất hùng.
- Các ngươi đêm nay không hẹn mà đá»u đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Cừu Cốc lớn tiếng :
- Äừng giả vá». Vừa rồi hai vị cô nương nÆ¡i trước Ä‘iện có phải các ngươi đã đánh cắp chăng?
Trung niên nho sinh đưa mắt trừng chà ng lạnh lùng há»i :
- Có phải ngươi đang nói chuyện với ta chăng?
- Tất nhiên là ta há»i ngươi.
Trung niên nho sinh hừ một tiếng lạnh lùng nói :
- Các ngươi vô cá»› xâm nháºp và o Ä‘iện nà y. Tá»™i đã đáng chết, giá» lại nói năng vá»›i bổn tá»a vô lá»… như thế nữa thì tá»™i ấy không thể giảm được.
Cừu Cốc cưá»i lá»›n nói :
- Äợi xem các ngươi là m gì ta cho biết.
Vương Phổ Trá»ng Hoa đứng bên nhìn xem hình dáng cá»§a trung niên thư sinh, bá»—ng ông sá»±c nhá»› ra má»™t ngưá»i không khá»i thất kinh, vá»™i và ng ra hiệu cho Nam Hải Ngư Ông. Bá»n há» thoạt đầu xem Cừu Cốc như kẻ thù địch, nhưng giá» chạm phải kình địch chÃnh, há» không khá»i Ä‘em lòng lo há»™ cho chà ng. Bấy giá» trên gương mặt cá»§a trung niên nho sinh đã hiện lên má»™t mà n sát khÃ, từ từ bước đến trước mặt má»i ngưá»i.
Gương mặt cá»§a Cừu Cốc cÅ©ng bắt đầu lầm lỳ. Chà ng đã ngầm nháºn ra chà ng trung niên nà y không phải kẻ tầm thưá»ng mà công lá»±c thâm háºu đến tá»™t độ nên má»™t mặt ngầm váºn khà đỠphòng, má»™t mặt chà ng đưa tay ra dấu khẽ bảo bá»n Thất hùng :
- Trong điện nà y tình thế rất hung hiểm, các vị nên lui ra để một mình tại hạ ứng phó cho.
Nhưng Vương Phổ Trá»ng Hoa là ngưá»i hiệp nghÄ©a, tuy vừa tức giáºn Cừu Cốc, nhưng vẫn không nỡ để cho chà ng phải lâm nguy trong khi mình lại tránh thoát.
Vì váºy nên ông đưa mắt nhìn vá» Cừu Cốc, cưá»i ha hả nói :
- Di Viên thất hùng tuy tà i nghệ chẳng bằng ngươi, nhưng cũng chẳng phải là hạng tham sống sợ chết.
Cưá»i dứt, sắc mặt nghiêm nghị, quay sang Thiên Nhứt đạo trưởng nói :
- Mau bà y tráºn thế ra, có lẽ đêm nay anh em ta sẽ chôn thây nÆ¡i đây cÅ©ng chưa biết chừng.
Thiên Nhứt đạo trưởng và má»i ngưá»i Ä‘á»u là kẻ lịch duyệt giang hồ, ai nấy cÅ©ng đã thấy rõ tình thế nguy hiểm đêm nay, láºp tức há» sẵn binh Ä‘ao cầm tay, dà n thà nh tráºn thế tức khắc.
Bấy giá», trung niên nho sinh đã đến trước Cừu Cốc chỉ còn má»™t trượng thì đứng lại, giá»ng lạnh lùng nói :
- Trước khi chết, bổn tá»a muốn cho ngươi hiểu rõ, váºy chá»› ngươi có biết bổn tá»a là ai chăng?
Cừu Cốc xem thưá»ng :
- Mặc cho ngươi là ai Ä‘i nữa cÅ©ng chỉ là má»™t lÅ© chó săn để cho ngưá»i ta sai khiến thôi.
Chà ng trung niên nghe nói mặt liá»n biến sắc, đôi mắt lá»™ hung quang chẳng nói chẳng rằng, đủ rõ chà ng ta đã tức giáºn đến mức tá»™t độ.
Cừu Cốc cÅ©ng đã hiểu thế, láºp tức ngầm váºn thần công đỠphòng.
Trong khi hai đà ng Ä‘ang lăm le nhau, chỉ chỠđối phương nhúc nhÃch má»™t cái là cuá»™c chiến bắt đầu bá»™c phát ra ngay. Äá»™t nhiên trên đại Ä‘iện má»™t trà ng cưá»i quái gở phát ra, lão quái nhân bá»—ng tung mình lên không, nhẹ nhà ng hạ xuống nÆ¡i giữa hai ngưá»i đứng, vá»›i giá»ng khà n khà n lên tiếng :
- Ngươi là tân thủ lãnh của Phổ Kiếm minh?
- Ừ.
- Có phải ngươi đã gởi lá»i khiêu chiến vá»›i Vô Nhân đảo chá»§?
- Phải.
Quái nhân bá»—ng ngá»a mặt lên trá»i cưá»i như ngông cuồng má»™t hồi Ä‘oạn nói :
- Gan dạ cá»§a ngươi kể cÅ©ng đủ tháºt. Song chỉ tiếc ná»—i võ công chưa xứng.
- Ngươi nháºn thấy ta không đủ sức kháng cá»± vá»›i Vô Nhân đảo chá»§ sao?
Quái nhân lại cưá»i lên má»™t hồi nói :
- Nhiá»u nhất ngươi chỉ có thể chống cá»± được hai mươi chiêu là cùng. Nhưng đối vá»›i ngưá»i nà y - ông đưa tay chỉ vá» trung niên nho sinh - thì ngươi có thể kéo dà i được trăm chiêu váºy.
Phải hiểu trung niên nho sinh vốn là tên ác sát hữu danh giang hồ, ngoại hiệu “Äoạt Hồn Trưá»ng Äoản Bútâ€, hai mươi năm trước đây chà ng ta đã thi thố vá»›i Äá»™ Phà n chân nhân, thá»§ lãnh Toà n Chân phái nÆ¡i núi Khởi TÃn Phong ba ngà y ba đêm, kết cuá»™c chỉ bại có ná»a chiêu, từ đó vá» sau chà ng liá»n bá» ra hải ngoại, không còn lai vãng giang hồ nữa.
Cừu Cốc vốn là ngưá»i tá»± tin, vừa nghe lá»i cá»§a quái nhân nòi, trong lòng tá» ra không phục. Quái nhân thấy váºy “Hừ†má»™t tiếng lạnh lùng :
- Ngươi đừng tưởng lá»i cá»§a lão phu là ngoa, lát nữa đấu vá»›i nhau tất ngươi sẽ hiểu.
Nói dứt, ông khẽ nhún mình má»™t cái đã nhanh nhẹn trở vá» chá»— cÅ©, thò tay và o thố bắt lên má»™t con bù cạp to lá»›n bá» và o miệng nhai ngon là nh, Ä‘oạn ông lại cưá»i nói :
- Nhãi con, ngươi cứ yên tâm! Thế nà o lão phu cũng để cho ngươi được sống sót để tham gia Thái Sơn đại hội và o ngà y mai nà y, lúc ấy ngươi có chết cũng yên lòng nhắm mắt.
Cừu Cốc như tỉnh ngá»™, cất tiếng há»i :
- Ngươi là Vô Nhân đảo chủ?
- Khá»i cần biết ta là ai, mau ra tay Ä‘i.
Trung niên nho sinh đã Ä‘iá»u váºn chân khÃ, lẹ như chá»›p vung chỉ Ä‘iểm ra, má»™t đạo hà n lá»±c cuồn cuá»™n nhằm và o ngá»±c đối phương bắn tá»›i.
Cừu Cốc đứng cách xa chà ng ta trượng ngoà i, sá»›m đã hiểu công lá»±c cao thâm cá»§a đối phương hÆ¡n tất cả những ngưá»i mà lâu nay chà ng đã gặp. Vừa thấy đối phương động thá»§, chà ng liá»n vung chưởng sá» dụng thức “Giang VÅ© Phi Phi†chống cá»±, xoay ngưá»i má»™t cái năm đạo hồng quang đã từ năm ngón tay xẹt ra.
- Mai Hoa Vô Ảnh Thủ?
Trung niên buá»™t miệng kêu lên kinh dị Ä‘oạn lá»›n tiếng há»i :
- Ngươi là Ngũ Lãnh Toà n Chân phái?
- Cũng có thể nói thế.
- Äá»™ Phà n chân nhân là gì cá»§a ngươi?
- Tiên sư.
Trung niên bá»—ng cưá»i lên hu hú :
- Tháºt là duyên trá»i định. Hôm nay không những chúng ta thi thố tà i nghệ mà còn có dịp cho lão phu gỡ được món nợ cÅ© cách đây hai mươi năm.
- Ngươi biết tiên sư ta?
- Chá»› nói nhiá»u, tiếp chiêu đây!
Dứt lá»i Trung niên đã lặng lẽ lấy sức, vụt má»™t cái đã liên hồi công ra bảy đưá»ng, chiêu thức ác độc vô cùng.
Cừu Cốc bá»—ng cảm thấy bốn bỠđâu đâu cÅ©ng Ä‘á»u có má»™t kình lá»±c áp tá»›i, sức mạnh phi thưá»ng khiến chà ng thiếu Ä‘iá»u nghẹt thở. Vá»™i vã táºn dụng chân lá»±c, trong chá»›p nhoáng đánh ra tám chiêu, Ä‘iểm năm chỉ, láºp tức cháºn ngay thế công cá»§a đối phương.
Äôi mắt cá»§a Trung niên tinh xảo, lại già u kinh nghiệm, vừa trông thấy thế đánh cá»§a Cừu Cốc, đã biết ngay trong má»™t trăm chiêu chưa chắc gì hạ nổi địch phương nên liá»n sanh kế thu ngắn thá»i gian, chỉ phong liên tiếp búng ra như hình chiếc lưới bao trùm lấy Cừu Cốc.
Thân hình Cừu Cốc lúc né sang trái khi tránh qua phải, hai tay vun vút đánh ra, ung dung ứng phó. Trong chá»›p nhoáng đã qua được mưá»i chiêu, thế mà bên nà o thắng phụ cÅ©ng chưa thấy rõ.
Tráºn đấu cà ng lúc cà ng hăng, bá»™ pháp cà ng Ä‘i cà ng gấp, gió thổi vù vù, cát tung tứ phÃa khiến cho những tà áo cá»§a các Cung trang thiếu nữ theo gió tung bay, trong vòng ba bốn trượng đèn Ä‘uốc Ä‘á»u dao động.
Äang lúc đấu, bá»—ng nghe Trung niên phát ra tiếng cưá»i quái dị rồi quát to :
- Tiếp lấy chiêu nà y.
- Sợ ngươi sao?
“Ầm†má»™t tiếng long trá»i lở đất, kình lá»±c chạm nhau, hai đà ng Ä‘á»u lui ra sau năm thước, mặt mà y Cừu Cốc trắng nhợt, ngầm váºn công Ä‘iá»u khÃ.
Trung niên thư sinh cÅ©ng chẳng khác nà o, mặt mà y xanh mét, hÆ¡i thở dáºp dồn, nhưng vừa tụ khà đã tung ngưá»i và o công tiếp. Thân hình chưa tá»›i mà chưởng lá»±c đã ra, má»™t luồng hà n âm kình lá»±c vun vút bắn Ä‘i.
Cừu Cốc thét to má»™t tiếng, dụng thế Khà thôn Hà ngục, luồng dương cang phát ra cháºn đứng hà n khà cá»§a đối phương.
“Bùngâ€!, lại má»™t tiếng nổ vang rá»n, Cừu Cốc lảo đảo lùi sau hai bước, Trung niên nho sinh nhÃch sau ná»a bước, nhưng miếng gạch dưới chân ông đã bị dẫm nát lún xuống tháºt sâu.
Trung niên nho sinh vốn tưởng võ công cá»§a Cừu Cốc tuy cao, nhưng ná»™i lá»±c cÅ©ng chỉ có hạn, vì tuổi chà ng còn quá nhá», thà nh thỠông cố áp dụng ná»™i lá»±c để phân định hÆ¡n thua, không ngá» sau hai cuá»™c chạm nhau, má»›i hiểu ná»™i lá»±c đối phương không như mình đã tưởng, trong lòng bắt đầu dè dặt muôn phần.
Trái lại, qua hai cuá»™c thá» thách, Cừu Cốc biết đối phương chẳng hÆ¡n mình bao nhiêu, lòng chà ng bắt đầu trấn tÄ©nh, khẽ rÃt lên má»™t tiếng, tung thân nhảy tá»›i, chỉ công chưởng pháp má»™t loạt đánh ra mưá»i tám thức, nhanh nhẹn khôn tả, uy mãnh vô cùng.
Trung niên nho sinh giá» không có ý thi thố ná»™i lá»±c nữa, liá»n sá» dụng độc môn công phu, trong chá»›p mắt Cừu Cốc cÅ©ng trả lại mưá»i chiêu, vung ra chÃn chỉ.
Quái nhân thoạt đầu còn ngồi yên tại chá»— sắc mặt thản nhiên, nhưng giá» thì thần sắc bắt đầu tá» ra kinh dị khôn cùng, bất giác ông từ từ đứng dáºy rá»i khá»i chá»— ngồi.
Vì hai đà ng Ä‘ang sá» dụng những chiêu thức quái dị đến ngay cả ông cÅ©ng chưa từng thấy qua. HÆ¡n nữa là Cừu Cốc, vì chà ng vừa dùng công phu cá»§a NgÅ© Lãnh Toà n Chân phái, vừa áp dụng võ há»c cuốn trong Äan thư, thá»§ pháp cổ ảo cá»§a Nhứt Dương Tá» dưới Äá»™c Long đà m, nên không hiểu chà ng thuá»™c vá» môn phái nà o cả.
Sở dÄ© quái nhân ra lệnh cho Trung niên nho sinh đấu vá»›i Cừu Cốc trăm chiêu, mục Ä‘Ãch để tìm hiểu thá»±c lá»±c cùng võ nghệ tuyệt kỹ cá»§a chà ng, ngỠđâu chưa kịp tìm ra manh mối nà o thì trăm chiêu cÅ©ng đã dứt. Bá»—ng nghe má»™t tiếng quát lá»›n :
- Trăm chiêu đã qua, các ngươi hãy ngưng tay lại.
Trung niên nho sinh vừa nghe tiếng quát cá»§a quái nhân, láºp tức thu tay lùi lại, nhưng trong lòng ông há»—n loạn lạ thưá»ng, lòng thầm tá»± nhá»§ :
- “Ta ra hải ngoại khổ sở hai mươi mấy năm, mục Ä‘Ãch muốn vá» rá»a nhục. Xem tình hình hôm nay, chỉ sợ ngay cả đệ tá» cá»§a Äá»™ Phà n chân nhân cÅ©ng chưa chắc đã hạ đượcâ€.
Quái nhân ra lệnh cho hai ngưá»i đình chỉ xong, cất giá»ng lạnh lùng nói :
- Võ công của ngươi có lẽ đã trội hơn ta tưởng tượng, nhưng chưa đủ chứng minh là đã hơn hắn, bởi vì thủ đoạn sau cùng của hắn chưa đem ra sỠdụng.
Cừu Cốc hừ một tiếng nói :
- Chẳng lẽ ta lại chẳng có thủ đoạn sau cùng của ta sao?
Quái nhân cưá»i nhạt :
- Ngươi nói rất đúng. Giá» lão phu phân định hai ngươi Ä‘á»u huá» nhau, không ai thắng phụ. Váºy Ä‘i Ä‘i!
Nếu nghe theo lá»i ra Ä‘i thì còn nói gì. Nhưng mục Ä‘Ãch cá»§a Cừu Cốc đến đây là muốn tìm kiếm hai thiếu nữ bị mất cắp đâu dá»… nghe lá»i ông ta, nên chà ng vẫn đứng lì nÆ¡i đó lá»›n tiếng nói :
- Các ngươi đã đánh cắp hai ngưá»i bạn gái ta Ä‘em Ä‘i đâu? Hôm nay nếu không trao trả, Lữ má»— sẽ không buông tha đâu.
Quái nhân sững sá» giây lát, Ä‘oạn buông tiếng cưá»i quái dị nói :
- Vì mai nà y là ngà y há»™i, nên lão phu má»›i tha ngươi được sống sót, không ngá» ngươi lại chẳng biết trá»i đất là gì cả. Chẳng lẽ ngươi muốn chết sao?
Cừu Cốc nghiêm nghị :
- Chá»› nói lôi thôi, trả lá»i câu há»i cá»§a ta trước đã.
Quái nhân lâu nay ngang dá»c trên Ä‘á»i, đâu dá»… chịu để ai hiếp nạt. Thấy thái độ Cừu Cốc như thế, mặt ông liá»n nổi sát khÃ, nhưng rồi cố nén lại, lạnh lùng nói :
- Hai ngưá»i bạn gái cá»§a ngươi mất Ä‘i nÆ¡i nà o, lão phu tháºt không biết đến.
Cừu Cốc nhìn thấy thần thái cá»§a quái nhân không có vẻ dối trá thà nh thá» trong lòng phân vân vô kể, tá»± há»i :
- “Hai nà ng đã bị ai cướp Ä‘i cà ? Tháºt quái dị!â€
Quái nhân thấy chà ng cứ đứng lặng thinh, ông ta lại cất giá»ng nói :
- Lão phu đối với ngươi hôm nay kể như quá sức nhân nhượng rồi. Nếu ngươi không đi thì chúng ta đi thôi!
Nói dứt, tay áo phất nhẹ, má»™t luồng gió lạnh thổi lên mùi khét hôi ná»±c mÅ©i, đèn Ä‘uốc trong Ä‘iện Ä‘á»u tắt phụt. Cừu Cốc sợ há» thừa cÆ¡ đánh lén nên ngầm váºn công và o chưởng, lui ra sau phòng bị.
Bá»—ng nghe bên tai tiếng gió thổi vun vút, má»™t lát sau im lặng như tá». Thoạt đầu đèn vừa tắt thì không ai trông thấy gì cả, nhưng phút chốc, nhãn lá»±c cá»§a má»i ngưá»i đã lấy lại bình thưá»ng. Bấy giá» trong đại Ä‘iện, trừ Cừu Cốc cùng Di Viên thất hùng ra, bá»n ngưá»i cá»§a quái nhân không còn tăm dạng.
Sá»± biến đổi quá đột ngá»™t khiến cho lòng tá»± ái cá»§a Cừu Cốc bị tổn thương, chà ng thở ra má»™t tiếng, từ từ bước ra khá»i Ä‘iện. Di Viên thất hùng cÅ©ng cháºm rãi theo sau.
Vương Phổ Trá»ng Hoa quay sang nói vá»›i Cừu Cốc :
- Việc cá»§a chúng ta đợi qua ngà y Thái SÆ¡n rồi sẽ nói. Nếu ngươi không trả lá»i minh bạch, lão phu thá» chẳng bá» qua.
Cừu Cốc chỉ “Hừ†má»™t tiếng, không thèm trả lá»i. GiỠđây đầu óc chà ng đã rối vò, đáng lẽ chà ng định sau khi phục thuốc Äá»™c Long Ä‘an cho Hồng Liệu xong sẽ táºn dụng chân khà đẩy lui chất độc cho hai nà ng. NgỠđâu chưa kịp ra tay, Di Viên thất hùng đã đến khuấy rầy và khiến cho há» bị đánh cắp. Như váºy Di Viên thất hùng cÅ©ng phải chịu má»™t ná»a trách nhiệm và o đấy má»›i phải.
Vương Phổ Trá»ng Hoa biết lòng chà ng Ä‘ang bá»±c bá»™i nên nói xong láºp tức dắt sáu nghÄ©a đệ ra Ä‘i.
Từ lúc gặp Hồng Liệu đến giá», có thể nói suốt đêm bị khuấy rối. Giá» chà ng má»›i hÆ¡i yên tÄ©nh đôi chút, lần hồi bước ra khá»i miếu, ngước mặt hÃt lên má»™t hÆ¡i thoáng khÃ, thì ra trá»i cÅ©ng đã hừng sáng, tứ bỠđượm má»™t mà u và ng nhạt.
Hôm nay là ngà y hẹn gặp mặt giữa chà ng cùng Thái Bạch Tiên Ông. Lòng chà ng hằng mong ước sá»›m được gặp lại ngưá»i kÃnh mến nhất Ä‘á»i cá»§a chà ng, đồng thá»i lại còn nhỠông ta giải thÃch rõ và i Ä‘iá»u nghi vấn.
Trá»i thanh nắng dịu, phong cảnh trong vùng Thái sÆ¡n đẹp đẽ là m sao! Tuy má»™t đêm mất ngá»§, đồng thá»i còn tổn hao bao nhiêu sức lá»±c trong những vụ tương tranh nhưng chẳng biết sao Cừu Cốc cảm thấy khá»e khoắn vô cùng. Sá»± ước ao gặp mặt Tiên ông khiến chà ng quên cả những Ä‘iá»u khó nhá»c.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 03:32 AM.
|

30-07-2008, 01:34 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 55
Ân oán sư môn
Chà ng vừa nhìn thấy ngá»n núi nguy nga sắp là nÆ¡i hò hẹn, Cừu Cốc liá»n gia tăng tốc lá»±c, gấp rút chạy nhanh, nhưng bá»—ng bên tai chà ng có tiếng nói văng vẳng vá»ng lại :
- Nhãi con chớ nên chạy đến, mau tìm nơi ẩn thân lánh mặt.
Tiếng nói văng vẳng nà y hình như giá»ng cá»§a Thái Bạch Tiên Ông. Lòng chà ng không khá»i kinh ngạc, láºp tức theo lá»i lánh thân và o bụi cây ráºm.
Chà ng vừa ẩn và o lùm cây xong, má»™t bóng ngưá»i từ phÃa trước phi đến nhanh như Ä‘iện xẹt, ngay cả nhãn lá»±c cá»§a chà ng mà cÅ©ng khó nhìn rõ mặt mÅ©i cá»§a kẻ ấy.
Chớp mắt kẻ ấy đã chạy thẳng xuống chân đồi, hình thù như Thái Bạch Tiên Ông chẳng sai.
Cừu Cốc vừa trông thấy Thái Bạch Tiên Ông Ä‘ang định xông ra chà o đón thì bá»—ng trên đỉnh núi có má»™t trà ng cưá»i quái dị phát ra, hai bóng ngưá»i như hai con đại Ä‘iểu từ trên bay xuống, má»™t ngưá»i là lão Quái nhân đêm rồi gặp nhau nÆ¡i miếu bể, còn ngưá»i kia là má»™t lão bà huyá»n y, trùm khăn xanh, châu thân như bao phá»§ má»™t mà n khói Ä‘en dà y đặc.
Ba ngưá»i vừa há»™i lại má»™t nÆ¡i, Huyá»n y lão bà đột nhiên lên tiếng :
- Các ngươi đã gặp qua lão già ấy chăng?
Quái nhân nhe răng cưá»i nói :
- Lão già ấy thì chưa gặp, nhưng đã gặp qua ngưá»i đại diện.
- Äại diện? Thái Bạch Tiên Ông bá»—ng “Hừ†lên má»™t tiếng hằn há»c nói :
- Có phải thằng nhãi con hỠLữ ấy chăng?
- Äúng là hắn.
- Váºy sao không thừa dịp bắt giữ lấy nó.
Cừu Cốc giá» má»›i tỉnh ngá»™, thì ra Thái Bạch Tiên Ông nà y vốn là ngưá»i giả, hen chi vừa rồi cụ già đã bảo ta ẩn thân lánh mặt.
- Vì tại hạ muốn tìm nÆ¡i ngưá»i thằng nhỠấy má»™t và i môn võ công cá»§a cụ già nên má»›i chưa hạ thá»§ thôi.
Huyá»n y lão bà lên tiếng :
- Như váºy là ai rồi, cho dù không hạ thá»§ hắn nhưng cÅ©ng bắt hắn giữ lại. Là m váºy má»›i khá»i sợ lão già không ra mặt.
Quái nhân vò đầu cưá»i, rồi bá»—ng đưa tay ra trước chụp và o hư không má»™t cái.
Má»™t con rắn nhá» trong bụi cách xa ông ta trượng ngoà i như bị má»™t sức hút kinh khá»§ng bay và o lòng tay, không cần xem xét gì cả liá»n bá» và o miệng nhai ngấu nghiến.
Huyá»n y lão bà nhÃu mà y lùi sau hai bước, trá» môi :
- Tháºt ghê tởm.
Quái nhân như cà ng đắc ý cưá»i lên ha hả.
Mặt cá»§a Thái Bạch Tiên Ông giả bá»—ng nghiêm nghị, trịnh trá»ng nói :
- Ngà y há»™i mai nà y không có gì đáng lo. Chỉ ngại có bá»n ngưá»i cÅ© cá»§a Phổ Kiếm minh thôi.
Quái nhân cưá»i lá»›n :
- Ngươi là thủ lãnh của Phổ Kiếm minh, chẳng lẽ vô phương trị chúng được sao?
- Phổ Kiếm minh trước kia kỳ nhân dị sĩ không biết bao nhiêu mà kể. Chỉ sợ sự sắp đặt của ngươi không thể qua mặt hỠđược.
- Nên hiểu đó chỉ là việc phụ, còn việc chÃnh là võ công cá»§a chúng ta đấy chứ.
- Võ công cá»§a lão già ấy đã nháºp hóa, lão phu tuy luyện được má»™t và i môn, nhưng cÅ©ng chưa chắc đã thắng được.
- Nếu ba chúng ta liên thủ thì sao?
- Vá»›i danh pháºn cá»§a chúng ta đâu thể là m như váºy được?
Huyá»n y lão bà cưá»i nhạt :
- Váºy hôm nay ngươi hẹn vá»›i ta đến đây để là m gì?
- Tất nhiên là chuẩn bị, nếu vạn nhất không thắng nổi phải dùng đến sức ba ngưá»i liên thá»§ váºy chứ sao.
- Váºy thì tại sao ngà y mai lại chẳng được?
- Nên nhá»› rằng mai nà y là ngà y đại há»™i quần hùng, ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u có mặt cả kia mà .
Quái nhân khẽ cưá»i :
- Kệ chúng, miá»…n đạt cho được mục Ä‘Ãch thì thá»§ Ä‘oạn nà o lại chẳng thể là m...
Huyá»n y lão bà đột nhiên cháºn lá»i ông ta nói :
- Khoan đã, giá» chúng ta nên nói trước, các ngươi mưu đồ tranh bá tranh hùng gì cÅ©ng mặc, miá»…n sao việc thà nh rồi ta chỉ cần lấy cây Vạn tải Trưá»ng thanh cùng lá» thuốc Thiên niên Kế tục thôi!
Trên mặt Thái Bạch Tiên Ông giả Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i gian hiểm nói :
- Việc gì lão phu cũng chả cần, chỉ cần sự việc thà nh công là được.
Quái nhân cÅ©ng gáºt đầu nói :
- Lão phu cũng nghĩ thế, nhưng từ nay vỠsau giữa Vô Nhân đảo cùng Phổ Kiếm minh phân ranh cách nà o đây?
Thái Bạch Tiên Ông giả không cần nghĩ ngợi nói :
- Lấy Hoà ng hà là m ranh giá»›i, Vô Nhân đảo chiếm phÃa Nam, chúng ta ngá»± phương Bắc.
Cừu Cốc nghe nói không khá»i cưá»i thầm :
- “Tháºt là má»™t lÅ© cưá»ng đạo vô sỉ. Công việc chưa thà nh đã lo phần thưởngâ€.
Nhưng lòng chà ng cÅ©ng không khá»i lo sợ, vì chà ng đã từng thá» qua võ công cá»§a Thái Bạch Tiên Ông giả rồi, giá» lại thêm có Vô Nhân đảo chá»§ cùng má»™t lão bà , như thế tình thế cà ng rắc rối hÆ¡n nhiá»u.
Theo lá»i nói cá»§a há», chà ng đã hiểu há» Ä‘ang tìm cách đối phó vá»›i Tiên ông, nhưng lạ má»™t Ä‘iá»u là tại sao từ lúc Tiên ông truyá»n âm cho chà ng xong thì không thấy hình bóng đâu nữa, chẳng lẽ ông ta cÅ©ng sợ bá»n há» sao?
Äang lúc nghÄ© ngợi, bá»—ng nghe Thái Bạch Tiên Ông giả quát to má»™t tiếng, đưa tay hướng vá» cây cổ thụ cách xa ông ta ngoà i hai trượng đẩy tá»›i. Vá»›i lối chưởng pháp nà y không há» nghe tiếng gió, cÅ©ng chẳng thấy uy thế gì đáng khiếp cả.
Nhưng thân cây cổ thụ to lối bốn ngưá»i ôm từ từ ngã nhà o xuống đất, lúc ấy má»›i nghe tiếng nổ rá»n trá»i.
Äôi mắt cá»§a Quái nhân đột nhiên sáng lên há»i :
- Huynh đà i đã phát giác ra gì đấy?
Thái Bạch Tiên Ông giả tỠvẻ ngạc nhiên nói :
- Rõ rà ng tại hạ vừa thấy má»™t bóng ngưá»i xẹt qua, giá» sao chẳng có động tÄ©nh gì cả.
Quái nhân láºp tức vung tay ra, hai đưá»ng kim tuyến lẹ là ng xẹt và o trong bụi cá». Vá»›i giá»ng cưá»i ngạo nghá»…, ông ta nói :
- Hai con kim long của tại hạ mà buông ra thì dù cho ai đi nữa cũng khó hòng trốn tránh.
Cừu Cốc Ä‘ang núp cách xa ba ngưá»i chỉ có mưá»i lăm, mưá»i sáu trượng, nghe nói không khá»i lo sợ. Nếu hai con kim long mà đánh hÆ¡i tá»›i bên chà ng thì thế nà o cÅ©ng phải lá»™ tông tÃch ngay. Mắt chà ng cứ đăm đăm theo dõi hà nh trình cá»§a hai con rắn và ng. Chúng như hai đưá»ng kim tuyến xuyên nhanh qua những bụi cá» ráºm để đánh hÆ¡i ngưá»i, dần dần hướng vá» phÃa chà ng lao tá»›i.
Sá»± lo ngại đã đến tá»™t độ, Cừu Cốc liá»n váºn dụng Dung Kim chỉ lá»±c và o hai tay, phòng há» má»™t khi hai con rắn ấy xáp đến ngưá»i chà ng liá»n ra tay ngay, như váºy không còn sợ lá»™ diện nữa.
May thay, lúc ấy trên trá»i bá»—ng nhiên có tiếng hạc kêu, má»™t đốm trắng từ trên trá»i cao hạ xuống nhằm ngay chá»— hai con rắn và ng ấy, mau lẹ khôn cùng, má» mổ má»™t con, chân cắp má»™t con, Ä‘oạn tung mình bay lên.
Quái nhân vừa thấy bạch hạc bá»—ng đâu từ trên trá»i hạ xuống cắp Ä‘i hai con rắn và ng mà hằng ngà y ông ta xem quà bằng tánh mạng, liá»n ná»™ khà xung thiên, hai mắt trợn trừng rÃt lên má»™t tiếng quái dị, lẹ như Ä‘iện chá»›p tung mình nhảy lên.
Nhưng bạch hạc sá»›m đã bay bổng lên cao, thoáng cái đã mất dạng trong mây ngà n. Quái nhân dù cho có giáºn dữ đến đâu cÅ©ng chẳng còn cách nà o đối phó được nữa rồi.
Huyá»n y lão bà ngước mặt lên trá»i nhìn giây lâu, Ä‘oạn phân vân nói :
- Sự xuất hiện của con bạch hạc nà y có điểm hơi lạ.
Quái nhân bỗng như sực tỉnh nói :
- Äúng váºy, hai con kim long cá»§a tại hạ vốn là má»™t giống váºt khác biệt. Nếu là những súc váºt thưá»ng không thể nà o chạm và o mình chúng nó được.
Thái Bạch Tiên Ông giả cũng ngạc nhiên lẩm bẩm :
- Lão già ấy tuy có tánh ưa chơi, nhưng không từng nghe nói có nuôi loại bạch hạc nà y.
Quái nhân tức đến quát tháo :
- Mặc cho ai nuôi nó cÅ©ng váºy, ngà y nà o lão bắt được quyết nhai không còn để chừa má»™t sợi lông má»›i hả dạ!
Bá»—ng nhiên từ xa vẳng lại tiếng cưá»i nhạt nói :
- Äây chỉ là má»™t cảnh cáo nhá» thôi. Nếu còn chưa giác ngá»™ thì ngay cả mạng ngươi cÅ©ng khó lòng giữ nữa.
- Ai đấy?
Ba ngưá»i đồng thanh quát lá»›n rồi lẹ như tên bay phóng ngưá»i hướng vá» khu rừng vừa phát ra tiếng nói.
Cừu Cốc váºn dụng nhãn lá»±c nhìn Ä‘i, bá»—ng thấy có má»™t bóng xám mỠảo vụt má»™t cái đã mất dạng.
Khi đưa mắt sang nhìn ba ngưá»i, thấy há» vừa nhảy và o khóm rừng, động tác như hình cút bắt, quanh quẩn trong ấy không thể ra được. Lòng chà ng không khá»i ngạc nhiên thầm bảo :
- “Chẳng lẽ ông ta đã bà y tráºn pháp gì trong ấy sao?â€
Äá»™t nhiên nghe sau lưng có tiếng cưá»i ha hả nói :
- Mặc chúng cút bắt trong ấy, giỠông cháu ta nên tìm một nơi vắng vẻ nói chuyện chơi.
Cừu Cốc kinh dị vá»™i quay ngưá»i lại, liá»n thấy Thái Bạch Tiên Ông Ä‘ang đứng sau lưng cưá»i ha hả. Chà ng ngÆ¡ ngác há»i :
- Vừa rồi có phải ông nói chuyện trong rừng ấy chăng?
- Không phải ta thì còn ai nữa. Chỉ há»i nhảm thôi. Chúng ta Ä‘i!
Khu rừng cách nÆ¡i chà ng đứng có hÆ¡n hai mươi trượng, váºy mà thoáng cái ông đã đến sau lưng chà ng, vá»›i thân pháp mau lẹ như thế tháºt là khiếp ngưá»i, lòng chà ng không khá»i ngầm bá»™i phục.
Tiên ông đã bắt đầu cất bước Ä‘i. Cừu Cốc tuy táºn dụng sức lá»±c Ä‘uổi theo nhưng vẫn không sao vượt qua được. Phút chốc hai ngưá»i đã Ä‘i và o má»™t sÆ¡n cốc, cụ già liá»n dừng bước lại quay đầu cưá»i nói :
- Chúng ta có thể nói chuyện nơi đây được rồi.
Cừu Cốc vốn đã có sẵn nhiá»u việc nên liá»n mở miệng há»i :
- Kẻ giả mạo là Phổ Kiếm minh chủ, ông có biết hỠlà ai chăng?
- Hẳn nhiên là biết, chỉ vì...
- Sao hỠgiống hệt ông như thế?
- Việc đó cháu khá»i cần há»i, đáng lẽ ông đã quyết tâm không đếm xỉa đến việc bên ngoà i nữa, nhưng giá» không thể để cho ông yên, thà nh thá» hôm nay hẹn cháu đến đây cÅ©ng vì việc ấy váºy.
- Ngà y hội Thái Sơn mai nà y ông định ra mặt?
Tiên ông bá»—ng cưá»i lá»›n nói :
- Dẹp bá»n tiểu tốt đâu đáng để cho ông phải ra tay?
- Theo cháu thấy thì ba ngưá»i nà y võ công không phải là kém, không hiểu ngưá»i đà n bà ấy là ai thế?
- Là má»™t nhân váºt danh chấn giang hồ, thưá»ng gá»i là “Sương Trung Hoaâ€, tên thá»±c ông đã quên mất rồi.
- Sương Trung Hoa? Cừu Cốc xoe tròn đôi mắt nói :
- Äóa hoa trong sương mù! Cái tên tháºt là đẹp đẽ.
- Hừ! CÅ©ng vì cái tên đẹp đẽ ấy mà đã chôn vùi không biết bao nhiêu nhân váºt anh hùng. Từ nay vá» sau đối vá»›i bà ta cháu nên cẩn tháºn lắm má»›i được.
- Việc nà y cháu xin cam đoan.
- Ha ha...con của Phong Lưu Nhu Hiệp Lữ TỠThu mà chẳng phong lưu sao?
Mặt Cừu Cốc bá»—ng đỠbừng há»i :
- Ông biết tiên phụ sao?
- Tiên phụ?
Cụ già cưá»i lá»›n há»i :
- Cháu tưởng cha cháu đã chết rồi sao?
Cừu Cốc buồn rầu đáp :
- Thưa vâng. Vãn bối táºn mắt thấy, táºn tay chôn, đâu thể nhầm lẫn được.
- Váºy ai đã giết chết cha cháu?
- Theo cháu biết, có thể Thâu Thiên Hoán Nháºt, hoặc giả Tổng quản Hồng Dương Äá»™ng.
- Cháu thấy võ công cá»§a hai ngưá»i ấy cao bằng cháu không?
- Nếu quyết đấu một cách công bình thì cháu có lẽ đánh bại hỠđược.
- Hẳn rồi! Ông há»i cháu, trong thá»i gian bao lâu cháu có thể giết chết được má»™t trong bá»n Thất đại danh gia?
- Không đầy mưá»i chiêu có thể đánh bại bất cứ má»™t ngưá»i nà o, nhưng muốn giết chết há» thì thá»i gian không thể tÃnh được. Không hiểu ông há»i những việc ấy để là m gì?
Tiên ông cưá»i lá»›n nói :
- Nếu cháu không thể trong thá»i gian ngắn hạ sát được má»™t trong bảy ngưá»i ấy, váºy thì cha cháu cÅ©ng đồng hạng trong Thất đại danh gia, hẳn nhiên là Thâu Thiên Hoán Nháºt cÅ©ng vô phương hạ sát má»™t cách mau chóng được.
- Nhưng ông ta đã chết tháºt rồi.
- Cha cháu không thể chết, y dùng phương pháp Qui tức (rùa thở) để gạt trong nhất thá»i.
- Cháu nghÄ©: “Cha cháu không cần phải là m thếâ€.
- Vì sao?
- Vì cuốn “Khiêu Äăng Khán Kiếm lục†đã được và o tay.
- Là cuốn sách mà cháu được đấy chứ gì?
- Vâng.
- Váºy cháu đã thấu được huyá»n ảo trong ấy chưa?
- Chỉ hiểu được một cách đại khái thôi.
- Nên hiểu trong cuốn “Khiêu Äăng Khán Kiếm lục†ấy, má»—i má»™t câu Ä‘á»u có chú giải, má»—i má»™t chữ Ä‘á»u là uyên thâm. Nếu không có cuốn chú giải thì đừng hòng hiểu thấu.
- Như váºy cha cháu lại được cuốn phụ giải nữa sao?
- Äúng váºy, cha cháu chuyên giữ văn kiện trong Phổ Kiếm minh nên hiểu rõ ná»™i tình, có lẽ vì thấy tình hình khác lạ thà nh thá» má»›i đà nh bá» cả nhà cá»a vợ con, gia nháºp và o tổ chức giả mục Ä‘Ãch để đánh cắp cuốn phụ giải, rá»§i bị ngưá»i ta phát giác rượt theo, nên đà nh đưa cuốn chÃnh ra, đồng thá»i dùng phương pháp Qui tức giả chết.
Cừu Cốc nhảy nhá»m ngưá»i lên nói :
- Nói váºy thì cha cháu chưa chết sao?
- Hẳn nhiên không thể chết, có lẽ ngà y mai nà y cha con cháu sẽ được gặp mặt váºy.
Cừu Cốc nghe tin nà y, vui mừng không thể tả.
Nhưng bỗng thấy Tiên ông thở dà i nói :
- Tiếc rằng giá» cháu không có cuốn phụ giải, mà ngà y mai lão phu lại không muốn lá»™ diện, tháºt là má»™t việc hÆ¡i phiá»n phức.
- Nghĩa là ông bảo cháu không được cuốn phụ giải tức vô phương thắng được hỠphải chăng?
- Việc ấy hẳn Ä‘i rồi. Nên hiểu “Tiên Tần võ thuáºt táºp thà nh†bao la vạn trượng. Ngưá»i giả Phổ Kiếm minh chá»§ ấy chẳng qua chỉ được biết má»™t tà thôi, nếu cháu biết nhiá»u hÆ¡n hắn, ắt sẽ thắng hắn váºy.
- Nói váºy có phải ông đã biết hết cả trong ấy chăng?
- Lá»±a phải há»i. Hẳn nhiên ông phải biết rõ trong ấy má»›i được chá»›.
Cừu Cốc nhảy lên vui mừng :
- Bản chánh cá»§a “Khiêu Äăng Khán Kiếm lục†hiện giá» Ä‘ang ở trong tay cháu. Váºy thì ông dạy cháu Ãt chiêu không phải xong chăng?
Tiên ông cưá»i nói :
- Cháu nghÄ© tháºt ngây ngô, má»™t ngà y mà há»c được bao nhiêu? HÆ¡n nữa ông còn có nhiá»u việc phải là m, đâu thể ở đây dạy cháu được?
Cừu Cốc thất vá»ng nÃn thinh không nói gì nữa. Tiên ông lại cưá»i nói :
- Cháu lo lắng là m gì, đã có ngưá»i muốn cháu là m Thá»§ lãnh Phổ Kiếm minh, chẳng lẽ lại nỡ ngồi ngó cháu gặp nạn mà chẳng giúp sao?
Cừu Cốc như hiểu há»i :
- Có phải ông bảo còn có ngưá»i âm thầm á»§ng há»™ cháu?
- Có lẽ đúng váºy. Giá» chúng ta đừng nói đến việc ấy nữa có được không?
Cừu Cốc bá»—ng lại há»i :
- Cháu không hiểu rõ tại sao ông lại đà nh để cho há» khuấy rối mà không ra mặt ngăn cháºn.
Cụ già thở dà i :
- Ai Ä‘á»u có việc khổ tâm riêng cá»§a há», đừng nói đến việc ấy có được không?
Cừu Cốc không dám há»i nữa, nhưng trong đầu luôn luôn tá»± há»i :
- “Có lẽ Thái Bạch Tiên Ông vá»›i ngưá»i ấy có má»™t sá»± liên quan gì đây?â€.
Äôi mắt cá»§a Tiên ông quả tháºt lợi hại, sá»›m đã Ä‘oán biết ý nghÄ© cá»§a chà ng nên lại thở ra nói :
- Cháu nghÄ© xem, phà m thuá»™c minh hữu cá»§a bổn minh, ai ai cÅ©ng là những nhân váºt vang danh giang hồ, váºy hỠđâu dá»… gì để cho ngưá»i ta lừa gạt.
Cừu Cốc gáºt đầu tá» ra hiểu biết, đột nhiên chà ng cương quyết nói :
- Ngưá»i hắn hà nh vi độc ác quá mức, mặc cho y là ai Ä‘i nữa, cháu cÅ©ng nhất định táºn lá»±c đấu vá»›i y má»™t phen. Nếu không, má»™t khi để y khống chế được bá»n minh hữu thì háºu quả sẽ không thể tưởng tượng được.
- Cháu đã có tấm Long Vân lệnh thì cứ tá»± do hà nh sá»± theo ý muốn, ông không có quyá»n can thiệp cháu.
Cừu Cốc tưởng rằng sau khi thốt ra lá»i nà y Tiên ông có thể ngăn cản hoặc trách mắng, không ngỠông lại nói thế. Thoạt đầu, chà ng có hÆ¡i ngạc nhiên nhưng rồi tỉnh ngá»™ ngay.
Chà ng vốn là má»™t thiếu niên thông minh tuyệt đỉnh, láºp tức hiểu ngay ngưá»i ấy thế nà o cÅ©ng có quan hệ gì vá»›i ông ta, thà nh thá» không thể tá»± tay tiêu diệt, cÅ©ng không muốn sai ai là m việc ấy nên nói úp mở như váºy, gián tiếp bảo chà ng là thá»§ lãnh Phổ Kiếm minh, chà ng có thể tá»± do dùng quyá»n hà nh để chỉnh lý má»i việc. Ông không há» ra mặt can thiệp và cÅ©ng chẳng trách mắng chà ng.
Khi chà ng đã hiểu rõ ý nghÄ©a cá»§a Tiên ông rồi, liá»n cảm thấy trách nhiệm cá»§a mình quá nặng ná». Tiên ông đã có ý giao phó chà ng, tức nhiên buá»™c chà ng phải đảm đương việc ấy, nên liá»n cất giá»ng nói :
- Cháu đã hiểu rõ sá»± khổ tâm cá»§a ông. Cháu quyết táºn lá»±c thi hà nh dù cho thịt nát xương tan cÅ©ng không há» tiếc.
Cụ già không đếm xỉa đến lá»i nói cá»§a chà ng, bá»—ng nhiên cất tiếng hát lá»›n :
“Lúc say Khiêu Äăng Khán Kiếm
Giữa mộng thúc tiếng còi binh
...â€
Miệng thì hát mà thân hình chân tay thì múa động, cá» chỉ trông rất đẹp mắt, đồng thá»i âm Ä‘iệu cá»§a tiếng hát lại có má»™t sức lá»±c khiến cho tinh thần cá»§a ngưá»i nghe phấn chấn dị thưá»ng.
Cừu Cốc cứ tưởng cụ già trong lúc hứng thú múa hát cho vui, nhưng sau để tâm nhìn kỹ lại bất giác liá»n tỉnh ngá»™. Thì ra má»—i má»™t câu hát, cụ Ä‘á»u có má»™t thức múa, hòa hợp vá»›i tiếng ca, chiêu thức Ä‘á»u là má»™t môn chưởng pháp tinh diệu tuyệt luân.
Äấy là bà i ca “Phá Tráºn Tá»â€ được ghi sau lưng cuốn “Khiêu Äăng Khán Kiếm lụcâ€. Khi ở Di viên trang, chà ng có láºt ra xem và há»c thuá»™c bà i ca ấy, nhưng chưa hiểu được dụng ý cá»§a nó. Giá» thấy Tiên ông áp dụng và o thá»±c hà nh, chà ng đứng bên cố gắng để ý, dần dần hiểu được đôi phần.
GiỠđây Tiên ông đã hát qua lại tất cả năm sáu lượt, cà ng vá» sau động tác cà ng thêm mau lẹ, cuồng phong bắt đầu nổi dáºy, thân hình cá»§a cụ già như má»™t là n khói xám vun vút qua lại trong vòng năm trượng, đứng xa nhìn và o như má»™t con rồng đùa giỡn vá»›i sóng nước.
Tiếng hát cà ng lúc cà ng phấn khởi, Cừu Cốc dần dần cảm thấy trong ngưá»i máu nóng cuồng lên, bất giác cÅ©ng cất tiếng hát theo và múa nhảy theo ông.
Má»™t lát lâu cụ già má»›i bắt đầu cháºm lại rồi ngưng hẳn, cất tiếng cưá»i ha hả nói :
- ÄÆ°á»£c rồi, nhi tá» dá»… dạy tháºt.
Cừu Cốc vội thu ngay tay lại, cung thân nói :
- Äa tạ tiá»n bối đã chỉ Ä‘iểm.
Bỗng mắt cụ già tròn xoe lớn tiếng :
- Ai dạy ngươi nà o?
Cừu Cốc không khá»i ngạc nhiên, nhưng vá»™i tỉnh ngá»™ nói :
- Vâng! Vâng! Vãn bối đã hiểu.
Mặt cụ già trở lại nghiêm nghị nói :
- Hôm nay ông hẹn cháu đến đây, chỉ có mấy lá»i muốn giao phó.
- Vãn bối kÃnh cẩn đợi nghe.
- Äiá»u thứ nhất: từ nay trở Ä‘i cháu chÃnh thức là Thá»§ lãnh Phổ Kiếm minh.
- Việc nà y sợ vãn bối không thể đảm đương nổi.
- Äấy là ý cá»§a ông đã quyết, chá»› nên nói nhiá»u. Sau khi xong việc nÆ¡i đây, láºp tức trở vá» Tá» Vong thà nh tìm gặp Tư Äồ Diêu CÆ¡ Ä‘oạn cùng vá»›i Từ Ngưỡng Chi cáo tế thiên địa cùng thái miếu.
Cừu Cốc vốn không muốn đảm nháºn chức thá»§ lãnh, vá»™i nói :
- Từ đại hiếp vốn là Tả Phổ Tinh Quân cá»§a bổn minh, để ngưá»i tiếp chưởng không phải là hợp lý hÆ¡n sao?
Cụ già không đếm xỉa đến lá»i chà ng nói, tiếp tục vá»›i giá»ng nghiêm nghị :
- Tôn chỉ duy nhất của bổn minh là Trung hưng Hán tộc. Mong cháu ghi nhớ lấy.
- Việc nà y vãn bối đã hiểu.
- Tốt! GiỠcháu có thể đi rồi.
Cừu Cốc bỗng nhớ sực đến gương mặt bị hủy hoại của mẹ cùng Thanh Thanh nên vội nói :
- Cháu định xin ông má»™t váºt.
- Váºt gì nói nghe.
- Thiên niên Kế tục.
Tiên ông liá»n móc trong ngưá»i ra má»™t chiếc lá» bằng ngá»c, trao cho chà ng nói :
- Ai cũng bảo thuốc Thiên niên Kế tục linh hiệu vô song, nhưng lão phu chưa từng thỠqua, giỠcháu cứ lấy cả mà dùng.
Äáng lẽ Cừu Cốc định xin ông ta má»™t tà thôi thì cÅ©ng đủ quà rồi, ngỠđâu ông lại cho cả lá», tháºt ngoà i sá»± tưởng tượng khiến chà ng rụt rè không dám lấy.
- Mau lấy đi.
Cừu Cốc như mÆ¡ vừa tỉnh, hai tay từ từ đưa ra tiếp nháºn kÃnh cẩn thưa :
- Vãn bối xin cáo biệt.
Cụ già gáºt đầu mỉm cưá»i, Ä‘oạn tung mình má»™t cái mất dạng.
Cừu Cốc được lá» Thiên niên Kế tục rồi, trong lòng không khá»i cao hứng nghÄ© :
- “Chuyến nà y có thể khôi phục lại dung nhan cá»§a em Thanh, kể cÅ©ng như má»™t sá»± Ä‘á»n đáp đối vá»›i nà ng váºyâ€.
Lòng vừa nghÄ©, chân vừa Ä‘i, chẳng bao lâu đã ra ngoà i cốc đến má»™t đưá»ng nhá».
Bá»—ng nhiên, phÃa trước có mấy bóng ngưá»i đạo sÄ© mặc hồng bà o, Ä‘i đầu là má»™t cụ già râu bạc mặt tợ trăng rằm, đạo cốt tiên phong. Vừa thấy Cừu Cốc liá»n dừng bước lại cúi đầu chà o :
- Có phải cao danh quà tánh của thà chủ hỠLữ?
Cừu Cốc cung tay trả lễ nói :
- Tại hạ Lữ Cừu Cốc, xin dám há»i pháp hiệu cá»§a đạo trưởng là gì?
Äạo trưởng lại cúi đầu kÃnh cẩn :
- Thì ra là thủ lãnh, bần đạo Lăng Phong, hiện là Chưởng môn của Hoa Sơn phái.
Cừu Cốc biết được các đạo sÄ© nà y là Hoa SÆ¡n phái, liá»n buá»™t miệng há»i :
- Quà phái gần đây có bị xảy ra việc chi chăng?
Lăng Phong nghe há»i thở dà i :
- Mấy hôm trước đây, ná»a đêm bị địch đột kÃch, môn hạ vừa chết vừa bị thương có đến và i ba mươi ngưá»i. CÅ©ng may cao thá»§ bổn môn thà mạng kháng cá»± má»›i bảo toà n được danh sÆ¡n cổ miếu vô hại.
- Äạo trưởng có biết kẻ nà o gây ra việc ấy chăng?
- Theo bần đạo được biết Ä‘á»u là bá»n giả danh Phổ Kiếm minh cả, nên suốt đêm vá»™i đến Thái SÆ¡n nà y để dò xem tin tức hầu tìm cÆ¡ há»™i thanh toán.
Cừu Cốc nghe nói trong lòng cảm thấy áy náy. Nếu dá»c đưá»ng không bị sá»± cháºm trá»… thì đâu đến ná»—i phải để cho phái Hoa SÆ¡n tổn thất như váºy. Chà ng buồn rầu nói :
- Việc nà y tại hạ sá»›m đã nghe tin, ngặt ná»—i bị sá»± cản trở nÆ¡i Thiếu Lâm tá»± thà nh không thể báo cho quà phái biết được. Giá» trong lòng tháºt là áy náy. Äoạn chà ng kể đại khái việc hiểu lầm cá»§a Lục Không hòa thượng.
Lăng Phong háºm há»±c nói :
- Lục Không nếu chẳng biết Ä‘iá»u như thế, sau nà y bần đạo gặp sẽ há»i tá»™i má»›i được.
Cừu Cốc cưá»i dà i nói :
- Thôi há»i mà là m gì, ông ta lòng dạ chẳng ngay, má»™t mặt định mưu Ä‘oạt cuốn “Khiêu Äăng Khán Kiếm lục†cá»§a tại hạ, má»™t mặt âm thầm diệt trừ đồng phái, định cướp ghế Chưởng môn.
- Hừ! Nếu váºy ông ta nằm má»™ng không bằng. Cho dù hắn lấy được cuốn “Khiêu Äăng Khán Kiếm lục†đi nữa, minh hữu cá»§a bổn minh nà o dá»… để hắn yên sao?
Lăng Phong đạo trưởng tá» vẻ tức giáºn thốt ra những lá»i ấy xong, lại cung kÃnh nói :
- Hiện giỠthủ lãnh định nghỉ chân nơi đâu?
- Tại hạ mới đến khi hôm, nên hiện giỠcũng chưa tìm được chỗ nghỉ chân.
- Äã gặp qua Hà Lạc bát tông chưa?
- Chưa.
- Nghe bảo Hà Lạc bát tông hiện giá» Ä‘ang nghỉ nÆ¡i Ngá»c Hoà ng quan, bần đạo xin đưa thá»§ lãnh đến đấy váºy?
Cừu Cốc do dự nói :
- Xin đạo trưởng cứ Ä‘i trước, tại hạ còn báºn sắp đặt tà việc, lát sẽ đến sau.
Lăng Phong không dám cưỡng ép, nên liá»n thi lá»… cáo biệt, dắt bốn tay tay cao thá»§ thuá»™c hạ, tung mình ra Ä‘i mất dạng.
Cừu Cốc đợi cho Lăng Phong má»i ngưá»i Ä‘i rồi, chà ng cÅ©ng từ từ cất bước lên đưá»ng, nhưng lòng mãi cứ ám ảnh lá»i nói cá»§a quái nhân rằng đã bố trà chung quanh tráºn đấu rồi. Khá»i nói cÅ©ng hiểu sá»± bố trà ấy tức là những chất độc vô hình, tuy đối vá»›i chà ng chẳng ăn thua gì nhưng sợ cho Thất đại danh gia rá»§i há» bị nhằm độc như Uyển Lệ, Hồng Liệu váºy thì nguy. NghÄ© thế nên liá»n quyết định đến nÆ¡i ấy xem xét cho rõ.
Không ngá» vừa Ä‘i được má»™t dặm đưá»ng thì bá»—ng má»™t tiếng quát tháo từ xa vá»ng lại, hình như có ai Ä‘ang đấu vá»›i nhau. Chà ng vá»™i vã tung mình hướng vá» nÆ¡i ấy phi nhanh.
Xa xa đã trông thấy BÃch Nhãn Thần Quân tóc râu dá»±ng ngược mắt lá»™ hung quang Ä‘ang đấu chà tá» vá»›i Thiên Äá»™c Nhân Ma.
Khi chà ng đến gần trông thấy võ công cá»§a Thiên Äá»™c Nhân Ma Ä‘ang sá» dụng toà n là chánh chứ chẳng phải tà , chiêu nà o chiêu ấy tinh xảo tuyệt luân, thần diệu dị thưá»ng, không khá»i ngạc nhiên thầm bảo :
- “Lạ nà y, tại sao võ công cá»§a lão Äá»™c Váºt lại biến đổi đến thế?â€
Chà ng đã từng thá» sức qua vá»›i BÃch Nhãn Thần Quân nên biết rõ võ công cá»§a ông ta, có thể nói trong bá»n Thất đại danh gia không ngưá»i nà o là địch thá»§ cả. Váºy mà hôm nay Nhân Ma lại đấu vá»›i ông ta ngang hà ng, cà ng khiến chà ng ngạc nhiên không Ãt nên đến trước quát lá»›n :
- Thần quân, xin tiá»n bối nghỉ tay, để tại hạ thanh toán món nợ cÅ© vá»›i y cho.
BÃch Nhãn Thần Quân nghe có ngưá»i gá»i liá»n quay đầu nhìn lại, Thiên Äá»™c Nhân Ma thừa cÆ¡ há»™i ấy vụt má»™t cái tung mình và o rừng ráºm mất dạng. Thần quân thấy váºy dáºm chân tức tối :
- Hừ! Không ngỠlại bị hắn chuồn nữa rồi.
Cừu Cốc mỉm cưá»i nói :
- Lão ta chạy được hôm nay thôi, sau nà y khó thoát váºy.
Bá»—ng chà ng nhìn thấy trên mặt Thần quân sao lại tái nhợt, thỉnh thoảng lại nhăn nhó, nên liá»n ngạc nhiên há»i :
- Thần quân, ngưá»i bị thương?
BÃch Nhãn Thần Quân háºm há»±c nói :
- Mang thương thì không có, nhưng lại bị lão Äá»™c Váºt ám toán.
- Lại bị độc của ông ta?
- Vâng!
Thần quân tằng hắng một cái tiếp :
- Hôm trước lão phu truy kÃch tên súc sinh ấy, lão Äá»™c Váºt đột nhiên ra mặt ngăn cản, sau khi đấu được và i ba chiêu, lão ấy lại không đấu nữa, bất thình lình vung chất độc ra, cÅ©ng may lão phu biết sá»›m, vừa thấy trong ngưá»i hÆ¡i khác lạ, liá»n gia tăng khà lá»±c đánh ra má»™t chưởng khiến lão Äá»™c Váºt phải toi mạng...
Cừu Cốc ngạc nhiên há»i :
- Lão ta không phải còn sống nhăn đấy sao?
BÃch Nhãn Thần Quân cÅ©ng tá» ra ngạc nhiên :
- Hôm ấy lão phu Ä‘ang cÆ¡n tức giáºn, nên chiêu nà o chiêu nấy táºn dụng đến tám chÃn thà nh chân lá»±c, lão Äá»™c Váºt ấy bị má»™t chưởng Ä‘Ãch đáng, nhưng không hiểu sao lại còn sống được đến nay.
Cừu Cốc dư hiểu ná»™i lá»±c cá»§a Thần quân thâm háºu đến bá»±c nà o, nếu quả tháºt trúng má»™t chưởng cá»§a ông ta, dù cho ai Ä‘i nữa cÅ©ng khó bá» chịu nổi, nhưng sao lão Äá»™c Váºt không chết, cÅ©ng chẳng bị trá»ng thương, hôm nay lại có thể đấu nhau nữa?
Có lẽ ông ta được một linh dược cải tỠhồi sanh gì đây?
Suy nghĩ giây lát, chà ng tiến lên nói :
- Có lẽ ông ta đã có thứ linh dược gì cÅ©ng không biết chừng. Tạm thá»i chúng ta dẹp việc ấy sang bên, hiện giá» chất độc trong ngưá»i tiá»n bối cần phải đẩy ra gấp.
Nói dứt liá»n lấy trong ngưá»i ra má»™t viên Äá»™c Long Ä‘an trao cho Thần quân.
BÃch Nhãn Thần Quân tiếp thuốc, bá» và o miệng nhai Ä‘oạn thở ra nói :
- Má»™t Ä‘á»i cá»§a lão phu không há» muốn nháºn ân huệ cá»§a ai cả. NgỠđâu đến tuổi nà y, lại hai lần nhá» ngươi ra Æ¡n cứu giúp.
Cừu Cốc khẽ cưá»i nói :
- Thuốc dù cho quý đến đâu cÅ©ng chỉ dùng để cứu ngưá»i, tiá»n bối cần chi phải để ý đến việc ấy.
- Thi ân không mong Ä‘á»n đáp đó là tÃnh tốt cá»§a ngươi, song lão phu cÅ©ng tìm cÆ¡ há»™i báo đáp má»›i yên bụng được.
Cừu Cốc biết luáºt giang hồ trá»ng nhất là ân oán nên không tiện nói thêm, vui vẻ cáo từ.
Nhưng vừa lúc ấy má»™t giá»ng nói lạnh lùng lại phát ra :
- Äứng yên.
Cừu Cốc vá»™i vã quay lại nhìn, thì ra là Trung niên nho sinh có ngoại hiệu “Äoạt Hồn Trưá»ng Äoản Bútâ€. Chà ng liá»n nghiêm ngay nét mặt há»i :
- Ngươi tìm ta có việc gì?
- Hôm ấy chỉ là thá» chiêu, nay má»›i tháºt giữa chúng ta có má»™t mất má»™t còn.
Vừa nói chà ng ta vừa hầm hầm tiến lên, hai cây bút một dà i một ngắn.
BÃch Nhãn Thần Quân hình như đã nháºn ra nên bước đến trước nói :
- Các hạ có phải là Truy Hồn Trưá»ng Äoản Bút Tu Trưá»ng Dã chăng?
Tu Trưá»ng Dã mỉm cưá»i nói :
- ChÃnh là ta váºy. Còn ngươi có phải là BÃch Nhãn Thần Quân chăng?
BÃch Nhãn Thần Quân cưá»i lá»›n nói :
- Nhãn lá»±c cá»§a ngươi cÅ©ng khá đấy, váºy hôm nay ngươi định tìm ngưá»i bạn nhá» cá»§a ta để là m gì?
- Lấy mạng hắn.
BÃch Nhãn Thần Quân lại cưá»i lá»›n :
- Nếu hai mươi năm nay ngươi đã há»c thêm được chút gì thì chẳng nói, bằng không ta khuyên ngươi chá»› dại rước há»a và o thân.
Tu Trưá»ng Dã tưởng đâu ông ta muốn cản trở nên giáºn dữ nói :
- Chẳng lẽ ngươi lại định can thiệp sao?
Thần quân lại cưá»i nhạt nói :
- CÅ©ng có thể nói thế, nhưng cáºu bạn nhá» nà y khá»i cần đến lão mà .
Trưá»ng Dã ngá»a mặt lên trá»i cưá»i ngất :
- Cho dù hai ngươi lên một lượt, Tu mỗ cũng chẳng sợ nà o.
Thần quân liá»n đổi sắc nhưng kịp trấn áp lại nói :
- Chúng ta khoan nói đến việc động thá»§ đã, giá» ta há»i ngươi ẩn dáºt đã hai mươi năm không xuất hiện giang hồ. Lúc ấy cáºu bạn nà y chưa ra Ä‘á»i, tại sao lại kết oán được?
- Ngươi có biết hắn là môn hạ của ai chăng?
- Lão phu chỉ biết y là thủ lãnh của Phổ Kiếm minh, ngoà i ra không biết là môn hạ của ai cả.
- Nói tháºt cho ngươi biết, sở dÄ© ta bôn ba hải ngoại hai mươi năm cÅ©ng chỉ để rá»a nhục tráºn bại năm trước thôi.
BÃch Nhãn Thần Quân như sá»±c nhá»› ra há»i :
- Ngươi định dùng y để báo thù ná»a chiêu cá»§a Äá»™ Phà n chân nhân trước kia?
- Ngươi đoán quả không sai.
Thần quân báºt cưá»i lá»›n :
- Tháºt là trên Ä‘á»i Ãt thấy, Äá»™ Phà n chân nhân chết gần hai mươi năm nay, váºy mà hôm nay lại bắt má»™t cáºu bé để trả thù, ngươi không sợ giang hồ cưá»i cho sao?
- Nếu ngươi biết chuyện, khuyên nên đứng dang ra, nếu không đừng trách Tu má»— mÃch lòng bạn cÅ©.
- Hừ! Nên nhớ bổn Thần quân không xem hai cây bút của ngươi ra gì đâu.
- Váºy thì ngươi cứ việc thá» xem.
Cừu Cốc thấy hai ngưá»i cà ng nói cà ng thêm gay cấn sắp định đánh nhau nên vá»™i tiến lên nói :
- Thần quân, xin ngưá»i dang ra. Äây là việc ân oán cá»§a tiên sư chưa giải quyết xong. Vãn bối cần phải thay ngưá»i để giải quyết.
Äoạn chà ng quay sang Tu Trưá»ng Dã nói :
- à ngươi muốn thế nà o?
Trưá»ng Dã chạm hai cây bút và o nhau đánh kẻng má»™t tiếng nói :
- Cứ do hai cây bút nà y để phân sống chết.
Cừu Cốc lạnh lùng nói :
- Chẳng lẽ ngươi thù tiên sư đến như thế sao?
Trưá»ng Dã cưá»i ngạo nghá»… :
- GiỠnếu ngươi chịu thế sư phụ ngươi quỳ xuống tạ tội thì lão phu có thể tha cho ngươi một lần.
Cừu Cốc cưá»i dà i :
- Chớ nghĩ ngây ngô như thế. Ngươi tưởng hỠLữ nà y lại sợ ngươi sao?
- Hừ! Sợ lại khá»i chết sao? Mau rút kiếm ra Ä‘i.
Cừu Cốc biết việc nà y không thể dùng lá»i để giải quyết được nên liá»n lui ra ba bước. “Rẻng†má»™t cái, thần kiếm tuốt ra khá»i bao, lên tiếng :
- Các hạ cứ nhất định muốn trả thù. Váºy cứ ra tay Ä‘i.
Thần quân đứng bên trầm giá»ng quát :
- Khoan đã, lão phu có mấy lá»i muốn nói.
Trưá»ng Dã đưa mắt lạnh lùng nhìn sang nói :
- Tháºt đáng ghét.
Thần quân tiếp :
- Ngươi chớ nên nóng, một khi đã động thủ, sợ ngươi bị thua còn thảm hơn hai mươi năm trước đấy.
- Ngươi muốn nói chỉ có váºy thôi sao?
- Hôm nay hai ngươi ra tay, lão phu chịu là m ngưá»i chứng cho. Nhưng ta há»i rõ trước, nếu ngươi thua thì sao?
- Nếu ta bị thất thủ, nguyện sẽ bỠthây nơi hải ngoại, vĩnh viễn không còn và o Trung Nguyên nữa, còn nếu tên hỠLữ ấy thua thì sao?
Cừu Cốc liá»n lên tiếng :
- Ta cũng ẩn tánh chôn danh, không còn xuất hiện trên giang hồ nữa.
Trưá»ng Dã cưá»i tá»± tin :
- Chỉ sợ hôm nay ngươi đã chôn thây nơi đây thôi.
Tiếng nói vừa dứt, Ä‘oản bút vừa đưa ra: nhắm và o Khà hải huyệt cá»§a Cừu Cốc đâm tá»›i, nhanh nhẹn phi thưá»ng.
Cừu Cốc chỉ đứng cách xa có má»™t trượng, thế bút vừa lay động đã ngầm cảm thấy má»™t tiá»m lá»±c mạnh khôn tả áp và o thân mình nên liá»n vung kiếm múa nhanh, bố thà nh má»™t bức mà ng che khắp thân thể.
“Rẻngâ€! má»™t tiếng vang dá»™i, kiếm bút bị chạm nhau, hai đà ng Ä‘á»u dá»™i lùi má»™t bước. Trưá»ng Dã lại rÃt lên má»™t tiếng, Phán Quan bút nÆ¡i tay mặt liên hồi phát ra.
Cừu Cốc bước sang một bước, kiếm thế lại vun vút kháng cự, ánh hà o quang tua sáng cả một vùng.
Tu Trưá»ng Dã vốn ngoại hiệu Truy Hồn Trưá»ng Äoản Bút nên song bút nhất tá» vung ra, thế mạnh như nhị long xuất hải, lưỡng hổ nháºp sÆ¡n khiến cho Cừu Cốc phải lùi sau ná»a bước, nhưng chà ng liá»n váºn dụng công lá»±c, lấy thế lại ngay.
NÆ¡i tráºn đấu giá» như má»™t cÆ¡n bão táp, cây đá chung quanh ba trượng thảy Ä‘á»u chấn động.
BÃch Nhãn Thần Quân đứng má»™t bên nhìn xem hai ngưá»i thi thố, trong lòng không khá»i kinh dị vô cùng. Truy Hồn Trưá»ng Äoản bút cá»§a Trưá»ng Dã lợi hại hÆ¡n hai mươi năm vá» trước má»™t cách ngoà i mức tưởng tượng, không những thế đánh mạnh mẽ lại còn âm độc lạ lùng.
Quay sang Cừu Cốc, thấy chà ng hình như không há» phà sức lá»±c, chiêu thức cứ mấy đưá»ng cÅ© qua lại, đồng thá»i công Ãt thá»§ nhiá»u.
Hai đà ng đánh nhau cà ng lúc cà ng nhanh, trong khoảnh khắc đã dư ba mươi hiệp, lạ thay thế đánh cá»§a há» lại từ từ cháºm lần.
Thần quân vốn là võ há»c tôn sư nên vừa thấy đã hiểu ngay, tuy thế đánh cháºm chạp nà y nhưng còn hung hiểm hÆ¡n lúc nãy, thà nh thá» từ từ dang ra mấy bước.
NgỠđâu ông vừa đứng yên chá»—, bá»—ng bên mÅ©i thoảng qua má»™t mùi thÆ¡m dìu dịu. Như chim sợ ná, rắn sợ cây, tưởng rằng đối phương lại buông chất độc nên vá»™i lá»›n tiếng gá»i :
- Cẩn tháºn, đỠphòng hắn buông độc.
Bỗng nghe một tiếng nói trong trẻo phát ra :
- Ai buông độc? Ngươi mới ngủ sao chứ.
BÃch Nhãn Thần Quân thất kinh, vá»™i quay ngưá»i lại thì thấy cách ông không bao xa, chẳng biết đến tá»± lúc nà o, má»™t nà ng thiếu nữ thắt hai bÃm dà i Ä‘ang đứng mỉm cưá»i vui vẻ.
Thiếu nữ thấy Thần quân Ä‘ang nhìn mình, nhưng nà ng không hỠđếm xỉa, cháºm rãi bước đến nÆ¡i hai ngưá»i đấu, lên tiếng quát lá»›n :
- Ngưng tay.
Hai ngưá»i cà ng đấu cà ng đến lúc cam go, nhưng động tác lại cháºm chạp, thà nh thá» vừa nghe tiếng nói Ä‘á»u dừng lại đưa mắt nhìn nà ng.
Thiếu nữ quay sang Cừu Cốc nói :
- Xin má»i Lữ tướng công đến đây, tì nữ có lá»i muốn thưa cùng ngưá»i.
Cừu Cốc nghe nói không khá»i nhÃu mà y nhưng chân cung vẫn bước đến.
Thiếu nữ cúi đầu chà o một cái nói :
- Vương phi sai tì nữ đến bảo tướng công, ngà y mai còn phải ác đấu nên hôm nay đừng tiêu hao tinh thần là m gì.
Cừu Cốc cưá»i thiểu não :
- Nhưng tôi không thể từ chối má»™t khi ngưá»i ta đã cố ý khiêu chiến.
Miệng thì nói thế song trong lòng không khá»i phân vân tá»± há»i :
- “Nà ng bảo Vương phi là ai thế váºy?â€
Tu Trưá»ng Dã vốn tưởng âm mưu tiêu hao sức địch sắp được thà nh công, nà o ngá» thiếu nữ lại xuất hiện nên cưá»i nhạt nói :
- Sao không đấu nữa? Chẳng lẽ đã sợ?
Cừu Cốc giáºn nạt :
- Chớ vội đắc ý, Lữ mỗ đâu phải sợ gì ngươi?
Thiếu nữ khẽ tung mình má»™t cái đã đến trước mặt Trưá»ng Dã nói :
- Hôm nay ngươi đến gây chiến là do ý định của ngươi hay do chủ ngươi sai bảo?
Tu Trưá»ng Dã trợn trừng đôi mắt, lá»›n tiếng quát :
- Ngươi là a đầu cá»§a ai, dám cả gan vô lá»… vá»›i bổn tá»a?
Thiếu nữ cưá»i nhạt nói :
- Ta vốn là sứ nữ cá»§a chá»§ ta, tuy danh nghÄ©a là thế, song chá»§ ta không xem ta là sứ nữ. Còn ngươi cứ mở miệng xưng là bổn tá»a, nhưng sá»± thá»±c chỉ là m nô lệ cho thiên hạ, còn lên mặt là m gì.
Trưá»ng Dã nghe nói giáºn dữ quát :
- Tiện tì muốn chết.
Liá»n vung bút đâm ra nhằm Ä‘Ãch nhá»§ căn tá» huyệt cá»§a thiếu nữ.
Cừu Cốc lo ngại cho thiếu nữ rá»§i có bá» gì nên sá»›m đã đỠphòng, thà nh thá» Trưá»ng Dã vừa động thá»§, chà ng đã tung kiếm vừa gạt đỡ vừa quát :
- Vô cá»› công kÃch má»™t cô gái, quả không biết sỉ nhục.
ÄÆ°á»ng kiếm quá nhanh nhẹn nên đã bức Trưá»ng Dã phải thối lùi lại, mặt thiếu nữ đã đỠbừng, lên tiếng mắng :
- Không biết liệu, ngươi muốn ra tay còn kém quá xa. Chỉ cần ta động thủ, sợ một chiêu ngươi cũng tiếp không nổi nữa là khác.
Trưá»ng Dã bá»—ng ngá»a mặt lên trá»i cưá»i ngất :
- Trên thế gian nà y, trong má»™t chiêu mà đánh ta bại được, ngưá»i ấy Tu má»— chưa từng nghe qua.
- Không tin ngươi cứ thỠxem.
Nói đến đấy thiếu nữ liá»n quay sang Cừu Cốc tiếp :
- Kiếm của tướng công xin cho tì nữ mượn giây khắc.
Cừu Cốc thấy nà ng nói khoác như thế, trong lòng bán tÃn bán nghi nên cÅ©ng thuáºn tay trao kiếm cho nà ng thá» xem. Tiếp lấy thần kiếm, thiếu nữ Ä‘i đến trước mặt Trưá»ng Dã cất tiếng :
- Ngươi đã chuẩn bị chưa, ta bắt đầu tấn công đấy!
Cừu Cốc cứ lo ngại cho nà ng nên cÅ©ng bước lên đứng bên nà ng, Thần quân cÅ©ng đồng má»™t ý nghÄ©, mắt đăm đăm đỠphòng rá»§i có việc gì sẽ ra tay trợ cứu kịp thá»i.
Tu Trưá»ng Dã cứ tưởng rằng nà ng chỉ nói dóc thôi, ngỠđâu nà ng lại là m tháºt nên cÅ©ng chẳng dám khinh thưá»ng, vá»™i lùi ná»a bước, tay mặt đưa Phán Quan bút lên che ngá»±c, tay trái cá» Văn xương bút, giá»ng khinh thưá»ng nói :
- Ta cũng xem ngươi là m sao có thể trong một chiêu đánh bại ta nà o.
Thiếu nữ chẳng nói chẳng rằng, khẽ rÃt lên má»™t tiếng, kiếm thức đưa ra không há» nghe tiếng gió, cung chẳng thấy uy mãnh, tầm thưá»ng đến đỗi bá»™ cước cÅ©ng không đúng nhịp.
Trưá»ng Dã cưá»i lá»›n nói :
- A đầu! Chẳng lẽ ngươi muốn lấy tánh mạng để là m trò đùa sao?
Phán Quan bút khẽ rung động, gạt ngay trưá»ng kiếm cá»§a thiếu nữ đồng thá»i Văn Xương bút chÄ©a ngay và o ngá»±c nà ng đâm tá»›i.
Không ngá» chiêu thức cá»§a ông ta vừa sá» dụng, bá»—ng nghe thiếu nữ lại rÃt lên má»™t tiếng, trưá»ng kiếm nhanh nhẹn như Ä‘iện chá»›p, thoáng cái đã xoay chiá»u đâm mÅ©i kiếm và o yết hầu đối phương.
Chiêu thức vừa mau lẹ vừa trúng Ä‘Ãch, nhưng đứng theo phương vị cá»§a nà ng, tháºt không ai có thể tưởng tượng là nà ng lại sá» dụng được.
Trưá»ng Dã thất kinh vá»™i tung mình ra sau năm thước né tránh nhưng bá»—ng nghe má»™t tiếng rẹt, đầu vai đã bị mÅ©i kiếm rạch Ä‘i má»™t đưá»ng dà i.
Thiếu nữ cưá»i khanh khách nói :
- Thế nà o? Tháºt ra ta chỉ má»›i dùng có ná»a chiêu thôi!
Trưá»ng Dã như kẻ chìm xuồng trong mương, giáºn đến mặt mà y xanh mét, thét lên má»™t tiếng, song bút đưa ra tung mình nhảy xổ và o ngưá»i thiếu nữ đánh tá»›i tấp.
Bá»—ng ngưá»i ông ta má»›i lÆ¡ lá»ng ná»a chừng thì Cừu Cốc cùng BÃch Nhãn Thần Quân không hẹn mà đồng phát chưởng đánh ra, miệng quát :
- Ngươi không biết xấu sao?
Hai luồng kình lá»±c ồ ạt tuôn ra, bức Trưá»ng Dã phải thu chiêu lùi lại, Cừu Cốc thừa cÆ¡ tiếp lấy thần kiếm nÆ¡i tay thiếu nữ, bước lên chỉ và o mặt ông ta nói :
- Mặc gì đi nữa ngươi cũng đã thua, giỠlại còn muốn ra tay nữa sao?
Tu Trưá»ng Dã đưa mắt trừng thiếu nữ má»™t cái, Ä‘oạn phát ra má»™t tiếng cưá»i quái dị, tung mình nhảy lên cao như cánh chim đại bà ng lướt Ä‘i mất dạng.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 03:34 AM.
|
 |
|
| |